30-08-2009, 11:42 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Chương 214 : Cao nhân
Dịch giả: Ngá»c Tay
Biên táºp: Ngan Ha
Nguồn: TTV
"Thâm tà ng bất lá»™ thì quá là không thÃch hợp, ta nghÄ© phải dùng ‘phản phác quy chân’ để hình dung lão Long má»›i thá»a đáng nhất." Äinh Tiểu Lôi trong miệng vẫn còn miếng thịt nướng, nhồm nhoà m nói: "Äạo gia nói, ‘phản phác quy chân’, là qua tá»± thân tu hà nh và tu luyện, khiến tâm tÃnh và sinh mệnh cá»§a má»™t ngưá»i phản hồi vá» trạng thái ban đầu. Lão Long bây giỠđã tu luyện tá»›i đỉnh Ä‘iểm tối cao, quay lại hình dạng bình thưá»ng cá»§a hắn trước đây. Thứ biểu hiện ra, ngươi căn bản không nhìn ra lão Long là ngưá»i mang dị năng dị thuáºt, có bao nhiêu lợi hại, thế nhưng chỉ cần hắn muốn, hắn có thể tùy tâm sở dục phát ra lá»±c lượng kinh thiên địa, khiếp quá»· thần…"
Long Dá»±c nghe hắn thao thao bất tuyệt nói vá» chÃnh mình, miệng đầy lá»i khen, da đầu có chút ngứa ngáy, dùng chiếc đũa gắp má»™t miếng thức ăn nhét và o miệng hắn, cưá»i nói: "Lão Äinh, nếm thá» cái nà y, mùi vị rất được."
Lục Thừa Vân cưá»i cưá»i, chỉ ngón tay vá» phÃa mấy tên vệ sÄ© cá»§a mình, há»i Long Dá»±c: "Ngươi xem bốn vệ sÄ© nà y cá»§a ta thế nà o? So vá»›i ngươi, thá»±c lá»±c chênh lệch bao nhiêu?"
Long Dá»±c giáºt mình, hướng vá» phÃa bốn gã vệ sÄ©, nghÄ© thầm: "Thá»±c lá»±c cá»§a bá»n hỠđại khái là tương đương vá»›i thà nh viên cấp má»™t cá»§a Phong Hổ Vân Long tổ." Khẽ cưá»i, đáp: "Bốn vị đại ca nà y uy phong lẫm liệt, tinh thần trà n đầy, nhìn qua tháºt dÅ©ng mãnh uy vÅ©, ta nghÄ© là bá»n há» so vá»›i ta thì mạnh hÆ¡n nhiá»u."
"Long đại ca, khà ba cá»§a bá»n há» rõ rà ng yếu hÆ¡n nhiá»u, so vá»›i huynh, bốn ngưá»i gá»™p lại cÅ©ng không thể thắng được huynh. Sao huynh lại nói bá»n há» mạnh hÆ¡n?" Triệu Hiểu Hạm ngồi bên phải Long Dá»±c, vốn chưa há» lên tiếng, đột nhiên ngắt lá»i.
Thanh âm cá»§a nà ng tuy nhá» nhẹ, nhưng những lá»i nà y lại đủ để khiến má»i ngưá»i khắp bà n sá»ng sốt. Äám Tiá»…n Như VÅ© biết rõ là Long Dá»±c nói khiêm tốn khách khÃ, không ngá» thiếu nữ chẳng há» có tâm cÆ¡ gì nà y lại nói thẳng ra như váºy.
"Hụ, hụ…" Long Dá»±c biết ná»™i tức cá»§a Triệu Hiểu Hạm bây giá» so vá»›i linh khà cá»§a mình còn cao hÆ¡n má»™t báºc. Có thể dá»… dà ng cảm ứng được khà ba mạnh yếu phát ra trên ngưá»i cá»§a dị năng võ giả, vá»™i và ng đưa mắt ra hiệu cho nà ng, nói tránh Ä‘i: "Hiểu Hạm, muá»™i thấy thịt nướng ở đây thế nà o? Ä‚n ngon chứ?"
"Ngon lắm." Triệu Hiểu Hạm cầm lấy má»™t tá» giấy lau chiếc miệng nhá» nhắn bóng nhẫy, mỉm cưá»i nói: "Nhưng muá»™i không dám ăn nhiá»u. Triệu a di nói rồi, nữ hà i tỠăn uống, tốt nhất là thức ăn chay là m chÃnh, thịt chỉ là phụ, như váºy má»›i có thể giữ được thân hình. Nữ hà i tá» quá béo… rất khó nhìn." Nói xong, gương mặt trắng trẻo đã đỠhây hây.
Long Dá»±c báºt cưá»i khanh khách: "Không, béo thì cà ng đáng yêu. Ngươi xem, con gấu con trong vưá»n bách thú rất máºp mạp, có thấy là rất đáng yêu hay không? "
Triệu Hiểu Hạm gáºt đầu. Hé miệng cưá»i, lá»™ ra hai lúm má mê ngưá»i.
Bạn gái cá»§a Lục Thừa Vân cÅ©ng là má»™t ngưá»i phụ nữ rất đẹp. Nhưng nà ng ngồi đối diện vá»›i Triệu Hiểu Hạm, nhìn thiếu nữ nhá» hÆ¡n mình đến cả chục tuổi nà y, trong lòng vẫn sinh ra má»™t loại cảm giác tá»± ti mặc cảm, vừa thấy hâm má»™, vừa thấy yêu thÃch Triệu Hiểu Hạm.
"Nhìn không ra, Triệu cô nương lại là cao nhân giấu mặt!" Lục Thừa Vân vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Hắn cÅ©ng không vì lá»i nói cá»§a Triệu Hiểu Hạm mà tức giáºn, mà là ngược lại. Trên mặt thiếu nữ nà y bá»™c lá»™ ra vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh vô vi, toát ra sá»± tá»± tin khiến hắn cảm thấy có chút khiếp sợ.
Triệu Hiểu Hạm nhìn Long Dá»±c, ánh mắt như là sùng bái, cháºm rãi lắc đầu nói: "Ta không phải là cao nhân gì, Long đại ca má»›i là cao nhân, ngưá»i là lợi hại nhất thế gian nà y."
Từ khi Long Dá»±c cứu nà ng khá»i tay đạo tặc, đã để lại má»™t hình tượng cao lá»›n hoà n mỹ trong trái tim nhá» cá»§a nà ng. Nà ng thá»§y chung Ä‘á»u cho rằng Long Dá»±c là ngưá»i tốt nhất, giá»i nhất, bất cứ lúc nà o nÆ¡i nà o, cÅ©ng không há» thay đổi.
"Chúng ta không bằng nói chuyện khác Ä‘i." Long Dá»±c nhanh chóng liếc nhìn đám ngưá»i xung quanh, "Câu chuyện nà y, ta cảm giác rằng nói ở nÆ¡i công khai nà y thì không thÃch hợp."
Lục Thừa Vân hạ thấp tiếng nói: "Tốt lắm, việc nà y để sau hãy nói, dù sao thì Long huynh đệ vẫn Ä‘ang há»c ở đại há»c Long Quang, sau nà y rảnh rá»—i thì ta sẽ Ä‘i tìm ngươi, giao lưu má»™t chút vá»›i huynh đệ thuá»™c hạ cá»§a táºp Ä‘oà n Hải Thiên."
Nhâm Thiên Trụ nói: "Ta nghe cha nói, tổ chức ‘Há»a Thiêu Vân’ cá»§a táºp Ä‘oà n Hải Thiên có rất nhiá»u ngưá»i tà i ẩn sÄ©, rất lợi hại."
Lục Thừa Vân nói: "Ta cÅ©ng nghe nói táºp Ä‘oà n Phong Vân có ‘Phong Hổ Vân Long’, cÅ©ng Ä‘á»u là cao thá»§ nhất đẳng, rất muốn kiến thức."
Hai ngưá»i nói xong, cùng cưá»i cưá»i hiểu ý.
Lục Thừa Vân há»i tiếp Nhâm Thiên Trụ: "Huynh đệ, các ngươi lần nà y tá»›i Bắc Kinh chÆ¡i, khẳng định sẽ không phải là má»™t ngà y hai ngà y mà đã trở vá», vừa lúc và i ngà y tá»›i, ta đây cÅ©ng rá»—i rãi, không bằng ngà y mai má»i ngươi và mấy ngưá»i Long huynh đệ đến nhà ta chÆ¡i má»™t hồi, thế nà o? Ôi, ta vẫn muốn báo đáp ân cứu mạng cá»§a Long huynh đệ lần ná», nhưng lại chẳng nghÄ© ra phải báo đáp thế nà o…"
"Báo đáp thế nà o? Cái nà y quá dá»…, ngà y mai sẽ có cÆ¡ há»™i." Tiá»…n Như VÅ© đột nhiên lại mở miệng, chỉ và o Triệu Hiểu Hạm nói: "Ngà y mai là sinh nháºt cá»§a Hiểu Hạm, nà ng là muá»™i muá»™i tốt cá»§a lão Long, cÅ©ng là muá»™i muá»™i tốt cá»§a chúng ta, ngươi mua má»™t món quà nhá», chẳng khác nà o báo đáp Long Dá»±c rồi."
"A?" Lục Thừa Vân nhìn Triệu Hiểu Hạm, cưá»i nói: "Nếu là như váºy thì tốt quá. Xin há»i, các ngươi ngà y mai định tổ chức sinh nháºt cho Triệu cô nương ở đâu? Ngà y mai ta nhất định sẽ tá»›i chúc mừng."
"Ta là m chá»§, tổ chức ở Phong Vân đại tá»u lâu." Nhâm Thiên Trụ cưá»i đáp.
Lục Thừa Vân gáºt đầu, cưá»i: "Phong Vân đại tá»u lâu là sản nghiệp cá»§a táºp Ä‘oà n Phong Vân các ngươi, còn là năm sao nữa, cÅ©ng được xem là tá»u Ä‘iếm xa hoa hạng nhất ở thà nh phố Bắc Kinh nà y rồi. ÄÆ°á»£c rồi, cứ định như váºy." Nói xong đứng dáºy, áy náy cưá»i: "Xin lá»—i má»i ngưá»i, ta phải vá» bà n bồi tiếp bốn vị huynh đệ uống rượu, nói chuyện, bằng không sẽ khiến các huynh đệ chạnh lòng. Hẹn gặp lại ngà y mai."
Thấy đám Long Dá»±c nhất tá» gáºt đầu, Lục Thừa Vân kéo tay bạn gái, quay vá» bà n cá»§a mình.
Sáng ngà y thứ hai, gió bắc nổi lên, khà trá»i mặc dù có chút chuyển lạnh, nhưng Long Dá»±c, Nhâm Thiên Trụ và đám Tiá»…n Như VÅ©, Äinh Tiểu Lôi, Lý Vân ở Phong Vân đại tá»u lâu lại thấy như có má»™t dòng nước ấm chảy trong lòng.
Bá»n há» má»—i ngưá»i Ä‘á»u chuẩn bị má»™t món quà đẹp đẽ, ăn sáng xong láºp tức chạy tá»›i phòng Triệu Hiểu Hạm, khi thấy Triệu Hiểu Hạm ngạc nhiên mừng rỡ tiếp nháºn quà tặng, lúm đồng tiá»n hiện lên khi cưá»i, khiến chÃnh bá»n nó cÅ©ng thấy cá»±c kỳ vui vẻ.
Long Dá»±c cố ý đặt cho Triệu Hiểu Hạm má»™t chiếc bánh ga-tô mưá»i bảy tầng, hắn vốn rất tiết kiệm, tuy bánh ga-tô nhiá»u tầng, nhưng bánh là m rất tinh tế, giống như là thiếu nữ dịu dà ng hé nụ, má»—i tầng Ä‘á»u có hoa quả tô Ä‘iểm, nhìn qua tươi sốt mê ngưá»i, nhìn chỉ muốn ăn.
Mắt thấy đã sắp đến giá» cÆ¡m trưa, má»i ngưá»i Ä‘á»u đã đến đông đủ, tất cả thức ăn cÅ©ng Ä‘á»u đã chuẩn bị hoà n tất, mà vẫn chưa thấy Lục Thừa Vân đến.
"Là m sao bây gi� Không phải nói là muốn tới sao? HỠLục sẽ không sai hẹn chứ." Mới chỠmột lúc, Tiễn Như Vũ đã có phần nóng nảy.
"Vá»›i thân pháºn cá»§a hắn, ta nghÄ© chắc là không thể nà o lại như váºy. Có lẽ… có lẽ là có chuyện gấp cÅ©ng không chừng." Nhâm Thiên Trụ suy tÃnh.
"Váºy chúng ta còn chá» gì hắn? Sắp tá»›i mưá»i hai giá», thổi nến sinh nháºt, phải trước thá»i Ä‘iểm nà y, muá»™n hÆ¡n thì không tốt!" Äinh Tiểu Lôi nói.
"Ta gá»i Ä‘iện thoại há»i xem đã.†Lục Thừa Vân hôm qua đã để lại số Ä‘iện thoại di động cho Nhâm Thiên Trụ, khi Nhâm Thiên Trụ quay vá» phòng, đã lưu lại số Ä‘iện thoại di động cá»§a Lục Thừa Vân.
Äiện thoại di động có kết nối, nhưng má»™t lúc lâu mà chẳng ai nhấc máy.
"Không ai nghe, xảy ra chuyện gì?" Nháºm Thiên Trụ lắc đầu, cất Ä‘iện thoại, nhún nhún vai vá»›i đám Long Dá»±c, là m ra vẻ tươi cưá»i bất đắc dÄ©.
"ÄÆ°á»£c rồi, táºp Ä‘oà n Hải Thiên là m ăn lá»›n, chắc chắn là công việc bá» bá»™n, Lục đại ca lại là con má»™t trong nhà , ta Ä‘oán rằng lúc nà y hắn Ä‘ang ở công ty giúp đỡ cha hắn, sá»›m đã để chúng ta lên chÃn tầng mây rồi." Tiá»…n Như VÅ© nhìn mâm cÆ¡m đầy ắp cùng chiếc bánh sinh nháºt cao gần bằng mình, xoa tay nói: "Äến đây Ä‘i, để chúng ta chuẩn bị sẵn sà ng, thắp nến sinh nháºt cho Hiểu Hạm muá»™i muá»™i."
Những ngưá»i còn lại nhìn nhau dò xét, sau khi thương nghị đã quyết định không đợi Lục Thừa Vân nữa, dù sao thì cÅ©ng không phải chuyện gì quan trá»ng, Lục Thừa Vân vắng mặt, nhất định là có chuyện khẩn yếu, không ai trách hắn ná»a câu.
Vì váºy, má»i ngưá»i nhất tỠđộng thá»§, cắm nến sinh nháºt, rót rượu đầy chén, đợi đến giữa trưa thì bắt đầu, Triệu Hiểu Hạm thổi nến, cầu nguyện, sau đó tá»± mình động thá»§, cắt bánh ga-tô đưa đến tay từng ngưá»i.
Bữa tiệc sinh nháºt vô cùng vui vẻ mà bắt đầu, cÅ©ng vui vẻ mà kết thúc.
Hai ngà y nghỉ Ä‘i chÆ¡i cùng Triệu Hiểu Hạm tháºt thống khoái, vì còn và i nÆ¡i chưa Ä‘i được, cho nên khi bá»n Long Dá»±c, Tiá»…n Như VÅ© phải vỠđại há»c Long Quang há»c, Triệu Hiểu Hạm đà nh Ä‘i cùng Nhâm Thiên Trụ, tiếp tục du sÆ¡n ngoạn thá»§y ở Bắc Kinh, đến cÆ¡m tối thì má»i ngưá»i lại tụ há»p cùng nhau.
Triệu Hiểu Hạm hai chân đã khá»i hẳn, tâm tình vốn vô cùng tốt, mấy ngà y nay ở cùng má»™t chá»— vá»›i Long Dá»±c, lại thêm có sinh nháºt, du ngoạn giải sầu, dung nhan sáng bừng, nét mặt hồng hà o, so vá»›i trước kia phải ngồi trên xe đẩy thì sống động hÆ¡n nhiá»u, khi ăn còn không ngừng nói mấy ngà y nay là thá»i khắc mà nà ng thấy vui vẻ nhất cuá»™c Ä‘á»i.
Ngà y thứ ba, Nhâm Thiên Trụ thấy vui chÆ¡i đã đủ rồi, há»i ý kiến Triệu Hiểu Hạm, muốn đưa nà ng đến địa phương khác thăm thú. Triệu Hiểu Hạm trong lòng tháºt sá»± không muốn chia tay vá»›i Long Dá»±c, muốn cứ lưu lại Bắc Kinh, cho dù cả ngà y chỉ gặp mặt Long Dá»±c má»™t lần cÅ©ng được, nhưng đồng thá»i cÅ©ng biết Nhâm Thiên Trụ tÃnh tình lưá»i biếng, thÃch Ä‘i chÆ¡i khắp nÆ¡i, lại nghÄ© Long Dá»±c còn phải Ä‘i há»c, mình lưu lại thì e rằng sẽ khiến hắn phân tâm, nên đà nh đáp ứng Nhâm Thiên Trụ.
Xẩm tối hôm nay, Nhâm Thiên Trụ gá»i Long Dá»±c, ba ngưá»i nói lá»i tạm biệt. Triệu Hiểu Hạm vốn nói cưá»i luôn miệng, nhưng sau khi nhìn thấy Long Dá»±c, lại không biết nói gì cho phải, cảm giác rầu rầu trong lòng, cứ để Nhâm Thiên Trụ nói chuyện cùng hắn, còn mình thì đứng bên nghe, đến cuối cùng nà ng má»›i ấp úng nói: "Long đại ca, khi được nghỉ, phải Ä‘i gặp muá»™i trước tiên."
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a DoctorCrazy
30-08-2009, 11:43 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Chương 215: Phong Linh đau buồn
Dịch giả: Ngá»c Tay
Biên táºp: Ngan Ha
Nguồn: TTV
Long Dá»±c thấy nà ng nước mắt rưng rưng, giáºt thót mình, nói: "Chắc chắn. Hiểu Hạm, khi trở vá» nhá»› chăm chỉ luyện táºp công phu mà nghÄ©a phụ muá»™i dạy, sau khi huynh trở vá» sẽ luáºn bà n cùng muá»™i, ngoà i ra, huynh cÅ©ng nhân dịp nghỉ mà dạy muá»™i và i thứ."
"Tháºt tốt." Triệu Hiểu Hạm gáºt đầu đáp: "Khi huynh chưa vá», muá»™i sẽ theo cha há»c Trung y. Y thuáºt cá»§a cha bác đại tinh thâm, lợi hại hÆ¡n nhiá»u so vá»›i công phu cá»§a ngưá»i, rất là thú vị."
"ÄÆ°á»£c, có má»™t thân thá»±c lá»±c thì má»›i tốt, có thể dùng để phòng thân cứu ngưá»i, y thuáºt cÅ©ng có thể cứu ngưá»i. Hiểu Hạm, muá»™i phải nhá»› kỹ, việc há»c không có chá»— táºn cùng, chỉ cần thứ gì hay mà có lợi, Ä‘á»u phải chăm chỉ há»c." Long Dá»±c đột nhiên thấy giá»ng Ä‘iệu cá»§a mình có chút giống trưởng bối giáo huấn vãn bối, không khá»i báºt cưá»i khanh khách. May là Triệu Hiểu Hạm giống như má»™t há»c sinh ngoan, si ngốc nghe lá»i, cháºm rãi gáºt đầu, thá»a mãn ý thÃch nho nhá» trong lòng. Nếu như đổi thà nh Phong Linh, không biết đã "đáp lá»…" bao nhiêu câu rồi.
Sáng hôm sau, Triệu Hiểu Hạm và Nhâm Thiên Trụ Ä‘i, Long Dá»±c cảm thấy trống vắng trong lòng, may là có ba gã bạn cùng phòng nói nói cưá»i cưá»i, cÅ©ng nhanh chóng hòa và o bá»n há».
Buổi trưa, trong nhà ăn cá»§a trưá»ng, Ä‘iá»u khiến Long Dá»±c cảm thấy rất bất ngá» chÃnh là , Phong Linh luôn luôn không thÃch sá»± ồn à o trong nhà ăn lại đến ngồi xuống trước mặt hắn.
Tiá»…n Như VÅ© ba ngưá»i thấy sắc mặt Phong Linh không tốt, đưa mắt ra hiệu vá»›i nhau, rồi biết Ä‘iá»u rá»i Ä‘i.
"Long Dá»±c, đêm nay có thá»i gian không?" Phong Linh mặc má»™t bá»™ quần áo gió mà u và ng nhạt, dưới chân Ä‘i đôi bốt mà u bạc, là m tôn lên vóc ngưá»i thon dà i hoà n mỹ cá»§a nà ng, không biết nguyên nhân nà o, mặt cá»§a nà ng có vẻ hốc hác hÆ¡n nhiá»u so vá»›i mấy ngà y trước. Và nh mắt cÅ©ng có chút đỠhoe.
"Là m sao váºy?" Long Dá»±c thầm thấy không ổn, buông đôi đũa trong tay xuống, nhÃu mà y nhìn nà ng há»i.
Phong Linh nét mặt buồn bã, thấp giá»ng nói: "Ở đây đông ngưá»i, muá»™i không tiện nói. Mưá»i hai giỠđêm, huynh có thể ra ngoà i không? Lúc đó, muá»™i sẽ nói tỉ mỉ."
"ÄÆ°á»£c rồi." Long Dá»±c gáºt đầu, không há» há»i thêm.
Hắn nháºn ra, Phong Linh tâm sá»± nặng ná», ánh mắt lưỡng lá»± kia rõ rà ng là muốn nói lên rằng nà ng Ä‘ang muốn quyết định má»™t chuyện trá»ng yếu nà o đó, nhưng lại không có đủ lòng tin và dÅ©ng khÃ. Lúc nà y má»›i tìm đến mình.
"Hiện tại không nên suy nghÄ© nhiá»u, tất cả thì đến đêm cÅ©ng sẽ biết thôi." Long Dá»±c thầm nghÄ©.
Tuy dùng Tha Tâm Thông thì có thể dá» thám để biết được tâm sá»± cá»§a Phong Linh hiện giá». Nhưng Long Dá»±c chẳng há» sá» dụng, hắn nghÄ© rằng, dá»±a và o dị năng nà y, thì mình tuy có thể tạm thá»i biết thứ gì đó, nhưng thứ mất Ä‘i còn nhiá»u hÆ¡n.
Äá»i là thế, nếu cái gì cÅ©ng có thể dá»± Ä‘oán trước, thì còn có lạc thú gì nữa?
Bóng đêm mông lung, ánh trăng lạnh như thu thủy.
Trong phòng 414, Long Dá»±c đầu gối lên hai tay, khép há» hai mắt. Váºn chuyển tuần hoà n chà dương linh khà và Bát Nhã tâm kinh chân khà trong cÆ¡ thể.
Trong khoảng thá»i gian nà y, hắn phát hiện Bát Nhã tâm kinh chân khà trong cÆ¡ thể và Tiêu Dao thần công chân khà há»c được từ tháng trước đã dần dần dung nháºp trong chà dương linh khÃ, chỉ cần chà dương linh khà phát ra, hai luồng ná»™i tức chân khà cùng theo nó mà sinh, giống như là hai luồng phụ lá»±c, khiến uy lá»±c cá»§a chà dương linh khà tăng thêm và i phần.
Nói cách khác. Lúc nà y, trong cÆ¡ thể hắn đã không tồn tại ba luồng chân khà phân biệt, mà là ba luồng má»™t thể, vá»›i chà dương linh khà là chá»§. Những tuyệt há»c vÅ© kỹ trước đây chỉ dùng được vá»›i hai luồng chân khà kia, thì bây giá» có thể sá» dụng vá»›i chà dương linh khà rồi.
Hắn cứ nằm ngá»a như váºy, sau má»—i lần chà dương linh khà váºn hà nh được má»™t chu thiên thì lại nhìn đồng hồ, chá» tá»›i mưá»i hai giỠđêm.
"Cá»™p" má»™t tiếng vang lên từ cánh cá»a phòng, kéo theo má»™t luồng sóng khà như có như không truyá»n và o.
"Phong Linh tá»›i rồi." Long Dá»±c mở hai mắt, thu công rồi khe khẽ đứng dáºy.
Cháºm rãi mở cá»a phòng, Phong Linh Ä‘ang đứng dá»±a trên lan can ở hà nh lang, trên mặt phảng phất vẻ ưu thương.
"Äi theo muá»™i." Phong Linh cúi đầu nói má»™t câu, ngưá»i đã lao vá»t ra ngoà i.
Nhìn bóng lưng Phong Linh bay vụt ra như chim yến, Long Dá»±c không khá»i liên tưởng đến đêm Äông Phương Ngưng Tuyết tìm đến gặp mình, lúc đó cÅ©ng là ná»a đêm, cÅ©ng là ánh trăng mông lung, vừa nhá»› tá»›i má»i chuyện phát sinh sau đó, tim hắn đã Ä‘áºp thình thịch.
"Phong Linh tìm ta là có chuyện cần bà n, ta sao lại nghÄ© ngợi lung tung? Äáng chết!" Long Dá»±c tá»± trách.
Hắn lắc đầu cưá»i khổ, thi triển Ngá»± Không thuáºt, bay vá»t lên Ä‘uổi theo Phong Linh.
Mấy tháng trước cùng Ä‘i tá»›i cao nguyên Tây Thanh, Long Dá»±c tìm được chà dương long huyệt, sau khi có được chà dương linh khÃ, thá»±c lá»±c tăng mạnh, mà Phong Linh cÅ©ng nháºn được bảy tám phần chân khà cá»§a Chung Thiên Tú, từ má»™t thiếu nữ yếu á»›t trở thà nh má»™t cao nhân trẻ tuổi vá»›i và i chục năm công lá»±c. Nà ng Ä‘ang sá» dụng thân pháp “Bình Bá»™ Thanh Vân†cá»§a Thanh Y môn mà Chung Thiên Tú đã truyá»n lại (ND: Bình Bá»™ Thanh Vân – đưá»ng mây nhẹ bước), ngưá»i trên không trung, hà nh tẩu vẫn như là đang Ä‘i trên mặt đất, má»—i lần thay má»™t ngụm chân khÃ, thân hình lại bốc lên hÆ¡n má»™t thước, tốc độ cÅ©ng nhanh hÆ¡n rất nhiá»u, quả nhiên là bá»™ bá»™ cao thăng, hữu như thanh vân.
Long Dá»±c không nhanh không cháºm bám theo, trong lòng vui sướng, thầm gáºt đầu trầm trồ khen ngợi.
Hai đạo thân ảnh như long phượng ở chân trá»i, xẹt qua bầu trá»i đêm trong vưá»n trưá»ng Long Quang, lao nhanh vá» phÃa bắc cá»§a thà nh phố Bắc Kinh, tuy rằng có chá»— sáng đèn, đêm như ban ngà y, nhưng thân pháp cá»§a hai ngưá»i thá»±c sá»± quá nhanh, căn bản là không ai lại chú ý tá»›i “hai con chim to†đang bay trong bầu trá»i đêm cách đỉnh đầu hÆ¡n mưá»i trượng.
"Nà ng muốn dẫn ta Ä‘i nÆ¡i nà o?" Mắt thấy sắp ra khá»i thà nh phố, Long Dá»±c hÆ¡i thấy buồn bá»±c. Phong Linh hôm nay thần sắc buồn bã, khiến hắn cảm giác như giá» nà y nà ng đã biến thà nh má»™t con ngưá»i khác.
Äang muốn há»i, Phong Linh ở phÃa trước đột nhiên đình chỉ thân pháp, hạ thân xuống, bước nhanh vá» phÃa má»™t trụ sở lá»›n ở bên trái phÃa trước.
Long Dá»±c quan sát mà n đêm hai bên, thấy trong trụ sở có Ä‘an xen hÆ¡n mưá»i ngôi nhà , trong nhà le lót ánh đèn, giống như má»™t khu công nghiệp. Trên tưá»ng cao, cách mấy thước lại có lắp thiết bị giám sát, không chỉ là ngưá»i thưá»ng, dù cho là ngưá»i có thá»±c lá»±c rất mạnh cÅ©ng rất khó lá»t và o được bên trong.
"Phong Linh, hôm nay muá»™i là m sao váºy? Äây là đâu?" Long Dá»±c bước nhanh lên và i bước, tá»›i bên cạnh Phong Linh, há»i.
Phong Linh nghiêng đầu nhìn hắn, mỉm cưá»i nói: "Còn nhá»› tổ chức hình cảnh quốc tế mà gia gia muá»™i nói tá»›i không? NÆ¡i đây là tổng bá»™ cá»§a chúng ta ở quốc ná»™i, má»—i lần có nhiệm vụ đặc biệt, thà nh viên cá»§a đặc năng tiểu tổ Ä‘á»u táºp hợp nÆ¡i nà y."
"Muá»™i dẫn ta đến nÆ¡i đây là có ý gì?" Long Dá»±c đầu đầy vụ thá»§y, thầm nghÄ© việc và i ngà y trước đáp ứng gia gia cá»§a Phong Linh, có chuyện thì sẽ xuất lá»±c cho đặc năng tiểu tổ, tham dá»± và o nghÄ©a cá» trừng ác dương thiện, chẳng lẽ Phong Linh mang mình tá»›i nÆ¡i nà y, chÃnh là do gia gia cá»§a nà ng á»§y thác, cần mình há»— trợ gì?
"Äi theo muá»™i, chúng ta vừa Ä‘i vừa nói chuyện." Vừa nói chuyện, hai ngưá»i Ä‘i tá»›i trước cổng cá»§a trụ sở.
Phong Linh móc ra thẻ từ chứng minh thân pháºn, cắm và o khe trên cánh cá»a, “Xoẹt …â€, cánh cá»a tá»± động mở ra.
Long Dực ngẩn ngơ, thì tay trái đã bị Phong Linh nắm, không tự chủ mà bị nà ng kéo và o trong.
ÄÆ°á»ng xi-măng giao nhau khắp nÆ¡i bên trong, ven đưá»ng hoa cá» cây cối má»c um tùm, lá»™n xá»™n, má»™t loạt đèn dá»c theo đưá»ng Ä‘i kéo dà i vá» phÃa trước, khiến ngưá»i ta cảm giác đây như là má»™t khu “thà nh trong thà nh†nhá».
"Gia gia bị thương." Bước Ä‘i và i bước trên mặt đưá»ng xi-măng, Phong Linh đột nhiên cất tiếng nói. Thân thể nà ng trong gió đêm chợt có vẻ mảnh mai vô cùng, nghiêng nghiêng vá» phÃa Long Dá»±c.
Long Dực kinh ngạc: "Sao lại thụ thương?"
"Hừ, bị ngưá»i táºp kÃch!"
"Táºp kÃch?" Long Dá»±c lá»™ vẻ bất ngá».
"Không sai." Phong Linh cắn răng, đôi mắt xinh đẹp phát lạnh, oán háºn nói: "Ba ngà y trước, gia gia và mấy danh nhân lá»›n cá»§a thà nh phố đến quảng trưá»ng Thá»§y Vân Thiên, tham gia má»™t hoạt động từ thiện lá»›n, không ngá» khi tiến hà nh đột nhiên có táºp kÃch, chá»§ tịch Lục Hải Thiên cá»§a táºp Ä‘oà n Hải Thiên chết ngay tại chá»—, gia gia ngồi gần Lục Hải Thiên nhất, nên cÅ©ng bị thương. CÅ©ng có mấy thà nh viên Há»a Thiêu Vân bị chết…"
Nà ng dừng má»™t chút, giải thÃch: "Há»a Thiêu Vân là má»™t tổ chức đặc biệt cá»§a táºp Ä‘oà n Hải Thiên, trong đó bao gồm năng nhân dị sÄ© mà Lục Hải Thiên thu nạp được, nghe nói rất lợi hại, lần nà y mấy ngưá»i thưá»ng Ä‘i theo Lục Hải Thiên Ä‘á»u chết, tất cả Ä‘á»u là cao thá»§ hà ng đầu, đáng tiếc."
Long Dá»±c giáºt thót, thầm nghÄ©: "Lục Hải Thiên? Không phải là cha cá»§a Lục Thừa Vân sao? Thảo nà o, sinh nháºt cá»§a Hiểu Hạm hôm đó, hắn không tá»›i dá»±, nguyên lai là đã xảy ra chuyện lá»›n như váºy." Vá»™i há»i Phong Linh: "Gia gia cá»§a muá»™i Ä‘ang đâu? Bị thương có nặng không?"
"Không quá nặng, ngá»±c, đùi trái và bụng bị kình khà là m thương, may mà được mấy huynh đệ cá»§a đặc năng tiểu tổ kịp thá»i cấp cứu, vỠđây nằm hai ngà y hai đêm rồi." Phong Linh lôi nhẹ tay Long Dá»±c, nhìn hắn nói: "Muá»™i lần nà y nhá» huynh đến, có hai chuyện muốn nói, hy vá»ng huynh có thể giúp muá»™i."
Long Dá»±c vươn ngón tay trá», búng lên chiếc mÅ©i xinh xắn cá»§a nà ng, cưá»i: "Chuyện cá»§a tiểu Phong Linh cÅ©ng chÃnh là chuyện cá»§a huynh, còn nói nhá» vá»›i lại không nhá»? Nói mau xem là chuyện gì, đừng nói hai chuyện, dù là hai mươi, hai trăm chuyện thì huynh cÅ©ng đáp ứng."
"Muá»™i biết, vô luáºn là muá»™i bảo huynh là m gì, huynh cÅ©ng sẽ không từ chối." Phong Linh hà i lòng cưá»i, trong bóng đêm trông vô cùng quyến rÅ© động nhân, nà ng nắm tay Long Dá»±c tiếp tục Ä‘i, vừa Ä‘i vừa nói: "Chuyện thứ nhất, muá»™i muốn gia gia chóng khá»i, nhìn ngưá»i Ä‘au đớn nằm trên giưá»ng bệnh, muá»™i tháºt muốn khóc. Muá»™i biết, huynh có Tá»± DÅ© thuáºt, có thể là m được."
"Thánh chỉ cá»§a nữ vương, vi thần sao dám bất tuân? Yên tâm yên tâm, vi thần nhất định sẽ là m chuyện nà y nhanh chóng, để nữ vương yên tâm hà i lòng." Long Dá»±c nhá»› lại lúc ban ngà y gặp Phong Linh, nà ng thần sắc không tốt, hình dung tiá»u tuý, chắc là vì chuyện cá»§a gia gia, liá»n cưá»i đùa cho nà ng vui vẻ.
"Biến!" Phong Linh khẽ gắt má»™t tiếng, ánh mắt nhìn Long Dá»±c dạt dà o, trong lòng chan chứa nhu tình, máºt ý.
Má»™t tiếng “nữ vương†cá»§a Long Dá»±c, đã kéo nà ng trở lại vá»›i sÆ¡n cốc sau Vạn Äá»™ng SÆ¡n. Mấy tháng trước, sâu thẳm trong cốc, hai ngưá»i đã vượt quá phòng tuyến cuối cùng giữa nam và nữ, sau đó hai ngưá»i đã dùng “thần tá»â€ và “nữ vương†để trêu ghẹo nhau.
"Chuyện thứ hai là chuyện gì?" Long Dá»±c há»i tiếp.
Tà i sản của DoctorCrazy
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a DoctorCrazy
31-08-2009, 06:50 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
Chương 216: Chà ng rể và bố vợ
Dịch giả: Ngá»c Tay
Biên táºp: Ngan Ha
Nguồn: TTV
"Chuyện thứ hai…" Phong Linh cúi đầu Ä‘i trước, tá»±a hồ Ä‘ang suy tư vá» Ä‘iá»u gì đó, chẳng mấy chốc đã đến trước má»™t căn nhà đóng chặt cá»a, phong bế nghiêm máºt.
Căn nhà nà y không biết là dùng nguyên liệu gì xây dá»±ng thà nh, bên ngoà i sÆ¡n mà u xám trắng, nhìn qua khiến ngưá»i ta cảm giác được sá»± kiên cố không gì sánh được.
"Chuyện thứ hai, lúc vá» muá»™i sẽ nói cho huynh.†Lối và o căn nhà là hai cánh cá»a inox dà y cá»™p, cánh cá»a bên trái có gắn má»™t chiếc máy tÃnh, Phong Linh lấy ra thẻ chứng minh đưa và o khe cá»§a máy tÃnh, rồi gõ máºt mã, sau đó cầm lấy tay phải cá»§a Long Dá»±c, đặt lên trên mặt máy tÃnh.
"Rẹt rẹt rẹt" ba tiếng, bên trong máy tÃnh truyá»n ra má»™t giá»ng nữ rõ rà ng và tươi tắn: "Xin chà o ngà i, thà nh viên số 67, Phong Linh nữ sÄ©. Ngà i đã thông qua kiểm chứng thân pháºn. Má»i và o."
Thanh âm vừa hết, cá»a inox đã nhanh chóng mở ra.
"Thà nh viên số 67? NghÄ©a là là m sao? " Sau khi cùng Phong Linh tiến và o cá»a, Long Dá»±c bối rối há»i.
Phong Linh uyển chuyển Ä‘i trước, thần bà nói: "Huynh còn chưa biết, bản cô nương đã chÃnh thức gia nháºp đặc năng tiểu tổ cá»§a quốc gia, trở thà nh má»™t thà nh viên cá»§a đặc năng tiểu tổ, trừng ác dương thiện, trừ bạo an dân, số hiệu cá»§a muá»™i là 67."
"A? Váºy thì chúc mừng muá»™i."
"Long Dá»±c, không bằng huynh cÅ©ng gia nháºp Ä‘i. Hai chúng ta có thể mang số hiệu liá»n nhau, muá»™i là 67, huynh là 68." Khuôn mặt Phong Linh toát ra vẻ chỠđợi.
Long Dá»±c cưá»i há»i: "Chẳng lẽ đây là chuyện thứ hai muá»™i muốn nói vá»›i huynh sao?"
"Không." Phong Linh bÄ©u môi đáp: "Muá»™i chỉ thuáºn miệng nói váºy thôi, có vẻ huynh không muốn gia nháºp?"
"Ta thân tuy không gia nháºp, nhưng tâm thì đã gia nháºp rồi." Long Dá»±c ha ha cưá»i nói: "CÅ©ng giống như muá»™i. Thân ta không thưá»ng xuyên bên cạnh muá»™i, nhưng trái tim nà y lúc nà o cÅ©ng bay đến nÆ¡i muá»™i."
Phong Linh luôn gan lá»›n trá»±c tÃnh, nhưng nghe Long Dá»±c nói váºy, không hiểu tại sao, má phấn cÅ©ng đỠá»ng lên, giống như vừa uống má»™t bình máºt ong lá»›n, trong lòng ngá»t ngà o vô cùng.
"Miệng lưỡi cá»§a huynh cà ng ngà y cà ng liến láu, thá»±c sá»± là đáng ghét!" Phong Linh lưá»m Long Dá»±c.
"Sao? Không thÃch nghe ư?"
Phong Linh đáp: "Loại lá»i nà y, muá»™i nghÄ©, trong mưá»i nữ hà i tá» thì có Ãt nhất chÃn ngưá»i thÃch được nghe, má»™t ngưá»i còn lại chắc là ngưá»i Ä‘iếc." Dừng lại má»™t chút, rồi thở dà i thưá»n thượt. Lại nói: "Bất quá, muá»™i lại thÃch huynh nói những lá»i đưá»ng máºt nà y má»™t cách nghiêm chỉnh. Bởi vì dù miệng lưỡi huynh trÆ¡n tru, nhưng dù sao vẫn khiến ngưá»i ta cảm giác trong lòng rằng, hình như giống như Ä‘ang nói dối."
Long Dá»±c ngà y thưá»ng luôn khiến ngưá»i ta cho rằng là có ná» có nếp, đứng đắn nhã nhặn, chỉ có khi vui đùa vá»›i bá»n Tiá»…n Như VÅ©, má»›i bá»™c lá»™ sá»± sôi nổi cá»§a thanh niên. Mà trong các nữ sinh mà hắn quen, Phong Linh có tÃnh cách khiến hắn có thể đùa giỡn mà không há» phải cố kỵ gì. Không sợ Phong Linh trách mắng hay tức giáºn.
"Muá»™i không thÃch ta nói dá»… nghe sao? ÄÆ°á»£c rồi, ta đây sau nà y gặp muá»™i, thì sẽ không bá»™c lá»™ như váºy nữa." Long Dá»±c cố là m là m mặt trang nghiêm.
Phong Linh báºt cưá»i, vung lên đôi bà n tay trắng như phấn đánh hắn hai cái, nói: "Huynh dám! Bản nữ vương lệnh cho ngươi. Sau nà y bất cứ lúc nà o gặp ta, Ä‘á»u phải miệng cưá»i, niá»m nở tiếp đón. Nhá»› chưa?"
"Vi thần ghi nhá»›." Long Dá»±c cưá»i hì hì, rồi nói tiếp: "ÄÆ°á»£c rồi, đùa xong rồi, nói chuyện chÃnh Ä‘i. Nói cho huynh biết chuyện thứ hai là gì?"
Hai ngưá»i đã Ä‘i tá»›i cuối hà nh lang, rồi Ä‘i lên tầng hai, dừng lại trước cá»a má»™t gian phòng.
"Äừng vá»™i, chuyện thứ hai thì để ngà y mai sẽ nói vá»›i huynh." Phong Linh nói nhá», chỉ chỉ và o cá»a phòng trước mặt, "Gia gia ở ngay trong phòng dưỡng thương, bên trong còn có và i ngưá»i chăm sóc, huynh trước tiên cứ là m tốt chuyện thứ nhất, như thế thì bất luáºn là trước mặt gia gia hay trước mặt ngưá»i khác, muá»™i cÅ©ng sẽ thấy tá»± hà o."
"Vì sao?" Long Dực nháy mắt.
"Hừ, huynh giả ngốc phải không. Nói cho huynh biết, quan hệ cá»§a chúng ta… ngưá»i thân đã biết hết rồi." Phong Linh đột nhiên kiá»…ng chân, ngẩng đầu hôn lên môi Long Dá»±c, cưá»i ngá»t ngà o: "Phụ mẫu muá»™i Ä‘á»u ở bên trong, huynh phải thể hiện cho tốt, để bá»n há» có ấn tượng tốt, chuyện sau nà y cá»§a chúng ta má»›i tốt?"
à của nà ng thì dù một đứa ngốc cũng hiểu được, Long Dực ngẩn ngơ, thấy lưng là nh lạnh, không ngỠmồ hôi đã chảy ròng ròng.
Nhá»› khi ở La Tư quốc, hắn và Má»™ Phượng ở cùng má»™t chá»— thì rất tá»± nhiên, nhưng sau khi gặp mặt phụ mẫu nà ng thì lại thấy căng thẳng ước thúc, cả ngưá»i chẳng còn tá»± tại, sau lại suýt bị ép ký “hợp đồng kết hônâ€, mà khi má»™t mình cùng Phong Linh, hắn thấy rất thoải mái, đột nhiên nghe Phong Linh nói phụ mẫu nà ng ở ngay trong phòng, không được chuẩn bị trước, lòng liá»n thấy căng thẳng, nhất thá»i xuất hiện ý niệm bá» chạy.
"Phong Linh, ta… việc nà y…" Long Dực giơ tay lên, rồi hạ tay xuống, không biết là m gì cho phải.
"Äừng sợ, con dâu xấu cuối cùng cÅ©ng phải gặp mẹ chồng." Phong Linh cưá»i hì hì, thấp giá»ng nói: "Muá»™i đã nói chuyện cá»§a chúng mình cho gia gia nghe, gia gia có ấn tượng rất tốt vá» huynh, phụ mẫu cÅ©ng không dám nói má»™t câu, huống hồ… huống hồ còn có muá»™i ở má»™t bên nói giúp huynh."
Nà ng nắm rõ bụng dạ Long Dá»±c, chỉ lo hắn thá»±c sá»± chạy mất, má»™t tay nắm chặt tay hắn, tay kia lại lấy ra thẻ từ cắm và o lá»— trên cá»a.
Tổng bá»™ cá»§a tổ chức hình cảnh quốc tế ở Z quốc có rất nhiá»u bá»™ môn, nắm trong tay rất nhiá»u chứng cứ phạm tá»™i cá»§a rất nhiá»u trá»ng phạm Ä‘ang lẩn trốn, tuyệt đối là nÆ¡i được xem như cÆ¡ máºt, tuy khi tiến và o khó mà thấy được má»™t ngưá»i, nhưng nhất cá» nhất động sá»›m đã bị giám sát rồi, hÆ¡n nữa, muốn Ä‘i qua má»—i cánh cá»a, tiến và o má»—i gian phòng bên trong, Ä‘á»u phải sá» dụng thẻ từ mang theo bên mình má»›i được, Long Dá»±c lúc đầu thì thấy lạ lùng, nhưng sau nà y ngẫm lại thì cÅ©ng thấy chẳng có gì phải ngạc nhiên.
Cá»a mở ra, bên trong là má»™t phòng ngá»§, Long Dá»±c đưa mắt nhìn, bao quát má»i nÆ¡i trong phòng.
Thấy gia gia cá»§a Phong Linh mặc áo bệnh nhân mà u lam nhạt, ná»a nằm trên giưá»ng bệnh trắng tinh, Ä‘ang to nhá» nói chuyện vá»›i mấy ngưá»i ngồi quanh giưá»ng, dưới ánh đèn, sắc mặt cá»§a ông hÆ¡i tái, thần tình uể oải, ngưá»i cÅ©ng gầy hÆ¡n má»™t chút so vá»›i mấy ngà y trước.
Ngồi bên trái giưá»ng cá»§a Phong gia gia là hai vị trung niên tuổi chừng bốn mươi, dung mạo có và i phần tương tá»± vá»›i Phong Linh, không cần phải nói cÅ©ng biết đó là phụ mẫu cá»§a Phong Linh; bên kia giưá»ng là hai nữ y tá tuổi xấp xỉ Phong Linh, da trắng nõn như tuyết, thanh tú xinh xắn, nước da trắng gần như y phục trên ngưá»i, chợt liếc nhìn qua, khiến ngưá»i ta thấy như là hai thiên sứ xinh đẹp giáng trần.
Cà ng khiến ngưá»i thấy kinh ngạc chÃnh là , hai y tá áo trắng nà y giống hệt nhau, từ chiá»u cao, thể hình, dung mạo, y phục, tháºm chà đến từng đưá»ng nét khuôn mặt, thì ra là má»™t cặp tá»· muá»™i song sinh, chỉ bất quá ngưá»i nà o là tá»· tá»·, ngưá»i nà o là muá»™i muá»™i, căn bản là không thể phân biệt được.
Năm ngưá»i nghe tiếng cá»a phòng mở, đồng thá»i ngước lại xem. Gia gia cá»§a Phong Linh nháºn ra Long Dá»±c, thấy tôn nữ dá»±a sát và o ngưá»i Long Dá»±c, thần thái thân máºt, mỉm cưá»i, nói: "Phong Linh ngươi giá»i, ta bảo ngươi ngà y mai má»i Long Dá»±c tá»›i, ngươi lại ná»a đêm chạy Ä‘i quấy rầy ngưá»i ta, tháºt không hiểu chuyện!" Tiếng nói vô lá»±c, hiển nhiên vẫn còn rất yếu.
"Gia gia." Phong Linh buông tay Long Dá»±c, Ä‘i tá»›i trước giưá»ng, trước là nhăn mặt trêu phụ mẫu nà ng, rồi má»›i là m nÅ©ng vá»›i gia gia: "Phong Linh là muốn thương thế cá»§a ngưá»i chóng khá»i, nên má»›i vá»™i Ä‘i tìm Long Dá»±c. Ná»a đêm thì sao? Long Dá»±c hắn ban đêm luyện công cÅ©ng là ngá»§, ngá»§ cÅ©ng là luyện công, bởi váºy có ngá»§ hay không cÅ©ng giống nhau cả."
Long Dá»±c cúi đầu cưá»i khổ. Phong Linh nói không sai, hắn quả thá»±c không giống ngưá»i thưá»ng, cứ ngả ngưá»i là ngá»§ khò khò, hắn hà ng đêm luyện công, chá»§ yếu Ä‘á»u là giữ trạng thái “ná»a ngá»§ ná»a tỉnhâ€, tuy ngá»§ mà tỉnh, tuy tỉnh mà ngá»§, để linh khà cứ thế mà tăng trưởng.
"Hồ đồ! Hồ đồ! Không ngá»§ sao được? " Phong gia gia mặc dù quở mắng, nhưng hai mắt lại như cưá»i, nghÄ© thầm rằng tôn nữ nà y tháºt đáng yêu, sau khi mình bị thương, nà ng luống cuống hÆ¡n ai hết, thấy mình Ä‘au đớn, nà ng đã khóc tháºt nhiá»u rồi.
Ông mỉm cưá»i, ánh mắt chuyển từ tôn nữ sang Long Dá»±c, áy náy nói: "Long Dá»±c, Phong Linh là m phiá»n ngươi nghỉ ngÆ¡i, ta thay mặt nó xin lá»—i, ngươi trở vá» ngá»§ Ä‘i."
"Äiá»u nà y… không cần." Long Dá»±c cung kÃnh nói: "Phong gia gia, cháu nghe Phong Linh nói… nói ngưá»i bị thương…â€
"Ha ha, tiểu thương, không đáng ngại. Phong Linh hà i tá» nà y mau mồm mau miệng, là m phiá»n ngươi rồi." Phong gia gia cưá»i nói: "Nếu váºy, ngươi ngồi đây má»™t lát. Ta giá»›i thiệu ngươi má»™t chút, hai ngưá»i nà y là phụ mẫu cá»§a Phong Linh, hiện Ä‘á»u đảm nhiệm chức vụ trong đặc chiến đội cá»§a hình cảnh quốc gia, là giáo quan cá»§a tổ nam và tổ nữ."
Long Dá»±c quay mặt vá» phÃa phụ mẫu Phong Linh, thấy bá»n há» thần sắc bình thản, Ä‘á»u là biểu tình không giáºn tá»± uy, trong lòng giáºt thót, miá»…n cưỡng nói to: "Phong thúc thúc, a di, xin chà o."
Phụ mẫu Phong Linh gáºt đầu, cÅ©ng không trả lá»i câu nà o, bá»n há» liếc vá» phÃa Phong Linh, trong ánh mắt mang theo ý thăm dò, trong đầu thầm nghÄ©: "Chúng ta Ä‘á»u báºn bịu việc huấn luyện trong chiến đội, Phong Linh ngà y thưá»ng Ä‘a phần là ở cùng gia gia, nó quen nam hà i tá» nà y khi nà o? Sao chúng ta tá»›i bây giá» vẫn chưa nghe nó nhắc tá»›i?"
Phu phụ bá»n há» tuy báºn công vụ, nhưng lòng yêu thương nữ nhi không bao giá» nguôi, luôn tranh thá»§ thá»i giá» vá» nhà , ăn cÆ¡m nói chuyện cùng nữ nhi, chỉ bất quá hai ngưá»i Ä‘á»u là ngưá»i giữ quan niệm truyá»n thống nặng ná», tÃnh cách bảo thá»§, rất không tán thà nh việc nữ nhi còn Ä‘ang há»c mà đã yêu đương, bởi váºy, thái độ vá»›i Long Dá»±c có vẻ lãnh đạm.
Long Dá»±c đương nhiên nháºn ra được, cà ng thêm xấu hổ và quẫn bách.
Phong Linh bÄ©u môi, Ä‘i tá»›i bên cạnh Long Dá»±c, cùng sóng vai vá»›i hắn, can đảm kéo tay hắn, khẽ nhéo nhéo, sau đó mỉm cưá»i trấn an, khÃch lệ.
Tà i sản cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
Chữ ký cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
31-08-2009, 11:11 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
Chương 217: Thà nh quả của cái bắt tay
Dịch giả: Ngá»c Tay
Biên táºp: Ngan Ha
Nguồn: TTV
Long Dá»±c hiểu ý cưá»i, chẳng biết tại sao, bất an và lo sợ trong lòng liá»n tiêu tan, hắn thần an khà định ra, thấy thầm xấu hổ: "Ta trên không phụ trá»i, dưới không thẹn đất, chưa từng là m gì xấu, khẩn trương như váºy là m gì? Lẽ nà o… lẽ nà o chuyện giữa ta và Phong Linh, bá»n hỠđã biết rồi?"
NghÄ© tá»›i đây, không kìm được nhìn sang bên Phong Linh, muốn từ trong mắt tìm câu trả lá»i, váºy mà Phong Linh tinh nghịch trừng mắt nhìn, rồi quay ngoắt đầu Ä‘i.
"Tô Tiêm Tiêm, Tô Diệu Diệu, má»™t cặp tá»· muá»™i song sinh, hiện Ä‘ang há»c ở Há»c viện Y Nhân Dân, đồng thá»i cÅ©ng là y há»™ viên trong đặc năng tiểu tổ chúng ta. Äừng thấy các nà ng tuổi còn nhá», nhưng y thuáºt rất cao minh, diệu thá»§ hồi xuân, tấm thân bị thương nà y cá»§a ta nếu như không có các nà ng chú tâm trị liệu và chăm sóc, sợ rằng sẽ chẳng nhanh thuyên giảm như váºy."
Phong gia gia tiếp tục giá»›i thiệu cho Long Dá»±c, sau đó thì giá»›i thiệu Long Dá»±c vá»›i má»i ngưá»i: "Long Dá»±c, bạn há»c cá»§a Phong Linh, há»c ở đại há»c Long Quang. Theo Phong Linh nói, thá»±c lá»±c cá»§a hắn rất cao..."
"So với Phong tỷ tỷ còn cao hơn?"
"So với Phong tỷ tỷ còn cao hơn?"
Tô thị tá»· muá»™i đồng thanh, há»i má»™t câu giống hệt nhau, giống như câu nà y chỉ phát ra từ miệng má»™t ngưá»i, má»™t thì má»m mại như xuân phong, má»™t thì thanh thúy như hoà ng oanh, hợp lại cùng nhau, nghe hết sức êm tai.
Há»c viện Y Nhân Dân rất có tiếng, bồi dưỡng ra những nhân tà i xuất sắc vá» Trung Tây y, các cÆ¡ quan y tế ở quốc ná»™i, tháºm chà ngay cả rất nhiá»u quốc gia trên thế giá»›i thưá»ng không đợi đến khi sinh viên tốt nghiệp, đã sá»›m ký kết hợp đồng, tiếng tăm to lá»›n, còn hÆ¡n cả đại há»c Long Quang, bởi váºy, sau khi Long Dá»±c nghe Phong gia gia giá»›i thiệu, liá»n có tá» ra rất nể phục Tô thị tá»· muá»™i.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là so vá»›i ta còn cao hÆ¡n." Trên mặt Phong Linh hiện rõ vẻ "nở mà y nở mặt vì tình lang", nói: "Không phải ta thổi phồng hắn, thá»±c lá»±c cá»§a hắn thì mưá»i tám ta cÅ©ng đánh không lại. Các ngươi chá»› hoà i nghi, đó là chÃnh mắt ta chứng kiến."
Long Dá»±c cưá»i khổ nghÄ© thầm: "Còn nói không thổi phồng, cái gì mà mưá»i tám, chỉ cần hai Phong Linh là ta ứng phó cÅ©ng đã gay rồi."
Tô thị tá»· muá»™i trợn mắt nhìn Long Dá»±c, không chỉ các nà ng không tin, mà ngay cả gia gia cá»§a Phong Linh, phụ mẫu cá»§a Phong Linh cÅ©ng ngá» vá»±c. Bản lÄ©nh cá»§a Phong Linh thì bá»n hỠđã biết, sau khi từ cao nguyên Tây Thanh trở vá», nà ng tá»±a như đã thoát thai hoán cốt. Mưá»i mấy thà nh viên cá»§a đặc năng tiểu tổ, chẳng ai là đối thá»§ cá»§a nà ng, tháºm chà không ai đỡ nổi mưá»i chiêu cá»§a nà ng. Nếu mấy Phong Linh cÅ©ng đánh không lại má»™t Long Dá»±c, như váºy thì Long Dá»±c quả thá»±c là thần rồi.
Phong phụ cháºm rãi Ä‘i tá»›i trước mặt Long Dá»±c. Dùng cặp mắt hổ khiếp ngưá»i nhìn hắn, nhưng thá»§y chung không nói má»™t câu. Long Dá»±c cÅ©ng không lảng tránh, dùng ánh mắt bình thản tương đối.
"Ngươi và Phong Linh quen nhau từ bao giá»?" Má»™t lúc lâu sau, Phong phụ đột nhiên há»i.
"Theo cháu nhá»› thì là sau khi khai giảng không lâu..." Long Dá»±c ngẫm lại, quay đầu nhìn vá» phÃa Phong Linh.
"Ừm, biết và o lần giáo váºn há»™i thứ nhất, khi đó muá»™i cổ vÅ© cho huynh. Ngươi vượt qua Tần Ngá»c, Ä‘oạt giải quán quân má»™t trăm mét nam. Hi hi, lúc đó muá»™i còn muốn bái huynh là m sư phụ đó chứ." Phong Linh vừa nói vừa cưá»i, sắc mặt hạnh phúc ngá»t ngà o.
Phong phụ nhìn nữ nhi, trong mắt toát ra vẻ kinh ngạc. Nữ nhi do chÃnh mình sinh ra, ông hiểu rõ những nam thanh niên cùng tuổi thì rất khó khiến Phong Linh bá»™i phục. Mà bây giỠông lại thấy má»—i lần Phong Linh nhìn Long Dá»±c, ánh mắt Ä‘á»u như mê như say, mang theo tình ý dạt dà o, phá»ng chừng tình cảm đã rất sâu Ä‘áºm rồi.
Phong phụ có phần lo lắng, nghiêng đầu nhìn thê tá», thấy trên mặt cÅ©ng mang theo vẻ lo âu, bá»n há» Ä‘á»u rất sợ nữ nhi lá»±a chá»n không đúng, từ đó mà bị tổn thương.
"Con xin, các ngưá»i không nên nghÄ© báºy bạ có được không? Con lá»±a chá»n không sai, cứ cho là sai, háºu quả thì con sẽ gánh chịu." Phong Linh hiểu rõ tÃnh tình cá»§a phụ mẫu, hiểu bá»n há» quá quan tâm đến mình, chỉ bất quá tÃnh tình cá»§a mình sinh ra đã cá»±c kỳ giống gia gia, rá»™ng rãi hà o phóng, dám yêu dám háºn, việc cùng Long Dá»±c hoà n toà n là do mình chá»§ động, cuối cùng nếu Long Dá»±c lá»±a chá»n má»™t nữ nhân nà o khác, Ä‘au khổ hối háºn thì cÅ©ng chỉ má»™t mình gánh chịu.
Không khà trong phòng liá»n trở nên khó xá», may mà có gia gia cá»§a Phong Linh, cưá»i ha ha, nói vá»›i Long Dá»±c: "Ta nghe Phong Linh nói ngươi có má»™t loại Tá»± DÅ© thuáºt, có thể giúp ngưá»i chữa thương, hiệu quả thần kỳ, có đúng hay không?"
"Ừm, rất , thần kỳ thì không dám, có thể coi là có má»™t chút tác dụng nhá» thôi. Phong gia gia, nếu như không phải Phong Linh mang cháu tá»›i, cháu còn không biết là ngưá»i bị thương. Bây giá», ngưá»i cảm thấy thế nà o?"
"Vết thương đã khép miệng, chỉ bất quá khi xoay ngưá»i hoặc đứng dáºy, vẫn thấy hÆ¡i Ä‘au, may là thân thể ta vẫn còn khá»e, còn có thể chịu được."
Tô Tiêm Tiêm liếc Long Dá»±c, than thở: "Phong lão gia tá» sao coi thương thế nhẹ như váºy? Ngưá»i khác không biết, ta và muá»™i muá»™i thì hiểu rõ nhất, nếu vết thương trên ngưá»i ngà i sâu hÆ¡n má»™t chút, sợ rằng hôm đó đã mất sạch máu mà mất... mất... Mấy hôm trước, Phong lão gia tá» còn Ä‘au đến đổ mồ hôi lạnh, nhưng lại không phát ra má»™t tiếng, ta thá»±c sá»± bá»™i phục, nếu là ta, căn bản chẳng thể là m được."
Tô Diệu Diệu cÅ©ng nói: "Tiếc là Phong lão gia tá» tuy thân thể hoà n hảo, nhưng cÆ¡ năng vẫn kém xa thanh niên nhân, bị thương, tốc độ khôi phục hÆ¡i cháºm." Ãnh mắt cá»§a nà ng nhìn thẳng vá» Long Dá»±c, nói tiếp: "Ban ngà y ở nÆ¡i nà y, ta chợt nghe Phong Linh tá»· tá»· có má»™t bạn há»c, có má»™t dị thuáºt rất kỳ diệu, chỉ chốc lát là có thể giúp vết thương khá»i hẳn, ta tháºt có chút không tin."
"Không tin?" Phong Linh cưá»i khanh khách nói: "Diệu Diệu, ngươi chá» coi, láºp tức sẽ khiến ngươi tâm phục khẩu phục. Ngưá»i mà Phong Linh vừa ý, khẳng định là giá»i nhất." Lá»i nà y mặc dù là nói vá»›i Tô Diệu Diệu, nhưng lại là ngầm nói cho phụ mẫu nà ng nghe.
Phụ mẫu Phong Linh nghe váºy sao không hiểu? Phu thê hai ngưá»i nhìn nhau cưá»i khổ, bất đắc dÄ© nhìn nữ nhi, đột nhiên gian thấy nà ng trưởng thà nh lên rất nhiá»u, trong lòng không khá»i cảm khái: "Äúng váºy, nữ nhi đã trưởng thà nh, có thể suy nghÄ© độc láºp rồi, phụ mẫu dù sao cÅ©ng không thể ước thúc và quản giáo nà ng cả Ä‘á»i, thôi thì đà nh hết thảy cứ thuáºn theo nó thôi."
Trong lòng thoải mái, hai ngưá»i nhìn Long Dá»±c cÅ©ng thấy hợp nhãn hÆ¡n nhiá»u, tiểu tá» mà y kiếm, mắt sao, dung mạo cÅ©ng xứng vá»›i nữ nhi mình, nhưng mà sao Phong Linh lại nói hắn lợi hại như váºy, mình quan sát thế nà o, hắn cÅ©ng chỉ là má»™t sinh viên nhã nhặn thà nh tháºt mà thôi.
"Bắt tay nà o." Phong phụ đột nhiên giÆ¡ tay vá» phÃa Long Dá»±c, khóe miệng hÆ¡i nhếch lên, lá»™ ra vẻ cưá»i cưá»i.
"Cha muá»™i xuất thân từ đặc công, sở trưá»ng váºt, cầm nã thuáºt và ngạnh khà công, tay rất khá»e, có thể bóp méo cả miếng thép, coi chừng tay huynh bị bóp nát." Không đợi Long Dá»±c thò tay ra, Phong Linh đã cưá»i nói.
Nà ng hiểu rõ thá»±c lá»±c cá»§a Long Dá»±c, đương nhiên sẽ không sợ phụ thân mình khiến hắn bị thương, chỉ là để hắn có thá»i gian mà chuẩn bị tâm lý, miá»…n cho cả hai bên khá»i xấu hổ.
Phong phụ trừng mắt nhìn nữ nhi, trong lòng cưá»i mắng: "Nữ sinh hướng ngoại, nà ng và tiểu tá» Long Dá»±c nà y còn chưa có gì, mà đã bước má»™t chân ra khá»i nhà rồi." Không khá»i nhá»› tá»›i năm đó mình và thê tá» yêu nhau, nà ng không phải cÅ©ng bênh vá»±c mình như váºy sao? Ngẫm lại, không khá»i nhếch mép cưá»i cưá»i.
Long Dá»±c không hiểu tại sao ông lại cưá»i, vươn tay nắm lấy bà n tay to lá»›n cá»§a ông.
Tay cá»§a Phong phụ như má»™t khối thép, tay cá»§a Long Dá»±c vừa tiếp xúc vá»›i tay ông, năm ngón tay cá»§a ông đã nhanh chóng bóp chặt, giống như năm gá»ng kìm kìm chặt bà n tay cá»§a Long Dá»±c.
Từ lúc lên mưá»i, ông đã luyện táºp ngạnh khà công, đến nay đã có gần ba mươi năm công lá»±c, đã từng có ngưá»i thấy ông bóp méo được má»™t cục thép to chừng quả trứng gà , do váºy, từ đó vá» sau, đội viên cá»§a đặc cảnh đặc chiến đội đối vá»›i ông Ä‘á»u tôn kÃnh nhiếp phục.
Ngưá»i mang dị năng, Ä‘á»u rất mẫn cảm vá»›i công kÃch cá»§a ngoại giá»›i, Long Dá»±c đương nhiên cÅ©ng không ngoại lệ. Khi ngoại giá»›i truyá»n đến vá»›i má»™t trình độ nhất định, chà dương linh khà trong cÆ¡ thể hắn sẽ tá»± động sản sinh năng lá»±c phòng ngá»± và phản kÃch, áp lá»±c từ phÃa đối phương cà ng lá»›n, phản kÃch lại sẽ cà ng mạnh.
Bà n tay cá»§a Phong phụ bóp lấy bà n tay Long Dá»±c, dùng má»™t lá»±c rất mạnh, kết quả có thể Ä‘oán, khà ba cưá»ng đại do chà dương linh khà sản sinh bắn ngược lại xuyên qua bà n tay mà truyá»n và o cánh tay ông, khiến cho toà n bá»™ cÆ¡ thể ông như bị Ä‘iện giáºt, bắn vá»t vá» phÃa sau.
Äá»™t biến quá nhanh, ngoại trừ Long Dá»±c ra, chẳng ai ngỠđược kết quả nà y, mắt thấy đầu cá»§a Phong phụ sắp Ä‘áºp lên bức tưá»ng trắng, Phong mẫu, Phong Linh, Tô Äiá»m Äiá»m, Tô Diệu Diệu bốn nữ cùng hét lên kinh hãi.
Äáng lẽ vá»›i Tiên VÅ© Thần Du thân pháp cá»§a Phong Linh, nếu trước đó có dá»± báo trước, có thể kịp cứu phụ thân, nhưng nà ng căn bản là không ngá» tá»›i lá»±c phản chấn cá»§a Long Dá»±c lại mạnh như váºy, nhất thá»i chỉ biết sợ ngây ngưá»i.
Tiếng gió vù vù, chợt bốc lên rồi biến mất, mắt má»i ngưá»i còn chưa kịp nháy, đã thấy Phong phụ đứng ở chá»— cÅ©, chỉ có Ä‘iá»u quần áo hÆ¡i xá»™c xệch, sắc mặt cÅ©ng biến đổi.
"Phong thúc, thực sự là xin lỗi, cháu... cháu không có cố ý..." Long Dực tay đỡ Phong phụ, sắc mặt có phần áy náy.
Cả Ä‘á»i Phong phụ, tuy đã trải qua nhiá»u hung hiểm sinh tá», nhưng chuyện vừa má»›i xảy ra quả thá»±c là quá quá»· dị, ông cảm giác được rõ rà ng mình bay Ä‘i, rồi lại đột nhiên bình ổn đứng xuống, kinh hồn chưa kịp bình tÄ©nh, đã nghe tiếng nói cá»§a Long Dá»±c, ngÆ¡ ngác nhìn hắn má»™t lúc lâu, nói không nên lá»i.
"Kiếm Lăng, chà ng không sao chứ?" Phong mẫu tiến lên nắm tay trượng phu, lo lắng há»i. "Kiếm Lăng" đương nhiên là tên cá»§a phụ thân cá»§a Phong Linh.
"Cha, cha." Phong Linh cÅ©ng đã chạy đến, kêu và i tiếng, rồi quay vá» phÃa Long Dá»±c thè lưỡi, thầm nghÄ©: "Ngươi á, tháºt là lá»— mãng, định phá»§ đầu cha sao? Nhưng ngưá»i chÃnh là nhạc phụ tương lai cá»§a ngươi. Vừa nãy tháºt dá»a ngưá»i, nếu như va và o tưá»ng bị thương, mẫu thân ta hẳn sẽ phải liá»u mạng vá»›i ngươi, đến lúc đó, ta ở giữa thì phải là m sao giá»?"
Long Dá»±c tá»±a hồ cÅ©ng hiểu ý cá»§a nà ng, cưá»i khổ lắc đầu, tỠý là mình không chá»§ định, mắt thấy thê tá» và nữ nhi cá»§a Phong Kiếm Lăng đến bên thân hắn, tá»± biết Ä‘iá»u lui vá» sau hai bước.
"Ta không sao, không cần lo lắng." Phong Kiếm Lăng khoát tay, đột nhiên Ä‘i tá»›i trước mặt Long Dá»±c, vá»— mạnh lên vai hắn, cưá»i ha ha: "Hảo tiểu tá»! Có bản lÄ©nh! Bá»™i phục ngươi!"
Tà i sản của hailua2523
Chữ ký của hailua2523
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a hailua2523
01-09-2009, 08:23 AM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
Chương 218: Liệu thương thuáºt đệ nhất thiên hạ
Dịch giả: Ngá»c Tay
Biên táºp: Ngan Ha
Nguồn: TTV
ChÃn chữ vô cùng đơn giản nà y, khiến Phong Linh không kìm được thở phà o nhẹ nhõm, biết là cha rất Ãt khi phục ngưá»i, ông phải nói ra lá»i nà y, cho thấy rằng đã phải nhìn Long Dá»±c vá»›i cặp mắt khác xưa.
Long Dá»±c nói: “Phong thúc, cháu vừa rồi…â€
â€œÄÆ°á»£c rồi, không cần phải giải thÃch, dù cho ngươi cố ý thì ta cÅ©ng không để ý.†Mắt nhìn Phong Linh, trong mắt toát ra tia khen ngợi, nói: “Phong Linh, ta không có yêu cầu gì đặc biệt vá»›i việc con kết giao bằng hữu, con chỉ cần nhá»› kỹ hai Ä‘iểm là được, đối phương má»™t là phải có nhân phẩm tốt, hai là không thể là loại bất tà i vô dụng, tầm thưá»ng.â€
“Nhân phẩm cá»§a Long Dá»±c thì không cần phải nói, nếu như đúng là má»™t tên tồi tệ, ta sao có thể không nháºn ra! Long Dá»±c có năng lá»±c thi đỗ và o đại há»c Long Quang, chứng tá» hắn không phải ngưá»i tầm thưá»ng, mà thêm má»™t thân bản lÄ©nh cá»§a hắn, cha cÅ©ng đã thấy được,…â€
â€œÄÆ°á»£c rồi, con không cần phải khen hắn nữa, cha tin và o ánh mắt cá»§a con.†Phong Kiếm Lăng mỉm cưá»i gáºt đầu: “Con kết bạn thì ta tán thà nh, nhưng việc há»c thì phải là quan trá»ng nhất, há»c được tri thức, sau nà y má»›i có tiá»n đồ. Phụ mẫu khi còn trẻ, không há» Ä‘i há»c…â€
Phong Linh sá» sá» tai, nói: â€œÄÆ°á»£c rồi, cha, con biết rồi, ngưá»i má»—i lần gặp con Ä‘á»u nói những lá»i nà y, tai con sắp chai rồi! Ngưá»i cùng mẫu thân thì là m sao? Tuy không há»c đại há»c, bây giá» không phải cÅ©ng rất tốt sao? Ai dám cưá»i các ngưá»i?â€
“Việc nà y…†Phong Kiếm Lăng nhất thá»i á khẩu, không trả lá»i được.
“Phong Linh, cha là nghÄ© tốt cho con, con phải hiểu, không nên hÆ¡i má»™t chút là tranh luáºn.†Mẫu thân cá»§a Phong Linh mặc dù nói lá»i trách mắng, nhưng khuôn mặt lại chẳng tá» vẻ nghiêm túc, giá»ng nói cÅ©ng không nặng ná», khiến ngưá»i cảm giác rằng đấy chẳng phải là phê bình, mà là đang thương lượng.
Phong gia gia nằm ở trên gưá»ng, nhìn mấy ngưá»i trong nhà tranh luáºn, chỉ cưá»i há» há».
Tô Tiêm Tiêm, Tô Diệu Diệu hai tá»· muá»™i cắn môi, quang mang như thá»§y tiá»…n bắn ra từ hai mắt, lúc thì nhìn Long Dá»±c, lúc thì quay sang nhìn Phong Linh. Khi nhìn Long Dá»±c, nhãn quang là khâm phục sùng bái, khi nhìn Phong Linh thì lại trà n ngáºp vẻ hâm má»™.
â€œÄÆ°á»£c rồi, đừng nói nữa. À, ta thấy tiểu tá» Long Dá»±c nà y cÅ©ng không tệ, tuổi trẻ có tà i, bản lÄ©nh cao siêu. Là má»™t nhân tà i hiếm có! Ta má»i hắn gia nháºp đặc năng tiểu tổ, hắn tuy là tạm thá»i chưa đồng ý. Nhưng cÅ©ng đáp ứng là có thể giúp đỡ chúng ta bất cứ lúc nà o có chuyện. Äây Ä‘á»u là nhá» và o mặt mÅ©i cá»§a Phong Linh!†Lá»i cá»§a Phong gia gia rõ là đang bênh vá»±c cho tôn nữ cá»§a mình.
Nghe gia gia cÅ©ng nói váºy, Phong Linh vui mừng vô hạn. Dương dương tá»± đắc nhìn phụ mẫu, bá»™ dáng cá»§a kẻ thắng lợi, nếu như không phải gia gia còn Ä‘ang phải nằm, nà ng đã chạy tá»›i ôm má»™t cái rồi.
Phong Kiếm Lăng phu phụ rất kÃnh phục vị phụ thân “gừng cà ng già cà ng cay†nà y, ở trước mặt ông chưa bao giá» dám nói nhiá»u, nghe váºy cÅ©ng không há» lên tiếng.
Phong gia gia nói xong, Ä‘iá»u chỉnh tư thế má»™t chút. Không ngỠđụng và o vết thương, không kìm được phải rên lên má»™t tiếng.
Tô Tiêm Tiêm nhÃu cặp mà y thanh tú, bước lên chỉnh chá»— dá»±a cho ông, ôn nhu nói: “Lão gia, cẩn tháºn má»™t chút. Vết thương cá»§a ngưá»i má»›i kÃn miệng, chuyển động nhẹ nhà ng thôi. Bằng không, vết thương vỡ ra thì sẽ phiá»n toái lá»›n.â€
Cặp mỹ mục hắc bạch phân minh cá»§a Tô Diệu Diệu đảo sang phÃa Long Dá»±c. Nhưng lại nói vá»›i Phong Linh: “Phong Linh tá»· tá»·, ngươi dẫn hắn đến, không phải là để chữa trị cho Phong lão gia sao? Nhanh lên má»™t chút, bằng không lão gia đêm nay lại không được ngá»§ ngon nữa.â€
Long Dá»±c không đợi Phong Linh lên tiếng, chá»§ động tiến lên kiểm tra thương thế cá»§a Phong gia gia, thấy vết thương đã kÃn miệng, hà i lòng, cưá»i nói: “Phong gia gia, có thể ngồi lên không?â€
â€œÄÆ°á»£c, không thà nh vấn Ä‘á».†Phong gia gia khẽ động thân, muốn ngồi dáºy. Tô Tiêm Tiêm, Tô Diệu Diệu cuống quÃt tiến lên, má»™t trái má»™t phải đỡ ông ngồi thẳng dáºy.
“Ngà i chỉ cần kiên trì trong hai canh giỠlà được, rất nhanh sẽ xong.†Long Dực cởi già y, ngồi và o sau lưng Phong gia gia, song chưởng để trên lưng hắn, nhìn lướt qua đám Phong Linh trong phòng, rồi tự tin nhắm hai mắt lại.
“Phong Linh, đây… thế nà y có được hay không?†Phong Kiếm Lăng thấy phụ thân khi ngồi thì phải nhăn mặt Ä‘au đớn, rõ rà ng là tư thế nà y không hợp vá»›i ông, nhịn không được má»›i nhÃu mà y há»i.
“Suỵt…†Phong Linh đặt ngón tay trá» lên cặp môi thÆ¡m, ra dấu im lặng, thấp giá»ng: “Con tin Long Dá»±c, má»i ngưá»i cÅ©ng phải tin con! Bây giá» Long Dá»±c Ä‘ang sá» dụng Tá»± DÅ© thuáºt, má»i ngưá»i đừng nói gì, nếu không mà kinh động đến hắn, gia gia có chuyện gì thì má»i ngưá»i chịu trách nhiệm.â€
Phong Kiếm Lăng phu phụ bị câu nói cuối cùng cá»§a nữ nhi dá»a, láºp tức im bặt, bắt đầu chăm chút quan sát Long Dá»±c và phụ thân.
Thá»i gian trôi qua từng phút từng giây, quanh thân Long Dá»±c và Phong gia gia xuất hiện má»™t là n sương trắng, từ nhạt đến Ä‘áºm, từ má»ng đến dà y, cuối cùng đã che kÃn cả thân thể hai ngưá»i.
Khoảng hai giỠđồng hồ sau, sương trắng cÅ©ng bắt đầu từ từ nhạt dần, rồi tiêu tán vô ảnh, khi má»i ngưá»i nhìn thấy được Long Dá»±c và Phong gia gia, kinh hỉ phát giác, Long Dá»±c quắc thước giá» thì thần sắc đã ảm đạm Ä‘i nhiá»u, lá»™ vẻ má»i mệt, mà Phong gia gia thì tinh thần tá»±a hồ tốt hÆ¡n nhiá»u, trên mặt đã có nét hồng hà o.
“A! Äại công cáo thà nh!†Äợi Long Dá»±c thu hồi song chưởng, mở hai mắt, Phong Linh hưng phấn vung tay vung chân, nhảy tá»›i trước giưá»ng, há»i vá»™i: “Gia gia, mau để con xem thương thế thế nà o rồi.â€
“Khá hÆ¡n nhiá»u… Khá hÆ¡n nhiá»u… A a…†Phong gia gia gáºt đầu, lúc nà y ông thấy thân thể rất tốt, chỉ là hai mắt nặng trÄ©u, đầu óc mê mẩn, muốn ngả xuống giưá»ng ngá»§ ngay má»™t giấc.
“Phong Linh, đừng là m ồn, gia gia cá»§a muá»™i lúc nà y nhìn thì khá»e, nhưng thá»±c ra vẫn còn rất yếu, để ngưá»i ngá»§ má»™t giấc Ä‘i. Ta cÅ©ng cần Ä‘iá»u tức má»™t lúc.†Nói xong, bước xuống giưá»ng.
â€œÄÆ°á»£c rồi, muá»™i đỡ huynh.†Phong Linh biết là sau khi Long Dá»±c sá» dụng Tá»± DÅ© thuáºt, sẽ tiêu hao má»™t lượng lá»›n linh lá»±c, sợ hắn bị ngã, vá»™i vươn tay ra đỡ cánh tay hắn, rồi dìu hắn ngồi xuống má»™t chiếc ghế, lúc nà y má»›i buông tay ra.
Cảnh nà y Ä‘áºp và o mắt phụ mẫu Phong Linh, hai ngưá»i nhìn nhau, trên mặt xuất hiện vẻ phức tạp. Tô Tiêm Tiêm, Tô Diệu Diệu đứng sát nhau, khóe miệng khẽ cưá»i cưá»i, nhà n nhã như hai hồ nước ôn nhu.
Tô Tiêm Tiêm dá»n dẹp sÆ¡ chiếc giưá»ng, để Phong gia gia nằm xuống, không đầy má»™t phút sau, lão nhân đã chìm và o giấc ngá»§. Sau khi thụ thương, Phong gia gia ngà y ngà y Ä‘á»u bị Ä‘au nhức hà nh hạ, tuy kỹ thuáºt Ä‘iá»u trị hiện tại rất tiên tiến, nhưng cÅ©ng không thể khiến vết thương cá»§a ông là nh lại ngay được, mà Tá»± DÅ© thuáºt thần kỳ cá»§a Long Dá»±c lại có thể “là nh ngayâ€, cho nên đêm nay là đêm đầu tiên ông được ngá»§ say kể từ ngà y bị thương.
Phong Kiếm Lăng phu phụ đứng ở bên giưá»ng má»™t lúc lâu, nhìn ngưá»i cha già khiến vừa yêu vừa sợ nà y, trong lòng vui mừng khôn dứt, ánh mắt cảm kÃch đánh vá» phÃa Long Dá»±c Ä‘ang nhắm mắt Ä‘iá»u tức.
Tô thị tá»· muá»™i thấy nÆ¡i nà y không còn chuyện gì, liá»n im lặng rá»i sang nghỉ ở má»™t phòng khác, ba ngưá»i nhà Phong Kiếm Lăng ngồi ở ghế sô pha trong phòng.
Long Dá»±c và Phong Linh mưá»i hai giỠđêm má»›i tá»›i đây, lại mất hai giỠđể chữa thương cho Phong gia gia, mất ná»a giá» nói chuyện, bởi váºy, không lâu sau, trá»i đã sáng.
Sau khi Long Dá»±c Ä‘iá»u tức xong, linh lá»±c khôi phục như lúc đầu, trợn mắt thấy bốn ngưá»i nhà Phong Linh vẫn còn Ä‘ang nhắm mắt ngá»§. Nhất là Phong Linh, thân thể nghiêng và o sưá»n sô pha, lá»n tóc Ä‘uôi ngá»±a gần chạm sà n nhà . Ãnh sáng xuyên qua ô cá»a sổ, chiếu lên khuôn mặt nà ng, quyến rÅ© không thốt nên lá»i, miệng chúm chÃm như hoa anh đà o khẽ nhúc nhÃch, không biết là đang cãi cá» vá»›i ai ở trong má»™ng.
Long Dá»±c rung động, nếu không phải là trong phòng còn có những ngưá»i khác, hắn hẳn sẽ phải tá»›i hôn lên cặp môi xinh kia rồi.
Sau má»—i lần hắn tiêu hao má»™t lượng lá»›n linh lá»±c, khi khôi phục lại, thì tinh thần thư thái hÆ¡n nhiá»u trước kia, hÃt và o má»™t hÆ¡i dà i, đứng lên Ä‘i tá»›i bên giưá»ng cá»§a Phong gia gia, thấy đã không còn gì đáng lo, không khá»i mỉm cưá»i.
Äá»™t nhiên sau lưng vang lên “Hừm hừm†hai tiếng, quay đầu lại thì thấy Phong Kiếm Lăng đã dáºy, tiếng ho khan cá»§a hắn đã đánh thức cả phụ thân, thê tá» và nữ nhi.
“Long Dá»±c, huynh tỉnh khi nà o váºy?†Phong Linh dụi dụi cặp mắt ngái ngá»§, đứng dáºy ưỡn ưỡn thắt lưng, nghiêng đầu nhìn ra cá»a sổ, “A†má»™t tiếng, cả kinh: “Äã sáng rồi? Mấy giá» rồi?â€
“Sáu giá».†Long Dá»±c trả lá»i, rồi nói tiếp: “Thương thế cá»§a Phong gia gia đã ổn rồi, huynh phải vá» trưá»ng thôi.â€
â€œÄÆ°á»£c, cùng trở vá». Trước tiên Ä‘i rá»a mặt đã, rồi trên đưá»ng muá»™i sẽ má»i huynh ăn sáng.†Mặc dù có phụ mẫu Ä‘ang nhìn, nhưng Phong Linh vẫn không há» cố kỵ tiến đến kéo tay Long Dá»±c.
“Cháºm đã, cháºm đã, không vá»™i, ta còn muối nói vá»›i Long Dá»±c mấy câu.†Phong gia gia thấy thân thể đã hoà n toà n là nh lặn, trong lòng khâm phục Long Dá»±c vô cùng, há có thể dá»… dà ng để hắn ra Ä‘i? Xoay ngưá»i, bước xuống giưá»ng.
Phong Kiếm Lăng phu phụ hoảng sợ, cùng bước lên phÃa trước, Phong Kiếm Lăng nói: “Cha, ngưá»i sao lại tá»± mình xuống giưá»ng? Vạn nhất…â€
“Cái gì mà vạn nhất? Không thấy ta đã hoà n toà n khá»i rồi sao?†Phong gia gia giÆ¡ ngón tay cái vá»›i Long Dá»±c, “Giá»i, Phong Linh nói không sai, ngươi quả nhiên là nhân tà i trong nhân tà i, cao thá»§ trong cao thá»§.â€
Long Dá»±c cưá»i, đáp: “Phong gia gia quá đỠcao cháu rồi, ta chỉ là may mắn há»c được má»™t chút bản lÄ©nh mà thôi. Kỳ thá»±c, nói tá»›i cao thá»§, Phong Linh bây giá» má»›i là cao thá»§.â€
“Biến Ä‘i!†Phong Linh gắt: “Huynh ở trước mặt ngưá»i nhà ta khen ta, có ý đồ gì? Muốn lấy lòng gia gia và phụ mẫu ta sao?â€
Long Dá»±c suýt nữa ngất, đáp: “Huynh khen muá»™i sai sao? ÄÆ°á»£c rồi, muá»™i là kém cá»i, công phu dở quá, như váºy được chưa.†Lá»i còn chưa dứt, sau lưng đã ăn má»™t quyá»n cá»§a Phong Linh.
Phong gia gia cưá»i há» há», nói: “Không phải ta nịnh ngươi, Tá»± DÅ© thuáºt nà y cá»§a ngươi có thể nói là kỹ thuáºt liệu thương đệ nhất thiên hạ, thần nhân cÅ©ng không hÆ¡n được.â€
Long Dá»±c cưá»i mỉm, nhá»› tá»›i lá»i cá»§a Phong Linh trước đây, không nhịn được há»i: “Phong gia gia, cháu nghe Phong Linh nói ngưá»i tham gia má»™t hoạt động từ thiện thì bị thương. Cháu có phần không hiểu, nếu nÆ¡i đó nhiá»u nhân váºt quan trá»ng trong thương trưá»ng, quan trưá»ng, thì bảo an phải là rất tốt, sao kẻ sát nhân lại có thể trà trá»™n Ä‘i và o há»™i trưá»ng, gây ra kết cục bi thảm như váºy?â€
Tà i sản cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
Từ khóa được google tìm thấy
4.vn long huyet , 4vn long huyet , áèçíåñ , Ä‘á»c long huyệt , doc long huyêt , doc long huyệt , doc truyen huyet chuong , doc truyen huyet long , doc truyen long huyet , huyệt long trì , huyet long .us , huyet long chuong , ïåðåäà÷ , ïîñòíîå , log 4vn.com.vn , long huuyet , long huyệt , long huyệt xe lăn , long huyệt yy , long huyêt , long huyêt chuong 1 , long huyệt , long huyệt 266 , long huyệt 267 , long huyệt 4vn , long huyệt truyen , long huyet , long huyet 4vn , long huyet 4vn.eu , long huyet chien than , long huyet chuong 1 , long huyet chuong 267 , longhuyệt , longhuyet , longhuyetchienthan.4vn , lonh huyet , lonh huyet 4vn , óðàëñèá , sac hiep long huyet , tác giả mp3 4vn , tiên hiệp huyet long , truyên long huyệt , truyện long huyệt , truyen huyet long , truyen long huyet , truyen long huyet 139 , truyen long huyet 266 , truyen long huyet 4vn , truyet long huyệt 4vn , www.long huyet , xem truyen long huyệt