Bọn họ không cam lòng, nhưng tất cả đều đã muộn. Cho dù ông trời lại cho bọn họ một cơ hội nữa, có lẽ bọn họ cũng sẽ không tin Âu Dương có thể trong chưa đầy năm phút đồng hồ giết chết mười sáu tên Huyễn Thuật Sư. Điều này ở trong mắt bọn họ căn bản chỉ có thể là cảnh tượng xuất hiện trong mộng tưởng mà thôi.
Theo từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, trận chiến đấu nàyđã tiến vào hồi kết thúc. Âu Dương nhìn cảnh giết chóc bên kia, hắn không có ý định lại ra tay. Hắn giết mười sáu người này đã lộ hết ra sự sắc bén. Những người còn lại nên để chođội hữu của hắn đi giết. Như vậy không chỉ có thể tôi luyệnđược sự phối hợp giữa bọn họ, đồng thời có thể khích lệ được lòng tin của bọn họ.
- Ha ha ha ha! Cái gì mà Bà Sa Thánh Địa! Chết đi!
Sau khi Thời Phong cầm thanh phi kiếm nhỏ trong tay, một kiếm cắt rơi đầu người cuối cùng, tất cả người của Bà Sa Thánh Địa đều chết ở đây.
Tất cả tiểu đội tinh anh ngoại trừ vài người bị thương nhẹ ra, còn lại không hề có người nào tử vong.
Hai mươi mốt người đối kháng ba mươi hai người, không tửvong lại có thể tiêu diệt toàn đoàn. Cho dù là Lữ Phong cũng cảm thấy điều này có chút khó tin tuy nhiên hắn biết, ngày hôm nay có thể xuất hiện cục diện này đều nhờ có Âu Dương.
Huyễn Thuật Sư đều có tiên cơ xuất kích. Âu Dương cướp tiên cơ của Huyễn Thuật Sư, trước tiên liên tiếp bắn chết bảy người, khiến nhịp điệu của tất cả Huyễn Thuật Sư trong đội ngũ kẻ địch bị đại loạn. Sau đó chính là những mũi tên đòi mạng, khiến dũng khí để Huyễn Thuật Sư liều mạng chiến đấu một trận bị đánh tan không còn gì. Trong năm phút đồng hồ giết mười sáu người! Trong mắt Lữ Phong, điều này gần như là một kỳ tích không thể làm lại được.
Mà tất cả điều này đều bởi vì Âu Dương có Chân Thực Chi Nhãn, Với thân thể suy nhược của Huyễn Thuật Sư, gặp phải quang tiễn của Âu Dương cùng với kỹ thuật bắn cung như thần của hắn, mười sáu người này trừ phi lại dùng pháp bảo tiến sát lại gần, đánh chết Âu Dương, bằng không vận mạng của bọn họ vừa bắt đầu đã được quyết định.
Nhưng Yêu Chiến Sĩ luôn chiến đấu cận chiến, lại am hiểu bí mật đánh lén như Huyễn Thuật Sư các ngươi? Cho dù khi vừa mở màn, Lữ Phong nói cho bọn họ biết, Lữ Phong cảm thấy có lẽ những người này sẽ xem đây là một chuyện cười.
Một Yêu Chiến Sĩ lực công kích viễn trình còn cường đại hơn cả Lục Tiên. Đồng thời hắn còn có Chân Thực Chi Nhãn có thểnhìn thấu tất cả hư huyễn. Tất cả những điều này phối hợp lại, gọi hắn là kẻ hủy diệt Huyễn Thuật Sư cũng không quá đáng.
- Oa! Thật nhiều yêu thú chi linh!
Thời Phong vừa chuyển động trên mặt đất kiểm tra vòng tay trữ vật của đám người Bà Sa Thánh Địa này, vừa không ngừng kêu gào.
- Ta ngất. Quá nhiều!
Không chỉ có Thời Phong, những người khác cũng theo bắtđầu la lên.
Khi bọn họ mở những vòng tay trữ vật ra, bọn họ phát hiện gần như mỗi vòng tay đều có hơn bốn mươi viên yêu thú chi linh. Cảm giác này khiến bọn họ hạnh phúc gần như muốn ngất đi.
Lữ Phong nhìn vẻ mặt hạnh phúc của các đội viên, rốt cuộc trên mặt hắn lộ ra một nụ cười. Hắn biết, sau khi trải qua trận chiến ấy, đoàn đội của bọn họ cơ bản đã thành hình. Nếu như nói trận chiến đấu với Huyễn Chân Tông lần trước khiến đội ngũ của bọn họ có sự tín nhiệm sơ cấp, vậy trận chiến này đã khiến bọn họ xây dựng lên lòng quyết tâm chiến đấu một trận tất thắng.
- Hừ hừ, các huynh đệ. Ta có lý do tin tưởng chúng ta đều trở thành cường giả Thánh thể!
Lữ Phong hào khí ngất trời. Nếu như thời điểm mới vừa gia nhập nơi chôn xương, cho dù có cho hắn thêm một lá gan hắn cũng sẽ không nói như vậy. Nhưng sau hai trận chiến quađi, hắn đột nhiên cảm giác, có thể bọn họ không cần trải qua thú triều cũng có thể săn đủ yêu thú chi linh.
- Đúng! Mẹ nó đại khai sát giới! Cái gì mà Cửu Huyền Tông Linh Thiên Tông, cái gì mà Già Lam Thánh Địa, Thiên Cung. Chỉ cần để chúng ta phát hiện, chúng ta sẽ đưa tất cả bọn họ về với ông bà!
Một đám không ngừng tìm kiếm yêu thú chi linh trong các vòng tay vừa không ngừng kêu to. Tuy rằng lời của bọn họ rất cuồng vọng, nhưng Lữ Phong biết, ở chỗ này ngươi muốn sống sót, muốn nhận được đầy đủ yêu thú chi linh ngươi phải ngông cuồng, ngươi phải liều lĩnh. Bằng không thì thành thật ra ngoài chờ chết đi!
Ngông cuồng không chỉ có thuộc về người trẻ tuổi. Nhiệt huyết cũng tương tự như vậy. Hiện tại Âu Dương hiểu rất rõđạo lý này. Mượn đoàn đội tinh anh hiện tại mà nói. Ngoại trừtuổi tác của Âu Dương hơi nhỏ, trên căn bản những người đến nơi này đều bảy mươi, tám mươi tuổi. Dĩ nhiên, ngươi không thể nào phán được được điều đó từ hình dáng bên ngoài của bọn họ.
- Đội trưởng, bên kia phát hiện có người của Cửu Huyền Tông!
Thời Phong giống như một u linh. Hắn đều xuất hiện vào thờiđiểm ngươi không ngờ được.
- Bao nhiêu người? Khoảng cách bao xa?
Lữ Phong nhìn Thời Phong chạy tới, nhiệt huyết trong lòng hắn lại bắt đầu bùng cháy.
- Không nhiều người. Khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu người. Tuy nhiên...
Thời Phong gãi gãi đầu. Rất rõ ràng chính hắn cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng.
- Tuy nhiên cái gì?
Một nhóm người chờ đợi câu trả lời của Thời Phong. Trải qua hai lần đoàn chiến, lúc này mỗi người bọn họ đều lấy được bảy mươi viên yêu thú chi linh. Tuy rằng số lượng này còn chưa tới một phần ba mục tiêu của bọn họ, nhưng bọn họ tin tưởng, ba trăm viên đối với bọn họ mà nói sẽ không phải chờquá lâu.
- Tuy nhiên khoảng cách có hơi xa một chút...
Lần nay Thời Phong rời khỏi 5 giờ. Nếu như không phải trướcđó biết tất cả đoàn đội đều đi bộ, có thể hiện tại hắn đã lạc khỏi đội.
- Có... Có 3000 dặm...
Thời Phong nói ra một con số khiến mọi người đều không thểnói được gì nữa.
3000 dặm, 3000 dặm. Cho dù bọn họ đi thật nhanh chí ít cũng mấtmấy giờ. Thời Phong phát hiện đoàn đội người ta từmấy giờ trước. Hiện tại chắc hẳn người ta đã sớm đi tới nơi nào khác. Nếu bọn họ đuổi tới, chắc hẳn đến cái rắm cũng không tìm thấy.
- Đại ca, ngươi cảm thấy không đáng tin sao?
Thời Phong thấy Lữ Phong nhìn mình, hắn cảm thấy có chút ngượng ngùng. Thiệt thòi cho hắn chạy suốt 3000 dặm. Lẽ nào hắn không sợ nửa đường lạc lối không tìm được đoàn đội cuối cùng bị người vây giết sao...
- Thật sự ta tìm hướng kia không có ai...
Mặt Thời Phong nhăn lại như trái khổ qua. Tại nơi chôn xương, người bình thường đều nghĩ làm sao tránh đoàn đội khác. Mà bây giờ Lữ Phong lãnh đạo đoàn đội lại đăm chiêu suy nghĩlàm thế nào mới có thể gặp được gốc rạ cứng, sau đó đẩy ngã...
- Xem thu hoạch của Miêu Vận Tiến đã.
Âu Dương đột nhiên mở miệng. Sau đó bọn họ liền cảm giác một trận sương mù dày đặc lay động. Tiếp theo Miêu Vận Tiến vào giống như phối hợp với Âu Dương, thân thể hiện ra. Mặc dù huyễn thuật của hắn không tệ, nhưng rất rõ ràng không có cách nào ngăn cản được Chân Thực Chi Nhãn của Âu Dương dò xét. Bắt đầu từ khi tiến vào Chân Linh Giới đến bây giờ, người Âu Dương không có cách nào nhìn thấu ngoại trừ sư phụ của hắn Bạch Hủ Minh ra, thì không còn người nào khác.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
- Bên ta lại là long xà hỗn tạp. Trong thời gian nửa ngày này ta đã thấy vô số đại chiến.
Miêu Vận Tiến vừa tiến vào nói vừa mở một tấm bản đồ do hắn vẽ qua một cách đơn giản. Nơi chôn xương chưa bao giờcó bản đồ chính xác. Bởi vì địa hình nơi chôn xương thường thay đổi. Có khả năng tháng này còn là dòng sông, tháng sauđã biến thành núi cao. Lý do cụ thể tại sao lại xuất hiện tình huống như vậy, vẫn chưa có người nào có thể giải thích được.
Tuy nhiên vẽ bản đồ đơn giản vẫn rất cần thiết. Chí ít trong khoảng thời gian ngắn, tấm bản đồ này có thể nói rõ rất nhiều vấn đề.
- Đội trưởng ngươi xem. Tháng này mới phát hiện ra một dãy núi. Hiện tại ở dãy núi có ít nhất sáu đoàn đội. Nhân số đều khoảng từ hai mươi đến ba mươi người. Đoàn đội có nhân số nhiều nhất chính là Thái Nhất Tông. có thể nhìn thấy Thái Nhất Tông có khoảng chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu người. Tuy nhiên có người nói bọn họ có khoảng bốn mươi người. Bởi vì sự tồn tại của Huyễn Thuật Sư, cho nên khó có thể suy đoánđược con số cụ thể.
Thu hoạch của Miêu Vận Tiến vẫn tương đối lớn. Không ngờtrên bản đồ sơ lược của hắn không chỉ phác họa rõ vị trí của dãy núi, đồng thời còn đánh dấu đặc biệt vị trí và nhân số của mỗi đoàn.
- Số lượng nhân mã của các đoàn khác là chính xác hay ước chừng?
Lữ Phong biết, bởi vì có sự tồn tại của Huyễn Thuật Sư, cho nên rất nhiều lúc số liệu ngươi nhận được chưa chắc đã là con số thật sự.
- Hẳn là chân thực. Bởi vì suốt trong nửa ngày này, khí thếbên kia ngất trời. Ngoại trừ đám người Thái Nhất Tông không có ra tay, các đoàn đội khác đều phát sinh những va chạm nhỏ. Cho nên con số này hẳn vẫn tương đối chính xác.
Miêu Vận Tiến là một người do thám rất chuyên tâm. Hắn không hề giống như Thời Phong, vừa phát hiện mục tiêu lập tức chạy về báo, mà hắn chờ đợi rất lâu, sau khi nhận được tin tức chính xác mới lựa chọn trở về báo cáo.
Tin tức tình báo chính xác đại diện cho sự chủ động. Tại nơi chôn xương này, bất kỳ thời điểm nào ngươi cũng phải nhấtđịnh đề phòng kẻ địch đánh lén và bị người bao vây.
- Đội trưởng, ngươi xem bên này.
Miêu Vận Tiến chỉ vào dãy núi mọt đội có nhân số ít phía bên trái nói:
- Mọi người nhìn nơi này. Ta cảm thấy chúng ta hẳn nên đột nhập từ bên này. Tuy nhiên nếu đột nhập từ bên này, đội đầu tiên chúng ta gặp phải chính là Thiên Cung. Thiên Cung tổng cộng có hai mươi hai người, toàn bộ đều là Yêu Chiến Sĩ. Cho nên người khác không dám động tới bọn họ
- Được!
Lữ Phong gật đầu. Quả thật đúng như Miêu Vận Tiến đã nói, Yêu Chiến Sĩ đều là những người hình thành đại khí muộn. Tuy nhiên điều này không biểu hiện Yêu Chiến Sĩ thời kỳ trước chính là món ăn.
Yêu Chiến Sĩ đã thành đoàn, đặc biệt là số lượng đoàn chiến lớn giống như Thiên Cung như thế, tụ tập hơn hai mươi Yêu Chiến Sĩ, trừ phi gặp phải đoàn đội đông như Huyễn Chân Tông trực tiếp mở huyễn trận loại lớn, mê hoặc tất cả bên trong, bằng không nhiều Yêu Chiến Sĩ như vậy cùng tấn công có thể khiến một đoàn đội phải thua liểng xiểng.
- Bên này hẳn là phương hướng thích hợp nhất để chúng ta tiến vào.
Lữ Phong phân tích một chút. Quả thật, đoàn đội Yêu Chiến Sĩnhư Thiên Cung rất sắc bén. Nhưng điều này vẫn không thểnào khiến bọn họ dừng bước chân. Nếu như chỉ có vậy đã sợđến mức không dám đi, như vậy bọn họ còn chơi cái gì?
- Chúng ta có hai mươi mốt người, hai mươi mốt đối chiến với hai mươi hai. Đánh tốt, tiêu diệt toàn đoàn bọn họ cũng là chuyện rất bình thường.
Trải qua hai lần này đoàn chiến, hiện tại đoàn đội của Vạn Tiên Sơn đã tích tụ đầy đủ tự tin. Tuy nói hai mươi hai tên Yêu Chiến Sĩ nhìn qua rất cứng, nhưng bọn họ vẫn dám đánh.
- Đúng chỉ cần thu thập Thiên Cung, như vậy tiếp theo chúng ta sẽ giành được không gian khá lớn.
Lữ Phong tán thành gật đầu. Vừa nói hắn vừa đưa ánh mắt tìm nhìn về phía Âu Dương.
Không nghi ngờ chút nào, hai lần đoàn chiến có thể nói là thắng lợi kỳ tích đều dựa vào Yêu Cung Thủ thần bí Âu Dương này. Còn lần này bọn họ muốn đối mặt với rất đông Yêu Chiến Sĩ. Nũi tên của Âu Dương vẫn có thể đối phó với bọn họ như với Huyễn Thuật Sư hay không?
Nếu như thời điểm Âu Dương đối mặt với Yêu Chiế vẫn có thểphát huy lực chiến đấu đáng sợ như vậy. Như vậy lần này bọn họ chắc hẳn có thể quét ngang.
Thời điểm Lữ Phong nhìn Âu Dương, thật ra Âu Dương lại đang suy nghĩ một vấn đề, khác. Đối với hắn mà nói Thiên Cung gìđó, hắn thật sự không quá chú ý. Hắn chỉ chú ý nhất chính là Thái Nhất Tông.
Thù hận giữa Âu Dương và Thái Nhất Tông khẳng định sẽ phải có một ngày giải quyết. Tuy nhiên trước khi có năng lực làmđược điều đó, Âu Dương muốn đưa cho Thái Nhất Tông một lễ vật trước.
Xương cứng khó gặm nhất sao? Năm đó đội số 7 chính là chuyên gia gặm xương cứng. Mà đoàn đội bây giờ so với đội số 7 ngày đó còn cường đại gấp vạn lần. Thái Nhất Tông có thể ngăn cản bước tiên của bọn họ sao?
- Được, nếu mọi người không có ý kiến, vậy chúng ta đi. Thếlực tám phương sao? Chúng ta đã chơi phải chơi lớn một chút!
Lữ Phong quát to một tiếng. Sau đó tất cả đội ngũ cùng rít gào. Bọn họ bắt đầu thương lượng kỹ càng, sau đó theo theo bản đồ của Miêu Vận Tiến tiến tới vị trí đã định trước...
Phóng tầm mắt nhìn ra, một dãy núi kéo dài ngàn dặm, đột ngột xuất hiện trước mắt. Âu Dương nhìn dãy núi này, trong lòng hắn có chút chấn động. Hắn thực sự không thể nào tưởng tượng được sao một dãy núi lớn như vậy lại có thểhình thành trong nháy mắt?
Ban đầu Âu Dương nghĩ, dãy nũi đột ngột xuất hiện trong nơi chôn xương có thể là huyễn thuật. Nhưng thực tế khi đi tới nơi này, nhìn thấy dãy nũi kia thực sự tồn tại, hắn vẫn bị chấnđộng.
Đây không phải là huyễn trận. Đây thật sự là một dãy núi. Sông núi, cây cối, tất cả chứng tỏ với mọi người sự sự tồn tại chân thật của nó.
- Dãy núi này đã tồn tại được mười ngày. Chắc hẳn chỉkhoảng hơn hai mươi ngày nữa nó sẽ biến mất.
Lữ Phong nhìn dãy núi này. Hắn vẫn là người có chút hiểu biết nho nhỏ đối với nơi chôn xương.
- Thật khó có thể tưởng tượng. Không ngờ một dãy núi lớn như vậy lại đột nhiên xuất hiện, đột nhiên biến mất.
Thời Phong ở bên cạnh không nói gì. Thật ra không chỉ hắn. Cho dù là bản thân Lữ Phong cũng cảm thấy nơi chôn xương này quá thần kỳ.
