  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				18-11-2008, 08:44 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Phi Thăng Chi Háºu 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 286 
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Phần 28 
TÌM KIẾM - VII  
 
 
 
 
  
 
 
“Äiện gá»i Xla-vin.  
Tìm kiếm má»i chi tiết liên quan đến Äu-bốp. TÃnh chất quan hệ cá»§a anh ta vá»›i Vin-te? Có xác định được việc anh ta từng gặp Lô-ren-xÆ¡ hay Glép không, dù là gặp má»™t cách tình cá»?  
Trung tâmâ€.  
“Tối máºt.  
KÃnh gá»i thiếu tướng Côn-xtan-ti-nốp.  
Xin thông báo theo yêu cầu lần thứ hai cá»§a đồng chÃ, rằng hành khách Xéc-gây Ämi-tÆ¡-ri-ê-vÃch Äu-bốp hôm qua đã bay Ä‘i Ãt-le trên chuyến bay số 852.  
Trung tá Dư-cốpâ€.  
“Những tư liệu quan sát “Ão Trắng†(máºt danh do các nhân viên an ninh ở Ãp-kha-di-a đặt cho Äu-bốp vì Äu-bốp bay đến nghỉ ở đây trong bá»™ com-lê trắng, áo sÆ¡-mi cÅ©ng trắng, thắt nÆ¡ trắng, chỉ có đôi giày là Ä‘en, nặng và đầu tù, giày cÅ© kiểu Mỹ).  
Äến ở khu nhà nghỉ “Hải Äăng†phòng 212. Ão Trắng bắt đầu Ä‘i ăn sáng lúc 8h47. Anh ta ngồi vào bàn ăn có hai ngưá»i đàn bà, má»™t ngưá»i da ngăm ngăm, khoảng hai mươi ba tuổi, Ä‘i cùng vá»›i anh ta ra khá»i tiệm ăn vào 9h17.  
Anh ta đỠnghị cô da ngăm đến phòng anh ta, và cô kia đã nháºn lá»i. Trong phòng Ão Trắng, hỠở lại 52 phút, khi ra đã thay quần áo tắm và bước ra bãi tắm. Há» cùng tắm và phÆ¡i nắng ngoài bãi đến 12h49, sau đó cùng Ä‘i ăn trưa ở tiệm ăn ban sáng. Ä‚n ở bàn từ 13h05 đến 13h51. Sau đó lại vá» phòng Ão Trắng, ở tịt đó đến 16h10, rồi lại ra bãi tắm. Há» trở vá» vào 18h26, Ä‘i ăn tối, lại ngồi vào bàn ăn lúc sáng. Ão Trắng gá»i má»™t chai rượu vang có mác “Ti-ba-niâ€. Sau đó, anh ta má»i cô da ngăm Ä‘i dạo. Không gặp gỡ trò chuyện vá»›i ai, há» ra khá»i địa pháºn khu nghỉ mát “Pin-xun-Ä‘aâ€. Ở gần nha bưu Ä‘iện, Ão Trắng bảo cô da ngăm chá» mình, rồi cầm đồng 3 rúp đổi lấy loại tiá»n xu 15 kô-pếch, sau đó gá»i Ä‘iện vá» Mát-xcÆ¡-va theo số Ä‘iện 341-97-88. Trong lúc nói chuyện vá»›i má»™t ngưá»i nào đó, có tên là VÃch-to Lvô-vÃch, anh ta nói rằng “cần phải biết kiá»m chế, rằng anh ta cÅ©ng rất muốn nhìn thấy cô ta, song má»—i ngưá»i phải hoàn thành nhiệm vụ cá»§a mình trước má»i ngưá»iâ€. Anh ta cÅ©ng yêu cầu “VÃch-to Lvô-vÃch đừng lên chá»— anh ta mấy ngày tá»›i nữa, vì rằng sau má»™t tuần, anh ta “má»›i Ä‘i công tác vá»â€. Nói chuyện xong, Ão Trắng má»i cô da ngăm vào “baâ€, ở đó há» nhảy vá»›i nhau đến 12 giỠđêm. Sau đó hai ngưá»i trở vá» phòng anh ta và ngá»§ lại đấy. Báo cáo cá»§a Ga-bu-nhi-aâ€.  
Số Ä‘iện 341-97-88 là cá»§a VÃch-to Lvô-vÃch Vin-te, bác sÄ© trưởng bệnh viện phụ khoa số ba Mát-xcÆ¡-va. Còn cô “da ngăm Ä‘en†được xác định là Ôn-ga Vrôn-xkai-a, hai mươi hai tuổi, ở Mát-xcÆ¡-va, thư kà văn phòng, Ä‘oàn viên Côm-xô-môn, chưa chồng, ngưá»i gốc U-krai-na.  
Bác sĩ của bệnh viện số 52 trong thành phố nhìn Côn-xtan-ti-nốp một cách ngạc nhiên:  
- Tôi đã giải thÃch tất cả rồi, thưa đồng chÃ.  
- Giải thÃch vá»›i ai?  
- Hôm qua có mấy ngưá»i từ Viện cá»§a chị ấy đến, và tất nhiên, cả ông cụ cá»§a chị ấy, niá»m tá»± hào cá»§a chúng tôi đấy, tôi đã phải giải thÃch cả cho ông cụ nữa…  
- Nhưng tôi là bạn của chồng chị ấy.  
- À ông chồng đang ở nước ngoài ấy ư?  
- Vâng.  
- Hiểu rồi… Anh ta chưa biết gì hay sao?  
- Chưa.  
- Váºy đồng chà hãy viết cho anh ta rằng chị ấy không Ä‘au đớn gì - đột nhiên bị mất hoàn toàn nháºn thức… Má»™t cái chết kì cục, tệ hại quá… Anh bạn cá»§a chị ấy kể rằng từ cháºp tối, chị ấy lên cÆ¡n rét, anh ta cho uống át-xpi-rin, chị ấy ngá»§ thiếp Ä‘i, nhưng sốt cao… Anh ta nhá»› lại, là đã má»™t tuần rồi, chị ấy bị ho, nhưng dù váºy, vẫn Ä‘i ra sân vợt chÆ¡i ten-nÃt, tất nhiên, thế là quá bất cẩn rồi. Äến sáng thì anh ta gá»i xe cấp cứu… Chúng tôi đã làm má»i cách có thể làm được, nhưng, hình như phổi đã bị phù, và thế là chúng tôi bất lá»±c.  
- Nhưng sao lại “hình như�  
Bác sÄ© không hiểu, nhìn Côn-xtan-ti-nốp như để há»i lại. Côn-xtan-ti-nốp nói rõ hÆ¡n:  
- Nếu mổ tá» thi, thì không thể không rõ hÆ¡n nguyên nhân chÃnh xác: nguyên nhân gì đã dẫn đến cái chết thê thảm cá»§a má»™t phụ nữ còn trẻ và khoẻ mạnh.  
- Äúng thế, nhưng chúng tôi đã không mổ… Xin lá»—i, tên đồng chà là gì nhỉ?  
- Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch.  
- Rất hân hạnh. Còn tôi là Ãc-sin Ghê-oóc-ghi-ê-vÃch. Vâng, vấn đỠlà chÃnh VÃch-to Lvô-vÃch, bố đẻ chị ấy đã đỠnghị không mổ tá» thi, lá»i nói cá»§a ông đối vá»›i chúng tôi giống như pháp lệnh, ông cụ là má»™t nhà phẫu thuáºt đại tài, ai cÅ©ng nể, các phụ nữ ở Mát-xcÆ¡-va - vẫn coi ông cụ như thần tượng đấy…  
- Ãc-sin Ghê-oóc-ghi-ê-vÃch, đồng chà có thể kể giúp tháºt chi tiết hÆ¡n, được không ạ?  
- Ờ, chuyện thế này. Hôm ấy tôi trá»±c. Buổi sáng, quãng tám giá», có má»™t ngưá»i đàn ông gá»i Ä‘iện thoại…  
- Anh bạn của chị ấy?  
- Không, anh ta đến sau, cùng vá»›i tôi trên chiếc xe cấp cứu hồi sinh. Äây là ngưá»i hàng xóm, tôi quên tên, má»™t ông già, vốn là quân nhân… Ông ta báo rằng có má»™t phụ nữ bất tỉnh nhân sá»±, đề nghị chúng tôi đến ngay. Chúng tôi lên xe Ä‘i liá»n. Ôn-ga khi ấy không những bất tỉnh, mà tôi còn cảm thấy là giá» hấp hối đã Ä‘iểm, mạch chìm, mi mắt xanh nhợt, đồng tá» hầu như không phản ứng. Ở trong xe, chúng tôi dùng bình ô-xy chống choáng cho chị ấy; và khi tá»›i đây, chúng tôi láºp tức má»i giáo sư Ép-lam-pi-ép, tiếp máu cho chị ấy. Nói tóm lại trong vòng bốn giỠđồng hồ chúng tôi cố gắng hết sức để cứu sống chị ấy. Dù rằng, nói má»™t cách thá»±c bụng ra, tôi tin rằng sẽ không có kết quả…  
- Thế tại sao lại không mổ?  
- Thì tôi đã nói rồi.  
- Không, tôi chưa hiểu là do.  
- VÃch-to Lvô-vÃch đã đỠnghị…  
- Äấy đâu phải là do. Chiá»u hôm trước, chị ta còn mạnh khoẻ, sá»›m hôm sau đã chết. Váºy mà bệnh viện lại không mổ khám nghiệm. Thế ngá»™ nhỡ là má»™t bệnh dịch lây lan?  
- Không, đây không phải là dịch bệnh. Theo dấu vết khám nghiệm thì là phù phổi bất thần, một cơn phù như gió lốc.  
- Bệnh ấy có hay xảy ra không?  
- Bản thân tôi thì chưa thấy… Cũng có thấy, nhưng phải qua ngày thứ ba, ngày thứ sáu, quá trình suy sụp làm phổi giảm sút dần dần…  
- Thế ngưá»i bạn cá»§a chị ấy… Anh ta là gì nhỉ?  
- Xéc-gây Ämi-tÆ¡-ri-ê-vÃch. ChÃnh anh ta đã kể lại là chị ấy bị ho từ lâu, không được khoẻ…  
- Váºy dứt khoát không phải là má»™t bệnh dịch hay lây rồi.  
- Nhưng quá trình đột biến như gió lốc này kể ra cÅ©ng có trong y há»c. Äồng chà có nhá»› sá»± việc má»™t cảnh sát Mỹ chết bất thần vì ung thư phổi cÅ©ng như kiểu gió lốc này không? Anh ta Ä‘ang để nghị được khai thêm những chứng cá»› má»›i, ngưá»i ta Ä‘ang thẩm vấn anh ta, thế rồi, hai ngày sau anh ta chết.  
Côn-xtan-ti-nốp đứng dáºy đánh thót má»™t cái, đôi mắt ông thưá»ng vẫn tươi cưá»i, xanh biếc, bá»—ng trở nên xám đục như hai lá»— khoan nhá».  
- Xin cảm Æ¡n đồng chà Ãc-sin Ghê-oóc-ghi-ê-vÃch… Hôm đó là…  
- Äúng hôm tôi trá»±c, như tôi đã trình bày.  
- Váºy là bốn ngày trước đây?  
- Äúng thế.  
- Tôi có thể xin đồng chà sao lại cho má»™t bản kết luáºn vá» trưá»ng hợp cái chết cá»§a chị ấy không? Tôi cần gá»i cho chồng chị ấy, như váºy phải hÆ¡n. Sẽ có biên bản chÃnh xác, không phải chỉ là miêu tả bằng cảm tÃnh, đúng không? HÆ¡n nữa, lại có bạn cá»§a chị ấy há»™ tống đến bệnh viện nữa… Anh ta chắc cÅ©ng khổ tâm lắm?  
- Phải, chúng tôi phải tiêm cho anh ta đấy… Anh ta sững ngưá»i ra như đá, không khóc được. Nhưng là má»™t ngưá»i có nghị lá»±c. Ông cụ đến - cụ VÃch-to Ä‘ang há»p há»™i nghị ở Äúp-na, ngưá»i ta Ä‘iện cho cụ vá», tất nhiên cụ bị choáng rồi và chÃnh là Xéc-gây Ämi-tÆ¡-ri-ê-vÃch lại trấn tÄ©nh, đưa cụ vá» nhà, lo tổ chức ma chay trong có má»™t ngày, anh ta biết kiá»m chế mình rất giá»i.  
Viện sÄ© y há»c, Xéc-gây Xéc-gây-ê-vÃch Vô-gu-lép đã quen biết vá»›i Côn-xtan-ti-nốp trong lúc Ä‘i săn. Hai ngưá»i cùng Ä‘i máy bay đến Ca-bác-Ä‘i-nô Ban-ka-ria, vào táºn vùng Kha-si-xmen Xan-sô-kốp, rồi vào A-khÆ¡-tư-ri cùng vá»›i Gmư-ri-a, và hai lần Ä‘i A-xtÆ¡-ra-khan nữa.  
Khác vá»›i Gmư-ri-a, viện sÄ© là má»™t nhà Ä‘i săn để chiêm ngưỡng, mang theo cả máy ảnh, làm Côn-xtan-ti-nốp cÅ©ng lây cái tÃnh thÃch chụp ảnh khi săn, dù rằng Côn-xtan-ti-nốp thưá»ng say sưa hạ “tại chỗ†con mồi săn hÆ¡n hết, và Ä‘iá»u duy nhất ông ghen tị trong cuá»™c sống là khẩu súng săn cá»±c tốt trong tay má»™t ngưá»i bạn săn khác.  
Vô-gu-lép thì lại dá»ng dưng vá»›i những thứ săn được. Ông sẵn sàng tặng bạn những nanh lợn lòi săn được, ông yêu thÃch những bữa ăn quây quần khi Ä‘i săn, ông thưá»ng bảo rằng trong thế kỉ chúng ta, không má»™t an dưỡng đưá»ng nào làm giãn ra được sá»± căng thẳng thần kinh, chỉ có phương thuốc hiệu nghiệm nhất là Ä‘i săn lợn lòi hoặc săn gấu.  
- Tất cả những phương pháp trị bệnh, - ông thưá»ng nói - dù là dùng các thứ thuốc má»›i, châm cứu, cho ngá»§ tÄ©nh dưỡng, nhịn đói Ä‘á»u là vá»› vẩn hết. Phải Ä‘i săn! Cùng lắm thì má»›i phải mổ, dầu sao thì tôi cÅ©ng còn tin vào công việc cá»§a tôi. Nhưng đấy chỉ là trưá»ng hợp không đừng được, chẳng hạn khi chá»— ung thư đã tấy lên. Còn những chứng bệnh nhồi máu, chứng loét dạ dày, chứng xÆ¡ cứng mạch máu… chẳng hạn, thì cứ gá»i là phải chữa ở đây, trong rừng núi, bằng cách Ä‘i săn. Ở đây toả lên mùi dẻ tươi, mùi cá» tươi và đủ thứ cây quả rừng, khoẻ ngưá»i lắm…  
Côn-xtan-ti-nốp đã gá»i Ä‘iện cho ông, sau má»™t lát suy nghÄ©. Trong tình huống như hiện nay, ông không lấy xe riêng mà thưá»ng Ä‘i chiếc “Von-ga†cá»§a cÆ¡ quan có sẵn Ä‘iện đài để dá»… liên lạc thưá»ng xuyên vá»›i các phòng, ban cá»§a mình. Cô-nô-va-lốp, Pa-nốp, Prô-xcu-rin, Gmư-ri-a - tất cả các anh hiện nay Ä‘ang ở tình trạng “cấm trạiâ€. Há» hầu như không được phép vá» nhà, nháºn được thông tin gì là há» tách biệt ra thành nhiá»u câu há»i nhá», vì há» suy luáºn rất đúng rằng, càng nghiên cứu tỉ mỉ má»—i chi tiết nhá» bao nhiêu thì càng có Ä‘iá»u kiện đáng tin cáºy bấy nhiêu để rút ra kết luáºn tổng quát.  
- Xéc-gây Xéc-gây-ê-vÃch, tôi sẽ đến thăm anh, nếu được anh cho phép - Côn-xtan-ti-nốp nói - Ngay bây giá».  
- Hoặc là anh đến trong mưá»i lăm phút nữa thôi, hoặc là phải đến chiá»u tối, Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch ạ - Viện sÄ© nói.  
- Anh chuẩn bị mổ à?  
- Còn khổ hÆ¡n ấy. Phải đến há»p ở Viện Hàn lâm.  
- Không đi được không?  
- Có chuyện gì xảy ra váºy?  
- Có đấy.  
Vô-gu-lép nghe Côn-xtan-ti-nốp nói xong, tắt máy và vội quay ngay số khác:  
- I-ri-na Pha-đê-ép-na, - ông nói, - tôi buá»™c phải đến muá»™n độ má»™t tiếng. Chị làm cách nào thì tuỳ. Nhưng để các luáºn án tiến sÄ© cá»§a Ga-vri-lin, Äa-ri-a-lô-va và Mác-ti-rô-xi-an lùi lại má»™t chút, đừng thảo luáºn không có tôi nhé, vì những ngưá»i có thiện chà có thể bị đổ mất. Sao? À, cứ nói vá»›i há» là tôi bị cháºm, do má»™t cuá»™c mổ gấp gáp. Cảm Æ¡n chị.  
Ông đặt máy xuống, bàn tay còn cứng cáp bóp bóp lên khuôn mặt đã nhăn nhưng còn đầy đặn, và đứng dáºy…  
- Ta Ä‘i thôi. Tôi sẽ không gá»i Ä‘iện trước cho bố Ôn-ga đâu. Gá»i thế chẳng khác gì lại phải há»i đến cái chết hai lần, anh đợi trong xe nhé!  
- ÄÆ°á»£c rồi, chỉ có Ä‘iá»u tôi xin anh lưu ý: không nên để VÃch-to Lvô-vÃch biết, là anh quan tâm đến chÃnh Ä‘iá»u gì, xin anh luôn luôn nhá»› há»™ Ä‘iá»u đó nhé…  
- Tôi và ông ta đã cùng làm việc trong má»™t quân y viện, Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch ạ. Chúng tôi đã từng đắp chung nhau má»™t vạt áo va-rÆ¡i mà!...  
- Anh chưa hiểu đúng ý tôi, Xéc-gây Xéc-gây-ê-vÃch ạ. Tôi không há» có má»™t chút nghi ngá» nào vá» lòng trung thá»±c cá»§a ông già.  
Khi đã ngồi trong xe, Vô-gu-lép hút một hơi thuốc và càng lặng lẽ hơn.  
- Trong đống giấy tá» cÅ© cá»§a tôi, còn có má»™t tấm ảnh cô con gái cá»§a ông ta, cô bé lúc ấy má»›i được ba tháng… Chúng tôi bị rÆ¡i vào vòng vây ở gần RÆ¡-giép, ông ta đưa tấm ảnh, ghi địa chỉ và yêu cầu, nếu tôi thoát được vòng vây, tôi sẽ Ä‘i tìm con bé Ô-li-a. Tôi nhá»› khi Ä‘i, tôi đã tá» ra giáºn dữ ông ta, tháºm chà còn văng tục. Ông ta bảo tôi, ông ta là ngưá»i Do Thái, bá»n phát-xÃt sẽ bắn ngay nếu tóm được ông, còn tôi, may ra, có cÆ¡ thoát được. Nhưng tôi càng cáu, tôi bảo, tôi là ngưá»i Bôn-sê-vÃch, nếu chúng bắn thì sẽ đồng thá»i bắn cả hai, chưa kể là chúng còn bắn tôi trước nữa. Tuy nhiên, hồi đó sức khoẻ ông ta quá á»p ẹp, ho khù khụ luôn, nên tôi cÅ©ng thoả thuáºn giữ lại tấm ảnh - dù sao những lá»i gá»i gắm ấy cÅ©ng tháºt thiêng liêng, trong hoàn cảnh tháºt đặc biệt, khi đứa bé má»›i sinh được có ba tháng trá»i…  
- Có thể ông ta sẽ há»i, vì sao anh biết được ná»—i khổ tâm cá»§a ông ta…  
- Tôi sẽ nói, tôi Ä‘á»c thấy tin buồn đăng trên báo…  
- Nhưng trên báo có đăng tin buồn gì đâu…  
- Ừ thì tôi bảo, do những ngưá»i quen báo tin.  
- Những ngưá»i quen là ai má»›i được chứ?  
Vô-gu-lép nhìn Côn-xtan-ti-nốp:  
- Anh có gì úp mở chưa nói hết với tôi thì phải?  
- Äúng thế.  
- Sao váºy?  
- Vì nếu anh nghe má»™t cô y tá tỠý nghi ngá» chuyện gì thì chuyện ấy cÅ©ng không có ảnh hưởng nghiêm trá»ng tá»›i ai. Còn tôi ở Uá»· ban An ninh quốc gia, tôi không thể chia sẻ những ý kiến vá»›i anh nghi ngá» cá»§a tôi trong bất cứ má»™t chuyện gì, tôi chỉ có thể dá»±a vào sá»± kiện để kết luáºn.  
Ông già Vin-te nằm trên Ä‘i-văng, gối đầu trên cái áo khoác đã gáºp lại, tấm má»n phá»§ kÃn đến táºn cằm.  
- A, Xê-ri-ô-gia[1] - ông nói nhá», và trên má bất giác chảy xuống những giá»t nước mắt già nua - Anh đến thăm tôi là quý lắm rồi… Anh có muốn uống má»™t ngụm rượu không?  
- Tôi phải đến Viện há»p, Vi-chi-a(1) ạ, ở đấy, đến ngưá»i tỉnh táo cÅ©ng đã căng rồi, nếu lại uống chút rượu, cá»™ng vá»›i tÃnh khà cá»§a tôi nữa…  
