Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #21  
Old 07-05-2008, 02:30 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 21


Mê cung



Hai ngưá»i Ä‘i tá»›i địa phận Mê lá»™. Tuyết Cừu bá»—ng nhá»› tá»›i việc Băng Kiên đã dẫn dụ chàng vào má»™t Ä‘oạn cá»§a Mê lá»™ và chàng tìm lối ra không rành. Chàng nói :
- Theo Băng Kiên, Sầm lão sư đã dẫn các đệ tử vào nơi này. Chính Băng Kiên cũng tỠra thành thạo khi đi trên các Mê lộ.
Tuyết Minh nói :
- Mê lá»™? Chẳng qua đó là sá»± cấu trúc trên các con đưá»ng ngang dá»c có dạng như nhau. Trên những Mê lá»™ ấy có nhiá»u loại hoa, mà mùi hương cá»§a nó phối hợp nhau, tạo thành má»™t chất mà kẻ nào đụng phải nó thì hoàn toàn mê mẩn...
Tuyết Cừu há»i :
- Còn Mê cung thì sao?
Tuyết Minh nói :
- Tiểu muá»™i chưa được biết Mê cung. Chỉ được nghe Vô Tận Tàng cao thá»§ dẫn giải vá» khu vá»±c này. Ngang trung tâm Mê cung là má»™t cung Ä‘iện. Phía bên ngoài cung Ä‘iện có những bức tưá»ng cao che chắn. Tưá»ng này hợp vá»›i tưá»ng kia để cho má»™t lối Ä‘i, hoặc để chân má»™t lối Ä‘i. Do đó có vô số lối Ä‘i, nhưng chỉ có má»™t con đưá»ng duy nhất để vào Mê cung mà thôi...
Tuyết Cừu cắt nói :
- Äi hoài và làm dấu cÅ©ng có thể tìm được lối vào! Khi vào được rồi, thì làm dấu và tìm lối ra, không gì khó. Nếu bí quá ta phá má»™t vài bức tưá»ng là xong.
Tuyết Minh mỉm cưá»i :
- Nếu đơn giản như vậy thì có gì gá»i là mê? Äừng tưởng phá được những bức tưá»ng đó. Tưá»ng xây cao ngút mắt, lối Ä‘i hẹp. Nếu xây đúng trận pháp, thì khí tận tối tăm, Ä‘i hoài bị chắn lối hoài, khiến ngưá»i ta đâm ra hoang mang hoảng hốt. Nếu có phá vỡ má»™t vài bức tưá»ng nho nhá» nào đó thì Ä‘i má»™t hồi cÅ©ng bị chận lại.
Tuyết Cừu dưá»ng như hiểu kịp, chàng há»i :
- Có mấy loại Mê cung?
- Cứ xem trong các đồ hình cá»§a Mê cung, ta thấy rất nhiá»u dạng. Äại khái có thể chia làm ba loại: Loại vuông, loại tròn, và loại kết hợp giữa vuông và tròn.
Hai ngưá»i Ä‘i má»™t hồi thấy nhiá»u nhánh đưá»ng ngang dá»c, lại có những vưá»n hoa như có ngưá»i chăm bón.
Tuyết Minh nói :
- Không khí nơi đây bắt đầu độc rồi. May mà chúng ta có ngừa sẵn thuốc bách độc bất nhiễm.
Lại có những cây cưa cụt ngá»n. ÄÆ°á»ng bằng phẳng, có nhiá»u suối khô chắn ngang dá»c, những cụm đá dá»±ng to lá»›n... Thiên hình vạn trạng muôn màu muôn vẻ.
Xa xa, bắt đầu thấp thoáng mấy dãy tưá»ng ngang dá»c. Cả hai dừng lại quan sát.
Tuyết Minh nói :
- Tiểu muá»™i nghÄ© là trong này có ngưá»i ở.
Tuyết Cừu há»i lại :
- HỠlấy gì ăn để sống?
- Rau, hoa, ếch, nhái, chim chóc. Không chừng Sầm lão sư đặt sẵn lương thực trong đó. Hoặc nữa, ai đó đã thạo lối vào ra, thì hỠra bên ngoài lấy thực phẩm có gì là khó?
Tuyết Minh nói :
- Ta nên chuyển hướng Ä‘i. Những bức tưá»ng cao nằm phía hướng Tây bắc kia kìa.
Tuyết Cừu há»i :
- Tiểu thư thưá»ng xem đồ hình chắc có kinh nghiệm vá» cách ra vào Mê cung?
Tuyết Minh mỉm cưá»i :
- Không nhiá»u lắm! Lối Ä‘i thưá»ng nằm ở bên trái hoặc bên phải, luôn luôn Ä‘i ép vá» má»™t phía. Nhá» cách Ä‘i như vậy Mê cung má»›i có nhiá»u nghi dạng và phong phú. Nếu há» làm con đưá»ng giữa thì ai Ä‘i lại không được? Vì quá gần và không phức tạp.
Há» Ä‘i không bao lâu đã gặp bức tưá»ng đầu tiên chắn ngang trước mặt há».
Tuyết Minh nói :
- Ta đi vỠphía trái, nếu không đúng, thì lộn ra đi nép vào phía phải.
Hai ngưá»i chiếu theo phía trái mà Ä‘i. Cứ má»—i bức tưá»ng lại lòi ra nhiá»u lối Ä‘i. Nhưng cả hai cÅ©ng ép mình Ä‘i theo lối bên trái.
Äi chừng ná»­a giá» thì cụt lối. Tuyết Cừu than :
- Má»—i lần mất lối Ä‘i ta tốn má»™t thá»i gian dài như vậy. Chừng mươi lần như vậy ta sẽ tối tăm mày mặt ngay.
Tuyết Minh nói :
- Hãy giữ vững tinh thần! Ta kỵ nhất là lòng chán nản và mất niá»m tin. Chuẩn bị, ta sẽ còn lạc nhiá»u lần như vậy.
Hai ngưá»i quay ra và Ä‘i theo mé bên phải.
Hơn một giỠsau hỠcũng bị chắn lối.
Tuyết Minh đứng lại suy nghĩ. Suy nghĩ một hồi rồi lại quanh ra.
Quanh ra rồi lại đi lối khác, chừng nửa giỠlại bị mất lối.
Tuyết Minh nói :
- Ta Ä‘i mấy vòng ngoài không xong, thì Ä‘i vòng kế ngoài. Không xong nữa thì Ä‘i vòng tiếp theo, bất kể lối Ä‘i lá»›n nhá».
Cả hai Ä‘i hÆ¡n má»™t giá» nữa, bá»—ng thấy nÆ¡i đây như tối tăm, u khí nưá»m nượp.
Tuyết Minh nói :
- Con đưá»ng này đúng rồi.
Thình lình có má»™t bóng ngưá»i chập chá»n xuất hiện, tuy còn má»™t khoảng cách khá xa, nhưng ngưá»i kia đã tung chưởng đánh.
Tuyết Minh chá»›p ngưá»i lên, xuất chưởng đánh trả lại...
Hai luồng chưởng gặp nhau, âm thanh kêu lên ồ ồ...
HỠđánh nhau vài ba chiêu, kẻ lạ tung mình chạy...
Tuyết Minh và Tuyết Cừu đuổi theo, hỠchạy ngoằn ngoèo một hồi rồi mất lối.
Tuyết Minh nói :
- Ta bị hắn dụ để làm lạc lối vào. Hãy kiên nhẫn. Nếu có gặp hắn thì đừng đuổi theo nữa.
Há» quay lại nhưng không cách nào tìm lại lối cÅ©. Äứng tại vị trí này chàng thấy lối nào cÅ©ng giống nhau và không thể phân biệt được phương hướng.
Hai ngưá»i còn Ä‘ang đứng suy tính, bá»—ng má»™t tên mặc áo đỠxuất hiện.
Tuyết Cừu nhảy tới dùng Vô ảnh mà đánh với hắn. Tên kia võ công cũng cao thâm không kém.
Hắn đỡ hết ba chưởng của chàng rồi lùi dần, lùi dần...
Tuyết Cừu và Tuyết Minh bám sát theo...
Hắn vừa đánh vừa lùi, chợt hắn dừng lại đánh ra một chưởng cực mạnh.
Tuyết Cừu đỡ xong chưởng đó, không thấy hắn đâu nữa.
Cả hai theo đưá»ng hắn vừa Ä‘i mà tiến tá»›i.
Tuyết Minh nói :
- Có lẽ bá»n chúng còn đông lắm.
Tuyết Cừu nhá»› tá»›i việc Băng Kiên lừa chàng rồi lại lừa Phi Quỳnh và Vương Giải Ngữ, chàng nói như há»i :
- Có thể nào má»™t ngưá»i mặc nhiá»u kiểu y phục chăng?
Tuyết Minh gật đầu nói :
- CÅ©ng có thể như vậy lắm. Qua hai lần, ta thấy ý cá»§a bá»n chúng muốn dụ ta để lạc lối.
Hai ngưá»i Ä‘i má»™t hồi rồi quanh lại lối cÅ©. Bây giá» há» rẽ đưá»ng khác, lại má»™t tên áo xanh xuất hiện.
Tuyết Cừu đứng lại trầm giá»ng há»i :
- Các hạ làm ma làm quá»· gì thế? Nếu muốn thì đánh cho ra hồn, còn không thì nhưá»ng đưá»ng ta Ä‘i.
Tuyết Minh thấy ba ngưá»i mặc ba kiểu áo khác nhau nhưng cùng má»™t chạng, trên mặt ngưá»i nào cÅ©ng che tấm sa Ä‘en.
Tên kia tung chưởng đánh liá»n. Tuyết Cừu vận hết sức bình sinh đánh chiêu cuối cùng trong Hình kinh. Tên kia bay dạt ngưá»i lên rồi mất hút luôn.
Tuyết Cừu đuổi theo, Tuyết Minh kéo áo lại nói :
- Äừng theo lối cá»§a hắn. Hãy Ä‘i lối còn lại.
Tuyết Cừu cãi :
- Nếu lối hắn đi là lối cụt thì ta phải gặp hắn chứ?
Tuyết Minh giải thích :
- Hắn đi theo lối lòng vòng rồi cũng trở vỠlại chỗ khi nãy.
Tuyết Cừu đi theo Tuyết Minh. Cuối cùng hỠđến ngã tư. HỠrẽ bên phải. HỠthấy mù mỠcó bóng dáng một nhà sư cầm đoản côn đứng.
Nhà sư cÅ©ng bao mặt, nên hai ngưá»i không biết có phải là NgÅ© Hoa đại sư hay không?
Tuyết Cừu vỗ kiếm, dùng Vô ảnh tấn công nhà sư. Nhà sư cũng nhanh nhẹn không kém.
HỠtrao đổi với nhau vài ba chiêu, nhà sư kia chạy mất.
Chàng không đuổi theo.
Trá»i bây giỠđã tối Ä‘en. Tuyết Minh nói :
- Tối quá, ta đi không tiện. Nên ngồi tại ngã tư lấy thuốc ra uống và dưỡng thần. Rủi hỠcó dùng xạ tiễn ta còn tránh được.
Há» ngồi không bao lâu. Nghe tiếng động ở hai đầu, Tuyết Cừu quÆ¡ tay nhặt vài viên sá»i, vận công bắn viên sá»i vá» phía đó. Trong bóng tối viên sá»i xé gió vút tá»›i.
Dưá»ng như đối phương trúng sá»i nên có tiếng động dá»™i lại.
Trong lúc đó, chàng lại bắn viên sá»i thứ nhì vá» hướng còn lại.
Tuyết Minh và Tuyết Cừu chia làm hai hướng bay tới... HỠkhông thấy đối phương đâu.
Tuyết Minh sợ lạc Tuyết Cừu nên vội chạy lại, nhưng không thấy Tuyết Cừu đâu.
Nàng vận công cất giá»ng thật cao, gá»i :
- Công tử ơi!
Không nghe Tuyết Cừu hồi âm, nàng đâm hoảng. Tuyết Minh giậm chân nói :
- Thật là ngốc! Äêm tối còn Ä‘uổi theo làm gì chứ?
Nàng không dám đi tìm Tuyết Cừu, vì sợ chàng theo lối hẹp quay lại chốn cũ không gặp nàng.
Tuyết Minh vỠlại ngã tư đứng đợi.
Vắng Tuyết Cừu, lòng nàng hồi hộp mãi.
Nàng cũng biết rằng, với võ công của chàng hiện nay thì khó có kẻ nào là đối thủ, cho dù hỠcó dùng chất độc cũng không thể nào hại được chàng. Tuy vậy, nàng vẫn thấy như có gì vắng thiếu nhớ nhung.
Tuyết Minh thốt thành lá»i :
- Gần nửa đêm rồi mà chàng không lại ta còn đừng đây làm gì chứ?
Nói vậy, nàng nhắm vào hướng Tuyết Cừu đã đi mà bước tới!
* * * * *
Tuyết Cừu Ä‘uổi theo kẻ kia, thấy dưá»ng như hắn đã bị thương, nên cước lá»±c cá»§a hắn chậm lại. Chàng rượt hắn đến má»™t cháng ba, bá»—ng có má»™t ngưá»i ẩn nấp nÆ¡i đó tung chưởng đánh vá» phía chàng.
Tuyết Cừu vội vàng dùng Ma chiêu chống trả. Chưởng lực của tên kia không kém gì chưởng lực của chàng trước đây.
Tuyết Cừu dùng hư chiêu vừa đánh vừa dữ hắn, chỉ mong thá»™p cổ má»™t tên để tra há»i tá»± sá»±...
Dưá»ng như hai tên kia dá»± biết được ý định đó cá»§a chàng, nên chúng chia làm hai lối chạy mất.
Tuyết Cừu sợ lạc Tuyết Minh, nên chàng nhắm lối cũ mà trở lại. Nhưng chàng đi lòng vòng một hồi vẫn không gặp Tuyết Minh.
Chàng cất tiếng gá»i Tuyết Minh, nhưng không nghe tiếng đáp lại. Âm hưởng dá»™i ra từ mấy bức tưá»ng nghe bùng cả tai.
Lã Tuyết Cừu bồn chồn, chàng đi ngược đi xuôi một hồi rồi mất lối.
Chàng quanh lại. Cứ thế chàng đi suốt đêm. Lâu lâu, chàng lại ngồi xuống nghỉ chân.
Tuyết Cừu nghĩ bụng :
- “Võ công và kiến thức như Tuyết Minh thì có ai làm gì được nàng? Cá»› sao nàng lại lạc ta? Những ngưá»i kia rút Ä‘i đâu?â€
Chàng lấy một viên thuốc bỠvào miệng ngậm để lấy tinh thần rồi đứng lên tìm lối mà đi.
Lối nào chàng qua rồi thì lấy bảo Ä‘ao vạt má»™t góc tưá»ng mé hữu làm dấu mà Ä‘i.
Trá»i má» sáng thấy không có lối chận, chàng mừng quá đổi.
Con đưá»ng càng lúc càng quanh ngặt, vì các bức tưá»ng càng lúc càng thu ngắn lại.
Trá»i tá» rạng, Lã Tuyết Cừu thấy má»™t tòa cung Ä‘iện nguy nga hiện ra trước mắt chàng.
Chàng ná»­a mừng ná»­a lo. Mừng vì vá»›i chàng, mức đến đã là sá»± thật rồi. Còn lo thì nhiá»u, Tuyết Minh hiện giá» ra sao? Có ai là ngưá»i thân quen cá»§a mình nÆ¡i đó chăng?
Tuyết Cừu đi nhanh tới.
Thấp thoáng bên trong có nhiá»u bóng ngưá»i.
Má»™t ngưá»i bên trong bước ra khá bảnh trai, mặc y phục màu hồng ra dáng công tá»­, trạc lá»›n hÆ¡n chàng chừng má»™t vài tuổi.
Hai bên giáp mặt nhau, hắn cung tay lại ra vẻ lịch sự, nhưng thật ra đó là lối vận công.
Hắn há»i :
- Các hạ đến đây có việc gì?
Tuyết Cừu há»i lại :
- Các hạ là ai? Ở trong tổ chức nào?
Gã công tử bắt bẻ :
- Dá»… thưá»ng các hạ ở trong tổ chức nào ta há»i mà các hạ chịu nói cho ta biết? HÆ¡n nữa, đã là tổ chức thì phải bí mật, có đúng vậy không?
Tuyết Cừu thấy hắn nói có lý, liá»n há»i :
- Tại hạ cùng má»™t vị tiểu thư tìm lối vào đây nhưng vào giữa đêm, ngưá»i cá»§a Mê cung chận bá»n tại hạ lại, sau đó hai ngưá»i Ä‘i lạc, hiện giá» có má»™t vị cô nương ấy trong này không?
Tên kia đáp :
- Vậy là nàng đã đi lạc rồi đó!
Tuyết Cừu nói :
- Äể giữ niá»m hòa khí, xin cho tại hạ được gặp chá»§ nhân tòa Mê cung này!
Tên kia cưá»i nhạt :
- Ngươi là ai mà lớn lối thế?
Tuyết Cừu nói :
- Tiểu Sát Tinh Lã Tuyết Cừu!
Hắn không tỠvẻ ngạc nhiên gì cả, lại còn có nét mặt khinh khỉnh. Hắn nói :
- Ta dự đoán không sai! Nơi đây cho dù ngươi là lão Huyết Thủ chăng nữa cũng phải bị hạ thôi!
Lã Tuyết Cừu cưá»i cưá»i :
- Cho là vậy cũng được, nhưng hãy báo danh đi!
Hắn có vẻ huênh hoang :
- Trưá»ng An công tá»­ Cấp Cô SÆ¡n!
Chàng nghe tên Cấp Cô SÆ¡n rồi! Cấp Cô SÆ¡n là nhân tình nhân ngãi gì đó cá»§a Lão Thiên Thu. Chàng vốn có cảm tình vá»›i Ngốc Lão, nhưng thấy tên này dưá»ng như không phải nhân vật chánh phái, chàng thấy tiếc cho Thiên Thu và Ngốc Lão
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ nghe đại danh cá»§a Trưá»ng An công tá»­ đã lâu rất tiếc các hạ Ä‘i làm thá»§ hạ cá»§a Äông Hải Thần Quân thì không phẩm giá gì cả.
Chàng nghÄ© tá»›i cái hòm sách cá»§a Sầm lão sư định lên tiếng há»i nhưng lại thôi.
Trong khi đó, Cấp Cô SÆ¡n vừa tức giận vừa hổ thẹn, phóng ra mấy chiêu kiếm liá»n.
Lã Tuyết Cừu lách sang bên, chàng trầm giá»ng nói :
- Nếu các hạ không để ta vào trong, hoặc không thông báo cho ngưá»i bên trong rằng có Lã Tuyết Cừu đến để há»i việc thì đừng trách ta!
Cấp Cô Sơn đánh tiếp ra mấy chiêu nữa.
Tuyết Cừu vừa tránh vừa suy nghĩ :
- “Äông Hải Thần Quân đã mấy lần bị động ổ nên cho má»™t số vây cánh dá»i vỠđây, hiện giá» không biết Băng Kiên, Phi Quỳnh ra làm sao và Tuyết Minh như thế nào. Công việc gấp quá, không lý phải nhượng bá»™ mãi tên này?â€
Tâm niệm vừa dứt Lã Tuyết Cừu phóng vút ngưá»i lên cả ngưá»i lẫn kiếm mất hút. Má»™t chiêu “Ngá»c Nữ Kiến Äào†cá»§a chàng đánh ra vá»›i công lá»±c rất mạnh, thanh kiếm cá»§a Cấp Cô SÆ¡n bị gãy tiện.
Dư lực ấy, còn đưa mũi kiếm của chàng đến sát yết hầu hắn, chàng nói :
- Nếu ta không nể tình, ta sẽ giết ngươi ngay!
Từ trong cung bốn năm ngưá»i cầm vÅ© khí chạy ra, hai ngưá»i tuổi trạc trung niên, và hai ngưá»i nữa cỡ Cấp Cô SÆ¡n. Há» tiến sát vây Tuyết Cừu vào giữa...
Lã Tuyết Cừu vỗ tay vào kiếm nói :
- Tại hạ là Tiểu Sát Tinh Lã Tuyết Cừu, là ngưá»i đối đầu vá»›i Äông Hải Thần Quân và NgÅ© Hoa. Nếu các vị không trả lại ngưá»i thân cá»§a tại hạ ra, thì đừng trách.
Má»™t tên trong bá»n há»i :
- Ngưá»i nhà cá»§a ngươi là ai? Vì đâu ngươi nói Mê cung này là tổ chức cá»§a Äông Hải Thần Quân?
Tuyết Cừu nói :
- Má»™t vị cô nương Ä‘i vá»›i ta khi hôm, còn hai cô nữa là Băng Kiên và Phi Quỳnh, đã đến đây vào mấy tháng trước. Nếu các ngươi không ở trong tổ chức cá»§a Äông Hải Thần Quân sao lại Ä‘i chống đối ta? Sao lại biết nÆ¡i này mà đến?
- Cô bạn cá»§a ngươi Ä‘i hồi hôm lạc trong Mê trận rồi, chỉ có đưá»ng chết chứ không có đưá»ng nào ra! Chúng ta không coi NgÅ© Hoa hay Thần quân gì đó có trong con mắt và kể cả Tiểu Sát Tinh ngươi cÅ©ng vậy. Chúng ta lên tận Linh Nham mà ở, vào tận Mê cung mà sống. Như vậy đã nhưá»ng hết đất cho các ngươi rồi, vậy mà các ngươi cÅ©ng không buông tha, thì trách chúng ta sao được?
Lã Tuyết Cừu dịu cÆ¡n nóng ngay. Chàng nghÄ© đây cÅ©ng có thể là má»™t tổ chức như cá»§a Báo Tinh, hay Ngốc Lão chẳng hạn. Chàng há»i :
- Lá»i cá»§a quý vị có gì bảo đảm?
Một tên nói :
- Dá»… hiểu! Khi ngươi bước vào Mê cung, chúng ta đặt bổi khô ở hai đầu rồi dùng há»a công, ngươi sống nổi hay không? Tại vì chúng ta không muốn sát hại ngươi thôi.
Tuyết Cừu ngẫm nghĩ rồi nói :
- Có thể nào cho tại hạ gặp vị thủ lãnh?
Một tên nói :
- Vô ích! Có việc gì ở đây mà chúng ta giải quyết không được?
Tuyết Cừu vẫn kiên nhẫn :
- Tại hạ há»i vá» việc Băng Kiên và Phi Quỳnh đó mà!
Tên kia nói :
- Hai cô ấy cũng như ngươi, xâm phạm vào lãnh địa của chúng ta hiện bị bắt giữ đã mấy tháng, chỠlúc quyết định. Hiện tại, hai cô ấy đang bị giam ở Lãnh cung.
Tuyết Cừu vẫn duy trì sá»± ôn hòa nên há»i :
- Bây giá» tại hạ xin lãnh hai vị cô nương ấy ra, cần Ä‘iá»u kiện gì?
Bá»n chúng đưa mắt nhìn nhau, chưa biết định liệu ra sao.
Tuyết Cừu thấy vậy, nói :
- Thật ra, hai vị cô nương ấy đến đây để lấy lại cái hòm đựng sách và tài liệu cá»§a Sầm lão sư đã tạm gởi nÆ¡i này. Các vị nhốt ngưá»i như vậy là oan uổng. Vì nÆ¡i này lão sư đã ở trước. Bây giá» các vị nên thảo luận kế hoạch cho tại hạ lãnh cái hòm sắt, và tất cả những ngưá»i bị nhốt ở đây.
Tên áo xanh nói :
- Những ngưá»i kia tá»›i đây, ai cÅ©ng có võ công thâm hậu, cuối cùng vẫn bị bắt. Ngươi muốn đặt Ä‘iá»u kiện gì đó, cÅ©ng phải trải qua má»™t lần “lịch duyệt†võ công rồi má»›i tính sau!
Tuyết Cừu khuyên :
- Tại hạ vốn luyện Ma kiếm, nên khi ma tâm nổi lên khó mà dằn được. CÅ©ng may mà vá»›i Trưá»ng An công tá»­, tại hạ dằn lại kịp.
Bỗng đối phương chuyển động kiếm. Bốn thanh kiếm cùng một lúc chớp lên, khí kiếm như gió thảm mưa sầu, sát khí tuôn ra mù mịt.
Tuyết Cừu thất kinh dùng Vô ảnh phi thân lên thật cao, toan thoát ra ngoài, chừng coi lại thì bốn tên kia cÅ©ng lá»­ng lÆ¡ như chàng. Chàng đành phải dùng kiếm để chống cá»±. Năm ngưá»i cùng rÆ¡i xuống đất.
Tuyết Cừu nghĩ rất nhanh :
- “Té ra, những ngưá»i này là cao thá»§ thượng thừa. Chỉ sợ đổ máu mà ta để há» chiếm mất tiên cÆ¡â€.
Tuyết Cừu dùng ba chiêu sau cùng của Hình kinh phối hợp với Vô ảnh mà chống cự.
Bỗng có tiếng hô lớn :
- Dừng tay!
Năm ngưá»i cùng ltú lại. Ngưá»i vừa lên tiếng là má»™t lão nhân, mặt dài như mặt ngá»±a, tai vểnh như tai chuá»™t, tuổi lối bảy mươi mặc áo Tá»­ nhung, vai mang trưá»ng kiếm, Ä‘ang chăm chú nhìn chàng.
Lão cất giá»ng nghiêm lạnh há»i :
- Ngươi đến có việc gì?
Gã áo xanh thuật lại hết má»i việc.
Lão nói :
- Hiện nay giang hồ đại loạn. Vùng Tây bắc Trung Nguyên, kể cả các bang phái, NgÅ© Hoa và Thần quân Ä‘ang thống trị. Phía Tây và Tây nam, Bí Tàng cung Ä‘ang làm mưa làm gió. Ai chánh ai tà khó phân, bởi vì má»—i ngưá»i Ä‘á»u có má»™t tham vá»ng riêng. Trong lúc đó, Ngốc Lão vừa hợp tác vá»›i Báo Tinh, mục đích vẫn là... Ngao cò tranh nhau. Ta đây dù không đông bá»™ hạ như mấy đám kia, nhưng cÅ©ng dám tá»± hào thừa kế được tinh hoa cá»§a võ há»c, mà cố giữ vững giá»ng mối. Hai con bé ấy, ta Ä‘ang huấn luyện chúng để có chá»— dùng sau này, ngươi không thể lãnh ra được đâu!
Lá»i lão nói những Ä‘iá»u rất cÅ© và vẫn có Ä‘iá»u rất má»›i.
Tuyết Cừu nói :
- Tiá»n bối có chí nguyện cao xa, vãn bối không bì kịp. Xin tiá»n bối cho biết cao danh.
Lão nói :
- Ta đã quên tên ta từ lâu rồi. Vài mươi năm lại đây tạm xưng danh là Äông Äế! HÆ¡n bốn mươi năm trước đây, ta là ngưá»i ở tại núi này trước lão Sầm SÆ¡n. Khi Sầm SÆ¡n vỠđây làm thuốc, ta nhưá»ng cho lão mà im lặng ra Ä‘i. Khi lão bá» Ä‘i rồi, ta trở lại. Ta không ngại võ công cá»§a lão. Cái rương tài vật cá»§a lão ta vẫn còn giữ. Mấy đứa há»c trò cá»§a lão hiện Ä‘ang qui thuận ta cả. Bây giá» ngươi muốn quay trở lại chưa muá»™n!
Tuyết Cừu nghe Äông Äế nói khÆ¡i khÆ¡i như vậy rất khó nghÄ©. Dù sao Băng Kiên và Phi Quỳnh vẫn có tình thân thiết lúc trước. Chàng đã đến đây rồi không thể bá» Ä‘i liá»n được.
Tuyết Cừu nói :
- Vãn bối từ ngàn dặm đến đây để tìm bạn cố tri. Mong tiá»n bối cho gặp để thăm há»i hỠđôi câu.
Lão lắc đầu :
- Không được!
Tuyết Cừu nói :
- Há» là... Ngưá»i nhà cá»§a tại hạ!
Lão vẫn lắc đầu.
Tuyết Cừu nói :
- Như vậy là tiá»n bối đã hại há» rồi?
Lão nổi nóng :
- Cẩu tá»­! Ta nhân nhượng ngươi nhiá»u lắm rồi, sao ngươi cứ làm tá»›i?
Tuyết Cừu thấy lão nửa chánh nửa tà, nửa đùa nửa thẳng, chàng chưa tiện khai chiến. Chàng mong muốn sao cho lão khai cuộc trước.
Tuyết Cừu nói :
- Tiá»n bối là ngưá»i từng trải và hào kiệt, tiá»n bối làm như vậy thì thanh danh cá»§a ngài còn gì nữa? Tìm kẻ nấu cÆ¡m thì không thiếu gì ngưá»i. Tại sao tiá»n bối không cưỡng chế những ngưá»i như tại hạ?
Lão tức mình tung ngưá»i lên đánh ra mấy chưởng sấm sét.
Chàng cả mừng, vội né sang một bên, chỠcho chưởng phong đi qua rồi chàng sử dụng quỷ thức với ma chiêu...
Dĩ nhiên Tuyết Cừu đã tính toán kỹ. Chàng không muốn lộ hình tích nên phối hợp Cự Bí thần công với hai bộ bí kíp trên.
Chưởng lá»±c cá»§a hai bên đổ ra, chiêu đấu vá»›i chiêu, thức đấu vá»›i thức, Vô ảnh đấu vá»›i Khinh ảnh, trẻ đấu vá»›i già, linh nghiệm chá»i vá»›i sáng tạo.
Hai tuyệt đại cao thủ đấu với nhau.
Ta phải biết, khi kỳ công cao, tâm lá»±c và sinh lá»±c ổn định, chiêu và thức biến hóa khôn lưá»ng. Hết Quá»· thức đến Ma chiêu. Không ai ngỠđược rằng má»›i mưá»i ngày mà phép sá»­ dụng Ma chiêu cá»§a chàng không còn chá»— để Ä‘iá»u chỉnh. Ná»™i lá»±c tuôn ra như sóng tràn bá». Chưởng lá»±c va chạm nhau phát lên những tiếng kêu vang động cả Mê cung.
Phút chốc há» trải qua được mưá»i hiệp.
Tuyết Cừu gặp đối thủ càng đánh càng hăng, hai bên càng giữ ở mức trung bình. Hết Quỷ thức đến Ma chiêu, hết Ma chiêu đến Hình kinh, pha luôn cả Vô Ảnh và Cự Bí.
Sáu chiêu đầu đi qua, Tuyết Cừu chuyển dần sang thế thượng phong.
Ngưá»i trong Mê cung kéo ra đứng xem cuá»™c ác chiến vô tiá»n khoán hậu này.
Từ chiêu thứ bảy trong Hình kinh trở Ä‘i, Äông Äế nằm vào thế liệt bại thấy rõ. Ông bị chưởng cá»§a Tuyết Cừu đánh tÆ¡i bá»i.
Ngang qua chiêu thứ chín, lão trúng một chưởng bay tạt ra ngoài.
Tuyết Cừu không truy Ä‘uổi, chàng bình tÄ©nh há»i :
- Ngài có chịu đem Băng Kiên và Phi Quỳnh ra đây không?
Trước đánh đông thá»§ hạ, lão đành ngậm đắng nuốt cay, há»i :
- Tiểu Sát Tinh quả là lợi hại? Nhưng ngươi là thế nào của Vô Lai Tôn Giả?
Lã Tuyết Cừu ngạc nhiên vá» câu há»i này.
Chàng toan trả lá»i, chợt thấy má»™t sá»± khác thưá»ng xảy ra. Má»™t thiếu nữ chạy bay vào nÆ¡i trận đấu, bất kể má»i ngưá»i có mặt nÆ¡i đây...
Lã Tuyết Cừu thấy Tuyết Minh mặt mày hÆ¡ hải, bây giá» hÆ¡i khởi sắc hÆ¡n má»™t chút, chàng cả mừng, chạy tá»›i nắm tay nàng há»i :
- Tiểu thư đi đâu? Tại hạ tìm tiểu thư suốt đêm!
Nàng mừng xăng xít, đáp gá»n :
- Tiểu muá»™i tìm công tá»­ suốt đêm đến giá»! Vụ này làm sao?
Chàng thuật lại đầu Ä‘uôi sá»± việc, kể cả phần võ công cá»§a Äông Äế. Nghe qua, nàng há»i :
- Äông Äế muốn chia tư võ lâm, cái đó cho là được. Nhưng đó chỉ là sở nguyện. Bí Tàng cung có hai vị Cung chá»§ Ä‘á»u tài đức mà khắp võ lâm không ai sánh kịp. Äại Lâm phái cÅ©ng có hai Chưởng môn, tính tình tuy quái dị nhưng há» là những nhân vật nghÄ©a khí, võ công cÅ©ng không kém Bí Tàng cung. Thần quân phá»§ có NgÅ© Hoa và Song Long kiếm khách, nhưng Song Long kiếm vừa má»›i bá» Ä‘i, NgÅ© Hoa đại sư và Thần quân có tài mà vô đức. Trước sau gì há» cÅ©ng bị thảm hại. Dù sao ba nhánh lá»›n Ä‘á»u có hai đầu. Còn Äông Äế má»™t mình vừa tảo vừa tần, võ công tuy vào hàng kiệt xuất nhưng việc làm na ná giống Thần quân. Băng Kiên và Phi Quỳnh vốn là chá»— thâm tình cá»§a bá»n tiểu nữ, xin ngài nể tình má»™t phen!
Lão và má»i ngưá»i nghe Tuyết Minh luận vá» các thế lá»±c giang hồ cÅ©ng gần tương tá»± như lão nói khi nãy, ai nấy Ä‘á»u có vẻ kính nể. Nhưng lão thật khó xá»­. Vì trước khi đấu, Tuyết Cừu đã yêu cầu năm phen ba lượt, lão nhất quyết không chịu. Nếu bây giá» Äông Äế nhận lá»i thật là bẽ bàng cho lão.
Äông Äế nhắc lại câu há»i khi nãy :
- Các hạ hãy cho biết Vô Lai Tôn Giả với các hạ có những liên quan như thế nào?
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ là đệ tá»­ ký truyá»n cá»§a Vô Lai Tôn Giả. Nhưng do đâu mà tiá»n bối biết Vô Lai Tôn Giả?
Lão ngạc nhiên há»i gằn lại :
- Äệ tá»­ ký truyá»n? Ta vốn là đệ tá»­ đích truyá»n cá»§a ngài. Những năm cuối Ä‘á»i cá»§a ngài, ngài đưa ta vỠđây và dạy sáu chiêu trong Tàng Ảnh phổ. Ngài nói: Ta tìm ra mưá»i lăm chiêu tất cả nhưng ngưá»i Ä‘á»i này không có duyên, nên ta chỉ truyá»n đến sáu chiêu mà thôi! Ngài tịch năm má»™t trăm linh má»™t tuổi, lúc đó ta vừa hăm bảy tuổi! Äiá»u ta biết được là ngài không để lại cho Ä‘á»i má»™t bá»™ sách nào. Tàng Ảnh phổ là bá»™ kỳ thư nhưng ngài đã há»a táng! Vậy công tá»­ hãy nói rõ, công tá»­ há»c ở đâu ra những chiêu thức đó?
Tuyết Minh và Tuyết Cừu rất lấy làm khó nghĩ, có nên nói thực vỠcái địa huyệt kia không?
Tuyết Cừu tìm được lá»i để giải đáp. Chàng nói :
- Nếu trừ tiá»n bối ra, dưá»ng như Tôn giả không có đệ tá»­. Tôn giả có khắc lại mưá»i lăm chiêu thức ấy trong má»™t hang động, tại hạ luyện xong, há»§y tác phẩm ấy rối, vì theo di ý cá»§a Tôn giả.
Äông Äế lại há»i :
- Có thể nào cho ta biết hang động đó không? Trên Ä‘á»i này kỳ nhân, kỳ tỉnh, kỳ sá»±, ta dám tá»± hào ta là má»™t pho tá»± vá»±ng, nhưng tác phẩm cá»§a cố lão sư mà ta không biết thì quả là tệ! HÆ¡n nữa, chúng ta cùng là má»™t thầy có thể nhận nhau là huynh đệ được chăng?
Tuyết Minh chen vào nói :
- Khi Tôn giả mất, linh cữu của Tôn giả quàn tại đâu, hoặc an táng ở nơi nào?
Äông Äế nói :
- Chính tay ta há»a thiêu cho sư phụ, linh cữu là bài vị hiện còn tại Mê cung này. Hai vị theo ta!
Lão dẫn hai ngưá»i vào tòa cung Ä‘iện và Ä‘i sâu hun hút qua bao nhiêu phòng. Có má»™t thang nhá» bắc lên má»™t gác nhá», lão đưa hai ngưá»i lên.
Tuyết Cừu và Tuyết Minh thấy có má»™t cái tráp bằng gá»— hương đặt trên án thá», lại có má»™t bức há»a trắng Ä‘en chân dung cá»§a Tôn giả, nét bút tinh khôi.
Tuyết Minh và Tuyết Cừu vội vàng quỳ xuống, đồng nói :
- Äệ tá»­ xin ra mắt sư phụ!
HỠlạy hai lạy. Tuyết Cừu và Tuyết Minh đứng lên.
Tuyết Minh nói :
- Äây là má»™t chứng minh cho biết ngài là đích truyá»n cá»§a Tôn giả. Còn có nhìn nhận đồng sư đồng môn hay không là do ngài quyết định.
Lão đưa tay nắm lấy hai ngưá»i nói :
- Tạ Æ¡n Trá»i Phật! Hôm nay ba ta là huynh đồng sư. Khá»i cần phải làm lá»… ra mắt! Có lẽ phẩm hạnh cá»§a Äông Äế này không có, nên lão sư má»›i không dạy và không cho ta biết chá»— nÆ¡i ngài làm việc vá» má»™t tác phẩm võ há»c.
Tuyết Minh đứng lên chắp tay nói :
- Tiểu muá»™i xin ra mắt Äại sư huynh!
Nói xong, nàng xá ba cái.
Tuyết Cừu cũng làm như vậy. Xong, chàng nói :
- Äã là đồng sư vá»›i nhau, tiểu đệ sẽ Ä‘em mưá»i lăm chiêu đó giao lại cho sư huynh!
Äông Äế xua tay :
- Bất tất phải vậy! Ta trước đây đã không có duyên há»c, bây giá» ta lại không muốn há»c nữa.
Há» tâm sá»± vá»›i nhau má»™t hồi, cuối cùng Äông Äế nói :
- Ta thấy tư chất cá»§a Băng Kiên và Phi Quỳnh rất đặc biệt, nên ta ép hai ngưá»i ấy khổ luyện Tàng Ảnh phổ. Tá»± ta tìm ra ba chiêu sau cùng. Ta bị hiá»n đệ đánh ta má»™t chưởng ở chiêu thứ chín. Không phải ta không đỡ được. Chỉ vì ba chiêu sau là cá»§a ta, còn ba chiêu kia là cá»§a Tôn giả, nếu ta đánh lại, té ra chiêu cá»§a đệ tá»­ đánh chiêu cá»§a sư phụ, do đó ta nương đà mà nhảy ngoài.
Äông Äế nói xong tá»± động biểu diá»…n lại chín chiêu trong Tàng Ảnh phổ. Ba chiêu sau cùng cá»§a ông tuy có khác vá»›i ba chiêu chính nhưng sá»± lợi hại vẫn tương đương vá»›i ba chiêu kia.
Tuyết Minh và Tuyết Cừu xem qua là nhớ ngay. Tuyết Minh khen :
- Lão sư huynh sáng lập ra ba chiêu đó xứng đáng là bậc đại tôn sư. Nhưng chiêu cuối cùng lão sư huynh không chịu Thân khai mà Ä‘i đưá»ng Túc bẽ nên má»›i chấm dứt ngay tại đó!
Tuyết Cừu đứng lên diá»…n bại ba chiêu cá»§a sư phụ cho Äông Äế thấy. Lão thở dài, nói :
- Bởi vì ta cÅ©ng biết Ä‘i đưá»ng Tục bế (khép chân lại) là để kết thúc chiêu thức, nhưng Ä‘i đưá»ng Thân khai (vươn rá»™ng mình ra) thì các chiêu thức tìm ra sau đó sẽ bị loãng ngay. Không ngá» Tôn giả mượn đà cá»§a đích làm cầu nối liá»n những chiêu sau này. Chính vậy Tôn giả má»›i là bậc đại tôn sư.
Lão sai thuá»™c hạ Ä‘i gá»i Băng Kiên và Phi Quỳnh. Lão đưa Tuyết Cừu và Tuyết Minh trở lại nhà khách. Lão nói :
- Ta chưa biết tên sư muội!
Tuyết Minh nói :
- Tuyết Minh!
Băng Kiên và Phi Quỳnh bước vào. Hai nàng thấy cảnh tượng bất ngá» Ä‘á»u đứng chết lặng.
Hồi lâu, Băng Kiên nhào tới ôm Lã Tuyết Cừu còn Phi Quỳnh ôm lấy Tuyết Minh.
Cặp Tuyết Băng này rất tự nhiên như trước hỠkhông ai. HỠbuông ra.
Băng Kiên quay sang há»i Tuyết Minh :
- Cung chá»§ lâu nay ngá»c thể vẫn khang an chứ?
Tuyết Minh vẫn biết Tuyết Cừu và Băng Kiên thân thiết như má»™t cặp tình nhân, nàng cÅ©ng thông cảm, liá»n nói :
- CÅ©ng khốn đốn nhiá»u, nhưng qua hết. Nhá»› hai vị mà phải Ä‘i tìm đây! Hai vị nay làm đệ tá»­ cá»§a Äông Äế cÅ©ng được.
Băng Kiên nói :
- Tiểu muá»™i đâu có chịu há»c? Äông Äế ngày nào cÅ©ng ép. Phi Quỳnh thì rất cần há»c để sau này quyết trả mối thù ô nhục ấy, nên tiểu muá»™i phải há»c theo!
Tuyết Minh há»i :
- Cách xưng hô giữa Äông Äế vá»›i hai vị thế nào?
Băng Kiên nói :
- Vẫn là... Tiá»n bối, tiểu nữ.
Äông Äế nói :
- Tuyết Minh và Tuyết Cừu truy nguyên ra cùng má»™t sư phụ vá»›i ta. Lấy tình đồng môn mà suy hai ngưá»i phải gá»i há» là sư cô và sư thúc. Nhưng thôi, chư vị đã có tình cố cá»±u vá»›i nhau, hãy xá»­ nhau như cÅ© thì đẹp hÆ¡n.
Bây giá» năm ngưá»i như má»™t nhà bắt đầu tâm sá»± nhau nhiá»u. Và kết cuá»™c Äông Äế được coi là Bí Tàng cung chá»§ thứ ba, ngang vai vế vá»›i Tuyết Minh, có nhiệm vụ coi ngó Mê cung và Ä‘i thâu lượm tin tức giang hồ.
Tuyết Cừu há»i :
- Trưá»ng hợp nào lão sư huynh thu nhận Cấp Cô SÆ¡n? Tính tình cá»§a hắn ra sao?
Äông Äế nói :
- Cấp Cô Sơn tính tự cao tự đại, lại hay có tính ghẹo gái, một hôm vào quán gặp phải con nhỠrất xinh, võ công nhuần nhuyễn, hắn ghẹo và gây sự. Nếu không có ta, bị con nhỠđó giết chết rồi. Sẵn đó, hắn theo ta vỠđây để tu luyện.
Băng Kiên nói :
- Nếu Äông Äế không Ä‘uổi hắn Ä‘i, thì có ngày tiểu nữ cÅ©ng giết hắn. Ngày nào hắn cÅ©ng có lá»i tán tỉnh. Chỉ vì tiểu nữ không được phép ra ngoài đó thôi.
Äông Äế nói :
- Dụng nhân như dụng má»™c! Thương thá»§y trá»c, trạc ngã túc. Thương thá»§y thanh trạc ngã anh (nước sông Thương có đục thì ta rá»­a chân, mà trong thì ta giặt mÅ©)! Ta sẽ uốn nắn hắn. Còn quá quắt lắm, ta sẽ có cách khác. Ta cho phép hai con nhá» này gá»i ta là sư huynh và xưng là tiểu muá»™i, để tiện việc xưng hô vá»›i ta!
Phi Quỳnh le lưỡi nói :
- Phi Quỳnh này sợ lắm! Gá»i quen miệng rồi không đổi được. HÆ¡n nữa, gá»i tiá»n bối là sư huynh thì cái đám gìa trẻ kia gá»i tiá»n bối bằng gì?
Má»i ngưá»i đồng ý vá»›i Phi Quỳnh.
Băng Kiên há»i :
- Bây giỠCung chủ và công tử đi đâu? Tiểu muội đi theo được không?
Tuyết Cừu nói :
- Gặp được hai vị rồi, Cung chủ trở lại Bí Tàng cung. Còn tại hạ đi có việc của tại hạ.
Ngay hôm đó, Äông Äế tập hợp thuá»™c hạ lai tuyên bố chấn chỉnh lại ná»™i bá»™, thay đổi phương hướng sinh hoạt...
Äâu đó xong, Tuyết Cừu kéo Äông Äế ra ngoài nói :
- Nghe lão huynh nói biết rất nhiá»u dị nhân dị sá»±, vậy sư huynh nhìn hai cô Tuyết Minh và Băng Kiên như thế nào?
Äông Äế nói :
- Ta chưa kịp để ý há».
Tuyết Cừu nói :
- Trên tai phải của hai cô đó có hai vết giống nhau!
Lão nói :
- Nếu một cô như vậy nữa thì hỠlà tỷ muội đồng bào!
Tuyết Cừu có ý nghi ngại, nói :
- Tiểu đệ có gặp một vị cô nương nữa, cũng có một vết như vậy. Nhưng lão sư huynh có gì làm quyết?
Äông Äế nói :
- Ta là nhân chứng! Ta vào và cho há» biết ngay từ bây giá».
Äông Äế vào phòng riêng, cho má»i Tuyết Minh và Băng Kiên đến nói :
- Hai vị đưa... Tai cho ta khám!
Lá»i đột ngá»™t khiến hai cô ngạc nhiên. Nhưng ai cÅ©ng coi lão là ngưá»i nhà, nên há» không ngại ngùng gì.
Lão khám cho rồi nói :
- Ở trong ngưá»i hai vị còn hai cái “pháiâ€, xin hãy lấy ra.
Băng Kiên nói :
- Tiểu nữ có một cái phái, mở ra xem thấy một mảnh vải, có ghi hai chữ...
Lão cắt nói :
- Äá»§ rồi! Hai chữ đừng Ä‘á»c ra!
Tuyết Minh nói :
- Tiểu muội cũng có một phái như vậy, và cũng có hai chữ...
Lão nói :
- Sư muá»™i đừng nói nữa! Äể ta thuật lại má»™t Ä‘oạn cÅ©ng đáng gá»i là.. Tam Hóa Liên Châu!
* * * * *
Hai mươi hai năm trước.
Cái ngày mà giang hồ truy tróc Lã Äạo Nghi, Ä‘i đầu đám ngưá»i này là bảy hòa thượng Thiếu Lâm, bốn đạo sÄ© Nga Mi, kế đến Côn Luân, Không Äá»™ng, Võ Äang... Rồi má»›i tá»›i bá»n giang hồ. Bá»n há» chia làm ba nhóm. Vợ chồng Lã Äạo Nghi vừa đánh vừa lui dần.
Lúc đó Lã phu nhân vừa sinh được cậu bé có mấy tháng tuổi. Sức khoẻ phu nhân chưa phục hồi, nên Huyết Thủ vừa đánh vừa bảo vệ cho bà.
Trong khi đó, vợ chồng má»™t cặp hiệp khách là Châu Thiên San và Âu Dương Phượng vốn là bạn thân cá»§a vợ chồng Huyết Thá»§. Há» nghe tin Huyết Thá»§ như vậy, liá»n Ä‘uổi theo vá»›i mục đích can gián giang hồ, hay ít nữa, cÅ©ng giúp bằng hữu má»™t tay.
HỠđi ba ngày đã theo gần kịp đám kia, bỗng Âu Dương Phượng chuyển bụng.
Ngay giữa đưá»ng không có làng xóm nhà cá»­a, nên hỠđến má»™t dòng suối gần đó.
Không ngá» trong đám giang hồ sau cùng, có ngưá»i phát giác và tri hô lên, đám giang hồ kia ập tá»›i. Có ngưá»i biết vợ chồng vị hiệp khách này, liá»n nói :
- Gã là Châu Thiên San và sản phụ kia là Âu Dương Phượng là thân hữu của Huyết Thủ!
Bá»n chúng áp lại, Châu Thiên San đành rút kiếm ra cá»± địch. Lúc đó Châu phu nhân cÅ©ng vừa hạ sinh được ba bé gái, chưa cắt nhau.
Có tên đã lá»t qua rào phòng thá»§ há» Châu.
Phu nhân ngồi dậy rút kiếm bảo vệ ba con. Châu Thiên San đã giết năm, bảy tên. Nhưng hết lớp này tới lớp khác tràn tới, ông đuối sức.
Lúc ấy Äông Äế xuất hiện. Vài chiêu trong Tàng Ảnh phổ đã giết được mấy ngưá»i bao quanh phu nhân. Tiếp theo, ông phóng chiêu liên tục giết thêm mưá»i mấy tên nữa, nhưng vẫn không cứu kịp Châu Thiên San. Há» Châu bị trá»ng thương ngã xuống. Nhiá»u tên đồ tể nhào tá»›i, Äông Äế chận không hết. Há» Châu bị má»™t nhát kiếm sau cùng, ông chết không kịp có lá»i nói nào. Äám giang hồ kia thấy Äông Äế sát cÆ¡ trùng trùng, chúng không dám tấn công nữa, vá»™i vã rút lui.
Äông Äế quay sang Châu phu nhân... Bà bị thương nằm bất tỉnh. Äông Äế bèn làm... Bà mụ!
Châu phu nhân tỉnh lại, thá»u thào :
- Cảm Æ¡n tiá»n bối! Tiểu nữ sống không nổi nữa... Tiá»n bối hãy giữ giùm ba cháu...
Phu nhân lấy chiếc khăn vuông, viết: Châu Thiên San. Âu Dương Phượng.
Tự tay bà lấy mũi kiếm làm dấu trên thùy châu bên phải các con.
Xong, bà buông kiếm xuôi tay...
Äông Äế tận tình cứu chữa cho bà nhưng vẫn không kết quả gì.
Sau khi chôn cất vợ chồng Châu đại hiệp xong, Äông Äế lấy đá táng vào đó để làm dấu, có khắc trên đá bốn chữ Phượng San chi má»™. Ông chưa bồng ba đứa bé Ä‘i vá»™i, ông còn phải tắm cho ba đứa bé gái nữa. Xong, Äông Äế khâu ba cái bá»c và ba cái phái. Cắt cái khăn chia làm ba mảnh. Bé đầu có hai chữ Châu Âu, bé giữa hai chữ Thiên Dương, bé cuối hai chữ San Phượng!
Ba mảnh đó bỠvào chiếc phái đã may sẵn.
Äông Äế rút ba sợi dây trong túi gấm ra luồn vào phái, Ä‘eo vào cổ ba đứa bé. Äoạn, ông địu ba bá»c Ä‘i.
Biết mình không thể nuôi được ba hài nhi này trong lúc chúng còn thÆ¡, ý cÅ©ng muốn tìm ngưá»i gởi.
Äi được ná»­a buổi đưá»ng, bất ngá» gặp Băng nhị nương Ä‘i ngang qua có vẻ hối hả, Äông Äế giao bá»c bên trái cho Nhị Nương rồi nói :
- Nhá» nữ hiệp nuôi giùm cháu bé này, ta không đủ Ä‘iá»u kiện để nuôi chúng!
Băng nhị nương tuy lúc đó còn là thiếu nữ, nhưng thấy hoàn cảnh thắt ngặt như vậy, nàng vui vẻ nhận lá»i. Bốn năm sau, nàng Ä‘ang lúc chuẩn bị xuất giá, thì bị cưỡng bức, sau đó Băng nhị nương tá»± sát, con bé kia được bốn tuổi, tên nó là Băng Kiên. Äông Hải Thần Quân đã giết được thá»§ phạm và Ä‘em Băng Kiên vá» nuôi dạy, lúc đó Băng Kiên vừa lên tám tuổi.
Từ lúc bốn tuổi đến tám tuổi, Băng Kiên sống vôi ngưá»i vú há» Hạng. Má»™t hôm Thần quân Ä‘i ngang qua, định vào đó xin tá túc tạm má»™t đêm, ông biết được việc này, nổi giận, quyết truy cho ra thá»§ phạm để trả thù cho Nhị nương, cÅ©ng là để trả Æ¡n... Tá túc.
Sau này Thần quân luyện một môn võ công là nghịch lưu thần công khi đạt rồi, lão đổi tính, nên Băng Kiên sợ quá bỠtrốn.
Lão Äông Äế còn hai bá»c nữa chưa biết tính sao, cÅ©ng may chiá»u đó, ông ghé lại má»™t xóm nhà xin sữa cho chúng bú. Có ngưá»i giá»›i thiệu trong xóm có má»™t vợ chồng không con, há»i ra má»›i biết chồng là há» Hà, vợ là NgÅ© Thị. Nguyên NgÅ© Thị là bào muá»™i cá»§a NgÅ© Hoa đại sư, nhưng lúc đó Äông Äế không biết, liá»n gởi chiếc bá»c bên phải cho há» Hà. Vợ chồng cả mừng nhận lá»i ngay.
Hai năm sau, Äông Äế ghé lại, nghe tin cặp vợ chồng ấy vừa má»›i qua Ä‘á»i.
Äứa bé gái được má»™t nhà sư Ä‘em vá» nuôi. Sau, Äông Äế Ä‘iá»u tra sá»± an toàn cá»§a các bé. ÄÆ°á»£c biết nhà sư đó là NgÅ© Hoa và đứa bé gái là NgÅ© Ngoạn Cô.
Còn má»™t chiếc bá»c sau lưng! Ngày đêm Äông Äế mang bá»c Ä‘i. Gặp xóm làng nào cÅ©ng vào xin sữa cho bé bú. Việc làm cá»§a Äông Äế khổ như má»™t nhà sư khổ hạnh.
Má»™t hôm, trên đưá»ng Ä‘i Äông Äế gặp má»™t ngưá»i quảy sữa dê Ä‘i bán. Vừa Ä‘i, ngưá»i ấy vừa khóc. Há»i ra, ngưá»i ấy vừa bá» má»™t đứa bé gái tuổi má»›i vừa vài tháng, vì chứng đậu.
Äông Äế làm má»™t cuá»™c thá»a hiệp vá»›i lão, chi cho lão mấy bài thuốc chữa bệnh tiểu nhi, đồng thá»i giao đứa bé này cho vợ chồng lão nuôi để quên bá»›t buồn.
Äông Äế có Ä‘i đến nhà ngưá»i ấy, há»i thăm biết lão là ngưá»i há» Äậu, Äông Äế nghÄ© thầm :
- “Cha há» Äậu mẹ há» Äá»—, mà con lại bị chứng đậu sởi mà chết!â€
Äông Äế sợ hậu vận, không muốn giao đứa bé. Nhưng vợ chồng há» Äậu năn nỉ khẩn thiết, cuối cùng Äông Äế buông xuôi lòng, ông còn bày nhiá»u bài thuốc chữa chứng đậu.
Má»—i năm, Äông Äế tá»›i nhà há» Äậu hai lần. Ông đến năm lần tất cả, đứa bé vẫn bình an...
Qua lần thứ sáu, Äông Äế đến nÆ¡i thì không còn ai ở đó cả. Ngưá»i lối xóm nói, vợ chồng ngưá»i này bị hổ xÆ¡i, bởi việc Ä‘i giữ dê ban đêm. Không biết ai ẵm đứa bé Ä‘i đâu...
Äông Äế bá» không biết bao nhiêu thá»i gian Ä‘i tìm, vẫn không ra tông tích...
* * * * *
Äông Äế kể đến đó, hai cô cùng rÆ¡i lệ.
Tuyết Minh vừa khóc vừa nói :
- Tiểu muá»™i chính là cô bé ở nhà há» Äá»—, trong mảnh vải kia ghi bằng máu vá»›i hai chữ Thiên Dương. Sau đó có ngưá»i ở huyện Miên Thá»§y Ä‘em vá» nuôi, và gá»i là Tuyết nhi. Ngưá»i nuôi tiểu muá»™i võ công cÅ©ng khá. Tiểu muá»™i bắt đầu tập luyện từ hồi ba bốn tuổi.
Tuyết Minh dừng lại lau nước mắt rồi nói tiếp :
- Äến lúc năm tuổi, ngưá»i nuôi ở Miên Thá»§y chết, thì ngưá»i Bí Tàng cung Ä‘em tiểu muá»™i đến đó ở và dạy dá»— đến giá».
Tuyết Cừu chụp há»i :
- Ngưá»i Bí Tàng cung là ai?
Tuyết Minh nói :
- Vô Tận Tàng cao thá»§. Hồi đó trong cung chỉ có vài ba ngưá»i. Không ai biết tên há» và mặt mày cá»§a ông ta. Khi tiểu nữ đã biết suy nghÄ©, đòi há»i há» tên, Cung chá»§ nói tên là Tuyết nhưng không có há»!
Tiểu muá»™i lại há»i :
- Phải xưng hô với Vô Tận Tàng cao thủ thế nào?
Ông nói :
- Cứ gá»i là Vô Tận Tàng cao thá»§!
Tuyết Cừu há»i :
- Còn Vô Tận Tàng cao thá»§ gá»i tiểu thư là gì?
Tuyết Minh nói :
- Ngay từ bé, thưá»ng thì ông ta nói trổng, đôi khi ông cÅ©ng gá»i là tiểu cô nương má»™t cách xa lạ như vậy. Chưa có lần nào ông gá»i khác.
Tiểu muá»™i há»i :
- Sao không cho tiểu nữ gá»i ngài là tiá»n bối?
Ông nói :
- Chừng nào tiểu cô nương an bá» gia thất, sẽ gá»i ta cách nào cÅ©ng được!
Nàng nói tiếp :
- Hồi mới năm, bảy tuổi mà tiểu muội đã biết nghĩ đến việc xưng hô cho hợp với lễ giáo.
Lúc đó ông nói :
- Biết đâu hôn phu của tiểu cô nương lại là bạn vong niên của ta thì sao? Cách xưng hô ấy tới bây giỠcũng vậy...
Băng Kiên mới lên tiếng :
- Tiểu muội là đứa bé ở nhà Băng nhị nương. Mảnh vải trên phái tiểu muội vẫn được viết bằng máu với hai chữ...
Má»i ngưá»i cùng nói má»™t rập :
- San Phượng!
Tuyết Cừu kết luận :
- Vậy mảnh vải của Ngũ Ngoạn Cô có hai chữ Châu Âu. Và Ngũ Ngoạn Cô là chị cả!
Äông Äế nói :
- Thật là oan nghiệt! Thần quân và NgÅ© Hoa là ngưá»i nuôi nấng Băng Kiên và Ngoạn Cô, bây giá» lại trở thành là ngưá»i đối đầu. Dù hai cô có không muốn đối đầu nhưng hỠđã đối đầu Bí Tàng cung là đối đầu Tuyết Minh, tức là há» tá»± đối đầu vá»›i hai cô.
Băng Kiên nói :
- Tiểu nữ quyết không đối đầu với Thần quân, nhưng không trở lại Thần Quân phủ nữa. Tuyết Minh tỷ tỷ! Tỷ tỷ có cho tiểu muội đi theo tỷ tỷ không? Ở đây thật tù túng!
Tuyết Minh nói :
- Tá»· tá»· sẽ gởi thêm các cô bạn cá»§a hiá»n muá»™i tá»›i đây được không?
Băng Kiên nói :
- Tiểu muội ở hoài một chỗ ngán quá!
Äông Äế nói :
- Võ công cá»§a Băng Kiên chưa cao sâu. Hãy ở đây mà luyện, dù không muốn ở đây, có vá» bên kia cÅ©ng phải luyện để khá»i phụ lòng ngưá»i có ý tốt vá»›i mình.
Má»—i ngưá»i nói vào má»™t tiếng, cuối cùng Băng Kiên quyết định theo Tuyết Minh vá» bên Bí Tàng cung.
Lã Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ có việc cần phải Ä‘i ngay, xin cho tại hạ lên đưá»ng trước.
Chàng chào má»i ngưá»i rồi lên đưá»ng, ai nấy đưa cặp mắt buồn thiu nhìn theo...
Tài sản của ngocvosong1986

  #22  
Old 07-05-2008, 02:32 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 22


Giang hành



Lã Tuyết Cừu má»™t mình trên bước sông hồ. Äi đâu chàng cÅ©ng thu nhặt tin tức cá»§a võ lâm, nhất là vá» Äông Hải Thần Quân và NgÅ© Hoa đại sư.
Má»™t hôm, tá»›i má»™t ngã ba, chàng dừng lại vì lòng phân vân chưa biết Ä‘i hướng nào. Bá»—ng chàng thấy từ xa má»™t ngưá»i khập khiểng Ä‘i lại. Dạng ngưá»i ấy không có vẻ bệnh hoạn nhưng lại có chứng say. Trên tay, ông cầm hồ rượu vừa Ä‘i vừa uống.
Lã Tuyết Cừu nhá»› tá»›i lá»i Lý Di Niên nói, có má»™t lão say mà công lá»±c rất thâm hậu đã cho Bạch cốc chá»§ mượn quyển Äồ hình. Không chừng lão say đó là lão này cÅ©ng nên!
Hai bên Ä‘i lại gặp nhau. Tuyết Cừu chào lão rồi há»i :
- Tiá»n bối say lắm rồi sao vẫn còn uống nữa?
Lão nói :
- Sao ngươi biết ta say?
Chàng đáp :
- Thấy tiá»n bối Ä‘i không vững!
Lão nhăn mặt mắng :
- Ngươi thật ngốc! Chiếc thuyá»n Ä‘i trên sông biển cÅ©ng lắc lư như vậy, nhưng có vững không? Nếu vững sao lại lắc? Nếu không vững sao lại không chìm?
Lã Tuyết Cừu hết ngõ đáp. Chàng chắp tay xin lỗi.
Lão xua tay nói :
- Ngươi có võ công cao, nhưng yếu lÄ©nh cá»§a nó ngươi không biết gì cả. Ta há»i ngươi võ từ đâu mà có?
Chàng suy nghĩ một hồi, nói :
- Theo vãn bối, võ há»c hình thành theo kinh nghiệm vá» thiên nhiên cá»§a loài ngưá»i qua nhiá»u thá»i đại. Há» lấy mây, nước, cây cối, động tác cá»§a chim muông Ä‘iểu thú, má»—i ngày má»—i tiến dần, rồi kết hợp vào đó, sáng tác thêm ra!
Lão cưá»i hắc hắc nói :
- Ta biết ngươi là má»™t gã dốt nát. Ngươi có biết má»™t đứa bé nếu như không được ngưá»i ta huấn luyện ngồi, bò, đứng Ä‘i, thì cuối cùng cÅ©ng chỉ là loài Ä‘i bốn chân như khỉ vượn mà thôi. Thế võ đầu tiên nhất cá»§a con ngưá»i là từ lúc biết bò đến khi biết đứng. Muốn đứng cho vững, thì cá»™t xương sống phải ngay, hai chân phải thăng bằng, mà đưá»ng trung bình cá»§a nó là đưá»ng chia con ngưá»i theo đưá»ng thẳng đứng thành hai phần bằng nhau.
Tuyết Cừu lấy làm ngạc nhiên cho sự lập luận của lão. Nhưng đó là những lập luận mới và chính xác.
Lão nói tiếp :
- Từ con ngưá»i đứng, chuyển sang trạng thái Ä‘i là má»™t thế võ tối thượng thừa thứ hai. Äi được bước đầu, thì ngàn bước cÅ©ng Ä‘i được, đó chính là sá»± tôi luyện. Từ Ä‘i chuyển sang chạy, nhảy là những thế võ thượng thừa tiếp theo... Nói tóm lại, nguồn gốc cá»§a võ há»c là tá»± thân con ngưá»i tìm ra trước. Còn thiên nhiên chỉ là phần tác dụng vá» kinh nghiệm mà thôi...
Lã Tuyết Cừu chắp tay lại nói :
- Tiá»n bối nghị luận khúc chiết quá!
Lão nói tiếp :
- Trong võ há»c thưá»ng lấy hư làm thá»±c, thá»±c làm hư và trong cuá»™c sống, nhiá»u khi vẫn cần thiết như vậy. Ta Ä‘i có vẻ nghiêng ngả, nhưng sá»± thật là rất vững chắc, đó là hư hóa thá»±c. Vững chắc bởi vì má»—i bước Ä‘i này là thừa kế má»—i bước Ä‘i trước đó. Má»—i lần cất bước lên là thân ngưá»i phải chao động. Äó là thá»±c. Có chao má»›i có vững. Không chao động, không thể nào Ä‘i được. Thá»±c hóa thành hư...
Lã Tuyết Cừu nói :
- Ngôn ngữ cá»§a tiá»n bối rất thá»±c tế nhưng cÅ©ng rất sâu xa!
Lão cưá»i thật lá»›n rồi nói :
- Dưá»ng như ta nghe ngươi chỉ biết khen và chê chứ chưa có má»™t lá»i cao luận nào?
Chàng nói :
- Vãn bối kiến văn thấp kém, rất mong tiá»n bối chỉ dạy thêm!
Lão nói :
- Ngươi đừng ngạc nhiên khi có ngưá»i cụt má»™t giò mà võ công thật cao! Thậm chí có cả ngưá»i cụt cả tứ chi mà võ công cá»§a hỠđạt tá»›i mức tối thượng thừa!
Lã Tuyết Cừu nói :
- Vãn bối chưa từng nghe ai nói!
Lão nói :
- Thiá»n luận có câu “Tay không nắm cán mai. Äi bá»™ lưng trâu ngồi. Qua cầu trông nước chảy. Cầu trôi, nước chẳng trôi!â€. Võ thượng thừa là chá»— đó!
Lã Tuyết Cừu vừa mừng vừa sợ, chàng nói :
- Tiá»n bối quả là ngưá»i uyên bác, tinh thông, trên Ä‘á»i khó có ai sánh bằng. Té ra bao nhiêu năm há»c võ nghệ, coi lại không có gì cả! Thật hổ thẹn!
Chàng nói rồi chào lão toan đi.
Lão há»i :
- Bây giỠngươi đi đâu?
Chàng thở dài não ruột nói :
- Thiên hạ mang mang, không biết Ä‘i đâu vỠđâu? Còn đưá»ng Ä‘i thì vãn bối cứ Ä‘i, không biết sẽ đến nÆ¡i nào, vá»›i cÆ¡ duyên gì đành chịu!
Lão cưá»i :
- Ngươi không được gì cả! Má»™t bài thÆ¡, văn, phú... Äá»u phải có ý có đích. Việc làm con ngưá»i dù lá»›n dù nhá» phải có má»™t ý thá»±c tế. Lập trưá»ng không có làm sao có thá»±c tài?
Tuyết Cừu nhìn lão trân trân, không nói được má»™t lá»i. Bá»—ng chàng há»i :
- Tiá»n bối phải chăng là tác giả cá»§a bá»™ Thập nhị đồ hình.
Lão nói gần xa :
- Há»i chi câu ấy! Rất nhiá»u khi má»™t vấn đỠmà Ä‘á»c giả giá»i hÆ¡n tác giả thì sao? Xưa nay kinh sách chỉ là phương tiện, chứ không phải chân lý! “Tận tín thư bất như vô thư†(Tin hết vào sách vở, thà đừng có sách vở còn hÆ¡n)! Ngươi hãy làm giùm cho ta má»™t Ä‘iá»u!
Chàng giật mình nói :
- Äiá»u mà tiá»n bối nhá» vãn bối làm, chắc chắn vãn bối không làm nổi! Nhưng tiá»n bối cứ nói, vãn bối liệu sức mình thá»­ có làm được chăng.
Lão cưá»i :
- Càng lúc ngươi càng tỠra khiếp sợ, vậy làm sao thi hành được sở nguyện của mình? Ta đứng một giò, ngươi hãy vận hết sức bình sinh của mình đánh ra một chưởng xem thử kết quả tới đâu!
Lão nối khơi khơi vậy đó, mà chàng lại kinh sợ.
Tuyết Cừu nghiêm trang nói :
- Nếu nói vá» chưởng lá»±c, thì vãn bối có thể đánh vỡ má»™t khối đá. Tiá»n bối đừng nên làm vậy!
Lão như không nghe lá»i Tuyết Cừu nói, lão co chân mặt lên, cÆ¡ thể tá»±a trên má»™t chân trái. Và thân hình vẫn lắc lư, lão nói :
- Ngươi ra tay đi!
Tuyết Cừu trợn đến rách con mắt ra nhìn lão, lòng nghi hoặc.
Lão giục :
- Xuất chưởng!
Chàng không còn cách gì khác hơn, đành đưa chưởng lên nói :
- Vãn bối cam đắc tội vậy.
Lão vẫn nheo mắt nhìn đám mây xa xa như để lắng nghe một điệu đàn kỳ bí, một điệu hát của thiên nhiên, hay lão đang ngắm nhìn một bức tranh vân cẩu? Lão dám hỠhững với cuộc sinh tử đến thế sao?
Tuyết Cừu rất tự tin ở sức mình. Chàng lập tức vận đến tám thành công lực, nhắm ngay lão mà xô ra một chưởng...
Luồng chưá»ng hùng hậu ấy vẫn khua động vào thiên nhiên phát ra âm thanh ồ ồ, phát ra tiếng gió vù vù...
Xem lại lão say kia... Vẫn là lão say tự thuở nào. Mắt lão xa vắng, thân hình lão vẫn lắc lư.
Lã Tuyết Cừu cảm thấy lão như ma quá»· từ cõi yêu tinh nào đó hiện vá». Chàng không dám tin đây là sá»± thật.
Tuyết Cừu vá»— trán há»i má»™t câu bâng quÆ¡ :
- Thế này là thế nào?
Äá»™t nhiên lão say bật cưá»i, nói :
- Sá»± thật đó. Äổi trăm năm công lá»±c chỉ có giá trị đối vá»›i con ngưá»i, không mảy may nào giá trị vá»›i thiên nhiên. Ngươi thấy thân thể tuy lắc lư nhưng vẫn vững như thuyá»n Ä‘i trên sông... Ngươi phải hiểu như vậy mà luyện.
Lão toan quay mình đi, đột nhiên Tuyết Cừu quì xuống như một kẻ cầu đạo. Chàng nói :
- Tiá»n bối nếu không thánh nhân thì cÅ©ng thần nhân. Xin hãy giảng rõ tâm pháp cho kẻ cầu đạo này.
Một thiếu niên anh tuấn như chàng, một ý chí cương quyết, một tấm lòng kiên định như vàng đá, đôi mắt thuần thành khiến lão say kia có đôi nét cảm động, nói :
- Tùy theo đối tượng mà đặt mình vào hoàn cảnh để xá»­ trí. Nếu đối tượng là dòng sông, thì ta phải là con thuyá»n. Nếu đối tượng là sóng bão, thì ta phải là con sò, vá» sò... Nếu đối tượng là con thuyá»n, thì ta là vÅ© bão. Nếu đối tượng là núi thì ta là không gian. Nếu há» là không gian, thì ta là thá»i gian... Nói tóm lại, hãy vui chiếu vào thiên nhiên mà hành sá»±. “Thuận thi an giả tồn, nghịch thiên giả vongâ€, là ý này đây.
Tuyết Cừu xá một cái, nói :
- Vãn bối tâm niệm lá»i ngài. Ngài còn Ä‘iá»u gì để chỉ giáo thêm nữa?
Lão nói :
- Ngươi luyện võ đến mức đó thế gian này chỉ có má»™t vài ngưá»i, vậy có nghÄ©a ngươi còn hạnh phúc. Còn nếu luyện như lá»i ta nói, Ä‘á»i ngươi sẽ cô đơn, bởi vì không còn biết buồn vui. Tùy ý ngươi lá»±a chá»n.
Lã Tuyết Cừu chào lão rồi quay mình bỠđi. Vừa đi, chàng chợt nhớ tới Lý Di Niên là Lý độc cước, có khi là một hành khất túng thiếu.
Tuyết Cừu vá»™i vàng quay lại gá»i :
- Tiá»n bối! Tiá»n bối!
Lão dừng lại quay nhìn chàng.
Tuyết Cừu chạy đến nói :
- Tiá»n bối có tiá»n để độ nhật chăng?
Lão cưá»i nói :
- Cảm ơn ngươi. CỠcây đứng một chỗ không nói năng, không biểu lộ mà vẫn sống được. Chúc ngươi tâm bình khí hòa.
Lão quay đi.
Tuyết Cừu lại cất bước... Vô định. Chàng vừa Ä‘i vừa ghi nhá»› lại lá»i cá»§a lão say nói. Những lá»i đó vá»›i ngôn ngữ bình thưá»ng, nhưng vá»›i má»™t ý nghÄ©a huyá»n nhiệm. Con thuyá»n, dòng sông, vÅ© bão, mảnh sò, gió mưa núi... Thật khó hiểu. Khó hiểu như vậy mà lại thật.
Thấy má»™t khối đá bên vệ đưá»ng, Lã Tuyết Cừu vận đến tám thành công lá»±c đánh ra má»™t chưởng...
Bùng!
Khối đá vỡ làm ba mảnh và chuyển động... Bụi cát bay mù và những mảnh đá con vỡ vun ra. Một chưởng tảng đá vỡ, lão say lại tựa hồ như không, có kỳ không?
Thấy má»™t chiếc đò dá»c Ä‘ang thong thả phÆ¡i buồm trên sông, chàng nhá»› tá»›i lá»i lão nói, chàng gá»i lá»›n :
- Äò Æ¡i! Äò...
Äò ghé vào bá». Chàng bước xuống nói vá»›i vợ chồng ngưá»i lái đò :
- Có thể nào cho tại hạ đi theo được không?
Gã chèo đò trạc tuổi chàng, ăn mặc lam lÅ©, nhìn chàng há»i :
- Công tử đi đến đâu?
Chàng tư lự nói :
- Äi đến nÆ¡i nào nhân huynh không muốn Ä‘i nữa thôi.
Thấy gương mặt tuấn tú cá»§a chàng, hành lý không nhiá»u cho lắm, lại thấy chàng có vẻ đăm chiêu xa vắng, gã lái đò cưá»i đùa :
- Dưá»ng như công tá»­ bị tình phụ. Huynh muá»™i tiểu đệ là khách thương hồ, thưá»ng mua bán tÆ¡ lụa châu ngá»c trên khắp các bến sông, đôi ba tháng má»›i ghé vá» nhà má»™t lần, công tá»­ theo hoài được sao?
Chàng nói :
- Như vậy càng hay...
Thiếu nữ nói :
- Công tá»­ Ä‘i theo mà không buôn bán gì thì phí thá»i gian quá. Trông nhân dạng cá»§a công tá»­ là ngưá»i há»c vấn uyên thâm, văn võ song toàn chịu khó nằm nhà ôn luyện để thi cá»­, rồi ra thi thố vá»›i Ä‘á»i chẳng có ích sao? Bá»n tiểu muá»™i chỉ vì cảnh sống mà xuôi ngược vá»›i gió mưa, công tá»­ có kham được không?
Lã Tuyết Cừu thấy thiếu nữ hồn nhiên, ăn nói ra ngưá»i có há»c. Há» là những ngưá»i buôn bán tÆ¡ lụa vàng ngá»c, mà lại ăn mặc lam lÅ© đơn sÆ¡, bất giác chàng mến há».
Tuyết Cừu chắp tay lại nói :
- Cảm Æ¡n tiểu thư và công tá»­ đã có lá»i khuyên. Tại hạ bây giá» không còn ao ước gì hÆ¡n là làm khách thương hồ má»™t vài chuyến cho quen thuá»™c, cảnh ngá»™ có Ä‘un đẩy đến đâu cÅ©ng lấy làm vui.
Thấy chàng khẩn khoản. Há» má»i chàng lên thuyá»n. Lên thuyá»n, chàng cởi bá» hành lý, Ä‘ao kiếm qua má»™t bên, khoan khoái như ngưá»i thoát được gánh nợ.
Chàng tạ Æ¡n hai ngưá»i rồi nói :
- Chiếc đò dá»c này là cảnh ước mÆ¡ cá»§a tại hạ. Bây giỠđã chiá»u, hai vị để tại hạ lo cÆ¡m nước cho.
Thiếu nữ mỉm cưá»i nói :
- Tiểu muội là Vương Nhã Thi, thân huynh là Vương Nhã Thư. Công tử là khách, không phải lo gì việc cơm nước. Nếu biết lèo lái chèo chống thì phụ giúp chút ít là vui rồi.
Tuyết Cừu vui vẻ ngay, chàng nói :
- Việc đó tại hạ có khả năng.
Chàng nói xong, thay tay cho Nhã Thư. Anh em há» Vương thấy chàng thành thạo công việc, ăn nói nhẹ nhàng khiêm tốn, lòng há» cÅ©ng thấy vui vui... Há» lo sá»­a soạn buổi ăn chiá»u.
Chiếc buồm bá»c no gió, thỉnh thoảng thuyá»n nghiêng lệch, hoặc lắc lư, chàng chế lèo, bẻ lái...
Tiếng nước reo hai bên mạn thuyá»n.
VỠđêm gió nhẹ, thuyá»n lướt êm Ä‘á»m dưới ánh trăng thanh. Ba ngưá»i dùng bữa và nói chuyện vui vẻ.
Nhã Thi cầm lái. Nhã Thư lấy rượu ra, Tuyết Cừu ngửi rồi nói :
- Rượu này ngon. Tại hạ pha thêm một chút rượu đặc biệt để có vị thơm.
Chàng lấy trong hành trang ra lá» thần thá»§y, rót sang bên vò rượu kia chừng má»™t chén, trá»™n lắc thật Ä‘á»u.
Việc xong, chàng rót rượu má»i :
- Vương huynh và Vương tiểu thơ dùng thử xem!
Anh em há» Vương tá» ra thật tế nhị và cÅ©ng gan dạ. Hay là há» cả tin vào đối tượng? Ba chén rượu được nâng lên ngang mày. Sau những lá»i má»i lịch sá»±, cả ba cùng làm cạn chén đầu tiên.
Nhã Thư chép miệng :
- Tuyệt! Hoàng đế ngự tửu chưa sánh bằng.
Nhã Thi nói :
- Tuyệt! Nhưng tiểu muội chưa thưởng thức rượu vua, nên không dám so sánh.
Huynh muá»™i há» ghẹo nhau. Cả ba ngưá»i cùng cưá»i thoải mái.
Bỗng Nhã Thư có vẻ ngạc nhiên, nói :
- Äan Ä‘iá»n bốc nhiệt, nóng lắm.
Nhã Thi cũng nói :
- Dưá»ng như rượu chạy khắp châu thân.
Tuyết Cừu cưá»i :
- Hãy vận nội công một chút, sẽ bình thản ngay. Chén đầu thì vậy, sau có trớn rồi thì không cần vận công nữa.
Nhã Thi cưá»i gượng :
- Bá»n tiểu muá»™i đâu phải là ngưá»i giang hồ mà biết vận công?
Tuyết Cừu nghiêm trang :
- Xin tiểu thư đừng đùa việc này. Buôn bán trên sông nước, không ai không biết võ công? Rượu này giúp công lực của quý vị tăng bổ.
Vận công xong, há» thấy cÆ¡ thể khoan khoái dị thưá»ng. Cả ba lại trò chuyện vui vẻ.
Nhã Thi nói :
- GiỠtới giữa canh ba, tiểu muội cầm lái.
Giữa canh ba tá»›i hết canh tư giao cho Nhã Thư. Giai Ä‘oạn chót giao cho công tá»­ chưa biết tên há».
Tuyết Cừu nói :
- Cứ giao thuyá»n này cho tại hạ suốt đêm. Quý vị ngồi vận công hoặc nằm nghỉ cho khá»e. Có gì trục trặc tại hạ sẽ đánh thức dậy. À, à... Tại hạ há» Lã.
Nhã Thi nói :
- Không phải bá»n tiểu muá»™i nghi ngá» gì, nhưng ngồi suốt đêm vậy e mất sức lắm.
Tuyết Cừu quay lại cầm lái. Anh em há» Vương dá»n dẹp. Nhã Thi rá»­a chén bát. Nhã Thư ngồi vận công.
Thuyá»n vẫn lướt rào rào...
Tuyết Cừu há»i :
- Nơi này là xứ nào?
Nhã Thi nói :
- Äây là nhánh sông Trưá»ng Giang. Rạng ngày, thuyá»n ta sẽ ghé lại bến Tân Du, mua bán nÆ¡i đây má»™t ít, rồi Ä‘i mãi tá»›i chiá»u ghé bến Vạn Lá»™c. Ta ngá»§ đêm nÆ¡i ấy.
Nhã Thi nói có vẻ thạo việc lắm. Nhã Thư ngồi vận công một chút, rồi ra trước mũi nằm. Nhã Thi nằm sau lái bên chỗ Tuyết Cừu ngồi. Nàng nhắm mắt, không biết nàng thức hay ngủ.
Tuyết Cừu vẫn bình thản cho thuyá»n chạy.
Má»™t giá», hai giá» trôi qua... Trá»i bá»—ng Ä‘en nghịt, gió thổi mạnh, sông nổi sóng. Tuyết Cừu xả lèo, cuốn bá»›t buồm.
Anh em há» Vương choàng tỉnh, nhìn trá»i mây nói :
- Quái lạ! Trá»i tháng này lại muốn mưa bão!
Tuyết Cừu nói :
- Cũng may là gần sáng rồi. Có đồ đạc gì lo đậy kín lại. Chuẩn bị đồ tát nước.
Mưa bắt đầu rÆ¡i, gió xát mạnh. Tuyết Cừu cho thuyá»n Ä‘i dá»c theo bá». Công việc rắc rối cÅ©ng trong giây lát đâu vào đó.
Anh em hỠVương có đồ mặc che mưa, còn Tuyết Cừu tha hồ để mưa tưới ướt.
Nhã Thư nói :
- Công tử để tại hạ lái cho, vào khoang nằm một chút cho ấm!
Tuyết Cừu cưá»i :
- Sá gì chút nhá» má»n này. Giá» sắp tạnh rồi. Hết mưa công tá»­ hãy thay...
* * * * *
Sáng hôm sau, thuyá»n ghé bến Tân Du. Ghe thuyá»n nÆ¡i đây khá tấp nập. Có thể nói, có má»™t chợ nổi ở đây.
Tuyết Cừu ngồi nhìn anh em há» Vương sinh hoạt. Há» lấy ra những cuá»™n tÆ¡, những cây lụa đủ màu. Có ngưá»i há»i mua vàng, bạc, ngá»c, châu...
Tuyết Cừu tá»± há»i :
- Trên bỠsầm uất thế nào mà bến Tân Du có vẻ giàu sang thế?
Chàng cao hứng lây, lấy ra vài viên ngá»c lúc trước ở trong bụng sấu, trao cho Nhã Thi, nói :
- Tiểu thư xem thử mấy viên này có bán được không?
Nhã Thi xem rồi nói :
- Hai viên này thuá»™c loại ngá»c quý, công tá»­ nên cất lại, bán uổng lắm.
Tuyết Cừu cưá»i :
- Mang theo nặng ná». Tại hạ còn khoảng vài chục viên loại này nữa. Tiểu thư nhắm có dùng được thì lấy dùng. Äể tại hạ giữ cÅ©ng vô ích mà thôi.
Nhã Thi thấy Tuyết Cừu soạn ra rất nhiá»u loại ngá»c, nàng cầm viên Long châu lên, ngắm nghía má»™t hồi nói :
- Viên này như tinh huyết kết thành, nặng hÆ¡n cả các loại ngá»c. Cái này không bán được.
Chàng lấy lại bốn viên không bán là Long châu, Tử thạch quang, Dạ minh quang, Tị thủy châu... Còn lại bao nhiêu trao cho Nhã Thi, nói :
- Phần này của tiểu thư và công tử. Nơi nào hỠmua được giá cứ bán mà dùng.
Nhã Thi cưá»i :
- Nếu bán cho công tử thì tiểu muội bán. Còn bán để tiểu muội dùng thì tiểu muội không làm vậy đâu.
Hai ngươi cứ kèo nài qua lại, cuối cùng Tuyết Cừu nói :
- Thôi, bán vài viên để sắm sá»­a tiện nghi cho thuyá»n.
Bây giá» thuyá»n khách tấp nập bu quanh thuyá»n Nhã Thi. Vài ngưá»i khách bước lên thuyá»n này, nhìn thấy Tuyết Cừu là ngưá»i lạ, liá»n nói :
- Tướng mạo của vị công tử này làm sao là khách thương được.
Chàng chỉ cưá»i không nói. Há» nói những lá»i đãi đưa để muốn mua cho được mấy viên ngá»c kia. Má»™t đại hán bảo Tuyết Cừu đưa ngá»c cho hắn xem.
Tuyết Cừu toan lấy ra nhưng Nhã Thi nói :
- Số ngá»c đó để dành lại vá» kinh đổi vài món đồ cổ.
Gã đại hán chộp lấy một trong hai viên, rồi bỠvào túi, nói :
- Tại hạ mua viên này.
Nhã Thư cưá»i cưá»i :
- Các hạ đã trả giá chưa mà bỠtúi?
Hắn nói :
- Giá mấy ta cũng mua.
Nhã Thi nói :
- Có ngưá»i đã trả má»™t ngàn lạng vàng rồi đó. Các hạ trả cao hÆ¡n nữa, tiểu nữ bán.
Hắn nói :
- Ta đồng ý mua má»™t ngàn mốt. Nhưng chuyến sau ta má»›i trả tiá»n, bây giá» chưa có.
Nhã Thư nói :
- Không được! Rõ ràng chúng ta không quen biết nhau, cũng không biết nhà của nhau, không thể bán chịu được.
Äại hán không thèm nói má»™t lá»i, xô thuyá»n ra rồi cầm dầm bÆ¡i Ä‘i.
Có vài khách lên tiếng :
- Hồ đại gia làm ngang xương quá! Giữa ban ngày mà cướp cạn!
Vương Nhã Thư toan nhảy qua, nhưng Lã Tuyết Cừu nói :
- Äể hắn Ä‘i!
Nhã Thi há»i :
- Sao vậy?
Chàng cưá»i :
- Vì tại hạ nhanh tay hơn hắn, nên đã đoạt lại ngay sau đó. Nếu chúng ta làm lớn chuyện, thì lần khác sẽ gặp rắc rối ngay.
HỠbàn tính rất nhỠnên khách không nghe được việc gì!
Có ngưá»i nói :
- Gặp Vương công tá»­ hiá»n hậu để hắn Ä‘i thoát, chứ gặp mấy tay hảo hán khác thì tên kia khó mà ở yên được.
Buổi ấy Tuyết Cừu bán một viên, còn một viên nữa trao cho Nhã Thi nói :
- Tới bến khác bán.
Bây giá» há» má»›i tin lá»i chàng nói đúng.
Nhã Thi cao hứng nói :
- Ôi chao! Công tử là đại cao nhân, quỷ thần cũng không biết việc này...
Bán chỉ một viên, mà hỠmua sắm. Cả trăm thứ vẫn chưa hết một nửa số vàng.
Tuyết Cừu nhỠđò mua chở ra mấy vò rượu to tướng, thÆ¡m ngon, cùng má»™t số thức ăn loại sang rồi cho thuyá»n Ä‘i.
Nhã Thư cầm lái, Tuyết Cừu pha rượu, Nhã Thi làm thức ăn. Nàng nói :
- Tiểu muá»™i đã mua cho công tá»­ mấy cây vải này, dá»c đưá»ng tiểu muá»™i may cho công tá»­ vài bá»™ đồ.
Tuyết Cừu nói :
- Cảm Æ¡n tiểu thư. Hành trang cá»§a Tại hạ cÅ©ng còn được trên năm bá»™. Tiểu thư đừng bận tâm đến nó làm gì. Chương trình chiá»u đến Vạn Lá»™c đã sắp đặt chưa?
Nhã Thi nói :
- Ở vạn Lá»™c khác hÆ¡n má»™t chút. Thuyá»n ta cập bến, trao đổi mua bán má»™t hồi xong việc, mướn vài ngưá»i quen canh giữ thuyá»n, sau đó Ä‘i dạo phố...
Tuyết Cừu nói :
- Thuyá»n này giao cho ngưá»i khác giữ không được đâu. Tại hạ coi thuyá»n cho hai vị Ä‘i.
Nhã Thư nói :
- Ở đây không sợ gì trá»™m cướp như nÆ¡i khác. Rất nhiá»u thuyá»n cá»§a cải hÆ¡n ta, há» cÅ©ng bá» mặc đó mà lên bá».
Tuyết Cừu không nói nữa. Chuyến đò dá»c này làm chàng nguôi ngoai má»™t vài chuyện giang hồ.
Cá rau tươi, rượu thÆ¡m, cảnh đẹp ngưá»i đẹp... Ba ngưá»i tha hồ ngất ngưởng.
Tuyết Cừu nói :
- Cảnh này sống hết Ä‘á»i cÅ©ng không biết chán.
Nhã Thi ý nhị :
- Công tử đi hoài, nếu không nhớ nhà thì nhà cũng nhớ, nhất là... Lã phu nhân.
Tuyết Cừu đang vui chợt buồn. Chàng nói :
- Tại hạ là khách không nhà, sống cô độc từ tấm bé. Thôi, chúng ta đừng nhắc đến việc đó nữa!
HỠăn uống chuyện vãn buổi tiệc vui kéo dài tới Vạn Lộc.
Tuyết Cừu vẫn im lặng để nhìn thiên hạ mua bán. Trong mắt của chàng, cuộc sinh hoạt xã hội thế này cũng có phần nào an ủi.
Thuyá»n bán hÆ¡n ná»­a số tÆ¡ lụa, há» lại thu mua má»™t số thổ sản chuẩn bị sáng mai Ä‘i bến khác.
Chàng thấy trong lòng có chút vui vui...
Nhã Thi trao đổi xong, trá»i cÅ©ng sẩm tối. Bây giá» anh em há» Vương càng thân thiết chàng hÆ¡n.
Nhã Thi kéo Tuyết Cừu lại, nói nhỠ:
- Ở thị trấn này có nhà Vương lão, bà con há» vá»›i gia đình tiểu muá»™i. Ông ta buôn bán đồ cổ bảo kiếm, kỳ thư, cổ há»a... Có thể nói còn nhiá»u hÆ¡n ở hai kinh, hoặc các thành phố lá»›n khác. Nếu công tá»­ thích thì chúng ta sẽ tá»›i đó.
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ thích lắm. Nhưng Ä‘i mà bá» thuyá»n thì tại hạ không an tâm. Hai vị Ä‘i, tại hạ ở lại là an toàn hÆ¡n cả.
Nhã Thư nói :
- Tại hạ ở nhà, Nhã Thi đưa công tử đi dạo.
Cá»±c chẳng đã Tuyết Cừu má»›i chịu Ä‘i. Chàng mang theo thanh bảo kiếm và má»™t ít tư trang, lên bá». Cả hai cùng sánh vai Ä‘i như má»™t cặp tình nhân.
Nhã Thi tính nết Ä‘oan trang, nói năng dịu dàng, lại có nhan sắc. Nếu nam nhân nào có phước gặp được ngưá»i vợ thế này thì an ổn cả Ä‘á»i. Hai ngưá»i Ä‘i mà thiên hạ cứ trầm trồ ngó theo mãi. Há» Ä‘i má»™t hồi đến Vương gia trang. Cứ nhìn cách lá»… nghi quý phái này đủ biết là má»™t cá»± gia vá»ng tá»™c.
Ngưá»i gác cổng thấy Vương Nhã Thi, vá»™i Ä‘on đả chào há»i. Hắn nói :
- Ngưá»i bạn cá»§a tiểu thư có vẻ hào hoa lắm.
Hai ngưá»i Ä‘i vào trong. Qua nhà khách, Tuyết Cừu thoáng thấy bên trong có rất đông khách giang hồ.
Gia nhân nói :
- Má»i hai vị vào nhà khách có lão gia chá».
Tuyết Cừu thấy sá»± có mặt cá»§a mình sẽ phiá»n, liá»n nói :
- Vương tiểu thư dắt mối để tại hạ mua cổ vật. Hãy báo với lão gia là vậy.
Gia nhân nói :
- Thì mấy ngưá»i kia cÅ©ng Ä‘i mua đồ cổ đó.
à của Nhã Thi cũng muốn giới thiệu chàng với Vương lão, nhưng thấy chàng có vẻ rụt rè không thích, nên nói với gia nhân :
- Bạn ta chỉ muốn xem sách quý mà thôi. Không muốn vào chốn đông ngưá»i. Ngươi bẩm vá»›i lão gia là vậy.
Gia nhân chạy vào, má»™t chốc Vương lão bước ra, hai bên cùng chào há»i.
Nhã Thi giới thiệu :
- Vị công tá»­ này là bạn cá»§a Ä‘iệt nhi. Hôm nay đưa công tá»­ tá»›i đây trước là thăm há»i bá bá, sau tìm mua má»™t số sách cổ vừa ý.
Vương lão hài lòng lắm. Lão đưa hai ngưá»i vào phòng sách. Há» tham khảo các loại sách... Văn, võ, y, dược... Rất nhiá»u.
Tuyết Cừu nguá»™i lạnh vá»›i mấy quyển kỳ thư. Bá»—ng Tuyết Cừu thấy má»™t quyển sách má»ng trên dưới mươi trang có tá»±a là Hải triá»u âm, chàng lấy xem.
Lão hỠVương nói :
- Công tá»­ không chá»n quyển nào, lại chá»n quyển triết há»c nhà Phật này.
Chàng mỉm cưá»i chứ không trả lá»i. Lật vào bên trong chàng liếc sÆ¡ thấy sách lý luận vá» sá»± biến hóa cá»§a tịnh và động, hữu và vô, thanh và khí...Chàng há»i mua quyển này.
Vương lão vuốt râu nói :
- Biếu không cho công tử đó.
Tuyết Cừu nghĩ thầm :
- “Äám mua bán sách này là má»™t bá»n mắt thịt. Há» chỉ bán trang chứ không bán sách. Quyển vô giá thì há» cho khôngâ€.
Chàng xem qua tranh. Nhiá»u bức tranh có giá trị vá» mặt nghệ thuật. Chàng chỉ xem qua, vì môn này chàng không sành và cÅ©ng không thích.
Bá»—ng chàng thấy có má»™t bức tranh đỠVương Giải Ngữ, nét bút nguệch ngoạc thô sÆ¡ như trẻ con. Chàng nhá»› tá»›i Vương Giải Ngữ, là má»™t cô nương chàng quen trong má»™t đêm rồi xa nhau tá»›i giá».
Tuyết Cừu há»i :
- Gia chủ có bán bức tranh này không?
Lão ngạc nhiên há»i :
- Công tử thích bức này sao?
Tuyết Cừu gật đầu, nói :
- Tác giả bức tranh này có lẽ trẻ lắm. Bức tranh vẽ vô tình nhưng lại cố ý.
Lão nói :
- Công tá»­ có nhận xét thật tinh tế. Tất cả các ngưá»i xem và mua tranh, không ai để ý đến bức này. à nghÄ©a cá»§a nó là chiếc thuyá»n con Ä‘i trong sóng bão mà vẫn vượt được trở ngại. Vương Giải Ngữ là tệ nữ cá»§a lão phu bị mất tích từ hồi năm tuổi, nhân má»™t chuyến vượt biển vá» quê...
Chàng há»i thăm qua các Ä‘iểm chính để nhận diện. Lão trả lá»i bá»™ dạng na ná, nhưng còn má»™t vài Ä‘iểm vá» những vết tích trên ngưá»i, chàng chưa được biết qua.
Tuyết Cừu nói :
- Nếu Vương tiểu thư còn tại thế, trong vòng một vài tháng, vãn bối sẽ đưa vỠđây cho Vương lão gia.
Nghĩ là chàng nói thế để xin bức tranh. Lão nói :
- Äây là ká»· niệm duy nhất cá»§a lão phu dù giá bao nhiêu cÅ©ng không bán. Vá»›i công tá»­ thì lão phu sẽ tặng không cho công tá»­.
Tuyết Cừu lắc đầu nói :
- Vãn bối không dám nhận không. Nếu có thể được. Vãn bối mượn, chừng vài tháng vãn bối đưa tiểu thư vỠđây cùng với tranh này.
Chuyện con gái lão còn sống hay không, ai dám tin! Lão nghiêm giá»ng nói :
- Ta biếu mà công tá»­ không nhận lại đòi mượn thật là kỳ. Nhưng nếu công tá»­ thích quá thì hãy đặt cá»c chừng khoảng má»™t ngàn lượng vàng, lão phu sẽ trao ngay. Sau này bất cứ lúc nào Ä‘em tranh tá»›i, lão phu sẽ trả vàng lại.
Nhã Thi lật đật nói :
- Bạn cá»§a Ä‘iệt nhi không mang tiá»n theo, có thể thế má»™t viên ngá»c trị giá gấp đôi lần bức tranh, bá bá có nhận không?
Nàng nói xong, lấy ngá»c ra dâng lên cho ông. Vương lão soi đèn xem ngá»c. Lão khen :
- Viên ngá»c này giá cÅ©ng đáng liên thành, làm vậy e rằng, bức tranh thất đức quá.
Tuyết Cừu nói :
- Không há» gì đâu. Chỉ cần há»i ngưá»i kia có phải là tác giả cá»§a bức tranh này hay không là xong.
Lão thấy chàng chất phác nói năng rất có hậu, gật đầu nói :
- Thôi, công tá»­ cứ mượn Ä‘i, khá»i phải thế ngá»c làm gì.
Chàng lấy bức tranh bá» vào bao rồi dúi viên ngá»c vào tay lão nói :
- Tiá»n bối cứ giữ lấy vật này, sau hẵng hay.
Chàng tiếp tục xem những bức tranh khác... Chàng lại há»i mua má»™t bức thứ hai, có tên là Không SÆ¡n. Bức này vẽ hòn núi lÆ¡ lá»­ng giữa không gian. Nét vẽ đặc biệt phóng túng, khiến ngưá»i xem có cảm giác hốt nhập.
Lão nói :
- Bức tranh quái đản mà công tử cũng thích sao? Công tử ưng thì cứ lấy. Công tử trả ta vài lạng là được.
Tuyết Cừu cầm nén vàng đáng mưá»i lượng đưa lão. Chàng rá»i thư phòng, lòng phÆ¡i phá»›i.
Lão nói :
- Má»i công tá»­ vào phòng khách để lão phu giá»›i thiệu cho má»i ngưá»i biết.
Chàng nói :
- Bây giá» cÅ©ng đã khuya, bá»n vãn bối trở lại thuyá»n.
Lão quay sang Nhã Thi há»i han má»i việc.
Tuyết Cừu bá» ra sân đứng ngắm trá»i mây, nhưng thật ra chàng Ä‘ang kết hợp lá»i cá»§a lão say giảng vá»›i ý nghÄ©a các bức tranh qua sá»± trung gian cá»§a khí huyết
Má»™t hồi, Nhã Thi bước ra cả hai cùng trở lại thuyá»n.
VỠđến nơi, Nhã Thi nói :
- Công tá»­ thật hào phóng mà cÅ©ng lạ kỳ. Sách và tranh mua ngoài sá»± tưởng tượng cá»§a má»i ngưá»i. Còn Vương Giải Ngữ, ngưá»i ấy vá»›i tiểu muá»™i cùng má»™t tuổi, biết chết sống làm sao mà công tá»­ dám hứa?
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ trước đây có gặp Vương Giải Ngữ má»™t lần. Hiện nay nàng ở má»™t nÆ¡i kín đáo, tại hạ vốn biết nÆ¡i ấy. Không lý Ä‘á»i có hai Vương Giải Ngữ. Không ngá» Ä‘i chuyến này, tại hạ có lắm Ä‘iá»u hay...
Vương Nhã Thi lại há»i :
- Ở nhà Vương lão bá, công tử ngại gì mà không vào nhà khách?
Chàng đáp cho qua chuyện :
- Trong đó nhiá»u khách giang hồ phức tạp lắm. Vả lại, tại hạ không quen chá»— đông ngưá»i. Bây giá» ta nhổ neo Ä‘i là vừa.
Chàng nói dứt câu, đã thấy má»™t đám đông ngưá»i, toàn là những tay giang hồ. Há» gá»i :
- Má»i Lã... công tá»­ lên nói chuyện!
Tuyết Cừu nói với huynh muội hỠVương :
- Hai vị thấy chưa? May mà nơi đây chứ ở nhà Vương lão gia có phải là gây oán thù với lão gia không?
Chàng nói vói lên bỠ:
- Lã Tuyết Cừu sợ gặp quý vị lắm, nên hắn đã trốn rồi.
Một tên chửi :
- Quân cẩu trệ! Chính là ngươi mà ngươi nói trốn rồi. Có chịu lên không?
Tuyết Cừu mang kiếm đứng lên, Nhã Thi kéo chàng ngồi xuống, hối anh mình nhổ neo...
Chàng nghĩ rất nhanh :
- “Ta không thể Ä‘i mãi trên chiếc thuyá»n này được. Nếu đâm chém má»™t trận, lần sau há» sẽ truy sát những ngưá»i trên thuyá»n nàyâ€.
Chàng đành nhẫn nhục im lặng.
Nhã Thư nói :
- Không ai chịu nổi sá»± khốn nạn đó đâu! Tại hạ sẽ lên nói chuyện vá»›i há».
Nhã Thư nói xong, phóng mình sang mấy thuyá»n đậu gần bên rồi vá»t lên bá».
Nhã Thư lên tá»›i nÆ¡i đã thấy Tuyết Cừu đứng ở đó tá»± bao giá». Nhã Thư nhìn chàng lá»™ vẻ khâm phục.
Äám giang hồ bao quanh hai ngưá»i. Tuyết Cừu thấy đủ mặt mưá»i ba bang phái, trong đó khách giang hồ chiếm má»™t ná»­a.
Chàng nói :
- Cừu má»— chưa từng giết những ngưá»i vô tá»™i. Hãy giải tán ngay Ä‘i để khá»i tốn xương máu.
Nhưng bá»n kia vÅ© khí đã tuốt ra khá»i vá». Má»™t tên nói :
- Lã Tuyết Cừu! Món nợ máu của võ lâm không thể nào bỠqua được.
Một vài tên hung dữ phóng kiếm tới.
Tuyết Cừu nói :
- Bây giá» cÅ©ng chưa muá»™n, quý vị rút Ä‘i là hÆ¡n. Tại hạ rút kiếm khá»i vá», luôn luôn có sá»± đổ máu.
Nhưng từ tứ phía, bốn năm thanh trưá»ng kiếm đã chồm tá»›i.
Tuyết Cừu lại kiên nhẫn thêm má»™t phen nữa. Chàng chỉ lách ngưá»i tránh, nhưng càng nhân nhượng há» càng làm tá»›i.
Tuyết Cừu cảnh cáo lần sau cùng :
- Tại hạ vốn là Tiểu Sát Tinh, bình sinh không bao giá» muốn giết ngưá»i. Nếu quý vị ép quá thì trong đám quý vị không biết ai mang nghiệp Ä‘oản số?
Chàng nói thì chàng nghe, đám bát nháo khép vòng vây kín vào. Có ngưá»i cầm kiếm tay trái, có ngưá»i sá»­ dụng tay phải, có ngưá»i sá»­ dụng luôn cả hai tay, vÅ© khí cá»§a há» tá»± khua vào nhau.
Vương Nhã Thư nói :
- Chư vị anh hùng! Biết bao nhiêu ngưá»i chết oan uổng trong việc á»· đông hiếp ít? Làm thế này sao gá»i là đạo lý?
Äến lúc này, Tuyết Cừu không còn nhẫn nhục nữa, chàng vá»— kiếm... Chá»›p ngưá»i lên thi triển Vô ảnh hình kinh bay vút má»™t vòng ra ngoài, lá»›p cao thá»§ giang hồ bên ngoài lập tức ngã xuống năm, bảy tên.
Bấy giá» ngưá»i các thuyá»n buôn hò hét cầm vÅ© khí nhảy lên bá», Ä‘i đầu là Vương Nhã Thi. Há» vừa đến nÆ¡i đã thấy đám “hào thịt†kia đã ngã xuống mưá»i mất mạng. Bây giá» má»™t số toan bá» chạy.
Có tiếng chửi đổng :
- Mấy lão đầu bạc, mấy tên rừng rú bỗng xúi ta vào chỗ chết.
Äám hào kiệt ấy bây giá» chẳng khác gì đàn cá gom hết vào trong má»™t chiếc đảy...
Bên kia, đám thương hồ cũng tập hợp lại, trong tư thế chuẩn bị tấn công.
Hầu hết những kẻ có mặt ở đây Ä‘á»u thấy được cái uy vÅ© cá»§a Lã Tuyết Cừu.
Chàng nói :
- Chư vị! Cừu má»— đã năm, ba lần không hoàn thá»§ và can gián, chư vị không nên á»· chúng hiếp cô, không nên xuất thá»§ giết ngưá»i vô cá»›. Tuyết Cừu này đã đắc tá»™i gì vá»›i chư vị?
Tuyết Cừu quay sang đám khách thương hồ, vòng tay nói :
- Huynh đệ! Chúng tôi rất cảm ơn tấm thịnh của chư vị bằng hữu, mong ngày sau có dịp báo đáp.
Nhã Thi chạy tới nắm tay Tuyết Cừu nói :
- Công tá»­ luôn luôn có sá»± oan uổng phá»§ bao. Äã bá» bá»™ Ä‘i thuyá»n mà oan nghiệp vẫn theo. Tại nhà Vương lão bá, công tá»­ không xuất hiện, mà vẫn có ngưá»i nhận ra, rồi kéo tá»›i má»™t cá»› sá»± này.
Tuyết Cừu nói :
- Ta vá» lại thuyá»n thôi!
VỠđến nÆ¡i chàng há»i :
- Nhị vị còn cho tại hạ đi nữa không?
Anh em hỠVương nói :
- Ãt ra chúng ta cÅ©ng đã trải qua hai ngày đêm rồi. Hoạn nạn có nhau, cho tá»›i khi nào công tá»­ không muốn Ä‘i nữa thì thôi.
Có vài thuyá»n nhân qua chuyện náo nhiệt vừa rồi, cÅ©ng ghé lại thăm và an á»§i anh em há» Vương.
Sau đó Vương Nhã Thư kéo neo cho thuyá»n tiếp tục cuá»™c giang trình.
Giá» này má»›i vừa hết canh ba. Nhã Thư lái, Tuyết Cừu chong đèn ngồi nghiá»n ngẫm bá»™ Hải triá»u âm, Nhã Thi lấy vải ra cắt áo quần.
Tuyết Cừu Ä‘á»c đã hai lần rồi mà không lãnh há»™i được ý nghÄ©a uyên ảo cá»§a sách.
Sang ngày sau, thuyá»n Ä‘i vào Ä‘oạn sông vắng. Hai bên bá» sông là cánh rừng còi bát ngát...
Tuyết Cừu há»i :
- Thuyá»n chư vị Ä‘i vào những khúc sông vắng này có khi nào gặp cướp đón không?
Nhã Thư há»i :
- Äoạn này thì không có, nhưng Ä‘oạn phía dưới kia thÄ©nh thoảng ngưá»i ta cÅ©ng gặp. Vì vậy muốn tránh sá»± rá»§i ro, há» thưá»ng hợp chung vá»›i nhau thành má»™t Ä‘oàn thuyá»n mà Ä‘i, có khi há» Ä‘i theo thuyá»n cá»§a quan quân, hoặc há» mướn Ä‘oàn áp tải cá»§a má»™t tiêu cá»±c nào đó, ít ai mạo hiểm. Thuyá»n cá»§a tại hạ cÅ©ng vậy, không dám Ä‘i liá»u.
Äi suốt má»™t ngày đưá»ng không thấy xóm làng gì cả. Gần đến chiếu tối, ba ngưá»i cùng thấy trên bá» sông có má»™t thiếu nữ đứng gá»i thuyá»n.
Bá» sông cách thuyá»n hÆ¡n má»™t lằn tên, Tuyết Cừu Ä‘ang cầm lái, chàng há»i :
- Có nên ghé thuyá»n vào không?
Nhã Thư nói :
- Nơi đây hoang vắng quá, nếu để cô ta ở lại một mình e bất lợi cho cô ta.
Tuyết Cừu cho thuyá»n vào bá». Äến nÆ¡i chàng nhận ra, thiếu nữ chính là Vương Giải Ngữ.
Giải Ngữ nhìn Tuyết Cừu ngá» ngợ. Vì má»™t đêm gấp rút trước đây, hai bên tuy gặp nhau nhưng chưa nói vá»›i nhau nhiá»u.
Tuyết Cừu há»i :
- Vương cô nương còn nhớ tại hạ chứ?
Giải Ngữ lên thuyá»n rồi nói :
- Công tử là Lã Tuyết Cừu?
Chàng mỉm cưá»i gật đầu và giá»›i thiệu cho má»i ngưá»i biết nhau.
Chưa ai kịp nói lá»i gì, Tuyết Cừu bá»—ng há»i :
- Hồi năm tuổi, cô nương có má»™t dạo Ä‘i thuyá»n bị bão tố sau đó rồi biệt gia đình đến giá» phải không?
Giải Ngữ bỗng u sầu, nói :
- Quả thật? Nhưng làm sao công tử biết?
Tuyết Cừu lại há»i :
- Hồi nhỠtiểu thư thích chơi tranh và vẽ tranh lắm phải không?
Nàng gật đầu, đáp :
- Äúng rồi. Äêm ta gặp công tá»­ chưa nói được lá»i gì, lần này gặp lại, đột nhiên công tá»­ biết được việc quá khứ cá»§a ta?
Nhã Thi nói :
- Tá»· thá»­ nhá»› lại hồi nhá» tá»· thưá»ng chÆ¡i vá»›i cô bé tên Vương Äoan chăng?
Giải Ngữ nói :
- Tá»›i nay ta cÅ©ng không biết song thân ta tên gì. Nhưng anh em Vương Äăng, Vương Äoan thì ta chÆ¡i rất thân. Nhưng sao cô nương lại biết việc này?
Nhã Thi nói :
- Tiểu muá»™i là Vương Äoan đây, còn đây là gia huynh Vương Äăng. Nay nhà tiểu muá»™i không còn ở chá»— cÅ© nữa, mà là ở Tần Hoài. Còn hai ngày đưá»ng nữa thì tá»›i nÆ¡i.
Bây giá» hai bên đã xác nhận ra có sá»± liên hệ gia tá»™c vá»›i nhau, há» lại chụm đầu kể chuyện Ä‘á»i xưa.
Tuyết Cừu im lặng đóng vai thính giả.
Chuyện vãn má»™t hồi, Giải Ngữ há»i :
- Sao Lã công tử lại lưu lạc tới đây?
Tuyết Cừu có vẻ xa vắng :
- Rất mệt má»—i trong vai trò má»™t nhân vật giang hồ. Tại hạ bá»—ng nhiên chán Ä‘á»i. Sao cô nương lại bá» Sầm lão sư và Bí Tàng cung mà Ä‘i.
Nàng nói :
- Bí Tàng cung có má»™t sá»± thuyên chuyển ngưá»i. Cha con Phùng Kỵ và Phi Quỳnh Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i tìm Phi Loan. Cha con Thuần Vu Oanh Oanh đến Mê cung giữa đưá»ng gặp má»™t lão say chân lại...
Tuyết Cừu á má»™t tiếng, há»i :
- Có việc gì xảy ra?
Nàng nói :
- Lão say ấy bị Thuần Vu Sanh và Oanh Oanh đánh cho má»™t trận tÆ¡i bá»i.
Lão say vừa chạy vừa chá»­i. Cha con Thuần Vu Ä‘uổi theo, thấy khoảng cách gần như vậy mà há» Ä‘uổi cho đến mệt vẫn không kịp. Thuần Vu tiá»n bối dừng lại. Lão say tiếp tục moi bảy Ä‘á»i công nghiệp cá»§a há» Thuần vu ra chá»­i. Hai bên xáp đánh má»™t trận dữ dá»™i, lão say lại chạy. Há» Ä‘uổi nhau cho đến khi gặp cha con Lý Di Niên, Äà Tá»­, Phi Loan, Bạch La Phiến, Từ Nam Phá»§, Má»™c Thúy Hương, Vương Giải Ngữ, Sầm lão sư, Hoa Như Tuyết. Há» Ä‘ang cụng đầu nói chuyện thì lão say Ä‘iểm huyệt ta và vác ta đến đây, không má»™t ai hay biết.
Lã Tuyết Cừu há»i :
- Bây giỠlão say đâu?
Nàng nói :
- Lão đưa ta đứng đây đón ngươi và nhỠngươi giải giùm mấy huyệt của ta do lão điểm.
Tuyết Cừu bắt mạch một hồi, nói :
- Tam tiêu kinh, phế kinh bị bế. Tại hạ biết chỗ ấy rồi.
Chàng dùng chân lực đả thông hai kinh này, một hồi Giải Ngữ cử động thoải mái.
Nàng nói :
- Với trình độ này, công tử đã trở thành đệ nhất cao nhân. Riêng ta nghĩ, lão say là một tuyệt đại cao nhân, xuất quỷ nhập thần, ngươi có tin không?
Tuyết Cừu không đỠcập tới chuyện đó. Chàng đốt đèn lên và lôi bức tranh kia ra, nói :
- Cô nương có nhớ lại đây là bức tranh của cô vẽ không?
Nàng ngắm nghía má»™t hồi rồi bật cưá»i, nói :
- Chính ta vẽ đó. Äáng lý ta để là “Ưng vô sở trụâ€, nhưng ta lại không muốn mình làm má»™t tiểu bồ tát, đành để Vương Giải Ngữ, lấy hồn và tên cá»§a tác giả thay tên tranh. Nhưng sao ngươi lại có bức tranh này?
Nhã Thi thuật lại má»i việc từ đầu đến cuối.
Giải Ngữ đưa tay lên ngực nói :
- Tạ Æ¡n cao xanh, tạ Æ¡n Túy lão tiá»n bối, tạ Æ¡n chư vị. Như vậy là tiểu nữ sắp tá»›i buổi trùng phùng rồi.
Nhã Thi há»i :
- Bây giỠtỷ tỷ có muốn quay lại không?
Giải Ngữ nói :
- Nếu nhà ở gần đây thì cũng nên ghé lại, nhưng đã quá xa thì thôi, chỠđến Tần Hoài rồi hẵng hay.
Há» cho thuyá»n chạy, vừa nhâm nhi rượu vừa nói chuyện mãi đến khuya, thuyá»n tá»›i má»™t Ä‘oạn sông.
Tuyết Cừu nhá»› ra nÆ¡i này, chàng và Tuyết Minh đã gặp bá»n cướp do nhà Nam Mã Nguyện và Tu Kim Thá» chá»§ trương.
Chàng nói :
- NÆ¡i đây thưá»ng xảy ra trá»™m cướp trên sông lắm.
Nhã Thư cưá»i :
- Khách thương hồ sợ nhất là nơi này. Nghe đâu đám cướp đó đã giảm bớt.
Bá»—ng lúc đó, từ hai bên bá» sông, có mấy chiếc thuyá»n chèo ra như bay...
Tuyết Cừu ngá»­a mặt lên trá»i than :
- Lại đổ máu nữa rồi.
Bốn chiếc thuyá»n cướp và chiếc thuyá»n buôn đụng nhau.
Tuyết Cừu dưa mắt quan sát, thấy bên phía trái má»™t thiếu nữ Ä‘iá»u khiển, nhìn kỹ đó là Nam Mỹ CÆ¡. Phía bên phải là... Tu Kim Thá».
Vương Giải Ngữ đứng bên phải, Lã Tuyết Cừu đứng bên trái.
Tuyết Cừu nói :
- Mỹ Cơ! Cô đã từ giã Báo Tinh mà làm nghiệp này sao?
Mỹ Cơ gặp Tuyết Cừu, nàng sững sỠmột hồi, bỗng hét lớn :
- Ngươi đã giết phụ thân ta, có lý nào ta không dám giết ngươi.
Tuyết Cừu ôn tồn nói :
- Trong cái thế chẳng đặng đừng, nếu tại hạ không ra tay, thì hÆ¡n mưá»i ngưá»i ở đó sẽ giết tại hạ ngay. Trong đó có mẫu thân cá»§a cô nương nữa.
Mỹ CÆ¡ nhảy thóc qua thuyá»n múa kiếm tấn công Tuyết Cừu. Còn đám ngưá»i trên các thuyá»n cướp thấy chàng như thấy mặt hung tinh, chúng không dám nhảy sang mà đứng đó xầm xì.
Bên kia Tu Kim ThỠra lệnh :
- Äục thuyá»n chúng ngay! Äúng là độc chước cá»§a mụ.
Tuyết Cừu nói nhỠvới Giải Ngữ :
- Bà ấy là vợ Lý Di Niên...
Nàng nói :
- Ta biết cả rồi.
Giải Ngữ nói :
- Nếu tên nào nhảy xuống sông, thì mụ là ngưá»i bị ta giết trước. Ngoài ra, sẽ không còn tên nào sống sót.
Lá»i chắc nịch ấy khiến cho không má»™t ai dám nhảy. Trong lúc đó, Mỹ CÆ¡ vừa nhảy sang đã bị Tuyết Cừu Ä‘iểm huyệt rồi.
Chàng an ủi :
- Dù sao cô nương cÅ©ng vẫn là nhân vật chánh phái. Tại hạ có bao giá» muốn làm tổn thương cô nương? Xin hãy cho hai thuyá»n kia lui lại.
Mỹ Cơ ngồi xuống khóc rống lên thê thảm... Nàng đau đớn vì thân phận đen đúa của mình.
Tuyết Cừu cảm thấy tội nghiệp cho nàng. Chàng giải huyệt cho nàng rồi nói :
- Hãy can đảm và bình tĩnh mới sáng suốt.
Bên kia Nam Kim ThỠcũng án binh bất động.
Vương Giải Ngữ nói :
- Tu phu nhân! Chỉ má»™t tay bà mà hại không biết bao nhiêu ngưá»i. Thật sá»± bà đã giết chồng và hại con, bà còn hại nhiá»u gia đình khác buôn bán trên sông. Hai đứa con cá»§a Lý Di Niên nghe tin bà như vậy má»™t ngưá»i đã tá»± sát, má»™t ngưá»i nữa phát Ä‘iên. Hắn thưá»ng thả thuyá»n xuôi ngược qua lối này, giả làm má»™t công tá»­ hào hoa để được gặp bà, không chừng bà đã giết hắn rồi.
Tu Kim ThỠbỗng ối lên một tiếng rồi từ từ ngồi xuống... Bà ôm đầu lảo đảo...
Vương Giải Ngữ nói tiếp :
- Lý Yến Phi bây giá» ná»­a Ä‘iên ná»­a tÄ©nh, ta gặp nàng má»™t lần cÅ©ng ngay tại đây. Trước đó nàng sắp bị thất tiết trong tay Thần quân, may nhá» Bí Tàng cung cứu được. Nói trắng cho bà hay, Mỹ CÆ¡ là cô gái Ä‘oan trang nhất, nhiá»u lần cÅ©ng bị nổi cÆ¡n Ä‘iên vì bà. Bà sống mà tâm địa độc ác như vậy sao không tá»± xá»­ lấy? Äến khi trá»i đất xá»­ thì còn độc gấp trăm ngàn lần bà độc.
Tu Kim Thá» bá»—ng ngã ngá»­a ra trên sàn thuyá»n. Bên đây, Mỹ CÆ¡ cÅ©ng thẫn thá» ngồi xuống, khi nghe kể lại má»™t thảm kịch như vậy. Nàng không cần biết mẫu thân cá»§a nàng còn sống hay chết.
Bỗng nàng hét lên một tiếng rồi phóng mình xuống sông, trong lúc nước đang cuồng cuộn chảy.
Lã Tuyết Cừu vì Ä‘ang theo dõi tấn kịch cá»§a Kim Thá» là chân hay giả, nên không kịp phản ứng, thì Nhã Thư đã phóng mình nhảy theo. Chàng lặn quá» má»™t hồi ôm xốc nàng và bÆ¡i lại thuyá»n.
Thuyá»n vẫn lướt Ä‘i trong đêm...
Tài sản của ngocvosong1986

  #23  
Old 07-05-2008, 02:34 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 23


Hào Hoa công tử



Bến Tần Hoài...
Phong cảnh nÆ¡i đây thật trang nhã và thÆ¡ má»™ng. Từ bá» sông nhìn vào, đây là má»™t thị tứ to lá»›n không khác gì châu thành. Bá» sông đậu san sát các loại thuyá»n, thương thuyá»n, du thuyá»n...
Sâu vào bên trong, các tòa biệt thá»± cao tầng nằm tá»±a vào nhau, bên cạnh đó cÅ©ng có những nhà bình thưá»ng.
Lã Tuyết Cừu đứng ngắm cảnh mà ngẩn ngơ.
Vương Nhã Thư chuyển hàng hóa vào bến, mà Tuyết Cừu tưởng như không hay biết.
Thuyá»n trống rồi, Nhã Thư bước tá»›i vui vẻ nói :
- Má»i công tá»­ vá» tệ xá!
Tuyết Cừu giật mình, nói :
- Tại hạ lẩn thẩn mất rồi. Tâm lý của Mỹ Cơ hôm nay ra sao?
Nhã Thi mỉm cưá»i :
- Công tá»­ khá»i lo! Thân huynh nay làm nhiệm vụ động viên cô nàng. Hai ngưá»i có vẻ... chịu nhau lắm!
Vừa Ä‘i, Tuyết Cừu vừa há»i :
- Có gì làm chắc không?
Nhã Thi nói :
- Mỹ CÆ¡ nói vá»›i gia huynh, sẽ theo thuyá»n mà trôi nổi khắp giang hồ, có nhiệm vụ áp tải hàng hóa.
Tuyết Cừu bây giá» má»›i cưá»i :
- Vậy là đỡ lo!
Äoàn ngưá»i bước lên bá». Nhã Thi vừa Ä‘i vừa giải thích phong tục, phong cảnh nÆ¡i đây. Nàng nói :
- NÆ¡i đây có tiếng là đất văn vật ngàn năm, nó phồn thịnh từ thá»i Äại ÄÆ°á»ng. Dòng sông này từ đây xuôi vá» Nam Kinh gá»i là Tần Giang. Ở nhánh sông con dưới kia có đại tá»­u lâu Tần Hoài, má»—i ngày có hàng trăm, hàng ngàn khách giang hồ lui tá»›i.
Tuyết Cừu có vẻ ngạc nhiên há»i :
- Vá»›i số khách đông như vậy chá»— đâu chứa thuyá»n, xe ngá»±a, chá»— đâu đặt bàn ghế, chá»— đâu làm phòng trá» cho khách nghỉ lại?
Nhã Thi mỉm cưá»i...
Trên đưá»ng vào thị trấn, hai bên phố xá cất chen chúc, thỉnh thoảng lại có má»™t vài cây cổ thụ, má»™t vài cổ vá»ng đài...
Nhã Thi nói :
- Sắp tới nhà rồi!
Nhã Thi đi nhanh vỠphía trước để báo tin.
Gia đình há» Vương nÆ¡i đây nổi tiếng là đạo đức và giàu có. Vương lão tuổi gần lục tuần, có năm con, hai trai ba gái, thứ tá»± Nhã Thư, Thi, Dung, Uyên, và trai rốt là Ngôn. Nhã Ngôn nay mưá»i lăm tuổi. Cả gia đình văn võ Ä‘á»u có tiếng ở thị tứ này.
Cả bá»n cùng kéo vào ra mắt ông bà Vương lão. Ông bà thăm há»i từng ngưá»i coi như ngưá»i trong gia đình.
Việc ngưá»i lá»›n đâu đó xong, hỠđể các con tiếp xúc vá»›i khách má»™t cách tá»± nhiên.
Gia đình hỠVương bây giỠđột nhiên có năm bậc giai nhân đương độ và hai chàng trai phong nhã...
* * * * *
Há» nghỉ ngÆ¡i đến chiá»u, Nhã Thư nói :
- Tần Hoài là nơi danh lam thắng cảnh đã đi vào lịch sử. Công tử và quý tiểu thư đến đây mà không đến những nơi nổi tiếng thì thật là uổng.
Nhã Thi nói :
- Bá»n tiểu muá»™i ở nhà, nhị vị công tá»­ Ä‘i Ä‘i!
Giải Ngữ nói :
- Nên đi chung cho vui.
Thật ra, đi chung thì cũng hơi khó, bởi vì có hai vị công tử mà đến năm vị tiểu thư. Nhưng rồi hỠcũng sắp xếp để đi.
Cá»— xe song mã chở bảy ngưá»i đến đại tá»­u lâu Tần Hoài.
Tuyết Cừu mặc y phục mới do Nhã Thi may, trông chàng như một thư sinh.
Giải Ngữ và Mỹ CÆ¡ Ä‘i vá»›i Nhã Thư. Nhã Thi, Nhã Dung, Nhã Uyên Ä‘i vá»›i Tuyết Cừu. Äể được tá»± nhiên, há» chia làm hai bàn gần nhau.
Tiểu nhị chạy lại, Nhã Thi gá»i :
- Thố thố, Lộ Trúc tửu!
Tuyết Cừu lặng ngưá»i. Äại tá»­u lâu này có hàng trăm thức nhấm, hằng trăm loại rượu, cá»› sao Nhã Thi gá»i hai món này trùng vá»›i Tuyết Minh trước đây?
Chàng há»i :
- Món thố thố thì phải dùng với Lộ Trúc tửu sao?
Nàng nói :
- Không nhất thiết!
Tuyết Cừu há»i Nhã Dung, Nhã Uyên :
- Nhị vị hiá»n muá»™i có dùng rượu được không?
Nhã Uyên năm nay gần mưá»i bẩy tuổi, lứa tuổi nằm giữa tuổi thÆ¡ và ngưá»i lá»›n, có những tưởng tượng phong phú, những ước mÆ¡ thầm kín, đó cÅ©ng là lứa tuổi thích mạo hiểm, nghÄ©a hiệp.
Nàng đáp :
- Bá»n tiểu muá»™i thỉnh thoảng cÅ©ng dùng rượu, nhất là những thứ rượu quý này. Tá»­u lượng không tệ nhưng nếu đại ca không cho phép thì bá»n tiểu muá»™i không dám.
Tuyết Cừu nói :
- Tiểu huynh nào dám thế? Chỉ sợ nhị vị hiá»n muá»™i dùng không quen, e khó chịu thôi.
Quán dá»n rượu và thức nhấm ra...
Má»i việc do các cô khéo tay bày biện.
Tuyết Cừu quan sát tửu lâu này.
Äây là má»™t đại khách Ä‘iếm bốn tầng, má»—i tầng có vài chục phòng, trong đó có má»™t phòng dùng để làm thá»±c phòng.
Riêng tại sân này cũng đến vài trăm thực khách. Sang hèn, quan quân, giang hồ, vương tôn công tử cũng có thể ngồi ở đây, chẳng cần thiết phải lên lầu. Nơi này mát mẻ, phong cảnh lịch sự.
Nếu bàn nào không có ngưá»i đẹp thì nhà quán sẳn sàng cung cấp mỹ nữ. Không biết quán này có bao nhiêu giai nhân?
Tuyết Cừu để ý thấy những ngưá»i cá»§a quán mặc má»™t loại y phục riêng. Nhá» vậy mà chàng biết bàn nào cÅ©ng có ngưá»i cá»§a quán, duy hai bàn cá»§a chàng và Nhã Thư là không có.
Bá»—ng Nhã Thi há»i :
- Công tử suy nghĩ gì mà ngẩn ngơ vậy? Khai cuộc đi chứ!
Cả ba cô mỉm cưá»i nhìn chàng.
Tuyết Cừu nói nhỠ:
- Quán này không phải là quán phục vụ cho khách một cách thuần túy. HỠcó mục đích mưu đồ riêng.
Nhã Thi nói :
- Công tử căn cứ vào đâu mà xác quyết việc này?
Tuyết Cừu nói :
- Cứ nhìn những ngưá»i tiếp khách nÆ¡i đây đủ biết há» có võ công rất cao. Có Ä‘iá»u chưa biết há» là ngưá»i trong tổ chức nào đó thôi.
Nhã Dung nói :
- Mặc há»! Chúng ta Ä‘ang là thá»±c khách, thì hãy tròn vai trong việc ăn uống là vui. Dây vào giang hồ thì thưá»ng hay đổ máu. Vô sá»± tiểu thần tiên!
Má»—i ngưá»i má»—i câu, bàn tiệc này trở nên sôi nổi. Bàn Nhã Thư bên kia cÅ©ng linh hoạt không kém.
Chợt Nhã Dung nói :
- Nhìn phong thái của công tử, tiểu muội dám nói rằng, khắp cả Trung Nguyên này không có ai tài hoa bằng. Bởi vậy, tiểu muội đặt cho đại ca một tên khác, đó là Hào Hoa công tử.
Tuyết Cừu thản nhiên nói :
- Tiểu huynh là kẻ bần hàn cùng khổ. Y phục này cá»§a Nhã Thi may cho. Tiểu huynh không xứng vá»›i lá»i khen đó.
Nhã Uyên nói :
- Äại ca quá khiêm tốn! Khiêm tốn là đức tính tốt. Nhưng đại ca cứ nhận cái hiệu má»›i này, sẽ bá»›t Ä‘i sá»± phiá»n toái.
Tuyết Cừu phải công nhận Nhã Uyên rất sâu sắc. Chàng nói :
- Cảm Æ¡n chư vị! Nhận thì tiểu huynh cứ nhận, nhưng mà xưng hô làm sao đây? Ví dụ có ngưá»i há»i các hạ tên gì, chả lý phải đáp Hào Hoa công tá»­?
Nhã Uyên nói :
- Có sao đâu? Nếu đối tượng là kẻ đối đầu, thì đại ca cứ xưng vậy là yên ổn. Còn kẻ biết Ä‘iá»u, đại ca cứ nói thật tên mình.
Tuyết Cừu cưá»i :
- Hay lắm! Từ nay tiểu huynh lại có thêm má»™t mỹ hiệu là Hào Hoa công tá»­. Äa tạ chư muá»™i.
Chợt có má»™t thiếu nữ ăn mặc sang trá»ng, từ trong quán thoăn thoắt tiến vá» phía chàng. Nàng chào má»i ngưá»i rồi nói :
- Chủ nhân của bổn quán có ý muốn gặp công tử?
Tuyết Cừu ngạc nhiên há»i :
- Muốn gặp tại hạ? Chủ nhân của quý quán là ai? Và cô nương biết tại hạ tên gì?
Thiếu nữ nói :
- Xin công tá»­ thứ lá»—i, tiểu muá»™i chỉ biết vâng lá»i ngoài ra không biết gì cả.
Nhã Thi nói :
- Xin cô nương hãy chịu phiá»n vào trong há»i lại chá»§ nhân, chá»§ nhân là ai, má»i vị công tá»­ đó tên gì, để khá»i có sá»± nhầm lẫn. Nếu cần thì bàn này má»i chá»§ nhân diện kiến.
Thiếu nữ có vẻ buồn, quay mình bỠđi. Một lát nàng lại trở ra, nói :
- Chá»§ nhân không muốn xưng tên giữa đông ngưá»i. Chá»§ nhân cÅ©ng không biết tên công tá»­, chỉ thấy công tá»­ là khách có tướng mạo sang trá»ng. Chá»§ nhân muốn gặp để trao đổi vài việc, xin công tá»­ vui lòng cho!
Ba Tỷ muội hỠVương cau mày, nhưng Tuyết Cừu nói :
- ÄÆ°á»£c tại hạ sẽ vào!
Thiếu nữ chào rồi lui gót.
Nhã Thi nói :
- Mới vừa đặt tên Hào Hoa công tử thì đã có chuyện xui rồi.
Nhã Uyên nói :
- Chắc là không việc gì.
Tuyết Cừu đứng lên nói :
- Chư vị yên tâm! Tại hạ vào đó một lát rồi ra ngay!
Nói xong, chàng thong thả đi vào.
Thiếu nữ khi nãy đứng chỠchàng bên cửa, tiếp và đưa chàng vào phòng.
Nàng gõ cửa. Cửa mở, nàng nghiêng mình nói :
- Tiểu nữ đã làm xong việc!
Chủ nhân ra hiệu cho nàng lui gót.
Chá»§ nhân là má»™t thiếu phụ trạc chừng ba mươi, tướng mạo trang nhã, đẹp tuyệt trần. Nàng y vận lá»™ng lẫy. Da trắng như bạch ngá»c, mắt êm dịu... Cả hai cùng nghiêng mình chào nhau. Thiếu phụ nhìn chàng chăm chăm và chàng cÅ©ng êm Ä‘á»m nhìn lại nàng. Chưa ai lên tiếng...
Gió lùa vào rèm lay động. Thiếu phụ khẽ mỉm cưá»i nói :
- Má»i công tá»­ vào!
Tuyết Cừu chưa bước vào, há»i :
- Chá»§ nhân có tướng mạo cao quý thay! Chẳng hay... Nương tá»­ cho gá»i tại hạ có việc gì?
Nàng đáp :
- Thì cứ vào bên trong đàm luận!
Nàng đưa tay má»i vào. Căn phòng hẹp nhưng sang trá»ng, trần thiết đơn giản và trang nhã. Vài bức cổ há»a, dăm mưá»i quyển sách trên án thư.
Má»™t giưá»ng ngá»§ chưa buông rèm, má»™t bàn tiếp khách có khảm xa cừ và ngá»c. Trên bàn có bình rượu và bình trà. Hai ghế ngồi không đặt đối diện mà đặt cùng má»™t bên.
Thiếu phụ nói :
- Má»i công tá»­ ngồi!
Tuyết Cừu chưa kịp nói gì, nàng nắm tay kéo xuống.
Tuyết Cừu há»i :
- Nương tử có biết tại hạ? Và xin cho biết quý danh để tiện xưng hô.
Nàng nói :
- Chắc công tá»­ ngạc nhiên lắm. Tiện thiếp là Uất Trì Thánh Linh. Tệ phụ đã qua Ä‘á»i, vừa mãn tang. Xin công tá»­ cho biết cao danh!
Tuyết Cừu ngạc nhiên há»i :
- Vậy là chá»§ nhân không biết tại hạ. Äã không biết sao lại má»i vào đây?
Nàng rót ra hai cốc trà và một chén rượu, nói :
- Lý do sẽ nói sau, xin công tá»­ đừng nóng lòng. Má»i dùng trà, dùng rượu.
Tuyết Cừu nói :
- Thiên hạ đặt cho tại hạ cái tên... Hào Hoa công tử. Xin nương tử cho biết lý do có buổi gặp này?
Nàng mỉm cưá»i nói :
- Công tá»­ nhấm chút rượu hoặc trà Ä‘i đã Tiện thiếp có nghe ngưá»i ta diá»…n tả lại diện mạo công tá»­ như thế... như thế... vá»›i cái tên là Lã Tuyết Cừu...
Lã Tuyết Cừu nghĩ thầm :
- “Thì ra nàng biết... ta! Nhưng dòng há» Uất Trì xưa nay là chánh phái. Nhưng ý nàng thế nào? Thật khó hiểu!â€
Tuyết Cừu nói :
- Vậy tại hạ là Lã Tuyết Cừu! Nói trắng ra, tại hạ là kẻ thù của võ lâm, phu nhân ý định thế nào với tại hạ?
Khánh Linh đáp :
- Cuá»™c sống không có trở lá»±c, không thú vị. Cuá»™c sống mà má»i ngưá»i Ä‘á»u phải thuần phục mình cÅ©ng không thú vị. Tiện thiếp là ngưá»i làm cho công tá»­ thấy cuá»™c sống có ý nghÄ©a. Má»i công tá»­ cầm chút rượu.
Tuyết Cừu bưng chén rượu lên nói :
- Äa tạ phu nhân! Tại hạ chỉ là tên thôn phu, nghá» văn nghiệp võ không thông. Phu nhân dạy những lá»i cao sâu khiến tại hạ không hiểu.
Chàng nói rồi cạn ly rượu, đứng lên chắp tay nói :
- Thân hữu tại hạ đang ngồi chỠngoài kia, có lẽ hỠđang thắc mắc.
Khánh Linh cưá»i :
- Công tử vội thế! Chén rượu vừa rồi, công tử uống một hơi, sao không vận nội công thử, có gì trở ngại chăng?
Tuyết Cừu nói :
- Phu nhân là bậc giai nhân, khuynh quốc. Rượu dẫu có pha chút độc cÅ©ng chả sao. Vì đó là tính nết cá»§a ngưá»i đẹp.
Khánh Linh đứng lên nói :
- Công tử bận vỠvới thân hữu. Ta đợi công tử cuối tiệc vậy.
Nàng đưa Tuyết Cừu ra cửa.
Tuyết Cừu vỠlại bàn mình.
Nhã Uyên há»i :
- Ai gặp công tử?
- Chủ nhân! Tuyết Cừu đáp.
Nhã Thi nói :
- Theo chá»— tiểu muá»™i biết, chá»§ nhân cá»§a quán là má»™t giai nhân. Ngưá»i ấy cao ngạo hÆ¡n hoàng hậu, ít ai được gặp mặt. Hôm nay bá»—ng nhiên muốn gặp công tá»­, tức là bên trong có má»™t mưu tính gì. Công tá»­ phải cẩn thận!
Tuyết Cừu nói :
- Tiểu thư nói đúng. Nhưng há» cố ý tìm ta, ta lại từ chối sao? Tại hạ đã từng vào sinh ra tá»­ nhiá»u phen. Ở bến Tần Hoài này nếu có má»™t chút thá»­ thách, thì đó cÅ©ng coi như ká»· niệm mà thôi. Xin đừng bận tâm!
Nhã Thư và hai nàng ngồi bàn bên kia thấy Tuyết Cừu ra với gương mặt bình thản, hỠcũng yên tâm.
Trá»i vào khuya, khách vào càng nhiá»u, đó là đặc tính cá»§a khách Ä‘iếm Tần Hoài.
Tuyết Cừu nói :
- Sau buổi tiệc này, sáu vị ra vá», tại hạ cần ở lại nghiên cứu vài việc.
Mỹ Cơ và Giải Ngữ cùng nói :
- Ta ở lại với công tử!
Tuyết Cừu mỉm cưá»i :
- Cứ yên tâm! Ở lại đây thì khó Ä‘iá»u tra lắm. Nếu đến trưa mai mà tại hạ không vá», thì quý vị sẽ tính sau.
Nhã Uyên nói :
- Thôi, ta vá», để công tá»­ dá»… làm việc.
Má»i ngưá»i cùng lên xe ra vá». Tuy vậy, dưá»ng như ai cÅ©ng thấy có vẻ lo lắng, nhất là Nhã Thi và Nhã Uyên.
Tuyết Cừu ngồi lại một mình, nhâm nhi với bình rượu còn lại.
Thiếu nữ khi nãy lại ra nói :
- Má»i công tá»­ vào.
Nàng nói xong rồi bỠđi.
Tuyết Cừu đứng bên cửa ngần ngừ một chút, chàng gõ cửa. Có tiếng của Khánh Linh :
- Cứ tự nhiên!
Tuyết Cừu đẩy nhẹ cửa, thấy Khánh Linh đã mặc y phục khác. Trước đèn nàng đẹp lộng lẫy, không ai tưởng nổi đó là thiếu nữ ngoài đôi mươi! Vẻ đẹp của nàng có chút gì khêu gợi, nhưng gương mặt không mất đi nét
đoan trang chân chính.
Khánh Linh bước tới nắm tay chàng nói :
- Sở dĩ tiện thiếp muốn gặp công tử cũng chỉ muốn ấn chứng ở công tử một vài việc.
Chàng há»i :
- Xin phu nhân dạy rõ!
Khánh Linh nói :
- Tiện thiếp là đệ tử Bát Quái giáo. Chắc công tử nghe nói đến giáo phái này rồi chứ?
Tuyết Cừu nói :
- Bát Quái giáo chia làm hai phái, cựu phái giữ tên cũ, tân phái đổi tên là Thiên Lý phái. Cả hai phái cùng thỠLý tổ sư...
Khánh Linh mắt sáng lên, nói :
- Kiến thức của công tử sâu và rộng. GiỠTý này, ngay tại tửu điếm Tần Hoài, có tất cả tám vị đại diện của tám giáo phái sẽ có một cuộc công chứng võ công. Ta muốn công tử đại diện Bát Quái giáo mà thi thố...
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ không ở trong giáo phái này, thì tư cách đâu mà đại diện?
Nàng lại nói :
- Nhưng tiện thiếp nhá»...
Tuyết Cừu minh định thái độ mình :
- Nếu ai bức hiếp phu nhân, hoặc làm một việc bất công, Tuyết Cừu này có thể ra tay can thiệp. Còn Bát Quái giáo nhắm đủ khả năng thi thố được thì tham dự, không thì thôi, chứ có ai ép?
Khánh Linh kéo Tuyết Cừu ngồi xuống trên... Äùi mình, má»™t tay nắm tay chàng, má»™t tay quàng qua vai chàng, nhưng kiểu ngồi này thật trái ngược. Thà Tuyết Cừu làm vậy thì được.
Chàng bình tĩnh nói :
- Phu nhân nên để cho tại hạ được tự nhiên!
Chàng nói vậy nhưng vẫn cứ ngồi trơ ra đó.
Khánh Linh đi ra ngoài đỠ:
- Công tử đã nổi tiếng là... Hào Hoa công tử, thì vướng bận gì thế ngồi này chứ?
Ngồi như vậy, tức hai ngưá»i đã gần sát nhau.
Tuyết Cừu nghe mùi hương thoang thoảng từ cÆ¡ thể nàng toát ra... Nhưng chàng cố gắng giữ thái độ bình tÄ©nh để đối phó má»i việc bất ngá».
Khánh Linh nói :
- Tiện thiếp hiện là quyá»n Chưởng môn Bát Quái giáo. Tín đồ Bát Quái giáo bị hạ sát khắp nÆ¡i, do sá»± kỳ thị vá» tông giáo... Tiện thiếp lấy làm Ä‘au đớn! Nếu đêm nay không thắng mấy giáo phái kia, thì không thể cứu vãn bản giáo được, và ngay tại đây, tiện thiếp giao quyá»n Chưởng môn lại cho công tá»­...
Tuyết Cừu suy nghĩ :
- “Chẳng lẽ nàng vì giáo phái cá»§a mình mà dùng mỹ nhân kế? Và nếu vậy thì cái tinh thần cá»§a tông giáo đâu còn?â€
Tuyết Cừu xô nhẹ nàng ra nói :
- Giả sá»­ phu nhân đối xá»­ vá»›i tại hạ má»™t cách nghiêm túc, có nghÄ©a là đừng qua trung gian cá»§a nhan sắc, thì Tuyết Cừu này còn có thể nghiên cứu, nên giúp cho quý giáo hay không. Còn phu nhân làm thế này, vong hồn ngưá»i chín suối cÅ©ng buồn, và việc làm cá»§a tại hạ cÅ©ng không có ý nghÄ©a.
Khánh Linh giương đôi mắt đen láy nhìn chàng nói :
- Công tá»­ chá»› ngại! Nói vậy chứ ta đâu đã xuất giá bao giá»? Ta cÅ©ng má»™t con ngưá»i như ai cÅ©ng có rung động, buồn vui và có nữ nhân nào không ao ước ngưá»i tình cá»§a mình là bậc hào kiệt? Công tá»­ có giúp ta không?
Tuyết Cừu nói :
- Hãy chính danh rồi mới định phận! Tại hạ đành phụ lòng của tiểu thư!
Khánh Linh nói :
- Vậy là máu cá»§a Bát Quái giáo tiếp tục chảy! Má»i công tá»­ theo ta!
Nàng nói xong bước tới cửa phòng bên cạnh.
Äây là căn phòng lá»›n, chứa rất nhiá»u đồ đạc, từ Ä‘ao kiếm, lá» chai, sách vở...
Phòng này có cửa chính và cửa hông, lại có cầu thang lên phòng trên.
Tuyết Cừu theo chân Khánh Linh lên phòng trên.
Bên ngoài phòng này treo đèn lồng và kết hoa. Bước vào bên trong, phòng đã trần thiết theo dạng nghi lễ như để tiếp đón bậc đại khách.
Có chín chiếc ghế đặt theo kiểu vòng tròn, ghế nào cÅ©ng phá»§ vải hoa, trước ghế có má»™t bàn nhá», cao và trên đó có má»™t lá» hoa nhá», tươi và ngát hương.
Nàng chỉ chiếc ghế trong cùng có phá»§ vải hoa Ä‘á», nói :
- Má»i công tá»­ an tá»a!
Cả hai cùng ngồi xuống hai chiếc ghế kỠnhau.
Một thiếu nữ bên ngoài bước vào nói :
- Bảy vị nương nương đã đến đang đợi lệnh Chưởng môn!
Khánh Linh nói :
- Hãy duy trì trật tá»± ở tá»­u lâu trong lúc ta bận việc! Má»i tất cả lên đây. Kẻ tùy tùng cá»§a há» má»i vào phòng bên tiếp đãi trà nước tá»­ tế!
Khánh Linh kéo tay Tuyết Cừu bước ra cửa, nói :
- Chúng ta cÅ©ng phải nghênh tiếp há». Trừ hai ghế khi nãy, công tá»­ hãy hướng dẫn há» ngồi vào ghế nào cÅ©ng được.
Giây phút, dưới lầu kéo lên rất đông... Bảy vị nương nương là bảy thiếu nữ trẻ đẹp tinh khôi và ăn mặc nhiá»u kiểu khác nhau.
Ngưá»i Ä‘i đầu là thiếu nữ áo hồng thêu hoa sen xanh Ä‘i kèm vá»›i... Con hồng hạc cao lá»›n dị thưá»ng, có thể chở ngưá»i mà bay.
Khánh Linh đưa tay lên ngá»±c làm dấu hiệu chào há»i. Nàng giá»›i thiệu :
- Thanh Liên giáo chá»§ Huyá»n Hoa.
Kế đó thiếu nữ thứ hai mặc y phục màu xanh, thêu hoa sen hồng.
Khánh Linh hô :
- Hồng Liên giáo chủ Tống Vân.
- Kế đến, Bạch Liên giáo chủ Hư Trinh.
- Äạo cô Tả Anh Huệ.
- Ni cô chưa xuống tóc Ngũ Ngoạn Cô.
- Thiên Lý giáo chá»§ Quách Äinh San.
- Toàn Chân chưởng môn Ngá»c Diêu Quỳnh.
- Và cuối cùng Bát Quái chưởng môn đeo phù hiệu hình bát quái Uất Trì Khánh Linh.
Tất cả tám ngưá»i ấy ngồi theo sá»± sắp xếp cá»§a Tuyết Cừu.
Sau bảy ngưá»i này còn có má»™t đám tùy tùng hoàn toàn là nữ cÅ©ng trẻ đẹp, ăn mặc theo giáo phái cá»§a há». DÄ© nhiên tất cả Ä‘á»u mang vÅ© khí.
Äiá»u ngạc nhiên nhất trong đám bảy ngưá»i này có NgÅ© Ngoạn Cô. Nàng thấy Tuyết Cừu nhưng vẫn làm mặt lạ.
Con hồng hạc đứng bên cạnh Huyá»n Hoa cho nàng tá»±a tay. Huyá»n Hoa có dáng tiên phẩm, trang trá»ng và cao nhã vô cùng!
Trong đám quần hồng này nàng là ngưá»i tuyệt vá»i nhất!
Ngoài NgÅ© Ngoạn Cô, ngưá»i nào cÅ©ng nhìn Tuyết Cừu bằng cặp mắt tò mò lẫn kinh dị.
Khánh Linh nói :
- Nhân trên bước trưá»ng du cá»§a Hào Hoa công tá»­, bản giáo có má»i công tá»­ ở lại để làm chứng nhân cho cuá»™c há»™i ngá»™ hôm nay!
Ngũ Ngoạn Cô nói :
- Theo Ä‘iá»u lệ, không có ngưá»i lạ nào ngoài tám vị Chưởng môn. HÆ¡n nữa, nÆ¡i đây là giá»›i nữ lưu sinh hoạt, vậy yêu cầu Hào Hoa công tá»­ hãy ra ngoài!
Lã Tuyết Cừu đứng lên, chào tám nàng tiên, xong rồi nói :
- Tại hạ vốn không muốn có việc náo nhiệt này. Nhưng do sự khẩn khoản của chủ nhân, là muốn nơi đây sắp xếp có sự công bằng. Nếu chư vị thấy không cần thiết, tại hạ xin lui gót vậy!
Chưởng môn Toàn Chân Ngá»c Diêu Quỳnh nói :
- Äây là hảo ý cá»§a Bát Quái chưởng môn và cÅ©ng là thiện ý cá»§a Hào Hoa công tá»­, bản Chưởng môn á»§ng há»™ đưá»ng lối này.
Sáu vị tiên nữ kia Ä‘á»u tán đồng.
Ngũ Ngoạn Cô đứng lên nói :
- Nếu vậy, ni nữ xin cáo lui!
Nàng nói xong quay gót.
Tuyết Cừu chận lại nói :
- Kẻ sắp thành chánh quả mà cũng nóng giận sao?
Bốn tiếng sắp thành chánh quả rất mầu nhiệm. Nàng đã từng chung đụng với Tuyết Cừu không biết bao nhiêu lần sắp thành, thế mà vẫn bất thành.
Trước những cảnh đó có khi nàng bẽ bàng, có khi Ä‘au nhói, có khi oán hận, có khi mang mang dại khá»...
Gặp chàng lần này, không biết bao nhiêu là xúc động, nhưng tại sao nàng phải làm vậy? Không biết bao nhiêu Ä‘iá»u Tuyết Cừu muốn nói. Nhưng tạm thá»i chàng phải ẩn nhẫn.
Ngoạn Cô liếc xéo chàng một cái rồi ngồi xuống lại.
Khánh Linh nói :
- Xét vá» nguồn gốc, tám giáo phái chúng ta là má»™t. CÅ©ng bởi thá»i buổi nhiá»…u nhương, nên giáo lý bị suy đồi. Ngưá»i khác tông phái sát hại lẫn nhau. Tệ giáo má»i chư vị đến đây để tìm phương pháp hòa giải. Xin chư vị cho lá»i cao luận...
Sau lá»i Khánh Linh, không biết bao nhiêu lá»i tranh luận sôi nổi. Má»—i ngưá»i má»—i ý, má»—i lá»i má»—i kiểu, không ai nhưá»ng ai.
Tuyết Cừu ngồi lặng thinh mỉm cưá»i...
Có tiếng cá»§a hồng hạc ré lên... Má»i ngưá»i im lặng nhìn nó.
Huyá»n Hoa nói :
- Ta muốn biết qua võ công của Hào Hoa công tử!
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ luôn luôn đứng ngoài sự tranh chấp của quý vị. Nếu không được như vậy, tại hạ xin cáo lui.
Ngoạn Cô đứng lên nói :
- Ta má»i Thanh Liên giáo chá»§!
Tuyết Cừu nói :
- Xin Thanh Liên giáo chủ đừng cho hồng hạc trợ chiến!
Câu nói đơn giản như vậy khiến Ngoạn Cô thấy mát lòng, vì nói vậy, tức là chàng có ý yểm trợ ngầm cho nàng.
Nhưng Huyá»n Hoa lại nói :
- Con hạc này nó quen giúp cho chá»§. Không nên coi nó là má»™t nhân vật, mà chỉ nên xem má» là má»™t vÅ© khí! Nếu quý vị có trưá»ng hợp như vậy, ta chấp nhận thôi! Chưa đấu mà đã có sá»± tranh cãi rắc rối!
Ngoạn Cô nổi máu lên, nói :
- Cũng được! Nhưng ta giết con hạc trước, tức là Giáo chủ chịu thua cuộc chứ gì?
Huyá»n Hoa gật đầu :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
NgÅ© Ngoạn Cô rút kiếm. Huyá»n hoa đưa song chưởng hợp theo lối chữ Thượng. Nàng phất ra má»™t chưởng, hồng hạc cÅ©ng bay tá»›i tấn công.
Ngoạn Cô múa kiếm đâm tá»›i phía ngưá»i và hạc.
Keng một tiếng, mỠhạc đã ngoạm lấy kiếm Ngoạn Cô. Cả phòng, ai cũng kinh dị.
Bấy giá» Huyá»n Hoa tung chưởng đánh tá»›i...
Ngoạn Cô má»™t tay giằng kiếm lại, tay kia đánh ra má»™t chưởng cho hạc lui, trong lúc chân nàng thi triển bá»™ pháp để tránh chưởng cá»§a Huyá»n Hoa.
Hạc nhả kiếm ra và bay thốc tới đá vào nàng.
Cặp giò nó cao gần ngang chân ngưá»i. Má» và chân hạc rắn như sắt, quả là má»™t loại vÅ© khí đặc biệt nhất cổ kim. Äó là chưa kể chưởng lá»±c cá»§a Huyá»n Hoa mạnh và nhanh đáo để NgÅ© Ngoạn Cô dùng phân thân thuật mà đấu vá»›i hạc và Huyá»n Hoa.
Không rõ sao hạc lại múa. Ngưá»i đứng bên thấy có bốn con hồng hạc chống vá»›i bốn nàng Ngoạn Cô.
Huyá»n Hoa chắp tay đứng nhìn, thỉnh thoảng đánh ra má»™t vài chiêu để yểm trợ cho hạc.
Trưá»ng hợp lạ kỳ này, Tuyết Cừu và Khánh Linh không biết giải quyết ra sao. Phần bại đã nghiêng vá» Ngoạn Cô trong phút chốc.
Tuyết Cừu hồi hộp theo dõi.
Sáu cô Giáo chá»§ bên ngoài Ä‘á»u thấy rằng, NgÅ© Ngoạn Cô võ công uyên thâm, có thể uyên thâm hÆ¡n các nàng có mặt ở đây, thế mà Ngoạn Cô chưa phải là đối thá»§ cá»§a Huyá»n Hoa cá»™ng thêm vá»›i hạc.
Huyá»n Hoa không rút kiếm, bởi vì đã có hạc thay kiếm. Ai cÅ©ng thấy hồng hạc quả là má»™t vÅ© khí lợi hại.
Nhiá»u tiếng leng keng nổi lên... Ngoạn Cô nhanh bao nhiêu, hạc nhanh bấy nhiêu. Y phục cá»§a Ngoạn Cô bị hạc xé rách nhiá»u nÆ¡i. Nó xé bằng má», bằng vuốt. Má»™t vài nhát má» găm vào mình Ngoạn Cô Ä‘au thấm thía, có nÆ¡i rươm rướm máu.
Bây giá» Ngoạn Cô má»›i biết mình Ä‘ang ở thế nguy. Rõ ràng là vậy. Vì những lúc Ngoạn Cô bị hạc tấn công. Nếu Huyá»n Hoa đánh bồi thêm nữa, nàng tránh đâu khá»i thương vong?
Ngoạn Cô vừa buồn vừa thẹn, nàng Ä‘em hết bao nhiêu sức lá»±c còn lại để chiến đấu trong tuyệt vá»ng.
Tuyết Cừu bất lá»±c trong trưá»ng hợp này.
Bỗng Khánh Linh nói :
- Dừng tay!
Huyá»n Hoa rít lên má»™t tiếng, hồng hạc lùi lại. Nàng khoanh tay nhìn Ngoạn Cô. Bá»™ lam y cá»§a nàng rách tÆ¡i tả, có nÆ¡i để lá»™ những mãng da trắng nõn nà, lại có những vết thương, vết máu...
Tuyết Cừu đưa thuốc Thần Thủy cho nàng nói :
- Con hạc có tên là Tuyết Nê hồng hạc, nó tinh quái lắm. Tiểu thư uống thuốc này vài khắc là ổn ngay!
Ngoạn Cô nhận thuốc rồi bỠra ngoài.
Tuyết Cừu chạy theo nói nhỠ:
- Giá nào... Hiá»n muá»™i cÅ©ng phải chá» tiểu huynh! Có việc quan trá»ng lắm!
Thấy chàng có vẻ khẩn thiết như vậy, Ngoạn Cô gật đầu nói :
- Chốn này yêu ma quá»· mị nhiá»u lắm, không nên tin bất cứ ai!
Tuyết Cừu trở vào, kịp nghe Huyá»n Hoa há»i :
- Còn vị nào chịu đấu nữa?
Không thấy ai lên tiếng, Quách Äình San Chưởng môn Thiên Lý giáo nói :
- ÄÆ°á»£c! Ta đấu vá»›i Giáo chá»§! Và ta cÅ©ng có má»™t loại vÅ© khí riêng!
Nàng nói xong lấy trong ngưá»i ra má»™t cái bá»c, không ai biết bá»c đó đựng thứ gì. Nàng để bá»c đó xuống đất rồi chuẩn bị chiến đấu.
Huyá»n Hoa tung chưởng đánh vào Äình San.
Chưởng đầu hai bên thử vỠnội lực chứ không chiêu thức gì cả. Cả hai cùng thối lui một bước, công lực của hai bên tương đương...
Trong khi đó, hạc đã mổ xé bá»c ra, ngưá»i ta thấy lúc nhúc những con vật như đỉa màu lục, bò có, búng có, tất cả nhắm vào hạc mà tấn công.
Hạc thấy loài lục điệp trùng sợ hãi ngay. Nó cất tiếng ré lên mấy tiếng...
Cả há»™i trưá»ng không ai theo dõi cuá»™c đấu cá»§a hai nàng tiên, mà chỉ để ý đến... Äỉa và hạc!
Thông thưá»ng, ai cÅ©ng biết những con dã hạc rất sợ đỉa. Còn loại hạc này là hồng hạc, má»™t loại hạc quý hiếm, ở những vùng băng mạc má»›i có nó, lại sợ những con lục trùng này.
Tuyết Cừu lấy làm lạ tá»± há»i :
- Chả lẽ hai cô này lại từng biết sở trưá»ng cá»§a nhau?
Có vài con đỉa búng tới kịp hạc. Hạc mổ nó, nhưng lạ thay, đỉa không suy suyển gì cả. Sức mạnh của hồng hạc mổ thủng cả thân cây, vậy mà đành chịu thua tính dai của loại đỉa này.
Tuy vậy, chưa có con nào Ä‘eo được chân nó. Äỉa không tấn công ngưá»i, chỉ nhắm vào hạc.
Huyá»n Hoa và Äình San công lá»±c gần tương đương! Huyá»n Hoa chá»§ vá» nhanh, Äình San chá»§ vá» mạnh. Hạc và đỉa cÅ©ng tương đương. Con đỉa nào bò riêng rẽ má»™t mình bị hạc mổ và vứt Ä‘i nÆ¡i khác. Còn khi nó đến cả bầy, hạc lại chá»›p cánh chạy Ä‘i!
Trận đấu diễn ra trong vòng một khắc mà chưa phân hơn thua.
Tuyết Cừu thấy võ công của hai cô không thể sánh ngang Ngũ Ngoạn Cô. Ngoạn Cô nhận thua cũng khá oan!
Một khắc nữa trôi qua...
Khánh Linh nói :
- Hai vị dừng tay lại thôi!
Hai ngưá»i nhảy ra ngoài, Äình San huýt gió thu đỉa lại.
Khánh Linh nói tiếp :
- Chúng ta còn nhiá»u cặp lắm. Bây giỠđã qua canh tư rồi. Hai vị được xem như hòa.
Lúc đó có một thị nữ chạy vào nói :
- Thưa Chưởng môn, có ngưá»i muốn tìm Hào Hoa công tá»­!
Khánh Linh cau mày, há»i :
- Ai vậy?
Thị nữ nói :
- Vị tiểu thư trẻ tuổi nhất trong đám bẩy ngưá»i cá»§a công tá»­ đầu hôm.
Khánh Linh nói :
- Ta nói đừng để ai quấy rầy trong buổi này kia mà?
Tuyết Cừu nói :
- Ngưá»i nhà tại hạ nóng ruá»™t, xin phép cho tại hạ ra gặp há» má»™t chút.
Chàng nói rồi Ä‘i ngay. Vừa bước ra, đã thấy Nhã Uyên từ dưới cầu thang bước lên, nàng mặc võ phục trông gá»n và đẹp.
Nhã Uyên nói liá»n :
- Tiểu muội ngủ không được! Không biết công tử có sao không, nên tiểu muội mới đến đây.
Tuyết Cừu nói :
- Hiá»n muá»™i! Tiểu huynh vì những chuyện không đâu làm hiá»n muá»™i áy náy. NÆ¡i đây có sá»± tranh chấp giữa các bang phái, tiểu huynh ở ngoài sá»± tranh chấp đó. Chá»§ nhân thì không cho ai vào, kể cả những ngưá»i tùy tùng cá»§a há» cÅ©ng phải đứng ngoài. Và công việc cá»§a tiểu huynh chưa xong!
Nhã Uyên nói :
- Tiểu muội xuống sân mà ngồi chỠđại ca vậy!
Tuyết Cừu nói :
- Tiểu huynh không an tâm.
Nhã Uyên chớp mắt :
- Không sao cả. Tiểu muá»™i còn bình yên hÆ¡n đại ca. Äại ca phải tuyệt đối đỠphòng. Không phải đại ca ở ngoài vòng tranh chấp như đại ca tưởng đâu.
Tuyết Cừu hÆ¡i ngạc nhiên, tại sao Ngoạn Cô và Nhã Uyên lại cùng má»™t ý? HÆ¡n nữa, há» má»i chàng ở đây làm nhân chứng, sao Khánh Linh lại có sá»± quyết định?
Nhưng Tuyết Cừu vẫn tự tin nói :
- Äa tạ hiá»n muá»™i! Nếu có gì nguy hiểm, tiểu huynh phóng xuống lầu là xong.
Nhã Uyên xuống lầu, Tuyết Cừu bước vào trong.
Ngá»c Diêu Quỳnh và Tả Anh Huệ Ä‘ang giao đấu. HỠđấu bằng kiếm.
Ngá»c Diêu Quỳnh đánh Tố Tâm kiếm pháp, loại kiếm pháp đích truyá»n cá»§a Toàn Chân.
Anh Huệ sử kiếm theo phái Nga Mi. Cả hai đã bước vào trong cuộc sát đấu.
Há» là những tay kiếm thượng thừa. Trong phòng, kiếm phong tuôn ra ào ào, dưá»ng như hai bên Ä‘á»u quyết tá»­.
Cả hai Ä‘á»u sá»­ dụng những chiêu thức thượng thừa và độc đáo.
Anh Huệ đánh ra chiêu “Tuyết Lạc Phân Phânâ€, đây là má»™t trong những chiêu lợi hại nhứt cá»§a Nga Mi, ánh kiếm loang loáng trước ánh đèn.
Bên kia Diêu Quỳnh lại đánh ra chiêu “Bắc Äẩu Triá»u Lan†ở trong vài kiếm phổ khác cÅ©ng tên chiá»u nay, nhưng cách sá»­ dụng rất khác nhau. Ở đây phải nghiêng chúi mình vá» phía đối phương, chân đứng theo lối hạc tấn, và những đưá»ng kiếm chuẩn bị đưa vá» phía trước.
Lã Tuyết Cừu tấm tắc khen...
Hai bên nhập vào rồi dang ra... Cứ như thế mà thay đổi vị trí không biết bao nhiêu hồi.
Tuyết Cừu thấy hỠđấu nhau đến trí mạng không còn nhân nhượng. Ngưá»i xem hết sức thu hút.
Hai khắc đi qua vẫn bất phân thắng bại.
Cả hai lui lại, nhưá»ng cho cặp Tống Vân và Hư Trinh.
Tuyết Cừu thấy, tất cả mấy trận đấu ở đây Ä‘á»u có tính cách nghệ thuật hÆ¡n là cừu thù, mặc dù các đối thá»§ đã Ä‘em hết khả năng cá»§a mình.
Tống Vân là Giáo chủ của Hồng Liên giáo, so với Giáo chủ Bạch Liên giáo là Hư Trinh còn kém một bực.
Tống Vân sử dụng thanh câu kiếm. NhỠthanh kiếm dị dạng này đã gây khó dễ cho đối phương không ít.
Hư Trinh, thiếu nữ có nước da trắng xanh, gương mặt lạnh lùng khó hiểu, ná»­a như khinh miệt, ná»­a như bất cần, nhưng đưá»ng kiếm cá»§a nàng chuẩn xác vô cùng.
Mới vài hiệp đầu, Hư Trinh đã làm chủ cuộc đấu.
Khánh Linh nói :
- Thắng bại đã thấy rõ, hai vị nên dừng tay!
Hư Trinh hưu chiến.
Tống Vân nói :
- Äã bước lên vÅ© đài, thì chắc chắn sẽ có kẻ thắng ngưá»i bại. Dù sao phải đấu hết cuá»™c, ít ra cÅ©ng phải hết giá».
Tống Vân không muốn nhận bại.
Tuyết Cừu thấy lạ lùng hết sức. Nếu ngưá»i ta âm mưu vá»›i mình sao lại có cuá»™c đấu đến sống chết như vậy?
Hư Trinh chả thèm nói năn, dùng ảo Hoa kiếm pháp mà đánh với Ngô Câu kiếm pháp.
Ngô Câu kiếm pháp không biết xuất xứ từ đâu, chỉ có má»™t dạo thịnh hành từ thá»i Trung ÄÆ°á»ng do các nữ tướng há»c ở núi mang vá». Qua Ä‘á»i Tống thì bị thất truyá»n.
Lã Tuyết Cừu cố theo dõi kỹ loại kiếm pháp này. Chàng thấy trong bá»™ Hình kinh mưá»i lăm chiêu, thì sáu chiêu đầu tiên có phần giống vá»›i Ngô Câu kiếm pháp. Nhưng Vô Lai Tôn Giả nói, mưá»i lăm chiêu ấy do ông sáng tác. Như vậy có nghÄ© là sá»± sáng tác có khi cÅ©ng giống nhau.
Tống Vân sắp sửa bại.
Tuyết Cừu bá»—ng trầm giá»ng :
- Dừng tay!
Hư Trinh lại chống kiếm, trợn mắt nhìn chàng.
Tuyết Cừu xá một cái, nói :
- Kiếm thuật cá»§a Bạch Liên giáo chá»§ quả là lợi hại. Xuyên qua loại kiếm pháp này, tại hạ có Ä‘iá»u không hiểu, xin Giáo chá»§ làm Æ¡n chỉ giáo.
Hư Trinh lạnh lùng nói :
- Má»—i má»™t tông phái có má»™t pháp môn riêng, đó là kiếm pháp trấn môn cá»§a há», công tá»­ hiểu hay không hiểu không quan trá»ng gì đến ta cả!
Tuyết Cừu nói :
- Äành vậy! Nhưng đây là sá»± tình cá». Nếu Giáo chá»§ cho phép, tại hạ má»›i dám trình bày.
Hư Trinh vẫn lạnh lùng :
- Ta không thích dài dòng, nếu cần thì cứ thử nhau mấy chiêu thì biết!
HỠbắt đầu khiêu khích Tuyết Cừu đó chăng? Chàng vẫn giữ bình tĩnh.
Tuyết Cừu nói thầm :
- Ta đã tuyên bố ngoài sự tranh chấp kia mà!
Tuyết Cừu im lặng ngồi xuống. Hào Hoa công tử cũng biết nhẫn nhục.
Hư Trinh lại nói :
- Ta má»i Bát Quái chưởng môn!
Uất Trì Khánh Linh nói :
- Dù Bạch, Thanh, Hồng gì cũng là Liên cả! Hôm nay Tam Liên hợp nhất lại làm một. Thiên Lý và Bát Quái cũng hợp nhất làm một, Toàn Chân đạo giáo cũng hợp nhất Tam nhất thượng đồng để độc nhất Hào Hoa công tử chủ trương việc này.
Khánh Linh bất ngá» nói vậy, làm các vị Giáo chá»§ kia sá»­ng sốt và Tuyết Cừu là ngưá»i ngạc nhiên hÆ¡n ai hết.
Vá» Ä‘iểm này có ngưá»i nghÄ© :
- Khánh Linh tư thông với Tuyết Cừu bán đứng các giáo phái.
Nhưng cÅ©ng có ngưá»i nghÄ© :
- Khánh Linh đã mượn Ä‘ao giết ngưá»i.
Chàng chỉ cưá»i cưá»i để xem phản ứng cá»§a các vị Giáo chá»§.
Hư Trinh nói :
- Bạch Liên giáo không chịu thượng đồng và cũng không hợp Liên. Các Chưởng môn kia cũng một ý như vậy!
Hư Trinh nói :
- Có thể đây là âm mưu của tay trác tán công tử? Ta hãy giết hắn trước rồi mới tính chuyện Bát Quái giáo sau!
Bây giỠLã Tuyết Cừu mới vỡ lẽ! Bảy tám cô nương kia chẳng qua là hàng đệ tử cao cấp của giáo phái của hỠmà thôi. Có đâu Chưởng môn cùng một loạt lại là những thiếu nữ tuổi đôi mươi?
Tuyết Cừu nghiêm trang nói :
- Chá»§ trương ấy không phải cá»§a tại hạ. Tại hạ được Bát Quái chưởng môn má»i dá»± và đứng ngoài sá»± tranh chấp, xin chư vị tiểu thư đừng ngá»™ nhận!
Chàng nói thì chàng nghe. Sáu thanh kiếm cùng má»™t lúc phá»§ vào ngưá»i chàng. Hạc và đỉa cÅ©ng tấn công.
Có những tiếng leng keng vang lên... Mấy thanh kiếm bị dội ra.
Nhưng các nàng là những cao thủ có tầm cỡ với Ngũ Ngoạn Cô, hỠvây quanh và làm khốn đốn chàng không ít.
Khánh Linh đứng ngoài nhìn và hết sức thán phục.
Tuyết Cừu khổ tâm nhất là những con đỉa lạ này. Nó không bò mà chỉ búng chốc chốc vào ngưá»i chàng. Nó búng tá»›i đâu là bám tá»›i đó. Khi nó bâu được vào áo rồi, thì tìm cách bò vào mình Ä‘eo, hút máu và nhả độc.
Äã có vài con bám vào áo.
Má»™t cái khổ nữa là hồng hạc! Má», chân, cánh cá»§a hạc là vÅ© khí. Nó sá»­ dụng má»™t lúc ba môn khá... Công phu! Má» và chân rất sắc đã đành. Cái cánh quạt cá»§a nó cÅ©ng phát ra luồng kình phong.
Chàng không muốn giết các nàng, cũng không muốn giết hạc. Chàng vừa đánh vừa lui ra cửa...
Lại má»™t chuyện không ngá» nữa, mưá»i bốn cô tùy tùng kia lại chuẩn bị lưới và dây.
Thấy lưới, chàng nhớ tới mạn nhện Khủng tri thù.
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ là Tiểu Sát Tinh, rất thích việc chém giết. Hôm nay quý vị tiểu thư không dừng tay, thì Cừu mỗ phải đại khai sát giới.
Ãnh kiếm chá»›p lên, lưới và dây rá»›t ra từng mảnh. Vài ánh kiếm cá»§a chàng chá»›p lên nữa, má»™t vài thanh kiếm bị gảy, nhưng chàng vẫn chưa muốn giết ai.
Lã Tuyết Cừu phóng ngưá»i vào trong toan khống chế Khánh Linh, nhưng Khánh Linh ra ngoài tá»± bao giá», cánh cá»­a sắt từ trên cao bất ngỠập xuống nhốt vị công tá»­... Hào Hoa vào đó...
Tuyết Cừu ngồi xuống ghế nghỉ khá»e!
Bây giá» chàng má»›i nhá»› hết lại những lá»i cá»§a Bát Quái chưởng môn nói :
- Cuộc sống không trở lực là không thú vị...
Chàng nhìn lại bốn vách tưá»ng. Má»™t vách hoàn toàn là sắt và ba vách còn lại bằng đá xây, phá nó không phải là chuyện đơn giản. Nhưng phá nó ra, biết ăn thông vào phòng nào?
Chàng mỉm cưá»i nói má»™t mình :
- Thá»§ Ä‘oạn cá»§a há» không lấy gì hoàn hảo lắm! Có Ngoạn Cô trong đám yêu nữ này, chắc chắn chuyện có liên quan đến NgÅ© Hoa và Äông Hải Thần Quân! Há» có thể làm cho ta chết bằng cách cho nhịn khát, hoặc xông hÆ¡i ngạt, có ai dám mở cá»­a? Tại sao Ngoạn Cô không nói rõ ta biết? Tại sao khi há»™i đủ tám ngưá»i, há» không nói thẳng làm thẳng mà bày chuyện lòng vòng? Có lẽ trá»i bây giá» bên ngoài đã sáng. Và có lẽ Nhã Uyên thấy ta không ra mà nóng lòng, để lá»™ hình tích rồi cÅ©ng bị há» bắt nốt? Ngoạn Cô, Giải Ngữ có giúp gì được ta không?
Tuyết Cừu đứng dậy Ä‘i nghiên cứu tiếp! Bây giá» chàng nghÄ© tá»›i việc đào tưá»ng khoét vách.
Tuyết Cừu thấy, ngoài lối ra bằng cửa sắt, không còn một nơi nào đáng nghi là có cửa nữa.
Chàng lấy thanh Long Tuyá»n kiếm khoét thá»­ dưới ná»n.
Kiếm nện vào đá nghe tiếng leng keng...
* * * * *
Ngũ Ngoạn Cô không tham dự việc này, bỠra ngoài đứng đợi chàng đợi mãi không thấy đâu.
Nàng thấy bảy cô gái đã kéo xuống lầu, mà không có Tuyết Cừu.
Ngoạn Cô thở dài bỠđi, miệng lẩm bẩm :
- Äành phụ lòng chàng má»™t phen mà giả cái Æ¡n nghÄ©a vá»›i sư phụ!
Ngoạn Cô ra bá» sông, lên thuyá»n Ä‘i biệt...
* * * * *
Nhã Uyên xuống lầu bá» ra ngoài phạm vi cá»§a tá»­u lâu, bấy giá» trá»i cÅ©ng vừa hừng sáng.
Nàng thấy một đám tiểu thư có hạc đi theo một cách đủng đỉnh, nàng biết Tuyết Cừu bị tai nạn rồi.
Nàng tá»± há»i :
- Ta có nên thông báo cho các huynh tỷ biết không? Sức ta làm sao giải cứu được chăng?
Nguyên Nhã Uyên là thiếu nữ thông minh và gan dạ. Ngay từ nhá», cô đã tá» ra là ngưá»i có trí tuệ siêu việt. Nàng biết mấy cô kia xuống lầu rồi, nhưng vẫn còn có ngưá»i canh gác nÆ¡i ấy để đỠphòng đột kích hoặc dòm ngó.
Nhã Uyên chưa thể mạo hiểm được, vỠvõ công nàng cũng biết tàm tạm để đỡ ngặt mà thôi.
Nhã Uyên suy nghĩ mãi vẫn không ra kế hoạch gì. Trong khi mấy cô kia theo ngã sau đi ra bỠsông, hỠvừa đi vừa nói chuyện với vẻ tâm đắc lắm!
Con Hồng hạc bỠđi riêng một mình để kiếm mồi...
Nhã Uyên nhìn con hạc to lớn như vậy, nàng động tâm nói :
- Nếu dụ được con hạc này cũng có chuyện dùng. Loại Tuyết Nê hồng hạc này rất thích sò và tôm!
Nàng chạy đến xóm thuyá»n để tìm những thứ đó.
Các thôn nữ chài lưới mặc đồ lam lÅ©, nàng bèn đổi y phục cho há», rồi Ä‘em má»› sò tôm ấy mà Ä‘i dá»c theo bá» sông.
Ngang qua chá»— Hồng hạc, nàng thả ra vài con tôm và vài trái sò, hạc mổ lia lịa, mổ vỡ trái sò rồi nuốt luôn cả thịt lẫn vá». Tôm thì nó lượm lia!
Huyá»n Hoa cứ ngỡ hạc mình có võ công cao, nên để mặc nó Ä‘i đâu thì Ä‘i, không cần chú ý.
Trong lúc đó, Nhã Uyên cố tình làm quen với con hạc này. Ngang qua chỗ vắng vẻ, nàng ngồi lại cho nó vài con tôm rồi vuốt lấy nó, nói :
- Hồng hạc! Ngươi có dám theo ta không?
Làm sao Hồng hạc trả lá»i? Muốn thá»­ sá»± quen biết nó đến mức nào, nàng không cho nó ăn nữa, mà cứ ngoắc nó theo. Nàng Ä‘i nhanh nó Ä‘i nhanh, nàng Ä‘i chậm nó Ä‘i chậm.
Xa phạm vi Tần Hoài tửu lâu, nàng cưỡi lên mình nó nói :
- Ta ngồi, ngươi chở cho vững nhé!
Nàng ngồi bỠchân qua một bên theo lối tiên cô cưỡi loan, hạc đi không chút lúng túng. Nó còn xòe cặp cánh cho rộng ra để đỡ lấy thân nàng, và cũng để nàng ngồi cho vững.
Nhã Uyên Ä‘iá»u khiển hạc theo ngã vắng mà vá» lại nhà...
Huyá»n Hoa thấy hạc Ä‘i đã lâu mà không trở lại liá»n cho kẻ tả hữu Ä‘i tìm. Tả hữu Ä‘i tìm không thấy. Có ngưá»i mách có cô gái xóm chài đã dẫn nó Ä‘i.
Kẻ tả hữu đi lục xóm chài cũng không thấy nó đâu.
Nàng có vẻ tức giận, moi trong ngưá»i ra má»™t lá» thuốc bá»™t, có mùi hương rất nồng, sai kẻ tùy tùng trèo lên cây cao mà rải.
Có ngưá»i há»i nàng :
- Trong phạm vi bao nhiêu dặm, hạc bắt được mùi hương này?
Huyá»n Hoa đáp :
- CÅ©ng tùy theo chiá»u gió. Nếu bình thưá»ng, hạc bắt hÆ¡i ngoài má»™t dặm ở nÆ¡i đồng trống. Khi bắt được tín hiệu rồi, lập tức nó bay trở vá».
- Nếu nó không bắt được hơi thì sao?
Nàng đáp :
- Bằng má»i giá phải tìm cho ra!
Mãi đến trưa không thấy hạc vá», các cô và kẻ thuá»™c hạ rải nhau Ä‘i tìm.
Còn Nhã Uyên vỠđến nhà thuật lại má»i việc cho Nhã Thư và các tá»· tá»· nghe.
Nàng nói :
- Ta cứ giữ con hạc này trong nhà rồi cho ngưá»i mai phục, thế nào bá»n chúng cÅ©ng cho ngưá»i ngang qua đây. Vương tá»· tá»· và Mỹ CÆ¡ tá»· tá»· bắt há» mà tra xét, xem sá»± tình thế nào để giải cứu cho đại ca.
Vương Giải Ngữ là tay dùng độc rất giá»i. Nàng chuẩn bị đâu vào đó. Hai cô mặc thưá»ng phục giả đứng chÆ¡i cầu trong sân, chá» ngưá»i Tần Hoài tá»­u lâu tá»›i.
Không bao lâu có hai thiếu nữ y phục sang trá»ng tá»›i.
Má»™t trong hai cô há»i :
- Nhị vị tỷ tỷ! Sáng giỠnhị vị có thấy con Hồng hạc đi qua đây không?
Vương Giải Ngữ cưá»i hiá»n lành :
- Nó theo cô em tiểu muá»™i vỠđây chỉ vì mấy con tép đất! Hiện giá» nó ở sau vưá»n.
Mỹ CÆ¡ đưa hai cô kia Ä‘i. Giải Ngữ Ä‘i sau tung thuốc mê ra... Ngưá»i cá»§a tá»­u lâu bị bắt lại...
Dĩ nhiên Giải Ngữ cứu tỉnh hỠlại và bắt đầu tra xét...
* * * * *
Tuyết Cừu Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong phòng chưa tìm ra được phương pháp thoát khá»i nÆ¡i đây.
Mấy ngá»n đèn vẫn tiếp tục cháy, mặc dù bên ngoài trá»i đã sáng.
Chàng không biết làm gì cho đỡ buồn, liá»n lấy quyển Hải Triá»u Âm và bức tranh cá»§a Vương Giải Ngữ ra xem.
Chàng xem bức tranh trước.
Bức tranh đó Giải Ngữ vẽ hồi lúc năm tuổi, đâu có mang má»™t ý nghÄ©a triết há»c nào? Chẳng qua là nàng thá»a mãn tính tưởng tượng cá»§a trẻ con.
Nhưng ngôi nhà lụp xụp kia dưá»ng như bị đổ rạp trước gió, còn cây lau, cây sậy thì lại uyển chuyển trước làn gió dữ, rõ ràng bức tranh có mang chất triết há»c.
Tuyết Cừu nhá»› tá»›i lão say đã nói những lá»i ẩn dụ, cÅ©ng tương tá»± như ý nghÄ©a bức tranh này.
Chàng ngồi lặng ngưá»i để cảm nhận nó.
Trong khoảng chật hẹp này, chàng bị câu thúc, tâm lý có phần khủng hoảng, sự suy tưởng chắc chắn có giới hạn.
Hiểu thì hiểu vậy, nhưng làm sao biến cái hiểu ấy thành má»™t sá»± có lợi cho cÆ¡ thể áp đụng vào trong thá»±c tiá»…n cá»§a võ há»c má»›i là vấn Ä‘á».
Lã Tuyết Cừu đã đả thông được sinh tá»­ huyá»n quan, chàng ngồi vận công, phổ cái tinh anh vào trong máu và hÆ¡i thở. Trao đổi giữa trá»c khí vá»›i thanh khí, giữa chá»— nặng và nhẹ cá»§a cÆ¡ thể. Thân nhiệt cá»§a chàng bắt đầu nóng ran. Tuyết Cừu không dám phân tâm, hô hấp vẫn tiếp tục và dòng tư tưởng không đứt Ä‘oạn. Tuyết Cừu bây giá» thấy cÆ¡ thể như nhẹ hẳn lên.
Trong phút chốc, ngôi nhà kia đứng dậy. Cây lau, cây sậy cÅ©ng Ä‘á»u đứng thẳng.
Chàng xả công đứng lên, chỉ cần lắc mình má»™t cái, thân ảnh như phiêu hốt ngoi lên từ từ trong không gian. Äây là má»™t thành công bất ngá» và to lá»›n.
Chàng xúc động thật sự! Bức tranh kia chẳng qua chỉ là phương tiện để chàng dễ cảm nhận giữa cái không thành có, giữa vô hình thành cái hữu hình.
Cái gì nữa tính sau. Trước mắt chàng phải đối phó sự giam hãm nơi đây.
Trần nhà được tô xây phẳng lì, không chá»— nào để bám víu. Vậy trần nhà không đặt vấn đỠnữa. Chỉ còn có nghiên cứu bốn vách và ná»n nhà. NÆ¡i nào chàng cÅ©ng dùng thá»­ kiếm qua nhưng má»i nÆ¡i Ä‘á»u cứng như sắt thép.
Tuyết Cừu vỗ trán thở dài...
* * * * *
Trong ngày hôm đó, Vương Giải Ngữ đã bắt được cả thảy bốn ngưá»i.
Trong đó má»™t cô há»i ra má»›i biết là Huyá»n Hoa, nàng đóng vai Chưởng môn Thanh Liên giáo, cuá»™c xét há»i cÅ©ng khá ly kỳ.
Nhã Uyên đưa Huyá»n Hoa đến má»™t nÆ¡i kín đáo nàng cÅ©ng ăn mặc trang Ä‘iểm lá»™ng lẫy để tương xứng vá»›i cái nhan sắc thiên kiá»u bá mị cá»§a Huyá»n Hoa.
Nhã Uyên nói :
- Chắc tá»· tá»· cÅ©ng biết rồi, bá»—ng không gia đình tiểu muá»™i lại mất Ä‘i má»™t ngưá»i thân mà quý vị là thá»§ phạm. Xin tá»· tá»· vui lòng trả lá»i cho tiểu muá»™i vá»›i những câu đúng đắn nhất. Trước nhất tá»· tá»· cho biết phương danh.
Sắc diện của Nhã Uyên không biểu lộ một chút tình cảm nào.
Huyá»n Hoa trầm ngâm giây lát rồi nói :
- Ta là Huyá»n Hoa, ngưá»i phái Thanh Liên giáo.
Nhã Uyên nói :
- Tá»· tá»· đã thấy ngưá»i cá»§a tá»· tá»· đã bị bắt bốn ngưá»i, và chắc chắn sẽ còn nữa. Bá»n tiểu muá»™i sẽ không bao giá» ngược đãi nếu như tá»· tá»· có má»™t sá»± thành thật. Tá»· tá»· ở trong tổ chức Äông Hải Thần Quân?
Huyá»n Hoa gật đầu.
Nhã Uyên há»i :
- Làm cách nào để mở cửa phòng nhốt Hào Hoa công tử?
Huyá»n Hoa nói :
- Ta không phải là chủ nhân nên ta không biết!
Nhã Uyên hăm :
- Không biết dÄ© nhiên là không thể nói được. Biết mà không nói thì không thể tha thứ được! Trước sau gì những ngưá»i kia cÅ©ng phải có ngưá»i khai thật. Trong đám ngưá»i bị bắt, tá»· tá»· là ngưá»i có nhan sắc nguyệt thẹn hoa nhưá»ng, tiểu muá»™i biết, chắc rằng tá»· tá»· phải biết! Trong cuá»™c đấu hồi hôm này gồm những ai?
Huyá»n Hoa khai đúng tên từng cặp đấu.
Dĩ nhiên Nhã Uyên ghi lại bằng bút mực để tiện việc đối chiếu.
Nàng chá»n mấy câu then chốt há»i má»™t hồi nữa rồi Ä‘i phối hợp vá»›i các lá»i khai kia. Cuối cùng, há» biết Huyá»n Hoa là má»™t trong tám cô đầu não trong vụ bắt Lã Tuyết Cừu. Nhưng NgÅ© Ngoạn Cô không tham dá»± vào vụ đánh và bắt Lã Tuyết Cừu. Ngoài ra Huyá»n Hoa cÅ©ng biết cách mở và đóng cá»­a.
Nhã Uyên nghiêm mặt nói :
- Hào Hoa công tá»­ không thù hận gì vá»›i chư vị và chư vị cÅ©ng không ruá»™t thịt gì vá»›i Thần quân, thế mà tá»· tá»· quyết không khai cách mở cá»­a để thả ngưá»i nhà cá»§a tiểu muá»™i thì việc ăn miếng trả miếng chắc chắn phải có rồi đó! Tiểu muá»™i đã bắt được chư vị, chắc chắn tiểu muá»™i phải có thá»§ Ä‘oạn để cung lại cho ra lẽ. Lần cuối cùng xin tá»· tá»· hãy thức ngá»™. Hãy giảng cách mở và đóng phòng nhốt Hào Hoa công tá»­!
Huyá»n Hoa nhắm mắt không nói.
Vương Giải Ngữ mặt lạnh như tiá»n bước vào nói :
- Cô nương nhan sắc mặn mà thế này lại cam tâm cung hiến cho tên Thần quân đại gian ác đó? Cô nương không phục chúng ta ở điểm nào?
Huyá»n Hoa nói :
- Các vị bắt ta không đưá»ng đưá»ng chính chính!
Nhã Uyên cưá»i nhạt :
- Thần quân và chư vị bắt ngưá»i khác chắc là đưá»ng đưá»ng chính chính lắm! Äi bán đứng cả tông môn, phẩm giá, thá»§ tiêu cả cái tiết bạch mà dám tá»± xưng mình là đưá»ng chính!
Vương Giải Ngữ nói :
- ÄÆ°á»£c! Ta sẽ làm cho cô nương phục!
Nàng giải huyệt cho Huyá»n Hoa rồi nói :
- Cô nương nghỉ khá»e và vận công Ä‘i, chuẩn bị giao chiêu vá»›i ta. Bất chấp má»i thá»§ Ä‘oạn.
Huyá»n Hoa vừa thẹn, vừa giận lại vừa sợ. Nhưng việc đã đến nước này, nàng không thể không tranh thá»§...
Giải Ngữ ném kiếm sang cho nàng nói :
- Khai thủ đi!
Hai cô ghìm nhau. Äá»™t ngá»™t Huyá»n Hoa xuất kiếm đâm ra chiêu “Nguyệt Lãng Thiên Mônâ€. Ảnh kiếm tuôn ra như hư ảo không thấy thá»±c kiếm cá»§a nó.
Giải Ngữ xuất chiêu “Tinh Hiện Tây Thiênâ€, hai chiêu nay cùng nằm trong Tịch Dương kiếm pháp!
à cá»§a Giải Ngữ muốn làm nhục Huyá»n Hoa, nên để Huyá»n Hoa khai chiêu trước đánh ra kiếm pháp nào, thì nàng dùng kiếm pháp ấy mà hoàn thá»§.
ÄÆ°á»ng kiếm cá»§a Huyá»n Hoa rất Ä‘iêu luyện.
Giả sá»­, nếu Giải Ngữ không ở trong Bí Tàng cung thì chắc chắn nàng không phải là đối thá»§ cá»§a Huyá»n Hoa. Võ công cá»§a Giải Ngữ bây giá» còn cao siêu hÆ¡n cả NgÅ© Ngoạn Cô.
Hai thiếu nữ xinh đẹp đấu với nhau một hồi sự thắng bại đã thấy rõ.
Giải Ngữ đưa ra sát chiêu “Trưá»ng Giang Cổn Cổnâ€, đưá»ng kiếm tuôn ra nượp nượp... Bốn phương tám hướng Ä‘á»u là kiếm... Huyá»n Hoa đành xuôi tay chá» chết.
Vương Giải Ngữ cho kiếm vào bao, nói :
- Bây giỠcô nương có chịu nói cách khai mở nơi nhốt Lã Tuyết Cừu không?
Huyá»n Hoa nói :
- Hãy giết ta đi!
Vương Giải Ngữ tung chưởng đánh liá»n. Huyá»n Hoa không đỡ, cÅ©ng không né tránh. Nhưng Nhã Uyên lăn xả vào đỡ chưởng này, kết quả Nhã Uyên bị văng bắn ra ngoài, miệng ụa ra, mấy búng máu. Nàng gần như ngất lịm.
Vương Giải Ngữ thất kinh, dậm chân nói :
- Sao Uyên muội lại làm thế?
Nhã Uyên gượng cưá»i Ä‘au đớn :
- Không còn cách nào khác! Chả cần há»i nữa tá»· tá»· ạ!
Giải Ngữ điểm huyệt cầm máu cho nàng, và lấy thuốc đưa nàng uống.
Nhã Uyên bước ra ngoài.
Vương Giải Ngữ lại Ä‘iểm huyệt Huyá»n Hoa nói :
- Äể cô sống vá»›i bóng tối má»›i... nhá»› Lã Tuyết Cừu!
Nhã Uyên há»p sáu ngưá»i cá»§a mình lại : Nhã Thư, Nhã Thi, Nhã Dung, Nhã Uyên, Giải Ngữ và Mỹ CÆ¡.
Nhã Uyên nói :
- Thế nào há» cÅ©ng biết ta nhốt ngưá»i hỠở đây. Dù muốn dù không, ta phải đỠphòng. Äêm nay há» có thể tập kích nÆ¡i đây.
Nhã Thư nói :
- Cao thấp gì nhà ta ai cÅ©ng có võ công. Kể cả song thân cÅ©ng có thể tá»± vệ được. Nhà ta cung cứng giáo dài không thiếu. Năm ngưá»i gia đình cầm cung cầm giáo.
Nhã Thi nói :
- Äể sẩm tối, ta dẫn các cô này xuống thuyá»n chắc chắn không ai hay biết.
Nhã Uyên nói :
- Phải cải trang há» thành nam nhân. Dẫn há» Ä‘i quanh quẩn má»™t hồi, rồi má»›i đưa xuống thuyá»n.
Giải Ngữ nói :
- Nếu ta không khai thác chúng, làm sao biết nơi giam giữ Tuyết Cừu?
Nhã Uyên nói :
- Tá»· tá»· có võ công cao nên cải trang Ä‘i vá»›i Mỹ CÆ¡ tá»· tá»· tá»›i đó lừa cÆ¡ há»™i chá»™p má»™t vài tên khác há»i, ắt ra lẽ!
Giải Ngữ lắc đầu :
- Ta bắt bốn đứa rồi, mà chúng khai còn chưa đủ. Làm sao vào nơi hang hùm mà bắt được chúng?
Nhã Uyên nói :
- Tiểu muá»™i biết nÆ¡i nhốt Lã công tá»­. Công tá»­ là ngưá»i có võ công cao, nên không ai dám mở cá»­a đưa chàng Ä‘i nÆ¡i khác. Rất tiếc, con hồng hạc này không thể chở ngưá»i bay được. Nếu không, ta tập kích từ trên lầu thượng xuống.
HỠcòn đang bàn luận, gia đinh vào báo :
- Có bốn thiếu nữ rất khả nghi, ăn mặc khá sang trá»ng, há» Ä‘i từng cặp có khoảng cách chừng má»™t lằn tên.
Giải Ngữ nói :
- Bốn cô đó võ công cao lắm, và lần này hỠđã có sự chuẩn bị. Nhưng không sao, ta có loại thuốc mê không màu sắc, không mùi vị có thể hạ chúng được.
Nàng giao cho Mỹ Cơ lỠthuốc bột màu trắng, bỠra trong tay một nắm, cứ xăm xăm đi vỠphía hỠmột cách tự nhiên, với động tác thật tự nhiên chắc chắn sẽ hạ được cặp đi sau.
Mỹ Cơ và Nhã Thi lãnh nhiệm vụ ra đi. Giải Ngữ và Nhã Uyên vỠlàm việc trước sân.
Không bao lâu, có hai thiếu nữ Ä‘i vào sân há»i :
- Äây có phải là nhà... Vương lão gia không?
Giải Ngữ đưa tay vén lại mái tóc, há»i :
- Vâng! Nhị vị tiểu thư là ai, há»i có việc gì không?
Hai ngưá»i kia đưa mắt nhìn như há»™i ý vá»›i nhau. Má»™t ngưá»i nói :
- Chúng ta vừa có ngưá»i nhà đến đây, sao lại không thấy vá»?
Giải Ngữ hai tay như phân bua :
- Quý vị nói vậy là có ý gì?
Lá»i vừa dứt, nàng tung chưởng đánh liá»n. Hai thiếu nữ định tung chưởng đánh lại nhưng vận công không được. Biết mình đã trúng độc, má»™t cô nói :
- Thì ra cô nương bắt ngưá»i bằng chất độc!
Giải Ngữ nói :
- Binh bất yếm trá! Bốn ngưá»i kia bị ta bắt Ä‘á»u bị giết hết.
Nàng giao hai cô này cho Nhã Uyên, rồi vá»™i ra xem Mỹ CÆ¡. Nàng thấy Mỹ CÆ¡ cùng Nhã Thi, Ä‘ang Ä‘i theo há». Có lẽ hai cô cùng chá» sá»± phản ứng cá»§a chất độc.
Giải Ngữ bình thản đi tới...
Hai bên gặp nhau, bất ngá» Giải Ngữ tung chưởng đánh liá»n.
Hai thiếu nữ ngạc nhiên, rồi cũng vung chưởng ra đỡ.
Chưởng lá»±c cá»§a hai thiếu nữ dưá»ng như không gom tụ lại được.
Vương Giải Ngữ tấn công hỠtới tấp giữa phố.
Cuối cùng, há» xuôi tay để Giải Ngữ Ä‘iệu há». Äến nÆ¡i, các cô chia nhau Ä‘i cung khai há».
Trong bốn cô đó, có hai cô là Hư Trinh và Ngá»c Diêu Quỳnh.
Hai cô này, ban đầu không chịu nói tên thật, nhưng hai thể nữ tùy tùng đã ngoan ngoãn cung khai, nên hai nàng không chối bỠđâu được. Nhưng há»i đến cách mở cá»­a cứu Tuyết Cừu, há» vẫn nói má»™t lá»i chắc nịch :
- Không biết!
Giải Ngữ Ä‘iểm mấy trá»ng huyệt rồi nói :
- Chừng nào các ngươi thành khẩn cung khai thì được hưởng cuộc sống thật.
Dá»— dành má»i cách, nhưng chúng không nói là không nói!
Giải Ngữ nói :
- ÄÆ°á»£c rồi! Ta không giết các cô. Ta sẽ phế bá» võ công! Các cô kia đưa mắt nhìn nhau, nhưng vẫn không mở miệng.
Giải Ngữ phế võ công Hư Trinh trước. Hư Trinh Ä‘au đớn nguyá»n rá»§a.
Giải Ngữ điểm mặt Hư Trinh nói :
- Nếu Äông Hải Thần Quân mà cô cho là cứu cánh, rồi vì lão mà làm chuyện tàn ác, thì cô không xứng đáng để hưởng sá»± khoan hồng cá»§a chúng ta!
Nàng quay sang Ngá»c Diêu Quỳnh, nói :
- Cô nương có chịu khai không?
Diêu Quỳnh nói :
- Chìa khóa mở, Khánh Linh giữ. Chỉ cần bắt được Khánh Linh là xong!
Giải Ngữ nói :
- Việc ấy ta biết! Nhưng Khánh Linh ở phòng nào mới được?
Diêu Quỳnh nói :
- Chỉ cần há»i cô nương tên Thu Hoa thì tá»± khắc sẽ xong!
Giải Ngữ há»i :
- Làm sao gặp được Thu Hoa?
Diêu Quỳnh nói :
- Cứ vào đại tửu lâu ăn uống, phá phách rồi yêu cầu hỠcho gặp Thu Hoa để rót rượu...
Giải Ngữ nói :
- Cứ nằm đó mà chá». Khi nào ta xong công việc sẽ thả ra!
Tài sản của ngocvosong1986

  #24  
Old 07-05-2008, 02:37 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 24


Nhất Phiến Băng Tâm



Lã Tuyết Cừu nhìn chín cái ghế mà mỉm cưá»i :
- Ai bảo rằng chúng vô dụng trong lúc này?
Má»—i cái ghế cao chừng ngang đầu gối. Chàng chồng bốn cái làm má»™t, thành được hai chồng. Má»—i chồng ghế ngang tầm má»™t ngưá»i.
Tuyết Cừu đứng trên chiếc ghế còn lại, rồi chồng bốn chiếc ghế kia trên bốn chiếc ná», chúng cao tương đương hai ngưá»i đứng.
Lã Tuyết Cừu ngó lên quan sát trần nhà... Chàng thấy nơi nào cũng trắng muốt, duy có một góc kia có màu sậm và mốc.
Tuyết Cừu đẩy chồng ghế vỠhướng đó. Xong, chàng phi thân lên đứng trên chiếc ghế cuối cùng, thì đầu chàng vừa đụng vào trần nhà.
Tuyết Cừu đưa kiếm rà thá»­ nÆ¡i góc đó. NÆ¡i này không cứng như những chá»— kia. Chàng vận lá»±c đẩy mạnh thì bá»™t và sá»i rá»›t xuống ào ào.
Tuyết Cừu vừa làm vừa nói :
- Xong rồi! HỠlàm sao ngỠđược việc này?
Chừng cạn má»™t tuần trà, chàng khoét xong má»™t lá»— vừa má»™t ngưá»i chun ra lá»t. Chàng thấy bên ngoài tối Ä‘en dưá»ng như có ná»n trá»i đầy sao.
Tuyết Cừu nhẹ nhàng đu ra ngoài...
Äây là cái sân lá»™ thiên. Chàng nhìn sao để phân biệt phương hướng...
Thì ra, sân thượng chàng đứng đây là sân cá»§a má»™t tầng lầu thứ hai. Phía Bắc cá»§a tiểu lâu còn có hai tầng lầu, mặt Tây và Nam má»—i bên xây cao thêm má»™t tầng nữa. Mặt phía Äông xây lan can để thá»±c khách vịn vào đó mà nhìn xuống bến Tần Hoài.
Tuyết Cừu thong thả bước lại mặt Äông để quan sát.
Bến Tần Hoài thuyá»n bè vẫn tấp nập. Tá»­u lâu này vẫn muôn ánh đèn rá»±c rỡ.
Trên lầu Tây cũng có sân thượng. Giữa lầu Tây và lầu Bắc ngay tại góc, có một cầu thang làm bằng sắt.
Mặt phía Tây và phía Nam cÅ©ng có má»™t cầu thang chung. Ba vách Tây, Nam, Bắc Ä‘á»u có những cá»­a sổ trông ra ngoài.
Mặt phía Äông có cầu thang dây thòng xuống bao lÆ¡n phòng cuối.
Nói tóm lại, ngay tại đây có nhiá»u lối ra ngoài. Dẫu rằng, không có lối Ä‘i chăng nữa cÅ©ng chẳng sao, chàng đỠkhí, dùng công phu Tà thân mà xuống phòng dưới.
Äến nÆ¡i, Tuyết Cừu sá»­a lại y phục, nép vào vách mặt Nam mà Ä‘i vá» phía cầu thang.
Theo thang, chàng lên sân thượng lầu ba.
Giá» này, nếu căn cứ vào sao thì má»›i vào chập tối. Sân thượng lúc này vắng bóng ngưá»i.
Chàng mon men sang bên kia để xem tình hình.
Nhìn xuống hành lang, khách qua lại khá tấp nập. Thỉnh thoảng cÅ©ng có ngưá»i cá»§a tá»­u lâu.
Phía Tây nam và Tây bắc có hai cầu thang lên xuống. Mặt này đèn đuốc rực rỡ.
Chàng thong thả lấy ra một ít thuốc dị dung, sửa nhẹ gương mặt mình một chút, rồi theo cầu thang đi xuống, và theo chân thực khách vào phòng kế bên.
Äây là thá»±c phòng, sá»± trần thiết cÅ©ng khá sang trá»ng. Mặt phía Äông trông ra bến Tần Hoài, và phía Tây trông ra thị tứ.
Tuyết Cừu bước vào ai cũng chăm chú nhìn. Có lẽ chàng là một Hào Hoa công tử cũng nên.
Chàng vừa ngồi xuống, tiểu nhị tiến lại, cÅ©ng vá»›i câu há»i ngàn Ä‘á»i :
- Khách quan dùng gì?
Chàng vẫn bổn cũ soạn lại :
- Thố thố và Hoàng Mai tửu!
Thức nhấm thì chàng đổi vị.
Tiểu nhị nhìn chàng cưá»i cưá»i...
Lã Tuyết Cừu cảm thấy nhá»™t nhạt, há»i :
- Ngươi cưá»i gì thế?
Tiểu nhị nói :
- Hoàng Mai tửu mà nhấm với Thố Thố thì không hợp. Hoàng Mai là rượu khai vị dành cho các tiểu thư và phu nhân...
Lỡ rồi, chàng nói :
- Tại hạ không phải là khách giang hồ, nên gá»i rượu đó là hứng lắm!
Tiểu nhị cÅ©ng mỉm miệng cưá»i rồi cất bước. Lát sau, há» Ä‘em những món đó ra...
Chàng để ý bình rượu Hoàng Mai, nếu mà dốc hết bình thì cÅ©ng chỉ chừng má»™t bát cỡ trung. Rượu có vị thÆ¡m và ngá»t nhẹ.
Bất ngỠhai thiếu nữ nhan sắc tuyệt trần Tả Anh Huệ và Uất Trì Khánh Linh bước vào.. Cả hai vô tình ngồi gần bên bàn Tuyết Cừu...
Tiểu nhị từ đằng xa thấy hai nàng, liá»n cúi đầu chào rồi chạy lại há»i nhá» :
- Bẩm chủ nhân dùng gì?
Khánh Linh đưa mắt nhìn chung quanh bỗng thấy bàn Tuyết Cừu có rượu Hoàng Mai và món Thố Thố, nàng hơi cau mày, rồi nói hơi lớn một chút :
- Hoàng Mai bánh bao nhân lục đậu!
Tuyết Cừu hiểu, thì ra Hoàng Mai tá»­u chỉ dùng để uống vá»›i bánh ngá»t mà thôi!
Äể chữa thẹn, Tuyết Cừu gá»i lá»›n :
- Tăng cưá»ng Hoàng Mai Ä‘i!
Tên tiểu nhị vội nói có rồi chạy đi!
Không lâu một nữ nhân gót sen thoăn thoắt tiến vỠphía bàn chàng. Sau khi liếc nhanh vỠphía hai thiếu nữ, rồi đến bên cạnh Tuyết Cừu nói :
- Công tá»­ gá»i tiểu muá»™i!
Tuyết Cừu hết sức ngạc nhiên, nhưng chàng nhanh trí, Ä‘iểm nụ cưá»i trên môi kéo ghế má»i nàng ngồi.
Chàng nhớ ra câu :
- Tăng cưá»ng thêm Hoàng Mai. à chàng muốn nói cho thêm rượu Hoàng Mai, nhưng tiểu nhị lại hiểu lầm, gá»i... Cô em Hoàng Mai!
Chàng há»i khẽ :
- Tiểu thư là Hoàng Mai đấy chứ?
Nàng gật đầu :
- Tiểu muội là Hoàng Mai! Có lẽ công tử mới vào đây lần đầu?
Tuyết Cừu xa vá»i, không đáp.
Hai thiếu nữ xinh đẹp bên kia cÅ©ng nhìn chàng chăm chăm. Há» vừa dùng bánh bao vừa nhấm Hoàng Mai tá»­u rất nhàn hạ, rồi hai nàng nói gì nhau nho nhá», rồi cưá»i xòa vá»›i nhau... Có lẽ hai nàng mỉm cưá»i vá» chuyện Hoàng Mai..
Tuyết Cừu gá»i tiểu nhị, hắn chạy tá»›i. Chàng nói :
- Tăng cưá»ng Hoàng Mai tá»­u! Thêm chén đũa...
Vẫn hai thế tăng cưá»ng, lần này chàng thêm chữ tá»­u để phân biệt. NghÄ© đến chuyện Hoàng Mai, Tuyết Cừu tá»§m tỉm cưá»i má»™t mình.
Dưá»ng như cô bé Hoàng Mai cÅ©ng Ä‘oán ra việc tá»­u nhị lầm, nàng nói :
- Tiểu muội ngồi lâu ở đây được chăng?
Tuyết Cừu trở lại thực tế. Chàng suy nghĩ :
- “Tại sao Hoàng Mai biết ta đến đây lần đầu? À, phải rồi, những kẻ đến đây nhiá»u lần Ä‘á»u phải biết mặt nàng, thế mà ta há»i tiểu thư là Hoàng Mai, thành cô bắt mạch mà biếtâ€.
Tuyết Cừu vui vẻ nói :
- Ngồi đến bao giỠmãn cuộc thì thôi. Nếu tiểu thư thấy không thích hoặc bận việc thì tùy.
Bên tả, Khánh Linh và Anh Huệ thấy chàng trai này từa tá»±a Tuyết Cừu, còn giá»ng nói dưá»ng như giống dưá»ng như không, thật khó phân biệt chân giả.
Nhưng nhìn lại, hai nàng thấy ngưá»i này có vẻ ngá» nghệch hÆ¡n má»™t chút, hai cô cÅ©ng yên tâm.
Càng yên tâm hơn khi nghĩ đến nơi nhốt chàng cẩn mật như vậy, làm thế nào mà ra được.
Tiểu nhị lại mang rượu và chén ra.
Tuyết Cừu rót rượu cho nàng, má»i :
- Tiểu thư dùng chút rượu khai vị!
Chàng gắp thức ăn bỠvào chén rồi nói :
- Má»i tiểu thư dùng.
Hoàng Mai há»i :
- Xin công tử cho biết quý danh?
Tuyết Cừu nói lớn :
- Tại hạ tên là... Vũ Tâm!
Vũ Tâm là hai bộ chính trong chữ Tuyết Cừu! Dĩ nhiên là không ai hiểu ý đó cả.
Còn Khánh Linh thì nghi hoặc trong lòng.
Chàng tuy vỠkhông để ý đến Khánh Linh và Anh Huệ, nhưng sự trao đổi bằng ánh mắt giữa ba cô không qua được sự nhận xét của chàng.
Hoàng Mai nhấm xong chén rượu, đứng lên nói :
- Có lẽ sự có mặt của tiểu muội ở đây khiến công tử không được vui?
Tuyết Cừu cưá»i nhạt :
- Nếu cô nương muốn đi thì tại hạ đâu có ép! Còn nếu tại hạ không thích thì cứ nói thẳng, việc gì phải ấm ớ?
Hoàng Mai không biết nói sao đành ngồi lại. Hai cô bàn bên kia đứng lên, Tuyết Cừu há»i nhá», nhưng cÅ©ng cốt để Khánh Linh và Anh Huệ kia nghe :
- Cô nương có thể thay mặt tại hạ má»i vị tiểu thư áo ngá»c kia ngồi lại được chăng?
Hoàng Mai hơi giật mình, nhưng nàng nói :
- Chưa biết, để tiểu muá»™i há»i thá»­. Nếu được thì tiểu muá»™i xin phép lui luôn.
Nàng qua bàn bên cạnh xầm xì má»™t hồi. Cô nương áo ngá»c, tức là Uất Trì Khánh Linh, gật đầu bước qua bàn chàng.
Hoàng Mai bỠđi luôn. Tả Anh Huệ vẫn ngồi chỗ cũ.
Tuyết Cừu làm mặt lạ, há»i :
- Tiểu thư vẫn thưá»ng lui tá»›i quán này chứ, xin cho biết danh tánh để lần sau còn có thể gặp lại.
Thoáng lộ nét đăm chiêu, nàng tự nhủ thầm :
- “Nếu phải là Tuyết Cừu, má»—i câu há»i, nói cá»§a hắn cÅ©ng phải để lá»™ má»™t chút quen biết nào đó. Äằng này, hắn không há» có má»™t chút gì cả, cho đến trong ánh mắt cÅ©ng hoàn toàn xa lạ. Cặp mắt Tuyết Cừu kia ấm áp dị thưá»ng. Còn cặp mắt cá»§a vị công tá»­ VÅ© Tâm này lạnh lẽo khinh bạc sao đó!â€
Giá»ng Khánh Linh vẫn dìu dàng như thuở nào :
- Tiểu muá»™i tên thật là Khánh Linh, thưá»ng hay lui tá»›i nÆ¡i này lắm. Còn công tá»­ quê quán ở đâu?
Tuyết Cừu nói :
- Tứ Xuyên!
Nàng nói :
- Xa nhỉ!
Tuyết Cừu cưá»i :
- Có gì đâu xa? Nếu muốn đến, thì dẫu Thiên Trúc cũng tới được. Tại hạ ngàn dặm tới đây non nước trùng khơi, nhưng giai nhân thì... Bốn bỠlạnh ngắt.
Khánh Linh nói :
- Vị tất nhiên tình giai- Bạch thá»§y, nhẫn tương tâm sá»± phó hàn uyên (chưa chắc tình Ä‘á»i như nước lã, nỡ Ä‘em tâm sá»± ném dòng sâu)!
Tuyết Cừu hớn hở đứng lên chắp tay nói :
- Äa tạ tiểu thư đã cố sá»± an á»§i cho kẻ này. Nếu được tiểu thư cùng đối ẩm đêm nay thì còn gì hân hạnh bằng.
Khánh Linh có vẻ lưỡng lự không đáp.
Tuyết Cừu nói :
- Nếu tiểu thư thấy không tiện thì thôi.
Nàng nói :
- Tiểu muội chỉ rảnh tới giữa đêm này mà thôi.
Tuyết Cừu nói :
- Chừng đó là tốt rồi.
Chàng gá»i tiểu nhị đến nói :
- Cho căn phòng rất tiện nghi! Tính tiá»n bàn này.
Bên kia, Tả Anh Huệ đã Ä‘i tá»± bao giá».
Tiểu nhị đưa hai ngưá»i đến má»™t căn phòng lịch sá»±.
Cả hai cùng ngồi lại giưá»ng. Tuyết Cừu nói :
- Thá»i gian như bạch câu quá khích!
Khánh Linh cưá»i tươi, bá» tay choàng qua mình chàng, nói :
- Tiểu muội cũng nghĩ vậy.
Tuyết Cừu choàng tay vòng qua huyệt, Thiên khê, Thực đậu... Lật nàng nằm xuống.
Khánh Linh toan điểm huyệt chàng, nhưng khí lực không còn nữa, mình mẩy nàng tê chồn...
Tuyết Cừu nhanh tay hơn một chút.
Mới hay, vỠquít của nàng có dày chăng nữa, nhưng móng tay của chàng không đến nỗi nhục lắm.
Chàng làm như con hổ đói.
Khánh Linh nhắm mắt, vừa thở vừa nói :
- Tiểu nữ đã thất tiết cùng ngưá»i khác rồi!
Tuyết Cừu rụt tay vá», nói :
- Việc đó đâu có gì quan trá»ng? Quan trá»ng là mình có tá»± nguyện hay không. Tại hạ thấy cô nương yêu mị quá!
Chàng lấy tay lau mặt...
Ngực nàng vẫn còn thăng trầm một cách gấp rút, bỗng thấy gương mặt Hào Hoa công tử thật sự, nàng vuốt mắt mình một cái rồi nói :
- Té ra là công tử. Ta đoán cũng không sai lắm!
Tuyết Cừu đỡ nàng ngồi dậy và nói :
- Xuất giá thì phải tùng phu! Tiểu thư theo tại hạ nhé! Ngang qua đám đông, tốt nhất tiểu thư không nên có một dấu hiệu gì.
Chàng điểm thêm mấy bí huyệt nữa. Tay phải chàng quàng qua hông, nắm ngay uyển mạch tay phải nàng, trước khi ra đi, Tuyết Cừu quay lại kiểm soát lần nữa.
Hai ngưá»i mở cá»­a bước ra.
Khánh Linh nói :
- Ta tin rằng, ngươi không ra khá»i tá»­u lâu này đâu!
Tuyết Cừu khôn khéo nói :
- Có thể là vậy. Nhưng má»i việc Ä‘á»u do cô nương hết thẩy. Chuyện ra khá»i nÆ¡i đây đối vá»›i tại hạ không khó, chỉ khó là tuyệt đối tránh sá»± đổ máu cho những ngưá»i vô tá»™i.
Thá»±c khách lên xuống thấy cặp ngưá»i ngá»c này thá»±c là xứng đôi vừa lứa.
Ngang qua các cá»­a phòng, Tuyết Cừu Ä‘á»u để ý cẩn thận.
Chàng nói :
- Nếu gặp ngưá»i đón đưá»ng thì cô nương cứ làm như mình chá»§ động, vui vẻ bảo há» lui.
Khánh Linh nói :
- Ta có cách của ta.
Xuống tá»›i tầng dưới, Tuyết Cừu thấy hai toán ngưá»i bốn nam, tám nữ đứng chận hai lối Ä‘i.
Tuyết Cừu cùng Khánh Linh thong thả đi vỠphía bốn tên kia.
Một thiếu nữ từ trong bóng tối bước ra nói :
- Äứng lại đó!
Tuyết Cừu không nói gì, Khánh Linh khoát tay nói :
- Lui hết!
Thấy hai ngưá»i tá»± nhiên như vậy, đám thuá»™c hạ rút vào trong bóng tối, chỉ đưa cặp mắt nghi ngá» ra nhìn, không dám phản ứng gì.
Tuyết Cừu và Khánh Linh bắt đầu tiến ra sân, vẫn thấy nhiá»u ngưá»i mang vÅ© khí Ä‘i qua lại.
Bây giá» cả hai thong dong tiến vá» rạch con, nÆ¡i ấy có nhiá»u đò nhỠđể chở du khách Ä‘i các nÆ¡i. Cả hai lên thuyá»n Ä‘i theo ý Tuyết Cừu...
Tuyết Cừu cho thuyá»n cặp lại ká» bên thuyá»n cá»§a Nhã Thi, vì thấy có nhiá»u ngưá»i trên thuyá»n này...
Nhã Uyên lanh mắt thấy Tuyết Cừu, nàng hô lớn :
- Lã đại ca!
Nàng ôm đầu Tuyết Cừu mà... Hôn lia lịa trên tóc trên tai, như sợ ai giành mất ngưá»i thân thương cá»§a nàng.
Giải Ngữ từ trong mui bước ra.
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ đã má»i được chá»§ nhân tá»­u lâu vỠđây có lẽ quý cô nương ở trên thuyá»n này là ngưá»i cá»§a tá»­u lâu đấy chứ?
Cả hai cô cùng mỉm cưá»i gật đầu. Nhã Uyên nói :
- Bá»n tiểu muá»™i bắt được má»™t số yêu nhân cá»§a tá»­u lâu, thuá»™c cánh Äông Hải Thần Quân, để tra há»i những chi tiết quan trá»ng, sau đó có thể làm má»™t cuá»™c trao đổi há» vá»›i đại ca.
Giải Ngữ nói :
- Há» có thể hy sinh hàng vạn ngưá»i để lấy má»™t công tá»­ Hào Hoa, không Ä‘á»i nào há» chịu đổi dưới cân đâu.
Tuyết Cừu nói :
- Nay Uất Trì tiểu thư bị đưa vỠđây, có lẽ Äông Hải Thần Quân đêm nay sẽ tá»›i tá»­u lâu chắc là.. Hết kịp rồi.
Nhã Uyên nói :
- Ta phải cho thuyá»n đậu ká» bên Tần Hoài tá»­u gia má»›i được. Äậu ở đây e không sá»›m thì muá»™n bá»n chúng cÅ©ng phát hiện.
Giải Ngữ nói :
- Công tá»­ cùng Nhã Uyên Ä‘em thuyá»n đến đó. Còn bao nhiêu rút vá» gia trang phòng thá»§.
Tuyết Cừu cưá»i :
- Chúng biết tại hạ đã thoát ra ngoài, nên không dám đến đây đâu. Kể cả Thần quân, NgÅ© Hoa cÅ©ng cúp lá»ng mà chạy.
Nhã Uyên vỠloan tin cho gia trang biết, lấy cho tiểu huynh vài bộ đồ, nói chư huynh muội ở lại. Ba chúng ta đã làm nát Tần Hoài tửu gia rồi.
Nhã Uyên vá»™i Ä‘i liá»n.
Tuyết Cừu nói :
- Tất cả Ä‘á»u Ä‘iểm á huyệt và huyệt định thân. Äem ba cô đầu não bá» vào má»™t hầm, bốn cô tùy tùng cho vào khoang mÅ©i, riêng Khánh Linh để ngồi vá»›i chúng ta.
Việc xong, Nhã Uyên, Nhã Thi Ä‘á»u chạy ra.
Nhã Thi nói :
- Hào Hoa công tá»­ làm má»i ngưá»i lên ruá»™t. Kế hoạch đêm nay thế nào?
Tuyết Cừu nói :
- Khi bắt được tại hạ, có lẽ hỠđã thả chim thư báo tin cho Thần quân. Thần quân có lẽ đã báo tin lại cho há». Hoặc là ông ta sẽ đến đây, hoặc ông ta chỉ thị ở đây làm theo kế hoạch cá»§a ông ấy.
Chàng há»i Khánh Linh :
- Theo ý Thần quân phải giải quyết việc tại hạ như thế nào?
Khánh Linh nói :
- Ta chưa nhận được chỉ thị!
Lã Tuyết Cừu cưá»i nhạt :
- Tại hạ không xuống độc thá»§ vá»›i cô nương đâu. Nhưng nếu cô nương không thức thá»i thì cÅ©ng có ngưá»i ra tay vậy.
Khánh Linh nói :
- Tần Hoai tá»­u lâu không trá»±c thuá»™c vào Thần quân. Thần quân có NgÅ© Hoa làm cố vấn. Tần Hoài trá»±c thuá»™c Giang Nam phá»§. Äừng tưởng Giang Nam phá»§ ở Giang Nam, mà là ở Hà Nam. Ngưá»i Ä‘iá»u hành phá»§ này tên là Giang Nam Bạch Äầu Trưá»ng Thá»§ thư sinh, ông ta năm nay ngoài bốn mươi. Phụ tá cá»§a ông ta là Phi Long kiếm khách. Còn Cù Long kiếm khách nghe đâu bị Giang Nam Bạch Äầu Trưá»ng Thá»§ thư sinh bắt rồi.
Lã Tuyết Cừu vô cùng ngạc nhiên. Chưa có ngạc nhiên nào kể từ khi vào giang hồ quan trá»ng bằng lần này.
Tuyết Cừu tá»± tay giải cho nàng má»™t số huyệt đạo nữa, rồi truyá»n nhá»— neo thả xuôi vá» bến dưới. Chàng suy nghÄ© má»™t hồi, há»i tiếp :
- Cô nương từng gặp Trưá»ng Thá»§ thư sinh rồi chứ?
Nàng đáp :
- Dĩ nhiên là đã gặp mặt rồi mới biết tuổi tác của ông ta.
Chàng lại há»i :
- Có lẽ cô nương cÅ©ng biết Äông Hải Thần Quân?
Nàng đáp :
- DÄ© nhiên là biết! Tuy vậy hai tổ chức này độc lập vá»›i nhau. Thần quân không có quyá»n sai khiến tổ chức này, và Giang Nam Bạch Äầu Trưá»ng Thá»§ thư sinh cÅ©ng không Ä‘iá»u khiển cánh Thần quân.
Tuyết Cừu suy nghĩ một hồi, nói :
- Trưá»ng Thá»§ thư sinh kín đáo thật. Xin cô nương hãy nói rõ thêm ông ta là ai! Hai tổ chức này dưá»ng như có cùng má»™t mục đích?
Nàng đáp :
- Không ai biết rõ Giang Nam thư sinh. Chỉ biết võ công của Giang Nam thư sinh hơn hẳn Thần quân.
Tuyết Cừu há»i :
- Tại sao lại có Ngũ Ngoạn Cô trong tổ chức của cô nương?
Khánh Linh nói :
- Hai tổ chức có quyá»n giúp đỡ nhau. Ngoạn Cô tuân lệnh NgÅ© Hoa để đánh lạc hướng công tá»­ kể cả Bí Tàng cung.
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ hiểu rồi. Có thể còn má»™t tổ chức bí mật khác nữa. Và ba tổ chức này dưới sá»± Ä‘iá»u hành cá»§a vị tối cao thá»§ lãnh, má»™t nhân vật quyá»n uy tối thượng, má»™t ngưá»i có tài nghiêng trá»i lệch đất.
Khánh Linh lặng thinh.
Chàng há»i dò :
- Cô nương đứng đầu trong nhóm Tần Hoài này?
Nàng gật đầu.
Chàng nói :
- Vậy Hà Nam phủ cô cũng từng lui tới?
Nàng gật đầu.
Chàng nói tiếp :
- Và chắc chắn, trong cơ cấu tổ chức, cô hình dung được vị tối cao tổ chức chứ?
Khánh Linh ngó chung quanh rồi lí nhí trong miệng :
- Có nghe bàn qua, nhưng không ai được phép gặp. Nhân vật đó uy linh không tưởng nổi. Nhất cá»­ nhất động trong hoàn vÅ© này ngài Ä‘á»u biết.
Tuyết Cừu nói :
- Nhưng cô nương vẫn nghe sự xưng hô của Giang Nam thư sinh đối với vị tối cao chứ?
Nàng đáp :
- Vị tối cao đó được gá»i là Bình Thiên Thần Nữ!
Nhã Uyên sặc cưá»i :
- Bà ấy chắc là con cá»§a Tây Vương mẫu, nên má»›i lá»›n lối như vậy. Äàn bà... CÅ©ng chẳng qua là đàn bà mà thôi. Quá lắm là thành yêu quái mất.
Khánh Linh nghiêm mặt :
- Cô nương không nên có những lá»i vô lá»… như vậy! Có má»™t lần má»™t thuá»™c hạ cá»§a ta ngồi trên thuyá»n nói đùa câu “Chắc Bình Thiên Thần Nữ trẻ đẹp lắmâ€, thuyá»n cập bá» ngưá»i ấy ngã ngá»­a há»™c máu mà chết. Khi tẩm liệm thấy có dấu mấy ngón tay trên cổ. Từ đó không ai dám vô lá»… cả.
Nhã Uyên chợt há»i :
- Sáu vị đầu não kia là thuá»™c hạ cá»§a tá»· tá»· hay trá»±c thuá»™c Trưá»ng Giang Bạch Äầu Trưá»ng Thá»§ thư sinh?
Khánh Linh nói :
- Nói như Lã công tá»­, có má»™t tổ chức thứ ba nào đó mà ta không biết. Tám cô chắc chắn là ở trong ba tổ chức Ä‘iá»u động góp lại việc này. Bởi vì vậy trong cuá»™c tá»· thí vừa rồi, bảy cô kia đấu vá»›i nhau mà không nhân nhượng. Vì vậy mà NgÅ© Ngoạn Cô bị hạc xé rách hết thịt da...
Những thắc mắc vỠtrận đấu đến tới đây là hết.
Tuyết Cừu bỗng nói :
- Chư vị bị tại hạ bắt, từ đây kể như không tổ chức nào dùng nếu tại hạ có phóng thích!
Khánh Linh cưá»i :
- Chắc chắn là vậy rồi, e rằng tính mệnh khó bảo toàn.
Giải Ngữ nói :
- Bên Bí Tàng cung thì không làm vậy. Tất cả Ä‘á»u bình đẳng trên công việc. Lại xây dá»±ng má»™t hệ thống sống rất nhân bản. Ta là ngưá»i trong Bí Tàng cung. Lã Tuyết Cừu có nếm qua mùi Bí Tàng cung nhưng lại không phải là ngưá»i cá»§a Bí Tàng cung, thế mà Bí Tàng cung vẫn thân thiết. Ta không có ý chiêu dụ cô nương, nhưng nếu cô nương thấy không có đất sống thì hãy vá» vá»›i chúng tôi.
Khánh Linh thở ra, cúi đầu không nói gì.
Tuyết Cừu nói :
- Uyên muá»™i hãy Ä‘em Huyá»n Hoa ra đây.
Chàng giải huyệt đạo cho Khánh Linh, nói :
- Cô nương là má»™t nhân vật chánh phái. Vì hoàn cảnh đưa đẩy nên má»›i gặp cảnh ngá»™ thế này. Tại hạ, Nhã Thi, Nhã Thư quyết làm khách thương Ä‘i buôn bán trên sông nước ghé lại Tần Hoài, chẳng qua là nÆ¡i này đã trở thành huyá»n thoại trong văn há»c. Không ngá» lại gặp cô nương trong chốn này. À, lãnh vá»±c cá»§a Thần quân là phía Tây Trung Nguyên lại nhằm chá»— núi non hiểm trở, còn lãnh vá»±c cá»§a Giang Nam thư sinh thì ở chốn thành thị... Do đó, ta biết tay kia sẽ hoạt động ở những miá»n quê trù phú...
Khánh Linh nói mơ hồ :
- Dưá»ng như là vậy!
Nhã Uyên Ä‘em Huyá»n Hoa ra.
Chàng khai giải cho nàng á huyệt rồi nói :
- Tại hạ không phải là Hào Hoa công tá»­, mà là Lã Tuyết Cừu. Vài bức tưá»ng vôi đó làm sao mà nhốt Cừu má»— được. Huyá»n Hoa cô nương! Cô nương hãy hiểu rằng, tổ chức cá»§a cô, nhân vật nào bị đối phương bắt, chẳng những hỠđã không dung nạp mà còn có cÆ¡ há»™i sẽ giết các cô nữa là khác. Tại hạ, Lã Tuyết Cừu, trân trá»ng Ä‘em sinh mệnh mình ra hứa vá»›i hai vị rằng, nếu hai vị rá»i xa tổ chức kia ra, tại hạ sẽ Ä‘em cái chết mà bảo bá»c hai vị.
Huyá»n Hoa ôm Nhã Uyên khóc... Nhã Uyên xúc động, rưá»m rưá»m nước mắt.
Huyá»n Hoa nói :
- Tuy không nói ra, nhưng ta có cảm tình to sâu đối vá»›i Uyên muá»™i. Nếu không nhá» Uyên muá»™i liá»u thân, ta đã chết dưới tay cá»§a Giải Ngữ rồi. ÄÆ°á»£c, Huyá»n Hoa này sẽ không ở trong tổ chức đó nữa, và cÅ©ng không bao giá» vào trong tổ chức nào. Vì tổ chức mà ta Ä‘ang sinh hoạt chưa bao giá» bạc đãi ta.
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ biết cô nương không nằm trong tổ chức cá»§a Thần quân, cÅ©ng không nằm trong tổ chức cá»§a Giang Nam Bạch Äầu Trưá»ng Thá»§ thư sinh, vậy thì cô nương nằm trong tổ chức nào?
Huyá»n Hoa nói :
- Ở tổ chức Thá»§y ÄÆ°á»ng cung. Cung ấy nằm sâu dưới nước. Chá»§ nhân Thá»§y ÄÆ°á»ng cung là Huyết Trì Thánh Nữ, ngưá»i kế nghiệp cá»§a Huyết Trì đại nương vừa má»›i tạ thế.
Nhã Uyên lại châm biếm :
- Äá»i này thần thánh bị ngưá»i ta tước Ä‘oạt nhiá»u quá. Hết ma nữ đến Thánh nữ, đến Thần nữ. Không biết rồi đây có yêu nữ, tiện nữ, Bồ tát nữ, Phật nữ ra Ä‘á»i không? Mấy vị đó trước sau gì cÅ©ng gặp Hào Hoa công tá»­ thôi. Äại ca! Tiểu muá»™i nguyện theo đại ca mà bình định các đám yêu mị này.
Tuyết Cừu há»i tiếp :
- Xin cô nương hãy cho biết thêm má»™t chi tiết nữa, Thá»§y ÄÆ°á»ng cung nằm ở đâu?
Huyá»n Hoa nghiêm mặt nói :
- Công tử thứ lỗi! Ta không thể nào làm một kẻ táng tận lương tâm đến mức đó được. Công tử tự tìm hiểu lấy.
Lã Tuyết Cừu giải khai hết toàn bá»™ huyệt đạo cho nàng rồi há»i :
- Trong đám bảy ngưá»i đầu não ở Tần Hoài này, vị nào là ngưá»i cùng tổ chức vá»›i cô nương?
Huyá»n Hoa nói :
- Quách Äình San. Thật ra chúng ta cÅ©ng không quen biết nhau, và cÅ©ng không ở trong cung.
Chàng lại há»i :
- Ngá»c Diêu Quỳnh và Hư Trinh trong tổ chức nào?
Nàng đáp :
- Thần quân phủ.
Tuyết Cừu quay sang Khánh Linh, nói :
- Tống Vân và Tả Anh Huệ là của Giang Nam phủ chứ?
Khánh Linh nói :
- Có lẽ là vậy rồi. Vì ta phụ trách ở đây đến mấy năm trưá»ng, ở tại phá»§ có thu nhận ngưá»i nào thêm làm sao ta biết được? Chỉ thấy ngưá»i đến cho ta Ä‘iá»u động cùng má»™t tín hiệu như ta đã biết là đủ. Ta không được quyá»n há»i thăm gì cả.
Tuyết Cừu nói :
- Uyên muội vào đưa Hư Trinh và Diêu Quỳnh ra đây!
Giải ngữ nói :
- Hư Trinh bị ta phế võ công rồi.
Tuyết Cừu nói :
- Còn cứu kịp.
Nhã Uyên đem hai cô đó ra.
Hư Trinh nhìn Tuyết Cừu cặp mắt đầy oán hận nói :
- Ta không bao giá» nói Ä‘iá»u gì, ngươi đừng há»i vô ích.
Tuyết Cừu cưá»i nhẹ :
- Tại hạ đã vá» lại đây rồi thì cần gì phải há»i cô nương Ä‘iá»u gì? Chắc cô nương cÅ©ng biết, ta hiểu tá» tổ chức cá»§a NgÅ© Hoa và Thần quân còn hÆ¡n cô nương nữa. Chính ta đã nhốt Thần quân trong sáu tháng ở Linh Nham kia mà?
Hư Trinh nói :
- Nếu vậy thì ngươi đem ta ra đây làm gì?
Nhã Uyên ghét quá nói :
- Thả cô xuống sông cho cá nuốt. Äặt tên Hư Trinh thì còn gì trong sạch nữa mà làm cao?
Tuyết Cừu nói nhỠnhẹ :
- Tại hạ giải khai huyệt đạo cho cô nương.
Hư Trinh cay đắng :
- Cảm ơn! Ta đã bị phế võ công rồi.
Tuyết Cừu cưá»i :
- Tại hạ phục hồi lại cho cô nương.
Không ai tin Ä‘iá»u đó.
Tuyết Cừu giải hết toàn bá»™ huyệt đạo cho nàng, lấy ba viên cải tá»­ hoàn sanh cho nàng uống, đồng thá»i đỠkhí vận công.
Công lá»±c cá»§a chàng giỠđây như biển tuôn ào ạt vào ngưá»i nàng như nước biển tràn vào bình nguyên.
CÆ¡ thể cá»§a Hư Trinh nóng ran như thiêu như đốt. Thuốc thấm vào máu và được các nguồn chân lá»±c chạy rần rật trong các ngõ ngách khắp châu thân... Hư Trinh nhiá»u lần chết Ä‘i sống lại.
Thuyá»n đã cập vào bá», Tuyết Cừu rút tay vá» chàng Ä‘em tâm pháp truyá»n cho nàng...
Hư Trinh thá»­ vận công và chá»›p mắt. Thá»i gian không đầy má»™t khắc, công lá»±c cá»§a nàng bây giá» gấp đôi lần trước đây. Hư Trinh tưởng mình là chiêm bao...
Tiếp đó chàng giải khai huyệt cho Ngá»c Diêu Quỳnh.
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ mong rằng sẽ không còn gặp hai vị trên đối tuyến nữa.
Vương Giải Ngữ cũng đã đi giải huyệt cho các cô tùy tùng.
Hư Trinh quá bất ngá». Nàng khóc ròng ròng, chắp tay lại nói :
- Tiểu nữ tạ ơn Lã công tử.
Tuyết Cừu hai tay nắm lấy hai tay nàng nói :
- Cô nương hãy bình tâm!
Chàng nói tiếp :
- Bây giỠchín vị vào trong đó một cách tự nhiên. Không nên nói gì vỠtại hạ cả. Ai muốn đi đâu thì cứ xếp đặt tư trang trong hành lý mà đi. Nếu Uất Trì cô nương nhắm duy trì tửu lâu này mà không hại gì cho cô, xin cứ tự nhiên, kể cả các cô cũng vậy. Tại hạ cạo sửa mặt mày, đóng vai du khách vào đó mà ăn uống, chứ không phá phách gì... Chúc lành cho chư vị.
Giải Ngữ, Nhã Thi, Nhã Uyên Ä‘á»u. Nói :
- Xin chúc lành! Chúc lành...
Chín ngưá»i kia bồi hồi không xiết kể. Nếu khóc được thì há» khóc.
Khánh Linh nói :
- Äa tạ công tá»­ và chư vị. Tệ nữ biết kẻ đối tá»­ đầu thì có thể dung nhau được, ngưá»i cùng tổ chức thì giết nhau. Tệ nữ xin hứa, Tần Hoài tá»­u lâu này mà tệ nữ còn Ä‘iá»u động, sẽ không phụ lòng công tá»­ và giang hồ chính phái.
Ba cô đầu não cũng cùng một ý.
Tuyết Cừu lói với Hư Trinh và Diêu Quỳnh :
- Băng Kiên và Ngoạn Cô cũng giống như hai vị. Xin chào!
Chín ngưá»i thong thả bước vào bá».
Nhã Uyên vá»™i gá»i Huyá»n Hoa nói :
- Tỷ tỷ. Ngày mai tiểu muội sẽ gởi trả lại con Tuyết Nê hồng hạc cho tỷ tỷ. Tại tiểu muội dụ nó mới ra cớ sự như vậy.
Huyá»n Hoa bước lui lại ôm Nhã Uyên nói :
- Nó là con vật tinh khôn mà hiá»n muá»™i thu phục được, tức là giữa nó và hiá»n muá»™i có cái duyên lá»›n. Không chừng tá»· tá»· lại có duyên vá»›i hiá»n muá»™i cÅ©ng nên. Äi nhé!
Huyá»n Hoa chạy theo các bạn.
Nhã Uyên nói với Tuyết Cừu :
- Trong thuyá»n ta còn mấy vò rượu, cứ múc ra mà uống. Chá» thá»­ má»™t, lát, nếu không có biến, ta lại sang bên kia sông, vào các tá»­u quán khác phá chÆ¡i... Chá» má»™t vài ngày chư vị xuôi vá» Nam Kinh.
Nhã Uyên nói xong đi lấy rượu...
Tuyết Cừu nhìn vào tá»­u lâu, thấy đèn Ä‘uốc vẫn rá»±c rỡ như khi nào. Khách ra vào vẫn tấp nập. Chàng biết lúc này Khánh Linh, Tả Anh Huệ vẫn tiếp tục Ä‘iá»u động công việc nÆ¡i đó.
Gặp cảnh này, các cô tha hồ mà vẽ ra má»™t cảnh tượng... Äắc thắng.
Ba ngưá»i vẫn tiếp tục nhấm rượu và kể chuyện cho nhau nghe.
Vương Giải Ngữ nói :
- Má»™t đại tôn sư cÅ©ng chưa chắc phục hồi được chân lá»±c cá»§a má»™t ngưá»i đã bị phá há»§y võ công. Công tá»­ làm được việc đó, ngoài sức tưởng tượng cá»§a má»i ngưá»i.
Tuyết Cừu nói :
- Äó là nhá» sức thần được má»™t phần. À, Nhã Uyên thật thông minh. Dụ được con Hồng hạc để các cô nương kia chia nhau Ä‘i tìm, rồi lần lượt đánh thuốc mê.
Nhã Uyên nói :
- Rất tiếc là tiểu muá»™i gặp đại ca và Vương tá»· tá»· quá muá»™n. Nhà tiểu muá»™i, ai cÅ©ng chân chất, thành tiểu muá»™i khó há»c há»i được gì.
Giải Ngữ bỗng nói :
- Nếu Uyên muội thích giang hồ thì hãy theo Lã công tử.
Nhã Uyên nhìn chàng như dò xét. Tuyết Cừu có vẻ suy nghĩ.
Nhã Uyên nói :
- Song thân rất sợ những cảnh đi xa của con cái. Hai vị đó ngày nào cũng chăn Nhã Uyên và Nhã Ngôn như chăn vịt. Chắc không đi được đâu.
Một câu đó cũng đủ khiến cho Tuyết Cừu nhẹ nhõm. Nhưng chàng vẫn gắng gượng :
- Rồi đây Giải Ngữ lui tá»›i nhà Uyên muá»™i thưá»ng xuyên, tha hồ mà... Nghá» y nghiệp võ. Giải Ngữ đã làm cho tiểu huynh tiến bá»™ vá» võ há»c rất nhiá»u.
Chàng lấy ra bức tranh cá»§a nàng rồi thuật lại việc nhìn bức tranh ấy mà lãnh há»™i được sá»± huyá»n ảo bên trong. Chuyện có vẽ hoang đưá»ng, nhưng ba cô không tin là hoang đưá»ng vì đích miệng Tuyết Cừu nói ra.
Nhã Uyên chỉ vào bỠnói :
- Chá»§ nhân lại cho má»i Hào Hoa công tá»­ nữa kìa?
Cả ba cùng thấy hai thiếu nữ Ä‘i từ tá»­u lâu hướng vá» thuyá»n Nhã Thi.
Nhã Thi bây giỠmới lên tiếng :
- Tiểu muội vừa may cho công tử một bộ đồ màu trắng nữa.
Nàng lấy từ trong chiếc xách tay cá»§a nàng. Tuyết Cừu thật cảm động. Nhã Thi tượng trưng cho hình ảnh cá»§a ngưá»i mẹ, ngưá»i vợ hiá»n.
Chàng ôm bộ áo quần vào lòng nói :
- Tiểu thư làm tại hạ cảm động hết sức. Dù có rách, tại hạ vẫn giữ nó đến cuối cuá»™c Ä‘á»i.
Chàng không cần thay, mặc ngay tại chỗ, rồi vuốt, sửa lại chút ít, cũng kịp lúc hai cô kia ra...
Hai thiếu nữ đứng trên bỠsông, nói :
- Chù nhân cho má»i bốn vị vào trong đàm đạo!
Tuyết Cừu nói :
- Nghe rõ! Xin chư vị vào trước, bá»n tại hạ theo sau.
Bốn ngưá»i sá»­a soạn số hành trang cá»§a mình, rồi sai gia Ä‘inh ở lại trông thuyá»n, còn há» vào tá»­u lâu.
Ngay tại căn phòng ở tầng trệt, buổi gần sáng này lại có thêm vài ngá»n đèn nữa.
Trong phòng kê dài má»™t bàn tiệc gồm mưá»i hai ghế. Tất cả là mưá»i thiếu nữ và má»™t chàng trai.
Khánh Linh dõng dạc tuyên bố :
- Hôm nay là buổi tiệc sum há»p giữa đại tá»­u lâu Tần Hoài vá»›i... Hào Hoa công tá»­. Xin hãy cạn chén chúc mừng.
Má»i ngưá»i cùng nâng chén lên. Há» vui sướng làm má»™t hÆ¡i cạn trÆ¡n.
Khánh Linh nói tiếp :
- Cả mưá»i hai ngưá»i này là má»™t tấm lòng, Ä‘iá»u này từng thấy trong cõi nhân sinh. Xin chúc mừng.
Há» tá»± động rót và làm cạn chén thứ hai. Huyá»n Hoa nói :
- Công tá»­ cứ yên tâm! Phòng trong kia đã có bàn tiệc dành riêng cho những kẻ tùy tùng. DÄ© nhiên tất cả những ngưá»i ấy Ä‘á»u trung thành vá»›i thá»§ lãnh cá»§a há». Sáng ngày mai sẽ có buổi tiệc khác cho những ngưá»i hôm nay còn bận. Xin chúc mừng.
HỠcùng cạn thêm một, chén nữa.
Hư Trinh nói :
- Tinh thần con nhà võ là phải làm được má»™t Ä‘iá»u cao thượng để sống, má»™t việc đáng để Ä‘á»i. Hôm nay tất cả các tá»· muá»™i chúng ta đã làm được má»™t công việc để Ä‘á»i đó. Xin chúc mừng!
HỠchúc mừng thêm một chén nữa.
Tuyết Cừu nói :
- Trong lúc ở đây vắng hết bốn vị đầu não... Nhất là vắng Uất Trì tiểu thư, mà Tả cô nương Ä‘iá»u động công việc rất thạo, chứng tá» Tả tiểu thư cÅ©ng có tài... An bang! Kính chúc mừng...
Má»—i lần chúc mừng, thì má»—i ngưá»i cạn má»™t chén. Có đến mưá»i hai ngưá»i và mưá»i ba lá»i chúc mừng... Nhã Uyên và Nhã Thi thấy quay... Bồ bồ tại chá»—.
Tuyết Cừu cho hai nàng uống một viên thuốc cải tử hoàn sinh và điểm vào huyệt cho hai nàng. Không bao lâu hai nàng tỉnh lại và thấy thoải mái.
Khánh Linh nói :
- Khi nào Hào Hoa công tá»­ còn ở đây, thì cÅ©ng xin ghé lại để xem xét công việc, hoặc góp ý xây dá»±ng và nhất là trao truyá»n kinh nghiệm và tin tức. Ngoài ra, thân hữu cá»§a Lã công tá»­ cÅ©ng vậy.
Má»—i ngưá»i nói góp má»—i câu cho đến khi trá»i sáng.
Tuyết Cừu nói với ba bạn đồng hành của mình :
- Chư vị ra thuyá»n trước chá» tại hạ chốc lát.
Ba cô đứng lên cáo từ. Chàng há»i nhá» Khánh Linh :
- Các tá»­u Ä‘iếm bên kia sông có gì đáng gá»i là đặc biệt?
Khánh Linh nói :
- Không phải tổ chức của Bình Thiên Thần Nữ, cũng không phải là tổ chức của Bí Tàng cung thì không có gì đáng ngại cả.
Chàng lại há»i :
- Toàn thị trấn Tần Hoài này có tổ chức nào bí mật?
Khánh Linh nói :
- Ở Quan âm tá»± là má»™t ni tá»± rất huyá»n bí. Trong đó có nhiá»u liêu, cốc, viện, thiá»n viện, mật viện. Số phòng ở nÆ¡i đó còn nhiá»u hÆ¡n số phòng ở tá»­u lâu này. Những ngày sóc, ngày vá»ng thì thập phương bá tánh từ khắp nÆ¡i kéo vỠđông đảo dị thưá»ng. Ngày thưá»ng thì thưa thá»›t vắng vẻ.
Tuyết Cừu há»i :
- Nhưng có biến cố gì đáng để ta chiêm nghiệm không chứ?
Khánh Linh nói :
- Má»™t vài năm trở lại đây, khách giang hồ thưá»ng ra vào nÆ¡i đó. Thỉnh thoảng cÅ©ng bị mất má»™t đôi ngưá»i.
Tuyết Cừu há»i :
- Vị sư thái trụ trì chùa này là ngưá»i thế nào?
Khánh Linh nói :
- Sư thái Tịnh Như trụ trì chùa này. Trong chùa hÆ¡n năm mươi đệ tá»­. Còn hàng đệ tá»­ dưới hai mươi tuổi thì đông lắm. Ngưá»i ta nói trước đây mưá»i năm thì trong chùa chừng mươi lăm vị mà thôi. Hàng đệ tá»­ nhá» này thì có võ công, sư cô, sư bà không nghe ai nói đến võ nghệ. Tất cả Ä‘á»u sống có ká»· luật.
Tuyết Cừu lại há»i :
- Nếu gặp cảnh ngang trái, bất bình thì sao?
Khánh Linh mỉm cưá»i :
- Ngưá»i ta tu hành bóp bụng chịu. Quá lắm thì nhá» cá»­a quan. Quan sở tại rất kính nể sư thái, nên không ai khó dá»… gì ở chùa cả. Tần Hoài tá»­u lâu có trình việc này cho Giang Nam thư sinh đến ba lần, nhưng ông ấy không má»™t lá»i phúc đáp. Ta bá» qua luôn.
Hào Hoa công tá»­ giã từ má»i ngưá»i, trở lại thuyá»n. Chàng ra đến nÆ¡i thấy các cô nằm ngá»§ như say, kể cả hai tên gia Ä‘inh, chỉ trừ Nhã Uyên là tỉnh táo.
Nhã Uyên nói :
- Giải Ngữ, Nhã Thi uống rượu trong kia quá nhiá»u ngá»§ đã đành, còn hai ông tướng gia Ä‘inh này, nhân rượu cá»§a chúng ta còn cÅ©ng nốc đại vào mà ngá»§ bất kể trá»i trăng.
Tuyết Cừu nói :
- Giá» ta vá» nhà làm má»™t giấc là tuyệt vá»i, tối nay sẽ Ä‘i tiếp.
HỠkéo neo, mở buồm, xuống lái mà chạy.
Nhã Uyên nói :
- Äại ca giao tiểu muá»™i cầm lái cho, nằm nghÄ© má»™t chút cho khá»e.
Chàng trao lái lại cho Nhã Uyên, rồi nằm bên cạnh mà đánh giấc. Nhã Uyên cho thuyá»n chạy má»™t mạch vá» bến.
Äến nÆ¡i, mặt trá»i cÅ©ng bắt đầu hé núi. Nàng neo thuyá»n đâu đó rồi nằm bên cạnh Giải Ngữ và Nhã Thi mà nghỉ.
Không lâu lắm Tuyết Cừu thức dậy. Chàng thấy ba cô ngá»§ như chết. Chàng mỉm cưá»i, đánh thức bá»n gia Ä‘inh dậy dá»n dẹp. Các cô bấy giá» tỉnh lại.
Nhã Thi nói :
- Cao hứng uống rượu quá nhiá»u, công tá»­ đừng cưá»i cho.
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ làm phiá»n như vậy, chưa có dịp xin lá»—i đấy chứ?
HỠđưa nhau lên bá». VỠđến nhà ai nấy Ä‘á»u chào đón vui vẻ.
Tài sản của ngocvosong1986

  #25  
Old 07-05-2008, 02:41 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 25


Hoa Quỳ Hướng Phật



Gia đình Nhã Thư bàn, nên gởi đám khách thương số hàng mua được vá» Nam Kinh bán, còn thuyá»n cho chạy vỠđưá»ng cÅ© để đưa Vương Giải Ngữ vá» nhà.
Ai cũng đồng ý việc này, nhưng Giải Ngữ lộ nét lo. Nàng nói với Tuyết Cừu :
- Ta rất muốn giúp đở công tá»­ má»™t tay. Ngặt vì song thân vá»›i ta đã cách biệt gần hai mươi năm. Nay ta vá» thăm nhà mấy hôm rồi sẽ theo thuyá»n trở lại, ý công tá»­ ra sao ?
Tuyết Cừu nói :
- Vương lão bá rất nhá»› tiểu thư, không cần trở lại gấp đâu. Hiện giỠở đây cÅ©ng chưa việc gì quan trá»ng. Tại hạ ở lại đây mấy hôm, không chừng lại tiếp tục gót thương hồ.
Nhã Thi nói :
- Công tá»­ ! Chuyến sắp khởi hành này trá»… lắm là mưá»i ngày, tiểu muá»™i sẽ có mặt nÆ¡i đây. Công tá»­ hãy lưu lại chá» thuyá»n !
Tuyết Cừu nói :
- Không dám hứa được ! Nếu êm xuôi thì không nói chi. Nếu cần tranh thủ, thì tại hạ phải đi.
Gởi hàng hóa cho thuyá»n bạn xong, hỠđể lại má»™t ít hàng xuống thá»m nhà.
Chuyến đi này gồm có Nhã Thư, Nhã Thi, Mỹ Cơ, Giải Ngữ và một tên gia đinh theo để giúp việc.
Giá» chia tay, ai nấy Ä‘á»u bịn rịn. Nhã Thi che tay áo mà nuốt nước mắt.
Nhã Thư nói :
- Ước gì còn Lã công tử ở đây, chuyến đến tại hạ sẽ làm lễ thành hôn với Mỹ Cơ !
Tuyết Cừu nói :
- Bây giỠtại hạ chúc mừng trước hai vị. Tại hạ sẽ hết sức cố gắng, nếu việc ngoài ý muốn thì đành vậy biết nói sao hơn...
Há» chia tay.
Thuyá»n Ä‘i rồi, Nhã Uyên ngồi lại thư phòng trầm ngâm. Còn chị em Nhã Dung, Nhã Ngôn Ä‘i chÆ¡i hoặc phụ giúp song thân.
Tuyết Cừu đứng ngắm con Hồng hạc, rồi xem vưá»n hoa muôn sắc.
Nhã Uyên rón rén ra, thấy chàng đứng ngơ ngẩn như kẻ mất hồn, nàng không dám kinh động.
Tuyết Cừu quay lại gặp Nhã Uyên, dưới ánh mặt trá»i ban mai, má nàng hồng rá»±c. Trong độ tuổi má»›i lá»›n, sức sống căng đầy.
Tuyết Cừu nói :
- Hồng hạc là loại chim quý. Nếu cứ cho ăn ốc tép mãi, e nó sẽ biến tính. Tiểu huynh có má»™t ít thuốc để giúp nó nhá»› hiá»n muá»™i.
Chàng lấy thuốc đưa cho nàng và dạy cách pha chế.
Nàng làm theo lá»i. Vừa làm, nàng vừa nói :
- Thấy cuộc chia tay hồi sáng, Nhã Thi khóc suốt mướt, tiểu muội sợ rồi đây mình cũng sẽ vậy !
Tuyết Cừu nói :
- Biết làm sao hÆ¡n. Má»—i ngưá»i có má»™t cảnh ngá»™, Uyên muá»™i Æ¡i !
Hai ngưá»i trở lại thư phòng.
Nhã Uyên há»i :
- Chừng nào đại ca đi Quan âm tự ?
Tuyết Cừu nói :
- Tối nay.
Chàng mở Hải Triá»u âm ra ngồi nghiá»n ngẫm và đối chiếu. Dưá»ng như chàng cÅ©ng không tập trung được tư tưởng.
Khách giang hồ mà dừng chân lại vài ngày lòng làm sao được bình an ? Rồi cuá»™c chia tay đầy nước mắt đó há»i ai không bồi hồi. Má»™t ná»—i buồn vô cá»› nào đó xâm chiếm trong tâm hồn chàng.
Tuyết Cừu đi tới đi lui như có gì thôi thúc.
Nhã Uyên thấy vậy nóng lòng, nàng nói :
- Tiểu muá»™i cùng đại ca mướn thuyá»n Ä‘i đánh cá tôm cho vui.
Chàng hưởng ứng liá»n.
Hai ngưá»i thay đổi y phục rồi Ä‘i ra sông. Há» mướn chiếc thuyá»n chài nho nhỠđể Ä‘i sông đánh cá.
Vá»›i cảnh này cách đây chừng vài năm, Tuyết Cừu vá»›i Thúy Hương trên Ngá»c Hồ cÅ©ng đã có má»™t giai thoại vá» loại dược hà.
Tuyết Cừu chợt há»i :
- Sông này có dược hà không, hiá»n muá»™i ?
Nhã Uyên không hiểu, há»i :
- Dược hà là loại gì ?
Tuyết Cừu đỠmặt đành nói :
- Tiểu huynh cũng không hiểu.
Má»™t mẻ lưới đánh xuống rồi kéo lên phần nhiá»u là cá, vài con tôm nhá» và má»™t ít cua. Nhã Uyên làm bếp rất khéo.
Tuyết Cừu nói :
- Uyên muá»™i còn nhá» quá, không nên uống nhiá»u rượu mà sanh chứng.
Nhã Uyên nói :
- Hôm nay tiểu muội phải uống cùng đại ca.
Tuyết Cừu nói :
- Hôm nay tiểu huynh cũng không uống.
Nhã Uyên không nói. Nàng rót hai bát rượu đầy, một bát đẩy ra Tuyết Cừu, một bát của mình, nói :
- Không uống cũng mang tiếng đi sông. Tiểu muội rất muốn nói chuyện với đại ca.
Thức nhấm và rượu đã làm cho nàng hừng hừng. Nhã Uyên nói :
- Hồi mồng má»™t tết năm nay, trưởng huynh đưa tiểu muá»™i Ä‘i Quan âm tá»±. Ở đó mấy cô choai choai làm sư nữ rất nhiá»u. Há» thấy gia huynh và tiểu muá»™i Ä‘eo kiếm, há» chận lại không cho vào. Há»i, thì há» lấy cá»› thiá»n môn là nÆ¡i thanh tịnh, không ai được mang vÅ© khí. Tiểu muá»™i thấy má»™t vài ngưá»i có mang kiếm như có vẻ tuần tra, liá»n há»i :
- Là nơi thanh tịnh sao còn có kẻ mang kiếm ?
Một ni cô nói :
- Äây là những ngưá»i làm phận sá»± !
Muá»™i há»i :
- Nhà chùa Ä‘i làm phận sá»± được quyá»n chém giết ?
Ni cô nói :
- Nếu cần ! Vì đó là tự vệ.
Muội nói :
- Ta chưa từng chém giết ai. Nhưng đây cÅ©ng là tá»± vệ, vì ở chốn đông ngưá»i. Lý ra các cô nên theo hạnh vô úy thí. Các cô đã không làm như vậy mà còn ngăn cấm kẻ khác... Thế là tiểu muá»™i và cô ấy tranh cãi. Má»™t ni cô khác tá»›i bênh vá»±c chùa, muốn hành hung tiểu muá»™i. Hai bên ấu đả nhau, bá»n ni cô kéo nhau ra rất đông, ngưá»i nào cÅ©ng cầm vÅ© khí trên tay, vây đánh tiểu muá»™i và gia huynh...
Tuyết Cừu nói :
- Äám tăng, ni, đạo ngày nay há» thiếu Ä‘i cái đức nghiệp cá»§a bậc tu hành. Càng tu, càng bước vào sá»± tá»™i lá»—i. Buổi đêm ấy có Lý Yến Phi và Hoa Như Tuyết đến cứu phải không ?
Nhã Uyên buông chén xuống, hai tay nắm lấy chàng giục giặc, nói :
- Sao đại ca biết ? Äại ca có quen hai vị tá»· tá»· ấy sao ?
Tuyết Cừu nói :
- Hai ngưá»i đó là thân hữu cá»§a tiểu huynh, có thuật lại đêm mồng má»™t ở Quan âm tá»± cá»§a thị tứ Tần Hoài...
Nhã Uyên nói :
- Äêm nay tiểu muá»™i cÅ©ng mang kiếm nữa...
Tuyết Cừu nói :
- HỠsao ta vậy, cứ lận kiếm vào mình mà đi.
Rượu bắt đầu gây hứng, Nhã Uyên nói :
- Rất tiếc là tiểu muá»™i võ công kém cá»i. Nếu không, sẽ cùng đại ca Ä‘i ngao du trong thiên hạ mà diệt đám ma bầy quá»· xú này má»›i ưng.
Tuyết Cừu biết mình có nghiệp nặng vỠphái phấn son, dù không một lần nào đích thực để biết bản chất ấy thế nào, nên không dám khuyến khích Nhã Uyên theo mình mà gia nhập giang hồ. Chàng thấy má Nhã Uyên đã đỠhồng vì rượu, cảm thấy tội cho nàng.
Tuyết Cừu nói :
- Trá»i xế rồi, ta nên vá» thôi, hiá»n muá»™i !
Nhã Uyên mắt khép hỠnói :
- Tiểu muá»™i hết cục cá»±a nổi. Dẫu có vá» bá», tiểu muá»™i Ä‘i cÅ©ng không được.
Chàng muốn đưa cho nàng viên Cải tử hoàn sinh, nhưng sợ nàng không đủ công lực để nhận nó.
Nhìn lại, nàng đã nằm soài ra đó.
Tuyết Cừu vẫn chống thuyá»n vào bá». Thấy nàng nằm mê man, chàng đành neo thuyá»n ngồi Ä‘iá»u tức.
Chiá»u xuống, Nhã Uyên vẫn còn ngá»§, Tuyết Cừu vốc nước rá»­a mặt cho nàng. Nhã Uyên choàng tỉnh. Nàng ngồi dậy nhìn quanh, rồi nói :
- Tiểu muá»™i ngá»§ từ hồi đó đến giá» sao ? Tiểu muá»™i làm phiá»n đại ca quá, xin hãy tha thứ !
Tuyết Cừu mỉm cưá»i :
- Hiá»n muá»™i còn lắm khách sáo ! Thôi, chúng ta vá» nhà, kẻo gia đình trông !
Nhã Uyên có vẻ luyến tiếc buổi đi sông vắng vẻ này.
Nàng vừa bước... Xuống thuyá»n vừa nói :
- Làm dân du mục lắm khi còn thú vị hÆ¡n dân định cư. Gia đình là má»™t cÆ¡ sở đầy ràng buá»™c. Äại ca mồ côi cha mẹ từ tấm bé mà võ công trác tuyệt. Còn anh em tiểu muá»™i sống đầy đủ hÆ¡n má»i ngưá»i, lại không hÆ¡n ai.
Tuyết Cừu rất hiểu ý nàng, liá»n nói :
- Khi ngưá»i ta mất Ä‘i má»™t cánh tay, lúc ấy má»›i biết cánh tay là quý. Bình thưá»ng thì không bao giỠđể ý đến nó. Hiá»n muá»™i đừng nói vậy nữa mà có lá»—i.
Vừa lúc đó, một tên gia đinh chạy ra sông, báo :
- Có ngưá»i muốn gặp Hào Hoa công tá»­.
Nhã Uyên và Tuyết Cừu bước nhanh vá», thấy má»™t thiếu nữ ở tá»­u lâu Tần Hoài. Há» chào nhau rồi má»i vào phòng khách.
Thiếu nữ nói :
- Tiểu muội vâng lệnh Uất Trì tiểu thư, đến báo cho công tử biết, có sứ giả của Giang Nam Phủ đến đàn hạch bảy vị tiểu thư.
Nàng nói xong, móc trong ngưá»i ra má»™t bức thư đưa cho Tuyết Cừu. Thư viết :
"Lã công tử nhã giám !
Vừa qua khá»i ngá» hôm nay. Sứ giả Giang Nam Phá»§ là Giang Lãnh Long đến đàn hạch bá»n tiểu muá»™i. Sứ giả nói : Các cô đã nhốt hắn rồi, sao thả hắn ra. Bá»n tiểu muá»™i có chỉ lá»— khoét cá»§a công tá»­. Hắn không tin, nói : Lá»— này khoét từ trên xuống. Thế là xảy ra má»™t cuá»™c tranh cãi.
Hắn đòi đưa bá»n tiểu muá»™i vá» phá»§, nhưng tiểu muá»™i nói không có lệnh cá»§a Giang Nam Thư Sinh. Vả lại, nếu Ä‘i hết thì ở đây không ai Ä‘iá»u hành công việc. Hắn Ä‘i đâu đó, hắn nói tối sẽ trở lại để giải quyết. Võ công cá»§a hắn chỉ kém Giang Nam má»™t chút thôi. Và hắn là.. Con gái đầu cá»§a lão !
Công tá»­ có sáng kiến gì giúp đở cho bá»n tiểu muá»™i không ?
Tiểu Muội Tần Hoài tửu lâu tái bút !"
Tuyết Cừu xem thư xong nghĩ thầm :
- Thá»i buổi gì mà đàn bà con gái gia nhập giang hồ đông gấp mưá»i lần. Từ hồi ta bước ra khá»i rừng đến nay, nữ nhân danh tiếng và tài ba, ta đã gặp cả trăm cô trẻ đẹp. Còn đám đàn ông con trai có tài thì vắng hiu vắng hút, kiểm lại không tá»›i năm tên, Lã Tuyết Cừu, Tá» Phong, Ngá»c Liên Thành và má»™t tên La Tuyết Cừu nữa là hết ! Giang hồ đến hồi tuyệt mệnh chăng ?
Tuyết Cừu cảm thấy lành lạnh trong lòng. Chàng nói :
- Cô nương vỠnói lại, tại hạ sẽ sang bên đó vào tối nay. Hãy cứ ẩn nhẫn và chịu đựng !
Thiếu nữ cúi đầu chào, rồi cất bước...
Tuyết Cừu và Nhã Uyên sắp đặt công việc sửa soạn đi. Nhã Dung bước vào nói :
- Uyên muội ! Mấy ngày nay, Uyên muội đi mãi, mẫu thân đang lo đó.
Nhã Uyên vá»™i đứng lên kéo Nhã Dung ra ngoài, há»i :
- Tỷ tỷ lo hay song thân lo ?
Nhã Dung nói :
- Ai cÅ©ng lo cho hiá»n muá»™i cả !
Nhã Uyên nói :
- Tá»· tá»· đừng lo, tiểu muá»™i sẽ Ä‘i gặp song thân bây giá».
Nhã Dung giằng tay nàng lại nói :
- Thân mẫu ngại má»™t Ä‘iá»u...
Nhã Uyên hÆ¡i lo, há»i :
- Äiá»u gì ?
Nhã Dung đáp :
- Thi tá»· tá»· rất yêu Lã đại ca. Sợ hiá»n muá»™i... Yêu... Thì kẹt nhiá»u lắm !
Nha Uyên chưa hết hồi hộp, nói :
- Không có đâu ! Sao các ngưá»i nghÄ© vậy ? Lã đại ca không để ý đến ai cả, ai yêu được cứ yêu, kể cả tá»· tá»· cÅ©ng vậy.
Nhã Dung bĩu môi :
- Hiá»n muá»™i nói quá lá»i rồi đó. Lã công tá»­ có là minh chá»§ võ lâm chăng nữa, ta vẫn không thích. Bá»n giang hồ Ä‘á»i nay như những kẻ hát tuồng, không lấy gì làm chắc chắn. Hiá»n muá»™i và công tá»­ định Ä‘i đâu ?
Nàng đáp gá»n :
- Tần Hoài tửu lâu ? Tỷ tỷ đi chơi cho vui ?
Nhã Dung nháy nháy con mắt :
- Ta Ä‘i, còn hiá»n muá»™i ở nhà phải không ?
Nhã Uyên phụng phịu nói :
- Không được ! Hai đứa cùng đi !
Nhã Dung cưá»i :
- Ta biết mà ! Thôi, hiá»n muá»™i Ä‘i Ä‘i, tá»· tá»· sẽ xin vá»›i song thân cho ! À, Lã công tá»­ có nhiá»u ngá»c lắm ! Hiá»n muá»™i xin cho ta má»™t viên ngá»c nhỠđể làm đồ trang sức, thì... Cô em cứ việc tha hồ mà Ä‘i. Việc nhà, cÆ¡m nước tá»· tá»· này lo.
Nhã Uyên cả mừng nhưng nàng vẫn nói :
- Tiểu muá»™i rất khó mở miệng há»i việc này.
Nhã Dung nói :
- Hiá»n muá»™i để tá»· tá»· nói chịu không ?
Nhã Uyên ngẫm nghĩ hồi lâu rồi nói :
- ÄÆ°á»ng đột quá, e há» khinh gia phong nhà mình không ?
Nhã Dung nói :
- Tỷ tỷ có cách mà, yên tâm đi !
Hai tỷ muội cùng bước vào. Nhìn sắc diện lo lắng trên gương mặt Nhã Uyên, Tuyết Cừu nói :
- Uyên muá»™i không thạo việc giang hồ, nên ở nhà để lệnh thân khá»i lo !
Nhã Uyên nói :
- Gia mẫu sợ tiểu muội nói năng thiếu khiêm tốn làm cho đại ca buồn. Chỉ vậy thôi !
Nhã Dung móc trong ngưá»i ra má»™t viên lóng lánh như ngá»c, nàng há»i :
- Tiểu muá»™i vừa má»›i mua viên ngá»c này để làm trang sức, đại ca xem thá»­ như thế nào ?
Tuyết Cừu cầm lên xem một hồi, nói :
- Äây là pha lê chứ không phải ngá»c, Dung muá»™i mua lầm rồi ! Trả lại há» Ä‘i ! Tiểu huynh có mấy viên để cho nhị vị.
Chàng nói xong mở bá»c ra lấy bốn viên ngá»c trao cho nàng và nói :
- Cái này mà lận vòng thì hết chê !
Nhã Uyên, Nhã Dung Ä‘á»u mừng. Nhưng Nhã Uyên nói :
- Má»™t viên ngá»c này có thể là má»™t gia tài, sao đại ca cho nhiá»u quá vậy ?
Tuyết Cừu nói :
- Tiểu huynh để nó cÅ©ng không làm gì ! Hai hiá»n muá»™i muốn lấy nữa không ?
Nhã Dung đứng lên chắp tay nói :
- Chỉ cần má»™t viên là đã ngoài sá»± ước mÆ¡ cá»§a bá»n tiểu muá»™i rồi, không nên quá đáng ! Rất cảm Æ¡n đại ca...
Nàng nói xong chạy biến ra ngoài.
Nhã Dung chạy ra ngoài rồi, Nhã Uyên ngồi cưá»i cưá»i Tuyết Cừu há»i :
- Hiá»n muá»™i có Ä‘iá»u gì Ä‘ang thấm thía mà cưá»i như vậy ?
Nhã Uyên nói :
- Dung tá»· rất ao ước có má»™t viên ngá»c, nên má»›i nghÄ© ra mẹo mà xin đại ca.
Nàng thuật lại má»i việc. Tuyết Cừu nghe qua hiểu ngay. Chàng rất thông cảm và nói :
- Các thiếu nữ má»›i lá»›n, Ä‘iá»u há» ao ước nhất vẫn là trang sức ! Hai viên ngá»c ấy chỉ vừa đủ Ä‘eo ở hai tay. Chưa có ngá»c trang Ä‘iểm ở tai. Hiá»n muá»™i hãy lấy thêm hai viên và đưa Nhã Dung hai viên nữa !
Nhã Dung lắc đầu :
- Bạc vàng châu ngá»c ai lại không thích ? Nhưng cái gì vừa phải cÅ©ng là tốt, còn quá thì không nên. Tiểu muá»™i sẽ không lấy nữa đâu !
Tuyết Cừu lấy ra hai viên nữa trao cho Nhã Uyên nói :
- Hiá»n muá»™i làm Æ¡n đưa thêm cho Dung muá»™i hai viên này nữa !
Nhã Uyên không chịu, nói :
- Tiểu muội để hai viên này cho Nhã Thi là công bình ? Của đâu mà phát cho thiên hạ khơi khơi như vậy.
Tuyết Cừu mỉm cưá»i, lấy ra má»™t há»™p trang sức đưa cho Nhã Uyên xem rồi nói :
- Tiểu huynh đã dành riêng há»™p này cho Nhã Thi đó, hiá»n muá»™i xem !
Nhã Uyên mở há»™p ra thấy cả thảy bốn viên đã mài rồi, tuyệt đẹp. Nàng cảm thấy vừa vui lại vừa buồn. Thì ra, chàng chỉ để ý đến Nhã Thi ? Còn Nhã Uyên và Nhã Dung, chàng chỉ xem như hiá»n muá»™i bé nhá».
Thấy Nhã Uyên có vẻ buồn, chàng biết ý, dỗ :
- Hiá»n muá»™i không rõ đâu ! Hồi ghé lại bến trên, Nhã Thi bán ngá»c, tiểu huynh lấy ra mấy viên cho nàng xem. Xem xong, Nhã Thi nói : Ngá»c này tốt gấp trăm lần. Tiểu huynh có cho nàng hai viên nhưng vì thấy quý quá, nên không dám nhận mặc dù nàng rất thích. Bởi vậy tiểu huynh muốn dành sá»± bất ngỠấy cho nàng, nhá» hiá»n muá»™i trao giùm !
Nhã Uyên làm thinh, chàng nói tiếp :
- Tiểu huynh còn mưá»i mấy viên nữa. Hiá»n muá»™i hãy lấy hai viên và Nhã Dung hai viên, vậy má»›i công bằng.
Nhã Uyên vẫn lặng thinh.
Chàng chá»n hai viên đẹp nhất, ánh ngá»c mát dịu, nhét vào tay nàng rồi nói :
- Há»™p này hiá»n muá»™i giữ giùm cho Nhã Thi, hai viên này cá»§a hiá»n muá»™i, còn hai viên khi nãy dành cho Nhã Dung. Hiá»n muá»™i Ä‘i nhanh, chúng ta còn Ä‘i đến tá»­u lâu cho kịp.
Nhã Uyên chớp chớp mắt đứng lên nói :
- Äại ca phung phí nhiá»u quá, đến lúc cần thì không có !
Nàng nói rồi chạy Ä‘i liá»n. Lát sau, hai cô cùng bước vào. Nhã Dung ngồi thụp xuống xin lá»—i :
- Nếu tiểu muá»™i biết thế này thì cứ há»i thẳng đại ca mà xin, chứ có đâu Ä‘i dùng mẹo vặt để lừa lòng cao quý cá»§a đại ca. Xin đại ca tha thứ cho tiểu muá»™i !
Tuyết Cừu nói :
- Nếu há»i xin đâu có gì là hay, không chừng tá» ra má»™t sá»± tham lam nữa là khác, đôi khi ngưá»i không biết sẽ đánh giá gia phong cá»§a mình. Hiá»n muá»™i làm vậy đó là má»™t cao kiến, vừa khá»i sợ mất gia phong, vừa hiểu được tâm hồn cá»§a khách. Nhị vị hiá»n muá»™i quả là... Hảo hiá»n muá»™i cá»§a tiểu huynh.
Lá»i chàng ngá»t lịm và có lý, có tình, khiến hai cô sung sướng đến mát lòng. Việc xong, Tuyết Cừu và Nhã Uyên Ä‘i vá» phía tá»­u lâu.
Tá»­u lâu vẫn hoa đăng như bao giá», khách ra vào tấp nập. Tuyết Cừu và Nhã Uyên dùng thuật dị dung cải đổi hình dáng. Nhã Uyên đóng vai má»™t tiểu công tá»­.
Hai ngưá»i ngang qua phòng làm việc cá»§a há». Tuyết Cừu liếc thấy má»™t nữ nhân mặc áo vàng có thêu hoa rá»±c rỡ, Ä‘eo trưá»ng kiếm, đội mão hoa, dung nhan tuy đẹp nhưng sắc lạnh.
Bên trong, Khánh Linh nhìn ra, đoán biết là Lã Tuyết Cừu. Chàng lựa một bàn gần phòng đó nhất ngồi để theo dõi sự việc.
Tiểu nhị chạy đến, chàng gá»i thức ăn, thức nhấm qua loa, rồi chỉ vào phòng trong há»i :
- Nhân huynh có thể gá»i cho tại hạ má»™t cô trong phòng này được không ?
Tên tiểu nhị hơi cau mày nói :
- Chắc là không được rồi ! Vì đây là ban Ä‘iá»u hành.
Tuyết Cừu móc cho hắn một nén bạc nói :
- Tại hạ là khách xa, đến đây rất thích nhan sắc của vị cô nương này. Nếu thành công tại hạ còn biếu thêm nữa.
Tên tiểu nhị đi ngay.
Lát sau, một vị cô nương và Khánh Linh bước ra. Vị cô nương xăm xăm bước vỠbàn Tuyết Cừu, còn Khánh Linh thì ngồi đối diện với Nhã Uyên.
Hai bên chào nhau. Nàng xưng tên là Giang Lãnh Long.
Khánh Linh nói :
- Bá»n tiểu muá»™i là ngưá»i làm việc ở đây. Xét Ä‘i xét lại, ở đây không có ai là tuyệt đại giai nhân, nên bá»n tiểu muá»™i đành thế vậy. Chẳng hay công tá»­ là ngưá»i ở đâu, có thể cho biết cao danh quý tánh ?
Nhã Uyên biết Tuyết Cừu không bao giá» chịu đổi tên há» cá»§a mình liá»n nói thế :
- Tại hạ là.. Nhã Vương. Còn vị này là... Giang Äông công tá»­. Bá»n tại hạ vốn ở Vân Má»™ng !
Nàng nói rất ngá»t. Tướng mạo có khác, nhưng tiếng nói cá»§a Nhã Uyên, Khánh Linh rất quen.
Lãnh Long ạ một tiếng. Rồi nói :
- Té ra là nhị vị công tử !
Tiểu nhị mang rượu và thức nhấm ra.
Lãnh Long nhìn thức nhấm và rượu bật cưá»i :
- Công tá»­ ở đất Ngô Sở sang đây chÆ¡i, mà dùng những món tầm thưá»ng thế này ? Hay là công tá»­ cho rằng tá»­u lâu này không có món sang trá»ng ? Hay là công tá»­ khi tài bá»n tiểu muá»™i ?
Nhã Uyên nói hớt :
- Äó chẳng qua là chưa quen ! Vậy thì tiểu thư hãy cho rượu quý và thức nhấm cao sang nhất !
Lãnh Long ngoắt tiểu nhị lại nói :
- ÄÅ©a long cận, chén ngá»c uyên, món nhấm Tuyết Dương, rượu Bồ đào rót chén dạ quang !
Tuyết Cừu khen vùi :
- Cô nương thật là cao quý. Nhưng rượu Bồ đào mà dùng chén dạ quang khiến tại hạ có cảm tưởng mình là tướng sắp ra trận !
Khánh Linh cũng nói đưa :
- Kiến thức của công tử thật sâu rộng ! Cổ thi có câu : Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi...
Lãnh Long nối lá»i : Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi !
Nhã Uyên ngứa... Tay nghá» : Túy ngá»a sa trưá»ng quân mạc tiếu.
Tuyết Cừu Ä‘á»c câu kết : Cổ lai chinh chiến, ká»· nhân hồi !
(Rượu bồ rót chén dạ quang.
Uống chưa xong bỗng tiếng đàn giục đi !
Ta dù say ngã cưá»i chi.
Xưa nay chinh chiến mấy khi trở vá». )
Có phải cao hứng hay chăng, Lãnh Long vỗ tay nói :
- Thì ra hai vị công tá»­ là bậc cao nhân ! Bá»n tiểu muá»™i thật có hạnh duyên !
Tuyết Cừu vá»›i tay cầm bình rượu thưá»ng rót vào chén, nhưng Lãnh Long ngăn lại, nói :
- Thứ rượu tầm thưá»ng này uống vào hôi miệng.
Nàng vừa nói vừa đỠkhí ép chàng phải đặt bình xuống. Chàng tưởng đâu nàng thật tình, không ngỠbình bỗng trĩu nặng suýt rơi.
Tuyết Cừu biết Lãnh Long dùng công lực để thử mình, chàng vận cương kình che thân cho an toàn và vận hỗn nguyên khí để đở lấy bình. Cả hai vẫn giữ thế quân bình.
Bên ngoài nhìn vào tưởng đâu há» giành rót. Nhưng Khánh Linh thì biết hai ngưá»i Ä‘ang tranh ná»™i lá»±c. Bàn tay cá»§a Lãnh Long xòe ra và đặt trên miệng bình. Còn tay cá»§a Tuyết Cừu thì nắm cổ bình, thế hạ phong thấy rõ.
Vậy mà qua má»™t lúc, ngưá»i ta thấy bình rượu bị đẩy vá» phía Lãnh Long càng lúc càng gần, và càng lúc càng cao lên.
Tuyết Cừu sợ đẩy ráng một chút nữa, thì nàng sẽ té ngữa ra ngay. Chàng thu liễm công lực lại dần cho đến khi tương đương.
Giữ nguyên vị trí đó, chàng nói :
- Quả cô nương là một cao nhân ! Tại hạ bội phục ! Bội phục...
Chàng đặt nhẹ bình rượu lên bàn.
Lãnh Long nói :
- Không dám ! Công tử cũng là một cao nhân !
Chàng nghe nói vậy, mỉm cưá»i. Hai tiếng cÅ©ng là, tức mặc nhiên công nhận mình là cao nhân rồi !
Quán đã Ä‘em các món gá»i, và há» dẹp Ä‘i những món tầm thưá»ng kia.
Tuyết Cừu vỠnói :
- Äã gá»i rồi mà không dùng thì nhà quán cÅ©ng tính tiá»n. Chi bằng ta cứ để lại dùng có phải là lợi không ?
Lãnh Long chớp mắt nói :
- Công tá»­ vừa là cao nhân vừa là tao nhân, tiểu muá»™i nào để thất thố ! Những món trả lại không tính tiá»n !
Tuyết Cừu há»i :
- Tiểu thư là ngưá»i Hà Nam ?
Lãnh Long ngạc nhiên há»i :
- Sao công tử biết ?
Nhã Uyên đáp thay chàng :
- Chỉ cần nghe âm thanh và thấy cách phục sức thì biết thôi.
Tuyết Cừu lại há»i :
- Vậy là tiểu thư ở phủ Khai Phong rồi ?
Lãnh Long lại càng ngạc nhiên hÆ¡n nữa. Nàng há»i :
- Làm sao công tử phân biệt được tiếng nói các quận huyện ?
Tuyết Cừu nói :
- Vì phá»§ Khai Phong là cái nôi võ há»c cá»§a Trung Nguyên. HÆ¡n nữa, các cao nhân ở đó Ä‘á»u luyện môn Trầm công lá»±c.
Lãnh Long rót rượu cho má»i ngưá»i, rồi nàng bưng chén rượu lên má»i :
- Má»i chư vị thưởng thức rượu này !
Tuyết Cừu nhìn chén rượu, thấy chén bá»—ng sáng lên như có ngá»c dạ quang thật sá»±. Bá»—ng nhiên chàng nói :
- Không rõ ngưá»i ta làm chén này bằng gì mà sáng lung linh như ngá»c ?
Lãnh Long cưá»i nụ :
- Công tá»­ khéo há»i thá»­ bá»n tiểu muá»™i thì thôi ! Loại chén này có từ Ä‘á»i Tần, há» lấy cát ở Thanh Hải vá» xay nghiá»n cho thật mịn, xong há» dùng má»™t thứ nhá»±a cây đặc biệt cho vào khuôn đúc, để khô rồi cho vào lò nung. Chừng má»™t ngày Ä‘em ra đánh bóng bằng hổ phách, chén má»›i lóng lánh như vậy !
Quả tình, Tuyết Cừu hoàn toàn không biết vỠviệc này. Vì Lãnh Long nói vậy, không biết đúng hay sai.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u cạn chén.
Khánh Linh nói :
- Món tuyết dương này cũng công phu lắm. Loại dê này chỉ có trên những núi cao phủ tuyết. Vùng A Nhỉ Thái, Tuyết Sơn mới có chúng mà thôi. Nếu để chúng bị thương thì không bao giỠsống được. Từ những nơi đó đem vỠđến đây không đơn giản chút nào. Thịt chúng để cách bữa thì không ngon !
Tuyết Cừu chỉ ậm ừ, vì xưa nay chàng ít sành những món ăn ngon, rượu quý...
Má»—i ngưá»i ăn má»™t món tuyết dương, thấy thịt má»m thÆ¡m và ăn vào ngưá»i thấy khá»e khoắn như vừa uống loại thuốc đại bổ.
Ai cÅ©ng khen ngon nhưng Tuyết Cừu im lặng. Chàng nhá»› hồi sống chung vá»›i Băng Kiên ở Linh Nham, chàng nấu cho nàng những món ăn đơn sÆ¡, vậy mà Băng Kiên khen ngon. Hôm nay ngồi giữa buổi tiệc cao sang này, chàng nhá»› và thương Băng Kiên vô hạn. Tuyết Cừu có thể gá»i là yêu Băng Kiên qua từng chặng.
Tuyết Cừu trầm ngâm.
Lãnh Long giục chàng dùng. Nàng nói :
- Công tá»­ ăn nhanh Ä‘i rồi còn gá»i món khác nữa !
Tuyết Cừu nói :
- Ä‚n nhiá»u món quá, không biết món gì ngon ! Ta thấy lúc bụng thật đói, dù cÆ¡m nguá»™i muối vừng vẫn ngon như thưá»ng !
Ba cô chúm chím cưá»i.
Chàng không biết cách nào để khai thác tâm lý của Lãnh Long.
Chàng bèn há»i ướm :
- Qua nội lực của cô nương như vậy, tại hạ biết võ công của cô nương rất cao siêu. Chẳng hay cô nương đã gặp ai là đối thủ chưa ?
Khánh Linh được dịp nói :
- Tiểu thư lăn lộn trong cuộc sống vậy mà chưa biết đối thủ là gì ?
Nhã Uyên nói :
- Tiểu thư đã giao đấu với... Lã Tuyết Cừu chưa ?
Lãnh Long nói :
- Chỉ nghe nói chứ chưa gặp hắn bao giỠ! Võ công của hắn có lẽ hơn xa tiểu muội...
Äang lúc đó bá»—ng có hai vị sư thái mắt chiếu khí lạnh từ ngoài bước vào tay cầm thiá»n trượng, ngó quanh quất má»™t hồi, rồi chá»n bàn ngồi gần bên bàn Tuyết Cừu.
Tuyết Cừu rất ngạc nhiên và dò xét. Chàng tá»± há»i :
- Tu hành, lại là sư ni mà còn vào quán ? Hai vị này ở đâu ?
Tiểu nhị chạy tá»›i, má»™t sư thái há»i :
- Dá»n ta má»™t bá»­a cÆ¡m chay đạm bạc được chứ ?
Tiểu nhị chắp tay lại, ngoẻo đầu một bên, nói :
- Bẩm sư thái, bản quán không bán đồ chay.
Sư thái kia trợn mắt nói :
- Chỉ cần cơm với muối là được !
Tiểu nhị lắc đầu :
- Bán vậy e bản quán mang tiếng !
Sư thái nạt :
- Ngươi nói nhăng gì lạ vậy ? Buôn bán phải chiá»u ý khách chứ !
Lá»i dứt, bà ta giá gậy như muốn đánh.
Tiểu nhị vừa chạy vừa nói :
- Thôi được ! Thôi được ! Tiểu nhân sẽ dá»n cÆ¡m muối ra !
Hắn nói xong chạy đi.
Nhã Uyên thấy tức tức trong bụng bèn nói thinh không :
- Tu hành thì lá»±a quán chay mà vào ! Äã vậy mà còn la lối om sòm ? Äức nghiệp không thấy, chỉ thấy có quá»· nghiệp !
Một sư thái đứng lên phóng vút trượng vỠphía Nhã Uyên...
Trượng xé gió đi tới. Nhã Uyên sợ quá thấp mình xuống ôm lấy Tuyết Cừu.
Trượng bay tới bỗng dưng bị đứng lại trên không. Trượng xoay mù rồi từ từ trở vỠlại sư thái !
Thì ra Tuyết Cừu đã dùng nguồn kình lá»±c cá»§a Cá»± Bí mà Ä‘iá»u khiển trượng.
Vị sư thái đưa tay đón lấy trượng, thì trượng nhấc lên cao, sư thái phóng mình lên, trượng bay tuốt ra ngoài gác trên ngá»n cây. Sư thái nhìn theo trượng mà đổ mồ hôi.
Tuyết Cừu đã cách không Ä‘iá»u trượng bằng kình lá»±c và ý chí, khiến Lãnh Long và hai cô sợ Ä‘iếng hồn.
Tuyết Cừu vẫn lặng thinh ăn uống tựa như không phải mình là tác giả màn ảo thuật vừa rồi.
Sư thái nhìn sững qua bàn Tuyết Cừu, nói :
- Công tử là cao nhân phương nào ?
Khánh Linh nói :
- Nếu gá»i vị công tá»­ này là cao nhân thì sư thái nên kiểm Ä‘iểm lại thái độ cá»§a mình. Ngưá»i càng có tài càng nên khiêm tốn !
Cả hai vị sư thái không dám phát tác, xấu hổ đứng lên bỠđi, bỠcả cây trượng đầy chiến công và đầy kỷ niệm của bà.
Tuyết Cừu chả lý gì vá» việc Ä‘i ở cá»§a há», nhưng chàng nghÄ© :
- Hai ngưá»i này có lẽ là viện thá»§ cá»§a Giang Lãnh Long, hỠđến để hợp vá»›i Lãnh Long mà sá»­a trị các cô ở đây.
Nhã Uyên gá»i theo :
- Sư thái ! Sư thái ! Sư thái bỠquên cây đả cẩu bổng rồi !
Vị sư thái nghe lá»i mỉa mai ấy, nhưng vẫn không quay lại. Còn Giang Lãnh Long nhìn theo chăm chăm. Nàng vụt nói :
- Buổi tiệc tự nhiên mất hứng !
Tiểu nhị mang cơm ra, không thấy hai vị sư gìa đó, hơi khựng lại. Khánh Linh nói :
- HỠgây sự không được tức mình bỠđi rồi !
Tiểu nhị nhăn mặt quay vào trong.
Giang Lãnh Long bất ngỠxuất chỉ điểm huyệt Tuyết Cừu. Nhưng ngay từ đầu Tuyết Cừu đã đỠphòng, nên tay trái chàng chận tay đối phương, tay phải chàng búng chốc chốc vào các huyệt đã nhắm sắn.
Tuyết Cừu vỠđiểm huyệt Khánh Linh. Dĩ nhiên Khánh Linh phải tinh tế việc này.
Tuyết Cừu nói :
- Giang sứ giả ! Tại hạ là... Tiểu Sát Tinh Lã Tuyết Cừu, chắc hai vị đã nghe tiếng rồi. Nơi nào có bất công, bất hạnh sẽ có mặt tại hạ.
Chàng vỠnhư không nắm rõ tình hình của đối phương nên nói :
- Tám cao thá»§ cá»§a Giang Nam Bạch Äầu Trưá»ng Thá»§ Thư Sinh làm sao có thể giam cầm được tại hạ ? Chỉ có Ä‘iá»u tại hạ và Giang Nam phá»§ chưa má»™t lần đối đầu, nên tại hạ chưa muốn hại quý giai nhân làm gì. Hôm nay sá»± việc thế này, tại hạ không thể khuất tất hai vị.
Tuyết Cừu gá»i tiểu nhị đến tính tiá»n. Äâu đó xong, chàng dìu Giang Lãnh Long đứng lên.
Tuyết Cừu nói với Khánh Linh :
- Cô nương làm Æ¡n báo vá»›i Giang Nam Thư Sinh, tạm thá»i tại hạ giữ Giang Lãnh Long cho tá»›i khi nào tại hạ giải quyết xong Giang Nam Phá»§ má»›i thả ngưá»i. Nếu các cô ở đây á»· thói dụ hiếp giang hồ thì đừng trách. Ai không biết hai vị sư thái khi nãy là ngưá»i Quan âm tá»± do các cô gá»i tá»›i để khó dá»… Cừu má»—. Bây giá» tại hạ đến nÆ¡i đó !
Nhã Uyên đứng lên nói :
- Cô nương chịu phiá»n. Äem lại tất cả tư trang cho Giang Lãnh Long.
Khánh Linh chậm chạp đứng lên, vào trong sai ngưá»i Ä‘em đồ đạc cá»§a Lãnh Long ra.
Tuyết Cừu dìu nàng Ä‘i như dìu ngưá»i tình Ä‘i vá» xứ má»™ng. Chàng nói :
- Tiểu thư hào hoa lắm ! Cứ tạm thá»i sống vá»›i tại hạ má»™t thá»i gian, bảo đảm, tại hạ phục vụ thức ăn cho tiểu thư... Äến nghiện !
Lãnh Long cưá»i nhạt :
- Ta biết việc đó rồi ! Ta không dám dùng món công tử nấu đâu !
VỠđến nÆ¡i, Tuyết Cừu đưa Lãnh Long vào phòng riêng và tra há»i.
Nhã Uyên rất lịch sự trong việc này :
- Nàng để Tuyết Cừu tá»± nhiên, nàng chạy lo những việc cần thiết để cho Lãnh Long dùng trong thá»i gian sắp tá»›i.
Tuyết Cừu trở lại với gương mặt thật của mình, rồi nói với Lãnh Long :
- Cô nương cứ thay đổi y phục cho thoải mái và chúng ta bắt đầu làm việc.
0o0
Trước ngá»n đèn dầu lạc, ánh sáng ná»­a xanh ná»­a vàng, căn phòng trở nên có màu sắc đặc biệt.
Lãnh Long với mái tóc đen nhánh, gương mặt trái xoan bầu bĩnh phúc hậu, ánh mắt xa vắng chứ không lạnh lùng như trước.
Tuyết Cừu ngồi đối diện với nàng.
Chàng nói :
- Giang tiểu thư ! Tiểu thư là ngưá»i đầu tiên được tại hạ giữ làm con tin, bởi vì Giang Nam Thư Sinh và tiểu thư là những nhân vật lợi hại. Nếu tiểu thư không nói thật đúng vá»›i những Ä‘iá»u mà tại hạ ghi nhận, thì hậu quả có thể nghiêm trá»ng. Tiểu thư tên thật là gì ?
Nàng đáp :
- Giang Ngư Nữ !
Tuyết Cừu nói :
- Tên đẹp ! Nhưng cái tên và cái nghá» cá»§a tiểu thư thì không hợp nhau. Ngư Nữ hay là mỹ nhân ngư thì có nhiá»u huyá»n thoại ! Các nàng tiên cá ấy rất hiá»n lành, lại có giá»ng hát rất thu hút. Còn tiểu thư thì có bàn tay giết ngưá»i rất ngá»t. Thá»§y ÄÆ°á»ng Cung ở tại khu vá»±c nào ?
Nàng đáp :
- Dưới suối Má»™ng Tuyá»n ở đầm Vân Má»™ng ! Hiện nay Huyết Trì Thánh Nữ Ä‘iá»u khiển. Thuá»™c hạ Thá»§y ÄÆ°á»ng Cung hàng ngàn ngưá»i, võ công trác tuyệt, kín đáo, ứng biến nhanh nhẹn !
Tuyết Cừu há»i :
- Còn Bình Thiên Thần Nữ, cô biết gì vá» ngưá»i này ?
Nàng nói :
- Há»a may có gia phụ má»›i có thể biết chút ít vá» bà ! Thần Nữ không có tuổi tác, ở giữa chá»— không gian, đến như mây Ä‘i như khói, phiêu hốt, huyá»n bí... Không ai rõ chá»— bà ở. Võ công có thể hÆ¡n xa Vô Tận Tàng. Vô Tận Tàng có gặp Thần Nữ đôi lần nhưng phải lánh Ä‘i.
Chàng há»i :
- Mục đích của Bình Thiên Thần Nữ lập ba phái lớn như vậy để làm gì ?
Nàng đáp :
- Có thể ta biết không hết. Mục đích cá»§a Thần Nữ là thay đổi toàn bá»™ bá»™ mặt võ lâm. Tất cả các võ phái phải dạy võ cá»§a bà sáng tác ra, dạy triết há»c cá»§a bà nghiên cứu, nằm trong sá»± ban phát ân lá»™c cá»§a bà. Äổi lại đó, bà thu hồi tất cả bí kíp, võ lâm bảo vật...
Tuyết Cừu cưá»i nhạt :
- Cho dù Thần Nữ là kẻ có thá»±c tài chăng nữa, nhưng tính cuồng vá»ng ấy sẽ tá»± sát như chÆ¡i. Hoang đưá»ng và không tưởng như vậy, sao lệnh thân lại phải cúi đầu thá» phụng bà ta ?
Ngư Nữ nói :
- Xưa nay gia phụ không tá» ra má»™t chút hồ đồ ! Chắc ngưá»i cảm phục Thần Nữ má»™t Ä‘iểm nào đó !
Chàng lại há»i :
- Quan âm tự có liên quan gì với Thần Nữ ? Và mật hiệu gì để nhận nhau ?
Ngư Nữ nói :
- Ngay tại đó có bốn vị sư thái : Tịnh Như, Chân Như, Nhiên Như, Huyá»n Như. Bốn vị này vốn là cận vệ cá»§a Thần Nữ, trích ra để bảo vệ toàn bá»™ khu vá»±c Tần Hoài, kể cả tá»­u lâu Tần Hoài ! Và võ công cá»§a há» cao thâm lắm ! Hai vị sư thái khi nãy chỉ là tay chân cá»§a bốn vị kia.
Tuyết Cừu há»i thăm má»™t vài đặc Ä‘iểm khoe vá» chung quanh Thần Nữ, tuyệt đối chàng không há»i gì vá» Giang Nam Phá»§ .
Chàng nói :
- Giang tiểu thư rất thành thật, khiến tại hạ cảm kích khôn cùng !
Ngư Nữ chớp mắt :
- Công tử đã có kiểm chứng đâu mà biết ta thành thật ?
Tuyết Cừu cưá»i :
- Nhiá»u lúc chỉ cần nhìn qua ánh mắt đủ biết !
Nàng há»i :
- Nhưng sao công tá»­ không há»i gì vá» Giang Nam Phá»§ ?
Tuyết Cừu nghiêm trang nói :
- Tiểu thư có cốt cách của một nhân vật chánh phái. Tại hạ không muốn tiểu thư phải khó xử. Tiểu thư cần được tự do ngay hay muốn ở đây với tại hạ mấy hôm ?
Nàng há»i lại :
- Công tử bắt ta, một yếu nhân của Giang Nam Phủ, lại thả ta một cách dễ dàng vậy sao ?
Tuyết Cừu cưá»i hÆ¡i lá»›n má»™t chút :
- Tại hạ cũng biết võ công của tiểu thư quá cao, có thể trở ngại cho tại hạ. Nhưng đối tượng chính là ở Bình Thiên Thần Nữ chứ không phải chư vị. Ngoài ra, tiểu thư không dùng thức ăn do tại hạ nấu, thì ở lâu tiểu thư cũng chán thôi !
Chàng giải huyệt cho Ngư Nữ.
Ngư Nữ nhìn sững con ngưá»i kỳ cục này. Có thể chàng ta là nhân vật ná»­a tà ná»­a chánh. Nhưng con ngưá»i này bên ngoài rất hấp dẫn, bên trong rất độ lượng.
Ngư Nữ nói :
- Ta bị công tá»­ bắt, không khó dá»…, không hành hạ, lại được nghe những lá»i chân chánh, lòng ta cÅ©ng cảm động khôn xiết. Ta bị bắt chắc hẳn là Thần Nữ hay rồi đó. Thần Nữ hoặc gia phụ không bao giá» dùng ta nữa. Nếu những ngưá»i ấy không dung, mạng ta cÅ©ng khó toàn. Ta chỉ muốn ở trong sá»± khống chế cá»§a công tá»­, và cứ cho ta ăn theo ý thích cá»§a công tá»­ !
Tuyết Cừu thầm than khổ. Chàng nói :
- Việc đó tính sau. Äêm nay tại hạ đến Quan âm tá»± !
Nàng nói :
- Công tử không nên mạo hiểm quá đáng ! Nếu công tử biết thuật dị dung, hãy cải sửa dung mạo ta, ta giúp cho công tử một tay !
Tuyết Cừu vui vẻ nhận lá»i.
Tài sản của ngocvosong1986

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äåòñêèé, âëàãàëèùå, èíöåñò, ëîøàäè, êðóïíåéøèé, ìåðñåäåñ, íîâîñèáèðñêå, òèïîãðàôèÿ, phim vo anh than chieu, vo anh than chieu 4vn, ÿïîíñêèå, æåëòûå, ÷àñòíûå, ÷àñòóøêè


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™