Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 2: Hư Thiên Tiên Tông
-----oo0oo-----
Chương 96: Tiên thiên linh căn siêu phẩm (1+2).
Nguồn : Sưu tầm
Đả tự : MTR01- Kiếm Giới
- Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết? Pháp quyết vô thượng?
Cổ Thần nghi hoặc nói:
- Pháp quyết vô thượng khắp thiên hạ không nhiều lắm, ta như thế nào lại chưa từng nghe nói qua Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết?
- Tiểu Bạch biết. Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết chính là pháp quyết vô thượng của Yêu Tộc. Thế nhưng chỉ có long tộc mới có khả năng tu luyện.
Tiểu Bạch đột nhiên mở lời. Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết này có tồn tại trong ký ức truyền thừa của nàng.
Ngô Tinh gật đầu nói:
- Tiểu Hồ Ly nói không sai, niên kỷ không lớn nhưng ký ức truyền thừa trong đầu không ít. Bất quá Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết cũng không phải chỉ có mình long tộc mới có thể tu luyện. Người là vạn vật chi linh. Mặc kệ là yêu, phật hay chính, ma... Các tông pháp quyết đều có thể tu luyện. Cho nên Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết này nhân tộc tu sĩ cũng có khả năng tu luyện.
Cổ Thần nói:
- Nghịch Mệnh? Hóa Long? Dùng cái gì để nghịch mệnh? Dùng cái gì để hóa long.
Ngô Tinh mỉm cười nói:
- Nhân chi sơ, Tiên thiên linh căn đã định, có thể có phương pháp đoạt Hậu Thiên? Thay đổi được Tiên thiên linh căn của một người?
Cổ Thần lắc đầu nói:
- Không thể nào?
Điều này thực quá sức tưởng tượng của Cổ Thần, cho dù khi hắn sống lại thì Tiên thiên linh căn vẫn như cũ không thể nào thay đổi, vẫn là Tiên thiên linh căn hạ phẩm.
- Cũng không phải.....
Ngô Tinh cười ha ha nói:
- Tiên thiên linh căn vốn giống như mệnh cách của một người, vừa sinh ra đã được định trước. Thế nhưng mặc dù là mệnh cách đi chăng nữa thì có không ít tu sĩ có thể bài trừ được mệnh cách, tựu tu thành đại đạo. Tiên thiên linh căn cũng giống như thế. Tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết có thể thay đổi Tiên thiên linh căn. Cho dù là hạ phẩm thì cũng có thể thay đổi.
Cổ Thần cả kinh, biến sắc nói:
- Dĩ nhiên có một pháp quyết như vậy? Cho dù là pháp quyết vô thượng đi chăng nữa cũng không nhất định tồn tại, thật xứng với hai chữa Nghịch Mệnh.
Ngô Tinh lại nói:
- Lúc ta ở ngoại thế, thiên hạ có vô số các đại tông môn cùng tồn tại. Những tông môn này thế nào lại không có được một hai bản pháp quyết vô thượng trấn tông? Bất quá trong pháp quyết vô thượng cũng có phân biệt cấp bậc. Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết này chính là pháp quyết vô thượng đẳng cấp cao nhất. Thiên hạ có thể so sánh với Nghịch Mệnh Hóa Lòng Quyết không quá năm loại.
Nghe Ngô Tinh nói như vậy, Cổ Thần vui vẻ nói:
- Quả thực giống như đạo hữu nói? Tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết có thể trong thời gian ngắn nhất mở được Long Môn?
Ngô Tinh gật đầu nói:
- Bất quá cái này cũng cần phải nhìn vào ngộ tính của ngươi ra sao? Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết không dựa vào Tiên thiên linh căn mà chỉ dựa vào ngộ tính. Ngươi còn trẻ như vậy chắc hẳn ngộ tính không thấp. Có lẽ đủ để học được Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết.
Cổ Thần hỏi:
- Hai chữ Hóa Long này là như thế nào?
Ngô Tinh nói:
- Nghịch Mệnh đề thăng Tiên thiên linh căn. Chỉ là hiệu quả của Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết chủ yếu chính là Hóa Long. Còn lại chính là đối với pháp lực mà sinh ra hiệu quả. Chí ít tu sĩ Thần Hải Cảnh Trúc Thai kỳ đối với pháp lực thì lĩnh ngộ so với những sinh linh khác siêu việt hơn rất nhiều. Pháp thuật của Long Tộc cũng có một vài loại pháp thuật cực mạnh. Tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết có thể khiến cho thân thể Long Hóa, pháp lực tăng lên so với trạng thái đỉnh cao của ngươi chính là một tầng.
Cổ Thần thầm nghĩ:
“Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết quả thật vô cùng ảo diệu. Chắc hẳn không thua kém gì Đỉnh Thiên Chiến Địa Quyết.”
Cổ Thần nói:
- Nếu như ta có thể Long Hóa như vậy hiện tại chẳng phải có thể phát huy được thực lực của Dẫn Hồn hậu kỳ sao?
Ngô Tinh gật đầu nói:
- Không sai, nếu như có thể luyện tới đại thành, ngươi có thể hoàn toàn hóa thân thành chân long thực sự. Hắc hắc, không cần đến Độ Hư Cảnh, không cần mượn pháp khí cùng pháp bảo cũng có thể hóa long thăng thiên a.
Nghe Ngô Tinh nói như vậy thì Cổ Thần đối với Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết nhất thời sinh ra một cỗ dục vọng cường liệt nói:
- Pháp quyết vô thượng này thần kỳ như vậy, lẽ nào đạo hữu nguyện ý dạy ta?
- Vì sao không thể dạy? Đã rất lâu ta không hít thở không khí ở bên ngoài. Nơi này tràn ngập băng lãnh, không hề có sinh cơ, ta ở nơi này dường như đã trở thành một hoạt tử nhân. Nếu như ngươi có thể mở Long Môn để ta đi ra ngoài. Đừng nói là Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết, ngươi muốn cái gì ta sẽ đáp ứng ngươi cái đó.
Ngô Tinh nói.
Cổ Thần vui vẻ nói:
- Ta không dám yêu cầu cái gì quá đáng. Đạo hữu chỉ cần khu trừ được hàn độc trong cơ thể của sư tỷ ta là được rồi. Nếu đạo hữu đã dạy ta Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết thì ta xem đạo hữu như là ân nhân của mình mà.
Ngô Tinh cười ha ha nói:
- Chúng ta đều vì lợi ích của bản thân mà thôi, đừng nói tới cái gì mà ân với huệ. Hiện tại ta sẽ dạy ngươi Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết, hi vọng ngươi tu luyện cho tốt, sớm ngày mở ra Long Môn.
Lập tức Ngô Tinh liền bắt đầu dạy Cổ Thần Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết. Đây chính là pháp quyết vô thượng của yêu tộc a. Tu luyện không cần Tiên thiên linh căn mà chỉ cần ngộ tính! Cho dù là tiên thiên linh căn hạ phẩm, nếu như có thể tu luyện thành Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết thì có thể đề thăng lên thành Tiên thiên linh căn siêu phẩmnha.
Đồng thời trong lúc tu luyện còn có được khả năng Long Hóa, đối với tu sĩ pháp lực đại tăng, bên ngoài thân thể cũng sẽ sản sinh ra long lân. Lực lượng cơ thể cũng vì thế mà tăng trưởng không ít. Mà long lân này chẳng khác nào pháp bảo phòng ngự bảo hộ thân thể.
Tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết cho dù là tấn công hay phòng ngự đều có thể bỏ xa các tu sĩ cùng cảnh giới. Cho dù là tu sĩ cao hơn một hai tầng cũng có thể quét ngang.
Cổ Thần tu luyện pháp quyết, công pháp tam đại thánh địa. Hiện tại hắn lại tu luyện thêm pháp quyết vô thượng của Yêu Tộc. Cho dù là tu sĩ cao hơn một cảnh giới tu vi thì Cổ Thần cũng có thể dễ dàng đánh thắng.
Nếu hiện tại Cổ Thần tu luyện thành Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết thì coi như với tu vi Trúc Thai trung kỳ tại trạng thái hóa long có thể đánh thắng tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ.
Nếu như Cổ Thần có thể đề thăng cảnh giới tới Trúc Thai hậu kỳ thì càng có thể phát huy được thực lực của Bồi Nguyên sơ kỳ. Tới lúc đó cùng với Thiên Cương thối thể trong trạng thái long hóa. Thân thể cùng pháp lực đều đề thăng. Tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ hắn có thể đơn giản quét ngang. Dưới tu sĩ Bồi Nguyên kỳ hắn chính là vô địch.
Trong lòng thầm nghĩ, lần này xông vào nhà giam của Cực Băng Tông thời thượng cổ, lại ngoài ý muốn gặp được Bạch Y Ngô Tinh bị giam giữ ở nơi đây ngoài vạn năm. Học được một pháp quyết vô thượng cường đại như Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết. Liên tiếp những tao ngộ này ngay cả Cổ Thần cũng không nghĩ đến, lúc trước cũng chỉ muốn tại trong di chỉ địa cung mà tìm kiếm một ít vận khí mà thôi.
Thường thường khi con người ta đạt tới tuyệt vọng tột đỉnh thì lại sinh ra một tia hi vọng lẻ loi.
Cổ Thần tuy chỉ có tiên thiên linh căn hạ phẩm, thế nhưng có được ký ức của kiếp trước, cùng với sự lĩnh ngộ của mình khi tu luyện pháp quyết vô cùng cao thâm. Quả như như lời Ngô Tinh nói Cổ Thần tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết với tốc độ phi thường nhanh.
Tu luyện gần ba ngày Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết đã bắt đầu sinh ra hiệu quả. Cổ Thần rõ ràng cảm giác được trong thân thể mình có một chút biến đổi khó diễn ta thành lời. Lúc này Ngô Tinh lại ném ra một khối tiên thạch về phía Cổ Thần, Cổ Thần không do dự bắt lấy.
Nhất thời tiên thạch phát ra quang mang màu lục.
Thanh, Lục, Lam, Tử,…
Ứng với bốn loại màu sắc chính là đại biểu cho Tiên thiên linh căn của tu sĩ phân biệt từ thấp đến cao: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, siêu phẩm.
Quang mang màu lục đại biểu cho tiên thiên linh căn của Cổ Thần đã là trung phẩm.
Đối với đại bộ phận tu sĩ bình thường đều là tiên thiên linh căn hạ phẩm. Tiên thiên linh căn trung phẩm đã có thể được xem như là thiên tài. Bất kỳ tông môn nào khi thấy người có tiên thiên linh căn trung phẩm thì không cần phải tiến hành các loại thí luyện khác nữa mà trực tiếp thu nạp vào tông môn.
Gần ba ngày trôi qua, tiên thiên linh căn hạ phẩm của Cổ Thần đã biến thành trung phẩm. Nếu là trước đây, chắc chắn Cổ Thần không thể nào tin được, Tiên thiên linh căn của hắn cư nhiên còn có thể đề thăng?
Cho dù Cổ Thần trọng sinh, mang theo kinh nghiệm từ kiếp trước, Ngộ tính cũng tăng lên không ít, thế nhưng duy chỉ có Tiên thiên linh căn là không thể nào thay đổi được.
Hiện tại, sự thực đã hiện hữu ngay ở trước mắt, chỉ với ba ngày mà tiên thiên linh căn hạ phẩm đã trở thành trung phẩm.
Cổ Thần đại kỉ, trước đây với tiên thiên linh căn hạ phẩm cùng với kinh nghiệm kiếp trước và rất nhiều đan dược tài nguyên thì tốc độ tu luyện của hắn có thể so với Tiên thiên linh căn thượng phẩm. Thế nhưng so với linh căn siêu phẩm thì vẫn còn một khoảng cách rất dài.
Nếu như tiên thiên linh căn hạ phẩm của hắn biến thành siêu phẩm, như vậy với kinh nghiệm kiếp trước của bản thân sợ rằng tốc độ tuy luyện của hắn vô cùng đáng sợ. Cho dù là Tàng Thiên Cơ cũng phải kém hắn ba phần.
Vượt lên trước Tàng Thiên Cơ, đây không còn là mộng tưởng nữa. Kiếp trước hắn vĩnh viễn không thể nào theo kịp tu vi của Tàng Thiên Cơ. Thế nhưng kiếp này đã giúp cho Cổ Thần có một tia hi vọng.
Một ngày nào đó tu vi của Cổ Thần vượt qua Tàng Thiên Cơ, đến lúc đó hắn sẽ khiến Tàng Thiên Cơ thảm bại dưới tay mình.
Tiên thiên linh căn đề thăng tới trung phẩm, Cổ Thần vẫn không có đình chỉ mà tiếp tục tu luyện. Ngộ tính của hắn có thể nói là biến thái. Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết là pháp quyết vô thượng, điều kiện tu luyện tương đối hà khắc. Đối với ngộ tính của tu sĩ cũng yêu cầu cực cao, còn hơn cả yêu cầu về Linh căn rất nhiều.
Nhưng kiếp trước Cổ Thần là tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh Nguyên Thần kỳ, đối với lĩnh ngộ tu đạo đã rất sâu sắc. Tuy rằng kiếp này trọng sinh nhưng lĩnh ngộ vĩnh viễn lưu lại ở trong lòng hắn.
Ngộ tính của Cổ Thần tại Mệnh Tuyền Cảnh Nguyên Thần kỳ có thể nói là bình thường. Thế nhưng lúc này hắn là tu sĩ Trúc Thai trung kỳ, cho nên có thể nói ngộ tính của hắn là biến thái trong biến thái.
Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết chỉ nhìn vào ngộ tính của tu sĩ. Ngộ tính của Cổ Thần đã biến thái, tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết vô cùng nhanh. Lại qua ba ngày tiếp theo, Tiên Thạch trắc thí Linh căn cho thấy Tiên thiên linh căn của Cổ Thần đã phát sinh ra quang mang màu lam.
Quang mang màu lam đại biểu cho tiên thiên linh căn thượng phẩm.
Đệ tử trong Hư Thiên Tông, hiện tại ngoài bản thân đã có tiên thiên linh căn thượng phẩm ra thì còn có Vân Phiêu Trần, Vô Chân, Hoàng Phủ Hạo. Cuối cùng thì Cổ Thần cũng có thể so sánh được với bọn họ.
Đồng thời hắn còn chưa tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết đến cùng. Chỉ cần còn tiếp tục tu luyện thì Tiên thiên linh căn của Cổ Thần còn có thể đề thăng.
Tốc độ tu luyện này của Cổ Thần, cho dù là Ngô Tinh cũng phải giật mình không ngớt. Mỗi một ngày trôi quá, tiên thạch trắc thí Tiên thiên linh căn trên tay của Cổ Thần đều biến đổi, chẳng mấy chốc Tiên thiên linh căn của hắn lại có thể đột phá.
Lại qua một ngày... Hai ngày... Ba ngày lại trôi qua.
Đến ngày thứ tư Cổ Thần tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết, hiện tại hắn có thể cảm nhận được sự biến đổi trong cơ thể của mình. Tựa hồ như có vật gì đó biến động một chút. Ngô Tinh lại lấy ra Tiên Thạch trắc thí. Lúc này Cổ Thần chờ mong bắt lấy Tiên Thạch.
Nhất thời Tiên Thạch phát sinh ra một quang mang màu tím (tử).
Quang mang màu tím đại biểu cho Tiên thiên linh căn siêu phẩm.
Tiên thiên linh căn siêu phẩm, Cổ Thần rốt cuộc cũng biết bản thân mình đã có Tiên thiên linh căn siêu phẩm. Trên Cổ Hoang đại lục, những người có Tiên thiên linh căn siêu phẩm không vượt qua năm người, một trong số đó chính là Tàng Thiên Cơ.
Hôm nay Tiên thiên linh căn của Cổ Thần đã có thể đánh đồng với Tàng Thiên Cơ. Luận Linh căn, tài nguyên thì hai người ngang nhau. Thế nhưng Cổ Thần lại có nhiều kinh nghiệm hơn Tàng Thiên Cơ. Đồng thời trong lòng Cổ Thần còn biết được pháp quyết đại đạo, Tàng Thiên Cơ hiện giờ cũng không bằng hắn nữa rồi.
Tuy rằng Tàng Gia có Tàng Quy Thủy Quyết là pháp quyết vô thượng. Nhưng sở học của Cổ Thần cũng là pháp quyết vô thượng a. Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết là pháp quyết vô thượng cao nhất trong các pháp quyết vô thượng. Có thể nổi danh cùng với nó cũng không vượt quá năm loại. Điều này cho thấy Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết cường đại tới mức nào.
Hôm nay Cổ Thần đã có được tiên thiên linh căn siêu phẩm, hiện tại hắn chỉ cảm thấy tốc độ vận chuyển trong thần hải, tốc độ vận chuyển pháp lực cũng đề thăng. Bình thường vận hành một đại chu thiên hắn cần một canh giờ, thế nhưng hiện tại chỉ cần không tới nửa canh giờ.
Tiến vào Thần Hải Cảnh, Cổ Thần đã có được đạo thai, hôm nay Đạo Thai đã bành trướng hơn mười trượng, còn lớn hơn lúc mới bước vào Trúc Thai kỳ. Thể tích của Âm Dương Thần Hải bành trướng ra gấp năm lần trước khi Cổ Thần tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết cũng khiến cho nó kiên cố hơn lúc mới bước vào Trúc Thai kỳ gấp năm lần. Đạo Thai càng kiên cố thì ý niệm của Cổ Thần càng cường đại. Ý niệm càng cường đại thì pháp lực của Cổ Thần càng thêm hồn hậu.
Cổ Thần dĩ nhiên cảm giác được tinh thần hải của hắn hiện tại đã đến điểm giới hạn. Đột phát điểm giới hạn này sẽ phát sinh ra đại biến hóa. Tu vi cũng theo đó mà bước vào Trúc Thai trung kỳ.
Hắn bước vào Trúc Thai trung kỳ là vào tháng tám năm ngoái. Bây giờ là tháng một. Như vậy chẳng phải mới qua năm tháng thôi, tu vi của Cổ Thần đã từ Trúc Thai trung kỳ đột phát tới Trúc Thai hậu kỳ sao.
Phải biết rằng, tốc độ tu luyện của Cổ Thần tuy nhanh hơn rất nhiều so với Hoàng Phủ Hạo. Thế nhưng muốn từ Trúc Thai trung kỳ đột phá lên Trúc Thai hậu kỳ theo tốc độ tu luyện của hắn cũng phải mất tới mười tháng thời gian là nhanh nhất.
Mà muốn đột phá từ Trúc Thai trung kỳ lên Trúc Thai hậu kỳ độ khó so với việc đột phá từ sơ kỳ lên trung kỳ lại muốn gấp đôi. Vậy mà Cổ Thần lại có thể bằng vào năm tháng từ Trúc Thai trung kỳ đột phá lên hậu kỳ.
Tuy nói mấy tháng trước Cổ Thần vẫn một mực bế quán, thế nhưng Nghịc Mệnh Hóa Long Quyết này hiệu quả vô cùng lớn. Tác dụng chủ yếu của nó giống như lời Ngô Tinh nói. Tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết, trong khoảng thời gian ngắn có thể làm cho cảnh giới của tu sĩ đề thăng lên một tầng.
Nhận thấy Tiên thiên linh căn của Cổ Thần dã trở thành siêu phẩm, Ngô Tinh nói:
- Hiện tại ngươi chuyên tâm đột phá bình chướng Trúc Thai trung kỳ. Nhanh thì hôm nay, chậm thì ngày mai tu vi của ngươi có thể bước vào Trúc Thai hậu kỳ.
- Tốt tốt.....
Tiểu Bạch lập tức hoan hô nói:
- Tiên thiên linh căn của Cổ Thần trở thành siêu phẩm, tu vi lại chuẩn bị bước vào Trúc Thai hậu kỳ, Cổ Thần thật lợi hại nha.
Cổ Thần hướng tới Tiểu Bạch mỉm cười, nhìn Ngô Tinh gật đầu. Không nói câu nào, hắn nhắm mắt toàn lực trùng kích bình chướng Trúc Thai trung kỳ.
Bình chướng Trúc Thai sơ kỳ, Cổ Thần phải bế quan trọn vẹn một tháng mới có thể hoàn toàn phá tan được nó để bước vào Trúc Thai trung kỳ. Mà giờ khắc này Cổ Thần tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết, tốc độ đột phá bình chướng đã gia tăng tới mức siêu cấp biến thái a.
Theo sự vận chuyển của Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết, pháp lực trong thể nội dựa theo một loại phương thức sắp xếp chưa bao giờ có. Bên ngoài thân thể của Cổ Thần bắt đầu xuất hiện một khối lâm phiến kim sắc óng ánh.
- Long Lân, là Long Lân trên người Cổ Thần.
Tiểu Bạch kinh ngạc hô.
- Vậy mà có thể luyện thành kim lân?
Ánh mắt Ngô Tinh sáng ngời tán thưởng.
Kim Long ở trong Long Tộc chính là mạnh nhất mà Long Lân kim sắc cũng chính là Long Lân có lực phòng ngự mạnh nhất. Theo từng mảng Long Lân dài ra bao trùm lấy toàn bộ thân thể của Cổ Thần. Lúc này trên người Cổ Thần xuất hiện một bộ chiến giáp kim sắc óng ánh.
Long Lân kim sắc óng ánh từng mảnh từng mảnh, rậm rạp chằng chịt. Quần áo của Cổ Thần hoàn toàn bị đâm rách. Trong lúc đó, trên trán hắn đột nhiên nứt ra, hai cái Long Giác không ngừng tăng trưởng, nhô len uốn lượn.
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 2: Hư Thiên Tiên Tông
-----oo0oo-----
Chương 97: Trúc Thai hậu kỳ.
Nguồn : Sưu tầm
Đả tự : MTR01- Kiếm Giới
- Long Giác, là Long Giác. Cổ Thần có Long Giác. Cổ Thần hóa rồng.
Tiểu Bạch vui vẻ hoan hô.
Long Giác không ngừng dài ra, mà bên ngoài thân thể Cổ Thần Long Lân cũng đã bao phủ hoàn toàn. Cùng lúc đó trong thể nội tinh thần hải vốn chỉ có thể chịu được sức nặng mười cân đã là dốc sức liều mạng lắm rồi. Thế nhưng lúc này khí lực đột nhiên tăng lên, cho dù có chịu sức nặng hai mươi cân đi chăng nữa thì vẫn cảm giác nhẹ nhàng, không cố sức gì cả.
Pháp lực trong thể nội của Cổ Thần không ngừng tăng lên nhanh chóng mà dung lượng thể nội của Cổ Thần cũng theo đó mà gia tăng lên gấp đôi. Cho nên Cổ Thần mới có một loại cảm giác nhẹ nhàng như vậy.
Tu vi Cổ Thần đã bước vào Trúc Thai hậu kỳ, Đạo Thai càng trở nên kiên cố, Âm Dương Thần Hải cũng nhờ đó mà biến thành bốn mươi trượng. Thể nội không còn có loại cảm giác áp lực do pháp lực quá sung túc như trước nữa.
Theo bản năng điều khiển, Âm Dương Thần Hải rất nhanh vận chuyện, pháo lực không ngừng theo Âm Dương Thần Hải mà xuất hiện hội tụ ở Đạo Thai bên trong đan điền. Thẳng đến khi pháp lực trong Đạo Thai hoàn toàn sung túc thì mới dần chảy về toàn thân tứ chi bách hài.
Hai mắt Cổ Thần khẽ mở, chỉ cảm thấy lực lượng trong cơ thể không ngừng bành trướng. Lực lượng không ngừng bộc phát, nhu cầu cấp bách của hắn lúc này là phát tiết.
- Đột phá?
Ngô Tinh kinh hỉ hỏi. Cổ Thần đột phá Trúc Thai hậu kỳ, như vậy hắn có thể mở ra Long Môn. Đến lúc đó bản thân Ngô Tinh cũng có thể thoát khỏi cái địa phương quỷ quái này rồi.
Cổ Thần gật đầu nói:
- Đã đột phá. Rốt cuộc cũng bước vào Trúc Thai hậu kỳ. Ha ha.... Ta cảm giác được lực lượng vô cùng sung mãn, tinh lực thập phần dồi dào a.
- Ha ha....
Tiểu Bạch cũng vui vẻ nói:
- Hảo! Tu vi của Cổ Thần đã đến Trúc Thai hậu kỳ. Đến khi gặp được tên biến thái Lỗ Ngân Hùng kia nhất định phải giết chết hắn, phải cho hắn nếm mùi đau khổ.
Ánh mắt Cổ Thần ngưng tụ nói:
- Ân! Lỗ Ngân Hùng hẳn phải chết! Còn nữa những tu sĩ Tàng Gia tiến vào trong di chỉ địa cung cũng phải giết hết, không để một ai sống sót.
Ngô Tinh ha ha cười nói:
- Xem ra trên người ngươi cũng có rất nhiều tình cừu ân oán nha?
Cổ Thần gật đầu nói:
- Ta hiện tại thấy lực lượng trong cơ thể mình vô cùng cường đại, cần phải phát tiến ra ngoài, nếu không sẽ gặp nguy hiểm. Hiện tại có thể mở ra Long Môn được ròi.
Nói xong, Cổ Thần đi tới trước Long Môn, một lần nữa hắn duỗi bàn tay trái ra. Trong lòng bàn tay trái Tử Diễm Băng Viêm lập tức xuất hiện, sau đó dung nhập vào ben trong Long Môn, cùng với Cực Băng Hàn Khí của Long Môn dung hợp thành một.
Loại cảm giác như chân với tay lại được sinh ra một lần nữa. Lúc này đây, Cổ Thần cảm thụ được đoạn Long Môn này nhẹ đi rất nhiều không còn có cảm giác vô lực giống như mười ngày trước nữa. Ánh mắt ngưng tụ, pháp lực trong thể nội được thúc giục, Long Môn từ từ được nâng lên.
Két! Két.........
Lập tức những âm thanh do ma sát vang lên. Long Môn đã bị Cổ Thần nhấc lên cao một thước. Hắn hít một hơi sâu, một lần nữa lại nhấc Long Môn lên. Đến lúc này Long Môn đã được nhấc cao lên hai trượng.
Đoạn Long Môn này vô cùng nặng nề. Nếu nhưng không phải có Cực Băng Hàn Khí là đường dẫn thì vô luận như thế nào cũng không thể nhấc nó lên dược. Nhưng cho dù có Cực Băng Hàn Khí đi chăng nữa thì Cổ Thần vẫn cảm giác được đoạn Long Môn này vẫn nặng tới nghìn cân. Nếu như không có thực lực Bồi Nguyên kỳ thì căn bản là không thể nào nhấc lên được.
Hiện tại tu vi của Cổ Thàn đã là Trúc Thai hậu kỳ, thong qua Thiên Cương thối thể đại pháp, cùng với pháp lực Đỉnh Thiên Quyết tăng lên, thực lực của hắn đủ để đấu với tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ một trận. Lại thêm thượng cổ Thần Long Hóa nữa, pháp lực cùng thân thể lại thêm một lần đề thăng hoàn toàn vượt qua thực lực Dẫn Hồn hậu kỳ, đủ để sánh ngang với tu sĩ Bồi Nguyên so kỳ.
Đoạn Long Môn này Cổ Thần nhấc lên vẫn phải cố chút sức lực mới có thể thực hiện được. Mỗi lần pháp lực thúc giục đoạn Long Môn lại được nhấc cao thêm một thước. Liên tục mười lần đoạn Long Môn đã cao một trượng, hoàn toàn tạo ra một khoảng không đủ để một người có thể đi qua được.
Két ai.......
Cổ Thần vẫn không ngừng thôi động pháp lực để nâng đoạn Long Môn lên. Đến một lúc thì một tiếng vang lớn phát ra. Dường như phía trên Long Môn có một vật gì đó đã giữ chặt nó lại. Khi pháp lực của Cổ Thần triệt thoái thì Long Môn cũng không có rơi xuống.
Đoạn Long Môn đã được mở ra, phía trước liền hiện ra một thông đạo dài vô tận. Đi qua thông đạo này là có thể tiến vào cung điện ở tầng thứ chín.
Nhìn đoạn Long Môn được khai mở, trên mặt Ngô Tinh cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười đến cực điểm, hắn cười nói:
- Mở rồi! Rốt cuộc cũng mở rồi.... Ha ha... Lão tử bị nhốt ở đây một vạn năm, hiện tại cũng đi ra rồi. Ha ha......
Mười ngày qua cùng Cổ Thần nói chuyện, Ngô Tinh rốt cuộc cũng biết được hắn đã bị nhốt ở chỗ này bao nhiêu lâu. Nguyên lai đã một vạn năm trôi qua. Những đại năng tu sĩ năm xưa, Chư Tử Bách Thánh hiện này một người cũng không còn, không biết đã biến mất ở nơi nào.
nghe nói lúc này trên Cổ Hoang đại lục, tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh đã lại đỉnh cao. Độ Hư Cảnh tu sĩ đã trở thành truyền thuyết thì trong nội tâm Ngô Tinh liền mừng rỡ, cười ha ha.
- Ha ha! Cổ Thần lợi hại nhất. Chỉ cần có Cổ Thần thì không chuyện gì không thể giải quyết.
Tiểu Bạch nhảy trên vai Cổ Thần, trước sau như một đối với Cổ Thần vô cùng sùng bái.
Cổ Thần thối lui một bước, trên người Long Lân cũng đã được thu lại. Lúc này hắn lấy ra một hôi y trường sam mặc vào, đồng thời cũng hướng tới Ngô Tinh nói:
- Ngô Tinh đại ca, thỉnh.
Ngô Tinh không ngừng vỗ vai Cổ Thần vui vẻ nói:
- Cổ Thần lão đệ, ngày sau nếu như có chuyện gì khó xử thì có thể tới tìm ta. Lão ca ta có thể lại được nhìn thấy mặt trời cũng đều nhờ lão đệ ban cho.
Hai người trải qua mười ngày nói chuyện với nhau, Ngô Tinh cũng không cậy mình lớn tuổi mà lên mặt với Cổ Thần. Hai người đã sớn xưng huynh gọi đệ.
Cổ Thần nói:
- Chỉ cần Ngô Tinh đại ca có thể trợ giúp sư tỷ ta khu trừ hàn độc thì lão đệ đã vô cùng cảm kích rồi.
- Hảo!....
Ngô Tinh gật đầu nói:
- Chúng ta đi!
Nói xong, Ngô Tinh cùng Cổ Thần cùng nhau bước qua Long Môn tiến vào thông đạo.
Cái thông đạo này dài ước chừng ba mươi trượng, hai người đi rất nhanh đã đến cuối dường. Tại cuối đường có một truyền tống trận pháp. Không nói hai lời, Cổ Thần cùng Ngô Tinh đứng vào bên trong trận pháp. Trời đất quay cuồng một hồi, hai người rất nhanh xuất hiện tại một sơn động hoàn toàn mới.
Cuối cùng thì cũng đến được cung điện ở tầng thứ chín.
Bất quá Cổ Thần nguyên tưởng rằng thông qua ám đạo để có thể tiến vào trong cung điện tầng thứ chín trước mọi người. Thực không nghĩ tới hắn lại bị giam hãm ở đó mất mười ngày. Lúc này đây số lượng tu sĩ tiến vào tầng thứ chín cũng đã không ít.
Mời vừa tiến vào cung điện tầng thứ chín dưới địa cung. Rất nhanh liền truyền đến bên tai Cổ Thần những thanh âm đấu pháp. Từ phía trước thông đạo truyền tới khoảng chừng trên trăm trượng chính giữa mấy khúc ngoặt hiện có một nhóm người đang đánh nhau.
Cổ Thần che đậy pháp lực của bản thân, liếc mắt nhìn Ngô Tinh, ý tứ rât minh bạch: đi qua xem.
Ngô Tinh phải giúp Hư Tử Uyên khi trừ hàn độc, tự nhiên lúc này cần phải đi theo Cổ Thần để tìm nàng. Cho nên hắn cũng nhanh chóng gật đầu cùng với Cổ Thần đi về phía trước. Ngô Tinh tự nhiên không cần phải che đậy pháp lực làm gì. Những tu sĩ tiến nhập vào trong di chỉ địa cung này tu vi bất quá cũng chỉ là Dẫn Hồn hậu kỳ. Chừng đó chưa đủ để phát hiện ra sự tồn tại của hắn?
Ngô Tinh cũng không có đem tu vi của mình phóng xuất ra ngoài. Ngay cả Cổ Thần cũng không có nhìn ra, nếu như không phải biết được Ngô Tinh đã sống qua nghìn năm thì trừ một đầu một áo trắng toát ra, Ngô Tinh chẳng khác nào phàm nhân.
Rất nhanh Cổ Thần cùng Ngô Tinh đã đi qua trăm trượng thông đạo, cảnh tượng dánh nhau phía trước liền rơi vào mắt hai người. Một nữ tử mười tám mười chín tuổi dung mạo mỹ miều đang bị bốn gã nam tu vây công.
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 2: Hư Thiên Tiên Tông
-----oo0oo-----
Chương 98: Giết người Tàng Gia (1+2).
Nguồn : Sưu tầm
Đả tự : MTR01- Kiếm Giới
Nữ tử mỹ mạo này mặc một ộ quán áo màu trắng, trên mặt không biểu lộ chút thần thái nào, lạnh như băng đến cực điểm. Cứ một chưởng mà một đạo băng chưởng xuất ra, cùng với Tử Diễm Băng Viêm của Cổ Thần có điểm tương tự. Tu vi của nàng xem chừng là Dẫn Hồn trung kỳ, trược ngự nàng có thêu một đóa Băng Liên Hoa.
Vây công nữ tử này là bốn gã nam tu đều là Dẫn Hòn trung kỳ. Trước ngực bốn người đều theo một đầu Thanh Long. Bọn họ là tu sĩ Đế Đình.
Ánh mắt Cổ Thần rơi trên người bốn gã tu sĩ Đế Dình, trong ánh mắt xuất hiện một tia lửa giận. Tu vi của hắn hiện tại đã được đề thăng. Xem ra bốn gã tu sĩ Đế Đình này vừa hay chính là đối tượng luyện tập cho hắn.
Nữ tử mỹ mạo này tuy đơn đả độc đấu với bốn tên tu sĩ Dẫn Hồn trung kỳ Tàng Gia thế nhưng với băng chưởng của nàng không một ai trong số bốn tên nam tu kia có thể là đối thủ. Hàn khí bức kinh người. Bốn gã Tàng Gia tu sĩ tựa hồ rất kiêng kỵ.
Nhưng đối mặt với sự vây công của bốn tu sĩ Tàng Gia, nữ tử mỹ mạo cũng không thể nào đối chọi được. Chỉ dựa vào băng chưởng chen chắn phạm vi một trượng, tạm thời nàng mới có thể ngăn cản được sự công kích của bốn người.
Nữ tử mỹ mạo vẻn vẹn chỉ là Tu sĩ Dẫn Hồn trung kỳ, đồng thời phải đối phó với bốn tên Dân Hồn trung kỳ nhưng không có thua ngay lập tức. Rõ ràng là nàng vẫn còn có thể đau khổ chèo chống, hiện giờ cũng không còn cố sức được bao lâu nữa.
Dù sao thì không phải bất cứ tu sĩ nào cũng giống như Cổ Thần, thân mang pháp quyết vô thượng của tam đại thánh địa. Tu sĩ cùng cảnh giới chính là vô địch. Còn cùng cấp độ, nếu như uy lực pháp bảo không kém quá nhiều thì thực lực hai bên cũng ngang ngửa nhau.
Mỹ mạo nữ tu có thể ngăn cản được công kích của bốn gã tu sĩ, từ đó có thể nhận ra nêu như nàng đơn đả độc đấu, cùng cấp bậc gần như là vô địch.
Ánh mắt cổ thần rơi trên người mỹ mạo nữ tu, lông li hơi nháy, trong nội tâm không nhin được mà thầm nghĩ:
- Là nàng? Mông Tiên Âm?
Băng Tuyết tiên tử Mông Tiên Âm. Cổ Thần ở kiếp trước tu vi cũng là kém hơn nàng rất nhiều. Cổ Thần còn nhớ rõ khi mà hắn cùng với Tàng Thiên Cơ quyết chiến sinh tử thì cũng chỉ là Mệnh Tuyền Cảnh Nguyên Thần kỳ. Lúc đó Mông Tiên Âm cũng đã đạt được tu vi Mệnh Tuyền Cảnh Minh Khiếu kỳ.
Bên ngoài ngoại trừ Tàng Thiên Cơ ra thì trên Cổ Hoang đại lục thì Mông Tiên Âm chính là đứng đầu trong đám cực phẩm thiên tài. Hiện tại xem niên kỷ của nàng cũng chỉ mới có mười bảy mười tám tuổi, tu vi cũng đã bước vào Dẫn Hồn trung kỳ, nhưng theo pháp lực chấn động chỉ sợ nàng đã gặp phải bình chướng của Dẫn Hồn trung kỳ. Chẳng bao lâu sau là có thể bước vào Dẫn Hồn hậu kỳ.
Mông Tiên Âm chính là Thánh nữ của Băng Thần Tông. Chúng tu sĩ đều gọi nàng là Băng Tuyết tiên tử. Nàng chính là thân truyền đệ tử của Mông Ngưng Băng tông chủ Băng Thần Tông. Đồng thời cũng là công chúa của Đế Đình Đại Mông. Phụ thân là Mông Đế Mông Thiên Nguyên.
Mông Tiên Âm không chỉ đẹp như tiên nữa mà thiên tư cũng trác tuyệt, thân phận cao quý. Chỉ là bởi vì Băng Phách Thần Chưởng mà sắc mặt của nàng lúc nào cũng rét lạnh như băng. Chính vì thế mà nàng nổi danh ra Băng Sơn Mỹ Nhân.
Kiếp trước Cổ Thần có một lần cùng với Tàng Thiên Cơ đánh nhau đã được Mông Tiên Âm âm thầm tương trợ qua một lần. Trong lòng Cổ Thần đối với Mông Tiên Âm một mực cảm kích không thôi. Giờ phú này thấy được bốn tên tu sĩ Tàng Gia đang vây công nàng thì trong nội tâm hắn tràn ngập sát khí.
Cổ Thần cùng Ngô Tinh xuất hiện lập tức khiến cho bốn tên tu sĩ Tàng Gia để ý, tạm thời đình chỉ tiến công. Ánh mắt bọn họ hướng tới Cổ Thần và Ngô Tinh dò xét.
Mông Tiên Âm cũng ngừng lại ở trong góc, nàng nhân cơ hội này mà khôi phục nguyên khí. Vừa rồi nàng mọt mực kéo lấy công kích của bốn tên tu sĩ Tàng Gia, hiển nhiên là đang đợi người đến tương cứu.
Nhìn thấy Cổ Thần bất quá là một tên tu sĩ Trúc Thai hậu kỳ, mà Ngô Tinh xem chừng là một thường nhân. Bốn tên Tàng Gia tu sĩ đều nhẹ giọng cười khinh thường.
- Lão tứ!
Tên Tàng Gia tu sĩ đứng ở bên phải nói:
- Hai tiểu tử kia giao cho ngươi. Lão Nhị, lão Tam, chúng ta bắt sống Đại Mông công chú.
Ba người ngay ngắn gật đầu, tên được kêu là lão tứ hướng tới Cổ Thần và Ngô Tinh, vẻ mặt cười châm trọc. Theo như hắn thấy một gã Trúc Thai hậu kỳ với thực lực của hắn tựa như giết chết một con kiến vô cùng đơn giản.
Về phần bạch y thanh niên tóc trăng, tuy xem bộ dáng có chút cao thâm mạt trắc. Nhưng mà tên tu sĩ Tàng Gia được gọi là lão tứ cũng không có nghĩ nhiều. Dưới di chỉ địa cung đã có cấm chế tồn tại, chỉ có thể là tu sĩ từ Dẫn Hồn kỳ trở xuống mới có thể tiến vào. Nếu như người này là Tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ thì không có lý do gì mà hắn không nhìn ra. Xem ra người này tướng mạo có chút quái dị, chỉ là một phàm nhân mà thôi, ngay đến pháp lực và Chân khí tiên thiên đều không có.
Nhìn thấy Tàng Gia tu sĩ đi tới, Ngô Tinh vuốt cầm nhẹ giọng cười cười. Cổ Thần biết rõ nếu như Ngô Tinh ra tay chỉ sợ một ngụm nước miếng của hắn cũng đủ giết chết tất cả bốn tên Tàng Gia tu sĩ này.
Lực lượng trong thể nội Cổ Thần vừa mới bành trướng, bản thân hắn cũng đang muốn giết chóc, tự nhiên không muốn một ngụm nước miếng của Ngô Tinh giải quyết bốn tên tu sĩ này trong giây lát. Cổ Thần nói:
- Ngô Tinh đại ca. Những người này không xứng cho huynh ra tay. Cứ để đó cho tiểu đệ giải quyết a!
Ngô Tinh nhún nhún vai, tỏ vẻ không sao cả, đồng thời hắn cũng lui về phía sau một bước, rồi đứng yên tại chỗ.
Lời nói của Cổ Thần lại khiến cho bốn tên tu sĩ Tàng Gia phải sửng sốt, lập tức cười ha ha. Bốn người bọn họ liên thủ cho dù là tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ cũng phải kiêng kỵ ba phần. Một tu sĩ Trúc Thai hậu kỳ nhỏ bé vậy mà có thể mạnh miệng giải quyết hết được bọn họ?
Hơn nữa câu trước đó của hắn còn nói: bốn người bọn họ không có xứng đáng cho thanh niên tóc trắng ra tay.
Ánh mắt bốn người đều hướng về Ngô Tinh quét một vòng nhưng cũng không thể nào nhìn ra nửa điểm mánh khóa. Tên tu sĩ Tàng Gia được gọi là lão tứ cao giọng nói:
- Tiểu tử......không biết trời cao đất dày. Hôm nay chính là ngày mà ngươi phải chết. Nhớ kỹ danh hào của đại gia, đại gia gọi là Tàng......
- Ngươi họ Tàng?
Cổ Thần không chờ cho hắn nói hết tên liền cắt lời.
Tên tu sĩ gọi là lão tứ bị Cổ Thần chặn ngang họng thì vô cùng khó chịu quát:
- Lão tử họ Tàng, ngươi....ah.....
Tên tu sĩ gọi là lão tữ còn đang nói chuyện thì thân thể Cổ Thần đã quỷ mị nhào về phía trước. Chỉ trong chốc lát đã xuất hiện trước mặt tên tu sĩ Tàng Gia này. Trên tay Hắc Long Phá xuất ra, đồng thời một chưởng từ tay trái cũng được đánh ra. Tốc độ của Cổ Thần đạt tới trạng thái của tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ, hoàn toàn vượt qua sở liệu của lão tứ.
Còn không kịp phản ứng. Tay của Cổ Thần đã đặt ở trước ngực của tên lão tứ, Tử Diễm Băng Viêm xuất hiện, vẻn vẹn chỉ nghe hắn kịp phát ra một tiếng kêu thảm liền bị Tử Diễm Băng Viêm biến thành một tòa băng điêu.
Theo sau đó pháp lực Cổ Thần chấn động, băng điêu tan vỡ thành ngàn mảnh triệt để biến thành vụn băng rơi xuống mặt đất. Tên tu sĩ Tàng Gia được gọi là lão tứ trong chốc lát đã chết, thi thể cũng phân thành vô số khối băng phiến.
Cho đến lúc này thanh âm của Cổ Thần mới lạnh như băng vang lên:
- Người họ Tàng! Giết!!!
Câu nói vừa dứt, đồng thời hắn cũng giơ ngón tay giữa lên.
Cổ Thần ra tay nhanh gọn chưa đến hai cái nháy mắt đã giết chết được tên tu sĩ Tàng Gia gọi là lão tứ. Ba tên tu sĩ còn lại lần lượt là lão đại, lão nhị, lão tam còn đang cười ha ha chuẩn bị hướng tới Mông Tiên Âm công kích thì lập tức dừng lại. Trong nội tâm bọn họ lập tức sinh ra một loại cảm giá sởn gai ốc.
Chỉ trong nháy mắt .....đúng. Chỉ trong nháy mắt lão tứ của đã chết, thi thể bị phân thành vô số khối băng. Điều này làm sao có thể.....?
Cho dù là tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ ra tay thì cũng không có khả năng kinh địch tựu miểu sát một gã Dẫn Hồn trung kỳ dễ dàng như vạy được. Hơn nữa người này chỉ là một gã tu sĩ Trúc Thai hậu kỳ. Dựa theo lẽ thường thì bị miểu sát phải là tên Trúc Thai hậu kỳ mới đúng.
Thế nhưng mà bốn tên Tàng Gia tu sĩ đâu có biết rằng một kích mạnh nhất của Cổ Thần được gọi là Tử Diễm Băng Viêm, rất thích cho cận chiến. Nếu là Tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ bị Tử Diễm Băng Viêm này trực tiếp đánh trúng thì cũng chỉ có chết mà thôi.
Thế nhưng mà hết lần này tới lần khác tên tu sĩ Tàng Gia được gọi là lão tứ lại không hay biết chút nào, không ngừng bước tới gần Cổ Thần, khoảng cách giữa hai người không ngừng được thu hẹp lại. Đến một cự ly nhất định, tốc đột Cổ Thần đột nhiên bạo tăng, rất nhanh chóng đã miểu sát hắn thành công. Nếu như tên lão tứ có thể đề phòng, sử xuất ra pháp bảo phòng ngự thì Cổ Thần cũng không thể nào dễ dàng giết chết được một gã tu sĩ Dẫn Hồn trung kỳ nhưa vậy.
Ánh mắt Cổ Thần lại rơi trên người ba tên tu sĩ còn lại, hắn đảo qua nói:
- Các ngươi đều là họ Tàng?
Nhớ tới câu nói vừa rồi của Cổ Thần, người họ Tàng, giết. Thanh âm lạnh như băng của hắn lại phát ra trong tâm ba người, nhất thời cả ba đều mạnh mẽ rung động. Tuy Cổ Thần bảo trì khuôn mặt mỉm cười thế nhưng rơi vào ánh mắt của ba người chính là ác quỷ.
Mông Tiên Âm cũng cảm thấy kỳ quái nhìn Cổ Thần. Nàng cũng không biết được Tàng Gia thậm chí lại có cừu nhân lợi hại như thế. Người phía trước bất quá cũng chỉ có mười sáu mười bảy tuổi, tu vi cũng chỉ là Trúc Thai hậu kỳ thế vậy mà ngay cả tu sĩ Dẫn Hồn trung kỳ cũng có thể miểu sát.
Chỉ có điều hiện tại nàng vẫn chưa xác định được Cổ Thần là địch hay bạn. Mông Tiên Âm vẫn đề cao cảnh giác đề phòng đối với hắn. Ngoài nàng ra ba tên tu sĩ Tàng gia cũng đề cao cảnh giác lên mức cao nhất có thể.
Hiển nhiên thông qua biểu hiện vừa rồi, Mông Tiên Âm đã xem Cổ Thần chính là cừu nhân của Tàng Gia. Coi như bây giờ ba tên Tàng Gia tu sĩ mới chính là người gặp nguy hiểm.
Đồng thời vừa rồi Cổ Thần còn nói bốn tên Tàng Gia tu sĩ kia lại không xứng để cho người thanh niên tóc trắng đằng sau ra tay. Cổ Thần tựu ra tay đã khủng bổ như vậy. Vậy người thanh niên tóc trắng kia chẳng phải lại càng biến thái sao?
Đón nhận ánh mắt lạnh lùng của Cổ Thần, lão đại ngập ngừng sợ hãi, hắn nói:
- Chúng ta chính là người của Đại Doanh Đế Đình Tàng Gia.
Cổ Thần gật đầu mình cười nói:
- Hảo hảo hảo.... Ta giết chính là người của Đại Doanh Đế Đình Tàng Gia, hắc hắc......
Nói xong bày tay trái Cổ Thần lại vỗ về phía trước, Tử Diễm Băng Viêm lập tức rời khỏi lòng bàn tay của hắn. Đồng thời mi tâm khẽ động pháp bảo phi kiếm lập tức bay ra mang theo Phần Thiên Viêm Hỏa cùng liệt diễm trùng trùng nhanh chóng trảm xuống ba tên tu sĩ Tàng Gia.
Thấy Cổ Thần ra tay, ba tên tu sĩ Tàng Gia lập tức kinh hãi. Băng chưởng kia cùng với băng chưởng của Mông Tiên Âm vô cùng giống nhau. Nhưng bất kể hình thể hay là hàn khí đều muốn cường thịnh hơn rất nhiều. Mọi người ai cũng nhận ra được chỉ một băng chương kia thôi nhưng mà hàn khí vô cùng vô tận.
Cho dù là Tu sĩ Dẫn Hồn trung kỳ nhưng mà ba tên tu sĩ Tàng Gia cũng cảm thấy băng chưởng kia vừa ra khiến cho không khí tràn ngập hàn khí rét lạnh thấu xướng.
Trong nháy mắt băng chưởng đã xuất hiện trước mặt ba người. Đồng thời pháp bảo phi kiếm cũng mang theo liệt diễm trùng trùng cấp tốc chém tới.
Lão tam nhanh tay lấy ra một kiện pháp bảo phòng ngự, tiếp đó hai tay kết ấn, ngay ngăn đánh ra hai đạo cương chưởng, hướng tới Cổ Thần.
Nhìn thấy hai đạo cương chưởng của lão tam, Cổ Thần phải chỉ tay hướng về phía cương chưởng điểm ra mấy cái bắn ra mấy đạo Kinh Tiên Chỉ. Mấy đạo chỉ cương như mặt trời ban ngày trong chớp mát liền đánh nát hai đạo cương chưởng của lão tam. Còn hai đạo Kinh Tiên Chỉ khác cương thế không giảm, nhất mục công kích lão nhị.
Đồng thời Tử Diễm Băng Viêm cũng biên thành băn chưởng cùng với pháp bảo của lão tam cùng đối chọi. Một tiếng nổ giòn tan vang lên, pháp bảo hạ phẩm của lão tam lập tức hóa thành một khối băng điêu, ngay sau đó bị pháp lực của Cổ Thần chấn động, lập tức xuất hiện mấy vết nứt.
Chưởng lực của Cổ Thần thậm chí ngay cả pháp bảo hạ phẩm cũng phải hư hao. Lực lượng mạnh mẽ như vậy ngay cả Tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ cũng không thể nào bằng được.
Pháp bảo bị băng chưởng đóng băng, lập tức liền mất đi liên kết với lão tam. Không những thế băng chưởng của Cổ Thần cũng hướng tới đỉnh đầu lão tam chụp tới.
Phap bảo phi kiếm mang theo Phần Thiên Viêm Hỏa hừng hực bắn ra hào quang đỏ thẫm hướng tới đầu lão đại chém xuống. Một kiếm chi uy khiến cho lão đại cảm thấy bản thân mình giống như đang bị hãm trong luyện ngục. Một cỗ khí tức hủy diệt liên miên như muốn thiêu đốt hết tất cả mọi thứ lập tức bao phủ lão đại.
Đối mặt với sự công kích của pháp bảo phi kiếm, lão đại ốc còn không mang nổi mình ốc làm sao có thời giờ mà để ý tới tình huống của lão nhị và lão tam được. Hắn cũng không do dự mà ném ra một kiện pháp bảo phòng ngự là một ngọc lăng màu xanh. Đang một tiếng, Ngọc Lăng cùng với pháp bảo phi kiếm của Cổ Thần đụng nhau.
Ngọc lăng bị pháp bảo phi kiếm chém tới, lập tức răng răng một tiếng liền xuất hiện mấy vết rạn.
Cổ Thần vừa ra tay Tử Diễm Băng Viêm hóa thành băng chưởng hướng tới lão tam công kích. Hai đạo Kinh Tiên Chỉ bắn ra vô hạn hào quang công kích lão nhị. Pháp bảo phi kiếm mang theo Phần Thiên Viêm Hỏa, liệt diễm trùng trùng công kích lão đạo.
Đồng thời công kích ba người, lực tấn công của Cổ Thần cũng vì thế mà chia ra làm ba. Nhưng cho dù như thế đi chăng nữa thì ba tên tu sĩ Tàng Gia cũng không phải là đối thủ của Cổ Thần. Hiện đối mặt với sự công kích như vũ bão của hắn, ba tên tu sĩ Tàng Gia cũng chỉ biết cật lực chống đỡ.
Thực lực của Cổ Thần lập tức khiến cho bọn hắn phải kinh sợ. Cho dù là Dẫn Hồn hậu kỳ đi chăng nữa cũng không thể nào có được khả năng cùng lúc chiến đấu với ba người bọn họ mà chiếm được thượng phong.
Ba tên tu sĩ Tàng Gia đang kinh ngạc không thôi thì lão tam bị băng chưởng do Tử Diễm Băng Viêm hóa thành mang theo kiện pháp bảo bị đóng băng, một chưởng đạp ngã bẹp dĩ xuống đất. Thân thể lão tam tính thêm cả pháp bảo nữa cũng đều bị băng chương chấn thành vụn băng.
Lão nhị đối mặt với hai đạo Kinh Tiên Chỉ, hai tay kết một pháp ấn, pháp lực từ bốn phương tám hướng ngưng tụ thành một cương tráo phòng ngự. Thế nhưng đạo Kinh Tiên Chỉ thứ nhất ngay lập tức bắn lên cương tráo khiến cho nó xuất hiện một lỗ nhỏ. Đạo Kinh Tiên Chỉ thứ hai cũng theo lỗ nhỏ đó mà trực tiếp bắn tới giữa trán của lão nhị.
Băng.....
Lực công kích của Kinh Tiên Chỉ rất mạnh, đồng thời lại được Cổ Thần phóng thích mà ra, đầu lão nhị cư nhiên bị Kinh Tiên Chỉ công kích nát bấy. Cổ Thần vừa ra tay , trong nháy mắt đã giết chết lão nhị cùng lão tam hai tên tu sĩ Tàng Gia. Chỉ còn lại lão đạo đang kinh hồn bát vía. Mông Tiên Âm nhìn Cổ Thần mà cũng phải kinh sợ.
Hung uy của Cổ Thần như thế lão đại nào còn có tâm tái chiến? Hắn nhanh chóng quay người bỏ trốn. Bất quá Cổ Thần phát ra một tiếng cười khẽ, một đạo Phần Thiên Viêm Hỏa trong lúc đó đánh lên thân pháp bảo phi kiếm. Tốc độ của phi kiếm bạo tăng, hỏa diễm bùng lên, trong chốc lát liền bay tới phía trước lão đại chém xuống.
Đồng thời bàn tay trái Cổ Thần liền kết ấn. Băng chưởng một lần nữa ngưng tụ ra hóa thành cương trảo chụp xuống đầu lão đại.
Trước có pháp bảo phi kiếm mang theo Phần Thiên Viêm Hỏa, sau có băng chưởng do Tử Diễm Băng Viêm hóa thành. Lão đại không còn con đường nào khác để chạy trốn nữa. Hiện tại hắn bị băng hỏa hai phía giáp công. Phía trước cực nóng vô cùng như một hỏa lò. Phía sau thì lãnh lẽo buốt giá.
Tên lão đại rất nhanh nhả ra ngọc lăng pháp bảo, đang một tiếng ngọc lăng một lần nữa xuất hiện thêm mấy vết nứt. Lại một lần nữa hắn có thể miễn cưỡng ngăn trở được một lần công kích của pháp bảo phi kiếm. Thế nhưng mà tên lão đại ngay cả một ngụm trương khí còn chưa có kịp nhả ra thì cảm thấy toàn thân mát lạnh. Hắn có thể ngăn trở được pháp bảo phi kiếm nhưng không thể nào ngăn trở được băng chưởng chụp lấy bản thân.
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 2: Hư Thiên Tiên Tông
-----oo0oo-----
Chương 99: Âm Dương Ma Tông.
Nguồn : Sưu tầm
Đả tự : MTR01- Kiếm Giới
Hàn khí của Tử Diễm Băng Viêm dũng nhãnh tiến vào trong thân thể của tên lão đại. Ngay lập tức bên ngoài thân thể hắn kết thành một lớp băng, chẳng mấy chốc mà biến thành một khối băng điêu. Pháp bảo phi kiếm cũng không chậm trễ, nhanh chóng hóa thành một đạo xích mang tiến nhập vào trong mi tâm. Cổ Thần lại xuất ra băng chưởng túm lấy tên lão đạo kéo tới trước mặt.
Tên lão đại giờ phút này từ lồng ngực trở xuống toàn bộ đều bị Tử Diễm Băng Viêm đóng băng, thể nội pháp lực cũng như thế, không thể nào nhúc nhích được.
Trước mặt Cổ Thần, tên lão đại không còn có cảm giác ưu việt khi là tu sĩ Tàng Gia nữa, hiện giờ hắn trong mắt hắn chỉ có sự sợ hãi đến tốt độ.
- Đạo hữu, cứu giúp, ta có thể đi sao?
Tên tu sĩ Tàng Gia vừa bị một trảo bắt đến trước mặt Cổ Thần, Mông Tiên Âm lập tức hạ giọng nói.
Bốn tên Tàng Gia tu sĩ thì ba tên đã chết, một tên bị bắt. Khó trách được Mông Tiên Âm cũng phải sinh ra một tia sợ hãi mà muốn bỏ chạy. Vừa rồi với thủ đoạn của Cổ Thần, Mông Tiên Âm tự biết bản thân mình không phải là đối thủ của đối phương. Nhưng dù sao thì người ta cũng đã cứu mình, cứ như vậy mà bỏ chạy sợ rằng chọc giận đối phương. Chính vì thế mà nàng mới mở lời hỏi Cổ Thần.
Biểu hiện vừa rồi của Cổ Thần cho dù là Tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ đứng ở đó quan khán cũng phải khiếp sợ. Đồng thời đối với Cổ Thần mà bảo trì ba phần phòng bị. Hơn nữa đây mới chỉ là trạng thái bình thường của Cổ Thần, hắn còn chưa có Long Hóa.
Tuy là nói lời cảm tạ nhưng trên mặt Mông Tiên Âm vẫn lạnh như băng không có gì thay đổi. Tuy nhiên thực lực của Cổ Thần thực khiến cho nàng phải kinh ngạc không thôi. Nhưng trêm mặt nàng vẫn không có lộ ra nửa phần hứng thú đối với Cổ Thần.
Mông Tiên Âm được xưng là băng sơn, biểu tình lạnh như băng vậy, quả thực không sai một chút nào.
Cổ Thần nhìn về phía Mông Tiên Âm gật đầu. Mông Tiên Âm lập tức hóa thành một đạo hào quang phi độn mà đi. Chẳng mấy chốc mà nàng biến mất trong tầm mắt của Cổ Thần. Lúc này sự chú ý của hắn lại chuyển lên người tên tu sĩ Tàng Gia còn lại.
Người này có tu vi là Dẫn Hồn trung kỳ, Tiểu Bạch tự nhiên là không thể nào sử dụng mê hồn đối với hắn. Nhưng thứ là Cổ Thần muốn biết, đành phải thông qua thủ đoạn ác độc mà trực tiếp hỏi thôi.
Bất quá người này sớm bị Cổ Thần khống chế, chấn loạn tâm thần. Cổ Thần vừa hỏi cái gì rất nhanh liền đem tin tức tương ứng ra trả lời. Sau khi đạt được mục đích của mình thì Cổ Thần cũng không ngần ngại biến tên tu sĩ Tàng Gia kia hoàn toàn thành băng điêu.
Một chưởng băng liền biến khối băng điêu thành vụn băng rơi xuống mặt đất. Bốn tên tu sĩ Tàng Gia cứ như thế mà chết trên tay của Cổ Thần.
Từ miệng của người này, Cổ Thần biết được lần này Tàng Gia phái người tiến nhập vào trong di chỉ địa cung tộng cộng có mười tám tên tu sĩ. Trong đó Dẫn Hồn hậu kỳ có ba người, Dẫn Hồn trung kỳ có sáu người, Dẫn Hồn sơ kỳ có bốn người. Trúc Thai kỳ vẻn vẹn có năm người. thực lực như thế gần như cao gấp hai lần so với đám người Hư Thiên Tông. Quả nhiên Đế Đình ra tay cũng không thể xem thường được a.
Tàng Gia tu sĩ chỉ có ba người là có tu vi Dẫn Hồn hậu kỳ, trong nội tâm Cổ Thần thoáng đắn đo một phát. Di chỉ địa cung này quả thật là nơi ngọa hổ tàng lòng. Nếu như không có ám đạo đồng thời cũng không có gặp được Ngô Tinh, không thể tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết thì chỉ với ba tấm bảo phù trong tay hắn chỉ sợ không có tư cách tranh đoạt bảo vật trong địa cung.
Những thế lực tiến vào bên trong di chỉ địa cung cũng có chừng vài phương. Tu sĩ Dẫn Hồn kỳ ít nhất cũng phải mười tên. Nếu như chính thức quyết chiến thì những Tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ này chính là những người quyết định kết cục.
Tuy Hư Thiên Tông cũng có hai tên đệ tử Dẫn Hồn hậu kỳ tiến vào trong di chỉ địa cung, thế nhưng tại cung điện dưới lòng đất cũng không được coi là có thực lực rất mạnh. Cung điện dưới địa cung tầng thứ chín, diện tích chỉ vẻn vẹn có mười dặm. Đối với tu sĩ Thần Hải Cảnh thì mười dặm vẻn vẹn chỉ là một khoảng cách nhỉ. Trong nội tâm Cổ Thần có chút hưng phấn, ở đây hắn mới có thể tìm được sư tỷ của mình.
Lấy địa đồ ra nhìn, lối vào Băng Cung tầng thứ mười ngay tại trung tâm của cung điện dưới địa cung tầng thứ chín. Tuy nói rằng các tu sĩ khác không có được địa đồ hoàn chỉnh như của Cổ Thần. Nhưng cung điện dưới địa cung tầng thứ chính tựu cũng không có lớn lắm, muốn tìm đến đó có lẽ cũng không có khó. Cuối cùng đến khi tất cả các tu sĩ đều tìm được lối vào Băng Cung tầng thứ mười thì đó chính là nơi mà chúng tu sĩ hội tụ.
Cổ Thần đem địa đồ thu hồi lại rồi nói:
- Ngô Tinh đại ca, lại phiền toái huynh đi theo đệ một chuyên rồi.
Ngô Tinh mỉm cười nói:
- Ta cũng đã chờ đợi một vạn năm rồi. Hiện tại cũng không quan tâm đến một chút ít thời gian cỏn con này. Ta cùng với ngươi đi tìm sư tỷ của ngươi. Có cái gì cần giúp đỡ cứ nói với ta. Chỉ cần ngươi muốn người nào chết, ta liền đem bọn chúng giết sạch cho ngươi.
Cổ Thần lắc đầu nói:
- Những người này tự thân ta có thể giải quyết được, đại ca chỉ cần bang trợ sư tỷ ta khu trừ hàn khí là được.
Cổ Thần biết rõ, trong nội tâm Ngô Tinh luôn cảm thấy thiếu nợ bản than hắn một tâm nhân tình. Không sớm gì muộn thì hắn cũng muốn giúp Cổ Thần giết những người khác ở trong địa cung. Đến lúc đó nếu không thể khu trừ được hàn độc cho Hư Tử Uyên thì cũng có thể tạo ra lối thoát cho mình.
Cổ Thần tự nhiên cũng không có ngu ngốc mà tự đẩy mình ào thế khó. Chúng tu sĩ trong di chỉ địa cung, hiện tại Cổ Thần đều có thể đối phó. Hắn làm sao có thể lãng phí ân tình của Ngô Tinh cho được. Cho dù Cổ Thần không có mở miệng thì cho dù Ngô Tinh có giết bao nhiêu người đi chăng nữa cũng không bằng hắn giúp sử tỷ Hư Tử Uyên khu trừ hàn độc trong người ta. Nhưng với kiến thức và tu vi của Ngô Tinh nếu như không thể khu trừ được Huyền Âm Hàn Khí thì cũng có thể hỗ trọ Cổ Thần tìm kiếm phương pháp giải tự. Tự nhiên so với việc Cổ Thần tự thân tìm tòi thì dễ dàng hơn nhiều.
Cổ Thần và Ngô Tinh tiếp tục hướng tới dải đất trung tâm trong cung điện dưới địa cung tầng thứ chín. Đi về phía trước chừng dai dặm đường, phía trước lại truyền đến tiếng đánh nhau. Đại bộ phận chúng tu sĩ đều ta có mặt ở tầng chứ chín. Bọn họ tại đây tranh đấu so với những tầng trên thực sự nhiều hơn nhiều lắm.
Hai người nhìn nhau, lập tức bước nhanh hơn về phía trước. Chuyển qua một đầu sơn động, phương viên phía trước rộng chừng ba mươi trượng là một đại sảnh cực lớn, xuất hiện trước mắt hai người.
Trong sảnh động hắc khí cuồn cuộn, tràn ngập toàn bộ không gian trong động. Cổ Thần cũng chỉ có thể dựa vào phương hướng mà xác định phương hướng. Có hai gã hắc y tu sĩ đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, trong tay nắm lấy một kiện trận khí, tay kết pháp ấn, đạo đạo hắc khí thoe trận khí không ngừng dũng mãnh bay vào trong trong trận pháp.
Trên người hai tên hắc y tu sĩ này đều có Âm Dương ấn kỳ đồ án. Bọn họ chính là tu sĩ của Âm Dương Ma Tông.
Hai người ngồi ở gần kề nhau, lại nhìn bộ dáng động sảnh, Cổ Thần lập tức đoán biết được hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông ở chỗ này bố trí một hồi trận pháp đang vây công địch nhân trong trận. Chỉ là hắc khí cuồn cuộn, Cổ Thần cũng không làm cách nào nhận biết được người bị vây công là người phương nào?
-Hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông đang thi pháp, rất có thể là Tử Uyên tỷ tỷ bị nhốt trong trận.
Trong lúc đó, Tiểu Bạch đột nhiên kinh hô một tiếng hướng tới một chỗ hắc khí cuồn cuộn mà chỉ tay tới.
Sư tỷ ở bên trong? Nội tâm Cổ Thần cả kinh, theo như địa phương Tiểu Bạch chỉ thì quả nhiên bên trong hắc khí cuồn cuộn thỉnh thoảng có một đạo hào quang thuần khiết bạch sắc bắn ra. Hẳn là hào quang của Cực Quang Bảo Kính.
Nhìn hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông, Cổ Thần lập tức nổi giận lôi đình. Trận hắc khí này quá lớn, đến cả Cổ Thần cũng nhìn không thấu. Nhưng có thể dễ dàng nhận thấy trận pháp này uy lực vô cùng to lớn. Tuy sư tỷ ở bên trong trận pháp có được Cực Quang Bảo Kính hộ thể nhưng mà bị trận pháp vây côn chỉ sợ là cũng phải chịu thiệt ít nhiều. Bị nhốt trong trận pháp cho dù nàng có phóng xuất ra Huyền Ân Hàn Khí thì cũng không thể công kích được địch nhân mà lại còn làm tổn hại đến chính bản thân mình.
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 2: Hư Thiên Tiên Tông
-----oo0oo-----
Chương 100: Gặp lại sư tỷ.
Nguồn : Sưu tầm
Đả tự : MTR01- Kiếm Giới
Hai người Cổ Thần, Ngô Tinh xuất hiện bên ngoài động phủ, hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông rất nhanh trông thấy. Trong chốc lát liền có hai tên tu sĩ đứng ra chặn đường trước mặt Cổ Thần.
Hai tên tu sĩ này là một nam một nữ. Nam tử mặc một bộ xích bào như hỏa diễm thiêu đốt. Nữ tử mặc thải ý bó sát người lộng lẫy xa hoa. Hai người đều là tu sĩ Dẫn Hồn trung kỳ, trước ngực đều có thêu ấn ký Âm Dương.
Âm Dương Ma Tông, còn có tên là Âm Dương Hợp Hoan Tông. Trong tông môn, đệ tử cũng như trưởng bối tất cả đều song tu, bọn họ cũng không bao giờ hành động một mìn. Vừa ra mặt bao giờ ít nhất cũng là một nam một nữ. Bởi vì song tu là nam nữ tu sĩ pháp lực giao hòa cùng một chỗ, chặt chẽ tương liên. Hai người liên thủ thì uy lực tăng lên gấp đôi. Hai gã tu sĩ Dẫn Hồn trung kỳ liên hợp cơ hồ có thể so sánh với một gã tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ.
Lúc trước Cổ Thần đánh chết hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông là từ phía sau đột nhiên ra tay, dùng đại lượng linh phù đánh lén. Chính vì thế mà trong chốc lát có thể đánh chết được hai người, không để cho bất kỳ ai trong hai người có thể kịp thời sử xuất ra pháp thuật.
Hiện tại nhìn Cổ Thần, nữ tu sĩ Âm Dương Tông cười khanh khách một tiếng, mị nhãn trương lên nói:
- Sư huynh, lại có một tiểu tử Hư Thiên Tông đưa tới của, hì hì.....
Tên nam tu Âm Dương Tông gật đầu, ánh mắt hắn hướng tới Ngô Tinh đảo qua một lượt, cười nói:
- Còn mang kèm theo một tặng phẩm nữa a. Ha ha!......
Ngô Tinh hướng tới Cổ Thần liếc mắt, hai tay đặt trước ngực làm bộ dáng. Hắn biết rõ địa cung dưới lòng đất này không một ai có thể uy hiếp được CỔ Thần. Muốn Cổ Thần mở miệng để cho hắn ra tay là điều hiển nhiên không có khả năng.
Cổ Thần không mở miệng, những con tôm nhỏ này Ngô Tinh cũng không muốn động thủ giết đi, lại để cho mình Cổ Thần giải quyết, còn bản thân mình đứng ở một bên xem náo nhiệt.
Cổ Thần để tâm sư tỷ bị nhốt ở trong trận sẽ bị thương tổn, hắn cũng không hề giả trang làm kẻ yếu đuối để có thể khiến cho đối phương chậm rãi buông lơi sự cảnh giác làm gì. Nam tu Âm Dương Tông vừa mới nói xong, hai mắt Cổ Thần trợn ngược lên.
Một bả pháp bảo phi kiếm từ mi tâm của hắn trong sát ra phóng ra. Đồng thời phía sau lưng Cổ Thần cũng xuất hiện hắc sắc phi phong. Tật Vũ Phi Phong chùm lấy toàn thân Cổ Thân, hắn ngay lập tức biến mất không thấy đâu.
Trong nháy mắt Cổ Thần lại xuất hiện ở trước mặt hai tên tu sĩ Âm Dương Tông, theo sau là pháp bảo phi kiếm. Cổ Thần cũng không có sử dụng phi kiếm để tần công mà lại tung ra hai quyền mãnh liệt hướng tới phía trước công kích.
Hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông biến sắc. Bọn họ thực không có ngờ được tốc độ của Cổ Thần lại có thể nhanh đến như vậy. Trong lòng hai người khẽ giật mình, đồng thời cũng nhanh chóng đánh ra một chưởng.
Hai chưởng tương đối, Âm Dương ấn ký theo bàn tay hai người lập tức sinh ra một cự đại Âm Dương một đen một trắng cùng với Thái Cực Đồ của Đạo gia giống hệt nhau. Nhưng khí chất lại khiến cho người ta cảm giác được sự bất đồng giữa chúng.
Đạo gia Thái Cực Đồ khiến cho người ta cảm giác được sự hiền hòa, tự nhiên. Mà Âm Dương gia Âm Dương ấn ký lại là cảm giác quỷ đạo, yêu dị vô cùng.
Đạo gia cùng Âm Dương gia cùng có chung một lý niệm tu chân. Đều dùng linh hồn tu luyện làm chỉ. Chủ trương Âm Dương điều hóa. Bất quá phương pháp tu luyện lại khác nhau hoàn toàn.
Đạo gia cho rằng tu sĩ có thể đem pháp lực tự hóa thành Âm Dương lực lượng của một người là được câu thông từ Chư Thiên đạt tới Tiêu Dao chi cảnh. Trong quá trình tu luyện luôn phải bảo ứng tấm thân đồng tử đồng nữ.
Âm Dương gia tu sĩ lại cho rằng nam là dương, nữ là âm. Âm Dương điều hòa phải là nam nữ cùng tu, như vậy mới có thể bước được vào đại đạo. Trong quá trình tu luyện nam nữ thường xuyên phải giúp nhau giao hợp.
Đạo gia tu luyện độc hóa Âm Dương, Âm Dương gia tu luyện cần nam nữ giao hợp. Lý niệm hai nhà tương tự nhưng đường đi trên thực tế là trời đất cách biệt.
Vừa là chính đạo vừa là tà ma.
Âm Dương ấn ký sinh ra liền ngăn chặn trước mặt hai tên tu sĩ Âm Dương Tông, như một tấm chắn bát quái. Cổ Thần thấy thế cũng không có dừng lại thế tấn công. Pháp bảo phi kiếm nhanh chóng phi lên phía trước dẫn đầu đụng vào Âm Dương ân ký.
Oanh một tiếng vang thật lớn. Pháp bảo phi kiếm toàn lực công kích, thế nhưng pháp lực của nó tận tình bị đánh tan. Trong chốc lát pháp bảo phi kiếm liền co lại còn mấy thước. Cổ Thần nhanh chóng thu thập vào trong mi tâm.
Nhưng mà một kiếm của Cổ Thần uy lực sao lại không lớn cho được. So với một kích của tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ thì còn phải mạnh hơn một phần. Mà hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông bất quá chỉ có tu vi Dẫn Hồn trung kỳ, hai người bọn họ liên thủ thì cũng chỉ có thể dẫn phát ra thực lực gần với Tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ, cuối cùng vẫn không thể nào bằng được Tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ.
Âm Dương ấn ký cùng pháp bảo phi kiếm va chạm, khiến cho Âm Dương ấn ký lập tức rạn nứt chia làm hai đoạn. Hai đạo cương quyền của Cổ Thần theo sau đó mà đánh tới lập tức chấn nát Âm Dương ấn ký. Hai đạo cương quyền uy thế không giảm, một trái một phải nện xuống ngực hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông.
Hai tên tu sĩ Âm Dương Tông không thể nào tin được, cho dù là một tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ đi chăng nữa cũng không thể trong vòng một chiêu đánh nát Âm Dương ấn ký mà hai người liên thủ tạo ra. Nhưng mà sự thật cuối cùng Âm Dương ấn ký của bọn họ vẫn bị Cổ Thần đánh cho nát bấy.
Hai người còn chưa có kịp phản ứng thì thân thể đã bị hai đạo cương quyền của Cổ Thần nện lên, song song phun ra hai ngụm máu tươi. Máu tưới hướng vào trong động sanh bay tới, chui vào trong hắc khí trận pháp.
Người khác không biết được hai tên tu sĩ này sống chết ra sao nhưng trong nội tâm Cổ Thần tin tưởng hai quyền vừa rồi của bản thân đều đã dung nhập Tử Diễm Băng Viêm cùng với Phần Thiên Viêm Hỏa, hai người sớm đã chết, hiện tại không thể chết thêm lần nữ.
Hai tên tu sĩ song tu Âm Dương Ma Tông trong nháy mắt đã bị Cổ Thần chém giết tại chỗ. Ngay sau đó Cổ Thần nhanh chóng kết một pháp ấn, pháp bảo phi kiếm một lần nữ từ trong mi tâm bay ra, hắn quát:
- Viêm......
Nói xong Cổ Thần chỉ tay về phía pháp bảo phi kiếm, một đạo Phần Thiên Viêm Hỏa tinh khiết vô cùng đánh vào phi kiếm. Phi kiếm liền tỏa ra hòa quang mãnh miệt.
Cổ Thần lại hướng tới hai tên tu sĩ Âm Dương Tông chủ trì trận phát chỉ một ngón tay quát:
- Tật........
Phi kiếm lập tức hóa thành một đạo hòa quang, hướng tới một tên tu sĩ chém tới. Trong mắt người này vừa lộ ra vẻ hoang mang sợ hãi thì đã bị phi kiếm chém bay đầu, một cỗ hắc khí theo cổ hắn bay ra. Hắn đã mất mạng. Phi kiếm lại đổi phương hướng, chém tới tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông thú hai.
Trừ hai tên tu sĩ bố trận ra thì Âm Dương Ma Tông còn có hai tên tu sĩ một nam một nữ là nhàn rỗi. Hai người này cũng nhanh chóng bị Cổ Thần giết chết, tựu không một ai có thể ngăn cản được hắn.
Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, lúc này lại có thêm hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông bị Cổ Thần một kiếm giết chết.
Hai tên tu sĩ duy trì trận pháp chỉ có tu vi là Dẫn Hồn sơ kỳ, hai ngươi này vừa chết thì trận pháp thiếu đi mất hai người chủ trì không còn được duy trì hoàn mĩ như trước nữa, lập tức tán loạn, hắc phí tiêu tán đi không ít.
Cổ Thần bước nhanh vào bên trong sảnh động. Rất nhanh hắn nhìn thấy trong đó có sáu tên tu sĩ ở bên trong trận pháp. Trong đó có hai gã Dẫn Hồn trung kỳ và bốn gã Dẫn Hồn hậu kỳ.
Hắc khí ngột ngạt, CỔ Thần cũng chứng kiện tình cảnh trong trận. Không chỉ có sư tỷ Hư Tử Uyên, Vô Chân mà còn có Bạch Ngọc Tiên , Vân Tuyết của Huyền Thiên Tông cũng bị vây ở bên trong trận.
Hai gã tu sĩ Dẫn Hồn trung kỳ, sáu gã Dẫn Hồn sơ kỳ bố trí một hồi trận pháp tựu vây khốn được tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ. Bạch Ngọc Tiên có được thực lực tương đương với tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ lại thêm Hư Tử Uyên và Vân Tuyết hai người, có thể thấy được trận pháp của Âm Dương Ma Tông vô cùng lợi hại.