- Còn tôi, anh biết không, tôi cứ phải uống cho căng mình ra! Không thể khác được - chỉ cần tôi nhắm mắt lại thì láºp tức lại nhìn thấy con bé…  
- Phải, má»™t tai hoạ kinh khá»§ng. Vi-chi-a, đến ná»—i tôi cÅ©ng không biết nói thế nào vá»›i anh bây giá». Sao lại không là chúng ta? Sao lại là chúng nó Ä‘i trước, đám trẻ ấy!  
- Rót cho tôi một chút đi anh!  
- Chất cay à? - Vô-gu-lép há»i, và rót vào chiếc cốc chia độ.  
- Phải. Anh nhớ là anh đã từng dạy tôi uống rượu không?  
- Ấy là khi anh ngã giúi giụi trong đầm lầy phải không?  
- Äúng.  
- Năm ngoái, tôi trở lại chá»— đó để Ä‘i săn. Ngốc tháºt! Tôi vẫn tưởng nÆ¡i đó là má»™t xó hẻo lánh như năm 1843, ai ngá» ngưá»i ta đã xây lên má»™t nhà máy sứ, đưá»ng sá làm lại cả, ở các làng xung quanh đã đầy những dây ăng-ten.  
- Anh gặp Ô-li-a lần cuối là vào lúc nào?  
- Tôi có gặp được con bé lần nào đâu, Vi-chi-a. Sau chiến tranh, ai cÅ©ng trở nên sung túc, yên ổn cả, đâm ra Ãt gặp nhau. Chỉ khi hoạn nạn ngưá»i ta má»›i lại tìm đến nhau… Thế là tôi không gặp con bé lần nào…  
- Ai báo tin này cho anh biết?  
- Gơ-nhi-đúc.  
- À, phải rồi, Mi-kô-la. Anh ấy có gá»i Ä‘iện cho tôi… Ông già Vin-te uống ngụm rượu, kéo tấm má»n phá»§ lên kÃn hết cả cằm, ngưá»i co lại như á»›n lạnh.  
- Tôi cũng muốn đi theo nó, Xê-ri-ô-gia ạ.  
- Vi-chi-a, anh còn bao nhiêu công việc phải làm.  
- Làm gi nữa? Có ai cần nữa? Anh má»›i còn khả năng làm được má»™t Ä‘iá»u gì đó, anh biết nhìn thẳng vào bản chất cá»§a vấn Ä‘á», còn tôi bây giá» thi tay chân lẩy bẩy, có nhấc nổi cái gì lên tay đâu… Mà chỉ biết nói suông thì tôi vá»›i anh không bao giá» chịu thế.  
- Sao anh không gá»i Ä‘iện cho tôi, khi ngưá»i ta mang Ôn-ga đến bệnh viện, Vi-chi-a?  
- Tôi cÅ©ng được gá»i vá» từ Äúp-na, vỠđến nÆ¡i thì má»i việc đã không cứu vãn được nữa rồi.  
- Việc mổ khám nghiệm cho phép kết luáºn vá» bệnh gì?  
- Tôi không cho mổ.  
- Sao váºy?  
- Theo các dấu hiệu bên ngoài thì là phù phổi nặng. Vì sao lại nhanh thế?... Tôi cÅ©ng chẳng nhá»› có trưá»ng hợp nào tương tá»±, Xê-ri-ô-gia ạ… Nhưng tôi không thể cho phép mổ tá» thi, anh hiểu không. Vì đâu có phải chỉ chôn Ä‘i má»™t mình nó, nó còn mang theo mình cả má»™t cái thai nữa…  
- Tháºt thế ư?  
Ông Vin-te nấc lên, vươn ngưá»i ra, những ngón tay khô, bệt và mảnh dẻ vá»›i lấy cái cốc.  
- Thôi, Vi-chi-a, không nên uống nữa, anh trắng bệch ra rồi kìa.  
- Không, đừng ngăn tôi, anh cứ để tôi! Rót thêm cho tôi. - Ông lại uống, rồi đặt những ngón tay tê giá lên tay Vô-gu-lép.  
- Anh có cháu gá»i bằng ông rồi chứ?  
- Một cháu gái.  
- Cháu gái - Ông Vin-te nhắc lại - tuyệt tháºt, con gái thì nó lại dịu dàng hÆ¡n. Tôi cÅ©ng mÆ¡ ước có má»™t đứa cháu gái, Xê-ri-ô-gia ạ. Trá»i Æ¡i, tôi mÆ¡ ước được kéo dài chút hạnh phúc cuá»™c sống, được nhìn thấy má»™t đứa trẻ trong nhà.  
- Anh chắc chắn rằng, con bé định sẽ có một đứa con?  
- Tôi cũng không biết chắc gì vỠchuyện ấy, đấy là do thằng Xê-ri-ô-gia nói lại với tôi.  
- Con rể anh?  
- Thôi, bạn già ạ, đừng há»i tôi tỉ mỉ làm gì chuyện ấy! Chồng nó Ä‘ang ở nước ngoài kia, Xê-ri-ô-gia chỉ là ngưá»i yêu cá»§a nó. Không phải ngoại tình đâu, nó đã chia tay chồng nó rồi, nó không phải đứa hư há»ng, con tôi thì tôi biết chứ, nó không dám thể đâu… Nhưng chuyện Ä‘á»i mà… Nó chưa thá»±c sá»± li hôn trên pháp lÃ, còn thằng kia thì làm việc ở Viện nghiên cứu máºt nào đấy, sá»± thể như thế, lẽ nào ta lại Ä‘i vùi dáºp uy tÃn cá»§a thằng kia, má»™t chàng thanh niên tốt nết, anh biết quá chứ, ở nước chúng ta, ngưá»i ta đâu có bá» qua những chuyện riêng tư… Làm há»ng Ä‘á»i thằng bé ấy làm gì? Ô-li-a thì đã mất rồi, nó thì yêu con bé, ta đừng để nó lại phải khổ hÆ¡n vì chuyện vỡ lở ra… Anh rót thêm cho tôi má»™t ngụm nữa Ä‘i…  
- Vi-chi-a, anh dá»n tạm sang ở vá»›i tôi, được chứ? Dù tạm má»™t thá»i gian cÅ©ng được. Bà Ca-chi-a nhà tôi sẽ rất vui khi tiếp đãi anh, còn cháu gái nó sẽ quấn lấy anh. Thôi, anh đừng khóc nữa, đừng tá»± xé tâm can mình làm gì.  
- Cảm ơn anh. Nhưng tôi sẽ chẳng đi đâu khác hơn được nữa. Rồi Xê-ri-ô-gia sẽ đến ở với tôi, và cả hai chúng tôi sẽ luôn luôn cảm thấy như con con gái tôi bên cạnh.  
- Vi-chi-a, tôi hết sức yêu cầu anh, trong khi anh chàng Xê-ri-ô-gia kia chưa đến, anh hãy cho phép tôi đưa anh vỠnhà tôi đã!  
Ông Vin-te lắc đầu nhìn Vô-gu-lép bằng đôi mắt Ä‘en mở to, đầy nước mắt, rồi trả lá»i:  
- Xê-ri-ô-gia, khi nào tôi chết, tôi nhỠanh chôn tôi ngay cạnh mộ con gái tôi, được chứ?  
Trở vá» cÆ¡ quan, Côn-xtan-ti-nốp táºp hợp các trưởng nhóm Ä‘iá»u tra lại:  
- Chúng ta bắt đầu phân tÃch trưá»ng hợp Äu-bốp. Äể cho tiện, chúng ta hãy đặt máºt danh cho anh ta là Gác Rừng[2]. Có lẽ, phải duy trì được mối liên lạc thưá»ng xuyên bằng Ä‘iện thoại, đặt cả đồng hồ Ä‘o Ä‘iện nữa, má»i việc bây giá» phải giải quyết từng giá» má»™t, dù rằng, (không rõ vì sao, ông lại rất chú ý nhìn vào Prô-xcu-rin) - đặc biệt lúc này, tất cả má»i sá»± hấp tấp và suy nghÄ© theo má»™t chiá»u sẽ có thể làm há»ng cả việc. Trong vòng mấy ngày tá»›i, chúng ta phải tái láºp được - phải tranh thá»§ đến từng phút - tất cả những gì liên quan đến những giá» phút cuối cùng cá»§a Ôn-ga Vin-te. Chúng ta lại không được phép há»i cung bất cứ ai, Ä‘iá»u đó là rõ rồi, chúng ta cÅ©ng không có má»™t tang chứng gì để buá»™c tá»™i Äu-bốp, vì thế phải làm rất khéo tay. Äó là việc thứ nhất. Tiếp đó, phải kiểm tra xem ai, ngoài Äu-bốp, có mặt trong cuá»™c há»™i đàm, khi bá»™ trưởng kinh tế trong phái Ä‘oàn chÃnh phá»§ Na-gô-ni-a sang ta kà kết hiệp nghị.  
- Còn có cả bá»™ trưởng quốc phòng nữa, - Gmư-ri-a nháºn xét.  
- Äúng thế, những vấn đỠcung ứng váºt tư chỉ liên quan đến cuá»™c há»™i đàm vá»›i bá»™ trưởng kinh tế. Äiểm thứ ba, là phải chứng minh cho kiểm sát viên Ä‘iá»u này, có lẽ bản thân tôi phải làm để thuyết phục ông ta cho khai quáºt tá» thi và tiến hành giám định y khoa vá» cái chết cá»§a Ôn-ga Vin-te. Nhưng nếu tốt ra, thì phải đến chá»— ông ta vá»›i nhiá»u là lẽ có sức nặng, hÆ¡n là những gì chúng ta Ä‘ang nắm được.  
- Tất nhiên, có nhiá»u hÆ¡n thế này chứ - Prô-xcu-rin nói.  
- Äối vá»›i chúng ta thì đúng thế, nhưng trước pháp luáºt thì chỉ căn cứ trên hành động phạm pháp. Nếu kiểm sát viên há»i, chúng ta có những tang chứng gì để buá»™c tá»™i Äu-bốp, thì chúng ta sẽ trả lá»i sao?  
- Trả lá»i, chẳng hạn, không phải ngẫu nhiên mà Lun-xÆ¡ lại ở cạnh Äu-bốp ở nhà nghỉ Pi-xun-Ä‘a.  
- Äó không phải là câu trả lá»i. Anh chưa chứng minh cho kiểm sát viên rằng Lun-xÆ¡ là nhân viên CIA. Chúng ta đặt Lun-xÆ¡ vào chiến dịch chống phản gián, đó là việc cá»§a chúng ta. Còn đối vá»›i má»i ngưá»i Lun-xÆ¡ là nhà ngoại giao, Ä‘ang vun xá»›i cho quan hệ văn hoá, anh thá» Ä‘i mà chứng minh ngược lại xem. Bản thân tôi sẽ không làm việc đó. Tất cả tin tức má»›i - tôi nhấn mạnh là tất cả - phải có ở bàn làm việc cá»§a tôi, nếu được hai bản thì tốt, má»™t bản sẽ chuyển cho Pi-ốt Ghê-oóc-ghi-ê-vÃch Phê-đô-rốp, ngay sau khi tôi nháºn được.  
- Äến đâu rồi, - tướng Phê-đô-rốp nói - Ta hãy thá» tổng hợp nào. Các anh làm việc ấy, hay là cho phép tôi thá» làm?  
- Xin má»i đồng chà - Côn-xtan-ti-nốp mỉm cưá»i.  
- Xin cảm Æ¡n, vì các đồng chà tin cáºy tôi. Ta bắt đầu từ má»™t góc sá»± việc. Váºy là, Côn-xtan-ti-nốp đã táo bạo đỠra giả thuyết mà kết quả cá»§a sá»± táo bạo ấy thì lại là hợp lÃ, nghÄ©a là nó không xáo trá»™n gì, trên bình diện xã há»™i, nhưng lại cho phép chúng ta tiếp cáºn đến được khu vá»±c quan tâm đặc biệt cá»§a CIA. Äiá»u đó đã được chứng minh, đúng hÆ¡n, là Ä‘ang được chứng minh, rằng chẳng bao lâu nữa, ở Na-gô-ni-a sẽ xảy ra đổ máu, và CIA Ä‘ang cần đến má»i số liệu thưá»ng xuyên để biết rằng chúng ta Ä‘ang nắm được gì vá» những kế hoạch cá»§a chúng. Chúng ta có biết má»™t số sá»± việc, nhưng chỉ thế, không hÆ¡n… Chúng ta, cho đến nay, chưa biết được cả tên nhân viên CIA nào Ä‘ang hoạt động ở Mát-xcÆ¡-va, chưa biết cả nhân viên sứ quán nào Ä‘ang liên lạc vá»›i hắn. Váºy là: chỉ có những buổi truyá»n phát Ä‘iện đài thổ tả kia là chúng ta bắt được, nhưng chúng ta cảm thấy bất lá»±c. Chúng đã bắt chúng ta phải Ä‘i tìm kiếm khắp nÆ¡i, hăm hở hết sức. Chúng ta đã tìm hiểu Dô-tốp, Vin-te, Pa-ra-mô-nốp và Sác-ghim. Hai lần vá»›i Sác-ghim và Pa-ra-mô-nốp. Chúng ta đã đứng trước những dấu vết sai. Pa-ra-mô-nốp đã bị loại ra khá»i vòng, có thể nói là má»™t trăm phần trăm. Các anh gá»i hắn ta là gì nhỉ, thằng cha Mì ống bét nhè à? Bét nhè thì rõ rồi, nhưng tại sao lại có cả mì ống nhỉ?  
- Vì hắn chỉ đưa tiá»n đủ cho vợ mua mì ống để sống. Hắn phải nuôi vợ đến cả tạ mì ống ấy chứ chẳng chÆ¡i, rồi sau thì lại chạy theo mà nhởn vá»›i các cô gái khác!  
- Äói quá thì bà ta thỉnh thoảng cÅ©ng phải mua thêm Ãt máºt mà uống vá»›i nước chứ?  
- Máºt bây giỠở ngoài chợ cÅ©ng đắt lắm, vá»›i số tiá»n mà hắn đưa, thì không chết đói đã là may, đồng chà Pi-ốt Ghê-oóc-ghi-ê-vÃch ạ.  
- À… ra thế… Tóm lại, Pa-ra-mô-nốp, loại ra. Sác-ghim, loại ra. Cũng một trăm phần trăm. Cuối cùng là Vin-te. Một cái chết kì lạ. Phù phổi cấp à, các anh bảo thế chứ gì?  
- Xét trên sá»± việc là việc mổ tá» thi chưa được tiến hành, xét trên sá»± việc là Äu-bốp đã có tác động đến ông già Vin-te, thì ở đây, cÅ©ng có cái gì đó là lạ, đồng chà Pi-ốt Ghê-oóc-ghi-ê-vÃch ạ.  
- Äồng chà sẽ khởi đầu bằng việc trình bày các buổi truyá»n tin qua Ä‘iện đài, từ đó có thể khởi tố má»™t vụ hình sá»±, váºy là có cÆ¡ sở để khai quáºt tá» thi má»™t cách hợp pháp… Chỉ có Ä‘iá»u là cha cá»§a Ôn-ga lại không muốn cho mổ tá» thi. VỠđạo đức có vấn đỠgì nếu ta đòi mổ?  
- Gay cấn đấy, nhưng tôi nghÄ©, vẫn hợp vá»›i đạo đức, Pi-ốt Ghê-oóc-ghi-ê-vÃch ạ.  
- Các anh sẽ đưa ra những là do gì?  
- Tên nhân viên CIA muốn tránh khá»i bị tố cáo, đã giết Ôn-ga.  
- Tên CIA ấy sợ bị tố cáo vì cái gì? Hắn là ai? Tang chứng đâu? Tại sao Vin-te có thể tố cáo hắn? Thế ngá»™ nhỡ cô ta cÅ©ng là đồng bá»n? Hoặc nói chung, có thể xảy ra má»™t chuyện không may mà chết đột ngá»™t.  
- Khả năng ấy đã bị loại trừ.  
- Chứng cớ?  
- Ngưá»i đàn ông vẫn rêu rao vá»›i má»i ngưá»i là yêu cô ta, là Äu-bốp, đã vá»™i vã chôn cất “ngưá»i yêu†ngay, rồi Ä‘i nghỉ mát. Ngay ngày đầu tiên, anh ta đã lôi má»™t cô gái khác đến giưá»ng mình, đến tiệm ăn và nhảy! Pi-ốt Ghê-oóc-ghi-ê-vÃch, đồng chà tưởng tượng xem, hắn Ä‘i nhảy đấy.  
- Nhảy? Thằng đểu tháºt! Nhưng… Nhảy thì kệ hắn. Äấy đâu phải là tang chứng?  
- Còn tang chứng thÃªÌ nào nữa?  
- Than ôi, đấy vẫn không thể là tang chứng, các đồng chà ạ. Tôi và các đồng chà đá»u chưa có tang chứng gì. Nhưng tôi muốn há»i: các đồng chà và Xla-vin đã có đủ tài liệu để nói chung loại được hẳn Dô-tốp ra khá»i danh sách những ngưá»i đáng nghi ngá» chưa?  
- Tôi có thói quen là rất tin Xla-vin - Côn-xtan-ti-nốp nói.  
- Tôi cÅ©ng váºy, nhưng dù sao, đấy vẫn không phải là câu trả lá»i.  
- Nếu Xla-vin khẳng định được tÃnh cách trung thá»±c cá»§a Dô-tốp, thì tôi không thể không tin.  
- Tôi cÅ©ng không cần sá»± khẳng định vá» tÃnh cách trung thá»±c cá»§a Dô-tốp. Tôi cần sá»± khẳng định là anh ta vô can trong việc này. Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch ạ.  
- Tôi sẽ gá»i ngay cho Xla-vin bức Ä‘iện. Dẫu rằng tôi Ä‘ang định gá»i má»™t bức Ä‘iện khác - má»i anh ta trở vỠđây bình an vô sá»±.  
- Váºy đồng chà phải viết lại Ä‘i - Nói rồi Phê-đô-rốp nhấc máy riêng - đưá»ng dây này thuá»™c hệ thống Ä‘iện thoại cá»§a Há»™i đồng bá»™ trưởng, - và ông quay số - A lô, khi nào đồng chà có thể gặp Va-xi-li Lu-ki-a-nứt? À, ông ta bay Ä‘i rồi à… Váºy ai Ä‘ang nắm công việc? ÄÆ°á»£c rồi, xin cảm Æ¡n - Ông lại quay số - Ni-cô-lai Gri-gô-ri-ê-vÃch, chào anh, Phê-đô-rốp ở Uá»· ban An ninh quốc gia đây. Tôi muốn được há»i anh: Anh có tham gia vào cuá»™c há»™i đàm vá»›i Na-gô-ni-a không? Äúng, lần ấy đấy. Váºy ai đã chuẩn bị tư liệu? Không, không, tôi muốn há»i vá» phÃa các chuyên viên kia, vá» chuyện cung ứng hàng chẳng hạn. Váºy à, rõ rồi. Anh ta ở phòng hay ban nào? Äu-bốp à? Anh thu xếp thá»i gian giùm, phụ tá cá»§a tôi là tướng Côn-xtan-ti-nốp sẽ đến anh đấy! À, thì cÅ©ng có chuyện rầy rà mà, thế thôi. Xin cảm Æ¡n anh. Tạm biệt.  
Phê-đô-rốp gác máy, bá» kÃnh ra và cất vào bao.  
- Thế đấy - ông nói - Vá» các vấn đỠkinh tế thì Äu-bốp chuẩn bị. Tôi xin chúc mừng anh, anh đã để Prô-xcu-rin theo dõi anh ta, anh làm việc đâu ra đấy tháºt, rất mạch lạc. Bây giá» anh chuẩn bị làm quyết định Ä‘i, liên lạc ngay vá»›i Viện kiểm sát, chúng ta sẽ phải khai quáºt tá» thi.  
(TrÃch kết luáºn cá»§a các giám định viên tham gia vào việc khai quáºt và mổ tá» thi Ôn-ga Vin-te:  
Chứng phù hai bên phổi gây nên do tác động cá»§a má»™t thứ thuốc (có mùi khó chịu), không há» thấy có trong danh mục các thứ thuốc được bào chế trong nước. Nghiên cứu chất thuốc còn Ä‘á»ng lại chưa tiêu hết, thì thấy khả năng bị mất nháºn thức có thể xảy ra sau ba mươi, bốn mươi giây kể từ lúc uống thuốc, tuy nhiên thá»i gian chết hẳn thì xảy ra cháºm hÆ¡n nhiá»u. Vì chúng tôi thấy không xác định được thuốc, nên hành động cá»§a những bác sÄ© đã cấp cứu Ôn-ga Vin-te sau khi bất tỉnh, theo chúng tôi, là không có gì sai sót. ChÃnh chúng tôi cÅ©ng không thể định Ä‘oạt được, là có thể dùng loại thuốc gì để có tác dụng đối kháng lại thứ thuốc kia và cứu được nạn nhân ra khá»i tình trạng trên. Còn vá» câu há»i đặt ra, là xem nạn nhân có ở trong tình trạng mang thai không, chúng tôi xin xác định dứt khoát là không. Chúng tôi cÅ©ng phá»§ nháºn khả năng nạn nhân có bất cứ má»™t di chứng nào kinh niên vá» bệnh phổi. Phải xác nháºn rằng trước khi uống thứ thuốc không xác định được kia, nạn nhân còn hoàn toàn khoẻ mạnh).  
“Gá»i Xla-vin,  
Gá»i gấp câu trả lá»i vỠđại là cá»§a hãng “Cúc và các conâ€. Những gì Ä‘ang liên quan đến Äu-bốp, hoàn toàn giữ kÃn.  
Trung tâmâ€.  
 
“Gá»i Trung tâm.  
Äại là cá»§a hãng “Cúc và các con†ở Luy-xbua không có.  
Phòng loại sang, đắt tiá»n, số 1096, có hai buồng con ở trong, được dành cho Äu-bốp thuê tất cả 12 lần, từ tháng Ba 1976 đến hết tháng Bảy 1976. Giá thuê phòng 95 đôla má»™t ngày. Lương cá»§a Äu-bốp từ tháng Ba đến tháng Bảy năm ấy, được 500 đôla má»—i tháng.  
Xla-vinâ€. 
 
[1] Xê-ri-ô-gia và Vi-chi-a là tên gá»i thân máºt từ tên chÃnh Xéc-gây và VÃch-to 
 
[2] Tên Äu-bốp có gốc chữ là “đúp†nghÄ©a là cây sồi. Vì cây sồi là má»™t cây cao to, xum xuê trong rừng Nga, nên Côn-xtan-ti-nốp má»›i đỠnghị đặt máºt danh là Gác Rừng. 
 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
        
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				18-11-2008, 08:48 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Phi Thăng Chi Háºu 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 286 
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Phần 29 
GLÉP  
 
 
 
 
  
 
 
 
- Ông có một mình thôi ư, En-đriu?  
Dô-tốp giáºt mình lùi vào phòng treo áo, và trong bóng tối cầu thang (anh thuê gian phòng ở má»™t ngôi nhà luôn luôn Ä‘i ngá»§ sá»›m) xuất hiện Pi-la. Mặt cô ta có vẻ lo sợ và tái Ä‘i, tóc bÆ¡ phỠđể xoã ra xung quanh.  
- A, Pi-la, má»i cô vào, cô có việc gì tìm tôi đấy?  
- Ông En-đriu, ông En-đriu yêu quý…  
- Có chuyện gì váºy? Cô có gì đó có vẻ lo sợ? Cô hãy vào đây đã nào.  
- Xin cảm ơn. Có thể ra ban công được chứ?  
- Tuỳ cô, có Ä‘iá»u là ở đấy còn khó thở hÆ¡n là ở đây.  
- En-Ä‘riu, ông hãy nghe em nói. Em không phải đến đây để nói vá»›i ông rằng em yêu ông và sẵn sàng Ä‘i vá»›i ông đến bất cứ đâu đâu: vá» Nga, nếu ông đưa em Ä‘i; ở lại đây, nếu ông quyết định ở; hay Ä‘i má»™t nÆ¡i nào khác mà ông nghÄ© ra đâu! En-Ä‘riu, ông hãy bình tÄ©nh đã, ông hứa là sẽ nghe em nói hết Ä‘i, ông không gặp Glép đã hai ngày nay, em cÅ©ng váºy. En-Ä‘riu ạ, em cảm thấy, Glép không đơn giản chỉ là má»™t thương gia đâu, ông ta còn hình như có dÃnh lÃu vá»›i CIA…  
- Vá»›i ai?!  
- CIA! En-Ä‘riu thân mến ạ! Và không phải ngẫu nhiên mà ông ta vắng mặt. Có chuyện gì đó xảy ra… Em không biết rõ chuyện gì, nhưng ông Lô-ren-xÆ¡ bảo rằng, bây giá», sau khi chuyện ấy đã xảy ra rồi, thì há» có thể sẽ chÆ¡i xá» má»™t vài ngưá»i Nga má»™t vố, trong số đó có ông đấy…  
- Pi-la, cô nói gì lạ váºy? Tôi không hiểu gì hết.  
- Ông bạn già thân mến của em ơi, ông phải gắng mà hiểu em mới được!... Em không bao giỠdám đến ông để thổ lộ những chuyện như thế trước đây – Còn bây giỠthì, Ôn-ga chết rồi…  
Dô-tốp ngồi ghé vào chiếc ghế mây đan, hai khuỷu tay chống vào hàng rào ban công, hai bàn tay ôm lấy thái dương.  
- Sao không ai báo gì cho tôi cả! Này, nhưng mà cô nói đùa đấy chứ. Chuyện mê sảng, Ä‘iá»u ấy không thể xảy ra được, Pi-la ạ!  
- Ông hãy cứ yên đã. Ông bạn thân mến Æ¡i, đây là sá»± tháºt!  
Dô-tốp vùng đứng dáºy.  
- Số hiệu tổng đài – Cô có biết số hiệu tổng đài liên lạc vá»›i Pa-ra-mô-nốp-ri không? Ngưá»i ta vẫn bảo, có thể gá»i Ä‘iện vá» Mát-xcÆ¡-va qua Pa-ri đấy! Thế làm sao cô lại biết được chuyện vỠÔn-ga? Cô ấy bị làm sao? Tai nạn ô-tô à?  
- Em cÅ©ng không biết gì vá» chi tiết. Em chỉ biết tin là chị ấy không còn. Em không biết số hiệu tổng đài gá»i qua Pa-ri, nhưng nếu ông muốn, em có thể gá»i qua tổng đài Ma-Ä‘rÃt giúp. Ông có chút gì uống không, ông xem, em Ä‘ang run lẩy bẩy lên đây này.  
- À ở kia… Trong “baâ€. Chá» tôi má»™t lát nhé.  
- Äể em Ä‘i lấy váºy, đừng báºn tâm. Ông uống vá»›i đá chứ?  
- Ừ, với đá… À, mà thôi, không cần đá, cho tôi một cốc không có đá.  
Pi-la bưng má»™t mâm nhá» lại, trên đó có má»™t ly rượu vang để cho mình và má»™t cốc uýt-xky to cho Dô-tốp. Cô ta nhìn không chá»›p mắt khi anh cháºm rãi uống cốc rượu; cô châm thuốc cho Dô-tốp, những ngón tay cá»§a cô vừa lạnh giá vừa má»m mại, cô vuốt bàn tay lên mặt Dô-tốp, run rẩy và tháºn trá»ng, như má»™t ngưá»i mù sá» soạng ngưá»i thân.  
- Ông thân quý của em – cô vẫn nói thì thầm – Em cảm thấy một tai hoạ đang treo lên đầu ông, em cảm thấy sức nặng của nó, ông cho phép em được ở lại cạnh ông, việc đó là cấm kỵ, nhưng em sẽ ở lại đây mà không ai hay biết và trông thấy em được. Hay là ông cho phép em đưa ông lại đằng em?  
- Cái gì váºy, Pi-la? Gượm đã, tôi chưa hiểu chuyện gì hết, cô bạn đáng yêu ạ. Cô biết chắc, rằng có thể gá»i vá» Mát-xcÆ¡-va qua Ma-Ä‘rÃt được chứ?  
Pi-la nhấc ông Ä‘iện thoại lên – căn phòng mà Dô-tốp thuê chá»— nào cÅ©ng bày biện máy Ä‘iện thoại, đến mức ở trong buồng tắm cÅ©ng có đặt má»™t máy Ä‘iện thoại màu hồng, và cô ta quay số tổng đài Ma-Ä‘rÃt.  
- Rô-xi-ta thân yêu, chào bạn. Vâng, tôi đây. Bạn có thể giúp tôi má»™t chút chứ? Phải, rất quan trá»ng. Cần cho má»™t ngưá»i mà tôi rất quý, anh Dô-tốp, tôi có kể vá»›i bạn rồi đấy. Phải. Cảm Æ¡n. Nối há»™ ngay trá»±c tiếp vá»›i Mát-xcÆ¡-va, vì từ đây không gá»i được. Phải. Ghi số cần gá»i nhé, số Ä‘iện thoại bao nhiêu, En-Ä‘riu?  
- Có ngay đây, cảm Æ¡n Pi-la. Nhưng nếu Ôn-ga không còn, thì biết gá»i vỠđâu? Số Ä‘iện thoại nhà riêng mà… Khoan đã. Tôi quên mất… 233.02.22. À, nhưng…  
- Ông muốn nói chuyện vá»›i ai váºy?  
- Với bố đẻ của Ôn-ga. Số này cơ: 341.97.88.  
Pi-la láºp tức Ä‘á»c ngay cả hai số Ä‘iện để xin tuyến đưá»ng dài vá» Mát-xcÆ¡-va.  
- Rô-xi-ta, nếu lúc nào Mát-xcÆ¡-va gá»i, láºp tức báo cho tôi, tôi Ä‘ang ở chá»— En-Ä‘riu nhé. Số Ä‘iện 803.15.48. Và giữ máy trong khi chá» máy nhé. Rất mong đấy nhé, Rô-xi-ta. Việc này rất quan trá»ng đối vá»›i chúng ta mà…  
Sau hai giá»: Pi-la ra khá»i phòng Dô-tốp. Äã có xe cá»§a Glép chá» sẵn. PhÃa bên kia đưá»ng, má»™t chiếc “Pho†trông dữ tướng như má»™t con thú, đâu đó, chứa đầy những hành khách đội mÅ© ở trong xe.  
- Sao? – Glép há»i… - Thế nào rồi?  
- Anh biết không, em thấy thương anh ta.  
- Anh cÅ©ng váºy. Nhưng dẫu sao em cÅ©ng đã cài anh ta vào bẫy chứ?  
- Em thương anh ta – Pi-la nhắc lại – ÄÆ°a cho em má»™t Ä‘iếu thuốc nào, thuốc cá»§a em hết cả rồi.  
- Em hãy thương anh chàng Tỉnh Táo ấy. Äấy má»›i là bạn đồng hành cá»§a em. Chúng ta Ä‘ang phải làm má»™t công việc tàn ác, không kể đến trái tim.  
- Em không muốn làm việc đó, Giôn. Äiá»u đó tháºt trái tá»± nhiên, em là đàn bà, anh hiểu chứ, em cảm thấy Ä‘iá»u đó rõ hÆ¡n. Anh đã tÃnh toán nhầm rồi.  
- Anh không nhầm khi anh tÃnh công việc vá»›i đàn ông. Anh ta đã nghÄ© gì, khi biết có thể sẽ có chuyện lôi thôi ầm ỹ.  
- Anh ta cÅ©ng chẳng buồn há»i vá» việc ấy nữa. Y như là không nghe thấy. Hoặc, có thể là không hiểu.  
- Càng tốt… Em nghĩ sao, ngày mai, anh ta sẽ đến chỗ em chứ?  
Pi-la lắc đầu.  
- Sẽ không đến đâu, Giôn ạ… Ngày mai anh ta vỠNga.  
- Máy bay của hỠbay hôm nay rồi. Phải đợi đến thứ sáu.  
- Anh ta sẽ bay bằng bất kỳ chuyến bay nào khác.  
- Há» không được bay kiểu ấy đâu. Há» chỉ được bay bằng chuyến bay thưá»ng kỳ cá»§a há» thôi. Anh ta ngày mai sẽ chẳng thể Ä‘i đâu được…  
- Chúng ta vỠthôi chứ?  
- ChỠmột lát. Anh cũng thấy mệt…  
- Mệt vỠchuyện gì?  
- Mệt vì chỠđợi, Pi-la ạ. Anh mệt hết sức vì chỠem, em nhỠạ. Anh mệt vì lo cho em đang làm việc. Mà chỠđợi, đó cũng là một việc khổ sở lắm chứ.  
Sau ba giá»: Glép nháºn được băng ghi âm cuá»™c nói chuyện giữa Dô-tốp vá»›i ông già Vin-te, thông qua Rô-xi-ta nối máy liên lạc ở giữa, Ä‘iá»u nghe được tháºt ghê gá»›m, nhưng rõ ràng là Dô-tốp đã nghe thấy: “Ô-li-a không còn nữaâ€.  
Sau ba giá» bốn mươi phút, Glép đến “Hin-tÆ¡n†và lên ngay “baâ€, hắn được biết là Pôn ÄÃch Ä‘ang ở đây, uống bia và viết cái gì đó lên các tá» giấy lau miệng trên bàn ăn bằng bút dạ. Glép kinh ngạc khi trông thấy Pôn làm thÆ¡ chứ không phải viết các bài báo.  
- Chào Pôn, anh uống một mình và không hay biết gì vỠvụ rùm beng ở trong khu nhà ăn không ngồi rồi của chúng ta à?  
- Thiếu gì vụ rùm beng ở đây? Ở chá»— nào váºy?  
- Trong khu vực quản lý của Lô-ren-xơ.  
- Ông trùm tình báo của chúng ta ấy à?  
- Äúng thế. Ông ra bị bẻ két sắt. Nếu do ngưá»i lạ gây ra, thì không ai có thể biết được, nhưng nếu lại do bá»n găng-xtÆ¡ ở đây gây ra, thì phải chá» cho chúng ta yêu cầu chuá»™c lại, và Lô-ren-xÆ¡ đáng thương sẽ phải trả tiá»n cho chúng. Các tư liệu bị mất có lẽ cÅ©ng phải đáng giá. Còn Lô-ren-xÆ¡, có thể nói giữ gìn két máºt quá cẩn tháºn, chu chỉnh, nên bá»n chúng lại cứ tưởng là trong đó phải có nhiá»u đô-la. Kể cái cung cách cá»§a chúng ta cÅ©ng lạ, dám Ä‘i thuê cho má»™t cÆ¡ quan như thế má»™t căn há»™ ở khách sạn, má»›i bạo phổi chứ.  
- Sao tôi không nghe nói ồn ào gì vỠchuyện ấy?  
- Vì các ông chá»§ khách sạn “Hin-tÆ¡n†là những ngưá»i thông minh. Chả lẽ lại làm cho khách lo lắng, hoảng sợ, sẽ mất tÃn nhiệm.  
- Anh ta ở phòng số bao nhiêu?  
- Äừng bóc lá»™t tôi mà viết tin… phòng 608.  
- Và anh ta đang ở trong phòng?  
- Làm sao tôi biết được. Nếu anh ta Ä‘ang trong phòng thì anh đến mà há»i, rồi kể cho tôi xem phản ứng cá»§a anh ta ra sao vá» việc anh tá»›i thăm.  
Pôn ÄÃch cưá»i má»™t cách kỳ quặc, tụt xuống khá»i ghế và còn quay lại phÃa ông quản lý “baâ€:  
- Tôi hy vá»ng sẽ quay lại ngay. Nếu ông khách đây muốn uống, ông mang đến cho ông ta má»™t ly “hai-bônâ€[1] để tôi trả tiá»n.  
Glép nhìn theo Pôn ÄÃch mỉm cưá»i có vẻ hồ hởi, và quay lại phÃa ông quản lý.  
- Cho tôi má»™t cốc nước cam, và để tôi tá»± trả tiá»n lấy!  
Sau ba giá» năm mươi hai phút, Lô-ren-xÆ¡ mặt á»§ ê nhìn Pôn ÄÃch và há»i:  
- Anh nghe ai thông báo vỠsự việc này?  
- Ông Lô-ren-xÆ¡ ạ, tôi không thể tiết lá»™ nguồn thông tin cá»§a tôi, tôi chỉ muốn nháºn được má»™t câu trả lá»i, có đúng là các tài liệu máºt, liên quan đến lợi Ãch quốc gia cá»§a đất nước ta đã bị đánh cắp?  
- Tôi không thể bình luáºn gì vá» câu há»i đó.  
- Cho phép tôi đặt câu há»i cách khác váºy. Có đúng là có má»™t nhóm ngưá»i vô danh đã có ý định ăn cắp các tài liệu cá»§a cÆ¡ quan mà anh Ä‘ang làm nhiệm vụ?  
- Phải, đúng như thế.  
- Như váºy thì tôi muốn biết thêm, có đúng thá»±c, ông là nhân viên cá»§a Cục tình báo Trung ương không?  
- Tôi không có quan hệ gì vá»›i cÆ¡ quan ấy, tôi là đại diện cá»§a hãng “Äiện thoại quốc tếâ€.  
- Các tài liệu cá»§a hãng ông, hiện có thể có tầm quan trá»ng nào, và ai đáng quan tâm đến?  
- Tên các bạn hàng cá»§a chúng tôi, khối lượng cung ứng, giá cả - những cái đó Ä‘á»u có Ãch cho những kẻ Ä‘ang cạnh tranh vá»›i chúng tôi.  
- Ông khẳng định rằng, việc đột nháºp có tÃnh ăn cướp này là do các đối thá»§ cạnh tranh vá»›i ông tiến hành à?  
- Äúng thế. Những kẻ Ä‘ang muốn ngăn trở sá»± phát triển các quan hệ tốt đẹp giữa nước chúng ta và Luy-xbua.  
- Ông Lô-ren-xÆ¡, nếu hãng cá»§a ông làm việc đứng đắn, được tÃn nhiệm, thì làm sao còn có ai ngăn trở được quan hệ tốt đẹp cá»§a nó vá»›i Luy-xbua?  
- Bất kỳ công việc trung thá»±c nào cÅ©ng có thể bị bóp méo, bất kỳ ngưá»i tốt nào cÅ©ng có thể bị bôi nhá». Äấy là tất cả những gì tôi có thể nói vá»›i ông. Xin cảm Æ¡n ông.  
- Xin há»i ông câu há»i cuối cùng, thưa ông Lô-ren-xÆ¡.  
- Tôi cÅ©ng sẽ chỉ trả lá»i má»™t câu cuối cùng nữa thôi.  
- Thưa ông, có phải ông cÅ©ng chÃnh là Rô-bá»›t Lô-ren-xÆ¡, cÅ©ng làm việc ở công ty “Äiện thoại quốc tếâ€, ngưá»i đã trình bày đủ má»i chứng cá»› trước thượng nghị viện vá» việc đảo chÃnh ở Chi-lê?  
- Tôi chỉ đưa các chứng cá»› ra để chứng minh rằng chúng tôi không có liên quan gì tá»›i bi kịch đó, tấn bi kịch đã xảy ra ở Chi-lê. Thưa ông, tôi cÅ©ng rất không muốn rằng câu há»i cá»§a ông và câu trả lá»i này cá»§a tôi, dù nó rất chân thành, lại bị đưa lên báo chà làm gì!  
- Ông đã có má»™t đỠnghị đối vá»›i tôi, và tôi cÅ©ng sẵn sàng chấp thuáºn được lá»i đỠnghị đó, nhưng chỉ trong trưá»ng hợp ông cÅ©ng sẵn sàng chấp thuáºn yêu cầu cá»§a tôi. Tôi yêu cầu được biết, thưa ông Lô-ren-xÆ¡, là hỠđã lấy cắp được những gì cá»§a ông?  
- Ông quả là con ngưá»i từng trải… Chả lẽ ông không hiểu cho, rằng tôi không thể trả lá»i ông được? Chả lẽ ông không hiểu rằng câu trả lá»i cá»§a tôi có thể tác động đến nhiá»u ngưá»i; đó là những ngưá»i tốt - ông hãy tin lá»i tôi, những ngưá»i trung thành và tin cáºy cùng hợp tác trong công việc cá»§a chúng tôi.  
Sau năm giá» mưá»i hai phút, giám đốc Nha cảnh sát Xtau gá»i Ä‘iện cho Glép - hắn Ä‘ang ngồi đối diện vá»›i Lô-ren-xÆ¡ ngay cạnh máy Ä‘iện thoại – và nói:  
- Äâu vào đấy cả rồi.  
Glép đặt máy nói xuống rất tháºn trá»ng, thở dài má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nhẹ nhõm và cưá»i phá lên.  
- Thôi, ông trùm, bây giỠthì tôi có thể vui vẻ uống cạn ly “Hê-re-xơ†rất ngon này được rồi.  
Äúng là hắn có thể uống mừng ly rượu vang Tây Ban Nha ấy được rồi, vì cảnh sát, do hàng xóm nghe thấy tiếng cá»a kÃnh vỡ, đã áºp đến, và bắt gặp Dô-tốp bị trói, Ä‘ang nằm choáng váng trong phòng cá»§a anh, tất cả Ä‘á»u bị xáo trá»™n lung tung. Nhân viên cảnh sát hình sá»± vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện được trong hốc tối má»™t chiếc Ä‘iện đài xách tay, còn ở trong ngăn dưới cá»§a bàn làm việc thì có má»™t bản máºt mã. Các con số trong bản máºt mã ấy giống in như những con số trong bản máºt mã mà trong khoảng má»™t năm gần đây, cÆ¡ quan phản gián Liên Xô vẫn thưá»ng tóm được trên làn sóng. Khi Dô-tốp đã tỉnh lại trong bệnh viện, anh từ chối không trả lá»i gì vá» chiếc Ä‘iện đài. Má»™t lãnh sá»± ngoại giao Liên Xô được cảnh sát má»i đến, cÅ©ng há»i anh vá» Ä‘iá»u đó, thì Dô-tốp chỉ trả lá»i, tất cả má»i chuyện đã được bày đặt ra chÃnh là má»™t trò khiêu khÃch, và anh chỉ đỠnghị cho anh được trở vá» Mát-xcÆ¡-va.  
- Äiá»u đó phụ thuá»™c ở Tòa án, ngài Dô-tốp ạ - viên dá»± thẩm cá»§a cảnh sát Luy-xbua nói – Trong căn phòng cá»§a ngài, đã phát hiện các đồ váºt thuá»™c diện cấp du nháºp vào đất nước chúng tôi. Có lẽ, ngài lanh sá»± cÅ©ng hiểu cho, rằng tôi không thể vi phạm luáºt pháp cá»§a nước tôi được, cho tá»›i khi chúng tôi chưa xác định được, là ngài Dô-tốp đã chuyên chở Ä‘iện dài cho Luy-xbua bằng cách nào, đã truyá»n Ä‘i những tin gì, truyá»n cho ai và vá» những sá»± việc gì thì chúng tôi chưa thể cho phép ngài rá»i đất nước chúng tôi được. HÆ¡n nữa, chá»— ở cá»§a ngài từ hôm nay sẽ được đặt dưới sá»± giám sát cá»§a chúng tôi.  
Các báo buổi chiá»u in ra vá»›i hàng tÃt lá»›n “Má»™t vụ gián Ä‘iệp cá»§a Nga lại Luy-xbua bị khám phá†chỉ có má»™t tá» báo duy nhất, gần vá»›i quan Ä‘iểm đại sứ quán Mỹ, lại cho in má»™t lá»i bình khá kỳ lạ: “Äiện đài, ở những đất nước tá»± cho mình là tá»± do, không phải là má»™t tang váºt buá»™c tôi. Còn má»™t tá» biểu số, không nhất thiết phải là máºt mã. Vì váºy, việc bắt giữ viên kỹ sư Nga, theo chúng tôi, là má»™t sai lầm đáng tiếc, nếu như không nói là má»™t tá»™i lá»—i, vì như chúng tôi được biệt, vị đại diện má»™t hãng kinh doanh Mỹ ở đây cÅ©ng vừa bị má»™t tai há»a ăn cướp tương tá»± và kẻ đột nháºp được vào, hình như lại không có ý định cướp tiá»n! Váºy bàn tay nào đã chỉ huy toàn bá»™ bá»n chúng?â€. Äá»c xong lá»i bình luáºn này, Xla-vin gá»i Ä‘iện cho Glep.  
- Ông Giôn, chào ông, má»i việc vẫn bình thưá»ng chứ?  
- Xin chào ông Vit thân mến, rất vui vì lại được nói chuyện với ông. Còn ông thì sao?  
- Tuyệt lắm. Này, Pôn đi đâu mất ấy nhỉ?  
- Theo tôi, thì ông ta đóng cá»a ở trong phòng và viết. Ông ta nói vá»›i tôi rằng Ä‘ang có má»™t tin giáºt gân lắm. Ông có muốn chúng ta cùng Ä‘i ăn trưa không?  
- Rất sẵn lòng. Có Ä‘iá»u là tôi trước hết phải gắng lá»t vào viện, thăm Dô-tốp má»™t tý.  
- Sao lại phải vào viện? Anh ta ốm bệnh gì?  
- Ông không Ä‘á»c báo à?- Xla-vin há»i và hình dung rất rõ bá»™ mặt há»›n hở cá»§a Glep – Anh ta bị cuá»™c sống gạt ra rìa rồi. Hình như làm gián Ä‘iệp cho phe nào ấy.  
- Ông nói lạ, anh ta là ngưá»i rất đáng yêu cÆ¡ mà.  
- Gián Ä‘iệp thì má»›i phải là ngưá»i đáng yêu, nếu quả anh ta là gián Ä‘iệp chuyên nghiệp, chứ không phải là nghiệp dư. Bảy giá» tối, tôi chá» Ä‘iện cá»§a ông, ô-kê?  
- Tôi sẽ gá»i, Vit ạ. Ông chuyển giúp tôi lá»i há»i thăm cá»§a tôi tá»›i Dô-tốp, tôi rất nhá»› anh ta… dù rằng các tên nga đối vá»›i tôi rất khó nhá»›. Hàng rào ngôn ngữ mà! Va anh thá» há»i anh ta, có thể anh ta cần giúp đỡ gì không?  
- Rất cảm Æ¡n – Tôi sẽ nói lại, Giôn ạ, ông tháºt rất tốt bụng.  
 
“Gá»i cục tình báo Trung ương Mỹ.  
Chúng tôi sẽ rất biết Æ¡n, nếu bên các anh có thể chuyển lại cho nhưng tin tức má»›i nhất và tình hình Na-gô-ni-a… Äại sứ quán cá»§a ta cho rằng nhóm Ô-ga-nô biểu thị thiện cảm vá»›i Bắc Kinh không được khôn khéo lắm. Theo ý kiến các nhà quan sát cá»§a ta thì “công việc†ở đó hấp tấp quá, vì Châu Phi tin tưởng rằng quân đội Ô-ga-nô được huấn luyện và trang bị dưới sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a cố vấn CIA và thái độ cứng rắn triệt để cá»§a Ô-ga-nô là do Oa-sinh-tÆ¡n cho phép. Chúng ta đã kiểm soát đúng mức các quan hệ tiếp xúc cá»§a Ô-ga-nô chưa? Chúng tôi chỠđợi má»™t câu trả lá»i chuẩn xác, vì má»i hành động hướng tá»›i lục địa châu Phi hiện nay Ä‘á»u phải giải thÃch được má»™t cách thoả đáng trên vÅ© đài quốc tế.  
Phòng nghiên cứu cá»§a Bá»™ Ngoại giaoâ€.  
 
“Gá»i nhân viên CIA đóng tại Luy-xbua, Rô-bá»›t Lô-ren-xÆ¡.  
Hãy sá»a sang cho kỹ tất cả má»i lá»i phát biểu công khai cá»§a Ô-ga-nô, ông ta đã nhắc lại quá lá»™ liá»…u các lý lẽ cá»§a Bắc Kinh, mà theo ý kiến cá»§a Bá»™ Ngoại giao, như váºy là các mối tiếp xúc cá»§a ông ta vá»›i chúng ta phÆ¡i bày ra quá rõ ràng, sợ rằng như váºy, ngưá»i Phi sẽ nghi ngá» lòng trung thành vá»›i đất nước cá»§a ông ta. à kiến này cÅ©ng trùng hợp vá»›i thông báo cá»§a nhân viên Tỉnh Táo từ Mát-xcÆ¡-va. Hãy chỉ thị cho Ô-ga-nô hãy tá» ra gay gắt hÆ¡n vá»›i “chá»§ nghÄ©a đế quốc†và phải lên tiếng phê phán “tÃnh thụ động†cá»§a Bá»™ Ngoại giao Mỹ đã tá» ra “quá mức dè dặt†đối vá»›i các phần tá» thân Mát-xcÆ¡-va.  
Phó Giám đốc CIA Mai-cơn Ven-xơ† 
 
“TrÃch phát biểu cá»§a đại sứ đặc nhiệm Mỹ:  
Trong lúc dư luáºn chê trách chúng tôi, á»§ng há»™ nhóm phân rẽ ở đây và coi như chúng tôi là những ngưá»i đứng sau lưng ngài Ô-ga-nô, tôi không ngừng cải chÃnh và vạch rõ sá»± thiếu trung thá»±c cá»§a những kẻ buá»™c tá»™i ấy. Những lá»i phát biểu gần đây cá»§a ngài Ô-ga-nô đã thể hiện rõ tÃnh chất độc láºp triệt để cá»§a mình; những lá»i phê phán cá»§a ông ta đối vá»›i đất nước cá»§a chúng tôi sẽ không còn làm những ngưá»i quan sát khách quan nghi ngá» gì, rằng lý tưởng chÃnh trị cá»§a ông ta rất xa lạ vá»›i những gì mà chúng tôi tuân theo. ChÃnh phá»§ chúng tôi sẽ không thể chịu trách nhiệm gì vá» các hành động cá»§a ngài Ô-ga-nô. Việc gắn liá»n ông ta bằng bất cứ cách gì vá»›i các mục tiêu và phương pháp cá»§a chÃnh sách đối ngoại cá»§a chúng tôi là bôi nhỠđất nước chúng tôi và ChÃnh phá»§ chúng tôi…† 
 
“Gá»i Bá»™ Ngoại giao Trung Hoa, Bắc Kinh.  
Tướng Ô-ga-nô đã thông báo cho tôi vá» những cuá»™c há»p mặt bổ Ãch mà ông ta đã tiến hành vá»›i Lô-ren-xÆ¡ mà các đồng chà đã biết. Trong những cuá»™c thương lượng này, Ô-ga-nô đã được hứa gá»i cho má»™t loạt máy bay lên thẳng, súng cối và ba mươi xe tăng hạng nhẹ, những thứ sẽ có thể quyết định xong má»i sá»± kiện sắp xảy ra trong thá»i gian trước mắt.  
Äá»— Lý Nghị, đại sứ Cá»™ng hoà nhân dân Trung Hoa ở Na-gô-ni-a†
 
[1] Highball: Rượu uýt-xky pha xô-đa (ND). 
 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				18-11-2008, 08:53 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Phi Thăng Chi Háºu 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 286 
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Phần 30 
TÌM KIẾM - VIII  
 
 
 
 
  
 
 
 
“Gởi Trung tâm  
- Ngưá»i bán hàng cá»§a đại lý hãng “Cúc và các con†ở Rô-ma nháºn rằng đôi hoa tai, mà tôi đã đưa ảnh cho xem, đã được ông ta bán cho má»™t ngưá»i ngoại quốc vào mùa hè năm ngoái, ngưá»i này nói tiếng Tây Ban Nha khá giá»i, mặc dù nghe giá»ng thì biết tiếng mẹ đẻ cá»§a ngưá»i đó là tiếng Anh  
Ru-bin† 
 
“Gởi Xla-vin  
Xác định gấp cho, Äu-bốp đã bay vá» Liên Xô bằng chuyến máy bay nào?  
Trung tâm† 
 
“Gởi Trung Tâm  
Äu-bốp trở vá» Liên Xô sau cuá»™c Ä‘i công tác nước ngoài, trong thá»i gian ấy anh ta sống ở ngôi nhà dành cho các chuyên gia Liên Xô, và Ä‘i qua Rô-ma vào tháng Bảy 1977. Anh ta ở lại Rô-ma ba ngày, sau khi nháºn được thị thá»±c chuyển tiếp ở sân bay là 72 tiếng đồng hồ.  
Qua chuyện trò với Glép, tôi có cảm tưởng rằng hắn ta hết sức quan tâm tới việc Dô-tốp bị tấn công và việc Dô-tốp bị bắt giữ. Sự quan tâm của hắn ta có phần tỠra hơi quá lộ liễu  
Xla-vin† 
 
Côn-xtan-ti-nốp so sánh các tài liệu, rồi trao nhiệm vụ cho Ni-kô-Ä‘i-mốp tiến hành “gặp gỡ†vá»›i Äu-bốp. Ông rất quý đồng chà đại uý ba mươi tuổi này, trong anh có má»™t cái lõi đặc biệt quý đối vá»›i má»™t nhân viên phản gián: Anh không sợ phá»§ nháºn mình, anh có thể tá»± phân tÃch để rút bá» các lý lẽ cá»§a mình, mà trước đó tưởng như không thể chối cãi được. Có ngưá»i bảo anh là ngưá»i hấp tấp, nhưng Côn-xtan-ti-nốp, ngược lại, đặc biệt quý tÃnh cách ấy - đó là má»™t con ngưá»i biết suy nghÄ©, luôn luôn biết tá»± hồ nghi, chứ không còn gì buồn tẻ hÆ¡n là má»™t con ngưá»i lúc nào cÅ©ng tin tưởng tuyệt đối vào sá»± đúng đắn cá»§a mình.  
Äại uý Ni-kô-Ä‘i-mốp lại là má»™t ngưá»i bạn tốt cá»§a I-go Ku-xen-kô cùng làm việc ở má»™t chá»— vá»›i Äu-bốp. Do Ku-xen-kô cho biết, đại uý Ni-kô-Ä‘i-mốp biết rằng Äu-bốp vừa bay vỠđêm hôm trước, và sáng hôm sau, theo lệ thưá»ng cá»§a các ngày thứ bảy sẽ Ä‘i Xan-Ä‘u-na.  
Côn-xtan-ti-nốp nói:  
- Chúng ta có quyá»n, trên cÆ¡ sở khởi tố má»™t vụ án hình sá»±, bắt tay vào việc tra xét, vì thá»i gian đã gấp lắm rồi.  
- Xê-ri-ô-gia, đây là bạn cá»§a mình, bạn há»c ngồi cùng bạn vá»›i nhau hồi phổ thông đấy, làm quen nhau Ä‘i!  
- Tôi là Ni-kô-đi-mốp.  
- Tôi là Äu-bốp.  
- Anh có thÃch tắm hÆ¡i ở đây không? - Ni-kô-Ä‘i-mốp há»i - Có phải tuân theo các chỉ dẫn cá»§a bác sÄ© không?  
- Tôi thì không tháºt sá»± chịu nghe bác sÄ© lắm đâu. Tôi rất liá»u, tuỳ may rá»§i: sinh ra thế nào thì cứ sống thế.  
Ku-xen-kô cưá»i:  
- Äấy là đầu hàng rồi, Xéc-gây ạ!  
- Anh biết không, cứ chịu khó mà nghe bác sÄ© Ä‘i, ấy thế rồi lại vào áo quan vì má»™t ông lái xe nào say rượu cÅ©ng nên! Biết thế nào được? - Äu-bốp quay lại nhìn Ni-kô-Ä‘i-mốp - Xin lá»—i, tên tục cá»§a anh là gì nhỉ?  
- An-tôn  
- Thế còn phụ danh?  
- Pê-tÆ¡-rô-vÃch.  
- Suýt nữa thì là Páp-lô-vÃch rồi đấy! [1]Anh làm ở đâu?  
- Ở Uỷ ban An ninh. Thế còn anh?  
- Tôi rất kÃnh trá»ng cÆ¡ quan cá»§a các anh. Ở đấy tôi cÅ©ng có khá nhiá»u bạn. Thiếu ta Grô-mốp chẳng hạn, anh biết không?  
- Câu ấy ở phòng nào nhỉ?  
- Tôi chẳng bao giá» tò mò đến những việc riêng cá»§a ngưá»i ta hết - Äu-bốp vá»™i trả lá»i - kẻo nhỡ ngưá»i ta lại bảo “sợ địch nghe được† 
Ni-kô-Ä‘i-mốp mỉm cưá»i:  
- Chỉ có má»™t chá»— yên tÄ©nh, đó là nhà tắm, có thể vào đó cho thư thái tâm hồn. Ai không thÃch uống bia Tiệp Khắc, giÆ¡ tay nào?  
- Dù phải Ä‘au lòng mà giÆ¡ tay, nhưng tôi không làm sao khác được - Äu-bốp nói - Ngày hôm nay là ngày tôi ăn kiêng, má»™t tuần má»™t lần, như những tÃn đồ đạo I-ô-ga váºy.  
- Anh có thá»±c cảm thấy ngưá»i dá»… chịu không? - Ni-kô-Ä‘i-mốp há»i  
- Thấy chứ! I-ô-ga đúng là má»™t phát kiến quý báu cá»§a thế ká»· chúng ta. An-tôn Pê-tÆ¡-rô-vÃch-tÆ¡ ạ. Anh đã được Ä‘i công tác ra nước ngoài chưa?  
- Chưa.  
- Nếu anh được Ä‘i, nhá»› mua vá» các sách dạy I-ô-ga, tôi thành tháºt khuyên anh như váºy. Anh có muốn tôi biểu diá»…n I-ô-ga cho anh xem không?  
- Có chứ, tôi rất thÃch được xem.  
Äu-bốp hÃt má»™t hÆ¡i thuốc lá mạnh cho đỠlên, rồi dà nó vào chá»— khuá»·u tay, nhìn Ni-kô-Ä‘i-mốp và Ku-xen-kô vá»›i đôi mắt nhanh nhẹn, tháºm chà còn vui vẻ nữa, như Ni-kô-Ä‘i-mốp cảm thấy.  
- Các anh thấy chưa? Tôi không có phản ứng trước ná»—i Ä‘au nữa. I-ô-ga cho phép loại trừ được má»™t số cảm xúc mà không hại gì đến tâm lý chung. Anh há»i là tôi làm việc ở đâu à. Tôi và I-go cùng làm má»™t chá»— vá»›i nhau đấy. Thế I-go chưa nói vá»›i anh à?  
- Xéc-gây ạ, anh ấy chưa kịp há»i tôi.  
- Thế hệ má»›i cá»§a chúng ta - Äu-bốp cưá»i, gỡ các khăn trải giưá»ng ra - được cái là tin nhau và dá»… thuyết phục nhau. Ta Ä‘i tắm hÆ¡i chứ?  
Anh ta để Ku-xen-kô và Ni-kô-Ä‘i-mốp Ä‘i trước, Ä‘uổi theo há» tá»›i gần sát cá»a nhà tắm, rồi thình lình quay lại.  
- Các anh cứ vào trước, tôi sẽ đuổi kịp  
Ku-xen-kô muốn dừng lại đợi, nhưng Ni-kô-đi-mốp đẩy anh ta đi:  
- Ta cứ vào đi rồi anh ấy sẽ đuổi kịp sau, ai có việc nấy mà.  
Các trinh sát viên theo dõi Äu-bốp, thấy anh ta quay lại, rót đầy bia vào cốc cá»§a Ni-kô-Ä‘i-mốp, ngá»a cổ uống á»±c má»™t hÆ¡i cạn, rồi má»›i chạy vào nhà tắm.  
Äu-bốp tắm hÆ¡i rất kỹ, như làm má»™t việc gì rất quan tâm, tắm xong, ngưá»i anh ta đỠlên, có chá»— hÆ¡i phá»›t xanh, anh ta thở phì phì, nhắc Ä‘i nhắc lại:  
- Gá»›m, sung sướng tháºt! Sung sướng quá!  
(Ni-kô-Ä‘i-mốp mỉm cưá»i vá»›i anh ta, nhưng trước mắt anh lại hiện ra cái thân thể trương phồng cá»§a…Ôn-ga Vin-te, khi ngưá»i ta mở quan tài ra, đưa thây chị ta vá» thẳng bệnh viện Mát-vê-ép để mổ khám nghiệm. Không được đưa vá» bất cứ má»™t bệnh viện thông thưá»ng nào ở Mát-xcÆ¡-va vì lý do giữ bà máºt: chỉ cần má»™t lá»i hở ra vá»›i ông già Vin-te là Äu-bốp sẽ biết ngay, mà nếu như Äu-bốp đúng là ngưá»i cá»§a CIA thì sao? Lúc đấy Prô-xcu-rin Ä‘ang ở trong phòng mổ cá»§a nhà xác, đã há»i Côn-xtan-ti-nốp:  
- Thế đồng chà vẫn còn nghi ngá», không tháºt tin chắc rằng Äu-bốp chÃnh là “anh bạn quý†ấy chứ?  
- Chỉ khi nào tôi tóm được đầy đủ tang chứng, tôi mới tin)  
Sau khi tắm hÆ¡i đợt đầu xong, Äu-bốp khoác vào ngưá»i hai tấm vải trải giưá»ng, và Ä‘i kỳ cá» chân tay, ra chá»— cắt móng chân móng tay.  
ChÃnh vào lúc ấy, Ni-kô-Ä‘i-mốp cho đưa tất cả quần áo Ä‘i là.  
Äu-bốp bị lỡ vì đã quá lượt - tÃnh theo số tÃch-kê đã phát - anh ta không nằn nì gì, chỉ tá»± an á»§i rằng đến lần thứ hai thì phải nhá»› ra cho đúng số xếp hàng, và quay lại chá»— ngồi. Ni-kô-Ä‘i-mốp vẫn tiếp tục mua bia đãi Ku-xen-kô, tưởng như túi tiá»n cá»§a anh ta không đáy.  
- Quần áo cá»§a tôi đâu rồi? - Äu-bốp há»i, cÅ©ng không nhìn lên giá áo nữa, hình như chỉ thoáng qua là anh ta đã đủ nháºn xét thấy tất cả những gì diá»…n ra xung quanh.  
- Tôi đưa đi là, cả của I-go, của tôi và của anh.  
- Giá đừng đưa thì phải, An-tôn Pê-tÆ¡-rô-vÃch, tôi không bao giá» là quần áo ở nhà tắm, tôi thÃch tá»± là lấy. Nhưng thôi, đành váºy… Tắm hÆ¡i tuyệt chứ!  
- Tuyệt - Ni-kô-đi-mốp tán thưởng - Nhưng lần sau nhớ mang muối theo nữa.  
- Muối làm gì - Ku-xen-kô ngạc nhiên.  
- Thế mà các anh cÅ©ng đòi Ä‘i tắm hÆ¡i - Ni-kô-Ä‘i-mốp mỉm cưá»i - Thá»i cổ, ngưá»i ta bôi máºt lên ngưá»i rồi tắm, còn bây giá» thì xoa muối - nó sẽ kÃch thÃch ra mồ hôi nhiá»u, đỡ béo phì, phương pháp lại giản dị tá»± mình làm lấy được, thế má»›i kỳ diệu chứ!  
- Lại thêm má»™t hiểu biết má»›i nữa! - Äu-bốp nói và nhắm mắt lại má»™t cách sung sướng, ngả lưng xuống Ä‘i-văng.  
Khi ngưá»i phục vụ nhà tắm mang đồ đã là phẳng phiu đến, Äu-bốp làm như vô tình, sá» vào túi xem chìa khoá phòng mình còn ở đấy không, khi thấy còn nguyên vẹn, mÆ¡Ìi hoàn toàn yên tâm.  
Trung tá vá» hưu Xi-đô-ren-kô mở bao kÃnh lấy cái kÃnh cổ lá»— có giá»ng mạ, Ä‘eo lên chiếc mÅ©i dày, nhìn Côn-xtan-ti-nốp má»™t cách chăm chú và há»i:  
- Chúng ta không rÆ¡i vào tình trạng có quá nhiá»u há»™i chứng nghi ngá» xâu chuá»—i nhau, thưa đồng chà thiếu tướng?  
- Không phải như thế đâu, thưa đồng chà Xi-đô-ren-kô ạ.  
- Bản thân đồng chà có tin chắc như váºy không?  
- Tôi chưa thể tiết lộ các sự kiện, tôi chỉ có thể chia sẻ với đồng chà những gì mà làm tôi thấy khả nghi…  
- Xin má»i đồng chÃ.  
- Äồng chà thá» hình dung, má»™t ngưá»i được vinh dá»± má»i viết luáºn án tiến sÄ©, nhưng lại từ chối.  
- À nếu đồng chà định nói vá» Xéc-gây Äu-bốp, thì vấn đỠlà ở chá»— anh ta vừa viết luáºn án tiến sÄ©, vừa kết hợp vá»›i công việc, chứ không chịu nghỉ việc, thế thôi.  
- Tôi cÅ©ng muốn tin như váºy… Thế đồng chà lại hình dung tiếp, rằng má»™t ngưá»i được đỠnghị làm việc ở má»™t cÆ¡ quan có lương cao hÆ¡n hẳn và chức vụ cÅ©ng cao hÆ¡n hẳn…  
- Lại vẫn chuyện cá»§a Äu-bốp chứ gì, anh ta là ngưá»i không hám lợi lắm đâu, anh ta sống tháºt sá»± khiêm tốn…  
- Nhưng đồng chà cứ suy nghÄ© tiếp há»™ nhé. Khi má»™t ngưá»i từ chối tất cả những đỠnghị đó, lại tìm hết cách để lá»t cho được vào má»™t phòng làm việc toàn tài liệu máºt, nÆ¡i bá»n gián Ä‘iệp nước ngoài cứ như dán mắt vào ấy, thì sao?  
- Äấy lại cÅ©ng là căn bệnh cÅ© cá»§a chúng ta tái phát. Căn bệnh từ năm ba mưá»i bảy ấy[2], thưa đồng chà thiếu tướng - Xi-đô-ren-kô lại khẳng định - Cứ kiểu ấy thì có thể buá»™c tá»™i bất cứ ai cÅ©ng là gián Ä‘iệp.  
- Rất phải. Tôi tháºm chà còn rất vui vì thấy đồng chà bảo vệ anh ta. Nhưng tôi xin lưu ý đồng chÃ, rằng chúng tôi má»i đồng chà đến đây để nhỠđồng chà giúp đỡ, và cụ thể, việc giúp đỡ ấy là: má»i đồng chà đi an dưỡng, và cho chúng tôi mượn chìa khoá phòng đồng chà má»™t thá»i gian. Chúng tôi không có quyá»n gì ra lệnh cho đồng chÃ, tất nhiên thế, đây chỉ là việc yêu cầu, và đồng chà có thể từ chối lá»i đỠnghị cá»§a chúng tôi. Chỉ có má»™t Ä‘iá»u cấm kỵ: đồng chà đừng nói hở Ä‘iá»u gì vá» cuá»™c gặp gỡ hôm nay cá»§a chúng ta vá»›i ngưá»i hàng xóm cá»§a đồng chÃ.  
- Cái đó thì tôi xin hứa.  
- Äồng chà nghÄ© gì vỠÔn-ga Vin-te?  
- Cô ta là má»™t con ngưá»i tuyệt diệu. Äúng là tuyệt diệu.  
- Äu-bốp yêu cô ta chứ?  
- Anh ta có quan hệ tốt với cô ta.  
- Anh ta thưá»ng có quan hệ vá»›i nhiá»u phụ nữ khác không?  
- Chúng tôi sống ở má»™t thá»i đại, đã có má»™t cách nhìn khác đối vá»›i các chuyện ấy rồi. Và nói chung, tôi không tán thành cái kiểu, chỉ do má»™t quan hệ nào đấy, má»™t quan hệ ngẫu nhiên, đã buá»™c ngay ngưá»i ta vào bẩy tá»™i chết.  
- Äồng chà hãy tin tôi, tôi cÅ©ng tán thành quan Ä‘iểm ấy cá»§a đồng chÃ. Vấn đỠở đây, chỉ là tôi muốn biết, đơn thuần là trên tình cảm con ngưá»i, vỠý kiến cá»§a đồng chÃ: Anh ta có thá»±c yêu cô ta hay không thôi!  
- Theo tôi thì có đấy. Anh ta là má»™t ngưá»i mạnh mẽ, có nghị lá»±c, anh ta đặt cho mình nhiệm vụ phải đạt được má»™t địa vị cao trong công tác, có lẽ vì thế, mà thỉnh thoảng cÅ©ng có làm mặt giáºn vá»›i cô ấy, lầm lầm, lỳ lỳ. Nhưng tôi nghÄ©, đó không phải là do cô ấy trở nên nặng nỠđối vá»›i anh ta. Rồi sau đó, cô ta rất … biết nói sao cho đúng nhỉ… rất dân chá»§ vá»›i anh ta, có lẽ thế chăng. Rất tinh tế. Và hiểu biết…  
- Và cô ta cũng yêu anh ta chứ?  
- Rất yêu… Vì thế mà tiếp nháºn anh ta hoàn toàn.  
- Có thực hoàn toàn không?  
- Äó là Ä‘iá»u không phải bàn cãi nữa.  
- Äu-bốp có nói vá»›i đồng chÃ, rằng Ôn-ga Vin-te bị chết vì phù phổi chứ?  
- Äồng chà thiếu tướng ạ, thì chÃnh mắt tôi trông thấy mà.  
- Nếu váºy, xin má»i đồng chà đá»c giùm kết luáºn cá»§a các bác sÄ© giám định đây.  
… Xi-đô-ren-kô đã từng được thưởng ba huân chương cá» Ä‘á», vợ ông là I-ra, má»™t cô y tá rất tốt bụng, mưá»i chÃn tuổi, đã hy sinh ở Brét-xlau vì má»™t viên đạn cá»§a bá»n phản bá»™i Vlát-xốp, ngay khi vừa có mang được ba tháng. Ông sống độc thân - ông thá» quyết trung thành vá»›i vợ má»™t cách cao thượng - và suốt ba mươi năm sau chiến tranh, Xi-đô-ren-kô không há» lẩn tránh nguy hiểm: Ông làm ở phòng Ä‘iá»u tra tá»™i phạm, phòng đấu tranh chống tệ nạn trá»™m cướp, đã từng bò dưới làn đạn réo, nhưng chưa há» bị sướt da đến má»™t lần! Khi dẹp hết nạn trá»™m cướp ông lên Bắc cá»±c, là ngưá»i đầu tiên đặt chân lên vùng đất Tai-ga hẻo lánh, đóng cá»c dá»±ng lá»u; đến khi được tặng “Huy chương Danh dự†cá»§a những ngưá»i xây dá»±ng, bị bệnh nhồi máu, rồi vá» hưu. Trả lá»i câu há»i: tại sao không vào Äảng, ông đã trả lá»i, thoạt nghe có vẻ kỳ cục “Vì tôi đã không bảo vệ được cho vợ và con nhá», hỠđã nháºn viên đạn ấy thay cho tôi† 
- Äống chà giả định rằng, chÃnh Äu-bốp đã đầu độc Ôn-ga à? - Xi-đô-ren-kô há»i, sau má»™t lát im lặng.  
- Äồng chà hãy tin rằng, tôi muốn là tôi đã giả thuyết sai. Äể làm sáng tá» việc đó, tôi cần có sá»± đồng ý cá»§a đồng chÃ, để đồng chà đi nghỉ an dưỡng má»™t thá»i gian vá»›i các bạn cá»™ng sá»± cá»§a tôi. Các đồng chà sẽ ngồi lại vá»›i nhau, và cố gắng khắc hoạ lại cuá»™c sống cá»§a Äu-bốp ngày này sang ngày khác. Kể từ lúc anh ta ở nước ngoài vá».  
Phòng Äu-bốp đã bà máºt được mở, do chiếc chìa khoá Ni-kô-Ä‘i-mốp làm giả. Phòng cá»§a Äu-bốp hết sức ngăn nắp, đến mức độ như ở trong má»™t phòng cá»§a tu viện: Má»™t bàn viết, trên đó có để chiếc máy thu thanh “Pa-na-xô-nÃc†cá»±c mạnh; má»™t chiếc đèn to bằng đồng và ngà, và hoàn toàn không ăn nháºp gì vá»›i hai đồ váºt trên là má»™t chiếc đèn pin Trung Quốc to, dài tá»›i ba tấc hai, thưá»ng thấy bán ở cá»a hàng trang thiết bị cho bá»™ đội, rất thuáºn tiện để Ä‘i săn hoặc Ä‘i câu cá.  
Sách trên giá Ä‘á»u đã được Ä‘á»c đến sá»n mòn cả gáy và bìa, Ä‘a số là tác phẩm cổ Ä‘iển, được chá»n lá»c kỹ, xếp theo khổ sách và màu bìa. Cặp trong má»™t cặp tiểu thuyết cá»§a ÄÃch-ken, có ba nghìn rúp má»›i cứng, mà Ärô-nốp đã phát hiện ra.  
(Ärô-nốp, đã có lần gặp ngưá»i cháu gá»i Äu-bốp bằng chú, cáºu ta kể rằng “Chú Xê-ri-ô-gia rất chà thú, trong vấn đỠtiá»n nongâ€. Chú ấy vay cá»§a cháu má»™t trăm rúp để Ä‘i nghỉ, lúc nào chú ấy cÅ©ng kêu túng, và chú ấy đã trả trong vòng ba tháng - cứ má»—i kỳ lương trả khoảng trên ba mươi rúp, vào má»™t thá»i hạn rất chÃnh xác).  
Trên bàn cÅ©ng má»™t tráºt tá»± chỉnh tỠấy: những tá» hoá đơn trả tiá»n Ä‘iện và tiá»n hÆ¡i đốt được ghim thành chồng, ngoài ra không có thư từ, địa chỉ, số Ä‘iện thoại nào hết. Dưá»ng như con ngưá»i sống ở đây biết rằng thế nào cÅ©ng sẽ có ngưá»i đến tìm kiếm nên đã chuẩn bị trước cả: “Äấy các vị nhìn xem, má»i thứ Ä‘á»u công khai, rõ ràng, như tôi đứng trước các vị đây, có thể soi rõ suốt từ đầu đến chân!â€. Không có má»™t móc xÃch nào chứ đừng nói đến chuyện tang chứng, đấy chỉ là má»™t nét sai biệt rất nhá».  
“Nhóm quan sát cho biết, sau khi trở vá», Gác Rừng lắp thêm vào cá»a phòng mình má»™t ổ khoá thứ hai, mua được trên đưá»ng từ nhà tắm vá». Sau đó anh ta xuống sân mở máy xe “Von-ga†số hiệu 27-21, và lái ra phố Xa-đô-vai-a. Gần ga xe Ä‘iện ngầm “Công viên Văn hoáâ€, anh ta vòng lại, đỗ xe ở gần Há»c viện Quan hệ quốc tế, khoá cá»a lại, bá» xe ở đó, xuống tàu Ä‘iện ngầm, Ä‘i tá»›i ga “Thư viện Lê-ninâ€, ra khá»i ga tàu Ä‘iện ngầm, lên đại lá»™ Ka-li-nin, không tiếp xúc vá»›i ai, anh ta Ä‘i má»™t mạch tá»›i cá»a hàng “Me-lô-Ä‘i-aâ€, và dừng lại ở đó, nhìn đồng hồ đúng 17 giá» 20 phút. Má»™t cô gái tầm vóc nhá» nhắn, mắt Ä‘en, tóc cÅ©ng Ä‘en, mặc bá»™ quần áo gin màu xanh lÆ¡ đến gặp, rồi cùng Gác Rừng xuống tàu Ä‘iện ngầm, Ä‘i tá»›i ga “Ãc-bát†thì lên, lại trở lại chiếc ô-tô vào lúc 17 giá» 59 phút. Cùng vá»›i cô da ngăm này, Gác Rừng tá»›i tiệm ăn “Nước Ngaâ€, ở đó anh ta đã đặt sẵn bữa ăn chiá»u. bốn đĩa trứng cá hạt, xà-lách tươi, bÆ¡, bánh mì Ä‘en rán, món phi-lê nấu vá»›i nấm có rưới rượu vang Ä‘á», cà-phê và kem. Vá» rượu nhắm, Gác Rừng chỉ lấy má»™t trăm gam cô-nhắc nhãn “KV†để má»i cô da ngăm, còn bản thân anh ta không uống gì hết. Vào 21 giá» 45, Gác Rừng trở vá» nhà cùng vá»›i cô gái, và há» ngá»§ tại đấy† 
“Gởi Trung tâm  
Má»™t lần nữa yêu cầu cho tôi gặp và tổ chức trò chuyện vá»›i Glép. Có thể ép anh ta vá» vụ bê bối ở Hồng Kông và vá» những tư liệu đã thu nháºp được vá» anh ta. Tin rằng sau chiến dịch kết thúc ở Mát-xcÆ¡-va, có thể buá»™c Glép tác động đến việc trả lại tá»± do ngay cho Dô-tốp  
Xla-vin† 
 
“Gá»i Xla-vin  
Äồng ý để tổ chứ má»™t cuá»™c chuyện trò nữa vá»›i Glép, nhưng phải tạo nên được má»™t ấn tượng, là hình như chúng ta tin rằng chÃnh Dô-tốp là nhân viên cá»§a Lô-ren-xÆ¡  
Trung tâm†
 
[1] An-tôn Páp-lô-vÃch là tên cá»§a văn hào A. P. Sê-khốp (ND) 
 
[2] Thá»i kỳ 1937 có những cuá»™c thanh trừng ná»™i bá»™ căng thẳng ở Liên Xô, má»™t số cán bá»™ bị bắt oan, mãi vá» sau má»›i được phục hồi. 
 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				18-11-2008, 08:56 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Phi Thăng Chi Háºu 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 286 
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Phần 31 
XLA-VIN  
 
 
 
 
  
 
 
Pi-la chìa cái cốc:  
- Ông có biết, ở bên chúng tôi gá»i rượu gin là gì không?  
- Ở “bên chúng tôi†tức là ở đâu? - Xla-vin nhìn Glép rồi há»i - Cô muốn nói tá»›i ở bên hãng cá»§a cô hay là nói vỠđịa lý?  
- Tôi nói vỠTây Ban Nha của tôi.  
Thế thì ở bên đó gá»i là hi-nê-brôi, có đúng không?  
- Ông VÃt nói tiếng Tây Ban Nha rất giá»i - Glép nói - Như tất cả các Ä‘iệp viên, ông biết rất nhiá»u tiếng nước ngoài.  
- Cái đó thì ông Giôn biết hÆ¡n tôi ấy chứ. Nếu không thì có lẽ cÅ©ng khó khăn đấy. Hãy thá» sống, và dụ ở Hồng Kông, mà không biết tiếng Trung Quốc chẳng hạn, là há»ng việc ngay, Pi-la ạ, cô chưa bao giỠở Hồng Kông sao?  
- Thế còn ông? - Glép há»i, cưá»i to, hÆ¡i ồn ào - Ông VÃt ạ, chắc hẳn là ông đã từng sống ở khắp nÆ¡i?  
- Tôi chưa được phép đến Hồng Kông. Tôi đã đỠnghị được đến gần đấy vá» vụ Vin-hem San-xÆ¡, nhưng Bắc Kinh gây sức ép vá»›i chÃnh quyá»n địa phương, và há» trả lại giấy tá» cá»§a tôi…  
Pi-la nhìn sang Glép rất nhanh, khuôn mặt cô ta vẫn xinh đẹp, mỉm cưá»i như trước kia, nhưng trong mắt ánh lên má»™t chút gì lo sợ, con ngươi mở to hÆ¡n và do đó có cảm giác như mắt cô ta không nhìn rõ, phải rướn lên.  
- Kể cũng hay - Glép nói, - chắc là ông có kể lại chuyến đi đó trên báo chà Nga?  
- Äây đâu phải đỠtài báo chÃ. Và cÅ©ng không nên đưa nó lên báo. Äây là cả má»™t cuốn tiểu thuyết. Cô Pi-la này, cô cÅ©ng yêu thÃch những tiểu thuyết phiêu lưu chứ?  
- Vâng, tôi rất thÃch những chuyện phiêu lưu - Cô gái trả lá»i cháºm rãi, lại liếc nhìn Glép.  
- Cô ta thÃch xem phim. Phim vá» thám thá» Giêm Bôn - Glép nói, - và vá» cả các Ä‘iệp viên Nga, há» chỉ chút xÃu nữa thì thành công, nhưng cuối cùng thì lại thất bại, chỉ vì chúng tôi mạnh hÆ¡n.  
- “Chúng tôiâ€? - Má»™t lần nữa Xla-vin lại cưá»i - Tôi đâu biết rằng hãng buôn bán cá»§a ông lại có liên quan đến máºt thám Anh như váºy. Ông biết không, nếu tôi là đạo diá»…n, tôi sẽ quay má»™t cuốn phim nữa ấy chứ. Mà cÅ©ng không phải quay tất cả, đúng hÆ¡n là tôi quay nốt cho trá»n vẹn thôi. Tôi sẽ quay thêm, nối vào cuốn phim “Äem tình yêu từ nước Nga trở vá»â€ má»™t cảnh thôi: Sau khi Giêm Bôn may mắn Ä‘em được má»™t cô máºt mã viên Nga vá» Luân Äôn, trên màn ảnh sẽ xuất hiện hàng chữ “Chiến dịch thâm nháºp đã thắng lợi. Äã sẵn sàng làm nhiệm vụ vá»›i Tổ quốc! Ca-chi-a I-va-nô-va!â€[1]  
- Chắc Pôn ÄÃch sắp đến bây giá», ông hãy bán lại cho anh ta cái ý ấy, nhưng đừng bán rẻ. VÃt ạ! Không thể dưới má»™t ngàn đâu!  
Pi-la uống má»™t ngụm rượu Tin-tô Ä‘á», mắt vẫn không rá»i Xla-vin, nháºn xét thêm:  
- Lắm lúc, anh Giôn ạ, anh tháºt chả biết buôn bán gì cả. Vì tôi có biết qua chút Ãt vá» giá»›i nghệ thuáºt, tôi xin nói lại: cái ý ấy giá trị không thể Ãt hÆ¡n mưá»i ngàn đồng đâu. Mà phải trả ngay tại chá»— ấy chứ.  
- Xin má»i các vị cứ việc trả giá - Xla-vin nói - Tôi sẵn lòng.  
- Có thể, anh sang Mỹ, ngưá»i ta còn trả nhiá»u hÆ¡n ấy chứ.. - Glép nói, thôi không cưá»i - tôi nói nghiêm túc đấy, tôi sẵn sàng liên hệ vá»›i Hô-ly-út ngay, tôi vẫn có quan hệ tốt vá»›i há» mà.  
- Và ông tin rằng, chỉ má»™t lá»i giá»›i thiệu cá»§a ông là đủ sao? - Xla-vin há»i.  
- Tin chứ!  
- Nếu váºy, ta Ä‘i viết kịch bản thôi chứ?  
Glép vá»— vào đùi, cong cả ngưá»i xuống, là bá»™ như hắn ta hết sức buồn cưá»i, rồi lại trở nên vui vẻ, cởi mở và trở lại như lúc bình thưá»ng:  
- Nhưng mà ông VÃt ạ, ông tháºt đáo để! Không nên lợi dụng những ngưá»i không thành thạo trong việc buôn bán ở lÄ©nh vá»±c nghệ thuáºt như váºy!  
- Vi-ta-li là má»™t cái tên rất hay - Pi-la nói - Như tên VÃt-to-rê trong tiếng I-ta-li-a.  
- CÅ©ng giống như tên Äức là Vin-hem San-xÆ¡-hem váºy - Xla-vin cÅ©ng tiếp tục nháºn xét, - Tất nhiên ý nghÄ©a thì khác nhau.  
- VÃt ạ, tôi cÅ©ng có gặp ông già Vin-hem San-xÆ¡ ấy ở Hồng Kông đấy. Có phải ông già có cái mÅ©i xanh không?  
- Mũi ông ta xanh là vì tuổi già thôi. Hồi ba mươi tuổi, mũi ông ta hoàn toàn đỠđắn, ông ta không uống rượu, vì ông ta làm việc ở cơ quan Ghét-xta-pô, ở đó ai say rượu sẽ bị giam giữ kia. Một cơ quan đứng đắn mà!  
Pôn ÄÃch đến, rất tỉnh táo. Anh ta chào hai ngưá»i đàn ông, vẻ không vui, hôn tay Pi-la rất lịch sá»±, và từ chối không uống uýt-xky:  
- Không được. Hôm nay và ngày mai, tôi không uống đâu.  
- Chuyện gì váºy? - Xla-vin há»i.  
- Äang chuẩn bị má»™t đòn nên thân để giáng vào ông đấy, ông VÃt ạ.  
- Có đáng làm việc đó không?  
- Äáng chứ. Phải biết chÆ¡i sòng phẳng, đứng đắn.  
- Tán thành - Xla-vin nói - Tôi hoàn toàn tán thành ý kiến đó. Nhân tiện xin nói vá»›i ông là tôi có ghi được má»™t Ãt các câu chuyện thú vị, có liên quan đến má»™t trò chÆ¡i không đứng đắn, tôi có thể bán cho ông được.  
- Tôi nháºn mua đấy. Mua chịu.  
- Chịu cũng được. Tôi sẵn lòng chỠông trả. Nào, tôi xin bắt đầu kể vỠHồng Kông, vỠmột vụ ma-phi-a qua mắt hải quan…  
- Không, không, - Glép nói - tốt hÆ¡n là ông bán cho Pôn cái ý vá» thám tá» Bôn ấy! Pôn ạ, anh không tưởng tượng được, là cái đó thông minh và độc địa đến ngần nào! Tôi thán phục ông VÃt đấy. Anh hãy tưởng tượng, là sẽ kết thúc ở chá»— cô gái mà Bôn mang được vá» Anh, cái cô nhân viên Uá»· ban An ninh Xô-viết ấy mà, cô ấy lại Ä‘iện vá» nhà từ Luân Äôn như sau: “Chiến dịch thâm nháºp đã thắng lợi, tôi hoàn toàn có thể sống công khai và sẵn sàng hoàn thành nhiệm vụâ€. ÄÆ°á»£c quá, phải không?  
- Ở bên chúng tôi, khi nào nói “hoàn thành nhiệm vụ†có nghÄ©a là ngưá»i làm trá»n trách nhiệm đó đã phải hy sinh - Xla-vin nháºn xét…  
Pôn ÄÃch nhìn Xla-vin má»™t cách buồn bã, u ám nữa:  
- Dù sao, đấy cÅ©ng là má»™t chá»§ đỠcay độc. Nó nhắc nhở ta đến sá»± tháºt.  
- Äâu có phải chúng tôi nghÄ© ra cái nhân váºt Bôn ấy, má»™t kẻ luôn sát hại ngưá»i bên chúng tôi.  
- Thôi được, ông kể câu chuyện vừa hứa đi.  
- Khoan đã, ông phải trả bao nhiêu vá» cái chuyện thám tá» Bôn ấy đã chứ! Giôn đỠnghị mưá»i ngàn đấy.  
- Äấy là tôi đỠnghị chứ, ông VÃt ạ, ông nhầm rồi - Pi-la nói.  
- Nhưng hãy kiếm cho tôi những đạo diá»…n chịu làm phim đó Ä‘i - Pôn ÄÃch lần đầu tiên “hừm†má»™t tiếng trong suốt câu chuyện - tôi sẽ kiếm được mưá»i triệu trong má»™t tuần, ông sẽ được dành cho bảy mươi phần trăm, ô-kê? Thôi nào, kể Ä‘i. Mà cÅ©ng rất tuyệt, nếu chá»§ đỠchuyện cá»§a ông không nằm ở Hồng Kông mà lại ở Luy-xbua, vì số pháºn cá»§a Dô-tốp làm tôi quan tâm không kém gì các ông. Äầu tiên là má»™t ngưá»i Nga làm gián Ä‘iệp, sau đó là má»™t ngưá»i thứ hai, như váºy không phải là quá nhiá»u trong má»™t tuần sao?  
- Không có ngưá»i thứ ba nữa hay sao - Xla-vin nói và nhìn Glép bằng cái nhìn dò há»i - Còn câu chuyện thì thế này. Ông có nhá»› ở Nuy-rem-be có má»™t ngưá»i tên là Vin-hem San-xÆ¡ bị dẫn đến đó vì những việc liên quan đến bá»n SS không?  
- Tôi không nhớ.  
- Chúng tôi, những ngưá»i Mỹ, thuá»™c vá» má»™t dân tá»™c không hay hồi tưởng - Glép nháºn xét - Hồi ức nặng ná» ngăn cản cuá»™c sống, nó giống như những vết tấy trong chá»— bị thương, nhức lắm…  
- À, nếu dân tá»™c chúng ta cÅ©ng bị mất Ä‘i hai mươi triệu sinh mạng, thì hồi ức cá»§a ta cÅ©ng sẽ như há» thôi - Pôn nháºn xét - Tôi không nhá»› tên San-xÆ¡ ấy, có lẻ, hắn thuá»™c vào hạng tôm tép trong đám Ä‘ao phá»§ thôi…  
- Äúng thế. Hắn chỉ là tên thá»±c hiện. Chúng tôi đã chứng mình được rằng hắn có tham gia vào bốn mươi bảy vụ thá»§ tiêu.  
- Thá»§ tiêu gì váºy? - Pi-la há»i- Nếu đây là chuyện tàn bạo, thì thôi, ông VÃt ạ, đừng nói nữa, vì cÅ©ng đã quá nhiá»u ná»—i Ä‘au khổ trên thế giá»›i này rồi.  
- Thá»§ tiêu đối vá»›i há» nghÄ©a là tiêu diệt sạch sành sanh dân chúng ở má»™t làng quê hoặc má»™t thị trấn, đếm đầu từ đứa trẻ sÆ¡ sinh cho đến những ngưá»i Ä‘au ốm.  
- Äấy chắc là trong lúc há» tiêu diệt du kÃch? - Glép há»i.  
- Có thể coi đây là lá»i biện há»™ được không? - Xla-vin đẩy cái cốc vá» phÃa Pi-la, và cô ta liá»n rót ngày cho anh rượu gin vào cốc.  
- Tôi bỠđá bằng tay được không? - Cô ta há»i.  
- ÄÆ°á»£c chứ có sao - Xla-vin nói, và vẫn nhìn vào mắt Glép - Váºy thưa ông Giôn, đánh nhau vá»›i du kÃch có thể là cái cá»› biện há»™ cho huá»· diệt như được chứ?  
- Tất nhiên là không, ông VÃt ạ. Tôi chỉ nói thêm thế cho rõ, chứ tá»™i ác man rợ cá»§a bá»n phát-xÃt thì tháºt đáng kinh tởm.  
- Vâng, và thế là chúng tôi đã vạch mặt cái tên San-xơ ấy, hắn sống ở Ca-na-da, nhưng hỠkhông chịu trao cho chúng tôi, rồi hắn thoát đi đâu mất. Thế rồi lại thấy hắn thò mặt ra ở Hồng Kông, lần này với một tấm hộ chiếu Mỹ…  
- Không thể có được - Glép nhăn trán lại - Theo tôi, ông ta chỉ có một tấm giấy có thị thực của Ni-ca-ra-goa hay Ta-hi-ti. Chứ ông ta không thể là công dân Mỹ được, tôi tin là thế.  
- Tháºt chứ? Thế thì cÅ©ng tốt thôi… Váºy là khoảng mưá»i năm vá» trước, có má»™t vụ bê bối xảy ra ở Hồng Kông, trên sân bay ngưá»i ta đã bắt giữ má»™t nhóm ngưá»i Trung Quốc liên quan đến việc buôn hê-rô-in, và chÃnh San-xÆ¡ đã tổ chức cho má»™t phụ nữ Bồ Äào Nha hay Tây Ban Nha gì đó, trốn Ä‘i khá»i thành phố. Cô ta tên là Các-men, cÅ©ng xinh đẹp như Pi-la đầy sức quyến rÅ© cá»§a chúng ta đây. Lại còn má»™t ngưá»i nữa, phải đẩy kẻ thế mạng ra khi nháºn tá»™i vá» mình. Äấy là ông Lưu, phải không Giôn?  
- Tại sao ông lại há»i tôi vá» chuyện đó?  
- Anh đã làm việc ở Hồng Kông mà lại - Pôn nhún vai - chÃnh do thế mà anh ta há»i anh.  
- Tôi chỉ làm việc ở đó trong khi ghé qua, ở khoảng vài tuần, hoàn toàn là má»™t công việc kinh doanh tài tá».  
- Rõ rồi - Xla-vin nói - Và chắc hẳn, ông không biết vá» ngưá»i đại diện CIA ở hải quan hồi đó chứ, anh ta cÅ©ng bị lôi kéo vào vụ bê bối ấy đấy. Và cái vụ này ngưá»i ta thu xếp cách nào đó, để bịt nó Ä‘i, nhưng tàn than thì vẫn còn cháy âm á»· đấy, Giôn ạ, vẫn còn âm á»· đến giá». Pi-la, cô nghÄ© sao, nhóm dáºy cái đống than âm á»· ấy, kể cÅ©ng lý thú đấy chứ nhỉ?  
- Biết nói thế nào vá»›i ông… Kể cÅ©ng có những chi tiết đấy, nhưng chưa đủ để dá»±ng nên má»™t chuyện giáºt gân bây giá» - Glép lại cưá»i rất to, dù Xla-vin nháºn thấy khuôn mặt hắn cẳng thẳng tá»™t độ.  
- Ông VÃt ạ, ở nước chúng tôi thiếu gì chuyện ồn ào ở mức siêu đẳng nữa ấy chứ. Những chuyện như ông kể, chỉ là chuyện cÆ¡m bữa, má»™t tiểu phẩm giá»…u cợt buồn tẻ.  
- á»’n ào ở mức siêu đẳng là những chuyện gì? - Xla-vin há»i.  
- Chẳng hạn, vợ nát rượu - Pôn trả lá»i - chông thì lại ái nam ái nữ, nhưng buá»™c cô em gái phải sống chung vá»›i những ngưá»i nào có lợi cho hắn. Hoặc bố là triệu phú nhưng con lại vào Äảng Cá»™ng sản. Hoặc má»™t vụ ăn cá»§a đút khổng lồ, vượt quá mưá»i vạn đô-la, tuy nhiên, như váºy cÅ©ng chưa Ä‘i đến đâu. Tốt hÆ¡n hết là có được má»™t chuyện nhân tình nhân ngãi cá»§a Tổng thống từ trong phòng riêng, cái đó thì giá trị lắm vá»›i các đối thá»§, nhất là… đối thá»§ có thế lá»±c.  
- Trong chuyện tôi kể cũng có vai trò bà vợ nghiện ma tuý, lại cũng có hỠvới ông chồng, nói rõ hơn là cháu gái. Vốn là con gái một đảng viên quốc xã. Và bản thân có tham gia vào sự việc. Ông thấy thế nào?  
- Äá»c tên cho tôi ghi - ÄÃch trả lá»i - Tôi sẽ tả sao cho câu chuyện phải bốc khói lên chứ, và không những sẽ chỉ cho tiá»n thôi mà còn nổi tiếng nữa. Tôi đã bị quên lãng rồi, ở bên chúng tôi, ngưá»i ta quên tuốt, kể cả những ai đã dành nhau vá»›i bá»n quốc xã, há» chỉ nhá»› những ai đã bị tai tiếng vì các chuyện vô đạo đức đại loại như những chuyện tôi đã kể vừa rồi. Nào, vào việc chứ, không cần phải rào đón láu cá vá»›i nhau nữa.  
Xla-vin ôm Glép và nói nhá»:  
- Phải rào đón một chút chứ, Giôn? Hay là chỉ mở bài một phần?  
Pi-la uống má»™t ngụm rượu và trả lá»i:  
- Tôi mà ở vị trà cá»§a ông thì tôi cÅ©ng phải rào đón Ãt nhiá»u đã  
- Äồng ý. Bây giá» hãy để Pôn nói xem ông ta đã biết gì vá» Dô-tốp đã chứ? Há» không cho tôi vào bệnh viện và cÅ©ng từ chối không cho gặp. Váºy xin má»i ông Pôn cho biết ước Ä‘oán cá»§a mình.  
- Äối vá»›i anh chàng Nga này thì má»i cái đã rõ cả.  
- Ngưá»i ta sẽ không thể tha thứ cho ông khi ông viết “Vá»›i anh chàng Nga này†- Xla-vin cắt ngang.  
- À, cái ấy ở bên các ông gá»i là gì nhỉ? Chá»§ nghÄ©a sô-vanh nước lá»›n chứ gì - Pôn mỉm cưá»i - Ông đừng giáºn, chỉ tại tôi Ä‘á»c các tên Nga thấy rất khó.  
- Pôn ạ, không bao giá» nên thú nháºn Ä‘iá»u đó, ngưá»i ta sẽ buá»™c tôi ông là trình độ nghá» nghiệp thấp. Ngưá»i làm báo phải biết tên cá»§a tất cả các đối thá»§ cá»§a nhau, kể cả khi tên ấy khó nhá»›. Chúng tôi chẳng hạn, rất nhá»› tên các địch thá»§ cá»§a chúng tôi.  
- Tôi không coi Dô-tốp là địch thủ - Pi-la nói - Anh ta chỉ thừa hành nhiệm vụ của mình.  
- Ai chứng minh được Ä‘iá»u đó? - Glép nhún vai - chúng ta sống trong má»™t thể chất mất dân chá»§, tá»™i trạng cá»§a anh ta càn phải được xác minh bằng chứng cứ chứ. Còn cái máy truyá»n tin kia, đâu phải là chứng cá»›? Hoàn toàn có thể do ngưá»i ta vứt vào nhà để buá»™c tá»™i.  
- Äúng thế - Xla-vin tán đồng - Hôm nay, tỠ“Niu-xơ†(Tin tức) đã viết vá» sá»± việc này giống như những lá»i ông nói.  
- Tháºt à - Glép ngạc nhiên - Thế thì cừ tháºt, váºy mà tôi chưa được Ä‘á»c đấy.  
- Thế đây là cái gì - Pôn hất đầu vá» phÃa tỠ“Niu-xơ†đang nằm trên bàn, ở chá»— đăng bài bình luáºn vá» Dô-tốp, có vạch dưới bằng bút chì Ä‘á».  
- Äây là do tôi Ä‘á»c đấy - Pi-la vá»™i trả lá»i - Tôi rất lo lắng cho số pháºn cá»§a Dô-tốp, và sẵn sàng giúp đỡ anh ta.  
- Thì sao? - Glép nói - Tôi cũng sẵn sàng giúp đỡ anh ta.  
- Thế thì rất đơn giản - Xla-vin nói - Phải tìm ra những kẻ tổ chức cuá»™c đột nháºp vào phòng anh ta.  
- Và tìm ra kẻ nào đã phá két sắt ở chỗ Lô-ren-xơ  
- Ông Pôn - Glép nói - ông cư xá» như váºy không đúng luáºt cá»§a ngưá»i quý phái.  
- Quý phái quá Ä‘i chứ, vì chÃnh ông Lô-ren-xÆ¡ đã đồng ý trò chuyện vá»›i tôi, và tôi đã gá»i bài vá» cho báo cá»§a mình.  
- “Cái đẹp - đó là biểu tượng cá»§a sá»± tin cáºyâ€, tôi nghÄ© như thế khi thấy những gì bá»n găng-xtÆ¡ đã làm trong trụ sở cá»§a công ty “Äiện thoại quốc tếâ€: Chúng săn tìm tên tuổi, những “ngưá»i bạn tin cáºy†cá»§a công ty này, cái công ty đã biết thiết láºp “quan hệ tin cáºy†giữa Hoa Kỳ và nhóm Pi-nô-chê, khi ông ta còn chưa trở thành tên độc tài, mà Ä‘ang đứng cạnh A-gien-đê trong lá»… duyệt binh.  
- ÄÆ°á»£c lắm - Xla-vin nói - Cái Ä‘oạn ghi chú tháºt tuyệt đấy, Pôn ạ! Thêm nữa, ông có biết rằng, chÃnh ông Lô-ren-xÆ¡ này là ngưá»i đã chối từ không trả lá»i má»™t loại những Ä‘iểm chất vấn ở thượng nghị viện vá» vụ đảo chÃnh ở Xan-chi-a-gô không?  
- Thì chÃnh là ông ta chứ ai.  
- Nhân viên CIA ở đây chăng?  
- Các bạn Æ¡i, vá» việc ấy thì nên há»i tôi - Glép nói - dù sao tôi và ông ta cÅ©ng đã chÆ¡i thân vá»›i nhau từ nhiá»u năm. Ông ta là ngưá»i cá»§a CIA cÅ©ng ở mức độ, như tôi là nhân viên cá»§a Ghet-xta-pô ấy mà!  
- Kể cÅ©ng lý thú - Vừa đăm chiêu uống rượu gin, Xla-vin vừa nói - nếu như ông Pôn có thể nháºn được tư liệu vá» chuyện má»™t nhân viên CIA có liên hệ vá»›i bá»n quốc xã, bá»n phát-xÃt cÅ© cÅ©ng như má»›i thì Ä‘iá»u đó cÅ©ng có thể có tiếng vang nào đó trên báo chà chứ?  
- Khi báo chà phải tranh chấp vá»›i CIA - Pôn trả lá»i - nó tháºt sá»± ao ước có được má»™t tài liệu như thế. Äấy là má»™t cú nốc-ao, ông VÃt ạ, nhưng…  
- Tôi cÅ©ng có há»c quyá»n Anh, biết đánh sÆ¡ sÆ¡ mấy miếng, tôi sẵn sàng có thể giúp anh vá» phương pháp - Xla-vin nói.  
- Váºy là các ông tuyển má»™ báo chà “tá»± do†và “tin cáºy†như váºy đấy - Glép lại cưá»i ta và hai mắt hắn như hai kẽ hở nhá» nhắm tÃt lại.  
- Ông VÃt, tôi muốn chỉ cho ông xem bá»™ sưu táºp hết sức tá»± hào cá»§a tôi - Pi-la nói - Ông Ä‘i xem không?  
- Thế cô không muốn cho tôi xem niá»m tá»± hào ấy vá»›i cô à? - Pôn há»i.  
- Khi ngưá»i ta tháºt sá»± tá»± hào vá» cái gì, ngưá»i ta thÃch được tá»± hào má»™t mình thôi! - Glép trả lá»i thay.  
- Má»™t câu nói hay - Xla-vin nói - Câu nói cá»§a má»™t con ngưá»i biết cách chiến thắng.  
Pi-la cầm tay Xla-vin kéo Ä‘i theo mình lên cái cầu thang xoáy trôn ốc dẫn lên tầng hai. Trên đó, trong căn phòng có mái che bằng kÃnh, có má»™t cái Ä‘i-văng to bá»c da hổ, tưá»ng bốn phÃa treo rất nhiá»u ảnh thánh - tất cả Ä‘á»u được tô vẽ lại, rất nhiá»u chá»— thếp vàng, và đặc biệt, những con mắt được vẽ rất rõ nét.  
- Sao? - Pi-la há»i - không tưởng tượng được, đúng không? Toàn những thứ cá»§a thế ká»· mưá»i bảy, ở phương Bắc nước Nga, cái đất nước lúc ấy Ä‘ang hướng ra biển, nghÄ©a là hướng tá»›i tá»± do.  
- Phục chế lại ở đâu váºy. Ở đây sao?  
- Không phải.  
- Nên làm cô mất tinh thần hay nên phỉnh cô?  
- Ông VÃt ạ, tôi bao giá» cÅ©ng thÃch nghe sá»± tháºt. Tá»›i cùng. Trá»n vẹn. Chỉ khi đó, tôi má»›i sẵn lòng nói ra sá»± tháºt.  
- Trá»n vẹn?  
- Cái đó là tuỳ thuộc ở ông.  
- Chả lẽ lại chỉ tại tôi?  
- Tôi không làm vợ ai, không phải thư ký cá»§a riêng ai, tôi có công việc riêng cá»§a tôi, ông VÃt ạ, vì thế tôi được hưởng cái hạnh phúc lá»›n nhất ở Ä‘á»i: tôi không bị lệ thuá»™c vào ai hết. Tôi rất coi trá»ng cái hạnh phúc ấy, vì tôi đã phải Ä‘i đến nó từ nhà hầm bước trên những báºc thang á»p ẹp - Váºy ông cứ nói sá»± tháºt.  
- Tốt lắm. Äồ cổ thế ká»· mưá»i bảy, nhất là các tranh tượng thánh, chúng tôi có thể phân biệt được tức khắc, và không chỉ do phong cách vẽ thôi đâu Pi-la ạ, cô chỉ có được má»™t bức tranh thánh tháºt, còn tất cả chá»— còn lại - nếu cô muốn biết sá»± tháºt - thì đó toàn là cá»§a giả. Nhưng tôi sẽ không nói vá»›i ai vá» Ä‘iá»u đó, tôi biết giữ gìn các bà máºt cá»§a ngưá»i khác.  
- Ông không biết giữ các bà máºt cá»§a ngưá»i khác lắm đâu, khi ông nói vá» San-xÆ¡.  
- Nhưng đấy có phải là bà máºt cá»§a ai đâu?  
- Ông VÃt, ông Ä‘ang muốn đạt tá»›i Ä‘iá»u gì váºy?  
- Sá»± tháºt.  
- Äấy đúng là má»™t câu trả lá»i cá»§a ngưá»i Nga. Tôi đã trở thành ngưá»i Mỹ, tôi quen sá»± chÃnh xác cá»§a cách đặt vấn Ä‘á», những nhiệm vụ cụ thể, giá hàng, thá»i hạn và hình thức để đảm bảo.  
Xla-vin cầm tay Pi-la, hôn lên tay, và há»i:  
- Cô hiện đang cầm hộ chiếu công vụ ngoại giao Hoa Kỳ trong tay, hay đang sống bằng một trong những hộ chiếu cũ.  
- Ông VÃt, ông chưa trả lá»i câu há»i cá»§a tôi.  
- Có lẽ là câu há»i vỠ“ngưá»i bạn tin cáºy†cá»§a công ty Lô-ren-xÆ¡ tên là gì, nên đặt ra cụ thể hÆ¡n vá»›i ông Pôn?  
- ChÃnh ông đã đặt ra chứ?  
- Cô thá» nhắc lại câu nói cá»§a tôi, và cô cÅ©ng sẽ tin rằng tôi đã không đặt câu há»i ấy. Tôi chỉ là ngưá»i giàu óc tưởng tượng. Ai làm báo, Ä‘á»u bắt buá»™c phải giàu tưởng tượng.  
- Nhưng nếu tôi trả lá»i câu há»i ấy, ông sẽ trả lá»i những câu há»i cá»§a ông Pôn chứ?  
- Không được đâu, Pi-la ạ, cô tháºt ưa thÃch những tiểu thuyết phiêu lưu. Tôi lo cho cô đấy. Tôi không muốn để cô phải gặp trở ngại gì trên từng bước lên thang cá»§a mình. Nói chung, phải có má»™t ngưá»i đàn ông trá»ng danh dá»± Ä‘i bên cạnh phụ nữ, trên những lối Ä‘i cheo leo như thế, đúng không? Má»™t ngưá»i đàn ông có đầu óc và có sức vóc, biết làm việc theo kiểu Mỹ: Có đảm bảo chÃnh xác và thạo công việc.  
- ÄÆ°á»£c rồi, bây giá» tôi sẽ gá»i Giôn lên xem nhé - Pi-la nói.  
- Tôi đây rồi, cô bé! - Glép cưá»i, lên tiếng  
Hắn ta Ä‘ang đứng cạnh bức tưá»ng ngăn, má»™t cái cá»a không trông thấy ở sau hắn từ từ khép lại.  
- Tôi rất muốn được nghe câu chuyện ở Hồng Kông của ông Xla-vin thêm một lần nữa, chi tiết hơn, và hãy nhìn thẳng vào mắt nhau. 
 
[1] Giêm Bôn là tên má»™t thám tá» Anh. Trong cuốn phim “Äêm tình yêu từ nước Nga trở vá»â€ má»™t phim tình báo Anh rẻ tiá»n khuếch khoác nhưng được làm rùm beng, Giêm Bôn không những đã thắng lợi mỹ mãn mà còn đạt được tình yêu: Cô Ca-chi-a I-va-nô-va, ngưá»i Nga, đã bá» Tổ quốc theo anh ta (ND) 
 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				18-11-2008, 09:00 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Phi Thăng Chi Háºu 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 286 
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Phần 32 
CÔN-XTAN-TI-Ná»P  
 
 
 
 
  
 
 
 
Côn-xtan-ti-nốp và trung uý Ärô-nốp ngồi trong căn nhà đối diện vá»›i căn phòng, nÆ¡i Ärô-nốp và cô gái da ngăm, cô gái thay thế cho Ôn-ga (vì đối vá»›i hắn, cô này cÅ©ng đóng vai trò cô Ôn-ga khi còn sống) Ä‘ang trò chuyện gì đó. Côn-xtan-ti-nốp nhìn rõ khuôn mặt cá»§a Äu-bốp khoẻ mạnh, gân guốc, đầy ý chÃ. Ông thá» suy Ä‘oán xem, cô gái cưá»i gì mà vui vẻ váºy: Äu-bốp nói Ãt, có lẽ chỉ là chuyện tình yêu, má»™t ngưá»i đàn ông lá»›n tuổi, nhà chÃnh trị trong khoa há»c, quần áo diện rất kỹ tÃnh, lịch sá»±, lái xe giá»i và đẹp, Ä‘eo găng má»m để dá»… cảm nháºn được tay lái, đặt rượu cô nhắc thì yêu cầu phải mang đến chÃnh hiệu nhãn “KV†cá»§a Gru-Ä‘i-a, dịch lá»i các bài hát Anh, Tây Ban Nha, Bồ Äào Nha rất thoả mái và óng chuốt, hÆ¡i thÃch làm ra vẻ mệt má»i, tuy rất bình tÄ©nh nghe những lá»i chú trá»ng trên bàn rượu rất tỉ mỉ, chăm chú, dù đó chỉ là lá»i các bạn má»›i quen ở nhà nghỉ Pi-xun-Ä‘a và Xu-khu-mi nói vá» mình, biết bắt chước phòng cách ngưá»i khác rất tài, và dụ nói từ “a-la-véc-đưâ€[1] cháºm rãi, hệt như ông già Gru-di-a thá»±c thụ, kèm theo cả Ä‘iệu bá»™.  
Chỉ sau khi Äu-bốp và Ôn-ga ra khá»i phòng và ánh sáng đã tắt trong các cá»a sổ, cái ánh sáng khá chói và hÆ¡i có màu xanh lá cây nhạt, thì trong đêm má»›i có tiếng Ä‘iện thoại.  
- Có lẽ, đó là Cô-nô-va-lốp - Côn-xtan-ti-nốp nói - Hãy nhắc anh ta duy trì liên lạc thưá»ng xuyên vá»›i chúng ta. Bây giá», ta trở lại công việc, đồng ý trung uý ạ… Trong bản báo cáo cá»§a đồng chÃ, có nói rằng trên bàn Äu-bốp không há» có má»™t cuốn sổ ghi nào, không há» có bản thảo, tóm lại không má»™t dòng chữ nào nhắc nhở ta vá» cái luáºn án kia?  
- Không có gì cả, thưa đồng chà thiếu tướng.  
- Anh ta để chiếc xe “Vôn-ga†ở đâu?  
- Ở ngoài sân, tôi đã vẽ sơ đồ.  
- Thế mùa đông?  
- Tôi không rõ.  
- Anh ta có ga-ra không?  
- Tôi chưa kịp tìm hiểu Ä‘iá»u đó  
- Trên bàn anh ta không có hoá đơn tÃnh khoản xây ga-ra cá»§a hợp tác xã xây dá»±ng chứ?  
- Có lẽ tôi phải đi kiểm tra lại.  
- Không nên. Rất nguy hiểm, thì chÃnh đồng chà đã chẳng bảo là anh ta soát xét phòng rất kỹ sau khi trở vá» là gì?  
- Xục xạo y như má»™t con sói, đồng chà thiếu tướng ạ. Anh ta đứng gần cá»a và nhìn, nhìn Ä‘i nhìn lại, quay đầu đảo địa soi mói, y như má»™t con chim ká»n ká»n…  
Lại nghe chuông Ä‘iện thoại, tiếng báo cáo rành rá»t nhanh nhẹn:  
- Gác Rừng thả cô da ngăm ra khá»i xe, quay lại hướng cÅ© và phóng vá»›i tốc độ rất nhanh, cho xe tá»›i Xa-đô-vai-a, phanh lại gần đại sứ quán Mỹ. Báºt đèn nhấp nháy phÃa bên trái.  
- Bấm giá» ngay - Côn-xtan-ti-nốp nói rất nhanh - số 2, theo dõi các cá»a sổ sứ quán, ai đứng trên đó.  
- Tất cả các cá»a sổ phòng làm việc cá»§a bá»n CIA Ä‘á»u sáng đèn, đồng chà thiếu t…, à, đồng chà I-va-nốp ạ - tiếng nói trong máy vá»™i sá»a theo máºt danh - Bốn ngưá»i đứng ở cá»a sổ hút thuốc.  
- Số 1, số 1 Ä‘i đâu rồi, tốc độ nhanh hay cháºm.  
- Số 1 lại phải tăng tốc. Nhưng hắn dừng lại rồi, phanh rồi…  
- Các anh cứ vượt qua! - Côn-xtan-ti-nốp không kìm nổi mình, dù biết rất rõ rằng các nhân viên cá»§a mình sẽ không để mắc sai sót gì, há» làm việc hết sức cẩn tháºn, theo chỉ thị cá»§a Prô-xcu-rin: “Äối tượng rất tháºn trá»ng, nên thà để mất dấu cá»§a hắn, còn hÆ¡n để lá»™ mình ra, dù chỉ là sÆ¡ suất rất nhá»â€.  
- Chúng tôi đã vượt qua rồi - Tiếng trả lá»i trong máy hÆ¡i có phần tá»± ái - Anh ta đã ra khá»i xe.  
- Anh ta mở nắp xe - má»™t giá»ng khác báo cáo - kiểm tra cái gì đó, giáºt giáºt lắc lắc các mối dây Ä‘iện trong đó.  
- À nhân thể, đồng chà liếc qua xem bộ dây điện gì. Dây ngoại có khả năng tháo lắp và kiểm tra “pan†dễ dàng phải không?  
- Trông nó như thế nào - Ärô-nốp há»i.  
- Cái mối dây có nhiá»u màu là đúng nó.  
- Thế thì đúng, các mối dây rất nhiá»u màu… Gác Rừng lên xe Ä‘i tiếp rồi, quay từ góc phố Xa-đô-vai-a sang phÃa trụ sở Há»™i đồng tương trợ kinh tế, rồi quay vá» nhà, Ä‘ang đổ xe  
Äu-bốp vào phòng, báºt đèn, đứng dừng má»™t lát ở gần cá»a. “Äúng là má»™t con sói - Côn-xtan-ti-nốp nghÄ© - Hoặc má»™t con ká»n ká»n, xem hắn nhìn kìa, dò từng bước xem có thay đổi gì không, có ai vào lúc mình Ä‘i vắng không† 
- Anh ta cầm cái gì lên kia nhỉ? - Côn-xtan-ti-nốp há»i. Ông không kịp nhìn xem Äu-bốp nhấc váºt gì từ thành cá»a sổ lên.  
- Ở đó chỉ có má»™t chiếc vỠđồ há»™p rá»—ng, trong đó có má»™t hạt Ä‘áºu, thưa đồng chÃ.  
- Tại sao không thấy ghi trong báo cáo?  
- Tôi không nghÄ© đến nó - má»™t cái vỠđồ há»™p cÅ©, rá»a sạch rồi, trống không, hÆ¡i bị méo, vứt lăn lóc. Tôi tháºm chà có gõ và bóp khẽ xem nó má»m hay cứng…  
- Thế nếu nó được dùng để đựng các báo cáo máºt?  
- Những cái vỠđồ há»™p như thế, ngưá»i ta vứt phải có hàng trăm ở bất cứ đâu. Nếu đặt nó vào hòm thư bà máºt, thì ngưá»i gác công viên hay ngưá»i quét đưá»ng cÅ©ng sẽ lượm nó bá» vào thùng rác.  
- Nhất định thế rồi - Côn-xtan-ti-nốp đồng ý - Nhưng trong công việc cá»§a chúng ta, không được bá» qua những chi tiết tẩn mẩn nhất. Thế còn hắn ta dừng lại gần sứ quán Mỹ vào lúc mấy giá»? Mưá»i hai giỠà?  
- ChÃnh xác mưá»i hai giá», thưa đồng chÃ…  
- Gá»i cho Cô-nô-va-lốp Ä‘i, tôi nghÄ© rằng anh ta lại sắp có thông báo đấy.  
Äại tá Cô-nô-va-lốp Ä‘ang quan sát các nhân viên CIA trong sứ quán Mỹ, trả lá»i ngay, như thể anh đã sẵn sàng chá» chuông gá»i từ trước đó:  
- Äồng chà I-va-nốp ạ, má»i sá»± Ä‘á»u ổn, vẫn đâu vào đấy cả.  
- Äã ổn, nghÄ©a là không ai ra khá»i sứ quán hoặc nhà riêng?  
- Tôi định nói đúng với nghĩa ấy đấy.  
Ärô-nốp đột nhiên nói:  
- Äồng chà thiếu tướng, đồng chà nói đúng đấy, tôi sá»±c nhá»› là trên bàn ở phòng anh ta có má»™t bảng thanh toán nữa tháºt, không phải là cá»§a hợp tác xã xây dá»±ng, không phải tiá»n sá»a ô-tô…  
- Thế thì để ngày mai Ni-kô-Ä‘i-mốp xác định địa chỉ ấy. Nếu Äu-bốp có má»™t ngăn riêng thuê làm ga-ra xe con, thì ta cÅ©ng phải vào được trong đó mà không ai hay biết, có thể ở đó cÅ©ng có cái gì thú vị. Nói chung, anh ta sẽ không gá»i bất cứ cái gì cá»§a riêng mình ở chá»— ngưá»i quen đâu - má»™t con ká»n ká»n mà…  
Chuông điện thoại lại réo.  
- I-va-nốp nghe đây - Côn-xtan-ti-nốp trả lá»i, giáºt vá»™i ống nghe lên, ông hãy còn kịp nghÄ© rằng động tác ấy cá»§a ông là há»ng, không đúng quy phạm, và anh trung uý trẻ tuổi có thể nháºn xét thấy. Càng phức tạp và căng thẳng bao nhiêu trong tình huống, càng phải bình tÄ©nh bấy nhiêu trong lá»i nói, chưa kể đến má»—i hành động, cá» chỉ cá»§a ngưá»i lãnh đạo phải tháºt Ä‘iá»m tÄ©nh.  
- Lun-xÆ¡ đã Ä‘i ra từ ngôi nhà trên đại lá»™ Lê-nin, cho xe hướng tá»›i đại lá»™ Cu-tu-đốp gần trưá»ng Tổng hợp, ở phÃa dưới đồi.  
- Äừng rá»i máy vá»™i! - Côn-xtan-ti-nốp nói, và lấy bả vai tỳ vào máy nói giữ cho nó vẫn áp vào tai, cháºm rãi hút má»™t hÆ¡i Ä‘iếu xì-gà đã tắt, dù rằng hút thuốc không phải việc ông thÃch lúc này, và cổ há»ng thì khô khát - Gượm, để tôi há»i ngay xem Gác Rừng Ä‘i đâu.  
Từ đầu dây thứ hai phải chá» má»™t lát má»›i có tiếng trả lá»i:  
- Phức tạp đấy đồng chà I-va-nốp ạ, Gác Rừng trèo lên chiếc “ô-tô-buýt†số 2, Ä‘i qua năm ga, gần phòng triển lãm “Toàn cảnh†thì xuống, vừa Ä‘i vừa nhìn ngó rất cẩn tháºn.  
- Lại cúi xuống buộc dây giầy chứ?  
- Không, anh ta nhìn ngó “có nghá»â€ hÆ¡n nhiá»u!  
- Anh ta có cầm gì theo không?  
- Có một tỠbáo gói lại.  
- Ở trong không có gì?  
- Không phải, ở trong có đựng má»™t cái gì đó. Rồi Gác Rừng ra khá»i ô-tô-buýt, Ä‘i ngang qua đại lá»™ Mô-giai-xkÆ¡, Ä‘i sâu vào công viên Thắng Lợi. Trong đó vắng ngắt. Có theo sát nữa không?  
Côn-xtan-ti-nốp bấm nút vào máy, nói với Cô-nô-va-lốp:  
- Chỗ các đồng chà ra sao rồi? Báo cáo đi.  
- Tôi cÅ©ng có ý chỠđồng chà gá»i đây. Äối tượng đã cho xe lướt Ä‘i bằng tốc độ rất cao, vượt xa khá»i chúng tôi…  
- Äi vá» hướng nào?  
- Hướng công viên Thắng Lợi.  
Côn-xtan-ti-nốp nhìn sang Ärô-nốp, anh Ä‘ang nghe giá»ng báo cáo cá»§a các trinh sát viên, máy đặt trong phòng được thiết bị để quan sát tốt, loại máy đặc biệt bắt tiếng cá»±c nhạy.  
- Bây giá», ta nên làm gì nhỉ? - Ông há»i, giá»ng trầm ngâm.  
- Còn làm gì? Vây bắt thôi - Ärô-nốp trả lá»i ngay. Côn-xtan-ti-nốp thở dài, nói vào máy cá»§a Cô-nô-va-lốp :  
- Cho đối tượng Ä‘i qua. Chỉ bao vây quanh khu vá»±c, xác định địa Ä‘iểm và thá»i gian xe vào, xe ra.  
Ông lại ấn nút một máy khác:  
- Gác Rừng không trông thấy ai chứ?  
- Nói chung là tối mù, chẳng thấy gì, chẳng có má»™t ai vào đó giá» này, và gió cÅ©ng không có nữa. Thế mà anh ta Ä‘i như con sói, vừa Ä‘i vừa nghe ngóng, vươn tay, vươn chân như Ä‘ang Ä‘i táºp thể dục, có lúc lại chạy vung vinh má»™t lát.  
- Nếu anh ta nhìn thấy các anh, coi như việc sẽ đi đứt đấy!  
- Váºy phải bá» quan sát liên tục?  
- Bá» Ä‘i cÅ©ng được, chỉ chắn ở tất cả các lối ra cá»a công viên, nhìn cho tinh. Có thể có ô-tô chạy qua, hãy xem nó ngừng ở đâu, đỗ ở đâu, xác định cho rõ…  
- ÄÆ°á»£c ạ, chúng tôi sẽ cố gắng.  
Cô-nô-va-lốp bổng nối máy:  
- Äối tượng Ä‘ang Ä‘i vá»›i tốc độ cao, đã ngoặt vào má»™t con đưá»ng nhá» từ đại lá»™ - con đưá»ng nhá» thông từ khu biệt thá»± tá»›i Khải hoàn môn; hắn dừng xe, kiểm tra xung quanh, chúng tôi không theo kể từ lúc hắn ngoặt vào đó. Hình như hắn còn quay xe lại lần nữa và Ä‘i chầm cháºm dá»c theo con đưá»ng hẹp này. Công viên đã được khoá kÃn.  
- Từ đại lộ Mô-giai-xkơ có thể quan sát được không?  
- Tôi sẽ cho ngưá»i quan sát. Gượm đã, từ sứ quán, các trinh sát viên báo cho tôi là xe cá»§a Lun-xÆ¡ cÅ©ng đã ra, Ä‘i dá»c theo đại lá»™ Cu-tu-đốp, hướng vá» phÃa công viên Thắng Lợi.  
- Các anh đang ở đâu? Trên đại lộ Mô-giai-xkơ à?  
- Vâng, hai xe ở gần cá»a công viên, hai xe Ä‘i chầm cháºm theo hướng Khải hoàn môn, định cố gắng theo dõi Lun-xÆ¡. Xen cá»§a Lun-xÆ¡ cÅ©ng Ä‘i rất cháºm.  
Côn-xtan-ti-nốp phải quyết định ngay, má»™t quyết định phải sáng suốt, chÃnh xác, trong vài mươi giây: Bắt giữ Lun-xÆ¡ và Äu-bốp mà không có được tang váºt gì thì cả chiến dịch coi như thất bại, tên gián Ä‘iệp - nếu quả Äu-bốp là nhân viên CIA tháºt, chứ không phải ngẫu nhiên rÆ¡i vào các tiêu Ä‘iểm bị chú ý - lại sẽ bảo toàn được công việc, tên gián Ä‘iệp sẽ tiếp tục hoạt động, rồi sứ quán Mỹ sẽ có công văn phản kháng, biết làm sao được, há» làm đúng thá»§ tục ngoại giao mà. Vấn đỠbây giá» là ở chá»—, CIA Ä‘ang chuẩn bị kế hoạch gì, nếu quả thá»±c đây là kế hoạch phối hợp cá»§a chúng, chứ không phải sá»± trùng hợp tình cá».  
Ai phải truyá»n tin đó? Äu-bốp chăng?  
Hoặc ngược lại. CIA gá»i những chỉ thị má»›i cho tên gián Ä‘iệp? Hay đấy chỉ là má»™t lần Ä‘i kiểm tra thá» hành trình, cả cá»§a tên gián Ä‘iệp, cả nhân viên CIA trong sứ quán?  
Nhưng nếu váºy thì còn cần gì chiếc xe thứ hai từ sứ quán?  
Dự trữ để đảm bảo cho công việc chăng?  
Nếu váºy thì đây không còn là cuá»™c Ä‘i kiểm tra thá», mà là má»™t hoạt động tháºt sá»±, má»™t chiến dịch hẳn hoi?  
Côn-xtan-ti-nốp ấn nút nói với Cô-nô-va-lốp :  
- Anh có thể nhá»› há»™, khi chiếc xe cá»§a Gác Rừng, để ở gần Há»c viện quan hệ quốc tế trên phố Krưm-xkai-a, có ai trong số các nhân váºt mà các anh chú ý Ä‘i lướt qua không? Vào lúc 5 giá» chiá»u hôm kia, khi Gác Rừng Ä‘i tá»›i cá»a hàng “Mê-lô-Ä‘i-aâ€?  
- Ô-tô chứ có phải dấu hiệu gì đặc biệt? Biển số? Hay tiếng còi?  
- Anh không nhá»› phải không? - Côn-xtan-ti-nốp nhắc lại cháºm rãi - Hay là không xác định được?  
- Chúng tôi chưa kịp nghiên cứu đến cả các chi tiết đó. “Váºy là, có thể đưa ra giả thuyết, rằng Äu-bốp để sẵn chiếc xe cá»§a mình ở cạnh Há»c viện quan hệ quốc tế và Ä‘i gặp gỡ vá»›i Ôn-ga - hoặc má»™t cô gái khác thế chân - là để má»™t ai đó, trong số nhân viên CIA, Ä‘i qua cầu Grưm và Ä‘á»c được ám hiệu, làm như váºy chẳng ai nghi ngá» gì được, má»™t chuyến Ä‘i dạo rất bình thưá»ng, đến mức phanh lại cÅ©ng không cần nữa, chỉ cần ngó sang hai bên, nếu thấy có ám hiệu, nghÄ©a là có thể trao đổi được tin tức Ä‘á»u đặn, má»—i tháng bốn lần. Có thể ta dá»± Ä‘oán đúng không? Thế nhỡ sai?â€.  
- Bá» quan sát từ chiếc xe thứ hai, rồi bá» cả đại lá»™ ngay, để khá»i bị chúng nháºn thấy - Côn-xtan-ti-nốp nói- Ông bá» cả hai ống nghe xuống, và cảm thấy mồ hôi toát ra trên trán. Sau mưá»i lăm phút, những trinh sát viên theo dõi Äu-bốp lại báo cáo:  
- Gác Rừng đã trở lại bến đỗ ô-tô-buýt, tay vẫn còn tá» báo ấy, nhưng cái gói nhá» bá»c trong báo đã không còn!  
- Phải tóm ngay Lun-xÆ¡ - Ärô-nốp kêu lên - Hắn cầm rồi.  
- Hắn có thể vứt ngay gói ra khá»i xe và làm toáng lên rằng chúng ta vi phạm chá»§ quyá»n ấy chứ!  
- Hắn lúc nào cÅ©ng cứ mà khư khư vá»›i cái chá»§ quyá»n ấy. Mặc mẹ hắn!  
- Không, không được vội động đến mẹ hắn đâu.  
Lun-xÆ¡ ra khá»i công viên Thắng Lợi ở gần chá»— Khải hoàn môn, và phóng như bay vá» sứ quán. Äã má»™t giá» rưỡi đêm.  
Äu-bốp Ä‘i chuyến xe buýt cuối cùng vá» nhà, cÅ©ng lại đứng rất lâu trên ngưỡng cá»a, nhìn quanh quẩn, sau đó má»›i vứt tá» báo xuống sàn, tiến lại gần cái bàn lấy từ trong túi ra má»™t mẩu cành cây, má»™t mẩu cành bình thưá»ng vẫn thấy vương vãi khắp nÆ¡i trong công viên, mở dá»c nó ra, và lấy từ trong lòng ra má»™t chiếc pin nhá».  
- Anh nhìn xem - Côn-xtan-ti-nốp nói vá»›i trung uý Ärô-nốp - hoá ra đấy lại là má»™t cái vá» chứa, ở trong nó rá»—ng ruá»™t.  
Ärô-nốp chỉ nhìn má»™t thoáng:  
- Loại pin này có số hiệu 437, ở ngoài cá»a hiệu bán đầy, thưa đồng chà thiếu tướng…  
Äu-bốp ngồi ở cạnh bàn và xoay cái nắp được lắp rất khéo ở dưới đáy thá»i pin thông thưá»ng số 437 kia. Nó rất giống bất kỳ thá»i pin nào mua trong cá»a hiệu, loại phổ thông nhất chứ không phải loại khó mua, chỉ bán ở cá»a hàng “Bê-ri-ê-skaâ€! Quả thá»±c các chuyên viên CIA cừ tháºt, há» nghÄ© ra tất cả má»i trò, và biến hoá nó trở thành kỳ lạ.  
Äu-bốp lấy ở trong lòng thá»i pin ra má»™t cuá»™n phim, đặt nó lên bàn, thở má»™t hÆ¡i dài, cháºm rãi đứng lên, đầy vẻ mệt má»i lê bước đến tá»§ sách lấy từ há»™c dưới ra má»™t cái kÃnh, quay lại bàn, bằng má»™t động tác thành thạo, giở phim ra và bắt đầu Ä‘á»c nó khá cháºm, môi chỉ hÆ¡i mấp máy.  
“Ärô-nốp đã không chú ý đến chiếc kÃnh này. Côn-xtan-ti-nốp nháºn xét. Äây đâu phải là kÃnh, đây là đôi kÃnh lúp được chế tạo riêng cho hắn† 
Äu-bốp Ä‘á»c rất lâu bản chỉ thị do Lun-xÆ¡ vừa trao cho, sau đó cất nó vào trong lòng pin, lắp lại pin vào cái đèn pin Trung Quốc để trên bàn, thá» xem nó có sáng không. Äèn sáng bình thưá»ng. Sau đó anh ta lại lấy dưới ngăn bàn ra má»™t tá» giấy, vẽ cái gì lên đó, lại đốt Ä‘i, vò tàn tro trong lòng tay, lại vẽ và đốt tá» thứ hai, rồi tá» thứ ba - anh ta vẽ bằng bút bi, nên sợ các dấu vết có thể còn sót lại. Rồi đứng lên, cháºm rãi Ä‘i ra phÃa cá»a, sau má»™t phút, lại quay vào, ngồi vào bàn, hai tay ôm lấy đầu.  
- Miếng bánh kiếm được ở má»™t tên gián Ä‘iệp, xem chừng cÅ©ng khó nhá lắm nhỉ? Côn-xtan-ti-nốp quay lại phÃa Ärô-nốp và nói - Có thể tạc má»™t bức tượng “Ná»—i sợ hãi và vô vá»ng†để miêu tả loại ngưá»i như hắn.  
Nhóm trinh sát cho thấy:  
“Lúc 7 giá» 30, Gác Rừng ra khá»i nhà, mặc bá»™ quần áo thể thao và chạy từ từ khoảng bốn mươi phút - tá»›i công viên Thắng Lợi và quay lại. Trong công viên Thắng Lợi không trò chuyện vá»›i ai, chạy quanh Äài ká»· niệm, rồi vá» nhà. Vào 8 giá» 45 phút, xuống xe hÆ¡i và Ä‘i làm việcâ€.  
 
Lúc 8 giá», nhóm Ni-kô-Ä‘i-mốp mở cái há»™p kÃn, tức là ruá»™t chiếc pin trong đèn pin.  
 
Chỉ thị thứ nhất viết: “Chuyển địa Ä‘iểm liên lạc. Từ cá»a ga xe Ä‘iện ngầm “Xpo-tip-nai-a†(gần công viên Lu-giÆ¡-ni-ki) hãy Ä‘i dá»c bên phải đưá»ng PhÆ¡-run-đê, song song vá»›i đưá»ng sắt, hướng vá» phÃa nghÄ©a địa Nô-vô-đê-vÃt-si. Gần đến bá» sông sẽ thấy má»™t chiếc cầu xe lá»a lá»›n. Cầu chỉ dành cho ngưá»i Ä‘i bá»™. Có những con đưá»ng nhá» và cầu thang, dẫn lên cầu từ cả hai bên sưá»n và hai đầu cầu. Trên cầu có bốn tháp canh, má»—i bên hai tháp. Hãy lên cầu thang từ phÃa đưá»ng PhÆ¡-run-đê, đối diện vá»›i trạm tiếp xăng, nghÄ©a là ở phÃa gần trung tâm thành phố hÆ¡n. Khi bắt đầu qua sông, con đưá»ng sẽ Ä‘i qua má»™t trong các tháp canh. Gói tài liệu cá»§a chúng tôi sẽ nằm trong tháp canh, trên gá» lối ra cá»§a má»™t cá»a sổ bằng đá khá sâu, ở bên trái bạn, nằm cách gá» ngoài 30-40 xăng-ti-mét. Nó sẽ được ngụy trang dưới hình thức má»™t viên đá xám, khoảng 15x20 xăng-ti-mét. Còn tÃn hiệu để biết là bạn đã đến lấy rồi: Hãy để má»™t há»™p các-tông đựng sữa [2] có má»™t váºt gì nặng ở trong, để gió khá»i thổi bay. Nếu bạn muốn chuyển tài liệu gì cho tôi, thì cÅ©ng đặt vào trong há»™p giấy ấy. Nhất thiết phải để há»™p ấy ở đúng chá»— gá», nÆ¡i bạn đã lấy Ä‘i gói tư liệu cá»§a chúng tôi. Sau đó tiếp tục Ä‘i dá»c cầu và xuống cầu thang, Ä‘i sang phÃa bá» có nhà ga Ki-ép. Thưá»ng thưá»ng, cảnh sát đứng ở phÃa ấy, gần cá»™t đèn đưá»ng. Nhưng anh ta sẽ không thể nhìn thấy chá»— kia cÅ©ng như bản thân bạn, trong lúc bạn Ä‘i qua cầu, cảnh sát thưá»ng đổi phiên trá»±c vào lúc giữa 22 giá» 30 đến 23 giá» 30. Gói tư liệu cá»§a chúng tôi sẽ được đặt ở đó vào lúc 23 giá», bạn phải lượm nó vào lúc 23 giá» 15, thay dấu hiệu cá»§a bạn vào đấy, nghÄ©a là bá» lại đó má»™t há»™p các-tông đựng sữa bẹp, rá»—ng, trong có để tài liệu cho chúng tôi. Trong trưá»ng hợp nếu bạn đặt cho chúng tôi má»™t gói tư liệu, chúng tôi sẽ đặt lại cho bạn há»™p các-tông sữa ở ngay bên xe ô-tô buýt trên đưá»ng bá» sông Bê-rê-giÆ¡-kốp. Nhưng lần ấy, dấu hiệu để lại cá»§a chúng tôi sẽ là má»™t chiếc vỠđồ há»™p bẹp, rá»—ng, trong đó có má»™t hạt Ä‘áºu, để ở má»™t góc tưá»ng má»™t chá»— sâu hoặc ở ngay cạnh đưá»ng. Hãy nghe các buổi truyá»n tin, cÅ©ng vẫn như trước đây, vào cùng giỠấy. Chìa khoá má»›i, để mở máºt mã, bạn hãy tìm ở tiểu thuyết cá»§a Ha-ri-ét BÃt-chÆ¡ Xtâu[3]. Nhà xuất bản†Äét-ghix†Mát-xcÆ¡-va, trang 82, mà chúng tôi đã gá»i cho bạn trong lần gặp trước. Äể đảm bảo chắc chắn, chúng tôi sẽ còn phát lại các buổi thông tin cho bạn từ 7 giỠđến 7 giá» 30 khi bạn táºp thể dục trên đưá»ng chạy vào công viên Thắng Lợi. Cuối cùng, xin đỠnghị bạn đừng bá» các buổi chạy, chúng tôi cần duy trì khả năng thưá»ng xuyên có thể gặp bạn, nếu Ä‘iá»u ấy đối vá»›i chúng tôi trở nên cần thiết† 
 
Trong chỉ thị thứ hai có những lá»i sau đây: â€Bạn thân mến! Xin cám Æ¡n bạn, vì những tài liệu mà bạn đã sao chụp lại lần trước, có Ä‘iá»u, chất lượng hãy còn chưa được tháºt cao. Có lẽ, do bạn đã cầm hÆ¡i lệch vá» bên trái, chứ không tháºt thẳng góc, cái tay cầm cá»§a chiếc ca-mê-ra cá»±c nhạy, mà chúng tôi đã trang bị cho bạn. Xin bạn hết sức lưu ý để tay cầm cá»§a máy luôn vuông góc vá»›i mặt phẳng định chụp, vì đó là những tài liệu cá»±c kỳ quan trá»ng đối vá»›i chúng tôi. Các chuyên gia cá»§a chúng tôi Ä‘ang cải tiến, để thiết kế cho bạn má»™t kiểu máy má»›i, có độ “bắt†cá»§a ca-mê-ra rá»™ng hÆ¡n nhiá»u. Tuy nhiên, chiếc máy đó, chúng tôi sẽ chỉ có thể chuyển cho bạn sau má»™t tháng nữa, hoặc là ở đây, hoặc là ở phương Tây, khi bạn có dịp Ä‘i công tác sang bên đó.  
Trong lần chuyển hàng sau, chúng tôi sẽ gá»i bổ sung cho bạn những ăm-pum thuốc mà bạn yêu cầu, chúng tôi hoàn toàn không muốn làm việc đó vì chúng tôi tin rằng bạn vẫn hết sức bà máºt, không há» có gì Ä‘e doạ, nhất là sau khi chúng tôi đã mở má»™t chiến dịch bịt đầu mối để bảo vệ bạn, chiến dịch ấy đã tiến hành thắng lợi.  
Chúng tôi cÅ©ng gá»i cho bạn tiá»n lương trong hai tháng, và những đồ ká»· niệm quý mà bạn đã đánh dấu trong tá» ca-ta-lo in mẫu hàng mỹ phẩm.  
Chúng tôi cÅ©ng muốn bàn thêm má»™t cách thành thá»±c vá»›i bạn vá» những dá»± kiến tương lai. Chúng tôi hiểu nguyện vá»ng cá»§a bạn muốn Ä‘i công tác sang đây, và đánh giá rất cao lòng trung thành cá»§a bạn vá»›i những lý tưởng tá»± do và dân chá»§ cá»§a phương Tây. Tuy nhiên, công việc Ä‘ang làm cá»§a bạn ở Mát-xcÆ¡-va Ä‘ang Ä‘em lại má»™t lợi Ãch không gì so sánh nổi cho sá»± nghiệp chung ấy cá»§a cả chúng ta, và chúng tôi thiết tha yêu cầu bạn suy nghÄ© lại vá» khả năng hoãn chuyến Ä‘i lại, chỉ khoảng má»™t năm nữa thôi. Trong thá»i gian ấy, bạn sẽ có thêm trong tài khoảng 57.712 đô la và 52 xu, món tiá»n đủ tạo cho bạn khả năng làm giàu.  
Vá» vấn đỠnhà ở cá»§a bạn, định nhá» hợp tác xã xây dá»±ng, chúng tôi đã gởi 4.000 rúp để bạn đóng vào khoản ná»™p trước cho hợp tác xã, mà không trừ vào khoản lương, vì chúng tôi đã tÃnh nó sang khoản “chi phà cho trụ sở hoạt động bà máºtâ€. Tuy nhiên chúng tôi không thể không lưu ý rằng khoản tiá»n ấy có thể gây thắc mắc ở những ngưá»i quen biết bạn, hoặc cùng công tác, vì lâu nay bạn đã tạo nên được má»™t định kiến quanh mình là “rất tiết kiệm vá» tiá»n nong và dè sẻn đối vá»›i má»i nhu cầu. Chá»› để cái “huyá»n thoại†ấy trở nên vô căn cứ, và những ngưá»i thân cá»§a bạn, há» hàng cá»§a bạn, lại là những ngưá»i thắc mắc đầu tiên. Chúng tôi Ä‘ang suy nghÄ© để trang bị cho căn phòng cá»§a bạn - theo như bạn yêu cầu - cho má»™t hệ thống tÃn hiệu đặc biệt, sẽ có thể thông báo bạn biết, có ai vào phòng bạn hoặc động đến bất cứ váºt gì khi bạn Ä‘i vắng. Trong lần trao đổi sau, bạn hãy miêu tả kỹ các số liệu kỹ thuáºt cá»§a chiếc máy thu thanh có trong phòng bạn, nó sẽ được sá» dụng làm trung tâm cá»§a hệ thống báo tÃn hiệu cho bạn, và được nối vá»›i những thiết bị ra-Ä‘i-ô cá»§a các nhân viên cá»§a chúng tôi, làm việc trên phố Trai-cốp-xky. Cách bảo hiểm ấy có thể cho phép bạn yên tâm để các tài liệu ghi chép được ở trong phòng, không cần phải giấu trong ga-ra ô-tô. Yêu cầu bạn gá»i cho chúng tôi má»i số liệu cần thiết vá» ngưá»i bạn gái má»›i quen kể cả vết lăn tay, lý lịch và tên há» tháºt cá»§a mẹ và bà ná»™i[4]. Việc kết thúc đáng buồn má»i quan hệ cá»§a bạn vá»›i ngưá»i bạn gái trước đây - khi cô ta hiểu rõ chân tướng bạn, là má»™t bài há»c tốt cho bạn, mà cÅ©ng là bài há»c tốt cho cả chúng tôi nữa. Chúng ta đã mất cảnh giác: không má»™t trưá»ng hợp nào nên thuê phòng khách sạn theo kiểu như hồi bạn đã gặp cô ta ở bên kia, nếu sau này cần, thì thuê phòng trỠở nhà dân. Sá»± chú ý lá»›n nhất cá»§a chúng ta bây giá» vẫn là Na-gô-ni-a, và chỉ má»™t thá»i gian ngắn nữa, bạn sẽ Ä‘á»c trong báo chà những thành quả cá»§a sá»± nghiệp, mà bạn và chúng tôi đã cùng phục vụ. Những Ä‘iá»u chúng ta khởi xướng, đã được cấp trên phê chuẩn, và bây giá», má»i việc sẽ được quyết định không phải tÃnh hàng tháng, mà từng ngày. Sau khi sá»± nghiệp (mà bạn đã bá» nhiá»u công sức vào đó) hoàn thành, có lẽ bạn sẽ phải nghỉ ngÆ¡i cho tháºt khoẻ. Chúng tôi sẽ coi bạn là “lá»±c lượng dá»± bị†trong ba tháng, trong thá»i gian ấy, bạn hãy tÄ©nh dưỡng thần kinh, nghỉ qua vụ hè, rồi sau đó chúng ta sẽ lại láºp lại mối quan hệ như cách thức ná»a năm vá» trước chúng ta đã làm. Chúng tôi xin nhắc rằng cuá»™c gặp sắp tá»›i được định vào lúc 23 giá» ngày kia, ở công viên, chá»— bạn đã biết. TÃn hiệu máºt khẩu sẽ trao đổi từ 18 giỠđến 18 giá» 30 ở chá»— đỗ xe “Vôn-ga†cá»§a bạn; thông báo cá»§a chúng tôi sẽ được đặt trong “cành câyâ€. Các bạn cá»§a bạn.  
Trung tướng Phê-đô-rốp Ä‘á»c hết các tài liệu do Côn-xtan-ti-nốp mang lại, Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng, rồi dừng lại gần cá»a sổ.  
- Äu-bốp giấu gì trong ga-ra?  
- Nháºt ký, thư từ, hình ảnh - Côn-xtan-ti-nốp trả lá»i - tôi chưa kịp nghiên cứu chúng, anh em má»›i chụp lại, còn chưa khô.  
- Äồng chà có định bắt đầu trò chÆ¡i vá»›i hắn không?  
- Hắn sẽ biến ngay mất, Pi-ốt Ghê-oóc-ghi-ê-vÃch ạ.  
- Trong những tài liệu lưu trữ cá»§a tôi từ thá»i chiến tranh vẫn còn giữ được biểu đồ: trong số 79 phần trăm nhân viên phản gián áp-ve, mà chúng ta đã chÆ¡i trò vá»n Ä‘uổi bằng sóng Ä‘iện, thì 74 phần trăm đồng ý làm việc cho chúng ta… Trong trưá»ng hợp này, chúng ta nên chÆ¡i trò ấy không? Những tin tức mà hắn dồn sang cho trung tâm CIA Ä‘á»u xác thá»±c. Äối tượng chung là Na-gô-ni-a. Thá»i gian bạo loạn, chỉ tÃnh bằng tuần lá»…, đúng hÆ¡n là tÃnh từng ngày. Và chúng ta chắc sẽ không kịp “chế tạo†ra má»™t lượng thông tin “xác thá»±c†cho chúng, chúng sẽ hiểu ra trò chÆ¡i cá»§a chúng ta, và thay đổi ngay kế hoạch: cú quyết định sẽ được đánh sá»›m hÆ¡n. Bây giá» thì chúng ta Ä‘ang ở giữa tráºn rồi, có thể đủ quyá»n hạn công bố tất cả những thứ này - Phê-đô-rốp quay lại bàn, búng ngón tay lên tá» phô-tô-co-py cá»§a hai bản chỉ thị CIA - Tôi cho rằng, Ä‘iá»u đó sẽ gây nên má»™t cú choáng mạnh, và Oa-sinh-tÆ¡n phải hoãn binh.  
- Chúng phải bãi hẳn chiến dịch này ấy chứ, Pi-ốt Ghê-oóc-ghi-ê-vÃch ạ. Nếu chúng ta tóm được tên gián Ä‘iệp ở ngay cạnh há»™p thư máºt, chúng má»›i hoãn binh.  
- Các anh định cho bắt tên Äu-bốp ở đâu?  
- Tại nhà. Ngay hôm nay, sau giá» làm việc. Cháºm trá»… hÆ¡n không được - hắn mà đốt hết chỉ thị, thì chúng ta lại sẽ trắng tay.  
- Hẳn thế rồi, tốt hÆ¡n là không thể để trắng tay nữa. Sẽ khó mà giải thÃch, đúng không? Ngưá»i ta sẽ không thể tin chúng ta vì không có bằng chứng? Ngay cả tôi cÅ©ng nhiá»u lúc không hiểu các anh đấy thôi! Còn Xla-vin, có tin tức gì má»›i không? 
 
[1] Lá»i chào (nói bằng tiếng dân tá»™c) 
 
[2] Ở Liên Xô sữa tươi được đóng chai hàng ngày vào các há»™p các-tông có láng pa-ra-phin để khá»i bị thấm, má»—i há»™p đóng 1 lÃt cho tiện dùng, không phải đổ vào chai cồng ká»nh, đổ vỡ (ND) 
 
[3] Nhà văn Mỹ nổi tiếng (Harriet Beecher - Stowe, 1811-1896). Tác giả cuốn tiểu thuyết “Chiếc lá»u cá»§a bác Tôm†(ND) 
 
[4] Phụ nữ phương Tây khi Ä‘i lấy chồng thưá»ng lấy tên há» nhà chồng làm tên há» chÃnh thức cá»§a mình, do đó, ngưá»i ngoài Ãt biết tên há» tháºt thá»i con gái (ND) 
 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |