03-07-2008, 06:17 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Phi Thăng Chi Háºu
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Apr 2008
					
					
					
						Bài gởi: 892
					
                    Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút 
                
					
 
	Thanks: 26
	
		
			
				Thanked 12 Times in 9 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 24: Nhị Nữ cùng vui  
 
Tác giả: Thiên Nhai 
Dịch: quykiemkhach     
Nguồn : vn.myblog.yahoo.com/quy_kiem_khach 
 
 
 
 
 
Chỉ bằng vài câu nói tưởng chừng như vu vÆ¡ mà có thể khiến Là Lâm Phá»§ có lòng chú ý, đỠphòng vá»›i Hàn Hưu, chiêu này cá»§a Là Cưá»ng không thể nói là không cao minh. Nếu tháºt sá»± Hàn Hưu vá»›i Là An Äức đồng mưu ô hợp, hÆ¡n nữa lại cấu kết vá»›i đám ngưá»i giang hồ Vô Cá»±c quá»· giáo Ä‘ang đêm bà máºt thâm nháºp hoàng cung, nay Là Cưá»ng chỉ buá»™t mồm há»i  má»™t câu "Ai là ngưá»i nắm quan chức cao nhất?" thì không cần trả lá»i cÅ©ng đủ hiểu là Tể tướng rồi. ÄÆ°á»ng triá»u lúc này gồm hai vị tả hữu tể tướng: Trương Cá»u Linh và Hàn Hưu. Trương Cá»u Linh tác phong chÃnh trá»±c được tôn xưng là thiết diện chà công tất nhiên chẳng ai nghÄ© má»™t ngưá»i như lão lại có mưu đồ tạo phản cả, cho nên sá»± hoài nghi lúc này sẽ đổ hết lên ngưá»i Hàn Hưu . Là Cưá»ng lợi dụng Là Lâm Phá»§ đối phó vá»›i Hàn Hưu là có hai mục Ä‘Ãch, thứ nhất là muốn cho Là Lâm Phá»§ có má»™t cÆ¡ há»™i Ä‘oái công chuá»™c tá»™i, hai là nếu Hàn Hưu bị diệt thì tất sẽ chẳng có ai rảnh rang Ä‘iá»u tra cái chết cá»§a Là An Äức nữa. 
 
Mặc dù, mỹ nhân ôn nhu không từ mà Ä‘i khiến cho Là Cưá»ng thất vá»ng vô cùng nhưng bất quá cÅ©ng không quá lâu sau trong đầu hắn đã được thay thế bởi má»™t mỹ nữ khác đó là Hỉ Nhạc - ngưá»i mà hắn cảm thấy thân thiết nhất. Nha đầu thiện lương này luôn khiến cho ngưá»i ta má»™t cảm giác yếu Ä‘uối cần phải che chở, và âu yếm. Trong đầu, Là Cưá»ng xuất hiện muôn vàn hình ảnh xuân sắc cùng Hỉ Nhạc và Dung Phi rồi từ từ chìm vào giấc ngá»§..... 
 
Không biết ngÅ© được bao lâu, thì có tiếng ngưá»i gõ cá»a bên ngoài xem ra rất cấp bách. 
 
Là Cưá»ng bị tiếng gõ cá»a đánh thức, vươn vai đứng lên sá»a soạn qua y phục... và sá» sá» xuống thân dưới xem có gì khác biệt không. Khi chắc chắn không có Ä‘iểm gì bất thưá»ng hắn má»›i cháºm chạp bước ra mở cá»a. 
 
Ngưá»i bên ngoài là má»™t thái giám và cÅ©ng không phải ai xa lạ chÃnh là A phúc ngưá»i đã từng đưa Là Cưá»ng vào Dung Äức cung. Là Cưá»ng thầm nghÄ©: "Mặc kệ nói gì thì nói, việc ta có thể lấy được hai mỹ nhân ngươi cÅ©ng có phần công lao không nhá», sau này ta sẽ đối đãi tốt vá»›i ngươi!" 
 
A phúc thấy Là Cưá»ng quần áo không được chỉnh tá», đầu tóc hÆ¡i rối, liá»n nói: "Ai ui! Tiểu Là à, Ngài bây giỠđã là tướng quân rồi, ngày sao cứ ngá»§ nướng như váºy chứ?" 
 
"Váºy thì phải thế nào?" 
 
