28-08-2009, 02:17 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
Chương 209 : Kẻ thua phải giặt quần áo(Thâu liễu tẩy y phục)
Dịch: abcd_298
Biên Dịch: chuoi_gia
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Sau má»™t hồi cùng Long Dá»±c cưá»i đùa, Phong Linh há»i : “ Long Dá»±c, anh có biết thân pháºn bây giá» cá»§a ông ná»™i em là gì không ?â€
“không biết†Long Dá»±c lắc lắc đầu, nhìn Phong gia gia tấm lưng thẳng như bảng, tinh thần trạng thái cùng vá»›i cặp song nhãn sắc bén như Ä‘iện Ä‘á»u lợi hại, cung kinh nói : “bất quá, ta Ä‘oán Phong gia gia trước kia nhất định đã từng nháºp binh, hoặc là … hoặc là đã từng là m qua má»™t chức sắc trong ngà nh cảnh sát
Phong Linh “Ồ: lên má»™t tiếng, nói : “anh như thế nà o lại biết ?†lá»i nà y chứng thá»±c phán Ä‘oán cá»§a Long Dá»±c là chÃnh xác.
Phong gia gia thần sắc tán thưởng, ha ha cưá»i : “má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không sai, ta lúc mưá»i tám tuổi đã nhâp binh, ba mươi tuổi rá»i bá»™ đội gia nháºp hà ng ngÅ© cảnh sát, ta thá»±c có là m cảnh sát, trừng trị tà ác, Ä‘á»ng hoà ng chÃnh nghÄ© vì sá»± an cư lạc nghiệp cá»§a dân chúng mà cống hiến má»™t phần công sức. Ôi, đáng tiếc bây giá» ta đã già , tuy thá»±c còn lưu luyến cái chá»— ngồi kia nhưng không thể không thối lui aâ€
“Gia gia mặc dù trên danh nghÄ©a đã thối lui nhưng trái tim ngưá»i cá»§a ngưá»i không lùi, vẫn còn quan tâm đến những sá»± tình cá»§a giá»›i cảnh sát. Ngưá»i bây giá» là tổ trưởng danh dá»± cá»§a tổ hình cảnh quốc tế ở trong nướcâ€
“Tổ trưởng danh dá»±, ha ha, nói thì cho oai, kỳ thá»±c đấy là ngưá»i thấy ta tuổi đã già , lại có chút công trạng thì tùy tiện cấp cho ta má»™t cái danh hiệu thôi, má»™t chút dùng đến cÅ©ng không có†Phong gia gia cưá»i nói
Long Dá»±c biết là ông ta khiếm tốn. Có thể đảm nháºn danh tá»± tổ trưởng danh dá»± cá»§a má»™t tổ chức hình cản quốc gia thì không phải có quyá»n uy trong giá»›i cảnh sát thì hay không là ngưá»i đứng cao vá»ng trá»ng thì căn bản không thể leo tá»›i được.
“Long Dá»±c, anh có biết em đưa huynh đến gặp gia gia là vì nguyên nhân gì không ?†Phong Linh đột nhiên há»i
“Không phải em nói … Phong gia gia muốn gặp anh sao ?â€
“Gia gia muốn gặp mặt anh chỉ là má»™t việc, còn có má»™t Ä‘iá»u quan trá»ng khác nữa†Phong Linh liếc mắt qua gia gia rồi nói tiếp “trong cÆ¡ cấu trong tổ chức hình cảnh quốc ná»™i có những tiểu Ä‘oà n đặc biệt. Thu nạp những ngưá»i Ä‘á»u là có tinh thần trá»ng nghÄ©a, đòi há»i các nhân sÄ© có cảm giác dị năng. Những ngưá»i nà y giữ những chức vụ đặc biệt, không cùng tổ chức rà ng buá»™c, nhưng khi trong nước xuất hiện những vụ án mà cánh sát khó giải quyết, bá»n há» sẽ tụ táºp lại vá»›i nhau, hoặc ra mặt hoặc ngầm ra tay viện trợ…â€
‘Phong Linh! anh hiểu rồi†Long Dá»±c cưá»i nói “ý em là muốn cho anh gia nháºp và o tiểu Ä‘oà n đặc biệt nà y ?â€
Phong Linh nói : “Không phải là ý cá»§a em mà là ý cá»§a gia gia. Ngưá»i nghe nói anh rất lợi hại nên không thể buông tha má»™t ngưá»i ngư váºy, nếu có thể chiêu má»™ và o tiểu Ä‘oà n đặc biệt nà y, vì giữ gìn xã há»™i ổn định mà cống hiến, đó là phúc khà cá»§a dân chúng a ! Không tin anh há»i gia gia Ä‘iâ€
Phong gia gia cháºm rãi gáºt đầu. Nghiêm giá»ng nói : “Phong linh nói đúng, tiểu tổ đặc biệt cá»§a chúng ta luôn mở rá»™ng cá»a, có thể tá»± do xuất nháºp, nếu cháu nguyện ý, có thể gia nháºp, nếu cháu má»™t ngà y nà o đó không muốn là m nữa có thể tá»± do rá»i khá»i, quyết không bị rà ng buá»™c gì cảâ€
Long Dá»±c trầm ngâm nói : “Cái nà y rất tốt, cháu có thể đáp ứng gia nháºp. bất quá cháu bây giá» chỉ mà má»™t há»c sinh, không có khả năng phân thân là m nhiá»u chuyện cùng lúc được. ÄÆ°Æ¡ng nhiên nếu lúc nà o cháu có thá»i gian, mà cần đến cháu, Phong gia gia cứ gá»i má»™t tiếng, cháu nhất định sẽ không từ nanâ€
Phong gia gia rất hoan hỉ, tá»± mình rót trà đưa cho Long Dá»±c, trấn an hắn : “Tháºt là tốt quá. Ta lại lo cháu cá»± tuyệt, Ãt nhất cÅ©ng không nghÄ© cháu có thể sảng khoái đáp ứng như váºy. Ta mặc dù chưa chứng kiến bổn sá»± cá»§a cháu nhưng Phong Linh đã thấy qua, thá»±c lá»±c cá»§a nó trong tiểu Ä‘oà n đặc biệt nà y đã là dệ nhất cao thá»§, Phong Linh không ngừng tán dương cháu, nói rằng cháu nhất định so vá»›i nó còn mạnh hÆ¡n, Ä‘iểm nà y thì ta không cần hoà i nghiâ€
Long Dá»±c không thừa nháºn cÅ©ng không phá»§ nháºn chỉ cưá»i trừ.
“ông ná»™i, cháu chẳng đã nói vá»›i ngưá»i : Tôn nữ xuất mã, Nhất cá Ä‘Ãnh lưỡng ! ( ý chắc là cháu gái đã ra tay thì nhất định sẽ thà nh công ) Long Dá»±c nếu không đáp ứng hả… hừ hừ…. hừ hừ “ Phong Linh nói rồi giÆ¡ đôi tay trắng như phấn cá»§a mình trước mặt Long Dá»±c là m Ä‘iệu bá»™ diá»…u võ dương oai.
Trong mắt Long Dá»±c, vô luáºn Phong Linh là tÄ©nh hay là động, Ä‘á»u là ngây thÆ¡ khả ái, hắn hùa theo Phong Linh cùng chÆ¡i đùa huyến náo má»™t hồi, bất quá còn có gi gia Phong Linh ở đây cÅ©ng không thể thất lá»… được.
“Ha ha, nha đầu Phong Linh nà y, tÃnh tình cứ như nam hà i tá», cùng ngưá»i vui đùa bát nháo, kỳ tháºt ngươi chỉ cần tiếp xúc nhiá»u vá»›i nó sẽ phát hiện nó là má»™t nữ hà i tá» rất thông minh, nó tháºt sá»± không tệ đâu !†Phong gia gia nhìn Long Dá»±c, lại nhìn cháu gái mình, trên mặt dẫn ra má»™t nụ cưá»i là m cho Long Dá»±c thấy đứng ngồi không yên
“Ài, là , Phong Linh … không tệ…. không tệ…†LonG Dá»±c hắc hắc cưá»i, nói theo Phong gia gia
Phong Linh ngá»t ngà o cưá»i, trong ánh mắt không giấu lá»™ ra được vui sướng hạnh phúc.
Sau khi từ chối nhiệt tình giữ lại cỉa Phong Linh và ông nà ng, Long Dá»±c má»™t mình ngồi lên chiếc xe mà u Ä‘en ná», Ä‘i thẳng đến rừng thông ở phÃa sau Long Quang đại há»c
Cùng vá»›i ông cá»§a Phong Linh nói chuyện nhiá»u giá», cÅ©ng không biết bá»n ba ngưá»i Tiá»…n Như VÅ© lúc nà y còn ở rừng thông hay không. Sau khi xuống xe Ä‘i và o rừng cây được mấy bước, Long Dá»±c bằng và o nhÄ© lá»±c linh mẫn nghe được tiếng ngưá»i Ä‘ang nói chuyện trong rừng cây
“hắc hắc, đây là thanh âm cá»§a bá»n lão Tiá»…n, xem ra bá»n há» còn Ä‘ang ở đây†Long Dá»±c triển khia Tiêu Diêu thân pháp, chạy và o trong rừng thông dà y đặc, má»™t lát sau đã tá»›i khoảng sân ở giữa cánh rừng
Tiá»…n Như VÅ© Ä‘ang cùng Äinh Tiểu Lôi, Lý Vân ngồi quây thà nh má»™t vòng thấp giá»ng bà n bạc cái gì đó, ba ngưá»i thỉnh thoảng huy động hai tay, dùng chưởng pháp Thiên Pháºt Chưởng đánh ra hư không, chỉ là trong chưởng pháp không kèm theo chân khà cá»§a Bà n Nhược Tâm Kinh, bá»i váºy không nhìn ta được uy lá»±c.
Long Dá»±c nhẹ nhà ng Ä‘i tá»›i, dưới chân không phát ra tiếng động gì, nghiêng ngưá»i nấp và o má»™t gốc cây dương thụ phÃa sau, xem ba ngưá»i rốt cuá»™c Ä‘ang bà y trò gì.
“lão Long ná»a đêm lại chỵa ra ngoà i. Ta đánh cuá»™c rằng hắn nhất định nằm trên giưá»ng cá»§a mỹ nhân nà o đó suốt cả đêm, mệt đến xụi lÆ¡ rồi, lúc nà y không chừng còn Ä‘ang ôm mỹ nhân ngá»§ say, hôm nay chắc là không tá»›i đâu†sau khi bà n bạc vá» chút nhất thức vá» việc há»c táºp Thiên Pháºt Chưởng và Bà n Nhược Tâm Kinh, Tiá»…n Như VÅ© liá»n chuyển sang chá»§ đỠLong Dá»±c
“Không thể nà o, lão Long mặc dù có chút háo sắc, nhưng cÅ©ng là có nghÄ©a khÃ, cho dù hắn thá»±c cùng mỹ nữ hẹn hò Ä‘i chăng nữa chung quy cÅ©ng phải đến đây thôi, chỉ là không biết sá»›m hay muá»™n mà thôi†Äinh Tiểu Lôi nói
“Ài, chúng ta có lưu lại một tỠgiấy trong phòng, mặc kệ lão Long là m gì, khi trở vỠthất được tỠgiấy đó nhất định sẽ cấp tốc tới đây. Chúng ta dù sao cũng chẳng có việc gì gấp, đợi hắn thêm mấy phút nữa đi†Lý Vân nói
Long dá»±c cưá»i khổ, nghÄ© thầm Tiá»…n Như VÅ© chỉ biết cái gì “ôm mỹ nữ†rồi “ôn nhu hươngâ€, Äinh Tiểu Lôi cÅ©ng hùa và o phụ há»a, chỉ có Ly vân coi như trung láºp
“Không cần đợi nữa, chốc nữa là tá»›i giá» cÆ¡m trưa rồi†Tiá»…n Như VÅ© vá»— vá»— bà n tay, nhảy báºt dáºy “ba ngưá»i chúng ta trước cứ khoa chân múa tay chút xem hÆ¡n má»™t tháng nay, rốt cuá»™c ai tiến bá»™ hÆ¡n nà oâ€
Äinh Tiểu Lôi và Lý Vân cÅ©ng không kiá»m chế được hưng ohấn, liếc mắt nhìn nhau, gáºt đầu tá» vẻ đồng ý
“ Chúng ta treo giải thưởng Ä‘i Ä‘i, bằng không tá»· thà không có hứng, cÅ©ng không kéo tinh thần được†Tá»· thà còn chưa chÃnh thức bắt đầu, Tiá»n Như VÅ© lại nổi máu đánh bạc cá»§a mình lên
“Ta không có nhiá»u tiá»n như các ngươi! ta phản đối†Lý Vân nói
“Phản đối không có hiệu quả, có phải nhất định chúng ta đánh tiá»n đâu ?â€
“Thế đánh cuá»™c cái gì ?â€
“Tùy ý thÃch, cứ lấy cái gì cá»§a mình ra đánh cuá»™c là đượcâ€
“Ta lấy công việc ra đánh cuá»™c Ä‘i†Äinh Tiểu Lôi cưá»i quái dị nói : “ta chá»— nà y có hai đôi tất ba ngà y rồi không giặt, mặt khác còn có má»™t cái underwear má»›i thay, ai thua thì giúp ta giặt giÅ© chúng, Ãt nhất ohải giặt trên má»™t tháng má»›i được.
Lý Vân nói : “Còn nếu ngươi thua thì sao ?â€
“ta thua, ta sẽ giúp hai ngươi giặt quần áo má»™t tháng, chúng ta mua bán công bình, không dối trên lừa dưới, ha ha†Äinh Tiểu Lôi cưá»i nói
Tiá»…n Như VÅ© hoát tay nói : “Cháºm đã, cháºm đã, còn chưa nói phải thi thố như thế nà o. Tá»· thà má»™t chá»i má»™t vạn nhất ngưá»i nà o không đỡ được chưởng, lại ảnh hưởng đến hòa khà các huynh đệ aâ€
“Xá» lý thế nà y Ä‘i†Äinh Tiểu Lôi nhãn châu chuyển hướng và o bốn phÃa rừng thông nói : “Chúng ta dùng chưởng lá»±c đánh rừng cây, ai đánh gãy cây to hÆ¡n thì chÃnh là chân khà Bà n Nhược tâm Kinh cá»§a ngưá»i đó mạnh hÆ¡n. Bởi váºy dẫn đến Thiên Pháºt Chưởng cÅ©ng lợi hại hÆ¡nâ€
Long Dá»±c bên ngoà i nghe lá»i nói nà y, trong lòng không khá»i cảm thấy buồn cưá»i : “thi thố như váºy quá cứng nhắc, cản bản không thể nhìn ra thá»±c lá»±c chÃnh xác cá»§a từng ngưá»i. Phải biết rằng khi đại chiến, đối thá»§ sẽ di động là m sao có thể đứng im cho ngươi đánh ? Chân khà Bà n Nhược Tâm Kinh đương nhiên cà ng mạnh cà ng tốt nhưng khi lâm tráºn năng lá»±c tùy cÆ¡ ứng biến má»›i là trá»ng yếu. Ài, xem ra còn phải chỉ bảo há» nhiá»u hÆ¡n nữaâ€
Hắn không cho là đúng nhưng Tiá»…n Như VÅ© và Lý Vân Ä‘á»u thấy biện pháp cả Äinh Tiểu Lôi dùng được, nói : “Cứ như váºy Ä‘iâ€
Vì thế na ngưá»i tinh thần hứng khởi, hướng tá»›i bên trái Ä‘i đến mưá»i bước, đến má»™t gốc cây dương thị lá»›n ở phÃa trước, cách cây dương thụ má»™t trượng
“Ta tá»›i đây†Lý Vân ngưng tụ chân khÃ, đánh đến đầu tiên.
Hắn mặc dù chỉ đánh ra má»™t kÃm sắc chưởng ảnh nhà n nhạt, nhưng Long Dá»±c ở bên nhìn thấy lại âm thầm kinh hỉ, dù sao xuất hiện được kim sắc chưởng ảnh, đã đại hiểu rằg tu vi Lý Vân đã tiến nháºp và o má»™t giai Ä‘oạn má»›i.
Chưởng ảnh đánh trúng thân cây, cà nh cây dương thụ “rắc†má»™t tiếng rất nhá», mặc dù đã đánh gãy nhưng lại không rÆ¡i xuống
“Ài, đáng tiếc, thiếu chút nữa thôi†Lý vân á»§ rá»§ dáºm chân nói
“Lão Lý à , ngươi còn phải cố gắng hÆ¡n nữa ! “ Äinh Tiểu Lôi võ vá»— lên vai hắn, cưá»i nói : “bây giá» mở to mắt ra mà nhìn, xem má»™t chưởng cá»§a ta đâyâ€
Hắn cÅ©ng đánh ra má»™t thức thiên Pháºt Chưởng, cÅ©ng đánh và o má»™t gốc cây dương thụ, “rắc†má»™t tiếng vang lên cây dương thụ kia lung lay mấy cái rồi rốt cục cÅ©ng đổ xuống.
‘Thừa nháºn ! thừa nháºn !†Äinh Tiểu Lôi hắc hắc cưá»i, trên mặt khó nén vẻ đắc ý
Lý Vân cùng Äinh Tiểu Lôi Ä‘á»u xuất má»™t chưởng, thắng bại trước mắt đã không cần phải nói tá»›i.
“Lão Äinh, ngươi so vá»›i ta mạnh hÆ¡n, ta không mạnh bằng ngươi,†Lý Vâm á»§ rá»§ thán phục nói, tiếp theo hắn đưa mắt nhìn Tiá»…n Như VÅ© nghÄ© thầm tên “Ba hoa công tá»â€ nà y có thừoi gian Ä‘á»u Ä‘i tán gái, khẳng định sẽ không khổ công tu luyện, chưởng lá»±c Thiên Pháºt Chưởng cá»§a hắn khẳng định không bằng mình được.
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
Last edited by David; 28-08-2009 at 05:08 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguoidoi123
28-08-2009, 10:43 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
Chương 210: Hối lộ lão Long
Dịch: Ngá»c Tay
Biên Dịch: Ngan Ha
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Tiá»…n Như VÅ© thấy hai ngưá»i bá»n há» Ä‘á»u đã xuất chưởng, vẻ mặt kinh ngạc, giÆ¡ ngón cái lên, tấm tắc khen: "Giá»i, lão Lý rất mạnh, lão Äinh lại cà ng lợi hại, xem ra ta không xong rồi!"
Äinh Tiểu Lôi cưá»i: "Không xong thì bá» cuá»™c Ä‘i, khá»i phải xuất chưởng rồi lại bị mất mặt. Ha ha…"
Lý Vân ra vẻ trịnh trá»ng nói: "Bá» cuá»™c thì có thể xá» lý khoan dung, lúc đầu là bắt ngươi giặt quần áo má»™t tháng, giá» giảm xuống còn bốn tuần cÅ©ng được."
Tiá»…n Như VÅ© trợn mắt: "Bá» cuá»™c? Äó không phải là muốn là m rùa Ä‘en rút đầu sao? Ta khinh, các ngươi nghÄ© Tiá»…n Như VÅ© ta là ngưá»i thế nà o! Nam tá» hán đại trượng phu, khả sát, bất khả nhục! Kiên quyết không bá» cuá»™c!"
"Váºy thì ngươi lên Ä‘i, đánh má»™t chưởng cho chúng ta xem. Nếu cái cây trước mặt ngươi mà có di chuyển má»™t chút, cÅ©ng xem như ngươi có mặt mÅ©i." Äinh Tiểu Lôi và Lý Vân hì hì cưá»i.
Tiễn Như Vũ kêu toáng lên: "Ta không chỉ muốn nó di chuyển, còn muốn khiến nó bay! "
Mặt hắn còn vừa cưá»i cợt, nhưng sau khi nói xong, cả ngưá»i liá»n trở nên nghiêm túc khác thưá»ng, ngưng trá»ng đánh ra má»™t chưởng vá» phÃa cây dương, kim sắc chưởng ảnh so vá»›i Äinh Tiểu Lôi và Lý Vân còn dà y đặc hÆ¡n rất nhiá»u.
Chưởng ảnh mang theo chân khÃ, tiện ngang cây dương, ná»a trên bị gãy rá»i cá»§a cây dương theo dư lá»±c cá»§a chưởng kình mà bay ra xa và i thước, Ä‘áºp lên má»™t cây dương ở phÃa sau, rồi rà o rà o rÆ¡i xuống đất.
Má»i chuyện hoà n toà n nằm trong dá»± liệu cá»§a Long Dá»±c. Hôm qua má»›i vừa đến phòng 414, hắn đã cảm ứng được khà ba phát ra từ ba ngưá»i, biết được ai mạnh ai yếu, nghÄ© thầm Tiá»…n Như VÅ© tuy lúc thưá»ng hay đùa, nhưng trong hai tháng nà y, xem ra hắn cÅ©ng đã rất chăm chỉ, thêm và o thể chất trá»i sinh rất tốt, do đó Bà n Nhược tâm kinh chân khà tiến cảnh nhanh hÆ¡n má»™t thà nh so vá»›i Äinh Tiểu Lôi và Lý Vân. Nhưng đối vá»›i Äinh Tiểu Lôi và Lý Vân, quả thá»±c là không thể tin được, hai ngưá»i nhìn cây dương bị má»™t chưởng cá»§a Tiá»…n Như VÅ© cắt đứt, mồm há hốc, như có má»™t quả trứng gà chẹn trong há»ng, há cả ná»a buổi mà không đóng lại được.
Tiá»…n Như VÅ© gáºt gù đắc ý, cưá»i và i tiếng, Ä‘i tá»›i trước cái cây bị đánh gãy, vá»— vá»— lên thân cây, than thở: "Ôi, thụ lão đệ Æ¡i thụ lão đệ, má»™t chưởng nhẹ nhà ng cá»§a ta, ngươi cÅ©ng rất phối hợp mà tá»± đứt gãy. Ngươi thá»±c sá»± là quá nể mặt ta rồi. Phần tình nghÄ©a nà y thá»±c là cao như trá»i, sâu như biển!"
"Lão Tiá»…n, ngươi là m thế nà o mà lợi hại như váºy?" Äinh Tiểu Lôi tròn xoe hai mắt, vẻ mặt không tin: "Có đúng là ngươi ngấm ngầm hối lá»™ lão Long, để hắn dạy ngươi phương pháp há»c cấp tốc?"
"Ta khinh, các ngươi thá»±c sá»± là lấy dạ tiểu nhân Ä‘o lòng quân tá»! Hối lá»™? Tiá»…n Như VÅ© ta là hạng ngưá»i đó sao? Ta bất quá chỉ má»i lão Long đến má»™t trung tâm sauna tắm rá»a má»™t chút, tìm má»™t cô em xinh xắn xoa bóp cho hắn, ngoà i ra còn má»i hắn ăn bữa cÆ¡m mà thôi, đây cÅ©ng có thể gá»i là hối lá»™ sao?"
Äinh Tiểu Lôi và Lý Vân ngÆ¡ ngác nhìn nhau, cùng nói: "Thảo nà o… thảo nà o… Ngươi quả nhiên đã hối lá»™ lão Long. Cái nà y gá»i là hối lá»™ tình dục cá»™ng thêm hối lá»™ cÆ¡m rượu. Không được, khi quay vá», chúng ta phải chất vấn lão Long."
"Khá»i cần chất vấn." Long Dá»±c từ phÃa sau cây dương đột nhiên Ä‘i ra, chầm cháºm Ä‘i tá»›i trước mặt ba ngưá»i, cưá»i nói: "Các ngươi cứ coi lá»i lão Tiá»…n vừa nói là đánh má»™t phát rắm! Hắn má»i ta? Äó căn bản là phét lác! Dù cho là tháºt, tiá»n hắn dùng cÅ©ng là tiá»n thưởng cá»§a ta bắt được cương thi. Là ta tá»± hối lá»™ chÃnh mình. Lão Tiá»…n, xét thấy ngươi ‘là m xằng là m báºy’, ta quyết định tạm thá»i thu lại chi phiếu."
Ba ngưá»i thấy hắn đột nhiên đến, Ä‘á»u là vui mừng. Äinh Tiểu Lôi và Lý Vân cưá»i há» há»: "Äúng, thu lại chi phiếu, để hắn đỡ bịp bợm, hoà n toà n đồng ý!"
Tiá»…n Như VÅ© gãi gãi đầu, á»§y khuất nói: "Ta chỉ nói đùa, kỳ thá»±c tiá»n nà y ta chẳng hỠđộng đến tà nà o, chỉ dùng khi có tất cả các huynh đệ mà thôi."
"Ngươi dám bảo đảm, thá»±c sá»± không dùng tiá»n vì mục Ä‘Ãch riêng?" Long Dá»±c cưá»i há»i.
Tiá»…n Như VÅ© nhìn nhãn quang thấy cả nhân tâm cá»§a hắn, tròng lòng hoảng sợ, đột nhiên nói: "A, ta nhá»› ra rồi, lúc nghỉ ở nhà , hình như đã mua cho hai ngưá»i bạn cÅ© thá»i trung há»c, má»—i ngưá»i má»™t chiếc di động, khoảng độ bốn nghìn đồng, bởi vì lúc đó không mang đủ tiá»n, nên má»›i phải dùng tạm chi phiếu nà y. Trá»i đất chứng giám, không còn lần nà o nữa cả!"
"Hai bạn cÅ© thá»i trung há»c? Lão Tiá»…n, ngươi tháºt giá»i, đã lên đại há»c rồi, vẫn còn Ä‘i dẫn dụ bạn há»c cÅ©." Äinh Tiểu Lôi nói.
"Thực sự là quá dâm đãng! Quá vô sỉ! Ngươi vừa ra tay đã mất bốn nghìn đồng, đủ cho ta chi tiêu ăn uống một năm!" Lý Vân nói.
Long Dá»±c cưá»i ha ha, đưa tay ra trước mặt Tiá»…n Như VÅ©: "Ngươi đã thà nh tháºt khai ra, chúng ta tạm tha cho ngươi má»™t lần, tuy nhiên… hắc hắc… hắc hắc…, cứ đưa chi phiếu cho ta, như váºy thì lão Äinh và lão Vân cÅ©ng sẽ không dị nghị. Ta đã nói rồi, chi phiếu nà y là quỹ để các huynh đệ láºp nghiệp, đến khi các huynh đệ tốt nghiệp thì có thể sá» dụng, tuy không nhiá»u lắm, nhưng dù sao vẫn tốt hÆ¡n là không có. Vá» phần ngươi lấy Ä‘i mấy nghìn kia… vì biểu hiện đột xuất vừa rồi cá»§a ngươi, coi như là thưởng cho ngươi."
Tiá»n Như VÅ© lấy chi phiếu ra đặt và o tay hắn mà vẫn lưu luyến không rá»i, than thở: "Tiá»n Æ¡i tiá»n, ngươi theo ta mấy chục ngà y đêm, ta đã tháºt lòng yêu mến ngươi. Ôi, hôm nay, ngươi sẽ quay vá» trong túi chá»§ nhân cá»§a ngươi, huynh đệ chúng ta đà nh phải tạm biệt, sau nà y có thá»i gian thì gặp lại."
Long Dá»±c ba ngưá»i nghe hắn nói váºy, không khá»i nhìn nhau mỉm cưá»i.
"Lão Long, ngươi vừa má»›i nói ta biểu hiện xuất sắc, mấy nghìn đồng tÃnh là thưởng cho ta?" Nhìn Long Dá»±c đã cất giữ chi phiếu xong xuôi, Tiá»…n Như VÅ© chợt há»i.
"Không sai."
"Ta đây có má»™t đỠnghị, sau nà y, ta, lão Äinh, lão Lý ba ngưá»i cứ hoặc má»™t tháng, hoặc ná»a năm, hoặc má»™t năm, định kỳ tỉ thà má»™t lần, thua không phạt, nhưng ai thắng thì có thể trÃch ra má»™t chút tiá»n thưởng từ chi phiếu nà y, ngươi thấy thế nà o? Như váºy có thể khÃch lệ chà tiến thá»§ cá»§a má»i ngưá»i."
Long Dá»±c nghiêm mặt, nói rằng: "ÄÆ°á»£c, ta không có ý kiến. Không biết lão Äinh, lão Lý thấy thế nà o? Dù sao cÅ©ng là tiá»n cá»§a chung, dùng như thế nà o, má»i ngưá»i cùng quyết định."
"Hai ngưá»i bá»n hỠà … ta nghÄ© chắc sẽ không đồng ý, dẫu sao thì vừa rồi Ä‘á»u bại dưới tay ta, sợ sau nà y sẽ thua tiếp, chẳng Ä‘oạt được thứ gì." Tiá»…n Như VÅ© khÃch tướng.
"Ta không có ý kiến. Ta không tin là lần sau không hÆ¡n được ngươi." Äinh Tiểu Lôi nói.
"Ta cÅ©ng không có ý kiến." Lý Vân ưỡn ngá»±c, hùng hồn nói: "Lần nà y, ta là kẻ kém nhất, ta muốn biến bi phẫn thà nh lá»±c lượng, quyết chà tá»± cưá»ng, gắng sức vượt qua, anh dÅ©ng lên đầu."
Long Dá»±c thấy bá»n há» ba ngưá»i vui vẻ, cưá»i nói: "Nếu không phản đối, váºy thì cứ định như váºy. Sau nà y cứ ba tháng tỉ thà má»™t lần, ngưá»i thắng sẽ được bốn nghìn tiá»n thưởng khÃch lệ, ngưá»i không Ä‘oạt được thì đợi đến cÆ¡ há»™i lần sau. "
Tiá»…n Như VÅ© ba ngưá»i xoa tay, tuy rằng ba tháng thá»i gian còn xa, bá»n há» cÅ©ng đã trà n trá» mong đợi. Nhất là Äinh Tiểu Lôi và Lý Vân, đối vá»›i tá»· thà ba tháng sau trà n ngáºp lòng tin, nghÄ© thầm là chỉ cần bản thân ra sức luyện táºp, thá»±c lá»±c không phải không có hy vá»ng vượt qua Tiá»…n Như VÅ©.
"Lão Long, chi phiếu đã bị ngươi lấy Ä‘i, trong lòng ta cÅ©ng có má»™t chút mất mát, phải có cái gì đó để bù lại chứ? Tá»· như, dạy ta thêm và i tuyệt há»c…" Tiá»…n Như VÅ© cưá»i nham nhở.
Long Dá»±c đáp: "Lúc trước, khi ta đến La Tư quốc, trên đưá»ng có há»c được ba tuyệt há»c cá»§a môn phái Hằng SÆ¡n Thất Tâm cư sÄ©. Các ngươi nếu muốn há»c, ta sẽ dạy. Bất quá, có việc ta phải nói rõ trước, Thất Tâm cư sÄ© không phải là má»™t ngưá»i bảo thá»§ không chịu thay đổi, hắn đồng ý truyá»n tuyệt há»c cho ta mà không há» ngăn cấm ta truyá»n cho ngưá»i khác, đó là hắn tin tưởng nhân cách cá»§a ta, mà ta cÅ©ng tin tưởng các ngươi, nếu ai há»c được mấy thứ nà y rồi Ä‘i ức hiếp ngưá»i, khoe khoang khoác lác khắp nÆ¡i, chúng ta sẽ không những sẽ chẳng còn là huynh đệ, mà ta còn thu hồi lại tất cả những thứ đã dạy."
Tiá»…n Như VÅ© ba ngưá»i tinh thần đại chấn, gáºt đầu lia lịa như gà mổ thóc, reo lên: "Biết rồi, biết rồi, ai dám không nghe lá»i ngươi, ngươi liá»n phế kẻ đó! Mau dạy Ä‘i. Dạy cà ng nhiá»u cà ng tốt!"
"Má»™t đám tham lam!" Long Dá»±c cưá»i ha ha, nói.
An nhà n không có chuyện gì, liá»n Ä‘em Hằng SÆ¡n tam đại tuyệt há»c dạy bá»n há» tỉ mỉ, trước tiên để bá»n há» luyện Tiêu Diêu thần công, rồi luyện Thất Nhan kiếm khÃ, đồng thá»i cùng tu luyện Tiêu Diêu Du khinh công thân pháp. Vá» phần Bà n Nhược tâm kinh và Thiên Pháºt chưởng, cÅ©ng không thể xao nhãng, nhất định phải bá» má»™t ná»a tinh lá»±c cho chúng.
Tiá»…n Như VÅ© ba ngưá»i gáºt gù đắc ý, dụng tâm nhá»› kỹ, có chá»— thấy không rõ lắm, quay lại phòng rồi từ từ há»i lại.
HÆ¡n ná»a há»c kỳ cứ bình yên trôi qua, Long Dá»±c mưá»i phần tâm tư thì có tám phân đặt và o há»c táºp, lúc rảnh rá»—i thì chỉ Ä‘iểm cho Tiá»…n Như VÅ© ba ngưá»i những chá»— mắc má»› khi luyện công, thỉnh thoảng gặp gỡ, trò chuyện cùng Äông Phương Ngưng Tuyết, Phong Linh, Nguyệt Nhã Nhu, Du Hoa Nhị, những bằng hữu tri ká»·, cứ váºy mà thong thả nhà n hạ.
Chỉ là tứ đại ác nhân kia lại yên tÄ©nh đến kinh ngạc, nhất là Thiết Ngạo phụ tá», trước đây liên tiếp giở trò, nhưng Ä‘á»u ăn không tiêu, vốn nghÄ© bá»n há» sẽ không cam lòng dừng tay, không ngá» lại chẳng có động tÄ©nh gì.
Äây là do bá»n há» yếu kém? Hay là dấu hiệu báo trước cho má»™t hồi bão tố sắp đến? Hay là có nguyên nhân gì khác?
"Mặc kệ nó, là phúc thì không phải là há»a, là há»a thì tránh không được, lo lắng sợ hãi là vô Ãch." Long Dá»±c thầm tÃnh.
Hiện tại, Ä‘iá»u hắn quan tâm nhất, thá»±c ra chÃnh là hai chuyện, má»™t là có thể chữa trị chân cá»§a Triệu Hiểu Hạm, má»™t tháng trước gá»i Ä‘iện thoại vá» nhà , biết được nà ng đã có thể rá»i khá»i xe lăn, Ä‘i và i bước vá»›i sá»± nâng đỡ cá»§a ngưá»i khác; chuyện còn lại chÃnh là vá» chà âm long huyệt, mình vì há»c táºp mà không thể rá»i khá»i trưá»ng há»c, không có nhiá»u cÆ¡ há»™i Ä‘i tìm kiếm, bất quá, nghe nói Chư Cát Dã sau khi chữa trị xong cho Triệu Hiểu Hạm thì sẽ bắt đầu chu du thế giá»›i, lại còn ÄÆ°á»ng NghÄ©a Nhân và Má»™ thị huynh muá»™i ở La Tư quốc cÅ©ng đã bắt đầu tìm kiếm ở La Tư quốc.
Mặc dù không ôm tham vá»ng trong má»™t thá»i gian ngắn có thể tìm được chà âm long huyệt, nhưng có ngưá»i há»— trợ, hy vá»ng sẽ tăng hÆ¡n nhiá»u.
Äiá»u khiến Long Dá»±c vui mừng chÃnh là , sau khi khai giảng, chà dương linh khà luôn trong trạng thái an định, không há» phát tác, hắn cÅ©ng không phải lại áy náy vì dùng thân thể Äông Phương Ngưng Tuyết hay Phong Linh để bảo mệnh.
Qua ba tháng, thá»±c lá»±c cá»§a Tiá»…n Như VÅ©, Äinh Tiểu Lôi, Lý Vân ba ngưá»i Ä‘á»u có được những bước tiến đáng mừng, trong tráºn tá»· thà đã định trước, vẫn là Tiá»…n Như VÅ© chiếm thượng phong, bất quá, hắn không Ä‘em bốn nghìn “tiá»n thưởng†cất Ä‘i, mà là thừa dịp hai ngà y nghỉ cuối tuần, đưa bá»n Long Dá»±c ba ngưá»i ra ngoà i tiêu sạch.
Tà i sản cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
Chữ ký cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
28-08-2009, 10:44 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
Chương 211: Thá»±c lá»±c siêu cưá»ng cá»§a Hiểu Hạm
Dịch: Ngá»c Tay
Biên Dịch: Ngan Ha
Nguồn: Tà ng Thư Viện
CÅ©ng và o thá»i gian nà y, sở há»c cá»§a bốn nữ sinh Äông Phương Ngưng Tuyết, Phong Linh, Nguyệt Nhã Nhu, Du Hoa Nhị cÅ©ng được đỠcao mạnh mẽ. Trong đó, Phong Linh vì kế thừa mấy chục năm chân khà cá»§a Chung Thiên Tú, há»c được tuyệt há»c cá»§a Thanh Y môn, thá»±c lá»±c đã đạt tá»›i má»™t cảnh giá»›i cá»±c cao; Äông Phương Ngưng Tuyết có tuyệt há»c cá»§a Bạch Sam há»™i là m căn cÆ¡, sau lại há»c được tam đại tuyệt há»c cá»§a Tiêu Diêu các, thá»±c lá»±c đỠthăng không Ãt; Nguyệt Nhã Nhu và Du Hoa Nhị vốn là đồng môn, chỉ má»›i luyện tuyệt há»c cá»§a Bách Hoa Môn, tạm thá»i còn kém xa Phong Linh và Äông Phương Ngưng Tuyết. Vá» phần Má»™ Phượng, thá»±c lá»±c cá»§a nà ng hiện nay hẳn phải xếp trên Nguyệt Nhã Nhu và Du Hoa Nhị.
Bất quá, Long Dá»±c lại cho rằng trong những nữ hà i tá» mà mình kết giao, thá»±c lá»±c mạnh nhất phải là Triệu Hiểu Hạm Ä‘ang ở Trùng Khánh. Má»™t ngà y sau khi nà ng ăn huyết liên, mình giúp nà ng đạo dẫn chân khÃ, suýt nữa phải dùng hết toà n lá»±c má»›i thà nh công, chắc chắn là ná»™i tức chân khà cá»§a nà ng chỉ hÆ¡i yếu hÆ¡n mình, ba tháng trôi qua, chắc nà ng cÅ©ng đã có thể tá»± do Ä‘i lại rồi, kinh mạch toà n thân cá»§a nà ng thông suốt, chỉ tÃnh ná»™i tức thôi, mình có thể thắng được nà ng hay không cÅ©ng còn chưa biết.
Hôm nay là thứ sáu, Long Dá»±c vừa Ä‘i ra khá»i lá»›p há»c, chợt nghe loa phát thanh cá»§a trưá»ng phát ra giá»ng nói cá»§a nam phát thanh viên quen thuá»™c: "Long Dá»±c phòng 414, nghe được tin thì ra ngay cổng trưá»ng, có ngưá»i tìm; Long Dá»±c phòng 414, nghe được tin thì ra ngay cổng trưá»ng, có ngưá»i tìm…"
"Lúc nà y còn có ai tìm ta? Không thể là Ngưng Tuyết, Phong Linh các nà ng rồi, nếu các nà ng muốn tìm ta, quyết không là m ồn à o như váºy. Chẳng lẽ là Má»™ Phượng? Äúng, rất có khả năng, nà ng đã từng nói, khi có thá»i gian sẽ đến thăm ta." Long Dá»±c bảo bá»n Tiá»…n Như VÅ©, Äinh Tiểu Lôi và Lý Vân vá» trước, còn mình thì nghi hoặc Ä‘i ra cổng trưá»ng.
Dưới tà ng cây phong ven đưá»ng cách cổng trưá»ng ba mươi thước là má»™t chiếc xe mà u lam sang trá»ng, má»™t nam má»™t nữ Ä‘ang đứng cạnh xe nói chuyện.
Ngưá»i đà n ông đứng quay vá» phÃa Long Dá»±c, mi thanh mục tú, phiêu dáºt hà o hiệp, không phải Nhâm Thiên Trụ thì là ai? Thiếu nữ kia đưa lưng vá» phÃa Long Dá»±c, mái tóc thanh tú óng mượt được buá»™c thà nh hai bÃm tháºt dà i, mặc má»™t bá»™ âu phục khả ái, thân hình yểu Ä‘iệu. Eo nhá» như liá»…u, hình dáng rất xinh xắn.
Long Dá»±c nhìn lưng thiếu nữ nà y, thấy rất quen thuá»™c. Trong lòng chấn động, chầm cháºm chạy tá»›i. Từ xa xa đã kêu lên: "Nhị ca, Hiểu Hạm… là Hiểu Hạm sao?"
Nhâm Thiên Trụ nghe được tiếng gá»i, ngẩng đầu lên nhìn hắn Ä‘ang chạy tá»›i, khóe mắt hiện lên vẻ vui mừng. Cùng lúc đó, thiếu nữ cÅ©ng quay đầu lại, khuôn mặt trái xoan ngây thÆ¡, cặp mắt to long lanh, chiếc mÅ©i xinh xắn cao cao, miệng anh đà o nhá» nhắn… Quả nhiên là Triệu Hiểu Hạm!
Cách xa đã ba tháng, Triệu Hiểu Hạm thay đổi rất nhiá»u, đó là việc nà ng đã có thể đứng lên Ä‘i lại. Hai chân thon dà i là m nổi lên vóc ngưá»i dáºy thì dong dá»ng, chẳng ai có thể tưởng tượng được, trước đây không lâu, nà ng vẫn còn là má»™t thiếu nữ phải ngồi xe lăn vì hai chân bị liệt.
"Äúng là Hiểu Hạm! Muá»™i rốt cục cÅ©ng có thể Ä‘i được rồi!" Long Dá»±c xúc động, chạy vá»™i tá»›i, dang hai tay ra.
"Long đại ca. Muá»™i rất nhá»› huynh!" Triệu Hiểu Hạm giống như yến non vá» tổ, nhà o và o ngá»±c Long Dá»±c, ôm chặt lấy cổ hắn, cánh mÅ©i pháºp phồng và i cái, nước mắt đã chảy đầm đìa.
"Long đại ca cÅ©ng nhá»› muá»™i!" Hai ngưá»i coi như chẳng có ai xung quanh, ôm chằm lấy nhau rất lâu má»›i chịu buông ra, Long Dá»±c lau nước mắt cho Triệu Hiểu Hạm, rồi bước lui vá» phÃa sau hai bước nhìn nà ng, mừng rỡ nói: "Dã thầy thuốc đã thá»±c sá»± chữa trị được hai chân muá»™i trong ba tháng, lão thá»±c sá»± vÄ© đại!"
Cặp mắt đẫm lệ cá»§a Triệu Hiểu Hạm nhìn chằm chằm và o khuôn mặt Long Dá»±c, si ngốc đáp: "Long đại ca, so vá»›i lúc trước khi Ä‘i há»c thì gầy Ä‘i má»™t chút đó."
Long Dá»±c sá» sá» lên khuôn mặt mình, cưá»i: "Thế sao? À, đúng rồi, đại ca ban ngà y nhá»› muá»™i, ban đêm cÅ©ng nhá»› muá»™i, ăn không thấy ngon, ngá»§ cÅ©ng không tốt, đương nhiên là phải gầy Ä‘i rồi."
Hắn vốn là nói đùa, nhưng Triệu Hiểu Hạm nghe được thì hai mắt sáng rỡ, hai má nóng lên, há»i: "Thá»±c sá»± là nhá»› muá»™i? Không lừa muá»™i chứ?"
"Long đại ca sao lại lừa muá»™i? Ta không chỉ nhá»› muá»™i, còn nhá»› má»i ngưá»i ở nhà ." Long Dá»±c nói xong, nhìn vá» phÃa Nhâm Thiên Trụ đứng bên cạnh chưa nói lá»i nà o, há»i: "Nhị ca, sao ngươi lại cùng Hiểu Hạm tá»›i đây? Ta cứ nghÄ© là Dã thầy thuốc sẽ đưa nà ng tá»›i."
Nhâm Thiên Trụ đáp: "Hiểu Hạm khá»i chân, liá»n muốn Ä‘i thăm ngươi, đáng lẽ Dã thầy thuốc Ä‘i cùng, nhưng ông ấy lại nháºn được má»™t nhiệm vụ khẩn cấp, đáp máy bay tá»›i M quốc rồi, mà ta là má»™t kẻ chÆ¡i bá»i lêu lổng, chẳng có chuyện gì là m, vì thế bị mẫu thân ‘sai’ há»™ tống Hiểu Hạm tá»›i đây. Thá»i gian cÅ©ng tháºt khéo, hai ngà y tá»›i chÃnh là cuối tuần, vừa vặn lúc ngươi không phải lên lá»›p, có thể Ä‘i chÆ¡i cùng chúng ta."
"Trước khi ta tá»›i trưá»ng cÅ©ng đã nói vá»›i Hiểu Hạm, chá» khi chân nà ng khá»i thì sẽ đến Bắc Kinh chÆ¡i, lần nà y nhất định phải cho nà ng chÆ¡i thá»a chÃ."
Triệu Hiểu Hạm hai chân đã là nh, khiến Long Dá»±c vô cùng phấn chấn, sau khi há»i thăm tình hình má»i ngưá»i ở nhà , lại há»i Nhâm Thiên Trụ và Triệu Hiểu Hạm Ä‘ang ở đâu.
"Chúng ta cÅ©ng vừa má»›i tá»›i Bắc Kinh, liá»n Ä‘i thẳng tá»›i đại há»c Long Quang tìm ngươi." Nhâm Thiên Trụ cưá»i đáp: "Không cần lo lắng việc ăn ở cá»§a ta vá»›i Hiểu Hạm, táºp Ä‘oà n Phong Vân có hÆ¡n chục nhà hà ng và khách sạn sang ở Bắc Kinh, có thể ăn ở ở bất cứ chá»— nà o, cha đã sắp đặt trước má»i thứ cho chúng ta rồi."
Long Dá»±c cÅ©ng biết táºp Ä‘oà n Phong Vân có rất nhiá»u cÆ¡ sở kinh doanh ở Bắc Kinh, tuy rằng chỉ cần nói ra thân pháºn thì có thể sá» dụng thoải mái, nhưng vá»›i tÃnh cách cá»§a hắn căn bản là không là m được, đồng thá»i, hắn cÅ©ng tá»± biết, mình dù tốt, nhưng cÅ©ng chỉ là nghÄ©a tá» cá»§a Nhâm Äạo Viá»…n phu phụ, tuyệt đối không thể tá»± cao tá»± đại, quên hết tất cả, đánh đồng vá»›i Nhâm Thiên VÅ©, Nhâm Thiên Trụ, Nhâm Yên Nhiên ba huynh muá»™i bá»n hỠđược.
"Có an bà i là tốt rồi. Hiểu Hạm, chân cá»§a muá»™i má»›i khá»i, không thể Ä‘i bá»™ nhiá»u, nhá»› kỹ phải ăn nhiá»u thứ dinh dưỡng má»™t chút để tẩm bổ cÆ¡ thể. Chúng ta vui chÆ¡i, nhưng không được mệt má»i, bằng không, sau khi trở vá», Dã thầy thuốc sẽ buồn lòng." Long Dá»±c quan tâm nói.
"ÄÆ°á»£c, muá»™i biết rồi." Triệu Hiểu Hạm ngoan ngoãn gáºt đầu.
Nhâm Thiên Trụ cưá»i nói: "Tam đệ, bây giá» ngươi là chá»§ nhân, chúng ta là khách nhân, tối nay để chá»§ nhân ngươi đãi khách. Nói Ä‘i, định má»i chúng ta ăn cái gì?"
Long Dá»±c suy nghÄ© má»™t chút, nói: "Äến tá»u Ä‘iếm ăn sÆ¡n hà o hải vị, huynh chắc ăn chán rồi, ta có má»™t nÆ¡i, hà ng ngà y thưá»ng cùng ba huynh đệ cùng phòng tá»›i ăn ở đó, tin là sẽ không khiến huynh thất vá»ng."
"Tháºt sao? Váºy thì lên xe Ä‘i, chúng ta Ä‘i ngay bây giá», ta đã thấy đói rồi."
Nhâm Thiên Trụ vừa xoa tay vừa nói. Hắn bình sinh có hai niá»m yêu thÃch: du ngoạn và mỹ thá»±c, nghe Long Dá»±c nói có đồ ăn ngon, liá»n có vẻ nóng ruá»™t.
Long Dá»±c cưá»i há»i Triệu Hiểu Hạm: "Muá»™i có còn nhá»› Tiá»…n Như VÅ©, Äinh Tiểu Lôi và Lý Vân ba ngưá»i chứ?"
Triệu Hiểu Hạm tươi cưá»i, đáp: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là nhá»›, khi ở Tây Lạp thị, đã trò chuyện rất nhiá»u vá»›i bá»n há». A, trong đó có Tiá»…n Như VÅ©, nói năng rất hóm hỉnh; Äinh Tiểu Lôi beo béo đáng yêu; Lý Vân Ä‘eo kÃnh mắt…"
"Äúng, chÃnh là bá»n há». Muá»™i có muốn gặp lại bá»n há»?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên muốn. Muá»™i rất thÃch nói chuyện cùng bá»n há»."
"Váºy được, nhị ca, cho ta mượn di động má»™t chút, ta gá»i bá»n há» cùng Ä‘i ăn. Ba ngưá»i nà y là bạn thân cá»§a ta, bình thưá»ng như hình vá»›i bóng."
Sau khi nháºn lấy chiếc Ä‘iện thoại di động từ Nhâm Thiên Trụ, Long Dá»±c Ä‘i ra má»™t bên gá»i Ä‘iện cho Tiá»…n Như VÅ©, bảo bá»n há» nhanh chóng tá»›i “Tà o Ký thiêu khảo†ăn cÆ¡m.
Tiá»…n Như VÅ© Ä‘ang ở phòng, sau khi nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a hắn, nói lại vá»›i Äinh Tiểu Lôi và Lý Vân, ba ngưá»i Ä‘á»u muốn không rõ tại sao Long Dá»±c lại bá»—ng nhiên muốn má»i khách, bất quá, đã có ngưá»i má»i, không Ä‘i thì uổng, liá»n ăn mặc chỉnh tá» rồi Ä‘i ra.
Long Dá»±c thừa dịp chỠđợi bá»n hỠở cổng trưá»ng, há»i han Triệu Hiểu Hạm xem nhiệt khà trong cÆ¡ thể có biến đổi gì khác thưá»ng không, Triệu Hiểu Hạm lắc đầu đáp rằng: "Cha hà ng ngà y Ä‘á»u dùng ngân châm quá huyệt, kết hợp vá»›i xoa bóp hai chân muá»™i, còn dạy ta má»™t pháp quyết đạo khà hà nh khÃ, ta cứ chiếu theo đó mà luyện táºp, luồng nhiệt khà kia đã tá»± do theo ý cá»§a muá»™i rồi."
Long Dá»±c vui vẻ nói: "Xem ra huyết liên quả thá»±c là thiên địa linh váºt, không chỉ trị hết hai chân cá»§a muá»™i, còn giúp muá»™i thoát thai hoán cốt, từ má»™t ngưá»i bình thưá»ng biến thà nh ngưá»i có năng lá»±c cưá»ng đại. ÄÆ°á»£c rồi, Dã thầy thuốc ngoà i dạy muá»™i pháp quyết đạo khà hà nh khà ra, còn dạy muá»™i thứ gì khác không? Tá»· như chưởng pháp, quyá»n pháp gì đó?"
"Muá»™i đã há»c được Thánh Thá»§ Thần Châm cá»§a cha rồi." Triệu Hiểu Hạm nói đến đây, hì hì cưá»i, dáng vẻ rất hà i lòng, nói tiếp: "Cha nói, Thánh Thá»§ Thần Châm cá»§a muá»™i bây giỠđã mạnh hÆ¡n ngưá»i nhiá»u. Ngưá»i còn dạy muá»™i má»™t bá»™ chưởng pháp, chỉ có sáu thức, gá»i là ‘Dược Vương chưởng’, là do má»™t tiá»n bối tên là ‘Tiên Thá»§ Dược Vương’ cá»§a Gia Cát gia sáng tạo từ nhiá»u năm trước, truyá»n cho tá»›i ngưá»i. Hi hi, cha còn nói huynh biết rất nhiá»u thứ, bảo muá»™i sau nà y đến há»c cá»§a huynh."
"Nếu Hiểu Hạm muốn há»c, huynh nhất định không giữ lại chút nà o, dạy cho muá»™i tất cả." Long Dá»±c không dằn lòng được, muốn thăm dò xem Triệu Hiểu Hạm có mạnh như mình dá»± Ä‘oán hay không, thấp giá»ng nói: "Muá»™i váºn ná»™i tức đến tay phải, chỉ dùng má»™t thà nh là được, Ä‘em Dược Vương chưởng mà muá»™i há»c được đánh huynh má»™t chưởng xem."
"Hả, bảo muội đánh huynh? Nhỡ bị… nhỡ bị thương…" Triệu Hiểu Hạm phân vân.
"Không có việc gì, bản lãnh cá»§a huynh, muá»™i còn không biết? Äến đây Ä‘i." Long Dá»±c lùi vá» phÃa sau hai bước, đỠtụ má»™t thà nh linh khÃ, dùng Tụ Nguyên thuáºt kết thà nh má»™t phong thuẫn.
Triệu Hiểu Hạm gáºt đầu, nhẹ nhà ng đánh ra má»™t chưởng. Chưởng lá»±c phát ra, không khà vốn vô sắc trong nháy mắt biến thà nh hồng nhạt, giống như có ngưá»i phun ra má»™t luồng hÆ¡i nước mà u Ä‘á», mỹ lệ trong nháy mắt, rồi biến mất trong nháy mắt.
Dược Vương chưởng chưởng lá»±c đánh lên vô sắc phong thuẫn trước ngưá»i Long Dá»±c, phong thuẫn tán loạn, dư lá»±c cá»§a chưởng thế đẩy Long Dá»±c lùi hai bước má»›i đứng vững thân hình.
Long Dá»±c cả kinh, nghÄ© thầm bản thân vá»›i má»™t thà nh linh khà không chống nổi má»™t thà nh ná»™i tức chưởng lá»±c cá»§a Triệu Hiểu Hạm, Ä‘iá»u nà y đã chứng minh má»™t cách rõ rà ng, hai huyết liên không chỉ giúp tái sinh đôi chân cá»§a Triệu Hiểu Hạm, mà còn Ä‘em lại cho nà ng luồng chân khà cưá»ng đại hÆ¡n cả linh lá»±c cá»§a mình.
Tà i sản cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
30-08-2009, 09:26 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
Chương 212: Sinh nháºt mưá»i bảy tuổi
Dịch giả: Ngá»c Tay
Biên táºp: Ngan Ha
Nguồn: TTV
"Quá khó tin!" Long Dực ngơ ngẩn nhìn Triệu Hiểu Hạm, đột nhiên nghĩ tới lão giả còn đang thủ hộ ở La Tư quốc, Gia Nhĩ hồ, Khô Lâu cốc: "Lão giả kia thực lực bây giỠkhông kém ta là mấy, nếu như hắn ăn và o hai huyết liên còn lại, thì trong thiên hạ, còn có ai là đối thủ của hắn?"
Trong lòng đột nhiên xuất hiện dá»± cảm không tốt, nghÄ© rằng lão giả kia hẳn vẫn ghi háºn trong lòng việc mình lấy Ä‘i huyết liên, má»™t ngà y nà o đó sẽ tìm tá»›i cá»a trả thù.
"Long đại ca, huynh không có việc gì chứ?" Triệu Hiểu Hạm thấy Long Dá»±c chưởng lá»±c cá»§a mình đẩy lui, đứng đó đăm đăm nhìn mình, chẳng nói cái gì, trong lòng bất an, bước lên trước há»i.
"Không có việc gì." Long Dá»±c cưá»i xua tay, "Hiểu Hạm, chúc mừng muá»™i, muá»™i bây giá» so vá»›i đại ca còn lợi hại hÆ¡n."
Nhâm Thiên Trụ đứng bên vốn cá»±c kỳ bá»™i phục thá»±c lá»±c cá»§a Long Dá»±c, nghe hắn nói Triệu Hiểu Hạm còn mạnh hÆ¡n, kinh ngạc há»i: "Hiểu Hạm muá»™i muá»™i, muá»™i là cao thá»§ còn lợi hại hÆ¡n Long Dá»±c ? Ôi, trước khi Ä‘i, mẫu thân còn bảo ta phải bảo vệ cho muá»™i an toà n, tháºt là xấu hổ! Hôm nay, ta má»›i biết được cái gì gá»i là thâm tà ng bất lá»™ chân chÃnh! "
Triệu Hiểu Hạm đỠmặt, đáp: "Không thể nà o, đó là do Long đại ca muốn để muá»™i vui, cố tình nhưá»ng muá»™i đấy chứ."
Long Dá»±c cưá»i ha ha, định nói gì nữa, Triệu Hiểu Hạm chỉ tay vá» phÃa sau lưng hắn, nói: "Äại ca, huynh xem, bá»n hỠđã tá»›i kìa."
Long Dá»±c quay đầu nhìn lại, thấy Tiá»…n Như VÅ©, Äinh Tiểu Lôi, Lý Vân ba ngưá»i vá»™i vã bước tá»›i, Ä‘i ra ngoà i cổng trưá»ng. "Lão Long, hôm nay rối loạn thần kinh sao, không có việc gì sao lại má»i chúng ta ăn đồ nướng? A? Ngươi là …" Tiá»…n Như VÅ© sau khi nói vá»›i Long Dá»±c má»™t câu, liá»n bị vẻ thanh xuân tươi tắn cá»§a Triệu Hiểu Hạm hấp dẫn, láng máng thấy nét mặt cá»§a cô gái xinh đẹp nà y quen quen, nhưng lại nhá»› không rõ đã gặp ở nÆ¡i nà o, nhất thá»i ngây ngốc nhìn nà ng.
"Lão Tiá»…n, không biết nà ng sao?" Long Dá»±c cưá»i, quay đầu lại há»i Äinh Tiểu Lôi và Lý Vân: "Các ngươi? Các ngươi có biết nà ng hay không?"
Äinh Tiểu Lôi và Lý Vân mở to hai mắt nhìn, nhìn ngắm Triệu Hiểu Hạm Ä‘ang lúng túng e thẹn, bá»n há» cÅ©ng có cảm giác giống như Tiá»…n Như VÅ©: "Nhất định đã gặp thiếu nữ nà y ở nÆ¡i nà o đó rồi!"
"Tiá»…n đại ca, Äinh đại ca, Lý đại ca, ba ngưá»i các huynh thá»±c chóng quên, muá»™i là Hiểu Hạm. Chúng ta đã gặp nhau ở Tây Lạp thị trước đây rồi, thá»±c sá»± không nhá»› được má»™t chút gì sao?" Triệu Hiểu Hạm hé miệng khẽ cưá»i.
"A. Hiểu Hạm? Muội... muội là Triệu Hiểu Hạm!?" Tròng mắt của Tiễn Như Vũ suýt nữa thì rơi ra.
"Chân cá»§a muá»™i không phải... bây giá» tại sao lại..." Äinh Tiểu Lôi lúc lắc đầu, vẻ mặt bối rối.
"Không thể tin được... không thể tin được..." Lý Vân nhìn Triệu Hiểu Hạm. Trong miệng thì thà o lặp đi lặp lại bốn chữ nà y, chẳng ai hiểu được "không thể tin được" của hắn là có ý nghĩa gì.
Long Dá»±c đương nhiên biết bá»n há» kinh ngạc Ä‘iá»u gì, cưá»i nói: "Các ngươi nhất định rất ngạc nhiên. Nhất định là đang suy nghÄ© hai chân cá»§a Hiểu Hạm trước đây bị liệt, giá» sao có thể đứng lên Ä‘i được?"
Tiá»…n Như VÅ© than thở: "Không chỉ là điá»u nà y, Hiểu Hạm so vá»›i lúc chúng ta gặp ở Tây Lạp thị trước đây thì trắng hÆ¡n rất nhiá»u, đẹp hÆ¡n rất nhiá»u, cÆ¡ hồ đã biến thà nh má»™t ngưá»i khác. CÅ©ng khó trách chúng ta má»›i gặp thì không nháºn ra."
Triệu Hiểu Hạm mặt mà y rạng rỡ, nói: "Äâu có, muá»™i thấy chẳng thay đổi gì. Có thể là tại trước đây muá»™i chỉ ngồi má»™t chá»—, còn bây giá» thì Ä‘i đứng được, không giống như trong trà nhá»› cá»§a các huynh. CÅ©ng tại vì muá»™i mặc quần áo má»›i, đây là Triệu a di đã mua cho muá»™i, đẹp hÆ¡n quần áo trước kia nhiá»u." Nà ng vừa nói vừa khẽ nhún nhảy, thân thể má»m mại uyển chuyển, bÃm tóc dà i sau lưng dá»±ng lên theo gió. Dáng vẻ ngây thÆ¡ rất đáng yêu.
Bá»n Long Dá»±c đưa mắt nhìn, ngấm ngầm mỉm cưá»i. Nhìn má»™t thiếu nữ mỹ lệ như váºy, trong lòng bá»n há» có chỉ là sá»± thương yêu, ngay cả Tiá»…n Như VÅ© được coi là "phần tá» háo sắc" thì cÅ©ng chỉ có ánh mắt như nhìn muá»™i muá»™i mình, không há» có gì xấu xa cả.
Trước đây, khi bá»n Tiá»…n Như VÅ© gặp Triệu Hiểu Hạm ở Tây Lạp thị, Triệu Hiểu Hạm mặc má»™t thân vải thô mà u xanh, hai chân còn bị liệt, tuy diện mạo thanh tú, nhưng ấn tượng đối vá»›i ngưá»i gặp thì chỉ là má»™t "tiểu nha đầu thôn quê có thân thế đáng thương" mà thôi, còn Triệu Hiểu Hạm trước mặt giỠđây thì lại rá»±c rỡ hÆ¡n ngưá»i, toà n thân căng trà n vẻ thanh xuân cá»§a thiếu nữ chốn đô thị, hầu như chẳng còn chút vết tÃch cá»§a "nha đầu thôn quê" nà o nữa, chỉ có trong đôi mắt trong veo kia, má»›i có thể thấy lại được vẻ chất phác hồn nhiên không há» thay đổi.
"Hiểu Hạm, muá»™i năm nay bao nhiêu tuổi rồi?" Tiá»…n Như VÅ© đột nhiên há»i.
Triệu Hiểu Hạm trả lá»i: "Hôm nay là mưá»i sáu tuổi. Nhưng qua ngà y mai, muá»™i là mưá»i bảy tuổi rồi."
"Muá»™i là nói, ngà y mai là sinh nháºt cá»§a muá»™i? Không khéo thế chứ? Muá»™i muá»™i cá»§a huynh cÅ©ng sinh nháºt và o ngà y mai! Ha ha..." Tiá»…n Như VÅ© cưá»i được và i tiếng, rồi lại thở dà i, "Tiếc là ta ở xa nhà , không thể vá» dá»± sinh nháºt cá»§a muá»™i muá»™i, ngà y mai chỉ có thể gá»i Ä‘iện thoại chúc mừng mà thôi."
Nhâm Thiên Trụ tiến lên hai bước, cưá»i nói: "Hiểu Hạm, sinh nháºt muá»™i sao không nói vá»›i Triệu a di? Chúng ta có thể đợi tổ chức sinh nháºt cho muá»™i xong rồi má»›i Ä‘i tìm Long Dá»±c. Ngươi có tin không, Triệu a di cá»§a muá»™i nhất định sẽ là m cho ngươi má»™t chiếc bánh ga-tô tháºt to, còn có thể mua rất nhiá»u quà tặng nữa chứ. ÄÆ°á»£c rồi, còn có nghÄ©a phụ cá»§a muá»™i, ông ấy cÅ©ng sẽ tổ chức sinh nháºt cho muá»™i tháºt long trá»ng."
"Muá»™i tin, Triệu a di rất tốt vá»›i muá»™i, ngưá»i đã mua cho muá»™i rất nhiá»u thứ…" Triệu Hiểu Hạm ngừng lại má»™t lúc, lại nói: "Nhưng muá»™i không muốn ngưá»i lại phải tiêu tiá»n vì muá»™i, như thế thì lòng muá»™i đỡ áy náy hÆ¡n. Mấy ngà y nay, cha báºn nhiá»u việc, cho nên muá»™i không nói vá»›i ngưá»i. Khi muá»™i ở nhà , thấy sắp đến sinh nháºt, nên muốn tá»›i thăm Long đại ca và o dịp nà y, cùng huynh ấy nói chuyện, nhân tiện để huynh ấy thấy được chân muá»™i đã khá»i rồi."
Long Dá»±c nhìn khuôn mặt vui mừng há»›n hở, hÆ¡i thoáng ngượng ngùng cá»§a Triệu Hiểu Hạm, nghÄ© thầm kể từ khi mình đưa nà ng rá»i khá»i sÆ¡n thôn, vốn cho là mình quan tâm chu đáo đến nà ng, bây giá» má»›i ý thức được mình quên mất má»™t chuyện rất nhá» nhưng lại vô cùng có ý nghÄ©a, không khá»i thầm kêu xấu hổ, buá»™t miệng nói: "Hiểu Hạm, váºy thì Long đại ca ngà y mai cùng chÆ¡i vá»›i muá»™i từ sáng đến tối, có được không?"
"ÄÆ°á»£c." Triệu Hiểu Hạm vui mừng vô hạn.
"Nhưng…" Long Dá»±c chuyển đỠtà i câu chuyện, cưá»i nói: "Äây là lần đầu tiên chúng ta tổ chức sinh nháºt cho muá»™i, cho nên nhất định phải mua bánh ga-tô, nhất định phải có quà tặng."
Triệu Hiểu Hạm chưa từng phản đối Long Dá»±c Ä‘iá»u gì, nghe váºy liá»n nói khẽ: "Váºy được rồi. Huynh nói thế nà o thì thế ấy." Lại nói tiếp: "Muá»™i nhá»› má»—i lần sinh nháºt trước đây, cha luá»™c cho muá»™i mấy quả trứng gà , khi đó mà có trứng gà ăn thì cÅ©ng rất vui rồi. Bánh ga-tô… muá»™i còn chưa bao giá» nhìn thấy bánh ga-tô."
Long Dá»±c cưá»i nói: "Chẳng lẽ muá»™i còn muốn ăn trứng gà và o ngà y sinh nháºt?"
"Ừ, cũng thấy nhớ nhớ. Muội lâu rồi cũng chưa ăn."
Nà ng sống ở chá»— Triệu Mạn Lệ má»™t thá»i gian dà i, sau lại dá»n đến ở cùng nghÄ©a phụ Chư Cát Dã, được ăn những thứ mà trước đây nghÄ© cÅ©ng không dám nghÄ© đến, không lâu sau, trái lại còn có chút nhá»› nhung mùi vị cá»§a trứng gà luá»™c bằng nước sôi.
Long Dá»±c đáp: "Chuyện nà y đơn giản, ngà y mai tổ chức sinh nháºt cho muá»™i ở tá»u Ä‘iếm, cứ bảo há» luá»™c cho hai quả là được." Rồi quay sang nói vá»›i bá»n Nhâm Thiên Trụ, Tiá»…n Như VÅ©: "Dù sao má»i ngưá»i Ä‘á»u rá»—i trong hai ngà y nà y, nghÄ© xem ngà y mai nên tặng Hiểu Hạm cái gì. Ta nói trước, ta sẽ mua bánh ga-tô. Ta sẽ mua cho Hiểu Hạm má»™t chiếc tháºt lá»›n."
Nhâm Thiên Trụ, Tiá»…n Như VÅ©, Äinh Tiểu Lôi, Lý Vân bốn ngưá»i vui vẻ đồng ý, trong lòng Ä‘á»u tÃnh toán xem ngà y mai nên tặng Triệu Hiểu Hạm thứ gì để nà ng vui lòng.
Sáu ngưá»i ngồi trên xe thì hÆ¡i cháºt, cÅ©ng may là quán đồ nướng Tà o Ký cách trưá»ng không xa, hÆ¡n mưá»i phút sau đã tá»›i nÆ¡i. Äi và o trong quán, sáu ngưá»i ngồi quanh má»™t chiếc bà n tròn, nhân viên bắt đầu bưng trà nước.
Äang muốn gá»i món ăn, đột nhiên có má»™t đôi nam nữ Ä‘i đến gần, ngưá»i đà n ông toà n thân mặc âu phục mà u xanh sẫm, nét mặt tuấn lãng, ngưá»i phụ nữ mặc váy mà u tÃm, dung mạo rất xinh đẹp.
Long Dá»±c trà nhá»› rất tốt, vừa thấy hai ngưá»i liá»n láºp tức nháºn ra, ngưá»i đà n ông là Lục Thừa Vân, ngưá»i phụ nữ chÃnh là bạn gái cá»§a hắn. Ngà y má»›i đến đại há»c Long Quang, Ä‘i cùng Tiá»…n Như VÅ© tá»›i chá»— nà y ăn đã từng âm thầm xuất thá»§ cứu bá»n há», tuy chẳng biết thân pháºn bá»n há», nhưng ngà y ấy cÅ©ng đã Ä‘oán được là lai lịch không nhá».
"Ha ha, nhân sinh hà xứ bất tương phùng, lá»i nà y nói không sai chút nà o, không ngá» cách mấy tháng, lại gặp được Tiá»…n lão đệ các ngươi ở chá»— nà y. Ân cứu mạng lần trước, há» Lục không bao giá» quên." Lục Thừa Vân Ä‘i tá»›i gần Tiá»…n Như VÅ©, cưá»i ha ha, đưa tay bắt chặt tay hắn.
Tiá»…n Như VÅ© có ấn tượng rất sâu vá»›i Lục Thừa Vân nà y, cÅ©ng nhanh chóng nháºn ra hắn, bắt tay hắn, cưá»i nói: "Hắc hắc, việc nhá» như váºy, Lục đại ca sao vẫn còn phải nhá»›? Äến đây, nếu là ngưá»i quen, xin má»i ngồi xuống uống má»™t chén."
Lục Thừa Vân và bạn gái là được Long Dá»±c xuất thá»§ cứu, nhưng bá»n há» lại không biết, cứ cho Tiá»…n Như VÅ© là “ân nhân cứu mạng†cá»§a mình. Tiá»…n Như VÅ© da mặt dà y, cứ thế mà chấp nháºn, nghÄ© thầm, chỉ cần Long Dá»±c không lên tiếng, sợ rằng ngay cả trá»i già cÅ©ng sẽ không biết việc nà y.
"Tốt lắm." Lục Thừa Vân cÅ©ng không khách khÃ, kéo bạn gái ngồi xuống giữa Long Dá»±c và Tiá»…n Như VÅ©.
Hai bên bắt đầu là m quen, lần lượt tá»± giá»›i thiệu, chỉ sau và i ba câu thì đã thấy quen thuá»™c. Tiá»…n Như VÅ© liếc mắt vá» phÃa bà n cÅ© cá»§a Lục Thừa Vân, thấy còn có bốn tráng niên, liá»n thấp giá»ng há»i: "Lục đại ca, bốn vị… bốn vị đại ca kia là gì cá»§a ngươi?"
"Cáºn vệ cá»§a ta, đồng thá»i cÅ©ng là huynh đệ tốt." Lục Thừa Vân cưá»i.
Tiá»…n Như VÅ© nói: "Oa, Ä‘i ra ngoà i ăn, còn mang theo há»™ vệ. Lục đại ca, ngươi cÅ©ng tháºt oai phong!"
Lục Thừa Vân cưá»i khổ đáp: "Không còn cách nà o, trong khoảng thá»i gian nà y, táºp Ä‘oà n Hải Thiên chúng ta có xung đột vá»›i má»™t đối thá»§ mạnh, song phương tranh đấu gay gắt, ta mang theo ngưá»i ra ngoà i, cÅ©ng là để phòng ngừa vạn nhất. HÆ¡n nữa, ta còn mang theo bạn gái, bảo đảm an toà n cho nà ng má»›i là trá»ng yếu nhất." Quay sang nhìn bạn gái, ánh mắt liá»n trở nên ôn nhu hÆ¡n hẳn.
Tà i sản của minhchinh555
Chữ ký của minhchinh555
Last edited by David; 30-08-2009 at 02:09 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a minhchinh555
30-08-2009, 09:28 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
Chương 213: Há»a thiêu vân
Dịch giả: Ngá»c Tay
Biên táºp: Ngan Ha
Nguồn: TTV
Khi hắn nói đến bốn chữ "Táºp Ä‘oà n Hải Thiên", ngưá»i khác thì thấy thá» Æ¡, nhưng Nhâm Thiên Trụ lại kinh hãi, âm thầm ngưng thần quan sát hắn, khi thấy trên ngón tay hắn mang Ä‘Ãch thá»±c má»™t chiếc nhẫn ngá»c đỠnhư lá»a, không khá»i rùng mình, thất thanh: "Lục ca, ngươi là ngưá»i cá»§a táºp Ä‘oà n Hải Thiên? Lục Hải Thiên Lục chá»§ tịch là cha ngươi?"
"Ngươi là m sao biết?" Lục Thừa Vân nhăn trán.
Thanh âm cá»§a Nhâm Thiên Trụ không lá»›n, nhưng bốn tráng hán Ä‘ang ngồi ở bà n bên cạnh lại Ä‘á»u nghe được, sắc mặt bốn ngưá»i láºp tức khẩn trương, thân hình cá»§a hai tráng hán trong đó khẽ lắc, trong nháy mắt đã đến bên cạnh Lục Hải Thiên và bạn gái cá»§a hắn. Ngoại trừ Long Dá»±c và Triệu Hiểu Hạm Ä‘ang mù mà mù má» ra, không ai thấy rõ bá»n há» tá»›i như thế nà o.
Long Dá»±c sá»›m đã lưu ý đến bốn tráng hán, từ cưá»ng độ khà ba cá»§a bá»n há», cÅ©ng ngang vá»›i thà nh viên cấp má»™t cá»§a Phong Hổ tổ, bất quá, xem ra Lục Thừa Vân chỉ kinh ngạc không rõ là m sao mà Nhâm Thiên Trụ lại có thể nháºn ra thân pháºn cá»§a mình, cÅ©ng không có địch ý gì cả, cho dù có, bốn ngưá»i đối phương hợp lại cÅ©ng căn bản không phải là đối thá»§ cá»§a chÃnh mình, đó là là do mà hắn không há» lo lắng, chỉ thầm đỠphòng mà thôi.
Nhâm Thiên Trụ tuy không có má»™t thân võ há»c dị năng như bá»n Long Dá»±c, nhưng kiến thức rá»™ng rãi, qua thần tình cá»§a má»i ngưá»i ở đây liá»n phát hiện tình thế không ổn, biết mình không nên ở chốn ngư long há»—n tạp nà y mà vạch trần thân pháºn cá»§a Lục Thừa Vân, áy náy cưá»i, nói: "Lục ca, xin lá»—i, ta vô ý buá»™t miệng nói ra. Ha ha, tất cả má»i ngưá»i chúng ta Ä‘á»u là bằng hữu, ngươi không nên hiểu lầm."
Lục Thừa Vân nhìn Tiá»…n Như VÅ© má»™t chút, rồi mỉm cưá»i gáºt đầu, hướng vá» phÃa hai vệ sÄ© ở bên cạnh đánh đưa mắt ra hiệu, nói: "Trương ca, Vương ca, không có việc gì, các anh cứ uống rượu tiếp Ä‘i."
Hai vệ sÄ© đưa mắt nhìn nhau. Äá»u có chút do dá»±, má»™t ngưá»i thấp giá»ng nói: "Việc nà y… thiếu gia, là m cáºn vệ, bảo há»™ cho ngà i tuyệt đối an toà n là chức trách cá»§a chúng ta, cho nên… má»i ngà i…"
Tiá»…n Như VÅ© liếc nhìn phản đối hai gã vệ sÄ©, rung đùi đắc ý nói: "Thế nà o? Hai vị đại ca lo sợ chúng ta sẽ gây bất lợi cho Lục thiếu gia? Ha ha, đừng đùa, thá»±c tình chẳng dám giấu, trong mấy ngưá»i chúng ta, ngoại trừ ta đây là má»™t cao thá»§ tuyệt đỉnh thì không nói, những ngưá»i khác cÅ©ng Ä‘á»u là cao thá»§ nhất lưu, nếu như muốn thương tổn Lục thiếu gia cá»§a các ngươi… Hắc hắc, thì quả thá»±c giống như Trương Phi ăn Ä‘áºu, các ngươi phòng cÅ©ng không được."
Lá»i nà y cá»§a hắn vốn là nói đùa. Nhưng lá»t và o tai hai tráng hán, lại tưởng rằng hắn cố ý hạ thấp mình, không khá»i nổi giáºn trong lòng, song quyá»n nắm chặt, tinh quang trong mắt bắn ra, nhìn thẳng vá» phÃa hắn.
Bát Nhã tâm kinh cá»§a Tiá»n Như VÅ© má»›i ở bước đầu, thá»±c lá»±c so vá»›i hai vệ sÄ© nà y còn kém hÆ¡n nhiá»u. Chỉ cảm thấy bốn ánh mắt như bốn luồng sát khÃ, chiếu thẳng và o trong lòng, không khá»i giáºt thót.
"Tiểu tá» nhà ngươi, còn chưa có uống rượu, cÅ©ng đã nói lung tung rồi." Long Dá»±c đưa mắt nhìn Tiá»…n Như VÅ©, đồng thá»i cÅ©ng ngầm ngưng thần đỠphòng hai ngưá»i đối phương gây bất lợi cho Tiá»…n Như VÅ©.
Nhâm Thiên Trụ dưá»ng như ý thức được không khà có phần khẩn trương, thở dà i má»™t hÆ¡i, thân thể nghiên vá» phÃa Lục Thừa Vân, chỉ và o chiếc nhẫn ngá»c thạch mà u đỠtrên tay hắn, nói khẽ: "Lục ca, ta thấy ngươi Ä‘eo chiếc nhẫn ngá»c nà y, má»›i Ä‘oán ra thân pháºn cá»§a ngươi. Ha ha, Há»a Thiêu Vân, nhẫn hồng ngá»c, trân quý không gì sánh được, đây chÃnh là tiêu chà cho thân pháºn cá»§a Lục gia! Giống như thà nh viên gia tá»™c cá»§a táºp Ä‘oà n Thiết thị, trên ngưá»i có xăm hùng ưng, hay là thà nh viên gia tá»™c cá»§a táºp Ä‘oà n Thiên Hạ, cổ Ä‘eo viên ngá»c hình dáng giống quả địa cầu…"
Lục Thừa Vân cà ng nghe cà ng kinh ngạc, không ngá» Nhâm Thiên Trụ nói thuá»™c như lòng bà n tay, nhìn khà chất không tầm thưá»ng cá»§a hắn, thân pháºn nhất định sẽ không thấp, nhịn không được há»i: "Nhâm huynh đệ, thứ cho ta mắt kém, ngươi rốt cuá»™c là ai?"
Nháºm Thiên Trụ cưá»i hì hì, nói thầm bên tai hắn và i câu, rồi láºp tức Ä‘em ra má»™t thứ khua khua trước mặt hắn. Long Dá»±c thấy rõ, váºt kia chÃnh là nhẫn ngá»c bÃch, Nhâm Thiên Trụ luôn luôn mang trên ngưá»i, mà mình thì ngoại trừ khi vá» nhà thì má»›i mang, ra ngoà i rất Ãt khi để lá»™ ra.
Lục Thừa Vân nhìn lướt qua Long Dá»±c, lại nhìn Nhâm Thiên Trụ, trên mặt lá»™ vẻ kinh hỉ kÃnh trá»ng, nói rằng: "Gia phụ cùng lệnh tôn cÅ©ng thưá»ng gặp gỡ, Ä‘á»u kÃnh phục lẫn nhau, ta cùng vá»›i thế huynh cÅ©ng là bạn tri ká»· đã lâu, chỉ là chưa từng gặp mặt, rất lấy là m tiếc nuối. Không ngá» hôm nay lại tương phùng ở chá»— nà y, tháºt sá»± là khiến tâm tình vô cùng sung sướng."
Hắn nói xong lá»i nà y, quay lại nói vá»›i hai vệ sÄ©: "Những ngưá»i nà y Ä‘á»u là hảo bằng hữu, không có việc gì. Các anh cứ uống rượu tiếp Ä‘i." Hai vệ sÄ© lúc nà y má»›i yên tâm quay lại chá»— ngồi.
Táºp Ä‘oà n Phong Vân và táºp Ä‘oà n Hải Thiên Ä‘á»u là công ty Ä‘a quốc gia tiếng tăm lừng lẫy, chá»§ tịch hai bên vì việc buôn bán mà đã gặp gỡ và i lần, tuy ở má»™t số lÄ©nh vá»±c có sá»± cạnh tranh, nhưng hợp tác là nhiá»u hÆ¡n, hai ngưá»i Ä‘á»u rất tôn kÃnh và kÃnh phục đối phục, thưá»ng nhắc tá»›i đối phương trước mặt con cái, cho nên Nhâm Thiên Trụ và Lục Thừa Vân má»›i vừa nhìn thấy tÃn váºt tiêu chà gia tá»™c cá»§a đối phương, liá»n Ä‘oán ngay được thân pháºn cá»§a đối phương.
Tổng hợp thá»±c lá»±c cá»§a táºp Ä‘oà n Phong Vân so vá»›i táºp Ä‘oà n Hải Thiên thì mạnh hÆ¡n má»™t báºc, Lục Thừa Vân thấy Nhâm Thiên Trụ không há» kiêu ngạo, lại có bá»™ dạng thư sinh ôn văn nho nhã, liá»n sinh lòng muốn thân cáºn, cưá»i há»i: "Nhâm huynh đệ, ngươi không ở Trùng Khánh hưởng phúc, sao lại vạn dặm đưá»ng dà i lặn lá»™i đến Bắc Kinh nà y? Có công sá»± hay là đến du ngoạn?"
"Ta hả, ta là má»™t kẻ nhà n rá»—i, chuyện gì cÅ©ng không quản không há»i, chỉ yêu thÃch trá»i nam biển bắc." Nhâm Thiên Trụ thấy Lục Thừa Vân chỉ nói chuyện vá»›i mình, lại quên mất bá»n Long Dá»±c, liá»n nói: "Äừng chỉ lo nói chuyện, ta đến đây là để thưởng thức món ăn ngon, mau gá»i ông chá»§ Ä‘i! Má»i ngưá»i vừa ăn uống, vừa trò chuyện."
Mấy phần thịt nướng, mấy chai rượu, rồi thêm mấy món phụ trang trà đẹp đẽ, tạo thà nh má»™t mâm cÆ¡m thịnh soạn, trên thịt nướng là má»™t tầng bóng loáng, mà u sắc mê ngưá»i, nhìn qua đã muốn ăn ngay, nước miếng ròng ròng.
"Ngon, sắc hương vị Ä‘á»u có đủ, không ngá» trong ngõ nhá» nÆ¡i đô thị nà y, lại có thể có được món ăn ngon như váºy, ta rất thÃch! Ta rất thÃch!" Nhâm Thiên Trụ nhanh chóng động tay, vừa ăn vừa tấm tắc tán thưởng, thỉnh thoảng lại liếm lấy ngón tay dÃnh đầy mỡ.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không nghÄ© tá»›i hắn trông văn nhã, khi ăn thì lại hùng hổ như váºy, không khá»i nhìn nhau mỉm cưá»i.
Lục Thừa Vân bởi vì cảm kÃch Tiá»…n Như VÅ© lần trước "xuất thá»§ cứu giúp", liên tục má»i hắn, hai ngưá»i ngươi tá»›i ta Ä‘i, ăn thì Ãt, uống thì nhiá»u, không bao lâu sau, Tiá»…n Như VÅ© đã thấy cháng váng đầu.
"Lục ca, huynh đệ ta đây trung háºu thà nh tháºt, trước đây có má»™t số việc đã lừa ngươi, bây giá» thẳng thắn vá»›i ngươi, ngươi nghe xong, nghìn vạn lần không được tức giáºn!" Tiá»…n Như VÅ© "ừng á»±c" uống xong chén rượu trước mặt, lau miệng rồi nói.
Lục Thừa Vân thấy mặt hắn đỠbừng, ngưá»i đã chuếnh choáng, cưá»i ha ha: "Huynh đệ nói lá»i say rồi, chúng ta đây má»›i gặp nhau lần thứ hai, xem như là bình thá»§y tương phùng, ngươi sao có thể có chuyện gì giấu diếm ta? Buồn cưá»i! Buồn cưá»i!"
"Không, có chuyện, dứt khoát là có chuyện! Chuyện phi thưá»ng lá»›n!" Tiá»…n Như VÅ© mắt say lỠđỠliếc nhìn Long Dá»±c, nhếch miệng cưá»i, rồi nói tiếp vá»›i Lục Thừa Vân: "Kỳ thá»±c, ngà y đó xuất thá»§ cứu ngươi không phải là ta, mà là má»™t ngưá»i khác."
"Má»™t ngưá»i khác?" Lục Thừa Vân ngẩn ngÆ¡, láºp tức cưá»i nói: "Ha ha, Tiá»…n huynh đệ, ngươi tháºt khôi hà i, thÃch nói đùa, tháºt vui vẻ! Nà o, chúng ta cạn thêm chén nữa!"
"Cạn!†Tiá»…n Như VÅ© nhấc chén là m má»™t hÆ¡i cạn sạch, sau đó vá»— vá»— lên vai Long Dá»±c, nghiêm túc nói: "Vị lão đại nà y là Long Dá»±c, là sư phụ cá»§a ta… không, là sư phụ cá»§a bốn ngưá»i chúng ta, chúng ta đã từng cúi đầu, hà nh lá»… rồi. Công phu cá»§a ta lợi hại không cần phải nói, nhưng ở trước mặt sư phụ ta, thì quả thá»±c chỉ là công phu mèo quà o, không bằng *** chó! Lục ca, ngà y đó ngươi bị má»™t đám ngưá»i vây đánh, sư phụ ta dÅ©ng cảm tiến lên, đại triển thần công đánh bại chúng địch, ngươi má»›i bình an vô sá»±."
Chuyện Tiá»…n Như VÅ© giả là m "anh hùng cứu ngưá»i" nà y, Äinh Tiểu Lôi và Lý Vân cÅ©ng Ä‘á»u nghe hắn nói qua, thấy hắn sau khi uống rượu, nôn ra "chân ngôn", không khá»i cưá»i hì hì.
"Vị Long huynh đệ nà y… là sư phụ ngươi?" Lục Thừa Vân thấy Long Dá»±c khà định thần nhà n, diện hà m vi tiếu, chẳng há» tỠý gì vá»›i câu nói cá»§a Tiá»…n Như VÅ©, nên bán tÃn bán nghi há»i.
"Không thể giả được!" Tiá»n Như VÅ© nói: "Nói tháºt vá»›i ngươi, ta khi đó cái rắm cÅ©ng không hiểu, nhìn ngươi bị ngưá»i vây, tuy muốn cứu ngươi, nhưng có lòng mà không có sức. Nếu như là bây giá», hừ hừ… hừ hừ… từ khi bái nháºp là m môn hạ cá»§a Long sư phụ, ta há»c được má»™t thân bản lÄ©nh, đám ngưá»i kia không đủ để ta nhúc nhÃch má»™t ngón tay!"
"Long huynh đệ, lá»i nà y là tháºt? Khi đó là ngươi xuất thá»§ cứu ta?" Lục Thừa Vân đưa ánh mắt nhìn vá» phÃa Long Dá»±c, muốn hắn chứng thá»±c tháºt giả.
Long Dá»±c cưá»i đáp: "Dù sao thì ngươi cÅ©ng đã không có việc gì, hà tất phải truy vấn là ai cứu? Kỳ thá»±c, lão Tiá»…n thấy ngươi bị vây, là ngưá»i đầu tiên muốn xông lên cứu ngươi, ta lo hắn gặp chuyện không may, cÅ©ng rất tán thưởng hắn."
Lục Thừa Vân than thở: "Xem ra, quả tháºt là ngươi rồi, ta vẫn còn cho rằng là …"
Tiá»…n Như VÅ© nói tiếp: "Ngươi vẫn cho rằng là ta. Ha ha, ta đây da mặt dà y, súng máy đại bác cÅ©ng phá không thá»§ng, ngươi nói là ta cứu, ta không há» phá»§ nháºn, hồ đồ là m ‘ân nhân cứu mạng’ cá»§a ngươi.†Nói xong, đưa mặt tá»›i trước mặt Lục Thừa Vân, rồi tiếp: "Lục ca, ngươi chắc sẽ thấy ta đáng ghét, thì cứ cho ta má»™t bạt tai Ä‘i!"
Lục Thừa Vân hà o sảng cưá»i, vá»— mặt bà n, nói: "Tốt, Tiá»…n huynh đệ, ngươi thẳng thắn thà nh khẩn, ta rất muốn kết giao được má»™t bằng hữu như ngươi! Ha ha, bạt tai thì miá»…n, ta phạt ngươi uống ba chén! Nà o, nà o, nà o, ngươi uống Ä‘i!" Vừa nói, vừa rót đầy ba chén, đặt trước mặt Tiá»…n Như VÅ©.
"Chỉ cần ngươi không tức giáºn, phạt ta ba mươi chén cÅ©ng được!" Tiá»…n Như VÅ© không từ chối, rượu khô sạch chén, sau khi lót bụng ba chén, men say đã tăng thêm và i phần.
Trá»ng Ä‘iểm bà n luáºn cá»§a má»i ngưá»i nhanh chóng từ Tiá»…n Như VÅ© chuyển sang Long Dá»±c, Lục Thừa Vân vốn chỉ nghÄ© Long Dá»±c chỉ là nghÄ©a tá» cá»§a Nhâm Äạo Viá»…n, địa vị ở Nhâm gia căn bản không thể đánh đồng vá»›i Nhâm Thiên Trụ, bởi váºy không há» coi trá»ng hắn như đối vá»›i Nhâm Thiên Trụ, nhưng hà n huyên má»™t hồi, thấy má»i ngưá»i quanh bà n Ä‘á»u khen Long Dá»±c không dứt miệng, mà ngay cả Nhâm Thiên Trụ cÅ©ng hết sức sùng bái hắn, không khá»i phải lau mắt mà nhìn.
Khi Tiá»…n Như VÅ© cất giá»ng lè nhè vá» thá»±c lá»±c cá»§a Long Dá»±c cưá»ng đại thế nà o, Lục Thừa Vân than thở: "Nhìn bá» ngoà i, Long huynh đệ là má»™t nam nhân văn nhã, tuyệt không giống là đã luyện qua công phu… à , cái nà y gá»i là thâm tà ng bất lá»™."
Tà i sản của minhchinh555
Last edited by David; 30-08-2009 at 02:10 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a minhchinh555
Từ khóa được google tìm thấy
4.vn long huyet , 4vn long huyet , áèçíåñ , Ä‘á»c long huyệt , doc long huyêt , doc long huyệt , doc truyen huyet chuong , doc truyen huyet long , doc truyen long huyet , huyệt long trì , huyet long .us , huyet long chuong , ïåðåäà÷ , ïîñòíîå , log 4vn.com.vn , long huuyet , long huyệt , long huyệt xe lăn , long huyệt yy , long huyêt , long huyêt chuong 1 , long huyệt , long huyệt 266 , long huyệt 267 , long huyệt 4vn , long huyệt truyen , long huyet , long huyet 4vn , long huyet 4vn.eu , long huyet chien than , long huyet chuong 1 , long huyet chuong 267 , longhuyệt , longhuyet , longhuyetchienthan.4vn , lonh huyet , lonh huyet 4vn , óðàëñèá , sac hiep long huyet , tác giả mp3 4vn , tiên hiệp huyet long , truyên long huyệt , truyện long huyệt , truyen huyet long , truyen long huyet , truyen long huyet 139 , truyen long huyet 266 , truyen long huyet 4vn , truyet long huyệt 4vn , www.long huyet , xem truyen long huyệt