02-02-2011, 02:40 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 20: Mua sắm đồ dùng.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Trần Thái Trung đối vá»›i Nhâm Kiá»u quả tháºt có hÆ¡i Ä‘am mê. Tuy nhiên dưá»ng như niá»m Ä‘am mê nà y xuất phát từ bản năng sinh lý chứ không phải là "Tình yêu".
Ông cha ta đã nói:
"Tình yêu chỉ sinh ở nhà già u." à nói là ăn mặc không phải lo, cả ngà y nhà n nhã mới có thể để ý đến loại tình cảm xa xỉ nà y.
Trần Thái Trung loại ngưá»i biết yêu đương gì. Thứ hắn muốn theo Ä‘uổi là thứ khác. Tuy nhiên hắn đã lừa gạt Nhâm Kiá»u, lén lút lấy lại nhẫn Tu Di cho nên hà nh động như má»™t đà n ông có EQ cao, hắn nghÄ© rằng trước khi rá»i khá»i thà nh phố Phượng Hoà ng mình nên mua Ãt quà cho Nhâm Kiá»u. Cho dù là ngưá»i hay là tiên cÅ©ng không quá thể quá được.
Hay là ta cho cô ấy má»™t niá»m vui nhỉ? Trần Thái Trung thầm nói trong đầu. hắn đã xem nhiá»u phim trên truyá»n hình, cÅ©ng thấy qua không Ãt những Ä‘oạn tặng quà , cho nên hắn biết cách để há»c theo.
Nếu như là tiên giá»›i thì tặng cái gì cho ngưá»i ta vui nhỉ? Cảm thấy cần thiết thì lấy ra và i viên tiên thạch.
- Dà o ôi, muốn mua thứ gì đó thì tá»± mình Ä‘i mua nhanh nhanh đê. Äừng đứng mãi trước mắt anh em, ngứa mắt. (Lá»i tác giả)
Trần Thái Trung một mặt đánh giá EQ của mình, một mặt lại cố gắng vắt óc suy nghĩ xem rốt cụ nên mua thứ gì thì tốt.
Hắn biết, tặng lá»… váºt cho ngưá»i ta là má»™t chỉ tiêu để khảo nghiệm chỉ số EQ. Cho nên hắn phải cẩn tháºn cân nhắc má»›i được.
Tặng Nhâm Kiá»u Nhẫn Tu Di chắc chắn sẽ khiến cho cô vui mừng. Nhưng đồ váºt nà y hắn khó khăn lắm má»›i lấy lại được, lại Ä‘i mang tặng lại thì chẳng phải là hà nh vi cá»§a tiểu nhân hay sao?
NghÄ© tá»›i nghÄ© lui, Trần Thái Trung đột nhiên có má»™t ý tưởng, tặng cho cô má»™t bá»™ ná»™i y sexy. Äây chắc chắn là má»™t lá»±a chá»n đúng đắn, gần đây hắn đã hiểu ra má»™t chuyện, biết đến tầm quan trá»ng cá»§a việc tạo bầu không khà cho nên cảm thấy món quà nà y rất phù hợp.
Äiá»u quan trá»ng chÃnh là , hắn cảm thấy Nhâm Kiá»u ở trên giưá»ng vô cùng phóng túng cho nên trong lòng có má»™t sá»± chá» mong:
- Khi mặc bộ áo lót nà y và o, cô ấy liệu có phóng túng hơn nữa không nhỉ?
Äến trước cá»a hà ng bán ná»™i y, Trần Thái Trung má»›i đột nhiên nhá»› ra má»™t chuyện. Hắn không biết kÃch cỡ ná»™i y cá»§a Nhâm Kiá»u, biết mua số bao nhiêu đây?
Trần Thái Trung nhắm mắt hồi tưởng lại ná»a ngà y. Nhưng hắn không thể không thừa nháºn, nếu như không dùng tay để Ä‘o thì hắn không thể nhá»› được ná»™i y cá»§a Nhâm Kiá»u có kÃch thước thế nà o.
Nhưng mà , ngưá»i bán hà ng dÄ© nhiên sẽ không dá»±a và o gang tay. HÆ¡n nữa nếu hắn nói tá»›i việc dùng gang tay để Ä‘o kÃch thước ná»™i y phụ nữ thì khó tránh được việc bị coi là lưu manh.
Tuy công chức nhà nước có rất nhiá»u lưu manh bại hoại, nhưng mình không phải là há»! Trần Thái Trung thầm tán thưởng tư tưởng cao thượng cá»§a chÃnh mình. sau đó hắn lại nảy ra má»™t suy nghÄ©, cuối cùng ra má»™t quyết định:
- Có rất nhiá»u số sao? Cùng lắm thì ta mua nguyên má»™t kiện, dù sao ta cÅ©ng là ngưá»i có tiá»n!
Äúng thế, vốn tiá»n ông chá»§ Lữ cho hắn xà i vẫn chưa hết. Sau nà y lại được Mông Hiểu Diá»…m cho mưá»i nghìn. Sau khi mua Ä‘iện thoại di động hắn còn dư hÆ¡n bốn nghìn. Và o năm chÃn sáu, số tiá»n đó cÅ©ng có thể gá»i là nhiá»u.
Quyết định chá»§ ý, Trần Thái Trung liá»n bước tá»›i quán bán hà ng độc quyá»n đồ ná»™i y sexy ở đây.
Trong tiệm không có nhiá»u ngưá»i lắm, đà n ông ngoà i hắn ra chẳng có ngưá»i nà o khác, chỉ có bảy tám ngưá»i phụ nữ Ä‘ang Ä‘i Ä‘i lại lại ở đây. Trần Thái Trung thầm nghÄ©, những ngưá»i nà y chắc là gái mại dâm, các cô đến để mua... “quần áo lao động†hay sao?
Nhìn thấy gái mại dâm là Trần Thái Trung đã cảm thấy chướng mắt. Hắn vẫn luôn quan niệm, bÃt tất cá»§a mình không thể tùy tiện để ngưá»i khác xá» và o, bà n chải đánh răng cÅ©ng không thể để ngưá»i ta tùy ý dùng. Trông thấy những gái mại dâm kia hắn không có phản ứng gì, tháºm chà khi hắn nghÄ© tá»›i cái nÆ¡i cá»§a há» bị hết ngưá»i nà y tá»›i ngưá»i khác ra ra và o và o đã cảm thấy chán ghét.
Hắn không quan tâm đến ngưá»i khác nhưng không có nghÄ©a là ngưá»i khác không quan tâm đến hắn. Nhìn thấy má»™t đà n ông tiến và o cá»a hà ng bán ná»™i y, đám phụ nữ láºp tức chỉ chỉ trá» trá» vá» phÃa hắn, hạ giá»ng nghị luáºn.
Chưa từng thấy qua đà n ông sao?
Trong lòng Trần Thái Trung buồn bá»±c nói thầm má»™t câu. Vừa má»›i và o trong cá»a hà ng chưa là m gì mà đã bị ngưá»i khác để ý.
Nói thá»±c, và o năm 96 thì ná»™i y sexy không có nhiá»u kiểu dáng Ä‘a dạng lắm. Tuy cá»a hà ng bán ná»™i y nà y không nhá», nhưng hà ng hóa trong đó cÅ©ng không phải là nhiá»u, chỉ liếc mắt và i phút là thấy được hết tất cả các kiểu dáng.
Từng là tiên nhân, cho nên Trần Thái Trung hÆ¡i có má»™t chút quan niệm thẩm mỹ. Hắn rất thÃch mà u Ä‘en và mà u hồng.
- Äúng thế, chÃnh là hai mà u nà y.
Má»™t bá»™ chÃn mươi tám, má»™t bá»™ má»™t trăm hai mươi tám. CÅ©ng không mắc lắm, tuy nhiên ở thá»i kỳ nà y cÅ©ng là giá trên trá»i.
Cô bán hà ng nhìn thấy hắn nhưng không nói gì, đà n ông mua ná»™i y rất Ãt nhưng không phải là không có, cho nên cô bước tá»›i há»i:
- Xin há»i vị tiên sinh nà y, anh muốn mua số Ä‘o bao nhiêu?
- Cái nà y thì... Như váºy Ä‘i, tôi muốn mua má»™t số bá»™ giống như nhau.
Lá»i nói cá»§a Trần Thái Trung tháºt khó hiểu sau đó hắn nói tiếp:
- Không phải, má»—i thứ trong hai loại nà y, tôi muốn mua má»i số Ä‘o.
- Má»i số Ä‘o?
Cô bán hà ng há hốc miệng, tháºt lâu sau má»›i khép lại được, cô nghi hoặc nhìn Trần Thái Trung:
- Cáºu quên mất số Ä‘o cá»§a bạn gái rồi phải không?
Äúng thế, đúng thế, Trần Thái Trung gáºt đầu liên tục. Cô bán hà ng nà y tháºt là không tệ, lần sau phải thưá»ng xuyên ghé thăm chá»— nà y má»›i được. Nhưng mà , mình thưá»ng xuyên tá»›i đây để là m gì chứ?
Cô bán hà ng tuổi tuy cÅ©ng không lá»›n lắm nhưng nhìn qua cÅ©ng là ngưá»i có kinh nghiệm. Cô thấp giá»ng giải thÃch cho Trần Thái Trung biết vá» số Ä‘o ná»™i y cá»§a phụ nữ, cái nà y cÅ©ng không tốn bao nhiêu thá»i gian.
Có ngưá»i chỉ bảo, Trần Thái Trung liá»n bá»›t được má»™t số tiá»n. Tuy nhiên vì hắn không thể nhá»› rõ rà ng cho nên cô bán hà ng cÅ©ng không thể giúp hắn hÆ¡n nữa được. Không biết rõ kÃch cỡ nên phải mua má»™t Ãt mang vá».
Cuối cùng, Trần Thái Trung cÅ©ng phải bá» ra tổng cá»™ng gần hai nghìn đồng, hoà n thà nh được tâm nguyện cá»§a mình. Có nhiá»u bá»™ như váºy, chắc chắn sẽ có bá»™ phù hợp vá»›i Nhâm Kiá»u.
Thấy hắn dùng tiá»n không há» chá»›p mắt, cô bán hà ng dưá»ng như cảm thấy xúc động, cô hạ giá»ng nói vá»›i hắn:
- Lần nà y tôi không viết hóa đơn cho cáºu, sau nà y thấy mấy bá»™ nà y không vừa, đừng bóc nhãn mác ra, lén cầm đến đưa cho tôi, tôi đổi lại cho cáºu...
Ná»™i y cÅ©ng có thể đổi sao? Trần Thái Trung liếc trá»™m nhìn cô bán hà ng. Tháºt kỳ quái, vừa rồi giảng giải vá» sô Ä‘o, cô ta còn có thể nói từ từ, bây giá» bà n đến chuyện đổi quần áo sao khuôn mặt lại đỠbừng như thế? Có chuyện gì đây chứ?
Tuy nhiên, cô bán hà ng nà y trông như váºy lại cà ng xinh đẹp.
- Không cần, tôi sẽ không đổi.
Trần Thái Trung lắc đầu cưá»i cưá»i, trong đầu cá»§a hắn bây giá» còn có má»™t suy nghÄ© xấu xa chỉ là không tiện nói ra ngoà i mà thôi. Thứ nà y đã tặng Nhâm Kiá»u sau nà y còn có thể cho ngưá»i khác hay sao?
- VỠphần hóa đơn thì...
Hắn trầm ngâm má»™t chút, gáºt gáºt đầu:
- Nếu có thể viết thà nh đồ dùng hà ng ngà y thì tốt.
- Äồ dùng hà ng ngà y sao?
Cô bán hà ng hơi kinh ngạc nhìn hắn, trên khuôn mặt hiện lên một vẻ trầm tư.
Äúng lúc nà y ở phÃa sau, có hai ngưá»i Ä‘i và o, là hai ngưá»i nam nữ trẻ tuổi.
- Cá»a hà ng có gì má»›i không? Những thứ hà ng năm ngoái thì không cần giá»›i thiệu là m gì.
Trần Thái Trung kinh ngạc quay đầu lại nhìn thì nhìn thấy má»™t thanh niên trẻ tuổi hÆ¡i máºp, hình như là có quen biết vá»›i mình.
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius
02-02-2011, 02:40 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 21: Tình thú là một loại văn hóa.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Thanh niên trẻ tuổi kia cÅ©ng hÆ¡i ngẩn ngưá»i má»™t chút, nhìn vá» phÃa Trần Thái Trung, quả nhiên hắn cÅ©ng nháºn thấy có chút quen thuá»™c.
Tuy nhiên ngay sau đó hắn láºp tức chuyển ánh mắt cá»§a mình sang phÃa cô gái bán hà ng.
- Tôi muốn bộ đồ mới nhất, tốt nhất lấy từ Quảng Châu, HongKong. Bạn gái của tôi vừa trở vỠtừ nước Mỹ….
Vừa mới trở vỠtừ Mỹ, dĩ nhiên tầm mắt sẽ rất cao.
Nghe nói như váºy, Trần Thái Trung cùng vá»›i cô bán hà ng Ä‘á»u nhìn vá» phÃa cô gái kia. Cô ấy khá đẹp, đúng là khá đẹp, tuy nhiên cho dù thế nà o Trần Thái Trung vẫn cảm thấy cô ta cùng vá»›i những khách hà ng nữ ở đây vẫn có Ä‘iểm gì đó tương tá»± nhau, trên ngưá»i dưá»ng như mang theo má»™t vẻ cá»§a gái phong trần.
Có lẽ đây chÃnh là quến rÅ© chăng? Nhưng sau đó hắn cÅ©ng không để ý nữa, những ngưá»i phụ nữ khác, có liên quan gì đến mình chứ? Nhanh chóng lấy hóa đơn má»›i là điá»u quan trá»ng, dù sao nhan sắc cá»§a cô gái nà y cÅ©ng không thể gá»i là khuynh quốc khuynh thà nh. Tháºm chà ngay cả Hắc quả phụ Tiên Nhân Khiêu cÅ©ng hÆ¡n cô ta má»™t báºc.
Cái hóa đơn nà y có thể đem vỠthanh toán hay không đây?
Hắn vừa nghÄ© vừa nhìn cô bán hà ng há»i:
- Thế nà o? Có thể viết thà nh đồ dùng sinh hoạt hay không?
- Không thể.
Cô phục vụ thấp giá»ng giải thÃch.
- Có thể viết thà nh đồ dùng văn hóa, váºy có được không?
Ná»™i y sexy, đúng rồi… đây quả là má»™t loại văn hóa. Trần Thái Trung gáºt gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c rồi, viết như váºy Ä‘i.
Sau khi hai ngưá»i nói chuyện xong vá»›i nhau, cô bán hà ng há»i cô gái kia:
- Xin há»i số Ä‘o cá»§a cô là bao nhiêu?
