27-10-2008, 03:33 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Tà i sản của ngudoc
27-10-2008, 03:35 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
21.
“Lần nà y ông phải tìm bằng được cho tôi má»™t cô bạn gái trẻ tuổi.â€
“Tiá»n.â€
“Tất nhiên. Com biêng?â€
“Giá thị trưá»ng trôi nổi năm trăm ngà n đồng tiá»n Việt.â€
“Tốn kém có váºy thôi ư? Là m sao?â€
“Là m sao nghÄ©a là là m sao? Ông còn định mặc cả nữa cÆ¡ à ?â€
“Ấy chết. Không. Tôi muốn nói là tôi có thể đưa cho ông hÆ¡n như thế. Năm trăm ngà n cho cô bé. Còn ông. Xin biếu hai trăm ngà n.â€
“Ông nghÄ© tôi là má»™t thằng ma cô?â€
“Không mà . Tôi... tôi đã không nói má»™t từ nà o xúc phạm ông. Còn như nhỡ ra thì... có thể cái tiếng Việt cá»§a tôi tồi quá.â€
“Äùa váºy thôi. Ông xịt bảy trăm ngà n ra đây.â€
“Vâng. Có ngay.â€
Và Zăng Thá» vá»™i vã quay lưng lại che chắn. Che chắn cái gì. Tất nhiên là che chắn cái và - mà ông ta vẫn quen gá»i là cái bóp. Và ... móc và ra đếm đủ 70 tá» mưá»i ngà n đồng tiá»n Việt đưa cho ta (Zê).
Zăng ThỠlà ai?
Má»™t lão già . Má»™t anh già ngưá»i Pháp gốc Việt ngoà i bảy mươi. Lưng thẳng. Mắt cưá»i. Ria mép. Ão quần như bá»n chÃp hôi. Ba lô bụi sau lưng. Không được (đúng hÆ¡n là chưa được vinh dá»±) xếp và o loại Việt kiá»u yêu nước. Má»™t ngà y cuối năm giáp tết mưa bụi lây phây. Tình cá» ta (Zê) đụng phải lão Ä‘ang ngÆ¡ ngáo trước tấm bia tiến sÄ© trong khu Văn Miếu. Ta (Zê) cắt nghÄ©a cho lão nghe vá» cái chức quan Tế tá»u. Còn lão thì than phiá»n vá»›i ta ngay cái câu đầu tiên trong cuốn tiểu thuyết Ngưá»i xa lạ cá»§a Ka Muy đã bị dịch sai bét. Ta má»i lão má»™t ly cà phê. Lão cám Æ¡n tá»›i ba lần. Lão than phiá»n vá» cái giá thuê phòng ở khách sạn từ 120 ngà n đồng (tất nhiên là tiá»n Việt) bá»—ng dưng tăng vá»t lên 360 ngà n đồng vì lão là má»™t ngưá»i Pháp. Trá»i Æ¡i. Tại sao cái xứ sở nà y lại kỳ quặc như váºy? Và lão dang rá»™ng hai tay, nhún vai: Không hiểu nổi. Ta bèn lôi lão vá» nhà má»™t thằng bạn hoạ sÄ© dở ngưá»i già u kếch sù nhà cá»a vợ con đỠhuỠở phố Hà ng Bạc Ä‘ang có ba căn há»™ chung cư cao cấp đắp chiếu bá» không hÆ¡n năm nay (buôn nhà ). Thằng bạn hoạ sÄ© bèn đưa cả chùm sáu chiếc chìa khoá ba căn há»™ cho lão. Thoải mái Ä‘i. Ba căn há»™ liá»n nhau đó. Cho ông xà i cả ba. Cho mượn. Khuyến mại. Không lấy tiá»n. Tất nhiên là Zăng Thá» trợn mắt vì cảm động. Thế là ba năm nay, năm nà o cÅ©ng váºy há»… cứ đến tháng Giêng là Zăng Thá» cÅ©ng Ä‘á»u đặn bay từ Paris sang chÆ¡i. ChÆ¡i bao lâu? ChÆ¡i ba tháng. Há»i vì sao chỉ ba tháng. Trả lá»i: Phải có mặt ở Paris trước ngà y 5 tháng Tư để đóng thuế. Hết.
Ta (Zê) và Zăng ThỠbỗng dưng kết thà nh bạn thân. Tình bạn nà y thơm tho mùi trà thức nhưng cũng trộn mùi hôi thối chó già vì thỉnh thoảng cả hai thằng cũng giữ miếng gầm gừ (gầm gừ thôi chứ không đớp nhau) y hệt như hai con chó già cúp đuôi ngồi trước một khúc xương.
Năm thứ hai cá»§a tình bạn quốc tế giao duyên nà y, tình cá» ta (Zê) đưa được Zăng Thá» lên hình trong má»™t phóng sá»± tà i liệu nghệ thuáºt thuáºt vỠđồng bà o Việt kiá»u nô nức rá»§ nhau vá» quê hương ăn tết. Phim chiếu trên kênh VTV4 đúng và o ngà y mồng 4 tết ta. Thế là Zăng Thá» bá»—ng nhiên thà nh ngưá»i nổi tiếng. Mưá»i giỠđêm má»™t ngà y ná» tại sân bay quốc tế Ná»™i Bà i có cô phóng viên tình cá» túm được ông Ä‘ang còng lưng đẩy hai cái va li to tướng căng phồng (chứ không phải ba lô bụi lép xẹp rúm ró). Cô phóng viên có cuá»™c trò truyện chá»›p nhoáng thú vị vá»›i ông. Cuá»™c trò chuyện đó được ghi âm và đăng trên trang giữa má»™t tá» báo lá cải có số lượng phát hà nh gần chục vạn bản. Bà i phá»ng vấn khá ngá»™ nghÄ©nh khiến Zăng Thá» cà ng nổi tiếng như cồn.
PV: Xin chà o ông già Việt kiá»u yêu... yêu gì nhỉ. A yêu tết. Xin chà o ông già Việt kiá»u yêu tết. Äêm nay ông bay vá» Paris?
ZT: Hết hạn visa rồi. Tôi phải có mặt ở Paris. Sá»›m ngà y kia phải khai và đóng thuế, thá»±c thi bổn pháºn má»™t công dân Pháp.
PV: Ba tháng ở Việt Nam mang lại cho ông niá»m vui phấn chấn hay ná»—i sợ hãi?
ZT: Cả hai. Tôi nói ná»—i sợ hãi trá»›c. Tôi rất sợ hãi má»—i khi phải băng qua Ä‘á»ng, má»™t lần qua Ä‘á»ng là má»™t lần thoát chết. Tôi sợ hãi Lẩu. Trá»i Æ¡i! Ä‘i tá»›i đâu cÅ©ng đợc bạn bè má»i ăn Lẩu. Lẩu! Lẩu! Nông! Mẹc-xi. Tôi già rồi, chỉ thÃch ăn tà ti cÆ¡m vá»›i má»™t chút cá kho tá»™ thôi.
PV: Còn niá»m vui phấn chấn?
ZT: Nhiá»u lắm. Ấy là tôi đợc lên tivi. Tôi Ä‘i du lịch Äiện Biên vá»›i má»™t bạn nhà văn. Ảnh đây, tặng nhà báo. Tôi thăm thân. Tôi viết báo. Tôi là m sách. Tôi đợc má»i đến dá»± tiệc nhiá»u nÆ¡i và đợc tặng quà . Vui vẻ phấn chấn nhất là đợc gặp rất nhiá»u văn nghệ sÄ©.
PV: Cảm tưởng của ông vỠh�
ZT: Các văn nghệ sÄ© trong ná»›c là m việc miệt mà i. TÃnh nết thì cởi mở, dá»… là m quen. HỠđón tiếp tôi vá»›i nhiá»u tình thân rá»™ng lợng. Tôi rất cảm động.
PV: Ông nghĩ gì vỠkhông khà sinh hoạt văn nghệ trong nớc?
ZT: Tôi chỉ là má»™t ngá»i khách ở xa vá», nếu vá»™i vã trả lá»i câu há»i nà y e rằng có Ä‘iá»u gì thất thố. Tôi vẫn Ä‘ang từ từ tìm hiểu, là m quen. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u có thể nháºn thấy ngay không khà sinh hoạt văn nghệ ở trong ná»›c sôi động lắm. Ở bên kia chúng tôi đâu có đợc như váºy. Thấy mà thèm đó. Bá»n tôi ở bên đó từng nhóm nhá», lẻ loi, lá»t thá»m giữa má»™t xã há»™i da trắng náo nhiệt nhưng thá» Æ¡. Vì váºy má»—i khi có ai ở trong ná»›c sang là bá»n tôi xúm lại ngay, trò chuyện, phá»ng vấn cứ ầm cả lên cho... vui.
PV: Ông Ä‘ang tổ chức dịch má»™t số tác phẩm văn há»c ở trong nước giá»›i thiệu sang Pháp. Ông có thể cho độc giả VNT biết công việc nà y tiến hà nh đến đâu rồi?
ZT: Äây là má»™t việc là m từ từ, dà i hÆ¡i mà tôi và nhà văn (Zá»), cùng má»™t bà nhà văn và má»™t ông nhà thÆ¡ ngá»i Pháp Ä‘ang là m. Chúng tôi đã tìm đợc hÆ¡n má»i tác giả. Hai cái va ly nặng 45 ki lô nà y cháºt cứng nhiá»u tác phẩm cá»§a há». Tôi vừa phải trả thêm tiá»n cá»›c quá tải 5 ki lô đấy.
PV: Tiêu chà để nhóm các ông tuyển chá»n dịch?
ZT: Xin lá»—i. Chúng tôi tá»± thấy không có chút phẩm hạnh nà o để dùng chữ tuyển chá»n. Bá»n tôi chỉ Ä‘i tìm những tác phẩm theo ý thÃch rất riêng cá»§a chúng tôi. Có thể nói vắn tắt: Äó là những tác phẩm có nhiá»u giá trị văn chÆ¡ng và cÅ©ng phải hợp khẩu vị cá»§a hai nhà xuất bản ở Paris Ä‘ang cá»™ng tác vá»›i nhóm chúng tôi. Há» in sách và cần bán đợc sách. Há» rất sợ bị phá sản.
PV: Nghe nói các nhà xuất bản ở Pháp chỉ săn đón các tác phẩm ở Việt Nam có vấn đỠchÃnh trị, bị phê bình dữ dá»™i hoặc tốt nhất là bị đình bản, bị thu hồi, bị cấm in?
ZT: Ở trong ná»›c hay nghe đợc những tin đồn hà i há»›c quá. Bạn nên bá» chút thá»i gian bay sang Pháp Ä‘i. A! Má»›i đây thôi, tôi cÅ©ng nghe tin vui tai lắm. Má»™t nhà văn ở trong ná»›c vừa mang má»™t cuốn tiểu thuyết dà y 200 trang sang in tại má»™t nhà xuất bản lá»›n ở Paris, phát hà nh hÆ¡n 40 vạn bản. Cuốn tiểu thuyết nà y, theo như lá»i nhà văn đó vừa tuyên bố ở bên đó là bị cấm in ở trong ná»›c. Ông nhà văn nà y tôi biết. Cái nhà xuất bản đó tôi cÅ©ng biết. Nó nhá» xÃu, vô danh. Ở tỉnh lẻ cách Paris 800 cây số. Và cuốn tiểu thuyết 200 trang đó, tôi cÅ©ng biết nó bị má»™t nhà xuất bản trong ná»›c từ chối in vì viết dở. Há» chê ông nà y hết hÆ¡i rồi, không biết viết tiểu thuyết. Và má»™t bà bạn nhà báo cá»§a tôi cÅ©ng vừa meo cho tôi hay mấy lá»i tuyên bố lạ tai cá»§a ông nhà văn nà y ở tại má»™t cái ki-ốt bán sách ở Paris. Xin lu ý bạn, chúng ta Ä‘ang sống trong má»™t thế giá»›i đặc quánh sá»± quảng cáo tá»± vá»— béo mình nhiá»u khi không còn giá»›i hạn cá»§a sá»± liêm sỉ. Bạn có muốn nghe lá»i nói tháºt cá»§a má»™t ông già ngá»i Pháp gốc Việt là tôi đây, đã định cư ở Paris từ năm 1950 không? Có những tác phẩm đợc chuyển ngữ in ở Paris... OK! Nhưng xin các nhà văn đó đừng ảo tởng. Paris là gì? Äó là má»™t cái bể sục sôi, lạnh lùng. Nó nhấn chìm tất cả. Nghiá»n nát tất cả. Xin xá», xun xoe vá»›i nó cÅ©ng chẳng đợc gì đâu. Hãy Ä‘i tìm những giá trị vinh quang và sá»± nổi tiếng ở ngay trên xứ sở đồng bà o nói cùng ngôn ngữ vá»›i mình. Thú vị hÆ¡n, an toà n hÆ¡n và đÃch thá»±c hÆ¡n rất nhiá»u. Rất nhiá»u. Tôi nói tháºt lòng đấy. Hãy tin má»™t ngá»i già đã nếm trải nhiá»u cay đắng gần trá»n má»™t Ä‘á»i ngá»i xa xứ nà y Ä‘i. Tin tôi Ä‘i.
