Chương 216: Sa Hồn Phiên (2)
Dịch giả: nhóm Sói Già
Nguồn: Sưu tầm - 4vn.eu
- Cho nên nói một khi Sa Hồn Phiên được cắm vào, như vậy ngươi càng đánh càng phát hiện số lượng kẻ địch càng nhiều...
Miêu Vận Tiến giải thích.
- Đúng, bình thường Sa Hồn Phiên biến người chết thành trạng thái linh hồn. Không những công kích linh hồn của kẻđịch, còn có thể lấy linh hồn tự bạo để uy hiếp kẻ địch, rất khó đối phó. Tuy nhiên thứ này chỉ có thể gây nguy hiểm đối với những người dưới Thánh thể. Một khi đạt được Thánh thể, thứ này sẽ trở thành vô dụng.
- Thân thể hư vô có phải là trạng thái linh hồn hay không?
Âu Dương vừa mở miệng nói ra vấn đề này, nhất thời mọi ngừoi đều sửng sốt. Tất cả đưa ánh mắt nhìn về phía Âu Dương, sau đó trên mặt bọn họ chợt xuất hiện niềm vui bất ngờ!
Đúng vậy! Thân thể hư vô trên thực tế cũng là một trạng thái linh hồn. Nhưng bọn họ nhới rõ ràng, bất luận Huyễn Thuật Sư có biến thành thân thể hư vô hay không, mũi tên của Âu Dương đều có thể tấn công giết chết mà không thèmđể ý. Chẳng lẽ nói mũi tên huyết sắc của Âu Dương còn có loại công năng này hay sao?
- Âu Dương ngươi...
Lữ Phong nhìn Âu Dương. Nếu như quang tiễn của Âu Dương thật sự có năng lực tấn công tiêu diệt trạng thái linh hồn, như vậy một khi đối mặt với Sa Hồn Phiên bọn họ sẽ không còn áp lực nữa.
- Ta nghĩ... Ta nghĩ hẳn là có thể làm được!
Trong lòng Âu Dương cũng không chắc chắn. Dù sao đây không phải là thân thể hư vô của Huyễn Thuật Sư. Đây là linh hồn sống lại từ trên thi thể. Hắn có thể tiêu diệt được chúng hay không thật sự rất khó nói.
- Không sao! Khoảng cách công kích của ngươi quả thực quá nghịch thiên. Một lát nữa cứ thử một chút. Nếu như khôngđược, vậy chúng ta sẽ lập tức!
Lữ Phong vẫn rất bảo thủ. Với khoảng cách công kích của Âu Dương, bên ngoài mười dặm vẫn có thể bắn giết. Nếu như mũi tên của hắn có thể đối phó với linh hồn đã bị Sa Hồn Phiên làm sống, vậy bọn họ sẽ chiến đấu. Còn không, sẽ lập tức rút lui!
- Cửu Huyền Tông đã bắt đầu tan tác. Bọn họ chết rất nhiều người.
Âu Dương nhìn về phía cuộc chiến nói. Chỉ nói chuyện này một lát, không ngờ người của Cửu Huyền Tông đã từ mười lăm người đã biến thành chín người. Hơn nữa linh hồn sống lại càng lúc càng nhiều. Người của Cửu Huyền Tông đã không thể cứu vãn.
- Người của Cửu Huyền Tông đã bắt đầu liều mạng! Đúng, không sai. Bọn họ lại giết một người của Linh Thiên Tông!
Âu Dương mỉm cười nhìn chiến trường. Chỉ trong chốc lát, Cửu Huyền Tông gần như đã bị tiêu diệt sạch. Tuy rằng Linh Thiên Tông mượn lực lượng của sa hồn phiên khống chế vô số linh hồn, nhưng đấu pháp liều mạng của Cửu Huyền Tông vẫn khiến người của bọn họ giảm xuống. Hiện tại chỉ còn hai mươi người.
Hơn nữa trong hai mươi người này còn có sáu Huyễn Thuật Sư. Nói cách khác, nếu như mũi tên của Âu Dương thật sựcó thể giết chết linh hồn, như vậy thực tế bọn họ chỉ cần đối kháng có mười bốn người.
- Xuất phát!
Âu Dương quát to một tiếng, hắn biết thời cơ chiến đấu đãđến. Vào lúc này không thể chờ đợi được nữa.
Sau khi Âu Dương hô to một tiếng, tất cả đoàn đội tinh anh không chút chậm trễ, leièn điên cuồng tiến về phía bên kia. Nhưng lần này đi ở phía trước Âu Dương. Âu Dương không lựa chọn chui xuống đất. Hắn không ngừng nhảy lên trên ngọn cây. Khoảng cách càng lúc càng gần, Thứ Kiêu Cung của hắn đã hoàn thành yêu hóa. Một đạo quang tiễn huyết sắc đã bị hắn nắm trong tay.
- Còn mười lăm dặm. Mọi người chú ý giảm tốc độ lại, để Âu Dương đi trước!
Lần này Lữ Phong không dùng đấu pháp hung ác. Đến bây giờ còn chưa xác định được có phải mũi tên của Âu Dương có thể thu thập những linh hồn bị Sa Hồn Phiên này triệu hồi ra hay không, cho nên bọn họ không dám quá hung mãnh.
Âu Dương dần dần rời khỏi đội ngũ. Hắn không ngừng tính toán khoảng cách. Sau khi Âu Dương thâm nhập tới phạm vi còn chiến trường mười dặm, hắn đã phát hiện ra sự tồn tại của vô số huyễn trận rắc rối phức tạp.
- Đội trưởng cẩn thận một chút, nơi này có vô số huyễn trận. Để ta đi tới!
Âu Dương có thể nhìn thấy huyễn trận không có nghĩa là hắn có thể loại trừ huyễn trận. Thứ này cần phải có lực lượng khổng lồ mới có thể phá hủy. Âu Dương không định lãng phí lực lượng trong việc phá hủy huyễn trận. Hơn nữa nếu như phía bọn họ phá hủy huyễn trận, tiếp đó sẽ khiến kẻ địch phát hiện ra bọn họ.
Âu Dương, trước tiên nên thử một chút!
