|
|
20-07-2008, 09:57 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 20
Thái Chiêu bảo Băng Hà m xuất hiện
Triệu Tá» Nguyên đứng ở đằng xa ngẩn ngÆ°á»i trợn mắt lên mà nhìn.
Nếu không chÃnh mình ngó thấy thì chẳng tin được trên Ä‘á»i lại có ngÆ°á»i thân pháp kỳ tuyệt nhÆ° váºy. Sau chà ng nghÄ© mình cÅ©ng nên chạy Ä‘i, không thì Yên Äịnh Viá»…n mà quay trở lại tất bị bại lá»™ hà nh tung và phải vạ sát thân.
NhÆ°ng lúc Triệu Tá» Nguyên cất bÆ°á»›c chạy vá» phÃa trÆ°á»›c thì mắt chà ng bá»—ng hoa lên. Không hiểu văn sÄ© đã quay lại từ lúc nà o mà đứng cách chà ng không đầy ba thÆ°á»›c.
Chà ng sợ toát mồ hôi nghĩ thầm :
- “NgÆ°á»i nà y đã tá»›i sau lÆ°ng mình mà không phát ra má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Äáng cÆ°á»i cho mình hãy còn ngÆ¡ ngẩn chẳng biết chi hết. Nếu đối phÆ°Æ¡ng muốn hạ sát thì cái mạng nà y chết chẳng ai hay.â€
Văn sĩ trung niên giương mắt lên nhìn Triệu TỠNguyên không chớp mà cũng không mở miệng.
Triệu Tá» Nguyên ngấm ngầm hồi há»™p trong lòng, cất tiếng há»i :
- Sao các hạ đã đi còn quay trở lại?
Văn sÄ© trung niên ná» có vẻ không bằng lòng, xẵng giá»ng :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i được bao nhiêu tuổi mà đứng trÆ°á»›c mặt lão phu không kêu má»™t tiếng “Lão tiá»n bối†là nghÄ©a là m sao?...
Triệu Tá» Nguyên toan há»i lại :
- Các hạ bao nhiêu tuổi mà muốn đương nổi chữ “lão�
NhÆ°ng chà ng bản tÃnh thâm trầm, không phải con ngÆ°á»i lá»— mãng, nên nghÄ© váºy mà chÆ°a há»i. Nếu không thì văn sÄ© đã nổi nóng rồi.
Chà ng nhìn văn sĩ khom lưng xá dà i đáp :
- Äa tạ “lão tiá»n bối†đã gia ân viện trợ tiểu tá».
Văn sĩ trung niên mặt tươi lên nói :
- Có thế má»›i nghe được. NhÆ°ng bản ý lão phu không phải muốn cứu ngÆ°Æ¡i, váºy ngÆ°Æ¡i bất tất phải tạ Æ¡n.
Triệu TỠNguyên đáp :
- Tiểu tá» lại không nghÄ© váºy. Báºc đại trượng phu dù chịu Æ¡n nhá» má»n vẫn muốn báo Ä‘á»n tháºt lá»›n. Lão tiá»n bối tuy không có ý gia ân mà chuyện viện trợ là việc có thá»±c. Ngà y sau...
Chà ng chÆ°a dứt lá»i văn sÄ© đã chẹn há»ng :
- Äừng nói lằng nhằng nữa. Những câu châm ngôn sáo ngữ lão phu nghe đã nhà m tai.
Văn sĩ ngẫm nghĩ một chút rồi nói tiếp :
- Lão phu coi ngÆ°Æ¡i không đến ná»—i là kẻ hủ nho khiến ngÆ°á»i ta phải chán ghét. Nay chúng ta gặp mặt là có cÆ¡ duyên. Váºy lão gia chỉ Ä‘iểm cho ngÆ°Æ¡i má»™t chút thân pháp.
Văn sÄ© dứt lá»i, cất bÆ°á»›c Ä‘i hÆ¡n má»i bÆ°á»›c trong khoảng vuông chừng má»™t trượng. Thân hình y lả lÆ°á»›t nhÆ° chồi liá»…u mà Triệu Tá» Nguyên coi phải mê hồn không phân biệt được đối phÆ°Æ¡ng cá» Ä‘á»™ng cách nà o. Tiếp theo quái phong nổi lên vù vù. Tráºn quái phong thổi qua rồi, văn sÄ© trung niên tung mình dông tuốt.
Triệu Tá» Nguyên kinh hãi không bút nà o tả xiết. Lúc chà ng bình tÄ©nh trở lại cúi xuống nhìn thì dÆ°á»›i đất rắn nhÆ° đá cÅ©ng in mÆ°á»i mấy vết chân rối loạn. Cứ coi những vết chân nà y thì tá»± hồ chẳng và o chÆ°Æ¡ng pháp nà o hết, mà thá»±c ra nhiá»u chá»— huyá»n diệu biến hóa. Trong lúc nhất thá»i Triệu Tá» Nguyên không mò ra được, chà ng cố ghi nhá»› những bá»™ vị và o lòng.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng vá» thượng phòng, chà ng tá»± há»i :
- “NgÆ°á»i nà y là ai? Võ công của y tưởng Yên bảo chúa cÅ©ng không là m gì nổi.â€
Chà ng bá»›i tìm trong óc mà thủy chung không nghÄ© ra được má»™t nhân váºt nà o thế nà y trong những ngÆ°á»i mà sÆ° phụ chà ng đã Ä‘á» cáºp tá»›i.
Triệu Tá» Nguyên lòng dạ bồi hồi vỠđến thượng phòng lại gặp má»™t chuyện kỳ dị. Chà ng vừa đẩy cá»a phòng, bá»—ng má»™t bóng ngÆ°á»i yểu Ä‘iệu quen thuá»™c ánh và o mắt chà ng. Hiển nhiên nà ng là Võ Băng Hà m, má»™t nữ lang xinh đẹp tuyệt trần và tÃnh tình lạnh lùng có má»™t. Triệu Tá» Nguyên chấn Ä‘á»™ng tâm thần buá»™t miệng há»i :
- Võ cô nương! Cô nương đấy ư?
Cặp mắt trong suốt sắc nhÆ° dao của Võ Băng Hà m ngắm nghÃa Triệu Tá» Nguyên từ trên xuống dÆ°á»›i lại từ dÆ°á»›i lên trên. Äồng thá»i nà ng rút cây roi ngá»±a sau lÆ°ng ra từ từ quấn thà nh má»™t cái thòng lá»ng. Võ Băng Hà m tẩn mẩn cuá»™n cái roi da rồi tay cầm đầu roi vung vẩy cho nó lúc lắc.
Triệu Tá» Nguyên thấy nà ng xuất hiện Ä‘á»™t ngá»™t ở trong phòng rất Ä‘á»—i kinh ngạc, ngần ngừ má»™t lúc rồi ngáºp ngừng há»i :
- Võ cô nương! Sao cô nương lại đến đây?
Võ Băng Hà m lạnh lùng há»i lại :
- Ta đến không được hay sao?
Triệu Tá» Nguyên chẳng hiểu vì lẽ gì má»—i lần gặp Võ Băng Hà m là chà ng lạnh ngÆ°á»i tưởng chừng nhÆ° đứng ngoà i mÆ°a tuyết. Nhất là thanh âm lạnh lẽo của nà ng cà ng khiến cho chà ng khó chịu, phải ngại ngùng khi muốn há»i má»™t câu.
Võ Băng Hà m thấy Triệu Tá» Nguyên lặng lẽ, nổi giáºn há»i :
- Mỗi khi ngươi gặp bản cô nương là ngươi phát ngán phải không?
Triệu TỠNguyên lẩm bẩm :
- Cô tá»± biết nhÆ° váºy là hay. Thái Ä‘á»™ của cô không thể là m cho ngÆ°á»i ta có mối hảo cảm được.
Bụng chà ng nghÄ© váºy, miệng miá»…n cưỡng đáp :
- Khi nà o tại hạ dám thế?
Võ Băng Hà m tức giáºn hai má á»ng hồng nói :
- NgÆ°Æ¡i bất tất phải nói những lá»i phản lại vá»›i cảm giác, bản cô nÆ°Æ¡ng không để tâm đến thái Ä‘á»™ ngÆ°Æ¡i đâu. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i mà dám trái ý bản cô nÆ°Æ¡ng thì, hừ hừ, phải nếm mùi Ä‘au Ä‘á»›n.
Câu nà y vừa nói ra khá»i của miệng, nà ng hối háºn tá»± há»i :
- “Có tháºt gã đối vá»›i ta thế nà o cÅ©ng mặc kệ không? Gã là nam tá» hán tất không khá»i có ý tá»± tôn, mà lần nà o ta cÅ©ng tá» ra kinh miệt gã tất gã sinh lòng oán háºn. Äó là lẽ tá»± nhiên...â€
Triệu Tá» Nguyên há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng chẳng đã nói là sau mÆ°á»i ngà y má»›i đến đây cho chỉ thị để tại hạ tùy cÆ¡ là m việc?
Võ Băng Hà m đáp :
- Ta đến đây trÆ°á»›c kỳ hạn là để cảnh cáo ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘iá»u...
Triệu Tá» Nguyên kinh ngạc ngắt lá»i :
- Cảnh cáo tại hạ ư?
Võ Băng Hà m trầm giá»ng đáp :
- Má»›i đây ta vô tình được nghe phong thanh trên chốn giang hồ má»™t câu chuyện. Theo lá»i đồn thì chủ nhân thần bà trong căn nhà xanh tại Thủy Bạc hiện Ä‘ang là m tân khách ở Thái Chiêu bảo...
Triệu Tá» Nguyên chấn Ä‘á»™ng tâm thần buá»™t miệng há»i :
- Căn nhà xanh ở Thủy Bạc ư?
Võ Băng Hà m đáp :
- Thủy Bạc là má»™t địa danh, nhÆ°ng trong võ lâm chẳng má»™t ai hay nó ở nÆ¡i đâu. Nếu lá»i đồn mà đúng sá»± thá»±c, nghÄ©a là chủ nhân căn nhà xanh ở Thủy Bạc cÅ©ng ở Thái Chiêu bảo nà y thì tháºt nguy hiểm cho ngÆ°Æ¡i đó.
Triệu TỠNguyên miễn cưỡng nén mối xúc động trong lòng, giả vỠkhông hiểu nói :
- Tại hạ không hiểu ý trong lá»i nói của cô nÆ°Æ¡ng.
Võ Băng Hà m trầm giá»ng đáp :
- Con ngÆ°á»i cô láºu nhÆ° ngÆ°Æ¡i dÄ© nhiên không thể hiểu được. NgÆ°Æ¡i đã gặp lão áo Ä‘á» ngồi trên ghế có bánh xe mà tứ chi không cá» Ä‘á»™ng được chÆ°a?
Triệu Tá» Nguyên gáºt đầu đáp :
- TrÆ°a hôm nay tại hạ đã gặp lão ở trong vÆ°á»n hoa.
Chà ng giấu nhẹm vụ chà ng đã ngó thấy mà n kịch tháo chân tay lão áo đỠở trong thạch thất không nhắc đến.
Võ Băng Hà m nói :
- NgÆ°á»i đó ở căn nhà xanh tại Thủy Bạc tá»›i đây. NgÆ°Æ¡i có chạm trán lão thì nên kÃnh cẩn rá»i xa. Nếu ngÆ°Æ¡i không tháºn trá»ng gây chuyện vá»›i lão là rÆ°á»›c lấy vạ lá»›n và o mình. NgÆ°Æ¡i nên nhá»› kỹ Ä‘iá»u đó.
Triệu TỠNguyên lẩm bẩm một mình :
- NgÆ°á»i áo Ä‘á» tà n phế ở căn nhà xanh tại Thủy Bạc đến đây là má»™t chuyện xác định rồi. NhÆ°ng mình chÆ°a hiểu lão có dÃnh lÃu gì tá»›i vụ công án ngà y trÆ°á»›c không?
Võ Băng Hà m thấy chà ng lẳng lặng không nói gì thì khó chịu há»i lại :
- Nà y! Ngươi đã nghe rõ chưa? Ngươi nhắm mắt lại nghĩ gì thế?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Tại hạ Ä‘ang nghÄ© vá» vụ tại sao cô nÆ°Æ¡ng lại quan tâm đến tÃnh mạng của tại hạ nhÆ° váºy? Cô đã không ngại Ä‘Æ°á»ng sá hiểm trở tá»›i đây cảnh giác là có dụng ý gì?
Võ Băng Hà m há»i bằng má»™t giá»ng rất kỳ dị :
- Ngươi không nghĩ ra được nguyên nhân ư?
Triệu TỠNguyên trầm ngâm một lúc rồi tựa hồ chợt tỉnh ngộ. Chà ng đáp :
- À phải rồi! Sở dÄ© cô nÆ°Æ¡ng quan tâm đến tại hạ vì cô sợ tại hạ bị thảm tá», không còn ai hoà n thà nh được công việc cho cô. Tháºt là lý lẽ rất giản dị mà tại hạ không nghÄ© ra được ngay má»›i đáng tức cÆ°á»i.
Võ Băng Hà m tức giáºn phát run nói :
- NgÆ°Æ¡i... NgÆ°Æ¡i tháºt đáng chết!
Nà ng vung tay má»™t cái. Chiết roi da quét tá»›i. Triệu Tá» Nguyên không tránh kịp bị thòng lá»ng quấn và o cổ nhÆ° đóng Ä‘ai.
Triệu Tá» Nguyên ngÆ¡ ngác há»i :
- Tại hạ nói lộn câu gì?
Võ Băng Hà m tức quá giựt mạnh một cái, chiếc roi siết chặt cổ chà ng lại.
Chà ng cảm thấy tức ngá»±c, sắt mặt dần dần biến thà nh lợt lạt. NhÆ°ng chà ng đã quen vá»›i tÃnh cách hỉ ná»™ thất thÆ°á»ng của đối phÆ°Æ¡ng, biết là nếu kháng cá»± tất bị hà nh hạ nhiá»u hÆ¡n, nên thủy chung chà ng vẫn đứng trÆ¡ không nhúc nhÃch.
Chiếc thòng lá»ng thắt má»—i lúc má»™t chặt thêm. Triệu Tá» Nguyên thở hÃt cá»±c kỳ khó nhá»c. Mặt chà ng lợt lạt rồi biến thà nh xám Ä‘en, cặp mắt lồi ra.
Võ Băng Hà m thấy tình trạng khủng khiếp có thể chết ngay láºp tức mà Triệu Tá» Nguyên vẫn thản nhiên tuyệt không có vẻ sợ sệt. Chẳng hiểu vì sao lòng nà ng lại nhủn ra, thu roi da vá».
Triệu TỠNguyên thở phà o một cái nói :
- Suýt nữa linh hồn tại hạ bay lên trá»i dÆ°á»›i ngá»n roi của cô nÆ°Æ¡ng...
Võ Băng Hà m lạnh lùng :
- Rồi cÅ©ng có má»™t ngà y bản cô nÆ°Æ¡ng không ngăn được lá»a giáºn siết chặt cổ cho ngÆ°Æ¡i chết ở dÆ°á»›i cây bì tiên nà y.
Triệu Tá» Nguyên nhăn nhó cÆ°á»i há»i :
- Chúng ta đang nói chuyện tỠtế mà sao cô nương lại đột nhiên nổi lôi đình?
Võ Băng Hà m há»i lại :
- HỠTriệu kia! Ngươi có biết ngươi là đứa ngu nhất thiên hạ không?
Triệu TỠNguyên hững hỠđáp :
- Tại hạ tÆ° chất ngu muá»™i, nhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng nhìn nháºn nhÆ° váºy cÅ©ng hÆ¡i quá đáng.
Võ Băng Hà m chép miệng nói :
- Xem chừng ngÆ°Æ¡i không còn thuốc nà o chá»a được... Trong lúc nhất thá»i ta Ä‘ui mắt mà bảo ngÆ°Æ¡i là m việc nà y.
Triệu TỠNguyên đáp :
- Nếu cô nương muốn thu mệnh lệnh đó vỠthì bây giỠhãy còn kịp.
Võ Băng Hà m hắng dặng nói :
- Xem chừng ngươi có ý muốn đẩy công việc của ta sai khiến. Chà Chà ! Ta nhất định không để cho ngươi được như ý đâu.
Triệu Tá» Nguyên cÆ°á»i ngượng không nói gì nữa. Võ Băng Hà m há»i :
- Công việc tiến triển ra sao?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Tại hạ tuân theo lá»i căn dặn của cô nÆ°Æ¡ng tìm má»i cách thân cáºn tiểu thÆ° con gái Bảo chúa...
Võ Băng Hà m ngắt lá»i :
- Nếu con gái hỠYên mà phát sinh hảo cảm với ngươi thì ngươi ráng mà và nh cạnh để tiến và o phòng ngủ của thị, ngấm ngầm quan sát xem có thấy thanh kiếm nà o bị gãy một đoạn hay không?
Triệu Tá» Nguyên nóng ruá»™t không để nà ng nói hết lá»i đã đáp ngay :
- Cái đó cũng dễ thôi. Sáng nay tại hạ đã tiến và o khuê phòng của Yên cô nương một lần...
Võ Băng Hà m bỗng nổi máu ghen vô hình, không nhịn được thét lên :
- Ãi chà ! Té ra ngÆ°Æ¡i là má»™t cao thủ khéo tán tỉnh. NgÆ°Æ¡i má»›i đến có hai bữa đã thà nh tân khách trong mà n con gái há» Yên rồi. Tiểu nữ cam bá» thất kÃnh!
Nà ng nói ra câu nà y liá»n phát giác ra tâm sá»± rối bá»i. Má»™t đằng nà ng yêu cầu Triệu Tá» Nguyên tìm cách thân cáºn Yên Lăng Thanh để hoà n thà nh công việc mà nà ng ủy thác, nhÆ°ng nà ng lại ngấm ngầm hy vá»ng đối phÆ°Æ¡ng cá»± tuyệt lá»i yêu cầu của mình, hay không có cách gì là m nổi cÅ©ng được. Tâm tình nà ng tháºt là mâu thuẫn mà nà ng không tá»± tìm ra được lối giải thÃch.
Triệu Tá» Nguyên trầm giá»ng há»i :
- Tân khách trong mà n ư? Sao cô nương lại nói thế?
Võ Băng Hà m biết mình lỡ lá»i tá»± trách :
- “Vừa rồi ta nóng giáºn mà để mất phong Ä‘á»™ oai nghiêm.â€
Nà ng liá»n há»i sang chuyện khác :
- Váºy ngÆ°Æ¡i đã ngó thấy thanh kiếm gẫy đó ở trong phòng chÆ°a?
Triệu Tá» Nguyên Ä‘á»™ng tâm há»i lại :
- Quả là có má»™t thanh kiếm gẫy tháºt. á»’! Sao cô nÆ°Æ¡ng lại biết rõ thế?
Võ Băng Hà m sắc mặt biến đổi trầm trá»ng, há»i lại :
- Ngươi tự tin là không coi lầm chứ?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Thanh kiếm gẫy đó treo trên vách trong phòng ngủ của Yên cô nÆ°Æ¡ng. Vì nó Ä‘áºp ngay và o trÆ°á»›c mắt, nên tại hạ vô tình cầm lấy coi thì thấy chuôi kiếm có khảm vòng mặt trá»i tròn trÄ©nh. PhÃa dÆ°á»›i khắc chữ “Triệu†bằng lối triện.
Võ Băng Hà m khẽ há»i :
- “Kim Nháºt kiếm†ư? Thanh kiếm mà ngÆ°Æ¡i nhìn thấy đó là “Kim Nháºt kiếmâ€.
Triệu TỠNguyên đáp :
- Äúng là má»™t thanh bảo kiếm, mà bị gẫy má»™t ná»a. Tháºt là đáng tiếc!
Võ Băng Hà m lẩm bẩm một mình :
- Xem chừng há» Yên quả có dã tâm muốn tranh hùng vá»›i gia gia ta. Nếu cả ba thanh kiếm gẫy Ä‘á»u bị hắn tranh Ä‘oạt thì tháºt là bất diệu!
Nà ng liá»n nói :
- Ngươi hãy nghĩ biện pháp ngấm ngầm lẻn và o trong phòng thị để đánh cắp thanh kiếm gẫy đó...
Triệu Tá» Nguyên ngÆ¡ ngác, ngáºp ngừng đáp :
- Cái đó... cái đó...
Bá»—ng nghe tiếng “kẹt†vang lên. Cánh cá»a phòng bị đẩy ra. Má»™t bóng ngÆ°á»i nhá» nhắn thấp thoáng tiến và o.
Triệu Tá» Nguyên định thần nhìn lại thì chÃnh là Yên Lăng Thanh, tiểu thÆ° của Yên bảo chúa.
Hai ngÆ°á»i thấy Yên Lăng Thanh sấn và o phòng má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t Ä‘á»u kinh ngạc không bút nà o tả xiết.
Triệu Tá» Nguyên giÆ°Æ¡ng mắt trân ngó nà ng, hồi lâu má»›i báºt ra được câu há»i :
- Yên cô nương! Cô nương...
Khuôn mặt Yên Lăng Thanh bao phủ má»™t là n sÆ°Æ¡ng lạnh lẽo, nà ng không để chà ng nói dứt lá»i đã giÆ¡ tay tát má»™t cái và o mặt đối phÆ°Æ¡ng. Giữa lúc canh khuya tịch mịch, cái tát báºt lên má»™t tiếng “bốp†vang dá»™i. Nà ng dùng sức khá mạnh. Cái tát đã in vết năm ngón tay Ä‘á» tÃm trên má chà ng. Những giây máu tÆ°Æ¡i từ miệng chà ng ứa ra.
Triệu Tá» Nguyên thấy má nóng bá»ng khác nà o bị sắt nung áp và o. Chà ng biết Yên Lăng Thanh đã nghe lá»m câu chuyện giữa chà ng và Võ Băng Hà m, liá»n bẽn lẽn nói :
- Yên cô nÆ°Æ¡ng! Xin cô nÆ°Æ¡ng hãy nghe tại hạ má»™t lá»i...
Yên Lăng Thanh nghiến răng ngắt lá»i :
- Tên tiểu tặc bạc tình bất nghÄ©a kia! NgÆ°Æ¡i còn nói gì nữa? Ta đã hoà i nghi mục Ä‘Ãch của ngÆ°Æ¡i lần tá»›i đây. Hừ! Quả nhiên không sai rồi!
Nà ng lại giÆ¡ tay lên tát túi bụi đến mÆ°á»i mấy cái và o mặt Triệu Tá» Nguyên.
Võ Băng Hà m đứng bên lạnh lùng quát :
- Dừng tay!
Yên Lăng Thanh hầm hầm ngó nà ng thét lên lảnh lảnh :
- Bản cô nÆ°Æ¡ng trị tá»™i tên tiểu tặc nà y thì việc gì đến con tiện nhân? Phải chăng mi coi không thuáºn mắt.
Võ Băng Hà m đưa ra một bộ mặt khó tả đáp :
- Hai chữ tiện nhân há phải ngÆ°Æ¡i có thể nói được? Con nha đầu há» Yên kia! Ta bảo cho ngÆ°Æ¡i hay: Äối vá»›i ngÆ°á»i há» Võ không phải chuyện dá»… dây và o đâu.
Yên Lăng Thanh cÅ©ng không chịu kém quắc mắt lên há»i :
- Thế thì ngÆ°á»i há» Yên dá»… dây và o được chăng? Bữa nay mà bản cô nÆ°Æ¡ng không giết được đôi cẩu nam nữ nà y... thì uổng tiếng há» Yên.
Võ Băng Hà m ngắt lá»i :
- Mi cứ thỠđi coi!
Yên Lăng Thanh không nói gì nữa từ từ giÆ¡ bà n tay ngá»c lên Ä‘áºp thẳng và o mặt Võ Băng Hà m. NhÆ°ng phát chưởng của nà ng má»›i phóng ra ná»a vá»i liá»n chuyển hÆ°á»›ng đánh và o Triệu Tá» Nguyên đứng ở bên phải. Miệng nà ng quát :
- Tên tiểu tặc nà y! Nằm xuống!
Lúc nà y Yên Lăng Thanh căm háºn Triệu Tá» Nguyên đến cùng cá»±c, vừa ra tay đã phóng ngay chiêu thức trà mạng, không gượng nhẹ chút nà o.
Triệu Tá» Nguyên dÄ© nhiên biết lá»±c lượng của nà ng không phải tầm thÆ°á»ng, chà ng hốt hoảng né mình lùi lại phÃa sau. Chà ng ứng biến tuy rất mau lẹ, nhÆ°ng vẫn không tránh được chưởng chỉ của đối phÆ°Æ¡ng nhanh hÆ¡n Ä‘iện chá»›p.
Bá»—ng nghe đánh “roạc†má»™t tiếng. Vạt áo trÆ°á»›c ngá»±c Triệu Tá» Nguyên bị xé rách má»™t miếng. Ngá»n gió luồn cá»a sổ thổi bay phất phÆ¡. Chà ng kinh hãi thất sắc nhảy lùi lại mấy bÆ°á»›c.
Yên Lăng Thanh sấn sổ bước tới khẽ vung tay lên quạt.
Triệu Tá» Nguyên ngá»i thấy mùi u hÆ°Æ¡ng xông và o mÅ©i, tâm thần ngây ngất rồi cảm thấy các đại huyệt trong ngÆ°á»i Ä‘á»u bị cái phất tay của đối phÆ°Æ¡ng uy hiếp.
Chà ng chưa kịp đứng vững thì luồng kình lực ở tay áo Yên Lăng Thanh đã xô đến trước ngực.
Trong khoảng thá»i gian chá»›p nhoáng nà y, Võ Băng Hà m Ä‘á»™t nhiên quát lá»›n :
- Yên Lăng Thanh! Bản cô nương bảo mi phải dừng tay!
Nà ng vẫn đứng nguyên chá»— giÆ¡ bà n tay ngá»c ra khoa lên má»™t vòng tròn.
Yên Lăng Thanh đang sấn lại tấn công, bổng cảm thấy sau lưng mát rượi.
Nà ng không nghÄ© gì nữa, co khuá»·u tay thÃch vá» phÃa sau.
Hai luồng lá»±c đạo đụng nhau rồi tan ngay. Ãp lá»±c ở sau lÆ°ng Yên Lăng Thanh láºp tức giảm bá»›t, nhÆ°ng ngÆ°á»i nà ng cÅ©ng bị đẩy sang bên trái má»™t bÆ°á»›c.
Biến diễn nà y Võ Băng Hà m đã thu được hiệu lực khiên chế Yên Lăng Thanh, để Triệu TỠNguyên xả hơi một chút.
Yên Lăng Thanh quay lại bảo Võ Băng Hà m :
- Bản cô nương hãy giết mi trước rồi sẽ giải quyết tên tiểu tặc kia sau cũng chưa muộn.
Võ Băng Hà m lạnh lùng há»i :
- Giết ngÆ°á»i há phải chuyện dá»… dà ng? Yên đại tiểu thÆ° Æ¡i! NgÆ°Æ¡i nói khoác mà không sợ ngá»n gió đêm khoét lưỡi Ä‘i Æ°?
Yên Lăng Thanh mà y liá»…u dá»±ng ngược, phẫn ná»™ quá nói không ra lá»i.
Võ Băng Hà m lại nói tiếp :
- VỠvõ công, ngươi không phải là tay địch thủ với bản cô nương trừ phi lão già hỠYên thân hà nh tới đây, không thì ngươi đừng hòng...
Nà ng chÆ°a dứt lá»i, bá»—ng cánh cá»a phòng lay Ä‘á»™ng. Bóng ngÆ°á»i nhÆ° quá»· mỵ xẹt và o. NgÆ°á»i nà y cất tiếng trầm trầm há»i :
- Lão phu chẳng đã tới đây ư?
Võ Băng Hà m giáºt mình kinh hãi, bất giác lùi lại ba bÆ°á»›c, không nói gì nữa.
Triệu Tá» Nguyên ngÆ°á»›c mắt ngó ngÆ°á»i má»›i đến thì hiển nhiên là lão mặc áo Ä‘oạn Yên Äịnh Viá»…n.
Chà ng không khá»i biết sắc la thầm :
- “Khổ rồi! Lão ma đầu đã đến thì ta chẳng còn hy vá»ng gì sống được nữa.â€
Võ Băng Hà m hÃt má»™t hÆ¡i chân khà xông lại trÆ°á»›c mặt lão già áo Ä‘oạn nói :
- Yên tiá»n bối vẫn bình yên chứ? Gia phụ sai tiểu nữ đại diện đến đây vấn an Yên tiá»n bối.
Yên Äịnh Viá»…n ngá»a mặt lên cÆ°á»i rá»™ nói :
- Công phu trấn tÄ©nh của ngÆ°Æ¡i khá đấy! Lệnh tôn sai ngÆ°Æ¡i ná»a đêm tá»›i bản bảo vấn an thì hay tháºt!
Võ Băng Hà m chÆ°a biết trả lá»i thế nà o thì Yên Äịnh Viá»…n đã nhìn Triệu Tá» Nguyên nói tiếp :
- Không ngá» thằng lá»i nà y là má»™t tên nằm vùng của Võ gia phái đến. Ha Ha! Lão phu tưởng lầm ngÆ°Æ¡i có mối liên can vá»›i ngÆ°á»i quá cố là Triệu Phi Tinh...
Triệu TỠNguyên trống ngực đánh thình thình nghĩ bụng :
- “Lão nà y tâm tÆ° tháºn máºt. Nếu đêm nay cÆ¡ sá»± không bại lá»™, ta còn ở trong bảo rồi cÅ©ng bị lão khám phá ra. Khi đó váºn mệnh ta thế nà o khó mà biết trÆ°á»›c.â€
Chà ng cố ý lạnh lùng đáp :
- Các hạ xét rõ cho. Tại hạ ná»a Ä‘á»i lÆ°u lạc giang hồ, không thà nh công chuyện gì, chuyến nà y được lệnh ái thu dụng...
Yên Äịnh Viá»…n chặn lá»i :
- NgÆ°Æ¡i đừng đánh trống lảng, lai lịch ngÆ°Æ¡i đã bị phanh phui mà còn bình tÄ©nh nhÆ° váºy thì lòng dạ ngÆ°Æ¡i sâu xa hiếm có. Äáng tiếc là ...
Lão cố ý dừng lại. Triệu Tá» Nguyên há»i ngay :
- Äáng tiếc Ä‘iá»u chi?
Yên Äịnh Viá»…n thở dà i đáp :
- Con ngÆ°á»i tà i tình siêu việt nhÆ° váºy, bÆ°á»›c tiá»n trình tháºt rá»™ng lá»›n. Nếu số mạng đã ghi rõ bị chết ở đây thì ngÆ°Æ¡i thấy có đáng tiếc không?
Triệu Tá» Nguyên thấy lão bá» ngoà i thÆ¡n thá»›t mà trong bụng giấu ngầm Ä‘ao kiếm, tâm thuáºt hiểm trá của lão cà ng thêm tá» rõ.
Võ Băng Hà m há»i xen và o :
- Phải chăng tiá»n bối muốn tá»± mình ra tay giết chết tên nà y để tiết háºn?
Yên Äịnh Viá»…n đáp :
- Con nhãi kia! Ngươi hiểu sâu xa vỠlòng dạ lão phu. Ha Ha! Ngươi hiểu sâu xa vỠlòng dạ lão phu...
Soạt má»™t tiếng vang lên, lão đã rút trÆ°á»ng kiếm ra...
Yên Lăng Thanh trợn mắt lên kinh ngạc há»i :
- Gia gia! Gia gia là m gì váºy? Tên tiểu tặc nà y có đáng để gia gia phải dùng kiếm không?
Yên Äịnh Viá»…n trÆ°á»›c nay vốn là ngÆ°á»i tá»± phụ. Nếu lão không gặp phải địch thủ có thể đối địch vá»›i lão thì tuyệt không bao giá» sá» kiếm, mà chỉ phóng chưởng đối phó. NhÆ°ng khi thanh kiếm của lão đã rút ra khá»i vá» thì Ãt khi đối phÆ°Æ¡ng thoát chết.
Yên Lăng Thanh đã từng giao thủ vá»›i Triệu Tá» Nguyên, nà ng biết rõ võ công chà ng có giá»›i hạn mà gia gia nà ng lại tháºn trá»ng trong việc sá» kiếm. Hà nh Ä‘á»™ng phản thÆ°á»ng của lão bữa nay khiến nà ng đứng ngẩn ngÆ°á»i ra.
Yên Äịnh Viá»…n giÆ°Æ¡ng cặp mắt chim Æ°ng lên ngó Triệu Tá» Nguyên rồi gáºt đầu đáp :
- Phải rồi bản lãnh thằng lá»i nà y tầm thÆ°á»ng không chịu nổi má»™t đòn mà ta vẫn phải dùng kiếm.
Lão nói câu nà y không phải có ý trá»ng vá»ng Triệu Tá» Nguyên. Nếu là ngÆ°á»i khác thì đã kiêu ngạo, chẳng kể gì đến sống chết nhất định liá»u mạng. NhÆ°ng Triệu Tá» Nguyên vẫn thá» Æ¡. Câu nói của đối phÆ°Æ¡ng không khiến chà ng xúc Ä‘á»™ng và chà ng vẫn giữ nguyên thái Ä‘á»™ lạnh lùng.
|
20-07-2008, 09:59 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 21
Chà ng hà o kiệt biến thà nh nô lệ
Triệu TỠNguyên thản nhiên đáp :
- Báºc đại trượng phu nên chết dÆ°á»›i Ä‘ao kiếm, khi nà o tại hạ lại không muốn thà nh toà n tâm nguyện của các hạ? Có Ä‘iá»u tại hạ bản tÃnh tham sống sợ chết. Xem chừng cuá»™c chiến nà y khó lòng tránh khá»i.
Yên Äịnh Viá»…n mắng thầm :
- “Thằng lá»i nà y đáo để tháºt!â€
Lão nói :
- NgÆ°Æ¡i nói câu đó tháºt cÅ©ng đáng kể. Äáng tiếc là gặp phải ta thì tâm cÆ¡ của ngÆ°Æ¡i thế nà o cÅ©ng uổng mà thôi.
Lão vừa dứt lá»i, Ä‘á»™t nhiên hÆ°Æ¡i trÆ°á»ng kiếm nhằm đâm và o ngá»±c bên trái Triệu Tá» Nguyên. MÅ©i kiếm chÆ°a tá»›i nÆ¡i mà là n sát khà ghê gá»›m đã xô vá» phÃa địch thủ.
Triệu Tá» Nguyên trong lòng hồi há»™p vá»™i lùi lại phÃa sau.
Yên Äịnh Viá»…n vung kiếm đâm theo.
Kiếm thuáºt của lão đã đến chá»— tuyệt diệu. Bá» ngoà i coi há»i hợt nhÆ° không mà thá»±c ra tốc Ä‘á»™ và chuẩn Ä‘Ãch đến trình Ä‘á»™ không tưởng tượng được, khiến cho Võ Băng Hà m đứng ngoà i theo dõi không khá»i hÃt má»™t hÆ¡i khà lạnh nghÄ© thầm :
- “Chủ nhân căn nhà xanh ở Thủy Bạc thÆ°á»ng khen Yên Äịnh Viá»…n là đại kiếm gia báºc nhất. Giả tá»· gia gia ta lấy má»™t chá»i má»™t vá»›i lão chÆ°a chắc ai chết vá» tay ai?â€
Triệu Tá» Nguyên rất Ä‘á»—i hoang mang vừa phóng chưởng đánh ra vừa lùi lại phÃa sau. Chà ng đã lùi đến bên tÆ°á»ng. Triệu Tá» Nguyên lắc đầu cứ theo sát bức tÆ°á»ng mà chạy giáºt lùi đến ba vòng trong căn nhà .
Yên Äịnh Viá»…n buông tiếng cÆ°á»i khẩy Ä‘á»™t nhiên thu kiếm vá» rồi lại phóng ra, tÆ° thức rất ung dung. Kiếm phong rÃt lên vù vù. Chỉ trong khoảnh khắc lão đã phóng ra mÆ°á»i mấy chiêu kiếm, mà chiêu nà o cÅ©ng nhằm và o những nÆ¡i trá»ng yếu trÆ°á»›c ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng.
Triệu Tá» Nguyên toát mồ hôi lạnh ngắt, chà ng liá»n Ä‘i đến quyết định búng ngón tay cái và ngón tay trá» bên trái đánh “vèo†má»™t cái. Luồng chỉ phong vá»t ra.
Thanh kiếm của Yên Äịnh viá»…n bị chiêu “Hoà n Diệp chỉ†đánh trệch Ä‘i mấy phân.
Yên Äịnh Viá»…n sá»ng sốt lên tiếng :
- Tiểu tá»! Chỉ pháp của ngÆ°Æ¡i giá»i đấy!
Lão rung tay má»™t cái, ánh hà n quang lóe lên. MÅ©i kiếm rung Ä‘á»™ng, ánh kiếm trùng Ä‘iệp tưởng chừng nhÆ° trăm ngà n thanh trÆ°á»ng kiếm chia ra bốn mặt tám phÆ°Æ¡ng nhằm đâm và o mình Triệu Tá» Nguyên.
TrÆ°á»›c tình hình nà y, Triệu Tá» Nguyên tưởng chừng muốn tránh khá»i mÅ©i kiếm của Yên Äịnh Viá»…n so vá»›i lên trá»i hãy còn khó hÆ¡n. Chà ng thấy chiêu kiếm của đối phÆ°Æ¡ng còn cách trÆ°á»›c ngá»±c không đầy hai tấc đã dà y thà nh tấm lÆ°á»›i kiếm có thể chụp và o ngÆ°á»i mình không biết lúc nà o.
Giữa lúc tÃnh mạng chà ng nhÆ° ngà n cân treo đầu sợi tóc, má»™t ý nghÄ© vụt qua trong đầu óc. Bá»—ng thấy ngÆ°á»i chà ng xiêu vá» mé tả, hai chân Ä‘iểm và o không gian, bá»™ pháp nhÆ° nÆ°á»›c chảy mây trôi.
Chỉ trong chá»›p mắt, những tiếng veo véo rÃt lên từ bóng kiếm loang loáng vá»t ra. Lát sau biến thà nh tiếng gió “vù vùâ€. Yên Äịnh Viá»…n quát to má»™t tiếng :
- NÃ y!
Lão quắc mắt lên phóng kiếm đâm vá» phÃa trÆ°á»›c. Kiếm quang nhả ra theo Ä‘á»™ng tác trong tay lão. Thanh âm kỳ dị láºp tức vang lên.
Giữa lúc bóng ngÆ°á»i cháºp chá»n, thế kiếm của Yên Äịnh Viá»…n đâm và o quãng không.
Triệu TỠNguyên hai tay ôm ngực đứng cách xa chừng ba bước.
Yên Äịnh Viá»…n mặt lạnh nhÆ° băng cất tiếng cá»±c kỳ lạnh lẽo há»i :
- Phải chăng đó là “Thái Ất Mê Tông Bá»™â€? Gã tiểu tá» kia! NgÆ°Æ¡i đã há»c được “Thái Ất Mê Tông Bộ†từ bao giá»? Phải chăng ngÆ°Æ¡i có mối liên quan vá»›i “Linh VÅ© tứ tÆ°á»›câ€, “Yến Cung song háºu†và “Ma Vân Thủ†là mấy tay cao thủ thần bà đã được má»i ngÆ°á»i võ lâm vẽ bóng vẽ hình tạo ra thà nh những nhân váºt thần thoại, cÆ¡ hồ không ai dám tin là bá»n há» hãy còn tồn tại?
NhÆ°ng lúc nà y Yên Äịnh Viá»…n phải kể ra bao nhiêu cao nhân dị sÄ© vá»›i má»™t chà ng thiếu niên chÆ°a có tên tuổi trong võ lâm khiến cho Yên Lăng Thanh và Võ Băng Hà m phải kinh hãi đến trợn mắt há miệng.
Yên Äịnh Viá»…n lại cất tiếng lạnh lùng há»i :
- Thằng lá»i kia! NgÆ°Æ¡i bất tất phải giấu diếm lai lịch. Thái Ất TÆ°á»›c là ngÆ°á»i thế nà o vá»›i ngÆ°Æ¡i?
Triệu Tá» Nguyên rất Ä‘á»—i ngạc nhiên. Vừa rồi chà ng gặp nguy cÆ¡, chợt Ä‘á»™ng tâm linh thi triển bá»™ pháp mà văn sÄ© trung niên tá»± xÆ°ng “lão tiá»n bối†đã dạy cho chà ng. Chà ng không ngá» Yên Äịnh Viá»…n lại nháºn ra là “Thái Ất Mê Tông Bộ†của Thái Ất TÆ°á»›c. Äầu óc chà ng mê loạn tá»±a hồ ngÆ°á»i lạc và o mây mù năm dặm.
Chà ng thủng thẳng đáp :
- Tại hạ không thể trình bà y được.
Yên Äịnh Viá»…n hắng dặng má»™t tiếng rồi nói :
- Ta thỠmột lần nữa là biết đầu đuôi.
Lão rung Ä‘á»™ng cổ tay, ánh hà n quang vây quanh thân thể. Thanh trÆ°á»ng kiếm từ từ Ä‘Æ°a vá» phÃa trÆ°á»›c. Lúc mÅ©i kiếm còn cách trÆ°á»›c ngá»±c Triệu Tá» Nguyên chừng năm tấc, Ä‘á»™t nhiên lão tăng gia tốc Ä‘á»™ nhằm đâm và o trái tim chà ng.
Triệu Tá» Nguyên lại xiêu ngÆ°á»i Ä‘i, cất bÆ°á»›c đạp không gian, luồn dÆ°á»›i bóng kiếm lÆ°á»›t Ä‘i.
Yên Äịnh Viá»…n là tay võ há»c đại gia, lão đã coi lần trÆ°á»›c, lần nà y lão liá»n mò ra ngay mấu chốt vá» bá»™ pháp của đối phÆ°Æ¡ng. Lão liá»n chuyển biến thế kiếm phóng ra nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p. MÅ©i kiếm đâm chéo tá»›i.
Triệu Tá» Nguyên vừa phát giác ra lối Ä‘i của mình bị ngăn chặn, chà ng ngần ngừ má»™t chút thì mÅ©i kiếm của Yên Äịnh Viá»…n đã chà và o trÆ°á»›c ngá»±c chà ng.
Yên Äịnh Viá»…n cÆ°á»i lạt nói :
- Té ra thằng lá»i nà y vừa má»›i há»c được mấy bá»™ pháp mèo què. Ha Ha! NgÆ°Æ¡i được chết dÆ°á»›i kiếm của lão phu cÅ©ng là phÆ°á»›c bảy mÆ°Æ¡i Ä‘á»i rồi đó.
Lão chà mÅ©i kiếm và o trÆ°á»›c ngá»±c Triệu Tá» Nguyên toan đâm sâu thêm thì Yên Lăng Thanh đứng bên, Ä‘á»™t nhiên hoa dung thất sắc nà ng “úi†lên má»™t tiếng rồi không thốt ra lá»i được nữa.
Võ Băng Hà m cÅ©ng kịp thá»i la hoảng :
- Khoan đã!
Yên Äịnh Viá»…n bá»—ng ngẩn ngÆ°á»i ra, cất tiếng há»i :
- Con nha đầu kia! Là m gì mà rối lên thế? Äể lão phu phát lạc xong thằng lá»i nà y rồi sẽ thu tháºp ngÆ°Æ¡i. Các ngÆ°Æ¡i được chết vá»›i nhau má»™t chá»— xuống Diêm VÆ°Æ¡ng cho có bạn.
Võ Băng Hà m mặt nóng bừng, đáp :
- Yên tiá»n bối hãy ghe đây. Lát nữa gia phụ dẫn hai mÆ°Æ¡i bốn tên cao thủ ở LÆ°u HÆ°Æ¡ng viện và o, hiện còn chỠđợi ở ngoà i xa. Nếu trong vòng má»™t giá» mà tiểu nữ không bình yên rá»i khá»i quý bảo, thì các vị đó sẽ đánh tá»›i. Khi ấy hai nhà Yên, Võ chúng ta lắm ngÆ°á»i phải vỡ mặt. Chắc Yên tiá»n bối cÅ©ng biết sẽ Ä‘i tá»›i háºu quả nà o rồi.
Yên Äịnh Viá»…n cÆ°á»i ha hả nói :
- Con nha đầu kia! Ngươi đừng hư trương thanh thế mà cố ý bịa chuyện...
Lão chÆ°a dứt lá»i thì ngoà i nhà có tiếng bÆ°á»›c chân nhá»™n nhịp vang lên. Ba hán tá» trung niên trong Ä‘á»™i Ngân y láºt Ä‘áºt chạy và o.
Yên Äịnh Viá»…n trầm giá»ng quát :
- Việc gì mà hoang mang thế?
Má»™t hán tá» trung niên nhìn Yên Äịnh Viá»…n khom lÆ°ng thi lá»… thở hồng há»™c nói :
- Khải bẩm Bảo chúa! Những trạm ngầm ngoà i bảo phát giác ra hÆ¡n hai chục ngÆ°á»i không rõ lai lịch mà hà nh tung rất Ä‘á»—i khả nghi. Thuá»™c hạ...
Yên Äịnh Viá»…n ngắt lá»i :
- Ta biết rồi! NgÆ°Æ¡i láºp tức thông tri cho anh em đệ nhất đạo phải hết sức Ä‘á» phòng những biến cố có thể xảy ra. Lại báo cho Ä‘á»™i Ngân y Ä‘i tuần bốn mặt, nếu gặp ngoại địch xâm nháºp thì phải láºp tức phát Ä‘á»™ng cÆ¡ quan mai phục. Thôi Ä‘i Ä‘i!
Ba hán tỠáo bạc đồng thanh vâng dạ rồi trở ngót đi ngay.
Yên Äịnh Viá»…n chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì, lão gá»i ba tên lại há»i :
- Cố Thiên Võ đâu? Sau không thấy gã đến báo cáo địch tình?
Hán tỠkia đáp :
- Từ đêm đến giỠkhông thấy hà nh tung Cố tổng quản. Thuộc hạ vẫn tưởng Tổng quản tùy tùng Bảo chúa. Bây giỠmới biết và chuẩn bị đi kiếm y.
Yên Äịnh Viá»…n vẫy tay má»™t cái, ba hán tá» kéo Ä‘i luôn.
Triệu Tá» Nguyên tá»± há»i :
- “Có lẽ Cố huynh Ä‘i và o Ä‘Æ°á»ng hầm nhÆ°ng sao đến bây giá» còn chÆ°a lá»™ diện?â€
Yên Äịnh Viá»…n khóe mắt láo liên, lão nghÄ© thầm :
- “Bây giỠmình chưa bố trà xong mà Võ Khiếu Thu công khai quyết chiến tất đi đến hai bên cùng khốn đốn.
Kẻ trà giả khi nà o chịu thế, ta phải tạm thá»i ẩn nhẫn má»›i được.â€
Lão liá»n quay lại bảo Võ Băng Hà m :
- NghÄ© tình lệnh tôn cùng lão phu Ä‘i lại vá»›i nhau từ trÆ°á»›c, ngÆ°Æ¡i vô cá»› tiến và o bản bảo, lão phu cÅ©ng không cứu xét nữa, váºy ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i! Còn gã nà y...
Lão trỠvà o Triệu TỠNguyên lạnh lùng nói tiếp :
- Gã thiếu niên nà y hãy lưu lại đây.
Võ Băng Hà m nhìn Triệu TỠNguyên bằng cặp mắt âm trầm rồi lắc đầu đáp :
- Như thế không được...
Äá»™t nhiên nà ng ngừng lại không nói nữa vì lúc nà y bên ngoà i nhà lại có tiếng lách cách vá»ng và o.
Thiên Phong đẩy cái ghế có bánh xe xuất hiện trÆ°á»›c cá»a phòng. Lão áo Ä‘á» vẫn ngồi trên ghế.
Yên Lăng Thanh nhÃu cặp lông mà y há»i :
- Äêm khuya mà các hạ còn chÆ°a ngủ Æ°?
Lão áo đỠlạnh lùng đáp :
- Bản tÃnh lão phu vốn Æ°a náo nhiệt, cÅ©ng nhÆ° những ngÆ°á»i thÃch hoạt Ä‘á»™ng ban đêm. Yên cô nÆ°Æ¡ng nghÄ© có phải không?
Lảo đảo mắt ngó Võ Băng Hà m nói tiếp :
- Chà ! Vị thiên kim tiểu thÆ° của Võ Khiếu Thu cÅ©ng đến rồi. Tháºt là má»™t trÆ°á»ng thịnh há»™i.
Trong khoảng thá»i gian chá»›p nhoáng nà y Võ Băng Hà m thay đổi sắc mặt mấy lần, nà ng nghÄ© thầm :
- “Lão tà n phế kia ở căn nhà xanh tại Thủy Bạc xuất hiện Ä‘á»™t ngá»™t tất còn nhiá»u biến diá»…n. Trong lúc nhất thá»i, chắc Yên lão đầu chÆ°a giết chết Triệu Tá» Nguyên ngay. Âu là ta hãy ra khá»i bảo thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i gia gia rồi sẽ lẻn và o cứu gã.â€
NghÄ© tá»›i đây, nà ng liá»n trở ngót Ä‘i ngay.
Yên Äịnh Viá»…n vá»— tay má»™t cái. Hai hán tỠáo bạc liá»n chạy lại Ä‘Æ°a nà ng ra.
Võ Băng Hà m biến đổi chủ ý hấp tấp rá»i khá»i Thái Chiêu bảo khiến cho Yên Äịnh Viá»…n sinh lòng ngá» vá»±c, nhÆ°ng lão không rảnh để nghÄ© vá» nguyên nhân nà y.
Lão áo Ä‘á» Ä‘Æ°a thị tuyến nhanh nhÆ° chá»›p đảo nhìn chung quanh phòng. Sau ngó tá»›i Triệu Tá» Nguyên, bá»—ng “ồ†lên má»™t tiếng, cất giá»ng âm trầm há»i :
- Phải chăng Yên bảo chúa muốn mổ thằng nhỠhỠTriệu nà y để lấy máu tôi kiếm?
Yên Äịnh Viá»…n đáp :
- Có lẽ đúng thế...
Lão không chỠlão áo đỠlên tiếng đã nói tiếp :
- Các hạ là thượng tân trong bản bảo, tưởng không nên can thiệp và o những chuyện nhỠnhặt nà y.
Lão áo Ä‘á» ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi kêu Yên Äịnh Viá»…n ra góc nhà khẽ há»i :
- Lão phu tá»± nhiên nảy lòng hứng thú vá»›i thằng nhỠđó, váºy Yên bảo chúa sau không vì mối nhân tình mà để lại cho lão phu dùng là m nô bá»™c?
Yên Äịnh Viá»…n ngạc nhiên há»i lại :
- Sao? Các hạ muốn đưa thằng nhỠhỠTriệu vỠcăn nhà xanh ở Thủy Bạc ư?
Lão áo đỠđáp :
- Äúng thế!
Yên Äịnh Viá»…n trầm ngâm chÆ°a quyết định thì Yên Lăng Thanh lá»™ vẻ băn khoăn xen và o :
- Gia gia ơi! Gia gia đừng là m thế?
Yên Äịnh Viá»…n há»i :
- Sao lại đừng là m thế? Thanh nhi chớ nên là m việc theo cảm tình. Gia gia thấy Thanh nhi có chỗ khuyết điểm đó.
Yên Lăng Thanh lẳng lặng ngó Triệu TỠNguyên, mắt nà ng lộ vẻ thương tiếc.
TrÆ°á»›c đây má»™t khắc nà ng còn hằn há»c, những muốn ăn tÆ°Æ¡i uống máu chà ng mà bây giá» nà ng lại lo thay cho chà ng. Má»›i trong khoảnh khắc tâm tình nà ng đã biến đổi đến thế.
Lão áo Ä‘á» cất giá»ng hung dữ há»i :
- Suốt Ä‘á»i lão phu không là m việc gì bất toại. Thằng nhá» kia mà uống chất Ä‘á»™c Mã Lan bà o chế bà máºt trong căn nhà xanh thì gã phải cúi đầu ghe lá»i lão phu sai khiến. Rồi đây gã sẽ nhÆ° con quá»· nháºp trà ng biết cá» Ä‘á»™ng, há chẳng thú vị Æ°?
Yên Äịnh Viá»…n vá»— tay cả cÆ°á»i đáp :
- Ha Ha! Má»™t gã thiếu niên thông tuệ dị thÆ°á»ng mà đột nhiên biến thà nh má»™t tên nô bá»™c khom lÆ°ng uốn gối, thì quả là thú lắm!
Lão áo Ä‘á» há»i lại :
- Bảo chúa cũng đồng ý rồi chứ?
Yên Äịnh Viá»…n gáºt đầu đáp :
- Gã há» Triệu là ngÆ°á»i của các hạ rồi đó, tùy các hạ sá» dụng.
Lão áo Ä‘á» báºt tiếng cÆ°á»i hung ác ra hiệu cho Thiên Phong đẩy lão đến trÆ°á»›c mặt Triệu Tá» Nguyên và há»i chà ng :
- NhỠkia! Ngươi đã nghe rõ chưa?
Triệu TỠNguyên lạnh lùng đáp :
- Lá»— tai tại hạ có Ä‘iếc đâu mà các hạ phải há»i câu nà y?
Lão áo đỠnói :
- Hay lắm! Hiên giá» ngÆ°Æ¡i ở và o giữa hai con Ä‘Æ°á»ng “sống†và “chết†tùy ngÆ°Æ¡i chá»n lấy má»™t. Nếu ngÆ°Æ¡i nguyện ý chết dÆ°á»›i lưỡi kiếm của Yên bảo chúa thì má»i việc Ä‘á»u xong hết. NhÆ°ng lão phu tin rằng ngÆ°Æ¡i là kẻ trà giả, nhất định chẳng chịu Ä‘i và o con Ä‘Æ°á»ng tuyệt lá»™.
Lão ngừng lại một chút, cúi đầu cho một viên thuốc mà u và ng ở trong cổ áo rớt xuống.
Thiên Phong cầm lấy viên thuốc đưa cho Triệu TỠNguyên. Lão áo đỠlại nói :
- Vì thế ta cho ngÆ°Æ¡i viên thuốc nà y để bảo đảm ngÆ°Æ¡i sẽ vì lão phu ra sức. Có thế ngÆ°Æ¡i má»›i vãn hồi được tÃnh mạng.
Trong đầu óc Triệu TỠNguyên, những luồng tư tưởng nổi lên như sóng cồn.
Hồi lâu chà ng cất tiếng nói dằn từng chữ :
- Nếu phải kéo dà i chút hơi tà n để sống trộm thì chết đi còn khoái hơn.
Yên Lăng Thanh đứng bên nghe chà ng nói câu nà y phấn khởi tinh thần.
Nà ng nhìn chà ng bằng cặp mắt nghi ngỠmà không hiểu được lòng dạ chà ng thiếu niên, bất giác nà ng ngơ ngẩn xuất thần.
Lão áo đỠthở dà i nói :
- Té ra thằng lá»i nà y ngu quá! Lão phu đã coi lầm ngÆ°á»i.
Yên Äịnh Viá»…n nở nụ cÆ°á»i nham hiểm nói :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i cầu cho chóng chết thì đừng oán lão phu không để ngÆ°Æ¡i còn có cÆ¡ há»™i...
Lão tiến lại một bước hươi kiếm lên.
Triệu TỠNguyên bỗng cất tiếng :
- Nếu váºy tại hạ Æ°ng chịu uống viên thuốc kia...
Chà ng liá»n đón lấy viên thuốc trong tay Thiên Phong bá» và o miệng nuốt.
Lão áo Ä‘á» báºt lên trà ng cÆ°á»i quái gở nói :
- Chết hay không bằng sống dở. Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i hiểu được đạo lý nhÆ° váºy là hay lắm! NgÆ°Æ¡i uống viên thuốc đó rồi! Từ đây cứ mÆ°á»i ngà y là má»™t lần chất Ä‘á»™c phát tác, nếu không uống thuốc giải thì bị chất Ä‘á»™c xuyên rá»—ng lục phủ ngÅ© tạng và trÆ°á»›c khi chết khác nà o bị hà ng vạn con kiến nghiến ngấu khổ sở không chịu được. NgÆ°Æ¡i không tin thì...
Triệu Tá» Nguyên ngắt lá»i :
- Tại hạ hoà n toà n tin rồi. Bây giỠcác hạ bảo tại hạ là gì?
Lão áo đỠngẫm nghĩ một chút rồi đáp :
- Äêm nay không còn việc gì nữa. Sáng mai chúng ta rá»i khá»i Thái Chiêu bảo trở vá» căn nhà xanh ở Thủy Bạc.
Lão áo đỠđã cho Triệu TỠNguyên uống viên thuốc độc Mã Lan, lão không còn e ngại gì nữa. Sự thực cũng không ai dám chống đối lão, vì kẻ nà o nghịch lại lão thì chẳng khác gì lạc và o địa ngục trần gian.
Triệu Tá» Nguyên sau khi uống viên thuốc bổng thấy ruá»™t gan nóng nhÆ° lá»a đốt. Lòng chà ng thê thảm nghÄ© thầm :
- “Sở dÄ© ta quyết định kéo dà i mạng sống là mong sau nà y còn là m nên việc, nhÆ°ng ta bị ngÆ°á»i ta kiá»m chế má»™t cách Ä‘au khổ thế nà y thì cuá»™c sống có ý nghÄ©a gì nữa? Chẳng lẽ quyết định của ta lại là lầm lẫn?â€
Trong lúc nhất thá»i lòng chà ng nhÆ° dao cắt. Sá»± tháºt tà n khốc quanh quẩn trong đầu óc chà ng: “Chất Ä‘á»™c Mã Lan! MÆ°á»i ngà y má»™t lần uống thuốc giải!â€
Chà ng mê man cất bÆ°á»›c trở vá» thượng phòng, ngẩng đầu nhìn ra ngoà i cá»a sổ thấy mây mù dà y đặc. Ngá»n gió đêm thổi vù vù, chà ng cảm thấy rét lạnh.
Sáng hôm sau mặt trá»i má»›i má»c, thị trấn Äại Lệ trên bá» sông Lạc chảy và o sông Hoà ng Hà tá»±a hồ Ä‘ang ngủ bừng tỉnh giấc. Ãnh dÆ°Æ¡ng quang chiếu xuống tòa thị trấn cÅ© kỹ. Hai bên Ä‘Æ°á»ng có mấy chục nóc nhà khách sạn.
Ở phÃa nam thị trấn gần sông có má»™t tòa tá»u lâu tuy không lá»›n lắm nhÆ°ng rất đông khách. Äó là Cao LÆ°Æ¡ng tá»u lâu.
Lúc nà y tuy hãy còn sá»›m mà khách đã và o đông đảo. Äa số là nhân váºt giang hồ khôi ngô hùng tráng. Tiếng quát tháo xen lẫn tiếng cÆ°á»i đùa rất là huyên náo.
Bên chiếc bà n vuông kê táºn góc phòng có ba ngÆ°á»i ngồi vừa già vừa trẻ.
Trong ba ngÆ°á»i thì má»™t là lão già mặc áo Ä‘á» Ä‘ang ngồi trên chiếc ghế có bánh xe, Ä‘ang nhắm mắt dưỡng thần.
Lúc nà y má»i ngÆ°á»i dức lác ôm sòm kêu gá»i tiểu nhị lấy thức ăn uống, nên thái Ä‘á»™ đặc biệt của lão khiến cho tá»u khách chú ý. Lão áo Ä‘á» chẳng lý gì đến ai.
Không cần nói cÅ©ng biết ba ngÆ°á»i nà y là lão áo Ä‘á» tà n phế, gã Thiên Phong và chà ng thiếu niên Triệu Tá» Nguyên.
Lão áo Ä‘á» bổng giÆ°Æ¡ng mắt lên há»i :
- Thiên Phong! Chúng ta rá»i khá»i Thái Chiêu bảo mấy ngà y rồi?
Thiên Phong đáp :
- Hai ngà y!
Lão áo đỠ“ồ†má»™t tiếng, cÆ°á»i nói :
- Còn ba ngà y rưỡi Ä‘Æ°á»ng nữa là có thể vá» tá»›i nhà mình. Chúng ta cần Ä‘i lẹ má»›i được.
Thiên Phong há»i :
- Trước khi ra đi, nhị chủ nhân đã nói là sẽ cho xe ngựa đến trấn Bạch Lệ để đón lão gia? Sao bây giỠvẫn chưa thấy tới?
Lão áo đỠngẫm nghĩ một chút rồi đáp :
- Không chừng xe ngá»±a sáng mai má»›i tá»›i. Váºy chúng ta thủng thẳng chá» tại đây.
Lúc nà y tiểu nhị đã Ä‘Æ°a đồ nhắm và o. Lão áo Ä‘á» chân tay tà n phế phải có ngÆ°á»i khác bón cho lão ăn uống.
Thiên Phong liá»n gắp thức ăn và o bát và rót rượu ra chén, lão áo Ä‘á» nói :
- Thiên Phong! Ngươi cứ việc ăn đi. Công tác nà y từ bữa nay để TỠNguyên phụ trách.
Triệu TỠNguyên lỠđi như chưa ghe tiếng.
Thiên Phong trợn mắt lên há»i :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i có nghe thấy không?
Từ lúc rá»i khá»i Thái Chiêu bảo, dá»c Ä‘Æ°á»ng Triệu Tá» Nguyên bị hai chủ bá»™c lão áo Ä‘á» hà nh hạ. Mấy lần chà ng cÆ¡ hồ không nhịn được muốn bá» Ä‘i, nhÆ°ng vì chà ng đã uống chất Ä‘á»™c Mã Lan, tÃnh mệnh chà ng bị lão áo Ä‘á» nắm giữ, chà ng Ä‘Ã nh khuất thân ẩn nhẫn, lòng tá»± nhủ lòng :
- “Hiện giá» ta Ä‘Ã nh chịu theo lão vá» căn nhà xanh ở Thủy Bạc rồi sẽ tùy cÆ¡ hà nh Ä‘á»™ng, chứ chẳng có biện pháp nà o khác. Báºc đại trượng phu phải biết nhẫn nhục má»™t thá»i. Lão bảo ta là m gì, ta cứ theo lão là xong.â€
Chà ng liá»n tá» vẻ cung kÃnh, cầm ly rượu Ä‘Æ°a tá»›i trÆ°á»›c mặt lão áo Ä‘á» nói :
- Má»i lão gia xÆ¡i rượu.
Lão áo Ä‘á» há miệng ra váºn ná»™i lá»±c hút rượu và o miệng. Bá»—ng nghe đánh “choảng†má»™t tiếng! Chiếc chung trong tay Triệu Tá» Nguyên bị vỡ tan. Mảnh chung cứa và o da chà ng chảy máu.
Triệu TỠNguyên biết lão muốn trêu cợt mình, nhưng chà ng vẫn thản nhiên như không có chuyện gì, chà ng nói :
- Vì tại hạ sÆ¡ ý mà đánh bể chung. Äể tại hạ kêu tiểu nhị lấy chiếc chung khác.
Lão áo đỠngấm ngầm quan sát cách phản ứng của Triệu TỠNguyên, bụng bảo dạ :
- “Tâm trạng gã nà y tháºt hiếm có! Cứ coi bá»™ dạng cung kÃnh của gã mà mình là kẻ khác tất bị gã lừa bịp. Thằng lá»i kia! NgÆ°Æ¡i cà ng giảo hoạt bao nhiêu, ta cà ng hứng thú bấy nhiêu! NgÆ°Æ¡i đấu trà vá»›i ta rồi cÅ©ng có má»™t ngà y ta là m cho ngÆ°Æ¡i can tâm tình nguyện phục vụ ta.â€
Triệu Tá» Nguyên thấy tiểu nhị cầm chung ra liá»n rót rượu và o để má»i lão áo Ä‘á» uống thì giữa lúc ấy ngoà i cầu thang có tiếng bÆ°á»›c chân nhá»™n nhịp. Má»™t lão già mặt mÅ©i thanh tú xá»a tóc láºt Ä‘áºt lên lầu. Triệu Tá» Nguyên liếc mắt nhìn ra giáºt mình tá»± há»i :
- “Äây chẳng phải là Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng, lão già coi má»™ ở Quá»· trấn thì còn ai nữa? Sao ta lại gặp lão ở đây?â€
Lão già Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° không để ý tá»›i Triệu Tá» Nguyên ngồi bên bà n táºn góc lầu. Lão thản nhiên kêu tá»u bảo lấy rượu thịt rồi ngồi và o ghế.
Thiên Phong thấy Tạ Kim Chương xuất hiện, gã đột nhiên biến sắc, ghé miệng và o tai lão áo đỠnói thầm :
- Lão gia ngÆ°á»i em của lão há» Tạ đã tá»›i tá»u lâu rồi đó...
Lão áo Ä‘á» trầm giá»ng ngắt lá»i :
- Lão phu biết rồi. Ngươi bất tất phải hoang mang.
Thiên Phong ngáºp ngừng nói :
- Chỉ sợ hắn đến gây chuyện, chúng ta chẳng thể không phòng bị được.
Lão áo đỠhắng dặng một tiếng rồi nói :
- Nếu Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng dám là m nhÆ° váºy là hắn đến ngà y táºn số. Ha Ha! Cả Tạ Kim Ấn rồi cÅ©ng Ä‘i đến kết quả nà y.
Thiên Phong khẽ há»i :
- Tạ Kim Ấn không hiểu có tháºt bị Võ Khiếu Thu và Yên Äịnh Viá»…n giết chết rồi không? Tiểu nhân vẫn còn hoà i nghi...
Lão áo đỠkhẽ quát :
- Câm miệng đi!
Triệu Tá» Nguyên nghe hai ngÆ°á»i đối đáp trống ngá»±c đánh thình thình. Lúc nà y Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng liếc mắt nhìn đã ngó thấy bá»n nà y, bá»—ng lão sa sầm nét mặt đứng phắt dáºy tiến đến gần lão áo Ä‘á» nói :
- Hay quá! Không ngá» lão cÅ©ng rá»i căn nhà xanh ở Thủy Bạc để bôn tẩu giang hồ.
Tiếng lão oang oang khiến những hà o khách võ lâm trong tá»u lâu Ä‘á»u ghe tiếng và lá»™ vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng.
Nguyên căn nhà xanh ở Thủy Bạc và nÆ¡i cÆ° trú của Yến Cung song háºu là hai khu cấm địa rất thần bà trong võ lâm. Má»i ngÆ°á»i chỉ nghe tiếng chứ chẳng biết ở đâu.
|
20-07-2008, 10:01 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 22
Biến cố ly kỳ trong tá»u Ä‘iếm
Lão áo đỠđảo cặp mắt lạnh lùng há»i :
- Chắc lão ngạc nhiên lắm phải không?
Tạ Kim Chương đáp :
- Khá ngạc nhiên! Lão phu tưởng tôn giá ẩn ở sà o huyệt rụt đầu rụt cổ như con rùa không dám ló mặt ra.
Triệu Tá» Nguyên đã ở vá»›i lão thủ má»™ Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng tại Quá»· trấn trong ná»a ngà y nên hiểu lão không phải là ngÆ°á»i khắc bạc, nhÆ°ng bây giá» chà ng thấy lão thóa mạ lão áo Ä‘á» bằng những lá»i lẽ cạn tầu ráo máng, không nể nang gì nữa.
Hiển nhiên lão cố ý chá»c giáºn đối phÆ°Æ¡ng, lòng chà ng không khá»i ngấm ngầm xao xuyến.
Lão áo Ä‘á» cÆ°á»i khằng khặc nói :
- Há» Tạ kia! Lão phu nghe nói lão sung chân thủ má»™ ở Quá»· trấn nên biết lão chung đụng vá»›i ma quá»· lâu ngà y thà nh ra giá»ng nói cÅ©ng sặc mùi ma quá»·.
Tạ Kim Chương đáp :
- ÄÆ°á»ng ăn nói của lão phu phải tùy thá»i: Thấy ngÆ°á»i má»›i nói chuyện ngÆ°á»i, bằng thấy quá»· phải nói chuyện quá»·.
Lão áo Ä‘á» mắt lá»™ vẻ nham hiểm cất giá»ng âm trầm há»i :
- TrÆ°á»›c khi mở miệng, lão đã nghÄ© tá»›i háºu quả thế nà o chÆ°a?
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ha hả há»i lại :
- Phải chăng tôn giá lại muốn mua hai ngÆ°á»i há» Võ, Yên hợp lá»±c giết lão phu nhÆ° đã hạ sát gia huynh?
Lão áo đỠhắng dặng không nói gì.
Tạ Kim Chương ngó Triệu TỠNguyên nói :
- Còn vị tiểu ca nà y! Chúng ta lại gặp nhau đây.
Triệu Tá» Nguyên không để ý gì đến tiếng nói của Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng sóng lòng dà o dạt, chà ng tá»± há»i :
- “Phải chăng Tạ Kim Ấn đã bị hại rồi? Nếu không thì sao bà o đệ lão lại nói thế?â€
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng trá» và o lão áo Ä‘á» há»i chà ng :
- Tại sao tiểu ca lại Ä‘i cùng Ä‘Æ°á»ng vá»›i nhân váºt ở trong căn nhà xanh ở Thủy Bạc?
Triệu Tá» Nguyên nhÆ° ngÆ°á»i trong má»™ng choà ng tỉnh giấc, chà ng ấp ứng đáp :
- Tại hạ gặp... lão ở Thái Chiêu bảo...
Chà ng toan nói nữa lại thôi.
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng nhÃu cặp lông mà y quay lại há»i lão áo Ä‘á» :
- Bây giá» món nợ chết ngÆ°á»i đó phải thanh toán Ä‘i chứ? Tôn giá nghÄ© sao?
Lão áo Ä‘á» lạnh lùng há»i lại :
- Món nợ chết ngÆ°á»i nà o?
Tạ Kim Chương lớn tiếng :
- Phải chăng tôn giá muốn há»c đòi hoa thủy tiên chẳng khai hoa mà cÅ©ng không kết quả, chỉ còn nắm nhị trÆ¡? Ngà y trÆ°á»›c tôn giá mÆ°á»›n gia huynh đến Thúy Hồ gây án mạng trên chiếc du thuyá»n. Tôn giá lại sai há» Võ và há» Yên ngấm ngầm mai phục trên Ä‘Æ°á»ng vỠđón gia huynh hạ sát Ä‘i để bịt miệng. Vụ nà y tuy bà ẩn, nhÆ°ng lão phu...
Lão áo Ä‘á» không để Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng nói hết đã ngắt lá»i :
- Há» Tạ kia! NgÆ°Æ¡i đừng bịa chuyện nói cà n. Phải chăng ngÆ°Æ¡i thấy ta là kẻ tà n phế và muốn nuốt trá»ng ta chăng?
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng tức giáºn đáp :
- Kẻ nà o sinh sá»± thì trong lòng chúng ta đã biết rồi. Bữa nay ma Ä‘Æ°a lối quá»· Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng khiến lão phu lại gặp tôn giá. Váºy đây là ngà y táºn số của kẻ đầy tá»™i ác.
Dứt lá»i lão vung chưởng nhằm đánh và o lão áo Ä‘á». Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng Ä‘ang phẫn háºn đến cá»±c Ä‘iểm, hạ thủ chẳng nể nang gì.
Bá»—ng nghe tiếng quái gở rÃt lên vù vù, má»™t luồng kình lá»±c nặng ghê gá»›m không thể tưởng tượng đánh tá»›i. Khi luồng chưởng phong xô đến gần, lão áo Ä‘á» vá»™i hÃt má»™t hÆ¡i chân khà vẫn ngồi co ro trên ghế. Äá»™t nhiên luồng lá»±c đạo vô hình Ä‘Æ°a cả ngÆ°á»i lão lẫn ghế lên cao đến ná»a trượng. Luồng chưởng phong vù vù lÆ°á»›t qua dÆ°á»›i chân lão.
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng râu tóc đứng dá»±ng cả lên. Bà n tay để trÆ°á»›c ngá»±c vạch thà nh hình bán nguyệt đánh ra năm chiêu liên hoà n. Má»i ngÆ°á»i ngồi quanh đó Ä‘iá»u báºt tiếng la hoảng.
Năm chiêu chưởng liên hoà n của Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng coi tầm thÆ°á»ng không có gì kỳ lạ mà thá»±c ra bên trong chứa những Ä‘iá»u ảo diệu khiến ngÆ°á»i ta phải lè lưỡi.
Lão áo Ä‘á» tà n phế còn lÆ¡ lá»ng trên không tưởng chừng hãm mình và o trong những luồng sóng gió dữ dá»™i, ngoà i cách chịu Ä‘á»±ng không còn biện pháp nà o để phản kháng.
Triệu TỠNguyên ngồi bên trong thấy cũng kinh hãi vô cùng, thầm nghĩ :
“Bản lãnh Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng cao thâm đến trình Ä‘á»™ trên Ä‘á»i Ãt kẻ bì kịp mà oai danh lão không nổi tiếng giang hồ bằng bà o huynh thì đủ biết võ công của Tạ Kim Ấn phải quá»· khốc thần sầu. Dù ta có luyện võ cả trăm năm cÅ©ng không địch nổi bá»n há».†Chà ng nghÄ© tá»›i đây lại chán ngắt.
Trong khoảng thá»i gian chá»›p nhoáng nà y, lão áo Ä‘á» tà n phế cúi đầu xuống, láºp tức ba đạo kim quang từ cổ áo lão vá»t ra rÃt lên veo véo. Tiếp theo ngÆ°á»i lão ở trên không xoay chuyển má»™t vòng. Äồng thá»i những tia sáng bạc nhấp nhoáng do những mÅ©i kim châm nhá» nhÆ° sợi tÆ¡ bay ra.
Lão tà n phế cụt hết chân tay mà cúi đầu xoay mình cho phát ra những mÅ©i Ä‘á»™c châm má»™t cách cá»±c kỳ thần diệu khiến ngÆ°á»i ta khó ná»—i Ä‘á» phòng.
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng là má»™t tay võ há»c đại gia vừa ngó biến diá»…n đã biết ngay phép phóng châm cá»±c kỳ lợi hại, lão trầm giá»ng khẽ quát lên má»™t tiếng đồng thá»i vung tay áo quạt Ä‘á»™c châm bay Ä‘i.
Lão áo đỠvẫn giữ nguyên tư thế hạ xuống đất đánh “binh†một tiếng.
Nguyên chiếc ghế có bánh xe bị đè xuống phát ra tiếng động. Lão hoang mang nói :
- Há» Tạ kia! Lão phu cần bảo ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘iá»u...
Tạ Kim Chương giục :
- Tôn giá có Ä‘iá»u gì thì nói mau Ä‘i!
Lão áo Ä‘á» trầm giá»ng đáp :
- NgÆ°Æ¡i muốn báo thù cho lệnh huynh mà tìm đến lão phu là hoà n toà n sai tráºt.
Tạ Kim Chương nói :
- Báºc đại trượng phu mình là m mình chịu. Nhân váºt ở căn nhà xanh tại Thủy Bạc đã gây nên án mạng mà còn toan đổ quanh, không dám thừa nháºn Æ°?
Lão vừa nói vừa váºn chân lá»±c phóng chưởng đánh ra.
Lão áo đỠdằn từng tiếng :
- Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng! Rồi ngÆ°Æ¡i sẽ phải hối háºn!
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ha hả há»i :
- Nói giỡn chăng? Việc gì lão phu phải hối háºn?
Lão toan phóng chưởng thì Ä‘á»™t nhiên nghe đánh “ầm†má»™t tiếng. Ba đại hán to lá»›n ngồi ở bà n bên đẩy ghế đứng lên. Hán tỠđứng giữa Ä‘áºp tay mạnh xuống bà n. Bao nhiêu chén bát vỡ tan tà nh rồi cất tiếng la nhÆ° sấm quát lên :
- Hãy khoan động thủ!
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng đảo mắt nhìn qua há»i :
- Tráng sÄ© có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Tráng sÄ© cao lá»›n đứng giữa há»i lại :
- Tạ Kim Chương! Vừa rồi lão nà y kêu lão bằng Tạ Kim Chương có đúng hay không?
Hắn vừa nói vừa trá» tay và o lão áo Ä‘á».
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng gáºt đầu đáp :
- ChÃnh là lão phu!
Äại hán cao lá»›n nhất lại há»i :
- Váºy lão là bà o đệ của Tạ Kim Ấn rồi. Lão hãy cho ta hay Tạ Kim Ấn đã chết chÆ°a?
Tạ Kim Chương ngạc nhiên đáp :
- Gia huynh đã qua Ä‘á»i hai chục năm trÆ°á»›c. Tráng sÄ©...
Lão chÆ°a dứt lá»i thì đại hán đã trợn mắt lá»›n tiếng quát :
- Hay lắm! Tạ Kim Ấn giá»i thiệt! Thiếu nợ thì phải trả tiá»n, giết ngÆ°á»i thì phải Ä‘á»n mạng. Các ngÆ°Æ¡i thiếu bái đệ ta là Tiêu Lâm má»™t món nợ máu chÆ°a trả thì ngÆ°á»i bị chôn vùi dÆ°á»›i đất an tâm thế nà o được?
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng nghe đối phÆ°Æ¡ng nhắc tá»›i tên Tiêu Lâm thì trong lòng đã có định kiến, há»i ngay :
- Tôn giá phải chăng là lão đại trong Tiêu thị Tứ Kiệt ở Cá»u Lý Nhai tên gá»i Tiêu Äại Kiên?
Hán tỠcao lớn đáp :
- Lão biết váºy là hay. Ngà y trÆ°á»›c Tạ Kim Ấn chịu thuê mÆ°á»›n chống kiếm Ä‘ang đêm vượt Cá»u Lý Nhai đánh chết tứ đệ của bá»n ta. Mối thâm cừu đại háºn nà y bây giá» lão bảo ta Ä‘i đòi ai?
Hắn nhìn Tạ Kim Chương một cái rồi gầm lên :
- Há» Tạ kia! NgÆ°Æ¡i đã là bà o đệ của Tạ Kim Ấn váºy ngÆ°Æ¡i phải trả món nợ máu đó thay cho y.
Tiêu Äại Kiên rút binh khà ở sau lÆ°ng ra đánh “soạt†má»™t tiếng. Hiển nhiên là cây nguyệt nha côn to lá»›n. Hắn vung trÆ°á»ng côn muốn Ä‘áºp xuống ngÆ°á»i Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng.
Tiếng côn rÃt lên vù vù đánh tá»›i trÆ°á»›c mặt Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng. Chòm râu bạc dÆ°á»›i cằm lão bay phất phá»›i, lão lạng ngÆ°á»i Ä‘i lùi lại năm bÆ°á»›c.
Tiêu Äại Kiên rung tay má»™t cái lại đánh liá»n ba côn cá»±c kỳ lợi hại.
Tạ Kim Chương lạnh lùng nói :
- Lão phu không muốn Ä‘á»™ng thủ vá»›i tráng sÄ©. Váºy tráng sÄ© thu binh khà vá» Ä‘i!
Lão vừa nói vừa vung hai tay giải khai thế công mãnh liệt của đối phương.
Tiêu Äại Kiên quay lại nhìn hai đại hán đứng bên quát :
- Mối thù giết em lẽ nà o không trả? Nhị đệ, tam đệ! Sao các ngươi còn chưa động thủ?
Hai hán tá» kia nghe nói váºy Ä‘á»u rút trÆ°á»ng côn bao vây Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng. Láºp tức ba cây côn phối hợp rất thần diệu và cá»±c kỳ nghiêm máºt.
Tạ Kim Chương bị hãm trong vòng vây bóng côn trùng điệp. Lão né tả tránh hữu không thoát được nguy cơ mà lão vẫn không chịu trả đòn.
Tiêu Äại Kiên hô lên má»™t tiếng. Ba cây trÆ°á»ng côn đổi thế, công cà ng ráo riết hÆ¡n, xem chừng Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng nếu không phản kÃch tất bị tá» thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i là n côn ảnh dầy đặc.
Lão tự nhủ :
- “Há»ng rồi!â€
Tay phải nắm lại thà nh quyá»n vung lên Ä‘Æ°a và o giữa là n bóng côn gạt ra.
Ba hán tá» thấy thế côn bị má»™t luồng lá»±c đạo kỳ dị hất ra thì không khá»i kinh hãi. Chúng váºn ná»™i lá»±c để Ä‘oạt lại thượng phong.
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng khẽ quát má»™t tiếng. Ba tiếng “rắc rắc rắc†vang lên. Cả ba cây nguyệt nha côn Ä‘á»u bị gẫy là m hai Ä‘oạn.
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng phóng chưởng đánh gẫy côn nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p. Tiêu thị Tam Kiệt chÆ°a nhìn rõ chiêu số của địch thủ mà trÆ°á»ng côn trên tay đã bị đánh gẫy hết.
Má»i ngÆ°á»i trong tá»u lâu nhìn thấy tình trạng nà y Ä‘á»u hồi há»™p trong lòng. Nhất là Tiêu thị Tam Kiệt cà ng kinh hãi muôn phần, vì từ ngà y chúng bÆ°á»›c chân và o chốn giang hồ chÆ°a từng nếm mùi thất bại, cÅ©ng Ãt khi gặp đối thủ bản lãnh cao hÆ¡n há», chứ đừng nói đến chuyện bẻ gẫy binh khÃ. Bản lãnh Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng đối vá»›i chúng là má»™t Ä‘iá»u kỳ dị.
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng thu chưởng vá» trầm giá»ng nói :
- Tiêu Äại Kiên! Các vị bức bách lão phu và o bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng cùng nên bất đắc dÄ© phải ra tay.
Tiêu thị Tam Kiệt trong lòng vừa kinh hãi vừa bồn chồn. Tiêu Äại Kiên tá»± biết ở lại cÅ©ng chẳng là m gì được, liá»n vẫy tay ra hiệu. Ba ngÆ°á»i không nói gì nữa, láºt Ä‘áºt chạy vù ra cá»a.
Tiêu thị Tam Kiệt vừa bá» Ä‘i thì cá»a lầu lại có bóng Ä‘en thấp thoáng. Má»™t ngÆ°á»i đứng tuổi ăn mặc theo kiểu thuáºt sÄ© tiến lên. Tay y xách má»™t cái rÆ°Æ¡ng thuốc nhÆ° thầy lang dạo. Thầy tÆ°á»›ng số tay cầm xâu nhạc lắc lên cho nó báºt ra tiếng loảng choảng, nhìn tá»u khách má»™t lượt rồi nói :
- Phú quý sinh tá» là có mệnh trá»i. Biết trÆ°á»›c ba ngà y có thể đổi há»a thà nh phúc. Tại hạ lê chân bốn biển. Văn tà i võ công chẳng có gì nhÆ°ng nghá» thuáºt số đã lầu thông. Liệt vị có Ä‘iá»u chi nan giải, tại hạ sẽ chỉ rõ bến mê theo Ä‘Æ°á»ng phÆ°Æ¡ng tiện...
Cá» tá»a không ai trả lá»i. Nhà thuáºt số lại đảo mắt nhìn quanh tá»u lâu. Sau cùng ánh mắt rá»i đến ngÆ°á»i Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng liá»n tiến lại trÆ°á»›c mặt chắp tay nói :
- Xin chà o lão trượng.
Tạ Kim Chương chau mà y đáp :
- Hiện giá» lão phu không được rảnh để coi bói hay chiết tá»±. Má»i các hạ Ä‘i kiếm ngÆ°á»i khác.
Thầy tÆ°á»›ng số không lá»™ vẻ gì tức giáºn, thủng thẳng nói :
- Tại hạ há»c coi tÆ°á»›ng từ thuở nhá». Má»—i ngà y coi hà ng ngà n ngÆ°á»i, hiện giá» thấy lão trượng khà độ hiên ngang, tất không phải nhân váºt tầm thÆ°á»ng. Có Ä‘iá»u...
Thầy tÆ°á»›ng số cố ý dừng lại rồi hạ thấp giá»ng xuống nói :
- Huyệt Mi Tâm lão trượng có nốt ruồi và ấn Ä‘Æ°á»ng lại tụ hắc khà là có Ä‘iá»m bất tÆ°á»ng. Chẳng phải tại hạ cố ý hăm dá»a. Tình tháºt lão trượng trong những ngà y gần đây hà nh Ä‘á»™ng phải coi chừng.
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng nhìn thầy tÆ°á»›ng không chá»›p mắt há»i :
- Theo ý tiên sinh thì sao?
Thầy tÆ°á»›ng ngáºp ngừng đáp :
- Theo chá»— tại hạ nháºn xét thì lão trượng gặp phải kỳ há»a má»™t ngà y rất gần.
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng cÆ°á»i rá»™ nói :
- Äã có phúc thì không có há»a mà có há»a thì cÅ©ng không tránh được. Ha ha! Äa tạ tiên sinh có lòng chỉ Ä‘iểm. Lão phu sẽ hà nh Ä‘á»™ng má»™t cách dè dặt...
Lão chÆ°a dứt lá»i, tay mặt đã Ä‘Æ°a ra chụp lấy rÆ°Æ¡ng thuốc mà u Ä‘en của đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang cầm tay. Lão Ä‘á»™ng thủ nhanh nhÆ° chá»›p má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t và đã chắc mẩm chụp trúng. NgỠđâu thầy tÆ°á»›ng dÆ°á»ng nhÆ° đã chuẩn bị từ trÆ°á»›c, chân y hÆ¡i loạng choạng, ngÆ°á»i y lảng tránh, coi há»i hợt mà đủ khiến cho Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng chụp sểnh. Thầy tÆ°á»›ng la lên :
- Lão trượng... lão trượng là m gì thế nà y?
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng lá» Ä‘i nhÆ° không nghe tiếng thầy tÆ°á»›ng, vừa di Ä‘á»™ng thân hình vừa vÆ°Æ¡n tay mặt ra phóng chưởng đánh và o trÆ°á»›c ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng. Äồng thá»i, lão vung tay trái lại toan chụp lấy rÆ°Æ¡ng thuốc. Cái trò dÆ°Æ¡ng đông kÃch tây của lão tháºt là tuyệt diệu.
Thầy tÆ°á»›ng toan Ä‘Æ°a tay ra ngăn trở chưởng lá»±c của Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng thì tất rÆ°Æ¡ng thuốc bị chụp trúng. Y liá»n má»™t mặt xoay mình Ä‘i má»™t vòng, má»™t mặt vung chưởng đón đỡ và lùi lại ngoà i năm bÆ°á»›c.
Thầy tÆ°á»›ng Ä‘á»™t nhiên co ngón tay trái lại búng và o rÆ°Æ¡ng thuốc. Nắp rÆ°Æ¡ng tá»± Ä‘á»™ng báºt lên, má»™t tia nÆ°á»›c xanh biếc từ trong rÆ°Æ¡ng vá»t ra nhÆ° suối phun và o ngÆ°á»i Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng.
Lúc tia nÆ°á»›c phun ra, má»i ngÆ°á»i trong tá»u lâu ngá»i thấy mùi tanh tưởi buồn nôn, chẳng ai bảo ai Ä‘á»u tá»›i tấp né tránh. Bất thình lình có tiếng ngÆ°á»i la lên :
- “Kỳ ngải Ä‘á»™c dịchâ€! “Kỳ ngải Ä‘á»™c dịchâ€!
Má»i ngÆ°á»i nghe nói Ä‘á»u sợ hãi thất sắc.
Nguyên thứ “Kỳ ngải Ä‘á»™c dịch†chế bằng những chất Ä‘á»™c phối hợp vá»›i nÆ°á»›c dòng suối An Cô Khổ. Chất nÆ°á»›c nà y há»… dÃnh và o da má»™t chút là chất Ä‘á»™c loang ra khắp mình mẩy, ghê gá»›m không biết đến thế nà o mà nói. Trong rÆ°Æ¡ng thuốc của thầy lang dạo mà lại Ä‘á»±ng chất kịch Ä‘á»™c nà y thì còn ai nghÄ© tá»›i?
Chất “Kỳ ngải Ä‘á»™c dịch†vá»t lên không rồi tản ra má»—i lúc má»™t rá»™ng khiến ai cÅ©ng bở vÃa.
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t chút. Rồi chẳng những lão không lùi mà lại tiến lên. Lão vung tÃt song chưởng cho chất Ä‘á»™c bắn ra ngoà i hiên mé tả. Lão vừa hất chất Ä‘á»™c vừa hÃt mạnh má»™t hÆ¡i chân khÃ.
Äá»™t nhiên má»™t bóng ngÆ°á»i nhảy vá»t lên không vung Ä‘Æ¡n chưởng nhằm đánh xuống sau lÆ°ng Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng.
Triệu Tá» Nguyên đứng bên, bầu máu nóng sôi lên sùng sục vì ngÆ°á»i kia ra tay tà n Ä‘á»™c, chà ng chÆ°a từng thấy ai nhÆ° váºy. Tuy lòng chà ng nảy ra má»™t ý nghÄ© cổ quái là đối vá»›i Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng chà ng chẳng có hảo cảm gì nhÆ°ng bản năng nghÄ©a hiệp thúc bách chà ng không thể ngồi bà ng quan được. Chà ng gầm lên má»™t tiếng, nhảy vá»t ra vung tay lên quát :
- Dừng tay!
NgÆ°á»i kia tức giáºn há»i :
- Thằng lá»i kia! NgÆ°Æ¡i được mấy hÆ¡i mà dám dÃnh và o việc ngÆ°á»i ta?
Hắn không chỠchưởng lực của Triệu TỠNguyên đánh tới đã xoay mình thay đổi phương vị, nhưng luồng chưởng lực vẫn uy hiếp những yếu huyệt sau lưng Tạ Kim Chương.
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên cảm thấy sống lÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° vị khối đá nặng ngà n cân đè ép. Lão không kịp nghÄ© gì nữa, co năm ngón tay mặt lại rồi phóng ra những luồng chỉ lá»±c tan bia vỡ đá.
NgÆ°á»i kia đã chắc mẩm kiá»m chế được Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng, không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại ứng biến thần tốc nhÆ° váºy. Hắn ngần ngừ má»™t chút thì những luồng chỉ lá»±c đã rÃt lên xô tá»›i. NgÆ°á»i kia kinh hãi nhảy lùi lại ba bÆ°á»›c. Năm luồng chỉ lá»±c lÆ°á»›t qua bên mình hắn.
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng hÃt mạnh má»™t hÆ¡i chân khÃ, nhìn thầy tÆ°á»›ng há»i :
- Äá»™c Lang Quân Tinh Miá»…u phải chăng là ngÆ°Æ¡i?
Thầy tÆ°á»›ng không ngá» mình bố trà táºp kÃch liên hoà n chu đáo nhÆ° váºy mà đá»u bị đối phÆ°Æ¡ng nhất nhất phá tan. Bất giác hắn sinh lòng sợ sệt đáp :
- Há» Tạ kia! Té ra ngÆ°Æ¡i nháºn được Tinh má»—.
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng trầm giá»ng đáp :
- NgÆ°Æ¡i á»· mình có Ä‘á»™c khà để hoà nh hà nh vùng Lưỡng Hồ. Giữa lão phu và ngÆ°Æ¡i không có chuyện gì xÃch mÃch, sao ngÆ°Æ¡i lại dùng kế đê hèn ám toán lão phu?
Äá»™c Lang Quân Tinh Miá»…u đáp :
- Lão nói trúng! Tinh má»— chẳng khi nà o vô cá»› gây gổ vá»›i ai. Lão là ngÆ°á»i hiểu rõ đó!
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng không nhịn được ngắt lá»i :
- Phải chăng ngươi muốn quanh co để chối cãi một cách hà m hồ?
Äá»™c Lang Quân Tinh Miá»…u trá» và o ngÆ°á»i vừa ám toán Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng đáp :
- Lão muốn biết nguyên nhân thì cứ há»i Mã đại hiệp đây.
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi quay lại há»i ngÆ°á»i kia :
- Phải chăng các hạ là dòng dõi Mã Thà nh Quan ở An Huy?
NgÆ°á»i kia hằn há»c :
- Mã Thà nh Quan chÃch là tiên phụ. Hai mÆ°Æ¡i lăm năm trÆ°á»›c đây lão nhân gia bị chết dÆ°á»›i lưỡi kiếm của Chức Nghiệp Kiếm Thủ Tạ Kim Ấn. Chuyến nà y ta má»i được Äá»™c Lang Quân viện trợ để báo thù. NgÆ°Æ¡i đã là bà o đệ của Tạ Kim Ấn thì dÄ© nhiên bá»n ta không thể tha được.
Hắn vừa dứt lá»i lại phóng chưởng đánh ra.
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng né mình tránh khá»i, nói :
- Lão phu không muốn hạ thủ gia hại các vị cho thêm nặng tá»™i của gia huynh. Nếu các hạ là ngÆ°á»i thông tình đạt lý thì đừng nên bức bách lão phu phải ra tay nữa...
Mã Trà Vi, con Mã Thà nh Quan ngắt lá»i :
- Äừng rÆ°á»m lá»i nữa. Ná»™p mạng Ä‘i thôi!
Hắn vừa dứt lá»i vung chưởng nhằm đánh và o ngÆ°á»i Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng.
Tạ Kim Chương thấy đối phương nhất quyết động thủ thì ngấm ngầm buông tiếng thở dà i, toan vung chưởng đối địch.
Giữa lúc ấy bỗng nghe thanh âm lanh lảnh cất lên :
- Má»›i sáng sá»›m mà ai đã đến đây náo Ä‘á»™ng om sòm? Chà ! Lại còn muốn liá»u mạng nữa.
Má»i ngÆ°á»i nhìn vá» phÃa phát ra thanh âm thì thấy ngoà i cá»a thang lầu có má»™t thiếu phụ trẻ đẹp, mình mặc áo mầu hoa Ä‘Ã o không biết đứng đó từ hồi nà o.
Thiếu phụ trẻ đẹp vừa xuất hiện đã khiến cho tá»u lâu nhốn nháo cả lên.
Quần hà o châu đầu ghé tai thì thầm bà n tán :
- Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» phải không?
- Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng TỠở NgÅ© Hoa Ä‘á»™ng đã tá»›i!
- Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» tá»›i đây, chúng ta lại được má»™t phen khoái mắt.
- NgÆ°á»i kia chắc không ăn được Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng rồi. Nghe nói bà o huynh lão có mối liên quan vá»›i Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá»...
- Hừ! Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» rất ghét kẻ nà o nhắc tá»›i chuyện đó. NgÆ°Æ¡i có mấy cái đầu mà dám nói chuyện ngÆ°á»i.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng TỠđảo cặp mắt xinh đẹp nhìn quanh tá»u lâu má»™t lượt, tuy miệng mụ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i mà bao nhiêu tá»u khách Ä‘á»u run bần báºt không dám lên tiếng.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» tha thÆ°á»›t bÆ°á»›c tá»›i chá»— mấy ngÆ°á»i Ä‘ang tranh đấu, cất giá»ng trong trẻo há»i :
- Phải chăng tên bà o đệ của Tạ Kim Ấn cũng đến đây? Hay lắm! Hay lắm!
Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng vá»™i liếc mắt nhìn Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá». Lão cả kinh thất sắc, không nói ná»a lá»i, co ngÆ°á»i vá»t ra ngoà i tá»u lâu.
Mã Trà Vi và Äá»™c Lang Quân Tinh Miá»…u đồng thanh lá»›n tiếng quát :
- HỠTạ Kia! Chạy đâu cho thoát?
Triệu Tá» Nguyên ngó mà n kịch bằng cặp mắt lạnh lùng. Lòng chà ng nảy ra nhiá»u mối cảm giác phức tạp, nghÄ© thầm :
- “Tạ Kim Ấn chìm đắm và o nghá» Chức Nghiệp Kiếm Thủ. Má»™t Ä‘á»i lão giết không biết bao nhiêu ngÆ°á»i để thu lấy kết quả gây cừu háºn khắp thiên hạ, bốn mặt Ä‘á»u bị bao vây. Bất luáºn kẻ chÃnh ngÆ°á»i tà đá»u muốn giết cho bằng được má»›i hả. Hiện giá» lão sinh tá» chÆ°a hay, khiến bà o đệ phải chịu tá»™i thay. Phải chăng đây cÅ©ng là nhân quả báo ứng?â€
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» thấy Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng hấp tấp chạy Ä‘i, mụ cÅ©ng không rượt theo, Ä‘Æ°a thị tuyến từ từ ngó Triệu Tá» Nguyên hồi lâu.
Triệu TỠNguyên bị mụ dòm ngó không tự chủ được ngảnh đầu ra chỗ khác.
Bá»—ng nghe Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» khẻ “ồ†lên má»™t tiếng rồi nói :
- Coi giống quá... giống như... ngà y trước...
Giá»ng nói của mụ đầy vẻ nghi ngá». Mụ chÆ°a hết câu đã dừng lại.
Bữa trÆ°á»›c ở Quá»· trấn, Triệu Tá» Nguyên đã được nghe Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng cÅ©ng nói má»™t câu nhÆ° váºy. Chà ng không hiểu ý tứ mà cÅ©ng chẳng sao Ä‘oán ra được.
Bây giỠchà ng lại rất đỗi ngạc nhiên.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» nhìn Triệu Tá» Nguyên mỉm cÆ°á»i. Nụ cÆ°á»i nà y có má»™t ma lá»±c hấp dẫn khiến ngÆ°á»i ta phải Ä‘iên đảo thần hồn. Lại nghe tiếng mụ thánh thót lá»t và o tai :
- Tiểu huynh đệ! Phải chăng ngươi cũng hỠTạ?
Triệu Tá» Nguyên ngÆ¡ ngác há»i lại :
- Tại hạ là Triệu Tá» Nguyên. Sao NÆ°Æ¡ng tá» lại há»i câu đó?
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» ngó Triệu Tá» Nguyên bằng cặp mắt hoà i nghi. Mụ thấy chà ng lá»™ vẻ bâng khuâng thì nghÄ© thầm :
- “Gã thiếu niên nà y giống hệt oan gia kia.
NhÆ°ng lạ thay sao gã không ở há» Tạ? Chẳng lẽ mắt ta coi lầm ngÆ°á»i?â€
Triệu Tá» Nguyên cÅ©ng sinh lòng ngá» vá»±c tá»± há»i :
- “Há» Tạ Æ°? Sao mụ lại muốn ta há» Tạ? Mụ há»i câu đó tháºt là kỳ dị.â€
Lòng chà ng mải mê suy nghĩ không để ý đến lão áo đỠngồi bên nét mặt sa sầm coi gớm khiếp.
Sau một lúc Triệu TỠNguyên tỉnh táo lại, tự mắng :
- Chết tháºt! Mình ngu quá! Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng là bà o đệ Tạ Kim Ấn mà mình không dò há»i vụ nà y.
|
20-07-2008, 10:02 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 23
Hung thủ giết Tà o Sĩ Ngoan là ai?
Chà ng nghÄ© tá»›i đây liá»n chẳng kể gì đến lão áo Ä‘á» và Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» Ä‘ang có mặt tại đó nữa, láºt Ä‘áºt rượt theo vá» phÃa Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng vừa lÆ°á»›t Ä‘i.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» khẽ quát :
- Tiểu huynh đệ hãy dừng bước!
Bóng ngÆ°á»i tha thÆ°á»›t bay vá»t ra ngoà i mấy trượng. Chỉ trong chá»›p mắt đã mất hút.
Thiên Phong thấy thân hình Triệu Tá» Nguyên vá»t Ä‘i nhanh nhÆ° tên bắn, liá»n quay lại há»i lão áo Ä‘á» :
- Lão gia có cần bắt gã tiểu tỠhỠTriệu trở lại thì thuộc hạ xin rượt theo.
Lão áo đỠlắc đầu đáp :
- Không cần! Thằng nhỠđó đã uống chất Ä‘á»™c Mã Lan của lão phu, chẳng khi nà o dám bá» Ä‘i mất tÃch, sá»›m muá»™n gì rồi cÅ©ng trở vá». Gã gấp rút chạy Ä‘i có lẽ là để rượt theo Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng.
Nói vá» Triệu Tá» Nguyên ra khá»i thị trấn tiếp tục lÆ°á»›t ngÆ°á»i Ä‘i nhanh nhÆ° gió.
Chà ng chạy được má»™t quãng dà i rồi dần dần Ä‘i và o chá»— hoang vắng mà thủy chung không thấy bóng Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng đâu. Chà ng dừng bÆ°á»›c lại ngảnh nhìn tứ phÃa, thị tuyến bá»—ng chạm và o má»™t ngÆ°á»i thi triển khinh công tốc Ä‘á»™ kinh ngÆ°á»i Ä‘ang chạy vá» hÆ°á»›ng Tây. NgÆ°á»i kia cỡ hai mÆ°Æ¡i tuổi, gÆ°Æ¡ng mặt quen thuá»™c.
Triệu Tá» Nguyên vừa nhìn thấy đã nháºn ra ngay liá»n lá»›n tiếng gá»i :
- Cố huynh!
Chà ng thiếu niên đó chÃnh là Cố Thiên Võ. Gã nghe tiếng Triệu Tá» Nguyên hô hoán, quay đầu nhìn lại nháºn ra chà ng vẫn lặng thinh tiếp tục chạy miết không dừng bÆ°á»›c lại.
Triệu Tá» Nguyên không khá»i ngạc nhiên, nhÆ°ng chà ng chẳng rảnh để suy nghÄ©, cÅ©ng co giò rượt theo vượt qua đứng chắn trÆ°á»›c mặt Cố Thiên Võ há»i :
- Cố huynh! Huynh không nháºn ra tiểu đệ Æ°?
Cố Thiên Võ chẳng nói năng gì lại nhảy vù lướt qua bên mình Triệu TỠNguyên rồi mới quay lại lên tiếng :
- Việc gấp quá! Tiểu đệ không chần chỠđược. Chiá»u nay và o khoảng giá» thân Triệu huynh đến gặp tiểu đệ tại chùa Quảng Linh tại Trấn Bắc...
Vá» sau tiếng gã nhá» Ä‘i không ghe rõ nữa. Gã chạy xa hÆ¡n mÆ°á»i trượng, bóng ngÆ°á»i biến thà nh má»™t chấm Ä‘en rồi mất hút trong ánh bình minh.
Triệu Tá» Nguyên trong lòng nghi hoặc tá»± há»i :
- “Cố Thiên Võ đã bị thÆ°Æ¡ng vá» mÅ©i kim châm có chất Ä‘á»™c Mã Lan của lão áo Ä‘á» tà n phế. Theo lá»i lão thì y chỉ sống được trong bốn mÆ°Æ¡i tám giá» mà sao hiện nay y vẫn chÆ°a chết? Váºy lão áo Ä‘á» nói láo Æ°? Sao Cố huynh lại bá» Thái Chiêu bảo chạy Ä‘i? Vừa rồi y nói có việc gấp là việc gì?â€
Chà ng ngẩn ngÆ°á»i ngẫm nghÄ© hồi lâu vẫn không tìm ra được manh mối, Ä‘Ã nh lắc đầu cất bÆ°á»›c tiếp tục tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Vừng thái dương mỗi lúc một lên cao chiếu xuống mặt đất là m cho nóng bức.
Triệu Tá» Nguyên Ä‘i tá»›i sÆ°á»n núi, bá»—ng nghe tiếng Ä‘á»™ng theo chiá»u gió Ä‘Æ°a lại phảng phất nhÆ° đấu quyá»n cÆ°á»›c. Chà ng lẩm bẩm :
- Chẳng lẽ gần đây có ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ ra chiêu. Phải chăng Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng lại gặp cừu địch?
Chà ng theo sÆ°á»n núi Ä‘i xuống thì trÆ°á»›c mắt hiện ra ngã ba Ä‘Æ°á»ng. Chà ng Ä‘ang bồi hồi trong dạ bá»—ng nghe thanh âm ồm ồm lá»t và o lá»— tai :
- Há» Tà o kia! Lão còn chÆ°a chịu xếp má»™t bá» Æ°? PhÃa sau phÃa trÆ°á»›c căn nhà gianh nà y Ä‘á»u do đồ nhi của lão phu canh giữ. Lão Ä‘á»™ng thủ để toan chuồn Ä‘i nhÆ°ng không được đâu.
Má»™t thanh âm khách trầm trầm há»i lại :
- Nói váºy thì các hạ cố ý giữ Tà o má»— chăng?
Giá»ng nói ồm ồm lúc trÆ°á»›c lại cất lên :
- Chúng ta bất tất phải rÆ°á»m lá»i cho mất thì giá». Lão Tà o kia! Giao váºt đó cho lão phu thì lão mở Ä‘Æ°á»ng cho mà đi. Bằng không... Ha ha! Háºu quả khó mà tưởng tượng được...
Những thanh âm nà y từ con Ä‘Æ°á»ng nhá» mé tả vá»ng lại. Triệu Tá» Nguyên vá»t ngÆ°á»i Ä‘i bốn, năm trượng, thanh âm nghe đã rõ hÆ¡n. Chà ng nghe tiếng ngÆ°á»i ồm ồm há»i gặng :
- Lão có chịu giao hay không?
Thanh âm trầm trầm há»i lại :
- Các hạ bảo giao váºt gì?
Tiếng ngÆ°á»i ồm ồm đáp :
- Ở trÆ°á»›c mặt lão phu thì đừng giả vá» nữa. TrÆ°á»›c khi lâm tá», Triệu Phi Tinh đã giao cho lão má»™t cuốn sách nhá» mà u và ng, lão tưởng lão phu không biết Æ°?
Thanh âm trầm trầm đáp lại :
- Tin tức của các hạ rất xác đáng!
Giá»ng nói ồm ồm :
- HỠTà o kia! Trong mình lão đã in năm vết “Châu Sa huyết chưởng†của lão phu thì chẳng sống được bao nỗi, chưa biết chết lúc nà o. Bữa nay lão không chịu giao cuốn sách lại cà ng nguy nữa.
Một thanh âm ấm ớ xen và o :
- Lão nà y quáºt cÆ°á»ng lắm! Hà tất sÆ° phụ còn Ä‘em Ä‘Ã n gẫy tai trâu? Sao không phóng chưởng giải quyết lão Ä‘i cho rồi?
Triệu TỠNguyên động tâm nghĩ thầm :
- “Trong bá»n nà y có má»™t ngÆ°á»i há» Tà o. Chẳng biết có phải Tà o SÄ© Ngoan không? Mấy bữa trÆ°á»›c Tà o tiá»n bối đã đến Thái Chiêu bảo định giải cứu lão Ngụy? Ta phải lại coi xem thế nà o?â€
Chà ng không dám chần chá», vá»t mình vá» phÃa phát ra thanh âm. Bây giá» chà ng lại nghe tiếng quát tháo tá»±a hồ hai bên đã xảy ra cuá»™c Ä‘á»™ng thủ.
Bất thình lình, có tiếng rú thê thảm vang lên! Triệu Tá» Nguyên trong lòng hồi há»™p, rung hai tay nhÆ° chim bay vá»t mình Ä‘i qua má»™t khúc quanh. Chà ng ngó thấy ở mé tả có má»™t căn nhà gianh đã đổ nát. Äứng Ä‘Ã ng xa thấy nhiá»u mảng tÆ°á»ng đã lăn ká»nh. Mái nhà tuy chÆ°a sáºp nhÆ°ng cÅ©ng xiêu vẹo, tá»±a hồ má»™t căn nhà hoang phế dùng là m nÆ¡i chứa cá». Chà ng lại gần thì thấy bốn bá» tịch mịch và phát sinh cảm giác bất tÆ°á»ng, dÆ°á»ng nhÆ° căn nhà gianh đổ nát nà y tá»a ra là n không khà khiến ngÆ°á»i ta phải run sợ.
Trong nhà cá»a đóng. Triệu Tá» Nguyên lá»›n tiếng há»i :
- Có ai trong đó không?
Chà ng há»i luôn ba câu vẫn không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì. Những thanh âm và tiếng quyá»n cÆ°á»›c chà ng vừa nghe thấy má»›i trong chá»›p mắt đã im bặt.
Triệu TỠNguyên bất giác ớn lạnh xương sống. Chà ng ngần ngừ một lúc rồi đi đến quyết định :
- “Hay dở gì ta cÅ©ng phải và o xem sao?â€
Chà ng vừa giÆ¡ tay đẩy, cánh cá»a đã kẹt mở. Chà ng khoa chân bÆ°á»›c và o thì bên trong tối om. Chà ng váºn ná»™i lá»±c và o hai bà n tay, lần mò Ä‘i và o.
NhỠánh dÆ°Æ¡ng quang lá»t qua khe cá»a, Triệu Tá» Nguyên nhìn thấy lá» má» mà ng nhện chằng chịt khắp nÆ¡i. Mặt đất tro bụi ngáºp dầy. Hiển nhiên là căn nhà lâu ngà y không có ngÆ°á»i ở. Triệu Tá» Nguyên váºn mục lá»±c nhìn quanh: giữa nhà đặt cá»— hÆ°Æ¡ng án đã mục nát. Gần án là má»™t lão nho sinh nằm yên... đúng là Tà o SÄ© Ngoan. Triệu Tá» Nguyên khẽ gá»i :
- Tà o tiá»n bối! Tiá»n bối đấy Æ°?
Tà o SÄ© Ngoan vẫn không nhúc nhÃch. Triệu Tá» Nguyên la thầm trong bụng :
- “Phải chăng Tà o tiá»n bối chết rồi? Nếu còn sống sao không phản ứng?â€
Chà ng nhìn kỹ lại thì nét mặt Tà o SÄ© Ngoan có vẻ vẫn bình yên, không tá» ra triệu chứng gì bị chết má»™t cách Ä‘á»™t ngốt. Chà ng lại để tay lên ngá»±c lão thấy trái tim đã ngừng Ä‘áºp. Hiển nhiên lão tắt hÆ¡i từ lâu rồi. Triệu Tá» Nguyên chÆ°a từng thấy ai chết má»™t cách bình tÄ©nh nhÆ° ngÆ°á»i ngủ say, trong lòng rất lấy là m kỳ!
Bá»—ng chà ng cảm giác trÆ°á»›c ngá»±c khó thở. Lúc ở Thái Chiêu bảo chà ng đã cùng Cố Thiên Võ hợp lá»±c dẫn Yên Äịnh Viá»…n ra chá»— khác để cứu mạng Tà o SÄ© Ngoan. Không ngá» lão vẫn không thoát khá»i kiếp nạn và bị hại ở đây.
- “Kẻ nà o đã hạ Ä‘á»™c thủ giết lão má»™t cách vô hình bằng thủ Ä‘oạn khủng khiếp?â€
Triệu Tá» Nguyên tá»± há»i :
- “Ai đã giết chết Tà o tiá»n bối? Hung thủ bá» Ä‘i rồi hay vẫn quanh quẩn đâu đây?â€
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, bá»—ng nghe ngoà i căn nhà có tiếng bÆ°á»›c chân trầm trá»ng. Chà ng lắng tai thì thanh âm không phải chỉ có má»™t phÃa vá»ng lại nên trong lòng kinh hãi vô cùng! Thần kinh chà ng bị căng thẳng. Trong lòng xoay chuyển ý nghÄ© rất mau, chà ng tá»± há»i :
- “Phải chăng bá»n hung thủ hạ sát Tà o tiá»n bối bá» Ä‘i rồi quay trở lại? Ta phải tìm chá»— kÃn ẩn mình để nhòm ra coi.â€
Chà ng đảo mắt nhìn quanh, phát giác ra sau bức tÆ°á»ng mé hữu có má»™t tấm mà n che thị tuyến, ai ẩn và o đó khó có ngÆ°á»i phát giác ra được. NhÆ°ng chà ng lại nghÄ© thầm :
- “Chá»— đó tuy kÃn đáo, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta cÅ©ng nghÄ© váºy và sẽ và o đây dòm ngó.â€
Rồi chà ng vội ẩn mình và o sau cái quầy gỗ mà u đen, cách bức mà n kia chừng mấy thước.
Chà ng vừa ẩn mình xong thì cánh cá»a kẹt mở. Triệu Tá» Nguyên ngồi trong tối nÃn thở, lắng nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh, chÆ°a dám thò đầu ra nhòm trá»™m ngay. Chà ng nghe tiếng bÆ°á»›c chân nặng nhẹ không Ä‘á»u tiến và o.
Bỗng thanh âm ấm ớ cất lên :
- SÆ° phu! Äệ tá» nhá»› rõ rà ng vừa rồi lúc ra Ä‘i đã khép cá»a chặt mà bây giá» lại hé mở. Hiển nhiên có ngÆ°á»i và o trong nà y.
Thanh âm ồm ồm há»i lại :
- Triá»u Tinh! NgÆ°Æ¡i nhá»› kỹ lại coi, có lầm lá»™n không?
Gã Triá»u Tinh đáp :
- Không thể lầm được.
Giá»ng nói ồm ồm lại cất lên :
- Thi thể lão hỠTà o vẫn chưa di động. Chắc kẻ mới đến còn ẩn nấp trong nhà nà y...
Triệu Tá» Nguyên không nhịn được nữa thò đầu nhìn ra ngoà i. Nhá» có ánh sáng lá» má» chà ng ngó thấy hai ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c án.
NgÆ°á»i mé hữu là má»™t gã thiếu niên, tuổi lối đôi mÆ°Æ¡i, diện mạo tuấn tú nhÆ°ng ra chiá»u xảo quyệt.
NgÆ°á»i đứng bên gã thiếu niên, mặc áo xám. Hai tay thủ trong áo. Vẻ mặt trÆ¡ nhÆ° gá»—. Hiển nhiên hắn Ä‘eo mặt nạ.
NgÆ°á»i áo xám xoay ná»a mình. Tà áo lay Ä‘á»™ng cÅ©ng đủ tá» ra con ngÆ°á»i thâm ác khiến Triệu Tá» Nguyên phải á»›n da gà .
Chà ng chợt nhá»› tá»›i thân thế ngÆ°á»i áo xám thần bà bất giác chấn Ä‘á»™ng tâm thần. TrÆ°á»›c đây chÆ°a lâu, lúc chà ng ở LÆ°u HÆ°Æ¡ng viện đã gặp ngÆ°á»i áo xám nà y và suýt nữa phải bá» mạng vá» tay hắn. NgÆ°á»i áo xám chÃnh là phụ thân của Võ Băng Hà m và là chủ nhân Viện LÆ°u HÆ°Æ¡ng. Bất giác chà ng sợ toát mồ hôi.
NgÆ°á»i áo xám cặp mắt lạnh lùng sáng nhÆ° Ä‘iện đảo nhìn bức mà n vải và cái quầy Ä‘en, cất giá»ng lạnh lùng há»i :
- Ông bạn nà o đó? Tự động xuất hiện đi, hay để lão phu phải và o nắm cổ lôi ra?
Triệu TỠNguyên bụng bảo dạ :
- “Lão áo xám nà y nham hiểm lắm! PhÃa sau cái quầy Ä‘en tối om thì lão ngó thấy ta là m sao được? Lão nói váºy để xem ta có táºt giáºt mình không? Nếu là kẻ khác thì có khi trúng kế lão và tá»± Ä‘á»™ng chÆ°á»ng mặt ra.â€
Lão áo xám không thấy phản ứng liá»n biến sắc rảo bÆ°á»›c tiến và o phÃa quầy.
Triệu Tá» Nguyên trống ngá»±c đánh hÆ¡n trống là ng, tưởng chừng trái tim muốn nhảy ra khá»i cá»a miệng. Chà ng hÃt má»™t hÆ¡i chân khÃ, toà n thân phòng bị.
Lão áo xám đi chừng năm, sáu bước thì đột nhiên dừng lại, từ từ ngoảnh đầu ra...
Triệu Tá» Nguyên thấy lão hà nh Ä‘á»™ng rất thần bà và dè dặt thì không khá»i nao nao trong dạ.
Trong khoảnh khắc nà y, cánh cá»a gá»— lại lay Ä‘á»™ng. Má»™t bóng ngÆ°á»i nữa tiến và o.
Lão áo xám cÆ°á»i khà nh khạch nói tiếp :
- Ngươi xuống địa ngục đi thôi!
Lão chÆ°a dứt lá»i đã phất tay áo má»™t cái. Trong nhà má»™t luồng âm phong nổi lên kèm theo tiếng vù vù rất cổ quái.
NgÆ°á»i kia phản ứng rất mau lẹ, láºp tức né ngÆ°á»i sang mé tả.
Lão áo xám nở má»™t nụ cÆ°á»i nham hiểm. Lão lạng ngÆ°á»i Ä‘i, thủ thức huy Ä‘á»™ng nhÆ° cÅ©.
NgÆ°á»i kia lùi lại, la lên :
- Võ Khiếu Thu! Äừng đánh nữa! NgÆ°á»i nhà đây mà !
Lão áo xám nghe tiếng dừng tay, lạnh lùng nói :
- Äịch Nhất Phi! Lão phu chỠở đây đã lâu rồi.
Triệu Tá» Nguyên thò đầu nhìn ra thấy ngÆ°á»i kia là má»™t hán tá» trung niên, thân hình cao lá»›n, ăn mặc dị dạng. Gã đứng ngay trÆ°á»›c cá»a căn nhà gianh. Triệu Tá» Nguyên lẩm lẩm :
- Äịch Nhất Phi nà o? Cái tên nà y nghe lạ quá!
Triệu Tá» Nguyên không biết hán tỠăn mặc dị dạng chÃnh là Äịch Nhất Phi mà mấy bữa trÆ°á»›c đây, má»™t mình gã đã lên chùa Thiếu Lâm ở núi Tung SÆ¡n đánh cắp thanh kiếm gẫy kêu bằng “Hà n Nguyệt kiếmâ€. Gã bị thủ tòa viện Äạt Ma là Giác Hải đại sÆ° cùng ba nhà sÆ° Ä‘uổi chạy đến trÆ°á»›c cá»a Thái Chiêu bảo. Gã đã vung tay phóng “Thanh Văn chưởng†ra. Chưởng lá»±c của gã mãnh liệt chẳng kém gì thủ tòa viện Äạt Ma, chùa Thiếu Lâm.
Giả tá»· Triệu Tá» Nguyên mà biết gã là ngÆ°á»i dị tá»™c võ công hiếm có thì chà ng không thể thản nhiên được.
Lão áo xám tức Võ Khiếu Thu lại há»i :
- Nhất Phi! Sao bây giá» ngÆ°Æ¡i má»›i tá»›i? Thanh “Hà n Nguyệt kiếm†đó ngÆ°Æ¡i đã giao cho Yên Äịnh Viá»…n chÆ°a?
Äịch Nhất Phi gáºt đầu đáp :
- Äịch má»— và o được ná»™i Ä‘iện chùa Thiếu Lâm há phải chuyện dá»… dà ng?
Lấy cắp được thanh Ä‘oạn kiếm rồi lại chạy vá» Thái Chiêu bảo giao kiếm cho Yên lão đầu. Thế là hiện giá» lão há» Yên đã thu được hai thanh Ä‘oạn kiếm “Kim Nháºtâ€
và “Hà n Nguyệtâ€...
Võ Khiếu Thu “ồ†má»™t tiếng rồi há»i :
- Còn thanh “Phiên Tinh kiếm†thì sao?
Äịch Nhất Phi đáp :
- Yên Äịnh Viá»…n đã Ä‘iá»u tra ra “Phiên Tinh kiếm†hiện để ở núi Võ Äang và bảo Äịch má»— tìm cách lấy cắp...
Võ Khiếu Thu ngắt lá»i :
- Hay lắm! NgÆ°Æ¡i hãy theo lá»i dặn dò của lão Yên mà là m. Dù lão có giảo hoạt đến đâu cÅ©ng không thoát khá»i cạm bẫy của lão phu.
Äịch Nhất Phi khẽ há»i :
- Võ viện chúa! Vai trò của Äịch má»— đóng có khá không?
Võ Khiếu Thu gáºt đầu đáp :
- Äược đấy! NhÆ°ng cần phải khéo hÆ¡n nữa. Lão há» Yên bản tÃnh rất Ä‘a nghi, ngÆ°Æ¡i trà trá»™n vá»›i hắn đừng để bại lá»™ hà nh tà ng cho lão khám phá ra.
Äịch Nhất Phi đáp :
- Cái đó lão bất tất phải quan tâm. Yên lão đầu lúc lâm biệt còn dặn Äịch má»— lên núi Võ Äang lấy cắp “Phiên Tinh kiếm†đủ tá» lão không nghi ngá» gì hết.
Gã nói tá»›i đây ra chiá»u đắc ý cÆ°á»i khà khà nói tiếp :
- Äáng cÆ°á»i cho Yên Äịnh Viá»…n thông minh là thế mà để há» Võ coi nhÆ° đồ chÆ¡i trên tay...
Võ Khiếu Thu trầm giá»ng ngắt lá»i :
- Lão phu vẫn e ngại không thuáºn lợi được nhÆ° thế.
Äịch Nhất Phi ngạc nhiên há»i :
- Sao?
Võ Khiếu Thu đáp :
- Lão há» Yên chẳng phải là hạng dá»… lừa bịp. Nhiá»u lắm chúng ta chỉ có thể dẫn dắt lão chạy theo mình trong má»™t thá»i gian nữa thôi. Lâu ngà y tất bị lão phát giác. HÆ¡n nữa...
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Bữa trÆ°á»›c lão phu đã nghÄ© ra má»™t kế, cố ý sai tiểu nữ lã Võ Băng Hà m phái má»™t tên thiếu niên há» Triệu lần và o Thái Chiêu bảo để đánh cắp “Kim Nguyệt kiếmâ€...
Triệu Tá» Nguyên nghe tá»›i đây bất giác chấn Ä‘á»™ng tâm thần. Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì Äịch Nhất Phi la hoảng :
- Ủa! Lão là m thế là có dụng ý gì?
Võ Khiếu Thu đáp :
- Äó là kế “Thanh đông kÃch tây†của lão phu khiến cho há» Yên hiểu lầm mình vẫn dòm ngó thanh Ä‘oạn kiếm kia mà thá»±c ra... Ha ha! Chá»— dụng ý của lão phu dÄ© nhiên ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘oán ra được.
Äịch Nhất Phi ngẫm nghÄ© má»™t lúc, Ä‘á»™t nhiên tỉnh ngá»™ vá»— tay nói :
- Té ra là thế! Kế đó quả nhiên rất cao minh!
Võ Khiếu Thu lắc đầu nói :
- Äã Ä‘Ã nh là cao minh, nhÆ°ng đêm qua tiểu nữ Băng Hà m tiến và o tòa cổ bảo để chỉ thị cho gã há» Triệu phải phải hà nh Ä‘á»™ng tháºn máºt, Hà m nhi bị lão Yên phát giác. Sau y cÅ©ng bình yên rút lui được, nhÆ°ng e rằng vì thế mà lão sinh lòng cảnh giác...
Lão chÆ°a dứt lá»i Ä‘á»™t nhiên búng tay má»™t cái. Má»™t luồng kình phong lÆ°á»›t qua bên mình Äịch Nhất Phi vá»t tá»›i cánh cá»a gá»— ná»a mở. Miệng lão quát :
- Äã đến sao lại không và o?
Bá»—ng thấy cánh cá»a lay Ä‘á»™ng. Má»™t bóng ngÆ°á»i yểu Ä‘iệu mặc áo mầu sắc nhÆ° cánh hoa Ä‘Ã o thấp thoáng bÆ°á»›c và o. NgÆ°á»i nà y phất tay áo hất luồng kình lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng Ä‘i.
Võ Khiếu Thu không truy kÃch nữa lạnh lùng há»i :
- Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng TỠở Äà o Hoa Äá»™ng mà hà nh tung cÅ©ng giấu đầu hở Ä‘uôi Æ°?
NgÆ°á»i nà y quả là Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» má»›i lá»™ diện ở trấn Äại Lệ. GÆ°Æ¡ng mặt mụ nhÆ° đóa hoa phù dung há»›n hở tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, cất tiếng thá» thẻ :
- Võ đại quan nhân đã phát tÃch rồi. NhÆ°ng tiện thiếp khuyên đại nhân ăn nói phải dè dặt má»™t chút, không thì khó coi lắm.
Võ Khiếu Thu hÆ¡i biến sắc há»i :
- NÆ°Æ¡ng tá» nói hai chữ “phát tÃch†là có ngụ ý gì?
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đáp :
- à tứ gì thì chúng ta cứ để trong lòng không nên nói ra. Chẳng lẽ Võ đại quan nhân lại còn muốn tiện thiếp thuyết minh nữa sao?
Võ Khiếu Thu cất giá»ng âm trầm nói :
- TrÆ°á»›c mặt lão phu NÆ°Æ¡ng tỠđừng giở trò nà y. Kẻ khác sợ NgÅ© Hoa Äồ ở NgÅ© Hoa Ä‘á»™ng nên không dám dây và o năm vị NÆ°Æ¡ng tá», nhÆ°ng lão phu tuyệt chẳng quan tâm.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» hững há» nói :
- Tiện thiếp chẳng đã nói hiện giá» Võ đại quan nhân phát tÃch rồi Æ°? Từ ngà y Tạ Kim Ấn qua Ä‘á»i, các hạ và Yên Äịnh Viá»…n là hai tay cá»± phách trong võ lâm, thanh giá không phải nhÆ° ngà y trÆ°á»›c nữa. DÄ© nhiên không coi năm chị em tiện thiếp và o đâu.
Mụ nói bằng má»™t giá»ng rất sắc bén. Võ Khiếu Thu khóe mắt âm trầm tá»±a hồ muốn nổi nóng.
Lúc nà y Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng TỠđã đảo mắt nhìn quanh và ngó thấy thi thể Tà o SÄ© Ngoan nằm ở gầm án. Mụ nhÃu cặp lông mà y há»i :
- Phải chăng đại quan nhân đã giết lão nà y?
Võ Khiếu Thu há»i lại :
- Phải thì là m sao?
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» ngắm nhìn xác chết rồi đáp :
- Kẻ bị tá» nạn dÆ°á»ng nhÆ° là Tà o SÄ© Ngoan, má»™t ngÆ°á»i tâm phúc nhÆ° cánh tay mặt của tiá»n Bảo chúa Thái Chiêu bảo Triệu Phi Tinh. Lạ thiệt! Lão há» Tà o kết oán vá»›i các hạ từ bao giá»?
Võ Khiếu Thu không trả lá»i, ngẫm nghÄ© hồi lâu má»›i nói :
- Ai mà can thiệp và o chuyện ngÆ°á»i ta tức là kẻ đó muốn tìm Ä‘Æ°á»ng chết.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» là m bá»™ lắc đầu lè lưỡi nói :
- Công việc của Võ đại quan nhân còn ai dám can thiệp? Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» nà y có lý đâu lại không biết tá»± lượng đến thế?
Võ Khiếu Thu há»i :
- Váºy NÆ°Æ¡ng tá» ngẫu nhiên tá»›i đây chứ không phải muốn xung chà ng vá»›i lão phu...
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» ngắt lá»i :
- Nói ra các hạ cÅ©ng chẳng tin nà o. Tiện thiếp Ä‘ang ở trấn Äại Lệ vì rượt theo má»™t gã thiếu niên không biết tên mà tá»›i đây...
Võ Khiếu Thu ngặc nhiên há»i :
- Gã thiếu niên không biết tên ư?
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng TỠđáp :
- Tiện thiếp Ä‘ang ở trên tá»u lầu tại thị trấn thì gặp gã thiếu niên đó mà chỉ biết gã há» Triệu, mình mặc áo vải thô...
Võ Khiếu Thu ngạc nhiên, miệng lẩm bẩm :
- Phải chăng là thằng nhỠđó? Phải chăng thằng nhỠđó?
Triệu TỠNguyên ở trong bóng tối nghe được câu chuyện nà y chà ng cà ng kinh hãi, nghĩ thầm :
- “Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» nói ngÆ°á»i thiếu niên đó đúng là ta rồi, nhÆ°ng không hiểu mụ rượt theo ta có dụng ý gì?â€
Triệu Tá» Nguyên đã chịu Ä‘au khổ vì Võ Băng Hà m mà mụ nà y cÅ©ng là đà n bà muốn tìm chà ng, nên chà ng tiên liệu là mụ sẽ Ä‘em nhiá»u phiá»n lụy đến cho mình, lòng chà ng không khá»i xao xuyến.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» chú ý nhìn thấy Võ Khiếu Thu lá»™ vẻ kinh ngạc thì trong dạ rất Ä‘á»—i hoà i nghi.
Võ Khiếu Thu cặp mắt láo liên mất vẻ tá»± nhiên, lão há»i :
- Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá»! NÆ°Æ¡ng tỠđịnh kiếm thằng nhá» há» Triệu là m chi?
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» không trả lá»i há»i lại :
- Cái đó tiện thiếp không tiện trình bà y. Xem chừng các hạ có nháºn biết gã thiếu niên đó thì phải?
Võ Khiếu Thu hắng đặng một tiếng không đáp.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» nói :
- Các hạ không nói thì thôi. Tiện thiếp xin cáo từ.
Mụ trở gót lững thững ra cá»a. Bá»—ng mụ dừng bÆ°á»›c quay lại nói :
- Tiện thiếp có Ä‘iá»u muốn thỉnh giáo Võ đại quan nhân.
Võ Khiếu Thu đáp :
- NÆ°Æ¡ng tá» cứ há»i Ä‘i!
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» hạ thấp giá»ng xuống há»i :
- Phải chăng Tạ Kim Ấn đã chết vỠtay các hạ?
Võ Khiếu Thu chấn Ä‘á»™ng tâm thần. Lão không ngỠđối phÆ°Æ¡ng há»i câu nà y nên không trả lá»i được ngay. NhÆ°ng chỉ trong chá»›p mắt lão khôi phục vẻ bình tÄ©nh há»i lại :
- Câu đó ở đâu mà ra?
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng TỠđáp :
- Nghe nói hai chục năm trÆ°á»›c các hạ cùng Yên Äịnh Viá»…n được chủ ngôi nhà xanh ở Thủy Bạc thuê mÆ°á»›n Ä‘Æ°a đến mai phục ở gần Thúy Hồ rồi hạ sát Tạ Kim Ấn để bịt miệng. CÅ©ng đêm hôm ấy cả nhà TÆ° Mã Äạo Nguyên mÆ°á»i tám ngÆ°á»i Ä‘á»u bị giết ở trong chiếc du thuyá»n trên Thúy Hồ. DÆ°á»ng nhÆ° Tạ Kim Ấn đã gây ra vụ án kia và mà n kịch sau không cần nói cÅ©ng biết ngÆ°á»i chủ mÆ°u là chủ căn nhà xanh ở Thủy Bạc.
Võ Khiếu Thu vẫn lặng lẽ không lên tiếng.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» lại nói tiếp :
- Hết chim thì bẻ cung. Chủ nhân căn nhà xanh ở Thủy Bạc tháºt là tà n nhẫn!
Võ Khiếu Thu há»i :
- NÆ°Æ¡ng tá» căn cứ và o đâu mà khẳng định nhÆ° váºy?
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng TỠđáp :
- NgÆ°á»i giang hồ Ä‘á»u nói thế. Không có lá»a sao có khói? Các hạ còn chối cãi Æ°?
Võ Khiếu Thu nở nụ cÆ°á»i âm trầm nói :
- Lão phu có cãi đâu? Äúng thế! Há» Tạ quả chết vá» tay lão phu và Yên lão đầu. Tạ Kim Ấn má»™t Ä‘á»i gây lên tá»™i nghiệt đã nhiá»u, giết ngÆ°á»i nhÆ° ngóe. Ha Ha! Cá» Ä‘á»™ng của lão phu hoà n toà n vì sinh mạng của thiên hạ.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» cÆ°á»i lạt nói :
- Hay cho một vị vì sinh mạng thiên hạ mà hà nh động.
|
20-07-2008, 10:06 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 24
TỠCốc Ưng Vương xuất hiện
Äịch Nhất Phi từ nãy giá» vẫn im tiếng Ä‘á»™t nhiên há»i xen và o :
- Võ Khiếu Thu! Gần đây trong võ lâm mới có tin đồn đại, lão có nghe thấy gì không?
Võ Khiếu Thu há»i lại :
- Phải chăng vỠnhững chuyện có liên quan đến hỠTạ?
Äịch Nhất Phi gáºt đầu đáp :
- NgÆ°á»i ta đồn đại xôn xao là Tạ Kim Ấn không chết, hiện còn sống ở nhân gian.
Võ Khiếu Thu sá»ng sốt má»™t lúc rồi cÆ°á»i rá»™, nói :
- Những lá»i đồn vô căn cứ mà Äịch Nhất Phi cÅ©ng tin được Æ°? Há» Tạ đã trúng năm phát “Hà n Thiếp Tồi Má»™c chưởng†của lão phu, lại thêm và o bảy nhát kiếm “phân tâm†của Yên lão nhi thì e rằng Äại la thiên tiên cÅ©ng chẳng thể toà n mạng được...
Võ Khiếu Thu chÆ°a dứt lá»i bá»—ng nghe đánh “vù†má»™t tiếng, Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng TỠđã vung chưởng đánh Võ Khiếu Thu.
Diễn biến đột ngột nà y khiến Võ Khiếu Thu ngơ ngác chưa kịp phản ứng thì phát chưởng của đối phương đã xô đến cách trước ngực không đầy năm tấc.
Dù sao lão cÅ©ng là má»™t tay võ há»c đại gia, gặp cÆ¡n nguy cấp mà không bối rối. Lão khẽ vung tay áo má»™t cái coi há»i hợt nhÆ° chẳng có uy lá»±c gì mà tháºt ra hà m súc má»™t luồng cÆ°á»ng kình mãnh liệt.
Chỉ trong chá»›p mắt, Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» tưởng chừng bị núi Thái SÆ¡n đè xuống, mụ ý thức ngay được mình không đủ lá»±c lượng để chống lại và chỉ có má»™t Ä‘Æ°á»ng tháo lui. Mụ liá»n thu chưởng vá» láºp tức. Luồng kình lá»±c nặng đến ngà n cân của đối phÆ°Æ¡ng vừa đẩy ra thì ngÆ°á»i mụ đã nhẹ nhà ng lạng sang má»™t bên.
Hai thế chưởng thần tốc khiến ai nhìn thấy cũng phải cả kinh thất sắc.
Võ Khiếu Thu đứng vững lại rồi lạnh lùng quát :
- Äứng trÆ°á»›c mặt lão phu mà mụ dám múa rìu qua mắt thợ thì chỉ là trò cÆ°á»i mà thôi.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» nói :
- Các hạ đã đủ bản lãnh hạ sát Tạ Kim Ấn thì bản Nương tỠmuốn thỉnh giáo mấy chiêu, dù tự biết mình kém lực lượng.
Võ Khiếu Thu nở nụ cÆ°á»i nham hiểm đáp :
- Té ra mụ vì há» Tạ mà động thủ. Ha ha! Nếu váºy cÅ©ng không đáng trách. Lão phu đã nghe ngÆ°á»i ta đồn Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» hồi tuổi trẻ đã có mối giao tình không phải tầm thÆ°á»ng vá»›i Tạ Kim Ấn. Vá» sau tuy có xảy chuyện xÃch mÃch...
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» không chá» lão nói hết đã ngắt lá»i :
- Chuyện bỠđi không nhắc tới nữa. Hãy coi chưởng đây!
Mụ vừa nói vừa tiến gần lại nhằm chụp và o trung bà n đối phương.
Má»™t chiêu hai thức nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p đồng thá»i phóng ra khiến ngÆ°á»i ta khó mà đỠphòng.
Triệu TỠNguyên ẩn mình trong bóng tối coi tấn kịch nà y chẳng hiểu ra sao, chà ng nghĩ thầm :
- “Má»›i đây mình ở trên tá»u lâu đã nghe thá»±c khách thì thầm bà n tán vá» chuyện Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng TỠđã có mối dây rà ng buá»™c vá»›i Tạ Kim Ấn rồi sau xảy chuyện náo loạn. Lúc mụ lên tá»u lâu hiển nhiên đã muốn kiếm Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng để trả oán, vì thế mà Tạ Kim ChÆ°Æ¡ng phải hấp tấp bá» Ä‘i. Sao bây giá» mụ lại vì cái chết của Tạ Kim Ấn mà xảy cuá»™c Ä‘á»™ng thủ cùng Võ Khiếu Thu?â€
Bá»—ng nghe Võ Khiếu Thu trầm giá»ng quát :
- Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá»! Phải chăng mụ muốn tá»± rÆ°á»›c lấy cái Ä‘au khổ và o mình?
Tiếng quát chÆ°a dứt, ngÆ°á»i lão đã di chuyển ra ngoà i năm bÆ°á»›c, hai tay vẫn thủ trong tay áo chÆ°a có gì lá»™ ra sắp Ä‘á»™ng thủ.
Äịch Nhất Phi lại lên tiếng :
- Võ lão nhi! Mụ thối tha nà y để mặc lão phát lạc. Äịch má»— có việc gấp phải Ä‘i ngay.
Hắn vá»t ngÆ°á»i ra khá»i cá»a. Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» tức giáºn quát :
- Tên cuồng đồ nà y! Sao dám mở miệng thốt lá»i vô lá»…?
Năm ngón tay mụ co lại nhằm búng và o ngÆ°á»i Äịch Nhất Phi. Những tiếng veo véo rÃt lên nhÆ° năm mÅ©i tên lìa khá»i cánh cung nhằm đâm và o năm huyệt đạo lá»›n ở sau lÆ°ng hắn.
NgÆ°á»i Äịch Nhất Phi vừa qua cá»a lá»›n, bá»—ng nghe sau lÆ°ng có luồng gió lạnh thổi tá»›i. Hắn không cần nhìn lại cÅ©ng biết vị trà luồng chỉ phong của đối phÆ°Æ¡ng.
Hai chân hắn trượt Ä‘i má»™t cái ra xa mấy thÆ°á»›c. Äịch Nhất Phi mượn thế trượt cho thân hình chuyển Ä‘i ná»a vòng rồi vung chưởng đánh xéo lại.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» lại co tay búng ra veo véo.
Äịch Nhất Phi vung chưởng đánh ra chỉ là đòn dứ. Hắn có ý bức bách đối phÆ°Æ¡ng thu chỉ vỠđể thừa cÆ¡ nhảy vá»t Ä‘i. Miệng nói :
- Xin tạm biệt! Xin tạm biệt!
Chỉ trong chá»›p mắt, hắn lÆ°á»›t mình băng băng cách má»™t quãng xa. Luồng chỉ phong của Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» không phát sinh tác dụng được nữa.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» bình sinh rất ghét ai kêu mình bằng “mụâ€, thế mà Äịch Nhất Phi lại thêm và o “Mụ thối tha†thì còn nhịn thế nà o được?
Mụ toan tung mình rượt theo thì Ä‘á»™t nhiên gã thiếu niên tuấn tú là Triá»u Tinh từ nãy tá»›i giá» vẫn đứng bên chẳng nói năng gì bá»—ng vá»t ra cản Ä‘Æ°á»ng.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» ngó gã rồi ngoẹo đầu há»i :
- Thằng lõi nà y là ai?
Võ Khiếu Thu không trả lá»i, quay lại bảo thiếu niên :
- Triá»u Tinh! NgÆ°Æ¡i hãy lui lại!
Triá»u Tinh “dạ†má»™t tiếng rồi xoay mình lãng ra.
Võ Khiếu Thu từ từ cất bước tiến lại nói :
- Gã đồ đệ Tạ Triá»u Tinh của lão phu đã hiểu tÃnh của lão phu. Gã biết chẳng bao giá» lão phu buông tha kẻ nà o đã gây hấn nên gã cản Ä‘Æ°á»ng NÆ°Æ¡ng tá».
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» khịt mÅ©i há»i :
- Liệu gã có là m được không mà dám thế?
Gã thiếu niên hỠTạ ngang nhiên đáp :
- Dám hay không thì bà biết rồi. Còn là m được hay không thì lại là vấn đỠgiữa gia sư với bà .
Triệu Tá» Nguyên ở trong bóng tối không nhịn được thò đầu ra ngó Tạ Triá»u Tinh hai lần, bụng bảo dạ :
- “Tên đồ đệ của Võ Khiếu Thu nà y tÆ°á»›ng mạo tuy có phần giảo hoạt, nhÆ°ng coi vẻ ngÆ°á»i tuấn tú mà đối đáp cÅ©ng trôi chảy. Sau nà y gã có thể thà nh má»™t nhân váºt đáng kể...â€
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» hắng dặng má»™t tiếng chÆ°a kịp mở miệng thì Võ Khiếu Thu đã cất giá»ng trầm trầm nói :
- Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá»! Hãy tiếp má»™t chưởng của lão phu.
Äá»™t nhiên lão vung tay áo má»™t cái. Má»™t luồng kình phong từ tay áo phát ra.
Tiếp theo, lão tung mình nhảy vá»t lại.
Thân mình Võ Khiếu Thu khác nà o “Thiên mã hà nh khôngâ€. Hai chân lão lÆ¡ lá»ng trên không lÆ°á»›t Ä‘i mấy bÆ°á»›c. Chá»›p mắt đã tá»›i trên đầu Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá».
Lại thấy vạt áo trÆ°á»›c ngá»±c không ngá»›t lay Ä‘á»™ng. Bóng ngÆ°á»i và bóng tay áo thà nh má»™t đám lá» má» phảng phất nhÆ° má»› bông lÆ¡ lá»ng. Hai bóng chưởng lão lá»™ ra mà u xám xịt...
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» giáºt mình kinh hãi thét lên :
- “Hà n Thiếp Tồi Má»™c Pháchâ€! Há» Võ kia, lão...
Võ Khiếu Thu nở nụ cÆ°á»i nham hiểm ngắt lá»i :
- Kiến thức mụ khá đấy!
Song chưởng của lão Ä‘Æ°a ra khá»i tay áo liá»n phát huy luồng khà âm hà n rất cổ quái! Chưởng phong rÃt lên vù vù không ngá»›t. Bầu không khì chung quanh nhÆ° bị xé tan rồi báºt lên thà nh tiếng sấm rá»n.
Triệu Tá» Nguyên đã giao thủ vá»›i Võ Khiếu Thu, thấy hai tay lão thò ra ngoà i biết là lão sắp phóng tuyệt chiêu và Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» lâm và o tình trạng rất nguy khốn.
Vẻ mặt tÆ°Æ¡i nhÆ° đóa hoa phù dung của Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» biến thà nh khẩn trÆ°Æ¡ng. Mụ cÅ©ng biết là mình sống chết là ở cá» Ä‘á»™ng nà y. Mụ nhảy vá»t lên vung tay phất và o giữa đám bóng chưởng mầu xám xịt của đối phÆ°Æ¡ng. Không ngá» song chưởng của Võ Khiếu Thu ở trên không phát ra lẹ hÆ¡n Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» nhiá»u, chá»›p nhoáng bà n tay xám xịt của lão đã đánh tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng.
Trong căn nhà gianh nổi lên má»™t luồng âm phong thảm đạm khiến cho ánh dÆ°Æ¡ng quang lá»t qua khe cá»a và o trong cÅ©ng biến thà nh huyá»n ảo. Chỉ trong khoảnh khắc, bầu không khà biến thà nh má» mịt không nhìn rõ được đâu là bóng ngÆ°á»i, đâu là bóng chưởng.
Triệu TỠNguyên không tin và o mắt mình, thở dà i lẩm bẩm :
- Chưởng lực đã luyện được đến trình độ nà y thì thực là ghê gớm! Có lẽ trong vòng trăm năm nay chưởng thế của lão chưa ai bì kịp.
Phát chưởng của Võ Khiếu Thu Ä‘ang sắp đánh xuống, bá»—ng Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» phất tay áo má»™t cái. Má»™t bông hoa Ä‘Ã o mầu phấn hồng từ trong tay áo trắng bay ra. Bông hoa kia từ từ vá»t lên không, phảng phất nhÆ° nhảy múa theo là n gió, lại giống chim bay bÆ°á»›m lượn giữa đám âm phong thảm đạm hồi lâu mà không rá»›t xuống.
Lạ thay! Thế chưởng của Võ Khiếu Thu mạnh nhÆ° sấm sét mà bị bông hoa bay lÆ¡ lá»ng là m cho ngừng lại. Võ Khiếu Thu lá»›n tiếng :
- Tháºt là má»™t thủ pháp “Long Trì Phiêu Hoa†tuyệt diệu! Ha ha! Äáng tiếc là tuyệt kỹ của mụ không tránh khá»i chưởng lá»±c của lão phu là m cho tan tà nh!
Triệu Tá» Nguyên trong lònh hồi há»™p. Chà ng không nháºn ra được lúc Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng TỠđã thi triển tuyệt kỹ “Long Trì Phiêu Hoa†gì đó mà khiến cho thế chưởng của Võ Khiếu Thu phải ngừng lại.
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© bá»—ng má»™t mùi thÆ¡m Ä‘Æ°a và o nhÆ° xạ mà không phải xạ, nhÆ° lan mà không phải lan, khiến cho tâm hồn ngÆ°á»i ta phải ngây ngất.
Triệu Tá» Nguyên giáºt mình kinh hãi, vá»™i váºn khà thúc đẩy mùi hÆ°Æ¡ng ra ngoà i thân thể. Mùi hÆ°Æ¡ng “Long Trì Phiêu Hoa†của Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» má»›i thấm và o ngÆ°á»i chà ng má»™t chút.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» phất tay áo luôn hai ba lần nữa. Năm bông hoa Ä‘Ã o vá»t ra. Cứ má»—i lần bông hoa vá»t ra thì hai chân Võ Khiếu Thu lại lùi má»™t bÆ°á»›c. Lúc năm bông hoa hiện ra hết Võ Khiếu Thu đã đứng cách mụ đến năm bÆ°á»›c.
Võ Khiếu Thu quát lên :
- Váºt vá» chủ cÅ©! Äón lấy!
Lão vung Ä‘Æ¡n chưởng nổi lên những tiếng phà nh phạch. Năm bông hoa Ä‘Ã o ở trên không bay ngược trở lại nhÆ° sao sa và nhằm Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» bắn tá»›i.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» bất giác cả kinh thất sắc. Mụ vá»— hai bà n tay má»™t cái.
Má»™t luồng chân khà từ lòng bà n tay xô ra nhÆ° nÆ°á»›c suối. Năm bông hoa Ä‘Ã o ở giữa hai luồng chân lá»±c ná»™i gia xô đẩy tan tà nh thà nh những bụi hồng tản ra bốn phÃa.
Trong khoảng thá»i gian chá»›p nhoáng nà y, Võ Khiếu Thu Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c lên ná»a bÆ°á»›c, hai tay để trÆ°á»›c ngá»±c vạch thà nh ná»a vòng tròn. Những tiếng nổ vang lên nhÆ° sấm sét. Lão lại phóng “Hà n Thiếp Tồi Má»™c Phách†ra. Chưởng phong bao trùm má»™t phạm vi chừng ná»a trượng vuông tấn công Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» má»™t cách ráo riết.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» không kịp suy nghÄ© gì nữa vá»™i lạng ngÆ°á»i sang mé tả.
Tiếng quyá»n phong lại rÃt lên do chân lá»±c của NÆ°Æ¡ng tá» phát ra. Tuy nhiên, cÆ°á»m tay của đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng quét trúng nách bên trái mụ.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» rú lên má»™t tiếng. Láºp tức khà huyết trong ngÆ°á»i nhá»™n nhạo cả lên. Mụ biết mình đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng, cần phải rá»i khá»i nÆ¡i đây ngay, bằng không sẽ lâm và o cục diện không chịu Ä‘á»±ng nổi. Quyết định rồi, mụ Ä‘á» tụ chân lá»±c và o bà n tay đánh mạnh ra, Ä‘oạn cúi xuống vá»t mình Ä‘i miệng nói :
- Võ lão nhi! Ta lãnh giáo đủ rồi. Sau nà y còn có phen gặp gỡ.
Võ Khiếu Thu thấy đối phương phóng ra phát chưởng tan bia vỡ đá, bất đắc dĩ phải thu chưởng vỠđể nghinh địch.
Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng Tá» thấy không còn cÆ¡ há»™i nà o hÆ¡n nữa liá»n tung ngÆ°á»i vá»t lên lÆ°á»›t ngÆ°á»i Ä‘i nhÆ° tên bắn. Tuy mụ đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng mà khinh công vẫn còn trác tuyệt. Chá»›p mắt, Äà o Hoa NÆ°Æ¡ng TỠđã chạy vun vút vá» phÃa Tây rồi mất hút và o trong đám mây mù.
Gã thiếu niên Tạ Triá»u Tinh la lên :
- Sư phụ! Mau rượt theo mụ.
Võ Khiếu Thu lắc đầu đáp :
- ChÆ°a đến lúc! Chúng ta không nên gây chuyện vá»›i bá»n NgÅ© Hoa Ä‘á»™ng.
Tạ Triá»u Tinh hằn há»c nói :
- NhÆ°ng mụ đó dám ngang tà ng trÆ°á»›c mặt sÆ° phụ, sao không cho mụ má»™t bà i há»c?
Võ Khiếu Thu đáp :
- Bây giỠchúng ta cần phải bố trà cho được ổn định. Sắp đặt chưa xong mà đã gây thêm cừu địch thì rất trở ngại cho công cuộc tiến hà nh đại sự.
Lão nói tới đây, bỗng sa sầm nét mặt nói tiếp :
- Tinh nhi! Nếu ngÆ°Æ¡i không thay đổi tÃnh nóng nảy thì có ngà y là m hÆ° việc lá»›n đó.
Tạ Triá»u Tinh dÆ°á»ng nhÆ° rất kÃnh thuáºn sÆ° phụ, gã nghe Võ Khiếu Thu giáo huấn chỉ vâng dạ rồi cúi đầu xuống không dám nói nữa.
Võ Khiếu Thu quay đầu nhìn lại để ý đến tấm thân Tà o Sĩ Ngoan nằm cứng đơ một lúc rồi lẩm bẩm :
- Lạ thiệt! Cuốn sách nhá» mầu và ng rất là trá»ng yếu mà sao thằng cha há» Tà o không Ä‘em theo. Tinh nhi! Vừa rồi ngÆ°Æ¡i đã lục soát kỹ trong mình hắn chÆ°a?
Tạ Triá»u Tinh đáp :
- Lục tìm rồi. Trong túi áo lão nhét những thứ gì nhiá»u lắm mà tuyệt không thấy cuốn sách nà o hết.
Võ Khiếu Thu lắc đầu lắp bắp :
- Không có thể... Không có thể...
Rồi lão cúi đầu ngẫm nghĩ.
Bất thình lình má»™t luồng gió lạnh rÃt lên. Má»™t bóng Ä‘en từ ngoà i căn nhà gianh vá»t và o.
Triệu Tá» Nguyên giáºt mình kinh hãi. Chà ng ngÆ°ng thần nhìn lại thì ra má»™t con chim Æ°ng khổng lồ.
Con Æ°ng nà y toà n thân lông Ä‘en, mình tròn mà dà i. Cặp mắt láo liêng chiếu ra những tia hắc quang. Mình nó lá»›n bằng cái mâm. Móng nó sắc nhá»n dà i đến mấy thÆ°á»›c. Ở trong bóng tối nhìn thấy nó nhÆ° má»™t con quái váºt khổng lồ.
Triệu Tá» Nguyên chÆ°a từng thấy con chim Æ°ng lá»›n nhÆ° váºy bao giá». Chà ng sợ quá lông tóc đứng dá»±ng cả lên.
Võ Khiếu Thu đứng trong phòng, từ lúc con quái Ä‘iểu xuất hiện dÆ°á»ng nhÆ° lão không lá»™ vẻ gì kinh hãi.
Tạ Triá»u Tinh lại không trấn tÄ©nh được. Gã nắm lấy tay áo Võ Khiếu Thu run run sợ hãi :
- Sư... Sư phụ! Con quái điểu đó là chim gì?
Võ Khiếu Thu ngá»ng đầu trông con chim Æ°ng rồi đáp :
- “Tá» cốc ngá»™t Æ°ngâ€! Tại sao con “Tá» cốc ngá»™t Æ°ng†xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ Tá» Cốc Ưng VÆ°Æ¡ng lại tái xuất giang hồ?
Chim ưng vỗ cánh bay liệng trong phòng phát ra tiếng vù vù.
Tạ Triá»u Tinh không nhịn được nữa, vung chưởng lên đánh con chim khổng lồ. Võ Khiếu Thu vá»™i quát :
- Tinh nhi! Äừng có vá»ng Ä‘á»™ng!
Tạ Triá»u Tinh nghe sÆ° phụ quát muốn thu chưởng vá» thì đã không kịp nữa.
Phát chưởng coi chừng sắp đánh trúng và o mình chim. NhÆ°ng nó khẽ nghiêng mình Ä‘i má»™t chút rồi Ä‘á»™t nhiên ngoảnh đầu lại nhảy xuống chụp Tạ Triá»u Tinh nhanh nhÆ° chá»›p.
Tạ Triá»u Tinh giáºt mình kinh hãi, vá»™i loạng choạng lùi xa ra đến năm thÆ°á»›c.
Gã lún thấp ngÆ°á»i mà con chim sà xuống đầu gã chỉ còn cách và i phân.
Bá»—ng nghe đánh “binh†má»™t tiếng. Con chim Æ°ng nhảy xuống chụp không phải Tạ Triá»u Tinh mà lại nhà o vô xác chết cứng Ä‘Æ¡ của Tà o SÄ© Ngoan nằm ở trÆ°á»›c án.
Chỉ trong chớp nhoáng, cặp mắt Tà o Sĩ Ngoan bị chim mổ lòi ra.
Võ Khiếu Thu vẫn chắp tay đứng một bên, không lùi lại mà cũng không né tránh.
Triệu Tá» Nguyên thấy Tà o SÄ© Ngoan đã bị chết lại bị chim mổ mắt thì bầu nhiệt huyết sủi lên sùng sục. Chà ng không thể nghÄ© đến chuyện yên nguy cho mình được nữa, toan đứng lên nhảy vá»t ra thì giữa lúc ấy Ä‘á»™t nhiên má»™t tráºn quái phong vang lên. Má»™t bóng Ä‘en từ ngoà i cá»a nhảy và o.
Triệu TỠNguyên kinh hãi nghĩ thầm :
- “Mình chÆ°a biết ngÆ°á»i má»›i đến nà y là ai thì chÆ°a thể hà nh Ä‘á»™ng Ä‘á»™t ngá»™t được.â€
Chà ng băn khoăn trong dạ giÆ°Æ¡ng mắt nhìn ra, hồn vÃa lên mây.
NgÆ°á»i nà y vừa cao vừa gầy, bá»™ mặt xanh xám, râu má»c tua tủa, mình khoác áo hồng bà o lại có ánh sáng lấp lánh nhÆ° lá»a ma trÆ¡i. Cổ Ä‘eo má»™t cái đầu lâu, Ä‘i chân không, da sù sì nhÆ° da cóc.
NgÆ°á»i kia tÆ°á»›ng mạo xấu xa lại ăn mặc kỳ dị khiến ngÆ°á»i trông thấy phải kinh hãi.
Triệu Tá» Nguyên phát á»›n, chà ng tá»± há»i :
- “NgÆ°á»i nà y là nhân váºt thế nà o? Sao y lại giống nhÆ° bá»n tà môn?â€
Võ Khiếu Thu nhìn ngÆ°á»i kia lạnh lùng há»i :
- TỠCốc Ưng Vương! Lão cũng đến đấy ư?
Quái nhân kia cặp mắt hình tam giác chiếu ra những tia hà n quang rùng rợn, đảo nhìn bốn phÃa. Bá»—ng hắn la lên má»™t tiếng. Thanh âm của hắn vừa có vẻ hung hãn vừa ra chiá»u khiếp sợ. Quái nhân cất tiếng há»i lại :
- Lão còn nháºn ra được ta Æ°? Hay lắm. Ha ha! Lão hãy báo danh Ä‘i.
Quái nhân vừa nói vừa chân tay nhảy múa không ngừng. Toà n thân hắn cũng rung động không ngớt tựa hồ bị chứng điên khùng.
Võ Khiếu Thu cÆ°á»i lạt há»i :
- Các hạ ẩn mình trong TỠCốc lâu năm thà nh ra quên hết rồi chăng?
Chẳng lẽ lại không nháºn ra được lão phu nữa?
Tá» Cốc Ưng VÆ°Æ¡ng ngó Võ Khiếu Thu má»™t lát, đánh hÆ¡i hai cái, nổi lên trà ng cÆ°á»i quái gở đáp :
- Chà chà ! Lão là Võ Khiếu Thu! Lão là Võ Khiếu Thu!
Quái nhân nhắc lại hai lần má»™t câu rồi há»i :
- Chúng ta đã gặp nhau ở Cá»u Äạo Tiêu má»™t lần rồi phải không?
Võ Khiếu Thu đáp :
- Té ra nhãn lực các hạ còn khá lắm!
TỠCốc Ưng Vương nói :
- Nhãn lá»±c Lão Ưng chẳng lẽ còn nhìn sai được Æ°? Há» Võ kia! NgÆ°Æ¡i tháºt là điên khùng!
Quái nhân nói rồi “hú†lên một tiếng.
Con chim Æ°ng Ä‘ang bay quanh trong phòng liá»n réo quang quác rồi sà xuống Ä‘áºu và o vai Tá» Cốc Ưng VÆ°Æ¡ng.
Võ Khiếu Thu nói :
- Xem chừng các hạ đã huấn luyện được con chim Æ°ng nà y thà nh má»™t tay cao thủ hÆ¡n Ä‘á»i. Cái danh hiệu Ưng VÆ°Æ¡ng quả nhiên không phải chuyện đùa...
Tá» Cốc Ưng VÆ°Æ¡ng ngắt lá»i :
- Phải chăng lão muốn thỠcông phu của con súc sinh nà y?
Võ Khiếu Thu cÆ°á»i nói :
- Lão phu há»i các hạ má»™t câu: Các hạ rá»i khá»i Tá» Cốc lần và o Trung Nguyên phải chăng để tìm TÆ° Mã Äạo Nguyên đặng báo mối thù ngà y trÆ°á»›c vá» vụ những tay cao thủ bốn phái liên hiệp vây đánh các hạ thà nh trá»ng thÆ°Æ¡ng và bắt buá»™c phải ở trong Tá» Cốc?
Tá» Cốc Ưng VÆ°Æ¡ng biến sắc há»i lại :
- Phải thì là m sao? Phải chăng hỠVõ muốn nhúng tay và o?
Quái nhân dứt lá»i, lại gầm lên má»™t tiếng nhÆ° quá»· gà o rồi vung chưởng nhằm đánh Võ Khiếu Thu.
Võ Khiếu Thu xoay mình né tránh thế công, đoạn giơ tay áo lên quét một cái.
Luồng nội lực của Võ Khiếu Thu nhằm chụp và o trước ngực Ưng Vương.
Tá» Cốc Ưng VÆ°Æ¡ng không ngỠđối phÆ°Æ¡ng ứng biến mau lẹ nhÆ° váºy. Trong lúc vá»™i và ng, hắn không kịp né tránh liá»n vung bà n tay kia lên phóng chưởng nghinh địch. Má»™t luồng quái phong nóng ghê gá»›m từ lòng bà n tay đầy lông lá của hắn rÃt lên vù vù.
Luồng quái phong nóng bá»ng vừa phát ra, láºp tức bốn mặt khói lá»a từng đám bốc lên nóng chết ngÆ°á»i.
Luồng chân khà trong tay áo Võ Khiếu Thu bị ngưng trệ không phát ra được.
Äó là má»™t quái sá»±, bình sinh lão chÆ°a từng thấy bao giá».
Võ Khiếu Thu lớn tiếng quát :
- Ưng VÆ°Æ¡ng! Vá» môn “Há»a Äiểu Trảo†các hạ đã luyện đến tám thà nh há»a háºu. Thảo nà o các hạ lại dám lần và o Trung Nguyên.
Lão vừa quát vừa phất ống tay áo. Äồng thá»i hai bà n tay thò ra ngoà i.
Má»™t là n âm phong rầm rầm nổi lên nhÆ° sấm nổ vang rá»n. Lão lại phát huy công phu “Hà n Thiếp Tồi Má»™c Pháchâ€.
Triệu TỠNguyên đã biết uy lực của “Hà n Thiếp Tồi Mộc Phách†hô ngầm :
- TỠCốc Ưng Vương tất phải thất bại!
Quả nhiên “huỵch†một tiếng vang lên! TỠCốc Ưng Vương đã nằm lăn xuống đất.
Chỉ trong chá»›p nhoáng, Tá» Cốc Ưng VÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên đứng phắt dáºy la lên :
- Lợi hại quá! Lợi hại quá!
Hắn tháo chiếc đầu lâu treo trên cổ có ánh lân quang xuống vung lên mấy cái. Trong miệng lẩm nhẩm những gì không biết. Bá»—ng hắn lại hú má»™t tiếng quái gở rồi cất bÆ°á»›c cháºm chạp tiến vá» phÃa Võ Khiếu Thu.
Võ Khiếu Thu cÆ°á»i khanh khách há»i :
- Bản lãnh trấn sơn của các hạ đã phóng ra rồi phải không? Lão phu khuyên các hạ nên dè dặt khà lực là hơn.
TỠCốc Ưng Vương dừng chân lại đáp :
- Ta chỉ cần há» Võ đừng dÃnh lÃu và o cuá»™c thị phi nà y là tá»± nhiên Lão Ưng chẳng có lý do gì coi lão là cừu địch.
Võ Khiếu Thu cÆ°á»i ruồi nói :
- Äúng thế! Xem chừng đầu óc các hạ hãy còn minh mẫn. Nếu các hạ muốn kiếm TÆ° Mã Äạo Nguyên để trả mối háºn ngà y trÆ°á»›c thì lão phu cung cấp cho các hạ má»™t chút tin tức.
Tá» Cốc Ưng VÆ°Æ¡ng há»i ngay :
- Tin tức gì? Lão thỠnói nghe!
Võ Khiếu Thu đáp :
- Hiện TÆ° Mã Äạo Nguyên Ä‘ang chá» các hạ ở dÆ°á»›i Âm phủ. Các hạ chỉ Ä‘i nẻo Ä‘Æ°á»ng đó là tìm thấy hắn...
Tá» Cốc Ưng VÆ°Æ¡ng la lên má»™t tiếng rồi há»i bằng má»™t giá»ng tức bá»±c :
- HỠVõ kia! Lão muốn lừa dối ta nữa chăng?
Võ Khiếu Thu đáp :
- Lừa dối thì có gì mà dám vá»›i không dám? Cả nhà TÆ° Mã Äạo Nguyên đã bị Tạ Kim Ấn giết sạch ở trên chiếc du thuyá»n trong Thúy Hồ từ hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c. NgÆ°á»i võ lâm còn ai không biết? Äáng cÆ°á»i cho các hạ u mê chẳng hiểu gì.
Tá» Cốc Ưng VÆ°Æ¡ng đảo mắt nhìn quanh mấy vòng không nói gì nữa. Hắn vá»t mình ra ngoà i phòng rồi thoáng cái cả ngÆ°á»i lẫn chim Ä‘á»u mất hút.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
co long vn thu quan, co long vnthuquan, doan kiem thu vnthuquan, doan kiem thu- 4vn.eu, êèòàéñêèé, ïîðíîãàëåðåè, ïðè÷åñêè, luc tieu phung.vntjuquan, truyen doan kiem thu 4vn, vnthuquan co long, vnthuquan luc tieu phung |
| |