Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 21: Đột phá Bạo Khí cảnh
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Lời nói của Lâm Hoành Phong cũng giống như Trầm Dật Trần, đây cũng là khả năng mà bọn hắn có thể nghĩ tới. Nếu như Lâm Lạc lại nói ra sự thật, bọn hắn trái lại sẽ nghĩ Lâm Lạc lừa gạt bọn hắn.
Sắc mặt Lâm Đông Bình thật khó xem, nói:
- Gia gia, nếu như lão bất tử kia đã đạt tới Tiên Thiên cảnh, chúng ta làm hết thảy chẳng phải là uổng phí!
- Sự tình cũng không tệ như ngươi nói, đại ca ngươi đang ở Thanh Mông sơn lịch lãm, đập vào hậu thiên cửu tầng, mặc kệ có thành công hay không, đều có thể lấy được danh đầu trong lần tế điển tân niên năm nay! Nếu như hắn có thể được Bạch Vân Tông chọn lựa, cũng không phải không có khả năng trở thành Tiên Thiên cảnh cường giả!
- Bạch Vân Tông? Tiên Thiên cảnh?
Lâm Đông Bình giật mình.
Lâm Hoành Phong thoáng do dự, nói:
- Năm nay ngươi cũng có khả năng đạt được một danh ngạch trong mười người, cũng được, hiện tại nói cho ngươi biết đi!
Lâm Đông Bình liền lộ vẻ như lắng nghe.
- Bạch Vân Tông là một siêu cấp môn phái, trong tông có vài vị Tiên Thiên cảnh cường giả!
- Làm sao có thể!
Câu nói đầu tiên của Lâm Hoành Phong làm Lâm Đông Bình hoảng sợ. Ở trong lòng người bình thường, Tiên Thiên cảnh chẳng khác gì như thần linh, vạn năm khó thể xuất hiện một người, hiện tại còn nói trong một môn phái có tới vài người, điều này còn không dọa người nhảy dựng?
Lâm Hoành Phong cũng không giải thích, tiếp tục nói:
- Mỗi cách ba năm, Bạch Vân Tông sẽ đem đệ tử ưu tú của tam đại gia tộc mang vào Thanh Mông sơn tiến hành thí luyện, nếu như biểu hiện nổi bật sẽ có cơ hội trở thành đệ tử Bạch Vân Tông, đây chính là một lần đại kỳ ngộ! xem tại .
- Năm đó lão quỷ kia đã được Bạch Vân Tông thu làm đệ tử ký danh, cho nên tu vi mới có thể đột nhiên tăng mạnh. Còn có Trầm Dật Trần, Lý Quảng Vũ, đều được thu tiến vào Bạch Vân Tông. Hắc hắc, tam đại gia tộc nói nghe thật hay, kỳ thật chẳng qua chỉ là hạ thần của Bạch Vân Tông, thay bọn hắn thống trị Bạch Dương trấn mà thôi!
- Đối với Bạch Vân Tông mà nói, cân bằng thế lực tam đại gia tộc mới là trọng yếu nhất, lão quỷ đó đạt tới Tiên Thiên cảnh chưa chắc đã là phúc khí đâu!
Ánh mắt Lâm Đông Bình chợt sáng lên:
- Gia gia, ý của ngài là Bạch Vân Tông sẽ không nguyện ý chứng kiến trong tam đại gia tộc có Tiên Thiên cảnh cường giả xuất hiện, dao động địa vị chủ quân tuyệt đối của bọn họ?
- Không sai!
Lâm Hoành Phong gật đầu:
- Cho dù lão quỷ đó đạt tới Tiên Thiên cảnh thì thế nào, Bạch Vân Tông có được mấy vị Tiên Thiên cảnh cường giả. Bây giờ chỉ mới là suy đoán, nếu như đã chứng minh Lâm Hành Nam thực sự đạt tới Tiên Thiên cảnh, chỉ sợ là đã đến tai họa của hắn!
- Đông Bình, nếu như ngươi được Bạch Vân Tông tuyển làm đệ tử ký danh, không cần e ngại đi nhờ vả, ở mặt ngoài đoạn tuyệt quan hệ với Lâm gia, nhưng ngầm súc tích lực lượng cùng nhân mạch, chờ đợi qua mấy năm, thành tựu Tiên Thiên đại đạo, sau đó phá vỡ Bạch Vân Tông, đến lúc đó cả Bạch Dương trấn sẽ là thiên hạ của Lâm gia chúng ta!
- Gia gia, cháu biết nên làm như thế nào!
- Về phần Lâm Lạc, ngươi cũng không cần để ý trong lòng, cực hạn của phạt cân tẩy tủy là hậu thiên lục tầng, tiểu tử đó tuyệt đối không thể đạt tới Bạo Khí cảnh! Ngươi chỉ cần nhanh chóng đột phá tới hậu thiên thất tầng, có thể tự tay đánh bại hắn!
- Dạ, gia gia, hiện tại cháu lập tức bế quan, đập vào hậu thiên thất tầng, nhất định ở trong tân niên tế điển đạt tới Bạo Khí cảnh, tự tay đánh bại Lâm Lạc lấy lại thanh danh cho mình!
- Đây mới là cháu trai của Lâm Hoành Phong ta!
…
Lâm Lạc quay trở lại biệt việc của mình, liền tranh thủ đóng cửa lại, lấy ra Thiên La Mục Kim.
Khối kim chúc tản ra vẻ sáng bóng mê người, đối với Lâm Lạc mà nói chẳng khác gì thức ăn vô cùng mỹ vị, hấp dẫn hắn muốn nuốt chửng vào.
Khoanh chân ngồi xuống, hai tay Lâm Lạc cầm lấy Thiên La Mục Kim, Hỗn Độn Dong Lô vận chuyển, tử đỉnh trong thức hải ầm ầm chấn động, phóng xuất ra lực lượng bàng bạc, nhanh chóng đem tinh hoa của Thiên La Mục Kim rút vào trong cơ thể Lâm Lạc.
Năng lượng trong khối Thiên La Mục Kim tuyệt đối có thể so sánh được với bát giai, thậm chí là yêu hạch cửu giai, nhưng năng lượng bên trong lại cực kỳ dịu ngoan, không hề tạo thành chút phiền phức nào cho Lâm Lạc!
Hơn nữa kim hệ chân nguyên lực luyện hóa được lại cực kỳ trong veo, ở trình độ chất lượng một tia chân nguyên lực có thể so sánh được gấp mười lần, thậm chí gấp hai mươi lần! xem chương mới tại tunghoanh(.)com
Một canh giờ…hai canh giờ…ba canh giờ…
Vô số tạp chất từ trong kim hệ đan hạch phát tiết ra ngoài, làm viên đan hạch càng ngày càng tinh thuần, nguyên bản giống như vàng ròng hiện tại lại xuất hiện cảm giác mờ ảo như lưu ly, làm cho người ta có cảm xúc vô cùng thần thánh, vô cùng trang trọng.
Chân nguyên lực súc tích, bắt đầu chuẩn bị trùng kích hậu thiên thất tầng.
Lần đầu tiên bắt đầu trùng kích!
Chân nguyên lực giống như hồng thủy ngập trời, trùng kích lên trạm kiểm soát của hậu thiên thất tầng, nhưng cửa ải này lại vô cùng kiên cố, đem toàn bộ chân nguyên lực va chạm trở về.
Thất bại!
Lâm Lạc cũng không trông cậy chỉ một lần liền trùng kích thành công, tiếp tục luyện hóa Thiên La Mục Kim, tăng cao tích tụ kim hệ chân nguyên lực, tiếp tục trùng kích!
Lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư!
Một lần lại một lần thất bại, chỉ đổi lấy một lần lại một lần trùng kích mạnh mẽ, hắn biết cửa ải hậu thiên thất tầng tuyệt đối không trói buộc được hắn!
Lần mười một…hai mươi lăm…bốn mươi bảy!
Kim hệ chân nguyên lực trong cơ thể Lâm Lạc đạt tới cực hạn, chỉ cần tiếp tục gia tăng thêm một chút hắn sẽ bạo đan!
Trùng kích! Trùng kích! Trùng kích!
Toàn thân Lâm Lạc ầm ầm chấn động, trong thân thể bỗng nhiên thông suốt, kim đan hạch trong đan điền nhất thời cấp tốc bành trướng, nháy mắt mở rộng gấp mười lần! Ba ba ba, trong nháy mắt lại có ba khiếu huyệt được hoạt hóa!
Bạo Khí cảnh quả nhiên là một đường ranh của võ giả, với căn cốt kém cỏi của Lâm Lạc mà cũng có thể hoạt hóa được ba khiếu huyệt trong lúc đột phá, thật sự lợi hại!
Lâm Lạc không hề dừng lại, tiếp tục trùng kích vào tứ hệ chân nguyên lực hỏa, thủy, thổ, mộc thăng cấp cổ bình!
Tứ hệ chân nguyên lực này vốn đã đạt tới hậu thiên lục tầng đỉnh phong, có được kim hệ chân nguyên lực đột phá mở ra cửa ải trong thân thể, tiếp theo sau liền trở nên dễ dàng, cơ hồ không hề tốn chút công sức đã có thể đột phá!
Ngũ hệ chân nguyên lực đều đạt tới hậu thiên thất tầng!
Lâm Lạc thét dài một tiếng, đột nhiên đứng dậy vung quyền, trên tay nhất thời quấn quanh một đạo quang mang nhàn nhạt.
Chân nguyên lực nhập vào cơ thể, Bạo Khí cảnh!
Hắn vận chuyển ngũ hành chân nguyên lực, chân nguyên lực trên quyền đầu liên tục biến ảo.
Đây là một loại cảm giác thập phần huyền diệu, trước đó mặc dù chân nguyên lực ở bên trong cơ thể nhưng vẫn luôn có loại cảm giác như vật từ bên ngoài đến. Nhưng hiện tại chân nguyên lực giống như biến thành một bộ phận trong thân thể, thật giống như một bàn tay thứ ba, có thể tùy ý chỉ huy, vô cùng như ý!
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 22: Tân niên tế điển. (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Chân nguyên lực nhập vào cơ thể, đối với phương thức chiến đấu của võ giả mà nói là xem như cải biến từ bản chất!
Trước kia Lâm Lạc giao phong với đối thủ có binh khí, chỉ có thể dùng quyền đầu đi đánh lên thân kiếm, nhưng hiện tại chỉ cần trên quyền đầu quấn quanh chân nguyên lực, hắn lại có thể đối chiến với vũ khí sắc bén.
Có thể nói, chân nguyên lực chính là binh khí cùng tấm chắn của hắn!
Đương nhiên, nếu như gặp gỡ thần binh lợi khí, cho dù chân nguyên lực quấn quanh cũng khả năng bị một kiếm chém đứt! Điều này quyết định bởi cường độ chân nguyên lực cùng binh khí sắc bén của võ giả, tỷ như nếu là binh khí được gia nhập thêm Thiên La Mục Kim, có thể phá vỡ được chân nguyên lực hậu thiên thất tầng, thậm chí là bát tầng!
Cho nên khi nghe nói Trầm gia xuất ra một khối Thiên La Mục Kim làm phần thưởng, mọi người mới kích động đến như thế!
Nói vậy lúc này chính Trầm gia cùng đau lòng không thôi đi!
- Kỳ trân do thiên địa tự nhiên dưỡng dục dễ dàng luyện hóa hơn yêu hạch rất nhiều!
Khối Thiên La Mục Kim hiện tại bị Lâm Lạc luyện hóa chỉ còn lại chưa tới một phần mười, mà thời gian chỉ mới trôi qua hai ngày hai đêm.
Đổi lại là một viên yêu hạch cửu giai Lâm Lạc tuyệt không khả năng luyện hóa trong thời gian ngắn ngủi như vậy.
- Nếu như có được lựa chọn, vẫn nên chuẩn bị thêm nhiều thiên tài địa bảo để luyện hóa, như vậy tốc độ tu luyện của ta vẫn còn có thể tiếp tục tăng lên!
Không giống như tạp chất tràn ngập trong năng lượng yêu hạch, bảo vật do thiên địa dưỡng dục phi thường tinh thuần, khi luyện hóa sẽ càng thêm phương tiện. Mà mấu chốt nhất chính là phẩm cấp yêu hạch quá cao thì Lâm Lạc còn chưa có cách nào luyện hóa.
Đương nhiên, vấn đề này cũng đã sắp không còn là vấn đề, bởi vì bắt đầu từ yêu hạch cửu giai, trong những tiệm thuốc đã không còn bán ra.
…
Lâm Lạc được xem như một cuộc chiến thành danh, Lâm Đông Bình, Lý Song Ngư đều là người nổi bật trong hai đại gia tộc, có thể đánh bại bọn họ đủ chứng minh thực lực của Lâm Lạc.
Nhưng vì sao một phế vật đại thiếu nhảy lên thành chuẩn cao thủ, bên ngoài truyền lưu thật nhiều lời đồn.
Có người nói Lâm Lạc căn bản không phải phế vật, trước đó chỉ là cố ý giả tạo, muốn đột nhiên nổi tiếng. Có người nói Lâm Lạc là được một vị tuyệt đỉnh cao thủ xem trọng, hiện tại xem như xoay người. Cũng có người nói Lâm Lạc nuốt một viên thiên niên linh chi nên mới có thể công lực đại tiến!
Nhưng “chân tướng” vĩnh viễn nắm giữ trong tay một số ít người, bọn họ đều “biết” căn cốt kém cỏi như Lâm Lạc có thể đạt tới hậu thiên lục tầng là do một vị Tiên Thiên cảnh cao thủ giúp đỡ phạt cân tẩy tủy mà có, bởi vậy căn bản không đem Lâm Lạc để vào trong lòng.
Một người trẻ tuổi hậu thiên lục tầng ở trong giới thanh niên có thể được xưng là cao thủ, nhưng ở trước mặt Bạo Khí cảnh, Cương Khí cảnh vốn không đáng giá nhắc tới.
Lâm Lạc ở trong mắt nhiều người không hề thay đổi được ấn tượng phế vật, đương nhiên, nhất định sẽ làm cho bọn hắn chấn động!
Năm mới, vô luận đối với dân chúng bình thường hay đỉnh cấp võ giả mà nói đều là chuyện trọng yếu nhất trong năm.
Gia đình người thường có thể chỉ là ngày sum họp, thay một thân quần áo mới, ăn thực vật mà ngày thường không đành lòng bỏ tiền ra mua. Nhưng gia tộc giàu có thì long trọng hơn, còn có thêm nghi thức tế điển tổ tiên so với người khác.
Bởi vậy mặc dù cách giao thừa còn vài ngày thời gian, nhưng mỗi nhà đều đã bận rộn, bất kỳ chuyện gì cũng phải để qua một bên, chờ xong ngày tết rồi tính sau.
Lâm Lạc đang ở trong biệt viện tu luyện, sau khi đột phá tới Bạo Khí cảnh hắn đã khôi phục tốc độ tiến cảnh nhanh như bay, liên tục luyện hóa yêu hạch không ngừng, trước mắt đã củng cố được cảnh giới tiền kỳ hậu thiên thất tầng.
Đáng tiếc, nếu có được thêm loại bảo vật như Thiên La Mục Kim cho hắn tiếp tục luyện hóa, tốc độ tu hành của hắn ít nhất có thể đề cao gấp mười!
Có so sánh Lâm Lạc mới biết được lực lượng trong yêu hạch quá mức cuồng bạo, tựa hồ còn lưu lại ý chí của mãnh thú khi còn sống, khi luyện hóa luôn gặp phải lực cản. Sở dĩ hắn không thể luyện hóa yêu hạch phẩm cấp cao hơn, chính là vì hắn không thể thừa nhận được ý chí hung tàn còn lưu bên trong yêu hạch đó!
Hơn nữa lực lượng của yêu hạch không chút tinh thuần, nếu sử dụng yêu hạch luyện hóa trong thời gian dài chân nguyên lực của hắn cũng càng ngày càng hỗn tạp, khó thể trèo lên tiên thiên đại đạo!
Mặc dù không người nào dạy hắn, nhưng Lâm Lạc lại tự nhiên hiểu ra.
Nhưng không phải yêu hạch hoàn toàn không có hậu đãi, chẳng hạn như Thiên La Mục Kim chỉ có thể luyện hóa thành kim hệ chân nguyên lực, mà yêu hạch không cần quản thuộc hệ nào cũng đều có thể chuyển hóa thành ngũ hành chân nguyên lực, làm ngũ hành của Lâm Lạc cùng chuyển, cùng tiến cùng phát triển!
Mỗi trời tối Lâm Lạc luyện hóa yêu hạch, ban ngày thì đem tạp chất trong chân nguyên lực bài trừ, tận lực khiến cho chân nguyên lực bảo trì trong trạng thái không linh minh thấu. Thời gian còn lại hắn dùng vào việc viết chữ Cấm lên trên nguyên phôi của Thạch Căn Thảo, vừa có thể kiếm tiền giúp hắn giải quyết nỗi lo về sau, lại có thể rèn luyện tinh thần của hắn, tăng cường năng lực khống chế chân nguyên lực, đề cao việc dung hợp số lượng chân nguyên lực trong Lôi Bạo Sát.
Nếu như có thể dung hợp được tam hệ chân nguyên lực, Lâm Lạc tin tưởng uy lực của Bạo Lôi Sát đủ sức làm cho hậu thiên bát tầng đỉnh phong phải nuốt hận!
- Lâm Lạc, lăn ra đây cho ta!
Một tiếng hét to đột nhiên từ ngoài cửa truyền vào.
Lâm Lạc không khỏi nhướng mày, thân hình toát ra, đã phóng qua sân viện xuất hiện ngoài cửa.
Chỉ thấy ngoài cửa có một tử y thanh niên đang đứng, khoảng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, diện mạo cũng xem như anh tuấn, rất có phong độ, nhưng lúc này lại đằng đằng sát khí nhìn Lâm Lạc.
Ở bên cạnh hắn còn có một nữ tử mặc quần áo màu trắng, khoảng chừng hai mươi tuổi, da thịt trắng như ngọc, lại có vẻ oánh oánh sáng bóng. Mái tóc đen nhánh, chỉ dùng một sợi tơ vải màu trắng buộc lại đơn giản, bên hông cũng buộc dây lưng trắng, dáng người mảnh khảnh uyển chuyển.
Trầm Nguyệt Lam xem như là một mỹ nữ, nhưng so sánh với nữ tử này không biết kém hơn mấy lần! Nàng mặc y phục đơn giản không hề trang điểm, nhưng mắt hạnh như nước, mũi cao thon, môi anh đào đỏ thắm, làn da trắng tuyết thật sự là vô cùng mỹ lệ!
Bàn tay trắng nõn nhỏ dài, chẳng khác gì mỹ ngọc điêu khắc!