Lữ Phong nhìn Âu Dương đứng ở trên cây đã bắt đầu kéo dây cung. Mỗi lần nhìn thấy Âu Dương giương cung, hắn đều có thể cảm nhận được từ trên người Âu Dương niềm tin tất sát. Lữ Phong biết, chắc bởi vì kỹ thuật bắn cung của Âu Dương đại thành. Người khác bắn tên đều nghĩ đến mục tiêu. Mà kỹ thuật bắn cung của Âu Dương, khi hắn thi triển, chỉ nghĩ tới vị trí người nào mà thôi.
Một đạo quang tiễn không tính là lớn cũng không tính là chói mắt bỗng nhiên từ trên dây cung của Âu Dương bay ra. Tốcđộ của quang tiễn cực nhanh. Vừa lóe lên liền không nhìn thấy hình bóng. Âu Dương đứng ở trên cây, con mắt của hắn nhìn chằm chằm vào quang tiễn.
Chỉ hơn một giây, quang tiễn xuyên qua khoảng cách mười dặm đã xuất hiện tại một góc khuất trên chiến trường. Quang tiễn này gần như không khiến cho bất luận người nào chú ý. Bởi vì trong tình hình kiếm linh và yêu khí ngũ sắc bay loạn như vậy, một quang tiễn lại bay với tốc độ nhanh như vậy, rất khó có thể bị chú ý.
Âu Dương khẩn trương nhìn theo quang tiễn. Chỉ thấy quang tiễn vèo một tiếng bay vào trong trận, sau đó trực tiếp cắm vào trong lồng ngực một linh hồn bị triệu hoán ra.
Trong nhay mắt khi quang cắm vào linh hồn thể này lập tức tan ra. Tuy nhiên khi quang tiễn tan ra, linh hồn thể này giống như mất đi sự khống chế bắt đầu run rẩy. Nó run run khoảng chừng năm sáu giây, sau đó giống như băng tuyết dưới ánh nắng chói chang bắt đầu chậm rãi tan ra.
Linh hồn thể này tan ra đương nhiên đã khiến Huyễn Thuật Sư chú ý. Nhưng vào lúc này không ai đi tự hỏi tại sao có một linh hồn thể bỗng nhiên tan ra.
- Ha ha! Đi theo ta! Chú ý bước tiến của ta!
Thời điểm Âu Dương thấy cảnh tượng như vậy, hắn nhất thời mừng rỡ. Một mình hắn phóng người từ trên cây nhảy xuống, bắt đầu tiến tới sát biên giới huyễn trận...
Các đội hữu của hắn không chút nghi ngờ, bọn họ đạp lên dấu chân của Âu Dương. Lữ Phong không hề chậm trễ, tiến lên, mở miệng nói:
- Thế nào Âu Dương?
- Không thành vấn đề!
Âu Dương nhìn Lữ Phong với vẻ mặt ngươi cứ yên tâm đi, sau đó dẫn dắt tất cả đoàn đội bắt đầu vòng qua tầng tầng huyễn trận. Bọn họ làm như vậy tưởng như không có ý nghĩa, nhưng trên thực tế lại rất quan trọng. Tuy rằng mười dặm đối với bọn họ mà nói chẳng qua chỉ chớp mắt có thểđến được. Nhưng bất kỳ ai trong số bọn họ cũng hi vọng bớtđi vài điều xảy ra ngoài ý muốn.
Âu Dương quay đầu thoáng nhìn lại phía sau. Lúc này tất cảYêu Chiến Sĩ bên phía bọn họ đã sớm hoàn thành yêu hóa. Bọn họ đã làm tốt công tác chuẩn bị, dịnh định có thể chiếnđất bất cứ lúc nào.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Chương 217: Giết! Giết! Giết!
Dịch giả: nhóm Sói Già
Nguồn: Sưu tầm - 4vn.eu
Tuy nhiên bọn họ đều biết, lần này có thắng lợi hay khôngđối với bọn họ rất quan trọng. Tất cả vẫn phải xem mũi tên của Âu Dương thế nào.
- Mọi người đi thôi. Ta ở chỗ này trợ giúp mọi người.
Khi khoảng cách còn lại năm dặm, Âu Dương dứt khoát dừng lại. Lúc này xuyên qua rừng cây đã có thể nhìn thấy cuộc chiến đấu bên kia đã tiến vào thời điểm kết thúc. Cửu Huyền Tông tiêu diệt toàn đoàn không chút lo lắng. Đối mặt với hai mươi người và hơn hai mươi linh hồn thể, cho dù bọn họ là thần cũng không có tác dụng.
- Mọi người chuẩn bị. Một lát nữa, mọi người phải toàn lực loại bỏ kiếm trận của bọn họ.
Lữ Phong vừa nói xong, cả người đã ngự phong tiến vào không trung. Sau khi Lữ Phong tiến vào không trung, rốt cuộc đám người Linh Thiên Tông đã phát hiện ra bọn họ.
Tuy nhiên khi thấy Vạn Tiên Sơn xuất hiện, cảm giác đầu tiên của bọn họ chính là có chút khiếp sợ. Xung quanh có nhiều huyễn trận như vậy, sao bọn họ có thể tiến vào lặng lẽ không một tiếng động được? Nhờ vận may sao? Chẳng lẽ có vận may nghịch thiên như vậy sao?
- Cứu mạng!
Hai người cuối cùng của Cửu Huyền Tông nhìn thấy Vạn Tiên Sơn xuất hiện, bọn họ giống như bắt được một cái ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng. Giờ này phút này chỉ sợ chỉ có Vạn Tiên Sơn mới có thể cứu được bọn họ.
- Cứu mạng sao? Ha ha ha ha, chúng ta còn chưa tìm tới Vạn Tiên Sơn các ngươi, ngược lại các ngươi đã tự mình đi tìm cái chết! Nếu tới vậy lưu lại đi.
Người dẫn đầu Linh Thiên Tông cười một cách cuồng ngạo. Nhiều linh hồn thể như vậy lại thêm người sống bọn họ, cho dù là Thái Nhất Tông được xưng là thực lực mạnh nhất tớiđây chắc chắn sẽ có cục diện tiêu diệt toàn đoàn. Nhưng không ngờ Vạn Tiên Sơn không biết tốt xấu lại chạy tới chịu chết.
