 |
|

15-10-2008, 07:40 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ hai mươi mốt
Tiết NhÆ¡n Quý mãn số vá» trá»i
ÄÆ°á»ng Thái Tông hết váºn quy thiên
Ngà y hôm sau, Dương Phà m theo dá»± định kéo quân tá»›i trước trại ÄÆ°á»ng khiêu chiến gá»i Ä‘Ãch danh Tiết NhÆ¡n Quý ra đối địch. Hôm ấy NhÆ¡n Quý cÅ©ng quyết giết cho được Dương Phà m nên sai quân chia là m bốn đạo, láºp tráºn Nhất Tá»± Trưá»ng Xà rồi má»›i xông đến đánh vá»›i Dương Phà m. Hai ngưá»i giao đấu kịch liệt hÆ¡n hai mươi hiệp mà không phân được thắng bại. NhÆ¡n Quý thấy váºy liá»n giÆ¡ kÃch lên ra hiệu, tức thì bốn đạo quân trùng trùng áp lại vây hãm, quyết không cho Dương Phà m có đưá»ng thoát thân.
Dương Phà m cả sợ, thấy hướng tây là nÆ¡i La Chương trấn giữ thì liá»n đánh thốc vá» phÃa đó, dùng Kim Kỳ tá» ném luôn. La Chương bị bảo váºt trúng và o mặt, Ä‘au quá nên ôm cổ ngá»±a bá» chạy, để mặc Dương Phà m thoát khá»i vòng vây. Trình Giảo Kim khuyên không nên Ä‘uổi theo nhưng NhÆ¡n Quý lắc đầu nói:
- Dương Phà m ngu ngốc không chạy và o ải mà chạy và o rừng thì đúng là số chết tới nơi, lẻ nà o bỠqua cơ hội nà y?
Nói xong, NhÆ¡n Quý truyá»n quân tướng Ä‘uổi theo, riêng mình thì phóng ngá»±a chạy như gió thổi dẫn đầu. Thấy NhÆ¡n Quý Ä‘uổi thẳng lên núi, Trình Giảo Kim hết sức kinh nghi, vá»™i sai Tần Má»™ng chạy lên xin nguyên soái lui binh, xem xét xong hãy quyết chiến. Khi ấy NhÆ¡n Quý đã đến má»™t đưá»ng cùng, trên mặt và hai bên toà n là núi đá cháºp chùng.
NhÆ¡n Quý còn dang ngÆ¡ ngác tìm bóng dáng địch thá»§ thì đột ngá»™t Dương Phà m xuất hiện đứng trên mõm núi, bốc Ä‘áºu vãi xuống biến thà nh vô số binh ma tướng quá»·, mặt xanh tóc Ä‘á», gầm rú bao vây NhÆ¡n Quý và o giữa. NhÆ¡n Quý nổi giáºn, huy động lưỡi kÃch như rồng bay phượng múa, đánh vẹt bá»n binh ma tướng quá»· ra hai bên, nhắm hướng Dương Phà m xông tá»›i.
Dương Phà m thấy váºy cưá»i lá»›n, dùng phép ẩn thân đột ngá»™t biến mất. NhÆ¡n Quý giáºt mình, toan lui lại nhưng khi ấy bá»n âm binh bao vây cà ng lúc cà ng nhiá»u chặn hết đưá»ng lui, đà nh phải à o má»™t ngõ nhá».
ÄÆ°á»£c má»™t Ä‘oạn, NhÆ¡n Quý chợt thấy bên vách núi có má»™t cái miếu đỠsáu chữ “Bạch Hổ sÆ¡n thần chi miếu†thì liá»n xuống ngá»±a chắp tay cầu khấn má»™t hồi. Sau đó NhÆ¡n Quý quyết định đánh ngược trở ra nhưng âm binh quá đông, đánh đến táºn lá»±c vẫn chưa sao mở được má»™t đưá»ng thoát thân.
Khi ấy Äáºu Nhất Hổ biết nhạc phụ Ä‘uổi theo lên núi thì thất kinh hồn vÃa, vá»™i dẫn quân Ä‘i trợ tiếp. Chẳng ngỠâm binh dùng đá gá»— ném xuống rất dữ dằn nên đà nh phải quay vá»/ Liá»…u phu nhân nghe Äáºu Nhất Hổ báo tinh thì hồn phiêu phách tán bởi vì đêm qua vừa nằm má»™ng thấy Ä‘iá»m không hay, vá»™i và ng sai Tần Hán đằng vân vá» Chu Tước quan thả Äinh San ra.
Nhá» có con ngá»±a đằng vân, Tiết Äinh San chỉ trong phút chốc đã đến trại ÄÆ°á»ng ra mắt mẫu thân rồi Ä‘iểm quân mã kéo thẳng đến Bạch Hổ sÆ¡n. Tiết Äinh San chợt thấy Tần Má»™ng và Trình Giảo Kim Ä‘ang cố sống chết đánh vá»›i má»™t tướng mắt to trán lồi thì biết ngay là Dương Phà m, vá»™i và ng thúc ngá»±a xông lên tiếp trợ. Riêng Dương Phà m thấy mặt Äinh San thì cÆ¡n giáºn nổi lên. lá»›n tiếng mắng luôn:
- Tên súc sinh cướp vợ ngưá»i. Ngươi tháºt tá»›i số má»›i đến đây ná»™p mạng cho ta.
Hai tướng liá»n xông và o giao đấu kịch liệt. ÄÆ°á»£c mưá»i hiệp, Dương Phà m muốn giết Äinh San cho mau nên lấy Kim Kỳ tá» ra quăng lên. NgỠđâu Äinh San mặc Thiên Vương giáp nên Kim Kỳ tá» chẳng là m gì được, lại phát ra má»™t luồng hà o quang là m chói mắt Dương Phà m. Äinh San thừa cÆ¡ há»™i ấy rút lấy roi thần quất má»™t nhát khiến Dương Phà m há»™c máu tươi, ôm cổ ngá»±a chạy thẳng vỠải.
Äinh San vì nóng lòng cứu phụ thân nên không Ä‘uổi theo, truyá»n quân lấy máu chó buá»™c và o đầu mÅ©i tên bắn vãi và o đám âm binh, láºp tức bao nhiêu binh ma tướng quá»· Ä‘á»u tan biến bằng hết. Khi ấy NhÆ¡n Quý Ä‘i lang thang trong núi đã má»™t ngà y nên đói khát, đà nh phải trở lại miếu Bạch Hổ ngồi dá»±a bà n thá» cho đỡ mệt, ngá»§ quên lúc nà o không hay. Tướng tinh cá»§a NhÆ¡n Quý xuất hiện thà nh má»™t con Bạch Hổ chạy ra ngoà i miếu vừa đúng lúc Äinh San kéo quân tiến đến. Äinh San thấy hổ trắng thì liá»n giương cung bắn má»™t phát trúng ngay giữa trán. Bạch Hổ rống lên má»™t tiếng rồi cong Ä‘uôi chạy thẳng và o miếu mất dạng.
Äinh San và chư tướng Ä‘uổi theo, đồng xuống ngá»±a và o miếu tìm xem Bạch Hổ chết hay chưa. Má»i ngưá»i nhìn thấy NhÆ¡n Quý nằm sõng sượt mÅ©i tên cắm ngay trán thì Ä‘á»u thất kinh hồn vÃa, đứng sững như trá»i trồng. Thấy Äinh San ôm xác cha khóc lóc thảm thiết, Trình Giảo Kim liá»n đến quan sát, thở dà i nói:
- Nguyên soái đánh tráºn mệt má»i nên má»›i xuất tướng tinh ra ngoà i, nay bị thế tá» bắn chết thì tá»™i chẳng nhỠđâu.
Khi ấy Liá»…u phu nhân và Tiết Kim Liên hay tin thì cÅ©ng tá»›i nÆ¡i, vừa ôm xác NhÆ¡n Quý khóc ngất vừa chỉ mặt Äinh San mắng không tiếc lá»i. Äáºu Tiên Äồng và Kim Äịnh tuy biết đó là vô tình nhưng vẫn trách:
- Tướng công định cưú phụ thân mà thà nh hại. Tuy nhiên triá»u đình đâu biết cho sá»± việc, thể nà o cÅ©ng ghép và o tá»™i đại nghịch bất đạo, là m sao mà sống nổi?
Äinh San còn Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn không biết minh oan ra sao thì Vương Ngao lão tổ Ä‘oán biết má»i việc, đằng vân xuống Bạch Hổ sÆ¡n, nói vá»›i thế tá»:
- Äây là nhân quả từ lúc trước. Phụ thân con là bạch Hổ tinh xuất thế thì rất kỵ vá»›i các tên trùng nhau, đã thế nÆ¡i Bạch Hổ lại có Bạch Hổ miếu nên má»›i không thể cứu được. Nay con vô tình mang tôi giết phụ thân thì không tránh được tai nạn sắp tá»›i, phải giao trả các bảo bối mà lo láºp công chuá»™c tá»™i, sau nà y má»›i được an nhà n vinh hiển.
Äinh San không muốn như váºy nhưng cÅ©ng không dám trái lá»i, lấy các bảo bối ra đưa trả, tiá»…n sư phụ vá» núi. Khi ấy Liá»…u phu nhân đã sai quân tướng mang xác NhÆ¡n Quý vá» trại tẩn liệm nên Trình Giảo Kim không còn gì để là m, cấp tốc lên ngá»±a vá» Trưá»ng An báo tin. Dương Phà m không biết việc nà y nên cứ ở trong ải tránh mặt, sau đó được má»™t đạo nhân đến cho biết là theo lá»i thỉnh cầu cá»§a Tiên Äồng dạy phép luyện phi long phiêu. Vì thế Dương Phà m cà ng không ló mặt ra, suốt má»™t thá»i gian chuyên tâm tu luyện phép mầu.
Cùng thá»i gian đó ở Trưá»ng An, Thái Tông nằm ngá»§ trưa chợt thấy Tần Thúc Bảo, Uất Trì Cung, La Thà nh và Mã Tam Bảo tiếp giá, đồng cúi đầu tâu:
- Bệ hạ là Tá» vi tinh giáng thế, nay lại có Tả tướng tinh và Hữu tướng tinh và Bạch Hổ tinh vá» trá»i thì bệ hạ cÅ©ng trở lại ngôi cÅ©. Xin bệ hạ thiết triá»u để chúng tôi bái kiến.
Thái Tông liá»n theo Tần Thúc Bảo đến má»™t toà bảo Ä‘iện đỠbốn chữ “Bắc cá»±c tá» viâ€, trước cá»a có Tả tướng tinh, Hữu tướng tinh và Bạch Hổ tinh quỳ tiếp đón. Thái Tông nhìn kỹ, nháºn ra các tướng tinh đó là Từ Máºu Công , Nguỵ Trưng và Tiết NhÆ¡n Quý thì rất kinh ngạc, phán há»i:
- Trẫm sai Bình Liêu vương Ä‘i chinh Tây, sao đã ban sư hồi triá»u mau như thế?
Nhơn Quý bèn quỳ xuống tâu:
- Tôi Ä‘ang tiến binh tá»›i Bạch Hổ quan, nhưng vì số trá»i không sao tránh được nên xin bệ hạ miá»…n tá»™i, cắt cá» ngưá»i khác váºy.
Thái Tông nghe nói đến đó liá»n đổ mồ hôi ướt áo, giáºt mình tỉnh dáºy. Ngà y hôm sau khi thiết triá»u chợt có quan Khâm thiên giám là Lý Vân Khai bước ra tâu:
- Äêm qua hạ thần xem thiên văn thấy phÃa đất Tây Liêu có Bạch Hổ tinh sa xuống, lại thấy bên cạnh sao Bắc cá»±c có hai tướng tinh rÆ¡i rụng ứng vá»›i Ä‘iá»m tướng quân nÆ¡i sa trưá»ng và đại thần trong triá»u mãn số, phải tâu trước vá»›i bệ hạ để sá»a soạn cho kịp.
Thái Tông nghe tâu chưa kịp phán há»i gì, chợt có Hoà ng môn quan cầm tấu chương cá»§a Nguỵ Hạc con cá»§a Nguỵ Trưng dâng lên, tiếp đó lại có biểu tấu cá»§a Từ Lương, con cá»§a Từ Máºu Công, cả hai Ä‘á»u tâu phụ thân mình đã đột ngá»™t từ trần. Thái Tông ứa nước mắt, chưa kịp than khóc thì Hoà ng môn quan lại chạy và o tâu:
- Lá»— Quốc công Trình Giảo Kim từ Tây Liêu trở vá», muốn kiến giá bệ hạ báo tin.
Thái Tông nghÄ© đến giấc chiêm bao hôm qua thì giáºt nảy cả mình, vá»™i và ng truyá»n má»i Trình Giảo Kim và o Ä‘iện. Khi nghe biết Tiết NhÆ¡n Quý chết thảm, Thái Tông không sao cầm được xúc động, nhà o xuống dưới thá»m khóc rống. Vì quá thương cảm, má»™t lúc sau Thái Tông há»™c máu tươi ra rồi băng hà , chẳng nói được lá»i nà o.
Thái tá» Lý Trị nghe tin thất kinh hồn vÃa, vá»™i và ng và o triá»u hợp cùng bá quan lo việc khâm liệm, xuống truyá»n nhân dân và quan lại đồng để tang thiên tá». Sau khi má»i việc xong xuôi Lý Trị lên ngôi lấy hiệu lÃ ÄÆ°á»ng Cao Tông, cải niên hiệu thà nh VÄ©nh Trung, láºp Vương thị là chánh cung hoà ng háºu, phong cho Lý Hiá»n là đông cung thái tá».
Cao tông cÅ©ng nhá»› Æ¡n các công thần ngà y xưa nên phong cho Nguỵ Hạc là tả thừa tướng, Tư Lương là m hữu thừa tướng. Khi đã ổn định triá»u chÃnh, Cao tông quyết định phải hoà n thà nh việc bình Tây Liêu nên xuống lệnh ngá»± giá thân chinh, cho Lý Hiển là m giám quốc xùng vá»›i Ngụy Hạc ở lại Trưá»ng An. Còn Cao tông cùng vá»›i Từ Lương và Trình Giảo Kim thống suất binh mã nhắm hướng Tây Liêu thẳng tiến.
Mẹ con Phà n Lê Huê biết tin thiên tá» ngá»± giá thân chinh thì liá»n đón nÆ¡i Hà n Giang quan để khiếu oan, dâng văn trạng lên. Cao tông xem xong văn trạng liá»n phán vá»›i quần thần:
- Tiết Äinh San quả là vong ân phụ nghÄ©a, giết cha bá» vợ thì không thể tha thứ được, phải theo vương luáºt mà trừng trị là m gương cho các tướng khác.
Trình Giảo Kim nhân cơ hội ấy nói và o:
- Phà n Lê Huê chẳng những có tà i trà mà còn là ngưá»i biết trung nghÄ©a nên má»›i dâng ải đầu hà ng. Hạ thần đã nhiá»u lần khuyên Äinh San nên nghÄ© đến tình vợ chồng để có ngưá»i giúp nước mà chẳng được, nay nếu bệ hạ trá»ng dụng thì hay biết mấy.
Cao tông liá»n truyá»n chỉ triệu Phà n Lê Huê và o, thấy Phà n Lê Huê quả có dung mạo cao trá»ng hÆ¡n ngưá»i thì rất vừa lòng đẹp ý, phán:
- Khi nà o trẫm đến Bạch Hổ quan sẽ xét xỠviệc nà y cho.
Khi tiến quân đến Bạch Hổ quan, Cao tông lại nháºn được biểu chương cá»§a Liá»…u phu nhân kể vá» cái chết cá»§a NhÆ¡n Quý cà ng khiến nhà vua nổi cÆ¡n thịnh ná»™, láºp tức sai quân dẫn Äinh San ra ngoà i xá» lăng trì. Äinh San nghe váºy hồn phi phách tán, chết cứng cả ngưá»i.
|

15-10-2008, 07:41 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ hai mươi hai
Äinh San ba lần cầu nữ tướng
Lê Huê vâng chiếu chỉ xuất quân
Äáºu Tiên Äồng và Kim Äịnh nghe Cao tông phán truyá»n thì thất kinh hồn vÃa, má»—i ngưá»i ôm má»™t đứa con chạy ra pháp trưá»ng khóc ngất. Trình Giảo Kim thấy váºy liá»n bước ra tâu:
- Hiện giá» chưa bình Tây Liêu xong nên quân tướng còn cần dùng tá»›i. Äể đối phó vá»›i Tô Bảo Äồng thì chỉ có Phà n Lê Huê đáng mặt đối địch mà thôi, vì thế hạ thần xin bảo tấu cho Äinh San khoi chết, truất các tước vị xuống là m thưá»ng dân, mặc thanh y Ä‘i bá»™ tá»›i Hà n Giang quan cầu Phà n Lê Huê xuất binh. Nếu thà nh công thì cho á» quân ngÅ© Ä‘oái công chuá»™c tá»™i, bằng thất bại thì chém đầu cÅ©ng chưa muá»™n.
Cao tông bằng lòng, hạ chỉ cứ theo đó mà thi hà nh. Khi Äinh San Ä‘i rồi, Trình Giảo Kim lại tâu vá»›i Cao tông phong cho Phà n Lê Huê là m Äại tướng quân tước Oai Ninh hầu, ban cho cẩm bà o ngá»c đới theo đúng phẩm chức. Phà n Lê Huê được nhà vua trá»ng dụng thì rất vừa lòng, từ đó trở Ä‘i hết lòng luyện táºp quân mã để chá» ngà y xuất chiến.
Riêng phần Tiết Äinh San lá»§i thá»§i Ä‘i bá»™ tá»›i Hà n Giang quan, trải qua biết bao nhiêu khó nhá»c, dầm mưa dải nắng má»›i tá»›i nÆ¡i. Thấy hình dạng tiá»u tụy cá»§a Äinh San, bá»n quân sÄ© nhất định không cho và o, mặc cho Äinh San năn nỉ hết lá»i. Bất đắc dÄ© Äinh San phải đứng chá» ngoà i cổng, chẳng dám kêu khóc tiếng nà o. Äinh San chỠđến sáng hôm sau má»›i thấy Phà n Lê Huê xuất quân đến giáo trưá»ng táºp luyện.
Phà n Lê Huê đội mÅ© phụng quan, mặc bà o gấm, mang ngá»c đới, cưỡi ngá»±a hoa tung hết sức oai phong, chung quanh có quân tướng tiá»n hô háºu á»§ng khiến cho Äinh San hổ thẹn quá chẳng dám nhìn lên. Phà n Lê Huê liếc má»™t vòng, thấy Äinh San đứng nép bên đưá»ng thì liá»n dừng ngá»±a, truyá»n lệnh cho quân sÄ©:
- Tên mặc áo xanh kia đáng nghi lắm. Mau bắt hắn giải và o giáo trưá»ng cho ta xét há»i.
Bá»n kỳ bà i vâng lệnh, xúm lại trói Äinh San dẫn theo Ä‘oà n quân. Khi đến giáo trưá»ng, Phà n Lê Huê thăng trướng, truyá»n áp giải Äinh San đến trước mặt, bắt phải quỳ xuống. Äinh San tức quá nói luôn:
- Ta phụng thánh chỉ đến đây triệu ngươi xuất binh, cÅ©ng coi như sứ thần, chẳng lẽ ngươi trở mặt không nháºn ra sao mà bắt quỳ?
Phà n Lê Huê gáºt đầu nói:
- Thì ra ngươi là tên vong ân bá»™i nghÄ©a đó sao? Nếu có thánh chỉ thì mau đưa ra để ta còn láºp bà n hương án tiếp chiếu.
Äinh San chỉ nghe khẩu dụ cá»§a Cao tông nên khi Phà n Lê Huê há»i váºy thì cứng há»ng không đáp nổi má»™t lá»i. Phà n Lê Huê lấy cá»› ấy truyá»n nữ binh đè Äinh San ra đánh má»™t trăm roi. ÄÆ°á»£c năm mươi roi, Phà n Lê Huê thấy Äinh San Ä‘au quá chết giấc thì liá»n cho dừng lại, gá»i má»™t tên kỳ bà i mà dặn:
- Ngươi đưa thế tá» vá» nhà chữa chạy cho khá»i vết thương rồi nói hắn phải xin được thánh chỉ thì ta má»›i chịu xuất quân.
Tên kỳ bà i vâng lệnh, cõng Tiết Äinh San vá» nhà tìm thuốc thang thoa và o các vết thương. Tiết Äinh San nhục quá chỉ muốn chỉ cho xong nhưng nghÄ© lại mẹ già còn đó, ná»—i oan giết cha chưa rá»a sạch nên mÃm môi mà sống. Sau khi vết thương đã là nh hẳn, Äinh San liá»n trở vá» Bạch Hổ quan xin thánh chỉ. Cao tông đã được Từ Lương dặn trước nên giả vá» giáºn dữ, mắng lá»›n:
- Trẫm đã cho ngươi có dịp chuá»™c tá»™i váºy mà vá» tay không tháºt là coi thưá»ng mệnh vua. Mau mang hắn ra chém đầu cho trẫm.
ChỠquân sĩ xúm lại bắt trói, khi ấy Từ Lương mới bước ra tâu:
- Thế tá» là ngưá»i anh hùng, rất có lợi cho việc chinh tây, vì thế hạ thần xin bảo tấu má»™t lần nữa. Nay bắt Äinh San phải Ä‘i bảy bước lạy má»™t cái, đến Hà n Giang quan cầu bằng được Phà n Lê Huê ra quân thì má»›i thôi.
Cao tông nghe theo, truyá»n Äinh San theo đó thi hà nh. Từ Lương sợ Äinh San uất ức quá là m báºy nên bước xuống an á»§i:
- Tôi bảo tấu cho hiá»n đệ là muốn má»™t công hai việc, vừa hóa giải mối giáºn há»n cá»§a Oai Ninh hầu vừa giúp cho hiá»n đệ có cÆ¡ há»™i Ä‘oái công chuá»™c tá»™i. Vì váºy hãy cố gắng má»™t phen.
Äinh San rÆ¡i nước mắt cho biết Phà n Lê Huê đòi phải có thánh chỉ nhưng Từ Lương gạt Ä‘i, nói:
- Äó là do Phà n tiểu thư quá tức giáºn hiá»n đệ nên là m khó váºy thôi. Nay hiá»n đệ bảy bước má»™t lạy thì sẽ hồi tâm, còi đòi thánh chỉ là m chi nữa.
Äinh San bất đắc dÄ© phải nghe theo, Ä‘eo má»™t cái túi mây sau lưng có để sẵn nhang đèn, cứ bảy bước giở xuống bái vá»ng má»™t lạy, trăm bá» khổ sở má»›i tá»›i được Hà n Giang quan. Khi đến nÆ¡i, đầu gối cá»§a Äinh San đã sưng ù lên đỠlòm, tay chân bá»§n rá»§n, chẳng còn chút khà lá»±c nà o. Äinh San chợ nhìn thấy viên môn treo cá» tang thì hết sức kinh nghi, há»i ngay quân giữ cá»a. Bá»n nà y cho biết Oai Ninh hà u chẳng biết vì sao lâm bạo bệnh, đã chết ba ngà y nay rồi.
Äinh San nghe váºy thất kinh hồn vÃa, ngã ra bất tỉnh hồi lâu. Khi tỉnh dáºy, Äinh San ngước mặt lên trá»i than dà i rồi xin và o bái lạy linh cá»u để tá» tấm lòng trước khi trở vá» triá»u chịu chết. Phà n phu nhân ở trong nhà nghe tiếng Äinh San khóc rống thì liá»n chạy ra, chỉ mặt Äinh San mắng lá»›n:
- Súc sinh! Ngươi vong ân bội nghĩa là m cho con ta tức đến sinh bệnh mà chết, nay còn dám vác mặt tới đây khóc lóc giả nhân giả nghĩa nữa sao.
Nói xong, Phà n phu nhân truyá»n nữ binh cầm roi ra đánh. Äinh San sợ quá đà nh phải chạy ra ngoà i, liá»u mạng trở vá» Bạch Hổ quan. Lúc ấy Phà n Lê Huê má»›i giở nắp quan tà i bước ra, nói vá»›i mẹ:
- Con giả chết để dá»a hắn má»™t phen, chẳng ngá» hắn sợ quá bá» vá» triá»u. Nếu không tâu trước e rằng mắc tá»™i khi quân.
Phà n phu nhân khen phải, hối Phà n Lê Huê viết tấu biểu rồi sai ngưá»i há»a tốc mang vá» Bạch Hô quổn. Cao tông xem biểu xong cả cưá»i, cùng vá»›i Trình Giảo Kim bà n việc đối xá» vá»›i Äinh San. Vì thế khi Äinh San và o triá»u lạy khóc kể đầu Ä‘uôi thì Cao tông giả vá» nổi giáºn, mắng:
- Ngươi tháºt là gian xảo. Lần trước đòi phải có thánh chỉ, lần nà y lại nói Oai Ninh hầu chết rồi thì không thể tin được.
Nói xong, Cao tông truyá»n mang Äinh San ra chém đầu. Trình Giảo Kim liá»n bước ra bảo tấu lần nữa, tâu:
Có lẽ Phà n tiểu thư chưa hết cÆ¡n tức giáºn nên má»›i bà y ra váºy. Bây giá» bắt Äinh San cứ ba bước má»™t lạy cầu cho Phà n tiểu thư sống lại thì má»›i tha chết.
Cao tông bằng lòng, truyá»n lệnh xuống, Äinh San bái tạ xong vẫn muốn xin chiếu chỉ cho chÃnh thức, Cao tông cÅ©ng nháºn lá»i luôn, viết chiếu xuất binh giao cho Trình Giảo Kim mang đến Hà n Giang quan. Phà n Lê Huê nghe tin nà y thì cưá»i nói:
- Ta phải là m nhục hắn ba phen thì mới hả lòng, báo thù cho những lần khốn khổ trước.
Trong khi ấy Äinh San không còn cách nà o khác, cứ ba bước là lạy má»™t lần không há» bá» sót nên Ä‘i rất cháºm. Trình Giảo Kim cầm chiếu chỉ Ä‘i ngá»±a nên vượt qua mặt nói vá»›i Äinh San:
- Lão mà lạy như váºy chỉ ná»a ngà y là lăn ra chết, thế tá» còn trẻ thì cố gắng má»™t lần cho trót. Lão sẽ cầm chiếu thư đến khóc lạy, may ra Phà n tiểu thư sống lại chăng?
Äinh San thấy Trình Giảo Kim nói xong láºp tức thúc ngá»±a Ä‘i ngay thì rất nghi ngá» nhưng đà nh để trong lòng, chỉ cầu cho Phà n Lê Huê đừng chết thì mình má»›i bảo toà n được tÃnh mạng.
Vì thế Äinh San vẫn không bá» má»™t lạy nà o, vất vả khổ sở vô cùng má»›i tá»›i được Hà ng Giang quan, ôm linh cá»u Phà n Lê Huê mà khóc ngất, hết lá»i cầu hãy sống lại. Phà n Lê Huê nằm trong quan tà i nghe váºy cÅ©ng hÆ¡i động lòng nhưng tức giáºn vẫn còn nên không chịu ra mặt. Äinh San khóc rống đến đêm thì mệt quá gục xuống ngá»§ ngay tại chá»—.
Chợt có cÆ¡n gió lạnh thổi tá»›i, Äinh San giáºt mình tỉnh dáºy, tiếp tục khóc nói:
- Tiểu thư ôi! Sao nà ng không sống lại để cùng nhau hội ngộ?
Äinh San khóc kể má»™t hồi, chợt quan tà i có tiếng động rồi Phà n Lê Huê mở nắp ra liếc Äinh San má»™t cái tá» vẻ vẫn chưa cam tâm. Äinh San vả mừng, vá»™i dỡ Phà n Lê Huê ra khá»i quan tà i, gá»i a hoà n đến săn sóc tắm rá»a. Phà n phu nhân nghe tin ấy chạy đến giả vá» cảm tạ trá»i đất, tÃu tÃt hối thúc bá»n a hoà n, chẳng thèm nhìn tá»›i Äinh San vẫn còn Ä‘ang quỳ xin tạ tá»™i. Phà n Lê Huê thấy váºy hÆ¡i cảm động, chỉ mặt mắng luôn:
-Dù cho ngươi nói thế nà o Ä‘i chăng nữa thì vẫn là kẻ vong ân phụ nghÄ©a. Nếu không có thánh thượng thì ta quyết giết ngươi trả háºn. Ngươi mau ra công quán báo cho Trình thiên tuế biết mai nà y ta sẽ đến soái đưá»ng tiếp chỉ, sá»a soạn tiến binh.
Äinh San nghe váºy cả mừng vô cùng, vá»™i và ng bái tạ rồi Ä‘i ra công quán. Ngà y hôm sau, Phà n Lê Huê láºp hương án, tiếp nháºn thánh chỉ xong liá»n bà n vá»›i Trình Giảo Kim:
- Trước kia Tiết Ứng Luân bị Äinh San mắng nên má»›i bá» Ä‘i. Nay tôi và thiên tuế kéo binh vá» trước phục chỉ, sai Äinh San phải Ä‘Ãch thân đến đó tạ lá»—i hay thuyết phục bằng được Ứng Luân má»›i thôi.
Trình Giảo Kim nghe theo, sai Äinh San Ä‘iểm má»™t ngà n quân kéo tá»›i Ngá»c Túy sÆ¡n thu phục Tiết Ứng Luân.
|

15-10-2008, 07:48 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ hai mươi ba
Phà n Lê Huê đăng đà n phong tướng
Tiết Ứng Luân hạ sát Dương Phà m
Khi Äinh San Ä‘i rồi, Phà n Lê Huê liá»n cùng Trình Giảo Kim Ä‘iểm hết binh mã, phát pháo khai thà nh, thẳng tiến đến Bạch Hổ quan. Khi ấy Tiết Äinh San cÅ©ng vừa tá»›i nÆ¡i, chưa kịp hạ trại thì đã bị Tiết Ứng Luân dẫn lâu la xuống chặn đưá»ng đòi tiá»n mãi lá»™. Tiết Äinh San gịuc ngá»±a chạy tá»›i trước bà y tá» sá»± tình nhưng Tiết Ứng Luân không tin, nói:
- NghÄ©a phụ cá»§a ta là thế tá» oai phong lừng lẫy, là m tá»›i nhị lá»™ nguyên soái chứ đâu có gầy ốm tồi tà n như ngươi? Ngươi dám cả gan mạo nháºn thì tháºt đáng chết.
Nói xong, Tiết Ứng Luân định múa thương xông và o đánh, Tiết Äinh San phải hết lá»i giải thÃch, khỉ ấy Tiết Ứng Luân má»›i nháºn ra, vá»™i bá» thương xuống lạy mừng. Khi biết nghÄ©a phụ đến chiêu dụ mình vá» triá»u, Tiết Ứng Luân cả mừng láºp tức sai phóng há»a sÆ¡n trại, dẫn hết lâu la theo Äinh San nhắm hướng Bạch Hổ quan mà đi. Mấy ngà y sau tá»›i nÆ¡i, Tiết Ứng Luân và o chà o lạy nghÄ©a mẫu, Ä‘oà n tụ rất vui vẻ.
Ngà y hôm sau, Trình Giảo Kim cầm chiếu chỉ đến, gá»i má»i ngưá»i quỳ giữa trung đưá»ng, lá»›n tiếng Ä‘á»c:
- Phà n Lê Huê anh hùng chẳng khác nhi, trà dÅ©ng song toà n thì phong là m Tây chinh đại nguyên soái, còn Tiết Äinh San biết hối lá»—i thì tha tá»™i chết, phong là m tham tướng dưới quyá»n Ä‘iá»u động cá»§a đại nguyên soái. Hai ngưá»i phải định việc hôn nhân cho xong rồi má»›i xuất chinh.
Cả nhà bái lạy tạ Æ¡n, chia nhau treo đèn kết hoa để đêm ấy Äinh San và Phà n Lê Huê thà nh thân. Hôm sau Phà n Lê Huê mặc nhung phục nguyên soái và o tạ Æ¡n được Cao tông ban cho ba chung ngá»± tá»u. Uống rượu ban xong, Phà n Lê Huê bái tạ vua rồi thẳng tá»›i giáo trưá»ng thăng trướng, há»™i hết các vị tổng binh , tham tướng và các chức sắc khác đứng thà nh hai hà ng, lá»›n tiếng nói:
- Tôi tuân mệnh thánh thượng nắm giữ chức nguyên soái, thống lÄ©nh binh mã chinh tây thì là việc rất trá»ng đại. Vì thế quân tướng lá»›n nhá» nhất nhất phải theo hiệu lệnh. Má»™t là không được gian dâm, hai là không cướp Ä‘oạt cá»§a dân, ba là không vì sợ hãi mà lui bước, bất cứ ai vi phạm quân lệnh Ä‘á»u chém đầu chẳng tha.
Thấy các tướng cúi đầu xin nghe theo, Phà n Lê Huê liá»n phân cho La Chương là m tiá»n bá»™ tiên phong, Tần Hán và Äáºu Nhất Hổ là m Tả chi hữu dá»±c, Äinh San và Ứng Luân là m háºu ứng, Uất Trì Hiệu Hoà i phụ trách váºn lương, Tần Má»™ng và Uất Trì Thanh SÆ¡n là m tiá»n háºu há»™ vệ. Sau khi phân xong, Phà n Lê Huê cùng má»›i má»™t đội nữ binh tiến ra trước rầm rá»™ nhắm hướng Bạch Hổ quan tiến thẳng.
Khi ấy La Chương, Tần Hán và Äáºu Nhất Hổ đã kéo quân tá»›i trước cá»a ải, lá»›n tiếng khiêu chiến. Dương Phà m cÅ©ng đã luyện xong bảo bối nên chẳng há» sợ hãi, láºp tức mở cá»a xông ra, chỉ mặt ba tướng mắng lá»›n:
- Các ngươi toà n là vô danh tiểu tốt thì đến Ä‘ay là m gì? Mau gá»i Phà n nữ tặc ra đây đối chiến vá»›i ta.
La Chương nghe váºy cả giáºn, múa thương đâm tá»›i má»™t nhát rất mạnh. Tuy Dương Phà m gạt ra được nhưng chấn động cả cổ tay thì rất sợ hãi, lấy ngay phi Ä‘ao vừa má»›i luyện ra đánh. La Chương không kịp đỠphòng, bị phi Ä‘ao bay trúng vai, Ä‘au quá nhà o xuống ngá»±a. Dương Phà m vừa định xông tá»›i cắt lấy thá»§ cấp thì Tần Hán và Äáºu Nhất Hổ đồng xông lên ngăn lại. Dương Phà m thấy váºy cả giáºn, lấy phi phiêu quăng ra khiến hai tướng cả kinh, vá»™i độn thổ chạy mất.
Dương Phà m cả cưá»i, thúc ngá»±a tiến tá»›i trước trại khiêu chiến tiếp. Lúc đó Phà n Lê Huê đã lấy linh Ä‘an ra trị thương cho La Chương xong, vừa định nai nịt thì Äinh San và Ứng Luân cùng xin ra đánh. Phà n Lê Huê liá»n nói:
- Dương Phà m gá»i Ä‘Ãch danh thì bản soái phải ra mặt, nếu không hắn sẽ cho là nhát sợ. Tuy nhiên hai tướng muốn Ä‘i thì đứng ngoà i lựợc tráºn cÅ©ng được.
Nói xong, Phà n Lê Huê và Äinh San, Ứng Luân Ä‘iểm quân kéo ra. Äây là lần đầu Dương Phà m nhìn thấy mặt Phà n Lê Huê. thấy nhan sắc cá»§a ngưá»i mình định cưới xinh đẹp như Tây Thi tái sinh thì tiếc đến đứt ruá»™t, bồi hồi nói:
- Phà n Lê Huê! Trước kia ta vá»›i ngươi đã có lá»i hứa kết hôn, chỉ vì việc binh Ä‘ao mà thà nh ra chia uyên rẻ thúy. Nay đã gặp mặt thì hãy xóa hết án háºn thù, cùng nhau nói lại duyên tình có được không?
Phà n Lê Huê hổ thẹn mắng lại khiến Dương Phà m cÅ©ng giáºn theo, gằn giá»ng nói:
- Tiện tì! Ta không nỡ xuống tay mà cÅ©ng không để tâm chấp nhất những việc vừa qua, váºy mà ngươi không biết suy sét thì quả là đứa ác độc, vì thế má»›i dám ra tay giết cha giết anh đầu hà ng quân địch.
Nói xong, Dương Phà m múa XÃch Äồng Ä‘ao xông tá»›i đánh luôn. Hai bên giao tranh hÆ¡n ba mươi hiệp không phân được thắng bai nên Dương Phà m nóng lòng sốt ruá»™t, lấy phi phiêu quăng lên. Phà n Lê Huê láºp tức giở Cà n khôn phách ra, thâu phi phiêu và o đó. Dương Phà m hoảng sợ vá»™i và ng quăng luôn má»™t khúc mưá»i mấy cái phi phiêu nữa nhưng Ä‘á»u bị Cà n khôn phách thâu và o bằng hết.
Dương Phà m thất kinh, giở luôn tà pháp cuối cùng ra, biến thà nh ba đầu sáu tay, mặt xanh nanh Ä‘á», thân hình cao hÆ¡n ba trượng, cầm sáu món binh khÃ, cùng vá»›i âm binh thần tướng xông và o đánh nhầu. Phà n Lê Huê cả cưá»i, niệm chú rồi chỉ tay má»™t cái, bao nhiêu binh ma tướng quá»· liá»n quay trở lại đánh cả Dương Phà m lẫn quân Liêu.
Dương Phà m chưa kịp bá» chạy thì Phà n Lê Huê đã nhanh tay quăng Trảm yêu kiếm lên chặt đức má»™t đầu và má»™t tay khiến Dương Phà m Ä‘au quá hết lên thất thanh rồi quay ngá»±a chạy thẳng và o ải đóng chặt cá»a lại. Các tướng ÄÆ°á»ng thừa cÆ¡ há»™i đó cho quân tiến lên đánh giết má»™t tráºn tÆ¡i bá»i.
Chẳng ngá» Dương Phà m tịnh dưỡng hai ngà y lại đến khiêu chiến lần nữa, hình như chưa sợ chút nà o. Phà n Lê Huê hết sức cả giáºn, vì thế xông ra là đánh luôn. Lần nà y Dương Phà m cÅ©ng giỡ phép ra nhưng Ä‘á»u bị Phà n Lê Huê đánh cho tan tà nh, đà nh phải dùng đến chước cuối cùng là hiện thà nh ba đầu sáu tay, cùng vá»›i lÅ© âm binh tiến đánh.
Phà n Lê Huê bèn lấy Há»a hồ lô, thả má»™t bầy quạ lá»a đốt cháy bá»n binh ma tướng quá»·, sau đó má»›i dùng phi Ä‘ao chém đứt hết sáu tay cá»§a Dương Phà m. Thấy Dương Phà m nhà o xuống đất nằm rên la thmả thiết, Phà n Lê Huê nhá»› lại lá»i hứa hôn trước nên không nỡ xuống tay, quay ngá»±a bá» Ä‘i. Chẳng ngá» khi ấy Tiết Ứng Luân vừa chạy tá»›i, tiện tay chém đứt Dương Phà m là m hai Ä‘oạn. Trong xác cá»§a Dương Phà m chợt bắn ra má»™t luồng hắc khà trúng ngay mặt Phà n Lê Huê là m cho nữ tướng xây xẩm mặt mà y, nà o luôn xuống đất.
Nữ binh chẳng biết vì sao, cấp tốc xúm lại đỡ nguyên soái vá» trại, săn sóc má»™t hồi lâu lâu má»›i tỉnh. Äó chÃnh là hồn cá»§a Dương Phà m thác sinh và o ngưá»i Phà n Lê Huê, sau nà y sinh ra Tiết Cương gây thà nh đại há»a.
Quân tướng tây Liêu thấy chá»§ tướng chết thì kinh hoảng bá» chạy bằng hết, để mặc cho quân ÄÆ°á»ng phò Cao tông và o ải, treo bảng chiêu an bá tánh, dá»±ng cá» Äại ÄÆ°á»ng. Sau khi kiểm Ä‘iểm lương thảo, cho quân sÄ© nghÄ© ngÆ¡i Ãt ngà y, Phà n Lê Huê từ biệt Cao tông, kéo quân nhắm hướng tây thẳng tiến, chẳng mấy chốc đã lên bá» Sa Giang. Äây là con sông rất lá»›n, dân cư trù phú đông đúc nên Phà n Lê Huê không cho tiến binh ngay, truyá»n hạ trại ở bá» bên nà y rồi sai Tần Hán bay qua tìm chách cướp lấy thuyá»n bè. Tần Hán vâng lệnh từ trên trá»i nhìn thấy dân chúng sinh hoạt nhá»™n nhịp chẳng khác gì Trung Nguyên, dưới bến có mấy ngà n chiến thuyá»n nhá» thì rất mừng, tá»± nghÄ©:
- “Ta má»™t thân má»™t mình không thể nà o cướp được số thuyá»n lá»›n như váº, chi bằng dùng kế lừa bá»n chúng má»™t phen.â€
Äang nghÄ© ngợi, Tần Hán chợt thấy có má»™t viên quan cầm lệnh tiá»…n Ä‘i xuống bến sông ra lệnh:
- Quân nhÃ ÄÆ°á»ng đã tiến tá»›i đây, chắc chắn không dá»± bị thuyá»n để qua sông. Vì thế các ngươi không được cho má»™t chiếc thuyá»n nà o rá»i bến, nếu vi phạm sẽ chém đầu.
thgeTần Hán váºy liá»n hạ xuống má»™t cái thuyá»n Ä‘áºu khuất phÃa sau, trá»™m má»™t bá»™ quần áo giả là m quân Liêu, Ä‘uổi theo viên quan đó. Thấy Tần Hán đến gần, viên quan quát há»i thì Tần Hán đáp bừa:
- Tôi là gia tướng cá»§a lão gia, giả là m quân sÄ© Ä‘i thám thÃnh tình hình, còn tướng gia là ai mà tôi chưa biết mặt?
Viên quan ngẩn ngưá»i, đáp:
- Ta cÅ©ng là thá»§ hạ cá»§a lão gia, cÅ©ng chẳng thấy mặt ngươi bao giá».
Tần Hán thừa dịp đó nói đông nói tây má»™t hồi, cùng viên quan ăn uống trò chuyện hết sức vui vẻ. Rượu và o lá»i ra, viên tướng vui miệng cho biết:
- Lão gia là phụ thân cá»§a Dương tướng quân ở Bạch Hổ quan, vì thế rất lo lắng cho con. Hôm nay lão gia đã sai ngưá»i đến Bạch Lang sÆ¡n thỉnh Hồng Mao đạo nhân và Hắc Giải tiên trưá»ng, chắc là thừa sức đánh phá quân ÄÆ°á»ng báo thù cho con. Lão gia sợ quân ÄÆ°á»ng cướp thuyá»n qua sông nên má»›i sai tôi Ä‘i truyá»n lệnh không được nhổ neo.
Tần Hán nghe váºy liá»n ép viên quan uống tháºt say, đến mức nằm gục trên bà n ngá»§ như chết, chẳng còn biết gì nữa. Tần Hán liá»n đổi y phục, chạy xuống trả tiá»n và dặn chá»§ quán đừng đánh thức bằng hữu cá»§a mình, sau đó xuống bến truyá»n lệnh:
- Lão gia biết không thể chống nổi vá»›i quân ÄÆ°á»ng nên đã định đầu hà ng. Vì thế các ngươi kéo toà n bá»™ qua sông mà đón quân tướng nhÃ ÄÆ°á»ng. Thuyá»n nà o lẹ sẽ được thưởng, thuyá»n nà o trái lệnh thì chém đầu.
Bá»n quân sÄ© hết sức kinh ngạc vì lệnh trái ngược hẳn nhau nhưng vẫn tuân lệnh, giương buồm lên chạy thẳng qua bá» sông bên kia. Tần Hán chá» các thuyá»n Ä‘i hết thì đổi quần áo lại, bay trở lại báo cáo sá»± việc cho nguyên soái biết. Phà n Lê Huê cả mừng, truyá»n quân tướng dá»± bị đâu đó sá»a soạn, há»… thấy thuyá»n đến láºp tức xuống mà qua sông.
Khi các thuyá»n Liêu đến nÆ¡i thì trá»i đã tối, vì thế đến canh ba má»›i đưa hết quân tướng nhÃ ÄÆ°á»ng qua sông. Phà n Lê Huê nhân lúc trá»i tối, láºp tức sai La Chương dẫn quân Ä‘i cướp ải ngay láºp tức. Phụ thân cá»§a Dương Phà m là Dương Hổ nghe quân sÄ© báo tin thì thất kinh hồn vÃa, chẳng biết quân nhÃ ÄÆ°á»ng lấy thuyá»n đâu mà qua sông mau lẹ như váºy.
|

15-10-2008, 07:52 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ hai mươi bốn
Tần Hán vâng lệnh mượn linh kỳ
Ứng Luân vầy duyên cùng tiên nữ
Dương Hổ còn chưa biết đối phó ra sao thì chợt có Hồng Mao đạo nhân và Hắc Giải tiên trưởng hạ sÆ¡n xuống ải. Nghe Dương Hổ kể lại việc quân ÄÆ°á»ng vượt sông khiêu chiến, hai đạo nhân nổi giáºn đùng đùng xin kéo quân ra đối chiến. ÄÆ°á»£c Dương Hổ bằng lòng, cả hai bước ra trước ải, xõa tóc niệm chú, dùng gươm báu chỉ má»™t cái, tức thì phi sa tẩu thạch nổi lên cuồn cuá»™n, đánh bá»n quân sÄ© nhÃ ÄÆ°á»ng vỡ tan. La Chương cÅ©ng hoảng sợ bá» chạy.
Phà n Lê Huê nghe báo hết sức tức giáºn, cùng bốn nữ binh tiến ra, niệm chú mấy tiếng khiến phi sa tẩu thạch biến mất. Khi ấy Phà n Lê Huê má»›i có thá»i gian nhìn kỹ hai đạo nhân, má»™t ngưá»i thì mặt Ä‘á», râu tóc cÅ©ng Ä‘á», còn má»™t ngưá»i kia mặt den, râu xanh xám rất quái dị. Hai đạo nhân thấy Phà n Lê Huê phá phép cá»§a mình thì Ä‘á»u nổi giáºn, chẳng thèm há»i há» tên, xông tá»›i đánh nhầu.
Thấy Phà n Lê Huê chỉ có má»™t mình, đầu tiên Äáºu Tiên Äồng và Nguyệt Nga tiến lênrợ lá»±c, sau đó có cả Kim Äịnh và Kim Liên khiến hai đạo nhân không sao chống nổi, quay ngá»±a bá» chạy. Thấy các nữ tướng nhất quyết Ä‘uổi theo Hồng Mao đạo nhân giáºn quá hiện nguyên hình là má»™t con Há»a long, quay đầu lại há miệng phun khói lá»a ngùn ngụt. Phà n Lê Huê vá»™i niệm chú gá»i nước trà n đến dáºp tan ngá»n lá»a trong nháy mắt.
Hồng Mao đạo nhân thất kinh hồn vÃa đứng sững như trá»i trồng. Phà n Lê Huê liá»n thúc ngá»±a xông tá»›i nhưng Hắc Giải tiên trưởng chặn lại kịp, hóa thà nh má»™t con cua Ä‘en khổng lồ, nhả nước bá»t thà nh má»™t lá»›p sương má» cả trá»i đất. Phà n Lê Huê không nhìn rõ được đưá»ng lối nên đà nh thu quân vá» trại. Dương Hổ thấy hai đạo nhân chạy vỠđầu tóc tả tÆ¡i thì giáºn lắm, láºp tức lên ngá»±a tiến ra tráºn, gá»i tên Phà n Lê Huê mà mắng.
Tiết Ứng Luân nghe Dương Hổ mắng nhiá»u câu vô lá»… thì không sao nhịn được, xin lệnh rồi dẫn quân kéo ra, cả tiếng mắng lại. Hai bên Ä‘á»u tức giáºn, chỉ được mấy câu là xông và o giao đấu kịch liệt. Khi ấy Tần Hán và Äáºu Nhất Hổ được Phà n Lê Huê sai ra há»™ tráºn, đồn xông và o vây chặt lấy Dương Hổ. Hai đạo nhân thấy váºy cÅ©ng xông đến biến thà nh má»™t cuá»™c há»—n chiến long trá»i lở đất.
ÄÆ°á»£c mấy hiệp, Hồng Mao đạo nhân dùng há»a châu ném ra, trúng ngay mặt Tần Hán. Äáºu Nhất Hổ chặn lại cÅ©ng bị trúng há»a châu nên Ä‘á»u độn thổ trốn mất, chỉ còn lại má»™t mình Tiết Ứng Luân. Phà n Lê Huê láºp tức dẫn các nữ tướng xông và o giải cứu, quẩn thảo vá»›i ba tướng địch hết sức dữ dá»™i. không là ngưá»i có sức mạnh trong bá»n, trổ tà i thần oai Ä‘áºp má»™t chùy ngay đầu Dương Hổ, vỡ óc ra chết tốt.
Hồng Mao đạo nhân kinh hoảng hiện nguyên hình, phun lá»a ra định đốt chết Kim Äịnh nhưng Phà n Lê Huê kịp thá»i niệm chú hóa nước chống lại. Hồng Mao đạo nhân chưa kịp biến thà nh hình ngưá»i thì Phà n Lê Huê đã nhanh phóng phi Ä‘ao ra chém thà nh hai Ä‘oạn. Má»™t Ä‘oạn thân cá»§a Há»a Long bay qua Trung Nguyên, má»™t Ä‘oạn rÆ¡i ở Tây Liêu, sau nà y Ä‘á»u hóa thà nh Há»—n Thế ma vương.
Hắc Giải tiên trưởng chỉ còn má»™t mình thì không tham đánh, vá»™i phun nước bá»t là m sương mù mà rút quân vỠải. Cả ngà y hôm ấy sương mù vẫn không tan, chẳng thể nà o thấy được váºt gì ở xa nên Phà n Lê Huê rất lo lắng, thương nghị vá»›i các nữ tướng tìm cách phá là n sương mù nà thì má»›i có thể công phá quan ải được. Nguyệt Nga chợt nhá»› ra, nói ngay:
- Sư phụ tôi có má»™t lá NgÅ© Linh kỳ, có diệu dụng phá được sương mù. Nếu nguyên soái sai ngưá»i Ä‘i mượn thì chống vá»›i yêu đạo dá»… như trở bà n tay.
Phà n Lê Huê nghe váºy cả mừng, sai Tần Hán đến Trước Ẩn sÆ¡n mượn cá». Tần Hán tuân lệnh Ä‘i ngay, khi đằng vân Ä‘i ngang qua má»™t ngá»n núi tình cá» thấy hai viên tiểu tướng Ä‘ang đánh nhau kịch liệt liá»n hạ xuống há»i han tá»± sá»±. Khi biết chỉ vì má»™t chút hiá»m khÃch nhá», Tần Hán cưá»i nói:
- Ta là Tần Hán, đệ tá» cá»§a Vương Thiá»n lão tổ, theo lệnh nguyên soái Ä‘i mượn cá» thần. Ta thấy hai vị Ä‘á»u là thiếu niên anh hùng, sao không tìm nÆ¡i láºp công danh cho thá»a Ä‘á»i nam nhi trượng phu.
Hai tiểu tướng nghe váºy liá»n xuống ngá»±a bái Tần Hán là sư phụ, xin được Ä‘i theo. Tần Hán há»i há» tên thì biết đó là Lưu Nhân và Lưu Thoại thì bằng lòng nháºn là m đệ tá», dặn dò cứ ở đó, sau khi xong việc sẽ vỠđón. Sau đó Tần Hán đằng vân thẳng đến Trước Ẩn sÆ¡n, ra mắt Kim Äao thánh mẫu xin mượn NgÅ© Linh kỳ. Kim Äao thánh mẫu bằng lòng ngay, nói Phà n Lê Huê cứ lấy mà dùng vá» sau, bao giá» chinh Tây xong trả lại cÅ©ng được.
Tần Hán mừng rỡ bay đến ngá»n núi cÅ© chỉ đưá»ng cho hai đệ tá» rồi cấp tốc đằng vân vá» trại cho kịp thá»i gian. Phà n Lê Huê cả mừng, láºp tức nai nịt dẫn quân ra trước tráºn, dùng NgÅ© Linh kỳ phất ba cái. Quả nhiên sương mù tan biến trong nháy mắt, lá»™ ra hình dáng má»™t con cua Ä‘en khổng lồ nằm chết, chÃnh là nguyên hình cá»§a Hắc Giải tiên trưởng. Quân Liêu thấy cả ba chá»§ tướng vong mạng thì chẳng còn hồn vÃa nà o nữa, thi nhau chạy thục mạng nên Phà n Lê Huê chẳng cần đánh, ung dung dẫn quân và o ải.
Mấy ngà y sau Lưu Nhân và Lưu Thoại đến ra mắt, được Tần Hán dẫn và o giá»›i thiệu vá»›i nguyên soái. Phà n Lê Huê nhìn thấy hai ngưá»i đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh thì rất hà i lòng, cho cho theo dưới trướng cá»§a Tần Hán, bao giá» láºp được công lao má»›i tuỳ theo mà phong chức tước. Sau nà y Lưu Thoại lấy ngá»± muá»™i cá»§a vua Chân Äồng, còn Lưu Nhân lấy công chúa nước Thiên Trúc, Ä‘á»u được vinh hiển.
Cho quân sÄ© nghỉ ngÆ¡i ở thà nh Sa Giang và i ngà y, chấn chỉnh đội ngÅ© xong, Phà n Lê Huê liá»n sai La Chương là tiên phong, Tần Hán và Äáºu Nhất Hổ là m Tả chi hữu dá»±c, kéo quân thẳng đến Phụng Hoà ng sÆ¡n. Trên núi nà y có xây má»™t cái ải hết sức kiên cố, lại do ngá»± đệ cá»§a Lang vương là Ô Hắc Lợi trấn giữ nên khó ai đánh phái nổi. Phà n Lê Huê biết Ä‘iá»u ấy nên không cho quân đánh vá»™i, truyá»n hạ trại để cho các tướng thương nghị kế sách.
Chẳng ngỠđêm ấy Ô Hắc Lợi âm thầm cho quân tiến đến gần, đột ngá»™t pháo nổ xông và o cướp trại. Ô Hắc Lợi xông thẳng và o trung quân, nhưng chợt thấy trại bá» trống không thì giáºt mình, biết là trúng kế mai phục cá»§a quân ÄÆ°á»ng nên vá»™i và ng hạ lệnh rút lui. Chỉ cháºm má»™t chút ,thình lình từ bốn phÃa có tiếng pháo nổ vang rồi quân tướng nhÃ ÄÆ°á»ng reo hò xông ra như kiến cá». Hai bá»™ tướng cá»§a Ô Hắc Lợi là Mang Tá» Nha và Mang Tá» Hải sợ quá, luống cuống tìm đưá»ng thoát thân, bị La Chương và Tiết Ứng Luân đâm chết ngay tại tráºn.
Khi ấy Ô Hắc Lợi cÅ©ng không địch nổi vá»›i Tiết Äinh San nên thừa cÆ¡ há»—n loạn tìm đưá»ng bá» chạy. Ứng Luân tình cá» thấy váºy liá»n thúc ngá»±a Ä‘uổi theo, chẳng ngỠđến má»™t hẻm núi thì Ô Hắc Lợi biến mất tăm mà đưá»ng lối loạn xạ cả lên. Ứng Luân chẳng sao tìm được đưá»ng lui ra, đà nh quanh quẩn suốt đêm hôm ấy. Ngà y hôm sau, Phà n Lê Huê còn Ä‘ang lo lắng vá» số pháºn cá»§a Tiết Ứng Luân thì Ô Hắc Lợi lại dẫn quân đến khiêu chiến, thách thức nhiá»u lá»i phách lối. Phà n Lê Huê rất tức giáºn, sai La Chương ra đối địch. Tuy La Chương có sức mạnh như thần nhưng vá» võ nghệ kém hÆ¡n má»™t chút nên chỉ cầm đồng vá»›i Ô Hắc Lợi chứ không sao thắng nổi.
Thấy váºy Tần Hán và Äáºu Nhất Hổ đồng thúc ngá»±a xông và o trợ chiến. Ô Hắc Lợi chống đỡ vá»›i ba tướng được mấy hiệp liá»n quay ngá»±a bá» chạy. La Chương không Ä‘uổi theo nhưng hai tướng kia nhất định giết bằng được Ô Hắc Lợi láºp công nên cắm đầu Ä‘uổi theo ráo riết. Ô Hắc Lợi chá» hai tướng tá»›i gần, lén lấy má»™t bảo bối gá»i là Truy Hồn tán đưa lên rung mấy cái. Tần Hán và Äáºu Nhất Hổ tức thì mê man bất tỉnh, nhà o khá»i lưng ngá»±a, bị quân Liêu bắt trói mang vỠải. La Chương thấy bảo tán quá lợi hại thì không dám Ä‘uổi theo cứu giải, lui binh vá» báo cho Phà n Lê Huê biết.
Vá» phần Tần Hán và Äáºu Nhất Hổ bị trói vất ở dưới thá»m, nghe bá»n quân Liêu bà n tán thì biết Tiết Ứng Luân Ä‘ang bị hãm trên núi không biết đưá»ng ra, chỉ trong bảy tám ngà y sẽ đói mà chết. Vì thế Ô Hắc Lợi không thèm quan tâm đến Ứng Luân, quát quân sÄ© dẫn giải hai tướng ÄÆ°á»ng ra trước thá»m. Thấy hai tướng không chịu quỳ, Ô Hắc Lợi chỉ mặt mắng:
- Các ngươi muốn chết hay sao mà không chịu quỳ?
Hai tướng cưá»i mà đáp lại:
-Chúng ta Ä‘ang muốn chết đây, có giá»i thì chém đầu thá» coi.
Ô Hắc Lợi nổi tráºn lôi đình, láºp tức sai quân mang hai tướng ra ngoà i chém đầu. Hai ngưá»i chỉ chá» có thế, bá»n quân sÄ© vừa đè xuống đất thì liá»n cưá»i ngất, độn thổ trốn mất biệt.
Nhá» váºy Phà n Lê Huê biết được tinh cá»§a Ứng Luân, tức thì sai Äáºu Nhất Hổ Ä‘em Ãt lương khô lên Phụng Hoà ng sÆ¡n tìm kiếm, còn Tần Hán được sai Ä‘i trá»™m Truy Hồn tán. Hai tướng tuân lệnh Ä‘i ngay.
Trong khi ấy Tiết Ứng Luân lẩn quẩn trong núi đã hai ngà y nên bụng đói cồn cồn, sức lá»±c gần như mất hết, còn Ä‘ang cố tìm phương hướng thoát ra thì chợt nghe có tiếng cưá»i thánh thót.
Tiết Ứng Luân nhìn lên thấy đó là má»™t bá»n tiên nữ Ä‘ang dạo chÆ¡i, đùa giỡn vui vẻ thì mừng rỡ lên tiếng kêu cứu:
- Tôi là Tiết Ứng Luân, tướng nhÃ ÄÆ°á»ng, bị Ô Hắc Lợi vây hãm nÆ¡ đây. Nếu các vị biết tưá»ng lối thì xin chỉ giúp.
Một tiên nữ đẹp như trăng rằm nói ngay:
- Ta là công chúa, em gái cá»§a Ô Hắc Lợi đây. Ta vốn vá»›i ngươi có duyên tiá»n định, nếu ưng chịu thì má»›i cứu, bằng không mặc cho ngươi chết đói ở dưới đấy.
Tiết Ứng Luân Ä‘ang đói lả nên Ä‘iá»u kiện gì cÅ©ng chấp nháºn, huống chi đây là việc thà nh thân vá»›i tiên nữ. Thấy Tiết Ứng Luân bằng lòng, công chúa liá»n sai bá»n a hoà n thòng dây xuống kéo lên, ngay đêm ấy đặt tiệc, là m lá»… tế cáo trá»i đất rồi cùng Tiết Ứng Luân động phòng hoa chúc. Vì váºy Äáºu Nhất Hổ kiếm hÆ¡n ná»a ngà y trá»i chẳng thấy tung tÃch Ứng Luân đâu, đà nh phải quay vá» báo lại.
Riêng phần Tần Hán xui xẻo hÆ¡n, đêm ấy đằng vân qua ải tìm chá»— vắng hạ xuống, chá» bá»n quân sÄ© ngá»§ hết liá»n lẻn và o phòng cá»§a Ô Hắc Lợi. Tần Hán thấy Ô Hắc Lợi dá»±a ghế ngá»§, Truy Hồn tán vẫn còn treo bên hông thì báºm môi rón rén đến gần, thò tay tháo dây Ä‘eo, chẳng ngá» chạm nhằm cái lục lạc khiến nó kêu lên mấy tiếng. Ô Hắc Lợi giáºt mình tỉnh dáºy, Tần Hán chưa kịp trở bá»™ thì đã bị Ô Hắc Lợi chá»™p cổ bắt sống.
|

15-10-2008, 07:55 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ hai mươi lăm
Lê Huê mượn linh phù phá phép
Äại Äế xuống hồng trần cứu tướng
Ô Hắc Lợi tưởng Tần Hán chỉ biết có phép độn thổ nên sai quân treo lên cà nh cây, chỠđến sáng thì kéo quân ra thách chiến.Äiêu Nguyệt Nga nghe tin chồng bị bắt thì nóng lòng sốt ruá»™t, xin được ra tráºn báo thù. Ô Hắc Lợi Ä‘ang cả tiếng mắng nhiếc, chợt thấy má»™t nữ tướng xinh đẹp tuyệt trần xông ra xưng là vợ cá»§a Tần Hán thì không sao nhịn được cưá»i, nói:
- Nà ng xinh đẹp như váºy mà lấy má»™t tên lùn thì đúng là uổng phÃ, Ä‘i theo ta có hÆ¡n không?
Äiêu Nguyệt Nga cả giáºn, múa song Ä‘ao xông tá»›i nhắm đầu Ô Hắc Lợi chém luôn. Ô Hắc Lợi có ý muốn bắt sống Äiêu Nguyệt Nga vá» vui vầy nên đánh được mấy chục hiệp liá»n giả thua bá» chạy, định bụng dùng Truy Hồn tán nhưng không ngá» Äiêu Nguyệt Nga cÅ©ng đỠphòng trước, lấy Nhiếp Hồn linh ra sá» dụng. Hai bảo váºt cùng tác động má»™t lượt nên hai tướng Ä‘á»u nhà o lăn bất tỉnh. Ngưá»i nà o được quân sÄ© nấy xúm và o mang vá» cứu chữa.
Khi ấy Tần Hán bị treo trên cà nh cây, thấy Ô Hắc Lợi đã ra khá»i ải thì liá»n niệm chú cho dây trói tuá»™t ra, đằng vân bay vá» trại. Phà n Lê Huê thấy Tần Hán thoát thân thì cÅ©ng bá»›t lo buồn nhưng vẫn hối thúc Äáºu Nhất Hổ cố Ä‘i tìm Ứng Luân lần nữa. Äêm ấy, Tần Hán lại đằng vân và o ải, vẫn thấy Ô Hắc Lợi ngồi ngá»§ trên ghế thì cưá»i thầm, lén lấy ghẻ rách nhét và o lục lạc rồi má»›i nhẹ nhà ng cởi dây.
Cầm Truy Hồn tán trong tay, Tần Hán liá»n la lá»›n:
- Có thÃch khách, mau dáºy mà bắt.
Dứt lá»i là đằng vân Ä‘i mất. Ô Hắc Lợi giáºt mình tỉnh dáºy, thấy quân sÄ© nhốn nháo tìm bắt thÃch khách thì cưá»i, nói bá»n chúng Ä‘i ngá»§ bởi vì đã đỠphòng trước cất Truy Hồn tán tháºt và o má»™t nÆ¡i rồi. Sáng hôm sau, nghe báo Ô Hắc Lợi đến khiêu chiến, Tần Hán há»›n hở xin ra đánh ngay, cho rằng không còn gì để sợ. Äiêu Nguyệt Nga thì không coi thưá»ng như váºy, cầm Nhiếp Hồn linh theo ra lược tráºn cho chồng.
Nhìn hai tướng giao đấu má»™t hồi, Äiêu Nguyệt Nga chợt thấy Ô Hắc Lợi lấy Truy Hồn tán ra thì cÅ©ng rung Nhiếp Hồn linh má»™t lượt, ba ngưá»i láºp tức nhà o xuống đất mê man. Quân sÄ© hai bên vá»™i xúm lại mang chá»§ tướng vá». Khi tỉnh dáºy Tần Hán má»›i biết mình đã bị Ô Hắc Lợi lừa, tức tối và o thưa vá»›i Phà n Lê Huê:
- Nguyên soái muốn phá được Truy Hồn tán thì phải nhỠsư phụ của tôi mới xong.
Phà n Lê Huê cÅ©ng muốn cho mau kết thúc nên bằng lòng. Tần Hán liá»n đằng vân vỠđộng, được Vương Ngao lão tổ ban cho mưá»i hai đạo linh phù chống lại. Phà n Lê Huê thấy Tần Hán thà nh công thì cả mừng, láºp tức xuống lệnh cho các tướng chuẩn bị giao chiến. Sáng hôm sau, Phà n Lê Huê há»™i các tướng lại, phân công rõ rà ng và đưa cho má»—i tướng má»™t đạo linh phù.
Chư tướng mừng rỡ ồ ạt kéo quân đến trước ải, gá»i Ä‘Ãch danh Ô Hắc Lợi ra giao chiến. Ô Hắc Lợi thấy quân ÄÆ°á»ng kéo kéo đến quá đông thì rất kinh sợ, tÃnh kế “hạ thá»§ vi tiênâ€, vừa ra khá»i ải là lấy Truy Hồn tán rung lên lia lịa. Các tướng nhá» có linh phù nên chẳng há» hấn gì, đồng áp lại má»™t lượt khiến Ô Hắc Lợi mất hết hồn vÃa, quay đầu bá» chạy. Phà n Lê Huê đá tÃnh trước đưá»ng thoát thân cá»§a hắn, chặn đầu dùng phi Ä‘ao quăng ra, chém Ô Hắc Lợi là m hai Ä‘oạn.
Các tướng Liêu khác khiếp vÃa kinh hồn, vá»™i và ng mở cá»a ra đầu hà ng. Phà n Lê Huê dẫn quân tướng tiến và o ải nhưng trong lòng vẫn nhá»› tá»›i Ứng Luân nên sai Äáºu Nhất Hổ và Tần Hán dẫn quân sÄ© Ä‘i tìm ngay. Khi ấy Ứng Luân ở Phụng Hoà ng sÆ¡n đã được bảy ngà y, túc duyên mãn hạn nên công chúa nói:
- Thiếp chÃnh là tiên ở núi nà y. Vì có duyên pháºn vá»›i tướng quân bảy ngà y nên má»›i hiện thân cứu giúp, bây giá» thá»i hạn đã mãn phải chia tay mà thôi.
Tiết Ứng Luân nghe váºy ứa nước mắt, má»™t má»±c muốn bá» trần gian để theo lên cảnh tiên nhưng tiên nữ thở dà i lắc đầu, đưa ra khá»i cá»a. Ứng Luân còn Ä‘ang toan năn nỉ tiếp thì chợt trá»i đất tối sầm lại, phi sa tẩu thạch khá»§ng khiếp. Má»™t lát sau trá»i quan mây tạnh thì chẳng còn thấy tiên nữ hay nhà cá»a đâu nữa. Ứng Luân còn Ä‘ang bồi hồi thì nghe tiếng Äáºu Nhất Hổ kêu réo, vá»™i lên tiếng rồi chạy ra kể chuyện cho hai tướng biết. Äáºu Nhất Hổ và Tần Hán nghe xong Ä‘á»u thở dà i than cho thân hình thấp lùn cá»§a mình, chẳng được dể dà ng như Tiết Ứng Luân.
Phà n Lê Huê nghe Tiết Ứng Luân kể lại thì cưá»i ngất, hứa sẽ tìm má»™t ngưá»i con gái xinh đẹp giống như tiên nữ là m mai mối cho nghÄ©a tá». Tiết Ứng Luân tạ Æ¡n rồi lui ra, trong lòng không sao quên được bảy ngà y ân ái thần tiên ấy.
Ngà y hôm sau, Phà n Lê Huê cho ngưá»i vá» triá»u báo thiệp chiến thắng rồi nổ súng phát binh, nhắm hướng Kỳ Lân sÆ¡n thẳng tiến. Tướng trấn giữ ải nà y là em cá»§a Tô Bảo Äồng tên Tô Văn Thông, cÅ©ng được tiên gia truyá»n dạy cho nhiá»u pháp thuáºt lợi hại. Khi nghe quân báo có tướng ÄÆ°á»ng là Äáºu Nhất Hổ đến trước ải khiêu chiến thì cả giáºn, láºp tức dẫn quân xông ra. Äáºu Nhất Hổ thấy Tô Văn Thông mặt xanh má» nhá»n, tiếng nói như chuông vỡ thì chán quá chẳng thèm há»i há» tên, xông và o đánh luôn. ÄÆ°á»£c hÆ¡n ba mươi hiệp, Tô Văn Thông Ä‘uối cả tay chân liá»n lấy Hoa linh phiến nhắm Äáºu Nhất Hổ quạt mấy cái. Äáºu Nhất Hổ bị hÆ¡i nóng chẳng khác gì lò lá»a thì kinh hoảng độn thổ xuống đất mà trốn. Tô Văn Thông không chịu tha, cứ nhắm dưới đất mà quạt đến khi đất cÅ©ng nóng đỠlên thì má»›i thôi, kêu ngạo đến trước trại khiêu chiến tiếp.
Phà n Lê Huê nghe Äáºu Nhất Hổ thuáºt lại phép tắc cá»§a Tô văn Thông thì biết là không ai trị được, Ä‘Ãch thân dẫn quân xông ra. Quả nhiên Tô Văn Thông lại dùng đến Há»a Linh phiến, quạt lá»a ra ngùn ngụt. Phà n Lê Huê đã đỠphòng sẵn, niệm chú khiến nước dâng lên trà n ngáºp bao nhiêu lá»a Ä‘á»u tắt ngúm. Phà n Lê Huê thấy Tô Văn Thông kinh hoảng luống cuống cả tay chân thì thừa cÆ¡ quăng phi Ä‘ao ra chém tướng địch là m hai Ä‘oạn, xong xuôi má»›i thâu lấy Há»a Linh phiến để sau nà y cần dùng tá»›i.
Ngay khi ấy chợt có đạo nhân mặt áo bát quái, mặt dà i miệng nhá»n, cầm bảo kiếm bay xuống, chỉ mặt Phà n Lê Huê mắng lá»›n:
- Phà n Lê Huê! Ta với ngươi là đồng đạo mà sao ngươi nỡ giết hai đệ tỠcủa ta?
Phà n Lê Huê hết sức ngạc nhiên vì chưa há» thấy mặt đạo nhân nà y bao giá», há»i lại thì đạo nhân háºm há»±c cho biết:
- Ta là Bát Quái đạo nhân. Trước kia ngươi theo sư phụ qua Võ Äang thăm sư phụ cá»§a ta là Hoà ng SÆ¡n lão mẫu, như thế chưa phải đồng đạo hay sao? Ngươi nhẫn tâm giết má»™t lúc hai tên đệ tá» là Ô Hắc Lợi và Tô Văn Thông thì thù nà y không thể không báo.
Nói xong, Bát Quái đạo nhân múa kiếm xông tá»›i đánh nhầu. Tuy nhiên suy vá» võ nghệ thì Bát Quái còn thua xa Phà n Lê Huê nên được mấy hiệp liá»n dùng tá»›i tà pháp. Bát Quái đạo nhân há miệng thả ra vô số quạ lá»a nhưng Ä‘á»u bị Phà n Lê Huê dùng nước dâng là m dáºp tắt hết. Nhân lúc bát Quái đạo nhân Ä‘ang bối rối, Phà n Lê Huê định quăng phi Ä‘ao ra giết chết cho tuyệt háºu hoạn. Chẳng ngá» Bát Quái đạo nhân rất nhanh nhẹn, tức thì độn thổ chạy mất nên Phà n Lê Huê đà nh phải thu quân vá» trại.
Ngà y hôm sau, khi Bát Quái đạo nhân đến khiêu chiến, Äáºu Tiên Äồng nghÄ© ra má»™t kế nên xin Phà n Lê Huê cho xuất binh, cùng địch nhân giao chiến. Äáºu Tiên Äồng chá» Bát Quái đạo nhân thả quạ lá»a ra thì giả vá» sợ hãi bá» chạy. Bát Quái đạo nhân đắc chà đuổi theo liá»n bị Äáºu Tiên Äồng quăng Khổn Tiên thằng lên bắt trói chặt cứng, giải vá» trại. Phà n Lê Huê dùng linh phù dán và o trán, tức thì Bát Quái đạo nhân hiện nguyên hình thà nh má»™t con rùa lá»›n. Phà n Lê Huê biết con rùa nà y từ Võ Äang trốn xuống trần nên không giết, sai nhốt và o má»™t chá»—, khi bình Liêu xong sẽ mang vá» núi trả lại.
Vừa khà đó bá»n quân sÄ© chạy và o báo tin:
- Có má»™t đạo nhân xưng tên là Trưá»ng ThỠđại tiên, đến trước cá»a đòi báo thù cho Bát Quái đạo nhân, hiện Ä‘ang lá»›n tiếng mắng chá»i.
Phà n Lê Huê liá»n sai Tiết Ứng Luân xuất tráºn nhưng giao tranh chưa được mấy hiệp thì Trưá»ng ThỠđại tiên há miệng phun ra vô số Há»a Long khiến Tiết Ứng Luân bá» chạy trối chết. Äáºu Tiên Äồng vá»™i thúc ngá»±a tiến ra chặn đưá»ng đánh vá»›i Trưá»ng ThỠđại tiên kịch liệt. Khi thấy Trưá»ng ThỠđại tiên giở phép phun Há»a Long ra, Äáºu Tiên Äồng cưá»i nhạt, niệm chú hóa ra vô số Thá»§y Long, trong phút chóc thì bao nhiêu Há»a Long Ä‘á»u biến mất tiêu. Trưá»ng ThỠđại tiên thấy váºy bay hồn mất vÃa, định quay ngá»±a chạy nhưng không còn kịp nữa. Äáºu Tiên Äồng đã nhanh tay quăng Khổn Tiên thằng lên bắt trói giống như Bát Quái.
Khi dẫn vá» trại, Phà n Lê Huê cÅ©ng dán linh phù lên trán để bắt Trưá»ng ThỠđại tiên hiện nguyên hình. Hóa ra đó là má»™t con rắn lá»›n, nằm khoanh tròn mà thở. Phà n Lê Huê cÅ©ng sai quân nhốt con rắn và o má»™t chá»—, chá» sau khi phá ải xong sẽ tÃnh sau. Chợt thấy có quân sÄ© chạy và o báo có Hắc Diện đạo nhân đến xin cầu kiến, lá»i lẽ ôn hòa khác hẳn hai đạo nhân trước. Phà n Lê Huê nghe váºy liá»n má»i và o, lá»… phép há»i danh tÃnh. Hắc diện đạo nhân dáp:
- Bần đạo là Trương Äại đế nÆ¡i Bắc Cá»±c.
Phà n Lê Huê nghe váºy giáºt mình, vá»™i má»i Trương Äại đế lên ghế trên. Trương Äại đế từ chối, thong thả nói:
- Nguyên soái không cần Ä‘a lá»…. Vì hai tướng Quy, Xà lén trốn xuống trần quấy phá, hôm nay bị nguyên soái bắt được nên tôi phải đến xin nguyên soái vị tình mà tha cho bá»n chúng.
Phà n Lê Huê nghe xong láºp tức sai quân sÄ© mở trói cho hai tướng, dẫn ra trao trả cho Trương Äại đế. Thấy hai ngưá»i cúi đầu hổ thẹn, Trương Äại đế liá»n mắng lá»›n bắt ngưá»i phải bái lạy tạ Æ¡n. Phà n Lê Huê nhân dịp đó há»i Trương Äại đế vá» việc chinh Tây thì được tặng hai câu thÆ¡:
Lư Hoa đất ấy nhiá»u binh hiểm
Kim Quang tráºn dữ hiện kỳ lân.
Tặng thÆ¡ xong, Trương Äại đế dẫn hai tướng Quy, Xà đi ngay. Phà n Lê Huê tiá»…n chân Trương Äại đế xong liên cho lệnh và o ải kiểm Ä‘iểm lương thảo, nghỉ ngÆ¡i mấy ngà y má»›i kéo thẳng tá»›i Lư Hoa hà uy hiếp Lư Hoa quan. Nhá»› tá»›i hai câu thÆ¡ cá»§a Trương Äại đế, Phà n Lê Huê không vá»™i tiến binh ngay, cho quân hạ trại xem xét.
Phà n Lê Huê cẩn trá»ng quả không thừa bởi đất Lư Hoa nà y là nÆ¡i Tô Bảo Äồng dồn quân quyết báo thù những tráºn đại bại trước kia. Khi ấy Tô Bảo Äồng có cả Thiết Bảng đạo nhân và Phi Bạt thiá»n sư ở bên cạnh phù tá. Hai đạo nhân nà y đã luyện lại được phi Ä‘ao và Phi Bạt, lại Ä‘i khắp nÆ¡i thỉnh cầu các đạo hữu giúp sức nên hùng háºu vô cùng. Tô Bảo Äồng còn sai ngưá»i Ä‘i các nước mượn binh, tổng cá»™ng được mưá»i muôn cá»§a nước Tổ Thác, do Kim Tuyên thống lÄ©nh; mưá»i muôn binh cá»§a nước Ô Tôn do phò mã Lạc Dương thống lÄ©nh; mưá»i muôn binh cá»§a nước Ba Tư do đại tướng Bảo Thá» thống lÄ©nh; mưá»i muôn binh cá»§a nước Tô Cầu do thế tá» Phò Äiá»u thống lÄ©nh; mưá»i muôn binh cá»§a nước Chân Äồng do công chúa Kim Äà o thống lÄ©nh; mưá»i muôn binh cá»§a nước Thiên Trúc do công chúa Kim Hạnh thống lÄ©nh; mưá»i muôn binh cá»§a nước Qui Hãn do SÆ¡n Äà o thống lÄ©nh; cá»™ng chung hÆ¡n má»™t trăm muôn, Ä‘á»u đóng ở Lư Hoa.
Tô Bảo Äồng thấy nhân mã đông đảo thì liá»n bà n vá»›i các tướng láºp ra má»™t tráºn gá»i là Kim Quang, phân thà nh tám đạo theo quẻ cà n, Khảm, Cấn, Chấn, Tốn, Ly, Khôn, Äoà i, má»—i quẻ do má»™t đại tướng trấn giữ. Còn năm vị đại tiên thì phân chia ra: Lý Nhược Hư cầm Thanh kỳ trấn giữ phương Äông; Triệu Công Minh cầm Hồng kỳ trấn giữ phương Nam; Chu Tam Du cầm Bạch kỳ trấn giữ phương Tây; Tiá»n Long Tiêu cầm Hắc kỳ trấn giữ phương Bắc; Vân Quang Äẩu cầm Hoà ng kỳ trấn giữ trung ương. Tô Bảo Äồng láºp xong tráºn hết sức tá»± đắc, Ä‘inh ninh phen nà y không những cả phá quân nhÃ ÄÆ°á»ng mà còn có thể thừa cÆ¡ há»™i tiến chiếm luôn Trung Nguyên nữa
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
áóõãàëòåðñêèé, doc truyen tiet dinh san, êåðàìîãðàíèò, tiet dinh san 4vn, tiet dinh san chinh tay, tiet dinh san hoi thu 4, tiet dinh san trinh tay, tiet dinh sang chin tay, tiet dinh sang chinh tay, tiet dinh sn hoi 50, tietdinhsan chinhtay, tietdinhsangchinhtay, ÷åëñè  |
| |