Chương 211: Tinh thần đoàn đội
Dịch giả: nhóm Sói Già
Nguồn: Sưu tầm - 4vn.eu
- Khà khà! Các ca ca hãy quên chúng ta đi!
Ngay khi Âu Dương đang cân nhắc có nên đuổi theo hay không ba tên Yêu Chiến Sĩ chạy trốn ra ngoài chạy chưa đầy trăm bước đã bắt đầu xoay quanh một chỗ.
Không sai, là huyễn trận của Huyễn Thuật Sư Miêu Vận Tiến và Thời Phong, Thật ra từ lúc nãy bọn họ đã bố trí huyễn trận đề phòng có gia hỏa chạy trốn. Hiện tại ba người vừa chạy đến vừa vặn chui vào huyễn trận do bọn họ đã bố trí sẵn.
- Một người một tên, không đến nỗi mất mặt các huynh đệ.
Thời Phong kêu lớn. đoản kiếm trong tay hắn đã bị hắn thu vào. Chỉ thấy trước người Thời Phong bỗng nhiên có vô số chùm hắc quang bay lên. Chùm hắc quang không ngừng ngưng tụ, chậm rãi biến thành một bàn tay lớn màu đen, sau đó nắm lấy linh hồn của một trong ba Yêu Chiến Sĩkhông đã hoàn toàn lạc lối, không có bất kỳ sự chuẩn bị nào.
- Chấn bạo linh hồn! Bạo cho ta...
- Chấn bạo linh hồn! Bạo cho ta!
Thời Phong hét lớn một tiếng, sau đó liền thấy bàn tay màuđen kia bỗng nhiên nắm lấy đỉnh đầu của một Yêu Chiến Sĩ. Không ngờ bàn tay này cứ như vậy mà kéo mạnh linh hồn của Yêu Chiến Sĩ ra khỏi thân thể của hắn.
Thời điểm Thời Phong mở miệng nói ra chữ bạo, liền thấy linh hồn của tên Yêu Chiến Sĩ kia vặn vẹo một hồi, sau đó giống như ngọn nén bị dập tắt bỗng dưng nổ tung.
Chấn bạo linh hồn! Đây chính là thủ đoạn kinh khủng nhất của Huyễn Thuật. Bất cứ người nào, một khi bị Huyễn Trận của Huyễn Thuật Sư mê hoặc, như vậy tiếp theo tất nhiên chính là sự trừng phạt về linh hồn.
Chấn bạo linh hồn của Huyễn Thuật Sư và mũi tên linh hồn của Âu Dương khác nhau về cách làm nhưng kết quả lại giống nhau đến mức kì diệu, hoàn toàn không thấy thân thểhay yêu binh bị tổn thương gì, chỉ cần bị bọn họ lôi linh hồn ra khỏi thân thể của ngươi, như vậy ngươi chỉ còn chờ chết.
- Bạo!
Thời điểm Thời Phong biểu diễn ở bên này, Miêu Vận Tiến còn tàn nhẫn hơn cả hắn, căn bản cũng không lưu lại cho Âu Dương một cơ hội. Không ngờ hắn đồng thời lôi linh hồn của hai người khác ra ngoài, một lần song sát hai linh hồn!
- Ta ngất! Vừa rồi đã nói mỗi mgười một tên mà...
Thời Phong có chút bất mãn nhìn Miêu Vận Tiến. Nếu như không phải vừa nãy hắn kêu một người một tên, hắn hoàn toàn có năng lực tam sát ba tên Yêu Chiến Sĩ này.
- Cút! Chiến cuộc thay đổi trong nháy mắt. Cái gì mà mỗi người một tên. Giết trước nói sau!
Miêu Vận Tiến trừng mắt với Thời Phong một cái. Lúc nào vẫn còn có tâm trạng chơi đùa sao?
...
Thời Phong nhìn thấy ánh mắt của Miêu Vận Tiến, hắn lập tức cúi đầu không dám nói gì thêm. Bởi vì hắn biết Miêu Vận Tiến nói rất đúng. Hiện tại không phải lúc để chơi đùa. Đây lúc đao thật thương thật liều mạng giữ lấy tính mạng của mình. Vào lúc này làm gì mà một người một tên. Hắn xem trận chiến này là trò đùa sao?
Ánh mắt Âu Dương thoáng nhìn về phía Miêu Vận Tiến lộ vẻ tán thưởng. Thật ra thời điểm hắn nhìn thấy ba người bị mê hoặc trong huyễn trận căn bản còn chưa có dự định qua đó. Hắn hiểu rõ, với thủ đoạn của Miêu Vận Tiến và Thời Phong, muốn đồng thời giết chết ba người này tuyệt đối không có áp lực.
Điều hắn muốn làm không phải là mỗi người một tên, mà trợ giúp kiếm trận của đội hữu trong cuộc chiến giành được thắng lợi.
Vèo...
Quang tiễn chớp động. Mỗi khi đoàn đội tinh anh có người gặp phiền phức, nhất định sẽ có một quang tiễn bay tới giúp bọn họ thoát khỏi khó khăn.
Ở bất kỳ nơi nào cũng đều bất bại! Hiện tại chỉ có thể dùng từ này để hình dung mũi tên của Âu Dương. Âu Dương nhìn chung toàn chiến cuộc. Mỗi khi có bất kỳ chỗ nào cần, mũi tên của hắn xuất hiện, như vậy chỉ cần sau một giây, mũi tên của Âu Dương tuyệt đối sẽ xuất hiện ở vị trí nên xuất hiện.
Âu Dương không tiếp tục biểu diễn cái gì mà một mũi tên tam sát, một mũi tên ngũ sát nữa. Bởi vì hiện tại đã không cần nữa! Nếu như hắn đi biểu diễn những thứ này, như vậyđội hữu của hắn có thể sẽ gặp nguy hiểm. Hắn biết vị trí của mình ở chỗ nào. Hắn biết hiện tại điều hắn nên làm không phải kà giết người, mà là trợ chiến!
Trợ chiến! Chỉ thuần là trợ chiến. Nhưng cấp độ trợ chiến của Âu Dương chắc chắn hoàn mỹ, Bất kể là ai, chỉ cần xuất hiện tình huống không tốt hoặc thời điểm có phiền phức, tuyệt đối sẽ có quang tiễn giúp bọn họ.
- Tốt!
