Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 20: Thành tích.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
CV + Edit Text by Bựa Thập Ngũ
Lâm Dịch cũng có chút ngẩn người nhìn thành tích của mình, quay đầu nhìn về trung niên bên cạnh.
- Được, được lắm... ừm đi xuống trước đi.
Trung niên hiển nhiên kinh ngạc vì thành tích của Lâm Dịch... cho đến khi Lâm Dịch nhìn hắn, hắn mới từ trong kinh ngạc tỉnh táo lại.
Lâm Dịch gật đầu, từ trên đài nhảy xuống.
Dưới đài đám người đi kiểm tra đều tập trung trên người hắn... trong đó có ánh mắt ước ao, sợ hãi, đố kỵ... cũng có kỳ quái khó nắm bắt.
Dọc theo đường đi, người tham gia kiểm tra đều vô tình hoặc cố ý tránh cho Lâm Dịch một con đường, chạy tới cạnh Lý, Lâm Dịch lộ vẻ tươi cười:
- Lý thúc thúc, 3274!
Lý tự nhiên đã nhìn thấy, lúc này nở nụ cười hiếm có gật đầu với Lâm Dịch.
Lâm Dịch cười hắc hắc, không nói gì nữa.
Mà lúc này, đám người bên dưới tự nhiên bảo trì khoảng cách với Lâm Dịch, nhưng vẫn như cũ lén nhìn hắn, nhỏ giọng bàn tán vài câu.
Vốn không định để ý nhưng Lâm Dịch cũng có chút khó chịu, cau mày nói với Lý:
- Lý thúc thúc, chúng ta về trước đi?
Lý tự nhiên không dị nghị, gật đầu, liền mang theo Lâm Dịch về chỗ nghỉ ngơi.
- Môn chủ, thiếu niên ngươi bảo ta chú ý đã kiểm tra xong.
Bên cạnh La Thành, một gã trung niên áo xám nhẹ nói bên tai hắn.
La Thành ngẩn người, chợt hỏi:
- Ồ? Hắn đạt thành tích thế nào?
- 3274 lợi mạt!
Trung niên có chút sợ hãi than.
- 3274 lợi mạt?!
La Thành có chút mở to mắt... lực lượng như vậy, sợ rằng rất nhiều võ giả khó có thể đạt được a? Nhưng Lâm Dịch năm nay mới bao nhiêu tuổi?
Ngẩn người một lúc, La Thành mới lộ ra bộ dạng tươi cười, gật đầu:
- Ừm, ta biết rồi, ngươi lui xuống trước đi.
Trung niên nghe vậy gật đầu, đi xuống đài cao, mà khóe miệng La Thành lộ ra nụ cười thỏa mãn.
- Quả không hổ là đệ tử của Lý...
.............
Ngọn đèn tỏa ra ánh sáng mờ ảo, đây chính là căn phòng nghỉ ngơi của đoàn người từ học viện Tông Phạm chiến kỹ đi tới Hi Á thành chiêu sinh, đoàn người này được vũ môn chiêu đãi tận tình, nơi ở tự nhiên là nơi tốt nhất trong vũ môn.
Nhóm chiêu sinh cũng chỉ có hai mươi ba người, ngày hôm nay kiểm tra sơ bộ do đám người này chủ trì, buổi chiều 3h đã tiến hành xong kiểm tra, La Thành đại biểu cho vũ môn tự nhiên mời bọn họ ăn uống, mãi cho tới chín giờ bọn họ mới trở về nơi nghỉ ngơi.
Trong đoàn người, đầu lĩnh là một trung niên trên mặt luôn mang theo bộ dạng tươi cười, tên hắn là Lưu Dương, bộ dạng cũng không tính là anh tuấn, nhưng mà nụ cười thân thiện trên mặt luôn mang tới thiện cảm cho mọi người.
- Hôm nay kiểm tra có mầm non nào đặc biệt không?
Tuy rằng bình thường luôn tươi cười nhưng khi nói chuyện công việc, trung niên lại cực kỳ nghiêm túc.
- Nói đến chuyện này, tổ chúng ta có một mầm non đặc biệt xuất sắc! Một quyền không ngờ đạt được cường độ 2503 lợi mạt! Ô, ta xem tư liệu thì ra là con trai La Thành, đúng là mầm non tốt.
Một trung niên nghe vậy tiếp lời.
Trong đầu Lưu Dương nhất thời hiện ra dáng dấp một thiếu niên, cười nói:
- Ừm, La Á này ta biết, cũng là một mầm non không tồi, hôm trước La Thành đã giới thiệu cho ta, cảm giác không tệ.
Tiếng nói của Lưu Dương vừa dứt, một người trong đó tiếp tục nói:
- Tổ chúng ta có một mầm non tốt, tuy rằng lực lượng không bằng La Á nhưng cũng đạt ngoài 2000 lợi mạt! Hơn nữa tuổi mới mười tám... La Á đã mười chín rồi phải không? Hắn là Lý Văn cũng là một mầm non tốt.
Lưu Dương có chút kinh ngạc nói:
- Không ngờ ở Hi Á thành không lớn này cũng có mầm non tốt như vậy a? Lực lượng ngoài 2000 lợi mạt, đối với một đứa nhóc 18, 19 tuổi mà nói đúng là cường đại nha!
- Đúng thế! Năm vừa rồi chiêu sinh ở nơi khác, mầm non tốt nhất cũng chỉ hơn nghìn lợi mạt mà thôi, không thể so bì với lần này a!
Lợi mạt là đơn vị đo lực công kích, khác với đơn vị đo trọng lượng, lợi mạt là đo chỉ số phá hoại, ví dụ như một người có thể nâng vật nặng 300 cân nhưng lực phá hoại của hắn chưa chắc đã đạt tới 300 lợi mạt, mà chỉ vào khoảng hơn 250 lợi mạt mà thôi... bởi vậy đạt được 1000 lợi khăn là một việc vô cùng khó khăn... Đương nhiên lực phá hoại mạnh cũng không nhất định có thể nâng vật nặng tương đương. Giống như một thằng nhóc có lực phá hoại hơn 1000 lợi mạt nhưng hắn tuyệt đối không thể nào nâng vật nặng hơn 1000kg, bởi vì lực phá hoại còn liên quan tới sức bùng nổ cùng tốc độ. Hơn nữa, thời điểm sử dụng tốc độ hay bùng phát lực lương cũng ảnh hưởng tới giá trị lợi mạt cuối cùng.
- Tổ ta có một mầm non mạnh hơn so với tổ của các ngươi nhiều!
Một gã trung niên bật cười, đây chính là một trong hai trung niên phụ trách tổ của Lâm Dịch.
Lưu Dương vừa nghe có người không ngờ còn mạnh hơn, không khỏi quay đầu nhìn về phía hắn.
- 3274 lợi mạt! Hơn nữa hắn mới 15 tuổi!
- Cái gì?!
Tất cả mọi người đều kinh ngạc mở to mắt nhìn, Lưu Dương càng không dám tin nói:
- 3274 lợi mạt? Ngươi xác định? Hơn nữa còn 15 tuổi?
Người trung niên kia cười nói:
- Đương nhiên chắc chắn! Bởi vì lúc đó máy kiểm tra vẫn bình thường, số liệu hiện thực với ước đoán của ta cũng không khác biệt lắm, bởi vậy không có khả năng máy kiểm tra bị trục trặc. Lúc đó có rất nhiều người ở đó, đều thấy được con số 3274 này, cũng không có khả năng nhìn lầm, mà trên lý lịch của hắn viết, hắn 15 tuổi.
Lưu Dương mở to mắt có chút sững sờ, một lúc lâu mới lộ ra bộ dạng tươi cười:
- Thực sự là địa phương khiến người ta kinh ngạc... La Á, Lý Văn... còn có thiếu niên 15 tuổi kia... những người này nếu vào học viện tiếp nhận học tập khuôn khổ, nói không chừng có cơ hội đi tới địa phương kia a!
Đám người còn lại nghe trung niên nhắc tới 'địa phương kia' cũng lộ ra thần sắc hướng tới... địa phương kia chính là tồn tại được mọi người hướng tới a.
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 21: Kiểm tra chính thức.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
CV + Edit Text by Bựa Thập Ngũ
Kết quả kiểm tra sơ bộ đã có, Lâm Dịch với 3274 lợi mạt chiếm ưu thế tuyệt đối không hề nhường cho bất cứ ai cơ hội giữ vị trí đầu bảng, theo sau là La Á 2503 lợi mạt và Lý Văn 2006 lợi mạt.
Đại danh Lâm Dịch cũng vì thế mà nhanh chóng truyền đi khắp Hi Á thành... trong dư luận, Lâm Dịch biến thành một gã ăn hết mười cân thịt, đầu lớn như cái đấu, thể hình to như trâu, đen xì xì, toàn thân đầy lông lá, xương cốt như sắt thép, cao lớn uy mãnh, cánh tay to bằng chân người bình thường và hình như trên đầu hắn còn có mấy cái sừng a... còn nhiều thứ khác nữa, chung quy không có dáng vẻ gì của một đứa nhóc.
Đương nhiên, việc này Lâm Dịch không biết gì, hắn vẫn như cũ mỗi sáng tu hành cùng Lý, sau đó tu hành đơn giản hóa thủ ấn mà mình đã nắm được... nói chung sinh hoạt của hắn không vì dư luận mà thay đổi chút nào. Nếu nói có chút ảnh hưởng thì đó chính là buổi sáng hắn ra thao trường tu luyện, luôn cảm thấy ánh mắt người khác nhìn mình có chút khác biệt, nhưng khác biệt ở chỗ này hắn cũng không thể nghĩ ra...
Một tuần sau, rút cuộc đã tới đợi kiểm tra chính thức.
Lần kiểm tra kia chỉ là chọn người đủ tư cách tham gia kiểm tra chính thức, cũng không phải đợi tuyển sinh chân chính.
Người nào vượt qua mức 500 lợi mạt đều có cơ hội tham gia tuyển sinh, mà hạng mục tuyển sinh chỉ có một - - - Thể thuật lôi đài!
Học viện Tông Phạm chiến sỹ làm việc gì? Chính là truyền thể thuật cho học sinh không phải sao? mà mục đích mọi người rèn luyện thân thể là vì cái gì? Không phải là để chiến đấu với ma thú sao? Bởi vậy đợt tuyển sinh của các học viên chiến kỹ thông thường đều dùng phương thức lôi đài tỷ thí để chọn học viên.
Có tư cách tham gia tuyển sinh gồm 100 người, suy nghĩ một chút, một nghìn người tham gia kiểm tra không ngờ chỉ có một phần mười có đủ tư cách tham gia tuyển sinh... tiêu chuẩn này quả thật là nghiêm ngặt.
Địa điểm thi tuyển vẫn là đài tỷ võ của Vũ Môn, chia là mấy tổ nhỏ thi đấu, mỗi tổ nhỏ chọn ra hai người đứng đầu, sau đó lại tỷ thì tiếp các tổ với nhau. Trong đó hai người được chọn ra trên cơ bản đã đạt tư cách vào học viện học tập, nhưng mà tiếp tục tỷ thí vẫn quan trọng, vì điều đó quyết định lớp chiến kỹ mà họ được tham gia sau khi gia nhập học viện, phải biết rằng lớp cấp thấp với lớp cấp cao chênh lệch lớn vô cùng.
Kế hoạch sơ bộ là hoàn thành trong ba ngày, ngày đầu tiên và ngày thứ hai chọn ra người đứng đầu và thứ hai của tiểu tổ, ngày thứ ba là trận chung kết.
Việc đánh số lại được làm lại, hôm nay Lâm Dịch mang số 507, số năm đại biểu cho tiểu tổ mà hắn tham gia tỷ võ, mà 07 là số báo danh của hắn.
Thời gian thi tuyển còn nhiều hơn kiểm tra sơ bộ nhiều, bởi vì thế rất nhiều người trong Hi Á thành biết tin... thao trường hấp dẫn rất nhiều người tới xem.
May mắn là ban tổ chức quy định khu vực cách đài cao mười thước là dành cho tuyển thủ nghi ngơi, người khác không thể đi vào, mà người đài cao đều được sử dụng, mỗi tiểu tổ lại chỉ có mười người, vì thế phạm vi mười thước là quá đủ.
Khu lôi đài tổ 5, tổ 7 và tổ 10 được nhiều người vây xem nhất, bởi vì ba gã tuyển thủ có thứ tự đầu trong đợt kiểm tra sơ bộ ở các tổ này... đám người Lưu Dương tự nhiên không ngu ngốc, vì thế không có khả năng phân hai mầm non tốt vào cùng một tổ, tránh việc bọn họ gặp nhau trước trận chung kết.
- Ai là Lâm Dịch?
- Không biết... không phải là một thiếu niên cực kỳ to cao sao? Sao không thấy ai như vậy nhỉ?
- Đúng thế... Lâm Dịch đi đâu rồi nhỉ?
Tiếng bàn tán như vậy vang lên khắp nơi quanh tổ năm, điều này khiến Lâm Dịch có chút kinh ngạc há mồm... mà người khác cùng tổ với hắn đều lộ ra bộ dạng khổ sở... đúng là không may cực độ, không ngờ bị chia vào tổ biến thái nhất, xem ra chỉ có thể tranh đoạt vị trí thứ hai mà thôi...
Thời gian thong thả trôi qua.
Khi kim đồng hồ chỉ 12h, xuyên qua đám người vây quanh, La Thành cùng với đoàn người chiêu sinh của học viện Tông Phạm chiến kỹ đã tới.
Đám người vây xem rất tự nhiên tránh ra một lối đi cho đoàn giám khảo, mà những người đó dường như cũng đã có kế hoạch hai người phụ trách một tổ, bay thẳng tới lôi đài đã chỉ định.
La Thành và Lưu Dường cùng hai người phụ trách đi tới tổ năm, khi đi qua Lâm Dịch còn mỉm cười thân thiện với hắn, điều này khiến hảo cảm trong lòng Lâm Dịch với hắn tăng cao.
Trên đài cao, La Thành thì thầm một lát với Lưu Dương, thấy Lưu Dương gật đầu mới lớn tiếng nói:
- Bây giờ ta tuyên bố một chút về phương thức thi tuyển... mỗi thí sinh hẳn đã có số báo danh của mình rồi, số đầu là chỉ thứ tự tiểu tổ, hai chữ số sau là số báo danh. Bắt đầu thi đấu, tuyển thủ số lẻ đấu tuyển thủ số chẵn, như số 01 đánh với số 02, số 03 đánh vói 04... cứ thế suy ra. Người cuối cùng thắng sẽ tiếp tục thi đấu... Bắt đầu thi đấu!
Theo tiếng bắt đầu của La Thành, các lôi đài bắt đầu ồn ào lên.
Trong trận đấu có hai ban giám khảo, một trọng tài, dù sao thi đấu cũng không phải chính thức, vì thế không đến mức hai bên lưỡng bại câu thương, khi trọng tài nhận định một đối thủ mạnh hơn người kia, có thể kết thúc trận đấu rồi.
Đây là lần đầu Lâm Dịch cảm nhận được không khí thi đấu như vậy, so với mỗi ngày có người thi đấu trên lôi đài ở thao trường đúng là khác biệt một trời.
Chiến đấu cũng có chút kịch liệt hơn hẳn so với tưởng tượng, quyền kình gào thét, cước phong rền vang, chỉ nghe mấy âm thanh này cũng khiến người ta hưng phấn.
Chí ít, Lâm Dịch rất hưng phấn! Hắn hiện tại khẩn trương muốn biết kỹ xảo cùng thể thuật của mình ở trong đám cùng tuổi chênh lệch mức nào, không biết là yếu hay mạnh đây?
Hắn rất chờ mong.
Chiến đấu vô cùng nhanh, Lâm Dịch số báo danh 07, nói cách khác hắn đánh trận thứ 4, nhưng mà mới nửa tiếng đồng hồ đã tới tên hắn.
- Số 07 đối kháng với sô 08, mời hai tuyển thủ vào đài!
La Thành và Lưu Dương sau khi tuyên bố quy tắc liền hạ đài, lúc này ở dưới đã chuẩn bị một bàn danh dự, số báo danh của tuyển thủ bọn họ biết, vì thế vô cùng rõ ràng tuyển thủ 07 của lôi đài số 5 là ai, Đám người này vừa nghe tiếng của trọng tài liền không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Dịch đang đi lên đài, bọn họ đều muốn xem thiếu niên 15 tuổi này rút cuộc có cái gì hơn người.
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 22: Lôi đài.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
CV + Edit Text by Bựa Thập Ngũ
Đi bộ một đoạn, Lâm Dịch mạnh mẽ nhảy lên lôi đài.
- Hắn là Lâm Dịch!
Có người quan sát nhỏ giọng hô lên! Tất cả mọi người đều nhìn về phía Lâm Dịch!
- A? Hắn là Lâm Dịch? Không phải nói Lâm Dịch là một người khôi ngô, toàn thân lông lá đáng sợ sao? Thế kia...
Nghe loáng thoáng đám người phía dưới kinh hô ra, dù sao trong mắt mọi người Lâm Dịch là kẻ ăn mười cân thịt, đầu lớn như cái đấu, thân thể như trâu, toàn thân lông lá, xương cốt như sắt thép, cao to uy mãnh, cánh tay so với chân người bình thường còn lớn hơn, nhưng Lâm Dịch trước mặt có chút gầy yếu, tướng mạo lại cực kỳ thanh tú, chênh lệch này cũng quá lớn đi a?
Bởi vậy có thể hiểu được sự cường đại của dư luận cỡ nào...
Lâm Dịch lên đài một đạo thân ảnh cũng nhảy lên lôi đài... động tác tuy không nhẹ nhàng như Lâm Dịch nhưng cũng lưu loát thẳng thắn, không hề rườm rà. Khi đối phương dừng thân hình, Lâm Dịch cũng ngạc nhiên... bởi vì đối phương là một thiếu nữ xinh xắn!
Thiếu nữ chừng mười tám mười chín tuổi, bộ dạng cự kỳ tú lệ, vóc người cao gầy, ước chừng một mét sáu, đứng bên cạnh Lâm Dịch cũng không lùn hơn bao nhiêu. Lúc này trên mặt thiếu nữ mang theo biểu tình lạnh lùng nhìn Lâm Dịch.
Mặc dù có chút kinh ngạc vì đối thủ của mình là nữ nhưng Lâm Dịch rất nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm tình... Đừng ở trên lôi đài, là đối thủ của mình.
- Thi đấu, bắt đầu!
Trọng tài vừa hô xong, cô gái kia đã công tới Lâm Dịch!
- Vù! vù!
Liên tục ba đạo thối ảnh! Hầu như trong mấy lần hô hấp đã tới trước mặt Lâm Dịch.
Nhưng mà, tốc độ này so với người đã chiến đấu với tốc độ của Lý quả thực chỉ là bữa sáng.
Hai mắt Lâm Dịch một mảnh lãnh tĩnh... không nôn nóng không lơ là, chỉ là lãnh tĩnh!
Hai chân khẽ nhún thân thể chợt cực nhanh lùi về sau tránh ba cước của đối thủ! Công kích của thiếu nữ toàn bộ thất bại!
Một cước cuối vừa chạm đất, Lâm Dịch liền triển khai phản kích!
- Vù! vù!
Gậy ông đập lưng ông! Liên tục ba đạo thối ảnh bao trùm không gian xung quanh thiếu nữ.
Thiếu nữ trong mắt hiện ra một tia kinh ngạc, cuối cùng không thể tránh được đành dùng hai tay đón đỡ, che ở trước người!
- Bốp! bốp! bốp!
Liên tục ba cước đánh vào tay thiếu nữ, chân thiếu nữ 'đăng, đăng....' liên tục lùi về phía sau hơn mười bước, mãi đến biên giới lôi đài mới khó khắn lắm dừng lại, nhưng lúc này hai tay cũng đã chết lặng.
- Lực lượng thật mạnh!
Trong lòng thiếu nữ khiếp sợ, tuy rằng sớm biết đối phương là quán quân trong cuộc kiểm tra lực sát thương nhưng vẫn chưa từng thấy tận mắt, nàng trong lòng có chút không tin, đặc biệt là khi lên đài thấy đối phương chỉ là một thiếu niên, trong lòng không khỏi có vài phần coi thường, không ngờ đối phương thực sực lợi hại!
Lâm Dịch mặt không đổi sắc, vẫn một mảnh lãnh tĩnh, thấy đối phương trụ vững, lần thứ hai công tới, thân thể hóa thành một tàn ảnh công tới thiếu nữ!
Tuy rằng hai tay vẫn chết lặng nhưng thiếu nữ vẫn mạnh mẽ cắn răng nhịn xuống! Thấy Lâm Dịch công tới, trong lòng không muốn chịu thua, thân thể liền vọt tới nghênh đón!
Vù! vù!
Mới tới, hai đạo thân ảnh đều tung ra công kích! Nhìn qua thiếu nữ cũng không phải hạng tầm thường, phòng thủ tiến công đâu ra đấy... nhưng mà chung quy lực lượng của Lâm Dịch vẫn mạnh hơn nàng nhiều lắm, hơn nữa phương hướng công kích của Lâm Dịch rất khó phán đoán, khiến nàng mỏi mệt phòng thủ, thỉnh thoảng mới tìm được cơ hội tiến công, nhưng đều bị Lâm Dịch nhẹ nhàng hóa giải.
Mồ hôi nhẹ rịn trên trán thiếu nữ, hai tay nàng đã mất cảm giác, cường độ tấn công ngày càng khiến nàng khó chịu nổi!
Nhưng ngược lại khuôn mặt Lâm Dịch vẫn lãnh tĩnh một mảnh... nếu nhìn vẻ mặt của hắn quả thực dường như là tượng gỗ! Đâu phải là hình dạng một người đang chiến đấu kịch liệt chứ?
Càng nhìn biểu tình Lâm Dịch, thiếu nữ trong lòng càng giận, từng bước bị đối phương ép sát vào tường, khiến nàng sắp sửa rơi đài! Rút cuộc thân thể nàng không thể lùi được nữa, lớn tiếng hô:
- Ta chịu thua!
Lâm Dịch vung một quyền mạnh mẽ đánh tới thì thiếu nữ đã hô lên, chợt tay hắn dừng lại trước mặt thiếu nữ... mà càng khiến thiếu nữ giận dữ chính là biểu tình của Lâm Dịch lúc này vẫn là một mảnh lãnh tĩnh không chút biến hóa... nhưng mà có thêm một tia nghi hoặc, dường như hỏi: 'Làm sao thế?'
- Ta chịu thua! Không đánh nữa! Đại biến thái.
Cuối cùng nàng thốt ra một câu nhỏ, nhưng khoảng cách gần Lâm Dịch vẫn nghe rõ ràng, thế nên bộ dạng nghi hoặc trên mặt biến thành ngạc nhiên.
Thiếu nữ quay đầu nói chịu thua với trọng tại, cứ thế nhảy xuống đài, đi vào trong đám người. Mà trọng tài lúc này mới hô lớn:
- số 08 chịu thua, tuyển thủ 07 chiến thắng, xuống đi!
Đến khi trọng tài nhắc nhở Lâm Dịch mới mang theo vẻ nghi hoặc nhảy xuống lôi đài.... khán giả phía dưới lúc này cũng chân chính kiến thức một chút bộ phận thực lực của Lâm Dịch, Biểu hiện lãnh tĩnh cùng tốc độ lực lượng của Lâm Dịch biểu hiện trên lôi đài cũng khiến đa số người tự ti.
Trên mặt Lưu Dương tràn ngập vẻ tươi cười, kìm lòng không được gật đầu:
- Không tồi, không tồi...
La Thành ở một bên cũng cười ha hả nhìn Lâm Dịch dưới đài, nói:
- Hắn là đệ tử của Vũ Môn ở Hi Mạn trấn, sư phụ hắn là chiến sĩ xuất sắc nhất Hi Mạn trấn, mà hắn là đệ tử xuất sắc nhất của người này.
La Thành không nhịn được quảng cáo.
Nhưng đối với Lưu Dương mà nói, quê hắn ở đâu cũng không quan trọng, quan trọng là vài ngày sau hắn đã là học sinh của học viện Tông Phạm, đây là điểm quan trọng nhất, bằng không Lâm Dịch lai lịch thế nào, Lưu Dương quản làm gì?
Lâm Dịch đến bên người Lý, nói với Lý tao ngộ vừa rồi, Lý trầm mặc một chút, lắc đầu:
- Ta cũng không hiểu nữ nhân, các nàng luôn khiến người khác khó hiểu.
Lâm Dịch nghi hoặc cả nửa ngày cuối cùng lựa chọn im lặng.
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 23: Tứ cường.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
CV + Edit Text by Bựa Thập Ngũ
Thời gian thi đấu vẫn tiếp tục trong tiếng hô hào của khán giả cùng tiếng chiến đấu kịch liệt, thời gian hai ngày, Lâm Dịch tổng cộng chiến đấu bốn trận, cuối cùng không chút khó khăn đạt danh hiệu đệ nhất tổ năm.
Nhưng mà khiến Lâm Dịch kinh ngạc vị trí thứ hai của tổ năm chính là cô gái bị hắn đánh bại trận đầu! Sau khi thất bại trận đầu, cô gái kia đánh thắng liền ba trận tiến vào tứ cường.
Thiếu nữ kia Lâm Dịch cũng đã biết tên, nàng tên là Ám Tương.
Trận chung kết chân chính đã tới, so với hai ngày trước, ngày hôm nay rõ ràng là càng náo nhiệt hơn, bởi vì đã tới trận so đấu quan trọng sắp bắt đầu, đến cuối cùng là Lâm Dịch hay ai có thể đạt danh hiệu quán quân tiến vào học viện Tông Phạm chiến kỹ đây? Tất cả mọi người đều chờ mong a.
Trân chung kết cũng như hai ngày trước, hai người nhất nhì một tổ đấu với các tổ khác, theo lệ cũ mà phân chia, xếp hạng 1 đấu với hạng 2 của tổ tiếp, hạng 2 tổ 2 đấu với hạng nhất tổ một, cứ thế suy ra.
Khi tới buổi trưa, Lâm Dịch đã chiến đấu ba trận, tự nhiên là một đường thắng tiến đánh bại đối thủ, thi đấu đánh tới đánh lui hiện tại cơ bản đã xác định tứ cường rồi.
Lâm Dịch, La Á, Lý Văn, và thiếu nữ Ám Tương kia, bốn người này trở thành tứ cường của lần chiêu sinh này.
- Tiếp đây là tỷ thí tứ cường.
Hôm nay là ngày tứ cường thi đấu, các lôi đài tỷ thí khác đã xong xuôi, tất cả chuyển về lôi đài thứ năm, ba tràng thi đấu còn lại tiến hành ở đây.
Xung quanh dòng người dùng từ tấp nập cũng không quá, khác với vòng đầu, hiện tại khu vực nghỉ ngơi ở lôi đài thứ 5 mở rộng thêm mười thước, vì thế khán giả chỉ có thể đứng xa nhìn lại, mà bên trong ban giám khảo cùng với tuyển thủ dự thi nghỉ ngơi.
- Có tin chắc danh đệ nhất không?
Lý đột nhiên hỏi.
Đang tò mò nhìn xung quanh, Lâm Dịch kinh ngạc quay đầu nhìn Lý, sửng sốt một lúc xấu hổ nói:
- Tận lực thôi, hẳn là không vấn đề.
Bảy năm gian khổ tu hành, hơn nữa lại có giáo dục thích hợp của Lâm Cường, đã khiến Lâm Dịch không còn là thiếu niên bừa bãi lúc trước, một cỗ khí chất nội liễm đã sơ bộ hình thành.
Lý nhíu mày, nhưng không nói gì.
- Mời các tuyển thủ lên đài rút thăm lựa chọn đối thủ.
Trên lôi đài, trọng tài hô.
Lâm Dịch quay đầu nhìn Lý, sau đó nói với Lý:
- Lý thúc thúc, ta qua đó nha.
Lý gật đầu, Lâm Dịch liền đứng lên đi tới lôi đài.
Lần này tứ cường ngoài thiếu nữ Ám Tương đã chiến đấu với Lâm Dịch còn hai người kia Lâm Dịch chưa từng gặp qua.
Nhưng mà nghe bàn tán mấy ngày nay về vị trí quán quân, Lâm Dịch cũng có chút suy đoán.
Trong đó ngoại trừ bản thân hắn còn có La Á và Lý Văn được đánh giá tương đối cao, bởi vậy có thể suy ra lần này tứ cường hẳn là La Á và Lý Văn a.
Nhưng Lậm Dịch không biết rút cuộc ai là La Á ai là Lý Văn.
Khi Lâm Dịch lên đài, Ám Tương cũng theo sát lên đài, dù sao cũng coi như quen biết, Lâm Dịch gật đầu cười với Ám Tương, nhưng đối phương trừng mắt nhìn hắn... hiển nhiên đối với việc Lâm Dịch hai ngày trước xuất thủ không chút lưu tình vẫn còn ấm ức trong lòng. Tự nhiên không thèm nhiều lời với Lâm Dịch.
Nhưng nàng lại khiến Lâm Dịch gãi đầu, không biết đắc tội với cô nàng từ khi nào nhỉ?
Phía trước có một thiếu niên tầm 19, 20 tuổi, dung mạo cực kỳ thanh tú, thân cao một mét tám, mái tóc dài đen nhánh, khuôn mặt anh tuấn mang theo nụ cười hào sảng, vừa nhìn đã biết hắn là một thanh niên tràn đầy sức sống.
Phía sau lại là một thiếu niên trái ngược vô cùng.
Diện mạo có phần trẻ hơn thiếu niên đứng trước, thân cao một mét bảy tư, không lùn cũng không tính là cao, hơn nữa thân thể có vẻ cực kỳ gầy yếu, tướng mạo cũng bình thường, Khiến người khác chú ý chính là đôi mắt hẹp dài của hắn dường như lúc nào cũng lóe lên hàn quang, nếu dùng thước đo thì người này có chút tương tự với Lý.
- Ngươi là Lâm Dịch hả?
Thiếu niên phía trước đi tới trước mặt Lâm Dịch cười nói.
Lâm Dịch không ngờ hắn chào hỏi mình, sửng sốt một chút mới lộ vẻ ngại ngùng cười gật đầu.
- Ha ha, ta là La Á, thật vui khi biết ngươi.
Không thể không nói, nụ cười tràn ngập ánh dương quang của thanh niên này rất dễ chiếm được cảm tình của người khác, hơn nữa Lâm Dịch cũng lưu ý, khi hắn cười lên trên khuôn mặt xuất hiện một cái lún đồng tiền nho nhỏ... vì thế nụ cười của hắn càng thêm phần thân thiết.
- Ừm, ta là Lâm Dịch, cũng rất vui khi biết ngươi.
Ít khi giao tiếp với người khác khiến Lâm Dịch có chút hướng nội, nhưng mà vẫn lộ ra nụ cười khe khẽ.
Khi Lâm Dịch quan sát La Á, La Á len lén đánh giá Lâm Dịch, một lúc sau La Á có chút kinh ngạc... thực sự khó tưởng một thiếu niên có chút gầy yếu, tướng mạo thanh tú lại có phần ngại ngùng khi giao tiếp với người lại này lại mang trong mình lực lượng to lớn đến vậy.
Quả nhiên nhìn người không thể nhìn tướng mạo a...
- Lâm Dịch?
Giọng nói có chút lãnh đạm ở phia sau đột ngột vang lên, Lâm Dịch quay đầu liền nhìn thấy vị thiếu niên có chút lạnh lùng đang nhìn mình, không khỏi ngẩn người sau đó gật đầu.
Thiếu niên kia khóe miệng hơi cong lên, rút cuộc nở nụ cười, sau đó nói:
- Ta là Lý Văn, nhớ kỹ tên ta, bởi vì ta sẽ đánh bại ngươi!
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 24: Trận đầu hai phân chi. (P1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
CV + Edit Text by Bựa Thập Ngũ
Lâm Dịch một lần nữa ngẩn người, vừa mới chuẩn bị đáp lời, tài phán bên kia đã mở miệng.
- Lên rút thăm đi!
Bốn cái thẻ bề ngoài giống nhau như đúc xuất hiện trên tay trọng tài, mặt úp đưa về phía bốn người.
- Trên thẻ ghi số từ 1 đến 4, các ngươi chọn một thẻ trong tay ta, số một đấu với số hai, số ba đấu với số bốn hiểu chưa?
Trọng tài đưa thẻ ra ý bảo mấy người rút thăm, miệng giải thích, khi hắn nói xong mấy người đều đã rút thăm xong.
- Số 3.
Lâm Dịch cúi đầu nhìn, trên thẻ ghi số 3.
- Đọc số thứ tự trên thẻ của các ngươi lên.
- Số 3.
Lâm Dịch trả lại thẻ.
- Số 4.
Lý Văn lạnh lùng nói.
La Á lộ vẻ tươi cười, quay sang nói với Ám Tương bên cạnh:
- Ta số 1 rồi, xem ra đối thủ của ta là ngươi.
Ám Tương trừng mắt không có để ý đến hắn.
- Nhớ kỹ, ta sẽ đánh bại ngươi.
Giọng nói băng lãnh của Lý Văn đột nhiên vang lên, Lâm Dịch kinh ngạc quay đầu, nhưng phát hiện Lý Văn đã nhảy xuống lôi đài.
- Không cần để ý, tính tình A Văn là thế, ở lâu với hắn sẽ biết, hắn là một người không tồi.
La Á ở một bên đột nhiên nói.
Lâm Dịch quay đầu nghi hoặc hỏi:
- Các ngươi quen biết?
La Á gật đầu, cười nói:
- A Văn là bạn từ nhỏ của ta, là bạn tốt nhất, thuộc về loại người ngoài lạnh trong nóng, đừng nhìn bề ngoài lãnh khốc của hắn, kỳ thực trong lòng hắn rất tốt
Lâm Dịch gật đầu, cười không nói gì thêm.
Trấn đấu lập tức bắt đầu, Lý Văn và Lâm Dịch nhảy xuống lôi đài, mà La Á và Ám Tương cũng lên.
- Thi đấu tứ cường, bây giờ bắt đầu!
Giọng nói của trọng tài vang lên, mà cũng như khi chiến đấu với Lâm Dịch, trọng tài vừa dứt lời Ám Tương lập tức vọt tới La Á.
- Vù!
Một tiếng phá không vang lên, thân thể Ám Tương chớp động một lát đã tới trước người La á, chân phải đá tới đầu La Á.
Bộ dạng tươi cười đầy mặt sau khi trọng tài hô bắt đầu đã thu liễm lại, đối mặt với thế công dũng mãnh của Ám Tương, La Á không có liều mạng, chỉ thấy hắn hơi nghiêng cổ, liền tránh thoát một cước kia.
Một cước không trúng, Ám Tương không cho La Á cơ hội thở dốc, cước trái tiếp tục đá tới truy kích La Á.
Thân thể La Á lùi về sau, hai tay đưa về bên phải, chặn thế quét ngang của Ám Tương.
Thân thể Ám Tương chợt khựng lại, chân trái thu về mà chân phải một lần nữa giơ lên, một cước công tới La Á.
Cứ như vậy hai người công kích, có vẻ cực kỳ kịch liệt.
Lâm Dịch chăm chú nhìn hai người công kích trên đài, Ám Tương lúc trước thi đấu với hắn, hắn không để ý bây giờ từ ngoài nhìn vào mới phát hiện Ám Tương không đơn giản, một chiêu tiếp một chiêu cực kỳ dứt khoát, không chút rườm rà, chiêu thức cực kỳ chặt chẽ, làm cho người ta có cảm giác vài phần khí thế liên miên không dứt!
Nhìn La Á, lại càng không tầm thường, mọi người thường nói công dễ thủ khó, nhưng La Á phòng thủ rất nhẹ nhàng, vô luận Ám Tương công kích sắc bén liên tục thế nào hắn vẫn phòng thủ cực kỳ nghiêm mật, dưới thế công điên cuồng Ám Tương vẫn không chiếm được chút lợi thế nào, nhưng mà thể lực của Ám Tương lại tiêu hao cực kỳ lớn.
- Nữ nhân kia sẽ thua.
Lý đột nhiên mở miệng nói, thấy thế Lâm Dịch có chút ngạc nhiên quay đầu hỏi:
- Sẽ thua sao?
Lý nhìn lên lôi đài, gật đầu.
Lâm Dịch cũng lập tức quay đầu tiếp tục quan sát.
Lúc này hô hấp của Ám Tương đã có chút gấp gáp, dưới thế tiến công mãnh liệt, thể lực vốn không được tốt của nàng có chút không chịu nổi.
Lần thứ hai vọt tới, chân phải bắn ra, vẫn như cũ nhằm tới đầu La Á.
Vốn tưởng La Á lại đón đỡ như trước, như vậy mình có thể lập tức công chân trái lên, nhưng không nhờ La Á cũng vung tay nhưng không đỡ mà là... bắt.
Biểu tình trên mặt La Á một mảnh lạnh lùng, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào chân phải Ám Tương, đột nhiên ánh mắt hắn lóe tinh quang, tốc đột tay đột nhiên tăng mạnh, bàn tay mở rộng, chuẩn xác chộp với chân phải Ám Tương.
Ám Tương giật nảy mình, nhất thời ý thức được không ổn, nhưng chân phải đã đá ra thu lại cũng không kịp, nàng chỉ có thể tận lực cải biến quỹ tích không cho đối phương bắt được, bằng không, chắc chắn phải thua.
Chân phải có chút uốn lượn xuống dưới, động tác đột ngột này quả thực làm khó nàng, bởi thế trên mặt Ám Tương xuất hiện vẻ đau đớn... hơn nữa động tác cũng có chút cứng nhắc.
Bốp!
Tay La Á chuẩn xác bắt trúng mắt cá chân Ám Tương, Ám Tương kinh hãi, chân trái bật lên vù một cái đá ra, hòng chiếm ưu thế rút chân về.
Tay La Á nắm chặt cổ chân Ám Tương, tay phải La Á giơ lên đón được một cước kia của Ám Tương, thân thể Ám Tương lúc này toàn bộ ở trên không trung.
Thừa lúc thân thể đối phương toàn bộ ở trên không trung, La Á không chút do dự kéo mạnh, thân thể Ám Tương như một cây gỗ bị ném ra ngoài.
- Á?!!!
Dưới khán đài khán giả nhất thời kinh hô... mọi người không ngờ La Á lại không biết thương hoa tiếc ngọc như vậy.
Ám Tương bị ném ra thẳng tắp rơi ra khỏi lôi đài, tâm trạng kinh hãi nhưng cố trấn tĩnh lại, đột nhiên toàn thần dùng sức, trên không trung chợt xoay tròn, khó khăn lắm mới định lại được trọng tâm.
Bộp! bịch bịch bịch...
Liên tục vài tiếng bước chân vang lên, Ám Tương xoay tròn người mới miễn cưỡng ổn định thân hình, nhưng vẫn lảo đảo vài bước khó khăn lắm mới ngừng chân được, sắc mặt có chút trắng bệch.
- A, tên này thật quá ghê tởm rồi? Không ngờ đối xử với Ám Tương tiểu thư như vậy?
- Thương hoa tiếc ngọc, thương hoa tiếc ngọc!! Ngươi hiểu hàm ý câu này không hả?
- Hỗn đản!
Khán giả dưới đài lúc này mới phản ứng, nhất thời một trận ồn ào vang lên... Ám Tương bằng vào dung mạo cùng thân thủ trong hai ngày trước đã chiếm được rất nhiều cảm tình của khán giả nam, lúc này thấy Ám Tương bị người ta quăng loạn ra ngoài như vậy, một bộ phận nam giới ở dưới bắt đầu chửi ầm lên.
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế