Thốn Mang quyển 8 : Phiêu Tuyết Chương 14 : Nguyên thần chi biến
Dịch giả : ***** Biên tập : ***** Nguồn : Sưu tầm
Trục Hổ, Li Lang, Điền Báo và hơn tám mươi vạn đại quân phía sau kẻ nào cũng chấn động tâm thần.
Liệt Sơn tôn giả đã đạt đến Ma Soái hậu kì, lại có ma khí Viên Nguyệt trong tay bị giết chết trong một chiêu, bọn họ tịnh không hề ngạc nhiên, bởi vì khí thế vừa rồi của Hạng Vũ đã khiến trong lòng họ tin tằng Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt nhất định chẳng phải là đối thủ của Bá Vương Hạng Vũ.
Nhưng…đòn công kích thật quá đáng sợ, thắng lợi cũng quá dễ dàng.
Một đao đó không ngờ lại khiến cho tâm thần của hơn tám mươi vạn người mê loạn, nhất thời chẳng còn bất kì kẻ nào có ý thức phản kháng.
- Ừm!
Ánh mắt của Bá Vương Hạng Vũ quét về phía Trục Hổ, Li Lang và Điền Báo, một cỗ khí thế ép thẳng tới ba người.
- Trục Hổ nguyện vì đại nhân mà làm thân khuyển mã!
Trục Hổ lập tức quỳ xuống đầu tiên, biểu thị thần phục.
- Li Lang (Điền Báo) nguyện vì đại nhân mà làm thân khuyển mã!
Li Lang và Điền Báo trong lòng run rẩy, cả hai cũng liền lập tức quỳ xuống nói.
Bọn họ có thể khẳng định được sự đáng sợ của Bá Vương Hạng Vũ vượt xa Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt, tự nhiên là cũng lợi hại hơn hai cự đầu còn lại của Phiêu Tuyết sơn mạch, đi theo Bá Vương Hạng Vũ, bọn họ tự nhiên có thể thoải mái mà sống rồi.
Hơn nữa, một khi bọn họ phản kháng, nói không chừng sẽ lập tức phải đi theo Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt, cả ba đều đưa ra một lựa chọn sáng suốt.
- Nguyện vì đại nhân mà làm thân khuyển mã!
Hơn tám mươi vạn người lục tục quỳ xuống rồi đồng thanh nói. Thanh âm không ngừng vang vọng trong sơn mạch, mấy người Lý Dương nghe thấy mà nhiệt huyết không khỏi dâng trào, trăm vạn đại quân thề giữ lòng trung, một cảnh như vậy tuyệt đối là có sức rung động.
Trục Hổ, Li Lang, Điền Báo ba người đồng thời phát ra linh hồn khế ước một cách rất dứt khoát, họ đem tinh huyết trong tâm tạng của mình dung hợp với năng lượng rồi đưa đến trước mặt Hạng Vũ.
- Vù…
Hạng Vũ vung tay lên, sau nháy mắt ba giọt tinh huyết đó hóa thành hơi, sau đóđạo đạo ấn kí được hình thành, năng lượng nguyên thần của Hạng Vũ cũng dung nhập vào bên trong, sau đó đem ấn kí đưa vào trong nguyên thần của ba người.
- Từ hôm nay trở đi, ba người các người đều phải nghe lệnh của Mo9ocj Dịch huynh đệ!
Hạng Vũ lạnh lùng ra lệnh, đối với hắn mà nói, ba Ma Soái cao thủ này chẳng tính là cái gì, những cao thủ cấp Ma Vương dưới tay hắn cũng không ít a. Nhưng ba cao thủ cấp Ma Soái này lại có tác dụng không nhỏ ở tại Phiêu Tuyết sơn mạch này.
- Vâng!
Chủ nhân có lệnh, bọn Trục Hổ đương nhiên phải vâng lời. Hơn nữa thực lực của Lý Dương bọn họ cũng vừa nhìn thấy rồi, có thể dễ dàng giết chết Lang Phủ và Lang Vũ, ít nhất thực lực của Lý Dương cũng không thấp hơn bọn họ.
- Bái kiến Mộc Dịch đại nhân!
Trục Hổ, Li Lang và Điền Báo ba người lập tức quỳ xuống và cung kính nói với Lý Dương.
Lý Dương vung tay lên, hai mươi vạn người vừa bị thu vào túi Tiểu Càn Khôn sau nháy mắt đã được thả ra. Trục Hổ và Li Lang lập tức đại hỉ, trong đám hai mươi vạn đại quân đó có quá nửa là nhân mã của bọn họ.
Hai ngươi vạn người đó ngây ngốc nhìn ra bốn phía, tất cả gần như chẳng biết nên đi về hướng nào nữa.
- Đa tạ Mộc Dịch đại nhân!
Trục Hổ, Li Lang lập tức khom người cảm kích.
Lý Dương khẽ điểm điểm đầu.
- Lily, trăm vạn người này nên an bài thế nào, muội hãy quyết định đi!
Lý Dương đem vấn đề rắc rối này giao cho Lily. Lily khi ở địa cầu đã từng quản lý một siêu cấp đại tập đoàn vô cùng dễ dàng, chuyện phân phối nhân mã, tuy không quen thuộc lắm n hưng ít nhất cũng nhẹ nhàng hơn Lý Dương.
- Sư huynh, chuyện này huynh cứ yên một trăm cái tâm đi!
Lily rất tự tin nói.
- Bá Vương, tâm thần của ngài tựa hồ rất cao a. Hiện nay ngài đã đạt đến cảnh giới nào rồi vậy?
Lý Dương và Hạng Vũ sánh vai đi vào trong đại sảnh.
Hạng Vũ nhìn Lý Dương cười nói:
- Quả nhiên lợi hại a, vừa liếc mắt cái đã nhìn ra, đúng vậy, bản Bá Vương đã tiến bộ rồi, lần này bản Bá Vương đã có một chút lĩnh ngộ đối với “Ma Thần lục tuyệt” đệ ngũ tuyệt và đệ lục tuyệt, tâm cảnh đã được đề thăng lên hai bậc, đạt đến Ma Quân hậu kì rồi.
Lý Dương trợn tròn mắt nói:
- Ma Quân hậu kỳ?
Ma Quân hậu kì, ngay sau đó đã là Ma Đế rồi. Đó tuyệt đối là siêu cấp cao thủ a.
Hạng Vũ “khiêm tốn” gật đầu nói:
- Thường thôi, thường thôi, so với sự đột phá điên cuồng và liên tục của ngươi, bản Bá Vương ta còn phải nỗ lực nhiều, nỗ lực nhiều.
- Bá Vương, ngài…
Lý Dương nhìn biểu tình của Hạng Vũ thì lập tức chẳng biết nói gì.
- Ha ha, cuối cùng có thể xả giận rồi, nhớ tới mấy lần tâm thần của người cứ tăng ào ào, bản Bá Vương trong lòng cũng có chút ghen tị a, cuối cùng lần này cũng khiến ngươi phải kinh ngạc rồi, thống khoái, ha ha, thống khoái!
Hạng Vũ cười ha hả, biểu tình như đang vui vẻ đến điên cuồng.
- ……
Lý Dương chẳng biết nói gì thêm.
- Được rồi, Lý Dương! Sao trên người ngươi lại có một luồng năng lượng điện năng vậy?
Hạng Vũ đột nhiên hỏi. Hắn ở bên cạnh Lý Dương, có thể các giác được luồng năng lượng của lôi điện một cách rõ ràng đang bành trướng trên thân thể Lý Dương.
Nghe thấy Hạng Vũ hỏi chuyện này, sắc mặt Lý Dương bèn lập tức trở nên nghiêm túc.
- Chẳng rõ nữa, tôi cũng chẳng biết sao lại xảy ra chuyện này, ngài còn nhớ chuyện năm xưa tại Côn Luân tiên cảnh, khi tôi dung nhập Bi Sát vào đao phách, sau đó lại dung nhập vào trong thân thể không?
- Ừm, chuyện này bản bá Vương còn nhớ. Lúc đó ngươi chuẩn bị đem Bi Sát dung nhập vào thân thể, à không, là chuẩn bị đem Bi Sát dung nhập vào tâm tạng, nhưng nó lại dung nhập vào khắp các bộ vị trên thân thể ngươi một cách quái dị.
Lúc đó Hạng Vũ đang ở trong đầu Lý Dương, tự nhiên biết rất rõ chuyện này.
Lý Dương gật đầu nói:
- Đúng vậy, bất quá khi tôi chiến đấu với người khác, bình thường đều chỉ động dụng đến Đao Chi Bi Sát, Bi Sát trên thân thể lại chưa từng sử dụng qua. Lần này, khi cùng Liệt Sơn tôn giả chiến đấu tôi đã sử dụng đến Bi Sát toàn thân, đồng thời còn động dụng cả Bi Sát trên đao phách, sau đó thì phát sinh đột biến này.
- Đột biến?
Hạng Vũ nhíu mày lại.
Lý Dương gật đầu nói:
- Đúng vậy, trong thời khắc đó, tôi chỉ cảm thấy tâm thần mình chấn động, những luồng năng lượng lôi điện xuong quanh không ngừng điên cuồng tụ tập vào thân thể, sau đó lại dung nhạp vào trong đao phách, dung hợp vào trong cơ nhục, thậm chí còn đung nhập vào trong…nguyên thần!
- Nguyên thần?
Hạng Vũ sửng sốt.
- Sao có thể chứ? Cho dù là tu luyện thế nào thì năng lượng nguyên thần cũng chính là năng lượng của linh hồn, là năng lượng thuần khiết nhất, sạch sẽ nhất, sao có thể dung hợp vào trong linh hồn được? Không thể năng, một khi năng lượng của linh hồn không thuần khiết, như vậy rất dễ nổ tung đó.
Hạng Vũ tuyệt đối chẳng thể tin nổi.
Lý Dương chỉ biết cười khổ.
Chính hắn cũng chẳng biết có chuyện gì xảy ra, khi luồng năng lượng lôi điện đó dung nhập vào các bộ vị trên cơ thể, Lý Dương còn đang dương dương đắc chí, dù sao có được sức mạnh của lôi điện, tốt xấu gì công kích lực cũng tăng lên, nhưng khi hắn phát hiện có một luồng lôi điện màu tím xanh dung nhập vào trong nguyên thần mình, hắn lập tức ngây ngốc.
Nguyên thần chính là thứ quan trọng nhất, sao có thể để cho một luồng năng lượng lôi điện dung nhập bừa vào nguyên thần được. Lúc đó Lý Dương thậm chí còn cho rằng mình xong rồi, bất quá, nguyên thần của hắn lại chẳng hề phát sinh vấn đề gì, tất cả đều bình thường.
Trên thực tế, Lý Dương tịnh không hề nói rõ với Hạng Vũ.
Không phải là năng lượng lôi điện dung nhập vào, mà là năng lượng lôi điện cải biến nguyên thần, cải biến linh hồn. Điều này khiến cho linh hồn của Lý Dương và linh hồn của các tu luyện giả bình thường có sự khác biệt. Linh hồn của các tu luyện giả khác đều là những năng lượng linh hồn cơ bản nhất. Nhưng linh hồn của Lý Dương lại đã bắt đầu cải biến rồi.
- Ngươi có chỗ nào không ổn không?
Hạng Vũ lập tức hỏi.
Lý Dương lại lắc đầu cười nói:
- Kỳ thực, tôi có một cảm giác cực kì tốt, một cảm giác trước nay chưa từng có.
Đích xác, lúc này trên thực tế nguyên thần của Lý Dương đã chắc chắn hơn trước rất nhiều, thần thức cũng mạnh mẽ hơn, phạm vi bao phủ cũng tăng lên.
- Ồ?
Hạng Vũ sững sờ. Nhưng ngay sau đó hắn lập tức trở nên nghiêm túc nói:
- Hãy để Bá Vương dùng thần thức kiểm tra cho ngươi một chút.
Lý Dương điểm điểm đầu, hắn cũng đam thấp thỏm bất an, tuy cảm giác của bản thân tốt, nhưng trên thực tế cũng chẳng biết là có chuyện gì. Thậm chí hắn còn chẳng biết tại sao lại sinh ra chuyện cải biến này.
Thần thức của Hạng Vũ lập tức tiến nhập vào thân thể Lý Dương.
Cơ thể Lý Dương Hạng Vũ thập phần quen thuộc, nhưng khi thần thức của hắn vừa tiến vào đã phát hiện có sự biến hóa.
Trên cơ nhục và đao phách đều có những dòng năng lượng lôi điện màu xanh, năng lượng lôi điện đó đang không ngừng thấm vào trong cơ nhục, tựa hồ như nó đang thấm vào từng sợi cơ từng thớ thịt vậy, thậm chí cả những nơi nhỏ nhất cũng được dung nhập vào, thân thể Lý Dương giống như đã được cải biến hoàn toàn về bản chất vậy.
Đồng thời đao phách cũng vậy, toàn bộ Chu Thiên Càn Khôn viên cầu cũng bị năng lượng lôi điện vây lấy, vô số tia lôi điện không ngừng lóe lên.
Tất cả đều biến đổi.
Dưới luồng năng lượng lôi điện đó, thân thể của Lý Dương đã phát sinh ra biến hóa mà ngay cả Hạng vũ cũng chẳng thể hiểu nổi.
Nguyên thần!
Nguyên thần không mất tức là không chết. Tính quan trọng của nguyên thần có thể thấy được rõ ràng. Thần thức của Hạng Vũ lập tức chậm rãi dung nhập vào trong đao phách của Lý Dương, muốn thăm dò một chút xem nguyên thần của Lý Dương rút cục là có biến đổi như thế nào.
- Ti ti…
Đột nhiên, tại mi tâm Lý Dương xuất hiện một ấn kí hình tia sét màu xanh, nơi đó lóe lên một cái rồi dần biến mất, đồng thời nguyên thần trong đao phách của Lý Dương cũng phát ra một đạo điện mang thanh sắc, điện mang lóe lên, Hạng Vũ lại cảm thấy thần thức của mình đang bị xung kích, tuy lực xung kích đó không tính là lớn nhưng lại thập phần chắc chắn. Nó căn bản là không muốn cho thần thức của Hạng Vũ dò xét.
Hạng Vũ biết, nếu cường hành dùng thần sức của mình để tra xét thì Lý Dương sẽ bị tổn hại, do đó Hạng Vũ bèn ngưng thần thức lại.
- Bá Vương, sao rồi?
Lý Dương lập tức hỏi Hạng Vũ, hắn cũng cảm thấy nguyên thần của mình có một luồng năng lượng đặc thù vô cùng kinh nhân, chuyện này không thể không khiến Lý Dương chấn kinh.
Hạng Vũ từ từ mở mắt ra nhìn Lý Dương, hắn bất đắc dĩ lắc đầu nói:
- Bản Bá Vương được Xi Vưu đại tôn dạy bảo, kiến thức có thể nói là lớn rồi, không ngờ lại chưa từng nghe qua chuyện như thế này. Xem ra, trong lục giới này, những chuyện huyền diệu khiến người ta khó mà lí giải vẫn có a.
- Thôi vậy, tóm lại là cảm giác của tôi vẫn rất tốt, như vậy là được rồi. Dù sao thì nguyên thần cũng quá trọng yếu, không thể đi loạn vào được.
Cho dù nguyên thần có vấn đề thì Lý Dương cũng chẳng làm gì được, hắn chỉ có thể mỉm cười mà thôi.
- Ừm, bình thường thì tu vi càng cao cảm giác sẽ càng chuẩn xác.
Hạng Vũ cười nói:
- Bất quá ngươi yên tâm, đợi khi công lực của bản Bá Vương hồi phục lại, ta sẽ đi đến Ma Thần cung gặp Xi Vưu đại tô, bản Bá Vương nhất định sẽ hỏi Xi Vưu đại tôn một chút về vấn đề này, tin rằng đại tôn nhất định sẽ biết.
Đại tôn, đó là sự đại biểu cho cực hạn, cực hạn của người trong lục giới. Một khi cảm ngộ được “Thái Cực Vô Thượng Đại Viên Mãn” cảnh giới thì sẽ vượt qua cảnh giới Tiên Đế Ma Đế và trở thành Đại Tôn!
Thần thông của Đại Tiin, người bình thường căn bản chẳng thể tưởng tượng nổi, thần thức của Đại Tôn có thể bao trùm các giới, sự tồn tại của lục giới đối với bọn họ mà nói căn bản chẳng có gì khác biệt, trong lục giới phát sinh chuyện gì bọn họ cũng đều có thể dễ dàng biết được.
- Đúng rồi, Bá Vương, đợi khi ngài cầu kiến Xi Vưu đại tôn thì có thể hỏi giúp tôi chuyện này được không?
Trong lòng Lý Dương đột nhiên có chút thấp thỏm.
- Nói đi, chuyện gì?
Hạng Vũ rất thoải mái, dù sao Xi Vưu đại tôn cũng là sư tôn của hắn, hỏi Xi Vưu đại tôn đối với hắn là một chuyện rất đơn giản.
- Hỏi xem Tuyết bây giờ thế nào rồi, đã chuyển thế hay chưa?
Trong lòng Lý Dương vô cùng lo lắng, một khi chuyển thế thì mọi chuyện sẽ trở nên phiền phức rồi. Dù sao tinh cầu ở Phàm Nhân giới cũng nhiều vô số.
- Còn có…
Lý Dương hít sâu một hơi rồi nhìn vào Hạng Vũ.
- Nói đi, còn muốn hỏi cái gì?
Hạng Vũ cười nói.
- Hỏi đại tôn xem, Tuyết đã có người yêu mới chưa?
Tại thời khắc này, trong lòng Lý Dương đang run rẩy, hắn đang sợ hãi, bởi vì hắn hiểu rằng, tất cả những phàm nhân sau khi chết đi rồi tiến nhập vào Quỷ giới và Minh giới thì đều phải uống Mạnh Bà thang, tất cả đều không nhớ nổi.
Nói các khác khi Tuyết ở Quỷ giới đã có một cuộc sống mới, cũng rất có khả năng nàng đã có người yêu mới, rất có khả năng.
- Nếu đợi đến khi ngươi tìm được Tam Sinh Thạch, rồi tìm được Tuyết, nhưng Tuyết của ngươi đã có người yêu mới tại Minh giới, ngươi sẽ làm như thế nào?
Hạng Vũ đột nhiên hỏi Lý Dương, thời khắc này biểu tình của Hạng Vũ vô cùng nghiêm túc.
Thân thể Lý Dương chấn động, đôi mắt hắn từ từ khép lại.
Nàng không phải là thánh nhân, cho dù có người yêu mới thì ta cũng phải giết chết kẻ đó đoạt Tuyết về, nhưng…ta thật sự có thể giết người đó sao? Nếu Khương Tuyết thật sự yêu người đó, ta lại giết hắn, Tuyết lại không đau lòng sao?
- Tôi sẽ quay đầu bỏ đi, hơn nữa cũng không dùng Tam Sinh Thạch hồi phục lại trí nhớ của nàng nữa.
Lý Dương nhắm mắt nói, hơn nữa những giọt lệ đã bắt đầu tuôn ra, thời khắc này tim hắn đang đau đớn như bị dao cắt vậy.
- Tại sao?
Hạng Vũ truy vấn.
- Tại sao, ha ha, tại sao ư?
Lý Dương cười khổ:
- Là tôi không thể làm khó nàng, Bá Vương, ngài biết không? Là tôi không phải với nàng, nàng đã đợi tôi từng ngày từng ngày một, cho dù chúng tôi chẳng có cách nào để gặp nhau, nàng cũng vẫn đợi tôi, đợi tôi đến cầu hôn, nhưng cho đến chết nàng vẫn chưa đợi được tôi, khi tôi đến cầu hôn thì nàng lại đã chết rồi.
Thanh âm của Lý Dương trở nên run rẩy:
- Thậm chí…thậm chí cho đến khi chết nàng vẫn chưa biết tên thật của tôi a!
Giọng nói của Lý Dương như nghẹn lại.
- Tôi không phải với nàng, tôi phải xin lỗi nàng, nếu nàng đã có một cuộc sống mời, có người yêu mới. Nàng đã vô cùng vui vẻ, vậy thì tại sao tôi phải đi phá hoại cuộc sống của nàng chứ? Dùng Tam Sinh Thạch hồi phục lại kí ức của nàng, đó không phải là làm nàng đối mắt với thống khổ sao? Giết người yêu tại Quỷ giới của nàng, đó không phải là làm nàng càng thêm đau lòng sao?
- Tôi đã có lỗi với nàng rồi, tôi không thể làm nàng đau lòng thêm nữa, chỉ cần nàng đã có người yêu mới, có một cuộc sống hạnh phúc thì tôi sẽ quay đầu bỏ đi, không làm phiền nàng nữa mà yên lặng chúc phúc cho nàng.
Thời khắc này, Lý Dương đã lệ tuôn đầy mặt.
Last edited by thaolakinh89; 12-11-2008 at 12:44 PM.
Thốn Mang quyển 8 : Phiêu Tuyết Chương 15 : Bí mật lớn nhất trong Lục giới
Dịch giả : ***** Biên tập : ***** Nguồn : Sưu tầm
Tu luyện, tu luyện, cơ hồ tất cả thời gian đều giành cho tu luyện.
Hơn nữa còn là sử dụng thượng phẩm ma nguyên thạch để tu luyện, hắn chẳng để ý đến gì nữa, hắn nỗ lực để bản thân mau chóng đạt đến cảnh giới Ma Vương. Cho dù chẳng biết tương lai sẽ như thế nào, nhưng nguyên tắc của Lý Dương vẫn mãi không đổi, phàm là cái cản trở việc hắn tìm lại Tuyết, tất cả đều phải tiêu diệt.
Tu luyện…
Không ngừng tu luyện…
- Ào ào…
Ma nguyên lực thuần khiết không ngừng từ trong ma nguyên thạch mà trực tiếp đổ vào trong thể nội Lý Dương, nó không ngừng dồn vào trong Thất Diệu Tinh Cực, còn có một bộ phận tiến vào trong tâm tạng để tu luyện nhục thể. Thất Diệu Tinh Cực không ngừng lấp lóe, màu xanh đã trở nên đậm hơn.
Thân thể của Lý Dương cũng không ngừng được tôi luyện trong những tia quang mang hắc sắc, đồng thời năng lượng của lôi điện cũng tiếp tục thấm vào trong nhục thể hắn.
Bất quá, những nguồn năng lượng lôi điện thấm vào, Lý Dương tịnh không thể khống chế được, ít nhất là không phải bây giờ.
Những sợi cơ nhục không ngừng gãy nát, sau đó lại hấp thụ ma nguyên lực và hình thành trở lại, mỗi một lần lột xác là năng lượng cơ nhục lại tăng thêm, ma nguyên lực cũng lại không ngừng tiếp tục thấm vào. Đao phách của Lý Dương đã đạt đến Thiên Ma hậu kì đỉnh phong, nhưng nhục thể lại mới chỉ đạt đến Thiên Ma trung kì mà thôi.
- Tạch tạch…
Thân thể và cơ nhục của Lý Dương đột nhiên phát ra một loạt những tiếng “tạch tạch” rất kịch liệt, đao phách còn chưa có đột phá, nhưng lúc này nhục thể lại đã có đột phá rồi.
Quầng sáng tử sắc lại một lần nữa xuất hiện bên ngoài cơ thể Lý Dương, lúc này, quầng sáng tử sắc đó đã gần như trở thành thực thể, đột nhiên…
Quầng sáng tử sắc đó bắt đầu bay lên, vốn là ở quanh thân thể Lý Dương, nhưng lúc này quầng sáng đó lại chậm rãi bay đến sau lưng Lý Dương.
Phía sau đầu Lý Dương xuất hiện một quầng sáng tử sắc, nó phảng phất giống như phật quang trong truyền thuyết vậy.
Thiên Ma hậu kì!
Tu vi thân thể của Lý Dương cuối cùng đã đạt đến Thiên Ma hậu kì, vô số vầng sáng hắc sắc không nhừng lưu chuyển xung quanh thân thể Lý Dương, năng lượng nhục thể cường đại khiến cho trong lòng Lý Dương vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Bất quáquầng sáng tử sắc đó lại đột nhiên xuất hiện, cái này làm Lý Dương vừa bất ngờ lại vừa chẳng biết nguyên nhân là do đâu.
- Hay là đợi lần sau gặp lại Bá Vương rồi hỏi xem, quầng sáng tử sắc này rút cục là cái gì?
Trong lòng Lý Dương thầm nghĩ.
Nhưng lúc này, đao phách màu xanh thẫm cuối cùng đã bắt đầu có biến hóa.
Cái đầu tiên có sự biến hóa là tinh cực.
Bảy khối tinh cực tỏa ra những tia quang mang màu xanh thẫm, chúng bắt đầu biến hóa, từng luồng từng luồng ma nguyên lực không ngừng đổ vào, tốc độ chuyển hóa của tinh cực cũng nhanh lên, rất nhanh, tinh cực vốn có màu xanh thậm đã biến thành tinh cực màu lam nhạt rồi.
- Xèo xèo…
Năng lượng đổ vào tinh cực ngày càng tăng thêm, những biến hóa kịch liệt làm cho Âm Dương đao phách đều rung động, những đạo đao mang không ngừng va vào nhau.
- Vù vù…
Số lượng đao mang càng ngày càng nhiều và không ngừng thu nhỏ lại, không ngừng dung nhập vào trong Âm Dương đao phách, sự rung động của Âm Dương đao phách cũng dần trở nên kịch liệt, đồng thời Âm Dương đao phách cũng bắt đầu điên cuồng xoay chuyển, tốc độ hấp thu đao mang cũng không ngừng tăng lên…
Từng đạo đao mang màu lam nhạt không ngừng xuyên qua, tốc độ xoay chuyển của Âm Dương đao phách cũng dần giảm đi, cuồi cùng thì bình ổn trở lại. Lúc này Âm Dương đao phách đã biến thành màu lam nhạt.
Ma Tướng sơ kì!
- Cuối cùng, cuối cũng đã đạt tới cảnh giới Ma Tướng rồi, cuối cùng đao phách đã đạt tới cảnh giới Ma Tướng rồi, uy lực của đao phách tự nhiên sẽ đại tăng, bây giờ cho dù có phải đối đầu với Liệt Sơn tôn giả ta cũng nắm chắc có thể giết được hắn rồi.
Trong lòng Lý Dương đang mừng rỡ vô cùng.
Tuy chỉ là đột phá được một tầng thứ thôi, nhưng tầng thứ này lại quyết định một sự khác biệt về bản chất. Màu xanh thẫm và màu lam nhạt, một là màu xanh, một là màu lam, đây là sự khác biệt về bản chất. Công kích lực cũng được đề thăng rất nhiều.
Năng lượng lôi điện vốn đang không ngừng thấm vào các vị trí trên cơ thể của Lý Dương cũng đã đồng thời hoàn toàn thấm vào hết rồi.
Cơ nhục đã tăng lên được một tầng, năng lượng lôi điện có thể hấp thụ tự nhiên sẽ tăng lên, vốn dĩ phải cần thêm một quãng thời gian nữa mới có thể hoàn toàn hấp thu hết năng lượng lôi điện, nhưng bây giờ, chỉ sau một lát đã hoàn toàn hấp thụ hết rồi. Đồng thời những luồng năng lượng rời rạc xung quanh đao phách cũng được nhanh chóng hấp thu, bởi vì đao phách đã có sự thay đổi về bản chất, chỉ sau một lát đã hoàn toàn hấp thu xong rồi.
Bề ngoài thì xem ta cả trên cơ nhục và đao phách đều chẳng thể phát hiện ra năng lượng lôi điện, những những luồng năng lượng lôi điện thực ra đang ẩn tàng sâu bên trong, một khi bộc phát ra thì sẽ vô cùng đáng sợ.
- Xoẹt xoẹt…
Đúng vào lúc Lý Dương hưng phấn vì công lực đột phá, hắn lại không hề phát hiện trong khoảnh khắc hắn đột phá, trong phương viên mấy ngàn dặm xung quanh đang có những biến hóa kịch liệt.
Lôi điện.
Năng lượng lôi điện rời rạc ở mấy ngàn dặm xung quanh phảng phất như bị gọi lại, tất cả điên cuồng tụ tập về Bích Lan sơn, trên không trung hình thành nên một lưới điện khổng lồ, điều này khiến cho rất nhiều người phải kinh sợ. Các tu ma giả, các cao thủ cấp Thiên Ma, thậm chí là Ma Tướng, trong lòng đều cảm thấy sợ hãi.
Một lượng lôi điện nhiều như vậy, kinh nhân nh ư vậy, cho dù là Ma Tướng cũng chẳng thể chịu nổi.
Mạng lưới lôi điện cự đại đó càng ngày càng dày đặc, đồng thời diện tích cũng ngày càng to lên. Cuối cùng thậm chí còn làm cho thiên địa biến đổi, bầu trời mây đen tụ tập. Dãy Phiêu Tuyết sơn mạch vốn quanh năm tuyết phủ không ngờ lại ngừng rơi tuyết.
Mạng lưới lôi điện cự đại đang không ngừng hướng về trung tâm, năng lượng càng ngày càng lớn, tại chính giữa mạng lưới bắt đầu hình thành một quả cầu điện màu tím, năng lượng của nó mạnh đến mức khiến toàn bộ nhân mã Bích Lan sơn trong lòng run rẩy, cho dù là cao thủ cấp bậc Ma Tướng cũng không dám ngạnh kháng luồng năng lượng này.
- Đây là cái gì?
- Chẳng lẽ có người độ kiếp, nhưng không đúng a, độ kiếp thì chỉ có kiếp vân, sao có thể có bộ dạng này được.
Thậm chí đến Hạng Vũ cũng đã bị kinh động, vô số nhân mã của Bích Lan sơn đều đã đi ra, một luồng năng lượng cự đại như vậy đang ở phía trên, người của Bích Lan sơn sao có thể yên tâm nổi cơ chứ?
- Xoẹt!
Tử sắc điện cầu đó đột nhiên phát ra một tử sắc quang trụ, quang trụ đó rất nhỏ, đường kính chỉ chừng vài xen ti mét.
Tử sắc quang trụ đó trực tiếp chiếu thẳng xuống Bích Lan sơn, xuyên qua tất cả mọi cản trở, chiếu thẳng đến thân thể Lý Dương.
Lúc này ấn ký có hình tia sét trên cổ Lý Dương lại một lần nữa lóe lên và biến mất, lập tức năng lượng của luồng tử sắc lôi điện kia điên cuồng đổ vào thể nội Lý Dương, những dòng điện màu xanh bên trong cơ nhục và đao phách của Lý Dương cũng bắt đầu lóe lên và không ngừng hấp thu năng lượng của luồng lôi điện tử sắc đó. Chỉ sau thời gian chừng vài lần hô hấp, toàn bộ năng lượng của tử sắc điện cầu trên bầu trời đó đã dồn hết vào thân thể Lý Dương.
- A!
Lý Dương cảm thấy có chút tê tê, nhưng sau nháy mắt cảm giác đó đã biến mất. Tất cả năng lượng lôi điện đã điên cuồng đổ vào trong thể nội Lý Dương, đao phách và cơ nhục của hắn lại một lần nữa được đề cao, khả năng hấp thu năng lượng cũng tăng lên, năng lực hấp thu lôi điện cũng được đề thăng rất nhiều.
Nhiều tử sắc lôi điện như vậy không ngờ đã bị cơ nhục và đao phách của Lý Dương chậm rãi hấp thu.
Nửa canh giờ sau.
Đôi mắt đang nhắm nghiền của Lý Dương bỗng dưng mở ra, một ánh mắt phảng phất giống như sấm sét lóe lên, bức tường của mật thất không ngờ lại xuất hiện một cái lỗ sâu. Chỉ là mục quang chiếu vào mà cũng xuất hiện một cái lỗ sâu như vậy trên tường, điều này khiến trong lòng Lý Dương cũng cảm thấy chấn kinh.
- Rút cục là chuyện gì vậy, vì sao những luồng năng lượng lôi điện này lại tới đây? Sao lại tự động đổ vào cơ thể ta? Là chuyện gì vậy nhỉ? Hơn nữa năng lượng lôi điện này tựa hồ như không công kích ta, hơn nữa còn giúp đỡ ta, năng lượng lôi điện càng thấm vào lại càng làm ta mạnh hơn.
Luồng năng điện của lôi điện này bất ngờ tiến vào khiến cho trong lòng Lý Dương cảm thấy mơ hồ, bất quá xem tình hình hiện nay thì đó là chuyện tốt. Sức mạnh của luồng năng lượng lôi điện vừa rồi có thể dễ dàng đối phó với cao thủ cấp Ma Tướng, công kích lực của Lý Dương tự nhiên cũng được đề cao không ít.
Bất quá, Lý Dương tịnh không biết gì về cái ấn kí màu xanh đó.
Ấn kí hình tia sét màu xanh lại đã hiện qua một lần khi mới hình thành ở Côn Luân tiên cảnh. Khi chiến đấu cùng Liệt Sơn tôn giả, cơ nhục và đao phách đồng thời động dụng Bi Sát thì lại hiện ra thêm một lần nữa, lần đó năng lượng lôi điện đã được hấp thu, bất quá lúc đó hấp thu được không nhiều, không rõ ràng và kinh khủng bằng lần này.
Vừa rồi chính là lần thứ ba nó lóe lên.
Ấn kí hình tia chớp màu xanh này không biết tại sao mà khi dùng linh thức hay thần thức thì căn bản chẳng thể phát hiện ra nổi, chỉ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, hơn nữa bình thường nó đều chỉ lóe lên một cái rồi đã biến mất, ai có thể nhìn thấy chứ? Mà cho dù có nhìn thấy thì cũng cho là mình hoa mắt. Dù sao thời gian nó lóe lên cũng quá ngắn.
- Kẹt kẹt…
Cánh cửa đá mở ra, Lý Dương đi xuyên qua thông đạo ngầm dưới đất, còn lúc này Hạng Vũ cũng đã đi xuống bằng thông đạo đó.
Nhìn thấy bộ dạng Lý Dương, hai mắt Hạng Vũ lóe sáng, sau đó hắn mỉm cười đi tới.
- Ha ha, hảo tiểu tử, không ngờ cả hai phương diện đều đã có đột phá tồi, hiện nay để ngươi đối mặt với tên Liệt Sơn tôn giả rắm chó gì đó, tin rằng ngươi cũng thắng chắn.
Hạng Vũ vỗ vỗ vai Lý Dương mà cười nói.
Đao phách màu xanh thẫm đã biến thành màu lam nhạt, đây là sự biến hóa về bản chất, công kích lực tự nhiên được đề cao rất nhiều.
- Ân.
Lý Dương điểm đầu. Ngay sau đó hắn nhớ lại quầng sáng tử sắc vừa rồi, do đó bèn lập tức nói với Hạng Vũ:
- Bá Vương, có một chuyện này, lúc đó khi tôi phục dụng kim sắc huyết dịch, khi công lực đạt tới cấp Thiên Ma thì đột nhiên xuất hiện một quầng sáng tử sắc, lúc đó bởi vì gấp gáp nên tôi cứ hấp thụ mà không hỏi qua ngài. Vừa rồi khi tu luyện thì quầng sáng tử sắc đó không ngờ lại lộ ra ngoài, sau đó xuất hiện sau gáy tôi.
- Ha ha, bản Bá Vương đến chuyện này cũng quên mất không nói cho ngươi biết!
Hạng Vũ vỗ vỗ đầu rồi cười ha hả nói:
- Quầng sáng tử sắc đó chính là đặc điểm của việc ngươi tu luyện “Tử Cực Ma Thể huyền công”. Khi công lực đạt đến Thiên Ma hậu kì, một khi vận công thì quầng sáng tử sắc đó sẽ liền xuất hiện sau gáy ngươi.
- Sao tôi lại cảm thấy quầng sáng tử sắc đó phảng phất giống như phật quang vậy nhỉ?
Lý Dương nhíu mày nói.
Hạng Vũ liền lập tức cẩn thận ố trí một cấm chế, sau đó giơ ngón tay cái về phía Lý Dương nói:
- Thông minh, bất quá bí mật này quá mức hãi nhân, số người trong toàn bộ Ma giới biết được cũng không nhiều, cho nên, trước khi bản Bá Vương nói cho người biết, ngươi phải đảm bảo, không được truyền tin tức này ra ngoài!
Lý Dương vừa nghe thấy, trong lòng lập tức cảm thấy kinh ngạc, nhưng hắn vẫn lập tức nói ngay:
- Yên tâm, tôi nhất định sẽ không truyền tin tức này ra ngoài.
Ngay sau đó Hạng Vũ liền mỉm cười thoải mái nói:
- Kỳ thực bị người ngoài biết cũng không có gì, nhưng đây là vấn đề địa vị, không có một địa vị nhất định thì không có tư cách biết được chuyện này. Cho dù là cao thủ cấp bậc Ma Vương, bình thường cũng chẳng biết được. Bản Bá Vương cũng vì là đồ đệ của Xi Vưu đại tôn nên mới biết thôi.
Kỳ thực chuyện này cũng chẳng thể trách Hạng Vũ, dù sao đây cũng là một bí mật đỉnh cấp, chỉ có một vài nhân vật có quyền lực ở các giới mới biết được, biết được một bí mật như thế này chính là đại biểu cho địa vị, Hạng Vũ cũng là vì thấy Lý Dương tiềm lực rất lớn, hơn nữa ấm tượng của Xi Vưu đại tôn đối với Lý Dương cũng không tồi, cho nên hắn mới dám nói.
- Tại sao “Tử Cực Ma Thể huyền công” và phật quang của tu phật giả rất giống nhau, nguyên nhân thực ra chính là vì…tu phật quan trọng nhất chính là tu Phật Đà Kim Thân, phương pháp tu luyện của nó và “Tử Cực Ma Thể huyền công” là cùng một đạo lý.
- A!
Lý Dương sững sờ, tu ma và tu phật vốn chẳng hề liên quan đến nhau, sao lại cùng là một đạo lí được?
- Chuyện này chính là bí mật lớn nhất trong lục giới đó, hắc hắc, Lý Dương, nghe thấy cái tên “bí mật lớn nhất trong lục giới” này, có phải ngươi đang rất kích động không?
Hạng Vũ nhìn Lý Dương cười nói.
Đích xác Lý Dương cũng đang cảm thấy tim mình đập nhanh lên.
Bản thân mới đạt đến cấp Ma Tướng, không ngờ lại biết được bí mật lớn nhất lục giới, cái bí mật lớn nhất trong lục giới này rút cục là cái gì? Trong lòng Lý Dương đang thầm đoán.
- Năm xưa, Bàn Cổ khai thiên lập địa, tạo thành lục giới, Bàn Cổ một hơi phân thành Tam Thanh, nguyên thần phân ra làm ba phần, đó chính là tam đại chí tôn của Tiên giới, Thái Thượng lão quân, Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên giáo chủ. Còn phần nhục thể và tinh huyết thuần tịnh của Bàn Cổ thì do Xi Vưu đại tôn đoạt được. Do đó, Xi Vưu đại tôn được hiệu xưng là Ma Thần, thân thể là đệ nhất trong lục giới.
- Phù…
Hô hấp của Lý Dương trở nên gấp gáp.
Lý Dương coi như là đã hiểu rõ rồi, không phải người nào cũng có thể làm Đại Tôn, Tam Thanh của Tiên giới là ba phần nguyên thần của Bàn Cổ, Xi Vưu đại tôn là đoạt được nhục thể và tinh huyết của Bàn Cổ cho nên nhục thể đã cường hãn tới cực hạn.
- Vậy Chúc Dung Đại Tôn và Cung Công Đại Tôn thì sao, còn cả Đại Tôn của các giới nữa?
Lý Dương lập tức hỏi.
Hạng Vũ nhìn Lý Dương mà mỉm cười thần bí, nhưng hắn lại không vội nói ra ngay.
Lý Dương cảm thấy bất lực, hắn biết đây là trò mà Hạng Vũ thích chơi, hắn chỉ đành nháy nháy mắt mà nhìn Hạng Vũ với vẻ đáng thương.
Hạng Vũ ho khan một tiếng rồi nói tiếp:
- Năm xưa, khi hỗn độn mới vào lúc sơ khai, năng lượng của hỗn độn hóa thành ngũ hành, thế giới này lấy ngũ hành làm cơ bản, đồng thời khi khai thiên lập địa, Ngũ Hành Chi Linh cũng được sinh ra, phân biệt là Hỗn Độn Kim Linh, Hỗn Độn Mộc Linh, Hỗn Độn Thủy Linh, Hỗn Độn Hỏa Linh và Hỗn Độn Thổ Linh.
Yết hầu của Lý Dương như khô lại.
Vào buổi hỗn độn sơ khai, thế giới lấy ngũ hành làm cơ bản, cùng với lúc khai thiên lập địa, Ngũ Hành Chi Linh cũng được sinh ra. Tin tức này khiến cho trong lòng Lý Dương không ngừng run rẩy, hắn có cảm giác, tựa hồ như bản thân đang được tận mắt nhìn thấy cảnh khai thiên lập địa vậy.
- Trong lục giới thì tại Quỷ giới và Minh giới không có cao thủ cấp Đại Tôn, Tiên giới thì có Tam Thanh, Phật giới có phật A Di Đà và Chuẩn Đề đạo nhân, Yêu giới có Nữ Oa và Phục Hi, Ma giới có Chúc Dung, Cung Công và Xi Vưu đại tôn!
Hạng Vũ nói với vẻ cung kính.
Mỗi một cái tên này đều là của các nhân vật chí tôn a.
- Lý Dương a, bản Bá Vương nói cho ngươi biết, trừ Hỗn Độn Kim Linh chưa tu luyện thành Đại Tôn ra, tứ đại Hỗn Độn Chi Linh còn lại đều đã đạt đến Thái Cực Vô Thượng Đại Viên Mãn cảnh giới, ngươi thử nói xem, tứ đại Hỗn Đỗn chi linh đó phân biệt là những ai nào?
Không ngờ lúc này Hạng Vũ lại kiểm tra Lý Dương.
Last edited by thaolakinh89; 12-11-2008 at 12:46 PM.
Thốn Mang quyển 8 : Phiêu Tuyết Chương 16 : Tam Phân
Dịch giả : ***** Biên tập : ***** Nguồn : Sưu tầm
- Tứ đại Hỗn Độn Chi Linh là ai?
Lý Dương lẩm bẩm, trong đầu hắn bắt đầu xuất hiện tên của các vị Đại Tôn các giới.
Những người đã luyện thành Thái Cực Vô Thượng Đại viên Mãn cảnh giới tổng cộng có mười người, Tiên giới có Tam Thanh do nguyên thần của Bàn Cổ phân ra ba phần, Xi Vưu là do đoạt được nhục thể và tinh huyết của Bàn Cổ. Vậy chỉ còn lại sáu người, phật A Di Đà, Chuẩn Đề đạo nhân, Cung Công, Chúc Dung, Nữ Oa và Phục Hi.
- Cung Công Đại Tôn được hiệu xưng là Thủy Thần, chắc là Hỗn Độn Thủy Linh đã luyện thành Đại Viên Mãn cảnh giới. Chúc Dung Đại Tôn cũng vậy, là Hỗn Độn Hỏa Linh.
Lý Dương nói ra tên của hai người này với vẻ khá là chắc chắn.
Hạng Vũ điểm điểm đầu rồi lại tiếp tục nhìn Lý Dương, đợi Lý Dương nói tiếp.
- Hỗn Độn Kim Tinh còn chưa tu luyện thành công, Hỗn Độn Thổ Tinh và Hỗn Độn Mộc Tinh là ai đây nhỉ? Hai vị Đại Tôn của Phật giới chắc là không phải, vậy thì chắc là hai vị Đại Tôn của Yêu giới rồi.
Lý Dương lẩm bẩm:
- Bất quá cũng khó nói, nói không chừng Hỗn Độn Thổ Tinh là chính là một vị Đại Tôn của Phật giới.
Đố với Hỗn Độn Thổ Linh, phật A Di Đà khong phải là rất giống gỗ sao? Đây cũng là một cách giải thích. Nhưng Mộc Linh đồng thời cũng đại biểu cho sinh cơ, đại biểu cho sức sống, chắc phải là Nữ Oa vá trời tạo người chứ nhỉ. Hai đáp án này cứ xoay chuyển trong đầu Lý Dương.
Lý Dương đột nhiên nhìn về phía Hạng Vũ.
- Phục Hi lấy được hà đồ lạc thư, sáng tạo ra bát quái, đối với trận pháp đã đạt đến mức khó mà tưởng tượng nổi, Phục Hi Đại Tôn chắc là đại biểu cho Hỗn Độn Thổ Linh. Hỗn Độn Hỏa Linh là Chúc Dung, Hỗn Độn Thủy Linh là Cung Công, còn Hỗn Độn Mộc Linh nếu không phải là Nữ Oa thì chính là phật A Di Đà rồi.
Hạng Vũ cười ha hả nói:
- Thông minh, khi khai thiên tích địa, năng lượng hỗn độn hóa thành ngũ hành, thế giới lấy năng lượng ngũ hành làm căn bản. Đồng thời sinh ra ngũ đại Hỗn Độn Chi Linh, trong đó Hỗn Độn Hỏa Linh, Hỗn Độn Thủy Linh lần lượt là hai vị Đại Tôn Chúc Dung và Cung Công. Hỗn Độn Thổ Linh thì là Phục Hi Đại Tôn, còn Hỗn Độn Mộc Linh thì chính là Nữ Oa nương nương. Trừ người cuối cùng ngươi chưa xác định được, có thể tính là đã đoán ra ba người rồi.
Lý Dương hiểu ra.
Hiển nhiên, Đại Tôn của các giới không phải là người nào cũng có thể thành tựu, hãy nhìn xem, trong mười vị Đại Tôn thì có tới tám vị là tốt số, thiên sinh đã là những nhân vật không tầm thường rồi.
- Đúng rồi, phật A Di Đà và Chuẩn Đề đạo nhân thân là Đại Tôn của Phật giới, bọn họ có chỗ nào phi thường không vậy?
Lý Dương dò hỏi.
Hạng Vũ suy nghĩ một chút rồi nói:
- Không rõ, nhưng chắc là cũng có thôi. Dù sao cũng phải như vậy thì những người bình thường chúng ta mới có chút hi vọng chứ, tốt xấu gì điều này cũng nói lên rằng, cho dù không phải Hỗn Độn Chi Linh, không phải truyền nhân của Bàn Cổ thì cũng có thể đắc đạo Đại Viên Mãn cảnh giới.
Lý Dương cũng mỉm cười.
Đích xác, Chuẩn Đề đạo nhân và phật A Di Đà đạt tới cảnh giới Đại Viên Mãn cũng có thể làm cho cao thủ của các giới có hi vọng, chỉ cần nỗ lực, cho dù không có thiên phú đặc thù gì thì cũng vẫn có thể đạt tới cảnh giới Đại Viên Mãn, trở thành Đại Tôn.
- Đúng rồi, cao thủ Ma giới đều có nhục thể cường hãn, Cung Công Đại Tôn và Chúc Dung đại tôn là Hỗn Độn Chi Linh, nhục thể của bọn họ cường hãn vậy sao?
Lý Dương đột nhiên hỏi, theo hắn nghĩ thì Cung Công và Chúc Dung chỉ lợi hại về mặt thủy và hỏa thôi, nhục thể thì chắc không quá lợi hại.
- Ha ha, tiểu tử ngươi sai rồi.
Hạng Vũ cười lớn nói.
- Ngũ đại Hỗn Độn Chi Linh, khi còn chưa đạt đến Đại Viên Mãn cảnh giới bọn họ tịnh không biết mình là Hỗn Độn Chi Linh.
Hạng Vũ cười nói:
- Năm xưa, Cung Công đại tôn và Chúc Dung đại tôn cũng là những nhân vật bình thường của Ma giới, bọn họ từ từ tu luyện, không ngừng tu luyện nhục thể. Đồng thời năng lượng thủy hỏa cũng từ từ tăng lên. Khi Chúc Dung và Cung Công tu luyện đến cực hạn của Ma Đế đỉnh phong, hai người dựa vào ưu thế của thân thể Hỗn Độn Chi Linh mới có thể dễ dàng cảm ngộ được cảnh giới Đại Viên Mãn.
- Có thể nói thế này, Hỗn Độn Chi Linh là thiên phú, nhưng mà chỉ có thiên phú thì vẫn chưa đủ, vẫn còn cần phải không ngừng tu luyện. Cho dù là không phải Hỗn Độn Chi Linh thì Chúc Dung và Cung Công cũng vẫn là cao thủ cấp Ma Đế đỉnh phong. Luận nhục thể, Xi Vưu Đại Tôn là đệ nhất trong lục giới, Chúc Dung và Cung Công chính là thứ hai và thứ ba.
Hạng Vũ nói với vẻ khẳng định.
Lời của Hạng Vũ là bắt chước theo Xi Vưu Đại Tôn mà thôi.
Khi trước Hạng Vũ cũng từng hỏi Xi Vưu Đại Tôn như vậy và Xi Vưu Đại Tôn cũng đã trả lời hắn như thế.
- Ân!
Lý Dương điểm đầu.
Chỉ có thiên phú thì chưa đủ, còn cần phải khổ luyện. Cho dù là Hỗn Độn Chi Linh cũng cần phải tu luyện đến Ma Đế đỉnh phong. Người bình thường khi tu luyện đến Ma Đế đỉnh phong, muốn đột phá thêm thì cực kì gian nan, nhưng nếu là Hỗn Độn Chi Linh, muốn đột phá lại dễ dàng hơn rất nhiều.
- Chỗ đặc thù của Hỗn Độn Chi Linh là ở chỗ nào?
Lý Dương truy vấn.
Hạng Vũ suy nghĩ một chút rồi nói:
- Chắc là ở nguyên thần. Dù sao khi vừa mới bắt đầu nhục thể của Hỗn Độn Chi Linh và người bình thường cũng giống nhau.
Lý Dương vừa nghe thấy thì lập tức cả kinh, hắn nhớ lại một chuyện.
Năng lượng của nguyên thần cần phải tinh khiết, không thể để bị những luồng năng lượng khác lẫn lộn vào, nhưng nguyên thần của hắn đã bị cải biến rồi, biến thành khác với người thường. Cái mà ngũ đại Hỗn Độn Chi Linh có cũng là nguyên thần khác với người thường.
Điều trọng yếu nhất là, trong ngũ đại Hỗn Độn Cho Linh thì Hỗn Độn Kim Linh vẫn còn đang tu luyện, kim có thể dẫn điện, nói không chừng…
- Lẽ nào mình là Hỗn Độn Kim Linh!
Nghĩ đến khả năng này, Lý Dương cảm thấy tim như đang đập thình thịch, thậm chí cả khuôn mặt Lý Dương cũng lộ ra vẻ kích động mà đỏ hồng lên. Ngũ đại Hỗn Độn Chi Linh a, đó là Ngũ Hành Chi Linh được sinh ra từ lúc khai thiên lập địa a.
Ngũ hành chính là cơ sở của thế giới, Hỗn Độn Chi Linh chính là những sự tồn tại phi thường.
Nếu hắn là Hỗn Độn Kim Linh, như vậy…
- Đừng có mơ mộng nữa.
Lời của Hạng Vũ hệt như một gáo nước lạnh dội xuống.
- Sao vậy?
Lý Dương chợt tỉnh lại mà nhìn về phía Hạng Vũ.
Hạng Vũ đang mỉm cười, đồng thời dùng một ánh mắt Lý Dương chẳng thể chịu đựng nổi nhìn hắn, Lý Dương cảm thấy mặt như đỏ bừng lên.
- Sao vậy, tôi mơ mộng gì chứ?
Trong lòng Lý Dương vô cùng xấu hổ.
Hạng Vũ khẳng định nói:
- Đừng cho rằng bản Bá Vương không biết, ngươi cho rằng mình là Hỗn Độn Kim Linh hả?
Lý Dương bị nhìn thấu tâm tư, nhưng hắn vẫn thản nhiên nói:
- Vậy thì sao chứ? Năng lượng nguyên thần của tôi đã thay đổi, khác hẳn với người thường. Mà nguyên thần của Hỗn Độn Chi Linh cũng khác với người thường, phán đoán của tôi như vậy có gì không đúng sao?
Lý Dương vừa xấu hổ vừa tức giận.
Hạng Vũ lập tức nói:
- Không, không, không sai, nếu không phải là Xi Vưu đại tôn đã nói cho bản Bá Vương biết tin tức về Hỗn Độn Kim Linh thì bản Bá Vương cũng cho rằng như vậy, đáng tiếc, Hỗn Độn Kim Linh là người Yêu giới, hiện nay cũng là một đại nhân vật đang tung hoành Yêu giới.
- Hỗn Độn Kim Linh là người trong Yêu giới?
Lý Dương cảm thấy một trận mất mát.
Hạng Vũ gật đầu, hắn thập phần khẳng định gật đầu nói:
- Điểm này thì không cần hoài nghi, Đại Tôn các giới có thực lực để phát hiện ra Hỗn Độn Chi Linh, dù sao bọn họ cũng là những nhân vật đã đạt đến cảnh giới Đại Viên Mãn.
Hạng Vũ mỉm cười.
Thái Cực Vô Thượng Đại Viên Mãn.
Vô cùng xa xôi a! Lý Dương thở dài một hơi, Hỗn Độn Kim Linh, vừa rồi còn có chút không tưởng, nhưng bây giờ nó đã bị Hạng Vũ phá tan rồi.
- Đúng rồi, vừa này ngài nói “Tử Cực Ma Thể huyền công” và Tu Phật Đà Kim Thân cùng là một đạo lí, còn là một bí mật lớn nhất trong lục giới, ngài nói đi, tại sao “Tử Cực Ma Thể huyền công” và Tu Phật Đà Kim Thân lại cùng lạ một đạo lý vậy?
Lý Dương thiếu chút nữa thì đã quên mất chủ đề ban đầu.
Hạng Vũ cười nói:
- Hai vị Đại Tôn phật A Di Đà và Chuẩn Đề đạo nhân cũng là những bị Đại Tôn, bọn họ lại không phải là nguyên thần của Bàn Cổ, cũng không có huyết mạch của Bàn Cổ, nhưng bọn họ đã cảm ngộ được cảnh giới Đại Viên Mãn. Bọn họ đã ngộ ra ba ngàn pháp môn phật pháp, cũng sáng tạo ra biện pháp tu luyện Phật Đà Kim Thân.
- Tử Cực Ma Thể huyền công và Phật Đà Kim Thân rút cục có quan hệ gì vậy?
Lý Dương truy vấn.
Hạng Vũ xua tay nói:
- Tử Cực Ma Thể huyền công là tu luyện nhục thể, Phật Đà Kim Thân mật pháp cũng là tu luyện nhục thể, cả hai loại đều có xá lợi.
- Xá lợi, Tử Cực Ma Thể huyền công cũng có xá lợi? Ngài muốn nói là…
Lý Dương đột nhiên nhớ lại tinh thể trong đầu mình, Lý Dương chưa từng chú ý đến tinh thế này. Bây giờ hắn mới phát hiện ra, khối tinh thế vốn có màu đỏ sẫm nay đã biến thành quả cầu màu tím rồi.
- Đúng vậy, khi tu luyện Tử Cực Ma Thể huyền công, đạt đến Thiên Ma hậu kì thì sẽ có tử sắc xá lợi, khi ngươi đạt đến Ma Tướng hậu kì thì sẽ lại có một tử sắc xá lợi khác, khi ngươi đạt đến Ma Đế hậu kì thì sẽ có sáu biên tử sắc xá lợi. Ánh sáng tử sắc trong đầu ngươi và phật quang của người tu phật tuy có màu sắc khác nhau nhưng lại đều là cùng một đạo lí.
Hạng Vũ nói đến đây thì Lý Dương đã trợn tròn mắt lên vì kinh ngạc.
- Đây, đây là tại sao vậy?
- Cùng một phương pháp tu luyện, dùng phật nguyên lực tu luyện thì sẽ thành Phật Đà Kim Thân. Dùng ma nguyên lực tu luyện thì lại trở thành Bất Tử Ma Thân.
Hạng Vũ nói.
Lý Dương suy nghĩ một chút thì liền hiểu ra.
Đây là phương pháp tu luyện, nó cũng tựa như “Thất Diệu Tinh Cực” vậy, dùng tiên nguyên lực để tu luyện thì thành tu tiên giả, dùng ma sát lực để tu luyện thì lại thành tu ma giả. Một công pháp giống nhau, nếu dùng những năng lượng khác nhau để tu luyện thì kết quả cũng khác nhau.
- Vậy rút cục là ai sao chép theo ai? Nếu không, sao có thể giống nhau được?
Lý Dương có chút nghi hoặc nói.
Hạng vũ khiển trách:
- Đừng có nói bừa, ngươi phải nhớ lấy, Tử Cực Ma Thể huyền công là do Xi Vưu Đại Tôn sáng tạo, Phật Đà Kim Thân mật pháp là do phật A Di Đà sáng tạo, chẳng hề có ai sao chép của ai cả. Cái gọi là phật pháp ba ngàn pháp môn, cái nào cũng có thể thành phật chính là như vậy đó.
Lý Dương bị Hạng Vũ trách mắng như vậy, trong lòng lập tức hiểu ra.
Xi Vưu và phật A Di Đà đều là những nhân vật cấp Đại Tôn, cần gì biết đến chuyện ai sao chép của ai, một nhân vật nhỏ bé như hắn cũng không thể nói bừa được.
- Được rồi, bản Bá Vương phải bế quan tu luyện đây. Nếu có chuyện gì quan trọng thì cứ truyền âm cho bản Bá Vương.
Dứt lời, Hạng Vũ liền giả trừ cấm chế xung quanh, tiếp đó thân thể lóe lên và biến mất.
Lý Dương thở phào một hơi.
Chỉ trong chừng một tuần trà thời gian ngắn ngủi mà hắn lại đã nghe được những tin tức mà biết bao nhiêu Ma Vương Ma Quân cũng chẳng biết được. Vô Luận là chuyện Bàn Cổ hóa thành Tam Thanh, còn Xi Vưu Đại Tôn thì có được nhục thể tinh huyết mà huyết mạch của Bàn Cổ, hay là chuyện về khai thiên tích địa, năng lượng hỗn độn hóa thành ngũ hành, sinh ra Ngũ Hành Chi Linh, trở thành ngũ đại Hỗn Độn Chi Linh, tất cả đều là những tin tức rất ít người biết đến. Chỉ đáng tiếc là Hỗn Độn Kim Linh không phải là bản thân hắn!
- Hỗn Độn Kim Linh lại là người trong Yêu giới chứ không phải ta, vậy chuyện nguyên thần biến hóa đó rút cục là do đâu đây nhỉ?
Đi ra khỏi thông đạo, Lý Dương vẫn cứ băn khoăn về vấn đề này mà tiến đến đại sảnh.
Bên trong đại sảnh.
Lily vừa nhìn thấy Lý Dương đi vào bèn lập tức tiến lên nghênh tiếp:
- Sư huynh, tất cả những ngọn núi ở khu vực phía bắc của Phiêu Tuyết sơn mạch đều đã thuần phục Bích Lan sơn chúng ta, chuyện an bài nhân mã bây giờ muội sẽ báo cáo với huynh một chút.”
Nghe thấy lời nói của Lily, Lý Dương liền tỉnh trở lại.
- Ồ, muội vừa nói gì đó?
Lý Dương vẫn còn chưa nghe rõ.
Lily cười nói:
- Không biết sư huynh đang nghĩ đến cái gì vậy, vừa rồi muội nói, tất cả những ngọn núi ở khu vực phía bắc Phiêu Tuyết sơn mạch đã thuần phục chúng ta, là hoàn toàn thuần phục!
- Hoàn toàn thuần phục? Lẽ nào khi Liệt Sơn tôn giả còn sống, Phiêu Tuyết sơn mạch tịnh không hoàn toàn thuần phục hắn?
Lý Dương nghi hoặc nói.
Lily điểm đầu nói:
- Đúng vậy, lúc trước Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt tuy lợi hại nhưng Toại Hổ, Li Lang và Điền Cương lại liên kết lại, tuy họ nghe lệnh của Lê Kiệt nhưng lại không hoàn toàn thuần phục và kết linh hồn khế ước với Lê Kiệt. Nếu khốc ngày đó bọn họ cũng không dám bất kính với Lê Kiệt như vậy rồi.
Lý Dương điểm đầu, ngày đó mấy người Toại Hổ đã từng châm chọc Lê Kiệt, bọn họ đã nghe thấy rất rõ ràng.
Thì ra ban đầu ba người Toại Hổ liên kết lại, cả ba tịnh không hề chân chính kết linh hồn khế ước với Lê Kiệt, thảm nào cả ba dám châm chọc hắn.
- Hiện nay bọn Toại Hổ đã hoàn toàn thuần phục Bá Vương, Bá Vương lại ra lệnh cho bọn chúng nghe lời sư huynh, không có ba người này cản trở, Phiêu Tuyết sơn mạch tự nhiên là hoàn toàn nghe lệnh sư huynh.
Lily lộ ra vẻ vô cùng cao hứng, hiển nhiên cái cảm giác tuyệt đối nắm chắc này rất đáng để hưởng thụ.
- Đúng rồi, hơn trăm vạn nhân mã đó muội an bài ra sao?
Lý Dương hỏi.
Lily cười nói:
- Trong trăm vạn nhân mã đó có hơn vạn Thiên Ma, hơn nghìn Ma Tướng, có năm nghìn Thiên Ma và năm trăm Ma Tướng ở lại Bích Lan sơn, còn lại thì cho về chỗ cũ.
Lý Dương sửng sốt, năm trăm cao thủ cấp Ma Tướng, trời ạ, vậy là đã có một nửa những cao thủ ở khu vực phía bắc Phiêu Tuyết sơn mạch tụ tập lại Bích Lan sơn này rồi.
- Bọn chúng đồng ý sao?
Lý Dương hiểu rõ, đám cao thủ này đều có những ngọn núi của mình, có địa bàn của mình, sao lại nguyện ý chứ?
Lily cười lạnh nói:
- Bọn chúng dám không đồng ý sao? Đến cả Toại Hổ, Li Lang và Điền Báo cũng đều đã thuần phục rồi, những con tiểu trùng còn lại dám làm gì chứ? Huống chi, án chiếu theo quy củ của Ma giới, một khi thuần phục thì tất cả tài sản đều phải tập trung lại. Nói cách khác, tất cả những bảo bối hay ma nguyên thạch ở khu vực phía bắc Phiêu Tuyết sơn mạch này đều phải tụ tập về Bích Lan sơn hết.
- Muội làm như vậy sao?
Lý Dương truy vấn.
Lily cười nói:
- Không có, muội bất quá chỉ là lấy từ mỗi nơi một nửa số tài sản của chúng mà thôi.
Phía bắc Phiêu Tuyết sơn mạch, một nửa số bảo bối và ma nguyên thạch của khu vực phía bắc Phiêu Tuyết sơn mạch đều đã tụ tập lại Bích Lan sơn.
- Sư huynh, huynh không biết đâu, khi tuyên bố mệnh lệnh này ra, đám thủ lĩnh của các ngọn núi đó còn không ngừng quỳ xuống tạ ơn muội nữa đó.
Lily cười nói, án chiếu theo quy củ, đã hoàn toàn trung thành thì toàn bộ tài sản đều phải thống nhất lại một nơi, toàn bộ đưa hết cho chủ nhân, cùng lắm là thủ lĩnh chỉ có thể thưởng cho thủ hạ một chút mà thôi.
- Ân, muội làm việc tốt lắm!
Lý Dương cười nói.
- Sư huynh, hiện nay chúng ta đã nắm giữ khu vực phía bắc Phiêu Tuyết sơn mạch, huynh đệ Uyên Ương Đao Ma nắm giữ phần trung ương, Huyết Phủ Dụ Xích nắm giữ phía nam. Cứ như vậy, Phiêu Tuyết sơn mạch được phân làm ba phần, chúng ta cũng có thể tính là một trong ba thế lực lớn ở đây rồi.
Lily lộ vẻ rất hưng phấn chỉ trong vòng mấyy tháng ngắn ngủi đã biến thành một trong tam đại thế lực của Phiêu Tuyết sơn mạch, đồng thời cũng có hơn vạn cao thủ cấp Thiên Ma, hơn nghìn cao thủ cấp bậc Ma Tướng dưới tay.
- Phiêu Tuyết sơn mạch được phân làm ba phần?
Lý Dương đột nhiên nhớ lại một trong những câu truyện của Trung Quốc cổ đại. Lúc đó cũng là thiên hạ phân ba, tuy Phiêu Tuyết sơn mạch chỉ là một điểm nhỏ trong Ma giới mà thôi nhưng diện tích cũng đã đạt đến mấy vạn dặm vuông rồi. Phiêu Tuyết sơn mạch được chia làm ba phần, cuối cùng ai sẽ là người thắng đây?
Last edited by thaolakinh89; 12-11-2008 at 12:47 PM.
Phiêu Tuyết sơn mạch được chia làm ba phần, phe Lý Dương cũng có thể tính là một trong ba đại thế lực ở đó rồi.
Bên trong đại sảnh, Lý Dương vẫn đang cùng Lily nói chuyện.
- Lily, không phải muội đã từng nói với ta muốn kinh doanh tiền tệ, làm thương nghiệp sao? Cái vụ kiếm tiền này, tự nhiên là tiền vốn càng nhiều càng dễ làm, tại cái Phiêu Tuyết sơn mạch này có cả ngàn đỉnh núi, muội lại đi thu của mỗi nơi một nửa tài sản, cái này ta có chút khó hiểu.
Lý Dương nghi hoặc nói.
Lily lập tức cười thần bí nói:
- Bởi vì…muội đã lấy được…một lượng lớn bảo bối.
- Một lượng lớn? Từ đâu vậy?
Lý Dương trợn tròn hai mắt.
- Bảo tàng của Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt.
Nụ cười của Lily vô cùng xán lạn:
- Liệt Sơn tôn giả có thể hiệu lệnh toàn bộ phía bắc Phiêu Tuyết sơn mạch. Gần như mỗi năm các đỉnh núi đều phải giao nộp cho hắn rất nhiều ma nguyên thạch và bảo bối. Cái này cũng giống như thu thuế ở địa cầu vậy.
Lý Dương khẽ gật gật đầu, hắn cũng hiểu, Liệt Sơn tôn giả khống chế cả ngàn đỉnh núi, mỗi năm không biết đã tích lũy được bao nhiêu tài sản, con số đó chắc chắn phải cực kỳ kinh khủng, thảo nào Lily lại tốt bụng, chỉ thu một nửa tài sản của gần một ngàn đỉnh núi kia.
- Gã Lê Kiệt đó coi như đã may áo cưới cho muội rồi.
Lý Dương cười ha hả nói.
- Hứ, sao huynh lại nói thế chứ? Muội đi kinh doanh kiếm được nhiều ma nguyên thạch về chẳng phải là để cho sư huynh tu luyện sao? Một nữ tử yếu nhược như muội lấy nhiều ma nguyên thạch như vậy về làm gì chứ?
Lily cố ý làm ra vẻ tức giận nói.
Lý Dương vừa nghe thì liền lập tức chuyển đề tài:
- Ân, phương diện làm ăn này thế nào? Có gặp phải khó khăn gì không? Nếu có gì trắc trở thì cứ nói với sư huynh, sư huynh sẽ giúp muội giải quyết.
Lily liền nháy nháy mắt cười nói:
- Huynh ấy à, đừng có lo lắng nữa! Thương nghiệp ở Ma giới vẫn còn trong giai đoạn lạc hậu. Nếu đến cả làm ăn ở đây cũng không làm được thì khi ở địa cầu muội đã phá sản lâu rồi. Tốt xấu gì muội cũng từng là “Nữ Hoàng Tiền Tệ” ở địa cầu a!
Nhìn thấy vẻ tự tin của Lily, Lý Dương không khỏi cảm thấy hoài nghi, Jake cũng tự tin kiêu ngạo như vậy, không biết đó có phải là do Trần Kiếm Phong di truyền cho không nữa?
- Sư huynh, hiện nay chúng ta cũng có thể tính là phú hào ở Ma giới rồi. Tiền tài thoải máu, thượng phẩm ma nguyên thạch cứ dùng thoải mái, cần bao nhiêu có bấy nhiêu.
Lily đã không còn ý nghĩ tiết kiệm như ban đầu nữa rồi. Dù sao Lý Dương vũng chỉ là một người, cho dù có hấp thu nữa, có thể tiêu thoát mất bao nhiêu chứ?
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, khu vực phía bắc Phiêu Tuyết sơn mạch hiện nay là hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Lý Dương, bọn Toại Hổ, Li Lang, Điền Báo đều đã thuần phụv, hơn nữa còn có năm nghìn Thiên Ma cao thủ, năm trăm Ma Tướng cao thủ tụ tập lại ở Bích Lan sơn này, số cao thủ ở đó đã chiếm gần nửa của toàn khu vực rồi.
Khu vực phía nam của Phiêu Tuyết sơn mạch do Huyết Phủ Dụ cầm đầu, ở giữa thì do huynh đệ Uyên Ương Đao Ma Khẩm Phổ Khảm Đồ nắm giữ. Hai phe đều thừa nhận sự tồn tại của Lý Dương, lại còn sai người tới tặng lễ vật, chúc mừng Lý Dương trở thành thống trị giả tuyệt đối của khu vực phía bắc.
Lễ vật mà Huyết Phủ Dụ Xích và huynh đệ Uyên Ương Đao Ma đưa tới lớn đến mức khiến Lý Dương trợn tròn mắt lên. Chỉ riêng chỗ hơn trăm khối thượng phẩm ma nguyên thạnh cũng đã đủ cho Lý Dương tu luyện trong cả nghìn năm, thậm chí vạn năm rồi.
Khi Lý Dương tu luyện, bởi vì tâm thần của hắn đã đạt đến Ma Soái hậu kì còn công lực thì mới tới Ma Tướng, cho nên chỉ có một bộ phận nhỏ tâm thần được dùng để tu luyện, phần còn lại được dùng để nghiên cứu “Thiên Diễm bí quyển”.
Bất quá, cũng không phải là mỗi lần Lý Dương đều nghiên cứu “Thiên Diễm bí quyền”. CŨng có lúc hắn ở trên đỉnh núi phía cực bắc của Bích Lan sơn mà nghiên cứu “Ma Thần lục tuyệt”.
Lên rồi lại xuống, phiêu bạt bất định, tiếng địch của Lý Dương vang đi khắp toàn bộ Bích Lan sơn.
Mỗi lần kết thúc tu luyện, bình thường Lý Dương đều đến đỉnh núi ở cực bắc của Bích Lan sơn để thổi địch. Lúc đó, tất cả mọi người trên Bích Lan sơn đều không dám lớn tiếng, sợ làm phiền Lý Dương, tiếng địch du dương uyển chuyển, lúc nhẹ nhàng, lúc này tựa như kinh khủng, lúc thì ngưng đọng, lúc thì lại tựa như muốn phát tiết tất cả nỗi buồn trong lòng.
- Ca bãi hoài nam xuân thảo phú, hựu thê thê, phiêu linh khách, lệ mãn y!
Tiếng địch chợt ngưng lại, Lý Dương thở dài một hơi, ngồi quanh chân trên đỉnh núi.
Mỗi một lần thổi địch, đối với tâm thần của Lý Dương vô cùng có lợi, nhưng Lý Dương thổi lại không phải hoàn toàn vì đề thăng tu vi tâm cảnh, còn có một nguyên nhân khác, đó chính là nhớ về Khương Tuyết.
Đôi mắt của Lý Dương vừa giống như đang khép lại vừa như chẳng phải, trông có vẻ vô cùng mông lung. Đột nhiên đôi mắt Lý Dương sáng lên, ánh mắt hắn chiếu thẳng về phía Bích Thủy đàm dưới chân Bích Lan sơn.
Phiêu Tuyết sơn mạch quanh năm tuyết rơi, tự nhiên, Bích Thủy đàm đó cũng bị một lớp tuyết dày bao phủ. Nhưng trên Bích Thủy đàm đột nhiên xuất hiện một thân ảnh uyển chuyển nhẹ nhàng, mỗi một cái giơ tay nhấc chân, mỗi một nụ cười một cái nháy mắt cũng đều làm tâm hồn Lý Dương rung động.
- Tuyết!
Lý Dương trợn tròn mắt mà nhìn về nơi đó với vẻ khó mà tin nổi, thân ảnh đó không phải là thân ảnh vẫn thường chập chờn trong mộng của hắn sao?
Thân ảnh đó uyển chuyển như dòng nước, trầm mặc không nói gì.
Trên mặt Lý Dương nở ra một nụ cười khổ, thần thức nói cho hắn biết tằng trên Bích Thủy đàm đó căn bản chẳng hề có một nhân ảnh nào, đó bất quá chỉ là ảo giác của hắn mà thôi, nó chỉ như hoa trong gương, trăng dưới nước, có thể nhìn mà chẳng thể chạm vào.
Đây chỉ là một giấc mộng.
Mây có lúc bay lúc đậu, mộng cũng có lúc phải tỉnh ra. Tất cả đều chỉ là hư vô mà thôi.
- Tâm tựa cô vân, nào ai biết được?
Lý Dương hơi ngẩng đầu lên, mắt hắn từ từ nhắm lại mà thưởng thức cái tư vị tuyết rơi trên mặt.
Đột nhiên, đạo đạo đao mang không ngừng xuất hiện trên tay Lý Dương.
Trên làn khói sóng của Bích Thủy đầm, thân ảnh của vị nữ thần trong mộng vẫn hiện ra rõ ràng, mỗi nụ cười, mỗi cái nháy mắt…
- Vù vù…
Đao mang đột nhiên bay ra, mục tiêu chính là đỉnh núi tuyết phía cực bắc của Bích Lan sơn.
Trên đó bị bao trùm một tầng tuyết dày, bên dưới tầng tuyết chính là tầng băng, bên dưới tầng băng mới là núi đá.
- Xoẹt xoẹt…
Đao mang xuyên qua, băng bắn ra tung tóe, một thân ảnh tuyệt mĩ bắt đầu xuất hiện. Nhưng Lý Dương đôi mắt vẫn cứ nhắm nghiền như trước.
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua.
Đỉnh núi tuyết kia cao cả trăm trượng, Lý Dương điêu khắc lại thập phần dụng tâm, toàn bộ tâm thần của hắn, linh hồn của hắn đều dồn vào điêu khắc. Còn bên dưới Bích Lan sơn, lúc này Lily, Jake, Điền Cương mấy người đều đang ngẩng đầu nhìn lên, thân hình của nữ tử kia đã dần xuất hiện.
Hạng Vũ cũng cảm thấy một cỗ khí tức đặc thù xuất hiện, do đó cũng ngẩng đầu lên nhìn Lý Dương điêu khắc.
Tháng một, thân ảnh của nữ tử đó đã thành hình.
Đến tháng ba, nữ tử đó đã trở nên cực kỳ động nhân, cực kì sinh động. Lúc này đã gần hoàn toàn thành công rồi.
Nhưng, Lý Dương lại đột nhiên đứng lại, hai mắt hắn bỗng mở trừng ra, hắn cứ đứng đó mà nhìn vào thân ảnh người yêu trong mộng của mình, hắn chẳng hề động đậy, cũng chẳng hề xuất thủ nữa, cứ đứng yên như vậy. Mà lúc này bức điêu tượng còn còn cần “điểm nhãn” nữa là xong.
- Sao sư huynh vẫn chưa “điểm nhãn” nhỉ?
Jake đi ra bên ngoài mà ngẩng đầu nhìn về phía Lý Dương đang ở trên cao, lúc này Lý Dương vẫn đang đứng có mà nhìn bức băng điêu, đã nhìn cả một tháng rồi a.
- Mộc Dịch đại nhân vẫn đang đứng trên đó, lẽ nào người đang tu luyện thần công?
Một cao thủ cấp Thiên Ma ngẩng đầu lên nhìn Lý Dương, trong lòng thầm lẩm bẩm, lúc này Lý Dương đã đứng ở đó ba tháng rồi.
Không có một ai dám làm phiền Lý Dương.
Cứ đứng yên như vậy, cứ chăm chú nhìn như vậy. Một ngày rồi lại một ngày qua đi, một tháng rồi lại một tháng qua đi.
Một năm sau.
Trong mắt Lý Dương đột nhiên phát ra một tia quang mang, nhưng đôi mắt Lý Dương lại đột nhiên khép lại, trong quá trình điêu khắc Lý Dương vẫn luôn nhắm mắt, mà vào thời khắc “điểm nhãn” này hắn cũng vẫn nhắm mắt lại.
Không dùng thần thức để quan sát, hoàn toàn là dùng tâm, dùng linh hồn để điêu khắc.
Toàn bộ tâm thần của Lý Dương đều tập trung vào vị nữ thần trong lòng mình, hắn không hề chú ý đến chuyện, lúc này tâm thần mình không ngờ lại đột nhiên phát ra những tia điện quang hắc sắc.
Là nó, hắc sắc điện quang!
Chẳng có ai phát hiện ra những tia hắc hắc điện quang này rút cục từ đâu mà đến, hắc sắc điện quang này có lẽ cho dù là Đại Tôn các giới cũng chưa từng nhìn qua, hắc sắc điện quang này đang từ từ cải biến nguyên thần của Lý Dương, không ngừng cải biến, mà sự chú ý của Lý Dương đang hoàn toàn tập trung vào trên bức băng điêu.
Ấn kí hình tia sét tại nơi mi tâm Lý Dương không ngờ lại bắt đầu chậm rãi biến hóa, dần dần biến thành màu hắc thanh (xanh đen)!
Ấn kí hình tia chớp hắc thah sắc đó lóe lên một cái rồi dần dần biến mất, mà hắc sắc điện quang trong nguyên thần của Lý Dương cũng đột nhiên tiêu thất, không xuất hiện tiếp nữa.
- Xoẹt! Xoẹt!
Hai đạo đao mang đột nhiên bay ra, sau nháy mắt việc ‘điểm nhãn; đã hoàn thành, nhưng bao gồm cả Lý Dương trong đó, không có một người nào phát hiện ra, có một luồng hắc sắc điện quang cực nhỉ đã dung nhập vào trong hai đao phách của Lý Dương. Đây không phải là do Lý Dương khống chế mà là do tiềm thức từ nơi thâm sâu nhất trong tiềm thức của hắn tự hành động.
Sau khi mảnh băng cuối cùng rơi xuống, bức băng điêu đó cuối cùng đã tạo thành công rồi.
- Kiên nhược tước thành, yêu như ước tố. Duyên cảnh tú hạng, hạo chất trình lộ. Phương trạch vô gia, duyên hoa phất ngự. Vân thí nga nga, tu mi liên quyên. Đan thần ngoại lãng, hạo xỉ nội tiên. Minh mâu thiện lãi, yếp phụ thừa quyền. Côi tư diễm dật, nghi tĩnh thể nhàn. Nhu tình xước thái, mị vu ngữ ngôn. Kỳ phục khoáng thế, cốt tượng ứng đồ. Phi la y chi thôi sán hề, nhị dao bích chi hoa tràng cư. Đái kim thúy chi thủ sức, chuế minh châu dĩ diệu khu…
Lý Dương nhìn thấy thân ảnh của tình nhân trong mộng thì không ngăn được mà thấp giọng ngâm lên một phần của bài “Lạc Thần phú”.
Bức băng điêu cao đến trăm trượng, đồng thời nó cũng tán phát ra đạo đạo quang mang, băng điêu lấy màu trắng làm chủ, nhưng đao mang không ngờ lại điểm ra được một đôi mắt màu đen.
Trong đao mang không hề có một chút tạp liệu nào.
Bức băng điêu “Khương Tuyết” sao có thể có đôi mắt màu đen được nhỉ?
Điều khiến người ta cảm thấy kì quái nhất là, không có bất kỳ cấm chế, không có bất kì trận pháp nào, tại sao băng tuyết xung quanh chẳng thể tiếp cận được bức băng điêu đó, hơn nữa bức băng điêu tại sao lại phát ra quang mang, những tia quang mang lấp lánh và xán lạn.
Tất cả đều khiến người ta cảm thấy kì quái.
Vẻ huyền ảo được lộ ra rõ ràng.
Ngay cả Lý Dương, người tạo thành băng điêu cũng chẳng hiểu bức băng điêu này tại sao lại biến thành như vậy? Nhưng hắn không để ý, bởi vì bức băng điêu này chứa đựng tất cả cảm tình của hắn, dung nhập linh hồn của hắn mà tạo thành.
Hắn thậm chí còn cho rằng, cho dù có cho hắn thêm một quãng thời gian dài như vậy nữa hắn cũng chẳng thể điêu khắc ra một bức điêu tượng như thế này, đặc biệt là điểm nhãn, đao phách sao lại có thể điểm ra đôi mắt màu đen, điểm này Lý Dương chẳng thể nào hiểu nổi. Nhưng đôi mắt đó làm cho bức băng điêu trở nên đầu sức sống, gần như giống hệt với Khương Tuyết.
- Chuyện gì vậy? Sao đến thần thức cũng chẳng thể xuyên qua bức băng điêu này?
Thanh âm của Hạng Vũ vang lên với vẻ kinh dị. Đồng thời thân ảnh của hắn đã xuất hiện bên cạnh Lý Dương, hắn sững sờ mà nhìn bức băng điêu cao cả trăm trượng, vẻ mặt vô cùng khó tin.
- Thần thức không thể xuyên qua? Không thể nào!
Lý Dương cảm thấy thần thức của mình có thể xuyên qua bức điêu tượng này.
Hạng Vũ lại lắc đầu nói:
- Thật mà, thần thức của bản Bá Vương đã đạt đến cảnh giới Ma Quân hậu kì, đừng nói là xuyên qua, cho dù là nhìn đến gần ba trượng cũng chẳng thể.
Dứt lời Hạng Vũ liền đi gần dến mấy bước, nhưng khi còn cách ba trượng, không ngờ Hạng Vũ lại phát hiện mình chẳng thể tiến thêm về phía trước.
- Chuyện gì vậy? Lý Dương, ngươi dùng cấm chế gì thế? Không ngờ cả bản Bá Vương cũng chẳng thể đến gần!
Hạng Vũ lại một lần nữa chấn kinh.
Lý Dương cười khổ nói:
- Bá Vương, tôi thật sự không biết, tôi đã học được những cái gì, lẽ nào Bá Vương ngài còn không biết?
Hạng Vũ cũng điểm đầu, tự nhiên hắn biết rõ, khi ở tại Phàm Nhân giới hắn vẫn luôn ở trong đầu Lý Dương, khi đến Ma giới thì Lý Dương chưa từng tiếp xúc với một cao thủ nào khác, cũng chẳng được truyền thụ cái gì.
- Không ngờ bức băng điêu này không để cho thần thức đến gần!
Điền Cương cũng xuất hiện bên cạnh Lý Dương, hắn cũng phát hiện thần thức của mình chẳng thể đến gần bức băng điều.
Điền Cương, mấy người Hầu Sơn khi Lý Dương đang điêu khắc đã độ qua thiên kiếp rồi, bởi vì bọn họ người nào cũng thập phần nắm chắc cho nên không làm phiền Lý Dương.
- Điền Cương đến đây, thử xem có thể đi gần vào phạm vị ba trượng quanh bức băng điêu này không?
Hạng Vũ lập tức nói với Điền Cương.
Điền Cương lập tức bước tới vài bước, quả nhiên, khi còn cách bức băng điêu ba trượng, hắn chẳng thể tiến gần thêm bước nào nữa.
- Ta đến thử xem!
Lý Dương có chút khó mà tin nổi.
Bản thân tuy thập phần dụng tâm điêu khắc, gần như đã dồn hết tất cả mọi cảm tình vào, nhưng đáng lẽ không nên có tình huống đặc thù như vậy xuất hiện mới phải chứ.
- Ngươi không tin, vậy ngươi đến thử xem! Lẽ nào bản Bá Vương lại lừa ngươi?
- Sư huynh, đúng vậy đó, bức băng điêu này có chút kì quái.
Lý Dương vẫn không tin.
Một bước, hai bước, ba bước, cuối cùng đã đến vị trí cách bức băng điêu ba trượng.
Lại thêm một bước nữa!
- Không phải ta đã đi vào phạm vi ba trượng rồi đó sao?
Lý Dương thấy Hạng Vũ đang trợn tròn mắt ngây ngốc thì liền tiếp tục bước đến. Thậm chí khi Lý Dương đi đến trước băng điêu hắn còn đưa tay ra vuốt ve, nhưng chẳng hề có chuyện gì đặc biệt xảy ra, tựa hồ như những trở ngại đó chẳng hề ảnh hưởng đến Lý Dương.
- Không thể nào!
Hạng Vũ có chút khó mà tin nổi, đồng thời bọn Hầu Sơn Hầu Tĩnh cũng lần lượt từng người bước lên, tuy đã bị bức băng điêu sống động như người thật là rung động, nhưng bọn họ cũng phát hiện ra nguyên thần của mình chẳng thể đến gần, đến thân thể cũng chẳng thể đến gần.
- Công kích thì sao nhỉ?
Hạng Vũ thử đưa ma nguyên lực công kích vào, đương nhiên không phải là vì muốn hủy bức băng điêu này, cho dù là trong khoảnh khắc khi ma nguyên lực công kích tới sát bức băng điêu hắn cũng có thể thu lại công kích được.
Nhưng…
- Oành!
Hệt như lôi điện đánh xuống vậy, một đạo thiểm điện hung hăng đánh thẳng tới thân thể Hạng Vũ, Hạng Vũ toàn thân run lên, một năm tu luyện, lại thêm cảm ngộ về “Hải Nạp Bách Xuyên” Hạng Vũ đã đạt tới cấp Ma Vương rồi, nhưng đạo thiểm điện này không ngờ vẫn có thể khiến Hạng Vũ bị thương.
- Đây, đây là chuyện gì vậy?
Hạng Vũ vội vàng sợ hãi mà thu hồi ma nguyên lực, ma nguyên lực hắn dùng để công kích vẫn có thể tính là ít, nếu mà nhiều hơn thì đạo lôi điện kia có lẽ sẽ càng thêm lợi hại.
- Không cần biết nó ảo diệu thế nào, ít nhất nếu cứ như thế này thì bức băng điêu của Tuyết cũng sẽ không bị phá hoại.
Từ nay trờ đi, đỉnh núi tuyết ở cực bắc của Bích Lan được đổi tên thành Nữ Thần phong.
Last edited by thaolakinh89; 12-11-2008 at 12:49 PM.
Trừ Lý Dương ra chẳng có người nào có thể tiến gần được ba trượng, từ đó Nữ Thần phong liền trở thành một điểm độc đáo, một tiêu chí của Bích Lan sơn.
- Con mẹ nó, không ngờ đạo thiên lôi vừa rồi lại đột nhiên xuất hiện, chẳng có cái gì báo trước, nếu không phải bản Bá Vương công lực đã luyện đến cảnh giới Ma Vương, nói không chừng đã thật sự bị đánh chết rồi.
Hạng Vũ nghĩ lại chuyện vừa rồi, trong lòng vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Lý Dương mỉm cười.
Nếu cứ như vậy, hắn cũng chẳng cần ra lệnh cấm mọi người đến gần Nữ Thần phong nữa rồi, dù sao cái Hạng Vũ vừa gặp phải cũng đủ khiến cho những người khác sợ hãi rồi.
- Không biết lôi điện ở đây là từ đâu đến nhỉ, hơn nữa uy lực lại quá lớn.
Hạng Vũ cũng cảm thấy mê hoặc không thôi, theo hắn thấy thì bức băng điêu này quá mức thần bí, căn bản chẳng thể dò xét.
Lý Dương bức điêu tượng, trên mặt nở ra một nụ cười, đó là nụ cười chỉ xuất hiện khi hắn đối mặt với Khương Tuyết.
- Này, giờ mới chú ý, bỏ ra một năm thời gian, tu vi tâm thần của ngươi không ngờ lại đề thăng rồi.
Hạng Vũ thật sự cảm thấy bất lực, bản thân khó khăn lắm mới cảm ngộ được “Hải Nạp Bách Xuyên” và “Khai Thiên Tích Địa”, tu vi tâm thần đạt đến Ma Quân hậu kì, nhưng Lý Dương chỉ điêu khắc ra một bức băng điêu thần kì, tu vi tâm thần không ngờ cũng lại một lần nữa được đề cao.
- Cho dù tâm thần được đề cao thì bất quá cũng chỉ là Ma Vương tiền kì mà thôi. So với Bá Vương đã đạt đến Ma Quân hậu kì, cách biệt thật sự quá lớn a!
Lý Dương cười nói.
Hạng Vũ lắc đầu:
- Bản Bá Vương đã tu luyện bao nhiêu năm? Ngươi đã tu luyện được bao nhiêu năm? Thôi vậy, không nói nữa, bản Bá Vương lại đi tu luyện tiếp đây.
Dứt lời thân hình Hạng Vũ liền lóe lên, sau nháy mắt đã không thấy đâu nữa.
Hạng Vũ rời đi, Lý Dương vẫn một mình ở lại đó mà ngắm Nữ Thần phong.
Qua một hồi lâu…
- Tuyết, ta phải đi tu luyện đây.
Một người một bức băng điêu chăm chú nhìn nhau, tiếp đó Lý Dương mỉm cười rồi hóa thành một đạo hắc quang, lao vào trong lòng núi Bích Lan sơn và tiêu thất.
Những cư dân phổ thông tại Ma giới có tới cả ức vạn, căn bản nhiều không đếm xuể, những người bình thường này đều muốn được bái nhập vào những đại môn phái để khô tu, để bản thân có được một sức mạnh cường đại, để bản có thể sống thoải mái ở Ma giới.
Hai huynh đệ Mạnh Tâm Mạnh Ngôn chính là hai trông vô số cư dân phổ thông của Ma giới, bọn họ là người thuộc lãnh địa của Kha Phong Ma Vương.
Trên Kha Phong sơn.
- Đại ca, chúng ta đã bị đào thải rồi, Kha Phong Ma Vương căn bản không muốn thu nhận chúng ta, chúng ta nên đi đâu học nghệ đây?
Mạnh Ngôn quay sang ca ca mình Mạnh Tâm hỏi.
Mạnh Tâm cũng cảm thấy bất lực.
Trong lãnh địa của Kha Phong, các cư dân đều cho rằng bái nhập làm môn hạ của Kha Phong Ma Vương là tốt nhất, nhưng chính vì vậy mà Kha Phong Ma Vương thu nhận môn hạ thập phần nghiêm khắc. Mạnh Ngôn, Mạnh Tâm chính là hai người bị đào thải, thân là hai thiếu niên tràn đầy mộng tưởng, bái sư học nghệ cơ hồ như là mục tiêu của tất cả các thiếu niên.
- Có rồi, nghe nói thủ lĩnh của khu vực phía bắc Phiêu Tuyết sơn mạch là Liệt Sơn tôn giả đã chết, thủ lĩnh hiện tại là Mộc Dịch chân nhân, chúng ta cứ đi đến chỗ Mộc Dịch chân nhân đó, y mới làm thủ lĩnh chưa lâu, nhất định phải cần một lượng lớn thủ hạ, chúng ta hãy đến đó đi!
Hai mắt Mạnh Tâm sáng ngời nói.
Mạnh Ngôn vừa nghe liền lập tức tán đồng:
- Đúng rồi, đại ca, chúng ta đi thôi!
Mặc dù Kha Phong sơn cách Phiêu Tuyết sơn mạch tới mấy ngàn dặm, nhưng Mạnh Tâm Mạnh Kha chẳng hề úy kị, tuy bọn họ chỉ là những người bình thường nhưng cũng đã từng tập qua thể thuật của Ma giới, ngày đi vài trăm dặm vẫn là chuyện có thể.
Vô số người bình thường ở Ma giới hi vọng có thể bái nhập làm môn hạ của một cao thủ, còn Lý Dương thân là thủ lĩnh của Phiêu Tuyết sơn mạch, danh khí tự nhiên rất lớn, có một lượng lớn nhân mã đang tụ tập về Phiêu Tuyết sơn mạch.
Trong đại sảnh của Bích Lan sơn.
Khóe miệng Lý Dương nở ra một nụ cười nhạt, mắt hắn tựa khép tựa mở, đang ngồi trên ghế mà uống từng hớp lớn Nhị Oa Đầu, những hớp rượu cay xè cứ liên tục đổ vào cơ thể, hăn căn bản chẳng lo lắng đến chuyện tổn hại thân thể, cao thủ Ma Tướng tiền kì có thể vì uống rượu mà bị tổn thương thân thể sao? Có thể sao?
- Sư tôn (tiểu thúc)!
La Đức Thành, Meese Hove, Bork Russ và Cát Hân bốn người bước vào đại sảnh, cả bốn đêyf lộ ra vẻ kích động.
- Có chuyện gì thế, làm gì mà cứ cuống quýt lên vậy?
Lý Dương thu lại chiếc bình ngọc (chính là chiếc ngọc bình trong suốt trước kia đựng kim sắc huyết dịch, nay Lý Dương đựng rượu).
Cát Hân lập tức nói:
- Tiểu thúc người không biết, bây giờ mỗi ngày bên ngoài đều có một lượng lớn người đến muốn bái nhập vào làm môn hạ của người, tiểu thúc, người mau thu lấy một vài đệ tử đi, như vậy con cũng có sư đệ sư muội rồi.
Cát Hân cho dù đã bái Lý Dương làm sư phụ nhưng bình thường vẫn kêu hắn là tiểu thúc.
Cơ nhục trên người Meese Hove hệt như cương thiết vậy, hắn nói lớn:
- Sư tôn, năm xưa người đã truyền cho bọn con pháp quyết tu luyện phi đao nhập đao, mấy người chúng con đều đã tu luyện thành công, có thể dùng đao mang để công kích rồi. Nhưng Tinh Cực tông chỉ có mấy người thế này, hình như có chút quá ít!
- Đúng vậy a, người của Tinh Cực tông chúng ta quá ít rồi.
Bork Russ cũng gật mạnh đầu một cái, biểu thị vô cùng tán đồng.
Lý Dương vừa nghe liền lập tức nhíu mày lại, trong đầu đang suy nghĩ về lời của mấy đệ tử vừa nói.
- Ai là người phụ trách quản lí việc này?
Lý Dương hỏi.
Cát Hân lập tức nói:
- Là Phổ Húc.
Lý Dương điểm đầu, hắn lập tức ra lệnh cho một cao thủ cấp Ma Tướng sau lưng mình:
- Đi tìm Phổ Húc tới đây cho ta.
- Vâng, đại nhân!
Hộ vệ đó mau chóng chạy ra, lúc này trong lòng Lý Dương đang không ngừng suy nghĩ. Thế lực của Tinh Cực tông tại Tiên giới rất mỏng manh, bản thân ở tại Ma giới tốt xấu gì cũng có thể coi là thế lực một phương. “Thất Diệu Tinh Cực” không cần biết là năng lượng gì cũng đều có thể dùng để tu luyện, dùng ma sát lực tu luyện thì tự nhiên là tu ma giả, dùng chân nguyên lực tu luyện thì sẽ là tu tiên giả.
- Tinh Cực tông, vậy ta sẽ để Tinh Cực tông phát dương quang đại tại Ma giới!
Trong lòng Lý Dương đưa ra quyết định, đối với hắn mà nói, chuyện thu đồ cho Tinh Cực tông bất quá chỉ là một chuyện cực kì dễ dàng mà thôi.
Sau một lát, họ vệ đó liền mang theo Phổ Húc tiến vào đại sảnh.
- Phổ Húc bái kiến Mộc Dịch đại nhân!
Phổ Húc vừa nhìn thấy Lý Dương bèn lập tức quỳ xuống cung kính nói, hiện nay Bích Lan sơn đã có hơn cao thủ cấp Ma Tướng. Nhưng Phổ Húc vì là người đầu tiên đầu hàng Lý Dương, do đó địa vị tại Phiêu Tuyết sơn mạch thậm chí có thể sánh ngang với Toại Hổ, Li Lang và Điền Báo.
- Phổ Húc, ta hỏi ngươi, hiện nay đã có bao nhiêu người muốn bái nhập làm môn hạ của ta?
Lý Dương lạnh lùng hỏi.
Phổ Húc vừa nghe liền lập tức khom người trả lời:
- Hiện nay đã có hơn vạn người rồi!
Lý Dương nghe xong, trong lòng không cảm thấy sững sờ, hơn vạn người? Lý Dương cảm thấy con số này tựa hồ quá lớn, dù sao hiện nay Tinh Cực tông tại Ma giới cũng chỉ có hắn và mấy đồ đệ mà thôi, tự nhiên không thể thu nhiều người như vậy. Bất quá Lý Dương không biết rằng, nhân khẩu tại Ma giới cực nhiều, trong lãnh địa của Kha Phong Ma Vương đã có hơn trăm triệu người, nhiều người như vậy, có hơn vạn người đến chỗ Lý Dương cũng là chuyện bình thường mà thôi.
- Sư đệ!
Lý Dương truyền âm cho Điền Cương, Điền Cương đang ở bên ngoài cùng một vài cao thủ cấp Thiên Ma khác huấn luyện, vừa nghe thấy Lý Dương gọi thì bèn lập tức tiến vào đại sảnh.
Bối phận của Lý Dương và Điền Cương có chút quái dị, hiện nay hai người gọi nhau là sư huynh sư đệ là bởi vì Lily là đồ đệ của Vương Thông, Lý Dương lại là sư điệt của Vương Thông. Bởi vì Lily và Điền Cương là phu thê nên Lý Dương và Điền Cương mới xưng hô như vậy.
Nhưng quan hệ giữa Lý Dương và Hạng Vũ lại là huynh đệ, Hạng Vũ đồng thời là sư tôn của Điền Cương, bất quá hai người đều chẳng chú ý đến chuyện này.
- Điền Cương, năm đó khi ở tại tục thế, việc tuyển lựa những tuyển thụ hạt giống ở huấn luyện doanh đều do đệ phụ trách, đệ đối với việc lựa người cũng có kinh nghiệm. Bây giờ ta giao cho đệ nhiệm vụ này.
Lý Dương mỉm cười nói.
- Nhiệm vụ gì cơ?
- Tuyển chọn đệ tử đời thứ sáu cho Tinh Cực tông!
Lý Dương vừa cười vừa nói.
- Đệ tử đời thứ sau? Ha ha, chúng ta là đệ tử đời thứ năm a, vậy…
Mấy người La Đức Thành đều sáng mắt lên.
- Mấy ngươi các ngươi dạy dỗ cho hẳn hỏi, nơi đây ma sát khí sung túc, so với ở tục thế thì dễ tu luyện hơn nhiều, bốn người các ngươi cũng phải chăm chỉ mà tu luyện.
Lý Dương nghiêm mặt lại giáo huấn, quả cũng có phong cách của một vị sư phụ.
Điền Cương suy nghĩ một hồi rồi hỏi:
- Sư huynh, huynh cần tuyển bao nhiêu người?
Lý Dương suy nghĩ một chút rồi nói:
- Những người được tuyển đợt này đều là căn bản cho Ma giới Tinh Cực tông, cứ tuyển lấy hai trăm người đi, bốn người bọn chúng cứ một dạy năm mươi là đủ rồi.
Lý Dương đột nhiên nhớ đến một chuyện, hắn bèn lập tức nói với La Đức Thành:
- La Đức Thành, đi tìm Hầu Tĩnh, Hầu Sơn, Hổ Đại, Hổ Nhị, Lily về đây cho ta.
Qua thời gian một tuần trà, những người năm xưa Lý Dương mang theo tới Ma giới đều đã đến đại sảnh cả.
Lý Dương ngồi ghế chủ tọa, những người còn lại ngồi ở hai bên, cứ y theo thứ tự mà ngồi.
- Không biết sư huynh gọi mọi người đến là vì chuyện gì?
Lily cười nói, những người khác cũng đều nhìn về Lý Dương.
Lý Dương mỉm cười nhìn mọi người rồi nói:
- Ta chuẩn bị…để Tinh Cực tông phát triển tại Ma giới.
- Hay lắm, sư tôn của ta là đệ tử đời thứ ba của Tinh Cực tông, ta cũng tính là đệ tử đời thứ tư rồi, kế hoạch này của sư huynh, bản thiên tài ta là người đầu tiên tán đồng.
Jake nhảy cẫng lên rồi nói tiếp:
- Ha ha, sắp có một đống người gọi ta là sư thúc tổ rồi.
- Nếu chính thức thành lập Tinh Cực tông thì tự nhiên cũng cần có tông chủ, hộ pháp và trưởng lão. Bây giờ cần thảo luận để lựa chọn tông chủ, hộ pháp và trưởng lão.
Lý Dương ngồi xuống nói.
- Sư huynh không làm tông chủ thì ai làm? Ta và tỷ tỷ đến đao mang còn chẳng phát ra nổi nữa.
Jake lầm bầm nói.
Lúc này, trong các đệtửTinh Cực tông tại Ma giới cũng chỉ có đao phách của Lý Dương là tu luyện đến đẳng cấp cao nhất. Lily và Jake tuy có cùng bối phận nhưng lại là Lang nhân, tu luyện “Lang Hoàng quyết”, chẳng thể tu luyện “Thất Diệu Tinh Cực”. Đến đao mang cũng không thể phát ra, tự nhiên là không thể làm môn chủ.
Như vậy chỉ còn lại mấy đệ tử bọn La Đức Thành mà thôi.
Cũng không thể để bọn La Đức Thành làm tông chủ được, Lý Dương sư tôn bọn họ vẫn còn ở bên cạnh a.
- Vấn đề này không cần thảo luận, tông chủ tự nhiên là sư tôn rồi!
Mấy người La Đức Thành cũng đều lập tức nói.
- Được, vậy chức tông chủ này ta sẽ làm.
Lý Dương mỉm cười nói:
- Bất quá, hiện nay người của Tinh Cực tông ta quá ít, nhất thời chẳng có nhân tuyển cho vị trí hộ pháp, trưởng lão, dù sao Lily và Jake cũng chẳng tu luyện phi đao nhập đạo, mấy chức đó cứ tạm để trống vậy.
Lúc này Tinh Cực tông chỉ có mỗi một mình tông chủ, đến cả hộ pháp và trưởng lão cũng không có, chỉ có thêm mỗi bốn đệ tử đao phách vừa mới đạt đến cảnh giới có màu đỏ sẫm, hai trăm đệ tử còn lại thì ngay cả Tiên Thiên cảnh giới còn chưa đạt tới.
Bất quá, tuy lúc này Tinh Cực tông vẫn còn yếu nhược, nhưng dưới sự bồi đắp của Phiêu Tuyết sơn mạch, chỉ cần vài trăm năm thì nhất định sẽ trở thành một đại phái, ít nhất cũng lớn hơn Tinh Cực tông ở Côn Luân tiên cảnh.
Từ hôm nay trở đi, Tinh Cực tông có thể tính là chính thức bắt đầu phát triển tại Ma giới rồi.
************
Thời gian chậm rãi trôi qua, sau nháy mắt đã qua ba tháng.
Lý Dương hoàn toàn chẳng hề phụ trách gì sự vụ của tông chủ, việc huấn luyện đệ tử mới đều giao cho bốn đệ tử, tông chủ hắn chỉ cả ngày tu luyện hoặc là nghiên cứu “Thiên Diễm bí quyền”, thỉnh thoáng còn đến Nữ Thần phong uống rượu thổi địch, vô cùng tiêu dao tự tại.
Hôm đó, Điền Cương và Lily đột nhiên gọi rất nhiều người lại, đến cả Hạng Vũ đang tu luyện cũng bị gọi ra ngoài.
Trong phòng ở của Điền Cương và Lily.
- Đồ nhi, ngươi vội vã gọi bản Bá Vương tới như vậy, rút cục là vì chuyện gì thế?
Hạng Vũ cũng có chút kì quái.
Lý Dương nháy nháy mắt mấy cái, tiếp đó cẩn thận nhìn Lily và Điền Cương, lúc này Điền Cương và Lily đang cười híp mắt lại mà xắp xếp chỗ ngỗi cho mọi người.
- Đừng gấp, chuyện này sẽ lập tức tuyên bố ngay thôi.
Điền Cương lộ vẻ rất cao hứng.
Jake cũng nháy nháy mắt vài cái với Điền Cương, tiếp đó lại nhìn qua tỷ tỷ mình, trong lòng cũng thấy mê hoặc, rút cục là chuyện gì thế nhỉ? Sao hai người lại cao hứng thế này?
- Nói đi, rút cục là có chuyện gì nào?
Lý Dương thúc giục.
- Khặc!
Điền Cương ho một tiếng rồi đứng dậy, hắn mỉm cười nhìn mọi người nói:
- Ta tuyên bố, Điền Cương ta sắp được làm cha rồi. Ha ha, ha ha…
Lời này của Điền Cương vừa nói ra, lập tức ánh mắt tất cả mọi người đều hướng về Lily.
- Cũng chỉ là vừa mới phát hiện ra từ hôm qua thôi.
Mặt Lily đã đỏ bừng lên.
Điền Cương cực kì hưng phấn nói:
- Hôm nay mọi người đều phải ở đây uống rượu, nhất định phải chúc mừng chuyện này, đừng có ai muốn đi đó, nhất định phải ở lại uống rượi.
Bề ngoài Điền Cương có vẻ rất kiên cường, nhưng thực ra hắn vẫn luôn cảm thấy tiếc nuối. Cùng Lily kết hôn đã nhiều năm như vậy nhưng lại vẫn chưa có con. Cuối cùng, ngày hôm qua, hắn đã có thể thỏa lòng mong ước rồi.
Một nguyện vọng từ nhiều năm như vậy đã thành hiện thực, Điền Cương có thể không cao hứng sao?
- Khặc, đợi một chút, bản thiên tài cũng muốn tuyên bố một hỉ sự.
Jake cực kì khoa trương mà chậm rãi đứng lên rồi nhìn quanh bốn phía.
- Ồ? Lẽ nào đệ cũng có thai rồi?
Điền Cương cố ý trợn tròn mắt lên nhìn Jake.
- ……
Jake lập tức cứng họng chẳng biết nói gì.
Last edited by thaolakinh89; 12-11-2008 at 12:50 PM.