Äêm kinh hoà ng
Tác giả: ARTHUR CONAN DOYLE
"Thưa ông Holmes,
Tôi vừa dự một cuộc phiêu lưu hoà n toà n khó tin và kỳ lạ. Tôi muốn tham khảo ý kiến ông!
Scott Eccles.
Hộp thư lưu trữ,
Charing Cross".
- Tác giả của bức điện nà y là đà n ông hay đà n bà ?
- Chắc là đà n ông! Một phụ nữ đánh điện không bao giỠtrả cước hồi âm! Ông ta sẽ thân hà nh tới.
- Anh sẽ tiếp ông ta?
- Tôi đã thất nghiệp sau ngà y đưa đại tá Carruthers và o tù. Tôi giống như má»™t cái máy cá»§a xe Ä‘ua: xe sẽ bị rỉ sét nếu nó không là m nên chiến tÃch.
Tiếng bước chân vang Ä‘á»u Ä‘á»u trên cầu thang. Rồi má»™t nhân váºt cao, lá»±c lưỡng, râu mép um tùm bước và o, khuôn mặt nặng ná» và tá»± mãn. Äôi dép và cái khung kÃnh gá»ng và ng cho thấy ông ta là má»™t ngưá»i bảo thá»§, ngoan đạo, có ý thức công dân cao độ. Ngưá»i khách Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á»:
- Thưa ông Holmes, chưa bao giá» tôi lâm và o má»™t tình huống như váºy! Tháºt là tá»§i nhục! Tôi cần được giải thÃch....
Trong cÆ¡n giáºn dữ, mặt ông ta xệ xuống, hÆ¡i thở hổn hển. Holmes cố gắng xoa dịu:
- Má»i ông ngồi. Trước hết, tôi xin phép há»i tại sao tôi hân hạnh được ông nhá» vả?
- Thưa ông, chuyện nà y hình như không thuá»™c thẩm quyá»n cảnh sát. Tôi không há» có cảm tình vá»›i thám tá» tư, nhưng có nghe nói vỠông...
- Xin cảm Æ¡n! Nhưng xin được há»i câu thứ hai: Tại sao ông không đến ngay?
- Ông muốn nói gì?
Holmes nhìn đồng hồ:
- 2 giá» 15. Äiện được đánh lúc 1 giá». Chỉ nhìn qua cách ăn mặc cá»§a ông, tôi cÅ©ng hiểu rằng ông gặp chuyện không may ngay từ lúc vừa thức dáºy.
Ngưá»i khách vuốt mái tóc rối rồi mân mê cái cằm xồm xoà m.
- Äúng váºy. Tôi quên rá»a mặt. Trước khi đến đây, tôi có tá»›i dịch vụ cho thuê nhà và được biết tiá»n thuê biệt thá»± Wisteria đã được thanh toán sòng phẳng.
- Nà y ông bạn! - Holmes vừa cưá»i vừa trách nhẹ - Ông bạn giống y bác sỹ Watson cá»§a tôi đây: quen bắt đầu bằng cái Ä‘uôi cá»§a câu chuyện. Mong ông bạn kể cho có lá»›p lang.
Ngưá»i khách cau mà y:
- Thưa ông, tôi sẽ tưá»ng thuáºt ngá»n ngà nh câu chuyện dị thưá»ng nà y và ông sẽ thấy rõ tại sao tôi mất bình tÄ©nh đến thế!
Nhưng câu chuyện chưa bắt đầu được, vì chúng tôi nghe có tiếng náo động ở bên ngoà i và bà Hudson vừa mở cá»a, đưa và o hai ngưá»i lá»±c lưỡng, dáng dấp cảnh sát tuy mặc thưá»ng phục. Má»™t trong hai ngưá»i là thanh tra Gregson cá»§a Scotland Yard. Ông bắt tay chúng tôi rồi giá»›i thiệu ngưá»i bạn đồng hà nh là thanh tra Baynes thuá»™c Sở cảnh sát Surrey.
- Chúng tôi cùng săn má»™t con mồi Ä‘ang Ä‘i vá» hướng nà y - Nhìn ngưá»i khác cá»§a chúng tôi, Baynes há»i đột ngá»™t - Ông là John Scott Eccles, thưá»ng trú tại Popham House, hạt Lee?
- Vâng!
- Chúng tôi đi tìm ông từ sáng.
- Äầu mối cá»§a các bạn là bức Ä‘iện tÃn? - Holmes há»i.
- Vâng. Chúng tôi kiếm ra đầu mối tại bưu điện Charing Cross và bây giỠhiện diện tại đây.
- Sao hai ông lại tìm tôi? Các ông cần gì?
- Chúng tôi muốn biết vỠcái chết của ông Aloysius Garcia tại biệt thự Wisteria gần Esher đêm qua.
Ngưá»i khách sá»ng sốt, mở to đôi mắt, mặt trắng bệch.
- Ông ấy đã chết à ?
- Vâng.
- Chết cách nà o? Tai nạn?
- Ãn mạng.
- Ồ! Ông không muốn nói rằng... Ông không cho rằng tôi có liên can chứ?
- Chúng tôi tìm thấy lá thư của ông ở trong túi nạn nhân, nên chúng tôi biết rằng đêm qua ông đã ngủ tại nhà đó.
- Vâng, đêm qua tôi ngủ ở đó.
Các sổ công vụ được rút ra.
- Cháºm má»™t chút, ông Gregson! - Holmes xen và o - Ông muốn lấy lá»i khai đầy đủ chứ gì?
- Và tôi báo trước rằng lá»i khai đó có thể buá»™c tá»™i ông Scott Eccles.
- Má»™t phút trước đây, ông nà y sắp sá»a nói hết cho tôi nghe thì nhị vị bước và o. Tôi đỠnghị vá»›i bác sỹ Watson, hãy cho ông Eccles má»™t ly brandy pha sô Ä‘a... GiỠđây, yêu cầu ông Eccles tiếp tục câu chuyện.
Ngưá»i khách đã uống ly rượu, hai mắt đỠngầu liếc vá» phÃa các quyển sổ và bắt đầu nói:
- Tôi độc thân và có nhiá»u bạn. Trong số nà y, tôi thân vá»›i ông Melville ở Albemarle Mansion, hạt Kensington. Và i ngà y trước đây, chÃnh trong má»™t bữa cÆ¡m tại nhà cá»§a Melville, tôi đã kết thân vá»›i ông Garcia, ngưá»i gốc Tây Ban Nha. Ông Garcia nói tiếng Anh rất đúng giá»ng, ngưá»i thanh lịch, khiêm tốn.
Hai ngà y sau, ông ta tá»›i thăm tôi tại Lee. Sau má»™t hồi chuyện trò, Garcia má»i tôi vá» chÆ¡i và i ngà y ở biệt thá»± Wisteria. Biệt thá»± nà y nằm trên đưá»ng Ä‘i từ Esher tá»›i Oxshott. Và hôm qua, tôi đã tá»›i Esher. Sau đó, dùng xe ngá»±a đến lâu đà i Wisteria.
Má»™t ngưá»i phục vụ gốc Tây Ban Nha nói tiếng Anh ra rước hà nh lý cá»§a tôi. Ngoà i ra, trong nhà còn có má»™t đầu bếp có hai dòng máu, bá»™ dạng rất lạ lùng. Biệt thá»± khá lá»›n, bá» ngoà i có vẻ già cá»—i, nằm ở cuối má»™t đại lá»™ có cây to bóng mát. Khi xe ngừng trước cổng, tôi bá»—ng tá»± há»i mình có nên sống và i ngà y tại nhà má»™t ngưá»i má»›i quen hay không?
ÄÃch thân Garcia ra mở cổng và nồng nhiệt chà o đón tôi. Sau đó, anh ta gá»i ngưá»i hầu nhá» con, da ngăm, mặt buồn, xách valy và đưa tôi vá» phòng. Tiếc thay! Trong ngôi nhà nà y, việc gì cÅ©ng là m tôi chán chưá»ng.
Trong bữa cÆ¡m, tuy Garcia cố là m cho tôi vui nhưng tâm trà anh ta như để đâu đâu. Anh ta nói năng lung tung, dùng ngón tay gõ nhẹ trên bà n rồi cắn móng tay. Tóm lại, các dấu hiệu bá»±c dá»c má»—i lúc má»™t tăng. Bữa cÆ¡m thì rất tồi, cả vá» thức ăn lẫn cách phục vụ. Sá»± hiện diện cá»§a ngưá»i phục dịch câm lặng cà ng là m cho bầu không khà cà ng thêm u tịch. Trong đêm qua, nhiá»u lần tôi muốn quay trở vá» Lee.
Cuối bữa cÆ¡m, ngưá»i là m trao cho Garcia má»™t phong thư. Sau khi Ä‘á»c xong, Garcia ngồi lặng thinh, hút thuốc liên tục. Khoảng 11 giá», chá»§ nhà má»i tôi Ä‘i ngá»§. Má»™t lát sau, anh ta hé cá»a bước và o (phòng tôi tối Ä‘en như má»±c), há»i xem tôi có bấm chuông không. Tôi trả lá»i là không. "Xin lá»—i vì đã đánh thức anh và o lúc 1 giá» khuya như vầy". Sau đó tôi ngá»§ lại.
Khi tôi thức giấc thì đã 9 giá» sáng. Tôi ngạc nhiên vì ngưá»i ta đã quên đánh thức tôi lúc 8 giá» theo lá»i tôi dặn. Tôi đứng lên và bấm chuông. Không ai trả lá»i. Tôi cho là chuông hư, bèn hối hả mặc quần áo và đi xuống cầu thang để xin nước nóng. Căn nhà vắng tanh. Tôi kêu to ngoà i hà nh lang. Không má»™t hồi âm. Tôi chạy từ phòng nà y sang phòng ná». Tất cả Ä‘á»u im lặng. Tôi đến gõ cá»a phòng ngá»§ cá»§a Gar. Vẫn không có tiếng trả lá»i. Tôi vặn cá»a bước và o. Phòng trống rá»—ng. HỠđã bá» Ä‘i hết: Gar, ngưá»i đầy tá»› và gã đầu bếp; cả ba đã biến mất trong đêm. Chuyến Ä‘i đến biệt thá»± Wisteria cá»§a tôi đã kết thúc như thế đó.
Sherlock Holmes xua tay và cưá»i nhẹ:
- Anh Watson, anh hãy thêm câu chuyện kinh hoà ng nà y và o trong bá»™ sưu táºp những chuyện dị thưá»ng cá»§a anh Ä‘i!
- Äây là má»™t cuá»™c phiêu lưu độc nhất vô nhị. Ông vui lòng cho tôi biết ông là m gì sau đó - Tôi há»i Eccles.
- Tôi xách vali, giáºn dữ đóng cá»a và đi bá»™ vá» Esher. Tôi dừng chân tại cÆ¡ quan là m dịch vụ cho thuê nhà và được biết chÃnh hỠđã cho thuê biệt thá»± đó. Tôi nghÄ© rằng há» dà n dá»±ng cảnh nà y để trốn nợ. Cuối tháng 3 mà , gần phải trả tiá»n nhà quý I rồi. Nhưng ngưá»i ta cho tôi biết rằng tiá»n thuê nhà đã được trả rồi. Tôi bèn lên thá»§ đô, tá»›i tòa đại sứ Tây Ban Nha. Tại đây, không ai biết anh chà ng Garcia cả. Tôi lại đến nhà ngưá»i đã giá»›i thiệu tôi vá»›i Garcia. Khốn thay, Melvillelại còn lù mù hÆ¡n tôi nữa. Cuối cùng, nháºn được hồi âm cá»§a ông Holmes, tôi vá»™i chạy tá»›i đây ngay, vì tôi tin rằng ông Holmes có thể giải đáp được. Nhưng giỠđây, thưa ông thanh tra, tôi biết thêm rằng câu chuyện không chấm dứt tại đó và được tiếp nối bằng má»™t thảm kịch. Tôi đã khai báo hết sá»± tháºt. Tôi hoà n toà n không biết gì vá» những việc xảy ra cho chà ng trai đó. à muốn độc nhất cá»§a tôi là táºn tình tiếp tay vá»›i luáºt pháp.
- Tôi tin Ä‘iá»u đó, thưa ông Eccles! - Thanh tra Gregson đáp má»™t cách khả ái - Lá»i khai cá»§a ông phù hợp vá»›i các dữ kiện mà chúng tôi thu lượm được, như bức thư mà Garcia nháºn được và o bữa cÆ¡m tối. Ông có để ý thấy Garcia là m gì vá»›i lá thư đó?
- Garcia vo tròn và quăng và o lá»a.
- Baynes, anh nghĩ sao?
Viên thám tỠđịa phương to con, má Ä‘á», gương mặt to tròn, có đôi mắt sáng rá»±c, rút trong túi ra má»™t mảnh giấy xếp đã phai mà u.
- NhỠcái lưới sắt có móc, đương sự quăng quá cao nên cục giấy rớt đằng sau lưới. Nó còn nguyên vẹn đây.
Holmes dà nh cho Baynes má»™t nụ cưá»i cá»§a ngưá»i rà nh việc!
- Phải sục sạo lắm mới moi ra cục giấy nà y!
- Thưa ông Holmes, tôi tìm ra nó theo thói quen mà ! Thưa ông Gregson, tôi xin phép Ä‘á»c nó.
Viên thanh tra thá»§ đô gáºt đầu đồng ý.
Thư viết trên má»™t góc tư tá» giấy mà u kem thưá»ng, cắt bằng hai nhát kéo lưỡi cụt, xếp lại ba lần, khằn đỠnguệch ngoạc và được ấn xuống bằng má»™t váºt dẹp và bầu dục. Thư gá»i ông Garcia, biệt thá»± Wisteria. Nó chỉ có mấy hà ng:
"Mà u sắc cá»§a chúng ta là lục và trắng. Mà u lục được mở, mà u trắng bị đóng lại. Cầu thang lá»›n, hà nh lang thứ nhất, thứ bảy, phÃa tay mặt cá»a có đệm. Chúc may mắn - D".
Äó là tuồng chữ cá»§a đà n bà , sá» dụng má»™t ngòi chuốt kỹ, nhưng địa chỉ được ghi bằng má»™t ngòi khác, hoặc bởi má»™t ngưá»i nà o khác, tuồng chữ to hÆ¡n, dầy đặc hÆ¡n.
- Má»™t bức thư kỳ lạ - Holmes nhìn mẫu giấy và tiếp - Tôi nhiệt liệt ca ngợi anh, anh Baynes ạ. Tôi xin nêu thêm và i Ä‘iểm lặt vặt có thể bổ sung cho các nháºn xét cá»§a anh. Cái đầu bầu dục chắc chắn là má»™t nút áo vì không có váºt nà o khác có dạng giống như thế! Cây kéo được sá» dụng ở đây là má»™t cây kéo cắt móng tay, mÅ©i cong. Tuy các đợt cắt ngắn, nhưng vẫn thấy rõ rà ng có độ cong.
Viên thanh tra Surrey cưá»i nhẹ.
- Tôi đã trình bà y hết các Ä‘iểm chá»§ yếu cá»§a sá»± việc. Tuy nhiên, tôi phải thú nháºn rằng lá thư nà y chẳng giải thÃch được Ä‘iá»u gì khác hÆ¡n là có má»™t việc sẽ xảy đến và kẻ chá»§ mưu là má»™t ngưá»i đà n bà .
Suốt cuộc đà m thoại nà y, ông Eccles ngồi không yên trên ghế, ông nói:
- Tôi quá mừng trước sá»± kiện ông tìm được bức thư. NhỠđó, lá»i khai cá»§a tôi được xác nháºn phần nà o. Tuy nhiên, tôi xin phép lưu ý là tôi không há» biết Ä‘iá»u gì đã xảy ra cho ông Garcia và hai ngưá»i là m kia.
- Vá» phần ông Garcia - Gregson nói - Câu giải đáp rất đơn giản. Sáng nay, ngưá»i ta phát hiện ông ấy đã chết tại đồng cá» Oxshott, cách nhà khoảng 1 dặm[1]. Cái đầu nát ngướu vì bị Ä‘áºp bằng bao cát hay má»™t váºt gì cùng loại. Hiện trưá»ng là má»™t nÆ¡i hoà n toà n hoang vắng, nhà gần nhất cách đó cÅ©ng phải tá»›i ¼ dặm. Có thể ban đầu, ông bị Ä‘áºp từ phÃa sau và kẻ tấn công tiếp tục Ä‘áºp khá lâu, sau khi ông ta đã chết! Không má»™t dấu chân, không má»™t vết tÃch giúp ta nháºn dạng kẻ sát nhân.
- Nạn nhân có bị mất gì không?
- Không, tuyệt nhiên không có dấu vết cướp bóc.
- Tháºt là đau đớn và khá»§ng khiếp - Ông Eccles nói, giá»ng run run - Tuy nhiên cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u phiá»n phức đối vá»›i tôi. Tôi liên can gì đến cuá»™c du ngoạn ban đêm đó? Tại sao tôi lại dÃnh và o má»™t vụ quái dị như váºy?
- Dá»… hiểu thôi - thanh tra Baynes đáp - Lá thư độc nhất tìm được trong túi nạn nhân là cá»§a ông, nó cho tôi biết rằng ông là khách má»i trong đêm đó. ChÃnh phong bì cá»§a bức thư giúp chúng tôi nháºn dạng xác chết. Chúng tôi đến đó sau 9 giá», tuyệt đối không có ai quanh đó. Trong lúc lục soát biệt thá»± Wisteria, tôi đã đánh Ä‘iện cho ông Gregson để truy tầm ông ở London. Sau đó, tôi Ä‘i gặp ông Gregson và cuối cùng cả hai chúng tôi đến đây.
- GiỠđây, tôi trá»™m nghÄ© - Gregson vừa nói vừa đứng dáºy - ông Eccles nên Ä‘i theo chúng tôi vá» sở cảnh sát để chúng tôi lấy lá»i khai bằng văn bản.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tôi Ä‘i ngay thôi. Nhưng ông Holmes, tôi xin ông giúp đỡ.
Holmes quay qua viên thanh tra cảnh sát địa phương.
- Tôi hy vá»ng rằng hai ông sẽ không thấy có gì trở ngại nếu có sá»± cá»™ng tác cá»§a tôi.
- Nếu được như váºy, tôi vô cùng hân hạnh.
- Tôi xin phép được há»i xem hai ông có suy Ä‘oán được nạn nhân bị giết lúc nà o không? - Holmes há»i.
- Nạn nhân ra đi từ 1 giỠsáng, lúc mưa bắt đầu rơi và án mạng xảy ra trong cơn mưa.
- Không thể nà o như thế được, ông Baynes ạ! - Ngưá»i khách hà ng cá»§a chúng tôi thét lá»›n - Giá»ng nói cá»§a Garcia dá»… nháºn ra lắm. Tôi sẵn sà ng thỠđộc rằng chÃnh Garcia nói chuyện vá»›i tôi hồi 1 giá» khuya tại phòng ngá»§ cá»§a tôi.
- Má»™t sá»± trùng hợp dị thưá»ng, nhưng có thể hiểu được - Holmes vừa thì thầm vừa cưá»i.
- Căn cứ và o đâu? - Gregson há»i.
- Thoạt nhìn, sá»± việc không phức tạp lắm, tuy nó có và i đặc Ä‘iểm kỳ dị. Nhưng trước khi đưa ra má»™t ý kiến dứt khoát, tôi cần nghiên cứu dữ kiện má»™t cách sâu sắc hÆ¡n. Nhân tiện xin há»i ông Baynes, ông có thu lượm được cái gì khác, khi lục soát căn nhà không?
Viên thanh tra địa phương nhìn Holmes một cách ngạc nhiên:
- Có hai hay ba Ä‘iá»u lý thú. Sau khi xong việc tại sở cảnh sát, đỠnghị ông đến và góp ý vá» các chi tiết đó.
- Tôi sẵn sà ng - Holmes đáp và nhấn chuông - Bà Hudson, bà vui lòng sao lại bức Ä‘iện nà y và nhá» ai Ä‘i gá»i gấp! Nhá»› bảo hỠđóng 5 shillings cho hồi âm.
Khi khách đã ra vá» hết, chúng tôi vẫn ngồi lặng thinh. Holmes rÃt chiếc tẩu thuốc, trầm ngâm, nét mặt sa sầm trong má»™t lúc lâu. Thình lình, anh quay vá» hướng tôi:
- Nà o, Watson, ý kiến của anh ra sao?
- Tôi không thể nà o hiểu vì sao Eccles bị lừa.
- Tôi muốn nói vỠcái chết của Garcia kia!
- Có gì đâu! Hai ngưá»i hầu đã đà o tẩu. Có thể chúng là hung thá»§.
- Äó là má»™t giả thiết dá»… chấp nháºn. Tuy nhiên, chÃnh anh cÅ©ng thắc mắc tại sao chúng phải chá» tá»›i cái đêm nhà có khách. Ra tay đêm nà o lại chẳng được!
- Thế thì tại sao chúng trốn?
- Äấy là má»™t câu há»i lá»›n! Còn có má»™t câu há»i lá»›n khác nữa: cuá»™c phiêu lưu không bình thưá»ng cá»§a Eccles? Chúng ta phải giải đáp hai câu há»i lá»›n đó. Ngoà i ra, nếu giải thÃch được bức thư vá»›i câu cú lạ lùng thì ta có thể xem nó là giả thiết tạm thá»i. Nếu các dữ kiện má»›i lại phù hợp thì giả thiết đó trở thà nh giải đáp.
- Nhưng giả thiết gì?
Holmes tựa lưng và o ghế, lim dim đôi mắt:
- Giả thiết đây là má»™t trò đùa sẽ không thể nà o đứng vững. Việc Garcia má»i Eccles đến biệt thá»± Wisteria là có chá»§ Ä‘Ãch!
- Äể là m gì?
- Ta lần lượt xét từng khâu. Trước hết, tôi thấy tình hữu nghị giữa Garcia và Eccles không bình thưá»ng tà nà o. Nguyên nhân bắt nguồn từ ngưá»i Tây Ban Nha. Garcia lặn lá»™i đến nhà Eccles để má»i má»c. Y muốn gì nÆ¡i Eccles? Tôi thấy Eccles chẳng có gì quyến rÅ© đặc biệt. Thông minh? - Không! Có tÃnh chất linh hoạt đặc biệt? - Không! Thế mà tại sao Garcia lại tuyển chá»n Eccles trong vô và n những bạn hữu khác? Có phải vì Eccles là má»™t ngưá»i Anh mà chúng hằng mong ước để gây cảm xúc nÆ¡i má»™t ngưá»i Anh khác? Anh có để ý cả hai viên thanh tra không ai ngá» vá»±c lá»i khai cá»§a ngưá»i khách hà ng, mặc dù nó khá dị thưá»ng.
- Nhưng ngưá»i nà y là m chứng cho cái gì?
- Không là m chứng cho cái gì hết, nếu căn cứ theo các sự kiện tiếp diễn. Nhưng đó là mấu chốt, nếu nhìn sự việc diễn tiến cách khác.
- Tóm lại, Eccles có thể đã được dùng là m cái cớ để che tội ác.
- Äúng váºy. Äó là cái cá»› để che Ä‘áºy tá»™i ác! Giả sá» bá»n tôi tá»› tại biệt thá»± Wisteria là thá»§ phạm. Và , còn nữa... Công việc cá»§a Garcia phải hoà n tất trước 1 giá» sáng. Do đồng hồ bị vặn sai giá», nên Eccles được má»i Ä‘i ngá»§ sá»›m. Khi Garcia nói vá»›i ông ta là 1 giá» sáng thì thá»±c tế chưa quá 12 giỠđêm. Nếu Garcia có thể thá»±c hi ện công việc và trở vá» nhà đúng giá» thá»±c tế thì y có thể thoát ra khá»i má»i lá»i cáo buá»™c. Ngưá»i khách trá» kia có thể thá» thốt nặng lá»i rằng bị cáo không rá»i khá»i nhà và o giỠđó. Má»™t đảm bảo dá»± phòng!
- Tốt! Nhưng sá»± tan biến cá»§a bá»n tôi tá»› thì sao?
- Tôi chưa có đủ dữ kiện. Hãy chỠcó thêm các thông tin mới.
- Còn bức thư?
- "Mà u sắc cá»§a chúng ta là lục và trắng"... Liên quan tá»›i má»™t cuá»™c Ä‘ua ngá»±a chăng? "Mà u lục được mở, mà u trắng bị đóng lại...". Rõ rà ng là má»™t tÃn hiệu. "Cầu thang lá»›n, hà nh lang thứ I, thứ 7 phÃa tay mặt, cá»a có đệm...". Là nÆ¡i hẹn hò. Có thể chúng ta sẽ tìm ra má»™t ông chồng ghen tuông. Bà ta đã không thêm hai tiếng "MAY MẮN" nếu không phải là chuyện dâm bôn. Chữ "D" viết hoa có giúp ta được gì không?
- Garcia là ngưá»i Tây Ban Nha, có thể nà o "D" hoa là DOLORES viết tắt, má»™t tên nữ được dùng nhiá»u cá»§a Tây Ban Nha.
- Giá»i, Watson rất giá»i. Nhưng tráºt lất. Má»™t ngưá»i đà n bà Tây Ban Nha nói chuyện vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông Tây Ban Nha sẽ sá» dụng tiếng Tây Ban Nha. Còn tác giả cá»§a bức thư dùng chấm chấm thì phải là phụ nữ Anh. Ta hãy kiên nhẫn chá» viên thanh tra khả ái! Thôi, ta hãy cảm Æ¡n thần may mắn giúp ta thoát khá»i và i giá» nhà m chán.
Trước khi Baynes quay lại, Holmes nháºn được hồi âm cá»§a bức Ä‘iện. Anh cầm Ä‘á»c và khi chuẩn bị xếp nó và o sổ con, nhìn thấy nét mặt cá»§a tôi, anh liá»n trao nó cho tôi và cưá»i:
- Thư trao và o bữa cÆ¡m tối là má»™t giấy hẹn hoặc má»™t giấy má»i. Theo tôi, bức thư cho biết để Ä‘i đến Ä‘iểm hẹn, hoặc phải leo lên cầu thang chÃnh, kiếm cái cá»a thứ bảy trong má»™t hà nh lang. Như váºy, ngôi nhà phải to rá»™ng thênh thang và chắc chắn nhà nà y cách Oxshott không quá hai hay ba trăm mét, vì Garcia đã Ä‘i bá»™ vá» hướng nà y và hy vá»ng quay vá» biệt thá»± trước 1 giá» sáng. Vì số lượng căn nhà to lá»›n gần kế Oxshott không nhiá»u, tôi đã gá»i má»™t Ä‘iện tÃn cho dịch vụ địa ốc địa phương mà Eccles nêu tên, yêu cầu há» cung cấp danh sách. Nè, cái đầu kia cá»§a cuá»™n chỉ rối chắc chắn nằm trong danh sách nà y.
Lúc chúng tôi cùng vá»›i thanh tra Baynes thuê xong má»™t phòng đầy đủ tiện nghi tại khách sạn Bò Má»™ng thì đã gần 6 giá». Sau đó, ba chúng tôi lại lên đưá»ng Ä‘i tá»›i biệt thá»± Wisteria. Hôm đó, là má»™t buổi chiá»u tháng 3 năm 1892, không gian u ám và giá buốt, mưa đầy trá»i, hoà n toà n phù hợp vá»›i không khà trong thảm kịch
Äi khoảng 3 cây số, chúng tôi đến trước má»™t cái cổng cao mở ra má»™t đại lá»™ âm u, hai bên có trồng cây dẻ. Äại lá»™ nà y đưa đến má»™t ngôi nhà thấp, tối tăm, tá»±a hồ má»™t cục than Ä‘en nổi báºt trên ná»n trá»i xám. Äằng sau má»™t cá»a sổ nằm vá» bên trái cá»§a cái cá»a lá»›n, le lói má»™t vệt ánh sáng nhá». Baynes nói:
- Có má»™t cảnh sát viên Ä‘ang canh gát tại đó. Äể tôi ra hiệu.
Ông băng qua má»™t bãi cá» nhá» và gõ và o kiếng. Qua cá»a kiếng má» sương, tôi thấy má»™t ngưá»i đà n ông nét mặt kinh hoà ng, nhảy dá»±ng khá»i ghế đặt gần lò sưởi, và tiếp đó là má»™t tiếng la chói tai trong gian nhà . Má»™t phút sau, ngưá»i cảnh sát mặt tái mét, tay cầm đèn cầy, thở hổn hển ra mở cá»a đón chúng tôi.
- Chuyện gì váºy Walters? - Baynes cất giá»ng.
Viên cảnh sát lấy khăn lau trán và thở dà i nhẹ nhõm:
- Ông trở lại, tôi mừng muốn chết. Tôi không dè rằng thần kinh của tôi rắn chắn như vừa rồi.
- Thần với chả kinh? Té ra anh cũng có dây thần kinh?
- Thưa ông, trước hết là cái căn nhà cô tịch nà y; sau đó là cái chuyện lạ lùng trong nhà bếp. Do đó, khi ông gõ và o kiếng, tôi tưởng là chuyện kinh hoà ng đó lại tái diễn.
- Chuyện đó là chuyện gì?
- Con quá»·, thưa ông. Nó ở tại cá»a sổ.
- Cái gì ở tại cá»a sổ và hồi nà o?
- Má»™t con quá»· đứng tại cá»a sổ. Lúc trá»i chạng vạng, tôi Ä‘ang ngồi Ä‘á»c sách trên ghế nà y. Tôi không biết tại sao tôi lại ngước mặt lên, nhưng rõ rà ng tôi thấy má»™t cái đầu nhìn tôi qua khung kiếng phÃa dưới. Má»™t cái đầu quái dị!
- Tại sao anh nhát quá váºy?
- Thưa ông, tôi ý thức lắm chứ! Tôi quả có hoảng hốt nhưng ông buá»™c tôi phá»§ nháºn thì không thể được. Không phải là má»™t cái đầu ngưá»i da Ä‘en, mà cÅ©ng không phải là má»™t cái đầu ngưá»i da trắng, cÅ©ng không phải cái đầu vá»›i mà u sắc quen thuá»™c. Äó là má»™t cái đầu bằng đất sét có những vệt trắng. Dáng vóc cá»§a nó thì gấp đôi ông. Còn cái nhìn cá»§a nó? Hai con mắt to tổ bố sáng rá»±c. Còn bá»™ răng cá»§a nó? Trắng tinh như răng thú đói thịt. Lúc đó, tôi cuống cuồng chạy ra ngoà i, lục soát các bụi ráºm, nhưng không thấy nó.
- Vì biết rõ trước đây anh là ngưá»i dÅ©ng cảm, bằng không tôi sẽ cho anh Ä‘iểm xấu. Theo tôi, đó chỉ là ảo giác hoặc là kết quả cá»§a má»™t sá»± căng thẳng thần kinh.
- Các giải pháp cho vấn đỠlà dá»… thôi - Holmes phát biểu và cầm cây đèn cầy chiếu xuống bãi cá» - Äúng rồi, cỡ già y 48. Nếu tầm vóc cá»§a gã nà y ứng vá»›i cỡ già y thì đương nhiên đây là má»™t tên khổng lồ.
- Nó trốn vỠhướng nà o?
- Có lẽ giữa đám bụi ráºm kia, sau đó, nó ra ngoà i đưá»ng cái.
- ÄÆ°á»£c - viên thanh tra thì thầm, vẻ mặt trầm ngâm - Dù vá»›i lý do gì Ä‘i nữa, hắn cÅ©ng đã biến mất rồi. Ông Holmes, chúng ta cùng Ä‘i giáp vòng ngôi nhà .
Quan sát kỹ, Holmes thấy há» còn bá» lại má»™t số lượng lá»›n áo quần mang nhãn hiệu cá»§a công ty Marx. Äánh Ä‘iện há»i thì cá»a hà ng không biết gì vá» ngưá»i khách hà ng nà y. Ngoà i việc ngưá»i nà y đã thanh toán bằng tiá»n mặt. Äồ váºt riêng cá»§a Garcia không có váºt gì đáng giá, và i cái tẩu thuốc, và i cuốn tiểu thuyết bằng tiếng Tây Ban Nha, má»™t khẩu súng lục đã cÅ©, má»™t cây đà n guitare.
- Không có gì có ý nghĩa - Baynes nói sau khi cầm nến sục sạo trong phòng - GiỠđây chúng ta nên đặc biệt lưu tâm đến nhà bếp.
Nhà bếp nằm phÃa sau, tuy trần cao nhưng rất âm u. Trong má»™t góc, má»™t cái đệm rÆ¡m được dùng là m giưá»ng. Trên bà n còn la liệt nhiá»u đĩa thức ăn bá» dở và dÄ©a dÆ¡! Vết tÃch cá»§a bữa ăn đêm qua.
- Nhìn kìa! Ông nghĩ thế nà o? - Baynes nói
Viên thanh tra giÆ¡ cao ngá»n nến chiếu sáng má»™t váºt kỳ dị đặt sau tá»§ ăn: đầy vết nhăn, co rút, khô đét đến ná»—i khó nháºn dạng. Chỉ biết có mà u Ä‘en, có vẻ bằng da và lá» má» dáng cá»§a má»™t thằng lùn. Nhìn lần đầu, tôi cho đó là má»™t đứa trẻ sÆ¡ sinh da Ä‘en ốm đói; nhìn lần sau, tôi liên tưởng tá»›i má»™t con khỉ, và nhìn kỹ, tôi không còn biết đấy là con thú hay con ngưá»i!
- Hay lắm! Còn gì nữa? - Holmes nói
Baynes lặng thinh, đưa chúng tôi đến bồn rá»a chén và chiếu ngá»n nến và o. Chân, cánh và thân xác má»™t con chim lá»›n mà u trắng không nhổ lông bị chặt khúc, bá» tứ tán trong đó. Holmes chỉ cái mà o trên đầu:
- Một con gà trống trắng! Cực kỳ lý thú và quái dị!
Baynes tiếp tục lặng thinh, cúi xuống bồn, lấy ra một cái xô đựng máu rồi đến bà n lấy cái tô đựng một mớ tro và cốt vụn.
- Chúng đã giết và thiêu má»™t cái gì đó. Pháp y sáng nay cho biết không phải là tro ngưá»i.
Holmes xoa tay, cưá»i:
- Xin khen ông thanh tra. Tà i năng của ông vượt trội tầm vóc của công tác ông được giao phó.
Äôi mắt tà tẹo cá»§a thanh tra Baynes nhấp nháy:
- Ông có lý, ở tỉnh lẻ dễ bị chột tà i. Một vụ tầm cỡ như vầy cho tôi một cơ may. Ông nghĩ gì vỠmớ cốt nà y?
- Có lẽ là một con cừu con hoặc một con dê con.
- Còn con gà trống trắng?
- Kỳ quái! Có một không hai!
- Nhà nà y chứa những ngưá»i quái dị. Má»™t trong bá»n đã chết: bạn đồng hà nh cá»§a anh ta đã theo Ä‘uổi và ám sát anh ta? Trong trưá»ng hợp nà y, chúng ta phải truy tầm chúng, khắp nÆ¡i Ä‘á»u đã được thông báo. Nhưng tôi có quan Ä‘iểm khác!
- Một quan điểm trái ngược?
- Má»™t quan Ä‘iểm dẫn đưá»ng cho tôi, ông Holmes ạ. Chỉ có tôi má»›i có cái nhìn nà y và tôi sẽ ra công tìm kiếm chúng. Ông đã nổi danh. Sau nà y tôi sẽ hãnh diện rằng chÃnh tôi đã tá»± lá»±c giải quyết bà i toán không có tiếp sức cá»§a ông.
Holmes cưá»i vui vẻ:
- Tốt thôi, ông thanh tra! Chúng ta, má»—i ngưá»i theo má»™t con đưá»ng riêng. Các kết quả cá»§a tôi luôn luôn để phục vụ ông. Tất cả những gì cần xem tại nhà nà y, tôi đã xem xong, nhưng các nÆ¡i khác chắc cÅ©ng cần biết đến. Tôi xin kiếu từ. Chúc ông may mắn!
Vá» phần tôi, tôi tin chắc rằng Holmes Ä‘ang Ä‘i trên con đưá»ng chông gai. Thái độ bá»›t lãnh đạm, ánh mắt suy tư cá»§a anh cho tôi biết anh đã có dấu vết con mồi. Theo thói quen, anh ta câm lặng suốt ngà y và tôi tuyệt đối tôn trá»ng sá»± câm lặng nà y.
Holmes lên thá»§ đô và o má»™t buổi sáng và tình cá» tôi biết anh có đến viện Bảo tà ng Anh Quốc. Ngoà i ra, hết thá»i gian còn lại, anh Ä‘i dạo má»™t mình, cÅ©ng có khi dừng lại, nói chuyện đôi Ä‘iá»u vá»›i dân là ng.
- Watson, chúng ta nên Ä‘i nghỉ má»™t tuần ở miá»n quê để ngắm nhìn hà ng rà o trổ nụ xanh và hoa dẻ.
Trong chuyến Ä‘i đó, tình cá» chúng tôi gặp Baynes. Baynes không nói nhiá»u tá»›i vụ án nhưng căn cứ và o khuôn mặt hồng hà o, những lá»i nói sÆ¡ sà i, chúng tôi suy ra rằng ông ta khá hà i lòng vá» công việc cá»§a mình. Má»™t buổi sáng kia, tôi Ä‘iếng ngưá»i khi mở tá» báo, gặp má»™t số tá»±a to:
“Những Ä‘iá»u bà máºt tại Oxshott. Äã bắt ngưá»i tình nghi là hung thá»§â€.
Holmes nhảy dựng lên khi tôi báo tin:
- Baynes đã bắt ngưá»i sao?
- Äúng thế!
Và tôi Ä‘á»c cho anh nghe:
“Má»™t chấn động đã xảy ra tại Esher khi có tin rằng khuya hôm qua cảnh sát đã bắt má»™t ngưá»i có liên quan tá»›i án mạng tại Oxshott. Chúng ta còn nhá»› rằng ông Garcia, ngụ trong biệt thá»± Wisteria, được phát hiện đã chết tại đồng cá» cá»§a xã Oxshott. Thi thể ông mang dấu vết bị hà nh hung. Ngay trong đêm đó, bá»n tôi tá»› cÅ©ng biến mất, chứng tá» chúng có nhúng tay và o vụ án mạng. Ngưá»i ta nói rằng, kẻ quá cố đứng sở hữu nhiá»u cá»§a cải quý giá nên đã cám dá»— lòng tham cá»§a bá»n gian phi. Thanh tra Baynes tin rằng há» không Ä‘i đâu xa mà đang ẩn nấp tại má»™t nÆ¡i an toà n được chuẩn bị trước. Ngay từ đầu, ngưá»i ta tưởng rằng việc nháºn ra chúng sẽ dá»… dà ng vì theo lá»i khai cá»§a và i thương nhân, ngưá»i đầu bếp có cái bá» ngoà i rất dị thưá»ng cá»§a má»™t ngưá»i lai Ä‘en vá»›i khuôn mặt và ng lợt và dáng dấp châu Phi. Ngay trong đêm đó, y bị má»™t viên cảnh sát nháºn dạng và bị săn Ä‘uổi. Sau vụ án mạng, y lại cả gan lẩn quẩn quanh biệt thá»± Wisteria. Thanh tra Baynes suy Ä‘oán y sẽ quay lại, và ông ra lệnh canh gác cẩn máºt ngôi biệt thá»±, đồng thá»i bố trà ngưá»i nằm phục kÃch ngoà i rừng. Bị lá»t bẫy, hung thá»§ đã bị bắt sau má»™t hồi chống trả quyết liệt. Má»™t cảnh sát viên bị y cắn má»™t cách tà n tệ. Chúng tôi tiếp tục chá» các diá»…n biến quan trá»ng sẽ tiếp nốiâ€.
- Ta nên đi gặp Baynes ngay - Holmes nói lớn và đội mũ ra đi.
Chúng tôi tá»›i nÆ¡i đúng lúc Baynes rá»i khách sạn.
- Holmes! Ông có Ä‘á»c báo chứ? - Baynes há»i và đưa ra má»™t tá».
- Có chứ! Cho phép tôi lưu ý ông.
- Lưu ý tôi? Tôi đã nghiên cứu sự việc khá kỹ.
- Tôi không tin rằng ông đang đi đúng hướng. Tôi mong rằng ông đừng lao và o quá sâu.
- Cám ơn ông.
- Tôi nói vì lợi Ãch cá»§a ông.
Tôi có cảm giác khuôn mặt lạnh lùng của Baynes đang lay động nhẹ.
- Chúng ta đã giao ước với nhau rằng mỗi bên đi một hướng và tôi đang thực hiện giao ước nà y.
- á»’ đúng thế - Holmes thốt lên - Xin ông đừng giáºn.
- Không! Tôi tin chắc rằng ông chỉ muốn giúp tôi thôi. Nhưng tất cả chúng ta Ä‘á»u có phương pháp riêng. Ông Holmes, chúng ta nên bá» qua chuyện nà y. Lúc nà o tôi cÅ©ng sẵn sà ng trao đổi thông tin vá»›i ông. Thằng lai Phi châu thiệt là dã man, nó mạnh như trâu. Nó cắn gần đứt ngón tay cái cá»§a má»™t đà n em tôi. Nó ục ục như heo chứ có biết tiếng Anh đâu!
- Và ông tin rằng ông nắm bằng chứng nó giết chủ nó?
- Tôi không bao giỠnói thế cả. Tôi đang thỠcác phương pháp của tôi.
Khi từ giã Baynes, Holmes nhún vai:
- Không thể nói chuyện với Baynes được! Tôi có cảm giác rằng hắn ta sẽ trượt ngã mà thôi.
Tuy nhiên có một cái gì đó còn bà ẩn trong thanh tra Baynes.
Khi quay vá» khách sạn Bò Má»™ng, Holmes má»i tôi ngồi và o ghế bà nh.
- Tôi sắp sá»a cho anh biết tình hình, có lẽ đêm nay tôi cần sá»± tiếp tay cá»§a anh.
Chúng ta hãy quay trở lại bức thư mà Garcia nháºn được đêm hôm ấy. Hãy gạt bá» cái ý tưởng cá»§a Baynes cho rằng tôi tá»› cá»§a Garcia dÃnh lÃu và o ná»™i vụ. Bằng chứng ư? ChÃnh Garcia dá»± mưu dá»±a và o sá»± hiện diện cá»§a Eccles. Garcia thiết láºp kế hoạch và đấy là kế hoạch tá»™i ác. Tôi nói tá»™i ác vì chỉ có ngưá»i dá»± định tá»™i ác má»›i tìm cách chạy tá»™i. Nhưng ai giết y? Chắc chắn là đối thá»§ cá»§a kế hoạch.
Vá» việc bá»n tôi tá»›, chúng ta có thể giải thÃch rằng chúng nó Ä‘á»u là đồng phạm. Nếu thà nh công trong tá»™i ác thì Garcia đã quay trở lại biệt thá»± Wisteria; sá»± là m chứng cá»§a Eccles sẽ giúp y khá»i bị nghi ngá» và tất cả sẽ trót lá»t êm xuôi. Nếu Garcia không vá» và o giá» G, Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là y đã thất bại và đã mất mạng rồi. Do đó, theo giao ước trước, hai đệ tá» sẽ ẩn trốn tại má»™t nÆ¡i dá»± định để thoát khá»i sá»± tầm nã cá»§a cảnh sát. Giả thiết nà y giải thÃch trá»n vẹn các dữ kiện chứ gì?
- Nhưng tại sao một trong hai thằng đó lại trở lại?
- Ta có thể giả thiết rằng, chúng nó bá» quên má»™t cái gì đó quý giá hoặc thằng lai muốn tìm má»™t váºt riêng cá»§a nó. Hà nh động đó giải thÃch sá»± cứng đầu cá»§a nó.
- Rồi sao nữa?
- Rồi đến bức thư! Bức thư chứng tá» rằng đầu kia cá»§a sợi dây còn có má»™t tòng phạm khác. Äầu kia là ở đâu? Chắc chắn nó nằm trong má»™t ngôi nhà lá»›n ở vùng nà y. Số nhà lá»›n tại vùng nà y không phải là vô hạn. Những ngà y đầu tiên tá»›i đây, tôi đã Ä‘i dạo và nghiên cứu thá»±c váºt há»c. Thá»i gian dư thừa cho phép tôi Ä‘i vá» phÃa các ngôi nhà lá»›n kia thăm há»i. Chỉ có má»™t ngôi nhà lôi cuốn sá»± chú ý cá»§a tôi. Äó là lâu đà i High Gable nổi tiếng xây dá»±ng từ thá»i vua James I[2] ở cách Oxshott khoảng 1dặm và cách hiện trưá»ng ná»a dặm. Các ngôi nhà khác là cá»§a những ngưá»i bình thưá»ng. Còn đối vá»›i Henderson (chá»§ lâu đà i High Gable) thì má»i ngưá»i cho là má»™t nhân váºt lạ thưá»ng.
Tôi đã xoay xở để gặp chá»§ nhà vá»›i má»™t cái cá»› khá vững, nhưng không qua được đôi mắt cá»§a ông ta. Äó là má»™t ngưá»i khoảng 50 tuổi, mạnh khoẻ, linh hoạt, tóc mà u xám thép, lông mà y Ä‘en cứng, bệ vệ như má»™t ông vua. Má»™t con ngưá»i dữ tợn, che giấu đằng sau khuôn mặt nhăn nheo má»™t ý chà sắt đá. Hoặc ông là ngưá»i nước ngoà i, hoặc ông đã sống nhiá»u tại miá»n nhiệt đới vì nước da và ng vá»t và khô đét, nhưng rắn chắc. Má»™t ngưá»i bạn thân kiêm thư ký cá»§a ông, là ông Lucas thì chắc chắn là ngưá»i nước ngoà i, da nâu, quá»· quyệt, nhưng nói năng ngá»t xá»›t. Tóm lại, chúng ta có tá»›i hai băng ngưá»i nước ngoà i, má»™t ở biệt thá»± Wisteria, má»™t ở lâu đà i High Gable.
Hai ngưá»i đà n ông sống trong lâu đà i High Gable luôn chia ngá»t xẻ bùi vá»›i nhau. Tuy nhiên, còn có má»™t ngưá»i khác còn quan trá»ng hÆ¡n nữa.
Henderson có hai cô gái, 13 và 11 tuổi. Vú già là cô Burnet, má»™t ngưá»i đà n bà Anh, khoảng 40 tuổi. Ngoà i ra còn có thêm má»™t số tôi tá»› tin cẩn. Cái nhóm nhá» nà y tạo thà nh má»™t gia đình thá»±c sá»± bởi vì há»… di chuyển là toà n bá»™ Ä‘á»u Ä‘i. Henderson Ä‘i đây Ä‘i đó nhiá»u nÆ¡i, ông ta má»›i Ä‘i High Gable cách đây và i tuần, sau má»™t năm vắng mặt. Ông ta già u nứt đố đổ vách. Còn vá» tùy tùng, gia nô, bồi bếp thì đông vô kể.
Tôi biết được các Ä‘iá»u trên qua các cuá»™c nói chuyện vá»›i dân là ng và may nhất qua tin tức cá»§a má»™t ngưá»i đầy tá»› bị Ä‘uổi việc. ChÃnh cái phương pháp riêng cá»§a tôi đã giúp tôi gặp may tìm ra ông John Warner, ngưá»i là m vưá»n cá»§a lâu đà i High Gable. Ông nà y có những thâm giao trong đám tôi tá»›.
Má»™t đám ngưá»i dị thưá»ng Watson ạ! Lâu đà i có hai cánh: nhóm gia nhân và nhóm gia đình. Ngưá»i liên lạc giữa hai cánh là má»™t đệ tá» ruá»™t cá»§a Henderson. Henderson không bao giá» ra khá»i nhà má»™t mình. Ngưá»i thư ký theo chân ông ta như bóng vá»›i hình. Äám gia nhân xì xầm rằng ông chá»§ há» rất sợ má»™t cái gì đó. “Chắc chắn y đã bán linh hồn cho quá»· dữ để lấy tiá»n†Warner nói. “Do đó, ông ta chỠđợi ông quá»· chá»§ để đòi hồn. Nguyên quán, tên tuổi cá»§a hắn không ai biết. Hắn rất hung bạo. Äã hai lần Henderson đánh Ä‘áºp tà n nhẫn má»™t gia nhân, nhưng chÃnh nhá» bá» nhiá»u tiá»n Ä‘á»n bù nên khá»i bị truy tố.
GiỠđây, chúng ta hãy nháºn định tình hình theo các tin tức má»›i nà y. Chúng ta có thể giả thiết rằng bức thư phát xuất từ ngôi nhà lạ thưá»ng nà y. Ai viết? Má»™t ngưá»i đà n bà trong lâu đà i. Còn ai nữa, nếu không phải là vú già , cô Burnet? Tất cả tin tức cá»§a chúng ta Ä‘á»u há»™i tụ vá» hướng nà y. Dù sao đây cÅ©ng chỉ là giả thiết và xét các háºu quả đương nhiên cá»§a nó. Tuổi tác và tÃnh khà cá»§a cô Burnet phá tan ý tưởng cho rằng có mối tình trong vụ án nà y.
Vì cô là ngưá»i viết bức thư nên có thể cô là bạn thân và là đồng lõa cá»§a Garcia. Cô sẽ là m gì khi hay tin Garcia chết?
Nếu Garcia là nạn nhân cá»§a má»™t sá»± phản bá»™i, đương nhiên cô ta sẽ im bặt. Nhưng không có nghÄ©a là cô không căm thù bá»n sát nhân và do đó, cô sẽ táºn tình tiếp sức vá»›i những ai chịu ra tay phục thù giùm. Váºy ta hãy tìm cách gặp cô ta? Nhưng không biết cô còn sống không? Kể từ đêm xảy ra án mạng, cô đã chết hay chỉ bị giam giữ? Äấy là cái Ä‘iểm mà chúng ta cần là m sáng tá».
Anh Watson, anh đã thấy được mức độ khó khăn cá»§a tình hình rồi chứ. Lấy gì là m cÆ¡ sở để xin trát bắt giam? Nếu chúng ta nói ra những suy diá»…n nà y cho má»™t thẩm phán thì ông ta sẽ cưá»i ngất. Trong lâu đà i quái dị nà y, ai cÅ©ng có thể vắng mặt trong má»™t tuần, váºy thì sá»± vắng mặt cá»§a ngưá»i vú có gì phải báºn tâm. Nhưng rõ rà ng giá» nà y, tÃnh mạng cô ấy có thể Ä‘ang lâm nguy. Tôi chỉ có thể canh chừng tòa nhà và đặt Wa gác ngoà i cổng sắt. Tình huống nà y không thể kéo dà i được. Nếu luáºt pháp bó tay thì chúng ta phải liá»u.
- Anh định là m gì?
- Tôi biết phòng cô ấy. Ta có thể qua mái ngói cá»§a má»™t nhà phụ mà và o phòng. Tối nay hai anh em mình cùng bà máºt leo và o.
Trong khi Holmes lý luáºn, có má»™t cái gì đó không cho phép tôi từ chối. Tôi siết chặt tay anh. Nhưng định mạng không muốn chúng tôi liá»u lÄ©nh như thế. Khoảng 5 giá», bóng đêm bắt đầu lan rá»™ng, má»™t ngưá»i cục mịch thở hổn hển bước và o căn há»™ cá»§a chúng tôi.
- HỠđã ra Ä‘i. Chuyến xe lá»a chót. Cô ấy trốn thoát và được tôi đưa đến đây bằng xe ngá»±a. Cô ấy Ä‘ang đứng dưới nhà .
- Hoan hô, ông Warner! - Holmes la lá»›n và hết sức vui mừng - Anh Watson, các lá»— trống tá»± động lấp lại tháºt là nhanh!
Trong xe ngá»±a có má»™t ngưá»i đà n bà gần như thiếp Ä‘i. Khuôn mặt hốc hác, còn mang dấu vết cá»§a thảm kịch vừa xảy ra. Äầu cô gục xuống ngá»±c, nhưng khi cô ngẩng lên và quay vá» hướng chúng tôi, tôi thấy đôi mắt cô lá» Ä‘á», mất thần: cô ấy bị gây mê bằng thuốc phiện.
- Tôi đứng gác ngoà i cổng. Khi xe ngá»±a ra, tôi Ä‘i theo cho tá»›i nhà ga. Cô ấy giống ngưá»i má»™ng du. Khi há» muốn đưa cô lên xe lá»a thì cô tỉnh lại và kháng cá»±. Tôi cướp cô, và đưa cô tá»›i đây. Tôi chưa quên cái đầu cá»§a ngưá»i nỠđứng ở cá»a toa. Con quá»· da và ng đó - Warner nói.
Chúng tôi đặt cô ấy nằm trên trà ng ká»·. Hai tách cà phê Ä‘áºm giải được thuốc mê. Thanh tra Baynes được má»i tá»›i.
- Hay quá! Ông cung cấp cho tôi chÃnh ngưá»i chứng mà tôi cần! - Viên thanh tra vừa nói vừa siết mạnh tay Holmes - Ngay t ừ đầu, tôi Ä‘i cùng má»™t hướng vá»›i ông.
- Ủa, ông cũng theo dõi Henderson à ?
- Nghe đây, ông bạn! Trong lúc ông len lá»i trong các rừng thưa quanh lâu đà i High Gable, thì tôi ngồi ngất nghểu trên cây cao, quan sát ông.
- Thế tại sao ông lại bắt thằng lai đen?
Baynes phì cưá»i:
- Tôi bắt thằng lai đen là để cho y tưởng rằng chúng ta không để ý đến hắn nữa. Tôi biết rằng hắn sẽ chuồn và như thế chúng ta có cơ may gặp cô Burnet.
Holmes để tay trên vai viên thanh tra:
- Ông đã vươn cao trong nghỠnghiệp! Ông có bản năng và trực giác.
Baynes khoái chà đỠmặt:
- Tôi đã đặt má»™t nhân viên mặc thưá»ng phục đứng canh tại nhà ga từ đầu tuần. Bất cứ má»™t ngưá»i nà o trong lâu đà i Ä‘i đâu, anh ấy Ä‘á»u không bá» qua. Tuy nhiên, anh ấy quýnh quáng khi cô Burnet đà o thoát. Chúng ta không thể bắt con mồi, nếu không có được lá»i chứng cá»§a cô ấy.
- Cô ta Ä‘ang tỉnh dần - Holmes vừa nói vừa nhìn ngưá»i phụ nữ - Nhưng ông à , Henderson là ai váºy?
- Henderson là Don Murillo, trước kia có biệt danh là “Con cá»p vùng San Pedro†- viên thanh tra đáp.
- “Con cá»p vùng San Pedroâ€! Tôi nhá»› mồm má»™t lịch sá» cá»§a con ngưá»i nà y. Y có biệt danh nà y vì trước đây y là nhà độc tà i khát máu. Sức mạnh uy quyá»n đầy trong tay, nhưng rất tán táºn lương tâm, y đã tròng cái ách thống khổ lên má»™t dân tá»™c. Tên cá»§a y gieo rắc sá»± kinh hoà ng trong toà n vùng châu Mỹ. Cuối cùng, má»™t cuá»™c tổng khởi nghÄ©a bùng nổ lên để láºt đổ y. Nhưng bá»n chúng rất xảo quyệt. Y, hai con gái, viên thư ký đưa báu váºt xuống thuyá»n vÅ© trang và trốn thoát. Kể từ đấy, y biệt tÃch và báo giá»›i châu Âu nhiá»u lần thắc mắc, không biết y Ä‘ang ẩn núp nÆ¡i nà o.
- Äúng thế! Don Murillo là con cá»p vùng San Pedro. Chắc anh còn nhá»› rằng cá» cá»§a San Pedro gồm mà u lục và mà u trắng! Các mà u sắc trong bức thư, Holmes ạ!
Y đổi tên là Henderson, nhưng không qua được mắt tôi. Tôi đã theo dõi dấu vết cá»§a y khi thuyá»n y cáºp và o Barkercelona năm 1886, sau khi ghé qua Madrid, Rome và Paris. Từ lâu, các nạn nhân truy tầm y để phục thù nhưng y chỉ bị phát hiện gần đây thôi.
- Cách đây má»™t năm - Cô Burnet nãy giá» theo dõi câu chuyện, ngồi dáºy nói xen và o - Có má»™t lần y bị mưu sát, và hình như y được má»™t con quá»· sứ che chở nên đã thoát nạn. Nhưng má»™t âm mưu nà y thất bại vá»›i má»™t ngưá»i anh hùng phải hy sinh thì lại có má»™t âm mưu khác tiếp diá»…n cho tá»›i khi nà o tên khát máu đó Ä‘á»n tá»™i má»›i thôi. Chắc chắn ngà y mai mặt trá»i phải má»c.
Hai bà n tay cá»§a cô nắm chặt lại và khuôn mặt hốc hác cá»§a cô trắng bệch dưới cÆ¡n bão cá»§a sá»± háºn thù.
- Nhưng vì sao lại có má»™t ngưá»i đà n bà Anh trong vụ nà y, cô Burnet - Holmes há»i.
- Tôi phải dấn thân, bởi vì đó là phương cách duy nhất để công lý được thá»±c thi. Guồng máy tư pháp cá»§a nước Anh đâu có để ý đến các suối máu cuồn cuá»™n chảy tại San Pedro hoặc đến chiếc thuyá»n đầy ngá»c ngà châu báu mà tên cướp đó đã vÆ¡ vét? Dưới mắt các ông, đó là những tá»™i ác xảy ra ở má»™t hà nh tinh khác. Còn chúng tôi, chúng tôi táºn mắt mục kÃch các tá»™i ác đó! Chúng tôi biết rõ ná»—i khổ cá»§a Ä‘au cá»§a má»™t dân tá»™c. Äối vá»›i chúng tôi, ở địa ngục cÅ©ng không có con quá»· nà o tà n ác hÆ¡n Don Murillo.
- Quả có như thế - Holmes đáp - Tôi có nghe nói vỠcác hà nh động của y. Nhưng bản thân cô nếm mùi bạo tà n bằng cách nà o?
- Thằng ăn cướp đó có chÃnh sách ám sát. Bất cứ ai có tà i hoặc có thể trở thà nh địch thá»§ cá»§a y thì Ä‘á»u nằm trong danh sách bị thá»§ tiêu. Tôi là bà Durando[3]! Chồng tôi là m sứ thần cá»§a San Pedro tại London. Chúng tôi quen nhau tại London. Chồng tôi có má»™t tâm hồn cao đẹp. Khốn thay, Murillo ghen ghét sá»± cao cả ấy, nó triệu hồi anh ấy vá» và giết chết anh ấy. Tà i sản cá»§a anh ấy bị tịch biên. Tôi trở thà nh góa bụa, lòng tan nát, sống lây lất trong cÆ¡ cá»±c.
Cuối cùng, y bị láºt đổ, và phải lẩn trốn như các ông biết. Tất cả những kẻ bị y tà n phá cuá»™c Ä‘á»i hoặc có bà con bị chÃnh y áp bức, Ä‘á»u quyết tâm bắt y Ä‘á»n nợ máu. Khi phát giác rằng hắn muốn trốn Ä‘i dưới tên Henderson, tôi lãnh công tác phục dịch y rồi thông báo cho các đồng chà má»i sá»± xê dịch cá»§a y. Äó là nguyên nhân tôi là m bà vú già tại nhà y. Y không bao giá» ngá» rằng ngưá»i đà n bà ngồi trước mặt y và o má»—i bữa cÆ¡m chÃnh là ngưá»i đà n bà có chồng bị y giết chết. Tôi tươi cưá»i vá»›i y, tôi chuyên cần lo cho con y để chá» giá» hà nh động. Má»™t mưu toan đã xảy ra tại Paris, nhưng thất bại. Hắn phải đưa cả gia đình Ä‘i khắp châu Âu, lá»™ trình ngoằn ngoèo để đánh lạc hướng những kẻ săn Ä‘uổi và cuối cùng trở vá» lâu đà i nà y.
Nhưng tại đây cÅ©ng thế, những ngưá»i “thế thiên hà nh đạo†đã chỠđợi y. Biết rằng sá»›m muá»™n gì Murillo cÅ©ng quay lại High Gable, cho nên Garcia (con trai cá»§a má»™t viên chức cao cấp cÅ© cá»§a San Pedro) dá»n nhà đến ở gần, vá»›i hai đồng chà trung kiên gốc gác khiêm nhưá»ng, nhưng cả ba Ä‘á»u cùng khát khao phục háºn. Ba ngưá»i dÅ©ng cảm nà y không thể là m gì được giữa ban ngà y, bởi vì Murillo luôn luôn tháºn trá»ng tối Ä‘a. Không bao giá» hắn Ä‘i ra ngoà i mà không có sá»± tháp tùng cá»§a thằng Lucas (tên tháºt là Lopez). VỠđêm, y ngá»§ má»™t mình, y luôn luôn lo âu nên luôn luôn thay phòng ngá»§. Tôi phải canh chừng sao để mở các cá»a lá»›n và cho tÃn hiệu bằng ánh sáng hoặc lục lạc trắng tại cá»a sổ để báo động hay chỉ dẫn cuá»™c đột kÃch. Äêm ấy, đã được giao ước trước, tôi gá»i máºt thư cho Garcia.
- Nhưng kế hoạch bị trục trặc. Lopez ngá» vá»±c tôi. Y bắt tôi ngay khi tôi hoà n tất bức máºt thư. Y cùng vá»›i chá»§ y lôi kéo tôi và o phòng. Há» muốn giết tôi nhưng lá» má» thấy khó né tránh háºu quả cá»§a tá»™i ác. Sau khi thảo luáºn khá lâu, há» kết luáºn rằng giết tôi quá nguy hiểm. Nhưng đối vá»›i Garcia, há» quyết định thanh toán dứt khoát. Tôi bị nhét giẻ và o miệng và bị bẻ quẹo tay cho tá»›i khi tôi phải khai ra địa chỉ cá»§a Garcia. Tôi thá» nếu tôi biết trước rằng lá»i khai cá»§a tôi là án tá» hình thì tôi đã không khai. Lopez chép địa chỉ, đóng khằn bằng cái nút măng sét rồi sai ngưá»i Ä‘em thư Ä‘i. Chúng giết Garcia như thế nà o, tôi không biết. Tôi chỉ biết anh ấy chết do tay cá»§a Murillo, bởi vì Lopez vẫn Ä‘ang ở cạnh tôi để canh phòng. Tôi cho là y phục kÃch trong các bụi ráºm hai bên đưá»ng. Lúc đầu, y có dá»± định để Garcia và o lâu đà i rồi má»›i giết như giết má»™t tên ăn trá»™m bị bắt quả tang. Nhưng há» suy nghÄ© rằng há»… kẹt và o má»™t cuá»™c Ä‘iá»u tra tư pháp thì hình tÃch cá»§a há» bị lá»™, rất nguy hiểm. Theo há», cái chết cá»§a Garcia sẽ là m cho những kẻ âm mưu chùn bước.
Má»i chuyện có lẽ đã êm đẹp nếu tôi không hay biết những chuyện chúng là m. Tôi biết chắn chắn rằng cuá»™c Ä‘á»i tôi chỉ là chỉ mà nh treo chuông. Chúng nhốt tôi trong phòng. Chúng thốt ra những lá»i Ä‘e dá»a khá»§ng khiếp nhất và dà nh cho tôi những đối xá» tệ hại nhất, bằng chứng là vết thương trên vai và vết bầm trên hai cánh tay tôi. Có má»™t lần, tôi thá» kêu cứu qua cá»a sổ thì tôi bị nhét giẻ và o miệng. Suốt 5 ngà y, tôi bị bỠđói. Hôm nay, há» cho tôi ăn cÆ¡m nhưng vừa má»›i nuốt má»™t chút tôi hiểu ngay rằng tôi bị đánh thuốc mê. Trong cÆ¡n mê, tôi cảm thấy như có lúc được dẫn Ä‘i, có lúc ngồi trong xe, sau rốt, tôi được đẩy lên xe lá»a. Khi tà u lăn bánh, tôi hÆ¡i tỉnh lại nên đã nhảy d á»±ng lên. Chúng nó ấn tôi xuống, và nếu không nhá» ngưá»i đà n ông dÅ©ng cảm nà y thì tôi không bao giá» tẩu thoát được.
Chúng tôi ngồi im lặng nghe câu chuyện thương tâm nà y. Chợt Holmes lên tiếng:
- Con đưá»ng chông gai cá»§a chúng ta còn dà i lắm. Công tác cảnh sát đã chấm dứt. Công tác pháp lý bắt đầu.
- Äúng thế - Tôi tán đồng - Má»™t luáºt sư giá»i biến biến má»™t tá»™i sát nhân thà nh má»™t hà nh động tá»± vệ chÃnh đáng. Cho dù tiá»n tÃch cá»§a nghi can là cả trăm án sát nhân, nhưng chỉ có thể xỠđộc nhất cái án nà y.
Thanh tra Baynes phát biểu một cách hồ hởi:
- Tất cả chúng ta sẽ hoan hô khi chúng ta truy tố bá»n chá»§ lâu đà i High Gable ra trước tòa đại hình.
Tuy nhiên, con cá»p vùng San Pedro cùng bá»n đồng hà nh qua mặt viên cảnh sát Ä‘ang theo Ä‘uổi bằng cách chui và o má»™t căn nhà có cá»a sau. Kể từ đấy, há» biệt tăm tại Anh. Sáu tháng sau, báo chà đăng tên hầu tước Montalva và viên thư ký Rulli bị ám sát tại khách sạn Escurial ở Madrid. Tá»™i ác được gán ghép cho phái Hư vô chá»§ nghÄ©a và bá»n hung thá»§ không bao giá» bị bắt. Thanh tra Baynes đến thăm chúng tôi tại đưá»ng Baker, mô tả khuôn mặt sô-cô-la cá»§a viên thư ký và những nét kẻ cả vá»›i đôi mắt Ä‘en và bá»™ lông mà y Ä‘en cứng cá»§a ngưá»i chá»§. Lúc đó, chúng tôi không còn nghi ngá» nữa, công lý đã thưởng phạt nghiêm minh.
- Anh Watson, đây là má»™t vụ án há»—n độn. Anh khó mà trình bà y má»™t cách mạch lạc đúng theo thói quen cố hữu cá»§a anh. Äịa bà n ná»™i vụ nằm trên hai lục địa, ná»™i dung là sá»± kình địch giữa hai nhóm ngưá»i bà hiểm, kết cấu được tăng phần rối rắm do sá»± hiện diện cá»§a ông bạn Eccles cá»§a chúng ta. ChÃnh sá»± lôi cuốn Eccles và o má»›i là m nổi báºt cái óc sáng tạo và cái biệt tà i nói chuyện cá»§a Garcia. Còn có chi tiết nà o là m báºn trà anh không?
- Tại sao chà ng trai lai da đen quay vỠbiệt thự Wisteria?
- Äể tìm cái váºt kỳ lạ trong nhà bếp. Äó là má»™t thổ dân trong rừng San Pedro. Khi chạy trốn, chà ng trai ấy không thể nà o rá»i xa linh váºt cá»§a mình nên hôm sau, anh ta quay vá» và bị bắt. Còn thắc mắc nà o không, anh Watson?
- Còn con chim bị chặt khúc, cái xô máu, má»› xương bị thiêu rụi và toà n bá»™ mà n huyá»n bà trong cái nhà bếp dị kỳ?
Holmes mỉm cưá»i rồi kiếm trong sổ tay:
- Tôi đã dà nh má»™t buổi sáng để tá»›i Viện bảo tà ng Anh quốc tham khảo tà i liệu. Sau đây là má»™t Ä‘oạn văn trÃch dẫn lấy từ Eckermann: “Bất cứ là m Ä‘iá»u gì hệ trá»ng há» Ä‘á»u cúng kiến để xin quá»· thần phù há»™. Có khi còn giết ngưá»i để tế rồi sau đó ăn cá»— thịt ngưá»i. Váºt hy sinh thưá»ng là má»™t con gà trống trắng bị chặt lúc còn sống hoặc má»™t con dê Ä‘en bị cắt cổ và thiêu xácâ€. Ngưá»i bạn da Ä‘en cá»§a chúng ta theo đạo ma, có tÃn ngưỡng kỳ cục, phải không Watson? - Holmes bổ sung rồi từ từ xếp cuốn sổ lại.
[1] Nguyên văn: mile, khoảng 1600 m
[2] James the First (1566-1625): Vua Anh, trị vì từ 1603-1625 (Nguyên văn: Jacobean)
[3] Nguyên văn: Signora Victor Durando (phu nhân Victor Durando - tiếng Tây Ban Nha)
Hết