Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #21  
Old 10-03-2008, 10:14 PM
ZORO_NDK ZORO_NDK is offline
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
 
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bài gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngày 16 giá» 45 phút
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
CHƯƠNG 3: TIÊN PHẬT TRANH PHONG


Chương 3 – Hồi 1
Dịch thuật: Các nhà tài trợ
Biên dịch + biên tập: StormRaider
Nguồn: Tàng thư viện


Lương Tiêu Ä‘i đến trước miếu, chỉ thấy miếu thá» má»™t pho tượng thổ địa, ở chính giữa miếu có má»™t đống lá»­a Ä‘ang cháy to. Ba gã nông dân cởi trần, cưá»i nói râm ran, má»™t con chó thui lá»›n Ä‘ang được quay trên cành cá»§i khô, lá»­a hồng liếm lên từng thá»› thịt, mỡ chảy tong tá»ng, xèo xèo thành tiếng. Mùi thÆ¡m ngào ngạt bay vào tận mÅ©i khiến hắn nuốt nước bá»t ừng á»±c, lập tức sải bước tiến vào miếu, lên giá»ng nói:
- Chà, chà! Ba đứa chúng bay thật to gan, lại dám trộm chó của tiểu gia để ăn à, còn không mau theo ta lên quan phủ?

Hắn lúc còn nhỠđã phiêu bạt giang hồ, cÅ©ng đầy kinh nghiệm trá»™m gà bắt chó, vì vậy nhìn bá»™ dạng ba gã kia liá»n biết ngay con chó này lai lịch bất chính nên cố ý lên giá»ng dá»a chúng chạy để còn chiếm lấy thịt chó.

Ba gã thanh niên kinh hãi Ä‘á»u đứng cả dậy, nhưng thấy Lương Tiêu chẳng qua chỉ cô độc má»™t mình thì má»›i yên tâm. Gã đứng đầu chau mày trừng mắt, cưá»i nói:
- Nhóc con doạ ngưá»i à, đây rõ ràng là chó hoang mà ông mày bắt được.

Ãnh mắt hắn lướt tá»›i sau lưng Lương Tiêu, hai mắt lại sáng lên nói:
- Hóa ra còn đem theo cả đàn bà.
Rồi đưa mắt nhìn hai ngưá»i kia, cưá»i nói:
- Thì ra thằng tiểu tử này là một tên trộm hoa đấy!

Má»™t gã khác cưá»i nham hiểm nói:
- Äã gặp đây rồi, má»i ngưá»i cÅ©ng nên có phần chÆ¡i nhỉ!

Còn Ä‘ang khua môi múa mép thì bá»—ng nhiên gáy bị túm lấy, đầu nặng chân nhẹ rồi cùng hai tên kia văng ra khá»i miếu, ngã toác đầu chảy máu, Ä‘á»u hôn mê bất tỉnh.

Lương Tiêu dùng biện pháp mạnh đánh ngất ba ngưá»i, vừa định hạ Liá»…u Oanh Oanh xuống thì bá»—ng nghe xa xa nổi lên tiếng vó ngá»±a, bụi cát bốc lên, không dưới mưá»i ngưá»i. Lương Tiêu chau mày, bước ra khá»i miếu, chỉ thấy đằng xa hÆ¡n chục bóng Ä‘en Ä‘ang phi như gió giật Ä‘iện chá»›p vá» phía này. Lương Tiêu vá»— con Yên Chi, con ngá»±a Yên Chi hiểu ý liá»n lặng lẽ Ä‘i vào rừng cây sau miếu. Lương Tiêu cõng Liá»…u Oanh Oanh lách mình nấp vào sau pho tượng thổ địa.

Chẳng mấy chốc, tiếng vó ngá»±a dừng lại trước cá»­a miếu, tiếng bước chân Ä‘i dần vào trong miếu, trong đó má»™t giá»ng nói ồm ồm vang lên:
- Thằng tiểu tặc đó thật là xảo quyệt, không biết đã mang con tiện nhân kia chạy Ä‘i đâu rồi? á»’, trong miếu hình như có ngưá»i?

Nghe ra đó chính là Lôi Äại Lang. Lại có giá»ng sang sảng nói:
- Có Ä‘iá»u không ngá» rằng con tiện nhân ấy lại có má»™t kẻ cứng đầu như vậy giúp đỡ, thật là ngoài sá»± dá»± Ä‘oán.

Chính là Sở lão đại kia. Lôi Äại Lang cưá»i nhạt nói:
- Giúp đỡ cái gì, ta thấy hắn là sáng mắt vì gái, hừ bây giỠhai đứa nó không biết chừng lại đang vui vẻ với nhau ở xó nào rồi.

Má»™t ngưá»i khác cưá»i nói:
- Nghe giá»ng Ä‘iệu cá»§a Lôi huynh hình như đã bị con nữ tặc ấy làm động lòng rồi thì phải?

Lương Tiêu nghe rất quen tai, nghÄ© má»™t chút liá»n chấn động trong lòng:
- À, là Hà Tung Dương.

Hồi nhỠhắn đã từng gặp Hà Tung Dương nên vừa nghe đã biết ngay.

Lôi Chấn giận dữ hừ má»™t tiếng, còn chưa đáp lá»i thì má»™t ngưá»i khác đã cưá»i nói:
- Ai mà chẳng động lòng? Con nữ tặc ấy tuy tay chân không sạch sẽ nhưng dáng vẻ cũng không tồi đâu.

Hà Tung Dương cưá»i:
- Chúng ta Ä‘á»u có thể động lòng, nhưng Lôi huynh nếu cÅ©ng động lòng, chỉ sợ Sở nhị nương làm sư tá»­ Hà Äông gầm lên dá»a cho huynh bốn vó chổng ngược, lật cÅ©ng không lật lại được ấy chứ.

Má»i ngưá»i cưá»i ầm cả lên, có ngưá»i nói:
- Thế chẳng phải là con rùa Ä‘en sao? Nói ngưá»i khác còn giống chứ nói Lôi huynh là rùa Ä‘en thì nhất định không giống rồi.

Lôi Chấn không thể nhịn nổi nữa, ngoác mồm ra chửi:
- Hà Tung Dương, cái con bà ngươi đấy, lá»i này mà Nhị Nương nghe được thì bà ấy còn không lá»™t da ngươi ra ấy chứ!

Có ngưá»i cưá»i nói:
- Lá»™t da Hà thần bá»™ thì có gì hay, chi bằng bảo Sở nhị nương lá»™t da con nữ tặc kia Ä‘i để má»i ngưá»i cùng ngắm cho nó đã.

Cả bá»n Ä‘á»u là đàn ông, vì vậy lúc nói năng cưá»i đùa lẫn nhau càng lúc càng bỉ ổi.

Äang cưá»i nói, bá»—ng nghe Lôi Chấn í lên má»™t tiếng, cao giá»ng nói:
- Ba ngưá»i này sao thế nhỉ?

Lương Tiêu trong lòng chấn động, đột nhiên nghÄ© tá»›i má»™t chá»— sÆ¡ hở, bất giác trán toát mồ hôi, sống lưng cÅ©ng ướt đẫm. Chợt trong miếu trở nên yên tÄ©nh rồi nghe má»™t tên trá»™m cho rên lên má»™t tiếng, chắc là được má»i ngưá»i cứu tỉnh lại. Chỉ nghe Lôi Chấn há»i:
- Ai đánh các ngươi nên nông nỗi này?

Gã đó rên rỉ nói:
- Chúng tôi đang… đang nướng thịt chó… bỗng nhiên có một tên vô lại tới, không một tên trộm hoa, hắn cõng một nữ nhân…

Tiếng nói chưa dứt, má»i ngưá»i đã ồn ào cả lên. Lôi Chấn tức giận nói:
- Chắc là thằng nhỠđó rồi! – Rồi lại há»i - Nó Ä‘i đâu rồi?

Chắc là hắn đã nóng ruột mà ra tay. Gã kia đau đớn kêu lên:
- Không biết, ối, mắt tôi hoa lên đã bị hắn đánh văng ra rồi…

Chỉ nghe Sở lão đại quát lên:
- Lên ngựa! Chúng nó nhất định chưa chạy xa đâu.

Lương Tiêu vừa thở phào má»™t hÆ¡i thì bá»—ng nghe Hà Tung Dương cưá»i hì hì nói:
- Chậm đã! Thịt chó hình như nướng chín rồi đấy.

Lương Tiêu trong lòng run lên, sống lưng lại toát mồ hôi.

Lôi Chấn không hiểu, nói:
- Hà Tung Dương, việc quan trá»ng trước mắt mà ngươi còn lo thịt chó cái gì?

Hà Tung Dương cưá»i khẩy nói:
- Con chó này bị nướng cháy Ä‘á»u là vì ba ngưá»i này ngất Ä‘i nên không ai trông coi lá»­a. Nhưng nhìn chá»— nướng cháy khô kia thì hiển nhiên là chưa được bao lâu, trong khoảng thá»i gian ngắn đó tiểu tá»­ kia muốn im hÆ¡i lặng tiếng bá» chạy chỉ sợ cÅ©ng không dá»… đâu.

Lôi Chấn chợt tỉnh ngá»™, ha ha cưá»i nói:
- Hà Tung Dương, ai cũng nói ngươi đầu óc quỷ quyệt, quả nhiên không sai. Gừng càng già càng cay, tiểu tặc gặp phải lão tặc, vẫn là lão tặc lợi hại hơn!

Hà Tung Dương nghe thấy trong lá»i cá»§a hắn có ý châm chá»c, biết hắn hận bản thân mình vừa rồi đã chế nhạo hắn, lập tức trong lòng hÆ¡i bá»±c bá»™i. Nhưng hắn bản tính âm trầm, không tiện trở mặt vá»›i Lôi Chấn nên cưá»i ha ha mấy tiếng rồi nói:
- Nếu mà đổi là ta, đã chạy không xa thì dứt khoát…

Bá»—ng tung ngưá»i nhảy vá» phía tượng thổ địa. Rầm má»™t tiếng, tượng thổ địa đổ xuốngép tá»›i Hà Tung Dương. Hà Tung Dương rít lên má»™t tiếng, lách ngưá»i tránh qua.

Lương Tiêu cõng Liá»…u Oanh Oanh nhảy ra, chỉ thấy má»i ngưá»i sá»›m đã đứng thành má»™t vòng, Ä‘ang tiến dần vào. Lôi Chấn nhìn thấy Liá»…u Oanh Oanh, mắt đỠngầu ngầu quát lá»›n:
- Chạy đâu?

Chuỳ sắt cá»§a hắn để trên lưng ngá»±a chưa kịp lấy xuống, bèn song quyá»n hợp lại, kình phong phát ra, chính là “Bôn Lôi quyá»n pháp†cá»§a Lôi Công Bảo. Lương Tiêu thấy quyá»n phong cá»§a hắn mãnh liệt liá»n chân không chấm đất, lăng không đá ra, hất thịt chó nhẫy mỡ văng vá» phía hắn. Thịt chó rất nóng, Lôi Chấn không dám chạm vào nên né ngưá»i tránh qua, vung tay áo hất khối thịt chó lá»›n đó bay ra ngoài miếu. Lương Tiêu thấy chá»— sÆ¡ hở, vừa định nhảy ra ngoài miếu thì chợt thấy trước mắt bóng ngưá»i vụt lên, má»™t ngưá»i tuốt kim kiếm, đầu mÅ©i kiếm chia thành chín đóa kiếm hoa hư hư thật thật đâm vá» phía Lương Tiêu. Lương Tiêu biết đó chính là ông lão râu dài giương cung bắn ngá»±a liá»n lách ngưá»i tránh qua, chỉ hÆ¡i chậm trá»… thì đã bị má»i ngưá»i vây chặt lại. Lôi Chấn tán thưởng nói:
- Sở Cung, chặn hay lắm.

Lương Tiêu thân bị trùng vây thì ngược lại trở nên bình tÄ©nh, rút kiếm cầm tay, hét dài má»™t tiếng, lấy kiếm thay Ä‘ao sá»­ ra má»™t chiêu “SÆ¡n Băng Hải Khiếu†trong “Tu La Diệt Thế Ä‘aoâ€, tiếng hét hoà lẫn tiếng Ä‘ao, uy thế kinh ngưá»i. Sở Cung thấy thế sắc mặt nghiêm trá»ng nhưng không há» lùi bước, biến thành chiêu “Thất Tâm Hải ÄÆ°á»ngâ€, kim kiếm kết thành bảy vòng tròn. Chỉ nghe loảng xoảng, sắt vàng va chạm, Lương Tiêu má»™t mạch phá vỡ sáu vòng kiếm thì thế đã cạn kiệt, cuối cùng bị vòng kiếm thứ bảy ngăn lại. ÄÆ°á»ng “Tu La Diệt Thế Ä‘ao†này cá»§a hắn nếu do Tiêu Lãnh dùng ra tất uy chấn quần hùng, nhưng trong tay Lương Tiêu thì uy lá»±c đã giảm Ä‘i quá ná»­a.

Lôi Chấn rất hận Liá»…u Oanh Oanh nên chẳng kể thân phận, phi thân xuất quyá»n, kình phong tràn ngập, còn ẩn hiện tiếng sấm rá»n. Lương Tiêu vá»™i vã vung kiếm chém nghiêng, tay Lôi Chấn liá»n trầm xuống quét lên sống kiếm. Thanh kiếm “Ảo Nguyên†kêu lên leng keng rồi bay vá»t ra khá»i cá»­a miếu. Lôi Chấn hét lên:
- Nếm thêm ba quyá»n cá»§a ông đây!

Song quyá»n như gió như sấm liên tục đánh ra. Sở Cung cÅ©ng múa kiếm soạt soạt đâm vào các đại huyệt trước ngá»±c Lương Tiêu. Lương Tiêu hai mặt có địch, trong lúc nguy kịch dùng ra chiêu “Huyá»n lương thích cổâ€, lá»™n nhào má»™t cái trên không, miá»…n cưỡng tránh được đòn hiểm cá»§a hai ngưá»i, bá»—ng nghe vù má»™t tiếng, má»™t sợi dây sắt to như miệng bát quét tá»›i, trên dây còn có bảy quả chuỳ gang, chính là “Thất Tinh Äoạt Mệnh sáchâ€. Năm đó, sợi dây sắt này bị Tần Bá Phù phá huá»·, sau đó Hà Tung Dương đúc lại sợi nữa, nhưng hắn sợ Tần Bá Phù báo thù nên trốn tránh má»™t mạch năm năm, may mà Tần Bá Phù không để tâm chuyện này. Äến tận ná»­a năm trước, Hà Tung Dương má»›i dám ra mặt, chẳng được bao lâu thì tiếp vụ án cá»§a Liá»…u Oanh Oanh. Hắn bá» chốn quan phá»§ lâu năm, má»™t lòng muốn lập công nên đã dốc hết sức truy Ä‘uổi.

Hà Tung Dương là ngưá»i xảo trá, trước sau luôn đứng má»™t bên nhìn, chỉ đến lúc Lương Tiêu thế nguy lá»±c kiệt thì má»›i ra tay. Lương Tiêu thấy sợi dây quét tá»›i bèn ra chiêu “Cá»­u Tiêu Thừa Long†trong “Lăng Hư Tam Biếnâ€, nhào lá»™n trên không, mạo hiểm lướt qua phía trên sợi dây sắt. Hà Tung Dương trầm giá»ng quát lên, tóm lấy Ä‘oạn giữa cá»§a sợi Thất Tinh tác, sợi dây sắt dài má»™t trượng tám liá»n vút gió ngóc lên, má»™t chia làm hai như song long rá»i biển cuốn tá»›i Lương Tiêu. Lương Tiêu thấy vậy vá»™i sá»­ ra “Niệp tá»± quyết†trong “Như à Ảo Ma thá»§â€, đưa tay đẩy thẳng vào bóng dây sắt, chỉ nghe choang má»™t tiếng, hai đầu dây sắt đã bị hắn làm rối lại thành má»™t cục. Tay phải Lương Tiêu vung nghiêng ra, dây sắt chịu lá»±c xoay ngược rồi quét ngang ngược lại. Chiêu “Thuá»· Hoàng huy tiên†này vốn là từ “Äế Vương cảnh†trong Thiên CÆ¡ thạch trận, khi đã xuất chiêu thì có cái khí thế cá»§a “Tần vương diệt sáu nước, uy nghiêm không ai sánh bằngâ€. Hà Tung Dương không khá»i trong lòng trầm xuống, năm xưa ở Kỳ Ao hắn nếm khổ từ Cá»­u Như đã thành bệnh trong lòng, rất sợ bị dây trói lại, liá»n hoang mang vứt bá» dây sắt, chÆ¡i trò lừa lưá»i lăn lá»™n, lăn xuống đất bá» chạy.

Lương Tiêu còn chưa kịp rÆ¡i xuống đất đã thấy Lôi Chấn, Sở Cung Ä‘ang xông lên. Trong lúc nguy cấp liá»n Ä‘iểm mÅ©i chân xuống đất, tay nắm lấy sợi Thất Tinh tác trên cao, mượn thế xoay chuyển để sá»­ ra chiêu “Thiên Toàn Äịa Chuyểnâ€. Sợi thất tinh vốn đã hết lá»±c, bị hắn quay như thế lập tức sống động trở lại, quét khắp bốn phía.

Hà Tung Dương thấy sợi thất tinh vào tay Lương Tiêu lại được sá»­ ra thần diệu như vậy, bất giác vừa kinh sợ vừa khâm phục. Má»i ngưá»i không cách nào tá»›i gần, tức giận kêu la ầm Ä©. Lương Tiêu nhá» vào lợi thế cá»§a binh khí, liá»n từ từ lùi tá»›i cá»­a miếu. Sở Cung nhíu mày, kêu lên:
- Lôi Chấn.

Lôi Chấn giật mình, chỉ thấy Sở Cung nhảy ngược lại, nâng pho tượng đất hơn hai trăm cân lên, chợt hiểu ý cũng nhảy theo tóm lấy một đầu, hét lên một tiếng:
- Äi.

Hai ngưá»i đồng thá»i dùng lá»±c, tượng thổ địa liá»n thiên thạch từ trên trá»i rÆ¡i xuống, lao vá» phía Lương Tiêu. Lương Tiêu vung dây má»™t vòng, định quấn giữ bức tượng lại, nhưng hai đại cao thá»§ liên thá»§ cùng ném, lá»±c mạnh biết bao, sợi Thất Tinh không những không giữ được bức tượng mà ngược lại còn bị bức tượng kéo Ä‘i, quét vá» phía hắn.

Lương Tiêu không còn cách nào né tránh, rầm má»™t tiếng bức tượng đã trúng tưá»ng đất, xuyên thá»§ng má»™t lá»— to. Bị chặn như vậy, sợi Thất Tinh đã bị tán loạn, Lôi Chấn rảo bước tiến lên, chụp lấy má»™t đầu sợi dây sắt. Lương Tiêu không địch nổi thần lá»±c cá»§a hắn, chỉ đành buông sợi dây ra rồi nhảy sang bên phải. Chợt thấy bên phải ánh kiếm loang loáng, trưá»ng kiếm cá»§a Sở Cung đâm đã tá»›i. Lương Tiêu hai bên gặp địch đành phải lùi lại, nào ngá» phía sau nổi lên tiếng gió, liếc mắt nhìn lại thì thấy Hà Tung Dương hai tay như vuốt chim, má»™t trước má»™t sau chụp vá» phía Liá»…u Oanh Oanh. Äấu đến lúc này, Lương Tiêu ngoài cách lo lắng trong lòng cÅ©ng chẳng còn cách nào khác.

CÅ©ng vào lúc này, bá»—ng nghe Hà Tung Dương lá»›n tiếng kêu “ốiâ€, ngay sau đó sau lưng kêu bịch má»™t tiếng như có ngưá»i ngã xuống đất. Lương Tiêu cảm thấy trảo phong sau lưng biến mất, nhất thá»i cÅ©ng không kịp nghÄ© nhiá»u, liếc thấy cái lá»— mà bức tượng thổ địa làm thá»§ng trên tưá»ng chẳng có ai cản trở bèn thừa cÆ¡ chui ra ngoài chạy vào rừng cây sau miếu. Äám ngưá»i Sở Cung vá»™i Ä‘uổi theo phía sau.
Tài sản của ZORO_NDK

Chữ ký của ZORO_NDK
Võ Lâm Chí Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ:00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong:00 (14):
Thập Bộ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hành
:33:
Thần Thú tá»a kỵ:Há»a Phượng Hoàng

Lúc bé , nghỉ há»c là chuyện lạ. Lá»›n lên má»›i biết, chuyện lạ là Ä‘i há»c...
Lúc bé, tưởng đến trưá»ng là phải há»c. Lá»›n lên má»›i biết, đến trưá»ng còn được ... ngá»§
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng Ä‘iểm 10 má»›i là giá»i. Lá»›n lên má»›i biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngàn là dư,giỠcho 10 triệu cũng ko đủ!


Last edited by David; 21-04-2008 at 08:48 PM.
Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #22  
Old 10-03-2008, 10:14 PM
ZORO_NDK ZORO_NDK is offline
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
 
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bài gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngày 16 giá» 45 phút
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 3 – Hồi 2


Dịch thuật: Các nhà tài trợ
Biên dịch + biên tập: StormRaider
Nguồn: Tàng thư viện


Lương Tiêu tận dụng bóng đêm, chạy được vài trăm bước trong rừng, bá»—ng toàn thân chấn động, dừng lại cao giá»ng quát:
- Xuống cho ta.

Trong rừng im ắng, chẳng thấy ai trả lá»i. Lương Tiêu tức giận nói:
- Cô còn không xuống thì đừng trách ta đánh ngưá»i.

Yên lặng má»™t chút, chợt nghe sau lưng có tiếng Liá»…u Oanh Oanh lưá»i nhác thở phào má»™t tiếng như là ngáp ngá»§, cưá»i khẽ nói:
- Ngựa ngoan chạy nhanh lên, lũ ngốc kia vẫn đuổi theo đấy.

Lương Tiêu phì một tiếng, nói:
- Quả nhiên là cô đã tỉnh rồi. Hà Tùng Dương là do cô đả thương đúng phải không? Mau lăn xuống đi.

Liá»…u Oanh Oanh hai tay ôm lấy cổ cá»§a hắn, cưá»i khanh khách nói:
- Tiểu quá»· tức tối kia, chẳng phải anh rất thích được cõng tôi sao? Con nha đầu há» Sở đó dùng hết cả cứng lẫn má»m mà anh Ä‘á»u không chịu bá» tôi xuống, khiến tôi cÅ©ng vui vẻ trong lòng.

Lương Tiêu đỠngưá»i ra rồi nhảy cẫng lên:
ÄÆ°á»£c lắm, cô sá»›m đã tỉnh rồi?

Liá»…u Oanh Oanh cưá»i khúc khích nói:
- Chạy mau, đằng sau có ngưá»i kìa!

Lương Tiêu giật mình, co cẳng bá» chạy, trong chốc lát lại trở vỠđến ngoài miếu thổ địa. Liá»…u Oanh Oanh cưá»i nói:
- Cuối cùng vẫn là ngựa ngoan, chạy còn nhanh hơn cả con Yên Chi.

Lương Tiêu tức giận nói:
- Cô vốn giả say để lừa ta phải không?

Liá»…u Oanh Oanh cưá»i nói:
- Tôi đâu có xấu đến thế?

Lương Tiêu tức giận hừ một tiếng, lại nghe Liễu Oanh Oanh thở dài nói:
- Tiểu sắc quỷ, lần này thì tôi không lừa anh, tôi thực sự say thật. Chỉ khi đến khách san mới tỉnh lại một chút, vận công ép rượu ra mất gần nửa tiếng, trong lúc ấy…

Nói đến đây, cô cưá»i má»™t cách thần bí, đưa tay sá» vành tai rồi ghé môi anh đào vào gần tai Lương Tiêu. Lương Tiêu trong lòng chợt sinh ra cảm giác kỳ lạ, chỉ nghe cô nói:
- Những việc anh làm, những lá»i anh nói lúc trên đưá»ng tôi Ä‘á»u nghe thấy hết rồi, hừ, thì ra đồ háo sắc nhà anh cÅ©ng không đến ná»—i tồi lắm.

Lương Tiêu mặt đỠbừng bừng, vội nói:
- Ta… ta chỉ muốn đợi cô tỉnh lại để đấu má»™t trận công bằng. Nhân lúc ngưá»i khác gặp nguy hiểm thì không đáng là hảo hán.

Liá»…u Oanh Oanh từ trên lưng hắn xuống nhảy xuống, chắp hai tay ra sau, cưá»i nói:
- Thế bây giá» anh muốn gì? Dìm tôi xuống nước à? ÄÆ°á»£c thôi, lại đây.

Nói xong nhắm chặt hai mắt, bá»™ dạng như mặc cho ngưá»i ta tùy ý giết mổ. Lương Tiêu thấy vậy ngược lại sinh chần chừ, đành nói:
- Thế cũng được, cứ cho là cô say thật, nhưng đã tỉnh lại sao vẫn còn lừa ta!

Liá»…u Oanh Oanh cưá»i nói:
- Nếu như mà tỉnh sá»›m quá thì sao mà nghe được lá»i nói từ đáy lòng cá»§a anh!

Lương Tiêu hung dữ trợn mắt nhìn cô, bá»—ng thấy xung quanh bóng ngưá»i trùng trùng, Sở Cung, Lôi Chấn mang theo gần mưá»i cao thá»§ mặt lạnh như thép, từ bốn phía vây chặt vào. Hà Tung Dương cÅ©ng ở trong số đó, chỉ có Ä‘iá»u mặt trắng bệch như tá» giấy, hiển nhiên đã bị ná»™i thương.

Lương Tiêu nhíu mày, khẽ giá»ng nói:
- Tặc nha đầu, ta không thèm quan tâm đến cô nữa, chúng ta tự lo giữ mạng đi.

Liá»…u Oanh Oanh cưá»i nói:
- Làm ngưá»i tốt thì làm đến cùng, tiá»…n Phật thì tiá»…n đến Tây Phương. Tiểu sắc quá»·, anh làm ngưá»i tốt thì làm đến cùng Ä‘i, tôi còn muốn anh cõng tôi, anh có cõng không hả?

Lương Tiêu tức giận nói:
- Cõng cái đồ quỷ sứ cô ấy! Cô tưởng tôi là thằng ngốc à?.

Liá»…u Oanh Oanh vá»— tay cưá»i nói:
- Äúng rồi, anh chính là đồ đại ngốc!.

Tiếng cô vừa dứt thì liá»n nghe có ngưá»i ha ha cưá»i nói:
- Không sai, không sai! Äừng nói ngươi ngốc, hoà thượng chạy đông chạy tây cÅ©ng ngốc má»™t lần như ngươi.



Má»i ngưá»i nghe thấy tiếng giật mình, thi nhau quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Cá»­u Như ngồi xếp bằng dưới gốc cây, bên cạnh đặt quả chuông đồng lúc trước, tay trái cầm xiên thịt chó nướng đó, tay phải cầm kiếm Ảo Nguyên cá»§a Lương Tiêu, cưá»i hì hì xẻo thịt ăn. Liá»…u Oanh Oanh ngạc nhiên nói:
- Lão hoà thượng, lẽ nào từ đầu đến giỠông luôn theo sát bá»n tôi sao?

Cá»­u Như cưá»i nói:
- Không phải là từ đầu đến giá», hai ngươi Ä‘i ngá»±a chạy nhanh, hoà thượng còn phải vác theo chuông làm sao mà nhanh cho được, hà hà, nếu không phải tiểu tá»­ này cùng con bé há» Sở kia mải cưá»i nói đưa tình thì lão hoà thượng có Ä‘uổi thế nào cÅ©ng không kịp!

Lương Tiêu tím mặt, hoảng hốt nói:
- Ai cưá»i nói đưa tình chứ!

Liá»…u Oanh Oanh nhìn hắn cưá»i tá»§m tỉm. Lương Tiêu đã biết cô ta lúc đó đã tỉnh, lại càng quẫn bách.

Cá»­u Như cưá»i nói:
- Hoà thượng ta đã làm cho ngưá»i ta say thì tất nhiên cÅ©ng phải chịu chút trách nhiệm, có Ä‘iá»u…

Lão nhìn Lương Tiêu, gật đầu nói:
- Thằng bé này không chịu lợi dụng lúc ngưá»i ta nguy khốn! Hay lắm, hay lắm!

Lão nhìn Lương, Liá»…u hai ngưá»i bốn mắt nhìn nhau vẻ mặt phức tạp, liá»n bá» má»™t miếng thịt chó vào miệng, cưá»i nói:
- Các ngươi không cần phải chú ý đến hòa thượng, cứ tiếp tục ôm ôm ấp ấp, chàng chàng thiếp thiếp đi. Mấy kẻ này cứ giao cho hòa thượng là được!

Rồi liếc bá»n Sở Cung, cưá»i nói:
- Các ngươi muốn đi vỠhay là bò v�

Sở Cung biết thân phận cá»§a Cá»­u Như, mặt trắng nhợt nhưng vẫn không muốn dá»… dàng rút lui, cứng giá»ng nói:
- Võ lâm có chia thành thứ bậc, đại sư địa vị tôn kính sao có thể ra tay với hạng vãn bối chúng tôi được. Gia thúc lát nữa sẽ đến, đại sư lo gì không có đối thủ?

Cá»­u Như cưá»i đáp:
- Nếu nói như thế hẳn các ngươi muốn bò mà vỠrồi! Nói hay lắm, hay lắm, hòa thượng sẽ một lòng giúp cho.

Sở Cung biến sắc, thất thanh nói:
- Äại sư chẳng lẽ không giữ quy cá»§ võ lâm?

Cá»­u Như cưá»i nói:
- Quy cá»§ võ lâm ná»­a Ä‘iểm hòa thượng cÅ©ng không hiểu, chẳng hay bao nhiêu tiá»n má»™t cân? Ngươi thá»­ mua hai cân cho hoà thượng này nếm thá»­ xem mùi vị thế nào?

Nói đoạn vứt thịt chó trong tay cho Lương Tiêu rồi nói:
- Thịt chó này chưa đủ lửa, chín chưa kỹ, ăn chẳng có mùi vị gì cả, hai đứa các ngươi nếu không tình tự với nhau thì nướng lại chỗ này, hoà thượng xong việc sẽ lại đến thưởng thức.

Nói xong tay phải chợt đưa lên, quả chuông khổng lồ bên cạnh bay vút lên trá»i hướng vá» má»™t cao thá»§ đối phương úp xuống. Cái chụp này nhanh vô cùng, ngưá»i kia chỉ thấy hai mắt tối sầm rồi lá»t thá»m trong chuông. Cá»­u Như rảo bước tiến tá»›i, giáng má»™t quyá»n lên chuông, quả chuông vang rên nhưng hầu hết âm thanh lại bị giữ trong chuông, ngưng Ä‘á»ng chứ không hướng ra ngoài, dá»™i qua dá»™i lại, ngưá»i trong chuông chỉ thấy ù tai hoa mắt, sùi cả bá»t mép rồi ngất xỉu Ä‘i.

Má»™t chụp má»™t gõ đó như tiếng chuông lấy mạng, quần hào đồng thá»i hét lên, dạt ra bốn phía. Cá»­u Như cưá»i nói:
- Lúc sớm không trốn, giỠthì đã muộn rồi.

Liá»n nhấc quả chuông khổng lồ lên, lại chụp lấy má»™t ngưá»i rồi dùng cách cÅ© đánh cho bất tỉnh. Cứ như vậy, chạy đông Ä‘uổi tây, trong chốc lát đã thấy bảy, tám ngưá»i nằm sõng soài trên đất, chỉ còn lại ba ngưá»i Ä‘ang đứng. Cá»­u Như cưá»i khà khà, nhấc chuông đồng lên rồi chụp vá» phía Hà Tung Dương. Hà Tung Dương trúng má»™t chưởng cá»§a Liá»…u Oanh Oanh, thương thế không nhẹ nên không có sức mà tránh né. Cá»­u Như thấy hắn cá»­ động khó khăn thì nhíu mày, cưá»i nói:
- Ngươi bị thương rồi à? Hoà thượng không thèm đánh chó rớt xuống nước!

Nói rồi đẩy quả chuông bay sượt qua Hà Tung Dương, lại hướng vá» phía Sở Cung chụp tá»›i. Quả chuông chuyển hướng trên không, bị trì hoãn không ít, Sở Cung lại đã phòng bị liá»n trợn mắt hét lá»›n, đưa kiếm đánh thẳng vào chuông. Chỉ nghe choang má»™t tiếng, chuông kiếm va chạm, kim kiếm bị gãy làm hai Ä‘oạn. Sở Cung hổ khẩu chảy máu, ná»­a ngưá»i tê liệt nhưng vẫn tính là thoát được má»™t mạng.

Cá»­u Như chụp không trúng liá»n cưá»i khà khà rồi không để ý tá»›i Sở Cung nữa, lại phi đến phía sau Lôi Chấn. Lôi Chấn thấy thế địch quá mạnh, Ä‘ang muốn bá» chạy, không ngá» chuông như từ trên trá»i rÆ¡i xuống, ầm má»™t tiếng đã bị chụp lại. Cá»­u Như vung quyá»n đánh chuông rồi nhấc chuông lên, không ngá» Lôi Chấn bá»—ng nhiên lăn ra, song quyá»n đưa lên đánh vào bụng dưới cá»§a Cá»­u Như. Cá»­u Như thấy hắn vẫn chưa bất tỉnh thì í lên má»™t tiếng, buá»™t miệng khen ngợi nói:
- Tiểu tử nội lực không tồi.

Trong lúc nói cÅ©ng không hỠđộng đậy. Lôi Chấn đánh trúng bụng dưới Cá»­u Như nhưng lại cảm giác chá»— tay đánh vào má»m mại như dòng nước, trong lúc kinh ngạc liá»n cố đẩy vào bốn đạo kình lá»±c nhưng chỉ như kiến lay cá»™t, Cá»­u Như chẳng chuyển động chút nào. Lôi Chấn vô cùng sợ hãi, Ä‘ang định thu thế thì chợt nghe Cá»­u Như cưá»i dài rồi cÆ¡ bụng đột nhiên đẩy bật ra. Lần này bao nhiêu lá»±c đạo Lôi Chấn đánh vào ông ta trả lại bằng hết. Äiá»u khác biệt là bụng Cá»­u Như như là hồ lá»›n chứa nước, Ä‘em bốn đạo ná»™i kình cá»§a Lôi Chấn toàn bá»™ tích trữ lại rồi sau đó đột nhiên phát ra như nước vỡ đê, đẩy vá» phía ngược lại. Lôi Chấn kêu thảm má»™t tiếng, bay văng ra hÆ¡n má»™t trượng. Sở Cung tiến lên, vừa giữ vừa đẩy vào sau lưng hắn nhưng vẫn không hóa giải được thần thông cá»§a Cá»­u Như. Hai ngưá»i cùng lùi lại ba bước rồi ngồi phịch xuống, sắc mặt Ä‘á»u trắng bệch như tá» giấy.
Tài sản của ZORO_NDK


Last edited by David; 21-04-2008 at 09:01 PM.
Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #23  
Old 10-03-2008, 10:15 PM
ZORO_NDK ZORO_NDK is offline
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
 
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bài gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngày 16 giá» 45 phút
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 3 – Hồi 3


Dịch thuật: Các nhà tài trợ
Biên dịch + biên tập: StormRaider
Nguồn: Tàng thư viện


Lúc này những ngưá»i khác lần lượt tỉnh lại, ai cÅ©ng ôm đầu rên xiết. Cá»­u Như xua tay, cưá»i khà khà nói:
- Thôi được rồi, tất cả cút đi cho ta.

Sở Cung đỡ Lôi Chấn đứng dậy, trừng trừng nhìn Cửu Như hậm hực nói:
- Äại sư nếu có gan thì hãy chỠở đây má»™t lúc.

Cá»­u Như hÆ¡i nhướng đôi lông mày trắng, cưá»i nói:
- Hoà thượng cái khác chẳng to, chỉ có lá gan là không nhá».

Sở Cung mặt mÅ©i xanh xám, cùng cả bá»n dìu dắt nhau tập tá»…nh rút khá»i rừng bá» Ä‘i.

Cá»­u Như thấy cả bá»n đã Ä‘i xa liá»n quay vào miếu, thấy Lương Tiêu và Liá»…u Oanh Oanh má»›i chất xong cá»§i khô, còn chưa châm lá»­a. Liá»…u Oanh Oanh ngẩng đầu nhìn lão, cưá»i:
- Làm khổ hoà thượng rồi!

Cửu Như lắc đầu nói:
- Tiểu cô nương ngươi tửu lượng không tồi nhưng làm việc lại không thoải mái.

Nói Ä‘oạn xé hai mảnh vải hồng dùng để tế thần đốt cháy, rồi cầm hai thanh cá»§i khô để lên, lại lấy ra má»™t cái hồ lô lá»›n, uống má»™t há»›p rồi phun vào lá»­a, ngá»n lá»­a bùng lên rồi lập tức cháy đượm. Thì ra trong hồ lô đựng má»™t loại rượu cá»±c mạnh. Lương Tiêu không nhịn được, nói:
- Äại hoà thượng, ông khinh nhá»n thần linh, uống rượu ăn thịt như vậy, vẫn không sợ Phật Tổ trách tá»™i phạt xuống địa ngục à?



Cá»­u Như uống má»™t ngụm rượu, cưá»i nói:
- Ngươi thì biết gì? Thế giá»›i này không có Tổ mà cÅ©ng chẳng có Phật. Cái gá»i là tam thế chư Phật [ngưá»i dịch: Phật có tam thế là quá khứ, hiện tại và tương lai] Ä‘á»u đã bị hoà thượng má»™t hÆ¡i nuốt chá»­ng rồi! Äã không có Phật Tổ thì còn tin gì nữa hả?

Lương Tiêu nhíu mày không hiểu. Liá»…u Oanh Oanh cưá»i nói:
- Tôi biết rồi, ông đã nuốt Phật Tổ giam vào trong bụng nên ông ăn uống no say hỠcũng không nhìn thấy phải không?

Cửu Như lắc đầu:
- Sai rồi sai rồi, cái mà ngươi nói chính là cảnh giới của hoà thượng ta ba mươi năm trước.

Liễu Oanh Oanh ngạc nhiên:
- Thế là thế nào?

Cá»­u Như cưá»i:
- Äiá»u đó còn không đơn giản sao? Có cái gá»i là ăn uống bài tiết, Phật Tổ đã ăn được lẽ nào không bài tiết ra được? Tam thế chư Phật sá»›m đã hoá thành phân rồi!

Lão nhìn thấy bá»™ dạng há mồm trợn mắt cá»§a hai ngưá»i thì mỉm cưá»i nói:
- Trong bụng hoà thượng ta vốn đã chẳng còn gì, chỉ có hư không rộng lớn mà thôi!



Liễu Oanh Oanh nghe thế thì nhíu mày, bĩu môi nói:
- Hoà thượng nói buồn nôn chết đi được!

Lương Tiêu thì thiên tính nhanh nhạy, cảm thấy lá»i Cá»­u Như nói tuy thô tục nhưng ẩn chứa đạo lý rất sâu sắc. Trong lúc suy nghÄ©, hắn nhá»› đến cha đã giảng cho mình câu chuyện truyá»n kì vá» Thiá»n Môn Lục Tổ là Tuệ Tăng đắc đạo, trong đầu chợt loé lên ánh sáng, buá»™t miệng Ä‘á»c:
- Bồ đỠbản vô thụ, minh kính diệc phi đài, nguyên bản vô nhất vật, hà xứ nhạ trần ai (Tạm dịch: Cây Bồ đỠvốn không thật sự có thân cây, gương sáng vốn không thật sự có giá đỡ, khởi nguồn vốn chẳng có vật gì, vậy thì nơi nào mới thật sự là cõi trần).

Bài kệ nổi tiếng nghìn xưa này chính là do Lục Tổ Tuệ Năng làm khi đắc đạo, từ đó truyá»n vào tư tưởng cá»§a NgÅ© Tổ Hoằng Nhẫn khai sáng ra phái Äốn Ngá»™ (ngưá»i dịch: đốn ngá»™ = chợt hiểu ra chân lý).

Cửu Như nghe vậy, không nhịn được lộ vẻ vui mừng, vỗ đùi nói:
- Nói hay lắm, khởi nguồn vốn chẳng có vật gì, vậy thì nơi nào mới thật sự là cõi trần! Ha ha, nói hay lắm, nói tuyệt lắm!

Liá»…u Oanh Oanh ngạc nhiên há»i:
- Hoà thượng ông bị điên à?

Cá»­u Như cưá»i:
- Nếu như trên thế giá»›i này Ä‘á»u là ngưá»i Ä‘iên, đột nhiên xuất hiện má»™t ngưá»i không Ä‘iên, ngươi nói xem sẽ ra sao?

Lương Tiêu cưá»i nói:
- Thế thì thật là thảm, bá»n Ä‘iên kia Ä‘á»u sẽ cho rằng ngưá»i đó là kẻ Ä‘iên.

Cá»­u Như vá»— tay cưá»i nói:
- Giá»i lắm, giá»i lắm.



Liễu Oanh Oanh cầm một cành củi khô lên đập đèn đẹt xuống đất, tức giận nói:
- Hai ngưá»i các ngươi vào hùa vá»›i nhau từ lúc nào mà lại quay sang mắng tôi thế!

Cô nhìn cái hồ lô trong tay Cửu Như nói:
- Lão hoà thượng, ông chỉ biết uống má»™t mình mà không má»i tôi à?

Cá»­u Như cưá»i:
- Hoà thượng quên mất.

Nói Ä‘oạn ném hồ lô qua, Liá»…u Oanh Oanh uống má»™t ngụm, chỉ cảm thấy trong cổ há»ng như bị dao cắt, bất giác nhíu mày nói:
- Quả là rượu mạnh.

Cá»­u Như cưá»i:
- Äó là bảo bối cá»§a hoà thượng, không dá»… cho ngưá»i ngoài uống đâu.

Lương Tiêu cưá»i nhạt nói:
- Tặc nha đầu, cô còn dám uống à?

Liá»…u Oanh Oanh liếm cặp môi đỠhồng, cưá»i hì hì nói:
- Tôi cứ thích uống đấy, uống say rồi còn muốn anh cõng nữa!

Lương Tiêu giằng lấy hồ lô, nói:
- Không được uống nữa!

Liễu Oanh Oanh trầm mặt nói:
- Anh là cái gì của tôi chứ, tôi uống rượu anh cũng quản hả?

Liá»n giÆ¡ tay định giật lại, Lương Tiêu lùi vá» má»™t bên rồi ngá»­i ngá»­i, mùi rượu nồng nặc xông vào mÅ©i, không thể chịu được cÅ©ng uống má»™t ngụm, lập tức nhăn mặt thở ra má»™t hÆ¡i dài, nói:
- Như là nuốt lửa ấy!

Liá»…u Oanh Oanh thừa cÆ¡ cướp lại hồ lô, uống má»™t ngụm to rồi hé miệng cưá»i, xinh đẹp không gì sánh được. Cô cÅ©ng chẳng thèm để ý đến bá»™ dạng cá»§a thục nữ gì gì, cứ tay bốc thịt chó, miệng uống rượu nặng, ăn uống no say như Cá»­u Như. Lương Tiêu đứng má»™t bên nhìn chỉ cảm thấy bó tay chẳng biết làm thế nào.

Cá»­u Như lắc đầu cưá»i nói:
- Nói vỠtự nhiên, cởi mở thì tiểu tử nhà ngươi còn xa mới bằng con bé này.

Lương Tiêu hừ một tiếng, nói:
- Ai không tự nhiên chứ!

Rồi ngồi bệt xuống, cắt một miếng thịt chó nhai ngấu nghiến. Cửu Như lắc đầu nói:
- Ngươi là giả vỠtự nhiên chứ không phải là tự nhiên thật.

Lương Tiêu ngẩn ngưá»i, lại nghe Cá»­u Như nói:
- Ngươi có thể tá»± kiêm sở trưởng ba nhà, gặp những Ä‘iá»u kỳ diệu, tính giác ngá»™ cao, võ công uyên bác, trừ Thích Thiên Phong cá»§a Äông Hải thì e là Ä‘á»i nay chẳng ai bằng được.

Lương Tiêu trong lòng thầm ngạc nhiên “Lão hòa thượng lại nhìn ra nguồn gốc cá»§a ta ư?†liá»n thuận miệng há»i:
- Thích Thiên Phong là ai?

Cá»­u Như khẽ cưá»i, nói:
- Äáng tiếc, ngươi cÅ©ng giống như hắn làm ngưá»i bị nhiá»u trói buá»™c nên Ä‘á»i này kiếp này cÅ©ng không thể đạt tá»›i cảnh giá»›i cao nhất.
Lương Tiêu nghe đến buồn bá»±c, cưá»i nhạt nói:
- Có quỷ mới tin ông.

Cá»­u Như nhướng lông mày trắng, bá»—ng ha ha cưá»i lá»›n rồi ném hồ lô lá»›n trong tay cho Liá»…u Oanh Oanh, giÆ¡ chiếc gậy gá»— mun lên Ä‘iểm tá»›i ngá»±c Lương Tiêu. Lương Tiêu giật mình, hai tay chống đất lá»™n má»™t cái vá» phía sau.

- Hay lắm!

Cá»­u Như tiếng như chuông đồng, vươn ngưá»i đứng dậy, giÆ¡ tay ra là chiếc gậy gá»— mun đã đến trên đầu Lương Tiêu. Ông ta xuất chiêu không hoa mỹ, nhưng gậy đánh ra liá»n như trá»i sập, uy thế không gì chống nổi. Chỉ nghe bá»™p má»™t tiếng, đầu Lương Tiêu đã trúng má»™t gậy. Cá»­u Như ra tay tuy nhẹ nhưng vẫn đánh cho hắn đầu óc choáng váng. Lương Tiêu cả kinh, định giÆ¡ tay lên thì lại bị má»™t gậy vào tay, định giÆ¡ chân lên thì cÅ©ng ăn má»™t gậy vào bắp chân. Cây gậy đó cứ như bóng theo hình, bất kể Lương Tiêu né tránh thế nào cÅ©ng Ä‘á»u vô ích. Trong tiếng quát tháo, chỉ thấy hai ngưá»i má»™t gậy nhanh như Ä‘iện chá»›p, bay nhảy trong miếu đổ khiến ngưá»i ta nhìn không chá»›p mắt. Liá»…u Oanh Oanh nhìn mà bá»™i phục, thầm nghÄ©: “Tiểu sắc quá»· võ công luyện đến mức này dÄ© nhiên không tồi, nhưng lão hoà thượng thì thật như thần tiên rồi.†Liá»n tay chống cằm ngÆ¡ ngẩn nhìn tá»›i mức xuất thần.

Hai ngưá»i lấy nhanh đánh nhanh, đánh tá»›i má»™t trăm chiêu, Lương Tiêu cÅ©ng vừa vặn trúng đủ má»™t trăm gậy, không hÆ¡n không kém. Cho dù Cá»­u Như nương tay đánh không Ä‘au nhưng trong mắt Liá»…u Oanh Oanh thì hắn cÅ©ng đã mất mặt, ná»­a Ä‘iểm thể diện cÅ©ng không còn. Äến khi lại bị má»™t gậy nữa thì chợt đứng lại, tức giận thở hồng há»™c nói:
- Không đánh nữa!

Cá»­u Như thu gậy lại, cưá»i nói:
- Äã phục chưa? Võ công ngươi há»c được cả má»™t bồ mà chẳng dùng được vào đâu.

Nói đoạn lại ngồi bên đống lửa, uống một ngụm rượu rồi vẫy tay nói:
- Lại đây, lại đây, ngươi ngồi xuống đi!

Lương Tiêu vẫn đứng yên bất động.

Liá»…u Oanh Oanh trong lòng biết rõ Cá»­u Như muốn chỉ bảo cho Lương Tiêu, nhưng Lương Tiêu bị đánh má»™t trận không còn mặt mÅ©i nào, liá»n ná»­a giận ná»­a cưá»i kéo hắn nói:
- Tiểu sắc quỷ, qua đây ngồi.

Lương Tiêu vùng vẫy má»™t chút rồi hậm há»±c ngồi xuống. Cá»­u Như cưá»i khành khạch nói:
- Vẫn là mỹ nhân kế có tác dụng.

Rồi ném hồ lô cho Lương Tiêu, cưá»i nói:
- Còn dám uống nữa không?

Lương Tiêu nói:
- Có con ông mới không dám!

Liá»n bưng lên uống má»™t ngụm, rượu mạnh vào bụng vô cùng khó chịu, nhưng ngoài mặt vẫn không chịu tá» ra yếu kém, bèn ra sức nhẫn nhịn uống thêm hai ngụm nữa.

Cá»­u Như cưá»i:
- Tính giác ngá»™ cá»§a ngươi thật ra cÅ©ng không tồi, chỉ tiếc là tham nhiá»u nên chẳng được, má»™t má»±c há»c lại ngưá»i khác, luyện Ä‘i luyện lại cuối cùng thì vẫn là công phu cá»§a ngưá»i khác chứ chẳng phải bản lÄ©nh cá»§a ngươi!

Lương Tiêu ngạc nhiên nói:
- Tại sao là công phu cá»§a ngưá»i khác?

Cá»­u Như cưá»i:
- Câu này há»i đúng vào Ä‘iểm chá»§ chốt. Há»c công phu cá»§a ngưá»i khác thì nói chung cÅ©ng chỉ hạn chế trong đạo lý cá»§a ngưá»i khác, chỉ biết bắt chước chứ không biết nâng cao, vì vậy cứ có đưá»ng lối là Ä‘i theo, luyện Ä‘i luyện lại cÅ©ng chỉ là cảnh giá»›i “Võ Kỹâ€. Nếu gặp kẻ lợi hại thì trong vài chiêu là nhìn ra được thá»±c lá»±c cá»§a ngươi.

Liá»…u Oanh Oanh nghe thấy thú vị, liá»n chen vào nói:
- Hoà thượng, thế công phu của bản thân là gì?



Cá»­u Như cưá»i đáp:
- Công phu cá»§a bản thân chính là đạo lý cá»§a chính mình, chỉ có mình hiểu rõ mà ngưá»i khác không ai biết được, vì thế vận dụng ảo diệu thế nào Ä‘á»u do lòng mình, không bị bó buá»™c, biến hoá không hạn chế, đó là cảnh giá»›i “Äạoâ€. Võ kỹ có hạn nhưng võ đạo thì vô bá».

Lão nhìn Lương Tiêu cưá»i há» há» nói:
- Võ công cá»§a ngươi cÅ©ng không kém, nhưng có má»™t cái vòng không to không nhá» trói buá»™c ngươi, nếu ngươi hiểu được nó là cái gì thì có thể cưỡi sét lên trá»i, tuỳ ý biến hoá, còn nếu không hiểu ra thì có luyện cả Ä‘á»i cÅ©ng khó mà từ võ kỹ đạt đến võ đạo, chung quy cÅ©ng chỉ chạy trong cái vòng đó mà thôi.

Lương Tiêu ngạc nhiên nói:
- Thế cái vòng đó là cái gì?

Cửu Như đáp:
- Hoà thượng không nói được. Nếu như nói ra thì đó là công phu cá»§a hoà thượng chứ chẳng phải là công phu cá»§a ngươi rồi. Cảnh giá»›i cá»§a võ đạo như trăng sáng trên trá»i, thuá»· ngân dưới đất chẳng đâu không có, thuận theo tá»± nhiên. Những lá»i hoà thượng nói hôm nay chẳng qua chỉ là trồng xuống má»™t hạt bồ Ä‘á», còn nở ra vạn Ä‘oá hoa bát nhã, hà hà, lại chẳng phải là việc cá»§a hoà thượng nữa!

Cá»­u Như chính là ngưá»i lá»—i lạc trong thiá»n lâm, má»i lá»i nói hành động Ä‘á»u ẩn chứa thiá»n cÆ¡, nghiên cứu đạo thiá»n không chú trá»ng đưá»ng lối xưa cÅ©. Cho dù là đạo lý cá»§a Phật Tổ ở Tây Thiên thì cÅ©ng những thứ đã lá»—i thá»i chẳng đủ dùng, chỉ có vượt trên cả Phật Tổ má»›i thá»±c sá»± là có bản lÄ©nh. Vì vậy trong võ công cÅ©ng ra sức mong màu xanh sinh ra từ màu lam, tá»± sáng tạo ra cảnh giá»›i má»›i. Äây thá»±c sá»± là đại trí tuệ rung chuyển trá»i đất, Lương Tiêu trong lúc ngắn ngá»§i sao có thể hiểu rõ được, nhất thá»i cứ chống cằm suy nghÄ©. Liá»…u Oanh Oanh uống hết ngụm rượu, cưá»i khanh khách nói:
- Hoà thượng à, ông nói cảnh giá»›i thế này, cảnh giá»›i thế ná», vậy tôi há»i ông, ông là cái cảnh giá»›i gì?

Cá»­u Như cưá»i mỉm, nói:
- Cảnh giới của lão hoà thượng à?

Lão cầm hồ lô rượu, uống một ngụm lớn rồi bỗng nhiên gõ gậy xuống đất, sang sảng nói:
- Gậy đánh khắp mưá»i phương thế giá»›i, há miệng thổi vỡ cổng trá»i, đưa tay khuấy động cả biển Äông, chà! má»™t cước đá đổ núi Tu Di!

Liá»…u Oanh Oanh lúc này cÅ©ng đã có mấy phần say, nghe thấy những lá»i đó thì che miệng cưá»i nói:
- Nhìn lão quỷ đầu to nhà ông, tôi thấy là ông nói khoác thì có.

Cá»­u Như vá»— tay cưá»i nói:
- Hay cho câu nói khoác.
Tài sản của ZORO_NDK


Last edited by David; 21-04-2008 at 08:51 PM.
Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #24  
Old 10-03-2008, 10:15 PM
ZORO_NDK ZORO_NDK is offline
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
 
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bài gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngày 16 giá» 45 phút
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 3 – Hồi 4


Dịch thuật: Các nhà tài trợ
Biên dịch + biên tập: StormRaider
Nguồn: Tàng thư viện


Lão còn chưa dứt lá»i thì ngoài cá»­a cÅ©ng có ngưá»i nói:
- Hay cho câu nói khoác.

Cá»­u Như ha ha cưá»i nói:
- Con sâu nói leo, ngươi đã đến rồi!

Ngưá»i kia nói:
- Lão già nghiện rượu, ta đã đến đây!

Cửu Như phì một tiếng, gõ xuống đất hát:
- Hồ ly hoang há»c sư tá»­ gầm, Hoàng Hà chín khúc sông ngừng chảy, trên trá»i dưới đất tuyết ngập tràn, Nhị Lang chết cóng gá»i Thiên Cẩu.

Ngưá»i kia cưá»i đắc ý, cÅ©ng hát:
- Trá»i đất mênh mang như tất cả, quay đầu nhìn lại biến thành không, bốn chân giẫm nát ngói lưu ly, hồ ly nhảy vào trong hang sư tá»­.

Tiếng hát chưa dứt, má»™t ông lão áo Ä‘en mÅ© cao phất tay áo, mặt trắng như ngá»c, râu Ä‘en như má»±c, mắt phượng mày dài, hình dáng khác ngưá»i.. Liá»…u Oanh Oanh nhìn cÅ©ng động lòng, thầm nghÄ©: “Ngưá»i này hồi trẻ chắc chắn là má»™t nhân vật rất anh tuấnâ€. Rồi liếc Lương Tiêu, bất giác mỉm cưá»i: “So vá»›i tiểu sắc quá»· này thì đẹp trai hÆ¡n nhiá»u. Nhưng không hiểu sao mình vẫn cảm thấy tiểu sắc quá»· dá»… coi hÆ¡n, toàn làm cho ngưá»i ta vui vẻ.†Lương Tiêu thấy cô chằm chằm nhìn mình, vẻ mặt cổ quái thì chợt thấy toàn thân rung động, trong lòng suy Ä‘oán loạn xạ: “Cô ta nhìn ta như thế, là trên mặt ta có vết bẩn hay là có việc gì đó không ổn?â€

Lại nghe Cá»­u Như nhổ nước bá»t, nói:
- Sao lại không phải là “Sư tử nhảy vào hang hồ ly†chứ? Lão sắc quỷ, ngươi quen làm hồ ly rồi, sửa cũng không được ư?

Ba chữ “Lão sắc quỷ†nói ra đột ngá»™t khiến Lương, Liá»…u hai ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy kinh ngạc. Ông lão mÅ© cao kia chỉ cưá»i khẽ nói:
- Gầm thét bốn phía, chém giết mưá»i phướng là cảnh giá»›i cá»§a hoà thượng ngươi, Sở má»— đây thân mình còn lo chẳng xong, sao làm nổi sư tá»­ chứ.

Cửu Như phì ra nói:
- Nói như đánh rắm.

Ông lão mũ cao nói:
- Thối thật, thối thật!

Cửu Như hừ một tiếng, nói:
- Chưa giao đấu đã tự làm mất khí thế, chả trách lão sắc quỷ ngươi chỉ làm được thiên hạ đệ nhị kiếm, không sao làm nổi thiên hạ đệ nhất.

Lương Tiêu nghe thấy hÆ¡i ngạc nhiên, ngắm nghía ông lão mÅ© cao thầm nghÄ©: “ Lão sắc quá»· này là thiên hạ đệ nhị kiếm, nhưng không biết thiên hạ đệ nhất kiếm là ai?†Lại thấy ông lão mÅ© cao khẽ cưá»i nói:
- Lá»i này cá»§a lão hoà thượng ngươi thật là vô vị. Làm ngưá»i tối kị quá tham, việc gì mà cứ phải làm đệ nhất chứ? Äã là đứng ở đỉnh cao, tiến thì vách cao nghìn thước, lùi thì đất xa trá»i cao, đại thành nhược khuyết (thành công lá»›n vẫn có chá»— khuyết thiếu), cÅ©ng chẳng có gì hay.

Cá»­u Như cưá»i:
- Ha ha, đại thành nhược khuyết cái con mẹ nó, hoà thượng thích nhất là lên trá»i xuống đất, mình ta độc tôn.

Ông lão mũ cao thản nhiên nói:
- Nhặt nhạnh chút trí khôn của phật Thích Ca thì có gì là bản lĩnh chứ?

Cá»­u Như cưá»i khẩy nói:
- Thích Ca Mâu Ni mà dám nói như thế thì cứ để hoà thượng một gậy đánh chết vứt cho chó ăn.

Lương Tiêu và Liá»…u Oanh Oanh nghe mà phải quay lại nhìn nhau, Ä‘á»u nghÄ©: “Lão hoà thượng này đến Thích Ca Mâu Ni còn không coi ra gì, chẳng phải quá cuồng vá»ng sao.â€

Thì ra theo kinh Phật truyá»n lại, Thích Ca Mâu Ni sÆ¡ sinh là Xá Lợi vương gia, đưa ánh mắt đại trí nhìn khắp mưá»i phương thế giá»›i, mặt đất dâng lên hoa sen vàng dưới chân. Sau đó Ngài Ä‘i bảy bước vá» bốn phía đông tây nam bắc, tay chỉ trá»i tay chỉ đất gầm lên như sư tá»­: “Trên dưới cho tá»›i bốn phương không kẻ nào đủ sức kính trá»ng ta.†tạo thành phong cách má»™t phái. Äệ tá»­ Thiá»n Tông Ä‘á»i sau Ä‘á»u lấy vượt qua Phật Tổ làm nhiệm vụ, độc lập Ä‘i con đưá»ng riêng không khuất phục bởi bất cứ thần tượng nào. Äức SÆ¡n thiá»n sư từng viết kinh “Thóa Phật†(phỉ nhổ Phật), ÄÆ¡n Hà thiá»n sư cÅ©ng có hành động “Thiêu Phật†(đốt Phật), Ä‘á»u là vì muốn phá bá» chướng ngại trong lòng, cầu được viên mãn, vượt lên trên chư Phật. “Äại thành nhược khuyết†lại là lá»i Lão Trang bàn vá» việc trốn Ä‘á»i cầu toàn. Cá»­u Như nghe thấy đương nhiên không vui.

Hai ông lão này nói năng Ä‘á»u mang hàm ý sâu sắc. Lương, Liá»…u hai ngưá»i tuổi trẻ hiểu biết ít, đương nhiên nghe mà mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ. Bá»—ng thấy Cá»­u Như quay ngưá»i lại chỉ vào ông lão mÅ© cao, cưá»i hì hì nói:
- Lão này há» Sở, tên là Tiên Lưu. Chữ Tiên trong thần tiên, chữ Lưu trong hạ lưu, ý là dáng vẻ như thần tiên nhưng tính vốn hạ lưu. Äừng nhìn lão dá»… coi, thật ra chính là má»™t lão sắc quá»· có danh tiếng, chuyên dụ dá»— con gái nhà lành, chia rẽ vợ chồng nhà ngưá»i khác. Trên đến phi tá»­ cá»§a Phiên vương, dưới tá»›i viên ngá»c trong nhà, nếu lá»t vào mắt lão thì chưa từng có ai chạy thoát. Con bé con, ngươi vốn xinh đẹp, nghìn vạn lần phải cẩn thận, đừng để lão ta lừa đấy nhé…

Sở Tiên Lưu mặt hơi trầm xuống, nhướng mày nói:
- Lão lừa trá»c đầu nhà ngươi lúc nào má»c ra cái lưỡi dài thế, toàn là nói năng vá»› vẩn?

Cá»­u Như lưá»m lão má»™t cái, cưá»i đắc ý nói:
- Hoà thượng biết rồi, lão sắc quỷ ngươi ngoài mặt thì giả vỠtức giận, trong lòng lại chẳng nở ra từng khúc, đắc ý không ai bằng ấy chứ.

Liá»…u Oanh Oanh khổ sở nhịn cưá»i, đẩy đẩy Lương Tiêu khẽ nói:
- Lão ta là lão sắc quá»·, anh là tiểu sắc quá»·, má»™t già má»™t trẻ, chẳng lẽ anh và lão ta cùng giuá»™c?â€

Lương Tiêu tức giận, trợn mắt nhìn cô, Liá»…u Oanh Oanh cưá»i nói:
- Tức giận cái gì? Tôi trêu anh cho vui thôi! Anh tuy là tiểu sắc quá»· nhưng không vô lá»… vá»›i tôi, cho nên tiểu sắc quá»· nhà anh tuy là sắc quá»· nhưng vẫn còn chưa lá»›n.â€

Lương Tiêu nhìn thấy vẻ cưá»i như hoa, giá»ng như châu ngá»c cá»§a cô thì trong phút chốc, má»i sá»± tức giận trong đầu Ä‘á»u tan biến hết, bất giác thầm mắng bản thân không biết tranh giành, chưa hết sức đã rút lui. Llại thấy Sở Tiên Lưu như là có tâm sá»±, ngÆ¡ ngẩn nhìn nóc nhà, hồi lâu má»›i thở dài nói:
- Tuổi trẻ phóng đãng, chẳng thể quay đầu.

Cá»­u Như cưá»i nhạt nói:
- Ngươi chỉ một câu tuổi trẻ phóng đãng là xong việc, còn đám con gái bị ngươi làm khổ thì nói sao hả?

Sở Tiên Lưu mặt lộ chút khổ sở, thở dài nói:
- Những chuyện phong lưu tội lỗi đó đừng nhắc tới nữa.

Cá»­u Như í lên má»™t tiếng, cưá»i nói:
- Lạ quá, lão già ngươi sao lại thay đổi tính nết thế này, năm xưa oai phong lẫm liệt, bừa bãi biết bao. Hiện giá» lại nói những lá»i nhụt chí vậy? Hay là…

Sở Tiên Lưu chợt ngắt lá»i lão, nói:
- Lão hoà thượng, ông không cần lôi đông kéo tây làm phân tán ta. Ta đến đây vì việc gì, hẳn ông cũng rõ.

Cá»­u Như cưá»i:
- Hoà thượng hiểu gì chứ? Hòa thượng mơ hồ quá đi chứ.

Sở Tiên Lưu không nhịn được, mắng:
- Hoà thượng nhà ngươi thật là đồ lưá»i nhác vô lại đệ nhất trong thiên hạ.

Cửu Như liên tục xua tay nói:
- Sai rồi, sai rồi, nói đến lưá»i nhác vô lại thì hoà thượng chỉ đứng thứ hai thôi.

Sở Tiên Lưu trong lòng thầm ngạc nhiên, nghÄ© tá»›i hoà thượng này cô độc cao ngạo, Ä‘iên cuồng khinh Ä‘á»i, trước nay chưa từng cúi đầu vá»›i ai, hôm nay sao lại tá»± nhận đứng thứ hai? Bất giác cưá»i nói:
- Hoà thượng ông tự nhận là thứ hai thì ai dám xưng thứ nhất chứ?

Cửu Như uống từ từ một ngụm rượu, thản nhiên nói:
- Kẻ đệ nhất lưá»i nhác vô lại trong thiên hạ ấy à, chính là thằng đồ đệ không biết tá»± vươn lên cá»§a hoà thượng.

Sở Tiên Lưu cưá»i:
- Ngưá»i cô độc như ông cÅ©ng có đồ đệ sao?

Cửu Như nói:
- Có gì đáng cưá»i chứ? Hòa thượng có cha có mẹ, sao lại không thể có đồ đệ?

Sở Tiên Lưu sững ngưá»i, nói:
- Nói cÅ©ng phải, đúng là Sở má»— thiển cận rồi. Nhưng mà nói đồ đệ lưá»i nhác vô lại hÆ¡n cả lão hoà thượng ông thì ta vạn lần không tin.

Cửu Như tay vuốt chòm râu trắng, lộ vẻ khổ sở buồn bực, nói:
- Äấy gá»i là má»—i vật lại có má»™t vật hàng phục được, đậu phụ thêm nước kho. Hòa thượng mạng nhá» phúc bạc, vốn muốn thu má»™t đệ tá»­ phòng tuổi già, nào ngá» thằng đó tham ăn lưá»i làm, không kính trá»ng sư phụ, ngược lại còn ép ta ăn xin dá»c đưá»ng để cho nó tiêu phá. Thá»­ nghÄ© hòa thượng hoành hành ná»­a Ä‘á»i, có bao giá» yếu thế đâu? Cuối cùng lại bị má»™t thằng tiểu tặc cưỡi lên đầu ỉa đái vung vãi, giết thì không được, bá» cÅ©ng không được, chả khác nào cá»§ khoai nóng bá»ng trên tay. Hừ, lão sắc quá»· ngươi nói xem, đó chẳng phải là kẻ đệ nhất lưá»i nhác vô lại trong thiên hạ thì là cái gì?

Sở Tiên Lưu ná»­a tin ná»­a ngá», nghÄ© bụng: “Lão hoà thượng này nói ná»­a giả ná»­a thật, giương đông kích tây. Ngươi nói như thế ta ná»­a câu cÅ©ng không tin.†Lập tức cưá»i cưá»i nói:
- Hoà thượng ngươi hà tất phải nói những lá»i vá»› vẩn chả liên quan gì như thế. Cho dù kéo dài thá»i gian thế nào, cái gì nên tá»›i rồi cÅ©ng sẽ tá»›i.

Rồi chuyển ánh mắt nhìn qua Liễu Oanh Oanh, chậm rãi nói:
- Ngươi chính là Liễu Oanh Oanh?

Liá»…u Oanh Oanh cưá»i nói:
- Äúng vậy! Ông tìm tôi có việc gì sao?

Sở Tiên Lưu cưá»i nhạt nói:
- Thuần Dương Thiết Hạp là do ngươi ăn trộm?

Liễu Oanh Oanh lắc đầu nói:
- Tôi chẳng biết Xuẩn Dương Thiết Hạp (hộp sắt dê ngu), Bổn Ngưu Kim Hạp (hộp vàng trâu ngốc) gì cả.

Sở Tiên Lưu trầm mặt, cao giá»ng nói:
- Vậy ta lại há»i ngươi, có phải ngươi đã giết chết thợ trồng hoa cá»§a lão phu, đốt hết ruá»™ng hoa cá»§a lão phu không?

Liễu Oanh Oanh lộ vẻ mặt kỳ quái, lắc đầu nói:
- Tuyệt không có việc đó.

Sở Tiên Lưu sắc mặt càng trầm xuống, từ từ nói:
- Cô bé con, ngươi đã lưu huyết thư lên tưá»ng ở Thiên Hương sÆ¡n trang cá»§a ta, bây giá» sao lại không dám thừa nhận ư?

Liễu Oanh Oanh lắc đầu nói:
- Lão già ông toàn nói năng cổ quái, tôi còn không hiểu ông nói gì cả?

Sở Tiên Lưu hừ lạnh một tiếng, nói:
- Thế thì ngươi ăn trộm nhà giàu ở Giang Nam, lén vào đại nội cũng là giả sao?

Liá»…u Oanh Oanh cưá»i nói:
- Cái đó lại không sai.

Sở Tiên Lưu gật đầu nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, nói thế thì nói ngươi dâm đãng độc ác cÅ©ng không sai chứ?

Liá»…u Oanh Oanh vốn nghiêm mặt trả lá»i, nghe những lá»i này bất giác lông mày dá»±ng đứng, lá»›n tiếng nói:
- Lão há» Sở kia, ông không được ngậm máu phun ngưá»i.

Cửu Như gật đầu lia lịa nói:
- Không sai, không sai, bốn chữ dâm đãng độc ác ngưá»i khác nói Ä‘á»u được, duy lão sắc quá»· nhà ngươi nói thì chả ai phục cả.

Sở Tiên Lưu mặt như phủ một làn sương lạnh, xua tay nói:
- Lão hoà thượng ông chá»› có xen vào! Con ranh kia, ta há»i ngươi, Lôi Tinh có phải là do ngươi đả thương không?

Liễu Oanh Oanh nhíu mày nói:
- Äiá»u này thì không sai.

Sở Tiên Lưu lạnh nhạt nói:
- Vậy thì đúng rồi, tuổi còn nhá» mà đã dâm tà ác độc như thế, kẻ xuất thân từ Tuyết SÆ¡n quả nhiên Ä‘á»u là má»™t loại.

Liá»…u Oanh Oanh thấy sư môn bị sỉ nhục thì tức đến run cả ngưá»i, cao giá»ng nói:
- Ngươi chỉ há»i ta mà sao không há»i xem gã há» Lôi kia đã làm những gì?

Sở Tiên Lưu cưá»i nhạt nói:
- Nha đầu ngươi dáng vẻ hồ ly, tính tình rắn rết. Bây giỠngươi nói gì ta cũng không tin. Hừ, nể tình lão hoà thượng ta cho ngươi hai lối thoát. Thứ nhất là đưa tang vật ra, tự phế võ công. Thứ hai thì để lão phu quyết định cho ngươi luôn.

Liễu Oanh Oanh nói:
- Vẫn còn má»™t đưá»ng lối nữa là đánh ngã ông rồi lại Ä‘i tiếp.
Tài sản của ZORO_NDK


Last edited by David; 21-04-2008 at 08:59 PM.
Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #25  
Old 11-03-2008, 10:00 PM
ZORO_NDK ZORO_NDK is offline
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
 
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bài gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngày 16 giá» 45 phút
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
CHƯƠNG 4: THUẦN DƯƠNG THIẾT HẠP


Chương 4 – Hồi 1


Dịch thuật: Các nhà tài trợ
Biên dịch + biên tập: StormRaider
Nguồn: Tàng thư viện


Sở Tiên Lưu nổi tiếng vá» kiếm pháp nhưng lại không mạnh vá» khí lá»±c, lúc này phải bá» thế mạnh dùng thế yếu nên thá»i gian chưa lâu đã cảm thấy khó khăn. Äấu thêm vài chiêu lão đột nhiên đẩy lùi quả chuông đồng ra rồi lá»›n tiếng nói:
- Khoan đã!

Cá»­u Như đặt vững quả chuông đồng trên vai, cưá»i nói:
- Thế nào? Chịu thua rồi hả?

Sở Tiên Lưu cau mày đáp:
- Lão hoà thượng, ông một lòng muốn can thiệp chẳng quả là vì cái Thần Dương Thiếp Hạp đó đúng không?

Cá»­u Như chỉ cưá»i hì hì. Sở Tiên Lưu thấy ông ta cưá»i rất khoái trá thì trong lòng càng không nghi ngá» gì nữa, lắc đầu nói:
- Äáng tiếc lần này ông tính sai rồi, cái Thuần Dương Thiết Hạp chính là đồ giả đấy.

Cửu Như gật đầu nói:
- Cái loại mưu kế vụng vỠấy hoà thượng cũng từng dùng rồi.

Sở Tiên Lưu thở dài nói:
- Äây tuyệt chẳng phải là mưu kế gì, cái há»™p sắt đó đúng là đồ giả.

Ông ta thấy ánh mắt Cửu Như đầy vẻ chế nhạo thì lại thở dài nói:
- Hoà thượng, ông có biết lai lịch cái Thuần Dương Thiết Hạp này không?

Cá»­u Như cưá»i nói:
- Nghe nói là cá»§a Lã Äồng Tân để lại, bên trong còn giấu linh đơn bùa lá»­a, kẻ nào chiếm được thì có thể luyện thành tiên đạo, có Ä‘iá»u từ sau khi Lữ Äồng Tân qua Ä‘á»i chưa từng có ai mở được chiếc há»™p đó cả.

Sở Tiên Lưu xua tay nói:
- Những gì mà ông nghe được chỉ là lá»i đồn thổi trên giang hồ mà thôi. Cái há»™p đó do ai để lại thì hiện giá» chẳng thể nào biết được, chỉ là đạo danh cá»§a Lữ tổ quá lá»›n nên mượn tên cá»§a ông ấy mà thôi. Có Ä‘iá»u hÆ¡n má»™t trăm năm trước cái há»™p đó đã được mở ra má»™t lần rồi.

Cá»­u Như nhướng đôi lông mày rậm, cưá»i nói:
- Hay quá, hay quá, nói nghe xem nào.

Liá»…u Oanh Oanh và Lương Tiêu cÅ©ng rất tò mò, Ä‘á»u đổ dồn ánh mắt vá» phía Sở Tiên Lưu.

Sở Tiên Lưu vuốt râu trầm ngâm nói:
- Lão hoà thượng, ông đã nghe nói đến Tử Dương chân nhân chưa?

Cửu Như nói:
- Ngươi nói tá»›i Trương Bá Äoan Trương Tá»­ Dương phải không? Sau thá»i TÄ©nh Khang, Äạo môn chia thành hai tông phái Nam và Bắc. Vương Trùng Dương là ngưá»i sáng lập ra Bắc Tông còn Trương Tá»­ Dương là ngưá»i sáng lập ra Nam Tông. Chá»§ trương cá»§a Bắc Tông là Ä‘i vào nhân gian để giúp ngưá»i, còn Nam tông lại lấy việc thanh tu làm mục đích chá»§ yếu. Có Ä‘iá»u nói ra thì Vương Trùng Dương sáng lập ra Bắc Tông là có bảy đệ tá»­ phái Toàn Chân dưới quyá»n giúp sức, còn Trương Bá Äoan lại chỉ dá»±a vào sức lá»±c cá»§a bản thân mình để sáng lập ra Nam Tông, đó má»›i thật sá»± gá»i là lợi hại.

Sở Tiên Lưu không cưá»i nữa, nói:
- Lão hòa thượng, mấy chữ “lợi hại†từ miệng ông nói ra thật không dá»… dàng. Có Ä‘iá»u Tá»­ Dương chân nhân đúng là nhân vật kiệt xuất hàng đầu xưa nay, há»c vấn cá»§a tam giáo cá»­u lưu, bách gia chư tá»­ không gì là không tinh thông, võ há»c trên ngưá»i lại càng xuất thần nhập hoá, nổi tiếng má»™t thá»i [ngưá»i dịch: “tam giáo†= Äạo giáo, Phật giáo, Nho giáo; “cá»­u lưu†là 9 há»c phái lá»›n nhất thá»i Chiến Quốc, bao gồm: Nho gia, Pháp gia, Tung hoành gia, Äạo gia, Binh gia, Tạp gia, Âm dương gia, Mặc gia, Nông gia. Trong đó Nho gia là há»c phái cá»§a Khổng Tá»­, Pháp gia là há»c phái cá»§a Hàn Phi Tá»­, Tung Hoành gia là há»c phái vá» ngoại giao du thuyết, đứng đầu là Tô Tần, Trương Nghi, Äạo gia là cá»§a Lão Tá»­, Âm Dương gia là há»c phái vỠâm dương ngÅ© hành, đứng đầu là Trâu Diá»…n, Mặc gia là há»c phái vá» nhân trị cá»§a Mặc Äịch, Tạp gia có lẽ là há»c phái pha lẫn ưu Ä‘iểm các há»c phái khác cá»§a Tuân Tá»­, còn Binh gia và Nông gia do ai đứng đầu thì tá»› chịu; “bách gia chư tá»­â€: là từ dùng để gá»i chung các há»c gia Trung Quốc thá»i Xuân Thu - Chiến Quốc, thá»i kỳ này các há»c thuyết nở rá»™, có hàng trăm trưá»ng phái khác nhau nên gá»i là bách gia chư tá»­ (những ngưá»i theo đưá»ng lối cá»§a trăm trưá»ng phái)]

Cửu Như cau mày nói:
- Lão sắc quỷ lăng nhăng quá, đang nói tới Tthuần Dương Thiết Hạp, tại sao lại quàng sang chuyện của Trương Tử Dương?

Sở Tiên Lưu vuốt râu cưá»i nhạt, Lương Tiêu ngắt lá»i nói:
- Ngưá»i mở chiếc há»™p Thuần Dương Thiết Hạp đó chính là vị Tá»­ Dương Chân nhân kia sao?

Sở Tiên Lưu nói:
- Tiểu tử nhà ngươi xem ra cũng không ngốc.

Cá»­u Như cưá»i nhạt nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, lão sắc quá»· ngươi hắn không ngốc, chính là chá»­i hoà thượng ta ngốc phải không?

Sở Tiên Lưu chiếm được lợi thế liá»n cưá»i dài nói:
- Äiá»u này lão phu không há» nói ra nhé.

Cửu Như hừ một tiếng rồi nói:
- Nói như vậy, chiếc hộp Thuần Dương Thiết Hạp đó cũng có chút ý nghĩa rồi. Trương Tử Dương đã mở chiếc hộp ra thì tại sao lại còn đóng vào?

Sở Tiên Lưu thở dài nói:
- Nói ra thì Trương chân nhân thần thông quảng đại, tài trí cÅ©ng cao, chỉ đáng tiếc là trong Ä‘á»i ông lại thu nhầm ba tên đồ đệ, có thể nói rằng đó là má»™t việc đáng hối hận nhất trong cuá»™c Ä‘á»i ông. Trong sách cổ “Ngá»™ chân thiên†mà ông ta truyá»n lại cho Ä‘á»i sau có viết vỠ“Ba truyện phi nhân†chính là chỉ chuyện này.

Cửu Như chép miệng nói:
- Lão sắc quá»·, ngươi càng nói càng lan man, Trương Bá Äoan thu nhầm đồ đệ thì có liên quan gì tá»›i ngươi chứ?

Sở Tiên Lưu lắc đầu nói:
- Quan hệ vô cùng lớn, trong ba đồ đệ đó thì đại đồ đệ mang hỠSở.

Cá»­u Như vá»— tay cưá»i nói:
- Hay thật, chẳng lẽ tên đại đồ đệ bất tài ấy chính là tổ tiên của nhà hỠSở các ngươi?

Sở Tiên Lưu thở dài nói:
- Thật đáng hổ thẹn, chính là tiên tổ. Còn đồ đệ thứ hai lại hỠLôi.

Ãnh mắt Cá»­u Như chá»›p lên, cưá»i nói:
- Äại khái chính là tổ tiên cá»§a Lôi Công Bảo đúng không?

Sở Tiên Lưu gật đầu nói:
- Äúng vậy. Äồ đệ thứ ba há» Phương, ông ta không có con cái nhưng ná»™i công ông ta tu luyện lại rất có tiếng, gá»i là “Băng Hhà huyá»n côngâ€.

Liễu Oanh Oanh kêu í lên một tiếng, kinh ngạc nói:
- Ông… ông nói cái gì?

Sở Tiên Lưu cưá»i nhạt nói:
- Ngươi không cần phải giả vá» giả vịt, ngưá»i há» Phương đó chính là tổ sư cá»§a Äại Tuyết SÆ¡n các ngươi. Những chuyện xưa cÅ© này chắc hẳn ngươi cÅ©ng vô cùng tưá»ng tận.

Liễu Oanh Oanh lắc đầu nói:
- Sư phụ chưa từng kể cho ta.

Cô nói như vậy, Sở Tiên Lưu càng cho rằng cô chỉ cố gắng thoái thác, không nói lấy ná»­a câu chân thật, trong lòng càng tức giận, cao giá»ng nói:
- Tên hỠPhương xấu xa ấy cũng là là tổ sư của môn phái ngươi. Ngươi vì một cái hộp sắt nhỠnhoi mà đến cả tổ sư cũng không nhận hay sao?

Liễu Oanh Oanh lắc đầu nói:
- Sư phụ từng nói rằng, sư tổ của chúng ta là nam giới, nhưng chuyện đã qua rất lâu rồi nên tên hỠlà gì thì không ai hay biết.

Sở Tiên Lưu thấy vẻ mặt cô ta không có vẻ nói dối, trong lòng vô cùng khó hiểu: “Con bé này nếu không phải quả thật không biết thì chính là kẻ gian hiểm độc ác hiếm có trên nhân gian. Có Ä‘iá»u thật ra thì chuyện xưa này cÅ©ng là do tiên tổ ta khi cuối Ä‘á»i lương tâm trá»—i dậy má»›i viết vào trong kiếm phổ gia truyá»n để tá»± sám hối nhắc nhở con cháu. Chắc rằng tên há» Phương kia trong lòng hổ thẹn, không muốn để đám đệ tá»­ biết được việc làm xấu xa cá»§a mình khi còn sống.†Ông ta do dá»± má»™t lát rồi nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, ta sẽ nói tiếp. Lại nói Trương chân nhân phân biệt truyá»n thụ võ công cho ba ngưá»i, ba đồ đệ dần dần má»—i ngưá»i Ä‘á»u có má»™t sở trưá»ng riêng. Äại đồ đệ giá»i vá» dùng kiếm, nhị đồ đệ giá»i vá» quyá»n pháp, tam đồ đệ thì lại chưởng pháp cao minh. Nhưng võ công cá»§a ba ngưá»i càng mạnh thì bản tính cÅ©ng theo đó mà dần dần bá»™c lá»™ ra.
Trương chân nhân phát hiện ra rằng ba ngưá»i bản tính không đứng đắn thì vô cùng tức giận, vốn muốn phế bá» võ công cá»§a há». Nhưng tình thầy trò sâu đậm, Trương chân nhân bản tính lại rất má»m yếu lương thiện, mấy lần định làm nhưng lại không ra tay nổi. Má»™t ngày ná» ba ngưá»i lại vô cá»› giết ngưá»i, Trương chân nhân trong lòng nguá»™i lạnh nên nhân lúc đêm khuya đã lặng lẽ bá» Ä‘i.

Sở Tiên Lưu nói đến đây lại thở dài rồi nói:
- Chỉ vì Trương chân nhân sá»›m có cảnh giác, tuyệt không truyá»n thụ Huyá»n môn chính pháp cho ba ngưá»i nên ba tên đồ đệ đó tu luyện thêm mưá»i năm võ công Ä‘á»u không có tiến bá»™ gì đáng kể. Vì vậy đại đồ đệ đứng đầu tập hợp ba ngưá»i lại thương nghị. Cả ba ngưá»i bá»n há» Ä‘á»u biết rằng Trương chân nhân nhỠđã giải được bí mật trong Thuần Dương Thiết Hạp má»›i hiểu rõ đạo lý, khai lập môn phái, còn những thứ võ công mà ông truyá»n thụ cho há» chẳng qua là những võ công tầm thưá»ng mà thôi. Thế là cả ba ngưá»i Ä‘á»u nhất trí rằng chỉ có cách há»c được võ công trong há»™p sắt má»›i có thể tung hoành thiên hạ. Lập tức cả ba ngưá»i trăm mưu ngàn kế Ä‘i tìm Trương Chân nhân. Ôi, cÅ©ng là trá»i cao trêu ngưá»i, ba ngưá»i bá»n há» không ngừng nghỉ tìm kiếm trong suốt ba năm, cuối cùng đã tìm được Trương Chân nhân tại dãy núi Tê Hà. Trương chân nhân thấy ba ngưá»i tất nhiên vô cùng kinh ngạc, vốn định tránh Ä‘i, nhưng ba ngưá»i khóc lóc như mưa, luôn mồm nói sẽ từ bá» con đưá»ng xấu xa trước kia, khổ sở xin Trương chân nhân gây dá»±ng lại môn phái. Trương chân nhân tuy không bằng lòng lắm nhưng thấy ba ngưá»i đã có lòng hướng thiện nên cÅ©ng không nỡ cá»± tuyệt. Nào ngá» ba ngưá»i ăn có nói không, sá»›m đã có lòng cướp Ä‘oạt, nhân lúc Trương chân nhân buông lá»ng cảnh giác liá»n đột ngá»™t cùng làm phản, ra tay vô cùng tàn độc. Trương chân nhân không há» cảnh giác nên đã bị trá»ng thương, nhưng ông ta có thần công tuyệt thế nên sau khi bị trá»ng thương vẫn đánh ngã cả ba đồ đệ, đột phá vòng vây bá» Ä‘i. Äại đồ đệ và nhị đồ đệ kia ráo riết Ä‘uổi theo, cuối cùng Ä‘uổi kịp Trương chân nhân trong má»™t sÆ¡n cốc. Trương chân nhân lúc đó đã trá»ng thương khó mà qua khá»i, không kịp giấu há»™p sắt Ä‘i nhưng cÅ©ng không muốn chiếc há»™p đó bị rÆ¡i vào tay kẻ ác gây nguy hiểm cho ngưá»i Ä‘á»i, liá»n đóng chặt chiếc há»™p lại rồi đột ngá»™t ra Ä‘i.

Liễu Oanh Oanh nghe đến đây không nhịn được nói:
- Ba tên kẻ đó làm đồ đệ mà quên ơn phụ nghĩa, dù cho chó lợn cũng không như vậy.

Sở Tiên Lưu giật mình rồi gật đầu nói:
- Không sai, việc tiên tổ làm quả thật không đúng.

Liá»…u Oanh Oanh cưá»i nhạt nói:
- Äâu chỉ là không đúng mà là vô cùng khốn kiếp. Tên há» Phương kia chẳng có quan hệ gì vá»›i bản cô nương cả, ta cÅ©ng không nhận cái loại tổ sư như lão.

Những lá»i nói này quả thật là kinh thế hãi tục. Phải biết rằng võ lâm rất trá»ng đạo thầy trò, lá»i Liá»…u Oanh Oanh vừa nói ra chẳng khác gì phản thầy diệt tổ. Sở Tiên Lưu thần sắc thay đổi, Lương Tiêu sợ ông ta sẽ nổi giận liá»n thầm tá»± phòng bị, ai ngá» vẻ mặt Sở Tiên Lưu lại từ từ dịu ra, thở dài má»™t hÆ¡i rồi nói:
- Ngươi nói đúng là không sai. Tiên tổ đúng là vô cùng khốn kiếp, làm con cháu phải xấu hổ.

Cửu Như gật đầu nói:
- Lão sắc quá»· ngươi nãy giá» lâu như vậy mà cuối cùng cÅ©ng nói được má»™t câu nói cá»§a con ngưá»i.

Sở Tiên Lưu trợn mắt nhìn ông ta, lại nghe Lương Tiêu nói:
- Trương chân nhân sau khi chết thì Thuần Dương Thiếp Hạp tất nhiên sẽ rÆ¡i vào tay cá»§a hai ngưá»i đồ đệ kia đúng không?

Hắn quan tâm tá»›i tăm tích cá»§a Thuần Dương Thiết Hạp nên phải dò há»i. Sở Tiên Lưu cưá»i khổ nói:
- Cái đó lại thế này, tuy có được há»™p sắt nhưng hai ngưá»i bá»n há» lại chẳng có cách nào mở ra. Hai ngưá»i bèn nghÄ© chiếc há»™p này đã khó mở ra như vậy thì bên trong nhất định có má»™t bí mật to lá»›n rung chuyển trá»i đất, bởi vì lòng tham bùng lên, lá»i ra tiếng vào liá»n bắt đầu đánh nhau. Nhưng võ công cá»§a hai ngưá»i ngang nhau, lại vốn há»c cùng thầy nên hiểu rất rõ bản lÄ©nh cá»§a đối phương. Nhất thá»i không ai thắng được ai, đánh đến lúc khó mà can ngăn được thì đại đồ đệ chợt nhảy ra, nói: “Lôi sư đệ, đệ và ta Ä‘á»u đã quên mất, nếu như bây giá» chúng ta đấu đến kẻ chết kẻ bị thương mà lại vừa đúng lúc Phương sư đệ tìm đến thì chẳng phải là nghêu sò tranh nhau, ngư ông được lợi hay sao, dá»… dàng bị hắn lấy mất trắng thành quả hay sao†Ngưá»i há» Lôi kia nghe thấy có lý, hai ngưá»i lập tức bỠđánh nhau mà cùng nghiên cứu há»™p sắt.

Lúc ông ta kể chuyện, trước sau Ä‘á»u dùng đại đồ đệ và nhị đồ đệ để gá»i, đối vá»›i tổ tiên cÅ©ng không há» có ý kính trá»ng né tránh. Ba ngưá»i còn lại Ä‘á»u thầm nghÄ©: “Sở Tiên Lưu này cÅ©ng có thể coi là ngưá»i hiểu rõ đúng sai.â€

Lại nghe Sở Tiên Lưu kể tiếp:
- Hai ngưá»i đó sợ rằng chuyện chiếc há»™p sắt bị tiết lá»™ ra ngoài nên âm thầm trốn vào trong núi sâu, tập trung nghiên cứu cách mở, nhưng cuối cùng vẫn không tài nào mở được há»™p. Hai ngưá»i Ä‘á»u có ý đỠphòng đối phương ôm há»™p bá» trốn, nghi ngá» ngày càng lá»›n dần, cuối cùng có má»™t ngày lại đánh nhau to đến mức cả hai Ä‘á»u bị thương. Äại đồ đệ mắt thấy đó không phải là giải pháp, liá»n nói vá»›i nhị đồ đệ: “Chiếc há»™p sắt này đã không cách nào mở ra được thì chúng ta liá»u mạng đánh nhau cÅ©ng vô ích, chi bằng chúng ta bốc thăm, ngưá»i thắng sẽ được cầm chiếc há»™p này nghiên cứu trong ba năm. Nếu trong vòng ba năm đó ai mở được há»™p sắt đó thì chiếc há»™p thuá»™c vá» ngưá»i đó. Còn nếu không tìm ra được thì ba năm sau lại đổi cho ngưá»i kia tìm hiểu.†Äồ đệ thứ hai nghÄ© rồi nói: “Nếu cả Ä‘á»i chúng ta cÅ©ng không tìm ra Ä‘iá»u bí mật trong há»™p thì phải làm thế nào?†Äại đồ đệ nói: “Nếu chúng ta Ä‘á»u không có phúc phận thì cÅ©ng chẳng còn cách nào khác, chỉ đành giao việc mở há»™p cho con cháu làm tiếp thôi.†Äồ đệ thứ hai cÅ©ng không có cách nào tốt hÆ¡n, đành phải đồng ý. Hai ngưá»i lập tức thá» vá»›i trá»i đất. Sau khi thá» xong, hai ngưá»i liá»n rút thăm, đại đồ đệ kém may mắn đã bị nhị đồ đệ tranh được Thuần Dương Thiết Hạp trước. Äại đồ đệ vì đã nói trước nên đành để nhị đồ đệ bảo quản chiếc há»™p, ba năm sau sẽ lấy lại.
Tài sản của ZORO_NDK


Last edited by David; 21-04-2008 at 09:03 PM.
Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu con luan, âàëåíòèíà, áåñïëàòíûé, àâòîðàäèî, âèðòóàëüíûå, côn luân, côn luân 4vn, côn luân full, côn luân full 4vn, côn luân quyển 4, côn luân quyển 5, côn luân quyển 6, côn luân quyển 7, côn luân quyen 4, côn luân tap cuoi, côn luân tập 4, côn luân vn4 eu, chuong 11 con luan, çíàêîìñòâ, codaokinhphong chuong4, con lon tap 1, con luan, con luan 4vn, con luan 4vn.eu, con luan 5 6 7, con luan chuong 15, con luan chuong 23, con luan chuong 4 hoi 9, con luan chuong moi nhat, con luan full, con luan full online, con luan het quyen 3, con luan phuong ca ebook, con luan quyá»…n 4, con luan quyen 1 full, con luan quyen 2, con luan quyen 3, con luan quyen 4, con luan quyen 4 hoi 12, con luan quyen 4 hoi 2, con luan quyen 4 hoi 9, con luan quyen 5, con luan quyen 5 6 7, con luan quyen 5 hoi 1, con luan quyen 6, con luan quyen 6 full, con luan quyen 7, con luan tap 1, con luan tap 4, con luan tap 5, con luan tren 4vn.com, con luan truyenhixx, con luanquyen 4, conluan, ebook con luan, ëîãîòèï, ïñîðèàç, ìóçûêà, kiem hiep con luan, ñàëàòîâ, òîðãîâîå, phượng ca, quách thá»§ kính, thap ma, truyen côn luân full, truyen con luan 4vn.eu, truyen con luan quyen 4, truyen con luan quyen 7, truyen con luon quyen 3, truyenkiemhiepconluan, ýëåêòðîìîíòàæ, æàëþçè, ðàìáëåð



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™