Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #21  
Old 03-05-2009, 04:27 AM
lanhtamkhach lanhtamkhach is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts

Chapter XVII: Jeff.











Dưá»ng như mùa mưa dần Ä‘i qua khi ánh bình minh báo hiệu rằng thành phố sẽ tiếp tục có má»™t ngày nắng đẹp. Mà ánh nắng vui tươi cÅ©ng chẳng ăn nhập gì vá»›i tâm trạng cá»§a cô lúc này cả.


Hôm nay cô đi gặp Jeffron.


Cô chẳng hiểu vì sao mà mình phải chuẩn bị tất cả những thứ súng ống đạn dược này để làm gì nữa … chẳng lẽ cô phải giết ai đó sao? Giết Jeff là Ä‘iá»u mà cô chẳng mong muốn chút nào. Cái cảm giác đáng sợ tối hôm trước bây giá» quay vá» vây lấy đầu óc cô khiến nó vốn đã nặng trÄ©u vì cả đêm mất ngá»§ nay lại càng trở nên mệt má»i.


Làm sao đây ... ?


Cô chỉ còn biết cầu thần linh phù hộ cho mình, dù cô chưa bao giỠlà một đứa trẻ mộ đạo cả. Bây giỠcô chỉ biết trông cậy vào may mắn của mình thôi. Jeff …


Test đòi cô cho cậu nhóc đi theo.


Cô không hiểu việc đối đầu với Jeff hay với phân nửa Vampire Guild thì có gì hay ho mà cậu lại muốn tham gia. Mà bây giỠcô cũng không còn tâm trí đâu mà thắc mắc nữa. Cô cứ để cậu nhóc đi theo thôi, mong là cậu sẽ không làm cô vướng víu gì.


Cái tin Allen tìm được phương thuốc chữa khá»i bệnh cho tiểu thư Mỹ Xuân khiến cô cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n má»™t chút. Gắn bó bấy lâu nay rồi, cô cÅ©ng xem há» như những ngưá»i bạn tốt cho nên tin mừng cá»§a há» cÅ©ng làm cô vui lên phần nào. Chỉ có thái độ cá»§a Randall là hÆ¡i khó hiểu, anh ta có vẻ không được vui khi nghe tin này, cô có thể cảm thấy Ä‘iá»u đó dù ngoài mặt Randall vẫn tươi cưá»i chúc mừng má»i ngưá»i. Cô cÅ©ng không bận tâm lắm, dù gì thì chuyến này anh ta cÅ©ng chá»n ở lại VKG.


Chapter XVII: Jeff.


Sheryl xem ra dá»… chịu hÆ¡n Randall nhiá»u, cô Ä‘i khá nhanh và chẳng nói năng gì nhiá»u trên suốt dá»c đưá»ng. Jenny thích như vậy hÆ¡n, nói nhiá»u như Randall thì chỉ thêm phân tâm chứ chẳng ích gì. Nhưng tiếc là Test lại thế chá»— anh chàng đó má»™t cách quá ư “hiệu quả†khiến cô phát bá»±c. Cậu nhóc cứ luôn tìm cách bắt chuyện vá»›i cô, mà toàn những chuyện đâu đâu. Chỉ đến khi cô sắp nổi khùng lên thì cậu má»›i chịu từ bá» cái ý định đó mà ngậm tăm trên suốt quãng đưá»ng còn lại. Xin lá»—i nhé Test, nhưng đây không phải lúc …


Tòa thị chính cÅ© hiện dần trong tầm mắt. Bây giá» thì tòa nhà cÅ©ng cÅ© mục quá rồi, vì ngoài bá»n vampire chá»n nÆ¡i đây làm trụ sở thì cÅ©ng chẳng có ai bén mảng đến làm gì.


“Ông anh mình cÅ©ng biết chá»n chá»— quá nhỉ?†– cô khẽ thở dài.


…


Chào đón cả nhóm là má»™t mảng tưởng trắng vấy bùn đất nhem nhuốc, đầy dấu chân ngưá»i. Chính giữa đó là hai cánh cá»­a xoay bằng gá»—, loại phổ biến từ hồi hai thập niên trước. Cô đẩy cá»­a Ä‘i vào … lần đầu tiên cô gặp Jeff cÅ©ng ở trước má»™t tiá»n sảnh như thế này, trước má»™t cái cá»­a xoay giống như thế này. Äó là lúc cô Ä‘i vá»›i các xÆ¡ đến giúp phân phát thức ăn ở trại tị nạn …


Khùng thật! Äây đâu phải là lúc để mà nghÄ© vẩn vÆ¡! …


Vụt.


Hai bóng ngưá»i hạ xuống rất nhanh từ trên trần sảnh, dáng bá»™ nhanh nhẹn đủ cho cô biết há» là cái gì rồi. Tức thì, hai mÅ©i súng chÄ©a ra sẵn sàng nhả đạn. Nhưng há» trông chẳng có vẻ gì là muốn tấn công cô cả.


_ Sheryl – má»™t ngưá»i lên tiếng – Äại ca Ä‘ang chá» cô ở sảnh trong.


_ Cảm ơn Vance. Chúng tôi vào đây. – Sheryl khẽ gật đầu, đoạn quay sang Jenny – cô sẵn sàng rồi chứ?


…


Nắng! Ãnh nắng tràn ngập suốt chiá»u dài căn phòng trông thật rá»±c rỡ!


Cái gá»i là “sảnh trong†thật ra chỉ là má»™t gian phòng dài vốn được dùng làm văn phòng tiếp dân và làm ba thứ giấy tá» lằng nhằng, nay đã được dá»n dẹp hết bàn ghế. Nhưng bất ngá» nhất đối vá»›i Jenny vẫn là nắng! Cô không nghÄ© là sẽ thấy ánh mặt trá»i ở cái “sảnh trong†này, dù gì thì nó cÅ©ng là sào huyệt cá»§a bá»n vampire mà? Thật …


Và tất nhiên, ở cuối sảnh là “ngưá»i đóâ€.


Cô luôn mong được gặp lại anh, nhưng không phải trong tình cảnh như thế này, khi mà có thể cô buá»™c phải bắn má»™t ai đó. Cái ý nghÄ© giết nhầm anh đã dày vò cô suốt hai hôm nay, chẳng lẽ nó không thể tha cho cô sao? Ãnh nắng trong sảnh chẳng giúp đầu óc cô sáng sá»§a hÆ¡n chút nào, trái lại, sá»± xuất hiện cá»§a anh khiến Jenny trở nên lúng túng hÆ¡n.


_ Em làm tôi thất vá»ng quá Sheryl!


Anh ngồi trên má»™t chiếc ghế kim loại được rèn đúc sÆ¡ sài, nhưng phong thái chẳng khác nào má»™t vị vua Ä‘ang ngồi giữa vương quốc cá»§a riêng mình. Vị vua ngồi chống cằm trên ngai, bàn tay anh che hết ná»­a khuôn mặt, những ngón tay thô dài và hÆ¡i xương ấn nhẹ lên đôi mắt Ä‘ang nhắm nghiá»n. Nhưng rõ là anh không há» ngá»§.


_ Äến lúc anh phải dừng má»i thứ lại thôi! – cô gái cố giữ giá»ng rắn rá»i.


Anh hít một hơi dài và mở mắt ra, vẻ giận dữ.


_ Em cho mình cái quyá»n gì mà bảo tôi phải …


Ãnh mắt anh dừng lại ở hai kẻ đồng hành, trên khuôn mặt không giấu được vẻ bất ngá». Chắc chắn là anh đã không biết vá» sá»± hiện diện cá»§a Jenny nãy giá». Và rất nhanh chóng, sá»± ngạc nhiên đã chuyển thành tức giận. Bá»—ng “vút†má»™t cái, anh đã ở ká» bên cô, gầm gừ:


_ Anh đã nói với em thế nào nhỉ? Nếu em còn quay lại thì chính tay anh sẽ phải giết em, nhớ chứ?


Cô đã suy nghÄ© từ suốt bao năm qua rồi, còn lúc này là lúc phải quyết định dứt khoát. Khẩu súng bá»—ng trở nên nặng như chì dù đó vẫn là khẩu súng cô hay dùng. Cô không thể ngăn tay mình run lên khi mÅ©i súng chỉ thẳng vào giữa hai mắt Jeff. Äiá»u này thật khó hÆ¡n cô tưởng.


Jeff thở dài, nét mặt anh sa sầm xuống:


_ Em hiểu chưa Jennifer? Em không thể bắn anh, và anh luôn có thể giết em. Äó má»›i là vấn Ä‘á»! Giá» thì hãy vá» Ä‘i!


Jeff luôn đúng … nhưng cô không muốn chứng minh lại Ä‘iá»u đó lần nữa.


PANG.


…


Cô đổ sụp xuống sàn, thút thít.


_ Thế đấy …


Hắn đứng chết trân nhìn cô gái. Có lẽ má»i việc không còn giống như những gì hắn nghÄ©. Jenny cá»§a hắn đã biết suy nghÄ© khác rồi. Cô bé ngày xưa nay đã trưởng thành thật rồi.


_ Em … em chỉ muốn anh quay vá». – cô nức nở - Ä‘iá»u đó khó lắm sao?


Má»™t bàn tay đặt lên vai hắn. Äó là Vance – thằng phó đảng trung thành:


_ Nếu mày không rá»i khá»i đây thì tao sẽ quăng mày cho bá»n ngưá»i sói xé xác.


Äến mày mà cÅ©ng chống lại tao sao hả Vance?


_ Bây giá» tao hiểu rằng có hai ngưá»i cần mày nhất, và nÆ¡i đây không thích hợp cho những tình cảm giống như vậy, mày hiểu chứ? – Vance tiếp lá»i.


_ Mày phản tao sao?


_ Ở cái nÆ¡i này thì chỉ có mày là thằng duy nhất tá»± nguyện trở thành vampire mà thôi, không ai có thể hiểu được mày, và mày không thể hiểu ai hết. Bá»n tao đã chán ngán chuyện giành giật quyá»n thế ở cái nÆ¡i này rồi. Bất hạnh má»™t lần trong Ä‘á»i vá»›i bá»n tao là quá đủ! Con đưá»ng cá»§a mày sẽ dẫn anh em đến cái án tá»­ hình nặng ná» hÆ¡n thôi!


Thế đấy … như thế là đủ rồi. Hắn không còn đủ kiên nhẫn nữa. Bây giá» thì hắn phải tá»± mình trả thù cho cái gia đình thân yêu cá»§a hắn đã bị ngưá»i ta cướp mất. Mất Ä‘i sá»± á»§ng há»™ cá»§a Vance đồng nghÄ©a vá»›i việc mất Ä‘i phân ná»­a số thành viên trung thành, mà chỉ còn phân ná»­a thì cái há»™i vampire cá»§a hắn thành cái má»› hổ lốn à? Äã thế thì thà hắn Ä‘i má»™t mình cho rồi, sống chết ra sao cÅ©ng kệ!


_ Anh Ä‘ang nghÄ© gì vậy? – Sheryl lên tiếng há»i hắn.


_ Äã thế thì tao cÅ©ng chẳng cần tụi bây nữa! – hắn quát tháo – LÅ© chết nhát! Tao làm việc này má»™t mình cho rồi!


Bá»P.


_ Äá»’ NGU! NẾU ANH LÀM ÄÆ¯á»¢C THÃŒ SAO CHỊ ẤY PHẢI LO LẮNG CHO ANH HẢ?


Thêm má»™t tiếng “Bá»P†rõ to nữa, và hắn có thể nghe thấy phần sá» trái cá»§a mình nứt ra răng rắc. Hắn đỡ được cú đấm thứ ba, nhưng cú thứ tư thì không. Hắn cảm thấy má phải nhói lên, cứ như cả xương hàm muốn sút ra khá»i mặt vậy.


Nhưng hắn cũng không vừa. Dồn hết cả sức lực, cả hai – hắn và thằng nhóc – lao vào nhau như những con trâu điên đang hăng máu. Chỉ tiếc là hắn không thể biến hình để dùng móng vuốt, nếu không thì hắn đã có thể xé xác thằng nhãi này dễ như bỡn.


Ba bóng Ä‘en lao nhanh vào trận ẩu đả nhưng không phải để thêm dầu vào lá»­a mà để ngăn cả hai lại. Tai hắn gần như ù đặc Ä‘i, chỉ còn nghe loáng thoáng tiếng Jenny hoảng hốt can ngăn, tiếng Vance gầm gừ kiá»m thằng nhãi lại, tiếng Sheryl lo lắng há»i han hắn … má»™t má»› âm thanh há»—n độn, kết thúc bằng má»™t tiếng thét chói tai.


…


Hắn có thể cảm thấy những mảnh sá» cá»§a hắn dần liá»n lại, má»i hình ảnh bá»›t má» nhòe, trở nên liá»n mạch, rõ ràng hÆ¡n. Tiếp theo đó là hình ảnh Sheryl Ä‘ang vây lấy hắn, vẻ mặt em rõ là Ä‘ang rất lo lắng. Test Ä‘ang nằm trên sàn nhà thở dốc, cả thân ngưá»i co giật liên hồi. Còn Jenny thẫn thá» nhìn hắn …


… ánh mắt đó … hắn ghét phải thấy ánh mắt đó … hắn đang làm cô buồn, rất buồn.


“Jenny … cho anh thêm một năm nữa …†– hắn chỉ có thể nói vậy.


“Nếu anh không lo được cho chị ấy thì để tôi.†– Test lừ mắt nhìn hắn.


Hắn bật cưá»i … thằng nhãi này Ä‘ang nghÄ© cái gì vậy? …
Tài sản của lanhtamkhach

Chữ ký của lanhtamkhach
Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #22  
Old 10-05-2009, 10:22 AM
lanhtamkhach lanhtamkhach is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts

Chapter XIII: Black Barrier.











_ Hai ngưá»i Ä‘i trước Ä‘i, sẽ gặp nhau sau!


Jenny đột ngá»™t rẽ ngang, mất hút giữa má»™t con hẻm tối. Nó nhìn Randall, coi bá»™ anh chàng cÅ©ng chẳng hiểu gì hÆ¡n nó. Thế là cả hai Ä‘i má»™t mình ngược ra khá»i Thánh địa Ãnh Dương, trở vào trong Vành chắn Äen. Tụi nó chưa Ä‘i được bao xa, bá»—ng má»™t bóng Ä‘en đáp xuống trước mặt tụi nó, từ từ đứng dậy nói:


_ Má»i ngưá»i hãy cẩn thận, nÆ¡i này rất nguy hiểm!


_ Cô là ai?


_ Nếu muốn rá»i khá»i đây an toàn thì hãy theo tôi! – nói rồi cô gái bắt đầu bước Ä‘i nhanh.


Không cần nói nó cÅ©ng biết cô ta là vampire, nó có thể ngá»­i thấy. Nhưng vì sao cô lại giúp tụi nó, hay có gì mỠám ở đây? Nó làm dấu ra hiệu vá»›i Randall nhắc anh ta phải thận trá»ng.


Ba mươi phút đầu tiên trôi qua khá yên bình, dù sự im lặng của cô gái kia gây cho nó một cảm giác bất an khó chịu. Tụi nó đi được khoảng quá nửa độ dày Vành chắn thì cô ra hiệu dừng lại và bắt đầu nghe ngóng. Nó cũng đứng im và nghe thử, cảm nhận được …


_ Coi chừng! – nó hét lớn.


Quá trá»…! Má»™t tên vampire phóng xuống từ gá» tưá»ng và khóa cô gái dẫn đưá»ng bá»n nó, hai tên khác quật Randall ngã xuống khi anh ta chưa kịp phản ứng. Nó định đến ứng cứu thì …


Bá»P!


Nó té xuống ná»n đất lạnh ngắt, đầu Ä‘au như búa bổ. Thì ra còn má»™t tên khác phục sẵn nó từ nãy giá»! Nó tìm cách giãy giụa nhưng vô ích, tên đó quá khá»e!


Chapter XIII: Black Barrier.


Tiếng bước chân vang lá»™p cá»™p trên ná»n đá lạnh lùng, càng lúc nghe càng gần hÆ¡n. Äó là má»™t nhóm chừng hÆ¡n chục ngưá»i, cao thấp lá»›n bé Ä‘á»u có, tất cả Ä‘á»u mặc những bá»™ đồ bảo há»™ chống nắng, những bá»™ đồ mà chỉ vampire cần đến.


_ If your attack is going on too well …


Má»™t bóng ngưá»i bước ra từ đám đông đó, ngạo nghá»… nhìn tụi nó.


_ … you are walking into an ambush!


_ Jeffron!


_ Dạo này mày cũng ngon lành hử? Nghe đâu mày kết thân được với tụi Killer …


_ Äể há» Ä‘i Ä‘i! – đó là cô gái dẫn đưá»ng cho bá»n nó.


Jeffron quắc mắc nhìn cô, gật gù mỉm cưá»i. má»™t nụ cưá»i nó không thấy gì là tốt lành cả …


_ Sheryl! – hắn giằng lấy cô gái từ tay tên lâu la, giá»ng âu yếm, hay vá» như thế – anh đã bảo em bao nhiêu lần rồi ấy nhỉ? Sao em cứ phải thương hại cho lÅ© bất tài này?


_ Bá»n há» là ngưá»i đó Jeff! – Sheryl nhìn thẳng vào mắt hắn – Anh cÅ©ng từng là ngưá»i mà?


_ Dẹp Ä‘i! Anh đã quên cái thá»i đó rồi, làm ngưá»i chẳng thú vị gì! Sao em không ngoan ngoãn nghe lá»i anh nhỉ, cục cưng? Em có Ä‘i đâu thì anh cÅ©ng đánh hÆ¡i được thôi. Cứ chá»c anh giận hoài như vậy không hay đâu! – hắn vuốt lên tóc cô, khá»u vá»c như thể cô là má»™t con búp bê vậy. Nó thấy nóng ran cả mặt, nhưng đó không phải chuyện cá»§a nó – nó tá»± dằn lòng như vậy. Sheryl cÅ©ng khó chịu ra mặt, nhất là khi Jeffron làm thế vá»›i cô trước mặt lÅ© lâu la.


Hắn đẩy cô gái sang má»™t bên, hất hàm há»i nó:


_ Tụi bây tìm được gì trong đó?


_ ÄÆ°á»£c gì kia?


_ Sức mạnh, đồ ngu ạ! Chứ không phải mày bắt chước bá»n ngưá»i sói ở đây à?


_ Bắt chước cái gì? – trông điệu bộ nó giống như đang giả khỠthật, mặc dù đúng là nó đang khỠcâm ra, chẳng hiểu ý Jeff muốn gì.


Jeffron đứng dậy rảo vòng quanh chá»— nó và Randall, hít hà mấy cái như Ä‘ang ngá»­i mùi con mồi. Chắc hắn Ä‘ang cân nhắc Ä‘iá»u gì đó. Khỉ thật! Jenny Ä‘i đâu mất từ nãy giá»? Nếu cô nàng có ở đây, chắc cô sẽ có cách đối phó vá»›i bá»n chúng, ít ra thì cÅ©ng có cách nào đó đào thoát an toàn.


_ Nhìn mày giống thằng ngáo á»™p! – Hắn ngán ngẩm phán thẳng má»™t câu – để tao nói quách cho rồi! Mày thấy bá»n ngưá»i sói ở đây thế nào? Chúng biến hình bất kể khi nào chúng muốn, và Ä‘i săn theo đàn.


_ Thì sao cơ?


_ Chắc tại mày ở đây từ nhá» nên không biết, chứ ở nÆ¡i khác ngưá»i ta chỉ biến thành sói vào đêm trăng tròn thôi, và Ä‘i solo, vì cái bá»™ não nhá» như trái chanh cá»§a ma sói chỉ khiến chúng lao vào cắn nhau chứ không thể Ä‘i săn cùng nhau như vậy. Tức cưá»i nhỉ? – hắn bật cưá»i – Trong khi lÅ© sói thá»±c thụ lại làm việc theo đàn khá ăn ý cÆ¡ đấy! Thiệt tình …


Bụp.


Máu bắn ra tung tóe, để lại gương mặt sững sá» cá»§a Jeffron chảy dài theo cái thân hình cao lá»›n đổ sập xuống mặt đất. Nó chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì đã nghe tiếng đạn bay rít sát bên tai nó lạnh lùng, và hai tên vampire Ä‘ang giữ nó bật ngá»­a ra. Không chần chừ, Randall bật dậy lôi nó chạy thẳng má»™t mạch, theo sau là tiếng Jeffron chá»­i bá»›i bá»n thuá»™c hạ.


Nó lỠmỠhiểu ra. Cái kiểu bắn bất ngỠnhư thế thì nó chỉ biết mỗi Jenny, nó cũng từng ăn đạn nên cũng nhớ.


Cả hai chạy được một lúc khá xa mới dừng lại thở một lúc.


_ Chết rồi! – nó sực nhớ ra – cái hộp của Allen!


_ Cậu không thể quay lại đó được, cái hộp đó ta sẽ tính sau!


Póc póc.


Hai tên ma cà rồng khác Ä‘ang định tấn công tụi nó thì bị bắn, rÆ¡i xuống từ gá» tưá»ng gần đó. Randall lôi nó vào cái hẻm sau lưng, chạy má»™t mạch tá»›i cuối hẻm thì gặp Jenny Ä‘ang phóng xuống.


_ Chị đã ở đâu nãy giỠvậy? – nó hét lớn.


_ Vành chắn Äen hả? – cô nàng tá»± đắc – Xem ra cÅ©ng không có gì ghê gá»›m lắm.


_ COI CHỪNG!


Má»™t cái thây vampire bay thẳng vào chá»— nó. Jenny nhanh chóng lách qua được và bắn trả vá»›i sá»± giúp sức cá»§a Randall. Tiếng súng hãm thanh rít gió nghe thật ghê rợn, máu cứ theo những âm thanh đó mà đổ ra đỠcả góc phố. Nó mong nó có thể giúp được, nhưng xem chừng sá»± hiện diện cá»§a nó thừa thãi quá. Nó chỉ biết nép vào má»™t góc kín mà nhìn hai ngưá»i kia tả xung hữu đột.


_ Dừng lại! – một tên gầm gừ - không tao bẻ cổ thằng nhãi này!


Khỉ thật, Randall bị tóm hồi nào mà nó không hay! Chỉ một phút sơ sảy là anh chàng trở thành bia đỡ đạn, phút sơ sảy thứ hai, Jenny trở thành bao cát cho chúng tha hồ tập dượt.


Nó không thể dứng nhìn như thế được … nó …


…


… không thể …


… không thể cái gì kia …?


Ngá»±c nó cháy rát như vừa xong má»™t cuá»™c marathon kéo dài hàng thế kỉ. Lần này nó có thể … phải, nó có thể kiểm soát được bản thân, nhưng nó không … nó muốn … để con quá»· hưởng trá»n niá»m vui thích … con vampire cá»§a nó.


XẸT.


Má»i thứ trở nên trắng xóa.


Trên cái ná»n trắng bóc ấy, những hình ảnh má» mỠảo ảo dần hiện ra, từ từ rõ nét lại, hiện đầy đủ ra là cảnh con phố ban nãy bá»n nó đứng, chỉ có Ä‘iá»u con phố Ä‘ang nằm ngang.


Phổi nó rát bá»ng vì khát dưỡng khí, cố hít lấy hít để cái không khí mát lạnh cá»§a Vành chắn Äen. Vụ ẩu đả làm nó mất sức dữ quá, chưa kể cái màn chạy nước rút vá»›i Randall từ trước đó …


… Randall? Randall đâu? Và Jenny nữa?


Nó ngoái nhìn quanh và thấy đầu tê buốt như bị cái gì đập phải. Chính xác thì nó Ä‘ang nằm bẹp dí dưới mặt đưá»ng, Jenny Ä‘ang ngồi nghỉ ở góc tưá»ng kế, cạnh đó là Randall. Anh ta chết rồi ư? Nó không biết, chỉ thấy mắt anh nhắm nghiá»n.


_ Chuyện gì xảy ra vậy? – nó thá»u thào, giá»ng khản đặc.


_ Lúc nãy cậu hơi … mất kiểm soát, nên tôi buộc phải niệm phép khóa vòng. – cô chỉ cái vòng kiểm soát trên tay nó. – Sao cậu lại dễ mất bình tĩnh vậy?
Mất bình tĩnh? Chẳng phải vì cô gặp nguy hiểm đó sao …


Crak.


Jenny lên đạn súng, chÄ©a thẳng vá» cái bóng ngưá»i má»›i bước đến. Cái bóng kia chỉ thong thả bước đến chá»— nó nằm, gật gù.


_ Bắn hay lắm!


Jeffron đến bên chá»— nó Ä‘ang nằm, giá»ng rõ rang Ä‘ang tức giận lắm, dù hắn cố ghìm lại, tay phe phẩy cái đầu đạn nhuốm máu trước mặt nó.


_ Test Æ¡i là Test! Mày nghÄ© cái cá»§a nợ này có thể giết được tao à? Äừng có hòng! – hắn vứt cái đầu đạn vàng chóe lẫn máu xuống mặt đưá»ng đầy bá»±c bá»™i – má»™t tay tao quản cả cái Vành chắn này bấy lâu, giá» chỉ chá» cÆ¡ há»™i vào được Thánh địa … giá» mày lại định giết tao bằng cái thứ này à? Tao đã nói gì vá» mày nhỉ? “Thằng nhóc đó có triển vá»ng lắm!†… cứ coi như tao lầm!


Chóc.


Äạn bay như xé gió, nhưng bị cánh tay Jeffron chặn lại. Và vá»›i má»™t động tác cá»±c nhanh – đến mức nó không thể thấy được – cả bàn tay phải cá»§a hắn quấn trá»n quanh cổ cá»§a cô gái. Hắn nhìn cô vá»›i má»™t thái độ là lạ, dí sát mặt cô gái như Ä‘ang săm soi cái gì đó …


_ Thích thì cứ giết ta đi! – Jenny nghiến răng – ta sẽ bắn cho hết chỗ đạn này thì thôi!
_ … Jennifer?


Cô há hốc, nhìn chằm chằm vào cái gã mặc áo choàng trùm kín mặt như chỠđợi cái gì đó. Äoán được ánh mắt cá»§a cô gái, hắn thả cô xuống, từ từ kéo cái mÅ© trùm xuống.


_ Jeff? – cô thốt lên, không giấu được vẻ bất ngỠvà vui sướng – thì ra là anh hở Jeff? Em … em không nghĩ … ý em là …


_ Anh đã bảo em đừng tìm anh nữa mà? – hắn quay mặt đi – sao em cứ phải cứng đầu …


_ Äâu chỉ có mình em, cả Lena, Zack, Pete, … há» cÅ©ng Ä‘ang tìm anh khắp nÆ¡i! Anh phải thấy tụi nhá» nhá»› anh đến chừng nào …


Hắn ngậm tăm, đi dần vỠcuối hẻm.


_ Khoan đã Jeff! Anh phải vỠcùng em! Chẳng lẽ anh cứ ở đây mãi?


_ Anh đã nói biết bao nhiêu lần rồi? Anh chưa đạt được mục đích cá»§a mình, vỠđó cÅ©ng chỉ hại má»i ngưá»i mà thôi.


_ ÄỪNG CÓ NÓI NGU!


Nó giật mình, tránh đưá»ng cho Jenny khập khiá»…ng Ä‘i tá»›i. Có vẻ như cô nàng Ä‘ang giận lắm nên nó không muốn can thiệp vào.


Rốt cuộc là chuyện gì vầy nè?


_ Anh tính như thế này đến chừng nào nữa? Äâu ai bắt anh phải Ä‘i trả thù, sao anh cứ chăm chăm nhá»› mãi chuyện đó? Lần nào cÅ©ng vậy, anh Ä‘á»u hứa này hứa nỠ… đến chừng nào việc cá»§a anh má»›i xong? … Anh vá» vá»›i bá»n em Ä‘i! … Bá»n em Ä‘ang tìm cách giúp cho anh trở lại thành ngưá»i bình thưá»ng … lần này khả năng thành công rất lá»›n! Anh hãy vá» Ä‘i … ai cÅ©ng nhá»› anh hết …


Câu nói của Jenny càng lúc càng nhỠdần, liên tục bị những tiếng nấc ngắt quãng, cứ như cô đã ấm ức từ bấy lâu, nay có dịp tuôn ra gần hết. Randall đã hơi tỉnh lại, định với lấy khẩu súng gần đó nhưng nó ngăn lại.


_ Bảo má»i ngưá»i đừng tìm anh nữa. Nhất là Pete, thằng đó dá»… bị kích động lắm, em từ từ mà nói nó … bảo Lena chăm sóc tụi nhá» cho tốt. Chỉ có tá»± tay con bé coi sóc thì anh má»›i yên tâm …


_ Anh nói vậy là sao?


_ Anh bảo má»i ngưá»i đừng Ä‘i tìm anh nữa! Việc cá»§a anh chưa xong! Còn em – Jeff quay lại nhìn thẳng vào mắt cô – Ä‘i vá» Ä‘i! Nếu em còn bước chân đến nÆ¡i này, anh sẽ giết em!


Jeffron biến mất, để lại Jenny má»™t mình ngồi đó thẫn thá» vá»›i ánh mắt ấm ức và giận há»n, như muốn xé toang bóng tối dày đặc kia.


Bóng tối bao phá»§ Vành chắn Äen.
Tài sản của lanhtamkhach

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #23  
Old 10-05-2009, 10:25 AM
lanhtamkhach lanhtamkhach is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts

Chapter XIV: 2 in the morning.









Hai giỠsáng.


Ãnh trăng rá»i sáng cả vùng trá»i Ä‘en, xuyên thá»§ng những đám mây trôi vật vá».
Hai giỠsáng.


Phân ná»­a thành phố Ä‘ang say ngá»§. Phân ná»­a còn lại vẫn thức trắng đêm, tiếp tục cuá»™c chiến không khoan nhượng. Má»™t cuá»™c chiến tàn khốc đến mức nó chẳng hiểu bằng cách nào nó có thể sống sót … cho tá»›i bây giá».


Hai giỠsáng.


Trở vỠVKG từ mấy tiếng trước, nhưng đầu óc nó vẫn không thể dứt suy nghĩ vỠJeff và Jen … thế giới nhỠbé …


Tá»›i bây giá» nó vẫn nằm trằn trá»c không ngá»§ được … đã hai giá» sáng.


Chapter XIV: 2 in the morning.


Hai giỠsáng.


Má»™t bóng ngưá»i dừng trước cá»­a, ngần ngừ suy nghÄ© mấy giây rồi lảo đảo bước vào phòng. Dáng Ä‘i chệnh choạng đó nó Ä‘oán là ngưá»i say rượu. Hắn đến bên bàn, sÆ¡ sẩy làm đổ ống đựng bút cá»§a Allen, tạo má»™t chuá»—i âm thanh lạo xạo chá»i tai giữa không khí tÄ©nh mịch cá»§a ban đêm.


Cạch.


Cái đèn bàn nhá» xíu chiếu sáng cái đống hồ sÆ¡ tài liệu bá» bá»™n cá»§a Allen, và soi rõ gương mặt cá»§a “hắnâ€. Nó len lén nhìn lên cái hướng ánh sáng đó và … khỉ ạ! Jenny mà nó tưởng thằng cha nào vô quậy phòng thí nghiệm! Nhìn cô nàng thấy ghê quá, tóc tai bù xù như ổ quạ, mặt đỠbầm lên vì hÆ¡i men, tay còn cầm chai rượu đã cạn quá ná»­a. Cô há» hững nhìn quanh phòng, cái chai tuá»™t khá»i tay và rÆ¡i xuống sàn, rượu dốc ra từng bụm.


Nó không biết nên làm gì, chỉ nằm yên đó nhìn Jenny bắt đầu lục tung lên cái đống giấy tá» vốn đã bá» bá»™n. Cô Ä‘á»c lướt qua vài tập, lật lật giở giở vài trang đầu rồi chuyển, từ tập này sang tập khác. Bá»—ng cô dừng lại ở má»™t bá»™ hồ sÆ¡ bìa xanh hÆ¡i dày hÆ¡n những bá»™ kia. Lướt qua vài trang đầu, ánh mắt cô sáng lên, tá» ra má»™t sá»± quan tâm đặc biệt kì lạ. Nhưng càng lật, càng giở ra những trang sau, gương mặt cô càng tối sầm lại, không giấu được vẻ thất vá»ng. Càng vá» những quyển sách, những tập hồ sÆ¡ sau, sá»± thất vá»ng càng chất chứa. Gần hết đống giấy tá», Jenny bá»—ng đóng sầm cuốn sách Ä‘ang Ä‘á»c dở khiến nó giật mình.


_ Allen … - cô ngồi phệt xuống ghế, day day sống mũi – anh đang làm cái quái gì vậy …


_ Chị kiếm cái gì à?


Jenny giật mình, bật ngá»­a ra đằng sau, té má»™t cú Ä‘au Ä‘iếng. Khi đã hoàn hồn lại cô gắt gá»ng:


_ Cậu muốn dá»a tôi chết luôn à? Äồ quỉ!


_ Tôi … hơ … không cố ý.


Jen lồm cồm bò dậy, tay với lấy chai rượu đổ giỠchỉ còn khoảng hai lóng tay, ngật ngừ tu cho hết.


_ Chị uống rượu à?


_ Nhìn mà không biết à!


Cứ cái kiểu đốp chát thế này thì thà nó ngậm tăm cho hết buổi! Nó ra ngoài hành lang, hít thở chút ít không khí mát mẻ rồi quay vào thì thấy cô nàng Ä‘ang nằm ra giưá»ng nó mà bắt đầu lim dim.


_ Chị vỠphòng đi, chị say rồi đấy! – nó đỡ Jenny dậy.


_ Cho tôi mượn chỗ này chút đi, có chết ai đâu! – lại tiếp tục càu nhàu.


Mượn chỗ một chút thì ổn, nhưng với cái mùi rượu nồng nặc này thì nó không biết tối nay nó ngủ ra sao. Thôi kệ, lỡ thức tới giỠthì thức tới sáng luôn chắc cũng không sao.


Jenny Ä‘ang say … ngưá»i say hay nói lung tung … nó thá»­ há»i xem.


_ Jeffron là anh trai cô phải không? Ngưá»i mà cô tìm suốt đó?


Cô lừ mắt nhìn nó, cặp mắt đỠngầu trông dá»… sợ quá! CÅ©ng may lần này ngưá»i say là cô chứ không phải là nó! Nhưng hóa ra nó chỉ sợ vẩn vÆ¡, Jenny chẳng làm gì nó cả, cô ngoảnh mặt Ä‘i, săm soi cái chai. Nó chẳng hiểu cái chai rá»—ng thì có gì hay mà săm soi?


_ Phải đó! … cậu thấy Jeff cá»§a tôi là ngưá»i thế nào?


“Jeff cá»§a côâ€? Cô biết cách giết ngưá»i đấy chứ!


_ Trông anh ta chẳng giống như cô kể - nó nói – anh ta đâu có giống như vampire tốt?


_ Vậy theo cậu thì thế nào là vampire tốt?


_ Vampire tốt chỉ tìm cách kéo dài sá»± sống chứ không giết ngưá»i vô tá»™i vạ, và có má»™t số Ä‘iá»u được qui ước ngầm vá»›i nhau như giữ khoảng cách an toàn, hay không tấn công …


_ Thì cÅ©ng là giết ngưá»i cả thôi! Cậu tưởng những lí lẽ đó khiến cậu trở thành ngưá»i tốt à?


_ Nhưng mà …


_ Toàn là ngụy biện! – cô nạt nó – Có tên nào không giết ngưá»i, cậu nói thá»­ tôi nghe!


_ Có đấy!


Phải, làm ma cà rồng mà không giết ngưá»i thì nó đã từng thấy rồi, vì chá»— cá»§a nó chỉ dành cho vampire tốt mà, những vampire luôn tìm cách giá»›i hạn mình để không gây hại cho dân lành. Trông Jenny có vẻ ngạc nhiên lắm, nó giải thích:


_ Chỉ đơn giản là hỠ… không giết ngưá»i nữa. Há» chết, thế thôi.


_ Chết?


_ Há» ra ngoài – trong đầu nó hiện lên cảnh những cái xác cháy Ä‘en, lở loét – tắm mình trong ánh sáng mặt trá»i lần cuối cùng và … không giết ngưá»i nữa. Tuy Ä‘au đớn nhưng hỠđược tá»± do. Tôi thì … không đủ can đảm để làm như há».


_ May cho cậu!


Nó không hiểu, “may†là may chá»— nào kia? Sống như thế riết nó cÅ©ng muốn chai hết cảm xúc, vậy mà cô ta cho là “mayâ€!


_ Äối vá»›i tôi thì những ngưá»i đó Ä‘á»u là hèn nhát! Há» chỉ tìm cách chạy trốn sá»± thật thôi, cuối cùng thì tá»± giết mình!


_ Chị cho là giết ngưá»i khác để sống thì hay hÆ¡n chăng? Làm những Ä‘iá»u giống Jeffron đã làm?


_ Hay nhất là làm những việc cậu Ä‘ang làm, được chưa? Äừng có nhắc anh ta ra nữa! Cái đồ ngu đó chẳng có cách chi khuyên bảo được … cậu có tin là anh ta … muốn làm ma cà rồng không? …


Nó nghe như sét ngang tai. Sao lại có ngưá»i muốn làm vampire kia chứ?


_ Cậu không tin à … - Jenny cưá»i ngặt nghẽo – phải đấy! Anh ta tá»± nguyện trở thành má»™t vampire … lừa má»™t vampire khác cắn gần chết … đổi cả cuá»™c sống bình thưá»ng lấy sức mạnh vô song!


Tràng cưá»i càng lúc càng nhá» dần, càng vụn dần vì những tiếng nấc ngắt quãng, cuối cùng thì trở thành má»™t âm thanh há»—n độn mà nó không biết là tiếng cưá»i hay tiếng khóc. Nhìn sang, thấy mặt Jenny sÅ©ng nước nó đâm hoảng. Khỉ! Cô làm gì vậy?


_ Kì lạ thật … tôi không hiểu nổi … đã biết bao lần tôi gặp lại anh ấy … nhưng tôi vẫn không bắn anh được … không thể khiến anh ấy dừng được … - cô mỉm cưá»i, đôi mắt đỠđẫn mặc cho những giá»t nước mắt lăn dài làm ướt mi. – nếu tôi lỡ tay giết anh ấy thì sao? … thế mà hôm qua … tôi đã bắn …


_ Tại sao anh ta lại muốn làm vampire?


_ … ngưá»i ta giết cả nhà anh ấy …


Nó có thể lỠmỠđoán ra được. Chắc là anh ta muốn có sức mạnh để trả thù cho gia đình mình …


Nó nên làm gì bây giá»? An á»§i cô? Nhưng nó biết an á»§i sao đây, nó mà sÆ¡ sẩy lỡ lá»i thì chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra. Nó sợ cô sẽ buồn thêm. Nó không nói được.
Nó chẳng thể làm gì cả.


Chợt nó thấy một bên vai hơi ươn ướt.


_ Chỉ má»™t chút nữa thôi là tôi … anh ấy … nếu anh ấy mà chết làm sao tôi … sao há» có thể tha thứ cho tôi … tất cả chúng tôi Ä‘á»u muốn ah ấy trở vá» mà … nếu tôi lỡ tay giết anh ấy … làm sao mà tôi sống được …


Jenny gục đầu vào vai nó mà khóc nức nở, khóc cho ướt cả vai áo nó, khóc cho tim nó quặn thắt lại, cho đầu óc nó tối sầm.


_ Anh ấy … hay nấu ăn cho chúng tôi … nấu ngon lắm … bá»n trẻ hay gá»i anh là Little Chef … nhại từ tên anh ấy ra … nhưng cÅ©ng đúng nhỉ? … phải nói là bá»n nhá» thích mê ấy chứ … anh ấy tốt bụng lắm …


Nó ngồi lặng thinh, chỉ biết xoa xoa an ủi bỠvai nhỠchốc chốc run lên vì những tiếng nấc. GiỠthì nó chắc rằng nước mắt mặn, vì lòng nó rát lan như có ai xát muối.


Vị thần số mệnh cứ như đứa trẻ, mãi đùa giỡn vá»›i những món đồ chÆ¡i mà ngưá»i ta hay gá»i là “cuá»™c Ä‘á»i†…
…


Thá»i gian tiếp tục trôi … mưá»i phút … ná»­a tiếng … hay bao lâu? Nó không biết nữa.


Sợi thun buá»™c tóc thưá»ng khi đã rÆ¡i mất, làm xổ tung mái tóc ra như Ä‘ang nghịch nó. Cái đầu tóc vàng óng thưá»ng khi dữ dằn vá»›i nó, nghiêm khắc vá»›i nó, há» hững vá»›i nó, nay Ä‘ang dụi vào lòng nó mà ngá»§ cho nguôi cÆ¡n ấm ức khiến nó bối rối quá thể. Nó không dám đánh thức cái đầu đó dậy. Äúng ra là nó không muốn …


Chắc cÅ©ng không sao, tá»›i sáng mai men rượu lại bay, cái đầu tóc vàng đó lại ngồi dậy gắt gá»ng nó, nạt ná»™ nó, há» hững vá»›i nó giống như má»i khi thôi mà. Chắc cÅ©ng chẳng nhá»› gì đâu …


Nó thì muốn nhá»› … nó chỉ muốn ở như thế này … nó không muốn “giống như má»i khiâ€.


Nó chán.


“… cậu thấy Jeff cá»§a tôi là ngưá»i thế nào? …â€


Cứ nhớ đến là nó thấy khó chịu.


“Jeff cá»§a tôiâ€


Chà, Jenny ... cô thật biết cách giết ngưá»i …

Tài sản của lanhtamkhach

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #24  
Old 10-05-2009, 10:26 AM
lanhtamkhach lanhtamkhach is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts

Chapter XV: The morning












Sáng nay là má»™t ngày đẹp trá»i, nắng dịu và ấm áp.


Nó Ä‘oán là thế, vì thưá»ng nắng dịu thì nó không cảm thấy nóng gay gắt như khi nắng mạnh. CÅ©ng đỡ là phòng thí nghiệm khuất sau hành lang và không có cá»­a sổ nên nó cÅ©ng thấy dá»… chịu.


Như má»i khi, Mỹ Xuân và Allen sang phòng thí nghiệm rất sá»›m. Cô bé đến bên giưá»ng nó mà lay:


_ Anh Test dậy đi chơi với em nè!


Cái đống chăn nệm lùng nhùng khẽ cá»±a mình, ậm ừ mấy tiếng như còn ngái ngá»§ - nó Ä‘oán thế - rồi tiếp tục nằm ngáy pho pho. Allen nhắc nó – hay cái má»› chăn má»n Ä‘ang nằm trên giưá»ng nó:


_ Cậu chuẩn bị cho tôi lấy mẫu thử đi rồi hãy đi cùng tiểu thư.


Cái đống lùng nhùng đó lại ậm à ậm ừ, rồi đâu lại vào đấy.


_ Anh Test! – Mỹ Xuân nũng nịu và lay mạnh hơn – dậy đi chơi với em đi!


_ CÃI GÃŒ MÀ á»’N ÀO QUà VẬY? – xem chừng “cái đống lùng nhùng†đó chịu không thấu rồi



– KHÔNG ÄỂ NGƯỜI TA NGỦ YÊN ÄÆ¯á»¢C MỘT CHÚT HẢ? MỆT QUà ÄI!


Sau khi cằn nhằn má»™t câu làm cô bé xanh mặt, “cái đống lùng nhùng†lại thả ngưá»i cái “bịch†xuống giưá»ng mà ngá»§ ngon lành, mặc cho mái tóc vàng rối lại bù xù.


_ Ã! Chị Jenny sao lại ngá»§ ở đây?


_ Ã! Sao cậu lại ngồi đây? – Allen giật mình khi thấy nó ngồi bên bàn làm việc.


_ Äể chị ấy ngá»§ Ä‘i. – nó nói.


Chapter XV: The morning.


_ Hôm qua chá» má»i ngưá»i lâu quá nên tôi Ä‘i ngá»§ trước – Allen nói – thế các cậu đã thu được gì?


_ Không có gì hết.


_ Không có gì hết? Là sao? – “ông già†hét toáng lên.


Mỹ Xuân Ä‘anh mặt nhìn “ông già†ra hiệu im lặng rồi khẽ đến bên Jenny – lúc này đã thức nhưng hai mí mắt vẫn khép há» như còn mệt má»i lắm. Allen kéo nó ra má»™t góc:


_ Chuyện là thế nào? Randall thì te tua cả, Jenny thì uống rượu như điên …


_ Sao anh biết Jenny uống rượu?


_ Nghe kể. Nhưng các cậu đi cả ngày vỠmà không có gì cho tôi hết là sao?


Nó ngồi kể lại hết cho Allen việc xảy ra ở Vành chắn Äen tối qua, cả việc nó gặp lại Jeffron và việc anh ta là ngưá»i thân cá»§a Jenny. Nó kể gần hết, tất nhiên ngoại trừ việc làm cách nào mà Jenny chịu kể cho nó nghe.


_ Chà – anh chàng tặc lưỡi – đúng là có nhiá»u chuyện bất ngá» hen! Thôi được rồi, mấy cái mẫu vật đó tôi sẽ tính sau vậy.


Nó để Allen lấy mẫu xét nghiệm như má»i khi, đôi khi nó cÅ©ng len lén nhìn sang chá»— Jenny và Mỹ Xuân. Chẳng biết làm cái gì mà hai ngưá»i ngồi thá»§ thỉ thù thì cái gì nhá» xíu mà nó không nghe được. Có vẻ như Mỹ Xuân Ä‘ang giúp an á»§i cô gái.


Thôi kệ, nếu muốn thì hỠđã nói to lên cho cả nó và “ông già†cùng nghe rồi.


_ Chào má»i ngưá»i! – Randall xuất hiện – Buổi sáng thật là tốt lành! Tôi chưa từng thấy mình nhá»› ánh mặt trá»i đến thế nào!


Trông anh chàng khá hÆ¡n tối qua, lúc mà tụi nó phải lôi anh xá»nh xệch vá» VKG. Trông thấy không khí căn phòng hÆ¡i lạ, anh ta ra ý há»i. Thế là nó lại phải giải thích lại má»™t lần nữa chuyện xảy ra tối qua, vì lúc ấy anh chàng cÅ©ng ná»­a tỉnh ná»­a mê rồi.


_ Jeffron là ngưá»i quen cá»§a Jenny à? – Randall ra vẻ suy tư – tay này …


_ Anh biết anh ta à?


_ Khi nhận công tác thì tất nhiên là tôi được báo cáo sơ bộ vỠtình hình khu vực. Theo đó thì Jeffron là tay sừng sỠnhất, nên tôi đã thử tìm hiểu vỠhắn trước khi vỠđây.


_ Kết quả Ä‘iá»u tra cá»§a anh thế nào?


_ Tên thật là Jeffren Morrif, có cha mẹ là nhân viên cấp cao cá»§a chính phá»§ nhưng chết trong thá»i Thiện Ãc phân tranh. Cậu biết đó, cái thá»i đó khá là rối ren, xung đột và bạo động ở khắp nÆ¡i, phe bóng tối luôn tìm cách tiếm quyá»n. Äã có nhiá»u nghi vấn xoay quanh cái chết cá»§a vợ chồng Morrif, nhưng vì tình hình lúc đó nên bên Ä‘iá»u tra tạm gác vụ việc. Chưa kể là có khả năng vụ này bị cho chìm xuồng vì những lý do mỠám nào đó. CÅ©ng tại vì hồi đó ngưá»i ta chưa cải tổ ná»™i các chính phá»§ …


Vậy là nó đoán đúng, Jeffron muốn trở thành ma cà rồng để trả thù cho cha mẹ mình.


_ Tôi cÅ©ng nghÄ© như cậu – Randall tiếp tục - hắn ta là ngưá»i có bản tính nổi loạn, đã từng đến “quậy†sở cảnh sát và nhiá»u lần bị lập biên bản tá»™i phá rối trật tá»± công cá»™ng. Lá»i khai cụ thể không được ghi nhận trong hồ sÆ¡, nhưng tôi Ä‘oán hắn đòi ngưá»i ta Ä‘iá»u tra lại vụ việc.


Jeff … anh thật dại dá»™t! Sao anh cứ phải … khiến ngưá»i khác nhức đầu thế?


…


Nó trùm cái “thá»i trang tá»± chế†cá»§a Mỹ Xuân may cho rồi dạo vòng quanh VKG. Có khi hôm nay nó nên để Mỹ Xuân ở lại vá»›i Jen nhỉ? Bá»—ng nó nghe tiếng đánh nhau ồn ào ở ngoài cổng. Có ai đó tấn công vào đây à?


_ ÄỨNG LẠI, TÊN VAMPIRE KIA!


Lính gác la hét á»m tá»i bên ngoài cổng, lăm lăm súng ống rượt theo má»™t bóng ngưá»i mặc bá»™ đồ bảo há»™ chống nắng. Bóng ngưá»i đó Ä‘ang tìm cách né những làn đạn, miệng không ngá»›t hét lên cái gì đó mà tiếng súng râm ran át mất. Nó cản:


_ Má»i ngưá»i dừng lại đã! Hình như hắn muốn nói gì đó!


Bầu không khí bá»—ng chốc trở nên nặng ná», những Killer tay Ä‘ao tay súng căng thẳng hướng vá» phía nó và tên vampire kia, phòng Ä‘iá»u bất trắc. Tên vampire xem chừng tạm được an toàn, nhảy đến bên nó và thở phào nhẹ nhõm:


_ Thật may là tôi đã gặp cậu!


Giá»ng nói này nghe quen quá, có phải là …


_ Tôi là Sheryl đây, ngưá»i đã Ä‘i vá»›i các cậu hôm qua đây mà …


_ Chị Sheryl! Chị đến đây làm gì? – nó thốt lên.


_ Tôi muốn gặp em gái của anh Jeff.

Tài sản của lanhtamkhach

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #25  
Old 10-05-2009, 10:28 AM
lanhtamkhach lanhtamkhach is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts

Fiction Finale: It was a vampire story










Ãnh nắng mai bắt đầu sưởi ấm cho cả căn phòng vừa trụ qua được mùa mưa ẩm ướt kì cục, báo hiệu má»™t ngày má»›i sáng trong và ấm áp Ä‘ang đến vá»›i thành phố này. Ở má»™t góc phòng, má»™t bá»™ tóc Ä‘en bù xù Ä‘ang ngái ngá»§ từ từ trở mình dậy, nhăn nhó tặng cái đồng hồ báo thức ầm Ä© má»™t quả đấm vào giữa mặt. Cái không khí ấm áp dá»… chịu này thật không rá»i khá»i giưá»ng được, dù gì thì cÅ©ng Ä‘ang là dịp năm má»›i mà!


[thá»i Ä‘iểm 3 năm sau vụ cháy VKG’s Headquarters]


Cuối cùng thì cái đầu tóc bù xù cÅ©ng kéo được hết sức siêng năng cá»§a mình mà lết vào nhà tắm, để 20 phút sau đó lại có thể hài lòng nhìn vào gương và thấy má»™t cậu thanh niên trẻ Ä‘ang mỉm cưá»i nhìn lại mình. CÅ©ng chẳng mất bao lâu để đánh răng rá»­a mặt và chải lại mái tóc cho gá»n gàng. Hì!


Má»™t buổi sáng như thế này thì nên bắt đầu bằng má»™t bữa Ä‘iểm tâm nhẹ nhàng đúng kiểu chứ nhỉ? Hai miếng bánh mì, má»™t cái trứng chiên và má»™t dÄ©a salad chắc là đủ, hôm nay cậu cÅ©ng không phải làm gì nhiá»u. Thêm má»™t li sữa ấm nữa chứ!


Sáng nào cÅ©ng phải có má»™t li sữa má»›i được! Äiá»u đó đã thành thói quen cá»§a cậu và hiếm khi nào cậu quên mất thói quen này, dù đã lâu rồi cậu không còn uống máu động vật nữa …


Fiction Finale: It was a vampire story.


Má»i ngưá»i Ä‘á»u đã mệt sau đêm giao thừa và vài ngày đầu năm ăn chÆ¡i thả dàn nên sáng nay chẳng mấy ai ra đưá»ng. Cậu thích như thế này hÆ¡n, má»i khi đưá»ng phố vẫn đông đúc và khó chịu, còn cậu thích sá»± yên tÄ©nh. Hôm nay Ä‘i bá»™ đến văn phòng cÅ©ng hay đấy chứ?


Văn phòng Há»— trợ Dá»± án C.V.R.H. rá»™ng cá»­a chào đón cậu quay lại sau kì nghỉ đầu năm hÆ¡i vô vị. Phòng riêng cá»§a cậu có những cá»­a sổ lá»›n hướng ra quảng trưá»ng nÆ¡i ngưá»i dân thành phố vẫn hay tụ tập khi có những dịp lá»… lá»›n, hay khi cậu thích thú ngồi trong phòng mình nhìn ngắm há».


Sheryl bắt đầu ngày làm việc đầu tiên vá»›i Ä‘iệu bá»™ há»›t hÆ¡ há»›t hải vì trá»… gần má»™t tiếng, khiến cậu cứ phải trấn an cô rằng có khá nhiá»u ngưá»i nghỉ tá»›i hai ngày sau nữa, và hai cô cậu chỉ là hai ngưá»i siêng năng nhất văn phòng này thôi. Cô cứ áy náy đòi pha cho cậu má»™t tách café để chuá»™c lá»—i, dù rằng cậu rất ít khi uống café. Thế là sau má»™t hồi thuyết phục và khách sáo qua lại, Sheryl tá»± Ä‘i pha má»™t tách café cho mình.


Cậu hít một hơi thật sâu và sảng khoái, tự nhủ sẽ bắt đầu một năm tốt đẹp. Nhưng chẳng được bao lâu, bên ngoài sảnh đợi đã có tiếng ồn ào nói chuyện và một cặp nam nữ xuất hiện ở ngưỡng cửa phòng cậu.


_ Test! Chúc mừng năm mới nhá!


Phải nói là trông há» rất đẹp đôi, trông há» rất vui, rất trẻ trung, rất … chắc chẳng diá»…n tả cho hết, vui thế cÆ¡ mà, dù gì thì há» cÅ©ng Ä‘ang yêu nhau. Ngưá»i yêu nhau thì thưá»ng vui hÆ¡n bình thưá»ng thì phải? Cô gái chừng hÆ¡n mưá»i tám trông rất trẻ trung vá»›i bá»™ váy sáng màu và mái tóc màu trắng bạc bồng bá»nh ẩn dưới chiếc nón rá»™ng vành xinh xắn, nếu có gì đó không hợp thì cÅ©ng chỉ là cô có chút gì đó hÆ¡i vô tư và … trẻ con so vá»›i cái dáng chững chạc và già dặn cá»§a anh chàng Ä‘eo kính mà cô Ä‘i cùng. Chắc cả hai má»›i Ä‘i dạo phố vỠđây, cậu để ý thấy vài giá»t mồ hôi Ä‘ang rịn xuống hai bên thái dương anh chàng, dù anh vẫn Ä‘ang cưá»i rất tươi. Anh chàng bật cưá»i:


_ Sao thế? Thấy chúng tôi mà không mừng à, cậu chủ nh�


_ Tôi cứ nghÄ© hai ngưá»i phải ngày mai má»›i tá»›i kia. – cậu quay sang Sheryl Ä‘ang đứng chỠở cá»­a – Chị pha dùm em mấy tách café nữa nhé!


_ Cho em rhum đá chanh nhé!


_ Chị cứ pha dùm một tách trà cũng được. – anh chàng nhăn nhó – bây giỠđào đâu mà ra rhum chứ!


Cậu bật cưá»i. Äã quen há» hÆ¡n ba năm rồi mà bây giá» cậu vẫn cảm thấy thú vị khi được gặp lại. Thật khó mà tưởng tượng rằng Mỹ Xuân đã lá»›n nhanh như thế chỉ sau hÆ¡n hai năm giải thuốc trưá»ng sinh, nếu “ông già†không giải thích cho cậu biết rằng tốc độ phát triển cá»§a cô bé sẽ rất nhanh trong vòng năm năm đầu và chậm lại tá»›i mức bình thưá»ng vào ba năm sau cho tá»›i cuối Ä‘á»i. Thật vui vì thấy hỠđược hạnh phúc như thế này, chả bù cho cậu …


_ Chúng tôi vỠsớm để còn đi chơi đó đây. Năm mới mà! Còn phải chuẩn bị mấy thứ cho xong nữa …


_ Chuẩn bị cái gì? – cậu ngạc nhiên.


Mỹ Xuân lấy trong túi xách ra má»™t phong bì nhá» ghi tên cậu trên đó. Cậu tò mò mở phong bì ra và Ä‘á»c, từ từ sá»± thắc mắc trong lòng cậu dần được thay thế bằng sá»± ngạc nhiên bất ngá» và cả vui sướng nữa.


_ Suýt nữa thì quên đưa má»i ngưá»i. – Mỹ Xuân mỉm cưá»i – bá»n em sẽ tổ chức cưới vào tháng sau, anh nhá»› tham dá»± nhé!


_ Tất nhiên rồi! – Cậu hào hứng nói.


_ Hà hà, tất nhiên là phải “tất nhiên rồiâ€, – Allen cưá»i gian xảo – chú mà không Ä‘i thì tá»± tay anh sẽ lôi chú Ä‘i, dù gì cÅ©ng má»™t thá»i là “chuá»™t thí nghiệm†cá»§a ta mà.


Mỹ Xuân cÅ©ng đưa má»™t thiệp má»i cho Sheryl khi cô mang nước vào phòng. Thế là buổi sáng làm việc đầu năm bắt đầu bằng việc cậu và Sheryl ngồi nghe hai ngưá»i kia huyên thuyên đủ thứ vá» chuyến Ä‘i biển vừa rồi và cả những việc chuẩn bị cho đám cưới nữa, cứ như há» không hết chuyện để mà kể. Äến chừng gần trưa thì cả hai má»›i hốt hoảng cáo lui vì Mỹ Xuân còn phải đưa thiệp má»i cho vài thành viên trong gia đình cô bé cÅ©ng má»›i chuyển đến ở thành phố này. Bá»—ng cô reo lên má»™t tiếng như sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì và lục tung đống thiệp má»i lên, cuối cùng cô tìm được má»™t thiệp và đưa cậu:


_ Anh đưa chị Jenny dùm bá»n em nhé!


…


Jenny …


HÆ¡n tuần nay cậu chưa gặp Jenny. Cô là như vậy, lâu lâu cô vẫn biến mất má»™t vài ngày hay hÆ¡n và Ä‘i khắp nÆ¡i, nhưng cô vẫn tính toán để dùng vừa đủ số ngày phép ở Văn phòng. Cậu không biết Jenny Ä‘i đâu, nhưng cÅ©ng chẳng có cách nào há»i cô.


Cô có một cái hẹn với cậu, nhưng cậu cũng không dám chắc là cô gái có nhớ hay không.


Bất chợt cậu thấy má»™t tập hồ sÆ¡ để trên bàn cậu, loại hồ sÆ¡ mà Văn phòng dùng để lưu thông tin những vampire còn chưa được chữa trị mà ngưá»i ta còn tìm được. Cậu lật xem từng trang, từng trang má»™t, trong đầu mông lung suy nghÄ© đủ thứ, y như những lần trước cậu xem hồ sÆ¡ này.


_ Cậu vẫn chưa cho Jennifer xem hồ sơ đó à?
Cậu chỉ lắc đầu. Thật khó khi phải quyết định một việc như thế này …


_ Cần lá»i khuyên cá»§a tôi không?


_ …


_ Tôi không thể ghen với cô bé được.


Ãnh nắng dần trở nên gay gắt và nuốt chá»­ng gian phòng bên trong nó. Thật sá»± cậu không hiểu hết những gì Sheryl muốn nói, đúng hÆ¡n là cậu không hiểu gì hết.


_ Tôi chưa bao giá» xem cô bé là đối thá»§ cạnh tranh vá»›i mình cả, chắc tại vì tôi luôn có cảm giác rằng há» chưa bao giá» vượt quá mức bình thưá»ng … Há» vẫn mãi là anh em vá»›i nhau thôi.
_ Sao chị chắc chắn được?


_ Chỉ là cảm giác cá»§a tôi thôi chứ chẳng chắc chắn Ä‘iá»u gì … CÅ©ng đáng để thá»­ nhỉ?


Cậu ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:


_ Chị giúp em được không?


…


Quán bar vắng tanh, chỉ có vài nhóm ngồi tụ tập bên những dãy bàn phía trong, cùng nhau nhấm nháp chút đồ uống nhẹ và trò chuyện vui vẻ trong tiếng nhạc êm dịu và không khí mát trong đầu năm má»›i. Cậu chá»n má»™t chá»— tại quầy và gá»i má»™t li Long Island Tea.


Bó hoa tươi cậu mang theo vẫn còn ươn ướt sương – hay vài giá»t nước long lanh mà cậu tưởng tượng là sương. Bó hoa là ý cá»§a Sheryl vì theo cô thì ai cÅ©ng thích hoa cả. Mà không hiểu sao cô lại chá»n hồng bạch nhỉ? Cá»­a hàng The Rose’s - chắc má»›i mở nên cậu chưa nghe đến bao giá». Mà có bao giá» cậu để ý mấy chuyện này đâu? Thiệt tình …


Äồng hồ Ä‘iểm 7 giá». Những ngụm rượu nhanh chóng tan Ä‘i trong cổ há»ng, để lại hÆ¡i men thÆ¡m nồng quấn lấy tâm trí cậu. Có lẽ cậu đã đến hÆ¡i sá»›m. Lại chỠđợi … cậu đã chá» biết bao lâu rồi? Mưá»i lăm phút, hay đã ba năm?


Phù … nhẩm Ä‘i nhẩm lại đúng mưá»i ba nụ hoa, Ä‘iá»m gì đây?


_ Jackie? Cho tôi một ly. – Jenny ngồi xuống bên cạnh cậu – Như cũ.


_ Ok! Má»™t calvados cho quí cô! – Ông chá»§ vui vẻ cưá»i.


Jenny vẫn không khác gì so vá»›i hồi cậu má»›i gặp cô, nếu có Ä‘iá»u gì khác thì cÅ©ng chỉ là cô đẹp hÆ¡n, rạng rỡ hÆ¡n và gần gÅ©i hÆ¡n, cÅ©ng như … xa cách hÆ¡n. Cậu không có cách nào lí giải được những suy nghÄ© đó, ba năm vẫn chưa đủ cho cô sao?


_ Tặng chị này.


_ Hoa đẹp đấy! – Jenny mỉm cưá»i – nhân dịp gì thế?


_ Năm mới … chỉ là quà năm mới của tôi thôi.


Buồn cưá»i thật! Cậu đã chuẩn bị gần như má»™t bài diá»…n văn dài gần cả tiếng ấy chứ, nhưng giỠđây cậu lại không biết nói gì, cứ như nụ cưá»i cá»§a cô đã lấy mất bài “diá»…n văn†cá»§a cậu từ hồi nào không hay. Có lẽ tại cậu không hay nói nhiá»u.


_ Cảm ơn nhé … cái gì thế? – Jenny nhướn mắt nhìn đống giấy tỠbên bàn cậu.


Cậu đưa Jen tấm thiệp cá»§a Mỹ Xuân. Cô cÅ©ng ngạc nhiên không kém gì cậu, và thích thú Ä‘á»c từng nét chữ mảnh mai Mỹ Xuân nắn nót viết trên tấm thiệp. Cô là ngưá»i nhạy cảm hÆ¡n vẻ ngoài lạnh lùng cá»§a má»™t Killer mà ngưá»i ta thưá»ng thấy cho nên việc thể hiện cảm xúc cÅ©ng là Ä‘iá»u bình thưá»ng vá»›i cô, dù đối vá»›i những ngưá»i khác thì đó là má»™t sá»± thay đổi hiếm thấy. Cậu vẫn thích nhìn thấy cô như vậy hÆ¡n, cô Ä‘ang vui vẻ, Ä‘ang hạnh phúc cho hai bạn mình. Lúc bình thưá»ng – những lúc cô tá» ra lạnh lùng là những lúc cô Ä‘ang ưu tư, mà cậu đã nhìn thấy Jen ưu tư quá nhiá»u rồi.


_ Jen?


Cậu đẩy tập hồ sÆ¡ cho cô. Có suy nghÄ© nữa cÅ©ng không ích gì, để cô quyết định thay cậu vậy. Jenny nhìn cậu ra ý há»i, tay cô há» hững lướt trên mặt giấy. Bá»—ng cô chá»±ng lại khi nhìn thấy tấm hình nhá» xíu trên đó và bắt đầu Ä‘á»c chăm chú hÆ¡n, nét mặt cô giãn ra, biểu lá»™ má»™t niá»m vui sướng khó tả.


_ Äây có phải …


_ Phải … - cậu mở lá»i – Jeff đấy. Bây giá» phải đổi tên thành Jacques để né lệnh truy nã, nhưng chỉ cần chá» 2 năm nữa là anh ta có thể tá»± do Ä‘i dưới ánh mặt trá»i. Anh ta đã đến đăng kí Ä‘iá»u trị từ mấy ngày trước, nhưng lúc đó chị Ä‘ang Ä‘i nghỉ phép nên …


Jenny không nói gì mà chỉ mân mê tập hồ sÆ¡ vá» Jeff suốt cho đến khi ly calvados tan gần hết đá. Bá»—ng cô há»i:


_ Cậu nhỠchị Sheryl lo cho anh ấy được không? Chắc chị ấy sẽ rất vui …


_ Tất nhiên là chị ấy đang giúp Jeff. – cậu khẳng định – làm sao chị ấy bỠqua được một thân chủ “đặc biệt†như thế! Nhưng chị không định gặp anh ta à?


_ Tất nhiên là có chứ, nhưng mà …


Nhưng mà cái gì kia? Cậu không hiểu khoảng lặng đó nghÄ© là gì. Cô Ä‘ang khó nghÄ© Ä‘iá»u gì à? Hay tại Sheryl, hay …


_ Tôi không mong cậu hiểu nhưng … đến lúc tôi ngừng việc lo lắng cho anh ấy rồi.


_ Tại sao? Chị đã chỠanh ta biết bao lâu …


Im lặng.


_ Anh ấy đã giữ lá»i hứa và trở vá», thế là đủ.


Chỉ thế là đủ …


Jenny mỉm cưá»i, nâng cốc:


_ Chúc mừng năm mới nào, Test!


__________ End of Fiction __________
Tài sản của lanhtamkhach

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
äåâóøêè



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™