Lữ Phong quát to một tiếng. Ngay một khắc trước, khi hắn bịhai tên Yêu Chiến Sĩ xông tới cùng công kích, hai mũi tên của Âu Dương đã cứng rắn đẩy hai tên Yêu Chiến Sĩ này một chút, khiến bọn họ đang tính xông tới liền bị đánh bạt ra mấy mét.
Sai một ly đi một ngàn dặm. Chỉ đơn giản trợ chiến bằng hai mũi tên như vậy, hắn đã khiến hai tên Yêu Chiến Sĩ luống cuống tay chân. Lữ Phong không hề phụ lòng Âu Dương, kiếm linh nổ tung, hai đạo kim quang giống như là bùa đòi mạng lấy đi sinh mạng của hai tên Yêu Chiến Sĩ này.
Lữ Phong không nhịn được mở miệng kêu to. Cùng chiếnđấu vớiÂu Dương quá thật rất sảng khoái. Tiểu tử này không chỉ có lực sát thương tuyệt cường, quan trọng nhất chính là hắn biết vị trí của mình. Hắn biết lúc nào nên làm cái gì. Giống như hiện tại, bọn họ đã khống chế được tình hình, hắn không cần phải giết người. Điều hắn nên làm chính là trợ chiến. Dựa vào sự trợ chiến cường đại của hắn sẽ hạthấm tổn thương của bọn họ xuống bằng không!
- Giết!
Lữ Phong vừa rảnh chân rảnh tay, lại nhập vào chiến đoàn. Sau khi hai người này ngã xuống, tất cả Thiên Cung đã không thể cứu vãn được nữa. Hiện tại bọn họ có thể làm chính là liều mạng. Nhưng bọn họ chậm rãi phát hiện, cho dù muốn liều mạng cũng không có cơ hội.
Mỗi khi bọn họ thi triển một mạng đổi một mạng liều chếtđánh lại, lại có một đạo quang tiễn giống như bất bại xuất hiện công kích bọn họ ở vị trí khiến bọn họ không thể không có chuyển biến. Nhưng loại chuyển biến này tuyệt đối khiến bọn họ không thương nổi. Mỗi lần chuyển biến đều có khảnăng lấy đi tính mạng của bọn họ.
- Ta liều mạng với ngươi!
Rốt cuộc, lại có một người bị ép tới mức sắp phát điên. Hắn cầm trong tay một thanh trường thương, hoàn toàn khôngđể ý tới những thương tổn do kiếm trận kiếm linh gây ra, liều mạng muốn cho dù phải chết cũng quyết tâm kéo theo một người chịu tội thay.
- Mẹ nó!
Một tên Lục Tiên nhìn thấy đấu pháp không muốn sống của tên này nhất thời lùi về phía sau. Thời điểm hắn lùi về phía sau lại không hề khẩn trương. Bởi vì hắn tin tưởng mũi tên của Âu Dương vẫn có thể giống như hai lần trước giúp hắn xoay chuyển cục diện.
- Giết!
Âu Dương mở miệng kêu to một tiếng. Sau đó quang tiễn bay vụt ra. Một đạo quang tiễn nhanh chóng bay đến sát người tên Yêu Chiến Sĩ căn bản đang không muốn sống này, Nhưng người này hoàn toàn không để ý tới quang tiễn. Trường thương của hắn vẫn tiến lên. Hắn đã không muốn sống nữa. Hắn muốn kéo một người lót đường.
- Giết!
Âu Dương lại mở tiệng kêu lên một tiếng giết. Tên Lục tiên bịép lui cắn răng một cái. Hơn mười đạo kiếm linh đồng thời bay ra. Hắn tin tưởng vào mũi tên của Âu Dương, hắn tin tưởng vào lời nói “giết” của Âu Dương!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Chương 212: Mục tiêu quét ngang
Dịch giả: nhóm Sói Già
Nguồn: Sưu tầm - 4vn.eu
Âu Dương không phụ lòng hắn. Khi kiếm linh của hắn bay ra, quang tiễn của Âu Dương bỗng nhiên nổ tung. Lần này tiếng nổ rất nhỏ, nhưng lực đẩy lại hết sức lớn. Một khắc trước khi trường thương sắp xuyên tới người hắn, tên Yêu Chiến Sĩ bị mũi tên đẩy ra hai mét!
Hai mét đối với một tên Yêu Chiến Sĩ mà nói căn bản không tính là khoảng cách, nhưng bây giờ lại là khoảng cách hắn vĩnh viễn không có cách nào với tới.
Phụt... Phụt... Phụt...
Từng kiếm linh bắn vào thân thể của hắn. Cho đến khi hắn chết, trường thương của hắn vẫn không xuyên qua bất kỳ người nào, mà đã nổ tung cùng với mũi tên cuối cùng kia.
- Ha ha ha ha!
Tên Lục Tiên này cười lớn. Tuy rằng hắn tin tưởng Âu Dương, nhưng vừa nãy hắn vẫn cảm thấy sợ hãi. Dù sao cũng là liều mạng. Nhưng hắn cảm thấy cách làm của mình là đúng. Nếu như vừa nãy mình không nghe theo lời của Âu Dương, không ra tay giết hắn, như vậy hiện tại mình không thể giết chết người này. Tiếp đó, người này nhất định sẽ công kích càng điên cuồng hơn nữa.
Quang tiễn không ngừng xuất hiện. Người của Thiên Cung tử thương càng ngày càng nhiều. Bên Vạn Tiên Sơn cũng chẳng tốt đẹp gì. Tuy rằng chưa xuất hiện tử vong, nhưngđã có bốn, năm người hoàn toàn mất đi lực chiến đấu, bịThời Phong và Miêu Vận Tiến kéo từ trong kiếm trận ra ngoài.
Cuộc chiến đấu vẫn đang tiếp tục. Người của Thiên Cung không ngừng giảm bớt. Mười người, bảy người, bốn người, hai người... Vào lúc này ai cũng biết chiến cuộc đã định. Nhưng người Thiên Cung vẫn không cam lòng.
Bởi vì từ đầu tới cuối bọn họ đều không giết chết được bất kỳ người nào! Sỉ nhục, đây tuyệt đối là sỉ nhục. Hai mươi hai đối kháng hai mươi mốt. Đây hẳn là một cục diện thế lực ngang nhau. Nhưng ai có thể ngờ được, vốn hẳn là tình huống thếlực ngang nhau, lại xuất hiện tình cảnh nghiêng về một phía như vậy?
Cuộc chiến gần như nghiêng về một phía. Hai người cuối cùng không thể nào gây ra sóng gió lật thuyền nữa. Đối mặt với một đám gia hỏa như hổ như sói, bọn họ ngay cả cơ hộiđào tẩu cũng không có.
Trên trời Lục Tiên che kín. Hơn nữa Yêu Chiến Sĩ không thểnào bay. Nếu bọn họ nhảy lên, chắc chắn là muốn chết. Càng không cần phải nói tới mặt đất. Kiếm trận của Lục Tiên có tác dụng lớn nhất chính là hoàn toàn đóng kín đại địa. Trừphi ngươi dám nói thân thể của mình đủ sức chịu mười kiếm linh của Lục Tiên đâm xuyên qua cơ thể mà không chết, bằng không thì chui xuống đất chẳng khác nào chịu chết.
Chân Linh Giới không thể giống với tiểu thế giới. Yêu Chiến Sĩ tiểu thế giới chui xuống đất, Lục Tiên không thể làm được gì. Nhưng tại Chân Linh Giới, chỉ cần ngươi bị kiếm trận vây lại, hoặc là ngươi có thể bay đi, hoặc là ngươi chỉ có thể phá kiếm trận...
Phụt...
Khi người cuối cùng ngã xuống, cuộc chiến đấu này được tuyên bố kết thúc, Âu Dương một tay cầm cung đứng ở bên ngoài. Hắn vẫn tương đối thỏa mãn đối với biểu hiện của mình.
Thật ra với tính cách của hắn, hắn không nguyện ý làm người trợ chiến. Nhưng tính cách của hắn không thể ảnh hưởng với phán đoán của lý trí. Lúc nào nên làm cái gì, hắnđều biết.
Âu Dương tin tưởng, nếu không phải ngày hôm nay hắn ở sau trận phụ chiến cho mọi người, như vậy Vạn Tiên Sơn không phải chỉ ngã xuống bảy người, mà chết trận bảy người.
- Lục Tiên mở kiếm trận lên. Huyễn Thuật Sư bố trí huyễn trận. Mọi người hồi phục tại chỗ!
Tình hình Lữ Phong tương đối tốt. Ngoại trừ trên người bịchém một đao, căn bản không có thương tổn quá lớn. Tuy nhiên hắn đại biểu cho tất cả mọi người. Tất cả đoàn đội ngoại trừ hai tên Huyễn Thuật Sư và Âu Dương ra, căn bản người nào cũng có vết thương. Còn có bảy người bị trọng thương ngã xuống đất.
Vù...
Vô số kiếm linh chớp động. Mây mù bao vây kiếm linh. Kể cảbảy người đã ngã xuống đất, tất cả mọi người đều ngồi trong kiếm trận lấy ra yêu thú chi linh của bọn họ bắt đầu hấp thu.
Đạt được cấp bậc như bọn họ, chút thương tổn trên thân thểkhông có vấn đề quá lớn. Thật ra vết thương thực sự của bọn họ chính là vết thương trên kiếm linh và yêu đan. Bảy người bị trọng thương đều là thương tổn trên yêu đan hoặc là kiếm linh.
Con ngươi huyết sắc của Âu Dương chớp động, Người hắn bay lên ngọn cây, không ngừng quét mắt quan sát động tĩnh xung quanh. Nhìn một hồi, Âu Dương mới thở phào nhẹ nhõm. Chí ít hiện tại xem ra cuộc chiến đấu của bọn họ không hề thu hút những thế lực khác tới đây. Xem như đây là một tin tức tốt.
Dù sao chỉ chiến đâu trong hơn nửa canh giờ. Ngoài ra còn có hai người Thời Phong và Miêu Vận Tiến không ngừng lấy huyễn trận che đậy khí tức. Cho nên trong thời gian ngắn như vậy không gây chú ý cũng là chuyện bình thường.
Nhưng Âu Dương vẫn không hề xem nhẹ điều này. Trước khiđội hữu khôi phục, hắn nhất định phải làm tốt tất cả công tác điều tra dò xét.
- Thời Phong, ngươi đi xung quanh bố trí huyễn trận cẩn thận một chút.
Miêu Vận Tiến ở lại bên cạnh kiếm trận không ngừng bố trí huyễn trận che giấu khí tức. Thời Phong lại lấy ra bản đồ, thoáng nhìn về phía vị trí của những thế lực khác, sau đó chọn lựa vị trí nhanh rời khỏi.
- Trong vòng mười dặm không có kẻ địch.
Âu Dương trên tàng cây. Cứ cách một phút đồng hồ hắn lặp lại một lần. Đây không chỉ có là báo cáo, mà còn khiến chođội hữu có thể an tâm hồi phục.
- A...
Sau nửa giờ, vết thương trên người Lữ Phong hồi phục hoàn toàn. Kiếm linh của hắn cũng được yêu thú chi linh thẩm thấu hồi phục đến mức đỉnh phong.
Lữ Phong nhìn yêu thú chi linh trong vòng tay của mình một chút. Đây chắc chắn là đồ tốt. Nếu như không có thứ này, với vết thương của hắn, ít nhất phải mất một ngày mới có thể hồi phục. Mà bây giờ mới chỉ nửa giờ đã khôi phục lại bình thường.
- A...
Sau khi Lữ Phong hồi phục, một vài đội hữu bị thương tổn nhẹ cũng đã khôi phục lực lượng từ trên mặt đất đứng lên.
- Cẩn thận một chút. Mọi người đề phòng một chút.
Lữ Phong không hề bị thắng lợi làm choáng váng đầu óc. Thắng lợi này đối với bọn họ mà nói là điều tất nhiên. Mà bây giờ bọn họ nhất định phải phòng bị những đoàn người khác.
Càng ngày càng nhiều người bắt đầu hồi phục. Càng ngày càng nhiều người từ trên mặt đất đứng lên. Sau hai giờ, ngoại trừ bảy người bị thương nặng nhất vẫn tại hồi phục ra, những người khác đã hoàn thành hồi phục.
- Bọn họ hẳn phải cần một ngày mới có thể hồi phục được. Tất cả mọi người cẩn thận phòng bị một chút.
Lữ Phong nói xong, thoáng nhìn về phía Âu Dương đang ở trên tàng cây. Từ hai giờ trước, Âu Dương đã không ngừngđang quan sát, để bọn họ an tâm hồi phục.
- Mụ nội nó, thật quá sảng khoái! Không ngờ không chết một người cũng giải quyết được Thiên Cung.
Một Yêu Chiến Sĩ tên là Tiểu Thất tỏ ra kích động. Thật ra ngày hôm nay trước trận đấu hắn đã nghĩ sẽ thắng, nhưng tuyệt đối không nghĩ bọn họ lại thắng triệt để, chiến thắng không thể quên được như vậy.
- Ha ha đúng vậy, quả thật rất sảng khoái!
Lữ Phong cũng cười. Đoàn chiến nửa giờ không tính là dài. Nhưng đoàn chiến trong nửa giờ này lại kinh tâm động phách. Hơn nữa cán cân thắng lợi ngay từ lúc mới bắt đầu đã nghiêng về phía bọn họ. Thắng lợi này đối với bọn họ mà nói không tính là may mắn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Chương 213: Vạn Tiên Sơn thần bí
Dịch giả: nhóm Sói Già
Nguồn: Sưu tầm - 4vn.eu
- Mẹ ơi, mũi tên của Âu Dương quá thần kỳ. Lão tử mấy lầnđều cho rằng mình phải chết. Nhưng mũi tên của gia hoảnày lại bất ngờ xuất hiện cứu mạng ta!
Một tên Lục Tiên nhìn Âu Dương vẫn ở trên tàng cây dò xét, ánh mắt rõ ràng đầy cảm kích.
- Mẹ nó, gia hoả này giấu quá sâu. Ban đầu còn tưởng rằng hắn thu thập Huyễn Thuật Sư đã quá lợi hại. Hiện tại xem ra, hắn đoàn chiến còn mạnh hơn!
Lữ Phong cười mắng, Tuy nhiên trong lòng hắn thầm nghĩmình có thể lôi kéo được người cường lực như Âu Dương làmđội hữu quả thật quá may mắn.
Tuy rằng nếu không có Âu Dương, bọn họ cũng có thể tới nơi này, bọn họ cũng có thể đối đầu với Thiên Cung. Nhưng nếu muốn thắng lợi quả thật sẽ rất khó. Hai mươi hai tên Yêu Chiến Sĩ tấn công bạo lực quá mạnh mẽ. Nếu không phải Âu Dương mở màn bằng trận mưa tên quấy rối trận hình của kẻ địch khiến bọn họ thoáng buông lỏng một chút, như vậy có lẽ trong đợt tấn công đầu tiên tám Yêu Chiến Sĩbên họ đã bị người ta hoàn toàn đè bẹp.
Còn nữa, bọn họ cùng nhau đi tới, Âu Dương đã sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích. Chân Thực Chi Nhãn đại phá chiến trận Huyền Thuật Sư của Huyễn Chân Tông. Một người giết mười sáu Huyễn Thuật Sư của Bà Sa Thánh Địa. Lại tới đoàn chiến ngày hôm nay, mũi tên của Âu Dương đây cơ hồ bất bại ở bất kỳ nơi nào. Âu Dương lần lượt dùng kỳ tích chứng minh sự hiện hữu của hắn.
- Mẹ nó, bây giờ ta có lý do để tin tưởng chúng ta có thểquét ngang nơi này!
Đây là lần đầu tiên Miêu Vận Tiến sảng khoái như thế. Huyễn Trận của Huyễn Thuật Sư chú ý nhất là đánh lén. Bình thường một, hai Huyễn Thuật Sư rất khó khiến kẻ địch bị mê hoặc. Bọn họ chỉ có thể chậm rãi chơi đùa khiến người ta phát điên, sau đó bạo sát linh hồn.
Nhưng lần này hắn hoàn toàn lĩnh hội được cái gì gọi là thuấn sát! Ba gia hỏa kia bị sợ mất mật hoàn toàn quên mất sự tồn tại của Huyễn Thuật Sư, đã tính chạy trốn. Cũng bởi vì điều này đã khiến bọn họ không hề phòng bị rơi vào huyễn trận lập tức bị mê hoặc.
Bạo sát linh hồn hoàn thành thành tích một bạo song sát khiến Miêu Vận Tiến đột nhiên cảm thấy lực bạo của Huyễn Thuật Sư hóa ra cũng có thể cường đại như vậy.
- Đúng, ta rất tán thành lời ngươi nói. Hiện tại đã giết chết Thiên Cung. Phía sau còn có thế lực bảy phương. Chúng ta nhất định phải có một chỗ nghỉ ngơi nho nhỏ.
Lữ Phong biết, ngày hôm nay bọn họ đánh thật sự rất tốt, tiêu diệt toàn đoàn Thiên Cung. Nhưng bọn họ không thể vì vậy mà cảm thấy mình đã thiên hạ vô địch. Bên ngoài còn có thế lực bảy phương. Bặc biệt là Thái Nhất Tông. Thái Nhất Tông là đoàn đội có số lượng cường đại nhất dãy nũi này.
Tuy rằng khoảng cách giữa hai bên xa, nhưng nếu như bọn họ còn có thể bảo trì lực chiến đấu này tiếp tục đánh, một ngày nào đó sẽ đụng phải Thái Nhất Tông. Trước lúc đó bọn họ phải hồi phục được trạng thái tốt nhất của mình, không ngừng nâng cao chính mình, bảo trì đội ngũ hoàn chỉnh. Chỉcó như vậy bọn họ mới có thể thật sự làm được hai chữ quét ngang...
Trong dãy núi, vô số thế lực đan xen. Gần đây có một tin tức khiến tất cả mọi người đều cảm thấy có chút bất an. Thời gian trước Cửu Huyền Tông đã liều mạng tổn thất ba Huyễn Thuật Sư mới đổi lấy được tin tức kia.
- Cái gì? Thiên Cung bị Vạn Tiên Sơn tiêu diệt toàn đoàn?
Rõ ràng, tin tức kia rất khó khiến người tiếp thu được. Lần này Thiên Cung là khúc xương cứng có hơn hai mươi người chỉ toàn là Yêu Chiến Sĩ. Nhưng hiện tại mới được mấy ngày? Không ngờ khúc xương cứng lại bị người ta tiêu diệt toàn đoàn...
- Đây là sự thật. Đây chính là tin tức nhận được từ bên Cửu Huyền Tông. Thiên Cung đã bị tiêu diệt toàn đoàn.
Một tên Huyễn Thuật Sư khẳng định chắc chắn nói.
- Vậy ngươi có tự mình đi xác định một chút hay không?
Thiên Khung Nhai là người dẫn đầu nhìn đội ngũ của mình, người phụ trách tìm hiểu tin tức, vội vàng hỏi.
- Ta... Ta...
Người này lắp bắp. Từ trên nét mặt của hắn có thể nhận ra, rõ ràng người này chưa hề đi xác nhận lại tin tức.
- Ngưu Mang, ngươi thật không có trách nhiệm. Dù thế nào ngươi cũng nên đi xem thử thế nào mới đúng chứ?
- Đúng vậy, tin tức nghe được cũng chưa chắc là sự thật.
Mấy người bắt đầu thảo luận về việc tên Huyễn Thuật Sư tên Ngưu Mang này không chịu chạy đi tìm hiểu tin tức.
Ngưu Mang nghe thấy những người này thảo luận, sắc mặt hắn rất khó coi. Hắn liền đỏ mặt kêu lêu:
- Tìm hiểu? Mẹ nó Từ Vân ngươi cũng là Huyễn Thuật Sư, ngươi có gan hiện tại đi phía đông nam tìm hiểu đi. Lão tửdám cam đoan, ngươi đi còn có thể trở về ta sẽ mang họ Từcủa ngươi!
Ngưu Mang rất kích động.
- Thôi đi! Có phải tiểu tử nhà ngươi điên rồi hay không? Chẳng lẽ nói huyễn trận của ngươi để không hay sao?
Từ Vân vừa bị điểm tên vội vàng đứng ra chỉ trích Ngưu Mang. Rất rõ ràng cùng Từ Vân có suy nghĩ giống hắn. Dưới cái nhìn của bọn họ, Ngưu Mang hẳn đang lười biếng.
- Hừ, ngươi cảm thấy ngươi có thể mạnh hơn Huyễn Thuật Sư của Cửu Huyền Tông sao? Mẹ nó. năm tên Huyễn Thuật Sư của Cửu Huyền Tông ở ngoài năm dặm đã bị người ta bắn chết ba người. Nếu không phải hai người khác chạy nhanh, chắc hẳn đội ngũ Huyễn Thuật Sư của Cửu Huyền Tông đã bị diệt sạch.
Ngưu Mang khinh thường nhìn Từ Vân nói. Đây chính là không biết tình huống không có tư cách mở miệng. Tên TừVân này căn bản không biết đã sinh cái gì còn ở nơi lớn tiếng kêu to. Quả thực đúng là một kẻ ngu ngốc.
- Ngươi nói chuyện thối lắm! Giết chết Huyễn Thuật Sư ngoài năm dặm? Ngươi cho là cường giả Pháp Thân tới đây sao?
Rõ ràng Từ Vân căn bản không tin chuyện như vậy.
Ngoài năm dặm đã bị bắn chết. Chuyện như vậy có lẽ chỉ có cường giả Pháp Thân mới có thể làm được. Dù sao đòn công kích ở khoảng cách xa như vậy thật sự có chút đáng sợ. Tuy rằng thân thể của Huyễn Thuật Sư suy nhược, nhưng khoảng cách công kích của Lục Tiên căn bản không đạt tới năm dặm.
- Ngươi đi đi! Lão tử dám cam đoan, nếu ngươi không chết, ta hái đầu xuống cho ngươi đá!
Hai người càng cãi càng kịch liệt. Thiên Khung Nhai là người dẫn đầu lại híp mắt tự hỏi.
- Được rồi, đừng làm ầm ĩ.
Thiên Khung Nhai mở miệng nói:
- Ta cảm thấy Ngưu Mang không thể nào dùng chuyện như vậy để nói đùa với mọi người. Tuy nhiên giết Huyễn Thuật Sư ngoài năm dặm, ai có thể làm được như vậy?
- Là một gã Yêu Chiến Sĩ!
Ngưu Mang nói ra đáp án mình đã nhận được.
Tuy nhiên khi hắn nói là Yêu Chiến Sĩ, gần như tất mọi người đều ngây ngẩn cả người. Phải nói rằng có Lục Tiên giết người ngoài năm dặm, điều này đã không thể tưởng tượng nổi. Bây giờ lại nói là một gã Yêu Chiến Sĩ giết người ngoài năm dặm. Điều này quả thực chính là một chuyện cười.
- Ngưu Mang, ngươi đang nói đùa với chúng ta sao?
Lần này đội trưởng có chút tức giận. Đừng nói là cách xa năm dặm, cho dù bảo một tên Yêu Chiến Sĩ cận chiến với đội ngũ năm tên Huyễn Thuật Sư, trong nháy mắt chắc chắn chính là cục diện bị cường sát.
- Đội trưởng, đúng là một tên Yêu Chiến Sĩ. Chỉ có điều vũ khí của hắn không phải là cận chiến.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Chương 214: Xem cuộc vui
Dịch giả: nhóm Sói Già
Nguồn: Sưu tầm - 4vn.eu
- Hắn là một gã Yêu Cung Thủ. Cung tên trong tay của hắn có thể bắn trúng mục tiêu ngoài năm dặm. Hơn nữa lực lượng cực mạnh. Có người nói ba tên Huyễn Thuật Sư đã bịbắn chết cùng một lúc. Có lẽ hắn đã một cung bắn ra ba mũi tên đồng thời giết chết ba tên Huyễn Thuật Sư!
Ngưu Mang cũng không chút khoa trương. Tình huống lúc đóđúng là như vậy.
Âu Dương phát hiện ra năm tên Huyễn Thuật Sư dò đường, một cung đồng thời bắn ra năm mũi tên chuẩn bị giết chết tất cả năm người. Nhưng đáng tiếc địa hình lúc đó thực sựquá phức tạp. Năm mũi tên của Âu Dương chỉ có ba mũi tên giết người. Còn lại hai mũi tên chỉ đả thương người. Hai người còn lại thật sự chạy quá nhanh. Dựa vào địa hình bí mật, hai người may mắn đào được một mạng từ trong tay Âu Dương.
- Yêu Cung Thủ?
Chưa từng nghe nói có xuất hiện Yêu Chiến Sĩ nào như vậy. Mặt bọn họ đều có vẻ tức giận. Yêu Chiến Sĩ bỏ qua cận chiến mạnh nhất, không ngờ lựa chọn tấn công từ xa? Vậy có phải có ý bỏ gần cầu xa hay không?
- Đúng, đúng là do một tên Yêu Chiến Sĩ làm ra. Tuy nhiên gia hoả kia rất tà môn. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao ta không dám chạy đi quan sát. Nghe nói những tông phái khác và Thánh Địa có người chạy đi quan sát, nhưngđều chưa có ai trở về...
Ngưu Mang nhíu mày nói.
Tại vị trí phía tây bắc của dãy núi, nơi này chính là lãnh địa của Thái Nhất Tông. Thái Nhất Tông tính cả Huyễn Thuật Sư tổng cộng là bốn mươi người. Mười lăm tên Huyễn Thuật Sư và hơn hai mươi tên Yêu Chiến Sĩ cùng Lục Tiên tạo thànhđoàn đội.
Nhưng gần đây Thái Nhất Tông lại không còn cao hứng như trước nữa. Gần đây bọn họ cũng nghe thấy tin tức người của Thiên Cung diệt toàn đoàn. Bọn họ đã phái ra hai tên Huyễn Thuật Sư chạy đi phía đông nam kiểm tra. Nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa thấy Huyễn Thuật Sư nào trở về. Ai cũng biết hai tên Huyễn Thuật Sư này vĩnh viễn không về được nữa.
- Ngụy sư huynh, suy huynh nói xem rốt cuộc Vạn Tiên Sơn giở trò quỷ gì vậy?
Đây là vấn đề mà hiện tại rất nhiều người muốn hỏi.
- Rất khó nói. Chỉ có điều lần này Vạn Tiên Sơn có thể ănđược Thiên Cung, tuyệt đối không dễ chọc.
Ngụy Tân lắc đầu. Gần đây, chuyện của Vạn Tiên Sơn đã khiến lòng người trong cả dãy núi bàng hoàng.
Người khác đã chờ trong dãy núi này mười ngày, cũng xuất hiện đoàn chiến. Nhưng không có đoàn đội nào giống như Vạn Tiên Sơn, nay cả đoàn đội có thực lực như Thiên Cung cũng bị tiêu diệt toàn đoàn. Phần quyết tâm này khiến Ngụy Tân vô cùng bội phục. Nhưng điều khiến Ngụy Tân càng chú ý hơn chính là thực lực của Vạn Tiên Sơn.
Hai mươi hai tên Yêu Chiến Sĩ. Bọn họ thậm chí không cảm giác được đợt chấn động lớn nào đã bị tiêu diệt toàn đoàn. Hơn nữa tiêu diệt toàn đoàn này lại triệt để như vậy. Ngay cả một người sống cũng không có. Thế này không phải quá khoa trương sao?
- Chú ý quan sát hướng đi của những tông phái và ThánhĐịa khác. Không nên dễ dàng trêu chọc Vạn Tiên Sơn. Ta tin tưởng thời gian tới Vạn Tiên Sơn hẳn sẽ thành thật một thời gian. Dù sao ăn Thiên Cung cũng khiến bọn họ tổn thất không nhỏ.
Ngụy Tân nhắc nhở đội hữu mình điều tra nhiều một chút.
Nhưng suy đoán của hắn thật sự chính xác sao? Đám người Lữ Phong sẽ thành thật một thời gian sao?
Chỉ thấy lúc này ở phía đông nam, đoàn đội Vạn Tiên Sơnđang ngồi cùng nhau nhin vào một tấm bản đồ. Tấm bản đồ này chi tiết hơn rất nhiều so với tấm bản đồ trước đây.
Một ngón tay của Lữ Phong chỉ lên mỗi biểu thị thế lực nói:
- Không nghi ngờ chút nào, Thái Nhất Tông là béo nhất. Tuy nhiên thực lực của bọn họ cũng mạnh nhất. Co nên bọn họ không phải là mục tiêu tiếp theo của chúng ta.
- Vậy tiếp theo chúng ta nên thu thập Cửu Huyền Tông sao?
Thời Phong mở miệng nói. Dù sao Cửu Huyền Tông gần với bọn họ nhất. Hơn nữa nhân số của Cửu Huyền Tông ít nhất, tổng cộng chỉ có hai mươi bốn người. Lại thêm ba tên Huyễn Thuật Sư đã bị tiêu diệt. Hiện tại bọn họ chỉ có hai mươi mốt người. Hai mươi mốt người người lại chỉ có ba tên Huyễn Thuật Sư. Nói cách khác, chẳng khác gì là hai mươi bọn họđánh trực diện với mười tám người.
Hai ngày nay, đoàn đội tinh anh rất nhàn nhã. Bởi gì mấy ngày qua bọn họ tạm thời không có bất kỳ hành động công kích nào. Đương nhiên, cũng không người nào nguyện ý trêu chọc đám người bọn họ. Từ mấy ngày hôm trước, có bảy, tám Huyễn Thuật Sư tới do thám đã bị Âu Dương bắn chết toàn bộ, sau đó trên căn bản không còn nhiều ngườiđến do thám nữa.
Ầm...
Một tiếng động rất lớn bỗng nhiên truyền đến. Một đám đội viên của đoàn đội tinh anh đang ngồi cùng một chỗ thảo luận, lập tức lấy kiếm linh và yêu binh ra. Âu Dương là nhanh nhất. Hắn giẫm mạnh hai chân một cái. Người hắn đã xuất hiện trên một cây cổ thụ cách đó mấy trăm mét.
Âu Dương nhảy lên ngọn cây, con mắt của hắn nhìn về phía xa. Vẻ mặt vốn khẩn trương nhất thời xuất hiện một nụ cười.
- Các huynh đệ, bên kia đánh nhau thôi!
Âu Dương hét lớn một tiếng lại tiếp tục nói:
- Là người của Cửu Huyền Tông và Linh Thiên Tông. Hai bên bắt đầu sống mái với nhau.
Cửu Huyền Tông và Linh Thiên Tông chính là hai phe thế lực gần đám người Âu Dương nhất. Qua nhiều ngày yên tĩnh như vậy, Cửu Huyền Tông tổn thất mấy tên Huyễn Thuật Sư. Người Linh Thiên Tông không nắm rõ được tình thế bênđám người Âu Dương, nên chuyển sang khai đao với Cửu Huyền Tông khai cũng là chuyện bình thường.
- Đánh nhau sao?
Một nhóm người nghe thấy Âu Dương nói vậy không hề nghi ngờ. Khoảng cách con mắt biến thái của Âu Dương có thểnhìn thấy khiến bọn họ có chút xấu hổ.
- Xem ra Linh Thiên Tông thật sự không thể kiên nhẫn được nữa. Bọn họ cùng Cửu Huyền Tông cách nhau khoảng hai mươi dặm. Hiện tại bọn họ muốn ăn Cửu Huyền Tông cũng là bình thường.
Lữ Phong phân tích một chút. Người của Linh Thiên Tông hơn người của Cửu Huyền Tông rất nhiều. Bọn họ không ăn nổi Vạn Tiên Sơn, nên ăn Cửu Huyền Tông cũng là điều tất nhiên.
- Một đám ngu ngốc. Lẽ nào bọn họ không sợ chúng ta nửađường xông ra tiêu diệt sạch bọn họ sao?
Miêu Vận Tiến cau mày nói.
- Đúng vậy. Bọn họ biết rõ Vạn Tiên Sơn đang ở đây, tại sao còn dám ra tay đánh nhau như vậy? Lẽ nào bọn họ không sợ chúng ta sao?
Thời Phong cảm thấy rất khó hiểu mở miệng nói.
- Bọn họ không ngốc chút nào!
Âu Dương từ trên cây nhảy xuống. Thật ra hai ngày này hắn vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này.
- Đúng! Các ngươi không cảm thấy mấy ngày nay quá bình tĩnh sao?
Lữ Phong khẽ mỉm cười. Hắn rõ ràng đã nghĩ ra được điểm then chốt trong đó.
- Không nghi ngờ chút nào. Chúng ta xuất hiện vô cùng cường thế, tới đây liền diệt Thiên Cung. Nhưng mọi ngườiđều biết Thiên Cung là một khối xương cứng. Không có ai cảm thấy chúng ta lại đánh một trận không chết một người nào, đã gặm xong Thiên Cung. Bọn họ chờ đợi nhiều ngày như vậy thật ra chính là muốn quan sát thái độ của chúng ta.
Trên mặt Lữ Phong hiện lên một nụ cười thần bí.
- Thì ra là như vậy!
Miêu Vận Tiến giống như đột nhiên hiểu rõ, nói:
- Hóa ra bọn họ muốn xem chúng ta có thể mau chóng ra tay hay không.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Chương 215: Sa Hồn Phiên
Dịch giả: nhóm Sói Già
Nguồn: Sưu tầm - 4vn.eu
- Trong thời gian dài như vậy, chúng ta lại không có động tĩnh. Dưới cái nhìn của bọn họ, hẳn là chúng ta đã bị tổn thương rất lớn. Cho nên bọn họ mới dám không chút kiêng kỵ khai chiến đúng không?
- Đây là một điểm trong số đó. Còn có một điểm nữa chính là mối quan hệ giữa Cửu Huyền Tông và Linh Thiên Tông vốn dã không tốt. Nếu như không phải chúng ta đột nhiên xuất hiện khiến bọn họ không mò ra tình hình, có lẽ trướcđó vài ngày bọn họ cũng đã đấu một trận.
Lữ Phong bổ sung.
- Đúng! Chúng ta xuất hiện cường thế khiến tất cả mọi người không hiểu được nội tình của chúng ta. Hai bên Cửu Huyền Tông và Linh Thiên Tông đợi nhiều ngày như vậy chính là muốn xem chúng ta có bị tổn thương nặng hay không. Chúng ta vẫn không ra tay khiến bọn họ cảm thấy chúng ta bị tổn thất không nhỏ. Bởi vậy đây cũng chính là nguyên nhân khiến hai bên bọn họ khai chiến. Nhưng đáng tiếc...
Âu Dương lấy túi nước ra uống một hớp nói:
- Đáng tiếc bọn họ quá nhanh. Nếu như đợi thêm hai ngày...
- Ha ha ha, trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi. Xem ra chúng ta lại phải đưa tiễn hai nhóm người nữa.
Lữ Phong mỉm cười. Hắn biết, sẽ không có người nào tin tưởng bọn họ ăn khúc xương khó gặm như Thiên Cung mà chỉ trả giá bằng bảy người trọng thương. Sau nhiều ngày dưỡng bệnh như vậy đã khiến bảy người này khôi phục được tám phần lực chiến đấu. Nếu đánh nhau tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề gì.
Đương nhiên, quan trọng nhất là, thời điểm hai bên đang giết nhau, nếu như bọn họ nắm lấy cơ hội nửa đường xông ra giết, thậm chí có thể sẽ đơn giản hơn nhiều khi đánh nhau với Thiên Cung.
- Âu Dương, ngươi xem hai bên bọn họ có bao nhiêu người.
Lữ Phong rất thận trọng quay về phía Âu Dương nói.
Âu Dương lại phóng người lên trên ngọn cây, nhìn một hồi nói:
- Cửu Huyền Tông có ít người hơn một chút. Khoảng chừng hai mươi người. Chỉ có ba Huyễn Thuật Sư. Đội ngũ của phía bên Linh Thiên Tông lấy Lục Tiên và Huyễn Thuật Sư là chủ lực. Yêu Chiến Sĩ của bọn họ cực ít!
- Nhân số thế nào?
Lữ Phong rất quan tâm tới nhân số của Linh Thiên Tông. Nếu dám ăn Cửu Huyền Tông khó gặm như vậy, hẳn người của Linh Thiên Tông không ít mới đúng.
- À...
Âu Dương cẩn thận đếm. Rất nhanh hắn đưa ra một đáp án:
- Lục Tiên có mười lăm người. Huyễn Thuật Sư ước chừng tám người. Yêu Chiến Sĩ chỉ có ba người. Tổng cộng là hai mươi sáu người.
- Chú ý liên tục báo lại tình hình chiến cuộc!
Lữ Phong không hề truyền đạt mệnh lệnh tiến về phía bên kia. Hiện tại có lẽ bọn họ cách bên kia khoảng ba mươi dặm trở lên. Với khoảng cách này ngoại trừ Âu Dương sử dụng Chân Thực Chi Nhãn có thể nhìn thấy, trên căn bản bọn họ ngoại trừ nghe thấy âm thanh bát đầu ra, khó có thể nghe thấy tiếng đánh nhau.
- Bây giờ mới bắt đầu. Hỏa lực của Linh Thiên Tông rất mạnh. Bọn họ chủ yếu tấn công Lục Tiên của Cửu Huyền Tông.
Âu Dương không ngừng báo lại tình hình cuộc chiến bên kia. Hắn chẳng khác nào một tháp nhìn xa di động. Chỉ sợ nếu như hai phe thế lực này biết có một quái vật như vậy, chắc chắn sẽ không lựa chọn đi khai chiến như vậy...
- Cửu Huyền Tông rất ngoan cường. Linh Thiên Tông muốn ăn bọn họ có chút khó khăn!
Âu Dương vẫn báo cáo tình hình trận chiến.
Nửa giờ, một canh giờ, hai giờ, hai giờ qua đi. Cửu Huyền Tông và Linh Thiên Tông vốn có chút bó tay bó chân, nhưng rốt cuộc đã hoàn toàn buông tay buông chân. Khi mới bắtđầu mở màn, bọn họ sợ đội ngũ Vạn Tiên Sơn đột nhiên xông tới giết. Nhưng thời gian lâu như vậy lại không thấy Vạn Tiên Sơn có chút động tĩnh gì. Bởi vậy trên cơ bản, bọn họ đã cảm thấy yên tâm hơn.
Hai phe đều không ngốc. Hai bên bọn họ đều bố trí huyễn trận ở phạm vi mười dặm xung quanh. Một khi có người tiến vào huyễn trận, Huyễn Thuật Sư nhất định sẽ tiến hành nhắc nhở. Như vậy hai bên nhất định sẽ dừng cuộc chiến cùng nhau đối ngoại. Mà bây giờ hai tiếng tđã rôi qua, Vạn Tiên Sơn vẫn không xuất hiện. Dưới cái nhìn của bọn họ, hẳn Vạn Tiên Sơn không có năng lực tấn công mới đúng.
Một khi hai bên buông tay ra chân, lập tức xuất hiện thương vong. Đầu tiên là một tên Yêu Chiến Sĩ của Linh Thiên Tông bị giết chết. Tiếp theo, kiếm trận của Linh Thiên Tông lại thuấn sát một tên Lục Tiên của Cửu Huyền Tông.
Xuất hiện thương vong chính là điều kích thích người ta nhất. Người của hai bên nhìn thấy đội hữu của mình bị giết chết, lập tức trở nên điên cuồng. Thủ đoạn của bọn họ vốn có chút bảo lưu đã bắt đầu phóng ra toàn bộ.
Dẫn đầu Cửu Huyền Tông là một gã Yêu Chiến Sĩ. Hắn cầm trong tay một lang nha bổng. Lang nha bổng này nhìn qua lớn đến mức đáng sợ. Mỗi khi hắn vung lên, luôn có mộtđám người bị hắn quét ra.
Linh Thiên Tông không hề yếu thế. Kiếm trận do bọn họ bố trí ra có lực sát thương mạnh tới cực điểm, không ngừng chém xuống trận hình của Cửu Huyền Tông. Một khi trận hình của Cửu Huyền Tông đại loạn, đó sẽ chính là lúc bọn họ bắt đầu tan tác...
Tuy nhiên hai bên không ai từng nghĩ tới, ở cách đó ba mươi dặm, một đôi mắt huyết sắc nhìn thấy tất cả hành động của bọn họ. Lúc này hắng đang chờ đợi, chờ đợi một bên xuất hiện tình thế bất lợi. Đương nhiên hắn càng hi vọng hai bên có thể đi tới cục diện lưỡng bại câu thương. Chỉ có điều nhìn mức độ uy mãnh của Linh Thiên Tông hiện nay, khả năng có cục diện lưỡng bại câu thương xuất hiện là cực nhỏ.
Đại chiến vẫn tiếp tục. Linh Thiên Tông dần dần bắt đầu chiếm vị trí thượng phong. Cửu Huyền Tông vẫn ngoan cường chống trả. Tuy rằng nhân số của bọn họ ít hơn một chút, nhưng không chắc bọn họ sẽ phải thua.
- Huyễn Thuật Sư, Xuyên Thượng Sa Hồn Phiên!
Người dẫn đầu Linh Thiên Tông rống to một tiếng, sau đó Huyễn Thuật Sư trong đội ngũ của bọn họ bỗng nhiên bay ra. Từng lá cờ bạch cốt quỷ cắm trên đất. Mà một khắc khi sa hồn phiên cắm vào mặt đất, Âu Dương thấy rõ ràng vẻ tuyệt vọng trên mặt Cửu Huyền Tông.
- Đội trưởng! Sa Hồn Phiên là cái gì?
Âu Dương biết, sa hồn phiên này tuyệt đối không phải là pháp bảo tầm thường. Bằng không Linh Thiên Tông không thể nào sợ hãi như vậy!
- Cái gì? Sa Hồn Phiên sao?
Lần này không chỉ có Lữ Phong, những đội viên khác cũngđều hít sâu một hơi khí lạnh.
- Mẹ nó! Người của Linh Thiên Tông quá quỷ quyệt. Sao bọn họ có thể có được thứ này. Xem ra chúng ta chỉ có thể bỏ qua.
Miêu Vận Tiến nắm chặt nắm đấm. Không trách được người của Linh Thiên Tông dám khai chiến. Có Sa Hồn Phiên này trong tay, bọn họ gần như đã đứng ở thế bất bại. Cho dùđoàn đội Vạn Tiên Sơn đánh lén cũng khó có thể thủ thắng.
- Không hẳn!
Lữ Phong nhìn thấy một đám đội viên tỏ ra hoảng sợ như vậy thì mắng to. Ánh mắt của hắn lại tìm đến chỗ Âu Dương.
- Đội trưởng! Cái gì là Sa Hồn Phiên?
Nhìn thấy ánh mắt của Lữ Phong, Âu Dương vội vàng mở miệng hỏi dò.
- Sa Hồn Phiên là một loại pháp bảo cổ quái. Thật ra tác dụng của thứ này không phải là quá lớn, nhưng đối với cửu giai mà nói cũng có chút đáng sợ. Nó có thể khiến người đã ngã xuống đất biến thành trạng thái linh hồn để tiến hành công kích linh hồn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.