15-01-2011, 11:19 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
ChÆ°Æ¡ng 20 Giả vá». Dịch: Hany Nguồn: metruyen.com
Lâm Bắc Phà m Ä‘Æ°a tay chống lên tay vịn của ghế, cố gắng giữ cho bản thân tỉnh táo. Hắn nhìn Má»™c Tiểu Yêu gáºt đầu, cÆ°á»i nói:
- Chỉ hai bình rượu mà thôi. Nếu được, từ sau sẽ không nói thô tục nữa.
Mộc Tiểu Yêu cảm động giống như có cảm giác quen biết đã lâu. Nà ng không nói gì, cúi đầu im lặng.
Sau khi ăn qua loa chút thức ăn, chẳng thèm há»i tiểu Kim ăn cái gì, Lâm Bắc Phà m đứng dáºy, ý định tÃnh tiá»n rá»i Ä‘i. Nếu không Ä‘i, hắn lo mình sẽ bị say rượu, ngã trên Ä‘Æ°á»ng mất.
Trong những tiếng tấm tắc của má»i ngÆ°á»i, Lâm Bắc Phà m và Má»™c Tiểu Yêu nối Ä‘uôi nhau xuôi theo triá»n sông. Cả hai Ä‘á»u có tâm sá»± nên không ngÆ°á»i nà o nói gì.
Cuối cùng, sau khi đi bộ chừng năm phút đồng hồ, Mộc Tiểu Yêu không còn chịu nổi nữa. Nà ng lo lắng, lo lắng lần nà y bỠqua, sau nà y sẽ không còn cơ hội nữa mà cho dù co, chưa chắc nà ng đã dám mở miệng.
Má»™c Tiểu Yêu chạy lên phÃa trÆ°á»›c, chắn trÆ°á»›c mặt Lâm Bắc Phà m rồi ngẩng đầu ưỡn ngá»±c, Ä‘á» mặt nhìn hắn nói:
- Nói cho ta biết. Có phải ta rất đẹp hay không?
- Xinh! - Lâm Bắc Phà m mở miệng nói, nhưng ánh mắt đã bắt đầu không còn sự tỉnh táo nữa.
- Nếu như ngươi có thể giúp ta...nà y...nà y...
Má»™c Tiểu Yêu còn chÆ°a nói hết, Lâm Bắc Phà m đã cảm thấy hoa mắt, trá»i đất chao đảo.
Thấy Lâm Bắc Phà m chực chúi đầu xuống dưới, Mộc Tiểu Yêu theo bản năng vươn hai tay đỡ lấy hắn. Nhưng đáng tiếc, sức lực của cô quá yếu nên sau khi đỡ được một lúc, chỉ có thể từ từ ngồi xuống.
Không hỠcảnh giác, Mộc Tiểu Yêu lơ đễnh chếch đầu gối ra một chút, để đầu của Lâm Bắc Phà m gối lên đùi mình.
Cái chân dà i nhẵn nhụi căng tròn trong chiếc tất chân, thấp thoáng phÃa bên trong còn lá»™ ra cả chút đồ lót mà u trắng Ä‘áºp hết và o mắt của Lâm Bắc Phà m. Trong tÃch tắc, hắn chỉ cảm thấy toà n thân nóng ran.
Khuôn mặt Má»™c Tiểu Yêu Ä‘á» bừng. Cô chÆ°a từng nghÄ© việc mình ngồi sát vá»›i má»™t ngÆ°á»i con trai nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa lại trong cái tÆ° thế nhÆ° thế nà y. Cô nhắm mắt lại, bá»™ ngá»±c căng tròn pháºp phồng theo nhịp thở vô cùng quyến rÅ©...
"Mình đã tròn mÆ°á»i sáu tuổi, chắc là không Ä‘au lắm... Không biết có thể mang thai hay không?
Do cảm giác lo sợ nên trán Má»™c Tiểu Yêu đã chảy đầy mồ hôi. Cô không thể tha thứ cho bản thân bởi trong tâm lý sợ hãi của mình lại có má»™t chút gì đó mong đợi. HÆ¡n nữa, trong lòng cô cÅ©ng bắt đầu có chút cảm giác nhá»™t nhạt khiến cho ngá»±c và phÃa dÆ°á»›i cÅ©ng bắt đầu có những phản ứng theo bản năng...
- Lâm Bắc Phà m! - Mộc Tiểu Yêu vỗ vỗ và o lưng của hắn:
- Ngươi còn có thể đi được không?
Thấy Lâm Bắc Phà m không nói gì, Má»™c Tiểu Yêu lấy sức đẩy đầu hắn ra. DÆ°á»›i ánh đèn, Lâm Bắc Phà m nhìn thấy khuôn mặt thanh tú hÆ¡i tái, đôi mà y của cô hÆ¡i nhÃu lại khiến cho hắn phải cố gắng chịu Ä‘á»±ng.
Uống hết hai bình rượu mạnh, không phải bất cứ tá»u lượng của ngÆ°á»i nà o cÅ©ng có thể chịu được.
- Lâm Bắc Phà m! NgÆ°Æ¡i đừng có là m ta sợ. - Thấy Lâm Bắc Phà m bất tỉnh nhân sá»±, Má»™c Tiểu Yêu cảm thấy hÆ¡i lo, có chút hối háºn đối vá»›i việc chá»c cho hắn uống rượu.
Nhưng cho dù thế nà o thì chẳng lẽ để cố là m cho mình không nói thô tục nữa mà hắn mạo hiểm uống hết hai bình rượu hai sao? Cái tên nà y cuối cùng là loại đà n ông kiểu gì? Mộc Tiểu Yêu chợt cảm thấy hơi đau lòng....
TrÆ°á»›c đây đã từng nghe nói có ngÆ°á»i vì uống say quá mà chết nên Má»™c Tiểu Yêu luống cuống. Cô nhìn chung quanh mãi má»›i thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông. NhÆ°ng khi cô hô "Cứu" không ngá» ngÆ°á»i đó lại bá» chạy.
Má»™c Tiểu Yêu cắn răng, xoay ngÆ°á»i, rồi lấy đôi vai gầy, đỡ Lâm Bắc Phà m Ä‘ang say nhÆ° chết dá»±a và o sau lÆ°ng. Nhung khi tay trái của Má»™c Tiểu Yêu túm quần hắn thì chạm phải má»™t cái gì đó rất lạ.
Do dá»± má»™t chút, Má»™c Tiểu Yêu liá»n lôi cái thứ là lạ đó ở trong túi của Lâm Bắc Phà m ra ngoà i.
Thì ra đó là má»™t con thằn lằn có bá»™ da mà u và ng. Hai mắt của nó lá» Ä‘á», hình nhÆ° Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng nặng...
- Ôi! Lão đại! Lại còn giả vá», giả vá» bị sét đánh hả? NgÆ°Æ¡i nghÄ© mình là vô địch hả? Lúc đánh nhau trong ngõ nhá», liá»u mạng bảo vệ ngÆ°Æ¡i khiến cho nguyên khà bị thÆ°Æ¡ng nặng. Bây giá», ta chỉ muốn nghỉ ngÆ¡i. Nếu nghÄ© cho long thể thì chỉ có thể cố gắng nhịn việc háo sắc, không dÃnh đến rượu chè thôi. - Hai mắt tiểu Kim ti hÃ, suy nghÄ© trong đầu:
- Có nên lấy bà tịch tu luyện của Long tá»™c Ä‘Æ°a cho lão Äại luyện không?
Má»™c Tiểu Yêu cứ nghÄ© tiểu Kim là má»™t con búp bê, cô không ngá» nó là má»™t con váºt sống. Sau khi nhét tiểu Kim và o túi quần của Lâm Bắc Phà m, cô bé đứng dáºy, cố gắng lôi hắn Ä‘i.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tá»›i bệnh viện Nhân Dân, Má»™c Tiểu Yêu phải cố gắng hết sức. NhÆ°ng chÆ°a bao giá» cô lại có nhiá»u cảm giác phong phú đến váºy, giống nhÆ° bản thân mình Ä‘ang là m má»™t việc yêu thÃch và có ý nghÄ©a rất lá»›n.
Vừa và o đến cổng bệnh viện, Mộc Tiểu Yêu gần như hết sức, ngã xuống đất...
- Äúng là loạn hết rồi. - Má»™t vị bác sÄ© gần sáu mÆ°Æ¡i, nghiêm túc nhìn Má»™c Tiểu Yêu.
- Vợ chồng trẻ có gì thì nói vá»›i nhau, không nên để căng thẳng nhÆ° váºy. Nếu cháºm ná»a giá» thì chỉ sợ không cứu được.
- Bác sÄ©! Hắn là m sao váºy? - Má»™c Tiểu Yêu lo lắng há»i. Không hiểu sao việc ngÆ°á»i khác hiểu lầm là má»™t đôi vợ chồng, cô cÅ©ng không há» cảm thấy xấu hổ. Tháºm chà còn có chút gì đó hồi há»™p...
- Là m sao à ? Trúng độc rượu cồn. Tối nay không tỉnh lại được.
- A! - Mộc Tiểu Yêu thở phà o nhẹ nhõm.
Dù sao thì cÅ©ng vẫn là má»™t cô gái má»›i lá»›n, nên những chuyện nhÆ° thế nà y, cô không biết phải là m thế nà o. Ngồi ở hà nh lang trong bệnh viện tá»›i lúc trá»i sáng, Má»™c Tiểu Yêu do dá»± rồi đứng dáºy, ra khá»i bệnh viện, Ä‘i thẳng vá» phÃa hÆ°á»›ng Kim Sắc Hải Ngạn KTV...
Kim Sắc Hải Ngạn tá»›i mÆ°á»i hai giá» trÆ°a má»›i bắt đầu là m việc. Sau khi Má»™c Tiểu Yêu tá»›i nÆ¡i liá»n đứng ở cá»a chá». Mãi cho tá»›i giữa trÆ°a thấy Kim Sắc Hải Ngạn mở cá»a, Má»™c Tiểu Yêu má»›i chạy đến chá»— Ä‘iện thoại của má»™t cái siêu thị bên cạnh, rồi gá»i cho số Ä‘iện thoại của Kim Sắc Hải Ngạn...
TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng nhấc máy, nghe thấy ngÆ°á»i gá»i nói tìm ông chủ của Kim Sắc Hải Ngạn, hắn có chút bá»±c. "Tìm ông chủ chắc không phải là gá»i Ä‘iện đặt bà n. Mà lại cà ng không phải là ngÆ°á»i quen".
Nếu nhÆ° là nam nhân, TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng chẳng há» do dá»± mà dáºp máy. NhÆ°ng do ngÆ°á»i gá»i là phụ nữ, âm thanh lại có chút lo lắng nên, TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng suy nghÄ© má»™t chút rồi kết nối Ä‘iện thoại và o phòng là m việc của giám đốc.
- A lô! Xin chà o. - Nhấc Ä‘iện thoại, Liá»…u Vi bắt chuyện vá»›i má»™t giá»ng không há» có chút kiêu ngạo hay xu nịnh.
- Cô là giám đốc của Kim Sắc Hải Ngạn? Bảo vệ Lâm Bắc Phà m của các ngươi uống hai bình rượu mạnh, bị xuất huyết dạ dà y, đang nằm ở bệnh viện Nhân Dân.
NgÆ°á»i gá»i nói xong, nhanh chóng dáºp máy.
Liá»…u Vi hÆ¡i buồn cÆ°á»i, hai chai rượu mà hắn đã say? Lại còn trúng Ä‘á»™c của cồn dẫn tá»›i xuất huyết dạ dà y? Nếu đúng nhÆ° váºy thì Lâm Bắc Phà m uống cả thùng rượu năm mÆ°Æ¡i Ä‘á»™ ở đây chắc đã chết tá»›i và i lần...
Tà i sản của xxxArthurxxx
Chữ ký của xxxArthurxxx
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của
15-01-2011, 11:21 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 21 Mỹ nhân gặp mặt. Dịch: Hany Nguồn: metruyen.com
Chuyện Lâm Bắc Phà m ngá»™ Ä‘á»™c rượu, Liá»…u Vi hoà n toà n không tin. Nà ng nghÄ© cú Ä‘iện thoại kia là của má»™t ngÆ°á»i phụ nữ nà o đó rá»—i việc thÃch đùa. Vì váºy cÅ©ng chẳng nghÄ© nhiá»u, sau khi dáºp máy liá»n bắt đầu công việc má»™t cách bình thÆ°á»ng.
Khoảng đến hai giá» chiá»u, có tiếng gõ cá»a vang lên, Liá»…u Vi không ngẩng đầu, nói:
- VÃ o Ä‘i.
Cánh cá»a mở ra, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ có thân hình yểu Ä‘iệu tưởng chừng chạm nhẹ má»™t cái có thể tan ra thà nh nÆ°á»›c bÆ°á»›c và o. NhÆ°ng ngÆ°á»i phụ nữ nà y không thể tùy tiện chạm và o, bởi cô ta chÃnh là Long Yên Nguyệt, phó Cục trưởng cục công an khu Bản Kiá»u thuá»™c thà nh Nam.
Nà ng không chỉ xinh đẹp, vóc dáng mê hồn. Mặc dù, nà ng bị Lâm Bắc Phà m đùa cợt nên lúc bình thÆ°á»ng cÅ©ng luôn mặc bá»™ quần áo rá»™ng thùng thình, nhÆ°ng vẫn không giấu được nét đẹp của bản thân.
Äúng là mỹ nữ cÆ¡ bản là không cần phải chú ý lắm đến trang phục.
- Chị Vi! - Long Yên Nguyệt vừa và o cá»a, chẳng há» e ngại ngồi đối diện vá»›i Liá»…u Vi, nét mặt có chút trách móc.
- A! Hôm nay không có việc à ? - Liá»…u Vi ngẩng đầu, nhìn Long Yên Nguyệt mỉm cÆ°á»i.
- Lá»… bái lục là m sao váºy? TrÆ°á»›c kia và o lá»… bái lục, gá»i ngÆ°Æ¡i ta, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không Ä‘i được. Mà trong khoảng thá»i gian nà y, không có vụ án nà o đúng không?
- Có má»™t và i vụ trá»™m cắp, nhÆ°ng không thể xá» lý. - Long Yên Nguyệt nhÃu mà y. Má»™t lát sau lại chuyển Ä‘á» tà i:
- Äược rồi! Cái tay bảo vệ kia đâu? Vừa rồi ở khu mạt trượt dÆ°á»›i lầu ta không thấy hắn.
- Hắn không chÆ¡i mạt trượt, chỉ thÆ°á»ng hay ra quán cà phê thôi. - Liá»…u Vi rót cho Long Yên Nguyệt má»™t chén nÆ°á»›c, cÆ°á»i nói:
- Là m sao váºy? Äứng vá»›i vá»›i chị là em đã để ý tá»›i hắn. Nếu để ý thì để chị là m mối giúp cho em.
- Hắn? - Giá»ng nói của Long Yên Nguyệt cÅ©ng không há» có chút mỉa mai Lâm Bắc Phà m. Nà ng chỉ nghÄ© giữa hai ngÆ°á»i không thể có chuyện gì.
- Hừ! Cho dù, đà n ông trong thiên hạ chết hết, em thà đi là m ni cô cũng không để ý tới hắn.
- Váºy ngÆ°Æ¡i tá»›i tìm hắn là m gì? - Liá»…u Vi ngẩn ngÆ°á»i, nhá»› tá»›i gì đó, lẩm bẩm:
- Không đúng! Lâm Bắc Phà m là ngÆ°á»i luôn có nguyên tắc. Má»™t năm rưỡi ở Kim Sắc Hải Ngạn, hắn chÆ°a bao giá» có chuyện đến muá»™n.
- Äi là m ra ngoà i đánh mạt chược mà cÅ©ng gá»i là có nguyên tắc? - Long Yên Nguyệt mở to mắt, nhìn Liá»…u Vi mà không nhịn được cÆ°á»i.
- Nhưng hắn chưa bao giỠđến muộn, hay đến sớm? - Liễu Vi im lặng một lúc rồi ngẩng đầu, nhìn Long Yên Nguyệt, nói:
- Lúc giữa trÆ°a, ta nháºn Ä‘iện thoại của má»™t ngÆ°á»i phụ nữa, nói là Lâm Bắc Phà m uống hai chai rượu, bị ngá»™ Ä‘á»™c còn nên phải và o bệnh viện Nhân Dân.
- Khụ khụ... - Long Yên Nguyệt vừa má»›i uống được má»™t chút liá»n phun ra hết. Nà ng vá»— vá»— bá»™ ngá»±c má»m nhÅ©n, nói:
- Khụ khụ! Chị Vi! Chút nữa thì chị là m em chết đấy.
- Có chuyện gì váºy? - Liá»…u Vi hÆ¡i nhÃu mà y, cà ng nghÄ© cà ng thấy chuyện nà y có chút gì đó không ổn.
- Chẳng phải chị từng nói vá»›i em rằng hắn và LÆ°u Äại Khánh uống rượu vá»›i nhau, má»™t hÆ¡i hết cả má»™t cốc to hay sao? - Long Yên Nguyệt đặt chén nÆ°á»›c xuống, cÆ°á»i nói:
- Má»™t ngÆ°á»i có thể má»™t hÆ¡i hết má»™t cóc to thì hai chai rượu là m sao có thể khiến cho hắn ngá»™ Ä‘á»™c cồn được?
- Không được! Ta phải Ä‘i xem má»™t chút. - Liá»…u Vi nói xong, không để ý tá»›i Long Yên Nguyệt, quay đầu Ä‘i ra cá»a phòng là m việc.
- Chị Vi! Chị Vi... - Long Yên Nguyệt đi theo sau lưng Liễu Vi, nói:
- Trúng độc rượu cồn cũng không cần chị phải tự đi chứ?
Liá»…u Vi cÅ©ng không trả lá»i, suy nghÄ©: "Nếu Lâm Bắc Phà m uống hết hai chai Äống Hoa mà đã bị ngá»™ Ä‘á»™c thì nhÆ° váºy khi hắn uống xong má»™t cốc rượu Hồng Tinh tháºt to, chắc chắn là rất khổ. NhÆ° thế cÅ©ng biết hắn cần phải có can đảm nhÆ° thế nà o. Chẳng lẽ vá»›i chút lÆ°Æ¡ng má»™t tháng có hai ngà n đồng, cùng vá»›i nguyên tắc bảo vệ khiến cho hắn có thể hiến tÃnh mạng mình hay sao? Không. Chắc chắn là không thể. Chẳng lẽ, hắn cÅ©ng giống nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Hòa Kế, ở lại cÅ©ng là vì mình?"
Bất cứ lúc nà o, Long Yên Nguyệt và Liá»…u Vi cùng nhau ra ngoà i, thì chắc chắn Ä‘á»u khiến cho má»i ngÆ°á»i ngẩn ngÆ¡, mà đây vẫn là trong trÆ°á»ng hợp hai ngÆ°á»i chÆ°a trang Ä‘iểm. Nếu nhÆ° trang Ä‘iểm, ăn mặc gợi cảm má»™t chút thì chắc chắn sẽ khiến cho không biết bao nhiêu gia đình tan vỡ.
Sau khi hai ngÆ°á»i tá»›i bệnh viện Nhân Dân, má»™t số y tá trẻ tuổi cÅ©ng nhìn hai nà ng chằm chằm, vừa hâm má»™t vừa ghen ghét. Vá» phần má»™t số bà lão thì cà ng khá»i cần phải nói....
- Kiểm tra giúp tôi xem hôm qua có phải có má»™t ngÆ°á»i uống rượu phải và o đây rá»a ruá»™t hay không? Cảm Æ¡n. - Sắc mặt Liá»…u Vi lo lắng.
- A! Có! Hắn tên là Lâm Bắc Phà m, trúng độc rượu cồn. - Nữ y tá đứng bà n nghi hoặc nhìn Liễu Vi rồi lại nhìn Long Yên Nguyệt.
- Các ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i nhà của hắn? Tối hôm qua có má»™t ngÆ°á»i tốt bụng Ä‘Æ°a hắn tá»›i đây nên vẫn còn mạng.
Hai chai Äống Hoa! Hai chai Äống Hoa cÅ©ng không uống được váºy mà hắn lại dám uống má»™t cốc rượu to trÆ°á»›c mặt mình. HÆ¡n nữa, Ä‘á»™ng tác uống rượu và thần thái hết sức thoải mái, tá»± nhiên. Buối tối hôm đó hắn má»›i hết ca, váºy là m sao mà chịu được? Hoặc là hắn phải hết sức khổ sở.
Má»™t năm rưỡi...hắn chÆ°a từng nói vá»›i mình câu gì, cứ yên lặng mà chỠđợi bên ngÆ°á»i. Nà ng cảm thấy Ä‘au lòng, cảm Ä‘á»™ng. Chắc chắn là do Lâm Bắc Phà m cảm giác bản thân vá»›i mình chênh lệch quá lá»›n nên chỉ yên lặng mà bảo vệ cho mình, không nói ra tình cảm.
Nghĩ tới đây, hai dòng nước mắt từ từ lăn trên má của Liễu Vi, không để ý tới việc bệnh viện là nơi công cộng. Hơn nữa, cô em gái thân thiết, Long Yên Nguyệt vẫn đứng bên mình.
- Chị Vi! Chị là m sao váºy? - Long Yên Nguyệt kinh ngạc.
- Chẳng lẽ chỉ vì má»™t tên bảo vệ xấu xa mà nhÆ° váºy sao?
Nữ y tá quay đầu nhìn Long Yên Nguyệt tức giáºn, nói:
- Thế thì sao? Nếu chồng cô gặp chuyện không may thì cô cũng như cô ấy thôi.
Liá»…u Vi lau nÆ°Æ¡c mắt, sau đó lấy tay che miệng, nức nở chạy lên lầu tìm Lâm Bắc Phà m. Lần đầu tiên, nà ng cảm giác được mình đã tìm được ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông hằng mÆ¡ Æ°á»›c.
NgÆ°á»i con gái hai mÆ°Æ¡i sáu tuổi, chịu áp lá»±c tình cảm bao nhiêu năm, má»™t khi bá»™c lá»™ sẽ rất mạnh.
Sau khi Liá»…u Vi chạy lên lầu, chẳng thèm gõ, mở cá»a chạy thẳng và o phòng bệnh. Cô cÅ©ng chẳng để ý, lao tá»›i, gục lên ngÆ°á»i Lâm Bắc Phà m Ä‘ang nằm trên giÆ°á»ng, bắt đầu nức nở....
Ngay từ đầu, bác sÄ© phụ trách Lâm Bắc Phà m cảm thấy rất tức giáºn khi ngÆ°á»i vừa đến bất lịch sá»± nhÆ° váºy. NhÆ°ng khi hắn nhìn thấy cô gái quốc sắc thiên hÆ°Æ¡ng, cùng vá»›i tiếng khóc nức nở liá»n cảm Ä‘á»™ng.
Và o lúc nà y, hắn cÅ©ng không ghen ghét Lâm Bắc Phà m có được má»™t ngÆ°á»i con gái xinh đẹp nhÆ° váºy. Trong đầu hắn chỉ còn hình ảnh, hai cặp vợ chồng trẻ cãi nhau, chồng giáºn dá»—i uống rượu. Sau đó, ngÆ°á»i vợ biết liá»n cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n...
"Cảm Ä‘á»™ng! Cảm Ä‘á»™ng quá!" - NgÆ°á»i bác sÄ© tháo chiếc kÃnh gá»ng và ng xuống, lau mắt...
Lâm Bắc Phà m đã tỉnh dáºy, nhÆ°ng hắn không biết đã có chuyện gì xảy ra mà Liá»…u Vi lại khóc nhÆ° váºy? Nhất định là có chuyện hiểu lầm. Hắn nhìn Liá»…u Vi, lúng túng nói:
- Liễu giám đốc! Tôi...
- Không...hu...hu... - Liá»…u Vi khóc nức nở. Lần đầu tiên, nà ng lấy mấy ngón tay thon thả của mình, bịt miệng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông.
- Không cần phải nói gì cả...hu...hu Ta hiểu...hiểu rồi... Hu hu...
- Giám đốc Liá»…u! Tôi tháºt sá»±...
- Hu...hu...cái tên đáng ghét nà y... - Liễu Vi cấu và o tay Lâm Bắc Phà m một cái:
- Tại sao lại là m nhÆ° váºy? Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có chuyện gì thì ta là m sao bây giá»...hu...hu..
Long Yên Nguyệt đứng sau Liá»…u Vi, há hốc miệng, đứng nhÆ° hóa đá. Cảnh tượng trÆ°á»›c mặt khiến cho nà ng ngây ngÆ°á»i, chẳng khác nà o má»™t pho tượng mÄ© nữ.....
Tà i sản của xxxArthurxxx
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của
15-01-2011, 11:22 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
ChÆ°Æ¡ng 22 Rất má»m lại rất chắc. Dịch: Hany Nguồn: metruyen.com
Lâm Bắc Phà m nheo mà y, nhá»› lại những chuyện đã xảy ra và o tối ngà y hôm qua. Rõ rà ng hắn đã uống hÆ¡i nhiá»u, sau đó Má»™c Tiểu Yêu Ä‘Æ°a mình và o bệnh viện. Hình nhÆ° rằng lúc vô tình đã nhìn thấy được đồ lót của Má»™c Tiểu Yêu. "Chắc chắn là mà u trắng..."
Má»i chuyện sau đó thì không nhá»› rõ. Có lẽ Má»™c Tiểu Yêu chạy tá»›i Kim Sắc Hải Ngạn nói cho Liá»…u Vi. Sau đó, Liá»…u Vi lại chạy tá»›i bệnh viện tìm mình. Tiếng khóc và những lá»i oán trách của Liá»…u Vi nhÆ° váºy chẳng lẽ là do nà ng đã thÃch mình? NhÆ°ng không để lá»™ ra mà thôi?
Lâm Bắc Phà m cà ng nghÄ© cà ng sợ. Liá»…u Vi không chỉ xinh đẹp mà còn là má»™t phú bà . Quan trá»ng hÆ¡n nà ng lại rất khôn khéo và có đầy sá»± ôn nhu thì là m sao mà mình lại hấp dẫn được Liá»…u Vi?
Sau khi Long Yên Nguyệt lấy lại được tinh thần, ngồi xuống, đưa tay sỠtrán Liễu Vi, nói một cách kinh ngạc:
- Không nóng. Chị Vi! Chị Ä‘iên rồi phải không? Chị có biết ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trÆ°á»›c mặt là ai không? Hắn là Lâm Bắc Phà m, Lâm Bắc Phà m đấy.
- Chị biết! - Thấy Lâm Bắc Phà m tỉnh dáºy, Liá»…u Vi bình tÄ©nh hÆ¡n rất nhiá»u, nà ng lau nÆ°á»›c mắt rồi vá»™i vã quay đầu sang má»™t bên. Tuy nhiên, khuôn mặt của nà ng đã nhÆ° má»™t áng mây Ä‘á». Bởi nghÄ© lại những gì mà mình vừa là m hình nhÆ° quá chủ Ä‘á»™ng...
- Chị biết? - Long Yển Nguyệt suýt ngã. Nà ng lắc lắc đầu:
- Hai chúng ta chắc chắn có má»™t ngÆ°á»i bị Ä‘iên.
Lâm Bắc Phà m nhÆ° lá»t và o má»™t đám sÆ°Æ¡ng mù. Chẳng lẽ là do tiểu Kim giở trò? NghÄ© tá»›i tiểu Kim, Lâm Bắc Phà m cảm thấy tức giáºn. Con váºt nhỠđó, tối hôm qua không ngá» lâm tráºn bá» chạy. Äợi lúc không còn ai, sẽ phải tÃnh sổ vá»›i nó má»›i được.
- Chủ tịch Liá»…u. - Lâm Bắc Phà m không biết giải thÃch nhÆ° thế nà o. Hắn định cứ yên lặng, chá» sau khi tình huống rõ rà ng hÆ¡n nữa. Hắn cảm kÃch nhìn Liá»…u Vi rồi gáºt đầu:
- Cảm Æ¡n cô đã tá»›i đây thăm tôi. Bây giá», tôi đỡ rồi, cô trở vá» Kim Sắc Hải Ngạn Ä‘i.
Liá»…u Vi cố gắng không dám nhìn và o đôi mắt của Lâm Bắc Phà m. Vừa rồi mình là m nhÆ° váºy đúng là quá xấu hổ. Nà ng cảm thấy nóng hết cả mặt, nhân cÆ¡ há»™i đứng dáºy, nói nhá»:
- ChÆ°a cần phải vá»™i Ä‘i là m. NgÆ°Æ¡i cứ nghỉ ngÆ¡i và i ngà y, có việc ta sẽ gá»i cho ngÆ°Æ¡i.
Liá»…u Vi nói xong, vá»™i vã xoay ngÆ°á»i ra khá»i phòng bệnh. Mặc dù tuổi của Liá»…u Vi không còn nhá» những hôm nay cÅ©ng là lần đầu tiên biểu lá»™. HÆ¡n nữa kÃch Ä‘á»™ng nhÆ° váºy, lại thêm Ä‘á»™ng tác máºp má» nên xấu hổ là điá»u tất nhiên.
- Cô không đi? - Lâm Bắc Phà m thấy Long Yên Nguyệt vẫn đứng đó, trong lòng hơi sợ hãi.
- Hừ! - Quả nhiên, Long Yên Nguyệt hừ lạnh má»™t tiếng. Thấy bác sÄ© và y tá Ä‘á»u đứng đó, nà ng liá»n mỉm cÆ°á»i:
- Công việc của chị Vi quá báºn rá»™n. Ta vá»›i chị ấy là chị em tốt của nhau, giúp chị chăm sóc ngÆ°Æ¡i má»™t chút là được mà .
- Bác sÄ©! Tôi muốn nghỉ ngÆ¡i, không thÃch có ngÆ°á»i nà o quấy rầy. - Lâm Bắc Phà m nhìn bác sÄ©, lên tiếng.
Bác sÄ© gáºt đầu, xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra cá»a. Cô y tá quay đầu nhìn Long Yên Nguyệt, cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Tiểu thÆ°! Bệnh nhân muốn nghỉ ngÆ¡i, má»i ngÆ°Æ¡i...
Long Yên Nguyệt cho tay và o túi quần, móc chứng minh thư công tác ra. Nà ng trừng mắt nhìn Lâm Bắc Phà m một cái rồi quay đầu nhìn cô y tá:
- Cục công an! Lâm tiên sinh là kẻ khả nghi của má»™t vụ trá»™m cắp. Ta muốn há»i hắn má»™t số tình huống.
Cô y tá bị Long Yên Nguyệt hù dá»a, không dám nói gì nữa, chỉ vâng vâng dạ dạ rồi Ä‘i ra cá»a.
Äối mặt vá»›i má»™t ngÆ°á»i phụ nữ nhÆ° Long Yên Nguyệt thì cẩn tháºn là tốt nhất. Lâm Bắc Phà m không dám cháºm trá»… ngồi dáºy, cảnh giác nhìn Long Yên Nguyệt.
- Ngoan ngoãn nằm yên, nếu không ta tố cáo ngÆ°Æ¡i tấn công cảnh sát. - Long Yên Nguyệt cÆ°á»i má»™t cánh xấu xa, ánh mắt có phần lạnh lùng.
- Ta còn chưa tố cáo ngươi vu khống, không ngỠngươi đã định tố cáo ta?
- Hừ! Không biết ai là ngÆ°á»i ác đây? - Long Yên Nguyệt cÆ°á»i cÆ°á»i, nhìn Lâm Bắc Phà m, cả giáºn nói:
- Nếu ngươi còn lắm chuyện, ta sẽ tố cáo ngươi dụ dỗ một cô gái vị thà nh niên, cưỡng gian nhưng chưa thà nh.
Lâm Bắc Phà m theo thói quen sá» và o túi quần, nhÆ°ng bá»™ quần áo bệnh nhân chẳng có gì. Hắn quay đầu liá»n thấy quần áo để bên cạnh, liá»n cầm rồi lấy từ bên trong má»™t Ä‘iếu thuốc lá và cái báºt lá»a.
- Thà nh thá»±c má»™t chút. Tối ngà y hôm qua có chuyện gì xảy ra? - Do liên quan tá»›i nghá» nghiệp nên Long Yên Nguyệt cÅ©ng không để ý tá»›i mùi thuốc lá. Hai tay nà ng khoanh trÆ°á»›c ngá»±c, Ä‘i qua Ä‘i lại trÆ°á»›c giÆ°á»ng, nghiêng đầu nhìn Lâm Bắc Phà m:
- Ngươi ở Kim Sắc Hải Ngạn một năm rưỡi, có phải đã âm mưu lấy lòng chị Vi không?
Lâm Bắc Phà m hút điếu thuốc, bình tĩnh nhìn Long Yên Nguyệt. Sau một lúc, hắn nói một cách thản nhiên:
- Phó cục trưởng Long. Tôi thấy cô nhầm hai vấn Ä‘á». Thứ nhất chuyện xảy ra tối hôm qua là chuyện riêng, tôi không cần phải nói vá»›i cô. Thứ hai: Tôi ở Kim Sắc Hải Ngạn là vì miếng ăn. Cho dù tôi nghèo, nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a đến mức Ä‘á»™ dẫm lên vai má»™t ngÆ°á»i phụ nữ.
- Ngươi... - Long Yên Nguyệt dẫm chân một cái:
- Ta không tin không là m gì được ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i muốn bắt nạt chị Vi ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i ngồi trong tù. Ta thấy ngÆ°Æ¡i rất Ä‘ang nghi. Cẩn tháºn ta cho ngÆ°á»i theo dõi ngÆ°Æ¡i cả ngà y đấy.
Lâm Bắc Phà m mỉm cÆ°á»i, nói:
- Phó cục trưởng Long! Äừng có cái gì cÅ©ng lấy chức quyá»n ra mà nói. Miếng ăn của các ngÆ°Æ¡i là do ai cấp? Là chúng ta. Quần áo các ngÆ°Æ¡i mặc là do ai cấp? CÅ©ng là chúng ta. Có câu nói, các ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i là m công cho nhân dân. Mà nói khó nghe má»™t chút thì chÃnh là nô lệ. NgÆ°á»i ná»™p thuế nuôi các ngÆ°Æ¡i không phải để là m cảnh.
- Già mồm! Không có chúng ta, là m sao xã hội nà y được yên ổn? - Long Yên Nguyệt đỠmặt. Cái tên lưu manh nà y ăn nói quá sắc sảo.
- Yên ổn? Má»™t cái xã há»™i yên ổn là m sao lại có thể xuất hiện má»™t phó cục trưởng Cục công an lạm dụng chức quyá»n? - Lâm Bắc Phà m im lặng, âm thanh thay đổi, nói má»™t cách buồn bã:
- Ta nghe ngÆ°á»i ta nói, ở Trung Quốc thì nÆ¡i dÆ¡ bẩn nhất không phải là trong giá»›i văn nghệ sÄ© mà là trong tầng lá»›p chÃnh trị. Kiêu ngạo ngang ngược chÃnh là má»™t số ngÆ°á»i đạo mạo, nắm luáºt pháp trong tay.
Long Yên Nguyệt vốn định giải thÃch, nhÆ°ng nà ng có chút chá»™t dạ vì bên cạnh nà ng có không Ãt và dụ ăn hối lá»™... Long Yên Nguyệt nhìn và o đôi mắt của Lâm Bắc Phà m, ưỡn ngá»±c nói:
- NhÆ°ng tóm lại vẫn có ngÆ°á»i thá»±c lòng vì dân là m việc.
- Ừ. - Lâm Bắc Phà m hÃt má»™t hÆ¡i rồi gáºt đầu:
- Những ngÆ°á»i đó không phải là kỹ nữ.
- NgÆ°Æ¡i... - Long Yên Nguyệt dáºm chân má»™t cái, hừ lạnh nói:
- Ta mặc kệ. Dù sao, nếu ngÆ°Æ¡i định bắt nạt chị Vi, hay lừa chị ấy, thì cho dù lạm dụng chức quyá»n báo thù riêng, ta cÅ©ng phải là m cho ngÆ°Æ¡i sống không được mà chết cÅ©ng không xong.
- Sống không được, chết không xong chÃnh là lên tiên đấy. Cô định là m thế nà o thế? - Giá»ng Ä‘iệu của Lâm Bắc Phà m có chút gì đó khác lạ.
- LÆ°u manh! - Long Yên Nguyệt thá»±c sá»± nổi giáºn. Khuôn mặt đánh phấn bắt đầu Ä‘á» á»ng. Nà ng chẳng hỠđể ý tá»›i Lâm Bắc Phà m có thân pháºn nhÆ° nà o, lao đến túm lấy ngá»±c hắn.
Có lẽ do thói quen nên Lâm Bắc Phà m theo bản năng giÆ¡ tay ôm Long Yên Nguyệt và o lòng. Cảm nháºn bá»™ ngá»±c má»m mại của Long Yên Nguyệt ép lên ngá»±c hắn, Lâm Bắc Phà m có chút tê dại...
Long Yên Nguyệt nghiêng ngÆ°á»i sang má»™t bên, giẫy dụa, la lên:
- Cái tên lÆ°u manh nà y! Lần nà o cÅ©ng Ä‘á»u lợi dụng.
Khoảng cách gần nhÆ° váºy, lại thêm tÆ° thế máºp má» khiến cho Lâm Bắc Phà m vô ý nhìn và o cổ áo của Long Yên Nguyệt. Bá»™ ngá»±c lá»™ ra tá»›i mức nà y vẫn không nhìn thấy mép của nịt ngá»±c. Mà từ dấu vệt của nịt ngá»±c nhìn qua áo, có thể kết luáºn có rất nhiá»u hoa văn. Chẳng lẽ, con gái bây giá», Ä‘á»u thÃch mặc áo lót lÆ°á»›i?
Vừa má»m lại vừa chắc. Cảm nháºn má»™t chút cÅ©ng phải cỡ 34C, hết sức tròn trịa. Lâm Bắc Phà m nuốt nÆ°á»›c bá»t, bên dÆ°á»›i có cái gì đó bắt đầu cá»±a quáºy...
Tà i sản của xxxArthurxxx
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của
15-01-2011, 11:24 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
ChÆ°Æ¡ng 23 Không cẩn tháºn Ä‘i và o rồi. Dịch: Hany Nguồn: metruyen.com
Lâm Bắc Phà m! Nếu ngươi không buông tay, tôi nhất định sẽ giết anh. - Long Yên Nguyệt luống cuống, vừa giãy dụa vừa kêu.
Lâm Bắc Phà m không nói gì, hắn chỉ im lặng ôm lấy Long Yên Nguyệt. Nói thá»±c, Lâm Bắc Phà m rất thÃch mùi hÆ°Æ¡ng của Long Yên Nguyệt, đây cÅ©ng là má»™t bản năng của bất cứ má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o.
Cho dù Long Yên Nguyệt có mạnh mẽ tá»›i đâu, căm ghét hắn tá»›i mức Ä‘á»™ nà o thì cÅ©ng không thể chối bá» việc nà ng có thân hình khiến cho ngÆ°á»i khác phải Ä‘iên đảo.
"Lão nhị" của Lâm Bắc Phà m nhanh chóng đứng dáºy vá»›i tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh, Ä‘á»™i thẳng và o bụng dÆ°á»›i của Long Yên Nguyệt.
Bất chợt, Long Yên Nguyệt nhÆ° cảm nháºn được Ä‘iá»u gì đó khiến cho nà ng dừng lại, toà n thân run rẩy.
Mặc dù Long Yên Nguyệt vô cùng xấu hổ, nhÆ°ng không thể phủ nháºn trong lòng nà ng cÅ©ng xuất hiện má»™t cái gì đó khó hiểu. Cái thứ đó không há» có quan hệ vá»›i tình cảm, chỉ là má»™t cái bản năng và khát vá»ng của má»™t ngÆ°á»i phụ nữ.
Và o lúc nà y, Long Yên Nguyệt cảm giác bản thân nhÆ° biến thà nh má»™t ngÆ°á»i khác, không còn là má»™t nữ phó Cục trưởng nữa. “Chẳng lẽ mình là má»™t ngÆ°á»i tùy tiện? Bản thân mình cÆ¡ bản không thÃch Lâm Bắc Phà m, nhÆ°ng tại sao thân thể mình lại run rẩy nhÆ° thế nà y? Không! Cái nà y không phải là rung Ä‘á»™ng, cái cảm giác nhè nhẹ đó cứ nối tiếp nhau, khiến cho ham muốn cứ dìm xuống lại trá»—i dáºy.â€
Äây là má»™t sá»± xao Ä‘á»™ng, má»™t sá»± phóng đãng... Cuối cùng thì nó là cái gì?
- Buông tôi ra... - PhÃa dÆ°á»›i của Long Yên Nguyệt có cảm giác nóng bức nhÆ° bị thứ gì đó đốt cháy. Sau khi tỉnh táo lại, trong nháy mắt nà ng nhÆ° tiếp thêm sức mạnh, xoay mạnh ngÆ°á»i má»™t cái, mông co lại rồi vểnh lên...
"Muốn chạy...?" - Lâm Bắc Phà m nhếch mép cÆ°á»i: " Äây là do ngÆ°Æ¡i tá»± tìm đến. Ta liên tục ám chỉ rằng ngÆ°Æ¡i không nên đến gần ta. Ta không biết giúp ngÆ°Æ¡i tìm lại được cây súng thì ngÆ°Æ¡i sẽ báo đáp thế nà o đây?â€
Lâm Bắc Phà m dùng sức má»™t chút, Long Yên Nguyệt lại nằm lên trên ngÆ°á»i hắn. Äỉnh cây gáºy của Lâm Bắc Phà m vừa má»›i chạm phải cái khe phÃa dÆ°á»›i của Long Yên Nguyệt, mặc dù cách mấy lá»›p quần áo nhÆ°ng hắn vẫn cảm nháºn được có chút gì đó ẩm Æ°á»›t.
"A...."
Má»™t tiếng kêu vang lên trong sâu thẳm linh hồn. Long Yên Nguyệt khóc không ra nÆ°á»›c mắt. Bản năng sÃnh lý đã sá»›m phản bá»™i ý chà của nà ng. Má»™t chút nÆ°á»›c thÃch thú từ chá»— sâu nhất của nà ng chảy ra ngoà i, chẳng lẽ đây chÃnh là cảm giác khi bị cưỡng bức hay sao? Tại sao thân thể mình lại có phản ứng nhÆ° váºy? Chẳng lẽ khuôn mặt tháºt của mình lại là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ phóng đãng...?
Thá»±c ra, vốn Long Yên Nguyệt cÅ©ng không phản ứng mạnh nhÆ° váºy. Tất cả Ä‘á»u bởi vì nÆ°á»›c bá»t của tiểu Kim Long. Lần đầu tiên, đối diện vá»›i Lâm Bắc Phà m, Long Yên Nguyệt đã mất khống chế má»™t cách nghiêm trá»ng, tạo thà nh má»™t ná»—i ám ảnh. Có thể nói, má»—i khi nà ng cùng vá»›i Lâm Bắc Phà m có chút Ä‘á»™ng hạm thân thể, hay chút gì đó mỠám, nà ng sẽ lại theo bản năng mà bốc lên ngá»n lá»a...
Là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, Lâm Bắc Phà m không bao giá» từ chối sá»± Æ°u ái của mỹ nữ. Nói tháºt, hắn rất kÃch thÃch, háºn không thể là m cho lão Nhị của mình chui thẳng qua những lá»›p vải vóc mà tá»›i được sân rồng...
"Chết tiệt! Nà ng đã thà nh công mà hấp dẫn được ham muốn của mình. Má»™t ngà y nà o đó, mình sẽ hợp tình hợp lý mà xá» lý." - Lâm Bắc Phà m nuốt ngụm nÆ°á»›c bá»t, buông Long Yên Nguyệt ra. Hắn có cảm giác Long Yên Nguyệt cÅ©ng đã Ä‘á»™ng tình, nếu nhÆ° còn tiếp túc, chẳng may mà hai ngÆ°á»i ở trong phòng bệnh Ä‘á»™ng tá»›i súng ống thì háºu quả....
- LÆ°u manh! Äồ lÆ°u manh...hu hu... - Long Yên Nguyệt khóc nức nở, giống nhÆ° bị mất thân trong tay Lâm Bắc Phà m váºy.
Lâm Bắc Phà m lấy chiếc chăn che khuất cá»™t buồm của mình. NhÆ°ng thấy nó vẫn căng theo gió, hắn chẳng còn cách nà o khác là nằm nghiêng ngÆ°á»i sang má»™t bên. Tuy nhiên, trong tÆ° thế nà y, hai mắt của hắn lại vô ý nhìn thấy hai cánh hoa đầy đặn của Long Yên Nguyệt giữa khe hở, Ä‘ang pháºp phồng lại cà ng thêm choáng váng.
- Ta không là m gì ngươi. Khóc cái gì? - Lâm Bắc Phà m xoay mông lại với Long Yên Nguyệt.
- LÆ°u manh! Tên lÆ°u manh chết tiệt. NgÆ°Æ¡i sá» soạng ta nhÆ° váºy còn muốn thế nà o? - Vừa nói xong, Long Yên Nguyệt cảm thấy hối háºn, tái mặt, vá»™i giải thÃch:
- Lần nà o ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là m nhÆ° váºy. Coi chừng ta tố cáo ngÆ°Æ¡i quấy nhiá»…u tình dục... Hu hu...
- Ta là m cái gì? Cùng lắm thì ta chịu trách nhiệm. - Lâm Bắc Phà m biết bây giỠkhông phải là lúc nói chuyện phải trái với phụ nữ.
- Ai cần ngÆ°Æ¡i chịu trách nhiệm? NgÆ°Æ¡i... NgÆ°Æ¡i ... - Long Yên Nguyệt sụt sịt, quay đầu nhìn Lâm Bắc Phà m. Thấy hắn quay lÆ°ng lại phÃa mình, nà ng chợt ngẩn ngÆ°á»i. Äá»™t nhiên, cặp mắt đảo má»™t cái, rồi lén lút tháo đôi giầy cao gót...
- A... - Từ trong phòng bệnh vang lên một tiếng hét đau đớn.
Cô ý tá phụ trách chăm sóc Lâm Bắc Phà m vừa má»›i từ lối Ä‘i nhá» bên trái phòng bệnh Ä‘i ra, nghe thấy váºy mà dá»±ng đứng tóc gáy. Nà ng thầm nghÄ©, chẳng lẽ nữ cảnh sát lại dụng hình đối vá»›i phạm nhân? Thế nà y thì thá»±c sá»± là hÆ¡i quá đáng.
Cô gái suy nghÄ© má»™t chút, cố gắng lấy can đảm rồi định tá»›i mở cá»a phòng bệnh. Bất chợt cánh cá»a phòng bệnh bị giáºt ra, nữ cảnh sát xinh đẹp bÆ°á»›c ra ngoà i, khóe mắt còn vÆ°Æ¡ng giá»t lệ. NhÆ°ng trên đôi mắt của nà ng là trà n ngáºp má»™t nụ cÆ°á»i. Trong tay nữ cảnh sát còn cầm hung khà gây án là má»™t cái già y cao gót thủy tinh nhãn hiệu Chim Gõ Kiến mà u trắng.
Trong phòng bệnh, Lâm Bắc Phà m Ä‘au tá»›i nhe răng, nhếch miệng. Long Yên Nguyệt thá»±c sá»± là ác Ä‘á»™c, nà ng muốn cho gia tá»™c há» Lâm từ nay vá» sau tuyệt háºu...
"Tháºt quá đáng, dám đánh thằng bé nghịch ngợm của ông. Chỉ có ông bắt nạt ngÆ°á»i, chÆ°a khi nà o có ngÆ°á»i bắt nạt ông. Không ngá», bây giá», mình lại để cho Long Yên Nguyệt bắt nạt. Mặc dù cô ta là nữ cảnh sát, nhÆ°ng nữ cảnh sát thì sao? Cho dù là nữ thị trưởng thì vẫn bị mình san phẳng nhÆ° thÆ°á»ng" - Lâm Bắc Phà m nhếch mép cÆ°á»i má»™t cách tà dị.
Không biết tiểu Kim Ä‘i ra từ lúc nà o, lại còn đứng trên cây gáºy chống trá»i. Nó yên lặng nhìn Lâm Bắc Phà m, má»™t lát sau, hÃt má»™t hÆ¡i rồi lắc Ä‘Ã u, nói:
- Buồn quá! Buồn quá! ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t truyá»n nhân của đại hiệp Äồ Long, không ngá» suy bại tá»›i mức Ä‘á»™ bị má»™t tên côn đồ đánh Ä‘áºp, bị hai chai rượu là m cho xuất huyết dạ dà y, rồi lại còn bị má»™t phụ nữ đánh trúng chá»— hiểm.
Lâm Bắc Phà m thấy tiểu Kim Ä‘i ra liá»n ngồi dáºy, quát:
- Tối hôm qua, tốt bụng cho mà y ra ngoà i uống rượu, không ngỠmà y lại còn trách móc?
- Tôi còn Ä‘ang muốn tìm anh để há»i đây. Ngà y hôm qua, anh đánh nhau vá»›i tên côn đồ đúng không? Nếu không có tôi bảo vệ, chỉ sợ anh đã phi thăng từ lâu rồi. - Tiểu Kim Ä‘Æ°a móng vuốt cằm, lắc đầu:
- Nguyên khà của tôi bị thÆ°Æ¡ng nặng. Äể bảo vệ long thể nên không thể dÃnh rượu. NhÆ°ng bây giá», thì tốt rồi, bổn Long đã phục hồi nhÆ° cÅ©.
"Thì ra là váºy. Chẳng trách mà tên ranh con lại dám nói nhÆ° thế."
Thấy sắc mặt tiểu Kim không được tốt, Lâm Bắc Phà m có chút áy náy. Hắn nắm tiểu Kim trong tay, nói:
- Chuyện tối hôm qua, tao cám Æ¡n mà y. Tối hôm nay, tao nhất định sẽ bồi thÆ°á»ng.
- Việc nà y không có gì. Nhưng có chuyện khiến tôi lo lắng.
- Mà y lo lắng cái gì? - Lâm Bắc Phà m kinh ngạc nhìn con váºt nhá».
- Anh mắc tá»™i vá»›i LÆ°u Äại Khánh, mắc tá»™i vá»›i Long Yên Nguyệt nhÆ°ng lại cất lên mối quan hệ vá»›i Má»™c Tiểu Yêu. Chỉ sợ sau nà y, còn Ä‘Æ°á»ng của anh sẽ không còn bằng phẳng nữa. Vá»›i chút công phu mèo quà o của anh, muốn có được má»™t cuá»™c sống không cần phải lo nghÄ©, tôi nghÄ© há»™ anh được má»™t cách.
Hai chân của tiểu Kim bắt chéo trÆ°á»›c ngá»±c, tá» vẻ cao thâm. Thấy tiểu Kim là m váºy, Lâm Bắc Phà m cảm giác có được má»™t cánh cá»a. Hắn suy nghÄ© má»™t chút rồi khách khà nhìn con váºt nhá» cÆ°á»i cÆ°á»i, nói:
- Mà y có cách?
Tà i sản của xxxArthurxxx
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của
15-01-2011, 11:25 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 24 Long Tu bảo điển. Dịch: Hany Nguồn: metruyen.com
Tất nhiên là có biện pháp. Ai nói tôi chỉ là một con rồng? - Tiểu Kim hạ một chân xuống, vạch vạch, nhìn rất đắc ý:
- Trong Long cốc có rất nhiá»u bà kÃp. Khi tôi ra Ä‘i có mang theo má»™t quyển.
TrÆ°á»›c kia, Lâm Bắc Phà m chÆ°a từng nghÄ© tá»›i tiểu Kim có thể thá»±c sá»± giúp mình. Mặc dù, tiểu Kim giúp hắn tìm lại được khẩu súng, giúp hắn uống rượu, giúp trấn áp má»™t đống côn đồ. Tất cả những Ä‘iá»u đó Ä‘á»u là công lao của tiểu Kim.
Lâm Bắc Phà m không nghÄ© dá»±a và o tiểu Kim mà là là m cho chÃnh bản thân mình mạnh lên. Vì váºy mà sau khi nghe tiểu Kim nói xong, hắn liá»n cảm thấy hồi há»™p. Nếu có thể tu luyện bảo Ä‘iển của Long cốc thì sau nà y có thể bay trên cao, chạy trên tÆ°á»ng, khi sÆ¡n phá thạch...
"Mẹ nó! NghÄ© tá»›i đây cÅ©ng đủ hÆ°ng phấn rồi.â€
Sau khi thấy nét mặt của Lâm Bắc Phà m nhÆ° váºy, tiểu Kim hừ má»™t tiếng nói:
- Nhìn tiá»n đồ của ngÆ°Æ¡i chẳng khác gì má»™t tên nông dân. Ca đã nói vá»›i ngÆ°Æ¡i rằng, ca có rất nhiá»u năng lá»±c, sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ cho ngÆ°Æ¡i thấy.
Tối ngà y hôm qua, tiểu Kim đã cứu mạng hắn, Lâm Bắc Phà m muốn khách khà má»™t chút. Hắn không há» tức giáºn, lây má»™t Ä‘iếu thuốc lá Ä‘Æ°a cho tên tiểu tá», cÆ°á»i nói:
- Sau khi luyện có phải lên trá»i xuống đất được hay không?
- Theo lý luáºn thì có thể. NhÆ°ng còn phải căn cứ và o sá»± giác ngá»™ của ngÆ°Æ¡i. Nếu giác ngá»™ cao, lÄ©nh ngá»™ nhiá»u. Giác ngá»™ nhá» thì thà nh tá»±u không được khả quan cho lắm. - Tiểu Kim dùng móng vuốt vẩy nhẹ má»™t cái rồi ngáºm Ä‘iếu thuốc lá và o miệng:
- Nếu ca không bị Äồ Long Ä‘ao ngăn cản thì địa cầu còn chÆ°a đủ cho ca lăn qua lăn lại. NhÆ°ng trÆ°á»›c hết, ta chỉ nói tốt má»™t chút. Äừng có thần tượng ca, ca chỉ là má»™t...
- Äược rồi! Nói xem thứ đó là gì? - Lâm Bắc Phà m không nhịn được, ngắt lá»i tiểu Kim.
- Long Tu bảo Ä‘iển mà ta Ä‘Æ°a cho ngÆ°Æ¡i luyện chÃnh là do thánh long Huyết Chiến ở Long cốc của chúng ta tốn bao nhiêu công sức má»›i là m ra. Long Tu bảo Ä‘iển là má»™t thứ mà tất cả những con rồng trong Long cốc chúng ta Ä‘á»u mÆ¡ tưởng.
- Có đúng không? - Hai mắt Lâm Bắc Phà m tá»a sáng:
- Váºy ngÆ°Æ¡i đã luyện chÆ°a?
- Chưa! - Tiểu Kim lắc đầu một cách nuối tiếc, rồi phun ra mấy ngụm khói:
- Còn chưa kịp luyện đã phải đi rồi.
Lâm Bắc Phà m cảm thấy hồi há»™p. Suy nghÄ© má»™t chút, hắn thá» há»i dò:
- Váºy có ai trong tá»™c của ngÆ°Æ¡i luyện chÆ°a?
Tiểu Kim mất hứng, nói một cách rầu rĩ:
- Anh là lão Äại của tôi, chẳng lẽ tôi lại hại anh? Nếu anh chết thì là m sao tôi tìm được đại hiệp Äồ Long? HÆ¡n nữa, tôi cÅ©ng không dám Ä‘em chuyện sinh tá», tồn vong của Long tá»™c ra để là m trò đùa.
"NghÄ© cÅ©ng đúng. Nếu tiểu Kim không tốt đối vá»›i mình thì hôm qua cÅ©ng chẳng thèm tốn nguyên khà để cứu." Lâm Bắc Phà m suy nghÄ© má»™t chút rồi cÆ°á»i ha hả, nó:
- Luyện! Tao luyện. Luyện đến chết thì thôi.
Tiểu Kim gáºt đầu, phun từ trong miệng ra má»™t tia sáng mà u và ng. Sau khi tia sáng biến mất, má»™t quyển sách bình thÆ°á»ng bằng da mà u Ä‘en, xuất hiện trÆ°á»›c mặt Lâm Bắc Phà m. Trên bìa của quyển sách có viết bốn chữ Long Tu bảo Ä‘iển rất to.
Long Yên Nguyệt Ä‘Æ°a tay láºt thá» thì thấy bên trong được viết bằng má»™t thứ ngôn ngữ quái dị, khiến cho hắn chán nả:
- Những cái ký hiệu nà y có nghĩa là gì? Nhìn như đống giun đang bò ấy.
- Hừ! Äó chÃnh là thứ ngôn ngữ cao quý của chúng ta. Cái giống ngÆ°á»i nhá» bé, thấp kém... - Tiểu Kim chợt nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, vá»™i và ng lùi lại hai bÆ°á»›c, nét mặt giả lả nhìn Lâm Bắc Phà m:
- Lão đại! Äó là ngôn ngữ của chúng ta. Äể ta phiên dịch cho anh.
Tiểu tá» nói xong lại phun từ trong miệng ra má»™t chùm sáng và ng. Ngay láºp tức những chữ trên quyển sách liá»n biến thà nh tiếng Trung.
- Một tỠđầu tiên, tại sao lại không dịch? - Lâm Bắc Phà m vừa kinh ngạc vừa vui mừng, quơ quơ quyển sách của tiểu Kim trên tay.
- Một tỠđầu tiên không có ý nghĩa. Tôi không cần phải tốn pháp lực.
Lâm Bắc Phà m láºt xem qua má»™t chút. Mặc dù từ ngữ bên trong hÆ¡i khó hiểu, nhÆ°ng hắn cho rằng chỉ cần nghiá»n ngẫm là có thể hiểu được.
- Long Tu bảo Ä‘iển chia là m chÃn tầng. Nếu anh có thể tu luyện thà nh công tầng thứ nhất thì Long Yên Nguyệt không phải là đối thủ của anh. - Tiểu Kim gạt tà n thuốc, rồi nói:
- Nếu như đạt được tầng thứ hai thì cho dù hai mươi tên côn đồ cũng chẳng cần phải để ý.
"Lợi hại nhÆ° váºy sao?" Lâm Bắc Phà m hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nói:
- Nếu nhÆ° tu vi đạt tá»›i tầng thứ chÃn thì thế nà o?
- Tầng thứ chÃn? - Tiểu Kim cắn răng:
- Nếu mà là rồng thì chắc chắn đắc đạo phi thăng. NhÆ°ng vá»›i con ngÆ°á»i thì hÆ¡i khó nói.
"Äắc đạo phi thăng? Giống nhÆ° ngÆ°á»i tu chân trong truyá»n thuyết có thể xé rách không gian mà phi thăng?" Lâm Bắc Phà m nuốt má»™t ngụm nÆ°á»›c bá»t. Hắn cÅ©ng chẳng dám mở tưởng tá»›i chuyện đắc đạo phi thăng. NhÆ°ng theo lá»i của tiểu Kim nói thì cÅ©ng đủ biết Long Tu bảo Ä‘iển trâu bò nhÆ° thế nà o...
Cuá»™c sống của Lâm Bắc Phà m vốn luôn bình lặng, nhÆ°ng cÅ©ng không có nghÄ©a là hắn không có khát vá»ng. Khát vá»ng là bản năng của con ngÆ°á»i. Hắn luôn có khát vá»ng có được má»™t cuá»™c sống bình thản, tùy ý mình, muốn là m gì thì là m. Cái khát vá»ng đó cÅ©ng là do ông ná»™i tạo cho hắn.
Tất cả Ä‘á»u hết sức Ä‘Æ¡n giản. Lâm Bắc Phà m chỉ muốn cuá»™c sống của mình không phải quá mệt má»i, không vui. Những hắn cÅ©ng chẳng ngại gì mà không vÆ¡ lấy mấy cái từ trên trá»i rÆ¡i xuống. Từ trÆ°á»›c tá»›i nay, hắn vẫn có má»™t mong muốn nữa đó chÃnh là mạnh nhất trong số những ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng...
- Äược rồi! Bây giá» chúng ta ra ngoà i. Tối nay tao má»i mà y ăn khuya. Ngà y mai bắt đầu luyện công. - Và o lúc nà y, quả thá»±c Lâm Bắc Phà m cÅ©ng rất muốn có được sức mạnh. Có má»™t ngÆ°á»i bảo vệ cÅ©ng không bao giá» bằng được tá»± bản thân mình có thể bảo vệ mình.
- Không nên vá»™i và ng. Long Tu bảo Ä‘iển không thể luyện trong má»™t sá»›m má»™t chiá»u được. Thá»i gian tu luyện má»—i ngà y chỉ cần má»™t tiếng là đủ.
"Ừ! Quả thá»±c cÅ©ng chỉ là cải thiện thân thể của mình. Nếu nhÆ° má»™t ngà y mà luyện tá»›i mức cuối cùng, cho dù có thể thà nh tiên thì bản thân cÅ©ng chẳng có hứng thú!" Lâm Bắc Phà m hút má»™t Ä‘iếu thuốc, mỉm cÆ°á»i má»™t cách bà hiểm. Long Yên Nguyệt, thiếu gia sẽ từ từ mà nuốt chá»ng ngÆ°Æ¡i...
Dù sao thì cÅ©ng nhỉ là uống rượu mà thôi. Nếu không việc gì thì Lâm Bắc Phà m cÅ©ng chẳng muốn mất tiá»n oan cho bệnh viện. Sau khi thay quần áo, hắn vá»— mông rồi dẫn tiểu Kim bá» Ä‘i.
Mặc dù thá»i gian còn sá»›m, nhÆ°ng Lâm Bắc Phà m cÅ©ng không Ä‘i là m. Bởi hắn có chuyện còn quan trá»ng hÆ¡n là chuyện Ä‘i là m.
"LÆ°u Äại Khánh cÅ©ng chÃnh là LÆ°u máºp đã uống rượu vá»›i mình. Nó dám bá» năm nghìn đồng thuê má»™t đám côn đồ đến xin má»™t cánh tay mình. Dám sỉ nhục ông má»™t cách trắng trợn nhÆ° váºy. Chẳng lẽ cánh tay của ông mà chỉ đáng giá năm nghìn đồng...â€
Lâm Bắc Phà m quyết định vá» nhà nghỉ ngÆ¡i, tÄ©nh dưỡng thân thể, chỠđến tối sẽ dẫn tiểu Kim ra ngoà i ăn tối. Ngà y mai bắt đầu nghiên cứu Long Tu bảo Ä‘iện rồi đến tối cùng vá»›i tiểu Kim Ä‘i tìm LÆ°u Äại Khánh.
Mặc dù chÆ°a bắt đầu tu luyện Long Tu bảo Ä‘iển nhÆ°ng đối phó vá»›i má»™t thằng máºp, Lâm Bắc Phà m cảm thấy chỉ cần mình hắn là đủ. Cho dù không có sá»± tồn tại của tiểu Kim thì trong ánh mắt Lâm Bắc Phà m tên máºp đó chẳng có chút giá trị gì hết.
Sau khi Lâm Bắc Phà m ra viện, đến khoảng sáu giá» chiá»u, má»™t chiếc xe HonDa Accord mà u Ä‘en phóng đến bệnh viện Nhân Dân. Từ trên xe, má»™t cô gái đẹp bÆ°á»›c xuống, cầm theo đủ má»i loại thuốc bổ. Trong ánh mắt thất thần của vô số đám Ä‘Ã n ông, cô vá»™i vã Ä‘i và o bên trong.
NhÆ°ng chỉ hai phút sau, cô gái lại quay ra. Khuôn mặt kiá»u diá»…m nhÆ° vừa bị mất mát má»™t thứ gì đó...
Tà i sản của xxxArthurxxx
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của
Từ khóa được google tìm thấy
4vn lang tich huong do , äåâóøêè , âèðòóàëüíûå , àíãëî , ãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , con rong tieu kim 4vn , do thi lang huong tich , do thi lang tich huong , down lang tich huong do , êîíêóðñû , hlang tich huong do , huong lang tich do , hÆ°Æ¡ng đô , ìàãèÿ , ïåðååçä , íîâàÿ , ïîäàðîê , la tich huong do , lãng tiÌch huong do , lang dich huong do full , lang huong do thi , lang huong tich do , lang huong tich do 4vn , lang tÃch huong ðô , lang tÃch huong do , lang thi huong do , lang tic huong do , lang tich , lang tich 4vn , lang tich chi do , lang tich do huong , lang tich do thi , lang tich h hÆ°Æ¡ng đô , lang tich hng ô , lang tich hoa do , lang tich hu0ng do , lang tich hung do , lang tich huobg do , lang tich huog 4vn , lang tich huog do , lang tich huon do , lang tich huong , lang tich huong đô 4vn , lang tich huong Ä‘o , lang tich huong do , lang tich huong do 4vn , lang tich huong do full , lang tich huong do. , lang tich huong do\ , lang tich huong fo , lang tich huong lo , lang tich huong od , lang tich huong quan , lang tich huÆ¡ng do , lang tich hÆ°ong do , lang tich hÆ°Æ¡ng do , lang tich thuogn do , lang tich tuong do 4vn , lang tinh huong do , lang tuch huong do , langtich huong do , langtichhuongdo , langtichhuongdo chuong , lanh tich huong do 4vn , lãng tÃch huong do , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Äô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘ , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘o , lãng tich hÆ°Æ¡ng đô , lăng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , long tich huong do , ñïîðò , tac dam txt , tÃch lãng hÆ°Æ¡ng đô , text giả , tich lang huong do , truyen lang tich huong