Quyển 2: Huyết chiến tu chân giới Chương 20: Giết liền hai người.
Dịch: deadiedum
Hiệu đính: Lee
Nguồn: ***************.org
Nhìn pháp bảo của Mã Siêu hai người, Huyền Tinh trong lòng không khỏi cảm thán. Thực lực của ba đại môn phái cũng thật hùng hậu, phi kiếm của hai người trước mắt kia đều là cực phẩm bảo khí, còn bộ chiến giáp kia cũng là hàng thượng phẩm. Chiến giáp là thứ vô cùng quý giá trong giới tu chân, chiến giáp thuộc loại thượng phẩm bảo khí thậm chí có thể có tính công kích ngang với pháp bảo thuộc cấp linh khí.
Xem ra địa vị của hai người này ở Thiên Linh tông khá cao, đã như thế thì hắn càng không thể cho qua dễ dàng được.
Mã Siêu và Đặng Nhân Kiệt nhìn nhau, cùng lúc phóng ra phi kiếm của mình bắn vụt lại phía Huyền Tinh. Hai người cũng theo sát sau đó.
Huyền Tinh hiện tại cũng không rõ tu vi của bản thân rốt cuộc đang ở trình độ nào, hai người phía trước vừa hay đem ra luyện, nhân tiện kiểm tra luôn tu vi của mình.
Huyền Tinh huy chưởng ra đỡ phi kiếm của Đặng Nhân Kiệt, tiếp theo nhanh chóng né tránh phi kiếm của Mã Siêu công kích tới.
Còn như tại sao Huyền Tinh không dùng pháp bảo mà chỉ dùng nắm đấm đó là bởi vì Huyền Tinh căn bản không có món pháp bảo nào cả, không đúng, hắn có một thanh phi kiếm thuộc hàng trung phẩm bảo khí, nhưng so với cực phẩm bảo khí của người ta thì chẳng có chút tác dụng nào, thế nên chẳng thà dùng nắm đấm còn hơn. Làm thế hơi bất lợi, xem ra phải mau chóng kiếm một món pháp bảo lợi hại hơn một chút, Huyền Tinh thầm nhủ.
Đặng Nhân Kiệt không ngờ Huyền Tinh lại dám dùng nắm đấm chọi với phi kiếm của mình, có điều cứ như thế hắn càng nhẹ người. Nhưng hắn chưa kịp vui, chỉ thấy một cỗ kình lực tiến dọc theo phi kiếm vào trong cơ thể hắn, hơn nữa cỗ chân nguyên ấy còn thoải mái phá hoại gân mạch của hắn.
Sắc mặt Đặng Nhân Kiệt lập tức trở nên trắng bệch thảm hại.
“Sư đệ!” – Mã Siêu lúc ấy cũng phát hiện ra tình cảnh của Đặng Nhân Kiệt, vội vàng bay đến bên hắn thay hắn kiểm tra thương thế, còn đem cả chân nguyên của mình rót vào cơ thể Đặng Nhân Kiệt, giúp hắn một tay.
Sau vài lần hô hấp, dưới sự giúp đỡ của Mã Siêu, cuối cùng Đặng Nhân Kiệt cũng bức được cỗ chân nguyên đó ra ngoài, có điều hắn cũng bị thương không nhẹ.
Mã Siêu đứng bên Đặng Nhân Kiệt, sắc mặt nghiêm trang nhìn Huyền Tinh đang mỉm cười đối mặt với hai người.
“Kẻ này rất mạnh!” Đây là suy nghĩ duy nhất của Mã Siêu lúc này. Hai người bọn hắn hợp lực tấn công không những không chạm nổi chéo áo người ta, mà còn bị người ta đánh bị thương mất một. Bản thân y nói thế nào cũng có tu vi ở Xuất Khiếu kì, nhưng lại không kịp cứu sư đệ, tu vi của đối phương ít nhất cũng đến Xuất Khiếu hậu kì rồi.
“Khà khà, tiếp tục đi.” Trên mặt Huyền Tinh mang một nụ cười lười biếng, nói với Mã Siêu hai người.
“Sư huynh, làm thế nào đây?” Đặng Nhân Kiệt biết rằng hai người họ vốn không phải là đối thủ của kẻ trước mắt, vì thế truyền âm hỏi ý kiến sư huynh.
“Sư đệ, đợi lát nữa chúng ta tùy cơ hành sự, tìm cơ hội truyền tin cho sư môn.” Mã Siêu cũng không có cách nào thỏa đáng, đành phân phó như vậy.
Hai người lại trao đổi ánh mắt, đột nhiên phát lực xông lại hướng Huyền Tinh. Bọn họ phải tạo cơ hội cho chính mình, bằng không họ cũng không dám tưởng tượng hậu quả có thể như thế nào.
Ngay tíc tắc hai người động thủ, Huyền Tinh đã phát hiện, nhưng hắn cách hai người Mã Siêu quá gần, trong nháy mắt hai người đã đến trước mặt hắn. Huyền Tinh căn bản không kịp tránh nên chỉ còn cách đỡ thẳng đòn tấn công của Mã Siêu hai người.
“Bình, bình………..” hai đạo nhân ảnh lùi về hai hướng trái ngược nhau.
Chỉ thấy Đặng Nhân Kiệt phun ra một miệng máu tươi, nửa quỳ trên mặt đất.
Huyền Tinh bị kích văng ra tít xa mới rớt xuống. Huyền Tinh xem ra không có tổn thương gì, nhưng lúc đó hắn thấy bả vai đau nhói.
Ban đầu Huyền Tinh định làm cho Đặng Nhân Kiệt bị thương, khiến gã không còn sức chiến đấu sau đó mới giải quyết Mã Siêu. Hắn đã thành công kích trúng Đặng Nhân Kiệt nhưng chính mình cũng bị Mã Siêu đánh trúng.
Đặng Nhân Kiệt nhanh chóng đứng dậy, chỉ có điều chiến giáp của gã đã tan thành muôn mảnh. Nếu như gã không có chiến giáp thì cú đá ban nãy đã đủ lấy mạng gã rồi. Nhưng hiện tại hắn đã bị thương trầm trọng hơn.
“Sư đệ, thế nào rồi?” – Mã Siêu lo lắng hỏi, nếu sư đệ không còn sức chiến đấu thì bản thân y quyết không phải là đối thủ của Huyền Tinh.
“Sư huynh, đệ không sao, chỉ bị thương chút thôi.” Đặng Nhân Kiệt cố nặn ra một nụ cười.
Nhưng Mã Siêu sao có thể không rõ tình cảnh của gã chứ, đến chính y cũng không dám đỡ đòn đó của Huyền Tinh nữa là sư đệ của y.
“Sư đệ, lát nữa chúng ta cùng dốc hết sức tấn công hắn, sau đó chia nhau ra chạy, tìm cơ hội truyền tin cho sư môn, thỉnh cầu chi viện.” – Mã Siêu nói cho Đặng Nhân Kiệt nghe kế sách của y.
Đặng Nhân Kiệt gật đầu tỏ ý tán thành, hai người lại tiếp cận Huyền Tinh lần nữa.
Huyền Tinh nhìn hai người cười nhạo: “Hai vị Thiên Linh tông, khi nãy các vị chẳng phải rất uy phong hay sao, sao bây giờ lại thành ra cái bộ dạng này?”
“Ngươi…..khục…khục….” Đặng Nhân Kiệt phẫn nộ kêu lên nhưng làm như vậy lại động đến thương thế của chính mình.
“Bọn ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng ngươi thực sự định đối đầu với Thiên Linh tông chúng ta hay sao?” Mã Siêu vẫn hi vọng thanh danh của Thiên Linh tông có thể cứu được mạng hai người bọn hắn.
“Ha ha…Thiên Linh tông, nói thật với các ngươi, ta với Thiên Linh tông một mất một còn!” Khuôn mặt tươi cười của Huyền Tinh thốt biến thành băng lãnh.
Không nhắc đến Thiên Linh tông thì thôi, chứ cứ nói đến tam đại phái là hắn lại nổi giận.
“Sư đệ, trông cả vào lần này đấy” Mã Siêu truyền âm cho Đặng Nhân Kiệt.
Hai người đồng thời vận chuyển chân nguyên lực toàn thân, phi kiếm xé gió vút về phía Huyền Tinh, hai người họ cuãng theo sát sau đó.
“Đinh….bình …bình…bình…” Ba tiếng đập mạnh vang lên, cả ba người ngã văng ra.
Bọn Mã Siêu mỗi người trúng một chưởng của Huyền Tinh. Huyền Tinh cùng lúc cũng bị hai người đánh trúng. Thương thế của Đặng Nhân Kiệt càng thêm nặng nề.
Thế vẫn chưa là gì, phi kiếm của Đặng Nhân Kiệt còn bị một chưởng của Huyền Tinh chấn gãy vụn. Phi kiếm bị hủy, tâm thần Đặng Nhân Kiệt cũng bị chấn động kịch liệt. Hai người Mã Siêu lúc ấy mới thấy sự đáng sợ của Huyền Tinh, nắm đấm mà ngang ngửa với linh khí, chuyện này quá đáng sợ. Lẽ nào hắn luyện thân thể nhất mạch sao? Chỉ có những nhân tài chuyên môn luyện thể mới có thể khủng bố đến thế. Nhưng giờ mới nghĩ những điều này thì đã không còn kịp nữa.
“Sư đệ, chạy thôi.” Mã Siêu nói xong nhằm bừa một hướng mà cắm đầu chạy.
Đặng Nhân Kiệt nghe khẩu lệnh của sư huynh liền vội vã chạy về phía ngược lại.
Cách làm của Mã Siêu nằm ngoài dự liệu của Huyền Tinh, không ngờ đường đường người của tam đại phái lại có thể bỏ chạy như vậy.
Huyền Tinh đã quyết định âm thầm bào thù tam đại phái nên tuyệt đối không thể bỏ qua cho hai người này được, nếu không thì chính hắn cũng hết đời.
Đặng Nhân Kiệt ba lần thụ trọng thương, chắc chẳng còn hơi sức đâu mà chiến đấu. Vì thế Huyền Tinh đuổi theo hướng Đặng Nhân Kiệt trước.
Đặng Nhân Kiệt bị thương thực sự rất nặng, bây giờ đến phi hành cũng thấy rất mất sức, chân nguyên trong cơ thể gã đã bắt đầu rệu rã rồi.
Đột nhiên phát hiện Huyền Tinh nhanh như cắt bám theo mình, gã hoảng hốt gia tăng tốc độ.
Nhưng gã bị thương nặng thì sao có thể thoát khỏi Huyền Tinh được. Ngay cả khi gã sung sức nhất cũng không tránh nổi sự truy đuổi của Huyền Tinh nữa là.
“Bộp” Đặng Nhân Kiệt bị Huyền Tinh đánh trúng đầu, cái đầu văng ra cong thân thể vãn theo quán tính bay thêm một đoạn khá xa nữa, sau đó mới rơi phịch xuống đất.
Chợt từ trong thi thể Đặng Nhân Kiệt thoát ra một người tí hon, chính là Nguyên Anh của gã, nhưng nó vừa chui ra đã bị Huyền Tinh tóm gọn.
Nguyên Anh thể của Đặng Nhân Kiệt sợ hãi nhìn Huyền Tinh, miệng phát ra những tiếng rít the thé.
Huyền Tinh trực tiếp bóp nát nó, thuận tay thu lấy trữ vật giới chỉ của gã, sau đó lại nhanh chóng bay về hướng kia. Hắn nhất định phải giết chết Mã Siêu càng nhanh càng tốt rồi nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Khoảng nửa canh giờ sau, Huyền Tinh căn cứ theo sóng chân nguyên mà Mã Siêu lưu lại cuối cùng tìm ra y.
Mã Siêu đang liều mạng bay về phía trước, lúc nãy y đã truyền tin cho sư phụ rồi, chỉ cần y cố cầm cự thêm một lúc sư phụ sẽ mau chóng đến cứu.
Bất chợt Mã Siêu phát hiện Huyền tinh Huyền tinh hiện ra trước mặt y, mỉm cười.
“Còn muốn chạy sao? Chuẩn bị chịu chết đi.” Huyền Tinh rót chân nguyên vào trong nắm đấm, hung hăng bổ lên chiến giáp của Mã Siêu.
“Binh…” Mã Siêu bị đấm bay, chiến giáp vỡ vụn, hổ khẩu tóe máu, trường bào màu trắng lốm đốm huyết sắc.
Mã Siêu bây giờ mới hối hận lúc đầu đã bức Huyền Tinh, nhưng bây giờ hối hận thì làm được gì.
Mã Siêu cảm thấy toàn thân đau đớn đến mất hết tri giác.
Huyền Tinh đối phó giống hệt như với Đặng Nhân Kiệt, đấm vỡ đầu y, sau đó bồi thêm một chưởng vào đản trung, tuyệt thế thiên tài của Thiên Linh phái lại có kết cục như vậy, đến cả Nguyên Anh cũng không thoát nổi.
Huyền Tinh vội vàng nhặt lấy trữ vật giới chỉ của Mã Siêu rồi trở về truyền tống trận.
Sau nửa canh giờ, truyền tống trận lại một lần nữa nhá bạch quang, Huyền Tinh đã thành công rời khỏi Phong Minh tinh.
Nhưng sau thời gian một tuần trà, truyền tống trận lại lóe sáng tiếp, từ bên trong một vị trung niên nam tử bước ra, chính là chưởng môn hiện tại của Thiên Linh Tông, Đào Nguyên Lâm.
Đào Nguyên Lâm tu vị đã đạt đến Độ Kiếp hậu kì, có thể dẫn Thiên Kiếp đến bất kì lúc nào nên bình thường lão không thể ra ngoài đi đây đi đó. Nhưng hôm nay lão lại nhận được tín hiệu cầu cứu của hai đệ tử lão yêu quý nhất do đó mới vội vàng đến xem.
Lão phóng thần thức, đầu tiên phát hiện ra thi thể của Đặng Nhân Kiệt, Đào Nguyên Lâm nhói đau, Đặng Nhân Kiệt bẩm sinh thông minh lanh lợi, là một trong hai đồ đệ lão trông đợi nhất, không ngờ hôm nay đã chết.
Hy vọng Mã Siêu không sao, Đào Nguyên Lâm tự an ủi bản thân mình.
Nhưng hiện thực lại vô cùng tàn khốc, lão mau chóng phát hiện ra thi thể của Mã Siêu.
“Siêu Nhi, Kiệt Nhi, vi sư sẽ báo thù cho các con….” – Đào Nguyên Lâm rơm rớm nước mắt lẩm bẩm một mình. Lão phóng ra Tam Muội Chân Hỏa để hỏa thiêu thi thể hai đồ đệ.
Nhắm mắt lại, ghi nhớ dấu vết sóng chân nguyên của Huyền Tinh, sau đó mới nhìn trăn trối vào ngọn lửa đang đốt cháy Mã Siêu hai người trước mắt, lão đi về phía truyền tống trận.
Last edited by minhchinh555; 01-04-2009 at 12:07 AM.
Quyển 2: huyết chiến tu chân giới
Chương 21: Thêm một lão ca.
Dịch: Độc
Nguồn: ***************.org
Tinh vực Càn Ứ là tinh vực phồn thịnh nhất Tu Chân giới, linh khí nơi này nồng đậm hơn so với các tinh vực khác, tất cả môn phái tu chân đều hi vọng mình có thể lập phái ở nơi này. Chỉ những môn phái không có thực lực chắc chắn không hề đủ khả năng.
Thiên Ứ tinh là một tinh cầu phồn hoa nhất của tinh vực Càn Ứ, tổng bộ của ba đại phái tọa lạc ở nơi này.
Toàn Khôn tinh thuộc vào một trong những tinh cầu bình thường trong tinh vực Thiên Ứ.
Huyền tinh đang ở trong một toàn tửu lâu ở Toàn Khôn tinh, chọn một bầu rượu, vài đồ nhắm cùng một ít linh quả, trước đây với tu vi của Huyền Tinh vốn không cần ăn thứ gì, nhưng ở cùng La Tỏa trong một thời gian ngắn, khiến cho hắn thích cái khẩu vị này.
Huyền Tinh sai khi giết sạch hai người Mã Siêu liền sử dụng không ngừng Truyền Tống trận, truyền tới truyền lui mười mấy lần, cuối cùng lại quay về nơi này, tin rằng cho dù có người theo dõi mình cũng bị mình bỏ rơi.
“Vị huynh đệ này, không phiền đệ qua đây tranh thủ chén rượu chứ” Khi Huyền Tinh đang một mình tận hưởng mỹ tửu , thì nam tử này đã đến trước bàn mình mà hỏi.
Không đợi mình trả lời, người kia đã ngồi xuống.
Tướng mạo nam tử này thực bình thường, đi ngoài đường nhất định sẽ không gây sự chú ý cho người khác. Nhưng Huyền Tinh lại trong lòng cả kinh, bởi mình căn bản nhìn không thấu được tu vi của người này.
Người ở trước mặt này cùng phàm nhân đều một dạng như nhau, không một chút cảm nhận được trên người hắn có tia ba động của chân nguyên nào, nhưng giá cả của tửu lâu này chắc chắn không phải phàm nhân nào cũng có thể chi trả, cho nên Huyền Tinh trực tiếp loại trừ khả năng này.
Bản thân đã vừa tới cảnh giới của Sơ kỳ, nhưng mình còn không nhìn rat u vi của người ta, vậy chỉ có một khả năng, người trước mặt này tối thiểu đạt tới tu vị Hậu kỳ, thậm chí rất cao.
“ Ôi, xin cứ tự nhiên, ta tên là Huyền Tinh,, xin hỏi huynh xưng hô như thế nào?” Huyền Tinh hỏi.
“ Huyền Tinh?...ôi, đệ gọi ta là Thanh Lão ca ca cũng được” người nọ nghe xong hai chữ Huyền Tinh liền nghi hoặc giây lát, nhưng hắn cũng nhanh trí không nói ra tên mình dù chỉ là ngẫu nhiên nhất
“ Cái này là đệ trèo cao rồi, lao ca, ha ha” đối phương đã không muốn nói về bản thân cũng như tuổi tác thì không nhất thiết truy hỏi nữa. Có điều từ trong lời nói của hắn không khó để nhận ra tư vi người này chắc chắn cao hơn mình.
“ Tiểu huynh đệ, không nghĩ ra đệ cũng tên là Huyền Tinh, ai, khi trước tu chân giới cũng có một người tên là Huyền Tinh, đáng tiếc về sau lại ngậm hờn” người nọ cảm thán nói.
Huyền Tinh nghe xong lời đó, trong lòng lại căng thẳng. Bởi lần quyết đấu cuối cùng giữa mình và tam đại môn phái, ngoại trừ những người ở hiện trường, tuyệt nhiên không có bất luận kẻ nào biết tới, Nhưng người trước mặt lại biết chuyện này, chẳng lẽ hắn là người của tam đại phái?
Mặc dù trong lòng mình sóng trào cuồn cuộn, nhưng trên mặt lại làm bộ dạng nghi hoặc.
“ Nhất định đệ cũng không biết, việc này ta sẽ giảng cho đệ một chút nhé “ người kia vừa nói xong, hai tay khua vài cái trên không trung. Huyền Tinh nhìn ra lại hiểu được, người này đã bố trí cấm chế. Thủ pháp này thì dù là thời kì mình cao cường nhất cũng không cao minh bằng người đối diện này, trong tâm không khỏi càng thêm tò mò với thân phận người này.
“Ha ha, người ở đây nhiều, nên bày ra một cấm chế nhỏ” Người nọ cười ha hả nói.
Cái này là tiểu cấm chế? Huyền Tinh hết chỗ nói rồi.
“Đã biết đệ cũng tên Huyền Tinh, huynh đấy sẽ nói cho đệ nghe một ít về sự tích của người cùng tên với đệ nhé”
“Khoang hơn ba mươi năm về trước, Huyền Tinh độ kiếp thành công, dễ dàng tiến vào Đại Thừa kỳ, vốn hắn có thể yên tâm chờ đợi phi thăng tiên giới, nhưng không nghĩ rằng hắn lại có thể có mỗi thù không đội trời chung với tam đại phái, cho nên cuối cùng hắn đã tìm tới tam đại phái, chưởng môn và các trưởng lão của tam đại phái xuất ra mười bốn người, tu vi đều ở trên cấp Độ Kiếp kỳ, đệ đoán xem kết quả cuối cùng là cái gì? Người kia hướng tới Huyền Tinh hỏi.
Hiện tại Huyền Tinh đối với thân phận người này rất là kinh ngạc, lại có thể biết được rõ ràng số người tham gia trận chiến cuối cùng năm đó .
“Lão ca, mấy cái này làm sao huynh biết được?”
“Ha ha, nói ra thật xấu hổ, năm đó ta vốn muốn kết giao với Huyền Tinh kia, chỉ là hắn hành tung phiêu hố bất định, cuối cùng khi huynh tìm được hắn thì hắn đã tự nổ tung, ta muốn cứu cũng đa không còn kịp”
Mặc dù đã thông suốt lời giải thích lí do của người trước mặt này, nhưng hắn vì cái gì mà muốn kết giao với mình vậy?
“Lão ca, huynh nhìn ra Huyền Tinh chút điểm tốt sao, huynh sao lại muốn đi kết giao với hắn vậy?”
Khi Huyền Tinh hỏi ra câu này, sắc mặt người nọ ảm đạm hẳn.
Qua một hồi lâu hắn mới nói:” Bởi…chúng ta đều là người bị bằng hữu phản bội”
Huyền Tinh chợt cảm giác trong lòng một trận chua xót, chúng ta đều bị bằng hữu phản bội…
Hảo huynh đệ Thiên Minh của mình, lại xuống tay đối phó với cha mẹ của chính mình, quả la chuyện rất đau lòng của Huyền Tinh.
Bị tam đại phái truy nã, mà tất cả bạn bè của mình đều rời bỏ mình mà đi, chỉ có bản thân mình mới cảm nhận được nỗi cay đắng của chính mình, , đến cả đối tượng tâm sự cũng không có.
Đối với tâm tình cảu vị lão ca trước mắt này Huyền Tinh có thể hiểu rõ, đã không còn hoài nghi lời nói của hắn/
Có thể nói ra cái lí do” chúng ta đều là người bị bằng hữu phản bội “ này Huyền Tinh dễ dàng tin.
Người tu chân chưa từng bị trải qua cảm giác bị bằng hữu phản bội căn bản không thể cảm nhận được sự tịch mịch của năm tháng dài dằng dặc này.
“Ha ha, lão ca, đừng đau lòng nữa, đến đây làm một chén” Huyền Tình vì hắn mà rót đầy rượu nói.
“Ha ha, chuyện đã qua còn nhớ đến nó làm gì, lại đây, cụng ly”
“Được rồi, huynh đệ, lần này đệ đến đây có chuyện gì không, nếu cần câu trợ giúp thì nói với lão ca, huynh tin rằng còn có thể giúp đệ”
“Lão ca, lần nay ta đến đây không có chuyện gì, chỉ là cần chuẩn bị ít vật liệu luyện khí, sau đó bế quan một thời gian” Huyền Tinh rất không cho rằng hắn có thể giúp mình quét sạch tam đại phái.
“ Nguyên liệu luyện khí?” huynh đệ, đệ còn tinh thông thuật luyện khí a, đáng tiếc lão ca ta, cho nên trên người đã không còn nguyên liệu gì. Bất quá qua ba tháng nữa, tại Thiên Ứ tinh sẽ tổ chức hội chợ đấu giá ngàn năm một lần, đến lúc đó huynh cũng sẽ đến, đệ nếu không ngại thì đi xem cùng ta, có lẽ nơi đấy có thứ đệ muốn cần”.
Tỉ mỉ ngẫm lại khoảng cách thời gian tới hội chợ đấu giá, quả thật sẽ đến rất mau.
“ Cái đó đệ sẽ đi cùng lão ca huynh” Huyền Tinh cười nói.
Thiên Ứ tinh, gần như tám phần cao thủ của tam đại pháp đều tụ tập ở nơi này, bản thân mình đi quả thực có chút lo lắng, nhưng lão ca này có vẻ rất lợi hại, có hắn giúp mình đó là sự lựa chọn tốt nhất.
“Huyền Tinh, đến lúc đó tinh thạch của đệ có đủ để tham gia hội chợ đấu giá ? Tinh thạch trên người lão ca có thể không nhiều lắm”
“Vâng, tinh thạch trên người đệ cũng còn không nhiều lắm, xem ra phải nghĩ biện pháp kiểm một ít thôi:” Huyền Tinh nghe xong thời điểm diễn ra hội chơ đấu giá liền lo ngại đến vấn đề tinh thạch.
Muốn đi tham gia hội chợ đấu giá, không có nhiều tinh thạch căn bản không có cơ hội.
“Kiếm? Huyền Tinh, đệ đừng nói giỡn được ko? Bây giờ chỉ có thời gian ba tháng thôi, đệ có thể sẽ kiếm được bao nhiêu tinh thạch a, chi bằng….”
“ Chi bằng cái gì?” Huyền Tinh đã vì chuyện này mà ủ rũ, nếu quả có biện pháp tốt hơn cái kia đương nhiên là hảo rồi.
“Không bằng chúng ta đi cướp một ít, thế nào?” người kia vừa nói xong, trên khuôn mặt lại hiện lên một mảng đỏ ửng.
“Ách….” Huyền Tinh không nghĩ tới lão cao này lại có tư chất ẩn náu của thổ phỉ.
“Ở tu chân giới, tam đại phái có nhiều nhất, chúng tá sẽ cướp của bọn họ thế nào?” Huyền Tinh nghi hoặc nói.
“Ách…tam đại phái, bọn họ có mấy lão bất tử, phiền toái thực, nếu không thì chúng ta cướp một ít của các môn phái khác vậy? “ Hắn quả không muốn tùy tiện đối đầu cùng tam đại phái.
“ Quên đi vậy, chúng ta sẽ tiếp tục nghĩ biện pháp khác” Huyền Tinh cũng không muốn để người không liên quan bị thương tổn, nếu là một mình ăn cướp tam đại phái kia bản thân sẽ không do dự mà đáp ứng.
“Lão ca, huynh rốt cuộc danh tính là gì, huynh vẫn chưa nói cho đệ biết” Huyền Tinh rất tò mò đối với vị lão ca này, nếu là vị cao thủ lợi hại gì trong truyền miệng, có lẽ mình đã nghe nói qua.
“À…, cái này sao, đây là bí mật, ta chỉ có thể nói cho đệ biết ta họ Kiền, còn những cái khác sau này đệ sẽ biết”
“Cao thủ họ Kiền?” Huyền Tinh suy nghĩ hồi lâu cũng không nhớ ra nhân vật nào có bí danh như vậy, có lẽ Kiền lão ca này là một vị cao nhân ẩn dật a.
Last edited by minhchinh555; 01-04-2009 at 12:08 AM.
Quyển 2: huyết chiến tu chân giới
Chương 22: Huynh chưa từng luyện đến mức nổ tung sao?
Dịch: Độc
Nguồn: ***************.org
“Huyền Tinh, đệ mua nhiều nguyên liệu luyện khí đề làm cái gì, đệ thật sẽ không dưa vào việc luyện khí mà kiếm lấy tinh thạch chứ?” Kiền lão ca kinh ngạc nói.
Bởi vừa rồi Huyền Tinh đã đem ra toàn bộ số tinh thạch trên người mình , sau đó liền tới của hàng tu chân nơi bọn họ đang có mặt, đem tất cả số tiền này mua toàn bộ những nguyên liệu luyện khí thuộc mức dưới trung bình.
“Huynh nói gì?” Huyền Tinh hỏi lại xong một câu lại tiếp tục vùi đầu chọn lựa tiếp nguyên liệu mà mình cần.
“Lão bản, tính xem mấy cái nguyên liệu này giá bao nhiêu tinh thách” Huyền Tinh nghĩ cũng không nhiều lắm vì thể để cho lão bản tính tiền/
Lão bản của cửa hàng này là một người già, nhưng vừa nhìn qua cũng biết là một nhân vật khôn khéo, tu vi ở Nguyên Anh hậu kì, theo lý thuyết thời điểm người tu chân đột phá Nguyên Anh kỳ sẽ có một lần cơ hội thay đổi dung mạo của mình. Nhưng lão bản này hiển nhiên không làm như vậy. Bất quá người tính tình kì dị như vậy có không ít ở tu chân giới.
Trên mặt lão nhân kia nở nụ cười như hoa, cửa hàng này của mình sinh ý chẳng thể nào tốt, nhưng hôm nay có hai vị khách lớn đến đây, lại thoáng cái đã mua với số lượng gần bằng nửa năm bán hàng của mình. Khách hàng đúng là thượng đế, lão bản dĩ nhiên sẽ dành cho Huyền Tinh ít ưu đãi rồi.
Lão bản cẩn thận kiểm kê dống nguyên liệu cao bằng đầu người trước mặt một lần, sau đó vẻ mặt hài lòng nở nụ cười với Huyền Tinh, nói:” Vị đạo hữu này, giá trị số nguyên liệu mà ngươi đã mua là 816 viên tinh thạch thượng phẩm, bất quá là một lần mua nhiều như vậy, số lẻ kia trừ cho ngươi, ngươi có thể đưa cho 800 tinh thạch thượng phẩm cũng được.”
Huyền Tinh vừa nghe giá này xong, trong lòng xao động một chút, trên người mình chỉ có mấy chục tinh thạch dưới thượng phẩm, sở dĩ tới nơi này mua nguyên liệu vẫn là được thêm vào từ số tinh thạch lấy được trên người lão ca ca thần bí kia, nhưng trên người hắn giờ cũng chỉ có không đến 800 viên tinh thạch thượng phẩm.
Cứ như vậy mình sẽ trở thành một người không xu dính túi, đương nhiên là cả Kiền lão ca kia nữa.
Bất quá Huyền Tinh đối với tinh thạch cũng không coi trọng lắm, tin rằng có mấy nguyên liệu này, mình có thể luyện chế ra môyj ít áo giáp có thể so cao thấp với pháp bảo, giá trị lúc đó ít nhất cũng hơn gấp vài lần chỗ này.
“Ừ, được, cứ như vậy đi” Huyền Tinh lấy ra số tinh thạch bên trong trữ vật giới của mình, số tinh thạch còn thừa ở trong chiỉ có còn hai ba mươi viên quá thảm rồi.
Lão bản trông thấy tinh thạch lấp lóe trước mặt , cười đến mức không ngậm lại được.
Kiền lão ca thấy Huyền Tinh hoang phí một số lượng tinh thạch như thế nhưng vẻ mặt lại không hề có biểu hiện gì khác lạ.
Huyền yinh quăng số nguyên liệu này vào bên trong giới chỉ của mình, không liếc mắt nửa cái đến số nguyên liệu thượng phẩm bên trong cửa hàng này. Huyền Tinh tiến lại gần Kiền lão ca nói nhỏ: “ Lão ca, trong người huynh còn ít tinh thạch không? Nếu còn, cho tiểu đệ một ít, sau này đệ nhất định trả cho huynh, hơn nữa còn đưa cho huynh lợi tức”
“ Tiểu tử này, ta đã nói với ngươi ta không còn mà ngươi vẫn còn không tin, vài ngày trước ta đã mua hai kiện pháp bảo, cho nên chỉ còn thừa lại một ít chỗ này, nếu ta còn có lời khác nhất định để mặc ngươi sử dụng, nói thật nha, mấy thứ này ta còn không để vào trong mắt” Kiền lão ca buồn bực nói.
Thật ra Huyền Tinh bởi biết lão ca này đã không còn tinh thạch rồi, thông thường người có tu vi cao thâm thì tinh thach đối với họ đều sẽ không có tác dụng gì, nhất là Tán tu, trong phái không có đệ tử, mấy cái này đối với bọn họ càng không quan trọng.
Huyền Tinh chỉ là trông thấy mấy cái nguyên liệu cao cấp này thì trong lòng ngứa ngáy khó chịu, bản thân đối với việc luyện khí quả là có sự hứng thú, chính mình vốn là một đại sự luyện khí. Nhất là hắn lại được vị sư tôn thần bí kia truyền cho quyển luyện khí của người, càng khiến bản thân nóng lòng muốn luyện chế ra một ít pháp bảo.
Mỗi vị tông sư luyện khí đều khát khao có thể luyện chế ra một món pháp bảo tuyệt thế, cái này là nguyên nhan truy cầu của các chuyên gia luyện khí, tất nhiên Huyền Tinh cũng không phải ngoại lệ.
“ Ai, có đồ tốt mà không chiếm được thực là khó chịu, lão ca đi thôi” Huyền Tinh không có cách nào khác, đành phải gọi hắn rời khỏi cửa hàng này.
“Huyền Tinh, trình độ luyện khí của đệ như thế nào a? Đệ chớ có thể lãng khí số nguyên liệu này, cái này dù sao cũng là tám trắm khối tinh thạch thượng phẩm, ồ… coi như ta chưa nói ra..” Kiền đại ca làu bàu, nhưng thốt ra câu cuối lại đột nhiên giữ lại trong mồm.
“ Trình độ luyện khí của đệ huynh sẽ biết ngay lập tức thôi, được rồi lão ca, huynh vừa nói tinh thạch không còn, vậy huynh vẫn còn muốn được như thế nào đây?: Huyền Tinh giờ mới chú ý đến điểm này.
“ Ách… không có gì, không có gì, đi thôi, hiện tại đệ có phải là muốn tìm một nơi để luyện khí đúng ko, đi thôi, phía trước có khách điếm, trong đó có tĩnh thất riêng biệt, chúng ta đến đó đi” Kiền lão ca nói lẩm bẩm, về sau lại thúc giục Huyền Tinh đi mau.
Tuy nhiên lời này của hắn quả thực vẫn còn có tác dụng, lúc này Huyền Tinh rất muốn mau chóng luyện chế pháp bảo, cho nên quan sát rất nhanh rồi chuyển thân bay đi/
Cuối cùng, Huyền Tinh đã đến nhà trọ kia thuê hai gian tĩnh thất, định thời hạn làm trong một tháng, nếu cứ như này thì số tinh thạch trong giới chỉ của Huyền Tinh cũng sạch trơn.
Huyền Tinh đi vào phòng của mình, đổ số nguyên liệu mới mua được lên trên sàn nhà, miệt mài sửa sang lại.
Kiền lão ca không về phòng của mình mà cũng đi vào cùng, hắn muốn nhìn xem Huyền Tinh sẽ sử dụng số nguyên liệu rất tầm thường này có thể luyện ché ra cái pháp bảo gì.
Ước chừng qua một canh giờ, Huyền Tinh cuối cùng cũng sửa sang lại số nguyên liệu này cho tốt, toàn bộ số nguyên liệu cộng vào vậy mà cũng gần ngàn cái, nên có thể luyện chế không ít pháp bảo, cho nên lấy hiểu quả của luyện chế so với số lượng kia muốn biêt trình độ luyện khí của bản thân như thế nào rồi.
Đây là lần đầu tiên Huyền Tinh dùng tam muội chân hỏa để luyện pháp bảo, cho nên khi phóng ra tam muội chân hỏa của bản thân trong tích tắc, Huyền Tinh liền phát hiện ngọn lửa này đứng yên.
Tam muội chân hỏa của bản thân lại ẩn chứa tử quang phiêu du, cái này là vừa mới phát hiện.
Bình thường sẽ có một đoàn tam muội chân hỏa nhỏ phiêu du quanh Nguyên anh của mình , bởi Nguyên anh bên người của mình đúng là màu tím nhạt, cho nên khi nhìn thoáng qua màu sắc của đoàn tam muội chân hỏa có chút phát ra từ trên người mình mà ngỡ rằng đó là bởi màu sắc của nguyên anh đã tạo nên ảo giác cực điểm. Xem ra cái này cắn bản là không phải sự việc hồi trước, cho nền ngọn lửa và tam muội chân hỏa đích thực muốn so sánh cũng không rõ ràng lắm.
Kiền lão ca nhìn thấy Huyền Tinh đã bắt đầu luyện pháp bảo, hắn cảm thấy bản thân thật sự không có việc để làm, chính mình muốn nán lại xem Huyền Tinh luyện khí chẳng qua là muốn nhìn thấy kết quả, cho nên hắn căn bản không quan tâm đến quá trình luyện khí. Bản thân đối với luyện khí luyện đan là đau đầu nhất, luyện khí luyện đan kia phải người có thiên phú và ngộ tín. Chính mình về mặt này thật sự là không có nửa phân thiên phú.
Nhưng hắn lại lo lắng kĩ thuật luyện khí của Huyền Tinh, Ngay sau đó dứt khoát cầm lấy một ít nguyên liệu, phóng ra tam muội chân hỏa của mình để luyện chế.
Tu vi của bản thân hắn hiểu rõ, luyện chế vài pháp bảo bình thường là điều có thể.
Một lát sau, đột nhiên” bịch..” một tiếng, liền sau đó, lại bịch một tiếng.
“ Lão ca, huynh đang làm gì vậy? huynh luyện pháp bảo đến mức nổ tung sao?” Huyền Tinh thần sắc nhìn nhìn khó tin tấm áo đạo sĩ có chút rách nát của Kiền lão ca.
“ Đệ còn nói ta, đệ cũng chưa từng luyện nổ tung sao?” Kiền lão ca sắc mặt đỏ bừng nói, sau chót vẫn còn muốn phản bác lại Huyền Tinh.
Huyền Tinh cuối cùng hiểu ra , nói Kiền lão ca này đối với việc luyện khí một tiếng cũng không biết như thế nào cũng không lầm.
Với người tu chân, luyện khí và luyện đan đều phải nắm vững một chút gì đó, cho dù về mặt nào cũng không có thành tựu, nhưng để luyện chế một ít đan dược, pháp bảo đơn giản cũng không thành vấn đề gì.
Mặc dù mình vẫn chưa minh bạch tu vi chính xác của lão ca này, nhưng ở Tu chân giới tìm được một người gọi là kì nhân thì họ cũng có không thể xuất hiện tình huống này được, nhưng lão ca này lại khiến mình một lần đại khai nhãn giới…
Last edited by minhchinh555; 01-04-2009 at 12:09 AM.
Huyền Tinh bắt đầu luyện chế, mà Kiền lão lại im lặng ngồi ở đối diện Huyền Tinh nhìn hắn luyện khí.
Trải qua kinh nghiệm bất ngờ vừa rồi, đã khiến cho chính mình về mặt này quả thật có chút non nớt . Vì vậy nhân tiện xem Huyền Tinh luyện khí.
Thông thường khi người tu luyện chân khí không cho phép có người ở bên cạnh xem giống như chính mình bây giờ, cơ hội là ở trước mắt nhưng khả năng thành công không nhiều lắm, hơn nữa thủ pháp luyện khí của Huyền Tinh rất đặc biệt, tựa hồ ẩn chứa huyền cơ trong đó, chính mình một chút cũng không nắm chắc cơ hội liệu có thể ứng cứu được không.
Chỉ thấy trước ngực Huyền Tinh lơ lửng một đoàn tam muội chân hỏa. Huyền thiết, gỗ cam lâm, cùng với các loại khoáng thạch khác không ngừng bay đến đoàn tam muội chân hỏa kia, sau đó nóng chảy, cuối cùng Huyền Tinh sẽ xác định rồi khắc họa hình dạng pháp bảo.
.
Huyền tinh trong quá trình luyện chế phát hiện tam muội chân hỏa của mình so với tam muội chân hỏa bình thường có nhiệt độ cao hơn rất nhiều, vốn phải một canh giờ mới có thể nung chảy toàn bộ nguyên liệu, thế nhưng chính mình không đến nửa canh giờ đã có thể làm tan chảy toàn bộ. Phát hiện này khiến cho Huyền Tinh hưng phấn không ít.
Kiền lão bây giờ mới phát hiện tam muội chân hỏa của Huyền Tinh có chút đặc biệt, hắn luyện hóa những vật liệu này so với mình thì tốc độ không kém, nguyên liệu nếu muốn nóng chảy không cần kĩ xảo , thì tu vi càng thâm hậu. Tam muội chân hỏa của bản thân có nhiệt độ càng cao thì tốc độ nóng chảy sẽ càng nhanh.
Huyền Tinh tu vi chỉ mới dến Nguyên Anh sơ kỳ, chính mình không nhìn sai, bây giờ hắn cảm thấy tò mò với Huyền Tinh .
“Hô........”
Huyền Tinh cuối cùng cũng ngừng lại, một thanh phi kiếm trôi nổi trước mặt phát ra ánh sáng màu xanh lam chói rọi.
Kiền lão cầm luôn vào trong tay, đánh giá chất lượng của phi kiếm này.
“Trung phẩm bảo khí!” Kiền lão kinh hô.
“Ha Ha, lão ca, kĩ thuật này của ta vẫn còn dùng được không?” Huyền Tinh mỉm cười hỏi.
“Quá được, quá được, quản thực là quá mức mong đợi” Kiền lão lẩm bẩm nói.
Tu Chân Giới cao thủ bình thường khi luyện khí muốn luyện chế bảo khí thì phải bỏ thêm vào một hoặc hai nguyên liệu cao cấp khác nhau mới có thể thành công. Cho dù là như vậy nhưng thành công cũng chỉ có năm thành, mà Huyền Tinh chỉ dùng một ít nguyên liệu cấp thấp với một vài nguyên liệu trung cấp đã có thể luyện chế ra trung phẩm bảo khí, cho dù phóng nhãn khắp Tu Chân Giới cũng không ai có trình độ luyện khí như vậy.
Địa vị của Huyền Tinh trong lòng lão ca thoáng chốc đã bay lên mây xanh, nếu từ trước đến giờ chính mình đối xử với Huyền Tinh chỉ như trưởng bối đối với vãn bối, mà bây giờ hắn đã xem mình với Huyền Tinh có vị trí ngang bằng với nhau, nói cách khác hiện tại hắn thật sự đã xem Huyền Tinh là bằng hữu.
Kì thật Huyền Tinh lần này có thể luyện chế ra trung phẩm bảo khí ít nhiều cũng là do đặc thù của tam muội chân hỏa của bản thân, vốn chính mình cao nhất chỉ có thể luyện chế hạ phẩm bảo khí, thế nhưng vì có sự trợ giúp của tam muội chân hỏa đã nâng cấp phẩm chất của pháp bảo.
“Huyền Tinh, huynh hỏi đệ một vấn đề, đệ phải thành thật trả lời ta.” Kiền lão nghiêm túc nói.
Huyền Tinh không nghĩ tới vào lúc này hắn đột nhiên có chuyện muốn hỏi mình: “Lão ca, huynh có vấn đề gì cứ nói ra”.
“ Hiện tại tu vi của đệ đến đâu rồi?” Kiền lão ca trịnh trọng nói. Hắn đã không dám khẳng định Huyền Tinh tu vi đã đến Nguyên Anh kì. Có thể dung hòa nguyên liệu bình thường để luyện chế ra trung phẩm bảo khí thì chỉ có cao thủ luyện khí Độ Kiếp kỳ mới có thể làm được, chẳng lẽ Huyền Tinh lợi dụng mật pháp để che dấu tu vi của mình?
“Ôi? Về vấn đề này àh, Kiền đại ca, huynh có thể dễ dàng nhận ra, Nguyên Anh kỳ, cùng lắm có thể làm trung sơ kỳ, đệ cũng không rõ ràng lắm.” Huyền Tinh đem tình trạng của mình nói ra, chính mình cũng không minh bạch tu vi hiện nay của mình rốt cuộc đã đến cảnh giới nào. Bởi tu luyện Cửu Biến Nguyên Anh quyết sau mỗi lần biến đổi đều sẽ là Nguyên Anh sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, từng thời kì cũng sẽ có chín lần, cho nên chính mình cũng không biết tu vi đến mức nào.
“Ô? Quái sự, đệ như thế nào mà tu vi của bản thân cũng không nắm rõ?” Kiền lão cảm thán, hắn lại nghiêm túc nói:” Huyền Tinh, chuyện đệ luyện khí tốt nhất là không để cho ai biết, hiểu chưa?”
Hắn đây là vì hảo tâm với Huyền Tinh, nếu như để chuyện của Huyền Tinh lộ ra ngoài cho Tu Chân Giới biết, nhất định sẽ rất nhiều người tu tiên đến nhờ Huyền Tinh luyện chế pháp bảo cho bọn họ, cái quan trọng nhất là ở Tu Chân giới một số người có lòng tham, nếu bọn họ biết Huyền Tinh có pháp quyết luyện khí, thì nhất định bọn họ sẽ bức bách Huyền Tinh giao ra pháp quyết luyện khí, tình huống xấu nhất thậm chí sẽ phải bỏ mạng.
“Ân, từ nay về sau đệ sẽ chú ý, đa tạ lão ca đã nhắc nhở, được rồi lão ca, đệ có thể hỏi huynh một vấn đề được không?”
“Ân......hỏi đi.” Kiền lão ca chần chừ một lát rồi đáp ứng.
“Lão ca, huynh rốt cuộc tên gọi là gì, tu vi của huynh rốt cuộc đã đạt tới cảnh giới nào.” Huyền Tinh hỏi ra hai vấn đề.
“Cái này, thôi......ta chỉ có thể trả lời cho đệ vấn đề thứ nhất, còn vấn đề thứ hai nói cho đệ cũng vô dụng. Dù sao cao hơn so với đệ là được, tên của huynh là Kiền Viên” Kiền Viên rốt cục cũng nói ra tính danh của mình.
Kiền Viên....... Huyền Tinh xác nhận chính mình cũng chưa từng nghe nói qua cái tên này, mặc dù hắn không nói cho mình biết tu vi của hắn, nhưng với tính danh thì mình cũng đã thỏa mãn, bằng không ngay cả tính danh của lão ca cũng không biết thì thật là khó chịu.
Đối với việc mình nhận Kiền Viên làm lão ca, Huyền Tinh rất vừa lòng, chỉ bằng vừa rồi hắn thật tâm khuyên mình, vì chính mình mà lo lắng, thì có một người huynh trưởng như vậy Huyền Tinh trong lòng thực cảm động.
“Lão ca, đệ muốn tiếp tục luyện khí, huynh trở về phòng nghỉ ngơi hay là tiếp tục ở đây xem đệ luyện khí vậy?”
“ Huynh không cần nghỉ ngơi, nhân tiện ở chỗ này coi đệ luyện khí đi” Kiền Viên thấy thủ pháp của Huyền Tinh rất cao, cho nên hắn muốn học hỏi thêm một chút.
“Được rồi, bất quá huynh không thể tùy tiện luyện khí, nếu muốn luyện thì phải chờ đệ luyện chế xong rồi mới nói sau” Huyền Tinh nói thêm
Thật sự mình sợ hắn đến thời thời điểm mấu chốt lại nổ mạnh một cái như mình.
“Ách....đệ yên tâm đi, ta chỉ nhìn tuyệt không di chuyển”. Kiền Viên cam đoan.
Huyền Tinh nghe hắn cam đoan thì yên tâm, lại bắt đầu luyện khí. Huyền Tinh không ngừng lợi dụng tam muội chân hỏa đem nguyên liệu nóng chảy, sau đó loại bỏ tạp chất, lại khắc họa hình dáng, lặp lại không ngừng các bước này. Bất quá như vậy cũng có thu hoạch, bản thân có thể luyện chế thành công pháp bảo, hơn nữa phẩm chất cũng là từ hạ phẩm bảo khí.
Mười ngày trôi qua, Huyền Tinh cảm giác được chân khí của chính mình đã suy giảm. “ Lão ca, đệ duy trì không được nữa , phải khôi phục lại chân nguyên” nói xong Huyền Tinh nhắm mắt lại tu luyện.
Kiền Viên trong khoảng thời gian này đã nhìn thấy những món kiện bảo khí mới ra, cũng cảm giác được chính mình chết lặng đi. Không nghĩ tới ở Tu Chân Giới những pháp bảo cấp cao như thế này có thể luyện chế ra dễ dàng.
Nhìn Huyền Tinh đang tiến vào trạng thái nhập định, Kiền Viên lắc lắc đầu, vung tay bố trí trong phòng một cái cấm chế, chần chừ một chút lại bày một cấm chế xung quanh người Huyền Tinh. Nguyên lai trong khoảng thời gian này Kiền Viên cảm giác được chính mình học hỏi được không ít điều, cho nên muốn kiểm nghiệm một phen, kiểm tra trình độ của chính mình. Vì phòng ngừa những phát sinh ngoài ý muốn, cho nên đã bỏ thêm một đạo cấm chế quanh người Huyên Tinh, như vậy cho dù chính mình thật sự nổ mạnh cũng không ảnh hưởng đến việc tu luyện của Huyền Tinh.
Quả nhiên, lần này Kiền Viên dễ dàng luyện chế ra một món đồ pháp bảo, bất quá pháp bảo này có hình dạng khiến cho người ta không dám tưởng tượng, pháp bảo này nhìn qua đao không giống đao, kiếm không ra kiếm, hai đầu hẹp lại còn ở giữa rộng ra , một thứ không đâu vào đâu cả.
Kiều viên không chút để ý hình dáng ngoài của pháp bảo, đối với mình mà nói bản thân có thể luyện chế thành công cũng thực đáng chúc mừng. Vội vàng xem pháp bảo là đích phẩm giới nào. Đưong nhiên là thượng phẩm pháp khí, đối với kết quả như vậy Kiền Viên rất thỏa mãn, một người luyện khí ngu ngốc có thể luyện chế được thượng phẩm pháp khí thì giá trị của người đó tất sẽ được tăng lên.
Một tháng sau, cuối cùng Huyền Tinh đã đem tất cả nguyên liệu chế thành bảo khí, tổng cộng luyện chế được chín mươi tám kiện hạ phẩm bảo khí, bảy mươi hai kiện trung phẩm, cùng với ba mươi ba kiện thượng phẩm bảo khí, thậm chí còn luyện ra hai kiện hạ phẩm linh khí. Thu hoạch như vậy thì Huyền Tinh quả không ngờ tới, nhất là hai kiện linh khí này, những cái này đều thuộc về Thiên Chương luyện khí cùng với cơ duyên tam muội chân hỏa của mình, thật không biết thần bí sư tôn rốt cuộc là ai.
Kiền Viên trừng mắt thật to nhìn hơn hai trăm kiện pháp bảo trên mặt đất, số pháp bảo trước mặt cũng đủ để võ trang cho một phái. Lại nhìn ba kiện sản phẩm của mình mà bĩu môi lắc đầu, người ta khác biệt với mình lớn như vậy?
“ lão ca, huynh làm cũng được, trong thời gian ngắn như thế lại có thể luyện chế một món đồ bảo khí , mặc dù ngoại hình không tốt cho lắm” Huyền Tinh an ủi Kiền Viên.
“ Tiểu tử ngươi an ủi ta hay là cười nhạo ta hả?” Kiền Viên nghiêm mặt, cả giận nói.
“Ha ha, lỡ miệng, lỡ miệng” Huyền Tinh nhìn thấy thần sắc trên gương mặt của Kiền Viên thật buồn cười, nên nhân tiện cùng hắn vui đùa.
“Lão đệ à, tay nghề của đệ đã trở nên rất tốt”Kiền Viên cảm khái nói.
“Lão ca huynh có.......hay là hai kiện linh khí huynh cầm đi, coi như tiểu đệ hiếu kính ngươi”.
“Ta đã có pháp bảo rồi, trước đó vài ngày ta bán được hơn hai mươi vạn tinh thạch thượng phẩm để mua hai kiên linh khí rồi, hai kiện linh khí này đệ hãy giữ lại dùng đi” Kiền Viên nói.
Nguyên lai là như vậy, khó trách. Trước đó vài ngày hắn chỉ có vài trăm khối tinh thạch,hắn là cao thủ nên có thể xuất ra mấy vạn tinh thạch, hóa ra là để mua linh khí.
“Đã như vậy chúng ta nhân tiện đem mấy pháp bảo này cùng với hai kiện linh khí đổi thành tinh thạch đi...sau này có thể luyện chế lại được”. Huyền Tinh lo lắng đến đại hội đấu giá có thể sẽ gặp được thứ tốt mà tinh thạch lại không đủ, cho nên định đem hai kiện linh khí hạ phẩm bán đi, chính là hạ phẩm linh khí mà mình còn không có để vào mắt.
“ Đệ thật sự muốn bán đi?” Kiền Viên đối với việc Huyền Tinh muốn bán số linh khí này có chút kinh ngạc, bất quá hắn có kĩ thuật luyện khí dị thường, bán thượng phẩm linh khí vẫn còn có thể chấp nhận được.
Last edited by minhchinh555; 01-04-2009 at 12:10 AM.
Huyền Tinh cùng Kiền Viên, hai người đem tất cả bảo khí đổi thành tinh thạch, vì tránh cho người khác chú ý cho nên đem các bảo khí chia làm mười phần đến những địa phương khác nhau để bán đi, nhưnh hai kiện linh khí thì Huyền Tinh nghe theo lời khuyên của Kiền Viên nên bán tại đấu giá hội, chắc chắn có thể bán được giá rất cao, Huyền Tinh cũng hiểu được đạo lí đấy, tinh thạch trong hội rất nhiều a.
Lần trao đổi bảo khí này tổng cộng lãi đến ba mươi vạn tinh thạch thượng phẩm, chia bình quân thì mỗi kiện có giá trị là một ngàn tinh thạch thượng phẩm.
Ngay cả cao thủ như Kiền Viên cũng nhìn về phía Huyền Tinh, trong mắt lấp lánh những tia kinh ngạc. Huyền Tinh luyện khí lợi nhuận quá lớn, tám trăm khối tinh thạch sau một tháng có thể biến thành ba mươi vạn tinh thạch, nghĩ lại cũng cảm thấy đáng sợ.
“Lão ca, chưa đến hai tháng nữa sẽ đến ngày hội đấu giá khai mạc, chúng ta bây giờ hãy đi đi.” Huyền Tinh thấy chính mình đã chuẩn bị đầy đủ, vì vậy đề nghị.
“Ừ, vậy cũng được, chúng ta xuất phát đi”. Kiền Viên thấy ở chỗ này không còn ý nghĩa gì nữa, vì vậy mới dồng ý đề nghị của Huyền Tinh.
Nhờ truyền thống trận, Huyền Tinh cùng với Kiền Viên đã xuất hiện ở Không Vụ Tinh, bọn họ muốn đến Thiên Ứ tinh thì nhất định phải đi qua tinh cầu này, nhưng đối với Huyền Tinh mà nói, nơi này là nhà hắn, chính mình kiếp trước sinh ra ở chỗ này, từ khi cha mẹ lâm nạn hơn ngàn năm trước, mình chưa bao giờ trở về nơi này, không nghĩ tới khi mình trở về lại lấy thân phận trước khi chuyển thế của mình.
Kiều Viên lúc này phát giác Huyền Tinh có chút không đúng, bởi vì khi bọn họ mới từ truyền thống trận đi ra. hắn phát hiện Huyền Tinh đứng đó ngơ ngác không mảy may nhúc nhích, vẻ mặt lúc vui lúc buồn.
“Huyền Tinh, đệ làm sao vậy?” Kiền Viên kêu Huyền Tinh tỉnh lại.
“ Không có gì, chỉ là có chút xúc động thôi.” Huyền Tinh cố gắng ổn định tâm tình của bản thân.
Nhìn thấy Kiền Viên ánh mắt nghi hoặc nhìn mình, Huyền Tinh giải thích:”Lúc trước đệ đã sinh ra tại nơi này, đây là quê hương của đệ, lâu lắm rồi không có trở lại”.
“Ồ? Phải không, đây là quê hương của đệ, vậy chúng ta sẽ ở lại đây mấy ngày đi, dù sao đại hội còn cách hai tháng nữa mới tới”. Huyền Tinh cũng đồng ý, nơi này dù sao cũng là quê hương của chính mình, lưu giữ rất nhiều kỉ niềm của mình.
“Huyền Tinh, nhà đệ ở nơi nào? Dẫn ta đến nhà đệ xem một chút”. Kiên Viên hưng phấn nói
“.............” Huyền Tinh trầm mặc, chữ nhà này đối với chính mình lại là một từ lạ lẫm xa xôi.
“À....đệ không có nhà” Huyền Tinh cười khô khốc nói.
“huynh đệ, ta xin lỗi.......”
“Lão ca, đệ và huynh còn khách khí làm gì, đệ sẽ dẫn huynh đến tinh cầu xem một vài nơi đặc biệt” Huyền Tinh không đợi Kiền Viên nói hết, đồng thời đứng dậy hướng về phía trước bay đi.
Nhìn thấy thân ảnh của Huyền Tinh, Kiền Viên sắc mặt có chút ưu tư, không nghĩ đến huynh đệ của mình lại là một người mệnh khổ, liền bay theo Huyền Tinh.
“Hàn Lân, ta xem ngươi còn trốn như thế nào, haha...........ha ha”
Cách đó không xa có một âm thanh truyền đến tai hai người Huyền Tinh.
“Hừ, Tiêu Tân Nhan, ngươi là kẻ tiểu nhân hèn hạ, Hàn gia ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu”
Tiêu Tân Nhan?Huyền Tinh nghe thấy họ tên này, cái họ tên đặc biệt này ở Tu Chân giới quả thật không ít, ít nhất Huyền Tinh đã từng gặp La Khỏa và tên Tiêu Tan Nhan ở trước mặt này.
Tuy nhiên khi Huyền Tinh nghe thấy tên Hàn gia thì sắc mặt có chút kích động. Hàn gia đích thị là cả một gia tộc tu tiên, lúc trước mình từng có quan hệ rất mật thiết với gia tộc này, chính mình đã có một người bạn tốt tại Hàn gia. Năm đó khi mình đã cùng với Hàn Thanh và Thiên Minh quan hệ như huynh đệ bình thường, chỉ là ngàn năm trước Hàn Thanh rõ ràng bị một người tu ma phái làm hại, cuối cùng mình cùng với Thiên Minh liên kết mới giết được tên tu ma phái đó. Huyền Tinh tin rằng kiếp trước mình đã từng có huynh đệ Hàn Thanh là tốt nhất hoặc là Thiên Minh ....... nghĩ đến Thiên Minh, Huyền Tinh cảm thấy đau lòng, thật không muốn nghĩ đến, thẳng hướng về phía hai người kia mà bay đến.
Kiền Viên thấy Huyền Tinh như vậy liền vội bay theo.
“Ngươi là người của Hàn gia? Đích thị là người của Hàn gia sao?” Huyền Tinh hướng về phía Hàn Lân hỏi.
“Đúng vậy, xin hỏi huynh đệ là.......” Hàn Lâm ngơ ngác không hiểu, vì cái gì mà Huyền Tinh hỏi như vậy, hắn đang cảnh giác với Tiêu Tân Nhan thì Huyền Tinh cùng với Kiền Viên dột nhiên bay tới, hai người này không biết là bạn hay là thù, hiện tại Hàn Lân rất khẩn trương.
“ Ngươi đừng sợ, chúng ta không có ác ý, chỉ là ta với Hàn gia của ngươi có chút quan hệ sâu xa.” Huyền Tinh thấy hắn khẩn trương như vậy liền giải thích. Hàn Lân thở phào, hóa ra họ là bạn không phải địch, bất quá Tiêu Tân Nhan lại khẩn trương, vốn dĩ hắn đối với tu vi của Hàn Lân có chút xem thường, không nghĩ tới giữa đường lại đột nhiên có hai người bay tới, Huyền Tinh tu vi tuy chỉ mới là Nguyên Anh kỳ cũng không làm hắn khẩn trương, nhưng người bên cạnh chính bản thân hắn căn bản nhìn không thấu tu vi của người này, mồ hôi lạnh liền xuất hiện trên trán.
“Người này có nên giết hay không?” đột nhiên Kiều Viên hướng tới Hàn Lânhỏi.
“Đáng chết, nên giết hắn ngàn lần, không ít đồng đạo của chúng ta đã bị hắn giết chết” Hàn Lân căm tức nói.
“Ồ” Kiều Viên khẽ gật đầu, bay tới Tiêu Tân Nhan , phất nhẹ tay áo khiến cho Tiêu Tân Nhan biến thành hư vô, không còn chút dấu vết.
Huyền Tinh trợn mắt nhìn lão ca, không ngờ lão ca này quá lợi hại, nhìn qua cách giết người cũng thấy như là một nghệ thuật, chính mình cho tới bây giờ chưa từng thấy qua thủ đoạn này
Cho nên Hàn Lân ở nơi này đã gặp qua không ít cao thủ tu tiên, người đã tu đến Phân Thần kỳ đích thực có thể phất ống tay áo dễ dàng kết thúc, Tiên Tân Nhan chết cũng không hiểu rõ vì sao.
Kiều Viên sở dĩ ra tay là vì cảm giác Huyền Tinh với gã Hàn Lân kia nhất định không phải là đối thủ của Tiêu Tân Nhan, cho nên chính mình nhân tiện ra tay.
“Lão ca.....chiêu thức của huynh cực mạnh, huynh có thể truyền chiêu này cho tiểu đệ được không?” Huyền Tinh dùng ánh mắt sùng bái nhìn Kiền Viên.
“Cái này đệ chưa cần học, chờ khi đệ đến tu vi này cho dù không ai dạy đệ, đệ cũng có thể làm được như huynh làm vừa rồi vậy” Kiền Viên chầm chậm nói.
Huyền Tinh đối với tu vi của Kiền Viên không để ý, mình năm đó tại thời điểm Đại Thừa kỳ làm không được nhưng lão ca lại.................
“Được rồi....trước mắt đừng nói việc này nữa, đệ không phải muốn nói chuyện với vị huynh đệ này a?” Kiền Viên liền chuyển chủ đề.
Huyền Tinh lúc này mới nhớ lại mình khi nãy tới cứu người.
“Ngươi tên là Hàn Lân đúng không? Ta năm đó cùng với Hàn gia của ngươi có chút sâu xa, ngươi có thể kể cho ta biết tại sao ngươi ra thế này không?”
Hàn Lân phát giác Huyền Tinh nói chuyện với mình thực không tự nhiên, tựa như là trưởng bối hỏi vãn bối, Kiền Viên ở bên cạnh nghi hoặc nhìn Huyền Tinh.
Tu vi của Hàn Lân mới chỉ Hậu kỳ, mà Huyền Tinh ngẫu nhiên chỉ mới đến Nguyên Anh kỳ...........tình huống này tại Tu Chân giới thực là hiếm thấy.
“Ngươi với Hàn gia ta đúng đã từng biết qua?” Hàn Lân nghi hoặc hỏi.
“Haha, đây là bí mật,nếu có duyên thì sau này ngươi sẽ biết.” Huyền Tinh cứ như vậy mà nói. Kiều Viên nghe Huyền Tinh nói câu này có điểm quen tai, lời này không phải chính mình đã nói qua với Huyền Tinh? Không nghĩ tên này học xong cái vẻ thần bí này.
Hàn Lân thấy Huyền Tinh không chịu nói cũng không truy vấn nữa, còn việc hắn gọi tên của mình cũng không để trong lòng, dù sao vừa rồi hắn đã cứu mình một mạng.
Vì vậy Hàn Lân mới kể về sự việc của mình.
Nguyên lai ngày trước bởi Hàn Thanh của Hàn gia cùng Thiên Minh của Huyền Minh tông có quan hệ mật thiết, mặc dù nghìn năm trước Hàn Thanh đã gặp nạn nhưng Thiên Minh vẫn còn rất chiếu cố đến Hàn gia. Do Thiên Minh chiếu cố cho nên bình thường không ai dám tìm Hàn gia gây phiền toái. Nhưng Hàn gia chỉ được Thiên Minh chiếu cố, nhưng lại không được cả Huyền Minh tông để ý đến, năm nay Huyền Minh tông đột nhiên tuyên bố Thiên Minh đã rời khỏi chức vị chưởng môn, chuyên tâm tu luyện, dĩ nhiên là để đón Thiên kiếp của chính mình, từ nay về sau không hỏi về việc của Tu Chân giới nữa.
Rất nhiều người tai Tu Chân giới đồn đãi về tình huống dẫn đến việc Thiên Minh tu luyện, cho nên mới sớm giao lại chức chưởng môn.
Hàn gia ngàn năm vẫn được Thiên Minh chiếu cố đến, dĩ nhiên đã khiến cho không ít người ghen ghét, cho nên khi Thiên Minh vừa mới tuyên bố rút khỏi chức vị chưởng môn thì đã có người kiếm Hàn gia gây phiền toái, mà tên Tiêu Tân Nhan đúng là một người có tâm địa bất chính, hắn thường xuyên tìm Hàn gia gây phiền toái, hắn không dám tìm gia chủ Hàn gia để gây sự, cho nên hôm nay hắn mới tìm đúng cơ hội giết Hàn Lân.
“Đáng tiếc ông nội của ta năm đó bị người ta sát hại, nếu không chưa chắc những người này đã tỏ ra càn rỡ” Hàn Lân không cam lòng nói.
Nguyên lai hắn là cháu của Hàn Thanh, hậu nhân của bạn cũ, đương nhiên Huyền Tinh muốn giúp đỡ Hàn gia bọn hắn. Nghe đến việc ngàn năm qua Thiên Minh vẫn chiếu cố tới Hàn gia, Huyền Tinh nghĩ Thiên Minh còn có chút lương tâm,không biết việc Tu Chân giới đồn đãi có phải là sự thật không, nếu Thiên Minh thật sự tu luyện vì vấn đề độ kiếp, bản thân có thể luyện chế ra độ kiếp đan, có nên hay không giúp hắn một chút...................
Hiện tại Huyền Tinh đối với Thiên Minh tâm tình rất phức tạp, không muốn nhớ lại quá khứ.
Vì vậy hướng tới Hàn Lân nói:” Không sao, những người nào có uy hiếp với Hàn gia ngươi, ngươi nói ra, ta sẽ giúp ngươi giải quyết hết những người này” có Kiền Viên là cao thủ như vậy mà không lợi dùng, quả thật sẽ là điều đáng tiếc
Vì vậy chỉ trong ba ngày, ba môn phái hạng trung của Không Vụ Tinh bị tiêu diệt hoàn toàn, sáu Hợp thể kỳ thậm chí còn có một tán tu của Độ Kiếp kỳ toàn bộ chỉ có ba ngày ngắn ngủi đều mất mạng một cách bí ẩn.
Những người này đều có xích mích cùng với Hàn gia, tất cả còn chưa kịp ra tay thì Hàn gia đã ra tay khiến mọi người kinh hãi, tất cả đều không dám tìm đến đắc tội với Hàn gia nữa.
Những người này đều là Huyền Tinh nhờ Kiền Viên ra tay giải quyết. Huyền Tinh nhìn thấy tràng cảnh Kiền Viên thoải mái giết người, cảm giác không có chút tính người, ngược lại còn cảm giác được một loại hưởng thụ. Cả người tu Độ Kiếp kỳ, Kiền Viên cũng chỉ phất có hai ống tay áo, rốt cuộc Huyền Tinh cũng cảm giác được tu vi của Kiền Viên quả thực đáng sợ.
Last edited by minhchinh555; 01-04-2009 at 12:12 AM.