17-12-2010, 10:22 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
ChÆ°Æ¡ng 19: Kế Äể Bụng Äầu
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
Vẻ mặt nà ng có chút không tá»± nhiên, tất cả những Ä‘iá»u ấy lÆ°u lại hết trong mắt Phượng Cô.
Ãnh mắt hắn có tia buồn bã, sá»± giáºn dữ ngấm trong lòng.
Hắn vốn là ngÆ°á»i kiêu ngạo, không thể nà o có thể tha thứ cho ngÆ°á»i dám khinh thÆ°á»ng hắn nhÆ° thế. ChÆ°a bao giá» có má»™t nữ tá» nà o mà hắn Ä‘ang nhìn lại dám tránh mặt hắn nhÆ° thế.
Duy chỉ có… Nguyệt nhi.
Chỉ có Nguyệt nhi má»›i có tÃnh cách đặc biệt nhÆ° váºy… tại sao… tại sao nữ tá» nà y lại có Ä‘iểm so ra giống thế…?
Thượng Quan Vãn Thanh tại sao Ä‘ang thấy hắn lại Ä‘á»™t nhiên kéo mà n chui và o trong xe ngá»±a, muốn tránh ta Æ°, có thể dá»… dà ng nhÆ° váºy sao? Phượng Cô nhìn vá» phÃa cá»— xe ngá»±a má»™t chút rồi hÆ°á»›ng ánh mắt vá» phÃa rừng, ánh mắt phát ra những tia nhìn kỳ quái, trong lòng nghÄ© ra mÆ°u kế.
Hắn phất tay lên, Hoà ng Kỳ vá»™i vã chạy lên phÃa trÆ°á»›c.
“Äi thỉnh Nhị phu nhân lại đây.â€
Hoà ng Kỳ lĩnh mệnh đi.
Phượng Cô muốn tìm nà ng, nói tháºt không chỉ trong lòng Vãn Thanh cảm giác kinh ngạc không hiểu mà tất cả các thị vệ cùng tỳ nữ, ai ai cÅ©ng tháºp phần không hiểu được là Gia nghÄ© gì.
Dù sao xuất môn mấy ngà y nay, Phượng Cô đối vá»›i nà ng cà ng há» hững. Hốt nhiên gá»i nà ng qua, tháºt là kỳ quái.
Vãn Thanh bÆ°á»›c xuống xe ngá»±a, đón nháºn ánh nhìn kỳ quái của bá»n gia nhân, cháºm rãi hÆ°á»›ng bÆ°á»›c tá»›i xe Phượng Cô ở phÃa trÆ°á»›c.
“TÆ°á»›ng công, thiếp đã tá»›i.†Vãn Thanh thi lá»… vá»›i Phượng Cô, nghe qua tháºp phần băng giá, xa cách.
“Ân, và o Ä‘i.†Chỉ nghe má»™t giá»ng hÆ¡i nhá» khà n khà n phát ra, tá»±a nhÆ° lúc má»›i ngủ dáºy, vô cùng gợi cảm.
Äi và o???
Vãn Thanh những tưởng nà ng nghe nhầm, hắn bá»—ng dÆ°ng gá»i nà ng và o, Ä‘Æ°Æ¡ng lúc do dá»± đã thấy Hoà ng Kỳ cùng Lục Cầm hai ngÆ°á»i kéo mà n che lên, phần Song nhi đỡ tay nà ng bÆ°á»›c lên.
Cho dù nà ng nghÄ© nà ng nghe nhầm nhÆ°ng những ngÆ°á»i xung quanh thì không thể nghe nà o nhầm được. Trong lòng cÆ°á»i khổ, nà ng không hiểu rằng, PhÆ°Æ¡ng Cô, roorsrt cục là hắn muốn là m gì? Äá»™t nhiên lại gá»i nà ng lên xe ngá»±a của hắn?
Không thể khước từ, nà ng đà nh bước lên.
Xe ngá»±a Phượng Cô ngồi thoạt nhìn thì Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng gần lại má»›i thấy được là m từ lụa trắng, loại vải quý của Trung Hoa, là loại thượng hạng, phù hợp dùng đầu mùa xuân, vải lạnh mà tháºp phần má»m mại, thấm mồ hôi, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng muốn có để là m xiêm y còn khó, thế mà hắn lại lấy là m vải bá»c xe, bá»c nệm ngồi, hết sức xa xỉ. Phượng Cô hai mắt nhắm nghiá»n, mặt nghiêng vá» góc xe, trên ná»n vải lụa trắng da tá»±a hồ nhÆ° tuyết, ánh mặt trá»i chiếu xuyên qua cả má»™t góc xe hắt và o.
Ãnh nắng chiếu lên khuôn mặt hắn, là m cho ngÆ°á»i ta chói mắt không tà i nà o mở mắt ra được.
Vãn Thanh tháºp phần biết hắn là ngÆ°á»i tuấn mỹ, nhÆ°ng và o giá» khắc nà y má»›i thấy hắn quả là cá»±c mỹ, nà ng không thể rá»i mắt, hắn nhÆ° má»™t âm hồn ôm chặt thân thể ngÆ°á»i khác.
Giá» phút nà y, chÆ°a nói hắn là âm hồn ôm thân thể nà ng, nhÆ°ng cÅ©ng đã ôm ánh mắt nà ng khiến nà ng vô phÆ°Æ¡ng dá»i mắt khá»i hắn.
Lúc nà y má»›i giáºt mình nhá»› ra Hồng ThÆ° đã có lần từng nói: “Chỉ cần ngÆ°á»i nhìn kỹ dung nhan Gia má»™t lần, để Gia nguyện ý ngÆ°á»i tá» cÅ©ng cam lòng, Gia chÃnh là ngÆ°á»i mà Trá»i sanh ra để cầu hồn ngÆ°á»i khác. Nam tá» mỹ lệ nhất trên Ä‘á»i, lãnh khốc âm tà , ngÆ°ng tụ lại má»™t chữ duy nhất: Mỹ.
Hồng ThÆ° nói không há» sai, chỉ có má»™t Ä‘iểm: Mỹ… Tháºt kinh ngÆ°á»i.
Äúng lúc nà y, Phượng Cô khẽ hé đôi mắt phượng ra, hà i hÆ°á»›c nói: “TÆ°á»›ng công ta liệu đã vừa mắt ngÆ°Æ¡i chứ?â€
Xem ra tâm tình của hắn cũng không tệ lắm.
Mặt Vãn Thanh Ä‘á» á»ng, ngẫm ra thấy tháºt vô lý, danh chÃnh ngôn thuáºn nà ng và hắn là phu thế, ngay cả vô tình vô nghÄ©a thế nà o thì hắn cÅ©ng là phu quân của nà ng. NghÄ© thế liá»n trấn định lại bản thân.
Phượng Cô nhìn sắc mặt nà ng lúc Ä‘á» lúc trắng, ánh mắt thay đổi biến hóa cảm giác rất kỳ lạ. Hết thảy hắn gặp qua nhiá»u ngÆ°á»i, má»™t là chăm chú nhìn hắn hoặc là mắt đảo lén lút, ngÆ°á»i có biểu hiện nhÆ° nà ng lần đầu hắn má»›i gặp qua.
Vẻ mặt nà ng tháºt phong phú: e thẹn, kinh ngạc, sợ hãi…
Nà ng ban đầu thanh ngạo là thế, một hồi lại xấu hổ, quả kỳ lạ.
Hắn há»i nà ng, nà ng không đáp mà lại chìm đắm trong tÆ° tưởng.
Không cam lòng bị nà ng xem nhẹ, khẽ nhÆ°á»›n mi, Phượng Cô nâng âm Ä‘iệu: “Có gì không hà i lòng sao?â€
“Hà i lòng.†Vãn Thanh chÆ°a lấy lại tinh thần, nghe Phượng Cô há»i thế, vô thức trả lá»i.
Äá»™t ngá»™t, mặt nà ng lại Ä‘á» bừng, đầu cúi thấp xuống, không dám nhìn hắn. trong lòng rối loạn.
Những lá»i kia sao nà ng lại có thể nói ra a! Không chút suy nghÄ© gì lại nói năng nhÆ° thế, những lá»i không cao quý chút nà o.
Ai ngá» Phượng Cô nghe xong, hốt nhiên vang lên tiếng cÆ°á»i lá»›n: Hahahahaha…
Những trà ng cÆ°á»i vang ra khiến từng Ä‘Ã n chim bay trong rừng hốt hoảng toán loạn.
Mấy ngÆ°á»i Hồng ThÆ° bên ngoà i nghe thấy tiếng cÆ°á»i của PhÆ°Æ¡ng Cô Ä‘á»u nhất loạt kinh hãi, Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau hoang mang.
Các nà ng theo hầu Gia đã nhiá»u năm, tất nhiên thấy tâm tÆ° Gia tốt không phải Ãt. NhÆ°ng rất Ãt khi hắn thoải mái cÆ°á»i lá»›n nhÆ° thế, cho nên mấy ngÆ°á»i Ä‘á»u lá»™ ra nụ cÆ°á»i vui vẻ.
Bởi vì, Gia vui vẻ, các nà ng nhất định cũng sẽ vui vẻ.
Duy chỉ có Vãn Thanh là không có cùng suy nghÄ© tốt nhÆ° thế, mắt nà ng lãnh đạm trÆ°á»›c trà ng cÆ°á»i của nam nhân kiêu ngạo mà khinh cuồng nà y, trong ngá»±c pháºp phồng sợ hãi.
Trên mặt nà ng hết trắng lại chuyển sang hồng, muốn tránh Ä‘i cÅ©ng không tránh được, dù sao, nà ng đánh cÅ©ng không lại hắn, đấu cÅ©ng không lại, lại cà ng không biết nói gì. NÆ¡i nà y núi non hoang vu, nếu hắn tức giáºn ném nà ng Ä‘i thì biết là m thế nà o? Bản thân nà ng không có gì phải lo lắng, chỉ sợ hại đến Song nhi vô tá»™i và mẫu thân ở nhà .
Vì váºy không thể là m gì khác là nhịn xuống, nà ng cÅ©ng không hiểu tại sao bản thân lại là m váºy, ở trÆ°á»›c mặt hắn lúc nà y lại thể hiện bá»™ mặt nhÆ° thế, khác hẳn hang ngà y luôn trấn tÄ©nh.
Cà ng nghÄ© cà ng giáºn, giáºn hắn bao nhiêu lại giáºn bản thân mình bấy nhiêu.
Yên tĩnh ngẫm lại, cảm giác thấy thái độ hắn biến hóa quá, không hiểu được vấn đỠgì xảy ra.
HÆ°á»›ng mắt qua nhìn hắn má»™t cái, không hỠđể lá»™ sÆ¡ hở, chỉ tá»±a nhÆ° là ánh nhìn thong thÆ°á»ng, Vẫn không nhìn ra vấn dá» gì, vì váºy không thể là m gì khác hÆ¡n là cúi xuống, không há» nghÄ© đến hắn nữa .
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Chữ ký của Ms Mèo [B][COLOR="Red"]Just gonna stand there and watch me burn! But that's alright because I like the way it hurts. Just gonna stand there and hear me cry. But that's alright because I love the way you lie. I love the way you lie...[/COLOR][/B]
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:44 PM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 10:25 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
Chương 20: Diễn Trò Cũng Không Tệ
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
Qua hồi lâu, Phượng Cô tá»±a hồ cảm giác cÆ°á»i cÅ©ng đủ rồi, vì váºy không gian liá»n yên tÄ©nh trở lại, Vãn Thanh vẫn nhìn chằm chằm ra bên ngoà i không há» nói gì.
Ãnh mắt Phượng Cô chăm chú nhìn Vãn Thanh, ánh nhìn tá»±a hồ không phải bình thÆ°á»ng.
Mà Vãn Thanh mặc dù muốn táºp trung tinh thần bản thân nhìn ra ngoà i chứ không nhìn hắn, nhÆ°ng anh mắt hắn nhìn nà ng chằm chằm nhÆ° thế là m nà ng gai ngÆ°á»i, toà n thân có Ä‘iểm không thoải mái.
Qua má»™t hồi lâu, không thể bá» qua được liá»n quay lại.
Cuối cùng thất bại, nà ng quay đầu hướng ánh mắt vỠPhượng Cô: “Tướng công có chuyện gì sao?†Tiếng nói ôn như, ẩn chứa và i phần lạnh lung cùng vi não.
Phượng Cô chăm chú nhìn nà ng, không há» có chút xấu hổ, vẻ mặt sung sÆ°á»›ng nói: “Không có việc gì.†(Không có việc gì anh gá»i tá»· và o là m gì há»?)
“Nếu… không có việc gì vì sao lại nhìn thiếp chằm chằm nhÆ° thế, lẽ nà o trên mặt thiếp có gì sao?†Vãn Thanh cố ý há»i, biết rõ trên mặt nà ng không có gì nhÆ°ng cÅ©ng dùng khăn tay nhẹ lau qua.
“Không có.†Câu trả lá»i của hắn vẫn Ä‘Æ¡n giản, lÆ°u loát, má»™t câu ngắn gá»n.
“Váºy vì sao lại nhìn thiếp nhÆ° thế?†Nà ng nói má»m má»ng, muốn xem ý hắn trả lá»i thế nà o.
Không ngá» hắn thản nhiên đáp: “Ta nhìn thê tá» của ta cÅ©ng cần có nguyên nhân sao?†Nói xong Ä‘Æ°a vẻ mặt ám muá»™i nhìn nà ng, (Kun:Hảo a, huynh mồm mép giá»i tháºt /Jin: hắn nói đúng rồi còn gì.)
Hoà n toà n không còn chút lạnh lùng như trong dĩ vãng.
NhÆ°ng Vãn Thanh lại hi vá»ng rằng hắn vẫn nhÆ° trÆ°á»›c kia lạnh lùng. Hắn nhÆ° thế nà y bá»™ dáng tháºt ám muá»™i, khiến nà ng tháºp phần không được tá»± nhiên.
Bị hắn nói má»™t câu nhÆ° váºy, Vãn Thanh quả nhiên không thể nói lại câu gì. Chỉ Ä‘Ã nh ngượng ngùng bất đắc dÄ© cÆ°á»i 1 tiếng
NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói thÆ° sinh sợ gặp đại binh, quan gia sợ đụng phải du côn, nhất định là để miêu tả tình cảnh của nà ng lúc nà y.
Nhìn nà ng cÆ°á»i nhạt, Phượng Cô chợt thấy Vãn Thanh không há» xấu xÃ. Mặc dù không đẹp đến mức tuỵêt thế mỹ nhân, nhÆ°ng cÅ©ng là má»™t giai nhân thanh tú, hÆ¡n nữa nụ cÆ°á»i của nà ng có thể giết ngÆ°á»i không cần Ä‘á»n mạng.
Nụ cÆ°á»i nhÆ° gió mùa xuân.
Nếu nà ng tháºt lòng cÆ°á»i thì tốt hÆ¡n chừng nà o!
Vãn Thanh ngồi má»™t chá»—, hắn không cho nà ng Ä‘i, nà ng liá»n không nói tiếng nói, dù sao, ngÆ°á»i có quyá»n quyết định là hắn, hắn đã không mở miệng, nà ng có nói gì cÅ©ng là phà công vô Ãch.
Nhìn xung quang, thấy có và i quyển sách, liá»n cầm má»™t quyển lên xem, hóa ra là bà kÃp võ công
Xem nốt những quyển còn lại, hóa ra tất cả Ä‘á»u là bà kÃp võ công.
Vì váºy Vãn Thanh Ä‘Ã nh đặt tất cả xuống. Há»c Phượng Cô dá»±a và o xe ngá»±a ngủ, nhắm mắt má»™t hồi, vẫn không ngủ được. Cà ng nhắm mắt, tâm cà ng bấn loạn.
Không thể là m gì khác hÆ¡n là lại mở mắt, nhìn nam tá» Ä‘ang ngủ bình yên trÆ°á»›c mắt, trong tâm có chút phiá»n muá»™n không tránh được. Vãn Thanh Ä‘Ã nh cầm quyển bà kÃp võ công lên Ä‘á»c.
Vãn Thanh vừa nhìn là biết là sách dạy khinh công, nà ng vốn thÃch Ä‘á»c sách vá» y lý, các huyệt vị Ä‘á» cáºp rõ rà ng, nà ng âm thầm luyện theo sách, cảm giác thân thể nhẹ hÆ¡n rất nhiá»u.
Cảm giác được sá»± thú vị, Vãn Thanh cố gắng ghi nhá»› những bá»™ pháp nà y, lúc rá»—i rãi sẽ táºp luyện, không chừng lúc lâm nguy có thể dùng đến.
Nà ng say sÆ°a xem sách, hoà n toà n quên cái ngÆ°á»i tên là Phượng Cô Ä‘ang ngồi gần đấy.
Kỳ tháºt Phượng Cô cÅ©ng không ngủ, hắn chỉ giả vá» thế thôi, hắn vẫn để tâm xem nà ng là m cái gì, không ngá» nà ng xem bà kÃp võ công lại có thể nháºp thần đến váºy (jin: mang tiếng trai đẹp mà thua quyển sách là sao là sao??? . Kún: k chịu đâu.huhu)
Phượng Cô vô cùng ngạc nhiên, tiểu thÆ° nhà quan không phải Ä‘á»u yêu thÃch văn há»c sao, đối vá»›i võ công sao lại có sá»± ham thÃch nhÆ° thế nà y?
HÆ¡n nữa nhìn nà ng nhÆ° váºy, tá»±a hồ nhÆ° nà ng đã Ä‘á»c bà kÃp võ công không Ãt, vì thuáºt ngữ võ há»c có vẻ không là m khó nà ng, những thứ nà y, thi thÆ° thông thÆ°á»ng đâu có nhắc đến.
Hắn nghiêng ngÆ°á»i vá» phÃa nà ng, đầu chạm và o vai nà ng, mà nà ng cÅ©ng không mảy may phát hiện, dáng vẻ vẫn vô cùng táºp trung. Trên ngÆ°á»i nà ng, mùi vị vô cùng thanh đạm, không có chút gì là mùi son phấn, là mùi trá»i sinh đã có của nữ nhân thông thÆ°á»ng, có thể kÃch khởi nhân – hiểu được. Thấy nà ng táºp trung nhÆ° thế, hắn liá»n liếc xem nà ng Ä‘ang Ä‘á»c cái gì.
Là ná»™i công tâm pháp, dạy ngÆ°á»i ta Tiểu chu thiên, hắn cảm thấy rất kì quái, nà ng xem không hiểu sao.
Vì váºy hắn bèn há»i nà ng : “Huyệt nà y ở đâu?â€
Nà ng cÅ©ng không quay đầu lại, Ä‘Æ°a tay chỉ vá» bên trái : “Là chá»— nà yâ€
Nói xong lại tiếp tục Ä‘á»c sách, dÄ© nhiên không há» phát hiện ( khả năng câu dẫn của Phượng huynh kém quá đê )
Qua má»™t hồi lâu, Vãn Thanh cảm giác có chá»— không ổn, nà ng thÆ°á»ng xuyên nhốt mình trong thÆ° phòng Ä‘á»c sách, Song Nhi thÆ°á»ng há»i nà ng, nhÆ°ng nà ng táºp trung Ä‘á»c sách không trả lá»i.
Âm thanh vừa rồi, là m sao có thể là Song Nhi chứ? Lúc nà y quay đầu lại, thấy Phượng Cô Ä‘ang cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i lá»™ ra vẻ nguy hiểm khó lÆ°á»ng. (mặt biến thái thì có T_T)
Chỉ trong má»™t tÃch tắc, Vãn Thanh khôi phục sá»± tỉnh táo, khẽ cÆ°á»i và nói : “TÆ°á»›ng công đã tỉnh†.Câu nói nà y cô cùng tá»± nhiên, nhÆ° những đôi vợ chồng bình thÆ°á»ng nói chuyện.
NgÆ°á»i nà o nhìn và o cÅ©ng có thể thấy được việc nà ng giả bá»™ nà y.
“Ân.†Phượng Cô khẽ trả lá»i, rồi sau đó lại há»i: “Äá»c hiểu sao?â€
Biết là hắn há»i vá» bà kÃp khinh công Ä‘ang cầm, nà ng đáp: “TrÆ°á»›c kia thiếp có xem má»™t Ãt sách vá» y dược, đối vá»›i các huyệt vị trong ngÆ°á»i, cÅ©ng biết má»™t chút.â€
Nghe nà ng nói có xem qua sách y dược, hắn trái lại có chút ngạc nhiên: “Chỉ nghe nói Thượng Quan tiểu thÆ° tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i, cầm kỳ thÆ° há»a Ä‘á»u tinh thông, không nghÄ© tá»›i còn biết cả y dược!â€
Phượng Cô nói vá»›i vẻ tá»± nhiên tháºt lòng, không nghe ra chút ý tứ giá»…u cợt nà o, Vãn Thanh có Ä‘iểm hiểu không rõ rà ng, hắn hôm nay đã xảy ra chuyện gì, chợt thay đổi giống ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, chẳng những má»i nà ng cùng hắn ngồi má»™t xe, lại còn thản nhiên cùng nà ng nói chuyện, không có vẻ gì là cao ngạo lạnh lung luôn tá»± cho mình đúng của trÆ°á»›c đây.
Chỉ nghe thiên hạ nói lòng dạ Ä‘Ã n bà không thể hiểu, nà ng bá»—ng cảm giác được, nam tá» nà y cÅ©ng vô cùng khó hiểu, hay là , do hắn quá đẹp, gần nhÆ° nữ tá», cho nên má»›i có sá»± khó hiểu nà y.
NghÄ© đến đó nà ng không kiá»m chế được báºt cÆ°á»i.
Phượng Cô thấy nà ng Ä‘á»™t nhiên báºt cÆ°á»i, liá»n há»i: “Là m sao váºy?â€
“Không có gì.†Vãn Thanh bị hắn há»i, có cảm giác bị bắt quả tang, may mà hắn không có khả năng Ä‘á»c ý nghÄ© ngÆ°á»i khác, Vãn Thanh thầm Ä‘á» mặt, nếu hắn biết nà ng Ä‘ang so sánh hắn vá»›i nữ tá», hắn không phá tan cái xe ngá»±a nà y má»›i là lạ.
Thấy ánh mắt hoà i nghi của hắn, Vãn Thanh vá»™i đổi Ä‘á» tà i: “Nếu chỉ Ä‘á»c Kinh thi sẽ rất dá»… chán, cho nên thiếp có Ä‘á»c qua các sách khác má»™t chút.â€
Phượng Cô tất nhiên biết nà ng cố ý đổi chủ Ä‘á», bất quá hắn cÅ©ng tháºp phần không còn hứng thú vá»›i Ä‘á» tà i cÅ©, không tra há»i nà ng nữa, lại há»i tiếp: “Sao? Bình thÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i còn Ä‘á»c sách gì nữa?â€
†ThÆ° phòng của phụ thân sách không Ãt chút nà o,mà thá»i gian trÆ°á»›c, bình thÆ°á»ng Ä‘á»u không có việc gì là m, nên gần nhÆ° sách gì thiếp cÅ©ng đã xem qua.†Lá»i của nà ng tháºt không có phóng đại, nà ng đúng là đã xem rất nhiá»u sách, kinh Pháºt, kỳ môn thuẫn giáp, dã sỠ– thÆ°, nà ng Ä‘á»u đã xem -. Bởi vì ở trong nhà tháºt sá»± rất nhà n rá»—i, mà nà ng lại không thÃch giống nhÆ° tiểu thÆ° khuê các la cà đưá»ng phố, cÅ©ng không thÃch nữ công,nà ng chỉ thÃch cả ngà y là m bạn vá»›i sách.
Vãn Thanh nói xong nhìn vá» phÃa Phượng Cô, lại thấy hắn căn bản là không thèm để ý nà ng, lại giả vá» ngủ say, trong lòng có Ä‘iểm hoang mang.
Hắn há»i, nà ng trả lá»i hắn không thèm để ý còn bá» qua. Rốt cuá»™c hắn muốn thế nà o má»›i vừa lòng.
Nà ng bình thÆ°á»ng vô cùng tốt tÃnh , nhÆ°ng gặp chuyện bá»±c bá»™i nà y, không còn tâm trạng Ä‘á»c sách , vì váºy há»c hắn nhắm mắt Ä‘i ngủ .
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:45 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 10:29 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
Chương 21: Mơ Hồ
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
Má»i việc tháºt khó hiểu, nghÄ© váºy nà ng ngả xuống má»™t bên liá»n ngủ thiếp Ä‘i.
Kỳ tháºt, Phượng Cô cÅ©ng không có ý muốn tranh cãi vá»›i nà ng,
Hắn chỉ là trong lòng ảo não, bản thân không hiểu tại sao Ä‘á»™t nhiên lại có thể cùng má»™t nữ nhân nhÆ° nà ng Ä‘Ã m luáºn được chứ.
Nữ tá» nhÆ° nà ng, hắn tuyệt đối không thÃch.
NgÆ°á»i hắn thÃch chỉ có Nguyệt Nhi, trừ ra Nguyệt Nhi hắn đã từng nghÄ© sẽ không bao giá» có tình cảm vá»›i nữ tá» nà o khác. Chỉ có Nguyệt Nhi má»›i có thể hiểu được tâm tÆ° hắn, má»›i có thể được hắn đối xá» tá» tế, má»›i có thể cùng hắn Ä‘Ã m luáºn chuyện Ä‘á»i.
Thượng Quan Vãn Thanh nà y, mặc dù là dung mạo tà i hoa, cầm kỳ thi há»a hÆ¡n ngÆ°á»i nhÆ°ng cÅ©ng không thể so sánh được vá»›i Nguyệt Nhi. (gá»›m, nghe mà ghét PC dần Ä‘á»u)
Äáng háºn thay, nữ nhân đó đã sá»›m không thuá»™c vá» hắn.
Mà hắn lại không bao giỠngộ ra được rằng tình yêu không bao được bị ai ép buộc.
Cứ cố chấp mãi, cũng chưa hẳn là chuyện tốt.
Chỉ có cùng nhau tâm sá»±, cùng cảm nháºn vá»›i nhau má»›i có thể thoát khá»i cảm xúc nà y.
Nguyên bổn, hắn gá»i Vãn Thanh lên cùng xe là muốn trừng phạt nà ng khi nãy nhìn hắn mà lại dám quay Ä‘i, đồng thá»i hắn phát hiện bên ngoà i có ngÆ°á»i Ä‘ang theo dõi nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của bá»n há». Những ngÆ°á»i đó nhìn qua không há» Ä‘Æ¡n giản, khinh công cùng thuáºt theo dõi rất khá, theo dõi lâu nhÆ° thế mà bất luáºn không kẻ nà o phát giác được.
Phượng Cô vừa lúc nhìn hÆ°á»›ng theo ánh mắt Vãn Thanh lúc nà ng nhìn vá» phÃa rừng má»›i phát hiện trong rừng có gió thổi bất thÆ°á»ng, vì váºy kéo mà n xe lên xem, đúng là cảm nháºn được luồng khà theo dõi.
Có thể thấy được bá»n chúng vẫn không biết đã bị phát hiện.
Phượng Cô thầm nghÄ©, những kẻ theo dõi nà y nhất định cùng vá»›i thÃch khách hôm trÆ°á»›c có liên quan.
Vì váºy hắn cố ý cho gá»i Vãn Thanh lên ngồi cùng má»™t xe, để cho bá»n chúng thấy rằng hắn sủng ái nà ng, tìm cÆ¡ há»™i để hạ thủ nà ng, tạo Ä‘iá»u kiện cho hắn theo dõi lại bá»n chúng, tìm được kẻ cầm đầu đứng sau bá»n ngÆ°á»i nà y.
NhÆ°ng bắt gặp khuôn mặt thanh tú Ä‘iá»m tÄ©nh của nà ng, hắn hốt nhiên quên cả việc trừng phạt nà ng lẫn kế hoạch kia mà chỉ nhất má»±c muốn ngồi chung vá»›i nà ng.
Hiện tại hắn tháºp phần an tâm, trong lòng Ä‘á»™t nhiên có cảm giác ấm áp. Có lẽ là bởi vì nà ng không há» cao ngạo, âm thanh ôn hòa vá»›i hắn.
Mở mắt ra thấy nà ng đã ngủ thiếp Ä‘i, khuôn mặt thÆ¡ ngây thuần khiết nhÆ° trẻ con, Ä‘á»™t nhiên phát hiện da tay nà ng vô cùng má»m mại, trắng trẻo, da thịt trắng nõn, không có má»™t tì vết, bất quá có vẻ hÆ¡i xanh xao, không đủ hồng nhuáºn.
Lần đầu tiên hắn nhìn thấy má»™t là n da má»m mại, trắng trẻo đến thế, mà nà ng lại chÆ°a bao giá» dùng son phấn, tháºt đúng là trá»i sinh mỹ lệ.
Tay của hắn vô thức hÆ°á»›ng vá» phÃa da thịt trắng ngần, tinh tế vuốt ve là n da ấy.
Trong lòng thầm nghĩ, thứ lụa hảo hạng nhất mới có thể so sánh với là n da nà y.
Vãn Thanh ngủ không sâu, thấy hắn Ä‘Æ°a tay trên ngÆ°á»i mình, giáºt mình tỉnh dáºy.
Mở mắt ra, nhìn vá» phÃa hắn vẫn thấy hắn giả vá» ngủ say, hai mắt nhắm chặt, nà ng hoà i nghi không hiểu mình có nằm mÆ¡ không.
Tháºt kỳ quái, nà ng rõ rà ng cảm thấy có ngÆ°á»i má»›i vuốt qua mặt mình, cảm giác tháºt đến nhÆ° thế, trong xe nà y, ngoà i nà ng và Phượng Cô ra không còn ai. Vãn Thanh hồ nghi nhìn vá» phÃa hắn, hắn vẫn nhắm mắt giả vá» ngủ, xem ra có lẽ không phải hắn.
Ngẫm nghÄ© má»™t chút, chắc cÅ©ng không phải là hắn, ánh mắt hắn nhìn nà ng nhÆ° váºy chắc không coi trá»ng nà ng, bởi nếu hắn coi trá»ng nà ng, không việc gì phải lén lút nhÆ° thế.
Thá»i tiết Vãn xuân có chút lạnh, vừa tỉnh dáºy, Vãn Thanh cảm giác có Ä‘iểm lạnh, liá»n kéo chặt xiêm áo lại.
Nhìn hết sang trái rồi phải thấy có giÆ°á»ng chăn bong ấm áp, nhÆ°ng lại bị Phượng Cô dá»±a hết lÆ°ng lên.
Hắn… vẫn ngủ không há» mở miệng, cho dù là ai cÅ©ng không dám đánh thức. Hắn cÅ©ng không quá xem trá»ng váºt chất, ngồi trong xe ngá»±a cÅ©ng có thể ngủ say sÆ°a được, tháºt ra cả ngà y đã Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng, dù thân thể cÆ°á»ng tráng thế nà o cÅ©ng đã thấm mệt.
Nà ng lạnh quá nhịn không được rùng mình má»™t cái, nhìn vá» phÃa hắn, hắn vẫn không há» có má»™t chút dấu hiệu nà o của việc tỉnh giấc. Vì váºy nà ng miá»…n cưỡng Ä‘Æ°a tay lôi má»™t góc chăn bông. A, lôi được má»™t góc rồi, tâm tình nà ng vui vẻ liá»n vá»™i và ng lôi lôi kéo kéo tiếp, muốn lấy cả tấm chăn ra khá»i lÆ°ng hắn.
Ai ngá» vừa lôi được má»™t góc đó, thấy Phượng Cô xoay ngÆ°á»i, tưởng là hắn tỉnh, nà ng bá»—ng hoảng sợ, nhÆ°ng may là hắn chỉ xoay ngÆ°á»i, hai mắt vẫn nhắm nhÆ° cÅ© không há» có dấu hiệu tỉnh lại.
NhÆ°ng mà , nà ng tháºt sá»± là rất lạnh a, không thể chịu nổi, vì váºy lại má»™t lần nữa nghiêng ngÆ°á»i để kéo nốt góc chăn.
Ai ngá» lần nà y Phượng Cô xoay cả ngÆ°á»i má»™t cái, thân thể Ä‘ang nghiêng nghiêng kéo chăn của nà ng bị má»™t phen hoảng sợ liá»n ngã nhà o xuống.
Không kịp suy nghÄ©, hắn thân thể vừa chuyển Ä‘á»™ng, tay tá»± nhiên Ä‘Æ°a ra đỡ lấy nà ng, ôm trá»n lấy nà ng. Vãn Thanh sợ đến ngây ngÆ°á»i, mắt nhìn chằm chằm và o ngÆ°á»i vừa đỡ lấy mình.
Thân thể nà ng cứng nhắc, dù chỉ là má»™t cá» Ä‘á»™ng nhẹ cÅ©ng không dám, gần nhÆ° bất Ä‘á»™ng, hắn cÅ©ng hÆ°á»›ng ánh mắt gắt gao vá» phÃa nà ng, Vãn Thanh tá»±a hồ cảm giác không thở nổi.
Nà ng trong bụng nghÄ© chá» cho hắn quay Ä‘i, ai ngá» rằng hắn cà ng giữ chặt hÆ¡n, nhất quyết nhìn chăm chăm và o hÆ°á»›ng nà ng, dần dần mặt hắn tiến gần tá»±a vai nà ng, sát gần mặt. HÆ¡i thở phả ra Ä‘á»u Ä‘á»u ấm áp vá» phÃa nà ng, cả ngÆ°á»i nà ng rung Ä‘á»™ng.
Toà n thân nà ng nổi lên da gà , trên mặt má»™t mà u Ä‘á» bừng hÆ¡n mặt trá»i.
Bản thân lại không dám cá»±a quáºy, sợ gây ra tiếng Ä‘á»™ng hắn sẽ thức dáºy, nghiá»…m nhiên tạo ra má»™t tÆ° thế miá»…n cưỡng, thiếu tá»± nhiên, có phần máºp mỠám muá»™i. (hé hé.haha)
NhÆ°ng nà ng hoà n toà n không biết, trên vai nà ng, nam nhân kia Ä‘ang mở tròn đôi mắt đầy nét kỳ lạ, miệng thì cÆ°á»i gian hà m chứa đầy quá»· kế, trong đôi mắt phượng tháºp phần tà khÃ, khóe miệng khẽ nhếch lên, toà n thân trà n mùi vị của tà mị, hết sức dụ dá»—.
Phượng Cô cứ giữ nguyên tÆ° thế tá»±a trên vai nà ng, ngá»i thấy từ tóc nà ng truyá»n đến má»™t mùi thÆ¡m ngát xao xuyến, quyến rÅ© lòng ngÆ°á»i. Do nà ng hÆ¡i cá»±a quáºy nên những sợi tóc nhá» khẽ bay cá» và o và nh tai hắn.
Rõ rà ng là vừa rồi hắn dá»±a trên ngÆ°á»i nà ng, giỠđã đảo má»™t cái ôm nà ng.
Ãnh mắt hắn má»m nhÅ©n, trong lồng ngá»±c tiếng tim Ä‘áºp liên hồi.
Nghĩ qua nghĩ lại, nà ng an tâm, khép mắt nhẹ nhà ng tìm đến giấc ngủ, dù gì chuyện nà y cũng không phải chưa từng xảy qua .
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:45 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 10:33 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
ChÆ°Æ¡ng 22: Ãm Nhẫn
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
Phượng Cô ngủ được, Vãn Thanh không tà i nà o ngủ được.
Tá»± nhiên bị đè lên ngÆ°á»i ( có đè ko ý nhỉ ?),, không há» có dấu hiệu sẽ được buông ra.
Äến Pháºt cÅ©ng phải nổi nóng.
Ban đầu nà ng còn có phần xấu hổ, không dám cá»±a quáºy, dần dần tÆ° tưởng bình tÄ©nh khẽ xoay ngÆ°á»i, cà ng cố thoát ra không được cà ng tức giáºn.
Nà ng cho tá»›i bây giá» không phải Ä‘á»u là nhẫn nhục chịu Ä‘á»±ng sao, luôn thể hiện bản thân là má»™t ngÆ°á»i không có chủ kiến, từ ngà y bÆ°á»›c và o Phượng VÅ© Cá»u Thiên, Vãn Thanh vì không muốn gây chuyện luôn nhẫn nhịn chịu Ä‘á»±ng. Còn che dấu sá»± oán háºn mà nà ng dà nh cho hắn.
Chỉ mong muốn một cuộc sống thanh tĩnh.
Ai ngá» mong Æ°á»›c nhá» nhoi đấy cÅ©ng không thể thá»±c hiện, cây muốn lặng mà gió chẳng chịu dừng, luôn bị ngÆ°á»i ta chèn ép, gây khó dá»….
Cà ng nghĩ cà ng buồn! !
Cố xoay đầu, ngữ khà hÆ¡i giáºn nói: “Gia, ngà i đè lên ngÆ°á»i thiếp !†(phi lá»… chá»› nhìn :â€>)
“Gia, ngà i đè lên ngÆ°á»i thiếp !â€
Nói liá»n 3 lần, mà ngÆ°á»i nà o đó căn bản là không có dấu hiệu nghe thấy.
Cắn răng má»™t cái, quát to má»™t tiếng: “Gia! NgÆ°Æ¡i đè lên ta ! !â€
Má»™t tiếng quát nà y, không phải chỉ có Phượng Cô nghe thấy, mà toà n bá»™ Ä‘oà n ngÆ°á»i Ä‘i cùng cÅ©ng nghe rõ rà ng không sót má»™t tiếng nà o .
Vá»›i Phượng Cô mà nói, đây là giấc ngủ an ổn nhất mà hắn từng có, hắn mở mắt ra, nhìn nà ng má»™t chút, thân thể co duá»—i ra, tay cÅ©ng tiện thể duá»—i ra, cả thân Vãn Thanh rÆ¡i xuống, tách rá»i thân hắn ra, hắn lÆ¡ Ä‘á»…nh hÆ°á»›ng ra bên ngoà i nói: “Dừng chân tại đây thôi, trá»i sắp tối rồiâ€
Rồi sau đó nhÆ° thể bên cạnh không có ai tồn tại, xe ngá»±a vừa dừng liá»n phi thân xuống đất.
Vãn Thanh ngồi đó, trong mắt hắn tá»±a nhÆ° là không khÃ.
Phần vỠVãn Thanh, thân thể bị hắn đè nặng, lại giằng co hồi lâu, vô cùng khó chịu, lại bị Phượng Cô đẩy ra một cái toà n thân xương cốt ê ẩm.
Nà ng vừa giáºn vừa tủi.
Tên Phượng Cô, tháºt không phải là ngÆ°á»i nữa.
Thiên hạ nói hắn: ná»a lang sói ná»a hồ ly, giảo hoạt tà n nhẫn! Qủa không sai.
Vừa rồi nà ng còn sợ hãi là nếu đánh thức hắn dáºy cả hai sẽ mất tá»± nhiên. ( chÆ°a từng nghe qua nam chÃnh nà o da mặt lại má»ng :-j)
Ai dè hắn căn bản là lãnh huyết, không hỠbiết gì là xấu hổ.
Tâm trạng nhà m chán thì Ä‘em ngÆ°á»i khác ra tán gẫu, lúc nà y đủ rồi. liá»n vứt ngÆ°á»i khác qua má»™t bên.
Nà ng đà nh chịu đau đớn nằm yên trên xe chỠcho cơn đau âm ỉ trôi đi.
Mà n xe Ä‘á»™t nhiên vén lên, ánh mắt Song nhi lo lắng nhìn nà ng: “Tiểu thÆ°, ngÆ°á»i không sao chứ?â€
Vãn Thanh khẽ cÆ°á»i má»™t tiếng: “Không có việc gì, nhÆ°ng đúng là có chá»— không ổn, vừa rồi ngồi quá lâu, toà n thân tê cứng, ta muốn ngồi chá» cho hết tê.â€
“NgÆ°á»i không có việc gì là tốt rồi, Song nhi ở bên ngoà i lo lắng gần chết mà không dám tiến lên để há»i.†Song nhi vừa nói vừa thuáºn tay xoa bóp 2 chân cho Vãn Thanh, trợ giúp máu tuần hoà n.
Vãn Thanh được Song nhi xoa bóp, tuy hÆ¡i Ä‘au nhÆ°ng cÅ©ng cố cÆ°á»i: “NgÆ°Æ¡i Ä‘iểm nhẹ thôi.â€
“Tiểu thÆ° vẫn còn cÆ°á»i được? Chân của ngÆ°á»i thà nh ra thế nà y mà vẫn cÆ°á»i được! Trông ngÆ°á»i cÆ°á»i tháºt khó coi, còn muốn cÆ°á»i cho ai coi nữa đây.†Song nhi nhìn nà ng nói má»™t hÆ¡i, không để ý thấy nà ng cÆ°á»i mà nhÆ° muốn khóc.
Bị nà ng nói nhÆ° thế, nụ cÆ°á»i vừa cố nặn ra của Vãn Thanh biến mất.
Kỳ tháºt, lúc nà y sao nà ng còn có thể cÆ°á»i được đây! Chẳng qua là cố là m bá»™ vui vẻ, không muốn cho Song nhi lo lắng quá, không nghÄ© tá»›i lại bị Song nhi nhìn ra.
“Tháºt sá»± không có việc gìâ€. Nà ng nhẹ nhà ng nói. Mà tháºt sá»± vừa rồi hắn đối xá» vá»›i nà ng so vá»›i trÆ°á»›c kia có vẻ khá hÆ¡n, hoà n toà n không có gì bất ổn. Dù sao, nà ng không bị tổn hại dù chỉ má»™t sợi tóc nà o cả.
“Tiểu thÆ°, ngÆ°á»i không cần an ủi Song nhi, là Song nhi vô dụng, Song nhi không bản lÄ©nh, ngay cả lúc tiểu thÆ° gặp chuyện, Song nhi căn bản cÅ©ng chịu bó tay , chỉ có thể trÆ¡ mắt đứng nhìn! Song nhi chỉ là nghÄ© nếu tiểu thÆ° có gì tủi thân muốn tìm ngÆ°á»i má»™t ngÆ°á»i tâm sá»± thì Song nhi sẽ cùng tâm sá»± vá»›i ngÆ°á»i.†giá»ng của Song nhi mang theo và i phần ảo não, vừa nói vừa nghẹn ngà o, đôi mắt cÅ©ng Ä‘á».
“Song nhi!†Vãn Thanh nhất thá»i xúc Ä‘á»™ng, hÆ°á»›ng qua ôm lấy nà ng, đúng váºy, lúc nà y chỉ có Song nhi má»›i có thể là m nà ng an lòng trở lại.
Äợi cho Song nhi thôi khóc, cả liá»n nhìn ra ngoà i xem xét tình hình, nÆ¡i nà y tuy là rừng núi hoang vu nhÆ°ng chÃnh bản thân Phượng Cô đã Ä‘i thăm dò bên ngoà i, Ä‘oà n ngÆ°á»i ngá»±a Ä‘á»u nghiêm chỉnh theo lệnh hắn cắm lá»u trại, xem ra là để cho 2 ngÆ°á»i bá»n há» ngủ an toà n.
Hai cái lá»u 1 lá»›n 1 nhá», không cần phải nói, nà ng cÅ©ng biết, lá»u lá»›n là của Phượng Cô, Vãn Thanh bÆ°á»›c và o lá»u nhá».
Nà ng vén rèm lên, bên trong lá»u tháºp phần sạch sẽ, nhÆ°ng lại sợ bẩn, liá»n ngồi lên má»™t tấm đệm, cảm giác tháºt thoải mái. Tinh thần buông lá»ng, cả thân thể cÅ©ng vô cùng thoải mái.
Xe ngá»±a tuy là loại tốt, Ä‘Æ°á»ng tuy rằng bằng phẳng nhÆ°ng vẫn không tránh được sá»± xóc nảy, ngồi lâu vô cùng mệt má»i
Nà ng buông lá»ng gân cốt, chỉ nói: “Nếu có thể tắm nÆ°á»›c nóng thì tháºt tốt!†Nà ng đã qua 2 ngà y không tắm, tuy thá»i tiết nà y không ra mồ hôi, nhÆ°ng cÆ¡ thể vẫn không có được sá»± nhẹ nhà ng sảng khoái.
“NÆ°á»›c tắm hiện giá» không có, bất quá là có má»™t món ngon nóng hổi mang cho ngÆ°á»i đây – má»™t con thá» rừng.†(dã man quá. Ä‚n thỠà …)
NgÆ°á»i chÆ°a thấy mà tiếng đã tá»›i, thân ngÆ°á»i nhá» kia mang bá»™ hồng y nhÆ° há»a – là Hồng ThÆ°, trong tay cầm má»™t con thỠđã quay và ng Æ°Æ¡m nóng hổi. (mô pháºt… Kún không dám edit nữa mất)
Vừa rồi không hỠcảm giác đói, bị mùi thơm từ tay Hồng Thư quyến rũ, bụng Vãn Thanh tức thì đói.
Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng: “Hồng thÆ°, cô nÆ°Æ¡ng quả đúng là mang mÆ°a đến đúng lúc trá»i hạn. Biết chúng ta Ä‘ang đói bụng a!â€
“Cái gì là mÆ°a đúng lúc, Song nhi không hỠđói.†Song nhi không thèm nhìn vá» phÃa Hồng ThÆ°, ngữ khà không vừa lòng nói.
Vãn Thanh nhìn vá» phÃa nà ng, trêu ghẹo nói: “Sao lại phản ứng thế, ai chá»c Song nhi nãi nãi của chúng ta a?â€
“Không ai chá»c ta.†Song nhi thở hổn hển nói.
“Sao có thể trách ta a, ta bất quá cÅ©ng chỉ là thân pháºn nô tỳ, chuyện của Gia, là m sao có thể đến tay nô tỳ chúng ta nhúng và o được. Hồng thÆ° sắc mặt vừa hăng hái chợt mất liá»n trở nên xám xịt.
Vãn Thanh vừa nghe, liá»n biết chuyện gì xảy ra! Xem ra, là bởi vì nà ng khiến Hồng ThÆ° bị liên lụy, Song Nhi cÅ©ng có phần quá đáng.
Hồng thư có thể giúp đỡ nà ng như thế, đã là không tệ.
Vì váºy nà ng liá»n nghiêm mặt nói: “Song Nhi, ngÆ°Æ¡i nếu là đùa vui thì ta bá» qua, nếu cho là tháºt, uổng công ta dạy dá»— ngÆ°Æ¡i !â€
Song nhi thấy Vãn Thanh tá»±a hồ có Ä‘iểm tức giáºn, cÅ©ng biết hà nh vi của mình quá đáng, vì váºy hạ thấp thanh âm: “Tiểu thÆ°, ngÆ°á»i đừng giáºn, là Song nhi không tốt.â€
Nói xong lại chuyển hÆ°á»›ng qua Hồng ThÆ°: “Hồng thÆ°, Song nhi tháºt có lá»—i.â€
Hồng thÆ° nhất thá»i bất ngá», cúi đầu nói: “Không trách ngÆ°Æ¡i, kỳ tháºt Gia là m nhÆ° váºy ta cÅ©ng có Ä‘iểm không đồng ý.â€
“Tốt lắm, chúng ta nhanh ăn má»™t chút gì Ä‘i. Ta tháºt sá»± đói bụng quá rồi.†Vãn Thanh vá»™i giảng hòa cho 2 nà ng, vì váºy cả 3 vui vẻ cùng ăn
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:46 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 10:37 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
ChÆ°Æ¡ng 23: TÃ Phong
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
Ná»a đêm lúc Ä‘ang mÆ¡ hồ ngủ, Vãn Thanh chợt thấy trên vai bị má»™t ngÆ°á»i Ä‘iểm huyệt, rồi sau đó bị con ngÆ°á»i tà n bạo đó vắt ngang ngÆ°á»i nà ng trên vai khởi chạy.
Vãn Thanh trong đầu giáºt mình, định bụng hô hoán lên, miệng nhấp nháy má»›i phát hiện ra căn bản nà ng kêu không nên lá»i, toà n thân không thể nhúc nhÃch dù là má»™t Ä‘iểm.
Trong bóng tối mù mịt, Ä‘á»™t ngá»™t trà nhá»› trong đêm hôm đó lùa vá» hiện lên trong đầu nà ng, nà ng hoảng sợ, toà n thân không ngừng cố giãy dụa, ánh mắt mở tháºt lá»›n, cố gắng nhìn rõ bá»™ dạng của ngÆ°á»i kia. Nà ng biết giá» phút nà y không thể sợ hãi, cà ng sợ hãi cà ng sẽ chỉ cà ng khiến cÆ¡ há»™i tá»± cứu lấy mình bị bá» mất. Cố gắng hÃt thở tháºt sâu, bắt buá»™t bản thân phải từ từ bÄ©nh tÄ©nh, tỉnh táo.
Nà ng phát hiện ngÆ°á»i nà y không phải Phượng Cô, bởi trên ngÆ°á»i hắn không có mùi Ä‘Ã n hÆ°Æ¡ng mà Phượng Cô vẫn có, mà ngÆ°á»i nà y mang theo mùi thanh tùng. Nà ng vốn trong tâm cứ nghÄ© là do Phượng Cô, có thể mặc kệ hắn muốn là m gì cÅ©ng không sợ.
NhÆ°ng há»a vô Ä‘Æ¡n chÃ, đây không phải là hắn a…
Tên hắc y nhân khieng ngÆ°á»i Ä‘i, rồi sau đó biến mất trong rừng ráºm mà Phượng Cô cùng cả Ä‘oà n thị vệ không má»™t ngÆ°á»i phát hiện ra chuyện nà y, tháºt đáng buồn cÆ°á»i.
Bất quá không thể trách được, bởi tên Hắc y nhân nà y tá»±a hồ có chuẩn bị kỹ cà ng rồi má»›i hà nh sá»±, Ä‘oán chắc thá»i Ä‘iểm bá»n thị vệ thay ca má»›i hà nh Ä‘á»™ng, hÆ¡n nữa khinh công siêu phà m, trong thá»i gian thị vệ thay ca ngắn ngủi mà đã có thể tẩu thoát, cÅ©ng không kinh Ä‘á»™ng dù là má»™t mảng lá cây.
Má»™t tia cÆ¡ há»™i dà nh cho nà ng cÅ©ng không há» có. Liá»n sau đó đã bị hắn mang Ä‘i.
ChỠcho đến lúc hắn dừng lại, không biết là đã bao xa.
Vãn Thanh không muốn cÅ©ng biết rằng Phượng Cô cùng Ä‘oà n ngÆ°á»i đã ở rất xa nà ng.
Vì Hắc y nhân khinh công tháºp phần siêu phà m, chạy trốn so vá»›i kẻ nà o cÅ©ng nhanh hÆ¡n, lại trong thá»i gian dà i đến váºy, nà ng Ä‘oán qua chắc cÅ©ng đã cách xa hÆ¡n 10 dặm.
Hắc y nhân kia đưa nà ng hướng tới một đống rơm rồi sau đó tự nhiên tháo miếng khăn đen che mặt xuống.
Lá»™ ra má»™t khuôn mặt trẻ tuôi, mà y ráºm mắt to, sống mÅ©i cao thẳng, xem ra tuấn tú nhÆ° mặt trá»i, tháºp phần tuấn khÃ. Giá» phút nà y vẻ mặt đắc ý nụ cÆ°á»i của hắn không là m cho ngÆ°á»i ta có cảm giác chán ghét.
Vãn Thanh nghÄ©, ngÆ°á»i nà y bắt mình nhÆ°ng tại sao nà ng không nhìn thấy trên mặt hắn có chút ác ý gì? Qủa nhiên là kỳ quái.
Thấy hắn hÆ°á»›ng tá»›i phÃa nà ng, Ä‘iểm nhẹ hai huyệt thượng giải huyệt nói cho nà ng.
Nà ng chÆ°a kịp há»i hắn Ä‘iá»u gì, hắn đã lên tiếng: “Yên tâm, ta sẽ không đối xá» tệ vá»›i ngÆ°Æ¡i.â€
Vãn Thanh buồn cÆ°á»i, thế nà o là sẽ đối tốt vá»›i nà ng, đã bắt nà ng Ä‘Æ°a tá»›i đây, còn nói là sẽ không xá» tệ Æ°?
Hà nh Ä‘á»™ng và lá»i nói không có chút ăn khá»›p gì cả.
Vì váºy nà ng há»i: “Tại sao lại bắt ta?â€
Hắn cÆ°á»i: “Có ngÆ°á»i dùng tiá»n, thuê ta bắt cóc ngÆ°Æ¡i.â€
Bắt cóc?
Vãn Thanh nhá»› ra từng nghe nói qua má»™t ngÆ°á»i váºy, hình nhÆ° rất giống hắn.
Giang hồ hiệp trộm danh xÆ°ng TaÌ€ Phong, đêÌn ko boÌng, Ä‘i ko tiêÌng.
Khinh công thiên haÌ£ iÌt ngÆ°Æ¡Ì€i saÌnh kiÌ£p, chÆ°a tÆ°Ì€ng thâÌt baÌ£i, muôÌn vật giÌ€ laÌ€ lâÌy được vật âÌy NhÆ°ng từ trÆ°á»›c đến giá» hắn có má»™t Ä‘iểm là chỉ trá»™m của nhà già u, không lấy của nhà nghèo, chỉ lấy và ng bạc, không lấy lÆ°Æ¡ng thá»±c.
Cho nên những kẻ nhà già u khi nghe tên hắn Ä‘á»u cá»±c kì thống háºn, tháºm chà Thượng Quan gia cÅ©ng đã từng bị hắn trá»™m má»™t và i bảo váºt.
Bất quá Thượng Quan Hoằng sợ bị thiên hạ nói hắn là m quan bất nhân, thu vén nhiá»u của đút, sợ bị truy cứu nên Ä‘Ã nh Ä‘au lòng giấu chuyện bị trá»™m kia xuống.
Trong lúc nà y phải không được lá»™ ra sợ hãi, nà ng liá»n thá» dò xét: “NgÆ°Æ¡i là Tà Phong?â€
Hắc nam nhân giáºt mình quay đầu lại, cất tiếng há»i kinh ngạc: “NgÆ°Æ¡i biết ta?â€
Vãn Thanh ban đầu còn mơ hồ, nhìn thấy vẻ mặt nà y của hắn thì khẳng định chắc chắn đây là tên trộm Tà Phong, biết rõ được hắn rồi, nà ng cũng có phần nà o yên tâm hơn/
“Ta không nháºn ra, chẳng qua là đoán thôi. Nhìn vẻ mặt ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế thì chÃnh là Tà Phong rồi. Chỉ là không há» nghÄ© tá»›i, thiên hạ Ä‘á»u nói Tà Phong ngÆ°Æ¡i là má»™t ngÆ°á»i có sÄ© khÃ, ta hoà n toà n không nghÄ© ngÆ°Æ¡i lại là má»™t tên bắt cóc phụ nữ. » Nà ng nói má»™t mạch, sau đó cố ý thở dà i má»™t hÆ¡i, liếc mắt nhìn trá»™m hắn xem phản ứng của hắn ra sao.
Chỉ thấy hắn cÆ°á»i má»™t tiếng, còn tưởng rằng hiệp nghĩa chi sĩ( kẻ tÆ°Ì£ coi miÌ€nh laÌ€ hiệp sĩ giuÌp Ä‘Æ¡Ì€i) coi troÌ£ng nhâÌt tên tuổi, ai ngá» tên Tà Phong nà y căn bản không thèm để ý, vẫn cÆ°á»i hì hì nói : « Ta từ trÆ°á»›c tá»›i giá» chÆ°a bao giá» nháºn mình là hiệp khách nghÄ©a chi sÄ©, bất quá danh hiệu đó chỉ là do ngÆ°á»i Ä‘á»i gá»i thế thôi, ta chỉ laÌ€ một tên trộm nho nhỏ, còn có thể xÆ°ng tên tuổi vÆ¡Ìi ai! ÄuÌng laÌ€ băÌt coÌc một nữ tử nhÆ° ngÆ°Æ¡i laÌ€ ko hay, nhÆ°ng ai bảo ngÆ°Æ¡i laÌ€ nữ nhân của PhÆ°Æ¡Ì£ng Vũ Cửu Thiên thiêÌu trang chủ! Mà ân nhân của ta, laÌ£i muôÌn băÌt coÌc ngÆ°Æ¡i. »
Hắn vừa nói vừa rung đùi đắc ý, vẻ mặt khi thì kinh hoà ng, khi thì tiếc háºn, trái lại vá»›i vẻ mặt là lá»i lẽ nói năng hùng hồn, quả nhiên là rất sinh Ä‘á»™ng.
Chỉ tiếc, lá»i hắn nói Vãn Thanh tuyệt đối không muốn nghe.
Hắn dứt lá»i lại bá» thêm má»™t câu: “Bất quá ngÆ°Æ¡i yên tâm, ân nhân ta là ngÆ°á»i tốt, sẽ không hại ngÆ°Æ¡i đâu.â€
“Ân nhân của ngÆ°Æ¡i? Ai là ân nhân của ngÆ°Æ¡i?†Vãn Thanh có Ä‘iểm tò mò, ngÆ°á»i muốn bắt nà ng là ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nà o? Không thể nà o nghÄ© được ân nhân của Tà Phong là ngÆ°á»i tốt được, bởi nếu hắn là ngÆ°á»i tốt thì không Ä‘á»i nà o bắt cóc nà ng để đối phó vá»›i Phượng Cô.
“Có Ä‘iá»u nà y ta sẽ nói cho ngÆ°Æ¡i, cùng lắm ba ngà y sau ngÆ°Æ¡i sẽ được gặp ân nhân.†Tà Phong mặc dù thoạt nhìn thì tếu táo nhÆ°ng cÅ©ng có phần nghiêm túc.
Hắn không nói, Vãn Thanh cÅ©ng không cố há»i nữa, nà ng lẳng lặng ngồi ở má»™t góc nhìn ra bầu trá»i ngoà i của số, trá»i vẫn còn tối Ä‘en nhÆ° má»±c.
Trái lại Tà Phong lại không nhịn được, hắn là ngÆ°á»i nếu không thÃch sá»± yên tÄ©nh, bình thÆ°á»ng ngồi má»™t lúc là không chịu được, giá» phút nà y bên cạnh có má»™t ngÆ°á»i mà lẳng lặng ná»a câu cÅ©ng không nói khiến hắn tháºp phần khó chịu.
Vì váºy… liá»n mở miệng lên trÆ°á»›c: “Ta kể cho ngÆ°Æ¡i nghe chuyện cÆ°á»i nhé?â€
Tuy là hắn há»i nhÆ°ng không chá» Vãn Thanh trả lá»i hắn đã thao thao bất tuyệt bắt đầu, hiển nhiên là không muốn Vãn Thanh ngừng lá»i hắn.
“TrÆ°á»›c đây có ba ngÆ°á»i Ä‘i đến tạp hóa mua đồ, chủ hà ng há»i ngÆ°á»i đầu tiên: “NgÆ°á»i muốn mua cái gì?â€
NgÆ°á»i đầu tiên trả lá»i: “Ta muốn mua má»™t bao lạc.†(là đáºu phá»™ng ạ)
Chủ hà ng liá»n Ä‘i và o kho hà ng cầm má»™t bao lạc ra cho hắn.
Chủ hà ng lại há»i ngÆ°á»i thứ hai : « NgÆ°Æ¡i muốn mua cái gì ? »
NgÆ°á»i thứ hai trả lá»i : « Ta muốn mua má»™t bao lạc. »
Chủ hà ng khó chịu : « Tại sao ngươi không nói sớm ? »
Chủ tạp hóa đã có Ä‘iểm bá»±c mình nhÆ°ng vẫn phải Ä‘i lấy, bèn gá»i thê tá» cùng Ä‘i xuống kho.
TrÆ°á»›c lúc Ä‘i xuống kho, lão há»i ngÆ°á»i thứ ba : « NgÆ°Æ¡i cÅ©ng muốn mua má»™t bao lạc hả ? »
NgÆ°á»i thứ ba nói : « Không phải. »
Lão chủ tạp hoa liá»n xuống lấy má»™t bao lạc cho ngÆ°Æ¡i thứ hai sau đó cÅ©ng thê tá» quay lên.
Sau đó lão liá»n há»i ngÆ°á»i thứ ba : « Váºy ngÆ°Æ¡i muốn mua gì ? »
Tà Phong nói đến Ä‘oạn nà y quay đầu vá» phÃa Vãn Thanh há»i : « NgÆ°Æ¡i Ä‘oán ngÆ°á»i ná» muốn mua cái gì ? »
Vãn Thanh vốn không muốn để ý đến hắn, vì váºy từ đầu đến cuối không nói năng gì, thấy hắn há»i nà ng cÅ©ng không đáp, ai ngá» hắn không tức mà cÅ©ng không giáºn, hÆ°á»›ng tá»›i mặt nà ng tá»± nói câu trả lá»i : « NgÆ°á»i thứ ba nói : « Ta muốn mua hai bao lạc. » ( hay hay, ha ha ha.)
Hắn vừa nói xong, Vãn Thanh rốt cục không nhịn được cÆ°á»i, quay ra nhìn hắn má»™t cái, vẻ mặt cố tình là m giáºn dữ không còn giữ nổi nữa.
Tà Phong thấy nà ng cÆ°á»i má»™t tiếng, trong lòng cÅ©ng khẽ mỉm cÆ°á»i, sau đó vui vẻ nói : « Ta kể chuyện cÆ°á»i thì không ai có thể không cÆ°á»i. »
Vãn Thanh thấy tâm trạng hắn đắc ý, vì váºy vá»™i thu lại nụ cÆ°á»i, giả bá»™ lãnh đạm, cố ý đáp : « Ta chÃnh là sợ nếu nhÆ° không cÆ°á»i, chuyện cÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i lại thà nh câu chuyện phiếm nhạt nhẽo. Ta chi là không muốn thế nên má»›i cÆ°á»i. »
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:47 PM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Ms Mèo
Từ khóa được google tìm thấy
âàëåíòèíà , àâòîìàòû , àêêóìóëÿòîð , áóõãàëòåðñêèé , casido cam phuchim com , dinh cap luu manh , ebook that than lamthiep , ëþñòðû , ïåðâûé , ïîðíî , òåñòû , pham nhan tu tien , photo kiên trần , than than lam thiep 4vn , that than lam thiep 38 , that than lam thiep 4vn , that than lam thiep 99 , that than lam tiep , y nghia cua so 599368 , ðàáî÷åãî