Hồi 23
Hà o Hoa công tá»
Bến Tần Hoà i...
Phong cảnh nÆ¡i đây tháºt trang nhã và thÆ¡ má»™ng. Từ bá» sông nhìn và o, đây là má»™t thị tứ to lá»›n không khác gì châu thà nh. Bá» sông Ä‘áºu san sát các loại thuyá»n, thương thuyá»n, du thuyá»n...
Sâu và o bên trong, các tòa biệt thá»± cao tầng nằm tá»±a và o nhau, bên cạnh đó cÅ©ng có những nhà bình thưá»ng.
Lã Tuyết Cừu đứng ngắm cảnh mà ngẩn ngơ.
Vương Nhã Thư chuyển hà ng hóa và o bến, mà Tuyết Cừu tưởng như không hay biết.
Thuyá»n trống rồi, Nhã Thư bước tá»›i vui vẻ nói :
- Má»i công tá» vá» tệ xá!
Tuyết Cừu giáºt mình, nói :
- Tại hạ lẩn thẩn mất rồi. Tâm lý của Mỹ Cơ hôm nay ra sao?
Nhã Thi mỉm cưá»i :
- Công tá» khá»i lo! Thân huynh nay là m nhiệm vụ động viên cô nà ng. Hai ngưá»i có vẻ... chịu nhau lắm!
Vừa Ä‘i, Tuyết Cừu vừa há»i :
- Có gì là m chắc không?
Nhã Thi nói :
- Mỹ CÆ¡ nói vá»›i gia huynh, sẽ theo thuyá»n mà trôi nổi khắp giang hồ, có nhiệm vụ áp tải hà ng hóa.
Tuyết Cừu bây giá» má»›i cưá»i :
- Váºy là đỡ lo!
Äoà n ngưá»i bước lên bá». Nhã Thi vừa Ä‘i vừa giải thÃch phong tục, phong cảnh nÆ¡i đây. Nà ng nói :
- NÆ¡i đây có tiếng là đất văn váºt ngà n năm, nó phồn thịnh từ thá»i Äại ÄÆ°á»ng. Dòng sông nà y từ đây xuôi vá» Nam Kinh gá»i là Tần Giang. Ở nhánh sông con dưới kia có đại tá»u lâu Tần Hoà i, má»—i ngà y có hà ng trăm, hà ng ngà n khách giang hồ lui tá»›i.
Tuyết Cừu có vẻ ngạc nhiên há»i :
- Vá»›i số khách đông như váºy chá»— đâu chứa thuyá»n, xe ngá»±a, chá»— đâu đặt bà n ghế, chá»— đâu là m phòng trá» cho khách nghỉ lại?
Nhã Thi mỉm cưá»i...
Trên đưá»ng và o thị trấn, hai bên phố xá cất chen chúc, thỉnh thoảng lại có má»™t và i cây cổ thụ, má»™t và i cổ vá»ng đà i...
Nhã Thi nói :
- Sắp tới nhà rồi!
Nhã Thi Ä‘i nhanh vá» phÃa trước để báo tin.
Gia đình há» Vương nÆ¡i đây nổi tiếng là đạo đức và già u có. Vương lão tuổi gần lục tuần, có năm con, hai trai ba gái, thứ tá»± Nhã Thư, Thi, Dung, Uyên, và trai rốt là Ngôn. Nhã Ngôn nay mưá»i lăm tuổi. Cả gia đình văn võ Ä‘á»u có tiếng ở thị tứ nà y.
Cả bá»n cùng kéo và o ra mắt ông bà Vương lão. Ông bà thăm há»i từng ngưá»i coi như ngưá»i trong gia đình.
Việc ngưá»i lá»›n đâu đó xong, hỠđể các con tiếp xúc vá»›i khách má»™t cách tá»± nhiên.
Gia đình há» Vương bây giỠđột nhiên có năm báºc giai nhân đương độ và hai chà ng trai phong nhã...
* * * * *
Há» nghỉ ngÆ¡i đến chiá»u, Nhã Thư nói :
- Tần Hoà i là nÆ¡i danh lam thắng cảnh đã Ä‘i và o lịch sá». Công tá» và quý tiểu thư đến đây mà không đến những nÆ¡i nổi tiếng thì tháºt là uổng.
Nhã Thi nói :
- Bá»n tiểu muá»™i ở nhà , nhị vị công tá» Ä‘i Ä‘i!
Giải Ngữ nói :
- Nên đi chung cho vui.
Tháºt ra, Ä‘i chung thì cÅ©ng hÆ¡i khó, bởi vì có hai vị công tá» mà đến năm vị tiểu thư. Nhưng rồi há» cÅ©ng sắp xếp để Ä‘i.
Cá»— xe song mã chở bảy ngưá»i đến đại tá»u lâu Tần Hoà i.
Tuyết Cừu mặc y phục mới do Nhã Thi may, trông chà ng như một thư sinh.
Giải Ngữ và Mỹ CÆ¡ Ä‘i vá»›i Nhã Thư. Nhã Thi, Nhã Dung, Nhã Uyên Ä‘i vá»›i Tuyết Cừu. Äể được tá»± nhiên, há» chia là m hai bà n gần nhau.
Tiểu nhị chạy lại, Nhã Thi gá»i :
- Thố thố, Lá»™ Trúc tá»u!
Tuyết Cừu lặng ngưá»i. Äại tá»u lâu nà y có hà ng trăm thức nhấm, hằng trăm loại rượu, cá»› sao Nhã Thi gá»i hai món nà y trùng vá»›i Tuyết Minh trước đây?
Chà ng há»i :
- Món thố thố thì phải dùng vá»›i Lá»™ Trúc tá»u sao?
Nà ng nói :
- Không nhất thiết!
Tuyết Cừu há»i Nhã Dung, Nhã Uyên :
- Nhị vị hiá»n muá»™i có dùng rượu được không?
Nhã Uyên năm nay gần mưá»i bẩy tuổi, lứa tuổi nằm giữa tuổi thÆ¡ và ngưá»i lá»›n, có những tưởng tượng phong phú, những ước mÆ¡ thầm kÃn, đó cÅ©ng là lứa tuổi thÃch mạo hiểm, nghÄ©a hiệp.
Nà ng đáp :
- Bá»n tiểu muá»™i thỉnh thoảng cÅ©ng dùng rượu, nhất là những thứ rượu quý nà y. Tá»u lượng không tệ nhưng nếu đại ca không cho phép thì bá»n tiểu muá»™i không dám.
Tuyết Cừu nói :
- Tiểu huynh nà o dám thế? Chỉ sợ nhị vị hiá»n muá»™i dùng không quen, e khó chịu thôi.
Quán dá»n rượu và thức nhấm ra...
Má»i việc do các cô khéo tay bà y biện.
Tuyết Cừu quan sát tá»u lâu nà y.
Äây là má»™t đại khách Ä‘iếm bốn tầng, má»—i tầng có và i chục phòng, trong đó có má»™t phòng dùng để là m thá»±c phòng.
Riêng tại sân nà y cũng đến và i trăm thực khách. Sang hèn, quan quân, giang hồ, vương tôn công tỠcũng có thể ngồi ở đây, chẳng cần thiết phải lên lầu. Nơi nà y mát mẻ, phong cảnh lịch sự.
Nếu bà n nà o không có ngưá»i đẹp thì nhà quán sẳn sà ng cung cấp mỹ nữ. Không biết quán nà y có bao nhiêu giai nhân?
Tuyết Cừu để ý thấy những ngưá»i cá»§a quán mặc má»™t loại y phục riêng. Nhá» váºy mà chà ng biết bà n nà o cÅ©ng có ngưá»i cá»§a quán, duy hai bà n cá»§a chà ng và Nhã Thư là không có.
Bá»—ng Nhã Thi há»i :
- Công tá» suy nghÄ© gì mà ngẩn ngÆ¡ váºy? Khai cuá»™c Ä‘i chứ!
Cả ba cô mỉm cưá»i nhìn chà ng.
Tuyết Cừu nói nhỠ:
- Quán nà y không phải là quán phục vụ cho khách má»™t cách thuần túy. Há» có mục Ä‘Ãch mưu đồ riêng.
Nhã Thi nói :
- Công tỠcăn cứ và o đâu mà xác quyết việc nà y?
Tuyết Cừu nói :
- Cứ nhìn những ngưá»i tiếp khách nÆ¡i đây đủ biết há» có võ công rất cao. Có Ä‘iá»u chưa biết há» là ngưá»i trong tổ chức nà o đó thôi.
Nhã Dung nói :
- Mặc há»! Chúng ta Ä‘ang là thá»±c khách, thì hãy tròn vai trong việc ăn uống là vui. Dây và o giang hồ thì thưá»ng hay đổ máu. Vô sá»± tiểu thần tiên!
Má»—i ngưá»i má»—i câu, bà n tiệc nà y trở nên sôi nổi. Bà n Nhã Thư bên kia cÅ©ng linh hoạt không kém.
Chợt Nhã Dung nói :
- Nhìn phong thái cá»§a công tá», tiểu muá»™i dám nói rằng, khắp cả Trung Nguyên nà y không có ai tà i hoa bằng. Bởi váºy, tiểu muá»™i đặt cho đại ca má»™t tên khác, đó là Hà o Hoa công tá».
Tuyết Cừu thản nhiên nói :
- Tiểu huynh là kẻ bần hà n cùng khổ. Y phục nà y cá»§a Nhã Thi may cho. Tiểu huynh không xứng vá»›i lá»i khen đó.
Nhã Uyên nói :
- Äại ca quá khiêm tốn! Khiêm tốn là đức tÃnh tốt. Nhưng đại ca cứ nháºn cái hiệu má»›i nà y, sẽ bá»›t Ä‘i sá»± phiá»n toái.
Tuyết Cừu phải công nháºn Nhã Uyên rất sâu sắc. Chà ng nói :
- Cảm Æ¡n chư vị! Nháºn thì tiểu huynh cứ nháºn, nhưng mà xưng hô là m sao đây? Và dụ có ngưá»i há»i các hạ tên gì, chả lý phải đáp Hà o Hoa công tá»?
