Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #21  
Old 06-08-2008, 03:31 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 21

Cao tăng trong cổ động



Hòa thượng thúi! CÓ nghe gã tiểu tá»­ kia nói gì không? Y chá»­i lÅ© trá»c Thiếu Lâm tá»± cá»§a lão là lÅ© ngưá»i bất chính, bất nghÄ©a, bất minh đó. Lão phu bị xiá»ng xích trong này, quả là hàm oan rồi.
Thiên Hải lắng nghe, nhủ thầm:
"Nếu trong này còn má»™t ngưá»i nữa, ngoài má»™t vị tiá»n bối kia, hẳn là má»™t vị cao tăng Thiếu lâm." Thiên Hải vừa nghÄ©, vừa liếc mắt nhìn vá» phía phát ra giá»ng nói ồm ồm không có thiện cảm. Trong bóng tối như hÅ© nút, Thiên Hải cảm thấy hai bóng sáng xanh rá»n, mà có thể Ä‘oán ra đó là thần nhân cá»§a tá»™i nhân kia.
Lão vị nhân kia thốt dứt câu thì tiếng niệm phật hiệu cất lên ngay phía sau đầu Thiên Hải.
- A di đà phật. Bất giá»›i hoà thượng! Ngươi đừng giữ tà ý vá»›i phật môn. Nẻo phật mênh mông từ bi, quãng đại, nhưng không phải ngưá»i xuất gia nào cÅ©ng nhận được chính quả.
- Lão hoà thượng thúi còn dạy Ä‘á»i ta nữa à? Ta không còn là hoà thượng cá»§a Thiếu Lâm đâu. Ãầu cá»§a ta đã má»c tóc rồi và tóc lại dài nữa.
Thiên Hải nghe tiếng gãi đầu sồn sột.
Bất Giới hoà thượng vừa gãi đầu, vừa nói:
- LÅ© chấy rận làm ngứa đầu lão phu. Hừ! Nếu thoát khá»i đây, ta thá» sẽ bắt lÅ© trá»c nuôi lÅ© chấy rận trên đầu ta.
ánh mắt đầy ná»™i lá»±c xanh rá»n cá»§a Bất Giá»›i hoà thượng hướng vá» phía Thiên Hải. Y trầm giá»ng nói:
- Tiểu tá»­! Ngươi sao lại bị lÅ© trá»c Thiếu Lâm đẩy vào cái động thối tha này?
- Vãn bối làm ơn mắc oán đấy thôi. Không ngỠbị Tri Giới hoà thượng cho uống nhục tán, giỠđã thành phế nhân. Vãn bối từ xưa đến nay, chưa từng nghe cao tăng Thiếu Lâm dụng độc, bởi đó là hành động tà quái của hắc đạo, nhưng không ngỠnay chính hoà thượng Thiếu Lâm lại dụng độc hãm hại vãn bối.
Bất Giá»›i hoà thượng rá»i mắt nhìn vá» phía trên đầu Thiên Hải, dè bỉu nói:
- Lão trá»c thúi kia nghe tiểu tá»­ nói không?
Giá»ng nói trầm trầm cá»§a vị cao tăng phát ra:
- A di đà phật. Bần tăng vô cùng hổ thẹn, bởi hành động dùng độc cá»§a tri tăng đưá»ng.
Bất Giới "hừ" nhạt một tiếng rồi nói:
- LÅ© trá»c cá»§a lão thì ai chẳng vậy.
Y "hừ" nhạt một tiếng rồi nói tiếp:
- Ngoài lão trá»c thúi ra, trên Thiếu Lâm, ta chẳng phục má»™t tên nào cả.
Bất Giá»›i hoà thượng cưá»i khàn:
- Nhưng xét cho cùng lão trá»c cÅ©ng chẳng tốt là gì, nên má»›i bị giam vào đây cùng vá»›i ta. Lão trá»c thúi giam ta thì ngưá»i khác cÅ©ng giam lão. ác giả ác báo mà. CÓ như thế, lão trá»c thúi má»›i sáng mắt ra.
Thiên Hải nghe tiếng thở dài cá»§a vị cao tăng bị xích phía trên mình. Nghe tiếng thở dài cá»§a vị cao tăng đó, Thiên Hải không khá»i lão lòng. Chàng buá»™t miệng há»i:
- Nhị vị tiá»n bối sao lại bị giam trong hang động này?
Bất Giới hoà thượng lên tiếng trước:
- Ta bị lão trá»c thúi kia giam vào đây, còn lão thì bị sư đệ cá»§a lão giam. Thế má»›i nói, ông trá»i có mắt.
- A di đà phật. Sư đệ đừng giận bần tăng. Ta giam sư đệ vào bí động Thiên luân này cũng vì sư đệ mà thôi.
Bất Giới hoà thượng gầm lên:
- Lão hại ta thì có.
- A di đà phật. Bần tăng không há» có chút đố ky nào để hãm hại sư đệ cả. Chỉ vì sư đệ không giữ giá»›i luật Phật môn, lại quá háo sắc, có thể gây ra những chuyện thị phi, nên sư huynh má»›i buá»™c giam sư đệ, để đệ có thá»i gian tu tính, sá»›m nhận ra chánh quả niết bàn.
Bất Giới hoà thượng gầm lên:
- Lão im cái miệng thúi của lão lại đi. Ta đâu có cần lão lo lắng như vậy.
Bất Giá»›i hoà thượng rít giá»ng nói:
- Lão càng nói, ta càng thấy lão đáng nhận sự trừng phạt bị móc mắt và giam vào đây.
Mà tại sao lão cứ sống dai như vậy nhỉ? Ngưá»i như lão hẳn phải sá»›m vá» chầu niết bàn rồi má»›i phải.
-A di đà phật. Sư huynh chưa vá» chầu Phật tổ, bởi nghiệp chướng còn quá nặng chưa trả hết được. Khi nào hết nghiệp chướng, tá»± khắc bần tăng sẽ viên tịch vá» chầu trá»i.
Bất Giới hoà thượng buông một tiếng thở dài:
- Ta nghe lão nói mà muốn nôn mửa, nhưng cũng tội nghiệp cho lão đó.
Bất Giá»›i hoà thượng ngưng nói má»™t lúc rồi há»i Thiên Hải:
- Tại sao ngươi bị tên Tri Giới hoà thượng kia giam vào trong này vậy?
- Vãn bối bị Tri Giới hoà thượng hiểu lầm.
- Hắn hiểu lầm ngươi Ä‘iá»u gì?
- Tri Giá»›i hoà thượng nghÄ© vãn bối đổi báu vật mà ngưá»i ta uá»· thác cho vãn bối Ä‘em đến cho Giác Chân đại sư Phương trượng chùa Thiếu Lâm.
Thiên Hải nói xong, bật cưá»i, trong khi vị cao tăng bị xích lại niệm phật hiệu:
- A di đà phật...
Bất Giới hoà thượng nói:
- Sao tiểu tá»­ cưá»i? Ngươi cưá»i cái gì? BỘ bị giam, ngươi hết hy vá»ng sống rồi hay sao mà cưá»i như vậy?
- Vãn bối không hết hy vá»ng sống đâu, nhưng nghÄ© lại chuyện này, quả là không thể nhịn cưá»i nổi. Càng nghÄ©, càng thấy tiá»n bối nói không sai vá» các hoà thượng cá»§a Thiếu Lâm tá»±.
Ta nói thì chẳng bao giỠsai rồi. Ngươi nghe tiểu tử nói chứ, hoà thượng thúi.
Bất Giới hoà thượng lại nhìn Thiên Hải, cao hứng nói:
- Tiểu tá»­! Nếu ngươi nói cho ta nghe câu chuyện cưá»i cá»§a ngươi thì ta sẽ truyá»n cho ngươi má»™t thứ thần công cá»±c kỳ lợi hại. Vá»›i thần công cá»§a ta, ngươi có thể trở thành vua trong hậu cung đó.
Thiên Hải cau mày há»i:
- Thần công cá»§a tiá»n bối là thần công gì mà lợi hại quá vậy?
- Thần công cá»§a ta có tên là "Tục hoàng công", hay lắm. Ta bị lÅ© trá»c Thiếu Lâm giam Ở đây suốt hai mươi năm, buồn bá»±c quá má»›i chế tạo ra thứ võ công có má»™t không hai này.
- Thần công cá»§a tiá»n bối có thể giúp vãn bối trở lại bình thưá»ng được không?
- Chuyện đó thì ta không chắc, nhưng thá»­ há»c thần công cá»§a ta, chắc chắn ngươi sẽ có lợi Ta rất muốn nghe câu chuyện cưá»i cá»§a ngươi.
- Vãn bối không tiếc lá»i vá»›i tiá»n bối đâu. CÓ bao giá» tiá»n bối nghe ngưá»i ta nói, hay biết đến má»™t lão già lưng thì khòm, chân Ä‘i không vững phải chống gậy, mắt mở không lên, lá»— tai thì Ä‘iếc đặc chẳng nghe được gì, thế mà được má»™t mỹ nữ đẹp nhất Bách Hoa lầu để mắt trao trâm giao tình.
- Lão già đó là ai vậy?
- Nói ra sợ tiá»n bối không tin, nhưng lão già đó là Giác Chân Phương trượng Thiếu Lâm tá»±.
Bất Giá»›i hoà thượng bật cưá»i vang động cả cổ động Thiên Luân. Trong tiếu ngạo cá»§a Bất Giá»›i hoà thượng ngập tràn ná»™i lá»±c, khiến cho cả toà động ngỡ như rung mình, bụi đã ào ạt trút xuống. Lão vừa cưá»i, vừa nói:
- Tiểu tá»­! Nói cho lão phu nghe. Ta nghe lá»t lá»— tai, sẽ truy truyá»n cho ngươi ná»­a phần ná»™i lá»±c.
- Tại sao tiá»n bối lại có nhã ý đó?
- Bởi vì chuyện Giác Chân đại sư, ta thích nghe lắm.
Trong khi Bất Giới hoà thượng phấn khích nói thì vị cao tăng lại niệm phật hiệu:
- A di đà phật.
Bất Giá»›i hoà thượng dá»i mắt vá» phía vị cao tăng Thiếu Lâm.
- Hoà thượng thúi, nghe tiểu tử này kể chuyện lão Giác Chân kìa.
Thốt dứt câu, Bất Giá»›i hoà thượng lại cất tiếng cưá»i sang sảng, gã cưá»i vá»›i sá»± hê hả tá»™t cùng.
Vị cao tăng chỠcho Bất Giới hoà thượng dứt tràng tiếu ngạo, mới lên tiếng:
- Bất Giới hoà thượng!
- Hoà thượng thúi muốn nói gì?
- A di đà phật. Bần tăng há»i ngươi có giữ lá»i vá»›i vị thí chá»§ kia không?
- Hừ! Bất Giá»›i hoà thượng ta nói là giữ lá»i, chứ không như lÅ© đầu trá»c Thiếu Lâm cá»§a lão đâu - A di đà phật. Nếu Bất Giá»›i hoà thượng giữ lá»i vá»›i thí chá»§, thì bần tăng cÅ©ng có phần dành cho tiểu thí chá»§ đó, nếu nghe lá»t lá»— tai.
Cặp mắt sát thần của Bất Giới hoà thượng chớp lên tục, rồi cất tiếng ôn hoà:
- Hoà thượng thúi định cho tiểu tử kia món quà gì?
- Món quà bần tăng cho tiểu thí chá»§ kia, hẳn nhiá»u hÆ¡n phần cá»§a Bất Giá»›i hoà thượng.
- Lão hoà thượng thúi chắc chứ?
- A di đà phật. Kẻ xuất gia chẳng bao giá» nói hai lá»i.
Bất Giới hoà thượng nhìn lại Thiên Hải:
- Tiểu tử! Không chừng ngươi vào cổ động này đã may mắn gặp kỳ duyên rồi đó.
Ngươi kể cho ta và lão hoà thượng thúi kia chuyện Giác Chân đại sư đi.
Thiên Hải mỉm cưá»i vá»›i những ý nghÄ©, suy diá»…n cá»§a mình. Chàng chậm rãi thuật lại những chuyện mình nhận giao ước vá»›i Minh Nguyệt, Ä‘em cành trâm đến Thiếu Lâm giao tận tay Giác Chân đại sư. Thiên Hải kể theo lối suy nghÄ© cá»§a mình.
Chàng kể đến đâu, Bất Giá»›i hoà thượng cưá»i to đến đấy. Thiên Hải nghe Bất Giá»›i hoà thượng cưá»i, những tưởng lão có thể bị đứt ruá»™t, hoặc trang tiếu ngạo cá»§a lão có thể khiến cho toà cổ động sụp xuống.
Thiên Hải kể xong, buông một tiếng thở dài:
- Vãn bối không biết lão Giác Chân đại sư lá»m khá»m kia làm thế nào mà được má»™t mỹ nữ Ở "Bách Hoa lầu" lưu tâm tặng trâm. Chuyện như thế, có nói ra tiá»n bối cÅ©ng không tin.
Bất Giá»›i hoà thượng bật cưá»i khăng khắc. Lão vừa cưá»i, vừa nói:
- Ta tin tiểu tử... Ta tin tiểu tử... Trên không nghiêm, dưới mới loạn. Nghiệp quả của lão Giác Chân gây ra quá lớn, Thiếu Lâm khó có thể đứng vững trên đỉnh Thiên sơn này.
Bất Giới hoà thượng nhìn vỠphía vị cao tăng:
- Hoà thượng thúi nghe tiểu tá»­ kể rồi chứ. Ta thật không ngá», không ngá» má»™t Phương trượng Thiếu Lâm, chức cao vá»ng trá»ng, lúc nào cÅ©ng định tâm, định thân để tu há»c giá»›i qui phật môn thoát vòng sinh tá»­, lại là má»™t kẻ trăng hoa, lăng loàn. Thúi thật rồi... Thúi thật rồi.
- A di đà phật.
Sau tiếng niệm phật hiệu, vị cao tăng buông tiếng thở dài rồi nghiêm giá»ng nói:
- Bất Giá»›i hoà thượng! Chuyện cá»§a tiểu thí chá»§ kia bần tăng nghe rất lá»t hai lá»— tai. Ãể giữ lá»i hứa, bần tăng và ngươi cùng phối hợp ná»™i lá»±c, cách không truyá»n khí để trục chất độc "Nhục tán" trong ná»™i thể cá»§a tiểu thí chá»§.
- Cách không truyá»n khí à?
- A di đà phật. Bất Giới là một đại cao thủ của phật môn, bần tăng thiết nghĩ ngươi có thể làm được chuyện đó, chỉ cần hoà thượng toàn tâm toàn ý.
- Làm như vậy, ta sẽ bị tổn hao chân nguyên vô cùng.
- Nếu không dùng cách đó thì ngươi đâu thể thá»±c hiện được lá»i hứa cá»§a ngươi vá»›i tiểu thí chá»§ kia. Bị giam suốt hai mươi năm trong cổ động này, ngươi chưa má»™t lần nào hả hê như lần này mà.
Bất Giá»›i hoà thượng gằn giá»ng nói:
- Hoà thượng thúi đừng nhiá»u lá»i. Lão đã đỠnghị, ta sẵn sàng chấp nhận chiá»u theo ý cá»§a lão.
Bất Giới hoà thượng vừa thốt dứt câu thì Thiên Hải nghe tiếng nổi vi vu như tiếng muổi kêu.
- A di đà phật. Bần tăng vừa vận công phối hợp vá»›i Bất Giá»›i hoà thượng trục xuất độc "Nhục tán" trong ná»™i thể thí chá»§, vừa Ä‘á»c khẩu quyết "Dịch cân kinh". Thí chá»§ theo đó mà vận hành chân ngươi nguyên khí.
Thiên Hải ngÆ¡ ngác bởi thuật truyá»n âm nhập mật cá»§a vị cao tăng, nhưng chưa kịp lên tiếng thì lại nghe Bất Giá»›i hoà thượng nói:
- Hoà thượng thúi! Lão sẵn sàng chưa?
- Bần tăng đã sẵn sàng.
Lá»i cá»§a vị cao tăng vừa dứt thì Thiên Hải thấy từ hai phía có hai vầng hào quang, má»™t xanh má»™t đỠchụp đến thiên đỉnh mình. Ãầu chàng bất giác nóng hổi.
Cùng lúc Thiên Hải tiếp nhận hai luồng hào quang cá»§a Bất Giá»›i hoà thượng và vị cao tăng kia thì tiếng truyá»n âm nhập mật lại rót vào tai chàng.
"Mở bách há»™i, lưu chuyển qua thiếu khất, đến thượng môn qua thận du, quỉ nạp Ä‘an Ä‘iá»n... khai thông nhâm đốc".
Thiên Hải chẳng kịp nghÄ©, mà cứ theo khẩu quyết cá»§a vị cao tăng truyá»n thụ dẫn lưu khí lá»±c Lúc đầu chàng còn lúng túng, cảm nhận hai luồng khí công cá»§a Bất Giá»›i hoà thượng và vị cao tăng chạy loạn khiến cho trong kinh mạch như thể có lá»­a đốt hoặc nhức nhối, nhưng càng lúc thì sá»± dẫn lưu cá»§a chàng đã thành thục, hướng được hai luồng khí công kia hoà làm má»™t, lưu chuyển linh hoạt trong ná»™i thể mình.
Khi Thiên Hải qui tụ chân ngươi thần khí vào Ä‘an Ä‘iá»n, cảm thấy như có sức mạnh kỳ lạ, đồng thá»i thần trí vô cùng sáng suốt. Chàng lưu dẫn chân ngươi nguyên khí đến hai đại huyệt sinh tá»­ huyá»n quan nhâm đốc. Ãến lúc này má»›i có chuyện xảy ra. Thiên Hải có cảm giác khí công bị chận lại, bởi má»™t bức tưá»ng kiên cố, không sao phá vỡ được.
Chàng cố công phá bức tưá»ng vô hình kia, nhưng càng cố gắng bao nhiêu thì càng thất vá»ng bấy nhiêu, bởi sá»± ngăn chặn kỳ lạ nÆ¡i hai tá»­ huyệt sinh tá»­ huyá»n quan. Trong lúc công phá sinh tá»­ huyá»n quan. Thiên Hải không ngá» toàn thân mình đã xuất hiện má»™t màn kiếm khí càn khôn há»™ thể, đồng thá»i trục luôn chất độc Nhục tán qua đưá»ng lá»— chân lông.
Ná»™i lá»±c do Bất Giá»›i hoà thượng và vi cao tăng truyá»n sang càng lúc càng dồn vào Ä‘an Ä‘iá»n Thiên Hải. Má»›i đầu, Thiên Hải còn cảm thấy không có gì, còn khả dÄ© chịu đựng được, nhưng càng vá» sau thì Ä‘an Ä‘iá»n cá»§a chàng tá»±a má»™t cái túi chứa chân ngươi càng lúc càng căng cứng, mà miệng túi thì bị hít chặt bởi bức tưá»ng kiên cố ngăn cá»§a sinh tá»­ huyá»n quan không chịu cho thoát. Thiên Hải giá» cảm thấy bá»±c bá»™i vô cùng vá»›i cảm giác trong Ä‘an Ä‘iá»n như có hoả diệm sÆ¡n bùng cháy, chỉ chá»±c nổ tung.
Thiên Hải nghe tiếng truyá»n âm nhập mật cá»§a vị cao tăng Thiếu Lâm.
- Tiểu thí chá»§! Ngươi phải tập trung tinh thần, trí lá»±c, bằng má»i giá dẫn lưu chân ngươi cá»§a bần tăng và Bất Giá»›i hoà thượng khai thông sinh tá»­ huyá»n quan. Nếu không, thí chá»§ sẽ bị tẩu hoả nhập ma.
Nghe vị cao tăng Thiếu Lâm thốt ra câu này, Thiên hải càng cố gắng dẫn lưu khí công công phá sinh tá»­ huyá»n quan, nhưng càng cố gắng chừng nào thì càng nhận ra sá»± bế tắc chừng ấy. Ná»™i thể Thiên Hải lúc này tá»±a má»™t cánh cung căng hết cỡ, nếu không buông sẽ đứt.
Chính vào lúc Thiên Hải gần như đứng trong cảnh giá»›i tá»­ thần có thể tẩu hoả nhập ma thì những bước chân rầm rập từ bên ngoài vá»ng tá»›i.
Theo quán tính, Thiên Hải trừng mắt nhìn vỠphía cửa cổ động rồi bất thình lình rú lên một tiếng, dồn tất cả nội lực quay ngược lại mệnh môn, thi triển kiếm pháp Thượng Ngươi thoát ra từ hai ngón chỉ của Thiên Hải chụp thẳng vỠphía cửa cổ động.
Những âm thanh nghe tựa bảo đao, bảo kiếm chém vào những thân chuối đổ xuống bình bịch.
Vị cao tăng buột miệng niệm phật hiệu:
- A di đà phật.
Cùng vá»›i tiếng niệm phật hiệu, vị cao tăng thu hồi chân khí cùng lúc vá»›i Bất Giá»›i hoà thượng. Cả hai im lặng không nói tiếng nào, trong khi Thiên Hải chá»m tay nhá»m ngưá»i ngồi lên. Trục được nhục tán thoát được cảnh phế nhân, Thiên Hải như ngưá»i chết được cải tá»­ hoàn sinh, reo lên:
- Nhị vị tiá»n bối! Tiểu bối đã trục được độc công và trở lại bình thưá»ng rồi.
Thiên Hải vuốt ngực mình, rồi mới quỳ xuống hành đại lễ đối với Bất Giác hoà thượng và vị cao tăng Thiếu Lâm.
- Thiên Hải thành tâm Ä‘a tạ nhị vị tiá»n bối.
Vị cao tăng chậm rãi niệm phật hiệu:
- A di đà phật.
Bất Giới hoà thượng thì nói khác.
- Tiểu tá»­! Ná»™i thể cá»§a ngươi có tà khí quái dị vô cùng. Tà khí đó vô cùng quái dị mà kỳ lạ. Ngươi phải cẩn trá»ng.
Thoát khá»i cảnh phế nhân, Thiên Hải phấn khích nói:
- vãn bối đã được hồi phục, giá» sẽ giải phóng nhị vị tiá»n bối thoát cảnh giam cầm này.
Vị cao tăng lên tiếng.
- A di đà phật. Tấm lòng của tiểu thí chủ, bần tăng và Bất Giới sư đệ vô cùng cảm kích. Nhưng thí chủ hãy đi đi, đừng bận tâm đến bần tăng và Bất Giới sư đệ.
Thiên Hải ngÆ¡ ngác bởi câu nói này cá»§a vị cao tăng. Chàng chưa kịp há»i thì Bất Giá»›i hoà thượng đã lên tiếng:
- Tiểu tử! Ngươi đừng nghe hoà thượng thúi đó nói. Hãy tìm cách...
Vị cao tăng Thiếu Lâm cướp lá»i Bất Giá»›i hoà thượng:
- A di đà phật. Tuệ Thông! Trong cổ động này, sư đệ sá»›m tìm được con đưá»ng chánh quả, không nên rá»i khá»i đây.
- Ta không nghe hoà thượng thúi nói đâu. Ta muốn rá»i khá»i cổ động này lâu lắm rồi.
Y nhìn lại Thiên Hải.
- Tiểu tử! Ngươi đã được nhận nội lực của ta và lão hoà thượng thúi kia, thay vì lạy tạ ơn thì hãy mau phá huỷ hai sợi xích kim cương này cho ta.
- Vãn bối sẽ giải phóng cho tiá»n bối.
- A di đà phật. Bần tăng thỉnh cầu thí chủ đừng làm vậy.
Thiên Hải bất giác lúng túng, khi nghe hai ngưá»i đối đáp nhau. Chàng không biết phải nên theo ý ngưá»i nào. Thiên Hải gãi đầu suy tính.
chàng bước đến gần vị cao tăng, từ tốn nói:
- Ãại sư! Vãn bối đã được tá»± do, do sá»± may mắn được đại sư và Bất Giá»›i hoà thượng tiá»n bối truyá»n ná»™i công trục nhục tán, chẳng lẽ giá» lại khoanh tay thá» Æ  trước sá»± tình cá»§a hai vị sao?
- A di đà phật. Bất Giới hoà thượng Tuệ Thông phải lưu lại cố động này. Y có bị giam Ở đây thì mới có thể thành chánh quả và chúng sinh không bị vạ lây.
Thiên Hải mím môi thở dài:
- Nhưng vãn bối đã được Tuệ Thông đại sư ra Æ¡n, giá» phải trả Æ¡n cho ngưá»i.
Bất Giới hoà thượng Tuệ Thông lên tiếng:
- Tiểu tử! Ngươi đừng nghe lão hoà thượng thúi đó nói. Nếu lão có tài có đức thì đâu bị giam vào trong này với ta. Lão chỉ là kẻ cứng ngắt, ương ngạnh mà thôi. Suy nghĩ của ngươi mới đúng là của bậc hảo hán đinh thiên lập địa.
- A di đà phật.
Bất Giới hoà thượng Tuệ Thông thét lên:
- Lão nói mãi cÅ©ng vậy mà. Ãừng nói nữa, có được không. Tiểu tá»­! Hãy đến đây, nghe ta nói nè.
Thiên Hải quay lại dừng trước mặt Bất Giới hoà thượng Tuệ Thông. Tiểu tử! Hãy đến đây, nghe ta nói nè.
Thiên Hải quay lại đứng trước mặt Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông. Chàng không khá»i nao lòng, khi nhận ra tấm thân khô đét, gầy gá»™c cá»§a Bất Giá»›i hoà thượng. Tứ chi cá»§a lão Ä‘á»u bị xiá»ng xích, qua hai mươi năm nên cổ tay và cổ chân Ä‘á»u bị phồng rá»™p, nổi ghẻ chảy nước vàng.
Thiên Hải lắc đầu.
- Tiá»n bối! Ngưá»i bị khốn khổ như vậy à?
Tuệ Thông Bất Giới hoà thượng nhìn Thiên Hải, từ tốn nói:
- Cũng tại cái lão hoà thượng thúi tha kia mà lão phu mới ra nông nỗi này.
- Vãn bối sẽ giải phóng cho lão tiá»n bối.
- Ta muốn như vậy từ lâu rồi, nhưng không có cách gì bứt dứt được bốn sợi xích cá»§a lÅ© trá»c Thiếu Lâm.
- Ãể vãn bối.
Thiên Hải nói dứt câu, vận công bứt xích, nhưng lúc này mới nhận ra sự rắn chắc của bốn sợi xích đó.
Lão tăng niệm phật hiệu.
- A di đà phật.
Bất Giới hoà thượng nói:
- Tiểu tử chỉ có mỗi một cách giải phóng cho ta mà thôi, đó là phải tìm cho được chiếc Chìa khoá trong túi lão Tri Giới hoà thượng.
Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông im tiếng rồi nhá» giá»ng nói:
- Ta sẽ truyá»n thụ "Tục hoàng công" cho ngươi, chỉ cần ngươi hứa vá»›i ta sẽ giải phóng cho ta.
- Vãn bối đã hứa thì phải làm cho bằng được.
- Tốt lắm... Tốt lắm...
Lão vỗ vai Thiên Hải...
- Lão phu biết ngươi là kẻ chính nhân quân tá»­, không bao giá» nói hai lá»i.
Lão thốt dứt câu, ghé miệng vào tai Thiên Hải nói nhá» khẩu huyết "Tục hoàng công". Nghe lão nói khẩu quyết đó, Thiên Hải bất giác cất tiếng cưá»i khăng khắc.
Chàng vừa cưá»i vừa nói:
- Tục hoàng công lạ như vậy à? - Lạ chứ sao... Chỉ có ngươi ta má»›i truyá»n thụ đó. ê!
Ãây là tâm huyết cá»§a lão phu. Lão phu nói cho ngươi biết, vá»›i Tục hoàng công thì ngươi có thể di chuyển huyệt đạo dá»… dàng khiến cho ngưá»i ta không ngỠđược, thứ hai là có thể hoá giải má»i thế yểm bế huyệt cá»§a bất cứ ngưá»i nào.
Lão cưá»i khảy nói:
- Lão phu bị hoà thượng thúi kia Ä‘iểm huyệt má»›i ra nông ná»—i này. Chính vì thế mà không tiếc bá» ra tâm huyết để chế tác Tục hoàng công. Tiểu tá»­ may mắn má»›i được lão phu truyá»n thụ đó.
- Vãn bối sẽ sá»­ dụng tục hoàng công theo đúng đạo trá»i.
- Lão phu không cần biết ngươi sử dụng tuyệt thế công phu của ta như thế nào.
Nhưng trước tiên, ngươi phải tìm cách giải phóng ta ra khá»i cố động ôn dịch này.
- Vãn bối sẽ cố gắng hết cách.
Thiên Hải nheo mày suy nghÄ© rồi sá»±c nhá»› đến ngá»n trá»§y thá»§ cá»§a lão Ngươn Nhi.
- Vãn bối có cách rồi.
Bất Giới hoà thượng Tuệ Không phấn khích nói:
- Tiểu tử! Ngươi có cách gì?
Thiên Hải cúi xuống rút ngá»n trá»§y thá»§ giấu trong ống giày. Thấy ngá»n trá»§y thá»§ cá»§a Thiên Hải, Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Không buông má»™t tiếng thở dài, lắc đầu ngao ngán roi nói:
- Tiểu tá»­ dụng ngá»n trá»§y thá»§ đó để chặt đứt xích xiá»ng lão phu à?
- Vãn bối sẽ thử loại truỷthủ này.
- Tưởng cách gì chứ, cách đó ngươi làm lão phu thất vá»ng quá.
- Sao tiá»n bối lại thất vá»ng?
- Nếu bốn sợi dây xích xiá»ng lão phu là những sợi dây xích tầm thưá»ng mà Ä‘ao kiếm có thể chặt đứt thì lão phu đã không chịu bị giam Ở đây suốt hai mươi năm.
Bất Giới hoà thượng buông tiếng thở dài nói tiếp:
- Bốn sợi dây xích cá»§a lão phu không tầm thưá»ng như tiểu tá»­ nghÄ© đâu.
Thiên Hải mỉm cưá»i nói:
- Ngá»n trá»§y thá»§ cá»§a vãn bối cÅ©ng không tầm thưá»ng như tiá»n bối tưởng đâu.
- Ngươi xem thử rồi biết.
Thiên Hải gật đầu. Chàng thá»§ ngá»n trá»§y thá»§ rồi vận công, dụng luôn đến tám thành ná»™i lá»±c vừa má»›i được Tuệ Thông Bất Giá»›i hoà thượng và vị cao tăng kia truyá»n thụ, thét lá»›n má»™t tiếng, chém vào sợi xích.
Keng...
Lửa bắn tung toé.
Sợi xích đứt đôi nhưng lưỡi ngá»n truá»· thá»§ cÅ©ng bị mẻ má»™t miếng to.
Bất Giới hoà thượng Tuệ Thông nhìn sững Thiên Hải.
- Lợi hại thật! Binh khí cá»§a tiểu tá»­ quả là có má»™t không hai trên Ä‘á»i này đó. Hãy giúp lão phu đào thoát khá»i cổ động này.
- Tiá»n bối yên tâm. Vãn bối đã quyết thì phải làm cho bằng được.
vị Cao tăng lên tiếng:
- A di đà phật. Thí chủ hãy dừng tay.
Bất Giới hoà thượng nhìn Thiên Hải, lắc đầu:
- Quân tá»­ đại trượng phu, nhất ngôn phát xuất tứ mã nan truy, ngươi không thể rút lá»i được Ãừng nghe lão hoà thượng thúi đó nói. Hãy nghe lão phu... Ãây là kỳ duyên cá»§a ngươi đó.
Thiên Hải nhìn Bất Giới hoà thượng Tuệ Thông đại sư.
- Tiá»n bối...
Chàng ngập ngừng, Bất Giới hoà thượng nói:
- CÓ Ä‘iá»u gì khó khăn, tiểu tá»­ cứ nói ra, lão phu sẽ giúp cho ngươi.
Thiên Hải nhìn thẳng vào mắt Bất Giới hoà thượng Tuệ Thông đại sư.
- Tiá»n bối phải hứa vá»›i vãn bối má»™t Ä‘iá»u.
- Ãiá»u gì, lão phu cÅ©ng hứa mà. Tiểu tá»­ nói Ä‘i.
- Nếu tiá»n bối được tá»± do thì không được ôm hận vá»›i Thiếu Lâm. Má»i ân oán giữa ngưá»i vá»›i Thiếu Lâm coi như đã hoá giải.
- Æ  - Tiá»n bối không hứa thì vãn bối...
- Hê! Lão phu hứa... Lão phu hứa.
- Nếu tiá»n bối không giữ lá»i hứa thì sao?
Nếu lão phu không giữ lá»i hứa thì trá»i tru đất diệt, hoặc biến thành con rùa rụt cổ.
- Tiá»n bối đã thốt ra lá»i thỠđộc rồi đấy nhé.
- Hê! Lão phu đã thỠrồi đó.
Thiên Hải mỉm cưá»i:
- Vãn bối sẽ là ngưá»i chứng kiến lá»i thá» cá»§a lão tiá»n bối.
Chàng nói xong, vung ngá»n trá»§y thá»§ chém xả vào những sợi xích còn lại.
Keng... Keng... Keng...
Chém đến sợi xích thứ tư thì ngá»n trá»§y thá»§ bị gãy làm đôi. Lưỡi trá»§y thá»§ bay vụt ghim sâu vào vách đá.
Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông bị giải phóng khá»i bốn sợi xích xiá»ng lão suốt hai mươi năm. Quá dá»—i phấn khích, lão nhìn những chiếc vòng xích còn lại trên cổ tay mình, ngá»­a mặt cưá»i khanh khách. Lão vừa cưá»i, vừa nói:
- ông trá»i còn để mắt tá»›i lão phu... Còn nghÄ© tá»›i lão phu. Ha ha... Ta đã được tá»± do rồi. Ta đã được giải thoát rồi.
Tràng cưá»i tiếu ngạo cá»§a Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông vừa sảng khoái, vừa tiá»m ẩn sá»± cao ngạo vốn có Ở những đại ma đầu khét tiếng trên giang hồ, nên khi đập vào thính nhÄ© cá»§a Thiên Hải, khiến chàng phải rùng mình, nghÄ© thầm:
"Mình có phạm vào sai lầm, khi giải thoát cho lão tiá»n này không?"
Tài sản của than_long_vn

