15-11-2012, 07:00 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 233: Dá»± tÃnh (1 + 2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Sưu Tầm by MTQ -----4vn
Hai kỹ nữ kia láºp tức cảm thấy khó chịu: "Nà y, sao lại thế nà y nha? Nà o có chuyện các ngÆ°Æ¡i là m nhÆ° váºy được? Chúng ta tá»›i là cho Trần SÆ° SÆ° mặt mÅ©i, nếu nhÆ° không phải nà ng má»i chúng ta, cho dù chưởng quầy các ngÆ°Æ¡i dùng cá»— kiệu đến má»i chúng ta, chúng ta cÅ©ng không tá»›i đâu!"
Triệu à ngà y thÆ°á»ng nà o có ngÆ°á»i nà o dám nói cùng nà ng những lá»i nhÆ° váºy?
Chỉ là , nà ng cÅ©ng biết, hiện tại thân pháºn mình không giống vá»›i lúc trÆ°á»›c, nếu để cho hai cô gái nà y nhìn thấy Trần Nguyên, việc giả mạo tất nhiên sẽ lá»™ ra, đến lúc đó, vòng vo không có tin tức manh mối vá» tiá»n là chuyện nhá», má»™t khi kinh Ä‘á»™ng quan phủ, là m không tốt, sẽ bị bắt trở vá» kết thân cùng Lý Nguyên Hạo.
Nà ng cố gắng là m cho ngữ khà mình bình thản hÆ¡n má»™t Ãt: "Tháºt không phải vá»›i các ngÆ°Æ¡i, chưởng quầy chúng ta tháºt sá»± đã má»i ngÆ°á»i đến rồi, các ngÆ°Æ¡i có lẽ là trở vá» Ä‘i, đúng rồi, ta muốn há»i má»™t chút, nhị vị là m cái gì váºy?"
Hai kỹ nữ kia nhìn xem ánh mắt thanh thuần của Triệu Ã, láºp tức cÆ°á»i má»™t tiếng, nói: "Ha ha, chưởng quầy không có nói cho ngÆ°Æ¡i biết sao?"
Triệu à gáºt đầu: "Không có, hắn chỉ nói là muốn má»i hai vị cô nÆ°Æ¡ng đến, đêm qua các ngÆ°Æ¡i không tá»›i, hắn liá»n má»i ngÆ°á»i khác."
Má»™t ngÆ°á»i kỹ nữ trong đó dùng ngón tay chỉ Triệu à má»™t tý, nói: "Tá»· tá»·, ta xem xét nà ng chÃnh là má»™t con chim non, chúng ta có lẽ là không nên nói?"
NgÆ°á»i còn lại cÅ©ng nhìn Triệu à má»™t cách nghiá»n ngẫm, cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Äúng váºy, chưởng quầy ngÆ°á»i ta cÅ©ng gạt nà ng, chúng ta không là m ác nhân, vị cô nÆ°Æ¡ng nà y, chúng ta là là m cái gì, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± không nhìn ra sao?"
Triệu à sanh a ở hoà ng cung, tuy sá»± váºt bình thÆ°á»ng cÅ©ng biết má»™t Ãt, nhÆ°ng hiểu không sâu, đặc biệt là nÆ¡i dÆ¡ bẩn tá»±a nhÆ° thanh lâu, ở trong hoà ng cung, cà ng là không có ngÆ°á»i nà o dám nói vá»›i nà ng.
Nhìn cách ăn mặc của hai cô gái trÆ°á»›c mắt nà y, Triệu à suy nghÄ© má»™t chút, há»i: "Nhị vị là gánh hát hay sao?"
Hai nữ tá» kia cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói má»™t câu: "NgÆ°Æ¡i nói váºy thì chÃnh là váºy, tại đây đã không cần chúng ta, chúng ta sẽ Ä‘i, nói cùng chưởng quầy má»™t tiếng, mua bán không thà nh tình nghÄ©a vẫn còn, bảo hắn chăm tá»›i chá»— chúng ta đùa giỡn nhé."
Triệu à vá»™i và ng đáp: "Äó là tá»± nhiên, nếu có thá»i gian, ta cÅ©ng váºy muốn nghe các ngÆ°Æ¡i hát hà khúc."
Lá»i nà y lại cà ng là m cho hai nữ tá» kia cÆ°á»i vui vẻ hÆ¡n, cÅ©ng không tiếp tục giải thÃch cái gì cùng Triệu Ã, trong chá»›p mắt liá»n Ä‘i ra khá»i khách Ä‘iếm.
Triệu à nhìn hai ngÆ°á»i nữ tá» kia biến mất, thở phà o nhẹ nhõm, sau đó hung hăng vá»— má»™t cái trên bá» vai Thiển Thu, nói: "NhÆ° váºy là yên tâm rồi, hai nữ tá» kia cÅ©ng sẽ không trở vá» nữa, chúng ta chÃnh là gánh hát, không có ngÆ°á»i nà o đến vạch trần chúng ta đây."
Thiển Thu gáºt đầu, nói: "Ừm, chỉ là tiểu thÆ°, ngÆ°Æ¡i biết hát hà khúc sao? Nếu nhÆ° chưởng quỹ kia bắt chúng ta dạy ngÆ°á»i khác hát hà khúc, hát không tốt, sẽ lá»™ hết toà n bá»™!"
Triệu à tá»± tin cÆ°á»i: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là biết rồi!"
Phong cách hà khúc Tống triá»u chỉ có má»™t kiểu, những loại vui chÆ¡i đó cÅ©ng không được phát triển, Triệu à ở trong cung nghe qua và i hà khúc, cÅ©ng sẽ biết xÆ°á»›ng lên và i Ä‘oạn.
Tất cả là n Ä‘iệu Ä‘á»u là chung vá» má»™t mối, huống hồ cổ há»ng của nà ng tốt, cÅ©ng rất có tạo nghệ tại phÆ°Æ¡ng diện âm luáºt, trong lòng đã kết luáºn, Trần Nguyên má»i ngÆ°á»i đến là để dạy hà khúc, lại cà ng mÆ°á»i phần tin tưởng.
Trong mắt Triệu Ã, thà nh công lừa gạt Trần Nguyên, đối vá»›i nà ng mà nói, chÃnh là má»™t bắt đầu tốt, liá»n nói: "Chúng ta mặc kệ những thứ khác, trÆ°á»›c hết phải nghÄ© cách lừa gạt má»™t ngà n quan kia tá»›i tay, sau đó chúng ta Ä‘i Hà ng Châu chÆ¡i mấy tháng, đợi cho sá»± tình Lý Nguyên Hạo cầu thân yên ổn rồi hãy trở vá»!"
Lúc nói lá»i nà y, trên mặt Triệu à trà n đầy tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đắc ý, nà ng cảm thấy, tất cả sá»± kinh hồn chÆ°a định phảng phất tại sáng sá»›m đã trôi qua, từ lúc mặt trá»i bay lên, cuá»™c sống sau nà y của nà ng sẽ sáng lạng giống nhÆ° ánh mặt trá»i chiếu rá»i xuống kia.
Äối vá»›i Trần Nguyên, hiện tại Ä‘ang ở bên ngÆ°á»i Hô Diên BÃch Äà o mà nói, không há» biết chuyện ở nhà chút nà o.
Hắn cho rằng, mình đã sắp thoát khá»i váºn mệnh của Trần Thế Mỹ, là vì hiện tại lão trá»i còn chÆ°a ra tay hết mình, nhÆ°ng ông trá»i đã duá»—i váºn mệnh chi thủ ra, kéo hắn hÆ°á»›ng vá» phÃa quỹ tÃch Trần Thế Mỹ từng Ä‘i.
Trò chơi, bắt đầu rồi.
Lúc nà y đây, đối thủ của hắn không phải Bà ng Thái sÆ°, cÅ©ng không phải Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c Liêu quốc, mà là ông trá»i.
Ông trá»i ra tay, thÆ°á»ng thÆ°á»ng là thứ ẩn nấp nhất, đợi đến thá»i Ä‘iểm ngÆ°Æ¡i phát giác, thÆ°á»ng thÆ°á»ng đã muá»™n, chỉ là , ông trá»i cÅ©ng sẽ không khiến cho ngÆ°Æ¡i không có cÆ¡ há»™i, bởi vì trò chÆ¡i chÃnh là nhÆ° váºy, nếu nhÆ° má»™t phÆ°Æ¡ng tất nhiên sẽ thắng mà nói, cái trò chÆ¡i đó liá»n không có ý nghÄ©a gì nữa.
Hắn tại, an bà i công chúa và Trần Nguyên gặp mặt, láºp tức để cho Trần Nguyên má»™t cÆ¡ há»™i, chỉ cần Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng phá cánh cá»a kia ra, Công Chúa cÅ©ng sẽ bị DÆ°Æ¡ng NghÄ©a mang vá» hoà ng cung, đáng tiếc, cái cÆ¡ há»™i nà y đã qua, Trần Nguyên đã thua tráºn.
Trần Nguyên hồn nhiên chÆ°a phát giác ra chuyện nà y, hắn Ä‘ang tại cảm thán, cái hà thủ ô kia quả nhiên là thuốc hay, thÆ°Æ¡ng thế của Hô Diên Khánh khôi phục nhanh hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i dá»± Ä‘oán, hiện tại, Hô Diên Khánh Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, đã không cần ngÆ°á»i dìu dắt, nghe Hô Diên BÃch Äà o nói, buổi sáng hôm nay, hắn còn tá»›i trong sân đánh má»™t bà i quyá»n, tin tức nà y lại là m cho Trần Nguyên cá»±c kỳ cao hứng.
"Äại cữu ca, hiện ở bên ngoà i, tiếng gió có lẽ là rất mạnh, hai ngà y nà y ta không thể tá»›i thăm ngÆ°Æ¡i, đừng nên trách ta." Äối vá»›i vị đại cữu ca mãnh nhân trong truyá»n thuyết nà y, Trần Nguyên nói chuyện rất là khách khÃ.
Hô Diên Khánh hiện tại cÅ©ng không khách khà nhÆ° lúc ban đầu nữa rồi, nghe Trần Nguyên nói váºy, liá»n gáºt đầu nói: "Tiếng gió nhanh má»™t chút má»›i tốt, tiếng gió cà ng chặt, cà ng nói rõ hai ngÆ°á»i kia hiện tại cÅ©ng rất an toà n, Trần huynh, ngÆ°Æ¡i nghe ngóng được các nà ng ở địa phÆ°Æ¡ng nà o chÆ°a?"
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t tiếng Ä‘au khổ, nói: "Chuyện nà y không thể há»i ngÆ°á»i khác, không gấp được, dù sao cÅ©ng có má»™t và i Ä‘iá»u, ta có thể xác định, bá»n hắn tuyệt đối chÆ°a ra khá»i thà nh, bằng không thì, Bà ng Hỉ không cần Ä‘i tìm ngÆ°á»i khắp nÆ¡i trong thà nh."
Hô Diên Khánh hÃt và o má»™t hÆ¡i, nói: "Nếu nhÆ° váºy, ta lại không lo lắng vá» hai ngÆ°á»i bá»n há», chỉ là , chúng ta còn có ngÆ°á»i muốn Ä‘i và o Biện Kinh, những ngÆ°á»i kia đối vá»›i tình huống chúng ta nÆ¡i nà y, lại má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không biết, ta sợ Bà ng Hỉ dùng chúng ta là m tin tức giả, dẫn các huynh đệ khác Ä‘i ra, nhÆ° váºy sẽ rất phiá»n toái."
Trần Nguyên láºp tức nhìn thoáng qua Hô Diên BÃch Äà o, nà ng gáºt đầu vá» hÆ°á»›ng Trần Nguyên Ä‘iểm, nói: "Nhị ca Hô Diên Bình, nhị muá»™i Mai Tiên, vốn đã nói cùng Ä‘i, trên Ä‘Æ°á»ng không biết xảy ra sá»± tình gì, nên má»›i cháºm trá»…. Chỉ là , dá»±a theo hà nh trình để tÃnh toán, cho dù cháºm trá»… má»™t Ãt thá»i gian, hiện tại bá»n hắn cÅ©ng nên tiến và o Biện Kinh má»›i đúng."
Trong lòng Trần Nguyên chắc hẳn, cái Hô gia nà y hà nh thÃch quả nhiên rất mạnh mẽ, má»™t đợt sóng tiếp nối má»™t đợt sóng đánh đến, cÅ©ng khó trách Bà ng Cát bị bá»n hắn quấn đến sứt đầu mẻ trán,
Lúc trÆ°á»›c hắn để lại Hô Diên Thủ Dùng và Hô Diên Kiên Phú, hai cái mầm tai hoạ, hiện tại, hai ngÆ°á»i nà y căn bản đã khai ra má»™t chút chi nhánh, cÅ©ng không tÃnh là quá nhiá»u, nhÆ°ng má»™t ổ anh vợ cô em vợ, đủ để Lão Bà ng ứng phó mệt nghỉ.
Khi còn bé, xem trong sách biết rõ, Hô Diên Bình kia là ngÆ°á»i mạnh nhất, ngay cả Hô Diên Khánh cÅ©ng không chiếm được tiện nghi khi đánh vá»›i hắn, chắc hẳn Bà ng Hỉ muốn bắt hắn, cÅ©ng không phải chuyện dá»… dà ng.
Láºp tức trấn an Hô Diên Khánh, nói: "Äại ca, ta nghÄ© bá»n hắn sẽ không có chuyện gì, bởi vì bên ngoà i không há» nghe được Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, nhÆ° váºy Ä‘i, các ngÆ°Æ¡i có ám hiệu liên lạc gì không, ta Ä‘i tìm kiếm thay các ngÆ°Æ¡i xem."
Hô Diên Bình lắc đầu: "Chúng ta không có ám hiệu, chỉ là , chúng ta sá»›m đã nói, mặc kệ xá» lý sá»± tình nhÆ° thế nà o, Ä‘á»u lÆ°u lại tin tức ở trong thần miếu thà nh nam Biện Kinh. Trần huynh có thể khắc má»™t cây Ä‘ao ở trên ngÆ°á»i Ông táo, nhÆ° váºy, hắn sẽ hiểu, tìm địa phÆ°Æ¡ng trốn Ä‘i."
Trần Nguyên cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Khắc Ä‘ao trên ngÆ°á»i thần linh, phÆ°Æ¡ng pháp nà y các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nghÄ© ra được? Không sợ những thần tiên kia trách tá»™i các ngÆ°Æ¡i sao?"
Trên mặt Hô Diên Khánh lộ ra vẻ thê lương, nói: "Nếu như có thần linh, là m sao để cho Hô gia ta bị đại nạn lần nà y?"
Nói đến đây, tâm tình của hắn rõ rà ng có chút trầm trá»ng, liếc nhìn Hô Diên BÃch Äà o, đứng dáºy nói: "Ta đến sân đánh quyá»n má»™t lúc, hôm nay ở cả ngà y trong cái phòng nà y, tháºt sá»± là rất khó chịu."
Trần Nguyên biết rõ, Hô Diên Khánh tìm cái cá»›, sáng tạo một cÆ¡ há»™i phù hợp, để cho mình và Hô Diên BÃch Äà o ở chung, hắn và Hô Diên BÃch Äà o đã có thá»i gian rất lâu không ở cùng má»™t chá»—, đặc biệt là khi biết thân pháºn của nà ng.
Trần Nguyên luôn có cảm giác muốn nói và i lá»i cùng nà ng, chỉ là không tìm thấy cÆ¡ há»™i thổ lá»™, nà ng không thể Ä‘i đến chá»— mình, mà ở trong căn phòng đó, lại có má»™t Hô Diên Khánh nằm ở trên giÆ°á»ng.
Hiện tại, Hô Diên Khánh rá»i Ä‘i, chỉ còn lại có hai ngÆ°á»i bá»n há», trong khoảng thá»i gian ngắn, bá»™ dạng Hô Diên BÃch Äà o bá»—ng nhiên có chút xấu hổ, giống nhÆ° là lần đầu gặp mặt Trần Nguyên, hai tay co quắp, nắm chặt và o nhau, cúi đầu, không nói câu nà o.
Trần Nguyên nhìn nét mặt của nà ng, biết rõ nà ng tất nhiên là không quen dùng một thân pháºn chân tháºt nhÆ° bây giá», để mặt đối vá»›i mình.
Nữ nhân chÃnh là chủng loại Ä‘á»™ng váºt rất kỳ quái, Hô Diên BÃch Äà o hiện tại và Hồ TÄ©nh trÆ°á»›c kia, ở trong mắt Trần Nguyên, không có chút bất đồng nà o, nhÆ°ng trong lòng nà ng lại không nghÄ© nhÆ° váºy, bà máºt thủ vững bị Trần Nguyên biết rõ, tuy đã sá»›m nghÄ© tá»›i có ngà y nà y, hiện tại đối mặt vá»›i Trần Nguyên, vẫn có má»™t loại cảm giác bị lá»™t tất cả ngụy trang, cảm thấy rất thẹn thùng.
Lúc nà y, Trần Nguyên là m má»™t việc ngÆ°á»i nam nhân nên là m, chÃnh là chủ Ä‘á»™ng Ä‘i qua.
Hắn Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Hô Diên BÃch Äà o, nhẹ nhà ng nâng khuôn mặt của nà ng lên, há»i: "Là m sao? Lão phu lão thê còn chÆ¡i thẹn thùng nha? Vì cái gì không sá»›m nói cho ta biết tên của ngÆ°Æ¡i? Hô Diên BÃch Äà o, cái tên nà y tháºt dá»… nghe!"
Hô Diên BÃch Äà o vẫn còn có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, cÅ©ng không biết có phải là bởi vì trong lòng biết rõ, Hô Diên Khánh bây giá» Ä‘ang ở cá»a ra và o hay không, thanh âm nén xuống vô cùng thấp, nói: "Äại ca, ta không phải cố ý lừa gạt ngÆ°Æ¡i, chỉ không muốn để cho ngÆ°Æ¡i biết, sợ liên lụy đến ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên ôm nà ng và o trong ngá»±c, nói: "Chuyện của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là chuyện của ta, không có gì liên lụy hay không liên lụy. Bà ng Cát chá»— đó không biêÌt hoà i nghi ta, Ä‘iểm ấy ngÆ°Æ¡i yên tâm, đợi tìm thấy cÆ¡ há»™i thÃch hợp, ta sẽ Ä‘Æ°a các ngÆ°Æ¡i ra khá»i thà nh, Ä‘i một caÌi địa phÆ°Æ¡ng an toà n, ngoại trừ ta, ai cÅ©ng không biết thân pháºn của các ngÆ°Æ¡i."
Hô Diên BÃch Äà o có chút không tin, nói: "Hiện tại ngay cả hoà ng thượng cÅ©ng Ä‘á»u muốn bắt chúng ta, còn có địa phÆ°Æ¡ng chúng ta có thể Ä‘i sao?"
Trần Nguyên cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Yên tâm, cái tên TrÆ°Æ¡ng Tu Chỉnh kia, ngÆ°Æ¡i nhá»› rõ không?"
Hô Diên BÃch Äà o gáºt đầu, nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên nhá»› rõ, ngÆ°Æ¡i nói hắn rất trá»ng yếu, chÃnh là cái tên máºt thám mang vá» từ Liêu quốc kia sao?"
Tay Trần Nguyên nhẹ nhà ng vuốt ve phÃa sau lÆ°ng nà ng, bá» môi đặt và o và nh tai của nà ng, nói: "NgÆ°á»i tốt sẽ có báo đáp, chúng ta cứu hắn má»™t mạng, hắn có thể giúp chúng ta tìm má»™t địa phÆ°Æ¡ng an toà n. Trên đất bằng không thể ở, ta liá»n Ä‘Æ°a các ngÆ°Æ¡i lên trên biển, đợi cho tiếng gió bình lặng rồi hãy trở vá»."
Hắn cảm giác thân thể Hô Diên BÃch Äà o run lên má»™t chút, giống nhÆ° muốn tránh thoát chÃnh mình, Trần Nguyên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết rõ, buông thù háºn nhÆ° váºy, đối vá»›i há» Hô Diên mà nói, căn bản không có khả năng.
Hắn không cho Hô Diên BÃch Äà o cÆ¡ há»™i nói chuyện, nói tiếp: "Các ngÆ°Æ¡i lÆ°u mấy ngÆ°á»i lạ mặt ở chá»— nà y của ta, cùng ta nhìn chằm chằm và o Bà ng Cát, chỉ cần má»™t có cÆ¡ há»™i, ta láºp tức thông báo các ngÆ°Æ¡i trở vá», sau đó là giết hắn!"
Hô Diên BÃch Äà o nghe xong lá»i nà y, tiếng nói có chút kÃch Ä‘á»™ng: "Äại ca, vì cái gì mà ngÆ°Æ¡i phải chịu nguy hiểm lá»›n nhÆ° váºy để giúp ta? Ta tháºt sá»± không biết nên cảm tạ ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o mÆ¡Ìi được."
Trong lòng Trần Nguyên thầm nghÄ©, Ä‘á»u ngÆ°á»i má»™t nhà còn nói nhÆ° váºy, nha đầu nà y cÅ©ng quá khách khÃ.
HÆ¡n nữa, lá»i nói nà y lại là m cho Trần Nguyên có chút hổ thẹn, bởi vì hắn căn bản không nghÄ© caÌch thay Hô gia báo thù, Bà ng Cát là ai? Trần Nguyên hắn hiện tại chỉ là má»™t thÆ°Æ¡ng nhân nho nhá», cho dù vì Hô gia, kiểm tra ra một caÌi trạng nguyên, và o con Ä‘Æ°á»ng là m quan, còn cách Bà ng Cát má»™t Ä‘oạn rất xa, cái khoảng cách xa kia là má»™t cái vị trà vô pháp chạm đến, Trần Nguyên không muốn, cÅ©ng không dám Ä‘i trêu chá»c hắn.
Hắn chÃnh là muốn Ä‘em toà n bá»™ ngÆ°á»i Hô gia rá»i khá»i Biện Kinh, thay mình chạy thuyá»n.
Mặc dù nói kinh nghiệm hà ng hải của TrÆ°Æ¡ng Tu Chỉnh kia cá»±c kỳ phong phú, nhÆ°ng Trần Nguyên là thÆ°Æ¡ng gia, không có khả năng tin tưởng TrÆ°Æ¡ng Tu Chỉnh vô Ä‘iá»u kiện.
Có ngÆ°á»i Hô gia nhìn hắn, thuyá»n chạy đến địa phÆ°Æ¡ng nà o, Trần Nguyên cÅ©ng Ä‘á»u yên tâm.
Hắn tin tưởng, chỉ cần Hô Diên Khánh đáp ứng Ä‘iá»u kiện của mình, chỉ cần mình thỉnh thoảng là m ra tÆ° thái đối mặt vÆ¡Ìi Bà ng Cát tại trÆ°á»›c mặt bá»n há», chắc hẳn ngÆ°á»i nhà Hô gia sẽ trợ giúp mình, bởi vì hắn là con rể Hô gia, bởi vì Hô gia đã không còn phÆ°Æ¡ng pháp xá» lý khác.
Dá»±a theo những cuốn sách trong trà nhá»› Trần Nguyên, Hô Diên Khánh ám sát Thái sÆ° lần nà y, đã bị bắt chặt, trên công Ä‘Æ°á»ng, được Bao Chá»ng tìm một caÌi cá»›, là do chứng cá»› chÆ°a đầy đủ, thả hắn ra ngoà i.
Nếu thá»i Ä‘iểm Bà ng Cát lần bắt, má»™t đám Hô gia tÆ°á»›ng đã muốn tá» tá»±u, Hô Diên Yên dùng thiết đòn gánh, nện mở cá»a thà nh Biện Kinh, song chùy Hô Diên Long đánh lui bốn hổ Bà ng gia, bá»n hắn, dÆ°á»›i sá»± trợ giúp âm thầm của DÆ°Æ¡ng gia tÆ°á»›ng và Bao Chá»ng, cuối cùng cÅ©ng đã chạy mất.
Chắc hẳn, nếu nhÆ° không phải mình an bà i A Má»™c Äại cứu Hô Diên Khánh và Hô Diên BÃch Äà o ra, kết cục cuối cùng tất nhiên liá»n là nhÆ° thế.
Hiện tại, Ãt nhất lịch sá» Hô gia cÅ©ng đã bị mình thay đổi, thiết đòn gánh của Hô Diên Bình kia căn bản không có cÆ¡ há»™i quét ngang Biện Kinh, Ä‘ang trôÌn ở nÆ¡i hẻo lánh nà o đó, tìm hiểu tin tức vá» Hô Diên Khánh và Hô Diên Long.
Äá»™t nhiên linh quang Trần Nguyên lóe lên, Hô Diên Bình và Hô Diên Long kia có thể ẩn giấu ở Thiên Ba phủ hay không?
Thá»i Ä‘iểm gặp chuyện không may, Bao Chá»ng lại không ở Biện Kinh, nhÆ° váºy, khả năng DÆ°Æ¡ng gia giấu ngÆ°á»i liá»n lá»›n nhất, nghÄ© tá»›i đây, không khá»i má»™t hồi hÆ°ng phấn, nhÆ°ng tiếp theo, má»™t nan Ä‘á» lại hiện ra, cho dù DÆ°Æ¡ng gia ẩn dấu hai ngÆ°á»i kia, tại sao mình lại đến há»i? NgÆ°á»i ta cÅ©ng sẽ không thừa nháºn.
Trần Nguyên quyết định đánh chú ý từ trên ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Văn Quảng, Hô Diên Long và Hô Diên Bình, mình nhất định phải tìm được, chá» mình tìm bá»n há» ra rồi, thì phải biến há» thà nh má»™t đám tay chân, lÆ°u mấy ngÆ°á»i bảo vệ an toà n của mình, toà n bá»™ ngÆ°á»i còn lại, Ä‘á»u an bà i đến trên thuyá»n, cùng TrÆ°Æ¡ng Tu Chỉnh há»c chạy thuyá»n.
Những ngÆ°á»i nà y, dùng lá»i nói dá»… nghe, bá»n há» là trung lÆ°Æ¡ng, lá»i nói tháºt sá»±, bá»n hắn hiện tại chÃnh là má»™t đám dân liá»u mạng.
Hiện tại, trong biển rá»™ng, nhà thám hiểm giống nhÆ° chÆ°a có hình hồn cụ thể, chá» bá»n hắn há»c xong chạy thuyá»n, sẽ sinh ra loại hải tặc Trung Quốc đầu tiên trên thế giá»›i, bá»n hắn Ä‘á»u nên cảm tạ chÃnh mình, bởi vì cái nghá» hải tặc nà y, nếu so vá»›i tìm Bà ng Cát báo thù, thì có tiá»n đồ hÆ¡n nhiá»u.
.
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
15-11-2012, 03:55 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 234: Lau bà n
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Shared by: MTQ - ************
Trần Nguyên không há» biết chắc, liệu Hô Diên BÃch Äà o có vì mình mà chủ Ä‘á»™ng buông thù háºn, Hô Diên Khánh cà ng là không thể nà o, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có ý nghÄ© và mục tiêu của mình, Hô Diên Khánh từ lúc sinh hạ đến giá», đã bị quán thâu ý niệm báo thù, cho dù miệng của mình có thể nói, cho dù cảm tình cùng Hô Diên BÃch Äà o rất sâu Ä‘áºm, nà ng cÅ©ng đã là m ra lá»±a chá»n, còn lại đám ngÆ°á»i Hô Diên Bình chÆ°a bao giá» gặp mặt, cà ng không có bất kỳ khả năng nghe theo khuyến cáo của mình.
à nghÄ© nhÆ° váºy, hiện tại không thể để cho bá»n hắn biết rõ, lừa gạt bá»n há», là vì tốt cho bá»n há», hiện tại Lão Bà ng nhÆ° mặt trá»i ban trÆ°a, lần trÆ°á»›c ám sát thất bại, Bà ng Hỉ lại tìm má»™t Ãt cao thủ tá»›i, hÆ¡n nữa, mấy cháu trai võ nghệ cao cÆ°á»ng của Lão Bà ng cÅ©ng chạy tá»›i Biện Kinh, mặc dù nói là , bá»n há» nghe Bà ng Cát quan phục nguyên chức, tá»›i tìm lợi lá»™c, nhÆ°ng bá»n hắn đến, lại để cho Lão Bà ng nhÆ° hổ thêm cánh.
Hiện tại đi báo thù, là muốn chết.
Äã không thể thuyết phục, váºy thì lừa, chá» bá»n hắn đã yêu hải tặc, lại cháºm rãi thÆ°Æ¡ng lượng, hoặc là nói, mình tháºt sá»± chỠđến cÆ¡ há»™i có thể đá Lão Bà ng má»™t cÆ°á»›c, váºy hãy để cho nói dối biến thà nh sá»± tháºt.
NhÆ°ng hiện tại, hai tay Trần Nguyên mạnh mẽ ôm đầu Hô Diên BÃch Äà o lại, miệng bắt đầu cÆ°á»ng bạo, Hô Diên BÃch Äà o nhất thá»i không Ä‘á» phòng, bị hắn đắc thủ, cÅ©ng không giãy dụa, mà là cuồng nhiệt đón chà o.
Hai ngÆ°á»i dây dÆ°a tháºt lâu, lại Ä‘á»u không tiến thêm má»™t bÆ°á»›c, phòng ở bé nhÆ° váºy, Hô Diên Khánh lại ở bên ngoà i, muốn Ä‘i cÅ©ng không có địa phÆ°Æ¡ng nà o để Ä‘i, cho nên, có lẽ hay là khiêm tốn má»™t chút thì tốt hÆ¡n.
Thẳng đến khi Trần Nguyên cảm giác mình không thở được, lúc nà y má»›i buông đôi môi Hô Diên BÃch Äà o ra, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u kịch liệt thở hổn hển, Trần Nguyên lại chăm chú ôm má»™t cái, nói: "NÆ°Æ¡ng tá» ngÆ°Æ¡i yên tâm, má»i sá»± đã có ta, ta sẽ không để cho ngÆ°Æ¡i gặp nguy hiểm ."
Hô Diên BÃch Äà o gáºt gáºt đầu, nói: "Äại ca, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải cẩn tháºn má»™t Ãt, tìm được nhị ca ta, ngÆ°Æ¡i Ä‘em cái nà y cho hắn xem là được rồi."
Nà ng móc ra má»™t khối ngá»c bá»™i, chắc là tÃn váºt giữa huynh muá»™i bá»n há».
Trần Nguyên nháºn lấy, gáºt đầu nói: "Chiếu cố tốt đại ca ngÆ°Æ¡i, nói ý nghÄ© của ta cho hắn, các ngÆ°Æ¡i trốn ở chá»— nà y, ta không thể thÆ°á»ng xuyên đến, cứ cách mấy ngà y, sẽ phái ngÆ°á»i Ä‘Æ°a cho các ngÆ°Æ¡i đồ đạc cần thiết, nếu nhÆ° thiếu khuyết cái gì, có thể chịu Ä‘á»±ng là tốt nhất, không nên Ä‘i ra ngoà i, biết chÆ°a?"
Hô Diên BÃch Äà o cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Ta hiểu ."
Trần Nguyên lúc nà y má»›i buông hai tay ra, lÆ°u luyến không rá»i nói: "Ta phải Ä‘i."
Hô Diên BÃch Äà o có chút thất vá»ng, rõ rà ng rất thất vá»ng, Trần Nguyên nhìn nà ng, lại ôm lấy hôn má»™t cái, sau đó nói: "Ta sẽ nhanh chóng tìm ngÆ°á»i!"
Nà ng gáºt gáºt đầu, nói: "Ừm."
Từ nÆ¡i nà y Ä‘i ra, Trần Nguyên cảm giác có chút thất lạc, chÃnh là loại các nam nhân thÆ°á»ng xuyên gặp được, thân máºt cùng bạn gái của mình má»™t phen, lại không thể ăn hết được.
HÃt sâu nhiá»u lần má»›i khiến cho cái loại cảm giác nà y biến mất má»™t Ãt, hắn biết hiện tại mình không thể ở cùng Hô Diên BÃch Äà o, hắn không tin Bà ng Cát sẽ yên tâm đối vá»›i chÃnh mình, má»™t chút cÅ©ng không nghi ngá», hiện tại, chỉ có giả bá»™ Ä‘iá»m nhiên nhÆ° không có việc gì, cứ kinh doanh mua bán, bá»n hắn mÆ¡Ìi an toà n.
Sá»± tình Ä‘i miếu Ông táo khắc Ä‘ao, mình cÅ©ng không thể Ä‘i, tốt nhất lại để cho tiểu nhị Ä‘i, hiện tại nên gióng trống khua chiên xây sÆ¡n trang, tránh để ngÆ°á»i khác nghi ngá».
Những thứ mua bán khác Ä‘á»u dá»… nói, để cho Trần Nguyên lo lắng nhất, là thanh lâu và sòng bạc.
Bởi vì khách Ä‘iếm, nhà tắm, trà lâu, nÆ¡i nhÆ° váºy, coi nhÆ° là có chá»— đặc sắc, cÅ©ng rất bình thÆ°á»ng, khách Ä‘iếm ở đâu cÅ©ng có sở trÆ°á»ng. Chỉ có tại sòng bạc và thanh lâu, ngÆ°á»i khác thoạt nhìn không có khả năng là m ra cái chá»— nà o đặc sắc, mÆ¡Ìi là chiêu bà i tÆ°Æ¡ng lai của Tân Nguyệt sÆ¡n trang.
Äặc sắc, váºt nà y là con dao 2 lưỡi, nếu nhÆ° không tốt, tá»±a nhÆ° Trần Thế Trung lo lắng, cả sÆ¡n trang Ä‘á»u có thể bị quấy nhiá»…u, kéo suy sụp.
Tìm được ngÆ°á»i có thể trấn trụ những ma bà i bạc kia, cần váºn khÃ, mà đi nÆ¡i khác tìm mấy cô nÆ°Æ¡ng đứng đầu bảng, vẫn tÆ°Æ¡ng đối dá»… dà ng, chá» mình trở vá» khách Ä‘iếm, láºp tức liá»n để cho Trần Thế Trung xuất phát, giao cho hai cô nÆ°Æ¡ng đứng đầu bảng Biện Kinh đêm qua vừa đến huấn luyện.
NghÄ© đến Triệu à và Thiển Thu kia, dục há»a Trần Nguyên vừa má»›i đè xuống không khá»i lại có chút Ãt ngo ngoe, nói tháºt, nếu nhÆ° không phải sá»± tình trùng hợp nhÆ° váºy, Trần SÆ° SÆ° vừa nói muôÌn giá»›i thiệu hai tá»· muá»™i đến, các nà ng đã tá»›i rồi.
Nếu nhÆ° không phải Triệu à táºn lá»±c giấu diếm không giải thÃch, Trần Nguyên cÅ©ng nhÆ° DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ, căn bản không tin tưởng nữ tá» tinh khiết nhÆ° váºy sẽ là m chuyện kia.
Chỉ là , rất vừa vặn, cái ấn tượng thanh thuần nà y đúng là cảm giác Trần Nguyên muốn, sau khi trở vá», thá» lại các nà ng lần nữa, chắc hẳn nhất định sẽ cà ng đặc sắc hÆ¡n.
Vừa nghÄ© tá»›i đây, Trần Nguyên nhá»› tá»›i Tần HÆ°Æ¡ng Liên, Lăng Hoa, Hô Diên BÃch Äà o, ba nữ nhân của mình, liá»n có má»™t loại rất cảm giác áy náy.
NhÆ°ng hắn láºp tức tìm một lý do thÃch hợp vì chÃnh mình: vá»›i tÆ° cách lão bản Tân Nguyệt sÆ¡n trang, chÃnh mình nên hiểu rõ từng nhân viên là m công mÆ¡Ìi được, váºy thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải thá» năng lá»±c hai cô gái nà y má»™t chút.
Huống hồ, buổi sáng hôm nay, nữ tá» kia cÅ©ng nói rồi, các nà ng là m quen rồi, má»™t ngà y không là m liá»n khó chịu, mình cÅ©ng vì bá»n há», hai bên không mang theo tiá»n, không mang theo cảm tình.
Nói lý do nà y rất nhiá»u lần trong lòng, Trần Nguyên má»›i tha thứ cho chÃnh mình, cái loại xúc Ä‘á»™ng nầy đã muốn khiến cho hắn cảm thấy hÆ°ng phấn, trở lại khách Ä‘iếm, bÆ°á»›c chân cÅ©ng nhanh hÆ¡n không Ãt.
Thiển Thu và Triệu à đuổi hai ngÆ°á»i nữ tá» kia Ä‘i, cao hứng má»™t lát, hiện tại lại lâm và o cá»±c Ä‘á»™ nhà m chán, hai ngÆ°á»i mắt to trừng mắt đôi mắt nhá», nhìn bá»n tiểu nhị vá»™i vá»™i và ng và ng bên ngoà i, tuy muốn giúp là m chút việc, để cho mình không quá chói mắt, rồi lại tìm không thấy địa phÆ°Æ¡ng có thể ra tay.
Thiển Thu nhá» giá»ng nói: "Tiểu thÆ° à , chúng ta ở chá»— nà y ngồi chá» má»™t ngà y ba bữa sao?"
Triệu à nhìn má»i nÆ¡i, đá Thiển Thu má»™t cÆ°á»›c, nói: "Không được, ta phát hiện những ngÆ°á»i nà y thỉnh thoảng Ä‘á»u nhìn chúng ta, khả năng chúng ta ngồi ở chá»— nầy, tháºt sá»± quá là m cho ngÆ°á»i ta hoà i nghi, đợi chưởng quỹ kia trở vá», ta tất nhiên bắt hắn an bà i chúng ta việc là m!"
Thiển Thu gáºt đầu: "Ừm, ta cÅ©ng nhìn thấy, lúc ngÆ°á»i lầu trên lầu dÆ°á»›i Ä‘i qua, Ä‘á»u xem chúng ta và i lần, nếu lâu dà i tiếp tục nhÆ° váºy, ta sợ bị ngÆ°á»i nhìn thấu."
Hai ngÆ°á»i các nà ng không biết, trong mắt bá»n tiểu nhị, bá»n há» là nữ tá» thanh, ngồi ở chá»— nầy không là m cái gì mÆ¡Ìi đúng, nếu quả tháºt quá cần cù, sẽ không giống nữ tá» thanh lâu nữa.
Vá» phần má»i ngÆ°á»i qua lại nhìn các nà ng, chỉ là bởi vì tÆ°á»›ng mạo hai ngÆ°á»i tháºt sá»± là rất đẹp, đặc biệt là Triệu Ã, dùng khuynh quốc khuynh thà nh để hình dung, phảng phất cÅ©ng không phải quá khoa trÆ°Æ¡ng.
Lúc nà y, Trần Thế Trung tá»›i khách Ä‘iếm, há»i một tiểu nhị: "Chưởng quầy còn chÆ°a có trở lại sao?"
Tiểu nhị kia nói: "Còn chÆ°a vá»."
Trần Thế Trung gáºt đầu, nói: "Chưởng quầy trở vá», tá»›i hô ta má»™t tiếng."
Tiểu nhị đáp ứng, thá»i Ä‘iểm Trần Thế Trung Ä‘ang muốn bá» Ä‘i, Triệu à bá»—ng nhiên hô: "Nà y, Nhị chưởng quỹ."
Trần Thế Trung Ä‘ang muốn Ä‘i ra ngoà i liá»n ngừng lại, quay thân thể của mình lại, ngón tay chỉ cái mÅ©i, há»i: "Cô nÆ°Æ¡ng hô ta?"
Triệu à gáºt đầu, nói: "Ta nghe bá»n hắn Ä‘á»u hô ngÆ°Æ¡i Nhị chưởng quỹ, chắc hẳn ngoại trừ Trần chưởng quỹ, ngÆ°Æ¡i là lá»›n nhất?"
Trần Thế Trung cÆ°á»i nói: "Cô nÆ°Æ¡ng, có chuyện gì cứ việc phân phó, có thể là m chủ, ta đây tất nhiên để cho nhị vị thoả mãn, việc tại hạ không là m chủ được, ta cÅ©ng sẽ nói tốt ở trÆ°á»›c mặt chưởng quầy cho nhị vị."
Khi Triệu à đang nói chuyện, không tá»± giác mà ngẩng đầu lên, ngón giữa và ngón tay cái rất Æ°u nhã kẹp chén trà lên, đặt ở trÆ°Æ¡Ìc môi, nhẹ nhà ng nhấp má»™t ngụm nÆ°á»›c trà , nói: "Tìm cho chúng ta má»™t Ãt chuyện là m, các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u báºn rá»™n, chúng ta tháºt sá»± rất băn khoăn."
Ngữ khà nà ng nói chuyện, hay là tÆ° thái uống trà , Ä‘á»u là dá»±a theo quy củ trong hoà ng cung, Trần Thế Trung nhìn và o trong mắt, chỉ cảm thấy cô gái trÆ°á»›c mắt nà y vô cùng cao quý, phảng phất có má»™t loại cảm giác mình vô pháp chạm và o, không khá»i sá»ng sốt má»™t chút.
Lông mà y Triệu à nhẹ nhà ng nhăn lại, ngữ khà có lẽ là không nhanh không cháºm, nói: "NhÆ° thế nà o? Chẳng lẽ chúng ta không muốn là m một ngÆ°á»i rảnh rá»—i cÅ©ng không được sao?"
Trần Thế Trung lúc nà y má»›i vá»™i và ng nói: "Hai vị cô nÆ°Æ¡ng hiểu lầm, là chưởng quầy sợ nhị vị mệt má»i, cho nên má»›i bảo chúng ta không cần phải phiá»n toái các ngÆ°Æ¡i, cô nÆ°Æ¡ng đã không chịu ngồi yên, vừa vặn quán rượu ta có và i cái bà n chÆ°a lau, không biết nhị vị là m được không?"
Triệu à lúc nà y đứng lên: "Cũng được nha, chỉ cần có chuyện là m là được, Thiển Thu, chúng ta đi lau cái bà n kia."
.
Tà i sản của conem_bendoianh
Last edited by conem_bendoianh; 15-11-2012 at 04:11 PM .
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
15-11-2012, 04:05 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 235: Trần Thế Trung rung động (1 + 2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Shared by: MTQ - ************
Cái bà n kỳ tháºt đã được lau qua má»™t lần rồi, chỉ là , Trần Thế Trung cho rằng, chỉ cần hai ngÆ°á»i các nà ng không chê phiá»n toái, để cho các nà ng đến lau lại má»™t lần cÅ©ng không có cái gì không tốt, dù sao đây cÅ©ng là sá»± tình Ä‘Æ¡n giản.
Triệu à và Thiển Thu ngược lại bắt đầu là m rất chân thà nh, mấy tiểu nhị trong quán rượu Ä‘á»u cháºm rãi vây đến bên ngÆ°á»i Trần Thế Trung, lặng lẽ khoa tay múa chân đối vÆ¡Ìi hai ngÆ°á»i.
Có ngÆ°á»i nói: "Nhị chưởng quỹ, ngÆ°Æ¡i hai cô nÆ°Æ¡ng nà y, muôÌn ngủ cả đêm cần bao nhiêu tiá»n váºy?"
Trần Thế Trung nhìn thoáng qua, nuốt từng ngụm nÆ°á»›c: "Bằng và o cái tÆ° thái kia, Ãt nhất cÅ©ng phải 500 văn!"
Lúc nà y, một ngÆ°á»i gầy gò láºp tức nói: "500 văn? Ta đây có má»™t biện pháp, có thể ngủ vá»›i các nà ng thoáng má»™t tý, các huynh đệ, chúng ta Ä‘á»u lấy tiá»n công ra, là m một tráºn đặt cược, nếu ngÆ°á»i nà o thắng, toà n bá»™ quy vá» hắn, chắc hẳn cÅ©ng đủ để ngủ cả đêm!"
Mấy tiểu nhị khác nghe xong lá»i nà y, hiển nhiên có chút hÆ°ng phấn, hiện tại, bổng lá»™c má»™t tháng của bá»n hắn là má»™t quan tiá»n, nếu và i ngÆ°á»i tụ táºp cùng má»™t chá»—, chắc cÅ©ng không có vấn Ä‘á» gì cả.
"Cô nÆ°Æ¡ng xinh đẹp nhÆ° váºy, có thể ngủ cả đêm, Ä‘á»i nà y không sống uổng rồi, ta đồng ý!"
Có ngÆ°á»i dẫn đầu bà y tá» thái Ä‘á»™, bá»n tiểu nhị khác láºp tức hà nh Ä‘á»™ng, Trần Thế Trung lại lạnh lùng nói: "Ta nói nhầm rồi, nhìn khuôn mặt kia của ngÆ°á»i ta, không có hÆ¡n má»™t ngà n văn, phá»ng chừng ngay cả cái giÆ°á»ng cÅ©ng không thể Ä‘i lên!"
Lá»i nà y lại là m cho nhiệt tình của bá»n tiểu nhị biến mất toà n bá»™ rồi, hÆ¡n má»™t ngà n văn, thì ra là hÆ¡n mÆ°á»i quan rồi, mấy cái chữ nà y, đối vá»›i chút Ãt tiểu nhị mà nói, tuy cô nÆ°Æ¡ng xinh đẹp nhÆ° váºy, có thể ngủ cả đêm, Ä‘á»i nà y liá»n sống không uổng phÃ, nhÆ°ng tháºt sá»± táng gia bại sản để ngủ cả đêm, bá»n hắn Ä‘á»u không muốn, dù sao vẫn vá» nhà thì hay hÆ¡n.
Nói nhÆ° thế nà o đây, caÌch nghÄ© của những nà y tiểu nhị không khác gì cá»u vạn thế ká»· hai mÆ°Æ¡i mốt, muốn Ä‘i đến Thiên Thượng Nhân Gian, bao tiểu thÆ° đứng đầu bảng má»™t đêm.
NgÆ°Æ¡i là m cả má»™t tháng, lÆ°Æ¡ng được mấy nghịn, ngÆ°á»i ta tháºt là lợi hại, cả đêm ra sân khấu, tÃnh phà và i vạn, không mở một caÌi xe mấy trăm vạn ra, ngÆ°á»i ta không Ä‘i, không phải khách Ä‘iếm 5 sao, ngÆ°á»i ta không Ä‘i, dạng nà y tÃnh xuống, ngÆ°Æ¡i không ăn không uống má»™t năm, chỉ đủ ngủ cả đêm, cho nên, ý nghÄ© nà y, ngÆ°Æ¡i chỉ có thể ngẫm lại mà thôi.
Tất cả má»i ngÆ°á»i có chút ủ rÅ© rồi, nguyên má»™t đám Ä‘Æ°a ánh mắt nhìn chằm chằm và o Triệu à và Thiển Thu Ä‘ang là m việc, đã không có cách nà o đụng phải, váºy thì xem qua cho đỡ nghiện, vẫn là có thể là m chứ?
Trần Thế Trung cÅ©ng không nghÄ© nhÆ° váºy, hắn bây giá» là thủ haÌ£ của Trần Nguyên, là Nhị chưởng quỹ, tốt xấu coi nhÆ° là phó tổng táºp Ä‘oà n rồi, nếu là cảm giác tháºt sá»± đáng giá, hÆ¡n mÆ°á»i quan tiá»n, vẫn có thể xuất ra tay, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, phải có cảm giác, hắn má»›i có thể lấy ra.
Trần Thế Trung không thÃch Triệu Ã, vì cái gì hắn cÅ©ng không nói rõ rà ng, dù sao chÃnh là cảm thấy, nữ nhân nà y không thÃch hợp vá»›i chÃnh mình.
Rất khác biệt, hắn đối vÆ¡Ìi Thiển Thu, lại là cá»±c kỳ thuáºn mắt, nói đến quán rượu là m việc, ngÆ°Æ¡i xem Thiển Thu Ä‘i, cái tÆ° thế kia vừa đẹp mắt lại tá»± nhiên, liá»n không giống vá»›i Triệu Ã, cầm cái khăn lau còn dùng hai ngón tay há» hỠđể giữ, thấy nhÆ° thế nà o cÅ©ng không vừa mắt.
Hắn hung hăng nói vÆ¡Ìi tiểu nhị bên ngÆ°á»i: "Äá»u vây ở chá»— nà y là m cái gì? Nên mua rượu thì Ä‘i mua rượu, nên mua thức ăn thì Ä‘i mua đồ ăn, không có việc gì phải không?"
Bá»n tiểu nhị vừa nghe hắn nói nhÆ° váºy, vá»™i và ng chạy Ä‘i tứ tán.
Trần Thế Trung thấy bá»n há» Ä‘á»u Ä‘i rồi, láºp tức thay má»™t bá»™ khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, lặng lẽ Ä‘i đến bên ngÆ°á»i Thiển Thu, há»i: "Cô nÆ°Æ¡ng, có mệt hay không? Nếu không, để ta giúp ngÆ°Æ¡i nhé?"
Thiển Thu lá»™ ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nhẹ nhà ng lắc đầu: "Không phiá»n, Ä‘a tạ Nhị chưởng quỹ quan tâm."
Thá»i Ä‘iểm nà ng cÆ°á»i, hai má lúm đồng tiá»n nhẹ nhà ng hiện lên nÆ¡i khóe miệng, cá»±c kỳ dá»… nhìn.
HÆ¡n nữa, Thiển Thu ở trong cung chỉ là má»™t cung nữ nho nhá», lá»i nói trong lúc đó trà n đầy cái loại nhu hòa, Trần Thế Trung nghe mà cá»±c kỳ thÆ° thái, trong lòng cá»±c kỳ vui vẻ.
Thuáºn tay cầm đống chồng chất ở băng ghế bên cạnh qua, Thiển Thu lau mặt cái bà n, dá»n xong băng ghế trong khi Triệu à vẫn loay hoay vá»›i cái bà n đầu tiên.
Dần dần, bá»n hắn và Triệu à trong lúc đó đã có má»™t khoảng cách, Trần Thế Trung nhá» giá»ng há»i: "Thiển Thu cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i là m cái nà y đã bao lâu?"
Thiển Thu nghe hắn há»i nhÆ° váºy, trong lòng rất là kinh hoảng, rất sợ Trần Thế Trung há»i ra cái gì sÆ¡ hở, cÅ©ng không dám trả lá»i chÃnh diện, hà m hồ nói: "Ta từ nhỠđã ở cùng vá»›i tiểu thÆ° ở má»™t chá»— rồi!"
Trần Thế Trung sững sá», láºp tức, những vui cÆ°á»i trên mặt kia hoà n toà n không có, há»i: "NgÆ°Æ¡i cÅ©ng là không cha không mẹ hay sao?"
Hốc mắt Thiển Thu hồng má»™t chút, lần nà y lại là nói tháºt: "Lúc ta bốn tuổi, năm đó, quê quán bị thiên tai, cha không nuôi sống nổi ba huynh muá»™i chúng ta, đã Ä‘em ta bán Ä‘i."
Trong lòng Trần Thế Trung rất là buồn bã, cảm thán nói: "Váºy cÅ©ng tốt, Ãt nhất ngÆ°Æ¡i biết ngÆ°Æ¡i còn có phụ thân và huynh trưởng, maÌ£nh hÆ¡n nhiá»u so vÆ¡Ìi ta, ta ngay cả quê quán mình là ở đâu cÅ©ng không biết, ta sinh ra đã bị ném lên trên Ä‘Æ°á»ng, là ngÆ°Æ¡Ì€i đại thúc thoÌ£t cứu cái mệnh nà y của ta."
Dù sao, bá»n há» cÅ©ng Ä‘á»u là một ngÆ°á»i trẻ tuổi, tìm được chủ Ä‘á» chung rồi, Thiển Thu cÅ©ng không Ä‘á» phòng đối vÆ¡Ìi Trần Thế Trung nhÆ° lúc ban đầu, nhìn Triệu à lúc nà y Ä‘ang phiá»n não tại vì không lau xong má»™t vết rượu, không nhìn sang nÆ¡i đây, cÅ©ng lại há»i: "NgÆ°Æ¡Ì€i đại thúc thoÌ£t là ai váºy?"
Trần Thế Trung cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, nói: "Một ngÆ°á»i ôm ta Ä‘i xin cÆ¡m, lúc trÆ°á»›c hắn chỉ bởi vì ôm má»™t đứa bé có thể tranh thủ thêm má»™t Ãt đồng tình mÆ¡Ìi cứu ta, câu nói đầu tiên ta há»c, không phải hô cha mẹ, mà là hô 'xin má»i ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng xót'!"
Nói tới chỗ nà y, Trần Thế Trung bỗng nhiên mạnh mẽ lay động đầu, nói: "Bất kể như thế nà o, ta rất cảm tạ hắn, không có hắn, ta đã sớm chết, hơn nữa, là hắn dạy ta, là m thế nà o mới có thể không mặt mũi không có da, điểm nà y cực kỳ để cho Trần chưởng quỹ thưởng thức, cho nên mới lấy cho ta một cái tên, còn để cho ta là m đến hiện tại!"
Thiển Thu nghe xong, hé miệng cÆ°á»i má»™t tiếng: "Không mặt mÅ©i không có da, váºy mà cÅ©ng có ngÆ°á»i thưởng thức sao?"
Trong lòng Trần Thế Trung rất là kinh ngạc, bởi vì ngÆ°á»i giống nhÆ° hắn, da mặt tháºt sá»± không trá»ng yếu.
Từ nhá» hắn đã biết, muôÌn da mặt, váºy thì không thể sống sót, chỉ có ngÆ°á»i sống sót má»›i có da mặt, hắn cho rằng, Thiển Thu là m chuyện kia, cÅ©ng nên hiểu đạo lý nà y mÆ¡Ìi đúng.
"Biết rõ ta kiếm được mÆ°á»i quan tiá»n thứ nhất, sau đó là là m sá»± tình gì không?" Trần Thế Trung thần bà nói.
Tuy Ä‘á»u là cô nhi, nhÆ°ng Thiển Thu từ nhá» lá»›n lên tại hoà ng cung, cÆ¡ hồ không có kinh nghiệm xã há»™i gì, hiện tại, biểu lá»™ thần bà trên mặt Trần Thế Trung kia đủ để khiến cho nà ng rất hiếu kỳ, liá»n há»i: "NgÆ°Æ¡i là m cái gì?"
Trần Thế Trung cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Má»—i sáng sá»›m, chuyện thứ nhất ta là m, chÃnh là để cho một tiểu nhị cầm bốn mÆ°Æ¡i văn tiá»n lên, Ä‘i chá»— đại thúc thoÌ£t, Ä‘Æ°a tiá»n cho hắn!"
Äiá»u nà y hiển nhiên là sá»± tình Trần Thế Trung đắc ý nhất, bởi vì lần đầu tiên giao tiá»n cho ngÆ°Æ¡Ì€i thoÌ£t, hắn biết rõ đây không phải vấn Ä‘á» tiá»n, mà là ý nghÄ©a thân pháºn của mình chuyển biến, từ địa vị má»™t ngÆ°á»i ăn xin, biến thà nh ngÆ°á»i bố thÃ.
Thiển Thu nghe xong, lại không biết là buồn cÆ°á»i ở địa phÆ°Æ¡ng nà o, nghiêm mặt nói: "Nếu ngÆ°Æ¡i cảm tạ hắn, nên Ä‘em hắn đến đây hưởng phúc mÆ¡Ìi đúng."
Äây là má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có caÌch nghÄ© riêng, cÅ©ng không chỉ má»™t cá nhân nói nhÆ° váºy vá»›i Trần Thế Trung, kể cả ngÆ°á»i ăn xin trÆ°á»›c kia cùng bá»n hỠở chung má»™t chá»—.
NhÆ°ng Trần Thế Trung không là m nhÆ° váºy, nguyên nhân trong đó rất Ä‘Æ¡n giản, ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°Æ¡Ì€i thoÌ£t, cái gì cÅ©ng không có, không có thân nhân, không có tá»± tôn, cÅ©ng không có tiá»n.
NhÆ°ng má»—i lần ngÆ°Æ¡Ì€i thoÌ£t thấy Trần Thế Trung, Ä‘á»u rất kiêu ngạo nói vÆ¡Ìi mấy tên ăn mà y chung quanh: "Tiểu tá» nà y là ta nuôi lá»›n đó!"
Tên ăn mà y chung quanh Ä‘á»u không tin, mà khi Trần Thế Trung rất lá»… phép Ä‘i qua, chà o há»i cùng ngÆ°Æ¡Ì€i thoÌ£t, há»i hắn có phải là cần gì không, hÆ¡n nữa còn xuất ra rất nhiá»u tiá»n cho ngÆ°Æ¡Ì€i thoÌ£t, thá»i Ä‘iểm đó, tên ăn mà y chung quanh luôn lá»™ ra má»™t loại ánh mắt cá»±c kỳ hâm má»™ nhìn ngÆ°Æ¡Ì€i thoÌ£t.
Lúc đó, ngÆ°Æ¡Ì€i thoÌ£t luôn cá»± tuyệt Trần Thế Trung, má»™t đồng tiá»n cÅ©ng không muôÌn.
ChÃnh là bởi vì nhÆ° váºy, má»—i lần Trần Thế Trung cho ngÆ°Æ¡Ì€i thoÌ£t tiá»n, Ä‘á»u là hắn bảo tiểu nhị Ä‘i.
Hắn muốn lÆ°u lại cho ngÆ°Æ¡Ì€i thoÌ£t nà y chút Ãt đồ có thể để cho hắn kiêu ngạo, nếu nhÆ° hắn tháºt sá»± mang ngÆ°Æ¡Ì€i thoÌ£t vá» nuôi sống, ngÆ°Æ¡Ì€i thoÌ£t có khả năng đến má»™t cái tên ăn mà y hạnh phúc cÅ©ng không được.
Äiểm nà y, ngÆ°á»i khác không hiểu, Trần Thế Trung cÅ©ng chÆ°a từng giải thÃch qua, nhÆ°ng hôm nay, không biết vì cái gì, hắn bá»—ng nhiên không muốn là m cho Thiển Thu hiểu lầm chÃnh mình, cho nên, liá»n má»™t năm rõ mÆ°á»i, nói ra hết ý nghÄ© trong lòng mình, Thiển Thu lẳng lặng nghe, ngữ khà đối vÆ¡Ìi Trần Thế Trung cÅ©ng thân máºt hÆ¡n không Ãt.
Hai ngÆ°á»i nói má»™t hồi, Trần Thế Trung cảm giác ấn tượng của mình đối vá»›i nữ nhân nà y cà ng ngà y cà ng tốt, tốt đến mức hiện tại hắn đã không muốn Ä‘Æ¡n thuần ngủ má»™t buổi tối vá»›i nà ng, láºp tức uyển chuyển thăm dò má»™t câu: "Cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i có nghÄ© tá»›i chuyển nghá» khác hay không?"
Thiển Thu vừa nghe hắn nâng lên vấn Ä‘á» chức nghiệp, cả ngÆ°á»i láºp tức có vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng, không dám trả lá»i chÃnh diện, chỉ lắc mạnh đầu, sau đó dùng sức lau cái bà n, đầu rất thấp, táºn lá»±c không cho Trần Thế Trung trông thấy nét mặt của nà ng.
Trần Thế Trung không có được câu trả lá»i, trong lòng lại cà ng không cam lòng, Ä‘uổi Thiển Thu hai bÆ°á»›c, xem nà ng phảng phất Ä‘ang tránh né chÃnh mình, cÅ©ng chỉ có thể tạm thá»i để đó thôi.
Hắn âm thầm cảm thấy, Thiển Thu nà y tất nhiên là có cái gì khó nói, nói không chừng là đã ký văn tá»± bán mình chung thân cùng ngÆ°á»i ta.
Váºy cÅ©ng không sao, dù sao hai ngÆ°á»i còn phải ở chung dà i dà i, nếu nà ng tháºt sá»± đáng giá, chÃnh mình có thể trả giá, váºy thì chuá»™c thân vì nà ng là tốt rồi, cùng lắm thì bán cái nà y mệnh cho Trần Nguyên là được.
Vừa má»›i nghÄ© đến Trần Nguyên, đã nhìn thấy Trần Nguyên từ cá»a ra và o tiến đến, nói: "Hai vị cô nÆ°Æ¡ng tại sao lại ở chá»— nà y? Ta tìm các ngÆ°Æ¡i má»™t vòng tại khách Ä‘iếm không thấy đâu, há»i tiểu nhị má»›i biết được nhị vị Ä‘ang là m việc nặng bá»±c nà y, nhanh dừng tay, nhanh dừng tay!"
Trần Thế Trung vá»™i và ng chà o đón, nói: "Äại ca, má»™t Ãt việc nhá», các nà ng không muốn nhà n rá»—i."
Trần Nguyên ừ má»™t tiếng, Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Triệu Ã, nói: "Cô nÆ°Æ¡ng, các ngÆ°Æ¡i vá» phòng trÆ°á»›c chá» ta, ta láºp tức có chút việc muốn nói cùng các ngÆ°Æ¡i, việc tại đây cứ để xuống Ä‘i."
Trần Thế Trung vừa nghe Trần Nguyên nói nhÆ° váºy, trong lòng rất nhanh liá»n biến đổi, hắn đối vÆ¡Ìi chÃnh hắn má»™t nhân phẩm đại ca cÅ©ng không phải tháºp phần yên tâm, là vì má»™t ngÆ°á»i nam nhân, Trần Thế Trung rất rõ rà ng, nếu nhÆ° các nà ng má»™t mình ở chung cùng Trần Nguyên, có thể sẽ phát sinh má»™t Ãt sá»± tình hắn không muốn nhìn qua.
Vì cái gì không muốn chứng kiến đây? Nà ng vốn chÃnh là kỹ nữ, cho dù đại ca không Ä‘á»™ng và o, trÆ°á»›c kia cÅ©ng có rất nhiá»u nam nhân Ä‘á»™ng qua rồi, tất nhiên cÅ©ng sẽ có rất nhiá»u ngÆ°á»i tìm đến nà ng.
Trần Thế Trung bá»—ng nhiên cảm giác trong lòng có má»™t loại xúc Ä‘á»™ng, sá»± tình trÆ°á»›c kia, hắn có thể mặc kệ, nà ng là m trong ngà nh sản xuất không tốt, mình cÅ©ng chỉ là má»™t tên ăn mà y mà thôi nhÆ°ng là chắc hẳn nà ng còn muốn bị những nam nhân khác Ä‘Æ°a đến Ä‘Æ°a Ä‘i, Trần Thế Trung cá»±c kỳ muốn nói rõ rà ng cùng vá»›i Trần Nguyên, hắn muốn nói cho Trần Nguyên, mình muốn nữ nhân nà y, không muốn để cho nà ng cùng Trần Nguyên và o trong nhà đà m luáºn chuyện tiÌ€nh gì đó.
NhÆ°ng, lá»i nói đến bên miệng, lại không cách nà o nói ra, dù sao, cuá»™c sống Ä‘au khổ đã dạy hắn ẩn nhẫn quá nhiá»u, mà cảm giác Thiển Thu cho của hắn, còn chÆ°a tá»›i lại tình trạng có thể khiến cho hắn liá»u lÄ©nh.
Hắn biết rõ, Trần Nguyên muôÌn nói chuyện gì cùng các nà ng, lá»±a chá»n cuối cùng của Trần Thế Trung là cái gì cÅ©ng không nói, đợi Triệu à và Thiển Thu trở lại khách Ä‘iếm, hắn chỉ tùy ý há»i má»™t câu: "Äại ca, hiện tại ta có thể Ä‘i chÆ°a?"
Trần Nguyên nói: "Ừm, nhá»› kỹ, tìm cô nÆ°Æ¡ng đến, nhất định phải cao đẳng, những ngÆ°á»i má»›i và o thanh lâu là tốt nhất, gia quyến phạm quan cÅ©ng là chá»n lá»±a đầu tiên."
Trần Thế Trung tá» vẻ chÃnh mình đã hiểu, cÅ©ng không há»i lại, Trần Nguyên cÅ©ng không nói gì nữa, trong ánh mắt Trần Nguyên lóe ra má»™t loại gì đó, gá»i là dục há»a, Trần Thế Trung hiểu.
BÆ°á»›c chân Trần Nguyên Ä‘i vá» hÆ°á»›ng khách Ä‘iếm, lúc nà y, Lăng Hoa đã mua đồ ăn Ä‘i, sau khi trở vá», Lăng Hoa sẽ má»™t má»±c báºn đến giữa trÆ°a, chÃnh giữa không có thá»i gian Ä‘i thăm dò khách sạn, Trần Thế Trung biết rõ, Trần Nguyên có trá»n vẹn hÆ¡n má»™t canh giá», đủ để là m má»™t chuyện gì đó.
Trần Nguyên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng biết, thá»i gian khá đầy đủ, cho nên tiến và o gian phòng Triệu à và Thiển Thu, cÅ©ng không có bá»™ dáng gấp gáp, mà là mặt mỉm cÆ°á»i, ngồi ở trên ghế, nói vÆ¡Ìi Triệu Ã: "Hai vị cô nÆ°Æ¡ng, sau khi Nhị chưởng quỹ trở vá» chuyến nà y, muốn là m phiá»n nhị vị Ä‘em má»™t Ãt kỹ xảo dạy cho những cô nÆ°Æ¡ng kia, tại hạ xin tạ Æ¡n."
Thiển Thu đưa một cái ghế đến chỗ đối diện Trần Nguyên, Triệu à rất là ưu nhã ngồi xuống, cái tư thái kia lại để cho Trần Nguyên nhìn mà cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Triệu à khẽ hé đôi môi Ä‘á» má»™ng, nói: "Chưởng quầy yên tâm, kỳ tháºt, cÅ©ng không có cái kỹ xảo gì có thể dạy dá»—, chỉ cần thân thể không phải quá cứng rắn, công phu ngoà i miệng tốt, là có thể luyện ra được!"
Triệu à nói rất đúng vá» hát hà khúc, nhÆ°ng Trần Nguyên nghe được, lại thà nh ý tứ khác, lúc nói chuyện, Triệu à luôn mang má»™t bá»™ mặt nghiêm, trong lòng của hắn không khá»i âm thầm bá»™i phục, kỹ nữ đầu bảng chÃnh là tên đứng đầu bảng, lá»i nói trá»±c tiếp nhÆ° váºy cÅ©ng có thể nói trá»±c tiếp nhÆ° thế.
Nà ng đã trá»±c tiếp, nếu mình lại quanh co lòng vòng, có vẻ không đủ khà khái nam nhân, Trần Nguyên láºp tức nói: "Không biết bây giá» cô nÆ°Æ¡ng có thể để cho tại hạ biết má»™t chút hay không?"
Nói xong, liá»n muốn đứng dáºy Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Triệu Ã, Triệu à lại đứng lên trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên không có vấn Ä‘á», chưởng quầy có thể Ä‘i sang phòng trống bên cạnh chá» má»™t chút không? Ta và Thiển Thu chuẩn bị má»™t tý rồi láºp tức Ä‘i ra ngay."
Trong lòng Trần Nguyên mừng rỡ, hai ngÆ°á»i cùng Ä‘i? Váºy thì tốt quá, cưỡng ép đè mừng rỡ trong lòng lại, gáºt đầu giôÌng nhÆ° quân tá», nói: "Tốt, ta ở gian thứ năm bên cạnh chá» là được."
Thá»i Ä‘iểm Triệu à và Thiển Thu nhìn Trần Nguyên Ä‘i tá»›i cá»a, bá»—ng nhiên lại bổ sung má»™t câu: "Chưởng quầy, ngÆ°Æ¡i phải nhá»› kỹ, chá» thá»i Ä‘iểm chúng ta Ä‘i và o, chỉ có khách nhân là ngà i thôi đó!"
Trần Nguyên cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng: "Cô nÆ°Æ¡ng yên tâm, tại hạ là nhân váºt cao thủ, tuyệt đối sẽ không để cho hai cô nÆ°Æ¡ng thất vá»ng."
Äợi ra cá»a phòng bá»n hắn, mở cái gian phòng không kia ra, trong lòng Trần Nguyên không khá»i vạn phần mừng rỡ, gấp không thể chá», hai chân run má»™t chút, nhá» giá»ng nói: "Hai ngÆ°á»i cùng Ä‘i, cái nà y quá thoải mái rồi!"
Äợi Æ°á»›c chừng và i phút, Thiển Thu bá»—ng nhiên và o trÆ°á»›c, lúc nà y, trên mặt Thiển Thu bôi son nhà n nhạt, đầu tóc cÅ©ng quấn lại, trong ngá»±c ôm má»™t cây Ä‘Ã n tranh, Ä‘i đến địa phÆ°Æ¡ng cách Trần Nguyên không xa, ngồi trên mặt đất, khóe miệng nổi lên nụ cÆ°á»i thản nhiên, xem Trần Nguyên há»i: "Khách quan muốn nghe tiểu khúc gì?"
.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
15-11-2012, 04:10 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 236: Giết cá»u tá»™c hắn
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Shared by: MTQ - ************
Không biết vì cái gì, vừa nghe thấy ngÆ°á»i ta há»i hắn muốn nghe tiểu khúc gì, Trần Nguyên luôn nhá»› vá» khuôn mặt Tiểu Tuyết, hiện tại cÅ©ng không ngoại lệ, hắn hÆ¡i có chút thất thần, sau má»™t lát mÆ¡Ìi chắc hẳn, hai cô gái nà y Ä‘ang muốn bồi dưỡng tÆ° tưởng trÆ°á»›c, dù sao đây là giữa ban ngà y, trá»±c tiếp cởi quần ra sẽ mất văn nhã, cô nÆ°Æ¡ng tên đứng đầu bảng không thể tiếp nháºn.
Láºp tức tùy ý nói: "Hát thủ từ à ?"
Trần Nguyên không tinh thông âm luáºt lắm, cái khúc gì cÅ©ng không khác nhau, bà i từ tÆ°Æ¡ng đối ngắn, muôÌn hao phà Ãt thá»i gian má»™t chút.
Thiển Thu mỉm cÆ°á»i, ngón tay nhẹ nhà ng kÃch thÃch Ä‘Ã n tranh, má»™t là n Ä‘iệu « nÆ°á»›c Ä‘iá»u ca đầu » chảy ra từ bà n tay trắng nhÆ° ngá»c.
Thiển Thu đánh Ä‘Ã n tranh, là há»c được từ nhạc sÄ© cung đình tốt nhất, hÆ¡n nữa là bắt đầu há»c táºp từ nhá», đến hiện tại, nếu nhÆ° kiểm tra trình Ä‘á»™ của nà ng mà nói, tuyệt đối có thể qua cấp năm.
Mặc dù Trần Nguyên không nghiên cứu đối vá»›i âm luáºt, nhÆ°ng nghe và o trong lá»— tai, cÅ©ng tuyệt đối rất êm tai, Ä‘ang định khÃch lệ hai câu, Triệu à từ từ tiến ra bên ngoà i.
Triệu à cÅ©ng hóa trang nhà n nhạt, còn tân trang y phục của mình má»™t chút, lại khiến cho quần áo của nà ng tiếp cáºn áo bà o kiểu trong cung hÆ¡n.
Chỉ thấy hai mắt nà ng nhìn quanh, thá»i Ä‘iểm ánh mắt kia nhìn vá» phÃa Trần Nguyên, phảng phất có vô số sợi dây, cất bÆ°á»›c nhẹ lay Ä‘á»™ng, là m cho lòng ngÆ°á»i sinh ra sá»± yêu thÆ°Æ¡ng, rồi lại không chút nà o là m ra vẻ, trong lúc giÆ¡ tay nhấc chân đó, phong độ tÆ° thaÌi trác tuyệt, xinh đẹp không gì sánh được.
Miệng Trần Nguyên mở tháºt to, đã quên khép lại, hắn có má»™t loại cảm giác kinh diá»…m, nói nà ng Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c, đó là giả dôÌi, dùng khuynh quốc khuynh thà nh để hình dung, má»™t Ä‘iểm Ä‘á»u không quá pháºn.
Hắn Ä‘Ã nh phải nuốt từng ngụm nÆ°á»›c miếng, trong lòng thầm suy nghÄ©, xinh đẹp nhÆ° váºy, là m cái nà y tháºt sá»± đáng tiếc, chỉ là nói Ä‘i thì nói lại, nếu nhÆ° nà ng không là m nghá» nà y, hiện tại tất nhiên bị ngÆ°á»i có quyá»n thế nà o đó lấy vá» nhà , cÅ©ng không cá»› cÆ¡ há»™i gặp mặt mình, muốn phát sinh câu chuyện nhÆ° bây giá», cà ng không cÆ¡ há»™i.
Một thủ từ ca xong, Trần Nguyên căn bản không nghe được các nà ng hát cái gì, chỉ riêng tư sắc của nà ng, đã có khả năng hấp dẫn hết lực chú ý của nam nhân.
Triệu à há»i: "Trần chưởng quỹ đã thoả mãn chÆ°a?"
Trần Nguyên lúc nà y má»›i từ kinh diá»…m phục hồi tinh thần, gấp gáp nói: "Thoả mãn, thoả mãn, hai vị cô nÆ°Æ¡ng tinh thông đánh Ä‘Ã n ca múa nhÆ° thế, tháºt sá»± khiến tại hạ tháºp phần bá»™i phục "
Nghe Trần Nguyên nói nhÆ° váºy, trên mặt Triệu à phủ đầy dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, Ä‘ang nghÄ© ngợi há»i hai câu, chỉ nghe Trần Nguyên còn nói thêm: "Hai vị cô nÆ°Æ¡ng, cái kỹ nghệ kế tiếp kia, chắc là tinh thông hÆ¡n Ä‘i à nha?"
Triệu à sững sá», nà ng chỉ là cho rằng Trần Nguyên tá»›i nghe nà ng hát hà khúc, đùa giỡn ca xong cÅ©ng nên kết thúc công việc Ä‘i à nha? Chỉ là , phÃa dÆ°á»›i còn có cái kỹ nghệ gì? Nà ng tháºt sá»± không biết.
Tuy không biết, nhÆ°ng Triệu à lại giả vá», là m ra bá»™ dạng rất rõ rà ng, nói: "Cái nà y là tá»± nhiên, má»i chưởng quầy ngồi tạm má»™t lát."
Trong lòng Trần Nguyên sững sá», là m sao lại bắt mình ngồi đây? Chẳng lẽ ngà y thÆ°á»ng các nà ng đối đãi khách nhân nhÆ° thế nà y hay sao?
NghÄ© lại, khả năng là các nà ng không coi mình nhÆ° khách nhân, ngà y thÆ°á»ng tất nhiên có tiết mục giải trÃ, hiện tại không lấy ra mà thôi.
Nghĩ tới đây, cũng ngồi yên ở đó.
Triệu à lại lôi kéo Thiển Thu Ä‘i ra ngoà i, nhá» giá»ng há»i: "Kế tiếp còn muốn là m gì? TrÆ°á»›c kia không phải chúng ta nghe những gánh hát kia hát xong rồi thôi sao?"
Thiển Thu cÅ©ng không rõ, nói: "Ta biết sao được? Tiểu thÆ°, váºy phải là m sao bây giá»?"
Hai ngÆ°á»i suy nghÄ© thá»i gian rất lâu, vẫn không nghÄ© ra gánh hát sẽ là m gì tiếp, nhÆ° kiến bò trên chảo nóng, không biết kế tiếp nên là m cái gì.
Cuối cùng, Triệu à cắn răng dáºm chân má»™t cái, nói: "Chết sống kệ nó Ä‘i, chúng ta Ä‘i và o dò xét ý hắn, sau đó lại là m quyết định, ta đến không tin có chuyện gì có thể là m khó bản Công Chúa!"
Nói xong, Triệu à chân thà nh Ä‘i tá»›i, trên mặt lá»™ ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: "Trần chưởng quỹ còn có cái gì đặc biệt phân phó, hiện tại cứ nói, đừng ngại!"
Lá»a trong lồng ngá»±c Trần Nguyên đã sá»›m thiêu đốt, khi nghe Triệu à há»i còn có gì đặc biệt phân phó, liá»n bÆ°ng nÆ°á»›c trà trên mặt bà n lên, má»™t ngụm uống sạch, sau đó liá»n đứng lên, muốn bổ nhà o và o ngÆ°á»i nà ng.
Vừa lúc đó, một tiểu nhị bá»—ng nhiên chạy đến cá»a gian phòng, gõ gõ cá»a nói: "Chưởng quầy, Kiá»u Nguyệt cô nÆ°Æ¡ng đến rồi, Ä‘ang ở dÆ°á»›i lầu đợi ngà i."
Trần Nguyên rất không kiên nhẫn hô một tiếng: "Bảo nà ng đợi lát nữa, ta đang xỠlý đại sự!"
NhÆ°ng tiểu nhị kia không lui, nói: "Kiá»u Nguyệt cô nÆ°Æ¡ng nói, nà ng có chuyện rất gấp gáp."
Cái quấy rầy nà y khiến cho đầu Trần Nguyên thanh tỉnh hÆ¡n má»™t Ãt, Kiá»u Nguyệt đến, nhất định là vì sá»± tình Sà i DÆ°Æ¡ng, tất nhiên là có cái gì đó biến hóa.
Trần Nguyên cực kỳ bất đắc dĩ, bữa ăn trước mắt tuy ngon miệng, nhưng Sà i Dương lại là một nhân tà i khó tìm được, hai nha đầu nà y ăn không xong, để sau cũng được mà .
Mang theo má»™t loại tâm tình vô cùng tiếc nuối, Trần Nguyên cÆ°á»i khổ lắc đầu: "Hai vị cô nÆ°Æ¡ng, xem ra tại hạ chỉ có cách lúc khác lại đến."
Ngữ khà của hắn rất thất lạc, nhưng Triệu à lại thở dà i một hơi.
Trong lúc nói chuyện Trần Nguyên Ä‘i qua bên ngÆ°á»i hai nữ nhân, Ä‘i vá» hÆ°á»›ng cá»a kia, hai tay của hắn cá»±c kỳ tá»± nhiên, má»™t tay mạnh mẽ ôm chầm lấy eo nhá» Triệu Ã, kéo cả ngÆ°á»i nà ng và o trong lòng, hung hăng hôn má»™t cái trên khuôn mặt Triệu Ã, nói: "Cô phụ ý tốt của cô nÆ°Æ¡ng, tháºt sá»± là lá»—i của ta, chỉ là , còn nhiá»u thá»i gian, sẽ có má»™t ngà y ta lÄ©nh giáo phong thái của cô nÆ°Æ¡ng."
Cả ngÆ°á»i Triệu à ngây dại, thá»i Ä‘iểm phần eo bá»—ng nhiên bị ôm, nà ng còn muốn giãy dụa, nhÆ°ng thá»i Ä‘iểm miệng Trần Nguyên hôn ở trên mặt nà ng, nà ng bá»—ng nhiên cảm giác, đầu óc đã mình trống rá»—ng, trong lúc nhất thá»i, rõ rà ng không có phản ứng gì,
Thiển Thu cÅ©ng bị Ä‘á»™ng tác rất tá»± nhiên của Trần Nguyên dá»a sợ, miệng mở tháºt to, Ä‘ang định giáºn dữ mắng má» Trần Nguyên, tay kia của Trần Nguyên cÅ©ng không còn nhà n rá»—i, đánh má»™t cái và o mông Ä‘Ãt Thiển Thu, hung hăng xoa má»™t chút, nói: "Lần sau, nhất định táºn hứng cùng hai vị cô nÆ°Æ¡ng."
Thiển Thu bị xoa lần nà y, cÅ©ng giôÌng nhÆ° Triệu Ã, cả ngÆ°á»i phảng phất nhÆ° là bị Ä‘iểm huyệt, khiếp sợ mở to miệng của mình ra, lại là lá»i gì cÅ©ng không nói được.
Trần Nguyên không để ý, hăÌn nghÄ©, là m Ä‘á»™ng tác nhÆ° váºy, đối vÆ¡Ìi hai nữ nhân đã đáp ứng cùng mình lên trên giÆ°á»ng cÅ©ng không quá pháºn, cho nên hôn Triệu Ã, xoa mông Thiển Thu rồi, Trần Nguyên rất vui vẻ nói má»™t câu: "Nhị vị, sẽ gặp lại, gặp lại!"
Sau đó mỉm cÆ°á»i mở cá»a phòng, theo tiểu nhị Ä‘i xuống lầu.
Kiá»u Nguyệt đợi dÆ°á»›i lầu, má»™t thân ăn mặc áo vải bình thÆ°á»ng vô pháp che dấu dung nhan xinh đẹp kia, nhÆ°ng vẻ mặt Ä‘au khổ lại là m cho nà ng nhìn vá» phÃa trên có chút tiá»u tụy.
Äây là sá»± tình trong dá»± liệu của Trần Nguyên, hắn biết rõ, Sà i DÆ°Æ¡ng tất nhiên sẽ cá»± tuyệt trợ giúp.
Lúc nà y liá»n há»i: "Là m sao váºy? Sá»± tình tiến hà nh không thuáºn lợi sao? Có phải là hắn hoà i nghi ngÆ°Æ¡i?"
Kiá»u Nguyệt vẫn không nói gì, trong phòng sau lÆ°ng Trần Nguyên bá»—ng nhiên truyá»n ra má»™t tiếng gà o cá»±c lá»›n: "A!"
Má»™t tiếng nà y là m kinh Ä‘á»™ng tất cả má»i ngÆ°á»i, Trần Nguyên quay đầu lại, hÆ°á»›ng kia gian phòng xem xét, trong lòng thầm suy nghÄ© nói: "Cái nà y xong rồi, không là m hết trách nhiệm, ngÆ°á»i ta tức giáºn rồi!"
NghÄ© tá»›i đây, liá»n không dám dừng lại nhiá»u, mang theo Kiá»u Nguyệt tìm má»™t chá»— yên lặng nói chuyện.
Hắn tháºt tình không biết, lúc nà y Triệu à đã nổi giáºn vạn phần, chÆ°a từng có ngÆ°á»i nà o là m ra cá» Ä‘á»™ng ngả ngá»›n bá»±c nà y đối vá»›i nà ng, có má»™t chút kÃch thÃch chÆ°a bao giá» có, kÃch thÃch nà ng không kịp phản ứng, quên nổi giáºn, hiện tại phục hồi tinh thần, lại cảm giác, nhục nhã không thể chịu Ä‘á»±ng được.
Thiển Thu Ä‘i lên che miệng Triệu Ã, nói: "Tiểu thÆ°, ngÆ°Æ¡i nhá» giá»ng má»™t chút!"
Triệu à ra sức giãy, nói: "Không được, Thiển Thu, hiện tại liá»n trở vá» cung, để cho phụ hoà ng thượng phái binh tá»›i, ta muốn giết cá»u tá»™c hắn, ta muốn giết cá»u tá»™c hắn!"
Thiển Thu cố gắng khống chế Triệu à đang kÃch Ä‘á»™ng, nói: "Công Chúa, ngÆ°Æ¡i nhá» giá»ng má»™t chút, nếu bây giá» trở vá», ngÆ°Æ¡i sẽ phải gả cho Lý Nguyên Hạo "
Lá»i nà y lại là m cho Triệu à không kêu nữa rồi, so sánh vá»›i nhau, Thiển Thu tốt hÆ¡n nhiá»u, nà ng dù sao cÅ©ng là cung nữ, nhục nhã không phải là lần đầu tiên trải nghiệm.
Triệu à có vẻ kÃch Ä‘á»™ng dị thÆ°á»ng, ngá»±c pháºp phồng kịch liệt, qua ná»a ngà y má»›i thở lại bình thÆ°á»ng, cuối cùng dùng ánh mắt hung dữ nhìn cánh cá»a kia, thanh âm nén thấp, nói má»™t câu: "Äợi sá»± tình kết thân Ä‘i qua, Bổn cung trở vá», chuyện thứ nhất là m, chÃnh là giết cá»u tá»™c hắn!"
.
Tà i sản của conem_bendoianh
Last edited by conem_bendoianh; 15-11-2012 at 04:29 PM .
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
16-11-2012, 07:14 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 236: Cứ chỠđi (1 + 2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Shared by: MTQ - ************
Thá»i Ä‘iểm Triệu à thá» Ä‘á»™c, Kiá»u Nguyệt mặt đầy nÆ°á»›c mắt, ngồi xuống tại trÆ°á»›c mặt Trần Nguyên, nói: "Chưởng quầy, ta tháºt sá»± không chống đỡ nổi nữa, ngÆ°Æ¡i không biết hắn mắng chá»i ngÆ°á»i khó nghe thế nà o đâu!"
Trần Nguyên mỉm cÆ°á»i, Ä‘Æ°a cho nà ng má»™t khối khăn vuông lau nÆ°á»›c mắt, há»i: "Hắn đã tỉnh?"
Kiá»u Nguyệt gáºt đầu, nói: "Buổi sáng hôm nay đã tỉnh."
Trần Nguyên khen ngợi Kiá»u Nguyệt má»™t câu: "Không tệ, ta vốn tưởng rằng Ãt nhất phải là ngà y mai hoặc là ngà y kia, xem ra ngÆ°Æ¡i chiếu cố vô cùng tốt."
Kiá»u Nguyệt vừa thút thÃt nỉ non vừa nói: "Sau khi kéo hắn trở vá», ta liá»n không ngủ chăm sóc hắn, nhÆ°ng hắn tốt rồi, tỉnh lại, chuyện thứ nhất là m, chÃnh là mắng ta, còn muốn uống rượu, chưởng quầy, ngÆ°Æ¡i đổi lại ngÆ°á»i khác được không? Hắn mắng chá»i ngÆ°á»i tháºt sá»± rất khó nghe!"
Trần Nguyên biết rõ, Sà i Dương bây giỠkhông phải là Sà i đại quan nhân nho nhã trước kia.
Hắn chÃnh là má»™t tên lÆ°u manh, ngay cả lÆ°u manh cÅ©ng không bằng hắn, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng và Triển Chiêu đã Ä‘i tìm hắn, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng nói tốt khuyên bảo, không dùng được, Triển Chiêu dùng ngôn ngữ kÃch thÃch, nói, cho dù Sà i DÆ°Æ¡ng muôÌn rá»i khá»i giang hồ, Ãt nhất cÅ©ng nên trả hết những khoản nợ trên giang hồ, sau đó má»›i lui ra.
Giang hồ là địa phÆ°Æ¡ng không thể thanh toán hết khoản nợ, lá»i nà y là Sà i DÆ°Æ¡ng nói, Triển Chiêu cho rằng có thể thuyết phục hắn, ai nừo Sà i DÆ°Æ¡ng vá»— ngá»±c mình, nói: "Chỉ có má»™t cái mạng, ai muốn, cứ lấy Ä‘i, lão tử không muốn trả nợ!"
NgÆ°á»i chÃnh là nhÆ° váºy, thiếu nợ nhiá»u đến mức không thể trả, váºy thì chẳng cần gì nữa, những ngÆ°á»i ôm quan niệm nợ thì phải trả kia, háºn nhất chÃnh là Sà i DÆ°Æ¡ng hiện tại.
Muốn cho hắn đứng lên trả nợ, nhất định phải khiến cho hắn cảm thấy, kỳ tháºt hắn có thể trả hết nợ nần má»›i được.
Trần Nguyên an ủi Kiá»u Nguyệt, nói: "Cô nÆ°Æ¡ng, đó là bằng hữu tốt nhất của ta, trÆ°á»›c kia hắn không phải nhÆ° thế, ta tin tưởng ngÆ°Æ¡i có khả năng giúp đỡ hắn? NgÆ°Æ¡i giúp ta được không? NgÆ°Æ¡i không cần phải để yÌ những thứ tục tÄ©u trong miệng hắn thả ra, lại kiên trì và i ngà y, dá»±a theo Æ°á»›c định lúc trÆ°á»›c của chúng ta, má»™t tháng, má»™t tháng nữa, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói không là m nổi, ta tuyệt đối không ngăn cản ngÆ°Æ¡i!"
Kiá»u Nguyệt vốn muốn cá»± tuyệt, nhÆ°ng tÃnh cách của nà ng trá»i sinh má»m mại, rõ rà ng rất muốn nói không, nhÆ°ng đối mặt vá»›i ánh mắt của Trần Nguyên, lại không cách nà o nhổ chữ không kia ra.
Cuối cùng vẫn là lau nÆ°á»›c mắt nói: "Váºy hắn muôÌn rượu thì là m sao bây giá»?"
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t tiếng: "Hắn muôÌn, ngÆ°Æ¡i liá»n cho hắn là được, ta nói một biện pháp cho ngÆ°Æ¡i."
Kiá»u Nguyệt mang theo má»™t vò rượu vá» tá»›i gian nhà cá» mua tại vùng ngoại ô, đây là Trần Nguyên chuyên môn chuẩn bị cho nà ng, nhà cá» rất nhá», chỉ có hai gian, má»™t gian phòng ngủ, má»™t gian phòng bếp, chỉ có má»™t giÆ°á»ng lá»›n.
Sau khi Sà i DÆ°Æ¡ng tỉnh lại, liá»n phát hiện bố cục của nÆ¡i nà y rất khác, hắn trông thấy bên trên giÆ°á»ng có má»™t đống cá» dại chồng chất, liá»n biết đó là chá»— nữ tá» chiếu cố mình kia Ä‘i nằm ngủ lúc trá»i tối.
Lần đầu tiên hắn mở hai mắt ra, nhìn qua khuôn mặt mừng rỡ của Kiá»u Nguyệt, nà ng há»i má»™t câu: "NgÆ°Æ¡i đã tỉnh rồi sao?"
Sà i DÆ°Æ¡ng bắt đầu mắng chá»i ngÆ°á»i, mắng Kiá»u Nguyệt, hắn hiện tại chÃnh là nhÆ° váºy, ai giúp hắn, hắn mắng ngÆ°á»i đó, hắn cÅ©ng đã mắng Thanh Nguyên, mắng Thanh Nguyên vì cái gì không đánh chết hắn.
Sau đó dốc sức liá»u mạng kêu muốn uống rượu, hắn chứng kiến con mắt nữ tá» kia Ä‘á» lên, liá»n chạy ra khá»i nÆ¡i đây, trong lòng Sà i DÆ°Æ¡ng lúc ấy cảm giác được má»™t hồi thoải mái, ung dung nói má»™t câu: "Äi rất tốt, Ä‘i rất tốt, các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u Ä‘i, ta không trả nổi rồi, tháºt sá»± không trả nổi rồi."
NhÆ°ng không đến hai canh giá», nữ tá» kia rõ rà ng lại trở lại, trong tay cầm và i gói thuốc, còn có má»™t vò rượu.
"Rượu đây, mua đến cho ngÆ°Æ¡i rồi, lang trung nói, thÆ°Æ¡ng thế ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy, không thể lại uống rượu, nhÆ°ng ta không để rượu cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i sẽ không uống thuốc, ta cÅ©ng không có biện pháp. Cái bình rượu nà y cho ngÆ°Æ¡i uống, ngÆ°Æ¡i uống hết thuốc Ä‘i." Tiếng nói Kiá»u Nguyệt có lẽ là rất ôn nhu, giống nhÆ° căn bản không há» tức giáºn.
Sà i DÆ°Æ¡ng sá»ng sốt má»™t hồi, bá»—ng nhiên nở nụ cÆ°á»i: "Ha ha, ha ha."
Kiá»u Nguyệt nhìn hắn má»™t cái, há»i: "NgÆ°Æ¡i cÆ°á»i cái gì?"
Sà i DÆ°Æ¡ng mang trên mặt má»™t loại hÆ°Æ¡ng vị vô lá»…, há»i: "Nà y, có phải là ta đã chÆ¡i ngÆ°Æ¡i rồi phải không?"
Thân hình Kiá»u Nguyệt run má»™t chút, Sà i DÆ°Æ¡ng biết rõ, những lá»i nà y là m cho nà ng rất tức giáºn, nhÆ°ng hắn vẫn tiếp tục nói: "Nói chuyện Ä‘i chứ? Ta chÃnh là đã chÆ¡i qua ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần đối vÆ¡Ìi ta nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i có biết hay không, nữ nhân giống nhÆ° ngÆ°Æ¡i, Ä‘Æ°a tá»›i táºn cá»a nhà , trong mắt nam nhân, Ä‘á»u là hà ng nát?"
Kiá»u Nguyệt quay Ä‘i, hai mắt Ä‘á» bừng, gắt gao nhìn chằm chằm và o Sà i DÆ°Æ¡ng, Sà i DÆ°Æ¡ng lại là bá»™ dạng không sao cả, còn giống nhÆ° chá» mong nà ng có cá» Ä‘á»™ng gì quá kÃch.
Tốt ná»a ngà y trá»i sau, Kiá»u Nguyệt bá»—ng nhiên cúi đầu xuống, rót má»™t chén rượu: "Uống rÆ°á»›c má»™t chén, chá»— còn lại, đợi uống thuốc rồi lại uống."
Sà i DÆ°Æ¡ng cố sức nâng đầu của mình lên, miệng tá»±a ở bên cạnh chén, má»™t ngụm tiếp má»™t ngụm uống cạn sạch chén rượu kia, sau đó liá»n nói: "NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± rất không biết xấu hổ, chá»i nhÆ° váºy, mắng ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chịu được? Ta đây an tâm rồi, má»—i ngà y ta sẽ chá»i, mắng ngÆ°Æ¡i."
Kiá»u Nguyệt cầm lấy và i bao thuốc, Ä‘i vá» hÆ°á»›ng nhà tranh bên cạnh gian phòng, nói: "NgÆ°Æ¡i mắng chá»i Ä‘i, ta thay ca ca ta cứu ngÆ°Æ¡i, nếu hắn còn sống, nhất định sẽ liá»u chết giúp ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đã cứu mạng của hắn."
Sà i DÆ°Æ¡ng lắc đầu: "NgÆ°Æ¡i hầu hạ lung tung nhÆ° váºy, ca của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không là đồ tốt!"
Kiá»u Nguyệt tháºt sá»± rất muốn má»™t Ä‘ao đâm chết tên há»—n đản nà y, nhÆ°ng cuối cùng vẫn dá»±a theo Trần Nguyên nói, coi nhÆ° mình cái gì cÅ©ng không nghe thấy, Ä‘i nấu thuốc cho Sà i DÆ°Æ¡ng, thuốc bÆ°ng tá»›i rồi, vá»›i Ä‘iá»u kiện cho Sà i DÆ°Æ¡ng uống rượu, má»›i bắt hắn uống hết được.
Sà i DÆ°Æ¡ng tiếp tục mắng, chá»i, thẳng đến khi má»™t vò rượu xuống dÆ°á»›i hÆ¡n phân ná»a, hắn đã hÆ¡i say say, lúc nà y má»›i yên lặng má»™t chút.
Ngà y hôm sau, Sà i DÆ°Æ¡ng tiếp tục mắng chá»i ngÆ°á»i.
NhÆ°ng Kiá»u Nguyệt chỉ há»i má»™t câu: "Hôm nay uống thuốc còn muốn rượu không?"
MuôÌn, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên muôÌn, Sà i DÆ°Æ¡ng uống rượu không là vì muốn uống thuốc, mà là bởi vì, hắn có cảm giác, nếu nhÆ° không say mà nói, hắn vô pháp đối mặt vá»›i chÃnh mình.
Kiá»u Nguyệt lấy ra má»™t cái bao trong rÆ°Æ¡ng, trong bao là má»™t cặp vòng ngá»c, để và o trong ngá»±c, Ä‘i ra cá»a.
Liên tục bốn năm ngà y sau đó, Sà i DÆ°Æ¡ng rốt cuá»™c hiểu rõ má»™t việc, đó chÃnh là hắn không có biện pháp mắng Kiá»u Nguyệt bá» Ä‘i, thế nên cái mồm nà y đã ngừng lại được.
Hắn bắt đầu xuống giÆ°á»ng là ngà y thứ sáu, hắn không mắng chá»i ngÆ°á»i nữa rồi, thái Ä‘á»™ của Kiá»u Nguyệt đối vÆ¡Ìi hắn cÅ©ng khá hÆ¡n má»™t chút, chỉ là , hai ngÆ°á»i có lẽ là má»™t câu dÆ° thừa cÅ©ng không nói.
Sà i DÆ°Æ¡ng trông thấy, chung quanh nhà tranh là hai mẫu đất trồng rau, má»—i sáng sá»›m, hắn Ä‘á»u có thể trông thấy Kiá»u Nguyệt đẩy má»™t Ãt xe rau và o thà nh, buổi chiá»u, nữ nhân nà y cuốc cái gì đó trong đất, mang vá» nấu nÆ°á»›ng, chỉ là , Ä‘á»™ng tác cÅ©ng không giống nhÆ° chuyên nghiệp.
Ngà y thứ tám, lúc ăn cÆ¡m tối, Kiá»u Nguyệt bá»—ng nhiên chủ Ä‘á»™ng nói chuyện: "Ngà y mai không có rượu ."
Sà i DÆ°Æ¡ng sá»ng sốt má»™t chút, theo bản năng là muốn mắng ngÆ°á»i, nhÆ°ng không biết vì cái gì mà lần nà y không thể hé miệng.
Kiá»u Nguyệt căn bản không ngẩng đầu nhìn hắn, nói: "Äồ cÆ°á»›i mẹ ta cho ta đã hết, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i còn muốn uống rượu, ta cÅ©ng chỉ có thể bán mình Ä‘i. Ta coi nhÆ° là một nữ nhân lẳng lÆ¡, cÅ©ng sẽ không vì một nam nhân má»—i ngà y mắng ta, vì một nam nhân ta không biết, bán mình Ä‘i, huống hồ, ngÆ°Æ¡i không nên uống rượu má»›i tốt."
Nói xong câu nà y, nà ng vẫn đang ăn cơm, không hỠliếc nhìn Sà i Dương.
Sà i DÆ°Æ¡ng ngừng chiếc Ä‘Å©a thá»i gian rất lâu, cuối cùng má»›i há»i má»™t câu: "Ca của ngÆ°Æ¡i tên gì?"
Thá»i gian rất lâu hắn không nói chuyện cùng ngÆ°á»i nhẹ nhà ng nhÆ° váºy, vừa má»›i mở miệng, liá»n có má»™t loại cảm giác dÆ°á»ng nhÆ° đã trôi qua mấy Ä‘á»i.
Kiá»u Nguyệt nói: "Có má»™t lần, tại sòng bạc, ca ca ta thua cuá»™c, mất tất cả gia sản, hắn muốn Ä‘i tìm sòng bạc dốc sức liá»u mạng, là ngÆ°Æ¡i cứu hắn ra."
Cái câu chuyện nà y, là từ chá»— Hô Diên BÃch Äà o nghe được, Trần Nguyên cảm thấy dùng nó để yểm há»™ thân pháºn Kiá»u Nguyệt rất không tồi, sá»± tình nhá» nhÆ° váºy, trÆ°á»›c kia Sà i đại quan nhân là m rất nhiá»u lần, chắc là không thể nhá»› kỹ tên ngÆ°á»i.
NhÆ°ng Sà i DÆ°Æ¡ng hiển nhiên còn có chút ấn tượng đối vá»›i chuyện nà y, suy nghÄ© má»™t chút, nói: "Hắn là kẻ ngu, trở vá» tìm sòng bạc dốc sức liá»u mạng, chÃnh là chịu chết."
Kiá»u Nguyệt lúc nà y bá»—ng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt gặp ánh mắt Sà i DÆ°Æ¡ng, Sà i DÆ°Æ¡ng rõ rà ng trốn sang má»™t bên, Kiá»u Nguyệt nói: "Vâng, ta và ta ca Ä‘á»u là ngÆ°á»i ngu."
Lá»i nói nà y lại là m cho Sà i DÆ°Æ¡ng sá»ng sốt má»™t chút, tháºt lâu không nói gì.
Từ lúc Kiá»u Nguyệt rá»i Ä‘i, đến lúc gặp lại Trần Nguyên, đã là ná»a tháng Ä‘i qua.
Kiá»u Nguyệt nói, Sà i DÆ°Æ¡ng đã bảy ngà y không uống rượu rồi, hôm nay, thá»i Ä‘iểm Kiá»u Nguyệt quốc đất, chuyển má»™t giá» rau dÆ°a, có chút cố hết sức, hắn rõ rà ng coÌ€n Ä‘i tá»›i giúp má»™t chút.
Trần Nguyên bảo Kiá»u Nguyệt lại mang má»™t vò rượu trở vá», hắn hi vá»ng Sà i DÆ°Æ¡ng sẽ không cho rằng Kiá»u Nguyệt không để cho hắn uống rượu, mà là Kiá»u Nguyệt tháºt sá»± không mua nổi rượu cho hắn uống.
Sà i DÆ°Æ¡ng có khả năng giúp đỡ nà ng Ä‘Æ°a giá» rau dÆ°a lên, váºy thì cách thá»i gian hắn giúp Kiá»u Nguyệt bán đồ ăn không xa.
Tiá»…n bÆ°á»›c Kiá»u Nguyệt, Trần Nguyên biết rõ Sà i DÆ°Æ¡ng đã sắp hồi phục rồi, chá» thá»i Ä‘iểm hắn bắt đầu giúp Kiá»u Nguyệt bán đồ ăn, chỉ cần mình lại an mấy trò hay, sẽ có thể tìm vá» Sà i đại quan nhân trÆ°á»›c kia.
Tiến Ä‘á»™ sÆ¡n trang cÅ©ng là m cho Trần Nguyên tháºp phần thoả mãn, qua mÆ°á»i ngà y, kiến trúc bên ngoà i có thể là m xong rồi, bên trong Ä‘ang cháºm rãi lắp đặt, hiện tại đã có thể cân nhăÌc vá» chuyện khai trÆ°Æ¡ng, trong ngà y hôm ấy, phải má»i những khách quý kia trình diện mÆ¡Ìi được.
Tóm lại, ngoại trừ Ä‘oạn thá»i gian nà y không có cÆ¡ há»™i đại chiến má»™t hồi cùng hai vị cô nÆ°Æ¡ng tên đứng đầu bảng kia, cảm thấy có chút không nhÆ° ý, má»i chuyện cần thiết Ä‘á»u phát triển cá»±c kỳ thuáºn lợi.
CÅ©ng không biết là vì cái gì, các nà ng luôn luôn luôn ở cùng vá»›i Lăng Hoa, hÆ¡n nữa thÆ°á»ng xuyên là từ buổi sáng đến tối Ä‘á»u ở cùng má»™t chá»—, ngoại trừ lúc ngủ, má»›i trả Lăng Hoa lại cho Trần Nguyên, cái nà y lại là m cho Trần Nguyên không tìm thấy cÆ¡ há»™i thể nghiệm và quan sát năng lá»±c công tác của cấp dÆ°á»›i.
Trần Thế Trung hôm nay đã trở vá» rồi, cô nÆ°Æ¡ng bảo hắn Ä‘i tìm cÅ©ng Ä‘á»u vỠđây rồi, nhóm đầu tiên, tổng cá»™ng có đến bốn mÆ°Æ¡i vị.
Mấy cái chữ nà y cÅ©ng đủ để ứng phó ngà y khai trÆ°Æ¡ng, vá» phần phát triển, đầu tiên phải xem việc buôn bán của mình là m thế nà o, tiếp theo sao, còn phải nhìn hai cô nÆ°Æ¡ng đứng đầu bảng dạy thế nà o, các nà ng dạy tốt, các cô nÆ°Æ¡ng có thể lÆ°u nam nhân lại, chÃnh mình sẽ là m nhiá»u hÆ¡n, lúc đó, muốn không kiếm tiá»n cÅ©ng khó khăn à !
Cứ để cho những cô nÆ°Æ¡ng nà y ở tại khách Ä‘iếm là không thÃch hợp, đầu tiên, các nà ng đến đây, tất nhiên sẽ khiến cho khách Ä‘iếm bạo Ä‘á»™ng, không chỉ nói những khách nhân kia, chÃnh là chút Ãt ngÆ°á»i Nữ Chân ngủ ở giÆ°á»ng chung dÆ°á»›i lầu, cÅ©ng là m cho Trần Nguyên rất lo lắng, hÆ¡n nữa, trong khách Ä‘iếm cÅ©ng quả thá»±c không thÃch hợp cho việc huấn luyện.
Cho nên Trần Nguyên chuyên môn thuê má»™t gian phòng chung khá lá»›n, có tám gian phòng ốc, má»™t gian phòng khách, để cho những cô nÆ°Æ¡ng nà y ở là thÃch hợp nhất.
"Mùa Xuân cô nÆ°Æ¡ng, má»™t thá»i gian ngắn nữa, sẽ phiá»n toái ngÆ°Æ¡i phà tâm nhiá»u hÆ¡n ở nÆ¡i nà y, mấy mÆ°Æ¡i cô nÆ°Æ¡ng kia Ä‘á»u là ta má»i từ nÆ¡i khác đến, các nà ng chÆ°a quen thuá»™c tình huống ở Biện Kinh, dÄ© nhiên cÅ©ng chÆ°a quen thuá»™c đối vá»›i giá thị trÆ°á»ng ở Biện Kinh, mong rằng cô nÆ°Æ¡ng cẩn tháºn dạy bảo mÆ¡Ìi được."
Lúc Trần Nguyên nói chuyện rất là khách khÃ, nhÆ°ng khi Ä‘ang nói chuyện, còn bÆ°á»›c hai bÆ°á»›c vá» hÆ°á»›ng Triệu Ã, muốn thừa dịp hiện trong phòng vừa vặn không có ngÆ°á»i, Ä‘i chiếm má»™t Ãt tiện nghi tay chân.
NhÆ°ng Triệu à kia tháºt giống nhÆ° không há» phát giác ý đồ của Trần Nguyên, khẽ cÆ°á»i nói: "Chưởng quầy quá khách khà rồi, cái nà y vốn chÃnh là việc chúng ta đáp ứng, nói tháºt, ta căn bản không ngá», chưởng quầy rõ rà ng còn ta an bà i địa phÆ°Æ¡ng tốt nhÆ° váºy cho chúng."
Äang khi nói chuyện, nà ng xoay ngÆ°á»i, rất tùy ý lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c, tá»±a ở trên cá»a sổ, còn tiện tay đẩy cá»a sổ ra, nói: "NgÆ°Æ¡i xem xem, tại đây, chim hót hoa nở, tháºt tốt."
Trần Nguyên cÅ©ng không thấy được con chim nà o, cà ng không biết là và i bồn hoa trong sân kia đã nở chÆ°a, chỉ là , cá»a sổ mở ra, hắn trông thấy rất nhiá»u tiểu nhị Ä‘ang ở trong sân quét dá»n vệ sinh, nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, hình nhÆ° muôÌn chiếm chút tiện nghi cÅ©ng không tiện hạ thủ.
Trần Nguyên chỉ có thể ngừng lại, nói: "Cô nương, có thể nói cho tại hạ, các ngươi định bắt đầu từ đâu hay không?"
Triệu à tá»±a ở chá»— cá»a sổ, luôn luôn bảo trì thân ảnh của nà ng ở trong tầm mắt má»™t đám tiểu nhị bên ngoà i, trên mặt cÅ©ng không Ä‘Æ¡n giản lá»™ ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, để tránh "sắc lang" Trần Nguyên lại sinh ra cái hiểu lầm gì đó, dùng má»™t loại rất bình tÄ©nh, giống nhÆ° là ngữ khà cấp dÆ°á»›i báo cáo công tác, nói: "Cái nà y, ta còn chÆ°a nghÄ© qua, Ãt nhất phải để ta xem xem những ngÆ°á»i kia hiện tại là cái dạng gì đã."
Trần Nguyên rất hà i lòng đối vÆ¡Ìi câu trả lá»i nà y, gáºt đầu nói: "Theo lý phải là nhÆ° thế, chỉ là , xin cô nÆ°Æ¡ng đừng bất mãn, thá»i gian để lại cho ngÆ°Æ¡i khả năng không nhiá»u lắm, mÆ°á»i ngà y đủ không?"
Äang khi nói chuyện, Trần Nguyên cÅ©ng Ä‘i tá»›i dÆ°á»›i cá»a sổ mặt, rất là tùy ý nói: "Cái cá»a sổ nà y quá rá»™ng, mở ra gió lùa và o, cảm thấy hÆ¡i lạnh."
Lạnh là giả, caÌch nghÄ© chân chÃnh của Trần Nguyên là , đóng cá»a sổ lại, mình có thể ăn được Ä‘áºu hÅ©, ý nghÄ© nà y hiển nhiên không thể giấu diếm được Triệu Ã, chỉ thấy nà ng chủ Ä‘á»™ng buông cá»a sổ, quay đầu lại, mỉm cÆ°á»i vá»›i Trần Nguyên, nói: "Chưởng quầy hiện tại có thá»i gian sao?"
Trần Nguyên vá»™i và ng gáºt đầu: "Có, có thá»i gian "
Triệu à nói tiếp: "Váºy ngà i theo ta ra ngoà i sân nhá» Ä‘i dạo, để cho ta là m quen hoà n cảnh nÆ¡i nà y má»™t chút."
Má»™t câu nói nà y, lại là m cho Trần Nguyên có chút thất lạc, thá»i Ä‘iểm Ä‘ang nghÄ© ngợi cách cá»± tuyệt, Triệu à lại nói: "Trần chưởng quỹ, nếu nhÆ° ta dạy ngÆ°á»i, để cho ngÆ°Æ¡i thoả mãn, có phải ngÆ°Æ¡i chuẩn bị mÆ°á»›n ta trÆ°á»ng kỳ hay không?"
Trần Nguyên vừa nghe lá»i nà y, láºp tức để má»™t tia thất lạc kia ở má»™t bên.
Nam nhân chÃnh là nhÆ° váºy, má»™t khi tinh trùng lên não, chỉ số thông minh giảm xuống trên phạm vi lá»›n, hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên muốn lÆ°u Triệu à lại, dạy cho các nà ng kia biết chiá»u khách, dạy không tốt, bằng và o Ä‘iá»u kiện ngÆ°á»i ta, dù nhÆ° thế nà o cÅ©ng là cô nÆ°Æ¡ng đứng đầu bảng nhà mình.
HÆ¡n nữa, chỉ cần lÆ°u nà ng lại, ngà y sau có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i muốn chÆ¡i nhÆ° thế nà o cÅ©ng được, cần gì nóng lòng nhất thá»i, là m cho nà ng cảm giác mình giống nhÆ° chÆ°a thấy qua xinh đẹp nữ nhân đây?
Trần Nguyên láºp tức nói: "Äó là tá»± nhiên, cô nÆ°Æ¡ng yên tâm, chỉ cần ngÆ°Æ¡i táºn tâm chỉ dạy, ta nói 500 quan, chỉ là má»™t Ä‘iá»u kiện bắt đầu, nếu nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng có thể là m cho ta thoả mãn mà nói, ta cÅ©ng sẽ để cho cô nÆ°Æ¡ng thoả mãn."
Nói xong lÆ¡Ì€i naÌ€y, Trần Nguyên cá»±c kỳ tá»± tin, nện bÆ°á»›c bÆ°á»›c chân ra ngoà i cá»a phòng, hắn tin tưởng, mình ra giá tiá»n, có thể là m cho nữ nhân nà y thoả mãn, có thể là m cho nà ng lÆ°u lại, chỉ cần ở lại, nà ng liá»n không chạy ra khá»i lòng bà n tay của mình được.
Äi theo sau lÆ°ng Trần Nguyên, trong ánh mắt Triệu à lòe ra má»™t tia miệt thị, trong lòng âm thầm tÃnh toán, đợi cầm được khoản tiá»n đó, láºp tức liá»n khá»i Biện Kinh, lại để cho đồ ngôÌc trÆ°á»›c mắt cái nà y chá» Ä‘i, đợi gió êm sóng lặng, chÃnh mình trở vá», láºp tức trị hắn tá»™i bất kÃnh, giết cá»u tá»™c hắn.
Bá»n tiểu nhị vừa má»›i quét sạch sẽ cái sân, bố trà thá»a đáng và i gian phòng, Trần Thế Trung đã mang theo hÆ¡n mÆ°á»i chiếc xe ngá»±a ngừng lại tại cá»a ra và o.
.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh