Tôi đi giữa mùa thu
Áo có dính da mưa , đêm có mịt mù
Vẫn thấy lạnh từ mùa thu trước
Đem mưa mùa hạ đến mơ ru
Đường có vắng và cửa nhà có khép
Dưới gốc cây khuya, có chàng lãng tử một mình
Ánh trăng trên cánh cửa lung linh
Có vì sao nào như mắt em nấp sau rèm cửa
Tản mạn hè về:
Xuân đi hè lại, thu sang đông đến... Cái vòng quay bốn mùa cứ thế tiếp nối, cứ thế thoi đưa. Có ai nhớ chăng cái ấm ám đầu xuân khi đông tàn, có nhớ chăng cái oi ả ngày xe khi xuân chia ly, có nhớ chăng cái dịu mát ngày thu khi hè ly biệt, và có nhớ chăng cái đông lạnh lẽo khi thu rời.
Một mùa hè với lá xanh hoa đỏ, với chim muông tíu tít lại đến, lại đón chào. Sau cơn mưa rào đầu hè, một vũ khúc muôn loài, vũ khúc dưới mưa, vũ khúc trong nắng và trong gió...
Người ta thường yêu cái xuân, cái thu mà quên mất một cái hè cũng quyến rũ cũng sôi động đáng để yêu, để viết và để...rộn ràng.