  #22  
Old 06-08-2008, 03:35 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 22

Thiếu Lâm nhuộm máu



Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông định thần nhãn xanh rá»n vá» phía vị cao tăng Thiếu Lâm, gằn giá»ng nói:
- Hai mươi năm nay, ta đã ôm hận chịu cảnh xiá»ng xích trong cổ động này, giá» là lúc ta trả hận Giác Chân hoà thượng thúi.
Bất Giới hoà thượng thốt dứt câu thì vị cao tăng niệm phật hiệu.
- A di đà phật. Nghiệp chướng của bần tăng, bần tăng phải nhận. Bần tăng chỉ mong Tuệ Thông sư đệ sớm quay đầu nhìn vỠnẻo chính.
- Ta là nghiệp chướng của lão đó.
Tuệ Thông Bất Giá»›i hoà thượng vừa nói, vừa dấn đến má»™t bá»™. Thiên Hải hốt hoảng lách ngưá»i chặn ngang trước mặt Bất Giá»›i hoà thượng, chàng khoát tay, nói:
- Tiá»n bối quên lá»i hứa vá»›i vãn bối rồi ư?
Bất Giới hoà thượng nghiến răng nói:
- Ta hận lão hoà thượng thúi Giác Chân này.
Nghe Bất Giới hoà thượng nói, Thiên Hải quay lại nhìn vị cao tăng.
- Ãại sư là Giác Chân Phương trượng?
Bất Giới hoà thượng chỉ vị cao tăng:
- Chính lão hoà thượng thúi đó. Lão đã bắt ta giam vào trong cổ động này. GiỠlão phu phải trả hận.
Thiên Hải nhìn lại Bất Giới hoà thượng:
- Tiá»n bối vừa má»›i hứa vá»›i vãn bối, sao lại sá»›m quên lá»i vậy?
Bất Giới hoà thượng lắc đầu, khiến cho tóc lão xổ bung ra trông tợ quái nhân. Lão nghiến răng nói:
- Ta hận lão thấu xương, thấu tuỷ... Chỉ vì lão Giác Chân hoà thượng thúi này, mà ta bị giam trong cổ động này suốt hai mươi năm.
Chỉ Giác Chân đại sư, Bất Giới hoà thượng thét lên:
- ÃÆ°á»£c tá»± do, ta chỉ muốn ăn tươi nuốt sống lão mà thôi.
- A di đà phật. Tuệ Thông sư đệ đã hận bần tăng thì cứ trút sá»± oán hận đó lên bần tăng. Còn tuyệt nhiên phải giữ lá»i hứa vá»›i vị tiểu thí chá»§ kia, phải giải toả má»i oán thù vá»›i Thiếu Lâm.
Thiên Hải cau mày lên tiếng:
- Tiá»n bối đã hứa vá»›i vãn bối thì phải giữ lá»i, không được hại bất cứ vị cao tăng nào cá»§a Thiếu Lâm. Lá»i thá» trá»i tru đất diệt hoặc biến thành còn rùa rút cổ cá»§a tiá»n bối còn văngvẳngtrongtai vãn bối.
Bất Giới hoà thượng nghiến răng ken két.
- Tiểu tử! Ngươi có biết ta hận lão hoà thượng thúi Giác Chân này như thế nào không?
- Dù tiá»n bối có hận đến mức nào cÅ©ng phải giữ lá»i hứa cá»§a mình vá»›i vãn bối. CÓ như thế, vãn bối má»›i tâm phục khẩu phục mà không dám đắc tá»™i vá»›i ngưá»i.
Bất Giới hoà thượng trừng mắt nhìn Thiên Hải.
- Tiểu tử nói vậy có ý gì?
Thiên Hải nghiêm giá»ng:
- Nếu tiá»n bối không giữ lá»i hứa vá»›i vãn bối thì Thiên Hải buá»™c phải mạo phạm vá»›i ngưá»i thôi.
- Ngươi...
Thiên Hải ôm quyá»n:
- Kẻ trượng phu nói là làm. Nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy, tiá»n bối đã dạy cho vãn bối Ä‘iá»u đó.
Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông buông má»™t tiếng thở dài rồi gằn giá»ng nói:
- Tiểu tử muốn ngăn cản ta?
- vãn bối chỉ muốn tiá»n bối là giữ chữ tín thôi.
- Nếu lão phu giết ngươi thì lá»i hứa cá»§a lão phu xem như không có chứ.
- Hê! Vãn bối đâu có chịu như vậy. Ãã hứa thì phải giữ lá»i thôi.
Bất Giới hoà thượng "hừ" nhạt một tiếng rồi gay gắt nói:
- Ta hứa vá»›i tiểu tá»­ là không lấy mạng bá»n trá»c Thiếu Lâm, chứ không há» nói sẽ không giết ngươi.
- Ãúng.
- Nếu lão phu giết ngươi rồi thì đâu còn ai để ta giữ lá»i hứa đó.
Thiên Hải ngây ngưá»i, bởi câu nói trắng trợn cá»§a Bất Giá»›i hoà thượng. Chàng nghÄ© thầm:
"Lão tiá»n bối này đã bị sá»± oán há»n cho mất lý trí, nên lúc nào cÅ©ng đòi lấy mạng các vị cao tăng để trả thừ .
Thiên Hải cau mày, xoa trán nói:
- Tiá»n bối nói rất đúng. Nhưng chỉ khi nào tiá»n bối giết được Thiên Hải thì má»›i hoá giải lá»i thá» cá»§a mình. Bằng như ngược lại thì sẽ bị trá»i tru đất diệt, hoặc biến thành con rùa rút cổ.
Bất Giới hoà thượng gật đầu.
- ÃÆ°á»£c lắm. Sau ba ngày nữa, ta sẽ lấy mạng ngươi rồi tính sổ vá»›i lão già Giác Chân hoà thượng thúi kia.
- A di đà phật. Oan nghiệt... Oan nghiệt.
Nhìn Giác Chân đại sư, Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông gằn giá»ng nói:
- Nghiệp chướng mà lão gieo thì lão phải nhận.
Bất Giới hoà thượng nói xong, quay bước thi triển khinh thuật siêu phàm thoát vỠphía cửa động. Bất Giới hoà thượng đi rồi. Thiên Hải mới thở phào một tiếng. Chàng nhìn lại Giác Chân đại sư, quỳ xuống hành đại lễ.
- Ãại sư! Vãn bối đã mạo phạm buông lá»i bất kính, mong đại sư miá»…n thứ.
- A di đà phật. Bần tăng không trách tiểu thí chủ. Chẳng qua vì tiểu thí chủ không biết mà nhầm lẫn, nên mới hiểu lầm cho bần tăng.
- Vãn bối hổ thẹn vô cùng, khi nghÄ© tá»›i những Ä‘iá»u bất kính đã thốt ra vá»›i đại sư.
- A di đà phật. Thiện tai. Thiện tai... Bần tăng hiểu thí chá»§ má»›i thầm truyá»n Dịch cân kinh cá»§ a phật gia và không ngại truyá»n ná»™i lá»±c cá»§ a mình cho thí chá»§.
Thiên Hải buông một tiếng thở dài rồi nói:
- Ãại sư để vãn bối mở xích giải phóng cho ngưá»i.
- Bần tăng không có bị xiá»ng xích như Bất Giá»›i hoà thượng, nhưng lúc này bần tăng xem như đã tá»± phế bá» võ công cá»§a mình.
Thiên Hải bước đến:
- Ãại sư! Sao đại sư lại tá»± phế bá» võ công cá»§a mình?
Giác Chân đại sư chấp tay niệm phật hiệu rồi nói:
- A di đà phật. Bần tăng đã bị Tri Giá»›i sư đệ không chế, buá»™c phải dụng thá»§ pháp bế huyệt cá»§a phật môn phong toả Ä‘an Ä‘iá»n, và móc mắt đưa vào đây, chá»§ đích để canh giữ Bất Giá»›i hoà thượng. Má»™t khi bần tăng dụng công lá»±c thì xem như tá»± phế bá» võ công cá»§a mình.
Giác Chân đại sư mỉm cưá»i, nói tiếp:
- Khi nghe thí chá»§ nói, bần tăng biết thí chá»§ được Diệp Tùng tôn giá giao trá»ng trách Ä‘em kiếm phổ Thượng Ngươn qui nạp Thiếu Lâm. Giá»ng nói cá»§a thí chá»§, bần tăng nghÄ© có thể nhá» thí chá»§ giúp khôi phục lại cương lÄ©nh Thiếu Lâm, nên không ngại sẽ bị phế bá» võ công mà truyá»n Dịch cân kinh cho thí chá»§.
- Vãn bối sẽ khôi phục lại cương lĩnh của Thiếu Lâm tự.
- A di đà phật. Thiện tai. Thiện tai... CÓ như vậy bần tăng mới yên tâm.
- Ãại sư! Hẳn hiện giá» Tri Giá»›i hoà thượng là ngưá»i cầm trịch Thiếu Lâm tá»±?
- A di đà phật. Tri Giá»›i sư đệ vì hám quyá»n, hám tước mà bất kể thá»§ Ä‘oạn. âu đây cÅ©ng là nghiệp quả cá»§a Thiếu Lâm. Xét cho cùng, Thiếu Lâm dù là cá»­a phật môn, nhưng vẫn không thoát khá»i ngÅ© cảnh và vòng sinh tá»­ luân hồi cá»§a cảnh giá»›i nhân sinh.
- vãn bối sẽ cố gắng lập lại cương lÄ©nh cá»§a đại sư. Nhưng Tri Giá»›i đã nắm quyá»n rồi, còn chưa thụ phong chức vị Phương Trượng. Phải chăng Tri Giá»›i hoà thượng còn chỠđại sư viên mãn?
- ÃÓ là giá»›i qui phật môn do những tiá»n nhân đỠra. Ãã mấy trăm năm nay, không ai được cải sá»­a qui giá»›i.
- Hoá ra là vậy. Thảo nào Tri Giá»›i hoà thượng má»›i đưa má»™t lão già lá»m khá»m, Ä‘i không vững, bước không nổi thế đại sư. Y rất muốn lão già kia viên tịch để thay đại sư.
- A di đà phật. Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Bần tăng không màng đến chức vị Phương trượng chưởng môn, nhưng cũng không thể khoanh tay toạ thị nhìn Thiếu Lâm suy tàn. Bần tăng nhỠthí chủ.
- Vãn bối sẽ hết lòng vì đại sư.
Thiên Hải đỡ Giác Chân đại sư đứng lên.
- Vãn bối đưa đại sư ra ngoài nhé?
- A di đà phật. Thí chá»§ hãy đưa bần tăng đến thẳng Ãại Hồng bảo Ä‘iện.
- Thưa vâng.
Thiên Hải dìu Giác Chân đại sư rá»i cổ động. Chàng không ngá» chỉ má»›i vào cổ động thôi thế mà đã qua hết má»™t ngày má»™t đêm. Khi hai ngưá»i ra khá»i cố động thì nắng chiá»u cÅ©ng sụp tắt, chỉ còn lại chút ánh hoàng hôn Ở chân trá»i phía tây.
Thiên Hải giật mình, khi thấy hai xác hoà thượng bị chém đứt đầu nằm ngưỡng cửa cổ động. Chàng nheo mày nghĩ thầm:
"Chẳng lẽ Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông lại không giữ lá»i".
Vừa nghĩ, Thiên Hải vừa trố mắt quan sát vết chém. NÓ quá bén như thể có lưỡi kiếm vô hình lia ngang, tạo ra cái chết bất ngỠkhiến hai vị cao tăng Thiếu Lâm chết mà chẳng kịp nhắm mắt. Chàng sực nhớ lại lúc mình nhận công lực của Giác Chân đại sư và Bất Giới hoà thượng trong lúc bực bội khó chịu đã phát tác kiếm khí.
Thiên Hải nghĩ thầm:
"Chẳng lẽ đây là kiệt tác càn khôn kiếm khí của mình ư?" à nghĩ đó khiến Thiên Hải dừng bước, buông tiếng thở dài.
Giác Chân đại sư há»i:
- Thí chủ đã thấy gì mà thở dài vậy?
Thiên Hải bối rối, nhưng không dám nói sá»± thật. Chàng từ tốn đáp lá»i:
- Vãn bối thở dài, bởi nhận ra cõi nhân sinh này quá phù phiếm.
- A di đà phật. Thiện tai... Thiện tai.
Thiên Hải dìu Giác Chân đại sư Ä‘i tiếp. Cái chết cá»§a hai vị cao tăng vẫn lẩn quẩn trong tâm trí chàng. Khi dìu đại sư xuống đến khu Ãại Hồng bảo Ä‘iện, Thiên Hải sững sá» Trước Ãại Hồng bảo Ä‘iện là xác chết ngổn ngang cá»§a các cao tăng Thiếu Lâm. Má»—i ngưá»i nằm chết trong má»™t tư thế khác nhau, nhưng tất cả Ä‘á»u mở mắt trừng trừng, như thể đón nhận má»™t cái chết quá nhanh, quá bất ngá» và tàn nhẫn. Thiên Hải càng rợn ngưá»i hÆ¡n, khi thấy xác chết cá»§a những vị cao tăng Thiếu Lâm ngưá»i thì mất đầu, kẻ thì bị chặt ngang thắt lưng, ngưá»i thì bị chặt cả tứ chi, có kẻ thì bị chẻ đôi chẻ ba trông thật là khiếp đảm. Giác Chân đại sư chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật.
- Ãại sư.
- Thí chủ... Bần tăng cảm nhận được khí lạnh của xác chết và ngửi cả mùi máu tanh.
Thí chủ hãy cho bần tăng biết, chuyện gì đã xảy ra.
- Vãn bối cũng không biết...
- Tất cả chư tăng Thiếu Lâm tự bị thảm sát, phải không?
- Gần như vậy.
Thiên Hải đếm được ba mươi xác chết của các cao tăng Thiếu Lâm tự. Chàng cau mày, nghĩ thầm:
"Xuống tay sát tá»­ má»™t lúc ba mươi vị cao tăng Thiếu Lâm thì gã sát thá»§ này phải là má»™t sát nhân chi vương, giết ngưá»i chẳng gá»›m tay. Hành động như ác thú mất cả nhân tính làm ngưá»i".
NghÄ© như thế, Thiên Hải buông má»™t tiếng thở dài, nhá» giá»ng nói vá»›i Giác Chân đại sư:
- Ãại sư Vãn bối sẽ tìm ra hung thá»§ để báo lên ngưá»i.
- A di đà phật. Ãây đúng là hoạ nghiệp cá»§a Thiếu Lâm tá»±.
Giác Chân đại sư buông một tiếng thở dài.
Thiên Hải dìu lão tăng Thiếu Lâm Ä‘i vào Ãại Hồng bảo Ä‘iện. Chàng vừa Ä‘i, vừa quan sát xung quanh mình, nhưng tuyệt nhiên chẳng nhận ra xác cá»§a Tri Giá»›i hoà thượng.
Thiên Hải nghĩ thầm:
"Thiếu Lâm gặp hoạ kiếp trùng trùng Ä‘iệp như thế này, mà chẳng thấy Tri Giá»›i hoà thượng đâu. Gã đã chạy chốn rồi ư. Ãúng là con rùa rút cổ .
Hai ngưá»i vào Ãại Hồng bảo Ä‘iện. Trong Ãại Hồng bảo Ä‘iện chỉ có má»—i má»™t xác chết duy nhất nằm ngay trước bệ thá» Kim thân phật tổ Như Lai. Xác chết đó bị chém thành nhiá»u khúc trông thật là khá»§ng khiếp, mặt vẫn còn quay vá» phía bệ thá».
Thiên Hải nhìn xác chết từ phía sau nghĩ thầm.
"Tri Giá»›i hoà thượng ư?" Nhưng khi chàng bước đến gần má»›i nhận ra kẻ chết không phải là Tri Giá»›i hoà thượng, mà chính là lão già lá»m khá»m, mắt loà, tai Ä‘iếc đã đóng giả Giác Chân đại sư.
Thiên Hải quay lại nói với Giác Chân đại sư:
- Ãại sư Trong Ãại Hồng bảo Ä‘iện chỉ có má»™t ngưá»i chết. Ngưá»i đó lại chính là kẻ đã đóng giả đại sư.
- A di đà phật.
Vị cao tăng Thiếu Lâm đứng thừ ngưá»i ra trước bệ thá» phật tổ Như Lai.
Thiên Hải nói:
- Ãại sư! Những vị cao tăng Thiếu Lâm chết vì kiếm hoặc Ä‘ao, chứ không phải chết vì chưởng hay quyá»n.
- A di đà phật. Thí chủ nói hỠchết bởi kiếm hoặc đao à?
- Thưa vâng. Những vị cao tăng chết bởi những nhát chém vô cùng tàn nhẫn.
- A di đà phật. Nếu hỠchết bởi đao hoặc kiếm thì hẳn không phải do Bất Giới Tuệ Thông tạo sát nghiệp.
- Vãn bối cũng nghĩ như vậy. Thế thì ai đã tạo sát nghiệp máu chảy thịt rơi với Thiếu Lâm?
Thiên Hải vừa dứt lá»i thì từ ngoài Ãại Hồng bảo Ä‘iện, Tri Giá»›i hoà thượng cùng vá»›i hai vị cao tăng và má»™t đạo sÄ© bước vào.
Thấy Thiên Hải và Giác Chân đại sư, Tri Giá»›i hoà thượng hÆ¡i sững sá».
Thiên Hải nhìn Tri Giới hoà thượng, từ tốn nói:
- Ãại sư! Hẳn không ngá» tại hạ có thể quay ra khá»i cổ động cùng vá»›i Giác Chân đại sư thật ư?
Tri Giới hoà thượng nhìn Thiên Hải chằm chằm, rồi nói:
- Hoá ra kẻ thủ ác với Thiếu Lâm lại chính là ngươi.
Thiên Hải khoát tay, trừng mắt nhìn Tri Giới hoà thượng:
- Hê! Cao tăng Thiếu Lâm đừng ngậm máu phun ngưá»i chứ. Ãại sư thừa biết ai là ngưá»i ác thá»§ vá»›i Thiếu Lâm mà.
Giác Chân đại sư niệm phật hiệu.
- A di đà phật. Tri Giới sư đệ không được đổ oan cho tiểu thí chủ đây.
- Phật môn suy vi rồi, suy vi rồi nên đại sư huynh má»›i thốt ra lá»i bênh vá»±c cho gã.
Y nói xong, bật cưá»i sang sảng, vừa cưá»i vừa nói:
- Ãại sư huynh Giác Chân binh gã sát thá»§ kia cÅ©ng phải thôi. Tri Giá»›i này Ä‘au xót cho các sư huynh đệ cá»§a mình đã chết oan uổng. HỌ chết không nhắm mắt mà. HỌ chết vì đại sư huynh và cả tiểu tá»­ kia.
Giác Chân chắp tay niệm phật môn:
- A di đà phật. Bần tăng... bần tăng chưa há»i tá»™i Tri Giá»›i sư đệ, mà đã bị sư đệ vu oan giá hoạ.
Giác Chân đại sư nghiêm giá»ng nói:
- sư đệ hẳn tinh thông giá»›i luật cá»§a Thiếu Lâm và ngÅ© giá»›i cá»§a phật môn. Sư đệ mau rút lại lá»i nói cá»§a mình.
- Giác Chân sư huynh sợ Tri Giới này nói ra sự thật ư?
Tri Giới hoà thượng vừa nói, vừa lấy cây trâm Minh Nguyệt chìa đến trước.
- Nhị vị thúc thúc và Xung Hư đạo trưởng nhìn xem đây là vật gì?
Thiên Hải lên tiếng:
- ÃÓ là cây trâm nạm dạ minh châu, mà tại hạ nhận từ tay Minh Nguyệt tá»· tá»·, vá»›i trá»ng trách giao đến tận tay Giác Chân Phương trượng, nhưng đã bị Tri Giá»›i hoà thượng lừa lấy khi má»›i đặt chân đến đây.
Tri Giới hoà thượng "hừ" nhạt một tiếng rồi nói:
- Bần tăng vì sá»± trong sạch cá»§a Thiếu Lâm nên má»›i dụng tiểu xảo lấy vật chứng này trong tay ngươi. Tri Giá»›i hoà thượng không ngỠđại sư huynh đưá»ng đưá»ng là má»™t cao tăng Thiếu Lâm lại Ä‘i giao du vá»›i ma nữ, để kết bè, kết phái đưa sát thá»§ vá» Thiếu Lâm giết chư huynh đệ. Hẳn đại sư Giác Chân có ý muốn biến toà Thiếu Lâm này thành chốn phù hoa cá»§a yêu nữ. Ô uế Ô uế Hai vị cao tăng cau mày, buá»™t miệng niệm phật hiệu.
- A di đà phật.
Thiên Hải cau mày bất nhẫn nói:
- Tri Giá»›i hoà thượng lại nói năng càn rá» rồi. Hẳn là Tri Giá»›i hoà thượng muốn hưởng mấy cái tát tai cá»§a tại hạ. ÃÆ°á»ng đưá»ng là má»™t cao tăng, thế mà mở miệng muốn nói gì thì nói. Lá»i nói cá»§a Tri hoà thượng Thiên Hải này ngá»­i chẳng được, chứ đừng nói là nghe.
Tri hoà thượng "hừ" nhạt, nhìn Thiên Hải, nói:
- Lá»i nói chân chính cá»§a bần tăng, làm sao kẻ tiểu nhân tà đạo như ngươi có thể nghe được. Nhị vị sư thúc, Xung Hư đạo trưởng, chuyện đã rõ như ban ngày, bần tăng thỉnh cầu ba vị căn cứ theo giá»›i qui cá»§a Thiếu Lâm mà hành xá»­ phán tá»™i hai ngưá»i kia.
Lá»i vừa dứt trên miệng Tri Giá»›i hoà thượng thì Thiên Hải thi triển thuật "Phi mà độn hình". Thuật "Phi ma độn hình" cá»§a chàng trước đây còn thấy bóng, nhưng nay đã được nhận công lá»±c cao thâm cá»§a Giác Chân đại sư và Bất Giá»›i hoà thượng thì đã khác hẳn trước. Thiên Hải vừa lắc vai thì chá»›p mắt đã lướt đến bên Tri Giá»›i hoà thượng. Vốn đã có thành kiến đó ky vá»›i Tri Giá»›i hoà thượng, bởi vì lão cho uống Nhục tán, tưởng đâu thành kẻ phế nhân, nên Thiên Hải thẳng tay tát luôn má»™t lúc mưá»i cái tát vào hai bên má Tri hoà thượng mà tuyệt nhiên lão chẳng há» có phản ứng gì kịp để ngăn đỡ.
Bốp... Bốp... Bốp... Bốp...
Tri Giá»›i hoà thượng nhận đủ mưá»i cái tát, mắt nảy Ä‘om đóm té ngồi dưới đất. Khi gã tru tréo rống lên thì Thiên Hải đã quay lại chá»— cÅ©.
- Sát nhân! Sát nhân Thiên Hải cướp lá»i Tri Giá»›i hoà thượng.
- Tại hạ chưa cắt lưỡi Tri Giá»›i hoà thượng là may rồi đó. Nếu còn phun ra những lá»i nói khinh miệt, ngậm máu phun ngưá»i thì đừng trách tại hạ.
Hai vị cao tăng Thiếu Lâm niệm phật hiệu.
- A di đà phật. Thí chá»§ quá xem thưá»ng Thiếu Lâm tá»± cá»§a phật môn rồi.
- Tri Giới hoà thượng nói càn thì phải trừng trị gã.
Giác Chân đại sư lên tiếng.
- A di đà phật. Nhị vị sư thúc thánh tăng! Chuyện này có uẩn khúc... Giác Chân sẽ giải trình để nhị vị thấu đáo.
Hai vị thánh tăng niệm phật hiệu, lắc đầu. Ngưá»i đứng bên phải cất tiếng ồm ồm:
- Thiếu Lâm không phải là chỗ để cho tiểu thí chủ kia tác oai tác quái. Giác Chân muốn nói gì thì nói.
- A di đà phật. Nhị vị thúc thúc cũng phải cho Giác Chân này phân bày chứ.
Ngưá»i đứng bên trái niệm phật hiệu.
- Giác Chân Phương trượng muốn nói gì thì nói sau, còn chúng tăng phải thực hiện chức trách của mình.
Thiên Hải cáu gắt nạt ngang:
- Nhị vị đại sư vì gã Tri Giá»›i hoà thượng kia mà không phân biệt đâu là chính đâu là tà, tại hạ chẳng tôn trá»ng đâu. Nhưng để bức hiếp tại hạ thì không dá»… đâu.
Hai vị cao tăng đồng niệm phật hiệu.
Liá»n sau tiếng niệm phật đó, hai vị cao tăng Thiếu Lâm đồng loạt xuất thá»§. Má»™t ngưá»i dụng tuyệt há»c Giáng Long Thập bát chưởng, ngưá»i kia thì sá»­ Thập bát La Hán quyá»n. Chưởi và quyá»n chá»›p động chụp đến Chu Thiên Hải. Vừa khởi phát hai tuyệt há»c đó, nhị vị cao tăng Thiếu Lâm đã tạo ra áp lá»±c nặng như núi Thái SÆ¡n ập đến Thiên Hải.
Giác Chân đại sư niệm phật hiệu, nói:
- A di đà phật. Công tử mau chạy đi...
Thiên Hải đâu để cho Giác Chân đại sư má»™t mình chịu tá»™i bởi những lá»i xúc xiểm cá»§a Tri Giá»›i hoà thượng nên không có ý bá» chạy, mà lại thi triển thuật Phi ma độn hình.
Mặc dù chưởng và quyá»n cá»§a hai vị cao tăng vá»›i sức mạnh uy vÅ© có thể san núi lấp biển, nhưng Thiên Hải vẫn lánh tránh dá»… dàng qua từng khe hở mà tưởng chừng như chẳng có đưá»ng tránh né.
Xung Hư đạo trưởng cau mày nói:
- "Phi ma độn hình", thuật khinh công kỳ tuyệt của Hoạt Thần giáo. Tiểu tử này chính đại ma đầu của Hoạt Thần giáo.
Thiên Hải không muốn dụng đến Thượng Ngươn kiếm pháp, bởi sợ sẽ tạo thêm kiếp hoạ cho mình và Giác Chân nên tuyệt nhiên chỉ dụng thuật "Phi ma độn hình" tránh né. Chính vì chỉ muốn tránh né mà không thoát chạy, lại đương đầu một lúc với hai vị cao tăng Thiếu Lâm hộ pháp, nên dù thuật "Phi ma độn hình" có tinh diệu và thần kỳ đến đâu thì Thiên Hải cũng bị sức dồn càng lúc càng rơi vào tình thế bị ép vào tử lộ.
Chưởng và quyá»n cá»§a nhị vị cao tăng Thiếu Lâm càng lúc càng tạo áp lá»±c lên Thiên Hải. Ãối phó vá»›i hai vị cao tăng võ thánh cá»§a Thiếu Lâm mà không phản kích, chỉ có tránh né thì quả là chỉ có mình Thiên Hải.
Hai vị cao tăng võ thánh mặc dù công kích Thiên Hải, nhưng trong lòng cũng nảy sinh lòng khâm phục bởi thuật "Phi ma độn hình" của chàng. HỌ vừa khâm phục, vừa ngạc nhiên nhưng cũng hơi bực bội.
Thiên Hải bị dồn vào góc Ãại Hồng bảo Ä‘iện, nên bắt đầu lúng túng, trong khi áp lá»±c và quyá»n cá»§a hai vị cao tăng không ngừng lại, mà càng lúc lại càng gia tăng hÆ¡n. Thiên Hải vừa chá»›p động thân pháp tránh qua song quyá»n cá»§a vị cao tăng có khuân mặt dài ngoằng, thì chưởng pháp cá»§a vị cao tăng có bá»™ mặt tròn á»§ng đã chá»›p đến, tập kích ngay chính diện chàng.
Thế công của hai vị cao tăng phối hợp thần kỳ, khi Thiên Hải thấy được bóng chưởng thì đã bị dồn cứng vào ngay góc bảo điện. Bóng chưởng pháp to bè như chiếc quạt mo hiện ngay trước mặt chàng, trong khi chẳng còn khoảng không gian nào để lòn lách.
Thiên Hải thất sắc hét lên:
- Dừng tay...
Thiên Hải những tưởng chẳng có ai nghe tiếng mình, nhưng thật ngạc nhiên, lá»i cá»§a chàng như còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi má»ng thì bóng chưởng cÅ©ng vụt tắt biến mất.
Hai vị võ tăng đứng ngay trước mặt Thiên Hải, chắp tay niệm phật hiệu.
- A di đà phật.
Thiên Hải bối rối ôm quyá»n:
- Ãa tạ vị đại sư đã nương tay.
Vị cao tăng có bộ mặt tròn lên tiếng:
- Bần tăng không thể xuống tay vá»›i má»™t ngưá»i không có ý phản kích.
Thiên Hải mỉm cưá»i nói:
- Vãn bối thấy chuyện này không cần thiết phải đổ máu.
Tri Giới hoà thượng thấy cuộc đấu bỗng dưng ngừng lại, trong khi hai vị cao tăng đã có thể sát tử Thiên Hải. Y tru tréo rống lên.
- Nhị vị sư thúc còn chỠgì nữa.
Giác Chân đại sư lên tiếng:
- Nhị vị thánh tăng, nếu còn xem Giác Chân này là Phương trượng Thiếu Lâm thì hãy dừng tay lại.
Thiên Hải nói:
- Ãại sư! Nhị vị thánh tăng đã dừng tay không bức tá»­ vãn bối.
- A di đà phật. Thiện tai, thiện tai.
Nhị vị cao tăng có bá»™ mặt dài sá»c nghiêm giá»ng nói:
- Thí chủ đúng là một đại cao thủ. Nếu như thí chủ muốn đi thì bần tăng chẳng làm gì được thí chủ.
Thiên Hải buông tiếng thở dài nói:
- Ãại sư quá khen. Nếu như đại sư đã hiểu ra sá»± thế, vãn bối hứa vá»›i đại sư sẽ tìm ra hung thá»§ tạo sát nghiệp vá»›i Thiếu Lâm.
- A di đà phật.
Hai vị cao tăng vừa niệm phật hiệu thì Tri Giới hoà thượng đã rống cổ nói:
- Nhị vị sư thúc! Ãừng tin gã đó.
- A di đà phật. Nhị vị sư thúc! Giác Chân Ä‘em mạng mình bảo chứng cho tiểu thí chá»§ Chu Thiên Hải. Giác Chân là ngưá»i trong sạch từ trước đến nay, nhị vị sư thúc đã biết.
Nay Giác Chân đem căn cốt tu hành của mình để bảo chứng cho Thiên Hải và sự trong sạch của mình.
Hai vị cao tăng nhìn lại Thiên Hải. Vị cao tăng có bộ mặt dài nói:
- Thiện Minh bần tăng tạm thá»i gác qua chuyện này, nhưng thí chá»§ phải phân rõ trắng Ä‘en.
- Vãn bối có ý đó.
Vị cao tăng mặt tròn nói:
- Thiếu Lâm tá»± tạm thá»i quản thúc Giác Chân Phương trượng để chá» thí chá»§.
Thiên Hải ôm quyá»n xá:
- Ãa tạ đại sư đã cho Thiên Hải cÆ¡ há»™i.
Chàng bước đến trước mặt Giác Chân đại sư.
- Ãại sư! Thiên Hải này sẽ quay lại Thiếu Lâm tá»± để giải oan cho đại sư.
Thiên Hải nhìn lại Tri Giới hoà thượng, chàng nheo mày nói:
- Tri Giới hoà thượng! Tại hạ sẽ quay lại Thiếu Lâm, và nhất định sẽ đòi lại món nợ Nhục tán mà Tri Giới hoà thượng đã tặng cho tại hạ.
Chàng chậm rãi bước đến trước mặt của Tri Giới. Thiên Hải chớp động hữu thủ, nhị vị cao tăng giật mình thốt.
- Thí chủ!
Thiên Hải đoạt lấy cành trâm trên tay Tri Giới, rồi quay sang nói với nhị vị cao tăng:
Vãn bối chỉ lấy lại cây trâm của Minh Nguyệt mà thôi.
Nhìn lại cây trâm, Thiên Hải quan sát kỹ rồi nói Tri Giới hoà thượng:
- Tri Giới hoà thượng trả đồ cho tại hạ chứ. Kẻ tu hành thì không nên giữ những đồ vật không phải của mình.
Thiên Hải vừa nói, vừa dụng song thá»§ lục soát ngưá»i Tri Giá»›i hoà thượng. Ãá»™ng tác cá»§a chàng quá nhanh, đến độ Tri Giá»›i không kịp phản ứng. Thiên Hải lấy ra chiếc tráp rồi gật đầu.
- Còn túi vải của tại hạ, Tri Giới hoà thượng để dưới thảo cốc phải không.
Tri Giới "hừ" nhạt rồi nói:
- Vật chứng Ô uế đó bần tăng không muốn giữ đâu. Ngươi lấy nó, nhưng phải giữ, đừng huỷ vật chứng đấy.
Thiên Hải nghiêm mặt nói:
- Tại hạ lấy vật trao lại đúng ngay ngưá»i thôi.
Lưá»m Tri hoà thượng, Thiên Hải má»›i quay bước tiến đến bên Giác Chân đại sư.
Chàng trao chiếc tráp và cành trâm cho Giác Chân hoà thượng.
- Ãại sư! Vãn bối nhận trá»ng trách đến Thiếu Lâm chá»§ đích trao vật này cho đại sư.
Giác Chân đòn lấy chiếc tráp của Minh Nguyệt.
- A di đà phật. Ãa tạ thiếu hiệp.
- Ãại sư bảo trá»ng.
Thiên Hải bùi ngùi nhìn Giác Chân đại sư. Chàng nghĩ thầm:
"Không biết chiếc tráp và cành trâm cá»§a Minh Nguyệt có phải là pho kiếm phổ Thượng Ngươn không nhỉ, hay là ká»· vật tình yêu cá»§a vị cao tăng này." Như thể Ä‘á»c được ý niệm trong đầu Thiên Hải, Giác Chân đại sư niệm phật hiệu, từ tốn nói:
- Chu thiếu hiệp! Bần tăng là ngưá»i trong sạch.
- Thiên Hải không dám nghÄ© quấy cho đại sư. Phong cách cá»§a đại sư đúng là má»™t cao tăng Thiếu Lâm, nên má»›i bị lÅ© trá»c tiểu nhân hãm hại.
Buông tiếng thở dài, Thiên Hải rảo bước đến trước mặt hai vị võ thánh tăng nhân.
Chàng ôm quyá»n nói:
- Nhị vị đại sư! Vãn bối rá»i Thiếu Lâm để tìm lá»i giải cho uẩn khúc này, mong nhị vị đại sư bảo há»™ cho Giác Chân đại sư.
Thiện Minh đại sư nói:
- Thí chá»§ yên tâm rá»i Thiếu Lâm. Còn Ở đây, chúng tăng sẽ bảo vệ và quản thúc Giác Chân để chá» thí chá»§.
- Vãn bối tin mình sẽ giải được oan nghiệt cho Giác Chân Phương trượng.
Nhị vị cao tăng khẽ gật đầu rồi chắp tay niệm phật hiệu.
- A di đà phật. Chúng tăng sẽ chỠthí chủ.
Thiên Hải quay bước tiến đến Tri Giới hoà thượng, chàng nghiêm mặt, gay gắt nói:
- Tri hoà thượng! Tại hạ biết thâm ý cá»§a hoà thượng như thế nào. Nhưng hoà thượng nên biết má»™t Ä‘iá»u, kẻ có đức má»›i đảm đương được chức vị Phương trượng Thiếu Lâm.
Còn kẻ vô đức, nhưng tham quyá»n, chẳng sá»›m thì chày cÅ©ng chịu sá»± trừng phạt mà thôi. Tại hạ rá»i khá»i Thiếu Lâm tá»±, ngày quay vá», nếu biết Giác Chân đại sư bị Tri hoà thượng hãm hại thì...
Chàng khẽ lắc đầu.
- Cõi đất trung thổ này khó có đất cho Tri hoà thượng đó.
Thiên Hải nhìn sang Xung Hư đạo trưởng, chàng nhá» giá»ng nói:
- Ãạo trưởng! VÕ Ãang cá»§a đạo trưởng cÅ©ng có những kẻ chẳng khác gì Tri Giá»›i hoà thượng. Vãn bối mong đạo trưởng chú tâm, kẻo má»™t ngày nào đó hoạ kiếp giáng xuống, chẳng khác gì Giác Chân Phương trượng.
Tri Giới hoà thượng trừng mắt nhìn Thiên Hải.
- Ngươi đừng có hồ đồ, vá»ng ngôn bừa bãi. Nếu ngươi không làm rõ trắng Ä‘en thì bần tăng sẽ hiệu triệu quần hùng tróc nã ngươi chẳng còn đất dừng chân.
Thiên Hải nhìn lại Tri Giới hoà thượng:
- Tri hoà thượng liệu mà giữ mồm thì đúng hơn, chỠThiên Hải quay lại Thiếu Lâm tự.
Thiên Hải nhìn lại Giác Chân lần nữa rồi mới quay bước đi thẳng ra ngoài bảo điện.
Chàng quay lại thảo cốc lấy túi vải, rồi mới xuống Thiếu Lâm tự.
Chàng xuống núi Thiên SÆ¡n mà trong lòng cứ canh cánh lo cho Giác Chân đại sư, sợ khó qua khá»i hoạ kiếp này. Thiên Hải buông má»™t tiếng thở dài khi nghe tiếng đại hồng chung vang lên. Chàng để ý hai bên đưá»ng chẳng còn thấy những vị cao tăng ngồi kiết đà mà lắc đầu.
- Những vị cao tăng Thiếu Lâm ngồi kiết đà Ở đây hẳn đã vỠchầu phật tổ Như Lai.
Chàng lắc đầu:
- Không ngá» võ lâm lại có lắm chuyện tranh giành như thế này. Bảo mẫu cô cô cÅ©ng là ngưá»i võ lâm, không biết lúc này cô cô như thế nào?
Thiên Hải xuống đến chân núi mới lấy trong ống tay áo ra một chiếc hoa mẫu đơn trắng toát. Chàng đã lấy đoá hao mẫu đơn này trên miệng của lão Giác Chân giả. Nhìn đoá hoa mẫu đơn, Thiên Hải nhủ thầm:
"Ãoá hoa mẫu đơn này không biết có liên can gì đến hung thá»§ tạo sát kiếp Thiếu Lâm không. Nhưng nó đã được gắn lên miệng lão già đóng giả Giác Chân đại sư, nhất định phải có liên quan. Tên Tri hoà thượng hắn biết, nhưng mình không có lý do gì để bắt chẹt lão".
Thiên Hải trả Ä‘oá mẫu đơn vào trong túi vải rồi rảo bước Ä‘i tiếp. Ãầu óc chàng suy nghÄ© mông lung.
"Không biết mình có kịp giải oan cho Giác Chân đại sư không".
Thiên Hải lắc đầu:
- Ãến đâu hay đến đó, chẳng cần phải suy nghÄ© nữa.
Tài sản của than_long_vn

  #23  
Old 06-08-2008, 03:37 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 23

Há»a kiếp trùng trùng




Uống cạn má»™t cân rượu, Thiên Hải toan đứng lên rá»i tá»­u Ä‘iếm thì má»™t gã tiểu cái bang bước vào. Y tiến thẳng đến trước mặt Thiên Hải, nhìn chàng rồi nói:
- Ãại ca có phải là Chu Thiên Hải, vừa trên núi Thiếu lâm xuống?
Thiên Hải gật đầu.
Gã tiểu cái bang liá»n nhét vào tay chàng má»™t mảnh vải:
- CÓ ngưá»i trao cho đại ca vật này.
Thiên Hải mỉm cưá»i:
- Ãa tạ tiểu huynh đệ.
Thiên Hải vừa nói, vừa lấy một nén bạc vụn nhét vào tay gã:
- Chút quà má»n, ta gởi cho tiểu huynh đệ dùng cÆ¡m.
- Ãa tạ đại ca.
Gã tiểu cái bang nhận nén bạc vụn lá»§i nhanh. Thiên Hải mở miếng lụa, miếng lụa tá»a ra mùi phấn hương nồng nồng, thứ phấn hương mà chàng đã quen mùi, vốn chỉ có Ở nhận g kỹ lâu.
Thiên Hải cau mày nghĩ thầm:
"Minh Nguyệt gởi ám hiệu cho mình ư?" Chàng Ä‘á»c dòng chữ nguệch ngoạc trên miếng lụa:
"Ta chỠngươi Ở ngôi miếu Thần Hoàng. - Bất Giới hòa thượng. .
Thiên Hải vo miếng lụa cho vào ngực áo. Chàng nghĩ thầm:
"Hẳn Bất Giá»›i hòa thượng biết hung thá»§ tạo ra sát kiếp trên Thiếu Lâm nên má»›i muốn gặp mình." Thiên Hải gá»i má»™t vò rượu năm cân, cùng thức ăn khô rồi rá»i tá»­u Ä‘iếm. Chàng không mấy khó khăn để nhận ra ngôi miếu mà Bất Giá»›i hòa thượng hẹn vá»›i mình.
Thiên Hải vừa đặt chân đến tam cấp thì đã nghe tiếng cưá»i khùng khục cá»§a Bất Giá»›i hòa thượng cất lên. Bất Giá»›i hòa thượng vừa cưá»i vừa nói:
- Lão phu sợ tiểu tử không dám đến gặp lão chứ.
- Tại hạ Ä‘ang muốn gặp tiá»n bối đây.
- Ngươi không muốn gặp ta thì ta cũng sẽ tìm ngươi mà. Thà gặp nhau một lần thì hơn.
Thiên Hải bước vào cổ miếu Thần Hoàng.
Bất Giới hòa thượng Tuệ Thông ngồi chễm chệ trước bệ thỠThần Hoàng, trước mặt lão là vò rượu năm cân, cùng những thức ăn ngon vẫn chưa động đũa.
Thiên Hải nhìn Bất Giới hòa thượng:
- Tiá»n bối chá» vãn bối đến để đối ẩm?
- Ãúng. Lão phu chá» ngươi.
Thiên Hải ôm vò rượu cùng số thức ăn khô đến ngồi trước mặt Bất Giới hòa thượng.
Chàng bày rượu và thức ăn của mình, rồi nhìn Tuệ Thông:
- Vãn bối cÅ©ng góp phần vá»›i tiá»n bối.
- Ta không chê đâu.
Thiên Hải mở vò rượu của mình chuốc ra hai chiếc chén:
- Má»i lão tiá»n bối.
Hai ngưá»i nâng chén cùng uống. Bất Giá»›i hòa thượng đặt chén rượu xuống bàn, nhìn Thiên Hải, vuốt chòm tóc lõa xõa rối bá»i, nói:
- Hai mươi năm nay, ta mới được uống rượu lại. Ngon thật là ngon.
Lão nói xong, liá»n vá»›i tay bê cả vò rượu, ngá»­a cổ tu ừng ư như ngưá»i quá khát nước.
Lão đặt vò rượu xuống trước mặt, lấy tay chùi miệng:
- Ngon thật là ngon!
Lão nhìn Thiên Hải:
- Ãáng ra, khi xuống Thiếu Lâm tá»± thì ta phải Ä‘i uống rượu ngay cho đã thèm má»›i phải, nhưng ta vẫn nhịn thèm mà đợi tiểu tá»­.
- Ãa tạ tiá»n bối đã có lòng vá»›i vãn bối.
- Hê! Tiểu tử đừng khách sáo. Ta chỠngươi đối ẩm, bởi có chủ đích từ trước.
Thiên Hải mỉm cưá»i, nhún vai:
- Chá»§ đích cá»§a tiá»n bối là đối ẩm vá»›i vãn bối?
- Ngoài chuyện đó ra, ta còn mục đích khác nữa.
Thiên Hải với tay lấy lại vò rượu. Chàng dốc ngược vò rượu, tu luôn một hơi dài. Bất Giới hòa thượng nhìn Thiên Hải uống mà chắt lưỡi, nói:
- Ngươi cũng là một con ma men.
Thiên Hải đặt vò rượu xuống, rồi từ tốn đáp lá»i:
- Vãn bối không phải là con ma men đâu, chỉ vì muốn uống bù thôi.
Bất Giới hòa thượng chau mày nói:
- Uống bù là sao?
- Sau hai mươi năm, tiá»n bối má»›i được uống rượu trong trạng thái sảng khoái tá»± do.
Còn vãn bối, sợ chút nữa đây mình chẳng còn cơ hội nào uống rượu, nên phải uống bù.
- Sao ngươi nói vậy? Sao mà chẳng còn cơ hội?
- Dưới a tỳ sợ không có rượu.
Bất Giới hòa thượng Tuệ Thông vỗ trán mình:
- Ta hiểu rồi...
Lão nhìn Thiên Hải:
- Ngươi hiểu mục đích sau của lão phu?
- Hiểu nên mới uống bù chứ!
Thiên Hải nâng vò rượu chìa đến trước:
- Má»i lão tiá»n bối!
Bất Giới hòa thượng mở nắp vò rượu của lão, rồi bưng lên nói:
- Má»i!
Hai ngưá»i tu ừng á»±c. Ãặt vò rượu xuống sàn cổ miến, Tuệ Thông Bất Giá»›i hòa thượng nói:
- Tiểu tử biết bữa tiệc này của lão phu dùng để tiễn ngươi ư?
- Nghe tiá»n bối nói, vãn bối có thể Ä‘oán ra.
Bất Giới hòa thượng gật đầu:
- Tiểu tử biết mục đích của lão phu, sao còn dẫn sáng đến làm gì?
- Tiểu bối há chả nói: Thà gặp một lần còn hơn không.
- đúng, đúng. Thà gặp một lần còn hơn không.
Lão lại bưng bầu rượu, tu tiếp một hơi dài nữa rồi đặt xuống, nhìn Thiên Hải:
- Lão phu sợ ngươi chạy trốn. Nhưng ngươi đã đến khiến cho lão phu rất khâm phục ngươi. Lão phu cho ngươi một cơ hội.
Thiên Hải từ tốn há»i:
- Tiá»n bối cho vãn bối cÆ¡ há»™i gì?
- Trước Thần Hoàng cổ miếu này, ngươi thá» xóa bá» những lá»i hứa cá»§a ta vá»›i ngươi.
Bấy giá», ta và ngươi xem nhau như bằng hữu, chẳng còn gì để gieo oán cả.
- Nếu Thiên Hải há»§y lá»i giao ước vá»›i tiá»n bối, tiá»n bối sẽ làm gì vá»›i Thiếu Lâm tá»±?
- ÃÓ là chuyện riêng cá»§a lão.
- Tiá»n bối không nói, Thiên Hải vẫn có thể Ä‘oán biết. Tiá»n bối sẽ quay lại Thiếu Lâm hành xá»­ Giác Chân đại sư?
- Ãúng. Ta thá» sẽ lá»™t da đầu lão hòa thượng thúi đó. Chỉ vì lão mà vì lão mà Tuệ Thông này bị giam suốt hai mươi năm trong cổ động. CÓ hận không chứ?
- Tiá»n bối đừng quên ngưá»i cÅ©ng xuất thân từ Thiếu Lâm tá»±.
- Thì đã sao nào? Cái hận hai mươi năm bị giam trong cổ động không trả được.
Thiên Hải nhướn mày:
- Không trả thì đã sao nào?
Bất Giới hòa thượng bưng vò rượu, tu luôn một hơi dài rồi đặt xuống, nhìn Thiên Hải:
- Ngươi có biết ta hận như thế nào không?
- Không có lá»­a sao có khói. Hẳn tiá»n bối xuất gia đầu phật mà không giữ giá»›i quy Thiếu Lâm, nên má»›i bị Giác Chân Phương trượng trừng phạt. Nếu như ngưá»i giữ giá»›i thì đâu đến ná»—i bị giam vào cổ động.
- Ngươi... ngươi...
- Hê! Pháp danh Bất Giá»›i đã nói cho vãn bối biết tiá»n bối không phải là ngưá»i có căn tu rồi.
Bất Giới hòa thượng đập tay xuống sàn:
- Không nói nữa. Bây giá» có chịu xóa lá»i giao ước giữa ta vá»›i ngươi không?
- Nếu vãn bối không xóa lá»i giao ước đó thì sao?
- Ãây là bữa tiệc tống tiá»…n ngươi. Hẳn ngươi không quên lá»i nói cá»§a lão phu trong cổ động chứ?
- Vãn bối làm sao quên được. Lá»i nói cá»§a tiá»n bối vẫn còn văng vẳng bên tai vãn bối.
Nhưng lúc này Phương trượng đại sư Giác Chân Ä‘ang gặp kiếp há»a, vãn bối đâu muốn ngưá»i bị dồn thêm vào bước đưá»ng cùng.
- Thế là ngươi đã quyết định đi tìm Diêm chúa. Lão phu nói thật cho ngươi biết, Chẳng qua ta có chút cảm tình với ngươi nên mới cho ngươi cơ hội này. Chứ nếu không, lão phu đã giết quách ngươi rồi trở lại Thiếu Lâm cũng được.
Thiên Hải buông tiếng thở dài:
- Nếu không muốn gặp tiá»n bối thì tại hạ chẳng thèm đến ngôi cổ miếu Thần Hoàng này để tiá»n bối cho cÆ¡ há»™i được sống hay là chết. Vãn bối mà Ä‘i thì tiá»n bối không bắt kịp đâu.
- Ngươi đến đây vì muốn gặp ta ư?
Thiên Hải gật đầu, nhìn thẳng vào mặt Bất Giới hòa thượng Tuệ Thông:
- Vãn bối không nghi ngá» cho tiá»n bối, nhưng gặp tiá»n bối để muốn há»i tiá»n bối má»™t chuyện.
- Chuyện gì?
- Trên Thiếu Lâm tự vừa xảy ra một cuộc huyết sát tàn nhẫn, trong lúc vãn bối và Giác Chân đại sư đang còn Ở trong cổ động.
Tuệ Thông nhướn mày:
- Sao Thiếu Lâm bị cảnh huyết sát à?
Thiên Hải gật đầu:
- Tiá»n bối rá»i cổ động trước, hẳn biết hung thá»§ tạo ra kiếp sát đó là ai?
Tuệ Thông sa sầm mặt, lắc đầu:
- Ta không biết.
- Chẳng lẽ ngưá»i ta sát tá»­ chư tăng Thiếu Lâm ngay trước mặt tiá»n bối mà tiá»n bối lại không biết ư?
- Tiểu tử! Ngươi sai rồi.
- Vãn bối sai chỗ nào?
- Ta vì giữ giao ước vá»›i ngươi mà chá»n tiểu lá»™ phía sau núi Thiên SÆ¡n để ra Ä‘i, nên chẳng biết gì cả.
Lão bưng vò rượu uống tiếp một hơi dài rồi đặt xuống, nhìn Thiên Hải, nói tiếp:
- Chẳng phải ta sợ bá»n trá»c Thiếu Lâm đó đâu, chẳng qua vì muốn giữ giao ước vá»›i ngươi mà thôi.
Thiên Hải buông một tiếng thở dài:
- Vãn bối những tưởng tiá»n bối biết...
Buông một tiếng thở dài nữa, Thiên Hải nói tiếp:
- Nếu không hóa giải được oan nghiệp này, vãn bối không thể nào nhìn mặt Giác Chân đại sư, nhất là gã Tri Giới hòa thượng.
- Sao, lão hòa thượng thúi Giác Chân bị oan à?
Thiên Hải gật đầu, nói:
- Tri Giới hòa thượng dựa vào cuộc huyết sát các trữ tăng Thiếu Lâm mà đổ tất cả lên đầu Phương trượng đại sư Giác Chân. Y muốn đoạt chức vị Phương trượng của Giác Chân đại sư.
Bất Giá»›i hòa thượng nghe xong bật cưá»i sằng sặc. Lão vừa cưá»i, vừa nói:
- Lão Tri Giá»›i hòa thượng nói ai tạo ra sát nghiệp thì lão phu đây còn tin. Chứ nói hòa thượng thúi kia giết ngưá»i thì thà có trá»i sập, lão phu còn tin, chứ tuyệt nhiên không tin lão hòa thượng Giác Chân giết ngưá»i.
Thiên Hải phấn khích nói:
- Tiá»n bối có thể làm chứng cho Giác Chân đại sư.
Bất Giá»›i hòa thượng nhưá»ng cao đôi chân mày nhạt phếch, tưởng chừng hai con ngươi cá»§a lão chá»±c lá»t ra khá»i hốc mắt. Lão chỉ vào ngưá»i, nhìn Thiên Hải nói:
- Tiểu tá»­ nói ta làm chứng cho lão hòa thượng thúi Giác Chân đó à? Ná»±c cưá»i quá...
Lão "hừ" nhạt một tiếng:
- Ta không lột da lão thì thôi, cớ gì phải làm chứng cho lão?
Y bưng vò rượu dốc tu ừng á»±c, rồi cất tiếng cưá»i sang sảng:
- ông trá»i có mắt, trả hận giùm cho Tuệ Thông này. Lão hại ta, giá» thì ngưá»i ta hại lão Lão phu đây tìm rượu ngon, gái đẹp lên Thiếu Lâm khoản đãi gã Tri Giá»›i hòa thượng má»›i đúng. Ta sẽ được nhìn lão hòa thượng thúi Giác Chân ôm mối hận này trong cổ động. Chắc lão Ä‘au khổ lắm... Ä‘au khổ hÆ¡n cả lão phu. Má»™t con kiến, lão không dám giết, thế mà bị Tri Giá»›i hòa thượng vu cho là kẻ giết ngưá»i, lại giết chư huynh đệ cá»§ a mình...
Bất Giới hòa thượng ôm vò rượu đứng lên:
- Thích quá Ä‘i mất... ông trá»i có mắt... ông trá»i có mắt.
Thiên Hải nhìn Bất Giới hòa thượng, buông một tiếng thở dài, từ tốn nói:
- Giác Chân đại sư dù gì cÅ©ng là đại sư huynh cá»§a tiá»n bối.
- Hắn mà là đại sư huynh của ta à... Hắn đã giam ta vào cổ động, ngươi biết chứ?
- Chỉ vì tiá»n bối phạm giá»›i quy.
- Phạm giới quy...
Bất Giới hòa thượng "hừ" nhạt một tiếng, rồi nói:
- Ta phạm giới quy thì đã sao nào? Chẳng qua lúc đó ta chẳng kìm chế được chữ tình trong mình mà... mà...
Thiên Hải mỉm cưá»i nói:
- Mà phạm giá»›i quy, phải không? Không biết tiá»n bối đã phạm giá»›i quy gì mà phải bị giam vào cổ động?
- Æ  Æ !
- Hẳn là phạm giới tối ky, nên mới bị Giác Chân đại sư phạt nặng như vậy.
Dung diện cá»§a Bất Giá»›i hòa thượng đỠgắt. Lão gắt giá»ng nạt:
- Ta phạm giá»›i má»™t lần thì lão phạm giá»›i mưá»i lần. Lão đã từng vào kỹ lâu, đến ná»—i được kỹ nữ tặng trâm thì sao nào? Hừ! Lão đáng bị trừng phạt hÆ¡n Tuệ Thông này. Ta có phạm giá»›i thì cÅ©ng phạm giá»›i vá»›i má»™t thiếu nữ đàng hoàng. Còn lão thì chui tá»t vào lầu xanh. Ai nặng hÆ¡n ai?
Thiên Hải lắc đầu:
- Vãn bối chỉ má»™t chút nhầm lẫn, hiểu sai cho Phương trượng Giác Chân. Tiá»n bối đừng Ä‘em câu chuyện thêu dệt cá»§a vãn bối mà trút thêm vào Giác Chân đại sư sá»± Ô uế cá»§a mình.
Bất Giới hòa thượng "hừ" nhạt một tiếng, rồi nói:
- Cho dù lão hòa thượng thúi đó có quang minh chính đại thì cÅ©ng đã bị trừng phạt bởi ông trá»i rồi.
- Vãn bối sẽ giải oan cho Giác Chân đại sư mà không cần đến tiá»n bối.
Nốc một hơi, Bất Giới hòa thượng nhìn lại Thiên Hải:
- Ngươi dùng cách gì để giải oan cho lão nào?
Thiên Hải lấy đóa hoa mẫu đơn trắng toát thảy xuống sàn:
- đoá hoa mẫu đơn này có liên quan đến gã hung thủ tạo dựng sát nghiệp trên Thiếu Lâm.
Bất Giới nhìn đóa hoa mẫu đơn không chớp mắt. Thiên Hải nheo mày, bởi cảm nhận sự phản ứng mãnh liệt trong ánh mắt của Bất Giới hòa thượng. Thậm chí, Tuệ Thông Bất Giới hòa thượng không kìm chế được mình, nên hai tay nắm chặt rồi mà cứ run bần bật.
Thiên Hải nghĩ thầm:
"Bất Giới hòa thượng sao lại có phản ứng xúc động khi thấy đóa hoa mẫu đơn? Lão hẳn có liên hệ gì với đóa hoa mẫu đơn này." Bất Giới hòa thượng nhìn Thiên Hải:
- Tiểu tử! Ngươi lấy đóa hoa mẫu đơn này Ở đâu?
- Trên miệng lão già giả dạng Giác Chân đại sư. Vãn bối nghĩ, hung thủ đã để lại đóa hoa mẫu đơn này. Nhưng chẳng biết với mục đích gì?
Lá»i cá»§a chàng vừa dứt trên hai cánh môi thì Bất Giá»›i hòa thượng Tuệ Thông đã vươn tay thá»™p lấy đóa hoa mẫu đơn. Lão chẳng nói má»™t lá»i cáo biệt vá»›i Chu Thiên Hải, mà thi triển luôn thuật "Mê tông bá»™", loáng má»™t cái đã băng ra ngoài cá»­a ngôi miếu Thần Hoàng.
Hành động bất ngá» cá»§a Bất Giá»›i hòa thượng Tuệ Thông khiến cho Thiên Hải không khá»i hoài nghi lão có mối quan hệ vá»›i hung thá»§ này, nên Tuệ Thông Bất Giá»›i hòa thượng vừa thoát ra ngoài cổ miếu thì Thiên Hải cÅ©ng thi triển thuật "Phi ma độn hình" bám theo sau. Vá»›i thuật "Phi ma độn hình", cùng vá»›i ná»™i lá»±c đã có được do Giác Chân đại sư và Bất Giá»›i hòa thượng truyá»n thụ trong cổ động, nên có thể Thiên Hải giá» ví như má»™t bóng ma vô thưá»ng quá»· dị, khó ai phát hiện được. Chàng bám ngay theo sau Bất Giá»›i hòa thượng, mặc dù lão là kỳ tài cá»§a Thiếu Lâm nhưng vẫn không phát hiện ra. Thiên Hải còn lạ lẫm má»™t Ä‘iá»u nữa, mặc dù chàng vận động ná»™i lá»±c thi triển thuật "Phi ma độn hình", đáng lý ra ná»™i lá»±c phải hao tổn, nhưng ngược lại càng lúc càng sung mãn. ÃÓ chính là hiệu năng Dịch cân kinh mà Giác Chân đại sư đã truyá»n thụ cho chàng. Duy có má»™t Ä‘iá»u khiến chàng khó chịu, đó là lâu lâu trong đầu lại có những âm thanh u u như sóng gầm, cùng vá»›i cảm giác nao nao bá»±c bá»™i.
Bất Giá»›i hòa thượng thi triển thuật Mê tông bá»™ chạy miết, đến khi gặp má»™t thảo trang hoang vắng má»›i dừng bước. Lão đứng ngoài thảo trang nhìn vào trong, như thể tìm ngưá»i nào đó. Lão chần chừ như thể cố định tâm định thần, đặng đối mặt vá»›i má»™t cao thá»§ kỳ tuyệt, rồi chậm rãi tiến vào thảo trang.
Tuệ Thông Bất Giá»›i hòa thượng rít má»™t luồng chân khí căng phồng ngá»±c, rồi cất tiếng gá»i lá»›n:
- Má»™c Thanh Thanh! Ta biết nàng Ä‘ang Ở đây. Tuệ Thông hòa thượng đến tìm nàng đây Bất Giá»›i hòa thượng vừa réo gá»i, vừa tiến thẳng vá» phía gian thảo xá cất bên góc hoa viên đã bá» phế lâu ngày rợp đầy cá» dại. Quanh thảo xá trồng đầy những khóm hoa mẫu đơn đã lão hóa và xÆ¡ xác vì thiếu sá»± chăm sóc.
Bất Giới hòa thượng bước vào gian thảo xá.
- Mộc Thanh Thanh... Tuệ Thông đã quay lại với nàng đây.
Bất Giá»›i hòa thượng cau mày nhìn vá» phía trước. Ãập vào mắt lão hòa thượng Bất Giá»›i là bệ thá» có tấm bài vị khắc dòng danh tá»±:
"Mẫu đơn tiên tử Mộc Thanh Thanh".
Trên bệ thỠlà những đóa hoa mẫu đơn còn tươi nguyên.
Bất Giá»›i hòa thượng bước vào gian thảo xá, tiến thẳng đến trước bệ thá».
- Thanh Thanh! Không thể nào như vậy được. Ta đã vỠvới nàng đây. Nàng đừng trốn ta. Ta biết nàng không chết đâu.
Bất Giới hòa thượng đặt đóa hoa mẫu đơn đã lấy của Thiên Hải để lên bàn, rồi nói:
- Nàng hận Tuệ Thông này, phải không? Nàng hãy xuất hiện đi, rồi muốn trừng trị Tuệ Thông này sao cũng được. Hai mươi năm bị giam trong cổ động, ta luôn nhớ đến nàng. Thanh Thanh! Nàng hãy xuất hiện đi!
Tuệ Thông Bất Giá»›i hòa thượng đứng mãi trước bệ thá». Lão đâu thể nào ngỠđược, sau lưng lão, Thiên Hải Ä‘ang chú nhãn quan sát, không bá» qua cá»­ chỉ nào cá»§a hòa thượng phá giá»›i Thiếu Lâm.
Tuệ Thông buông một tiếng thở dài:
- Thanh Thanh! Ta biết nàng chưa chết. Hãy xuất hiện đi. Hai mươi năm qua, ta chưa bao giỠquên nàng. Thanh Thanh! Nàng phải hiểu ta... Tuệ Thông không phải là kẻ phụ tình đâu Ta thất hẹn, chỉ vì lão hòa thượng thúi Giác Chân trừng phạt, giam vào cổ động thôi.
Bất Giới hòa thượng vỗ vào ngực mình:
- Thanh Thanh! Nàng phải tin ta... Ta vẫn yêu thương nàng như hôm nào và rất muốn gặp nàng.
Nghe Bất Giới hòa thượng Tuệ Thông nói, bất giác Thiên Hải buông một tiếng thở dài vì ý nghĩ:
"Không ngỠhòa thượng mà cũng yêu. Lão vướng vòng tình ái, chẳng biết xuất gia đầu phật để làm gì? .
Tiếng thở ra của Thiên Hải vô hình trung đập vào thính nhĩ của Bất Giới hòa thượng nên lão quay lại một cách thình lình, rồi nói:
- Thanh Thanh! Nàng đó ư?
Biết Bất Giới hòa thượng đã phát hiện ra sự có mặt của mình, Thiên Hải bước vào thảo xá. Chàng nhìn Bất Giới hòa thượng nói:
- Chẳng có ai là Thanh Thanh, mà chỉ có vãn bối thôi.
- Ngươi à?
Tuệ Thông Bất Giá»›i hòa thượng vừa ngỡ ngàng, vừa ngạc nhiên vá»›i sá»± xuất hiện cá»§a Thiên Hải. Lão buá»™t miệng há»i:
- Tiểu tử! Ngươi bám theo ta?
Thiên Hải gật đầu nói:
- Ãúng. Vãn bối bám theo tiá»n bối, bởi hành động quá ly kỳ cá»§a tiá»n bối.
- Ly kỳ sao?
Thiên Hải định nhãn nhìn Tuệ Thông Bất Giới hòa thượng:
- Tiá»n bối hẳn nhận biết chá»§ nhân cá»§a đóa hoa mẫu đơn. Mà vị chá»§ nhân cá»§a đóa hoa mẫu đơn kia chính là hung thá»§ tạo ra sát nghiệp trên Thiếu Lâm tá»±.
Thiên Hải nghiêm giá»ng:
- Tiá»n bối hãy nói thật cho vãn bối biết Ä‘i...
Tuệ Thông đại sư nhăn mặt:
- Tiểu tá»­! Ngươi biết nhiá»u quá!
Thiên Hải liếc nhanh vá» phía bệ thá», nghiêm giá»ng nói:
- Hung thủ nhuộm máu Thiếu Lâm có phải là Mẫu đơn tiên tử Mộc Thanh Thanh?
Bất Giới hòa thượng Tuệ Thông "hừ" nhạt một tiếng?
- Thì đã sao nào?
- Vì sao Má»™c Thanh Thanh lại sát tá»­ các cao tăng Thiếu Lâm, nguyên cá»› đó hẳn tiá»n bối biết. Nếu biết thì vãn bối cung thỉnh tiá»n bối quay lại Thiếu Lâm tá»±, giải oan cho Giác Chân Phương trượng đại sư. CÓ như vậy má»›i công bằng.
Tuệ Thông Bất Giá»›i hòa thượng bật cưá»i giòn giã, rồi nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Tiểu tá»­ thúi! Lão phu giải oan cho lão hòa thượng thúi Giác Chân bằng thá»§ cấp cá»§a ngươi.
Lá»i nói như vừa cạn trên miệng Tuệ Thông Bất Giá»›i hòa thượng thì lão chá»›p động chiêu công.
Bất Giá»›i hòa thượng Tuệ Thông đúng là kỳ tài cá»§a Thiếu Lâm tá»±, lão chỉ lắc vai đã liá»n thá»§ công ra bốn thức La Hán quyá»n phổ vá»›i ná»™i lá»±c mãnh liệt siêu phàm, có thể lấy mạng đối phương trong chá»›p mắt chỉ bằng má»™t thức quyá»n.
Ãã chuẩn bị đỠphòng từ trước, nên vừa thấy Tuệ Thông chá»›p động thân pháp, Thiên Hải liá»n thi triển thuật "Phi ma độn hình" tránh né. Mặc dù không trúng quyá»n ảnh cá»§a Tuệ Thông Bất Giá»›i hòa thượng, nhưng quyá»n phong cá»§a lão tạo ra cÅ©ng tạo sá»± rát bá»ng khi sượt qua hông Thiên Hải.
Vá»›i thuật "Phi ma độn hình", Thiên Hải tránh né được bốn thoi quyá»n La Hán liên hoàn cá»§a đối phương, khiến cho Tuệ Thông ngÆ¡ ngác. Lão buá»™t miệng nói:
- Tiểu tử! Ngươi cũng là một hảo cao thủ, thảo nào mới không sợ chết bám theo lão phu.
Công hụt Thiên Hải bốn thoi quyá»n, Bất Giá»›i hòa thượng thi triển thuật sư tá»­ rống phối hợp vá»›i Giáng Long thập bát chưởng.
Tiếng rống cá»§a lão hòa thượng Bất Giá»›i cất lên làm cho đầu óc Thiên Hải xây xẩm thì ná»™i lá»±c cá»§a Thiên Hải liá»n tạo ra màn kiếm khí Thượng Ngươn há»™ thể mà không biết.
Tiếng sư tử rống còn tạo ra âm thanh đì đùng tợ tiếng sấm dội vào thính nhĩ của Thiên Hải thì Tuệ Thông đại sư đã vỗ hai đạo phách không chưởng Giáng Long thập bát thức công thẳng trực diện vào vùng thượng đẳng. Lão hòa thượng Bất Giới Tuệ Thông đã có chủ đích từ trước, nên dụng đến chín thành công lực. Với hai đạo phách không chưởng Giáng Long thập bát thức, Tuệ Thông Bất Giới hòa thượng quyết lấy mạng Chu Thiên Hải để bảo toàn bí mật mà chàng đã phát hiện.
Hai đạo phách không chưởng Giáng Long thập bát thức vỗ thẳng vào vùng thượng đẳng của Thiên Hải.
âm...
Thiên Hải hứng trá»n hai đạo phách không chưởng đó, thân ảnh tợ má»™t cánh diá»u đứt dây bị cuốn phăng vá» sau, bắn ra khá»i cá»­a thảo xá bởi má»™t đạo bạo phong khốc liệt.
Cũng chính hai đạo phách không chưởng Giáng Long thập bát thức của Tuệ Thông tạo ra, khiến cho màn kiếm khí Thượng Ngươn phát huy uy lực của nó.
Hai đạo kiếm khí vụt xẹt ra, chém cả vá» phía Bất Giá»›i hòa thượng. Lão hòa thượng Bất Giá»›i không ngá» sá»± thể diá»…n biến thần kỳ như vậy nên không khá»i lúng túng. Lão chỉ kịp quay thân tránh được má»™t luồng kiếm khí, còn luồng kiếm khí thứ hai buá»™c phải dùng hữu chưởng lên đỡ.
Phập.
Hữu chưởng cá»§a Bất Giá»›i hòa thượng bị Ä‘ao kiếm khí Thượng Ngươn chém lìa ra khá»i bả vai rÆ¡i phịch xuống đất. Cái Ä‘au Ä‘á»u thấu tận óc, nhưng lão vẫn nghiến răng tá»± Ä‘iểm huyệt phong bế huyệt đạo cầm máu, rồi lướt ra ngoài tệ xá.
Tuệ Thông Bất Giới hòa thượng thấy Thiên Hải nằm duỗi dài dưới đất, lão xăm xăm bước vỠphía chàng.
Ãối vá»›i Chu Thiên Hải, dù chàng đã được màn kiếm khí Thượng Ngươn há»™ thể không chết bởi hai đạo phách không chưởng Giáng Long thập bát thức cá»§a Tuệ Thông Bất Giá»›i hòa thượng, nhưng cÅ©ng bị ná»™i thương khá trầm trá»ng, bởi lẽ không chá»§ động vận công đỠkhí. Thấy Tuệ Thông Bất Giá»›i xăm xăm tiến vá» phía mình vá»›i má»™t bên tay bị đứt, ánh mắt hằn sát khí, Thiên Hải chòi tay gượng ngồi lên.
Bất Giới hòa thượng vận công lực dồn vào tả chưởng còn lại định tung một chưởng sau cùng, kết thúc mạng sống của Thiên Hải.
Thiên Hải gằn giá»ng:
- Tiá»n bối định sát nhân diệt khẩu ư?
Lão rít giá»ng đáp lá»i chàng:
- Tiểu tử phải chết!
Chàng nhìn Tuệ Thông Bất Giới hòa thượng, từ tốn nói:
- Vãn bối biết mình chết chắc rồi, nhưng trước khi chết, muốn biết vì nguyên cá»› nào mình chết chứ. Phải chăng tiá»n bối muốn bao che cho hung thá»§ sát tá»­ cao tăng Thiếu Lâm tá»±. Má»™c Thanh Thanh Mẫu đơn tiên tá»­ là gì cá»§a tiá»n bối?
Buông một tiếng thở dài, Tuệ Thông nói:
- Mộc Thanh Thanh là nương tử của ta.
Mặt Thiên Hải đanh lại:
- Tiá»n bối là má»™t hòa thượng mà có nương tá»­ à? Nương tá»­ cá»§a tiá»n bối lại sát hại các huynh đệ cá»§a tiá»n bối. Thiên Hải lấy làm lạ đó.
Thiên Hải vừa nói, vừa âm thầm vận hành "Dịch cân kinh" Ä‘iá»u hòa kinh mạch, khống chế ná»™i thương. Xảo thuật cá»§a chàng không để lá»™ ra ngoài cho Bất Giá»›i hòa thượng biết.
Bất Giới hòa thượng buông tiếng thở dài rồi nói:
- Chắc có lẽ Mộc Thanh Thanh nghĩ ta là kẻ vô tình nên mới lên Thiếu Lâm tự, tạo sát nghiệp cho Thiếu Lâm.
- Hóa ra là vậy. Tiá»n bối gián tiếp đã tạo ra sát nghiệp cho Thiếu Lâm. Ãể che dấu sá»± thật và bao che cho hung thá»§, tiá»n bối má»›i quyết định sát nhân diệt khẩu.
Tuệ Thông Bất Giới hòa thượng nạt:
- Tiểu tử im đi! Ngươi chẳng biết gì cả, chỉ thấy một mà không thấy hết.
- Vãn bối không thấy má»›i tò mò há»i tiá»n bối. Thà được giải tá»a sá»± tò mò cá»§a mình rồi chết, còn hÆ¡n làm ma cứ thắc mắc hoài. Không khéo khó mà siêu thoát, mà biến thành oan hồn cứ lởn vởn theo chân tiá»n bối, mà Ä‘iá»u đó thì Thiên Hải không muốn đâu.
Tuệ Thông Bất Giá»›i hòa thượng nghiêm giá»ng nói:
- Ta nói ra sự thật rồi lấy mạng tiểu tử. Tiểu tử không ân hận chứ?
- ÃÆ°á»£c đó CÓ như vậy, vãn bối chết má»›i nhắm mắt.
- Tiểu tử nghe đây. Hai mươi năm trước, ta xuống Thiếu Lâm, đến thảo trang này thì gặp Mộc Thanh Thanh. Nàng rất đẹp...
Thiên Hải cướp lá»i Bất Giá»›i hòa thượng:
- Nhan sắc Mộc Thanh Thanh đẹp đến độ làm xiêu lòng vị cao tăng Thiếu Lâm tự?
- Ãúng. Ta đã xiêu lòng vì sắc đẹp siêu phàm thoát tục cá»§a nàng.
- Nghe tiá»n bối nói, mà vãn bối nghÄ© trên thế gian này chẳng còn nữ nhan sắc nào, ngoại trừ Má»™c Thanh Thanh.
- Với ta thì như vậy đó.
- Thế sao tiá»n bối không hoàn tụ c để trá»n duyên vá»›i nàng?
- Ta phải buá»™c chá»n giữa hai con đưá»ng.
Thiên Hải tròn mắt:
- Vậy ư? Vậy đó là hai con đưá»ng nào?
- Nếu ta hoàn tục thì chẳng có cÆ¡ há»™i quay lại Thiếu Lâm tá»± để thụ huấn tuyệt há»c cá»§a phật môn. Còn như Ở lại Thiếu Lâm tá»± thì ta mất Má»™c Thanh Thanh, Ä‘iá»u đó thì ta không muốn.
Thiên Hải nhăn mặt nghĩ thầm:
"Lão tham quá. Hai thứ thì chá»n má»™t, đằng này lão muốn cả hai." Thiên Hải nghÄ© vậy, liá»n há»i:
- Trong hai con đưá»ng đó, tiá»n bối phải chá»n má»™t chứ?
Tuệ Thông đại sư ngập ngừng rồi lắc đầu:
- Ta chá»n cả hai.
Thiên Hải há hốc miệng, thảng thốt há»i:
- Làm cách gì mà tiá»n bối chá»n cả hai được?
Mặt Tuệ Thông hòa thượng đỠgay rồi dịu lại. Lão buông một tiếng thở dài:
- Tiểu tử! Ngươi đằng nào cũng chết, ta chẳng thèm giấu ngươi làm gì nữa.
- Vãn bối muốn nghe sá»± thật từ tiá»n bối.
Bất Giới hòa thượng Tuệ Thông nhìn Thiên Hải, lão lưỡng lự:
- Ta... ta... Ở... vào một đêm mưa, ta quay lại thảo trang và không kìm chế mình...
Bất Giới hòa thượng Tuệ Thông buông một tiếng thở dài rồi nói:
- Ãã không kìm chế sắc đẹp cá»§a nàng nên... nên đã phạm giá»›i.
Thiên Hải cưá»i khảy nói:
- Tiá»n bối yên nên má»›i phạm giá»›i, Má»™c Thanh Thanh hẳn cÅ©ng yêu tiá»n bối?
- Nàng cũng yêu ta, nhưng... chưa muốn... chưa muốn trao thân.
Thiên Hải tròn mắt nhìn Tuệ Thông Bất Giới hòa thượng:
- Nàng không muốn trao thân cho tiá»n bối?
Tuệ Thông gật đầu:
- Nàng muốn ta hoàn tục, nhưng...
- Vãn bối hiểu rồi.
- Ngươi hiểu gì?
Thiên Hải cưá»i mỉm:
- CÆ¡m cháo gì tiá»n bối cÅ©ng muốn ăn hết, hẳn chuyện này đến tai Giác Chân Phương trượng, nên Giác Chân đại sư má»›i giam tiá»n bối vào cổ động.
- Cớ gì lão hòa thượng thúi đó giam ta, để ta lỡ hẹn với Mộc Thanh Thanh. Nếu lão hòa thượng thúi Giác Chân kia không giam ta thì Mộc Thanh Thanh đâu gây ra sát nghiệp này.
Lão ngưng nói, buông tiếng thở dài:
- GiỠthì ngươi đã hiểu tất cả rồi. Ta giết ngươi để chuộc tội với Mộc Thanh Thanh.
Ngươi hẳn không hận ta?
Thiên Hải há»i:
- Tiá»n bối có chắc lấy mạng vãn bối rồi thì giữ mãi được bí mật này không? Vãn bối e tiá»n bối đã không giữ được bí mật, còn bị dằn vặt bởi những chuyện mình đã làm. Hay nhất là tiá»n bối hãy quay vá» Thiếu Lâm tá»±, để chứng minh cho Giác Chân Phương trượng. Ãiá»u đó sẽ có lợi cho tiá»n bối hÆ¡n.
Bất Giới hòa thượng trừng mắt nạt:
- Tiểu tử! Chuyện này lộ ra, Thiếu Lâm để yên cho Mộc Thanh Thanh à?
- Vãn bối tin Ở cá»­a phật từ bi không nỡ bức tá»­ Má»™c Thanh Thanh đâu. Nếu tiá»n bối sợ thì thay Má»™c Thanh Thanh nhận tá»™i hình.
Bất Giới hòa thượng Tuệ Thông thét lên:
- Không. Hai mươi năm bị giam trong cổ động đủ để trả nợ cho bá»n trá»c Thiếu Lâm rồi. Còn bây giá», ta chỉ cần giết ngươi thì má»i chuyện chẳng còn ai biết nữa.
Bất Giới hòa thượng nói dứt câu, thẳng tay phát tác chưởng kình vỗ xuống Thiên Hải.
Thấy lão phát tác chưởng kình, cùng lúc Thiên Hải tạm thá»i Ä‘iá»u hòa xong kinh mạch, có chút ná»™i lá»±c nÆ¡i Ä‘an Ä‘iá»n, liá»n thi triển thuật "Phi ma độn hình", vừa nói:
- Tiá»n bối không thể lấy mạng vãn bối được đâu.
Thiên Hải thoát đi nhanh ngoài sự tiên liệu của Tuệ Thông hòa thượng, nên chưởng kình của lão bổ xuống khóm hoa mẫu đơn.
âm...
Dồn công lá»±c đánh ra chưởng kình lần này, cốt để sát tá»­ Thiên Hải, bả vai phải bị động, má»™t vòi máu phún ra khiến cho Tuệ Thông xây xẩm mặt mày, lảo đảo thố lui hai Mặc dù dùng thuật "Phi ma độn hình" tránh khá»i chưởng kình cá»§a Tuệ Thông đại sư, nhưng ná»™i lá»±c cá»§a Thiên Hải cÅ©ng nhanh chóng cạn kiệt. Nếu chàng không muốn như cành cây khô thì phải vận công Ä‘iá»u tức, khống chế ná»™i thương để bảo toàn kinh mạch.
Tuệ Thông hòa thượng gượng trụ cước pháp, nhìn Thiên Hải gằn giá»ng nói:
- Tiểu tá»­! Ngươi không thoát khá»i sát nghiệp cá»§a ta đâu.
Tuệ Thông Bất Giới hòa thượng vừa nói, vừa lững thững bước chậm chạp vỠphía Thiên Hải. Thiên Hải nghĩ thầm:
"Lão hòa thượng Bất Giới này quyết lấy mạng mình để bảo toàn bí mật cho tình nhân, hẳn lão muốn mình chết chung với lão nên bất kể đến sự sống chết. Nếu mình chết thì đâu còn ai hóa giải nghiệp oan cho Giác Chân đại sư. Mình chết cùng với lão Tuệ Thông Bất Giới này, thật là một cái chết vô nghĩa." à niệm đó thôi thúc Thiên Hải phải đào thoát, chàng nhìn Tuệ Thông Bất Giới hòa thượng:
- Tiá»n bối định chết chung vá»›i vãn bối à?
- Chỉ cần Mộc Thanh Thanh bình an thì ta chết cũng chẳng ân hận.
Câu nói này của Bất Giới hòa thượng thốt ra, càng khẳng định Thiên Hải đã nghĩ đúng. Chàng "hừ" nhạt một tiếng:
- Vãn bối đâu muốn chết cùng lão tiá»n bối.
Chàng nói xong, quay bước thi triển thuật "Phi ma độn hình". Tuệ Thông thoáng thấy Thiên Hải động thân, Ä‘oán ra ngay chàng muốn đào thoát, liá»n thét lên má»™t tiếng thật lá»›n, thi triển Mê tông bá»™, dồn hết công lá»±c đánh ra má»™t đạo chưởng kình chí tá»­.
áp lực chưởng kình ập đến sau lưng khiến Thiên Hải giật mình. Chàng nghiến răng lao vỠphía trước. Mặc dù Thiên Hải phản ứng nhanh nhưng vẫn nhận đạo chưởng phách không của Tuệ Thông vào lưng.
âm...
Ãạo chưởng kình cá»§a Tuệ Thông hòa thượng đẩy chàng Ä‘i luôn mưá»i trượng Ä‘i theo đà chạy. Thiên Hải có cảm giác vừa bị trúng má»™t quả búa nặng ngàn cân vào đúng lưng, đầu ù mắt hoa, phun thẳng tá»›i trước má»™t vòi máu. Chàng chá»›i vá»›i, nhưng vẫn cắn răng thi triển thuật "Phi ma độn hình" để đào thoát.
Phát tác đạo chưởng kình vá»›i tất cả ná»™i lá»±c bình sinh, Bất Giá»›i hòa thượng tá»±a ngá»n đèn cạn dầu, lảo đảo ngồi bệt xuống đất. Lão cố gượng đứng lên, nhưng không sao nhấc mình đứng lên được.
Lão nhìn theo Thiên Hải nhẩm nói:
- Tiểu tử! Ngươi phải chết... Ngươi phải chết... Ngươi chết tại vì ngươi mà thôi.
Trong tâm Bất Giá»›i hòa thượng Tuệ Thông muốn rượt theo truy sát Thiên Hải, nhưng khốn ná»—i lá»±c bất đồng tâm nên phải ngồi kiết đà vận công Ä‘iá»u tức. Cho dù ná»™i lá»±c cá»§a lão có cao thâm hÆ¡n Thiên Hải, nhưng lại bị mất máu quá nhiá»u, nên cÅ©ng không thể nào truy bức được chàng.
Bất Giới hòa thượng buông một tiếng thở dài nhìn theo bóng Thiên Hải đang lắc lư, cố chạy thoát. Lão nhẩm nói:
- Thiên Hải! Ngươi muốn gì thì cứ lấy mạng ta, đừng có tiết lộ bí mật này với Thiếu Lâm tự. Ta van xin ngươi... van xin ngươi...
Lão nói đến đây thì ngất lịm.
Phía bên kia, Thiên Hải chạy được hai mươi trượng cũng cảm nhận lực cạn hơi cùng.
Chàng ngã sấp đến trước, úp mặt lên khóm mẫu đơn rồi ngất lịm chẳng còn biết gì nữa.
Trong tình thế thập tá»­ nhất sinh, Thiên Hải mÆ¡ mÆ¡ màng màng thấy Xảo Nhi hiện ra trong tầm tay mình, chàng buá»™t miệng gá»i tên nàng:
- Xảo Nhi... Xảo Nhi! Huynh đây nè...
Tài sản của than_long_vn

  #24  
Old 06-08-2008, 03:40 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 24

Thiếu hiệp hành




Má»™t tiếng sấm trá»—i lên làm rung động cả không gian, tiếp theo sau là má»™t ánh chá»›p xé toạc cả bóng đêm. Bầu trá»i bá»—ng chốc xầm xì che khuất cả những vì sao đêm, những luồng gió se lạnh thổi đến. Bầu trá»i bắt đầu chuyển mình bởi màn nước rÆ¡i xuống hÆ¡i nước bốc lên hoà vào mùi hương cá»§a hoa mẫu đơn phả vào khứu giác Thiên Hải.
Cảm giác đầu tiên Thiên Hải nhận được là khí trá»i se lạnh, cùng làn nước mưa lấm tấm phá»§ xuống mình. Chàng chòi tay đứng lên, và cảm nhận ra sá»± hồi phục Ä‘ang nẩy nở trong ná»™i thể mình. Mặc dù tứ chi vẫn còn uể oải, nhưng Thiên Hải vẫn còn cảm nhận được sá»± sống và sức sống trong mình đã được hồi sinh. Trạng thái đó khiến chàng phải ngạc nhiên. Thiên Hải đâu biết được rằng, do đã được Giác Chân Phương trượng truyá»n thụ "Dịch cân kinh" nên ná»™i lá»±c và nguyên khí má»›i mau chóng hồi phục nhanh như vậy Chàng đưa mắt nhìn vá» phía gian Thảo Xá. ánh đèn loe loét đập vào mắt chàng.
Thiên Hải nghĩ thầm:
- Hẳn là Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông Ä‘ang Ở trong tháo xá. Lão đã bị đứt má»™t tay, hẳn lúc này Ä‘ang vận công Ä‘iá»u tức.
chính ý nghĩ đó khiến Thiên Hải vận chuyển công lực. Nội lực của chàng như thể hồi phục được quá nửa. Ngoài sự uể oải ra, cứ như chưa từng bị nội thương. Vừa phấn khích vừa lưỡng lự, đắn đo. Thiên Hải quyết định quay lại thảo xá. Nếu có thể được sẽ buộc Bất Giới hoà thượng quay lại chùa Thiếu Lâm.
Chàng nhủ thầm:
"Ãây là cÆ¡ há»™i để mình hoá giải oan nghiệp cho Giác Chân đại sư. Dù muốn hay không thì Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông cÅ©ng gián tiếp tạo ra oan nghiệp này".
Mưa nặng hạt hÆ¡n, Thiên Hải dá»i bước hướng vá» thảo xá, chàng Ä‘oan chắc sẽ gặp Bất Giá»›i hoà thượng Ä‘ang vận công Ä‘iá»u tức trong thảo xá.
Bước chân của Thiên Hải giỠđây nhẹ tênh như một con mèo, chẳng gây ra một tiếng động, chàng lần bước đến vách thảo xá, soi lên một lỗ nhỠtrên vách tranh, ghé mắt nhìn vào.
Dưới ánh đèn lù mù, ngay trước bệ thá» là má»™t thiếu nữ tuổi chỉ vừa mưá»i chín, Ä‘ang kính cẩn quỳ mắt lên tấm bài vị. Nàng ngồi bất động như má»™t phu tướng mặc niệm, suy tưởng.
Thiên Hải nghĩ thầm:
- Mộc Thanh Thanh ư? Mộc Thanh Thanh sao lại quỳ kính cẩn trước bài vị của mình.
Chỉ có kẻ cuồng tâm mới có hành động như nàng ta thôi. Không chừng kẻ này cũng đã cuồng tâm, bởi hành động hồ đồ của Bất Giới hoà thượng cách đây hai mươi năm. Nếu đúng là ả thì quả đây là cơ hội có một không hai để mình giải oan cho Giác Chân Phương trượng đại sư.
Chàng suy nghĩ như vậy nên quyết tâm bước vào thảo xá để thuyết phục Mộc Thanh Thanh, nhưng chưa kịp động thân thì tiếng những bước chân rầm rập vào thính nhĩ.
Từ ngoài cá»­a, Ãàn chá»§ Hoặc Dị Cung cùng vá»›i hai gã thuá»™c hạ bước vào.
Hoặc Dị cung Ãàn chá»§ phá»§ lá»›p bụi nước Ä‘á»ng trên vai, nhìn thiếu nữ Ä‘ang quỳ nói:
- Mộng Tình! CÔ nương đã sẵn sàng đi rồi chứ?
Thiên Hải sững sá» bởi nghe Hoặc Dị Cung gá»i thiếu nữ kia bằng tục danh Má»™ng Tình. Chàng khẽ lắc đầu.
"Hoá ra không phải Mộc Thanh Thanh, mà là Mộng Tình".
Mộng Tình từ từ đứng lên:
- Mộng Tình chưa sẵn sàng.
- Tại sao?
Nàng buông một tiếng thở dài rồi từ tốn nói:
- Thiếu Lâm đã nhuộm máu, nhưng Bất Giới hoà thượng Tuệ Thông vẫn còn sống.
- Bổn Ãàn chá»§ không cần biết chuyện đó. Dù sao thì nàng cÅ©ng đã được toại nguyện lá»i thỉnh cầu cá»§a mình, bổn Ãàn chá»§ đến đây vá»›i chức trách tiá»…n nàng Ä‘i.
- Má»™ng Tình biết... và có ý đợi Hoặc Ãàn chá»§.
- Nàng đợi ta để làm gì? Tống tiễn nàng ư?
- Không phải đợi Hoặc Ãàn chá»§ tống tiá»…n Má»™ng Tình, mà để cầu xin.
- Nàng cầu xin Bổn Ãàn chá»§ Ä‘iá»u gì?
- Ãàn chá»§ cho Má»™ng Tình má»™t cÆ¡ há»™i.
- Cơ hội gì?
- Xin Hoặc Ãàn chá»§ cho Má»™ng Tình má»™t thá»i gian để có thể tìm gặp Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông.
Hoặc Dị Cung cau mày:
- Nàng muốn gặp Bất Giới Tuệ Thông để làm gì?
Mộng Tình nghiêm mặt, thốt từng tiếng:
- Chết trước mặt hắn.
Ãàn chá»§ Hoặc Dị Cung nheo mày, gã có vẻ suy nghÄ© rồi má»›i lên tiếng:
- Nếu bổn Ãà chá»§ thuận theo ý cá»§a nàng, thì nàng bối đáp lại cho ta những thứ gì nào?
Mộng Tình nhìn gã:
- Bất cứ thứ gì mà Hoặc ÃÆ°á»ng chá»§ muốn.
Má»™ng Tình vừa thốt dứt câu, Hoặc Ãàn chá»§ ngá»­a mặt cưá»i khanh khách. Gã khoát tay ra hiệu cho hai tên thuá»™c hạ lui bước khá»i thảo xá. Chá» cho hai gã kia Ä‘i rồi, Hoặc Ãàn chá»§ má»›i nhìn Má»™ng Tình, khe khắt há»i:
- Nàng vừa nói với bổn chủ câu gì nhỉ?
Mộng Tình lặp lại câu nói của mình.
- Hoặc đàn chủ cho Mộng Tình cơ hội, thì Mộng Tình đáp lại thịnh tâm của Hoặc ớ án chủ.
Nàng buông tiếng thở dài nói tiếp:
- Mộng Tình biết đàn chủ muốn nói gì nơi Mộng Tình.
Hoặc Dị Cung ve cằm, nhìn Má»™ng Tình há»i:
- Nàng biết đàn chủ muốn gì à? Nàng thử nói cho ta nghe xem.
Nhìn thẳng vào mắt Dị Cung, Má»™ng Tình nghiêm giá»ng nói:
- Ãã từ lâu, Hoặc Ãàn chá»§ đã để mắt đến Má»™ng Tình, tất nhiên cái mà Ãàn chá»§ muốn chính là thân thể cá»§a Má»™ng Tình.
Hoặc Dị Cung dấn đến má»™t bá»™, thần nhãn cá»§a hắn sáng hẳn lên vá»›i cái nhìn háo hức. Gã từ tốn há»i:
- Mộng Tình... Sao nàng biết ta ái mộ nàng, thế mà lại tránh mặt ta?
- Má»™ng Tình tránh né Hoặc Ãàn chá»§ chỉ vì ôm mối hận vá»›i Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông. Trong tâm trí muốn trả mối thù đó, cho dù thịt nát xương tan.
- Nhuộm máu Thiếu Lâm tự, nàng cũng đã được toại nguyện rồi.
- Thiếu Lâm tự đã được nhuộm máu, nhưng Bất Giới hoà thượng thì vẫn còn sống.
- Lão hoà thượng thúi đó chẳng còn sống bao nhiêu lâu.
Gã Hoặc Ãàn chá»§ chặc lưỡi:
- Thôi được rồi... Ta chấp nhận lá»i thỉnh cầu cá»§a nàng.
Hoặc Ãàn chá»§ bước đến bên Má»™ng Tình. Gã choàng tay qua vai nàng, nói:
- Nàng vẫn còn là một trinh nữ chứ?
Mộng Tình nhìn sang gã. Buông một tiếng thở dài, nàng lắc đầu:
Hoặc Dị Cung trợn mắt nhìn Mộng Tình:
- Sao... nàng... nàng không còn là trinh nữ?
- Mộng Tình đã trao thân cho Diệp Cát Quần.
- Diệp Cát Quần... Tên Mục nhân kiếm thủ đó à?
- ÃÓ là cái giá mà Má»™ng Tình phải trả, để có được má»™t kiếm khách thá»±c thi chức phận trả thù cho Má»™ng Tình.
Ãàn chá»§ Hoặc Dị Cung nhăn nhó.
Gã rút tay lại đẩy Mộng Tình ra xa. Y nhìn nàng bằng ánh mắt của loài chim cú đi săn mồi ban đêm. Mộng Tình lộ vẻ lo lắng.
Hoặc Dị Cung nói:
- Ta không ngá»...
- Ãàn chá»§ thất vá»ng?
Hoặc Dị Cung rít lên:
- Ãúng... Bổn đàn chá»§ thất vá»ng. Ãáng lẽ, ta phải được hưởng sá»± trong trắng cá»§a nàng, thế mà...
Mộng Tình buông một câu thật lạnh nhạt:
- Sá»± trong trắng cá»§a Má»™ng Tình phải được dùng cho sá»± trả thù. Hoặc Ãàn chá»§ không thể làm được những việc như Diệp Cát Quần, thì đâu thể hưởng được sá»± trong trắng cá»§a Má»™ng Tình.
Hai hàm răng Hoặc Dị Cung nghiến lại, đến độ phát ra những âm thanh ken két. Gã gắn giá»ng nói:
- Chẳng có được sự trong trắng nàng dâng tặng thì Hoặc Dị Cung này cầm đến thân thể của nàng.
Gã trừng mắt nhìn Mộng Tình.
Mộng Tình thối lại một bộ.
- Ãàn Chá»§ đã hứa...
- Ãúng. Bổn Ãàn chá»§ giữ lá»i vá»›i nàng nhưng vá»›i Ä‘iá»u kiện nàng còn là Ä‘oá hoa mẫu đơn tinh anh, nhưng giá» thì Ä‘oá hoa mẫu đơn kia đã đượm sá»± Ô uế. Hoặc má»— đâu cần sá»± Ô uế Má»™ng Tình buông tiếng thở dài.
Hoặc Dị Cung ngá»­a mặt cưá»i rồi nói:
- Ãằng nào thì Hoặc má»— cÅ©ng tống tiá»…n nàng, giá» thì ta tận hưởng cái xác kia, sau đó thì tống tiá»…n nó Ä‘i. tiện cho Hoặc má»— hÆ¡n.
Mộng Tình lắc đầu:
- Như vậy thì bất công quá. Má»™ng Tình đã trao thân cho Diệp Cát Quần để đổi lại, y phải thá»±c hiện chức trách sát thá»§ vô tình. Còn Hoặc Ãàn chá»§ chẳng có công gì cả, chỉ má»™t lá»i thỉnh cầu cÅ©ng không cho.
Nàng lắc đầu:
- Hoặc Ãàn chá»§ chẳng nhận được gì Ở Má»™ng Tình đâu.
Dị Cung gằn giá»ng nói:
- Ta đâu cần nàng tặng, dâng hiến mà chỉ muốn đoạt thôi.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng, Hoặc Dị Cung chá»›p động chỉ pháp Ä‘iểm tá»›i tÄ©nh huyệt cá»§a Má»™ng Tình. Thân pháp cá»§a gã quá nhanh, trong khi Má»™ng Tình lại chẳng biết võ công, đứng phá»—ng ra hứng trá»n lấy đạo chỉ phong cá»§a Hoặc Dị Cung.
Mộng Tình nhìn Hoặc Dị Cung:
- Hoặc Dị Cung... đừng làm càn.
- Chẳng có ai cản được bổn đà chủ cả.
Ãứng ngoài thảo xá Thiên Hải nghe được tất cả những lá»i đối đáp cá»§a hai ngưá»i, bá»±c tức bước thẳng vào.
- Suy nghÄ© và lá»i nói cá»§a tôn giá ngá»­i không nổi.
Dị Cung giật mình quay lại. Y bất ngá» khi nhận ra ngưá»i xuất hiện là Thiên Hải.
- Hoá ra tiểu tử.
Thiên Hải hất mặt:
- Chính ngươi mới là tiểu tử đó. Còn bổn thiếu gia là trưởng tôn của ngươi.
- Tiểu tử! Ngươi đến để nộp mạng đó à?
- Ná»™p mạng hay không thì tính sau. Còn bây giá» thiếu gia nói cho biết, ngươi hiểu, để má»™t lát nữa nếu ngươi chạy thoát thì cÅ©ng nhá»› lá»i răn dạy cá»§a bổn thiếu gia.
Hoặc Dị Cung sa sầm mặt lại.
- Tiểu tử muốn nói gì?
- Lối suy nghÄ© vá» trinh tiết cá»§a ngươi sao nghe thối lá»— nhÄ© quá. Bổn thiếu gia nghe mà không chịu được đó, ngươi đã không nhận sá»± trao đổi cá»§a Má»™ng Tình cô nương, còn muốn làm bậy nữa. BỘ ngươi không thấy quả báo nhãn tiá»n ư?
- Quả báo nhãn tiá»n là gì?
- Thế ngươi chẳng biết một nữ nhân hận, thì hận như thế nào rồi.
Thiên Hải cưá»i khẩy:
- Ngươi mà để cho nữ nhân hận thì dù có một trăm cái mạng cũng không giữ nổi đâu B ổn thiếu gia nói như thế, tự ngươi suy nghĩ ra sẽ hiểu.
Hoặc Dị Cung ve cằm:
- Bổn đà chá»§ chỉ hiểu có má»™t Ä‘iá»u.
Thiên Hải hất mặt:
- Ngươi hiểu gì?
- Tại sao má»™t gã tiểu tá»­ ngu đần, dốt nát như ngươi, mà vẫn sống sá» sá» trước mặt bổn đà chá»§ chứ? Ãáng ra tiểu tá»­ thấy bổn đà chá»§ thì phải lui nhanh để giữ mạng, có đâu lại chưá»ng mặt ra thốt những lá»i tá»± cao tá»± đại.
Thiên Hải nhăn nhó:
- Bổn thiếu gia chẳng muốn gặp ngươi đâu, nhưng vì nghe ngươi nói, kịp nhận ra ngươi là một gã tiểu nhân bỉ ổi, nên không dằn được phải xuất đầu lộ diện.
- xuất đầu lộ diện để nhận cái chết ư?
- Chưa chắc.
Thiên Hải nhìn lại Mộng Tình:
- Má»™ng Tình cô nương! Nếu như tại hạ Ä‘uổi được con chồn hôi này Ä‘i, thì cô nương có nhận lá»i Ä‘i gặp lão Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông cùng vá»›i tại hạ không?
- Má»™ng Tình rất muốn gặp ngưá»i đó.
- thế thì tốt rồi. Tại hạ sẽ đuổi gã này đi ngay.
Hoặc Dị Cung quắc mắt nạt lớn:
- Tiểu tá»­! Ngươi bỡn cợt vá»›i bổn đà chá»§ đó à? Ãể ta moi gan ngươi xem nó lá»›n cỡ nao.
Hoặc Dị Cung vừa nói, vừa lòn tay ra sau lưng rút chiếc binh khí "Bạch cốt thử .
Y vừa rút binh khí thì Thiên Hải nhún vai nói:
- Bổn thiếu gia đã nói là làm, chứ không ngoa ngôn như ngươi đâu.
Liá»n ngay sau lá»i nói đó, Thiên Hải thi triển thuật "Phi ma độn hình" BỘ pháp thần kỳ được Thiên Hải thi triển khiến cho gã Hoặc Dị Cung sững sá», đứng ngây ra như phá»—ng. Khi gã giật mình bởi cảm nhận có áp lá»±c chụp đến mình thì đã hứng liên tục mưá»i cái tát vào hai bên má.
- Bốp... Bốp... Bốp...
Hứng trá»n má»™t lúc mưá»i cái tát tai cá»§a Thiên Hải, mắt Hoặc Dị Cung nổi Ä‘om đóm.
Thiên Hải vừa tát tai Hoặc Dị Cung, vừa nói:
- Lần này gặp nhau, bổn thiếu gia không như lần trước đâu. Ngươi đừng lầm tưởng mà hối hận không kịp đấy.
Lá»i nói vừa dứt thì Thiên Hải lướt đến bên Má»™ng Tình, trong khi Hoặc Ãàn chá»§ xây xẩm mặt mày, tháo lùi ba bá»™ dá»±a lưng vào vách thảo xá.
Gã khạc mạnh má»™t tiếng, phun luôn xuống đất ba chiếc răng cá»­a, rồi nhìn Thiên Hải không chá»›p mắt. Gã không ngá» lần gặp mặt lần này chỉ trong má»™t thá»i gian cách biệt rất ngắn, thế mà gã tiểu tá»­ kia như lá»™t xác thành má»™t đại cao thá»§ kỳ tuyệt vá»›i bá»™ pháp vô cùng quán tuyệt, gã không ngỠđược.
Dị Cung đứng nhìn Thiên Hải gần như không chớp mắt.
Thiên Hải nhướn mày nói:
- Hoặc Ãàn chá»§ còn đứng đó nhìn bổn thiếu gia à? Bổn thiếu gia chưa há»i tá»™i đàn chá»§ vá» chuyện đốt tá»­u quán cá»§a Xảo Nhi đó. Vốn bổn thiếu gia và đàn chá»§ không có thù oán vá»›i nhau, nhưng nếu má»™t khi bổn thiếu gia phát hiện ra Xảo Nhi và lão Bá Bá bị ngươi hãm hại thì lúc đó má»›i tính sổ vá»›i ngươi đấy.
Hoặc Dị Cung nghe Thiên Hải nói dứt câu, gầm lên:
- Bổn đà chủ moi tim ngươi.
Liá»n ngay câu nói đó, Hoặc Dị Cung chá»›p động "Bạch cốt thá»­ vá»— thẳng đến, công trá»±c vào mặt Thiên Hải. Nhưng chiếc bạch cốt thá»§ chưa đến thì đã bị gạt ngang qua bên mà Dị Cung không sao biết được chuyện gì.
Gã toan biến chiêu nhưng chả biết công vào đâu, bởi chẳng còn thấy tăm dạng của Thiên Hải. Hoặc Dị Cung nghĩ thầm:
"Không hạ được tên tiểu tử này thì mình cũng phải làm tròn chức phận được giao".
à nghĩ đó loé lên cùng với thức chiêu sát tử chuyển hướng vỠphía Mộng Tình. Năm ngón trảo bạch cốt thủ vươn ra như năm chiếc vuốt chim ưng bổ thẳng xuống đỉnh đầu Mộng Tình.
Thế công cá»§a Hoặc Dị Cung vừa nhanh, vừa chuyển hướng bất ngá», nhưng Thiên Hải vá»›i thuật "Phi ma độn hình" vẫn nhanh hÆ¡n gã. Thân pháp cá»§a Má»™ng Tình được chàng cắp ngang lách qua bên, đồng thá»i vá»— luôn má»™t quyá»n ngay giữa mặt há» Hoặc.
- Bốp...
Thiên Hải thu hồi thôi quyá»n, trong khi đàn chá»§ Hoặc Dị Cung thì ngã ngá»­a xuống đất, tay buông chiếc binh khí bạch cốt thá»§.
Thiên Hải đanh mặt nhìn gã:
- Hoặc đàn chủ sao lại có hành động hồ đồ như vậy. Ngươi đang đấu với bổn thiếu gia, mà lại tự dưng chuyển hướng định giết Mộng Tình cô nương.
Hoặc Dị Cung lồm cồm đứng lên.
- Tiểu Tử! Ngươi khá lắm.
- RÕ là hồ đồ! Ãến lúc này mà còn mở miệng khen bổn thiếu gia nữa ư.
Thiên Hải dấn đến một bộ.
- Ãàn chá»§ còn đứng đó, chưa chịu cút xéo Ä‘i à? Hay ngươi sợ trá»i mưa làm ướt mình ướt mẩy. Hê! Trá»i mưa sẽ gá»™i được những ý niệm tiểu nhân trong đầu ngươi đó.
Thiên Hải vừa nói vừa dấn đến một bộ. Hoặc Dị Cung hốt hoảng thối lui hai bộ.
- Ta đi.
- Nếu đàn chủ không muốn rụng hết răng và mất cả cái lưỡi. Bổn thiếu gia nói thật cho ngươi biết. Khi nãy bổn thiếu gia còn nương tay, chưa dụng đến Thượng Ngươn kiếm pháp. Nếu như ta mà dụng đến thứ kiếm pháp tàn nhẫn đó thì ngươi đã biến thành khối thịt bầy nhầy rồi.
- Ngươi biết dùng Thượng Ngươn kiếm pháp?
- Ngoài Thượng Ngươn kiếm pháp ra, bổn thiếu gia còn ba chiêu kiếm thần kỳ nữa.
Nếu bổn thiếu gia phối hợp ba chiêu kiếm đó với thuật "Phi ma độn hình" thì ngươi khó mà chịu nổi một chiêu.
Hoặc Dị Cung mím môi. Gã nhìn Thiên Hải rồi rá»i mắt qua Má»™ng Tình.
- Mộng Tình! Nàng đã phản bội môn chủ.
câu nói này khiến cho Mộng Tình biến sắc.
Thiên Hải còn chưa nghiệm ra ẩn ý trong câu nói của Hoặc Dị Cung có gì mà khiến cho Mộng Tình sợ hãi như vậy, nhưng hỠHoặc đã bước thẳng ra cửa.
Thiên Hải gá»i giật y lại:
- Hê! Hoặc Ãàn chá»§...
Gã Ãàn chá»§ Hoặc Dị Cung dừng bước quay lại.
Thiên Hải chỉ chiếc binh khí "Bạch cốt thử :
- Bổn thiếu gia đâu cần thứ binh khí gá»›m ghiếc này cá»§a Ãàn chá»§. Ãem nó Ä‘i Ä‘i.
Dị Cung thở hắt ra một tiếng, quay lại nhặt lấy chiếc binh khí Bạch cốt thủ rồi lặng lẽ bỠđi. Thiên Hải nhìn theo sau lưng gã, buột miệng nói:
- ÃÆ°á»ng đưá»ng là má»™t đàn chá»§ Diêm Vương môn, đáng ra phải là má»™t nam tá»­ hán đại trượng phu, chứ đâu lại mang lòng tiểu nhân vị ká»·, bỉ ổi. Cái gã há» Hoặc này hẳn là ngưá»i nhá» nhen ích ká»· lắm đây.
Mưa bắt đầu trút xuống nặng hạt, kéo theo một luồng gió lạnh thổi vào khiến Thiên Hải rùng mình.
Chàng quay lại Mộng Tình.
Mộng Tình nhìn Thiên Hải.
- Ãa tạ thiếu hiệp đã cứu mạng.
Thiên Hải khoát tay:
- CÔ nương khách sáo quá rồi. Thiên Hải không để cô nương chết bởi gã hỠHoặc đó đâu Thiên Hải gãi đầu:
- Tại hạ không biết giải huyệt cho cô nương.
Chàng vỗ trán mình.
- Thật là hồ đồ. Hồi nãy sao không bắt cái gã Ãàn chá»§ Hoặc Dị Cung giải huyệt cho cô nương nhỉ.
Mộng Tình nhướn mày:
- Một thân võ công quán tuyệt như vậy mà công tử không biết giải huyệt ư?
Thiên Hải gật đầu:
- Tại hạ đâu phải được trui rèn căn cÆ¡ võ công đâu. Chẳng qua được các cao nhân truyá»n mà thôi.
Thiên Hải bước đến trước mặt nàng:
- Tại hạ có rất nhiá»u chuyện muốn nói vá»›i Má»™ng Tình cô nương, nhưng trước tiên phải giải huyệt cho cô nương trước đã, khốn ná»—i tại hạ lại chẳng biết giải huyệt. Làm sao bây giá». CÔ nương biết thì chỉ cho tại hạ.
- Mộng Tình không biết võ công.
- thế thì rắc rối nhỉ.
Thiên Hải gãi đầu:
- Phải chi có lão Thần cái Mạch Ãịnh Can Ở đây thì hay quá.
- Thiếu Hiệp! Trên ngưá»i có ba mươi sáu đại huyệt. Thiếu hiệp cứ lần lượt ấn đủ ba mươi sáu đại huyệt đó, hẳn sẽ hoá giải được huyệt đạo.
Thiên Hải xoa tay:
- CÔ nương nói rất hay. Tại hạ chỉ cần ấn lần lượt ba mươi sáu đại huyệt của cô nương tự khắc sẽ hoá giải được bế huyệt của gã Hoặc đàn chủ ôn dịch.
Thiên Hải bước ra lưng nàng.
- Ãầu tiên là Bách há»™i.
Thiên Hải vừa nói vừa điểm chỉ ấn vào đại huyệt Bách hội của Mộng Tình. Chàng vừa ấn chỉ thì Mộng Tình rú lên một tiếng.
Tiếng thét cá»§a Má»™ng Tình làm cho Thiên Hải giật mình, vá»™i vã thu hồi chỉ phong, nhưng Má»™ng Tình đã bất tỉnh trong tư thế đứng phá»—ng. Nước da mặt cá»§a nàng xám xịt trông ngưá»i sắp chết.
Thấy hiện tượng đó, Thiên Hải bần thần, bối rối. Chàng vỗ má Mộng Tình.
- CÔ nương... CÔ nương... Tỉnh lại đi.
Má»™ng Tình hé mở hai mắt, nhá» giá»ng nói:
- Thiếu hiệp! Mộng Tình sắp chết rồi.
- Sao kỳ lạ vậy?
- Mộng Tình cảm thấy kinh mạch trong nội thể mình đang đứt đoạn thành từng khúc, khó mà giữ mạng được lâu hơn.
Nàng thổn thức nói.
- Tại sao lạ lùng vậy? Tại hạ chỉ mới điểm chỉ vào đại huyệt Bách hội của cô nương.
- Chắc có lẽ hoá giải huyệt đạo không phải làm như vậy.
- CÔ nương! Hay tại hạ cõng cô nương lên Thiếu Lâm tự, nhỠcác vị cao tăng Thiếu Lâm.
Mộng Tình lắc đầu.
- Mộng Tình không muốn lên Thiếu Lâm tự.
- Dù muốn hay không thì cô nương cÅ©ng phải lên Thiếu Lâm thôi. Tất cả những oan khúc cá»§a cô nương Ä‘á»u từ Thiếu Lâm mà ra cả. Ãây có thể là ý trá»i sắp xếp tất cả.
Chàng nhìn Mộng Tình.
- CÔ nương hãy tin vào tại hạ.
Nàng khẽ gật đầu:
- Nếu Mộng Tình có chết...
Thiên Hải trừng mắt nạt ngang.
- Mộng Tình cô nương đừng nói gở. Nhất định những cao tăng Thiếu Lâm sẽ mở lượng từ bi mà cứu mạng cô nương.
Thiên Hải nói dứt câu, quay lưng cõng Mộng Tình. Mưa bên ngoài trút xuống như thác đổ, khiến cho Thiên Hải phải lưỡng lự:
- Mưa lớn quá.
Mộng Tình gục đầu lên vai Thiên Hải:
- Thiếu hiệp! Cứ để Mộng Tình Ở lại đây. Tôi được gần gũi với mẫu thân mình.
- Tại hạ sao nỡ để cô nương Ở lại được. Gã Hoặc đàn chá»§ có thể kéo bè kéo cánh đến làm phiá»n hÆ¡n. Chúng ta Ä‘i đại thôi.
Thiên Hải cõng Mộng Tình đội mưa hướng vỠThiếu Lâm tự. Chàng cõng Mộng Tình vừa đi, vừa nghĩ thầm:
"Không biết những vị cao tăng Thiếu Lâm sau khi biết Má»™ng Tình là ngưá»i tạo ra huyết sát, không biết sẽ hành xá»­ thế nào".
à niệm đó khiến Thiên Hải buông một tiếng thở dài não lòng. Chàng nghĩ tiếp:
"Cũng tại lão hoà thượng Bất Giới Tuệ Thông quá hồ đồ, hành động thiếu suy nghĩ mới tạo ra nghiệp cảnh này".
Mộng Tình nói vào tai chàng:
- Công tử đang nghĩ gì vậy?
- Tại hạ muốn há»i cô nương má»™t vài chuyện.
- Bất cứ chuyện gì, Mộng Tình cũng sẽ thổ lộ với công tử.
- Thiên Hải rất cảm kích thịnh tâm cá»§a Má»™ng Tình cô nương. Tại hạ há»i thật cô nương nhé. Diệp Cát Quần hiện Ä‘ang Ở đâu?
- Phải công từ là ngưá»i Ä‘ang giữ bí kiếp Thượng Ngươn kiếm pháp cá»§a Diệp Cát Quần?
Thiên Hải gật đầu, thuật lại chuyện mình được Diệp Cát Quần trao cho quyá»n kiếm phổ bên bá» suối trong rừng tùng, rồi buông tiếng thở dài nói:
- Tại hạ vô tình luyện kiếm pháp đó nên đã bị kiếm khí tà quái làm ngưng trệ kinh lạc.
Theo Dương Yên Thượng đại phu thì tại hạ sẽ bị tẩu hoả nhập ma, nên rất muốn tìm Diệp tôn giá, để ngưá»i có thể hoá giải tà kiếm trong ná»™i thể cá»§a tại hạ.
- Mộng Tình... biết nói sao với công tử đây.
- CÔ nương! Chỉ cần tại hạ gặp được Cát Quần thì cơ may tránh được kiếp hoạ rất lớn.
- GiỠcông tử có gặp được Diệp Cát Quần cũng chẳng có ích gì.
- Sao vậy? Diệp tôn giá sẽ...
- Diệp Cát Quần đã trở thành mục nhân cá»§a Diêm Vương môn. Y chẳng còn là ngưá»i nữa, mà chỉ là má»™t thây mà vá»›i kiếm pháp Thượng Ngươn giết ngưá»i không gá»›m tay.
Tại sao y biến thành mục nhân.
- Bởi vì Diệp Cát Quần đã là sứ giả của Diêm Vương.
Tại sao Diệp Vương môn lại biến Cát Quần thành mục nhân?
- Ãiá»u đó thì Má»™ng Tình hoàn toàn không biết mục đích cá»§a môn chá»§. Nhưng má»™t khi Diệp Cát Quần được sai khiến Ä‘i thá»±c hiện thiên chức thần chết cá»§a mình thì máu sẽ chảy thành sông, thây chất thành núi, bởi kiếm pháp vô thượng tối độc cá»§a y.
Mộng Tình buông một tiếng thở dài:
- Sao cô nương không cản y lại?
Diệp Cát Quần đã biến thành mục nhân, chỉ có môn chủ mới sai khiến được Cát Quần mà thôi.
- Chính môn chủ đã lệnh cho Cát Quần mở cuộc huyết sát trên Thiếu Lâm tự?
- Mộng Tình buông một tiếng thở dài:
- Mộng Tình thỉnh cầu môn chủ ra ơn.
- CÔ nương hận Thiếu Lâm tự?
- Hận Thiếu Lâm tự là hận chung, còn hận Bất Giới hoà thượng mới là hận chính.
Thiên Hải thở dài:
- Sao cô nương lại hận Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông? Tại hạ thiết nghÄ©, Bất Giá»›i hoà thượng chẳng làm gì để cô nương hận ngưá»i như vậy.
- Sao công tử lại nghĩ thế?
- Tại hạ suy đoán thôi.
Thiên Hải ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- Ta há»i thật cô nương... Má»™c Thanh Thanh mẫu đơn tiên tá»­ là gì cá»§a cô nương?
- Mẫu thân của Mộng Tình.
- Hoá ra là vậy. NghÄ© ná»±c cưá»i thật.
- Công tử nghĩ gì?
- CÔ nương vì mối hận của thân mẫu mà nhẫn tâm sát tử cho kỳ được phụ thân mình. Chữ hận trong lòng cô nương quả thật là có một không hai đó.
Má»™ng Tình thoạt rùng mình, khiến cho Thiên Hải ngỡ nàng tá»± giải khai được huyệt đạo, liá»n thảng thốt nói:
- Ơ CÔ nương đã tự giải được huyệt đạo?
Mộng Tình lắc đầu.
- Không. Lá»i nói cá»§a công tá»­ khiến Má»™ng Tình rùng mình đó.
- Tại sao cô nương lại rùng mình.
- Công tử! Công tử vừa nói Bất Giới hoà thượng là phụ thân của Mộng Tình à?
Thiên Hải im lặng một hồi rồi nói:
- Tại hạ không biết có đúng như vậy hay không, nhưng so tuổi của cô nương và Bất Giới hoà thượng với câu chuyện xảy ra hai mươi năm trước, thì sự suy đoán của tại hạ có lý - Công tử biết những gì?
- Thiên Hải chậm rãi nói:
- Tại hạ từng bị nhốt chung vá»›i Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông, thậm chí được Tuệ Thông Bất Giá»›i hoà thượng truyá»n thụ cho tuyệt công Tục hoàng công và cả ná»™i lá»±c tu vi cá»§a mình.
Thiên Hải vuốt mặt. Chàng vừa Ä‘i vừa thuật lại tất cả những gì mà mình đã từng trải qua vá»›i Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông, chẳng há» giấu giếm má»™t Ä‘iá»u gì cả.
Buông một tiếng thở dài, Thiên Hải nói:
- Bất Giá»›i hoà thượng chỉ vì bị Giác Chân hoà thượng trừng phạt giam vào cổ động, mà thất hẹn vá»›i Má»™c Thanh Thanh. GiỠđược tá»± do, ngưá»i rất Ä‘au khổ. Khi biết Thiếu Lâm xảy ra trận sát kiếp máu chảy thành sông, thây chất thành núi, nghÄ© do Thanh Thanh tạo ra vì hận mình.
Thiên Hải dừng bước, đưa tay vuốt nước mưa trên mặt mình rồi đi tiếp:
- Tuệ Thông đại sư không ngần ngại định lấy mạng tại hạ để bảo toàn sự bình yên cho thân mẫu của cô nương.
Mộng Tình nghe Thiên Hải kể xong, buông một tiếng thở dài não lòng:
- Tất cả những gì không nên xảy ra thì đã xảy ra rồi. Công tử có đưa Mộng Tình lên Thiếu Lâm thì chỉ có bằng thừa mà thôi.
- Tại hạ nghĩ khác cô nương.
- Công tử nghĩ gì?
- Thiếu Lâm là cửa phật từ bi hỷ xá, tất cả các vị cao tăng Thiếu Lâm sẽ dụng lượng từ bi mà hoá giải oan nghiệt này.
- Nếu như các vị cao tăng muốn trừng phạt thì Mộng Tình phải chịu. Mộng Tình đã làm thì phải nhận sự trừng phạt đó.
- Nguyên căn Ä‘á»u do Bất Giá»›i hoà thượng tạo ra cả. Chắc chắn việc làm hồ đồ cá»§a thân phụ cô nương ngày xưa đã khiến cho thân mẫu rất Ä‘au khổ.
Nước mắt cá»§a Má»™ng Tình nhiá»u xuống cổ Thiên Hải, tạo ra cảm giác âm ấm. Nàng nấc nghẹn thổn thức nói:
- Nếu như công tá»­ chứng kiến cảnh thân mẫu Ä‘au khổ như thế nào. Sá»± Ä‘au khổ khiến bà héo úa, gầy gá»™c, cuối cùng phải chết bởi tâm bịnh. Trong lúc hấp hối, thân mẫu còn nhắc đến tên thân phụ và ôm khư khư ká»· vật cá»§a ngưá»i.
- Ãúng là oan tình.
Thiên Hải cõng Mộng Tình đến chân núi Thiên Sơn thì dừng bước. Chàng có vẻ lưỡng lự.
Mộng Tình nói:
- Công tử! Với oan nghiệt này thì có nên lên Thiếu Lâm, thỉnh cầu các vị cao tăng không.
- Phải lên Thiếu Lâm, dù muốn hay không muốn. Nếu không một lần đối mặt vơi sự thật thì mãi mãi oan nghiệp sẽ không hoá giải được cô nương...
- Công tử muốn nói gì?
- Nếu như các vị cao tăng Thiếu Lâm tự muốn trừng phạt cô nương, giam trong cổ động sám hối thì cô nương có chịu không? CÔ nương có hận không?
- Ãã gieo thì phải gạt... Má»™ng Tình không oán trách hay há»n giận đâu.
- Thế thì được.
Thiên Hải cõng Má»™ng Tình rảo bước theo những bậc tam cấp, hướng lên Thiếu Lâm tá»± Má»™t hồi đại hồng chung được gióng lên nghe vang động cả trá»i đêm. Hồi chuông đại hồng chung đó khiến cho Thiên Hải lo lắng. Chàng nghÄ© thầm:
"Ãại hồng chung vang lên trong thá»i khắc này, hẳn trên Thiếu Lâm lại có chuyện".
à nghÄ© đó khiến Thiên Hải hồi há»™p lo lắng cho Giác Chân đại sư. Chàng liá»n thi triển thuật ""Phi ma độn hình", cõng theo Má»™ng Tình băng lên núi.
Thiên Hải sực nghĩ đến Bất Giới hoà thượng Tuệ Thông. Sự liên tượng đó khiến cho lòng dạ Thiên Hải như thể có lửa đốt.
Chàng lo lắng nói:
- Mộng Tình cô nương! Tại hạ sợ thân phụ của cô nương sẽ phạm thêm sai lầm không thể hoá giải được oán nghiệp này.
Tài sản của than_long_vn

  #25  
Old 06-08-2008, 03:51 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 25

Từ bi kinh



Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông đứng giữa Ãại Hồng bảo Ä‘iện vá»›i bên bá» vai phải còn rỉ máu. Lão định nhãn nhìn hai vị võ thánh cao tăng Thiếu Lâm tá»±, gằn giá»ng nói:
- Thiện Minh, Thiện Ãức thúc thúc... Bất Giá»›i hoà thượng ta đã xuống tay sát tá»­ các cao tăng Thiếu Lâm tá»± đó. Các vị có muốn làm gì thì làm Ä‘i.
Thiện Minh đại sư chắp tay niệm phật hiệu.
- A di đà phật... Tại sao Tuệ Thông lại nhuộm máu Thiếu Lâm, không nghĩ đến tình sư huynh đệ đồng môn.
Tuệ Thông hừ nhạt nói.
- Hai mươi năm Tuệ Thông này bị giam trong cổ động, đã nung nấu hận thù với Thiếu Lâm nên mới xuống tay đồ tể, bất kể tình sư huynh đệ.
Tuệ Thông buông một tiếng thở dài:
- Hận thù hai mươi năm bị hoà thượng thúi Giác Chân giam trong cổ động, nay đã trả được rồi. Ta thiết nghĩ cũng đã toại nguyện, nên quay lại Thiếu Lâm để nạp mình.
Thiện Minh và Thiện Ãức đại sư chắp tay niệm phật hiệu.
- A di đà phật. Thiện tai... Thiện tai... Tuệ Thông đã tìm ra được chân lý phật môn à?
Bất Giá»›i hoà thượng ngá»­a mặt cưá»i sằng sặc. Lão vừa cưá»i, vừa nói:
- Tuệ Thông này đã từng xuất gia đầu phật, tất am tưá»ng giáo giá»›i phật môn chứ.
Nhưng ta nghiệm chẳng ra gì đâu, mà chỉ vì không muốn nghiệp quả kéo dài nên mới đến đây.
Bất Giá»›i hoà thượng nhìn thẳng vào mắt Thiện Minh và Thiện Ãức, nghiêm giá»ng nói:
- Nhị vị thúc thúc là cao tăng Thiếu Lâm, tạm thá»i chấp chưởng xá»­ lý những vụ việc thay Giác Chân hoà thượng thúi. Nay Tuệ Thông đã đến đây nhận tá»™i cá»§a mình, chịu hình phạt lăng trì hay phanh thây cÅ©ng được. Ãiá»u đó, chứng minh Giác Chân đại sư huynh là ngưá»i chân chính.
Thiện Minh và Thiện Ãức niệm phật hiệu:
- A di đà phật. Vậy theo ý của Tuệ Thông muốn gì?
- Tuệ Thông cầu xin nhị vị thúc thúc trả lại chức quyá»n cho Giác Chân đại sư huynh và sau khi Tuệ Thông này tá»± hành xá»­ mình thì những oan nghiệp cá»§a Thiếu Lâm xem như hoá giải, chẳng truy cứu làm gì nữa.
Thiện Minh chắp tay.
- A di đà phật. Nếu Tuệ Thông đã nhận nghiệp quả cá»§a mình, bần tăng và Thiện Ãức sư đệ sẽ chẳng truy cứu nữa.
Tri Giá»›i hoà thượng lắc đầu nhìn Thiện Minh, Thiện Ãức.
- Nhị vị sư thúc! Ãừng tin vào lá»i cá»§a Bất Giá»›i hoà thượng. Tri Giá»›i nghÄ© y đã bị sư huynh Giác Chân mua chuá»™c, nhận tất cả lá»—i lầm vá» mình. Rồi đây hắn cÅ©ng sẽ được tá»± do, má»™t khi Giác Chân đại sư huynh nắm chức vị Phương trượng.
Nhìn lại Tuệ Thông Bất Giá»›i hoà thượng, Tri Giá»›i nghiêm giá»ng nói:
- Tuệ Thông Bất Giá»›i hoà thượng! Cả Thiếu Lâm này tất cả cao tăng Ä‘á»u biết, hai mươi năm trước đây ngươi đã phạm giá»›i qui tà dâm cưỡng hiếp thôn nữ, rồi bị trừng phạt giam vào cổ động, sao tá»± dưng ngươi thay đổi đột ngá»™t như vậy? Tri Giá»›i bần tăng biết ngươi rất hận Giác Chân, sao sá»›m thay đổi như vậy? Thật ra, ngươi và Giác Chân đại sư huynh tính toán những gì, và có ý đồ gì?
Tuệ Thông cau mày trừng mắt.
Tri Giá»›i hoà thượng! Ngươi đừng lắm mồm, ngậm máu phun ngưá»i. Tuệ Thông ta đưá»ng đưá»ng là má»™t nam tá»­ hán, Ä‘inh thiên lập địa, mình làm mình chịu chứ không bao giá» có ý gì khác đâu. Ngươi hãy xa ra, đừng xen vào chuyện.
Tri Giá»›i cao giá»ng nói:
- Làm sao Tri Giá»›i bần tăng lại đứng khoanh tay toạ thị nhìn ngươi tác oai, tác quái chứ. Hẳn là ngươi và Giác Chân đại sư huynh đã bàn tính vá»›i nhau. Xét cho cùng, hai ngưá»i thông đồng vá»›i nhau cÅ©ng đúng thôi, bởi ngươi và Giác Chân Ä‘á»u chung má»™t hạng ngưá»i Ä‘am mê tá»­u sắc.
Tri Giá»›i cưá»i khảy nói:
- Giác Chân hoà thượng cùng má»™t hạng ngưá»i vá»›i ngươi nên má»›i bị ngươi lung lạc tâm phật mà phạm giá»›i qui, có đúng vậy không? Giá» thì má»i việc vỡ lở, má»›i bàn kế thí tốt để Ä‘oạt xe.
Mặt Tuệ Thông đanh hẳn lại, lão gầm lên.
- Tri hoà thượng im miệng...
- Hê! CÓ nhị vị sư thúc Thiện Minh và Thiện Ãức Ở đây, ngươi sợ ta nói ra sá»± thật à?
- à của ngươi và Giác Chân đại sư huynh sao có thể qua được cặp mắt phật tổ Như Lai. Tuệ Thông! Ngươi hãy nhận tội thông đồng với Giác Chân hoà thượng đi, rồi Tri Giới bần tăng sẽ xin với nhị vị sư thúc niệm xá cho ngươi.
Tuệ Thông gầm lên một tiếng:
- Ta chẳng có thông đồng với ai cả, chỉ có thông đồng với ngươi mà thôi.
Cùng vá»›i tiếng quát như sấm động đó, Tuệ Thông đại sư lắc vai tung mình lướt đến chá»±c vá»— má»™t thức Giáng Long thập bát chưởng công thẳng vào thượng đẳng Tri Giá»›i hoà thượng. Chưởng công cá»§a Tuệ Thông Bất Giá»›i hoà thượng mãnh liệt như sóng thần, có thể cuốn trôi tất cả má»i thứ trên đưá»ng Ä‘i cá»§a nó. Nhưng đạo phách không chưởng Giáng Long thập bát chưởng đã bị Thiện Minh dùng La Hán quyá»n đón đỡ thay cho Tri Giá»›i.
âm...
Chưởng và quyá»n chạm thẳng vào nhau, tạo ra má»™t tiếng nổ kinh thiên động địa Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông trượt dài vá» sau ba trượng, bá» vai phải nhún ra vòi máu tưới đỠsàn Ãại Hồng bảo Ä‘iện trong khi Thiện Minh đại sư chỉ hÆ¡i rùn tấn. Ná»™i lá»±c cá»§a Tuệ Thông Bất Giá»›i đâu phải tầm thưá»ng, nhưng vì lão đã bị trá»ng thương đứt má»™t cánh tay, lại còn mất phân ná»­a vì đã truyá»n cho Thiên Hải, nên má»›i chịu lép phần như vậy Nếu so sánh ná»™i lá»±c giữa Thiện Minh võ thánh đại sư và Bất Giá»›i hoà thượng lúc này thì chẳng thể nào so được. Bởi má»™t ngưá»i là võ thánh thần tăng, má»™t ngưá»i là kỳ tài Thiếu Lâm nhưng đã bị thương trầm trá»ng. Giao thá»§ vá»›i Thiện Minh đại sư, Tuệ Thông thảm bại là cái chắc rồi.
Thân pháp Tuệ Thông sau khi giao thá»§ má»™t chưởng hứng trá»n má»™t quyá»n, công thẳng đỡ thẳng, tợ như cây sậy run rẩy trước luồng bạo phong dữ dôi. Lão nghiến răng tá»± phong bế huyệt đạo cầm máu, trong khi Tri Giá»›i đắc ý nói:
- Thiện Minh sư thúc! Gã Bất Giá»›i này xem thưá»ng sư thúc, muốn giết ngưá»i diệt khẩu, hành động cá»§a gã càng chứng tá» dã tâm cá»§a gã. Tri Giá»›i thỉnh cầu sư thúc đại sư sát giá»›i phát lạc cho gã rồi tính đến sá»± trừng phạt đại sư huynh.
Tri Giới nói xong, nhìn Tuệ Thông:
- Tuệ Thông! Phải ngươi đã được chỉ huấn cá»§a Giác Chân sư huynh giết ngưá»i diệt khẩu?
Tuệ Thông nghiến răng:
- Ta không phải hạng ngưá»i tiểu nhân chuyên ngậm máu phun ngưá»i như ngươi đâu.
Tri Giá»›i! Ta tá»± há»i sao trong phật môn lại có thể sản sinh ra má»™t kẻ tiểu nhân và bỉ ổi như ngươi. Ngươi đã tương kế tá»±u kế hãm hại Giác Chân đại sư huynh, móc hai mắt cá»§a ngưá»i, lại giam vào cổ động cùng vá»›i ta.
Tri Giới hoà thượng trừng mắt:
- Ngươi nói thế là có ý gì? Giác Chân đại sư huynh tá»± mình bế môn để tu thần, chư ai giam ngưá»i vào cổ động làm gì. Còn việc mắt cá»§a ngươi mù thì tất cả cao tăng Thiếu Lâm Ä‘á»u biết, vì ngưá»i trúng phong mà bị chứ có phải tại ta sao?
Tri Giới lắc đầu chắp tay.
- A di đà phật. Nếu Tuệ Thông nói như vậy thì đúng là lá»i xàm ngôn cá»§a kẻ bất đạo, vô đức Tri Giá»›i bần tăng nghÄ© vá» lá»i cá»§a ngươi càng cảm thấy chân lý cá»§a phật môn mênh mông. Gieo nhân nào thì phải gặp quả ấy. Giác Chân đại sư huynh hẳn đã gieo nhân ác nên má»›i bị phật tổ Như Lai trừng trị cho Ä‘ui mắt. Không ngá» ngươi lại mang cái chuyện nhân quả cá»§a Giác Chân đại sư huynh mà gieo tiếng ác cho Tri Giá»›i này.
Tri Giới quay lại Thiện Minh:
- Sư thúc! Tuệ Thông Bất Giới đã nhận tội giết hại đồng môn sư tăng, chẳng còn gì để bàn nữa. Tri Giới thỉnh cầu sư thúc đại khai sát giới, đặng Thiếu Lâm tránh được kiếp hoạ sau này.
Thiện Minh lưỡng lự.
Tuệ Thông Bất Giá»›i hoà thượng nhìn Thiện Minh và Thiện Ãức, từ tốn nói:
- Nhị vị sư thúc là bậc cao tăng Thiếu Lâm, hẳn không dễ phá giới luật đại khai sát giới. Tuệ Thông nguyện sẽ tự sát để chuộc tội với chư huynh đệ cao tăng đồng đạo, nhưng thỉnh cầu nhị vị sư thúc hoá giải nghiệp chướng này, và đừng truy cứu nữa.
Thiện Minh và Thiện Ãức đồng chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật.
Tuệ Thông nhìn lại Tri Giới hoà thượng.
- Tri hoà thượng! Ngươi sẽ được thấy ta chết trước mặt ngươi. Ãặng ngươi sáng mắt, đừng vu oan cho đại sư huynh Giác Chân. Còn nếu như ngươi còn âm mưu gian trá thì cái chết cá»§a ta hôm nay là bài há»c cảnh tỉnh ngươi đó.
Tuệ Thông Bất Giá»›i nói xong, quay lại bệ thá». Lão hành đại lá»… trước kim thân phật tổ Như Lai rồi từ từ giÆ¡ cao tả thá»§ chá»±c vá»— xuống thiên đình mình.
Chính lúc lão toan thực hiện ý định đó thì Thiên Hải cõng Mộng Tình lướt vào.
Chàng nhận ra ngay cục diện sắp xảy ra, nên thét lớn:
- Tuệ Thông tiá»n bối dừng tay!
Tuệ Thông nghe tiếng Chu Thiên Hải, lòng dạ rối bá»i nhưng vẫn kiên định nói:
- Tiểu tử! Ngươi đến muộn rồi.
- Tiá»n bối muốn chết không liên can đến Thiên Hải. Nhưng trước khi chết, tiá»n bối phải nhìn thấy ái nữ cá»§a mình chứ.
Tuệ Thông từ từ hạ tay xuống. Lão quay mặt lại nhìn Thiên Hải đang cõng Mộng Tình.
- Tiểu tử! Ngươi vừa nói gì?
Thiên Hải nhìn Tuệ Thông:
- Vãn bối đưa ái nữ cá»§a tiá»n bối vá» Thiếu Lâm tá»± đây.
Mặt Tuệ Thông đanh lại:
- Chuyện này như thế nào?
Thiên Hải đặt Mộng Tình đứng xuống. Tuệ Thông vừa thấy mặt Mộng Tình, buột miệng nói.
- Má»™c Thanh Thanh...
Mộng Tình nhìn Tuệ Thông, từ tốn nói.
- Lão là Bất Giới hoà thượng Tuệ Thông?
- Chính ta.
Thiên Hải lên tiếng:
- Trước hết, tiá»n bối hãy giải huyệt cho Má»™ng Tình tiểu thư, rồi nàng sẽ nói tất cả sá»± thật cho các vị cao tăng đây biết chuyện gì đã xảy ra.
Thiên Hải nhìn lại Thiện Minh và Thiện Ãức đại sư:
- Nhị vị đại sư hẳn cho Thiên Hải cơ hội hoá giải oan nghiệp Thiếu Lâm?
- A di đà phật. Bần tăng luôn tin vào thiếu hiệp.
Tuệ Thông chậm rãi bước đến trước mặt Mộng Tình. Thiên Hải thành thật thuật lại, vì sao Mộng Tình rơi vào tình trạng bất động như thế này.
Tuệ Thông nhìn Mộng Tình, cách không điểm chỉ giải khai bế huyệt. Vừa được giải khai bế huyệt, Mộng Tình bước thẳng đến một bộ, nhìn Tuệ Thông Bất Giới gần như không chớp mắt.
Nàng thở ra rồi nói.
- Cha định gánh hết tất cả tội lỗi mà Mộng Tình đã gieo cho Thiếu Lâm tự ư?
Tuệ Thông Bất Giới hoà thượng nói:
- CÔ nương... ơ... Mộng Tình đừng nói gì cả. Chuyện ta làm ta chịu, chỉ mong sao Thanh Thanh được bình an là đủ rồi.
Lão quay lại nhìn Thiên Hải:
- Tiểu tử! Lão phu kính cẩn thành tâm đa tạ ngươi, đã cho lão cơ may gặp Mộng Tình trong giỠkhắc sau cùng này.
Thiên Hải khoát tay:
- Oan nghiệp cá»§a Giác Chân Phương trượng đại sư chưa hoá giải được, tiá»n bối chưa thể ra Ä‘i được đâu.
Chàng nhìn lại Mộng Tình:
- CÔ nương...
Mộng Tình bước đến trước mặt nhị vị võ thánh thần tăng.
- Ãại sư! Tất cả những gì xảy ra trên Thiếu Lâm này Ä‘á»u do Má»™ng Tình gây ra.
Nàng nhìn lại Tuệ Thông:
- Cha! Vì thù hận mà Mộng Tình nguyện sẽ lấy mạng cha. Chính vì thế mới thỉnh cầu Diêm Vương môn đưa sát thủ đến đây. Sát thủ là Mục nhân, tên Diệp Cát Quần với Thượng Ngươn kiếm pháp vô cùng lợi hại.
Nàng thành thật kể lại hết cả má»i sá»± rồi nhìn Thiện Minh và Thiện Ãức nói:
- Trước khi Diệp Cát Quần trở thành Mục nhân của Diêm Vương môn, đã nói cho tiểu tử biết Giác Chân đại sư Phương trượng sẽ nhận giữ nửa phần bí kiếp kiếm phổ Thượng Ngươn. Chính Chu công tử đây đưa nửa phần kiếm phổ Thượng Ngươn đến cho đại sư, và vô tình bị Tri hoà thượng đánh trảo.
Tri Giới hoà thượng nói:
- Bần tăng biết cái gì là kiếm phổ Thượng Ngươn.
Lão chỉ Mộng Tình:
- A di đà phật. A nữ đã tàn sát cao tăng Thiếu Lâm, giỠmuốn ly gián ta và nhị vị sư thúc ư.
Mộng Tình lắc đầu:
- Sá»± thật Má»™ng Tình đã nói ra tất cả, tin hay không là quyá»n cá»§a nhị vị Thánh tăng.
Còn chư vị cao tăng muốn trừng phạt thế nào, Mộng Tình chịu thế nấy, chẳng một chút ân hận.
Thiên Hải nhìn Thiện Minh và Thiện Ãức:
- Nhị vị đại sư. Những gì Má»™ng Tình cô nương nói ra Ä‘á»u là sá»± thật. Theo vãn bối, các vị cao tăng Thiếu Lâm đã chết bởi Thượng Ngươn kiếm pháp. Chỉ có Thượng Ngươi kiếm pháp má»›i có những chiêu kiếm tàn nhẫn vô tâm như vậy. Vãn bối đây có thể chứng minh cho nhị vị cao tăng thấy kiếm pháp Thượng Ngươn lợi hại thế nào.
Thiện Minh chắp tay niệm phật hiệu.
- A di đà phật. Diêm Vương môn đã luyện thành Mục nhân rồi à?
Mộng Tình gật đầu:
- Diệp Cát Quần đã là Mục nhân của Diêm Vương môn.
Thiện Minh, Thiện Ãức cùng chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật.
Thiện Minh hướng mắt nhìn sang Thiện Ãức. Hai vị cao tăng khẽ gật đầu.
Thiện Minh chậm rãi bước đến chiếc đại hồng chung, gióng lên ba hồi. Không biết vị cao tăng đó làm gì, nhưng sau khi gióng ba hồi chuông. Thiện Minh và Thiện Ãức đứng giãn qua hai bên bệ thá» kim thân phật tổ Như Lai.
Tri Giá»›i hoà thượng chẳng hiểu hành động cá»§a hai vị cao tăng, thì từ ngoài cá»­a Ãại Hồng bảo Ä‘iện, Giác Chân đại sư được hai chú sãi dìu trong bá»™ tăng y Phương trượng, tay cầm thiá»n trượng bước vào.
Thiện Minh và Thiện Ãức đồng loạt ôm quyá»n hành đại xá.
- A di đà phật. Phương trượng quang lâm Ãại Hồng bảo Ä‘iện.
Thấy hai ngưá»i cung kính hành lá»…. Thiên Hải, Má»™ng Tình và cả Tuệ Thông bất giác cÅ©ng phải nghiêm giá»ng nghinh tiếp Giác Chân đại sư.
Duy có Tri Giá»›i thì cứ ló mắt nhìn. Lão nhìn Thiện Minh và Thiện Ãức lẩm nhẩm nói:
- Chuyện này là chuyện gì?
Thiên Hải nhìn qua Tri Giới hoà thượng:
- Rồi lão sẽ biết ngay thôi mà.
Giác Chân đại sư được chá»§ giá»›i tá»­ dìu đến ngồi vào bồ Ä‘oàn chưởng môn thì ngoài Ãại Hồng bảo Ä‘iện, mưá»i tám vị cao tăng tay cầm trưá»ng côn, vận tăng bào vàng choé bước vào. HỌ chia làm hai hàng tiến đến hầu bên Giác Chân đại sư.
Thiên Hải nhìn mưá»i tám vị cao tăng đó, nghÄ© thầm:
"Chắc những ngưá»i này là những vị tăng há»™ đưá»ng".
à nghÄ© kia còn Ä‘á»ng trên ý niệm cá»§a chàng thì nghe tiếng truyá»n âm nhập mật róc vào tai mình.
"Mưá»i tám vị cao tăng đó là Thập bát bồ tát. HỌ có danh là Thập bát La Hán. VÕ công đã đạt đến cảnh giá»›i tối thượng.
[Mất vài trang (116:& 121)].
Những lá»i cá»§a bần tăng Ä‘á»u thốt ra bằng tâm từ bi hỉ xá, mong Tri Giá»›i sư đệ thầm thấu mà xem lại mình.
Tri Giới cau có nói:
- Ai nói chẳng được, nhưng có vật chứng mới giải được sự uẩn khúc này.
Giác Chân đại sư chấp tay niệm phật hiệu, rồi lấy chiếc tráp của Minh Nguyệt đặt lên bàn.
- Bần tăng má»i thí chá»§.
Từ cửa hậu điện, Minh Nguyệt trong bộ nâu sòng bước lên. Nàng chậm rãi bước đến, quì trước mặt Giác Chân đại sư kính cẩn hành đại lễ.
- Bần ni Diệu Hương bái kiến Phương trượng đại sư.
Giác Chân đại sư chắp tay niệm phật hiệu.
- A di đà phật. Thiện tai. Thiện tai... Diệu Hương sư cô hãy trình bày lại cho Tri Giới và chư tăng Ở đây hiểu, vì sao sư cô gửi trâm cho bần tăng.
- A di đà phật. Cây trâm mà Diệp Hương gửi cho đại sư là tín vật Diệp Tùng lưu lại.
NÓ là vật chứng để đại sư biết dưới chiếp tráp này là pho kiếm phổ Thượng Ngươn.
Giác Chân Phương trượng niệm phật hiệu rồi nói:
- Tri Giới sư đệ! Diệu Hương sư cô đã minh chứng sự trong sạch của đại sư huynh.
Còn chuyện sau thì không tiện nói, nhưng sư đệ phải thấu hiểu đừng buá»™c ngưá»i phải thốt thành lá»i. Cá»­a phật không phải là nÆ¡i tranh giành, Ä‘oạt quyá»n để khiến cho lên niết bàn chẳng khác gì xuống âm ty. Ãạo hạnh cá»§a tri Giá»›i sư đệ hẳn còn nhiá»u kiếp luân hồi, sư huynh chỉ mong sao Tri Giá»›i sư đệ sá»›m trút bá» dục vá»ng tà kiến mà quay vá» vá»›i nẻo phật môn. A di đà phật.
Thiên Hải chau mày nhìn Giác Chân đại sư, nghĩ thầm:
Giác Chân đại sư hẳn còn muốn giấu Ä‘iá»u gì đó mà không muốn nói ra".
Thiên Hải vừa nghÄ©, vừa quan sát Tri Giá»›i hoà thượng. Chàng nhận ra sắc diện cá»§a lão tái nhợt, trán lấm tấm mồ hôi khi Minh Nguyệt xuất hiện. Những thá»› thịt trên mặt lão giật liên tục, rồi bất thình lình gã trổ khinh công, băng ra ngoài Ãại Hồng bảo Ä‘iện.
Thiên Hải trừng mắt nói:
- Hê! Chuyện chưa vỡ lẽ sao lại bỠđi thế?
Thiên Hải vừa nói, vừa thi triển thuật Phi ma độn hình chặn đưá»ng Tri Giá»›i, nhưng Giác Chân đại sư đã lên tiếng:
- Thiếu hiệp! Hãy để cho Tri Giá»›i hoà thượng rá»i Thiếu Lâm.
Thiên Hải lưá»m Tri hoà thượng rồi bước vá» chá»— cÅ©. Tri Giá»›i "hừ" nhạt má»™t tiếng, băng mình thoát Ä‘i luôn.
Tri Giới hoà thượng đi rồi, Tuệ Thông Bất Giới hoà thượng mới bước ra, tiến đến trước mặt Giác Chân Phương trượng, lão quì xuống đại lễ.
Hành đại lá»… xong, Tuệ Thông má»›i ngẩng mặt, trịnh trá»ng nói:
- Ãại sư huynh! Tuệ Thông Bất Giá»›i xin chịu hậu quả do Má»™ng Tình gây ra, mong đại sư phát lạc.
- A di đà phật. Tuệ Thông sư đệ giỠđã nghiệm ra sự phù phiếm của cõi nhân sinh hỷ nộ ái ố. Cửa phật từ bi không bao giỠđóng chặt cửa phổ độ chúng sinh. Chỉ cần Mộng Tình và sư đệ biết đâu là chân quả, đặng ăn năn sám hối.
- Sư đệ chỉ thỉnh cầu đại sư tha cho Mộng Tình.
- A di đà phật. Má»™ng Tình không trá»±c tiếp xuống tay sát tá»­ các cao tăng Thiếu Lâm, nhưng lại gián tiếp, chỉ mong từ nay vá» sau đừng có những hành động như thế nữa, để tránh cho bá tánh thoát khá»i những sát nghiệp vô thưá»ng.
Giác Chân đại sư đặt chuỗi hạt xuống bên cạnh:
- Thiếu Lâm xem như không truy cứu những gì xảy ra nữa. Bần tăng xem như nghiệp quả mà Thiếu Lâm phải trả.
- Ãa tạ đại sư huynh.
Tuệ Thông hành đại lá»… rồi từ từ đứng lên. Lão nghiêm giá»ng nói:
- Ãại sư huynh! Tuệ Thông nguyện Ä‘em xác thân này vào cổ động, để xám hối cho những gì mình đã gây ra.
- A di đà phật. Thiện tai. Thiện tai... Mong rằng nghiệp quả của sư đệ sẽ hoá giải trong kiếp này, để kiếp sau sớm vỠvới cõi niết bàn vô sinh.
Tuệ Thông bái Giác Chân rồi quay bước đến trước mặt Mộng Tình. Nắm tay Mộng Tình, Tuệ Thông bùi ngùi nói:
- Má»™ng Tình! Nghiệp quả cá»§a cha quá nặng, nên không làm tròn chức phận cá»§a cha đối vá»›i con. Con tá»± bảo trá»ng mình.
HỌ cắn răng vào môi, mắt buồn vá»i vợi.
Mộng Tình nhìn Tuệ Thông.
- Cha...
Hai ngưá»i ôm chầm lấy nhau.
Tuệ Thông đẩy Mộng Tình ra.
- Con bảo trá»ng...
Nước mắt chảy dài ra khoé mắt xuống má lão hoà thượng Bất Giá»›i. Thấy Tuệ Thông và Má»™ng Tình, Thiên Hải không khá»i bùi ngùi xúc động.
ChỠcho sự xúc động lắng dịu xuống, Tuệ Thông mới nhìn sang Thiên Hải.
- Bần tăng vô cùng cảm kích, và ghi tạc công lao của thiếu hiệp đã giúp cho bần tăng giải oan được nghiệp tình. Sắp tới đây bần tăng sẽ vào cổ động tu tâm sám hối. Nếu có cơ may, sau này bần tăng sẽ gặp lại thiếu hiệp.
Lão xá Thiên Hải.
- Cáo từ - Ãại sư bảo trá»ng.
Tuệ Thông đại sư chậm rãi tiến ra Ãại Hồng bảo Ä‘iện, chiếc lưng cá»§a lão cứ như cong hẳn xuống, bởi phải vác má»™t vật gì đó rất nặng nhưng vô hình. Các vị cao tăng nhìn sau lưng Tuệ Thông đại sư, rồi không ai nói ai, tất cả Ä‘á»u chắp tay niệm phật hiệu.
- A di đà phật.
Tài sản của than_long_vn

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àâòîñàëîí, àêêîðäû, àëüäåáàðàí, ëóêîéë, ìîñêîâñêîé, kiemphapdu, ñïèðñ, óëüòðà, thuong nguon kiem phap, thuong nguong kiem phap, thuongnguonkiemphap


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™