Một già một trẻ hai người đồng thời cùng nói một câu
Điều khác nhau là âm thanh của Đỗ Duy mang theo sự kinh ngạc chân thật
Người mặc áo bào màu xanh biếc này dường như sớm đã đoán được, hắn thốt ra những lời này cũng không có nhiều kinh ngạc, ngược lại mang theo một cảm giác:” Cũng quả nhiên như thế”
Có điều Gandalf cũng có một cử động nhỏ cho thấy tâm trạng hắn giờ này có chút khẩn trương
Hắn rất cẩn thận nhìn Đỗ Duy, ánh mắt nhìn chung quanh tựa như đang tìm kiếm cái gì đó
“ Ngươi chính là Gandalf, có thật không?” Đỗ Duy nhìn người giả mạo trước mặt
Gandalf rốt cuộc là an bài cái gì? Ông ta đã biết trước về tên áo bào xanh này? Ông ta biết gì về gã này?
“ Nhóc con, ta nhắc lại cho ngươi một lần nữa.” Gandalf áo bào xanh lạnh lùng nói: “ Ta chính là Gandalf”
Đỗ Duy cười lạnh, hắn phát hiện lão gia hỏa này đang dùng ánh mắt dò tìm: “ Ngươi đang tìm cái gì? A, phải chăng ngươi đang tìm Semel?
Lục bào Gandalf vừa nghe thấy “Semel” thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, sâu trong ánh mắt mang một tia sợ hãi hoặc là một loại lo lắng, không nhịn được nói: “ Nàng đang ở chỗ nào đó? Nàng đã đến rồi ư? Nàng đang ở chỗ này phải không?
Đỗ Duy còn không có trả lời. Vivian khiếp sợ hỏi:”Ngài …. nón xanh.”
Ngài nón xanh?
Mặc dù cách xưng hô này làm cho người ta khó chịu nhưng là Đỗ Duy quay đầu nhìn thoáng qua Vivian: “Cô biết người này”?
- Ông ấy là thầy của chị tôi.
Đỗ Duy rốt cuộc đã rõ ràng
Đây là thầy giáo của Joanna
Như vậy hắn rốt cục là có quan hệ như thế nào với Gandalf.
Mọi việc dường như rất phức tạp a.
“Semel ở đâu?”Ánh mắt Gandalf nhìn quanh rất là cảnh giác.
“Không cần tìm đâu” Đỗ Duy lắc đầu:” Nàng nếu như muốn xuất hiện thì đã xuất hiện rồi, nhưng ta xác nhận nàng ta đang ở gần đây.”
Gandalf áo bào xanh đột nhiên vẻ mặt dữ tợn nhìn chằm chằm Đỗ Duy: “ Tiểu tử nhà Rowling, ngươi rốt cuộc là có chủ ý quái quỉ gì! Lão già kia như thế nào lại cho ngươi tới nơi này chờ ta? Còn có Semel! Nàng như thế nào lại còn sống và cùng một chỗ với ngươi”
Đỗ duy nhìn thoáng qua Vivian, cô bé này này đối với người mặc áo bào xanh này rất quen thuộc, ít nhất vẻ mặt lộ ra sự kính sợ, Vivian xem ra đúng là có quan hệ với tên áo bào xanh này
“Vivian.” Đỗ Duy chỉ vào rừng cây nói:” Cô tới đằng kia trước đợi một lát, tôi có chút chuyện muốn nói với ngài “nón xanh”.
Vivian vẫn muốn nghe Đỗ Duy nói chuyện nên nàng còn do dự một chút, nhìn một chút Đỗ Duy, lại nhìn Gandalf áo bào xanh rồi gật đầu rồi rời đi.
“Nữ đồ đệ của lão già đó cũng nghe theo lời ngươi nhỉ?” Gandalf áo bào xanh nhìn Vivian rời đi không khỏi mỉm cười:” Xem ra hắn thật sự giao tất cả mọi thứ cho ngươi rồi”
Sau đó, Gandalf áo bào xanh ngồi ở phía trước đống lửa. Đỗ Duy do dự một chút cũng ngồi xuống.
Tiếp theo hắn đưa ra di thư mà Gandalf đã tự mình đưa cho hắn, do dự một chút rồi nói với Gandalf áo bào xanh: “ Đây là di thư mà đại sư Gandalf đã cho ta, bảo ta hôm nay đi đến nơi này gặp mặt một người, lại nói người kia có thể làm sư phụ của ta dạy ta ma pháp. Có điều ta không biết người kia chính là ngươi
Gandalf áo bào xanh cầm di thư hờ hững nhìn qua rồi cười lạnh một tiếng: “ Hừ, rất phù hợp với phong cách của ‘ta’, việc gì cũng đều đã sắp xếp hoàn hảo. thật là đồ ngốc!”
Nói xong, hắn đột nhiên bỏ bức thư vào trong lửa, nhìn ngọn lửa thiêu đốt dần bức thư, sắc mặt Đỗ Duy có chút khó chịu.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Đỗ Duy nhìn người kia:” Đừng nói những câu kiểu như ‘ ta là Gandalf’ , ta muốn nghe sự thật!”
“hừ … nhóc con, lòng hiếu kì rất nguy hiểm.” Người áo bào xanh tiện tay cầm một nhánh cây nhẹ nhàng bẻ gãy rồi ném vào đống lửa. Ánh lửa chiếu sáng khuôn mặt của hắn, áo màu màu xanh biếc ánh lên khiến khuôn mặt hắn cũng dường như trở thành màu xanh đầy quỷ dị: “Chiếc sừng trên đầu ngươilà của tên Chris cho đúng ko?”
“Tại sao ngươi có thể thấy được sừng của ta?” Đỗ Duy thở dài sờ lên tóc:” Ta tưởng rằng ta đã có dấu kín rồi chứ”.
“Bởi vì ngươi ở trên người có hơi thở của ác ma.” Gandalf áo bào xanh cười rất quỉ dị:”Như vậy đối với người thường thì không cảm giác được, nhưng đối với ta thì hơi thở của ác ma không thể giấu diếm ta được”
Đứng xa xa ở ven rừng, Vivian nôn nóng bất an nhìn Đỗ Duy và Gandalf áo bào xanh đang ngồi ở đống lửa, cũng không biết hai người rốt cuộc đang nói về chuyện gì
Đột nhiên phía sau có một tiếng thở dài khe khẽ làm Vivian giật mình, nàng quay đầu lại bỗng thấy chị gái mình đang đứng cạnh một thân cây trong rừng.
“ Gần đây ngươi thế nào? Em gái đáng thương của ta.” Joanna vẫn lạnh lùng như trước nhìn Vivian: ”Nhìn bộ dáng ngươi như thế này thì gần đây chắc không được thoải mái à. Hừ , tại sao ta vừa nhìn ngươi bộ dạng mềm yếu của ngươi như vậy tự nhiên cảm giác rất tức giận chứ.”
“ Chị” Vivian khẽ mở miệng nhìn một cách khiếp đảm người chị mà mình vốn sợ từ bé.
Joanna trong ánh mắt của có một chút phức tạp, nàng đột nhiên chậm rãi đi tới bên cạnh Vivian, dưới ánh mắt ngạc nhiên của cô bé nàng bỗng nhiên đưa tay nhẹ lên vai Vivian.
Hành động thân mật này đã nhiều năm qua Vivian chưa từng nhận được từ chị của mình. Nàng có chút ngây người nhìn Joanna ở bên cạnh: “Chị …
“Ồ, ngươi cũng mạnh mẽ hơn ta tưởng tượng đấy.” Joanna khe khẽ thở dài:” Ta tưởng rằng khi ngươi biết tin tức thầy giáo ngươi qua đời sẽ phải khóc đến mức làm cho người ta chán ghét chứ.”
“Chị!” Vivian giật mình : “Chị nói điều gì! Thầy giáo làm sao vậy…”
Joanna nhíu mày: “Ngươi còn chưa biết sao? Thì ra là như thế…”
“Oa….”
Xa xa, Vivian khóc lớn kinh động tới Đỗ Duy, hắn đưa mắt nhìn lại thì thấy Vivian đã ngồi trên mặt đất, bên cạnh là joanna đang đứng, vẻ ngoài của Joanna vẫn như cũ với một bộ giáp nhẹ, áo bào dài phủ ở ngoài và mái tóc dài màu bạc cùng khuôn mặt mỹ lệ lạnh lùng.
Nhìn Vivian đang đau khổ, Joanna vốn lạnh lùng khẽ cau mày, nàng do dự một chút cuối cùng ngồi xuống chậm rãi ôm lấy em gái của mình
Hành động này làm cho Đỗ Duy có chút ngạc nhiên
“Xem ra Vivian bé nhỏ chỉ vừa mới biết thầy giáo của mình đã chết a, ngươi không nói cho cô bé sao?” Gandalf áo bào xanh nhẹ nhàng nói
“Không có.” Đỗ Duy lắc đầu:” Ta cũng là vừa mới gặp nàng ta ở chỗ này.”
Nhìn Đỗ Duy trả lời mình nhưng ánh mắt lại ở chỗ xa xa phía Vivian, Gandalf áo bào xanh hừ một tiếng:” Được rồi không cần phải nhìn nữa. Cô bé này từ nhỏ đã mềm yếu như vậy… Thật không biết ‘ta’ tại sao lại chọn cái tên đồ đệ như vậy chứ “
“Trả lời vấn đề ta hỏi đi” Đỗ Duy phục hồi tinh thần lại: ”Ngươi,rốt cuộc là ai?”
Gandalf áo bào xanh im lặng rồi cười khùng khục, sau đó nhìn một chút xung quanh:” Nơi này được lắm…. đúng là một địa phương tốt. ngươi biết đây là nơi nào chứ hả?”
“Nơi này là quê quán của ta.” Gandalf áo bào xanh mỉm cười:” Ta sinh ra tại thị trấn Ngựa bay, ta là người bản địa. Cha ta năm đó chính là chủ một cửa hàng tạp hóa, mẹ ta là một thợ may. Và khi ta còn nhỏ, tên của hai ngọn núi kia vẫn còn gọi là khe Ngưa bay
Đỗ Duy không nói gì.
“ Khi ta bảy tuổi có một ma pháp sư đi qua nơi này nhận ta làm đồ đệ, mang theo ta tới đế đô. Ta rời khỏi cái thị trấn nhỏ này, rời bỏ quê quán, tại đế đô ở ma pháp công hội hai mươi năm đã trở thành một ma pháp sư hợp cách… Sau đó…”
Gandalf áo bào xanh cười cười:” Ta được mọi người khen ngợi là thiên tài.. mỗi khi mọi người nhìn thấy ta đều sẽ nói một câu ‘Nhìn xem, A ! Hắn chính là pháp sư Gandalf , hắn chính là thiên tài!.”
Đỗ Duy cảm giác trong miệng có chút vị đắng: “Ngươi thật sự là Gandalf ? vậy người mà ta biết là ai?”
“ Hắn cũng là là Gandalf, chúng ta đều là Gandalf.” Gandalf áo bào xanh cười rất quỉ dị
Sau đó hắn nhìn Đỗ Duy: “ Ngươi phải chăng cảm thấy rất khó hiểu?”
“ Khó hiểu?”
“Đúng, quả thực là khó hiểu.” Lão già này lắc đầu:” Ta cũng thế ! Đặc biệt trong lần đầu tiên đi thám hiểm, ta đã phát hiện ra cái mà Aragon lưu lại được gọi là ‘sứ mạng’…. Cái sứ mạng chết tiệt. đã làm cho ta hiểu được thế nào là ác, thế nào là chán ghét. Dựa vào cái gì mà một người đã chết đi được ngàn năm muốn đem cái sứ mạng chết tiệt đặt lên trên người ta? Ta chỉ là ta, một người con của một chủ cửa hàng tạp hóa và thợ may, ta không muốn mang trên lưng cái sứ mạng chết tiệt kia cũng không muốn làm cái gì đó vĩ đại , hiến thân cho sứ mạng chết tiệt nào đó! Cho nên … tính cách của ta xảy ra biến hóa rất là phức tạp… Có lẽ ngươi không thể hiểu được cái loại phức tạp này.”
Đỗ Duy hoàn toàn không nói một câu
“ Vào lúc đó, trong thân thể ta dường như tồn tại hai linh hồn.” Gandalf áo bào xanh chỉ vào chính đầu mình: “ hình như có một cái gì đấy như một con dao, đem linh hồn ban đầu của ta cắt ra thành hai. Một là ta, một là cái lão ngốc mà ngươi gặp kia. Hắn ta rất không có tư tâm còn ta thì rất ích kỉ !”
“ Vào thời điểm đó, Gandalf phi thường thống khổ, đúng là một loại thống khổ nội tâm, ngươi hẳn là hiểu rõ cảm giác này đúng không? Tựa như trở thành một người điên, như có hai linh hồn, hai người ở cùng một thời điểm và các ý niệm ở trong đầu không lúc nào là không có sự tranh đấu. Chúng ta cùng thích một người đàn bà, chính là Semel… Nhưng mà hắn lại muốn làm học trò, ta thì nghĩ ‘ tại sao không nói trực tiếp với nàng ta chứ ? Tại sao lại phải giả bộ như vậy?” Cảm giác này làm ta thật chán ghét
Đỗ Duy thấy rằng lão già này trong lúc nói chuyện dường như có chút bất an nhìn xung quanh như lo lắng rằng Semel sẽ xuất hiện bất kì lúc nào.
“ Sự khác nhau lớn nhất của chúng ta, đó là hắn muốn thực thi sứ mạng mà Aragon chết tiệt kia để lại.” Lão già áo bào xanh cười tà ác:” Chúng ta truy tìm theo vết tích để lại cuối cùng tìm được đến ác ma đảo gặp cái lão Chris kia, ta không muốn đi nhưng không có biện pháp vì tại thời điểm đó hắn mạnh hơn ta. Mặc dầu chúng ta có cùng chung thân thể, nhưng ta yếu hơn hay như mọi người thường nói đó là ‘ Chính nghĩa thắng gian tà’. Hắn có được đại đa số quyền được chi phối thân thể, mà ta thì bị áp chế.” Gandalf áo bào xanh chỉ vào cái mũi của mình
“ Cuối cùng, chúng ta tìm được nơi mà Aragon lưu lại hướng dẫn… Đảo Ác Ma kia, chúng ta cũng gặp cái lão Chris chết tiệt kia. Ban đầu thì đúng là chúng ta muốn cùng lão Chris kia giao dịch, chúng ta muốn trao đổi lại trái tìm của Aragon nhưng mà Chris cự tuyệt chúng ta , hắn nghĩ chúng ta không đủ giá trị để trao đổi. Chris thực lực rất mạnh, ít nhất là chúng ta vào lúc ấy không có cách nào để chiến thắng cho nên chúng ta cũng không thể trao đổi được trái tim của Aragon.” Nói tới đây, Gandalf áo bào xanh đột nhiên cười quỉ dị: “Có điều trước khi đi thì Chris hắn quát ta ở lại, hắn nói với ta :” Ta có một loại biện pháp để giải trừ thống khổ của ngươi… một người mà có chứa hai linh hồn, như vậy cảm giác nhất định là rất khó chịu đúng không?” Lúc ấy chúng ta do dự một chút rồi đồng ý đề nghị hấp dẫn của hắn. Bởi vì chúng ta hai người ngày đêm đều tranh đấu, ngày đêm đều chiến đấu tại ý thức để tranh đoạt quyền khống chế thân thể, hắn thì muốn đi thực hiện cái sứ mạng gì đó, còn ta thì chí muốn sống cuộc sống tự do tự tại, muốn làm cái gì thì làm….”
