Tiên Luyện Chi Lộ Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 3: Tiên Phàm Lộ
------oo0oo-----
Chương 215: Ba tên thợ đóng giầy
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn.eu
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn.eu
Chúc mừng năm mới - 2012
Nam tử áo gấm vung tay áo lên. một cỗ ánh sáng màu lam mang theo khí lạnh, bức người bắn ra, muốn dập tắt ngân diễm đang thiêu đốt mãnh liệt bên dưới.
Thế nhưng đoàn ánh sáng màu lam này vừa tiếp xúc với ngân diễm, lập tức bị cắn nuốt sạch sẽ. mà thể tích ngân diễm kia chỉ nhỏ đi một chút. Nhưng theo thiêu đốt liên tục, chỉ trong mấy nhịp thở đã khôi phục thể tích trước đó, lại còn có xu thế không ngừng lớn lên.
Nam tử áo gấm lộ ra vẻ hoảng sợ. hai tu sĩ Kết Đan Kỳ còn lại cũng tràn ngập khiếp sợ.
- Tuy rằng Huyễn Lam Băng Khí này không phải công pháp chủ tu của ta, đối phó một số pháp thuật hỏa diễm lại rất có hiệu quả đặc biệt, lại không ngờ thuộc tính ngân diễm này đáng sợ Như vậy,..
Nam tử áo gấm khôi phục vẻ bình thường, trầm ngâm giải thích.
- Sư huynh có nhớ kẻ bỏ chạy kia cũng từng sử dụng qua loại hỏa diễm thần bí này.
Nữ tử áo trắng họ Nhiếp đột nhiên nói.
- Đúng thế.
Nam tử áo gấm gật đầu nói:
- Đương nhiên là người kia muốn dùng ngọn lửa đó lập tức đột phá Kim Kiếm Tỏa Địch Quyết của Đại trưởng lão nhưng kết thúc thất bại.
Lão già cụt tay hiện lên vẻ khiếp sợ:
- Rốt cuộc người kia là ai. lại có thể khiến cho Đại trưởng lão lấy ra tuyệt kỹ Như thế, Khi ta hai mươi tuổi từng thấy sư huynh sử dụng pháp quyết này. vô cùng đơn giản bắt giữ một vị tu sĩ Kết Đan Kỳ. Coi như là ba người chúng ta rơi vào Kim Kiếm Tỏa Địch Quyết, cũng không có nắm chắc xông ra được.
Nam tử áo gấm vừa định giải thích, liền cảm giác được dao động thần thức của tu sĩ Kết Đan Kỳ họ Lôi phía Tán Tu Minh, hiển nhiên đối phương đang dùng thần thức thăm dò tình huống bên này.
Khẽ hừ một tiếng, lúc này nam tử áo gấm cũng không có nhiều thời gian để ý tới những chuyện này, dùng thần thức truyền âm nói:
- Người kia không chỉ làm cho Đại trưởng lão sử dụng nhiều loại tuyệt kỹ Bốn môn thậm chí ngay cả bảo vật trấn sơn Huy Hoàng Kiếm cũng lấy ra dùng, nhưng tiếc rằng vẫn bị người này dùng bí thuật chạy trốn...
Lão già cụt tay vừa nghe thế, không khỏi hít vào một hơi lạnh:
- Người này thật quá đáng sợ, thật là tu sĩ Trúc Cơ KỲ hay sao?
- Rất khó nói rõ tu vi của người này. nhưng lúc này đã không thể tạo thành uy hiếp đối với chúng ta. Dưới sự công kích của Đại trưởng lão. hắn đã bị trọng thương, lại còn trọng thương mà thi triển bí thuật chạy trốn, hiện giờ dù là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cũng có thể giết hắn.
- Nhiệm vụ của chúng ta bây gờ là phải tìm ra được kẻ này ở Mậu Sơn, cho dù trả giá lớn cỡ nào cũng phải giết hắn. Nếu người này không chết, sẽ dẫn tới hậu họa vô cùng cho Kim Kiếm Môn ta.
Nam tử áo gấm liên tục phân tích, để cho lão già cụt tay yên tâm hơn.
- Ngọn lửa bạc kia thiêu đốt chỗ này. nói vậy người kia ở ngay gần đây?
Lão già cụt tay thần sắc quái dị nói. bắt đầu dùng thần thức quét qua phạm vi một hai dặm.
- Đúng thế, người kia ở ngay gần đây. chúng ta rà soát tỉ mị hơn.
Ba tu sĩ Kết Đan Kỳ bắt đầu liên tục dùng thần thức dò xét. Qua hồi lâu, ba người cũng không tìm được bất Kỳ kẻ nào.
- KỲ quái? Chẳng lẽ tên kia không ở đây. nếu không ở đây, vậy thì làm sao giải thích được ngọn lửa bạc kia.
Nam tử áo gấm nhìn chằm chằm ngọn lửa bạc đang liên tục thiêu đốt mặt đất, sắc mặt từ từ âm trầm.
Trong tay liên tục đánh ra pháp quyết. mấy đạo kiếm khí vàng kim hình cung bắn vào trong ngân diễm.
Những ngân diễm này chỉ bị hình cung màu vàng xé ra, nhưng liên tục thiêu đốt, liền nhanh chóng khôi phục như cũ.
- Ta phát hiện ngân diễm này có một thuộc tính kỳ lạ. Dường như nó thông qua cắn nuốt mạch khoáng cao cấp này lớn mạnh chính mình...
Nữ tử áo trắng họ Nhiếp ở một bên im lặng đã lâu, nói ra một kết luận kinh người.
- Thế gian này sao có công pháp khủng bố Như thế, tiếp tục Như vậy, toàn bộ mạch khoáng cao cấp Mậu Sơn sẽ bị đốt sạch.
Lão già cụt tay cũng lộ ra thần tình ngưng trọng, nhìn ngân diễm thần bí lập lòe không ngừng, trong lòng không khỏi run lên.
- Nếu quả thật như thế, ngân diễm này quả là đáng sợ.
Nam tử áo gấm im lặng một lúc mới nói.
- Nếu như chỉ là lớn mạnh bản thân ngân diễm, vậy thì không có gì. ta có một chuyện càng lo lắng hơn...
Lúc nữ tử áo trắng họ Nhiếp Nói tới đây, còn lộ ra vẻ do dự.
- Sư muội có suy luận gì cứ nói. suy đoán của muội luôn rất chính xác.
Nam tử áo gấm khách khí nói.
- Sư huynh có nghĩ tới, vì sao người kia phải dùng ngân diễm đốt cháy mạch khoáng cao cấp Mậu Sơn?
Ánh mắt nữ tử áo trắng họ Nhiếp lóe lên màu sắc dị dạng, càng làm cho nàng tăng thêm mấy phần xinh đẹp.
- Người này bị Kim Kiếm Môn chúng ta truy sát, khẳng định ghi hận trong lòng, vì vậy dùng thủ đoạn này báo thù. Dù sao Kim Kiếm Môn cũng có phần ở mạch khoáng cao cấp trên Mậu Sơn này.
Nam tử áo gấm không chút do dự nói.