Cô gái kia còn chưa trả lá»i thì bạn nam cá»§a cô đã lên tiếng, trong giá»ng nói cá»§a hắn mang theo chút đắc ý:
- À, áo ngực của cô ấy là cỡ 34D...
Trần Thái Trung nghe thấy váºy thì phì cưá»i má»™t tiếng. Hắn vừa được chỉ bảo kiến thức vá» ná»™i y cho nên biết rõ lai lịch vá» máºt mã cá»§a áo ngá»±c nà y.
Con số phÃa trước chÃnh là cấp báºc bá»™ ngá»±c cá»§a phụ nữ. ABCD chÃnh là chỉ độ bao phá»§ lá»›n hay nhá». Những thứ hắn mua Ä‘á»u thuá»™c loại 80, 85, 90 cùng vá»›i độ bao phá»§ CDE. Hắn cho rằng bá»™ ngá»±c cá»§a Nhâm Kiá»u chắc chắc không nhá» cho nên chỉ nên mua cỡ lá»›n chứ không nên mua cỡ nhá».
Lúc nãy hắn nghe nhầm tưởng bá»™ ngá»±c cá»§a cô gái kia chỉ có 34centimet liá»n không nhịn được phì cưá»i. Kỳ thá»±c, hắn không biết rằng đơn vị cá»§a tên thanh niên kia nói là tấc anh, đổi ra đơn vị centimet cÅ©ng đến 86.
- Cáºu cưá»i cái gì?
Thanh niên kia vốn dÄ© đã luôn kiêu ngạo, nghe thấy tiếng cưá»i chế giá»…u mình thì nhất thá»i tức giáºn. Nhưng bởi vì hắn thấy ngưá»i nà y hÆ¡i quen quen, lại không nhá»› rõ là ai nên vẫn cẩn tháºn lá»i nói
- Cáºu chưa nhìn thấy nam nhân nà o mua ná»™i y cho ngưá»i phụ nữ hay sao?
Trần Thái Trung cảm thấy hơi ngượng ngùng, hơi bị mất hứng. Chỉ là hắn cũng không muốn hơn thua nên giả vỠkhông nghe thấy, thản nhiên đi lấy hóa đơn.
- Tháºt ngại quá… cỡ 34D nà y đã được bán hết.
Cô bán hà ng bối rối giải thÃch:
- Vừa rồi có má»™t ngưá»i mua rất nhiá»u, nguyên má»™t kiện đã bị ông ấy mua hết.
Äôi nam nữ nà y nhìn giá thì thấy má»™t bá»™ ná»™i y tÆ¡ tằm nà y đáng gia tá»›i má»™t trăm mưá»i tám khối. Trần Thái Trung mua cÅ©ng không Ãt, số 34D mua tá»›i má»™t kiện. Cho nên lá»i cá»§a cô bán hà ng là m bá»n há» phải ngạc nhiên.
- Là hắn ư?
Thanh niên ngạc nhiên chỉ và o Trần Thái Trung. Cô bán hà ng liá»n gáºt đầu, thanh niên thấy váºy thì Ä‘i lên phÃa trước, vá»— vai Trần Thái Trung:
- Nà y, cáºu đứng lại đã.
- Anh là ai?
Trong lòng Trần Thái Trung vốn đã cảm thấy hÆ¡i khó chịu, hắn nhăn mà y nhìn ngưá»i trước mặt:
- Anh nắm lấy vai tôi là có ý gì?
- Cáºu?
Ãnh mắt cá»§a ngưá»i thanh niên liá»n trợn trừng lên, ngón tay chỉ và o mặt Trần Thái Trung, khuôn mặt tức giáºn run run nói:
- Tên tiểu tỠnà y, tao nói thẳng cho mà y biết, anh mà y muốn kiện quần áo đó là đã để mắt tới mà y!
Trần Thái Trung tÃnh tình vốn bại hoại, nghe ngưá»i khác gá»i mình là “anh mà yâ€, còn tá» vẻ xem thưá»ng, hắn cÅ©ng liá»n đốp trả:
- Thằng cháu, mà y muốn là m anh của ai?
Thân hình cá»§a hắn cao lá»›n, thân thể cÅ©ng khá»e mạnh. Tuy rằng ngưá»i máºp ở phÃa trước miá»…n cưỡng cÅ©ng được gá»i là to con nhưng so vá»›i hắn thì cÅ©ng còn thua kém má»™t chút.
Ngưá»i thanh niên nà y liá»n tức giáºn vung tay định cho Trần Thái Trung má»™t cái bạt tai:
- Mẹ mà y, dám nói vá»›i tao như váºy à ?
Hừ lại còn thế nà y nữa, tháºt là không biết Ä‘iá»u. Trần Thái Trung không giáºn không vui, cưá»i cưá»i vung tay lên, gạt mạnh cánh tay cá»§a hắn ra.
- Chát.
Má»™t tiếng vang lên, dưá»ng như là tiếng xương gãy, ngay sau đó tên thanh niên kia liá»n ôm cánh tay phải, Ä‘au đớn rên lên má»™t tiếng “aâ€. Quả thá»±c có thể nói thanh âm nà y vang đến táºn trá»i xanh.
- Tại sao giá»ng cá»§a mà y lại có thể cao như con gái váºy?
Trần Thái Trung nghi hoặc nhìn hắn, khó hiểu lắc đầu:
- Mà y nói cái mà y cần là 34, so với cái cỡ 85 của tao thì là cái gì chứ? Vốn không cùng cỡ mà !
- Tên khốn kiếp!
Cô gái kiá»u diá»…m kia cÅ©ng không chịu nổi. Trần Thái Trung chẳng những đánh bị thương ngưá»i cá»§a cô mà còn nói ra những lá»i khinh bạc đối vá»›i nà ng. Tháºt là má»™t sá»± nhục nhã, cô không kìm được quát lá»›n má»™t tiếng, dùng mưá»i cái móng tay sắc nhá»n, định đâm thẳng và o mặt hắn.
Trần Thái Trung là m sao có thể tha thứ cho một cô gái hung hăng như thế? Hắn nhấc chân một cái, tuy rằng tư thế của hắn không đẹp, nhưng rất mạnh, một cước đã khiến cho cô nà ng văng ra đến ba thước.
- Vốn là tôi không muốn đánh con gái.
Trần Thái Trung mỉm cưá»i nhìn cô gái bán hà ng và những cô gái mua hà ng xung quanh giải thÃch:
- Tuy nhiên vừa rồi bá»™ dáng cá»§a cô ta tôi cho rằng đó không phải là việc ngưá»i phụ nữ nên là m, các cô thấy tôi nói có đúng không?
Những ngưá»i nà y là m sao dám mở miệng trả lá»i chứ? Vốn lúc đầu hắn không há»i ngưá»i khác, bá»n há» còn thì thầm to nhá» vá»›i nhau, bây giá» trong cá»a hà ng, tất cả Ä‘á»u lặng ngắt như tá».
Tên máºp kia đã đứng thẳng ngưá»i dáºy, nhìn chằm chằm và o hắn, trong mắt hiện ra má»™t vẻ ác độc:
- Mà y nếu là quân tá», có can đảm thì hãy ở đây không Ä‘i đâu, dám không?
Vừa nói chuyện hắn vừa đút tay và o trong túi, rút ra một chiếc điện thoại di động.
- Tao không phải là quân tá», lá»i nói cá»§a mà y không tÃnh.
Trần Thái Trung liếc mắt nhìn hắn, trong mắt hiện ra má»™t vẻ khinh thưá»ng. Sau đó hắn Ä‘i tá»›i cầm lấy những cái túi mua sắm rồi quay đầu ra ngòai cá»a:
- Có cần tao cho mà y tiá»n thuốc men không?
Ngưá»i nà y, sao mình trông thấy có vẻ quen quen nhỉ?
Trần Thái Trung vừa đi vừa suy nghĩ chuyện nà y.
- Thằng nhóc kia, mà y cứ chá» xem, tao mà không bắt mà y gá»i tao là cha là mẹ, thì tao không mang há» Triệu nữa!
Há» Triệu ư? Trần Thái Trung đột nhiên giáºt mình, ngưá»i nà y chÃnh là … ChÃnh là cái tên Triệu Máºu Bân sao?
Ở trong cuá»™c thi tuyển nhân viên công chức kia hắn đã chèn ép mình, khiến mình không thể và o được cục nhân sá»±, ngưá»i đó chÃnh là hắn.
Triệu Máºu Bân nhìn theo bóng lưng cá»§a Trần Thái Trung thì bá»—ng ngẩn ngưá»i trong phút chốc. Cảm thấy dáng vẻ ngưá»i nà y quen quen, bá»—ng nhiên nhá»› ra, hắn liá»n nghiến răng nghiến lợi:
- A, hắn chÃnh là Trần Thái Trung!
- Tao sẽ không để yên cho mà y!
Triệu Máºu Bân lá»›n giá»ng hét lên, trước đây là cuá»™c thi cạnh tranh nhau, bây giá» là đánh nhau, mối thù lá»›n nà y tao sẽ không bá» qua.
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:41 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 22: Mâu thuẫn xảy ra không đúng chỗ.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Triệu Máºu Bân và Trần Thái Trung lúc tham gia phá»ng vấn đã từng đối đầu vá»›i nhau. Tuy nhiên lúc đó Triệu công tá» rất tá»± tin, khinh thưá»ng những ngưá»i tham gia dá»± thi vá»›i mình. Hắn có thể nháºn ra Trần Thái Trung bởi vì trong lòng có chút ấn tượng vá»›i hồ sÆ¡ cá»§a ngưá»i nà y .
Biết đối thá»§ cá»§a mình là ai, Triệu Mẫn Bân láºp tức trở nên bình tÄ©nh hÆ¡n. Hắn nhìn cánh tay phải sưng vù cá»§a mình thì khóe miệng nở ra má»™t nụ cưá»i:
- ChÃnh là hôm nay, mẹ nó, nợ cÅ© thù má»›i thanh toán cùng má»™t lượt luôn.
Báo cảnh sát bắt hắn thôi. Thằng nhóc kia mà y muốn chạy Ä‘i đâu chứ? Mà y dám đánh cánh tay cá»§a tao thà nh như váºy, dưá»ng như đã bị tráºt khá»›p, má»™t vết thương lá»›n như váºy, mà y nhất định sẽ trốn không thoát. Mà y nhất định phải bị đưa lên đồn công an để há» Ä‘iá»u tra.
Hắn thầm suy tÃnh, nhất định phải đánh và o chá»— hiểm cá»§a Trần Thái Trung. Xuất thân từ tầng lá»›p quan lại thế gia nên Triệu Máºu Bân rất am hiểu sá»± lợi hại trong đó. Hắn biết đối vá»›i ngưá»i có chà là m trong lÄ©nh vá»±c quan trưá»ng như Trần Thái Trung thì thứ đòn nà y rất hiểm, đủ cho hắn hả giáºn. Việc nà y chẳng khác nà o đã giết chết tiá»n đồ quan trưá»ng cá»§a hắn.
Äánh thẳng và o nÆ¡i sâu thẳm trong tâm hồn cá»§a hắn má»›i là sá»± tra tấn tà n ác nhất.
Äối vá»›i cán bá»™ mà nói, đồn công an là má»™t nÆ¡i đặc biệt. Äã rÆ¡i và o nÆ¡i đó thì tiá»n đồ cá»§a hắn sẽ hoà n toà n bị phá há»§y. Cho dù sau nà y anh có được để ý nhiá»u hÆ¡n nữa, nhưng nếu muốn bước tiếp trên con đưá»ng là m quan thì chắc chắn là nằm mÆ¡ Ä‘i!
Cà ng nghÄ© cà ng đắc ý, khóe miệng cá»§a Triệu Máºu Bân liá»n nở ra má»™t nụ cưá»i âm hiểm. Bạn há»c cấp ba cá»§a cha hắn hiện giá» là m phó cục trưởng cục công an thà nh phố Phượng Hoà ng. Muốn giở chút thá»§ Ä‘oạn khi láºp hồ sÆ¡ án chỉ là chuyện nhá».
Äúng lúc Triệu Máºu Bân chuẩn bị gá»i Ä‘iện thoại thì hắn chợt nhá»› ra má»™t chuyện cá»±c kỳ quan trá»ng mà mình đã quên mất.
Lần nà y hắn đánh nhau tháºt không đúng chá»—, nÆ¡i nà y chÃnh là cá»a hà ng bán ná»™i y sexy.
Triệu công tá» mặc dù đã thua cuá»™c ở cuá»™c thi tuyển nhân viên công chức nhưng khả năng ảnh hưởng cá»§a ba hắn quả là không nhá», đã giúp hắn có chức vị trong cái Cục dân chÃnh nhà n rá»—i. Bây giá» tuy rằng Triệu Máºu Bân vẫn Ä‘ang há»c đại há»c nhưng nghiêm túc mà nói, hắn cÅ©ng là cán bá»™ cá»§a quốc gia. ÄÆ°á»£c gá»i là “ vừa há»c táºp vừa là m việc†cho nên tiá»n lương cá»§a hắn cÅ©ng không phải là Ãt.
Báo cảnh sát rất đơn giản, cảnh sát sẽ đến lấy khẩu cung nhưng mà … Hai cán bá»™ quốc gia xảy ra mâu thuẫn ở cá»a hà ng bán ná»™i y sexy, đến ná»—i má»™t ngưá»i phải bị thương, gây ra tổn thất vô cùng nghiêm trá»ng. Những ngưá»i khác nghe thấy chuyện nà y thể nà o cÅ©ng sẽ phát sinh ra má»™t vụ tai tiếng.
Triệu Máºu Bân vốn là muốn đánh đổ tiá»n đồ cá»§a Trần Thái Trung nhưng hắn tuyệt đối không muốn mình cÅ©ng bị như thế.
Hiện nay quan trưá»ng không còn giống như trước nữa, nếu như không cẩn tháºn, tác phong cá»§a anh không tốt sẽ khiến anh bị hạ bệ ngay. Chuyện nà y tuy không phải là nghiêm trá»ng nhưng rõ rà ng là sẽ có vấn Ä‘á».
HÆ¡n nữa, dù là chuyện lá»›n hay chuyện nhá» thì ngưá»i ta lại không nhá»›. Há» chỉ biết đã xảy ra vấn Ä‘á». Nếu như có ngưá»i nà o mang chuyện nà y phóng đại ra, thì đây chÃnh là má»™t đòn trà mạng đối vá»›i Triệu Máºu Bân.
Nếu nÆ¡i nà y.. là chợ trá»i thì đã tốt rồi
Triệu Máºu Bân tức tối nhìn xung quanh, cảm thấy không cam lòng, hắn lại quay số Ä‘iện thoại khác, đổi phương thức giải quyết.
Äổi phương thức giải quyết khác cÅ©ng không phải là khó đối vá»›i Triệu công tá». Hắn nghÄ© ngợi má»™t lát rồi chợt nhá»› tá»›i cái tên Lâm Hải Phong trước kia từng há»c vá»›i mình. Hình như tên nà y bây giá» Ä‘ang lăn lá»™n trong xã há»™i Ä‘en. Cho nên hắn liá»n dò tìm số Ä‘iện thoại.
Nếu Bạch đạo không có cách xá» lý thì chỉ có thể tìm ngưá»i Hắc đạo xá» lý cái tên há» Trần kia. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đây chỉ là chuyện nhất thá»i, sau nà y có cÆ¡ há»™i mình sẽ từ từ thu phục hắn.
Lâm Hải Phong nháºn được Ä‘iện thá»ai cá»§a Triệu Máºu Bân liá»n mừng rỡ. Trước đây hắn từng tìm má»i cách vẫn không thể là m quen được vá»›i Lâm Hải Phong, cho nên khi nháºn được Ä‘iện thoại hắn liá»n ngay láºp tức đáp ứng.
- Không thà nh vấn Ä‘á», không thà nh vấn Ä‘á», đây chỉ là chuyên nhá». Tôi đã theo Bưu ca lăn lá»™n và i năm, muốn xá» lý kiểu nà o thì cứ nói vá»›i tôi. Cáºu từng là bạn há»c cá»§a tôi, không giúp cáºu thì giúp ai chứ?
Bưu ca mà hắn nói chÃnh là “Cẩu kiểm Bưuâ€(Bưu mặt chó) Ở trong giá»›i xã há»™i Ä‘en thà nh phố Phượng Hoà ng, hắn chÃnh là nhân váºt số má»™t, đối đãi vá»›i ngưá»i khác vô cùng hung tà n giả dối, lòng lang dạ sói. Nói vá» trình độ lăn lá»™n trên giang hồ chưa chắc đã là cao nhất nhưng cÅ©ng là ngưá»i không dá»… gì để ngưá»i khác trêu chá»c.
Tên cá»§a hắn cÅ©ng đã nêu lên tất cả. “Mặt chó†không phải để chỉ vẻ mặt cá»§a hắn dữ tợn giống như mặt cá»§a chó mà là nói hắn trở mặt vô tình. Có ngưá»i muốn hắn giúp đỡ, hắn liá»n tá» ra nhiệt tình nhưng nếu như có được lợi Ãch lá»›n hÆ¡n, hắn sẵn sà ng cắn trả lại.
ChÃnh vì Ä‘iá»u nay mà ngay cả giá»›i xã há»™i Ä‘en ở thà nh phố Phượng Hoà ng cÅ©ng không tán thà nh hà nh động cá»§a hắn. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không muốn đứng chung hà ng ngÅ© đối vá»›i hắn, bởi vì bản chất cá»§a há» không giống hắn.
Trần Thái Trung cÅ©ng tháºt không ngá» rằng Triệu Máºu Bân sẽ dùng thá»§ Ä‘oạn đó để đối phó vá»›i mình. Lúc biết thân pháºn cá»§a Triệu công tá» hắn cảm thấy xúc động má»™t chút nhưng sau đó cÅ©ng thở nhẹ má»™t hÆ¡i rồi lướt Ä‘i.
Thá»i gian cá»§a hắn có hạn, hắn sau khi đưa lá»… váºt nà y cho Nhâm Kiá»u sẽ mau chóng trở vá».
DÄ© nhiên để cho ngưá»i ta vui mừng hÆ¡n nữa hắn muốn xây dá»±ng nên má»™t chút không khÃ. Cho nên Trần Thái Trung quyết định thuê má»™t căn phòng ở khách sạn, còn mua nến hồng, dùng để thắp sáng cho bữa tối.
- Những ngá»n nến nà y không tốt lắm.
Äốt thá» nến lên Trần Thái Trung liá»n phát hiện má»™t vấn đỠảnh hưởng đến suy nghÄ© cá»§a hắn. Hắn là ngưá»i cá»§a hai thế giá»›i cho nên khá để ý tá»›i tiểu tiết:
- Những ngá»n nến nà y tại sao lại bốc nhiá»u khói như váºy chứ?
Ãnh sáng cá»§a ngá»n nến giống như là sương khói lượn lá», tháºt không ra thể thống gì.
- Giống như là nhiá»u tạp chất váºy.
Nhân viên phục vụ khách sạn liá»n phụ há»a thêm:
- Những ngá»n nến được sản xuất trong nước Ä‘á»u như thế nà y, không giống như là hà ng ngoại nháºp, dù có đốt ở trong phòng cả ngà y cÅ©ng chẳng gây ra cảm giác gì.
- Không phải chứ?
Trần Thái Trung nhìn cô nữ nhân viên phục vụ, hÆ¡i kỳ quái há»i:
- Cô sùng ngoại đến mức đó à ? Những thứ khác thì không nói, ngay cả ngá»n nến nà y, cô cÅ©ng thấy là hà ng nước ngoà i tốt hÆ¡n sao?
- Tôi chỉ nói sá»± tháºt thôi.
Cô nhân viên phục vụ uất ức nói, không dám tranh luáºn tiếp, chỉ dịu dà ng giải thÃch:
- Gia đình tôi có hẳn má»™t nhà máy sản xuất nến, tôi cÅ©ng đã thấy nến ngoại nhiá»u rồi.
- Cô nói đúng sá»± tháºt, tuy nhiên cô đã xem nhẹ má»™t chuyện. Những ngá»n nến được sản xuất trong nước giá rẻ hÆ¡n rất nhiá»u.
Trần Thái Trung nhất thá»i cảm thấy tức giáºn.
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:42 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 23: Sát khÃ.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Trần Thái Trung tức giáºn là có nguyên nhân.
Theo lý luáºn ở Tiên giá»›i, thân pháºn cá»§a ngưá»i da và ng rất là cao. Còn những ngưá»i da trắng và chá»§ng tá»™c khác Ä‘á»u không sánh bằng được. Khả năng tu luyện thà nh tiên thì há» cÅ©ng chỉ hÆ¡n những sÆ¡n tinh thụ quái(1) má»™t chút mà thôi.
(1): yêu tinh, yêu quái từ đá núi với cây cối.
Cái nà y cÅ©ng không phải là ý kiến cá»§a hắn mà là do Tiên giá»›i công nháºn. Lý do công nháºn như váºy rất đơn giản: Những ngưá»i nà y lông lá ráºm rạp, không coi há» giống như loại ngưá»i dã man là đã nể mặt lắm rồi.
HÆ¡n nữa trong số nà y cÅ©ng không có bao nhiêu ngưá»i có thể tu luyện được thà nh tiên, ở tiên giá»›i là quần thể yếu nhược.
Cho nên đối vá»›i há», Trần Thái Trung vẫn có cảm giác mình mạnh mẽ hÆ¡n nhiá»u lần. Tuy nhiên lần nà y gặp phải tình huống như váºy hắn Ä‘au thương nháºn ra má»™t Ä‘iá»u: Ở cái xã há»™i hiện đại nà y ngưá»i Trung Quốc không ngá» còn lạc háºu so vá»›i ngưá»i phương Tây! Lạc háºu so vá»›i loại ngưá»i dã man đó.
