15-10-2010, 12:07 PM
Äệ Nhất Thuần KhiếtLãng Tá» Vô Tình Háºn Con GáiÄệ Nhất Thần ThÆ°Æ¡ng
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 2,218
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 27 phút
Thanks: 80
Thanked 36,657 Times in 1,711 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 222: Thoả hiệp của Nhị tiểu thư
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Biệt thự Lam Hải.
Äêm nay, đại tiểu thÆ° cùng mấy cô bạn gái thân tổ chức má»™t buổi tiệc nho nhá», bởi váºy nà ng đã lái xe ra ngoà i từ sá»›m.
Trong biệt thá»± ngoà i TrÆ°Æ¡ng bá, cô VÆ°Æ¡ng cùng vá»›i mấy ngÆ°á»i giúp việc, cÅ©ng chỉ còn có hai ngÆ°á»i là Sở Phà m và nhị tiểu thÆ°. Mấy hôm nay nhị tiểu thÆ° có vẻ rất chăm chỉ, phần lá»›n thá»i gian ở lỳ trong phòng Ä‘á»c sách.
Mà lúc nà y Sở Phà m Ä‘ang ở trong phòng tắm. Hắn nháºn thấy hoà n cảnh sống và cách thức sinh hoạt của má»™t ngÆ°á»i có mối quan hệ ảnh hưởng rất lá»›n. Nhá»› trÆ°á»›c đây hắn ghét tắm lắm, ba bốn ngà y má»›i tắm má»™t lần là chuyện bình thÆ°á»ng, ấy thế mà từ khi đến đây ngà y nà o hắn cÅ©ng tắm. CÅ©ng chẳng biết là m thế nà o! Là m sao có thể không tắm má»™t ngà y má»™t đêm mà đứng trÆ°á»›c mặt đại tiểu thÆ° và nhị tiểu thÆ° được chứ. Hai nà ng tiểu thÆ° băng thanh ngá»c khiết nhÆ° thế, mỹ lệ thoát tục nhÆ° thế, nếu mùi hôi trên ngÆ°á»i hắn mà là m bẩn mÅ©i các nà ng chẳng phải là má»™t loại tá»™i lá»—i sao? Huống hồ bên trong biệt thá»± từng ngóc ngách nÆ¡i nà o cÅ©ng sạch sẽ bóng loáng. Nháºn thức được Ä‘iá»u ấy, Sở Phà m cÅ©ng chú ý hÆ¡n đến vệ sinh cá nhân của mình, đầu tiên là việc chịu khó tắm hÆ¡n má»™t chút.
Tắm xong, Sở Phà m má»›i mặc má»™t chiếc quần cá»™c, cÅ©ng định mặc thêm quần sooc, nhÆ°ng tìm quanh, lại hóa ra mình quên mang và o. Hắn chẳng còn cách nà o khác là mặc Ä‘á»™c má»™t chiếc quần cá»™c mà đi ra khá»i phòng tắm
Tình cá» hay quá Ä‘i! Äang khi Sở Phà m mặc má»—i má»™t chiếc quần cá»™c Ä‘i ra thì đồng thá»i nhị tiểu thÆ° cÅ©ng từ trong phòng Ä‘i ra. Nà ng thấy Sở Phà m không kiêng nể gì ai cứ chỉ má»™t chiếc quần nhá» xÃu mà đi lại lang thang, ngẩn cả ngÆ°á»i. Nhìn hắn má»™t lượt, trá»i ạh, cái chá»— kia của hắn Ä‘ang ngóng lên. Không hiểu trong khi tắm SÆ¡ Phà m nghÄ© tá»›i cái gì nữa, mà chá»— đó cứ nổi lên cồm cá»™m. Má»™t mà n trình diá»…n của hắn bị nhị tiểu thÆ° vừa Ä‘i tá»›i nhìn thấy hết cả rồi.
- Anh… anh… Äồ lÆ°u manh!
Äịnh thần lại được rồi, nà ng má»›i lá»›n tiếng mắng hắn
Sở Phà m thấy khuôn mặt nhá» nhắn trắng nõn của nhị tiểu thÆ° đã á»ng hồng, nhìn lại chÃnh mình, hắn vá»™i vã giải thÃch:
- Nhị… nhị tiểu thư, cô hiểu lầm rồi, tôi… là tôi mới tắm xong, mới tắm xong mà !
- Anh má»›i tắm xong thì có thể mặc đồ lót mà lượn lá» hả? Anh cho là trong nhà chỉ có má»™t mình mình sao? Äồ lÆ°u manh, anh muốn trêu tôi phải không?
Nà ng nhìn bá»™ pháºn phồng phồng lên trên ngÆ°á»i Sở Phà m trợn mắt há»i
- Nhị tiểu thÆ°, đừng nói lung tung mà … Ban nãy Ä‘i tắm, tôi quên không mang quần sooc và o, may là còn nhá»› mặc thêm cái quần nhá» nà y đó, nếu không má»›i gá»i là lÆ°u manh kìa
Sở Phà m hắc hắc cÆ°á»i nói
- Anh vẫn còn cÆ°á»i được nữa à ? Hừ! Không để ý tá»›i anh nữa. Äể tà nữa chị tôi vá» tôi sẽ mách anh ăn hiếp tôi!
Nói rồi nhị tiểu thÆ° quay vá» phòng mình bá»±c tức sáºp cá»a đánh “rầm†má»™t cái
Sở Phà m ngẩn ngÆ°á»i. Không thể là m gì khác hÆ¡n là vá» phòng mặc thêm quần áo. Hắn nghÄ© thầm việc nà y nếu không tìm nhị tiểu thÆ° nói cho rõ chân tÆ°á»›ng, cứ để sá»± tháºt bị bẻ cong theo nhÆ° nà ng nói thì hắn có nhảy xuống sông Hoà ng Hà cÅ©ng không hết tá»™i. Mà đấy má»›i chỉ là khởi đầu thôi đó. Vốn dÄ© lầu hai chỉ có má»—i hắn cùng vá»›i nhị tiểu thÆ°. Mà hắn lại mặc đúng má»™t cái quần lót, lại cà ng nghiêm trá»ng hÆ¡n là lúc đó bá»™ vị nhạy cảm của hắn lại Ä‘ang trồi lên. Nói sao đây? Hẳn ai cÅ©ng sẽ nói là hắn có ý đồ quấy rối nhị tiểu thÆ° rồi. Thấy trong phòng không có ai ngoà i nhị tiểu thÆ° xinh đẹp thanh khiết nên má»›i có ý đồ Ä‘en tối đối vá»›i nụ hoa kia.
Sở Phà m cà ng nghÄ© cà ng thấy nghiêm trá»ng. Vì váºy tiến tá»›i phòng nhị tiểu thÆ°, gõ gõ cá»a:
- Nhị tiểu thư. Nhị tiểu thư…
- Anh muốn gì?
Nghe giá»ng nói rõ rà ng nà ng vẫn còn tức giáºn lắm!
- Cô mở cá»a ra đã. Tôi có lá»i muốn nói vá»›i cô.
Sở Phà m bảo.
- Nói cái gì mà nói! Sá»± tháºt còn không hÆ¡n hùng biện vá»›i giải thÃch sao? Sá»± thá»±c rõ rà ng ra đó anh còn muốn nói cái gì? Cứ chỠđó, đến lúc chị tôi vá» sẽ công bằng phân xá»!
Nhị tiểu thư lạnh lùng nói.
- Nhị tiểu thÆ° à , cô chỉ thấy được má»™t mà không thấy được hai. Cô phải nhìn xuyên qua vá» bá»c bên ngoà i má»›i thấy rõ bản chất bên trong.
Sở Phà m nà i nỉ nà ng
- Xuyên qua vá» bá»c bên ngoà i má»›i thấy rõ bản chất bên trong? Anh… anh… Tháºt là đáng ghét! Cái gì mà xuyên qua vá» bá»c bên ngoà i má»›i thấy rõ bản chất bên trong? Tôi thấy ý anh muốn nói tôi nhìn xuyên qua đồ lót để thấy, thấy… Hừ!
Giá»ng nói của nhị thiểu thÆ° Ä‘á»™t nhiên cao vót lên đến và i Ä‘á» xi ben!
Sở Phà m nghe váºy mà ngẩn cả ngÆ°á»i. Hắn thầm than thở, cách suy diá»…n của con gái tháºt sá»± là ghê gá»›m, tùy tiện Ä‘á»u có thể từ má»™t mà hiểu ra ba. Má»™t câu xuyên qua vá» bá»c bên ngoà i má»›i thấy bản chất bên trong của hắn mà nà ng lại có thể hiểu thà nh nhìn xuyên qua đồ lót để thấy… thấy…
Sở Phà m cÅ©ng chỉ còn biết bất đắc dÄ© cÆ°á»i khổ mà rằng:
- Nhị tiểu thÆ°, cô giải thÃch nhÆ° váºy thì tôi thua rồi. à tôi nói là muốn nhắc nhở cô nghÄ© thông suốt qua vẻ bá» ngoà i mà hiểu cho tôi nguyên nhân sâu xa bên trong. Ai biết cô lại hiểu thà nh nhìn xuyên qua đồ lót thấy, thấy… Khụ! Khụ!
- Hừ, ý của anh đúng là như thế!
Nhị tiểu thư hừ một tiếng
- Nói váºy thế nà o cô cÅ©ng không ra mở cá»a chứ gì?
Sở Phà m há»i
- Không ra không ra! Chá» chị vá» tôi má»›i mở, ai mà biết mở cá»a rồi anh sẽ là m gì tôi!
Nhị tiểu thÆ° giáºn dữ lá»›n tiếng
- Không ra… thôi quên đi, ai, tôi còn muốn nói với cô Lâm Mộng Kỳ muốn đến đây chơi.
Sở Phà m ra vẻ thở dà i một cái.
“Rầm!†Nhị tiểu thÆ° mở mạnh cá»a phòng lao ra, thần sắc lá»™ ra vẻ vui mừng rạng rỡ khiến ngÆ°á»i ta xúc Ä‘á»™ng, vá»™i và ng há»i :
- Sở ca ca, anh vừa nói chị Lâm Mộng Kỳ muốn sang đây chơi hả?
Sở Phà m nghe mà trong lòng cÅ©ng thấy buồn cÆ°á»i, nghÄ© thầm, cô bé nà y đổi giá»ng tháºt dá»… nghe, má»›i đó mà giá» mở miệng ra đã gá»i “Sở ca caâ€, phản ứng rất nhanh đó.
Sở Phà m nhún vai nói
- Ủa? tôi mới nói gì sao? Không có đâu.
- Äúng váºy! Äúng là Sở ca ca má»›i nói váºy mà .
Nhị tiểu thư nói với vẻ mặt cương quyết
- Sao tôi chẳng nhá»› gì hết, cô muốn tôi nói, nhÆ°ng thế nà o tôi lại nghÄ© không ra? Äược rồi,váºy trÆ°á»›c đó tôi và cô nói gì ấy nhỉ? Nói không chừng nhÆ° váºy tôi có thể nhá»› ra được chăng?
Sở Phà m há»i nhÆ° tháºt
Nhị tiểu thÆ° nghe váºy cÅ©ng vá»™i và ng nhắc lại:
- TrÆ°á»›c đó anh gá»i tôi mở cá»a, tôi nói không ra, chá» chị tôi vá» má»›i mở… Anh đó, ai biết…
- À à , cô nói chỠđại tiểu thÆ° trở vá» má»›i mở cá»a. Tôi vừa suy nghÄ© má»™t chút, tôi mặc đồ lót nhÆ° váºy Ä‘i lang thang hẳn là hà nh vi của kẻ lÆ°u manh, đối vá»›i tâm hồn non trẻ của cô gây nên má»™t ấn tượng nghiêm trá»ng. Cô hẳn là cần mách lại vá»›i đại tiểu thÆ° rồi.
Sở Phà m gáºt gù nói
Nhị tiểu thÆ° nghe váºy liá»n bÄ©u môi, yếu á»›t nhìn Sở Phà m, nói rằng:
- Sở ca ca, má»›i rồi là tôi nói giỡn vá»›i anh thôi mà , Sở ca ca sẽ không nhá» nhen nhÆ° váºy đâu ha?
- Nói giỡn à ? Tôi lại nghe ra ngữ khà của cô rất tháºt đó! Còn muốn Ä‘i mách lại vá»›i đại tiểu thÆ° nữa cÆ¡ mà .
Sở Phà m thản nhiên
- Tôi… tôi là nói đùa với Sở ca ca mà .. tôi chằng để bụng chuyện Sở ca ca mặc đồ lót đâu!
Nhị tiểu thư cong môi nói
Sở Phà m nghe váºy trong lòng cÆ°á»i thầm, há»i
- Tháºt là không để bụng không váºy?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không để bụng rồi, bây giá» cÅ©ng đâu phải xã há»™i phong kiến
Nhị tiểu thư vội vã khẳng định
- Ãch, váºy cô còn muốn mách vá»›i đại tiểu thÆ° không?
Sở Phà m được thể há»i tá»›i
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không rồi. Chuyện nà y thì nói vá»›i chị tôi là m gì chứ? Sở ca ca, anh nói Ä‘i, chị Lâm Má»™ng Kỳ tá»›i khi nà o thì đến đây chÆ¡i?
Nhị tiểu thÆ° nà i nỉ há»i hắn
- Nhị tiểu thư, cô phải nhớ những gì mình đã nói đấy nhé!
Sở Phà m thấy nà ng đã cÆ°á»i thá»a hiệp, má»›i chịu nói tiếp:
- Lâm Mộng Kỳ chỉ mấy hôm nữa là đến thôi. Cô yên tâm đi. Việc nà y tôi dám khẳng định mà .
- Aaaa! Anh tháºt là tốt!
Nhị tiểu thư nhảy tới ôm lấy Sở Phà m, vẻ mặt vui vẻ.
Sở Phà m cÅ©ng cÆ°á»i cÆ°á»i, thân thể của nhị tiểu thÆ° đúng là vừa thÆ¡m vừa má»m là m sao ý.
Tà i sản của Tiểu Anh
Chữ ký của Tiểu Anh
Last edited by Tiểu Dê; 15-10-2010 at 12:12 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Anh
16-10-2010, 08:25 AM
Äệ Nhất Thuần KhiếtLãng Tá» Vô Tình Háºn Con GáiÄệ Nhất Thần ThÆ°Æ¡ng
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 2,218
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 27 phút
Thanks: 80
Thanked 36,657 Times in 1,711 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 223: Lam Tuyết gá»i Ä‘iện
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Suy nghÄ© của nhị tiểu thÆ° tháºt là đơn thuần. Trong lúc cao hứng đã ôm chầm lấy Sở Phà m. Hắn âm thầm thá», từ giá» vè sau phải là m cho nhị tiểu thÆ° cao hứng nhiá»u hÆ¡n nữa. Chỉ có thể má»›i được hưởng thụ vòng tay ôm ấp của ngÆ°á»i đẹp.
Sở Phà m má»›i tắm xong, trên ngÆ°á»i vẫn còn lÆ°u lại mùi xà phòng thÆ¡m tÆ°Æ¡i mát, nhị tiểu thÆ° ngá»i ngá»i, ma mãnh há»i:
- Sở ca ca, anh tắm bằng xà phòng sao?
- Không dùng xà phòng thì dùng gì?
Sở Phà m nháºn thấy, vá» vấn Ä‘á» nà y, nhị tiểu thÆ° quả tháºt quá ngây thÆ¡.
- Trong nhà tắm không phải là có một đống sữa tắm sao? Có sữa tắm Pháp, sữa tắm thư giãn, còn có cả sữa tắm Mentholatum dà nh cho nam giới nữa. Anh cũng không dùng?
Nhị tiểu mắt chữ O mồm chữ A ngạc nhiên há»i.
- Ãch. Dùng, dùng để rá»a tay, nhÆ°ng không dùng để tắm. Từ nhá» tá»›i giá» tôi chỉ tắm bằng xà phòng thÆ¡m thôi. Thói quen ấy mà .
Sở Phà m ôm đầu, cÆ°á»i ha hả.
- Từ sau anh không được tắm bằng xà phòng thơm nữa. Muốn dùng thì phải dùng sữa tắm! Hừ!
Nhị tiểu thư có vẻ bực bội, bảo.
Sở Phà m trợn tròn mắt, thì thầm há»i:
- Tôi tắm bằng cái gì cô cũng muốn xen và o sao?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là xen và o! Nếu không thì ý tốt của chị Tiêm Tiêm đã trở thà nh vô Ãch rồi sao?
Nhị tiểu thư chống nạnh đanh đá đáp trả.
- à tốt gì của đại tiểu thư?
Sở Phà m há»i ngá»› ngẩn.
- Anh ngốc tháºt! Chị không biết anh dùng sữa tắm của hãng gì, cho nên đã mua cho anh đến và i loại để dùng. Không ngá» anh lại không thèm dùng. Hừ! Äịnh phụ lại tấm lòng của chị tôi đó hả? Tôi sẽ mách chị ý cho mà xem.
Nhị tiểu thÆ° là m ra vẻ bà cụ non dạy Ä‘á»i.
- A. Hóa ra sữa tắm là đại tiểu thư mua cho tôi à ?
Sở Phà m lúc nà y má»›i hết băn khoăn là lý do là m sao mà gần đây trong phòng tắm lại ở đâu ra lắm sữa tắm nhÆ° váºy.
- Thế anh nghĩ nó từ đâu mà chui ra?
Nhị tiểu thÆ° lÆ°á»m Sở Phà m má»™t cái sắc lẹm.
- Äại tiểu thÆ° đã mua thì nhất định phải tắm rồi. Äại tiểu thÆ° và nhị tiểu thÆ° đối tốt vá»›i tôi nhÆ° thế, là m sao tôi có thể phụ. Kẻ không biết không có tá»™i. Nhị tiểu thÆ° thÆ°Æ¡ng xót. Nếu không được thì để tôi Ä‘i tắm lại, lần nà y sẽ dùng sữa tắm tắm từ đầu đến chân. Có được không?
Sở Phà m cÆ°á»i cÆ°á»i, nói vá»›i vẻ nịnh ná»t.
Nhị tiểu thư chống ngón trở dưới cằm duyên dáng nói:
- Äiá»u nà y còn phải chá» xem biểu hiện sau nà y của anh nữa. Và dụ nếu trong ba ngà y tá»›i mà anh không dẫn chị Lâm Má»™ng Kỳ tá»›i, tôi sẽ mách vá»›i chị Tiêm Tiêm hết má»i chuyện! Hừ!
Nói xong nà ng chạy biến và o phòng, không để cho Sở Phám á hả được ná»a câu.
“Cô bé nà y đã biết cách trả thù rồi!†Sở Phà m nghÄ© thầm. Äang muốn chạy Ä‘uổi theo, bá»—ng nghe thấy tiếng chuông Ä‘iện thoái réo inh á»i trong phòng, hắn Ä‘Ã nh chạy vá»™i vá» bắt máy.
Số Ä‘iện thoại lạ. Vừa thắc mắc không biết ai gá»i tá»›i, hắn vừa bắt máy:
- A lô.
- Sở tiên sinh, còn nhớ tôi không?
Bên trong Ä‘iện thoại truyá»n đến má»™t giá»ng con gái trong trẻo thanh nhã nhÆ° nÆ°á»›c.
Nghe tiếng nói ấy, tim Sở Phà m Ä‘áºp thình thịch. Âm thanh thanh nhã nà y dù hà ng chục năm nữa hắn vẫn nháºn ra. Äây đúng là tiếng của Lam Tuyết.
Trên Ä‘á»i nà y tổng cá»™ng có hai loại ngÆ°á»i có thể khiến cho ngÆ°á»i ta gặp má»™t lần là nhá»› mãi. Nếu nhÆ° đã nhá»› kỹ má»™t cô gái thì cÅ©ng có thể nhá»› kỹ đặc thù trên ngÆ°á»i cô ấy. Và dụ nhÆ° giá»ng nói của cô ấy, mùi hÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i cô ấy, tÆ° thế khi cô ấy Ä‘ang Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng, v.v.
Má»›i nghe tiếng nói thôi, Sở Phà m đã láºp tức nháºn ra. Hắn thá»±c sá»± vui sÆ°á»›ng, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cố gắng lắm má»›i nén sá»± kÃch Ä‘á»™ng xuống, sá»a má»™t giá»ng bình thản trả lá»i:
- Lam Tuyết, cô há»i tôi nhÆ° thế, có phải đã biến giá»ng để thá» tôi không? Nếu không thì giá»ng nói của cô, đến già tôi cÅ©ng nháºn ra!
- A, tôi chủ quan quá rồi. Ha ha. Anh có báºn gì không?
Lam Tuyết cÆ°á»i nhẹ.
Má»™t cô gái há»i anh: “Anh có báºn gì không?†thì đến tám chÃn phần mÆ°á»i là cô ấy có Ä‘iá»u muốn nói vá»›i anh. Sở Phà m vá»™i và ng nói:
- Tôi không báºn gì đâu. Mấy hôm nay chỉ nằm nhà xem tivi thôi. Cuối cùng ông trá»i cÅ©ng có mắt. Hôm nay đã nháºn được Ä‘iện thoại của cô rồi!
- Tháºt không đó? Mấy hôm nay tôi báºn chút việc riêng, vừa má»›i dà n xếp xong xuôi. Tôi định ở lại Bắc Kinh má»™t thá»i gian. Äúng rồi. Tối nay nếu không báºn gì thì má»i anh qua chÆ¡i. Ở đây tôi cÅ©ng chẳng quen ai mấy, muốn rủ anh ra ngoà i nói chuyện phiếm má»™t chút.
Lam Tuyết bảo.
Sở Phà m nghe vạy trong lòng thầm tán thưởng, đồng ý gấp:
- Äược chứ. Vừa lúc tôi cÅ©ng Ä‘ang muốn tìm ai đó nói chuyện. Không nghÄ© là cô gá»i Ä‘iện. Cô Ä‘ang ở đâu?
- Tôi ở quán bar Thiên Thủy. Anh tá»›i rồi gá»i cho tôi nhé, tôi sẽ chạy ra đón.
- Äược. Chá» má»™t chút nhé. Tôi sẽ tá»›i liá»n.
Quăng cái Ä‘iện thoại sang má»™t bên, hắn vá»™i vá»™i và ng và ng thay má»™t cái áo lam nhạt và quần bò, rồi lại cẩn tháºn chau chuốt vuốt keo má»› tóc của mình. Ngắm trÆ°á»›c ngắm sau Æ°ng ý rồi má»›i ra ngoà i.
- Nhị tiểu thÆ°, tôi có việc ra ngoà i má»™t chút. Chốc nữa sẽ quay vá»!
Qua cá»a phòng nhị tiểu thÆ°, hắn nói vá»ng và o.
- Ừ. Biết rồi!
Nhị tiểu thÆ° cÅ©ng lá»›n tiếng đáp vá»ng ra.
Sở Phà m xuống lầu lấy xe lái ra Ä‘Æ°á»ng lá»›n, phóng thẳng tá»›i quán bar Thiên Thủy. Quán bar nà y trang trà rất tao nhã lại yên tÄ©nh nhẹ nhà ng, đồ dùng bên trong rất sang. Những ngÆ°á»i tá»›i đây Ä‘á»u là những ngÆ°á»i không chỉ có tiá»n mà còn có hiểu biết, không thÃch đám công tá» nhà già u lắm tiá»n thiếu trà tuệ chỉ biết khoe khoang.
Hắn rất hà o hứng. Từ khi xuống máy bay, đã ba ngà y nay hắn không có tin tức gì của Lam Tuyết. Hắn còn tưởng Lam Tuyết đã quên hắn nhÆ° vô số khách qua Ä‘Æ°á»ng khác. Không ngỠđêm nay lại nhân được Ä‘iện thoại của cô. Sá»± mừng rõ phấn khÃch nà y có thể hiểu được.
Tá»›i quán bar Thiên Thủy, Sở Phà m không gá»i cho Lam Tuyết để cô ra đón, hắn Ä‘i thẳng và o trong. Bên trong quán rất đông. Tiếng nhạc nhẹ nhà ng du dÆ°Æ¡ng bay múa giữa không trung, không khà rất tÄ©nh và thanh nhã. Hoà n toà n khác những quán bar ồn à o bừa bãi kÃch Ä‘á»™ng ngÆ°á»i ta.
Sở Phà m Ä‘i và o bên trong, tìm kiếm Lam Tuyết. Má»™t cô gái nhÆ° cô chắc sẽ chá»n má»™t vị trà kÃn đáo. Bản thân cô giống nhÆ° má»™t đóa u lan trong tuyệt cốc, không ồn à o náo Ä‘á»™ng, rất chân phÆ°Æ¡ng. Phong thái nà y của Lam Tuyết hẳn không phải ai cÅ©ng có. Sở Phà m rất nhanh tìm thấy cô Ä‘ang ngồi trong má»™t góc sáng của quán bar. Khuôn mặt xinh đẹp trang nhã của cô vẫn phảng phất má»™t nét buồn, nay lại cà ng Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i hÆ¡n khi cô chỉ ngồi đó má»™t mình.
Tìm được cô rồi, Sở Phà m cÅ©ng không nóng vá»™i chạy tá»›i. Hắn chạy Ä‘i tìm ngÆ°á»i chÆ¡i Ä‘Ã n violon trong quán nói và i câu. NgÆ°á»i ấy bÆ°á»›c tá»›i chá»— Lam Tuyết, chÆ¡i hÆ¡i cúi chà o:
- Là m phiá»n tiểu thÆ°, có vị tiên sinh đằng kia muốn gá»i tá»›i cho cô má»™t bản nhạc. Má»i cô thưởng thức!
- Xin há»i vị tiên sinh kia là ai?
Lam Tuyết ngạc nhiên.
- Là tôi.
Má»™t tiếng nói chất phác Ä‘iá»m đạm vang lên bên tai cô. Vừa quay đầu lại cô đã thấy Sở Phà m Ä‘ang mỉm cÆ°á»i, thản nhiên ngồi xuống.
- Anh… anh tá»›i lúc nà o thế? Sao không gá»i Ä‘iện cho tôi ra đón?
Lam Tuyết ngạc nhiên vui mừng há»i.
- Tôi muốn thá» xem chúng ta có tháºt là có duyên không, nên tá»± mình và o đây tìm cô.
Sở Phà m thản nhiên đáp lại
- A. Kết quả thế nà o?
Khóe miệng Lam Tuyết hÆ¡i kéo lên, há»i hắn.
- Kết quả à ? Không có kết quả. Tôi vừa má»›i và o, liếc mắt má»™t cái đã thấy cô. Căn bản là không cần phải thá».
Sở Phà m đáp.
- Không có kết quả cÅ©ng là má»™t loại kết quả. Ãt nhất chúng ta cÅ©ng có thể loại trừ được lý do là chữ duyên.
Ãnh mắt Lam Tuyết vẫn bình thản nhÆ° nÆ°á»›c.
- Không thể không thừa nháºn là nhÆ° thế được. Hôm nay cô mặc váy lam, cùng vá»›i tên của cô vô cùng hợp. Tôi không muốn khen cô đẹp, tránh bị rÆ¡i và o tình trạng dung tục. NhÆ°ng tôi nháºn thấy, đứng trÆ°á»›c cô tôi chỉ là má»™t kẻ phà m phu tục tá» thôi. Không thể không trở thà nh má»™t kẻ phà m phu tục tỠđược.
Sở Phà m chuyển đổi chủ đỠrất đột ngột.
- NhÆ°ng anh đã khen tôi đó thôi. Tôi vui lắm, vì cảm thấy lá»i anh nói chân thà nh. Tôi Ä‘ang nghÄ©, có phải vá»›i các cô gái khác anh cÅ©ng thÆ°á»ng ca ngợi chân thà nh nhÆ° váºy phải không?
Lam Tuyết thản nhiên lắc lắc chén rượu mà u lam.
- Câu há»i nà y nếu tôi nói không thì cô cÅ©ng không tin. Mà nói có lại thấy có lá»—i vá»›i lÆ°Æ¡ng tâm. Cho nên rất khó trả lá»i. Có Ä‘iá»u tôi không nói dối chút nà o đâu. TrÆ°á»›c cái đẹp, tôi thÆ°á»ng không kìm chế nổi chân thà nh ca ngợi và i câu.
Sở Phà m thản nhiên.
Lam Tuyết nghe váºy nở nụ cÆ°á»i, cô cÆ°á»i giống nhÆ° má»™t đóa u lan nở rá»™, xinh đẹp mà thanh nhã:
- Giá» má»›i biết nói chuyện vá»›i anh cÅ©ng Ä‘au đầu đó. NhÆ°ng được cái là có thể táºp cho trà óc phản ứng nhanh. Bởi anh nói chuyện cÅ©ng đầy thâm ý. Không ngẫm lại thì không thưởng thức được hết ý tứ trong lá»i nói của anh.
- TrÆ°á»›c giá» tôi vẫn cho rằng nói chuyện cÅ©ng giống nhÆ° chÆ¡i cá». Cùng là cần đối thủ. Nói chuyện mà tìm không được ngÆ°á»i ngang cÆ¡ thì tháºt mất hết cả thú vị. Kỳ tháºt tôi là loại ngÆ°á»i không biết thưởng thức cái gì cả. NhÆ°ng mà nói chuyện vá»›i cô lại có thể nói ra được và i câu mang tÃnh thưởng thức nhÆ° thế đúng là nhá» cả và o cô đấy.
Sở Phà m cÆ°á»i cÆ°á»i.
- Ha ha. Anh tháºt là kỳ lạ đó. Có đôi khi nói chuyện là m cho ngÆ°á»i khác cảm thấy nhÆ° Ä‘ang lá»t và o trong sÆ°Æ¡ng mù, có lúc lại rất tháºt thà thẳng thắn. May mà tôi biết anh là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, nếu phải ngÆ°á»i khác có lẽ sẽ nghÄ© anh là ngÆ°á»i tâm thần rối loạn đấy.
Lam Tuyết hiểu ý hắn, bảo.
- Nói tháºt ra, đối vá»›i tôi mà nói, cô là má»™t đối thủ rất tốt để nói chuyện. Bởi tôi rất thưởng thức cô!
Sở Phà m nói, giá»ng rất tháºt thà .
Lam Tuyết cảm thấy trong lòng nao nao. Cô nói:
- Trên Ä‘á»i nà y được má»™t ngÆ°á»i khác thưởng thức và tán thà nh là má»™t Ä‘iá»u rất đáng tá»± hà o. Kỳ thá»±c tôi cÅ©ng rất thưởng thức anh. Nói tháºt vá»›i anh, anh là ngÆ°á»i mà tôi nghÄ© rằng có thể tin tưởng kết bạn, nếu không tôi cÅ©ng chẳng hẹn anh ra đây.
Sở Phà m nghe váºy, trong lòng cảm thấy ấm áp. Sống trên Ä‘á»i nà y má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u là má»™t tâm hồn cô Ä‘Æ¡n. Bở vì cô Ä‘Æ¡n nên há» má»›i Ä‘i tìm má»™t tâm hồn khác, má»›i có thể kết giao bằng hữu sinh tá». Cho nên, là m má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trên Ä‘á»i mà có má»™t cô gái nói vá»›i anh rằng “anh là má»™t ngÆ°á»i mà tôi có thể tin tưởng kết bạn†hẳn là phải hạnh phúc lắm – Ãt nhất đã có má»™t cô gái đồng cảm vá»›i mình, nếu cô gái ấy lại là má»™t cô gái xinh đẹp và sâu sắc nhÆ° Lam Tuyết thì ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ấy có thể cÆ°á»i đến ba ngà y ba đêm.
Sở Phà m cÆ°á»i dịu dà ng, há»i:
- Äúng rồi, mấy hôm nay cô đã Ä‘i đâu chÆ¡i rồi?
- Tôi là m gì có thá»i gian mà đi chÆ¡i. Mấy hôm nay tôi lo Ä‘i tìm phòng, rồi mua đồ đạc, sắp xếp dá»n dẹp, vân vân và vân vân. Ba ngà y vừa rồi của tôi toà n là m mấy việc ấy đấy!
Trong lòng mừng rỡ, hắn há»i:
- Nói váºy cô định ở lại Bắc Kinh má»™t thá»i gian nữa?
- Ừ. Tôi đã mua má»™t căn nhà nhỠở bên Äông Thà nh rồi.
Hắn nghe váºy hÆ¡i bất ngá». Cô gái xinh đẹp thanh nhã nà y má»›i đến Bắc Kinh đã mua nhà , lại còn đồ đạc. Tất cả chỉ mất chÆ°a tá»›i ba ngà y. Từ đó có thể thấy được chá»— hÆ¡n ngÆ°á»i của cô.
- Äừng nói là vì tôi nên cô má»›i ở lại Bắc Kinh đó nhé.
Sở Phà m trêu chá»c.
- Ha ha, câu nói ấy hẳn là của ngÆ°á»i đã tu luyện da mặt dà y đến xuất chúng.
Lam Tuyết không trả lá»i câu há»i của Sở Phà m mà nói bóng gió.
- Äối vá»›i Ä‘Ã n ông, da mặt dà y luôn là điá»u tốt. Rất nhiá»u hoà n cảnh đáng xấu hổ mà đà n ông chỉ nhá» và o da mặt dà y má»›i có thể giải quyết được thôi đấy.
Sở Phà m đáp lại vẻ ý nhị.
- Aizzzz. Cái gì anh nói ra cÅ©ng Ä‘á»u có má»™t mức Ä‘á»™ hợp lý nhất định.
Lam Tuyết nói xong nhìn vá» giữa sà n nhảy, lúc nà y đã tá»›i mà n khiêu vÅ©. Cô há»i:
- Anh nhảy với tôi một bản đi?
- Tôi nhảy kém lắm. Cô không sợ tôi dẫm lên váy sao?
Sở Phà m cẩn tháºn bảo trÆ°á»›c.
- Không sợ. Trừ phi là anh chủ tâm là m thế.
Lam Tuyết cÆ°á»i cÆ°á»i.
Nghe váºy Sở Phà m đứng lên nâng tay Lam Tuyết Ä‘i vá» phÃa sà n nhảy. Bà n tay cô nhÆ° búp măng mùa xuân, má»m mại mượt mà , rất ấm áp.
Tá»›i giữa sà n, Sở Phà m nhẹ nhà ng đặt tay trái lên lÆ°ng áo ngÆ°á»i đẹp, nhẹ nhà ng bÆ°á»›c Ä‘i theo tiết tấu của Ä‘iệu nhạc. Lam Tuyết mặc má»™t chiếc váy xanh khi khiêu vÅ© giống nhÆ° má»™t nà ng tiên, xinh đẹp, tá»a sáng. Khà chất u buồn thanh nhã của cô thấm đẫm và o từng bÆ°á»›c nhảy uyển chuyển. Nhìn cô khiêu vÅ© giống nhÆ° Ä‘ang thưởng thức mà n biểu diá»…n nghệ thuáºt tuyệt đỉnh nhân gian.
Äứng cạnh cô, Sở Phà m chỉ là m ná»n. Hắn tùy theo dẫn dắt của cô mà bÆ°á»›c. Má»™t và i ngÆ°á»i nhìn và o há» Ä‘ang khiêu vÅ© đã thầm mắng lá»›n trong lòng. Nhảy kém nhÆ° váºy mà cÅ©ng không biết xấu hổ bÆ°á»›c ra sà n mà nhảy? Mà có nhảy cÅ©ng phải biết là mình không xứng nhảy cùng vá»›i má»™t mỹ nữ nhÆ° váºy. Äúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga!
Còn Sở Phà m thì không thèm quan tâm đến ánh mắt của há». Hắn chỉ chìm đắm trong không gian chỉ có hắn và Lam Tuyết Ä‘ang khiêu vÅ©. Chìm đắm trong đôi mắt sâu thẳm nhÆ° là n nÆ°á»›c trong vắt của cô. Hắn mải mê lắng nghe mùi hÆ°Æ¡ng u lan từ Lam Tuyết. Có Ä‘iá»u, những nam nhân khác nhìn thấy vẻ mặt đó của hắn, Ä‘á»u muốn nhà o đến Ä‘áºp cho hắn má»™t tráºn cho nhừ tá».
Con ngÆ°á»i kém cá»i ở chá»— không biết giữ những gì mình Ä‘ang có mà lại thèm muốn những thứ của ngÆ°á»i khác. Và dụ nhÆ° rất ghen ghét vá»›i cái đẹp.
Mái tóc mà u lam của Lam Tuyết tung bay, khuôn mặt u buồn xinh đẹp thanh nhã mang theo vẻ hà o hứng. Khóe miệng hÆ¡i cÆ°á»i. Dáng ngÆ°á»i lả lÆ°á»›t bÆ°á»›c Ä‘i. Cô Ä‘ang nhảy rất say mê. Có thể thấy, đã tháºt lâu rồi cô không thấy vui nhÆ° váºy.
Tà i sản của Tiểu Anh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Anh
16-10-2010, 08:26 AM
Äệ Nhất Thuần KhiếtLãng Tá» Vô Tình Háºn Con GáiÄệ Nhất Thần ThÆ°Æ¡ng
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 2,218
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 27 phút
Thanks: 80
Thanked 36,657 Times in 1,711 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 224: Nỗi buồn của Lam Tuyết
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Bản chất của Ä‘Ã n ông là luôn nghÄ© đến quyá»n thế, tiá»n tà i, mỹ nữ; khi chÆ°a có được thì luôn là m ra vẻ thanh cao thoát tục, không mà ng danh lợi; mà má»™t khi đã có được tiá»n tà i và quyá»n thế, thì mục tiêu tiếp theo sẽ là mỹ nữ, bao nhiêu cÅ©ng không hết. Cho nên, nói ná»a dÆ°á»›i của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông là động váºt cÅ©ng không có oan. Nếu má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao giá»ng nói vì mục tiêu của mình mà phấn đấu, thì có nghÄ©a là chÃnh vì quyá»n lợi, tiá»n tà i, mỹ nữ mà há» phấn đấu. Nếu má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông dám hùng hồn khẳng định mục tiêu phấn đấu của tôi là vì quốc gia dân tá»™c phồn vinh phát triển, thì cÅ©ng đừng có tranh cãi vá»›i anh ta là m gì, chá» tá»›i lúc anh ta chỉ có má»™t mình giữa đêm dà i thanh tịnh, tá»± vấn lÆ°Æ¡ng tâm, thá» xem lá»i nói cao thượng kia của anh ta có đáng xấu hổ không?
Váºy không có ngoại lệ sao? Có! Còn có má»™t loại Ä‘Ã n ông hai bà n tay trắng nhÆ°ng lại được ôm mỹ nhân; hai bà n tay của anh ta nhảy múa trên thân thể mỹ nữ, không cần quan tâm đến quyá»n lá»±c, vinh hoa hay tiá»n bạc. Cho nên, trên thế gian nà y có thể là m cho Ä‘Ã n ông tạm thá»i quên hết trá»i đất thì chỉ có thân thể của ngÆ°á»i phụ nữ mà thôi.
Thiên Ä‘Æ°á»ng của Ä‘Ã n ông không phải là tổ ấm, mà là thân thể của Ä‘Ã n bà .
Lam Tuyết nhảy từng bÆ°á»›c nhẹ nhà ng, giống nhÆ° má»™t con bÆ°á»›m mà u lam Ä‘ang duyên dáng bay múa. Nhảy má»™t lúc lâu, sà n nhảy to nhÆ° váºy đã trở thà nh sân khấu của mình cô, Sở Phà m đã tránh sang má»™t bên, lẳng lặng thưởng thức Ä‘iệu nhảy tuyệt đẹp của cô. Mái tóc lam tung bay, tà váy mà u lam bay phấp phá»›i, lòng Sở Phà m dấy lên từng là n sóng, hắn say mê ngắm nhìn cô, quên hết tất cả thế gian phà m tục. Lam Tuyết giống nhÆ° má»™t nà ng Công Chúa tuyết, theo lệnh Thượng Äế hạ phà m thanh lá»c ná»™i tâm tạp niệm của bá»n Ä‘Ã n ông.
Trong khi nhảy, Lam Tuyết thÆ°á»ng khẽ nhấc má»™t bên góc váy, hé lá»™ đôi chân trắn nõn nà đang Ä‘an xen qua lại, hấp dẫn ánh mắt của hầu hết Ä‘Ã n ông ở đó. Ở trên Ä‘á»i nà y, bất kể là ở nÆ¡i nà o thanh khiết nhất, má»™t khi ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ở gần má»™t ngÆ°á»i phụ nữ cÅ©ng sẽ có sá»± tồn tại mang tÃnh bản năng. Mặc dù đây gá»i là quán bar Thiên Thủy nhÆ°ng trên sà n nhảy chỉ có má»™t mỹ nữ tuyệt thế thanh nhã Ä‘ang bay múa. Phần đông nam giá»›i trong bar Ä‘ang chăm chú ngắm cô, bá»n há» chen chúc chụm lại cho gần, vì muốn ngắm dáng ngá»c của cô cho rõ. Lam Tuyết nhảy múa giống nhÆ° má»™t nà ng công chúa, nên cả đám Ä‘Ã n ông chỉ dám đứng mê mải ngắm nhìn chứ không dám tỠý thiếu tôn trá»ng cô.
HÆ¡n nữa, nếu muốn tỠý thiếu tôn trá»ng thì còn phải qua cá»a Sở Phà m cái đã. Bá»n há» nhìn ánh mắt Sở Phà m kiên định thâm trầm, vẻ mặt lạnh lùng, tất cả Ä‘á»u tá»± giác xóa bá» những ý niệm Ä‘en tối có thể có trong đầu.
Không cần biết hắn bao nhiêu tuổi, có thể má»™t mình thủ há»™ bên cạnh tuyệt thế giai nhân thì cÅ©ng không phải là nhân váºt dá»… chá»c và o, đó là cái hÆ¡n của kẻ biết nghÄ©. Trên Ä‘á»i nà y ngÆ°á»i được xÆ°ng là tuyệt thế giai nhân vốn không nhiá»u lắm. Má»™t và i đóa hoa nhÆ° váºy đã có chủ, hÆ¡n nữa chủ nhân của những đóa hoa nà y Ä‘á»u là nhân váºt cao cấp khác thÆ°á»ng, cho nên nếu không cân nhắc cho kỹ khả năng thì tốt nhất đừng nên trêu chá»c và o mỹ nữ xa lạ. Nói không chừng cuối cùng có khi mất mạng cả nhà .
Nhảy múa hết má»™t bản nhạc, Lam Tuyết má»›i bÆ°á»›c ra khá»i thế giá»›i của âm nhạc. Cô cÅ©ng bất ngá» khi thấy bốn phÃa Ä‘á»u có nhiá»u ngÆ°á»i vây quanh nhÆ° váºy thưởng thức, sắc mặt thoáng có chút ngượng ngùng. Chỉ có đôi mắt vẫn bình tÄ©nh nhÆ° nÆ°á»›c, khuôn mặt trắng nhÆ° tuyết hÆ¡i mang má»™t chút á»ng hồng. HÆ¡n nữa trên ngÆ°á»i cô mang má»™t vẻ u buồn, cà ng là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy yêu thÆ°Æ¡ng tá»± trong lòng.
“Bốp! Bốp! Bốp!†Sở Phà m vá»— tay đầu tiên, tiếp sau đó má»i ngÆ°á»i xung quanh cÅ©ng Ä‘á»u vá»— tay vang dá»™i. Nụ cÆ°á»i của Lam Tuyết có nét buồn, nhẹ giá»ng nói:
- Cám ơn. Cám ơn!
Sau đó thì cùng Sở Phà m đi vỠchỗ ngồi.
VỠtới chỗ ngồi, Sở Phà m không kìm nổi tò mò:
- Cô nhảy đẹp lắm. TrÆ°á»›c kia cô đã há»c nhảy phải không?
- Hồi bé có há»c má»™t chút, lên tá»›i đại há»c cÅ©ng có há»c vá»›i giảng viên chuyên nghiệp. Hồi đại há»c tôi là phó Ä‘oà n của Ä‘oà n múa, Ä‘oà n trưởng của chúng tôi là má»™t giáo viên ở trong trÆ°á»ng.
Lam Tuyết dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang hồi tưởng lại má»™t khoảng thá»i gian tuyệt đẹp, khuôn mặt có vẻ rất hạnh phúc.
- Bảo sao cô nhảy đẹp thế. Cô nhảy rất có hồn, dÆ°á»ng nhÆ° từ trong trái tim có má»™t cảm xúc nà o đó gá»i và o trong vÅ© đạo. Tôi nghÄ© đã lâu rồi cô không nhảy hết mình nhÆ° thế?
Sở Phà m giÆ¡ giÆ¡ chén rượu nho lên không trung, há»i.
Lam Tuyết sắc mặt thẫn thá», đôi mắt xinh đẹp mang má»™t nét buồn sâu thẳm. Chỉ má»™t khắc sau, giá»ng nói của cô cất lên thản nhiên:
- Äúng là đã lâu rồi không có nhảy hết mình nhÆ° váºy, đêm nay nhảy tháºt thÃch.
Sở Phà m nhìn cô, nháºn thấy má»™t chút á»ng Ä‘á» ban nãy còn chÆ°a tiêu hết, nhìn qua lại gợi lên má»™t loại mỹ cảm khác thÆ°á»ng. Hắn cảm thấy má»™t Ä‘iá»u gì đó lạ lạ, nhÆ°ng không biết cụ thể là cái gì, cảm thấy không nắm bắt được.
- Nếu cô muốn tôi có thể tiếp tục nhảy cùng cô.
Hắn bảo.
- Äêm nay thì thôi, để lần sau nhé. Tôi nháºn ra nói chuyện vá»›i anh rất hợp, trÆ°á»›c kia tôi không nói nhiá»u vá»›i ngÆ°á»i khác nhÆ° thế đâu.
Trong giá»ng nói của Lam Tuyết mang theo má»™t chút u buồn.
- Má»›i nhìn thì thấy cô đâu có giống cá»p mẹ đâu, tôi nghÄ© không phải là ngÆ°á»i ta không dám nói chuyện vá»›i cô chứ?
Sở Phà m cÆ°á»i.
- Váºy anh cảm thấy tôi giống cá»p mẹ lắm hả?
Lam Tuyết há»i lại.
- Không giống. NhÆ°ng có là cá»p mẹ cÅ©ng được, tôi cÅ©ng sẽ ngồi trÆ°á»›c mặt nói chuyện vá»›i cô.
Sở Phà m đáp.
- Anh không sợ tôi ăn thịt anh à ?
Lam Tuyết nghịch ngợm há»i.
- Sợ chứ. NhÆ°ng nói chuyện vá»›i cô rất thÃch, sợ không là gì. Nhiá»u ngÆ°á»i nói tôi là má»™t cái thùng rác rất xịn, chỉ cần cô nói, lúc nà o tôi cÅ©ng có thể nghe.
Sở Phà m liếc nhìn Lam Tuyết, nói đầy thâm ý.
Lam Tuyết hÆ¡i nhìn xuống, rồi lại ngẩng lên, khuôn mặt trắng nõn cá»i tÆ°Æ¡i, Ä‘á»™t nhiên nói:
- Äi ra ngoà i kia má»™t chút Ä‘i, được không?
- Ừ, có thể chứ. Äi nà o.
Sở Phà m già nh thanh toán trước, rồi cùng Lam Tuyết đi ra ngoà i.
Ra ngoà i, Lam Tuyết há»i:
- Anh đi xe à ?
- Ừ.
-Váºy ngồi xe anh Ä‘i. Luôn tiện Ä‘i shoping luôn.
Lam Tuyết đỠnghị.
- Buổi tối ở Bắc Kinh tháºt là đẹp. Äi má»™t lần rồi, vá» sau có là m sao cÅ©ng không tiếc nuối.
Lam Tuyết nói xa xôi.
- Äá»i ngÆ°á»i có rất nhiá»u việc phải trải qua, kết quả luôn vô cùng bất ngá». NhÆ°ng đã sống thì phải sống sao cho sau nà y không hối tiếc.
Sở Phà m tiếp lá»i, bảo.
Lam Tuyết nghe váºy lòng khẽ Ä‘á»™ng, nhìn Sở Phà m, cô lại cảm thấy có má»™t cảm giác ấm áp trên khuôn mặt ấy, môi cô hÆ¡i mấp máy, dÆ°á»ng nhÆ° muốn nói gì đó, nhÆ°ng cuối cùng cÅ©ng không nói gì.
Xe thong thả lăn bánh, gió đêm thổi tá»›i đùa vui vá»›i mái tóc xanh tung bay, khuôn mặt xinh đẹp của cô nhìn ra ngoà i cá»a sổ, đôi mắt mênh mang u buồn là m ngÆ°á»i ta tan nát cõi lòng. Trong lòng cô dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang nặng trÄ©u tâm sá»±. Äó là ná»—i buồn của má»™t cô gái xinh đẹp trắng trong tinh khiết nhÆ° tuyết.
Bên trong xe ngáºp trà n mùi hÆ°Æ¡ng u lan của Lam Tuyết. Sở Phà m không nói gì, chỉ cháºm rãi lái xe. Hắn để cho cô có má»™t khoảng không gian riêng tÆ° để thả trôi thần trÃ. Lam Tuyết giống nhÆ° má»™t đóa u lan trong cốc thẳm, là m cho hắn rung Ä‘á»™ng, và cảm thấy xót thÆ°Æ¡ng vô hạn. Tuy không biết đã có chuyện gì xảy ra vá»›i cô, nhÆ°ng hắn tin tưởng rằng đến má»™t ngà y nà o đó cô sẽ mở lòng ra vá»›i hắn.
Khi đó, hắn không những sẽ là một cái thùng rác lắng nghe mà còn là một tấm áo che chở cho cô.
Tà i sản của Tiểu Anh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Anh
16-10-2010, 08:27 AM
Äệ Nhất Thuần KhiếtLãng Tá» Vô Tình Háºn Con GáiÄệ Nhất Thần ThÆ°Æ¡ng
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 2,218
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 27 phút
Thanks: 80
Thanked 36,657 Times in 1,711 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 225: Äại tiểu thÆ° say
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
- Anh có biết giấc mơ ngà y xưa của tôi là gì không?
Lam Tuyết vẫn xuất thần nhìn ra cá»a xe, bá»—ng nhiên há»i.
Sở Phà m nghe váºy ngẩn cả ngÆ°á»i, rồi trả lá»i kiểu thăm dò:
- Trở thà nh một diễn viên hoặc một cô giáo dạy múa phải không?
Lam Tuyết cÆ°á»i cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i thoáng vẻ buồn. Cô trầm mặc má»™t lúc, má»›i nói:
- Má»›i đó thôi mà đã lâu nhÆ° váºy. Tôi còn nhá»› hồi đó giấc mÆ¡ của tôi Ä‘Æ¡n giản lắm, chỉ là được chÆ¡i cùng vá»›i bá»n trẻ con. NhÆ°ng, những trò chÆ¡i cá»±c kỳ tầm thÆ°á»ng của bá»n trẻ con tôi cÅ©ng chÆ°a từng được chÆ¡i, chỉ có thể nhìn ngắm từ bên trong cá»a sổ.
Sở Phà m sá»ng sốt, nếu quả thá»±c nhÆ° váºy thì tuổi thÆ¡ của Lam Tuyết đúng là đã phải chịu quá nhiá»u tù túng, gần nhÆ° chẳng có chút tá»± do. Hắn mấp máy môi định an ủi cô mấy lá»i, nhÆ°ng lại không biết nên nói gì cho phải.
- Nói ra anh đừng cÆ°á»i, trái ngược vá»›i ngÆ°á»i khác, tôi không có tuổi thÆ¡. Trong trà nhá»› của tôi, tuổi thÆ¡ chỉ có há»c xong lá»›p piano lại đến lá»›p há»c vÅ© đạo, đến và i ba lá»›p ngoại ngữ… Äối vá»›i cha mẹ tôi đó là ưu tú. Há» tá»± hà o khi tôi má»›i bảy tuổi đã có thể Ä‘Ã n dÆ°Æ¡ng cầm đến báºc năm, vÅ© đạo xuất sắc, tiếng Anh cÅ©ng đã hoà n thà nh chÆ°Æ¡ng trình cÆ¡ sở. NhÆ°ng tháºt sá»± tôi không có niá»m vui, tôi không biết cách giao tiếp vá»›i ngÆ°á»i khác. NgÆ°á»i ta tiến đến gần tôi thì tôi xù lông ra theo bản năng. Lâu dần, há» Ä‘á»u…
Lam Tuyết khẽ thở dà i.
Sở Phà m cảm thấy trong lòng buốt giá. DÆ°á»ng nhÆ° hắn đã bị vẻ âu sầu kia của cô cuốn hút. Hắn đã dần Ä‘oán ra tuổi thÆ¡ của cô, thầm tá»± há»i không rõ ánh mắt trà n ngáºp u buồn của cô có phải vì những gì đã trải qua không?
- Khi còn bé, tất cả là do cha mẹ quyết định hết. NhÆ°ng trưởng thà nh rồi chúng ta có thể tá»± lá»±a chá»n hÆ°á»›ng Ä‘i của riêng mình. Äá»i ngÆ°á»i không thể nà o việc gì cÅ©ng nhÆ° ý, khi còn bé không được tá»± do thì lá»›n lên rồi có thể bù lại. Dù cho có những thứ đã mất Ä‘i nhÆ°ng cÅ©ng có thể bù đắp lại. Có Ä‘iá»u phải luôn nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c.
Sở Phà m thong thả bảo.
Nghe hắn nói thế, Lam Tuyết cháºm rãi quay lại, con mắt trong vắt xa xăm sáng lên, có chút ánh nÆ°á»›c lấp lóa. Khuôn mặt xinh đẹp mang theo má»™t cảm xúc biệt ly, môi hÆ¡i mấp máy,dÆ°á»ng nhÆ° muốn nói gì.
Sở Phà m đột nhiên dừng xe lại, nhìn sâu và o mắt nà ng:
- Tôi có thể hiểu tuổi thÆ¡ của cô quá cô Ä‘á»™c, không có chút tá»± do. Ngược lại, tuổi thÆ¡ của tôi quả tháºt rất tá»± do, nhÆ°ng từ nhá» tá»›i lá»›n tôi không biết mặt mÅ©i cha mẹ tôi thế nà o, cÅ©ng không có má»™t tin tức gì. Hồi bé, buổi tối má»—i khi nhá»› đến cha mẹ tôi lại khóc thầm.
Lam Tuyết ngẩn ngÆ°á»i. Nhìn và o đôi mắt sâu sắc kia, cô thấy sá»± kiên nghị và khÃch lệ. Than nhẹ má»™t tiếng, cô nói:
- Nói váºy so vá»›i anh, tuổi thÆ¡ của tôi còn hạnh phúc lắm. Ãt nhất tôi còn được ở bên cha mẹ, được cha mẹ che chở chăm sóc.
Sở Phà m cÆ°á»i, cÆ°á»i rất thoải mái, hắn nói:
- Tôi nói nhÆ° váºy không phải là tranh thủ sá»± đồng tình của cô. Chỉ mong cô hiểu, má»™t ngÆ°á»i, cho dù đã trải qua bất kể chuyện gì, nhÆ°ng chỉ cần còn lại má»™t hÆ¡i thở cÅ©ng vẫn phải tiếp tục sống, tiếp tục vÆ°Æ¡n lên. Chỉ váºy thôi. Cho nên tại sao chúng ta không cÆ°á»i lên? Dáng vẻ u buồn của cô rất hấp dẫn đấy, nhÆ°ng nhìn cô cÆ°á»i vẫn đẹp hÆ¡n.
Lam Tuyết nghe váºy, khóe miệng cÆ°á»i nhẹ, chá»›p chá»›p đôi mắt đã long lanh nÆ°á»›c.
Sở Phà m đưa cho cô chiếc khăn tay. Lam Tuyết nhẹ nhà ng bảo:
- Cảm Æ¡n. Tôi đã cảm thấy thanh thản dá»… chịu hÆ¡n. Những Ä‘iá»u nà y, tôi chÆ°a bao giá» nói vá»›i ai.
- Ha ha. Váºy chứng tá» cô coi tôi là tri âm. Äúng rồi, giá» cô muốn Ä‘i đâu chÆ¡i? Hay là tôi má»i cô Ä‘i ăn khuya?
Sở Phà m cÆ°á»i rất thoải mái, bảo.
- Hay quá!
Lam Tuyết cÅ©ng cÆ°á»i. Äá»™t nhiên có tiếng chuông Ä‘iện thoại, cô hÆ¡i nhÃu mà y khi thấy số máy gá»i tá»›i. Má»™t chút khó xá», má»™t chút bối rối thoáng qua, nhanh chóng định thần, cô quay sang cÆ°á»i vá»›i Sở Phà m:
- Tôi… tôi chạy ra nghe điện thoại.
- Äi Ä‘i, tôi chá» cô.
Lam Tuyết mở cá»a, Ä‘i xuống xe, nghe Ä‘iện thoại.
Sau khi bÆ°á»›c xuống xe bắt máy, má»™t giá»ng nói Ä‘Ã n ông trong Ä‘iện thoại truyá»n tá»›i:
- Tiểu thÆ°, cô Ä‘ang ở đâu? Äể tôi tá»›i đón cô.
- Anh không cần đón tôi. Tôi sẽ tá»± vá».
Lam Tuyết lạnh lùng đáp.
- Tiểu thÆ°.. ông chủ có lệnh tôi phải trá»±c tiếp Ä‘i đón cô vá».
- Tôi không cần. Tôi không muốn vá». Tôi có nhà ở rồi. Tôi sẽ gá»i Ä‘iện nói vá»›i ba tôi, anh không cần can thiệp và o.
- Nhưng tiểu thư…
- Quyết định váºy Ä‘i. Nếu còn coi tôi là tiểu thÆ° thì đừng có là m phiá»n tôi.
Nói xong Lam Tuyết dáºp máy “cạch!†má»™t tiếng, quay lại xe của Sở Phà m.
- Có chuyện gì thế?
Thấy cô đã lên xe, Sở Phà m há»i.
- A..
Ngáºp ngừng má»™t chút, cô nói
- Có chút việc, tôi phải vỠngay. Có lẽ không kịp ăn khuya với anh rồi.
- Không sao. Dù sao cô cÅ©ng vẫn ở Bắc Kinh chÆ°a rá»i Ä‘i vá»™i. Nhà cô ở đâu? Äể tôi Ä‘Æ°a cô vá»?
Sở Phà m bảo.
Hơi do dự một chút, cô đáp:
- Äược rồi, tôi ở tòa nhà Blue Sky tại Äông Thà nh.
Sở Phà m không dò há»i Lam Tuyết vá» chuyện gì đã xảy ra, cÅ©ng nhÆ° thân pháºn của cô. Hắn biết ở Bắc Kinh nà y không phải ai cÅ©ng có thể ở tòa nhà Blue Sky. Hắn chỉ muốn là m bạn tri ká»· của Lam Tuyết, nếu cô muốn nhá» hắn việc gì, hắn nhất định sẽ không chối từ.
VỠtới tòa nhà , lam Tuyết nói:
- Sở Phà m, đêm nay cám Æ¡n anh nhé. Tôi tháºt sá»± rất vui. Tôi biết anh là má»™t ngÆ°á»i bạn tháºt tốt.
- Xem ra đêm nay tôi mất ngủ rồi. Nghe cô nói váºy vui quá không ngủ được.
Sở Phà m cÆ°á»i ha ha.
- Nếu mất ngủ tháºt thì gá»i Ä‘iện thoại cho tôi. Tôi kể chuyện cổ tÃch cho mà nghe. Äảm bảo anh sẽ ngủ được ngay.
Lam Tuyết mỉm cÆ°á»i, vẫy vẫy tay:
- Bye bye. Sau nà y còn gặp lại!
Sở Phà m cÅ©ng vẫy tay chà o cô rồi lái xe rá»i Ä‘i.
Xe của hắn má»›i ra khá»i tòa nhà Blue Sky thì má»™t chiếc Cadillac mà u Ä‘en tiến và o, dừng lại trÆ°á»›c mặt Lam Tuyết. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trẻ tuổi mặc âu phục Ä‘en, tiến đến trÆ°á»›c mặt Lam Tuyết lá»… phép:
- Tiểu thÆ°, lão gia má»i cô vá»â€¦
- Tiểu Võ, tôi đã nói vá»›i anh rồi. Anh vá» nói vá»›i ba tôi: Tôi sẽ không vá»! Tôi có thể tá»± mình chăm sóc bản thân. Tôi sẽ gá»i cho ông ấy.
Lam Tuyết cao giá»ng nhÆ° ra lệnh:
- Tiểu Võ, từ sau anh không được tới đây tìm tôi nữa. Có nghe không?
- Tiểu thư, tôi… tôi…
Trên mặt Tiểu Võ lúng túng rõ đáng thương.
- Tôi há»i anh có nghe hay không?
Lam Tuyết há»i lại.
- Nghe. Có nghe.
Tiểu Võ gáºt gáºt đầu.
- Äược rồi, anh vá» Ä‘i. Nói vá»›i ba tôi khi nà o muốn vá» tôi sẽ vá». Äừng tá»›i tìm tôi.
Lam Tuyết nói xong quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c thẳng lên trên lầu.
- Tiểu thư! Tiểu thư!
Tiểu Võ nhìn theo bóng lÆ°ng Lam Tuyết Ä‘ang rá»i Ä‘i, Ä‘Ã nh lắc đầu thở dà i.
Lái xe ra khá»i tòa nhà Blue Sky, Ä‘ang định vá» Biệt thá»± Lam Hải, Ä‘á»™t nhiên Ä‘iện thoại của Sở Phà m đổ chuông. Không ngá» là đại tiểu thÆ°. Bây giỠđã sắp mÆ°á»i hai giá» rồi. Không biết nà ng gá»i Ä‘iện có việc gì?
Vội và ng nhấc máy, hắn nói:
- Äại tiểu thÆ°, Tiểu Sở đây. Có chuyện gì thế?
- A. Anh là Sở tiên sinh sao?
Trong Ä‘iện thoại truyá»n tá»›i má»™t thanh âm lạ, không phải đại tiểu thÆ°.
Sở Phà m ngẩn ngÆ°á»i, vá»™i và ng nói:
- Äúng. Tôi là Sở Phà m. Xin há»i cô là ai? Äại tiểu thÆ° đâu?
- Tôi là bạn của Tiêm Tiêm. Tiêm Tiêm đang ở đây, cô ấy đang say. Anh có thể tới đưa cô ấy vỠkhông?
Äối phÆ°Æ¡ng há»i.
- Äại tiểu thÆ° uống say Æ°? Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang ở đâu?
Hắn vá»™i và ng há»i.
- Chúng tôi đang ở trung tâm giải trà Nhạc Thà nh. Anh tới đây đi.
Bên kia bảo.
- Tôi sẽ đến ngay!
Sở Phà m nói xong quăng điện thoại, tăng tốc lái xe tới trung tâm giải trà ở Nhạc Thà nh.
Hắn không hiểu, đại tiểu thÆ° bình thÆ°á»ng dịu dà ng nhã nhặn lịch sá»±, có bao giá» uống rượu đâu, thế nà o hôm nay lại say đến không vá» nổi?
Sở Phà m lao nhanh xe trên Ä‘Æ°á»ng, lòng không khá»i thắc mắc, chỉ hai mÆ°Æ¡i phút sau đã đến khu giải trà Nhạc Thà nh.
Tá»›i trung tâm giải trÃ, hắn gá»i và o Ä‘iện thoại đại tiểu thÆ° má»›i biết các cô Ä‘ang ở lô ghế số 8. Hắn bÆ°á»›c và o, được ngÆ°á»i phục vụ dẫn tá»›i lô ghế số 8. Hắn thấy có 6 cô gái trẻ ăn mặc sà nh Ä‘iệu, còn đại tiểu thÆ° Ä‘ang nằm trên ghế sofa, đôi mắt to xinh đẹp nhắm nghiá»n, má á»ng hồng, xem ra là say rồi.
- Xin há»i anh đúng là Sở Phà m?
Má»™t cô gái cao gầy, mặt tròn há»i hắn.
- Äúng. Tôi là Sở Phà m. Äại tiểu thÆ°, cô… cô sao thế?
Sở Phà m hốt hoảng há»i.
- Hôm nay Tiêm Tiêm rất vui, nên uống hÆ¡i nhiá»u. Bá»n tôi định Ä‘Æ°a cô ấy vá», nhÆ°ng cô ấy không chịu nên gá»i anh tá»›i.
Cô gái mặt tròn trả lá»i hắn.
- Thế ư?
Sở Phà m hÆ¡i bất ngá»:
- Äể tôi Ä‘Æ°a đại tiểu thÆ° và o trong xe rồi vá» nhà thôi.
- Ừ. Chúng tôi cÅ©ng phải vá».
Cô gái mặt tròn trả lá»i, trong khi mấy cô kia tiến đến bên đại tiểu thÆ°, loạng choạng:
- Tiêm Tiêm, tỉnh lại Ä‘i, Sở Phà m tá»›i đón bồ rồi nà y. Tỉnh dáºy Ä‘i!
Äại tiểu thÆ° “Ừ†má»™t tiếng mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng. Sở Phà m thấy thế, Ä‘i tá»›i há»i ý:
- Äể tôi dìu cô dáºy nhé!
- Äại tiểu thÆ°, đại tiểu thÆ°, chúng ta vá» thôi!
Sở Phà m đỡ nà ng đứng dáºy, không nghÄ© giá» nà ng má»m nhÆ° bún, đứng còn không vững. CÅ©ng không biết là m sao, hắn Ä‘Ã nh vòng tay ôm ngang eo bế nà ng Ä‘i ra goà i.
Äại tiểu thÆ° gục đầu, dá»±a và o lồng ngá»±c rắn chắc của Sở Phà m, thở nhè nhẹ Ä‘á»u Ä‘á»u, cánh tay ôm lấy lÆ°ng hắn.
Lòng hắn lại run lên, tim Ä‘áºp liên hồi nhÆ° trống giục.
Tà i sản của Tiểu Anh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Anh
16-10-2010, 08:29 AM
Äệ Nhất Thuần KhiếtLãng Tá» Vô Tình Háºn Con GáiÄệ Nhất Thần ThÆ°Æ¡ng
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 2,218
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 27 phút
Thanks: 80
Thanked 36,657 Times in 1,711 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 226: Ná»—i lòng của Äại tiểu thÆ°
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Sở Phà m ôm đại tiểu thÆ° Ä‘ang say lÆ°á»›t khÆ°á»›t bế Ä‘i ra, tim hắn cứ “Thịch! Thịch!†nhảy loạn lên. Hắn Ä‘ang ôm đại tiểu thÆ° vô cùng tuyệt mỹ trong lòng. Tháºt ra thì hắn và đại tiểu thÆ° chÆ°a bao giá» thân thiết gần gÅ©i nhÆ° váºy. Chỉ có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang đối diện vá»›i ngÆ°á»i mà mình thầm thÆ°Æ¡ng trá»™m nhá»› má»›i có thể bị kÃch Ä‘á»™ng nhÆ° váºy thôi. Äó chÃnh là cảm giác của Sở Phà m lúc nà y đây.
Hắn ôm nà ng lên xe của mình. Lúc nà y mới nhớ ra xe của đại tiểu thư phải là m sao đây?
- Nà y, tiểu thư, xe của đại tiểu thư nhà tôi có trong nà y không?
Hắn há»i cô gái mặt tròn.
- Tôi không tên “Nà yâ€, tôi há» Trần. Tôi sẽ lái xe Tiêm Tiêm vá». Kỳ Kỳ, bồ Ä‘i cùng tôi Ä‘i, Ä‘em xe Tiêm Tiêm vá» nhà , rồi bồ Ä‘Æ°a tôi vá».
Cô gái mặt tròn đáp.
- Ok!
Một cô gái xinh đẹp tóc ngắn lên tiếng đáp ứng.
Sở Phà m lái xe đưa đại tiểu thư vỠbiệt thự Lam Hải, Trần và Kỳ Kỳ lái xe theo sau, còn các cô khác thì tự động giải tán.
Hắn nhìn đôi má hồng, đôi mắt khép há» của đại tiểu thÆ° mà cảm thấy Ä‘au lòng. Äại tiểu thÆ° lần nà y sao uống nhiá»u rượu nhÆ° váºy? Nếu chỉ là uống má»™t chút thì còn được, sao lại uống đến ra thế nà y chứ, không để tâm đến cả sức khá»e bị tổn hại nữa.
Äại tiểu thÆ° ngồi trên ghế cạnh lái xe, đã hÆ¡i nghiêng ngả. Äá»™t nhiên xóc má»™t cái, nà ng ngã vá» phÃa lái. Sở Phà m vá»™i giÆ¡ vai đỡ lấy đầu của nà ng. Lúc nà y nà ng Ä‘ang gối lên vai hắn, đôi môi nhá» nhắn gợi cảm nhÆ° đóa hoa he hé mở, thoang thoảng mùi rượu.
Có lẽ là do rượu, là n da trắng nhÆ° tuyết của đại tiểu thÆ° hÆ¡i á»ng hồng, ngá»±c nà ng khẽ pháºp phồng theo hÆ¡i thở. Äúng là mê ngÆ°á»i vô cùng.
- Äại tiểu thÆ°, đại tiểu thÆ°. Cô cảm thấy thế nà o rồi?
Sở Phà m thá» gá»i.
Không ngỠnà ng mơ mà ng đáp lại:
- A.. là … là Tiểu Sở à …?
- Äại tiểu thÆ°, là tôi. Bây giá» cô cảm thấy thế nà o rồi? Tôi Ä‘Æ°a cô vá» nghỉ nhé.
Thấy đại tiểu thÆ° đã trả lá»i thì Sở Phà m vá»™i và ng đáp.
- Tôi… tôi thấy đầu óc choáng váng…
Äại tiểu thÆ° lầu bầu.
- Không sao. Không sao. Do cô đã uống hÆ¡i nhiá»u rượu thôi, vá» nhà nằm nghỉ má»™t chút là khá»e rồi. Sở Phà m vá»™i và ng nói.
- Anh biết không, là tôi kêu bá»n há» gá»i Ä‘iện cho anh tá»›i đón tôi đấy… có anh bên cạnh, tôi cảm thấy rất an tâm…
Äại tiểu thÆ° đôi má hồng hồng nói.
- Äại tiểu thÆ°, cô yên tâm, tôi vẫn ở bên cạnh cô đây.
Sở Phà m dịu dà ng.
- Ừ… Lạnh… lạnh quá…
Äại tiểu thÆ° Ä‘á»™t nhiên kêu lên.
- Lạnh à ? Äể tôi tắt Ä‘iá»u hòa trong xe nhé.
Nói rồi hắn vá»™i vá»›i tay tắt Ä‘iá»u hòa trong xe.
DÆ°á»ng nhÆ° đại tiểu thÆ° đã cảm thấy tốt hÆ¡n, nhÆ°ng vẫn co ngÆ°á»i lại, có vẻ nà ng vẫn lạnh.
Thấy váºy Sở Phà m lái xe nhanh hÆ¡n, vá» sá»›m má»™t chút để cho nà ng được nghỉ ngÆ¡i. Uống rượu say lại nhiá»…m lạnh nhÆ° váºy rất dá»… bị ốm.
Không mấy chốc bá»n hỠđã vá» tá»›i biệt thá»± Lam Hải, Trần để lại xe của đại tiểu thÆ°, dặn Sở Phà m chăm sóc nà ng cho tốt, rồi cùng vá»›i Kỳ Kỳ quay vá».
Sở Phà m bế đại tiểu thÆ° lên tầng hai, phòng nhị tiểu thÆ° không mở cá»a, có vẻ nhÆ° Ä‘ang ngủ. Hắn Ä‘Æ°a đại tiểu thÆ° vá» phong của nà ng, đặt nà ng lên giÆ°á»ng rồi đắp chăn cho nà ng tá» tế, nhìn nà ng Ä‘ang ngủ say, nói nhá»:
- Äại tiểu thÆ°, ngủ má»™t giấc dáºy sẽ tốt hÆ¡n.
Sắp xếp ổn thá»a, Ä‘ang định rá»i Ä‘i thì Sở Phà m nghe thấy tiếng đại tiểu thÆ° khẽ rên nhá» má»™t tiếng “hm…â€. Nà ng hÆ¡i nhÃu mà y, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng:
- Äau đầu quá… Ä‘au đầu quá…
- Äại tiểu thÆ°, đại tiểu thÆ°, cô sao thế? Không có chuyện gì chứ?
Sở Phà m vá»— vá»— nhẹ và o má nà ng, tha thiết há»i.
- Tôi… tôi khó chịu quá… Hụm!
Có vẻ như nà ng muốn ói ra.
Sở Phà m vá»™i chạy tá»›i xốc chăn lên, đỡ nà ng ngồi dáºy:
- Äại tiểu thÆ°, cô muốn ói ra phải không? Äể tôi đỡ cô và o nhà tắm.
Äược Sở Phà m đỡ và o nhà tắm, đại tiểu thÆ° “Oa†má»™t tiếng ói hết và o bồn cầu, có má»™t chút bị dÃnh và o cái váy xanh lục của nà ng.
ChỠnà ng ói ra hết, Sở Phà m mới dùng khăn tay lau miệng và váy cho nà ng. Nhưng trên váy vẫn còn mùi tanh tanh, hắn đắn đo không biết có nên thay váy cho nà ng không.
Dìu đại tiểu thÆ° tá»›i giÆ°á»ng, mặc dù nà ng đã yên vị nhÆ°ng trên váy vẫn thấy mùi tanh, ngẫm nghÄ© má»™t lúc, Sở Phà m quyết định cởi váy dà i cho nà ng. Hắn nghÄ© thầm để cho nà ng ngủ vá»›i cái mùi nà y thì cÅ©ng không thể ngủ nồi.
HÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, hắn run run kéo khóa váy, chầm cháºm để lá»™ ra tấm lÆ°ng trắng nõn má»m mịn, bóng loáng nhÆ° ngá»c. Sau đó hắn khẽ nhấc hai vai áo của nà ng ra, rồi nhẹ nhà ng cởi thân váy xuống. Thân hình băng thanh ngá»c khiết của đại tiểu thÆ° cứ dần dần phÆ¡i bà y trÆ°á»›c mắt hắn. Bá»™ ngá»±c kiêu ngạo vÆ°Æ¡n cao, tuy đã bị che mất má»™t ná»a bá»›i cái áo lót mà u Ä‘en, nhÆ°ng cái khe trắng nõn kia lá»™ ra lại cà ng mê ngÆ°á»i.
Váy dà i rÆ¡i đến mông của đại tiểu thÆ° thì dừng lại vì nà ng Ä‘ang nằm trên giÆ°á»ng. Má»™t tay Sở Phà m nâng ngÆ°á»i nà ng lên, má»™t tay gỡ váy, sau má»™t lúc, má»™t tấm thân nõn nà đầy đặn, lả lÆ°á»›t nhÆ° khắc trên ngá»c đã hiện ra tÆ°á»›c mắt. Trên ngÆ°á»i nà ng chỉ còn má»™t bá»™ ná»™i y ren Ä‘en lại cà ng quyến rÅ© bà ẩn hÆ¡n, lại cà ng khiêu khÃch sá»± tò mò của Ä‘Ã n ông hÆ¡n. Äối vá»›i Sở Phà m, đây là thân thể ngá»c ngà đẹp nhất, hoà n mỹ nhất, tuyệt vá»i nhất mà hắn từng được ngắm. Những Ä‘Æ°á»ng cong má»m mại đẹp nhÆ° vẽ. Cùng vá»›i dung nhan yêu kiá»u bá mị của đại tiểu thÆ°, tấm thân ngá»c thạch nà y quả tháºt tÆ°Æ¡ng xứng.
Sở Phà m ngây ngốc ngắm nhìn dáng ngÆ°á»i hoà n mỹ gợi cảm của đại tiểu thÆ° nhÆ°ng trong đầu tuyệt không có mảy may ý đồ Ä‘en tối, chỉ má»™t lòng hâm má»™. Hắn nhẹ nhà ng đắp tấm chăn má»ng che cho nà ng. ÄÆ°a tay gạt gạt mấy sợi tóc lòa xòa trên trán nà ng, hắn hÆ¡i nhÃu mà y, trán nà ng hình nhÆ° hÆ¡i nóng.
Sở Phà m vá»™i so sánh nhiệt Ä‘á»™ của mình, nháºn thấy đúng là nà ng nóng hÆ¡n má»™t chút, hÆ¡n nữa cả cổ cả mặt nà ng cÅ©ng rất nóng. Äại tiểu thÆ° Ä‘ang sốt.
Hắn vội chạy đi tìm một chiếc khăn tay thấm nước âm ấm đặt lên trán đại tiểu thư.
- Nóng. Nóng quá! Nóng.
Äại tiểu thÆ° mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng lẩm bẩm.
- Äại tiểu thÆ°, cô Ä‘ang bị sốt. Chịu nóng đắp chăn má»™t tà sẽ đỡ ngay, đến mai sẽ khá»i.
Sở Phà m đắp lại chăn cho nà ng, vội nói.
- Nhưng mà nóng lắm. Nóng không chịu được!
Nà ng đạp văng chăn xuống đất.
Sở Phà m vá»™i đắp lại chăn cho nà ng lần nữa. Nà ng Ä‘ang sốt. Chỉ cần đắp chăn tháºt kÃn ngủ má»™t đêm, mồ hôi toát ra hết, ngà y mai sẽ đỡ. NhÆ°ng nà ng cứ đạp tung chăn Ä‘i, nhỡ bị cảm lạnh thì bệnh sẽ lại cà ng nặng hÆ¡n.
Có Ä‘iá»u bây giỠđại tiểu thÆ° Ä‘ang say, miệng lẩm bẩm, chân tay vung loạn xạ chỉ muốn đạp tung chăn Ä‘i. Bất đắc dÄ© Sở Phà m Ä‘Ã nh ôm chặt lấy cả nà ng cả chăn nằm trên giÆ°á»ng, vòng chân giữ chặt lấy chân nà ng không cho đạp chăn ra nữa. Giá» thì đại tiểu thÆ° muốn giãy muốn đạp cÅ©ng chịu.
Lúc nà y đại tiểu thÆ° Ä‘ang nằm ngay trÆ°á»›c mặt hắn, chỉ cách chÆ°a đầy má»™t gang tay. Tay chân hắn Ä‘ang kẹp chặt lấy thân thể nà ng. Tuy là cách má»™t lá»›p chăn bông những hắn vẫn cảm thấy cÆ¡ thể má»m mại, đầy đặn, Ä‘Ã n hồi của nà ng dÆ°á»›i lá»›p chăn.
Và đại tiểu thÆ° lại Ä‘ang ngủ cùng má»™t giÆ°á»ng vá»›i hắn! TrÆ°á»›c đây hắn có nằm mÆ¡ cÅ©ng không dám mÆ¡ đến ngà y được nằm chung vá»›i đại tiểu thÆ° thế nà y, giá» thì không những là được ngủ chung, mà lại còn rất gần, hắn Ä‘ang ôm nà ng tháºt chặt. Lúc nà y, Sở Phà m chỉ cà m thấy hạnh phúc đến tá»™t báºc. NhÆ°ng hắn cÅ©ng lo không biết khi tỉnh dáºy, thấy thế nà y, đại tiểu thÆ° sẽ ra sao. Liệu nà ng có cho mình là lÆ°u manh bỉ ổi hay không?
Sở Phà m hÃt tháºt sâu mùi hÆ°Æ¡ng trên cÆ¡ thể đại tiểu thÆ°, cảm thấy sung sÆ°á»›ng vô cùng. Hắn còn nghe được cả tiếng thở nhè nhẹ của nà ng nữa. Nhìn khuôn mặt đẹp tá»±a thiên tiên của nà ng ngay trÆ°á»›c mắt, hắn rất muốn được đặt lên môi nà ng má»™t nụ hôn. NhÆ°ng Ä‘Ã nh cố nén lại, liếm môi, không dám hà nh Ä‘á»™ng bừa bãi sợ là m nà ng tỉnh giấc. Má»™t lúc sau, đại tiểu thÆ° đã thả lá»ng dần thân thể nằm rất ngoan trong chăn, dÆ°á»ng nhÆ° đã ngủ say. Sở Phà m cÅ©ng cảm thấy an tâm ná»›i lá»ng vòng tay ra.
- Tiểu Sở… Tiểu Sở… đừng rá»i xa tôi…
Äá»™t nhiên đại tiểu thÆ° mÆ¡ mà ng nói.
Sở Phà m nghe váºy giáºt mình, vá»™i và ng quay ngÆ°á»i, nhìn đại tiểu thÆ°, nháºn thấy nà ng vẫn Ä‘ang nhắm mắt, giống nhÆ° Ä‘ang ngủ.
- Không. Äừng rá»i xa tôi… đừng Ä‘i…
Äại tiểu thÆ° vẫn lÃu rÃu nói trong miệng.
Tim Sở Phà m Ä‘áºp mạnh, nhất định nà ng Ä‘ang nói mÆ¡.
- Äại tiểu thÆ°, tôi vẫn ở cạnh cô đây, sẽ không rá»i xa cô đâu.
Hắn nhẹ nhà ng nói nhỠvà o tai đại tiểu thư.
- Không được rá»i xa tôi. Cả Ä‘á»i nà y cÅ©ng không được rá»i xa…
Những lá»i cuối cùng, thanh âm của nà ng chỉ còn nhá» xÃu.
NhÆ°ng Sở Phà m vẫn nghe được. Trong lòng hắn dâng lên má»™t cảm xúc mãnh liệt. Hắn nhìn cô gái trÆ°á»›c mắt, lòng trà n ngáºp thÆ°Æ¡ng yêu, ánh mắt dịu dà ng âu yếm nói nhá»:
- Äại tiểu thÆ°, cô yên tâm. Tôi sẽ không rá»i xa cô. Äêm nay tôi sẽ ở cạnh cô che chở cho cô ngủ. Cả Ä‘á»i nà y cÅ©ng nguyện ý ở cạnh cô.
Nói rồi hắn bước ra ghế, ngồi đó che chở cho đại tiểu thư đang ngủ say.
Tà i sản của Tiểu Anh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Anh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn can chien bao tieu , 4vn can chjen bao tjeu , àðõèòåêòóðà , bao tieu can chien , baotieu , cam chien bao tieu , can chiên bao tieu , can chien ba tieu , can chien bảo tiêu , can chien bao ieu , can chien bao thieu , can chien bao tiêu , can chien bao tiereu , can chien bao tieu , can chien bao tieu (4vn) , can chien bao tieu 148 , can chien bao tieu 158 , can chien bao tieu 219 , can chien bao tieu 22 , can chien bao tieu 4eu , can chien bao tieu 4vn , can chien bao tieu full , can chien bao tieu hoan , can chien bao tieu. , can chien bao tiu , can chien bao tjeu , can chien baotieu , can chien bâo tieu , can chien bảo tiêu , can chieu bao tieu , can chjen bao tieu , can chjen bao tjeu , can cien bao tieu , can than bao tieu , can than bao tieu 4vn , can.chien.bao.tieu , canchienbaotieu , canchienbaotieu chuong1 , cantchienbaotieu , can_chien_bao_tieu , cân chien bao tieu , cáºn chiến bao tiêu , cáºn chiến bảo tieu , cáºn thân bảo tiêu , do thi bao tieu 4vn , doc truyen sac hiep , êóïàëüíèêè , èæåâñê , feierge man , google , ngon tinh sieu sac , ngon tinh sieu sac 22 , òàéëàíä , òåïëûé , phù sinh má»™ng Äoạn , phu sinh mong doan , sac truyen , sieu sac 22 , than can bao tieu , truyện săÌc hiệp , truyên săc hiêp , truyê , truye sac hiep , truyen can than bao tieu , truyen do thi sac hiep , truyên s c hiêp. , truyen sac full , truyen sac hiêp , truyen sac hiep , truyen sac hiep full , truyen sac hiep vn , truyensac hiep , truyensachiep , www.can chien bao tieu , xem can chien bao tieu , ðîñáàíê , øàõìàòû