Lão già cụt tay lại có chút nghi hoặc, nói:
- Nhưng người kia thân bị trọng thương, có lẽ nguyên khí đại thương, vì sao phải mạo hiểm đi ra đốt cháy mạch khoáng cao cấp chứ?
Nữ tử áo trắng họ Nhiếp gật đầu nói:
- Mao sư huynh nói rất đúng, người kia có thể đợi dưỡng thương xong mới quay lại làm chuyện này. lúc này làm chuyện như vậy đối với hắn chỉ có hại không lợi ích gì.
- Hai vị sư huynh cho rằng người này có phải kẻ ngốc, sẽ làm ra loại chuyện Như vậy,
Nữ tử áo trắng họ Nhiếp mỉm cười hỏi.
- Đúng, người kia quả thật không giống kẻ ngốc.
Trong đầu nam tử áo gấm không khỏi hiện lên khi Trương Hằng sử dụng Thần Linh Nhãn, ánh mắt như có thể nhìn thấu hết thảy mọi thứ.
- Nếu không phải kẻ ngốc, như vậy hắn dùng ngân diễm đốt núi là vì cái gì. hoặc là nói, hắn có thể được chỗ tốt gì từ chuyện này.
Nữ tử áo trắng họ Nhiếp phân tích.
- Như vậy, Nhiếp sư muội cho rằng chuyện này có chỗ tốt gì với hắn?
Nam tử áo gấm cũng hiện lên biểu tình đăm chiêu.
- Hiện giờ người này ở trong trạng thái trọng thương, hơn nữa đại thương nguyên khí. muội đoán hắn có thể thông qua quá trình ngân diễm thiêu đốt mạch khoáng, để khôi phục thương thế hay nguyên khí của bản thân.
Nữ tử áo trắng họ Nhiếp rốt cuộc nói ra kết luận khủng khiếp đáng sợ của mình.
Nam tử áo gấm cùng lão già cụt tay khiếp sợ không thôi, rơi vào im lặng. Qua hồi lâu, lão già cụt tay mới khôi phục lại nói:
- Tuy rằng rất khó để người ta chấp nhận, nhưng ta cho rằng sư muội nói có lý. Tu Chân Giới to lớn như vậy xảy ra bất cứ chuyện gì cũng đều có thể được.
- Ngân diễm này như có được linh tính, đốt cháy theo mạch khoáng, có thể thấy người kia ở ngay gần đây.
Lão già cụt tay chậm rãi nói.
- Không có tu sĩ thao túng, ngân diễm kia không có khả năng thiêu đốt lâu như thế, hơn nữa bị công kích từ bên ngoài vẫn có thể tự động khôi phục.
Nam tử áo gấm cuối cùng thở dài một hơi. dường như tiếp nhận suy luận của nữ tử áo trắng họ Nhiếp.
Kết quả là, ba tên thợ đóng giày còn hơn một cái Gia Cát Lượng, phân tích ra chân tướng sự tình. Nếu lúc này Trương Hằng ở đây. khẳng định sẽ kinh ngạc không thôi, thán phục trí tuệ của nữ tử áo trắng họ Nhiếp.
Chẳng qua hắn nhất định sẽ không ở chỗ này. thậm chí không dám dùng thần thức theo dõi tình huống ở bên này.
Cách đó chừng vài dặm, ở dưới nền đất sâu bảy tám chục thước, một nam tử quần áo rách mướp đang chôn sâu trong lòng đất, cả người đầy máu, thân thể đầy rẫy vết thương.
Trên người hắn mơ hồ lóe ra ánh sáng bạc, hai mắt nhắm chặt, miệng rên rỉ:
- Thật thoải mái...Để cho mưa bão càng thêm mãnh liệt hơn đi...
Tiên Luyện Chi Lộ Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 3: Tiên Phàm Lộ
------oo0oo-----
Chương 216: Nhập khẩu
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn.eu
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn.eu
Chúc mừng năm mới - 2012
Bốn phía hắc động đều là những vách tưởng bằng nham thạch và bùn đất. Trương Hằng ẩn nấp ở dưới nền đất, sâu tận tám mươi thước trong lòng núi. Đây là lần thảm hại nhất của Trương Hằng từ khi đi vào thế giới này! Không chỉ trên người hắn bị nội, ngoại thương không nhẹ mà ngay cả nguyên khí cũng tiêu hao rất lớn!
Nơi này gần như không thể thông gió, không khí cực kỳ loãng. Cũng may, Trương Hằng tu luyện Luyện Thiên Hóa Địa Công, yêu đầu đối với dưỡng khí cũng không cao, cũng có thể bình yên đứng ở nơi này.
Tuy nhiên, thương thế trên người hắn cũng không nhẹ. so với lần bị Lạc Ngưng Tuyết sử dụng bí thuật đè áp dưới băng sơn còn nghiêm trọng hơn nhiều.
Công kích của tên Cực Kiếm thao túng Huy Hoàng Kiếm, trấn sơn chí bảo, phát động thật sự đáng sợ. Nếu không phải Trương Hằng trốn kịp. tránh thoát hơn phần nửa công kích thì dù hiện tại không chết cũng đã bị đối phương bắt giữ.
Có thể nói, một kích mà chân thân Cực Kiếm tiêu hao hơn nửa pháp lực thi triển ra uy lực của nó đã không nắm trong phạm vi Nguyên Anh Kỳ nữa!
Không nói tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, dù là tu sĩ Kết Đan Kỳ lâm vào trong đó cũng sẽ cửu tử nhất sinh.
Bị trọng thương như vậy, nguyên khí lại đại thương. Trương Hằng tính toán sẽ tĩnh dưỡng một thời gian.
Bởi vì tiềm tăng ở một nơi bí mật như thế này, cho dù là thần thức của tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng khó có thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Dù sao thần thức của tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng chỉ có thể tiến nhập mấy chục thước dưới nền đất, hơn nữa, càng xuống sâu thì thông tin thu được càng mơ hồ.
Trương Hằng sau khi thi triển bí thuật thân thể liền hóa thành một đạo lưu tinh, lập tức vượt xa trăm dặm, tiến vào dưới ngọn núi này.
Tuy nhiên, dù như vậy, hắn vẫn có thể bị tu sĩ Kết Đan Kỳ phát hiện ra.
Vì thế hắn nghĩ ra một biện pháp. Hắn che dấu thật tốt nhập khẩu của đường hầm mà hắn vừa tạo ra sau đó dùng ngân diễm nhanh chóng luyện hóa vách núi xung quanh, Tuy rằng gần như không chiếm được nhiều thiên địa tinh túy nhưng thân thể Trương Hằng cũng không ngừng rơi sâu xuống. Mãi cho tới khi hắn xuống sâu tới tám mươi thước mới dừng lại.
Xâm nhập vào sâu trong nền đất như vậy, Trương Hằng tin tưởng chỉ khi tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đích thân tới, nếu không không thể dùng thần thức nhận ra sự tồn tại của hắn.
Ba tu sĩ Kết Đan Kỳ của Kim Kiếm Môn có thể không tưởng tượng nổi một tu sĩ đang bị trọng thương với nguyên khí đại thương còn có thể xâm nhập sâu bảy tám mươi thước trong lòng đất.
Nhưng Trương Hằng lại làm được! Tuy hắn nguyên khí đại thương nhưng sử dụng ngân diễm hoặc Hư Không Hỏa Diễm lại căn bản không tiêu hao linh khí, chỉ tiêu hao lực lượng nguyên thần mà thôi.
Mà hắn chỉ bị thương về mặt thân thể, tâm thần chỉ hơi tổn hao khi thi triển bí thuật chạy trốn mà thôi.
Lúc đầu, Trương Hằng cũng chỉ có thể dựa vào việc luyện hóa nội đan Hạo Thiên Xà Long Vương để khôi phục nguyên khí và thương thế. Có lẽ, chờ khi Ninh Tuyết Dung khôi phục nguyên khí trong túi trữ vật rồi thì cũng có thể nhanh chóng giúp hắn khôi phục thương thế.
Nhưng trong khi vô tình hắn lại phát hiện bên cạnh mình có một khoáng mạch cao cấp.
Điều này khiến hắn kinh hỉ vạn phần!
- Thật sự là trời cũng giúp ta!
Trương Hằng mừng rỡ. Những khoáng mạch cao cấp ở sâu trong nền đất này có thể khiến hắn nhanh chóng khôi phục nguyên khí.
Kết quả, Trương Hằng thu lại nội đan Hạo Thiên Xà Long Vương, tế ra một đoàn ngân diễm, bắt đầu thiêu đốt khoáng mạch cao cấp mà hắn vừa vô ý phát hiện ra.
Đây là một quặng sắt cao cấp, toàn thân đen đỏ. Ngân diễm của Trương Hằng rơi xuống, bắt đầu nhanh chóng cắn nuốt.
Hiệu quả hấp thu khoáng mạch cao cấp này vượt xa dự đoán của Trương Hằng. Điều khiến Trương Hằng hài lòng nhất chính là tốc độ luyện hóa, thôn phệ. Với tốc độ này, không tới vài canh giờ, Trương Hằng không chỉ có thể khôi phục đại bộ phận nguyên khí mà ngay cả tu vi cũng có chút gia tăng!
Cứ như thế, Trương Hằng thao túng ngân diễm, không ngừng thôn phệ, luyện hóa khoáng mạch. Nguyên khí của hắn cũng nhanh chóng gia tăng!
Trong quá trình này, ngân diễm cũng ngày càng cách xa thân thể hắn. Một lúc sau, ngân diễm đã cháy cách xa tận hai dặm. Bắt đầu từ lúc này, Trương Hằng có chút lo lắng, sợ không thể thao túng được ngân diễm này.
Nhưng sau đó, Trương Hằng phát hiện dù ngân diễm có cách bao xa. hắn đều có thể thông qua Hư Không Hỏa Diễm thao túng nó, hơn nữa ngay cả thần thức cũng không cần sử dụng.
Hơn nữa, thiên địa tinh túy mà ngân diễm thôn phệ luyện hóa cũng không quản khoảng cách không gian, lập tức thông qua Hư Không Hỏa Diễm xuất hiện trong đan điền Trương Hằng.
Giờ khắc này, Trương Hằng lại có thêm vài phần tâm đắc với công hiệu của Hư Không Hỏa Diễm.
Trương Hằng chỉ không ngừng thao túng ngân diễm đốt cháy khoáng mạch cao cấp này, cũng không quản những chuyện khác. Hắn vạn lần không ngờ được, chỉ qua một canh giờ, ngân diễm của hắn đã từ dưới nền đất đốt cháy sát mặt đất.
Điều này cũng khiến ba vị Kết Đan Kỳ của Kim Kiếm Môn phát hiện ra tình huống nơi này.
- Ngân diễm này rõ ràng từ dưới đất đốt cháy lên, hẳn người kia tiềm sâu dưới nền đất, khó trách chúng ta dùng thần thức cũng không thể phát hiện ra được!
Nữ tu sĩ áo trắng họ Nhiếp cười nói.
- Kỳ quái, hắn bản thân bị trọng thương, làm sao có thể xâm nhập sâu được như vậy!?
Nam nhân mặc cẩm bào nghi hoặc nói.
- Người này không thể dùng lẽ thường để cân nhắc! Chúng ta phải nghĩ biện pháp tìm hắn. Dù hắn lợi hại hơn nữa, đang trọng thương thì gặp phải ba chúng ta. cũng không thể có lực hoàn thủ.
Nữ nhân áo trằng đưa mắt nhìn về phía dấu vết do ngân diễm đốt cháy. Rất nhanh, ánh mắt nàng đã nhìn ra những đấu vết của một thông đạo nhỏ tiến sâu vào lòng đất. Ngân diễm dù sao cũng đốt từ dưới nền đất lên. khó tránh khỏi việc hình thành một đường hầm không nhỏ.
Đường hầm này phụ thuộc vào thể tích của khoáng mạch này.
Tuy rằng là khoáng mạch cao cấp nhưng chân chính là khoáng mạch cao cấp cũng chỉ là một phần. Xung quanh khoáng mạch cao cấp này cũng có rất nhiều khoáng mạch bình thường.
- Không bằng chúng ta thử xem có thể lần theo dấu vết này, đào móc nền đất, Đến lúc đó là có thể tìm được hắn rồi!
Ánh mắt nam nhân mặc cẩm bào sáng lên.
- Nhưng đường hầm này nhỏ như vậy, xung quanh lại có nhiều tầng quặng sắt lớn. muốn đào móc cũng không dễ chút nào!
Lão già cụt tay nhíu mày nói.
- Phương pháp này tuy rằng rất khó nhưng lại có thể thành công. Chúng ta gọi những đệ tử Trúc Cơ KỲ kia tới đào móc! Tuy nhiên, quá trình đào móc phải cận thận! Một khi khiến lớp quặng này đổ xuống thì sẽ càng thêm khó khăn.
Nữ nhân áo trắng trầm ngâm nói.
- Được, ta đi gọi bọn họ tới!
Nam nhân mặc cẩm bào lập tức dùng thần thức dặn dò chúng tu sĩ Trúc Cơ Kỳ của Kim Kiếm Môn.
Những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ này có chừng hai chục người, tu vi từ Trúc Cơ tiền Kỳ tới Trúc Cơ hậu Kỳ. Sau khi gọi những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ này tới. nam nhân mặc cẩm bào bắt đầu chỉ dẫn nhiệm vụ cho chúng.
Những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ này vừa nghe nam nhân kia bảo bọn họ làm phu khuân vác đào móc thì trong lòng không vui nhưng vẫn phải ngoan ngoãn đi làm!
Không dám chậm trễ, những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ này đều xuất ra linh khí. nhất thời kim quang lóng lánh, bắt đầu đào móc những hầm không đồng nhất này.
- Các ngươi phải cận thận, công kích không được quá mạnh mẽ. Nếu khiến những tầng lớn quặng sắt sụp đổ thì nhiệm vụ của các ngươi còn khó khăn hơn gấp mười lần đó!
Nam nhân mặc cẩm bào dặn dò.
- Vâng vâng!
Những tu sĩ này lập tức đáp lại.
- Sư muội, nhiệm vụ đào móc sẽ giao cho bọn chúng, chúng ta phải làm gì?
Nam nhân mặc cẩm bào này hoàn toàn xem nữ nhân họ Nhiếp là tâm phúc. Bất luận là thực lực, dung mạo, tư chất hay trí tuệ thì đối phương đều thuộc hàng nhất đẳng!
- Điều chúng ta cần tìm chính là nhập khẩu chân chính!
Trong đôi mắt của nữ nhân này lóe lên một tia sáng Kỳ dị.
- Người này khẳng định không phải sử dụng pháp thuật ngũ cấp Thổ Độn Thuật mà chỉ có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ mới thi triển được. Hơn nữa nơi này có nhiều khoáng mạch Như vậy, thi triển Thổ Độn Thuật cũng cực Kỳ khó khăn. Người đó có thể dựa vào một thần thông nào đó mà tạo ra một thông đạo rồi tiến sâu vào lòng đất.
- Mà chúng ta hiện tại phải tìm cách tìm ra nhập khẩu của thông đạo đó!
Tiên Luyện Chi Lộ Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 3: Tiên Phàm Lộ
------oo0oo-----
Chương 217: Sự viện trợ vô hình!
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn.eu
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn.eu
Chúc mừng năm mới - 2012
Ba vị tu sĩ Kết Đan Kỳ của Kim Kiếm Môn ra lệnh cho đám tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đào móc thông đạo còn bọn họ lại cận thận điều tra chi tiết trong phạm vi mười dặm.
Ngay khi bọn họ đang thiên tân vạn khổ tìm kiếm thì Trương Hằng đang khôi phục nguyên khí một cách nhanh chóng, thậm chí tu vi cũng không ngừng tăng trưởng.
Mạch khoáng liên miên vài dặm đã bị Trương Hằng thôn phệ. Luyện hóa. trong đó ẩn chứa rất nhiều thiên địa tinh túy.
Khi bắt đầu, Trương Hằng tốc độ hấp thu thiên địa tinh túy của hắn vẫn kịp với tốc độ cắn nuốt Nhưng sau đó, trong đan điền của hắn đã chất đầy những quang điểm màu bạc.
Nhưng Trương Hằng cũng không dễ dàng dừng việc ngân diễm thiêu đốt được. Bởi vì một khi dừng lại, sẽ khó có thể tìm thấy được những khoáng mạch cao cấp như vậy ở gần đây, cho nên hắn vẫn không ngừng khống chế ngân diễm thiêu đốt.
Nhưng cứ như vậy, quang điểm trong cơ thể hắn đã càng lúc càng nhiều.
- Có thể duy trì chừng nửa canh giờ nữa!
Trương Hằng phỏng đoán.
Qua thêm nửa canh giờ, đan điền của hắn đã đạt tới khả năng chịu đựng cực hạn.
Thời gian trôi qua từng chút một, thể tích đoàn chất lỏng màu bạc ở trung tâm đan điền đã gia tăng không ít. cũng đại biểu tu vi của hắn càng lúc càng thâm hầu.
- Không thể tiếp tục thế này, nhất định phải nghĩ cách tiểu xài đi thiên địa tinh túy dư thừa này!
Trương Hằng bắt đầu suy nghĩ.
Từ khi tới thế giới này, đây là lần đầu tiên Trương Hằng gặp phải sự phiền não Như vậy,
Nhớ tới ngày nào, lúc đó hắn còn lo lắng cho việc đồ dùng để cung cấp cho việc luyện hóa.
Nhưng từ sau khi ra khỏi Huyết Sát Động Phủ, hắn chưa từng lo lắng tới vấn đề này nữa. Điều này cũng thể hiện tư bản của hắn đang rất hùng hậu.
Hiện tại, ngay cả nội đan Hạo Thiên Xà Long Vương hắn còn chưa luyện hóa được nhiều, huống chi còn pho tượng thần bí kia, Huyết Sát Thiên Bi, tàn phiến thế giới...
Có thể nói, nếu cho Trương Hằng đủ thời gian, hắn hoàn toàn có thể một hơi tu luyện tới cảnh giới cực cao.
Nhưng từ khi gặp phải Kim Kiếm MÔN Trương Hằng hiểu được đối với hắn nếu tu vi tăng lên quá nhanh thì tuyệt đối là hại nhiều hơn lợi.
Với Trương Hằng Hiện tại, mỗi khi cảnh giới tăng lên một bậc. nhất định phải học xong những thần thông tương ứng. Cứ như vậy, không chỉ tăng cường năng lực khống chế lực lượng mình có mà hơn nữa cũng có thể tránh được tệ đoan mà tốc độ gia tăng tu vi quá nhanh gây ra.
- Không biết Hư Không Hỏa Diễm có thể gánh vác bớt phần thiên địa tinh túy dư thừa này không?!
Trương Hằng đột nhiên nhớ tới Hư Không Hỏa Diễm.
Từ lúc tu luyện ra Hư Không Hỏa Diễm tới nay. Trương Hằng có thể cảm nhận được nó vô cùng thần bí, khó lường.
Cho tới bây giờ, Trương Hằng cũng chưa biết hết các công hiệu của Hư Không Hỏa Diễm. Điều này còn cần hắn khám phá.
Trương Hằng vừa mới sinh ra Ý niệm Như vậy, Hư Không Hỏa Diễm đang ở trong thức hải đột nhiên nhảy dựng lên. truyền ra một cỗ tinh thần dao động hưng phấn đối với Trương Hằng.
- Ngươi thật có thể sao?!
Trương Hằng hiện tại đã cảm nhận được một vài tinh thần dao động đơn giản của Hư Không Hỏa Diễm.
Hư Không Hỏa Diễm ở trên hư không thức hải dưới sự ngầm đồng ý của Trương Hằng liền bay về phía đan điền Trương Hằng.
Đoàn Hư Không Hỏa Diễm của Trương Hằng hiện tại cũng chỉ lớn bằng một nắm tay mà thôi. Đoàn Hư Không Hỏa Diễm này vốn tồn tại gần như vô hình, trực tiếp xuyên qua các nơi trên thân thể Trương Hằng, đi thẳng tới đan điền.
Nhất thời, Hư Không Hỏa Diễm đã bao phủ toàn bộ đan điền của Trương Hằng. Lâm vào tình trạng này, trong lòng Trương Hằng thầm nảy lên.
Nếu Hư Không Hỏa Diễm không cận thận, cắn nuốt hết cả đan điền thì mình sẽ xong đời rồi!
Tuy nhiên, trong lòng Trương Hằng lại có một cảm giác đoàn Hư Không Hỏa Diễm này vốn là một bộ phận của thân thể mình, căn bản không gây thương tổn cho hắn.
Nói cách khác, Hư Không Hỏa Diễm có thể khiến vạn vật hóa thành hư không căn bản không thể tạo thành thương tổn gì đối với chính Trương Hằng.
Hư Không Hỏa Diễm run lên, toàn bộ số quang điểm màu bạc còn thừa trong đan điền đã bị nó một hơi thôn phệ sạch sẽ!
Sau đó, Hư Không Hỏa Diễm vô cùng vui vẻ trở lại thức hải Trương Hằng, hướng Trương Hằng truyền ra một cỗ dao động tràn ngập cảm kích và vui sướng.
Trương Hằng hơi sửng sốt, thầm nghĩ Hư Không Hỏa Diễm này càng ngày càng có linh tính.
Sau khi cắn nuốt nhiều quang điểm màu bạc như vậy, Trương Hằng cảm giác Hư Không Hỏa Diễm đã xảy ra một ít biến hóa. Nhưng thực sự đã có biến hóa như thế nào thì bản thân hắn cũng không thể nói ra rõ ràng được.
Nghĩ tới đây, Trương Hằng duỗi tay, Hư Không Hỏa Diễm nhẹ nhàng lướt ra. Người bên ngoài nếu nhìn tới thì chỉ thấy Trương Hằng hơi nâng tay lên. cũng không nhìn được đoàn Hư Không Hỏa Diễm đang trên tay hắn.
Trương Hằng bắt đầu phần ra một bộ phận tâm thần kết nối với Hư Không Hỏa Diễm. Hư Không Hỏa Diễm hướng về Trương Hằng truyền ra không ít tin tức mơ hồ.
Qua một hồi lâu, trong đầu Trương Hằng mới đột nhiên sinh ra một chút minh ngộ.
Hưu!
Ông … ông !
Dưới ý niệm của Trương Hằng, thể tích Hư Không Hỏa Diễm đột nhiên bành trướng, tăng lên gấp đôi!
Thời điểm ban đầu, thể tích Hư Không Hỏa Diễm trong thức hải Trương Hằng chỉ bằng một nắm tay mà thôi.
Mà lúc này, thể tích nó đã tăng lên gấp đôi. Điều này khiến Trương Hằng mừng rỡ như điên. Cho tới hôm nay, ngoại trừ những tồn tại từ Thông linh pháp bảo trở lên, Trương Hằng còn chưa thấy thứ gì có thể ngăn cản được Hư Không Hỏa Diễm thôn phệ!
Cứ như vậy, thể tích Hư Không Hỏa Diễm càng lớn thì uy hiếp tạo ra cho địch nhân cũng ngày càng lớn.
Lần trước, khi bắt giết Thanh Vũ Xà, Hư Không Hỏa Diễm nếu có thể tích như thế này, Trương Hằng tuyệt đối có thể đánh cho nó một kích trí mạng.
Khẽ thở dài một hơi. Hư Không Hỏa Diễm trên tay Trương Hằng lập tức về lại trong thức hải. Thần thức của tu sĩ Kỳ thật là một không gian hư ảo. Không gian trong đó phụ thuộc vào tu vi tâm thân của tu sĩ mà biến hóa.
Đồng thời Trương Hằng cũng đưa ra một kết luận khi Hư Không Hỏa Diễm thôn phệ những ngoại vật. một nửa thiên địa tinh túy phần cho hắn, còn một nửa lại bị nó trực tiếp thôn phệ.
Khiến Hư Không Hỏa Diễm thôn phệ số thiên địa tinh túy dư thừa kia xong. Trương Hằng liền cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Lúc này hắn lại toàn lực khống chế ngân diễn thôn phệ khoáng mạch cao cấp ở nơi này.
Hiện tại, thương thế của hắn muốn khôi phục lại cũng cần một thời gian nữa.
Nghĩ vậy, hắn đưa thần thức vào trong túi trữ vật. phát hiện Ninh Tuyết Dung cũng đang trong trạng thái khôi phục. Không mất mười ngày nửa tháng cũng e rằng không thể hiện thân.
Trong lòng hơi sinh ra một tình cảm thương tiếc. Cảm thấy thật đáng tiếc vì mình không thể trợ giúp được nàng! Thần sắc Trương Hằng hơi tối sầm lại, thu hồi thần thức.
Thời gian chậm rãi trôi qua, thiên địa tinh túy trong cơ thể hắn lại bắt đầu chất đống. Hắn không lo lắng chút nào. thậm chí còn không ngừng gia tốc thôn phệ của ngân diễm.
Bắt đầu, diện tích bao phủ của ngân diễm cũng chỉ mười thước nhưng sau đó rõ ràng đã mở rộng ra tới mấy chục thước. Mà đa số thiên địa tinh túy đều cấp cho Hư Không Hỏa Diễm.
Nhưng dù vậy, thực lực của Trương Hằng cũng đang nhanh chóng tăng lên. hơn nữa còn có thể rất nhanh đạt tới cảnh giới tầng hai tiểu thành.
- Chẳng lẽ những người bên ngoài không phát hiện ra động tĩnh nơi này?!
Trương Hằng giờ phút này đã khiến ngân diễm bao phủ một diện tích mấy chục thước. Hắn cũng không thấy có ai phát hiện ra tình huống nơi này.
Tiên Luyện Chi Lộ Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 3: Tiên Phàm Lộ
------oo0oo-----
Chương 218: Ngưng Mâu Thiên Lý
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn.eu
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn.eu
Chúc mừng năm mới - 2012
Khi Trương Hằng đang cảm thấy Kỳ lạ vì bên ngoài không có động tĩnh gì. đột nhiên cảm giác được mặt đất truyền tới một cơn chấn động nho nhỏ.
Bởi vì lúc ngày nguyên khí Trương Hằng đã khôi phục gần như bình thường cho nên hắn mới dám không chút cố Kỵ dùng ngân diễm điên cuồng luyện hóa khoáng mạch cao cấp ở cạnh đó.
Hắn có thể khẳng định, giờ phút này Cực Kiếm chân nhân cũng đang nguyên khí đại thương. DÙ sao phát ra công kích có thể sánh ngangNguyên Anh Kỳ thì cái giá phải trả chắc chắn cũng không nhỏ.
“Không biết trên mặt đất đã xảy ra chuyện gì!?”
Trong lòng Trương Hằng thất kinh.
Giờ phút này, hắn cách mặt đất chừng bảy tám mươi dặm, theo lý thuyết với nham thạch và tầng đất dày như vậy thì cũng không thể cảm nhận được sự run rẩy rõ ràng Như vậy,
Tuy nhiên, cho dù hắn muốn nhìn thấy tình cảnh bên trên cũng đúng là không thể. Thần thức của hắn không thể xuyên qua được tầng bùn đất, nham thạch dày Như vậy,
Nhưng lập tức, hắn lại nhớ tới Thần Linh Nhãn!
Đối với Thần Linh Nhãn, hắn cũng chỉ vẻn vẹn nắm giữ được cách vận dụng bước đầu mà thôi. Uy lực chân chính của nó, tới bây giờ hắn cũng chưa thể lĩnh ngộ được!
- Đáng tiếc, Thần Linh Nhãn cũng chỉ có thể nhìn xuyên qua tầng nham thạch sâu mười thước mà thôi!
Nghĩ tới đây, Trương Hằng có chút không cam lòng, ngân quang trong hai mắt lóe ra. cả ngươi lập tức tiến nhập vào một trạng thái Kỳ lạ, như có thể hiểu rõ hết thảy thế gian!
-ồ?
Trương Hằng Kỳ quái phát hiện ra năng lực nhìn xuyên của Thần Linh Nhãn đột nhiên đã gia tăng rất nhiều. Giờ phút này, hắn đã có thể nhìn xuyên qua mấy chục thước nham thạch.
Trái với tưởng tượng, Trương Hằng liền trở lại bình thường.
Mặc kệ là Thần Linh Nhãn hay Ngân Quang ĐỘN hiệu quá của chúng có quan hệ mật thiết với độ thuần thục và tu vi của chính Trương Hằng.
Khi Trương Hằng bị Cực Kiếm chân nhân dùng lồng giam màu vàng vây khốn hắn đã kích phát một phần tiềm lực của Thần Linh Nhãn, cuối cùng mới tìm ra được sơ hở của lồng giam.
Cộng thêm giờ phút này công pháp của hắn đã đạt tới tầng thứ hai tiểu thành, khiến cho khá năng nắm giữ lại sâu thêm một ít.
Đồng thời trong quá trình Trương Hằng bị Cực Kiếm chân nhân truy sát. cũng liều mạng sử dụng Ngân Quang Độn, không ngừng phát động Ngân Quang Thiếm Thước Thuật, thậm chí ở thời điểm cuối cùng còn thi triển bí thuật chạy trốn của Ngân Quang Độn!
Dưới tình huống này, Trương Hằng cũng đã nắm giữ Ngân Quang Độn sâu thêm một bước!
Giờ phút này, Trương Hằng lần nữa phát động Thần Linh Nhãn. Trong lòng hắn yên tĩnh như nước, tốc độ thời gian trôi cũng như giảm đi, phân tích rõ tiền cần hậu quả!
- Tuy rằng thua trong tay Cực Kiếm chân nhân nhưng khả năng nắm giữ thực lực của chính mình cũng tăng lên, đồng thời có thêm không ít kinh nghiệm chiến đấu!
Thường thường, ở khoảnh khắc giữa cái sống và cái chết mới bộc lộ ra tiềm lực chân chính của tu sĩ.
Mà Trương Hằng phát hiện, tiềm lực của mình còn xa mới được đào móc ra.
Lần hành trình Kim Kiếm Môn này nguy hiểm vạn phần nhưng Kỳ thực cũng chỉ mới hiển lộ ra một chút tiềm lực của hắn mà thôi.
Bởi VÌ tu luyện Luyện Thiên Hóa Địa Công, trong quá trình thôn phệ. luyện hóa. đại bộ phận thiên địa tinh túy hóa thành kho báu, giữ lại trong cơ thể hắn.
Chỉ lần lượt trải qua những lần mạo hiểm sinh tử, tiềm lực của hắn mới có thể được khai phá một cách đáng kể!
- Loại tình huống này cũng không thể cố ý theo đuổi, cứ thuận theo tự nhiên là tốt nhất...
Hai tròng mắt lóe ra ngân mang của Trương Hằng nhìn khắp Bốn phía tầng nham thạch. Kết cấu của nền địa tầng cũng hiện rõ trong mắt hắn.
Mà đồng thời, một bộ phận tâm thần của hắn cũng đang khống chế đoàn ngân diễm đang không ngừng thiêu đốt ở ngoài vài dặm.
Vô số quang điểm màu bạc không ngừng sinh ra trong đan điền hắn, cũng đang càng lúc càng dày đặc.
Bỗng dưng, linh quang trong đầu Trương Hằng lóe lên.
Thần Linh Nhãn và tâm thần của hắn hòa hợp nhất thể!
Trong nhất thời hai tròng mắt Trương Hằng lóe ra quang hoa khiến người ta không dám nhìn!
Xuyên qua tầng tầng không gian. Trương Hằng nhìn thấy phiến thổ địa nơi đoàn ngân diễm đang thiêu đốt ở ngoài mấy dặm.
Quang diễm quay cuồng đang bao phủ một khu vực dài mấy chục thước, nhanh chóng thôn phệ. luyện hóa những khoáng mạch cao cấp. Dù ở rất xa cũng có thể nhìn thấy đoàn ngân diễm rất quỷ dị này.
- Tâm niệm tới đầu có thể thấy tới đó. không quản không gian cách trở!
Trong lòng Trương Hằng hiện ra một tia minh ngộ, ngọc giản thần bí trong thức hai lúc này cũng khẽ run rẩy, ngân Huy dịu dàng không ngừng lưu chuyển.
Thời khắc này, Trương Hằng lại ngẫu nhiên lĩnh ngộ ra một tầng rất cao của Thần Linh Nhãn.
Theo lý thuyết, khi công pháp của hắn chưa tiến vào tầng thứ ba, công năng này của Thần Linh Nhãn cũng không thể hiện ra.
Nhưng trên thế gian luôn có một số chuyện trùng hợp. Điều này đối với Trương Hằng mà nói cũng vô cùng may mắn.
-Hô!
Ngân huy trong mắt Trương Hằng dần ảm đạm, khôi phục lại trạng thái bình thường khi sử dụng Thần Linh Nhãn.
Tuy nhiên, khi hắn đưa mắt nhìn về phía trước, cả người bỗng ngây ra. Chỉ ngắn ngủi vài lần hô hấp này. Thần Linh Nhãn trong tay hắn lại gia tăng vài phần!
Giờ phút này, hắn đã có thể dễ dàng nhìn xuyên qua tầng nham thạch dày ba mươi thước.
Hơn nữa, Khoảng cách này đang không ngừng gia tăng!
- Tâm niệm tới đầu, sẽ nhìn thấy tới đó...
Chỉ một hồi bình tĩnh ngắn ngủi, quang hoa trong mắt Trương Hằng bỗng dưng sáng ngời, liền như ngọn đuốc trong đêm tối!
Xuyên thấu Khoảng cách mấy ngàn dặm, tốc độ dòng chảy thời gian lúc này dường như nhanh hơn vô số lần!
Hô!
Vô số hình ảnh xẹt qua!
Khoảng cách mấy ngàn dặm, thoáng cái đã vượt qua!
Phương Vân Sơn Phong Hành Môn!
Một mảnh cảnh tượng mơ hồ hiện ra trước mặt Trương Hằng.
Vù vù!
Giống như từ trên vệ tinh nhìn xuyên xuống.
Tiên Vân Tông... Hỏa Vân Môn... Phong Hành Môn.
Những hình ảnh nhanh chóng lướt qua.
Một khắc này, hình ảnh đột nhiên dừng lại!
Đây chính là một gian nhà tranh trong một động phủ bí mật!
Trong gian nhà tranh này có thể nhìn thấy vầng sáng màu tím mơ hồ đang lưu chuyển. Đó chính là một người mà Trương Hằng suốt đời khó có thể quên được - Âu Dương Thiên Đức!
Không biết là do Khoảng cách quá xa hay do công lực không đủ Trương Hằng chỉ có thể mơ hồ nhìn ra khuôn mặt của Âu Dương lão tổ mà thôi!
Mà trong cảm quan của Trương Hằng. Âu Dương lão tổ lúc này đang ở trong một trạng thái tương đối suy yếu.
Tâm thần Âu Dương lão tổ lúc này đang vô cùng tập trung điều dưỡng trạng thái, bỗng nhiên có cảm giác như bị ai đó nhìn trộm.
Hắn cực Kỳ bất an, lập tức đứng lên khỏi bồ đoàn. Thần thức bị tổn hao miễn cưỡng lướt qua phạm vi trăm mét nhưng cũng không phát hiện ra Điều gì!
Hô! Hô!
Hình ảnh lại thay đổi, vô số cảnh vật chỉ chớp mắt đã lướt qua.
Loại cảm giác thời gian tăng tốc vô số lần này biến mất khỏi thần thức Trương Hằng. sắc mặt Trương Hằng lập tức tái nhợt như tờ giấy. Nguyên khí vốn đã khôi phục lại hao tổn hơn phần nửa!
Ngân Huy trong mắt cũng biến mất.
Đột nhiên, thần sắc hắn biến đổi, nhanh chóng khống chế lại ngân diễm đã hơi lệch khỏi quý đạo.
Vừa rồi, lén nhìn Phương Vân Sơn ở ngoài mấy ngàn dặm, dù chỉ trong một hai lần hô hấp nhưng khiến nguyên khí hắn tiêu hao hơn phần nửa.
Đây là chưa nói ngay cả tâm thần Trương Hằng cũng hao tổn quá độ.
Thi triển Thần Linh Nhãn không chỉ hao tổn linh khí
- Thiên Lý Nhãn...
Trương Hằng thở dài một hơi.
Hắn không nghĩ tới Thần Linh Nhãn lại có được thần thông giống như Thiên Lý Nhãn trong truyền thuyết.
Tâm niệm tới đầu, có thể nhìn thấy cái mình muốn. Đây chính là uy hiệu rất cao tầng mà Thần Linh Nhãn có được.
Từ lý luận mà nói, chỉ cần tu vi Trương Hằng đủ mạnh, hắn thậm chí có thể nhìn thấy bất cứ người nào, vật gì mà hắn muốn, điều kiện tiên quyết là người này hoặc thứ này phải có ấn tượng trong lòng hắn.
- Ngưng Mâu Thiên Lý!
Trương Hằng đặt cho thần thông này một cái tên!
Tiên Luyện Chi Lộ Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 3: Tiên Phàm Lộ
------oo0oo-----
Chương 219: Minh chủ thiếu niên?
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn.eu
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn.eu
Chúc mừng năm mới - 2012
Trương Hằng trong lúc ngẫu nhiên lĩnh ngộ đến trình tự rất cao của Thần Linh Nhãn, khiến hắn vô cùng kinh hỉ.
- Ngưng Mâu Thiên Lý...
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi.
Tuy rằng giờ phút này hắn hao tổn nguyên khí rất nhiều nhưng cũng không thể áp chế được sự mừng như điên trong lòng.
Vừa rồi sử dụng Ngưng Mâu Thiên Lý chỉ một hai lần hô hấp nhưng lại tiêu hao Trương Hằng hơn nửa nguyên khí. Từ đó có thể thấy được loại thần thông tương đối cao thâm này, Trương Hằng hiện tại cũng không thể sử dụng thoải mái.
Chỉ khi Trương Hằng tu Luyện tới một cảnh giới nào đó. mới có thể dễ dàng thi triển Ngưng Mâu Thiên Lý, từ đó nhìn tới không gian vô cùng xa xôi.
Đồng thời, Trương Hằng cũng có hiểu biết bước đầu về Ngưng Mâu Thiên Lý. Trên thực tế, hắn vừa rồi thi triển Ngưng Mâu Thiên Lý tới hai lần.
Lần đầu tiên, hắn chỉ nhìn thấy nhìn thấy được bề mặt bên ngoài mấy dặm, mà lần thứ hai, hắn lại thấy được Phương Vân Sơn ở ngoài mấy ngàn dặm.
So sánh về sự tiêu hao nguyên khí và tâm thần, lần đầu tiên tổn hao cực nhỏ. thậm chí không đáng kể.
Như vậy xem ra, sự tiêu hao khi thi triển Ngưng Mâu Thiên Lý có quan hệ trực tiếp tới khoảng cách mình muốn nhìn tới. Khoảng cách càng xa thì càng tiêu hao nguyên khí!
Theo Trương Hằng phòng chừng, khoảng cách từ chỗ này tới Phương Vân Sơn cũng phải bảy tám ngàn dặm.
Cứ như vậy, sau này Trương Hằng thi triển Ngưng Mâu Thiên Lý, phạm vi ước thúc cũng sẽ rất rõ ràng.
Cũng may, thể nghiệm Kỳ dị vừa rồi cũng không lâu. chỉ một hai cái hô hấp mà thôi. Trong thời gian này, sự thao túng ngân diễm hơi lệch khỏi quý đạo. Cũng may Trương Hằng phản ứng kịp lúc. khiến nó trở vào khuôn khổ.
Cứ thế, ngân diễm lại tiếp tục thiêu đốt khoáng mạch cao cấp. Trương Hằng cũng liều mạng hấp thu thiên địa tinh túy này!
Có lẽ do nguyên khí Trương Hằng lại hao tổn lớn. tốc độ hấp thu lần này rõ ràng đã nhanh hơn không ít!
Tuy rằng đan điền vẫn tràn đầy những quang điểm màu bạc mà không thể hấp thu hết nhưng so với trước đó lại tốt hơn khá nhiều.
Một tầng ngân huy nhàn nhạt như ẩn như hiện trên thân thể Trương Hằng. Không gian hắc ám xung quanh cũng lúc sáng lúc tối.
Ầm!
Qua một lúc lâu. Trương Hằng lại cảm giác được chấn động tới từ mặt đất!
- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?! Hình như có người đang đánh nhau trên mặt đất!?
Trương Hằng có chút không kiểm chế được!
Hắn tin tưởng vị trí của mình hẳn còn chưa bị phát hiện, nếu không với thực lực tu sĩ Kết Đan Kỳ đã rất nhanh bức hắn phải lao lên.
- Trên không của ngọn núi!
Trương Hằng thở nhẹ vài hai, trong mắt lại lóe lên ngân huy.
Trong một sát na, hắn lại tiến nhập ý cảnh mà tốc độ của thời gian giảm đi rất nhiều!
Nhưng ngay Sau đó, tốc độ thời gian trên mặt đất lại nhanh hơn vô số lần. không gian vài dặm lập tức hiện lên trong mắt hắn.
Thông qua Thần Linh Nhãn. Trương Hằng rốt cục thấy được tình trạng thảm thiết trên ngọn núi.
Giờ phút này, trên ngọn núi có tới Bốn năm tu sĩ Kết Đan Kỳ, trong đó có ba gã tu sĩ Kết Đan Kỳ của Kim Kiếm Môn với vẻ mặt hoảng sợ đang nhìn một thiếu niên mặc hắc bào đứng đối diện!
Thiếu niên này nhìn qua chỉ mới mười bảy mười tám tuổi, tướng mạo cực Kỳ bình thường, làn da lộ ra sự sáng bóng trong suốt, hai mắt giống như ánh trăng, thâm thúy mà tráng lệ.
Bất luận kẻ nào nhìn thấy thiếu niên có tướng mạo bình thường này đều vô tình bị khí chất của hắn hấp dẫn.
- Thế nào?! Ba người các ngươi đã lãnh giáo thực lực bản tôn rồi còn không cam lòng rời đi hay sao?!
Thanh âm của thiếu niên này cực Kỳ bình tĩnh nhưng mang theo một cỗ ý tứ rất xa xôi làm cho người ta không sinh ra nổi suy nghĩ phản kháng.
- Vũ minh chủ. chúng ta cũng chịu sự sai khiến của Đại trưởng lão, nhất định phải chém giết kẻ đang lần trốn kia, mong ngài bất kể thế nào...
Nữ tử áo trắng lẻn tiếng với giọng nói rất cung kính.
Đối mặt với thiếu niên mặc hắc bào này, ba vị tu sĩ Kết Đan Kỳ ngay cả một chút dũng khí cũng không có.
Nếu quan sát Kỳ hơn một chút thì sẽ phát hiện sắc mặt của nam nhân mặc cẩm bào trắng bệch, bộ dáng rất suy yếu. trước ngực còn có một cái lỗ nhỏ. lộ ra miệng vết thương và máu tươi.
Chắc rằng lúc trước nam nhân này đã cùng thiếu niên họ Vũ kia giao thủ nhưng chịu thiệt thòi nặng!
Nam nhân mặc cẩm bào này là nhân vật có thực lực gần với Cực Kiếm chân nhân nhất, giờ phút này lại thua đối phương, từ đó có thể thấy được chỗ lợi hại của vị minh chủ thiếu niên này!
- Ba người các ngươi nếu còn không chịu rời đi thì đừng trách bản tôn ở nơi này hạ độc thủ!
Sắc mặt của thiếu niên mặc hắc bào trầm xuống. Một cỗ khí tức bức nhân tràn ra khiến ba vị tu sĩ Kết Đan KỲ đối diện cảm thấy không thể hít thở nổi.
Nam nhân mặc cẩm bào có tu vi cao nhất dưới cỗ áp lực. trên thân lập tức lưu chuyển một mành kim quang. Cả người lúc này như biến thành một Thanh lợi kiếm, tản mát ra sát lục khí vô tận!
- Hừ! Chẳng lẽ ba người chúng ta còn phải sợ các ngươi sao?! Chúng ta cũng chỉ tới đây để đuổi giết một tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ mà thôi. Mà ngọn núi này cũng không phải là địa bàn của Tán Tu Minh các ngươi...
Theo Thanh âm của nam nhân này. hai gã tu sĩ Kết Đan Kỳ còn lại của Kim Kiếm Môn cũng khôi phục lại. tràn đầy Ý chí chiến đấu!
Thiếu niên hắc bào này thực lực Tuy rằng cường đại nhưng đối diện dù sao cũng chỉ có hai gã tu sĩ Kết Đan Kỳ mà thôi. Trong khi phe bọn họ lại có tới ba gã tu sĩ Kết Đan KỲ về mặt nhân số. bọn họ có ưu thế rất nhiều!
- Ha ha ha...
Thiếu niên hắc bào nổi lẻn một trận cười lạnh, khóe miệng tràn ngập vẻ châm chọc, dường như cũng không đặt ba tên tu sĩ Kết Đan Kỳ này vào mắt.
- Cho dù Cực Kiếm chân nhân đích thân tới đây cũng không dám dùng giọng điệu này để nói chuyện với ta! Chẳng lẽ Lão cũng chưa dặn dò các ngươi rằng khi thấy Vũ Vô Cực ta thì nhất định phải nhanh chóng chạy trốn đi hay sao?!
Ba vị tu sĩ Kết Đan Kỳ của Kim Kiếm Môn không khỏi hai mắt nhìn nhau, thần kinh ngơ ngác.
Cực Kiếm chân nhân quả thật từng dặn dò bọn họ nếu gặp phải vị minh chủ thần bí của Tán Tu Minh, nhất định không thể kết địch, nếu chạy được cứ chạy!
Bởi vậy có thể thấy được thiếu niên mặc hắc bào này có địa vị như thế nào trong lòng của Cực Kiếm chân nhân.
Mặt khác, về mặt số lượng tu sĩ Kết Đan Kỳ, Kim Kiếm Môn rõ ràng nhiều hơn Tán Tu Minh một người nhưng cũng không dám dễ dàng xuống tay với Tán Tu Minh. Bí mật này cũng quy vào cho vị minh chủ thiếu niên thần bí của Tán Tu Minh.
Tuy rằng vị minh chủ này nhìn như thiếu niên nhưng ba tu sĩ Kết Đan KỲ của Kim Kiếm Môn cũng không cho rằng đối phương thực sự trẻ tuổi Như vậy,
ở Tu Tiên Giới, cũng có phương pháp để phán đoán ra tuổi tác của một tu sĩ. Ngoại trừ cảm thụ khí tức ra còn có một phương pháp thông thường khác.
Nếu một gã tu sĩ trước hai mươi tuổi có thể Trúc Cơ, trước năm mươi tuổi Kết Đan thì tu sĩ này có thể duy trì dung mạo thiếu niên của mình. Nếu có thể ngưng tụ Nguyên Anh trước một trăm tuổi cũng có thể duy trì bộ dáng thiếu niên.
Đương nhiên, đây cũng là loại trừ khả năng của linh đan hoặc Kỳ công có tác dụng trú nhan!
Mà thiếu niên hắc bào này rõ ràng là thuộc trường hợp đầu, là thiên tài ngút trời, trước năm mươi tuổi đã Kết Đan!
Thiên tư như thế này đúng là vô cùng hiếm gặp ở Tam Tinh Vực! Ngay khi ba tu sĩ Kết Đan Kỳ của Kim Kiếm Môn đang do dự, thiếu niên này đã lạnh lùng nói:
- Ta đếm đến ba. các ngươi nếu không chạy đi thì nhất định các ngươi chỉ có đi mà không có về!
- Ngươi lui ra một bên
Vũ Vô Cực liếc nhìn vị Phó minh chủ họ Lôi bên cạnh.
- Vâng!
Vị Phó minh chủ họ Lôi vô cùng cung kính bay ra xa một dặm, bộ dáng như không quản tới.
-Một!
Vũ Vô Cực cứ như vậy dùng lực một người giằng co với ba gã tu sĩ Kết Đan Kỳ.
-Hai!
Ba tu sĩ Kim Kiếm Môn đã rất khẩn trương nhưng vẫn vô cùng buồn bực.
Xem bộ dáng của Vũ Vô Cực rõ ràng là muốn một mình đối phó với ba người.
- Thật sự cuồng vọng!
Đây chính là phản ứng đầu tiên hiện lên trong đầu ba người.
-Ba!
Thanh âm lạnh như băng, như tới từ Cửu u địa ngục từ trong miệng Vũ Vô Cực vang lên...