 |
|

14-09-2008, 07:01 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG HAI MÆ¯Æ I Má»T
NÓNG LÃ’NG VÃŒ BẰNG Há»®U, ÄỘC THÂN LÊN LÃNH VÂN
NÆ¡i đây cách Lãnh Vân Quán không xa nên Vân Dáºt Long đã nghÄ© ba ngưá»i nà y là từ đó đến, bèn cưá»i khảy nói:
- Cô nương đã đến đây vì Vân má»—, lẽ nà o Vân má»— lại để cô nương phải thất vá»ng!
Äoạn cháºm rãi tiến tá»›i hai bước lạnh lùng nói tiếp:
- Cô nương động thủ đi!
Thiếu nữ tay và ng cưá»i khảy:
- Nghe đâu Vân đại hiệp thân hoà i Viêm Dương Thất Huyá»…n Chưởng đã thất truyá»n hÆ¡n trăm năm qua, bổn cô nương có thể xin Vân đại hiệp sá» dụng chưởng pháp ấy, để được mở rá»™ng tầm mắt chăng?
- Ai cũng muốn tự bảo vệ sinh mạng của mình, khi nà o thấy cần thiết, dù cô nương không bảo thì Vân mỗ cũng bắt buộc sỠdụng thôi.
Vân Dáºt Long nói váºy rõ rà ng không muốn má»›i khởi đầu đã sá» dụng đến chiêu Viêm Dương Thất Huyá»…n Chưởng.
Cái tên Kim Thá»§ Ngá»c Nữ, Vân Dáºt Long tuy má»›i bước chân và o giang hồ chưa từng nghe nói tá»›i, nhưng trong giá»›i võ lâm hiện nay, nà ng là má»™t kỳ nữ háºu khởi lợi hại nhất. Sắc đẹp cá»§a nà ng đã khiến những ai từng gặp khó có thể lãng quên, song võ công và sát khà cá»§a nà ng lại khiến không ai dám gần gÅ©i.
Những lá»i lẽ kiêu ngạo cá»§a Vân Dáºt Long không khá»i là m tổn thương nặng nỠđến lòng tá»± trá»ng cá»§a Kim Thá»§ Ngá»c Nữ, láºp tức sát cÆ¡ lóe lên trong mắt nà ng, cưá»i sắc lạnh nói:
- Chỉ e là đến khi Vân đại hiệp muốn sá» dụng kỳ há»c để bảo mạng thì đã muá»™n mà ng.
Vân Dáºt Long cưá»i ngạo nghá»…:
- Trên cõi Ä‘á»i nà y Vân má»— chưa từng gặp cao nhân như váºy bao giá».
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ nhướng mà y, sát khà bừng dáºy, tiến tá»›i má»™t bước nói:
- Vân đại hiệp đã chuẩn bị rồi chứ?
Song Hồ vừa thấy thiếu chá»§ toan động thá»§, lòng chợt dâng lên má»™t cảm giác kỳ lạ, đăm mắt nhìn và o gương mặt anh tuấn thoát tục cá»§a Vân Dáºt Long, thầm nhá»§:
- Tiểu thư muốn giết y tháºt ư? Nếu ngay cả chà ng ta mà cÅ©ng không xứng vá»›i tiểu thư thì trên cõi Ä‘á»i nà y còn ai lá»t và o mắt xanh cá»§a tiểu thư nữa chứ?
Vân Dáºt Long lạnh lùng nói:
- Cô nương cứ việc động thủ đi!
Äoạn vẫn lạnh lùng bình thản đứng yên bá» ngoà i chẳng chút vẻ gì là giá»›i bị cả, song tháºt ra thì chà ng đã dồn đầy công lá»±c và o hai tay rồi.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ thấy váºy cà ng thêm tức giáºn, bá»—ng quát vang:
- Hãy xem đây!
Liá»n tức thì chỉ thấy bóng và ng nhấp nhoáng, ngưá»i đã đến trước mặt Vân Dáºt Long, thân pháp nhanh đến mức không tưởng nổi.
Vân Dáºt Long thấy váºy không khá»i giáºt mình, theo bản năng thụp vai xuống, vừa định xuất chưởng, chợt thấy ánh và ng chá»›p ngá»i, trước mắt hiện ra vô và n bóng chưởng và bóng chưởng hư ảo khôn lưá»ng, kinh hãi buá»™t miệng kêu lên:
- Dung Kim Chưởng!
Äồng thá»i lẹ là ng lùi sau má»™t bước, khoảng cách vừa đủ để chưởng tâm cá»§a Kim Thá»§ Ngá»c Nữ không chạm tá»›i được.
Song Hồ thấy Vân Dáºt Long chỉ thoái lùi má»™t bước, hoảng kinh buá»™t miệng nói:
- Gần quá!
Ngay khi ấy, bá»—ng nghe Kim Thá»§ Ngá»c Nữ quát vang:
- Nằm xuống!
Hà ng vạn bóng chưởng bá»—ng chốc cháºp lại thà nh má»™t, như thoát khá»i tay bay ra nhanh như chá»›p, thẳng và o ngá»±c Vân Dáºt Long.
Vân Dáºt Long nằm mÆ¡ cÅ©ng không ngỠđôi tay và ng cá»§a nà ng lại có máy móc đến thế, nhất thá»i sÆ¡ ý đã khiến Vân Dáºt Long mất Ä‘i cÆ¡ há»™i tránh né lần hoà n kÃch, lần đầu tiên trong Ä‘á»i mặt chà ng đã lá»™ vẻ kinh hãi.
Chưởng nà y Kim Thá»§ Ngá»c Nữ vốn tung ra trong cÆ¡n thịnh ná»™, nhưng khi nà ng thấy Vân Dáºt Long không sao tránh được, sát cÆ¡ trong mắt bá»—ng chốc tan biến, nà ng vá»™i thu hồi công lá»±c, kim chưởng láºp tức chững lại ngay trước ngá»±c Vân Dáºt Long.
Song Hồ thấy váºy liá»n đưa tay áo lên lau mồ hôi lạnh trên trán, lẩm bẩm:
- Cũng còn may, cũng còn may.
Äá»™c Mãng nghe váºy vô cùng thắc mắc, tiến tá»›i hai bước nói:
- Lão nói gì cũng còn may? Chả lẽ không muốn tên tiểu tỠấy chết dưới tay tiểu thư sao?
Song Hồ buột miệng:
- Nếu xét cái tội mạo phạm tiểu thư của hắn thì quả là muôn thác cũng chẳng bù, nhưng nếu nghĩ vỠbản thân tiểu thư thì lão cũng không muốn hắn chết như ta thôi.
Äá»™c Mãng ngẩn ngưá»i:
- Ta không hiểu lão muốn nói gì cả!
- Trong hai mươi năm qua, kể từ khi và o Trung Nguyên đến nay, hai ta đã gặp hà ng vạn thiếu niên, lão thỠnghĩ lại xem có ai sánh được với hắn không?
Äá»™c Mãng nghe nói liá»n đưa mắt nhìn Vân Dáºt Long, hồi sau dịu mặt nói:
- Khi nãy ta đã không chú ý tới, cứ nghĩ tên tội đồ nà y đáng muôn thác thôi. Phải rồi, lão nói quả có lý, nhưng chỉ sợ tên tiểu tỠấy không chịu cúi đầu trước tiểu thư thôi!
Song Hồ cưá»i:
- Nếu hắn mà cúi đầu thì má»›i tháºt sá»± tá»™i muôn thác, chẳng những hai ta không buông tha cho hắn mà tiểu thư cÅ©ng không bao giá» giữa chừng đổi ý, thu hồi chưởng kình.
Äá»™c Mãng ngá»› ngưá»i:
- Váºy nghÄ©a là sao?
Song Hồ cưá»i đắc ý:
- Ai cÅ©ng bảo ta tinh khôn như “Song Hồ†để rồi lão sẽ thấy ta nói chẳng sai, có Ä‘iá»u là tên tiểu tỠấy không nênương ngạnh đến cùng.
Äừng thấy hai ngưá»i mặt mà y xấu xà như ma quá»·, nhưng lòng trung thà nh và kÃnh trá»ng chá»§ nhân cá»§a há», trên cõi Ä‘á»i nà y khó có mấy ai.
Vân Dáºt Long thản nhiên cúi nhìn bà n tay và ng hệt như tay ngưá»i đặt trước ngá»±c, chà ng vẫn đứng yên, chầm cháºm ngẩng lên vá»›i giá»ng bình thản nói:
- Cô nương đã thắng rồi, hạ thủ đi!
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ nghe lòng rung động, song vẫn lạnh lùng nói:
- Tưởng bổn cô nương không dám giết các hạ ư?
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i:
- Chốn giang hồ vốn là một canh bạc máu, hiện cô nương đã thắng, lẽ nà o lại không dám?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ thoáng lưỡng lá»±:
- Các hạ không phục chứ gì?
Vân Dáºt Long cưá»i nhạt:
- Äó đâu phải là lá»i nói cá»§a kẻ giang hồ!
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ bối rối, bởi lá»i nói cá»§a Vân Dáºt Long đã khiến nà ng không có lý do để rụt tay vá», nà ng đà nh nói bừa:
- Bởi vì các hạ đã khinh suất!
Äá»™c Mãng nghe nói chưng há»ng, ngoảnh nhìn sang Song Hồ Ä‘ang cưá»i lạ lùng, lão thầm nhá»§:
- Trong hai năm qua lần đầu tiên mình mới nghe tiểu thư biện hộ cho kẻ khác.
Vân Dáºt Long vẫn vá»›i giá»ng lạnh nhạt nói:
- Äã gặp nhau bằng Ä‘ao kiếm thì sá»± sống chết là do bản thân mình, khinh suất chỉ là cái cá»› để viện và o thôi.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ tức giáºn:
- Tôn giá muốn chết tháºt hả?
Vân Dáºt Long kiên quyết:
- Trên Ä‘á»i không ai tháºt sá»± muốn chết cả, thế nhưng Vân má»— nà y không bao giá» van xin cô nương tha mạng đâu, cô nương cứ hạ thá»§ Ä‘i!
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ lúc nà y trán đã lấm tấm mồ hôi, sát cÆ¡ lóe lên mấy lần trong mắt, song chung quy vẫn không hạ thá»§ được.
Bá»—ng Song Hồ cưá»i khảy nói:
- Vân tiểu tá», có lẽ ngươi chưa thi triển được Viêm Dương Thất Huyá»…n Chưởng, chết cÅ©ng không được vui lòng hả dạ.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ nghe nói mắt liá»n vụt qua vẻ vui mừng, thu cánh tay và ng và lạnh lùng nói:
- Vân Dáºt Long, giỠđã đến lúc các hạ thi thố tuyệt há»c rồi đó!
Vân Dáºt Long cưá»i nhạt:
- Nhưng Vân mỗ phải trả lại cô nương một mạng rồi mới thi triển Viêm Dương Chưởng được.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ cưá»i khảy:
- Bổn cô nương xin nhắc lại một lần nữa, chỉ e các hạ không có cơ hội.
Vân Dáºt Long nghiêm giá»ng:
- Cô nương cứ yên trà mà động thủ, Vân mỗ nà y chủ yếu là trả nợ thôi.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ nhÃu mà y, bá»—ng quát to:
- Không tin hãy thỠxem!
Vừa dứt lá»i đã lại lao bổ tá»›i, thân pháp còn nhanh hÆ¡n lần trước.
Vân Dáºt Long lúc nà y đã có kinh nghiệm rồi, láºp tức tung mình lên cao hÆ¡n hai trượng, lượn má»™t vòng trên không, bá»—ng lá»™n ngược đầu dưới chân trên, vá»›i chiêu “Lôi Thà nh Vạn Lý†nhanh như chá»›p giáng xuống đỉnh đầu Kim Thá»§ Ngá»c Nữ.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ đã biết trước lần nà y Vân Dáºt Long quyết chẳng để bị mắc lừa nên chiêu thứ nhất chưa có lòng tất thắng, thấy váºy liá»n lùi nhanh ra sau hÆ¡n năm thước, chá» Vân Dáºt Long hạ xuống đất.
Vân Dáºt Long chân vừa chạm đất Kim Thá»§ Ngá»c Nữ đột nhiên quát vang, nhanh như chá»›p lao tá»›i, kim chưởng dồn hết toà n lá»±c công ra.
Vân Dáºt Long đã Ä‘oán trước, đôi chân dồn đầy công lá»±c láºp tức chá»i mạnh, trượt Ä‘i má»™t vòng, thoát khá»i phạm vi chưởng lá»±c cá»§a Kim Thá»§ Ngá»c Nữ, vòng qua bên trái nà ng ba thước.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ đột nhiên Ä‘inh ninh đắc thá»§ bá»—ng hụt hẫng, bất giác thoáng ngẩn ngưá»i, chợt nghe Vân Dáºt Long bên canh lạnh lùng quát:
- Cô nương cũng tiếp Vân mỗ một chiêu!
Dứt lá»i luồng chưởng như bà i sÆ¡n đảo hải đã áºp tá»›i gần.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ vốn cá»±c kỳ cao ngạo, chẳng thèm tránh né, buông tiếng quát vang, quay ngưá»i vung chưởng nghênh đón.
Ngay khi ấy, bỗng nghe Song Hồ quát to:
- Tiểu tá», ngươi dám...
Äồng thá»i đã tung mình lao tá»›i. Trong khi ấy hữu chưởng cá»§a Kim Thá»§ Ngá»c Nữ đã va chạm tá»›i tả chưởng cá»§a Vân Dáºt Long, và trong khoảnh khắc ấy tay phải cá»§a Vân Dáºt Long đã giÆ¡ lên, sở dÄ© Song Hồ lao và o tráºn đấu chÃnh là vì đã trông thấy Ãnh Huyết Hoà n trên cổ tay chà ng.
“Bùng†má»™t tiếng rá»n rÄ©, Kim Thá»§ Ngá»c Nữ xuất thá»§ trong lúc vá»™i và ng nên chưa váºn đầy công lá»±c, bị má»™t chưởng cá»§a Vân Dáºt Long đẩy lùi ba bước, dá»±a lưng và o má»™t ngá»n cổ tùng, ngay khi ấy Vân Dáºt Long đã nhanh như chá»›p lao tá»›i.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ má»™t chiêu bị thua thiệt, lòng tuy giáºn nhưng thần trà vẫn tỉnh táo,...
[THIẾU 1 TRANG]
...
Bình má»™t tiếng, Vân Dáºt Long lảo đảo báºt lùi lại bốn năm bước, sắc mặt biến đổi dữ dá»™i. Chà ng ngẩng lên quét nhìn Song Hồ thần sắc ra chiá»u áy náy, Ä‘oạn cúi đầu xuống cắm Ä‘oản kiếm và o trong lòng.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ ngoảnh lại nhìn ba lá»— kiếm bé nhá» trên thân cây, lòng chợt dâng lên má»™t cảm giác kỳ lạ, như thẹn, như giáºn mà lại như khoan khoái.
Vân Dáºt Long ngước nhìn lên trá»i, lạnh nhạt nói:
- Cô nương chẳng phải muốn được biết vỠViêm Dương Chưởng sao?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ nghiêm mặt Ä‘anh giá»ng:
- GiỠthì ta không còn nợ nhau nữa, bổn cô nương...
Bá»—ng ngưng bặt, mắt chằm chặp nhìn và o khóe môi Vân Dáºt Long.
Má»™t dòng máu tươi từ khóe môi Vân Dáºt Long từ từ chảy xuống, chà ng như không biết, lạnh
lùng nói:
- Cô nương hãy ra tay đi!
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ tần ngần hồi bá»—ng dịu giá»ng nói:
- Các hạ nội phủ đã thỠthương rồi.
Vân Dáºt Long ngẩn ngưá»i, theo phản ứng tá»± nhiên đưa tay áo lên quệt và o khóe môi, láºp tức cánh tay áo trắng nhuốm đỠmá»™t mà u song chà ng vẫn bình thản cưá»i nói:
- Äó là lợi tức Vân má»— nợ cá»§a cô nương thôi hãy ra tay Ä‘i!
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ thoáng biến sắc mặt:
- Bổn cô nương có thể chữa khá»i thương thế cho các hạ ngay tức khắc, rồi sau đó quyết phân thắng bại.
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i:
- Bình sanh Vân má»— không bao giá» nháºn ân huệ cá»§a kẻ địch.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ má»™t tấm lòng đổi lấy những lá»i nói phÅ© phà ng như váºy,tức tưởi quát lên:
- Các hạ cho mình là kẻ rắn rá»i nhất thiên hạ ư?
Vân Dáºt Long cưá»i nhạt:
- Vân mỗ chẳng cho mình là gì cả, chẳng qua đó là vì một ngà y nà o đó chúng ta gặp lại nhau, Vân mỗ có thể hạ thủ thản nhiên hơn.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ se lòng, laÌ£nh lùng lặp lại:
- Hạ thủ ư?
Äoạn mắt rá»±c lên vẻ oán háºn nói tiếp:
- Nhưng một ngà y nà o đó bổn cô nương không muốn giết các hạ, mà chỉ muốn các hạ phải van xin bổn cô nương và thu hồi tất những gì đã nói ngà y hôm nay, chúng ta đi?
Äoạn tung mình lên ngá»n cây, thoáng cái đã mất dạng.
Äá»™c Mãng Thấy thiếu chá»§ bá» Ä‘i, Vân quay sang Song Hồ nói:
- Lão nhi, đi thôi!
Äoạn cÅ©ng theo sau phi thân bá» Ä‘i.
Song Hồ ngoảnh nhìn theo hướng Ä‘i cá»§a hai ngưá»i, Ä‘oạn quay lại vá»›i vẻ áy náy nói:
- Tiểu tá», má»™t chưởng vừa rồi cá»§a lão phu đã sai lầm, để chuá»™c lại lá»—i lầm ấy, lão phu xin cho ngươi biết má»™t đại sá»±, đồng bá»n mà ngươi phái Ä‘i, bá»n trên Lãnh Vân Quán đã hay biết rồi, và o canh năm đêm nay, quý thuá»™c hạ có thể nguy hiểm đến tÃnh mạng.
Vân Dáºt Long tái mặt, song chỉ trong nháy mắt cưá»i khảy nói:
- Chúng ta sẽ còn gặp nhau trên Lãnh Vân Quán, tôn giá không cần phải nôn nóng.
Song Hồ nghe nói Vân biết ngay Vân Dáºt Long đã hiểu lầm mình là ngưá»i cá»§a Lãnh Vân Quán, nên ko tin lá»i nói cá»§a mình, bèn nghiêm giá»ng nói:
- Gia thiếu chá»§ không có mối quan hệ vá»›i bất kì môn phái nà o trong Trung Nguyên cả, những lá»i lão phu nói Ä‘á»u là tấc dạ trung thà nh, Song Hồ tuy gian trá nhưng ko đến ná»—i Ä‘i dối má»™t kẻ trẻ tuổi như ngươi. Thôi lão phu xin cáo từ!
Äoạn cÅ©ng theo sau hai ngưá»i kia biến mất trong đêm Ä‘en.
Vân Dáºt Long ngước mặt nhìn lên bầu trá»i tối mịt mùng ngẫm nghÄ© hồi lâu, bá»—ng lẩm bẩm nói má»™t mình:
- Vì sá»± an nguy cá»§a Lôi Mãnh và Sở cô nương, việc nà y ta nên tin có thì hÆ¡n, váºy là ta đà nh má»™t mình đến đó do thám thá» xem.
Lòng đã quyết, chà ng bèn láºp tức ngồi xếp bằng xuống đất, bắt đầu váºn công Ä‘iá»u tức.
Gần đến canh tư. Vân Dáºt Long đứng lên, gá»i Linh Mã đến phóng lên lưng, nhắm chuẩn hướng, giục ngá»±a tung vó phi nhanh vá» hướng chÃnh đông.
Qua khá»i khu rừng, vượt qua má»™t đồi trá»c, Vân Dáºt Long ngẩng lên nhìn phÃa trước,trông thấy trên má»™t ngá»n núi cao chừng và i trăm trượng có nhiá»u ánh đèn lấp lóe,lúc ở trong rừng ngá»n đồi che khuất nên chà ng chưa phát hiện ra.
Vân Dáºt Long mừng rỡ,tung mình xuống ngá»±a, tháo hết tất cả những gì trên mình Linh Mã,nhẹ nhà ng vá»— lên cổ ngá»±a nói:
- Hồng ảnh, mi hãy đi và o rừng,khi nà o xong việc ta sẽ trở lại tìm mi.
Linh Mã như hiểu tiếng ngưá»i gáºt gáºt đầu,cháºm bước Ä‘i và o cánh rừng dưới chân núi.
Vân Dáºt Long tìm tá»›i má»™t nÆ¡i kÃn đáo cất dấu những phối kiện trên mình ngá»±a, sau đó phi thân nhắm hướng ánh đèn tiến tá»›i.
ánh đèn tuy không xa lắm nhưng khi Ä‘i tìm cÅ©ng không phải gần vượt qua hai ngá»n đồi thất Vân Dáºt Long tiến và o má»™t cánh rừng thưa, lúc nà y ánh đèn trên đỉnh núi đã rất rõ.
Chà ng phóng Ä‘i, bá»—ng nghe má»™t giá»ng khản đặc nói:
- Mẹ kiếp, đêm khuya lạnh lẽo thế nà y, Ä‘i tuần mà không cho uống rượu, tháºt mẹ kiếp chán chết Ä‘i được.
Láºp tức má»™t giá»ng ồ á» trịnh trá»ng nói:
- Ngưá»i không nghe đại quán chá»§ nói hay sao? Tên Vân Dáºt Long đã phái ngưá»i Ä‘i Ä‘iá»u nhân mã rồi, chỉ má»—i Bạch Linh Kiếm Mã đã là m cho cả giang hồ Ä‘iêu đứng, nếu hắn ta mà còn Ä‘iá»u hết những tên sát nhân khét tiếng đã lâu đến đây e rằng hai ta không còn thảnh thÆ¡i như váºy đâu
Giá»ng khản đặc đầu tiên nói:
- những Ä‘iá»u ấy đâu cần ngươi phải lải nhải, đừng nói há» kéo cả lÅ©, dù chỉ cần má»™t mình tên tiểu chá»§ng há» Vân, hai ta mà gặp e cÅ©ng sống không nổi, Mẹ kiếp, bá»n hỠở trong kia ăn uống vui đùa, còn chúng ta ở đây canh phòng, có ngưá»i đến thì chúng ta chết trước còn không thì chúng ta ăn sương uống gió, rõ là mẹ kiếp …
- Thôi im mồm đi kẻo nhị quán chủ nghe được thì khốn, ta đi thôi!
Lúc nà y Vân Dáºt Long đã đến ngá»n cây to mà hai ngưá»i Ä‘ang ngồi dá»±a.
Bấy giá» hai ngưá»i cùng đứng lên ngưá»i có giá»ng khản đặc hãy còn ấm ức là u bà u:
- Mẹ kiếp, nghĩ khi xưa chúng ta ở trại ngoại biết bao là thảnh thơi tự tại, muốn ăn muốn tiêu chỉ cần tìm đến bất kỳ nhà nà o, chìa tay ra là có ngay. Còn như muốn tiêu khiển, con gái con dâu nhà ai mà không có sẵn, mẹ kiếp ngươi lại quyết định đến đây gây dung sự nghiệp quỷ quái gì đó, phen nà y thì đáng kiếp
< Thiếu Trang 211>
- Bằng hữu, hãy thà nh tháºt trả lá»i, ngưá»i cá»§a Vạn Liá»…u bảo bị giam cầm tại đâu?
Hai gã đại hán đưa mắt nhìn nhau:
- Bá»n nà y đâu có biết!
- Hai vị nói tháºt chăng?
Vân Dáºt Long nói xong Vân cất bước tiến tá»›i.
Hai gã đại hán tái mặt cùng đưa mắt nhìn nhau, bá»—ng quay ngưá»i co giò bá» chạy.
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i gằn, phi thân tóm gã đại hán bên trái, đồng thá»i tay phải vung lên,đánh gã bên phải vang xa bốn năm thước, va đầu và o thân cây, rú lên má»™t tiếng thảm thiết, vỡ sá» chết ngay láºp tức.
Chà ng ném gã đại hán còn lại xuống đất, cưá»i khảy nói:
- Bằng hữu xem gương cá»§a ngươi đó!Thú tháºt Ä‘i!
Gã đại hán nà y vừa thấy đồng bá»n thảm tỠđã sá»›m hồn phi phách tán, nghe váºy Vân rung giá»ng nói:
- Hảo hán gia gia, đại hiệp khách hãy tha mạng tiểu nhân quả tình không biết, khi ngưá»i ấy đến đây thì đã bị đưa lên đỉnh núi, bá»n tiểu nhân là ngưá»i cá»§a Lãnh Vân quán hạ viện đâu có biết được.
Vân Dáºt Long nháºn xét qua thần thái cá»§a gã đại hán nà y, biết là hắn không nói dối, bèn quát há»i:
- Hạ viện nằm ở đâu?
Gã đại hán Vân chỉ tay vá» phÃa cạnh rừng nói:
- Hạ viện nằm ở phÃa xa ngá»n núi kia, há» Ä‘ang bà n bạc tìm cách đối phó vá»›i ngưá»i cá»§a đại hiệp, có lẽ vẫn chưa ngá»§.
- Hạ viện do ai chủ trì?
- Xuyên Vân Chân Nhân, đại đệ tỠcủa quán chủ!
- Còn ai nữa?
Gã hán tỠngẫm nghĩ chốc lát:
- Nghe đâu Cái vương cÅ©ng có mặt và còn có rất nhiá»u ngưá»i khác nữa, tiểu nhân nhất thá»i không nhá»› ra được. Äại hiệp tiểu nhân vốn không há» có ý đối phó vá»›i đại hiệp, xin đại hiệp tha mạng sống cho.
Vân Dáºt Long cưá»i sắc lạnh:
- Nếu Vân má»— tha cho ngươi tháºt là hết sức có lá»—i vá»›i những ngưá»i phụ nữ tháºt thà chất phác đã bị hãm hại ở miá»n trại ngoại.
Äoạn vung tay bổ chưởng thẳng xuống
Gã đại hán kinh hãi hét to:
- Cứu mạng …
Chữ “vá»›i†chưa thốt ra khá»i miệng thì đã bị Vân Dáºt Long bổ chết ngay.
Äêm tÄ©nh lặng, tiếng hét vang Ä‘i rất xa, ngay tưc khắc mưá»i mấy bóng Ä‘en khác đã xuất hiên trên đỉnh núi đối diện, cùng phóng nhanh vá» hướng nà y.
Vân Dáºt Long thoáng giáºt mình thầm nhá»§:
- Thì ra chá»§ lá»±c phòng vệ là ở trên núi, qua thân pháp cá»§a những ngưá»i nà y, Lãnh Vân Quán quả chẳng dá»… đối phó.
Trong khi ấy nhưng ngưá»i kia đã đến gần rừng.
Vân Dáºt Long quét mắt nhìn quanh tháºt nhanh, Ä‘oạn cúi xuống cháºp lấy thi thể gã hán tá» ném sang bên phải, tá» thi bay vút qua ngá»n cây, mang theo tiếng cà nh cây gãy răng rắc.
Láºp tức ngoà i rừng có tiếng hét to, phÃa bên phải Ä‘uổi theo mau!
Vân tức bóng ngưá»i thấp thoáng. lục tục Ä‘uổi theo vá» hướng tá» thi gã đại hán.
Vân Dáºt Long Vân phi thân vá» phÃa bên trái, vòng qua ngá»n núi quả thấy má»™t đạo quán hết sức hùng vÄ©.
Vân Dáºt Long quét mắt nhìn, nhưng thấy khắp nÆ¡i Ä‘á»u có bóng ngưá»i, biết khoảng cách năm sáu mươi trượng khó bá» lén lút vượt qua, chà ng thầm nhá»§:
- Äã đến nước nà y, đà nh phải dùng võ lá»±c xông và o thôi!
Ä‘oạn bèn phi thân thẳng tiến vá» phÃa đạo quán, chỉ má»™t cái tung mình đã vượt qua hÆ¡n bốn mươi trượng.
Bỗng có tiếng la to:
- Có ngưá»i xâm nháºp đạp quán.
ngay khi đó Vân Dáºt Long đã phi thân lên đến mái đạo quán, Vân thì xung quanh vang lên tiếng quát tháo ầm Ä©, tất cả Ä‘á»u tiến tá»›i bao vây vá» phÃa Vân Dáºt Long.
Bá»—ng trong đạo quán vang lên má»™t giá»ng hùng hồn quát:
- Trên mái nhà có cao nhân nà o đó?
Vân Dáºt Long Vân nháºn ra ngay ngưá»i lên tiếng, chà ng buông tiếng cưá»i khảy, phi thân và o sân viện ngẩng nhìn và o trong, những thấy trên Tam Thanh Äiện bà n ghế la liệt, có chừng ba mươi ngưá»i hiện diện, bèn cưá»i khảy nói:
- Cái Vương, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi!
Äoạn thản nhiên cất bước và o đại Ä‘iện.
Cái Vương trông thấy Vân Dáºt Long Vân đứng phắt dáºy, buông tiếng cưá»i dà i:
- Ha ha … Vân Dáºt Long, rồi ngươi cÅ©ng đã đến.
Vừa nghe đối phương là Vân Dáºt Long tất cả má»i ngưá»i trong Ä‘iện thảy Ä‘á»u bất giác đứng dáºy, nhiá»u ngưá»i song sốt kêu lên:
- Vân Dáºt Long đó ư?
Lúc nà y Vân Dáºt Long đã Ä‘i đến trước cá»a đại Ä‘iện, chà ng bước lên thá»m cưá»i khảy nói:
- Phiá»n các vị phải chá» lâu!
bấy giá» từ ngoà i cổng ùa và o mấy mươi gã đại hán, trên tưá»ng và mái nhà cÅ©ng đông nghịt những gã đại hán Ä‘ao kiếm lăm lăm trong tay.
|

14-09-2008, 07:07 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG HAI MÆ¯Æ I HAI
THÂY RÆ I Äá»” MÃU, HỎA THIÊU LÃNH VÂN QUÃN
Má»i ngưá»i tá» tá»±u nÆ¡i hạ viện chÃnh là để chá» Vân Dáºt Long, nhưng không ngá» chà ng đến đây má»™t mình sá»›m thế nà y. Trong khi thá»§ hạ không có mặt, do đó ngòai Cái Vương và Xuyên Vân Chân Nhân, má»™t số nhân váºt quan trá»ng khác chưa đến,
Vân Dáºt Long vừa cất bước lên cá»a Tam Thanh Äiện, má»™t số ngưá»i không dằn được, rá»i khá»i chá»— và tuốt vÅ© khà ra cầm tay, bầu không khà hết sức căng thẳng.
Vân Dáºt Long lạnh lùng quét mắt nhìn má»i ngưá»i, Ä‘oạn cưá»i khinh miệt nói:
- Nhân váºt đầu sá» cá»§a các vị chưa có mặt phải không?
Nghe giá»ng Ä‘iệu ngạo mạn cá»§a chà ng Cái Vương tức giáºn cưá»i khảy nói:
- Lão phu thấy nhân lực bao nhiêu đây đã quá đủ rồi!
Äoạn quét mắt vá» phÃa Xuyên Vân Chân Nhân, nói tiếp:
- Nếu chỉ có má»—i mình Vân Dáºt Long ngươi, đây chỉ cần má»™t Xuyên Vân đạo trưởng là thừa sức sanh cầm ngươi rồi.
Lá»i lẽ tuy có ý ca tụng Xuyên Vân Chân Nhân, song thá»±c ra thì lão đã có dụng ý khác.
Cái Vương vừa dứt lá»i, từ trên chá»§ vị Vân đủng đỉnh bước xuống má»™t đạo nhân mặt mà y xanh xao tuổi trạc ngÅ© tuần, mà y ngắn mắt nhá», dưới hà m có ba chòm dâu liá»…u.
Lão đạo sÄ© quan sát Vân Dáºt Long từ trên xuống dưới Ä‘oạn lạnh lùng nói:
- Bần đạo là chá»§ trì hạ viện Lãnh Vân Quán, vá»›i thân pháºn địa chá»§, bần đạo muốn thỉnh giáo Vân đại hiệp tá»± ý xâm nháºp bổn quán vá»›i dụng ý gì?
Hiển nhiên lão đạo sÄ© nà y cÅ©ng là má»™t ngưá»i thâm hiểm matt câu nói đã vạch trần dụng ý cá»§a Cái Vương.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- ý định cá»§a Vân má»—, giữa chúng ta Ä‘iá»u biết rõ rồi, còn phải lôi thôi cho mất thá»i gian nữa sao?
Xuyên Vân Chân Nhân cưá»i âm trầm:
- theo hoà n cảnh hiện tại cá»§a Vân đại hiệp, bần đạo không thể nà o tin Vân đại hiệp đến đây để đòi ngưá»i.
Vân Dáºt Long tiến tá»›i má»™t bước:
- Tháºt không may, tôn giá không muốn cÅ©ng phải tin, bởi Vân má»— hiện đã có mặt ở đây rồi.
Xuyên Vân Chân Nhân bá»—ng xầm mặt cưá»i khảy:
- Theo bần đạo thì kẻ không may là Vân đại hiệp thì đúng hÆ¡n, bởi Vân đại hiệp đã tá»± dấn thân và o lưới dáºp cá»§a Hạ Viện Lãnh Vân Quán dà nh cho Vân đại hiệp.
Vân Dáºt Long lạnh lùng quét mắt nhìn má»i ngưá»i trong Ä‘iện Ä‘oạn gằn giá»ng nói:
- Thá»i gian Vân má»— có hạn, tôn giá đã sắp đặt thá»§ Ä‘oạn đối phó vá»›i Vân má»—, váºy thì Ä‘á»ng thá»§ Ä‘i thôi!
Xuyên Vân Chân Nhân quét mắt nhìn Cái Vưong, bá»—ng cưá»i khảy nói:
- trước khi bần đạo thấy chân tà i tuyệt há»c cá»§a Vân đại hiệp, lao sư động chúng sẽ thất lá»… đãi khách, do đó…
Äoạn buông tiếng cưá»i khảy lạnh lùng quát:
- Các ngưá»i đâu bắt lấy hắn cho ta!
Láºp tức, năm đạo sÄ© tuổi trạc tam tuần từ trong đại sảnh ùa ra, tay cầm Ä‘ao kiếm bao vây Vân Dáºt Long và o giữa.
Vân Dáºt Long vẻ khinh miệt quét mắt nhìn năm đạo sÄ© mặt mà y nghiêm nghị nhưng thoáng vẻ căng thẳng, lạnh lùng nói:
- có lẽ năm vị đã quen những tráºn chiến như thế nà y rồi, Vân má»— tin rằng, chốn suối và ng cÅ©ng có ngưá»i cần ding năm vị để là m đá thứ và ng, năm vị động thá»§ Ä‘i!
Thần thái chà ng hết sức ung dung bình thản, xem ra giưá»ng như không há» giá»›i bị:
Cái vương thầm cưá»i khảy, trừng mắt nhìn Xuyên Vân Chân Nhân mấy lượt nói thầm:
- tên mÅ©i trâu nà y rõ là tá»± cao tá»± đại, ngay cả lá»i nói cá»§a ta mà cÅ©ng nghi ngá», hay lão phu phải đưa ngươi và o bẫy má»›i được.
Xuyên Vân Chân Nhân quét mắt nhìn má»i ngưá»i trong sảnh Ä‘iện Ä‘oạn lạnh lùng ra lệnh:
- Bắt lấy ngay!
Năm đạo sÄ© tráng niên Vân láºp tức quát vang, Ä‘ao kiếm nhất tá» vung lên, trước khi động thá»§ đã biết Vân Dáºt Long là má»™t kình địch ghê gá»›m, nên vừa ra tay là sá» dụng những chiêu thức bá đạo.
Những ánh kiếm loang loáng, bang ngưá»i cháºp chá»n. Lưỡi Ä‘ao mÅ© kiếm thảy Ä‘á»u nhắm và o những chá»— yếu hại trên ngưá»i Vân Dáºt Long, như muốn má»™t chiêu hạ sát chà ng ngay.
Bóng ngưá»i thấp thoáng nên má»i ngưá»i không rõ động tác cá»§a Vân Dáºt Long, chỉ có thể trông thấy vòng chiến lúc sết chặt lúc dãn ra.
Má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u có phần tháºt vá»ng, bởi theo lá»i đồn đại trên giang hồ, năm vị đạo sÄ© nà y lẽ ra không nên kéo dà i quá lâu đến váºy, cùng lạ lùng hÆ¡n ngay cả Vân Dáºt Long vòng vây cÅ©ng không thể phá nổi.
Xuyên Vân Chân Nhân nhếch môi cưá»i đắc ý, quay sang Cái Vương nói:
- Theo sư thúc thấy thì hỠcòn chịu đựng được bao lâu nữa?
Cái Vương hiểu ý, cưá»i khảy nói:
- Theo ngươi thì sao?
Xuyên Vân Chân Nhân vá» như không trông thấy vẻ tức giáºn cá»§a Cái Vương, cưá»i khảy:
- Nếu mà xét theo nháºn định cá»§a sư thúc trước đây vá» võ công cá»§a Vân Dáºt Long, đệ tá» cho rằng há» khó chịu thêm hai chiêu nữa.
Cái Vương từ khi đặt chân đến Lãnh Vân Quán, bởi là để trốn tránh Vân Dáºt Long nên vô hình chung là kẻ nương náu nhá» ngưá»i ta, sá»± tiếp đãi không còn như trước, vì váºy đã bị phân xuống Hạ Viện giữa tuyến đầu. Lão ta là ngưá»i từng trải trên trốn giang hồ, lẽ nà o không nháºn thấy được sá»± đổi khác ấy, song vì hoà n cảnh bắt buá»™c, đà nh phải nén lá»a giáºn mà thôi.
GiỠđây Xuyên Vân Chân Nhân vá»›i thân pháºn má»™t vãn bối mà lại dám công nhiên châm biếm lão ta, Cái Vương tuy là ngưá»i thâm hiểm nhất thá»i khó có thể nhẫn nhịn, Vân sầm nét mặt cưá»i vang:
- Ha ha… tục ngữ có câu “Hổ lạc bình dÆ¡ng bị khuyển khi†(cá»p xuống đồng bằng bị chó hiếp), theo nháºn xét cá»§a lão ăn mà y nà y từ khi động thá»§ đến giá», khoảng thá»i gian ấy bá»n chúng đã được sống thêm ấy.
Má»i ngưá»i nghe nói thảy Ä‘á»u biến sắc, Xuyên Vân Chân Nhân sầm mặt, lạnh lùng nói:
- Sư thúc nói váºy không thấy là đã quá xem thưá»ng ngưá»i mình…
Xuyên Vân Chân Nhân chư dứt lá»i chợi nghe Vân Dáºt Long quát to:
- Tà i nghệ của Lãnh Văn Quán chẳng qua chỉ thế thôi, các vị nằm xuống đi thôi!
CÆ¡ hồ cùng lúc chà ng dứt lá»i, năm tiếng há»± Ä‘au đớn vang lên nhưng bang ngưá»i tong lượn bá»—ng chốc biến mất, thay và o đó năm tá» thi nằm thẳng Ä‘uá»™t dưới đất.
Vân Dáºt Long lạnh lùng đứng yên ngay gữa năm tá» thi, đúng vị trà khi nãy bao nhiêu ngưá»i hiện diên như mà không má»™t ai trông thấy rõ chà ng xuất thá»§ như thế nà o.
Xuyên Vân Chân Nhân vẻ đắc ý trên mặt hoà n toà n biến mất, quét mắt nhin những gương mặt kinh khiếp cá»§a má»i ngưá»i, lão khẽ đằng hắng hai tiếng nói:
- Vân đại hiệp sát khà nặng tháºt!
Vân Dáºt Long Æ¡ há» quét mắt nhìn tá» thi dưới đất:
- Khi tôn giá sắp tắt thở nói ra câu ngợi khen ấy, có lẽ nặng cân hơn.
Xuyên Vân Chân Nhân cưá»i sắc lạnh:
- Vân Dáºt Long nếu ngươi cho câu nói ấy là lá»i khen ngợi, váºy thì đó chÃnh là câu nói cuối cùng ngươi nghe được trên cõi Ä‘á»i nà y
Vân Dáºt Long cưá»i khỉnh:
- Nếu như tôn giá nói sao đúng váºy, có lẽ Vân má»— chưa đặt chân đến đây thì tôn giá đã toại nguyện rồi.
Xuyên Vân Chân Nhân uqét mắt nhìn Cái Vương nói:
- Xin sư thúc hạ lệnh hà nh sự đi!
Cái Vương thầm cưá»i khảy, thầm nghÄ©:
- Rõ là thà y sao trò váºy, khi nà o cần đến kẻ khác thì các ngươi nói khéo lắm!
Cái vương tuy lòng bất mãn, song không dám biểu hiện ra ngoà i mặt, bá»n buông tiếng cưá»i giòn nói:
- Vá» hà nh động khi nãy chúng ta đã bà n bạc rồi! Ngươi là chá»§ nhân ở đây đương nhiên má»i sá»± phải do ngươi phát lệnh thì má»›i danh chÃnh ngôn thuáºn, Lão phu chỉ tuân lệnh hà nh sá»± thôi.
Xuyên Vân Chân Nhân tuy biết Cái Vương có ý mỉa mai mình, nhưng trong lúc tình huống cấp bách cÅ©ng chả dám chấp nhất, đà nh cung kÃnh nói:
- Äệ tá» xin tuân lệnh.
Äoạn quay sang má»i ngưá»i nói:
- Má»i ngưá»i tá»± và o vị trÃ!
Má»i kế hoặch đối phó đã được bà n bạc trước rồi, má»i ngưá»i nghe lệnh Vân lục tục
lui ra xung quanh đại sảnh.
Xuyên Vân Chân Nhân chá» má»i ngưá»i đứng và o vị trÃ, lại nói:
- Ngoại trừ sư thúc, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u phải nghe lệnh bần đạo hà nh sá»±, các ngưá»i đâu, dẹp hết bà n ghế ngay!
Vân Dáºt Long nóng lòng cứu ngưá»i không muốn kéo dà i thá»i gian, nghe nói váºy Vân tiến tá»›i má»™t bước, xong chưởng cùng tung ra phóng mạnh và o bà n ghế gữa đại sảnh.
Chỉ nghe tiếng ầm ầm vang dá»™i, bà n ghế trong sảnh láºp tức tung lên, bay vá» phÃa dãy bà n thỠđối diện phÃa đại Ä‘iện, chất chồng thà nh má»™t đống, đè bể cả bốn thùng gá»— to lá»›n trên bà n cúng, chất dầu sá»n sệt từ trong thùng bá»—ng chảy ra.
Vân Dáºt Long vừa trông thấy chất dầu thì mắt ánh lên vẻ kỳ lạ, chằm chặp nhìn và o ngá»n đèn trước mặt.
Xuyên Vân Chân Nhân vừa thấy đèn dầu bị Vân Dáºt Long tình cá» phát hiện, trong lòng cả kinh, vá»™i giả vá» tức giáºn quát:
- Ai bảo các ngưá»i mang rượu để trên Tam Thanh Äiện, kẻ nà o đã là m váºy hả?
Äoạn quay sang Vân Dáºt Long nói:
- Tam Thanh Äiện đã bị rượu là m ướt, chúng ta hãy ra ngoà i sân quyết đấu má»™t phen thư hùng váºy!
Vân Dáºt Long cưá»i mỉa:
- Xuyên Vân đạo chưởng, Lãnh Vân Quán má»i ngưá»i Ä‘á»u gá»i dầu đèn là rượu phải không?
Xuyên Vân Chân Nhân gượng cưá»i:
- Vân đại hiệp tưởng đó là dầu đèn ư?
Vân Dáºt Long nghiêm giá»ng:
- Pháºt và đạo dá»u vá»›i tế thế từ bi là gốc, Lãnh Vân Quán lại mượn danh tam thanh lén lút là m Ä‘iá»u thương thiên bại lý, có lẽ đức tổ sư Tam Thanh linh thiêng đã căm phẫn, nên đêm nay định mượn má»™t ngá»n lá»a trá»i để thiêu há»§y cái nÆ¡i ô trá»c bẩn thỉu nà y.
Má»i ngưá»i nghe nói thảy Ä‘á»u tái mặt, duy có Cái vương lại thầm khoái trá bởi lòng báo phục đã được thá»a mãn.
Xuyên Vân Chân Nhân vá»™i lách ngưá»i đứng án ngay giữa đại Ä‘iện nói:
- Vân Dáºt Long, gian mưu cá»§a ngươi khó thá»±c hiện lắm!
Vân Dáºt Long rắn giá»ng:
- Tôn giá ngăn cản được chăng?
Vì sá»± an toà n cá»§a đại Ä‘iện, Xuyên Vân Chân Nhân chẳng thể nà o không thay đổi kế hoạch đã dá»± tÃnh, bèn trầm giá»ng nói:
- Thay đổi kế hoạch trước, chia là m ba hà ng ngăn ngang giữa đại điện.
Má»i ngươi ngoại trừ Cái vương thảy Ä‘á»u sợ đại Ä‘iện bị Vân Dáºt Long há»a thiêu, láºp tức chia thà nh ba hà ng hà ng đứng sau lưng Xuyên Vân Chân Nhân chặn trước nÆ¡i có dầu loang.
Vân Dáºt Long đứng yên chá» má»i ngưá»i xếp hà ng xong má»›i cất tiếng lạnh lùng nói:
- Tôn giá cho như váºy là tuyệt đối an toà n ư?
Xuyên Vân Chân Nhân gằn giá»ng:
- bần đạo chẳng thể không đỠphòng vạn nhất, giỠđây ngươi đừng nuôi hi vá»ng sống rá»i khá»i Tam Thanh bá»u Ä‘iện nữa.
Vân Dáºt Long vẫn ung dung tiến tá»›i má»™t bước:
- Vân má»— xin nhắc lại má»™t lần nữa, ngôi tam thanh Ä‘iện nà y đêm nay nhất định sẽ bị thiêu há»§y bởi thiên há»a.
Cái vương bất phục cưá»i khảy:
- Vân Dáºt Long ngưá»i tÃnh chÃnh xác có thể xông và o vòng vây trước khà đèn nến trong viên được tắt hêt chăng?
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i khinh bỉ:
- Cái vương, kể cả kẻ đê hèn như lão nữa Vân má»— má»›i nói như váºy.
Cái vương tuy nuôi lòng báo phục đối vá»›i Lãnh Vân Quán, nhưng Vân Dáºt Long má»›i là ngưá»i tháºt sá»± khiến lão bá»±c tức và lo âu, bởi Vân Dáºt Long trá»±c tiếp Ä‘e dá»a sinh mạng cá»§a lão, nên lòng báo phục đã tam thá»i bị lá»a giáºn nén xuống lão cưá»i khảy nói:
- Vân Dáºt Long để xem ngươi sẽ ra khá»i đây bằng cách nà o.
Vân Dáºt Long mắt ánh lên sắc lạnh Ä‘anh giá»ng:
- bạch kiếm linh mã trước nay không bao giá» nói sai lá»i.
Xuyên Vân Chân Nhân thấy má»i sá»± đã được bố trà xong bá»—ng cao giá»ng nói:
- các đệ tá» trong Ä‘iện hãy nghe lệnh láºp tức thu dẹp nến trong Ä‘iện, chúng đệ tá» bên ngoà i hãy xông và o, chỉ tiến chứ không được lùi.
đoạn khoát tay quát to:
- chúng ta xông ra ngoà i!
Vân Dáºt Long cưá»i thảy:
- xin má»i các vị!
Má»i ngưá»i mặc dù biết đối phương là chá»§ nhân bạch kiếm linh mã sát khà rất nặng và chưa tong gặp địch thá»§ trong chốn võ lâm, xong vì phải bảo vệ đại Ä‘iện và tÃnh mạng bản thân, má»—i ngưá»i Ä‘á»u giở tuyệt há»c ra đối phó.
Lúc nà y bên ngoà i cÅ©ng đã ùa và o mấy mươi vệ sÄ© Lãnh Vân Quán phối hợp vá»›i những ngưá»i trong đại kẹp Vân Dáºt Long và o giữa, chưởng kình như vÅ© bão từ phÃa trước và sau cùng lúc áºp tá»›i uy thế long trá»i lở đất.
Vân Dáºt Long tuy bá» ngoà i Ä‘iá»m tÄ©nh xong trong lòng hết sức kinh hãi, ngay khi chưởng phá»ng từ hai phÃa áºp tá»›i gần chà ng bá»—ng nhún mình vá»t thẳng lên vá» phÃa má»™t thanh xa cao hà ng mấy trượng, dưá»ng như muốn đáp chân tại đó.
Ngay khi tung mình lên cao, Vân Dáºt Long phát hiện Cái vương đứng yên không ra tay chà ng không khá»i giáºt mình.
Lúc nà y đại Ä‘iẹn túa ra mưá»i sáu đạo sÄ©, chia nhau lao nhanh vá» phÃa có đèn nến.
“ ầm†má»™t tiếng rên rỉ, má»i ngưá»i trong lúc vá»™i và ng không sao kiá»m chế được, chưởng kình cá»§a nhóm trong và nhóm ngoà i va và o nhau, chưởng phong tản ra bốn phÃa là m tắt ngóm và i ngá»n nến trong Ä‘iện, hai nhóm cùng Ä‘á»u bị đẩy lùi mấy bước bất giác ngẩn ra lại chá»—.
Vừa thấy đèn nến bị chưởng phong quét tắt Cái vương chợt nảy ý, mắt nhìn Vân Dáºt Long đã sắp lên đến xà ngang trầm giá»ng quát to:
- hãy dùng chưởng phong đánh tắt đèn mau.
Vân Dáºt Long đã lo sợ vá» việc ấy, nghe váºy lòng thầm kinh hoảng, ngay khi ấy ngưá»i chà ng vừa đến xà ngang mắt sáng rá»±c sát cÆ¡ quát:
- giỠmới nghĩ đến đã muộn rồi!
đồng thá»i tay phải tống mạnh và o xà ngang ngưá»i nhanh như cánh én lao vá» phÃa những đạo sÄ© Ä‘ang tiến đến đèn nến.
Cái vương sở dÄ© lúc đầu không xuất thá»§ chÃnh là đã đỠphòng đến Vân Dáºt Long sẽ có hà nh động nà y, thấy váºy Vân cất tiếng cưá»i đắc ý nói:
- Vân Dáºt Long, ngươi tuy tinh ranh, nhưng không may đã gặp phải lão ăn mà y nà y, lui vá» ngay!
đồng thá»i song chưởng đã tung ra, tống thẳng vá» Vân Dáºt Long ngưá»i Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không.
Lúc nà y đã có mưá»i mấy ngá»n nến to bị bá»n đạo sÄ© phóng chưởng đánh tắt rồi.
Sát cÆ¡ rá»±c lên trong mắt Vân Dáºt Long, ngưá»i Ä‘ang lao xuống bá»—ng vụt lên cao, và ngay khi ấy song chưởng tung ra.
Một vòng quay mà u và ng hệt như chiếc bánh xe văng ra bay thẳng đến đầu Cái vương.
Cái Vương không ngá» Vân Dáºt Long phản ứng nhanh nhẹn đến váºy, vừa nhác thấy và o quay mà u vang, Vân kinh hãi hét to:
- Viêm Dương Thất Huyễn …
Äồng thá»i ngưá»i đã lướt nhanh sang phải hÆ¡n má»™t trượng.
Mục Ä‘Ãch chá»§ yếu cá»§a Vân Dáºt Long bây giá» là thiêu há»§y Lãnh Vân Quán, nên vừa thất Cái Vương lách ra chà ng thu chưởng ngay, hai chân vừa chạm đất đã lao bổ ngay và o hai đạo sÄ© Ä‘ang vung tay toan phóng chưởng đánh tắt đèn.
Hai đạo sÄ© chú tâm và o việc tắt đèn nà o ngỠđại há»a áºp đến, vừa vung tay lên, chợt nghe giá»ng sắc lạnh nói:
- hai vị đến giá» táºn số rồi!
Trong đại điện lại vang lên hai tiếng rú thảm thiết, hai đạo sĩ chưa kịp quay đầu lại đã gục ngã xuống đất chết ngay.
Lúc nà y má»i ngưá»i trong Lãnh Vân Quán đã hợp thà nh má»™t bức tưá»ng ngưá»i, quay sang Vân Dáºt Long, nhưng khi ấy chà ng đã phóng lên trên bà n cúng, má»—i tay bưng má»™t ngá»n đèn dầu.
Những diá»…n biến nà y chỉ xảy ra trong chá»›p nhoáng, Cái Vương thân vừa chạm đất đã buông tiếng quát vang và lại lao bổ và o Vân Dáºt Long, song lúc ấy đã muá»™n rồi.
Ngay khi Cái Vương lao tá»›i, Vân Dáºt Long đã ném hai ngá»n đèn dầu bên trong xuống đất, lúc chưởng phong cá»§a Cái Vương xợt tá»›i thì lá»a đã bén và o chất dầu trên mặt đất.
“phụp†má»™t tiếng, tức khắc lá»a cháy lan trà n, khói Ä‘en bốc ngùn ngụt, chưởng phong cá»§a Cái Vương vừa đúng lúc giúp lá»a bùng to.
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i dà i quay ngưá»i tung chưởng đánh và o thùng chứa dầu, lạnh lùng nói:
- chỉ chốc lát nữa thôi liệt há»a sẽ thiêu rụi thi thể các vị.
Äoạn tung mình vá»t qua bãi lá»a, hạ thân xuống trước mặt má»i ngưá»i.
Thế lá»a rừng rá»±c đã khiến má»i ngưá»i kinh hãi thối lui mấy bước, Xuyên Vân Chân Nhân hai mắt đỠquạch nghiến răng nói:
- Vân Dáºt Long, rồi đây ngươi sẽ hối háºn vá» hà nh động nà y, bởi nhất định ngươi sẽ táng thân tại đây, để rồi xem ngươi có đủ tà i cấn thoát thân không.
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i tà n bạo, ánh mắt sắc lạnh quét nhanh qua những bá»™ mặt giáºn dữ kia, thản nhiên nói:
- Vân má»— đã nói rồi, thi thể các vị sẽ được ngá»n lá»a thu dá»n cùng vá»›i đại Ä‘iện nà y, chá»§ nhân bạch kiếm linh mã xuất ngôn như phá thạch, không bao giá» nói đùa, các vị hãy chuẩn bị nạp mạng Ä‘i.
Dứt lá»i tay phải chầm cháºm đặt lên chuôi kiếm.
Trách nhiệm tà i sản và danh dá»± tiêu hao dần theo lá»a đỠvẻ hiá»n từ mà Xuyên Vân Chân Nhân ngụy trang bên ngoà i cÅ©ng thiêu rụi, ánh mắt lão đầy vẻ hiểm độc, trầm giá»ng nói:
- Các vị và o đây rồi là phải cùng sống vá»›i đại Ä‘iện nà y. GiỠđây con đưá»ng duy nhất các vị có thể Ä‘i là phải diệt trừ Vân Dáºt Long, bằng không, hắc hắc các vị đừng hòng sống mà rá»i khá»i nÆ¡i đây.
Vừa dứt lá»i bá»—ng tung mình phóng ra cá»a đại Ä‘iện, vá»›i giá»ng âm trầm nói tiếp:
- Các vị hãy nghe theo lệnh của bần đạo mà hà nh sự.
Má»i ngưá»i không ngá» Xuyên Vân Chân Nhân lại hạ tuyệt thá»§ như váºy, nghe nói thảy Ä‘á»u tái mặt. Cái Vương hai mắt đảo liên hồi như Ä‘ang suy nghÄ© má»™t Ä‘ièu khó có thể quyết định dứt khoát.
Cá»™t trụ cá»§a đại Ä‘iện thảy Ä‘á»u là m bằng gá»—, lá»a táp và o là phừng cháy ngay, lúc nà y những cá»a ngõ thông và o bên trong Ä‘á»u bị dòng lá»a cắt đứt.
Không có đưá»ng tiến mà cÅ©ng chẳng có đưá»ng lùi bá»—ng có ngưá»i bất mãn quát to:
- Xuyên Vân đạo chưởng, đây là lối đại khách của Lãnh Vân Quán hay sao?
Xuyên Vân Chân Nhân cưá»i khảy:
- DÄ© nhiên là các vị thÃch lá»—i tiếp đãi cá»§a bần đạo nên má»›i đến đây! thá»i gian có hạn các vị chuẩn bị, bần đạo hạ lệnh đây.
Xuyên Vân Chân Nhân vừa dứt lá»i, láºp tức có ngưá»i tức giáºn cưá»i khảy:
- Äạo trưởng hạ lệnh bảo bá»n nà y xông ra ngoà i chứ gì?
Xuyên Vân Chân Nhân bá»—ng tái mặt, có lẽ mãi đến lúc nà y lão má»›i tháºt sá»± tỉnh táo lại, nháºn thấy mình quyết không địch nổi quần hà o, nhưng trong nhất thá»i ai chẳng thể đổi lá»i, nên hồi lâu không sao trả lá»i được.
Cái Vương thấy váºy bèn cưá»i phá lên nói:
- Các vị Ä‘á»u là đồng minh cả, Xuyên Vân bởi đạo quán bị há»§y hoại nên giáºn quá mất khôn, thiếu suy xét nên má»›i thốt ra lá»i xằng báºy như váºy. Các vị Ä‘á»u là ngưá»i lịch lãm giang hồ, hẳn biết thá»i cÆ¡ khó gặp, Vân Dáºt Long hiện Ä‘ang tiến không đưá»ng mà lùi không ngõ, quả là má»™t dịp may hiếm có để trừ khá» hắn. Äã dấn thân và o trốn giang hồ, ai chẳng muốn rạng tông rở tổ, vang danh sư môn, mà dịp may ngà n năm má»™t thá»§a hiện Ä‘ang tùy thuá»™c ở ý niệm các vị, nếu các vị nháºn thấy không có hi vá»ng thá»§ thắng thì có thể rá»i khá»i nÆ¡i đây, lão phu tin là Xuyên Vân quyết không gây khó khăn cho các vị đâu.
Cái Vương tuy bất mãn má»i ngưá»i trong Lãnh Vân Quán, xong vì sợ Vân Dáºt Long báo phục nên đà nh phải lên tiếng giúp cho Xuyên Vân Chân Nhân do đó lão ta phải nói váºy.
Xuyên Vân Chân Nhân cÅ©ng là ngưá»i gian xảo, Vân giả vá» buông tiếng thở dà i Ä‘au xót nói:
- bần đạo vừa rồi đã thất lá»…, nếu các vị muốn rá»i khá»i, bần đạo quyết không gây khó khăn.
Äoạn lại phi thân và o trước mắt quần hùng những ngưá»i trong Ä‘iện thảy Ä‘á»u là hạng tham sanh quý tá», vì lá»i lợi danh không bao giá» mà ng tá»›i tÃn nghÄ©a, lá»i lẽ cá»§a Cái Vương chẳng những đã xua tan ná»—i bá»±c tức cá»§a má»i ngưá»i đối vá»›i Xuyên Vân Chân Nhân, mà còn khÃch động lòng tranh già nh cá»§a há», nên khi Xuyên Vân Chân Nhân vừa dứt lá»i, tuy có và i ngưá»i bá» Ä‘i, xong đại Ä‘a số Ä‘á»u ở lại vá»›i niá»m hi vá»ng chiến thắng.
Lúc nà y lá»a đã cháy lên đến xà điện không khà nóng đến ngạt thở, bá»—ng có ngưá»i nôn nóng lá»›n tiếng nói:
- Xuyên Vân đạo trưởng đã Ä‘á»ng thá»§ sao còn chưa hạ lệnh Ä‘i?
Xuyên Vân Chân Nhân thấy quần hà o hầu như ở lại toà n bá»™, hết sức yên lòng trầm giá»ng nói:
- chúng ta hãy dồn Vân Dáºt Long và o trong lá»a thiêu chết … xông lên!
dứt lá»i nhưng không há» tiến tá»›i, lúc nà y quần hà o đã bị lợi danh là m má» là trÃ, Xuyên Vân Chân Nhân vừa dứt lá»i, những ngưá»i phÃa sau đã hăm hở chen lên nói:
- Không động thủ thì tránh ra!
Láºp tức, những ngưá»i phÃa trước chăng còn do dá»± được nưac, như đã quên mất đối phương là má»™t sát tinh ghê gá»›m trong võ lâm lại xem như là danh vá»ng trà cao chỉ cần đưa tay ra là vá»›i tá»›i ngay.
Trong tiếng quát ầm Ä©, năm sáu ngưá»i đứng trước lao bổ tá»›i Ä‘ao kiếm chưởng thá»§ cùng má»™t tung ra tấn công và o các yếu hại khắp ngưá»i Vân Dáºt Long.
Vân Dáºt Long vẫn không há» xê dịch cÅ©ng chẳng xuất chưởng, tay phải chà ng vẫn đặt trên chuôi huyết kiếm, có Ä‘iá»u sát cÆ¡ trên mặt cà ng nồng Ä‘áºm hÆ¡n.
Cái Vương vừa thấy chỉ có năm sáu ngưá»i động thá»§ Vân cả kinh thầm nhá»§:
- Lúc nà y tình thế khẩn cấp, Vân Dáºt Long quyết không kéo dà i thá»i gian, năm sáu ngưá»i nà y mà chết, đấu trà cá»§a má»i ngưá»i ắt sẽ giảm ngay, mình phải mau cổ vÅ© há» má»›i được.
Äoạn bèn vá»™i quát to:
- Cơ hội hiếm có, chúng ta ….
Cái Vương vương dứt câu, chợt nghe Vân Dáºt Long cưá»i khảy nói:
- Các vị chỠkiếp sau hẵng mưu cầu lợi danh!
Vân tức ánh thép chá»›p ngá»i, những tiếng rú thảm cÆ¡ hồ như vang lên cùng má»™t lúc, máu tươi văng tung tóe bang ngưá»i gục ngã …
Quần hà o chỉ trông thấy binh khà cá»§a sáu ngưá»i kia dưá»ng như đã chạm và o ngưá»i Vân Dáºt Long lòng Ä‘ang nuối tiếc vì đã để lỡ cÆ¡ há»™i chẳng ngá» bá»—ng chốc đổi khác thế nà y.
Ngoại trừ Cái Vương cÆ¡ hồ không má»™t ai trông thấy Vân Dáºt Long đã tuốt kiếm ra như thế nà o.
- Trong đại Ä‘iện ngoại trừ tiếng lá»a cháy nổ lốp bốp, không còn má»™t tiếng động nà o khác, nhiệt độ cà ng lên cao, không khà cà ng ngá»™t ngạt, má»i ngưá»i đã cảm thấy thở có phần khó khăn.
Trên mÅ©i kiếm hình quả tim mà u đỠcá»§a thanh TrÃch Huyết Kiếm Ä‘ang dà xuống tong giá»t máu tươi, thân kiếm tá»a ánh sáng sắc lạnh, trông tháºt khá»§ng khiếp.
Äá»™t nhiên “ ầm†má»™t tiếng vang dá»™i ngá»n cá»™t nÆ¡i háºu Ä‘iện đã bị thiêu há»§y và ngã sụp xuống, tia lá»a và gạch ngói văng bay tong phÃa hệt như trá»i long đất lở, tháºt là kinh khá»§ng.
Quần hà o nhốn nháo, nhưng vẫn không chịu rá»i khá»i, có lẽ há» còn nghÄ© đây là má»™t cÆ¡ há»™i hiếm có không nên bá» qua.
Vân Dáºt Long ngước nhìn lên những xà ngang trong Ä‘iện Ä‘ang bốc cháy, cưá»i sắc lạnh:
- các vị đã vì lợi danh mà không mà ng đến sống chết, định tồn vong vá»›i ngôi Ä‘iện nà y, nhưng Vân má»— lại không muốn ở đây vá»›i các vị, đức pháºt duy có lòng phổ độ chúng sinh, xong khó có thể cảm hóa được những bá»™ óc ngoan cố, tối nay TrÃch Huyết Kiếm sẽ siêu độ cho các vị.
Vừa dứt lá»i đã tung mình lao và o quần hà o.
Sá»± lá»±a chá»n giữa sống chết, sá»± cân nhắc giữa danh và lợi, có lẽ những ngưá»i đứng trước trong nhất thá»i khó có thể quyết định dứt khoát, bất giác Ä‘á»u tránh sang hai bên, và như thế lại vô tình khiến Vân Dáºt Long lá»t và o vòng vây.
Xuyên Vân Chân Nhân thấy váºy Vân cả mừng quát to:
- Bốn mặt giáp công sẽ đắc thá»§, các vị đừng quên danh vị phong thưởng tối cao cá»§a ChÃnh NghÄ©a Nhai.
Vừa nhắc đến danh vị phong thưởng cá»§a ChÃnh NghÄ©a Nhai, quần hà o láºp tưc lại quên mất sá»± sống chết, trong tiếng quát vang rá»n từ bốn phương tám hướng lao và o tranh nhau tấn công Vân Dáºt Long.
Äồng thá»i ba tiếng ChÃnh NghÄ©a Nhai cÅ©ng xua Ä‘i chút lòng nhân từ cá»§a Vân Dáºt Long, mắt chà ng rá»±c vẻ tà n bạo, vá»›i giá»ng sắc lạnh nói:
- ChÃnh NghÄ©a Nhai đã trao niá»m hi vá»ng cho các vị, còn chá»§ nhân bạch kiếm linh mã sẽ tiêu diệt các vị!
Dứt lá»i, TrÃch Huyết Kiếm và ánh huyết hoà n cùng lúc vung lên.
Lúc nà y má»™t số xà ngang đã bắt đầu trÄ©u xuống, chứng tá» ngôi đại Ä‘iện không bao lâu sẽ sụp đổ. Nhưng trong thá»i gian ngắn ngá»§i ấy, rất nhiá»u sinh mạng đã bị há»§y diệt, xong chẳng phải bị há»§y diệt trong lá»a Ä‘á», mà là chết dưới TrÃch Huyết Kiếm và ánh huyết hoà n cá»§a Vân Dáºt Long.
Sá»± phong thưởng cá»§a ChÃnh NghÄ©a Nhai đã khÆ¡i dáºy lá»a háºn thù nhiá»u năm chất chứa trong lòng Vân Dáºt Long, và giỠđây ngá»n lá»a ấy đã thiêu đốt những ngưá»i đã hiện diện trong ngôi đại Ä‘iện nà y.
Máu tươi tung tóe tá» thi lần lượt ngã gục trong tiếng gà o rú thảm khốc xong vì tranh rà nh Ä‘oạt lợi đám ngưá»i như là n sang vẫn xem thưá»ng cái chết.
Cái Vương ngước nhìn xà điện trÄ©u cong, Ä‘oạn len lá»i đến bên Xuyên Vân Chân Nhân Ä‘ang bà ng hoà ng đứng thừ ra, thấp giá»ng nói:
- Chúng ta tÃnh đến nước tiếp theo rồi đấy!
Xuyên Vân Chân Nhân ngơ ngẩn:
- Lá»i đòn đại trên giang hồ vá» hắn quả là không quá đáng.
Cái Vương thầm cưá»i khảy nhá»§:
- Giá» thì các ngưá»i đã biết Cái Vương nà y không phải hạng bất tà i vô dụng rồi chứ?
Äoạn bèn nói:
- Theo lão phu thì chúng ta phải tÃnh đến nước cá» tiếp theo ngay bây giá».
Xuyên Vân Chân Nhân như đã mất hồn bởi tình thế thực tại thỠthem nói:
- Tình thế nà o đây?
Cái Vương cưá»i nham hiểm:
- Äại Ä‘iện đã sụp đổ nhưng nó chỉ đè má»i ngưá»i chứ không thể đè được Vân Dáºt Long, cho nên chúng ta phải giúp hắn má»™t tay là m cho hắn cÅ©ng bị vùi chôn trong lá»a Ä‘á».
Xuyên Vân Chân Nhân mừng rỡ:
- Trong lúc bất ngỠhẳn là hắn không có sự chuẩn bị trước, chúng ta hà nh đông mau!
Cái Vương buông tiếng cưá»i lạnh lùng cùng Xuyên Vân Chân Nhân phi thân ra ngoà i chia nhau đứng hai bên cá»a Ä‘iện chỠđợi.
Lát sau, bá»—ng nghe “ rà o†má»™t tiếng rá»n rÄ©, tia lá»a bắn ra tung tóe cả ngôi đại Ä‘iện đã sụp đổ, tần lá»a dÃnh đầy ngưá»i Xuyên Vân Chân Nhân.
|

14-09-2008, 07:08 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG HAI MÆ¯Æ I BA
PHỤC KÃCH NHẠN CHUá»¶ NHAI, ANH HÙNG NGỘ NẠN
Xuyên Vân chân nhân vừa định đưa tay phá»§i tà n lá»a, bá»—ng nghe Cái Vương quát:
- Vân Dáºt Long đến kìa!
Xuyên Vân chân nhân vá»™i ngẩng lên, quả thấy Vân Dáºt Long máu me đầy mình từ trong khói lá»a mịt mù Ä‘ang lảo đảo lao ra, bèn chẳng mang đến lá»a tà n trên mình, song chưởng tức khắc tung ra.
Cái Vương trong khi lên tiếng cÅ©ng đã phi thân lao tá»›i, Tá» Trúc trượng vá»›i thức "Hồng hà mãn thiên" quét và o ngá»±c Vân Dáºt Long.
Vân Dáºt Long không ngá» hai ngưá»i nà y lại chá» sẵn tại đây, chà ng má»›i vừa từ trong khói lá»a lao ra, chưa trông thấy rõ cảnh váºt thì Tá» Trúc trượng cá»§a Cái Vương đã quét tá»›i.
Vừa nghe tiếng gió, Vân Dáºt Long lẹ là ng đảo mắt, láºp tức lặng ngưá»i, chà ng có thể kịp thá»i ứng phó vá»›i ngá»n trúc trượng cá»§a Cái Vương, nhưng không sao cùng lúc lo toan đến Xuyên Vân chân nhân Ä‘ang ở phÃa sau trái.
Tình thế cấp bách không cho phép Vân Dáºt Long nghÄ© nhiá»u, chá»›p nhoáng chà ng đã quyết định xong cách ứng phó, bèn đánh liá»u vung TrÃch Huyết Kiếm ra đón đỡ Tá» TruÌc trượng cá»§a Cái Vương, để hở phần sau trái như định gắng chịu má»™t chưởng cá»§a Xuyên Vân chân nhân.
Xuyên Vân chân nhân thấy váºy mừng khôn xiết, song chưởng vung lên vừa định đẩy ra, chợ nghe má»™t tiếng quát lanh lảnh từ xa vá»ng đến, Xuyên Vân chân nhân bá»—ng "há»±" lên má»™t tiếng rồi liá»n ngã xuống đất, chân duá»—i thẳng, chết ngay tức thá»i.
Ngay khi ấy "choang" má»™t tiếng, Vân Dáºt Long đã gạt phăng Tá» Trúc trượng cá»§a Cái Vương, hạ người xuống báºc thá»m trươÌc Ä‘iện.
Cái Vương má»™t chiêu chưa đắc thá»§, ngoảnh qua vừa định nói và i lá»i vá»›i Xuyên Vân chân nhân, chợt thấy y đã chết nằm dươÌi đất, láºp tức kinh hoà ng thất sắc, cÅ©ng như Xuyên Vân chân nhân, Cái Vương không bao giá» ngá» lại có kẻ định ẩn núp gần đây.
Má»™t mình Vân Dáºt Long, Cái Vương đã biết khó thể đối phó, huống hồ lại còn có kẻ địch giúp chà ng trong bóng tối. Lão quét mắt nhìn quanh bá»n đạo sÄ© Ä‘ang lo cứu hoả, bá»—ng lẳng lặng quay người, tung mình phóng qua bá» tường bá» chạy.
Vân Dáºt Long ngÆ¡ ngẩn quét mắt nhìn thi thể Xuyên Vân chân nhân dươÌi đất, thắc mắc thầm nhá»§:
- Y đã chết vì sao thế nhỉ?
Chà ng vừa ngẩng lên, chợt thấy Cái Vương khuất dạng ngoà i bỠtường, mắt loé sát cơ, ngoảnh lại nhìn ngôi điện đã đổ sụp, lẩm bẩm một mình:
- Kiếp giang hồ của các vị đã kết thúc từ đây.
Äoạn phi thân qua bá» tường Ä‘uổi theo Cái Vương.
Lá»a vẫn bốc cháy ngút trá»i, những kẻ vì bả lợi danh quên mất sanh tá», giỠđây bị lá»a đỠthiêu mất thân xác rồi. Không còn ai dám ngăn cản Vân Dáºt Long nữa, chà ng vượt qua bá» tường, thấy hươÌng đà o tẩu cá»§a Cái Vương chÃnh là Thượng viện Lãnh Vân Quán.
Vân Dáºt Long chợt nảy ra ý nghÄ©, liá»n mừng rỡ thầm nhá»§:
- Hạ viện bị hoả thiêu, người ở thượng viện ắt đến cứu viện, lúc nà y nhất định bá» trống, tháºt là má»™t dịp may để cứu người.
Äoạn bèn buông tiếng cười dà i:
- Ha ha... lão ăn mà y kia, đất trá»i tuy rá»™ng lá»›n, nhưng chẳng còn chá»— cho lão lẩn trốn nữa đâu.
Äoạn liá»n phi thân Ä‘uổi theo, song chưa sá» dụng hết sức lá»±c.
Cái Vương vốn cÅ©ng dá»± liệu Vân Dáºt Long không biết đưá»ng lối đến Thượng viện Lãnh Vân Quán, hẳn sẽ không giết lão giữa đưá»ng, song để đảm bảo an toà n tuyệt đối, lão vẫn cố hết sức bá» chạy.
Khinh công Cái Vương cÅ©ng thuá»™c hạng tuyệt đỉnh võ lâm, lão váºn hết toà n lá»±c phóng Ä‘i nhanh như sao xẹt, song so vá»›i Vân Dáºt Long lão hãy còn kém má»™t báºc, chẳng mấy chốc chà ng đã Ä‘uổi tá»›i chỉ còn cách không đầy hai mươi trượng, mặc cho Cái Vương cố gắng đến mấy cÅ©ng không sao kéo dà i thêm khoảng cách ấy được nữa.
Äịa thế má»—i lúc cà ng cao và lối Ä‘i cÅ©ng hiểm trở hÆ¡n, đá núi lởm chởm và cá» hoang dà y đặc. Vân Dáºt Long thầm suy tÃnh, nÆ¡i đây hẳn là nằm trong phạm vi cá»§a Thượng viện rồi.
Vượt sau ngá»n đồi hiểm trở, phÃa trươÌc là má»™t ngá»n núi cao chót vót hÆ¡n trăm trượng, rêu cá» buông phá»§, vách đá cheo leo, rải rác những cá»™t đá như cắm và o vách núi, tuy không Ä‘á»u nhau, nhưng là chá»— đặt chân duy nhất để trèo lên núi.
Cái Vương trán đẫm mồ hôi, chân thấp chân cao cố váºn hết công lá»±c phóng Ä‘i quanh co lên núi, toà n chá»n những nÆ¡i cá»±c kỳ hiểm trở.
Vân Dáºt Long Ä‘uổi theo sau luôn đỠcao cảnh giác phòng bị ám toán, song mãi đến lúc nà y vẫn chẳng thấy má»™t bóng người, bất giác đâm ra hoà i nghi.
Lúc nà y, Cái Vương trong khoảng cách chừng hai mươi trượng vẫn tiếp tục phóng Ä‘i quanh co lên núi, cao độ có lẽ đã chừng năm mươi trượng, đưá»ng Ä‘i cà ng thêm hiểm trở, đỉnh núi nhá»n đã bắt đầu vươn ra ngoà i.
Vân Dáºt Long thấy Cái Vương không theo lối dá»… Ä‘i, mà cứ chá»n toà n đưá»ng kỳ hiểm, bèn thầm nhá»§:
- Phải rồi, Cái Vương có thể vì sợ các trạm gác ngầm không nháºn ra lão mà có sá»± ngăn cản để rồi lá»t và o tay mình, nên lão má»›i đà o tẩu vá» phÃa không ngưá»i phòng thá»§ thế nà y. Hà , váºy thì cà ng tiện lợi cho mình.
Äà nh rằng chà ng nghÄ© váºy cũng hữu lý, nhưng có Ä‘iá»u chà ng đã quên mất thá»i gian có mặt cá»§a Cái Vương tại Lãnh Vân Quán.
Lúc nà y Cái Vương đã không còn chạy theo hướng núi vươn ra nữa, bởi ngoà i những loà i bò sát như thằn lằn, loà i ngưá»i không thể nà o bám và o vách núi vươn ra thế nà y mà lên được.
Bốn bá» tối mịt và tÄ©nh lặng, đêm nÆ¡i đây ngáºp đầy thần bà lẫn sát cÆ¡, cách đỉnh núi không đầy hai mươi trượng nữa, lúc nà y trên gương mặt đẫm ướt mồ hôi cá»§a Cái Vương má»›i hé nụ cưá»i vui mừng.
Bá»—ng nghe Vân Dáºt Long cưá»i khảy, nói:
- Lão ăn mà y kia, lão đã đến đưá»ng cùng rồi.
Cái Vương kinh hãi, vá»™i hÃt sâu má»™t hÆ¡i không khÃ, Ä‘oạn quát to:
- Lên!
Dứt tiếng ngưá»i đã tung vá»t lên cao mưá»i trượng, hai chân vừa chạm và o đất đã, bá»—ng nghe sau lưng chừng mưá»i trượng, Vân Dáºt Long cưá»i sắc lạnh, nói:
- Lão còn muốn sống tiếp nữa sao?
Dứt lá»i, má»™t luồng áp lá»±c mạnh khôn cùng đã áºp đến sau lưng Cái Vương.
Cái Vương không kịp thở, hai chân vá»™i dùng hết lá»±c nhún mạnh, đồng thá»i quát to:
- Vân Dáºt Long, có giá»i hãy lên đỉnh núi quyết má»™t phen thư hùng vá»›i lão phu.
Dứt lá»i, ngưá»i đã lại vá»t tung lên cao mưá»i trượng, lướt vá» phÃa đỉnh núi.
Äá»™ng tác cá»§a Cái Vương tuy rất mạnh song vẫn không sao thoát ra khá»i phạm vi chưởng lá»±c cá»§a Vân Dáºt Long, ngay khi ngưá»i lão vừa lên đến trên không đỉnh núi, chưởng kình cá»§a Vân Dáºt Long đã áºp tá»›i sau lưng.
"Bình" má»™t tiếng, Cái Vương rÆ¡i xuống đỉnh núi, và ngay khi ấy Vân Dáºt Long cÅ©ng đã phi thân lên đến nÆ¡i.
Thốt nhiên, tiếng quát tháo liên hồi vang lên từ bên phải Vân Dáºt Long, đồng thá»i má»™t áp lá»±c như trá»i long đất lở đã áºp tá»›i.
Vân Dáºt Long không ngá» Lãnh Vân Quán lại có sẵn phục binh tại nÆ¡i hiểm trở nà y, qua thế chưởng khá»§ng khiếp kia, công lá»±c cá»§a chúng dưá»ng như Ä‘á»u không kém hÆ¡n Cái Vương.
Vân Dáºt Long giáºt mình kinh hãi, giá» chà ng má»›i hiểu ra vì sao Cái Vương đã phải vượt bao gian nan chạy đến đây, song đã quá muá»™n mà ng rồi.
Ãp lá»±c mạnh và nhanh đến ná»—i chà ng không còn thá»i gian để mà váºn công xuất chưởng, hai chân vừa chạm đất thì áp lá»±c đã áºp đến trước ngá»±c, Vân Dáºt Long đà nh tung mình phóng ngược ra sau vá» phÃa má»m đỉnh núi.
Ngay khi ấy, bên dưới má»m đỉnh núi bá»—ng xuất hiện bốn bóng ngưá»i, má»™t giá»ng cưá»i sắc lạnh vang lên:
- Ha ha... "Bạch kiếm Linh mã" Vân Dáºt Long, đêm nay ngươi đã tiến và o tuyệt địa rồi.
Vân Dáºt Long hạ xuống mõm núi, đưa mắt nhìn vá» phÃa phát ra tiếng nói, láºp tức giáºt mình kinh hãi, qua phục trang và tuổi tác cá»§a đối phương, chà ng biết đây là những nhân váºt cầm đầu.
NÆ¡i tiếp nối giữa mõm đã vá»›i đỉnh núi bằng phẳng, rá»™ng không đầy má»™t trượng, váºy mà trong phạm vi hạn hẹp ấy lại có đến những bốn cao thá»§ tuyệt đỉnh võ lâm.
Bên trái nhất là má»™t lão nhân tuổi gần bát tuần, trang phục đạo sÄ©, mà y rá»™ng mắt bé, mặt nở mÅ©i quặp, râu ria rối bá»i, trên lưng có treo má»™t chiếc hồ lô rượu mà u Ä‘en, lão ta hẳn là Tuý Thần.
Bên phải Tuý Thần là má»™t lão đạo sÄ© tuổi cÅ©ng trạc bát tuần, tướng mạo thanh kỳ, râu tóc bạc phÆ¡, đôi mắt diá»u hâu rá»±c vẻ nham hiểm, ngưá»i nà y ắt hẳn là Lãnh Vân Quán chá»§.
Bên phải Lãnh Vân Quán chá»§ là hai lão nhân má»™t máºp má»™t cao tuổi trạc thất tuần, dáng vẻ rất quái gở. Vân Dáºt Long tuy không khẳng Ä‘inh được thân pháºn cá»§a hai ngưá»i nà y, song qua vẻ kiêu căng cá»§a há», hẳn là hai nhân váºt có lai lịch.
Vân Dáºt Long đảo mắt nhìn và o mặt bốn ngưá»i, Ä‘oạn lạnh nhạt nói:
- Phiá»n bốn vị đã phải chá» quá lâu.
Lãnh Vân Quán chá»§ đưa mắt nhìn Vân Dáºt Long từ trên xuống dưới hồi lâu, Ä‘oạn lạnh lùng nói:
Vân Dáºt Long, ngươi đã lừng danh đương kim võ lâm vá» gian trá, hẳn là không ngá» tá»›i kế hoạch nà y cá»§a bổn quán chá»§ phải không?
Vân Dáºt Long quét mắt nhìn vá» phÃa Cái Vương vẫn còn Ä‘ang nằm dưới đất, hiển nhiên lão đã trúng chưởng không nhẹ, chà ng buông tiếng cưá»i khảy, nói:
- Tôn giá vì thá»±c hiện kế hoạch nà y mà đã huá»· Ä‘i má»™t đạo quán, thá» thương má»™t vị quý khách, không nháºn thấy đã trả cái giá quá đắt ư?
Lãnh Vân Quán chá»§ Ä‘iá»m nhiên cưá»i khảy:
Sá chi má»™t ngôi đạo quán và má»™t vị bằng hữu, dù thiêu huá»· mưá»i ngôi đạo quán, thiệt mạng mưá»i vị bằng hữu, miá»…n là đổi được cái đầu trên cổ Vân Dáºt Long ngươi thì cÅ©ng rất là xứng đáng.
Cái Vương nghe nói liá»n gắng gượng ngồi dáºy, đôi mắt ngáºp vẻ căm há»n nhìn và o sau lưng Lãnh Vân Quán chá»§.
Vân Dáºt Long cười nhạt:
- Tháºt không ngá» cái đầu cá»§a Vân má»— lại đáng giá đến thế, váºy thì Vân má»— phải giữ gìn cẩn tháºn má»›i được.
Lãnh Vân Quán chủ cười lạnh lùng nói:
- Nhưng giá» thì đã muá»™n, bởi vì bần đạo đã ứng tiá»n ra rồi. Vân Dáºt Long, hôm nay cái đầu cá»§a ngươi dù không muốn thì cÅ©ng phải bán thôi.
Vân Dáºt Long cười khỉnh:
- Vân mỗ đã chẳng nói rồi ư? Tôn giá đã trả giá quá đắt, bởi tôn giá hãy chưa lấy được đầu của Vân mỗ.
Lãnh Vân Quán chủ cười thâm hiểm:
- Bần đạo chưa bao giá» là m Ä‘iá»u gì mà không chắc chắn, trươÌc khi lấy hà ng, bần đạo xin giá»›i thiệu vá»›i ngươi mấy vị bằng hữu...
- Thá»i gian có hạn, hÆ¡n nữa trà nhá»› Vân má»— rất kém, tôn giá không cần phải giá»›i thiệu.
Lãnh Vân Quán chủ cười dà i:
- Ha ha... đúng rồi, bần đạo đã quên mục Ä‘Ãch đến đây cá»§a ngươi, vá» hai vị bằng hữu cá»§a ngươi, bần đạo cÅ©ng đã đặt tiá»n trươÌc rồi. Ngươi cứ yên tâm, trên đưá»ng xuống suối và ng, bần đạo không dám Ä‘oán chắc ngươi có thể gặp được giai nhân kiá»u diá»…m kia, bởi nà ng ta đã có người đặt cá»c và sắp lấy hà ng rồi. Còn vá» vị thuá»™c hạ cá»§a ngươi, bần đạo cam Ä‘oan khi nà o ngươi lên đưá»ng, nhất định sẽ đưa y theo gặp ngươi ngay.
Vân Dáºt Long vô cùng tức giáºn, song vẫn cố nén, bình thản nói:
- Tôn giá tÃnh tinh vi lắm, nhưng chỉ đến vấn đỠthu lợi mà quên mất vấn đỠthiệt vốn to, rất có thể bị khuynh gia bại sản.
Lãnh Vân Quán chá»§ nguýt nhìn Vân Dáºt Long, cười thâm độc:
- TrươÌc khi ngươi đến đây, bần đạo quả có nghÄ© đến vấn đỠthiệt vốn, nhưng bây giá» thì không còn nữa, chẳng những bần đạo tin là như váºy mà cả các vị quý khách nà y cÅ©ng nghÄ© như váºy.
Äoạn đưa tay chỉ ba người bên cạnh nói tiếp:
- Do đó bần đạo nháºn thấy vẫn cần phải giá»›i thiệu vá»›i ngươi.
Vân Dáºt Long cười khinh bỉ:
- Tuý Thần và hai vị bằng hữu Äông Thiên Môn cÅ©ng chưa được kể là nhân váºt kinh thiên động địa, nếu như tôn giá có ý định mượn tên tuổi cá»§a hỠđể hù doạ Vân má»— thì quả là lầm to.
Những lá»i lẽ miệt thị cá»§a Vân Dáºt Long láºp tưÌc khÃch dáºy lá»a giáºn cá»§a hai vị trưởng lão Äông Thiên Môn xưa nay vốn cá»±c kỳ kiêu căng tá»± đại, lúc nà y lại nghÄ© đến cái chết Ä‘iệt nhi, thù má»›i háºn cÅ© cùng lúc bá»™c phát, láºp tức phá»§ má» lý trà hai người, lão nhân máºp mạp buông tiếng quát vang, sán tá»›i má»™t bước quát:
- Ở trươÌc mặt lão phu không có chá»— để tên nhãi nhép ranh miệng còn hôi sữa như ngươi lên tiếng, nằm xuống ngay.
Chưởng kình ồ ạt xô ra như bà i sơn đảo hải, uy thế quả là khủng khiếp.
Vân Dáºt Long vốn cố tình khÃch ná»™ há» ngỡ hầu lần lượt đánh hạ từng người má»™t, thấy váºy bèn cười khảy:
- Tôn giá rõ là quá không thức thá»i vụ, vá»›i tà i cán xoà ng xÄ©nh thế nà y mà cÅ©ng xứng đối địch vá»›i Vân má»— ư?
Äồng thá»i hữu chưởng sá»›m đã dồn đầy công lá»±c vung ra đón tiếp.
Khoảng cách đôi bên không đầy bảy thước, chưởng kình Vân Dáºt Long vừa tung ra láºp tức va chạm ngay, chỉ nghe "bùng" má»™t tiếng rá»n rÄ©, cát đá tung bay mù mịt, kình phong xoay tÃt thổi đến y phục ba người đứng cạnh kêu lên phần pháºt.
Trong cát bụi mịt mù, lão nhân máºp báºt lùi hai bước dà i, bá»™ mặ t núc nÃch kiêu căng lá»™ vẻ kinh hãi, bởi lão thấy Vân Dáºt Long chưa há» di động, hai vai chà ng chỉ lắc nhẹ mà thôi.
Lãnh Vân Quán chá»§ mắt đã bừng sát cÆ¡, lão nhân thấy nếu Vân Dáºt Long má»™t ngà y chưa chết Lãnh Vân Quán ắt sẽ có nguy cÆ¡ bị huá»· diệt.
Lão nhân máºp má»›i má»™t chiêu đã bị thua kém, ngoà i phần kinh hãi, trong lòng lão ngáºp đầy lá»a giáºn, gầm vang:
- Lão phu hôm nay mà không hạ gục ngươi tại đây, thá» quyết không sống rá»i khá»i ngá»n núi nà y.
Äoạn lấy thế toan tung mình lao tá»›i.
Lão nhân cao bỗng vung tay phải chộp lấy lão ta giữ lại và nói:
- Tam đệ hãy khoan.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Bằng và o chút đạo hà nh cá»§a tôn giá thế nà y mà cÅ©ng xứng buông ra những lá»i ngông cuồng như váºy ư?
Lão nhân máºp nghe váºy cà ng thêm Ä‘iên tiết, giáºn dữ hét:
-Nhị ca, buông tay ra.
Lão nhân cao sầm mặt quát:
- Nhị đệ hãy bình tĩnh nà o.
Lão nhân máºp nghe nói tuy đã bình tâm lại khá nhiá»u, song ở trước mặt đông ngưá»i thế nà y lại khó thể lùi bước, mặt mà y tái ngắt như thể muốn phát tác.
Lãnh Vân Quán chá»§ tuy không quan tâm đến việc cá»§a ngưá»i khác, song cục diện đêm nay liên quan đến váºn mệnh trong tương lai cá»§a Lãnh Vân Quán, do đó không muốn trÆ¡ mắt nhìn nhị lão Äông Thiên Môn xung đột nhau, cưá»i giòn nói:
Tiểu bất nhẫn ắt loạn đại mưu, chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i từng lăn lá»™n lâu năm trên giang hồ, nếu lầm mưu má»™t tên háºu sinh tiểu bối má»™t cách dá»… dà ng thế nà y, hôm nay dù thắng cÅ©ng mất phần vẻ vang, lão huynh nên tạm nhẫn nhịn thì hÆ¡n.
ÄÆ°á»£c Lãnh Vân Quán chá»§ mở đưá»ng thoái lui, lão nhân máºp bèn ra vẻ huyênh hoang nói:
- Äạo trưởng nói rất phải, vì đại cuá»™c, lão phu để cho tên tiểu bối nà y sống thêm chốc lát nữa.
Vân Dáºt Long lúc nà y Ä‘iá»u lo lắng nhất là bốn ngưá»i liên thá»§, nghe váºy bèn cưá»i khảy nói:
- Có lẽ tôn giá là ngưá»i đứng đầu trong tất cả kẻ võ sÄ© trên cõi Ä‘á»i nà y, võ công cá»§a tôn giá không địch nổi Vân má»— mà lại cố trát và ng lên mặt mình, nếu như những ngưá»i hiện diện thảy Ä‘á»u là trẻ con ba tuổi, hoặc giả có thể tin và o những lá»i nói khoác lác cá»§a tôn giả.
Lão nhân máºp lúc nà y đã bình tâm rồi, nghe váºy bèn cưá»i khảy nói:
- Vân Dáºt Long, nếu như lão phu là trẻ con ba tuổi, hoặc giả có thể bị trúng kế khÃch tướng cá»§a ngươi.
Lãnh Vân Quán chá»§ thấy tình thế đã ổn, hết sức yên tâm, cưá»i sắc lạnh nói:
- Vân Dáºt Long, đã đến lúc chúng ta quyết phân thắng bại rồi đó.
Vân Dáºt Long biết kế hoạch cá»§a mình khó thể thá»±c hiện, bèn váºn tụ công lá»±c và o song chưởng, lạnh lùng nói:
- Vân má»— đến đây chÃnh là để tìm tôn giá, nà o hãy động thá»§ Ä‘i.
Lãnh Vân Quán chá»§ cưá»i thâm hiểm:
- Vân Dáºt Long, những ngưá»i hiện diện tại đây thảy Ä‘á»u có thù hiá»m vá»›i ngươi, không phải giết con cháu thì là giết đồ đệ, ngưá»i chết bởi tay ngươi đã quá nhiá»u, do đó dù bần đạo có muốn má»™t đối má»™t vá»›i ngươi thì má»i ngưá»i e rằng cÅ©ng khó thể đồng ý.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
Lòng dạ cá»§a Tư Mã Chiêu ai ai cÅ©ng biết, miệng lưỡi cá»§a tôn giá tuy sắc bén, song cÅ©ng khó thể biện há»™ được cho lòng dạ đê hèn cá»§a mình. Chư vị đã phải chỠđợi quá lâu tại đây, Vân má»— cÅ©ng chẳng tiện để cho chư vị thất vá»ng, hãy cùng xông và o Ä‘i thôi.
Cái Vương chầm cháºn đứng lên, má»i ngưá»i hiện diện chẳng những không ai lên tiếng an á»§i, mà ngay cả đồ chúng Lãnh Vân Quán cÅ©ng không má»™t ngưá»i nà o đến dìu đỡ. Ná»—i căm thù đã lấn át lòng quý trá»ng sanh mạng bản thân cá»§a gã, lúc nà y lão chỉ mong Vân Dáºt Long già nh được phần thắng mà quên mất háºu quả sau đó.
Lãnh Vân Quán chá»§ cưá»i to:
- Vân Dáºt Long, ngươi quả là có hà o khà ngất mây, ngay trong thá»i khắc sinh tá» nà y mà còn cưá»i nói ung dung như váºy, tháºt lòng mà nói cả Ä‘á»i bần đạo đã gặp biết bao ngưá»i, ngươi là má»™t kẻ đặc thù nhất. Và cÅ©ng chÃnh vì váºy bần đạo nháºn thấy nếu má»™t ngà y ngươi còn sống, thế gian nà y cÅ©ng bị thu hẹp phần nà o.
Vân Dáºt Long cưá»i khỉnh:
- Trước khi chư vị nháºn chịu sá»± ác báo, Vân má»— không ngã xuống được đâu.
- Nhưng bần đạo thì lại nghÄ© trái ngược. Vân Dáºt Long, ngươi biết chá»— ngươi Ä‘ang đứng có tên là gì không? Hắc hắc, Nhạn Chuá»· Nhai, kể từ khi bần đạo chá»§ trì Lãnh Vân Quán đến nay, trong trà nhá»› chưa từng có má»™t ai được sống trở vá», và lẽ đương nhiên Vân Dáºt Long ngươi cÅ©ng không ngoại lệ.
Äoạn cháºm rãi tiến tá»›i, liá»n tức ba ngưá»i kia cÅ©ng sóng bước theo cùng, giăng thà nh má»™t hà ng ngang Ä‘i tá»›i, đồng thá»i bốn ngưá»i Ä‘á»u chầm cháºm đưa song chưởng lên trước ngá»±c, tám con mắt sắc lạnh cùng táºp trung và o gương mặt ngáºp đầy sát cÆ¡ cá»§a Vân Dáºt Long.
Khoảng cách từ bảy thước đã rút ngắn còn chừng bốn thước, Vân Dáºt Long vẫn đứng yên, chỉ chầm cháºm đưa song chưởng lên, cánh tay áo từ từ tụt xuống, hiện ra má»™t chiếc vòng ngá»c đỠrá»±c như lá»a nÆ¡i cổ tay.
Bốn ngưá»i cùng chững bước, đã đến lúc phát động thế công rồi, bầu không khà tá»±a hồ như cô đặc lại.
Lãnh Vân Quán chá»§ liếc mắt nhìn ba ngưá»i hai bên, bá»—ng buông tiếng cưá»i dà i:
- Ha ha... Vân Dáºt Long, đêm nà y sang năm chÃnh là ngà y giá»— cá»§a ngươi...
Äoạn nhanh tay như chá»›p song chưởng cùng lúc vung ra.
Tiếng cưá»i dưá»ng như là ám hiệu giữa há», Lãnh Vân Quán chá»§ vừa dứt lá»i ba ngưá»i kia cÅ©ng đồng thá»i đẩy song chưởng đã đặt sẵn trước ngá»±c ra.
Bốn ngưá»i Ä‘á»u là nhân váºt hà ng đầu trong giá»›i võ lâm và trong lòng cÅ©ng có phần e sợ đối vá»›i Vân Dáºt Long, nên dÄ© nhiên má»™t chưởng cá»§a há» Ä‘á»u dồn hết sức công lá»±c toà n thân, bởi đó là má»™t đòn quyết định vá» váºn mệnh tương lại.
Những thấy chưởng phong như vÅ© bão, quét qua đất núi gồ ghá» láºp tức bằng phẳng như được đẽo gá»t, uy thÃªÌ quả là kinh khá»§ng.
Chẳng rõ là do ngẫu nhiên hay là có ngưá»i cố ý bà y trò, ngay khi bốn ngưá»i vừa xuất chưởng, trên quảng trưá»ng bá»—ng vang lên tiếng gà o thét liên hồi vô cùng thảm khốc, trong đêm khuya tÄ©nh lặng và gay cấn thế nà y cà ng thêm phần rùng rợn.
Vân Dáºt Long nhướng mà y, song chưởng đặt trước ngá»±c cÅ©ng liá»n đẩy ra, đồng thá»i cổ tay phải xoay nhanh má»™t vòng, liá»n tức má»™t tiếng vang chói lá»i phá vỡ đêm không, loáng thoáng như bắn ra năm luồng sáng mà u đỠthẳng và o lão nhân máºp.
Má»™t giá»ng kinh hoà ng lẫn Ä‘au đớn thét lên:
- Ãnh huyết hoà n.
Tiếp theo là má»™t tiếng "ầm" vang dá»™i, Nhạn Chuá»· Nhan nứt ra má»™t đưá»ng sâu những bốn năm thước, cát đá mịt mù đã che mất tầm mắt nhìn cá»§a má»i ngưá»i, bốn ngưá»i đối phương thảy Ä‘á»u cảm thấy hai tay Ä‘au buốt, tức ngá»±c khó thở, song chẳng ai có thá»i gian ngó ngà ng đến kẻ khác, bởi há» còn chưa biết rõ tình trạng cá»§a Vân Dáºt Long.
Gió đêm lồng lá»™ng nhanh chóng thổi tan cát đá, trên Nhạn Chuá»· Nhai ngoại trừ đá vụn đầy rẫy, chẳng thấy bóng dáng Vân Dáºt Long đâu cả.
Cái Vương thẫn thỠđứng nÆ¡i xa thất vá»ng buông tiếng thở dà i.
Nhóm ngưá»i Lãnh Vân Quán chá»§ thở phà o nhẹ nhõm, bá»—ng dưới đất vang lên má»™t giá»ng ồ á» nói:
- Tên tiểu tỠhỠVân đâu rồi?
Ba ngưá»i kia nghe nói liá»n cÅ©ng ngoảnh sang nhìn, bấy giá» má»›i phát hiện lão nhân máºp đã ngã nằm dưới đất, hai bả vai lão máu tuôn xối xả.
Thá»§ túc tình thâm, lão nhân cao vá»™i ngồi xuống đỡ lão nhân máºp dáºy, hÆ¡ hãi nói:
- Tam đệ là m sao rồi? Hãy váºn công chỉ huyết mau.
Lão nhân máºp nặng ná» lắc đầu:
- Hai cánh tay tiểu đệ có lẽ đã tà n phế rồi, tháºt không ngá» tên tiểu tá» nà y thân thá»§ lại nhanh đến thế, nếu tiểu đệ mà không tránh nhanh, giá» có lẽ ph Æ¡ i xác tại chá»— rồi.
Äoạn mắt rá»±c vẻ căm thù, nói tiếp:
- Hắn đã rơi xuống vực rồi phải không?
Lãnh Vân Quán chủ đắc ý:
- Äúng váºy, lúc nà y có lẽ hắn Ä‘ang trên đưá»ng xuống suối và ng rồi.
Lão nhân máºp háºm há»±c:
- Dù hắn đã chết thì lão phu cÅ©ng phải giẫm nát thi thể hắn má»›i hả dạ. Phiá»n quán chá»§ phái ngưá»i xuống mang thi thể hắn lên được chăng?
Lãnh Vân Quán chá»§ gáºt đầu:
- Dù lão huynh không nói thì lão đệ cÅ©ng phải tìm gặp thi thể cá»§a hắn trước, váºy má»›i có thể khiến cho đồng đạo võ lâm an tâm.
Äoạn bá»—ng chau mà y nói tiếp:
- Khi nãy các vị có nghe thấy tiếng gà o thét chăng?
Tuý Thần đôi mắt ti hà trừng lên nói:
- Lão phu dưá»ng như cÅ©ng có nghe.
Ngay khi ấy, từ xa có hai bóng ngưá»i lao nhanh đến, dừng lại trước mặt há», trong số má»™t ngưá»i hướng vá» phÃa Lãnh Vân Quán chủ hÆ¡ hãi nói:
Bẩm quán chủ, tên tù phạm đã biến mất rồi.
Lãnh Vân Quán chá»§ giáºt mình:
- từ lúc nà o?
- Lúc canh ba.
Lãnh Vân Quán chá»§ ngước lên trá»i, tức giáºn quát:
- Khốn khiếp, mất ngưá»i lúc canh ba tại sao các ngươi mãi bây giá» má»›i đến báo?
Hai ngưá»i thấy quán chá»§ nói năng khác thưá»ng, nặng lá»i chá»i mắng, biết là há»a to rồi, sợ hãi đến run giá»ng, nói:
- Chúng đệ tỠchưa đến phiên trực gác, trước đó ngoà i viện cũng không có động tĩnh gì nên không hỠhay biết, đến lúc nghe nhị sư thúc trước khi chết nói mới hay hai tên tù phạm đã bị cướp và o lúc canh ba.
Tuý Thần bỗng thắc mắc, nói:
Và o lúc canh ba, Vân Dáºt Long chỉ vừa má»›i đến đây, vì sao đánh cắp ngưá»i lúc ấy mà bây giá» má»›i hạ sát ngưá»i cá»§a quý quán? Hay đó là thá»§ hạ cá»§a Vân Dáºt Long?
Lãnh Vân Quán chá»§ tuy rất hoang mang và tức giáºn, song thần trà vẫn rất tỉnh táo, ngẫm nghÄ© má»™t hồi, bá»—ng nói:
- Không đúng, quyết chẳng phải thá»§ hạ cá»§a Vân Dáºt Long, thá»i gian hắn giết ngưá»i chÃnh là lúc chúng ta công kÃch Vân Dáºt Long, hiển nhiên là có ý nhiá»…u loạn tâm thần chúng ta, ngưá»i nà y dù không phải đồng bá»n cá»§a Vân Dáºt Long thì cÅ©ng là kẻ muốn giúp hắn.
Cái Vương đứng ngoà i xa bá»—ng vá»›i giá»ng lạnh nhạt, nói:
- Và ngưá»i nà y hiểu rất rõ vá» Lãnh Vân Quán.
Lãnh Vân Quán mắt loé căm há»n, chầm cháºm nhìn Cái Vương nói:
- Theo Cái huynh thì ngưá»i nà y là ai?
Cái Vương hằn há»c:
- Nếu lão ăn mà y nà y mà biết hắn là ai thì đâu có liá»u chết chạy đến đây để rồi lãnh má»™t chưởng cá»§a Vân Dáºt Long.
Lãnh Vân Quán cưá»i khảy:
- Cái Vương thương thế khá nặng, hãy ở lại đây nghỉ má»™t thá»i gian thì hÆ¡n.
Äoạn quay sang hai lão đạo sÄ© vừa báo tin, nghiêm giá»ng nói:
- Mau đưa Cái huynh và o trong quán, nếu mà còn có sự mất mát một lần nữa, các ngươi mang đầu đến đây gặp ta.
Cái Vương ngá»› ngưá»i, Ä‘oạn bá»—ng cưá»i to nói:
- Váºy lão ăn mà y nà y trở thà nh tù nhân rồi.
Lãnh Vân Quán chá»§ cưá»i lạnh lùng:
- Cái huynh đa nghi quá.
Äoạn bá»—ng quay sang Tuý Thần, nói:
- Nếu ngưá»i nà y mà biết kế hoạch cá»§a chúng ta, ắt phải có bố trà an toà n dưới Nhạn Chuá»· Nhai, Vân Dáºt Long lúc rÆ¡i xuống đã thá» ná»™i thương, chúng ta hãy mau xuống xem xét má»›i được.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u lo sợ Vân Dáºt Long chưa chết, lão nhân máºp cố nén cÆ¡n Ä‘au khắp ngưá»i, trầm giá»ng nói:
Nhị ca hãy cùng Tuý huynh xuống dưới vá»±c tìm kiếm trước, quán chá»§ hãy trở vá» Ä‘iá»u động chúng đệ tá» tìm kiếm đỠphòng vạn nhất, không cần báºn tâm đến lão phu, lão phu tá»± Ä‘i vỠđược.
Lãnh Vân Quán chủ vội nói:
- Äã váºy thì xin phiá»n nhị vị hãy Ä‘i trước, bần đạo sẽ tức khắc đến ngay.
Äoạn quay sang Cái Vương, nói:
- Xin má»i Cái huynh.
Cái Vương buông tiếng cưá»i khảy, cháºm rãi Ä‘i vá» phiá đạo quán, lão nhân máºp buông thõng hay tay theo sau, còn lão nhân cao và Tuý Thần quay ngưá»i phóng Ä‘i xuống vá»±c.
oOo
Nói vá» Vân Dáºt Long, tuy chà ng má»™t chiêu đả thương lão tam trong Tam lão Äông Thiên Môn, bản thân cÅ©ng bị chưởng lá»±c khá»§ng khiếp cá»§a bốn ngưá»i đẩy rÆ¡i xuống Nhạn Chuá»· Nhai, tuy chà ng vẫn tỉnh táo, song ná»™i phá»§ đã bị chấn động mạnh.
Chà ng mấy phen thỠđỠkhà khinh thân là m giảm bá»›t sức rÆ¡i, nhưng không sao váºn tụ được chân khÃ, trái lại má»—i lần thá» cà ng rÆ¡i nhanh hÆ¡n. Thế là chà ng đà nh buông tiếng thở dà i, nhắm nghiá»n mắt chá» thần chết rước Ä‘i.
Bá»—ng chà ng cảm thấy thân mình như gặp má»™t sức cản vô hình và liá»n tức rÆ¡i và o má»™t chiếc lưới má»m mại.
Vân Dáºt Long ngá»› ngưá»i má»™t hồi, Ä‘oạn gắng gượng ngồi dáºy, chỉ thấy chiếc lưới cách mặt đất chừng ba trượng, rá»™ng vuông vức năm trượng, hiển nhiên chiếc lưới nà y đã có ngưá»i cố ý giăng sẵn.
Vân Dáºt Long bò ra mép lưới, lẩm bẩm má»™t mình:
- Cái mạng nà y hẳn không phải ngẫu nhiên nhặt lại được rồi.
Äoạn liá»n đỠkhà toan phóng xuống, ngỠđâu má»›i hay thương thế cá»§a mình quá trầm trá»ng, ngay cả độ cao ba trượng mà cÅ©ng không phóng xuống được.
Äá»™t nhiên má»™t giá»ng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng từ phÃa trước cách hai trượng vang lên:
- "Bạch kiếm Linh mã" siêu quần xuất chúng, chả lẽ với độ cao thế nà y mà không xuống được ư?
|

14-09-2008, 07:09 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG HAI MÆ¯Æ I Bá»N
KIÊU NGẠO CỠCHẤP, KHÓ THỂ NHƯỜNG NHAU
Vân Dáºt Long nghe tiếng, trong óc liá»n hiện ra má»™t gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, bất giác giáºt mình thầm nhá»§:
- Trá»i xui đất khiến, sao mình lại gặp nà ng ta trong lúc nà y?
Ngẩng lên nhìn, quả thấy Kim Thá»§ Ngá»c Nữ mặt trÆ¡ lạnh Ä‘ang đủng đỉnh Ä‘i tá»›i.
Bản tÃnh cao ngạo hiếu thắng đã khiến Vân Dáºt Long quên mất tại sao nà ng ta lại xuất hiện đúng và o lúc nà y và ai đã giăng lưới tại đây.
Vân Dáºt Long lạnh lùng nói:
- Cô nương cho là độ cao ba trượng có thể gây khó khăn cho cho Vân mỗ ư?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ cưá»i khảy:
- Giá mà trên miệng các hạ không có vết máu, sắc mặt không nhợt nhạt, bổn cô nương quả tin là vá»›i độ cao ba trượng không thể gây khó khăn cho các hạ. Thế nhưng, Vân Dáºt Long, bản thân các hạ hiểu rõ hÆ¡n bổn cô nương, hiện các hạ không thể nà o từ trên ấy nhảy xuống.
Vân Dáºt Long bất giác đưa tay áo lên quệt và o khoé môi, quả nhiên tay áo lấm lem vết máu, chà ng thoáng ngẩn ngưá»i, Ä‘oạn vẫn thản nhiên nói:
- Không sai, Vân má»— quả ná»™i phá»§ đã thá» thương chút Ãt.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ liá»n dừng lại trước lưới cách chừng bảy thước, giá»ng mai mỉa:
- Tháºt chẳng ngá» chút thương thế ấy mà lại khiến cho các hạ không sao nhảy xuống được, chỉ vá»›i độ cao ba trượng.
Vân Dáºt Long thoáng biến sắc mặt, gắng sức chầm cháºm đứng dáºy, lúc nà y độ cao ba trượng tuy khiến chà ng cảm thấy hÆ¡i choáng váng, song chà ng vẫn quyết định nhảy xuống.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ thoáng chau mà y, bất giác tiến tá»›i má»™t bước, buá»™t miệng nói:
- Vân Dáºt Long, các hạ có nghÄ© đến háºu quả tệ hại sau khi nhảy xuống không?
Vân Dáºt Long chầm cháºm nhìn và o Kim Thá»§ Ngá»c Nữ hồi lâu, Ä‘oạn lạnh nhạt nói:
- Cô nương chỠxem cảnh ấy phải không?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ thoáng giáºt mình, trầm ngâm chốc lát:
- Bổn cô nương đã nói rồi, một ngà y nà o đó các hạ phải mở miệng van xin bổn cô nương.
Vân Dáºt Long nhếch môi ngạo nghá»…:
- Rất tiếc là cái ngà y ấy chưa đến, bởi Vân mỗ hãy còn sống.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ vốn tÃnh hiếu cưá»ng, nghe váºy liá»n Ä‘anh mặt, nói:
- ChÃnh vì các hạ còn sống nên bổn cô nương má»›i muốn các hạ phải mở miệng van xin.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Cô nương cho là dễ thực hiện lắm phải không?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ gằn giá»ng:
- Äúng váºy, bổn cô nương cho là quả chẳng chút khó khăn.
Vân Dáºt Long cưá»i nhạt:
- Äiá»u khó khăn là Vân má»— hãy còn má»™t hÆ¡i thở.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ bốp chát:
- Äiá»u dá»… dà ng là các hạ hiện thá»i không thể nà o váºn công theo ý muốn.
Vân Dáºt Long thoáng ngạc nhiên, Ä‘oạn cưá»i khảy:
- Nếu lúc nà y mà cô nương muốn sanh cầm Vân mỗ có thể nói là dễ như trở bà n tay, nhưng...
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ cưá»i khảy:
Nếu bổn cô nương mà muốn sanh cầm các hạ thì đâu có đợi đến tối hôm nay, bắt buộc các hạ phải van xin thì bổn cô nương mới hả...
Nói đến đây thì không sao tiếp lá»i được nữa.
Vân Dáºt Long lạnh lùng tiếp lá»i:
- Má»›i hả niá»m căm háºn chứ gì?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ vá»™i dá»i ánh mắt khá»i mặt Vân Dáºt Long, nà ng muốn phá»§ nháºn, song như váºy sẽ tổn thương đến lòng tá»± ái cá»§a nà ng, còn như nhìn nháºn thì nà ng lại không muốn bởi đó chỉ là má»™t câu nói vô tâm.
Gió đêm giá buốt vẫn vụt vù thổi, đêm khuya cà ng thêm tĩnh lặng.
Äá»™t nhiên, Kim Thá»§ Ngá»c Nữ nghe má»™t tiếng "phịch", láºp tức nà ng biến sắc mặt, vá»™i lướt nhanh tá»›i như không há» suy nghÄ©, hoà n toà n là do phản ứng cá»§a tiá»m thức.
Lúc nà y nà ng chỉ còn cách lưới ba thước hÆ¡n, đã thấy rõ Vân Dáºt Long Ä‘ang gắng gượng từ dưới đất đứng lên, sắc mặt cà ng thêm nhợt nhạt, khoé môi cà ng rỉ máu nhiá»u hÆ¡n.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ háºm há»±c, nói:
- Các hạ ương ngạnh lắm, đã không van xin bổn cô nương giúp đỡ.
Vân Dáºt Long hÃt sâu má»™t hÆ¡i không khÃ, cố nén máu trà o lên cổ há»ng, lạnh lùng nói:
- Cô nương thất vá»ng lắm phải không?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ cưá»i gằn:
- Bổn cô nương quả có hÆ¡i thất vá»ng, nhưng không há» tuyệt vá»ng, bởi các hạ chưa đến thá»i khắc sinh tá».
Vân Dáºt Long cưá»i thiểu não:
- Không sai, khi chưa tìm được tá» thi Vân má»—, Lãnh Vân Quán quyết không bao giỠđể yên cho Vân má»—, do đó Vân má»— tá»± biết khó thể rá»i khá»i đây ngoà i trăm trượng.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ nghe lòng trÄ©u xuống, nhưng không để lá»™ ra ngoà i mặt, cưá»i khảy nói:
- Các hạ thông minh lắm.
Vân Dáºt Long rắn giá»ng:
- Nhưng Vân má»— đã nói rồi, Vân má»— mà còn sống thì nhất định cô nương phải thất vá»ng.
- Bổn cô nương trong mình có diệu dược Ä‘iá»u thương, chỉ cần các hạ chịu nói má»™t lá»i, bổn cô nương tin chắc công lá»±c các hạ sẽ hồi phục trước khi hỠđến đây, các hạ có thể trả thù và cứu ngưá»i theo ý muốn.
Vân Dáºt Long chầm cháºm ngẩng lên trên gương mặt trắng bệch cá»§a chà ng xuất hiện và i đưá»ng xếp nếp rất hiếm thấy, những giá»t mồ hôi to cỡ hạt Ä‘áºu lã chã từ trên mà ng tai lăn dà i xuống má.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ nhìn chốt và o mặt Vân Dáºt Long, hai má nà ng cÅ©ng ướt đẫm mồ hôi, vẻ căng thẳng như chẳng kém hÆ¡n Vân Dáºt Long.
Sau má»™t hồi tháºt lâu, Vân Dáºt Long vẫn không lên tiếng, Kim Thá»§ Ngá»c Nữ không dằn được, vá»›i giá»ng ôn hoà nói:
- NÆ¡i đây chỉ có hai chúng ta, tôi sẽ không nói cho bất kỳ má»™t ngưá»i nà o khác biết đâu.
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i:
- Cô nương nhất định muốn Vân má»— van xin, vì sao váºy?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ thẳng thắn:
- Bởi tôi đã nói rồi.
Vân Dáºt Long cưá»i não nuá»™t:
- Vân Dáºt Long nà y bình sanh chưa van xin ai bao giá», cô nương hãy chỠở gần đây, có lẽ trước khi trá»i sáng Vân má»— sẽ khiến cho cô nương hả niá»m căm háºn.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ trố mắt:
- Các hạ cần suy nghĩ nữa ư?
Vân Dáºt Long chầm cháºm quay ngưá»i Ä‘i, bình thản nói:
- Trước khi trá»i sáng, Vân má»— có lẽ đã phÆ¡i xác tại đâu đây trong vòng trăm trượng.
Äoạn lê từng bước chân nặng ná» Ä‘i vá» phÃa cánh rừng thưa cách chừng năm mươi trượng.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ mặt tái ngắt, mắt rá»±c vẻ u oán, thò tay và o trong tay áo, đôi môi mấp máy mấy lượt, song vẫn không thốt ra được những lá»i muốn nói trong lòng, nà ng tháºt là má»™t ngưá»i con gái hiếu cưá»ng.
Thế là nà ng chuyển động gót sen, theo sau Vân Dáºt Long Ä‘i vá» phÃa cánh rừng thưa.
Trên đưá»ng ngổn ngang đá núi lởm chởm. Vân Dáºt Long lúc nà y không thể phi thân lướt qua, đà nh chá»n nÆ¡i bằng phẳng mà đi, nên phải quanh co mãi đến ná»a giá» má»›i đến được cánh rừng, vừa tiếng và o trong, bá»—ng nghe má»™t giá»ng sang sảng nói:
- á»’, đây có má»™t tấm lưới giăng sẵn, hãy tìm thi thể cá»§a Vân Dáºt Long mau.
Vân Dáºt Long nghe tiếng, biết ngay đó là Tuý Thần.
Tiếp theo má»™t giá»ng âm trầm khác nói:
- Khá»i phải tìm nữa, ngưá»i ta đã giăng sẵn lưới ở đây đón chá», hẳn cÅ©ng biết rõ kế hoạch cá»§a chúng ta, có lẽ Vân Dáºt Long đã được cứu Ä‘i mất rồi.
Ng ưá»i nà y dưá»ng như là nhị trưởng lão cá»§a Äông Thiên Môn, lão nhân cao chỉ lên tiếng hai lần.
Tuý Thần tìm kiếm một hồi, tiu nghỉu nói:
- Quả nhiên không có, bên trái đây là rừng, qua khá»i rừng là hạ viện Lãnh Vân Quán, đối phương biết rõ kế hoạch cá»§a ta, hẳn nhiên cÅ©ng rà nh vỠđịa hình, ta Ä‘uổi theo hướng phải mau.
Vân Dáºt Long khẽ thở phà o, ngồi xuống má»™t gốc cây to nghỉ ngÆ¡i.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ Ä‘i đến dưới má»™t ngá»n cây trước mặt chà ng cách chừng bốn thước, cất tiếng nói:
- Vân Dáºt Long, các hạ lại thoát nạn má»™t lần nữa.
Vân Dáºt Long cưá»i nặng ná»:
- Cô nương ở đây chỠđợi tiếp ngưá»i thứ nhì phải không?
- Chúng ta Ä‘á»u đã hiểu rất rõ, trước mắt chỉ có thể đánh lừa được Tuý Thần là ngưá»i thiếu suy xét, nhưng rất khó đánh lừa được Lãnh Vân Quán chá»§.
Vân Dáºt Long nhẹ gáºt đầu:
- Quả đúng như váºy.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ thoáng ngẫm nghÄ©:
- Hiện giá» các hạ hối háºn cÅ©ng hãy còn kịp.
Vân Dáºt Long kiên quyết:
- Vân má»— không bao giá» hối háºn cả.
Äoạn chầm cháºm nhắm mắt lại. Ngay khi ấy ngoà i rừng bá»—ng có tiếng ồn à o, có ngưá»i trầm giá»ng nói:
- Rất có thể là ở cánh rừng bên trái.
Má»t ngưá»i khác nói:
- Ä á»«ng Ä‘oán bừa, chá» quán chá»§ đến hẵng hay.
- Vạn nhất bị hắn trốn thoát thì sao?
- Báºy nà o, đệ tá» hạ viện đã phụng mạng tiến vá» phÃa nà y lục soát rồi, chúng ta chỉ cần canh giữ tại đây, còn sợ hắn chắp cánh bay lên trá»i hay sao?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ đưa mắt nhìn Vân Dáºt Long Ä‘ang nhắm mắt tÄ©nh toạ, thấy thần sắc chà ng vẫn hết sức bình thản, không khá»i bá»±c tức, nói:
- Vân Dáºt Long, bổn cô nương cho thêm thá»i gian má»™t nén nhang để các hạ suy nghÄ© đó.
Vân Dáºt Long vẫn giá»ng lạnh nhạt:
- Cô nương có thể rá»i khá»i được rồi, Vân má»— chẳng suy nghÄ© gì cả.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ tức tối:
- Ngươi nghĩ đến bổn cô nương phải van xin ngươi hay sao?
Vân Dáºt Long chầm cháºm mở mắt ra:
- Cô nương đâu cần thiết phải như váºy.
Äoạn lại nhắm nghiá»n mắt. Kim Thá»§ Ngá»c Nữ háºm há»±c trừng mắt nhìn Vân Dáºt Long, vụt quay ngưá»i toan bá» Ä‘i, song gương mặt trắng nhợt kia đã khiến nà ng không sao cất chân lên được.
Ngay khi ấy, bỗng nghe tiếng Lãnh Vân Quán chủ vang lên:
- Vân Dáºt Long đã thá» thương ná»™i phá»§, chẳng thể đương cá»± vá»›i ta được nữa, hãy và o rừng lục soát nhanh lên, nhất quyết phải bắt được hắn trước khi trá»i sáng.
Lãnh Vân Quán chá»§ vừa dứt lá»i, liá»n có ngưá»i há»i:
- Quán chủ, chúng ta chỉ lục soát trong rừng thôi ư?
- NÆ¡i đây chỉ có hai lối ra, hướng phải đã có Tuý Thần hai ngưá»i Ä‘uổi theo rồi, nếu há» cÅ©ng không Ä‘uổi kịp thì các ngươi có Ä‘i cÅ©ng hoà i công. Bây giá» ta trở vá» quán trước, nếu gặp cưá»ng địch hãy phát tÃn hiệu ngay tức khắc.
Hai ngưá»i khi nãy khẽ vâng má»™t tiếng, dưá»ng như bắt đầu lục soát từ hướng nà y.
Vân Dáºt Long tuy nhắm mắt ngồi yên như nháºp định, nhưng tháºt ra những lá»i cố ý nói to cá»§a Lãnh Vân Quán chá»§, chà ng Ä‘á»u nghe rõ cả, lòng cưá»i khảy thầm nhá»§:
- ngưá»i nà y tháºt già mưu lắm kế, trước khi công địch đã lo bảo vệ sà o huyệt, đêm nay mình dù có may mắn thoát chết, chỉ e sau nà y muốn cứu ngưá»i cÅ©ng hết sức khó khăn.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ nóng lòng ngước lên nhìn trá»i, lòng thầm toan tÃnh:
- Lúc nà y đã sắp hết canh tư rồi, thủ hạ chà ng ta sao vẫn chưa đến nhỉ?
Äoạn không dằn được lại cất tiếng há»i:
- Vân Dáºt Long, đã đến giá» rồi, hãy trả lá»i dứt khoát Ä‘i.
Vân Dáºt Long chầm cháºm mở mắt ra:
- Lẽ ra cô nương nên rá»i khá»i từ lâu rồi.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ nhướng mà y tức giáºn:
- Äây là vùng đất cá»§a ngươi hay sao?
Vân Dáºt Long ngẩn ngưá»i:
- Cô nương nói váºy nghÄ©a là sao?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ như cố ý kéo dà i thá»i gian, lạnh lùng nói:
- Äã không phải là lãnh địa cá»§a các hạ, các hạ lấy quyá»n gì can thiệp và o sá»± Ä‘i đứng cá»§a bổn cô nương chứ?
Vân Dáºt Long cưá»i ảo não:
- Nếu cô nương mà hiểu hoà n cảnh hiện nà y cá»§a vân má»—, cô nương lên rá»i khá»i đây thì tốt hÆ¡n.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ rất thông minh và nhạy bén, nghe nói bá»—ng dưng tim Ä‘áºp rá»™n rạo, dưá»ng như muốn cho chà ng hiểu rõ mình hÆ¡n, nà ng vá» không hiểu, cưá»i khảy nói:
- Hoà n cảnh của các hạ can gì đến bổn cô nương chứ?
Vân Dáºt Long bản tÃnh tuy kiêu ngạo, song rất trá»ng ân oán, ngạo khà cá»§a Kim Thá»§ Ngá»c Nữ tuy khiến chà ng bá»±c tức, song giữa hai ngưá»i chẳng có oán thù gì không thể giải quyết, bèn cưá»i nhạt nói:
- Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Cô nương tuy không phải là bằng hữu của Vân mỗ, nhưng kẻ khác đâu biết được, rất có thể cô nương sẽ…..
Bỗng nhiên ngưng bặt không nói tiếp nữa.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ trố mắt, ngạc nhiên há»i:
- Sẽ như thế nà o?
- Sẽ bị hiểu lầm là đồng bá»n cá»§a Vân má»—.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ thoáng đỠmặt, ngẫm nghÄ© hồi lâu má»›i cháºm rãi nói:
- Váºy là bổn cô nương phải cảm tạ sá»± quan tâm cá»§a các hạ má»›i đúng.
Vân Dáºt Long giá»ng há» hững:
- Vân mỗ chẳng quan tâm đến ai bao giỠcả.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ không chút tức giáºn, há»i tiếp:
- Kể cả thủ hạ của các hạ hay sao?
Vân Dáºt Long ngẩn ngưá»i, không sao trả lá»i được. Thế là trên đôi môi nhá» nhắn cá»§a Kim Thá»§ Ngá»c Nữ liá»n hé nở má»™t nụ cưá»i kỳ lạ.
Äá»™t nhiên trong rừng vang lên má»™t tiếng động lạ. Kim Thá»§ Ngá»c Nữ thÃnh giác hết sức linh mẫn, láºp tức biến sắc, trầm mặt nói:
- Vân Dáºt Long, đã đến thá»i khắc quyết định dứt khoát rồi.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ vừa dứt lá»i, bá»—ng từ xa vang lên má»™t tiếng huýt dà i lảnh lót, mặt nà ng láºp tức lá»™ vẻ mừng rỡ.
Ngay khi ấy, Vân Dáºt Long cÅ©ng đã nghe thấy tiếng bước chân ráºm rịch vang lên xung quanh.
Chà ng cố nén niá»m xao động trong lòng, lạnh nhạt nói:
- Cô nương bảo Vân mỗ dứt khoát gì kia?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ gằn giá»ng:
- Quyết định lá»±a chá»n sống hay chết, bổn cô nương chá» câu trả lá»i đây.
Vân Dáºt Long thản nhiên cưá»i:
- Muốn sống thì phải van xin cô nương chứ gì?
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ vênh mặt:
- Äúng váºy.
- Váºy thì cô nương có thể Ä‘i được rồi.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ quét mắt nhìn quanh má»™t hồi:
- Khi bổn cô nương bá» Ä‘i rồi, các hạ có hối háºn cÅ©ng đã muá»™n.
- Vân má»— nói rồi, Vân Dáºt Long nà y bình sanh không bao giá» hối háºn.
Kim Thá»§ Ngá»c Nữ như đã tức giáºn thá»±c sá»±, cưá»i khảy nói:
- Sau một giỠba khắc bổn cô nương sẽ quay lại đây xem thi thể các hạ.
Äoạn ném cho Vân Dáºt Long cái nhìn sâu lắng, tung mình phi thân lên ngá»n cây.
Vân Dáºt Long dõi mắt nhìn theo bóng dáng Kim Thá»§ Ngá»c Nữ biến mất trên ngá»n cây, lòng chợt nghe buồn man mác. Chà ng chá»i hai tay xuống đất gắng gượng đứng lên, lúc nà y tiếng ồn à o xung quanh cà ng gần hÆ¡n.
Vân Dáºt Long chầm cháºm rút TrÃch Huyết Kiếm bên lưng ra, cưá»i xót xa lẩm bẩm:
- Có lẽ đây là cuá»™c chiến cuối cùng cá»§a Ä‘á»i mình.
Bỗng tiếng huýt lảnh lót lại vang lên từ cõi xa, phá vỡ đêm không tĩnh mịch. Tiếng huýt vừa dứt, một đà n chim bằng đã xuất hiện trên không, bỗng nghe có tiếng la to:
- Kìa, má»i ngưá»i hãy xem, cái bóng trắng kia có phải là tên tiểu tỠấy không?
Tiếng ồn cách chừng năm trượng láºp tức ngưng bặt, lát sau lại có ngưá»i lá»›n tiếng nói:
- Quả đúng là hắn rồi.
Giá»ng nói tuy có phần vui mừng, song vẫn không che giấu được sá»± khiếp hãi.
Tiếp theo có tiếng hét to:
- Äừng để cho hắn chạy thoát, bao vây hắn mau lên.
- Hãy khoan, mau gá»i sư thúc đến ngay.
Liá»n tức thá»i có ngưá»i lá»›n tiếng gá»i:
- Sư thúc, đến đây mau, đã tìm thấy Vân Dáºt Long rồi.
Ngay sau đó tiếng ồn xung quanh Ä‘á»u ngưng lặng, hiển nhiên bá»n há» Ä‘á»u Ä‘ang bá»§a vây vá» hướng nà y.
“Choang†má»™t tiếng, Vân Dáºt Long đã rút TrÃch Huyết Kiếm ra khá»i vá».
Liá»n khi ấy, bóng ngưá»i nhấp nhoáng, xung quanh Vân Dáºt Long trong vòng hai trượng đã xuất hiện bảy tám đạo sÄ© trạc tuổi tam tuần, tiếp lại đến xuất hiện mưá»i mấy ngưá»i nữa, sau cùng là hai lão đạo sÄ© tuổi trạc ngÅ© tuần phóng xuống trước mặt Vân Dáºt Long cách chừng má»™t trượng.
Ngưá»i bên trái mÅ©i quặp môi trá», ngưá»i bên phải mặt đầy thịt ngang, đôi mắt lồi, ngáºp hung quang.
Vân Dáºt Long lạnh lùng quét mắt nhìn quanh, nói:
- Rồi thì các vị cũng đã đến.
Äạo nhân mÅ©i quặp đưa mắt nhìn Vân Dáºt Long từ trên xuống dưới má»™t hồi, Ä‘oạn nói:
- Phải nói là tôn giá không thoát khá»i tay bần đạo má»›i đúng.
Vân Dáºt Long cưá»i khỉnh:
- Trước khi bắt được Vân má»—, tôn giá nói váºy không thấy quá khoác lác hay sao?
Äạo nhân mắt lồi gắt giá»ng:
- Äể rồi xem có khoác lác hay không?
Äoạn liá»n sấn tá»›i má»™t bưới, song chẳng đủ can đảm tháºt sá»± xuất thá»§.
Vân Dáºt Long ngạo nghá»… tiến tá»›i má»™t bước, đưa TrÃch Huyết Kiếm lên nói:
- Tôn giá sao không xông tới nà o?
Äạo sÄ© mắt lồi bất giác lùi sau má»™t bước như là tiá»m thức thúc đẩy, để giữ gìn má»™t khoảng cách nhất định.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Oai phong của tôn giá biến đâu mất rồi?
Äạo sÄ© mắt lồi bất giác đỠmặt, ngoảnh sang đạo sÄ© mÅ©i quặp trầm giá»ng nói:
- Chúng ta xông lên.
Äạo sÄ© mÅ©i quặp nhìn chốt và o mặt Vân Dáºt Long, cưá»i khảy nói:
- Tôn giá bình tĩnh lắm.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Các vị dưá»ng như còn bình tÄ©nh hÆ¡n vân má»— nhiá»u.
Trước khi hiểu rõ vá» tình trạng thương thế cá»§a Vân Dáºt Long, đạo sÄ© mÅ©i quặp dưá»ng như không vá»™i tấn công, thản nhiên cưá»i nói:
- Vân Dáºt Long, hiện tình thế giữa chúng ta khác nhau, nếu bần đạo không lầm, lúc nà y ngay cả di động má»™t chút tôn giá cÅ©ng cảm thấy rất khó khăn.
Trong khi nói, mắt nhìn chốt và o mặt Vân Dáºt Long.
Vân Dáºt Long thoáng giáºt mình, xong vẫn bình thản nói:
- Tôn giá đã nháºn định như váºy, sao không tiến tá»›i thá» xem.
Äạo sÄ© mÅ©i quặp bá»—ng vung tay quát:
- Vân Dáºt Long, hãy tiếp lão phu má»™t chưởng.
Äồng thá»i chưởng lá»±c đã xô ra như vÅ© bão, công lá»±c dưá»ng như chẳng kém hÆ¡n xuyên vân chân nhân.
Vân Dáºt Long lúc nà y ná»™i thương trầm trá»ng, không sao đỠtụ chân lá»±c, theo bản năng tạt ngang ngưá»i ba bươÌc, thụp ngưá»i ngồi xổm xuống.
Bởi Vân Dáºt Long quá Ä‘iá»m tÄ©nh nên đạo sÄ© mÅ©i quặp không ngá» chà ng đã thá» thương đến mức không còn khả năng đôÌi địch, vì lo cho sá»± an toà n cá»§a bản thân nên lão đã dồn hết tinh thần và o việc váºn kình, dó đó Vân Dáºt Long tuy né tránh không được nhanh nhẹn mà lão cÅ©ng không sao Ä‘uổi theo tiếp tục công kÃch.
Kình phong lướt qua đầu Vân Dáºt Long, “crắc†má»™t tiếng vang dá»™i, má»™t ngá»n cây to cỡ miệng bát sau lưng chà ng đã gà y là m đôi ngã đổ.
Vân Dáºt Long tuy tránh khá»i luồng chưởng phong chÃnh, song vẫn bị rìa chưởng phong quét ngã ngá»a ra đất.
Tá»±a hồ không ai ngá» Vân Dáºt Long uy mãnh là thế, giỠđây lại yếu Ä‘uối như váºy, má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u kinh ngạc, rồi thì cùng đắc ý gầm vang như sấm rá»n, xé nát đêm không tÄ©nh mịch.
Äạo sÄ© mắt lồi thoạt đầu bị Vân Dáºt Long là m cho khiếp hãi đến cÆ¡ hồ độn thổ, giá» thấy chà ng yếu Ä‘uối đến váºy, lá»a giáºn liá»n bùng cháy, tung mình lao tá»›i quát:
- Äạo gia xé xác ngươi.
Dứt tiếng, ngưá»i đã lao tá»›i, vươn tay chá»™p và o hai chân Vân Dáºt Long.
Những đạo sÄ© xung quanh tranh nhau ùa tá»›i, tá»±a hồ thảy Ä‘á»u nóng long muốn được chứng kiến cảnh xé xác đầy hấp dẫn nà y, ánh mắt cá»§a há» cá»±c kỳ tà n nhẫn.
Vân Dáºt Long không rụt chân vá», đôi mắt ngáºp sát cÆ¡ nhìn chốt và o mắt đạo sÄ© mắt lồi.
Ngay khi hai tay đạo sÄ© mắt lồi vừa chạm và o cổ chân Vân Dáºt Long, chợt thấy ánh thép chá»›p lên, liá»n tức má»™t tiếng rú thảm vang lên, đó không phải là tiếng cá»§a Vân Dáºt Long.
Mấy mươi ánh mắt bà ng hoà ng nhìn Vân Dáºt Long chá»i tay xuống đất chầm cháºm đứng lên, tay phải chà ng cầm TrÃch Huyết Kiếm, máu tươi chảy dà i theo sống kiếm, qua đốc kiếm nhuá»™m đỠcả bà n tay chà ng.
Äạo sÄ© mắt lồi hai tay ôm chặt lấy ngá»±c, lưỡi kiếm sáng loáng xuyên suốt qua lưng lão.
Vân Dáºt Long lạnh lùng nhìn và o bá»™ mặt co rúm cá»§a đạo sÄ© mắt lồi, giá»ng tà n bạo nói:
- Tôn giá đắc ý quá sớm, nằm xuống đi thôi.
Äoạn chân trái tống mạnh, Ä‘á»a sÄ© mắt lồi ngã báºt ra, liá»n tức má»™t vòi máu phún thẳng và o ngưá»i Vân Dáºt Long, nhuá»™m đỠcả toà n thân chà ng.
Äạo sÄ© mÅ©i quặp trợn mắt nhìn sư đệ giãy giụa má»™t hồi má»›i tắt thở, căm há»n quá độ, cưá»i vang:
- Ha ha… Vân Dáºt Long, bốn sư huynh đệ ta đã có ba ngưá»i chết vì ngươi rồi… ngươi… đã đến lúc phÆ¡i xác rồi.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Tôn giá nên biết, nói suông vô Ãch, sao không xông tá»›i mà động thá»§ thá» xem.
Äạo sÄ© mÅ©i quặp nghiến răng:
- Äạo gia chá»§ động thá»§ má»™t mình thì ngưá»i chết nhẹ nhà ng quá, ta sẽ bảo bá»n há» má»—i ngưá»i tặng cho ngươi má»™t chưởng, để ngươi chầm cháºm trả hết nợ cho Lãnh Vân Quán.
Vân Dáºt Long lúc nà y đã kiệt sức lắm rồi, nghe váºy không khá»i trÄ©u lòng, song vẫn Ä‘anh giá»ng nói:
- Các vị lần lượt xông tá»›i từng ngưá»i má»™t Ä‘i.
Äạo sÄ© mÅ©i quặp cưá»i khảy:
- Ngươi đừng uống phà tâm tư nữa.
Äoạn trầm giá»ng quát:
- Hãy bao vây thà nh một vòng, tiến tới trong phạm vi một trượng, nghe lệnh tức khắc động thủ, không được công và o nơi yếu hại, chỉ nhắm và o những chỗ không dễ chết mà đánh.
Tất cả đạo sÄ© nghe váºy liá»n cùng khoái trá reo vang, ai nấy Ä‘á»u dùi quyá»n xoa chưởng sẵn sà ng rat ay.
Äạo sÄ© mÅ©i quặp cưá»i sắc lạnh:
- Vân Dáºt Long, ngươi chịu chết Ä‘i thôi.
Thốt nhiên trên đầu há» vang lên tiếng thét như sấm rá»n:
- Thất hải dược linh mã.
Một tiếng khác tiếp ngay:
- Bạch kiếm tảo thiên hạ.
|

14-09-2008, 07:11 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG HAI MÆ¯Æ I LÄ‚M
THẦN CÔNG KHÔI PHỤC, XUẤT BINH DIỆT THÙ
Quần đạo thảy Ä‘á»u nghe tiếng thét hãi huÌ€ng ấy, song không má»™t ai thu chưởng tá»± bảo, bởi bá»n há» biết “Bạch kiếm Linh mã†oai chấn thiên hạ, nếu diệt được Vân Dáºt Long trong má»™t đêm mình sẽ được dương danh tứ hải, do đó hỠđã quên mất sá»± an nguy cá»§a bản thân.
Äạo sÄ© mÅ©i quặp như đã phát giác ra tình thế không bình thưá»ng, láºp tức biến sắc mặt,vừa định lên tiếng, bá»—ng nghe má»™t giá»ng sắc lạnh giáºn dữ quát:
- Lũ khốn kiếp, nằm xuống ngay!
Äạo sÄ© mÅ©i quặp liá»n thấy bóng ngưá»i nhấp nhoáng, tiếng gà o rú thảm khốc vang rá»n phá vỡ đêm không.
Tiếng rên la trước lúc chết đã kéo bá»n đạo sÄ© vì thanh danh mà đánh mất lý trà trở vá» vá»›i thá»±c tại. Trong cÆ¡n mưa máu há» kinh hoà ng đổ xô nhau thoái lui.
Hiện trưá»ng lại trở vá» vá»›i sá»± yên ắng trước đây, khác chăng là dưới đất đã có them má»™t số tá» thi bị bổ ra là m đôi từ đầu đến chân và hai lão nhân quái dị đứng cạnh Vân Dáºt Long.
Ngưá»i bên trái tuổi gần bát tuần, tay chống trượng dà i, hai mắt nhắm nghiá»n, vẻ mặt lạnh trầm như mù, lão nhân bên phải thì trái ngược, mà y trắng như sương, đôi mắt cong như vầng trăng lưỡi liá»m, mÅ©i thẳng miệng to, hai bên khóe môi xếch ngược lên, mặt luôn cưá»i tươi vui, mặc chiếc áo ngắn không cà i khuy để lá»™ cả ngá»±c và chiếc bụng to á»nh, cá»™ng them cái đầu trá»c nhẵn bóng bẩm sinh, hệt như vị tiếu pháºt trong miếu thá».
Vân Dáºt Long vẫn hết sức bình thản, cháºm rãi quét mắt nhìn bá»n đạo sÄ© Ä‘ang bà ng hoà ng đứng thừ ra, Ä‘oạn quay sang lão nhân trá»c đầu nói:
- Các ngươi đến tháºt đúng lúc.
Hai lão nhân liá»n vá»™i nghiêm trang khom mình nói:
- Thuộc hạ đến muộn để khiến Cung chủ phải vất vả, vạn mong cung chủ thứ tội, thương thế của …
Vân Dáºt Long thản nhiên cưá»i, chầm cháºm lùi vá» sau má»™t bước, dá»±a và o thân cây lạnh lùng nói:
- Vân mỗ còn chịu đựng được, các ngươi hãy lo thu xếp những vị bằng hữu nà y trước đã.
Lão nhân trá»c đầu mắt liá»n rá»±c lên, toét miệng cưá»i nói:
- Thỉnh thị Cung chủ, xỠlý thế nà o đây.
- Giao toà n quyá»n cho lão
- Xin tuân lệnh.
Lão nhân trá»c đầu dứt lá»i liá»n quay phắt Ä‘i, sãi bước tiến vá» phÃa bá»n đạo sÄ©, tươi cưá»i nói:
- Nà o lại đây. Ngưá»i nà o bước ra tiếp ta và i chiêu trước đây.
Giá»ng nói ôn hòa cùng vá»›i bá»™ mặt tươi cưá»i, trông chẳng có vẻ gì là hung dữ cả.
Äạo sÄ© mÅ©i quặp nhìn lão nhân đầu trá»c má»™t hồi, trong trà nhá»› y dưá»ng như từng nghe nói trong võ lâm có má»™t ngưá»i như váºy, song nhất thá»i chưa nghÄ© ra được là ai, bèn lạnh lùng noi:
- Bần đạo có thể thnhr giáo tôn giá xưng hô thế nà o chăng?
Lão nhân đầu trá»c đưa tay lên vuốt đầu, cưá»i nói:
- Lão đạo sÄ©, vừa đánh vừa nói cÅ©ng được, hà tất uổng phà thá»i gian.
Äạo sÄ© mÅ©i quặp cưá»i khảy:
- Ngay cả chá»§ nhân cá»§a tôn giá mà còn không đương cá»± nổi vá»›i bá»n nà y, nếu động thá»§ e rằng tôn giá chưa kịp nói ra danh tánh thì đã lên đưá»ng vá» chốn suối và ng rồi.
Lão nhân trá»c đầu cưá»i phá lên:
- Nếu mà bảo chá»§ nhân “Bạch kiếm Linh mã†bị mấy con sâu má»›i biết bò tông ngã, há»a chăng Diêm Vương lão nhi lúc say rượu thì còn có thể tin được. Thôi đừng lải nhải nữa, Ä‘iểm tướng ra tráºn Ä‘i.
Äạo sÄ© mÅ©i quặp nóng lòng trừ khá» Vân Dáºt Long, sợ kéo dà i thá»i gian xảy ra chuyện rắc rối, bèn cưá»i khảy nói:
- Thá»i gian có hạn, tôn giá…
Lão nhân trá»c đầu cưá»i ngắt lá»i:
- Äể tranh thá»§ thá»i gian, tôn giá bao nhiêu ta cÅ©ng chẳng từ chối, ngưá»i hãy Ä‘iểm tướng Ä‘i.
- ChÃnh tôn giá tá»± nói đấy nhé.
Äạo sÄ© mÅ©i quặp liá»n khoát tay quát:
- Hãy hạ ngưá»i nà y cho ta!
Bá»™ mặt tươi vui dá»… mến cá»§a lão nhân trá»c đầu khó thể khiến ngưá»i khiếp sợ, đạo sÄ© mÅ©i quặp vừa hạ lệnh xong, láºp tức trong đám đông ùa ra năm đạo sÄ© mặt đằng đằng sát khÃ, bao vây lão ta và o giữa.
Lão nhân trá»c đầu mắt ánh vẻ sắc lạnh, song vẫn tươi cưá»i nói:
- Chúng ta má»›i gặp nhau lần đầu, đánh má»™t tráºn là xong, hà tất nhất định phải hạ lão phu kia chứ?
Năm đạo sÄ© thấy váºy ngỡ lão nhân trá»c đầu đã khiếp đảm, hung khà liá»n bốc cao, không chỠđạo sÄ© mÅ©i quặp hạ lệnh, đã cùng quát to:
- Hạng vô dụng như lão mà cÅ©ng dám ra tráºn, nằm xuống ngay.
Liá»n tức mưá»i cánh tay nhất tá» vung lên, chưởng phong ồ ạt xô ra như vÅ© bão uy thế tháºt kinh ngưá»i.
Lão nhân đầu trá»c theo thói quen, hai tay ôm lấy bụng, ngá»a mặt cưá»i vang:
- Ha ha … nhân sinh nhất thế giai không má»™ng, hà như khoái lạc hồng trần hà nh (cả Ä‘á»i ngưá»i Ä‘á»u như giấc chiêm bao, chốn hồng trần có chi là vui sướng).
Vừa thấy lão nhân đầu trá»c hai tay ôm bụng, lại nghe hai câu thÆ¡ đã được lan truyá»n khắp võ lâm từ lâu, đạo sÄ© mÅ©i quặp chợt nhá»› đến má»™t nhân váºt khá»§ng khiếp, liá»n tái mặt buá»™t miệng kêu lên:
- Huyết pháºt!
Ngay khi ấy năm đạo sÄ© đã lao đến gần lão nhân đầu trá»c, cÅ©ng xuất kỳ chiêu tấn công và o các nÆ¡i đại huyệt khắp ngưá»i đối phương.
Lão nhân đầu trá»c hai tay ôm bụng bá»—ng tụt xuống, ngay khi mưá»i bà n tay dồn đầy công lá»±c sắp chạm và o ngưá»i, hai bà n tay to bè cá»§a lão bá»—ng vung lên, tốc độ nhanh không tưởng tượng được.
Trong tiếng thét thảm khốc, máu tươi phún ngáºp trời, năm đạo sÄ© trong tiếng cưá»i vang dá»™i, cÆ¡ hồ cùng má»™t lúc thảy Ä‘á»u bị tách ra là m hai.
Lão nhân trá»c đầu quét mắt nhìn tá» thi dưới đất, Ä‘oạn vẫy tay cưá»i nói:
- Äạo sÄ©, để tranh thá»§ thá»i gian, ngươi hãy Ä‘iểm thêm và i tên đại tướng ra tráºn Ä‘i nà o.
Äạo sÄ© mÅ©i quặp thá» thẩn nhìn lão nhân trá»c đầu, lắp bắp nói:
- Lão…. lão tiá»n bối…. là Huyết Pháºt….
Lão nhân trá»c đầu cưá»i phá lên:
- Äạo sÄ©, tháºt đáng quý ngươi hãy còn nhá»› được Huyết Pháºt nà y. Nà o lại đây, Ä‘á»i ngưá»i như giấc chiêm bao, hà tất mặt mà y nhăn nhó thế kia, hãy phái thêm ngưá»i xông tá»›i nữa Ä‘i.
Äạo sÄ© mÅ©i quặp không tá»± chá»§ được thoái lui má»™t bước:
- Vừa rồi vãn bối có Ä‘iá»u chi đắc tá»™i, vạn mong…
Huyết Pháºt cưá»i to:
- Ngươi đã biết lão phu là Huyết Pháºt thì cÅ©ng phải biết nói nhiá»u vô Ãch. Há» há», hà o khà cá»§a các ngươi lúc nãy vây đánh tiểu cung chá»§ cá»§a ta giá» biến đâu mất rồi.
Äạo sÄ© mÅ©i quặp quét mắt tháºt nhanh, nhìn những thá»§ hạ Ä‘ang đứng ngay ra như những kẻ mất hồn, niá»m tin cà ng thêm sút giảm, nhìn và o gương mặt núch nÃch đầy tươi vui và hiá»n từ cá»§a Huyết Pháºt Ä‘ang tiến dần đến gần, đão sÄ© mÅ©i quặp bá»—ng cảm thấy nụ cưá»i cá»§a lão còn đáng sợ hÆ¡n bá»™ mặt khá»§ng khiếp cá»§a thần sát.
Vân Dáºt Long nhìn Huyết Pháºt Ä‘i vá» phÃa bá»n đạo sÄ©, chà ng nhếch môi cưá»i bình thản, dá»±a lưng và o thân cây, chầm cháºm ngồi xuống, uể oải nói:
- Huyết Pháºt đã tháºt sá»± nổi giáºn rồi.
Lão nhân mù nghe tiếng vá»™i ngồi xổm xuống, quan tâm há»i:
- Cung chủ thỠthương nặng lắm phải không?
Vân Dáºt Long vẫn giá»ng bình thản:
- Vân má»— cÅ©ng không ngá» lại thá» thương đến váºy.
Lão nhân mù thoáng tái mặt, gương mặt đầy vết nhăn liá»n tức tuôn đổ mồ hôi, hai tay khẽ run run chầm cháºm đưa ra vá» phÃa Vân Dáºt Long.
Vân Dáºt Long đưa mắt nhìn đôi tay run rẩy ấy, lần đầu tiên chà ng buông tiếng thở dà i trÄ©u nặng, Ä‘oạn nói:
- Huyết Manh, tay lão run lên đấy.
Huyết Manh giá»ng Ä‘au xót:
- Cung chá»§, lần đầu tiên thuá»™c hạ má»›i nghe Cung chá»§ thừa nháºn mình đã thá» thương, tháºt khiến bổn tá»a…
Vân Dáºt Long cưá»i nặng ná»:
- Chốn giang hồ vốn là má»™t đấu trưá»ng tranh già nh sá»± sống, hãy thu tay vá», nghe Vân má»— nói hết đã…
Huyết Manh cướp lá»i:
- Xin cung chá»§ hãy cho bổn tá»a thá» má»™t lần, chỉ yêu cầu má»™t lần thôi.
Vân Dáºt Long nhìn gương mặt già nua Ä‘ang co giáºt trước mặt chà ng bá»—ng xuất hiện lên và i đưá»ng nét kỳ lạ, cố gắng đưa bà n tay trÄ©u nặng lên, nắm lấy bà n tay run rẫy cá»§a Huyết Manh, cưá»i ảo não nói:
- Tâm Trần, Vân má»— tá»± biết thương thế cá»§a mình, lão không cần phải thá», lão hiểu rất rõ mối háºn thù cá»§a lão cung chá»§ đã kéo dà i biết bao năm rồi, máu cá»§a lão phải được đổ trên chiến trưá»ng, không nên hy sinh má»™t cách uổng phà như váºy. Vân má»— sở dÄ© gắng chịu đến bây giá» chưa ngã xuống, chÃnh là để đợi chá» các ngươi. Hãy nhá»› lấy lá»i Vân má»—, phải toà n lá»±c phò trì Bằng Thà nh Bạch Phụng, lão hãy cho bốn ngưá»i kia biết, đó là nguyện vá»ng và cÅ©ng là mệnh lệnh cá»§a Vân má»—.
Huyết Manh bỗng quỳ sụp xuống, nghẹn ngà o:
- Tiểu cung chá»§ nên tin và o mắt nháºn xét cá»§a lão cung chá»§, nếu ngưá»i khác mà gánh vác được trá»ng nhiệm nà y thì lão cung chá»§ đâu chỠđợi tiểu cung chá»§ đến bây giá». Bổn tá»a chỉ cầu xin tiểu cung chá»§ má»™t lần, chỉ má»™t lần nà y thôi.
Vân Dáºt Long cưá»i rắn giá»ng:
- Tâm trần, hãy đứng lên. Ngưá»i cá»§a Kim BÃch Cung chỉ được hiên ngang mãi mãi.
Huyết Manh xót xa thở dà i:
- Tiểu cung chá»§, thuốc chỉ chữa được chứng bệnh không chết, pháºt chỉ độ được cho ngưá»i hữu duyên. Tâm trần tuổi đã gần đất xa trá»i, xin tiểu cung chá»§ hãy nghÄ© đến má»™t lạy nà y mà để cho bổn tá»a thá» má»™t phen.
Vân Dáºt Long chầm cháºm ngẩng đầu lên, mặt chà ng trắng bệch không còn chút sắc máu, giá»ng nặng ná» nói:
- Tâm Trần, trên cõi Ä‘á»i không ai muốn chết cả, mối thù gia tá»™c ba Ä‘á»i, mối háºn sư môn mưá»i năm. Tâm Trần, ta không muốn để lại những Ä‘iá»u hối tiếc ấy trên cõi Ä‘á»i, chỉ cần còn má»™t tia hy vá»ng ta không bao giá» bá» qua đâu. Giá» thì, ôi… đây là sá»± an bà i cá»§a định mệnh ư?
Huyết Pháºt dưá»ng như đã nghe hết cuá»™c đối thoại giữa hai ngưá»i. Lão đứng thừ ra hồi lâu, bá»—ng quay phắt lại, cảnh tượng trước mắt đã khiến nụ cưá»i muôn thuở trên mặt lão biến mất.
Vừa thấy Huyết Pháºt quay Ä‘i, đạo sÄ© mÅ©i quặp liá»n lóa lên vẻ mừng rõ, khoát tay quát:
- Lui ngay!
Dứt tiếng đã quay ngưá»i phóng ra xa bảy tám bước, bá»n đạo sÄ© thấy thá»§ lÄ©nh đã bá» chạy, đâu còn ai dám ở lại nữa, láºp tức cùng quay Ä‘i toan đà o tẩu.
Äá»™t nhiên đạo sÄ© mÅ©i quặp kinh hoà ng chững bước, có lẽ cảnh tượng trước mắt y và bá»n thá»§ hạ thảy Ä‘á»u không ngá» tá»›i.
- Ha ha… các ngươi nghe đây, ná»™i trong thá»i gian má»™t bữa cÆ¡m, đưa bá»n chúng lên đưá»ng hết… ha ha…
Äó là tiếng nói cá»§a Huyết Pháºt, song tiếng cưá»i lại cà ng Ä‘inh tai nhức óc hÆ¡n.
Bá»n đạo sÄ© cÅ©ng như lão đạo sÄ© mÅ©i quặp, thảy Ä‘á»u kinh hoà ng chững bước, bởi chung quanh há» Ä‘ang có mưá»i lão nhân mặt sắc lạnh và ngáºp đầy sát khÃ, chẳng rõ đã có mặt từ lúc nà o, tướng mạo và vÅ© khà cá»§a những ngưá»i nà y tuy há» chưa từng gặp bao giá», nhưng cÅ©ng có nghe giá»›i võ lâm đỠcáºp đến, mưá»i lão nhân nà y toà n là những nhân váºt lừng danh thuá»™c thế hệ trước trong giá»›i võ lâm.
Ngay khi bá»n đạo sÄ© ngẩn ra, mưá»i lão nhân đã phát động thế công. Thế là tiếng gà o rú thảm khốc vang lên liên hồi dưới những tia nắng bình minh vá»ng Ä‘i tháºt xa.
Äó là lúc khởi đầu cá»§a má»™t ngà y má»›i và cÅ©ng là lúc kết thúc cá»§a nhiá»u sinh mạng.
Huyết Pháºt cháºm chạp và nặng ná» quay ngưá»i, Huyết Manh vẫn còn quỳ đó, nụ cưá»i trên mặt lão lại tan biến, ná»—i lòng trÄ©u nặng đã khiến lão có cả giác ngay cả ngẩng đầu hay cất chân cÅ©ng hết sức khó nhá»c.
Vân Dáºt Long thu vỠánh mắt từ nÆ¡i chấn trá»i xa, hướng vá» phÃa tráºn đấu, song chà ng chẳng trông thấy gì cả, bất giác khóe miệng hé nở nụ cưá»i, nụ cưá»i chua xót cá»§a má»™t đấng anh hung mạt lá»™.
Bá»—ng Huyết Pháºt vá»›i giá»ng lạc hẳn Ä‘i, nói:
- Tiểu cung chá»§, lão trá»c nà y cÅ©ng cầu xin tiểu cung chá»§ cho phép được thá» má»™t lần.
Vân Dáºt Long cưá»i ảo não:
- Hai ta đã nói gì vá»›i nhau, hẳn lão Ä‘á»u nghe cả rồi chứ?
Huyết Pháºt nhướng mà y kiên quyết:
- Vâng, lão trá»c Ä‘á»u nghe cả, nếu tiểu cung chá»§ chấp ý bất chuẩn, lão trá»c dù phải thà cái mạng già nà y cÅ©ng đà nh phạm thượng má»™t phen.
Huyết Manh vụt đứng lên rắn giá»ng:
- Lão trá»c, hợp sức hai ta có thể là m thay đổi tạo hóa, nhanh lên.
Vân Dáºt Long giáºt mình, trừng mắt:
- Ta chưa chết mà các ngươi đã cãi lá»i phải không?
Huyết pháºt bá»—ng so chân quỳ sụp xuống, dáºp đầu má»™t lạy, ngẩng lên vá»›i giá»ng trÄ©u nặng nói:
- NgÅ© vệ Kim BÃch Cung thá» chết nguyện trung thà nh vá»›i cung chá»§, trá»i đất cùng chứng giám, xin cung chá»§ thứ cho lão nô phạm thượng thá» má»™t lần.
Äoạn đứng phắt dáºy vung tay toan Ä‘iểm và o huyệt ngá»§ cá»§a Vân Dáºt Long.
Thốt nhiên ngay khi ấy má»™t bóng ngưá»i lao tá»›i nhanh như tia chá»›p, “Bằng Thà nh Bạch Phụng†Triển Ngá»c Mai đã xuất hiện trước mắt Vân Dáºt Long.
Triển Ngá»c Mai như không ngá» thương thế cá»§a Vân Dáºt Long tráºm trá»ng đến váºy, vừa trông thấy gương mặt trắng bệch không chút sắc máu cá»§a chà ng, liá»n hốt hoảng há»i:
- Long đệ, sao lại thỠthương nặng thế nà y?
Dứt lá»i, đã lao tá»›i ngồi xổm bên cạnh Vân Dáºt Long, đôi tay run run âu yếm lau chùi vết máu nÆ¡i khóe miệng chà ng, hai dòng lệ long lanh treo dà i trên má.
Tiếng gà o rú xung quanh vẫn vang lên liên hồi, những kẻ giết ngưá»i dưá»ng như Ä‘á»u đã nổi cÆ¡n khát máu, bao tá» thi ngổn ngang dưới đất chẳng những không lôi kéo lại được trong há» bản tÃnh lương thiện vốn có cá»§a nhân loại, trái lại cà ng khiến há» sôi sục căm thù, táºn lá»±c ra tay tà n sát.
Vân Dáºt Long đăm mắt nhìn và o gương mặt rà n rụa nước mắt cá»§a Triển Ngá»c Mai, mắt chà ng vụt qua má»™t chút xót xa không dá»… nháºn ra được, cưá»i nhẹ nói:
- May tá»· đã đến, Vân Dáºt Long Ä‘ang mong được gặp Mai tá»· trước khi lìa bá» nhân thế…
Triển Ngá»c Mai tái mặt, nghẹn ngà o gà o lên:
- Long đệ không được nói váºy, không được nói…
- Mai tá»· hãy bình tÄ©nh, còn ngưá»i sá»›m muá»™n gì cÅ©ng phải lìa bá» nhân thế, tuy rằng hiện tại không phải là lúc Vân Dáºt Long ra Ä‘i… Nhưng, Mai tá»· phải hết sức cố gắng gánh lấy tất cả má»i sá»± trong tương lai.
Vân Dáºt Long mặt tuy vẫn hết sức bình thản song giá»ng nói không sao che giấu được niá»m thương cảm trong lòng.
Triển Ngá»c Mai như hết sức bà ng hoà ng trước biến cố đột ngá»™t nà y, đầu óc nà ng rá»—ng tuếch, hai tay ôm chặt lấy Vân Dáºt Long, như thể là m váºy là có thể giảnh lại được chà ng trong tay tá» thần không bằng.
Huyết Pháºt khóa chặt đôi mà y trắng, Huyết Manh cắm ngá»n trượng dà i xuống đất cả thước, tiếng hét thảm khốc xung quanh vẫn vang lên liên hồi, song những ngưá»i nà y như chẳng há» nghe thấy gì cả.
Ãnh nắng ban mai đã len và o rừng, bá»—ng má»™t tiếng huýt lảnh lót vá»ng và o tai má»i ngưá»i, tuy tiếng huýt không to bằng tiếng gà o thét, nhưng có má»™t sức mạnh kỳ dị chấn động lòng ngưá»i.
Huyết Pháºt đôi mà y trắng bá»—ng thu giản, trầm giá»ng nói:
- Tiểu thư, bi thương lắm cÅ©ng chả Ãch gì, chúng ta phải táºn nhân lá»±c má»›i được.
Tiếng huýt như cÅ©ng gá»i vá» lý trà cá»§a Triển Ngá»c Mai. Huyết Pháºt vừa dứt lá»i, nà ng bá»—ng đứng báºt dáºy nói:
- Hãy khoan!
Äoạn thò tay trái và o cánh tay áo phải, lấy ra má»™t chiếc lá» ngá»c trắng cÅ© kỹ cỡ ba tấc rất tinh xảo.
Huyết Manh không trông thấy nên nóng lòng nói:
- Tiểu thư, chúng ta còn chỠgì nữa, chỠtỠthần ư?
Giá»ng nói lão đầy bá»±c dá»c, song Triển Ngá»c Mai như chá»› há» nghe thấy, bởi chÃnh nà ng là ngưá»i nóng lòng hÆ¡n ai hết, láºt Ä‘áºt rút nắp lá» ra, co chân ngồi xuống trước mặt Vân Dáºt Long, đưa miệng lá» và o môi chà ng và giục:
- Long đệ, uống và o mau.
Má»™t là n hương thoang thoảng xông và o mÅ©i, Vân Dáºt Long liá»n cảm thấy thần trà tỉnh táo hÆ¡n, đăm mắt nhìn và o chiếc lá» trong tay Triển Ngá»c Mai, há»i:
- Mai tá»·, đây là thuốc gì váºy?
Triển Ngá»c Mai lại sốt ruá»™t, giục:
- Long đệ uống mau Ä‘i, kẻo linh dược biến mất hết bây giá».
Äoạn liá»n trút hết thuốc và o miệng Vân Dáºt Long, láºp tức chà ng cảm thấy cổ há»ng mát rượi, vô cùng thoải mái, cÆ¡n Ä‘au sôi sục trong ná»™i phá»§ láºp tức lắng dịu ngay.
Triển Ngá»c Mai trút cho đến khi hết thuốc má»›i thu lá» vá», nôn nóng há»i:
- Long đệ giỠcảm thấy sao?
Vân Dáºt Long đăm mắt nhìn và o mặt Triển Ngá»c Mai, thà nh tháºt nói:
- Mai tá»· đã già nh lại Vân Dáºt Long trong tay tá» thần rồi, thuốc nà y ở đâu có váºy?
Triển Ngá»c Mai, Huyết Pháºt và Huyết Manh nghe váºy, vẻ mặt căng thẳng láºp tức thư dãn.
Triển Ngá»c Mai dịu dà ng khẽ nói:
- Long đệ ngoan nà o, hà nh công mau lên, lát nữa rồi hãy nói.
Có lẽ bởi sá»± vui mừng quá mức nên nà ng quên mất sá»± hiện diện cá»§a hai ngưá»i khác, má»›i dám thốt lên tiếng lòng cá»§a ngưá»i con gái như váºy.
Huyết Pháºt cÅ©ng lên tiếng giục:
- Tiểu cung chá»§ mau hà nh công Ä‘i, lão nô cÅ©ng có rất nhiá»u lá»i, chá» tiểu cung chá»§ là nh thương hãy nói.
Vân Dáºt Long nhẹ gáºt đầu, nhắm mắt lại bắt đầu váºn công Ä‘iá»u thương.
Huyết Manh bỗng cất tiếng:
- Tiểu thư đưa lá» thuốc cho lão phu ngá»i được chăng?
Triển Ngá»c Mai thoáng ngạc nhiên, Ä‘oạn liá»n trao lá» thuốc và o trong tay Huyết Manh.
Huyết Manh vừa đưa lên mÅ©i ngá»i, liá»n kinh ngạc lẩm bẩm:
- Chi Vương Lộ? Chi… Vương Lộ. Tiểu thư, thuốc nà y không phải là của tiểu thư phải chăng?
Triển Ngá»c Mai mặt lá»™ vẻ kinh ngạc liá»n há»i:
- Sao tiá»n bối biết?
Huyết Manh mặt bá»—ng kÃch động co giáºt má»™t hồi, như hồi tưởng Ä‘iá»u chi đó trong dÄ© vãng, chầm cháºm ngước mặt lên, má»™t hồi tháºt lâu má»›i nói:
- Việc đã hÆ¡n sáu mươi năm rồi, lúc ấy Bà nh Tâm Trần hãy còn trẻ, tin vá» Chi Vương Lá»™ đã truyá»n lan khắp chốn giang hồ, là m nao nức toà n thể võ lâm. Do đó lão phu cÅ©ng tham gia và o hà ng ngÅ© tìm kiếm Chi Vương Lá»™ và đôi mắt nà y Ä‘ui mù chÃnh là vì váºy.
Triển Ngá»c Mai tò mò há»i:
- Tiá»n bối có Ä‘oạt được không?
Huyết Manh Bà ng Tâm Trần lắc đầu cưá»i cay đắng:
- Chẳng những không Ä‘oạt được mà cÅ©ng chưa từng trông thấy. Äó là má»™t đại há»™i long trá»ng rất đông ngưá»i võ lâm tham dá»±, song cuối cùng chỉ và i ngưá»i lá»t và o vòng chung cuá»™c, và những ngưá»i ấy đã bị mắc hợm má»™t ngưá»i.
Huyết Pháºt xen lá»i:
- Mắc hợm ai váºy?
Huyết Manh mặt vút qua sát khÃ, trầm giá»ng:
- Nếu Bà nh Tâm Trần mà không bị mù thì có thể nháºn ra được hắn là ai, rất tiếc đôi mắt lão phu đã bị mù bởi tay hắn. Thế nhưng, mặc dù hắn đã là m cho lão phu không trông thấy hắn, song hắn không thể nà o thay đổi tiếng nói cá»§a mình, má»™t ngà y nà o đó lão phu nhất định sẽ tìm được hắn.
Triển Ngá»c Mai bá»—ng có vẻ hồi há»™p há»i:
- Ngưá»i đó đã lấy được Chi Vương Lá»™ phải không?
Huyết Manh cưá»i đắc ý:
- ChÃnh hắn cÅ©ng không lấy được. Chi Vương Lá»™ đã bị Miêu Cương Kim Thá»§ bà bà lấy Ä‘i. Trước khi rá»i khá»i, Kim Thá»§ bà bà đã nói sẽ dùng Chi Vương Lá»™ đỠtà i bồi cho má»™t ngưá»i tay và ng khác có võ công cao hÆ¡n bà , và ngà y Chi Vương Lá»™ tái hiện cÅ©ng chÃnh là lúc ngưá»i tay và ng tái xuất giang hồ.
Triển Ngá»c Mai vỡ lẽ, lẩm bẩm:
- Váºy là phải rồi. Nhất định nà ng ta đã từng gặp Long đệ rồi, và có lẽ cÅ©ng như Triển Ngá»c Mai nà y, không rá»i xa được… Vì váºy má»›i chỉ Ä‘iểm mình đến đây tìm Long đệ, chÃnh nà ng ta đã cứu sống Long đệ. Nhưng vì sao nà ng ta lại phải mượn tay mình kia chứ?
Huyết Pháºt bá»—ng thắc mắc há»i:
- Lão mù, bà ta lấy được Chi Vương Lá»™ rồi, tại sao không tá»± xuất giang hồ? À phải rồi, hẳn là bà ta đã thá» thương trầm trá»ng, nhưng mà Chi Vương Lá»™ có thể chữa khá»i kia mà ? Tháºt lão phu chẳng thể nà o hiểu nổi.
Huyết Manh trầm giá»ng:
- Chi Vương Lá»™ tuy có công dụng khởi tá» hồi sinh, chữa được má»i chứng ná»™i thương. Thế nhưng cái giá Kim Thá»§ bà bà phải trả cho Chi VuÆ¡ng Lá»™ là má»™t tay và má»™t chân, dù Chi Vương Lá»™ công hiệu đến mấy cÅ©ng không thể nối lại được tay chân cho bà ta.
Huyết Pháºt tươi cưá»i:
- Váºy là tiểu cung chá»§ chúng ta đã nhá» hoạ được phúc rồi.
Huyết Manh trịnh trá»ng nói;
- Nếu được gặp ngưá»i tặng thuốc, lão phu nhất định sẽ tạ ân vá»›i đại lá»… quân thần.
Huyết Pháºt nhướng mà y kinh ngạc:
- Ủa, chứ không phải là tiểu thư chúng ta sao?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không?
Huyết Pháºt cưá»i:
- Lão trá»c nà y cÅ©ng xin sẵn sà ng khấu đầu vá»›i ngưá»i ấy.
Huyết Manh trầm giá»ng:
- Nếu lão phu Ä‘oán không lầm, ngưá»i nà y hẳn là má»™t vị cô nương còn rất trẻ.
Huyết Pháºt ngẩn ngưá»i, ngẫm nghÄ© hồi lâu má»›i nói:
- Dù nà ng ta là má»™t tiểu nha đầu thì Huyết Pháºt nà y cÅ©ng không nuốt lá»i.
Lúc nà y trá»i đã sáng tá», ánh nắng ban mai rá»±c rỡ len và o rừng, soi lên những tá» thi cứng đỠcá»§a bá»n đạo sÄ© trên mặt đất.
Triển Ngá»c Mai lúc nà y Ä‘ang đăm mắt nhìn và o gương mặt đã trở nên hồng hà o cá»§a Vân Dáºt Long, môi nà ng hé nở nụ cưá»i vô cùng vui sướng.
Mưá»i lão nhân vẻ mặt nghiêm nghị đứng xung quanh, má»i ánh mắt Ä‘á»u quan hoà i táºp trung và o ngưá»i Vân Dáºt Long, ngoà i tiếng chim rÃu rÃt mừng buổi bình minh, không có tiếng động nà o khác.
Sắc mặt Vân Dáºt Long cà ng thêm hồng hà o tươi tắn. Sau cùng chà ng chầm cháºm mở mắt ra, ánh mắt sáng ngá»i quét nhìn quanh má»™t vòng, môi hé nụ cưá»i kỳ lạ, cầm lấy thanh TrÃch Huyết Kiếm bên cạnh từ từ đứng lên, ngước mắt nhìn bầu trá»i xanh biếc, bá»—ng buông giá»ng sắc lạnh:
- Bá»n chúng đã không dẹp bỠđược Vân Dáºt Long nà y.
Bá»—ng xung quanh Ä‘á»u có tiếng hô vang.
- Khấu thỉnh Cung chủ vạn an.
Vân Dáºt Long Æ¡ há» khoát tay:
- Miễn lễ, các vị đã phải vất vả quá.
Huyết Pháºt toét miệng cưá»i:
- Tiểu cung chủ, chúng ta hãy tìm một nơi khác để nghỉ ngơi nhé.
Vân Dáºt Long lạnh lùng quét mắt nhìn những tá» thi dưới đất và nói:
- Nghỉ ngÆ¡i ngay tại đây được rồi. Những tá» thi nà y có thể là m cho lòng tin cứu ngưá»i cá»§a ta cà ng thêm kiên định.
Äoạn tráºm rãi tra kiếm và o vá». “Bằng Thà nh Bạch Phụng†Triển Ngá»c Mai nhẹ bước đến gần, vá»›i vẻ quan tâm, khẽ há»i:
- Long đệ đã khá»i hẳn rồi chứ?
Vân Dáºt Long cưá»i cảm kÃch:
- Mai tá»· đã già nh lại được Vân Dáºt Long từ tay thần chết rồi.
Triển Ngá»c Mai nhẹ lắc đầu:
- Không phải Mai tá»·, mà là má»™t vị tá»· tá»· khác. Long đệ hãy xem chiếc lá» ngá»c nà y, có thể sẽ biết ngưá»i đó là ai?
Äoạn đưa chiếc lá» ngá»c ra, Vân Dáºt Long đón lấy, trước tiên chà ng trông thấy trên lá» có khắc hai chữ “Kim Thá»§â€, liá»n ngạc nhiên buá»™t miệng:
- Kim Thá»§ Ngá»c Nữ? Lại là nà ng ta ư?
Triển Ngá»c Mai ngá»› ngẩn nhìn Vân Dáºt Long hồi lâu, có vẻ ngưá»ng ngượng nói:
- Long đệ có quen biết nà ng ta ư?
Vân Dáºt Long không đáp mà lại há»i:
- Nà ng ta không đòi há»i Ä‘iá»u kiện gì sao?
Triển Ngá»c Mai chợt động tâm, lắc đầu:
- Không, dưá»ng như nà ng ta định nói gì đó nhưng không sao mở miệng được, có lẽ cÅ©ng giống như Mai tá»·, cÅ©ng là ngưá»i con gái.
Bá»—ng Vân Dáºt Long trố mắt nhìn và o đáy lá», sá»ng sốt nói:
- Chi Vương Lá»™? Mai tá»· đã cho Vân Dáºt Long uống hết bao nhiêu váºy?
Triển Ngá»c Mai lúc nà y như đã cởi mở được Ä‘iá»u chi trong lòng, vẻ kỳ lạ trên mặt tiêu tan, cưá»i thản nhiên nói:
- Hết cả lá». Mai tá»· tin là vị tá»· tá»· đó không bao giá» tiếc đâu, nhưng có Ä‘iá»u Long đệ đừng quên cái mạng cá»§a mình là do nà ng ta cứu là được rồi.
Vân Dáºt Long biến sắc mặt, buông giá»ng nặng ná»:
- Cuối cùng Vân Dáºt Long nà y cÅ©ng phải mắc nợ nà ng ta.
Äoạn trao trả lá» thuốc cho Triển Ngá»c Mai, nói tiếp:
- Má»i ngưá»i hãy ở đây nghỉ ngÆ¡i, Vân má»— Ä‘i xem xét tình hình trước.
Má»i ngưá»i nghe váºy kinh hãi, đồng thanh nói:
- Xin cung chủ cho đi cùng.
- Má»™t đêm Ä‘i đưá»ng vất vả, các vị nên nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc đã.
Huyết Pháºt cưá»i to:
- Chúng thuá»™c hạ vì sợ Cung chá»§ mệt nhá»c nên má»›i nghỉ ngÆ¡i, giá» thì chúng thuá»™c hạ xin chá» sá»± sai khiến cá»§a cung chá»§.
Vân Dáºt Long ngẫm nghÄ© má»™t hồi, Ä‘oạn tráºm giá»ng nói:
- Chuyến Ä‘i nà y mục Ä‘Ãch chá»§ yếu là cứu ngưá»i, đồng thá»i vì uy tÃn cá»§a Kim BÃch Cung ta, không thể để cho ngưá»i cá»§a Lãnh Vân Quán tiết lá»™, việc cứu ngưá»i do Vân má»— lo liệu. Tâm Trần dẫn ngưá»i canh giữ mặt trước, Huyết Pháºt tiến lên theo mặt phÃa trái. Khi nà o Vân má»— đắc thà nh thì hãy Ä‘oạn háºu, nhá»› kỹ, theo lệnh hà nh sá»±.
Äoạn quay sang Triển Ngá»c Mai, nói tiếp:
- Mai tá»·, chúng ta hãy lên núi theo đưá»ng không.
Triển Ngá»c Mai chưa kịp lên tiếng, Huyết Pháºt đã cướp lá»i:
- Cung chá»§, việc cứu ngưá»i giao cho lão trá»c nà y đảm nhiệm được rồi, Cung chá»§ chỉ huy đại cục thì má»›i phân tán được sức chú ý cá»§a kẻ địch.
Huyết Manh cÅ©ng liá»n tán đồng:
- Rất hữu lý.
Vân Dáºt Long lo ngại:
- Lãnh Vân Quán canh phòng nghiêm ngặt chẳng khác nà o hang hùm, Huyết Pháºt…
Huyết Pháºt cưá»i to, ngắt lá»i:
- Nếu Huyết Pháºt mà không tròn nhiệm vụ, xin chấp nháºn…
Vân Dáºt Long biến sắc mặt, vá»™i nói:
- Khá»i nó nhiá»u, lão lên đưá»ng ngay Ä‘i.
Huyết Pháºt đăm mắt nhìn Vân Dáºt Long hồi lâu, Ä‘oạn cưá»i nói:
- Tiểu cung chá»§ không nên vì thương tiếc thá»§ hạ mà là m rối luáºt cá»§a bổn cung, nếu lão nô thất trách, xin cam lòng nháºn chịu hình phạt cá»§a bổn cung.
Vân Dáºt Long biến sắc liên hồi, bá»—ng trầm giá»ng nói:
- Hãy tháºn trá»ng, tuỳ cÆ¡ ứng biến, không được hiếu thắng.
- Ha ha…Huyết Pháºt xin tuân lênh.
Äoạn chá»n hai thá»§ hạ, cưỡi chim bằng bay Ä‘i trước.
Sau đó, Vân Dáºt Long trầm giá»ng nói:
- Theo kế hoạch đã định, lên đưá»ng.
Äoạn dẫn trước bước Ä‘i, má»i ngưá»i lục tục theo sau.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn.eu, âèêèïåäèÿ, âîðîíåæ, áðèòíè, bac kiem linh ma, bacch ma linhh kiem, bach iem linh ma, bach khem linh ma, bach kiêÌm linh mã, bach kiêm linh ma, bach kiem kinh ma, bach kiem li.h ma, bach kiem linh bay, bach kiem linh ma, bach kiem linh ma 4, bach kiem linh ma 4vn, bach kiem linh ma chm, bach kiem linh ma hoi 1, bach kiem linh ma prc, bach kiem linh ma tronbo, bach kiem linh ma-4vn.eu, bach kiem linh ma.prc, bach kiem linh ma/, bach kiem linhma, bach kiem lonh ma, bach kienm linh ma, bach klem linh ma, bach linh ma anh 4vn, bach ma kiem, bach ma kiem linh, bach ma kiem the, bach ma linh kiem, bachkiêmlinhma, bachkiemlinhma, bachkiemlinhma tronbo, bachmalinhkiem, baÌ£ch kiêÌm linh ma, baÌ£ch kiêÌm linh mã, baÌ£ch kiêÌm linh mả, bạch kiếm linh mã, bạch kiếm linh mã -, bạch mã kiếm, bạch mã linh kiếm, chuyen bach kiem linh ma, doc truyen bach linh ma, download bach ma kiem, kiem linh 4vn, kiem the bach ma, kiem the bạch ma, kiemthe bach ma, linh kiem bach ma, ñìåøàðèêè, truyện kiếm bach ma, truyen bach kiem linh ma, truyen bach linh kiem ma, truyen bach ma kiem linh, truyen bach ma linh kiem, truyen bich kiem lien ma, truyenbach kiem linh ma, truyenbachkiemlinhma, vu dong can khon, www.bach kiem linh ma  |
| |