Trần Thái Trung không thể không bất mãn vá»›i chuyện nà y, nhưng hắn cÅ©ng không có ý định là m má»™t ngưá»i cứu thế gì. Dá»±a và o má»™t chút tiên thuáºt để nâng cao vị thế cá»§a Trung Quốc trên trưá»ng quốc tế. Ừ, phải có thất bại má»›i có động lá»±c cho má»™t dân tá»™c, nếu việc gì cÅ©ng thuáºn buồm xuôi gió cÅ©ng chưa hẳn là tốt.
Trên thá»±c tế, hắn đã luôn quan niệm: Mình không phải theo Pháºt thì cứu vá»›t chúng sinh có thể giúp mình tăng cưá»ng tu vi sao?
Nhưng gặp phải tình cảnh sùng ngoại nà y khiến hắn cảm thấy tức giáºn và phẫn ná»™!
- ÄÆ°á»£c rồi, cô có thể Ä‘i ra ngoà i.
Trần Thái Trung không che dấu lộ vẻ bất mãn trên khuôn mặt, hắn không muốn trông thấy nhân viên phục vụ nà y nữa.
- Cái bầy khỉ đó váºy mà cô cÅ©ng coi trá»ng.
Äuổi nhân viên phục vụ Ä‘i rồi hắn vẫn cảm thấy hÆ¡i khó chịu. Hắn bắt đầu cải tiến những ngá»n nến mà mình đã mua.
Cô nhân viên phục vụ nói không sai, những ngá»n nến nà y có rất nhiá»u khói bởi vì có lần nhiá»u tạp chất trong đó. Mặc dù thá»§ pháp luyện khà cá»§a Trần Thái Trung chưa đến mức thượng thừa nhưng cÅ©ng có thể luyện hóa được những tạp chất nà y.
Sá»± tháºt đã chứng minh, khi Nhâm Kiá»u nhìn thấy những ngá»n nến sau khi biến đổi cô không thể tin và o mắt, cô phát hiện ngá»n nến nà y tháºt khác thưá»ng:
- A, sao mà u hồng lại tinh khiết như váºy? Nhìn rất đẹp!
Dưới ánh nến nhìn mỹ nhân đó là má»™t sá»± hưởng thụ. Rượu qua được mấy tuần, dưới ánh sáng mỠảo Ä‘em món quà đó ra thì cÅ©ng sẽ tăng thêm không Ãt sá»± hấp dẫn.
Äợi đến khi Trần Thái Trung đỡ Nhâm Kiá»u ngưá»i đã má»m nhÅ©n ra khá»i phòng, cô nhân viên phục vụ má»›i Ä‘i và o phóng nhìn bốn phÃa đã vắng lặng.
HÃt và o má»™t hÆ¡i, cô ngá»i thấy má»™t mùi:
- Kỳ lạ, những ngá»n nến nà y tại sao lại không có khói chứ? Mà hình như… hình như còn có mùi lạ thì phải.
Äã là ngưá»i từng trải ngá»i thấy mùi lạ nà y cô liá»n nháºn ra đây là mùi gì, rõ rà ng cô đã từng ngá»i qua.
Sau đó cô liá»n giáºt mình xoay ngưá»i Ä‘i ra ngoà i. Bởi vì do Ä‘i quá nhanh nên cô đụng phải má»™t nhân viên phục vụ khác Ä‘ang váºn chuyển đồ ăn. “keng†má»™t tiếng vang lên, má»™t bát canh Sân Trân Bảo đã đổ lên ngưá»i kia
- Ai da, bá»ng chết tôi rồi.
Nhưng cô cÅ©ng không để ý, chỉ ngẩn ngưá»i nhìn theo dáng ngưá»i cá»§a Trần Thái Trung, trong mắt có má»™t chút mÆ¡ mà ng, má»™t chút trầm tư.
Trần Thái Trung đâu có biết đằng sau có ngưá»i Ä‘ang nhìn mình như váºy chứ? Hắn cố gắng lái xe đưa cô giáo trở vá» ký túc xá, còn mình thì lên đưá»ng hồi phá»§.
Vá» tá»›i nhà , vừa má»›i xuống xe Trần Thái Trung đã cảm thấy có Ä‘iá»u gì không bình thưá»ng, dưá»ng như xung quanh hắn có sát khÃ!
Äa số tiên nhân Ä‘á»u rất nhạy cảm đối vá»›i không khà xung quanh. HÆ¡n nữa hắn lấy khà nháºp tiên, những loại sát khà cá»§a phà m nhân như thế nà y mà không cảm nháºn được thì tháºt quá mất mặt.
Sát khà nà y là hướng vá» mình! Trần Thái Trung trước hết cố gắng xác định rõ mục tiêu cá»§a mình, trong lòng cảm thấy buồn bá»±c, hừ ngưá»i nà o mà nhà m chán như váºy chứ?
Hắn chắc chắn là mình không sợ những ngưá»i nà y. Äối phó vá»›i những tình huống như thế nà y hắn rất có kinh nghiệm, nếu không đối phó được thì lúc ở Tiên giá»›i hắn đã bị ngưá»i ta đánh lén không Ãt.
Tuy nhiên khi nghÄ© lại ở trong nhà còn có cha mẹ, hắn liá»n hÆ¡i do dá»±. Hắn không muốn cha mẹ mình phải lo lắng cho mình, không muốn mang phiá»n toái cho gia đình nên quyết định ra ngoà i để giải quyết.
Quyết định chá»§ ý, Trần Thái Trung liá»n láºp tức dừng chân. Hắn liá»n giả vá» thò tay và o trong túi tìm kiến gì đó, sau đó lẩm bẩm cằn nhằn:
- Mẹ nó, không còn điếu nà o sao?
Hắn vốn không có hút thuốc lá, nhưng giả vá» như váºy sẽ khiến cho những ngưá»i đó Ä‘i theo ra khá»i đây.
Hắn xoay ngưá»i Ä‘i được má»™t lúc chợt nghe thấy phÃa sau có những bước chân nhè nhẹ nhưng rất dồn dáºp vang lên. Ngay sau đó má»™t nòng súng lạnh lùng đặt lên phÃa sau cổ cá»§a hắn.
- Äứng lại, nếu không khẩu súng cá»§a tao sẽ bắn nát đầu mà y.
Trần Thái Trung đứng yên ở nơi đó.
Sau đó má»™t ngưá»i có vẻ mặt dữ tợn Ä‘ang ngáºm má»™t Ä‘iếu thuốc tiến lên trước mặt hắn, cái miệng trà n ngáºp mùi rượu lên tiếng:
- Mà y chÃnh là Trần Thái Trung à ?
- Má»™t đứa con nÃt thôi!
Cái tên máºp kia khinh thưá»ng hừ mÅ©i má»™t cái. Hắn rất hà i lòng vì Trần Thái Trung không chống cá»±, sau đó quay đầu nhìn vá» phÃa tên thanh niên gầy gò kia:
- Tiểu Lâm tá», muốn xá» lý hắn mà cÅ©ng phải để lão tá» Ä‘Ãch thân ra tay sao? Mau lại đây nhìn xem có phải chÃnh là ngưá»i nà y không?
Tên tiểu Lâm tá» tươi cưá»i Ä‘i tá»i:
- Ha ha, ở trong mắt cá»§a Bưu ca thì tên chó đẻ nà y chẳng là cái gì cả. Tuy nhiên em từng nghe ngưá»i bạn há»c nói, hắn cÅ©ng có chút bản lÄ©nh.
- Muốn xỠlý hắn sao?
Bưu ca không hà i lòng vung tay lên.
- Mang nó Ä‘i, để tao phải đối phó vá»›i loại con nÃt như thế nà y thì chẳng phải hạ thấp mình sao? Chuyện nà y nhất định không thể truyá»n ra ngoà i nếu không tao còn mặt mÅ©i nà o chứ?