"CHúng ta thân là công công, là thể hiện sá»± uy nghi cá»§a hoàng gia, lúc nào cÅ©ng cần phải chỉnh tá». Chẳng lẽ không có ai nói Ä‘iá»u này vá»›i ngày sao?" 
 
"Ai, Phúc công công, con ngưá»i khi má»›i ngá»§ dáºy không phải Ä‘á»u thế này sao? Trước kia khi còn Ä‘i há»c, đến nÆ¡i rồi mà ta vẫn còn như thế này nữa là!" 
 
" Nguyên là, Là tướng quân đã từng Ä‘á»c qua thi thư! Nhưng mà ở thư việc sao có thể so sánh vá»›i trong hoàng cung được chứ...!" 
 
"ÄÆ°á»£c rồi, được rồi. Phúc công công, má»›i sáng sá»›m,  ngươi đến phóng ta gõ cá»a ầm Ä© như váºy là có chuyện gì má»›i được chứ?" 
 
"Ã. Thiếu chút nữa thì quên mất. Dung Phi nương nương muốn gặp ngài! HÆ¡n nữa là rất gấp đó!" 
 
"Váºy hả? Ta Ä‘i ngay" 
 
A Phúc vá»™i giữ chặt lấy tay Là Cưá»ng nói: "Chá» chút. Là tướng quân, ngài có phải đã đắc tá»™i vá»›i nương nương rồi không?" 
 
"Không có. Ta Ä‘i trước, công công cứ từ từ mà Ä‘i nha!" nói xong Là Cưá»ng đã phóng nhanh vá» phÃa trước. 
 
PhÃa sau tiếng A phúc vá»ng lại: "Là tướng quân, ngài cần chỉnh đốn lại y phục cá»§a mình Ä‘i, nhìn bá»™ dáng cá»§a ngài lúc này không khéo lại khiến nương nuwowg tức giáºn đó!" 
 
"Ta cứ để váºy mà Ä‘i đó!" 
 
"Äợi, đợi ta vá»›i" A Phúc vừa chạy vừa kêu to nhưng thoáng chốc đã không thấy bóng  dáng Là Cưá»ng đâu nữa. 
 
Bây giá» Là Cưá»ng đã là tứ phẩm tổng quản thái giám, tam phẩm tả tướng quân trong VÅ© lâm quân, muốn xuất nháºp qua các cá»a cung Ä‘á»u không phải thông báo, các loại yêu bài Ä‘á»u miá»…n hết, cứ thẳng đưá»ng mà Ä‘i. Vừa tá»›i Dung Äức cung đã thấy Dung Phi và Hỉ Nhạc Ä‘ang ngồi ăn  Ä‘iểm tâm Nhưng chỉ nhìn qua là biết thái độ Hỉ Nhạc không được tá»± nhiên, có vẻ nàng chưa quen vá»›i việc chá»§ tá»› ngồi ăn cùng bàn. 
 
Dung Phi thấy Là Cưá»ng vá»™i vá»™i vàng vàng chạy đến, liá»n ngưng đũa, cưá»i nhẹ, nói: "Làm gì có ai muốn lấy mạng ngươi chứ, mà phải giống như nạn dân chạy cuống cuồng thế kia?" 
 
Là Cưá»ng cÅ©ng cưá»i hắc hắc, nói: "Bởi vì nghe có lệnh cá»§a Dung tá»· mà! Không vá»™i sao được!" 
 
Dung Phi cưá»i duyên: "A..a..ta xem ngươi vá»™i vã là muốn gặp Hỉ Nhạc mà thôi, phải không?" 
 
Là Cưá»ng liếc khẽ Hỉ Nhạc thấy nàng hai má đã đỠbừng, như má»™t đóa mây hồng bao phá»§ trên khuôn mặt xinh đẹp, tháºt làm cho ngưá»i ta mê mẩn. 
 
Dung Phi nói: "Hỉ Nhạc đã có ta chăm sóc ngươi cứ yên tâm. Hoàng thượng trước mặt ta đã nháºn Hỉ Nhạc làm nghÄ©a muá»™i, bây giá» Hỉ Nhạc đã là nghÄ©a muá»™i cá»§a hoàng đế, được phong làm Hinh Linh công chúa!" 
 
"Dung tá»· tá»· đã làm phiá»n tá»· rồi. Việc này chẳng những có thể bào vệ Hỉ Nhạc, không để nàng bị ngưá»i ta khi dá»…, mà còn có thể đánh tan những mổng tưởng cá»§a lão hoàng đế vá»›i nàng...Ha ha...chắc hẳn để thuyết phục hoàng thượng nháºn Hỉ Nhạc làm muá»™i muá»™i, Dung tá»· đã mất không Ãt tâm lá»±c rồi?" 
 
Dung Phi đưa mắt nhìn  hắn tràn đầy tình ý: " Còn không phải là vì tên tiểu oan gia ngươi sao? Ngươi có lòng biết ta hao phà tâm sức vì ngươi là tốt rồi." 
 
Là Cưá»ng cưá»i hì hì, lấy từ trong lòng ngá»±c há»™p đựng trân châu ra đưa cho Dung Phi, nói: "Tối hôm qua, Là Lâm Phá»§ có đưa cho ta váºt này. Viên trân châu này quý giá vô cùng, ngàn vàng khó kiếm, ta cÅ©ng không dùng đến,  tặng hết cho tá»·" 
 
Dung Phi mở túi thấy những tia sáng màu trắng sữa lấp lánh, lung linh vô cùng, mặt hoa tươi rói: "Ta làm hoàng phi lâu đến như váºy mà chưa từng thấy qua  viên chân trâu đẹp đến thế này. Có lẽ ngoại trừ viên long trâu trên mÅ© hoàng đế, thì trong cung cÅ©ng không thể tìm đâu ra  viên trân châu quý giá ngần này đâu!" 
 
Là Cưá»ng cưá»i nói: "tá»· tá»· thÃch là tốt rồi. Váºy tặng tá»· nhé!" 
 
Dung Phi cưá»i rồi thu lấy, kéo Là Cưá»ng ngồi xuống ghế: "Ngươi cÅ©ng ngồi xuống dùng bữa cùng chúng ta luôn Ä‘i! Ta đã cho ngưá»i chuẩn bị những món ăn ngươi thÃch nhất, yên tâm tất cả thái giám và cung nữ Ä‘á»u bị ta Ä‘uổi ra ngoài hết rồi....Không có lệnh cá»§a ta sẽ không cho má»™t ai bước vào. Hoàng thượng còn Ä‘ang báºn sá» lý đống tấu chương, đến giữa trưa may ra má»›i xong." 
 
Là Cưá»ng cÅ©ng cảm thấy đói bụng, không khách khà ngồi xuống, vục đầu vào những sÆ¡n hào hải vị, ăn như rồng như hổ. 
 
Hỉ Nhạc thấy váºy ấp úng nói: "LÃ.....Là Cưá»ng...." 
 
Dung Phi nhanh mồn nói: "Nha đầu ngốc, ngươi còn gá»i hắn là Là Cưá»ng sao? Nếu có ngưá»i ở bên thì ngươi có thể gá»i hắn là Là tướng quân hoặc Là đại nhân, Nhưng khi chỉ có ba ngưá»i chúng ra ngươi có thể tùy tiện gá»i là......." 
 
Hỉ Nhạc hai má đỠbừng, vân vê tà áo cúi đầu, thấp giá»ng: "Là đại ca" 
 
Là Cưá»ng thấy nàng Ä‘iệu bá»™ trông tháºt đáng yêu, cưá»i nói: "Nha đầu ngốc, muá»™i muốn nói gì thế?" 
 
"Ta muốn nói huynh  ăn cháºm thôi, cẩn tháºn mắc nghẹn" 
 
"A..Không sao đâu. Ta từ trước đến giá» Ä‘á»u ăn cÆ¡m như váºy mà! ÄÆ°á»£c rồi ta Ä‘em hết lá»… váºt tặng Dung tá»· rồi, muá»™i có cảm thấy buồn không?" 
 
"Không có...không có" Hỉ Nhạc vá»™i vàng lắc đầu, sợ Dung Phi và Là Cưá»ng hiểu lầm. 
 
Là Cưá»ng bên cạnh đưa tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài óng ả cá»§a Hỉ Nhạc, âu yếm nói: "Nha đầu ngốc. Không cần phải khẩn trương váºy đâu. Ta nói rồi, ta nhất định sẽ bảo vệ, yêu thương quan tâm đến muá»™i. Muá»™i có phải không tin lá»i ta nói không....hay là không muốn Ä‘i theo ta nữa rồi?" 
 
Hỉ Nhạc hai mắt long lanh ánh lệ: "Không. Không. Muội tin huynh.....chỉ là muội có chút không quen, muội nói ra cũng chỉ là một đứa nô tì thấp bé mà thôi..." Nói đến đây thanh âm đã nức nở, thê lương vô cùng. 
 
"Ai dám nói muá»™i là tiện dân? Dám nói Hỉ Nhạc đáng yêu cá»§a ta là nô tài ư? Ta sẽ lá»™t quần hẩn, Ä‘áºp cho má»™t tráºn!" 
 
Hỉ Nhạc nghe nhưng lá»i thô thiển cá»§a hắn, cưá»i khúc khÃch: " 
 
Là Cưá»ng tâm trạng Hỉ Nhạc đã tốt lên nhiá»u, vui vẻ nói:"Tốt lắm. Tốt lắm. Hỉ Nhạc  cuối cùng cÅ©ng chịu cưá»i rồi, váºy là không có việc gì hết. Ha ha. ÄÆ°á»£c rồi, ta đã tặng Dung tá»· há»™p trân châu mà  không có gì tặng Hỉ Nhạc là không công bằng, nhưng cÅ©ng không thể Ä‘em viên ngá»c mà bổ ra làm hai được? Làm váºy sẽ không có thành ý, trên ngưá»i ta lúc này có rất nhiá»u ngân phiếu nhưng ta biết Hỉ Nhạc thiện lương cao quý sao cần những thứ tiá»n bạc phiá»n phức ấy chứ? 
 
Hỉ Nhạc được hắn tâng bốc, nở nụ cưá»i e thẹn nói: "Muá»™i chỉ là má»™t tiểu nha đầu, từ bao giá» mà thành cao quý chứ? Dung tá»· tá»· má»›i thá»±c là cao quý kìa!" 
 
Dung Phi cưá»i nhẹ: "Ngươi bây giỠđã là công chúa rồi, dÄ© nhiên phải là nhân váºt cao quý chứ!" 
 
Là Cưá»ng kết hợp nói: "Cao quý không chỉ là từ để chỉ thân pháºn mà còn muốn nói đến  khà chất nữa. Ta đã nói muá»™i cao quý thì là cao quý, ta trên ngưá»i chỉ còn những thứ này, muá»™i nháºn hết Ä‘i nhé" Là Cưá»ng mò mẫm trong ngá»±c đến ná»a ngày má»›i lấy ra được má»™t con hạc giấy, nói: "Con váºt  này do chÃnh tay ta gấp đó!" 
 
Hỉ Nhạc đưa tay nháºn lấy con hạc, ngạc nhiên nói: "Con chim nhá» này dá»… thương quá...nguyên huynh còn biết cả gấp giấy nữa đấy" 
 
"Váºt này gá»i là.....loài  chim cá»§a tình yêu, là loài thiên nga cao quý xinh đẹp, là biểu tượng cá»§a ái tình chân thành mãi mãi không thay đổi, cÅ©ng là truyá»n thống được lưu truyá»n từ nhiá»u Ä‘á»i nay cá»§a quê hương ta!" 
 
Là Cưá»ng ngoài mồn thì thao thao bất tuyệt, trong lòng thì cưá»i thầm: "ha..ha..trong lúc không cố ý, rảnh rá»—i há»c được cái việc gấp giấy cho đỡ buồn này giá» lại có thu hoạch tốt quá, ngay cả tên gá»i mình cÅ©ng thay đổi luôn, không hiểu có bị coi là xâm phạm bản quyá»n hay không nữa? Hắc..hắc 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của danangcity  
 
 
		
        
		    
  Chữ ký của danangcity         
		 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by kedatinh1974; 26-07-2008 at 09:23 PM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				03-10-2008, 03:55 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				Nghịch Thiên Quá»· Äế
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: May 2008
					
					
					
						Bài gởi: 316
					
                    Thá»i gian online: 15 phút 12 giây
                
					
 
	Thanks: 1
	
		
			
				Thanked 147 Times in 42 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 25 : Ngoạn Chuyển Bát Phương 
Tiểu Thái Giám Huynh Äệ Lý Thuáºn  
 
Dịch giả : chengsad   
Nguồn: ***************
 
 
 
 
 
Gặp lại Lý Cưá»ng, Lý Thuáºn khóc to giống như má»™t đứa nhá» ngốc nghếch, ôm chặt lấy Lý Cưá»ng, tháºt lâu cÅ©ng không chịu buông ra. Có thể là bởi vì nguyên nhân Lý Thuáºn từ nhỠđã không có tiểu kê kê (1), hÆ¡n nữa Lý Thuáºn lại chưa há» phát dục, cho nên nhìn qua rất gầy yếu. Dáng ngưá»i cÅ©ng không cao lắm, đại khái chỉ cao chừng má»™t mét sáu ngày nay, mắt hÆ¡i tròn tròn, có chút đáng yêu. Mặc dù hắn và Lý Cưá»ng Ä‘á»u mưá»i bảy tuổi, nhưng so vá»›i Lý Cưá»ng thì Lý Cưá»ng lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u, bởi vì thoạt nhìn Lý Thuáºn giống như má»™t thiếu niên mưá»i bốn mưá»i năm tuổi mà thôi. 
 
Không biết tại sao, Lý Thuáºn lại có ý nghÄ© rất tin tưởng vào Lý Cưá»ng, mặc dù bá»n há» biết nhau không quá ná»a năm, ở vá»›i nhau không quá ba tháng, có thể bởi vì Lý Cưá»ng tháºt tâm đối vá»›i hắn mà chẳng há» vì mục Ä‘Ãch gì. 
 
- Äại ca, ngươi muốn ta chết sao? Ngươi có biết mấy lần ta cÅ©ng muốn Ä‘i tìm ngươi, nhưng nhá»› tá»›i ngươi đã nói chưa tá»›i ba tháng chúng ta không thể gặp mặt… ÄÆ°á»£c rồi, bây giá» ba tháng kỳ hẹn còn chưa tá»›i, sao ngươi đã tá»›i rồi ? 
 
- A, a, sự tình tiến triển tốt, bởi vì ta nhớ tới tiểu đệ đệ ngươi a, cho nên cố ý đến thăm ngươi. 
 
Lý Thuáºn khóc cạn nước mắt ngây ngô nói : 
- Sáng nay ta nghe rất nhiá»u ngưá»i nói: ‘Lý Cưá»ng làm tướng quân’ ban đầu ta còn không dám tin, sau lại tìm rất nhiá»u ngưá»i há»i lại má»›i chắc chắn ngưá»i đó là ngươi, ta tưởng ngươi làm tướng quân rồi chắc là vài ngày sau má»›i đến, không ngá» tá»›i ngươi đã láºp tức tá»›i rồi. 
 
- Tại sao phải qua mấy ngày nữa chứ ? 
 
- Hiện tại ngươi là tướng quân lại vừa là tổng quản, chắc chắn có rất nhiá»u chuyện phải quản a, đâu có nhàn nhã Ä‘i tìm ta chứ ? Bất quá ta nhá»› ngươi lúc rảnh rá»—i tá»± nhiên lại nghÄ© đến ta, ta biết ngươi không phải cái loại ngưá»i không niệm tình cÅ© mà. 
 
Lý Cưá»ng vá»— vá»— tiểu đầu qua tá» cá»§a Lý Thuáºn cưá»i mắng : 
- Ngươi a! Cái tên tiểu quá»· này, má»›i hÆ¡n hai tháng không gặp, từ lúc nào đã biến thành quá»· quyệt như váºy? Bất ngá» há»c được vá»— mông ngá»±a ta. 
 
Lý Thuáºn nói : 
- Là ta vá»— mông ngá»±a đại ca ta, hÆ¡n nữa là tháºt tâm vá»— mông ngá»±a, chứ không như má»™t số ngưá»i chuyên vá»— mông ngá»±a! Nói tá»›i đây Lý Thuáºn bắt đầu tức giáºn khó chịu, đại khái ngưá»i hắn muốn nói chÃnh là Cát Âu. 
 
Lý Cưá»ng nói : 
- Kỳ tháºt hôm nay ta mang cho ngươi má»™t tin tốt lành đây, ngươi có thể tÃnh sổ vá»›i Cát Âu kia rồi đó. 
 
- Cái gì ? 
 
- Không nghe rõ sao? A a, ta nói: ‘trước kia ta hứa vá»›i ngươi là bắt Cát Âu kia quỳ gối trước mặt ngươi xin lá»—i, hÆ¡n nữa tùy ngươi xá» trÃ’.Bây giỠđã đến lúc rồi, ngươi muốn xá» trà hắn như thế nào cÅ©ng được, nếu ngươi cảm thấy giết hắn mà không được thá»a mãn thì cÅ©ng có thể từ từ mà lăng nhục hắn cÅ©ng được. 
 
Lý Thuáºn cả kinh nói : 
- Tháºt…tháºt sao? Äiá»u này sao có thể được chứ ?. 
 
Lý Cưá»ng cưá»i nói : 
- Sao lại không thể chứ? 
 
- Cát Âu chÃnh là ngưá»i cá»§a Cao công công, mặc dù bây giá» ngươi vừa là tướng quân lại vừa là tổng quản, nhưng cả hai chức vụ cá»§a ngươi Ä‘á»u không lá»›n bằng Cao công công. Bây giỠđộng đến ngưá»i cá»§a hắn, ngươi không sợ hắn tìm ngươi gây phiá»n phức sao ?... Bá» Ä‘i… chuyện cá»§a ta kỳ tháºt cÅ©ng không có gì bất quá là chịu má»™t chút á»§y khuất nhá» nhoi. Äại ca ngươi vất vả lắm má»›i có má»™t cÆ¡ há»™i nở mày nở mặt này, ta không muốn hại ngươi, thù này ta cÅ©ng sẽ không báo, thấy đại ca ngươi vì ta nhướng mày tức giáºn, lòng ta cÅ©ng thấy cao hứng lắm rồi. 
 
Lý Cưá»ng nói : 
- Tiểu tá» ngốc, ngươi cố kỵ như váºy để làm gì? Ta bảo ngươi yên tâm Ä‘i đối phó vá»›i Cát Âu, ngươi chỉ cần Ä‘i là được rồi. Nếu không nắm chắc sao ta dám gá»i ngươi Ä‘i chứ? Bất quá muốn trừng trị hắn nhất định phải khiến cho hắn không có cÆ¡ há»™i xoay sở, nếu không là cái gì thả cái gì vá» rừng đó… À đúng rồi! có thể nói thả hổ vá» rừng! Hiểu không? 
Thay đổi má»™t lối suy nghÄ© lo lắng, Lý Cưá»ng cÅ©ng hiểu được Lý Thuáºn tiểu tá» này. Mặc dù có chút lương thiện sinh ra nặng cảm tình, nhưng quả tháºt là má»™t nhân tài, còn nhá» tuổi mà có lá»—i suy nghÄ© trước sau kÃn đáo khó trách hắn còn nhá» như váºy có thể lên làm Ä‘iển dẫn (2) 
 
- à tứ của đại ca ta đã rõ ràng, chỉ là Cao công công… 
 
- Yên tâm đi, ta đã gặp gỡ qua với hắn rồi. 
 
Lúc này rốt cục Lý Thuáºn đã yên tâm, nhảy lên vui sướng nói : 
- Ha ha.. rốt cục lần này ta có thể nhướng mày xả giáºn rồi! 
 
Lý Cưá»ng nhìn bá»™ dáng khá» khạo cá»§a hắn cưá»i nói : 
- Trên đưá»ng Ä‘i tá»›i ta cùng các tướng sÄ© cá»§a Long VÅ© quân cÅ©ng đã giao lưu má»™t chút rồi, lúc ngươi có việc cần trợ giúp mà không tìm được ta thì trá»±c tiếp gặp Long VÅ© quân cÅ©ng được. 
 
- Äại ca ngươi nói cái gì? Tại sao tìm ngươi không được chứ ? Bây giá» ngươi là đại tướng quân, lại là tổng quản thái giám cá»§a binh trượng cục. ÄÆ°Æ¡ng nhiên ngươi cÅ©ng nên Ä‘iá»u ta đến trương cục a, hoặc không cần quan chức ta chỉ cần Ä‘i theo ngươi là ta mãn nguyện rồi. 
 
- Tạm thá»i sợ rằng không được. 
Lý Cưá»ng trong lòng khổ tâm nói : 
- Huynh đệ a, tháºt ra ta cÅ©ng hy vá»ng có má»™t huynh đệ tâm phúc bên ngưá»i, nhưng bây giá» có rất nhiá»u chuyện mà ta cÅ©ng không tiện cho ngưá»i khác biết. Ngươi muốn Ä‘i theo ta như thế tất sẽ biết rất nhiá»u chuyện cá»§a ta mà ta không biết nói sao vá»›i ngươi, cho nên cÅ©ng không thể đưa ngươi theo bên ngưá»i được. 
 
- Tại sao ? 
 
- Cái….này…. 
 
- Äại ca ngươi nói a, có phải ngươi cảm giác được ta không có tác dụng cho nên ngươi không muốn ta Ä‘i theo ngươi phải không ? 
 
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải, chúng ta là hảo huynh đệ mà. Ngươi cÅ©ng biết rằng ta bị mất trà nhá»›, từ lúc ta bệnh nặng tỉnh lại ngưá»i đầu tiên ta biết chÃnh là ngươi, ngưá»i đầu tiên chân thành đối vá»›i ta cÅ©ng là ngươi, ta kết giao vá»›i hảo huynh đệ đầu tiên cÅ©ng là ngươi… 
 
- Váºy tại sao? 
 
- Không phải đã có câu : ‘có há»a cùng chịu thì dá»… chứ có phúc cùng hưởng thì khó’ sao ? Äại ca ta bây giá» coi như là gió nổi nước lên, nếu ta láºp tức đưa ngươi tá»›i mà không an bài cho ngươi má»™t chức quan hợp lý thì ngưá»i khác sẽ nói ta là không có nghÄ©a khÃ. Nhưng nếu ta cho ngươi má»™t chức quan tốt, váºy những ngưá»i trước kia có giao tình vá»›i ta sẽ lại nghÄ© như thế nào chứ ? 
 
Lý Thuáºn nói : 
- Bá»n há» sẽ thấy được ngươi đối tốt vá»›i má»™t ngưá»i như ta, đến bá»n há» cÅ©ng đã quên. 
 
- Äúng váºy… đúng là như váºy! Ngươi cÅ©ng không hy vá»ng đại ca má»›i vừa lên làm má»™t chức tam phẩm tướng quân nho nhá» này mà đã thù địch vá»›i nhiá»u ngưá»i chứ ? 
 
- Ây! Ta biết rồi, ta nghe theo lá»i đại ca váºy, vẫn làm việc cá»§a ta như cÅ© bất quá ta sẽ nói nhiá»u chuyện tốt vỠđại ca ở má»i nÆ¡i, sau này làm chuyện gì cÅ©ng rất dá»… dàng. Ở trong cung này có nhân tài làm tốt má»i việc, ngưá»i đó không nhất định phải là quan lá»›n. 
 
Lý Cưá»ng cưá»i nói : 
- Xem ra Tiểu Thuáºn cá»§a ta cÅ©ng là má»™t ngưá»i rất thông minh…được rồi…Äại ca có chút ngân lượng, ngươi cầm lấy. 
 
Lý Thuáºn tiếp nháºn lấy số ngân phiếu Lý Cưá»ng đưa cho hắn, tất cả Ä‘á»u là ngân phiếu má»™t ngàn lạng, tổng cá»™ng năm mươi vạn lượng. Lý Thuáºn kinh ngạc nói :  
- Äại ca… tại sao ngươi……tại sao ngươi lại có nhiá»u ngân lượng như váºy ? 
 
Lý Cưá»ng nói : 
- Năm mươi vạn lượng tÃnh toán làm gì, sau này chúng ta không có sức mà tiêu xài. Số ngân lượng này ngươi tá»± mình cất giữ, bá» ra má»™t Ãt đưa cho các thái giám thá»§ lÄ©nh cá»§a các phòng, sau đó những ngưá»i có giao tình vá»›i ta trước kia ngươi cÅ©ng tặng há» má»™t phần. 
 
Lý Thuáºn sắp xếp gá»n gàng ngân phiếu, Lý Cưá»ng lại xuất ra ngân phiếu má»™t vạn lượng cho hắn nói : 
- Vốn ta muốn tá»± mình đến tặng, bất quá tạm thá»i lại nhá»› tá»›i có chút vệc gấp, ngân phiếu má»™t vạn lượng này ngươi giúp ta đưa vào bên trong cung cấm giao cho má»™t thái giám tên là Äoạn VÅ©, hắn là má»™t ngưá»i cấp sá»± (3) 
 
Lý Thuáºn vừa sắp xếp gá»n ngân phiếu vừa nói : 
- Äại ca ngươi cứ yên tâm! má»i chuyện cá»§a ngươi nhất định ta sẽ làm tốt. 
 
Lý Cưá»ng từ sáng đến giá» cùng Lý Thuáºn vui vẻ tình huynh đệ, mãi cho đến buổi trưa thì Huyá»n Tông phái ngưá»i đến truyá»n chỉ triệu Lý Cưá»ng diện thánh. 
 
Huyá»n Tông gá»i hắn cÅ©ng không có việc gì quan trá»ng, đơn giản chỉ là há»i thăm thương thế cá»§a hắn. Không cần lại phái má»™t ngá»± y đến chuẩn trị nữa, Lý Cưá»ng nhất nhất trả lá»i. Huyá»n Tông vốn muốn tìm Lý Cưá»ng để luyện kiếm bất quá lại nghÄ© bây giá» trong ngưá»i hắn Ä‘ang mang thương tÃch nên cÅ©ng không miá»…n cưỡng. Lý Cưá»ng đương nhiên mừng rỡ, từ sau sá»± kiện Cao lá»±c sÄ© hắn minh bạch má»™t đạo lý. Má»™t phép tắc sinh tồn rất quan trá»ng! 
 
Ở thế ká»· hai mươi mốt, bất luáºn phải chiêu sinh để hoàn thành sá»± nghiệp tháºm chà còn theo Ä‘uổi đối tượng, tất cả Ä‘á»u phải cạnh tranh kịch liệt. Ngưá»i ngưá»i tranh nhau thể hiện bản thân ngay cả ngữ văn sư phụ dạy má»i ngưá»i cÅ©ng phải ‘tàng chuyết’ (4). Nếu tại hoàng cung này, má»™t địa phương phức tạp thì ngược lại. Ngươi ‘hiện chuyết’!( 5) cÅ©ng không phải là Ä‘iá»u hay, ẩn giấu tài hoa má»›i là đạo giữ mình. 
 
Cho nên trước kia Lý Cương tin tưởng rằng đánh nhau phải dùng đến nắm tay má»›i là hảo hán, mà bây giá» hắn lại dùng cái đầu. Bởi vì ngưá»i chuyên dùng cái đầu thì ngưá»i khác sẽ không biết khà lá»±c cá»§a ngươi rốt cuá»™c có được bao nhiêu. 
 
Hoàng đế tá»±a hồ rất thÃch Lý Cưá»ng, có thể không đơn giản bởi vì hắn có công há»™ giá. Trong mắt Huyá»n Tông, Lý Cưá»ng là má»™t đại trung thần, má»™t Ä‘iá»u cÆ¡ bản là khi đó Lý Cưá»ng thỉnh thoảng nói ra những Ä‘iá»u mà trong miệng ngưá»i khác nói ra là đại bất kÃnh, khi hắn nói ra Huyá»n Tông lại cảm thấy rất hứng thú. HÆ¡n nữa Lý Cưá»ng tháºt sá»± rất tuấn tú, sau khi rất nhiá»u ngưá»i lần đầu tiên nhìn thấy Lý Cưá»ng cÅ©ng sau lưng hắn tán dương rằng hắn rất xinh đẹp, mà ngưá»i ta nói hắn rất xinh đẹp Ä‘iá»u này tháºt sá»± làm cho hắn rất là căm tức. Sau này khi hắn không làm thái giám nữa, mấy ngưá»i nói hắn xinh đẹp lúc đó hắn sẽ xé toang y phục xù xì ra, bởi vì tu luyện Cá»u Dương Thần công thì thân thể trở nên rất cưá»ng tráng cùng vá»›i hắc mao ráºm rạp trước ngá»±c, sợ rằng đám nữ tá» này mặt mày thất sắc rồi lại tâm tình rung chuyể thầm khen hắn tháºt sá»± có hào khà nam nhân. 
 
 
 
 
(1) – cái ấy của đàn ông ^^! 
(2) – chức quan dẫn dắt đưá»ng Ä‘i lối lại trong cung 
(3) – chức quan chực sẵn chỠsai khiến 
(4) - ẩn giấu Ä‘i sư vụng vá», ẩn giấu cái xấu 
(5) – ngược lại với (4) 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của KoKoNo  
 
 
		
        
		
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by hoangcongthanh; 15-12-2008 at 06:03 PM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
 
	
		 
	
	
		
		
		 
	
 
	
	
	
		
			
			 
			Từ khóa được google tìm thấy 
		 
	 
	
		ïîçäðàâëåíèå , phien diem thiet huong , sac hiep thai giam , thai giam , thai giam truyen ki , thai giam truyen ky , thai giamtruyen ky , thái giám truyá»n ky , thiên nhai , truyện thái giám , truyen phien diem thiet