Nhã Uyên nói :
- Có sao đâu? Nếu đối tượng là kẻ đối đầu, thì đại ca cứ xưng váºy là yên ổn. Còn kẻ biết Ä‘iá»u, đại ca cứ nói tháºt tên mình.
Tuyết Cừu cưá»i :
- Hay lắm! Từ nay tiểu huynh lại có thêm má»™t mỹ hiệu là Hà o Hoa công tá». Äa tạ chư muá»™i.
Chợt có má»™t thiếu nữ ăn mặc sang trá»ng, từ trong quán thoăn thoắt tiến vá» phÃa chà ng. Nà ng chà o má»i ngưá»i rồi nói :
- Chủ nhân của bổn quán có ý muốn gặp công t�
Tuyết Cừu ngạc nhiên há»i :
- Muốn gặp tại hạ? Chủ nhân của quý quán là ai? Và cô nương biết tại hạ tên gì?
Thiếu nữ nói :
- Xin công tá» thứ lá»—i, tiểu muá»™i chỉ biết vâng lá»i ngoà i ra không biết gì cả.
Nhã Thi nói :
- Xin cô nương hãy chịu phiá»n và o trong há»i lại chá»§ nhân, chá»§ nhân là ai, má»i vị công tỠđó tên gì, để khá»i có sá»± nhầm lẫn. Nếu cần thì bà n nà y má»i chá»§ nhân diện kiến.
Thiếu nữ có vẻ buồn, quay mình bỠđi. Một lát nà ng lại trở ra, nói :
- Chá»§ nhân không muốn xưng tên giữa đông ngưá»i. Chá»§ nhân cÅ©ng không biết tên công tá», chỉ thấy công tá» là khách có tướng mạo sang trá»ng. Chá»§ nhân muốn gặp để trao đổi và i việc, xin công tá» vui lòng cho!
Ba Tỷ muội hỠVương cau mà y, nhưng Tuyết Cừu nói :
- ÄÆ°á»£c tại hạ sẽ và o!
Thiếu nữ chà o rồi lui gót.
Nhã Thi nói :
- Mới vừa đặt tên Hà o Hoa công tỠthì đã có chuyện xui rồi.
Nhã Uyên nói :
- Chắc là không việc gì.
Tuyết Cừu đứng lên nói :
- Chư vị yên tâm! Tại hạ và o đó một lát rồi ra ngay!
Nói xong, chà ng thong thả đi và o.
Thiếu nữ khi nãy đứng chá» chà ng bên cá»a, tiếp và đưa chà ng và o phòng.
Nà ng gõ cá»a. Cá»a mở, nà ng nghiêng mình nói :
- Tiểu nữ đã là m xong việc!
Chủ nhân ra hiệu cho nà ng lui gót.
Chá»§ nhân là má»™t thiếu phụ trạc chừng ba mươi, tướng mạo trang nhã, đẹp tuyệt trần. Nà ng y váºn lá»™ng lẫy. Da trắng như bạch ngá»c, mắt êm dịu... Cả hai cùng nghiêng mình chà o nhau. Thiếu phụ nhìn chà ng chăm chăm và chà ng cÅ©ng êm Ä‘á»m nhìn lại nà ng. Chưa ai lên tiếng...
Gió lùa và o rèm lay động. Thiếu phụ khẽ mỉm cưá»i nói :
- Má»i công tá» và o!
Tuyết Cừu chưa bước và o, há»i :
- Chá»§ nhân có tướng mạo cao quý thay! Chẳng hay... Nương tá» cho gá»i tại hạ có việc gì?
Nà ng đáp :
- Thì cứ và o bên trong đà m luáºn!
Nà ng đưa tay má»i và o. Căn phòng hẹp nhưng sang trá»ng, trần thiết đơn giản và trang nhã. Và i bức cổ há»a, dăm mưá»i quyển sách trên án thư.
Má»™t giưá»ng ngá»§ chưa buông rèm, má»™t bà n tiếp khách có khảm xa cừ và ngá»c. Trên bà n có bình rượu và bình trà . Hai ghế ngồi không đặt đối diện mà đặt cùng má»™t bên.
Thiếu phụ nói :
- Má»i công tá» ngồi!
Tuyết Cừu chưa kịp nói gì, nà ng nắm tay kéo xuống.
Tuyết Cừu há»i :
- Nương tỠcó biết tại hạ? Và xin cho biết quý danh để tiện xưng hô.
Nà ng nói :
- Chắc công tá» ngạc nhiên lắm. Tiện thiếp là Uất Trì Thánh Linh. Tệ phụ đã qua Ä‘á»i, vừa mãn tang. Xin công tá» cho biết cao danh!
Tuyết Cừu ngạc nhiên há»i :
- Váºy là chá»§ nhân không biết tại hạ. Äã không biết sao lại má»i và o đây?
Nà ng rót ra hai cốc trà và một chén rượu, nói :
- Lý do sẽ nói sau, xin công tỠđừng nóng lòng. Má»i dùng trà , dùng rượu.
Tuyết Cừu nói :
- Thiên hạ đặt cho tại hạ cái tên... Hà o Hoa công tá». Xin nương tá» cho biết lý do có buổi gặp nà y?
Nà ng mỉm cưá»i nói :
- Công tá» nhấm chút rượu hoặc trà đi đã Tiện thiếp có nghe ngưá»i ta diá»…n tả lại diện mạo công tá» như thế... như thế... vá»›i cái tên là Lã Tuyết Cừu...
Lã Tuyết Cừu nghĩ thầm :
- “Thì ra nà ng biết... ta! Nhưng dòng há» Uất Trì xưa nay là chánh phái. Nhưng ý nà ng thế nà o? Tháºt khó hiểu!â€
Tuyết Cừu nói :
- Váºy tại hạ là Lã Tuyết Cừu! Nói trắng ra, tại hạ là kẻ thù cá»§a võ lâm, phu nhân ý định thế nà o vá»›i tại hạ?
Khánh Linh đáp :
- Cuá»™c sống không có trở lá»±c, không thú vị. Cuá»™c sống mà má»i ngưá»i Ä‘á»u phải thuần phục mình cÅ©ng không thú vị. Tiện thiếp là ngưá»i là m cho công tá» thấy cuá»™c sống có ý nghÄ©a. Má»i công tá» cầm chút rượu.
Tuyết Cừu bưng chén rượu lên nói :
- Äa tạ phu nhân! Tại hạ chỉ là tên thôn phu, nghá» văn nghiệp võ không thông. Phu nhân dạy những lá»i cao sâu khiến tại hạ không hiểu.
Chà ng nói rồi cạn ly rượu, đứng lên chắp tay nói :
- Thân hữu tại hạ đang ngồi chỠngoà i kia, có lẽ hỠđang thắc mắc.
Khánh Linh cưá»i :
- Công tá» vá»™i thế! Chén rượu vừa rồi, công tá» uống má»™t hÆ¡i, sao không váºn ná»™i công thá», có gì trở ngại chăng?
Tuyết Cừu nói :
- Phu nhân là báºc giai nhân, khuynh quốc. Rượu dẫu có pha chút độc cÅ©ng chả sao. Vì đó là tÃnh nết cá»§a ngưá»i đẹp.
Khánh Linh đứng lên nói :
- Công tá» báºn vá» vá»›i thân hữu. Ta đợi công tá» cuối tiệc váºy.
Nà ng đưa Tuyết Cừu ra cá»a.
Tuyết Cừu vỠlại bà n mình.
Nhã Uyên há»i :
- Ai gặp công t�
- Chủ nhân! Tuyết Cừu đáp.
Nhã Thi nói :
- Theo chá»— tiểu muá»™i biết, chá»§ nhân cá»§a quán là má»™t giai nhân. Ngưá»i ấy cao ngạo hÆ¡n hoà ng háºu, Ãt ai được gặp mặt. Hôm nay bá»—ng nhiên muốn gặp công tá», tức là bên trong có má»™t mưu tÃnh gì. Công tá» phải cẩn tháºn!
Tuyết Cừu nói :
- Tiểu thư nói đúng. Nhưng há» cố ý tìm ta, ta lại từ chối sao? Tại hạ đã từng và o sinh ra tá» nhiá»u phen. Ở bến Tần Hoà i nà y nếu có má»™t chút thá» thách, thì đó cÅ©ng coi như ká»· niệm mà thôi. Xin đừng báºn tâm!
Nhã Thư và hai nà ng ngồi bà n bên kia thấy Tuyết Cừu ra với gương mặt bình thản, hỠcũng yên tâm.
Trá»i và o khuya, khách và o cà ng nhiá»u, đó là đặc tÃnh cá»§a khách Ä‘iếm Tần Hoà i.
Tuyết Cừu nói :
- Sau buổi tiệc nà y, sáu vị ra vá», tại hạ cần ở lại nghiên cứu và i việc.
Mỹ Cơ và Giải Ngữ cùng nói :
- Ta ở lại vá»›i công tá»!
Tuyết Cừu mỉm cưá»i :
- Cứ yên tâm! Ở lại đây thì khó Ä‘iá»u tra lắm. Nếu đến trưa mai mà tại hạ không vá», thì quý vị sẽ tÃnh sau.
Nhã Uyên nói :
- Thôi, ta vá», để công tá» dá»… là m việc.
Má»i ngưá»i cùng lên xe ra vá». Tuy váºy, dưá»ng như ai cÅ©ng thấy có vẻ lo lắng, nhất là Nhã Thi và Nhã Uyên.
Tuyết Cừu ngồi lại một mình, nhâm nhi với bình rượu còn lại.
Thiếu nữ khi nãy lại ra nói :
- Má»i công tá» và o.
Nà ng nói xong rồi bỠđi.
Tuyết Cừu đứng bên cá»a ngần ngừ má»™t chút, chà ng gõ cá»a. Có tiếng cá»§a Khánh Linh :
- Cứ tự nhiên!
Tuyết Cừu đẩy nhẹ cá»a, thấy Khánh Linh đã mặc y phục khác. Trước đèn nà ng đẹp lá»™ng lẫy, không ai tưởng nổi đó là thiếu nữ ngoà i đôi mươi! Vẻ đẹp cá»§a nà ng có chút gì khêu gợi, nhưng gương mặt không mất Ä‘i nét
Ä‘oan trang chân chÃnh.
Khánh Linh bước tới nắm tay chà ng nói :
- Sở dĩ tiện thiếp muốn gặp công tỠcũng chỉ muốn ấn chứng ở công tỠmột và i việc.
Chà ng há»i :
- Xin phu nhân dạy rõ!
Khánh Linh nói :
- Tiện thiếp là đệ tỠBát Quái giáo. Chắc công tỠnghe nói đến giáo phái nà y rồi chứ?
Tuyết Cừu nói :
- Bát Quái giáo chia là m hai phái, cựu phái giữ tên cũ, tân phái đổi tên là Thiên Lý phái. Cả hai phái cùng thỠLý tổ sư...
Khánh Linh mắt sáng lên, nói :
- Kiến thức cá»§a công tá» sâu và rá»™ng. Giá» Tý nà y, ngay tại tá»u Ä‘iếm Tần Hoà i, có tất cả tám vị đại diện cá»§a tám giáo phái sẽ có má»™t cuá»™c công chứng võ công. Ta muốn công tỠđại diện Bát Quái giáo mà thi thố...
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ không ở trong giáo phái nà y, thì tư cách đâu mà đại diện?
Nà ng lại nói :
- Nhưng tiện thiếp nhá»...
Tuyết Cừu minh định thái độ mình :
- Nếu ai bức hiếp phu nhân, hoặc là m một việc bất công, Tuyết Cừu nà y có thể ra tay can thiệp. Còn Bát Quái giáo nhắm đủ khả năng thi thố được thì tham dự, không thì thôi, chứ có ai ép?
Khánh Linh kéo Tuyết Cừu ngồi xuống trên... Äùi mình, má»™t tay nắm tay chà ng, má»™t tay quà ng qua vai chà ng, nhưng kiểu ngồi nà y tháºt trái ngược. Thà Tuyết Cừu là m váºy thì được.
Chà ng bình tĩnh nói :
- Phu nhân nên để cho tại hạ được tự nhiên!
Chà ng nói váºy nhưng vẫn cứ ngồi trÆ¡ ra đó.
Khánh Linh đi ra ngoà i đỠ:
- Công tỠđã nổi tiếng là ... Hà o Hoa công tá», thì vướng báºn gì thế ngồi nà y chứ?
Ngồi như váºy, tức hai ngưá»i đã gần sát nhau.
Tuyết Cừu nghe mùi hương thoang thoảng từ cÆ¡ thể nà ng toát ra... Nhưng chà ng cố gắng giữ thái độ bình tÄ©nh để đối phó má»i việc bất ngá».
Khánh Linh nói :
- Tiện thiếp hiện là quyá»n Chưởng môn Bát Quái giáo. TÃn đồ Bát Quái giáo bị hạ sát khắp nÆ¡i, do sá»± kỳ thị vá» tông giáo... Tiện thiếp lấy là m Ä‘au đớn! Nếu đêm nay không thắng mấy giáo phái kia, thì không thể cứu vãn bản giáo được, và ngay tại đây, tiện thiếp giao quyá»n Chưởng môn lại cho công tá»...
Tuyết Cừu suy nghĩ :
- “Chẳng lẽ nà ng vì giáo phái cá»§a mình mà dùng mỹ nhân kế? Và nếu váºy thì cái tinh thần cá»§a tông giáo đâu còn?â€
Tuyết Cừu xô nhẹ nà ng ra nói :
- Giả sá» phu nhân đối xá» vá»›i tại hạ má»™t cách nghiêm túc, có nghÄ©a là đừng qua trung gian cá»§a nhan sắc, thì Tuyết Cừu nà y còn có thể nghiên cứu, nên giúp cho quý giáo hay không. Còn phu nhân là m thế nà y, vong hồn ngưá»i chÃn suối cÅ©ng buồn, và việc là m cá»§a tại hạ cÅ©ng không có ý nghÄ©a.
Khánh Linh giương đôi mắt đen láy nhìn chà ng nói :
- Công tá» chá»› ngại! Nói váºy chứ ta đâu đã xuất giá bao giá»? Ta cÅ©ng má»™t con ngưá»i như ai cÅ©ng có rung động, buồn vui và có nữ nhân nà o không ao ước ngưá»i tình cá»§a mình là báºc hà o kiệt? Công tá» có giúp ta không?
Tuyết Cừu nói :
- Hãy chÃnh danh rồi má»›i định pháºn! Tại hạ đà nh phụ lòng cá»§a tiểu thư!
Khánh Linh nói :
- Váºy là máu cá»§a Bát Quái giáo tiếp tục chảy! Má»i công tá» theo ta!
Nà ng nói xong bước tá»›i cá»a phòng bên cạnh.
Äây là căn phòng lá»›n, chứa rất nhiá»u đồ đạc, từ Ä‘ao kiếm, lá» chai, sách vở...
Phòng nà y có cá»a chÃnh và cá»a hông, lại có cầu thang lên phòng trên.
Tuyết Cừu theo chân Khánh Linh lên phòng trên.
Bên ngoà i phòng nà y treo đèn lồng và kết hoa. Bước và o bên trong, phòng đã trần thiết theo dạng nghi lá»… như để tiếp đón báºc đại khách.
Có chÃn chiếc ghế đặt theo kiểu vòng tròn, ghế nà o cÅ©ng phá»§ vải hoa, trước ghế có má»™t bà n nhá», cao và trên đó có má»™t lá» hoa nhá», tươi và ngát hương.
Nà ng chỉ chiếc ghế trong cùng có phá»§ vải hoa Ä‘á», nói :
- Má»i công tá» an tá»a!
Cả hai cùng ngồi xuống hai chiếc ghế kỠnhau.
Một thiếu nữ bên ngoà i bước và o nói :
- Bảy vị nương nương đã đến đang đợi lệnh Chưởng môn!
Khánh Linh nói :
- Hãy duy trì tráºt tá»± ở tá»u lâu trong lúc ta báºn việc! Má»i tất cả lên đây. Kẻ tùy tùng cá»§a há» má»i và o phòng bên tiếp đãi trà nước tá» tế!
Khánh Linh kéo tay Tuyết Cừu bước ra cá»a, nói :
- Chúng ta cÅ©ng phải nghênh tiếp há». Trừ hai ghế khi nãy, công tá» hãy hướng dẫn há» ngồi và o ghế nà o cÅ©ng được.
Giây phút, dưới lầu kéo lên rất đông... Bảy vị nương nương là bảy thiếu nữ trẻ đẹp tinh khôi và ăn mặc nhiá»u kiểu khác nhau.
Ngưá»i Ä‘i đầu là thiếu nữ áo hồng thêu hoa sen xanh Ä‘i kèm vá»›i... Con hồng hạc cao lá»›n dị thưá»ng, có thể chở ngưá»i mà bay.
Khánh Linh đưa tay lên ngá»±c là m dấu hiệu chà o há»i. Nà ng giá»›i thiệu :
- Thanh Liên giáo chá»§ Huyá»n Hoa.
Kế đó thiếu nữ thứ hai mặc y phục mà u xanh, thêu hoa sen hồng.
Khánh Linh hô :
- Hồng Liên giáo chủ Tống Vân.
- Kế đến, Bạch Liên giáo chủ Hư Trinh.
- Äạo cô Tả Anh Huệ.
- Ni cô chưa xuống tóc Ngũ Ngoạn Cô.
- Thiên Lý giáo chá»§ Quách Äinh San.
- Toà n Chân chưởng môn Ngá»c Diêu Quỳnh.
- Và cuối cùng Bát Quái chưởng môn đeo phù hiệu hình bát quái Uất Trì Khánh Linh.
Tất cả tám ngưá»i ấy ngồi theo sá»± sắp xếp cá»§a Tuyết Cừu.
Sau bảy ngưá»i nà y còn có má»™t đám tùy tùng hoà n toà n là nữ cÅ©ng trẻ đẹp, ăn mặc theo giáo phái cá»§a há». DÄ© nhiên tất cả Ä‘á»u mang vÅ© khÃ.
Äiá»u ngạc nhiên nhất trong đám bảy ngưá»i nà y có NgÅ© Ngoạn Cô. Nà ng thấy Tuyết Cừu nhưng vẫn là m mặt lạ.
Con hồng hạc đứng bên cạnh Huyá»n Hoa cho nà ng tá»±a tay. Huyá»n Hoa có dáng tiên phẩm, trang trá»ng và cao nhã vô cùng!
Trong đám quần hồng nà y nà ng là ngưá»i tuyệt vá»i nhất!
Ngoà i NgÅ© Ngoạn Cô, ngưá»i nà o cÅ©ng nhìn Tuyết Cừu bằng cặp mắt tò mò lẫn kinh dị.
Khánh Linh nói :
- Nhân trên bước trưá»ng du cá»§a Hà o Hoa công tá», bản giáo có má»i công tỠở lại để là m chứng nhân cho cuá»™c há»™i ngá»™ hôm nay!
Ngũ Ngoạn Cô nói :
- Theo Ä‘iá»u lệ, không có ngưá»i lạ nà o ngoà i tám vị Chưởng môn. HÆ¡n nữa, nÆ¡i đây là giá»›i nữ lưu sinh hoạt, váºy yêu cầu Hà o Hoa công tá» hãy ra ngoà i!
Lã Tuyết Cừu đứng lên, chà o tám nà ng tiên, xong rồi nói :
- Tại hạ vốn không muốn có việc náo nhiệt nà y. Nhưng do sá»± khẩn khoản cá»§a chá»§ nhân, là muốn nÆ¡i đây sắp xếp có sá»± công bằng. Nếu chư vị thấy không cần thiết, tại hạ xin lui gót váºy!
Chưởng môn Toà n Chân Ngá»c Diêu Quỳnh nói :
- Äây là hảo ý cá»§a Bát Quái chưởng môn và cÅ©ng là thiện ý cá»§a Hà o Hoa công tá», bản Chưởng môn á»§ng há»™ đưá»ng lối nà y.
Sáu vị tiên nữ kia Ä‘á»u tán đồng.
Ngũ Ngoạn Cô đứng lên nói :
- Nếu váºy, ni nữ xin cáo lui!
Nà ng nói xong quay gót.
Tuyết Cừu cháºn lại nói :
- Kẻ sắp thà nh chánh quả mà cÅ©ng nóng giáºn sao?
Bốn tiếng sắp thà nh chánh quả rất mầu nhiệm. Nà ng đã từng chung đụng với Tuyết Cừu không biết bao nhiêu lần sắp thà nh, thế mà vẫn bất thà nh.
Trước những cảnh đó có khi nà ng bẽ bà ng, có khi Ä‘au nhói, có khi oán háºn, có khi mang mang dại khá»...
Gặp chà ng lần nà y, không biết bao nhiêu là xúc động, nhưng tại sao nà ng phải là m váºy? Không biết bao nhiêu Ä‘iá»u Tuyết Cừu muốn nói. Nhưng tạm thá»i chà ng phải ẩn nhẫn.
Ngoạn Cô liếc xéo chà ng một cái rồi ngồi xuống lại.
Khánh Linh nói :
- Xét vá» nguồn gốc, tám giáo phái chúng ta là má»™t. CÅ©ng bởi thá»i buổi nhiá»…u nhương, nên giáo lý bị suy đồi. Ngưá»i khác tông phái sát hại lẫn nhau. Tệ giáo má»i chư vị đến đây để tìm phương pháp hòa giải. Xin chư vị cho lá»i cao luáºn...
Sau lá»i Khánh Linh, không biết bao nhiêu lá»i tranh luáºn sôi nổi. Má»—i ngưá»i má»—i ý, má»—i lá»i má»—i kiểu, không ai nhưá»ng ai.
Tuyết Cừu ngồi lặng thinh mỉm cưá»i...
Có tiếng cá»§a hồng hạc ré lên... Má»i ngưá»i im lặng nhìn nó.
Huyá»n Hoa nói :
- Ta muốn biết qua võ công cá»§a Hà o Hoa công tá»!
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ luôn luôn đứng ngoà i sá»± tranh chấp cá»§a quý vị. Nếu không được như váºy, tại hạ xin cáo lui.
Ngoạn Cô đứng lên nói :
- Ta má»i Thanh Liên giáo chá»§!
Tuyết Cừu nói :
- Xin Thanh Liên giáo chủ đừng cho hồng hạc trợ chiến!
Câu nói đơn giản như váºy khiến Ngoạn Cô thấy mát lòng, vì nói váºy, tức là chà ng có ý yểm trợ ngầm cho nà ng.
Nhưng Huyá»n Hoa lại nói :
- Con hạc nà y nó quen giúp cho chá»§. Không nên coi nó là má»™t nhân váºt, mà chỉ nên xem má» là má»™t vÅ© khÃ! Nếu quý vị có trưá»ng hợp như váºy, ta chấp nháºn thôi! Chưa đấu mà đã có sá»± tranh cãi rắc rối!
Ngoạn Cô nổi máu lên, nói :
- Cũng được! Nhưng ta giết con hạc trước, tức là Giáo chủ chịu thua cuộc chứ gì?
Huyá»n Hoa gáºt đầu :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
NgÅ© Ngoạn Cô rút kiếm. Huyá»n hoa đưa song chưởng hợp theo lối chữ Thượng. Nà ng phất ra má»™t chưởng, hồng hạc cÅ©ng bay tá»›i tấn công.
Ngoạn Cô múa kiếm đâm tá»›i phÃa ngưá»i và hạc.
Keng một tiếng, mỠhạc đã ngoạm lấy kiếm Ngoạn Cô. Cả phòng, ai cũng kinh dị.
Bấy giá» Huyá»n Hoa tung chưởng đánh tá»›i...
Ngoạn Cô má»™t tay giằng kiếm lại, tay kia đánh ra má»™t chưởng cho hạc lui, trong lúc chân nà ng thi triển bá»™ pháp để tránh chưởng cá»§a Huyá»n Hoa.
Hạc nhả kiếm ra và bay thốc tới đá và o nà ng.
Cặp giò nó cao gần ngang chân ngưá»i. Má» và chân hạc rắn như sắt, quả là má»™t loại vÅ© khà đặc biệt nhất cổ kim. Äó là chưa kể chưởng lá»±c cá»§a Huyá»n Hoa mạnh và nhanh đáo để NgÅ© Ngoạn Cô dùng phân thân thuáºt mà đấu vá»›i hạc và Huyá»n Hoa.
Không rõ sao hạc lại múa. Ngưá»i đứng bên thấy có bốn con hồng hạc chống vá»›i bốn nà ng Ngoạn Cô.
Huyá»n Hoa chắp tay đứng nhìn, thỉnh thoảng đánh ra má»™t và i chiêu để yểm trợ cho hạc.
Trưá»ng hợp lạ kỳ nà y, Tuyết Cừu và Khánh Linh không biết giải quyết ra sao. Phần bại đã nghiêng vá» Ngoạn Cô trong phút chốc.
Tuyết Cừu hồi hộp theo dõi.
Sáu cô Giáo chá»§ bên ngoà i Ä‘á»u thấy rằng, NgÅ© Ngoạn Cô võ công uyên thâm, có thể uyên thâm hÆ¡n các nà ng có mặt ở đây, thế mà Ngoạn Cô chưa phải là đối thá»§ cá»§a Huyá»n Hoa cá»™ng thêm vá»›i hạc.
Huyá»n Hoa không rút kiếm, bởi vì đã có hạc thay kiếm. Ai cÅ©ng thấy hồng hạc quả là má»™t vÅ© khà lợi hại.
Nhiá»u tiếng leng keng nổi lên... Ngoạn Cô nhanh bao nhiêu, hạc nhanh bấy nhiêu. Y phục cá»§a Ngoạn Cô bị hạc xé rách nhiá»u nÆ¡i. Nó xé bằng má», bằng vuốt. Má»™t và i nhát má» găm và o mình Ngoạn Cô Ä‘au thấm thÃa, có nÆ¡i rươm rướm máu.
Bây giá» Ngoạn Cô má»›i biết mình Ä‘ang ở thế nguy. Rõ rà ng là váºy. Vì những lúc Ngoạn Cô bị hạc tấn công. Nếu Huyá»n Hoa đánh bồi thêm nữa, nà ng tránh đâu khá»i thương vong?
Ngoạn Cô vừa buồn vừa thẹn, nà ng Ä‘em hết bao nhiêu sức lá»±c còn lại để chiến đấu trong tuyệt vá»ng.
Tuyết Cừu bất lá»±c trong trưá»ng hợp nà y.
Bỗng Khánh Linh nói :
- Dừng tay!
Huyá»n Hoa rÃt lên má»™t tiếng, hồng hạc lùi lại. Nà ng khoanh tay nhìn Ngoạn Cô. Bá»™ lam y cá»§a nà ng rách tÆ¡i tả, có nÆ¡i để lá»™ những mãng da trắng nõn nà , lại có những vết thương, vết máu...
Tuyết Cừu đưa thuốc Thần Thủy cho nà ng nói :
- Con hạc có tên là Tuyết Nê hồng hạc, nó tinh quái lắm. Tiểu thư uống thuốc nà y và i khắc là ổn ngay!
Ngoạn Cô nháºn thuốc rồi bá» ra ngoà i.
Tuyết Cừu chạy theo nói nhỠ:
- Giá nà o... Hiá»n muá»™i cÅ©ng phải chá» tiểu huynh! Có việc quan trá»ng lắm!
Thấy chà ng có vẻ khẩn thiết như váºy, Ngoạn Cô gáºt đầu nói :
- Chốn nà y yêu ma quá»· mị nhiá»u lắm, không nên tin bất cứ ai!
Tuyết Cừu trở và o, kịp nghe Huyá»n Hoa há»i :
- Còn vị nà o chịu đấu nữa?
Không thấy ai lên tiếng, Quách Äình San Chưởng môn Thiên Lý giáo nói :
- ÄÆ°á»£c! Ta đấu vá»›i Giáo chá»§! Và ta cÅ©ng có má»™t loại vÅ© khà riêng!
Nà ng nói xong lấy trong ngưá»i ra má»™t cái bá»c, không ai biết bá»c đó đựng thứ gì. Nà ng để bá»c đó xuống đất rồi chuẩn bị chiến đấu.
Huyá»n Hoa tung chưởng đánh và o Äình San.
Chưởng đầu hai bên thỠvỠnội lực chứ không chiêu thức gì cả. Cả hai cùng thối lui một bước, công lực của hai bên tương đương...
Trong khi đó, hạc đã mổ xé bá»c ra, ngưá»i ta thấy lúc nhúc những con váºt như đỉa mà u lục, bò có, búng có, tất cả nhắm và o hạc mà tấn công.
Hạc thấy loà i lục điệp trùng sợ hãi ngay. Nó cất tiếng ré lên mấy tiếng...
Cả há»™i trưá»ng không ai theo dõi cuá»™c đấu cá»§a hai nà ng tiên, mà chỉ để ý đến... Äỉa và hạc!
Thông thưá»ng, ai cÅ©ng biết những con dã hạc rất sợ đỉa. Còn loại hạc nà y là hồng hạc, má»™t loại hạc quý hiếm, ở những vùng băng mạc má»›i có nó, lại sợ những con lục trùng nà y.
Tuyết Cừu lấy là m lạ tá»± há»i :
- Chả lẽ hai cô nà y lại từng biết sở trưá»ng cá»§a nhau?
Có và i con đỉa búng tá»›i kịp hạc. Hạc mổ nó, nhưng lạ thay, đỉa không suy suyển gì cả. Sức mạnh cá»§a hồng hạc mổ thá»§ng cả thân cây, váºy mà đà nh chịu thua tÃnh dai cá»§a loại đỉa nà y.
Tuy váºy, chưa có con nà o Ä‘eo được chân nó. Äỉa không tấn công ngưá»i, chỉ nhắm và o hạc.
Huyá»n Hoa và Äình San công lá»±c gần tương đương! Huyá»n Hoa chá»§ vá» nhanh, Äình San chá»§ vá» mạnh. Hạc và đỉa cÅ©ng tương đương. Con đỉa nà o bò riêng rẽ má»™t mình bị hạc mổ và vứt Ä‘i nÆ¡i khác. Còn khi nó đến cả bầy, hạc lại chá»›p cánh chạy Ä‘i!
Tráºn đấu diá»…n ra trong vòng má»™t khắc mà chưa phân hÆ¡n thua.
Tuyết Cừu thấy võ công cá»§a hai cô không thể sánh ngang NgÅ© Ngoạn Cô. Ngoạn Cô nháºn thua cÅ©ng khá oan!
Một khắc nữa trôi qua...
Khánh Linh nói :
- Hai vị dừng tay lại thôi!
Hai ngưá»i nhảy ra ngoà i, Äình San huýt gió thu đỉa lại.
Khánh Linh nói tiếp :
- Chúng ta còn nhiá»u cặp lắm. Bây giỠđã qua canh tư rồi. Hai vị được xem như hòa.
Lúc đó có một thị nữ chạy và o nói :
- Thưa Chưởng môn, có ngưá»i muốn tìm Hà o Hoa công tá»!
Khánh Linh cau mà y, há»i :
- Ai váºy?
Thị nữ nói :
- Vị tiểu thư trẻ tuổi nhất trong đám bẩy ngưá»i cá»§a công tỠđầu hôm.
Khánh Linh nói :
- Ta nói đừng để ai quấy rầy trong buổi nà y kia mà ?
Tuyết Cừu nói :
- Ngưá»i nhà tại hạ nóng ruá»™t, xin phép cho tại hạ ra gặp há» má»™t chút.
Chà ng nói rồi Ä‘i ngay. Vừa bước ra, đã thấy Nhã Uyên từ dưới cầu thang bước lên, nà ng mặc võ phục trông gá»n và đẹp.
Nhã Uyên nói liá»n :
- Tiểu muội ngủ không được! Không biết công tỠcó sao không, nên tiểu muội mới đến đây.
Tuyết Cừu nói :
- Hiá»n muá»™i! Tiểu huynh vì những chuyện không đâu là m hiá»n muá»™i áy náy. NÆ¡i đây có sá»± tranh chấp giữa các bang phái, tiểu huynh ở ngoà i sá»± tranh chấp đó. Chá»§ nhân thì không cho ai và o, kể cả những ngưá»i tùy tùng cá»§a há» cÅ©ng phải đứng ngoà i. Và công việc cá»§a tiểu huynh chưa xong!
Nhã Uyên nói :
- Tiểu muá»™i xuống sân mà ngồi chỠđại ca váºy!
Tuyết Cừu nói :
- Tiểu huynh không an tâm.
Nhã Uyên chớp mắt :
- Không sao cả. Tiểu muá»™i còn bình yên hÆ¡n đại ca. Äại ca phải tuyệt đối đỠphòng. Không phải đại ca ở ngoà i vòng tranh chấp như đại ca tưởng đâu.
Tuyết Cừu hÆ¡i ngạc nhiên, tại sao Ngoạn Cô và Nhã Uyên lại cùng má»™t ý? HÆ¡n nữa, há» má»i chà ng ở đây là m nhân chứng, sao Khánh Linh lại có sá»± quyết định?
Nhưng Tuyết Cừu vẫn tự tin nói :
- Äa tạ hiá»n muá»™i! Nếu có gì nguy hiểm, tiểu huynh phóng xuống lầu là xong.
Nhã Uyên xuống lầu, Tuyết Cừu bước và o trong.
Ngá»c Diêu Quỳnh và Tả Anh Huệ Ä‘ang giao đấu. HỠđấu bằng kiếm.
Ngá»c Diêu Quỳnh đánh Tố Tâm kiếm pháp, loại kiếm pháp Ä‘Ãch truyá»n cá»§a Toà n Chân.
Anh Huệ sỠkiếm theo phái Nga Mi. Cả hai đã bước và o trong cuộc sát đấu.
Há» là những tay kiếm thượng thừa. Trong phòng, kiếm phong tuôn ra à o à o, dưá»ng như hai bên Ä‘á»u quyết tá».
Cả hai Ä‘á»u sá» dụng những chiêu thức thượng thừa và độc đáo.
Anh Huệ đánh ra chiêu “Tuyết Lạc Phân Phânâ€, đây là má»™t trong những chiêu lợi hại nhứt cá»§a Nga Mi, ánh kiếm loang loáng trước ánh đèn.
Bên kia Diêu Quỳnh lại đánh ra chiêu “Bắc Äẩu Triá»u Lan†ở trong và i kiếm phổ khác cÅ©ng tên chiá»u nay, nhưng cách sá» dụng rất khác nhau. Ở đây phải nghiêng chúi mình vá» phÃa đối phương, chân đứng theo lối hạc tấn, và những đưá»ng kiếm chuẩn bị đưa vá» phÃa trước.
Lã Tuyết Cừu tấm tắc khen...
Hai bên nháºp và o rồi dang ra... Cứ như thế mà thay đổi vị trà không biết bao nhiêu hồi.
Tuyết Cừu thấy hỠđấu nhau đến trà mạng không còn nhân nhượng. Ngưá»i xem hết sức thu hút.
Hai khắc đi qua vẫn bất phân thắng bại.
Cả hai lui lại, nhưá»ng cho cặp Tống Vân và Hư Trinh.
Tuyết Cừu thấy, tất cả mấy tráºn đấu ở đây Ä‘á»u có tÃnh cách nghệ thuáºt hÆ¡n là cừu thù, mặc dù các đối thá»§ đã Ä‘em hết khả năng cá»§a mình.
Tống Vân là Giáo chủ của Hồng Liên giáo, so với Giáo chủ Bạch Liên giáo là Hư Trinh còn kém một bực.
Tống Vân sá» dụng thanh câu kiếm. Nhá» thanh kiếm dị dạng nà y đã gây khó dá»… cho đối phương không Ãt.
Hư Trinh, thiếu nữ có nước da trắng xanh, gương mặt lạnh lùng khó hiểu, ná»a như khinh miệt, ná»a như bất cần, nhưng đưá»ng kiếm cá»§a nà ng chuẩn xác vô cùng.
Mới và i hiệp đầu, Hư Trinh đã là m chủ cuộc đấu.
Khánh Linh nói :
- Thắng bại đã thấy rõ, hai vị nên dừng tay!
Hư Trinh hưu chiến.
Tống Vân nói :
- Äã bước lên vÅ© đà i, thì chắc chắn sẽ có kẻ thắng ngưá»i bại. Dù sao phải đấu hết cuá»™c, Ãt ra cÅ©ng phải hết giá».
Tống Vân không muốn nháºn bại.
Tuyết Cừu thấy lạ lùng hết sức. Nếu ngưá»i ta âm mưu vá»›i mình sao lại có cuá»™c đấu đến sống chết như váºy?
Hư Trinh chả thèm nói năn, dùng ảo Hoa kiếm pháp mà đánh với Ngô Câu kiếm pháp.
Ngô Câu kiếm pháp không biết xuất xứ từ đâu, chỉ có má»™t dạo thịnh hà nh từ thá»i Trung ÄÆ°á»ng do các nữ tướng há»c ở núi mang vá». Qua Ä‘á»i Tống thì bị thất truyá»n.
Lã Tuyết Cừu cố theo dõi kỹ loại kiếm pháp nà y. Chà ng thấy trong bá»™ Hình kinh mưá»i lăm chiêu, thì sáu chiêu đầu tiên có phần giống vá»›i Ngô Câu kiếm pháp. Nhưng Vô Lai Tôn Giả nói, mưá»i lăm chiêu ấy do ông sáng tác. Như váºy có nghÄ© là sá»± sáng tác có khi cÅ©ng giống nhau.
Tống Vân sắp sá»a bại.
Tuyết Cừu bá»—ng trầm giá»ng :
- Dừng tay!
Hư Trinh lại chống kiếm, trợn mắt nhìn chà ng.
Tuyết Cừu xá một cái, nói :
- Kiếm thuáºt cá»§a Bạch Liên giáo chá»§ quả là lợi hại. Xuyên qua loại kiếm pháp nà y, tại hạ có Ä‘iá»u không hiểu, xin Giáo chá»§ là m Æ¡n chỉ giáo.
Hư Trinh lạnh lùng nói :
- Má»—i má»™t tông phái có má»™t pháp môn riêng, đó là kiếm pháp trấn môn cá»§a há», công tá» hiểu hay không hiểu không quan trá»ng gì đến ta cả!
Tuyết Cừu nói :
- Äà nh váºy! Nhưng đây là sá»± tình cá». Nếu Giáo chá»§ cho phép, tại hạ má»›i dám trình bà y.
Hư Trinh vẫn lạnh lùng :
- Ta không thÃch dà i dòng, nếu cần thì cứ thá» nhau mấy chiêu thì biết!
Há» bắt đầu khiêu khÃch Tuyết Cừu đó chăng? Chà ng vẫn giữ bình tÄ©nh.
Tuyết Cừu nói thầm :
- Ta đã tuyên bố ngoà i sự tranh chấp kia mà !
Tuyết Cừu im lặng ngồi xuống. Hà o Hoa công tỠcũng biết nhẫn nhục.
Hư Trinh lại nói :
- Ta má»i Bát Quái chưởng môn!
Uất Trì Khánh Linh nói :
- Dù Bạch, Thanh, Hồng gì cũng là Liên cả! Hôm nay Tam Liên hợp nhất lại là m một. Thiên Lý và Bát Quái cũng hợp nhất là m một, Toà n Chân đạo giáo cũng hợp nhất Tam nhất thượng đồng để độc nhất Hà o Hoa công tỠchủ trương việc nà y.
Khánh Linh bất ngá» nói váºy, là m các vị Giáo chá»§ kia sá»ng sốt và Tuyết Cừu là ngưá»i ngạc nhiên hÆ¡n ai hết.
Vá» Ä‘iểm nà y có ngưá»i nghÄ© :
- Khánh Linh tư thông với Tuyết Cừu bán đứng các giáo phái.
Nhưng cÅ©ng có ngưá»i nghÄ© :
- Khánh Linh đã mượn Ä‘ao giết ngưá»i.
Chà ng chỉ cưá»i cưá»i để xem phản ứng cá»§a các vị Giáo chá»§.
Hư Trinh nói :
- Bạch Liên giáo không chịu thượng đồng và cÅ©ng không hợp Liên. Các Chưởng môn kia cÅ©ng má»™t ý như váºy!
Hư Trinh nói :
- Có thể đây là âm mưu cá»§a tay trác tán công tá»? Ta hãy giết hắn trước rồi má»›i tÃnh chuyện Bát Quái giáo sau!
Bây giỠLã Tuyết Cừu mới vỡ lẽ! Bảy tám cô nương kia chẳng qua là hà ng đệ tỠcao cấp của giáo phái của hỠmà thôi. Có đâu Chưởng môn cùng một loạt lại là những thiếu nữ tuổi đôi mươi?
Tuyết Cừu nghiêm trang nói :
- Chá»§ trương ấy không phải cá»§a tại hạ. Tại hạ được Bát Quái chưởng môn má»i dá»± và đứng ngoà i sá»± tranh chấp, xin chư vị tiểu thư đừng ngá»™ nháºn!
Chà ng nói thì chà ng nghe. Sáu thanh kiếm cùng má»™t lúc phá»§ và o ngưá»i chà ng. Hạc và đỉa cÅ©ng tấn công.
Có những tiếng leng keng vang lên... Mấy thanh kiếm bị dội ra.
Nhưng các nà ng là những cao thá»§ có tầm cỡ vá»›i NgÅ© Ngoạn Cô, há» vây quanh và là m khốn đốn chà ng không Ãt.
Khánh Linh đứng ngoà i nhìn và hết sức thán phục.
Tuyết Cừu khổ tâm nhất là những con đỉa lạ nà y. Nó không bò mà chỉ búng chốc chốc và o ngưá»i chà ng. Nó búng tá»›i đâu là bám tá»›i đó. Khi nó bâu được và o áo rồi, thì tìm cách bò và o mình Ä‘eo, hút máu và nhả độc.
Äã có và i con bám và o áo.
Má»™t cái khổ nữa là hồng hạc! Má», chân, cánh cá»§a hạc là vÅ© khÃ. Nó sá» dụng má»™t lúc ba môn khá... Công phu! Má» và chân rất sắc đã đà nh. Cái cánh quạt cá»§a nó cÅ©ng phát ra luồng kình phong.
Chà ng không muốn giết các nà ng, cÅ©ng không muốn giết hạc. Chà ng vừa đánh vừa lui ra cá»a...
Lại má»™t chuyện không ngá» nữa, mưá»i bốn cô tùy tùng kia lại chuẩn bị lưới và dây.
Thấy lưới, chà ng nhớ tới mạn nhện Khủng tri thù.
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ là Tiểu Sát Tinh, rất thÃch việc chém giết. Hôm nay quý vị tiểu thư không dừng tay, thì Cừu má»— phải đại khai sát giá»›i.
Ãnh kiếm chá»›p lên, lưới và dây rá»›t ra từng mảnh. Và i ánh kiếm cá»§a chà ng chá»›p lên nữa, má»™t và i thanh kiếm bị gảy, nhưng chà ng vẫn chưa muốn giết ai.
Lã Tuyết Cừu phóng ngưá»i và o trong toan khống chế Khánh Linh, nhưng Khánh Linh ra ngoà i tá»± bao giá», cánh cá»a sắt từ trên cao bất ngá» áºp xuống nhốt vị công tá»... Hà o Hoa và o đó...
Tuyết Cừu ngồi xuống ghế nghỉ khá»e!
Bây giá» chà ng má»›i nhá»› hết lại những lá»i cá»§a Bát Quái chưởng môn nói :
- Cuộc sống không trở lực là không thú vị...
Chà ng nhìn lại bốn vách tưá»ng. Má»™t vách hoà n toà n là sắt và ba vách còn lại bằng đá xây, phá nó không phải là chuyện đơn giản. Nhưng phá nó ra, biết ăn thông và o phòng nà o?
Chà ng mỉm cưá»i nói má»™t mình :
- Thá»§ Ä‘oạn cá»§a há» không lấy gì hoà n hảo lắm! Có Ngoạn Cô trong đám yêu nữ nà y, chắc chắn chuyện có liên quan đến NgÅ© Hoa và Äông Hải Thần Quân! Há» có thể là m cho ta chết bằng cách cho nhịn khát, hoặc xông hÆ¡i ngạt, có ai dám mở cá»a? Tại sao Ngoạn Cô không nói rõ ta biết? Tại sao khi há»™i đủ tám ngưá»i, há» không nói thẳng là m thẳng mà bà y chuyện lòng vòng? Có lẽ trá»i bây giá» bên ngoà i đã sáng. Và có lẽ Nhã Uyên thấy ta không ra mà nóng lòng, để lá»™ hình tÃch rồi cÅ©ng bị há» bắt nốt? Ngoạn Cô, Giải Ngữ có giúp gì được ta không?
Tuyết Cừu đứng dáºy Ä‘i nghiên cứu tiếp! Bây giá» chà ng nghÄ© tá»›i việc đà o tưá»ng khoét vách.
Tuyết Cừu thấy, ngoà i lối ra bằng cá»a sắt, không còn má»™t nÆ¡i nà o đáng nghi là có cá»a nữa.
Chà ng lấy thanh Long Tuyá»n kiếm khoét thá» dưới ná»n.
Kiếm nện và o đá nghe tiếng leng keng...
* * * * *
Ngũ Ngoạn Cô không tham dự việc nà y, bỠra ngoà i đứng đợi chà ng đợi mãi không thấy đâu.
Nà ng thấy bảy cô gái đã kéo xuống lầu, mà không có Tuyết Cừu.
Ngoạn Cô thở dà i bỠđi, miệng lẩm bẩm :
- Äà nh phụ lòng chà ng má»™t phen mà giả cái Æ¡n nghÄ©a vá»›i sư phụ!
Ngoạn Cô ra bá» sông, lên thuyá»n Ä‘i biệt...
* * * * *
Nhã Uyên xuống lầu bá» ra ngoà i phạm vi cá»§a tá»u lâu, bấy giá» trá»i cÅ©ng vừa hừng sáng.
Nà ng thấy một đám tiểu thư có hạc đi theo một cách đủng đỉnh, nà ng biết Tuyết Cừu bị tai nạn rồi.
Nà ng tá»± há»i :
- Ta có nên thông báo cho các huynh tỷ biết không? Sức ta là m sao giải cứu được chăng?
Nguyên Nhã Uyên là thiếu nữ thông minh và gan dạ. Ngay từ nhá», cô đã tá» ra là ngưá»i có trà tuệ siêu việt. Nà ng biết mấy cô kia xuống lầu rồi, nhưng vẫn còn có ngưá»i canh gác nÆ¡i ấy để đỠphòng đột kÃch hoặc dòm ngó.
Nhã Uyên chưa thể mạo hiểm được, vỠvõ công nà ng cũng biết tà m tạm để đỡ ngặt mà thôi.
Nhã Uyên suy nghĩ mãi vẫn không ra kế hoạch gì. Trong khi mấy cô kia theo ngã sau đi ra bỠsông, hỠvừa đi vừa nói chuyện với vẻ tâm đắc lắm!
Con Hồng hạc bỠđi riêng một mình để kiếm mồi...
Nhã Uyên nhìn con hạc to lá»›n như váºy, nà ng động tâm nói :
- Nếu dụ được con hạc nà y cÅ©ng có chuyện dùng. Loại Tuyết Nê hồng hạc nà y rất thÃch sò và tôm!
Nà ng chạy đến xóm thuyá»n để tìm những thứ đó.
Các thôn nữ chà i lưới mặc đồ lam lÅ©, nà ng bèn đổi y phục cho há», rồi Ä‘em má»› sò tôm ấy mà đi dá»c theo bá» sông.
Ngang qua chá»— Hồng hạc, nà ng thả ra và i con tôm và và i trái sò, hạc mổ lia lịa, mổ vỡ trái sò rồi nuốt luôn cả thịt lẫn vá». Tôm thì nó lượm lia!
Huyá»n Hoa cứ ngỡ hạc mình có võ công cao, nên để mặc nó Ä‘i đâu thì Ä‘i, không cần chú ý.
Trong lúc đó, Nhã Uyên cố tình là m quen với con hạc nà y. Ngang qua chỗ vắng vẻ, nà ng ngồi lại cho nó và i con tôm rồi vuốt lấy nó, nói :
- Hồng hạc! Ngươi có dám theo ta không?
Là m sao Hồng hạc trả lá»i? Muốn thá» sá»± quen biết nó đến mức nà o, nà ng không cho nó ăn nữa, mà cứ ngoắc nó theo. Nà ng Ä‘i nhanh nó Ä‘i nhanh, nà ng Ä‘i cháºm nó Ä‘i cháºm.
Xa phạm vi Tần Hoà i tá»u lâu, nà ng cưỡi lên mình nó nói :
- Ta ngồi, ngươi chở cho vững nhé!
Nà ng ngồi bỠchân qua một bên theo lối tiên cô cưỡi loan, hạc đi không chút lúng túng. Nó còn xòe cặp cánh cho rộng ra để đỡ lấy thân nà ng, và cũng để nà ng ngồi cho vững.
Nhã Uyên Ä‘iá»u khiển hạc theo ngã vắng mà vá» lại nhà ...
Huyá»n Hoa thấy hạc Ä‘i đã lâu mà không trở lại liá»n cho kẻ tả hữu Ä‘i tìm. Tả hữu Ä‘i tìm không thấy. Có ngưá»i mách có cô gái xóm chà i đã dẫn nó Ä‘i.
Kẻ tả hữu đi lục xóm chà i cũng không thấy nó đâu.
Nà ng có vẻ tức giáºn, moi trong ngưá»i ra má»™t lá» thuốc bá»™t, có mùi hương rất nồng, sai kẻ tùy tùng trèo lên cây cao mà rải.
Có ngưá»i há»i nà ng :
- Trong phạm vi bao nhiêu dặm, hạc bắt được mùi hương nà y?
Huyá»n Hoa đáp :
- CÅ©ng tùy theo chiá»u gió. Nếu bình thưá»ng, hạc bắt hÆ¡i ngoà i má»™t dặm ở nÆ¡i đồng trống. Khi bắt được tÃn hiệu rồi, láºp tức nó bay trở vá».
- Nếu nó không bắt được hơi thì sao?
Nà ng đáp :
- Bằng má»i giá phải tìm cho ra!
Mãi đến trưa không thấy hạc vá», các cô và kẻ thuá»™c hạ rải nhau Ä‘i tìm.
Còn Nhã Uyên vỠđến nhà thuáºt lại má»i việc cho Nhã Thư và các tá»· tá»· nghe.
Nà ng nói :
- Ta cứ giữ con hạc nà y trong nhà rồi cho ngưá»i mai phục, thế nà o bá»n chúng cÅ©ng cho ngưá»i ngang qua đây. Vương tá»· tá»· và Mỹ CÆ¡ tá»· tá»· bắt há» mà tra xét, xem sá»± tình thế nà o để giải cứu cho đại ca.
Vương Giải Ngữ là tay dùng độc rất giá»i. Nà ng chuẩn bị đâu và o đó. Hai cô mặc thưá»ng phục giả đứng chÆ¡i cầu trong sân, chá» ngưá»i Tần Hoà i tá»u lâu tá»›i.
Không bao lâu có hai thiếu nữ y phục sang trá»ng tá»›i.
Má»™t trong hai cô há»i :
- Nhị vị tỷ tỷ! Sáng giỠnhị vị có thấy con Hồng hạc đi qua đây không?
Vương Giải Ngữ cưá»i hiá»n là nh :
- Nó theo cô em tiểu muá»™i vỠđây chỉ vì mấy con tép đất! Hiện giá» nó ở sau vưá»n.
Mỹ CÆ¡ đưa hai cô kia Ä‘i. Giải Ngữ Ä‘i sau tung thuốc mê ra... Ngưá»i cá»§a tá»u lâu bị bắt lại...
Dĩ nhiên Giải Ngữ cứu tỉnh hỠlại và bắt đầu tra xét...
* * * * *
Tuyết Cừu Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong phòng chưa tìm ra được phương pháp thoát khá»i nÆ¡i đây.
Mấy ngá»n đèn vẫn tiếp tục cháy, mặc dù bên ngoà i trá»i đã sáng.
Chà ng không biết là m gì cho đỡ buồn, liá»n lấy quyển Hải Triá»u Âm và bức tranh cá»§a Vương Giải Ngữ ra xem.
Chà ng xem bức tranh trước.
Bức tranh đó Giải Ngữ vẽ hồi lúc năm tuổi, đâu có mang má»™t ý nghÄ©a triết há»c nà o? Chẳng qua là nà ng thá»a mãn tÃnh tưởng tượng cá»§a trẻ con.
Nhưng ngôi nhà lụp xụp kia dưá»ng như bị đổ rạp trước gió, còn cây lau, cây sáºy thì lại uyển chuyển trước là n gió dữ, rõ rà ng bức tranh có mang chất triết há»c.
Tuyết Cừu nhá»› tá»›i lão say đã nói những lá»i ẩn dụ, cÅ©ng tương tá»± như ý nghÄ©a bức tranh nà y.
Chà ng ngồi lặng ngưá»i để cảm nháºn nó.
Trong khoảng cháºt hẹp nà y, chà ng bị câu thúc, tâm lý có phần khá»§ng hoảng, sá»± suy tưởng chắc chắn có giá»›i hạn.
Hiểu thì hiểu váºy, nhưng là m sao biến cái hiểu ấy thà nh má»™t sá»± có lợi cho cÆ¡ thể áp đụng và o trong thá»±c tiá»…n cá»§a võ há»c má»›i là vấn Ä‘á».
Lã Tuyết Cừu đã đả thông được sinh tá» huyá»n quan, chà ng ngồi váºn công, phổ cái tinh anh và o trong máu và hÆ¡i thở. Trao đổi giữa trá»c khà vá»›i thanh khÃ, giữa chá»— nặng và nhẹ cá»§a cÆ¡ thể. Thân nhiệt cá»§a chà ng bắt đầu nóng ran. Tuyết Cừu không dám phân tâm, hô hấp vẫn tiếp tục và dòng tư tưởng không đứt Ä‘oạn. Tuyết Cừu bây giá» thấy cÆ¡ thể như nhẹ hẳn lên.
Trong phút chốc, ngôi nhà kia đứng dáºy. Cây lau, cây sáºy cÅ©ng Ä‘á»u đứng thẳng.
Chà ng xả công đứng lên, chỉ cần lắc mình má»™t cái, thân ảnh như phiêu hốt ngoi lên từ từ trong không gian. Äây là má»™t thà nh công bất ngá» và to lá»›n.
Chà ng xúc động tháºt sá»±! Bức tranh kia chẳng qua chỉ là phương tiện để chà ng dá»… cảm nháºn giữa cái không thà nh có, giữa vô hình thà nh cái hữu hình.
Cái gì nữa tÃnh sau. Trước mắt chà ng phải đối phó sá»± giam hãm nÆ¡i đây.
Trần nhà được tô xây phẳng lì, không chá»— nà o để bám vÃu. Váºy trần nhà không đặt vấn đỠnữa. Chỉ còn có nghiên cứu bốn vách và ná»n nhà . NÆ¡i nà o chà ng cÅ©ng dùng thá» kiếm qua nhưng má»i nÆ¡i Ä‘á»u cứng như sắt thép.
Tuyết Cừu vỗ trán thở dà i...
* * * * *
Trong ngà y hôm đó, Vương Giải Ngữ đã bắt được cả thảy bốn ngưá»i.
Trong đó má»™t cô há»i ra má»›i biết là Huyá»n Hoa, nà ng đóng vai Chưởng môn Thanh Liên giáo, cuá»™c xét há»i cÅ©ng khá ly kỳ.
Nhã Uyên đưa Huyá»n Hoa đến má»™t nÆ¡i kÃn đáo nà ng cÅ©ng ăn mặc trang Ä‘iểm lá»™ng lẫy để tương xứng vá»›i cái nhan sắc thiên kiá»u bá mị cá»§a Huyá»n Hoa.
Nhã Uyên nói :
- Chắc tá»· tá»· cÅ©ng biết rồi, bá»—ng không gia đình tiểu muá»™i lại mất Ä‘i má»™t ngưá»i thân mà quý vị là thá»§ phạm. Xin tá»· tá»· vui lòng trả lá»i cho tiểu muá»™i vá»›i những câu đúng đắn nhất. Trước nhất tá»· tá»· cho biết phương danh.
Sắc diện của Nhã Uyên không biểu lộ một chút tình cảm nà o.
Huyá»n Hoa trầm ngâm giây lát rồi nói :
- Ta là Huyá»n Hoa, ngưá»i phái Thanh Liên giáo.
Nhã Uyên nói :
- Tá»· tá»· đã thấy ngưá»i cá»§a tá»· tá»· đã bị bắt bốn ngưá»i, và chắc chắn sẽ còn nữa. Bá»n tiểu muá»™i sẽ không bao giá» ngược đãi nếu như tá»· tá»· có má»™t sá»± thà nh tháºt. Tá»· tá»· ở trong tổ chức Äông Hải Thần Quân?
Huyá»n Hoa gáºt đầu.
Nhã Uyên há»i :
- Là m cách nà o để mở cá»a phòng nhốt Hà o Hoa công tá»?
Huyá»n Hoa nói :
- Ta không phải là chủ nhân nên ta không biết!
Nhã Uyên hăm :
- Không biết dÄ© nhiên là không thể nói được. Biết mà không nói thì không thể tha thứ được! Trước sau gì những ngưá»i kia cÅ©ng phải có ngưá»i khai tháºt. Trong đám ngưá»i bị bắt, tá»· tá»· là ngưá»i có nhan sắc nguyệt thẹn hoa nhưá»ng, tiểu muá»™i biết, chắc rằng tá»· tá»· phải biết! Trong cuá»™c đấu hồi hôm nà y gồm những ai?
Huyá»n Hoa khai đúng tên từng cặp đấu.
Dĩ nhiên Nhã Uyên ghi lại bằng bút mực để tiện việc đối chiếu.
Nà ng chá»n mấy câu then chốt há»i má»™t hồi nữa rồi Ä‘i phối hợp vá»›i các lá»i khai kia. Cuối cùng, há» biết Huyá»n Hoa là má»™t trong tám cô đầu não trong vụ bắt Lã Tuyết Cừu. Nhưng NgÅ© Ngoạn Cô không tham dá»± và o vụ đánh và bắt Lã Tuyết Cừu. Ngoà i ra Huyá»n Hoa cÅ©ng biết cách mở và đóng cá»a.
Nhã Uyên nghiêm mặt nói :
- Hà o Hoa công tá» không thù háºn gì vá»›i chư vị và chư vị cÅ©ng không ruá»™t thịt gì vá»›i Thần quân, thế mà tá»· tá»· quyết không khai cách mở cá»a để thả ngưá»i nhà cá»§a tiểu muá»™i thì việc ăn miếng trả miếng chắc chắn phải có rồi đó! Tiểu muá»™i đã bắt được chư vị, chắc chắn tiểu muá»™i phải có thá»§ Ä‘oạn để cung lại cho ra lẽ. Lần cuối cùng xin tá»· tá»· hãy thức ngá»™. Hãy giảng cách mở và đóng phòng nhốt Hà o Hoa công tá»!
Huyá»n Hoa nhắm mắt không nói.
Vương Giải Ngữ mặt lạnh như tiá»n bước và o nói :
- Cô nương nhan sắc mặn mà thế nà y lại cam tâm cung hiến cho tên Thần quân đại gian ác đó? Cô nương không phục chúng ta ở điểm nà o?
Huyá»n Hoa nói :
- Các vị bắt ta không đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh!
Nhã Uyên cưá»i nhạt :
- Thần quân và chư vị bắt ngưá»i khác chắc là đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh lắm! Äi bán đứng cả tông môn, phẩm giá, thá»§ tiêu cả cái tiết bạch mà dám tá»± xưng mình là đưá»ng chÃnh!
Vương Giải Ngữ nói :
- ÄÆ°á»£c! Ta sẽ là m cho cô nương phục!
Nà ng giải huyệt cho Huyá»n Hoa rồi nói :
- Cô nương nghỉ khá»e và váºn công Ä‘i, chuẩn bị giao chiêu vá»›i ta. Bất chấp má»i thá»§ Ä‘oạn.
Huyá»n Hoa vừa thẹn, vừa giáºn lại vừa sợ. Nhưng việc đã đến nước nà y, nà ng không thể không tranh thá»§...
Giải Ngữ ném kiếm sang cho nà ng nói :
- Khai thủ đi!
Hai cô ghìm nhau. Äá»™t ngá»™t Huyá»n Hoa xuất kiếm đâm ra chiêu “Nguyệt Lãng Thiên Mônâ€. Ảnh kiếm tuôn ra như hư ảo không thấy thá»±c kiếm cá»§a nó.
Giải Ngữ xuất chiêu “Tinh Hiện Tây Thiênâ€, hai chiêu nay cùng nằm trong Tịch Dương kiếm pháp!
à cá»§a Giải Ngữ muốn là m nhục Huyá»n Hoa, nên để Huyá»n Hoa khai chiêu trước đánh ra kiếm pháp nà o, thì nà ng dùng kiếm pháp ấy mà hoà n thá»§.
ÄÆ°á»ng kiếm cá»§a Huyá»n Hoa rất Ä‘iêu luyện.
Giả sá», nếu Giải Ngữ không ở trong Bà Tà ng cung thì chắc chắn nà ng không phải là đối thá»§ cá»§a Huyá»n Hoa. Võ công cá»§a Giải Ngữ bây giá» còn cao siêu hÆ¡n cả NgÅ© Ngoạn Cô.
Hai thiếu nữ xinh đẹp đấu với nhau một hồi sự thắng bại đã thấy rõ.
Giải Ngữ đưa ra sát chiêu “Trưá»ng Giang Cổn Cổnâ€, đưá»ng kiếm tuôn ra nượp nượp... Bốn phương tám hướng Ä‘á»u là kiếm... Huyá»n Hoa đà nh xuôi tay chá» chết.
Vương Giải Ngữ cho kiếm và o bao, nói :
- Bây giỠcô nương có chịu nói cách khai mở nơi nhốt Lã Tuyết Cừu không?
Huyá»n Hoa nói :
- Hãy giết ta đi!
Vương Giải Ngữ tung chưởng đánh liá»n. Huyá»n Hoa không đỡ, cÅ©ng không né tránh. Nhưng Nhã Uyên lăn xả và o đỡ chưởng nà y, kết quả Nhã Uyên bị văng bắn ra ngoà i, miệng ụa ra, mấy búng máu. Nà ng gần như ngất lịm.
Vương Giải Ngữ thất kinh, dáºm chân nói :
- Sao Uyên muội lại là m thế?
Nhã Uyên gượng cưá»i Ä‘au đớn :
- Không còn cách nà o khác! Chả cần há»i nữa tá»· tá»· ạ!
Giải Ngữ điểm huyệt cầm máu cho nà ng, và lấy thuốc đưa nà ng uống.
Nhã Uyên bước ra ngoà i.
Vương Giải Ngữ lại Ä‘iểm huyệt Huyá»n Hoa nói :
- Äể cô sống vá»›i bóng tối má»›i... nhá»› Lã Tuyết Cừu!
Nhã Uyên há»p sáu ngưá»i cá»§a mình lại : Nhã Thư, Nhã Thi, Nhã Dung, Nhã Uyên, Giải Ngữ và Mỹ CÆ¡.
Nhã Uyên nói :
- Thế nà o há» cÅ©ng biết ta nhốt ngưá»i hỠở đây. Dù muốn dù không, ta phải đỠphòng. Äêm nay há» có thể táºp kÃch nÆ¡i đây.
Nhã Thư nói :
- Cao thấp gì nhà ta ai cÅ©ng có võ công. Kể cả song thân cÅ©ng có thể tá»± vệ được. Nhà ta cung cứng giáo dà i không thiếu. Năm ngưá»i gia đình cầm cung cầm giáo.
Nhã Thi nói :
- Äể sẩm tối, ta dẫn các cô nà y xuống thuyá»n chắc chắn không ai hay biết.
Nhã Uyên nói :
- Phải cải trang há» thà nh nam nhân. Dẫn há» Ä‘i quanh quẩn má»™t hồi, rồi má»›i đưa xuống thuyá»n.
Giải Ngữ nói :
- Nếu ta không khai thác chúng, là m sao biết nơi giam giữ Tuyết Cừu?
Nhã Uyên nói :
- Tá»· tá»· có võ công cao nên cải trang Ä‘i vá»›i Mỹ CÆ¡ tá»· tá»· tá»›i đó lừa cÆ¡ há»™i chá»™p má»™t và i tên khác há»i, ắt ra lẽ!
Giải Ngữ lắc đầu :
- Ta bắt bốn đứa rồi, mà chúng khai còn chưa đủ. Là m sao và o nơi hang hùm mà bắt được chúng?
Nhã Uyên nói :
- Tiểu muá»™i biết nÆ¡i nhốt Lã công tá». Công tá» là ngưá»i có võ công cao, nên không ai dám mở cá»a đưa chà ng Ä‘i nÆ¡i khác. Rất tiếc, con hồng hạc nà y không thể chở ngưá»i bay được. Nếu không, ta táºp kÃch từ trên lầu thượng xuống.
Há» còn Ä‘ang bà n luáºn, gia Ä‘inh và o báo :
- Có bốn thiếu nữ rất khả nghi, ăn mặc khá sang trá»ng, há» Ä‘i từng cặp có khoảng cách chừng má»™t lằn tên.
Giải Ngữ nói :
- Bốn cô đó võ công cao lắm, và lần nà y hỠđã có sự chuẩn bị. Nhưng không sao, ta có loại thuốc mê không mà u sắc, không mùi vị có thể hạ chúng được.
Nà ng giao cho Mỹ CÆ¡ lá» thuốc bá»™t mà u trắng, bá» ra trong tay má»™t nắm, cứ xăm xăm Ä‘i vá» phÃa há» má»™t cách tá»± nhiên, vá»›i động tác tháºt tá»± nhiên chắc chắn sẽ hạ được cặp Ä‘i sau.
Mỹ Cơ và Nhã Thi lãnh nhiệm vụ ra đi. Giải Ngữ và Nhã Uyên vỠlà m việc trước sân.
Không bao lâu, có hai thiếu nữ Ä‘i và o sân há»i :
- Äây có phải là nhà ... Vương lão gia không?
Giải Ngữ đưa tay vén lại mái tóc, há»i :
- Vâng! Nhị vị tiểu thư là ai, há»i có việc gì không?
Hai ngưá»i kia đưa mắt nhìn như há»™i ý vá»›i nhau. Má»™t ngưá»i nói :
- Chúng ta vừa có ngưá»i nhà đến đây, sao lại không thấy vá»?
Giải Ngữ hai tay như phân bua :
- Quý vị nói váºy là có ý gì?
Lá»i vừa dứt, nà ng tung chưởng đánh liá»n. Hai thiếu nữ định tung chưởng đánh lại nhưng váºn công không được. Biết mình đã trúng độc, má»™t cô nói :
- Thì ra cô nương bắt ngưá»i bằng chất độc!
Giải Ngữ nói :
- Binh bất yếm trá! Bốn ngưá»i kia bị ta bắt Ä‘á»u bị giết hết.
Nà ng giao hai cô nà y cho Nhã Uyên, rồi vá»™i ra xem Mỹ CÆ¡. Nà ng thấy Mỹ CÆ¡ cùng Nhã Thi, Ä‘ang Ä‘i theo há». Có lẽ hai cô cùng chá» sá»± phản ứng cá»§a chất độc.
Giải Ngữ bình thản đi tới...
Hai bên gặp nhau, bất ngá» Giải Ngữ tung chưởng đánh liá»n.
Hai thiếu nữ ngạc nhiên, rồi cũng vung chưởng ra đỡ.
Chưởng lá»±c cá»§a hai thiếu nữ dưá»ng như không gom tụ lại được.
Vương Giải Ngữ tấn công hỠtới tấp giữa phố.
Cuối cùng, há» xuôi tay để Giải Ngữ Ä‘iệu há». Äến nÆ¡i, các cô chia nhau Ä‘i cung khai há».
Trong bốn cô đó, có hai cô là Hư Trinh và Ngá»c Diêu Quỳnh.
Hai cô nà y, ban đầu không chịu nói tên tháºt, nhưng hai thể nữ tùy tùng đã ngoan ngoãn cung khai, nên hai nà ng không chối bỠđâu được. Nhưng há»i đến cách mở cá»a cứu Tuyết Cừu, há» vẫn nói má»™t lá»i chắc nịch :
- Không biết!
Giải Ngữ Ä‘iểm mấy trá»ng huyệt rồi nói :
- Chừng nà o các ngươi thà nh khẩn cung khai thì được hưởng cuá»™c sống tháºt.
Dá»— dà nh má»i cách, nhưng chúng không nói là không nói!
Giải Ngữ nói :
- ÄÆ°á»£c rồi! Ta không giết các cô. Ta sẽ phế bá» võ công! Các cô kia đưa mắt nhìn nhau, nhưng vẫn không mở miệng.
Giải Ngữ phế võ công Hư Trinh trước. Hư Trinh Ä‘au đớn nguyá»n rá»§a.
Giải Ngữ điểm mặt Hư Trinh nói :
- Nếu Äông Hải Thần Quân mà cô cho là cứu cánh, rồi vì lão mà là m chuyện tà n ác, thì cô không xứng đáng để hưởng sá»± khoan hồng cá»§a chúng ta!
Nà ng quay sang Ngá»c Diêu Quỳnh, nói :
- Cô nương có chịu khai không?
Diêu Quỳnh nói :
- Chìa khóa mở, Khánh Linh giữ. Chỉ cần bắt được Khánh Linh là xong!
Giải Ngữ nói :
- Việc ấy ta biết! Nhưng Khánh Linh ở phòng nà o mới được?
Diêu Quỳnh nói :
- Chỉ cần há»i cô nương tên Thu Hoa thì tá»± khắc sẽ xong!
Giải Ngữ há»i :
- Là m sao gặp được Thu Hoa?
Diêu Quỳnh nói :
- Cứ và o đại tá»u lâu ăn uống, phá phách rồi yêu cầu há» cho gặp Thu Hoa để rót rượu...
Giải Ngữ nói :
- Cứ nằm đó mà chá». Khi nà o ta xong công việc sẽ thả ra!