Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 219: Ngũ hành Huyền Nguyên đan (1)
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Long Tuyết Di như gà con mổ thóc gật đầu, nàng chỉ là muốn nếm thử mùi vị.
Trầm Tường ngồi trên mặt đất, xé lớp vỏ bên ngoài, lộ ra phần thịt quả màu đỏ, xem ra giống như là cà chua vậy, chỉ thấy Long Tuyết Di há miệng thật to, đưa đầu tiến tới, cắn xuống một cái.
Đừng xem nàng là một tiểu nha đầu, ăn cái gì cũng cực kỳ nhanh, Trầm Tường chỉ là hơi chớp mắt, miệng của tiểu nha đầu này liền bất động rồi, mà nàng cũng nhíu lông mi, một mặt suy tư, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm trái đ Địa Tâm thần quả to lớn kia.
- Mùi vị như thế nào?
Trầm Tường cười hỏi.
Long Tuyết Di liếm liếm môi, nhỏ giọng nói:
- Vừa nãy người ta ăn quá nhanh, vẫn... vẫn không nhận ra mùi vị, lại cho người ta cắn một cái nữa, một trái cây to lớn như vậy, cho ta cắn một cái nữa ngươi cũng còn có rất nhiều a! (DG: Cái này làm mình nhớ tới một nhân vật, không biết mọi người có nghĩ ra ko haha…)
Trầm Tường cười cười, nặn nặn khuôn mặt của nàng:
- Được rồi, liền cho ngươi cắn một cái!
Long Tuyết Di vui vẻ, lại lớn lên miệng, cắn một cái, lần này nàng chậm rãi nhai nuốt, ăn rất “ tỉ mỉ “ , bất quá cuối cùng vẫn là nuốt xuống bụng.
- Ăn thật ngon, lại cho ta cắn một cái!
Long Tuyết Di thấp giọng nói, chớp mắt nhìn chằm chằm vào Địa Tâm thần quả.
Trầm Tường bất đắc dĩ lắc lắc đầu, lấy ra một thanh trường kiếm, chia trái cây thành hai nửa, lúc này hắn thấy tâm quả có một cái hột to bằng nắm đấm, xem ra giống như là một khối bảo thạch bên trong thiêu đốt liệt hỏa, vô cùng mỹ lệ.
- Một người một nửa, đừng hỏi ta nữa nghe chưa!
Trầm Tường thu hột lại, lưu lại sau này nếu có cơ hội sẽ trồng, nguyên bản hắn cũng không tính cho Long Tuyết Di, nhưng không nghĩ tới sẽ lớn như vậy, cho nên hắn cũng rất hào phóng cho nàng một nửa, sau đó hắn lại từ một nửa kia của mình cắt ra vài phân, hắn một lần không thể ăn được nhiều như vậy, hắn là muốn cho Bạch U U cùng Tô Mị Dao nếm thử Địa Tâm thần quả này.
Long Tuyết Di không nghĩ tới Trầm Tường sẽ hào phóng vậy phương, điều này làm cho nàng âm thầm vui vẻ, đồng thời nhìn Trầm Tường lộ ra nụ cười ngọt ngào, nội tâm của nàng vật lộn một phen, cuối cùng làm ra một quyết định gian nan, nàng lấy một nửa của mình kia chia thành hai phân, trả lại cho Trầm Tường một phần.
- Trả lại cho ngươi, ta không muốn nhiều như vậy, ta nói rồi, ta chỉ là nếm thử mùi vị.
Long Tuyết Di cười ngọt ngào nói, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy không muốn, dáng vẻ vô cùng buồn cười.
Trầm Tường không nghĩ tới bánh bao thịt đánh chó cũng có thể trở về, Tiểu Long này lại còn cho hắn hơn một nửa, bất quá nàng thử mùi vị cũng quá nhiều đi!
- Hừ, lãng phí bản tọa có ý tốt, dĩ nhiên cho Tiểu Long này nhiều như vậy!
Thái cổ hỏa thú hừ lạnh nói, hắn cũng ăn một cái, tuy rằng trái cây kia rất lớn, nhưng còn chưa đủ hắn nhét hàm răng.
Trầm Tường như cắt dưa hấu vậy, cắt thành vài khối, chậm rãi thưởng thức, trong giới chỉ Tô Mị Dao cùng Bạch U U cũng giống như vậy, Trầm Tường có thể nhớ các nàng, cũng làm cho trong lòng các nàng vui rạo rực.
Trầm Tường liên tiếp ăn vài khối, hắn không nghĩ tới Địa Tâm chi hỏa này dựng dục ra Địa Tâm thần quả dĩ nhiên là lạnh lẽo trong veo như vậy, mùi vị tuyệt hảo, làm hắn lưu luyến khó quên, còn muốn ăn mấy khối nữa, bất quá hắn nghĩ lưu một ít cho bằng hữu cùng mấy sư điệt kia của hắn, hơn nữa sau này thời điểm hắn luyện đan có thể sẽ dùng tới.
Sau khi ăn xong một khoảng thời gian, đan điền của Trầm Tường nóng lên, một cỗ lực lượng kỳ dị mà nóng bỏng đột nhiên ở trong cơ thể hắn bốc lên, dâng tới tứ chi bách hải, vừa bắt đầu làm hắn rất khó chịu, thế nhưng đến lúc sau lại phi thường thoải mái, như là bị gió mát thổi tới vậy.
Sau khi ăn Địa Tâm thần quả, Trầm Tường cùng các nàng Bạch U U đều không khỏi nhắm mắt lại, hưởng thụ cảm giác thoải mái do dòng nước ấm kia mang đến, chỉ có Long Tuyết Di vẫn từng ngụm từng ngụm ăn Địa Tâm thần quả, nàng là tu luyện Thần Đạo, chỉ có thể chuyển hóa lực lượng đạt được thành thần thức, tăng cường thần hồn của nàng, cho nên nàng không cách nào cảm nhận được Địa Tâm thần quả mang đến chỗ tốt cho thân thể, chỉ là cảm thấy ăn ngon vô cùng.
Thời điểm Khi Trầm Tường tỉnh lại, đã là mười ngày sau, hắn không nghĩ tới một khối Địa Tâm thần quả nhỏ như thế dĩ nhiên đối với thân thể có chỗ tốt lớn như thế, làm thân thể hắn tăng lên rất nhiều.
- Mị Dao tỷ, U U tỷ, bên trong thân thể ta có một loại năng lượng kỳ quái, thật giống như là màu vàng kim nhạt!
Trầm Tường quan sát bên trong thân thể, kinh ngạc phát hiện chuyện này, vội vàng dò hỏi.
- Ngươi đã tiến vào Tiên Ma thân thể đệ nhị đoạn! Tác dụng của Địa Tâm thần quả này đối với ngươi rất lớn, bất quá đây là chuyện tốt!
Tô Mị Dao kinh ngạc nói.
Bạch U U nói:
- Chúng ta chỉ là tu luyện hai ngày liền luyện hóa Địa Tâm thần quả này, ngươi dùng mười ngày, nói rõ bây giờ thân thể của ngươi vẫn rất yếu, có thể hấp thu đầy đủ năng lượng của Địa Tâm thần quả này, chỗ tốt rất rõ ràng.
- Đây cũng là thần quả, đối với các tỷ mà nói hẳn là cũng có tác dụng không nhỏ mới đúng!
Trầm Tường nghi ngờ nói, thần quả, đây chính là một loại dược liệu cấp bậc rất cao.
- Chúng ta ăn rất ít, hơn nữa không thể đầy đủ hấp thu! Nếu như phối hợp những dược liệu khác luyện chế thành đan dược, công hiệu nhất định rất lớn. Đây đúng là thần quả, là một loại dược liệu có thể luyện chế ra Thần đan!
Tô Mị Dao làm cho Trầm Tường âm thầm khiếp sợ, hắn vẫn có lưu lại hột, hắn nhất định phải bồi dưỡng ra một gốc cây như vậy mới được.
Một trái cây cần hai tay Trầm Tường mới có thể ôm hết, bọn họ chỉ ăn một miếng nhỏ, liền thu được rất nhiều chỗ tốt, nếu như ăn nhiều hơn một ít nữa, hiệu quả kia cũng không phải là gộp lại đơn giản như vậy, Trầm Tường âm thầm kinh hãi, mà Long Tuyết Di cũng là một mặt thích ý, nàng vô cùng thỏa mãn, Trầm Tường vẫn là lần đầu tiên thấy nàng có dáng dấp đã ăn no này.
- Người trẻ tuổi, bản tọa chờ ngươi trở về! Ngươi không nên làm cho bản tọa thất vọng!
Thái cổ hỏa thú trầm giọng nói.
Trầm Tường gật đầu:
- Như vậy ta cáo từ, ta nhất định sẽ tới cứu ngươi!
Mang theo Long Tuyết Di, Trầm Tường đường cũ trở về, Thái cổ hỏa thú phát sinh từng đợt hống khiếu, như tiễn đưa bọn hắn, mà Long Tuyết Di mỗi khi đi một đoạn đường đều sẽ quay đầu lại nhìn, một mặt không muốn, nàng vẫn ghi nhớ Địa Tâm thần quả của Thái cổ hỏa thú.
- Tiểu nha đầu, đừng nghĩ, sớm muộn gì ta cũng sẽ trồng ra một cây!
Trầm Tường sờ sờ đầu nàng nói.
- Còn không biết phải đến năm nào thàng nào mới có thể được ăn!
Long Tuyết Di le lưỡi, hóa thành một đạo Bạch Quang, bám vào trên cánh tay hắn.
Trầm Tường đi tới cửa động, nhìn hai bên vực sâu này, hắn nghe Thái cổ hỏa thú kia từng nói, ở dưới vực sâu này quả thật có một ít sinh mệnh, chỉ bất quá những thứ này đều ở hai đầu sâu xa của tuyệt vực, những đồ vật kia cũng phi thường nguy hiểm, hắn căn dặn Trầm Tường tuyệt đối đừng đi.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 220: Ngũ hành Quy Nguyên đan (1)
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Ngửa đầu nhìn lên, chỉ thấy một mảnh khí vụ màu xanh lục, hắn thôi thúc chân khí, Chu Tước chân khí dung hợp Thiên Dương hỏa hồn thông qua thân thể hắn thả ra, trở nên càng bá đạo hơn, chỉ thấy sau lưng của hắn bỗng nhiên xuất hiện một đôi hỏa dực rộng chừng mười trượng, hỏa diễm không ngừng dâng lên, đối kháng những âm khí này.
Trầm Tường nhìn cặp Chu Tước hỏa dực to lớn kia, trong lòng âm thầm khiếp sợ, cảm thán vạn phần, đây chính là chỗ tốt khi dung hợp Hỏa Hồn, chỉ cần là sử dụng hỏa diễm, đều sẽ trở nên cường đại hơn rất nhiều lần, hơn nữa còn có thể điều khiển rất nhẹ nhàng.
Đôi cánh to lớn nhào động, Trầm Tường rời khỏi mặt đất, bay lên trên đi, tốc độ cực nhanh, xuyên thấu tầng tầng âm khí, lúc này những âm khí nồng nặc kia đối với hắn mà nói căn bản là việc nhỏ như con thỏ, đương nhiên, nếu như không phải hắn có Huyền Vũ kim cương giáp, cũng không có thể nhẹ nhàng như vậy.
- Bây giờ ngươi đi lên vẫn phải cần một khoảng thời gian, nhân lúc hiện tại ngươi ăn vào hạt đan dược đạt được ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh kia đi!
Tô Mị Dao đột nhiên nói, nàng cũng là vừa nhớ tới chuyện này.
Trầm Tường chậm rãi lên không, nói:
- Đó là đan dược gì?
Lần trước thời điểm hắn đạt được Thanh Long đồ ma đao, đó chính là một hạt Long Huyết đan, làm hắn tu thành Tiên Ma thân thể nhất đoạn, hiện tại hạt đan dược này là kèm theo Huyền Vũ kim cương giáp, tất nhiên không đơn giản.
Bạch U U nói:
- Ngũ hành Huyền Nguyên đan, Địa cấp thượng phẩm! Hàm chứa Ngũ hành chân khí phi thường nồng nặc, hơn nữa có thể nhanh chóng luyện hóa, đây là đan dược rất trân quý, bất quá so với Long Huyết đan thì kém một chút.
Dĩ nhiên là Địa cấp thượng phẩm! Trầm Tường hít vào một ngụm khí lạnh, tuy lần trước hắn ăn Long Huyết đan kia rất lợi hại, nhưng không có một cấp bậc chuẩn xác, nhưng Ngũ hành Huyền Nguyên đan này có, mới làm cho hắn kinh ngạc! Huyền cấp hạ phẩm Trúc Cơ đan đã rất trân quý, chớ nói chi là Địa cấp thượng phẩm!
Trầm Tường lấy Ngũ hành Huyền Nguyên đan ra, đây là một viên thuốc màu trắng to bằng trứng bồ câu, hắn nhìn hai mắt, liền một cái nuốt vào, Long Tuyết Di cũng phát ra một tiếng đố kị.
Sau khi Ngũ hành Huyền Nguyên đan nhập thể, cấp tốc phun trào ra Ngũ hành chân khí nồng nặc, giống như là đại giang tuôn trào tràn vào tứ chi bách hải, sau khi vận hành mấy chu thiên, liền tiến vào trong đan điền của hắn, mà Ngũ hành Huyền Nguyên đan kia còn không dừng dâng trào Ngũ hành chân khí, giống như mãi mãi không kết thúc!
Trầm Tường một bên phi hành, một bên vận công gia tốc luyện hóa, một ngày trôi qua, Ngũ hành Huyền Nguyên đan kia vẫn cuồn cuộn không ngừng dâng trào ra Ngũ hành chân khí, điều này làm cho trong lòng hắn ngơ ngác, nếu như hắn có nhiều loại đan dược này, cái kia tăng lên chẳng phải là càng nhanh hơn sao? Bất quá hắn biết dược liệu luyện chế Ngũ hành Huyền Nguyên đan này nhất định rất ít ỏi.
- Đừng nghĩ luyện chế loại đan dược này, loại đan dược này chỉ có Thiên Giới mới có! Bất quá ngươi có thể thử Ngũ hành Chân Nguyên đan một chút, đây là Huyền cấp hạ phẩm, bất quá dược liệu cũng khó tìm như Trúc Cơ đan vậy!
Tô Mị Dao nói.
Nguồn dược liệu là thứ làm Trầm Tường đau đầu, hắn bây giờ không ngừng tích lũy của cải, chính là vì lúc thấy những dược liệu quý hiếm này, không tiếc tất cả mua trở về, sau đó sẽ dùng lượng lớn Long Tiên trồng ra.
- Ta cũng muốn ăn!
Long Tuyết Di lầm bầm nói.
- Ai không muốn?
Trầm Tường cũng muốn một hạt, nhưng không còn a, bất quá lúc này hạt đan dược trong cơ thể hắn kia vẫn không có tiêu hóa đi.
Lượng lớn chân khí không ngừng áp súc vào bên trong Ngũ hành thú tượng, hạt chân nguyên kia không ngừng lóe sáng, tốc độ nhanh đến kinh người, làm trong lòng Trầm Tường kinh hoàng, đây chính là mị lực của đan dược Địa cấp thượng phẩm! Hiện tại hắn đã biết rõ tại sao địa vị của Luyện đan sư cấp cao sẽ tôn quý như thế, bởi vì đan dược cấp cao có thể làm cho tốc độ tu luyện tăng nhanh hơn rất nhiều lần!
- Mụ nội nó, tốc độ này cũng quá nhanh đi!
Trầm Tường kích động không thôi, lúc này trình độ chân khí bên trong Ngũ hành thú tượng tựa như hắn không ngừng bay lên vậy, khiến người ta cực kỳ sảng khoái.
- Ha ha...
Theo Trầm Tường bùng nổ ra một trận cuồng tiếu, hắn phá tan hắc ám, bay ra khỏi U Minh vực, mà lúc này hắn cũng bước vào Chân Võ Cảnh nhị đoạn, đột phá nhẹ nhàng như vậy, làm hắn không khỏi thoải mái cười lớn!
Trầm Tường nhào động Chu Tước hỏa dực to lớn nhưng lại vô cùng linh hoạt kia, bay khỏi U Minh vực, đáp xuống đất, hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp, hắn ở phía dưới gần ba tháng, tháng ngày không thấy ánh mặt trời này làm hắn phi thường khó chịu.
Quan sát ngũ tôn thú tượng bên trong đan điền, toàn bộ đều là sáng lên mười lăm hạt, đây là ở hắn khống chế mới như vậy, lúc này trình độ chân khí của ngũ tôn thú tượng đều nhất trí, điều này làm cho hắn cảm nhận được lực lượng cùng lúc trước khác biệt một trời một vực, mặc dù bây giờ hắn là Chân Võ Cảnh nhị đoạn, nhưng hắn có tự tin, tay không khiêu chiến Chân Võ Cảnh tam đoạn.
- Lữ gia, xem ta chỉnh ngươi như thế nào! Ta muốn cho ngươi trả giá gấp ngàn lần!
Trầm Tường nắm chặt song quyền, điên cuồng hét lên một tiếng, đại địa bỗng nhiên run lên, mặt đất nứt ra từng đạo từng đạo lan tràn về bát phương, quần điểu nghỉ lại ở trong rừng núi đều bị kinh hãi, kinh hoảng bay đến không trung, trong rừng núi cũng phát sinh từng đợt thú hống.
Trầm Tường giương cánh bay cao, lúc này Chu Tước hỏa dực của hắn có thể lớn có thể nhỏ, thời điểm lớn có thể phi hành càng nhanh hơn, càng thêm mạnh mẽ, đương nhiên tiêu hao cũng nhiều, tuy rằng lúc này hắn dùng chính là Chu Tước hỏa dực nhỏ hơn một chút, nhưng tốc độ so với dĩ vãng hơn gấp mười lần, đôi cánh này tản mát ra hào quang cũng không giống trước đây, trước kia là màu đỏ rực, nhưng hiện tại là chói mắt như ánh mặt trời vậy, nhìn qua giống như là một Thái Dương bay cao!
Trầm Tường ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh phế bỏ lượng lớn Chân Võ Cảnh của Thú Vũ môn, Chân Vũ môn, Tiêu Dao Tiên Hải, ba tháng trôi qua, ba thế lực này đều đang tìm Trầm Tường gây phiền phức, bất quá lại không thấy hình bóng của Trầm Tường đâu, mà thái độ của Thái Vũ môn cũng phi thường kiên quyết, không giao người, cũng không trừng phạt Trầm Tường.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 221: Gió nổi mây phun
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Tiến vào bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh thì không thể sử dụng chân khí, đây là rất nhiều người đều biết, mà Trầm Tường lại có thể, cho nên mới có thể phế bỏ nhiều Chân Võ Cảnh như vậy, thậm chí có mấy cái tiến vào cực hạn cảnh, hơn nữa còn là một hơi phế bỏ toàn bộ!
Lúc tin tức kia truyền đi ra rất nhiều người đều không tin, bất quá theo thời gian chuyển dời, rất nhiều người biết đến Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn xác thực ít đi rất nhiều Chân Võ Cảnh, lúc này mọi người mới tin tưởng không nghi ngờ.
Làm người ta kinh thán nhất chính là, Trầm Tường ngay cả đồng môn của mình cũng không buông tha, bất quá cách làm của hắn cũng đạt được rất nhiều người chống đỡ, bởi vì lúc đó những Chân Võ Cảnh này đều muốn cướp đoạt Địa ngục linh chi cùng lượng lớn yêu đan mà hắn đạt được.
Theo thảm án bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh phát sinh, Tiêu Dao Tiên Hải cũng dần dần nổi lên mặt nước, đây là một thế lực cỡ lớn xây dựng ở ngoài hải vực của Thần Vũ đại lục, đối với tình huống thế lực này thật là ai cũng không biết, bất quá nghe đồn là siêu cấp môn phái có thể sánh vai cùng Thái Vũ môn.
Bởi vì Trầm Tường không lộ diện, Chân Vũ môn, Thú Vũ môn cùng Tiêu Dao Tiên Hải không có cách nào nắm Thái Vũ môn, môn phái đệ tử lén lút tranh đấu chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, không nhằm vào môn phái.
Đương nhiên, cất dấu bí mật càng kinh người hơn, đó chính là Trầm Tường làm thịt rất nhiều Niết Bàn cảnh, còn giết chết chưởng giáo Thú Vũ môn, người biết chuyện này không nhiều, bọn họ cũng sẽ không nói ra, bởi vì đối với người nào cũng không có lợi, thậm chí sẽ tăng lên mâu thuẫn, đến thời điểm đó Thần Vũ đại lục sẽ đại loạn, cường giả mấy môn phái kia cũng sẽ chém giết đến lưỡng bại câu thương, cuối cùng sẽ là ngũ đại Ma môn ngư ông đắc lợi.
Bên trong quảng trường to lớn của Thái Vũ môn, lúc này tụ tập rất nhiều đệ tử, bầu không khí hết sức nghiêm túc, Cổ Đông Thần, Đan trưởng lão cùng Vũ Khai Minh đứng ở trên trên đài, mà ở đội ngũ trước nhất đều là một ít lão giả cùng lão bà, đều là rất nhiều đệ tử chưa từng thấy qua, mà ở mặt sau những lão gia hỏa này, lại là một đám thanh niên thân thể xốc vác hoặc là trung niên khôi ngô, mỗi một người đều thần sắc lạnh lùng, cả người lộ ra một cỗ cường giả khí, cái này cũng là một nhóm người mà rất nhiều đệ tử chưa từng thấy.
Điều này làm cho đông đảo đệ tử Thái Vũ môn âm thầm lấy làm kỳ, bởi vì ngày hôm nay tụ tập rất nhiều đệ tử cùng cao tầng ít khi lộ diện của Thái Vũ môn, trưởng lão Trưởng lão viện, còn có người của vũ viện số một đến vũ viện số mười, đây đều là lực lượng trung kiên của Thái Vũ môn.
Vậy nhất định có đại sự tuyên bố, từ khi sự tình Huyền Vũ Huyền Cảnh qua đi, Thái Vũ môn là lòng người bàng hoàng, bởi vì Thái Vũ môn không chỉ giết chết chưởng giáo Thú Vũ môn, còn giết chết bảy tên Niết Bàn cảnh của Thú Vũ môn, Chân Vũ môn cùng Tiêu Dao Tiên Hải, đây cũng là sự kiện Niết Bàn cảnh vẫn lạc ít có trong vạn năm qua.
