Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 21: Đầu tư. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Share by MTQ - 4vn.eu
Hơn nữa, Liệt quỷ bình thường cũng trưởng thành rất chậm, rất khó thăng cấp. Cái này cũng giống như người, người có linh căn, cho dù là linh căn rất kém cỏi, cũng có thể dùng để tu luyện, bất quá tiến giai hơi khó mà thôi. Người kém cỏi nhất bỏ ra hai ba năm tổng cũng có thể tiến vào Luyện Khí một tầng. Nhưng mà người không có linh căn, muốn tu luyện tới Luyện Khí một tầng, trừ phi có cơ duyên đặc thù, nếu không mười năm hai mươi năm, cũng khó có thể tấn cấp được. Đây cũng là nguyên nhân mà cho dù Liệt quỷ có nhiều đến cỡ nào đi chăng nữa, thì cũng không đáng giá bằng một con Linh quỷ.
Không phải thật sự là quá bất đắc dĩ, không người nào nguyện ý huyết tế với một con Liệt quỷ cả. Đã hơn nửa tháng rồi, Lôi Động còn chưa khôi phục hoàn toàn, thân thể vẫn còn rất suy yếu. Vì một con Liệt quỷ không có tương lai mà trả giá như thế, không người nào cam tâm làm chuyện như thế cả. Nhưng vì một con Linh quỷ, Lôi Động lại vô cùng nguyện ý.
Đương nhiên, nếu như con Quỷ tốt này còn kèm theo pháp thuật nữa thì..., vậy sẽ càng thêm lợi hại vô cùng. Dĩ nhiên, không kèm theo cũng không có chuyện gì, chỉ cần lại huyết tế thêm một lần, thì cũng có thể có được pháp thuật. Đương nhiên, lần thứ nhất mà đã có thì tự nhiên là tốt nhất, trong thời gian ngắn, cũng không có khả năng lại tiến hành huyết tế với con Quỷ tốt này. Hơn nữa, huyết tế lại làm cho tỷ lệ lĩnh ngộ pháp thuật của Quỷ tốt cũng không cao, cao lắm cũng chỉ khoảng hai ba thành. Có người huyết tế liên tiếp mười lần, cũng không lĩnh ngộ được pháp thuật gì. Lôi Động vội vàng thi triển Ngự Quỷ quyết, sai khiến quỷ tốt phát động kỹ năng.
- Xoẹt!
Một âm thanh dễ nghe vang lên, con quỷ tốt toàn thân óng ánh kia trong chốc lát bỗng trở nên đỏ rực, hai con ngươi vốn bình thản cũng biến thành màu đỏ tươi tràn đầy dữ tợn. Toàn thân con quỷ tốt cũng phát ra khí thế lăng lệ hơn vài phần.
- Là Thị Huyết thuật.
Lôi Động hưng phấn nhịn không được kên lớn lên, mặc dù Thị Huyết thuật chỉ là một pháp thuật rất thông thường. Nhưng mà, điều này cũng không đại biểu cho nó là đồ bỏ đi. Một quỷ tốt bình thường sau khi thi triển Thị Huyết thuật, sẽ trở nên đặc biệt hung tàn, sức chiến đấu tăng lên khoảng ba thành và xem nhẹ phòng thủ. Mà Thị Huyết thuật cũng không phải là pháp thuật có thể liên tiếp sử dụng trong thời gian ngắn. Nhưng dù vậy, cũng làm cho sức chiến đấu của con quỷ tốt này tăng lên trong phạm vi lớn.
Tâm tình phiền muộn do hơn ba tháng vẫn không bắt được Linh quỷ hoàn toàn tiêu tán, Lôi Động hoàn toàn có lý do để tin tưởng, trong tu sĩ đồng cấp, mình sẽ chiếm một ưu thế khá lớn, dù sao cũng là hai người khi dễ một người. Đương nhiên, dưới đời này cũng có rất nhiều pháp thuật cường hãn, mọi chuyện đều không phải là tuyệt đối. Cũng may loại pháp thuật thần kỳ này cũng không ngăn cấm chỉ có thể thi triển trên người một con Linh quỷ. Nếu như mang theo ba con quỷ tốt trở lên trong người, vậy thật sự là khó gặp đối thủ trong cùng cấp rồi.
Đương nhiên, cùng lúc ngự sử được bao nhiêu quỷ bộc, vẫn là quyết định bởi lực lượng của Lôi Động. Cái này phải xem tâm niệm của Lôi Động mạnh bao nhiêu, cái gọi là tâm niệm, lại được gọi là thần niệm, hoặc là tinh thần lực, đó là một loại lực lượng huyền diệu khó giải thích, tuy rất ít khi có tác dụng trực tiếp đến chiến đấu, nhưng lại có rất nhiều diệu dụng. Lôi Động mới chỉ Luyện Khí kỳ tầng một, đối với tâm niệm vừa vặn chỉ mới nhập môn, không thể nói là cường đại. Tự nhận đồng thời ngự sử ba bốn con âm hồn bình thường thì không có vấn đề gì, thế nhưng nếu là ba bốn con Quỷ tốt cấp một, sợ là không có phần năng lực này.
Làm cho tâm niệm của mình trở nên mạnh mẽ, có rất nhiều phương thức. Phương thức chủ yếu nhất chính là tăng lên cảnh giới tu vi của mình, chỉ cần tu luyện tới tầng hai Luyện Khí kỳ, tâm niệm khẳng định là bay lên một mảng lớn. Tiếp theo, chính là tu luyện chuyên môn nhằm vào tâm niệm, không ngừng rèn luyện tâm niệm, cường hóa tâm niệm của mình. Thứ ba, chính là đeo một ít đạo cụ có thể khuếch đại tâm niệm của mình.
Công pháp tu luyện phụ trợ tâm niệm có rất nhiều, nhưng căn cứ vào quy củ của Âm Sát tông, ngoại trừ pháp thuật đầu tiên được miễn phí, còn lại đều phải dùng cống hiến hối đoái. Bởi vậy, Lôi Động tạm thời chỉ có thể gác lại phần tâm tư này, thành thành thật thật ngồi trong phòng tu luyện thuật dưỡng sinh.
Thời gian vội vàng, lại nửa tháng nữa trôi qua. Lôi Động huyết tế hao tổn đại lượng máu huyết, rốt cục cũng khôi phục hoàn toàn. Đương nhiên, chẳng qua là khôi phục. Hơn một tháng này, vì con quỷ bộc này. Ăn hết đau khổ không nói gì, tu vi cơ hồ là dậm chân tại chỗ. Cũng may đối tượng huyết tế là Linh quỷ, cũng làm cho tâm lý Lôi Động thăng bằng rất nhiều.
Trong thời gian đó, Trần Mâu và Vệ Hoa cũng đã làm nhiệm vụ trở về. Ba người tề tụ lại một chút, Lôi Động cũng nói cho Trần Mâu biết đủ loại độ khó khi tu luyện Ngự Quỷ quyết, vận khí của hắn thật tốt, hao tốn ba tháng đã bắt được một con Linh quỷ.
Độ khó trong đó, Trần Mâu nghe được sắc mặt cũng ngưng trọng, nhưng sau đó khi nghe được Linh quỷ trải qua huyết tế trở thành Quỷ tốt cấp một, sức chiến đấu vậy mà tương đương với một tu sĩ Luyện Khí kỳ cấp một, tin này làm cho Trần Mâu và Vệ Hoa lập tức cuồng hỉ..., bất mãn nho nhỏ đối với việc Lôi Động vắng mặt làm nhiệm vụ lúc trước cũng tiêu tan thành mây khói, liền dặn dò hắn nghỉ ngơi cho tốt. Đợi đến khi hắn khôi phục, bọn hắn sẽ giúp Lôi Động bắt một con Linh quỷ nữa.
Đương nhiên, bọn hắn nguyện ý giúp đỡ, cũng là coi trọng tiềm lực Ngự Quỷ quyết của Lôi Động. Nếu như Lôi Động có thể mang theo hai con Quỷ tốt hành động, đi làm nhiệm vụ, mọi người sẽ càng thêm an toàn. Mặc dù nói nếu như tích góp một chút điểm cống hiến, thì bọn hắn cũng có thể đi học tập Ngự Quỷ quyết. Chẳng qua là Ngự Quỷ quyết phiền phức như thế, huyết tế còn trì hoãn quá trình tu luyện, không khỏi tạm thời đều bỏ qua tâm tư này. Tạm thời do một người Lôi Động đảm đương là tốt rồi, tiết kiệm điểm cống hiến, có thể đi học tập các pháp thuật cường đại khác.
Bởi vậy, đợi đến khi thân thể của Lôi Động khôi phục. Trần Mâu liền đem ba người trở thành một tiểu đoàn đội, tiếp nhận nhiệm vụ thích hợp với bọn hắn. Do là nhiệm vụ của tiểu đội, sau khi hoàn thành mỗi người còn có thể đạt được mười điểm cống hiến, bởi vậy nhiệm vụ này cũng có chút khó khăn. Bất quá, mặc dù Âm Sát tông danh là tà phái, nhưng cũng không phải là loại ăn no rồi đem các đệ tử đẩy vào trong hố lửa, để cho bọn họ đi tìm chết.
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 22: Đầu tư. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Share by MTQ - 4vn.eu
Dù sao cùng loại với Trần Mâu, Lôi Động những đệ tử tu vi tuy thấp, nhưng lại gánh chịu trách nhiệm kế truyền thừa tông phái này, tương lai trưởng thành trở thành trụ cột cũng không biết chừng. Quá mức tùy tiện hại chết bọn họ, chỉ biết trong lúc vô hình làm suy yếu lực lượng tương lai của tông phái. Âm Sát tông lại không phải là người ngu, tự hủy tường thành tương lai cho mấy tông môn chính phái kia khi dễ....
Bởi vậy, các nhiệm vụ nhằm vào các đệ tử mới nhập tông, mặc dù có khó có dễ. Sẽ không để cho chuyện phát sinh các đệ tử chết non quá lớn, dù sao mục đích là ma luyện các đệ tử, thích ứng chế độ cống hiến của tông phái. Mà không phải đơn thuần là vì hại chết bọn hắn. Hơn nữa rất nhiều nhiệm vụ, đều là do tông phái thiết trí an bài, đều được đánh giá mức độ khó khăn rồi.
Nhiệm vụ lần này của Trần Mâu, là tìm tín vật của tông phái ở một khe núi phía bắc Vạn Quỷ Quật hơn ba trăm km. Đương nhiên vì ma luyện đệ tử, còn có một đầu yêu thú Luyện Khí kỳ tầng thứ hai trông coi. Bình thường chỉ cần ba gã đệ tử Luyện Khí kỳ tầng một mới nhập môn, chỉ cần học được chút ít pháp thuật bình thường, phối hợp thỏa đáng, thì đối phó với con yêu thú do tông môn an bài kia không có vấn đề gì lớn. Huống chi, Trần Mâu và ba người, học được đều là pháp thuật cường đại trong Luyện Khí kỳ.
Minh Hỏa đạn của Trần Mâu, thuộc về pháp thuật công kích có uy lực mạnh mẽ, mà sở học của Vệ Hoa đó chính là pháp thuật phòng ngự mạnh mẽ Huyền Âm Thuẫn. Hai loại pháp thuật này tăng thêm Ngự Quỷ quyết của Lôi Động, là các chiêu bài pháp thuật của các đệ tử Luyện Khí kỳ Âm Sát tông, cũng cơ hồ là pháp thuật tất nhiên phải học. Bất quá, tại Luyện Khí sơ kỳ, bởi vì đủ loại nguyên nhân nên chỉ có thể lựa chọn một ít pháp thuật bình thường. Ba người Lôi Động, mỗi người đều học được một cái, phối hợp lại đương nhiên uy lực sẽ tăng nhiều.
Tìm được một chiếc xe ngựa lớn trong Vạn Quỷ thành, ba người ngồi xếp bằng ngay ngắn trong xe ngựa, một đường thẳng hướng tới nơi làm nhiệm vụ. Tốc độ của xe ngựa cũng không nhanh, cộng với tình hình giao thông phía trước cũng vô cùng tồi tệ, có ba trăm km đường đi, tính ra cũng phải hơn hai ngày. Dĩ nhiên nếu như là cưỡi ngựa đi thì đoán chừng một ngày là tới nới. Bất quá lần này nghênh chiến chính là một đầu yêu thú Luyện Khí kỳ tầng hai, vì nghỉ ngơi dưỡng sức, bởi vậy tập thể ngồi xe ngựa.
Có chút chịu không được xe ngựa lắc lư cùng tốc độ chậm chạp, Vệ Hoa từ nhỏ đã ăn ngon mặc đẹp buồn khổ nói:
- Nếu như chúng ta đều có pháp khí phi hành thì tốt rồi, chỉ là hơn ba trăm dặm, chỉ cần hai canh giờ là có thể bay đến. Trần sư huynh, vì sao lại ngăn trở đệ mua pháp khí phi hành vậy?
- Vệ sư đệ ngươi đừng suy nghĩ lung tung nữa, không phải là chúng ta không hỏi qua giá cả, pháp khí phi hành kém nhất, cũng muốn năm sáu miếng linh thạch. Hơi tốt một chút, động cái là trên mười trên trăm. Chúng ta cũng không có nhiều linh thạch lắm, vẫn là tiết kiệm thì tốt hơn, sau này cũng có nhiều chỗ phải dùng nó.
Trần Mâu có chút buồn bực, cho là mình có hơn trăm miếng linh thạch, thì đã đủ cho mình tu hành đến Trúc Cơ kỳ rồi. Nhưng hắn thật không ngờ, trừ ra chuẩn bị cùng với tiêu hao. Linh thạch còn lại, nhiều lắm thì cũng chỉ trang bị thêm được chút ít trang phục và đạo cụ không tệ lắm, phẩm chất vẫn là hạ phẩm đấy. Về phần trung phẩm, có bán hết người hắn, cũng mua không được một kiện pháp khí trung phẩm. Trần Mâu đáng thương, ở nhà cũng là đại thiếu gia, xa xỉ đã quen, đến nơi này, mới biết được muốn sống thì phải tính toán.
Lôi Động nghe được giá cả của cái kia cũng líu lưỡi, động cái là trên mười trên trăm linh thạch, coi như là phi hành pháp khí có khó kiếm hơn chút, giá tiền này cũng quá khoa trương rồi. Mình trăm cay ngàn đắng mới chế tạo ra được một con Linh quỷ hạ phẩm, giá trị mới có mười miếng linh thạch....
- Cái này phải trách tư chất của chúng ta không đủ ưu tú a..., nghe nói Đinh Uyển Ngôn có phần được lão tổ ưu ái, một thân pháp khí đã chỉnh tề rồi, phần lớn đều là trung phẩm đấy, phi kiếm chủ công còn là thượng phẩm. Ông t...r...ờ....i..., thật sự là đồng nghiệp bất đồng mệnh....
Vệ Hoa nói đến Đinh Uyển Ngôn, trong lời nói tràn đầy nồng đậm ghen tỵ.
- Vệ sư đệ cẩn trọng lời nói, lời này nếu rơi vào tay Đinh sư tỷ, nói không chừng có phiền toái.
Lôi Động khẽ nhíu mày thấp giọng nói.
- Lôi sư đệ nói đúng, nghe nói Đinh sư tỷ mấy ngày trước đã tấn cấp Luyện Khí kỳ tầng ba rồi, không phải là người chúng ta có thể trêu chọc.
Trần Mâu cũng nghiêm túc phê bình Vệ Hoa, loại tồn tại nghịch thiên như Đinh Uyển Ngôn tận lực không dây vào là tốt nhất.
Còn kém ba tháng nữa là nhập môn một năm rồi, Đinh Uyển Ngôn này liền tấn chức Luyện Khí kỳ tầng ba. Tin tức này, thật ra khiến ba người trầm mặc một hồi. Ba người ngày nay, Trần Mâu và Vệ Hoa đều là Luyện Khí một tầng trung kỳ. Mà Lôi Động, bởi vì mấy tháng này đều một mực bề bộn chuyện tu luyện Ngự Quỷ quyết, tu vi vẫn còn cách tầng trung kỳ một khoảng. Cùng bước từ một chỗ, tư chất hai bên khác biệt liền được thể hiện rõ ra, Đinh Uyển Ngôn kia thật đúng là một bước lên trời a....
- Trần sư huynh, Vệ sư đệ, ta có một đề nghị.
Lôi Động trầm tư một lát rồi nói:
- Hai người các ngươi, lên núi đều là mang theo chút ít linh thạch. Thay vì tiết kiệm như hiện giờ, không bằng đem thạch đổi thành chút ít Bồi Nguyên đan hoặc là đan dược đột phá bình cảnh, cố gắng bế quan tăng lên cảnh giới. Có thể thăng lên bao nhiêu là bao nhiêu, nếu như gặp bình cảnh hoặc là không có linh thạch, thì chúng ta lại chậm rãi làm nhiệm vụ tích góp điểm cống hiến. Khi đó các ngươi dù thế nào cũng có tu vi ba bốn tầng, làm nhiệm vụ cũng sẽ tương đối nhẹ nhàng, hiệu suất như thế sẽ cao hơn.
Lời nói của Lôi Động, làm cho Trần Mâu trầm tư một lúc, chậm rãi gật đầu nói:
- Đích thật là đạo lý này, Vệ Hoa, mỗi người chúng ta đưa cho Lôi sư đệ hai mươi khối linh thạch. Không đươc mua đồ gì khác, chỉ đổi đan thuốc, đoán chừng tu luyện tới tầng thứ tư vấn đề không lớn. Chờ chúng ta sau khi hoàn thành nhiệm vụ trở về, sẽ bế quan tu luyện, không chạy loạn khắp nơi nữa.
- Tốt, không có vấn đề.
Trình độ hào phóng của Vệ Hoa, e là còn hơn Trần Mâu nữa. Lập tức từ trong trữ vật yêu đái ( dây lưng ) lấy ra hai mươi khối linh thạch.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 23: Đánh chết yêu thú. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Share by MTQ - 4vn.eu
Trần Mâu cũng nhanh chóng lấy ra hai mươi khối linh thạch, đều giao vào tay Lôi Động, thấp giọng mà trịnh trọng nói:
- Lôi sư đệ ngươi chớ từ chối. Ta tin rằng lấy tài trí và kiến thức của đệ, khẳng định biết rõ ngu huynh đang đầu tư lấy lòng. Ngu huynh không cầu sư đệ dùng ngu huynh như thiên lôi sai đâu đánh đó, chỉ cầu nếu sư đệ cùng ngu huynh tiếp tục giúp đỡ nhau trên con đường tu luyện. Nếu đến lúc đó sư đệ thăng chức nhanh chóng, đừng quên hai vị ngu huynh là được rồi.
- Tốt, Lôi Động nhớ rõ rồi.
Không có chút nào do dự, Lôi Động liền nhận lấy bốn mươi khối linh thạch này. Đặt vào trong trữ vật yêu đái, sắc mặt nghiêm túc trịnh trọng nói, không nói thêm gì nữa.
Làm như vậy, Trần Mâu cùng Vệ Hoa ngược lại càng thêm thưởng thức hắn. Bọn họ xuất thân đều là tài tử, mưa dầm thấm đất, kiến thức rộng rãi. Bao nhiêu cũng có một chút con mắt nhìn người, mơ hồ cảm giác được Lôi Động có chút không giống người thường, bởi vậy mới bằng lòng cược số tiền lớn trên người hắn. Hơn nữa, bất luận là Trần Mâu hay Vệ Hoa cũng đều biết, dạng đầu tư này một khi nhìn đúng, phải dùng ánh mắt rộng lớn, thừa dịp người còn chưa đắc thế mà hạ trọng chú ( tiền đánh bạc lớn ). Bằng không, nếu như Lôi Động thật sự có một ngày bộc lộ tài năng rồi thì, đến lúc đó bốn mươi khối linh thạch có nhìn hắn cũng chẳng thèm nhìn. Đương nhiên, bọn hắn càng muốn đầu tư vào Đinh Uyển Ngôn, đáng tiếc là với không tới, cũng không có tư cách kia.
Ba người một đường giao lưu những tâm đắc khi tu luyện, hai ngày thời gian cũng nhanh chóng trôi qua.
Phía trước là địa hình khe rãnh chằng chịt, sớm đã không có đường, chủ xe ngựa đã đánh xe về thành. Đi được một đoạn, bị vài đầu mãnh thú tập kích, tuy nói có chút chật vật nhưng cũng đối phó được. Nhưng điều này đã để cho bọn họ biết bắt đầu từ đây đã có nguy hiểm, kết thành trận thế, chậm rãi đi về phía trước.
Quỷ tốt tay cầm đao và lá chắn trôi lơ lửng ở phía trước, lẩn quẩn trái phải dò đường, mà bản thân Lôi Động thì cùng Trần Mâu đi ở chính giữa, đều tự cầm pháp khí trong tay. Người kê lót kia là Vệ Hoa, dù sao hắn cũng có Huyền Âm Thuẫn, năng lực bảo vệ sinh mạng mạnh hơn những người khác nhiều.
Đã có quỷ tốt dò đường, một ít mãnh thú bình thường đều bị phát hiện kịp thời, hoặc là đuổi đi, hoặc là giết chết, cũng không phát sinh chuyện tập kích như trước nữa.
Sau nửa ngày đi đường, địa thế trở nên bắt đầu khó đi lại, cỏ dại cao hơn người, dưới chân thỉnh thoảng có vài khe rãnh sâu tới vài trượng. Cũng may ba người đều là nhân vật Luyện Khí kỳ, vượt qua cũng không khó. Trần Mâu thỉnh thoảng lấy ra địa đồ xác nhận vị trí, trên mặt có chút bụi bặm nhớp nháp, nhưng vẫn nở nụ cười:
- Chúng ta cách mục tiêu cũng chỉ còn bảy tám dặm thôi, mọi người cố thêm chút nữa.
Bỗng nhiên, Quỷ tốt ở phía trước mười trượng phát ra một tiếng kêu gào bén nhọn trầm thấp, Lôi Động cùng quỷ tốt tâm hồn tương thông lập tức phân biệt được đây là nó phát hiện ra địch nhân rồi. Khác với mấy loại mãnh thú gặp được lúc trước, tiếng kêu gào lần này vừa nhanh vừa trầm, hiển nhiên nó phát hiện ra địch nhân ít nhất cũng sẽ không yếu hơn so với nó.
- Cẩn thận, có cường địch.
Lôi Động vừa dứt lời, trong đống gò đất cỏ dại phía trước bỗng có một con cự xà thô nhám to như thùng nước thoát ra, cái đuôi cuốn lại, trên thân liền vút lên không ba bốn trượng. Răng nhọn to như bắp tay chìa ra, táp thẳng tới chỗ quỷ tốt đang lơ lửng trên không.
Nhưng mà thực lực bản thân quỷ tốt cũng đã tương đương với Luyện Khí kỳ tầng một rồi, thêm với thiên phú biết bay, vô hình mà linh động. Đối với cự xà tập kích sớm đã có chuẩn bị, quay người một đao chém thẳng vào đầu cự xà. Cự xà một kích không kích không trúng, đầu còn dừng lại ở trên không, đã bị trúng một đao.
Đáng tiếc đao của quỷ tốt cũng không phải là thực thể, mà là do năng lượng hồn phách ngưng tụ lại, nếu như nó đạt đến chỗ cao thâm, uy lực tự nhiên là không nhỏ. Nhưng lúc này, lại chỉ có thể phá được một lớp da, gọt được vài miếng lân giáp của nó mà thôi.
- Khá lắm, đây là yêu thú a...
Trần Mâu run giọng than một câu, nhưng cũng không có sợ hãi. Từ biểu hiện và uy áp của cự xà, thì gần như chỉ mạnh hơn một bậc so với mọi người mà thôi. Hẳn là một yêu xà Luyện Khí tầng hai. Nếu một chọi một thì rất khó giành phần thắng. Chẳng qua là bên này, chính là bốn đấu một, chiếm cứ ưu thế khá lớn.
- Vệ Hoa đi về phía trước, trợ giúp quỷ tốt cuốn lấy yêu xà, Lôi Động cùng ta ở một chỗ công giết nó.
Trần Mâu vừa dứt lời, Vệ Hoa liền đột nhiên xông về phía trước, cùng lúc đó, tiểu kiếm màu xanh sẫm cũng chém thẳng về phía cổ cự xà.
Không đợi Trần Mâu phân phó, Lôi Động cũng đã chuẩn bị xong tiểu kiếm màu xanh sẫm, dương tay lên, tiểu kiếm liền bắn đi. Mà Trần Mâu sau khi bước lên trước vài bước, mới bắt đầu nói lẩm bẩm, thi triển Minh Hỏa Đạn.
Sưu sưu, tiểu kiếm của Lôi Động và Vệ Hoa bắn hoàn toàn không vô ích, trong sự điều khiển của bọn hắn, tuy không tính quá linh hoạt, nhưng ở giữa không trung không ngừng bắn qua bắn lại. Cự xà sao ngờ tới mấy chiêu này, dưới sự khinh thường ăn liền hai kiếm. Đáng tiếc chính là, loại tiểu kiếm màu xanh sẫm này vì để cho các đệ tử điều khiển được thành thục, nên uy lực rất kém cỏi. Đối phó mãnh thú bình thường coi như cũng được, nhưng đối mặt với cự xà Luyện Khí tầng hai, lại lộ ra không có chút sức nào, chỉ có thể cắt được lớp da ngoài của nó.
Nhưng dù vậy, cự xà dưới sự đau đớn hai con ngươi cũng tản mát ra hào quang lập lòe hung tàn. Cái đuôi bắn ra, liền liều chết xông thẳng tới chỗ Vệ Hoa. Có thể nó quên, quỷ tốt cũng không phải ngồi không. Hít-khà-zzz một tiếng, thân thể biến thành màu đỏ như máu, hung dữ chém một đao về phía cổ của nó. Quỷ tốt dưới sự tăng trưởng ba thành lực sát thương, đã không còn kém hơn Luyện Khí kỳ tầng hai bao nhiêu, chém thẳng vào da thịt nó vài tấc.
Híz-khà zz Hí-zzz~ Cự xà bị đau rít lên, bất chấp Vệ Hoa, ngược lại bắt đầu cắn tới quỷ tốt. Minh Hỏa đạn của Trần Mâu sớm đã thuần thục hơn rất nhiều, hai ba cái hô hấp đã chuẩn bị thỏa đáng.
Minh Hỏa đạn lớn chừng quả đấm, mang theo cái đuôi u lục hỏa rất nhanh đánh trúng vào cự xà.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 24 : Đánh chết yêu thú (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Vip van dan
- Ầm !!!!
Uy lực của Minh Hỏa đạn làm sao mà tiểu kiếm và Quỷ tốt có thể so được? Làm cho người nó nổ tung thành một cái động lớn, Minh hỏa bắn tung tóe ra nhiễm lên trên vảy nó, tiếp tục thiêu đốt. Yêu thú đáng thương, đến lúc này mới biết được đã đá trúng thiết bản, đau đớn lăn lộn trên đất muốn phủi tắt lửa cháy trên người. Nhưng Minh hỏa này, là thứ chuyên nhằm vào linh hồn mà cháy, dù có nhảy vào trong nước cũng khó mà tiêu diệt, sao có thể lăn qua lăn lại vài vòng là có thể dập tắt được?
Lôi Động và ba người, há lại có thể để nó tiêu dao tự tại?
Nguyên một đám ngự sử tiểu kiếm hung hăng công giết cự xà, một kiếm lại một kiếm, súc thế mà đi. Quỷ tốt mở ra trạng thái khát máu cũng không kẻ yếu, bắt được cơ hội liền chém được một đao, đao đao thấy xương.
Dây dưa một phen, cự xà biết không hay liền bắt đầu tìm cơ hội chạy trốn, nhưng mọi người sao có thể để nó được như ý. Dù sao giết chết một con yêu thú Luyện Khí kỳ tầng hai, đối với bọn họ trước mặt mà nói cũng là một số tiểu tài phú. Con kiến nhiều cũng có thể cắn chết voi, huống chi ba người cộng thêm Quỷ tốt đều chỉ kém một bậc so với cự xà mà thôi. Mới đuổi giết được hai dặm, cự xà liền nằm co quắp trên mặt đất. Trên người đầy vết thương đao kiếm, nhất là cái động do Minh Hỏa đạn tạo thành là vết thương trí mạng nhất. Minh hỏa kịch liệt thiêu đốt, theo cự xà tử vong, thời gian dần trôi qua cũng bắt đầu tiêu tán, tắt đi.
Kể cả Lôi Động ở trong đó, ba người đều là hưng phấn không thôi. Đây là lần đầu tiêu diệt yêu thú trong đời, đó còn là một yêu thú Luyện Khí tầng hai. Chẳng qua là không biết cự xà này, có phải là con yêu thú trong nhiệm vụ hay không. Bất quá, cho dù không phải, cũng không sợ, ba người đều cảm thấy một trận chiến này vô cùng dễ dàng, lại đến một con yêu thú, cũng chỉ có kết cục bị tiêu diệt mà thôi.
Uy lực của Quỷ tốt, cũng làm cho Trần Mâu và Vệ Hoa tán thưởng không thôi. Tuy Vệ Hoa mở ra Huyền Âm thuẫn cũng có thể quần nhau một lúc với cự xà, nhưng vẫn có chút nguy hiểm tới tính mạng. Mà Quỷ tốt lại hung hãn không sợ chết, linh động dị thường, quả thật là lựa chọn tốt nhất khi làm khiên thịt.
Không nói hai lời, ba người bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm. Cái gọi là yêu thú, đáng giá nhất đương nhiên là nội đan rồi. Đương nhiên, đan này cũng không giống với Kim Đan đại đạo trong Kim Đan. Giống như đan điền của nhân loại, nội đan này chính là nơi mà yêu thú thổ nạp thiên địa linh khí ngưng tụ thành, là tài liệu thượng đẳng để luyện chế đan dược. Tuy nội đan này chỉ là của một con yêu thú Luyện khí tầng hai, cấp bậc tuy có chút thấp, nhưng ít nhất cũng có giá trị hai khối linh thạch.
Ngoài ra da cùng với xương, túi mật rắn... cũng có thể làm tài liệu luyện khí, có điều chỉ không đáng giá mà thôi. Thu thu thập thập, tổng giá trị có lẽ cũng trên dưới ba khối linh thạch.
Mọi người chuẩn bị đem những vật này bán đi, sau đó sẽ chia đều. Tuy nói mỗi người nhiều nhất chỉ được một khối linh thạch, nhưng đối với tu sĩ ở đẳng cấp như họ, một khối linh thạch cũng đã rất đáng giá rồi. Trần Mâu và Vệ Hoa tuy đều mang theo chút đồ từ trong nhà, nhưng cũng không dám tiêu xài hoang phí.
Về phần thịt rắn và máu rắn, trừ ra số thịt rắn đủ để làm đồ ăn cho mọi người, còn lại tất cả đều cho Quỷ tốt hưởng dụng. Khác với nhân loại có công pháp tu luyện nên tiến bộ cực nhanh. Những con âm hồn như quỷ tốt này muốn tấn chức, ngoại trừ bị động dựa vào Dưỡng Hồn tháp tẩm bổ, còn phải được không ngừng hấp thụ huyết thực mới được. Huyết nhục của một con yêu thú Luyện khí tầng hai, đối với nó mà nói là một vật đại bổ. Rất nhanh, con cự xà kia sau khi được mọi người phân cách, đã biến mất vô tung vô ảnh.
Quỷ tốt sau khi thôn phệ huyết thực, tinh thần vốn uể oải do thi triển Thị Huyết thuật không những hoàn toàn biến mất, mà thân thể trong suốt còn ngưng kết thêm vài phần, uy phong hơn một chút.
Mọi người nghỉ ngơi và hồi phục, nếm qua một chầu thịt rắn đầy mỹ vị, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí tìm tòi dọc theo hạp cốc này. Không đến nửa ngày, đã tìm được tín vật tông phái giao trong nhiệm vụ, nhưng không thấy con yêu thú mà nhiệm vụ nhắc nhở. Rất rõ ràng, đầu cự xà kia chính là thủ hộ giả của nhiệm vụ. Chỉ là có chút kỳ quái, con cự xà kia sao lại ly khai địa điểm làm nhiệm vụ? Chạy tới chỗ cách đó hơn bảy tám dặm?
Sau khi đã xác định hoàn thành nhiệm vụ, ba người bắt đầu suy nghĩ, hẳn là có gì đó hấp dẫn con cự xà kia?
Phàm là yêu thú, cảm giác đối với thiên địa linh vật mạnh hơn rất nhiều so với nhân loại. Có phỏng đoán này, dù sao cũng không tốn bao nhiêu thời gian, liền đi lại khu vực giao chiến hồi nãy tìm tòi.
Hao tốn gần nửa canh giờ, Lôi Động may mắn tìm được một cây Linh Chi ở trong một khe rãnh sâu ẩm ướt. Bởi vì ngày thường Lôi Động thường xuyên đọc chút ít ghi chép thượng vàng hạ cám, cẩn thận phân biệt căn Linh Chi này hẳn là có hỏa hầu gần trăm năm. Đương nhiên, cái gọi là trăm năm hỏa hầu cũng không có nghĩa là linh chi này đã phát triển gần trăm năm, đây chỉ là dùng để phân cấp hỏa hầu của linh thảo linh vật mà thôi. Nếu như trưởng thành ở một nơi có linh khí tương đối dồi dào, thì sẽ lớn lên mau hơn một chút, có lẽ chỉ cần vài thập niên đã đạt tới loại hỏa hầu này. Nếu như ở địa phương chênh lệch đi một tí thì sau hai trăm năm khẳng định vẫn không đạt tới loại hỏa hầu này.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của mrelton1
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 25 : Bị cướp cùng giết lại
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Vip van dan
Nhưng bất kể nói thế nào, gốc Linh Chi này vẫn chưa tới trăm năm hỏa hầu. Có lẽ con cự xà kia tùy ý rời khỏi vị trí chạy tới nơi đây, chính là vì muốn thủ hộ khỏa Linh chi chưa đủ hỏa hầu này. Bởi vì linh vật đạt đến giai đoạn hỏa hầu nhất định, hiệu quả sẽ vượt xa linh vật chưa đủ hỏa hầu. Tỷ như gốc Linh chi này chỉ chênh lệch một đường, nhưng đúng là một đường này, giá cả khác biệt nhau có lẽ lên tới hơn 10 lần, thậm chí gấp mấy chục lần.
Kể từ đó, sau khi ba người cuồng hỷ lại bắt đầu có chút do dự.... nếu như cứ hái đi như vậy, tuy có lẽ mỗi người sẽ được chia thêm mấy khỏa linh thạch. Nhưng vạn nhất không tới mấy ngày nữa, gốc linh chi này sẽ thành thục thì sao? Có thể tại nơi dã ngoại hoang vu gặp được loại linh chi đẳng cấp này, đích thật là vận khí. Nhưng thứ vận khí này, ai cũng không biết nó đến khi nào. Có trời mới biết bỏ lỡ cơ hội phát tài lần này, còn phải đợi bao lâu nữa?
- Hái a.
Vệ Hoa cũng không nỡ nói:
- Có trời mới biết thứ này khi nào mới thành thục? Chúng ta lại không thể chờ ở đây cả ngày được, nói không chừng có người phát hiện rồi hái đi. Lần này liền thiển cận một lần, rơi vào túi mới coi là bình an a.
- Được, vậy thì hái.
Trần Mâu cũng nghiến răng nghiến lợi nói, vì cái gì khi gặp được gốc Linh chi này, nó lại chưa đủ hỏa hầu chứ? Sao lại tra tấn người như vậy.
- Đợi một chút.
Lôi Động ngăn cản:
- Hình như ta đã từng đọc qua, nếu như tại nơi dã ngoại gặp được linh thảo hoang dại chưa đủ thành thục, có thể thông qua thủ đoạn cấy ghép đem về tài bồi. Mặc dù có thể bởi vì cấy ghép thất bại mà bị hủy diệt, nhưng vẫn còn tốt hơn chuyện mổ gà lấy trứng. Có lẽ nuôi dưỡng tầm vài ngày, nhiều lắm là một hai năm, nó liền có giá trị trên trăm linh thạch rồi.
- Cấy ghép?
Trần Mâu cùng Vệ Hoa, hiển nhiên không có lòng dạ thanh thản mà đọc tạp thư như Lôi Động. Nghe Lôi Động nói cũng kinh hỷ cùng với nghi hoặc. Trên trăm linh thạch, ba người mỗi người một phần cũng có hơn 30 khối linh thạch rồi, đích thật là vô cùng động tâm.