- Thật ra trước đây rất lâu, nơi này được coi như là một mê cảnh. Tuy nhiên sau khi bốn Thánh thú bị phong ấn, nơi này liền trở thành nơi thí luyện trùng kích Thánh thể. Không chỉ là nơi chôn xương này, bốn khu vực khác cũng thần kỳ như vậy. Ngoại trừ vị trí của bốn Thánh thú không thế nào biến hóa ra, trên căn bản mỗi tháng, các vị trí khác đều biến hóa một lần.
Lữ Phong khai báo một chút.
- Chúng ta đi từ phía bên này. Thời Phong cùng Miêu Vận Tiếnđi vào xem xét tình huống. Xem thử hiện tại có phải Thiên Cung vẫn đang ở chỗ này hay không.
Lữ Phong là một người cẩn thận. Tuy rằng lúc xuất phát bọn họ đến bây giờ chưa đầy hai giờ, nhưng đối mặt với sự thayđổi trong nháy mắt của nơi chôn xương, thận trọng một chút cũng không có gì sai.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Ánh mắt Âu Dương lóe lên hào quang huyết sắc. Từ khi bắtđầu tiến vào nơi chôn xương này, Chân Thực Chi Nhãn của hắn gần như chưa từng dừng lại.Tuy nói Chân Thực Chi Nhãn tiêu hao rất nhiều yêu khí của hắn, nhưng hắn giết nhiều người như vậy, chiếm được lực lượng đủ để khiến Chân Thực Chi Nhãn kéo dài rất lâu.
Hai người Miêu Vận Tiến và Thời Phong đi lên núi trước. Những người khác không hề lập tức đuổi theo sau, mà lựa chọn ở lại phía sau chờ đợi tin tức.
Rất nhanh, hai người liền vội vội vàng vàng từ trên núi đi xuống. Thần thái của hai người đều rất bình tĩnh. Điều này chứng minh biến hóa hẳn không phải quá lớn.
Miêu Vận Tiến lấy ra tấm bản đồ do hắn đã vẽ sơ qua nói:
- Người của Thiên Cung không hề di động. Nhưng bọn họ rất cẩn thận. Nhiều Yêu Chiến Sĩ như vậy cùng tụ tập ở chung một chỗ. Hai người chúng ta không dám tới quá gần.
- Ngoại trừ Thiên Cung ra, có thấy đoàn đội khác xuất hiện hay không?
Đây mới là điều Lữ Phong quan tâm nhất.
- Không có. Bên khu vực Thiên Cung là đứng đầu. Ngoại trừThái Nhất Tông ra, những đoàn đội khác gặp Thiên Cung đều sẽ phải tổn thất.
Miêu Vận Tiến phân tích nói.
- Được! Lên núi!
Lữ Phong nắm chặt nắm đấm. Thiên Cung là khúc xương cứng bọn họ muốn gặm đầu tiên. Bọn họ muốn dừng bước tại dãy núi này nhất định phải gặm Thiên Cung. Tuy rằng đoànđội hai mươi hai tên Yêu Chiến Sĩ nghe ra có vẻ rất đáng sợ, nhưng trên thực tế mọi người cũng biết, bên này chắc chắn là an toàn nhất.
Trong khu vực này còn có vị trí của bảy thế lực đang tranhđấu. Bọn họ lựa chọn giết chết Thiên Cung ở chỗ này trước.
Đoàn người bắt đầu xuất phát về phía trên núi. Âu Dương vẫnđi phía sau cùng của đoàn đội. Âu Dương hiểu rất rõ nhượcđiểm của mình là gì. Tuy rằng hắn nắm giữ thuật tiên đoán, hắn có thể né tránh cận chiến, nhưng bản thân là một yêu cung thủ chủ yếu là tấn công từ xa. Phát huy ưu thế của mìnhđến mức lớn nhất mới là điều Âu Dương muốn làm.
Tay cầm Thứ Kiêu Cung đã hoàn thành yêu hóa, con ngươi huyết sắc không ngừng chớp động. Âu Dương không dám có chút sơ suất. Con mắt của hắn không ngừng đảo qua bốn phía. Nếu như có một cơn gió thổi cỏ lay hắn tuyệt đối sẽ lựa chọn kéo dài khoảng cách trước tiên.
Xung quanh đều có cây cỏ mọc rậm rạp. Nơi này đối với rất nhiều cung thủ mà nói tuyệt đối không tính là một chỗ tốt, nhưng đối với Âu Dương lại tuyệt đối là sân bãi tốt nhất.
Cây cỏ mọc rậm rạp, mặc dù sẽ tạo ảnh hưởng nhất định đối với tầm mắt của hắn, nhưng Âu Dương tin tưởng, nơi này càng khiến năng lực ẩn núp của hắn mạnh hơn.
- Đội trưởng, người của Thiên Cung ở bên đó. Chúng ta có nên nghỉ ngơi một chút hay không?
Thời Phong chỉ vào một phương hướng nói. Bản thân hắn là một người dò đường. Hẳn là mỗi giờ mỗi khắc về xác địnhđược vị trí của kẻ địch.
- Không!
Lữ Phong lắc đầu nói:
- Chúng ta không thể nghỉ ngơi. Thiên Cung không phải người ngu. Chúng ta phát hiện ra bọn họ, đương nhiên bọn họ cũng sẽ phát hiện ra chúng ta. Có lẽ vào lúc này đối phương đã biết chúng ta tiến vào. Điều chúng ta nên làm chính là phátđộng tập kích trước tiên, khiến bọn họ cảm thấy không kịp ứng phó.
Lời của Lữ Phong vừa ra nói ra khỏi miệng, Âu Dương lập tức gật đầu. Không nghi ngờ chút nào, nếu như Lữ Phong sinh ra ở tiểu thế giới, chắc chắn hắn sẽ trở thành một đại tướng. Bởi vì hắn hiểu lúc nào có thể đánh, lúc nào không thể đánh.
Nghỉ ngơi? Nếu như đặt vị trí của trung đội số 7 mà nói, Âu Dương sẽ rất tán thành. Bởi vì năm đó người của trung đội số 7 đều là người bình thường, Nhưng bọn họ cần nghỉ ngơi sao? Một đám cửu giai đỉnh phong tạo thành đoàn đội, cho dù là mấy ngày mấy đêm không ăn không uống liên tục bôn ba, bọn họ cũng không xuất hiện tình trạng mệt mỏi. Cho nên nghỉ ngơi vào lúc này chẳng khác nào bỏ qua thời cơ tập kích.
- Mọi người chuẩn bị một chút. Đối phương là Yêu Chiến Sĩ. Một khi hai bên chúng ta giao hỏa, kẻ địch nhất định sẽ tấn công chúng ta ở trạng thái hung ác nhất. Đến lúc đó Yêu Chiến Sĩ bên chúng ta nhất định phải đứng ra phía trước làm lá chắn chống đỡ hỏa lực đầu tiên!
Lữ Phong hiểu rất rõ ràng. Yêu Chiến Sĩ tấn công coi trọng nhất chính là khí thế. Nếu như không chống được đợt tấn công đầu tiên, như vậy trận hình xông lên của bọn họ sẽ bịloạn. Tiếp theo sẽ rất khó bảo trì trận hình tiến hành giết địch hữu hiệu được.
- Yên tâm đi!
Một đám Yêu Chiến Sĩ mặc dù biết nhiệm vụ này rất gian khổ, nhưng bọn họ vẫn đi vào, chính là muốn dùng mạng đổi lấy tương lai. Nếu như trận chiến như vậy cũng không dám đánh, vậy chẳng thà ở bên ngoài thành thật chờ chết còn tốt hơn.
- Âu Dương!
Lữ Phong nhìn thấy Âu Dương trước sau đều không nói gì, hắn gọi Âu Dương một tiếng, sau đó nói:
- Một lát nữa ngươi ở phía sau chú ý tìm cơ hội.
- Được!
Âu Dương gật đầu, hắn biết, hẳn là Lữ Phong cảm thấy thực tế lực sát thương của hắn không bằng Yêu Chiến Sĩ bình thường, nhưng hắn không giải thích điều gì.
- Mọi người chuẩn bị xong, lập tức xuất phát!
Lữ Phong ra lệnh một tiếng, sau đó hai mươi mốt người bắtđầu di chuyển về phía vị trí của Thiên Cung. Đây là trận chiếnđấu khó khăn nhất mà bọn họ gặp hải từ khi bước vào đây. Tuy nhiên trải qua hai trận chiến phía trước khiến lòng tinđược tích lũy, khiến bọn họ có đủ tự tin.
Hai mươi mốt người ngoại trừ hai tên Huyễn Thuật Sư ẩn giấu thân hình một cách hợp lý, những người khác đều quang minh chính đại tiến lên. Đây không phải là tiểu thế giới. Ở chỗ này cho dù là Yêu Chiến Sĩ chui xuống đất đi lại cũng rất khó tập kích được. Thậm chí một khi làm không tốt còn dễ dàng bịngười ta giết ngược lại.
- A..
Những tiếng gầm rú kèm theo vô số yêu khí phun trào. Yêu Chiến Sĩ của đoàn đội Lữ Phong hoàn thành yêu hóa bản thân trước. Sau đó mỗi người bọn họ giống như yêu ma phát cuồng, nhanh chóng tập kích bất ngờ về phía phía trước.
Khi Yêu Chiến Sĩ hoàn thành yêu hóa, chợt nghe thấy phía trước cũng truyền đến những tiếng gầm rú. Rõ ràng, khi bọn họ tiếp cận Thiên Cung, người của Thiên Cung đã phát hiện ra bọn họ. Mặc dù có chút giật mình khi đội ngũ Vạn Tiên Sơn bất ngờ lên núi lập tức phát động tập kích không rõ vì điều gì, nhưng vào lúc này điều bọn họ phải làm chính là ứng chiến!
Đại địa bị vô số Yêu Chiến Sĩ dẫm đạp, không ngờ xuất hiện từng đợt rung chuyển. Cuộc đại chiến của hơn ba mươi Yêu Chiến Sĩ cửu giai đỉnh phong và Lục Tiên. Chỉ sợ khi cuộc chiếnđấu này qua đi, tất cả núi rừng đều bị vỡ nát.
- A...
Tiếng gầm rú truyền đến. Dau đó chợt nghe những tiếng ầm ầm ầm vang lên. Tiếp theo Âu Dương nhìn thấy vô số cây cối bỗng nhiên bị đẩy ngã. Hơn hai mươi Yêu Chiến Sĩ đã hoàn thành yêu hóa giống như một cơn gió lốc màu xanh lục cuốn về phía này.
Lữ Phong đột ngột từ mặt đất nhảy lên. Kiếm linh của hắn từtrong thân thể bắn ra bốn phía. Vô số kiếm linh kim sắc bé nhỏ giống như linh xà cuốn lấy phong vân.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Đoàn đội tám Yêu Chiến Sĩ tinh anh không hề sợ hãi trước khí thế của kẻ địch. Tuy rằng chỉ có tám người đối mặt với hai mươi hai người bọn họ vẫn lựa chọn dũng cảm tiến tới.
Hai phe giao chiến, dù thế nào cũng nhất định phải ngăn cản đợt tấn công đầu tiên của Yêu Chiến Sĩ. Tuy nhiên dựa vào tám người ngăn cản hai mươi hai người, mức độ khó này quả thật rất lớn.
- Đứng vững!
Lữ Phong hét lớn.
- Giết! Vạn Tiên Sơn quả thực là muốn chết!
Đối phương rõ ràng đều là nhân vật hung ác. Cuộc chiến ngày hôm nay chắc chắn sẽ kết thúc với một bên bị tiêu diệt toàn đoàn.
Ngay khi hai phe yêu chiến sắp va chạm vào nhau, liền nhìn thấy một đạo quang tiễn đột nhiên xuất hiện. Tốc độ của quang tiễn cực nhanh, hơn nữa lực lượng cực mạnh. Trong nháy mắt, đạo quang tiễn này đã vượt qua đoàn đội Yêu Chiến Sĩ tinh anh. Trong qua trình bay tới, nó còn không ngừng tách ra. Một hóa thành hai. Hai hóa thành bốn, bốn hóa thành tám... Cuối cùng không ngờ hóa thành 128 đạo quang tiễn hợp thành một trận mưa tên!
Đây chính là năng lực của 128 yêu đan của Âu Dương, Âu Dương có thể biến hóa quang tiễn thành mưa tên tiến hànhđả thương địch thủ, Tuy rằng lực lượng của mưa tên này yếu hơn rất nhiều so với lực lượng khi hắn bắn ra một mũi tên. Nhưng hiện tại như vậy cũng đủ dùng.
Âu Dương vốn không hề nghĩ tới chuyện mối đả thương đối phương. Điều hắn muốn làm chính là quấy rối trận hình của kẻ địch, khiến thế trận xung phong của kẻ địch xuất hiện một chút buông lỏng.
Vèo... Vèo... Vèo... Vèo...
Mưa tên trút xuống chính xác về phía đoàn đội của Thiên Cung. Vốn hai mươi hai Yêu Chiến Sĩ tạo thành thế trận xung phong. Bọn họ không thể không vì mưa tên mà di chuyển thân hình một thoáng để tránh né mưa tên. Dù sao bọn họ chưa bước vào Thánh thể, mưa tên như vậy khôngđủ để giết chết bọn họ nhưng lại có thể khiến bọn họ bịthương.
Nhưng chỉ trong nháy mắt này đã đủ để thay đổi tất cả thếcục trong cuộc chiến. Đoàn đội Thiên Cung vốn tấn công hung mãnh chỉ vì một thoáng đã bị tám Yêu Chiến Sĩ giànhđược tiên cơ xung phong liều chết tiến vào trong trận hình của bọn họ.
- Giết!
Sau đó Lữ Phong dẫn dắt Lục Tiên chạy tới. Khoảng cách công kích của Lục Tiên bọn họ không biến thái như Âu Dương, nhưng kiếm trận của bọn họ tuyệt đối không kém! Khi tám Yêu Chiến Sĩ xé ra một chỗ hổng vọt vào, Lục Tiên theo sát phía sau từ trên trời lập Thiên Thượng Xuyên Kiếm Trận.
Vù...
Vô số kiếm linh chớp động. Trong khoảng khắc một kiếm trận lớn đã được mười Lục Tiên lập ra. Mười Lục Tiên, tám Yêu Chiến Sĩ lại có thể đối mặt với sự tấn công của hai mươi hai Yêu Chiến Sĩ giành được tiên cơ. Điều này thật sựcó chút khó tin.
Nhưng chiến cuộc căn bản vẫn luôn biến hoá thất thường như vậy. Chỉ một thoáng buông lỏng sai lầm đã có thể xuất hiện cục diện xoay chuyển.
Lữ Phong đứng phía xa đã quên liếc mắt về phía vị trí của Âu Dương. Lúc này Âu Dương đã sớm bò lên một cây đại thụ. Hắn trốn trong rừng cây. Cho dù là Lữ Phong cũng không tìm được vị trí của hắn.
Âu Dương chậm rãi kéo dây cung. Lúc này hắn hoàn toàn tập trung vào phía trên cuộc chiến. Tuy rằng bọn họ chiếmđược vị trí chủ động, tuy nhiên hắn biết, điều này là bởi vì mưa tên của hắn khiến địa phương có chút ứng phó không kịp. Đả kích từ khoảng cách xa như vậy chỉ sợ chỉ có một mình hắn mới có thể hoàn thành.
Vèo...
Một đạo quang tiễn từ trên Thứ Kiêu Cung bay ra. Trênđường quang tiễn huyết sắc bay ra, còn cháy lên hỏa diễm huyết sắc mạnh mẽ. Tốc độ của quang tiễn như thế vọt vào trong kiếm trận. Mũi tên này cũng không hề muốn bắn chết người. Mục tiêu của nó là yêu binh!
Yêu binh vị trí mạch máu của Yêu Chiến Sĩ. Phá hoại một yêu binh không chỉ khiến lực chiến đấu của Yêu Chiến Sĩgiảm xuống, còn đả kích sự tin tưởng của bọn họ. Yêu binh bị tổn hại, cả đời này bọn họ cũng không thể bước vào Thánh thể được nữa, Âu Dương muốn đánh nát toàn bộ sựsự tự tin của bọn họ.
Đinh...
Một tiếng động nhỏ truyền đến, liền nhìn thấy Yêu Chiến Sĩcầm tấm khiên trong tay có phản ứng rất nhanh, Khi quang tiễn của Âu Dương bắn tới, hắn liền lấy tấm khiên ngăn cản. Nhưng đây chính là điều Âu Dương muốn. Quang tiễn của hắn trực tiếp va chạm bên trên tấm khiên. Quang tiễn va vào tấm khiên tạo thành một vết nứt nhỏ, sau đó chỉnghe thấy rắc một tiếng...
- Không thể nào...
Tên Yêu Chiến Sĩ nhìn thấy tấm khiên trong tay bị thủng một lỗ lớn bằng đầu người, hắn cảm giác mình giống nhưđang nằm mơ.
Trong nháy mắt đó, hắn không thể nào tiếp nhận được. Chẳng lẽ nói có một cường giả cấp Thánh Thể lại tiến vào nơi chôn xương này sao sao? Nếu không, tại sao yêu binh của mình lại bị phá hỏng được?
Phụt...
Không có ai khách khí với hắn. Trong chốc lát khi hắn thất thất, một quỷ đầu đao trực tiếp gọt đầu của hắn từ trên cổ xuống.
Vèo...
Lại là một quang tiễn xuất hiện. Đạo quang tiễn này không hề bắn yêu binh nữa, mà trực tiếp cắm vào khu vực hỗn loạn nhất.
Vài tên Yêu Chiến Sĩ vẫn đang chém giết lẫn nhau, thậm chí còn chưa phát hiện đã xảy ra tình huống gì đã bị quang tiễn này tổn thương.
- Cẩn thận, có người ở bên ngoài đánh lén!
Rốt cuộc, lúc này đội tưởng của đoàn đội Thiên Cung mới phát hiện Âu Dương ở phía bên ngoài đánh lén. Hắn quát to một tiếng:
- Chủ ý mũi tên của hắn!
Vèo...
Lại là một đạo quang tiễn nữa. Đạo quang tiễn này bắn thẳng đến đội trưởng đoàn đội Thiên Cung vừa mở miệng nói. Lúc này tên đội trưởng Thiên Cung đang đánh nhau với Yêu Chiến Sĩ thoáng liếc mắt nhìn thấy. Sau đó yêu binh trong tay của hắn mạnh mẽ bổ xuống.
- Chỉ chờ ngươi chém!
Trên mặt Âu Dương hiện ra một nụ cười lạnh. Bọn họ chỉchờ đợi giây phút này. Mũi tên đầu tiên có thể đột nhiên bắn nát yêu binh của một người chỉ là xuất kỳ bất ý. Sau khi đối phương đã có sự chuẩn bị, mũi tên của hắn muốn bắn nát yêu binh của đối phương sẽ khó khăn hơn nhiều. Nhưng bên kia đang hỗn chiến, cơ hội của hắn còn rất nhiều.
Quang tiễn của Âu Dương được đặt lên dây cung. Sau khi kéo dây cung, liền nhìn thấy quang tiễn chớp động. Quang tiễn kia bay thẳng đến tên đội trưởng Thiên Cung vừa rờiđi. Bắt giặc phải bắt vua trước. Chỉ cần giết chết người này, như vậy cho dù bên đội Thiên Cung không loạn nhưng sĩ khí chắc chắn sẽ giảm mạnh.
Quang tiễn nhanh chóng tiến lên. Tên đội trưởng đội Thiên Cung vừa bận chiến đấu với một Yêu Chiến và phải đềphòng mũi tên. Hắn thực sự rất đau khổ. Nhìn thấy lại có một đạo quang tiễn bay tới, trong nháy mắt hắn liền điều chỉnh thân hình, sau đó cự kiếm trong tay nhẹ nhàng giơ lên trước ngực định cản mũi tên này.
Yêu Chiến Sĩ đang đánh nhau với hắn liền nắm lấy cơ hội này. Yêu Chiến Sĩ này liền phóng người tới phía sau hắn. Yêu binh giống như một cái cương xoa mạnh mẽ đâm vềphía hắn.
- Chỉ có chút tài mọn như vậy cũng muốn thương tổn ta sao?
Tên đội trưởng này căn bản không quá để ý tới cương xoa của Yêu Chiến Sĩ này. Chỉ thấy thân thể hắn nghiêng người một cái, dễ dàng tránh được cương xoa của Yêu Chiến Sĩkia. Nhưng hắn tránh được cương xoa, hắn có thể tránhđược cả mũi tên của Âu Dương sao?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Tốc độ mũi tên của Âu Dương nhanh gấp mấy lần cương xoa.Điều hắn có thể làm chính là đặt cự kiếm nằm ngang trước ngực cứng rắn ngăn cản mũi tên này.
Đinh... rắc... Phụt...
Liên tiếp ba tiếng động truyền đến. Tiếng thứ nhất chính là âm thanh mũi tên của Âu Dương bắn trúng yêu binh. Tiếng thứ hai là âm thanh mũi tên xuyên thủng yêu binh. Tiếng thứba lại là âm thanh đâm vào ngực hắn.
Tên đội trưởng này gần như không thể tin được lại xảy ra chuyện như vậy. Con mắt của hắn trợn trừng, nhìn quang tiễn cắm trước ngực từ từ tan rã. Trên mặt hắn đầy vẻ khó tin.
- Chết!
Cương xoa giống như ma binh đoạt mệnh trong tay ác ma, lóe lên trực tiếp đâm vào người này từ phía sau. Sau đó Yêu Chiến Sĩ này cầm cương xoa trong tay rút ra. Nhất thời mưa máu đầy trời. Một Yêu Chiến Sĩ còn sống sờ sờ đã bị hắn xé thành hai mảnh.
Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung trong tay nhìn tất cả nhữngđiều này, trên mặt của hắn hiện lên một nụ cười lạnh. Người người đều biết mũi tên của hắn thuật rất mạnh. Nhưng bọn họ lại không để mắt đến lực lượng của Âu Dương.
Không nghi ngờ chút nào, lực lượng cửu giai của Âu Dương chắc chắn vượt xa người khác. Người khác là tám viên yêuđan cuối cùng kết thành một viên. Nhưng linh tiễn yêu đan của hắn là do 128 viên yêu đan ngưng kết ra. Lực lượng của hắn ít nhất phải gấp mấy lần so với Yêu Chiến Sĩ bình thường.
Tuy rằng bình thường Âu Dương đều lấy kỹ xảo để quyếtđịnh thắng bại, nhưng không vì kỹ xảo của Âu Dương mà không để ý tới cường lực của hắn.
Một mũi tên toàn lực của Âu Dương tuyệt đối cường đại hơn rất nhiều so với một đòn toàn lực của bất kỳ Yêu Chiến Sĩcửu giai đỉnh phong nào. Mũi tên vừa nãy đã chứng minh với mọi người về cường lực của hắn.
Một mũi tên bắn nát yêu binh, sau đó dư lực của mũi tên vẫn có thể đột phá phòng ngự của Yêu Chiến Sĩ khiến hắn trọng thương, tạo cơ hội cho đội hữu giết chết đối phương.
- Ha ha ha! Mẹ nó, giết hay.
Lữ Phong đang chiến đấu cùng hai tên Yêu Chiến Sĩ. Tuy rằng bản thân của hắn đang rất nguy hiểm, nhưng nhìn thấy Âu Dương và Yêu Chiến Sĩ kia phối hợp với nhau giết chết đội trưởng đội Thiên Cung, trong lòng hắn vẫn vô cùng sảng khoái.
Cho đến giờ phút này hắn mới hiểu được, sự đáng sợ trong mũi tên của Âu Dương không chỉ là kỹ xảo. Lực lượng của hắn cũng sâu không lường được. Lữ Phong cảm thấy, nếu như chân chính đối chọi, cho Âu Dương không gian nhấtđịnh, như vậy chỉ sợ trong cửu giai khó có thể tìm được người nào thắng nổi hắn.
- Mũi tên toái linh! Không ngờ là mũi tên toái linh!
Miêu Vận Tiến luôn bên ngoài dùng huyễn trận chiến đấu hỗ trợ. Người khác không nhìn thấy rõ ràng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn lại nhìn thấy rất rõ. Đầu tiên mũi tên của Âu Dương bắn nát yêu binh, sau đó đả thương địch thủ thật sự là kỹ thuật như thần.
Ầm...
Một tiếng động rất lớn truyền đến. Rốt cuộc kiếm trận do mười Lục Tiên liên hợp bố trí k không có cách nào chịu đựngđược nhiêu cường giả như vậy đại chiến đã hoàn toàn đổ nát. Tuy nhiên hiệu quả kiếm trận đổ nát đưa đến hiệu quảvượt quá sức tưởng tượng.
Kiếm trận vốn bay loạn đả thương địch thủ bởi vì mất đi sựkhống chế đã hoàn toàn bạo phát. Tốc độ của tất cả kiếm linh tăng vọt. Kiếm quang chớp động đầy trời. Kiếm trận đổ nát lần này, chí ít đã khiến mười mấy người bị thương, Trong những người này có cả người của Thiên Cung cũng có cảngười của Vạn Tiên Sơn.
Cũng may, trước khi kiếm trận vỡ vụn đám người Lữ Phongđã khống chế một chút, cho nên phần lớn người bị thươngđều là người của Thiên Cung.
- Cơ hội tốt!
Nhìn thấy kiếm trận nghiền nát khiến cục diện càng thêm hỗn loạn, Âu Dương biết, cơ hội hắn chờ rốt cuộc đã tới.
Ba đạo quang tiễn đồng thời xuất hiện trên dây cung của Thứ Kiêu Cung. Không phải Âu Dương khống chế không được năm mũi, mà nếu như đồng thời sử dụng năm quang tiễn, như vậy uy lực ắt phải kém đi rất nhiều, căn bản không thểnào bắn chết Yêu Chiến Sĩ da dày thịt béo.
Vèo...
Ba mũi tên bay ra, bắn về ba hướng. Ba đạo quang tiễn bay qua đầu mấy Yêu Chiến Sĩ của Vạn Tiên Sơn. Ba mũi tên này thể hiện cường lực khống chế tuyệt đối của Âu Dương đối với mũi tên của mình.
Cục diện hỗn loạn như vậy, một cung bắn ba mũi tên, hơn nữa muốn giết địch còn phải bảo đảm không sát thương nhầm, muốn làm được quả thực đã khó lại càng thêm khó.
- A... A... A...
Ba tiếng kêu thảm thiết vang lên. Chỉ thấy ba tên Yêu Chiến Sĩ của Thiên Cung nằm trong phạm vi bị kiếm trận nổ thương đều có một mũi tên cắm trên cổ họng. Bọn họ dùng tay không ngừng muốn rút ra. Nhưng mũi tên của Âu Dương thực sự quá cường lực. Cho dù không có cách nào bắn thủng bọn họ, nhưng lại đủ khiến bọn họ nửa chết nửa sống.
- Làm thịt bọn họ!
Lữ Phong nhìn thấy cảnh tượng như vậy, khiếp sợ trong lòng gần như vượt qua tất cả. Âu Dương quá cường lực. Hắn chẳng những là kẻ hủy diệt của Huyễn Thuật Sư. Trên chiến trường hỗn loạn, chỉ cần đội hữu tạo cơ hội cho hắn, hắn sẽ trả lại cho đội hữu một kỳ tích.
Phụt...
Đội hữu không có phụ lòng ba mũi tên này của Âu Dương, yêu binh kiếm linh khắp nơi chớp loạn. Ba tên Yêu Chiến Sĩbị bắn trúng cổ họng còn chưa kịp đưa ra bất kỳ phản ứng nào đã trực tiếp bị xé thành mảnh nhỏ.
Năm người. Lúc này còn chưa tới mười phút, hai mươi hai người đã giảm mất năm người. Nhưng đây còn chưa phải làđiều đáng sợ nhất. Điều đáng sợ nhất chính là sau khi năm người này tử vong cũng tuyên bố sĩ khí của Thiên Cung bắtđầu giảm thấp
- Lui lại phía sau!
Một người của Thiên Cung rống to. Rõ ràng, người này nhìn thấy cục diện ngày hôm nay đã hoàn tonà xấu, muốn cứu vãn cục diện thực sự có chút khó khăn. So với tái chiến, không bằng lùi lại một bước để cầu tiến lên.
Nhưng đám người Lữ Phong sẽ cho những người này có cơ hội bỏ chạy sao? Tuy rằng kiếm trận đã bị nghiền nát, nhưng kiếm linh của các Lục Tiên vẫn còn. Kiếm linh lại chớp động. Một kiếm trận mới lại xuất hiện một lần nữa bịt kín xung quanh.
Lần này bọn họ vẫn không phong tỏa được hoàn toàn. Bởi vậy phía bên kẻ địch vẫn có ba người thành công chạy thoát ra ngoài. Ba người này không bị nhốt lại căn bản không hiểu cái gì gọi là đồng sinh cộng tử. Nhìn thấy đội hữa của mình bịnhốt ở bên trong, suy nghĩ đầu tiên của bọn họ là phải đi gọi người tới hỗ trợ. Bọn họ lập tức xoay người bỏ chạy!
- Lũ chó kia! Chạy cái g?! Giết kẻ bắn tên kia!
Người vừa nãy kêu gọi mọi người lùi lại gần như muốn phátđiên. Vốn cục diện đã bất lợi đối với bọn họ. Hiện tại còn mười bảy người, đã có mười bốn người bị nhốt. Ba người bên ngoài lại xoay người bỏ chạy. Điều này khiến đám người bị nhốt ở bên trong hoàn toàn tuyệt vọng.
- Không được chạy! Âu Dương! Giết chết bọn họ!
Lữ Phong vừa ứng đối đại chiến bên này, vừa hướng về phía cây đại thụ nơi Âu Dương đang nấp, kêu to.
Nhưng Âu Dương cũng có chút bất đắc dĩ. Ba tên Yêu Chiến Sĩ, ba tên Yêu Chiến Sĩ cửu giai đỉnh phong, một mình hắnđuổi theo, chắc chắn chính là cục diện phải chết
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx