Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 229: Đánh cược đầu người
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Sau khi Trầm Tường chờ đám người Vân Tiểu Đao tắm rửa sơ qua, liền đến quảng trường to lớn kia, bốn phía quảng trường đều công bố danh sách phân phối vũ viện.
- Chỉ là vũ viện số mười lăm, một cái vũ viện thậm chí có hơn ngàn người, điều này làm cho người không thể chịu được? Còn ở chung với đệ tử Phàm Võ Cảnh!
Vân Tiểu Đao đầy mặt không thích, bốn người bọn họ đều bị phân phối ở một vũ viện.
- Ngô Thiên Thiên cũng ở đây, Trầm đại ca... Khà khà!
Vân Tiểu Đao cười rất tà ác.
- Ta và nàng đều là người Thái Đan Vương Viện, vốn là thường thường gặp mặt, vậy thì có cái gì?
Trầm Tường lườm hắn một cái.
- Gần quan được ban lộc a, có phải nữ nhân này sớm đã bị ngươi thu rồi hay không?
Chu Vinh cười khẩy nói.
- Chớ nói lung tung! Ta và nàng chỉ là bằng hữu!
Trầm Tường nhìn một ít nội quy vũ viện, trong đó có một cái làm hắn có chút buồn bực, chính là mỗi một năm đều phải hoàn thành một nhiệm vụ, bằng không sẽ bị ném tới Địa ngục vũ viện kia tiếp thu trừng phạt.
Lúc này Từ Vĩ Long đột nhiên hô:
- Các ngươi xem, Lữ Chính Nam cũng chung một vũ viện với chúng ta, này sẽ rất náo nhiệt, ta còn chứng kiến tên rất nhiều Chân Võ Cảnh tuổi trẻ có tiếng, còn có rất nhiều đệ tử gia tộc, trong đó một ít gia tộc có cừu oán với ngươi!
Chu Vinh cũng gật đầu:
- Phàm Võ Cảnh ngược lại không sợ, bọn họ không có tiến vào Chân Võ Cảnh, chắc chắn sẽ không được gia tộc xem trọng, ngược lại là những Chân Võ Cảnh này, đều sẽ được gia tộc coi như trọng bảo.
- Trầm Tường, rốt cục đợi được ngươi xuất hiện!
Một thanh âm mang theo phẫn nộ từ đàng xa truyền đến.
Trầm Tường hơi kinh hãi, đây là âm thanh của Lữ Chính Nam! !
Lữ Chính Nam bởi vì chính mình sơ sẩy, làm cho gia tộc tổn thất ba hạt Trúc Cơ đan cùng một trái Cửu Dương liệt diễm quả, hắn không bị gia tộc quở trách là không thể nào, lúc này hắn hận Trầm Tường có thể nói là hận tới cực điểm.
- Ngươi vẫn hiềm thua không đủ thảm sao?
Trầm Tường cười hì hì, hờ hững đáp lại, trong quảng trường có không ít người, thấy một màn này, liền nhất thời hưng phấn lên.
- Quy tắc mới của Vũ viện, chỉ cần thực lực xê xích không nhiều, đối phương khiêu chiến không thể cự tuyệt! Đây là vì để đệ tử giao lưu tốt hơn.
Lữ Chính Nam nắm chặt nắm đấm, mục hàm hung ác mà nhìn về phía Trầm Tường.
Rất rõ ràng, Lữ Chính Nam này là muốn khiêu chiến Trầm Tường, hai người bọn họ đều là Chân Võ Cảnh, chế độ vũ viện của Thái Vũ môn vừa biến cách, liền nghênh đón hai Chân Võ Cảnh chiến đấu, đây cũng là sự tình phấn chấn lòng người.
- Nếu như ngươi muốn khiêu chiến hắn, trước hết đánh thắng ta đi!
Một trung niên đột nhiên đi tới, đứng ở trước mặt Trầm Tường, điều này làm cho Trầm Tường và những người khác đều hơi kinh ngạc, người trung niên này khí vũ bất phàm, chính là ngày đó Trầm Tường thu một đồ đệ tiện nghi, Dược Hải Sinh!
- Dược... Dược tiên sinh, ngươi đây là cần gì chứ!
Lữ Chính Nam đương nhiên nhận được Dược Hải Sinh, tuy rằng ai cũng biết Dược Hải Sinh là đồ đệ của Trầm Tường, nhưng đều không có để ở trong lòng, chỉ cho rằng này là một cái vui đùa mà thôi, hơn nữa rất nhiều người đều tôn kính Dược Hải Sinh, dù sao hắn là một Luyện đan sư tam đoạn, nhiều năm qua ở các loại thi đấu luyện đan, hắn đều là một nhân vật đứng đầu, thiên phú luyện đan không tệ, ở luyện đan giới của Thái Vũ châu rất có tiếng tăm.
- Hắn là sư phụ ta!
Dược Hải Sinh lạnh nhạt nói, nếu như là trước đó hắn sẽ không dám nói như vậy, nhưng bây giờ không giống, Trầm Tường là Chân Võ Cảnh, hơn nữa còn là Luyện đan sư bốn đoạn, so với hắn cao hơn một đoạn, mặc dù chỉ là một đoạn, nhưng cũng kém xa nhiều, có một sư phụ như vậy, cũng sẽ không bị người nhạo báng.
Trầm Tường cười cười, nói :
- Hải sinh, ngươi bế quan có thành tựu gì? Những năm gần đây sư phụ đều lăn lộn bên ngoài, cũng không có chỉ đạo ngươi luyện đan, ngươi cũng đừng có buồn!
Nếu như là trước đây hắn nói như vậy, nhất định sẽ bị người cười chết, nhưng hiện tại không ai dám cười, bởi vì hắn có tư cách nói với Dược Hải Sinh những câu này!
Hiện tại Dược Hải Sinh đối với Trầm Tường đã tâm phục khẩu phục, thừa nhận Trầm Tường là sư phụ của hắn, Trầm Tường tự nhiên tình nguyện có một đồ đệ như thế, bởi vì hắn còn muốn thành lập một thế lực, Dược Hải Sinh là một Luyện đan sư, phi thường phù hợp hắn yêu cầu.
- Đồ nhi vẫn đem ý nghĩ đặt ở Chân Nguyên đan cùng Bạch Ngọc Tán, hiện tại đã miễn cưỡng luyện ra Chân Nguyên đan, chỉ là dược liệu không đủ, nên chưa thành thạo.
Dược Hải Sinh cung kính nói, Trầm Tường có thể luyện chế ra Chân Nguyên đan cùng Bạch Ngọc Tán, phẩm chất còn rất cao, riêng một điểm này liền có thể làm cho hắn tôn kính.
Trầm Tường gật đầu, lấy ra bao trữ vật đưa cho hắn, mỉm cười nói:
- Đây là năm mươi phần dược liệu Chân Nguyên đan cùng năm mươi phần Bạch Ngọc Tán, ngươi cầm luyện đi! Chuyện của ta ngươi không cần nhúng tay.
Dược Hải Sinh ngây ngẩn cả người, mọi người đều trợn mắt ngoác mồm nhìn bao trữ vật kia, bọn họ rất muốn biết bên trong đến cùng có loại đồ vật này hay không, Trầm Tường quá xa hoa, vừa ra tay chính là nhiều dược liệu như vậy!
Dược Hải Sinh nhận lấy, truyền thần thức vào nhìn, liền run lẩy bẩy cả linh hồn, luân phiên run giọng nói đa tạ, mọi người thấy không giống như là giả, trong lòng đều âm thầm suy đoán Trầm Tường nhất định là ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh đạt được đồ tốt, điều này làm cho rất nhiều người đều dùng ánh mắt tham lam nhìn Trầm Tường.
- Lữ Chính Nam, ngươi muốn khiêu chiến ta đúng không! Có dám cược một trận nữa hay không?
Trầm Tường cười dài nói, một mặt cân nhắc mà nhìn về phía Lữ Chính Nam còn đang kinh ngạc.
- Ta... Ta chỉ là khiêu chiến ngươi, cùng ngươi giao lưu võ học!
Lữ Chính Nam muốn đánh cược, nhưng hắn không có cái gì có thể đánh cược.
Mặt Trầm Tường liền biến sắc, trở nên âm trầm cực kỳ, Lữ gia lại nhiều lần muốn đưa hắn vào chỗ chết, hắn đã sớm quyết định muốn cho Lữ gia trả lại gấp mười gấp trăm lần.
- Liền đánh cược cái đầu của ngươi, ngươi có dám đánh cuộc hay không? Ngươi thua liền chặt đầu xuống, ta thua, ta liền dâng đầu cho ngươi!
Trầm Tường cười lạnh một tiếng:
- Đầu của ta là giá trị 10 triệu tinh thạch, ngươi có tới hay không?
Đây không phải là cược mệnh sao? Cũng chính là sinh tử chiến, chuyện này ở bên trong môn phái là cho phép, bất quá xem ra Trầm Tường có chút thiệt thòi, bởi vì đầu của hắn giá trị ngàn vạn tinh thạch, mà Lữ Chính Nam lại không đáng một đồng.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 230: Tà Long vũ
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Ở vừa nãy Trầm Tường liền nhìn ra Lữ Chính Nam này bước vào Chân Võ Cảnh nhị đoạn, hơn nữa chân khí trong cơ thể cũng có biến hoá rất lớn, so với trước đây mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Lữ Chính Nam đột nhiên cười như điên:
- Ha ha... Đừng tưởng rằng ngươi đều là người thắng, ta thừa nhận đánh cược cái khác ta không có, nhưng đánh cược mệnh ta có, lần này ta nhất định phải đòi lại cả gốc lẫn lãi!
Trầm Tường cười lạnh, thầm nghĩ trong lòng:
- Lữ gia, ta trước hết giết chết Lữ Chính Nam, chính thức tuyên chiến về các ngươi, ta muốn dùng đầu Lữ Chính Nam nói cho các ngươi biết, Trầm Tường ta không phải dễ bắt nạt như vậy!
- Sáng sớm ngày mai, Thái Vũ Diệu Nhật Cốc!
Lữ Chính Nam nói một cách lạnh lùng xong, liền xoay người rời đi.
Thái Vũ Diệu Nhật Cốc ở bên cạnh các vũ viện, kia là một vùng núi, bên trong có một sơn cốc khổng lồ, đất đá trong sơn cốc đều phi thường kiên cố, hơn nữa còn có một ít trận pháp bao phủ, cho dù là Chân Võ Cảnh đại chiến cũng khó mà phá hoại, nơi đó là địa phương cho người Chân Võ Cảnh trở lên luận võ.
Chu Vinh bắt đầu đi thu thập một ít tư liệu của Lữ gia, Vân Tiểu Đao cùng Từ Vĩ Long thì đi tìm một ít đệ tử Chân Võ Cảnh không có bối cảnh, hoặc là Phàm Võ Cảnh mười tầng tư chất tốt, những thứ này đều là đối tượng bọn họ muốn mượn hơi.
Trầm Tường cùng Dược Hải Sinh đi tới Thái Đan Viện, ở bên trong chỉ điểm Dược Hải Sinh luyện chế Chân Nguyên đan cùng Bạch Ngọc Tán, này đối với hắn mà nói là chuyện rất dễ dàng, dù sao người ta đã gọi hắn là sư phụ, hắn đương nhiên phải làm chuyện sư phụ nên làm.
Kinh nghiệm của Trầm Tường ở phương diện luyện chế Chân Nguyên đan cùng Bạch Ngọc Tán là phi thường phong phú, sau khi trải qua hắn đơn giản chỉ đạo, Dược Hải Sinh cũng học được rất nhiều, được ích lợi không nhỏ, điều này làm cho hắn càng thêm kính nể Trầm Tường.
Trưởng lão Thái Vũ môn vẫn rất bận rộn, đang thương lượng biện pháp xúc tiến đệ tử nỗ lực tu hành, Trầm Tường tổng thể cảm giác Thái Vũ môn làm như vậy không phải là vì ứng phó môn phái khác vây công, mà là ứng phó cái gì khác.
Trầm Tường tiến vào Chân Võ Cảnh cũng có một quãng thời gian, nhưng vẫn chưa từng nhìn thấy Thần võ trong truyền thuyết kia, loại Thiên cấp võ học này, cũng là bí mật hạch tâm của Thái Vũ môn, bất quá bình thường là phải chờ bước vào Chân Võ Cảnh, có cống hiến với Thái Vũ môn mới có thể học tập, hoặc là có một sư phụ, thông qua sư phụ để truyền thụ.
Nhưng hiện tại đã sửa đổi nội quy này, chỉ cần có thể đạt được Thái Vũ môn tán thành, liền có thể thu được Thần võ, chỉ là tiêu chuẩn tán thành vẫn chưa có ra sân khấu.
Sáng sớm ngày thứ hai, Trầm Tường đi tới Thiên Vũ Diệu Nhật Cốc, trên sườn núi bốn phía đã đứng đầy người, Trầm Tường một mình đi tới nơi này, đám người Chu Vinh cùng Vân Tiểu Đao liền vội vàng chạy tới.
- Trầm lão đệ, thực lực Lữ Chính Nam này không thể coi thường, hắn có một cái rất lợi hại sư phụ! Sư phụ này của hắn không rõ lai lịch, nhưng cũng nắm giữ Long Vũ, ta xem Lữ Chính Nam này hẳn là cũng học được.
Chu Vinh thấp giọng nói.
Nghe được hai chữ Long Vũ này, bên mép Trầm Tường nổi lên một nụ cười, hắn không sợ nhất chính là Long Vũ, bởi vì hắn tu luyện Thái Cực Hàng Long Công chính là Long Vũ mạnh nhất, chỉ cần hắn có thể tinh thông ảo diệu của Thái Cực Hàng Long Công, chẳng những có thể ung dung khắc chế Long Vũ khác, hơn nữa còn có thể tự nghĩ ra Long Vũ.
Tối hôm qua Chu Vinh điều tra một buổi tối, chính là muốn biết vì sao Lữ Chính Nam lại có nắm chắt to lớn như vậy, không nghĩ tới thậm chí có Long Vũ, phải biết Long Vũ ở trong lòng võ giả Thần Vũ đại lục, là tồn tại thần thánh, tương đương như Thần võ!
Lữ Chính Nam đã đi tới, hắn mặc một bộ nhuyễn giáp màu vàng, vừa nhìn liền biết đây là hộ giáp cấp bậc không tệ, có loại đồ vật này, ở lúc luận võ có thể phòng ngừa thương tích nghiêm trọng, có thể chống đỡ một bộ phận công kích.
- Vương Kình Giáp, Linh khí bảy đoạn, gia hoả này thật biết bỏ ra vốn lớn!
Từ Vĩ Long nói một cách lạnh lùng, tà tà mà nhìn về phía Lữ Chính Nam.
Thời điểm luận võ, vì có thể luận bàn càng tốt hơn, vì lẽ đó không cho phép sử dụng binh khí, nhưng lại có thể mặc hộ giáp, lần trước Lữ Chính Nam là luyện đan bại bởi Trầm Tường, nhưng ở phương diện thực lực, hắn có tự tin rất lớn, tuy rằng hắn biết Trầm Tường ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh phế bỏ không ít Chân Võ Cảnh, nhưng đây đều là dưới tình huống Trầm Tường nắm giữ chân khí, hắn cho rằng hắn dưới tình huống như vậy cũng có thể một hơi phế bỏ những người kia.
Bọn người Vân Tiểu Đao rời khỏi luận võ tràng này, đi tới giữa sườn núi nhìn, bọn họ nhìn chung quanh, đều không có phát hiện có trưởng lão ở chỗ này.
- Trầm Tường, bây giờ ngươi không có cơ hội hối hận, ngày hôm nay ngươi chắc chắn phải chết!
Lữ Chính Nam đang khi nói chuyện, hai mắt biến thành huyết hồng, khuôn mặt nguyên bản trắng nõn che kín hắc khí, trên mặt tuôn ra mấy sợi gân màu đen, dáng vẻ vô cùng dữ tợn khủng bố.
Một cỗ tà khí nhất thời từ trên người Lữ Chính Nam dâng trào đi ra, làm cho Trầm Tường lùi lại mấy bước, thấy bộ dạng này của Lữ Chính Nam, sắc mặt Trầm Tường trầm trọng vô cùng, trong lòng càng âm thầm khiếp sợ.
- Này là Tà Long vũ! Chính là hậu quả của một ít võ giả Ma đạo sửa chữa Long Vũ, loại Long Vũ này đối với người thương tổn rất lớn, hại người hại mình, tiền kỳ nhìn chưa ra có cái gì không thích hợp, hơn nữa uy lực rất lớn, bất quá đến hậu kỳ, người kia trên căn bản xem như là hủy diệt, sẽ đánh mất bản tâm, biến thành một người chí tà.
Bạch U U kinh ngạc nói, nàng vốn chính là tu luyện ma đạo, đối với phương diện này hiểu rất rõ.
Ngay thời điểm Trầm Tường cùng tất cả mọi người bị Lữ Chính Nam thi triển Tà Long vũ bị dọa cho phát sợ, một màn càng kinh người hơn xuất hiện, hai tay Lữ Chính Nam đột nhiên biến thành màu đen, sau đó chậm rãi to lên, hóa thành hai vuốt rồng màu đen, đầu ngón tay rất dài, xem ra vô cùng dữ tợn đáng sợ.
- Trầm Tường, giờ chết của ngươi đến rồi.
Tiếng nói của Lữ Chính Nam cũng trở nên thô ách hơn rất nhiều, như là một con man thú có thể nói, lúc này dáng dấp của hắn vô cùng doạ người, trên mặt hiện ra một ít vảy màu đen, lượn lờ hắc khí, cặp vuốt rồng màu đen dữ tợn kia càng làm cho người ngơ ngác.
Nhìn qua, Lữ Chính Nam này giống như là nửa người nửa thú!
Một cỗ khí tức tà ác khiến người ta cảm thấy buồn nôn, cảm thấy sợ hãi bao phủ bên trong thung lũng, Trầm Tường tức thì bị một cỗ chân khí tà ác lệ khí cho tràn ngập tập trung vào, làm hắn cảm thấy vô cùng nguy hiểm.
- Hắn đến cùng tìm một sư phụ như thế nào? Dĩ nhiên biến hắn thành như vậy!
Trầm Tường âm thầm nghĩ, mà lúc này một đạo khói đen bỗng nhiên kéo tới, kèm theo một trận gió thổi tới, hắn chỉ cảm thấy cỗ lực lượng tràn ngập thô bạo này đang ép gần.
Trong chớp mắt, Trầm Tường một cái lắc mình né tránh, nếu như lại chậm một chút, hắn nói không chắc cũng sẽ bị cặp vuốt rồng màu đen kia bắn trúng, tuy rằng hắn có Huyền Vũ kim cương giáp, nhưng đối mặt chân khí tà ác kinh khủng như vậy, hắn cũng khó tránh khỏi sẽ phải chịu trọng thương.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 231: Giao phong (1)
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Tà Long vũ này quả thật có thể khiến người ta thu được lực lượng rất mạnh mẽ, bây giờ Trầm Tường đang ở âm thầm kinh thán vừa nãy Lữ Chính Nam bùng lên lực lượng, so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn khủng bố, nếu như là Chân Võ Cảnh nhị đoạn phổ thông bị cặp móng vuốt kia bắt được, nói không chắc trên người sẽ bị mở ra một cái lỗ máu.
Thời khắc Trầm Tường ngẩn ra, Lữ Chính Nam kia như gió nhảy đến, đột nhiên hướng trên mặt hắn duỗi ra một trảo, năm móng vuốt sắc bén như năm thanh đoản đao sắc nhọn, lóng lánh hàn quang, cắt phá không khí đâm tới, mang theo một trận kình khí, Trầm Tường lại lần thứ hai lắc mình tránh né, nhưng trên mặt vẫn bị kình khí kia vẽ ra hai đạo vết máu.
Tốc độ của Lữ Chính Nam cũng phi thường nhanh, Trầm Tường vừa né nhanh qua, hắn lại liên tiếp khởi xướng mãnh công, đều là dùng cặp vuốt rồng màu đen không gì không xuyên thủng kia công kích Trầm Tường, bởi vậy, kia cũng chẳng khác gì là hắn dùng binh khí lợi hại.
Mà Trầm Tường lại không thể sử dụng binh khí, trong lúc nhất thời rơi xuống hạ phong.
Trầm Tường lại nghiêng đầu, lắc mình tránh né lợi trảo như mưa tấn công tới kia, mặc dù bây giờ hắn dùng phương thức di động với tốc độ cao để biến mất ở trên sân, nhưng cũng vẫn có thể bị Lữ Chính Nam này tập trung, sau khi hắn biến thành nửa người nửa thú, ngũ giác đều tăng lên rất nhiều lần, rất khó đối phó.
Lữ Chính Nam tập trung lượng lớn chân khí ở trên hai tay, để thời điểm hắn huy động hai tay có thể sản sinh lực lượng rất lớn, bởi vậy, cặp móng vuốt sắc bén kia liền trở nên càng cường hãn hơn.
Lúc này đầy đất đều là từng đạo từng đạo vết trảo, đây đều là bị Lữ Chính Nam nhấc lên sóng khí tạo thành!
- Tốc độ gia hoả này dĩ nhiên so với ta còn nhanh hơn!
Trong lòng Trầm Tường âm thầm kinh ngạc, tuy rằng chỉ nhanh hơn một chút, nhưng cũng đã để hắn không cách nào đánh trả.
Lữ Chính Nam vừa lên đến chính là một trận mãnh công, lực lượng cùng tốc độ đều phi thường khủng bố, làm cho một ít Chân Võ Cảnh tam đoạn cùng bốn đoạn đến quan chiến đều cảm thấy xấu hổ!
Nhưng người chân chính hiểu lại bị Trầm Tường dọa cho phát sợ, bởi vì Trầm Tường đối mặt mãnh công kinh khủng như vậy, chỉ là trên mặt có hai vết trảo mà thôi, cái khác cũng không hề bị thương tổn, khí tức của Trầm Tường vẫn vững vàng như cũ, một chút cũng không có hoảng loạn, hơn nữa còn dưới tình huống như vậy chậm rãi quen thuộc nhịp điệu của Lữ Chính Nam, nhìn như là Lữ Chính Nam công kích rất hung mãnh, nhưng chẳng bằng nói Trầm Tường phòng thủ đến mức một nước cũng không lọt.
Đánh lâu không xong, làm cho Lữ Chính Nam có chút kích động lên, chỉ nghe thấy hắn phát ra một tiếng bạo hống âm trầm, trên người bỗng nhiên dâng trào ra tà khí màu đen, hai tay hắn trở nên rất lớn, nổi lên từng mảng từng mảng vảy đen, lúc này hắn có vẻ càng thêm dữ tợn, cả người trở nên mập mạp hơn rất nhiều, làm cho người một trận tê cả da đầu.
- Đầu ngươi ta muốn!
Lữ Chính Nam đánh ra một chưởng, tốc độ so với trước gần như gấp đôi, đột nhiên trở nên nhanh như vậy, làm cho Trầm Tường không kịp phòng bị, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của hắn phi thường phong phú, trong nháy mắt ngưng tụ ra một thủy lồng bảo hộ trên đầu, nhưng hắn vẫn bị móng vuốt đánh bay, cái thủy lồng kia nổ tung.
Sau khi Lữ Chính Nam đánh Trầm Tường bay ra ngoài, hóa thành một vệt bóng đen lao tới chỗ Trầm Tường, chỉ thấy hắn dùng một đôi chân mang theo lợi trảo màu đen đạp xuống Trầm Tường.
Trầm Tường lăn mình tránh thoát, trên người cũng bao phủ một cái lồng khí, đây là Huyền Vũ La Thiên lồng, có lực lượng phòng ngự phi thường cường hãn.
Lữ Chính Nam không có dẫm đạp đến Trầm Tường, nhưng cũng dẵm mặt đất nát tan, toàn bộ sơn cốc cũng hơi lay động lên!
Một chiêu cường hãn như vậy bị Trầm Tường tránh thoát đi, Lữ Chính Nam cực kỳ tức giận, lại phát sinh một trận gầm nhẹ, xoay người một chưởng đập xuống mặt đất, đánh vào Trầm Tường lăn lộn trên đất kia.
Một chưởng này lại làm cho mặt đất run lên, có thể thấy được lực lượng là cường hãn cỡ nào, mà phiến đá dưới thân Trầm Tường cũng nát tan đi, bất quá hắn không có chuyện gì, chỉ là Huyền Vũ La Thiên Lồng của hắn bị đánh cho tản ra lần nữa.
Trầm Tường cũng ở thời điểm Lữ Chính Nam hạ xuống, duỗi ra một ngón tay lượn lờ khí vụ nhàn nhạt, chụp vào cổ chân của Lữ Chính Nam, chỉ nghe răng rắc một tiếng, sau đó là Lữ Chính Nam bùng nổ ra một trận rống giận, Trầm Tường sử dụng Huyền Cương Chỉ, đây là võ công có thể dễ dàng bẻ gãy Linh khí lợi hại, lúc này hắn bước vào Chân Võ Cảnh nhị đoạn, dùng tới Càn Khôn chân khí cường hãn kia, trực tiếp bóp gãy chân của Lữ Chính Nam!
Lữ Chính Nam bị đoạn đi một chân, đau nhức cực kỳ, lực lượng kèm theo huyết dịch dâng trào đi ra, thân thể mập mạp kia chậm rãi thu nhỏ lại.
Lữ Chính Nam bị đoạn đi một chân, tuy rằng đau nhức không ngớt, nhưng này lại làm cho hắn đột nhiên phát cuồng, quay về phía Trầm Tường vừa muốn đứng lên chính là một chưởng hung ác, lợi trảo mang theo lực vạn tấn, đập thẳng đầu lâu của Trầm Tường.
Trầm Tường phản ứng rất cấp tốc, giơ tay lên, dùng chính mình bàn tay bằng thịt đi nghênh tiếp thú trảo dữ tợn kia của Lữ Chính Nam, hai chưởng giao kích, bùng nổ ra một trận nổ vang ầm ầm, nhất thời sơn diêu địa chấn.
Lữ Chính Nam lại phát ra một tiếng hét lên thống khổ điên cuồng, thú chưởng cực đại kia của hắn tràn đầy vết máu, vừa nãy thời điểm Trầm Tường xuất chưởng, chính là sử dụng Huyền Cương Chỉ cùng Chấn Thiên Chưởng, không chỉ đâm phá bàn tay Lữ Chính Nam, còn có một cỗ kình khí cường hãn chấn động nhập vào trong thân thể Lữ Chính Nam.
Cỗ kình khí cường hãn này thông qua cánh tay truyền vào người Lữ Chính Nam, trực tiếp chấn vỡ vụn bên trong cánh tay của hắn, một cánh tay đã bị phế bỏ.
Ngăn ngắn trong mấy cái nháy mắt, Trầm Tường liền thành công phản kích, làm rối loạn nhịp điệu của Lữ Chính Nam, chiếm hết thượng phong, bây giờ Lữ Chính Nam đã mất đi một cước cùng một tay. Điều này làm cho Lữ Chính Nam mất hết lý trí, liên tục điên cuồng hét lên, trở nên càng thêm dữ tợn, dựa vào lực lượng chân sau nhảy lên, lao tới Trầm Tường, giơ lên một bàn tay khác công về Trầm Tường, trên bàn tay mang theo năm lợi trảo dữ tợn kia xuất hiện một đoàn khí tức cực kỳ tà ác, khủng bố.
Trầm Tường không có tránh né, hắn vận chuyển hết thảy Thanh Long chân khí trong cơ thể, tay hắn lập tức bị chân khí màu xanh lượn lờ, hóa thành một cái vuốt rồng màu xanh.
Vuốt rồng màu xanh cùng vuốt rồng màu đen bỗng nhiên đụng vào nhau, xem ra đều là cân sức ngang tài, nhưng Trầm Tường là thả ra hết thảy Thanh Long chân khí, lực lượng trên Thanh Long trảo kia so với Lữ Chính Nam cường hãn hơn rất nhiều.
Hai trảo va chạm, cả toà sơn cốc lại mãnh liệt loáng một cái, âm thanh nổ vang, tùy theo đó là Lữ Chính Nam kêu thảm thiết vang vọng chân trời, toàn bộ cánh tay của Lữ Chính Nam đã biến mất, bị Thanh Long trảo của Trầm Tường đánh thành phấn vụn.
Lữ Chính Nam bị đánh về nguyên hình, Trầm Tường không thể không thừa nhận, nếu như vừa nãy hắn không cẩn thận một ít, nhất định sẽ bị Lữ Chính Nam này cặ vồ chết, thời điểm Lữ Chính Nam này biến thành nửa người nửa thú, thực lực cùng tốc độ đều tăng lên rất nhiều lần, đặc biệt là cỗ lực lượng kia cường hãn bộc phát, làm cho Trầm Tường cũng cảm thấy lòng còn sợ hãi.
- Trầm Tường. . . Ngươi. . . Ngươi cũng là Chân Võ Cảnh nhị đoạn?
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 232: Giao phong (2)
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trên mặt Lữ Chính Nam tràn đầy sợ hãi, sợ hãi nhìn Trầm Tường.
Lữ Chính Nam này nguyên bản cho là mình bước vào Chân Võ Cảnh nhị đoạn, vừa học được Tà Long vũ lợi hại như vậy, cho rằng Trầm Tường không phải là đối thủ của hắn, ai biết Trầm Tường cũng là Chân Võ Cảnh nhị đoạn, mà thực lực của Trầm Tường ở cùng cấp bậc là phi thường cường hãn, hơn nữa có Thanh Long đồ ma đao, thực lực càng là sâu không lường được, hắn đã từng dùng cây đao kia ở Chân Võ Cảnh nhất đoạn chém giết võ giả Chân Võ Cảnh tam đoạn.
Trên tay trái của Trầm Tường đột nhiên bốc lên một đoàn chân khí, chân khí ngưng tụ thành đao hình, sau khi dùng chân khí hùng hậu ngưng tụ thành binh khí, cũng là phi thường sắc bén, nếu quả thật chân khí đủ hùng hậu, so với một ít Linh khí thì lợi hại hơn rất nhiều.
- Trầm Tường, ngươi không thể giết ta!
Lữ Chính Nam sợ hãi vạn phần, vội vàng nói.
Trên mặt Trầm Tường không có biểu tình gì, thân hình loáng một cái, thời điểm Lữ Chính Nam thấy Trầm Tường, Trầm Tường đã đi tới phía trước hắn, phất lên đại đao do chân khí ngưng tụ thành trong tay, chém vào trên cổ của hắn, chém đầu lâu của hắn xuống.
Nhìn cái đầu lăn xuống dưới mặt đất kia, nhìn ánh mắt Lữ Chính Nam vẫn mở to mang theo hoảng sợ, mọi người trong lòng một trận kinh hãi, đặc biệt là một ít Chân Võ Cảnh, bọn họ so với mấy Phàm Võ Cảnh kia càng thêm nhìn thấu lần chiến đấu này, bị thực lực của Trầm Tường rung động thật sâu.
Người đến quan chiến rất nhiều, có gần hai trăm ngàn, thời điểm thấy Lữ Chính Nam chết, bọn hắn đều phát sinh từng đợt nghị luận, dù sao Lữ Chính Nam cũng là một Chân Võ Cảnh thiên phú không tệ bên trong Thái Vũ môn, còn là một Luyện đan sư, Lữ gia sau lưng ở Thái Vũ châu cũng là gia tộc có tiếng, hiện tại Trầm Tường giết chết Lữ Chính Nam, không thể nghi ngờ là kết thù cùng Lữ gia.
Trầm Tường cúi người xuống, vừa muốn nhặt vòng tay trữ vật của Lữ Chính Nam lên, xa xa truyền đến một tiếng hét lớn “ Chính Nam “ , vừa dứt tiếng, Trầm Tường cũng cảm giác được một trận kình khí oanh đến, hắn vội vàng lui về sau, mà ở bên cạnh thi thể của Lữ Chính Nam, nhưng xuất hiện một lão giả cả người run rẩy.
Lữ Thượng! Chính là Lữ trưởng lão ngày đó hạ độc thủ mình, Trầm Tường không nghĩ tới hắn dĩ nhiên lại xuất hiện ở chỗ này.
- Trầm Tường, đây là ngươi làm ra?
Lữ Thượng quay về Trầm Tường quát, vẻ mặt đầy giận dữ.
- Hắn và ta đánh cược đầu người, hắn thua rồi, ta liền chặt bỏ đầu của hắn!
Trầm Tường lạnh nhạt nói, âm thầm vận chuyển chân khí, hắn lo lắng Lữ Thượng này sẽ liều lĩnh đánh lén hắn, phải biết thực lực của Lữ Thượng này mạnh hơn hắn rất nhiều.
Lữ Thượng căm tức nhìn Trầm Tường, giận dữ hét:
- Trầm Tường, ngươi thắng Lữ gia ba chúng ta hạt Trúc Cơ đan cùng một Cửu Dương liệt diễm quả, ngươi còn muốn thế nào? Ngươi lại còn dây dưa không tha, hại chết một thiên tài hiếm thấy của Lữ gia chúng ta.
- Ha ha. . .
Trầm Tường nhất thời cười lớn lên:
- Lão tạp mao, ngươi biết rõ sự tình còn ở nơi này chó sủa inh ỏi, là gia hoả này trước tiên khiêu chiến ta, là Lữ gia các ngươi đối với ta dây dưa không tha!
- Lần trước thời điểm ta rời khỏi Thái Vũ môn, đã bị Lữ gia các ngươi phái tới hai Chân Võ Cảnh nhị đoạn vây công, may là ta có một thanh binh khí không tệ, mới có thể chuyển bại thành thắng, giết chết hai tên kia.
Nghe nói như thế, Lữ Thượng chấn động, hai Chân Võ Cảnh nhị đoạn của Lữ gia quả nhiên là bị Trầm Tường giết chết! Điều này làm cho hắn càng thêm phẫn nộ.
Trầm Tường thấy Lữ Thượng bị chọc vào chỗ đau, tiếp tục nói:
- Lữ gia các ngươi vì không cần trả lại cho ta những nợ đánh cược này, liền nhiều lần muốn giết ta! Thời điểm bị các ngươi phái người đến ám sát ta tránh thoát đi, nhưng lần trước thời điểm ở Huyền Vũ sơn, ta lại bị ngươi đánh trọng thương, ném vào U Minh vực, may là vận khí của ta không tệ, có thể từ phía dưới sống sót đi lên.
- Trầm Tường, ngươi đừng ngậm máu phun người! Rớt xuống U Minh vực còn có thể sống được đi lên sao? Nói chuyện phải có chứng cứ mới được!
Lữ Thượng phản bác nói.
Âm thanh của bọn họ đều rất lớn, sau khi người xung quanh nghe được, đều phi thường kinh ngạc, bất quá bọn hắn đối với Trầm Tường vô cùng hoài nghi, rớt xuống U Minh vực đúng là không cách nào lên được.
Trầm Tường cũng đoán được Lữ Thượng này sẽ chết không thừa nhận, hắn lại cười lạnh nói:
- Ngươi vẫn là nhặt xác cho thiên tài Lữ gia các ngươi đi, là chính bản thân hắn muốn chết.
Lữ Thượng Tâm phẫn nộ đến cực điểm, hắn rống to nói:
- Trầm Tường, ngươi lặp đi lặp lại nhiều lần khiêu khích Lữ gia chúng ta, không chỉ dùng thủ đoạn nham hiểm kích thích Lữ Chính Nam chiến cùng ngươi, còn nói xấu Lữ gia chúng ta muốn giết ngươi, ngày hôm nay ta quyết không tha cho ngươi!
Lữ Thượng hung ác lên, như tia chớp lao tới Trầm Tường, đánh ra một quyền, một cỗ chân khí mạnh mẽ từ cánh tay tràn ra, va chạm không khí, phát sinh tiếng vang kịch liệt, mặt đất nhất thời bị quyền phong tước mất một tầng dày đặc.
Đây chính là lực lượng của Chân Võ Cảnh cửu đoạn, so với Trầm Tường cường đại hơn rất nhiều lần.
Mọi người thấy một quyền cuồng bạo này của Lữ Thượng, đều bị cho rằng Trầm Tường sẽ xong đời, ngay thời điểm bọn họ cho rằng Trầm Tường bị một quyền đánh thành thịt nát, Trầm Tường dĩ nhiên cũng đưa ra nắm đấm, giống như tia chớp đánh ra, uy lực cũng rất mạnh, chân khí cương phong nương theo quyền kình bộc phát kia cũng phá tan mặt đất thành từng mảnh.
Trầm Tường không phải Chân Võ Cảnh nhị đoạn sao? Bây giờ thậm chí có lực lượng của Chân Võ Cảnh cửu đoạn!
Trầm Tường nguyên bản cũng dự định né tránh, nhưng hắn ở thời điểm này cảm giác được cánh tay trái tuôn ra một cỗ lực lượng rất mạnh mẽ , đây là Long Tuyết Di truyền tới, trước đó Long Tuyết Di cũng đã nói thời điểm cần, có thể cho Trầm Tường mượn lực lượng, chỉ là Trầm Tường không nghĩ tới sẽ cường đại như vậy, dĩ nhiên ép thẳng tới Chân Võ Cảnh cửu đoạn!
Hai cỗ chân khí hùng hậu chạm vào nhau, xung kích ra một cỗ Cuồng Phong bạo ngược, bùng lên tia sáng chói mắt, cả toà sơn cốc bắt đầu lay động mãnh liệt, trên sân luận võ cũng tràn đầy khe nứt.
Trầm Tường cùng Lữ Thượng đều bị lực lượng lúc va chạm đánh bay, hai người đều phun ra một trận máu tươi, Lữ Thượng là bởi vì không nghĩ tới Trầm Tường có thể sử dụng lực lượng ngang nhau đánh trả, mới đưa đến hắn không có phòng bị, bị lực lượng trùng kích.
Mà lực lượng của Trầm Tường là Long Tuyết Di cho hắn mượn, thân thể của hắn vẫn chỉ là như vậy, đối mặt lực lượng kia, căn bản không cách nào chống lại.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 233: Lôi Đình trảm
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trầm Tường rơi xuống trên đất, vội vàng nuốt vào một khối Địa Ngục linh chi nhỏ cùng một hạt Chân Nguyên đan, lúc này hắn cũng bị thương không nhẹ, sau khi ăn Địa Ngục linh chi, hắn lập tức lấy ra Thanh Long đồ ma đao.
- Tiểu Thí Long, ngươi còn có thể kiên trì bao lâu?
Trầm Tường hỏi, bây giờ hắn cần phải mượn lực lượng của Long Tuyết Di.
- Còn có thể kiên trì một quãng thời gian, bất quá ngươi phải nhanh một ít!
Long Tuyết Di rất nghiêm túc nói, nàng rõ ràng lúc này Trầm Tường muốn làm cái gì.
Trầm Tường lau huyết dịch trên khóe miệng, Chân Nguyên đan nhanh chóng luyện hóa, bổ sung Thanh Long chân khí hắn tiêu hao, lúc này hắn cũng âm thầm thả Huyền Vũ kim cương giáp kia ra, ẩn giấu ở dưới y phục, như vậy sẽ có phòng ngự tuyệt đối, không lo lắng sẽ bị đối phương hư hao thân thể.
Bởi vì vừa nãy hai quyền kia chạm vào nhau, trong sơn cốc cát bay đá chạy, bụi mù cuồn cuộn, khiến người ta khó có thể thấy rõ tình hình bên trong, Trầm Tường mang theo Thanh Long đồ ma đao, dụng thần thức xác nhận vị trí Lữ Thượng, một cái lao qua.
Vừa nãy thời điểm Lữ Thượng ra quyền là ở bên trong phẫn nộ, hơn nữa hắn hận Trầm Tường thấu xương, vì lẽ đó lực lượng quyền kia không nhỏ, nếu như Trầm Tường bị bắn trúng, không chết cũng sẽ bị phế đi, cũng bởi vì như vậy, Lữ Thượng chịu phản lực cũng rất lớn, nội thương không nhẹ.
Bên trong cát bụi cuồn cuộn, Lữ Thượng ngồi trên mặt đất, hắn có thể cảm nhận được một cỗ khí tức bức người kéo tới, kinh nghiệm chiến đấu của hắn cũng phi thường phong phú, nhanh chóng nhảy lên, tránh thoát công kích đột nhiên kia, mà mặt đất lại run lên, Lữ Thượng có thể nhìn thấy Trầm Tường chém xuống, nếu như hắn không tránh thoát đi, vậy hắn nhất định sẽ bị chém thành hai khúc.
Một đao kia của Trầm Tường bổ mặt đất ra một cái khe sâu sắc, giống như một cái sông nhỏ thẳng tắp, hắn một đao không trúng, đột nhiên xoay chuyển thân thể, bay vọt qua Lữ Thượng, Lữ Thượng không nghĩ tới động tác của Trầm Tường còn quá mạnh mẽ, hơn nữa còn có thể cảm ứng được vị trí của hắn.
Trầm Tường hừ lạnh một tiếng, Thanh Long chân khí đột nhiên tràn vào trong Thanh Long đồ ma đao, thân đao to lớn lập loè đạo đạo sấm sét, bắn mạnh từng trận lôi điện chi lực khiếp người, mà giữa bầu trời cũng nhất thời lóe lên điện, phát sinh lôi minh cuồn cuộn, chỉ thấy Trầm Tường giơ Thanh Long đồ ma đao lên cao, bầu trời nổ vang một đạo phích lịch, vô số chớp giật thô to nhắm đánh xuống, đánh vào trên Thanh Long đồ ma đao.
Đây là Đồ Long Thất Sát Lôi Đình trảm, dẫn vào lượng lớn lôi điện chi lực ở bên trong thân đao, thời điểm công kích kẻ địch lại thả ra, giống như lôi đình.
Lúc này Trầm Tường cũng hấp thu lượng lớn sấm sét, nếu như hắn không phải Tiên Ma thân thể nhị đoạn, hắn cũng không cách nào dẫn nhiều lôi điện chi lực vào trong thân thể như vậy, hắn cảm ứng được vị trí của Lữ Thượng, nâng đao, bộ như chớp giật, xoạt một cái liền đến trước mặt Lữ Thượng.
Trên thân Thanh Long đồ ma đao bùng lên lôi điện chi lực, loại lực lượng bạo ngược này khiến người ta nghẹt thở, vào lúc này Trầm Tường thả ra toàn bộ lôi điện chi lực trong cơ thể, kèm theo thời điểm Thanh Long đồ ma đao chém vào mà thả ra.
Một tiếng phích lịch kinh thiên động địa vang lên, âm thanh đột nhiên nổ vang kia vang vọng toàn bộ Thiên Môn thành, làm mấy ngàn vạn người giật mình.
- Lão tạp mao, ta nói rồi, ta sẽ đòi lại gấp mười gấp trăm lần!
Trong lòng Trầm Tường hò hét, Thanh Long đồ ma đao giống như lôi đình chém vào trên người Lữ Thượng, thời điểm đánh xuống, lôi điện chi lực cuồng bạo kia nổ tung, nổ Lữ Thượng thành nát tan, lôi điện chi lực cuồng bạo theo Thanh Long đồ ma đao thả ra, chém vào trên mặt đất, một đạo kình khí khủng bố nương theo sấm sét, giống như một cuồng long đi ngang qua mặt đất, đánh ở trên một ngọn núi phía xa, đánh ra một sơn động khổng lồ!
Thái Vũ Diệu Nhật Cốc chỉ giới hạn ở dưới Chân Võ Cảnh sáu đoạn luận võ, lực lượng trở lên phải được trưởng lão phê chuẩn, mà bây giờ Trầm Tường mượn lực lượng của Long Tuyết Di, cũng tương đương với Chân Võ Cảnh cửu đoạn!
Rất nhiều người đều không thể nhìn rõ trong sơn cốc xảy ra cái gì, nhưng cũng có thể cảm ứng được Trầm Tường đang tiến công mãnh liệt, một ít Chân Võ Cảnh nhãn lực hảo, đều có thể rõ rõ ràng ràng thấy Trầm Tường bổ ra một đao kinh thiên động địa, sợ đến bọn họ trợn mắt ngoác mồm!
Trong sơn cốc cát bụi tán đi, mọi người chỉ nhìn thấy Trầm Tường có chút chật vật nắm một thanh đại đao thô bạo, đứng ở trong sơn cốc, mà trong sơn cốc cũng nhiều thêm một cái khe rất lớn, nối thẳng một ngọn núi lớn xa xa, bên trên ngọn núi kia còn có một sơn động bị xuyên thủng!
Trầm Tường thở dài thậm thượt, lúc này hắn mệt chết đi được, bất quá lại cảm thấy dị thường hưng phấn, vừa nãy hắn thi triển lực lượng mặc dù là mượn Long Tuyết Di, nhưng vẫn làm hắn cảm giác được cực kỳ vui sướng.
Nhìn cái khe sâu dưới mặt đất, mọi người đều cả kinh nói không ra lời, làm người ta cảm thấy khiếp sợ nhất chính là, Lữ Thượng không thấy, mà dưới đất là lại có một ít vải vụn cháy đen!
Lữ Thượng bị Trầm Tường giết chết? Lữ Thượng là người Trưởng lão viện, tuy rằng thực lực chỉ có Chân Võ Cảnh cửu đoạn, nhưng ở trong mắt rất nhiều người là cao cao tại thượng, mà bây giờ đã tan xương nát thịt mà chết!
Trầm Tường giết chết trưởng lão Thái Vũ môn, hắn làm như thế nào? Lẽ nào hắn nắm giữ thực lực Chân Võ Cảnh cửu đoạn sao? Nhưng mọi người lại cảm thấy không thể nào, bằng không lúc trước hắn đã có thể dễ dàng giết chết Lữ Chính Nam kia, bất quá rất nhiều người rất nhanh sẽ liên tưởng đến trước đó sấm sét đánh xuống kia, Trầm Tường là mượn sấm sét để công kích!
Yên tĩnh một cách chết chóc qua đi, sau đó là bùng nổ ra một trận tiếng nghị luận cùng tiếng kinh hô, bọn hắn đều không thể tin tưởng Trầm Tường có thể giết chết Lữ Thượng!
- Lần này hắn sẽ phiền toái, giết chết trưởng lão là phạm vào tội lớn.
- Trầm Tường thực sự là một tên gia hỏa khủng bố, ngàn vạn chớ trêu chọc hắn.
- Không hổ là người giá trị ngàn vạn tinh thạch, tuổi còn trẻ, đã có thực lực kinh khủng như thế!
- Thanh đại đao kia nhất định là Bảo khí! Nhất định là vậy!
Chúng nhân xôn xao, đều là cảm khái, Vân Tiểu Đao, Chu Vinh cùng Từ Vĩ Long là bằng hữu của Trầm Tường, nhưng lúc này cũng bị sợ đến nói không ra lời, nguyên bản bọn hắn đều cho là khoảng cách của mình cùng Trầm Tường đã rút ngắn, nhưng hiện tại lại cảm giác mình thúc ngựa cũng không đuổi kịp.
- Chuyện gì xảy ra?
Vũ Khai Minh từ viễn không bay đến, vừa nãy tiếng sét đánh kia truyền khắp phạm vi vạn dặm, toàn bộ cao tầng đều bị kinh động.
Cổ Đông Thần, Đan trưởng lão, cùng rất nhiều lão giả đều tới, những thứ này đều là người Trưởng lão viện, không trung đồng thời còn có rất nhiều người có khí tức cường đại bay đến, trong nháy mắt, toàn bộ sơn cốc đều bao phủ một cỗ khí tức đáng sợ, đây cũng là đông đảo cường giả Thái Vũ môn tề tụ tới, hơn nữa đều thả ra chân khí bảo vệ mình, để tránh khỏi bị đánh lén, dù sao vừa nãy động tĩnh quá lớn.
Một ít Phàm Võ Cảnh thực lực không ăn thua đã bị dọa đến chân nhuyễn, co quắp ngồi ở trên đất.
- Tại sao lại là ngươi?
Cổ Đông Thần thấy Trầm Tường, thở dài một tiếng.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin