14-09-2011, 08:29 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Trùm Chôm Chỉa 4vn Äệ Nhất Soái Nhân
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Australia
Bà i gởi: 1,895
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 7 giá»
Thanks: 891
Thanked 35,188 Times in 1,058 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả :Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 1: Xây dựng cơ sở
Chương 19: Bộ đội đặc chủng
Nhóm Dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
Sáng sá»›m tinh mÆ¡ mặt trá»i từ từ má»c lên. Ãnh sáng chiếu qua khung cá»a là m cả căn phòng bừng sáng. Công trÆ°á»ng xây dá»±ng gần đây cÅ©ng đúng giá» mở cá»a, máy móc ầm ầm vang lên. Lục Thiếu Hoa mở to mắt, nghe tiếng máy móc váºn chuyển, nhìn bên ngoà i thấy sáng trÆ°ng má»›i thì thà o tá»± nói: “ Má»™t ngà y má»›i nữa lại bắt đầu.â€
Sau khi rá»a mặt xong, Lục Thiếu Hoa quay đầu nhìn vá» phÃa phòng ngủ của Lục Gia Huy, thấy y vẫn Ä‘ang ngủ say, cÅ©ng không Ä‘Ã nh lòng quấy rầy, dù sao hôm nay cÅ©ng không có việc gì là m nên cứ để cho chú ấy ngủ. Hắn lặng lẽ mở cá»a chÃnh, lắc mình mà ra, rồi lại cháºm rãi đóng cá»a lại, không gây má»™t tiếng Ä‘á»™ng nà o.
“ Hi! Không khà tháºt là trong là nh†Ngồi trên lÆ°ng ngá»±a, Lục Thiếu Hoa hÃt má»™t hÆ¡i, toà n thân thấy thoải mái, ở những năm tám mÆ°Æ¡i, công nghiệp chÆ°a phát triển, không khà không bị ô nhiá»…m, không nhÆ° thế ká»· hai mốt bị ô nhiá»…m nghiêm trá»ng, không khà tá»± nhiên cÅ©ng tốt cho thế hệ sau.
Äón sáng sá»›m rá»±c rỡ, buông tất cả những gánh nặng cháºt chá»™i trong lòng, rồi Ä‘i dạo ra phÃa đầu Ä‘Æ°á»ng, hắn vô tình Ä‘i tá»›i văn phòng táºp Ä‘oà n Khang Giai. Táºp Ä‘oà n nà y chỉ má»›i thà nh láºp được sáu năm, có lẽ bây giá» không thể gá»i là táºp Ä‘oà n, bởi ở niên đại nà y, chỉ có thể xem nhÆ° đây là má»™t nhà xưởng sản xuất tivi, không giống nhÆ° kiếp trÆ°á»›c, nó đã phát triển thà nh má»™t táºp Ä‘oà n lá»›n vá»›i nhiá»u công ty con, vả lại còn liên tục là má»™t trong bốn táºp Ä‘oà n mạnh nhất trong nÆ°á»›c trong nhiá»u năm.
Khi Lục Thiếu Hoa tá»›i gần cá»a nhà xưởng, tên bảo vệ ngăn không cho hắn và o, cùng Ä‘Æ°á»ng cuối cùng hắn cÅ©ng chỉ có thể ở bên ngoà i quan sát. Nhà xưởng sản xuất tivi nà y chỉ có mấy gian, hắn không thể tưởng tượng được là chỉ trong vòng hai mÆ°Æ¡i năm ngắn ngủi, từ mấy gian nhà xưởng nÆ¡i nà y lại có thể biến thà nh nhà cao tầng, sản phẩm lại nổi tiếng trên khắp má»i nÆ¡i trên cả nÆ°á»›c, mà lại là má»™t thÆ°Æ¡ng hiệu chất lượng nổi tiếng.
Lắc lắc đầu vứt bỠý nghÄ© trong lòng, hắn xoay ngÆ°á»i chuẩn bị quay vá» cá»a hà ng, nhÆ°ng vừa má»›i bÆ°á»›c được hai bÆ°á»›c, Ä‘á»™t nhiên ở sau lÆ°ng hắn bá»—ng có tiếng tên bảo vệ cÆ°á»i nhạo. Lục Thiếu Hoa nghÄ© tên bảo vệ đó cÆ°á»i nhạo mình, vì thế hắn dừng lại, quay đầu, má»›i biết không phải hắn ta cÆ°á»i mình mà là má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi, nhìn qua chỉ tầm hai mÆ°Æ¡i.
Lục Thiếu Hoa nhìn ngÆ°á»i trẻ tuổi Ä‘ang bị tên bảo vệ cÆ°á»i nhạo, thoạt nhìn anh ta rất bình thÆ°á»ng, bá»™ quần áo phụ trợ lại cà ng là m tôn lên thân hình to khá»e, nhÆ°ng Lục Thiếu Hoa nhìn kỹ anh ta thấy không há» bình thÆ°á»ng. Bởi vì khi Ä‘i, má»—i bÆ°á»›c Ä‘i của anh ta Ä‘á»u có khoảng cách Ä‘á»u nhau. Mắt nhìn thẳng phÃa trÆ°á»›c, ưỡn ngá»±c khi nói, trên mặt toát lên vẻ nghiêm trang. NgÆ°á»i nà y nhất định là xuất thân từ quân nhân. Từ ‘Quân nhân’ gây ấn tượng mạnh đối vá»›i Lục Thiếu Hoa, quân nhân đại biểu cho cái gì, há» bảo vệ cho quốc gia, má»—i lần thiên tai, xông và o đầu tiên mãi mãi là quân nhân, là bá»n há» hi sinh máu thịt để bảo vệ cho mạng sống và tà i sản cho nhân dân, cho an toà n quốc gia.
Khi nhìn thấy ngÆ°á»i ‘quân nhân’, Lục Thiếu Hoa đứng thẳng ngÆ°á»i, khép hai chân, hÆ°á»›ng vá» phÃa anh ta chà o má»™t cách kÃnh cẩn theo nghi thức quân Ä‘á»™i. Không biết có phải là do thói quen nghá» nghiệp hay không mà ngÆ°á»i quân nhân kia cÅ©ng dừng chân, đáp lá»… lại, sau đó hÆ°á»›ng vá» phÃa Lục Thiếu Hoa há»i:
- Anh thấy em còn Ãt tuổi, sao lại nhìn anh cúi chà o?
- Bởi vì em rất kÃnh trá»ng quân nhân.
Lục Thiếu Hoa nghiêm túc nói.
- Phải anh từng là quân nhân.
NgÆ°á»i quân nhân đó nhìn vá» phÃa xa xăm nói, rồi lại hÆ°á»›ng vá» phÃa Lục Thiếu Hoa há»i:
- Sao em biết anh là quân nhân?
- Tư thế bước đi.
Lục Thiếu Hoa chỉ dùng bốn chữ Ä‘Æ¡n giản để trả lá»i.
- Hahahah, váºy hả, bÆ°á»›c Ä‘i nhÆ° thế đã thà nh thói quen.
Nói tá»›i đây, ngÆ°á»i quân nhân vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lục Thiếu Hoa kÃnh má»™t lá»…:
- Cảm Æ¡n em đã kÃnh trá»ng quân nhân, nhÆ°ng anh giá» không còn là quân nhân nữa.
- Không cần cảm Æ¡n đâu. Quân nhân đáng được kÃnh trá»ng, nhÆ°ng em thấy anh không giống má»™t quân nhân bình thÆ°á»ng?
Kỳ tháºt Lục Thiếu Hoa đã sá»›m nháºn ra ngÆ°á»i nà y không phải là quân nhân bình thÆ°á»ng. Bình thÆ°á»ng quân nhân bÆ°á»›c Ä‘i không theo quy tắc, có thể do ngÆ°á»i nà y đã phải chịu huấn luyện quá nghiêm khắc. Lục Thiếu Hoa vừa nói nhÆ° váºy, ngÆ°á»i quân nhân Ä‘á»™t nhiên thay đổi sắc mặt, lùi ra phÃa sau cảnh giác, tÆ° thế chuẩn bị tấn công.
- Không cần căng thẳng nhÆ° váºy đâu. Em không có ác ý, chỉ là em tò mò quân nhân nhÆ° anh sao lại là m trong nhà xưởng?
Lục Thiếu Hoa nhìn thấy ngÆ°á»i quân nhân là m tÆ° thế tấn công, biết hắn đã Ä‘oán đúng, anh ta không phải quân nhân bình thÆ°á»ng, mà ở kiếp trÆ°á»›c ngÆ°á»i ta hay gá»i là ‘cá»— máy giết ngÆ°á»i’ bá»™ Ä‘á»™i đặc chủng.
- Ai da, má»™t lá»i thì khó nói hết lắm.
Vị quân nhân thở dà i má»™t hÆ¡i, cÅ©ng không quản trên mặt đất bẩn hay sạch, vẻ mặt chán chÆ°á»ng ngồi luôn tại chá»—.
Nhìn thấy ngÆ°á»i ‘quân nhân’ ngồi xuống, Lục Thiếu Hoa cÅ©ng không ngại ngồi xuống theo. Hắn biết ngÆ°á»i nà y nhất định có chuyện xÆ°a, bằng không sẽ không lá»™ ra vẻ mặt nhÆ° váºy. Trong lòng hắn nghÄ© nếu muốn thá»±c hiện được kế hoạch sau nà y nhất định phải má»i được ngÆ°á»i tà i, mà không tầm thÆ°á»ng nhÆ° bá»™ Ä‘á»™i đặc chủng thì hắn cÅ©ng Ä‘ang cần, dù sao cÅ©ng an toà n cÅ©ng lá»›n hÆ¡n hết thảy thôi.
Lục Thiếu Hoa và ngÆ°á»i quân nhân ngồi đối diện nhau. Anh ta nhÆ° trở lại cuá»™c sống trong quân Ä‘á»™i, chiến hữu ngồi vây quanh má»™t chá»— nói chuyện phiếm, đùa giỡn. Anh ta cÅ©ng không biết tại sao Lục Thiếu Hoa lại cho mình cảm giác nà y, có lẽ bởi vì anh ta nhá»› cuá»™c sống trong quân Ä‘á»™i. Tuy nhiên và o hoà n cảnh nà y, anh ta muốn Ä‘em tất cả những gì chôn giấu trong lòng ra nói hết cho má»™t đứa nhá» không đến mÆ°á»i tuổi, vẻ mặt biến đổi không ngừng.
Lục Thiếu Hoa nhìn thấy tất cả má»i chuyện, hắn lẳng lặng ngồi má»™t chá»—, để mặc cho ngÆ°á»i quân nhân nhá»› lại. Hắn biết nếu y tá»± nguyện y sẽ mở miệng nói chuyện, nếu không muốn thì có há»i y cÅ©ng không nói.
Không quá má»™t hồi, ngÆ°á»i quân nhân kia hÃt sâu má»™t hÆ¡i, giống nhÆ° là kiên quyết ra má»™t quyết định, từ từ mở miệng nói:
- Ai da, trÆ°á»›c kia anh tham gia trong quân ngÅ©, nhÆ°ng vì mắc sai lầm nên bị khai trừ khá»i quân tịch, Ä‘i theo bá»™ Ä‘á»™i nên cái gì cÅ©ng không biết, chỉ có thể tìm má»™t nÆ¡i để sống tạm, nhÆ°ng tá»›i đây không bao lâu thì…Ôi thôi! Vừa rồi nhÆ° em vừa thấy đấy.
Lục Thiếu Hoa chăm chú nghe, tuy rằng y chỉ nói ngắn gá»n mấy câu, nhÆ°ng Lục Thiếu Hoa cÅ©ng có thể cảm nháºn được tâm trạng của má»™t quân nhân bị khai trừ quân tịch. Có khi đối vá»›i há» danh dá»± còn quan trá»ng hÆ¡n cả mạng sống. Má»™t khi đã bị khai trừ khá»i quân tịch thì cả Ä‘á»i sẽ phải mang má»™t vết nhÆ¡, nếu không phải là ngÆ°á»i tin tưởng thì không bao giá» nói ra.
- Em có thể gá»i anh là anh Hai được không?
Lục Thiếu Hoa cÅ©ng không biết vì sao vị quân nhân nà y sẽ tin hắn, nhÆ°ng để kéo gần quan hệ, hắn thá» há»i má»™t câu.
- Ừ
- Haha. Anh Hai đừng quá bi quan, má»i chuyện không phải là đã qua rồi sao? Quan trá»ng là hiện tại sống tốt.
Lục Thiếu Hoa an ủi nói.
- Ừ! Em nói nhÆ° váºy anh má»›i nhá»› đến, anh còn phải Ä‘i tìm việc nữa. Äược rồi, không nói chuyện vá»›i em nữa, anh phải Ä‘i đây.
‘ Quân nhân’ nghe được Lục Thiếu Hoa nói đến công việc, lúc nà y mới nhớ tới hiện tại hắn cũng đang thất nghiệp, vội vội và ng và ng nói.
- Ấy anh Hai, anh chỠmột chút, hay là đến nhà em giúp một tay đi.
Lục Thiếu Hoa chÃnh là chỠđể nói những lá»i nà y. Hắn mất ná»a ngà y chÃnh là để lôi kéo anh ta, dù sao hiện tại bán vải, ba ngÆ°á»i bá»n há» cÅ©ng quá báºn rá»™n.
- Nhà em? Là m gì?
- Haha, gần đây nhà em váºn chuyển vải xuống dÆ°á»›i Thâm Quyến để bán, kinh doanh rất tốt, em và hai chú Ä‘á»u rất báºn rá»™n, cho nên muốn tìm thêm nhiá»u ngÆ°á»i giúp đỡ, không biết anh có muốn Ä‘i hay không?
- Ừ được rồi, dù sao cũng hợp với em, chỉ cần có cơm ăn thì anh sẽ đi.
‘Quân nhân’ trầm tư một hồi rồi mới nói. Anh ta nói là rất hợp ý với Lục Thiếu Hoa nhưng trong lòng thực ra lại rất tò mò vỠhắn.
- Hahaha, nếu em đã gá»i anh má»™t tiếng anh Hai thì em chỉ đãi anh thôi, tiá»n lÆ°Æ¡ng thì có nhiá»u trả nhiá»u, Ãt trả Ãt. Äi thôi, quay vá» cá»a hà ng nghỉ ngÆ¡i má»™t ngà y, tối mai má»›i bắt đầu là m.
Lục Thiếu Hoa sang sảng nói.
Tà i sản của Master Thief
Chữ ký của Master Thief
Äã có 22 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Master Thief
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
badcitizen ,
behattieu ,
bemy ,
giangkheo ,
hoainamvuong ,
hoangpm ,
hunglephi ,
lovemath ,
matsau30 ,
mekiem ,
meolac ,
milukity ,
nguongsatca ,
rapemeplz ,
saokyvayne ,
taolakem ,
tayhopkh ,
tdvcb44 ,
thedung33 ,
top*** ,
vngcthanh ,
zoomx4
14-09-2011, 08:31 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Trùm Chôm Chỉa 4vn Äệ Nhất Soái Nhân
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Australia
Bà i gởi: 1,895
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 7 giá»
Thanks: 891
Thanked 35,188 Times in 1,058 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả :Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 1: Xây dựng cơ sở
ChÆ°Æ¡ng 20: Lá»i hứa
Nhóm Dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
- Chú Ba, chú là m gì váºy?
Khi Lục Thiếu Hoa mang theo ‘ Quân nhân’ trở lại cá»a hà ng, đã là hÆ¡n mÆ°á»i giá» sáng. Hắn bÆ°á»›c và o nhìn thấy Lục Gia Huy Ä‘ang thu dá»n lá cây vải còn lại từ hôm qua.
- À. Tên tiểu quá»· nà y Ä‘i ra ngoà i Ä‘i dạo, thấy thế nà o? Thâm Quyến so vá»›i nông thôn chúng ta tốt hÆ¡n nhiá»u chứ?
Lục Gia Huy không ngẩng đầu lên, chỉ biết là Lục Thiếu Hoa đã trở lại, vừa thu dá»n vừa há»i.
- Tháºt là tốt hÆ¡n nhiá»u, nhÆ°ng không khà không được tốt lắm. À! Äúng rồi, chú Ba, cháu má»i được ngÆ°á»i nà y đến để giúp chúng ta.
Lục Thiếu Hoa ban đầu than phiá»n má»™t chút vá» không khà ở Thâm Quyến, sau đó má»›i nói vá» chuyện má»i ‘ Quân nhân’ vá» há»— trợ.
- Ừ. CÅ©ng nên gá»i thêm ngÆ°á»i há»— trợ, chứ chỉ có ba ngÆ°á»i chúng ta thì…
Lục Gia Huy vốn là đang định nói ‘ báºn chết Ä‘i được’ nhÆ°ng còn chÆ°a nói ra, thì thấy má»™t ngÆ°á»i đứng sau Lục Thiếu Hoa, vì thế không vá»™i nói tiếp mà hÆ°á»›ng vá» phÃa ‘ Quân nhân’ gáºt gáºt đầu chà o há»i:
- Xin chà o!
- Xin chà o!
‘Quân nhân’ khẽ mỉm cÆ°á»i cÅ©ng đánh tiếng chà o há»i.
- Tốt lắm. Anh, để em giá»›i thiệu má»™t chút nhá. Vị nà y là chú Ba của em – Lục Gia Huy. Lục Thiếu Hoa tay phải là m tÆ° thế ‘Má»i’ để giá»›i thiệu, tiếp theo lại hÆ°á»›ng vá» Lục Gia Huy nói:
- Còn ngÆ°á»i nà y là cháu má»›i quen, anh ấy tên là …
Lục Thiếu Hoa giá» má»›i nhá»› là không biết tên ‘Quân nhân’, có chút xấu hổ, hắn tiến đến bên tai bá»™ đôi đặc chủng nói nhá»:
- Anh, anh tên là gì váºy?
Biết Lục Thiếu Hoa là vì xấu hổ nên má»›i lại gần để nói chuyện, ‘ Quân nhân’ vì không muốn Lục Thiếu Hoa xấu hổ them, nên cÅ©ng nhá» giá»ng nói:
- Trần Quốc Bang.
Biết được tên ‘ Quân nhân’, Lục Thiếu Hoa sỠsỠthấy nóng mặt, có chút mất tự nhiên giới thiệu:
- Chú Ba, ngÆ°á»i nà y là ngÆ°á»i ban nãy cháu gá»i là anh Hai – Trần Quốc Bang đại ca.
- Haha, cáºu so vá»›i ta chỉ kém và i tuổi, đừng gá»i ta nhÆ° Tiểu Hoa, cứ gá»i ta là anh Ba.
Lục Gia Huy thấy Trần Quốc Bang Ä‘ang không biết xÆ°ng hô thế nà o cho phải, lúc nà y má»›i lá»›n giá»ng nói.
- Äược, váºy tôi gá»i anh là anh Ba nhé.
Nghe được Lục Gia Huy nói váºy, để phù hợp vá»›i tÃnh cách, Trần Quốc Bang cÅ©ng lá»›n giá»ng theo.
- Äược, được, được , ta rất thÃch lá»›n giá»ng, hahaha.
Lục Gia Huy nhÆ° thể vừa tìm được tri ká»· nói liên tục ba cái “ Äượcâ€, má»›i đứng lên cÆ°á»i haha…
Giữa trÆ°a, Lục Gia Huy, Lục Thiếu Hoa, còn có cả Trần Quốc Bang , cùng nhau Ä‘i và o nhà hà ng của Ông Văn Äức. Vừa và o cá»a má»›i biết, nhà hà ng bên trong đã cháºt cứng, má»™t chá»— cÅ©ng không còn. Lục Thiếu Hoa lần đầu tiên đến nhà hà ng và o bữa trÆ°a. Nhìn thấy chá»— Ä‘á»u cháºt cứng, ánh mắt ngó xung quanh tìm kiếm bóng dáng Ông Văn Äức. Quả là không phụ lòng ngÆ°á»i, rốt cục tìm khắp ngõ ngách cÅ©ng nhìn thấy bóng dáng quen thuá»™c. Vừa Ä‘i ngang qua, Ông Văn Äức liá»n hÆ°á»›ng vá» phÃa bá»n há» Ä‘i tá»›i.
- Chú Ba. Tiểu Hoa, má»i ngÆ°á»i đến rồi đấy à !
Ông Văn Äức đánh tiếng mỉm cÆ°á»i tiếp đón, tuy nhiên ánh mắt lại hÆ°á»›ng vá» phÃa Trần Quốc Bang :
- Vị nà y là ?
- À! NgÆ°á»i nà y là anh em má»›i quen – Trần Quốc Bang .
Lục Thiếu Hoa vá»— vá»— thân hình cÆ°á»ng tráng của Trần Quốc Bang giá»›i thiệu, rồi lại hÆ°á»›ng vá» phÃa Trần Quốc Bang nói:
- Vị nà y là anh của em – Ông Văn Äức, cÅ©ng là ông chủ của nhà hà ng nà y, haha, ăn cÆ¡m không cần trả tiá»n, haha.
- Hả! Tên tiểu quá»· nà y, không trả tiá»n, đến lúc đó để vải lại là được.
Ông Văn Äức nói đến quả vải, vẻ mặt hiện hai chữ ‘tham lam’. Tuy nhiên chỉ trong nháy mắt, y hÆ°á»›ng vá» Trần Quốc Bang Ä‘ang nghiêm trang gáºt gáºt đầu nói:
-Nếu Tiểu Hoa nháºn anh là m anh Hai, nhìn anh cÅ©ng lá»›n hÆ¡n tôi, tôi cÅ©ng gá»i anh má»™t tiếng- anh Hai.
Lục Thiếu Hoa chứng kiến sắc mặt của Ông Văn Äức, trong lòng thầm mắng y là không biết xấu hổ, đồng thá»i lại bồi thêm má»™t câu:
- Quan hệ tháºt là rắc rối. Cái gì mà anh Hai của Tiểu Hoa cÅ©ng là anh Haica của tôi.
Trần Quốc Bang nghe Ông Văn Äức nói váºy, láºp tức đến gần, miệng lặp lại:
- Không dám, không dám.
Ngay khi Ông Văn Äức vừa nói xong thì Lục Gia Huy đứng bên cạnh cÅ©ng không yên, y lá»›n giá»ng hô to :
- Ta nói các ngươi có giống đà n bà không? Mồm không để yên hả, có phải muốn chú Ba chết đói không?
Bị Lục Gia Huy la to, toà n bá»™ ngÆ°á»i ở nhà hà ng Ä‘á»u đổ ánh mắt nhìn vá» phÃa há» Ä‘ang đứng. Lục Thiếu Hoa muốn được yên, nhÆ°ng những ngÆ°á»i có xung quanh thì lại không muốn nhÆ° thế, còn muốn tiếp tục nói cái gì nhÆ°ng không nghe rõ tiếng. Ông Văn Äức liá»n khẩn trÆ°Æ¡ng nói:
- Chú Ba, đi nà o, chúng ta lên phòng riêng trên tầng hai ăn đi.
Lục Gia Huy thấy Ông Văn Äức nói lên phòng riêng trên tầng hai rất vừa lòng, thì thầm trong miệng:
- Thế nà y thì còn được….
Thá»i gian thấm thoát cÅ©ng hết hai ngà y. Trong hai ngà y nà y, Lục Thiếu Hoa và Trần Quốc Bang cÅ©ng đã hiểu nhau rất nhiá»u. Trong lúc trò chuyện, hắn cÅ©ng hiểu biết thêm vá» Trần Quốc Bang. Anh ta là trẻ mồ côi, mÆ°á»i tám tuổi nháºn được lệnh triệu táºp nháºp ngÅ©, và o bá»™ Ä‘á»™i trong suốt tám năm qua, cho đến năm nay má»›i phạm sai lầm nên bị khai trừ khá»i quân ngÅ©. Rá»i khá»i đại gia đình bá»™ Ä‘á»™i, sau khi nghe được ná»n kinh tế ở Thâm Quyến phát triển nên đến đây tìm việc là m, mong có cuá»™c sống bình thÆ°á»ng và o ná»a cuá»™c Ä‘á»i còn lại. NhÆ°ng ngà y vui ngắn chẳng tầy gang, ở Khang Giai không đến hai tháng, bởi vì tÃnh tình hay nói thẳng, bị xa lánh, lại bị Ä‘uổi, cuối cùng thì gặp được Lục Thiếu Hoa.
- Ai da! Anh Hai, đừng quá bi quan, cứ ở lại đây, má»i ngÆ°á»i sẽ không bạc đãi anh đâu.
Lục Thiếu Hoa nghe được tất cả vá» Trần Quốc Bang, rất thông cảm. Thá» nghÄ© xem, ở trong đại Ä‘á»™i tám năm trá»i, bá»—ng chốc bị đá ra khá»i Ä‘á»™i ngÅ©, không còn Ä‘Æ°á»ng lui, chỉ có thể Ä‘i và o thà nh phố Thâm Quyến lăn lá»™n kiếm sống.
- Haha, là em nói đấy nhá. Anh biết em thông minh, tương lai nhất định sẽ thà nh đạt, đến lúc đó cũng đừng có đá văng anh Hai đi , hahaha.
Trần Quốc Bang đến bây giá» cÅ©ng biết rất nhiá»u vá» Lục Thiếu Hoa. Chẳng những biết hắn ở quê được má»i ngÆ°á»i gá»i là ‘ Thần đồng’, hÆ¡n nữa biết vá» cây vải và mang lên bán ở Thâm Quyến cÅ©ng Ä‘á»u là do chủ ý của Lục Thiếu Hoa. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, thông tin nà y Ä‘á»u từ miệng Lục Gia Huy mà ra.
- Yên tâm đi, tương lai em có miếng ăn nhất định sẽ không quên anh.
Lục Thiếu Hoa nói rất nghiêm túc. Kỳ tháºt hắn không Ä‘Æ¡n giản là thông cảm vá»›i Trần Quốc Bang mà là Trần Quốc Bang và hắn đồng cảnh ngá»™. Ở kiếp trÆ°á»›c hắn vừa tá»›i Thâm Quyến cÅ©ng vấp phải nhiá»u trắc trở, Ä‘i đến đâu cÅ©ng bị má»i ngÆ°á»i xa lánh, cho nên hắn hoà n toà n thông cảm vá»›i Trần Quốc Bang.
- Có những lá»i nà y của anh, anh Hai có chết cÅ©ng Ä‘i theo anh.
Lục Thiếu Hoa nói ra những lá»i đó nhÆ° má»™t lá»i hứa hẹn, mà vá»›i Trần Quốc Bang mà nói, cÅ©ng rất xem trá»ng lá»i hứa hẹn. Cho nên lúc Lục Thiếu Hoa Ä‘Æ°a ra hứa hẹn, y cÅ©ng váºy, ‘ Chết cÅ©ng Ä‘i theo emâ€. Có lẽ vì lá»i hứa hôm nay, trongtÆ°Æ¡ng lai, Trần Quốc Bang nhất định thá»±c hiện lá»i hứa nà y.
Lục Thiếu Hoa nháºn được lá»i hứa của Trần Quốc Bang, dang hai tay ôm chặt Trần Quốc Bang, giá» phút nà y không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, không má»™t câu nói, có lẽ là lá»i hứa giữa hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông…
- Ai da! Hai đại trượng phu ngồi má»™t chá»— ôm nhau, định tÃnh chuyện gì thế hả.
Ngay tại lúc hai ngÆ°á»i Ä‘ang yên lặng ôm nhau, Ä‘á»™t nhiên cá»a phòng cất lên má»™t âm thanh bất nhã.
Âm thanh bất nhã đó Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là từ miệng Lục Gia Huy mà ra, Lục Thiếu Hoa chỉ thầm nhủ, khó khăn lắm má»›i có được không khà nhÆ° váºy, giỠđã tan thà nh mây khói. Hắn giáºt giáºt miệng muốn nói nhÆ°ng lại thôi,Ä‘em nuốt và o trong bụng, không mở miệng.
- Äược lắm, đừng ôm nữa, xe khách sẽ tá»›i đây ngay, mau Ä‘i đón xe Ä‘i.
Lục Gia Huy thấy hai ngÆ°á»i Ä‘á»u xẩu hổ không nói gì, nhÆ°ng nhìn má»™t chút,không kìm nổi nói.
Bị Lục Gia Huy nói nhÆ° váºy, Lục Thiếu Hoa nhìn vá» phÃa đồng hồ thấy đã chÃn giá», có chút sốt ruá»™t hÆ°á»›ng vá» phÃa Trần Quốc Bang nói:
- Anh Hai, đi, đi đón xe, để em giới thiệu chú Tư cho anh là m quen.
-Äược.
Tà i sản của Master Thief
Äã có 20 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Master Thief
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
badcitizen ,
behattieu ,
bemy ,
giangkheo ,
hunglephi ,
lovemath ,
matsau30 ,
mekiem ,
meolac ,
milukity ,
nguongsatca ,
phuoc103 ,
rapemeplz ,
saokyvayne ,
taolakem ,
tayhopkh ,
thedung33 ,
trongdv ,
vngcthanh ,
zoomx4
14-09-2011, 08:32 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Trùm Chôm Chỉa 4vn Äệ Nhất Soái Nhân
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Australia
Bà i gởi: 1,895
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 7 giá»
Thanks: 891
Thanked 35,188 Times in 1,058 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả :Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 1: Xây dựng cơ sở
ChÆ°Æ¡ng 21: Báºn rá»™n
Nhóm Dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
Lục Thiếu Hoa và Lục Gia Huy vá»›i Trần Quốc Bang đến nÆ¡i Ä‘á»— xe lần trÆ°á»›c, Ä‘i được má»™t lúc xe đã tá»›i nÆ¡i. Lục Gia Thà nh mặt lạnh lùng, Ä‘i còn không vững, có lẽ là đã rất mệt. NghÄ© thì cÅ©ng đúng, ba ngà y qua y 24 giá» Ä‘á»u ngồi trên xe, mà có má»™t ngà y nghỉ thì chÆ°a chắc y đã nghỉ ngÆ¡i, chắc là đi giúp hái vải rồi.
Lục Thiếu Hoa giá»›i thiệu qua vá»›i Trần Quốc Bang và Lục Gia Huy, Hắn nói là má»i Trần Quốc Bang đến giúp đỡ. Gia Huy không nói gì, chỉ mỉm cÆ°á»i gáºt đầu tá» vẻ đồng ý. Lục Gia Huy đồng ý rồi, Lục Thiếu Hoa cÅ©ng cảm thấy mình đã thấm mệt, cÅ©ng không há»i tình hình trong nhà , cấp tốc dỡ vải xuống. Nhìn mÆ°á»i mấy sá»t vải xếp đầy dÆ°á»›i đất, Lục Thiếu Hoa thầm nghÄ©: “May mà gá»i Lục Gia Thà nh vá», không thì chuyển má»—i năm sá»t xuống còn không đủ bán buổi sáng.â€
Sáng sá»›m hôm sau, Lục Thiếu Hoa còn chÆ°a dáºy, Ông Văn Äức đã đến gá»i cá»a. Lục Gia Thà nh hôm trÆ°á»›c đến nhà hà ng y dùng cÆ¡m, y biết vải lại được chuyển đến. Nếu không vì quá muá»™n thì chắc chắn ná»a đêm y sẽ chạy đến ăn, tuy nhiên cuối cùng cÅ©ng không nhịn được, trá»i vừa sáng y đã chạy đến. Äợi Lục Thiếu Hoa mở cá»a, y cÅ©ng không cần để ý xung quanh, cầm má»™t cái túi rồi xếp vải và o tháºt lá»±c, khi mà cái túi đã đầy ắp y má»›i nói:
- Những cái nà y không được bán, giữ để mình ăn, ha, ha.
Nhìn Ä‘á»™ng tác của Ông Văn Äức rồi phối hợp vá»›i lá»i nói của y, Lục Thiếu Hoa không biết nên khóc hay cÆ°á»i, chỉ biết đứng sững sá» tại chá»— vá»›i vẻ mặt Ä‘au khổ.
Äúng chÃn giá» sáng mở cá»a, vải thì đã được xếp lên giá từ khi chÆ°a mở cá»a, có thể nói là má»i việc được chuẩn bị hết sức chu đáo. Cá»a vừa mở, bên ngoà i đã nÆ°á»m nượp ngÆ°á»i đứng mua vải. Thế nhÆ°ng Lục Thiếu Hoa chú ý thấy những ngÆ°á»i đứng bên trong là những ngÆ°á»i hôm trÆ°á»›c đã mua vải, còn những ngÆ°á»i đứng bên vòng ngoà i má»›i là những ngÆ°á»i lạ. Chắc có lẽ thấy vải ngon nên ngÆ°á»i ta má»›i đến mua tiếp.
Cá»a hà ng có thêm Trần Quốc Bang, thế nên không đến ná»—i báºn nhÆ° hôm trÆ°á»›c, bốn ngÆ°á»i bán hà ng đâu và o đấy, hai ngÆ°á»i xếp túi, má»™t ngÆ°á»i cân, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Lục Thiếu Hoa là ngÆ°á»i phụ trách thu tiá»n.
Äến gần mÆ°á»i hai giá», Lục Thiếu Hoa cảm thấy chắc không còn ai đến mua nữa, có thể nghỉ ngÆ¡i. Thế nhÆ°ng hắn đã nhầm, cá»a hà ng Ä‘á»™t nhiên có ngÆ°á»i cầm ô che mÆ°a đến mua vải, Lục Thiếu Hoa thầm nghÄ©: “Sức hấp dẫn của vải thá»±c sá»± lá»›n nhÆ° váºy sao?â€
Cứ nhÆ° váºy, bốn ngÆ°á»i chỉ có thể nghỉ ngÆ¡i những lúc khách vắng, ăn cÆ¡m cÅ©ng phải Ông Văn Äức gá»i ngÆ°á»i mang đến, hoà n toà n không có thá»i gian ra ngoà i. Cho đến táºn khi trá»i tối, lại đón má»™t Ä‘oà n khách mua hà ng, vì váºy bốn ngÆ°á»i chỉ có Trần Quốc Bang là còn đỡ má»™t chút, ba ngÆ°á»i còn lại Ä‘á»u thở không ra hÆ¡i.
Lục Thiếu Hoa nhìn đồng hồ, kim đồng đồ đã chỉ sang chÃn giá» tối, hắn biết tối nay còn có vải chuyển đến, vì váºy hắn nói vá»›i Lục Gia Thà nh:
- Chú TÆ°, chÃn giá» rồi, xe cÅ©ng sắp đến rồi, cháu Ä‘i bảo anh Văn Äức gá»i thêm mấy ngÆ°á»i đến giúp má»™t tay.
- Hả? cháu nói gì? Chú nghe không rõ, nói lại đi!
Lục Gia Thà nh cả ngà y ngồi cân vải, thêm ngÆ°á»i mua cãi nhau nữa, hoà n toà n nghe không rõ Lục Thiếu Hoa nói cái gì.
- Cháu nói, vải sắp đến rồi, cháu Ä‘i gá»i ngÆ°á»i đến giúp
Lục Thiếu Hoa đà nh nói lại
- Thế thì cháu đi đi. Chú trông cũng được
Khi mà tiếng chuông ná»a đêm vang lên, bá»n há» bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u rất mệt rồi, tất cả nằm ngay xuống đất ở cá»a hà ng nghỉ, đến cả Trần Quốc Bang cÅ©ng không phải là ngoại lệ dù đã từng Ä‘i bá»™ Ä‘á»™i. Cả ngà y tay chỉ lặp Ä‘i lặp lại và i Ä‘á»™ng tác, lấy túi, cho vải và o, Ä‘Æ°a cho Lục Gia Thà nh cân.
Những Ä‘á»™ng tác Ä‘á»u thà nh thói quen, đến khi hết khách, hai tay anh gần nhÆ° không còn cảm giác.
- Vá» ngủ thôi, mai còn phải dáºy sá»›m thu dá»n lá vải đấy.
Không biết là ai tiếp lá»i sau Lục Gia Huy, Lục Gia Thà nh và Trần Quốc Huy Ä‘Ã nh lết cái thân mệt má»i vá» phòng. Lục Gia Huy cÅ©ng đứng dáºy chuẩn bị vá» phòng, Äá»™t nhiên y nghÄ© ra vẫn chÆ°a tắm, má»›i gá»i ba ngÆ°á»i lại:
- Còn chưa đi tắm mà , ngủ gì chứ!
- Còn tắm gì nữa, để mai đi. Ôi, mệt chết đi được.
Gần nhÆ° Lục Thiếu Hoa vừa dứt lá»i, ba ngÆ°á»i đồng thanh trả lá»i, để lại Lục Thiếu Hoa đứng lắc đầu cÆ°á»i tại chá»—.
Cứ nhÆ° váºy bốn ngÆ°á»i báºn suốt ba ngà y. Ba ngà y gần nhÆ° giống nhau, báºn từ sáng đến tối, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u mang theo nụ cÆ°á»i khi kết thúc công việc. Không phải báºn rá»™n mà cÆ°á»i mà là nụ cÆ°á»i của lúc đếm tiá»n thu được, báºn rá»™n có nghÄ©a là là m ăn tốt, là m ăn tốt chắc chắc tiá»n tà i cuồn cuá»™n rồi.
Äến tối ngà y thứ ba, Lục XÆ°Æ¡ng cÅ©ng theo xe đến Thâm Quyến, việc thu mua vải cÆ¡ bản giao phó cho Lục Gia Huy nên anh ta má»›i xuống Thâm Quyến.
NhÆ°ng khi anh ta vừa xuống xe, nhìn thấy má»™t số lao Ä‘á»™ng mặc áo đồng phục nhà hà ng không ngÆ°ng chuyển vải, là m cho anh thấy hoảng sợ. Anh ta nghÄ© là há» Ä‘ang ăn cắp, khẩn trÆ°Æ¡ng chạy đến hô hoán, nhÆ°ng sau khi nghe lái xe nói má»›i biết rằng những ngÆ°á»i nay thÆ°á»ng đến váºn chuyển vải, nghÄ© má»™t hồi rồi má»›i thông. Anh ta gá»i má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi há»i ra má»›i biết Lục Thiếu Hoa Ä‘ang báºn, không có thá»i gian nháºn hà ng, là m anh ta cảm thấy rất xấu hổ..
Lục XÆ°Æ¡ng đến là m Lục Thiếu Hoa thở phà o nhẹ nhõm. Thêm má»™t ngÆ°á»i thì cÅ©ng giảm bá»›t phần gánh nặng, khi mà khách Ãt cÅ©ng có thể thay nhau nghỉ ngÆ¡i. Äôi khi cÅ©ng có thế trốn nhiệm vụ má»™t lúc. Vì váºy ngay tối hôm đó, bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u đồng ý Ä‘i chúc mừng, mà chủ Ä‘á» là do Lục Gia Huy nghÄ© ra, lấy tên rất lạ, â€luân phiên bà n giaoâ€, đến Lục XÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i có bằng đại há»c cÅ©ng không hiểu tại sao có cái tên nà y.
NhÆ°ng đến ngà y hôm sau Lục XÆ°Æ¡ng đã hiểu tại sao hôm trÆ°á»›c lại đặt cái tên lạ nhÆ° váºy. Vì nghe Ông Văn Äức nói là m ăn tốt, y còn không chú tâm, đến khi cÆ¡ há»™i đến tay mình má»›i biết, hóa ra ‘là m ăn tốt’ đằng sau còn có hà m ý là “nhiá»u ngÆ°á»iâ€
Kết thúc công việc, Lục XÆ°Æ¡ng cÅ©ng không kiên nhẫn được nữa, không cần biết ngÆ°á»i sạch hay không liá»n nằm xuống, uể oải nói:
- Biết trước thì đã không đến rồi, ở nhà có phải tốt không.
Sau má»™t tuần mở cá»a, cá»a hà ng của Lục Thiếu Hoa cÅ©ng dần dần có tiếng . Những ngÆ°á»i ở gần thì không nói, đại Ä‘a số ngÆ°á»i dân Ä‘á»u biết ở đó có cá»a hà ng bán vải. Không những thế vải còn rất ngá»t. Còn những ngÆ°á»i ở xa thông qua ngÆ°á»i nhà giá»›i thiệu cÅ©ng dần dần biết. ÄÆ°Æ¡ng nhiên tiếng là nh đồn xa, ngÆ°á»i đến mua ngà y cà ng nhiá»u hÆ¡n, còn Lục Thiếu Hoa lúc đếm tiá»n miệng cÆ°á»i không khép lại được.
TrÆ°a hôm nay vắng khách, Lục Thiếu Hoa ngồi trên chiếc ghế tá»±a, nhà n hạ thoải mái bóc vải Ä‘Æ°a và o miệng. Bá»—ng nhiên có tiếng gá»i cá»a:
- Ông chủ mở cá»a, tôi muốn bà n chuyện là m ăn vá»›i ông.
Lục Thiếu Hoa cảm thấy rất lạ, â€chuyện là m ăn?†má»™t dấu há»i lá»›n xuất hiện trong đầu hắn.
Nhìn trái nhìn phải, thế nhÆ°ng từ cái cá»a sổ của giá hà ng chỉ thấy ngÆ°á»i mua vải. Hoà n toà n là không có ngÆ°á»i.: “Chẳng nhẽ ở bên ngoà i†NghÄ© đến đây Lục Thiếu Hoa má»›i nhìn ra cá»a, cá»a vẫn đóng, chỉ chừa lại má»™t cái cá»a sổ to của cái giá, hoà n toà n không nhìn được bên ngoà i cưả là ai. Tò mò, Lục Thiếu Hoa ra mở cá»a.
Tà i sản của Master Thief
Äã có 19 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Master Thief
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
badcitizen ,
behattieu ,
bemy ,
giangkheo ,
hoangpm ,
hunglephi ,
lovemath ,
matsau30 ,
mekiem ,
meolac ,
milukity ,
nguongsatca ,
rapemeplz ,
roseiller ,
taolakem ,
tayhopkh ,
thedung33 ,
vngcthanh ,
zoomx4
14-09-2011, 08:33 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Trùm Chôm Chỉa 4vn Äệ Nhất Soái Nhân
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Australia
Bà i gởi: 1,895
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 7 giá»
Thanks: 891
Thanked 35,188 Times in 1,058 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả :Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 1: Xây dựng cơ sở
ChÆ°Æ¡ng 22: Giao Phong
Nhóm Dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
Lục Thiếu Hoa ra mở cá»a, đứng trÆ°á»›c cá»a là má»™t ngưởi Ä‘Ã n ông trung niên khoảng 40 tuổi, đầu húi cua, mặc đồ tây. NhÆ°ng cÅ©ng không thể nà o che lấp được cái bụng nhÆ° Ä‘ang mang thai mÆ°á»i tháng của ông ta.
-Xin…..chà o! Cho tôi há»i…..ông chủ….có ở nhà không? Truyện "ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông tuổi trung niên thấy ngÆ°á»i mở cá»a cho mình lại là má»™t đứa trẻ con. Ông ta đứng lặng má»™t hồi rồi há»i bằng thứ tiếng phổ thông không được lÆ°u loát của mình.
Lục Thiếu Hoa nghe giá»ng ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên nói, hắn có thể Ä‘oán ra ngay ngÆ°á»i nà y hẳn là từ Hong Kong tá»›i. Không thì tại sao có thế nói tiếng phổ thông không rõ rà ng nhÆ° váºy được.
- Má»i và o, ông chủ Ä‘ang ở trong.
Lục Thiếu Hoa đứng tránh sang một bên để cho gã và o.
- Chú, có ngÆ°á»i tìm chú.
Lục Thiếu Hoa đóng cá»a, rồi Ä‘i đến bên Lục XÆ°Æ¡ng nói.
Lục XÆ°Æ¡ng vẻ mặt nghi vấn, trán nhăn lại, có chút khó hiểu há»i:
- Ai tìm chú váºy?
- Không biết, gã nói tìm ông chủ, có vẻ như tìm chúng ta bà n việc buôn bán.
Lục Thiếu Hoa tiếp lá»i Lục XÆ°Æ¡ng. Thá»±c ra, lúc nhìn thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên hắn đã Ä‘oán ra đó là ngÆ°á»i buôn bán, chứ ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng thì không thể có cái bụng phệ nhÆ° váºy được. Vá»›i ngÆ°á»i buôn bán thì lại khác, thÆ°á»ng phải Ä‘i đến những chá»— ăn chÆ¡i, bia Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không tránh khá»i, vì váºy cái bụng phệ kia cÅ©ng vô tình hình thà nh.
Thế nhÆ°ng Lục Thiếu Hoa cÅ©ng rất nghi ngá» sao lại có ngÆ°á»i buôn bán tìm đến đây chứ? Vả lại còn từ Hong Kong đến
- Có gì đáng để buôn bán là m ăn chứ?...Äúng rồi, cây vải.
Lục Thiếu Hoa cuối cùng cÅ©ng nghÄ© ra, tìm hỠđể bà n chuyện là m ăn, có lẽ là do thÃch cây vải của bá»n há». Trong đầu khẳng định chắc chắn nhÆ° váºy, Lục Thiếu Hoa vừa thu tiá»n, vừa táºp trung nghe Lục XÆ°Æ¡ng nói chuyện vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia.
- Xin chà o! Xin há»i tìm tôi có chuyện gì không?
Tuy trong lòng Lục XÆ°Æ¡ng vẫn có nghi ngá», nhÆ°ng vẫn không biểu hiện ra ngoà i mặt, vẫn mỉm cÆ°á»i tiếp đón ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên kia.
-Ồ! Xin chà o, xin chà o.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên tá» ra rất nhiệt tình, vừa nói vừa Ä‘Æ°a tay ra bắt tay Lục XÆ°Æ¡ng.
Lục XÆ°Æ¡ng tuy có bằng đại há»c, nhÆ°ng vẫn phản ứng không kịp vá»›i tình hình, chỉ có thể đáp lại:
- Xin chà o, xin chà o
Sau khi chà o há»i xong, mắt ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên nhìn xung quanh phòng, khi nhìn thấy ở góc phòng để mấy sá»t vải, mắt ông ta nhÆ° sáng lên, nhÆ°ng ngay láºp tức tá» vẻ nhÆ° không có biểu hiện gì. Ông ta không biết rằng khi mắt ông ta sáng lên , đã bị má»™t cặp mắt nhìn thấy và bắt gặp.
6LụcThiếu Hoa lúc đó đã có thế chắc chắn khẳng định, ngÆ°á»i Ä‘Ã ng ông nà y đến là vì những sá»t vải kia. Trong đâu nghÄ© “ nếu có thể mang vải đến Hong Kong bán thì giá sẽ không dÆ°á»›i 10 tệ, cÅ©ng có thể 20, 30 tệ không chừng.
Quả nhiên, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trá»±c tiếp mở miệng nói:
- Tôi tên là DÆ°Æ¡ng Kiến Long, là thÆ°Æ¡ng nhân đến từ Hong Kong. Hôm nay đến đây chủ yếu là để bà n vá»›i ông xem có thể cho tôi đặt hà ng vải của ông, sau đó tôi váºn chuyển sang Hong Kong bán.
- á»’! Váºn chuyển sang Hong Kong bán, tất nhiên là được.
Trong lòng Lục XÆ°Æ¡ng nghÄ©, bán cà ng nhiá»u vải thì cà ng kiếm được nhiá»u tiá»n, bây giá» lại có ngÆ°á»i từ Hong Kong đến, muốn váºn chuyển sang Hong Kong bán, chắc chắn là số lượng không Ãt, thế là vui mừng đồng ý.
Lục Thiếu Hoa đứng lắc đầu, hắn tháºt sá»± không biết nói thế nà o vá»›i anh chà ng sinh viên nà y. Tên há» DÆ°Æ¡ng kia nói nghe thì rất hay, nhÆ°ng có lẽ là đang thăm dò Lục XÆ°Æ¡ng. Bây giá» chỉ có má»—i môt cá»a hà ng mà má»™t ngà y đã bán không Ãt, nếu Lục xÆ°Æ¡ng vẫn có thể đồng ý má»™t cách vui vẻ, nhÆ° váºy chứng tá» vẫn có thể bán hà ng được nhiá»u hÆ¡n.. Vì váºy khi Lục XÆ°Æ¡ng đồng ý, kế tiếp tên há» DÆ°Æ¡ng kia chắc chắn sẽ nói:
- Mua với số lượng lớn nên sẽ yêu cầu giảm giá.
Quả nhiên đúng nhÆ° Lục Thiếu Hoa dá»± tÃnh, DÆ°Æ¡ng Kiến Long nghe Lục XÆ°Æ¡ng đồng ý má»™t cách vui vẻ, bèn giả vá» mặt đáng thÆ°Æ¡ng nói:
- á»’! Nếu tôi mang hà ng sang Hong Kong chắc chắn là vá»›i số lượng lá»›n, nếu không thì không có lá»i. NhÆ°ng tôi thấy các ông bán lẻ vá»›i giá hÆ¡i cao, tôi còn phải thêm tiá»n váºn chuyển vá»›i tiá»n thuế, phà tổn cao lắm, ông xem có thể giảm giá được không?
“cáo già †Lục Thiếu Hoa đánh giá tên DÆ°Æ¡ng Kiến Long nhÆ° váºy, nhÆ°ng vẫn chÆ°a có ý kiến gì. Äây là cÆ¡ há»™i tốt để cho Lục XÆ°Æ¡ng luyện táºp, để cho anh ta đối mặt trÆ°á»›c vá»›i những cạm bẫy của cuá»™c sống. Không biết chừng đây là việc tốt, để sau nà y anh ta tiến lên cao. Những nhân váºt chÃnh trị thÆ°á»ng cáo già , có lẽ không thể nói là cáo già , mà nên nói là những ngÆ°á»i có thể ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống nhau. Tất nhiên, Lục Thiếu Hoa cÅ©ng không thế đứng nhìn Lục XÆ°Æ¡ng chịu thiệt, nên đợi đến lúc nên ra tay má»›i xuất hiện
Nghe đến phải giảm giá, Lục XÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phải tên ngốc, ánh mắt dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© gì đó, sắc mặt thay đổi, có vẻ nhÆ° không biết nên là m thế nà o. Äá»™t nhiên có vẻ nhÆ° nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, anh ta mỉm cÆ°á»i nhìn Lục Thiếu Hoa, Ä‘iệu cÆ°á»i ý tứ rất rõ rà ng là cầu cứu ý kiến hắn.
Lục Thiếu Hoa thầm hô lên má»™t tiếngâ€Ä‘áng tiếc, cÆ¡ há»™i tốt nhÆ° váºy mà lãng phÃâ€. Thế nhÆ°ng hắn vẫn rất ngưỡng má»™ Lục XÆ°Æ¡ng, cho dù không biết nên là m thế nà o, con Ä‘Æ°á»ng là m quan vá»›i con Ä‘Æ°á»ng buôn bán cÅ©ng có những Ä‘iểm khác nhau. Việc lá»›n có thể rút thì rút ngay, không rút được thì phải kéo thêm ngÆ°á»i và o cÅ©ng gánh vác. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, lúc nên quyết Ä‘oán vẫn phải quyết Ä‘oán. Truyện "ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Tuy Lục Thiếu Hoa có chút tiếc cÆ¡ há»™i nà y, nhÆ°ng liên quan đến lợi Ãch, hắn vẫn không thể mặc kệ, thế là gá»i hắn giao việc thu tiá»n cho Lục Gia Thà nh, sau đó tiến đến nói:
- Thưa ông Dương Kiến Long, ông nghĩ giảm giá thế nà o thì phù hợp?
- á»’!
DÆ°Æ¡ng Kiến Thà nh thấy có chút lạ, tại sao đứa trẻ vừa mở cá»a lại có thế há»i câu há»i nà y. NhÆ°ng lạ thì lạ. gã vẫn phải trả lá»i câu há»i:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên cà ng thấp cà ng tốt rồi, nhÆ° váºy trừ Ä‘i nhÆ°ng phà khác, tiá»n vốn của tôi cÅ©ng không cao rồi.
“cáo già †Lục Thiếu Hoa nói nhá»
- Cái gì?
- Dạ, không có gì thưa ông. Theo tôi được biết, Hong Kong rất hiếm vải. Tôi nghĩ chắc là giá sẽ không quá thấp chứ?
Lục Thiếu Hoa không vì vừa chá»i gã ta mà ngượng ngùng, hắn vẫn nói má»™t cách hợp tình hợp lý.
- Giá cả không thấp, nhÆ°ng tiá»n thuế xuất khẩu rất cao.
DÆ°Æ¡ng Kiến Thà nh bắt đầu có chút không bình thÆ°á»ng, bên Hong Kong giá cao nhÆ° váºy, ông ta biết rõ, nhÆ°ng lúc Lục Thiếu Hoa há»i, thái Ä‘á»™ nhÆ° biết rất rõ giá cả váºy
Lục Thiếu Hoa cÅ©ng không có để ý đến những lá»i nói của gã vá» khoản tiá»n thuế, mà nhÆ° kiểu nói má»™t mình:
- Hong Kong kinh tế phát triển, vải lại Ãt, tôi nghÄ© má»™t cân vải bán 40 đô la Hong Kong cÅ©ng không vấn Ä‘á» gì.
Thực ra hắn cũng không biết giá bên Hong Kong thế nà o, chỉ căn cứ và o trà nhớ kết hợp với tình hình kinh tế hiện tại mà nói bừa ra.
Nghe Lục Thiếu Hoa nói váºy DÆ°Æ¡ng Kiến Long toát mồ hôi, vì Hong Kong bán vải cÅ©ng khoảng 40 đến45 đô la, mà thá»i bây giá», tỉ giá đô la Hong Kong còn cao hÆ¡n nhân dân tệ, khoảng 1:1.2, vì thế nói má»™t cân 40 đô la Hong Kong tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i 48 tệ rồi.
Lục Thiếu Hoa không để ý đến vẻ mặt của Dương Kiến Long nói tiếp:
- VỠphần thuế ông nói, tôi nghĩ một thương gia như ông đã đến Thâm Quyến là m ăn chắc không thể đến chút việc nhỠnà y cũng không rõ chứ? Vì thế chi phà những thứ đó căn bản không đáng nhắc đến.
Bây giá» thì DÆ°Æ¡ng Kiến Lông hoà n toà n á khẩu. Gã không nghÄ© rằng đứa trẻ nà y lại có thế hiểu rõ sá»± tình đến thế, đúng là gã có ngÆ°á»i quen là m ở hải quan, không thì gã cÅ©ng không dám đến đây là m ăn.
Thấy vị thÆ°Æ¡ng nhân không nói được gì. Lục Thiếu Hoa biết mình đã chiếm được thế chủ Ä‘á»™ng. Tất nhiên Lục Thiếu Hoa cÅ©ng không ép DÆ°Æ¡ng Kiến Long quá mức, vì là m ăn thì phải để cả hai bên Ä‘á»u được lợi, nhÆ° váºy má»›i có thể hợp tác lâu dà i.
- NhÆ° thế nà y váºy, ông DÆ°Æ¡ng, ông muốn mang hà ng đến Hong Kong không có vấn Ä‘á» gì, chúng tôi có thế giao cho ông số lượng lá»›n NhÆ°ng vấn đỠđầu tiên là giá phải tăng lên, Ãt nhất má»™t cân cÅ©ng phải 30 tệ trở lên.
Lục Thiếu Hoa cố tình đẩy giá cao lên để ông ta trả giá.
DÆ°Æ¡ng Kiến Long cẩn tháºn kẻo bị Lục Thiếu Hoa đá, gã cÅ©ng không cần phải giả vá» nữa, nhÆ°ng nghe giá tiá»n 30 tệ, là m gã hoảng, vá»™i và ng nói:
- Không thể 30 tệ được, 30 tệ tôi không lãi được bao nhiêu.
- á»’, váºy ông nghÄ© bao nhiêu má»™t cân thì hợp lý? Äừng quên chúng tôi có thể giao hà ng số lượng lá»›n, không phải mấy chục, mấy trăm cân đâu, cho dù là cả tấn cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á».
Lục Thiếu Hoa biết trước Dương Kiến Long cảm thấy giá quá cao, nhưng đằng sau vẫn nói giao hà ng số lượng lớn để mê hoặc ông ta.
Lúc nà y DÆ°Æ¡ng Kiến Long cÅ©ng khôi phục kinh nghiệm là m ăn ngà y trÆ°á»›c của mình liá»n kiên quyết nói:
- Một cân 20 tệ.
- Không được, chúng tôi thu mua cÅ©ng phải cần có nhân lá»±c váºn chuyển đến Thâm Quyến, còn cả tiá»n xe, Ãt nhất cÅ©ng 30 tệ.
Truyện "ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
- Không được, tôi không có lợi nhuáºn. cháu cÅ©ng đừng nói 30 tệ, tôi cÅ©ng không nói 20 tệ, chúng ta lấy giá ở giữa váºy, 25 tệ.
- OK, hợp tác vui vẻ.
Lục Thiếu Hoa khoái trá khi nghe câu 25 tệ, đây cũng là giá mà hắn cảm thấy lý tưởng nhất, trừ ngược trừ xuôi cũng kiếm được hơn 10 tệ.
- Ha ha ha, có tiá»n thì má»i ngÆ°á»i cùng kiếm thôi.
DÆ°Æ¡ng Kiến Long cÅ©ng nghÄ© giá nà y có thế chấp nháºn, đợi sau khi Lục Thiếu Hoa đồng ý thì cÅ©ng cÆ°á»i ha ha nói.
Sau khi bà n xong giá cả, Lục Thiếu Hoa cÅ©ng thở phà o nhẹ nhõm. Hắn cùng DÆ°Æ¡ng Kiến Long bà n chi tiết má»™t số vấn Ä‘á» vá» váºn chuyển. Äây má»›i gá»i là đại thà nh công. Sau khi bà n bạc xong, DÆ°Æ¡ng Kiến Long cÅ©ng vá»™i và ng Ä‘i chuẩn bị.
Tà i sản của Master Thief
Äã có 23 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Master Thief
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
badcitizen ,
behattieu ,
bemy ,
dunguk ,
giangkheo ,
hoainamvuong ,
hunglephi ,
lovemath ,
matsau30 ,
mekiem ,
meolac ,
milukity ,
nguongsatca ,
phuoc103 ,
rapemeplz ,
roseiller ,
taolakem ,
tayhopkh ,
thedung33 ,
top*** ,
trongdv ,
vngcthanh ,
zoomx4
14-09-2011, 08:34 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Trùm Chôm Chỉa 4vn Äệ Nhất Soái Nhân
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Australia
Bà i gởi: 1,895
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 7 giá»
Thanks: 891
Thanked 35,188 Times in 1,058 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả :Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 1: Xây dựng cơ sở
Chương 23: Hợp tác
Nhóm Dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
DÆ°Æ¡ng Kiến Long vá» chuẩn bị, Lục Thiếu Hoa Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng cần chuẩn bị, vải ở Thâm Quyến vẫn cần bán, tuy giá cả thấp hÆ¡n mÆ°á»i mấy tệ, Nng mang đến Hong Kong cÅ©ng có giá»›i hạn. không thế mang được hết hà ng sang. HÆ¡n nữa, Lục Thiếu Hoa tÃnh không chỉ bán má»—i vải, còn cả nhãn, Ä‘Ã o, dÆ°Æ¡ng mai …..rất nhiá»u loại trái cây Ä‘ang chÃn trong mùa nà y nữa.
Äến tối, Lục XÆ°Æ¡ng đến bến xe nháºn vải, cÅ©ng nhân tiện nhá» lái xe nhắn vá» nhà để ở nhà chuẩn bị vải số lượng lá»›n gá»i đến Thâm Quyến. Tất cả Ä‘á»u chuẩn bị khẩn trÆ°Æ¡ng, thế mà Lục Thiếu Hoa lúc nà y lại Ä‘ang nghÄ© xuất khẩu trái cây thông qua DÆ°Æ¡ng Kiến Long. Dù sao Ä‘i nữa thì “xuất khẩu†hai chữ hà m ý tháºt lá»›n. Có má»™t số hoa quả ở trong nÆ°á»›c không đáng tiá»n, nhÆ°ng khi xuất khẩu lại không nhÆ° váºy. Giá cả không những có thế tăng gấp đôi còn có thế gấp mÆ°á»i, Bây giá» vấn Ä‘á» Ä‘au đầu nhất vẫn là vốn, muốn mua vải số lượng lá»›n thì phải có vốn nhiá»u, nhÆ°ng vốn ở đâu ra bây giá»?
Lục Thiếu Hoa nghÄ© liá»u, Ä‘á»™t nhiên trong đầu nghÄ© ra má»™t cách. Nếu cách nà y thà nh công, nhÆ° váºy thì không cần vốn cÅ©ng có thế thu mua hoa quả số lượng lá»›n. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, trÆ°á»›c khi bắt đầu vá»›i hoa quả thì phải khai thông được vá»›i DÆ°Æ¡ng Kiến Long đã.
- Ôi dà o, cứ đợi Dương Kiến Long đến rồi bà n với ông ta cũng được.
Ngà y hôm sau cá»a hà ng vẫn bán rất chạy, nhÆ°ng bây giá» có thêm Lục XÆ°Æ¡ng rồi nên cÅ©ng đỡ hÆ¡n nhiá»u. Lục Thiếu Hoa để việc thu tiá»n cho Lục XÆ°Æ¡ng, còn mình thì ngồi trên ghế hưởng thụ vị ngá»t của vải. Äến mÆ°á»i giá», DÆ°Æ¡ng Kiến Long đến, vừa đến cá»a đã chà o há»i má»i ngÆ°á»i, rồi sau đó ngồi cùng Lục Thiếu Hoa. Gã bây giá» không dám coi Lục Thiếu Hoa nhÆ° trẻ con rồi, vừa ngồi xuống đã nói:
- Tôi đã chuẩn bị cả rồi, chỉ cần vải đến Thâm Quyến là có thế chuyển đến Hong Kong.
- Chúng tôi ở đây cÅ©ng không vấn Ä‘á», đã chuyển lá»i vá» nhà rồi, không đến hai ngà y nữa, số lượng lá»›n vải sẽ đến Thâm Quyến.
Lục Thiếu Hoa tá»± đắc nói, dừng má»™t chút, ngồi thằng dáºy, hÆ°á»›ng mặt vá» DÆ°Æ¡ng Kiến Long nói:
- Không biết ông DÆ°Æ¡ng có hứng thú đầu tÆ° chút Ãt không?
- á»’!
Dương Kiến Long nghe đến chữ “Tà i†là cảm thấy mẫn cảm, nhìn Lục Thiếu Hoa với ánh mắt khác, kéo tay Lục Thiếu Hoa lắc lắc nói:
- Cháu nói, cháu nói.
Lục Thiếu Hoa bị lắc đến khó chịu:
- Äược rồi, được rồi, còn lắc nữa thì thôi váºy.
Lục Thiếu Hoa nói nhÆ° váºy, DÆ°Æ¡ng Kiến Long má»›i dừng tay, ngồi thẳng dáºy, táºp trung tinh thần đợi Lục Thiếu Hoa nói.
Lục Thiếu Hoa thấy Dương Kiến Long bình tĩnh lại rồi nên cũng không vòng vo, nói thẳng luôn:
- Ông DÆ°Æ¡ng, ông có mối quan hệ vá»›i hải quan, có thể dá»… dà ng xuất khẩu, mà chúng tôi lại có thể chuyển số lượng lá»›n hoa quả, ngoà i vải ra còn có rất nhiá»u loại mà Hong Kong không có, không biết ông có hứng thú hay không?
-Ồ! Các ông có những loại hoa quả nà o?
- Nhãn, dương mai, đà o….
Lục Thiếu Hoa láºp tức nói lên những thứ mà quê hắn có.
- Vâng, đúng là Hong Kong không có tháºt,
DÆ°Æ¡ng Kiến Long nghe xong má»›i thì thà o nói, láºp tức, vừa nhìn Lục Thiếu Hoa vừa túm lấy anh há»i:
- các anh có thể thu mua bao nhiêu?
- Chỉ cần ông có vốn, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Lục Thiếu Hoa biết Dương Kiến Long đã nhìn thấy được cơ hội là m ăn, tiếp theo chỉ cần bà n hợp tác thế nà o thôi.
- A a, vốn không thà nh vấn Ä‘á», DÆ°Æ¡ng má»— tôi còn là m má»™t lúc hai triệu tệ không vấn Ä‘á» gì.
DÆ°Æ¡ng Kiến Long cÅ©ng có chút khoe khoang, thá»±c ra những lá»i hắn nói cÅ©ng không phải là giả, gã có má»™t hai triệu tệ tiá»n vốn, nhÆ°ng nếu mang hết ra thìchẳng còn lại bao nhiêu.
Lục Thiếu Hoa cÅ©ng có chút hiểu biết vá» ngÆ°á»i Hong Kong, Ä‘a số ngÆ°á»i Hong Kong không biết thế nà o là khiêm tốn. Vì váºy DÆ°Æ¡ng Kiến Long nói hai triệu hắn đã biết đó chÃnh là giá»›i hạn của gã ta rồi, nhÆ°ng cÅ©ng phải nói, có hai triệu trong tay cÅ©ng đủ rồi.
- Ha, ha, có vốn thì tốt, thế thì ông Dương thấy chúng ta nên hợp tác thế nà o ạ?
Lục Thiếu Hoa không để ý đến sá»± khoe khoang của DÆ°Æ¡ng Kiến Long, trá»±c tiếp há»i việc hợp tác.
- Những loại hoa quả đó tôi vẫn chÆ°a rõ vá» giá cả. Nếu cháu tin tôi, tôi cho ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘iá»u tra. Rồi chúng ta lại giống nhÆ° bán vải váºy, lấy số ở giữa, cháu thấy thế nà o? Có tiá»n má»i ngÆ°á»i cùng nhau kiếm mà .
Dương Kiến Long biết không thế chống lại Lục Thiếu Hoa, vì thế lấy giá ở giữa.
- Äược, hợp tác vui vẻ.
- Hợp tác vui vẻ.
Bà n xong chuyện hợp tác, DÆ°Æ¡ng Kiến Long vui vẻ chà o Lục XÆ°Æ¡ng rồi nhanh chóng chạy Ä‘i tìm hiểu giá cả. Theo lá»i hứa, đến trÆ°a DÆ°Æ¡ng Kiến Long thám thÃnh giá cả xong phải đến nói chuyện vá»›i Lục Thiếu Hoa, để tối gã má»›i có thể kịp vá» nhà …..
Lục Thiếu Hoa sau khi bà n xong chuyện hợp tác, ngồi trên ghế nghĩ một lúc mới đến chỗ Lục Xương nói:
- Chú, tối nay cháu vỠnhà một chuyến.
- Cái gì? Cháu vỠnhà ?
Lục XÆ°Æ¡ng nghÄ© mình nghe nhầm, không dám chắc nên há»i lại.
- Vâng, chuyến tối nay.
- Cháu vỠlà m gì?
Nghe Lục Thiếu Hoa khẳng định, Lục XÆ°Æ¡ng má»›i há»i.
Lục Thiếu Hoa biết không nói rõ cho Lục XÆ°Æ¡ng thì sẽ không được sá»± đồng ý của anh ta, thế nên đã nói hết những gì vừa bà n vá»i DÆ°Æ¡ng Kiến Hoa cho Lục XÆ°Æ¡ng.
- Trá»i ạ, chuyện lá»›n nhÆ° váºy sao không bà n vá»›i chú trÆ°á»›c! Thu mua số lượng lá»›n hoa quả nhÆ° thế, nhÆ°ng vốn, nhà chúng ta lấy đâu ra tiá»n?
Lục XÆ°Æ¡ng tuy có chút bất ngá» vá» Lục Thiếu Hoa, nhÆ°ng giá»ng Ä‘iệu không giấu nổi vui mừng.
- Vốn cháu có cách, chú không cần lo đâu. Vấn đỠbây giỠlà chú có đồng ý cho tối nay cháu vỠnhà không?
Lục Thiếu Hoa nhìn anh ta rồi há»i, hắn muốn vá» nhà là có có việc rất quan trá»ng cần là m, nếu Lục XÆ°Æ¡ng không đồng ý, hắn cÅ©ng không có cách nà o khác.
- Ừ, cháu vá» nhà không phải không được, nhÆ°ng phải có ngÆ°á»i Ä‘i cùng, không thì chú không yên tâm.
Lục XÆ°Æ¡ng nghÄ© má»™t lúc rồi nói, anh ta biết Lục Thiếu Hoa vá» chắc chắn có nguyên nhân. Nếu không thì có thế Ä‘i cùng lái xe cÅ©ng được. Nói cho cùng thì Lục Thiếu Hoa cÅ©ng chỉ là đứa trẻ, để nó ngồi mÆ°á»i mấy tiếng trên xe, anh ta không yên tâm.
- À, thế cháu bảo anh Quốc Bang đi cùng cháu.
Lục Thiếu Hoa tuy không sợ, nhÆ°ng hắn vẫn thấy Ä‘i cùng Trần Quốc Bang thì tốt hÆ¡n, vì váºy má»›i nhắc đến y.
- Dạ, váºy được rồi, chú đợi chút, cháu nói vá»›i Quốc Bang.
Lục XÆ°Æ¡ng từ khi gặp Quốc Bang đã biết đây không phải là anh chà ng tầm thÆ°á»ng. Sau nà y hắn má»›i biết anh ta đã Ä‘i bá»™ Ä‘á»™i vá», nhÆ° váºy hắnmá»›i yên tâm. Dù gì thì ngÆ°á»i đã từng Ä‘i bá»™ Ä‘á»™i vá» khác ngÆ°á»i má»™t chút cÅ©ng là bình thÆ°á»ng.
- Nà y, chú Út, Tiểu Hoa, má»i ngÆ°á»i vừa nói gì? Cái gì mà đi vá» không yên tâm?
Äúng lúc Lục XÆ°Æ¡ng vừa đồng ý để Lục Thiếu Hoa vá», Ä‘á»™t nhiên Ông Văn Äức không biết đứng đó từ khi nà o nói.
- Ôi dà o, anh Văn Äức, là m tôi giáºt cả mình! Anh không nói không rằng Ä‘á»™t nhiên lên tiếng, sẽ có ngà y là m tôi bị bệnh tim đấy.
Lục Thiếu Hoa vá»— vá»— ngá»±c nói, hắn thá»±c sá»± là bị Ông Văn Äức là m cho phát sợ rồi.
- Ha ha ha, tháºt không nghÄ© rằng “thần đồng†cÅ©ng có lúc lo sợ.
Ông văn Äức có chút cÆ°á»i đắc ý. Quen biết Lục Thiếu Hoa bao nhiêu lâu, y biết Lục Thiếu Hoa không phải là ngÆ°á»i Ä‘Æ¡n giản, bên ngoà i nhìn có vẻ trưởng thà nh, nhÆ°ng cà ng tiếp xúc cà ng cảm thấy thần bÃ.
- Äược rồi, Văn Äức, cháu cÅ©ng đừng nói nữa, đã mấy giá» rồi, bên cháu Ä‘ang báºn kia kìa, vá» giúp nhà hà ng má»™t tay Ä‘i, đừng ở đây là m rối chuyện.
Äúng lúc Lục Thiếu Hoa cần phản bác thì Lục XÆ°Æ¡ng chen miệng nói.
- Ha ha! Chú Út, hôm nay không phải cháu tự ý đến.
Ông văn Äức nói, nghiêng ngÆ°á»i, chỉ ngÆ°á»i đối diện nói:
- Là cô bé nà y muốn đến, cháu không còn cách nà o khác.
ChỠÔng văn Äức nghiêng ngÆ°á»i, má»›i nhìn thấy ngÆ°á»i đứng đằng sau, không phải ai khác, chÃnh là ngÆ°á»i mà ở nhà hắn gặp ở nhà vệ sinh- Tằng VÅ© Linh.
- Cô bé nà y là ?
Lục Xương còn chút nghi hoặc.
- Ha, ha, chú há»i nó sẽ biết.
Ông văn Äức không trả lá»i Lục XÆ°Æ¡ng, mà là chỉ Lục Thiếu Hoa nói.
- Vâng, để tôi giá»›i thiệu, đây là chú tôi, còn cô bé nà y tên là Tằng VÅ© Linh, là con gái của gia đình kết giao vá»›i nhà anh Văn Äức.
Lục Thiếu Hoa nhìn cô bé hướng vỠLục Xương giới thiệu.
- Cháu chà o chú!
Tằng Vũ Linh nghe thấy đứng cạnh Lục Thiếu Hoa là chú hắn, cô nhẹ nhà ng chà o.
- Ha, ha, tháºt láu lỉnh, đến đây, cái nà y cho cháu.
Lục Xương vừa nói vừa lấy đưa cho Tằng Vũ Linh chùm vải.
NhÆ°ng khi Lục XÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a chùm vải cho Tằng VÅ© Linh, cô ta không nháºn, mặt Ä‘á» bừng, tá» vè ngại ngùng
- Cầm đi, ha ha, đừng ngại.
Lục Thiếu Hoa cÆ°á»i, hắn không nghÄ© rằng Tăng VÅ© Linh cÅ©ng có lúc ngại, tại nhà hà ng má»i cô ta ăn cÅ©ng chÆ°a thấy cô ta ngại.
- Ha ha ha, đừng ngại, ăn Ä‘i, nhanh lại đây, vừa xong ai bảo ăn vải váºy, ha, ha, ha.
Ông văn Äức nói phụ há»a.
- Cảm ơn chú, hi hi.
- Ha ha ha
Tà i sản của Master Thief
Äã có 21 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Master Thief
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
badcitizen ,
behattieu ,
bemy ,
hoainamvuong ,
hoangpm ,
hunglephi ,
lovemath ,
matsau30 ,
mekiem ,
meolac ,
milukity ,
nguongsatca ,
phikim12 ,
phuoc103 ,
rapemeplz ,
taolakem ,
tayhopkh ,
thedung33 ,
top*** ,
vngcthanh ,
zoomx4
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , dai chie thuong truong , dai chien 4vn , dai chien thuong truong , daichienthuongtruong 4vn , dinh cap luu manh , ëàçàðåâ , giaÌm đôÌc hÆ°Ìa , ñóìêè , ong truong dai chien 4vn , quan ong dai chien , quan truong dai chien , thuong dai chien 4vn , thuong trung dai chien , thuong truong , thuong truong dai cgien , thuong truong dai chien , thuong truong day song , thuong truong di chien , thuong truongdai chien , thuong truongdaichien , thuong truonng dai chien , thuongtruong dai chien , thuongtruong daichien4vn , thuongtruongdaichien , thuongtruongdaichien 4vn , truong quan dai chien , truyen đô -rê-mon , truyen do thi an sat , truyen do thi khoa hoc