24-01-2009, 03:02 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 67: Tây Vực (ngà y 23/01/2009)
Táºp 31: Huynh đệ đồng tâm
Hồi 67: Tây Vực (ngà y 23/01/2009)
Ninh Bất Không buông má»™t tiếng cưá»i khan, giá»ng rà n rạn:
- Không tÃnh được là Thà nh chá»§ cÅ©ng bất ngá» tìm đến đây!
Vạn Quy Tà ng cưá»i cưá»i, nói:
- Ngươi không tÃnh đến nước đó, Vạn má»— cÅ©ng không ngá» luôn, Ninh sư đệ, ngươi có tin váºy không?
Ninh Bất Không hÃt và o má»™t hÆ¡i thở sâu, lão gắng gượng trấn tÄ©nh, đáp:
- Thà nh chá»§ thần cÆ¡ diệu toán, Ninh má»— trước giá» vẫn kÃnh phục, nhưng trong chuyện nà y, ngà i nói đã liệu định trước, Ninh má»— thá»±c sá»± không sao tin được!
Vạn Quy Tà ng cưá»i khẽ khà ng:
- Äúng váºy! Ta biết sá»›m muá»™n thể nà o ngươi cÅ©ng phản, nhưng không ngá» ngươi lại phản nhanh đến thế! Mà cÅ©ng vì ngươi không biết, ngươi đã giết chết ba đứa đó, cÆ¡ thể chúng có chứa 'Chu Lưu lục
hư' cùng má»™t tÃnh tương cầu cÆ¡ thể ta, ná»™i trong vòng mưá»i dặm, ta có thể cảm ứng được chúng. Chỉ cần cÆ¡ thể chúng còn linh hoạt, Vạn má»— có thể cảm giác ra chúng. Nếu ngươi có lòng nhân má»™t
chút, chỉ đã giam giữ chúng nó thôi, thì đã xong rồi ... thế nhưng Ninh sư đệ trước giá» là m gì cÅ©ng táºn tuyệt. Thà nh ra ba đứa đó vừa chết Ä‘i, Vạn má»— ta hay biết tức thì.
Ninh Bất Không ngẩng đầu than dà i, Vạn Quy Tà ng liếc lão, cưá»i cưá»i, nói:
- Coi bá»™ dạng, ngươi chắc hẳn còn có Ä‘iá»u hối tiếc.
Ninh Bất Không gượng cưá»i, nói:
- Äến nước nà y, Ninh má»— tịnh không cầu sống sót, chỉ khẩn cầu Thà nh chá»§ mở cho má»™t lối nhá», tha mạng cho tiểu nữ.
Ninh Ngưng lớn tiếng phản đối:
- Cha ơi, con không cần lão tha mạng, hai cha con ta cùng sống hay cùng chết!
- Câm miệng! - Ninh Bất Không nạt cô - Cha mi đang nói chuyện, đâu đã đến mi chõ miệng và o! - Rồi lão ngẩng đầu, nói - Vạn Thà nh chủ, xin nghĩ đến chỗ tôi đã giúp ngà i thu phục Sơn bộ, cũng có
chút đỉnh công lao gì đó!
Vạn Quy Tà ng liếc mắt dòm lão, cưá»i cưá»i:
- Chẳng lạ gi ngà y đó ngươi đã thua trong tay Trầm Chu Hư, chỉ vì ngươi đối vá»›i ngưá»i ngoà i thì ngoan độc, nhưng vá»›i vợ và con gái thì lại má»m lòng không nỡ xuống tay hết mức. Trầm Chu Hư trái lại,
độc ác vá»›i ngưá»i ngoà i, vá»›i vợ con lại cà ng độc hÆ¡n. Ninh sư đệ, trà óc ngươi Ä‘Ãch thá»±c thông minh, đáng tiếc má»™t Ä‘iá»u, ngươi hãy còn tư tâm, ngươi Ä‘em cái hữu tình đó chá»i lại cái vô tình, là m sao
ngươi không bại!
Lão thoáng ngừng một chút, rồi tiếp:
- Ngươi muốn ta tha mạng cho lệnh ái? Cũng được,chỉ cần ngươi tự thiêu huỷ bằng phép Hồng Hoá, ta sẽ cho nó một tia sinh cơ!
Ninh Ngưng vừa hoảng hốt, vừa tức giáºn, cô buá»™t miệng la lá»›n:
- Không được!
Ninh Bất Không đã xua tay, trầm giá»ng há»i:
- Thế nà o là một tia sinh cơ?
Vạn Quy Tà ng lạnh lùng đáp:
- Hoặc sống còn hoặc chết Ä‘i, toà n tuỳ thuá»™c và o váºn số cá»§a nó!
Ninh Bất Không trầm ngâm má»™t lúc lâu, rồi bá»—ng lão ngẩng đầu cưá»i vang. Vạn Quy Tà ng không nói lá»i nà o, cưá»i ná»a miệng, nhìn nhìn và o lão. Ninh Bất Không bá»—ng giương cao cây gáºy trúc, cao
giá»ng há»i:
- Vạn Thà nh chá»§, ngà i có biết, trong tráºn chiến tại Lạc Nhạn hạp năm đó, tại sao tôi bị thua và o tay Trầm Chu Hư không?
Vạn Quy Tà ng cưá»i đáp:
- Cái nà y thì ta biết, ngươi hay tin Trầm Chu Hư đã đến Lạc Nhạn hạp, nhưng bất kể sự phản đối của các huynh đệ, ngươi nhất quyết trở vỠdoanh trại để cứu gia quyến ngươi, cuối cùng đã bị trúng
mai phục dá»c đưá»ng vá».
Ninh Bất Không nở má»™t nụ cưá»i thê thảm:
- Thực ra, tôi cũng đã biết, nếu quay lại thì đại cục sẽ không giữ được, nhưng mà là m gì kia chứ! Hoả bộ chết sạch cả thì đã sao, cả thiên hạ chết sạch thì đã sao? Tôi chỉ trông mong cứu sống
Phương Ngưng và đứa nhá». Còn các sư huynh sư đệ kia, ha ha ... có ai thấu hiểu tâm tư tôi?
Vạn Quy Tà ng gáºt đầu, đáp:
- Hoả Bộ do tay ngươi trùng hưng, cũng sẽ vì ngươi mà tiêu vong, thà nh cũng "Bất Không", bại cũng "Bất Không"!
Ninh Bất Không cất trà ng cưá»i rá»™, giữa tiếng cưá»i, đột nhiên hoả quang loé sáng đỉnh đầu, tóc tai phát bùng cháy.
Ninh Ngưng tuy đã âm thầm để ý theo dõi, nhưng cô cÅ©ng không ngá» Ninh Bất Không lại quyết liệt đến thế, thấy tình trạng lá»a cháy, cô kinh hoà ng thét lên, Ä‘ang định chạy đến giáºp lá»a, trước mắt cô
chớp nhoáng hiện ra một nhân ảnh, thì ra Vạn Quy Tà ng đã xông tới, tay vung chưởng, luồng kình khà mãnh liệt đẩy cô lùi hẳn ra đà ng sau. Tả Phi Khanh cũng lãnh một chưởng của lão,ngã lăn ra đất.
Ning Ngưng nhà o ra giúp đỡ, liá»n bị trúng xảo kế dụ địch cá»§a lão, bị má»™t chỉ cá»§a lão Ä‘iểm phải, cô té nhà o.
Ninh Ngưng không cục cá»±a được, giương mắt bất lá»±c nhìn phụ thân toà n thân ngút lá»a, cháy rá»±c tá»±a má»™t ngá»n Ä‘uốc sống, ông quằn quại, từ trong miệng toát ra tiếng xèo xèo gá»›m ghiếc,
lá»a Hồng Chi hoả cháy từ trong ra ngoà i, ban đầu là xương cốt, rồi đến máu huyết, cuối cùng là da thịt, ngá»n lá»a thiêu đốt do đó là m ngưá»i tá»± thiêu phải chịu Ä‘au đớn khôn xiết.
Thân thể Ninh Bất Không bùng cháy, nó teo lại dần, ban sÆ¡ cháy rá»±c tá»±a má»™t thân cây lá»›n, dần dà cà ng lúc cà ng tóp lại, cuối cùng, co rút bằng cỡ má»™t chung nhá», đến khi cháy trá»n, lá»a tắt, tro tà n bị má»™t
tráºn gió núi thổi bay tan tác đầy trá»i, má»™t lúc sau sạch bong, chẳng còn dấu vết.
Nhìn tro tà n bay tan tác, mắt Ninh Ngưng vụt tối sầm lại, uất khà dâng mạnh lên cổ há»ng, cô bất tỉnh nhân sá»±.
Äoà n Lục Tiệm năm ngưá»i co giò chạy má»™t lúc, không thấy Tả Phi Khanh và Ninh Ngưng đến, trong lòng há» lo âu, Lục Tiệm nói:
- Cốc Chẩn, nhỠngươi trông coi giùm A Tình, để ta trở lại xem sao!
Tiên BÃch góp thêm:
- Ta cũng đi nữa!
Mặt Diêu Tình tối sầm, nhưng cô không nói gì. Cốc Chẩn đã xua tay, bảo:
- Không được đâu!
Lục Tiệm há»i:
- Sao không được? Rá»§i có chuyện bất trắc gì xảy đến bá»n há»?
Sắc mặt nghiêm trá»ng, Cốc Chẩn đáp:
- Huynh thá» nghÄ© mà xem, bằng và o công lá»±c cá»§a Ninh, Tả hai ngưá»i đó, trên Ä‘á»i nà y, ai là kẻ chế ngá»± được há»?
Lục Tiệm má»™t thoáng do dá»±, rồi ngáºp ngừng nói:
- Chỉ sợ mỗi mình Vạn Quy Tà ng.
Cốc Chẩn bảo:nếu
- Bá»n há» nếu vô sá»±, ắt là sẽ theo kịp mình, còn nếu hỠđã chưa thể đến kịp, ắt hẳn vì đã gặp chuyện lá»›n quẫn bách há», hoặc đã đụng độ lão đầu tá» rồi, hai ngưá»i các vị quà y trở lại, chẳng bị tá»± lão
đầu tá» xuống tay động thá»§, thì cÅ©ng bị vây khổn trong thạch tráºn SÆ¡n bá»™! Äể xảy ra chuyện đó, tất cả những khó nhá»c gì mình đã là m trước đây há chẳng bị sổ toẹt cả hay sao? ,
Tiên BÃch bá»±c tức gắt lại:
- Äệ sao nói váºy, chúng mình không lẽ đứng khoanh tay nhìn à ?
Lục Tiệm thêm và o:
- Äúng thế!
Ngu Chiếu cũng nói:
- Tên hỠTả dù khó thương, nhưng hà nh vi lại không tồi tệ, mình bỠmặc hắn không giúp tay và o, đó chẳng quá bất nghĩa hay sao?
Diêu Tình cũng góp và o:
- Cả hai Ä‘á»u không tốt đẹp gì, nhưng dù lão bất nhân Ä‘i nữa, mình tuyệt không thể bất nghÄ©a.
Cả bốn ngưá»i sá»±ng sá», Tiên BÃch ngáºp ngừng bảo:
- Vạn Quy Tà ng vô tình vô nghÄ©a, coi mạng ngưá»i như rÆ¡m rác, lão quyết chẳng trở lại đấy cứu ngưá»i cá»§a lão đâu!
Cốc Chẩn đáp:
- Tháºt thế! Muốn thắng lão đầu tá», chỉ có cách dùng phương pháp cá»§a lão, cứ trù trừ lòng non dạ yếu, thà nháºn thua quách cho rồi!
Bốn ngưá»i kia nghe gã nói thế, bá»—ng bất giác trầm tư. Cốc Chẩn dòm dòm cả bốn, cưá»i gượng:
- Ta tịnh chẳng phải thứ vô tình vô nghÄ©a, chỉ vì đã Ä‘em đặt Äông Äảo và o lần cá cược nà y, Tiên BÃch cô nương cùng Ngu huynh đặt cược Tây Thà nh, đến cả Lục Tiệm cÅ©ng đã Ä‘em sinh mạng cá»§a đại mỹ
nhân đặt và o. Nặng nhẹ hai bên, mình phải xem xét cho kỹ, nếu như má»i ngưá»i quyết định trở lui, đệ cÅ©ng láºp tức là m y theo.
Nghe gã nói, bốn ngưá»i dõi mắt trông nhau, rồi chẳng nhẫn nhịn được, Ngu Chiếu nói:
- Vụ cá cược nà y tháºt đã là m ngưá»i ta tiến thối lưỡng nan, được rồi, bá»n chúng ta, phép dùng binh quý ở thần tốc, mau mau đột phá sà o huyệt cá»§a lão.
Lục Tiệm cũng bùi ngùi:
- Giá» chỉ còn trông và o hanh váºn tốt đẹp thôi!
Tiên BÃch buông tiếng thở dà i não nuá»™t, Cốc Chẩn lại lá»›n tiếng bảo:
- Các bạn nhớ cho, đi chuyến nà y, ngay khi Cốc Chẩn ta vùi thây tại chỗ, các bạn cũng không được phép tháo lui!
Nghe câu nói, má»i ngưá»i trong lòng bừng bừng tráng khÃ, nhìn lại Ä‘oạn đưá»ng đã Ä‘i, Diêu Tình cảm giác thương tâm trong lòng, cô lẩm nhẩm:- Tướng quân bách chiến thanh danh liệt,
Hướng Hà Lương,
Hồi đầu vạn lÃ,
Cố nhân trưá»ng tuyệt . (Tướng quân sau trăm tráºn đánh, bị thua mất thanh danh, ngà n dặm xa, ngoái trông vá» Hà Lương, ngưá»i cÅ© Ä‘á»u đã chết cả rồi|)
Lục Tiệm há»i:
- A Tình, cô Ä‘ang Ä‘á»c gì thế?
Diêu Tình buông tiếng cưá»i thê lương, cô chưa kịp trả lá»i, thi hai khoé mắt đẫm lệ, Tiên BÃch đã tiếp theo:- Dịch Thá»§y tiêu tiêu tây phong lãnh,
Mãn tá»a y quan tá»± tuyết ? (Gió tây lạnh lẽo thổi vi vu qua dòng Dịch Thuá»·, khôi giáp đà trà n lan vùi sâu trong tuyết)
Tiên BÃch Ä‘á»c ngang khúc ấy, bất giác cổ há»ng cô thấy nghèn nghẹn, đã nghe Ngu Chiếu hà o hứng bốc cao, cả tiếng ngâm tiếp:- ChÃnh tráng sÄ©,
Bi ca lai triệt,
Äá» Ä‘iểu hoà n tri như hứa háºn,
Liêu bất đỠthanh lệ trưá»ng đỠhuyết . (ChÃnh tráng sÄ©, ca dứt bà i ca buồn, nghe tiếng chim kêu khóc như hãy còn mang háºn, đâu ngá» nước mắt đã chảy dà i hoà lẫn cùng máu)
Chữ "Huyết" còn chưa dứt, Cốc Chẩn đã vá»— tay, cưá»i rá»™:
- Äệ chỉ thÃch nhất cái câu cuối cùng- Thùy cá»™ng ngã,
Túy minh nguyệt? (Có ai cùng ta uống say khướt dưới ánh trăng?)
Ha ha .... Thùy cộng ngã , Túy minh nguyệt?
Ngu Chiếu hai mắt to trố trố, gã cả tiếng la lớn:
- Còn phải há»i? Ngoà i lão tá» ta, có ai khác đâu?
Cả hai cưá»i ầm, đồng gia tăng cước lá»±c, phóng tá»›i trước nhanh như sao xẹt.
Trong lòng lạ lẫm, Lục Tiệm chau mà y, há»i:
- Mấy ngưá»i Ä‘ang là m gì váºy?
Diêu Tình thở ra:
- Trong lúc khó khăn, Ä‘ang cố tìm nguồn vui! - Nói xong, cô vá»— nhè nhẹ và o Lục Tiệm, thấp giá»ng bảo - Äi mau Ä‘i thôi, đừng bị tụt háºu vá»›i bá»n há»!
Lục Tiệm gục gặc đầu, tung mình Ä‘uổi theo hai ngưá»i Ngu, Cốc.
Tiên BÃch ôm con mèo trong tay, lòng còn quyến luyến, cô bất giác ngoái trông vỠđà ng sau má»™t cái, rồi báºm môi, cắn răng, cô chạy Ä‘uổi theo má»i ngưá»i.
--- còn tiếp ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 24-01-2009 at 05:32 AM .
27-01-2009, 02:57 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 67: Tây Vực (Ngà y 26/01 2009)
Táºp 31: Huynh đệ đồng tâm.
Hồi 67: Tây Vực
Äi được ná»a ngà y trá»i, quanh co đưá»ng núi lên cao dần, bá»—ng ngá»i thấy má»™t mùi bùn khăm khẳm bốc từ chá»— trÅ©ng xuống cá»§a hẻm núi, Tiên BÃch nói:
- Cả nhà hãy cẩn tháºn, đến "Vạn Tá» trạch" (đầm lầy Vạn Tá») rồi?
Tiếng nói chưa dứt, phÃa trước bá»—ng rá»™ng mở, hiện ra má»™t vùng đầm lầy hoang vu, mầu Ä‘en nhánh cá»§a bùn tương phản những chá»— trăng trắng chưa phân huá»·, hắc bạch đối chá»i loang loáng.
Bên kia đầm, sừng sá»±ng má»™t toà núi cao ngất trá»i, thấp thoáng trong vân vụ đỉnh núi là lầu các nguy nga, cao cao vạn trượng, phô bà y ngà n vạn những mái cùng hiên, xem ra không phải thuá»™c thế gian nà y, mà do kiến tạo từ thiên đình mang xuống!
- Cốc lão đệ - Ngu Chiếu chỉ và o lầu các chon von ấy - qua khá»i đầm lầy là đến Äế Chi Hạ Äô đấy!
Cốc Chẩn cưá»i cưá»i, đáp:
- Chỉ sợ không dễ vượt qua đầm lầy nà y!
Tiên BÃch bảo:
- Giá mà có Phi Khanh ở đây, thì quá tốt, bằng và o thần thông "Bạch Phát tam thiên vũ" của y, từ trên cao đánh xuống, nhất định sẽ khiến Sa Thiên Hoà n vô phương cục cựa!
Cốc Chẩn khẽ chau mà y, bỗng gã vui vẻ nói:
- Thôi cũng được, để đệ đi thỠxem sao!
Gã nhắm và o mấy chá»— đất cứng, phi thân đấp xuống, rồi tiến dần, cả bá»n lần lượt theo sau.
Äi chẳng bao lâu, mặt bùn xao động, bắn bùn tung toé, hai đạo hắc ảnh bay vụt lên, cuốn theo bùn nước khắp cả.
Cốc Chẩn lắc mình né tránh, gã phi thân nhắm một chỗ khô ráo, chẳng dè, chân chưa chạm đất, mặt bùn lầy bỗng thụt sâu xuống.
Cốc Chẩn vá»™i và ng tung mình định nhảy lên, bất ngá» bốn phÃa quanh đấy vụt trÅ©ng sâu xuống, không má»™t chá»— khả dÄ© đáp chân, ngoái trông lại, bốn ngưá»i kia cÅ©ng Ä‘ang lạc và o hiểm cảnh y hệt gã.
Tâm niệm xoay chuyển, Cốc Chẩn co rút ngưá»i, phóng sâu xuống bùn.
Vừa xuống đến dưới, Cốc Chẩn cảm giác bị áp lá»±c tứ phÃa đè và o, hÃt thở khó khăn, cùng lúc đó, Trạch kình ná»™i thể gã đã tá»± động bùng lên, vẹt bùn ra xa.
Ngay khi đó, chung quanh vùng bùn bá»—ng nghe dao động, thầm Ä‘oán có địch nhân tiếp cáºn, Cốc Chẩn né mình, vừa may tránh thoát hai lưỡi truá»· thá»§ đâm trượt sang má»™t bên. Song chưởng Cốc Chẩn cháºp lại, má»™t luồng Äiện kình phóng xuyên vùng bùn đẫm nước, nước dẫn Ä‘iện tốt, hai tên cao thá»§ Trạch bá»™ đột ngá»™t bị Ä‘iện giáºt, khà tức toán loạn, cả hai song song ngoi đầu khá»i mặt bùn để lấy hÆ¡i.
Chúng đâu ngá», Lục Tiệm đã canh chừng sẵn đà ng sau, hai tên vừa ló mặt, Lục Tiệm nhà o ngay tá»›i, má»—i tay gã cặp cổ má»™t đứa, tiện thể Ä‘iểm huyệt, ném chúng lên chá»— khô ráo.
Chẳng mấy chốc, đã có sáu bẩy đệ tá» Trạch bá»™ bị Cốc Chẩn bức bách trồi lên bá» mặt. Cốc Chẩn vừa tÃnh ngoi lên, bá»—ng cảm giác có địch nhân tiếp cáºn, gã Ä‘ang tÃnh né tránh, ngưá»i má»›i tá»›i đã tóm má»™t cánh tay gã, giữ riệt lấy.
Cốc Chẩn đâu dè địch nhân lanh lẹn đến thế, hơn hẳn đám cao thủ trước đó, như điện xẹt trong óc, gã tự nhủ "Là Sa Thiên Hoà n đến rồi đây!"
Tâm niệm máy động, gã dá»± định vung tay kia phản kÃch, chẳng ngá» Sa Thiên Hoà n xuất thá»§ cá»±c nhanh, đã chụp lấy cánh tay đó, đồng thá»i váºn dụng má»™t cá»— đại lá»±c, dìm toà n thân Cốc Chẩn sâu xuống mé dưới.
Vốn là cao thá»§ số má»™t cá»§a Trạch bá»™, Sa Thiên Hoà n từng luyện công biết bao năm ròng trong đầm lầy, mà hoả hầu "Chu Lưu Lục Hư công" cá»§a Cốc Chẩn còn thấp, trong vÅ©ng bùn đó, gã không đủ sức đỠkháng, cảm giác Sa Thiên Hoà n từa tá»±a má»™t con rắn khổng lồ, rịt gã má»—i lúc má»™t chặt hÆ¡n, chưa kể tên giặc già đó mình báºn má»™t tấm áo da quái dị, trÆ¡n tuồn tuá»™t như da cá máºp.
Äiện kình Cốc Chẩn phát ra, Ä‘á»u bị tấm áo đó ngăn chặn, do dó gã cà ng lúc cà ng bị Sa Thiên Hoà n lôi xuống sâu hÆ¡n, áp lá»±c tứ phÃa đè nén, là m khà huyết đình trệ, gã không sao váºn sức được.
Äang lúc nguy kịch, ná»™i thể Cốc Chẩn bá»—ng trà o lên má»™t cá»— "Thiên kình" dÅ©ng mãnh, khi bốc lên đến đỉnh đầu, nó là m tóc tai gã bung cứng thẳng ra, đâm loạn xạ vỠđà ng sau.
Sa Thiên Hoà n trước giỠgiấu mình đà ng sau Cốc Chẩn, không dám trực diện đương đầu gã, hắn đâu ngỠtrong cơn nguy khốn, bát kình của Cốc Chẩn đã cứu chủ, tóc tai trên đầu cũng có thể đả thương địch thủ, mà tấm áo da trân quý của hắn có tác dụng ngăn chặn điện, nước không xuyên qua được, chỉ trổ có một lỗ hổng nhỠtrên mặt là m lỗ thông hơi, để hắn tiếp hơi ngang mặt nước bùn.
Ai ngá» tấu xảo lạ lùng, má»™t và i sợi tóc dà i cá»§a Cốc Chẩn chá»c thẳng và o lá»— đó, là m hắn ngứa mÅ©i.
Sa Thiên Hoà n cảm giác lá»— mÅ©i ngứa ngáy, công phu nÃn thở cá»§a hắn do đó bị phá, là m hắn vá»™i và ng buông Cốc Chẩn, tìm cách vá»t lên, chẳng ngỠđã bị Cốc Chẩn qùai tay chụp cứng và o eo ếch cá»§a hắn.
Sa Thiên Hoà n chẳng vùng ra được, mà cũng không thể lặn xuống được, hắn tìm kế đà o tẩu, bèn cựa mình lôi đối thủ theo hắn trồi mạnh lên trên mặt đầm lầy.
Lục Tiệm Ä‘ang rình sẵn bên trên, nhìn bùn sá»§i sục, mà không thấy Cốc Chẩn lá»™ diện, trong lòng gã còn Ä‘ang hốt hoảng, vụt thấy má»™t váºt gì giống cá mà chẳng phải cá, lá»›p da loang loáng hiện ra trên mặt bùn, Lục Tiệm cÅ©ng chẳng cần biết đấy là ngưá»i hay là quái váºt, mắt nhìn không phải Cốc Chẩn, gã tiện tay tống ra má»™t quyá»n.
Sa Thiên Hoà n vừa thoát đại nạn, đã lãnh đúng má»™t đòn nặng, láºp tức hai mắt trắng dã, hắn ngất xỉu tại tráºn. Dá»±a và o dư lá»±c cá»§a hắn, Cốc Chẩn trồi ra, ôm Sa Thiên Hoà n nhảy lên, đáp và o má»™t chá»— khô ráo, miệng quát lá»›n:
- Äệ tá» Trạch bá»™ nghe cho rõ đây! Sa Thiên Hoà n đã bị ta bắt, các ngươi còn chống cá»±, chẳng phải là việc là m vô ý trhức lắm sao?
Số đệ tỠkia của Trạch bộ vốn chẳng mấy phục Sa Thiên Hoà n, hỠphải phòng thủ nơi nà y, do võ lực Vạn Quy Tà ng cưỡng bức, khi nghe câu đó, hỠvui mừng đứng tránh sang một bên, không gây náo loạn nữa, đưa mắt nhìn đoà n Cốc Chẩn nối đuôi nhau đi sang bỠbên kia.
Vón tÃnh ưa chuá»™ng sạch sẽ, Cốc Chẩn má»™t thân dÃnh đầy bùn sình hôi hám, mặt mà y lem luốc khó trông rõ hình dạng, gã quá bá»±c tức, lên đến bá», gã co cẳng đá túi bụi và o Sa Thiên Hoà n má»™t tráºn, khiến lão già dịch đó sợ vãi ra quần, luôn miệng cầu xin tha mạng.
Tiên BÃch khinh bỉ nói:
- Tên cẩu trệ nà y cáºy thế ngưá»i khác, cáo mượn oai hùm, mình giết nó chỉ tổ giây bùn đầy tay, như đệ dang dÃnh bùn sình đầy thân thể váºy!
Cô nói đến đấy, bưng miệng cưá»i rinh rÃch.
Cốc Chẩn bực tức nói:
- Có gì đáng cưá»i đâu!
Tiên BÃch cà ng cưá»i:
- Trông đệ đúng là má»™t pho tượng bồ tát vừa được lôi ra khá»i bùn! (chú: Tác giả chÆ¡i chữ, "Xuất thổ bồ tát" từa tá»±a "Xuất thế bồ tát"!)
Diêu Tình hừ lạnh một tiếng, góp và o:
- Hắn mà so sao được vá»›i bồ tát! Rõ rà ng má»™t con cóc vừa nhảy ra khá»i ao!
Cốc Chẩn cưá»i cưá»i:
- Hay lắm a! Ta là m cóc, cả nhà cũng nên là m theo!
Nói xong, gã đưa hai tay đầy bùn dứ và o mặt Diêu Tình.
Diêu Tình hoảng hốt hét ầm lên, Lục Tiệm vội ôm cô nhảy ra xa, bảo:
- Cốc Chẩn, đừng quấy nhộn nữa!
Cốc Chẩn hì hì:
- Diêu đại mỹ nhân, nếu không nể mặt váºt cưỡi cá»§a cô, bữa nay là ta đã vẽ vô má cô má»™t con rùa Ä‘en, chẳng sai!
Trong bụng rủa thầm, Diêu Tình chẳng dám lên tiếng, cô chỉ e tên tiểu tỠnà y phát khùng, gã dám ịn lên mặt mình hai nắm bùn đen đó, mình sẽ khó coi biết mấy!
Ngu Chiếu cưá»i ha hả, nói:
- Cốc huynh đệ đừng lo, trước mặt đây, không xa lắm đâu, là cầu Tẩy Hồn, có hai thác nước chảy kèm hai bên, coi rất hoà nh tráng, đệ dÃnh bùn sình nhiá»u mấy Ä‘i nữa, Ä‘á»u sẽ được tẩy rá»a sạch trÆ¡n!
Cốc Chẩn mừng quá, lại tống thêm cho Sa Thiên Hoà n hai đạp nữa, cúi cởi tấm áo da, ném và o vÅ©ng bùn. Rồi nắm cổ, kéo hắn sá»nh sệch Ä‘i lên dốc núi.
Sa Thiên Hoà n toà n thân đau đớn, kêu rên thảm thiết:
- Cốc Äảo vương, Cốc Äảo vương, tiểu nhân Ä‘i má»™t mình được! Tá»± Ä‘i má»™t minh được!
Hắn cháºp chững xiêu vẹo, á»§ rÅ© cúi thấp đầu Ä‘i theo sau Cốc Chẩn.
Äến ngang lưng núi, bá»—ng có tiếng nước chảy ầm ầm như sấm, Diêu Tình thấp giá»ng nói:
- Ngốc tá», đã đến cầu Tẩy Hồn rồi kia!
ÄÆ°a mắt nhìn, Lục Tiệm thấy đúng là nước do tuyết tan ra, từ đỉnh núi chảy thà nh luồng xuống, đến ngang chá»— ấy, phân ra thà nh hai dòng thác, chảy bắn tung toé và o nhau, như hai con cá»± long trắng xoá, rồi sánh đôi chảy và o má»™t khoảnh hồ tạc và o đá núi, phát ra tiếng động ầm ầm như sấm.
Giữa hai dòng thác, có má»™t cây cầu như cầu vồng cong cong bắc ngang, Ä‘i từ thấp lên cao dần, nối liá»n hai ven bá» hồ, nước dưới cầu Ä‘en như má»±c, sâu thẳm vô vùng, trên mặt cầu có má»™t nhân ảnh đứng ngưng trá»ng, giữa là n nước thác trắng xoá, mầu Ä‘en cá»§a cái áo khoác ngoà i kết lông cá»§a hắn nổi rõ mồn má»™t.
Thấy thế, Ngu Chiếu nói:
- Mấy ngà y không gặp, mà lão con mèo nà y đã hoá hổ rồi, coi Ä‘iệu bá»™ Cừu lão quá»· đó, ý chừng muốn má»™t thân má»™t mình chống năm ngưá»i chúng ta chăng?
- Cái dÅ©ng khà đó đáng khen, có thÆ¡ dẫn chứng đây - Cốc Chẩn cưá»i cưá»i, ngâm tiếp:
-- Tẩy Hồn kiá»u đầu sát khà sanh,
Hoà nh thương láºp mã nhãn viên tÄ©nh,
Nhất thanh hảo tự oanh lôi hống,
Äá»™c thối ná»… ngã tứ ngÅ© nhân. (Äứng trên cầu Tẩy Hồn mặt đằm đằm sát khÃ, tay hoà nh thương, mình giong ngá»±a, mắt trợn tròn, Quát má»™t tiếng tá»±a sấm vang động, đánh thụt lùi bốn năm ngưá»i chúng ta) (chú: ngạo theo Ä‘iển tÃch Trương Phi trên cầu Trưá»ng Bản ở ÄÆ°Æ¡ng Dương, má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a, gác ngang xà mâu, trợn mắt hùm, má»™t tiếng thét đánh lui mấy vạn binh Tà o) .
- Hoà nh thương láºp mã? (Ngồi trên ngá»±a, tay dang ngang má»™t cây thương) - Ngu Chiếu phì má»™t tiếng, nói - Hắn má»™t thây thẳng cẳng nằm ngang, chắc giống hÆ¡n!
Cốc Chẩn cưá»i ha hả, vá»— tay, nói:
- Nói tháºt hay! Váºy chúng mình ùa lên, là m cho hắn má»™t thây thẳng cẳng nằm ngang coi chÆ¡i!
--- còn tiếp ---
Tà i sản của livan
28-01-2009, 04:01 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 67: Tây Vực (kết thúc)
Táºp 31: Huynh đệ đồng tâm.
Hồi 67: Tây Vực (kết thúc)
Cừu Thạch mặt lạnh tanh, nhạt giá»ng nói:
- Thằng khùng kia, ngươi chớ có xấc láo, hãy nhìn xem đây là ai đây?
Dứt lá»i, hắn phất tay, bên bá» hồ bên kia, từ trên núi thấy cá»™t dây thả dòng xuống má»™t đôi trai gái, má»i ngưá»i chăm chú nhìn, mặc dù đôi cánh tay cả hai bị trói chặt, há» vẫn nháºn ra ngưá»i nam chÃnh là Tả Phi Khanh, nữ Ä‘Ãch thá»±c Ninh Ngưng, thần sắc cả hai tiá»u tuỵ, rõ rà ng đã phải chịu nhiá»u khổ ải không nhá».
Do quá bất ngá», năm ngưá»i thảy Ä‘á»u thất kinh, Tiên BÃch vừa định nhà o chạy lên cầu, Cừu Thạch đã thâm trầm cưá»i ná»a miệng, nói:
- Tiên BÃch sư muá»™i, nếu cô vô phép xông xáo tá»›i, ta sợ tÃnh mạng Phong Quân hầu cùng Ninh cô nương sẽ tiêu vong mất!
Tiên BÃch hoảng hốt khi thấy từ hai bên đỉnh núi xuất hiện khoảng chục đứa, tên đáp sẵn và o cung, chÄ©a thẳng và o Ninh, Tả hai ngưá»i. Cá»± ly từ chá»— ấy đến bá» bên nà y quá xa, năm ngưá»i mà có thần thông cá»±c đại thấu trá»i cÅ©ng không sao đủ thá»i gian đối phó loạn tiá»…n nếu muốn vượt cây cầu uốn cong vòng, sang giải thoát hai con tin.
Tiên BÃch giáºn đến nghẹt thở, cô thét to:
- Cừu Thạch, ngươi là m váºy là muốn gì?
Cừu Thạch cưá»i cưá»i:
- DÄ© nhiên là muốn má»i các vị lui bước!
Nhăn tÃt hà ng lông mà y, Tiên BÃch chằm chằm ngó Cốc Chẩn, lạnh lùng bảo:
- Äây là đưá»ng lối cá»§a Vạn Quy Tà ng, ta ngó tá»›i ngó lui, vẫn chưa biết đệ sẽ dùng cách thức nà o cá»§a lão để thá»§ thắng? Bá»n mình mạnh mẽ ùa nhau xông lên chăng?
Cốc Chẩn chẳng nén nhịn nổi má»™t nụ cưá»i gượng, thầm tÃnh toán "Ngưá»i quân tá» khi đối đầu kẻ tiểu nhân, suốt Ä‘á»i toà n thua. Xem ra lòng dạ ta không đủ sắt đá, rốt cục không sao hà nh sá»± nổi như cung cách Vạn Quy Tà ng."
Nghĩ thế, gã quay gót, đi trở xuống!
Lục Tiệm giáºt mình, há»i:
- Ngươi là m gì váºy?
Cốc Chẩn thở ra:
- Còn là m gì khác được nữa? Quay gót trở vỠthôi!
- Sao quay gót trở vỠđược? - Ngu Chiếu nổi Ä‘oá, chồm tá»›i, quát lá»›n - Cừu lão quá»·, bản lãnh cá»§a ngươi là dùng con tin hả? Ngươi thá»±c thụ có bản sá»±, hãy đấu ta má»™t tráºn, sống chết theo ý trá»i, ngươi dám chÆ¡i không?
Cừu Thạch cưá»i âm hiểm, nhạt giá»ng bảo:
- Ta biết ngay là tên cuồng Ä‘iên nhà ngươi sẽ la lối như váºy! Ngươi thách thức ta xáp chiến, bằng cái giá»ng giáºn dữ đó ư. Ha ha .. Ngươi tưởng Cừu má»— đây sợ ngươi sao? Tốt ... Cả đám bá»n ngươi ùa lên cả Ä‘i, Cừu má»— chÆ¡i tất!
Nghe câu nói đó, má»i ngưá»i Ä‘á»u ngạc nhiên. Ngu Chiếu "hừ" má»™t tiếng, dòm qua Cừu Thạch má»™t cái, há»i:
- Cừu lão quá»·, bá»™ ngươi đã nốc phải nước đái cá»§a thần tiên hay đã há»i trúng rắm cá»§a pháºt gia rồi sao? Nói giá»ng đó, xem ra lá»›n lối dữ! Hừm ... Bá»n ta mà xông cả lên, e rằng cái thứ cặn bã nhà ngươi chẳng trụ được mấy ná»—i!
Cừu Thạch cưá»i, trả lá»i:
- Ta chấp cả đám xông lên, là vì có một giao hẹn trước!
Ngu Chiếu há»i:
- Giao hẹn giống gì?
Cừu Thạch đáp:
- Là bá»n ngươi chấp thuáºn không sá» dụng thần thông bổn bá»™, nói rõ ra, là không được dùng "Chu Lưu Lục Hư công", hay "Äại Kim Cương thần lá»±c", ngay cả "Bổ Thiên Kiếp thá»§", cÅ©ng không được xà i!
- Váºy là sao? - Ngu Chiếu tức tối hét lên - Không dùng các thứ đó, còn đấu đá thế quái gì nữa?
- Äúng váºy! - Cừu Thạch nụ cưá»i âm trầm, đáp - Nếu không dá»±a và o các môn tuyệt há»c ấy, năm ngưá»i bên đó mà thắng nổi ta, Cừu má»— lẽ tá»± nhiên bẽn lẽn chịu thua, sẽ cung kÃnh thỉnh các vị qua cầu!
Bất giác Ngu Chiếu chẳng khá»i lưỡng lá»±, hằn há»c liếc qua liếc lại Cừu Thạch, rồi cháºm rãi há»i:
- Cừu Thạch, ngươi nói váºy, có phải muốn đùa giỡn bá»n ta chăng?
Cừu Thạch cưá»i nhạt, đáp:
- Ta giỡn mặt bá»n ngươi, thì sao? Thằng Ä‘iên khùng kia, ngươi chẳng đã tá»± phụ khoẻ, giá»i hÆ¡n ngưá»i,đã chẳng từng coi thiên hạ như rác sao! Có ngon thì đừng dùng đến Chu Lưu Äiện kình, chá»i nhau vá»›i ta má»™t tráºn. Ngươi không dám chÆ¡i ... thì là đồ bá» ... Khà khà ... Ta quên mất, lÅ© Lôi bá»™, có đứa nà o không là đồ bỠđâu!
Hồi trên Äông Äảo, Cừu Thạch thua bái xái bại xại dưới tay hai chá»§ bá»™ Phong, Lôi, trong lòng hắn tức tối không nguôi, gặp đúng cÆ¡ há»™i tốt khó kiếm như bây giá», lẽ tá»± nhiên hắn xoay ngược mối nhục bại tráºn đó, hắn cáºy Ä‘ang đứng giữa hai dòng thác, nước chảy à o à o bất táºn, dùng mãi không hết, nếu Ngu Chiếu mà bó buá»™c không dùng đến Äiện kình khi giao đấu, chắc chắn đâm đầu và o cõi chết, chẳng sai!
Ngu Chiếu mặt mà y đỠá»ng, nhìn chằm bằm và o Cừu Thạch, khoé mắt cÆ¡ hồ ứa máu. Tiên BÃch than thầm "không hay rồi", cô kéo tay áo gã, nói nhá»:
- Ngu Chiếu, đừng mắc kế khÃch tướng cá»§a hắn! Bá»n mình trước hết tạm lui, rồi nghÄ© biện pháp đối phó sau!
Nói xong, cô giáºt giáºt tay áo gã hai lần nữa, nhưng Ngu Chiếu nghe rồi mà vẫn cứ đứng ì ra đấy. Tiên BÃch hoảng quá, cô biết Ngu Chiếu nóng như lá»a, thà chết không chịu nhục, bị đối thá»§ vÅ© nhục như vầy, bảo gã không ứng chiến, bị giết chết còn dá»… chịu hÆ¡n! Mắt thấy môi gã máy động, Tiên BÃch trong lòng hãi sợ, cô gần như muốn oà khóc lên được.
Cùng lúc, bá»—ng từ đà ng sau, Lục Tiệm lá»›n giá»ng há»i:
- Cừu Thạch, ngươi nói lá»i, có giữ lá»i không?
Hai ngưá»i Tiên, Ngu giáºt mình, ngoái trông lại, thấy Lục Tiệm Ä‘ang rảo bước nhanh đến, ánh mắt loang loáng, dòm và o Cừu Thạch .
Cừu Thạch vốn dụ Ngu Chiếu động thá»§, hắn không ngá» Lục Tiệm chen chân và o, lòng thấy bất ổn, hắn dà i mặt ra, há»i:
- Lá»i gì?
Lục Tiệm đáp:
- Nếu ta không dùng Äại Kim Cương thần lá»±c cùng Bổ Thiên Kiếp Thá»§ để giao đấu cùng ngươi, khi ngươi nháºn thua, có nhưá»ng đưá»ng cho bá»n ta qua cầu hay không?
Tình hình là Cừu Thạch nhất thá»i buá»™t miệng để sỉ nhục Ngu Chiếu , nhừng thân là m chá»§ má»™t bá»™, trước mặt tất cả, hắn không thể tráo trở lá»i nói, đà nh đáp:
- Không sai!
Trong lòng hắn vẩn lên chút ngần ngại, tá»± há»i "Chẳng lẽ gã thiếu niên nà y còn có bản lÄ©nh nà o khác sao?"
Nhưng hắn tự thị có thần thông cao siêu, mà lại đang chiếm lĩnh địa lợi, cái ngần ngại đó chỉ thoáng qua đầu một chút rồi tan biến hẳn.
Lục Tiệm đặt Diêu Tình xuống, giặn cô:
- A Tình, tôi phải xa cô má»™t tà xÃu, cô đừng lo nhé!
Diêu Tình dõi mắt trông, thần thái phức tạp, rồi cô bất chợt buông tiếng thở dà i, nói:
- Ngươi cứ đi đi, nhớ quay lại đấy!
Lục Tiệm gáºt đầu:
- Nhất định là tôi sẽ quay lại!
Quay sang Tiên BÃch, gã há»i:
- Tỷ tỷ, cho đệ mượn nhuyễn kiếm một chút.
Tiên BÃch thoáng sá»±ng sá», cô cởi nhuyá»…n kiếm ở Ä‘ai lưng ra đưa cho Lục Tiệm.
Lục Tiệm khẽ vung ngá»n kiếm lên, lưỡi kiếm thẳng băng ra, khi rút khá»i vá» bằng da cá máºp, nó loá ánh sáng bạc, má»m mại tá»±a ráng chiá»u, rá»n rợn như sóng nước.
Cừu Thạch nhìn Lục Tiệm xách kiếm bước lên cầu, ánh mắt hắn thoáng hiện nét cưá»i cợt, nhạt giá»ng há»i:
- Ngươi định dùng thanh gươm đó giao đấu ta?
Lục Tiệm đáp:
- Muốn trổ kiếm pháp, tất nhiên phải dùng gươm.
- Kiếm pháp? - Cừu Thạch cưá»i nhá», há»i - Là kiếm pháp gì?
Lục Tiệm đáp:
- Äoạn Thá»§y kiếm pháp cá»§a Diêu gia trang!
--- Hết hồi 67 ---
Tà i sản của livan
31-01-2009, 04:34 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 68: Mã ảnh (29/01/2009)
Táºp 32: Hoà nh tuyệt thương hải
Hồi 68: Mã ảnh
Câu nói vừa thoát cá»a miệng gã, má»i ngưá»i Ä‘á»u chẳng khá»i hết sức kinh ngạc, Diêu Tình khẽ nhá»m mình dáºy, trong mắt cô thoáng hiện má»™t tia phấn khÃch.
Cừu Thạch cưá»i ha hả và i tiếng, rồi đôi mắt dõi lên trên trá»i cao, hắn lạnh lẽo trong giá»ng, nói:
- Có phải là cái Diêu gia trang đã bị Âm sư đệ tuyệt diệt, phải không?
Lục Tiệm gáºt đầu:
- Không sai!
Cừu Thạch hừ lạnh một tiếng, nói:
- Tên há» Lục kia, ngươi khinh ngưá»i quá lắm! Ngươi thị mình hạng ngưá»i nà o, mà đem dùng cái thứ kiếm pháp cá»§a đồ thấp hèn trong cá»u lưu thiên hạ chá»i lại thần thông cá»§a Thuá»· bá»™ ta?
Lục Tiệm đáp:
- Là thuá»™c hạng hèn kém trong cá»u lưu hay không, dượt chÆ¡i qua má»™t cháºp ắt biết. Cừu Thạch, ngươi có dám đấu vá»›i ta không?
Sắc mặt sa sầm, Cừu Thạch quát to:
- Dám chá»›, có gì mà không dám! Nói trắng ra, cái Äại Kim Cương thần lá»±c đó, ngươi không được phép dùng chút nà o, thì công không xong, thá»§ chẳng được, chân khà há»™ thể coi như bá», Mà đã bá» Ä‘i váºy, là ngưoi thua chắc!
Lục Tiệm đáp:
- Cái đó lẽ tự nhiên!
Cừu Thạch cưá»i nhạt:
- Váºy hả! Nếu ngươi chết trong tay ta thì sao?
Lục Tiệm đáp:
- Äó là tá»± ta mang hoạ và o ngưá»i! Còn ngươi, nếu rá»§i ngươi bị ta giết chết, ngươi còn có gì muốn nói?
Cừu Thạch nổi đoá, hét to:
- Cừu má»— tá»± ý và o cuá»™c, sống chết mặc mệnh trá»i!
- Hay lắm! - Lục Tiệm nói - Ta há»i ngươi má»™t câu, cả Ä‘á»i ngươi, đã luyện bao nhiêu Thuá»· quá»·?
Cừu Thạch bất chợt sững ngưá»i, chau mà y đáp:
- Không nhớ rõ nữa! Không một vạn, cũng phải tám ngà n!
Ãnh mắt lạnh lẽo, Lục Tiệm cháºm rãi há»i:
- Ngươi tin có địa ngục hay không?
Cừu Thạch nghe há»i, hÆ¡i sững sá», nhạt giá»ng đáp:
- Tin thì sao? Không tin thì sao?
Lục Tiệm trỠmũi kiếm xuống hồ:
- Ngươi đưa mắt nhìn xuống đó đi!
Quét tia mắt thoáng qua, Cừu Thạch cưá»i nhạt, há»i:
- Có gì mà nhìn! Tinh là nước không hà !
Mỉm nụ cưá»i mỉa, Lục Tiệm bảo:
- Ngươi nhìn mà không thấy, ta lại thấy hết Dưới đáy nước, hiện có hai vạn con mắt đang chiếu và o ngươi kìa!
Ruá»™t gan Cừu Thạch giáºt thót má»™t cái, hắn bá»±c tức nạt:
- Xú tiểu tá», ngươi giở ranh ma ra là m gì đây?
Lục Tiệm khẽ thở nhẹ ra, sắc mặt thoáng má»™t chút thay đổi, trong má»™t sát na, những nét phà m tục mất hết, tướng quý nhà Pháºt hiện ra ngáºp trà n, mắt, mi không chá»›p, mà vẻ oai nghiêm hiện đầy đủ.
Ãnh mắt Cừu Thạch vừa chạm phải, ruá»™t gan hắn nhá»™n nhạo, bất giác khà thế hắn giảm sút mấy phần, hắn láºp tức than thầm "Không xong!", rồi tá»± nhá»§ "Tiểu tá» nà y chẳng dùng Äại Kim Cương thần lá»±c, mà vẫn có thần uy cá»§a Kim Cương, mình mà còn nhìn và o mặt hắn, thể nà o cÅ©ng bị hắn thu mất hết khà thế, chưa chiến mà đã bại trước rồi!"
Vừa láºp tâm váºy, Cừu Thạch thét to má»™t tiếng, tách rá»i đôi tay, mưá»i ngón thá»c và o hai thác nước hai bên, lúc hắn rụt vá», từ mưá»i đầu ngón tay, xuất phát mưá»i đạo Thuá»· kiếm, má»ng, sắc, sáng loe loé, hắn vung hai tay lên, kÃch và o thân mình Lục Tiệm.
Lục Tiệm đứng yên, ngưng trá»ng như má»™t toà núi, chá» khi mưá»i đạo Thuá»· kiếm và o sát thân ngưá»i, trưá»ng kiếm khoa má»™t nhát, từ cháºm rãi biến thà nh cá»±c nhanh, trong không gian vạch ra má»™t vòng, mưá»i đạo Thuá»· kiếm vừa chạm và o kiếm phong, đã bị hút dÃnh và o lưỡi kiếm. rồi tất cả bị gạt rÅ© cong vòng xuống.
Nhìn thấy thế, Cừu Thạch giáºt mình, hắn không hiểu chuyện gì Ä‘ang xảy ra, bá»—ng thấy cái vòng kiếm cá»§a Lục Tiệm chưa vẽ hết trá»›n, bá»—ng lưỡi kiếm quặt xuống, đâm thẳng và o hắn.
Cừu Thạch hết sức kinh hoà ng, hắn nhảy lẹ vá» sau, sắc mặt đầy vẻ ngÆ¡ ngác. Äôi mắt Diêu Tình lại sáng rá»±c, cô hô to:
- Cá» Bổng Äả Ngưu.
Chiêu kiêm đó cá»§a Lục Tiệm, không hÆ¡n không kém, Ä‘Ãch thị chiêu thức "Xạ Äẩu Ngưu" khởi đầu cá»§a "Äoạn Thá»§y Kiếm Pháp". Bốn chữ cái tên mà Diêu Tình vừa hô lên, chÃnh do hai ngưá»i đặt ra lúc cô truyá»n thụ kiếm pháp ấy cho gã. Lục Tiệm trong tim bá»—ng rá»™ lên, má»™t chá»›p mắt, những hình ảnh lúc hai ngưá»i gặp nhau bên bá» biển, lúc cùng luyện kiếm trong rừng, má»—i má»—i như nước chảy lưu chuyển qua trong đầu gã, Ä‘em cảm giác êm dịu thấm nhuần khắp toà n thân, gã láºp tức cưá»i cưá»i, há»i:
- Cừu lão quá»·, hãy xem thêm chiêu "Ma Cô Äại Thụ" nà y cá»§a ta!
Thân hình gã rún xuống, rồi bung nhảy lên cao.
Nhát kiếm đó trông qua rõ rà ng tháºt tầm thưá»ng, mà Cừu Thạch có cảm tưởng kiếm thế như sóng cả trà o đến, hắn không cách nà o đỡ gạt được, không sao phản công được, đà nh nhảy lùi nhanh ra sau, quát há»i:
- Kiếm pháp cá»§a ngươi chẳng phải "Äoạn Thá»§y Kiếm Pháp" ... mà là ... là ...
Rồi hắn đứt tiếng, không nói tiếp được!
Lục Tiệm triệt kiếm, tá»§m tỉm há»i:
- Chẳng phải "Äoạn Thá»§y Kiếm Pháp", thì là cái gì?
Cừu Thạch cứng lưỡi, hai chiêu thức đó, bất kể là váºn kình, xuất kiếm, biến hoá trong chiêu thức, nhất định má»™t hai là "Äoạn Thá»§y Kiếm Pháp", nhưng không hiểu tại sao, má»™t khi phóng ra, so vá»›i thứ "Äoạn Thá»§y Kiếm Pháp" mà hắn biết, uy lá»±c xem ra mạnh hÆ¡n gấp mưá»i lần, giá có ẩn chứa ná»™i lá»±c thì đã chẳng phải bà n, nhưng lúc tá»± thân Cừu Thạch đụng phải, hắn thấy rõ nó lại không há» có má»™t chút gì là Lục Tiệm đã phổ "Äại Kim Cương thần lá»±c" và o đấy, sá»± việc như thế, tháºt hết sức quái lạ.
Xoay chuyển ý nghÄ© đôi ba lần, Cừu Thạch định thần, định nhãn, trầm giá»ng thét má»™t tiếng, ngá»± và o Thá»§y kiếm, đưa "Thiên Thá»§y Tháºp Phương kiếm" toà n lá»±c thi triển, mưá»i ngá»n kiếm khi vô hình tạo từ Thuá»· kình trong ná»™i thể biến hoá ra, lúc quét lúc Ä‘áºp, khi thì thẳng băng, khi thì cong vòng gẫy khúc, quét mù trá»i mù đất, táºn dụng má»i khả năng công kÃch.
Lục Tiệm vẫn chẳng hoang mang, chẳng loạn, lại xuất ra chiêu "Bạch Mã Phiên SÆ¡n", ná»a đẩy nưả chặn, nhẹ nhà ng xảo diệu gạt các đạo kiếm khà sang má»™t bên, rồi lại sá» chiêu "Mã Mao Äiểu VÅ©", khắp trá»i, chá»— nà o Thuá»· kiếm đụng và o lưỡi gươm cá»§a gã, Ä‘á»u bị bẻ ngược trở vá», phản kÃch và o Cừu Thạch .
Cà ng đấu, Cừu Thạch cà ng kinh hãi, hắn cảm tưởng Ä‘ang lạc lõng giữa mênh mông biển cả, không nhìn rõ đầu Ä‘uôi, hắn chỉ còn cách táºn sức ngá»± Thuá»· kiếm, đối phó các kiếm thế quá»· di đó.
Không riêng gì Cừu Thạch kinh hoà ng, má»i ngưá»i bên dưới cầu cÅ©ng không khá»i há hốc mồm miệng ra nhìn, từ khi "Chu Lưu Lục hư công" xuất thế, bát bá»™ thần thông dùng ngá»± váºt để tấn công, tất cả các thứ Ä‘ao kiếm tầm thưá»ng trên thế gian nà y vô phương cá»± địch, chẳng dè Lục Tiệm chỉ vá»›i má»™t thanh nhuyá»…n kiếm thi triển má»™t thứ kiếm pháp thuá»™c hạng nhị lưu mà đã đánh cho Cừu Thạch liên tiếp thối lui.
Tiên BÃch , Ngu Chiếu Ä‘á»u không hiểu nổi, chỉ mình Cốc Chẩn loáng thoáng thấy má»™t chút đạo lý, cho rằng tuy Lục Tiệm đã không trá»±c tiếp dùng đôi tay, gã đã trổ "Thiên Kiếp Ngá»± Binh pháp", có Ä‘iá»u pháp môn nà y đã tăng tiến trheo vÅ© công cá»§a gã, đạt mức lô há»a thuần thanh, không những chế ngá»± được binh khÃ, mà lại còn có thể chế ngá»± thuá»· hoả, ngoà i ra, trong lá»™ kiếm pháp cá»§a gã ẩn chứa má»™t cái gì đó mà Cốc Chẩn không minh bạch. Tuy biết rõ gốc nguồn Lục Tiệm, Cốc Chẩn cÅ©ng không sao nháºn thức được nó là gì.
---- còn tiếp ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 31-01-2009 at 09:16 AM .
01-02-2009, 01:35 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 68: Mã ảnh (30/01/2009)
Táºp 32: Hoà nh tuyệt thương hải
Hồi 68: Mã ảnh (30/01/2009)
Bên trên cầu, hai ngưá»i giao chiến má»—i lúc má»™t nhanh, thân thá»§ Cừu Thạch như quá»· mị, mưá»i đạo thuá»· chỉ vạch ngang chém dá»c liá»n lạc như nước chảy, biến hoá bất định, những khi chúng chạm và o lưỡi nhuyá»…n kiếm, phát tiếng ong óng rợn ngưá»i, nghe mà rùng mình. Và Lục Tiệm sá» má»—i chiêu, má»—i thức Ä‘á»u rõ rà ng, dẫu tốc độ cá»±c nhanh, chương pháp tịnh không loạn, lúc và o đầu tráºn đấu, chiêu thức nà o gã xuất ra Ä‘á»u được Diêu Tình gá»i đúng danh tá»±, đến khi tráºn đấu hai bên nhanh dần lên, Diêu Tình còn chưa kịp hô, gá»i tên thì Lục Tiệm đã sá» qua sáu, bảy kiếm chiêu khác mất rồi. Có Ä‘iá»u, môn "Äoạn Thá»§y Kiếm Pháp" nà y gã chưa há»c được toà n bá»™, xuất thá»§ được độ hai mươi chiêu xong, gã bất đắc dÄ© phải trổ trở lại lần nữa cÅ©ng số chiêu thức ấy.
Cừu Thạch cÅ©ng đã kịp thấy Lục Tiệm không ngá»›t sá» Ä‘i sá» lại số kiếm thức ấy, vá»n vẹn lặp Ä‘i lặp lại bấy nhiêu chiêu, thế nhưng, dẫu hắn biết trước mà đón đầu phản công, thẩy thảy Ä‘á»u bị Lục Tiệm phản đòn, uy lá»±c tuyệt không mảy may giảm sút, cho dù Cừu Thạch có nhìn trước được sÆ¡ hở cá»§a chiêu thức sắp tá»›i mà thiên biến vạn hoá đón đâu, cÅ©ng không sao chiếm được má»™t chút lợi thế nà o. Kiếm pháp cá»§a Lục Tiệm hiển nhiên tà ng chứa má»™t cá»— thanh thế lăng lệ lạ lùng, gã không những không lùi tránh là n nước, mà má»—i má»—i Ä‘á»u vung gươm phản kÃch, toà n là m cho Cừu Thạch tay vung cáºp ráºp, chân bước toán loạn, không sao đối phó.
Nhìn Lục Tiệm chiến đấu, tim Diêu Tình Ä‘áºp thình thình, khắp ngưá»i cô nóng hừng há»±c, ná»—i kinh ngạc vui mừng là m cô quên hẳn má»i Ä‘au đớn cÆ¡ thể. Cô không tưởng nổi kiếm pháp gia truyá»n nhà mình trong tay Lục Tiệm lại hiển lá»™ thần oai dưá»ng ấy, ngay cả nếu Diêu Giang Hà n còn tại thế, so vá»›i Lục Tiệm, sẽ tá»±a như má»™t vá»±c má»™t trá»i, thân phụ cô đừng nói đến bắt kịp gã, ná»™i cái giữa hai ngưá»i kiếm chiêu tuy mưá»ng tượng giống nhau, phần kiếm ý lại là má»™t cách biệt quá lá»›n.
"Kiếm ý", hai chữ đó dù thoáng qua trong óc, nhưng Diêu Tình chợt hiểu, co buột miệng kêu lên:
- À ... Thì ra là váºy! Ta biết tại sao rồi!
CÅ©ng Ä‘ang mang mối nghi ngá» trong lòng, nghe cô la lá»›n, Cốc Chẩn quay lại há»i:
- Äại mỹ nhân, cô biết cái gì thế?
Diêu Tình cưá»i tá»§m tỉm:
- Ta biết nguồn gốc chân chÃnh cá»§a cái kiếm pháp Lục Tiệm Ä‘ang sá» dụng! Ngươi có muốn nghe ta nói ra không?
Cốc Chẩn vui vẻ đáp:
- Nói đi ... Cô nói ra đi.
Tiên BÃch, Ngu Chiếu nghe thấy, Ä‘á»u cùng lần lượt ngước mắt nhìn cô.
Diêu Tình cưá»i, đáp:
- Ngươi còn nhớ đôi liễn trên chỗ Phong Huyệt chứ?
Sắc mặt Cốc Chẩn thoáng thay đổi, gã há»i:
- Phải cô nói đến đôi liễn của Công Dương tổ sư?
Diêu Tình gáºt đầu, ngâm:"Trang Sinh thiên lại địa,
Hy di vi diệu âm,
Hoà nh phê tựu thị,
Chúng phong chi môn." Bữa đó, Lục Tiệm đã nhìn ra kiếm ý tà ng chứa trong đôi câu liễn ấy.
Tiên BÃch lá»™ sắc nghi ngá»:
- Cô bảo Lục Tiệm đã nháºn ra được kiếm ý cuả Công Dương tổ sư phổ trong các nét viết đó cá»§a ngưá»i?
- Cái đó thì có gì là lạ! - Diêu Tình lưá»m Tiên BÃch, dẩu má» nói - Năm xưa, lão quá»· say khướt Trương Húc đã chẳng từng ngá»™ được thư pháp qua kiếm ý cá»§a Công Tôn đại nương sao? Chẳng lẽ Lục Tiệm lại không thể là m ngược lại, từ bút pháp cá»§a lão già Công Dương mà ngá»™ ra kiếm ý?
Tiên BÃch liên lá»™ vẻ đã hiểu, Ngu Chiếu thì lại hết sức khâm phục, vá»— tay nói:
- Cực hay! Cực tuyệt!
Cốc Chẩn cÅ©ng lẳng lặng gáºt gù, gã tá»± nhá»§ "Mình đúng là đã Ä‘em bụng dạ tiểu nhân Ä‘i Ä‘o lòng ngưá»i quân tá»! Lục Tiệm chẳng há» trà trá phổ chút xÃu gì cá»§a "Thiên Kiếp Ngá»± Binh pháp" và o cả! Bất ngá», huynh ấy hoà n toà n dá»±a theo kiếm ý cá»§a sư tổ Công Dương".
Diêu Tình ngắm Lục Tiệm, lòng hoa nở rộ, cô tủm tỉm, nói:
- Ta cÅ©ng quả tình không dè! Tiểu tá» nà y bất ngá» trở thà nh thông minh nhưá»ng ấy, không những Ä‘em áp dụng những Ä‘iá»u há»c há»i được, mà lại áp dụng phong quang đến thế! Cái kiếm pháp nà y trong tay gã sá» ra, rõ rà ng đã không là m hổ danh "Äoạn Thuá»·"!
Ngu Chiếu bảo:
- Nguyên lai "Äoạn Thá»§y Kiếm Pháp" xuất xứ từ môn Quy Tà ng Kiếm cá»§a Công Dương VÅ©, bữa nay, chỉ là sá»± vá» nguồn, nháºn tổ nháºn tông thôi! Nhưng cái kỳ quái là , tá»± tÃch đó lưu tại Phong Huyệt ba trăm năm, váºy mà số rất lá»›n cao thá»§ Äông Äảo đã chẳng má»™t ai nháºn ra, sao chỉ riêng mình Lục Tiệm khÆ¡i khÆ¡i ngá»™ ra kiếm ý thế?
Tiên BÃch nhè nhẹ thở ra, bảo:
- Phải nói là nó thuá»™c vá» cảnh giá»›i! DÄ© nhiên là nhỠở chá»— Lục Tiệm đã qua mặt số lá»›n cao thá»§ Äông Äảo rồi!
Cốc Chẩn khe khẽ má»™t nụ cưá»i, đáp:
- CÅ©ng chẳng ăn nhằm gì đến cảnh giá»›i, mà nhỠở duyên pháºn! Dưới suối và ng, tổ sư Công Dương mà biết được đã có má»™t vị tiểu hữu như thế, nhất định ngà i sẽ vô cùng hoan hỉ!
Trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang đà m luáºn, hai đấu thá»§ tiến tiến, lùi lùi, đã Ä‘em nhau đến giữa cây cầu, chÃnh là chá»— hai dòng thác chảy giao và o nhau, bụi nước bốc mù trá»i, sắc nước bạc trắng loe loé, tiếng réo ầm ầm muốn Ä‘iếc con ráy, trong là n má» mịt bụi nước đó, hình bóng hai ngưá»i lúc ẩn lúc hiện, dần dà tháºt khó nháºn biết ai là ai.
Bá»—ng nhiên Cừu Thạch thét má»™t tiếng quái dị, đám giá»t nước tung toé bắn ra khắp, biến thà nh sa mù đầy trá»i, nguyên do, hắn trong lúc lạc hạ phong, quá đỗi bá»±c tức, đã gạt bỠý niệm thá»§ thắng bằng Thá»§y kiếm, Ä‘em tung ra món "Huyá»n Minh Quá»· Vụ".
Kiếm ý tà ng chứa trong đôi liá»…n trên Phong Huyệt vốn là đại thà nh cá»§a sở há»c má»™t Ä‘á»i cá»§a Công Dương VÅ©, năm mươi năm sau khi ngà i phong kiếm, đã toạ hoá trên đảo Linh Ngao, trong năm mươi năm đó, trong tay không còn kiếm, chÃnh ra vì thế ngá»™ xuất được những kiếm ý mà ngưá»i đã chẳng há» hiểu rõ lúc tay còn sá» kiếm, có Ä‘iá»u vì tuổi Ä‘ang vá» chiá»u, cái dÅ©ng khà tranh Ä‘ua hÆ¡n thiệt cùng ngưá»i đã mai má»™t, nên ngà i thuáºn tay vạch nên đôi câu liá»…n đó, phổ và o đấy kiếm ý để lưu truyá»n lại cho Ä‘á»i sau. Nếu chẳng có Diêu Tình đã Ä‘em thư pháp đôi câu liá»…n đó châm chá»c Lục Tiệm, thì gã cÅ©ng đã không dõi mắt nhìn kỹ và o đấy.
Lúc nà y, đấu pháp Cừu Thạch thay đổi, Lục Tiệm cÅ©ng tuỳ nghi biến hoá theo, chiêu thức xuất sá» Ä‘á»u mang kiếm ý trong nét bút bốn chữ "Chúng phong chi môn", gom góp các mù sương cá»§a quá»· vụ và o má»™t chùm, má» mỠảo ảo, quấn quanh thân kiếm, khi dà i lúc ngắn, khi Ä‘áºm khi má»ng, hoặc giống phi xà , hoặc tá»±a thần long, bay ngang lượn dá»c, thay đổi không chừng, chằng chịt chung quanh hai ngưá»i, không sao phân biệt rõ hình dạng ai là ai.
Và o lúc ấy, Lục Tiệm bá»—ng buông má»™t trà ng cưá»i dà i, đám bốn ngưá»i nÆ¡i chân cầu Ä‘á»u thấy má»™t đạo bạch quang loá sáng trong mà n vân vụ, tức khắc, mù sương tan hết, hai ngưá»i đã đổi chá»— cho nhau trên cầu, bốn mắt dõi và o nhau, thần sắc Lục Tiệm bình thản, mÅ©i kiếm buông thõng. Äà ng sau gáy Cừu Thạch, chá»— bị kiếm đâm rá» máu, miệng vết thương xé ra to dần, hắn đột nhiên co quắp xuống, vẻ như cố gượng, thân mình hắn cÆ¡ hồ như quả bóng Ä‘ang bÆ¡m phình lên, nó phồng lá»›n ra.
- Coi chừng ! Tiên BÃch la lá»›n - Hắn Ä‘ang muốn sá» ngón "Bại huyết chi kiếm!"
Lục Tiệm nghe mà là m như không hay biết, chú mục và o Cừu Thạch, lắc đầu, giá»ng buồn bã:
- Ta đã có nói rồi mà ! Bên dưới đó, hiện đang có hai vạn con mắt đang dòm và o ngươi kia!
Câu nói chưa dứt, cổ há»ng Cừu Thạch phát ra tiếng òng á»c, dưá»ng muốn nói năng gì đó! Lục Tiệm vẫn ung dung quay mình, bước Ä‘i, đà ng sau lưng gã nổ ra má»™t tiếng "bụp", thân thể Cừu Thạch nổ tung, máu thịt bắn tung toé, rÆ¡i rà o rà o xuống hồ, má»™t và i huyết kiếm xạ tá»›i không quá má»™t tấc gần gót chân Lục Tiệm..
Má»i ngưá»i chứng kiến quang cảnh, thảy Ä‘á»u cả kinh.
Chẳng mảy may để tâm đến nó, Lục Tiệm bước đến sát chá»— chân núi, gã ngẩng đầu, dõi trông và o hai nam nữ Ä‘ang bị treo trên ấy, còn Ä‘ang dụ dá»± chưa quyết, bá»—ng nghe từ đỉnh núi truyá»n xuống má»™t tiếng thở dà i. Rồi giá»ng nói cá»§a Vạn Quy Tà ng văng vẳng vá»ng xuống:
- Không ngá» ba trăm năm sau, lại có dịp thấy kiếm ý cá»§a Công Dương. Äang thương cho tên há» Cừu, má»™t Ä‘á»i dá»c ngang, kết cục lại chết cái chết chẳng mấy vui vẻ!
---- còn tiếp ----
Tà i sản của livan
Từ khóa được google tìm thấy
4vn eu forum showthread , 4vn.eu thuong hai , 4vn.eu/forum/showthread , àãåíòñòâî , àâàòàðêè , åãèïòà , äâèæåíèÿ , ãëîáóñ , âîëãîãðàä , àíèìå , an oan thuong hai full , baby thuong hai ebook , baby thuong hai ful , baby thuong hai full , bổ thiên kiếp thá»§ , dai thuong hai full , doc thuong hai ful , doc thuong hai full , doc truyen thuong hai , doctruyen thuong hai , êàçèíî , hai thuong phon hoa full , îäíîêëàñíèêè , ñíåæíàÿ , òèìàòè , õîñòèíã , phuong ca thuong hai , phượng ca , prc thương hải ful , suongchieu , tai thuong hai full pdf , tai truyen thuong hai , thuong hai , thuong hai *********** , thuong hai 4vn , thuong hai 4vn.eu , thuong hai full , thuong hai full lyric , thuong hai full pdf , thuong hai full prc , thuong hai full prc 4vn , thuong hai full txt , thuong hai full' , thuong hai full] , thuong hai phon hoa full , thuong hai phuong ca , thuong hai phuong ca 4vn , thuong hai phuong ca pdf , thuong hai phuong ca prc , thuong hai prc full , thuong hai tron bo 4vn , thuonghai full prc , thượng hải full prc , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải , thương hải /4vn.eu , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải full pdf , thương hải full prc , thương hải full text , thương hải pdf , thương hải prc , thương hải prc full , truyện thương hải , truyen thuong hai , truyen thuong hai full , ðàñïèñàíèå