Tối thứ Sáu, một cảm xúc nhẹ nhàng
Đó là nàng, trong chiếc áo màu xanh
Như bị sét đánh, tôi gục ngã trên sàn
Không nói được và không làm được bất cứ điều gì ...
Tất cả những kẻ kia đang nhìn nàng một cách thèm khát
Kín đáo với một trái tim rực lửa
Chờ đợi ngươi với lời mời cho một điệu vanx
Còn chờ gì nữa, động đậy đi, đây là cơ hội của ngươi
Hãy làm đi, làm đi, không còn thời gian cho ngươi chờ đợi
Hãy làm đi, làm đi, ngươi đã biết ngươi phải làm gì
Hãy làm đi, làm đi, đừng dồn nén cảm xúc của mình
Hãy làm đi, làm đi, hãy để bữa tiệc được bắt đầu
Tôi đứng đó, cơ thể nóng bừng
Run rẩy khi nàng nhìn tôi
Lấy hết cam đảm, tôi bước theo nàng
Không biết phải làm gì và không biết nói gì
Trái tim nàng hát lên khi ngươi tới gần
Điệu nhạc mờ dần hòa lẫn với đám đông
Nàng khóc trong im lặng và ngươi sẽ giúp nàng vượt qua
Nàng sẽ ngạc nhiên: Tại sao? Oh! Tại sao?
Cứ như là viết nhật ký theo kiểu giống thơ ấy, mụi chả thấy giống thơ j cả.:0 (29):
Tối thứ Sáu, một cảm xúc nhẹ nhàng
Đó là nàng, trong chiếc áo màu xanh
Như bị sét đánh, tôi gục ngã trên sàn
Không nói được và không làm được bất cứ điều gì ...
Tất cả những kẻ kia đang nhìn nàng một cách thèm khát
Kín đáo với một trái tim rực lửa
Chờ đợi ngươi với lời mời cho một điệu vanx
Còn chờ gì nữa, động đậy đi, đây là cơ hội của ngươi
Hãy làm đi, làm đi, không còn thời gian cho ngươi chờ đợi
Hãy làm đi, làm đi, ngươi đã biết ngươi phải làm gì
Hãy làm đi, làm đi, đừng dồn nén cảm xúc của mình
Hãy làm đi, làm đi, hãy để bữa tiệc được bắt đầu
Tôi đứng đó, cơ thể nóng bừng
Run rẩy khi nàng nhìn tôi
Lấy hết cam đảm, tôi bước theo nàng
Không biết phải làm gì và không biết nói gì
Trái tim nàng hát lên khi ngươi tới gần
Điệu nhạc mờ dần hòa lẫn với đám đông
Nàng khóc trong im lặng và ngươi sẽ giúp nàng vượt qua
Nàng sẽ ngạc nhiên: Tại sao? Oh! Tại sao?
ôi sao giống thơ Nga dịch sang tiếng việt mà chưa đc vần điệu thế nhỉ :0 (134)::0 (134):
Thời gian khiến em hiểu ra được nhiều điều, nhưng cũng vì thế mà em thấy nuối tiếc. Vì thế nên em vẫn hay ước mọi thứ có thể khác đi, để nỗi nhớ anh trong em không chỉ là nỗi nhớ mông lung nữa. Giá như cái bánh xe của thời gian có thể quay ngược lại, giá như không có những cái tin nhắn ngu ngốc của em, giá như em đừng quá trẻ con, giá như em hiểu.... Bao nhiêu cái "giá như" mới có thể biến điều ước của em thành sự thật, cho em sống lại 24h khi em từng có anh bên cạnh em.
Đâu đó trong cuộc sống này, em lại vô tình bắt gặp một chi tiết tưởng nhỏ nhoi, để trong vô thức em nhớ ra một câu nói anh đã từng nói với em cái thủa xa xôi ấy. Em cười. Cười mà sao thấy chả vui tí nào, chỉ thấy lòng mình trĩu nặng thêm một ít. Em vẫn còn cái thói xấu vừa chạy xe vừa nhìn biển số xe của người ta. Để xem có còn nhìn thấy cái số 12F8-5238 ngày nào, để chợt giật mình khi một cái xe biển số na ná chạy ngang trước mặt, rồi thở dài, không phải. Đã bao lâu rồi, khi những thứ ấy đã trở thành vô thức?
Đâu đó trong cuộc sống này, em lại vô tình bắt gặp một chi tiết tưởng nhỏ nhoi, để trong vô thức em nhớ ra một câu nói anh đã từng nói với em cái thủa xa xôi ấy. Em cười. Cười mà sao thấy chả vui tí nào, chỉ thấy lòng mình trĩu nặng thêm một ít. Em vẫn còn cái thói xấu vừa chạy xe vừa nhìn biển số xe của người ta. Để xem có còn nhìn thấy cái số 12F8-5238 ngày nào, để chợt giật mình khi một cái xe biển số na ná chạy ngang trước mặt, rồi thở dài, không phải. Đã bao lâu rồi, khi những thứ ấy đã trở thành vô thức?
Muội cũng giống huynh một thời thôi, giờ huynh vẫn còn nhớ biển số xe cô ấy là 72H6-0746 đó. Giờ huynh đã có gia đình còn cố ấy đã đổi xe rùi