Tiên Luyện Chi Lộ Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 3: Tiên Phàm Lộ
------oo0oo-----
Chương 241: Vô địch Kết Đan Kỳ.
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn.eu
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn.eu
Chúc mừng năm mới - 2012
- Chẳng lẽ hiền điệt biết hai người kia?
Hầu Vũ bất động Thanh sắc nói.
Tuổi tác của Phạm Hoa và Hầu Vũ trong số người tu chân cũng không tính là lớn. tư chất cũng thuộc hàng thượng giai ở Tam Tinh Vực.
Thế lực hai người có mối quan hệ tương đối mật thiết, cho nên hai người cũng từng có qua lại.
Hầu Vũ không trực tiếp trả lời câu hỏi của Phạm Hoa mà trong lòng đang suy nghĩ mục đích của đối phương.
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một nguyên nhân. Tất nhiên là Phạm Hoa đang có chủ ý gì đó Với hai người kia. cụ thể là điều gì thì chưa thể lập tức kết luận được, nhưng khàng định có liên quan tới bảo vật hoặc nữ sắc. không có gì khác.
Phạm Hoa có thể khẳng định Hầu Vũ không biết hai người kia, hơn nữa khi hắn ở xa xa quan sát thì thấy ánh mắt Hầu Vũ nhìn Trương Hằng có chút bất thiện.
- Thực không dám dấu diếm. lúc trước ở Tán Tu Minh ta đã cùng tên nam tu kia phát sinh một ít mâu thuẫn!
Phạm Hoa vừa nói, đồng thời cũng âm thầm đánh giá thần thái của đối phương.
sắc mặt Hầu Vũ bình tĩnh, trong lòng lại cười lạnh:
“Phát sinh mâu thuần với nam tu kia mà không phải là với hai người! Bởi vậy có thể thấy được tiểu tử ngươi nổi lên sắc tâm đối với nữ tu áo trắng tuyệt sắc kia!”
Phạm Hoa không biết rằng hắn chỉ nói một câu đã bộc lộ ra ý đồ của mình. Trên thực tế hắn cũng muốn liên thủ với Hầu Vũ để đối phó Trương Hằng. cũng không có chút cảnh giác nào trong lòng.
Tục ngữ có nói: “địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu của mình”, Phạm Hoa thấy Hầu Vũ có chút bất thiện Với Trương Hằng, liền nổi lên Ý nghĩ liên thủ.
Nhưng hắn lại không biết Hầu Vũ là tu sĩ Kết Đan Kỳ. căn bản không đặt một hậu bối Trúc Cơ Kỳ trong mắt. thậm chí hắn còn nổi lên một tia sát ý.
Bất kể là Bích Tâm Đan trong tay Trương Hằng hay Ninh Tuyết Dung Thanh nhã như tiên đều khiến lòng tham của hắn nổi lên.
Mà “kẻ thứ ba” Phạm Hoa thêm vào khiến hắn cười lạnh không thôi.
- Vừa rồi ở trong Phượng Vũ Các, tên nam tu kia xuất ra một loại linh đan thượng phẩm, thích hợp cho tu sĩ Kết Đan Kỳ sử dụng, lại phá mất giao dịch của ta. Hầu mỗ ta tất nhiên sẽ không bỏ qua hắn!
Trên tay Hầu Vũ đánh ra vài đạo pháp quyết. bố trí một tầng cấm chế để ngăn ngừa thần thức thăm dò.
- Hắc hắc, tên tiểu tử kia thật sự là không biết tốt xấu. dám đắc tội với Hầu tiền bối ngài!
Phạm Hoa cũng biết rõ thân phận của Hầu Vũ.
- Không biết Hầu tiền bối tính toán xử lý hắn như thế nào. Lúc trước, ta cũng từng giao thủ với hắn. phát hiện ra thực lực người này không đơn giản, thiếu chút nữa đã chịu thiệt thòi rồi!
Trong lòng Phạm Hoa còn sợ hãi nói.
- ồ?Ngươi còn có Bản sự như thế?! Không biết thân phận hắn có gì đặc biệt?
Trên mặt Hầu Vũ mang theo vài phần tò mò.
Hắn căn bản không đặt một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ như Trương Hằng vào mắt, duy nhất chỉ còn lo lắng tới thân thế đối phương!
Có thể xuất ra linh đan cực phẩm Bích Tâm Đan. bên cạnh còn có nữ tu dung mạo xinh đẹp như hoa thì dù người ngu ngốc cũng có thể thấy được đối phương tuyệt đối không đơn giản.
- Lúc trước gặp hai người này là ở Hắc Thủy Trấn Tán Tu Minh, thoạt nhìn hai người này giống như đều là tán tu!
Phạm Hoa có chút do dự nói.
- Hắc Thủy Trấn Tán Tu Minh? Chỉ là một thế lực vừa quật khởi mấy năm gần đây!
Vẻ mặt Hầu Vũ mang Ý cười, không khỏi tự nói:
- Lại nói mấy năm gần đây, ở khu vực Vân Phật Tự đúng là có không ít thế lực quật khởi.
Phạm Hoa cười nói:
- Đúng thế, ngoại trừ Tán Tu Minh còn có một môn phái mới tên là Cực Diễm Môn. Tuy rằng môn phái này còn có chút chênh lệch so với Tán Tu Minh nhưng cũng không phải là thế lực mà các môn phái tam lưu, tứ lưu bình thường có thể sánh bằng!
Trong phạm vi mấy ngàn dặm này, Ngọc Phật Tự là đại phái nhất lưu, có lịch sử lâu đời, cũng vô cùng khiếm tốn.
- Được! Nếu người này thực sự không đơn giản thì chúng ta hãy liên thủ. xem xuống tay và phần chia lợi ích như thế nào...
Hầu Vũ liếc mắt nhìn Trương Hằng đang ở Phương Vũ Các, biết rằng một lát nữa hắn sẽ giao dịch xong.
Hai người thấp giọng nói mấy câu qua loa rồi khống chế độn quang, bay ra khỏi Du Long Châu.
Trong Phượng Vũ Các, Trương Hằng và lão già mặc áo xám đã đàm định, hắn dùng năm viên Bích Tâm Đan đôi lấy năm kiện pháp bảo bình thường, trong đó bao gồm Vân Vụ Mạt tam cấp, bản đồ Tam Tinh Vực, bản đồ Đông Vân đại lục.
Cuối cùng, sau khi giao năm viên Bích Tâm Đan cho lão già áo xám, Trương Hằng thậm chí còn nhìn ra cánh tay khô gầy của đối phương hơi run rẩy.
Một lão tu sĩ với thọ nguyên sắp hết lại thấy được một tia hy vọng, tự nhiên kích động vạn phần.
Giao dịch mất năm viên Bích Tâm Đan, Trương Hằng phát hiện bình ngọc giờ chỉ còn lại sáu bảy viên nữa mà thôi.
Mấy tên tu sĩ Kết Đan Kỳ khác ở nơi này cũng có chút động tâm nhưng tư bản không thể hùng hậu như lão già áo xám. tiếc nuối không xuất ra một hai kiện pháp bảo trong tay.
Sau khi giai dịch xong, Trương Hằng nắm lấy tay Ninh Tuyết Dung kéo đi ra Phượng Vũ Đình, đi dạo ở Du Long Châu một lúc, ngắm cảnh vật xung quanh!
Chừng qua thời gian một nén hương, ba người Trương Hằng. gồm cả Thu nhi cũng rời khỏi Du Long Châu, bay tới những nơi giao dịch vỉa hè của những tán tu bình thường.
- Mục đích chuyền này của chúng ta đã đạt được, không biết Thu nhi muốn được thù lao gì?
Trương Hằng hướng về phía Thu nhi cười nói.
Khuôn mặt Thu nhi hơi đỏ lên, do dự một chút rồi mới nói:
- Chỉ cần một khối tinh thạch, nhiệm vụ của Thu nhi cũng đã hoàn thành!
Trương Hằng vừa nghe lời này liền thu hồi vẻ tươi cười, hơi thâm ý nhìn nàng ta một cái.
Ninh Tuyết Dung thương cảm đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt nàng ta nói:
- Nếu Thu nhi muốn. chúng ta có thể mang muội rời khỏi nơi này!
Khuôn mặt Thu nhi lộ ra vẻ vui mừng, nhìn Ninh Tuyết Dung nói:
- Lời của tỷ tỷ là thật sao?!
Ninh Tuyết Dung đưa mắt nhìn sang Trương Hằng, vẻ mặt hiện lên vẻ đề nghị và thỉnh cầu.
Thu nhi lập tức hiểu được người làm chủ vẫn là Trương Hằng.
Trương Hằng thản nhiên nói:
- Chuyện nhỏ này. xem ngươi thế nào thôi!!
Thu nhi không khỏi nhìn hắn một cái. trong lòng khẩn trương không thôi. Một câu nói tùy tiện của nam nhân trước mặt này liên quyết định vận mệnh của chính mình!
- Chỉ cần có thể mang ta rời đi, Thu nhi nguyện ý làm thị nữ của tỷ tỷ, suốt đời hầu hạ tỷ tỷ và đại ca ca!
Thu nhi vô cùng ngoan ngoãn nói.
Ninh Tuyết Dung nghe lời này cũng không thấy vui vẻ.
- Ngươi dẫn chúng ta đi gặp vị Thiết thúc của ngươi đi!
Trương Hằng nói với Thu nhi.
Thu nhi vừa mới nghe nói đi gặp Thiết thúc thì ánh mắt hơi hiện ra vẻ sợ hãi.
Ninh Tuyết Dung cười nhẹ nói:
- Muội không cần phải sợ hãi. Có chúng ta nơi này. bất luận kẻ nào cũng không thương tổn đươc muội!
- Vâng, đại ca ca và tỷ tỷ đi theo ta!
Thu nhi cuối cùng làm ra quyết định, mang hai người Trương Hằng đi về phía phường thị Quỳnh Ngọc.
Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung đắt tay nhau mà đi, Bốn phía thi thoảng cũng có thần thức và ánh mắt ghen tị, hâm mộ đảo qua.
-Đại ca...
Ninh Tuyết Dung truyền âm cho Trương Hằng nói.
Trương Hằng cười lạnh, truyền âm nói:
- Mấy cái đuôi mà thôi. Chờ khi chúng ta từ phường thị Quỳnh Ngọc trở về sẽ cùng nhau giải quyết!
Trải qua ba năm tu Luyện, luyện chế ra Thân Ngoại Tạo Thân, bước đầu tu luyện Phá Diệt Thần Quang, thực lực Trương Hằng không biết đã mạnh hơn bao nhiêu!
Thậm chí, nhãn giới của hắn đã nhìn lên cả trên Kết Đan Kỳ.
Sau khi tiến vào tầng công pháp thứ hai, thời gian tu Luyện cũng ngày càng nhiều. Mỗi lần thăng cấp một tiểu giai, thực lực của Trương Hằng cũng bay vọt về chất!
Trương Hằng có một loại cảm giác khi hắn tiến vào cảnh giới tầng hai đại thành, hắn thậm chí không sợ tu sĩ Nguyên Anh sơ Kỳ!
Bởi vì chỉ mới là tầng hai tiểu thành, hắn đã coi như vô địch Kết Đan Kỳ!
Cho nên, với những kẻ mang lòng dạ bất lương kia. Trương Hằng vẫn làm ra bộ dáng hết sức tự nhiên...
Tiên Luyện Chi Lộ Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 3: Tiên Phàm Lộ
------oo0oo-----
Chương 242: Ám sát
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn.eu
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn.eu
Chúc mừng năm mới - 2012
Từ khi đi vào tu chân giới Tam Tinh Vực, Trương Hằng vốn không có thói quen lo chuyện bao đồng hoặc làm người tốt nhưng dưới sự lôi kéo của Ninh Tuyết Dung, hắn cũng có thể trợ giúp người khác mà không làm hỏng chuyện của chính mình.
Việc trợ giúp Thu Nhi khôi phục lại tự do đối với Trương Hằng mà nói cũng chỉ là nhấc tay làm chút chuyện mà thôi!
Trương Hằng không cần nghĩ cũng biết Thiết thúc sau lưng Thu Nhi cũng chỉ là một gã tu sĩ bậc thấp mà thôi, dựa vào việc huấn Luyện một vài đứa nhỏ làm người dẫn đường cho các tu sĩ xa lạ mà tăng lên tư bản của mình.
Đối với những người như vậy, Trương Hằng tự Nhiên là nổi lên thái độ khinh thường.
Dưới sự dẫn dắt của Thu Nhi, Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung nhanh chóng rời khỏi khu giao dịch vô cùng náo Nhiệt đi về phía một khu phòng ốc chỉnh tề.
Điều này không khỏi khiến Trương Hằng nhớ tới ông cháu nhà họ Quách ở Độc Thiên Bảo.
Trên thực tế, Trương Hằng lần này đi ra là để giải quyết hai chuyện. Một chuyện khác cũng liên quan tới ông cháu nhà họ Quách.
Tuy rằng hữa hẹn Bốn năm năm trước, hơn nữa Trương Hằng cũng không sợ khi tâm ma chi thệ nhưng hắn vẫn muốn đi thực hiện lời hứa của mình.
Liên tục đi xuyên qua mấy con đường nhỏ. Thu Nhi dẫn hai người Trương Hằng đi tới một đình viện có bố cục coi như tinh xảo.
Sau khi tiến vào đình viện này. Trương Hằng phát hiện trên tầng lầu bằng gỗ đối diện có một tầng cấm chế.
Thu Nhi nói với hai người:
- Ta đi gọi Thiết thúc...
- Không cần!
Trương Hằng nhẹ nhàng vung tay lên, ngân quang nhoáng lên đã phá nát cấm chế ở trên lầu gỗ.
Cấm chế vừa bị phá, trên lầu liền truyền ra âm Thanh rên rỉ liên tục của một đôi nam nữ, trong đó nữ nhân kia thi thoảng lại hét lên những âm Thanh chói tai, như đang tiến vào cao trào.
Một cỗ xuân ý tràn ra.
sắc mặt của Ninh Tuyết Dung và Thu Nhi đều ửng hồng, không dám đi tới xem.
Trương Hằng cười gượng hai tiếng, không nghĩ rằng cử chỉ vô tình của mình lại hình thành cục diện xấu hổ như vậy!
Cấm chế bên ngoài căn lầu bị phá, theo lý thuyết thì người bố trí hẳn phải phát hiện ra.
Nhưng hai người bên trong lại đang ở trong trạng thái tình cảm mãnh liệt, lên tới đỉnh phong, hồn Nhiên không nhận ra bên ngoài đã có mấy vị khách không mời mà tới!
Trương Hằng ho khan một tiếng, hỏi Thu Nhi:
- Thiết thúc của ngươi ở bên trong sao?
Thu Nhi không dám ngẩng đầu nhìn Trương Hằng, khẽ “uhm” một tiếng nho nhỏ.
- Xem ra phải phá hỏng chuyện tốt của người khác rồi...
Trong lòng Trương Hằng khẽ thở dài.
Là một trai tơ ở thế kỷ 22. Trương Hằng biết rằng sự tình này chỉ có thể nhìn lén mà không thể phá hỏng.
Ngay khi Trương Hằng do dự không biết ra tay như thế nào thì Ninh Tuyết Dung bên cạnh hắn đột Nhiên ra tay.
Một mảnh băng vụ từ trong lòng bàn tay Ninh Tuyết Dung bắn ra. chỉ một lúc đã bao phủ hoàn toàn căn lầu.
Tầng tầng băng sương bắt đầu ngưng kết. hàn khí bức nhân khiến độ ấm trong phạm vi hơn mười thước đột Nhiên giảm mạnh.
Đại động tĩnh như vậy tự Nhiên khiến cho người bên trong phát hiện ra.
- Người nào?
Từ trên lầu truyền ra một Thanh âm nam giới.
Trương Hằng cảm giác được một cỗ thần thức Trúc Cơ hậu Kỳ từ trên trong tràn ra.
-Hừ!
Trương Hằng hừ nhẹ một tiếng, nam nhân kia lập tức như nghe thấy tiếng sấm, cả người lâm vào một loại áp lực tinh thần khó hiểu.
Trải qua cuộc chiến với Vũ Vô Cực. ý thức chiến đấu của Trương Hằng đã tăng lên về chất. Một cái hừ nhẹ tùy tiện cũng khiến cho nam nhân kia mất đi ý niệm phản kháng trong đầu!
Trương Hằng khoanh tay đứng bên ngoài, nhìn như chưa hề động tay nhấc chân gì nhưng khí chất biến hóa khiến cho hai cô gái bên cạnh chú ý.
Đôi mắt sáng ngời của Thu Nhi chớp động. Nàng chưa từng được thấy phương thức chiến đấu ở trình tự này, nhất thời ánh mắt nhìn Trương Hằng tràn đầy sợ hãi, sùng bái.
Khuôn mặt Ninh Tuyết Dung lại hiện lên vài tia sáng Kỳ dị. Nàng đã ở cùng Trương Hằng năm năm, có thể cảm giác được hắn đã có sự lột xác về thực lực vào tính cách.
So với trước đây, Trương Hằng đã ít đi vài phần đáng khinh và yếu đuối, lại thêm vài phần anh dũng và quyết đoán.
Hết thảy những điều này đều phải quy cho Luyện Thiên Hóa Địa Công. Thứ này không chỉ khiến thân thể và thực lực Trương Hằng thay đổi.
Tầng băng sương bên ngoài căn lầu không ngừng lan tràn. Đôi nam nữ bên trong tự Nhiên không thể trốn tránh được, vội vàng mặt quần áo đi ra.
Hiện ra trước mặt Trương Hằng chính là một gã nam nhân trung niên và một cô gái mười bảy mười tám tuổi.
Trung Nhiên này khỏi cần phải nói cũng biết chính là Thiết thúc trong miệng Thu Nhi. Trên mặt hắn có mấy cái râu cá trê, đang mang theo vẻ sợ hãi, không dám trực diện nhìn hai người Trương Hằng.
Bộ dáng cô gái bên cạnh coi như xinh đẹp. Bộ váy trên người cũng không hoàn toàn che kín thân thể, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng như tuyết, hai má hơi hồng, ướt át!
- Sương Nhi tỷ... Ngươi...
Thu Nhi không thể tin nhìn cô gái trước mặt.
Nàng không ngờ tới Sương Nhi tỷ, người luôn cùng mình chiếu cố lẫn nhau lại cùng Thiết thúc làm ra chuyện như vậy!
Sương Nhi yên lặng, cúi đầu không nói gì, cũng không nhìn thấy được vẻ mặt của nàng ta!
Trương Hằng không cần hỏi cũng đoán được sự tình từ đầu tới cuối.
Nếu hắn không đoán sai thì tên Thiết thúc này chính là thông qua việc bồi dưỡng một ít xử nữ để tranh thủ chút tư bản cho hắn. Mà sau khi những cô gái này trưởng thành, hắn có thể bán cho tu sĩ khác hoặc dành cho bản thân mình hưởng dụng.
Có lẽ qua thêm vài năm, Thu nhi cũng sẽ trở thành đồ chơi của Thiết thúc.
Ninh Tuyết Dung không rành thế sự, nhưng cũng có thể cảm nhận được sự vô sỉ và đê tiện của tên Thiết thúc này.
Tuổi của Thu Nhi tuy rằng không lớn nhưng lại thông minh lanh lợi, lại hiểu biết đạo lý đối nhân xử thế, rất nhanh phỏng đoán ra tình cảnh của Sương Nhi tỷ, đồng thời cũng cảm thấy bản thân mình may mắn vì gặp được hai người Trương Hằng.
- Chúng ta sẽ mang Thu Nhi đi
Trương Hằng lạnh nhạt nói. cũng không thèm liếc nhìn tên Thiết thúc này một cái.
- Vâng vâng vâng!
Thiết thúc cảm giác được một cỗ áp lực thật lớn khiến cho mình phải đáp ứng yêu cầu của đối phương! Hắn có một loại ảo giác một khi mình không đáp ứng thì hậu quá sẽ rất thảm thiết!
- Nhưng Sương Nhi tỷ...
Thu Nhi nước mắt lưng tròng nhìn Trương Hằng. muốn hắn nhân tiện cứu Sương Nhi đi. Trương Hằng liếc nhìn Sương Nhi một cái, phát hiện đối phương đã có tu vi Luyện Khí Kỳ.
-Đi!
sắc mặt Trương Hằng lạnh lùng, quay người đi ra khỏi đình viện.
- Chúng ta đi thôi!
Ninh Tuyết Dung lôi kéo Thu Nhi đi theo.
Thu Nhi lúc này mới bất đắc dĩ rời khỏi nơi mà nàng chưa từng có tự do này.
Thiết thúc chăm chú nhìn mấy người rời đi, một lúc sau mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô gái kêu Sương Nhi hơi hiện vẻ châm chọc:
- Cùng là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, sao lại có chênh lệch như vậy?!
Thiết thức sửng sốt một chút, lúc sau mới phản ứng lại. Đối phương cũng chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ trung Kỳ mà thôi, mình sao lại bị hắn chấn nhiếp được chứ?!
Đối mặt với vẻ châm chọc của Sương Nhi, Thiết thúc cũng không tức giận, trên mặt còn lộ ra vẻ tươi cười. Một tay vòng qua ôm eo Sương Nhi, bắt đầu sờ soạng thân thể nàng ta:
- Đi, Sương Nhi, chúng ta tiếp tục.
Nói xong, hắn ôm lấy thân thể đã hoàn toàn phát dục của Sương Nhi, kéo vào trong lầu.
Sương Nhi cũng không phản kháng, tùy ý để hắn xâm phạm thân thể mình, thậm chí bắt đầu đón ý hùa theo.
- Ha ha ha... Lão tử chính là thích vui vẻ...
Thiết thúc càng tươi cười, chuẩn bị thiết hạ cấm chế để tiếp tục đại chiến...
Nhưng đúng lúc này, một thân ảnh hiện ra sau lưng hắn.
Sương Nhi vừa lúc thấy được, bị dọa cho há hốc mồm miệng.
Một cỗ khí tức tử vong ập tới.
Thiết thúc vừa mới nhận ra. đầu của hắn đã lìa khỏi cổ. rơi xuống đất, máu tuôn xối xả.
- Ahhhh!
Sương Nhi phát ra tiếng kêu đầy sợ hãi.
Phốc!
Thân ảnh kia nhoáng lên, cũng đã chặt đứt đầu nàng ta!
Theo sau, thân ảnh này cũng biến mất khỏi căn lầu.
Toàn bộ căn lầu lúc này chỉ còn lại một đôi nam nữ mất đầu...
Tiên Luyện Chi Lộ Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 3: Tiên Phàm Lộ
------oo0oo-----
Chương 243: Tập kích và phản công!
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn.eu
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn.eu
Chúc mừng năm mới - 2012
Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung mang theo Thu Nhi nhanh chóng rời khỏi phường thị Quynh Ngọc. Khi mấy người vừa mới xuyên qua vách núi đen, một đạo ngân quang lóe lên, tiến vào trong thân thể Trương Hằng.
Đối Với điều này, Thu Nhi hoàn toàn không biết gì nhưng Ninh Tuyết Dung phát hiện ra dị trạng, đưa ánh mắt ý hỏi nhìn Trương Hằng.
Trương Hằng lắc lắc đầu, trầm mặc không nói.
Ninh Tuyết Dung cũng không để tâm. Trương Hằng không nói thì nàng cũng sẽ không đi phỏng đoán và truy vấn làm gì cả.
Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung ở bên nhau năm năm, Trương Hằng cũng khá hiểu về tính cách của nàng.
Từ góc độ một phàm nhân, Ninh Tuyết Dung quả là một người vợ hiền lành, ngoan ngoãn phục tùng, mọi việc đều để chồng là chủ, hơn nữa cũng vô cùng tín nhiệm. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi phải đối xử tốt với nàng, không phản bội nàng!
Bay đi một lúc, Trương Hằng lấy từ trong túi trữ vật ra mấy bình đan được và hai ba cái ngọc giản, đưa cho Thu Nhi, thản nhiên nói:
- Những thứ này cho ngươi, chúng ta giờ mỗi người một ngả!
Thu Nhi ngẩn cả người, hoàn toàn không ngờ rằng Trương Hằng lại kiên quyết Như vậy, Rõ ràng là rời khỏi phường thị chưa lâu lại bắt mình rời đi.
- Chẳng lẽ Thu Nhi không thể đi theo đại ca ca và tỷ tỷ sao?!
Đôi mắt Thu Nhi tràn đầy nước măt. đối với đôi nam nữ như thần tiên quyến lữ này. nàng chẳng những kính sợ mà còn khao khát, thậm chí còn mang theo một tình cảm rất đặc biệt khác.
Trương Hằng thản nhiên nói:
- Những linh đan và ngọc giản này có tác dụng không thể coi thường. Nếu vận khí của ngươi tốt. sau này có thể Trúc Cơ, thậm chí Kết Đan!
Để Ninh Tuyết Dung đặt nàng xuống mặt đất. Trương Hằng liền kéo theo Ninh Tuyết Dung bay nhanh về một phương hướng khác.
Ánh mắt Thu Nhi kinh ngạc nhìn hai người rời đi. có loại cảm giác rất mất mát. Trong lòng nàng không thể quên được bộ dánh anh dũng phi phàm của Trương Hằng.
Nàng lại không biết lúc này đang có hai đạo thần thức đảo qua bên nay. sau đó lại nhanh chóng lướt theo hai người Trương Hằng vừa đổi phương hướng.
Lại bay thêm thời gian nửa nén hương, hai người Trương Hằng không nhanh không chậm, vẫn duy trì tốc độ một tu sĩ Trúc Cơ KỲ có được!
Rốt cục, khi bay tới trên không một rừng cây. Trương Hằng dừng lại, cùng Ninh Tuyết Dung nhìn nhau cười cười.
Trương Hằng không nói lời nào. trong cơ thể lóe lên hai đạo ngân mang.
Bản thể hai đạo ngân mang này là hai ngân cầu bán trong suốt, còn nhỏ hơn đạn châu, chính là Thân Ngoại Tạo Thân của Trương Hằng.
Trương Hằng tổng cộng Luyện chế năm Thân Ngoại Tạo Thân. Ngoại trừ nữ quỷ Liên Mộng ra thì còn Bốn tạo thân khác, đều đã đạt tới tu vi Trúc Cơ hậu Kỳ trở lên.
Nam Minh có tiến độ nhanh nhất, một thân tu vi đã đạt tới Kết Đan Kỳ. Bởi vì là Thân Ngoại Tạo Thân, bản thân không có thân thể huyết nhục, cũng không phải là thân thể năng lượng, các năng lực đều vượt xa tu sĩ cùng giai, đặc biệt là năng lực phòng ngự.
Cho nên, Nam Minh mặc dù chưa tiến vào Kết Đan Kỳ cũng có năng lực chiến đấu với tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường.
Ngoại trừ Nam Minh, tiến bộ của Quỷ Sư cũng rất nhanh chóng, thực lực bài danh thứ hai trong năm tạo thân.
Trương Hằng đã tổng kết kinh nghiệm rằng dưới điều kiện tài liệu giống nhau, linh hồn của tạo thân khi còn sống sẽ quyết định tiềm lực phát triển!
Nam Minh và Quỷ Sư tất nhiên là hai đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Trương Hằng. Thần thông Thân Ngoại Tạo Thân cũng có biện pháp khiến tạo thân không ngừng thăng cấp.
Thân ảnh Trương Hằng nhoáng lên, biến mất tại chỗ.
Theo sau, chỉ thấy hào quang trong rừng cây lóe lên. khí lãng quay cuồng khiến cho một mảng lớn cây cối đổ sập hoặc hóa thành tro tàn!
- Ahhh!
- Ahhh!
Trong rừng cây phát ra mấy tiếng kêu thảm thiết!
Hưu hưu hưu
Mấy đạo thân ảnh từ trong rừng cây bay ra.
Trong đó có hai người, Trương Hằng liếc mắt cái đã nhận ra.
Một người chính là Hầu Vũ mà hắn gặp ở Phượng Vũ Các không lâu trước, một người chính là Phạm Hoa mà hắn từng giao thủ ở Hắc Thủy Trấn.
Ngoài ra, còn một gã tu sĩ Kết Đan tiền Kỳ, Trương Hằng đã gặp hắn ở Phượng Vũ Các nhưng ấn tượng cũng không sâu.
Hầu Vũ và Phạm Hoa vốn đã ước định ổn thỏa. Hai người cùng nhau xuống tay Với Trương Hằng nhưng kế hoạch thường không thể tránh khỏi có biến hóa.
Cũng không phải chỉ có riêng hai người là muốn xuống tay với hai người Trương Hằng, còn có bảy tám gã tu sĩ khác có chủ ý tương tự.
Dưới tình huống như vậy, những người này đành phải tạm thời liên thủ. về phần phần chia lợi ích như thế nào cũng phải Chờ sau khi giải quyết Trương Hằng rồi mới nói.
Một hàng mười tên tu sĩ. bao gồm hai gã Kết Đan KỲ trốn trong rừng cây, chuẩn bị ra tay với hai người Trương Hằng.
Theo lý thuyết, số người nhiều như vậy đối phó với hai gã tu sĩ Trúc Cơ Kỳ thì tuyệt đối thoải mái.
Nhưng Trương Hằng lại đột nhiên ra tay, khiến cho những người này chết rất thảm!
Trương Hằng và hai tạo thân sau khi tiến vào rừng cây. một hơi dễ dàng giết đi năm tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. Bản thân Trương Hằng đã giết đi ba tên.
Vù một tiếng, thân thể Trương Hằng như trống rỗng xuất hiện trên bầu trời.
- Nhân số còn nhiều hơn so với tưởng tượng của ta...
Trương Hằng thì thào lẩm bẩm!
Tuy rằng hắn biết có người theo dõi mình nhưng từ đầu tới cuối chỉ vẻn vẹn có thần thức của tu sĩ Kết Đan Kỳ. còn thần thức Trúc Cơ Kỳ không thể kéo dài xa như vậy!
Mà Trương Hằng để phòng ngừa đả tháo kinh xà cho nên cũng không phát ra thần thức dò xét đám người này.
- Hai người các ngươi tốt nhất là nên thúc thủ chịu trói đi!
Gã tu sĩ trung niên Kết Đan Kỳ lạnh lùng nói. sát khí trên người rất nặng. Nếu không phải thân pháp Trương Hằng rất quỷ dị thì sớm đã động thủ rồi!
Vừa rồi chỉ khoảng nửa khắc, Trượng hằng liên tục giết chết ba gã tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. Thủ đoạn bực này khiến cho hai gã Kết Đan Kỳ âm thầm kinh hãi, tự nhủ cũng không có được thân thủ như vậy!
- Ngươi này đúng là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ sao?!
Hầu Vũ và Phạm Hoa sinh ra nghi vấn Như vậy!
Lúc này, Nam Minh và Quỷ Sư đang tiếp tục xuống tay với số tu sĩ Trúc Cơ KỲ.
Trương Hằng lạnh lùng nhìn bọn họ. trên người tản mát một cỗ khí tức quý nhân, tinh thần uy áp vô hình khiến cho chúng tu sĩ nơi này lâm vào tình cảnh gần như không dám phản kháng.
- Cái này...
Hai gã tu sĩ Kết Đan Kỳ nơi này trợn mắt há hốc mồm!
- Cận thận! Hắn tuyệt đối không phải là tu sĩ Kết Đan Kỳ.
Hầu Vũ lập tức kết luận!
Khí thế trên người đối phương phát ra thậm chí đã sắp đột pháp Kết Đan Kỳ đỉnh phong, chỉ còn kém một chút nữa là đạt tới khí tức khiến người ta vô cùng khủng bố - khí tức Nguyên Anh Kỳ!
- Ahhhhh!
Lại một tiếng hét thảm vang lên. Một gã tu sĩ Trúc Cơ Kỳ khác dù đã có phòng bị nhưng đã bị Quỷ Sư đánh lén, chết rất oan uổng. Tuy đầu rơi xuống đất nhưng trong mắt còn lộ ra vẻ không tin nổi.
Theo sau, một gã Trúc Cơ Kỳ mở ra linh khí phòng ngự cũng hóa thành khắc băng, từ trên bầu trời rơi xuống, vỡ tan thành từng mảnh..
Mười ngươi bao vây mai phục giờ cũng chỉ còn lại ba người. Thế cục đột nhiên đại biến!
- Chạy!
Phạm Hoa đột nhiên tế ra một Kiện linh khí, không ngừng xoay tròn, cả người hóa thành một đạo lưu quang, lao về phía chân trời.
Dưới sự ra hiệu của Trương Hằng, Quỷ Sư hóa thành một mảnh hắc vụ, đuổi theo Phạm Hoa. tốc độ rõ ràng còn nhanh hơn hắn rất nhiều!
Cứ như vậy, nơi này chỉ còn lại hai gã tu sĩ Kết Đan Kỳ.
Trên mặt Trương Hằng mang theo vài tia châm biếm, khí tức trên người đột nhiên biến mất!
Hô!
Hai gã tu sĩ Kết Đan Kỳ đột nhiên cảm giác áp lực trên người mình biến mất!
Vừa rồi, Trương Hằng đã tập trung phần nửa khí thế lên người bọn họ. khiến cho bọn họ lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Ninh Tuyết Dung yên lặng đứng phía sau Trương Hằng, trên tay ngưng tụ từng đạo toàn phong băng vụ, chuẩn bị phát động công kích.
Mà đúng lúc này, Trương Hằng ra tay. Thân ảnh hắn như quỷ mị biến mất, trong không khí còn lưu lại một tia ngân quang.
Bá!
Trương Hằng đột nhiên đánh ra một quyền về phía Hầu Vũ.
Hầu Vũ là người có tu vi mạnh nhất. Trương Hằng quyết định lấy hắn khai đao.
Tiên Luyện Chi Lộ Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 3: Tiên Phàm Lộ
------oo0oo-----
Chương 244: Diệt sát
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn.eu
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn.eu
Chúc mừng năm mới - 2012
Trương Hằng hiện tại sử dụng Ngân Quang Thiểm Thước Thuật, gần như đạt tới cảnh giới vô Thanh vô tức. thân ảnh vừa mới biến mất đã tới trước người Hầu Vũ.
Nhẹ nhàng đánh ra một quyển trực diện về phía Hầu Vũ.
Nhìn nắm đấm đang dần tới gần. Hầu Vũ có một loại cảm giác khó thở. Một quyền gần như vô lực của Trương Hằng đã đạt tới cảnh giới cử trọng nhược khinh!
Ống!
Trước người Hầu Vũ hiện lên một tấm chắn màu tím. Trên tấm chắn này lóe lên lôi điện khiến người ta nhìn vào cũng thấy ghê người. Đồng thời, một đạo quầng sáng màu tím như thực chất chắn phía mặt Trương Hằng.
Đây là một kiện pháp bảo phòng ngự nhưng lại ẩn chứa lực công kích của lôi điện, có năng lực khắc chế nhất định với những tu sĩ áp sát cận chiến. Khi tế ra kiện pháp bảo phòng ngự này, Hầu Vũ khẽ thở pháo một hơi.
Có kiện pháp bảo phòng ngự này, trong hàng Kết Đan Kỳ, hẳn không ai có thể công phá được nó trong thời gian ngắn!
Một khi tầng phòng ngự này có thể giúp hắn kéo dài một chút thời gian, công kích của gã tu sĩ Kết Đan Kỳ kia đã nhanh chóng ập tới.
Đến lúc đó, Trương Hằng sẽ bị hai gã tu sĩ Kết Đan Kỳ giáp công!
Trương Hằng không nhanh không chậm, một quyển đánh trúng ngay tấm chắn với lôi quang lóng lánh trước mặt.
Rắc!...Aaaa
Tầng phòng ngự này nháy mắt đã bị Trương Hằng phá vỡ.
Nhất thời, lôi quang màu tím hóa thành một chiếc võng thật lớn, bao phủ lấy người Trương Hằng.
Trên mặt Hầu Vũ lộ ra vài phần châm biếm. Tấm chắn lôi quang này cũng không phải tầm thường. Đối phương hoàn toàn là một tên ngu ngốc, dám dùng nhục thể va chạm trực diện với nó.
Nhưng lôi quang qua đi, Trương Hằng vẫn lăng không đứng tại chỗ, không có việc gì. lại còn thè lưỡi liếm liếm, vài đạo lôi điện bị hắn phun ra.
Mà cả người Hầu Vũ bị một quyền kia đánh băng xa tới mấy chục thước.!
Nhất thời, cả hai tên tu sĩ Kết Đan KỲ đều ngây ngốc, sửng sốt!
- Đây là người sao?!
Trong lòng Hầu Vũ sợ hãi! Hắn hiểu được kế hoạch lần này đã hoàn toàn thất bại. Thực lực đối phương ít nhất đã đạt tới cảnh giới Kết Đan đại viên mãn đám người mình căn bản không thể chống lại được!
Hưu!
Đúng lúc này, gã tu sĩ Kết Đan Kỳ kia đã khống chế độn quang, bắt đầu bỏ chạy!
Nhưng Ninh Tuyết Dung ở xa xa đã đánh ra một đoàn băng sương toàn phong, vây quanh lấy hắn.
Đồng thời, thân ảnh Nam Minh hiên ra, bay ngay tới trước người hắn, cùng Ninh Tuyết Dung cuốn lấy đối phương.
Trương Hằng cười ha hả, ngân mang trên người lóe lên. lại bay ra hai đạo ngân mang!
Hai đạo ngân cầu bán trong suốt bay tới hai bên trái phải gã tu sĩ Kết Đan Kỳ kia, hóa thành một nam một nữ.
Đây chính là Khuê Hồng và Tử Yến, hai người đánh lén Trương Hằng Lúc đầu,
Nhất thời, tên tu sĩ Kết Đan Kỳ vừa định chạy trốn kia đã bị Bốn người vây quanh.
- Đây là...
Hầu VŨ vừa thấy Trương Hằng thi triển loại thần thông này thì ánh mắt tràn đầy khiếp sợ, lộ ra thần sắc sợ hãi.
- Thân Ngoại Hóa Thân...
Hắn không khỏi nghĩ tới thần thông Thân Ngoại Hóa Thân mà chỉ có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ mới có thể tu Luyện!
Thân Ngoại Hóa Thân có rất nhiều loại nhưng dù là loại thấp nhất cũng không phải là những tu sĩ bậc cao bình thường có thể tu luyện được!
“Chẳng lẽ hắn là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ?! Tuy nhiên loại Thân Ngoại Hóa Thân này cũng có chút quỷ dị!”
Sự sợ hãi tràn ngập trong lòng Hầu Vũ. nhất thời ngay cả Ý niệm chạy trốn cũng không thể nghĩ tới.
Trương Hằng dùng ánh mắt lạnh lùng chăm chú nhìn hắn, dần dần tới gần. khí thế cũng không ngừng dâng lên.
Trúc Cơ Kỳ... Kết Đan sơ Kỳ... Kết Đan trung Kỳ.... Kết Đan đại viên mãn...
Trong mắt Trương Hằng ngân quang lấp lánh, nhìn rõ mỗi lần tim đập. mỗi nhịp hô hấp của Hầu Vũ.
Thời khắc này, Hầu Vũ như hãm vào hầm băng, cả người không khỏi run rẩy!
Trong con mắt nhìn về phía hắn của Trương Hằng không khỏi hiện ra vài tia thương hại. Hắn cũng không vì thế mà buông tha cho đối phương!
Khí thế trên người Trương Hằng đột nhiên lại biến mất, không khí trong phạm vi mấy trăm mét lại bắt đầu chậm rãi lưu động.
Mà ngay Sau đó, toàn thân Trương Hằng lại lóe lên ngàn mang, xuất hiện ngay trước mặt đối phương.
Ầm!
Lại một quyền đánh mạnh lên hư ảnh tấm chắn.
Tấm chắn trước người Hầu Vũ run lên mãnh liệt, lôi quang màu tím trên đó lập tức ảm đạm mất một nửa.
Rất nhiều đạo lôi xà màu tím lóe lên. lướt về phía Trương Hằng.
Trương Hằng coi như không thấy, mặc cho lôi điện lực cường đại bao phủ thân thể mình.
- Chạy mau!
Sự sợ hãi dâng lên tới cùng cực, trong đầu Hầu Vũ lúc này mới nổi lên Ý nghĩ chạy trốn!
Trương Hằng xoát lên một cái, hiện ra ngay phía sau hắn, đánh ra một quyền về phía lưng hắn. nơi không có pháp bảo phòng ngự.
Hầu Vũ theo bản năng sử dụng vòng bảo hộ để phòng ngự.
Nhưng nắm đấm của Trương Hằng dễ dàng đột phá vòng phòng ngự này.
Sau đó, một quyền đánh trúng lưng hắn.
- Ahhhh!
Hét thảm một tiếng, thân thể hắn bị đánh văng ra ngoài mấy trăm thước! Thân thể lập tức tứ phần ngũ liệt, Huyết nhục tứ tung!
Nắm đấm của Trương Hằng ẩn chứa lực lượng vô cùng đáng sợ. thân thể Huyết nhục của tu sĩ bình thường làm sao có thể ngăn cản được!
- Ha ha ha...
Trương Hằng duỗi tay ra, tấm chắn màu tím vừa mất đi sự khống chế liền bay về tay hắn.
- Không tồi! Hiển nhiên là một kiện pháp bảo phòng ngự tam cấp!
Đưa ánh mắt nhìn ra xa. phát hiện Bốn người Ninh Tuyết Dung cũng đánh cho tên tu sĩ Kết Đan Kỳ còn lại không còn lực hoàn thủ.
Tầng tầng băng sương ngưng kết trên người tu sĩ Kết Đan Kỳ này, phòng chừng chống đỡ không được bao lâu nữa!
Trương Hằng cũng không có ý định nhúng tay vào mà bay về phía thi thể Hầu Vũ ở xa xa. thuận tay Thanh tẩy túi trữ vật của đối phương, thu hết chiến lợi phẩm vào túi trữ vật của mình,
- Chặc chặc...
Trong túi trữ vật của Hầu Vũ có không ít thứ tốt!
Không nói tới những thứ linh tinh như linh đan. ngọc giản, bên trong thậm chí còn vài món pháp bảo bình thường.
Làm xong hết thảy, Trương Hằng lại bắt đầu liên hệ với Quỷ Sư đang truy sát Phạm Hoa.
- Cái gì? vẫn khiến hắn chạy thoát?!
Trương Hằng đã liên hệ được Với Quỷ Sư ở ngoài mười dặm.
Quỷ Sư chính là Thân Ngoại Tạo Thân của Trương Hằng, thông qua trí nhớ của hắn, Trương Hằng liền hiểu rõ sự tình từ đầu tới cuối.
vốn tốc độ của Quỷ Sư nhanh hơn đối phương một chút, đuổi theo cũng chỉ mất chừng mười lần hô hấp. hơn nữa với thực lực của Quỷ Sư, giết chết đối phương hẳn không có vấn đề gì.
Nhưng tên Phạm Hoa ở thời khắc mấu chốt lại thi triển bí thuật nào đó. tốc độ lập tức nhanh hơn vài lần. hóa thành một đạo huyết quang, bay xa tới mấy chục dặm.
Sau khi biết Phạm Hoa chạy thoát, sắc mặt của Trương Hằng có chút âm trầm!
- Ahhh
Một tiếng kêu thám thiết vang lên. Tên tu sĩ Kết Đan Kỳ kia rốt cục bị Bốn người Ninh Tuyết Dung diệt sát!
Sau khi để Nam Minh thu hồi chiến lợi phẩm Trương Hằng phát hiện ra tên này rất nghèo túng, chỉ có một kiện pháp bảo bình, thường, ngay cả tinh thạch trung phẩm cũng chỉ có mười mấy khối.
- Nơi này không nên ở lại lâu.
Trương Hằng nói với Ninh Tuyết Dung.
Hưu hưu
Bốn Thân Ngoại Tạo Thân hóa thành bốn đạo ngân mang, tiến nhập vào cơ thể Trương Hằng.
Trương Hằng lại Chờ một lúc, Quỷ Sư cũng đã trở lại.
Nhiệm vụ của Quỷ Sư không hoàn thành, ánh mắt nhìn về phía Trương Hằng còn mang theo vài phần sợ hãi và khẩn trương.
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi. Trên thế gian này có rất nhiều thứ không thể nắm chắc được, cũng không thể có việc mọi chuyện luôn hoàn mỹ.
-Ngươi về đi!
Ý niệm Trương Hằng phát ra mệnh lệnh.
Thân ảnh Quỷ Sư lập tức hóa thành một đạo ngân mang, tiến nhập cơ thể Trương Hằng.
- Mục đích chuyến này đã xong, Tuy rằng vẫn để một con cá nhỏ chạy thoát nhưng cũng chỉ là một chút ngoài ý muốn mà thôi!
Trương Hằng cười nói với Ninh Tuyết Dung. Hai người lại dắt nhau bay về phía chân trời.
Thủ đô Triệu quốc cũng không cách xa nơi này, chỉ một lúc đã tới.
Đồng thời, Trương Hằng lấy ra ngọc giản chứa bản đồ Tam Tinh Vực, rót thần thức vào trong để quan sát.
Nhất thời, toàn bộ bố cục của Tam Tinh Vực đều hiện rõ trong đầu hắn...
Tiên Luyện Chi Lộ Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 3: Tiên Phàm Lộ
------oo0oo-----
Chương 245: Quay lại kinh đô
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn.eu
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn.eu
Chúc mừng năm mới - 2012
Khi Trương Hằng từ phường thị Quỳnh Ngọc vừa tới kinh đô thì màn đêm đã buông xuống.
Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung hạ xuống một góc không người trong kinh đô, thường thức vài tia nắng nhàn nhạt còn sót lại của hoàng hôn.
Khi đi qua mấy khu dân cư, hai người có thể ngửi thấy mùi thom đồ ăn mê người của thế tục!
Có thể Bởi vì đã tới giờ ăn tối cho nên phố phường đã bớt nhộn nhịp hơn phần nửa.
- A Bảo, mau về nhà ăn cơm nào!
Một phụ nữ cao giọng gọi đứa con mình trởn về nhà ăn cơm.
Thấy một màn này, Ninh Tuyết Dung nao nao, thần sắc cũng hơi ảm đạm.
sắc mặt Trương Hằng lại bình tĩnh, lấy góc độ một ngoại nhân nhìn hết thảy mọi thứ xung quanh như nhìn một bức tranh.
Nếu đã lựa còn con đường tìm tới đỉnh phong và vĩnh hằng không có đường quay lại thì hạnh phúc tự nhiên đã vô duyên với mình. Trương Hằng có một tâm trí kiên định chấp nhất, nếu đã lựa chọn sẽ không hối hận!
- Đại ca. huynh có cha mẹ chứ?!
Ninh Tuyết Dung đột nhiên hỏi.
- Có! Có lẽ giờ họ còn đang sống rất tốt!
Trương Hằng cũng lâm vào một chút ngắn ngủi hồi tưởng. Hắn nhớ tới cha mẹ mình ở một thế giới khác.
- Khi nào thì huynh mang Tuyêt Dung đi gặp bọn họ?
Trên mặt Ninh Tuyết Dung mang theo vài tia chờ mong.
- Đúng thế, ta cũng muốn đi gặp bọn họ nhưng họ lại cách nơi này quá xa thậm chí không phải ở trên Đông Vân đại lục này!
Trong lòng Trương Hằng đột nhiên sinh ra một loại ý tưởng.
Nếu Đại Thiên Tu Di Trụ là tập hợp tất cả không gian và vũ trụ thì vũ trụ nơi có địa cầu có phải cũng ở trong đó hay không?!
Nghĩ tới đây, trong lòng Trương Hằng lại sinh, ra một cỗ Hy vọng.
Có lẽ sau này còn có thể trở về. Đương nhiên đây cũng chỉ vẻn vẹn là có thể mà thôi!
- Tuyết Dung từ khi sinh ra tới nay đã không biết ai là phụ mẫu của mình. Là Lạc Hà đại ca đã sớm mang ta và Ngưng Tuyết tỷ tỷ về, nhưng Lạc Hà đại ca cũng chỉ vẻn vẹn là một thân ca ca của ta mà thôi!
Con ngươi dịu dàng của Ninh Tuyết Dung tràn ngập cô tịch.
Trương Hằng cười ha hả:
- Nàng không phải là có ta sao?! Khi có thời gian, chúng ta có thể đi gặp Lạc Hà.
Nhắc tới Lạc Hà, tâm lý Trương Hằng không hiểu sao lại sinh ra một cỗ chờ mong!
Một nhân vật tiếp cận tiên nhân chẳng lẽ không thể nhấc lên phong vân ở Tam Tinh Vực này. thậm chí là ở cả Đông Vân đại lục.
Ngay khi hai người vừa đi vừa tán gẫu thì trong một nhà dân đột nhiên truyền tới một âm Thanh kinh dị.
Nghe Thanh âm này Dường như là của một lão nhân.
Trương Hằng liền cảm thấy âm Thanh này có chút quen tai.
Ngay khi hai người đang nghi hoặc thì từ trong một gian phòng có một lão nhân tràn đầy nếp nhăn chạy ra.
- Ân công, xin dừng bước...
Lão nhân này cả kinh hô lên.
Trương Hằng đưa mắt nhìn sang thì thấy lão nhân này chính là Vương lão ngũ, người từng bán đèn lồng ban đêm ở kinh đô!
Giờ phút này, vẻ mặt của Vương lão ngũ tràn đầy kích động, chạy tới trước mặt hai người Trương Hằng, rồi lại không biết nên nói cái gì!
- Thật sự cảm tạ ân công... Từ đó tới nay. chẳng những cháu gái của ta đã được chuộc ra mà Đường phủ cũng thường xuyên chiếu cố nhà của chúng ta...
Vương lão ngũ nói xong thì lão lệ tràn ra. Người khác bi thương thổng khổ mà khóc còn hắn thì vì vui sướng cực điểm mà khóc!
- Lão nhân gia. có chuyện từ từ nói. Lúc trước chúng ta gặp nhau cũng chính là một hồi duyên phận, huống chi việc đó đối với chúng ta mà nói cũng chỉ là nhấc tay làm chút chuyện mà thôi!
Trên khuôn mặt Trương Hằng mang theo Ý cười từ tận sâu trong lòng. Ninh Tuyết Dung cũng tươi cười, hiện lên má lúm đồng tiền xinh như hoa!
- Hai vị ân công khẳng định chính là thần tiên trong truyền thuyết! Lão đạo cả gan mời hai vị ân công đến hàn xá nghỉ ngơi, trong nhà cũng đã dọn sẵn cơm canh...
Vương lão ngũ khẩn cầu nói.
Trương Hằng vừa định cự tuyệt thì đúng lúc này có một đôi vợ chồng trung niên đã từ trong phòng đi ra.
- Nghiệt tử. còn không mau lại đây bái kiến ân công!
Vương lão ngũ trừng mắt quát với nam nhân kia.
Nam nhân trung niên có chút do dự nhưng vẫn mang theo thê tử của mình đi tới trước hai người Trương Hằng.
- Đây là hai vị ân công ta từng gặp được! Nếu không có hai vị này, Lam Lam làm sao có thể được chuộc ra. Đường gia hiện tại sao có thể chiếu cố chúng ta Như vậy,..
Qua lời giải thích của Vương lão ngũ, vợ chồng trung niên này lập tức định quỳ xuống bái lạy Trương Hằng.
Trương Hằng nhẹ nhàng phất ống tay áo. hai người lập tức bị một cỗ lực lượng dịu dàng ngăn Càn không thể tiếp tục quỳ xuống được!
- Này này...
Hai người hoảng sợ không thôi.
Ánh mắt Vương lão ngũ sáng lên, mơ hồ đoán ra được thân phận của hai người.
- Nghiệt tử. còn không mau mời hai vị tiên sư vào nhà?!
Vương lão ngũ lại trừng mắt nhìn bọn họ.
- Ha ha ha... hữu duyên thì sẽ gặp lại...
Thân ảnh của Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung thoáng cái đã hiện lên ở nóc nhà đối điện.
- Hai vị ân công. Các ngươi còn chưa gặp đứa cháu bảo bối Lam Lam. sao lại có thể đi nhanh như vậy?! Không bằng lúc này ở lại dùng một chén trà đi?!
Vương lão ngũ lo lắng nhìn đôi thần tiên quyến lữ trên mái nhà đối diện.
Nhưng ngân quang lại lóe lên. hai người đã biến mất. lưu lại ba phàm nhân đứng chết lặng tại chỗ!
- Cha, bọn họ...
Đứa con Vương lão ngũ há rộng miệng, trên mặt còn hiện lên vẻ kinh nghi bất động!
- Mau quỳ xuống, bọn họ là thần tiên!
Vương lão ngũ dẫn đầu quỳ xuống mặt đất. hướng về phía hai người Trương Hằng vừa rời đi đập đầu.
Cặp vợ chồng trung niên thấy vậy cũng vội vàng quỳ xuống, sợ làm thần tiên không như ý.
Bóng đêm như một bức tranh, mặt trăng trên bầu trời chiếu ra ngân Huy nhàn nhạt.
Kinh đô Đường phủ. đèn đuốc sáng trưng.
Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung từ trên bầu trời hạ xuống, đi vào đình viện của Đường gia.
Giờ phút này, trên mặt Trương Hằng đã mang theo Mặt Nạ Như Ý, khôi phục lại hình tượng Triệu Vân.
Hai người vừa mới hạ xuống lập tức khiến cho những cao thủ võ lâm ẩn nấp Bốn phía chú ý.
Nhưng những cao thủ võ lâm này cũng không dám có hành động thiếu suy nghĩ.
Trên thế tục giới này, ai đám dễ dàng trêu chọc tiên sư?!
Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung đứng yên trong màn đêm mông lung giữa sân cũng không có hành động gì cả.
Ninh Tuyết Dung hết thảy đều để Trương Hằng làm chủ. tuy không quá hiểu mục đích chuyến đi này của Trương Hằng nhưng cũng không hỏi nhiều.
Qua vài lần hô hấp, Đường Viễn Kiều từ trong phòng đi ra. Vừa thấy hai người Trương Hằng, hắn lập tức lộ ra vẻ kinh hỉ.
- Triệu tiên sư! Mấy năm không thấy. không ngờ ngài có thể quang lâm Đường phủ. Hai vị, mau mau mời vào!
Ánh mắt Đường Viễn Kiều nhanh chóng xẹt qua hai người, khi nhìn thấy Ninh Tuyết Dung thì không khỏi thầm than. Không hổ là người trong tiên đạo. dung mạo đúng là không chỉ khuynh thành khuynh quốc mà còn có một cỗ tiên khí Thanh nhã, nữ nhân phàm thế không thể bằng được!
Trương Hằng cũng không khách khí, cùng Ninh Tuyết Dung đi vào thư phòng của Đường Viễn Kiều.
Tuy nói là thư phòng nhưng gian phòng này thậm chí còn rộng hơn cả đại sảnh của những gia đình bình thường, bên trong có không ít bộ sách, cũng lộ ra khí tức đặc biệt của một thư hương gia tộc. Không phải thuộc loại như nhà giàu bỏ tiền mua những tác phẩm kinh điển về bày biện.
Đường Viễn Kiều lui qua nhường Trương Hằng ngồi ở ghế trên, còn hắn lại đứng ở một bên, thậm chí tự mình châm trà cho hai vị khách quý.
Trương Hằng cũng không khách khí, phẩm một chút thứ trà cực phẩm nhân gian rồi mới nói:
- Mấy năm không gặp. không biết Đường phủ hết thảy có tốt đẹp. Tề Uy Vương phủ có hành động bất lợi gì hay không?!
Đường Viễn Kiều liền nói:
- Hết thảy đều tốt. Tề Uy Vương phủ cũng phải khiêm nhường vài phần so với lúc trước.
Hơi do dự một chút, Đường Viễn Kiều lại nói:
- Tuy rằng Đường phủ trên đời phúc vận long xương nhưng vẫn có một chuyện khó có thể giải quyết... Việc này có liên quan tiểu nữ Nhã Thi...
- ổ? Ngươi nói xem!
Trương Hằng khí định thần nhàn, nhớ tới vị “muội muội” tú lệ mà thông minh kia.