PV: Ông có nghiệt ngã quá không?
ZT: Sá»± tháºt nghiệt ngã chứ tôi đâu có nghiệt ngã. CÅ©ng như há»™i hoạ, văn há»c Việt Nam chả bao giá» chen nổi và o thị trá»ng da trắng. Tại Pháp hiện cÅ©ng có hai nhà xuất bản nhiá»u năm nay cố gắng giá»›i thiệu văn há»c cá»§a các ná»›c thế giá»›i thứ ba trong đó có Việt Nam. Nhưng... biết nói thế nà o nhỉ? Tôi lại nhá»› hÆ¡n chục năm trá»›c có má»™t ông nhà văn ngá»i Việt Nam đợc má»™t ngá»i bạn giúp đỡ in ở Paris má»™t quyển tiểu thuyết vỠđỠtà i phản chiến, trong đó có nhiá»u chÆ¡ng gần như bê nguyên xi cá»§a RÆ¡-Mạc sang. Rồi ông ấy sang Paris trả lá»i phá»ng vấn kỳ lắm. Và ông ấy cứ Ä‘inh ninh là sắp đợc trao giải Nô Ben văn há»c. Chà ! Mấy nhà báo bạn tôi ở Paris. Há» là m việc ở mấy cái đà i, mấy tá» báo. Há» phụng sá»± ăn lÆ¡ng cá»§a các ông chá»§ cá»§a há». Ông nhà văn đó đâu có hiểu đợc má»i ná»™i tình. Tháºt đáng ngáºm ngùi. Äôi khi há» biến ta trở thà nh trò há» mà ta không biết lại đội Æ¡n há» miên man. Paris là váºy! Má»™t hà trá»ng tà n nhẫn.
PV: Paris là như váºy! Thế thì mấy ông còn định chuyển ngữ, giá»›i thiệu sách cá»§a các nhà văn trong nước sang đó để là m gì?
ZT: Tôi già rồi. Tôi cạn kiệt sá»± ảo tởng rồi. Thú thá»±c là tôi cÅ©ng chẳng hiểu bá»n tôi có Ä‘ang là m má»™t công việc dã trà ng xe cát biển Äông hay không? Có má»™t Ä‘iá»u, mấy năm nay vá» Việt Nam, tôi có dịp đợc Ä‘á»c nhiá»u tác phẩm in ở trong ná»›c. Tôi thấy có nhiá»u tác phẩm có giá trị hÆ¡n rất nhiá»u, rất nhiá»u mấy tác phẩm đã đợc chuyển ngữ in ở Pháp tháºp niên qua. Sống ở Pháp hÆ¡n ná»a thế ká»·, tôi là m công việc phê bình văn há»c, dịch thuáºt và tôi có mối quan hệ thân tình, có chút tÃn nhiệm vá»›i má»™t và i nhà xuất bản lâu năm có uy tÃn ở Paris. Tôi nghÄ©: Tại sao tôi không cố gắng giá»›i thiệu các tác phẩm có giá trị đó sang Pháp nhỉ. Tôi bèn rá»§ hai bạn nhà văn Pháp và ông nhà văn (Zá») cùng là m công việc nà y và há» Ä‘á»u vui lòng nháºn lá»i.
PV: Ông là má»™t dịch giả có uy tÃn. Xin ông cho và i nháºn xét vá» dịch thuáºt ở trong ná»›c.
ZT: Tôi vô cùng ngỡng má»™ sức là m việc cá»§a các dịch giả ở trong ná»›c khi biết số lợng đồ sá»™ các tác phẩm ná»›c ngoà i đã đợc chuyển ngữ ra tiếng Việt. Nhưng tôi ngạc nhiên vì số lợng quá Ãt á»i các tác phẩm tiếng Việt trong ná»›c đợc chuyển ngữ in ở ná»›c ngoà i. Nháºp siêu quá nhiá»u. Xuất siêu quá Ãt. Mất cân đối nghiêm trá»ng. Tháºt là thiệt thòi cho các nhà văn Việt Nam và ná»n văn há»c Việt nam. Tôi đợc biết trong nước rất quan tâm vấn đỠnà y nhưng hình như há» còn lúng túng chưa tìm đợc má»™t cách là m thá»±c dụng, có hiệu quả.
PV: Bao giỠông quay lại Việt Nam?
ZT: Tôi vá» Pháp để giá»›i thiệu các tác phẩm vá»›i hai nhà xuất bản. Nhưng quyết định cuối cùng là cá»§a các ông chá»§ hai nhà xuất bản đó. Khoảng gần tết ta năm sau tôi sẽ lại vá» Việt Nam và xin là m việc cụ thể vá»›i những nhà văn nà o có tác phẩm đã đợc chấp nháºn in. Chúng tôi sẽ là m hợp đồng chi tiết vá» trình tá»± công việc chuyển ngữ, vá» bản quyá»n, vá» tiá»n bạc. Tôi đợc hai nhà xuất bản ở Paris uá»· quyá»n mà .
PV: Xin cảm ơn và chúc ông thượng lộ bình an. Hẹn gặp lại.
ZT: Tôi cÅ©ng xin nhá» bạn chuyển lá»i chà o kÃnh trá»ng vá»›i nhiá»u tình thân tá»›i Ban biên táºp và đông đảo bạn Ä‘á»c cá»§a bản báo.
Ghi chú : Bà i viết giữ nguyên cách phát âm thỉnh thoảng lại thiếu âm ư cá»§a Zăng Pôn Thá» (nói ngá»ng)
(HL thực hiện)
Tà i sản của ngudoc
27-10-2008, 03:37 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
22.
Ta (Zê) và Zăng Pôn Thá» có má»™t món nợ nhá».
Gái.
Trong một lần cà phê Linh Lang ta nói:
“Xin ông cho tôi má»™t lá»i dạy dá»—.â€
“Ấy chết. Tôi có phẩm hạnh gì hÆ¡n được ông mà dám.â€
“Phẩm hạnh thì không hÆ¡n. Có khi còn kém. Nhưng tuổi tác thì hÆ¡n.â€
“Không dám đâu.â€
“Tôi chân thà nh đấy. Có dám Ä‘i.â€
“Má»™t lá»i khuyên vá»... cái gì.â€
“Äại loại... à nghÄ© cuá»™c Ä‘á»i... Phải sống... Ở cái tuổi cá»§a chúng ta. Cái tuổi đã thá»c má»™t chân và o mả rồi.â€
“Ông là nhà văn. Vá» cái vấn đỠsặc mùi triết há»c nà y... Tôi tưởng ngược lại, ông phải dạy dá»— tôi chứ.â€
“CÅ©ng có thể. Nhưng tôi muốn nghe ông.â€
“Tháºt ư?â€
“Tháºt.â€
Zăng ThỠnhún vai.
“Vá»›i tôi... bây giá»... chẳng có chuyện gì quan trá»ng cả. Cái gì tôi cÅ©ng thấy buồn cưá»i. Tháºm chà đến dá»± má»™t đám tang nhìn kỹ má»™t lúc là mình thấy buồn cưá»i. Mẹc xà lù. Bệnh hoạn quá. Vì thế bây giá»... Thứ nhất. ThÃch cái gì thì là m cái ấy. Và ...â€
“Thứ hai.â€
“Vâng. Hai là ...â€
“Là gì?â€
“Là ... yêu.â€
“Yêu?â€
“Äúng rồi.â€
“Yêu trong má»™ng nhá»› nhung há»n ghen hay là cá» chỉ yêu trên giưá»ng trần truồng. Xếch?â€
“Cả hai.â€
“Ông theo má»™t ná»a thuyết trưá»ng thá» cá»§a ngưá»i Tà u.â€
“Ngưá»i già được ngá»§ vá»›i gái non thì khoẻ mạnh và trẻ lại.â€
“Ông có muốn kiếm má»™t cô gái trẻ ở Việt Nam để mà vừa được yêu cô ta trong má»™ng vừa được cùng cô ta cởi truồng ra đú đởn váºt nhau trên giưá»ng?â€
“Tôi muốn. Và rất muốn.â€
“Dá»… ợt. Gái Ä‘iếm bên nà y giá rẻ như bèo.â€
“Ồ không. Tôi không gái Ä‘iếm.â€
“Con nhà là nh.â€
“Vâng. Ở bên Pháp, vá»›i thá»±c trạng thu nháºp hiện nay cá»§a tôi tất cả chỉ nhá» và o số tiá»n hưu còm cõi, tôi không bao giá» có cÆ¡ há»™i... cÆ¡ há»™i gì nhỉ... cÆ¡ há»™i cung gấp tà i chánh nuôi được (bao, ok). Bao được má»™t cô gái trẻ lương thiện để mà yêu để mà là m tình. Thú tháºt vá»›i ông tôi thưá»ng xuyên vá» Việt Nam cÅ©ng là để hy vá»ng tìm...â€
“Tôi hiểu rồi. Yên tâm Ä‘i. Tôi giúp cho. Ông còn có cái mác Việt kiá»u. Cá»™ng thêm Ä‘iểm.â€
Và ta (Zê) cÅ©ng đã tìm giúp cho Zăng Thá» má»™t cô gái trẻ chỉ khoảng trên dưới hai mươi tuổi xưng tên là Tắn, mông lép kẹp, chuyên gãi đầu cho khách trong má»™t hiệu cắt tóc ở cuối thị xã. Thú tháºt là ta cÅ©ng chẳng biết rõ Tắn có tháºt tên là Tắn hay không. Há» gì. Trần thị hay Nguyá»…n thị hay Lê thị. Ta cÅ©ng không biết. Chỉ biết hai ngưá»i có vẻ quấn quýt ngay. Mặc dù thỉnh thoảng cô bé Tắn lại ghé và o tai ta (Zê): Anh Zăng Thá» dừ quá anh nhỉ. Zăng Thá» cong Ä‘uôi hÆ¡n cả con gà trống xăng xái chụp cho cô bé Tắn hÆ¡n trăm tấm ảnh kỹ thuáºt số đủ các tư thế nhảy nhót vui cưá»i. Có cả kiểu cô bé Tắn hồn nhiên vắt vẻo ngồi trên cây bưởi. Tôi há»i Zăng Thá» tuyệt chưa? Tuyệt rồi. Zăng Thá» xoè cả hai bà n tay ra: Chỉ có má»™t khiếm khuyết nhá» là mông lép quá. Con gái Tây (Äầm) đứa nà o mông cÅ©ng to bá»± cong tếu. Zăng Thá» nhá» mua há»™ hai chiếc gối, má»™t cái chăn má»ng và má»™t bá»™ quần áo ngá»§ loại rẻ tiá»n. Ta ngạc nhiên thì Zăng Thá» cưá»i tá»§m tỉm đắc ý:
“Tắn đã đồng ý ngá»§ vá»›i tôi đêm nay trên cái giưá»ng kia.â€
“Chúc mừng.â€
“Cám Æ¡n.â€
“Tiá»n nong thế nà o?â€
“Tôi nhỠông đưa Tắn má»™t trăm đô. Má»™t pá»› ti ka đô.â€
“Tốt.â€
Ta (Zê) bèn gá»i ngay cô bé Tắn đến ngồi trước mặt Zăng Pôn Thá» và nói toạc ra:
“Ông bạn Việt kiá»u cá»§a anh tặng em má»™t trăm đô. Tiá»n đây. Anh đưa trước cho em mưá»i đô. Sáng mai đưa nốt cho em chÃn mươi đô.â€
Cô bé Tắn chỉ nhoẻn miệng cưá»i.
Äêm đó ta (Zê) ôm chăn chiếu chui váo cái lán tranh muá»—i như trấu ở cuối vưá»n, nhưá»ng gian phòng cho đôi tình nhân quốc tế vui hưởng chuyện gối chăn. Ta ngá»§ má»™t mạch tá»›i bốn giá» sáng thì choà ng thức giáºy vì nghe có tiếng Ä‘áºp muá»—i phà nh phạch ở ngoà i sân. Ai nhỉ? Vén mà n nhìn ra thì thấy Zăng Pôn Thá» sÆ¡ mi trắng xi lÃp Ä‘ang ngồi trên mấy viên gạch vỡ. Có lẽ chà ng Ä‘ang thụ hưởng má»™t mình cái khoái cảm cô đơn giống đực rá»i khá»i con cái sau má»™t cuá»™c là m tình dai dẳng quyết liệt. Ta ngá»§ tiếp. Bảy giá» sáng bạch. Nắng chói lá»i. Choà ng dáºy. Cô bé Tắn đã biến mất. Zăng Pôn thá» vẫn ngồi trên mấy viên gạch vỡ. Hai ống chân đã hoá thà nh hai vầng bánh Ä‘a kê chi chÃt nốt muá»—i đốt. Ta há»i:
“Lên thiên đà ng chứ.â€
Zăng Pôn thỠlắc đầu.
“Äịa ngục.â€
“Tại sao địa ngục?â€
“Tại vì khi tôi bò lên giưá»ng nằm xuống ôm lấy Tắn thì cô bé lại đẩy tôi ra và lắc đầu nguây nguáºy: em không đồng ý đâu.â€
“Sao nữa?â€
“Ông há»i thế tôi không hiểu.â€
“Kể tiếp Ä‘i.â€
“Thế là tôi đà nh xin lá»—i và đi ra ngoà i sân ngồi.â€
“Ông ngu như chó.â€
“Tại sao lại rá»§a sả tôi?â€
“Vì ông ngu quá.â€
“Tại sao lại ngu quá?â€
“Con gái Việt Nam đứa nà o mà chẳng như váºy. ThÃch mê Ä‘i rồi nhưng vẫn lắc đầu nguây nguẩy: em chẳng đồng ý đâu. Thế ông tưởng rằng khi ông trèo lên giưá»ng là cô bé Tắn giạng ngay háng ra à ?â€
“Tôi không hiểu.â€
“Vì thế ông má»›i ngu như chó.â€
“Nhưng mà có lẽ tôi không ngu hÆ¡n chó đâu vì cô bé Tắn không đồng ý tháºt.â€
“Ông vẫn ngu như chó.â€
“Tại sao?â€
“Tại vì nếu con ranh đó có láºt kèo, thì cứ lá»™t truồng nó ra mà zịt.â€
“Như thế là cưỡng hiếp.â€
“Äúng rồi.â€
Zăng Pôn ThỠngồi chết lặng. Rồi ông ta bỗng nhảy chồm lên xỉa và o mặt Ta (Zê) và thét lên
“Tôi không phải là loại ngưá»i man rợ xà i cái văn hoá cưỡng hiếp khốn khiếp đó.â€
Äó là lần duy nhất Zăng Pôn Thá» nổi giáºn. Hai hôm sau ta (Zê) gặp lại cô bé Tắn và há»i tại sao thì cô bé lại cưá»i: nói rồi mà . Anh Zăng ThỠấy nom già quá. Già hÆ¡n cả ông em. Còn ta (Zê) thì mãi vẫn cứ luẩn quẩn trong đầu óc chẳng hiểu nổi tại sao Zăng Pôn Thá» lại hét tướng lên văng và o mặt tôi mấy chữ văn hoá cưỡng hiếp. Ông ta phẫn ná»™ kinh tởm hay ông ta sợ khiếp vÃa cái kiểu là m tình cưỡng hiếp đó. Nghe đâu ở Pháp ai phạm tá»™i cưỡng hiếp Ä‘á»u cầm chắc cái án treo cổ.
Cũng cần phải thêm một chút coi như là ghi chú.
Zăng Pôn Thá» vá» Paris mang theo hÆ¡n 100 bức ảnh chụp cô bé Tắn. Thỉnh thoảng ông vẫn meo sang cho ta há»i thăm cô bé Tắn và không giấu ý định sẽ còn gặp lại cô bé.
Vá» tiá»n bạc. Tắn cầm 10 đô không trả lại. Còn 90 đô ta đưa vá» chá»§ cÅ© tức Zăng Pôn Thá». Ông nháºn tiá»n và quay lưng lại móc và ra rồi nhét tiá»n và o vÃ.
Ta (Zê) thất vá»ng quá. Nhưng vỠđến Paris được hai tuần ông gá»i Ä‘iện thoại trá»±c tiếp sang cho ta (Zê) nhá» chuyển cho cô bé Tắn 100 đó. Có thế chứ. Tôi vay ông và sẽ trả sòng phẳng. Zăng Pôn thá» cam Ä‘oan như váºy.
Má»™t năm sau Zăng Pôn Thá» lại vá» Việt Nam. Từ máy bay bước xuống Zăng đã dúi ngay và o túi áo Ta (Zê) 100 đô và đỠnghị ta dẫn Ä‘i gặp cô bé Tắn. Ta cÅ©ng có do dá»± chút Ãt. Nhưng rồi Ta cÅ©ng đưa ông bạn quốc tế ra quán gá»™i đấu máy lạnh cuối thị xã nÆ¡i Tắn hà nh nghá» gãi đầu cho khách. Zăng Pôn ThỠđược má»i nằm dà i ra ghế để gá»™i đầu. Má»™t cô bé mÅ©m mÄ©m xinh xắn xăng xái gãi đầu cho ông. Zăng rất lấy là m thú vị. Xong xuôi. Zăng Thá» tụt xuống ghế tặng thêm cho cô bé 20 ngà n tiá»n hoa hồng kèm theo lá»i cám Æ¡n rất ** trai: Pá»› ti ka đô nhé. Ok (lại cái văn hoá pá»› ti ka đô). Cô bé cưá»i toét miệng. Zăng Thá» khen cô bé có nụ cưá»i duyên dáng giống như cô bé Tắn rồi là m ra vẻ vô tình há»i: Em Tắn đâu rồi? Nghe Zăng Thá» há»i váºy cô bé vẫn toét miệng cưá»i:
“Nằm trại rồi.â€
“Hả?â€
Thấy Zăng Thá» trợn lồi con mắt, cô bé vấn toét moệng cưá»i:
“Nó Ä‘i khách bị công an túm rồi.â€
Tà i sản của ngudoc
27-10-2008, 03:40 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
23.
Một ngà y mới.
Tỉnh giấc.
Nắng sá»›m xiên qua cái lá»— thá»§ng toang hoác trên tưá»ng.
Ấm áp. Dễ chịu.
Tiếng hót lảnh lót cá»§a con chim bạc má. Buổi sáng đầu tiên thức giấc ở trong khu nhà vưá»n nà y. Bốn năm trước. CÅ©ng nghe thấy tiếng hót nà y. Lại má»™t thông Ä‘iệp chết tiệt cá»§a vưá»n địa đà ng gá»i cho ta (Zê)?
Hay gá»i cho ai? Không biết.
Nhắc nhở cái gì? Cũng không biết. Mà cũng không cần biết.
Thông báo cái gì? Không biết. Mà cũng không cần biết.
Mang lại tin vui mùa xuân hay là bão lá»a cà o cấu xé nát tâm hồn? (Sến chưa). Không biết. CÅ©ng đếch cần biết.
Má»™t con gián ngoe nguẩy râu bò ngang qua Hồi ức những cô gái Ä‘iếm buồn cá»§a tôi (tất nhiên là cá»§a Mác Kẹt) vất lăn lóc trên ná»n nhà .
Chuông cổng réo lên inh á»i. Không tình tÃnh tang tang tÃng tình tang mà là réng réng réng réng.
Tung chăn lao ngay ra cổng.
XÃch khoá rÆ¡i loảng xoảng.
Hiện ra không phải con chó già Zăng Thá». Ria mép. Quần bò chÃp hôi. Ba lô bụi sau lưng. CÅ©ng không phải em gái sinh viên gái gá»i nghiệp dư nhà nha nhà nhảnh. Em chanh peo ạ.
Quần áo vá»› vẩn. Tóc tém mà u hạt dẻ. MÅ©i thẳng. Răng rất Ä‘á»u. Xinh. Nai. Và gợi dục.
Lạ hoắc.
Ai thế nà y?
Nhà vưá»n Phúc-Yên
10-2007
Hết
Tà i sản của ngudoc