Tác Giả: Nhâm Oán Chương 11: Âm Dương Ngũ Hành Chân Quyết (Hạ)
Nhóm Dịch: Datlucky_way's Team Group
Nguồn: Bàn Long Hội
Người thường muốn bước vào Luyện Khí kỳ nhất định phải cảm ứng được linh khí trong thiên địa trước. Sau đó dẫn khí nhập thể, hơn nữa còn phải hành công thành công một chu thiên để đem một ít linh khí lưu trữ trong đan điền, lúc đó mới xem như chân chính bước vào cảnh giới Luyện Khì kỳ. Nhưng mà, làm được một bước này cũng chưa được tính là đã tiến Luyện Khí tầng thứ nhất.
Lần hành công đầu tiên phải đầy đủ một chu thiên, cho dù là thiên tài có thiên tư xuất sắc cũng không thể nào làm được. Chỉ một bước này thôi, cho dù ngươi có linh căn viên mãn, ngộ tính tuyệt hảo, từ lúc bắt đầu tu hành đến lúc hoàn thành thì cũng cần ít nhất mấy tháng mới được. Trong lúc đột phá các khiếu huyệt mấu chốt, lại càng cần cực khổ tích lũy linh lực và kiên trì bền bỉ đánh sâu vào mới thì có thể vượt qua. Con đường tu hành cũng không phải là thuận buồm xuôi gió, từ lúc bắt đầu tu hành đến khi bước vào tầng thứ nhất của Luyện Khí kỳ thì mười người cũng chưa chắc có một người thành công. Như Dương Thần đây, có kinh nghiệm tu hành vạn năm tuyệt đối là có một không hai từ trước tới nay.
Nhưng mà, sau khi Dương Thần hành công một chu thiên liền đình chỉ tu hành. Điều quan trọng của Âm Dương ngũ hành kiêm tu chính là âm dương ngũ hành phải cân bằng, mặc dù không cần phải tuyệt đối giống nhau, nhưng cũng không sai biệt nhiều, nếu không nhất định sẽ mất cân bằng. Dĩ nhiên, tình hình tốt nhất chính là đem toàn bộ Âm Dương ngũ hành cân bằng, kém chút nữa thì chỉ có thể Âm ngũ hành và Dương ngũ hành cân bằng riêng của mình trước, đợi ngày sau mới tu bổ đầy đủ.
Từ thuộc tính Âm Dương ngũ hành mà nói, thì Đại Nhật Liệt Dương thuộc về dương hỏa. Mà điều Dương Thần muốn tìm kiếm bây giờ chính là kiếm được một công pháp nền móng thích hợp có thể đem pháp lực của chín loại thuộc tính khác cũng tu luyện ra được, chỉ như vậy mới có thể làm cho ngũ hành tương sinh trong cơ thể đạt đến trình độ tự nhiên.
Dương Thần có một đống công pháp thuộc tính hỏa từ cấp thấp đến cấp cao, nhưng những công pháp thuộc tính khác thì Dương Thần lại không có nhiều. Chẳng qua, điều làm Dương Thần vui vẻ chính là trên tay hắn cũng có mấy bộ công pháp các thuộc tính cấp thấp để đặt nền móng, nhất là có bộ công pháp thuộc tính Thủy: Thương Lãng Thủy Đao quyết.
Thương Lãng Thủy Đao Quyết tuy là một bộ công pháp công kích, công pháp cũng rất bình thường, nhưng đối với Dương Thần mà nói, có tính công kích hay không cũng được. Cái hắn muốn chính là Thương Lãng Thủy Đao quyết có thể tu được linh lực thuộc tính Thủy, từ đó đạt được điều kiện tiến vào Dược viên ở Tùng Dương sơn. Ngoài việc phải phá Thất Bộ Tuyệt Sát Mê Hồn trận ở bên ngoài, muốn vào Dược viên đó thì còn cần một điều kiện khác, chính là người tiến vào phải có linh lực thuộc tính Thủy.
Dược viên là một vị tiên nhân trên Trảm Tiên Thai lưu lại, đời sau bị người khác phát hiện tiến vào. Mặc dù Dương Thần không biết bên trong có linh dược quý hiếm gì hay không, nhưng môn phái kia sau khi kiếm được Dược viên thì đã bán ra một lượng lớn đan được trong thời gian ngắn. Hơn nữa, đệ tử bản môn cũng giàu có khiến cho người ta phải hâm mộ, nghĩ đến cũng biết có thu hoạch không nhỏ.
Khoảng cách thời gian đến lúc Thuần Dương Cung thu đồ đệ còn một đoạn dài, trong đoạn thời gian này, Dương Thần vừa lúc đem Dược viên kia thu về. Nếu như thu được Dược viên đó, cộng với kinh nghiệm luyện đan của Dương Thần kiếp trước thì sau này hắn sẽ không lo đan dược cho đến lúc tu thành Nguyên Anh Kỳ nữa.
Tuy nói đây là lần đầu tiên ở cả hai kiếp Dương Thần tiếp xúc với công pháp Thủy thuộc tính. Nhưng mà, với một người có kinh nghiệm tu đến Đại La Kim Tiên như hắn thì việc tu luyện một công pháp đặt nền móng trụ cột cũng chỉ là đơn giản.
Nhưng khác với Đại Nhật Liệt Dương Tâm Pháp, Thương Lãng Thủy Đao quyết hao tốn thời gian của Dương Thần dài hơn một chút xíu. Sau ba ngày, Thương Lãng Thủy Đao quyết cũng đã hành công thành công một chu thiên, đồng dạng tiến vào cảnh giới thứ nhất.
Tuy nói công pháp Ngũ Hành đã đầy đủ hết, nhưng nếu Dương Thần muốn tu đại Âm Dương ngũ hành quyết tự nhiên sẽ là đối ứng với âm dương. May mắn là năm loại công pháp đặt nền móng của Dương ngũ hành đều có, nhưng Âm ngũ hành lại thiếu mất hai loại. Không thể thiếu, trước mắt chỉ có thể đem Dương ngũ hành tu luyện, để có thêm một chút lực tự vệ. Về phần Âm Ngũ Hành thì phải chờ đến lúc sưu tập đầy dủ công pháp rồi mới tu hành.
Còn thừa lại ba loại công pháp thuộc tính, đại khái hao phí của Dương Thần mất mười ngày, sau đó toàn bộ mới tiến vào cùng một cảnh giới. Những ngày kế tiếp, Dương Thần đều cố gắng khống chế sự vận hành của cả năm công pháp, hơn nữa còn muốn sinh ra tự tương sinh riêng của mình, mấy điều này đã làm hắn tốn không ít thời gian.
Lúc này, thần thức cường đại đã có tính chất tác dụng quyết định. Mới lúc bắt đầu đồng thời vận hành năm loại công pháp thì hắn không có quen, hơn nữa việc phải phân tâm vào cả năm môn công pháp khác nhau có độ khó khăn cực cao. Hắn đã phối hợp đến mấy lần nhưng đều thất bại cả.
Đợi đến khi Dương Thần toàn tâm toàn ý tu hành Tam Thanh Quyết mấy lần, thì mới bình tâm tĩnh khí được. Dựa vào thần thức cường đại, rốt cuộc sau mấy lần thí nghiệm, hắn mới miễn cưỡng đem năm loại công pháp đồng thời vận hành. Có kinh nghiệm thành công lần đầu tiên, chuyện kế tiếp liền thuận lý thành chương. Qua năm ngày, Dương Thần đã có thể thuần thục tiến vào trong trạng thái Dương ngũ hành tương sinh.
Nghiêm khắc mà nói, năm loại linh lực hợp lại đã không thua gì linh lực của người bình thường đạt đến Luyện Khí tầng hai. Nhưng mà, vì Dương Thần kiêm tu cả năm loại linh lực, nên sự khó khăn trong việc tiến vào cảnh giới tầng thứ hai của hắn cũng gấp năm lần người khác.
Cũng may, linh căn hiện tại của Dương Thần đã viên mãn toàn bộ, cơ hồ đối với các linh lực thuộc tính cũng hoàn toàn phù hợp. Tư chất ưu tú cộng thêm điều kiện thân thể xuất chúng, hơn nữa còn có kinh nghiệm siêu cường, hắn cũng có thể tăng tốc độ tu hành. Nhưng sau khi tính lại, Dương Thần cảm thấy nếu như kiếp này tu hành không có ngoại lực gì tương trợ thì sợ rằng tốc độ so với kiếp trước còn muốn chậm hơn gấp đôi.
Nhưng mà, mặc dù tốc độ tu hành có chậm lại, nhưng so với những người ngang hàng cùng cảnh giới thì Dương Thần lợi hại hơn rất nhiều. Và, với việc Ngũ Hành cùng tập trung vào một mình hắn, Dương Thần cũng đã có thêm một Ngũ Hành đại trận phụ trợ, cho dù công hay thủ thì lúc chiến đấu cũng có ưu thế hơn.
Dương Thần vừa lên đường vừa tu luyện. Vì linh lực lúc ở cảnh giới Luyện Khí quá ít, đừng nói là không cách nào ngự kiếm phi hành, ngay cả một thanh phi kiếm để tại nguyên chỗ, Dương Thần cũng không có cách nào khống chế được. Khi ở cảnh giới này, đa số mọi người đều sử dụng phù chú để chiến đấu, tuy không đạt tới cấp bậc pháp khí nhưng cũng tốt hơn vũ khí của phàm nhân.
Nếu như đi đường thì phương tiện tốt nhất chính là Thanh Vân phù. Thanh Vân phù có thể giảm bớt sức nặng thân thể, dĩ nhiên là có thể tăng tốc độ nhanh lên một chút, hơn nữa còn không khiến mình mệt chết. Nếu như đã bắt đầu tu hành thì tất nhiên Dương Thần cũng muốn sử dụng phương pháp của tu sĩ để giải quyết các vấn đề của mình.
Việc vẽ bùa đối với Dương Thần mà nói thì chỉ là một bữa ăn sáng. Dương Thần cũng không biết mình đã bao nhiêu lâu không có vẽ bùa, nhưng mà Dương Thần chuẩn bị rất đầy đủ, tài liệu gì hắn cũng chuẩn bị một lần. Khi pháp lực đã có một chút thì hắn dĩ nhiên bắt đầu vẽ những phù chú đơn giản, để còn tiện cho mình sử dụng.
Lúc tờ phù thứ nhất xuất hiện trên tay, Dương Thần liền gật đầu hài lòng. Chuyện này mà rơi vào trong mắt những người tu tiên khác, tuyệt đối bọn họ sẽ mở to mắt ra mà nhìn. Cho dù là phù chú đơn giản nhất thì tuyệt đối không có chuyện mới vẽ lần đầu đã thành công, nhưng mà điều không thể ấy thì nay Dương Thần đã làm được.
Dương Thần bây giờ có một điều rất thuận lợi, cho dù là phù chú thuộc tính nào thì hắn cũng có thể sử dụng được cả, hết sức tự nhiên. Sau khi vẽ xong mười mấy bức Thanh Vân phù, vì đề phòng chuyện ngoài ý muốn, hắn còn vẽ thêm mấy đạo Hỏa Cầu phù, Mộc Lôi phù, Thiên Quân phù có tính chất công kích.
Vào lúc cất những lá phù này vào trong Công Đức giới chỉ thì Dương Thần khẽ động trong lòng. Kiền Khôn Dưỡng Bảo Quyết của Lão Quân có thể dùng để nâng cao phẩm cấp của pháp khí hơn, không biết có hiệu quả trong việc dùng lên phù chú không?
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Tác Giả: Nhâm Oán Chương 12: Giết Người Diệt Khẩu Thì Giết Người Diệt Khẩu (Thượng)
Nhóm Dịch: Datlucky_way's Team Group
Nguồn: Bàn Long Hội
Vào lúc nhớ tới Kiền Khôn Dưỡng Bảo quyết, đột nhiên Dương Thần có một ý nghĩ rất buồn cười. Dường như càng là đồ do tiên nhân Thiên Đình truyền xuống, càng cao cấp thì tên càng đơn giản. Các công pháp như Giáp Mộc chân quyết, Ất Mộc chân quyết không nói đi…còn những pháp quyết như Thiên Cương Luyện Bảo quyết, Địa Sát Tế Trận quyết, Kiền Khôn Dưỡng Bảo quyết toàn là những công pháp khiến người ta phải đỏ mắt đó.
Mà tên công pháp của các môn phái phàm trần lại đi lấy những cái tên rất là lợi hại như Đại Nhật Thiên Hỏa Hoàng Phách quyết, Thu Quỳ Âm Thủy Huyền Nguyên quyết, Ngũ Khí Diễm Quang Luyện Cốt quyết, Thập Yêu Vô Hạn Quang Minh Hỏa tâm pháp…dường như bọn họ hận không thể lấy những cái tên dài hơn để kinh sợ người khác vậy.
Khác với việc các môn phái phàm nhân lấy những cái tên rối mù đó, các tiên nhân dường như coi trọng nội dung hơn. Chỉ đơn giản mấy chữ thôi nhưng đã nói ra đặc điểm của công pháp. Hắn đoán nếu không phải vì xuất xứ khác nhau, chắc Thái Thượng Lão Quân đã trực tiếp gọi Kiền Khôn Dưỡng Bảo quyết là Dưỡng Bảo quyết rồi, thậm chí ngay cả bí quyết luyện đan thì Lão Quân còn lười đặt tên, làm cho hắn phải gọi là “Lão Quân Đan pháp”.
Nhưng mà, đây cũng chỉ là chuyện Dương Thần tình cờ nghĩ tới mà thôi. Điều mà Dương Thần muốn biết bây giờ chính là Kiền Khôn Dưỡng Bảo quyết có tác dụng với phù chú hay không?
Nếu như xét lại thì toàn bộ những công pháp cao cấp trong đầu Dương Thần bây giờ đều là công pháp tu luyện cả. Chỉ có những công pháp như Tam Thanh Quyết, Kiền Khôn Dưỡng Bảo quyết hay Tam Thanh Quyết mà hắn học được từ Thái Thượng Lão Quân là có thể tu hành từ việc luyện khí. Nếu như vào một ngày nào đó mà hắn luyện khí được đến trình độ như Lão Quân thì cảnh giới sẽ tăng lên theo trình độ luyện khí.
Cho dù vậy thì công pháp tu hành của Lão Quân cũng không phải là đồ để một tên Luyện Khí kỳ có thể hiểu được. Vốn Thái Thượng Lão Quân đoán chừng sau khi Dương Thần đạt tới Nguyên Anh kỳ thì mới tu luyện, nhưng hắn cũng không ngờ rằng Dương Thần lại có kinh nghiệm tu hành đến Đại La Kim Tiên.
Dương Thần bắt đầu cẩn thận nghiên cứu Kiền Khôn Dưỡng Bảo quyết, việc suy tính huyền bí trong đó làm hắn mất hết hai ngày, sau đó mới mỉm cười ngẩng đầu. Kiền Khôn Dưỡng Bảo quyết của Lão Quân bác đại tinh thâm, hắn nghiên cứu mới chỉ tới phần nhập môn thôi. Còn những phần sau phải không ngừng suy tính ra từ trong thực tế.
Thực chất nội dung nhập môn chính là yếu quyết tu hành, công pháp vận chuyển. Chẳng qua, chỉ nhiêu đó thôi còn chưa đủ, bên trong còn có mấy trăm loại thủ pháp nữa, những thủ pháp này nếu như sắp xếp khác nhau thì cần phải dùng đến những dạng tài liệu khác nhau. Trước khi chết đi, Lão Quân chỉ mới đem khẩu quyết truyền ra ngoài thôi, nếu muốn là tài liệu nào phù hợp với thủ pháp nào, ngoại trừ việc phải thao tác trong thực tế ra thì không còn cách nào khác cả.
Tuy nói Dương Thần chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, nhưng dựa vào việc hắn có linh căn ngũ hành cùng với kinh nghiệm trong việc vẽ phù thì việc thí nghiệm cũng không có gì khó khăn. Hơn nữa, đây mới chỉ là thí nghiệm ở tầng thấp nhất thôi, có những thứ không cần thử qua thì hắn cũng có thể biết hiệu quả như thế nào.
Sau khi chuẩn bị xong thì hắn bắt đầu nghiên cứu. Trên tay phát ra một đạo ánh sáng màu hồng nhẹ nhàng trùm lên Hỏa Cầu phù, Hỏa Cầu phù chỉ hơi sáng lên một chút rồi khôi phục lại như bình thường, nhìn qua không khác gì những Hỏa Cầu phù bình thường cả. Nhưng chỉ có Dương Thần cầm đạo Hỏa Cầu phù trên tay mới biết đạo phù đó đã có chút thay đổi.
Hô!
Hỏa Cầu phù đã qua cải tạo bỗng bốc cháy lên, sau đó hóa thành một hỏa cầu khổng lồ đánh tan một khối đá cách đó không xa. Mà cùng lúc đó, bên tay kia của Dương Thần cũng đã xuất hiện một hỏa cầu khác, so với cái vừa rồi nhỏ hơn không ít. Mặc dù cũng đánh tan một tảng đá khác, nhưng uy lực lại hoàn toàn khác nhau.
Lấy kinh nghiệm của Dương Thần, hắn có thể nhận ra Hỏa Cầu phù sau khi được Kiền Khôn Dưỡng Bảo quyết rèn luyện lại thì uy lực đã hơn không ít. Mà hiện tại Dương Thần còn bị giới hạn bởi cảnh giới của mình, khi tu vi của hắn tăng lên thì uy lực của phù chú cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Làm người từng trải, Dương Thần hiểu rõ một phù chú đẳng cấp thấp nhưng có uy lực như vậy là có ý nghĩa như thế nào. Đồng thời với sự đắc ý trong lòng, hắn cũng không nhịn được phải than thở với công hiệu của Kiền Khôn Dưỡng Bảo Quyết. Nhưng đây vốn là công pháp của Thái Thượng Lão Quân, có hiệu quả như vậy cũng là chuyện bình thường mà thôi, không đáng ngạc nhiên là mấy.
Có thí nghiệm thành công này, Dương Thần liền liều mạng đem Kiền Khôn Dưỡng Bảo quyết cải tạo lại toàn bộ phù chú một lần. Sau khi đã làm xong thì hắn mới xác định phương hướng đi tới Dược viên ở Tùng Dương sơn, bắt đầu chạy đến.
Tùng Dương sơn là một địa phương non xanh nước biếc, nhưng cũng không biết vì nguyên nhân gì mà linh khí nơi này hoàn toàn không xứng với cảnh sắc của nó. Cho nên, ở nơi này không hề có người tu hành nào. Hơn nữa, bởi vì đây là nơi thâm sơn lão cốc, ít ai lui tới, căn bản không thấy người nào tới ghé thăm. Cũng chính vì điều đó mà ở nơi này có rất nhiều hung thú dữ tợn, đây chính là nguyên nhân Dương Thần chuẩn bị nhiều phù chú đến như vậy.
Có cảnh giới Luyện Khí tầng thứ nhất, Dương Thần căn bản không e ngại gì tới những hung thú này, đồng thời hắn cũng lợi dụng chính điều đó để trui rèn thân pháp của mình, giúp cho mình quen thuộc hoàn cảnh nơi này hơn.
Linh khí ở nơi này không hề nồng đậm cũng chính là vì Dược viên kia đã hấp thu hết toàn bộ linh khí trong vòng một trăm dặm, điều này thì Dương Thần cũng biết rất rõ.
Trong một khu rừng rậm, Dương Thần tìm thấy một mảnh đất trống rồi ngồi xuống một chút. Sau khi phục hồi lại linh lực trong cơ thể thì hắn mới bắt đầu tìm kiếm vị trí của Dược viên.
Không thể nào phi hành trên không trung quan sát, nên Dương Thần phải thông qua phương pháp dựa vào vị thế của núi sông để tìm kiếp phương hướng đại khái. Đây là do tác dụng của những kiến thức trận pháp ở kiếp trước, nếu không thì hắn cũng không cách nào phát hiện được. Mà vào kiếp trước, môn phái kia tìm được Dược viên cũng là nhờ có một vị tông sư đạt đến Kim Đan viên mãn vô tình chạy vào, đánh bậy đánh bạ tìm thấy. Nếu không, những người khác sẽ không bao giờ tìm thấy được nơi này.
Lại nghỉ ngơi thêm một lần nữa, sau khi linh lực được khôi phục lại thì Dương Thần mới đứng dậy. Bỗng nhiên hắn nhìn về một phương hướng, mở miệng nói:
- Ngươi đã đi theo ta lâu như vậy, cũng nên hiện thân rồi chứ?
Lời này của Dương Thần vừa nói xong thì đã có một bóng người xuất hiện ở một thân cây đằng xa. Khuôn mặt người này có chút ngoài ý muốn, lại càng có chút lúng túng vì hành tung của mình bị lộ ra, giận dỗi nói:
Tác Giả: Nhâm Oán Chương 12: Giết Người Diệt Khẩu Thì Giết Người Diệt Khẩu (Hạ)
Nhóm Dịch: Datlucky_way's Team Group
Nguồn: Bàn Long Hội
Ngay từ lúc Dương Thần luyện chế phù chú thì đã phát hiện mình bị người nào đó theo dõi. Đối phương hành động hết sức táo bạo, thần thức cứ tỏa ra để quét tới quét lui Dương Thần, dường như chẳng để Dương Thần vào trong mắt. Mà thần thức của người này cũng không phải quá cường đại, theo phán đoán của Dương Thần thì chỉ khoảng ở mức Luyện Khí tầng thứ ba.
Không biết người này vì sao lại đi theo mình nên Dương Thần cũng không để ý là mấy. Dù sao, chỉ cần đối phương không chủ động trêu chọc mình thì Dương Thần cũng không muốn nhiều chuyện. Mặc khác, Dương Thần còn có chút kiêng kỵ Thạch San San, viên dược hoàn vị Thạch tiên tử này cho mình còn có ẩn chứa thần thức của nàng ta, Dương Thần không muốn để nàng biết bí mật của mình cho nên vẫn luôn ẩn nhẩn.
Từ sau khi đi vào Tùng Dương sơn thì Dương Thần phát hiện thần thức của Thạch San San ở trên dược hoàn đã hoàn toàn tiêu tán đi, chắc là đã ra ngoài khỏi phạm vi cảm ứng của nàng ta. Còn người hiện ra trước mặt Dương Thần bây giờ là một nam tử trẻ tuổi, quần áo mặc trên người rất sang trọng. Hai mắt của người này còn không ngừng lóe sáng, tựa hồ đang suy nghĩ gì đó. Thấy Dương Thần phát giác được hành tung của mình, sau khi kinh ngạc hỏi một câu thì cả giận lên, hừ lạnh một tiếng:
- Một tên đao phủ nho nhỏ mà cứ làm ra vẻ huyền bí. Ta mặc kệ ngươi làm thế nào mà phát hiện được ta, giao vật Thạch tiên tử đưa cho ngươi đây, ta tha chết cho ngươi!
Dược hoàn mà Thạch San San tạ lễ cho Dương Thần trên pháp trường là một viên Luyện Thể hoàn. Tuy nói viên Luyện Thể hoàn này không có tác dụng nhiều với người đã bắt đầu tu hành, nhưng lại có thể tăng phẩm chất linh căn của người bình thường lên, hơn nữa còn có tác dụng tăng trong lâu dài.
Có thể lúc ấy Thạch San San vì cảm tạ mình mới đưa cho hắn viên dược hoàn đó, để cho hắn có cơ hội tu hành. Nhưng mà, người bên cạnh lại không biết đó là gì, cứ đinh ninh cho rằng thứ mà Thạch San San cho thì chắc chắn phải là đồ tốt.
Lúc ở pháp trường, những người đó sẽ vì thân phận mà không xuất thủ với một phàm nhân, nhưng không thể cấm bọn họ nói tin tức đó cho hậu bối a. Cho nên, mới có người bắt đầu mơ ước đồ trên tay Dương Thần, nhưng mà Dương Thần không lâu sau đó lại mất tích đi, rất nhiều người vì thế mà không biết tìm Dương Thần ở đâu. Còn người thanh niên này là vì may mắn mà mới theo được Dương Thần đến đây, trong lòng hắn cũng đang mừng thầm cả lên.
- Ngươi đang nói cái này sao? Cho ngươi!
Dương Thần tiện tay ném viên dược hoàn chẳng có tác dụng gì với mình ra ngoài. Toàn bộ thuộc tính của hắn đã viên mãn cả, dược hoàn này đối với hắn chỉ là phế vật. Hơn nữa, chỉ cần hắn có Dược viên thì những vật như vậy muốn bao nhiêu cũng có cả.
- Luyện Thể hoàn?
Người thanh niên này là một người rất mau lẹ, phẩy tay một cái thì dược hoàn đã nhanh chóng vào tay hắn. Sau khi quan sát một chút, hắn liền nhận ra viên dược hoàn này.
Đây là đan dược chỉ có tu sĩ Trúc Cơ mới luyện ra được, người thanh niên lúc này vô cùng mừng rỡ. Mặc dù vật này đối với hắn đã không còn ý nghĩa, nhưng mà hắn cũng có thể dùng để đổi lấy một chút vật gì đó, hoặc là kết giao thêm vài bằng hữu. Nói chung, một chuyến đi này cũng không uổng phí công lao của hắn.
Lấy nhãn giới đến Đại la Kim Tiên của Dương Thần thì sao quá coi trọng một món đồ vô dụng với mình như vậy, chỉ cần người này không phá hư chuyện của mình thì Dương Thần sẽ không để ý cho hắn chút chỗ tốt để hắn cút đi. Tiên nhân tự có tính toán của tiên nhân.
Chẳng qua, sự việc ít như được mong muốn của mình. Dương Thần cứ nghĩ sau khi người này có được đan dược thì sẽ rời đi, còn bản thân mình tiếp tục đi tìm Dược viên. Nhưng không ngờ người thanh niên này đã bắt đầu có chủ ý ác độc:
- Ngươi chỉ là một đao phủ thủ, không lo đi chém người mà tới đây làm gì? Chẳng lẽ có chuyện gì đó không muốn người khác biết sao?
Người thanh niên thu Luyện Thể hoàn lại, mắt nhìn Dương Thần lộ ra hung quang.
Có rất nhiều người thấy Thạch tiên tử đã tặng cho Dương Thần một viên dược hoàn, nếu như sau này Dương Thần có nói gì dính dáng tới bản thân thì đúng là không hay chút nào. Mặc dù người thanh niên có chút nắm chắc là Dương Thần không nhận ra thân phận của mình, nhưng có câu nói "không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất", cũng chỉ có người chết mới giữ được bí mật tốt nhất.
- Trảm yêu trừ ma, thay trời hành đạo là chức trách của ta!
Người thanh niên này làm ra bộ dáng đại nghĩa như trời cao, đi tới trước mặt Dương Thần quát lớn:
- Ngươi đang làm chuyện xấu xa ở đây, người nào cũng có thể giết được, nạp mạng đi!
Hai ngón tay của hắn chập lại, hắn đang muốn phát động kiếm khí để lấy đi tính mạng của Dương Thần. Nhưng hai ngón tay còn chưa đính lại thì đã thấy hoa mắt cả lên, một đạo ánh sáng lạnh như băng đã xẹt qua mắt mình. Nhưng ngay sau đó hắn đã cảm thấy cổ mình lành lạnh, hai mắt cũng dần tối lại.
Còn Dương Thần ở phía đối diện đã không biết từ lúc nào mà có thêm một thanh Quỷ Đầu đao ở trên tay. Một đường đao chém xuống vô cùng thuần thục, đầu của người trẻ tuổi kia đã bay lên cao ba thước, máu tươi phun ra, thi thể té ngã xuống.
Cho dù người thanh niên này có tu vi Luyện Khí tầng thứ ba, nhưng lúc xuất thủ thì vẫn coi thường Dương Thần chỉ là một người bình thường mà thôi, không hề suy nghĩ đến việc vì sao Dương Thần có thể phát hiện ra hắn được. Cho nên lúc xuất thủ cũng không hề có sự phòng bị nào, cũng chính vì thế mà Dương Thần mới có thể dùng một đao chém hạ được hắn.
Phù!
Cổ tay hắn lộn một cái thì Quỷ Đầu đao đã biến mất. Dương Thần tiện tay thu lấy túi càn khôn nho nhỏ ở trên thi thể người thanh niên vừa chết đi.
- Hừ, giết người diệt khẩu thì giết người diệt khẩu, sao lại dùng nhiều lý do như thế!
Dương Thần nói ra một cách thản nhiên:
- Đồ khẩu thị tâm phi ngươi ngươi, cho dù hôm nay không bị ta giết thì cũng có người khác giết chết ngươi. Chết sớm chết muộn cũng không có gì khác, an tâm lên đường đi!
Nhẹ nhàng sờ cái túi càn khôn kia, Dương Thần tiện tay ném vào trong Công Đức giới chỉ. Một tên Luyện Khí tầng thứ ba nho nhỏ, ngay cả một viên Luyện Thể hoàn cũng tham lam như thế thì có vật gì tốt có thể lọt vào mắt của Dương Thần chứ?
Còn cái Dược viên do Sơn Thần lưu lại kia không biết đã tồn tại bao nhiêu lâu, nhưng chắc không thấp hơn ngàn năm đi. Phải biết rằng, cho dù là một Sơn thần cấp thấp thì cũng phải phi thăng lên Linh giới, sau đó mới phi thăng lên tiên giới. Cái quá trình đó cũng phải hao tổn hơn một ngàn năm a.
Nhanh chóng đi tới địa phương mà mình đã xác định, sau khi để thần thức tìm một vòng điên cuồng thì Dương Thần mới nở nụ cười. Hắn chầm chậm đi tới gần một cây đại thụ ở ngay gần đó, khi sắp đụng phải cây thì Dương Thần cũng không hề ngừng lại, cứ đi thẳng về phía đó. Ngay khi bước chân đầu tiên chạm phải đại thụ thì cảnh sắc liền thay đổi.
Trên đỉnh đầu của Dương Thần bỗng nhiên xuất hiện một cánh cổng lớn, tựa hồ hắn đã đi vào bên trong một cung điện vậy. Trên cánh cổng còn có bảy bảy bốn mươi chín thanh phi kiếm, những thanh phi kiếm này được phân bộ sắp xếp thành một đồ hình vô cùng phức tạp, nhìn qua trông giống như một địch nhân vô cùng hung ác đang lẳng lặng dõi theo từng động tác của Dương Thần vậy.
Tác Giả: Nhâm Oán Chương 13 - Thủy quả hoàn thị yếu khứ bì cật ( thượng )
(Hoa quả vẫn là phải bỏ vỏ mới ăn)
Dịch: vivuvip
Nguồn: 4vn.eu
Bảy bảy bốn mươi chin thanh phi kiếm cấu thành trận pháp chính là Thất Bộ Mê Hồn Tuyệt Sát Trận mà ở kiếp trước của Dương Thần người người nghe thấy đều biến sắc. Đây là vị Sơn Thần của Thiên Đình trước khi phi thăng lưu lại cho hậu nhân, nhưng không biết tại sao lại không có truyền xuống. Đừng nói Dương Thần chỉ có tu vị luyện khí tầng thứ nhất, chính là Nguyên Anh sơ kỳ, đi sai dù chỉ một bước, cũng sẽ hình thần câu diệt trong trận pháp. Ở kiếp trước môn phái phát hiện ra Tương Dương sơn dược viên cũng có mấy cao thủ Nguyên Anh táng thân trong đại trận.
Dương Thần hiện tại đối mặt chính là một tuyệt sát đại trận kinh khủng như vậy. Nhưng mà, đối với Dương Thần nắm trong tay phương pháp xuất nhập trận pháp thì nửa điểm nguy hiểm cũng không có.
Trong đại điện ngoại trừ Dương Thần thì không có một ai, trống rỗng. Chỉ có sàn nhà dưới chân do những hình vuông cấu thành, trơn bóng như gương, nhưng đứng trên lại có cảm giác ấm áp. Trong đại điện linh lực cực kì nồng đậm hơn xa so với bên ngoài.
Dương Thần đang đứng ở trung tâm đại điện, tựa hồ từ khi hắn đụng vào khỏa đại thụ ngụy trang đã bị truyền đến bên này. Dưới chân là khối đá phiến, cũng chính là khởi điểm khi tiến vào Thất Bộ Mê Hồn Tuyệt Sát Trận.
Bảy bảy bốn mươi chin bước, mỗi bước đều có vị trí cố định, đi sai một bước kết cục duy nhất là thân tử đạo tiêu. Dù cho Dương Thần có kinh nghiệm tu hành mấy vạn năm nhưng tại thời điểm này cũng lo sợ bất an.
Bước cẩn thận từng bước, sau khi bước vài bước bình an cuối cùng Dương Thần cũng khôi phục lại vẻ mặt bình tĩnh. Rốt cục, khi bước thứ bốn mươi chín, chân của Dương Thần đạp tại một tảng đá trắng, thân hình lập tức tiêu thất tại chỗ.
Rầm, Dương Thần chân vừa chạm đất, còn chưa thấy rõ hoàn cảnh xung quanh, dưới chân phảng phất như dẫm phải vật gì, rầm một cái tán đi. Trong lúc thất kinh, thần thức cúa Dương Thần tỏa ra, lập tức phát hiện ra địa phương xung quanh.
Vẫn trong đại điện, phía trên của cung điện vẫn là khung cảnh quen thuộc, thế nhưng trong cung điện đã không phải trống trải như trước mà tràn ngập các loại dã thú thi cốt.
Ở giữa đại điện, rậm rạp từng đống thi cốt, đủ loại dã thú, thậm chí vẫn còn bảo trì nguyên bản dáng dấp còn chưa có mục nát, mà có bộ thì đã biến thành một đống khô cốt. Tất cả dã thú đều có một điểm giống nhau, đó chính là ở trên xương sọ đều có một đạo vết kiếm, mà chính vết kiếm này là nguyên nhân cái chết của chúng.
Rất nhanh, Dương Thần hiểu được nơi này chính là nơi vứt xác sau khi bị kiếm trận giết chết. Nhưng mà trải qua một thời gian dài không có người đến đây, chỉ có một vài con yêu thú trùng hợp mà phát hiên khỏa đại thụ ngụy trang mà xông vào. Đáng tiếc, đối mặt với đại trận mà Nguyên Anh kỳ cao thủ đều có thể đánh chết, dù cho yêu thú có lợi hại đến đâu cũng không có khả năng chạy thoát.
Liếc mắt qua đống xương cốt, Dương Thần phát hiện ra những thi thể không có hư thối đều là thi thể của yêu thú đã vượt qua Trúc Cơ kỳ.
Một con cự xà dài chừng mười trượng, phía sau có 2 cánh, vừa nhìn đã biết là một con đằng xà. Tuy răng đằng xà đã chết thế nhưng ngoại trừ hai mắt bị một đạo vết kiếm đâm thủng thì ngoài thân da rắn hoàn hảo không tổn hao gì. Đôi cánh dài hẹp cũng đồng dạng như thế bất quá huyết nhục đã khô héo, da rắn bên trong là một cụ hoàn chỉnh xà cốt, Chỉ là không biết nội đan ở địa phương nào, dù sao cũng không nhìn thấy.
Một bộ thi cốt của một con Kim Bằng có sải cánh hơn mười trượng, trên đầu cũng là một đạo vết thương. Toàn thân kim sắc linh vũ vẫn như trước dựng đứng, duy trì dáng dấp của nó khi còn sống, cũng đồng dạng huyết nhục khô héo chỉ còn lại thi cốt, nội đan cũng đồng dạng tiêu thất.
Một con cọp thật lớn vẫn duy trì tư thế ngửa mặt lên trời rít gào ( Dg: ngửa mặt lên trời nhìn đời vô đối ^^) Da hổ toàn thân hoàn chỉnh, hổ cốt cũng hoàn chỉnh, nội đan cũng như trước không có.
….
Loại đẳng cấp này thi cốt lại có hơn mười bộ. Khiến Dương Thần dị thường kinh ngạc, vốn cho là chỉ là một cái dược viên đơn thuần, nhưng không ngờ rằng còn có kinh hỉ như vậy. Trong đó có một bộ hài cốt Dương Thần liếc mắt là nhìn ra thậm chí đã vượt qua Kim Đan kỳ, còn lại đều là Trúc Cơ kỳ.
Những bộ yêu thú thi cốt này đều là những tài liệu luyện khí tuyệt hảo, còn lại da thịt lông vũ càng là có thể gặp mà không thể cầu. Duy nhất khiến Dương Thần nghĩ tiếc nuối chính là những yêu thú này nội đan toàn bộ tiêu thất, có thể là bị trận pháp của dược viên hấp thu biến thành linh lực, biến thành chất dinh dưỡng cho những dược liệu kia.
Bỏ những bộ thi cốt vào trong công đức giới chỉ lúc này Dương Thần mới yên tâm. Còn lại những bộ thi cốt kia toàn bộ đều là dã thú phổ thong, tuyệt không phải là thứ gì tốt.
Mấy thứ này, Dương Thần tự nhiên chẳng thèm ngó tới, thần thức đảo qua một vòng lớn, sau khi phát hiện ra không còn gì đáng giá, Dương Thần bắt đầu tỉ mỉ quan sát đại điện. Ở đây nếu là cửa vào dược viên thì phải có đường vào bên trong.
Rất nhanh, Dương Thần phát hiện phía dưới đại diện một khối đá bạch sắc giống như khối đá lúc hắn bước vào kiếm trận, ở chung quanh không phát hiện gì dị thường lúc này Dương Thần lần thứ hai bước lên phiến đá.
Xoát, cảnh sắc trước mắt lại biến đổi, tựa hồ tới một căn phòng nhỏ. Trong phòng, Dương Thần liếc nhìn những bình ngọc, dáng dấp thập phần tinh xảo, ở giữa đặt một cái thạch đài bạch sắc. Dưới đáy bình ngọc có thể thấy rõ ràng một tầng những giọt nước màu lam, nhìn như sắp khô cạn.
Nhìn thây cảnh này Dương Thần rốt cục xác định mình đã tiến vào trung tâm của dược viên. Những bình ngọc là tất cả đầu mối để khống chế toàn bộ dược viên, cũng là cung cấp linh lực sinh trưởng cho tất cả dược liệu trong dược viên.
Những bình ngọc này là do vị sơn thần kia luyện chế, từ trong vòng phương viên trăm dặm hấp thu linh lực tập trung ở đây căn cứ vào quy tắc mà chủ nhân ban đầu đặt ra, hướng về các dược liệu trong dược viên cung cấp linh lực. Thu những bình ngọc này, thì nghĩa là Dương Thần đã trở thành chủ nhân của dược viên này.
Kiếp trước cái môn phái kia, nghe nói phải dùng bốn vị Nguyên Anh đại thành mới có thể đem số bình ngọc này thu lại, thế nhưng Dương Thần cũng không có phiền phức như vậy. Sơn thần trước lúc chết đã đem pháp quyết nói cho Dương Thần. Có pháp quyết này, Dương Thần thu dược viên cơ hồ không tốn chúc sức nào.
Đương nhiên, mấu chốt của pháp quyết thu dược viên chính là thủy hệ linh lực, mặc dù Dương thần bây giờ chỉ có tu vị luyện khí một tầng, thế nhưng chỉ là sử dụng pháp quyết thu bình ngọc cũng là thừa sức. Đương Dương Thần sử dụng pháp quyết đánh vào bình ngọc thời điểm, bình ngọc phát ra một trận quang mang, sau đó tà tà rơi vào trong tay Dương Thần.
Cầm bình ngọc, Dương Thần tâm niệm vừa động đã xuất hiện tại một mảnh dược viên thật lớn. Nhìn thoáng qua lập tức ngẩn người
Tác Giả: Nhâm Oán Chương 13 - Thủy quả hoàn thị yếu khứ bì cật ( hạ )
(Hoa quả vẫn là phải bỏ vỏ mới ăn)
Dịch: vivuvip
Nguồn: 4vn.eu
Bất kể là ai, khi nhìn thấy tài liệu chủ yếu để luyện chế Trúc Cơ đan là Huyền Dương Quả, ở phường thị giá mỗi viên thấp nhất cũng mấy trăm cân hạ phẩm linh thạch, giờ mọc như rau cải trắng thì cũng giống như Dương Thần, khiếp sợ đứng đơ tại chỗ không nói lên lời.
Trúc Cơ đan sở dĩ trân quý cũng bởi vì Huyền Dương Quả quá mức thưa thớt, có tiền cũng khó mà mua được. Một vị luyện dược sư cao minh, dùng một viên Huyền Dương Quả tối đa cũng chỉ luyện chế được hai viên Trúc Cơ đan, điều này dẫn đến giá Trúc Cơ đan cao chót vót.
Thế nhưng, trước mắt Dương Thần có ít nhất mấy chục mẫu toàn bộ đều trồng Huyền Dương Quả. Hơn nữa không biết vị sơn thần kia dùng cách gì vốn Huyền Dương Quả sinh trưởng không thể lưu lại, thế nhưng ở đây toàn bộ đều cành lá rậm rạp, mỗi một cây đều có một viên Huyền Dương Quả đỏ rực, giống như một ngọn hồng đăng lung linh trong gió.
Nhiều Huyền Dương Quả như vậy, chỉ sợ có tới mấy vạn mai?? Dương Thần quả thực không dám nghĩ tới, dùng hết chỗ Huyền Dương Quả này có thể luyện chế bao nhiêu Trúc Cơ đan. Nhiều Trúc Cơ đan nếu toàn bộ xuất hiện trong phường thị có thể tạo ra bao nhiêu Trúc Cơ cao thủ?
Đưa tay hái lấy một viên Huyền Dương Quả, đặt ở trước mặt tỉ mỉ quan sát. Mai Huyền Dương Quả này còn tốt hơn so với những mai Huyền Dương Quả trước đây Dương Thần đã từng gặp qua, lớn hơn ít nhất ba lần.
Những mai Huyền Dương Quả này ít nhất cũng có hỏa hầu ngàn năm trở lên, như vậy dược lực cũng cường đại gấp mười gấp trăm lần. Thế nhưng đây đúng là Huyền Dương Quả sao?
Nhìn mai Huyền Dương Quả đỏ rực mọng nước, Dương Thần không cần suy nghĩ mở miệng cắn một miếng thật to.
Một hương vị chua xót tràn ngập trong miệng, khiến Dương Thần nhíu mặt nhăn mày, đây là mùi vị của Huyền Dương Quả một điểm cũng không sai. Mùi vị của Trúc Cơ đan khó ăn như vậy cũng bởi vì nguyên nhân này. Bất quá, Dương Thần còn muốn xác định thêm một chút, phi một tiếng đem miếng vỏ nhổ ra ngoài lộ ra bên trong một viên quả tâm màu hồng.
Nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi lướt qua quả tâm, vị ngọt lập tức khiến tinh thần Dương Thần rung lên. Không sai, chính là mùi vị này. Xác định xong Dương Thần cắn quả tâm nhai vài cái rồi nuốt vào bụng.
Ở kiếp trước, Dương Thần cũng đem vỏ trái cây nhổ ra. Mặc dù mùi vị không tốt thế nhưng đó cũng là tài liệu trọng yếu để luyện đan, tuy rằng quả tâm mới là bộ phận quan trọng nhất, thế nhưng có ít nhất hai thành dược lực cùng ba thành linh lực được ẩn chứa bên trong vỏ. Bất kỳ vị luyện đan sư nào, trong khi luyện chế Trúc Cơ đan cũng không được đem vỏ trái cùng quả tâm cách xa nhau. Dù cho mùi vị có chua xót cũng muốn tận dụng .
Nhưng hiện tại có mấy vạn mai Huyền Dương Quả, Dương Thần rốt cục có thể thưởng thức mùi vị của Huyền Dương Quả quả tâm, chất lỏng ngọt ngào, hơn nữa lại thơm mềm, đúng là mỹ vị khó tìm a! Ăn một miếng vẫn còn mùi thơm lâu không tán.
Nhưng mà, Dương Thần cũng biết Huyền Dương Quả cũng không phải ăn dễ dàng như vậy. Sauk hi ăn thỏa mãn, Dương Thần bắt đầu vận công luyện hóa linh lực trong mai quả tâm.
Dương ngũ hành công pháp song song vận chuyển, chia làm năm hướng điên cuồng hấp thu linh lực trong Huyền Dương Quả. Ở trong dược viên linh lực dồi dào ở giữa sinh trưởng thiên niên Huyền Dương Quả, quả thực như một viên Kim Đân cuồn cuộn không ngừng phóng xuất linh lực.
Triển khai ngũ hành công pháp, năm đạo linh lực hùng hồn nhanh chóng tiến vào kinh mạch của Dương Thần, dọc theo lộ tuyến của công pháp, liên tục lưu chuyển. Ở ngũ hành tương sinh kích thích, cỗ linh lực này bắt đầu chậm rãi lớn mạnh, chỉ trong chốc lát Dương Thần cảm thấy linh lực tràn đầy trong kinh mạch.
Luồng linh lực khổng lồ theo kinh mạch của Dương Thần, điên cuồng hướng tứ chi bách hải tuần hoàn, kinh mạch toàn thân Dương Thần toàn bộ tràn ngập năm loại linh lực hùng hồn. Nhưng dược lực của mai Huyền Dương Quả vẫn chưa hoàn toàn tan biến, vẫn như trước liên tục phóng xuất ra linh lực.
Trúc Cơ đan là khi luyện khí đại thành, sử dụng khi trùng kích vào Trúc Cơ kỳ, trong đó ẩn chứa linh lực, đủ để một luyện khí đại thành cao thủ trùng kích vào trúc cơ vài lần, hiện tại tu vị của Dương Thần chỉ là luyện khí một tầng, rất nhanh linh lực đã bành trướng tới luyện khí điên phong.
Nếu như là kiếp trước, Dương Thần tuyệt đối sẽ dùng cỗ linh lực cường đại này trùng kích luyện khí nhị tầng. Nhưng hiện tại, Dương Thần chỉ tu hành dương ngũ hành công pháp, âm ngũ hành còn chưa tu luyện, hắn không muốn làm mình âm dương thất hành. Trong lúc cấp bách, Dương Thần bắt đầu nghịch chuyển ngũ hành, dương ngũ hành tương khắc thong thả tiêu hao linh lực.
Ngũ hành tương khắc, năm loại linh lực bất đồng thuộc tính, toàn bộ đều chông lại khắc tinh của mình, linh lực đang cuộn trào ở trạng thái này bắt đầu chậm rãi tiêu hao.
Dù vậy, linh lực của Huyền Dương Quả cũng khiến cho Dương Thần hao tốn nửa ngày, mới có thể chậm rãi tiêu hoa hầu như không còn. Khiến Dương Thần ngoài ý muốn chình là, khi nghịch chuyển ngũ hành công pháp, linh lực bị điên cuồng tiêu hao, nhưng đến cuối cùng, ngũ hành linh lực đều tự có một cỗ làm thế nào cũng không thể tiêu trừ.
Dương Thần chú ý đến cỗ ngũ hành linh lực còn lại này, lập tức kinh hỉ phát hiện đây là năm luồng ngũ hành linh lực cực kỳ tinh thuần, trải qua linh lực tương khắc rèn luyện tựa hồ càng thêm cô đọng tinh thuần, đây là một cỗ linh lực có chất lượng đủ để so với năm lần linh lực trong dĩ vãng.
Đại Âm Dương Ngũ Hành quyết, chính tu ngũ hành tương sinh, tăng gia linh lực, nghịch tu tắc tiêu hao linh lực, chiết xuất tinh luyện, mặc kệ thế nào đích tu hành, đều có điểm rất tốt. Hơn nữa Dương Thần còn phát, nghịch tu ngũ hành quyết, thậm chí còn có thể giấu diếm tu vi của mình, phát hiện này làm cho Dương Thần mừng rỡ. Cứ như vậy chính mình dự định lén gia nhập sư môn lại có thêm mấy phần nắm chắc.
Dược lực của một viên Huyền Dương Quả hao hết, Dương Thần cũng từ từ thu công. Kinh mạch toàn thân thư sướng, toàn thân phát nhiệt.
Trong miệng vẫn còn lưu lại chút mùi hương của Huyền Dương Quả tâm, mùi vị đặc biệt này in sâu trong đầu Dương Thần. Ăn một viên quả tâm, vẫn công tu hành khiến cho thân thể thoải mái cực độ. Nhẹ nhàng hít thở, thậm chí còn có một cỗ hương thơm ngát từ trong miệng tràn vào, khiến cho người ta không thể kìm lòng lưu luyến loại mỹ vị này.
“Hình như, lạo quả này phải bỏ vỏ ăn mới có thể cảm thấy vị ngon nhất.” Dương Thần liếc nhìn mênh mông Huyền Dương Quả, nhin không được nói ra một câu than thở khiến vô số người muốn một cước đạp chết hắn.