- Nhưng mà , giá cả đã thương lượng với nhau rồi.
Tên tiểu Lâm tá» hÆ¡i lúng túng, đó là bạn há»c cá»§a em Bưu ca, trong nhà cá»§a hắn cÅ©ng có chút quyá»n lá»±c.
- Xá» lý hắn hay là để tao cho hắn mưá»i ký thuốc nổ?
Bưu ca nhìn tiểu Lâm tá», ánh mắt lá»™ vẻ khinh thưá»ng:
- Nói vá»›i hắn, tăng giá tiá»n. Lâm tá» không phải là tao trở mặt nhưng ngòai cha mẹ ra thì có thứ gì đáng tin hÆ¡n tiá»n bạc không?
Khẩu khà cá»§a Bưu ca tháºt giống như là má»™t lão đại. DÄ© nhiên hắn nói như váºy cÅ©ng là muốn tá»± đỠcao chÃnh mình trước đám thuá»™c hạ mà thôi. Dù sao hắn cÅ©ng không cần quan tâm đến ngưá»i ta là cán bá»™ chÃnh phá»§, nếu như gặp phiá»n toái thì cứ đổ hết cho ngưá»i thuê hắn.
Khuôn mặt cá»§a tiểu Lâm tá» không khá»i trở nên nhăn nhó. Tuy nhiên ở trước mặt Bưu ca hắn dám nói gì sao?
- ÄÆ°á»£c rồi, mà y đừng có giữ cái dáng vẻ nà y nữa.
Bưu ca dưá»ng như đối vá»›i tiểu Lâm tá» có hÆ¡i yêu thÃch.
- Tao đánh gãy chân hắn là được phải không? Trả nhiá»u thì là m nhiá»u, trả Ãt là m Ãt Ä‘i.
Trần Thái Trung bị bá»n há» ném và o má»™t chiếc xe tải. Tên tiểu Lâm tá» kia đối vá»›i hắn quả là không có chút khách khà nà o, ở đằng sau liên tục đá mấy cái.
- Thằng cháu, mà y đã mang phiá»n toái đến cho ông mà y rồi!
Hình như đó là phiá»n toái do ngưá»i bạn cá»§a mà y gây cho mà y!
Trần Thái Trung cưá»i lạnh ở trong lòng, nhưng ngoà i miệng vẫn không nói gì. DÄ© nhiên gặp tình huống nà y hắn cÅ©ng không dám là m chuyện gì bởi vì có hai khẩu súng Ä‘ang chÄ©a và o đầu hắn.
Không bao lâu, chiếc xe tải đã lái tới một khu đất hoang. Sau khi chiếc xe dừng lại, tên Bưu ca từ một chiếc xe jeep thể thao đi xuống.
- Mang ngưá»i nà y Ä‘i, Ä‘em hai chân cá»§a hắn đánh gãy cho tao!
- Khoan đã !
Trần Thái Trung bá»—ng nhiên mở miệng, giá»ng nói vô cùng lạnh lùng:
- Tao cho bá»n mà y má»™t cÆ¡ há»™i, nói ai sai bá»n mà y đến, nếu nghe lá»i tao có thể cho bá»n mà y má»™t con đưá»ng sống!
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:43 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 24: Là m theo ý mình.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Những ngưá»i ở đây nghe thấy âm thanh lạnh lùng nà y liá»n ngẩn cả ngưá»i ra
Má»i ngưá»i quay đầu nhìn lại thì thấy hai khẩu súng chÄ©a và o đầu cá»§a Trần Thái Trung vẫn Ä‘ang ở chá»— cÅ©, tuy nhiên hai ngưá»i uy hiếp hắn đôi mắt đã trở nên vô thần, từ từ má»m nhÅ©n ngã xuống đất.
Trần Thái Trung là m việc luôn theo ý mình. Lần trước bị gặp phải tình cảnh bị ngưá»i ta dùng “Tiên nhân khiêu†lừa mình nhưng hắn vẫn ra vẻ mình không có khả năng phản kháng, đến thá»i Ä‘iểm quan trá»ng hắn má»›i ra tay. Nếu như mà tá»™i không đáng chết hắn cÅ©ng chỉ tra tấn má»™t phen cho hả giáºn mà thôi.
Nhưng lần nà y không giống như váºy, tên Bưu ca nà y rõ rà ng là má»™t ngưá»i hung ác, hay nói cách khác hắn chÃnh là loại ngưá»i “Lấy tai há»a cá»§a ngưá»i khác để kiếm tiá»nâ€
Äối vá»›i những ngưá»i như thế nà y Trần Thái Trung vô cùng xem thưá»ng. Nguyên nhân rất đơn giản, hắn đã từng gặp không Ãt những chuyện như thế nà y khi còn ở Tiên giá»›i. Pháp lá»±c cá»§a hắn rất cao cưá»ng, lại lòng dạ sà i lang, cho nên không Ãt ngưá»i có thù oán Ä‘á»u tìm hắn để xin giúp đỡ.
Nếu gặp những tình huống như váºy, hai ngưá»i tranh đầu vá»›i nhau thì ngưá»i mạnh hÆ¡n sẽ thắng. Vá» phần kẻ bại cÅ©ng chỉ có hai con đưá»ng để chá»n, hoặc là sống hoặc là chết.
Nếu như đối phương đồng ý hợp tác thì tỉ lệ sống sẽ rất lá»›n. Trần Thái Trung cÅ©ng không phải là má»™t ngưá»i thÃch giết ngưá»i nhưng nếu như đối phương không nghe lá»i thì chắc chắn sẽ phải chết không tòan thây.
- XỠlý hắn!
Bưu ca tức giáºn gầm lên má»™t tiếng, sau đó rút từ trên thắt lưng ra má»™t khẩu súng “K54â€, ngón tay đặt trên khóa an toà n.
Quyết định nà y chắc chắn sẽ tốt đẹp. Äáng tiếc là Trần Thái Trung ở tiên giá»›i mặc dù sức mạnh không phải quá cao, nhưng ở cái thế giá»›i nà y thì so vá»›i những ngưá»i được gá»i là quyá»n vương, Tán đả vương cÅ©ng đã cao hÆ¡n rất nhiá»u.
Bóng ngưá»i hắn giống như là quá»· mị, cháºp chá»n trong đêm tối. Mặc dù đèn cá»§a hai chiếc xe có chiếu sáng thân hình hắn, nhưng chỉ trong chá»›p mắt, vá»›i tốc độ kinh khá»§ng cá»§a hắn đã khiến cho Bưu ca phải hồn bay phách lạc, ý chà chiến đầu hòan tòan bị tiêu tan.
Äúng váºy, bá»n há» có súng ở trên tay, nhưng súng chỉ đối phó vá»›i ngưá»i chứ không thể đối phó được vá»›i yêu quái.
- ÄÆ°á»£c rồi, tôi biết rồi!
Bưu ca hét to má»™t tiếng, sau đó còn nói hai câu nữa, nhưng bá»—ng nhiên hắn kinh hoà ng phát hiện, phe mình chỉ còn má»—i má»™t ngưá»i.
- Tiểu tá», vừa rồi mà y vừa nói câu gì?
Thân hình cá»§a Trần Thái Trung từ từ di chuyển tá»›i trước mặt hắn, trên khuôn mặt mang theo má»™t nụ cưá»i độc ác:
- Muốn xỠlý tao?
- Hiểu lầm, chuyện nà y… chỉ là hiểu lầm, tháºt mà ….
Bưu ca cố gắng trần tÄ©nh mình, nhưng khẩu súng K54 trong tay hắn vẫn không thể nhấc lên được, hắn lo sợ trả lá»i:
- Thá»±c ra, chúng tôi chỉ muốn hù dá»a cáºu… Äúng thế, chỉ là hù dá»a má»™t chút thôi mà !
- Bớt nói nhảm đi!
Trẩn Thái Trung nhìn chằm chằm và o hắn, hai con mắt sáng như sao chiếu xuống, lỠmỠcó một vẻ quỷ dị ở trong đó.
- Là ai, là ai kêu mà y đến xỠlý tao?
Tuy há»i như váºy nhưng Trần Thái Trung đã lá» má» Ä‘oán ra được đó là ai. Nếu như không phải là nà ng Hắc quả phụ kia thì nhất định là Triệu Máºu Bân. Hừ, muốn đối phó vá»›i tao theo cách nà y à ?
- Là Triệu Máºu Bân.
Bưu ca lo sợ giải thÃch.
- Hắn muốn tôi tìm hai cô gái rồi chụp ảnh đồi trụy cá»§a cáºu, tuy nhiên, tôi cảm thấy… Là m như váºy tháºt quá âm hiểm ,tôi là hán tá» giang hồ, là m sao lại là m chuyện đó được chứ?
Äúng là Triệu Máºu Bân có yêu cầu như váºy, nhưng Bưu ca là ai chứ? Hắn không muốn phiá»n phức rưá»m, rà , má»™t thằng tiểu tá» như thế nà y, đáng để là m như thế sao? Cứ lôi thẳng Ä‘i đánh Ä‘áºp má»™t chút, sau đó Ä‘i đếm tiá»n là xong việc.
ChÃnh là bởi vì muốn kiếm tiá»n bằng cách xảo trá cho nên hắn má»›i đưa Trần Thái Trung đến nÆ¡i nà y. Chứ nếu không hắn đã xá» lý Trần Thái Trung ngay từ lúc nãy chứ việc gì phải kiêng nể cho tá»›i táºn bây giá»!
Tìm gái rồi chụp ảnh mình sao?
Trần Thái Trung trầm tư, thầm nghÄ© đến tâm địa hiểm ác cá»§a Triệu Máºu Bân. Hắn muốn dùng cách nà y để phá bá» tiá»n đồ là m quan cá»§a mình à ?
Lẽ ra, hắn hoà n toà n không quan tâm đến kiểu hãm hại nà y, bởi vì hắn nghÄ© rằng lăn lá»™n trên chốn quan trưá»ng mình cÅ©ng chẳng có má»™t mục tiêu rõ rà ng. Không giống như kiểu: Tôi Ãt nhất cÅ©ng phải bước đến chức vụ bà thư thị á»§y má»›i có thể gá»i là thà nh công.
Nhưng Triệu Máºu Bân lại tÃnh kế mưu hại hắn như thế khiến cho Trần Thái Trung nháºn ra rằng: nếu như hắn muốn trả thù tên há» Triệu kia thì cách nà y vẫn chưa phải là tốt nhất.
Chôn vùi tiá»n đồ trên quan trưá»ng cá»§a ngưá»i nà y má»›i là điá»u Ä‘au khổ nhất vá»›i hắn.
- Oáp.
Hắn khẽ ngáp má»™t cái, trong lòng cảm thấy hÆ¡i tiếc nuối. Xem ra hắn không thể thức suốt đêm để Ä‘i xá» lý Triệu Máºu Bân.
Äối vá»›i ngưá»i dám đụng đến mình, Trần Thái Trung sẽ dùng thá»§ Ä‘oạn sét đánh để đối phó. Nhưng và o lúc nà y, hắn đà nh phải buông tha cho kẻ thù cá»§a mình, từ từ vạch mưu tÃnh kế để phục thù đối phương. Äiá»u nà y khiến cho trong lòng cá»§a hắn cảm thấy rất không vui.
Thôi bá» Ä‘i, tất cả Ä‘á»u là vì rèn luyện khả năng kìm chế, giết ngưá»i cần rất nhiá»u tÃnh toán! Hắn cố gắng lấy má»™t cái cá»› cho mình, tuy nhiên đáng tiếc là trong lòng cá»§a hắn vẫn cảm thấy thua thiệt gì đó.
Không thể phục thù ngay hắn chỉ còn cách giáºn chó đánh mèo, trút hết lên ngưá»i tên Bưu ca.
- HỠBưu kia, mà y muốn sống hay muốn chết?
- HỠcủa ta không phải là Bưu, trong trăm hỠcó hỠnà y sao?
Bưu ca thầm nghÄ© trong lòng, nhưng ngoà i miệng cÅ©ng không dám thất kÃnh, lá»… độ trả lá»i hắn:
- Trần ca, cáºu nói đùa, có ngưá»i nà o không muốn sống sao?
- Loại chuyện vô đạo đức như thế nà o mà y đã là m không Ãt phải không?
Trần Thái Trung liếc mắt nhìn hắn, mặt mà y cau có nói:
- Hừ, dựa vao lá gan của mà y, rất có thể sẽ lừa gạt tao.
- Tiểu đệ không dám.
Ngưá»i Ä‘ang ở thế dưới, có ai dám không cúi đầu chứ? Bưu ca là m sao có thể bá» qua má»™t ná»a cÆ¡ há»™i sống nà y chứ?
- Không dám nói dối Trần ca, những chuyện như váºy em đã là m và i lần, chỉ là em không có giết ngưá»i.
- Váºy được rồi, tao cho mà y bắn tao má»™t phát súng.
Trần Thái Trung hướng vỠkhẩu súng trong tay của hắn rồi bĩu môi:
- Mà y có thể nếm thá» mùi vị giết má»™t ngưá»i nà o đó.
Nghe thấy lá»i nà y, toà n thân cá»§a Bưu ca trở nên run rẩy giống như bị Ä‘iện giáºn, ném thẳng khẩu súng ra ngoà i, không ngừng cưá»i nịnh:
- Ha ha, Trần ca nói giỡn à , em là m sao dám chứ?
- Mà y là m lão Äại như váºy ư? Tháºt là mất mặt!
Lông mà y của Trần Thái Trung nhăn lại, sau đó hắn nhấc tay lên giáng cho Bưu ca một cái tát.
- Là tao cho mà y bắn, mà y không nghe theo, có phải muốn chết không?
- Trần ca, lá»i anh nói… là tháºt sao? Không phải là nói đùa à ?
Bưu ca ôm mặt, trong lòng dâng lên má»™t ná»—i bá»±c tức. Mẹ nó, đánh ngưá»i không đánh và o mặt, mà y có phải là muốn là m nhục tao không?
- Mà y nói cái gì? Mà y mà cũng xứng để tao nói đùa sao?
Trần Thái Trung khinh thưá»ng khịt mÅ©i.
- Buồn cưá»i, tao chưa bao giá» biết nói đùa, tại sao mà y lại nghÄ© như váºy?
Nếu không phải là đã tối thì chắc chắn ngưá»i ta sẽ có thể nhìn thấy vẻ mặt Bưu ca Ä‘ang vô cùng phấn khÃch. Hắn ngẩn ngưá»i má»™t lúc sau đó má»›i căn răng, quay ngưá»i cầm lấy khẩu súng dưới đất rồi hướng nó vá» phÃa Trần Thái Trung.
Tà i sản của Goncopius