Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc -----oo0oo----- Chương 218 : Năm triệu ít hơn chút Nguồn: MT
Trương Dương nhìn cô một cái, trên mặt mỉm cười, hiểu biết về cổ phiếu à? Lời này nếu là câu hỏi của một tháng trước thì chính hắn thật sự là không biết, nhưng sau khi đã học thuật thao túng thị trường chứng khoán cao cấp thì hiện tại cái hắn thiếu chính là tài chính mà thôi, còn đối với những chuyện vận động, diễn biến thị trường như thế nào đối với hắn dễ xơi như ăn cháo vậy.
Hắn tiến đến gần, nhìn thoáng qua màn hình liền hoài nghi hỏi han:
- Tập đoàn Dịch Mậu? Em cho anh xem cổ phiếu chỉ có xu hướng giảm liên tiếp làm gì?
- Vậy anh có biết tập đoàn Dịch Mậu này làm cái gì không?
Trương Dương lắc lắc đầu, thầm nghĩ, mình thì lại không chơi cổ phiếu, cho nên cũng không tất yếu hiểu biết nhiều như vậy.
- Tập đoàn Dịch Mậu là đơn vị công tác trước đây của mẹ Xinh tươi tỷ. Sau khi tư nhân hóa từ tài sản quốc hữu, ông ngoại của Xinh tươi tỷ là người đảm nhận chức quản lý trưởng đầu tiên, đồng thời nắm giữ hơn hai trăm vạn cổ phiếu của tập đoàn Dịch Mậu này. Chừng đó cổ phiếu trải qua tăng giảm mấy năm nay, cho đến hiện tại khi thuộc về tay Xinh tươi tỷ đã là năm trăm vạn cổ phiếu. Bốn ngày trước, không, giờ thì là năm ngày trước giá trị năm trăm vạn cổ phiếu này là ba nghìn sáu trăm chín mươi vạn, vừa rồi mới mở cửa phiên giao dịch thì giá trị hiện tại chỉ còn lại có hai ngàn một trăm vạn. Chỉ trong thời giàn vài ngày đã tổn thất một ngàn hơn năm trăm vạn.
- Liên tục bốn ngày giảm kịch sàn?
Trương Dương ngẩn người.
- Ừ, liên tục bốn ngày liền.
- Có người ác ý làm đúng không?
Trương Dương cúi thân mình xuống, nghiêm túc nhìn vào đồ thị xu thế trên màn hình máy tính.
- Thứ nhất, hai khách hàng lớn nhất của Dịch Mậu là tập đoàn GD Đan Mạch và WB của Hoa Kỳ tuyên bố sang năm sẽ không tiếp tục ký kết hợp đồng mới; Thứ hai, Dịch Mậu chuẩn bị thu mua một khu đất xây dựng để kiến tạo lại nhà xưởng tại Mai Ninh, kết quả là vừa qua đấu giá đã bị tập đoàn cao hơn chiếm mất; Thứ ba, kết quả kinh doanh của tập đoàn Dịch Mậu mấy năm gần đây bị người ta làm giả mạo, mà người làm giả chính là Phó tổng giám tài vụ tập đoàn Dịch Mậu.
- Ba cái tin tức trọng đại này lập tức được tất cả các loại truyền thông thay phiên nhau đăng tải. Sau khi ba tin tức này lan truyền thì thị trường chứng khoán lập tức xuất hiện chấn động lớn, cùng ngày đã có số tiền hơn hai triệu tệ bị bán tháo, ngày hôm sau cũng tương tự như thế nhưng chỉ có điều ngay sau khi bán được hơn một triệu thì ngừng không bán, ngày thứ ba và ngày thứ tư diễn biến vẫn tương tự như vậy. Buổi sáng hôm nay lại có người bán tháo cổ phiếu Dịch Mậu. Nếu còn tiếp tục xuống giá như thế nàu thì Dịch Mậu chỉ có thể rớt sàn…
- Không những năm trăm vạn cổ phiếu trên tay Dương Phi có khả năng sẽ trở thành giấy vụn mà thậm chí cũng rất có khả năng rằng một nhãn hiệu truyền thông có lịch sử hơn bốn mươi năm sắp phải đóng cửa.
- Em đã điều tra qua.
Kiều Hi Nhi nhìn nhìn màn hình máy tính, sau đó lại nhìn Trương Dương nói thêm.
- Thao túng hết thảy chuyện này là một quỹ đầu tư tài chính hợp doanh, có cả vốn trong nước và vốn nước ngoài. Quỹ tài chính này vốn liếng ban đầu là chín triệu, đột nhiên tăng tới mười ba triệu, rồi buổi sáng hôm nay đã biến thành mười lăm tỷ, tiền vốn được rót vào thông qua ngân hàng Thụy Sĩ cho nên tạm thời chưa biết rõ chi tiết về phía đầu tư bên kia.
- Chuyện này hiện tại em đã nói cho anh biết rồi. Còn về phần tiếp sau nên làm cái gì bây giờ…
Kiều Hi Nhi nhấp hé miệng, thở dài nói.
- …Em tạm thời cũng không nghĩ ra được biện pháp nào cho tốt cả. Nếu muốn cứu vãn xu hướng suy tàn hiện nay của Dịch Mậu mà nói trừ phi chúng ta có được khoản tiền vốn khổng lồ tung ra ứng cứu, cũng còn phải tiêu trừ ảnh hưởng dư luận mà Dịch Mậu đang gặp phải hiện nay, còn nếu không thì Dịch Mậu này rất có thể sẽ sập tiệm.
- Vấn đề là, chúng ta không có khả năng lo được khoản vốn ít nhất là năm triệu.
Kiều Hi Nhi cắn cắn môi dưới, nhìn Trương Dương, mang trên mặt vẻ xấu hổ nói rằng.
- Năm triệu?
Trương Dương nhìn nhìn máy tính màn hình, sắc mặt bỗng trở nên lạnh, nhấp hé miệng nói rằng.
- Năm triệu thiếu một chút.
- Ừ?
Kiều Hi Nhi ngẩn người, nhìn Trương Dương thử tiêu thị trường như "ngựa quen đường cũ", rất thành thạo mà lướt nhanh qua xem một ít đồ thị phân tích thị trường…
Vẻ mặt cô nhất thời không nói được gì, Trương Dương này còn biết chơi cổ phiếu?
Nhìn bộ dạng thao tác thuần thục của Trương Dương, Kiều Hi Nhi quả thực không thể nào tin nổi con mắt của mình, mặc dù cô biết Trương Dương này thật sự chưa có chơi cổ phiếu, nhưng nhìn thủ pháp của hắn bây giờ nếu như nói không phải là người đã có nhiều năm kinh nghiệm thì mới không thể tin được.
Chẳng lẽ người này trước đây đã từng học qua? Đã quen biết hắn một thời gian dài như vậy, như thế nào lại không hề nghe hắn nhắc tới hay đề cập đến bất cứ điều gì về phương diện cổ phiếu? Tên tiểu tử thối này, rút cuộc trong bụng hắn còn cất giấu bao nhiêu đồ vật đây?
- Em hiện đang có bao nhiêu tiền?
Trương Dương đột nhiên ngẩng đầu hỏi cô.
- Á… Bao nhiêu tiền à?.... Ừm, để em xem…
Kiều Hi Nhi liếc mắt ngắm Trương Dương một cái, nói rằng.
- Nếu là lượng tiền mặt thì không có được bao nhiêu, chỉ khoảng năm sáu trăm vạn mà thôi. Nhưng mà cổ phiếu quỹ trong tay em nắm giữ có thể có giá trị khoảng một, hai tỷ, đều là quà tặng của ông nội bà nội cho dịp sinh nhật trước đây.
Đúng là con nhà giàu mà! Thế mà cũng gọi là chẳng bao nhiêu ư? Trương Dương túa mồ hôi hột một phen. Tiền mặt năm sáu trăm vạn, giá trị cổ phiếu quỹ là một, hai tỷ... mà em để hơn mười triệu nhân dân nghèo khổ thì làm sao chịu nổi.
- Phú bà quá!
Trương Dương nhìn cô một cái, vẻ mặt hâm mộ ghen tị.
- Chừng ấy có là cái gì…
Kiều Hi Nhi lại liếc mắt ngắm hắn một cái.
- Em đây còn chưa là gì đâu. Nếu anh mà biết một bữa sinh nhật của công chúa Lưu Ảnh thu về bao nhiêu lễ vật giá trị thì chắc anh chỉ có nước trực tiếp bất tỉnh mà thôi.
Trương Dương táp táp lưỡi, người hào môn gia tộc như thế đó, quả nhiên nếu nói là bọn bức khổ đại chúng là hoàn toàn có thể hiểu được.
- Cổ phiếu quỹ à? Vậy có thể cho anh mượn dùng trước được không?
Trương Dương nghĩ nghĩ, do dự mà đưa ra một cái yêu cầu. xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y
- Anh có thể đem Công ty Nữ Oa gán cho em.
Kiều Hi Nhi nghe vậy, hung hăng mà nguýt hắn một cái, đột nhiên nổi giận, vươn tay bấu véo hắn một trận:
- Em như thế nào lại để cho anh khách khí như vậy? Anh muốn dùng thì cứ dùng thôi, dù sao với em cũng không dùng làm gì.
- Ấy, không phải ý anh là như thế. Dù sao thì những thứ kia đều là của ông nội, bà nội cùng hai bên thông gia giao cho em.
Trương Dương kêu thảm một tiếng.
-… Anh sợ là nhỡ mà em để anh chơi hết thì… cam đoan lần sau anh không dám thế nữa!
- Hừ, còn có lần sau nữa à?
Kiều Hi Nhi bất mãn mà liếc mắt nhìn hắn một cái, nhưng cũng nói thêm luôn.
- Nhưng mà nếu anh muốn dùng tới chỉ bấy nhiêu đó mà cứu tập đoàn Dịch Mậu? E rằng chừng đó không thể đủ được.
Cuối cùng lại khẽ cắn môi nói rằng.
- Nếu không thì anh thử khuyên nhủ Xinh tươi tỷ vứt bỏ cổ phiều trong tay cô ấy đi, em sẽ tiếp thu.
- Em cũng thật vĩ đại, cổ phiếu liên tiếp tụt giảm kịch đến bốn ngày mà em cũng dám tiếp thu.
Trương Dương nhìn cô một cái, trong lòng một trận cảm động, cổ phiếu kia một khi đã mua bán thì không chừng chỉ mấy ngày là thành một đống giấy vụn mà đây chính là vài ngàn vạn chứ chẳng chơi. Đương nhiên, hắn biết rằng Kiều Hi Nhi là vì hắn mới làm vậy.
- Anh dù sao cũng không có thể làm cho vợ yêu của anh chịu thiệt thòi được.
- Ai đã là vợ yêu của anh rồi?!
Kiều Hi Nhi đẩy hắn đi xa một chút.
- Em là sợ Xinh tươi tỷ bị tổn hại, đến lúc đó tâm tình tỷ ấy không tốt sẽ không dạy thêm tiếng Anh cho anh nữa.
- Cái lý do này của em cũng quá gượng ép đi.
Trương Dương bắt được tay cô, kéo cô về trọn trong lòng ngực hắn.
Kiều Hi Nhi dáng người cao gầy, bị hắn kéo một phen, thiếu chút nữa cả hai người ngã sấp xuống, sau khi đợi cô ngồi vững lại thì cô lập tức vươn tay béo Trương Dương một trận.
- Muốn chết á? Dám thừa cơ chuộc lợi. Thật khiếm nhã!
Tuy rằng lời đã nói xong nhưng thân mình cô cũng không động, ngồi ở trên đùi Trương Dương, hai tay nhanh chóng chỉ trỏ lên xuống rồi mở ra một tập tài liệu, nhập vào mật mã. Sau đó mới liếc mắt nhìn Trương Dương một cái nói.
- Tự mình nhìn đi, tất cả tài khoản cổ phiếu của em đều được lưu tại đây, mật mã là tên tiếng Anh cùng với ngày sinh nhật của em.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc -----oo0oo----- Chương 219 : Nước cờ Nguồn: MT
- Tự mình nhìn đi, tất cả tài khoản cổ phiếu của em đều được lưu tại đây, mật mã là tên tiếng Anh cùng với ngày sinh nhật của em.
Ngày sinh của Kiều Hi Nhi đương nhiên là Trương Dương đã biết đến, Trương Dương nhìn nhìn màn hình, wow, đúng là cô có tiền, bao nhiêu là cổ phiếu cùng quỹ tiền, cổ phiếu ưu đãi… Text được lấy tại truyenyy[.c]om
- Cảm ơn em, vợ yêu!
Trương Dương nhịn không được mà hôn nàng một chút.
Kiều Hi Nhi vươn cái khuỷu tay chọc lại hắn một chút như muốn đánh trả lại:
- Hừ hừ, nếu mà làm không tốt thì em sẽ đem Công ty Nữ Oa mà anh gán nợ đi bán đấu giá đấy!
- Không thành vấn đề, anh đây cũng có thể cho em luôn!
- Tiểu tử thối này, ai muốn chứ! Đừng…
Kiều Hi Nhi đột nhiên phát hiện có cái gì đó không đúng, trên khuôn mặt cười thoáng chút đỏ hồng thì ra là sau khi Trương Dương ôm lấy cô, tay hắn tự nhiên mò mẫm sờ mó núi non no đủ của cô. Tuy rằng còn cách cả lớp quần áo cũng cái áo nâng ngực, nhưng mà cái áo nâng ngực mà cô mặc bây giờ là loại được làm từ chất liệu vô cùng tốt vừa vặn ôm sát thân mình, hơn nữa cũng không có mang theo vòng nâng đỡ cho nên dù là sờ qua lớp áo thật cũng giống như không có mặc gì vậy, chẳng khác nào là trực tiếp tóm lấy meo meo cả.
Chỉ trong nháy mắt Trương Dương liền có phản ứng lại, cái bộ phận đàn ông của hắn đó trực tiếp cứng lên đâm thẳng vào phía dưới vị trí nhạy cảm của cô. Mà cực kỳ nguy hiểm ở chỗ là chiếc váy len ngắn của cô cũng là loại chất liệu cô cùng mềm mỏng, hắn liền cảm nhận được không thấy có gì ngăn cản, nói đúng hơn là những ngày đèn đỏ của cô đã kết thúc rồi.
Thân mình Kiều Hi Nhi bấy giờ cứng đờ, sắc đỏ rực chậm rãi khuếch tán trên toàn bộ gương mặt thanh tú của cô, không khác gì bị bệnh lây nhiễm cả, cô muốn dời đi nhưng Trương Dương ôm chặt lấy cô không tha. Có một thứ gì đó xuyên qua lớp váy mỏng của cô, hơn nữa cô càng xoay thì càng cảm nhận rõ ràng sự hiện hữu của nó hơn. Tên Trương Dương kia mang theo bàn tay ma thuật của thầy phù thủy khéo léo chào hỏi tất cả các bộ phận mẫn cảm của cô, hai ba lượt, Kiều Hi Nhi cô chống đỡ không nổi, toàn bộ thân mình thoáng cái đã mềm nhũn trong tay hắn.
Ngay sau đó, Trương Dương đưa tay đến vạt áo váy của cô, vuốt vén lên mà luồn tay chui vào, tiến thẳng đến trung tâm, Kiều Hi Nhi nóng lên, không biết là cô dùng đến sức lực từ nơi nào mà nhẹ nhàng ngâm nga một tiếng, vội vàng đứng dậy từ trên đùi hắn, thoát khỏi bàn tay ma quái của Trương Dương rồi sau đó quay đầu cấu véo hắn một trận.
- Anh rõ thật là vừa háo sắc vừa hư hỏng, mặc kệ anh đấy.
Giống như là bị sét đánh ngang người, Kiều Hi Nhi vươn tay xoa xoa ngực mà giờ phút này trái tim trong lồng ngực cô còn đang đập thình thịch, giống như là vừa mới chạy thi ma-ra-tông xong vậy, còn không biết điều hòa hơi thở thế nào cho được.
Quan trọng hơn hết chính là toàn bộ thân mình đều rã rời, khẽ lay là đổ, lại có chút cảm giác luyến tiếc. Đây chỉ có thể là thủ pháp của Trương Dương quá lợi hại mà thôi, chỉ cần vừa rồi mà kéo dài thêm mấy phút đồng hồ, chính cô xác định sẽ tự nguyện để hắn ăn tươi nuốt sống mất thôi.
Sau một phen sợ hãi, cô ai oán liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, đột nhiên cảm giác cái nơi chốn ấy của cô có chút gì đó bất bình thường, giống như nơi đó đang ẩm ướt vậy, ngay tức khắc mặt cô đỏ lựng lên, vội vàng chạy thẳng vào phòng rửa tay.
Sau khi đi vào, lại vội vã chạy ra, từ tủ quần áo cầm một ít quần áo giặt đổi lại, ôm ở ngực, nghĩ nghĩ một hồi cô không cam lòng, đi đến bên cạnh Trương Dương, chu cái miệng nhỏ nhắn, xoay đôi bàn tay trắng như phấn lại là dừng lại mà đập thẳng Trương Dương một trận.
- Tên chết bằm, tiểu tử thối, tên vô lại.
Trương Dương mơ hồ đoán được cô có chuyện gì nhưng ngoài miệng lại làm bộ như mờ mịt không hiểu tý gì, cười hì hì hỏi lại.
- Làm sao vậy, có chuyện gì mà phải đi thay váy?
Nói xong, hắn liền chuyển ánh mắt xuống thân dưới của cô, ngắm ngắm.
- Đừng nhìn!
Kiều Hi Nhi cực kỳ xấu hổ, bụm chặt lấy cái váy rồi chạy đi nhanh như chớp.
Từ phía sau Trương Dương nhìn cô một chút, phát hiện ở mặt sau váy của cô, đúng ở chỗ bộ phận nhạy cảm ấy rõ ràng có một vết ướt. Nha đầu này, có vậy mà đã ướt… Tiếc thật, vừa rồi hẳn là hắn có cơ hội đẩy ngã cô mà.
Kiều Hi Nhi tắm rửa xong, sau khi thay sang một cái quần bò, mới lén lút từ toilet đi ra, từ phía sau lưng liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, phát hiện hắn đang tập trung tinh thần làm việc cao độ.
Hắn không phải là lưng còng, nhưng trong khoảng thời gian này phỏng chừng là quá mệt mỏi cho nên giờ phút này lưng hắn cong cong, mang theo dấu vết một tia mỏi mệt.
Đều nói đàn ông khi nghiêm túc làm việc là tối mê người, lời này đặt ở trên người Trương Dương hắn quả thật cũng chẳng sai chút nào, nhìn hắn hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm máy tính màn hình, mười ngón tay dài nhỏ bay nhanh lên lên xuống xuống trên bàn phím, trong chốc lát lại rất nhanh dùng con chuột mà kéo kéo.
Kiều Hi Nhi lén lút tiến sát đến cạnh hắn mà liếc mắt một cái.
Con mắt cô thiếu chút nữa rơi ra khỏi tròng, vươn tay vỗ vỗ bả vai Trương Dương, kinh ngạc hỏi han:
- Anh đem toàn bộ tiền hiện đang có đi mua cổ phiếu Dịch Mậu?
- Đang giúp em kiếm tiền mà!
Trương Dương gật đầu nói.
- Hiện tại rõ ràng có người muốn thao túng tập đoàn Dịch Mậu này, quỹ phi tài chính đó cũng đã ném vào ít nhất là sáu triệu tiền mặt rồi, với chút tiền ít ỏi ấy của chúng ta mà nói thì có ích lợi gì?
Kiều Hi Nhi toát mồ hôi lạnh mà hỏi.
- Bọn họ đúng là có dụng ý thao túng, chỉ có điều anh vừa rồi đã thâm nhập vào trong trang web của cái quỹ tài chính đó, xem qua một chút nội dung các giao dịch cũng như văn kiện, tài liệu của họ…
Kiều Hi Nhi hết chỗ để nói, đúng là không thể đề phòng nổi một hacker cao cấp mà, thế nào lại có thể tùy tiện ra vào bên trong trang web của công ty người ta như đi dạo như vậy. Nhưng mà cô vẫn cực kỳ cảm thấy hứng thú rốt cuộc không biết là Trương Dương này đã xem được những tin tức gì.
- Vậy anh đã xem những thứ gì rồi?
- Quỹ tài chính này là do một công ty ở nước ngoài của Thái gia có cổ phần khống chế cùng với một doanh nghiệp tư nhân trong nước hùn vốn lập quỹ, nói trắng ra là đây chính là tác phẩm của Thái gia. Mà nguồn tài chính mới rót vào gần đây ngoài năm triệu đến từ Đỗ gia còn có tiền từ tài khoản trong ngân hàng Thụy Sĩ của Thái gia. Hay nói cách khác thì chuyện thao túng cổ phiếu tập đoàn Dịch Mậu lần này chính là do Thái gia liên hợp với Đỗ gia tạo nên.
- Chỉ có điều người có mối tư thù với bọn họ chính là anh, bọn họ tìm cô giáo Dương Phi gây sự để làm gì? Đúng là một đám gia súc!
Trương Dương tuôn liền một hơi, trong lòng hắn giờ đang là lửa sôi sùng sục.
- Em biết rồi, không phải anh đã nói ngày trước đụng độ tới Thái Vũ, còn đánh hắn một trận đúng không?
- Ừ!
- Tại vì sao anh lại đánh hắn?
Kiều Hi Nhi xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, hỏi, cô mới vừa tắm rửa sạch sẽ, trên người bây giờ còn mang theo một hương vị cực kỳ thơm ngát của sữa tắm.
Trương Dương liếc mắt ngắm cô một cái, lén lút nuốt một ngụm nước miếng thèm khát.
- Hắn sai người điều tra thân thế cô giáo Dương Phi, anh cho rằng hắn là một tên háo sắc.
- Đây không phải là kết luận. Kết luận chính là tên Thái Vũ ấy ngắm trúng Xinh tươi tỷ!
Trương Dương nghe vậy, cau mày suy nghĩ một chút, nói rằng:
- Ý của em là cái tên quạ đen ấy ngắm trúng cô giáo Dương Phi, sau đó lại biết được năm trăm vạn cổ phiếu tập đoàn Dịch Mậu mà Dương Phi đang nắm giữ trong tay có ý nghĩa cực kỳ to lớn với cô ấy? Cho nên cố ý thao túng Dịch Mậu, thậm chí còn muốn nhân cơ hội thu mua Dịch Mậu? Lấy chừng đó để uy hiếp cô ấy nhằm đạt được mục đích là tiếp cận cô?
- Vậy anh cảm thấy sao?
- Khốn thiệt. Kẻ có tiền thật hống hách mà, sáu triệu liền, sáu triệu thì muốn abc, xyz nữ nhân nào chả được… khụ… khụ… Em đừng có đánh anh, anh không phải là nói em mà. Nếu mà là đại tiểu thư Kiều gia của chúng ta, khí chất tốt đẹp, tướng mạo hơn người hiện tại lại có cả tên tuổi không nhỏ, không thể nói là chỉ sáu triệu được, ít nhất cũng phải là mười triệu mới được… A, nói giỡn với em tý thôi mà, em đừng có cắn anh!
- Hừ, còn nói hươu nói vượn nữa em không để yên cho anh đâu.
Kiều Hi Nhi phẫn nộ mà đem cái miệng nhỏ nhắn rút khỏi cánh tay của Trương Dương.
- Anh nói xem, giờ phải làm sao bây giờ?
- Không phải chúng ta sẽ cần đối phó với bọn chúng hay sao?
Trương Dương quay đầu lại, tiếp tục chăm chú vào chiếc computer.
- Chiêu cờ của anh chính là mua vào cổ phiếu Dịch Mậu?
Kiều Hi Nhi lần thứ hai túa mồ hôi lạnh một phen.
- Chút tiền ấy bỏ vào không đáng là que tăm xỉa răng đâu.
- Không! Có một quỹ gọi là quỹ Hâm Kim hiện tại đang mua vào số lượng lớn. Anh còn đang điều tra về bối cảnh của công ty này, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì đó hoặc là Thái gia hoặc là Đỗ gia mà thôi… Nếu như là bọn họ, vậy có khác nào là bọn họ tay trái mua tay phải bán? Chắc chắn là có ý đồ, chúng ta cũng nhờ thế mà chơi đùa với bọn họ một chút.
- Khốn kiếp, lại còn xây dựng cả tường lửa cho hệ thống, xem ra phải sử dụng phần mềm hệ thống rồi.
Trương Dương liếc mắt ngắm Kiều Hi Nhi một cái, nói thêm.
- Chờ anh một chút.
Lập tức hắn phi nhanh xuống lầu cầm lấy chiếc máy tính của hắn rồi lại chạy thùng thùng lên phòng cô. Khởi động máy xong, kết nối với mạng internet, tiến hành chạy phần mềm hệ thống và tiến vào trang web công ty Kim Hâm dễ như trở bàn tay.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc -----oo0oo----- Chương 220 : Nội tình Nguồn: MT
Từ mặt ngoài nhìn vào, công ty Hâm Kim là một quỹ công ty hợp doanh, đại diện pháp nhân là một người có tên Phạm Hàng Dài, nhìn cũng không có bất cứ điều gì dị thường. Nhưng mà Trương Dương vẫn cứ thận trọng điều tra toàn bộ đám người trong công ty này, biết đâu lại có tin tức gì dùng được.
Cái gã họ Phạm kia tuy rằng biểu hiện là một thương nhân thành đạt, nhưng hắn cũng chỉ mới là được bổ nhiệm vào chức vụ này. Ba tháng trước hắn vừa trao lại chức quản lý cấp cao tại quý đầu tư tập đoàn Vĩnh Hưng thuộc Thái gia, thì nháy mắt đã đảm nhiệm là đại diện pháp nhân của công ty Kim Hâm.
Phạm Hàng Dài từ sau khi tốt nghiệp luôn luôn công tác tại quỹ đầu tư Vĩnh Hưng, không từng làm qua ở nơi khác. Tuy rằng tiền lương được hưởng cao, nhưng cũng không đến mức điều động hắn vào công ty Kim Hâm đó. Có thể đảm nhiệm chức vụ đại diện pháp nhân của công ty, khẳng định tên Phạm Hàng Dài này không hề đơn giản chút nào.
Trương Dương sau khi quét vài lần liền lập tức sử dụng phần mềm hệ thống truy xuất tất cả các tư liệu liên quan đến Phạm Hàng Dài, và cũng ngay lập tức phát hiện ra chính xác là ba tháng trước đại diện pháp nhân của quỹ Kim Hâm đã được thay đổi. Từ đại diện pháp nhân là một người tên Lưu Tiến đã được chuyển giao lại cho Phạm Hàng Dài. Thấy vậy, Trương Dương ngay tức khắc phá giải toàn bộ các thông tin, tài liệu tư mật về Phạm Hàng Dài, hắn muốn tìm rõ ngọn nguồn lại lịch của tên họ Phạm này.
Lý lịch của hắn ngược lại rất bình thường, thoạt nhìn cũng chỉ thấy rất đơn giản. Họ Phạm năm nay đã ba mươi năm tuổi, bộ dạng rất anh tuấn, chưa kết hôn, những người liên hệ hay có mối liên quan đến hắn cũng không có nhiều… Nhưng mà Trương Dương cuối cùng cũng phát hiện ra vấn đề, chính là hắn cùng với một người tên là Thái Yến Châu thường xuyên qua lại với nhau.
- Khẳng định là có chuyện gì mờ ám đây.
Trương Dương nghĩ nghĩ, và ngay lập tức lôi ra toàn bộ tư liệu về người tên Thái Yến Châu này.
- Thái Yến Châu? Đây không phải là con người tao bao của Thái gia hay sao?
Nhìn thấy ảnh chụp cùng tư liệu về Thái Yến Châu, Kiều Hi Nhi một bên liền nhíu hàng lông mày lại.
- Cái gì là con người tao bao?
- Hừ, Dương tử. Anh không biết đấy thôi, cái người tên Thái Yến Châu này là người Thái gia, đối với Thái Vũ thì chính là cô ruột của hắn. Tính tình bà ta rất là lỗ mãng, đã hơn bốn mươi tuổi mà vẫn chưa có kết hôn, nghe nói bà ta nuôi dưỡng hơn trăm người làm nhân tình, hiện nay đang là người nắm giữ chức Chủ tịch tập đoàn Hằng Dịch phía dưới quỹ Vĩnh Hưng đó. Tiền của trong tay nắm giữ gần trăm tỷ, cái người Phạm Hàng Dài đó cũng có phần, em nghe nói là năm năm trước bà ta sinh ra một đứa con với một người nhân tình, mơ hồ người ta đồn gã nhân tình đó cũng mang họ Phạm, không chừng lại là Phạm Hàng Dài?
- Người Thái gia à? Quả nhiên là có chuyện mập mờ mà.
Trương Dương suy nghĩ một chút, lại lập tức tìm kiếm máy tính thường dùng của Phạm Hàng Dài.
Rồi sau đó chẳng khác nào là hắn đi dạo hoa viên sau nhà mình mà xâm nhập vào bên trong máy tính của Phạm Hàng Dài, hắn xem lướt qua toàn bộ dữ liệu máy tính một phen, rất nhanh phát hiện trong ổ D có 50GB dữ liệu khổng lồ được mã hóa.
Hắn cũng nhẹ nhàng phá giải đi vào bên trong, kết quả thực khiến Trương Dương phải mở rộng tầm mắt, con người này thực sự cất giấu cả một kho "tài liệu" cánh đàn ông, phần lớn đều là JAV nào là thủ thuật cởi áo, cô giáo phi ngựa, rồi thì tiểu trạch rồi thì lũng nguyệt… Tất cả đều là HD siêu nét, Trương Dương liếc mắt nhìn Kiều Hi Nhi sắc mặt cực kỳ khó coi đang ngồi phía sau hắn, không cách nào copy được một bản về máy hắn được.
Vừa lúc hắn định rời khỏi thì Trương Dương lại phát hiện ra một tập tài liệu ẩn được cất giấu cẩn thận giữa các file video HD ấy, chỉ dùng chữ cái hợp lại.
Nhìn cái tên tài liệu rất là lạ này, lại còn cài đặt cả mật khẩu, Trương Dương một trận khó hiểu.
- Kiều tỷ, em nói xem bên trong cái văn kiện tên như thế này sẽ ẩn giấu cái gì hay ho không?
Trương Dương nhìn cái chuỗi ký tự này như thế nào hắn lại có chút cảm giác quen thuộc.
- Em làm sao mà biết được.
Kiều Hi Nhi nhíu mày, sắc mặt hằm hằm mà nhìn chằm chằm Trương Dương nói rằng.
- Chả biết trong đầu đàn ông thối các anh nghĩ như thế nào, rõ ràng đều đã có mỹ nữ trước mặt rồi còn muốn xem mấy cái loại video thất loạn bát tao như thế nữa. Em đoán cái file đấy hơn 50% cũng chỉ là một vài cái video tục tĩu thôi.
- Đoán sai rồi.
Trong đầu Trương Dương chợt lóe lên tia sáng, thảo nào cái kiểu ký tự này lại quen thuộc với hắn như thế, cái trò chơi chữ này chính là kiểu mà Chu Vĩ bạn tốt của hắn vẫn thường chơi mà.
- Cho em chút gợi ý, những ký tự này đều là tự ghép vần tên của một người.
- Tự ghép vần tên của người?
Kiều Hi Nhi cắn cắn đôi môi anh đào, liếc mắt một cái, cau mày đánh vẫn từng chữ.
- Hỏa… tràng… nguyên… Không biết đâu!
- Vậy có muốn anh cho em biết hay không?
Trương Dương cười hà hà mà nói.
- Chỉ có điều em phải bằng lòng với anh một việc.
- Mau nói đi, đừng có mà thừa nước đục thả câu!
Kiều Hi Nhi nhìn vẻ mặt cười cười xấu xa của hắn, khẳng định chắc chắn là không có suy nghĩ gì tốt đẹp được, nhưng trong lòng cô thật sự muốn biết chuỗi ký tự này là cái đồ vật như thế nào.
- Vậy… thì hôn anh một cái, anh sẽ nói cho em biết.
- Anh…
Kiều Hi Nhi xiết chặt đôi bàn tay trắng như phấn, nghĩ nghĩ, nhưng vẫn là cố gắng nhẫn nại một chút, giống con gà con trác thước mà quơ quơ trước mắt hắn:
- Nói mau đi, còn nói chuyện vô nghĩa, bà chị này giết chết anh đấy!
- Thật là chỉ giỏi học cái xấu của Cao Kỳ thôi.
Trương Dương không nói gì mà nhìn nàng một cái, nhanh chóng mà giải mã tập tài liệu, tức thời tải về chừng 10 GB dữ liệu hình ảnh video về máy tính của hắn, một mặt giải thích cho Kiều Hi Nhi.
- Mấy cái ký tự này, phải đọc như thế này, chính là: Video tình ái cùng Thái Yến Châu.
- Muốn chết hả?!
Nghe hắn nói vậy, Kiều Hi Nhi theo bản năng mà hung hăng đưa tay ra bấu véo Trương Dương một hồi.
- Không được phép xem mấy cái thứ loạn thất bát tao ấy nữa, thế nào mà anh còn tải về cả bản copy nữa hả?
- Không xem thì làm sao mà biết hắn có quan hệ với Thái Yến Châu như thế nào chứ?
Trương Dương chậm rì rì mà hỏi ngược lại.
- Vậy tự anh đi mà nhìn.
Kiều Hi Nhi đen mặt, nhanh chóng quay đầu qua chỗ khác.
Trương Dương nhún vai.
- Anh tự xem cũng được, chỉ có điều anh không biết ai là Thái Yến Châu đâu…
Hắn vừa nói, thì một bên phần mềm phá giải hệ thống cũng đã phá giải các tài liệu chen lẫn mật mà, vừa mở ra tức thì thấy khoảng chừng ba mươi mấy đoạn video.
Cái tên Phạm Hàng Dài này cũng thật là liều mạng.
Trương Dương tiện tay mở luôn ra một đoạn video trong số đó, cảnh quay đầu tiên đập vào mắt hắn hiển hiện rõ ràng một người đàn bà chỉ nhìn cũng khiến người xem huyết mạch sôi sục.
- A… a… ôi… ôi…
Trên hình ảnh, trực tiếp xuất hiện hai cỗ thân thể tuyết trắng chồng lên nhau, đang điên cuồng mà phang phập phũ phàng! Bọn họ vừa nhích lên một chút là có thể nhận thấy ngay, không phải là hai người Phạm Hàng Dài cùng Thái Yến Châu thì còn ai khác nữa, mà cái âm thanh dâm dục kia đương nhiên là của Thái Yến Châu rên rỉ rồi. Truyện được copy tại TruyệnYY.com
Lại nói về cái bộ dạng Thái Yến Châu cũng không đến nỗi nào, hơn nữa cũng được "bảo dưỡng" khá tốt, tuổi đời đã qua bốn mươi cái xuân xanh mà thoạt nhìn nhiều lắm cũng chỉ mới như thiếu phụ ba mươi tuổi vậy. Chỉ có điều rõ ràng là nếu sánh cùng Phạm Hàng Dài thì thật là có sự cách biệt rõ rệt. Phạm Hàng Dài tuy rằng ba mươi lăm tuổi nhưng khuôn mặt trái xoan lại trắng như phấn, nhìn chẳng khác nào tên thư sinh còn búng ra sữa cả.
- Em xem cái người nữ này đi, anh nhìn hồi lâu mà xem thế nào hình như cũng không phải là Thái Yến Châu phải không?
Trương Dương cau mày nhìn hồi lâu, một bộ trầm tư không chút giả tạo, lẩm bẩm.
- Hừ, không phải là bà ta thì còn ai vào đây nữa, đây chính là bà tao bao của Thái gia.
Một bên Kiều Hi Nhi nghe vậy, nhịn không được đành phải đem đầu quay trở lại nhìn chằm chằm người trên đoạn video tục tĩu kia vài lần, cô "hừ" một tiếng mà nói.
Sau một hồi suy nghĩ, mặt liền đỏ lựng lên, thở ra một hơi rồi bổ sung thêm.
- Thật là không biết xấu hổ.
Có điều là sau đó cô cũng không có xoay mặt đi hướng khác, mà vẻ mặt rõ ràng là thản nhiên nhất dạng cùng Trương Dương mà xem video, Trương Dương ngắm cô một cái, hì! Hấp dẫn? Hắn liền đưa tay lặng lẽ sờ lên chiếc eo thon nhỏ của cô.
Cái eo thon nhỏ của Kiều Hi Nhi mềm mại, chỉ biết rằng hiện Trương Dương đang làm chuyện mờ ám, cô cắn cắn đôi môi của mình, khẽ chuyển đôi mắt nhìn chăm chăm Trương Dương, mềm mại đáng yêu mà nói với hắn:
- Người ta cũng muốn lắm lắm, vậy làm như thế nào?
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc -----oo0oo----- Chương 221 : Số điện thoại của Kiều tướng quân Nguồn: MT
- Người ta cũng muốn lắm lắm, vậy làm như thế nào?
- Hả?
Trương Dương kích động một trận, Kiều tỷ này đã thông suốt rồi sao?
- Hả cái gì, còn ngồi đấy mà tưởng bở hay sao còn hết lần này đến lần khác táy máy linh tinh, hừ, bà chị này không giết chết anh không được rồi.
Kiều Hi Nhi hung hăng nguýt mắt hắn một cái, chỉ chỉ màn hình máy tính cả giận nói thêm.
- Anh còn không mau nghĩ cách giúp Xinh tươi tỷ đi?
- Ưm.
Trương Dương một hồi không biết làm sao, đành phải kéo tâm tư trên mây quay trở lại, làm chuyện chính sự quan trọng hơn. Hắn tắt bỏ video hai người kia đi, theo tình hình hiện tại mà nói chẳng cần đoán cũng biết được trăm phần trăm là Phạm Hàng Dài này là người của Thái gia rồi, đây chính là cái sơ hở cực kỳ lớn.
- Quả nhiên, cái quỹ Hâm Kim này cũng chính là của Thái gia…
Trương Dương đặc biệt xem xét thật kỹ bối cảnh quỹ Hâm Kim này. Quỹ Kim Hâm là một quỹ tài chính hợp doanh của cả doanh nghiệp trong và ngoài Hoa Hạ, Phạm Hàng Dài nắm giữ ba mươi lăm phần trăm cổ phần công ty, là đệ nhất đại cổ đông, cổ đông lớn thứ hai là công ty Hà Tư hiện chiếm giữ hai mươi phần trăm cổ phần công ty mà cái công ty này quản lý số tiền lên tới hai mươi ba triệu, thậm chí so với quỹ tài chính hợp doanh kia còn cao hơn nhiều. Từ việc xem xét các giao dịch trong quá khứ, liền phát hiện ra công ty đầu tư này có một nửa vốn là từ nước ngoài, thậm chí cũng phát hiện ra rằng nó cùng tập đoàn GD Đan Mạch có qua lại làm ăn với nhau.
Hiện nay, công ty Hâm Kim đã thu mua lại trên thị trường bán tháo hơn ba ngàn vạn cổ phiếu tập đoàn Dịch Mậu, tương đương với việc nắm giữ hơn 17 phần trăm cổ phần tập đoàn Dịch Mậu này và hiện đang là đại cổ đông lớn thứ ba ở đây. Còn quỹ đầu tư phi tài chính kia thì nắm giữ hơn bốn ngàn vạn cổ phiếu tập đoàn Dịch Mậu rồi, chiếm đến 19 phần trăm cổ phần tập đoàn. Tổng cộng số cổ phần nắm giữ của Hâm Kim và quỹ tài chính đã chiếm đến 36 phần trăm cổ phần của tập đoàn, chỉ thiếu 6 phần trăm cổ phần so với đệ nhất đại cổ đông của tập đoàn là Chủ tịch Phùng Đường, hiện đang nắm giữ 42 phần trăm cổ phần.
Trương Dương cũng điều tra thêm, hiện nay trên thị trường thì nhà đầu tư mua vào cổ phần tập đoàn Dịch Mậu đang là Phùng Đường và quỹ Hâm Kim, còn đa phần bán tháo là các quỹ đầu tư nhỏ lẻ cùng các nhà đầu tư cá nhân.
Xem ra, chỉ cần chưa đến hai ngày nữa, chỉ cần lượng tiền mặt trong tay Phùng Đường hết thì hơn phân nửa tập đoàn Dịch Mậu này sẽ rơi vào trong tay Hâm Kim.
- Kiều tỷ, ba của em có số điện thoại di động hay không?
Trương Dương cau mày, suy nghĩ một hồi rồi nói.
- Cha em?
Kiều Hi Nhi sau một hồi đực mặt ra lập tức tỉnh ngộ lại, trong lòng thì ngọt ngào nhưng ngoài miệng lại giả bộ tức giận mà nói.
- Còn chưa chiếm đoạt được em, anh muốn hỏi số điện thoại cha em làm gì?
- Có chút việc cần bàn bạc với cha vợ mà.
- Anh có chuyện gì mà phải bàn bạc cùng ông?
Kiều Hi Nhi nghe được liền sửng sốt.
- Ừ, tất nhiên là có rồi.
Trương Dương vươn tay quơ quơ.
- Số điện thoại đâu.
Kiều Hi Nhi tuy rằng không biết là hắn muốn làm chuyện gì nhưng cô vẫn đưa số điện thoại của cha cô cho Trương Dương.
Trương Dương ngay sau khi lấy được số điện thoại của cha Kiều Hi Nhi, lập tức dùng điện thoại của mình mà gọi trực tiếp cho Kiều Vân Phong.
Vừa nghe thấy thanh âm của Trương Dương, Kiều Vân Phong hiển nhiên cảm thấy có sự tình kỳ quái, ông không đợi Trương Dương mở miệng mà liền xúc động hỏi han ngay.
- Chẳng lẽ chuyện đó có tiến triển rồi?
“Chuyện đó”, đương nhiên là chỉ chuyện về vật liệu hợp kim niken siêu chịu nhiệt đời thứ năm cùng hết thảy tư liệu công nghệ sản xuất rồi, chẳng qua là hiện tại số điểm tích phân của Trương Dương mới có hơn mười điểm, ít nhất còn phải kiếm thêm mấy chục điểm nữa cơ.
- Chuyện đó thì chưa có! Nhưng mà cháu hứa với bác trong vòng một tháng nhất định sẽ đưa cho bác một bộ phương án hoàn chỉnh.
Trương Dương cắn chặt răng, cảm thấy thân thể của chính mình hẳn là còn chịu nổi. Bốn mươi tích phân, còn kém hai mươi chín tích phân nữa thôi, cũng chính là đại chiến chừng mười lần… Nếu chia nhiệm vụ này làm vài lần, đương nhiên thực dễ dàng đạt thành.
- Không cần phải gấp gáp như vậy, bác có thể chờ được. Nhưng cậu tìm tôi chắc hắn là không chỉ vì muốn nói với tôi mấy chuyện này thôi chứ?
- Vâng!
Trương Dương liếc mắt nhìn Kiều Hi Nhi bên cạnh, hạ thấp giọng nói.
- Bác trai, cháu muốn gặp mặt bác một chút được không?
- Ừ. Không thành vấn đề, ngày mai tôi mới trở lại Bắc Kinh mà.
- Vâng, vậy tối nay cháu qua gặp bác.
Trương Dương sau khi gác điện thoại, lại nhìn nhìn vẻ mặt ù ù cạc cạc của Kiều Hi Nhi, cười cười nói.
- Trên mặt anh có dính cái gì hay sao?
- Tất nhiên không phải, anh tìm cha của em có chuyện gì hả?
- Anh tìm cha của em có chuyện gì à?
Trên mặt Trương Dương hiện ra một tia thản nhiên tươi cười.
- Kiều tỷ xinh đẹp, em cứ chờ đấy mà xem kịch vui nhé.
Hoàng Hi đại tửu điếm, tầng chót, phòng Tổng thống V2.
Thái Vũ hai tay khoanh trước ngực, thân mìn hơi ngửa ra phía sau tựa lưng vào chiếc ghế xoay bằng da thật, hai mắt nhìn chằm chằm chiếc máy tính đặt trên mặt bàn, trên khuôn mặt ngăm đen lờ mờ hiện ra vẻ vui mừng thấy được.
Trên màn hình biểu hiện chính là đồ thị xu thế của cổ phiếu tập đoàn Dịch Mậu gần đây. Đương nhiên, cái đồ thị này diễn biến đúng như hắn mong muốn, một loại cổ phiếu mới mấy ngày trước còn hấp dẫn không ít nhà đầu tư, mỗi người đều cố gắng nắm giữ một chút ít vậy mà giờ lại nhanh chóng như sao băng hạ cánh xuống mặt đất.
Hôm nay đã là ngày thứ sáu, giá cổ phiếu tập đoàn Dịch Mậu từ 7.38 một cổ phiếu hiện tại đã hạ xuống chỉ còn 3.83 một cổ phiếu, coi như đã mất giá gần một nửa rồi. Nhưng phía bên kia Dương Phi trước sau không có động tĩnh gì cả, thật giống như năm trăm vạn cổ phiếu mà cô đang nắm giữ tuyệt nhiên sẽ không động tới vậy.
Nếu đổi lại là những người bình thường khác, lúc này cho dù chưa đến mức nhảy lầu thì cũng đã sớm bị dọa đến mức chảy nước tiểu, khẩn cầu van xin ông bà ông vãi giúp đỡ, tìm người an ủi, tìm kẻ kể khổ rồi.
- Không hổ là phụ nữ mà Thái Vũ ta coi trọng! Thái độ bình tĩnh như thế này thì có người phụ nữ nào sánh kịp được chứ.
Thái Vũ liền nở nụ tươi cười, nhưng trong lòng cũng một hồi đau nhói.
Trong thời gian sáu ngày này, tổn thất cũng lên tới hai ngàn vạn, hơn nữa cô cũng biết ai là người khiến cô phải chịu tổn thất như vậy, nhưng bộ dạng cô ấy đối với chuyện này lại như thể chẳng phải là của mình vậy, làm cho hắn giống như là đụng trúng con nhím, không thể nào xuống tay cho được.
Cho dù là đánh tiếng lại một chút hay là trả lời cái tin nhắn hắn gửi cũng không, hiện tại lại ngược lại những gì hắn tính toán. Chính hắn đã tỉ mỉ bố trí xây dựng một vở kịch công phu, giờ lại đã biến thành một vở hài kịch một vai mất rồi.
- Thái thiếu, cứ để giảm giá mãi như thế này không được đâu.
Đỗ Ngọc Hằng như quỷ thình lình xuất hiện từ phía sau, thanh âm như cô hồn không siêu thoát được mà vang lên.
- Chúng ta đã ném vào đó sáu triệu, mua cao bán thấp. Tự tiêu khiển, tự vui vẻ cũng đã năm sáu ngày nay rồi, cho dù là tay trái mua vào tay phải bán ra nhưng chỉ nguyên chi phí sang tên, thuế má, vân vân… cũng đã tiêu tốn chi phí vượt xa con số năm trăm vạn rồi.
Mặt hắn tối sầm lại như gan heo mất sắc, cái trán thì nhăm nhúm lại giống như lão thái thái trăm tuổi không kém. Thái Vũ ngươi còn có thể bình tĩnh được, đó là đương nhiên, vì Thái gia các ngươi mới ném vào đó có hơn một triệu, hơn nữa cổ phiếu của tập đoàn Dịch Mậu sau khi truyền tay nhau mua bán cũng vẫn thuộc về tay công ty Hâm Kim của bọn họ.
Nhưng mà Đỗ gia của nhà Đỗ Ngọc Hằng hắn thì không giống vậy, đã quẳng hơn sáu triệu vào đây, mua cao bán thấp, hiện tổn thất ít nhất cũng hơn hai triệu. Tuy rằng Thái gia đã hứa hẹn sẽ đem những thiếu hụt hoàn lại cho bọn hắn, nhưng cũng chỉ là hứa hẹn mà thôi, hiện tại ngay cả một xu lẻ còn chưa đến tay Đỗ gia hắn làm sao có thể bình tĩnh được.
Điểm mấu chốt chính là mục đích của bọn họ, đừng nói là không đạt tới mà ngay cả một chút tiến triển cũng còn không có, Dương Phi bên kia tuyệt nhiên không có một động tĩnh gì. Đỗ Ngọc Hằng hắn đã thay đổi cả một tá số điện thoại, nhưng mà Dương Phi chỉ đơn giản ấn nút từ chối với tất cả những lần hắn gọi tới.
Khi không làm gì thì không quan trọng, nhưng một khi đã thực hiện một cách không minh bạch thì chuyện lại nghiêm trọng gấp hai lần không làm gì.
- Tốt lắm.
Nhìn chằm chằm màn hình, Thái Vũ ngồi im như thóc bấy lâu cuối cùng mới cất lên hai tiếng.
Vẻ mặt Đỗ Ngọc Hằng liền đen lại, “tốt lắm”? Còn chẳng biết là tốt đẹp ở chỗ nào, cái tên này, nếu là với sáu triệu thì tôi đây đã có thể mời về cả một biệt đội đánh thuê mà bắt cóc Dương Phi đem lại đây tùy ý cho cậu chà đạp rồi. Còn cậu thì làm chuyện này tốn bao nhiêu lâu, hao tổn không ít thời gian cùng sức lực, lại còn bị người ta coi như trò tiêu khiển, thế nào lại có thể nói ra hai chữ “tốt lắm”? Tôi thấy cậu thật mê muội.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc -----oo0oo----- Chương 222 Nguồn: MT
Chương 222: Chết, phen này xong rồi!
Trong lòng hắn tuy là nghĩ vậy nhưng trên mặt cũng không dám biểu hiện ra là có bất cứ điều gì không vui vẻ cả, hắn chà xát hai tay, cố gắng lôi ra một cái khuôn mặt tươi cười mà nói.
- Thái thiếu, bằng không thì thế này đi. Tôi đã điều tra qua, mỗi ngày Dương Phi đều có lớp phải đi dạy hơn nữa bên cạnh cô ấy cũng không có ai bảo vệ. Tôi sẽ lựa chọn vài người đem bắt cóc cô ấy lại đây, chuốc cho ít thuốc rồi sau đó cậu muốn chơi đùa thế nào thì chơi đùa như thế đó, được không? Tôi thậm chí…
Lời hắn nói còn chưa dứt, ngay lập tức đụng phải một ánh mắt lạnh như băng từ người đối diện, Thái Vũ mới vừa rồi toát ra cái vẻ lạnh như băng liền thản nhiên tươi cười, nhưng khẽ cau mày, nhìn chằm chằm Đỗ Ngọc Hằng, nói dứt khoát.
- Phụ nữ mà Thái Vũ này coi trọng, nếu dùng loại thủ đoạn như vậy để có được thì có khác gì là tôi hủy hoại cô ấy. Loại ý tưởng như thế này không cần nhắc đến lần thứ hai.
Đỗ Ngọc Hằng cũng ngay tức khắc hiểu được ý nghĩa của câu Thái Vũ nói, trong lòng hơi rùng mình một chút như thể hắn có tật giật mình vậy, chỉ có thể ngượng ngùng mà vội vàng giải thích.
- Tôi cũng chỉ là muốn đề ra một cái phương án khác mà thôi. Chỉ có điều, Thái thiếu này, chúng ta còn tiếp tục áp giá xuống như vậy thì sớm hay muộn cũng sẽ bị sở Giao dịch chứng khoán nắm thóp.
- Bọn họ đã theo dõi từ lâu rồi, chỉ là chưa có chứng cớ gì mà thôi.
Thái Vũ khôi phục vẻ mặt thản nhiên mà tươi cười, lại nhìn nhìn màn hình máy vi tính, duỗi tay xê dịch con chuột máy tính mở ra đồ thị xu thế, cũng liền mở ra một văn bản tuyệt mật ra.
Đỗ Ngọc Hằng đứng phía sau hắn nhìn thoáng qua, trên mặt nhất thời lộ ra biểu cảm sửng sốt cực độ.
Hắn có thể nhìn thấy toàn bộ nội dung văn kiện tuyệt mật kia, trên màn hình là hết thảy tài liệu về các tin tức mua bán cũng như giao dịch song phương về cổ phiếu tập đoàn Dịch Mậu, chỉ cần xem thoáng qua hắn cũng hiểu ngay.
- Kỳ thật, phía bên kia đã có động tĩnh. Mở cửa ngày hôm nay cổ phiếu đặt lệnh bán ra là sáu trăm vạn cổ phiếu, cổ phiếu nhỏ lẻ cũng chừng hơn một trăm vạn cổ phiếu, tổng cộng là hơn bảy trăm vạn cổ phiếu. Theo đúng lý thường tình thì cổ phiếu đã giảm giá nhiều ngày như thế này sẽ không có ai muốn tiếp nhận, hiện tại duy chỉ có Hâm Kim cùng với Phùng Đường mua vào mà thôi. Tôi vốn cũng đã đoán trước là lượng tiền mặt của Phùng Đường không có nhiều cho lắm, nhưng không hiểu tại sao hôm nay lại có thể đủ tiền mà mua vào hơn hai trăm vạn cổ phiếu. Mà kỳ quái nhất chính là một nhà đầu tư gọi là quỹ Trung Hòa cũng đã tranh mua hơn ba trăm vạn cổ phiếu, nếu Hâm Kim không nhanh tay hơn một chút thì hôm nay thực có khả năng không vớt nổi chút nước nào.
Sau khi Thái Vũ nói một đoạn dài như vậy, mới dừng một chút, liếc mắt nhìn Đỗ Ngọc Hằng một cái, hỏi.
- Với tình hình hiện tại thì anh dự đoán được điều gì không?
- Điều này chứng tỏ rằng có người muốn cứu vãn Dịch
Mậu.
- Không sai, thế nhưng mà nếu anh biết được người đứng sau là ai thì anh sẽ hiểu rõ ngọn nguồn ngay thôi. Đúng như tôi đã tính toán từ trước rồi!
Thái Vũ lại nhìn nhìn màn hình máy vi tính, buông hai mắt xuống nhìn thật kỹ tài liệu.
- Quỹ Trung Hòa này chính là một công ty nhỏ mà chính chủ phía sau là tập đoàn Hỗ Thị của Ngô gia, mà Ngô gia với Kiều gia có mối quan hệ chặt chẽ. Nghe nói là trong tay Kiều Hi Nhi nắm giữ không ít cổ phần Trung Hòa này, nếu không sai so với dự kiến thì hiện tại chắc chắn là cô ấy đã ra tay. Tại sao lại vì Kiều Hi Nhi mà ra tay? Chuyện đó còn không quá đơn giản hay sao.
Thái Vũ trên mặt lộ ra một tia thản nhiên tươi cười:
- Vì Trương Dương đã không ngồi yên được nữa.
- Nếu như không có gì bất ngờ xãy ra thì khả năng cổ phiếu Dịch Mậu hôm nay sẽ tăng trở lại.
Thái Vũ tiếp tục nhìn chằm chằm màn hình máy tính, xoay xoay bả vai, thay đổi tư thế ngồi lại một chút.
- Nếu như vậy thì chúng ta tiếp tục bán ra.
- Nếu là chúng ta tiếp tục bán ra nữa mà bị bọn họ mua hết, ngộ nhỡ về sau cổ phiếu Dịch Mậu lại tăng lên, chúng ta chẳng phải là uổng công làm có lợi cho bọn họ hay sao?
Đỗ Ngọc Hằng trên mặt hiện rõ vẻ đau đớn.
- Chuyện mua bán, xem hắn mua được bao nhiêu, chúng ta lại sẽ bán ra nhiều hơn hắn. Đừng quên rằng về khoản tiền bạc nếu so sánh với chúng ta mà nói thì dù hắn có bao nhiêu cũng chẳng đáng là cái lông gà vỏ tỏi. Ta cứ chờ xem bọn hắn có thể mua bao nhiêu, chúng ta sẽ bán hơn khả năng bọn chúng mua được. Tiếp tục bán!
Đỗ Ngọc Hằng chỉ nhìn được cái ót của Thái Vũ, đột nhiên chỉ muốn bóp chết hắn mà thôi. Cái tên Thái Vũ này, tiền không phải là của hắn cho nên hắn đương nhiên không có vấn đề gì. Trước thì còn nói là tay trái bán thì tay phải mua, thiệt hại nhiều lắm lúc đó cũng chỉ là một ít phí sang tên, chuyển nhượng mà thôi. Hiện tại thì lại là đem tiền dâng đến miệng người ta. Mà tiền lại chủ yếu là tiền của tôi, tôi thế nào cũng thấy chuyện như thế này không thể nào được.
Nhưng trước mắt, không nghe hắn thì cũng giống như là một thằng nghiện thuốc phiện vậy, giờ phút này cho dù có muốn thoát ra khỏi vụ việc này cũng chẳng được nữa. Mà nếu hiện tại cố gắng tìm mọi cách thoát lui thì chẳng khác gì uổng phí mấy triệu bỏ vào lúc trước.
Hắn không phải là thằng ngốc, đương nhiên, bây giờ con đường có thể đi chỉ có hai đường mà thôi.
Một là ngồi chờ cổ phiếu tập đoàn Dịch Mậu khôi phục trở lại, sau đó sẽ thu về tiền vốn bỏ ra. Hai là tiếp tục con đường đêm đen đang đi này, đoạt quyền kinh doanh của Dịch Mậu. Khả năng thực hiện phương án một là rất thấp cho nên chỉ có điều thứ hai là có khả năng thực hiện được mà thôi.
Dù sao hiện tại thì đại bộ phận cổ quyền tập đoàn Dịch Mậu đã thuộc về trong tay Hâm Kim, chỉ cần kéo dài tình hình khủng hoảng như thế này thì các nhà đầu tư nhỏ lẻ sẽ không thể nào trụ nổi, cũng chính là phải bán tháo hết đi.
Cho nên điều bây giờ có thể làm chính là không thể để cho giá cổ phiếu Dịch Mậu tăng lên được,và một mặt khác còn phải đoạt lại số cổ phiếu mới vừa thuộc về tay cái quỹ Trung Hòa kia. Nếu theo đúng như lời của Thái Vũ nói thì Kiều Hi Nhi cũng chẳng có bao nhiêu tiền cả, chỉ cần mẹ của cô ấy là Diệp Tinh không ra tay thì cuối cũng Dịch Mậu này chắc chắn rơi vào tay mình thôi.
- Rõ ràng đã tăng trở lại, có ý tứ!
Thái vũ ngồi ngay ngắn ở trên ghế, lần thứ hai đem tầm mắt dừng ở đồ thị xu thế cổ phiếu Dịch Mậu thời gian gần đây trên màn hình sau đó phát hiện cổ phiếu đã ngã giá kịch sàn nhiều ngày liền như vậy lại có thể sau hàng dài trượt ngã bắt đầu có xu hướng tăng trở lại.
- Các nhà đầu tư nhỏ lẻ khác cũng bắt đầu mua vào. Đây là những nhà đầu tư thấy được rằng cổ phiếu Dịch Mậu liên tục giảm giá nhiều ngày nay nhưng khối lượng giao dịch không hề suy giảm, cho rằng sẽ sớm tăng giá trở lại nên mới mua vào đây.
Đỗ Ngọc Hằng thấy vậy, sắc mặt có chút lo lắng mà nói rằng.
- Nhìn xem tin tức sự việc đi, xem ra hơn phân nửa là người nhà Kiều gia ủng hộ Phùng Đường, rất có ý đồ!
Hai tay Thái Vũ đan vào nhau, thản nhiên đặt lại trên mặt bàn rồi nói.
Đỗ Ngọc Hằng liếc mắt nhìn hắn một cái, vội mở ra chính chiếc máy tính bên cạnh hắn, nhìn nhìn, quả nhiên không ít phương tiện truyền thông đã bắt đầu đăng lời tuyên bố của Chủ tịch thứ nhất tập đoàn Dịch Mậu Phùng Đường.
Tập đoàn Dịch Mậu lần đầu tiên công bố kiểm tra ban đầu cũng báo cáo của viện kiểm soát, làm sáng tỏ rằng có người làm giả báo cáo như lời đồn là không đúng sự thật.
Ngay sau đó tập đoàn Dịch Mậu này cũng tuyên bố hợp tác với quỹ Trung Hòa kia. Quỹ Trung Hòa trong tương lại sẽ đầu tư vào Dịch Mậu hai tỷ trong vòng một tháng, thu mua bốn ngàn vạn cổ phiếu tập đoàn Dịch Mậu với giá cũ là 5.0 mỗi một cổ phiếu.
Cũng tiếp ngay sau đó lại là một tin tức khác rằng tập đoàn Dịch Mậu sẽ đem về chương trình đại thành công nổi tiếng toàn cầu của công ty ATG Australia, thêm nữa là cùng với tập đoàn Phỉ Phổ Hà Lan kỹ hợp đồng mua bản quyền của bọn họ để sản xuất thiết bị nghe nhìn chuyên nghiệp.
Nhìn hết một lượt các tin tức đó, lại quay đầu nhìn nhìn lại đồ thị xu thế giá cổ phiếu, mấy tin tức này mới được công bố còn chưa đến nửa giờ thì cổ phiếu Dịch Mậu đã tăng lên giá bốn chấm mỗi cổ phiếu rồi.
Tương đương nói là buổi sáng cổ phiếu bọn họ bán ra sáu trăm vạn cổ phiếu giá 3.83, trong nháy mắt đã thua thiệt mất một trăm vạn tệ.
- Đáng tiếc thật! Cái Dịch Mậu này chỉ là sân khấu nhỏ mà thôi.
Thái Vũ khẽ nhắm mắt, thở dài nói.
- Nếu không thì lần này ta cũng sẽ làm cho Kiều gia bọn họ mất cả vốn lẫn lãi. Hiện tại nếu bọn họ đã nhúng tay vào thì làm như vậy chẳng khác nào việc thao túng Dịch Mậu chưa từng tồn tại cả.
- Thái thiếu, vậy… vậy cậu nói xem hiện tại phải làm như thế nào?
Khuôn mặt Đỗ Ngọc Hằng như mếu máo muốn khóc, cái gì mà “chẳng khác nào chưa từng tồn tại” chứ? Không phải cậu sớm đã nói chuyện thao túng tập đoàn Dịch Mậu này là chuyện không thể khác được hay sao.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R