- Phá trận!
Lữ Phong căn bản không để ý tới những lời kêu gào của đối phương. Cái gì mà cứu mạng, cái gì mà chịu chết? Dưới cái nhìn của hắn, những lời này bây giờ đều quá sớm để nói. Người Cửu Huyền Tông có quan hệ gì đến hắn? Bọn họ chết càng tốt.
- Phá trận! Ha ha ha ha! Không có kiếm trận các ngươi cũng chết!
Đối phương la lên, thậm chí còn không định ngăn cản đám người Lữ Phong công phá kiếm trận.
Không gặp chút trở ngại nào, chỉ một đòn của hai mươi người Lữ Phong đã khiến huyễn trận gần sụp đổ bị đánh nát hoàn toàn. Một khắc khi huyễn trận bị nghiền nát, một cảnh tượng khiến Linh Thiên Tông và Cửu Huyền Tông thiếu chút nữa thì bị hù chết đã xuất hiện.
Bọn họ liền nhìn thấy Vạn Tiên Sơn giống như phát điên. Không ngờ mười tên Lục Tiên lại lập ra kiếm trận của bọn họ. Thậm chí kiếm trận bao vây cả Sa Hồn Phiên ở bên trong.
Người của Cửu Huyền Tông người gần như không thể nóiđược lời nào! Lẽ nào đầu óc người của Vạn Tiên Sơn đều bịnước vào? Với nhiều linh hồn thể và sa hồn phiên như vậy, bọn họ vẫn dám lập kiếm trận sao? Lẽ nào hai mươi người này muốn giết chết cả hơn bốn mươi người kể cả linh hồn thể ở bên trong sao? Mụ nội hắn, có thể làm được như vậy sao?
Tuy nhiên điều này có khả năng hay không không phải do bọn họ nói. Sau khi đoàn đội Lữ Phong trải qua nhiều lần tôi luyện như vậy, sự tín nhiệm lẫn nhau đã đạt đến đỉnh điểm. Nếu như Âu Dương đã nói là có thể, như vậy hắn nhất định có thể bảo đảm được sự an toàn của mọi người.
Giống như xác minh điều đó, chỉ một thoáng khi kiếm trận vừa được mở ra, năm đạo quang tiễn huyết sắc cắt phá hư không từ phía xa bay đến. Năm đạo quang tiến đâm thẳng vào năm linh hồn thể.
Linh hồn thể không phải là người. Bọn họ chỉ có thể tấn công cơ bản dưới sự không chế của Huyễn Thuật Sư. Muốn né tránh quả thực quá khó khăn. Cho nên năm mũi tên này không gặp bất kỳ ngăn cản nào, đồng thời cắm vào năm linh hồn thể.
- Hừ! Muốn giết linh hồn thể, nằm mơ...
Người dẫn đầu Linh Thiên Tông không có bất kỳ lo lắng nào. Tuy nhiên một cảnh tượng tiếp theo lại khiến hắn cảm giác mình giống như đang nằm mơ thật.
Năm linh hồn thể bị quang tiễn bắn trúng, không ngờ chỉtrong thoáng chốc liền giống như băng tuyết bắt đầu tan ra.
- Ông trời ơi! Không thể nào như vậy được.
- Sao có thể như vậy được? Linh hồn thể bị giết chết sao?
- Ngay cả Huyễn Thuật Sư cũng rất khó có thể một lần giết chết linh hồn thể. Không ngờ linh hồn thể lại bị bắn chết?
Nhìn cảnh tượng như vậy phát sinh. Hai người còn lại của Cửu Huyền Tông và những người bên Linh Thiên Tông đều há hốc miệng. Nhưng bọn họ giật mình không có nghĩa là người của Vạn Tiên Sơn cũng giật mình. Bọn họ đã nhìn thấy nhiều điểm thần kỳ của Âu Dương, bọn họ đã có thể miễn dịch rất nhiều thứ. Chỉ sợ cho dù có một ngày bọn họ nhìn thấy Âu Dương một mình đấu với Thánh thú Cốt Long cũng chỉ thoáng kinh hãi một chút mà thôi.
- Giết!
Lữ Phong hét lớn một tiếng. Vạn Tiên Sơn lập tức tấn công. Mỗi người bọn họ trực tiếp không để mắt đến những linh hồn thể kia, mà xông về phía Lục Tiên và Yêu Chiến Sĩ. Thậm chí ngay cả Huyễn Thuật Sư bọn họ cũng trực tiếp lựa chọn bỏ qua.
Không nghi ngờ chút nào, với kỹ thuật bắn cung của Âu Dương, hắn sẽ rất nhanh biến sáu tên Huyễn Thuật Sư này thành sáu thi thể!
Phụt...
Lữ Phong bắt đầu trước tiên. Tuy nhiên người đầu tiên hắn muốn giết lại là hai người của Cửu Huyền Tông đang muốn chạy tới ôm đùi bọn họ.
Dù thế nào hai người còn lại của Cửu Huyền Tông cũng không ngờ được Vạn Tiên Sơn lại đột nhiên ra tay giết chết bọn họ. Bọn họ trừng mắt không cam lòng. Nhưng bọn họđã không còn khả năng mở miệng nói chuyện.
- Cẩn thận!
Người của Linh Thiên Tông nhìn thấy Vạn Tiên Sơn vừa động thủ liền giết chết người của Cửu Huyền Tông, bọn họ lập tức hiểu ra, người của Vạn Tiên Sơn căn bản không phải đến đểđùa với bọn họ. Từ lúc bọn họ vừa tới liền lập kiếm trận bịt kín đường ra, sau đó trực tiếp thuấn sát người của Cửu Huyền Tông, có thể thấy đám gia hỏa như hổ như sói này muốn tiêu diệt tất cả bọn họ.
- Mẹ nó! Cẩn thận thao túng linh hồn thể, trước tiên phải giết chết Lục Tiên của bọn họ.
Người dẫn đầu phía đối phương vội vàng hạ lệnh. Nhưng hắn vừa mới nói ra khỏi miệng đã nhìn thấy ba quang tiễn huyết sắc bay tới. Những quang tiễn huyết sắc này giống như mọc ra mắt vậy. Không ngờ mục tiêu lần này của chúng không phải là linh hồn thể mà là Huyễn Thuật Sư.
Mỗi Huyễn Thuật Sư đều duy trì thân thể hư vô. Bình thường khi ở thân thể hư vô, bọn họ có thể miễn dịch với những công kích tầm thường. Nhưng nhìn thấy vừa nãy quang tiễn kia giết chết linh hồn thể, hiện tại bọn họ không dám khinh thường. Không ngờ bọn họ định uốn người chuẩn bị né tránh.
Nhưng quang tiễn cực kỳ chậm. Thời điểm Huyễn Thuật Sư di chuyển, không ngờ quang tiễn chợt nhúc nhích một chút, sau đó chính là ba tiếng kêu thảm thiết truyền ra.
Mũi tên tiên đoán! Một cung đồng thời bắn ra ba mũi tên. Tất cả ba mũi tên đều là mũi tên tiên đoán. Đây là cực hạn của Âu Dương hiện nay. Nếu như bắn ra ba mũi tên, tại thờiđiểm bắn chết Huyễn Thuật Sư, hắn không dám bảo đảm có có thể xuất hiện cục diện tam sát hay không.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Chương 218: Còn có thể chạy thoát sao?
Dịch giả: nhóm Sói Già
Nguồn: Sưu tầm - 4vn.eu
Đương nhiên, đây không phải là tuyệt đối. Nếu để cho Âu Dương đánh lén, một cung đồng thời bắn ra năm mũi tên ngũ sát cũng không phải là không thể được.
Ba tiếng kêu thảm thiết khiến cục diện vốn cũng có chút hỗn loạn, càng thêm quỷ dị. Vào lúc này mỗi người của Vạn Tiên Sơn đều như hổ dữ. Bởi vì bọn họ biết bọn họ có Âu Dương trợ giúp từ xa. Việc bọn họ phải làm chính là giết! Giết! Giết!
Nhưng bên Vạn Tiên Sơn sảng khoái không có nghĩa là Linh Thiên Tông cũng sảng khoái. Vừa tới đã có ba Huyết Thuật Sư bị giết chết. Hơn nữa còn là ba tên Huyễn Thuật Sư đã biến ảo thân thể hoàn thành hư vô. Điều này thực sự khó mà tin nổi. Nhưng liên tưởng đến năm quang tiễn đầu tiênđã giết chết năm linh hồn thể, người của Linh Thiên Tông nhất thời đổ mồ hôi lạnh khắp người.
Sa Hồn Phiên sợ nhất điều gì? Đương nhiên sợ nhất chính là là gặp phải rất nhiều Huyễn Thuật Sư. Nếu như ngày hôm nay để Linh Thiên Tông đụng phải đoàn đội của Huyễn Chân Tông trước kia, toàn bộ đều do Huyễn Thuật Sư tạo thành, như vậy chắc hẳn sẽ hù chết bọn họ bọn họ. Bọn họ sẽ tuyệt đối không dám lập Sa Hồn Phiên. Bởi vì ngươi lập Sa Hồn Phiên khác nào tự mình dâng món ăn. Linh hồn thể thì thế nào. Một Huyễn Thuật Sư người ta không chấn chết, lẽ nào một đám Huyễn Thuật Sư cũng không chấn chết được?
- Huyễn Thuật Sư dùng huyễn trận che dấu thân thể!
Người dẫn đầu Linh Thiên Tông lập tức gầm rú. Tuy nhiên trong lòng một đám Huyễn Thuật Sư đã sớm mắng chửi hắn.
- Mẹ ngươi! Ngươi cho rằng lão tử không khiến thân thểtàng hình sao? Vừa nãy ba người kia chết chẳng phải đã ẩn thân rất kỹ, nhưng không phải vẫn bị giết sao...
Giải thích cũng không có bất cứ ý nghĩa gì. Bởi vì bên này vừa dứt lời, lại có năm quang tiễn chớp động bay tới. Năm quang tiễn này trực tiếp bắn chết linh hồn thể có ý đồ tới gần đội hữu của Âu Dương.
- Phá trận!
Người dẫn đầu Linh Thiên Tông bỗng nhiên có một loại dựcảm không lành. Dường như hắn nghĩ tới điều gì đó. Nhưng lúc này còn nói phá trận, dường như đã hơi muộn. Bởi vì nhân số của bọn họ vốn không nhiều. Hiện tại bọn họ căn bản không có cơ hội rảnh rang mà đi phá trận. Huyễn Thuật Sư muốn chỉ huy linh hồn thể đi phá trận, cũng phải xem Âu Dương có đồng ý hay không đã.
Mỗi linh hồn thể tới gần biên giới của kiếm trận chuẩn bị phá trận đều thi nhau ngã xuống dưới quang tiễn sắc bén của Âu Dương. Chỉ trong chốc lát, hơn hai mươi linh hồn thể chỉ còn lại chưa đầy một nửa.
- Phụt...
Sau khi Lữ Phong hợp tác với một Yêu Chiến Sĩ giết một tên Lục Tiên, thành viên của Linh Thiên Tông còn lại chưa đầy mười lăm người. Hơn nữa mỗi một người đều bó tay bó chân. Lại thêm cuộc đại chiến vừa nãy khiến mỗi người bọn họ đềuđầy vết thương. Thắng lợi của Vạn Tiên Sơn gần như không có bất kỳ lo lắng nào.
- Mẹ nó! Muốn chết thì cùng chết. Cho nổ tất cả linh hồn thể! Tất cả đều chết cho ta!
Người dẫn đầu Linh Thiên Tông gầm lên. Tuy nhiên rõ ràng người trong đoàn đội bọn họ lại không nghĩ như hắn. Bởi vì sau khi hắn gầm rú ra những lời đó, ba tên Huyễn Thuật Sư còn sót lại căn bản không nổ hết linh hồn, trái lại bắt đầuđiều động tất cả linh hồn tụ tập về phía mình.
Lữ Phong cười lạnh. Không phải bất kỳ đoàn đội nào cũng có thể đoàn kết được như bọn họ. Giữa các đội với nhau nếu không thể lưng tựa lưng liều mạng chiến đấu, như vậy dưới tình huống này bọn họ làm sao có thể chiến đấu như đội ngũđoàn kết một lòng được?
- Ngu ngốc. Các ngươi cảm thấy các ngươi còn có thể chạy thoát sao?
Người dẫn đầu Linh Thiên Tông đã không còn gì để nói.Đương nhiên hắn không muốn chết. Sở dĩ hắn kêu bọn họ dùng linh hồn thể tự bạo linh kéo nhau cùng chết, là hy vọng có thể lấy dùng thủ đoạn hung ác này khiến cho người của Vạn Tiên Sơn lùi về phía sau. Nhưng đáng tiếc mâu thuẫn trong đội ngũ khiến hắn ngoại trừ rít gào lại không làm được gì.
- Có cơ hội sao?
Âu Dương nhìn thấy tình huống bên đó như vậy thì rất vui vẻ. Tuy nhiên hắn cũng cảm thấy mình rất may mắn. May mắn đoàn đội Vạn Tiên Sơn trải qua nhiều lần chiến đấu như vậy có được sự đồng tâm như ngày hôm nay, bằng không vừa nãy khi tên kia la lên, chỉ sợ sẽ có người do dự.
Nhưng đoàn đội Vạn Tiên Sơn ngày hôm nay sẽ không có bất cứ người nào do dự. Bởi vì bọn họ tin tưởng mình, tin tưởng mình sẽ không cho Huyễn Thuật Sư cơ hội đánh nổ linh hồn.
Âu Dương đương nhiên sẽ không cho bọn họ có cơ hội. Âu Dương không ngừng giương cung bắn tên. Mỗi mũi tên của hắn đều lấy đi một linh hồn thể. Quang tiễn của Âu Dương không ngừng chớp động, số lượng linh hồn thể càng ngày càng ít.
Nhìn số lượng linh hồn thể chậm rãi giảm đi, người dẫn đầu Linh Thiên Tông trở nên tuyệt vọng. Hắn bỗng nhiên hiểu rõ một đạo lý, đội ngũ Vạn Tiên Sơn không chỉ cường đại đơn giản như vậy, quan trọng nhất chính là bọn họ có sự đoàn kết tín nhiệm.
Vừa nãy khi hắn nói những điều đó, cũng đã từng quan sátđối phương. Nhưng hắn nhìn thấy, đối phương nghe thấy hắn muốn người phía hắn cho nổ linh hồn thể, không ngờ lại không hề xuất chiện chút do dự nào.
Hắn không thể nào tưởng tượng được, rốt cuộc bọn họ làmđược bằng cách nào? Rốt cuộc bọn họ đã trải qua đại chiến thế nào mới có thể khiến một đoàn đội đạt được sự tín nhiệm như vậy?
Nhìn người khác, lại nhìn người phía bên cạnh mình, hắn ngoại trừ tuyệt vọng ra còn có thể nghĩ điều gì.
- Bạo!
Một tên Huyễn Thuật Sư dường như đã hiểu rõ điều gì. Hắc khí trên người hắn phun trào. Hắn muốn cho nổ mấy linh hồn thể còn sót lại. Nhưng hắn nào còn cơ hội. Hắn vừa mới nói chữ bạo ra khỏi miệng, đầu của hắn đã bị mũi tên của Âu Dương cho nổ...
- Ngu xuẩn! Một đám ngu xuẩn...
Người dẫn đầu Linh Thiên Tông ngoại trừ rít gào ra còn có thể làm được gì. Sau khi hắn kêu gào, vết thương trên người hắn cũng lúc ngày càng nhiều.
Hắn biết Linh Thiên Tông đã xong. Bọn họ không phải thuađối phương trên phương diện thực lực. Bọn họ bại bởi chính mình. Nếu trận huyết chiến vừa mở màn bọn họ liền chuẩn bị để linh hồn thể tự bạo, như vậy cho dù bọn họ bại cũng tuyệt đối không bại thê thảm như thế. Khi một cương xoa cắm vào thân thể của hắn, thời điểm hắn cảm thấy sinh mạng rời đi, trên mặt của hắn hiện ra một nụ cười tự giễu.
Hắn đã tính đến chuyện Vạn Tiên Sơn sẽ xuất hiện. Nhưng nghĩ có Sa Hồn Phiên làm vũ khí bí mật, hắn không cảm thấy sợ hãi. Nhưng ai có thể ngờ được, ở chung với một đámđội hữu như heo này khiến bọn họ phái chịu khuất nhục tiêu diệt toàn đoàn như vậy.
- Bạo!
Nhìn thấy người dẫn đầu đã chết trận, nhất thời lại có người kêu to. Nhưng đã muộn, Âu Dương sẽ cho bọn họ cơ hội cho nổ linh hồn sao? Lời của bọn họ vừa thốt ra miệng, mũi tên của Âu Dương đã thu thập xong mấy linh hồn thể cuối cùng. Còn lại hai tên Huyễn Thuật Sư nhìn tất cả linh hồn thể tan ra, bọn họ biết giờ chết của mình cũng không xa.
Bọn họ hối hận, nhưng đã muộn. Âu Dương thậm chí không cho bọn họ có cơ hội được sám hối. Một mũi tên song sát.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Chương 219: Khí thế khiến người ta không thể đương đầu
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Âu Dương sử dụng một quang tiễn trực tiếp giết chết hai Huyễn Thuật Sư đang đứng ngây người.
Đến lúc này Âu Dương cũng buông Thứ Kiêu Cung trong tay xuống. Bởi vì sau khi hắn giết chết tất cả Huyễn Thuật Sư và linh hồn thể, hắn biết nhiệm vụ của mình đã được hoàn thành viên mãn. Chỉ còn lại những gia hoả trên người đầy vết thương kia, với một đám đội hữu như hổ như sói của mình lẽ nào lại không thu thập được một đám phế vật như vậy.
Nếu vậy còn chơi cái gì nữa? Hơn nữa ngày hôm nay mình giết nhiều Huyễn Thuật Sư như vậy, huyết lực lại đạt tớiđỉnh phong, nhưng vẫn chỉ có thể hóa thành huyết diễm thiêu đốt. Dường như chỉ đánh giết cửu giai, sẽ không thểtrùng kích từ cửu giai tới Thánh Thể vậy.
- Chết!
Miêu Vận Tiến rất hài lòng. Hắn thích nhất chính là loại kẻđịch mất hồn lạc phách. Bởi vì người như vậy sẽ dễ bị mê hoặc nhất.
Chỉ trong chốc lát này, Miêu Vận Tiến đã chứng minh với mọi người về năng lực Huyễn Thuật Sư trong loạn chiến. Có thể thấy Miêu Vận Tiến không ngừng mê hoặc kẻ địch. Mỗi khi có kẻ địch bị hắn mê hoặc, Thời Phong ở bên cạnh sẽ nhảy ra trước tiên dùng bạo sát linh hồn tiêu diệt người này.
Lúc này mới được bao lâu? Không ngờ hai người bọn họ phối hợp với nhau đã tiêu diệt được năm, sáu người.
Hai người bọn họ thật sự vô cùng sảng khoái. Cho tới lúc này bọn họ chưa từng nghe nói chỉ hai Huyễn Thuật Sư ở trong loạn chiến có thể phối hợp với nhau giết được số lượng kẻ địch như vậy.
- Bao vây bọn họ lại, đừng để người nào chạy thoát.
Lữ Phong được gọi là một người tàn nhẫn. Đối với đoàn đội của bọn họ mà nói, thả cho kẻ địch chạy chính là sự sỉ nhục. Tuy nhiên thật ra hắn không cần lo lắng điều này. Bởi vì gầnđó còn có huyễn trận do Huyễn Thuật Sư bố trí. Bên ngoài còn có kiếm trận phong tỏa tất cả. Mặc dù mấy người này có thể đột phá hai tầng phong tỏa này, bọn họ tuyệt đối không tránh thoát khỏi Âu Dương đang ở phía ngoài chờ bất kỳ con cá nào nhảy lên cạn...
Nửa giờ, chỉ trong nửa giờ Linh Thiên Tông đã không còn một người... Đoàn đội tinh anh đã bắt đầu thu dọn chiến trường. Đây là chiến dịch bọn họ đánh nhẹ nhàng nhất. Thậm chí từ đầu tới cuối sau khi Âu Dương giải quyết xong linh hồn thể, cũng không tiếp tục kéo cung nữa.
Thật ra bọn họ có thể thắng đơn giản như vậy, bởi vì mũi tên đầu tiên của Âu Dương giết chết linh hồn thể trực tiếp dẫn đến sự suy sụp của Linh Thiên Tông. Khi ngươi cảm thấy ngươi có thứ mà người khác không có cách nào với tới, thời điểm ngươi muốn dựa vào nó đánh đâu thắng đó, nhưng trong thời điểm ngươi cao hứng nhất, ngươi lại bị người ta mạnh mẽ đánh tan. Đả kích này gần như là trí mạng.
Bên trong đoàn đội Linh Thiên Tông cũng có vấn đề. nếu bọn họ thật sự có thể đoàn kết một lòng, lúc đó khi nghe người dẫn đầu truyền đạt mệnh lệnh tự bạo, bọn họ liền khống chế linh hồn thể nổ tung, như vậy cho dù bọn họ tổn thất nặng nề nhưng tuyệt đối có thể khiến đoàn đội tinh anh Vạn Tiên Sơn tổn thất quá nửa.
Nhưng không ai từng nghĩ tới kết quả như thế. Càng yêu quý sinh mạng kết quả lại là cái gì cũng không chiếm được.
Trải qua trận chiến này, đoàn đội Lữ Phong hiểu sâu sắc sựquan trọng của đoàn kết một lòng. Nhiều lần chiến đấu như vậy đã mài giũa khiến bọn họ gắn bó thành một đoàn. Tất cả đội ngũ giống như một người, tiến lui có thứ tự, đồng sinh cộng tử!
Âu Dương đếm lấy yêu thú chi linh của mình. Lúc này hắnđã có hai trăm yêu thú chi linh. Hắn có hai trăm cũng đại diện cho những người khác đại khái cũng có con số như vậy. Con số này nghe ra không được tính là nhiều, nhưng sau khi chân chính hiểu rõ mức độ khó khăn khi thu hoạch yêu thú chi linh, không có ai dám xem thường con số này.
- Mẹ nó! Chỉ cần thêm khoảng một trăm cái nữa lão tử đã có thể đi ra ngoài, đã có thể quang minh chính đại trùng kích Thánh thể. Ngược lại ta muốn xem thử còn ai dám nói lão tử không cơ hội tiến vào Thánh thể nữa không!
Thời Phong nhìn số lượng yêu thú chi linh của mình, hắn cảm khái, hắn kích động. Hắn nằm mơ cũng không ngờ được lần này nhóm bọn họ tới nơi chôn xương lại thuận lợi như thế, có thể trong thời gian ngắn ngủi, thu được nhiều yêu thú chi linh như vậy!
- Đúng vậy! Trước kia đã có bao nhiêu người mất tính mạng tại nơi chôn xương này. Không ngờ được những đệ tử như chúng ta không phải là hậu nhân của danh môn lại có thểđi tới ngày hôm nay.
Miêu Vận Tiến cũng rất kích động.
- Nhìn bộ dạng không có tiền đồ của các ngươi kìa. Ba trăm viên yêu thú chi linh đối với chúng ta mà nói đã không phải là mục tiêu nữa! Điều chúng ta muốn làm bây giờ chính là quét ngang nơi này. Chúng ta không chỉ muốn thăng cấp Thánh thể, còn muốn đánh ra tiếng tăm!
Dã tâm của Lữ Phong vẫn lớn hơn so với những người khác. Người tiến vào Thánh thể nhiều không kể xiết. Quét ngang nơi chôn xương, mang theo vô số yêu thú chi linh đi ra khỏi nơi chôn xương sau đó đột phá đạt được Thánh thể. Đây là hai loại khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Người sống cả đời vì cái gì? Danh? Lợi? Hay là tình? Đều có! Hiện tại bọn họ sắp thực hiện được khát vọng tập hợp đủ ba trăm viên yêu thú chi linh để trợ giúp bọn họ thăng cấp Thánh Thể như lúc mới tiến vào Cực Cảnh. Bản thân bọn họđã biến thành ác lang đầy dã tâm.
Âu Dương nhìn đội hữu của mình. Nếu như nói một cách bảo thủ, bọn họ lấy đủ ba trăm viên sau đó lui ra ngoài chắc chắn là lựa chọn tốt nhất. Nhưng Âu Dương cảm thấy, nếu như bọn họ lui ra ngoài như vậy, cho dù những người này có thể trở thành Thánh thể, có lẽ cuộc đời này sẽ cảm thấy tiếc nuối.
- Người khác đi tới nơi chôn xương đều phải cẩn thận từng li từng tí một, giống như đi trên lớp băng mỏng. Chúng ta muốn lật đổ nó! Chúng ta muốn nói cho mọi người biết, chúng ta phá vỡ quy tắc này, chúng ta muốn quét ngang nơi chôn xương, chứng minh cho mọi người thấy, chúng ta không phải là phế vật, chúng ta không phải không có cơ hội trùng kích Thánh Thể. Chúng ta không chỉ chứng minh cho bản thân, còn chứng minh cho người khác htấy, quy tắc dùng để phá vỡ!
Lữ Phong gầm thét lên...
Nhìn Lữ Phong, trái tim tất cả mọi người bắt đầu nhảy lên theo. Đúng vậy, ban đầu bọn họ chẳng qua chỉ mong muốn tập hợp đủ ba trăm yêu thú chi linh. Nhưng ngày hôm nay nếu đi bọn họ đến một bước này, nếu như cứ thế từ bỏ, cứnhư vậy rời khỏi đây, vậy những nỗ lực lúc trước tính là gì?
- Quét ngang nơi chôn xương!
Thời Phong gầm rú. Một tiếng gầm rú này của hắn cũng đốt cháy tâm can của mọi người, kể cả Âu Dương. Bọn họ đều gầm lên theo.
Gầm lên thì gầm lên, Âu Dương vẫn rất bình tĩnh. Người khác vì yêu thú chi linh, nhưng Âu Dương biết, thật ra yêu thú chi linh đối với hắn mà nói không khác gì hòn đá. Nhiều nhất thì sau khi đi ra ngoài có thể xem là tiền giao dịch một vài thứ. Hắn muốn đột phá đến Thánh thể, mộtđường đi tới nhất định phải tiếp tục bắn giết.
Hơn nữa nhìn tình thế hiện tại, bắn giết cũng khó có thể đẩy hắn tới Thánh thể.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Thánh thể và cửu giai là khoảng cách lớn. Âu Dương chắc chắn phải bước qua khoảng cách này. Cõ lẽ hắn chặn đánh cường giả cấp Thánh thể mới có thể. Bằng không hắn hấp thu lấy huyết lực chỉ có thể như hiện tại chậm rãi thiêu đốt sau đó biến mất...
- Thánh thú...
Âu Dương nghĩ nhiệm vụ gần như không thể nào hoàn thànhđược của lần này, trên mặt hắn hiện lên một nụ cười khổ. Tuy rằng Thánh thú chỉ có thể lợi dụng thân thể để công kích, nhưng dù sao Thánh Thể vẫn là Thánh Thể, mình có khả năng chiến thắng sao?
Tin tức Cửu Huyền Tông và Linh Thiên Tông bị người tiêu diệt toàn đoàn giống như sấm sét xẹt qua tất cả nơi chôn xương. Gần đây nơi chôn xương vẫn tính là thời kỳ bình yên nhất thời giống như mặt hồ yên ả bị thiên thạch đánh trúng, tạo ra chấn động trước nay chưa từng có.
Điều này còn chưa tính là đáng sợ. Đáng sợ nhất chính là khi biết không ngờ kẻ tiêu diệt hai phe này lại chính là Vạn Tiên Sơn đã ra tay giết chết Thiên Cung trong thời gian trướ. Tất cả nơi chôn xương đều trở nên bất an.
Theo thời gian trôi đi, thi thể của Huyễn Chân Tông cũng bịngười phát hiện. Thi thể của Bà Sa Thánh Địa cũng bịngười phát hiện. Liên tưởng một chút giữa vị trí của hai phe thế lực này với thời gian và con đường tiến tới của Vạn Tiên Sơn, mọi người đều hiểu rõ một sự thực khủng khiếp!
Không ngờ trên đường đi, bọn họ đã bị đội ngũ này giết chết!
- Đội trưởng, khí thế của Vạn Tiên Sơn làm người ta không thể đương đầu. Trước tiên là chém Huyễn Chân Tông, sau lại diệt Bà Sa Thánh Địa. Toàn đoàn đội Yêu Chiến Sĩ của Thiên Cung bỏ mình. Hiện tại lại đến hai phe Cửu Huyền Tông và Linh Thiên Tông đồng thời đều bị bọn họ tiêu diệt!
Một tên Huyễn Thuật Sư của Thái Nhất Tông báo cáo tin tứcđược hỏi thăm gần nhất cho Trịnh Khang người dẫn đầu của bọn họ.
Đồng thời khi hắn mở miệng nói ra mấy câu này, biểu hiện trên mặt tất cả mọi người của Thái Nhất Tông đều không dễnhìn.
- Trước tiên chém Huyễn Chân Tông, sau lại diệt Bà Sa Thánh Địa. Toàn đoàn đội Yêu Chiến Sĩ của Thiên Cung bỏ mình. Hai phe thế lực của Cửu Huyền Tông và Linh Thiên Tông lại chết ở cùng một nơi! Lẽ nào đoàn đội Vạn Tiên Sơn có hơn trăm người sao?
Trịnh Khang nhíu mày. Hắn nghĩ mãi vẫn không hiểu. Đây rốt cuộc là thế nào.
- Không rõ lắm. Đoàn đội Vạn Tiên Sơn rất thần bí. Không có Huyễn Thuật Sư có thể tới gần nơi đó. Chúng ta đã thửphái Huyễn Thuật Sư đi vào, nhưng không ngoại lệ. Ba người này đều bỏ mình.
- Ngay cả tới gần cũng không được sao?
Trịnh Khang nhìn người hồi báo, hắn cảm thấy chuyện này quả thật khó có thể tin được. Huyễn Thuật Sư không có cách nào tới gần đoàn đội của Vạn Tiên Sơn? Chẳng lẽ nói trongđội đoàn này có cường giả Thánh Thể? Nếu là Huyễn Thuật Sư cùng cấp bậc cho dù bị Huyễn Trận của Huyễn Thuật Sư khác phát hiện, chắc hẳn chạy trốn không thành vấn đềchứ?
- Không biết...
Vẫn là câu trả lời này. Bọn họ căn bản không biết làm sao Huyễn Thuật Sư tới gần lại chết. Điều bản thân bọn họ biết chính là hiện tại Vạn Tiên Sơn chắc chắn là bá chủ ở nơi này. Bất cứ người nào cũng không dám, không muốn đi trêu chọc gia hỏa này.
Những gia hoả này có bao nhiêu người? Bọn họ làm thế nào có thể đánh giết nhiều lần hoàn mỹ như vậy? Có phải Cửu Huyền Tông và Linh Thiên Tông sau khi liên hợp lại đã bịgiết chết hay không? Những điều này đều là bí ẩn. Bởi vì bọn họ chỉ có thể nhìn thấy thi thể người của Linh Thiên Tông và Cửu Huyền Tông. Bọn họ căn bản không biết tình huống lúc đó rốt cuộc như thế nào.
Ngoại trừ Vạn Tiên Sơn ra, lúc đó những thế lực khác đều cách ba thế lực này rất xa. Khi bọn họ chạy tới, chỉ nhìn thấy thi thể còn ở lại...
Thái Nhất Tông, bên trên Linh Thiên Phong, Trịnh Phong giống như vĩnh viễn không rời khỏi cái xích đu kia. Hắn vẫn nhàn nhã ngồi ở chỗ đó. Đứng bên cạnh hắn là một hậu nhân của Trịnh gia. Người này đã đứng không dám thở mạnh tại chỗ này suốt nửa giờ, nhưng trên mặt hắn lại không hề có vẻ thiếu kiên nhẫn...
Đối mặt với Trịnh Phong là một trong tứ đại trưởng lão của Thái Nhất Tông. Người dám ở trước mặt hắn biểu hiện tháiđộ không kiên nhẫn thực sự quá ít. Đây chính là thực lực,đây chính là quyền lợi!
- Sao... Thế nào? Hẳn là tình huống của Khang nhi bây giờkhông tồi chứ...
Trịnh Phong vừa mở mắt vừa tự nhủ:
- Chỉ cần vượt qua một cửa Thánh Thể khó nhất này, với công pháp tu luyện ẩn ma thánh của hắn hẳn không có trở ngại. Tương lai trùng kích lên Pháp Thân cũng sẽ trở nên thoải mái dị thường.
Trịnh Phong suy nghĩ, thể chất của Trịnh Khang không giống với những người khác. Cho nên công pháp tu luyện của hắn cũng khác với những người khác. Những người khác càng về sau càng khó. Pháp tắc ẩn ma thánh của Trịnh Phong là trước khó sau dễ. Đây cũng là lý do tại sao Trịnh Phong lại triệu tập nhiều người của Thái Nhất Tông đi cùng Trịnh Khang tiến vào nơi chôn xương như vậy. Một là để hắn thu được đầy đủ yêu thú chi linh đạt được Thánh thể, thứ hai là tôi luyện hắn.
- Trưởng lão...
Người hồi báo này quả thật không biết nên mở miệng như thế nào. Hắn rất nghi ngờ hắn vừa trình bày xong tình hình bên trong Cực Cảnh lúc này, hắn sẽ bị tát một cái mà chết.
- Hả? Làm sao lại ấp a ấp úng như vậy? Lẽ nào Khang nhi gặp khó khăn? Cũng tốt. Người trẻ tuổi nên được tôi luyện nhiều. Nếu như không trải qua chút khó khăn. thuận buồm xuôi gió cũng không tốt.
Trịnh Phong không cho rằng Trịnh Khang sẽ có nguy hiểm. Nói đùa sao? Một đội ngũ gồm hơn bốn mươi người, từ xưa tới này điều này chắc chắn chă từng xuất hiện tại nơi chôn xương. Hơn nữa, hơn bốn mươi người này còn được tuyển chọn cẩn thận. Bốn mươi người này đối kháng năm mươi thậm chí sáu mươi cũng chưa chắc đã thua.
- Trưởng lão, gần đây trong nơi chôn xương xảy ra chút vấnđề...
Người hồi báo suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định mở miệng.
- Nói đi!
Trịnh Phong đã sớm trải qua vô số sóng to gió lớn. Đối với hắn mà nói, không có vấn đề nào không thể giải quyết. Cho nên cho dù xảy ra vấn đề hắn cảm thấy vẫn có thể tiếp thuđược.
- Gần đây Vạn Linh Tiên Sơn đột nhiên xông vào nơi chôn xương. Trên đường đi quét ngang qua, Huyễn Chân Tông gần bốn mươi Huyễn Thuật Sư đã bị tiêu diệt đoàn đội. Bà Sa Thánh Địa cũng bị giết sạch. Sau đó bọn họ tiến vào một dãy núi mới xuất hiện gần đây. Trước tiên chém hai mươi lăm tên Yêu Chiến Sĩ của Thiên Cung, lại phá tan sựliên hợp của đoàn đội Cửu Huyền Tông và Linh Thiên Tông. Trên đường đi đánh đâu thắng đó khí thế không gì cản nổi làm người ta không thể đương đầu!
Người hồi báo vừa nói xong, Trịnh Phong đã từ trên xích đuđứn phắt dậy.
Hắn quả thực không thể tin nổi vào tin tức kia! Vạn Tiên Sơn một đường quét ngang nơi chôn xương? Bốn mươi Huyễn Thuật Sư của Huyễn Chân Tông bị tiêu diệt toàn đoàn? Bà Sa Thánh Địa cũng bị diệt? Còn có Thiên Cung cũng bịdiệt? Không thể tin nhất chính là liên hợp đoàn đội của Cửu Huyền Tông và Linh Thiên Tông cũng bị diệt?
Trịnh Phong trừng mắt nhìn người hồi báo nói:
- Ngươi biết ngươi đang nói gì không?
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.