Cho dù với tâm tình của Lâm Lạc khi nhìn thấy nữ tử tuyệt sắc trước mặt cũng phải thoáng thất thần, nhưng chỉ một thoáng mà thôi.
Lâm Đông Lưu!
Đệ nhất thiên tài trong giới trẻ tuổi Lâm gia!
Tu vi hậu thiên bát tầng đỉnh phong! Lâm Lạc đảo mắt qua trên người Lâm Đông Lưu, liền biết rõ cảnh giới của đối phương, nhưng khi hắn đem ánh mắt nhìn qua bạch y nữ tử thì không khỏi kinh ngạc.
Rất kỳ quái!
Mặc kệ người khác có thực lực như thế nào, toàn thân toát ra quang vựng đều giống nhau, đây cũng giống như một chén nước, vô luận là múc nhiều ít cũng như nhau.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 23: Tân niên tế điển. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng trên thân thể nữ tử này chỉ có quang vựng ở hậu thiên thất tầng, nhưng thâm sâu hơn bên trong một chút quang vựng lại đạt tới hậu thiên bát tầng, cuối cùng ở trong cùng lại là hậu thiên cửu tầng! truyện được lấy từ website tung hoanh
Lâm Lạc hoàn toàn không cách nào xác định tu vi thực sự của đối phương là bao nhiêu, có thể nói là hậu thiên thất tầng, cũng có thể nói là bát tầng, thậm chí là cửu tầng!
Đây là điều hắn chưa từng gặp bao giờ!
- Tốt tốt tốt, Lâm Lạc ngươi còn dám ra đây!
Ánh mắt Lâm Đông Lưu lạnh lẽo, chỉ vào Lâm Lạc:
- Nhị đệ của ta cho dù bất tài, cũng không cần ngươi tới giáo huấn, đừng trách đại ca như ta tới đây lấy lại công đạo cho hắn!
- Lời này nói không đúng, ta dù gì cũng là tộc huynh của Đông Bình, hắn bất kính đối với ta, ta tự nhiên phải giáo huấn hắn một chút!
Lâm Lạc không chút hoang mang.
- Hừ, vậy ta cũng là tộc huynh của ngươi, ngươi còn không hướng ta hành lễ vấn an!
Lâm Đông Lưu dùng lời nói của Lâm Lạc tới phản kích hắn.
- Ta là trưởng tôn của Lâm gia, địa vị tôn sùng, theo như gia quy ngươi phải hướng ta vấn an, mà không phải đảo lại! Lâm Đông Lưu, ngươi dù sao cũng lớn hơn đệ đệ của ngươi mấy tuổi, chẳng lẽ sống lên thân cẩu rồi?
Lâm Lạc mỉm cười, nói chuyện vô cùng cay độc.
- Hỗn trướng!
Lâm Đông Lưu giận dữ phát run cả người, nhưng lời nói của Lâm Lạc cũng không phải già mồm át lẽ phải, chỉ cần một ngày Lâm Hành Nam còn là gia chủ thì Lâm Lạc vẫn là trưởng tôn của Lâm gia, là địa vị cao nhất trong giới tuổi trẻ Lâm gia!
Bị Lâm Lạc chiếm đạo lý trong đại nghĩa, nếu cùng Lâm Lạc tiếp tục tranh luận chỉ sợ ngày càng thêm bất lợi! Lâm Đông Lưu rất nhanh liền tỉnh táo lại nói:
- Ta lấy thân phận một ca ca, hướng Lâm Lạc tộc đệ lãnh giáo một chút!
- Chậm đã!
Bạch y nữ tử đột nhiên nhẹ nhàng tiến lên, ngăn trở Lâm Đông Lưu:
- Nếu như hai vị là người một nhà, cần gì phải đao kiếm cùng hướng, thủ túc tương tàn?
Sắc mặt Lâm Đông Lưu lập tức chuyển thành nhu hòa, hừ nhẹ một tiếng:
- Nếu như Nhược Hoa tiểu thư đã mở miệng, Đông Lưu tự nhiên không lý do không tuân theo!
Hắn đi tới hướng Lâm Lạc, hạ giọng nói:
- Nếu ngươi dám tham gia buổi luận võ tế điển, ta sẽ đem tay chân của ngươi toàn bộ đánh đứt, cho ngươi biến thành phế vật một lần nữa!
Hắn lộ ra dáng tươi cười âm trầm, đi tới bên cạnh bạch y nữ tử làm ra động tác như mời:
- Nhược Hoa tiểu thư một đường phong trần, Đông Lưu mời tiểu thư đến an bài chỗ ở nghỉ ngơi!
Bạch y nữ tử gật gật đầu, như có thâm ý liếc mắt nhìn Lâm Lạc, nhẹ nhàng quay người lại cùng Lâm Đông Lưu sóng vai rời đi.
Thẳng tới khi hai người đi xa, Lâm Lạc đột nhiên có cảm giác như trút được gánh nặng.
Nữ tử được xưng là Nhược Hoa tiểu thư thật sự quá nguy hiểm!
Đặc biệt ánh mắt cuối cùng của nàng giống như có thể chứng kiến tận sâu trong linh hồn của Lâm Lạc, làm Lâm Lạc cảm thấy áp lực cường đại, tựa hồ nàng nhìn rõ toàn bộ bí mật của hắn. Hơn nữa trình tự tu vi quỷ dị của nàng làm Lâm Lạc tràn ngập kiêng kỵ, thẳng sau khi đối phương rời khỏi hắn mới nhẹ nhàng thở ra!
Nữ nhân kia rốt cục lại có thân phận gì?
…
Lâm Đông Lưu vẫn luôn lịch lãm liệp sát mãnh thú tại Thanh Mông sơn cũng đã lâu, vị đệ nhất cao thủ trẻ tuổi của Lâm gia trở về, tự nhiên tạo nên náo động nho nhỏ trong Lâm gia, tuy rằng Lâm Đông Lưu không thể đột phá hậu thiên cửu tầng, nhưng chỉ hai mươi ba tuổi đạt tới hậu thiên bát tầng đỉnh phong, trong trăm năm lịch sử của Lâm gia đủ đứng vào trước mười, gọi là thiên tài hoàn toàn xứng đáng!
Hắn trở về lập tức hòa tan náo động do Lâm Lạc gây ra trước đó.
Mà vị bạch y nữ tử Nam Nhược Hoa xuất hiện cũng làm những tuấn kiệt của Lâm gia như si như say, mỗi ngày vây quanh bên ngoài khách phòng của nàng, chỉ cầu nhìn thấy mỹ nhân mỉm cười.
Theo lời nói của Lâm Đông Lưu, hắn kết bạn với Nam Nhược Hoa ở tại Thanh Mông sơn khi lịch lãm, nàng nhận lời mời đến làm khách tại Lâm gia vài ngày.
Ý ở ngoài lời, cũng cảnh cáo những thanh niên khác trong gia tộc, Nam Nhược Hoa đã được hắn nhìn trúng, ai cùng hắn tranh chấp chính là kẻ địch của hắn!
Mấy ngày thời gian nhanh chóng trôi qua, tân niên đã tới.
Ngày này, từng nhà đều đốt pháo, chiêng trống rung trời, tất cả mọi người đều đang chúc mừng, trên đường lớn đều là tiểu hài tử chạy đùa rộn rã.
Mà những đại gia tộc thì nghiêm túc hơn, toàn bộ đệ tử Lâm gia đều đi tới từ đường, cung kính tiến hành nghi thức tế điển tổ tiên. Đây vốn do gia chủ chủ trì, nhưng hiện tại Lâm Hành Nam đang bế quan, tự nhiên là do Lâm Hoành Phong thay thế, đây đã là lần thứ ba.
Gây sức ép hơn nửa ngày, cuối cùng hoàn thành xong nghi thức phức tạp. Khi tới gần chạng vạng, mọi người tập hợp tại sân huấn luyện, theo thứ tự ngồi xuống, ngay ngắn trật tự, đẳng cấp sâm nghiêm.
Lâm Hoành Phong ho khan một tiếng, giữa sân nhất thời liền im lặng, hai mắt hắn như điện, quét quanh sân một vòng, chứng kiến Lâm Lạc thì không khỏi dừng lại một chút, sau đó mới dời ánh mắt:
- Lại thêm một năm trôi qua, Lâm gia chúng ta dùng võ lập tộc, vũ lực cường đại chính là căn bản của Lâm gia chúng ta, y theo lệ thường, lần này cũng tiến hành luận võ giữa các thanh niên trẻ tuổi trong gia tộc!
Hắn ngừng lại một chút, lại nói:
- Lần này mười tộc nhân tiến vào đầu tiên, có thể đạt được danh ngạch đi Thanh Mông sơn lịch lãm, đây là một đại kỳ ngộ, mỗi ba năm mới có một lần, hi vọng các ngươi đừng nên bỏ lỡ!
- Cũng giống như những năm trước, trung ương sân huấn luyện có mười ghế, mỗi người đều có thể ngồi lên. Nhưng chỉ cần ngồi lên rồi thì phải chấp nhận người khác khiêu chiến, một khi thua phải đem chỗ nhường lại, hơn nữa sau khi thua một lần thì không thể tiếp tục khiêu chiến!
- Nếu không còn người khiêu chiến thì mười người cuối cùng còn ngồi trên ghế chính là mười người được tuyển chọn. Đến lúc đó, tiếp tục quyết định ai đứng thứ nhất, ai là thứ hai! Mười người đứng đầu đều nhận được gia tộc ban thưởng – mười viên Tăng Nguyên đan trung phẩm!
- Tranh thủ thời gian, phàm là đệ tử Lâm gia từ ba mươi trở xuống đều có thể tham gia luận võ!
Theo thanh âm Lâm Hoành Phong hạ xuống, sân huấn luyện cũng được bày ra mười chiếc ghế, quay mặt ra ngoài, bày thành một vòng tròn.
Trong khoảnh khắc trong sân vô cùng ồn ào, ai cũng mơ tưởng chiếm lấy một chỗ ngồi, bởi vì một khi tiến vào, sẽ được mười viên Tăng Nguyên đan trung phẩm, đây là ban thưởng khiến người nào cũng đỏ mắt!
Có thể tiến lên trước tiên thì mang ý nghĩa sẽ bị khiêu chiến càng nhiều, có câu nói kiến nhiều cắn chết voi, thực lực có cao cũng không ai chịu nổi xa luân chiến!
Trong khoảnh khắc chỉ có Lâm Đông Lưu, Lâm Thiệu Hùng cùng Lâm Binh phân ra ngồi lên ghế.
Ba người đều có tu vi Bạo Khí cảnh, là ba viên tân tinh sáng nhất của Lâm gia. Bọn họ vừa ngồi xuống không ai dám tiến lên khiêu chiến, nhưng cũng may còn lại bảy ghế, đủ cho người khác làm tiêu điểm tranh đoạt.
Chỉ sau thoáng ngắn ngủi, Lâm Đông Bình đứng dậy, ngồi xuống ghế thứ tư.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 24: Thiêu Cửu. (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Lục tục lại có người ngồi vào trên ghế.
- Bắt đầu đi!
Lâm Hoành Phong thản nhiên nói.
Nhất thời một người trung niên lớn tiếng quát:
- Đã đủ mười ghế, bắt đầu, trong vòng mười tức nếu không người khiêu chiến thì kết thúc vòng thứ nhất!
- Một!
- Hai!
Mới đếm tới hai đã có người tiến lên khiêu chiến, mà đối tượng bị chọn là người yếu nhất trong mười người.
Có người bảo vệ được vị trí, có người bị xám xịt đuổi xuống. Nhưng tất cả mọi người đều hình thành chung nhận thức không đi khiêu chiến Lâm Đông Lưu, Lâm Thiệu Hùng cùng Lâm Binh, đây là ba Bạo Khí cảnh cao thủ của Lâm gia hậu bối, đánh với bọn họ không phải tự mình tìm khổ hay sao?
Oanh!
Một tiếng bạo vang, hai tay Lâm Đông Bình chớp động quang mang nhàn nhạt, cứng rắn oanh bay một tộc nhân hậu thiên lục tầng đỉnh, phát ra tiếng cười hung hăng càn quấy.
- Chân nguyên lực thấu thể!
- Bạo Khí cảnh!
- Lâm Đông Bình đã tiến vào hậu thiên thất tầng!
- Lâm gia chúng ta lại có thêm một cao thủ thanh niên Bạo Khí cảnh!
- Bạo Khí cảnh mười sáu tuổi, còn nhanh hơn ca ca hắn một năm!
- Chẳng lẽ danh hiệu đệ nhất thiên tài của Lâm gia cần đổi lại sao?
Lâm Đông Bình đột nhiên bạo phát tu vi làm ở bên ngoài võ đài vang lên tiếng nghị luận, tràn ngập ngạc nhiên. Mà Lâm Hoành Phong vuốt râu mỉm cười không nói, hai cháu trai đều có tiền đồ như vậy, mặc dù hắn vẫn luôn bị Lâm Hành Nam đè ép một bậc, nhưng ở phương diện cháu trai hắn lại toàn diện thắng lợi!
Khi Lâm Đông Bình hiển lộ ra tu vi Bạo Khí cảnh của hắn, đã không còn người nào dám hướng hắn khiêu chiến, ánh mắt đều đặt lên sáu vị trí còn lại.
Thời gian chậm rãi trôi qua, người thua trận càng ngày càng nhiều, người khiêu chiến càng ngày càng ít, trận đấu vòng thứ nhất dần dần sắp kết thúc.
- Trong vòng mười tiếng đếm nếu không còn người khiêu chiến thì vòng thứ nhất kết thúc! truyện copy từ tunghoanh.com
Một thanh âm lớn tiếng kêu lên.
- Một!
- Hai!
- Ba!
Lâm Lạc đứng lên đi vào giữa sân.
Kỳ thật mọi người đã sớm chờ hắn xuất tràng, hậu thiên lục tầng đỉnh phong ở tại Lâm gia tuy rằng không tính là cực mạnh, nhưng muốn chen chân vào trước mười vẫn có hi vọng, không lý nào Lâm Lạc không ra trận!
Nhưng làm mọi người tò mò chính là Lâm Lạc lựa chọn khiêu chiến ai!
Khi Lâm Lạc dừng chân lại, đưa ngón tay chỉ hướng một người, toàn trường lập tức sôi trào!
Lâm Đông Bình!
Đối tượng mà Lâm Lạc khiêu chiến lại là Lâm Đông Bình!
Vì sao?
Mọi người cảm thấy Lâm Lạc thật quá cuồng ngạo, ngay cả bản thân mình rốt cục có được bao nhiêu cân lượng đều đã quên.
Hậu thiên lục tầng đỉnh phong thì như thế nào, ở trước mặt Bạo Khí cảnh căn bản là không đáng giá nhắc tới. Lâm Lạc nguyên bản còn có khả năng tiến vào trước mười, nhưng nếu dám đi khiêu chiến Lâm Đông Bình, đây không phải tự hủy tiền đồ sao?
- Ha ha ha…
Lâm Đông Bình cười lên điên cuồng, đứng dậy:
- Lâm Lạc, ngươi rõ ràng là muốn chết!
- Không giáo dưỡng, Lâm Lạc là ngươi có thể kêu sao?
Sắc mặt Lâm Lạc lạnh lùng:
- Mấy ngày trước cho ngươi giáo huấn ngươi không nhớ kỹ?
- Hỗn trướng!
Nghĩ tới nỗi nhục nhã lần trước, Lâm Đông Bình nhất thời giận dữ hét lớn:
- Lâm Lạc, ta muốn giết ngươi!
Hai tay hắn siết chặt hướng Lâm Lạc đánh tới.
Tuy rằng Hổ Ảnh quyền của hắn cũng không có gì tiến bộ, nhưng sau khi tiến vào Bạo Khí cảnh uy lực tứ ảnh cũng đủ thắng được hậu thiên lục tầng ngũ ảnh, thậm chí là bát ảnh! Có câu nói dốc nhất lực phá vạn pháp, sau khi có được lực lượng tuyệt đối căn bản không cần kỹ xảo vẫn có thể nghiền áp đối thủ.
- Đối đệ tử đồng tộc lại có tâm địa ác độc như vậy, nên đánh!
Lâm Lạc hừ lạnh một tiếng, đồng dạng oanh ra một quyền.
Tứ ảnh đối tứ ảnh!
Oanh!
Song phương đồng thời chấn động thối lui ra sau mấy bước.
Đều ngang hàng nhau! Lại là ngang hàng nhau!
Lúc này mọi người mới ngạc nhiên phát hiện, trên hai quyền của Lâm Lạc đồng dạng quấn quanh quang mang nhàn nhạt.
Bạo Khí cảnh!
Lâm Lạc đã tiến nhập Bạo Khí cảnh!
- Không có khả năng!
Ánh mắt Lâm Hoành Phong cơ hồ như muốn trợn trừng rớt xuống, bộ dáng giống như vừa gặp được quỷ.
Căn cốt của Lâm Lạc hắn đã đích thân kiểm tra, chứng thật là kém tới mức không thể kém hơn. Mà cực hạn khi được Tiên Thiên cảnh cao thủ tẩy cân phạt tủy chỉ là hậu thiên lục tầng, chẳng lẽ một tiểu tử căn cốt kém như vậy có thể bằng lực lượng của chính mình đánh vỡ gông xiềng của hậu thiên thất tầng?
Không, tuyệt đối không thể nào!
Đừng nói chỉ có Lâm Hoành Phong choáng váng, mấy vị trưởng lão khác của Lâm gia cũng đồng dạng choáng váng. Bọn họ đều “đoán được” Lâm Lạc dựa vào điều gì tinh tiến tu vi, nhưng Lâm Lạc có thể tiến nhập Bạo Khí cảnh điều này hoàn toàn đánh vỡ suy đoán của bọn họ!
- Không có khả năng!
Lâm Đông Bình trợn mắt há hốc mồm, gia gia rõ ràng đã nói qua đời này Lâm Lạc không có hi vọng tiến vào Bạo Khí cảnh, nhưng hiện tại rõ ràng là bị tát thẳng vào mặt!
- Có chuyện gì mà không có khả năng, ngươi đều có thể đi vào Bạo Khí cảnh, huống chi bổn thiếu!
Lâm Lạc ngạo nghễ nói.
Lâm Đông Bình giận dữ muốn bốc khói.
Cái gì gọi là “ngươi đều có thể đi vào Bạo Khí cảnh”? Hắn là thiên tài của Lâm gia, mười sáu tuổi tiến vào Bạo Khí cảnh, trong lịch sử Lâm gia đủ xếp hạng trước năm! Nhưng nghe được khẩu khí của Lâm Lạc, hiển nhiên chẳng thèm ngó tới thiên phú của hắn.
Điều này bảo hắn làm sao nhẫn nhịn?
- Tên hỗn đản ngươi! Ta là thiên tài Lâm gia, không phải tên phế vật như ngươi có thể so sánh!
Lâm Đông Bình phẫn nộ rống to.
- Vậy nhìn xem ai mới là phế vật chân chính!
Lâm Lạc vung quyền, đem Hổ Ảnh quyền thúc đẩy lên tới ngũ ảnh, lập tức tấn công Lâm Đông Bình.
- Không, không, không!
Lâm Đông Bình phẫn hận cùng bất đắc dĩ gầm lên giận dữ.
Trước đó khi hai người cùng là hậu thiên lục tầng thì Lâm Lạc lấy ngũ ảnh đánh bại hắn, sau khi tới Bạo Khí cảnh hắn lại phải nuốt hận dưới Lâm Lạc ngũ ảnh, điều này làm cho Lâm Đông Bình xưa nay mắt cao hơn đầu làm sao không phát điên!
- Phế vật!
Lâm Lạc hừ lạnh nói, một quyền oanh ra, ngũ ảnh biến ảo, đem Lâm Đông Bình oanh bay ra ngoài.
- Không có khả năng! Không có khả năng! Ta là Bạo Khí cảnh cao thủ, ta là thiên tài, ta sẽ không thua, ta sẽ không thua!
Lâm Đông Bình ngồi liệt dưới đất, ánh mắt mờ mịt, giống như bị phát bệnh tâm thần.
- Lúc này chỉ là sự bắt đầu, huyết cừu của Lưu bá, ta nhất định sẽ báo!
Lâm Lạc tự nhủ trong lòng, ngông nghênh ngồi lên chiếc ghế vốn thuộc về Lâm Đông Bình.
Bên ngoài sân một mảnh xôn xao.
Có chuyện gì khiến cho người ta càng cảm thấy khó tin hơn chuyện này? Hơn hai tháng trước, Lâm Lạc vẫn là phế vật mà Lâm gia công nhận, nhưng hiện tại ngay cả Bạo Khí cảnh cao thủ cũng có thể bị hắn nhẹ nhàng đánh bại, nếu như nói hắn là phế vật, vậy những người khác tính là gì, cực phẩm trong phế vật sao?
- Hỗn trướng!
Lâm Hoành Phong dùng sức vỗ lên tay ghế, thần tình giận dữ.
Lâm Lạc khiêu chiến ai không tốt, lại đi tuyển chọn Lâm Đông Bình, làm Lâm Đông Bình vốn có thể đưa thân vào trước mười hiện tại một thứ tự cũng không thể bắt lấy.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 25: Thiêu Cửu. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Tuy rằng hiện tại trong tay hắn nắm lấy quyền to của Lâm gia, nhưng còn chưa tới nông nỗi một tay che trời, quy củ nếu đã được định ra làm sao lại có thể thay đổi!
Cứ như vậy lãng phí một lần đại kỳ ngộ, tiếp theo còn phải chờ thêm ba năm! Một võ giả có bao nhiêu cái ba năm để chờ đợi?
Lâm Hoành Phong thật hận không thể lập tức dùng một chưởng chụp chết Lâm Lạc, nhưng hắn lại không thể không mạnh mẽ khắc chế, đợi sau khi đếm xong mười tiếng, hắn lạnh lùng thốt:
- Trận đấu vòng thứ nhất chấm dứt, hiện tại tiến vào cuộc chiến xếp thứ tự mười người!
- Dựa theo bài danh năm trước, tạm định Lâm Đông Lưu đứng thứ nhất, Lâm Thiệu Hùng thứ hai, Lâm Binh thứ ba, những người còn lại tính theo tuổi mà sắp xếp thứ tự. Quy tắc như sau, thứ tự thứ mười bắt đầu theo thứ tự trước đó khiêu chiến, thành công thì trao đổi số ghế, nếu không thì mất đi tư cách khiêu chiến, thẳng tới khi nào không còn người khiêu chiến mới thôi!
Lâm Hoành Phong rõ ràng cố ý chế tạo phiền toái cho Lâm Lạc, bởi vì hắn là người nhỏ tuổi nhất trong mười người, bị xếp hạng cuối cùng. Hắn phải là người thứ nhất khởi xướng khiêu chiến, bị bại thì không khả năng tăng bài danh, mà cho dù thắng cũng bị người khác khiêu chiến, vẫn có thể rớt bài danh!
- Khiêu chiến, theo thứ tự thứ mười Lâm Lạc bắt đầu!
Lâm Hoành Phong lạnh lùng nói, không có ai mà không nghe ra lửa giận trong giọng nói của hắn.
Lâm Lạc cười ha ha, nói:
- Một đám khiêu chiến lần lượt thì rất phiền toái, chín người các ngươi cùng lên đi!
Cuồng ngạo! Thật sự là quá cuồng ngạo!
Ngoại trừ Lâm Đông Lưu, Lâm Thiệu Hùng, Lâm Binh xem như còn trấn định, sáu người khác đều giận dữ, Lâm Lạc này thật không hề xem họ vào trong mắt! Cho dù hắn có tu vi Bạo Khí cảnh thì thế nào, nơi này còn có ba Bạo Khí cảnh cao thủ đâu!
Hơn nữa Lâm Đông Lưu, Lâm Thiệu Hùng, Lâm Binh đã tiến vào Bạo Khí cảnh ba năm trước, hiện tại đã đạt tới hậu thiên bát tầng, chẳng qua Lâm Đông Lưu càng sâu hơn một bậc, đạt tới hậu thiên bát tầng đỉnh, đã một chân nhảy vào hậu thiên cửu tầng!
Chỉ là một chọi một Lâm Lạc chưa chắc đã thắng, đừng nói là một đối chín!
Hung hăng càn quấy cực kỳ!
- Lâm Lạc, ngươi đừng quá vênh váo đắc ý!
- Đông Lưu tộc huynh chỉ một bàn tay là có thể thu thập ngươi!
- Thiệu Hùng tộc huynh cũng thoải mái đánh bại ngươi!
- Quá kiêu ngạo không có kết cục tốt!
Khóe môi Lâm Lạc hiện lên tia cười lạnh:
- Các ngươi đã không ra tay, bổn thiếu bức các ngươi ra tay!
Hắn đột nhiên bắn lên, như điện quang hỏa thạch, dạo nhanh một vòng sau lưng ghế của chín người, chỉ nghe thanh âm vang giòn truyền ra, khi Lâm Lạc quay về ghế của mình thì ghế của chín người khác đều bị oanh thành dập nát!
Ngoại trừ ba người Lâm Đông Lưu đúng lúc phản ứng đứng dậy, sáu người khác đều té ngồi trên mặt đất.
- Lâm Lạc!
Lần này xem như Lâm Lạc tạo nên công phẫn, chín người đồng thời dùng ánh mắt vô cùng phẫn nộ theo dõi hắn.
- Ta chờ khiêu chiến của các ngươi!
Lâm Lạc ngồi yên trên ghế, sắc mặt thong dong, làm người ta cảm giác vẻ cuồng ngạo của hắn chỉ là chuyện đương nhiên.
- Hỗn đản!
Sáu hậu thiên lục tầng tộc nhân đồng thời đánh tới chỗ Lâm Lạc, sáu người vừa ra tay liền dùng chiêu số cường đại nhất, thề đem Lâm Lạc đánh bại, vãn hồi mặt mũi của bọn họ.
Hổ Áp Ngũ Hành! nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
Lâm Lạc trong nháy mắt liền đánh ra sáu quyền, với tu vi Bạo Khí cảnh của hắn lực lượng cường đại hơn sáu người kia gấp mười.
- A…
Thanh âm tiếng gào thê thảm liên tục, sáu người kia căn bản không phải đối thủ của Lâm Lạc, chỉ một quyền liền bị oanh gục xuống!
Bạo Khí cảnh cơ hồ là hoàn toàn nghiền áp Hổ Lực cảnh!
- Ngũ ảnh!
Các trưởng lão Lâm gia đều ngây người, nếu như nói tu vi còn có thể dùng đan dược hoặc là thủ đoạn khác học cấp tốc, như vậy vũ kỹ hoàn toàn là dựa vào lực lĩnh ngộ của võ giả mà học được, biết chính là biết, không thì sẽ không, ngoại lực căn bản không hề có một tia tác dụng!
Người bình thường có thể đầu nhập tinh lực cả đời trong Hổ Ảnh quyền nhưng cũng chỉ dừng bước ở ngũ ảnh mà thôi! Nhưng Lâm Lạc mới bao nhiêu? Mười bảy tuổi đạt tới ngũ ảnh, đây là lực lĩnh ngộ kinh người bậc nào?
Nếu như căn cốt Lâm Lạc kém cỏi, tu vi thấp, cho dù lực lĩnh ngộ cao bao nhiêu cũng không ai đem hắn quản trong lòng! Dù sao nhất lực phá vạn pháp, không có lực lượng hết thảy đều trống không!
Nhưng hiện tại bất đồng, Lâm Lạc đạt tới Bạo Khí cảnh, hơn nữa có lực lĩnh ngộ cường đại trong vũ kỹ, ai còn dám tiếp tục xem thường hắn.
Lâm Lạc vẫn ngồi yên trên ghế, dùng ngón tay điểm điểm lên ba người Lâm Đông Lưu, lộ ra nét tươi cười thoáng hiện:
- Còn có ba!
Quá kiêu ngạo! Thật quá cuồng ngạo!
Nhưng lại làm cho mọi người kích động, hưng phấn, một người một mình đấu với chín tên cao thủ trẻ tuổi khác của gia tộc, chỉ phần này dũng khí cũng khiến cho người ta phải nghẹn họng nhìn trân trối!
Nếu như Lâm Lạc không biểu hiện ra thực lực đáng có, chính là không biết tự lượng sức mình, nhưng đây là thế giới lấy thực lực vi tôn, cường giả tự nhiên nên có được tôn trọng, Lâm Lạc dùng thực lực chứng minh hắn có tư cách cuồng ngạo như vậy!
Lâm Lạc thét dài một tiếng, chủ động phóng ra hướng ba người Lâm Đông Lưu công tới.
Sắc mặt ba người Lâm Đông Lưu thật khó xem, bọn hắn vì thân phận tự nhiên không muốn liên thủ cùng người khác hợp chiến Lâm Lạc, nếu không cho dù có thắng thì mặt mũi cũng không ánh sáng! Nhưng Lâm Lạc lại hùng hổ dọa người, căn bản không cho bọn hắn cơ hội lựa chọn!
- Lâm Lạc, ngươi sẽ hối hận!
Lâm Binh hừ lạnh một tiếng, dẫn đầu ra tay trước.
Lâm Đông Lưu cùng Lâm Thiệu Hùng theo sát mà lên, bọn họ đều đã thực sự nổi giận.
Lâm Lạc cười ha ha, hai tay siết chặt, không chút yếu thế cùng ba người cứng đối cứng chiến đấu.
Ba người Lâm Đông Lưu ngoại trừ có thể đứng vững tại vị trí ba danh đầu tiên trong gia tộc, ngoại trừ có được căn cốt tuyệt hảo, trong lực lĩnh ngộ vũ kỹ cũng thật cao. Lâm Đông Lưu tu luyện Tinh Vân kiếm pháp, Lâm Thiệu Hùng tu luyện Phá Vân Thối, Lâm Binh luyện Hổ Ảnh quyền.
Ba người vừa ra tay liền dùng sát chiêu cường đại nhất trong vũ kỹ, hướng Lâm Lạc công tới.
Lâm Lạc thét dài một tiếng, vận chuyển Lôi Bạo Sát, lực lượng trong nháy mắt tăng lên hậu thiên bát tầng, không hề yếu hơn Lâm Đông Lưu! Thức thứ sáu trong Hổ Ảnh quyền triển khai, thân hình hắn như điều du ngư đánh ra quyền ảnh đầy trời!
- Lục ảnh!
Nhóm đại lão gia tộc không tự chủ được kêu lên.
Nếu như nói là ngũ ảnh bọn họ còn có thể miễn cưỡng duy trì trấn tĩnh, lục ảnh vừa ra tất cả mọi người đã ngồi không yên!
Trong Lâm gia người có trình độ thâm sâu nhất trong Hổ Ảnh quyển chính là tứ trưởng lão Lâm Kiến Dân, nhưng hắn cũng chỉ đạt tới thất ảnh mà thôi. Mà Lâm Kiến Dân có được hậu thiên thập tầng tu vi, đã tẩm ngâm trong Hổ Ảnh quyền hơn năm mươi năm mới có được thành tựu này.
Lâm Lạc mới được bao nhiêu? Vừa đầy mười tám, nhưng đã sắp kề vai với Lâm Kiến Dân, đây là lực lĩnh ngộ kinh người thế nào!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555