Cũng may hai người Trần Vệ, tính tình tuy trầm ổn, nhưng cũng thuộc loại người ưa thích đánh bạc. Lợi ích chênh lệch hơn mười lần, lập tức làm cho hai người họ đồng ý với lời nói của Lôi Động. Lôi Động lúc trước đã thu được chỗ tốt của hai người họ, quyết định chính mình đi đầu trở về tìm tài liệu đọc, cùng với chuẩn bị công cụ cấy ghép. Mà hai người Trần Vệ, thì trốn ở chỗ này trông coi linh chi.
Hơn ba trăm dặm, không có ngựa xe cũng rất là tốn sức. Dù Lôi Động đã tẩy tủy phạt mao, tốc độ chạy cũng rất nhanh. Nhưng một đường chạy qua chạy lại này, cũng phải bỏ ra mấy ngày.
Lúc hai người Trần Vệ nóng ruột nhìn thấy Lôi Động, hưng phấn một hồi, ở nơi hoang dã này chờ thêm mấy ngày chắc là phát điên mất. Bất quá Lôi Động cũng không dám để cho bọn họ nhúng tay đào móc, tốt xấu gì thì mình cũng đọc qua được chút ít tư liệu.
Hai người này, cơ bản là nửa điểm cũng không biết. Lại để cho hai người này canh chừng, mình thì lại nhảy vào trong khe rãnh, lấy ra một hộp ngọc phải dùng một khối linh thạch mới đổi được, cẩn thận từng li từng tí cấy ghép gốc linh chi kia.
Đồ chơi này nếu chịu khó nuôi dưỡng chính là thứ đáng giá cả trăm khối linh thạch, bằng với mấy chục con yêu thú luyện khí hai tầng đấy, bởi vậy Lôi Động cũng không dám có nửa điểm khinh thường nào. Tiêu hao đến gần nửa canh giờ, mới đưa được gốc linh chi hoàn hảo không tổn hao gì vào trong hộp ngọc. Tác dụng lớn nhất của hộp ngọc, chính là bảo trì linh tính của linh chi không tiêu tán ra ngoài. Nhưng còn cần mau chóng cấy ghép đến hoàn cảnh mới phù hợp.
Đợi đến lúc hoàn thành Lôi Động mới thở phào nhẹ nhõm, muốn leo đi lên. Nhưng nghe được phía trên khe rãnh một trận ồn ào, nghe thấy tiếng nói đầy tức giận của Vệ Hoa:
- Chúng ta cũng là vừa đến nơi này, không có nhìn thấy cái gì yêu thú cấp hai và tín vật tông phái. Các ngươi một người luyện khí tầng hai, hai người luyện tầng một, đừng cho là chúng ta dễ khi dễ.
Lôi Động vội vàng đình chỉ động tác, vừa rồi rõ ràng là Vệ Hoa hô lên cho hắn nghe.
Lôi Động âm thầm triệu hoán ra Quỷ tốt của mình, chầm chậm bò lên trên khe rãnh.
Vụng trộm nhìn lên, quả nhiên nhìn thấy ba người có nam có nữ ăn mặc đồng phục Âm Sát tông đang giằng co với hai người Trần, Vệ.
Đương nhiên, ba người này rõ ràng cũng không phải là người Vạn Quỷ Quật. Nếu không, mọi người mặc dù không quen, ít nhất cũng biết nhau. Quả nhiên, tên gia hỏa luyện khí tầng hai cầm đầu kia, biểu lộ lạnh lùng đầy ngạo khí nói:
- Xem ra các ngươi chính là người Vạn Quỷ Quật a? Cực Âm Động ta chính là khi dễ các ngươi, thế nào? Thức thời liền giao ra đây, nếu không ta đem các ngươi đánh gãy tay gãy chân thì đến lúc đó lại tổn thương hòa khí rồi.
Nói xong, trong tay giương lên một thanh phi kiếm màu lửa đỏ, từ khí tức và sự linh động mà xem, rất rõ ràng chất lượng của nó vượt xa thanh tiểu kiếm màu xanh sẫm của ba người Lôi Động.
Thì ra là người Cực Âm Động, mặc dù mọi người đều là đệ tử của Âm Sát tông, nhưng cũng phân thành sư môn độc chiếm một vùng. Trong lúc giúp nhau, đương nhiên sẽ có bất hòa cùng với cạnh tranh. Nghe nói Cực Âm lão tổ của Cực Âm Động này, từ trước đến nay không mấy hòa thuận với Vạn Quỷ lão tổ nhà mình. Nghĩ đến đây, Lôi Động không khỏi có chút chủ ý, sai sử Quỷ tốt lách ra xa xa, lượn một vòng, luẩn quẩn ra sau, lấy tốc độ cực kỳ chậm rãi và cẩn thận tiếp cận với tên gia hỏa luyện khí tầng hai đầy kiêu ngạo kia.
Ba người bọn hắn nhìn không thấy, nhưng Lôi Động lại cố ý để hai người Trần Mâu và Vệ Hoa nhìn thấy Quỷ tốt.
Hai người này tuy tuổi tác không lớn, nhưng bởi vì gia đình đều có truyền thống là học giỏi, đều là một thế hệ cáo già. Bắt đầu bày ra một bộ dạng chột dạ kêu gào hung ác :
- Ngươi muốn làm gì, chớ làm loạn a.... tất cả mọi người là đồng môn sư huynh đệ, ngươi dám xằng bậy, chúng tay trở về nhất định sẽ bẩm báo Vạn Quỷ lão tổ, bảo đảm các ngươi chịu không nổi.
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của mrelton1