 |
|

11-08-2008, 11:23 AM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Chương 20
“Giang Nam†của Viên Viên Khuyên Khuyên
Tắc-xi đến cổng lá»›n cá»§a “tiểu khu Phú Hoaâ€. Tiểu khu nà y chá»§ yếu là chung cư hạng vừa và hạng cao cấp, quanh có tưá»ng vây, cổng sắt tá»± động mở đóng. Tư Dao để lái xe đợi, tá»›i bốt gác bên cạnh cá»a sắt. Äúng là Phương Tuấn Ä‘ang trá»±c đêm nay. Cô đã lấy được chìa khóa ở chá»— em há» Dục Chu, Phương Tuấn cÅ©ng đã nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a Dục Chu từ Thà nh Äô gá»i đến. Vì váºy không cần nói nhiá»u, anh giao ngay chìa khóa cá»a chống trá»™m cho Tư Dao.
“Tháºt kỳ lạ, Dục Chu nói là định đưa cô đến vì sợ không an toà n, thá»±c ra tiểu khu nà y cá»±c kỳ an toà n, tôi là m bảo vệ ở đây đã 2 năm, chưa há» xảy ra vụ việc nà oâ€. Tư Dao nghÄ© Phương Tuấn là má»™t ngưá»i trung niên cao to, có anh ta “há»™ tống†chắc chắn là an toà n hÆ¡n nhiá»u.
Tư Dao đương nhiên biết tại sao Dục Chu lo lắng, bởi váºy cô nói: “Nếu anh Tuấn có thể đưa em và o thì hay nhất, anh Dục Chu khá cẩn tháºn, sợ lỡ ra có chuyện gìâ€.
Hai ngưá»i Ä‘i đến trước cá»a nhà Dục Chu, mở 2 lần cá»a. Máy di động cá»§a Phương Tuấn bá»—ng đổ chuông. Sauk hi nghe xong anh lung túng nói vá»›i Tư Dao: “Äúng là tôi tá»± vả và o miệng mình, vừa khoác lác vá»›i em trị an ở đây rất tốt…Bên khu nhà Thiên Xứng xảy ra chuyện. Có ngưá»i say rượu gây rối, tôi phải Ä‘i má»™t lúc. Em cÅ©ng đừng tá»± ý Ä‘i đâu, đợi tôi xá» lý xong việc bên đó sẽ quay lại đón. Số di động, em biết rồi, cần gì cứ gá»i cho tôiâ€. Nói xong, tất báºt Ä‘i luôn.
Ngưá»i say rượu ấy là m loạn tháºt đúng lúc.
Tư Dao đẩy cá»a bước và o.
Ãnh sang lá» má» cá»§a đèn hà nh lang phÃa sau chỉ chiếu sáng được má»™t khoảng nhá» dưới chân. Gian sảnh trước mặt Ä‘en đặc, âm u khiến Tư Dao rùng mình.
Cô nhá»› Dục Chu nói sau khi Viên Thuyên chết, căn há»™ nà y không có ngưá»i ở, không có hÆ¡i ngưá»i thảo nà o có cảm giác âm u như thế.
Có tháºt Viên Thuyên vẫn Ä‘ang ở đây?
Cô sá» soạng trên bức tưá»ng cạnh cá»a, cuối cùng chạm được và o công tắc, nhưng đèn không sáng. Có lẽ vì lâu rồi Dục Chu không đến ở nên đã ngắt cả át-tô-mát.
Phương Tuấn lại mang đèn pin Ä‘i, mình thì chưa chuẩn bị gì. Tư Dao thấy hối háºn, may mà mắt dần thÃch nghi vá»›i bóng tối, cô có thể lá» má» trông thấy sà n nhà , mấy cánh cá»a phòng khách, nhà vệ sinh và bếp.
Không má»™t bóng ngưá»i, cô cảm thấy chẳng khác gì Ä‘uổi theo má»™t cái bóng!
Lúc còn sống, Viên Thuyên đã đưa cô đến đây và i lần, cô vẫn còn nhá»› cách sắp xếp cá»§a căn há»™ nà y. Äi qua bếp, phòng khách, má»™t cái giá đặt hoa, qua má»™t khoảng tưá»ng là đến phòng là m việc.
Äúng lúc cô bắt đầu tá»± giá»…u mình quá Ä‘a nghi, như “con chim phải tên sợ cà nh cây congâ€, thì má»™t Ä‘iệu nhạc du dương hÆ¡i đượm vẻ ai oán bá»—ng nhiên lan tá»a trong bóng tối- bà i “Giang Nam†cá»§a Lâm Tuấn Kiệt!
Viên Thuyên rất thÃch nghe bà i “Giang Nam†nà y!
Gió tá»›i đây liá»n ngưng kết
NÃu giữ ná»—i nhá»› nhung cá»§a khách
Mưa đến đây liá»n kết thà nh tÆ¡
Vấn vÃt chúng ta lưu luyến cõi trần
Có em ở bên chÃnh là duyên
Duyên pháºn khắc trên hòn đá tam sinh(1)
ÄÆ°á»£c yêu dù chỉ là má»™t trong muôn phần máºt ngá»t
Em nguyện xin được chôn ở chốn nà y
Tư Dao đi theo tiếng hát, mỗi bước cảm thấy nỗi sợ hãi cà ng tăng them.
Khuyên Khuyên Viên Viên Khuyên Khuyên
Anh ngà y ngà y tháng tháng năm năm
Äắm Ä‘uối mãi nhìn khuôn mặt em
Nét dịu dà ng khi tức giáºn
Nét dịu dà ng pha oán trách
Hai ta không hiểu thế nà o là già y vò yêu, háºn, tình, sầu.
Äá»u ngỡ cứ yêu nhau thì sẽ như gió mây vấn vÃt
Tin rằng- yêu một ngà y
Sẽ là mãi mãi
Sẽ khiến thá»i gian ngưng kết ở phút giây nà y.
Äi tá»›i cá»a là m việc, máu trong ngưá»i cô như đột ngá»™t đông cứng lại.
Phòng là m việc trống trÆ¡n. Äáºp và o mắt cô là chiếc máy tÃnh xách tay Ä‘ang mở!
Tiếng nhạc phát ra từ đó.
Hai ta còn chưa hiểu, biểu lộ nồng nà n là thế nà o
Vẫn nghÄ© rằng, chết vì tình chỉ là truyá»n thuyết
Em ra đi đau đớn xiết bao
Nỗi đau sâu thẳm
Khi mộng bị chôn vùi trong mưa bụi Giang Nam
Tim nát tan rồi anh mới hiểu…
“Khi má»™ng bị chôn vùi trong mưa bụi Giang Namâ€, tháºt là má»™t sá»± trùng hợp. Dưá»ng như bà i hát Viên Thuyên rất thÃch nà y đã dá»± báo vá» số pháºn cá»§a cô ấy- tuổi xanh đã chìm trong mưa bụi Giang Nam!
PhÃa trước bà n không có ghế, không có ngưá»i, nhưng mạng QQ Ä‘ang mở, có đối thoại, có những lá»i Tư Dao gá»i cho Viên Thuyên cách đây 1 giá».
“Mình đã xé nát nó, bây giá» có lẽ đã ở trên đỉnh má»™t núi rác nà o đó, Ä‘ang ngạo nghá»… nhìn xuốngâ€
Lại còn có Ä‘oạn đối thoại giữa Kiá»u Kiá»u và Viên Thuyên.
Viên Viên Khuyên Khuyên: Dao Dao không đếm xỉa đến mình, lại còn xé nát bức ảnh mình tặng, 55555 (hu hu hu).
Kiá»u Kiá»u: Ai bảo cáºu hung vá»›i Dao Dao như váºy?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Ai bảo cáºu ấy ương như thế. Thôi được, lần sau gặp sẽ xin lá»—i cáºu ấy váºy.
Kiá»u Kiá»u: Gặp mặt?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Chỉ là chuyện sá»›m muá»™n mà thôi, cáºu ấy cÅ©ng khó tránh khá»i cái chết.
Viên Thuyên, cáºu ở đây tháºt à ?
Không có câu trả lá»i.
Thá»±c ra cô đã có câu trả lá»i rồi. Cô quay ngưá»i chay như bay khá»i phòng là m việc rồi đứng trong phòng khách, cÅ©ng tối om như váºy, thở hổn hển.
Lúc nà y, cô mới để ý thấy trên quầy bếp ngăn giữa phòng khách và bếp, một lỠhoa tươi đang nở rộ trong bóng đêm.
Dục Chu đã nói từ hôm xảy ra chuyện anh ấy không đến căn hộ mới nà y nữa, đương nhiên không thể để hoa trong nà y, hoa ở đâu ra?
Cô hÆ¡i choáng váng, căng mắt ra chăm chú nhìn hồi lâu và o bóng tối, có phần mệt má»i, nhưng cô vẫn thấy lá» má» má»™t bóng Ä‘en mảnh khảnh Ä‘ang chầm cháºm Ä‘i quanh phòng khách.
Viên Thuyên, là cáºu à ?
Lòng mong muốn được giao lưu vá»›i ngưá»i bạn đã chết bị ức chế bởi từng cÆ¡n sợ hãi nối tiếp nhau. Tư Dao đứng đỠngưá»i đầu trống rá»—ng.
Phải là m gì đó!
Tư Dao báºt nắp máy di động, bắt đầu tra số cá»§a Phương Tuấn, mà n hình cá»§a máy phát ra ánh sáng má» má».
Vòng tròn di chuyển của bóng đen nhỠdần, lúc ấy Tư Dao mới phát hiện ra mình đang đứng giữa tâm phòng, bóng đen cà ng tiến đến gần cô hơn.
Viên Viên Khuyên Khuyên!
Äá»™t nhiên tiếng bước chân ở hà nh lang vang lên, Tư Dao giáºt mình, vá»™i xông ra, nhưng cánh cá»a lại bị đẩy và o rất mạnh suýt nữa Ä‘áºp và o ngưá»i cô.
“Tư Dao, anh đây mà â€. Tiếng Phương Tuấn gá»i.
Tư Dao thở phà o, lúc đấy cô má»›i nhá»› ra chưa gá»i được cho Phương Tuấn, may mà anh đã nhanh chóng quay vá».
Nhá» có ánh đèn pin, phòng khách sáng hÆ¡n nhiá»u. Tư Dao nhìn bệ bếp, những bông hoa tươi trong lá» vẫn nở- không biết là vì ai. Phương Tuấn há»i: “Sao em lại đứng chá» trong cảnh “tối lá»a tắt đèn†thế nà y?†Nói rồi đưa tay báºt công tắc Ä‘iện, má»›i biết át-tô-mát đã bị ngắt.
“Sao anh Tuấn quay lại nhanh thế?†Tư Dao hÆ¡i ngá» ngợ, song lại thấy câu há»i cá»§a mình hÆ¡i kỳ quặc. Anh ta vá» kịp thá»i, cô nên vui mừng cảm kÃch má»›i phải.
“Có ngưá»i chỉ vì chuyện vặt mà là m nhá»™n cả lên. Má»™t đôi vợ chồng trẻ ở khu nhà Thiên Xứng ngà y nà o cÅ©ng tụ táºp bạn bè ăn nháºu say sưa, rồi hát karaoke, hôm nay cÅ©ng thế, chỉ là chuyện gây ra tiếng ồn, không biết ai gá»i Ä‘iện đến. Anh phải đứng dưới quát há» khản cả cổ má»›i yênâ€. Phương Tuấn chiếu đèn pin khắp xung quanh rồi thở dà i: “Äồ đạc trong nhà nà y Ä‘á»u phỉ vải kÃn cả. Chắc Dục Chu đã lâu không đến. Em biết đấy, sau khi vợ chưa cưới chết, chú ấy không thể sống ở đây, anh nghÄ© căn há»™ nà y sá»›m muá»™n gì cÅ©ng phải bán thôi…â€
Tư Dao gáºt đầu, há»i “Anh có thấy lá» hoa tươi trên bệ bếp không?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiênâ€. Phương Tuấn đáp, chợt nghÄ© lại cảm thấy không ổn; anh nghÄ© kỹ hÆ¡n, rồi từ từ há hốc mồm.
Viên Thuyên, thì ra cáºu chưa há» ra Ä‘i; Kiá»u Kiá»u vẫn không buông tha mình.
Hai cáºu còn lần lữa không Ä‘i, có phải do sá»± khăng khăng sai lầm cá»§a mình hôm đó ở Tân Thưá»ng Cốc không? Nhưng, lúc ấy chẳng phải cáºu cÅ©ng má»™t má»±c á»§ng há»™ mình là gì, tại sao bây giá» lại không chịu tha thứ cho mình? Tư Dao cảm thấy cách nghÄ© nà y tháºt buồn cưá»i, từ sống thà nh chết, lẽ nà o chưa đủ để thay đổi cách nghÄ© cá»§a má»™t ngưá»i? Sao có thể trách Viên Thuyên được?
Chẳng lẽ cáºu tháºt sá»± tin cái chết cá»§a mình ứng vá»›i lá»i nguyá»n cá»§a ông già bà hiểm đó hay sao? Má»™t ngưá»i tinh tế, cá»±c kỳ thông minh như cáºu mà cÅ©ng tin và o má»™t tình cảnh mà ngưá»i khác sẽ cho là hết sức hoang đưá»ng: đối thoại và gá»i tin nhắt cho ngưá»i chết, tháºm chà đang truy tìm dấu viết tồn tại cá»§a hỠđấy thôi!
|

11-08-2008, 11:24 AM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Chương 21.
Vụ án mưu sát 405 mới
Vẻ tuyệt vá»ng cá»§a Kiá»u Kiá»u lúc sắp chết và cái bóng Ä‘i lại vòng quanh cá»§a Viên Thuyên đã thà nh “các vị khách thưá»ng xuyên†trong lòng Tư Dao. Cả hai như hợp sức, đẩy cô đến gần mép bá» cá»§a sá»± suy sụp.
Cô cảm thấy hình như có má»™t tấm lưới bà máºt bá»§a váºy, vô hình nhưng rất khắc nghiệt, bắt cô phải giãy giụa, chịu đủ má»i ná»—i kinh hoà ng và khốn khổ, để rồi cuối cùng cÅ©ng không thoát khá»i cái chết.
à nghÄ© “khó tránh được cái chết†không chỉ do câu cá»§a Viên Thuyên viết ra khi Chat, mà còn do vô số ảo giác, những sá»± kỳ dị vượt khá»i tầm hiểu biết cá»§a trà tuệ, khiến chon gay cả những ngưá»i lý trà nhất cÅ©ng phải phục tùng số mệnh, tất cả Ä‘á»u Ä‘ang ‘chú giải†chuẩn nhất, kịp thá»i nhất cho lá»i nguyá»n cá»§a ông già bà ẩn kia.
Mình, Thưá»ng Uyển, Tiểu Mạn, Dục Chu, Lâm Mang- đám ngưá»i đã từng đến Tân Thưá»ng Cốc-sẽ lần lượt chết hay sao? Tháºt là chuyện cá»±c kỳ hoang tưởng. Nhưng Kiá»u Kiá»u và Viên Thuyên đã là minh chứng cho lá»i dá»± báo đáng sợ ấy còn gì?
Äây không phải là lần đầu tiên, Tư Dao nghÄ© vá» Tân Thưá»ng Cốc nhưng lần nà y cô tháºt sá»± nghiêm túc suy nghÄ© vá» chuyến Ä‘i đó gắn vá»›i cái chết cá»§a hai ngưá»i bạn. Trước đây cô cá»± tuyệt hoà n toà n cách nghÄ© nà y, vì sợ gánh nặng trên vai sẽ trầm trá»ng hÆ¡n khiên cô chẳng còn cách nà o khác là tá»± oán trách mình gay gắt hÆ¡n nữa. Hôm nay, cô không thể tiếp tục lảng tránh khả năng nà y, nhưng đối mặt trá»±c tiếp vá»›i nó thì sẽ ra sao? Liệu có thể thay đổi số pháºn đã được định Ä‘oạt không?
Tuy nhiên cô cho rằng chỉ còn cách đối mặt trá»±c tiếp má»›i có thể thay đổi số pháºn “đã địnhâ€, cho dù hy vá»ng rất mong manh.
GiỠđây, cô mong ước biết bao được ở bên cha mẹ, hai ngưá»i thân thiết nhất cá»§a cô, để thổ lá»™ giãi bà y cảnh ngá»™ khốn khổ mà cô gặp phải. Nhưng cha mẹ cô đã ra Ä‘i quá sá»›m. Còn ngưá»i bạn thân nhất- viên Thuyên lại ở má»™t thế giá»›i khác, hÆ¡n nữa còn ở phÃa đối láºp vá»›i cô.
Gá»i Ä‘iện cho Thưá»ng Uyển mãi không được.
Mình chỉ có thể dá»±a và o chÃnh mình, độc láºp suy nghÄ©.
Mình và những ngưá»i bạn ấy cả thảy 7 ngưá»i từng đến hà ng Tháºp Tịch, thì hai ngưá»i dã ra Ä‘i. Vẫn là thiểu số.
Nếu ông già đó nói đúng, ai đã và o hang Tháºp Tịch rốt cuá»™c Ä‘á»u phả chết, váºy liệu có thể tìm thấy những “dữ liệu†khác để tham khảo không? Là m thế nà o để tìm ra những ngưá»i đã từng đến đó?
Cô nhá»› lại từng câu nói cá»§a ông già ná», không nghÄ© ra má»™t đầu mối nà o; cô cố nghÄ© vá» những ngà y trưứoc và sau khi Ä‘i núi VÅ© Di. Bá»—ng nhiên cô nhứo lại khi ở trong hang, Viên Thuyên đã nhắc đến má»™t số sinh viên đại há»c Y số 2 Giang Kinh chuẩn bị táºp hợp thà nh má»™t nhóm Ä‘i Tân Thưá»ng Cốc, liệu bá»n hỠđã Ä‘i chưa? Kết cục cá»§a há» giá» như thế nà o?
à nghÄ© nà y vừa trá»—i dáºy, Tư Dao khẽ kêu lên “Mình lú lẫn mất rồiâ€, tại sao không nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y sá»›m hÆ¡n? Có khi do cô luôn giá»…u cợt sá»± hoang đưá»ng cá»§a cách lý giải nà y. Thế giá»›i quan cá»§a con ngưá»i thay đổi, dưá»ng như muá»™n còn hÆ¡n không.
ChÃnh vì nháºn thức muá»™n mà ng vá» câu “Äau thương đến chết†cá»§a ông già bà hiểm ấy nên cô má»›i bá» qua má»™t đầu mối rất quan trá»ng, má»™t đầu mối mà trước đây chưa há» liên quan vá»›i các sá»± việc mà cô biết. Tư Dao nhá»› lại cách đây không lâu cô đến nghÄ©a trang Chuyên Kiá»u ở Thượng Hải viếng má»™ Kiá»u Kiá»u, đã gặp cô bé đó. Ngưá»i chị há»c mà cô ấy Ä‘ang than khócl à sinh viên đại há»c Y số 2 Giang Kinh. Ngoà i ra, lạ nhất là câu nói cá»§a cô ta “Em sợ rằng 1,2 tháng nữa mình cÅ©ng phải nằm ở đâyâ€. Nguyên nhân gì khiến cô ta nói ra những lá»i dá»± Ä‘oán đầy bi quan ấy?
Cô nhá»› lại, cô bé ấy còn nói câu “Bởi vì em rất Ä‘au lòngâ€
Äau thương đến chết!
Tư Dao má»—i lúc má»™t cảm thấy rõ hÆ¡n, trong câu nói ấy chắc chắn có quan hệ sâu xa huyá»n bà gì đó.
Hình như tên cô gái đã chết là Phó Sương Khiết. May mà cái tên rất đẹp nà y còn dễ nhớ.
Nếu đúng như cô nghÄ© thì, Phó Sương Khiết là má»™t trong số các sinh viên đại há»c Y số 2 Giang Kinh đã đến Tân Thưá»ng Cốc. Em há» cá»§a cô ta cÅ©ng Ä‘i theo Ä‘oà n, chắc chắn đã nghe tin dữ xảy ra vá»›i ngưá»i nà o đó trong Ä‘oà n nên má»›i nói ra lá»i tuyệt vá»ng ấy.
Là m thế nà o tìm được em há» cá»§a Phó Sương Khiết? Là m thế nà o Ä‘iá»u tra ra nguyên nhân cái chết cá»§a Phó Sương Khiết đây?
Nghe ngóng tin “vỉa hè†trên mạng là cách nhanh chóng nhất.
Tư Dao tìm được diá»…n đà n “Diệu thá»§ nhân tâm†BBS cá»§a đại há»c Y số 2 Giang Kinh, tìm những Ä‘oạn trong đó có chuá»—i ký tá»± “Phó Sương Khiếtâ€. Tháºt bất ngá», chỉ có má»™t kết quả.
Äây là thông báo cá»§a chá»§ trang web nà y “Quyết định tiến hà nh xóa bá» những bà i thảo luáºn vỠ“Vụ án mưu sát 405 má»›iâ€.
Tiêu đỠcủa bản thông báo đã đủ hấp dẫn. Cô nhấp và o dòng chữ đen, toà n văn thông báo như sau:
Những ngưá»i quản trị trang web nà y và lãnh đạo nhà trưá»ng sau khi bà n bạc, thống nhất là nhằm giữ gìn sá»± trong sáng cá»§a môi trưá»ng thảo luáºn, từ nay, tất cả những ý kiến xoay quanh “Vụ án mưu sát 405 má»›i†đá»u bị xóa bá». Bất kỳ ý kiến nà o có những từ như “Trương Thôngâ€, “Phó Sương Khiếtâ€, “Hoắc Chà Hùngâ€, “Dương Phà mâ€, “Ân Văn Phương†đá»u sẽ bị hệ thống tá»± động từ chối đưa lên. Äá» nghị má»i ngưá»i tá»± giác tuân thá»§ quyết định nà y, hãy góp sức vì ngà y mai tươi đẹp cá»§a trang web.
Tư Dao xem ngà y đăng bà i đó, vừa đúng hôm qua.
Tại sao phải cấm bà n luáºn? Phó Sương Khiết có liên quan gì vá»›i “Vụ mưu sát 405 má»›iâ€? Lẽ nà o cô ấy cÅ©ng bị giết hại?
Cô rất ân háºn vì hôm đó ở nghÄ©a trang cô đã không nói thêm và i câu vá»›i cô em há» Phó Sương Khiết. Sau khi tÄ©nh trà Tư Dao chỉ nhá»› được Phó Sương Khiết lúc còn sống Ä‘ang Ä‘i thá»±c táºp. Cô biết sinh viên đại há»c Y số 2 Giang Kinh quá ná»a Ä‘á»u thá»±c táºp ở 3 bệnh viện trá»±c thuá»™c. Cô giở quyển “Những trang và ngâ€, rồi gá»i Ä‘iện đến phòng quản lý sinh viên đại há»c Y số 2 Giang Kinh (giả vá» lá»› ngá»›) há»i : Tôi ở phòng nhân sá»± bệnh viện trá»±c thuá»™c số 2, muốn tìm cách liên hệ vá»›i gia Ä‘inh nữ sinh viên tên là Phó Sương Khiết, thông tin ở chá»— chúng tôi không đầy đủ.
Cô gái nghe Ä‘iện láºp tức há»i giá»ng có vẻ nghi ngỠ“Phó Sương Khiết à ? Chẳng phải nữ sinh nà y đã chết rồi sao?†Sau đó cô ta há»i tiếp “Nà y, chị là ai? Phó Sương Khiết thá»±c táºp ở bệnh viên Giang Tân chứ có phải bẹnh viện trá»±c thuá»™c số 1, 2, 3 đâu? Äá» nghị không quấy rầy công việc cá»§a chúng tôi. Rồi cô ta láºp tức cúp máy, không để Tư Dao nói gì thêm.
‘Cú Ä‘iện thoại vừa rồi cá»§a cô có liên quan đến công việc không?â€
Tư Dao tá»± nhá»§, “gay rồiâ€, nhưng láºp tức nháºn ra giá»ng nói sau lưng không phải cá»§a giám đốc.
“Sao nhà báo Tá» Phóng lại có thá»i gian rảnh rá»—i đến thăm công ty nhá» nà y cá»§a chúng tôi thế? Chá»— tôi đâu phải nÆ¡i lấp lánh ánh sao?†Tư Dao tức cái lối lén lút trêu ngưá»i cá»§a Tá» Phóng, tá» ra không khách khà gì hết.
“Phóng viên giải trà chúng tôi chuyên theo Ä‘uổi các ngôi sao, mà hiện nay cô Ä‘ang là ngôi sao sáng nhấtâ€. Tá» phóng bá»— bã, rồi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Tư Dao.
Sao thư ký lại để cho anh và o phòng là m việc cá»§a chúng tôi nhỉ? Có chuyện gì sao không nói ở nhà ? Tư Dao nhìn các đồng nghiệp xung quanh, may mà đã gần đến giỠăn trưa, chỉ còn và i ngưá»i Ä‘ang ngồi là m việc.
Rất đơn giản: danh thiếp cá»§a tôi chÃnh là giấy thông hà nh tốt nhất. Dù dao tôi cÅ©ng là phóng viên cá»§a tá» báo lá»›n, tôi nói mình có má»™t bà i viết tuyên truyá»n cho công ty nà y, cần bà n bạc vá»›i cô, thế là bá»n há» láºp tức cho tôi và o. Ở nhà cô chẳng ngó ngà ng đếm xỉa đến tôi, dù tôi o ép hay ngon ngá»t dá»— dà nh cô Ä‘á»u vô hiệu. Còn ở đây, cô sẽ hợp tác hÆ¡n, vì có quá nhiá»u cái tai Ä‘ang dá»ng lên. Tôi có thể căn cứ và o thái độ hợp tác cá»§a cô mà điá»u chỉnh âm lượng.
Tháºt giảo hoạt! Quái dị!
ÄÆ°Æ¡ng nhiên tôi có gá»i ngay ảo vệ đến kéo anh ra! Rốt cuá»™c anh muốn há»i gì? Tư Dao hiểu cô đà nh phải tạm thá»i hợp tác vá»›i anh ta.
Tôi nghÄ© cô cÅ©ng như tôi, ngà y cà ng cảm thấy con ngưá»i và sá»± việc xung quanh mình- nhất là những cái chết, những chuyện kỳ quái, bóng Ä‘en theo dõi…phức tạp không sao hiểu nổi; song cô cÅ©ng cảm thấy chắc chắn phải có trò gì đó, đúng không?†Tá» Phóng nén giá»ng rất thấp.
Phải! Có má»™t ngưá»i như anh ám tôi, là quá đủ để tôi hao tổn tinh thần rồi. Tư Dao lạnh lung trả lá»i “Anh muốn gì? Tôi phải thế nà o nữa đây?â€
Chưa vừa lòng vá»›i thái độ cá»§a Tư Dao, Tá» Phóng bèn nói to hÆ¡n “ Äiá»u tra nghiên cứu, là m rõ bản chất sá»± việc là thiên chức cá»§a cánh nhà báo chúng tôiâ€.
“Thôi được, tôi xin thua, xin anh nói nhá» má»™t chút được không? Anh nói rõ hÆ¡n xem, rốt cuá»™c tôi có thể là m gì?†Tư Dao cảm thấy mình giống như má»™t ngưá»i vợ biết Ä‘iá»u trong cuá»™c cãi vã, sợ hà ng xóm nghe thấy cái “loa phát thanh†cá»§a ông chồng.
-Trước hết, hãy cho tôi biết cô vừa gá»i Ä‘iện cho ai?
-Anh muốn quản lý tôi chắc? Tư Dao vừa nói xong, thấy Tá» Phóng giÆ¡ tay ra hiệu sẽ nói toi, đà nh hạ giá»ng “Äá»±oc ,tôi sẽ cho anh biết : tôi vừa há»i phòng quản lý sinh viên đại há»c Y số 2 Giang Kinh. Nguyên nhân nói ra thì dà i, chúng ta xuống quán nước dưới kiaâ€.
- Cô định điệu hổ ly sơn à ? TỠPhóng nói tỠý không định đi.
-Anh tháºt quá thể! Cách đây không lâu tôi có đến Thượng Hải..
-Việc nà y tôi biết.
-Sao anh lại biết?
-Nói tiếp Ä‘i, nói những việc tôi còn chưa biết. Cái thói “tiểu nhân đắc chÆcá»§a Tá» Phóng tháºt khiến ngưá»i ta tức anh ách.
- Tôi Ä‘i thăm má»™ Kiá»u Kiá»u- má»™t trong những ngưá»i bạn thân đã mất đầu tiên hồi mùa hè. Trong nghÄ©a trang, tôi gặp má»™t cô bé Ä‘ang khóc bà chị há» vốn là sinh viên đại há»c Y số 2 Giang Kinh. Cô bé ấy còn nói sợ chÃnh mình cÅ©ng sẽ chết. Lúc đó chúng tôi khong nói chuyện nhiá»u. Tôi vừa gá»i đến dại há»c Y số 2 Giang Kinh vì muốn nhân chuyện nữ sinh đã chết ấy để tìm ra cách liên lạc vá»›i cô bé kia.
- Nữ sinh đại há»c Y Giang Kinh, cô bé Thượng Hải, chị há» em há» thì liên quan gì đến cô? Tôi chịu không hiểu cái lối nói vắn tắt nà y cá»§a cô. Tá» Phóng lại cao giá»ng hÆ¡n.
-Kiá»u Kiá»u và Viên Thuyên hồi trước đã từng đến khu du lịch Tân Thưá»ng Cốc, tôi và và i ngưá»i bạn khác cÅ©ng Ä‘i cùng. Ở đó, má»™t ông già bà ẩn đã cảnh cáo chúgn tôi nếu Ä‘i và o động quan tà i treo, khi ra vá» không bao lâu sau sẽ chết.
-Nhưng rồi các cô vẫn cứ đi!
-Äúng, nếu là anh, chẳng lẽ anh không Ä‘i à ? Nhưng, hình như câu nói ấy đã ứng nghiệm. Kiá»u Kiá»u và Viên Thuyên đã phải ra Ä‘i khi còn đầu xanh tuổi trẻ.
-Nghe có vẻ hấp dẫn đấy. Hai mắt TỠPhóng sáng lên.
-Nà y, anh có còn chút tình ngưá»i nà o không váºy? Äến lượt Tư Dao cao giá»ng.
Tá» Phóng cưá»i cưá»i ngượng nghịu : Äại để là nghe chuyện cá»§a ngưá»i khác thì không thấy thương xót, Ãt ra tôi cÅ©ng không giả vá» rÆ¡i lệ vá»›i cô đúng không? Tôi vốn định há»i cô rốt cuá»™c cô đã đắc tá»™i vá»›i ai, giúp cô phân tÃch tại sao cô bị bóng ngưá»i bám theo; Bây giá», xem ra chuyện “Tân Thưá»ng Cốc†nà y thú vị đây, tôi phải đổi chá»§ đỠváºy!â€
-Anh tháºt vô duyên!
-Äây là sá»± đúc kết rất giá»i cá»§a nghá» phóng viên giải trÃ, cÅ©ng là sá»± đúc kết cao vá» thị hiếu cá»§a số đông. Cô nói tiếp Ä‘i, cái chết cá»§a nữ sinh đại há»c Y số 2 Giang Kinh thì liên quan gì tá»›i chuyện nà y?
-Tôi nghe nói má»™t tốp sinh viên đại há»c Y Giang Kinh cÅ©ng đến Tân Thưá»ng Cốc, nên liên tưởng liệu có phải nữ sinh kia cÅ©ng là má»™t ngưá»i trong số đó không. Còn nữa, anh xem cái nà y Ä‘i…
Tư Dao kÃch hoạt vi tÃnh, cho Tá» Phóng xem bản thông báo còn chưa đóng lại. Tá» Phóng Ä‘á»c xong láºp tức đứng lên : “Äá»±oc! Tôi sẽ là m việc nà y : Trong vòng 24 giá» nữa tôi sẽ tìm ra cách liên lạc vá»›i cô em há» Sương Khiết, mong rằng cô ấy vẫn còn sống.â€
Nhìn theo cái bóng gầy ngẳng như con sáo cá»§a anh ta, Tư Dao không thể không tức, nhưng đồng thá»i cÅ©ng biết chắc chắn chẳng bao lâu nữa cô sẽ liên lạc được vá»›i cô gái ở Thượng Hải kia.
|

11-08-2008, 11:26 AM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Chương 22
Trương Sinh
Con cóc: Äã tìm ra kẻ đột nháºp và o cá»a sổ nhà bạn chưa?
Yêu Yêu:??
Con có: Mục tin tức xã há»™i trên báo Buổi Chiá»u đưa tin, không hiểu sao tôi lại Ä‘oán chÃnh là bạn. Không biết có nên là m phiá»n bạn không, nhưng tôi cảm thấy bạn Ä‘ang cần được giúp đỡ. Tráºt tá»± trị an ở Giang Kinh gần đây không tốt lắm.
Yêu Yêu: Chẳng ai có thể giúp được tôi, bạn chẳng qua là một ID trên mạng, tôi chỉ có thể cảm ơn ý tốt của bạn… Bạn ở Giang Kinh phải không?
Con cóc: Ừ, tôi vốn không cần phải giấu, địa chỉ IP của tôi rất rõ rang.
Yêu Yêu: Tôi không hiểu cách xem IP, nó quá chuyên nghiệp, tôi cũng không hứng thú.
Con cóc: Äôi khi biết má»™t chút cÅ©ng không hại gì; là má»™t kiểu tá»± bảo vệ. Trên mạng và ng thau lẫn lá»™n, kẻ xấu rất nhiá»u.
Yêu Yêu: Là m thế nà o để chứng minh bạn không phải là một trong số các kẻ xấu?
Con cóc: Chẳng có cách chứng mình, dù bạn đã gặp tôi.
Yêu Yêu:???!!!
Con cóc: Biết tôi còn một bộ mặt khác không: chủ nhân của quán nét chui.
Yêu Yêu: Cá»a hang net ở cổng đại há»c Giang Kinh? Hóa ra là anh, Trương Sinh!
Con cóc: ChÃnh là tôi.
Yêu Yêu: Tệ tháºt! Thảo nà o anh trả lá»i tin nhắn ngá» cá»§a tôi…Anh xem trá»™m những thứ tôi viết trên diá»…n đà n đúng không?
Con cóc: Chỉ có thể trách bạn không có láy má»™t chút ý thức giữ an toà n. Sau khi bạn viết tin trong quán net, không đăng xuất khá»i mạng Thiên Nhai. Nếu không có tôi đóng giúp, thì má»™t ngưá»i lên mạng tiếp sau sẽ có thể giả danh bạn để lừa bịp. Lúc đó thì cà ng thê thảm!
Yêu Yêu: Váºy quán nét chui là do anh mở? Anh là nghiên cứu sinh kia mà ?
Con cóc: Không thể vừa là m nghiên cứu sinh vừa mở quán net được à ? Tôi cÅ©ng phải kiếm tiá»n để cưới má»™t con cóc cái chứ!
Yêu Yêu: Tại sao bây giỠanh lại tự thú?
Con cóc: Tôi muốn giúp bạn. Suy cho cùng bạn và tôi há»c cùng trưá»ng, tháºm chà cùng khóa, đương nhiên, tôi há»c công nghệ thông tin, chuyên môn cá»§a chúng ta khác nhau. Ở trưá»ng, bạn khá là nổi, dá»… hiểu thôi: vì bạn xin đẹp mà . Tôi chỉ dám đứng xa mà ngắm.
Yêu Yêu: Cho nên…Con cóc lõi Ä‘á»i
Con cóc: ChÃnh là tại hạ!
Yêu Yêu: Tuy váºy bạn không thể giúp được tôi. Không ai có thể giúp được tôi.
Con cóc: Tôi biết, chỉ hoà ng tỠmới có thể giúp được thiên nga, nhưng hiện thực tà n khốc, nghìn con cóc dễ kiếm, một hoà ng tỠkhó tìm.
Yêu Yêu: Tôi không có ý như váºy, vì tình hình phức tạp, lại quá nhiá»u bà ẩn
Con cóc: Nếu bạn cần giúp đỡ thì biết phải tìm tôi ở đâu rồi, coi như là lần nà y tôi tự thú thà nh công.
Yêu Yêu: Chúc anh có được cÆ¡ há»™i trở lại là m ngưá»i.
Con cóc: 88 (bye bye)
Tư Dao ngồi đỠra má»™t lúc trước mà n hình vi tÃnh. Tháºt không ngỠ“Con cóc lõi Ä‘á»i†lại là anh chà ng Trương Sinh ba hoa chÃch chòe ấy. Váºy còn “phiên bản cá»§a Hoà ng Dược Sư†là ai? Có phải má»™t ngưá»i mình đã biết không?
Vừa nhắc Tà o Tháo là Tà o Tháo đến luôn. Hoà ng Dược Sư xuất hiện trên mạng QQ.
Yêu Yêu: Chúng ta đã từng gặp nhau chưa?
Hoà ng Dược Sư: Căn cứ và o thá»i gian gần 5 năm rồi tôi chưa từng vá» nước thì đúng là chưa từng gặp; căn cứ và o việc hiện nay tôi Ä‘ang ở Mỹ thì cách pha trò cá»§a bạn đúng là chuyện cưá»i quốc tế.
Yêu Yêu: Xin lá»—i, tôi vừa phát hiện ra má»™t vị trên mạng lại là ngưá»i tôi đã từng gặp ngoà i Ä‘á»i nên hÆ¡i Ä‘a nghi.
Hoà ng Dược Sư: Thá»±c ra, muốn biết tôi ở đâu rất dá»…, xem IP cá»§a tôi là biết. Äây là địa chỉ công ty tôi.
Yêu Yêu: Tôi không hiểu cách xem IP, quá chuyên nghiệp, tôi cũng không hứng thú.
Hoà ng Dược Sư: Tìm hiểu để biết má»™t chút cÅ©ng không hại gì; là má»™t kiểu tá»± bảo vệ. Trên mạng và ng thau lẫn lá»™n, kẻ xấu rất nhiá»u.
Yêu Yêu: Trá»i Æ¡i, hệt má»™t khuôn đúc!
Hoà ng Dược Sư: Bạn nói gì thế? Nghe không hiểu.
Yêu Yêu: Ngưá»i bạn vừa rồi cÅ©ng nói gần như y hệt câu cá»§a anh.
Hoà ng Dược Sư: Chân lý không sợ lặp lại, tôi và ngưá»i bạn kia nên là m quen vá»›i nhau, chung tôi Ä‘á»u nắm vững chân lý.
Yêu Yêu: Hai hôm trước, tôi lại nhìn thấy ngưá»i bạn đã chết
|

11-08-2008, 11:27 AM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Chương 23
Thất kiếm
Tư Dao ngồi bên bà n giấy ở công ty, nhấm nháp tách cà phê nóng Ä‘áºm hương thÆ¡m, nhá»› lại những lá»i Hoà ng Dược Sư nói trên mạng ngà y hôm qua. Sá»± phân tÃch cá»§a anh ta rất hợp lý, gần vá»›i ý cá»§a cô. Äúng, tất cả những chuyện nà y không phải ngẫu nhiên. Kẻ đột nháºp bà ẩn, bóng ngưá»i bán theo ở bồ hồ, ngưá»i chết hiện lên vừa thá»±c vừa ảo, Ä‘á»u cho thấy có má»™t hố bẫy vô hình đã được đà o sẵn. Dù do con ngưá»i hay do thế lá»±c siêu nhiên bà y ra cÅ©ng váºy, dù liên quan đến hang Tháºp Tịnh, hoạc không liên quan đến câu “Äau thương đến chếtâ€, thì cô vẫn là con mồi Ä‘ang bị săn Ä‘uổi. Hoà ng Dược Sư cảnh báo cô không nên tin bất cứ ai ở bên mình.
Chuông Ä‘iện thoại reo vang. Giá»ng nói the thé cá»§a Tá» Phóng. Tư Dao chợt nghÄ©: “Gã nà y phải đứng hà ng đầu trong danh sách những ngưá»i không thể tin đượcâ€.
Tuy nhiên, tin tức của anh ta lại chuẩn xác. Anh ta đã tìm được số điện thoại của cô bé Mễ Lam ở Thượng Hải.
“Chắc anh khó mà nhịn được không gá»i Ä‘iện cho cô ấy trước, đúng không? Äây là tác phong cá»§a má»™t phóng viên nhà nghá», đâu có lý gì không nổ ‘phát đầu’?†Tư Dao chế nhạo.
Tá» Phóng cưá»i nhạt: “Kìa, cô không hiểu rồi, thứ lần nà y chúng ta cần là tin tức chuẩn xác. Cô nói xem, con nhóc đó là m sao có thể nói tháºt vá»›i má»™t phóng viên giải trà như tôi?â€
Tư Dao đi xuống dưới nhà , dung điện thoại của mình bấm số máy di động mà TỠPhóng vừa cho biết.
“Lam Lam phải không? Chỉ là Tư Dao, không biết em còn nhá»› không, chúng ta đã gặp nhau ở nghÄ©a trang Chuyên Kiá»uâ€
“Em Ä‘ang trong thá»± viện, chị đợi má»™t chút, em ra ngoà i rối nói chuyện vá»›i chịâ€. Em há» Phó Sương Khiết, tên là Má»… Lam, có bé nói thấp giá»ng, lá»™ vẻ kinh ngạc.
Má»™t lúc sau, giá»ng nói cá»§a Má»… Lam trở nên rõ hÆ¡n: â€œÄÆ°á»£c rồi ạ, bây giá» có thể nói, sao chị lại tìm được em? Hôm ấy chúng ta có trao đổi địa chỉ đâu?â€
“Bạn chị đã tìm giúp, chị có việc rất quan trá»ng cần há»i em, không tìm em không đượcâ€
“Có phải liên quan đến bà chị há» em, liên quan đến những câu em nói trong nghÄ©a trang không?†Má»… Lam như cÅ©ng Ä‘ang muốn tìm ngưá»i để dốc bầu tâm sá»±.
“Em tháºt thông minh. Chị muốn há»i em, em đã từng đến Tân Thưá»ng Cốc chưa?â€
“À, đúng rồi, đúng rồi, sao chị biết?†Không rõ lúc nà y Má»… Lam ngạc nhiên vui mừng hay sợ hãi, giá»ng Ä‘ang run run.
“Äừng sợ, chị cÅ©ng từng đến đóâ€
“Tạ Æ¡n trá»i đất, chị vẫn khá»e mạnh, có khả năng là …cái chết cá»§a há» chỉ là sá»± trùng hợpâ€.
Tư Dao do dá»± má»™t lát, rồi vẫn nói ra tin xấu: “Em biết không, hai ngưá»i bạn đến Tân Thưá»ng Cốc cùng vá»›i chị, đã lần lượt chết trong vòng 2,3 thángâ€.
“Ôi, đúng là như váºy à ?†Giá»ng cá»§a Má»… Lam cà ng run rẩy hÆ¡n “Lẽ nà o những gì ông ta nói Ä‘á»u là tháºt?â€
“Bá»n em cÅ©ng gạp ông già mặc áo mưa giữa trá» nắng đó à ?â€
“Vâng, chÃnh ông ta nói là “Äau thương đến chếtâ€â€.
“Bá»n em tất cả có bao nhiêu ngưá»i đến núi VÅ© Di?â€
“Tất cả 7 ngưá»i, lúc đó bá»n em còn đắc ý tá»± xưng là “Thất kiếmâ€, trong đó 5 ngưá»i là sinh viên đại há»c Y Giang Kinh Ä‘á»u đã chết, còn lại em và má»™t ngưá»i bạn cá»§a em từ Australia vá» chÆ¡i, đã quay lại Australia rồi. Hai hôm trước em còn trò chuyện vá»›i nó qua MSN, hình như nó vẫn ổnâ€.
Sá»± suy nghÄ© cá»§a mình trước khi bị láºt nhà o. Trong 14 ngưá»i Ä‘i đã có 7 ngưá»i chết, vừa đúng má»™t ná»a. Äiá»u nà y chứng tá» Ä‘iá»u gì?
Bức thư má»i dá»± tiệc cá»§a thần chết, có phải là đang trên đưá»ng chuyển tá»›i?
Dao Dao, những Ä‘iá»u nghe được từ miệng Má»… Lam đã giúp Ãch gì cho ngươi? Chỉ tăng thêm phần lo lắng cho cuá»™c sống vốn đã rối loạn cá»§a ngươi mà thôi!
“â€Có thể nói tỉ mỉ hÆ¡n không, các em đã nhìn thấy những gì trong hang Tháºp Tịch†Tư Dao há»i, mau chóng trấn tÄ©nh. Trong những ngà y há»—n loạn nà y, Tư Dao đã há»c được cách nhanh chóng thoát khá»i tâm trạng rối ren, phân tÃch các vấn đỠbằng cái đầu “mátâ€, có lẽ, đây cÅ©ng chÃnh là bản năng sinh tồn.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là quan tà i treo, tất cả có 3 cá»—, 1 co treo rất caoâ€
“Có nhìn thấy chữ bằng máu không?â€
Có nhìn thấy 4 chữ “Äau thương đến chếtâ€.
Có thấy ‘một cái hố nhỠđỠlòm, giống như chứa đầy máu không?’
“Có thấy.†Má»… Lam giống như bị buá»™c phải nói ra. Rõ rang đây là má»™t cô bé “ruá»™t để ngoà i daâ€.
“Äã có ai khác đến há»i em vá» việc nà y chưa? Và dụ cảnh sát chẳng hạn?â€
“Không có ai cả bởi không xả ra vụ sát hại nà o. HÆ¡n nữa… ngoà i nhóm mấy ngưá»i chị há» em ra, thì ngay cả cha mẹ em cÅ©ng không biết chuyện em Ä‘i Tân Thưá»ng Cốc. Há» vẫn tưởng rằng em đến chÆ¡i chá»— chị ấy ở Giang Kinh. Bây giá» em cà ng không dám nói sợ cha mẹ em lo, sẽ nhốt em trong nhà mấtâ€.
Tư Dao nghÄ©, có lẽ hiện giá» nhốt cô ta ở nhà là việc là m khôn ngoan nhất! Cô há»i tiếp: “Nhóm bạn cá»§a chị há» em, sao lại biết vá» Tân Thưá»ng Cốc?â€
“Do có má»™t bức thư, hình như há»™i trưởng Há»™i du lịch đại há»c Giang Kinh gá»u cho bạn gái anh ấy. Bạn gái anh ấy có má»™t ngưá»i bạn thân là Ân Văn Phương. Chị Vân Phương á» cùng trong đội văn thể vá»›i chị há» em, thế là táºp hợp được 7 ngưá»iâ€.
“Em có biết… chị há» em chết như thế nà o không?â€
|

11-08-2008, 11:29 AM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Chương 24
TÃn hiệu
“Tiểu Mạn, mình đã nghÄ© rồi, việc nà y nhất Ä‘inj phải nói vá»›i cáºu, cá»±c kỳ khẩn cấp…Bây giá» cáºu Ä‘ang ở đâu?Sao tÃn hiệu kém thế?â€. Sauk hi gá»i Ä‘iện cho Má»… Lam, Tư Dao cà ng nghÄ© cà ng thấy á»›n lạnh. Lá»i dá»± báo lạnh lung cá»§a ông già bà ẩn kia Ä‘ang trở thà nh hiện thá»±c đối vá»›i các nhóm du khách Ä‘i và o hang Tháºp Tịch. Trong 14 ngưá»i thì 7 ngưá»i đã chết, 7 ngưá»i còn lại thì sao? Phải là m thế nà o để là m chá»§ số pháºn cá»§a mình đây? Chỉ e ai cÅ©ng bất lá»±c. Việc duy nhất có thể là m, có lẽ là hết sức cẩn tháºn, đỠphòng bất trắc, nhưng đã là bất trắc thì là m sao đỠphòng được?
Trong di động cá»§a Tiểu Mạn ầm Ä© huyên náo, giá»ng nói cô ấy cÅ©ng đứt quãng. Hình như cô ấy phải hét to má»›i nghi được: “Viện thiết kế cá»§a mình Ä‘ang Ä‘i há»™i nghị… du lịch, ở Äại lÃ, đã mỹ mãn rồi, Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i Hồ Khiếu Hiệpâ€.
“Tiểu Mạn, gần đây mình đã là m má»™t và i cuá»™c Ä‘iá»u tra. Cáºu nói đúng, lá»i ông già ấy không phải là hù dá»a. Những ngưá»i từng đến động Tháºp Tịch Ä‘á»u có khả năng sẽ chết. Còn nhá»› Há»™i sinh viên ở đại há»c Y Giang Kinh không? Bá»n nó có 7 đứa đến Tân Thưá»ng Cốc, 5 đứa đã chết rồiâ€.
Tiểu Mạn kêu “Chao ôiâ€â€¦ trong Ä‘iện thoại vá»ng lại tiếng những ngưá»i trong xe há»i han. Tiểu Mạn xin lá»—i há», rồi há»i “Sao lại có chuyện như thế được? Cáºu nói vá»›i Thưá»ng Uyển chưa?â€
Tư Dao đã gá»i ngay cho Thưá»ng Uyển và nói “Mình để lại lá»i nhắn trong máy cáºu ấy. Gần đây cáºu ấy cứ như bốc hÆ¡i mất rồi, gá»i ‘n’ lần Ä‘iện thoại mà không được. Mình Ä‘oán cáºu ta lại gặp hoà ng tá» cưỡi bạch mã lần thứ ‘n’ rồiâ€.
Tiểu Mạn ngáºp ngừng: “Váºy thì bây giá» cáºu đã hiểu vì sao mình luôn nhắc đến chuyện Tân Thưá»ng Cốc rồi chứ?Tuy cáºu nói những Ä‘iá»u nà y chứng tá» sá»± hoà i nghi cá»§a mình là đúng, nhưng chúng ta có thể là m được gì?â€
“Mình không biết. Chỉ có thể chú ý cẩn tháºn má»™t chút váºy. Giá»ng nói cá»§a cáºu sao có vẻ lạ thế?â€
“Äừng nhắc đến nữa, mấy ngà y gần đây mình mệt má»i toà n thân, Ä‘i viện khám bệnh cÅ©ng không kết luáºn được là bệnh gì, nằm hay ngồi Ä‘á»u khó chịu, mấy hôm trước lịa còn cãi nhau má»™t tráºn vá»›i cha mẹ. Phải chạy rông bên ngoà i thế nà y lại cà ng thêm rối loạn (Chá»§ nhiệm Dương, anh đừng nhìn em, em có phản đối việc tham gia há»™i nghị quan trá»ng nà y đâu!). 2 hôm nay bị cảm nhẹ, bây giá» lại hÆ¡i bị say xe, toà n là đưá»ng núi, tháºt khó chịuâ€.
“Cáºu tháºt đáng thương…mình cứ tưởng dưới gầm trá»i nà y chỉ có mình mình đáng thươngâ€
“Con có khóc mẹ má»›i cho bú, đúng không? Tiếc là lần trước đến Giang Kinh quá vá»™i và ng, không kịp tụ táºp vá»›i cáºu và Thưá»ng Uyển. Khi nà o cáºu đến VÅ© Hán chÆ¡i, chúng ta “sa Ä‘á»a†má»™t phen, ôm nhau khóc và ng má»™t hồi rồi uống say mèm… Cáºu biết không, cái nhà hà ng ở Hán Khẩu lần trước mình đưa cáºu Ä‘i ăn…†Tiểu Mạn Ä‘ang thao thao bất tuyệt, tÃn hiệu Ä‘iện thoại vẫn còn mà tiếng nói đột nhiên câm bặt như thể cô ấy bị ai bịt miệng.
“Tiểu Mạn, Tiểu Mạn, cáºu còn đấy không? Nghe mình nói không? Cáºu sao thế?â€
“Mình nhìn thấy…†Tiểu Mạn khẽ lẩm bẩm, giá»ng cà ng nhá» và cà ng như vỡ vụn.
“Nhìn thấy cái gì?†Tư Dao cảm thấy không ổn, như bị má»™t mÅ©i kim lạnh buốt đâm và o thịt. Má»™t cảm giác vừa á»›n lạnh, vừa kinh hoà ng chạy dá»c toà n thân.
Trong Ä‘iện thoại không nghe thấy tiếng Tiểu Mạn, nhưng tÃn hiệu vẫn chưa bị ngắt. Tư Dao có thể nghe thấy tiếng bước chân gấp gáp, tiếng ngưá»i hô hoán, tiếng còi xe, tiếng tranh cãi, bà n tán, cuối cùng là những tiếng hét chói tai, những tiếng nổ lá»›n.
Sau đó là sự im bặt, tĩnh mịch như cái chết.
TÃn hiệu mất hẳn.
Con tim Tư Dao như chìm xuống đáy vực thẳm.
|
 |
|
| |