Hồi Kết
Háºu hoạn
Lúc quân sÄ© vừa bố trà xong, Thẩm Thăng Y và Bạch Băng cÅ©ng tá»›i nÆ¡i, xuống ngá»±a cùng song song chạy tá»›i đứng bên cạnh Bạch Ngá»c Lâu.
Nhìn thấy chỉ có má»™t mình Trương Thiên Há»™, Thẩm Thăng Y thấy bứt rứt, Trương Thiên Há»™ cÅ©ng không chá» chà ng há»i, nói ngay:
" Bá»n há» Ä‘á»u chết rồi".
Thẩm Thăng Y thở dà i:
" Dưới tay ai ?" " Tỳ Bà , còn có Tư Mã Tiên Tiên".
Thẩm Thăng Y lắc đầu:
" Lão nhân lùn kia tháºt là tà n độc...." " Äá»™c Hạc cÅ©ng rất cẩn tháºn nhưng có thể vì lão lùn kia bất kể thế nà o cÅ©ng khó nháºn ra nên Tần Äá»™c Hạc rốt lại bị y ám toán", Trương Thiên Há»™ cưá»i gượng "Nhưng y cÅ©ng không chết uổng, kéo được Tỳ Bà cùng Ä‘i theo vá»›i mình".
Thẩm Thăng Y thở dà i má»™t tiếng. Bạch Ngá»c Lâu láºp tức há»i:
" Tại sao Băng nhi không ở nhà ".
Bạch Băng nép sau lưng Thẩm Thăng Y:
" Con ở trong phòng mãi chán lắm, chỉ muốn Ä‘i ra ngoà i thôi !" Bạch Ngá»c Lâu lắc lắc đầu:
" Con nha đầu nà y tinh ranh lắm, nhớ đấy, chỗ nà y không chạy rối lên được đâu".
Bạch Băng lè lưỡi:
" Cha dữ tháºt đấy !" Bạch Ngá»c Lâu cÅ©ng không nói gì nữa vung tay hô:
" Chuẩn bị lôi má»™c !" Mệnh lệnh nhanh chóng được truyá»n ra, mấy trăm binh sÄ© mang bốn thanh lôi má»™c tiếng lên phÃa trước, chuẩn bị phá cổng.
Bạch Ngá»c Lâu nói tiếp:
" Truyá»n lại mệnh lệnh cá»§a ta lần nữa, nếu đếm tá»›i mưá»i, ngưá»i trong phố Thạch Sư Tá» Hồ Äồng mà không ra hà ng, chúng ta sẽ láºp tức tấn công".
Trong chốc lát đã đếm tá»›i mưá»i, trong phố Thạch Sư Tá» Hồ Äồng không há» có phản ứng, Bạch Ngá»c Lâu mặt sa sầm quát lá»›n "Tiến...." Số binh sÄ© mang lôi má»™c láºp tức lao lên, bốn thanh lôi má»™c gần như đồng thá»i chia nhau đâm và o hai bên tưá»ng đất cá»§a phố Thạch Sư Tá» Hồ Äồng.
"Ầm" má»™t tiếng, gạch đá bay tung tóe, hai bức tưá»ng đất cÅ©ng đổ xuống, cá»a láºp tức mở toang ra, hÆ¡n mưá»i hán tá» tay cầm binh khà hò hét xông ra.
Bạch Ngá»c Lâu quát câu thứ nhất:
" Buông binh khà xuống !" Tiếng quát như sấm sát, nhưng đám hán tỠkia như không nghe thấy, vũ động binh khà áo lên đâm chém.
" Phát tên.....", Bạch Ngá»c Lâu quát.
Má»™t loạt tên bay rà o rà o bắn và o đám hán tá», loạt thứ hai, loạt thứ ba nối nhau bay ra.
Số hán tá» nà y rõ rà ng Ä‘á»u mang má»™t thân võ công không kém, nhưng dưới là n mưa tên không xông ra được, không những không ai xông lên được, mà còn Ä‘á»u bị tên bắn ngã.
Tiếng gà o thảm vang lên không ngớt, loạt tên thứ ba bắn ra xong, không gian chìm và o tịch mịch.
Dưới ánh lá»a, số hán tá» trúng tên trông Ä‘á»u giống như bị lông nhÃm bắn phải, vệt máu nhuá»™m đỠmặt đất cứ loang rá»™ng mãi ra.
Toà n bá»™ các cánh cổng trên phố Thạch Sư Tá» Hồ Äồng đã mở tung, hÆ¡n má»™t trăm hán tá» tay cầm binh khà xông ra, nhìn thấy tình hình như thế Ä‘á»u ngẩn ngưá»i. Tuổi tác cá»§a há» xem ra Ä‘á»u đã lá»›n, không rõ có phải là những thuá»™c hạ cÅ© cá»§a Cẩm Cung Thà nh năm xưa hay không.
Im lặng má»™t lúc, bá»n hán tá» chợt lui lại, lúc lại xuất hiện, trong tay đã cầm vãn đỡ tên, mau lẹ dá»±ng lên chướng ngại váºt.
Giá»ng nói cá»§a Bạch Ngá»c Lâu láºp tức vang tá»›i:
" Ai đầu hà ng sẽ được tha chết".
Không ai đếm xỉa tá»›i, Bạch Ngá»c Lâu đếm tá»›i mưá»i, biết là số ngưá»i nà y đã chuẩn bị liá»u mạng cho Cẩm Cung Thà nh, bèn hạ lệnh toà n bá»™ quân sÄ© dốc sức tấn công.
Quân mã bá»™ bốn phÃa láºp tức trà n lên, tên bay như châu chấu, số binh sÄ© mang lôi má»™c được yểm trợ tiến sát lên, phá tan hai dãy vách hai bên phố.
Số hán tá» kia vốn định dá»±a và o chá»— hiểm cố thá»§, thấy lôi má»™c đánh tá»›i, định xông ra cản, lại bị cung ná» bắn rà o rà o không ngước đầu lên được, tưá»ng hai bên dưới là n mưa tên ầm ầm đổ xuống, má»™t phần gạch đá rÆ¡i ra phÃa ngoà i, số hán tá» không đánh mà loạn, quân cầm Ä‘ao và trưá»ng thương bên Bạch Ngá»c Lâu láºp tức trà n lên.
Chắc chắn hỠđã được huấn luyện chu đáo, doanh số tuy nhiá»u nhưng rất chỉnh tá», dưới chân dù gáºp ghá»nh, cÅ©ng không ảnh hưởng gì, Ä‘ao thuẫn và trưá»ng thương phối hợp rất ăn khá»›p.
Số hán tá» vừa bắt đầu đã bị thế công cá»§a đối phương đẩy lui, lại thêm lôi má»™c cung nỠđồng thá»i đánh tá»›i, tráºn thế vốn đã không ra tráºn thế láºp tức tan vỡ, bá»n há» còn định lợi dụng địa thế trước mắt để cản trở quan sÄ© cá»§a Bạch Ngá»c Lâu, không ngỠđối phương lại hợp đồng rất chặt chẽ, bao vây kÃn mÃt, thế như sóng biển đổ tá»›i, là m há» tan tác rồi bị dồn và o vòng vây.
Số quân sÄ© đông gấp cả chục lần bá»n há», phối hợp lại nhịp nhà ng, tình thế thất bại vừa mở ra, sau má»™t tráºn xông ra bá»n há» lại phải lui lại.
Số quân sÄ© trà n theo sát không buông tha, tiếng quát tháo vang lên, ngưá»i nà o bị thương lui lại láºp tức có ngưá»i khác lấp ngay và o, không quá thá»i gian cạn chén trà , đã dồn đối phương và o cuối phố Thạch Sư Tá» Hồ Äồng.
Cổng chÃnh cá»§a trang viện đã mở toang, số hán tá» vừa chui và o, láºp tức đóng lại, nhưng liá»n bị phá tung.
Bốn thanh lôi má»™c nhất tá» thúc và o mặt tưá»ng, trong tiếng ầm ầm bức tưá»ng đổ xuống, mấy hán tá» bị tưá»ng đổ phải, kẻ chết ngưá»i bị thương.
Số còn lại lui ra xa tưá»ng dà n thà nh hà ng chữ nhất.
Lôi má»™c vá»a thúc đổ tưá»ng, quân sÄ© cá»§a Bạch Ngá»c Lâu từ hai bên láºp tức trà n và o, trong chá»›p mắt đã bà y thà nh tráºn thế, số quân cung ná» nghiêng ngưá»i tiến lên trước, tên chưa phát ra, đám hán tỠđã nhao nhao tìm chá»— núp.
Bạch Ngá»c Lâu nhìn thấy lắc đầu nói:
" Äá»u là quân ô hợp, lui xa quá như thế, thì tất cả sẽ chết vì tên thôi".
Bạch Băng bên cạnh chợt nói:
" Cha à , hay là lại gá»i hỠđầu hà ng Ä‘i".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" ThỠmột lần nữa xem".
Trong câu nói, bảy tám lão nhân đầu bạc đã từ nhà trong xông ra trong đó có má»™t ngưá»i vung tay nghiêm mặt quát:
" Äể cho bá»n há» bắt được, chẳng thà chết còn hÆ¡n".
Câu nói vừa dứt, ngá»n luyện tá» thương trong tay đột nhiên bay ra và i trượng, đâm và o bụng má»™t ngưá»i lÃnh.
Ngưá»i lÃnh gà o lên má»™t tiếng thê thảm, chết ngay tại chá»—.
Ngá»n luyện tá» thương vừa bay ra, mấy lão nhân đầu bạc láºp tức xông ra, số hán tá» kà cÅ©ng tá»± nhiên đồng thanh quát lá»›n xông ra chém giết.
Ngá»n luyện tá» thương phóng ra bốn lần, má»™t lần bị chặn, má»™t lần đánh trượt, còn hai lần đâm chết hai ngưá»i lÃnh.
Bạch Ngá»c Lâu cả giáºn vung kiếm má»™t cái "Phát tên !".
Cung nỠà o à o bắn ra, lần nà y quá gần, bốn loạt cung nỠbắn rồi, số hán tỠđã xông sát tới.
DÄ© nhiên bá»n hỠđã có má»™t ná»a ngã dưới là n tên, số còn lại tụ lại ở má»™t chá»—, hung hăng xông lên, rõ rà ng muốn mở đưá»ng mà u.
Quân cung ná» láºp tức lùi lại, quân cầm trưá»ng thương vẫn đứng im không động Ä‘áºy, là chắn bà y san sát là m thà nh má»™t bức tưá»ng kÃn mÃt như thà nh đồng vách sắtm trưá»ng thương nhô ra tua tá»§a bên cạnh lá chắn.
Äám hán tá» hung hăng trà n tá»›i nhìn thấy đối phương không động, rừng thương vách sắt trùng trùng chá»›p sáng, bất giác ngẩn ngưá»i.
Sau thoáng ngẩn ngưá»i há» lại quát tháo vang trá»i, à o à o xông lên, nhưng khà thế đã không còn hung dữ như ban đầu.
Võ khà rà o rà o đánh tá»›i, Ä‘á»u đánh và o lá chắn, lúc ấy quân sÄ© cá»§a Bạch Ngá»c Lâu má»›i đồng thá»i tiến lên.
Một lần xông lên như vướng phải vách sắt, đám hán tỠtrong chớp mắt tan tác.
Hai cánh quân hai bên láºp tức trà n tá»›i, bức vách sắt chợt rẽ là m hai, Bạch Ngá»c Lâu, Thẩm Thăng Y, Trương Thiên Há»™ Ở giữa xông ra, Bạch Băng Ä‘i giữa Bạch Ngá»c Lâu và Thẩm Thăng Y, phấn khÃch tá»›i mức khuôn mặt cÅ©ng đỠhồng.
Äám hán tá» là m sao cản trở được ba cao thá»§ như thế, bị đánh rẽ ra hai bên, rồi láºp tức bị bao vây lại như cÅ©.
Ngoà i số binh sÄ©, còn có hÆ¡n má»™t trăm thị vệ lúc ấy cÅ©ng theo bá»n Bạch Ngá»c Lâu xông thẳng và o nhà trong.
Qua khá»i báºc thá»m, Thẩm Thăng Y tiến lên trước nhất, hai lão nhân xông ra nhưng không đỡ nổi má»™t nhát kiếm cá»§a Thẩm Thăng Y, bị Thẩm Thăng Y nắm lấy bụng ném ra má»™t bên, số thị vệ tùy tùng láºp tức bắt giữ.
Sảnh đưá»ng vô cùng rá»™ng lá»›n, hai bên tưá»ng khảm phù Ä‘iêu, cá»a đối diện treo má»™t bức rèm ngá»c, trên trần treo đèn lưu ly, ánh sáng dịu dà ng chiếu ra.
Tấm rèm ngá»c dưới ánh đèn trông rất lá»™ng lẫy, vừa động và o ánh sáng đã lóng lánh chuyển động là m ngưá»i ta hoa mắt.
Thẩm Thăng Y thanh kiếm đẩy ra, tấm rèm ngá»c biến thà nh má»™t tráºn mưa bay tứ tán, má»™t cánh cá»a vòm xuất hiện trước mắt há».
Cánh cá»a vòm nà y thuá»™c nhà trong, nhưng không là m cho ngưá»i ta có cảm giác là đã và o tá»›i nhà trong, chia ra hai tầng, ngói và ng mái Ä‘á», hai bên cá»a là đá xanh xây thà nh tưá»ng.
Bạch Ngá»c Lâu vừa nhìn thấy chợt ngẩn ngưá»i, Bạch Băng và số thị vệ cÅ©ng thế.
Thẩm Thăng Y nhìn thấy lạ lùng há»i:
" Cái gì váºy ?" Bạch Băng nói:
" Äây cÅ©ng giống hệt như cá»a Ngá» môn trong triá»u".
Ngá» môn là cá»a trong hoà ng thà nh, văn võ đại thần bất kể là ai hay là m việc gì, tá»›i ngoà i Ngá» môn cÅ©ng phải xuống ngá»±a xuống kiệu, nếu không sẽ phạm tá»™i Äại bất kÃnh, theo luáºt chém đầu, cÅ©ng là nÆ¡i hoà ng đế duyệt binh, hay là gặp dịp lá»… lá»›n cá»§a quốc gia, hoà ng đế sẽ giá lâm lên Ngá» môn, cho lê dân triá»u bái, hô "vạn tuế" ba lần, để là m rõ sá»± quý hiển và quyá»n uy cá»§a Thiên tá».
Thẩm Thăng Y chưa tới NgỠmôn bao giỠnên không biết nó ra là m sao, nhưng cũng biết rằng NgỠmôn là nơi nà o, nghe thế bất giác lắc đầu.
Qua khá»i Ngá» môn là má»™t dãy phòng ở, hai bên là phòng lợp ngõi Hồng du lê.
Thẩm Thăng Y ánh mắt di động há»i:
" Chắc đây cũng giống nơi nà o đó".
Bạch Băng nói:
" Giống triá»u phòng".
" Triá»u phòng à ?", Thẩm Thăng Y há»i tiếp "Là chá»— nà o ?" Bạch Ngá»c Lâu trả lá»i:
" Là nÆ¡i đại thần ngồi chá» trước khi thánh thượng ra triá»u".
Há» lại Ä‘i tiếp vá» phÃa trước.
Qua khá»i dãy triá»u phòng thì tá»›i nhà trong cá»§a trang viện, nÆ¡i nà y chẳng khác gì má»™t tòa Ä‘iện cá»§a Thiên tá», dưới mái có hai viên ngói lưu ly và ng, bên dưới gác ba lá»›p gá»— là m rưá»ng nhà , phÃa trước có báºc đá, báºc cuối khảm bằng đá Äại Lý, trên khắc hai con rồng nhe nanh múa vuốt.
Bạch Ngá»c Lâu bước lên báºc đá, vừa lắc đầu vừa nói:
" Äây giống hệt cá»a chÃnh cá»§a Hoà ng cá»±c Ä‘iện, Hoà ng cá»±c Ä‘iện cÅ©ng gá»i là Loan Ä‘iện, là nÆ¡i Thánh thượng gá»i các vương công đại thần bà n bạc việc cÆ¡ máºt đại sá»±, nghe bách quan tâu bà y, và ra mệnh lệnh", ngừng má»™t lát lại nói tiếp "Gá»i là bệ hạ là chỉ và o hai con rồng ở dưới báºc đá".
" Dứt câu nói, ông ta đã lên tá»›i ná»™i Ä‘iện. Chá»— nà y cÅ©ng bố trà như trong má»™t cung Ä‘iện tháºt, chÃnh giữa có má»™t bục cao, trước bục có đưá»ng lên, hai bên hai đương, phÃa sau má»™t đưá»ng, má»—i đưá»ng có bảy báºc lót gấm và ng, hai bên có lan can.
Trên bục bà y một cái ghế ngự trước bình phong, trên có một vị hoà ng đế ngồi.
Vị hoà ng đế ấy, Bạch Ngá»c Lâu và Thẩm Thăng Y Ä‘á»u biết, đó chÃnh là Cẩm Cung Thà nh, ông ta đã thay má»™t bá»™ long bà o má»›i, mái tóc bạc xõa tung đã búi lại, đội má»™t chiếc mÅ© Tá» kim quan.
Thẩm Thăng Y chưa gặp hoà ng đế nên không biết dáng vẻ có đúng thế nà y không, cha con Bạch Ngá»c Lâu cùng đám thị vệ lúc bấy giá» chợt có cảm giác như thấy hoà ng đế tháºt giá lâm, suýt nữa thì quỳ cả xuống.
Cẩm Cung Thà nh ngồi ở đó lạnh lùng nhìn má»i ngưá»i tiến và o không hỠđộng Ä‘áºy, trông như má»™t pho tượng.
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Ngoà i tướng mạo ra, cái gì cũng giống".
Thẩm Thăng Y cưá»i cưá»i:
" Xem ra ông ta tốn khá nhiá»u tâm huyết, có Ä‘iá»u váºn số không được may lắm".
Bạch Ngá»c Lâu gáºt đầu, giá»ng nói trầm trầm cá»§a Cẩm Cung Thà nh láºp tức vang tá»›i:
" Bạch Ngá»c Lâu...." " Cẩm Cung Thà nh.." " To gan !", Cẩm Cung Thà nh quát lên ngắt lá»i "Trông thấy quả nhân mà không quỳ xuống thỉnh an, lại còn gá»i thẳng tên quả nhân, chẳng lẽ ngươi không sợ quả nhân chém đầu, chu di cả chÃn há» Ã ?" Bạch Ngá»c Lâu không nổi giáºn mà lại cưá»i:
" Ngươi muốn nói gì thì nói mau Ä‘i, Bạch má»— không quan tâm, nhưng sợ ngưá»i khác không kiên nhẫn như ta đâu".
" Bạch Ngá»c Lâu to gan, ngươi nhìn...." Bạch Ngá»c Lâu ngắt lá»i:
" Ta nhìn thấy trước mặt là một thằng khùng".
" Thằng khùng à ?", Cẩm Cung Thà nh hai mắt trợn tròn.
" Tiếc rằng tuy là má»™t thằng khùng, nhưng không phải là điên, nếu không....", Bạch Ngá»c Lâu cưá»i nhạt "Ngươi có thể cứ ở lại đây là m hoà ng đế cá»§a ngươi đến trá»n Ä‘á»i".
Cẩm Cung Thà nh sa sầm mặt, trầm giá»ng nói:
" Trong thiên hạ thá» há»i có ai có hà o khà như quả nhân, có chà lá»›n như quả nhân ?" " Cho nên Bạch má»— không thể không thừa nháºn ngươi là má»™t thằng khùng, cÅ©ng chỉ có thằng khùng má»›i không nhìn thấy hiện nay là đá»i thái bình, ai cÅ©ng được sống hạnh phúc, không muốn có thay đổi gì".
" Bá»n thất phu tầm thưá»ng thì biết cái gì ?" " Há» biết há» cần gì và bao nhiêu là đủ", Bạch Ngá»c Lâu chép miệng "Ngươi đã má»™t lần thất bại, không ngá» vẫn còn mong muốn Ä‘iá»u quá pháºn".
Cẩm Cung Thà nh lạnh lùng nói:
" Quả nhân lần nà o quyết định là m chuyện gì cÅ©ng không bao giá» ná»a đưá»ng bá» dở".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Tiếc là lần nà y ngươi lại thất bại".
Cẩm Cung Thà nh ngẩng đầu nói:
" à trá»i như thế, ta còn nói gì".
Bạch Ngá»c Lâu nói ngay:
" Chung quanh đây đã bị vây chặt, lần nà y ngươi không thể nà o may mắn thoát được đâu".
Cẩm Cung Thà nh cưá»i lá»›n:
" Quả nhân mà muốn đi, chẳng lẽ các ngươi lại cản được à ?" Bạch Băng nói chen và o:
" Lúc ở nÆ¡i chúng ta, nếu không có Tổ Tùng tá»›i cứu thì ngươi chạy được sao ?" Tiếng cưá»i cá»§a Cẩm Cung Thà nh chợt dừng lại:
" Äúng là như thế, nhưng bé con nhà ngươi đừng có quên, lúc ấy quả nhân bị Thẩm đại ca cá»§a ngươi chặn lại, nhưng má»›i rồi nếu quả nhân muốn Ä‘i, các ngươi là m sao mà cản kịp !" Bạch Băng cưá»i nhạt nói:
" Biết đâu là ngươi lợi dụng đám thủ hạ ra trước mở cổng, biết đâu là để đánh lạc hướng chúng ta".
" Nuôi quân ngà n ngà y, dùng quân má»™t buổi, bất kể là quả nhân bắt há» là m gì, cÅ©ng có thể sai bảo", Cẩm Cung Thà nh lại cất tiếng cưá»i.
Bạch Băng nói:
" Ta không tin rằng những ngưá»i ấy tháºt lòng liá»u mạng vì ngươi".
Thẩm Thăng Y cưá»i ngắt lá»i:
" Băng nhi, câu nói ấy sai rồi".
Bạch Băng ngẩn ngưá»i:
" Gã Tổ Tùng kia...." Thẩm Thăng Y nói ngay:
" Còn có Tỳ Bà , nhưng có thể nói chắc rằng ông ta cÅ©ng không ngá» Tổ Tùng lại liá»u mạng vì mình, nên nhảy xuống địa đạo rồi, chuyện đầu tiên ông ta là m là phóng khói mù che kÃn miệng hầm".
Cẩm Cung Thà nh gáºt đầu:
" Quả tháºt quả nhân không ngá», nếu không quả nhân cÅ©ng để cho y nhìn rõ cá»a hầm, lúc ấy mà có má»™t ngưá»i trung thà nh như thế quả là may mắn".
Thẩm Thăng Y nói:
" Các hạ nhảy xuống địa đạo rồi láºp tức phóng khói mù ra, cÅ©ng không phải là không thể hiện tÃnh cách đâu".
Cẩm Cung Thà nh nổi giáºn:
" Ngươi nói quả nhân tham sống sợ chết à ?" Thẩm Thăng Y nói:
" Má»™t ngưá»i đôi lúc sinh tá» quan đầu, coi tÃnh mạng cá»§a mình là lá»›n cÅ©ng không phải là lạ:, ngừng má»™t lúc nhìn qua Bạch Ngá»c Lâu nói "Nên có thể nói Tổ Tùng là má»™t ngưá»i khùng, chứ như Cẩm Cung Thà nh nà y tuy có lúc rất khùng vẫn không đáng gá»i là thằng khùng".
Bạch Ngá»c Lâu cưá»i há»i:
" Váºy theo ngươi y giống hạng ngưá»i nà o ?" Thẩm Thăng Y nói:
" Má»™t ngưá»i bình thưá»ng thôi, có Ä‘iá»u lại ham muốn hÆ¡n ngưá»i thưá»ng quá nhiá»u".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Ham muốn nhiá»u mà không đủ sức, quả tháºt các hạ má»™t chuyện đáng buồn" "Quả nhân không phải là má»™t ngưá»i khùng", Cẩm Cung Thà nh lạnh lùng "CÅ©ng không phải là kẻ tham sống sợ chết, nếu không quả nhân đã không ham muốn như váºy".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Ngươi chỠở đây vì phát giác ra rằng ngươi đã hoà n toà n tuyệt vá»ng".
Thẩm Thăng Y nói:
" Còn có má»™t Ä‘iểm rất quan trá»ng nữa, là sá»± tháºt hiện nay ngươi đã quá già , cÅ©ng không còn thá»i gian để là m lại lần thứ ba".
Cẩm Cung Thà nh nghe câu ấy, toà n thân lộ vẻ suy sụp.
Câu nói ấy như má»™t thanh kiếm sắc đâm và o táºn đáy lòng ông ta, ông ta cưá»i khan hai tiếng nói:
" Ngưá»i trẻ tuổi, chẳng lẽ ngưá»i không biết rằng má»™t câu nói như thế là quá tà n nhẫn sao ?" Thẩm Thăng Y nhìn chằm chằm và o Cẩm Cung Thà nh:
" Äối vá»›i má»™t ngưá»i già thừa nháºn rằng mình là má»™t ngưá»i già thì nói thế có thể tà n nhẫn, tiếc là trước câu nói ấy các hạ chưa thừa nháºn mình đã già ".
Cẩm Cung Thà nh lẩm bẩm nói một mình:
" Quả nhân đã hết hùng tâm tráng chÃ, chỉ vì năm tháng vô tình".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Äối vá»›i hạng ngưá»i như ngươi, má»™t lần thất bại cÅ©ng chẳng là nhiá»u, ngươi không vì thất bại mà chịu thôi, sau hai mươi năm lại cuốn dất quay lại, tuy là kẻ thù, nhưng đối vá»›i hà o khà cá»§a ngươi, Bạch má»— vô cùng bá»™i phục".
Cẩm Cung Thà nh chép miệng nói:
" Quả nhân vô cùng ưa thÃch ngươi, sau hai mươi năm ngươi không những không già nua mà còn khôn ngoan sáng suốt hÆ¡n, lại thua dưới tay ngươi lần nữa, quả nhân không còn gì để nói".
Bạch Ngá»c Lâu chợt cưá»i má»™t tiếng nói:
" Lần nà y thất bại ở chỗ nà o chắc ngươi chưa rõ".
" Ngươi nói xem chá»— nà o" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Ngươi quên rằng là tranh già nh thiên hạ, chứ không phải là hơn thua với cá nhân".
" Quả nhân quên chỗ nà o ?" " Nhưng đối tượng của ngươi lẽ ra phải là Thánh thượng chứ không phải là ai khác".
Cẩm Cung Thà nh ngẩn ngưá»i, lầm bẩm:
" Quả nhân lại chỉ chăm chăm đánh bại ngươi trước".
" Nên ngươi má»›i tạo ra Ngải Phi VÅ© giả, chuẩn bị cho y trà trá»™n và o phá»§ ta là m ná»™i ứng, lại sai Tổ Tùng đà o địa đạo để phối hợp hà nh động, phà mất bao nhiêu là thá»i giá» tâm huyết mà lại không phải là mục tiêu chÃnh, là m sao không thất bại ?" " Äúng thế....", Cẩm Cung Thà nh gáºt đầu liên tiếp.
Bạch Ngá»c Lâu nói tiếp:
" Láºp chà lá»›n, là m việc lá»›n, quyết không thể để bị tình riêng chi phối, chỉ xác định rõ mục tiêu mà thẳng tiến má»›i có hy vá»ng thà nh công".
Cẩm Cung Thà nh thở dà i một tiếng:
" Tại sao trước đây không ai nói vá»›i quả nhân đạo lý ấy kìa ?" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Có thể vì ngươi cho rằng mình đã đủ kinh nghiệm cùng trà khôn, không muốn tìm kẻ thông minh giúp đỡ":.
Cẩm Cung Thà nh gáºt đầu nói:
" Dưới trướng quả nhân còn thiếu má»™t ngưá»i thông minh như ngươi nói, nhưng nếu có cÅ©ng chưa chắc quả nhân đã dung được y".
Dứt câu nói, ông ta buông tiếng cưá»i lá»›n:
" Ngươi nói rất đúng, quả nhân quả là một kẻ sinh ra để là m chuyện lớn".
Tiếng cưá»i là m rung chuyển toà n bá»™ ngôi Ä‘iện, vá»a có vẻ bi thiết, vừa có vẻ như bất khả kháng.
Bạch Ngá»c Lâu cÅ©ng không nói gì nữa, Thẩm Thăng Y và Bạch Băng cÅ©ng thế, chỉ im lặng nhìn nhìn Cẩm Cung Thà nh.
Tiếng cưá»i kéo dà i hồi lâu má»›i tắt, Cẩm Cung Thà nh ánh mắt nhìn xuống:
" Quả nhân có thể bá» Ä‘i mà không bá» Ä‘i, lại ngồi ở Hoà ng cá»±c Ä‘iện nà y chá» các ngươi, đúng là đã lòng tà n ý lạnh, nhưng trò chuyện má»™t hồi được nghe rõ lý do thất bại, cÅ©ng được Ãch lợi nhiá»u lắm".
Bạch Băng nói:
" Lẽ ra ngươi phải cảm kÃch cha ta, không nên để ông phải phà lá»i phà sức nữa".
Cẩm Cung Thà nh há»i:
" Ngươi muốn quả nhân bó tay chịu trói à ?" Bạch Băng há»i lại:
" Chẳng lẽ đến nước nà y ngươi còn muốn kháng cự hay sao ?" Cẩm Cung Thà nh lắc đầu:
" Bé con rốt lại cũng là bé con".
" Nói thế là ý tứ gì ?" Cẩm Cung Thà nh cưá»i lá»›n:
" Ngươi không hiểu rõ, nhưng cha ngươi chắc hiểu rõ, hạng ngưá»i như bá»n ta, chỉ có thể chết tráºn, chứ không khi nà o bó tay chịu trói".
Bạch Băng kinh ngạc há»i:
" Tháºt là ngươi không muốn sống nữa à ?" Cẩm Cung Thà nh lại cất tiếng cưá»i lá»›n, ánh mắt nhìn lên mặt Bạch Ngá»c Lâu:
" Ngưá»i may mắn như nhưng, chắc không có nhiá»u".
Bạch Ngá»c Lâu đáp:
" Cho nên xưa nay ta chẳng oán há»n gì ai".
Cẩm Cung Thà nh nói:
" Ngươi không những là m quan lá»›n, mà còn có được má»™t đứa con gái xinh đẹp đáng yêu như váºy, thì còn mong muốn gì nữa ? Bạch Ngá»c Lâu khẽ cưá»i lắc đầu, Cẩm Cung Thà nh lại nói:
" Hiện tại quả nhân bao nhiêu kế hoạch Ä‘á»u đã không thà nh công, chứ nếu không mà lỡ tay là m đứa con gái bảo bối cá»§a ngươi bị thương, thì không những ngươi trách móc, mà quả nhân cÅ©ng rất hối tiếc nữa" Bạch Ngá»c Lâu chỉ cưá»i không đáp, Cẩm Cung Thà nh lại nói:
" Quả nhân chỉ kỳ quái một chuyện, là đối với Vô Song ngươi lại không có biểu hiện gì".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Lúc rá»i khá»i Tây Vá»±c, ta đã quyết định quên hết chuyện ấy".
Cẩm Cung Thà nh nói:
" Ngươi quên được rồi à ?" Bạch Ngá»c Lâu lắc đầu:
" Muốn nhá»› má»™t chuyện gì có khi còn khó, nhưng muốn quên má»™t chuyện gì thì tháºt là thiên nan vạn nan".
" Äúng thế....", Cẩm Cung Thà nh vuốt râu cưá»i khẽ "Cho nên tuy đã thất bại, nhưng quả nhân lợi dụng Vô Song để đối phó ngươi cÅ©ng không có gì là dở".
Bạch Ngá»c Lâu chỉ nói:
" Bà ta chết rồi phải không ?" Cẩm Cung Thà nh nói:
" Tiếc là trước đây má»™t lúc, thi thể bà ta vẫn có Ãch, thuáºt dịch dung cá»§a ta, chắc ngươi đã biết là do cha vợ ngươi truyá»n thụ".
Bạch Ngá»c Lâu há»i:
" Lão nhân gia khá»e không ?" Cẩm Cung Thà nh nói:
"Bảy năm trước đã chết trong máºt thất, lúc ấy ông ta đã thà nh công trong việc thay đổi mà u mẳt".
Bạch Ngá»c Lâu thở dà i:
" Xưa nay ngươi không bao giỠbỠqua cơ hội là m loạn thiên hạ".
Cẩm Cung Thà nh nói:
" Vì thiên hạ nà y không phải là thiên hạ của quả nhân".
Thẩm Thăng Y xoay chuyển ý nghĩ nói:
" Hiện tại chúng ta đã phong tá»a má»i đưá»ng thoát, chắc là ngươi không thoát được đâu".
Bạch Ngá»c Lâu lạnh lùng cưá»i má»™t tiếng:
" Ngươi còn trăn trối gì nữa không ?" Cẩm Cung Thà nh nói:
" Quả nhân vốn không vướng báºn gì, chỉ là ngươi bây giá» sao còn chưa dặn dò háºu sá»±".
Bạch Ngá»c Lâu tá»± khen mình:
" Äó là vì Bạch má»— biết chắc ngươi không đủ nhẫn nại".
Cẩm Cung Thà nh nói:
" Chứ không phải vì cạnh ngươi có má»™t Thẩm Thăng Y sao ?" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Các ngươi vừa đánh nhau má»™t tráºn, Bạch má»— tuy chưa nhìn thấy nhưng nếu ngươi là đối thá»§ cá»§a Thẩm lão đệ đây thì không cần phải chạy trốn tá»›i chá»— nà y, huống gì hai ngưá»i chúng ta đồng thá»i ra tay ?" Cẩm Cung Thà nh cưá»i lá»›n:
" Rốt lại ngươi cÅ©ng đã thừa nháºn là không dám má»™t chá»i má»™t vá»›i quả nhân".
Bạch Ngá»c Lâu hững há» cưá»i má»™t tiếng, nói ngay:
" Từ xưa đến nay ta không có thù oán gì vá»›i riêng ngươi, cÅ©ng không có chuyện gì phải giải quyết công bằng, để quyết đấu vá»›i nhau !" Cẩm Cung Thà nh cưá»i rá»™ không ngá»›t:
" Không ngá» ngươi đến tuổi nà y lại biến thà nh má»™t ngưá»i thâm trầm như thế".
Tiếng cưá»i chợt dừng lại, Cẩm Cung Thà nh vẫy tay nói:
" Hai ngưá»i cùng tiến lên, quả nhân Ä‘á»u hoan nghênh như nhau, má»i...." Thẩm Thăng Y bước lên trước má»™t bước, ánh mắt Cẩm Cung Thà nh trở nên lạnh lẽo:
" Thẩm Thăng Y tháºt không thẹn là Thẩm Thăng Y !" " Nghe nói các hạ dùng má»™t thanh ma Ä‘ao phải không ?", Thẩm Thăng Y há»i.
" Quả nhân còn có má»™t đôi tay ma !", Cẩm Cung Thà nh đôi tay đưa ra sau ống tay áo, dưới ánh lá»a ánh lên trong suốt như ngá»c trắng "Äây là vốn để dùng thay đổi diện mạo cá»§a ngưá»i ta, nhưng muốn dùng để giết ngưá»i cÅ©ng không phải không được".
Thanh ma Ä‘ao láºp tức xuất hiện trong tay phải ông ta, không má»™t tiếng dá»™ng biến thà nh má»™t quả cầu sáng mà u xanh biếc, quả cầu tan mất, lại trở thà nh má»™t thanh Ä‘ao mà u xanh.
Thẩm Thăng Y ánh mắt chớp lên:
" Äem má»™t thanh Ä‘ao như thế biến thà nh má»™t quả cầu sáng tháºt là không dá»…" Cẩm Cung Thà nh nói:
" Äó chỉ là nhìn cho vui mắt, chẳng có tác dụng gì, Ä‘ao pháp thông thưá»ng cÅ©ng Ä‘á»u rất giản đơn, chỉ là nhanh, chuẩn, độc !" " Nhanh, chuẩn, độc !" ba tiếng ấy lần lượt buông ra, chữ độc vừa ra khá»i miệng, thân hình cá»§a ông ta đã từ ghế bay mau ra, ánh xanh biếc cá»§a thanh ma Ä‘ao chá»›p lên, chuẩn mà độc đâm và o cổ há»ng má»™t thị vệ.
Không ai ngá» rằng nhát Ä‘ao đầu tiên cá»§a ông ta là nhằm và o má»™t thị vệ, Thẩm Thăng Y thân hình phản ứng tuy cÅ©ng nhanh, nhưng đã muá»™n má»™t chút, có Ä‘iá»u lúc thanh ma Ä‘ao chuyển qua đâm ngưá»i thị vệ thứ hai thanh kiếm cá»§a Thẩm Thăng Y đã đâm và o bà n tay ma cầm thanh ma Ä‘ao.
Cẩm Cung Thà nh thu tay lại, thanh đao lại hóa thà nh một vòng ánh sáng xanh biếc bay và o giữa mặt Thẩm Thăng Y.
Thẩm Thăng Y thanh kiếm trượt má»™t cái vầng ánh sáng tắt ngấm, Cẩm Cung Thà nh tay trái chụp lấy Ä‘ao, ngá»n loan Ä‘ao rõ rà ng ở tay phải vung ra, chém vá» bên phải.
Trương Thiên Há»™ chiếc bà n toán Ä‘ang từ phÃa phải đánh tá»›i, "choang" má»™t tiếng Ä‘áºp và o thanh Ä‘ao, đứt là m hai mảnh la hoảng lui lại, những viên ngá»c là m con toán đồng thá»i bắn mau và o giữa mặt Cẩm Cung Thà nh.
Cẩm Cung Thà nh loan Ä‘ao khua má»™t vòng, những viên ngá»c Ä‘á»u nát vụn ra trong ánh Ä‘ao, thanh ma Ä‘ao trong tay trái lại biến thà nh má»™t vòng ánh sáng xanh biếc chém tá»›i Thẩm Thăng Y. Thẩm Thăng Y ba kiếm đánh tắt vấng ánh sáng, cổ tay trái láºt lại, thanh kiếm từ tay trái đâm lên, liên tiếp Ä‘iểm và o bảy huyệt đạo cá»§a Cẩm Cung Thà nh.
Bạch Ngá»c Lâu má»™t kiếm cÅ©ng vừa tá»›i.
Cẩm Cung Thà nh "hừ" khẽ má»™t tiếng, thân hình bay vá» phÃa sau, Thẩm Thăng Y và Bạch Ngá»c Lâu hai kiếm song song truy kÃch, Ä‘uổi lên tá»›i cái bục.
Cẩm Cung Thà nh lui lại ngồi trên chiếc ghế ngá»±, rồi lại xoay ngưá»i bay ra, chiếc ghế láºp tức nát bét trong ánh kiếm chá»›p lên.
Kiếm thế chưa dứt, Ä‘uổi theo Cẩm Cung Thà nh tá»›i trước tấm bình phong, Thẩm Thăng Y và Bạch Ngá»c Lâu không phải là lần đầu tiên liên thá»§, song kiếm như tấm áo trá»i không có chá»— hở, thế không thể chống lại được.
Cẩm Cung Thà nh chạm lưng và o tấm bình phong, gầm lá»›n má»™t tiếng, ngưá»i cùng Ä‘ao bay lên, thanh loan Ä‘ao hạ xuống chém và o trưá»ng kiếm cùa Bạch Ngá»c Lâu, "soảng" má»™t tiếng đã tiện đứt thanh kiếm cá»§a Bạch Ngá»c Lâu là m hai Ä‘oạn.
Bạch Ngá»c Lâu trong má»™t đêm gãy liá»n hai thanh kiếm, cả Ä‘á»i má»›i có má»™t lần như thế nà y, ngưá»i cÅ©ng đồng thởi bị chấn động tung trở lại.
Cẩm Cung Thà nh cÅ©ng bị chấn động tung ra, thanh ma Ä‘ao trong tay trái trong chá»›p mắt ấy biến thà nh má»™t đạo ánh sáng xanh bay tá»›i cổ há»ng cá»§a Bạch Ngá»c Lâu, ông ra hoà n toà n không đếm xỉa tá»›i Thẩm Thăng Y, rõ rà ng đã quyết tâm liá»u mạng, cùng chết chung vá»›i Bạch Ngá»c Lâu.
Thẩm Thăng Y dưá»ng như hÆ¡i hiểu tâm ý cá»§a Cẩm Cung Thà nh, bá» qua cÆ¡ há»™i đâm chết Cẩm Cung Thà nh, không lui lại mà tiến lên, thanh kiếm rẽ má»™t cái đánh và o chá»— không thể đỡ, hất tung đạo ánh sáng xanh bay trở lại.
Äạo ánh sáng xanh bay trở lại Cẩm Cung Thà nh, thế mạnh không kém gì tá» tay Cẩm Cung Thà nh đánh ra, thanh loan Ä‘ao cá»§a y kịp thá»i hất tung đạo ánh sáng xanh qua má»™t bên, lại biến thà nh má»™t thanh ma Ä‘ao, "soạt" má»™t tiếng cắm và o bức bình phong.
Thẩm Thăng Y thanh kiếm đồng thá»i đánh tá»›i, Cẩm Cung Thà nh vung loan Ä‘ao đỡ, Ä‘ao cá»§a ông ta và kiếm cá»§a Thẩm Thăng Y đồng thá»i tan biến, hóa thà nh hai vòng ánh sáng lóa mắt, xoay má»™t cái, bóng ngưá»i cÅ©ng tan biến trong ánh sáng, hai vòng sáng chạm và o nhau đã láºp tức tắt ngấm, ánh lá»a bắn tung tóe.
Cẩm Cung Thà nh "há»±" lên má»™t tiếng Ä‘au đớn lui lại, lưng lại Ä‘áºp và o tấm bình phong, tấm bình phong răng rắc vỡ tan là m bốn năm mảnh, ba tia máu từ ngưá»i ông ta đồng thá»i vá»t ra như ba mÅ©i tên.
Thẩm Thăng Y cÅ©ng lui lại hÆ¡n má»™t trượng, má»™t dòng máu tươi ứa ra bên mép, thân ngưá»i vẫn đứng hiên ngang.
Thân hình Cẩm Cung Thà nh láºp tức đứng thẳng Ä‘áºy, khóe môi run run, cuối cùng má»›i nói được má»™t câu:
" Quả nhiên ngươi nhìn thấy được ba chỗ sơ hở trong đao pháp của quả nhân !" Thẩm Thăng Y sắc mặt xanh xám:
" Äao pháp cá»§a ngươi cÅ©ng không há» thay đổi".
Cẩm Cung Thà nh giÆ¡ ngang Ä‘ao cưá»i lá»›n, cưá»i liên tục ba tiếng rồi ngã xuống.
Bạch Băng vá»™i bước nhanh lên, đỡ Thẩm Thăng Y, Bạch Ngá»c Lâu cÅ©ng bước tá»›i cạnh chà ng, nhìn thấy sắc mặt Thẩm Thăng Y đã dần dần trở lại bình thưá»ng, má»›i thở phà o má»™t hÆ¡i.
Äám thị vệ đứng ngÆ¡ ngác đến lúc ấy cÅ©ng không hẹn mà cùng đồng thanh báºt ra tiếng hoan hô.
Trương Thiên Hộ bước lên, nói:
" Thẩm Thăng Y giá»i tháºt, nhìn thấy má»™t nhát kiếm vừa rồi, ta má»›i tháºt sá»± thá»§ tiêu ý niệm trở lại giang hồ".
Thẩm Thăng Y lắc đầu:
" Nếu không có lão tiá»n bối, kiếm cá»§a ta cÅ©ng không thể dá»… dà ng liá»n thà nh má»™t khối, buá»™c y phải đánh chiêu Ä‘ao đó ra".
Trương Thiên Hộ nói:
" Váºy thì ngươi phải cảm Æ¡n ta".
Thẩm Thăng Y há»i:
" Lão tiá»n bối, ngưá»i muốn cảm Æ¡n thế nà o ?" Trương Thiên Há»™ nói:
" Lúc nà o các ngươi đi qua Gia Hưng, đừng có quên tìm tới ta uống một chén rượu là được rồi".
Thẩm Thăng Y còn chưa trả lá»i, Bạch Băng đã kêu lên:
" Nhất định mà !" Trương Thiên Há»™ cưá»i má»™t tiếng:
" Äến lúc ấy nhất định ta sẽ bà y tiệc lá»›n trên lầu Yên VÅ© ở Nam hồ, tấu nhã nhạc".
Nụ cưá»i biến thà nh thê lương, có thể là ông ta nghÄ© tá»›i cảnh lầu Yên VÅ© ở Nam hồ vẫn còn như cÅ©, nhưng bá»n Giang Nam tứ hữu chỉ còn có mình ông ta.
Bạch Ngá»c Lâu nói ngay:
" Nhất định là cuối mùa thu chúng ta sẽ tới".
Bạch Băng vội kêu lên:
" Cha, còn đến mùa thu thì sao ?" Bạch Ngá»c Lâu cưá»i cưá»i:
" Vốn là rất tốt, tiếc là chuyện nà y chưa xong".
Bạch Băng nói:
" Nhưng Cẩm Cung Thà nh chết rồi".
" Vẫn còn Ngá»c Äiệp".
Bạch Băng vừa giơ tay áo lau máu trên môi Thẩm Thăng Y, vừa nói:
" Thẩm đại ca, anh mau tìm bắt Ngá»c Äiệp vỠđây".
" Äáng tiếc là ta không biết hiện tại cô ta ở đâu".
Thẩm Thăng Y quả tháºt không biết.
Cát và ng vạn dặm.
Dưới ánh nắng chói chang, một con lạc đà từng bước từng bước đi trên cát và ng, trên lưng lạc đà là một thiếu nữ yểu điệu, mái tóc và ng bay tung trong gió.
Äó là Ngá»c Äiệp, nà ng tiếp tục rá»i khá»i Trung Nguyên, mang theo má»™t tâm tình chỉ có nà ng má»›i biết được, trở vá» quê hương xa xôi.
Có thể không lâu nữa nà ng sẽ trở lại, có thể.....
Hết