18-12-2009, 12:56 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
Ma Thần Tướng Quân
Tác giả: Kiá»u Phong
Nguồn: VÄ‚N ÄÀN VIỆT NAM ( ******.VN)
Dịch: Äại Ma Thần
Táºp 2
Chương 9: Bảo La thiếu gia (1)
Nguyệt Äiểu lữ Ä‘iếm là lữ Ä‘iếm bình dân sát bên khu thương mại, quy mô cÅ©ng khá lá»›n.
Lão bản nương Oản Tuyết là đại mỹ nhân nổi tiếng xa gần ở Tác Ba Äinh đồng thá»i cÅ©ng tinh minh vô cùng. Gần khu thương mại lữ quán có rất nhiá»u nhưng Ä‘á»u là đại lữ Ä‘iếm cá»§a quý tá»™c mở ra, khà phái hà o hoa, giá cả cÅ©ng đắt Ä‘á». Nguyệt Äiểu Lữ Äiếm là lữ Ä‘iếm bình dân duy nhất ở vùng phụ cáºn, có thể khai trương ở vùng đất hoà ng kim naỳu, đồng thá»i cà ng là m cà ng mở rá»™ng, chứng minh thá»§ Ä‘oạn bất phà m cá»§a Oản Tuyết.
Bản lãnh lợi hại nhất cá»§a Oản Tuyết là ủ chế rượu Bồ đà o ngon nhất cá»§a Tác Ba Äinh, đồng thá»i bản thân nà ng cÅ©ng là điá»u tá»u sư (pha chế rượu) xuất sắc nhất.
Nguyệt Äiểu Lữ Äiếm cÆ¡ hồ tụ táºp những tá»u quá»· vang danh khắp Tác Ba Äinh.
Nhưng Oản Tuyết có má»™t táºp quán cổ quái, rượu do nà ng pha chế má»™t ngà y chỉ có ba thùng, còn muốn cÆ¡ há»™i được nà ng tá»± thân Ä‘iá»u chế rượu thì cÆ¡ hồ không có khả năng.
Cả đến Tác Ba Äinh thà nh chá»§ muốn thưởng thức Kê vÄ© tá»u cá»§a Oản Tuyết Ä‘iá»u chế cÅ©ng phải xem tâm tình cá»§a Oản Tuyết ra sao.
Không có ai dám cưỡng bức nà ng.
Ngưá»i thảo nguyên thÃch rượu, thÃch ngá»±a nổi danh.
Bá»n tá»u quá»· cá»§a Nguyệt Äiểu Lữ Äiếm Ä‘a phần Ä‘á»u có thân pháºn quý tá»™c.
Chỉ cần bá»n há» còn đó má»™t ngà y thì sẽ bảo vệ nhưỡng tá»u sư (á»§ rượu) xuất sắc nhất Tác Ba Äinh má»™t ngà y, huống gì Oản Tuyết còn là má»™t đại mỹ nhân xinh đẹp.
Mấy ngà y nay bá»n quý tá»™c ở lữ Ä‘iếm Ä‘á»u muốn lấy lòng mỹ nhân.
NghÄ© tá»›i việc đưa đại mỹ nhân và o trong phòng, không chÄ© hưởng thụ cÆ¡ thể đầy đặn cá»§a nà ng mà còn có thể hưởng thụ mỹ tá»u do nà ng Ä‘iá»u chế cho riêng mình, dục vá»ng trong lòng các nam tá» quý tá»™c Ä‘á»u dấy lên mãnh liệt.
Bảo La thiếu gia là một trong những thế lực lớn nhất.
Y là cháu cá»§a tá»™c trưởng Khương nhân tá»™c, còn là con trai cá»§a trưởng quan quân thá»§ thà nh Tác Ba Äinh hiện tại.
Ở Tác Ba Äinh, y có thể thÃch gì được nấy.
Chỉ là hôm nay y ở Nguyệt Äiểu Lữ Äiếm lại bị sáºp cá»a và o mặt.
Trên sá»± tháºt, bị sáºp cá»a và o mặt không chỉ má»™t mình y, vừa ăn sáng xong, y bắt đầu thá»§ng thẳng xem thị trưá»ng thương mại, mua má»™t vòng phỉ thúy minh châu, muốn đến Nguyệt Äiểu Lữ Äiếm để tặng cho mỹ nhân, không ngá» cá»a lá»›n Nguyệt Äiểu Lữ Äiếm đóng chặt, những ngưá»i thiếu gia quý tá»™c giống y Ãt nhất cÅ©ng có đến sáu ngưá»i lâm và o tình cảnh nà y, bảy ngưá»i đứng ngay cá»a, còn có nhá»u thương nhân già u có không kể xiết.
Ngà y thưá»ng, giá» nà y Nguyệt Äiểu Lữ Äiếm đã sá»›m mở cá»a rồi.
Bảo La thiếu gia phát giác dị dạng, nhanh chóng đi qua.
Quý tá»™c thiếu gia tá»›i lữ Ä‘iếm uống rượu Ä‘a số Ä‘á»u biết nhau, Bảo La tá»›i sá»›m như váºy là m cho các quý tá»™c khác chú ý.
"Cát Äạt thiếu gia, đây là chuyện gì váºy?"
Bảo La chụp lấy má»™t thiếu niên thân hình gầy ốm, nhãn thần hữu lá»±c. Cát Äạt là con trai Ba Luân Äặc tá»™c, má»™t tá»™c lá»›n trên thảo nguyên.
Luáºn thân pháºn so vá»›i Bảo La cÅ©ng không thua kém.
Cát Äạt khẽ nhếch mép, trong mắt có tia giáºn dữ:"Không biết rõ, hôm nay ta tá»›i sá»›m, tá»u quán còn mở cá»a, ai biết đột nhiên có má»™t nam nhân Ä‘i và o lữ Ä‘iếm không lâu thì lão bản nương Ä‘á»u Ä‘uổi chúng ta ra ngoà i hết."
Khuôn mặt tròn quay cá»§a Bảo La giần giáºt, trong mắt lóe lên má»™t tia sáng khó thấy, trầm giá»ng há»i:"Nam nhân?"
"Äúng, là má»™t nam nhân, lại được lão bản nương đưa và o háºu viện. Äáng chết, lão bản nương không phải là nói nam nhân nà o cÅ©ng không được tiến và o háºu viện cá»§a nà ng sao?" Thụy Äức nước da mà u trắng, đôi mắt hình tam giác dà i nhá» còn thêm mắm dặm muối và o.
Bảo La sắc mặt vẫn bất động như cÅ©, chà o há»i vá»›i mấy ngưá»i Cát Äạt rồi Ä‘i tá»›i má»™t quán trà ở góc phố.
Nhìn thấy y lê tấm thân phì ná»™n rá»i Ä‘i, Cát Äạt trong trong mắt lóe lên tia kinh dị, thần sắc biến thà nh lạnh lùng.
Bên trong quán trà , má»™t ngưá»i đội nón thấp khuất mặt cúi đầu, Ä‘i đến trước mặt Bảo La cung kÃnh nói:"Bảo La thiếu gia."
Bảo La thiếu gia ra vẻ thà nh tháºt dịu dà ng, lim dim mắt nhìn hắn má»™t cái, bình tÄ©nh nói:"Sá» KHảo Äặc, ta kêu ngươi quan sát Nguyệt Äiểu Lữ Äiếm, ngươi lại Ä‘i là m cái gì? Cả việc Oản Tuyết đưa nam nhân và o háºu viện cÅ©ng không thông báo cho ta biết.
Sá» Khảo Äặc ngẩng đầu, không ngá» cÅ©ng là má»™t vị thiếu gia quý tá»™c.
Hắn toát mồ hôi lạnh, run run nói:"Bảo La thiếu gia, việc chỉ mới xảy tra một khắc trước đây, ta chưa kịp báo cáo với ngà i."
Bảo La hừ nhẹ một tiếng, ngón tay thô ngắn gõ lên mặt bà n thà nh âm điệu.
"Ta phân phó ngươi nấp ở tá»u Ä‘iếm để giám thị bá»n chúng, Cát Äạt, An Khả, Thụy Äức và Mã Äể Ni Ä‘á»u có dặn dò, chẳng qua nhanh quá thì lại có má»™t nam nhân đến." Nói tá»›i đây, Sá» Khảo Äặc trong mắt lá»™ vẻ sợ hãi:"Còn là nam nhân ôm theo má»™t bé gái, bá»n há» cùng tùy tùng vừa gá»i thì lão bản nương xuất hiện ngay, ta nghe bé gái đó gá»i lão bản nương là tiểu di, sau đó bá»n ta bị Ä‘uổi ra ngoà i."
Bảo La vân vê cằm, thì ra còn có má»™t bé gái, tên Cát Äạt ngu xuẩn nà y, nhất định là muốn là m ta nổi giáºn đây.
Oản Tuyết nhất định là của ta.
Bảo La lim dim mắt cưá»i lạnh.
Háºu viện cá»§a Nguyệt Äiểu Lữ Äiếm.
Nghe thấy tin buồn.
Oản Tuyết ôm thân thể nhỠnhắn của Ngải Vi Nhĩ, mắt khóc đến sưng húp.
Lão bản nương Nguyệt Äiểu Lữ Äiếm bình thưá»ng phong tình vạn chá»§ng giỠđã bá» lá»›p ngụy trang, khóc đến không ra tiếng:"Cháu cá»§a, Ä‘á»u là tiểu di hại con, nếu như ta không gá»i tá»· ohu lên giúp ta váºn tải rượu thì... Huynh ấy đâu có gặp phảo chuyện nà y, ta là m sao ăn nói vá»›i tá»· tá»· đây."
"Tiểu di... tiểu di..." Ngải Vi Nhĩ cà ng khóc dữ.
Dương ChÃnh đứng tá»±a cá»a, nhìn hai nữ nhân má»™t lá»›n má»™t bé khóc lóc mà không biết an á»§i cách nà o.
Äây thá»±c sá»± là vấn đỠlà m hắn Ä‘au đầu, hắn thà là đối mặt vá»›i thiên quân vạn mã còn hÆ¡n.
Äứng má»™t lúc, hắn nhịn không được hắng giá»ng mấy cái.
Oản Tuyết tỉnh lại, nhìn thấy nam nhân cao lá»›n đứng ngay cá»a, từ từ đứng dáºy.
"Vị tiên sinh nà y, Ä‘a tạ ngà i đã chiếu cố tá»›i Ngải Vi NhÄ© trong thá»i gian đó."
Dương ChÃnh lắc đầu:"Vi Tư từng giúp ta, đây là trách nhiệm cá»§a ta, lãnh nháºn á»§y thác cá»§a hắn. À... Hiện tại tiểu quá»· đã đến nÆ¡i rồi, nếu không còn gì thì ta cáo từ trước."
"ChỠđã!"
Oản Tuyết ôm Ngải Vi NhÄ© tá»›i trước mặt Dương ChÃnh:"Xin há»i tiên sinh có việc gấp gì không?"
Dương ChÃnh muốn giết Mạn Kỳ, bất quá không phải trong thá»i gian ngắn mà là m được, cần phải có Ä‘iá»u nghiên địa hình, bố trà kế hoạch, chuẩn bị vÅ© khÃ, tháºm chà còn phải vạch ra đưá»ng trốn chạy, hắn nghÄ© má»™t lúc thì lắc đầu.
"Tốt rồi, tiênh sinh không có việc gấp, xin lưu lại đây má»™t thá»i gian, ta muốn Ä‘a tạ ngà i."
"Thúc thúc, thúc đừng Ä‘i..." Ngải Vi NhÄ© ôm cánh tay Dương ChÃnh lắc lắc.
Dương ChÃnh nhìn Ngải Vi NhÄ©, mục quang có chút ôn nhu, mấy ngà y ở cùng nhau là m hắn đối vá»›i bé gái nà y phát sinh tình cảm đặc biệt, giống như là con cá»§a mình.
"Má»i ngà i nếm thá»." Oản Tuyết mắt còn đỠhoe nhưng nà ng đã trấn định tâm thần, cầm má»™t bình rượu lục ngá»c, rót má»™t ly đưa cho Dương ChÃnh.
Dương ChÃnh cầm ly dốc và o miệng, rượu lạnh ngắt giống như kem nhưng sau khi uống và o thì trở thà nh má»™t luồng lá»a nóng từ từ bốc lên trong bụng, hắn khen:"Rượu ngon!"
"Tiểu di là nhưỡng tá»u sư giá»i nhất đó." Ngải Vi NhÄ© mở to cặp mắt mà u xanh biếc.
"Nêu như ngà i thÃch, xin hãy uống nhiá»u má»™t chút. Äúng rồi, ta còn chưa thỉnh giáo danh tÃnh cá»§a tiên sinh." Oản Tuyết chăm chú nhìn nam nhân trước mắt, tuy hắn tướng mạo bình thưá»ng, tháºm chà có vẻ già cá»—i nhưng cặp mắt là m lại cho ngưá»i ta có ấn tượng sâu Ä‘áºm, cặp mắt mà u Ä‘en chứa đầy chuyện cÅ©.
"Gá»i ta là Äan Äông cÅ©ng được." Dương ChÃnh thuáºn miệng nói ra má»™t cái tên.
"Tròng mắt cá»§a ngà i rất đặc biệt, ta rất Ãt khi thấy qua ngưá»i nà o có tròng mắt mà u Ä‘en. Äan Äông tiên sinh là ngưá»i nÆ¡i nà o?"
"Lưu lạc thiên nhai, giống như lục bình không có cội rễ."
Dương ChÃnh ngữ khà không lạnh không nóng, Oản Tuyết hiểu ý không há»i nữa.
Tác Ba Äinh đêm khuya yên tÄ©nh, trên quảng trưá»ng không còn tiếng náo nhiệt, đưá»ng sá vắng tanh, thỉnh thoảng có má»™t hai tốp kỵ mã tuần tra Ä‘i qua.
Mùa xuân sá»›m còn lạnh lẽo, trừ mấy chá»— tô hồng chuốt lục, đêm khuya tịnh không phải thá»i gian thÃch hợp cho ngưá»i ta ra khá»i nhà .
Oản Tuyết nhiệt tình chiêu đãi, Dương ChÃnh tạm thá»i ở lại trong Nguyệt Äiểu Lữ Äiếm.
Má»™t là ngưá»i ra và o lữ Ä‘iếm rất đông, dá»… dà ng há»i thăm tin tức, hai là Dương ChÃnh nghe được má»™t tin tức hữu dụng. Má»—i tháng Oản Tuyết Ä‘á»u váºn tải rượu tá»›i Khố Lý KHắc thương hà nh.
Äêm khuya, đại sảnh dưới lữ Ä‘iếm chỉ còn mấy tên say rượu còn ôm bình rượu nằm ngá»§ say sưa ở góc tưá»ng. Cá»a đóng má»™t ná»a, ngá»n phong đăng trên trụ cá»a lắc lư. Dương ChÃnh nhẹ tay nhẹ chân từ trên lầu Ä‘i xuống.
Hắn thay bộ đồ võ sĩ bó sát thân thể, mang mặt nạ, bước xuống lữ điếm đi và o đại sảnh.
Trong đại sảnh trừ tiếng ngáy cá»§a mấy tên túy quá»· không còn âm thanh nà o khác. Dương ChÃnh lặng lẽ Ä‘i giữa đại sảnh, toà n thân hÆ¡i thả lá»ng.
Lúc bước qua giữa đại sảnh, một con mèo đen đột nhiên kêu lên, gây chấn động cả tiểu quán.
"Khuya thế nà y còn ai Ä‘i ra ngoà i chứ?" Âm thanh lưá»i nhác vang lên, Dương ChÃnh cảnh giác quay đầu, má»™t gương mặt tươi cưá»i như tranh vẽ ở quầy hà ng phÃa sau nhô lên, chÃnh là Oản Tuyết.
Lúc nà y cặp mắt giống như vầng trăng khuyết cá»§a nà ng nhìn Dương ChÃnh nghi hoặc.
"Lão bản nương không phải đã ngá»§ rồi sao?" Dương ChÃnh không đáp mà há»i lại.
"À... Không phải là con mèo đáng ghét nà y là m ta tỉnh hay sao." Oản Tuyết má»™t tay che miệng ngáp dà i, thân ngưá»i lưá»i biếng duá»—i ra, vẻ lưá»i biếng đầy vẻ phong tình đủ là m nam nhân nà o cÅ©ng phải ngÆ¡ ngẩn.
Dương ChÃnh đương nhiên không bị nữ sắc mê hoặc, hắn chỉ bình tÄ©nh hân thưởng thân hình tuyệt đẹp cá»§a Oản Tuyết.
Bình tÄ©nh nói:"Lão bản nương xem ra cÅ©ng mệt rồi, cô tiếp tục ngá»§ Ä‘i, nếu như con mèo đó không nghe lá»i thì cô cứ bỠđói nó và i ngà y."
"Con mèo nà y cà ng đói thì lại cà ng kêu dữ." Oản Tuyết nhÃu mà y.
"Nếu như nó lại kêu, cô lại bỠđói, bỠđói đến lúc nó hết sức kêu thì cô má»›i cho nó ăn, mấy lần như váºy nó không dám kêu loạn xạ nữa đâu... lão bản nương ngá»§ Ä‘i, đêm đã khuya rồi..."
Dương ChÃnh ngẩng đầu nhìn mà n đêm Ä‘en kịt bên ngoà i, chân không dừng bước nhanh chóng ra khhá»i đại sảnh.
Oản Tuyết nhìn hắn biến mất ngoà i cá»a, ngón tay nhẹ búng và o đầu mèo Ä‘en:"Tiểu hắc nhi, nghe rõ chưa, còn kêu nữa thì ngươi khá»i ăn cÆ¡m đó..."
Hắc miêu lúc lắc đầu, bất mãn ngao ngao một tiếng.
.....
Tà i sản của huynhba
18-12-2009, 12:58 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
Ma Thần Tướng Quân
Tác giả: Kiá»u Phong
Nguồn: VÄ‚N ÄÀN VIỆT NAM ( ******.VN)
Dịch: Äại Ma Thần
Táºp 2
Chương 9: Bảo La thiếu gia (2)
Dương ChÃnh giống như bóng u linh trong đêm Ä‘en di động, hắn không có khinh công như trong tiểu thuyết võ hiệp, cÅ©ng không có ma pháp cá»§a ma pháp sư, tiá»m tung cá»§a đạo tặc nhưng Ba Bỉ cho hắn linh giác cao hÆ¡n ngưá»i thưá»ng gấp trăm lần, là m hắn trong phạm vi mấy chục mét vuông có thể tùy ý biết được phong thanh, lá»±a chá»n được con đưá»ng Ä‘i tá»›i có lợi nhất từ các biến hóa xảy ra.
Lúc xuất hiện ở trước KHố Lý KHắc thương hà nh, lòng Dương ChÃnh hÆ¡i run run.
Lá»a cừu háºn khoảnh khắc được châm ngòi, nhưng hắn cần phải chôn táºn đáy lòng. Hắn không để cừu háºn là m má» hai mắt, gây ra quyết định sai lầm, sinh mệnh hắn cần phải trả vá»›i giá cao.
HÃt mấy hÆ¡i dà i, Dương ChÃnh di chuyển dưới bóng tối cá»§a góc tưá»ng, bên đưá»ng cứ mây mét lại có má»™t cây đại thụ.
Dương ChÃnh nấp sau má»™t cây đại thụ, cặp mắt sắc bén như chim ưng chăm chú nhìn và o cá»a lá»›n cá»§a Khố Lý Khắc thương hà nh.
Äêm đã rất khuya nhưng đèn cá»§a thương hà nh vẫn rất sáng, má»™t hà ng phong đăng khổng lồ treo trước cá»a tá»a ánh sáng như mặt trá»i nhá», chiếu sáng mấy chục mét vuông trước cá»a như ban ngà y, còn có rất nhiá»u thá»§ vệ, ánh Ä‘ao kiếm láºp lòe dưới ánh đèn nhìn vô cùng khiếp ngưá»i.
Thỉnh thoảng lại có má»™t đội xe ngá»±a chở hà ng hóa từ xa đến, Khố Lý Khắc thương hà nh là thương hà nh tư nhân lá»›n nhất cá»§a Lưu Vân quốc, dưới tình huống chiến tranh biên giá»›i rất khẩn trương lượng hà ng hóa xuất nháºp cà ng thêm lá»›n, cho nên thương hà nh phải là m việc sáng đêm. Dương ChÃnh nhìn má»™t lúc rồi bắt đầu nhảy lên cây.
Leo tá»›i đỉnh cây cao hai mươi mét, vẹt cà nh là ráºm rạp ra, hắn có thể nhìn rõ cảnh tượng bên trong thương hà nh.
Má»›i nhìn qua, Dương ChÃnh đã vô cùng kinh hãi.
Bên trong thương hà nh đã sá»a lại quá nhiá»u.
Lúc trước là má»™t sân xe ngá»±a rá»™ng rãi hiện giá» biến thà nh như mê cung, rất nhiá»u căn phòng được xây nên, hÆ¡n nữa gian nà o gian nấy tiếp giáp nhau, còn có không Ãt ngưá»i hầu thá»§ vệ Ä‘i qua Ä‘i lại.
Sau khi quan sát hồi lâu, Dương ChÃnh tinh tế phát hiện nhiá»u chòi canh ngầm, trên nóc nhà , bên giếng nước, ở chuồng ngá»±a, từ sân trước và o trong Ãt nhất cÅ©ng có mấy chục cặp mắt canh gác.
Lòng Dương ChÃnh trầm xuống, chỉ cảnh tượng sân trước thôi, còn sảnh giữa, háºu viện không biết đã được sá»a chữa thà nh kiểu gì.
Thương hà nh xem ra giống như má»™t bảo lÅ©y nhá».
Chỉ dá»±a và o má»™t ngưá»i Dương ChÃnh, khả năng công phá cÆ¡ hồ bằng không.
Hắn leo xuống cây, nhỠbóng đêm yểm hộ trở vỠlữ quán.
Lão bản nương đã không còn thấy đâu ở đại sảnh, Dương ChÃnh trở vá» phòng, nằm trên giưá»ng hồi lâu mà không ngá»§ được.
Nếu không có cách giết chết Mạn Kỳ, đợi đến khi quân đội Khương nhân tá»™c đã lên đưá»ng thiên lý, lúc đó thì có giết Mạn Kỳ cÅ©ng chẳng còn ảnh hưởng gì đối vá»›i Khâu Viá»…n SÆ¡n, Dương ChÃnh tuyệt không muốn tình huốngn đó xảy ra.
GiỠđây, còn có biện pháp nà o đây, hắn hai tay gối lên đầu, mắt nhìn trần nhà , trù trừ hồi lâu.
Äến lúc trá»i sáng thì bắt đầu mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ ngá»§ mất.
Äến khi Dương ChÃnh tỉnh dáºy, mặt trá»i đã lên cao gần đến giữa ngá», ánh dương quang ngà y xuân ấm áp chiếu và o từ gnoà i song cá»a, đáng tiếc Dương ChÃnh trong lòng trà n đầy tâm sá»±, không còn tâm trà đâu mà lÄ©nh há»™i mỵ lá»±c cá»§a ngà y xuân.
Rá»a ráy sÆ¡ qua, hắn lắc lắc cái đầu còn u ám, rồi ra khá»i phòng.
Äại sảnh dưới lầu ồn à o vô cùng, Dương ChÃnh vì dùng dược thá»§y cải trang nên dung mạo bình thưá»ng cá»§a hắn không há» gây chú ý vá»›i ai cả, đây tá»± nhiên là điá»u Dương ChÃnh thÃch thú nhất. Hắn chỉ muốn ăn má»™t chút nên tùy tiện chá»n đại má»™t bà n, cắm đầu ăn.
"Thúc thúc." Ngải Vi NhÄ© từ sau quầy Ä‘i ra hướng vá» Dương ChÃnh.
Dương ChÃnh ôm nó, lúc nà y gương mặt vốn lạnh lùng cá»§a hắn má»›i nở nụ cưá»i:"Tiểu quá»·, đã ăn chưa?"
"Ä‚n rồi." Ngải Vi NhÄ© cong môi nói, bất quá mắt nó nhìn má»™t cái trứng gà nằm trong bát Dương ChÃnh.
Dương ChÃnh cưá»i cưá»i véo mÅ©i Ngải Vi NhÄ©, rồi lấy trứng đưa và o miệng nó.
"Sao không nói tiểu di chuẩn bị đồ ăn cho con."
"Dì ấy báºn lắm." Ngải Vi NhÄ© nuốt cái trứng gà , rồi lấy bát sữa dê cá»§a Dương ChÃnh uống má»™t hÆ¡i dà i.
Khà thế của Oản Tuyết thực sự là thịnh vượng.
Từng thiếu gia quý tá»™c Ä‘á»u dâng ân tình cho nà ng, đến cả Dương ChÃnh là ngưá»i không ưa thÃch Ä‘iá»u gì cÅ©ng phải ngắm nhìn má»™t hai lần.
Không giống như Dương ChÃnh Ä‘ang nghÄ© thầm, Oản Tuyết lúc tiếp đãi khách nhân Ä‘á»u biểu hiện tinh minh như nhau.
Cặp mắt như vầng trăng khuyết cá»§a nà ng vẫn như nét cưá»i xảo quyệt, là m cho ai nói chuyện cùng nà ng Ä‘á»u có cảm giác rằng trong lòng nà ng có mình, nhưng không thể nói ra, nà ng lại có thể đồng thá»i tiếp đãi chu toà n bốn năm ngưá»i má»™t lúc, không có chút khắc bạc lạnh lùng vá»›i ai, thỉnh thoảng lại dùng má»™t ánh mắt, má»™t câu nói là m cho mấy tên nam nhân Ä‘á»u nghÄ© ngưá»i Oản Tuyết quan tâm nhất thá»±c ra là mình.
Äây tuyệt đối là bản sá»± giao tế, nếu như ở địa cầu thì nà ng nhất định là tiểu thư giao tiếp lợi hại nhất.
Lúc nà y má»™t thân hình lùn thấp đột nhiên ngồi đối diện Dương ChÃnh, tay phải nhẹ nhà ng gõ lên mặt bà n theo má»™t âm váºn đặc biệt.
Dương ChÃnh ngẩng đầu, cảnh giác nhìn thiếu gia khả ái trước mặt, ngưá»i nà y hắn không có ấn tượng gì, chỉ là má»™t trong những thiếu gia theo Ä‘uổi Oản Tuyết, chỉ là Dương ChÃnh đối vá»›i mấy chuyện nà y cÅ©ng không để và o mắt.
"Chà o ngươi!'
Bảo La mở miệng, hắn cÅ©ng đánh giá thá» ngưá»i bình thưá»ng không có gì kỳ lạ trước mặt. Tuy thông qua mấy ngà y quan sát có thể thấy là ngưá»i nà y và Oản Tuyết tịnh không có quan hệ thân máºt gì, nhưng Bảo La cuối cùng cÅ©ng phát hiện nam nhân nà y không đơn giản, cho dù nhìn hắn rất bình thưá»ng nhưng lại không há» bình thưá»ng.
"Chà o ngươi!" Dương ChÃnh Ä‘iá»m đạm trả lá»i.
"Vị tiểu cô nương nà y là cháu cá»§a Oản Tuyết phải không? Quả nhiên là thông minh khả ái." Bảo La cưá»i hi hi, lấy má»™t dây xÃch mà u đỠtrong ngá»±c ra đưa tá»›i trước mặt Ngải Vi NhÄ©:"Ta là bằng hữu cá»§a tiểu di con, cho con cái nà y nè."
Ngải Vi NhÄ© nhìn vòng dây Ä‘eo tay trong suốt long lanh, rồi nhìn Dương ChÃnh, tiểu cô nương hiển nhiên là đang chỠý kiến cá»§a Dương ChÃnh.
Tình tiết nà y lá»t và o mắt Bảo La, là m hắn thần tình khẽ rung động.
"Äó là vị thúc thúc nà y cho thì con cứ nháºn Ä‘i." Dương ChÃnh Ä‘oán chừng đây là thá»§ Ä‘oạn theo Ä‘uổi Oản Tuyết nên má»›i tặng mối nhân tình, má»™t ngưá»i ngoà i như hắn không có lý do gì mà cá»± tuyệt.
Ngải Vi NhÄ© cầm lấy vòng dây:"Äa tạ thúc thúc."
Bảo La cưá»i đến hÃp mắt lại, không ngừng gáºt đầu.
Dương ChÃnh và Bảo La thiếu gia cứ má»™t ngưá»i há»i má»™t ngưá»i đáp.
Lúc nà y, mấy tên võ sÄ© tiến và o cá»a.
Dù là Dương ChÃnh có thần kinh thép Thái sÆ¡n sụp trước mắt vẫn không biến sắc, cÅ©ng không nhịn được mà căng thẳng má»™t chút, tròng mắt đột nhiên co lại, toà n thân chuẩn bị phát động công kÃch như con báo.
Bởi vì ngưá»i Ä‘i đầu trong đám võ sÄ© là Gia Tháp.
ChÃnh là Sư hổ dÅ©ng sÄ© ngà y đó dẫn đưá»ng hắn Ä‘i ám sát.
Sát khà cá»§a Dương ChÃnh bốc lên, Gia Tháp chợt thấy lông tóc dá»±ng ngược, vá»™i quay đầu quét mắt nhìn, tay đặt lên chuôi Ä‘ao.
Y bắt đầu tiến vá» phÃa Dương ChÃnh.
Dương ChÃnh thần tình tuy bất động nhưng trong lòng giáºt mình, đưa Ngải Vi NhÄ© ra phÃa sau, cÆ¡ bắp căng lên, hắn không ngá» ch3 khoảnh khắc bạo phát sát khà lại dẫn đến sá»± chú ý cá»§a Gia Tháp. Hắn chăm chú và o Gia Tháp Ä‘ang tá»›i gần, tay đặt há» lên chuôi kiếm.
"Bảo La thiếu gia." Còn cách đó năm mét, Gia Tháp thi lễ với vị thiếu gia.
Dương ChÃnh tâm trạng cÅ©ng thả lá»ng má»™t chút, thì ra Gia Tháp không phải là đi tìm hắn.
Bảo La lim dim mắt liếc nhìn Gia Tháp:"Là ngươi."
Oản Tuyết lúc nà y cÅ©ng đã thoát ra khá»i bốn năm tên nam nhân, tiến vá» phÃa nà y.
"À, không biết ngá»n gió nà o đưa Gia Tháp đại nhân tá»›i đây..."
Gia Tháp xoay ngưá»i, mắt liá»n sáng lên, cặp mắt hung dữ sắc bén đầy tÃnh xâm lược như chim ưng nhìn chăm chăm và o thân hình đầy đặn bốc lá»a dụ ngưá»i cá»§a Oản Tuyết, rồi má»›i tiến tá»›i, đứng lại trước mặt Oản Tuyết.
"Oản lão bản phong thái mê ngưá»i, nam nhân cả Tác Ba Äinh Ä‘á»u háºn không thể đứng trấn thá»§ bên ngoà i khuê phòng cá»§a Oản lão bản, Gia Tháp ta cÅ©ng không ngoại lệ."
Mấy câu nói vá»›i Oản Tuyết nà y, biểu đạt dục vá»ng má»™t cách rõ rà ng.
Äây chÃnh là phong thái cá»§a nam nhân Lưu Vân quốc.
Mấy tên võ sÄ© theo sau Gia Tháp cÅ©ng Ä‘á»u la lối theo.
Bất quá cỠđộng nà y cá»§a hắn là m cho nam nhân ở đại sảnh trăm ngưá»i thì tám mươi phản cảm rồi. NÆ¡i nà y ngưá»i mê luyến Oản Tuyết không Ãt, mà đa số lại là quý tá»™c.NÆ¡i nà y chưa có ai dám to gan giỡn mặt Oản Tuyết, vẻ đẹp cá»§a Oản Tuyết tuy nổi tiếng nhưng chân chÃnh lá»t và o mắt nà ng để kén chá»n là m trượng phu thì hai năm nay cÅ©ng chưa có ai.
Äối vá»›i những ánh mắt không có hảo ý nà o, Gia Tháp coi như không có, đủ thấy địa vị Mạn gia ở Tác Ba Äinh, chỉ là má»™t há»™ vệ mà đã có thể hoà nh hoà nh ở nÆ¡i nà y.
Bảo La vẫn cưá»i vui vẻ như cÅ©, bất quá Dương ChÃnh thấy y gõ ngón tay xuống mặt bà n nhanh hÆ¡n mấy phần.
Oản Tuyết bình thản cưá»i nói:"Gia Tháp đại nhân là dÅ©ng sÄ© vang danh thảo nguyên, nữ nhân hâm má»™ ngà i rất nhiá»u, tiểu nữ đã tÃnh và o đâu."
"Bá»n nữ nhân đó so ra còn không hÆ¡n được má»™t bình rượu cá»§a Oản lão bản."
Ngưá»i thảo nguyên nói chuyện Ä‘á»u lá»›n tiếng, Dương ChÃnh không có hứng thú gì ở lại nÆ¡i nà y, ôm Ngải Vi NhÄ© cúi ngưá»i nói vá»›i Bảo La và Gia Tháp:"Bảo La thiếu gia, bá»n ta Ä‘i trước."
Oản Tuyết nhìn Dương ChÃnh nói:"Là m phiá»n ngươi rồi."
Gia Tháp lúc đầu không để ý tá»›i Dương ChÃnh, bất quá thấy Oản Tuyết thân thiện vá»›i hắn, mà hướng Ä‘i cá»§a hắn lại là háºu viện, má»i ngưá»i ở Tác Ba Äinh Ä‘á»u biết là "Nhưỡng tá»u mỹ nhân" trước giá» không cho ai Ä‘i và o háºu viện cả.
Tròng mắt hắn tức thì co lại, tiến lên phÃa trước hai bước ngăn cản Dương ChÃnh:"Chá» chút, vị nà y là ai? Nhìn rất lạ mặt."
"Äan Äông, chỉ là má»™t khách nhân thông thưá»ng." Dương ChÃnh không kinh hoảng, bình thản trả lá»i.
"Khách nhân bình thưá»ng?" Gia Tháp thầm nổi giáºn vá»›i cái thần thái không để hắn trong mắt cá»§a Dương ChÃnh, muốn là m khó dá»…:"Hiện tại chiến sá»± ở tiá»n tuyến rất cấp bách, cần phải đỠphòng gián Ä‘iệp trà trá»™n và o thà nh, Lạc Äức, khám ngưá»i!"
Má»™t tên há»™ vệ phÃa sau Gia Tháp đáp lá»i bước tá»›i.
Oản Tuyết thần sắc khẽ biến, lạnh lùng nói:"Gia Tháp đại nhân, Äan Äông là ngưá»i thân ở quê ta, không thể là gián Ä‘iệp gì cả."
Bảo La lúc nà y cÅ©ng đứng dáºy, cưá»i vui vẻ nói:"Gia Tháp, phòng vệ Tác Ba Äinh giao cho hạ nhân cá»§a phá»§ thà nh chá»§ khi nà o thế."
Hai chữ "hạ nhân" Bảo La đặc biệt nhấn mạnh.
Gia Tháp thần sắc biến thà nh mà u Ä‘en:"Thân là Sư hổ dÅ©ng sÄ© cá»§a Lưu Vân quốc, gặp lúc chiến tranh thì tá»± động đầu quân, đối vá»›i nhân váºt khả nghi phải tiến hà nh Ä‘iá»u tra chÃnh là pháºn sá»±."
"Hay lắm, hay lắm, hay lắm."
Bảo La nói mấy tiếng "Hay lắm" liên tiếp, cưá»i lá»›n nói:"Gia Tháp dÅ©ng sÄ© quả nhiên trung can nghÄ©a đảm, để đến ngà y mai ta sẽ vì Gia Tháp dÅ©ng sÄ© báo lên quân bá»™, đưa ngươi là m má»™t viên tướng tiên phong, như thế được không?"
Gia Tháp sắc mặt khó coi, không có cách nà o hạ đà i.
Hắn không sợ chết nhưng hiện tại trên chiến trưá»ng toà n là thá»§ hạ dưới trướng cá»§a đại tướng Khương nhân tá»™c, là m váºy còn không bằng tá»± sát.
Bảo La cưá»i lạnh liên hồi, Oản Tuyết thấy bầu không khà căng thẳng, liá»n vá»™i vã dà n hòa:"Hôm nay má»i ngưá»i Ä‘á»u tá»›i đây uống rượu, không bà n việc công, ta bảo đảm rượu trà n trỠđủ uống cho má»i ngưá»i."
Nếu là ngà y thưá»ng, bá»n tá»u quá»· nà y nhất định sẽ hoan hô, nhưng trưá»ng náo loạn trước mắt, Gia Tháp thá»±c sá»± không còn mặt mÅ©i ở lại, hung hăng nhìn Dương ChÃnh má»™t cái rồi câm miệng Ä‘i thẳng.
Dương ChÃnh hướng Bảo La nói Ä‘a tạ, lúc rá»i Ä‘i hắn phát hiện Bảo La nhìn theo đầy thâm ý.
Soát lại tin tức nắm trong tay, Dương ChÃnh trầm tư suy nghÄ© hồi lâu.
Trước mắt hắn không còn chút thuáºn lợi nà o.
Theo pháp luáºt cá»§a Lưu Vân quốc, việc phòng vệ đại thà nh Ä‘á»u giao cho đệ nhất thị tá»™c quản lý. Äịa vị trá»ng yếu cá»§a thà nh Tác Ba Äinh thì việc phòng vệ phải nằm trong tay Khương nhân tá»™c không sai, chẳng ngá» Thà nh chá»§ lại là Mạn gia, cÅ©ng là Thiên chÃch tá»™c.
Thế nên lần nà y Dương ChÃnh muốn Ä‘i ám sát, đối vá»›i vá»›i tình huống thế nà y cÅ©ng không nắm chắc.
HÆ¡n nữa xem ra hôm nay Bảo La và Gia Tháp xung đột vá»›i nhau có thể thấy là Thiên chÃch tá»™c dần dần xuất đầu lá»™ diện, chuẩn bị tranh hÆ¡n kém vá»›i KHương nhân tá»™c.
Mục tiêu cá»§a Dương ChÃnh là giết chết Mạn Kỳ, phá há»§y liên minh cá»§a Thiên chÃch tá»™c và Khâu Viá»…n SÆ¡n.
Äịch nhân cá»§a địch nhân là bằng hữu.
Dương ChÃnh nhìn nháºn con ngưá»i tương đối chÃnh xác.
Tên Bảo La nà y, tuyệt đối không tầm thưá»ng như biểu hiện bên ngoà i.
Nếu như y đủ thông minh ngược lại có thể là đối tương mình có thể lợi dụng...
Bộ chỉ huy của quân phòng vệ thà nh.
Bảo La tiến bước Ä‘i lên, các tướng quân Ä‘á»u hà nh lá»… vá»›i y.
Äến gian phòng ở tầng cao nhất, thần sắc cưá»i cợt cá»§a Bảo La biến thà nh nghiêm túc lạnh lùng, ánh mắt toát ra ánh sáng lạnh lẽo.
Gian phòng vô cùng rá»™ng rãi nhưng rất tÄ©nh lặng âm u, má»™t đại hán cưá»ng tráng cỡ chừng bốn năm mươi tuổi, đầu để bÃm tóc, râu ria xồm xoà m đứng trước má»™t bức tưá»ng có treo má»™t bức địa đồ khổng lồ, bóng lưng cao lá»›n cá»§a ông đối diện cá»a.
Bảo La cung kÃnh cúi ngưá»i:"Phụ thân."
Hắc hổ Tán Äạt, thá»§ thà nh Tác Ba Äinh, thân đệ cá»§a đại khả hãn Lưu Vân quốc.
Y xoay ngưá»i lại, chiếc áo da dê hoà n toà n bó sát trên ngưá»i hiện rõ cÆ¡ bắp cưá»ng tráng, xét vá» hình thể bên ngoà i thì Bảo La khác xa vá»›i y.
"Bảo La, con qua đây."
"Dạ." Bảo La Ä‘i tá»›i trước mặt hắc hổ, y so vá»›i hắchổ còn thấp hÆ¡n ná»a cái đầu, phải ngẩng đầu lên má»›i thấy được ánh mắt cá»§a phụ thân.
"Hiện nay các đại thị tộc đang ngu ngốc muốn hà nh động, bên ngoà i Vệ Nhung quốc đang tiến đánh, Bảo La con có nhớ ba mươi năm trước tộc ta đã là m cách nà o cho Dực nhân tộc hạ đà i, đoạt lấy vị trà đứng đầu không?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là nhá»›", Bảo La cặp mắt đầy vẻ lãnh tÄ©nh, chỉ có ở trước mặt ngưá»i thân nhất y má»›i lá»™ ra sắc mặt tháºt:"Năm đó Dá»±c nhân tá»™c đã phái đại bá»™ pháºn nam Ä‘inh tham gia liên quân hợp tung cá»§a Phi tướng quân, tổn hao cá»±c lá»›n vá»›i th quốc má»›i để cho Khương nhân tá»™c chúng ta bà nh trướng thế lá»±c, đánh há» rá»›t đà i."
Hắc hổ mãn ý gáºt đầu, thanh âm trở nên lạnh lùng:"Cục thế hiện giá» con thấy thế nà o?"
Bảo La trầm tư má»™t chút, ngữ khà ngưng trá»ng nói:"Cục diện hiện nay cá»§a ta giống như Dá»±c nhân tá»™c, bên ngoà i chiến cục bất ổn, bên trong mấy thị tá»™c lá»›n chăm chăm nhìn và o. Tráºn chiến nà y nếu không cẩn tháºn thì sẽ là m cho Khương nhân tá»™c ta dẫm lên vết xe đổ cá»§a Dá»±c nhân tá»™c, rÆ¡i và o cảnh vạn kiếp bất phục."
Bảo La nhìn hắc hổ má»™t cái, thấy phụ thân lặng im không nói, tịnh không muốn ngắt lá»i y, má»›i tiếp tục phân tÃch:"Năm tháng trước Trà tướng quân Tả Thanh Tá» cá»§a Vệ Nhung quốc bị giết chết, hÆ¡n má»™t tháng trước ngÅ© hoà ng tá» cá»§a chúng cÅ©ng bị ám sát gần Ngải Nguyệt sÆ¡n. Hai cuá»™c ám sát nà y thoạt nhìn không có chút liên hệ, nhưng Ä‘á»u là nhắm và o Lưu Vân quốc bá»n ta, cÅ©ng là mồi lá»a chiến tranh. Phụ thân, hiện nay Khương nhân tá»™c là tá»™c đứng đầu Lưu Vân quốc, chiến tranh ảnh hưởng đến ta là lá»›n nhất, con dám khẳng định hai lần ám sát nà y Ä‘á»u là trò ma cá»§a những tá»™c khác, hÆ¡n nữa chúng phải có năng lá»±c Ä‘oạt được thị tá»™c có địa vị."
"Con nói không sai." Hắc hổ hai tay chắp sau lưng, đầu nhìn thẳng và o bức địa đồ, hai mắt lá»™ vẻ cuồng nhiệt:"Bảo La, con xem Lưu Vân quốc Äông bắt đầu từ Mạt Lan sÆ¡n mạch, Tây đến đầm Vân nê, trong vùng đất rá»™ng rãi đó bá»n ta má»›i chân chÃnh là Lang vương. lang vương không bao giá» già yếu. Bá»n xâm lấn vùng đất cá»§a sói bắt đầu không nhịn nổi rồi."
"Phụ thân đại nhân xin cứ yên tâm, Bảo La nguyện dùng tÃnh mạng bảo toà n sá»± thống trị muôn Ä‘á»i cá»§a Khương nhân tá»™c trên thảo nguyên."
"Ha ha ha, quả nhiên là con trai ngoan cá»§a Hắc hổ vương ta." Hắc hổ Tán Äạt vá»— vai, tán thưởng:"Bảo La, con tuy là con cá»§a tì thiếp ta nhưng con trai cá»§a đại thảo nguyên ta chỉ luáºn thá»±c lá»±c không so địa vị. Trong ngưá»i con có dòng máu Hắc hổ cá»§a ta, hÆ¡n nữa đầu óc cá»§a con còn linh hoạt hÆ¡n những đưá»ng huynh đưá»ng đệ nhiá»u. Anh em ta cÅ©ng đã già , chỉ cần con thể hiện thá»±c lá»±c trong lúc nguy nan, vị trà đại khả hãn còn không rÆ¡i và o tay con hay sao."
Bảo La tuy không chút biểu tình nà o nhưng tròng mắt lóe lên lá»™ vẻ kÃch động từ trong lòng.
Äại khả hãn!
Äây chÃnh là mục tiêu cả Ä‘á»i y Ä‘eo Ä‘uổi!
Tà i sản của huynhba
23-12-2009, 12:45 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
Ma Thần Tướng Quân
Tác giả: Kiá»u Phong
DỊCH THUẬT: VÄ‚N ÄÀN VIỆT NAM (******.VN)
Dịch: Äại Ma Thần
Táºp 2
Chương 10: TỠvong hà o khiếu (1)
Bảo La tịnh không ngá» tá»›i tên Äan Äông tướng mạo bình phà m đó lại đột nhiên cầu kiến.
"Bảo La gia!" Dương ChÃnh lưng mang thanh trảm mã Ä‘ao khổng lồ, im lặng đứng dưới ánh mặt trá»i, là m cho ngưá»i ta có cảm giác bất động như núi.
"Äan Äông tiên sinh" Bảo La bá» chiếc tạ trong tay xuống, đón lấy chiếc khăn do thị nữ đứng bên đưa qua, lau mồ hôi rồi nghênh đón:"Má»i và o."
Dương ChÃnh nhìn qua sân huấn luyện cá»§a đình viện rá»™ng lá»›n nà y, chỉ thấy không Ãt thanh niên Ä‘ang mang bì giáp luyện táºp, hoặc cầm kiếm luyện đối chiến, hoặc táºp tạ, những ngưá»i nà y thân hình tráng kiện, nhãn thần sắc bén, lúc Dương ChÃnh nhìn qua, bá»n há» Ä‘á»u cảnh giác nhìn lại, đủ thấy thá»±c lá»±c bất phà m.
Dương ChÃnh theo Bảo La Ä‘i và o trong ná»™i sảnh, gác Trảm mã Ä‘ao ở má»™t bên.
Bảo La nhìn và o thanh Ä‘ao, thầm kinh hãi. Loại Ä‘ao nà y tuy không thưá»ng thấy nhưng Ä‘á»u là binh khà mà quân kỵ sÄ© khát vá»ng, loại Ä‘ao nà y sắc bén vô cùng, có thể không tốn nhiá»u sức cÅ©ng dá»… dà ng chém địch nhân cùng váºt cưỡi thà nh hai Ä‘oạn. Nhưng mà chỉ có rất Ãt ngưá»i có đủ sức để sá» dụng nó như ý muốn. So vá»›i độ dà i và ưu thế thì trá»ng lượng cá»§a nó còn nặng hÆ¡n nhiá»u, nói là đao không bằng nói là má»™t loại song thá»§ phá»§ (búa cầm bằng cả hai tay). Chỉ những ngưá»i sát thá»§ có đủ thá»±c lá»±c má»›i ưa thÃch vung trưá»ng Ä‘ao trá»±c tiếp cuồng bạo chém địch.
Tên Äan Äông nà y quả nhiên không phải là ngưá»i tầm thưá»ng.
Sau khi thị nữ dâng trà , Dương ChÃnh chỉ nhấp và i ngụm tịnh không nói gì nhưng ánh mắt quét qua thị nữ bên cạnh.
Bảo La liá»n hiểu ý, hắn vung tay ra hiệu cho hạ nhân lui xuống.
Và nh tai cá»§a Dương ChÃnh không hỠđộng Ä‘áºy, sắc mặt hắn không biến đổi chỉ nhìn và o bức bình phong khổng lồ sau lưng Bảo La.
"Bảo La gia tá»±a hồ quá cẩn tháºn rồi, đây là địa bà n cá»§a ngươi mà ." Dương ChÃnh ngữ khà bình thản là m cho Bảo La có cảm giác bị kiá»m chế.
Hắn nhÃu mà y quát nhẹ:"Phi Ưng, Ma Kình, các ngươi lui ra trước Ä‘i."
Hai bóng ngưá»i đứng sau bình phong bước ra.
Hai ngưá»i nà y gương mặt rất bình thưá»ng, nhưng Dương ChÃnh chú ý thấy cÆ¡ bắp há» vô cùng săn chắc, hÆ¡n nữa tư thế Ä‘i cÅ©ng bảo trì má»™t tiết tấu đặc biệt, giống như mèo bước xuống đất không há» có tiếng động, cả trình độ hô hấp cÅ©ng khống chế ở mức độ cháºm rãi phi thưá»ng, không ai có cảm giác đó là hai ngưá»i mà giống như là bóng ma.
Bá»n há» cảnh giác nhìn Dương ChÃnh má»™t cái, sau khi khẳng định là Bảo La ra lệnh má»›i từ từ bước ra khá»i cá»a.
"Äan Äông tiên sinh, hiện tại ngươi hà i lòng chưa, nói xem xem ngươi đến đây có chuyện gì?" Bảo La bà n tay phải đặt trên mặt bà n, ngón tay khẽ gõ từng nhịp.
Dương ChÃnh im lặng, hắn cà ng trầm lặng Bảo La cà ng hứng thú ngắm nhìn hắn. Dần dần trầm lặng là m cho Bảo La không nhịn được, tiết tấu ngón tay gõ xuống bà n hÆ¡i biến đổi. Ngay lúc nà y Dương ChÃnh thình lình nói má»™t câu:"Bảo La gia, ta tá»›i đây giúp ngươi giết má»™t ngưá»i."
"Cái gì?"
Hắn thừa cÆ¡ ná»™i tâm Bảo La biến đổi trong chá»›p mắt liá»n khiến cho Bảo La tâm cảnh xuất hiện sÆ¡ hở.
Bảo La bất ngá» nhìn hắn, Ä‘áºp bà n lạnh lùng nói:"Giúp ta giết ngưá»i, giết ai?"
"Mạn Kỳ"
Bảo La lặng ngưá»i má»™t lúc, sắc mặt trở nên Ä‘anh ác:"Ä‚n nói linh tinh, ngươi rốt cục là ai? Ta vốn là trưởng quan cá»§a quân phòng vệ thà nh, bảo há»™ con dân Lưu Vân quốc chÃnh là trách nhiệm cá»§a ta, ngươi lại dám ở tại Tác Ba Äinh mưu đồ giết ngưá»i. Hôm nay không nói rõ nguyên cá»›, ngươi đừng hòng bước ra khá»i nÆ¡i nà y."
Nhìn sắc mặt hùng hổ cá»§a Bảo La, Dương ChÃnh không chút hoảng sợ, ngược lại lòng thầm mừng rỡ, Bảo La quả nhiên là ngưá»i hiểu biết, bằng không thì đã gá»i ngưá»i và o bắt hắn rồi.
"Bảo La thiếu gia lẽ nà o không biết Mạn Kỳ chÃnh là Tam vương tá» cá»§a Thiên chÃch tá»™c ư?"
"Hừ, váºy thì sao chứ?"
"Nếu như Bảo La thiếu gia biết là hoà n cảnh hiện giá» cá»§a Khương nhân tá»™c Ä‘á»u là do Thiên chÃch tá»™c tạo nên thì sẽ không nói váºy, ám sát Tả Thanh Tá» chÃnh là âm mưu cá»§a Khâu Viá»…n SÆ¡n và Thiên chÃch tá»™c, ngay cả ngÅ© vương tá» cá»§a Vệ Nhung quốc quá ná»a cÅ©ng không thoát khá»i liên hệ."
Câu nà y cá»§a Dương ChÃnh có sức nặng còn hÆ¡n cả má»™t quả tạc đạn.
Bảo La chưa dám tin hẳn, nhưng bị ngữ khà khẳng định cá»§a Dương ChÃnh là m cho y ánh mắt lóe lên tia sáng khiếp ngưá»i, trừng trừng nhìn Dương ChÃnh gằn từng chữ má»™t:"Ngươi có chứng cứ gì chứng tá» má»i việc Ä‘á»u do Thiên chÃch tá»™c là m?"
Dương ChÃnh đột nhiên cả cưá»i, thanh âm hắn lạnh như dao cắt, lá»i nói cà ng là m cho ngưá»i ta kinh tâm động phách.
"Bằng và o chuyện ... Ta là ngưá»i giết chết Tả Thanh Tá»."
Nhìn và o cặp tròng mắt mà u đen của hắn, Bảo La có cảm giác rơi và o hố băng.
Bất tri bất giác, hắn phát hiện ra mình đã bóp nát một mảnh bà n.
"Ngươi là ai?"
Bảo La há»i lần thứ hai, hắn cảm thấy giá»ng nói cá»§a mình khô khốc giống như ngưá»i khát nước trong sa mạc.
"Từng là binh sÄ© cá»§a Thương Nguyệt Tây tuyến... Nếu như ngươi có ấn tượng chắc hẳn có biết má»™t ngưá»i tên là Dương ChÃnh."
"Dương ChÃnh... Dương ChÃnh..." Bảo La đột nhiên nhá»› lại:"Mấy tháng trước Khâu Viá»…n SÆ¡n đã thông báo truy nã ngưá»i nà y, nói đó là phản nghịch cá»§a Thương Nguyệt quốc, lẽ nà o ngươi chÃnh là Dương ChÃnh? Không đúng, tướng mạo ngươi khác xa hắn."
"Bảo La gia ngươi không nghÄ© ta dùng gương mặt tháºt nghênh ngang Ä‘i và o Tác Ba Äinh chứ."
Ãnh mắt cá»§a Bảo La rất sắc bén như có thể đâm sâu và o lòng ngưá»i nhưng lần nà y hắn không có cách nà o nhìn thấu nam nhân trước mắt. Loại cảm giác nà y là m ngưá»i thÃch khống chế má»i việc trong tay như Bảo La không thoải mái lắm, nhưng lại không biết phải là m sao, hắn gần như dùng ngữ khà giáºn dữ quát:"Bằng và o đâu mà ta phải tin ngươi."
Dương ChÃnh cưá»i vang.
"Ngươi cưá»i cái gì?"
"Bảo La gia, không nên tá»± đánh giá thấp trà tuệ cá»§a mình chứ, ngươi biết rất rõ mà , vô luáºn sá»± tình là giả hay tháºt thì Thiên chÃch tá»™c thá»±c sá»± là cưá»ng địch cá»§a các ngươi. Nếu ta giả mạo thÃch khách giết chết Tả Thanh Tá» thì đối vá»›i ta có lợi Ãch gì. Ta bằng lòng Ä‘em bà máºt trá»ng đại nà y cho ngươi biết, chỉ là biểu lá»™ thà nh ý mà thôi. Bảo La gia, ngươi đứng ở vị trà có lợi, nhưng ta chẳng qua là dùng thá»±c lá»±c cá»§a mình chứng minh má»i thứ."
Bảo La thần sắc dần dần bình tÄ©nh trở lại, đúng như Dương ChÃnh nói, hắn không có tổn thất gì cả.
"Ngươi tới tìm ta là vì muốn ta giúp ngươi giết chết Mạn Kỳ?"
Dương ChÃnh gáºt đầu.
"Vì sao ngươi muốn giết hắn, vì sao ta phải giúp ngươi."
"Giết hắn là vì hắn đáng chết." Tròng mắt Ä‘en nhánh cá»§a Dương ChÃnh nổi lên sát ý Ä‘iên cuồng, nhá»› tá»›i các huynh đệ thảm tá», cừu háºn từ sâu trong cốt tá»§y nổi lên, hắn lạnh lùng nói:"Bất cứ ai cÅ©ng không thể tùy ý hà lá»™ng ta. Ngươi có biết, sau khi ta giúp Khâu Viá»…n SÆ¡n giết chết Tả Thanh Tá», việc đầu tiên hắn là m là gì hay không? Hắn lại muốn giết ta diệt khẩu, nếu không phải ta mạng lá»›n thì hôm nay đã thà nh bùn đất rồi. Từ Thương Nguyệt quốc trốn Ä‘i, ta đã phát thệ là m cho Thương Nguyệt quốc tá»± gánh chịu háºu quả, ta tuyệt đối không để cho Lang quân được yên là nh, hÆ¡n nữa Khâu Viá»…n SÆ¡n và Mạn Kỳ liên hợp,, chỉ cần giết chết Mạn Kỳ phá há»§y âm mưu cá»§a chúng cà ng là m cho ta thêm hứng thú, còn vá» nguyên nhân ngươi giúp ta, Bảo La gia, ta giết chết Mạn Kỳ chÃnh là báo đáp tốt nhất đối vá»›i ngươi, lẽ nà o ngươi không nháºn ra?"
Cặp mắt Dương ChÃnh đầy háºn ý giống như gió bắc ngáºp trà n, Bảo La cảm giác ná»—i háºn ngút trá»i nà y không thể xóa bá», không thể giả mạo được.
Nếu như má»i chuyện đúng như Dương ChÃnh nói, Mạn Kỳ má»›i thá»±c sá»± là chá»§ mưu, giết chết hắn thì nguy cÆ¡ cá»§a Khương nhân tá»™c cÅ©ng được hóa giải.
Äịa vị cá»§a y trong tá»™c nhất định sẽ như mặt trá»i giữa ngá».
Vị trà đại khả hãn cũng không còn xa mấy.
Nhãn thần cá»§a hắn nhìn Dương ChÃnh dần dần trở nên nóng bá»ng...
"Ta có thể giúp ngươi, bất quá ngươi phải chứng minh năng lá»±c cá»§a mình, bằng không việc giết chết Mạn Kỳ chỉ là chuyện cưá»i thôi." Bảo La chầm cháºm nói.
Äứng trước mặt Dương ChÃnh chÃnh là má»™t trong hai ngưá»i vừa đứng sau bình phong.
Táºt Phong Kiếm Ma Kình.
Ngưá»i đứng xem xung quanh không Ãt, toà n là cao thá»§ trong bá»n thá»§ hạ cá»§a Bảo La, ánh mắt cá»§a chúng nhìn Dương ChÃnh không có chút hảo ý nà o.
Ma Kình là má»™t trong những cao thá»§ Ãt á»i cá»§a Tác Ba Äinh.
Kiếm của hắn nhanh như gió.
Tuy trảm mã đại Ä‘ao cá»§a Dương ChÃnh rất mạnh mẽ, nhưng ai cÅ©ng biết đó là vÅ© khà cá»§a kỵ sÄ© rất có tác dụng ở sa trưá»ng, trong quyết đấu ngược lại ảnh hưởng đến tốc độ rất lá»›n.
Dương ChÃnh thần sắc bình tÄ©nh, hai chân xoạc ra.
Hắn thấy Ma Kình nà y hai mắt tinh quang đảo lên liên hồi, nhất định là má»™t đầu óc nhanh nhẹn, là má»™t kiếm thá»§ thÃch Ä‘i lối riêng cá»§a mình.
Trong lòng có chú ý, đứng sững ở trưá»ng đấu, hắn vác Trảm mã Ä‘ao, tư thế thoải mái cưá»i nói:"Ta đứng yên ở đây, trong hai mươi kiếm, ngươi có thể là m ta di động thì cuá»™c tá»· thà nà y coi như là ta thua."
Ma Kình tức thì bị lá»i nói cuồng vá»ng cá»§a Dương ChÃnh là m cho sắc mặt đỠbừng.
Y rút kiếm.
Thanh kiếm dà i hẹp thẳng như quản bút, là loại kiếm Tây dương chuyên dùng để đâm, nếu dùng để chém thì uy lá»±c không lá»›n, khà lưu mà u xám mù mịt xoay chuyển xung quanh thanh kiếm, gió thổi trong không khà như cá»™ng hưởng cùng thanh kiếm kÃch động hẳn lên.
"Hy vá»ng kiếm cá»§a ngươi cÅ©ng sắc bén giống như miệng lưỡi cá»§a ngươi." Ma Kình cưá»i lạnh.
Bước tới mấy bước đâm thẳng thanh kiếm tới.
Bá»™ pháp là m cho ngưá»i ta hoa mắt, không biết thanh kiếm xuất phát từ đâu, tuyệt đối có tư cách để kiêu ngạo.
HÆ¡n nữa Dương ChÃnh lại nói đứng tại chá»— bất động, Ma Kình thá» sẽ đâm hắn thà nh tổ ong, cho hắn hiểu rõ kết cục cá»§a việc khinh miệt Táºt phong kiếm.
Ngoà i ý liệu cá»§a má»i ngưá»i, Dương ChÃnh đột nhiên nhắm mắt lại.
Ma Kình nhanh chóng bị tên khốn cuồng vá»ng nà y chá»c tức đến phát Ä‘iên.
Hắn căn bản không biết là Dương ChÃnh chỉ nhắm mắt má»›i táºp trung được lá»±c lượng thần kỳ Ba Bỉ đã cho hắn, có thể cảm thụ được nhất cá» nhất động xung quanh, đối vá»›i địch nhân mà nói, Dương ChÃnh nhắm mắt so vá»›i Dương ChÃnh mở mắt thì cà ng đáng sợ hÆ¡n, bởi vì nó khiến cho địch nhân không thể trốn tránh, hư chiêu như thế nà o cÅ©ng không tồn tại trước mặt Dương ChÃnh.
Dáng vẻ mà má»i ngưá»i cho là Dương ChÃnh tá»± đại thá»±c ra chÃnh là Dương ChÃnh xuất hết toà n lá»±c.
Táºt phong kiếm huyá»…n hóa thà nh ngà n vạn Ä‘iểm sáng chiếu xuống Dương ChÃnh, Ä‘iểm nà o cÅ©ng giống như hoa khói linh tinh, đột nhiên mở rá»™ng ra, vô số Ä‘iểm sáng đâm và o Dương ChÃnh.
Ngưá»i xem đương nhiên là vá»— tay khen hay.
Cả Bảo La cÅ©ng nhịn không được cho là Dương ChÃnh chỉ biết khoác lác, bởi vì hắn vẫn còn đứng tại chá»— bất động.
Gió cuốn mạnh đến, đấu khà thuá»™c phong tÃnh là m cho cây cá» bốn bá» Ä‘á»u lắc lư nghiêng ngả, không trung hình thà nh má»™t cÆ¡n lốc xoáy, tuy phạm vi không rá»™ng nhưng khoảng trá»i đất nhá» bé nà y còn khiếp ngưá»i hÆ¡n nữa, Dương ChÃnh trở thà nh má»™t đốm nhá» trong cÆ¡n lốc.
Äúng lúc vô số Ä‘iểm sáng vây quanh Dương ChÃnh, không trung chợt vang lên âm thanh sữ dá»™i như sấm nổ.
Äinh.
Sau đó má»™t bóng ngưá»i té lăn ra ngoà i năm sáu mét, gục trên mặt đất.
Khói bụi tan Ä‘i, Dương ChÃnh cầm trảm mã Ä‘ao chênh chếch lên, cước bá»™ không há» di động má»™t phân.
Còn Ma Kình thì đã hôn mê.
Äiểm trà mạng cá»§a thanh kiếm nhá» bị Dương ChÃnh trá»±c tiếp chém trúng, có thể tưởng tượng hai thứ vÅ© khà trá»ng lượng hÆ¡n kém nhau lá»›n tá»›i váºy mà va và o nhau thì sẽ gây ra háºu quả như thế nà o, thanh kiếm đã gãy thà nh mấy khúc giống như là má»™t khối sắt vụn.
Có thể dưới là n kiếm quang dà y đặc như mưa phủ của Ma Kình mà tìm ra được điểm trà mạng thì cần có nhãn lực đáng sợ đến mức nà o.
Cho dù thá»±c sá»± nhìn ra được Ä‘iểm trà mạng đó, mà dùng thanh trảm mã Ä‘ao khổng lồ giống y như cây búa nà y chém trúng thì cÅ©ng khó đến báºc nà o.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u bị Dương ChÃnh chấn nhiếp không dám lá»™ vẻ cưá»i cợt nữa.
Bảo La cưá»i vang:"Äan Äông tiên sinh quả nhiên lợi hại khó có thể nhìn thấu được, mấy ngưá»i bá»n ta đúng là ếch ngồi đáy giếng, không hiểu chút đạo lý nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên nà o cả."
Dương ChÃnh cháºm rãi thu hồi trảm mã Ä‘ao, hắn biết mình đã hình thà nh liên minh vì lợi Ãch vá»›i Bảo La rồi.
Ba ngà y sau là má»™t cÆ¡ há»™i tốt, há»™i tế thần cá» hà nh ở quảng trưá»ng Tác Ba Äinh.
Chiến sá»± nÆ¡i biên giá»›i như lò lá»a cháy nhưng Lưu Vân quốc tạm thá»i vẫn ở thế thượng phong, đại tướng Äá»— Bồng cá»§a Khương nhân tá»™c đã quét sạch quân tiên phong cá»§a Vệ Nhung Äông tuyến đại doanh, chém đại tướng Hà n Chấn. Cả Tác Ba Äinh Ä‘á»u chìm trong bể hoan lạc, há»™i tế thần chÃnh là ngà y lá»… long trá»ng cá»§a Tà n bạo chi thần cá»§a thảo nguyên Mặc Tháºp Tháp NhÄ©, cảm tạ thiên thần ban cho Lưu Vân quốc năm nay sung túc mưa thuáºn gió hòa và lá»±c lượng mạnh mẽ.
Năm ngoái nạn châu chấu không há» phát sinh, tuy chiến tranh bùng nổ là m cho dân chúng khá»§ng hoảng nhưng tin báo tiệp báo vá» là m cho má»i ngưá»i Ä‘á»u vui mừng há»›n hở.
Và o đêm trước há»™i tế thần từng xe pháo hoa đặc chế bằng ma pháp được váºn chuyển liên tục đến Tác Ba Äinh.
Các tÃn đồ cuồng nhiệt ở các nÆ¡i gần đó cÅ©ng à o à o đổ tá»›i, suy cho cùng đại Ä‘iển năm nay cÅ©ng là lần đầu tiên không cá» hà nh ở kinh thà nh Mạn Tá» Tháp, mà lại cá» hà nh ở Tác Ba Äinh.
Quảng trưá»ng lá»›n được sá»a sang là m má»›i lại, tượng thần Mặc Tháºp Tháp NhÄ© tà n bạo và cưá»ng đại được Ä‘iêu khắc bằng cẩm thạch trắng dá»±ng trên cao giữa trung tâm quảng trưá»ng, hoa tươi được chuyển tá»›i từ các nÆ¡i trên thế giá»›i, là m quảng trưá»ng trở thà nh má»™t thế giá»›i rá»±c rỡ má»›i lạ.
Các má»™ng ảo giả dối chÃnh là thứ lá»±c lượng mạnh nhất có thể mê hoặc lòng ngưá»i, trước cảnh sênh ca phồn vinh như váºy má»i ngưá»i Ä‘á»u say sưa dưới ân sá»§ng cá»§a thần, tÃn ngưỡng cÅ©ng kiên định thêm mấy phần.
Mưa xuân lắc rắc, ngà y xuân là ngà y khà trá»i hay thay đổi.
Äêm trước há»™i tế thần má»™t ngà y, mưa xuân rÆ¡i rả rÃch, hạt mưa bụi là m cho nhiệt tình mấy ngà y trước đó cà ng thêm ấm áp.
Tim Dương ChÃnh Ä‘áºp thình thịch, dưới gương mặt Ä‘iá»m tÄ©nh cá»§a hắn tiá»m tà ng sát khà vô táºn.
Nhiá»u ngà y chỠđợi, cuối cùng cÆ¡ há»™i cÅ©ng đã tá»›i gần.
"Thúc thúc, đêm đến thúc cùng chúng con Ä‘i xem đại há»™i tế thần chứ?" Ngải Vi NhÄ© chá»›p mắt nhìn Dương ChÃnh, mấy ngà y nay Dương ChÃnh rất Ãt khi vá» lữ Ä‘iếm, bé gái nà y buồn bã không vui.
Dương ChÃnh ôm nó, đêm nay là ngà y cuối cùng hắn còn ở lại Tác Ba Äinh, vô luáºn là thà nh hay bại, hắn Ä‘á»u không có khả năng ở lại nÆ¡i nà y.
Ngải Vi NhÄ© là ngưá»i duy nhất mà hắn quyến luyến, bé gái nà y đối vá»›i hắn rất thân máºt, là m cho hắn còn giữ lại chút nhiệt tình vá»›i thế giá»›i lạnh lùng nà y.
"Tiểu quỷ, thúc thúc cần phải đi, con có nhớ thúc không?"
Ngải Vi NhÄ© chá»›p mắt, ôm cổ Dương ChÃnh:"Thúc thúc, thúc phải Ä‘i sao?"
"Ta không muốn gạt con, thúc thúc thực sự phải đi, không còn cách nà o khác."
Mắt Ngải Vi Nhĩ dần dần đỠhoe.
"Äừng khóc, tiểu quá»· cần phải nghe lá»i đó."
"Dạ... dạ..." Ngải Vi Nhĩ nước mắt đoanh tròng:"Vi Nhĩ không muốn thúc thúc đi."
"Ta sẽ trở lại. Thúc thúc hứa tương lai sẽ đến Thanh Tư quốc tìm gặp Vi NhÄ©, còn mang Vi NhÄ© tá»›i hải đảo xinh đẹp nhất chÆ¡i, bá»n ta nghéo tay hứa nà o." Dương ChÃnh xoa trán Ngải Vi NhÄ©, giÆ¡ má»™t ngón tay ra.
"ÄÆ°á»£c, móc nghéo." Ngải Vi NhÄ© cÅ©ng đưa ngón tay ra móc nghéo vá»›i Dương ChÃnh:"Nghéo tay, cùng hứa, má»™t trăm năm cÅ©ng không thay đổi! Ai không giữ lá»i thì là con chó con..."
Nghéo tay, cùng hứa, một trăm năm cũng không thay đổi...
Thanh âm trong vắt còn vang vá»ng bên tai Dương ChÃnh.
Tiểu Nhan cũng đã từng nghéo tay với hắn như thế nà y.
Dương ChÃnh cÅ©ng không biết còn có thể gặp lại ngưá»i mình thương yêu nhất hay không.
Nếu như có thể, hắn nhất định sẽ trở vá»...
Äùng, đùng , đùng
Tiếng pháo hoa chế bằng ma pháp trên không là m Dương ChÃnh tỉnh lại.
Lễ tế thần đã bắt đầu.
Vì không muốn để ngưá»i khác chú ý, hắn rá»i khá»i má»i ngưá»i.
Äến má»™t góc quảng trưá»ng, hắn đội mÅ© che Ä‘i cặp tròng mắt Ä‘en nhánh.
Mưa cứ nhẹ rơi.
Quảng trưá»ng dà y đặc ngưá»i, tiếng hoan hô vang lên náo nhiệt.
Tượng Thần tà n bạo và sức mạnh Mặc Tháºp Tháp NhÄ© dưới ánh lá»a pháo hoa lấp lánh như sáng như tối, vị đại thần ba đầu nà y tổng hợp ná»a ngưá»i ná»a sói, thần có ba cái đầu, đại biểu cho cái đầu ác lang tà n bạo và đầu gấu đại biểu cho sức mạnh phân biệt dá»±a ở hai bên chiếc đầu ngưá»i, thân hình to khá»e cÆ¡ bắp cuồn cuá»™n có ba chân bốn tay, ngưá»i ta cứ ùn ùn bái tế pho tượng thần khổng lồ.
Dương ChÃnh tÃnh toán thá»i gian, kiểm tra vÅ© khà trên ngưá»i.
Tay áo, xà cạp, ngực.
Toà n bá»™ Ä‘á»u là độc môn ám khà cá»§a Dương ChÃnh.
Lễ tế thần nà y cũng giống ngà y lễ thánh ở địa cầu.
Khắp nÆ¡i đầy ngưá»i Ä‘eo mặt nạ đứng chá» pháo hoa kết thúc.
Má»™t ngưá»i mặc đồ Ä‘en, mang mặt nạ đầu sói rẽ dòng ngưá»i Ä‘i tá»›i bên Dương ChÃnh Ä‘ang đứng ra hiệu tay, Dương ChÃnh biết đó chÃnh là ngưá»i cá»§a Bảo La liá»n theo y ra khá»i quảng trưá»ng.
Hai ngưá»i Ä‘i tá»›i má»™t căn nhà dân hai tầng ven đưá»ng.
Hắc y nhân cởi mặt nạ xuống, là Phi Ưng.
"Äan Äông tiên sinh, theo như kế hoạch, chá» lá»… há»™i pháo hoa ma pháp xảy ra chuyện, đến lúc quảng trưá»ng há»—n loạn, quân thá»§ bên ngoà i là ngưá»i cá»§a bá»n ta, ta sẽ tạo ra cÆ¡ há»™i cho ngươi giết chết Mạn Kỳ, không kể thà nh bại ngươi nhất định phải trở vá» gian phòng nà y, trong phòng có máºt đạo, ngươi có thể an toà n rá»i khá»i Tác Ba Äinh."
Dương ChÃnh gáºt đầu, hắn chăm chú nhìn dòng ngưá»i há»—n loạn phÃa xa, đột nhiên nghÄ© tá»›i má»™t việc:"Oản Tuyết tiểu thư, còn có Ngải Vi NhÄ© nữa, Bảo La có an bà i tốt đẹp cho há» không?"
"Yên tâm, hai ngưá»i há» hiện tại Ä‘ang ở phá»§ thà nh chá»§."
Dương ChÃnh không nói nữa.
Tà i sản của huynhba
23-12-2009, 12:54 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
Ma Thần Tướng Quân
Tác giả:
Kiá»u Phong
Nhóm dịch:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Dịch:
Äại Ma Thần
Táºp 2
Chương 10: TỠvong hà o khiếu (2)
Lá»… há»™i tiến hà nh đâu và o đấy, cao trà o trong đó chÃnh là châm lá»a cho má»™t cây pháo hoa do đại thuáºt sÄ© cá»§a vương quốc ma pháp tá»± thân chế tạo, nghe nói sau khi pháo thăng thiên thì phát ra hình ảnh cá»§a Mặc Tháºp NhÄ© Tháp.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u mong chá» giây phút đó.
Sau mà n ca múa cá»§a má»™t đội mỹ nữ thảo nguyên, lá»… pháo cao bằng hai ngưá»i được tế sư châm lá»a.
Dây dẫn dần dần cháy.
Äá»™t nhiên
Äùng.
Má»™t tiếng nổ lá»›n kinh thiên động địa vang lên, cả thà nh Tác Ba Äinh Ä‘á»u rung lên, đại lá»… pháo cao bằng hai ngưá»i đột nhiên nổ tung, khói lá»a mịt mù xông thẳng lên trá»i, pho tượng thần cách lá»… pháo không xa đột nhiên đổ sụp.
Cả quảng trưá»ng tức thì trở nên há»—n loạn.
Tiếng kêu gà o, la hét, ngưá»i ngưá»i nhao nhao chạy ra phÃa ngoà i.
Nhưng giữa dòng ngưá»i có má»™t bóng Ä‘en không ngừng tiến ngược và o phÃa trung tâm.
Chá»— ngưá»i Khố Lý Khắc thương hà nh đứng tương đối gần chá»— vụ nổ, Mạn Kỳ được bá»n há»™ vệ há»™ giá rẽ dòng ngưá»i tiến ra ngoà i.
Không biết là cố ý hay vô tình, có nhiá»u ngưá»i cản trước mặt bá»n Mạn Kỳ lại trở nên cháºm chạp.
Äá»™t nhiên má»™t mÅ©i tên bay xéo tá»›i.
Hộ vệ bên thân Mạn Kỳ vội và ng vung kiếm gạt đỡ.
Äánh bay mÅ©i tên, há»™ cao giá»ng quát:"Có ngưá»i hà nh thÃch, má»i ngưá»i cẩn tháºn."
Äáp lá»i bá»n chúng là tên bắn từ bốn phương tám hướng đến.
Bóng ngưá»i xung quanh lá» má», toà n là ngưá»i, Ä‘á»u thét lá»›n, căn bản không biết ai là ngưá»i bắn tên.
Bá»n há»™ vệ vây chung quanh Mạn Kỳ, dùng kiếm múa thà nh má»™t bức tưá»ng kiếm.
Thá»±c lá»±c bá»n chúng tuy cao cưá»ng, nhân số cÅ©ng rất đông, nhưng trong lúc chen chúc thế nà y ảnh hưởng rất lá»›n, bá»n há»™ vệ liên tiếp gục ngã dưới là n mưa tên.
Một bóng đen như u hồn trôi nổi lướt tới.
Äến trước mặt bá»n há»™ vệ, bóng Ä‘en thét lá»›n, má»™t thanh trảm mã Ä‘ao khổng lồ dà i bằng thân ngưá»i hung mãnh chém xuống.
Khà thế cuồng mãnh tuyệt luân cùng vá»›i Ä‘ao khà cuồn cuá»™n như gió giáºt chá»›p gà o hướng vá» phÃa Mạn Kỳ giữa vòng há»™ vệ.
Mấy tên há»™ vệ lướt xéo tá»›i liá»u mạng ngăn đỡ.
Bùng
Máu tung tóe, ngưá»i cản ngay trước lưỡi Ä‘ao bị chém thà nh hai mảnh từ đầu đến chân.
Äao còn chưa thu lại.
Tay phải bóng đen rung lên.
Phác tốc tốc.
HÆ¡n mưá»i Ä‘iểm sáng bay lên không trung.
Có thêm hai tên há»™ vệ biến thà nh tổ ong, trên mặt trên ngưá»i dÃnh đầy thiết châm.
"Tên lưu manh nà y! Quá mức vô sỉ!" Há»™ vệ phÃa sau nhìn thấy bóng Ä‘en vung tay thêm lần nữa, Ä‘á»u nghÄ© là ám khà ngầm, ai nấy Ä‘á»u lăn tròn trên đất né tránh.
Chá» cả ná»a ngà y cÅ©ng không thấy gì, bóng Ä‘en đã nhanh chóng vượt qua bá»n chúng tiến vá» Mạn Kỳ.
Mạn Kỳ sợ hãi lui vá» phÃa sau.
"Chịu chết đi!"
Bóng đen phát ra thanh âm vô cùng quen thuộc, giơ cao trảm mã đao.
"Ngươi là ai?"
"Xuống địa ngục ngươi sẽ biết!"
Trảm mã Ä‘ao áºp xuống như thác nước, bá»n há»™ vệ chung quanh Ä‘á»u la lên kinh hãi.
Ãnh sáng cá»§a bóng trăng chiếu lên suối máu phun vá»t lên trá»i, Mạn Kỳ từ vai đến hông bị chém thà nh hai Ä‘oạn, ruá»™t gan xổ ra đầy đất.
Bá»n há»™ vệ trố mắt nhìn.
Dương ChÃnh dừng lại má»™t chút, hắn không ngá» giải quyết Mạn Kỳ dá»… dà ng như thế.
Khoảnh khắc sau, tiếng hô "thiếu chá»§" bi phẫn là m má»i ngưá»i bừng tỉnh.
Ãnh mắt cá»§a bá»n há»™ vệ đầy vẻ tuyệt vá»ng và phẫn ná»™.
Bá»n chúng à o à o tiến tá»›i bóng Ä‘en giống như ong vỡ tổ.
Äao quang như ánh chá»›p rạch phá trá»i đêm, Ä‘ao khà tá» vong giống như ác ma cưá»i Ä‘anh ác! Giống như từng cÆ¡n gió lốc, cả ngưá»i lẫn vÅ© khà cá»§a bá»n há»™ vệ Ä‘á»u bị chém thà nh hai Ä‘oạn, máu tươi cùng gan ruá»™t phun ra như suối. Dương ChÃnh thè lưỡi liếm máu tươi ấm nóng Ä‘á»ng trên mép.
Hai mắt phát ra ánh sáng dữ dá»™i, trong đó dà y đặc tia máu, toà n bá»™ ngưá»i và váºt Ä‘á»u bị má»™t lá»›p má»ng mà u đỠbao quanh.
Trảm mã lúc chém lúc thu, đâm thẳng và o bụng má»™t tên há»™ vệ, dùng sức gầm lên má»™t tiếng, hất bá»n há»™ vệ văng ra, rồi Dương ChÃnh lại vung chân đá tên há»™ vệ nà y bay ra khá»i lưỡi Ä‘ao mấy mét.
Bá»n há»™ vệ nà y nếu như ở tình huống má»™t chá»i má»™t Ä‘á»u có thể đánh nhau vá»›i Dương ChÃnh mà vẫn còn hy vá»ng sống sót.
Nhưng trong lúc há»—n loạn, tối tăm, sợ hãi, đêm tối đầy máu tanh, quá nhiá»u yếu tố ức chế bá»n há», Ä‘ao khà cá»§a bá»n há» không cách nà o đánh trúng mục tiêu má»™t cách hiệu quả được, tháºm chà còn đánh nhầm đồng bá»n. HÆ¡n nữa Dương ChÃnh xảo trá đến thế, chÃnh xác đến thế, má»—i má»™t nhát Ä‘ao, má»—i má»™t vị trà đứng Ä‘á»u là m cho bá»n há»™ vệ khó chịu vô cùng, chỉ cần không cẩn tháºn thì có thể chém nhầm ngưá»i bên mình.
Dương ChÃnh không cần tÃnh toán, hắn chỉ dá»±a và o trá»±c giác.
Không có ai nắm vững thá»i cÆ¡ trong lúc chiến đấu bằng hắn, đó chÃnh là sá»± khác biệt cá»§a chiến sÄ© trui rèn từ trong máu lá»a vá»›i bá»n kiếm sÄ© lòe loẹt tu luyện đấu khà quyết đấu để câu gái.
Tá» vong chưa bao giá» ká» cáºn như lúc nà y.
Bên đông ngưá»i ngược lại bị giết đến khóc la thảm thiết.
Bá»n há» chưa từng thấy qua cảnh chiến đấu thảm liệt như váºy, mắt cứ mở to nhìn ngưá»i xung quanh chết má»™t cách thê thảm, không có thi thể nà o hoà n chỉnh, trảm mã Ä‘ao cuồng mãnh vÆ¡i sức chém cá»§a Dương ChÃnh là m thân thể bá»n há»™ vệ giống như là giấy trắng bị xé tan nát không thà nh hình dạng.
Äồng bạn vừa rồi má»›i cưá»i nói vá»›i ngươi, đột nhiên bị chém bay đầu, khà quản mà u trắng cùng phần má»m đỠtươi hiện ra rõ nét, tháºm chà ngươi có thể thấy rõ giây phút Ä‘ao quang lóe lên, đầu lâu bay Ä‘i, cần cổ to như cái bát đột nhiên co lại như cây hạch đà o, không ngừng bung ra, giống như là khà cầu bÆ¡m quá căng, "bùng" má»™t tiếng vỡ tan, máu tanh bay khắp không trung.
Sau đó ngươi lại thấy má»™t tên ác ma cưá»i Ä‘anh ác từ bên ngưá»i tiến sang, khà lạnh thâm nháºp và o trong xương cốt, thân dưới cảm thấy trống rá»—ng, ngươi cố hết sức cúi đầu nhìn xuống thì nước mắt thê thảm rÆ¡i không ká»m được xuống ngá»±c, thân dưới cá»§a ngươi đã nằm lăn ra đất, eo lưng bị chém đứt, ruá»™t gan còn hÆ¡i nóng phun trà o ra dưới tác dụng cá»§a trá»ng lá»±c, ngay cả lúc rÆ¡i xuống đất còn khẽ chuyển động.
Tay chân bị chặt đứt, đầu lâu lăn lóc trên mặt đất đầy máu tươi.
Bá»n há»™ vệ chưa từng trải qua trưá»ng chiến đấu sặc mùi máu tanh như váºy Ä‘á»u khiếp sợ quÆ¡ quà o kêu thét.
Từng hình ảnh sống động kịch liệt công kÃch và o cảm quan, mùi máu tanh nồng nặc xông và o lồng ngá»±c, là m cho bá»n chúng hÃt thở không nổi, ruá»™t gan quặn thắt, nước chua không ká»m được trà o lên miệng, ói ra cả máºt xanh máºt và ng.
Äi kiếm tiá»n, cÅ©ng bán luôn cả mạng.
à niệm bảo vệ chá»§ không thắng nổi ná»—i sợ hãi, tên khốn nà y căn bản không phải là ngưá»i, cuối cùng có tên sợ hãi bá» chạy ra sau.
Dương ChÃnh dẹp tan cả bá»n.
Liá»u mạng lao vá» phÃa trước, giống như con báo săn mồi giữa đêm Ä‘en, lúc chiến đấu vừa rồi cÅ©ng là m tiêu hao khá nhiá»u tâm lá»±c cảu Dương ChÃnh.
Tiếng hô hấp nặng ná», tiếng truy Ä‘uổi phÃa sau đè nén thần kinh cá»§a Dương ChÃnh.
Dương ChÃnh cuối cùng đã thoát ra ngoà i quảng trưá»ng.
Chạy vá» phÃa căn nhà Bảo La an bà i sẵn.
Nhưng dần dần hắn cảm thấy bất ổn.
Ngưá»i Ä‘uổi theo sau cà ng lúc cà ng nhiá»u.
Bá»n ngưá»i nà y chỉ chạy theo phÃa sau tịnh không lại gần.
Hắn đã nhìn thấy căn nhà đó, chỉ cần tiến và o trong, Bảo La đã đáp ứng an bà i lối thoát sẵn cho hắn.
Nhưng lúc nà y hắn nhớ tới Khâu Viễn Sơn, nhớ tới lần bị bán rẻ không bao giỠquên được.
Cảm giác bất an đè nặng lên thân thể, tâm hồn hắn.
Lúc nà y chỉ còn cách đó có mấy chục mét.
Dương ChÃnh đột nhiên quay đầu chạy vá» hướng ngược lại.
CỠđộng cá»§a hắn hiển nhiên đã là m cho bá»n ngưá»i theo sau tay chân luống cuống, bá»n ngưá»i ở phÃa sau gấp rút tiến lên ngăn cản.
"Äan Äông tiên sinh, nhanh chóng tiến và o nhà , Bảo La thiếu gia đã an bà i lối thoát cho ngà i." Ngưá»i dẫn đầu mang mặt nạ cản Dương ChÃnh lại.
"Hừ, ha ha!" Dương ChÃnh đột nhiên cưá»i lạnh, hắn vung Ä‘ao chém liá»n, thét lá»›n:"Con mẹ ngươi, giá» nà y còn muốn gạt ta!"
Äao nà y hung hãn lăng lệ, ngưá»i mang mặt nạ thân thá»§ rất nhanh nhưng cÅ©ng bị Ä‘ao phong quét rÆ¡i mặt nạ, là Ma Kình.
Lúc nà y, phÃa sau căn nhà xuất hiện má»™t nhóm ngưá»i đông đúc, ép Dương ChÃnh và o hai mặt trước sau Ä‘á»u là tá» lá»™.
Äến lúc hạ mà n rồi, thá»§ hạ cá»§a Bảo La toà n bá»™ Ä‘á»u rút binh khà ra, bá»n chúng thét lá»›n:"Äan Äông, ngươi bị nghi ngá» dÃnh lÃu đến việc giết chết quý tá»™c Lưu Vân quốc, bá» vÅ© khà xuống."
Dương ChÃnh lúc nà y như cưá»i như không, hắn vung trảm mã Ä‘ao xông thẳng vá» phÃa trước.
Äao khà kịch liệt ngưng kết thà nh tiếng gió rÃt sắc nhá»n, Ma Kình cùng bá»n thá»§ hạ thối lui nhưng vẫn ngáng đưá»ng Dương ChÃnh.
Bá»n nà y tá»±a hồ như muốn là m Dương ChÃnh kiệt sức mà chết, cứ quanh quẩn không rá»i hắn, tuy bị Dương ChÃnh giết không Ãt nngưá»i nhưng thể lá»±c hắn đã tiêu hao nhanh chóng, trảm mã Ä‘ao trong tay trở nên nặng ná». Xa xa có tiếng vó ngá»±a vẳng tá»›i, thanh âm vang dá»™i chứng tỠđội kỵ binh Ä‘ang phi nhanh đến, chỉ cần bị bá»n chúng vây quanh, Dương ChÃnh đừng hòng sống sót rá»i khá»i.
Ngá»±c cà ng lúc cà ng Ä‘au, Dương ChÃnh biết mình không trụ được bao lâu nữa. Hắn chắp tay đứng lại, ánh mắt nhìn vá» phÃa bức tưá»ng cao trên hai mươi mét, ánh mắt sáng lên. Tưá»ng cá»§a nhà mặt đưá»ng Ä‘á»u rất cao, cho nên ngưá»i cá»§a Bảo La Ä‘á»u không chiếm hữu tưá»ng cao.
Dương ChÃnh chém mạnh vá» phÃa trước là m địch nhân Ä‘ang ngăn đưá»ng phải lui ra sau.
Thân thể chuyển hướng.
Chạy Ä‘iên cuồng đến ven đưá»ng.
Cà ng lúc cà ng đến gần bức tưá»ng cao.
Dương ChÃnh có cảm giác vui mừng khi bay lên trá»i trốn thoát.
Lúc chỉ còn cách hÆ¡n mưá»i mét, hắn lấy cÆ¡ ná» ra, dùng sức giương lên bắn dây vượt qua tưá»ng, móc câu móc dÃnh và o trên bức tưá»ng cao.
Äây là vÅ© khà bà máºt cá»§a hắn, may mà không nói cho Bảo La hay biết.
Lúc còn cách tưá»ng ba mét, hắn dùng sức lá»±c còn lại, lá»±c lượng toà n thân nháy mắt dồn hết và o chân, đầu gối má»™t co má»™t duá»—i, cả ngưá»i như đạp lên má»™t cái lò xo, phóng lên cao năm mét như viên đạn, Dương ChÃnh kéo dây lại, đạp liên tục lên mặt tưá»ng.
Ngay tÃch tắc phóng ra khá»i bức tưá»ng, má»™t cảm giác sợ hãi chưa từng có bóp nghẹt tâm trà hắn.
Da đầu hắn ngứa ran, ấn ký trên ngá»±c bừng bừng lên như lá»a đốt.
Ba Bỉ đã cảnh cáo hắn, có chuyện không hay rồi.
Má»™t đạo hắc quang bắn vù Ä‘i trong không khÃ, giống như má»™t thanh ma thương đến từ địa ngục.
Vượt qua cự ly trăm mét trong nháy mắt ngắn ngủi.
Trên thương còn có ngá»n lá»a mà u xanh giống như linh xà quẫy động.
Dương ChÃnh vừa quay ngưá»i nhìn lại
Tròng mắt đột nhiên co lại!
Hắc thương giống như chá»›p giáºt xuyên qua bụng dưới Dương ChÃnh, ghim hắn dÃnh và o tưá»ng.
CÆ¡n Ä‘au kịch liệt là m Dương ChÃnh rống lên như dã thú.
"Yêu liên!"
Má»™t kỵ sÄ© tách khá»i dòng ngưá»i tiến lên, ngưá»i nà y thân hình cao lá»›n tráng kiện, hà m râu kết thà nh bÃm, Tán Äạt. Hắc hổ ánh mắt âm trầm lạnh lùng, bà n tay vừa má»›i phóng thương ngá»n lá»a xanh vẫn còn bay múa Ä‘iên cuồng.
Bá»n kiếm thá»§ ngÆ¡ ngẩn đứng tại chá»— nhìn lên ngưá»i bị ghim trên tưá»ng.
Bá»n chúng còn chưa dám tin những gì trước mắt.
Máu tươi từng giá»t chảy xuống, Dương ChÃnh gục đầu, cả ngưá»i vô lá»±c treo lÆ¡ lá»ng ở đó, giống như ngưá»i chết.
Qua má»™t lúc, ngưá»i bên dưới má»›i có phản ứng, ngÆ¡ ngác nhìn nhau.
"Chết rồi sao?" "Giống như là chết rồi!" "Hắc hổ đại nhân tới rồi!"
Tiếng xì xầm vang lên không ngớt.
Hắc hổ cháºm rãi giục ngá»±a tá»›i dưới tưá»ng, Dương ChÃnh chết chắc rồi, má»™t thương nà y đã ngưng tụ tinh hoa cả Ä‘á»i cá»§a ông, có thể giết chết cả má»™t con voi.
Dương ChÃnh có thể ép ông xuất ra má»™t chiêu nà y cÅ©ng có thể tá»± hà o, nhưng hắn cÅ©ng đã chết rồi.
Hắc hổ nhìn thi thể Dương ChÃnh bất động trên tưá»ng, trong lòng khẽ than, năng lá»±c thanh niên nà y biểu hiện có thể là m cho đấu khà kiếm sÄ© thẹn thùng, từ lúc ám sát bắt đầu, ông đã chăm chú quan sát Dương ChÃnh, biết rõ hắn không có má»™t tia đấu khà nhưng chiến đấu hung hãn chuẩn xác như dã thú là m ngưá»i ta khiếp sợ, thá»§ hạ cá»§a ông nhiá»u ngưá»i là đấu khà kiếm sÄ© nhưng lại bị hắn đánh cho tÆ¡i bá»i.
Nếu không phải là ông dùng Yêu liên đánh lén, lần nà y Dương ChÃnh nhất định có thể trốn thoát.
Äây là lần đầu tiên ông sinh dạ hoà i nghi đối vá»›i việc đấu khà là lá»±c lượng cưá»ng đại nhất thế gian.
Không ai phát hiện lúc Dương ChÃnh bị xuyên thá»§ng bụng có má»™t chiếc há»™p nhá» bị vỡ ra.
Äây là chiếc há»™p Ä‘en Vi Tư đưa cho hắn, bị hắc thương đâm bể má»™t góc, ngay chá»— bể có thứ gì nhúc nhÃch. Máu tươi cá»§a Dương ChÃnh chảy ra nhanh chóng thấm ướt chiếc há»™p. Máu tươi chảy và o chá»— vỡ cá»§a chiếc há»™p thì giống như cá voi hút nước, toà n bá»™ Ä‘á»u bị hút sạch, váºt trong há»™p nhúc nhÃch cà ng lúc cà ng kịch liệt, trên bá» mặt chiếc há»™p xuất hiện các đưá»ng vằn mà u đỠtươi.
Ấn ký Ba Bỉ trên ngá»±c Dương ChÃnh cÅ©ng giống thế, lúc sáng lúc tối, trên ấn ký tá»±a hồ như có vô số đưá»ng tÆ¡ lan trà n ra, bắt đầu tiến tá»›i chá»— vết thương đâm.
Bởi vì đấu khà thiêu đốt, da thịt gần vết thương Ä‘á»u tÃm bầm, lá»±c lượng tà n dư cá»§a đấu khà ở nÆ¡i nà y Ä‘iên cuồng phá há»§y tổ chức thân thể cá»§a Dương ChÃnh.
Lúc các đưá»ng tÆ¡ trên ấn ký lan trà n đến gần vết thương, vô số máu Ä‘en bị ép ra khá»i vết thương, đấu khà mà u xanh Ä‘ang Ä‘iên cuồng thiêu đốt bị ép ra ngoà i, đưá»ng tÆ¡ tiếp tục quấn quanh cây hắc thương, thiết thương lúc đầu có má»™t tầng lá»a xanh bên trên tức thì rung động, lá»a đột nhiên tắt ngấm.
Việc lạ nà y là m cho Hắc hổ thêm cảnh giác.
Yêu liên há»a thương là ma pháp thánh khÃ, cần phải bổ sung đấu khà liên tục, ba tháng má»›i sá» dụng được má»™t lần.
Chỉ cần sỠdụng một lần thì Yêu liên diễm có thể cháy một ngà y một đêm, đột nhiên tà n lụi là m Hắc hổ cảm thấy kỳ lạ.
Bá»n kiếm thá»§ bên dưới đứng sau lưng Hắc hổ, hoà n toà n không biết đã xảy ra chuyện gì.
Ngay lúc nà y, ác mộng phát sinh!
Bụng Dương ChÃnh chấn động kịch liệt, hồng quang rá»±c rỡ, cho dù là ở trong đêm tối vẫn là m ngưá»i ta chói mắt.
Sá»± linh mẫn trá»i sinh cá»§a kiếm thá»§ siêu việt khiến Hắc hổ ngá»i thấy má»™t luồng năng lượng đáng sợ cá»±c độ.
Ông sắc mặt đại biến, vội và ng quát lớn:"Lui lại, tất cả lui lại! Nhanh lên!"
Má»i ngưá»i vá»™i và ng lui lại.
Ngay lúc nà y!
"Bình" má»™t tiếng, y phục cá»§a Dương ChÃnh nổ tung, đồng thá»i chiếc há»™p Ä‘en trong ngưá»i hắn cÅ©ng vỡ tung.
Má»™t âm thanh phảng phất như tiếng ác ma dưới vá»±c sâu địa ngục vang lên. Âm thanh thê lệ vượt quá sá»± tưởng tượng cá»§a con ngưá»i, phảng phất như biến thà nh Ä‘ao bén thá»±c chất, dáºp dá»n lan ra, từng vòng sóng âm như thá»§y triá»u Ä‘áºp thẳng ra xung quanh, hoa cá» trong các đình viện gần đó giống như bị bão cấp 12 quet qua, hoa cá» lá cây Ä‘á»u bay tán loạn.
Trừ Hắc hổ ra, các kiếm thá»§ lui vá» phÃa sau không kịp Ä‘á»u la thảm, lá»— tai phun máu, mà ng nhÄ© cá»§a chúng trong vòng sóng âm đầu tiên đã bị đánh thá»§ng.
Vòng sóng âm thứ hai quét tá»›i, trừ Ma Kình và má»™t số Ãt kiếm sÄ© còn gắng gượng dùng đấu khà duy trì thì bá»n còn lại y phục Ä‘á»u nát thà nh bá»™t, ngÅ© quan biến dạng, miệng há hốc ra, mắt mÅ©i miệng Ä‘á»u phun máu, máu vừa phun ra lại bị sóng âm đánh nát thà nh mưa máu.
Thanh âm nà o cÅ©ng Ä‘á»u bị sóng âm cưá»ng đại nà y áp chế.
Bá»n há»™ vệ giống như bị Ä‘ao gió chém tÆ¡i tả, ná»™i tạng Ä‘á»u nát thà nh bá»™t.
Lúc vòng sóng âm thứ ba áºp đến, bá»n Ma Kình cÅ©ng giống như đồng bá»n, bị sóng âm vô hình đánh nát.
Chỉ còn có má»™t mình Hắc hổ rút thiết kiếm, chỉ và o Dương ChÃnh, toà n thân trên dưới Ä‘á»u phá»§ đấu khà như ngá»n lá»a mà u xanh rừng rá»±c cháy, gương mặt ngưng trá»ng giống như núi băng vạn năm không tan.
Sóng âm từng vòng từng vòng xô và o, gần đình viện trừ mấy cây đại thụ cao chá»c trá»i, hoa cá» Ä‘á»u bị đánh nát thà nh bụi phấn, là m cho khu vá»±c gần đại thụ trở nên trụi lá»§i, cà nh lá bị nát bay loạn xạ trên không trung.
Hắc hổ gắng sức cầm cá»±, dung lượng đấu khà trong ngưá»i cà ng lúc cà ng Ãt Ä‘i.
Ông ta không biết còn có thể kiên trì đến lúc nà o nhưng ông không dám cỠđộng, năng lượng cá»§a sóng âm còn vượt xa sá»± tưởng tượng cá»§a ông, đấu khà năng lượng Bát phẩm đại kiếm sư cá»§a ông mà lại chỉ có thể gắng sức phòng ngá»±, tháºm chà không thể thối lui, bởi vì chỉ lui má»™t bước, khẩu khà chùng lại thì ông tuyệt đối cÅ©ng ngã lăn ra giống như má»i ngưá»i.
Má»™t bóng tÃm đột nhiên từ xa bay tá»›i, cháºm rãi đứng trên tưá»ng.
Là má»™t mỹ nhân tuyệt sắc, mái tóc dà i trắng bạc, toà n thân có má»™t tầng lá»a mà u tÃm che phá»§, không giống vá»›i đấu khà mà u xanh cá»§a Mạn Kỳ. mà u tÃm trên ngưá»i nữ nhân giống như ngá»n lá»a Yêu liên, cà ng thêm cô Ä‘á»ng, đồng thá»i phạm vi thiêu đốt cÅ©ng rá»™ng hÆ¡n.
Nà ng đứng trên tưá»ng, tá»±a hồ không chịu bất kỳ sá»± quấy nhiá»…u nà o cá»§a thanh âm khá»§ng bố nà y.
Lại thương hại nhìn Hắc hổ má»™t cái, lúc nà y bụng Dương ChÃnh phóng ra má»™t Ä‘iểm sáng mà u đỠtươi như máu, nhanh chóng như chá»›p lóe phá không lao vá» Mạn Kỳ.
Tiếng gá»i tá» vong khá»§ng bố nà y lại phát xuất từ nó.
Lúc nó phóng ra, thanh âm đột nhiên ngưng lại, Hắc hổ tâm thần cÅ©ng giãn ra lúc Ä‘iểm sáng mà u máu tiến tá»›i đầu cá»§a hắn. Hắc hổ mở mắt chỉ thấy má»™t nữ nhân khắp ngưá»i lá»a đỠbao quanh Ä‘ang từ trên tưá»ng hạ xuống, má»™t tay đặt lên trên thiết thương xuyên qua ngưá»i Dương ChÃnh, nhẹ nhà ng rút ra, nháy mắt Dương ChÃnh rÆ¡i xuống liá»n được nữ nhân chụp lấy. Nà ng ôm Dương ChÃnh, Ä‘iểm nhẹ chân, như là n khói bay khá»i bức tưá»ng, biến mất trong mắt Hắc hổ, sau đó mà n đêm vô táºn lại áºp đến...
Máu chảy ra từ miệng Hắc hổ, ánh mắt ông cà ng lúc cà ng ảm đạm, thân thể má»m nhÅ©n ngã lăn ra đất, sau đó thiên linh cái nổ tung, má»™t con trùng nhá» mà u máu bay ra, toà n thân trong suốt, lóe lên ánh sáng láºp lòe, nhìn rất đẹp mắt.
Con trùng nà y lắc lư cái xúc tu trên đầu, lại phát ra tiếng kêu sắc nhá»n, hướng vá» phÃa nữ nhân vừa Ä‘i bay theo, nhanh chóng biến mất trong không trung.
Äêm lá»… há»™i tế thần ở Tác Ba Äinh, không khà vui vẻ trở thà nh má»™t cÆ¡n ác má»™ng!
Trước tiên là pháo hoa nổ tung, thần thượng sụp đổ.
Ngưá»i trên đưá»ng toà n bá»™ Ä‘á»u bị sóng âm đánh nát bấy, trong đó còn có cả Hắc hổ thà nh chá»§ đại nhân.
Tin đồn loạn xạ, má»i ngưá»i cho là thiên thần nổi giáºn, trách phạt bá»n há» tế lá»… không chân thà nh, ngà y thứ hai chá»n ra má»™t trăm xá» nữ thuần khiết Ä‘em Ä‘i thiêu sống ở trước tượng thần. Cả Tác Ba Äinh Ä‘á»u bị bao trùm bởi má»™t mà n không khà gió thảm mưa sầu.
Nhưng mà cho dù là váºy, phảng phất như để chứng thá»±c ná»—i sợ cá»§a má»i ngưá»i, ba ngà y sau, Chiến thần cá»§a Khương nhân tá»™c, Äá»— Bồng đại nhân thống lÄ©nh đại quân vừa má»›i suất lÄ©nh quân lÃnh Lưu Vân quốc láºp nên chiến công hiển hách lại bị ám sát. Sau đó, quân Lưu Vân mất chá»§ tướng triệt để há»—n loạn, bị bá»n cừu địch Vệ Nhung quốc đánh giết cho phải đại bại chạy vá».
Chiến tuyến bị đẩy vá» sát bên trong Lưu Vân quốc, chỉ cách Tác Ba Äinh ca múa thanh bình thuở trước năm mươi dặm.
Bóng ma chiến tranh lần đầu úp chụp lên cư dân vốn vui vẻ thanh bình ở Tác Ba Äinh...
Lúc Dương ChÃnh mở mắt ra, hắn thấy má»™t gương mặt tươi cưá»i kiá»u mỵ.
Má»™t thanh âm êm Ä‘á»m như má»™ng ảo vang lên:"Ngươi tỉnh rồi sao?"
"Là cô?" Dương ChÃnh đầu Ä‘au như vỡ, cố gắng nhá»m dáºy nhưng bụng Ä‘au như cắt là m hắn rên lên má»™t tiếng nằm gục trở xuống.
Vô số ý nghÄ© lóe lên trong đầu, hình ảnh cuối cùng là nằm trên thanh hắc sắc trưá»ng thương, hình ảnh ngá»n trưá»ng thương có lá»a xanh bao phá»§ xuyên qua thân thể phảng phất như xuất hiện ngay trước mắt.
Tuyệt vá»ng, Ä‘au đớn giống như tiếp cáºn tá» vong, Dương ChÃnh tưởng rằng mình đã chết rồi má»›i đúng! Má»i thứ trước mắt Ä‘á»u chân tháºt như thế!
Hắn nhìn và o đóa hoa bÃch hợp cà i trên rèm mà u hồng, dưới thân là da bạch hổ má»m mại, trên ngưá»i hắn phá»§ đầy chăn gối mà u hồng, má»™t mùi hương nữ nhân dịu dà ng xông và o mÅ©i hắn, cho dù là luôn bảo tồn cảnh giá»›i vá»›i nữ nhân trước mắt, Dương ChÃnh cÅ©ng có cảm giác nÆ¡i nà y thá»±c sá»± là mỹ lệ ôn nhu, đương nhiên là cái má»™ ôn nhu thì má»›i đúng.
Chẳng qua chỉ sau má»™t lúc Dương ChÃnh lại tá»± trà o.
Kệ nó là ôn nhu hương hay ôn nhu trá»§ng, mình còn sống đã là kỳ tÃch, sống má»™t ngà y tÃnh má»™t ngà y.
Hắn không phòng bị nữa, an tâm hưởng thụ hoà n cảnh sung sướng nà y.
An nhà n rồi, bụng hắn bắt đầu réo lên, đói rồi!
Nữ nhân che miệng cưá»i, lấy bát canh sen trên bà n ôn tồn nói:"Ta biết ngươi tỉnh nên sá»›m đã chuẩn bị thức ăn, nà o, để ta giúp ngươi ăn."
Nà ng ôn nhu nâng đầu Dương ChÃnh lên, kê má»™t chiếc gối má»m sau lưng hắn.
Sau đó cầm chén canh trên bà n đến, nhẹ nhà ng múc từng thìa đút cho Dương ChÃnh ăn.
Ai ngá» Dương ChÃnh không mở miệng, cứ nhìn nà ng chằm chằm.
"Ngươi sao thế? Nhìn ta là m gì, ăn đi, ngươi không đói sao?"
Dương ChÃnh nhìn cả ná»a ngà y má»›i than dà i:"Tư Gia Lệ, cô rốt cuá»™c là muốn là m gì đây?"
Hết táºp 2. Má»i xem tiếp táºp 3
Tà i sản của huynhba
Từ khóa được google tìm thấy
áåòàëèíê , áèëàí , êíèãó , hau ma than tuong quan , ïåñíÿ , ïàòðèîò , ïðîêàò , ïðîìñâÿçüáàíê , ñïîðòèâíîå , òðåòüÿêîâñêàÿ , tac gia kieu phong , taÌc giả tiêu phong , tác giả kiá»u phong