Đỗ Duy rốt cuộc cũng mở miệng” Sau đó thì sao?”
“Sau đó?” Gandalf áo bào xanh tà ác cười” Sau đó, Chris thỏa mãn ta, hắn có thể cấp cho chúng ta mỗi người một thân thể, để cho chúng ta có thể một thân thể có một linh hồn và mỗi người đều có thân thể hoàn toàn thuộc về mình. Nhưng hắn cũng có điều kiện, hắn yêu cầu chúng ta giúp hắn một việc nhỏ.”
Nói tới đây. Gandalf áo bào xanh nhìn Đỗ duy một cái: ”Ngươi không hỏi ta Chris yêu cầu chúng ta cái gì sao?”
“Tại sao ta lại muốn hỏi chứ?”
“Bởi vì… điều này với ngươi có quan hệ.” Gandalf áo bào xanh cười độc ác:” Và cùng với ngươi có mối quan hệ rất lớn”
Vừa nói hắn vừa thở dài, và sau đó nghiêm túc trở lại:
“ Ta đã lấy linh hồn của ta để kí vào khế ước: “Trong cuộc đời ta, nếu như gặp người có giao dịch từ Đảo Ác Ma ta phải toàn lực giúp đỡ hắn. Nếu như vi phạm khế ước thì linh hồn của ta sẽ không được yên nghỉ”
Nói xong Gandalf áo bào xanh nhìn Đỗ Duy:” và người giao dịch với Đảo Ác Ma chính là ngươi”
Đỗ Duy đột nhiên cảm thấy rợn hết cả người.
Đây là cái gì? Số mệnh? Hay là hoang đường ?
“ Sau đó, ta chính là ta mà hắn chính là hắn. Tất cả chúng ta đều là Gandalf chỉ có điều chia ra làm hai mà thôi. Ma pháp của Chris xác thực thần kỳ, hơn nữa hoàn toàn khác biệt với ma pháp đại lục, hắn cho chúng ta một người giống nhau, chúng ta tự mình sử dụng linh hồn chiếm được. Từ nay về sau, Gandalf chia ra làm hai!” Gandalf áo bào xanh cau mày nói: “ Đáng tiếc, ta đã đánh giá thấp bản thể khác của ta cũng như ý nghĩa của sứ mạng. Khi chúng ta rời đảo ác ma thì hắn đột nhiên khiêu chiến.”
“Tại sao?” Đỗ Duy hỏi
“ Ta lúc ấy cũng tự hỏi như vậy.” Lão già áo bào xanh này cười cười:” Hắn đã nói ra nguyên nhân khiến cho ta không thể làm khác được, hắn nói: “Hắn muốn cái thân phận Gandalf này, hắn cần danh vọng của pháp sư Gandalf để có thể làm rất nhiều chuyện, nhưng nếu như việc có hai pháp sư Gandalf truyền ra ngoài thì ngươi có biết là sẽ có bao nhiêu phiền phức hay không”
“ Tuy nhiên, ta cũng không muốn từ bỏ thân phận của ta! Ta chính là Gandalf, tại sao ta lại phải đưa thân phận cho hắn? Vì vậy, mặc dù đều có thân thể nhưng chúng ta vì danh phận mà đứng lên tranh đoạt. Có điều cuối cùng ta không phải là đối thủ của hắn. Bởi vì linh hồn khi được phân chia thì hắn đã lấy phần nhiều sức mạnh hơn, và ta cũng đã đáp ứng hắn.”
“Sau đó thì sao nữa?” Lòng hiếu kì của Đỗ Duy đã trỗi dậy
“ Sau đó?” sau đó chúng ta làm ra một ước định.” Gandalf áo bào xanh thản nhiên nói:” Chúng ta sẽ chiến đấu sau một khoảng thời gian. Người thắng sẽ được danh vọng và địa vị của Gandalf, người thua sẽ từ bỏ danh phận và không xuất hiện trước bất kì người nào khác. Trải qua 200 năm, với các lần chúng ta tranh đấu hắn luôn luôn thắng nhiều hơn. Vì vậy hầu hết thời gian hắn chính là Gandalf và ta ẩn dấu gương mặt và thân phận của mình phiêu lạc khắp nơi. Có điều cuộc sống như thế cũng không quá tệ. Cuối cùng…. “ Hắn cười : “ Cuối cùng hắn đã chết, chúng ta nguyên gốc ban đầu là một người, khi hắn chết ta liền có thể cảm giác được linh hồn tan biến. Cho nên ta biết ngày ta chờ đợi cuối cùng đã tới, sau này ta chính là Gandalf duy nhất
Đỗ Duy thở phào nhẹ nhõm, hắn cuối cùng đã hiểu rõ vấn đề về “Gandalf”
Hiểu được chuyện này, hắn cũng hiểu được … Gandalf chánh nghĩa kia tại sao trước khi chết lại để di thư cho mình đến nơi này tìm phân thân của ông ta.
Lão già áo bào xanh này thực lực tuyệt đối không phải nghi ngờ! Hắn là phân thân của Gandalf , thực lực đương nhiên cường đại, hơn nữa có thể cùng Gandalf chánh nghĩa kia tranh đấu hơn 200 năm, như lời hắn nói, “ Thua nhiều hơn thắng” như vậy tính ra thì thực lực của hắn dù là thua Gandalf chánh nghĩa nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu
Hơn nữa đỗ duy ngày đấy đã thấy qua sức mạnh của gã này.!
Mặc dù tính cách hoàn toàn khác nhau, nhưng Đỗ Duy hoàn toàn biết rằng cái lão già Gandalf này thật sự có bản lĩnh! Vô luận là ma pháp thiên phú, hay là bản lĩnh, thông minh, suy nghĩ ….. vân vân và vân vân, thì lão Gandalf phục chế tà ác này đều có cả!
Hơn nữa, hắn dường như dạy học trò cũng vô cùng xuất sắc
Gandalf chính nghĩa đã dạy được một Vivian bé nhỏ thiên tài, mà cái tên Gandalf áo bào xanh này cũng dạy được Joanna không kém chút nào, thậm chí còn chút lợi hại hơn so với vivian .
Như vậy một người có thực lực cường đại, hơn nữa có năng lực giáo dục… thật sự là rất thích hợp để làm thầy giáo của ta.
Nhìn thẳng vào người kia, Đỗ Duy hít một hơi thật sâu rồi trịnh trọng hỏi :” Xin hỏi, ngài có nguyện ý làm thầy giáo của ta không?”
“…..” Gandalf áo bào xanh nhìn Đỗ Duy, sau đó cười ha ha:” Tại quảng trường ngươi đã làm ta mất mặt mũi, hơn nữa cũng phá hỏng rất nhiều chuyện của ta, vậy mà bây giờ ngươi lại còn có thể cầu ta làm thầy giáo của ngươi à? Tại sao chứ?”
“Bởi vì tôi cần trở nên mạnh hơn.” Đỗ Duy giọng nói rất nghiêm túc. Bộ dáng không hề có chút đùa cợt nào:” Tương lai phía trước của tôi không biết phải đối mặt với những gì, tôi bây giờ cần phải có thực lực mạnh hơn, hiện giờ thực lực của tôi không đủ trong thế giới này. Tôi muốn mạnh hơn nên tôi cần một thầy giáo giỏi !”
Dừng một chút, Đỗ Duy nhìn lão già áo bào xanh này:” Hơn nữa, đây cũng là hy vọng của Gandalf, ông ta đã để lại di thư mà ngài vừa mới xem qua. Ông ấy giới thiệu tôi làm học trò của ngài. Các ngài nguyên ban đầu chính là một người, ngài hẳn là sẽ không cự tuyệt yêu cầu của chính mình chứ?”
“Có thể” Gandalf áo bào xanh không hề do dự gật đầu rất nhanh, nhưng hắn bổ sung một câu:” Làm đệ tử của ta thì có thể , nhưng ta muốn nói rõ cho ngươi là đừng hi vọng ta trợ giúp ngươi làm cái gì liên quan đến sứ mạng của tên Aragon chó má! Ta ghét nhất chính là loại chuyện nhàm chán kia!”
Đỗ duy mỉm cười nhìn người sắp trở thành sư phụ của mình:” Tại điểm này, quan điểm chúng ta đều giống nhau.”
Gandalf áo bào xanh trước khi đi để lại một câu nói:” Ba tháng sau, ta sẽ tìm đến ngươi. Khi đó ta sẽ bắt đầu dạy ngươi ma pháp, có điều… bây giờ ta có một số chuyện riêng cần phải xử lý .”
Yêu cầu này rất phù hợp với hoàn cảnh của Đỗ Duy hiện tại. Ba tháng, hắn cũng cần ba tháng để xử lí vấn đề của mình, chính là lãnh địa phía tây bắc, còn phải chiêu dụ được một lượng lớn người dưới tay. Trong ba tháng này, Đỗ Duy sẽ rất rất bận rộn.
Gandalf áo bào xanh hành sự rất dứt khoát, hắn đưa tay ra hiệu với nữ đồ đệ của mình, hai ngươi biến mất trong bóng đêm.
Đối mặt với gương mặt đẫm nước mắt của Vivian, Đỗ Duy có chút xấu hổ với chuyện đã qua, nhẹ nhàng nâng cô bé lên nhẹ nhàng nói:” Thầy giáo của ngươi đã qua đời, ngươi biết rồi chứ?”
Gật đầu
“ Thầy giáo của cô đã giao cô cho tôi, cô biết chứ?”
Gật đầu
“Sau này, cô đi theo sau tôi, hiểu không?”
Do dự, sau đó gật đầu
Dừng một chút, Vivian nhìn Đỗ Duy :” Nhưng … nhưng là…”
“Nhưng mà cái gì?”
“Anh…” Vivian khiếp sợ nhìn Đỗ Duy, đôi mắt to chớp chớp:” Anh sau này không được khi dễ tôi…”
Chuyện này sao….
Đỗ Duy tại sao lại đi khi dễ Vivian bé bỏng đáng thương chứ.
Nam tước Sarke hôm nay thức giậy rất sớm, kể từ khi trải qua tất cả phong ba của sự kiện ngày chính biến kia, sau ngày chính biến vị nam tước đế quốc này nguyên là người thống lĩnh phòng Trị An liền chủ động yêu cầu với Nhiếp chánh vương được từ chức.
Sau khi bản thân trải quan sự kiện chính biến, vị nam tước vốn không có nhiều dã tâm này hiểu rõ rằng mình cũng không còn thích hợp ở lại vị trí trọng yếu như phòng Trị an - Tại bên trong đế đô, vị trí thống lĩnh một vạn quân cảnh vệ như vậy quả là chịu nhiều sóng gió.
Quan trọng nhất là hắn hiểu rằng mình không phải tâm phúc của Nhiếp chính vương.
Chứng kiến sau chính biến nhiều gia tộc hiển hách một thời đều tan thành mây khói, vị nam tước này vì bảo trì bình an của mình đã chủ động đưa ra yêu cầu trên.
Rất hiển nhiên là việc làm này khiến Nhiếp chính vương rất hài lòng.
Rất nhanh, hắn có được một vị trí cao cấp trong sở Thương vụ của Bộ tài chính, một vị trí như vậy khiến nam tước Sarke rất hài lòng, hắn có thể thản nhiên nhả việc nắm binh quyền cũng bởi vì sở Thương vụ này thực sự là nơi rất màu mỡ.
Hơn nữa, khiến hắn đắc ý chính là ngày đầu tiên nhậm nhiệm sở thì liền có quan hệ tốt với vị thiếu niên đại công tước nổi danh Đỗ Duy.
Đỗ Duy tự thân ghé thăm vị quan cao cấp này của sở Thương vụ bộ Tài chính, sau đó hai người vui vẻ uống trà trong một lúc, tán gẫu một ít đề tài quý tộc, ví dụ như khí trời, ví dụ như một vụ ngoại tình ầm ĩ trong một gia tộc cao quý nào đó hay là có sự vụ gì mới tại đế đô. Để tạo mối quan hệ tốt sau này, ngài công tước Đỗ Duy đã tùy ý đưa ra một thỉnh cầu nho nhỏ, mời nam tước Sarke hỗ trợ phê chuẩn việc kinh doanh một ít “hàng cấm”
Chuyện nhỏ nhặt như vậy nam tước Sarke đương nhiên tuyệt đối sẽ không từ chối.
Vì vậy, ba ngày sau đó nam tước Sarke nhận được một lời mời.
Gần trung tâm Khải hoàn môn có một cửa hàng chính thức khai trương, đây là một cửa hành kinh doanh chuyên về những thứ đến từ Rừng rậm đóng băng ở phía bắc, có da lông ma thú, còn có một ít ma hạch trân quý và các loại đồ vật Sarke nam tước cũng không biết là cái gì.
Đương nhiên, chủ nhân của của hàng này tên là Marde
Tất cả mọi người đều biết ngài Marde này chính là người hầu thân tín của vị thiếu niên đại công tước kia. Như vậy ông chủ đứng đằng sau của cửa hàng này là ai thì không cần phải nói nữa.
Trừ nam tước Sarke ra còn có thống lĩnh mới của phòng Trị an đế đô đức ngài Camille Ciro ( cũng chính là thuộc hạ của hoàng tử Thần nằm vùng bên cạnh Đại hoàng tử, có tác dụng mấu chốt tại chính biến), vài vị quan cao cấp của phòng Tài chính.
Thậm chí ngay cả chủ tịch Ma pháp công hội cũng nhận được lời mời của Đỗ Duy.
Ngay tại buổi sáng, khắp đường xá xung quanh Khải hoàn môn vô cùng tấp nập, một cửa hàng mới khai trương mà có thể thu hút được những nhân vật trọng yếu nhất tại đế đô thì đương nhiên là nhờ ông chủ.
Nam tước Sarke, thống lĩnh Camille Ciro, còn có một vị tướng quân của cận vệ quân đoàn đế đô cùng với các quan chức bộ Tài chính, có có những người Đỗ Duy biết tại Tiêu Hồn Quật như bá tước Billia (chính là kẻ đưa ra bốn chị em sinh tư ma pháp học đồ), ngoài ra còn khiến Đỗ Duy ngoài ý muốn không có đưa lời mời vẫn đến. Tuy vậy kẻ kia tại Tiêu Hồn Quật ngoại ô đế quốc đã từng gặp gỡ Đỗ Duy, chính là tên mập phú hào số một tại đế quốc có ngoại hiệu “Ma thú Dransa”.
Về phía cung đình, Nhiếp chính vương hoàng tử Thần mặc dù không có đích thân đến nhưng cũng phái đến một vị tổng quản cung đình.
Nhưng mà về phía Ma pháp công hội, đức ngài chủ tịch đương nhiên sẽ không có xuất hiện tại khung cảnh trần tục này, có điều Clark pháp sư có giao hảo tốt với Đỗ Duy lấy danh nghĩa chấp sự của ma pháp công hội có thân phận đại biểu cho công hội cũng đến đây gặp gỡ.
Ngoài ra còn có một ít quý tộc cấp hai cấp ba vốn làm gì cũng đều phải nhìn mặt mũi nóng lạnh của Đỗ Duy, cũng nhân cơ hội đến đây tạo quan hệ.
Như vậy có thể nói là một khung cảnh rất “cao quý”, chính là lần đầu sau chính biến thì những nhân vật trung tâm quyền quý nhất tại đế đô tụ tập.
Cửa hàng Đỗ Duy mua lần này là một tòa nhà ba tầng, vị trí địa lí cực kì tốt, ở ngay tại ngã tư của Khải hoàn môn, người qua kẻ lại vô cùng náo nhiệt mà hai bên đường đều là những cửa hàng nổi tiếng với những sản phẩm xa xỉ cho các gia đình quý tộc giàu có. Có thể nói tại đế đô con đường tại Khải hoàn môn là nơi yêu thích số một của đám quý tộc. Nơi này tụ tập những món đồ hy hãn trân quý khó tìm đến từ khắp các địa phương trên toàn đại lục. Đương nhiên là giá cả cũng vô cùng đắt đỏ.
Điều làm Đỗ Duy rất hài lòng là cửa hàng mua được lần này là mặt trước là một tòa nhà ba tầng, mặt sau còn có một khoảng sân có diện tích tương đối, sau nữa vẫn còn có một ít phòng ốc có thể dùng làm kho xưởng. Sông đào Lan Thương của đế đô cách sân sau không xa, bất kể là từ góc độ buôn bán hay góc độ thực dụng mà nói thì sản nghiệp này là vô cùng đáng giá để mua.
Điều duy nhất khiến Đỗ Duy không hài lòng là nguyên lúc đầu theo tính toán của hắn, một cái cửa hàng như vậy với các ưu thế về điều kiện địa lí mà nói thì chỉ sợ là nếu không có mấy chục vạn kim tệ thì không mua được. Nhưng là giá cả cuối cùng lại chưa đến hai mươi vạn kim tệ!
Một mức giá thấp như vậy khiến Đỗ Duy rất băn khoăn trong lòng.
Hắn ý thức được rằng điều này chắc chắn là có người âm thầm đối tốt với mình, dù sao danh tiếng trước mắt của mình còn đang mạnh mẽ, rất nhiều người tại đế đô đều sẵn sàng lấy lòng mình.
Cuối cùng, sau khi hắn yêu cầu Marde điều tra thì rốt cuộc tra ra chủ nhân ban đầu của cửa hàng này hình như cùng với gã “ma thú Dransa” kia có quan hệ khá thân mật. Đỗ Duy mới hiểu ra được...
Quả nhiên, vào ngày khai trương, gã phú hào béo mập nổi tiếng đế quốc đã đi trên chiếc xe ngựa xa hoa bất li thân của hắn đến đây chúc mừng.
Đỗ Duy rõ ràng rằng hiện nay quả là một cơ hội rất tốt để kiếm tiền, cho nên hắn cũng không có ý tứ kiêng kị điều gì (Nguyên lúc đầu với thân phận đại quý tộc của hắn, cho dù sản nghiệp gì đó thuộc gia tộc cũng chỉ dùng danh nghĩa của thân tín bên trong tộc, tuyệt đối sẽ không tự mình ra mặt để tránh mất thân phận ). Nhưng là Đỗ Duy lại không có giác ngộ loại tư tưởng quý tộc này, ngày đó hắn tự mình ăn mặc chỉnh tề, hoàn toàn lấy bộ dáng của chủ nhân cũng không kiêng kị gì thân phận, tự mình tại ngài khai trương của hàng cùng với đám quý tộc hào hứng nói chuyện trao đổi.
Tòa nhà ba tầng này mỗi tầng đều có một khoảng sân rất lớn.
Đỗ Duy trước sai Marde chạy đến thị trường nô lệ tốn không ít tiền mới mua được một vài nữ nô xinh đẹp về, dựa theo trí nhớ kiếp trước hắn để có các nữ nô xinh đẹp này ăn mặc quần áo lộng lẫy đứng ở cửa đón khách.
Mà tại tầng thứ nhất của cửa hàng là một ít hàng hóa phổ thông có nguồn gốc từ rừng rậm đóng băng, một ít da lông của ma thú cấp thấp, còn có ma hạch cùng với một hàng hóa hiếm có được chế tạo từ xương ma thú.
Nguyên toàn bộ hàng hóa tại các kho hàng ở cảng Walker từ các thương thuyền đã được Roline đưa đến các kho xưởng ở phía sau.
Dưới ý tưởng của Đỗ Duy, ngôi sao tại cửa hàng hôm nay không thể nghi ngờ chính là nữ kị sĩ Roline!
Nguyên là tại hoàn cảnh này lúc đầu Roline cho rằng mình nên mặc quần áo hoa lệ quý tộc một chút, nhưng là Đỗ Duy khăng khăng hủy bỏ ý định của nàng, hắn muốn Roline mặc bộ kị sĩ khải giáp hoa lệ. Đỗ Duy lại còn tự mình thiết kế trang phục, con chuột Gageu còn làm suốt cả đêm để gia trì một vài khối ma pháp bảo thạch lên phía trên khinh giáp.
Trên ngực có khắc một khối bảo thạch màu đỏ hình trái tim, lại còn gia trì chiếu minh thật thuộc quang minh thuật. Loại ma pháp này thuần túy là lãng phí bởi vì nếu tại chiến trường kẻ nào gia trì Chiếu minh thuật lên người tuyệt đối chính là kẻ tự đi tìm cái chết: ngươi sẽ trở thành mục tiêu tốt nhất cho các cung thủ!
Nhưng Đỗ Duy mặc kệ điều này, sau khi gia trì Chiếu minh thuật thì cả khải giáp nhìn qua đều bao phủ một màn ánh sáng thánh khiết màu bạc nhàn nhạt. Ánh sáng lấp lánh trông vô cùng hoa lệ.
Hai vai của khải giáp được gia trì một ma pháp nhỏ thuộc tính gió. Loại ma pháp gia trì này khiến cho bốn phía khải giáp luôn có một đạo khí lưu mỏng manh chuyển động không ngừng. Dưới cơn gió nhẹ đó, tấm áo choàng có màu đỏ giống như được nhiễm sắc của hoa hồng do chính Đỗ Duy chọn lựa luôn lúc nào cũng tung bay.
Tại các mối nối của khải giáp, Đỗ Duy cũng làm một việc phá lệ là khảm vào một ít chút chỉ bằng bạc nguyên chất để tạo cảm giác hài hòa. Đỗ Duy thậm chí còn tự mình tra duyệt một chút văn tịch cổ tìm ra một số biểu tượng hoa văn mà chính hắn cũng không biết là có ý nghĩa gì - Nhưng chỉ cần nhìn qua trông hoa lệ là được.
Sau đó, hắn sai thợ thủ công khắc các hoa văn này lên mặt trên của khải giáp khiến cho khắp khải giáp đều tràn ngập hoa văn. Nguyên lúc đầu khải giáp đã bằng bạc về sau lại còn có vô số hoa hoa lệ như vậy khiến độ hoa lệ của nó đã đạt đến cực điểm!
Còn lực phòng ngự thì sao à… Ha ha ha, trời mới cần quan tâm….
Mặc một bộ khải giáp còn hoa lệ hơn cả khải giáp của thánh kị sĩ, lại còn một áo bào màu đỏ, nguyên dung mạo của Roline đã xinh đẹp lại còn thân hình cực kì nóng bỏng của nàng nữa – nhất là cặp đùi dài kia - khiến ngay cả Đỗ Duy cũng phải nuốt nước bọt. Đỗ Duy lại còn tốn hao nhiều tiền hơn nữa, đặc biệt bỏ ra một lớp da của băng tuyết ma lang để làm thành một đôi bốt cao cho nàng.
Sau khi đã tiêu tốn hết gần ba vạn tiền vàng thì khi kị sĩ Roline được Đỗ Duy long trọng dẫn vào sân đã lập tức khiến toàn bộ những gã quý tộc giàu có tại đây cứng người.
Mặc dù tướng mạo của Roline chưa hẳn đã là xinh đẹp nhất, nhưng là sau khi đã nhìn ngắm đàn bà kiểu ôn nhu hiền lành hoặc diễm lệ, một cô nàng có tướng mạo giống nữ kị sĩ đến tám chín phần như vậy tiến vào quả đúng là mới mẻ khiến đám người kia cảm thấy vô cùng thích thú.
Đây là một nữ kị sĩ trẻ tuổi xinh đẹp, hơn nửa vóc người bốc lửa, thân mặc một bộ khải giáp thần thánh hoa lệ, kiều diễm mà vẫn có chất lạnh lùng của võ sĩ…tất cả điều này khiến Đỗ Duy vô cùng hài lòng về tính hiệu quả.
“Các vị, để ta giới thiệu một chút” Đỗ Duy cười với Roline đang đứng ở bên cạnh, Roline phối hợp bằng cách bảo trì nụ cười trông khá lãnh đảm của mình.
“Đây chính là kị sĩ thủ hộ của ta, kị sĩ Roline !” Đỗ Duy mỉm cười nói: “Kị sĩ Roline là trợ thủ đắc lực của ta, những thứ hàng hóa từ rừng rậm đóng băng ở phía bắc mà mọi người thấy đều toàn bộ là do vị nữ kị sĩ thực lực cao cường này mang về từ phương bắc!”
Loại ngôn từ này không khỏi có ít nhiều ý tứ lừa gạt bên trong, nhưng là Đỗ Duy muốn tạo ra hiệu quả như thế.
Quả nhiên những lời này vừa nói ra thì ánh mắt của toàn trường đều tập trung tại trên người của Roline . Nguyên lúc đầu bá tước Billia còn đang cẩn thận xem xét một số ma hạch của ma thú, còn tên mập Dransa kia thì đang sờ một tấm da ma thú đỏ lừ thì giờ phút này tất cả đều tập trung ánh mắt lên trên người Roline.
Vị nữ kị xinh đẹp hấp dẫn dẫn này đang đứng tại phía trước, khải giáp hoa lệ cùng áo bào tung bay, sau thời gian dài trên biển khiến da nàng có màu nâu thật gợi cảm, nhất thời khiến Dransa ngây người ra.
Im lặng chỉ được một lúc, bá tước Billia là người đầu tiên mở miệng, gã trung niên đầy phong độ mỉm cười nhìn Roline :” Kị sĩ Roline , vừa mới rồi ngài công tước nói… những thứ đồ quý hiếm này đều là do ngài mang đến từ rừng rậm đóng băng sao? Ồ, thần linh trên cao, ta quả là kinh ngạc khi một nữ kị sĩ xinh đẹp như ngài hóa ra còn có thể đã từng có kinh nghiệm mạo hiểm qua đóng băng rừng rậm đáng sợ như vậy.”
Roline trong lòng hiểu rằng việc này là Đỗ Duy cố ý nói ra, nhưng đây là ý tứ của chủ nhân nên nàng cũng chỉ có thể phối hợp đóng kịch mà thôi.
Mặc dù việc nàng mang hàng hóa từ phía về là thật …nhưng tuyệt đối không phải chính bản thân nàng “săn lấy” để đem về. Lấy thực lực của Roline thành thật mà nói chỉ sợ rằng gặp phải một băng tuyết ma lang thì một mình nàng cũng không thể đối phó được.
Roline từ nhỏ đã theo các đoàn mạo hiểm nhỏ đi khắp đại lục, nàng có chiêu thức riêng độc đáo để đối phó với những gã nam nhân quý tộc này, nàng không mỉm cười, không cần tỏ ra thân thiết mà vẫn duy trì một vẻ ngoài lạnh lùng của một kị sĩ, hơn nữa toàn thân nàng đều là trang phục do Đỗ Duy hao tổn tâm cơ tạo ra, rất nhanh nàng đã trở thành nhân vật tiêu điểm của ngày hôm nay!
Không ít quý tộc đến xem đều từng người một rời những người bên cạnh mà đến bên cạnh Roline.
Roline cẩn thận nói một cách thản nhiên, giới thiệu với đám quý tộc này từng vật từng vật một.
Nàng giống như là làm bài tập về nhà thôi. Mỗi đồ vật xuất hiện ở đây, mỗi một cái da ma thú, ma hạch, còn có vật phẩm được chế tạo từ xương ma thú, thậm chí còn có một ít đạo cụ được Gageu gia trì một chút ma pháp, Roline đều nói ra công dụng cùng với lai lịch của nói một cách cực kì trôi chảy.
“Các vị, đây là một cái khiên được chế tạo từ vẩy rồng, mặc dò nó nhìn qua rất đẹp đẽ nhưng là lực phòng ngự lại không hề tầm thường. Các vị có lẽ không biết rằng rồng đất là một loài sinh vật sống dưới đất tại rừng rậm đóng băng, nó tuy khá nhỏ nhưng vẩy lại cực kì chắc chắn, ngay cả đấu khí của võ sĩ bốn cấp cũng khó mà bổ nó ra được! Lúc đầu khi săn được đồ vật này chúng ta đã hao tổn rất nhiều khí lực. Một cái khiên như vậy chính là còn phải dùng vẩy của hai ba con rồng đất mới luyện chế thành. Hơn nữa so với khiên bình thường, vật này ngoại trừ chắc chắn ra còn có một điểm rất tốt…đó là khối lượng của nó rất nhẹ. Đương nhiên, không thể phủ nhận nó cũng rất đẹp mắt; đó là bởi vì loại rồng đất này sinh sống quanh năm dưới đất nên vẩy của chúng có bám theo một ít tinh thể của khoáng thạch.
Mỗi một sản phẩm được Roline nói ra lập tức có gã quý tộc xem đến ngẩn người rút ví tiền ra, chỉ rất nhanh chỉ ngắn ngủi trong một buổi sáng thì những thương phẩm được Roline giới thiệu qua đều được bán hết sạch.
Chỉ ngắn ngủi trong một buổi sáng, Roline đã sáng tạo ra mức doanh thu lên đến ba mươi vạn đồng vàng!
Hàng hóa tại tầng thứ nhất của cửa hàng cơ hồ chỉ một mình Roline đã bán đi hơn phân nửa!
Đỗ Duy nhìn Roline đang được vây quanh bởi một đám nam thanh niên quý tộc, quang cảnh giống như là các vì sao xung quanh một vầng trăng vậy. Hắn mỉm cười vô cùng hài lòng, khi Marde nhẹ nhàng đưa lên danh sách tiêu thụ hôm nay thì Đỗ Duy cười ngoác đến tận tai suốt nửa ngày.
Cùng với “ma thú Dransa”, bá tước Billia và những người có thân phận cũng đã sớm nhìn ra mấu chốt vấn đề, bọn họ mặc dù lúc đầu cũng bị vẻ ngoài đặc biệt của Roline cảm thấy tò mò nhưng là dù sao những người này kiến thức bất phàm, họ rất nhanh đã nhìn ra trò mèo này của Đỗ Duy.
Dransa trợn mắt nhìn Roline hồi lâu, cuối cùng yên lặng đi đến bên cạnh Đỗ Duy thở dài, thấp giọng nói:” Thưa ngài Công tước, thủ đoạn này quả ngài quả thực khiến ta vô cùng bội phục! Vị nữ kị sĩ Roline này… he he, nói thật, những món hàng của ngài ở đây ta xem cũng rất bình thường, có điều vị nữ kị sĩ Roline này nếu như ngài muốn chia sẻ, ta nguyện ý ra giá một trăm vạn kim tệ…”
Vừa mới nói đến đây thì hắn nhìn thấy tronng mắt Đỗ Duy hiện lên một tia không vui, gã mập Dransa vội vàng cười nói:” Ngài công tước không nên hiểu lầm, ta làm sao dám có chủ ý với người dưới tay của ngài, chỉ là nhân tài như vị kị sĩ Roline này, nếu như ngài nguyện ý cho ta mượn nàng một đoạn thời gian, ta tại tại đế đô còn có mấy cửa hàng, nếu như có có thể có người tài như kị sĩ Roline giúp đỡ thì như vậy.. he he! Thế nào? Một trăm vạn kim tệ, ta chỉ xin mời kị sĩ Roline đến giúp ta một tháng, ta nhất định đối đãi với thuộc hạ của ngài long trọng như đãi khách quý.
Billia tựa hồ cùng gã mập này quan hệ vô cùng tốt, cười vỗ lên vai của Dransa nói: “Được rồi, gã mập ngươi không nên làm khó ngài công tước! Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra điều gì sao?”
Vị nữ kị sĩ này, he he…. Ngươi xem ánh mắt của vị ngài công tước của chúng ta, hẳn là không bình thường chút nào! Nói không chừng người này chính là công tước phu nhân trong tương lai! Ngươi, cái tên mập mạp này cư nhiên lại muốn công tước phu nhân tương lai đến cửa hàng của ngươi làm người bán hàng sao!?”
Đức ngài Camille Ciro vừa mới tiếp nhận phòng Trị an của đế đô, hắn dường như hứng thú với đàn bà không lớn, nhưng mà đối với Roline mặc khải gaisp hoa lệ như vậy vô cùng có hứng thú, không nhịn được thấp giọng hỏi Đỗ Duy :”Ngài công tước, bộ khải giáp vị nữ kị sĩ này mặc không biết ngài nơi nào…”
Đỗ Duy sửng sốt nhìn cái gã Camille Ciro này, hắn nhận ra được người này đã từng có quan hệ với mình. Người này đối với hoàng tử Thần vô cùng trung thành, hơn nữa có thể nằm vùng làm kẻ dưới tay của Đại hoàng tử mười năm, tuyệt đối là một người có kiến thức bất phàm, tâm trí cùng tầm nhìn đều vô cùng xuất sắc..vậy bộ áo giáp hoa lệ kia chỉ lừa gạt được đám quý tộc nhưng là với loại người như Camille Ciro này đã từng đùa giỡn với gươm đao thì chẳng lẽ hắn cũng nhìn không ra bí mật bên trong?
“Ngài công tước” Camille Ciro cười nói, âm thanh của hắn có chút cứng nhắc thấp giọng nói:”Bộ khải giáp này, ta đương nhiên hiểu nó không có nhiều tác dụng lắm, điều này ngài sẽ thấy khó hiểu. Ta ẩn thân mười năm làm thủ hạ của Đại hoàng tử! Suốt mười năm ta hao tổn tâm cơ để ẩn giấu chính mình, mỗi ngày đều đề phòng lo lắng sợ bị người ta chú ý… Ai, bây giờ rốt cuộc khi đã xuất đầu ra được thì phát hiện mình có khá nhiều tật xấu”.
“Ồ?” Đỗ Duy tò mò nhìn gã gia hỏa này.
“….Ta phát hiện ra mình càng ngày càng thích được người ta chú ý.” Camille Ciro nói ra tật xấu cổ quái này không chút che dấu:” Đương nhiên, ta biết ngài tuyệt đối sẽ không chê cười ta… Điều này có lẽ là một loại bồi thường mà ta cho là mình nên có đi! Từ trước đến giờ ta tuyệt đối không dám mặc loại khải giáp hoa lệ này, có điều bây giờ ta thầm nghĩ cần phải khiến mình thoải mái một chút”
Đỗ Duy đã hiểu rõ mọi thứ, đây là một loại tâm lí “bồi thường” . Giống như có người phải nhịn đói hàng năm nhìn thấy thức ăn, mà vị Camille Ciro này là quân bài nằm vùng quan trọng, sau khi cáo biệt kiếp sống nằm vùng thì hắn đặc biệt hy vọng có thể khiến người ta chú ý để đền bù cho cuộc sống ẩn nhẫn suốt mười năm của mình.
“Việc này dễ dàng” Đỗ Duy trong lòng mơ hồ tính toán một chút “Loại khải giáp này ta có thể vì ngài chế tạo một bộ, xem như lễ vật ta tặng ngài đi!”
“Việc này sao lại thế được!” Camille Ciro lập tức cự tuyệt”
Ý tốt của ngài công tước ta ghi nhận, có điều Camille Ciro ta chẳng lẽ không có đủ tiền sao? Hôm nay đến chúc mừng ngài công tước, nếu mà lại còn cầm đồ không trả tiền về thì Camille Ciro ta không cần sống tại đế đô này nữa!”
Đỗ Duy cười cười, sau đó Camille Ciro đưa ra giá cả là “mười vạn đồng vàng” để chế tạo một bộ khải giáp hoa lệ như vậy.
Đương nhiên còn có Clark pháp sư thân ái, vị này thiếu chút nữa đã trở thành sư phụ của Đỗ Duy, bây giờ lại chiếm cứ vị trí chấp sự có thực quyền tại Ma pháp công hội hôm nay cũng đến chúc mừng và tặng Đỗ Duy một món quà lớn!
“Đỗ Duy pháp sư” Clark pháp sư lôi Đỗ Duy đến một góc, sau đó cười nói:”Ta nghe nói ngài hàng năm một tuyến đường có thể săn được rất nhiều ma thú tại rừng rậm đóng băng?”
Đỗ Duy lông mi hơi giật một chút nhìn vị pháp sư này.
“Ngài không nên hiểu lầm” Clark mỉm cười nói:”Ngài biết đấy, Ma pháp công hội hàng năm phải hỗ trợ nhiều ma pháp sư như vậy, vì thỏa mãn các ma pháp sư mà tiêu hao tài liệu rất nhiều, còn có các lão quái vật trong tòa Tháp trắng hàng năm đều tiến hành các loại thí nghiệm ma pháp khác nhau. Chính vì thế công hội hàng năm đều phải mua một lượng lớn nguyên liệu ma pháp, ngài kinh doanh ma thạch của ma thú lại còn có một ít thực vật ma pháp quý hiếm đều có trong dánh sách mua sắm của Ma pháp công hội đấy!”
Đỗ Duy lập tức hai mắt sáng ngời.
Kế tiếp, hai người ngồi nói chuyện với nhau lập tức thân thiết vài phần, cuối cùng pháp sư Clark đại biểu Ma pháp công hội cùng với Đỗ Duy kí một khế ước, sau này Ma pháp công hội hàng năm sẽ mua từ cửa hàng Đỗ Duy một lượng hàng hóa trị giá tám mươi vạn đồng vàng. Trong đó nhu cầu chủ yếu là ma thú, còn có một ít thực vật ma pháp. Đương nhiên là trao đổi nên Đỗ Duy cũng hy vọng có thể từ Ma pháp công hội tìm được một ít quáng sản, nhất là một ít các loại ma lực thủy tinh cùng ma pháp bảo thạch vốn đều là những món đồ hiếm có mà chỉ có Ma pháp công hội mới có số lượng lớn hàng hóa thế này.
Kí khế ước xong, Clark hài lòng nhìn Đỗ Duy sau đó chuẩn bị cáo từ.
Trước khi đi, hắn còn bổ sung một câu đầy ý tứ:” pháp sư Đỗ Duy, đức ngài chủ tịch Jacobin Dougan hôm nay còn bảo ta chuyển đến ngài một câu nói: Xin ngài nhớ đến thân phận ma pháp sư của mình, Ma pháp công hội sẽ luôn vĩnh viễn là nhà của ngài!”
Nói xong, vị pháp sư Clark này mỉm cười cáo từ.
Đỗ Duy đưa tiễn vị sứ giả của Ma pháp công hội xong cẩn thận suy nghĩ một chút lời nói của pháp sư Clark, trong lòng hắn bỗng giật mình!
Chẳng lẽ… chuyện thành lập Học viện ma pháp đã bắt đầu rồi sao?
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của latienthanh1982
“Cậu chủ, Cậu chủ, thu nhập hôm nay không ít a!” Mặt của Marde đỏ hồng, trong tay hắn đang cầu một quyển sổ nhỏ ghi kín chữ ở cả hai mặt, ở mỗi hàng trên sổ thì bên cạnh các chữ cái là một đám số khiến lão người hầu trung thành này hưng phấn dị thường.
“Ồ, tổng cộng là bao nhiêu vậy?” Đỗ Duy tựa vào thân ghế thản nhiên hỏi một câu.
Giờ phút này hoàng hôn đã về đến trên Khải hoàn môn, khi mặt trời lặn xuống thì cũng là lúc cửa hàng đóng cửa, lúc đầu đám quý tộc đến ghé thăm còn muốn thịnh tình mời Đỗ Duy cùng ăn tiệc, nhất là gã đại phú thương nổi tiếng đế quốc “ma thú Dransa” kia với việc buôn bán này rất có hứng thú, nói trước nói sau đều tỏ vẻ nguyện ý cùng Đỗ Duy “nói chuyện thâm mật” một chút.
Có điều, Đỗ Duy nguyên lúc đầu đang có tâm tình rất tốt nhưng là câu nói cuối cùng của pháp sư Clark lưu lại trước khi đi khiến tất cả đã tan biến!
“Tổng cộng sáu mươi tám vạn bốn nghìn sáu trăm đồng vàng!” Sau khi lão Marde đọc ra những chữ này thì thanh âm có chút run rẩy.
Đỗ Duy không lộ thái độ nhiều lắm.
Hừ, bỏ sức nhiều như vậy, nếu như còn không buôn bán được nhiều tiền như thế hóa ra là mình thất bại sao? Chỉ là trong dự liệu cả….
Nhìn thấy cậu chủ không có tỏ vẻ gì, lão Marde tưởng rằng cậu chủ vì mình báo cáo quá chung chung mà bất mãn, hắn vội vàng lật quyển sổ trong tay ra đọc một cách rõ ràng :” Ngày hôm nay, công lao lớn nhất thuộc về tiểu thư Roline , rõ ràng là những món đồ do nàng bán ra chừng ba mươi tám vạn đồng vàng a. Cậu chủ, tiểu thư Roline chính là người có công lớn nhất hôm nay, nếu như trong tay chúng ta có thể có vài người giống như tiểu thư Roline thì…”
“Được rồi” Đỗ Duy khoát tay cắt đứt ý định của lão Marde.
Mấy người như Roline sao? Quả là không thực tế.
Vật vốn hiếm sẽ quý. Hình tượng vô cùng hoa lệ của nữ kị sĩ Roline chủ yếu là một điều “mới lạ”, có như thế mới khiến đám quý tộc chảy dãi mà bỏ nhiều tiền như vậy. Nếu như có nhiều người hơn thì đám quý tộc này sẽ không thấy mới mẻ nữa, sẽ không hiệu quả quá. Hơn nữa nhân tài giống như Roline như vậy cũng thật sự khó tìm. Tướng mạo vóc dáng của Roline quả là số một, đặc biệt là còn phải biết suy nghĩ nữa. Nàng ta từ nhỏ đã lăn lộn trà trộn với đám lính đánh thuê mạo hiểm khắp nơi, tích lũy được nhiều kinh nghiệm đối phó nam nhân. Thân hình xinh đẹp lại còn có đầu óc, bản thân cũng là xuất thân từ võ sĩ lại còn trung thành với mình nữa, người như vậy làm sao tìm được mấy người nữa?
Có điều ngày khai trương đầu tiên thu về tám mươi tám vạn kim tệ chính là làm Đỗ Duy rất hài lòng. Thật ra doanh thu thật chỉ chưa đến năm mươi vạn kim tệ, nhưng là không ít quý tộc nể mặt mũi Đỗ Duy mà đến tham gia nghi thức khai trương, nếu mà không mua cái gì mang về hóa ra không nể nang gì đức ngài công tước sao?
Đỗ Duy hiểu rất rõ rằng hôm nay thu vào nhiều như vậy là nhờ vào mặt mũi của mình, sau này chỉ sợ không được như vậy nữa. Hơn nữa, tám mươi tám vạn kim tệ này thì thật ra có đến ba mươi vạn kim tệ là lễ vật đám quý tộc dâng tặng!
Rõ ràng gã bá tước Billia tự tay tặng mười vạn kim tệ, mà “ma thú Dransa” mặc dù nhìn như không hào sảng như vậy; có điều Đỗ Duy hiểu rõ rà cái cửa hàng này vốn là địa bàn của người ta đã chuyển tặng cho mình rồi, mình đã chiếm tiện nghi như vậy thì đâu chỉ là mấy chục vạn kim tệ?
“Ông đi chuẩn bị một chút đi, sau đó sẽ làm ra một bộ khải giáp hoa lệ như của Roline, không cần nó chắc chắn mà là càng hoa lệ càng tốt. À…” Đỗ Duy chần chờ một chút, nhìn kĩ Marde :”Marde, ta muốn hỏi ông một chuyện.”
“Mời cậu chủ cứ nói”
Đỗ Duy trầm ngâm một lát :”Sau mấy tháng nữa, ta sẽ đi Tây bắc, ông chính là nguyện ý ở lại đế đô giúp ta quản lí sản nghiệp này hay là theo ta đi Tây bắc?”
Lão Marde thành thật trả lời không chút do dự :”Cậu chủ, ta là người hầu trung thành của ngài, đương nhiên là theo ngài đi Tây bắc rồi” Vừa nói lão Marde hai mắt đỏ lên “Ngài chính là do lão Marde ta từ bé nuôi nấng, chẳng lẽ cậu chủ bây giờ thấy ta đã già muốn bỏ ta lại sao?”
Đỗ Duy mỉm cười nhìn hốc mắt đỏ hồng của lão Marde hòa nhã nói: “Được rồi Marde, đừng khóc nữa, ta sẽ không bỏ ông lại. À, ông nói như vậy không sai, ta từ nhỏ chính là do ông nuôi lớn, ta cho dù bỏ lại tất cả cũng sẽ không bỏ lại Bác Marde yêu quý của ta”
Cách xưng hô “bác” này khiến Marde sợ đến mức mặt mũi trắng nhợt, hắn ngẩn ngơ vội vàng khoát tay nhảy dựng lên :”Cậu chủ, ngài ngàn vạn lần đừng gọi ta như vậy, lão Marde ta chịu không được đâu! Ta chính là người hầu của ngài, là lái xe ngựa cho ngài, là quản gia của ngài…. Cái gì đó “bác” ngài đừng gọi ta như thế, nếu không thì Marde ta….”
Đỗ Duy đã đứng lên đi đến bên cạnh người lão Marde vỗ nhẹ bả vai của hắn, mỉm cười nói:”Được rồi Marde, nơi này chỉ có hai người chúng ta. Ai, nhắc đến bây giờ gia tộc Rowling của chúng ta tại đế đô còn có hai người chúng ta… À, vẫn còn có một thị vệ trưởng Alfa, chúng ta lúc này không cần khách sáo nữa.”
Sự lựa chọn vừa rồi chính là hai người đều biết quan hệ sâu nặng thế nào.
Tây bắc là một vùng bão cát đầy trời, sự lựa chọn ở lại đế đô phồn hoa là người bình thường đều nhìn ra để chiếm lợi thế, nhưng lão Marde một chút cũng không do dự lựa chọn theo Đỗ Duy đi đến Tây bắc khai hoang. Sự trung tâm này khiến Đỗ Duy rất xúc động.
“Nếu ông muốn theo ta đi Tây bắc, như vậy đế đô sẽ…” Đỗ Duy suy nghĩ một chút, hiểu rằng sản nghiệp nơi đế đô thì người phụ trách tốt nhất tính toán một lúc chỉ còn có Roline. Vị nữ kị sĩ này có tướng mạo, còn có đầu óc lại còn trung thành với mình, chính là người thích hợp nhất.
Chỉ là… như thế đám hải tặc kia để ai quản lí?
A, đau đầu a. Người không đủ quả là vấn đề, không phải ngày một ngày hai mà giải quyết được.
“Ông giúp ta tìm Roline đến đây “ Đỗ Duy thở dài “Ta sẽ giải thích với nàng ấy”
Sau khi Marde đi ra ngoài, Đỗ Duy tiện tay bưng chén trà lên uống một hơi cạn sạch, không thể không rầu rĩ được.
Việc pháp sư Clark đến hôm nay hiển nhiên là ý tứ của chủ tịch Ma pháp công hội , người ta đã cho mình mặt mũi, cho mình ích lợi nữa. Ma pháp công hội hàng năm sẽ có mua bán lớn tại đây… lợi ích này đều là cho mình cả.
Nhưng là không thể có bữa ăn trưa miễn phí à!
Hừ… khắc sâu rằng mình có thân phận ma pháp sư? Ma pháp công hội sẽ luôn là nhà của mình?
Không cần hỏi cũng thì sau khi cục diện ổn định, khẳng định rằng kế hoạch thành lập Học viện ma pháp sẽ tiếp tục ngay!
Đối với Đỗ Duy mà nói hắn không muốn nghĩ đến việc thành lập Học viện ma pháp, bị Nhiếp chính vương và Ma pháp công hội ép vào ở giữa, lịch sử đã chứng minh là người đứng ở đầu sóng như thế hơn phân nửa sẽ không có kết quả tốt đẹp gì!
Hiện tại, Đỗ Duy nghĩ rằng cách tốt nhất chính là rời đế đô đi đến lãnh địa của mình! Sau khi đã đặt mông tại Tây bắc thì không trở về đế đô nữa!
Đến lúc đó thì việc thành lập Học viện ma pháp cho dù hoàng thất và Ma pháp công hội đánh nhau đến vỡ đầu chảy máu cũng không liên quan gì đến ta!
Nhưng là nguyên vốn tưởng rằng sau chính biến hoàng tử Thần mới lên đài hẳn sẽ không có đệ trình ra kế hoạch thành lập Học viện ma pháp nhanh như vậy. Nhưng là đâu ngờ mọi thứ lại nhanh như thế?
Nhưng là bây giờ, chính mình muốn đi Tây bắc cũng không được nữa! Chánh vụ địa phương tại Tây bắc còn chưa có tiếp nhận, điều này không phải là việc giao nhận chính vụ tại Trung ương. Thật sự là trong tay mình chưa có một nhóm nhân thủ đắc lực để điều bổ đến các lớp quan viên ở Tây bắc.
Học viện ma pháp…Học viện ma pháp!
Hừ!
Đỗ Duy trong lòng đột nhiên cũng thấy tức giận. Cái Học viện ma pháp này thành lập thì có thể đoán được tương lai trong vòng mấy năm sẽ bồi dưỡng ra một nhóm nhân tài ma pháp sư! Nhưng là những người này lại không rơi vào tay của mình! Ta ở chỗ này nhảy lên nhảy xuống, hai mặt đều bị ép là tại sao?
Không bằng đi sớm đi!
Có điều nghĩ đến nhân tài ma pháp sư, Đỗ Duy đột nhiên giật mình lại nẩy ra một ý định trong đầu.
Ngày thứ hai, Đỗ Duy lên xe ngựa chủ động đi đến hoàng cung gặp gỡ Nhiếp chính vương hoàng tử Thần điện hạ.
Sau khi trải qua phong ba, hoàng tử Thần tâm tình tựa hồ đã bình tĩnh hơn nhiều, ít nhất hắn đã quên Đỗ Duy không nể mặt hắn mà ép hắn không giết lão Raymond. Khi Đỗ Duy đến hoàng tử Thần nhiệt tình tiếp đãi, hắn thậm chí còn lôi ngài công tước thiếu niên này vào đại sảnh cung điện phía trong, hai người tại bên trong cung điện nói chuyện thật lâu. Đến giữa trưa Nhiếp chính vương còn mời Đỗ Duy dùng một bữa ăn vô cùng thịnh soạn.
Không ai biết Nhiếp chính vương và vị công tước thiếu niên này rốt cuộc đàm luận chuyện trọng đại gì buổi sáng. Chỉ là thân vệ của Nhiếp chính vương nhìn thấy sau khi vị thiếu niên công tước cáo từ thì tâm tình Nhiếp chính vương tựa hồ rất rất tốt, thậm chí còn cười vỗ bả vai mình và nói đùa một hai câu.
Mà về phía Đỗ Duy khi rời khỏi cung điện hoàng tử Thần thì cảm thấy mồ hôi trên lưng đã hoàn toàn khô đi, đồ lót dính vào người vô cùng khó chịu.
Ai, vị hoàng tử Thần này quả nhiên là định sử dụng mình là công cụ đối phó Ma pháp công hội a.!
Vào buổi sáng, Đỗ Duy cẩn thận dò xét kế hoạch thành lập Học viện ma pháp của hoàng tử Thần. Kết quả là ngoài dự liệu hoàng tử Thần tại chỗ thản nhiên nói cho Đỗ Duy.
Một tháng nữa việc thành lập Học viện ma pháp sẽ tiến hành thật! Nhóm đệ tử đầu tiên của học viện trước mắt đang được hoàng thất cùng Ma pháp công hội đấu tranh cả đằng trước lẫn đằng sau để chọn lựa.
Có điều sau chính biến do đã ủng hộ hoàng tử Thần nên Ma pháp công hội đương nhiên chiếm được nhượng bộ của hắn.
Danh sách các học viên đầu tiên của Học viện ma pháp thì toàn bộ chỉ có một trăm học viên.
Đừng xem thường một trăm người này. Nhìn qua mặc dù số lượng rất ít nhưng là phải biết rằng có tư cách ma pháp sư chính thức trên đại lục bất quá cũng chỉ vài trăm người mà thôi!
Mà bây giờ…. Căn cứ vào đàm phán của hai bên thì Ma pháp công hội yêu cầu chiếm cứ một nửa danh sách.!
Phân chia như vậy hoàng tử Thần không cách nào đáp ứng được.
Nói đùa sao! Thành lập Học viện ma pháp chủ yếu là để đánh tan sự lũng đoạn của Ma pháp công hội đối với nhân tài ma pháp sư. Nếu như còn để Ma pháp công hội chiếm một nửa danh sách, như vậy còn một nửa hoàng tử Thần làm sao phân phối được?
Hoàng thất đầu tiên phải lựa chọn một nhóm người vào Học viện ma pháp, mà mấy cái thế giá quý tộc ở dưới cũng muốn chiếm một vài cái tên.
Cứ từng tầng xuống tới xuống tới nữa thì số người hoàng tử Thần có thể khống chế thật sự quá ít đi. Là người thống trị thực tế của đế quốc hắn tuyệt đối không để loại tình huống như thế phát sinh.
Hôm nay hắn để cho Đỗ Duy hiểu nhượng bộ cuối cùng của mình, chính là số đệ tử do hoàng thất phái ra phải chiếm một nửa! Còn lại sẽ do Ma pháp công hội và các quý tộc thế gia ở dưới tranh nhau!
Nói chuyện một buổi sáng cùng Nhiếp chính vương, thật ra Đỗ Duy cũng đã hiểu được ý tứ của hoàng tử Thần.
“Ngươi sẽ phải nói chuyện với chủ tịch Ma pháp công hội, nhượng bộ lớn nhất của ta chính là như thế. Chính là sau đó khi Ma pháp công hội cùng quân đội và các thế gia quý tộc tranh đoạt thì ta có thể âm thầm ủng hộ Ma pháp công hội! Nhưng là điều kiện tiên quyết là đệ tử của phái hoàng thất phải chiếm một nửa!”
Nguyên lúc đầu khi Đỗ Duy tìm đến hoàng tử Thần thì hắn nghĩ rằng khi thành lập Học viện ma pháp sẽ bồi dưỡng ra một nhóm nhân tài ma pháp sư, hắn cũng muốn hưởng một chén canh trong đó. Có điều sau đó hoàng tử Thần cho hắn đáp án rất đơn giản :”Có thể, có điều danh sách của ngươi thì ngươi phải thương lượng với Ma pháp công hội, ngươi dù sao cũng có tư cách ma pháp học sĩ được Ma pháp công hội thừa nhận”
Vào buổi chiều, Đỗ Duy nguyên lúc đầu định đi đến Ma pháp công hội gặp lão chủ tịch Jacobin Dougan.
Nhưng là Đỗ Duy tạm thời thay đổi chủ ý!
Tại sao không đợi đối phương đến nhà cầu xin ta?
Hừ, thành lập Học viện ma pháp, chỗ tốt của chuyện lớn như vâỵ! Ma pháp công hội nhà ngươi phái đến một gã pháp sư như Clark hóa ra khác nào mua hàng hóa trong cửa hàng của ta, tưởng rằng có thể uy hiếp ta sao?
Hừ, không phải quá dễ sao!
Đỗ Duy trong lòng giận dữ! Cho dù việc thành lập Học viện ma pháp mình không thu lại được điều gì nhưng là cũng sẽ phải giáng một đòn vào Ma pháp công hội!
Mang theo quyết tâm này, Đỗ Duy trầm mặt đi ra hoàng cung, thị vệ cung đình bên cạnh nhìn vẻ mặt âm trầm của vị thiếu niên công tước này trong lòng có chút bất an, theo sau cả một đoạn mà không dám nói lời nào.
Đi đến sân trước cửa hoàng thành, Đỗ Duy đột nhiên nhìn thấy một đám người.
Một cái xe ngựa hoàn toàn đóng kín, cả toa xe đều được dát bạc, phía trên còn treo một lá cờ màu trắng.
Cờ trắng?
Đỗ Duy sửng sốt một chút, đây chính là cờ tang a!
Mà xe ngựa này chậm rãi đi vào hoàng thành, Ngự lâm quân thủ vệ của hoàng thành lập tức tránh ra hai bên, lại còn quỳ xuống thi lễ. Mà hai bên xe ngựa còn có hai gã kị sĩ sắc mặt nghiêm túc đi theo, điều làm Đỗ Duy ngạc nhiên chính là hai gã kị sĩ nọ hóa ra người của Thần thánh kị sĩ đoàn của Thần điện.
Toa xe trên xe ngựa nọ rõ ràng có huy hiệu Bụi hoa gai của hoàng thất! Nhưng khó hiểu là bên cạnh huy hiệu Bụi hoa gai còn có huy chương của Thần điện mà Đỗ Duy vô cùng quen thuộc.
Mà người đánh xe cũng có vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, hắn mặc một áo bào trắng, ngực đeo một huy chương chữ thập.
Trong lúc Đỗ Duy sửng sốt thì xe ngựa kia đã đi đến trước mặt, gã thị vệ cung đình nhìn thấy ngài công tước đang xuất thần thì vội càng kéo nhẹ tay Đỗ Duy một cái sang bên cạnh để không cản đường.
Xe ngựa nọ chậm rãi đi vào trong hoàng cung, Đỗ Duy lúc này mới cau mày nhìn gã thị vệ cung đình kia:”Vừa rồi trong xe ngựa là ai? Như thế nào mà người của thần điện lại có thể tùy ý ra vào hoàng cung?”
Gã thị vệ cung đình do dự một chút rồi thấp giọng nói:”Thưa ngài công tước … ngài không biết sao? Trong xe ngựa là thánh nữ Verona, được xưng là đóa hoa của hoàng thất, là thánh nữ thần điện a….”
Thánh nữ? Đỗ Duy chỉ mơ hồ biết rằng chức thánh nữ thật ra chỉ là một cái chức cho vui do thần điện tạo ra, lựa chọn một ít cô gái thánh khiết xinh đẹp, thành kính quy y thần điện bảo trì việc không lấy chồng suốt đời, bảo trì thân thể thánh khiết để thờ phụng thần linh…
Nhưng là vị thánh nữ Verona này? Đóa hoa của hoàng thất?
“Ngài thật sự không biết sao” Thị vệ cung đình đối với sự thiếu hiểu biết của vị thiếu niên công tước có chút bất ngờ, sắc mặt hắn có chút không tự nhiên:”Thánh nữ Verona… cha của nàng chính là Đại hoàng tử đã quá cố a…”
“À…” Đỗ Duy quay người nhìn cỗ xe ngựa phía xa một cách đầy thâm ý .
Con gái của Đại hoàng tử? Thánh nữ?
A a… như vậy không có gì lạ khi trên xe ngựa treo cờ trắng cả.
Mặc dù khi chính biến Đại hoàng tử tự sát, nhưng là hoàng tử Thần chuyện này cư xử rất tốt. Hắn không hề bác bỏ thân phận thành viên hoàng thất của Đại hoàng tử, còn cho phép hắn sau khi chết thực hiện truyền thống “Chôn cùng lá cờ” của hoàng thất gia tộc Augustine, việc này là bọc thân thể trong lá cờ Bụi hoa gai mai táng. Đây là lễ tiết mà chỉ thành viên hoàng thất được hưởng.
Thánh nữ này…. Là con gái của Đại hoàng tử. Hừ, xem ra đại hoàng tử cũng không phải không có cố gắng mượn sức Thần điện a. Chỉ là chuyện trước mắt là Thần điện cuối cùng lựa chọn hoàng tử Thần, mà tại mấu chốt thời điểm thành giáng cho Đại hoàng tử một phát!
Hừ hừ….
Trong lúc Đỗ Duy còn đang nhìn theo cỗ xe ngựa kia, hắn mô hồ cảm giác được toa xe đang phủ kín kia dường như có mở một cửa sổ ra, có một ánh mắt đang từ xa nhìn đến mình…
Trở về đến phủ của mình.
Đỗ Duy mặc dù đã được phong công tước nhưng là không có thiết lập phủ công tước của mình tại đế đô. Bởi vì Nhiếp chính vương mặc dù phong hắn chức vụ số một tại cung đình, vinh diệu quả là tột đỉnh nhưng là không để cho Đỗ Duy tại trung ương đế quốc nắm chức vụ cụ thể gì.
Đương nhiên đây là bởi vì Đỗ Duy dù sao chỉ mới mười bốn tuổi, ở tuổi này làm công tước đã là vô cùng kinh ngạc rồi, nếu như cho hắn làm đại thần của bộ gì đó thì thật sự quả là vô lí quá.
Cho nên Đỗ Duy cũng không có thiết lập phủ công tước của mình mà là dồn tâm trí để chuẩn bị đi Tây bắc làm hoàng đế một phương.
“Phủ đệ” của hắn tại đế đô thật ra một tòa nhà ở khu người giàu. Tòa nhà này chính là hoàng tử Thần tặng cho hắn, nghe nói nguyên là tài sản của Đại hoàng tử.
Hắn vừa mới trở về nhà đã thấy lão người hầu Marde đứng chờ ở cửa.
Nhìn thấy cậu chủ trở về, lão Marde vội vàng đi đến chính mình đỡ Đỗ Duy xuống ngựa, sau đó câu nói đầu tiên là :”Cậu chủ, hôm nay Ma pháp công hội đưa người đến cầu kiến ngài, có điều ngài lại không ở nhà, người của Ma pháp công hội này chờ ngài cả buổi sáng mà không gặp không còn cách nào khác là phải trở về”
Nhanh như vậy đã đến gặp ta rồi sao?
Đỗ Duy trong lòng cười lạnh.
Có điều câu nói kế tiếp lại khiến Đỗ Duy hoàn toàn bất ngờ.
Hiển nhiên, Ma pháp công hội cũng không phải trực tiếp mượn sức mình, chiêu thức của đối phương quả là cao minh hơn mình dự liệu!
“Người của Ma pháp công hội đến thật ra là muốn thông báo cho cậu chủ… nói là muốn khảo hạch với cấp bậc ma pháp của ngài, sau ba ngày nữa sẽ tiến hành. Việc này sẽ do chủ tịch của Ma pháp công hội tự mình chủ trì”
Khảo hạch cấp bậc của ma pháp sư?
Đỗ Duy ngây người ra.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của latienthanh1982
Một mình trở về phòng, sau đó cùng con chuột Gageu cân nhắc trong chốc lát. Đỗ Duy càng nghĩ càng cảm thấy thủ đoạn chơi đùa của ma pháp công hội thật sự là cao minh!
Nghĩ tới khảo hạch cấp bậc ma pháp ba ngày sau, nụ cười giảo hoạt thâm trầm của lão già Jacobin Dougan chủ tich ma pháp công hội kia dường như đang ở ngay trước mắt.
Cao minh a!
Lúc này đột nhiên một lần nữa nhắc tới khảo hạch cấp bậc ma pháp, chính là đồng thời thử dò xét mình …….. cũng là mang theo một hàm nghĩa ám chỉ thâm sâu!
Ngày đó trên quảng trường, Đỗ Duy dựa vào sự trợ giúp của Semel dọa cho Gandalf áo bào xanh chạy trốn. Thành quả thắng lợi rơi trên đầu bản thân Đỗ Duy. Hầu như tất cả mọi người đem Đỗ Duy trở thành một ma pháp sư thiên tài trẻ tuổi có thực lực kinh khủng!
Ngoại trừ vầng hào quang của chức công tước kia giờ phút này đang treo trên đầu hắn, thân là một ma pháp sư, nhưng lại là một ma pháp sư có thực lực “nghe nói” vô cùng cường đại, không nghi ngờ gì đem đến rất nhiều chỗ tốt cho Đỗ Duy!
Tác dụng của Đỗ Duy bên phe Hoàng tử Thần cũng phi thường ấn tượng!
Nhưng………. Người khác có lẽ không biết, nhưng đức ngài chủ tịch của ma pháp công hội kia đối với thực lực của mình có vẻ hiểu được.
Có lẽ, Jacobin Dougan bây giờ đối với thực lực của Đỗ Duy tới cùng thâm sâu bao nhiêu có chút nhiều nghi hoặc. Nhưng không phải là vấn đề lắm!
Khảo hạch cấp bậc ma pháp đủ đưa thực lực chân chính của Đỗ Duy ra ngoài ánh sáng!
Khảo hạch cấp bậc này, một mặt có thể thăm dò được Đỗ Duy rốt cuộc có bao nhiêu phân lượng!
Thứ hai, nếu như thực lực của Đỗ Duy căn bản không lợi hại như vậy, thì sau khi chọc thủng quả bong bóng, thanh thế một phương của Hoàng tử Thần nhất định sẽ giảm đi. Quân bài chủ chốt ma pháp sư thủ hạ của Nhiếp chính vương ngươi không ngờ lại là hàng giả! Hừ hừ. Sau này ngươi còn dựa vào cái gì cũng ma pháp công hội phân tranh?
Về phần thứ ba là …… Bất kể thực lực của Đỗ Duy thế nào. Hắn là thiên tài thực sự cũng tốt, là hàng giả cũng được. Cái khảo hạch cấp bậc này, hoàn toàn không nghi ngờ gì được là truyền đạt tới toàn bộ đế đô một tin tức như vậy: Ngươi có lợi hại cũng phải được ma pháp công hội thừa nhận! Trong giới ma pháp này, ma pháp công hội vẫn như cũ có quyền uy không thể nghi ngờ!
Còn có lý do thứ tư: Nếu như thực lực của Đỗ Duy là giả, như vậy nhất định sẽ lộ ra nguyên hình trong khảo hạch cấp bậc! Đến lúc đó, công bố kết quả với bên ngoài như thế nào, còn không phải dựa vào chủ tịch của ma pháp công hội mở miệng giữ cho vẹn toàn sao?
Đỗ Duy nhà ngươi muốn tiếp tục làm “ Đại pháp sư thiếu niên thiên tài”? Có thể. Cùng ma pháp công hội của ta ngoan ngoãn hợp tác, ta sẽ không vạch trần thực lực chân chính của ngươi!
Thứ năm ……
Quá nhiều!
Một cái mánh khóe như vậy, có thể mang đến nhiều chỗ tốt không đếm hết được! Chủ tịch của ma pháp công hội Jacobin Dougan thật sự là một lão hồ ly khó đối phó!
“Nói chung, khảo hạch cấp bậc ma pháp khi bắt đầu được chia làm ba phần.” Gageu này xuất thân là ma pháp sư chính thức của ma pháp công hội. Hắn cẩn thận giảng giải cho Đỗ Duy nội dung khảo hạch: “Kiểm tra ma lực, khả năng điều khiển ma lực, còn có khả năng nắm bắt chú ngữ.”
“Có biện pháp làm giả không?” Đỗ Duy nhíu mày.
“Làm giả?” Gague lắc đầu, con chuột này chỉ thở dài nói: “Ngươi cho rằng lịch sử ngàn năm của ma pháp công hội là giả sao? Nếu giả bộ dễ dàng như vậy, trên đại lục đã sớm xuất hiện một mẻ lớn thẻ bài giả mạo ma pháp sư rồi! Khảo hạch cấp bậc ma pháp sư phi thường nghiêm khắc. Ngươi muốn giả bộ cũng tuyệt đối không làm được!”
Tiếp đó, Gageu giới thiệu phương thức khảo hạch ba phần.
Kiểm tra ma lực là loại đơn giản nhất đối với việc kiểm tra trình độ ma lực của bản thân ma pháp sư tham gia khảo hạch. Có một tiêu chuẩn cực kì cụ thể. Bên trong ma pháp công hội có bảo tồn mấy quả thủy tinh cầu đặc chế chuyên môn dùng để khảo hạch trình độ ma lực của ma pháp sư. Nội dung khảo hạch vô cùng đơn giản. Chỉ cần ngươi sau khi rót ma lực vào thủy tinh cầu, xem màu sắc biểu hiện của thủy tinh cầu hiện ra cũng đủ để phán đoán trình độ ma lực chính thức của ngươi.
Mà kiểm tra năng lực điều khiển ma lực phải phức tạp một chút. Ma pháp công hội sẽ tạo ra ra một cái ma pháp trận đặt trong phòng, để cho người được khảo hạch tiến nhập vào ma pháp trận. Trong khoảng thời gian nhất định, ngươi phải thi triển ma pháp chống đỡ công kích của ma pháp trận. Sau đó bên ngoài ma pháp trận, có mấy vị đại ma pháp sư vô địch có thâm niên nghiên cứu quan sát toàn bộ quá trình khảo hạch. Cuối cùng tiến hành đánh giá trình độ điều khiển ma lực đối với người tham dự khảo hạch.
“ Thứ này có chút cùng loại khi chúng ta tại biên giới phía bắc của rừng rậm đóng băng. Bỏ qua bình nguyên băng tuyết kia, tình cảnh khi đối diện với công kích của gió lốc rất giống nhau. Tuy không có công kích uy lực cường đại của bình nguyên băng tuyết kia, nhưng mức độ công kích dày đặc lại không tệ chút nào. Về phần ngươi rốt cuộc tiếp nhận công kích của ma pháp trận hệ nào, cái này ngươi có thể tự mình chọn lựa. Dù sao ma pháp sư cũng không phải tinh thông bất cứ hệ ma pháp nào.”
“Về phần điều thứ ba. Mới là phần khó giả bộ nhất. Khảo hạch chú ngữ ma pháp!” Gageu cười khổ nói: “Đầu tiên ngươi phải đọc ra một cái ma pháp chú ngữ mà mình am hiểu và uy lực nhất. Sau đó từ những Đại ma pháp sư chủ trì khảo hạch xem xét toàn bộ quá trình đọc chú ngữ thi triển pháp thuật của ngươi. Một mặt đánh giá uy lực cường độ của ma pháp chú ngữ mà ngươi nắm được này có phù hợp với cấp bậc khảo hạch hay không. Nói một cách đơn giản, đầu tiên ngươi phải hiểu ma pháp chú ngữ cường đại một chút, càng mạnh càng tốt. Sau đó ngươi còn phải có bản lĩnh thi triển ra những ma pháp chú ngữ này! Ta biết ngươi hình như có mấy chú ngữ rất lợi hại, nhưng thực lực của ngươi trước mắt căn bản không thể thi triển được!”
“ Nếu nói vậy, chỉ cần ta thi triển ra cũng tính là thông qua?” Đỗ Duy cau mày.
“ Cũng chưa hết.” Gague lắc đầu: “Đọc chú ngữ là một học vấn phi thường trọng yếu mà mỗi một ma pháp sư phải tinh thông. Kỹ xảo đọc chú ngữ vô cùng trọng yếu. Ngươi có thể đọc hết một cái chú ngữ đầy đủ. Cái này cũng không hiếm, chỉ cần không phải là đứa ngốc cũng có thể đọc được. Nhưng mà yêu cầu của ma pháp sư là muốn ngươi đọc vừa nhanh vừa hiệu quả! Tốc độ cùng sự rõ ràng đều quan trọng như nhau. Hơn nữa nghiên cứu đối với chú ngữ cực kì mấu chốt. Rất nhiều chú ngữ có nửa âm tiết có thể lược bỏ, trong khi chiến đấu có thể giúp ngươi giành lấy tiên cơ.”
Đỗ Duy đã cảm giác được không có nhiều hy vọng lắm.
Mà cuối cùng, Gageu một lần nữa đả kích Đỗ Duy: “Đương nhiên, ba phần này ta nói ra, kỳ thật chỉ là một quá trình. Sau quá trình này điểm mấu chốt nhất cho phép ngươi thông qua chính là thực chiến!”
“Còn có thực chiến?” Đỗ Duy cau mày.
“Đúng vậy” Gageu gật đầu, thanh âm con chuột rất nghiêm túc: “Đây mới là truyền thừa ngàn năm của ma pháp công hội. Văn minh ma pháp chưa từng suy sụp, ngày càng hưng thịnh! Khảo hạch cấp bậc ma pháp sư phi thường chú trọng thực chiến! Hơn nữa không được dùng sự trợ giúp của đạo cụ bên ngoài, hoàn toàn dựa vào thực lực của chính bản thân thực chiến!”
Con chuột lật ngón tay nói: “Trước khi thực chiến, ngươi phải bỏ hết toàn bộ ma pháp đạo cụ mang theo trên người! Cái gì chiếc nhẫn ma lực, vòng cổ, vân vân………. Ngươi không được mang bất cứ vật nào đi vào! Cho dù ngươi có muốn giấu diếm, cũng đừng nghĩ giấu qua được con mắt của những vị Đại ma pháp sư chủ trì khảo hạch.
Sau đó, ngươi sẽ được an bài tiến vào một cái kết giới ma pháp phong bế được dựng lên bên trong trường luyện tập của ma pháp sư. Lúc này, lại căn cứ vào cấp bậc khảo hạch mà ngươi tham gia để phái ra đối thủ cho ngươi. Bình thường mà nói, khảo hạch cấp bậc ma pháp là dựa theo khuôn mẫu ‘Cấp dưới thì gấp đôi’ . Nói cách khác, nếu như khảo hạch của ngươi là cấp bảy, thì ngươi đối mặt với hai gã ma pháp sư cấp sáu liên thủ công kích! Nếu như khảo hạch của ngươi là cấp tám, như vậy sẽ đối mặt với hai đối thủ ma pháp sư thất bảy. Loại đối chiến này nói chung là mới gần đây. Tuy nhiên trên lich sử cũng có rất nhiều chuyện sau khi đánh nhau thật thì có người thương vong. Nhưng ngươi yên tâm. Xung quanh sẽ an bài mấy vị ma pháp sư am hiểu thuật trị liệu đứng ở một bên phía đằng sau. Một khi xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, tuyệt đối có thể chữa trị tốt cho ngươi. Trong khi chiến đấu, vô luận là ngươi hay đối thủ của ngươi đều không được cho phép sử dụng bất cứ đạo cụ ma pháp nào mà mình mang theo. Như vậy mới có thể lộ ra trình độ chân thật nhất của bản thân. Đương nhiên, ma pháp công hội sẽ tại chỗ đưa cho ngươi cùng đối thủ của ngươi mỗi người trang bị một thanh ma trượng. Ma trượng của các ngươi đều giống nhau như đúc. Ngoài chuyện đó ra, đừng có hy vọng dùng bất cứ ma pháp vũ khí nào ngoài nó. Cái gì mà chiếc nhẫn gia tăng ma lực a, quyển trục ma pháp a, kể cả chiếc nhẫn ngũ sắc thạch của ngươi cũng đừng nghĩ mang theo mà đi vào!”
Đỗ Duy đã tuyệt vọng.
Nếu nói như vậy, chính mình tuyệt đối không có chút khả năng lừa người qua cửa!
Hắn hiểu rất rõ thực lực của mình. Ma lực của mình đại khái chỉ khoảng cấp năm, đối với khả năng nắm giữ chú ngữ lại hoàn toàn hồ đồ. Dù sao hắn cũng không có trải nghiệm qua hệ thống học tập cùng huấn luyện nghiêm khắc của ma pháp sư. Hắn sở dĩ có thể một đường hỗn tạp cho tới nay, đều dựa vào mấy đạo cụ mang theo trên người. Nhất là trận chiến trên quảng trường cùng Gandalf.
Nếu như trên người không có đạo cụ ma pháp cất giữ số lượng lớn hỏa dược để phóng ra.
Nếu như không có chiếc nhẫn ngũ sắc thạch bên trong quán nhập ma lực.
Nếu như không có “Cây cung Tịch Diệt” kia. A, được rồi, hẳn phải gọi là “Fedora hầu thuấn ngục tiến”.
Dù sao, nếu như không có những vật này, Gandalf áo bào xanh chỉ cần gật đầu là có thể thu thập được chính mình!
Cho nên, từ bất cứ góc độ nào mà nói, Đỗ Duy tuyệt đối không có khả năng gian lận!
Đương nhiên, nếu như Đỗ Duy không biết xấu hổ, tính theo thực lực của hắn, thông qua cấp bốn cấp năm vẫn có khả năng.
Dù sao, ngươi muốn khảo hạch cấp bao nhiêu, đều dựa theo ý nguyện của ngươi, không ai bắt ngươi nhất định phải kiểm tra cấp tám cấp chín.
Nhưng bởi chiến tích đánh bại Gandalf giả dạng kiêu ngạo như vậy trong ngày chính biến (Gandalf giả dạng chính là đã chiến thắng một ma pháp sư cấp tám cùng một đội trưởng cung đình a) ……… nếu như Đỗ Duy chỉ kiểm tra một cái cấp bốn hoặc cấp năm, như vậy cũng không tránh khỏi quá mất thể diện!
Dựa theo cách giảng giải của Gague: “Theo ‘danh khí’ của ngươi bây giờ mà nói, kỳ vọng thấp nhất đối với ngươi ít nhất cũng phải thông qua cấp tám! Hãy nghĩ biện pháp lấy được một bộ áo bào trắng quay trở về! Nếu như một người có thể chiến thắng thiên tài ma pháp sư Gandalf, lại không có được tư cách mặc một cái ‘áo bào trắng của Đại pháp sư’, như vậy tính ra thật là mất thể diện!”
Cấp tám?
Đỗ Duy hít một hơi thật sâu.
Thời gian ba ngày, có thể làm cho thực lực của mình lập tức tăng tới cấp tám sao?
Đáp án, hiển nhiên là không thể nào.
Vào lúc một người một chuột đối mặt nhìn nhau, trong phòng vị “thần thú” vẫn đứng ở trước gương chải chuốt lại lông cánh của chính mình đột nhiên cử động thân thể.
Chim cánh cụt thở dài một cách ưu nhã, tùy ý gẩy gẩy lông cánh bóng loáng của mình, sau đó nhìn Đỗ Duy một cái: “ Khó khăn như vậy sao? Có lẽ ta có một biện pháp.”
“Ngươi?”
Đỗ Duy nhìn thoáng qua con “thần thú” từ khi đi theo mình, cả ngày ăn uống chờ chết. Ngoại trừ om sòm kêu ra phong độ ưu nhã bên ngoài của hắn, hoàn toàn là đồ vứt đi chỉ lãng phí lương thực.
Đỗ Duy trừng hai mắt: “Ngươi? Ngươi có thể có biện pháp gì?”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của latienthanh1982
Với danh tiếng trước mắt đang cao của Đỗ Duy – đức ngài công tước Rudolf tiến hành ma pháp khảo hạch cấp bậc, hiển nhiên ma pháp công hội bỏ ra một phen khí lực rất lớn.
Đó là đương nhiên, với danh vọng trước mắt của Đỗ Duy tại đế đô, hắn có được sự tin cậy của hoàng tử nhiếp chính. Mặc dù ma pháp công hội chưa chắc đã đem thân phận “thế tục” đó tại trong mắt. Nhưng vì Đỗ Duy thân là đệ tử cuối cùng của ma đạo sư Gandalf đệ nhất đại lục, cùng với hàng vạn cặp mắt ngày chính biến đó thấy được ma pháp thần kỳ đánh bại tên Gandalf tà ác giả dạng kia. (đối với thân phận tên tà ác giả mạo thân phận Gandalf sau chính biến, đã được quân đội xác định là “giả mạo”. Tuy nhiên sau khi Đỗ Duy biết được thân phận chân chính của Gandalf áo màu xanh, xác nhận này của quan phương thật ra do chính mình một tay thuận tiện làm ra thì cảm thấy có chút ít buồn cười)
Một nhân vật đặc biệt như vậy, khảo nghiệm cấp bậc ma pháp của hắn đương nhiên không thể tùy tiện tiến hành.
Ma pháp công hội chuẩn bị ra một đội ngũ có thể nói là xa xỉ.
Do chủ tịch ma pháp công hội, Jacobin Dougan các hạ cầm đầu, hơn nữa còn hai lão quái vật ẩn cư trên tháp cao của ma pháp công hội, đều là nhân vật cấp đại sư có tư cách cấp chin ma pháp sư. Nguyên là ba người này hợp thành đội ngũ khảo hạch cấp bậc ma pháp của Đỗ Duy.
Tuy nhiên điều ngoài ý muốn đó là, lão điên Arike đại sư mà mỗi người trong ma pháp công hội nhìn thấy đều biến sắc. Khi biết được Đỗ Duy phải tiến hành ma pháp khảo hạch, lão điên này không ngờ chủ động yêu cầu gia nhập vào trong đoàn chủ trì khảo hạch .
Đối với yêu cầu của lão quái vật kinh nghiệm lâu đời, tính tình cổ quái, thực lực vô cùng cường đại, chủ tịch Jacobin Dougan không cách nào cự tuyệt.
Vào lúc sáng sớm, để tỏ vẻ tôn kính trước mặt ngài công tước , ma pháp sư Clark, vị chấp sự của ma pháp công hội này mang theo vài tên ma pháp sư đợi trên khoảng sân rộng của ma pháp công hội.
Phía sau còn có mấy chục tên ma pháp học đồ đi theo.
Ngoài sân rộng, không ít dân chúng tại địa phụ cận đế đô cũng vây xem. Tin tức hôm nay công tước thiếu niên tiến hành khảo hạch cấp bậc ma pháp, sớm đã thông qua các nguồn khác nhau lưu truyền lan ra.
Là người nổi danh gần đây nhất tại đế đô là thiếu niên công tước thiên tài . Không nghi ngời gì hắn là tiêu điểm hiếu kỳ của cả đế đô.
Mặt trời buổi sáng vẫn đang ló lên ở chân trời. Bên trong làn gió thổi nhẹ tràn ngập mùi vị tươi mát của mùa hè. Vị ma pháp học sĩ , ma pháp sư cung đình, học giả cung đình, chiêm tinh thuật sư cung đình, ngài công tước tuổi còn trẻ nhất đế quốc này không ngờ lại không ngồi xe ngựa, cũng không cưỡi ngựa, thậm chí không mang theo bất cứ hộ vệ hay người hầu mà bước đi trong ánh rạng đông kia.
Hắn cứ như vậy mặc ngoài áo bào ma pháp học sĩ màu đen, trên mặt lộ vẻ vui vẻ thản nhiên từ đầu phố chậm rãi đi bộ tới. Sắc mặt hắn bình thản, dưới ánh bình minh toàn thân hắn giống như phát ra một loại hơi thở phiêu dật xuất trần.
Ma pháp sư Clark có chút ngạc nhiên đi tới trước mặt Đỗ Duy. Hắn thầm hít một hơi thật sâu, thực hiện một lễ tiết cung kính của ma pháp sư hơi cúi người nói : “ Ma pháp sư Đỗ Duy, xin mời đi theo tôi. Chủ tịch đại nhân ở bên trong chờ ngài.”
Lại một lần nữa đi tới bên trong ma pháp công hội nhưng lần này khác lần trước, bên cạnh hắn có vài vị ma pháp sư rất có địa vị bồi tiếp, như các hành tinh vây lấy mặt trăng đứng vòng quanh Đỗ Duy. Mà Đỗ Duy mặc áo bào màu đen chính xác rất bắt mắt thu hút không ít ánh mắt của mọi người.
Cho dù đang ở bên trong ma pháp công hội, người mặc áo bào ma pháp sư màu đen cũng rất ít.
Mà thanh danh Đỗ Duy gần đây lên cao, đế đô có ai không biết vị thiên tài ma pháp sư thiếu niên này trong ngày chính biến kia đã phóng ra ánh sáng kỳ dị ?
Clark cố ý đưa Đỗ Duy đi qua hết nửa Ma pháp công hội, cố ý thu hút vô số ánh mắt rồi mới thông qua một cái ma pháp trận tiến vào bên trong ma pháp công hội.
Đỗ Duy rõ ràng là đối phương đúng là cố ý tạo thanh thế. Thanh thế chuyện này càng lớn thì cuối cùng điều kiện có lợi của ma pháp công hội càng nhiều. Trái ngược, nếu như chính mình đến lúc đó không cùng ma pháp công hội hợp tác sẽ liền xuất hiện một cái rắc rối thật to.
Ra ngoài ngày hôm nay không mang theo tùy tùng, không ngồi xe ngựa, không có quần áo hoa mỹ cùng trang sức, Đỗ Duy cứ như vậy một thân áo bào ma pháp sư đơn giản, mơ hồ mang theo vài phần phong phạm của cao nhân thoát tục. Kiểu “bình thường” như vậy, thật sự là đã làm cho người của ma pháp công hội tính sai.
Vào bên trong ma pháp công hội sẽ nhìn thấy tháp cao ở phía trước mắt. Dưới tháp cao, mấy vị ma pháp sư áo xám đứng ở cửa vào, Đỗ Duy nhìn thoáng qua nhận ra đồ đệ của lão điên Arike đại sư, ngoài ra không nhận ra người nào nữa. Clark vẻ mặt mỉm cười giới thiệu một chút, không ngờ ma pháp sư đã ngoài cấp sáu trong cả ma pháp công hội nếu ở đế đô đều tới đây cả.
“ Hừ, đến xem ta mất thể diện như thế nào phải không?” Đỗ Duy trong lòng cười lạnh.
Như vậy đã hiểu lầm những ma pháp sư trong ma pháp công hội này. Bởi thân phận cùng “bối phận” của Đỗ Duy, hơn nữa danh khí hắn gần đây như mặt trời giữa trưa .Các ma pháp sư cũng không tránh khỏi một chút thói quen thế tục. Bây giờ ai nấy đều nguyện ý kết giao với vị đại thiên tài đại sư vô cùng nổi danh này. Về phần tính toán nho nhỏ này của chủ tịch Jacobin Dougan dù sao không phải ai ai cũng biết.
Ít nhất, Đỗ Duy nhìn thấy hai đồ đệ của Arike đại sư mỉm cười chân thành với mình.
“ Ma pháp sư Đỗ Duy, không cần khẩn trương.” Một đồ đệ của Arike đại sư lúc đi ngang qua thấp giọng cười nói: “ Khảo hạch cấp bậc ma pháp sư, không có đáng sợ như trong tưởng tượng. Yên tâm…… lão sư phụ của tôi cũng tự mình tham gia chủ trì khảo hạch đối với ngài, ông ấy nhất định sẽ chiếu cố ngài.”
Đỗ Duy gật đầu mang theo một ánh mắt cảm kích.
Ngay sau đó trên tháp cao.
Cho tới bât giờ, Đỗ Duy cũng không biết rõ bên trong tháp cao của ma pháp công hội, rốt cuộc có bao nhiêu tầng.
Mà đối với địa điểm khạo hạch mình lần này đã làm cho tâm lý Đỗ Duy chấn động!
Không ngờ là tầng cao nhất kia của Jacobin Dougan!
Hừ hắn đối với mình thật đúng là “Trọng thị” a!
Sau khi đã ở trên tháp cao, đối mặt với chủ tịch đại nhân toàn thân áo mặc bào ma pháp sư màu đen và đeo huy chương bằng vàng hình lá cây ôliu, Đỗ Duy vẫn cười rất bình tĩnh.
Hai con hồ ly lớn nhỏ nhìn nhau một lát đồng thời ngoác miệng cười, Jacobin Dougan để ma pháp sư Clark lui ra sau, chỉ vào ba vị râu tóc bạc trắng mặc áo bào ma pháp sư chạm đất màu trắng cười nói: “ Ma pháp sư Đỗ Duy. Ba vị này chính là những người được chọn tiến hành khảo hạch đầu tiên đối với ngài. Để ta giới thiệu trước cho ngài một chút. Arike đại sư ngài đã nhận ra, không cần ta nhiều lời. Còn hai vị này đây …..”
Jacobin chỉ vào một lão già sắc mặt trắng xám đứng bên cạnh mình. Người này tựa hồ quanh năm không thấy ánh mặt trời, da tay giống như bị hóa trắng một cách bệnh hoạn, tình trạng trông tái nhợt, sắc mặt lại mang theo một màu xám nhàn nhạt giống một bộ dáng lão già sắp chết. Tuy nhiên trên áo bào màu trắng của hắn lộ ra một huy chương lại làm cho người ta tuyệt đối không dám khinh thường lão gia hỏa như nửa đã xuống lỗ này –ma pháp sư cấp chín!
“ Vị này là đại pháp sư Leonide.” Jacobin Dougan cười nói: “Hắn trong ma pháp công hội do nghiêm khắc và công chính mà nổi danh, có ông ấy khảo hạch ngài, tin tưởng kết quả tuyệt đối làm cho người ta tin phục! Có thể nói, trước mắt tại ma pháp công hội, ma pháp sư Leonide là người đảm nhiệm chủ trì khảo hạch số lần nhiều nhất, phương diện này ông ấy có kinh nghiệm phong phú …..”
Hừ, nói cách khác một cách vô cùng nghiêm túc là “ Thầy giám thị”. Đỗ Duy trong lòng cười khổ.
Thầy giám thị càng nghiêm túc, tỷ lệ gian lận cũng càng mong manh a.
Chủ tịch Jacobin Dougan dừng lại một chút, lại chỉ vào một lão già đứng bên cạnh Arike đại sư: “ Vị này……”
Vẻ mặt của Leonide giống như của một ông chủ nợ, lông mi lão xếch lên như ai thiếu lão mấy vạn đồng vàng. Vị ma pháp sư tiếp theo nhìn qua thuận mắt hơn nhiều. Người này cười rất hiền lành, nụ cười trông như mặt trời ấm áp, áo bào ma pháp sư màu trắng trên người cùng Arike bẩn thỉu bên cạnh hoàn toàn hình thành sắc thái tương phản. Trên áo bào ma pháp sư của lão không dính một hạt bụi, mái tóc cũng không có chút bẩn nào, chòm râu nhìn qua thấy tỉ mỉ tỉa cắt cùng với một khuôn mặt khoan dung nhân hậu. Hơn nữa lão còn cười vui vẻ khiến cho lão toàn thân trên dưới tràn ngập một loại khí độ khoan hậu của bậc trưởng giả.
Một người như vậy, nếu như lão mặc không phải áo bào ma pháp sư mà mặc hoa phục của quí tộc như vậy chắc chắn không người nào cho rằng hắn chính là một ma pháp sư!
Lão nhìn qua càng giống một lão quý tộc phong độ hơn nữa còn chăm sóc bản thân rất tốt.
“ Vị này là ma pháp sư Elnas .” Chủ tịch Jacobin Dougan đột nhiên thanh âm phóng lớn thêm vài phần, cao giọng nói: “Ông ấy chính là nhân vật nguyên lão trước mắt có tư cách già nhất trong ma pháp công hội, thuận tiện nói một chút, Elnas ma pháp sư cùng ngươi chính là xuất từ cùng một sư môn, ông ấy cũng là đệ tử của đại sư Gandalf!
Ồ?
Lông mi Đỗ Duy động một cái. Quả nhiên, vị đại ma pháp sư Elnas này trong ánh mắt nhìn mình tràn ngập vẻ thân thiết, đặc biệt tươi cười một cách vui vẻ.
“ Xin chào ma pháp sư Elnas tôn kính.” Đỗ Duy nhanh chóng khom lưng thực hiện lễ tiết của một hậu bối.
Elnas cười hì hì, tướng mạo lão rất là nho nhã nhưng khi mở miệng nói chuyện lại như tiếng chuông đồng, âm thanh vô cùng dọa người: “ Ha ha!!! Cậu chính là Đỗ Duy a!! Yên tâm!! Ta sẽ chiếu cố cậu!!!”
Thanh âm “sư tử gầm” này đột nhiên đến làm Đỗ Duy giật mình.
Chủ tịch Jacobin Dougan thở dài, thấp giọng nói: “ Ma pháp sư Elnas ….. lỗ tai ông ấy không được tốt lắm, trong một lần thí nghiệm ma pháp năm đó tai của ông ấy …..”
Đỗ Duy nhất thời hiểu ra, nhìn thoáng qua vị “ sư huynh già” nghễnh ngãng này vội vàng cúi đầu nói: “ Cám ơn!”
“ Ha ha!!! Cậu chính là Đỗ Duy a!! Yên tâm!! Ta sẽ chiếu cố cậu!!!”
Đỗ Duy: “ …… cám ơn.”
“Cậu chính là Đỗ Duy a!! Yên tâm!! Ta sẽ chiếu cố cậu!!!”
Đỗ Duy: “ ………”
Jacobin Dougan sắc mặt có chút xấu hổ, quay về phía Elnas lớn tiếng nói: “ Được rồi, Elnas đại sư, chúng ta chuẩn bị bắt đầu thôi.”
“Cậu chính là Đỗ Duy a!! Yên tâm!! Ta sẽ chiếu cố cậu!!!”
Arike bắt đầu lau mồ hôi. Dùng sức kéo Elnas nghễnh ngãng một cái. Elnas cau mày, không thoải mái nói: “ Ông kéo ta làm cái gì! A, Đỗ Duy kia! Yên tâm! Ta sẽ chiếu cố cậu!!”
Đỗ Duy: “………..”
Sau hi ngồi vào chỗ của mình, một gã ma pháp học đồ thủ hạ của Jacobin Dougan bưng lên mấy chén trà từ ma pháp thực vật đặc thù chế thành. Trong lúc đang ở trong thư phòng của chủ tịch đại nhân, Jacobin Dougan hòa ái nhìn Đỗ Duy: “ Thưa ma pháp sư Đỗ Duy , trước khi khảo hạch, xin ngài nói cho tôi biết hôm nay ngài định khiêu chiến bao nhiêu cấp khảo hạch đây?
Đỗ Duy còn chưa nói, Jacobin Dougan chủ tịch đã bắt đầu dùng lời bắt đầu lấn áp Đỗ Duy, hắn cười càng phát ra vẻ hòa ái: “ Vì chiến tiến tích huy hoàng gần đây của ngài, ùm. Nói vậy hôm nay ngài nhất định là chuẩn bị tại ma pháp công hội một bộ áo bào ma pháp sư màu trắng thuộc sẽ về ngài rồi!”
Áo bào ma pháp sư màu trắng, mỗi ma pháp sư cấp tám mới có tư cách mặc.
Cấp tám …… Đỗ Duy trong lòng cười thầm: Thiếu gia ta nếu có thực lực cấp tám, cũng chẳng cần ngồi chỗ này cùng ngươi cười đùa.
“ Thưa ma pháp sư Đỗ Duy .” Thanh âm nói chuyện của vị Leonide có vẻ mặt chủ nợ kia như mang theo âm vị vài phần khó chịu:“Thấy tuổi cậu như vậy. Lần đầu tiên tham gia khảo hạch ma pháp trực tiếp khiêu chiến cấp tám……Khục khục, tính ra là một kỳ tích trong ma pháp công hội những năm gần đây!Trước cậu, lần đầu tiên khảo hạch thông qua cấp tám, ùm, hình như cũng là học trò của Gandalf đại sư đó! Tôi nhớ kỹ năm trước, Gandalf đại sư mang đến một cô bé cũng lấy được tư cách cấp tám, ngày đó tiếp nhận từ trong tay tôi một cái áo bào ma pháp sư màu trắng a.”
Lão già điên Arike này vẻ mặt cổ quái, cẩn thận nhìn Đỗ Duy – trong những người này, người hiểu rõ nhất Đỗ Duy rốt cuộc có bao nhiêu cân lượng không nghi ngờ chính là lão điên lấy thí nghiệm ma pháp mà sống này. Hắn chính mình dạy Đỗ Duy không ít đồ vật phương diện ma pháp thí nghiệm, với thực lực Đỗ Duy có chút đại khái hiểu rõ. Hắn đương nhiên biết Đỗ Duy căn bản không có cái gì thực lực cấp tám, vì thế mở miệng nói rất phù hợp: “Đỗ Duy, ngươi lần đầu tiên tham gia khảo hạch cấp độ ma pháp, ân, ta nghĩ ta cần phải giới thiệu trình tự khảo hạch một chút. Đầu tiên là chúng ta mấy người đem thực lực của ngươi tiến hành đánh giá khách quan, kể ca ma lực tiêu chuẩn của ngươi, năng lực điều khiển ma lực, còn có cách nắm bắt chú ngữ của ngươi…….mà sau lúc này, trọng yếu nhất chính là thực chiến! Nếu như ngươi muốn qua được khảo hạch cấp tám. Ngươi tại điều kiện không có bất cứ ngoại lực nào hỗ trợ, dựa vào tiêu chuẩn chính thức của bản thân, ở chỗ này đối mặt với hai vị ma pháp sư cấp bảy khiêu chiến. Ngươi thắng mới được xem như là thông qua. “
Dừng một chút. Arike có chút cay mày, sau đó cố ý cười nói: “ Đương nhiên là ta biết. Ngươi là thân truyền đệ tử của Gandalf đại sư, năm đó cô bé kia tuổi cùng ngươi không sai biệt lắm, cũng thông qua cấp tám. Thực lực của ngươi, chúng ta không chút nào nghi ngờ. Chỉ là …… dù sao ta nghe nói ngươi theo Gandalf đại sư thời gian học tập cũng không lâu lắm. Hơn nữa ngươi tuổi còn trẻ nữa, một cấp bậc khiêu chiến cao như vậy chỉ sợ chưa chắc đã là chuyện tốt. Cho nên ta đề nghị ngươi không bằng từ cấp bậc thấp một chút bắt đầu …….”
Đỗ Duy nghe xong lập tức hiểu ra đó là Arike đại sư tìm cho mình bậc thang để xuống. Hắn lập tức hướng tới Arike đại sư với ánh mắt cảm kích.
Tuy nhiên, chủ tịch Jacobin Dougan lại lập tức lắc đầu, cười nói: “ Đại sư Arike. Ngài quá lo lắng rồi. Ma pháp sư Đỗ Duy mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng chiến tích trên quảng trường ngày chính biến đó, chính mắt mọi người đều nhìn thấy. Hơn nữa ngài ấy còn nắm giữ một loại “Thuấn phá” thuật thần kỳ. Thực lực như vậy, không cần chúng ta phải lo lắng. Với chiến tích huy hoàng đó còn có thân phận đệ tử thân truyền cuối cùng của đại sư Gandalf , hôm nay nếu như chúng ta không phát cho ngài ấy một tấm áo bào ma pháp sư màu trắng chỉ sợ người bên ngoài chê người ma pháp công hội của chúng ta nhỏ nhen mất! Ha ha ha ha………”
Lời nói này, cả cứng lẫn mềm, lập tức đem Đỗ Duy ép tới trên vách đá cheo leo.
Về phần “sư huynh già” Elnas nghễnh ngãng kia, vẫn như cũ ha ha cười to: “ Đỗ Duy! Ta sẽ chiếu cố cậu ………..”
Đỗ Duy nghe mọi người nói xong, hắn đứng dậy, cung kính đối diện mấy nhân vật đứng đầu ma pháp công hội khom lưng cúi người thi lễ, sau đó hắn vẻ mặt thong dong bình tính, mỉm cười nói: “ Đa tạ các vị ma pháp sư. Đa tạ ngài chủ tịch ưu ái, tuy nhiên, tôi hôm nay cũng không chuẩn bị khiêu chiến tư cách cấp tám.”
“ A……” Arike gật đầu, hắn yên tâm hơn một chút. Hắn thật sự không muốn làm cho cái tên tiểu tử thuận mắt kia bị mất mặt, Đỗ Duy tự mình biết khó mà lui vẫn là tốt nhất.
Jacobin Dougan cười rất phức tạp, trong mắt hắn có chút mùi thắng thế: “Như vậy, ngài Đỗ Duy , xin hỏi ngài định khảo hạch cấp bao nhiêu? Cấp bảy? Hay là cấp sáu? Ách ….. Ngài sẽ không định khảo hạch cấp năm chứ? Xin đừng quên, ngài là đệ tử của Gandalf đại sư, nếu như chúng ta chỉ cho ngài áo bào ma pháp sư cấp thấp, như vậy đối với ma pháp công hội chúng ta chính là vô cùng không có thể diện.”
Lời không nói ra là:(đối với Đỗ Duy ngươi, càng thêm mất thể diện!)
Trong lời nói rõ ràng có một tia thản nhiên vui vẻ một cách cổ quái.
“Đều không phải!” Câu trả lời của Đỗ Duy làm cho mọi người đều cảm thấy ngoài ý nghĩ: “ Tôi có mục tiêu khiêu chiến cao hơn!”
Một lời đi ra. Mọi người đều cả kinh!
Ục…. Chẳng lẽ ngươi định khiêu chiến ma pháp sư cấp chín?” Giọng nói của Leonide có vẻ mặt trắng xám mỉa mai châm biếm cũng thay đổi
Cấp chín?
Vừa đến đã khiêu chiến cấp chín?
Đỗ Duy vẫn như cũ lắc đầu: “ Không phải! Tôi xem ra, khiêu chiến cấp chín mặc dù rất khó khăn, nhưng tôi lựa chọn con đường so với tư cách cấp chín càng thêm tràn ngập tính khiêu chiến!”
Chủ tịch Jacobin Dougan suýt nữa ngay cả chén trà cũng bưng không vững.
“ Ngài! Ngài không phải là muốn khiêu chiến với thập mười chứ?” Jacobin Dougan vẻ mặt biến sắc: “ Nhưng là, ma pháp công hội không cách nào tiến hành khảo hạch cấp mười! Cấp mười tượng trưng cho tư cách “Thánh ma pháp sư”! Trên đại lục vốn tất cả đều từng bước một tiến vào thánh giai!Cấp bậc như vậy đúng là trên đời không cách nào khảo hạch! Thưa ngài Đỗ Duy!”
“ Không phải!” Đỗ Duy vẻ mặt kiên nghị, ánh mắt hắn trông về phía xa ngoài cửa sổ nhìn chân trời, sau đó thở dài thản nhiên nói:” Cái gì cấp tám cấp chín, thậm chí là thánh giai, ta xem ra đều là mây bay …..”
Sau đó hắn kiên định nói: “ Lão sư phụ Gandalf dạy qua ta, muốn ta lựa chọn một con đường gian nan khác với người khác! Muốn ta khai sáng một con đường ma pháp thuộc về chính mình! Cho nên, ta lựa chọn hạng mục càng gian nan, càng có nhiều tính khiêu chiến…..”
Nói xong, Đỗ Duy quay đầu lại, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của bốn lão đầu, sau đó từng chữ từng chữ chậm rãi kiên định, đại nghĩa lẫm liệt tuyên bố:
“ Hôm nay ta tới đây, chuẩn bị khiêu chiến tư cách ma pháp sư …….. Ma! Pháp! Dược! Tề! Sư!!”
“Phốc!” Lão điên Arike phun trực tiếp ra một ngụm trà.
Mà Elnas nghễnh ngãng kia vẫn như cũ “khoan hậu” cười to: “ Ha ha ha! Yên tâm, ta sẽ chiếu cố cậu!!” Chỉ là, trong ánh mắt tên nghễnh ngãng này lại dường như hiện ra một tia vui vẻ không bình thường …..
Đỗ Duy thần sắc thoải mái, nhìn vẻ mặt của chủ tịch Jacobin Dougan: “ Thưa ngài Chủ tịch , ma pháp dược tề sư cũng được ma pháp công hội thừa nhận tư cách chính thức của ma pháp sư, điều lệ đã định này của ma pháp công hội tôi nói không sai chứ?”