Bất quá điều này làm cho càng nhiều thế lực, càng nhiều người đối với Thái Vũ môn cảm thấy sợ hãi, dĩ nhiên mở rộng sát giới như vậy! Đương nhiên, bọn họ cũng không biết toàn bộ đều là Trầm Tường làm ra.
- Tất cả mọi người hẳn phải biết chuyện đã xảy ra quãng thời gian này! Vạn năm trước Thái Vũ môn cũng đã gặp qua nguy cơ như vậy, lần kia chúng ta ung dung vượt qua! Còn lần này, chúng ta nhất định có thể đối phó được, quãng thời gian này ta biết tất cả mọi người trong lòng bất an, e ngại môn phái khác báo thù.
Cổ Đông Thần lớn tiếng nói, âm thanh vang vọng toàn bộ bên trong Thái Vũ môn.
Cổ Đông Thần dừng một chút, tiếp tục lớn tiếng nói:
- Ngày hôm nay ta triệu tập mọi người tới đây, chính là muốn báo cho mọi người hai việc, một, Thái Vũ môn chúng ta tuyệt không e ngại môn phái khác trả thù, nếu như bọn họ dám giết một đệ tử chúng ta, ta liền bắt bọn họ dùng một trăm tên đệ tử đến mai táng! Cổ Đông Thần ta nói được là làm được!
Lời này vừa nói ra, làm cho đệ tử Thái Vũ môn đều yên lòng, có chưởng giáo lên tiếng, bọn họ đương nhiên không sợ!
- Chuyện thứ hai, chính là có liên quan tới quy tắc mới của vũ viện Thái Vũ môn. Bắt đầu từ hôm nay, Thái Vũ môn bỏ Trưởng lão viện cùng Thái Đan Viện, gọi lại chỉ còn năm mươi vũ viện. Trong đó nội Vũ viện mười lăm cái, ngoại Vũ viện ba mươi lăm cái, mười lăm nội Vũ viện cùng ba mươi lăm ngoại Vũ viện sẽ có một nhóm đệ tử Chân Võ Cảnh thực lực tương đương phụ trách quản lý, phụ trách truyền thụ võ công. Đây là vì tăng cường tố chất chỉnh thể của nội viện, mọi người cũng phải cố gắng gấp bội cho ta, nửa năm sẽ kiểm tra một lần, nếu như không đạt tiêu chuẩn, đều sẽ bị đưa đến Địa ngục vũ viện tiếp thu Địa ngục huấn luyện!
Âm thanh Cổ Đông Thần âm lãnh, làm rất nhiều người không khỏi rùng mình một cái.
Địa ngục vũ viện, cái kia là chỗ gì?
Lúc này Đan trưởng lão ho khan hai tiếng, làm trong quảng trường ầm ĩ an tĩnh lại.
- Sau này phúc lợi không phải cố định, muốn đan dược, phải cố gắng cho ta! Ta phát hiện có mấy người đều là an phận, ở phương diện tu luyện biếng nhác, nhiệm vụ cũng không làm, lại lĩnh phúc lợi phong phú! Từ nay về sau, muốn lĩnh đan dược, cần dùng thực lực cùng tiềm lực của mình chứng minh, quy tắc cụ thể các ngươi sẽ từ viện trưởng vũ viện của các ngươi biết được.
Lúc này Vũ Khai Minh cũng một mặt nghiêm túc nói:
- Bắt đầu từ hôm nay, nhịp điệu của các ngươi đều phải mau một chút cho ta, hơn nữa cạnh tranh sẽ càng thêm tàn khốc, phần thưởng cũng sẽ càng thêm phong phú. Chúng ta cần bồi dưỡng một nhóm đệ tử xuất sắc! Những ngày kế tiếp, Thái Vũ môn sẽ thiết lập các hạng luận võ để xúc tiến cạnh tranh, có thể cho mọi người càng nhiều giao lưu!
Thái Vũ môn đột nhiên làm ra biến cách khổng lồ như vậy, điều này làm cho rất nhiều đệ tử nghi hoặc không ngớt, bọn họ suy đoán có phải bởi vì là Thái Vũ môn ứng phó môn phái đại chiến sau này có thể bạo phát hay không?
- Tan họp!
Cổ Đông Thần vừa dứt lời, con ngươi của hắn đột nhiên co rút lại, nhìn một đôi hỏa dực to lớn chấn động ở phía trời xa, đây là hỏa dực của Trầm Tường, nhưng so với trước đây thì lớn hơn rất nhiều, hơn nữa còn tản mát ra ánh Thái Dương chói mắt.
Đan trưởng lão cùng Vũ Khai Minh cũng lập tức phát hiện, trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm, bất quá vẫn là khiếp sợ cực kỳ, Trầm Tường lại có thể từ U Minh vực trở về, từ hỏa dực kia của hắn mà xem, thực lực của hắn lại tăng lên không ít!
Theo một trận nhiệt khí rừng rực bao phủ mà đến, tất cả mọi người ngửa đầu nhìn lên, nhất thời nhìn thấy hỏa dực tản ra hào quang chói mắt kia, tuy rằng hỏa dực này biến thành lớn hơn rất nhiều, nhưng rất nhiều người vẫn có thể nhận ra đây chính là Trầm Tường!
Trầm Tường mất tích ba tháng, rốt cục trở lại!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 222: Sát khí
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Sự tình Trầm Tường rơi xuống U Minh vực chỉ có mấy người biết, Lữ Thượng kia còn không dám tuyên dương ra ngoài, bằng không rất dễ dàng sẽ hoài nghi đến trên đầu của hắn, bởi vì Cổ Đông Thần căn dặn hắn bảo mật.
Người khác chỉ cho rằng Trầm Tường trốn đi, chỉ bất quá bây giờ Trầm Tường trở về, khiến người ta cảm thấy hắn so với trước mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Trầm Tường từ không trung lao xuống, đứng ở trước mặt nhóm người Trưởng lão viện kia, Trầm Tường nhướng mày, tỉ mỉ nhìn về phía những lão giả kia, rất nhanh, ánh mắt của hắn liền dừng lại ở trên người Lữ Thượng.
Lữ Thượng thấy Trầm Tường có thể trở về, trong lòng càng cực kỳ khiếp sợ, hắn nhớ tới Trầm Tường bị hắn đánh trọng thương, sau đó lọt vào U Minh vực, là tuyệt đối không thể lên, nhưng hiện tại vẫn sống sờ sờ đứng ở trước mặt hắn.
Lữ Thượng sống lâu như vậy, vẫn là lần đầu hoang mang như vậy, nhưng hắn rất nhanh bình tĩnh lại, hắn quyết định, mặc kệ Trầm Tường nói cái gì, chết cũng không thừa nhận!
Trầm Tường đi tới, cái gì cũng không nói, nhìn chằm chằm Lữ Thượng, trong ánh mắt còn mang theo sát khí, đám người Cổ Đông Thần đã nhìn ra chút gì tới, vừa mới bắt đầu bọn họ đối với chuyện này có chút hoài nghi, bởi vì Lữ gia vẫn nợ Trầm Tường tiền đánh cược, ba hạt Trúc Cơ đan cùng một trái Cửu Dương Liệt Diễm Quả, chuyện này đối với Lữ gia mà nói là phi thường đau lòng, nhưng nếu như Trầm Tường chết...
Một lão giả Trưởng lão viện quát to:
- Trầm Tường, ngươi quá không có lễ phép đi!
Lão giả này vừa nói xong, chỉ thấy trong tay Trầm Tường xuất hiện một thanh đại đao, đại đao được hắn rót vào chân khí, bùng nổ ra thanh mang, đồng thời một cỗ sát khí mãnh liệt từ thân thể Trầm Tường phun trào ra, mà Trầm Tường cũng biến mất không còn tăm hơi, điều này làm cho các trưởng lão cả kinh, ngay thời điểm rất nhiều trưởng lão dồn dập muốn ra tay, Cổ Đông Thần hừ lạnh một tiếng.
- Đều dừng tay cho ta!
Trầm Tường nhất thời giác một cỗ áp lực bao phủ mà đến, làm hắn không cách nào chém xuống, hắn đã đi tới trước mặt Lữ Thượng, hết thảy trưởng lão đều giật mình không ngớt, bọn họ không rõ tại sao Trầm Tường không để ý tất cả công kích Lữ Thượng, càng thêm bội phục loại người can đảm như hắn, dĩ nhiên ở trước mặt chưởng giáo làm ra chuyện tình như vậy, đây cũng là đại bất kính a.
Chỉ có một loạt trưởng lão cùng một ít Chân truyền đệ tử phía trước mới có thể thấy chuyện gì xảy ra, bọn hắn đều giật mình không ngớt, Trầm Tường dám công kích một trưởng lão, xem bộ dáng kia giống như hận không thể giết trưởng lão này.
Trầm Tường ngay cả chưởng giáo Thú Vũ môn cũng chặt, giết qua mấy Niết Bàn cảnh, hắn còn có cái gì phải sợ? Lúc này sát khí của hắn có thể tưởng tượng ra được, hắn tu luyện sát phạt chi tâm không chỉ là sau khi giết người tích lũy sát khí, đồng thời còn có thể hấp thu sát khí của người bị giết, phải biết chưởng giáo Thú Vũ môn cùng mấy cái Niết Bàn cảnh kia, tất cả đều là giết qua không ít người, lúc này những sát khí kia toàn bộ tụ tập ở trên người Trầm Tường, đó là khủng bố cỡ nào.
Trầm Tường đã bị Cổ Đông Thần áp chế, nhưng cỗ sát khí mạnh mẽ kia của hắn vẫn dâng trào ra như cũ, bao phủ toàn bộ quảng trường, làm rất nhiều người run sợ không ngớt, sống lưng lạnh cả người, sâu sắc sợ hãi loại sát khí làm bọn hắn cảm thấy nghẹt thở này.
Trên đài cao, đám người Cổ Đông Thần cùng Đan trưởng lão cũng không khỏi cả kinh, bọn họ nghĩ không hiểu Trầm Tường tuổi còn trẻ, tại sao có thể có sát khí bực này, cho dù là bọn họ sống mấy vạn năm, tích lũy sát khí cũng chỉ có như thế, Trầm Tường vượt ra bọn họ rất nhiều lần, nếu như không nhìn thực Trầm Tường lực, chỉ bằng sát khí bây giờ của hắn, cũng rất dễ dàng khiến người ta ngộ nhận hắn là một Niết Bàn cảnh.
Lữ Thượng cách Trầm Tường gần nhất, hơn nữa người Trầm Tường muốn giết là hắn, cho nên hắn có thể rõ ràng cảm nhận được cỗ sát khí kia khủng bố, điều này làm cho hắn kinh hãi tới cực điểm.
- Tan họp! Trầm Tường mục không tôn trưởng, khiêu khích trưởng lão, xúc phạm môn quy Thái Vũ môn, Vũ trưởng lão dẫn hắn đi, trừng phạt nghiêm khắc!
Cổ Đông Thần hét lớn một tiếng, Vũ Khai Minh phi thân xuống, đi tới phía sau Trầm Tường, trụ lấy bả vai của Trầm Tường.
Trầm Tường thu liễm sát khí kia lại, nhưng hắn vẫn mục hàm sát khí mà nhìn về phía Lữ Thượng như cũ.
Lữ Thượng thấy Trầm Tường bị nắm đi, cười đắc ý, bất quá trong lòng hắn vẫn âm thầm lo lắng, nhưng nghĩ đến mình là trưởng lão, bất kể là thân phận hay thực lực, đều mạnh hơn Trầm Tường rất nhiều, hơn nữa Trầm Tường lại chọc không ít chuyện, chưởng giáo sẽ không tin Trầm Tường.
Trầm Tường theo Vũ Khai Minh rời đi, ở địa phương bí ẩn nhất trong Thái Vũ Huyền Cảnh, đây là nơi mà Vũ Khai Minh, Cổ Đông Thần cùng Đan trưởng lão thường xuyên tụ hợp.
- Tiểu sư thúc, ngươi có thể an toàn trở về là tốt rồi, bất quá sau này ngươi phải chú ý một chút, đừng làm ra những sự tình làm người khác lo lắng nữa, này sẽ làm ta rất khó xử!
Cổ Đông Thần một mặt bất đắc dĩ.
- Hừ, họ Lữ kia nhất định phải chết!
Trầm Tường nắm chặt nắm đấm.
Đan trưởng lão lạnh lùng hỏi:
- Tiểu sư thúc, sự tình ngươi rớt xuống U Minh vực sâu là thật sự?
Trầm Tường hừ một tiếng:
- Chính là họ Lữ kia đánh ta xuống, hắn đánh ta một chưởng, làm cho ta bị trọng thương, nếu như không phải ta có Huyền Vũ kim cương giáp có thể chống đỡ những âm khí kia, ta đã sớm chết.
Âm thanh của Vũ Khai Minh trở nên cực kỳ lạnh lẽo:
- Chúng ta tín nhiệm gia hoả này như thế, hắn dĩ nhiên làm loại chuyện này! Vừa nãy hắn vẫn rất bình tĩnh, sợ là cho rằng chúng ta sẽ không tin ngươi.
Cổ Đông Thần một chưởng đập nát bàn đá, vẻ mặt giận dữ, Lữ Thượng không chỉ muốn giết Trầm Tường, còn lừa bịp hắn, điều này làm cho hắn phẫn nộ không ngớt.
- Chưởng giáo lão đại, ngươi đập nát cái bàn của ta rồi!
Vũ Khai Minh cười khổ nói.
- Một cái bàn mà thôi, ngươi theo ta tính toán những chuyện này làm gì?
Cổ Đông Thần đột nhiên phát hiện đây không phải là hắn nên làm, hắn là có chút quá mức.
Điều này làm cho Trầm Tường âm thầm buồn cười.
Đan trưởng lão nhu hòa nói:
- Có thể sống sót trở về là tốt rồi, ngươi đi đến đáy U Minh vực?
Năm đó Hoàng Cẩm Thiên cũng không có đi đến, mà hiện tại Trầm Tường có một kiện Huyền Vũ kim cương giáp, hơn nữa đôi hỏa dực này cũng lớn hơn rất nhiều, hắn từ phía dưới bay lên cũng không phải là quá khó khăn.
Trầm Tường thấy ba sư điệt này đều quan tâm mình, cũng không hề như hắn nghĩ không có tim không có phổi, điều này làm cho hắn hết sức vui mừng, hắn cười dài nói:
- Đương nhiên, ta còn mang đồ tốt về, đến đến, sư thúc của các ngươi ở phía dưới rất nhớ các ngươi.
Trầm Tường lấy ra ba mảnh Địa Tâm thần quả to bằng lòng bàn tay, đặt ở trên ba cái mâm, để ba sư điệt lại đây thưởng thức, Địa Tâm thần quả này mặc dù là Địa Tâm chi hỏa dựng dục ra, nhưng cũng không phải chỉ nhằm vào người có Hoả thuộc tính, đối với mọi người đều hữu ích.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 223: Dã tâm
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Nhìn phần thịt quả như cà chua kia, lại bay ra một trận mùi thơm kỳ dị, bọn người Cổ Đông Thần cũng đều muốn thưởng thức đồ vật dưới U Minh vực này.
Một người một khối, bọn họ mấy lần liền ăn xong, đối với mùi vị loại quả này, bọn hắn đều tán thưởng không dứt, ngay thời điểm bọn họ luân phiên tán thưởng, đột nhiên cả kinh, lập tức ngồi xếp bằng xuống, để năng lượng của Địa Tâm thần quả di chuyển bên trong thân thể của bọn họ.
Trầm Tường cũng là muốn nhìn Địa Tâm thần quả này đối với những Niết Bàn cảnh có bao nhiêu công hiệu, thừa dịp tam đại cự đầu tiêu hóa chỗ tốt mà Địa Tâm thần quả mang đến, hắn lặng lẽ rời đi, hắn muốn đi Dược Vương sơn một chuyến, tìm Lữ gia tính sổ!
Trầm Tường đi tới vũ viện của đám người Vân Tiểu Đao ở, chỉ nhìn thấy hai người Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh, bọn họ đều bận rộn khuân đồ.
- Tà Nhãn Long đâu?
Trầm Tường hỏi, hắn cùng ba người Vân Tiểu Đao mấy tháng không gặp, dĩ nhiên phát hiện chân khí trong cơ thể bọn họ trở nên hùng hậu hơn rất nhiều, hắn âm thầm suy đoán, mấy gia hỏa này nhất định có kỳ ngộ gì.
Vân Tiểu Đao thấy Trầm Tường trở về, thả vật trong tay xuống, nhanh chân chạy tới, cười to nói:
- Trầm đại ca, ngươi thật là bạo tay nha, lập tức giết chết nhiều Chân Võ Cảnh như vậy.
Trước đó Vân Tiểu Đao nghe được tin tức kia, liền phi thường kích động, bất quá bây giờ hắn còn có chút lo lắng Trầm Tường, phải biết những Chân truyền đệ tử bị phế đi kia, đại đa số đều là xuất thân từ một gia tộc lợi hại.
Chu Vinh chạy tới, cười nói:
- Trầm Tường, ngươi ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh chiếm được không ít đồ tốt, có ý định bán ra hay không, nể mặt chúng ta là bạn tốt, ta nhất định sẽ cho ngươi cái giá vừa ý.
Vân Tiểu Đao đạp hắn một cước, kêu lên:
- Đi ngươi mẹ, mập mạp chết bầm ngươi là gia hỏa chuyên âm người quen, càng là người quen biết với ngươi, càng là bị ngươi cắt máu đến lợi hại.
Lúc này Từ Vĩ Long trở lại, hắn thấy Trầm Tường ở chỗ này, cũng đi tới, lộ ra nụ cười cứng ngắc:
- Còn tưởng rằng ngươi sẽ trốn cả đời chứ!
- Ngươi đây là nói cái gì? Ta mới không sợ bọn hắn!
Trầm Tường cười nói.
- Ha ha, ta bây giờ cũng có chút muốn bắt ngươi lại, Tiêu Diêu Tiên Hải, Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn đều treo giải thưởng ngươi, mỗi môn phái đều là một triệu tinh thạch, hơn nữa gia tộc những Chân truyền đệ tử bị phế tu vi kia cũng không kém, ngươi bây giờ là giá trị ngàn vạn tinh thạch!
Chu Vinh cười to nói.
Trong lòng Trầm Tường cả kinh, tổng cộng gộp lại ngàn vạn tinh thạch treo giải thưởng! Này cũng làm cho hắn động tâm, bất quá ngẫm lại cũng có thể rõ ràng, dù sao hắn phế bỏ hơn trăm Chân truyền đệ tử, những gia tộc kia đều ra một chút, gộp lại có thể có con này số cũng rất bình thường.
- Một tháng trước, rất nhiều người đều tạo thành từng tiểu đội, coi ngươi thành trân thú săn bắt, ngươi cũng phải cẩn thận một chút! Ta nghĩ không bao lâu nữa, Thiên Môn thành sẽ trở nên phi thường náo nhiệt, rất nhiều người đều chờ ngươi ở bên ngoài.
Từ Vĩ Long nói.
Vân Tiểu Đao hừ một tiếng:
- Này còn không hết, thậm chí có bộ phận gia tộc loại nhỏ và một ít tổ chức ám sát nhìn chằm chằm ngươi! Bất quá Trầm đại ca ngươi thủ đoạn có thừa, hẳn là không sợ những thứ này đi!
Trầm Tường cười hì hì:
- Chỉ cần câu nói kia của chưởng giáo còn đó, ta sẽ không có cái gì phải sợ!
Nếu như người truy sát Trầm Tường, thực lực cao hơn Trầm Tường quá nhiều, Trưởng lão viện của Thái Vũ môn đều sẽ xuất động, sức mạnh như vậy, bao nhiêu gia tộc cũng không đủ diệt, hiện tại chỉ là một ít thế lực loại nhỏ đang ủng hộ từng tiểu đội đến giết Trầm Tường.
- Hiện tại các ngươi đều rất bận sao?
Trầm Tường hỏi.
- Không tính quá bận, sự tình phân phối vũ viện không có quan hệ gì tới chúng ta, chúng ta chỉ là đang đợi kết quả phân phối đi ra, trực tiếp đi tới vũ viện kia, phụ trách cải biến sự tình vũ viện cũng là sự tình của đệ tử ngoại viện.
Vân Tiểu Đao cười nói.
Trầm Tường lấy ra ba mảnh Địa Tâm thần quả, hắn cùng mấy người Vân Tiểu Đao chung sống lâu như vậy, biết bọn họ làm người, là đáng giá thâm giao bằng hữu, cho nên hắn cũng không khách khí lấy thần quả cho bọn hắn ăn.
- Này có thể là đồ tốt a!
Chu Vinh xoa xoa tay nói, hai mắt tỏa ánh sáng.
Trầm Tường cười nói:
- Lão Chu, nếu như ngươi muốn ăn, phải giúp ta làm một chuyện.
- Nói!
Chu Vinh một lời đồng ý.
- Giúp ta điều tra nội tình Lữ gia rõ ràng.
Trầm Tường hạ thấp giọng nói.
Chu Vinh vừa nghe, gật đầu, Vân Tiểu Đao cùng Từ Vĩ Long nhìn nhau một chút, biết Trầm Tường có khả năng lại muốn làm một chuyện động trời gì đó, trong lòng thầm giật mình.
- Tiểu Đao, Tà Nhãn Long! Cho tới nay các ngươi đều vì tiếp nhận gia tộc mà nỗ lực, bên trong gia tộc của các ngươi cạnh tranh cũng rất tàn khốc, anh em ruột đều là ngươi lừa ta gạt, các ngươi không cảm thấy mệt sao?
Trầm Tường cười dài nói.
- Trầm đại ca, ngươi có lời gì cứ việc nói thẳng là được rồi!
Vân Tiểu Đao nghiêm mặt nói:
- Lão tử đã sớm chán ghét, bây giờ ta cảm thấy trong gia tộc là địa phương buồn nôn nhất, vẫn là nơi này sảng khoái một ít.
Từ Vĩ Long cũng gật đầu:
- Nếu như không có chuyện gì, ta mới lười trở lại! Ta vốn cũng không muốn tranh đoạt địa vị trong gia tộc, nhưng có mấy người nghĩ ngươi sẽ tranh, lo lắng ngươi uy hiếp bọn họ, cho nên ngươi sẽ bị buộc đấu cùng bọn hắn, bằng không ngươi sẽ chết như thế nào cũng không biết!
Chu Vinh cũng thở dài một tiếng, con cháu trong những đại trong gia tộc này, đều là tràn đầy cảm thụ,
Trầm Tường cười nói:
- Các ngươi có nghĩ tới muốn thành lập một thế lực của mình hay không!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin