06-06-2011, 08:08 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viễn
Quyển 1: Bình Nguyên nổi gió
Chương 11: Äại xuất phong đầu (Huênh hoang trổ tà i) II
Nguồn: ST
Sở Danh ÄÆ°á»ng trong tay cầm má»™t tá» máºt báo, trầm tư bước thong thả trong trướng, đột nhiên quay sang viên phụ tá bên cạnh há»i:
- Tranh nhi đâu?
Mấy ngà y qua Sở Tranh luôn nán lại bên ngưá»i đã thà nh thói quen, đứa con tinh ranh cổ quái nà y thưá»ng có những suy nghÄ© ý tưởng tháºt độc đáo, có thể giúp ông không Ãt việc, hÆ¡n nữa đối vá»›i nhi tá» cá»§a mình Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng không phải lúc nà o cÅ©ng khoác lên bá»™ dạng thống lÄ©nh đại nhân cổ lá»—.
- Tiểu thiếu gia suốt hai ngà y nay chơi ở trong doanh trại của Hắc kỵ quân.
Sở Danh ÄÆ°á»ng gáºt gáºt đầu, thầm nghÄ© bản thân cÅ©ng nên năng Ä‘i thăm viếng Hắc kỵ quân. Äại chiến lần nà y, Hắc kỵ quân tổn thất gần má»™t ngà n quân, là m Thống lÄ©nh Nam tuyến đại doanh cần phải để ý chăm sóc đến cánh quân viện trợ nà y gấp đôi.
Vừa má»›i tiến và o trong doanh trại Hắc kỵ quân, Sở Danh ÄÆ°á»ng chợt nghe từng tráºn hô vang vá»ng lại từ trưá»ng luyện binh.
Hắc kỵ quân tướng sÄ© ngồi ở xung quanh trưá»ng, thỉnh thoảng vá»— tay á»§ng há»™, trong trưá»ng luyện má»™t con hắc mã mạnh mẽ cùng má»™t tiểu hà i tá» Ä‘ang quấn lấy nhau.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn và o trưá»ng luyện, mắt trố ra, tiểu hà i tá» kia không ai khác đúng là đứa con bảo bối Sở Tranh.
Sở Tranh đứng đối diện vá»›i con hắc mã tức giáºn mắng:
- Ta không tin là không là m gì được ngươi.
Con hắc mã thở phì phò, ánh mắt lộ ra vẻ bất phục.
Sở Tranh đột nhiên chân trái bước vá» phÃa trước má»™t bước, con hắc mã phản ứng cá»±c nhanh, má»™t vó đạp vá» phÃa hắn, không ngỠđây chỉ là hư chiêu cá»§a Sở Tranh, mÅ©i chân hắn Ä‘iểm má»™t cái, lách tránh vó ngá»±a Ä‘ang đạp vá» phÃa mình, xoay ngưá»i chồm tá»›i ôm lấy cổ con ngá»±a, dồn khà đan Ä‘iá»n, váºn kình mạnh má»™t cái, miệng quát:
- Nằm xuống cho ta.
Vó trước cá»§a hắc mã trụ không được đầu gối quỵ xuống, Hắc kỵ quân bốn phÃa xung quanh đồng vá»— tay khen ngợi như sấm.
Sở Tranh nghe được tiếng reo hò vang dá»™i, chợt hứng chÃ, toà n thân váºn lá»±c, hóp eo, vai trầm xuống, song chưởng dùng hết sức nhấc con hắc mã lên ném văng ra ngoà i.
Má»™t bóng Ä‘en bá»—ng nhiên nhanh như cắt nhảy và o trưá»ng, song chưởng đưa ra che ở phÃa trước con hắc mã, nói:
- Ngừng, ngừng, ngừng, tiểu đệ, ngươi hãy bỠqua cho ngựa của huynh.
Con hắc mã nà y đúng là ngá»±a cá»§a Sở Lạc Thá»§y. Sở Tranh sau khi chứng kiến sá»± oai hùng cá»§a Hắc kỵ quân, nhá»› tá»›i bản thân mình còn chưa có ngá»±a cưỡi, mai sau chỉ sợ không có cÆ¡ há»™i thuáºn tiện, mà ngá»±a cá»§a Hắc kỵ quân Ä‘á»u là Bắc cương lương câu, so vá»›i giống ngá»±a ở Bình Nguyên quáºn tốt hÆ¡n nhiá»u, vì thế chạy tá»›i tìm Sở Lạc Thá»§y xin má»™t con. Sở Lạc Thá»§y ngà y hôm đó lại uống nhiá»u rượu trong bữa yến tiệc mừng công, Ä‘ang say bà tỉ, tay chân vung loạn đáp ứng Sở Tranh, nếu hắn nhìn trúng con nà o thì cho con đó.
Sở Tranh lúc đầu rụt rè, chá»n má»™t con ngá»±a nhá» má»›i lá»›n, yêu cầu Hạ Mạc dạy hắn cưỡi ngá»±a. Hắn thiên tÃnh thông minh, ná»™i lá»±c lại thâm háºu, chưa tá»›i ná»a ngà y đã thuần phục con ngá»±a Ä‘ang cưỡi. Hạ Mạc cảm thấy không thể tin được, phải biết rằng tuấn mã Bắc cương hung tÃnh dữ tợn, ngưá»i bình thưá»ng muốn thuần phục má»™t con ngá»±a má»›i phải mất mưá»i ngà y đến ná»a tháng. Hạ Mạc có chút hiếu kỳ liá»n nhưá»ng con ngá»±a cá»§a mình cho Sở Tranh cưỡi thá», không ngá» cÅ©ng y như trước, không đến ná»a ngà y hắn đã thuần phục con ngá»±a cá»§a Hạ Mạc. Con ngá»±a cá»§a Hạ Mạc được tuyển lá»±a kỹ cà ng trong ngà n vạn con, đương nhiên tốt hÆ¡n con ngá»±a non mà Sở Tranh tiện tay chá»n bừa rất nhiá»u, Sở Tranh yêu thÃch nó không muốn rá»i tay, thỉnh thoảng ánh mắt khát vá»ng quay sang nhìn Hạ Mạc. Hạ Mạc chợt cảm thấy không ổn, vá»™i và ng đỠcá» vá»›i Sở Tranh con ngá»±a cá»§a lão đại Sở Lạc Thá»§y, khoa trương thổi phồng con ngá»±a cá»§a Sở Lạc Thá»§y là con ngá»±a trên Ä‘á»i có má»™t không hai. Sở Tranh nghe nói động tâm liá»n chạy tá»›i xin Sở Lạc Thá»§y cưỡi thá» con ngá»±a kỳ diệu do Hạ Mạc thổi phồng lên, Sở Lạc Thá»§y thoái thác không được đà nh phải đáp ứng. Hắn cÅ©ng biết Sở Tranh biết chút võ công, bản thân ở má»™t bên quan sát, hẳn sẽ không đến mức bị thương.
Lá»i cá»§a Hạ Mạc quả không giả, con ngá»±a cá»§a Sở Lạc Thá»§y xác thá»±c không giống như những con ngá»±a thông thưá»ng. Nó vốn là má»™t con ngá»±a hoang ở Bắc cương thảo nguyên, độc lai độc vãng không theo bầy, phi nước kiệu như gió, chỉ không may má»™t lần nó đụng phải má»™t bầy sói dữ, tuy đà o thoát được nhưng cÅ©ng trong tình trạng thoi thóp chá» chết. Vừa may Sở Lạc Thá»§y gặp được, liá»n cứu nó mang vá» doanh trại, tốn công suốt gần má»™t năm trá»i má»›i thuần phục được nó. Con ngá»±a trá»i sanh tÃnh thông linh, lại cá»±c kỳ cao ngạo, ở Bắc cương đại doanh không Ãt ngưá»i muốn cưỡi thá», nhưng ngoại trừ Sở Lạc Thá»§y, nó quyết không cho bất kỳ ai cưỡi trên lưng.
Sở Tranh vừa thấy con ngá»±a liá»n rất vui mừng. Chỉ thấy nó thân cao tám thước, lông mượt như gấm, bốn vó hiên ngang, như thần trong loà i ngá»±a không con nà o sánh được. Sở Tranh nhịn không được đưa tay sá» sá», con ngá»±a tức giáºn mắt liếc hắn má»™t cái, cổ vẫy vẫy né tránh, Sở Tranh cưá»i cưá»i lại muốn tá»›i gần nó, không ngá» con ngá»±a kia nhấc vó giáºm tá»›i, Sở Tranh bị dá»a giáºt nẩy ngưá»i, vá»™i nghiêng mình né.
Sở Tranh cà ng hứng thú hÆ¡n nữa, Ä‘i vòng vòng quanh con ngá»±a nghÄ© biện pháp ra tay. Con ngá»±a thoạt đầu cÅ©ng không coi Sở Tranh ra gì, ngưá»i muốn cưỡi nó đã gặp nhiá»u, chưa từng thấy ngưá»i nà o nhá» như váºy. Trải qua má»™t hồi lâu đánh giá, dần dần nó má»›i phát hiện tiểu hà i tá» nà y có ý đồ không tốt, nhưng cÅ©ng khÆ¡i dáºy ngạo khà cá»§a nó.
Sở Tranh giằng co vá»›i con ngá»±a suốt gần ba canh giá», vừa thấy sÆ¡ hở liá»n thừa cÆ¡ xoay ngưá»i nhảy cưỡi lên lưng. Con ngá»±a tức thá»i giáºn dữ, hà lên má»™t tiếng dà i, dá»±ng thẳng hai vó trước. CÅ©ng may mấy ngà y gần đây Sở Tranh hiểu sÆ¡ sÆ¡ tÃnh khà cá»§a ngá»±a, bằng không đã bị nó hất ngã xuống đất. Con ngá»±a thấy kế bất thà nh, như nổi cÆ¡n Ä‘iên, nhảy đá háºu loạn xạ trong trưá»ng luyện binh. Long tượng phục ma công cá»§a Sở Tranh đã sÆ¡ thà nh, mặc dù không dám nói có sức mạnh thá»±c sá»± như long như tượng, nhưng ứng phó vá»›i con ngá»±a nà y vẫn dư sức, hắn ôm rịt lấy cổ ngá»±a, thân dán chặt trên lưng.
Hắc kỵ quân trong doanh bị kinh động Ä‘á»u chạy ra nhìn. Thấy má»™t tiểu hà i tá» có thể ngang nhiên cưỡi trên lưng ngá»±a cá»§a Sở tướng quân, tất cả Ä‘á»u khiếp. Con ngá»±a kia quả tháºt cao lá»›n, búng lên búng xuống không ngừng suốt mấy canh giá» mà tinh lá»±c vẫn còn thừa. Sở Tranh bẩm sinh tÃnh cÅ©ng quáºt cưá»ng, nếu không hắn cÅ©ng đã không Ä‘iên cuồng luyện táºp "long tượng tứ thức" mấy ngà n lần má»—i ngà y. Lúc nà y mặc dù Ä‘ang chịu Ä‘au khổ, tai ù ù, mặt mà y xây xẩm choáng váng, nhưng hắn vẫn lỳ nắm chặt dây cương, hai chân kẹp cứng lấy bụng con ngá»±a. Mãi cho tá»›i khi trá»i sầm tối, con hắc mã rốt cục mệt quá bèn đứng bất động, dù không cam lòng chút nà o nhưng cÅ©ng hết cách, để mặc Sở Tranh ngồi trên lưng dương dương tá»± đắc.
Không ngá» hôm nay tiếp tục, con hắc mã lại trở mặt, thấy Sở Tranh như gặp phải kẻ thù sinh tá», má»™t má»±c cắn trả lại. Sở Tranh hết sức tức giáºn, chưa từng thấy loại súc sinh nà o láºt lá»ng như vầy, liá»n bắt Hạ Mạc dẫn nó ra luyện binh trưá»ng để hắn giáo huấn nó má»™t lần nữa. Con hắc mã cÅ©ng không cam lòng chấp nháºn cuá»™c chiến bại hôm qua, gưá»m gưá»m nhìn Sở Tranh. Hắc kỵ quân trong doanh nghe nói tiểu hà i tá» hôm qua quay lại, liá»n tụ táºp vây quanh ở xung quanh luyện binh trưá»ng. Tướng sÄ© Bắc cương đại doanh coi trá»ng cưá»ng giả, trong Hắc kỵ quân ngay cả Chu Hà n An hay Hạ Mạc cÅ©ng hết cách đối vá»›i con ngá»±a cưng cá»§a Sở Lạc Thá»§y, thấy Sở Tranh tuổi còn nhá» mà khuất phục được nó, tất cả Ä‘á»u có hảo cảm đối vá»›i Sở Tranh. Trải qua việc ngà y hôm qua, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết được hắn là công tá» cá»§a Thống lÄ©nh đại nhân, không Ãt thì nhiá»u kÃnh trá»ng Sở Danh ÄÆ°á»ng hÆ¡n trước.
Sở Lạc Thá»§y thấy con ngá»±a cưng cá»§a mình bị Sở Tranh cưá»ng ngạnh ép buá»™c, tháºt sá»± nhịn không được, chạy nhanh và o trưá»ng ngăn Sở Tranh lại. Sở Lạc Thá»§y cùng Hắc kỵ quân tướng sÄ© bình thưá»ng thân như huynh đệ, nếu không phạm phải quân ká»·, má»i ngưá»i cÅ©ng không e ngại gì hắn. Lúc nà y thấy Sở Lạc Thá»§y vì yêu con ngá»±a cá»§a mình mà nôn nóng, không lý gì đến quy cá»§ ở Bắc cương, tráºn chiến giữa ngưá»i và ngá»±a chưa phân thắng bại liá»n xông và o ngăn trở, không khá»i huýt sáo phản đối ầm Ä©.
Con hắc mã trốn ở sau lưng Sở Lạc Thủy phẫn nộ nhìn Sở Tranh, ánh mắt phòng ngỠpha lẫn và i phần sợ hãi.
Sở Danh ÄÆ°á»ng thấy Sở Tranh cưá»ng ngạnh ném con tuấn mã cÆ¡ hồ cao gấp đôi hắn văng ra ngoà i, nhịn không được ánh mắt trìu mến nhìn hắn. Äây chÃnh là con mình sao?
Trong trưá»ng Sở Lạc Thá»§y lúc nà y má»›i thấy Sở Danh ÄÆ°á»ng, thầm cảm thấy may mắn, Thống lÄ©nh đại nhân tá»›i tháºt đúng lúc, nếu không con ngá»±a cưng phải chịu không Ãt khốn đốn. Sở Lạc Thá»§y vá»™i dẫn Chu Hà n An cùng Hạ Mạc qua gặp Sở Danh ÄÆ°á»ng.
Sở Tranh cÅ©ng nhìn phụ thân Ä‘ang sững sá» nhìn mình chằm chằm, không khá»i rụt đầu lè lưỡi, hôm nay quả tháºt hắn huênh hoang quá sức, xem ra sau khi vá» nhà phụ thân bắt biểu diá»…n ba bốn báºn để nhìn cho rõ cÅ©ng nên.
Sở Lạc Thá»§y ba ngưá»i Ä‘i tá»›i gặp Sở Danh ÄÆ°á»ng. Sở Danh ÄÆ°á»ng vẫn còn chưa hết bà ng hoà ng, tay chỉ chỉ Sở Tranh Ä‘ang đứng trong sân, trong chốc lát không biết nói gì cho phải.
Hạ Mạc là ngưá»i thẳng thắn, nói chuyện cÅ©ng không kiêng dè gì, quay sang hà nh lá»… vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng rồi nói:
- Chúc mừng Thống lÄ©nh đại nhân, lệnh công tá» tuổi tuy còn nhá», nhưng võ công cao cưá»ng, chắc không tá»›i mưá»i năm Äại Triệu ta lại có má»™t tuyệt thế mãnh tướng.
Sở Lạc Thá»§y cùng Chu Hà n An ở bên cạnh cÅ©ng gáºt đầu liên tục.
Trở lại trong trướng, Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn Sở Tranh Ä‘ang khoanh tay đứng đó, trong đầu ngà n vạn suy nghÄ©, nhưng không biết mở miệng như thế nà o.
Những năm gần đây ông chỉ chuyên chú công việc cá»§a Nam tuyến đại doanh, Ãt có thá»i gian quan tâm tá»›i Sở Tranh. Thấm thoát, đứa con út được sá»§ng ái nhất trưởng thà nh lúc nà o không hay, hÆ¡n nữa còn trưởng thà nh vượt ngoà i dá»± kiến cá»§a ông.
Trong ba đứa con trai cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng, đứa lá»›n nhất Sở Hiên chÃn chắn trước tuổi, rất có phong phạm cá»§a cha, nhưng đối nhân xá» thế quá ngay thẳng chÃnh trá»±c, Sở Danh ÄÆ°á»ng trải qua nhiá»u năm tôi luyện trong quan trưá»ng, biết rõ ngưá»i ngay thẳng rất khó thà nh công trong triá»u chÃnh, cao lắm chỉ leo lên tá»›i chức Ngá»± Sá»; đứa con thứ hai Sở Nguyên tÃnh tình nhanh nhẹn nhưng không nghiêm túc, tà i năng luôn bá»™c lá»™ rõ, nếu không được mà i giÅ©a trải qua thất bại, cÅ©ng khó thà nh ngưá»i tà i.
Trong tráºn chiến lần nà y, ông toà n tâm tà i bồi Sở Hiên và Sở Nguyên, chưa bao giá» nghÄ© đến việc tà i bồi cho Sở Tranh, ông cho rằng còn quá sá»›m để nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó, cÅ©ng không ngá» Sở Tranh tá»± ý trốn từ Bình Nguyên thà nh tá»›i đây. Sở Danh ÄÆ°á»ng rÆ¡i và o đưá»ng cùng đà nh phải giữ hắn bên ngưá»i, không ngá» qua mấy ngà y ngắn ngá»§i, Sở Tranh lá»™ ra tà i hoa xuất chúng, không những chinh phục tất cả phụ tá dưới trướng, hÆ¡n nữa còn độc đáo dá»± Ä‘oán tình hình chiến sá»±, quân sá»±, bà y ra kế trấn thá»§ đại doanh thá»§y quân Nam Tá» phong tá»a tin tức, tiêu diệt viện quân địch.
Hôm nay ở luyện binh trưá»ng cá»§a Hắc kỵ quân, ông lại thấy Sở Tranh thi triển thần uy, ngay cả tướng lãnh Hắc kỵ quân cÅ©ng đặc biệt thán phục hắn. Sở Danh ÄÆ°á»ng biết Hắc kỵ quân mắt cao hÆ¡n trán, quyết không dá»… dà ng gì mà phục ngưá»i khác, ngay như bản thân ông, ngoại trừ Sở Lạc Thá»§y cùng là ngưá»i trong Sở thị toà n lá»±c á»§ng há»™ ông, những ngưá»i còn lại cÅ©ng Ãt nhiá»u ngoà i mặt tá» ra phục nhưng trong bụng thì không như váºy, trong khi Sở Tranh tuổi còn nhỠđã có thể khiến cho bá»n há» không ngá»›t lá»i khen ngợi, tháºt là việc không thể tưởng tượng nổi.
Ngoại trừ tổ phụ láºp ra Sở gia, mấy trăm năm qua Sở gia không có được má»™t ngưá»i văn võ song toà n tháºt sá»±. Sở Danh ÄÆ°á»ng thầm nghÄ©, chẳng lẽ trá»i tháºt sá»± Ä‘oái tá»›i dòng há» Sở?
Sở Danh ÄÆ°á»ng đột nhiên há»i:
- Võ công cá»§a ngươi có phải do sư phụ ngươi Ngô tiên sinh truyá»n dạy không?
Sở Tranh thấy Sở Danh ÄÆ°á»ng tháºt lâu không nói lá»i nà o, đầu óc Ä‘ang mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, đột nhiên bị há»i, cuống quÃt chưá»ng ra vẻ khoa trương diá»…u võ dương oai cá»§a Ngô An Nhiên đáp:
- Äúng váºy.
Sở Danh ÄÆ°á»ng lấy ra phong máºt hà m má»›i nháºn được sáng nay, đưa cho Sở Tranh:
- Ngươi cầm lấy coi đi.
Sở Tranh không hiểu phụ thân tại sao câu gì không há»i lại há»i câu vừa rồi khiến hắn vắt óc suy nghÄ© cÅ©ng không Ä‘oán được trong đầu ông nghÄ© gì.
Sở Tranh mở tá» máºt báo, Sở Danh ÄÆ°á»ng đứng bên nói:
- Máºt báo nà y má»›i nháºn được sáng nay, quân Nam Tá» thừa lúc quân ta rút vá» bên ngạn bắc đánh chiếm lại đại doanh thá»§y quân, rồi kiến tạo công sá»± phòng ngá»± bốn phÃa ở bên bá» sông để ngừa sau nà y Nam tuyến đại doanh cá»§a ta công kÃch lần nữa.
Sở Tranh xem xong, suy nghĩ hồi lâu rồi nói:
- Có phải ý cá»§a phụ thân là thừa lúc bá»n há» chưa kịp ổn định, lệnh cho đại doanh thá»§y quân tiến hà nh táºp kÃch má»™t lần nữa?
Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn hắn tháºt lâu, mặt lá»™ vẻ khen ngợi nói:
- Äúng váºy, Tranh nhi, ngươi cảm thấy như thế nà o?
Sở Tranh cưá»i hắc hắc nói:
- Con chỉ là cái tiểu hà i tá», là m sao biết được nhiá»u như váºy.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nghiêm mặt nói:
- Phải không? Mấy ngà y qua ta thấy ngươi hiểu rõ binh pháp, nắm rõ đại cục chiến tráºn, tháºt không giống lần đầu đụng tá»›i việc dụng binh.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn Sở Tranh, lắc lắc đầu nói:
- Äây chÃnh là rối rắm mà ta không thể lý giải.
Sở Tranh bị phụ thân đánh giá đâm sợ, cưá»i gượng nói:
- Nói chung là vì con thuở nhá» thuá»™c là u binh thư, tháºt sá»± hứng thú vá»›i các tráºn chiến khác nhau từ xưa tá»›i nay.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Äiá»u nà y ta biết, mấy quyển "Tôn Tá» binh pháp", "Úy Liêu Tá»" cùng mấy quyển binh thư khác trong thư phòng cá»§a ta Ä‘á»u để cho ngươi Ä‘á»c nát, nhưng nếu chỉ thuá»™c là u binh thư, lý luáºn suông như Triệu Quát kia, không phải đã không thể thuyết phục má»i ngưá»i vâng lệnh khiến cho Trưá»ng Bình thất bại. Nhưng Tranh nhi ngươi dụng binh cÅ©ng không bó buá»™c chiếu theo sách vở, thoải mái tá»± nhiên, nguyên nhân trong đó...
Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn Sở Tranh cưá»i lạnh má»™t tiếng:
- Dá»±a và o đâu mà hiểu biết như váºy.
Lông măng trên ngưá»i Sở Tranh dá»±ng đứng, thầm hối háºn mấy ngà y qua đắc ý vênh váo quá mức, tá»a sáng như ánh dương, cÅ©ng không ngẫm lại lão ba cá»§a mình là loại ngưá»i như thế nà o, há không thể sinh nghi sao?
Nhưng bây giá» che giấu bá»›t lại chỉ sợ cÅ©ng không được, tuy nhiên, ngưá»i trước mặt dù sao cÅ©ng là lão ba cá»§a mình, thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng sẽ không hại mình, chỉ cần vá» sau ráng bịa ra lý do cho hợp lý là được.
Ho khan má»™t tiếng, Sở Tranh vo tròn tá» máºt báo trong tay, vá»™i lảng sang chuyện khác:
- Con cÅ©ng cảm thấy việc nà y có thể là m. Có ba nguyên nhân, thứ nhất theo như máºt báo nói, đại doanh thá»§y quân Nam Tá» cao lắm chỉ có hÆ¡n sáu vạn ngưá»i, tất cả Ä‘á»u là viện quân các nÆ¡i kéo đến, tất nhiên tránh không khá»i ngỡ ngà ng khi phối hợp vá»›i nhau; thứ hai toà n bá»™ thuyá»n cá»§a đại doanh thá»§y quân Nam Tá» Ä‘á»u đã bị há»§y, không thể uy hiếp hay gây nguy hiểm cho thuyá»n cá»§a ta trên sông, quân ta có thể thoải mái tiến thoái; thứ ba công sá»± phòng ngá»± ở bên kia sông đã hoà n toà n bị quân ta phá há»§y trước khi rá»i Ä‘i, muốn sá»a chữa không thể trong má»™t sá»›m má»™t chiá»u là xong, quân ta lúc nà y tiến công, thương vong sẽ không quá lá»›n. HÆ¡n nữa, trải qua tráºn chiến nà y, con phát hiện Nam Tá» có thể nói không có tướng tà i, chỉ là má»™t đám hồ đồ ngu xuẩn, câu nệ cố chấp, không linh hoạt uyển chuyển, không cách chi tìm ra má»™t ngưá»i có thể sánh vá»›i phụ thân, dụng binh như thiên mã hà nh không.
Sở Tranh dùng lá»i khen ngợi cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng khen mình cải biên cho tăng thêm phần hoa mỹ, hoà n trả lại đủ số cho Sở Danh ÄÆ°á»ng:
- Má»›i vừa rồi phụ thân lo lắng Lý VÄ©nh Äức và thuá»™c hạ dưới trướng chưa từng trải qua thá»±c chiến, tương lai chưa chắc có thể được trá»ng dụng, nhưng bây giá» có thể dùng cánh quân nà y là m quân chá»§ lá»±c, hai cánh quân cá»§a Hắc kỵ quân và Lưu Khải Thiện tấn công hai bên sưá»n, quân Nam Tá» Ä‘á»u là bá»™ binh, lại không phối hợp quen vá»›i nhau, chắc chắn tráºn địa đại loạn, quân ta liá»n nhân cÆ¡ há»™i thá»§ thắng.
Sở Danh ÄÆ°á»ng trầm ngâm má»™t lúc lâu, đột nhiên nói:
- Sá»› trình báo cáo tình hình chiến sá»± chÃnh xác được gởi vá» kinh lúc nà o?
Sở Tranh nghĩ một lúc rồi nói:
- Hẳn là được gởi đi một ngà y sau khi quân ta trở vỠtừ nam ngạn, nhưng nhanh lắm cũng đi không quá ba trăm dặm.
- á»’, váºy còn kịp, sai ngưá»i Ä‘i thu hồi nó lại, chỠđánh xong tráºn nà y, viết hai bản báo cáo cùng tấu lên má»™t lượt cÅ©ng không muá»™n. Tranh nhi, đêm nay có việc cần ngươi.
Sở Tranh cả kinh:
- Cái gì, đêm nay sẽ tấn công Nam T� Con ở Hắc kỵ quân suốt mà không biết chút nà o?
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Äêm nay Hắc kỵ quân chỉ dùng để áp tráºn, tráºn nà y dùng năm vạn bá»™ binh cá»§a Kiêu kỵ quân là m chá»§ lá»±c, hai cánh quân Lưu Khải Thiện cùng Lý VÄ©nh Äức há»— trợ.
Sở Tranh ngạc nhiên nói:
- Phụ thân, vì sao muốn dùng bộ binh?
Sở Danh ÄÆ°á»ng vá»— vá»— đầu hắn nói:
- Tranh nhi, ngươi dù sao vẫn còn trẻ, lối dụng binh cá»§a ngươi thiên vá» yếu tố bất ngá», nói cho hay là thiện dùng kỳ binh, còn nói trắng ra đó chÃnh là âm mưu gian xảo thá»§ thắng, trong đầu quá đặt nặng cái lợi trước mắt. Lối dụng binh gian xảo đánh bất ngá» thưá»ng là thá»§ Ä‘oạn cá»§a kẻ yếu, bất đắc dÄ© phải xá» dụng, cÅ©ng không nên dùng thưá»ng xuyên, trá»i không phải lúc nà o cÅ©ng chiá»u lòng ngươi, má»™t khi kỳ binh bị quân địch Ä‘oán được mà tương kế tá»±u kế, ngươi chắc chắn sẽ gặp thương vong thảm trá»ng, còn chỉ dùng kỳ binh há»— trợ, đó chÃnh là vương giả chi đạo.
Sở Tranh nghe váºy tháºt lòng khâm phục, cảm thấy phụ thân lão luyện độc địa hÆ¡n mình nhiá»u. Mấy ngà y nay chuyện xảy ra vá»›i hắn như thuyá»n thuáºn buồm xuôi gió, trong lòng hắn có chút lâng lâng, phÆ¡i phá»›i, cho rằng chiến tranh thá»i cổ đại cÅ©ng không có gì hÆ¡n, giá» phút nà y má»›i cảm thấy, chẳng qua tướng soái Nam Tá» vô năng bất tà i, nếu chống lại vá»›i lão ba cá»§a mình, tháºt là thua đủ má»i mặt.
- Äêm nay đánh má»™t tráºn chÃnh diện, quân Nam Tá» dù sao vẫn còn sáu vạn ở trong doanh, không thể khinh thưá»ng, nhưng binh lá»±c quân ta hùng mạnh hÆ¡n hẳn Nam Tá», huống hồ lại có Hắc kỵ quân trấn thá»§ trong quân, tráºn nà y Äại Triệu ta chỉ có thắng không thể thua.
Tà i sản của Thinhbobo
Chữ ký của Thinhbobo
Cứ tưởng ta đã phiêu diêu tá»± tại nhưng vẫn không thể thoát khá»i được cuá»™c Ä‘á»i có quá nhiá»u rà ng buá»™c nà y
06-06-2011, 08:10 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viễn
Quyển 1: Bình Nguyên nổi gió
Chương 12: Thị cưá»ng lăng nhược (á»¶ mạnh hiếp yếu)
Nguồn: ST
Äêm khuya ở kinh thà nh lạnh hÆ¡n so vá»›i ở Bình Nguyên quáºn nhiá»u. Äầu gối Quách Hoà i run run, tuy ở dưới có cái lò lá»a, nhưng vẫn cảm thấy Ä‘au nhức không chịu được. Ông mắc phải bệnh nà y từ khi ở Bắc cương vá» kinh thà nh, chỉ những ngà y tuyết rÆ¡i bệnh má»›i phát tác, cà ng giá rét cà ng không chịu nổi. Ngá»± y trong cung chẩn Ä‘oán Ä‘iá»u trị cho ông nhiá»u lần, nhưng cÅ©ng không trị dứt được, chỉ dặn dò phải đặc biệt mặc cho tháºt ấm, chú ý nghỉ ngÆ¡i. Quách Hoà i cưá»i khổ, ông là m sao mà nghỉ ngÆ¡i cho được, Triệu Minh Äế gần như đặt toà n bá»™ trách nhiệm nặng ná» trên vai ông, gần đây nhất chiến sá»± ở Tây Cương và Nam tuyến cà ng khiến ông ăn không ngon, ngá»§ không yên.
Quách Hoà i có nhiá»u khi tá»± nghÄ©, có lẽ bản thân mình không thÃch hợp vá»›i chức vị trong triá»u. Ông thưá»ng xuyên hoà i niệm những ngà y ở Bắc cương đại doanh, cho dù kham khổ, nhưng là cái khổ có tư vị, ở cùng vá»›i tướng sÄ© thá»§ hạ dưới trướng, thân như huynh đệ, không tranh già nh tư lợi, không đấu đá cắn xé nhau, chỉ cần nghe tiếng kèn vang lên, ngưá»i ngưá»i nhiệt huyết sôi trà o, anh dÅ©ng giết địch, tháºt sảng khoái thoải mái. Nay ông ở trong triá»u, rượu thịt ê há», ngà y ngà y oanh ca yến hót, nâng chén kết giao, nhưng ngay cả chân diện mục cá»§a ngưá»i đối diện cÅ©ng không thể thấy rõ.
- Äại nhân, có chiến báo gởi đến.
Quách Hoà i Ä‘ang trầm tư chợt bừng tỉnh, nhướng lông mà y lên há»i:
- Từ đâu báo v�
- Từ Nam tuyến đại doanh của Sở đại nhân.
Nghe tin cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng báo vá», Quách Hoà i tỉnh ngưá»i lại. Từ khi ông Ä‘iá»u má»™t vạn Hắc kỵ quân đến Nam tuyến đại doanh, những ngưá»i bạn trẻ chà cốt nà y rất Ãt khi thư từ qua lại vá»›i ông, giống như tình hình chiến sá»± ở nam tuyến chưa bao giá» xảy ra. Nếu ông chá»§ động gởi công hà m há»i thăm, Ä‘iá»u nà y quả thá»±c là m cho ông không vui.
Mở cái xi dán kÃn phong thư, lấy ra bản báo cáo chiến sá»±, Quách Hoà i nhìn thoáng qua, liá»n vá»t đứng dáºy.
"Vi thần Sở Danh ÄÆ°á»ng dáºp đầu khấu bái, nhá» váºn may cá»§a Äại Triệu, phúc đức cá»§a Hoà ng Thượng, Nam tuyến đại doanh cá»§a ta đánh đâu thắng đó, tiêu diệt hÆ¡n mưá»i vạn quân địch, hoà n toà n phá há»§y đại doanh thá»§y quân Nam Tá»..."
Quách Hoà i đột nhiên quay sang tên hầu bên cạnh nói:
- Mau thay quần áo, bản quan muốn và o cung bái kiến Hoà ng Thượng.
Quách Hoà i vá»™i vã nháºp cung, bá»—ng nhiên nhá»› tá»›i Hoà ng Thượng lúc nà y đã chuẩn bị nghỉ ngÆ¡i, nhưng bất chấp, cÅ©ng không nghÄ© ngợi thêm, ông Ä‘i thẳng và o tẩm cung cá»§a Hoà ng thượng.
Liên tổng quản đứng ở ngoà i cá»a tẩm cung, thấy Quách Hoà i vá»™i vã Ä‘i tá»›i, liá»n bước tá»›i dùng tay ra hiệu cản lại, thấp giá»ng nói:
- Hoà ng Thượng vừa mới nằm xuống ngủ, Quách đại nhân có việc gì ngà y mai quay lại bẩm báo.
Quách Hoà i lắc đầu nói:
- Liên tổng quản, việc khẩn cấp nhất định cần phải bẩm báo Hoà ng Thượng ngay.
Liên tổng quản Ä‘ang định khuyên ngăn thêm, tiếng Triệu Minh Äế từ bên trong vá»ng ra:
- Là Quách Hoà i à , và o đi.
Quách Hoà i đẩy Liên tổng quản ra, bước nhanh và o bên trong, miệng hô lên:
- Hoà ng Thượng, chuyện đáng mừng.
Triệu Minh Äế trên ngưá»i khoác má»™t cái áo choà ng, thấy Quách Hoà i hưng phấn như váºy, có chút không hiểu há»i:
- Quách khanh, tin mừng từ đâu truyá»n tá»›i? Có phải Tây Tần lui binh hay không?
Quách Hoà i sá»ng sốt nói:
- Tây Tần chưa từng lui binh, là tin mừng thắng tráºn từ Nam tuyến đại doanh.
Triệu Minh Äế có chút thất vá»ng:
- Là Sở Danh ÄÆ°á»ng gởi đến? Trẫm chỉ lệnh cho hắn bảo vệ cho tốt Nam tuyến đại doanh, hắn có tin mừng thắng tráºn gì mà bẩm báo.
Quách Hoà i cưá»i nói:
- Danh ÄÆ°á»ng không chỉ phòng thá»§ tốt Nam tuyến đại doanh, mà còn chá»§ động xuất quân, đánh tan mưá»i vạn quân địch, hoà n toà n tiêu diệt đại doanh thá»§y quân Nam Tá». Từ lúc Thái Tổ thắng tráºn tá»›i nay, đây là chiến thắng lá»›n nhất trong các tráºn chiến vá»›i Nam Tá».
Triệu Minh Äế chấn động, vá»™i và ng tiếp lấy bản báo cáo trong tay Quách Hoà i, Ä‘á»c vá»™i qua má»™t lần, mặt lá»™ vẻ vui mừng, suy nghÄ© má»™t lát, lại có chút hồ nghi nói:
- Quách khanh, ngươi thấy bản báo cáo nà y là tháºt hay giả?
Quách Hoà i cả kinh nói:
- Hoà ng Thượng, Danh ÄÆ°á»ng quyết không là m chuyện khi quân thất chà như váºy.
Triệu Minh Äế cưá»i lạnh nói:
- Dựa và o cái gì khẳng định?
Quách Hoà i trong lòng phát lạnh, ông không ngá» Triệu Minh Äế đối vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng lại nghi ngá» sâu sắc như váºy, vá»™i và ng nói:
- Hoà ng Thượng, bản báo cáo có thể nói dối, nhưng nếu chiếu theo như lá»i khai cá»§a sáu vạn tù binh, Danh ÄÆ°á»ng vạn vạn lần không dám nói báºy, Ä‘iá»u nà y có thể tra xét kỹ. Bắt cầm tù sáu vạn quân Nam Tá», Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không phải dá»… dà ng là m được.
Triệu Minh Äế lại nhìn nhìn bản báo cáo chiến sá»± trong tay, hừ má»™t tiếng;
- Äánh tan mưá»i vạn địch quân, lại có thể cầm tù sáu vạn, Quách khanh ngươi nói xem Sở Danh ÄÆ°á»ng là m như thế nà o? Ngươi có thể là m được như váºy hay không?
Quách Hoà i ngáºp ngừng nói:
- Khi thần ở Bắc cương, địch là Hồ Man ở tái ngoại, không giống quân Nam Tá». Lần nà y Danh ÄÆ°á»ng chỉ huy đánh tráºn trên sông, thứ cho vi thần không thể bình luáºn gì thêm. Thần chỉ biết Danh ÄÆ°á»ng tinh thông binh pháp, nhưng tình hình cụ thể trong đó, vi thần tháºt sá»± cÅ©ng không biết, chỉ sợ phải chá» bản báo cáo sau má»›i rõ.
Triệu Minh Äế nhắm mắt lại, trầm mặc không nói gì.
Quách Hoà i nhìn Triệu Minh Äế, nhá» giá»ng nói:
- Hoà ng Thượng, ngà y mai lâm triá»u có thông báo tin nà y cho chúng đại thần như thưá»ng lệ hay không?
Triệu Minh Äế thở dà i má»™t hÆ¡i nói:
- Có thể không báo cho chúng đại thần biết sao? Sở Danh ÄÆ°á»ng nếu đã gởi bản báo cáo đến tay trẫm, Sở Thiên Phóng kia chỉ sợ sá»›m đã có trong tay.
Quách Hoà i không dám lên tiếng, lặng yên lui xuống.
Triệu Minh Äế cháºm rãi mở mắt ra, nhẹ giá»ng lẩm bẩm:
- Sở Danh ÄÆ°á»ng, trẫm tháºt không ngá» ngươi lại còn tinh thông binh pháp, đánh thắng má»™t tráºn lá»›n như váºy, ép trẫm và o thế không có đưá»ng lui.
Ngà y hôm sau lúc lâm triá»u, Sở Danh Äình má» mịt nhìn các đại thần trên Ä‘iện, tai vang lên tiếng ù ù ong ong, má»™t số đại thần không ngừng chỉ trá», Ngá»± Sá» ÄÆ°á»ng đại nhân miệng nói nước miếng bắn tung tóe, sắc mặt giáºn dữ, tay chỉ chỉ ngay mặt Sở Danh Äình.
Ông ta không rõ chuyện gì Ä‘ang xảy ra, lúc trước khi lâm triá»u ÄÆ°á»ng đại nhân nà y còn thân thiết nói chuyện đùa vá»›i ông ta. Äứng gần Hoà ng Thượng nhất, ÄÆ°á»ng đại nhân là ngưá»i đầu tiên bước ra khá»i hà ng buá»™c tá»™i Sở Danh Äình ăn hối lá»™ trái pháp luáºt, chiếm lấy ruá»™ng đất, cai quản cấp dưới không nghiêm, yêu cầu Hoà ng Thượng xét xá» cách chức Sở Danh Äình. Không đợi Hoà ng Thượng mở miệng, má»™t đám đại thần xưa nay qua lại thân thiết vá»›i Sở Danh Äình cùng loạt bước ra, kể má»™t loạt tá»™i trạng cá»§a ông ta.
Triệu Minh Äế đầu choáng váng, não sung huyết, không hiểu chuyện gì Ä‘ang xảy ra, tuy nhà vua rất bất mãn vá»›i Sở Danh Äình, nhưng vẫn kiêng kỵ Sở Thiên Phóng, nên không dám là m gì Sở Danh Äình. Không ngá» hôm nay lại có nhiá»u ngưá»i đồng thá»i chỉ trÃch tố cáo ông ta, trong đó còn có rất nhiá»u quan viên có quan hệ vá»›i Sở Thị. Nhà vua nhìn Tể Tướng Phương Hà nh TÃn đứng ngay đầu các đại thần nói:
- Phương khanh, khanh nghĩ nên là m như thế nà o?
Phương Hà nh TÃn cÅ©ng Ä‘ang suy nghÄ© chuyện gì đã xảy ra, nếu nói chuyện nà y không có quan hệ vá»›i lão gia há»a Sở Thiên Phóng ông tuyệt đối không tin. Có thể khiến cho quan viên có quan hệ vá»›i Sở Thị trong triá»u đồng thá»i buá»™c tá»™i má»™t ngưá»i, trừ chÃnh lão hồ li nà y ra không có ngưá»i nà o có thể là m được, nhưng lão vì cái gì buá»™c tá»™i chÃnh con mình.
Nghe Hoà ng Thượng há»i, Phương Hà nh TÃn không thể không trả lá»i, tuy ông còn chưa hiểu rõ chuyện bên trong, nhưng trá»±c giác cho ông biết ông không thể tán thà nh đỠnghị cá»§a má»i ngưá»i bãi miá»…n Sở Danh Äình, vì thế nói:
- Hoà ng Thượng, Sở Thượng Thư đảm nhiệm chức Hình bá»™ thượng thư gần mưá»i năm nay, tuy năng lá»±c không có gì xuất sắc nhưng táºn tụy, chưa từng mắc phải sai trái gì lá»›n, nay chỉ vì lá»i tố cáo má»™t chiá»u cá»§a ÄÆ°á»ng Ngá»± Sá» liá»n bãi miá»…n chức Thượng Thư, không khá»i có chút tắc trách.
ÄÆ°á»ng Ngá»± Sá» cưá»i lạnh má»™t tiếng:
- Tể Tướng đại nhân nói hạ quan là tố cáo má»™t chiá»u, chẳng khác nà o nói hạ quan vu khống? Ngưá»i đâu, mau trình bằng chứng ra.
Hai viên quan thừa cá»§a ÄÆ°á»ng Ngá»± Sá» Ä‘em má»™t cái rương trình trên đại Ä‘iện.
ÄÆ°á»ng Ngá»± Sá» chỉ cái rương nói vá»›i Phương Hà nh TÃn:
- Thỉnh Tể Tướng đại nhân xem.
Phương Hà nh TÃn láºt tá»›i láºt lui coi mấy váºt trong rương, sau đó lui ra phÃa sau trầm mặc không nói gì. Trong rương có má»™t Ãt sổ sách ghi chép tất cả lá»… váºt Sở Danh Äình thu được, còn có má»™t Ãt cáo trạng ruá»™ng đất ở ngoại kinh thà nh bị chiếm Ä‘oạt. Quan viên thu chút tà i váºt, chiếm và i mẫu ruá»™ng tốt, vốn là chuyện khá bình thưá»ng, nhưng đúng lúc lâm triá»u bị tố cáo, việc nà y đủ để định tá»™i. Huống hồ ÄÆ°á»ng Ngá»± Sá» nếu đã tố cáo, tất nhiên là có căn có cứ, không để cho Sở Danh Äình chống chế. Phương Hà nh TÃn cùng Sở Danh Äình cÅ©ng không thâm giao, ngược lại còn có hiá»m khÃch, nay nếu cố hết sức bảo đảm cho Sở Danh Äình, Phương Hà nh TÃn cÅ©ng không tình nguyện.
Triệu Minh Äế nhìn chứng cứ được trình lên nói:
- Nếu đã như váºy, Phương khanh nghÄ© nên xá» trà như thế nà o?
Phương Hà nh TÃn khom ngưá»i đáp:
- Nếu chứng cá»› xác thá»±c, nên cách chức Thượng Thư, niệm tình ở Hình bá»™ nhiá»u năm, cÅ©ng cần cù chăm chỉ, phái Ä‘i nháºm chức Thái Thú ở U Châu.
Ông thá»§y chung không muốn xá» phạt quá nặng vá»›i Sở Danh Äình, cảm thấy má»i chuyện tháºt kỳ quái.
Triệu Minh Äế gáºt gáºt đầu, nói:
- Sở Danh Äình...
Sở Danh Äình không đợi Hoà ng Thượng nói hết lá»i, bước ra khá»i hà ng nói:
- Sở Danh Äình đáng tá»™i, cam nguyện nháºn trừng phạt Ä‘i U châu.
Giá» phút nà y Sở Danh Äình cảm thấy nản lòng thoái chÃ, ông ta không phải má»™t kẻ ngu dốt, biết rõ việc hôm nay tất cả Ä‘á»u do phụ thân mình an bà i, mà bản thân ông ta lại không biết trước má»™t tà tin tức, hiển nhiên phụ thân đã không còn vừa mắt đứa con như ông.
Triệu Minh Äế nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, hạn cho ngươi ba ngà y phải rá»i kinh, Ä‘i nháºm chức ở U Châu.
Sở Danh Äình gỡ bá» mÅ© mão xuống, để trên mặt đất, hướng Triệu Minh Äế bái tam bái, rồi rá»i khá»i đại Ä‘iện.
Triệu Minh Äế đột nhiên nhá»› tá»›i má»™t chuyện, tin thắng tráºn ở nam tuyến chưa báo cho quần thần biết, hắng hắng giá»ng nói:
- Các khanh gia. Thống LÄ©nh Nam tuyến đại doanh Sở Danh ÄÆ°á»ng báo tin thắng tráºn, Nam tuyến đại doanh giao chiến vá»›i nước Tá» mấy ngà y qua, tiêu diệt hÆ¡n mưá»i vạn quân địch, hoà n toà n phá há»§y đại doanh thá»§y quân Nam Tá»...
Trên triá»u đột nhiên vang lên nhiá»u tiếng ồn, chúng thần Ä‘á»u nhìn sang Phương Hà nh TÃn, chỉ thấy ông ta Ä‘ang nắm chặt hai tay, sắc mặt xanh mét.
Phương Hà nh TÃn biết, ông cuối cùng đã không còn cái cá»› nà o để ngăn cản Sở Danh ÄÆ°á»ng và o triá»u. Nhưng ông tháºt sá»± không ngá» Sở Thiên Phóng lại quyết Ä‘oán như váºy, dưá»ng như đẩy chÃnh con ruá»™t mình và o chá»— chết.
Sở Danh Äình đỠđẫn trở lại phá»§, chỉ thấy phụ thân Sở Thiên Phóng đã ở trong đình viện chỠông ta.
Nhìn thấy phụ thân, cÆ¡n tức giáºn cá»§a Sở Danh Äình lại bá»™c phát, nhưng lá»i nói vừa tá»›i miệng, lại nuốt ngược trở lại. Dưới sá»± oai vÅ© cá»§a phụ thân, ông ta tháºt sá»± không có dÅ©ng khà nổi giáºn, đà nh phải oán háºn quay ngược Ä‘i ra ngoà i.
Sở Thiên Phóng trầm giá»ng quát:
- Quay lại đây.
Sở Danh Äình ngưá»i cứng Ä‘á», cháºm rãi xoay lại.
Sở Thiên Phóng nhìn con một cái rồi nói:
- Äi theo ta.
Sở Danh Äình mặc dù không muốn, cÅ©ng không dám không nghe, liá»n Ä‘i theo phụ thân và o tiá»n phòng.
Sở Thiên Phóng chỉ một đống hà nh lý trong phòng nói:
- Vi phụ Ä‘á»u đã thay ngươi chuẩn bị tốt, chẳng qua trước khi Ä‘i, vi phụ có mấy lá»i muốn nói vá»›i ngươi.
Sở Danh Äình nhìn thấy đống hà nh lý nà y, bản thân ông ta là m gì mà không Ä‘oán ra, chỉ tức giáºn đến tay chân lạnh ngắt, không thể kiá»m chế được, ngay cả lá»i Sở Thiên Phóng cÅ©ng không nghe được gì, liá»n hét lá»›n:
- Việc hôm nay trên triá»u quả nhiên là ông mỠám gây ra, ÄÆ°á»£c, được lắm! Phụ thân, ta gá»i ông má»™t tiếng phụ thân cuối cùng, từ nay vá» sau ta Ä‘i chịu cái khổ cái lạnh cá»§a ta ở U Châu, còn ông cứ việc hưởng vinh hoa phú quý cá»§a ông, tình phụ tá» từ nay ân Ä‘oạn nghÄ©a tuyệt!
Nói xong Sở Danh Äình xoay ngưá»i Ä‘i ra ngoà i, ra tá»›i trước cá»a phòng nói vá»›i hai gia nhân:
- Mang đống hà nh lý của ta ra ngoà i.
Sở Thiên Phóng ở trong phòng quát:
- Dẫn tên súc sinh kia và o đây cho ta.
Hai gia nhân không chút do dá»±, hai cánh tay như kìm sắt, nhấc bổng Sở Danh Äình mang và o phòng, quẳng xuống trước mặt Sở Thiên Phóng. Sở Danh Äình Ä‘au đến độ muốn ngất xỉu, quỳ tại chá»— không dám phản kháng. Ông ta cÅ©ng không hồ đồ, tá»± hiểu được rằng những gia nhân nà y ngà y thưá»ng mặc dù đối vá»›i mình rất cung kÃnh, nhưng ở trước mặt phụ thân, mệnh lệnh cá»§a mình không có tà phân lượng nà o.
Sở Thiên Phóng đột nhiên trông già đi mất mấy tuổi, cả ngưá»i run lẩy bẩy ngồi xuống, trầm mặc má»™t lúc lâu rồi nói:
- Äình nhi, vi phụ đã bao nhiêu năm không gá»i ngươi như váºy, hình như đã gần hai mươi năm, thá»i gian như bóng câu. Vốn tưởng ngươi đã lá»›n, khi chưa tiến kinh nháºm chức ở ngoà i, danh tiếng cÅ©ng không tệ, không cần vi phụ phải quan tâm. Nhưng từ khi ngươi nháºm chức Hình Bá»™ Thượng Thư, vi phụ cà ng ngà y cà ng thất vá»ng. Nói chung, ngươi không phải là ngưá»i là m đại sá»±, năng lá»±c bình thưá»ng, lại còn cho rằng mình là Sở gia trưởng tá», nghÄ© mình siêu phà m, đối ngoại thì khi nhân, giúp kẻ ác là m ác, đối ná»™i vá»›i ngưá»i trong thân tá»™c thì khắc nghiệt thiếu tình cảm, chưa bao giá» hiểu được sá»± vinh diệu trăm năm cá»§a Sở gia, há có thể chèo chống Sở phá»§ trên dưới ở kinh thà nh? Ngươi nói vi phụ là m sao Ä‘em hết thảy giao phó cho ngươi.
Sở Danh Äình quỳ, không nói má»™t tiếng.
- Vi phụ biết ngươi trong lòng luôn bất mãn vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng. Nếu như vi phụ còn trẻ, cÅ©ng nguyện có má»™t đối thá»§ như Sở Danh ÄÆ°á»ng, cùng ngưá»i như Danh ÄÆ°á»ng ở trong triá»u giao phong đó má»›i là chuyện vui Ä‘á»i ngưá»i, ta nghÄ© Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng nghÄ© như váºy. Cho nên nói Phương Lệnh TÃn tiểu tá» kia vÄ©nh viá»…n không hÆ¡n được chúng ta, chỉ biết toà n lá»±c ngăn cản Danh ÄÆ°á»ng tiến kinh. Hừ, châu chấu đá xe, không biết tá»± lượng sức mình, ngược lại cà ng là m cho danh tiếng bên ngoà i cá»§a Danh ÄÆ°á»ng tăng lên nhiá»u ở trong triá»u, tá»›i bây giá» lại không thể không cung thỉnh Danh ÄÆ°á»ng tiến kinh.
- Äáng tiếc vi phụ đã già , không thể không lá»±a chá»n Sở Danh ÄÆ°á»ng, may mắn trong lòng Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng có Sở gia, mặc dù được đương kim hoà ng thượng sá»§ng ái tin cáºy, nhưng Sở gia cần hắn, hắn láºp tức trở vá» Sở gia. ÄÆ°Æ¡ng nhiên vi phụ biết hắn khẳng định có tÃnh toán cân nhắc thiệt hÆ¡n trong đó, nhưng hắn biết, vô luáºn Hoà ng Thượng đối vá»›i hắn như thế nà o, căn cÆ¡ cá»§a hắn thá»§y chung ở Sở gia, trong ngưá»i hắn là dòng máu cá»§a tổ tiên, giao chức chá»§ gia tá»™c Sở gia cho hắn, vi phụ có lẽ yên tâm hÆ¡n.
- Ngươi cÅ©ng yên tâm Ä‘i Ä‘i, Danh ÄÆ°á»ng không phải ngưá»i lòng dạ hẹp hòi, chỉ cần không cản trở hắn, hắn cÅ©ng sẽ không là m gì ngươi, dù sao các ngươi cÅ©ng là ngưá»i Sở thị. Nhưng nếu ngươi ở lại trong kinh, hà nh động luôn theo cảm tình, đối vá»›i Sở gia bất lợi, Danh ÄÆ°á»ng chắc chắn sẽ không nương tay, vi phụ cÅ©ng y như thế, sẽ không để cho ngươi là m hại Sở gia. Lần nà y bắt ngươi rá»i khá»i kinh thà nh, trái lại có lẽ là chuyện tốt. Ngươi ở kinh thà nh đã mưá»i mấy năm, chắc cÅ©ng hiểu được, để bụng việc trước mắt có cái lợi cá»±c nhá», đến U châu, trá»i cao biển rá»™ng, biết đâu tầm nhìn cá»§a ngươi sẽ khoáng đạt hÆ¡n.
Sở Thiên Phóng thở dà i, phất tay nói tiếp:
- Ngươi Ä‘i Ä‘i, trên đưá»ng Ä‘i cẩn tháºn má»™t chút.
Tà i sản của Thinhbobo
06-06-2011, 08:17 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viễn
Quyển 1: Bình Nguyên nổi gió
Chương 12: Thị cưá»ng lăng nhược (á»¶ mạnh hiếp yếu) II
Nguồn: ST
Quân tá» không Ä‘oạt váºt tốt cá»§a ngưá»i, Sở Tranh rốt cục bá» qua ý tưởng Ä‘oạt con ngá»±a yêu cá»§a Sở Lạc Thá»§y. Nhưng mấy ngà y qua hắn vẫn ở riết trong Hắc kỵ quân doanh, lãnh giáo thuáºt cưỡi ngá»±a cá»§a đám ngưá»i Sở Lạc Thá»§y. Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng không quản hắn, thầm nhá»§ con mình thuá»™c loại có tà i thiên phú, liá»n thuáºn theo tá»± nhiên.
Äêm đó thá»§y quân Nam Tá» bị đánh bất ngá», trở tay không kịp. Tướng cầm quân Ngạc Thân Vương mặc dù đã hạ lệnh nghiêm cẩn phòng bị, nhưng đại Ä‘a số tướng sÄ© trên dưới Ä‘á»u cho rằng quân Bắc Triệu vừa vá» lại ngạn bắc, chắc chắn Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i hồi phục, bởi váºy sÄ© khà có phần lÆ¡i lá»ng. Ngạc Thân Vương chỉ trên ba mươi tuổi má»™t chút, mặc dù thông minh tà i cán, nhưng chung quy chưa lâm chiến bao giá», không dá»± Ä‘oán được lần nà y Sở Danh ÄÆ°á»ng lại triệu táºp toà n bá»™ đại quân ở đại doanh bên kia sông toà n lá»±c công kÃch. Chiến thuyá»n cá»§a thá»§y quân Nam TỠđã mất hết, trên danh nghÄ©a, vô lá»±c ngăn cản Bắc Triệu đổ bá»™. Äịa thế ở bá» sông không đủ hiểm để phòng thá»§, má»™t Ãt công sá»± phòng ngá»± lúc trước hầu như bị phá há»ng toà n bá»™, Ngạc Thân Vương chỉ có thể trÆ¡ mắt nhìn quân Bắc Triệu rá»i thuyá»n, bà y binh bố tráºn, vững và ng từng bước tiến tá»›i. Ông ta vốn còn muốn dá»±a và o vùng lân cáºn ven sông chống lại, nhưng sáu vạn đại quân dù sao chỉ là đám quân ô hợp, lệnh trên ban ra, quân dưới trướng không thi hà nh. Sau ná»a canh giá», hai cánh quân kỵ binh Bắc Triệu bắt đầu luân phiên chém giết trong tráºn Nam Tá», Ngạc Thân Vương rốt cục cảm thấy phòng thá»§ không được, hốt hoảng lui lại. Quân Bắc Triệu lại chiếm lấy đại doanh thá»§y quân Nam Tá», nhưng không ở lại lâu, váºn chuyển tất cả má»i thứ có thể di chuyển lên thuyá»n quay trở vá».
Trở lại đại doanh bên kia sông cá»§a mình, tướng sÄ© Bắc Triệu vui mừng hân hoan. Trong khi đó Sở Tranh lại đỠnghị vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng má»™t kế hoạch là m cho tất cả tướng sÄ© ở đại doanh nghiến răng nghiến lợi tức giáºn. Ngoại trừ Hắc kỵ quân, toà n bá»™ đại quân ban ngà y nghỉ ngÆ¡i, ban đêm chia quân thà nh hai lá»™, từ ná»a đêm đến sáng má»—i lá»™ đổ bá»™ sang nam ngạn má»™t lần, đảo má»™t vòng đại doanh thá»§y quân Nam Tá» rồi trở vá», nói cho kêu gá»i là "cuá»™c chiến đổ bá»™ già nh bãi ven sông" .
Ba ngà y sau, khi thấy má»i ngưá»i tháºt sá»± chịu không nổi, liá»n thay đổi kế hoạch, để hai lá»™ đại quân cách đêm huấn luyện riêng biệt, tất nhiên má»—i đêm Ä‘á»u có má»™t lá»™ quân Bắc Triệu kéo quân đến đại doanh Nam Tá» bỠđối diện hô lên má»™t lượt "đêm đến dạo chÆ¡i má»™t lần" . Ná»a tháng sau, đại quân Bắc Triệu đổ bá»™ tác chiến vô cùng thuần thục. Nam Tá» Ngạc Thân Vương thống khổ vạn phần, kể từ đó, thá»§y sư đại doanh trở thà nh sở hữu riêng cá»§a Bắc Triệu, muốn đến thì đến, muốn Ä‘i thì Ä‘i, cho dù váºn chuyển mấy chục vạn đại quân tá»›i đây cÅ©ng là việc dá»… như trở bà n tay. Ngạc Thân Vương buá»™c lòng phải triệu táºp binh lá»±c cả nước, gom được hai mươi vạn đại quân, tầng tầng phòng thá»§ ở bá» sông, cuá»™c huấn luyện quân rầm rá»™ cá»§a Bắc Triệu lúc nà y má»›i từ từ biến mất.
Lúc nà y Sở Hiên, Sở Nguyên Ä‘ang đứng bên ngoà i trưá»ng luyện binh cá»§a Hắc kỵ quân, nhìn tiểu hà i tá» trong trưá»ng luyện oán háºn không thôi, mấy ngà y hôm trước bá»n há» bị già y vò đến thảm thương. Những ngưá»i khác Ä‘á»u thầm oán háºn Sở Danh ÄÆ°á»ng, nhưng hai ngưá»i bá»n há» Ä‘á»u biết tên tiểu hà i tá» nà y má»›i chân chÃnh là đầu sá» gây nên má»i chuyện. Sở Hiên thì không sao, còn Sở Nguyên vốn Ä‘ang nổi giáºn đùng đùng định chạy đến giáo huấn Sở Tranh má»™t tráºn, lúc nà y nhìn thấy Sở Tranh trong trưá»ng luyện, Sở Nguyên cả ngưá»i phát lạnh, lạnh từ trong lạnh ra, rốt cuá»™c ý định giáo huấn trong đầu tiêu tán mất sạch.
Trước đó và i ngà y, trong lúc Sở Tranh luyện táºp thuáºt cưỡi ngá»±a, cảm thấy không có binh khà nà o cầm vừa tay. Hắn cÅ©ng thá» qua trưá»ng Ä‘ao cá»§a Hạ Mạc, trượng bát mâu cá»§a Sở Lạc Thá»§y nhưng vẫn cảm thấy không hà i lòng, dù sao Ä‘i nữa vóc ngưá»i cá»§a hắn thấp bé, binh khà dà i không thuáºn tay tà nà o, trong lòng có chút buồn bá»±c. Äá»™t nhiên hắn thấy thợ rèn trong quân đúc mấy cục sắt sá» dụng để là m binh khÃ, mắt sáng rỡ, Lý Nguyên Phách không phải dùng đại chuỳ là m binh khà sao, bản thân mình khổ luyện long tượng phục ma công mấy năm nay, sức mạnh bản thân vị tất kém hÆ¡n so vá»›i hắn.
Click để xem nội dung: show
Lý Nguyên Phách tên tháºt là Lý Huyá»n Phách, là con thứ ba cá»§a ÄÆ°á»ng Cao Tổ Lý Uyên, ngưá»i Ä‘á»i sau gá»i trại tên ra thà nh Lý Nguyên Phách để tránh tên húy cá»§a vua Khang Hy là Huyá»n Diệp.
Theo truyá»n thuyết, Lý Nguyên Phách là đệ nhất hảo hán triá»u Tùy ÄÆ°á»ng khi má»›i mưá»i hai tuổi, mặt như bệnh quá»·, miệng nhá»n má hóp, đầu đội mÅ© quạ và ng, gầy như que cá»§i, nhưng sức mạnh vô song, hai cánh tay sức mạnh như tứ tượng, bóp sắt như bóp bùn, còn mạnh hÆ¡n Hạng Võ triá»u Hán, sá» dụng hai thiết đại chùy, má»—i thiết chùy nặng bốn trăm cân, cưỡi con Vạn Lý Vân, thiên hạ vô địch.
Lý Nguyên Phách tên tháºt là Lý Huyá»n Phách, là con thứ ba cá»§a ÄÆ°á»ng Cao Tổ Lý Uyên, ngưá»i Ä‘á»i sau gá»i trại tên ra thà nh Lý Nguyên Phách để tránh tên húy cá»§a vua Khang Hy là Huyá»n Diệp.
Theo truyá»n thuyết, Lý Nguyên Phách là đệ nhất hảo hán triá»u Tùy ÄÆ°á»ng khi má»›i mưá»i hai tuổi, mặt như bệnh quá»·, miệng nhá»n má hóp, đầu đội mÅ© quạ và ng, gầy như que cá»§i, nhưng sức mạnh vô song, hai cánh tay sức mạnh như tứ tượng, bóp sắt như bóp bùn, còn mạnh hÆ¡n Hạng Võ triá»u Hán, sá» dụng hai thiết đại chùy, má»—i thiết chùy nặng bốn trăm cân, cưỡi con Vạn Lý Vân, thiên hạ vô địch.
Sở Tranh chạy đến doanh trại là m khà giá»›i, phân phó thợ rèn đúc cho hắn má»™t đôi đại chuỳ, đám thợ rèn thấy công tá» con cá»§a thống lÄ©nh yêu cầu, không dám cháºm trá»…, láºp tức bá»… lò đốt lá»a ra sức rèn cho hắn. Äáng tiếc trước đây trong đại quân không có ai sá» dụng chùy, không có có sẵn khuôn đúc, do đó đám thợ rèn đúc ra má»™t đại chuỳ hình thù kỳ quái, chÃnh là má»™t khối hợp kim đúc từ cây thiết côn. Sở Tranh cá»±c chẳng đã đà nh phải nháºn lấy dùng tạm, má»—i đại chuỳ nặng gần trăm cân, những con ngá»±a bình thưá»ng không thể nà o chịu nổi, hắn đà nh mượn con ngá»±a yêu cá»§a Sở Lạc Thá»§y để dùng. Con ngá»±a kia từ lúc bị Sở Tranh nhấc bổng ném văng ra sau cuối cùng cÅ©ng khuất phục, biết không thể trêu tên tiểu hà i tá» nà y, để Sở Tranh thoải mái cưỡi trên lưng, nó cảm thấy nặng vô cùng, nhưng đà nh âm thầm ngáºm đắng nuốt cay.
Chu Hà n An và Hạ Mạc nhìn thấy Sở Tranh sá» dụng loại binh khà chưa từng có ai trong quân sá» dụng, thiếu chút nữa cưá»i đến rụng răng, cả hai nhạo hắn: Sở công tỠđối địch không cần đánh, chỉ cần cầm đại chùy quÆ¡ quÆ¡ và i cái, cam Ä‘oan tướng địch nhìn thấy sẽ cưá»i đến lá»™n ruá»™t mà chết. Sở Tranh thẹn quá hóa giáºn, thúc ngá»±a Ä‘uổi tá»›i trước mặt Hạ Mạc nhấc chùy hung hãn nện xuống. Hạ Mạc vá»™i nghiêng ngưá»i nâng trưá»ng Ä‘ao cản lại, chỉ nghe má»™t tiếng choang lá»›n, song chưởng cá»§a Hạ Mạc run lên, trưá»ng Ä‘ao trong tay bị cong ngoằn. Sở Tranh láºp tức quét ngang tả chùy, đại chùy chưa tá»›i má»™t cá»— kình phong áºp tá»›i là m Hạ Mạc muốn nghẹt thở, hắn tuy biết Sở Tranh chắc sẽ không đánh hắn bị thương, nhưng đối diện vá»›i sống chết gần ká» trước mắt, Hạ Mạc cỡ nà o cÅ©ng không dám đánh cuá»™c mạng sống cá»§a mình, láºp tức nghiêng ngưá»i té nhà o khá»i ngá»±a, cháºt váºt tránh thoát được nhát chùy. Sở Tranh cÅ©ng không dừng lại, quay đầu ngá»±a phóng vá» phÃa Chu Hà n An. Chu Hà n An thấy Hạ Mạc cháºt váºt đón đỡ như thế, mắt trợn trừng, chợt thấy Sở Tranh phóng vá» phÃa mình, liá»n xoay ngá»±a bá» chạy, trưá»ng thương trong tay đã là m bạn vá»›i hắn mưá»i năm nay, tháºt sá»± không muốn nó bị há»§y bởi đại chùy cá»§a Sở Tranh. Hắc kỵ quân đứng xung quanh trưá»ng luyện thấy hai vị phó tướng ngà y thưá»ng uy phong lẫm lẫm nay khốn đốn như thế, vá»— tay hoan hô rầm trá»i.
Äuổi theo Chu Hà n An má»™t lát, Sở Tranh hạ há»a bình tÄ©nh lại, nhìn thấy hai ca ca đã ở ngoà i trưá»ng luyện, cưá»i hì hì nhảy xuống ngá»±a chạy tá»›i nói:
- Hai vị ca ca sao cũng đến đây, đêm nay không có việc gì sao?
Sở Hiên, Sở Nguyên ngÆ¡ ngác nhìn đệ đệ cá»§a mình, trong chốc lát nói không ra lá»i. Trong tráºn chiến vừa rồi, Chu Hà n An, Hạ Mạc nháºn lệnh Sở Lạc Thá»§y bảo vệ cho bá»n há», hai huynh đệ chÃnh mắt nhìn thấy hai ngưá»i dÅ©ng mãnh thiện chiến như thế nà o, nay lại bị đánh cho chạy tóe khói, mà đối thá»§ cá»§a há» chÃnh là đệ đệ má»›i mưá»i ba tuổi cá»§a mình, sá»± tương phản quá sức xác thá»±c là m cho ngưá»i ta chịu không nổi.
Tháºt lâu sau, Sở Nguyên chỉ hai khối sắt lá»›n trong tay Sở Tranh, cưá»i gượng há»i:
- Cái nà y là cái gì?
- Cà i nà y đó hả?
Sở Tranh cầm đại chùy trong tay tung lên tung xuống:
- Là món binh khà đệ má»›i nhá» ngưá»i đúc ra, thế nà o, có được không?
Sở Hiên, Sở Nguyên gáºt đầu liên tục, má»™t chùy nện xuống có thể Ä‘áºp trưá»ng Ä‘ao cá»§a Hạ Mạc cong ngoằn như váºy, sao lại không được?
Sở Hiên nhìn nhìn nói:
- Chỉ tội trông xấu quá.
Sở Tranh cÅ©ng không phiá»n hà gì, nói:
- Không sao, dùng xong thì vứt, món đồ chÆ¡i nà y nặng gần hai trăm cân, nặng quá, ngoại trừ con ngá»±a quý cá»§a đưá»ng ca, mấy con khác Ä‘á»u không chịu được, chạy và i bước là thở phì phò.
Hai huynh đệ lại ớn lạnh, hai trăm cân?
Sở Tranh đột nhiên chỉ chỉ phÃa trước:
- Äó không phải là hai vị tiên sinh Hà Triệu phụ trách sổ sách cá»§a phụ thân sao?
Hai ngưá»i kia lúc nà y cÅ©ng nhìn thấy tam vị công tá» cá»§a Sở Thống LÄ©nh, chần chừ má»™t chút rồi má»›i Ä‘i tá»›i thi lá»… nói:
- Tham kiến tam vị công tá».
Sở Hiên thấy hai ngưá»i còn dẫn theo má»™t Ä‘oà n ngưá»i phÃa sau, ăn váºn kiểu cổ, đầu đội mÅ© cao, trông không giống ngưá»i Bắc Triệu, ngưá»i dẫn đầu trên ba mươi tuổi, khuôn mặt sáng, quắc thước, ánh mắt nhìn sâu xa, không khá»i quay sang há»i Hà tiên sinh:
- Mấy ngưá»i há» là ...?
Hà tiên sinh vá»™i và ng trả lá»i:
- Vị nà y là Nam TỠTiêu đại nhân, do Ngạc Thân Vương phái tới hòa đà m với thống lĩnh đại nhân.
Rồi quay sang ngưá»i ná» giá»›i thiệu:
- Ba vị nà y Ä‘á»u là công tá» cá»§a Sở thống lÄ©nh chúng tôi.
Ngưá»i ná» nhã nhặn hướng vá» phÃa ba ngưá»i thi lá»…:
- Nam Tá» Tiêu Nhược Thá»§y xin chà o tam vị công tá». Lâu nay nghe đồn Sở đại nhân tà i năng hÆ¡n ngưá»i, thống lÄ©nh đại quân có quy cách, đúng là đương thá»i hà o kiệt, không ngá» tam vị công tá» cÅ©ng tuổi trẻ tà i cao, bất phà m y như váºy.
Tam huynh đệ cùng hoà n lễ, Sở Tranh trong tay còn đang cầm cặp đại chuỳ, vội và ng ném xuống để hoà n lễ, chỉ nghe hai tiếng trầm đục vang lên, tạo ra hai cái hố to trên mặt đất.
Tiêu Nhược Thủy thầm rùng mình, nhìn nhìn Sở Tranh, có chút không thể tin được.
Triệu tiên sinh ở một bên nói:
- Tiêu đại nhân, chúng ta Ä‘i nhanh Ä‘i, Thống lÄ©nh đại nhân Ä‘ang chỠở trong trướng. NgÅ© công tá», đại nhân căn dặn, má»i ngà i cÅ©ng đến đại trướng.
Sở Danh ÄÆ°á»ng ở trong đại trướng cách doanh trại Hắc kỵ quân không xa, Ä‘i chốc lát là tá»›i, Triệu tiên sinh yêu cầu đám ngưá»i Tiêu Nhược Thá»§y sắp má»™t hà ng chỠở trước trướng, còn hắn Ä‘i và o bẩm báo trước.
Sở Tranh cũng chẳng kiêng kỵ gì, nghênh ngang đi và o trướng.
Tiêu Nhược Thủy nhìn bóng dáng tiểu hà i tỠnà y tư lự suy nghĩ.
Triệu tiên sinh Ä‘i và o trong trướng bẩm báo Sở Danh ÄÆ°á»ng:
- Äại nhân, sứ giả Nam Tá» chỠở trước trướng.
Sở Danh ÄÆ°á»ng áºm ừ má»™t tiếng rồi há»i:
- Sứ giả kia hỠtên là gì?
- Ngưá»i ná» tá»± xưng là tham sá»± trong phá»§ Ngạc Thân Vương, tên là Tiêu Nhược Thá»§y.
Sở Danh ÄÆ°á»ng ngẩn ra, nhÃu mà y nghÄ© nghÄ©, rồi lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ là hắn?
Sở Tranh nghe váºy có chút kỳ quái há»i:
- Phụ thân biết ngưá»i nà y?
Sở Danh ÄÆ°á»ng lắc đầu, vừa thấy là Sở Tranh há»i, trừng mắt:
- Ngươi là m cái gì mà mồ hôi mồ kê nhá»… nhại, nhanh Ä‘i tắm gá»™i, đừng để mất mặt Äại Triệu ta.
Sở Tranh trỠmôi, đi và o sau trướng.
Sở Danh ÄÆ°á»ng trá»i sanh tÃnh thÃch sạch sẽ, trong trướng lúc nà o cÅ©ng chuẩn bị má»™t thùng tắm nước ấm lá»›n, Sở Tranh nhúng tay thá» nước, thấy nước ấm vừa đủ, vì thế cởi sạch quần áo, trần truồng nhảy và o trong thùng tắm.
Sở Tranh thở ra, rên lên một tiếng:
- Tháºt thoải mái!
Ngưá»i có quyá»n có tiá»n tháºt thoải mái sung sướng, kiếp trước bản thân cÅ©ng không có được, khoa há»c kỹ thuáºt phát triển như váºy chỉ sợ cÅ©ng không hÆ¡n cái nà y, huống hồ lúc nà y là đang hà nh quân đánh giặc.
Vừa nhìn qua phản ứng cá»§a phụ thân, dưá»ng như biết tên Tiêu Nhược Thá»§y kia, váºy xem ra tên Tiêu Nhược Thá»§y nà y cÅ©ng không phải là ngưá»i bình thưá»ng. Sở Tranh biết phụ thân mặc dù không thể nói mắt cao hÆ¡n trán, nhưng cÅ©ng tá»± đánh giá mình rất cao, không phải ai cÅ©ng có thể lá»t và o mắt xanh cá»§a ông, cho dù Nam Tá» Ngạc Thân Vương cÅ©ng váºy, Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng chỉ bình luáºn má»™t câu "cà nh và ng lá ngá»c" mà thôi.
Sở Tranh thoải mái xoa xoa toà n ngưá»i, bá»—ng nhiên cảm thấy "nÆ¡i nà o đó" có chút khác thưá»ng, cẩn tháºn sá» sá», đột nhiên nhảy dá»±ng lên, nước bắn tung tóe.
Ở ngoà i má»™t ngưá»i nhẹ giá»ng há»i:
- Thiếu gia có gì phân phó?
Sở Tranh ngây ngưá»i cả ná»a ngà y má»›i trả lá»i:
- Không có việc gì.
Sở Tranh lại sá» sá», cúi đầu săm soi nhìn kỹ lại, không biết nên vui hay buồn.
- Mẹ nó, lão tỠrốt cục cũng phát dục.
Sở Tranh thì thà o lẩm bẩm.
o0o
Tiêu Nhược Thá»§y theo Hà tiên sinh tiến và o đại trướng, Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng không cháºm trá»…, đứng dáºy đón chà o.
Tiêu Nhược Thủy chắp tay nói:
- Tiêu má»— lâu nay nghe uy danh Sở đại nhân, hôm nay má»›i được diện kiến, tháºt vô cùng vinh hạnh.
Lá»i khách sáo cÅ©ng không phải nói quá, ngưá»i trước mắt nà y không lâu trước đó vừa diệt gá»n mưá»i vạn Nam TỠđại quân, không biết bao nhiêu ngưá»i Nam Tá» chỉ muốn Ä‘em ông ta nghiá»n ra tro.
Sở Danh ÄÆ°á»ng mỉm cưá»i:
- Tiêu thám hoa tà i văn chương vang khắp thiên hạ, bản quan cÅ©ng ngưỡng má»™ đại danh đã lâu, chư vị má»i ngồi.
Tiêu Nhược Thá»§y ngồi xuống ở má»™t bên, trong lòng đại kinh, quả thá»±c mưá»i năm trước bản thân Ä‘áºu thám hoa, dá»±a theo Nam Tá» tổ tiên quy định, chỉ có trạng nguyên và bảng nhãn má»›i trá»±c tiếp được coi là trà sÄ©, nhưng mà hai há»c vị kia lại bị con cháu cá»§a hai phiệt thế gia bất há»c vô thuáºt cướp mất, hắn may mắn được Ngạc Thân Vương nháºn và o Ngạc vương phá»§, trở thà nh văn sÄ© đứng đầu trong phá»§, nhưng Sở Danh ÄÆ°á»ng tại sao lại biết Ä‘iá»u nà y? Tiêu Nhược Thá»§y nhìn mặt mấy ngưá»i Ä‘i theo, tất cả Ä‘á»u lá»™ vẻ hoà i nghi, có má»™t và i ngưá»i tháºm chà nhìn hắn vá»›i ý đồ bất chÃnh, không khá»i thầm thở dà i, chỉ sợ sau khi vá» lại Nam Tá», không biết sẽ có bao nhiêu lá»i đồn đãi nhảm nhà nhắm và o bản thân.
Tuy nhiên việc cấp bách trước mắt là m đà m phán với Bắc Triệu như thế nà o, Tiêu Nhược Thủy ổn định tinh thần rồi nói:
- Sở đại nhân, Tiêu má»— phụng mệnh đương triá»u Ngạc Thân Vương, đến đây cùng Sở đại nhân thương lượng việc hai nước láºp tức ngưng chiến.
Triệu tiên sinh ở bên trái Sở Danh ÄÆ°á»ng ho khan má»™t tiếng nói:
- Tiêu tiên sinh nói sai rồi, ngươi Ä‘ang đợi ở đất Äại Triệu, đương triá»u thân vương ở Bình Nguyên Thà nh chÃnh là Xương Bình Vương Ä‘iện hạ, không phải là Ngạc Thân Vương.
Tiêu Nhược Thá»§y có chút xấu hổ, má»›i vừa rồi tâm thần đại loạn, tá»± nhiên nói sai. Hắn nhìn nhìn Sở Danh ÄÆ°á»ng, lại phát hiện tiểu hà i tá» gặp mặt vừa rồi không biết từ lúc nà o đứng ở phÃa sau Sở Danh ÄÆ°á»ng.
Má»™t ngưá»i ở bên cạnh Tiêu Nhược Thá»§y thấy hắn tâm trà mất táºp trung, đứng dáºy nói:
- Má»›i vừa rồi là Tiêu đại nhân nói sai, thỉnh Sở đại nhân cùng các vị thứ lá»—i. Nhưng Bắc Triệu lần nà y bất thình lình tấn công Nam Tá», công chiếm đại doanh cá»§a Nam Tá» ta, Tá» Triệu hai nước giao hảo vá»›i nhau có lá»… có nghÄ©a, không biết Sở đại nhân giải thÃch như thế nà o.
Sở Danh ÄÆ°á»ng thản nhiên nói:
- Nam Tá» các ngươi cùng Tây Tần kết thà nh đồng minh, chuẩn bị tấn công Äại Triệu, chẳng lẽ chuyện nà o là giả bá»™ sao? Äại Triệu ta chẳng qua là tiên phát chế nhân. (hà nh động trước để kiá»m chế đối phương, đánh phá»§ đầu)
Tiêu Nhược Thủy phục hồi tinh thần, nói:
- Tây Tần quả là nước ngang ngược tà n bạo, ngưá»i trong thiên hạ Ä‘á»u biết. Chúng ta kết minh vá»›i chúng, chẳng qua chỉ là lá»i ước hẹn bằng miệng, lá»i ước rá»—ng tuếch lấy lệ mà thôi, chúng ta không có tăng thêm quân cho đại doanh thá»§y quân, tại sao lại nói là chuẩn bị tấn công?
Lá»i vừa dứt, trong trướng chợt lặng ngắt như tá». Tráºn chiến cÅ©ng đã đánh xong, đám phụ tá cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng trong lòng Ä‘á»u rõ như gương, Nam TỠđóng mưá»i vạn quân ở đại doanh thá»§y quân hoà n toà n là tin đồn vô căn cứ, nhưng ai cÅ©ng không dám nói ra, tin tức nà y chÃnh là do Sở thống lÄ©nh truyá»n ra.
Sở Danh ÄÆ°á»ng mặt nghiêm lạnh tanh, Ä‘ang định mở miệng phản bác, Sở Tranh lên tiếng trước:
- Nhưng máºt thám bên ta báo tin, Nam TỠđóng mưá»i vạn quân ở bá» sông, huống hồ theo tướng lãnh bên ta báo cáo, mấy ngà y giao chiến vừa qua, trước sau đối tráºn vá»›i quân Nam Tá» không chỉ có mưá»i vạn.
Tiêu Nhược Thủy nhìn chằm chằm Sở Tranh:
- Sở công tá» quả nhiên bất phà m, lá»i nói sắc bén, các ngươi sau nà y gặp phải mấy lá»™ quân tiếp viện do Ngạc Thân Vương dẫn đầu, còn đại doanh thá»§y quân chỉ có năm vạn năm ngà n thá»§y quân trú đóng.
Sở Tranh quay sang Sở Danh ÄÆ°á»ng cưá»i hắc hắc nói:
- Phụ thân, chiếu theo lá»i nói cá»§a Tiêu đại nhân, xem ra chúng ta nháºn được tin tức cấp báo giả.
Sở Danh ÄÆ°á»ng như cưá»i mà không cưá»i nói:
- Theo như lá»i Tiêu đại nhân, ta nhất định sẽ Ä‘iá»u tra nghiêm ngặt, nếu sá»± tình quả thá»±c như thế, ta chắc chắn dâng đầu tên máºt thám nà y tá»›i chá»— Ngạc Thân Vương.
Sở Tranh thiếu chút nữa cưá»i ra tiếng, trong lòng không khá»i thầm nghÄ©, thế giá»›i nay cho tá»›i bây giá» vẫn là cưá»ng giả vi tôn, mãi mãi như thế. Nam Tá» ngươi tuy có lý, lại có thể là m khó dá»… được ta sao?
Äám ngưá»i Nam Tá» mặt mà y xám ngoét.
Lúc nà y, Nam tuyến đại doanh phó thống lÄ©nh Vương Minh Viá»…n vá»™i và ng Ä‘i và o, thi lá»… rồi tiến đến nói nhá» và o tai Sở Danh ÄÆ°á»ng:
- Có thánh chỉ của Hoà ng Thượng đến.
Tà i sản của Thinhbobo
06-06-2011, 08:20 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viễn
Quyển 1: Bình Nguyên nổi gió
Chương 13: Công thà nh danh toại (1 + 2)
Nguồn: ST
Toà n bá»™ má»i ngưá»i ở đại doanh bên bá» sông rất nhanh Ä‘á»u biết có thánh chỉ tá»›i, Sở thống lÄ©nh phải vá» triá»u nháºm chức, hÆ¡n nữa lại đảm nháºn má»™t chức Thái Úy trong "Tam tướng".
Toà n bá»™ doanh trại Ä‘á»u sôi trà o cả lên, Sở Danh ÄÆ°á»ng lần nà y được thăng lên ba cấp, đúng là việc hiếm xảy ra từ lúc thà nh láºp Äại Triệu cho tá»›i nay. Nhất thá»i, doanh trướng cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng tưởng như muốn nổ tung, má»i ngưá»i Ä‘á»u chúc mừng Sở Danh ÄÆ°á»ng, không còn gá»i ông là "Sở thống lÄ©nh" nữa mà đổi thà nh "Sở thái uý". Ngay cả hai vị Thái thú cá»§a hai quáºn phÃa Nam khi biết tin nà y, cÅ©ng vá»™i vá»™i và ng và ng khởi hà nh, muốn tá»›i Sở phá»§ tại Bình Nguyên thà nh để bái kiến Sở thái úy.
Sở Danh ÄÆ°á»ng lúc nà y lại không ở trong đại doanh, ông tránh việc các quan viên đến cầu kiến, mang theo Sở Tranh Ä‘i tá»›i ven bá» sông gặp má»™t ngưá»i. Ngưá»i nà y không phải ai khác, chÃnh là Sở Thiên Thà nh, ngưá»i sáu năm trước cùng Sở Danh ÄÆ°á»ng Ä‘áºp tay thá».
- Danh ÄÆ°á»ng, Hoà ng thượng Ä‘i bước nà y thá»±c hÆ¡i nằm ngoà i dá»± liệu cá»§a chúng ta.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn nước sông cuá»™n sóng, há» hững nói:
- Váºy cÅ©ng chẳng sao. Nếu Hoà ng thượng biết tiểu chất đã quay vá» Sở thị, tất nhiên sẽ có đỠphòng. Lần nà y không cho tiểu chất nháºm chức Lại bá»™ thượng thư mà cho nháºm chức Thái uý, má»™t chức quan nhà n hạ, đây cÅ©ng là việc trong dá»± liệu. Dù sao Lại bá»™ thượng thư quản lý trong tay các quan viên các bá»™ từ nhị phẩm trở xuống, nếu để tiểu chất nháºm chức ấy, chẳng phải tạo Ä‘iá»u kiện cho Sở thị tuỳ ý phát triển lá»›n mạnh sao? Chỉ không biết lúc lâm triá»u thương nghị, chuyện nà y có khúc mắc gì không?
Sở Thiên Thà nh lắc đầu, nói:
- Chuyện Danh ÄÆ°á»ng được thăng là m Thái úy cÅ©ng chẳng được thương nghị gì cả. Chẳng qua, sau khi bãi triều, HoaÌ€ng thượng triệu kiêÌn Phương Lệnh TiÌn vaÌ€ QuaÌch HoaÌ€i hai người đến mật Ä‘aÌ€m mâÌy canh giờ, ngaÌ€y hôm sau đột nhiên tuyên bố việc nà y vá»›i caÌc quan viên. Tá»™c chủ cũng để phu nhân và o nội cung tâÌn kiêÌn Lâm quyÌ phi, nhưng Lâm quyÌ phi đôÌi vÆ¡Ìi việc naÌ€y cũng không năÌm rõ.
Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng hừ một tiêÌng:
- Xem ra, Phương Lệnh TiÌn vaÌ€ Phương gia boÌ£n há» muôÌn nương nhờ vaÌ€o HoaÌ€ng thượng.
Sở Thiên ThaÌ€nh cười khổ noÌi:
- ÄuÌng vậy, doÌ£c trên đường nhiÌ£ thuÌc đêÌn Ä‘aÌ£i doanh bên bờ sông, trong phủ không ngừng truyền đêÌn mật baÌo noÌi Phương Lệnh TiÌn gần đây hay tiếp cận hoaÌ€ng hậu, hoaÌ€ng hậu coÌ€n để thaÌi tử bái nhiÌ£ đệ cá»§a Phương Lệnh TiÌn laÌ€ Phương Lệnh BaÌ£ch laÌ€m thầy, hoÌ£c thuáºt triÌ£ quôÌc. Hừ, Phương lão tiểu tá» thay đổi tháºt nhanh.
Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng hỏi:
- NhiÌ£ thuÌc, tá»™c chủ lão nhân gia nháºn xét vá» thaÌi tử như thÃªÌ naÌ€o?
Sở Thiên ThaÌ€nh suy nghĩ một chuÌt noÌi:
- ThaÌi tử laÌ€ con ruá»™t cá»§a Lưu hoaÌ€ng hậu, xưa nay đôÌi vÆ¡Ìi Lâm Nhi vẫn luôn oán háºn, vÆ¡Ìi Sở gia chuÌng ta cũng coÌ chuÌt bâÌt mãn, huôÌng hồ người naÌ€y tiÌnh tiÌ€nh taÌ€n baÌ£o, taÌ€i hoÌ£c sÆ¡ thiển, nêÌu như tương lai hăÌn thực sự kÃªÌ thừa ngôi viÌ£ HoaÌ€ng đêÌ, viÌ£ tâÌt Ä‘ã laÌ€ phuÌc cá»§a ÄaÌ£i Triệu. Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng, sau naÌ€y ngươi chÃnh laÌ€ ngưá»i gaÌnh vác gánh nặng nà y.
Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng không nói giÌ€, xem ra Sở gia nay mai thá»±c khó sinh sống, nêÌu như Triệu quôÌc thật coÌ một người HoaÌ€ng Ä‘ÃªÌ như thêÌ, ông thật không biết phải là m như thế nà o cho phải.
Sở Thiên ThaÌ€nh trầm ngâm một chuÌt noÌi:
- CoÌ€n nữa, Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng, tá»™c chủ vaÌ€ ta biêÌt thá»§a nhỏ ngươi cuÌ€ng QuaÌch HoaÌ€i có giao tiÌ€nh râÌt tôÌt, nhưng hăÌn hôm nay dù sao hắn đã là ngưá»i tối thân tÃn bên cạnh Hoà ng thượng, ngươi vẫn nên cẩn tháºn má»™t chút.
Vẻ mặt Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng chợt lá»™ chút buồn bã, nói:
- Äa taÌ£ nhiÌ£ thuÌc nhăÌc nhở. Nhưng Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng nghĩ, vÆ¡Ìi QuaÌch HoaÌ€i không cần quaÌ lo lăÌng, người naÌ€y tiÌnh tiÌ€nh trung hậu, loÌ€ng daÌ£ không hung taÌ€n, không hợp vá»›i việc là m tướng. Những năm gần đây HoaÌ€ng thượng đặt hăÌn và o viÌ£ triÌ giữa sự tranh đâÌu của Sở, Phương hai nhaÌ€, chắc cũng khổ cho hăÌn rồi.
Sở Thiên Thành vội la lên:
- Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng, ngươi nghiÌ€n vaÌ£n lần không nên coÌ suy nghĩ âÌy. Tá»™c chủ từng noÌi qua, Phương Lệnh TiÌn laÌ€ một kẻ tiểu nhân phản phúc, không việc giÌ€ không thể laÌ€m, nhưng QuaÌch HoaÌ€i thì khác, con người naÌ€y một loÌ€ng trung thaÌ€nh vÆ¡Ìi HoaÌ€ng thượng, tương lai tâÌt sẽ trung vÆ¡Ìi thaÌi tử, hăÌn taÌ£i BăÌc cương Ä‘aÌ£i doanh uy voÌ£ng vô cuÌ€ng, trong triều không ai ngaÌ£nh đâÌu được vÆ¡Ìi người naÌ€y. QuaÌch HoaÌ€i nêÌu coÌ caÌi giÌ€ không hay, BăÌc cương Ä‘aÌ£i doanh tất sẽ xảy ra lá»™n xộn. Hôm nay ÄaÌ£i Triệu trong loaÌ£n ngoaÌ€i giặc, thá»±c sá»± không cần thiết có thêm phiá»n phức như váºy nữa.
Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng cả kinh xoay người hươÌng Sở Thiên ThaÌ€nh thi lễ noÌi:
- Äa taÌ£ NhiÌ£ thuÌc giaÌo huấn, Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng khăÌc sâu trong tâm.
Sở Thiên ThaÌ€nh hoaÌ€n lễ noÌi:
- Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng khaÌch khiÌ rồi, Sở thiÌ£ gia tá»™c ta truyền thừa ngót nghét trăm năm, ngươi coÌ€n trẻ, sau naÌ€y phải nhờ vaÌ€o ngươi rồi.
Sở Danh ÄÆ°á»ng cưá»i nói:
- Nhị thúc quá khen, Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng đâu còn trẻ như vậy, sao so được vá»›i ÄaÌ£i baÌ lão nhân gia lúc xưa chưa đầy bôÌn mươi tuổi Ä‘ã trở thaÌ€nh Tể Tướng rồi.
Sở Thiên ThaÌ€nh noÌi:
- Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng ngươi taÌ€i hoa hÆ¡n người, tuyệt không dươÌi Ä‘aÌ£i ca, hÆ¡n nữa lần naÌ€y xuâÌt binh Ä‘aÌ£i phaÌ Nam Tề, là m nên má»™t tuyệt thế kỳ công, mà đaÌ£i ca thì không thể. ÄaÌ£i ca thường than thở, nêÌu như sÆ¡Ìm đề baÌ£t Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng thiÌ€ Sở thiÌ£ cũng không đêÌn mưÌc chìm nổi như hiện nay.
Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng vá»™i nói noÌi:
- ÄaÌ£i baÌ noÌi thÃªÌ laÌ€ quaÌ Ä‘ÃªÌ€ cao Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng rồi.
Sở Thiên ThaÌ€nh noÌi:
- Lần naÌ€y Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng sau khi vaÌ€o kinh, những ngưá»i sở hữu Nghi Trượng cá»§a Sở thị gia tá»™c sẽ tụ táºp tại đó, tông chủ sẽ chiÌnh thưÌc lập ngươi là m chủ gia tá»™c đời thÆ°Ì taÌm của Sở thiÌ£.
Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng coÌ chuÌt cảm động, đêÌn lúc nà y ông ta mÆ¡Ìi tin tưởng Sở Thiên Phóng không còn có bất kỳ thà nh kiến nà o đối vá»›i mình.
- Vậy Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng chuẩn biÌ£ xử lyÌ Nam Tề như thÃªÌ naÌ€o?
Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng hÆ¡i ngừng má»™t chút rồi trả lá»i:
- Nam Tề lúc nà y quôÌc khôÌn binh thiêÌu, NgaÌ£c thân vương mặc duÌ€ tuÌ£ tập được hai mươi vaÌ£n Ä‘aÌ£i quân tá»›i bá» Nam, bất quá cÅ©ng chỉ là má»™t đám ô hợp, nếu muôÌn Ä‘aÌnh, chỉ vá»›i Nam tuyêÌn Ä‘aÌ£i quân cũng Ä‘ủ để đánh tan hai mươi vạn quân ô hợp nà y, tiếc rằng HoaÌ€ng thượng sẽ không để cho Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng có cÆ¡ hội nữa, nếu không Ä‘ã không vội và ng haÌ£ chỉ cho tiểu chất tiến kinh. Nam Tề lần naÌ€y phaÌi người đêÌn hoÌ€a Ä‘aÌ€m không muốn cùng chúng ta giao chiến ắt là bởi việc nà y. Há» luÌc trươÌc trách quân ta khai mà o cuộc chiêÌn không baÌo trươÌc, bâÌt quaÌ cÅ©ng laÌ€ cách lâÌy tiêÌn laÌ€m luÌ€i, bằng không há» cÅ©ng không cần phải chuẩn bị nhiá»u tà i váºt như váºy. Việc naÌ€y tiểu chất Ä‘ã giao phoÌ cho em vợ Minh Viá»…n. NhiÌ£ thúc, Nam Tề lần naÌ€y mang đêÌn không Ãt vật laÌ£ quyÌ hiêÌm, Minh Viá»…n Ä‘ã chuẩn biÌ£ một và i thứ cho tá»™c chủ vaÌ€ Vương nhạc phụ cá»§a tiểu chất,nhá» nhiÌ£ thuÌc mang trở laÌ£i kinh thaÌ€nh dùm.
Sở Thiên ThaÌ€nh cười noÌi:
- Vậy xin Ä‘a taÌ£. Nghe noÌi Nam Tề coÌ ca kỹ dung maÌ£o taÌ€i nghệ hÆ¡n xa ÄaÌ£i Triệu ta, Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng nên đưa tÆ¡Ìi kinh thaÌ€nh má»™t Ãt, duÌ€ng để kêÌt giao đồng liêu cũng coÌ thể saÌnh ngang taÌ€i vật, có khi còn hữu duÌ£ng hÆ¡n nhiều.
Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng ngẩn ra, nhâÌt thời hiểu được, cười noÌi:
- Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng sẽ ghi nhÆ¡Ì.
Sở Thiên ThaÌ€nh đột nhiên chỉ và o Sở Tranh Ä‘ang buồn chán đá mấy hòn sá»i dưới chân, cười noÌi:
- Äây laÌ€ haÌ€i nhi của Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng sao?
Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng cũng cười đáp:
- ÄuÌng vậy, nó thiên tiÌnh thông tuệ, tương lai coÌ khi tiến triển còn trên cả hai ca ca nó.
Sở Thiên ThaÌ€nh coÌ chuÌt kinh ngaÌ£c, ông ta cÅ©ng có nghe qua vá» hai nhi tử Sở Hiên vaÌ€ Sở Nguyên của Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng, biêÌt hai huynh đệ nà y tuổi trẻ taÌ€i cao, cuá»™c chiêÌn lần naÌ€y cũng lập được chiêÌn công, cả hai nhanh choÌng được phong phoÌ tướng. Nhưng ông không ngá» rằng Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng laÌ£i Ä‘aÌnh giaÌ Ä‘Æ°Ìa beÌ kia cao như thêÌ, không khỏi cảm thâÌy râÌt hưÌng thuÌ vÆ¡Ìi Sở Tranh.
Sở Thiên ThaÌ€nh noÌi:
- ÄÆ°Æ¡Ì£c rồi, Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng. Sở Hiên vaÌ€ Sở Nguyên, hai đứa nó cũng được an baÌ€i chưÌc viÌ£ tôÌt ở kinh thaÌ€nh, trươÌc tiên nhậm chưÌc phoÌ tươÌng cấm vệ quân, sau nà y sẽ tÃnh tiếp.
Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng chăÌp tay noÌi:
- Äa taÌ£, laÌ€m phiền nhị thúc rồi.
Sở Thiên Thành cười:
- Äây laÌ€ việc nhỏ, naÌ€o coÌ caÌi giÌ€ mà phiá»n hà . NhiÌ£ thuÌc Ä‘i trươÌc đây, Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng trên đường vá» kinh nên cẩn thận, đã Ä‘i thì sẽ không quay vá» nữa, ngươi nên Ä‘em toà n bá»™ gia đình, gia nhân và thá»§ hạ, mấy nghìn ngưá»i cÅ©ng lên đưá»ng.
- Nhị thúc trên đưá»ng cÅ©ng bảo trá»ng thân thể, chá» Danh ÄÆ°á»ng sau khi tá»›i kinh thà nh rồi sẽ cùng nhị thúc nâng cốc chúc mừng.
o0o
Sở Danh ÄÆ°á»ng và Sở Tranh quay trở lại đại doanh bên bá» sông, trên đưá»ng vừa vặn lại gặp Tiêu Nhược Thá»§y.
Tiêu Nhược Thá»§y hÆ¡i ngẩn ngưá»i má»™t chút rồi vá»™i tiến tá»›i thi lá»… nói:
- Tiêu mỗ tham kiến Thái úy đại nhân, chúc mừng Thái úy đại nhân.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn Tiêu Nhược Thá»§y, trong lòng có chút mâu thuẫn. Ông ta hiểu Tiêu Nhược Thá»§y còn hÆ¡n ngưá»i nà y tưởng tượng. Năm ấy Sở Danh ÄÆ°á»ng sai Trần Tá» SÆ¡n hai ngưá»i phái Ä‘i thá»§y sư đại doanh cá»§a Nam Tá», ông ta cÅ©ng không nghÄ© tá»›i hai quân cá» nà y lại có tác dụng lá»›n như thế. Trần Tá» SÆ¡n thì không cần phải nói rồi, nếu không có hắn thì quân Triệu cÅ©ng khó lòng mà tiêu diệt toà n bá»™ thá»§y sư đại doanh cá»§a Nam Tá», kẻ còn lại bị Ngạc thân vương nhìn trúng đã là m thị vệ cá»§a thân vương phá»§, hôm nay đã là thân tÃn cá»§a Ngạc thân vương. Sở Danh ÄÆ°á»ng bởi váºy biết được Tiêu Nhược Thá»§y trước mặt nà y đã phát giác quân đội Bắc Triệu có chiá»u hướng khả nghi rồi, cÅ©ng là ngưá»i đầu tiên kiến nghị chi viện thá»§y sư Nam Tá», từng toà n lá»±c ngăn cản Ngạc thân vương Ä‘em sáu vạn binh mã tiến và o chiếm giữ thá»§y sư đại doanh, hiện giá» phòng ngá»± cá»§a hai mươi vạn đại quân bá» Nam cÅ©ng do hắn má»™t tay sắp xếp, thá»±c khiến cho Sở Danh ÄÆ°á»ng tạm thá»i khó có thể hạ thá»§ được nữa. Sở Danh ÄÆ°á»ng còn biết thêm má»™t đại bà máºt nữa, chÃnh là thân thế cá»§a Tiêu Nhược Thá»§y.
Sở Danh ÄÆ°á»ng do dá»± suy nghÄ© xem nên tiêu diệt Tiêu Nhược Thá»§y hay là sá» dụng hắn. Tiêu diệt Tiêu Nhược Thá»§y không phải là má»™t việc quá khó khăn, nếu suy tÃnh chu toà n thì hoà n toà n có thể, hÆ¡n nữa trong Ngạc thân vương phá»§ có khối ngưá»i ghen ghét hắn, chỉ cần gây thêm chút xÃch mÃch liá»n dá»… khiến Tiêu Nhược Thá»§y không còn chốn dung thân. Còn muốn sá» dụng hắn thì phải bắt hắn hà ng phục mình, nếu có thể thà nh công thì hầu như có khả năng Ä‘em Ngạc thân vương đùa bỡn trong tay.
Sở Danh ÄÆ°á»ng để Sở Tranh vá» trướng trước, cưá»i nhạt má»™t tiếng:
- Tiêu đại nhân không cần khách khÃ, nếu như luáºn vá» gia thế sâu xa, gá»i Danh ÄÆ°á»ng má»™t tiếng thế huynh cÅ©ng có thể được.
Tiêu Nhược Thủy sắc mặt đại biến:
- Sở đại nhân, ngà i đây là có ý tứ gì?
Sở Danh ÄÆ°á»ng lại nhà n nhạt nói tiếp:
- Khai quốc cá»u đại thế gia cá»§a Äại Triệu chÃnh là Sở, Vương, Phương, Äổng, Tiêu, Hoà ng, Tạ, Lâm, Kỳ. Trong đó Hoà ng, Tạ, Lâm tam gia mưu đồ là m loạn, từ triá»u Thái tông ta thì đã bị diệt môn, gia tá»™c cá»§a Tiêu Trấn Viá»…n Hầu nhân khẩu đơn bạc, hÆ¡n bốn mươi năm trước đã mai danh ẩn tÃch trong lãnh thổ Äại Triệu ta, Sở thị gia tá»™c cá»§a ta cùng tổ tiên Tiêu gia kết nghÄ©a kim lan, từng tìm má»i cách kiếm tìm, thá»±c không ngá» Tiêu huynh lại tá»›i Nam Tá». Ngưá»i cá»§a má»™t trong chÃn gia tá»™c giúp Äại Triệu khai quốc vá»›i chiến công hiển hách, cuối cùng lại chỉ ở Nam Tá», dấn thân và o trong vương phá»§ là m khách khanh, đã như váºy Tiêu huynh vì sao còn bảo lưu há» Tiêu, chẳng lẽ không sợ lệnh tổ dưới cá»u tuyá»n không yên lòng sao?
Trên trán Tiêu Nhược Thá»§y mồ hôi chảy ròng ròng, hắn cưá»i lá»›n nói:
- Sở đại nhân tháºt hay nói đùa, nguyên quán cá»§a Tiêu má»— vốn tại Nam Tá»...
Sở Danh ÄÆ°á»ng liá»n ngắt lá»i:
- Nguyên quán tại Nam TỠư? CÅ©ng được, Sở má»— phái ngưá»i đến Nam Tá» Ä‘iá»u tra má»™t lần liá»n biết thôi, bất quá như váºy sợ rằng sẽ kinh động đến Ngạc thân vương, hay là nhá» Ngạc thân vương giúp Sở má»— tìm hiểu thì hay hÆ¡n nhiá»u.
Tiêu Nhược Thá»§y nắm chặt song quyá»n, oán háºn nói:
- Sở đại nhân, ngươi rốt cuộc muốn như thế nà o?
Sở Danh ÄÆ°á»ng cưá»i trả lá»i:
- Sở má»— là Sở thị tá»™c nhân, Sở gia cÆ¡ nghiệp to lá»›n, tại Nam Tá» cÅ©ng có chút vốn liếng, ngà y sau có ngưá»i cá»§a Sở thị tìm Tiêu đại nhân, mong Tiêu đại nhân cÅ©ng đừng từ chối là tốt rồi.
Nói xong, Sở Danh ÄÆ°á»ng liá»n quay ngưá»i rá»i Ä‘i, chỉ để lại Tiêu Nhược Thá»§y đứng nÆ¡i đó không biết là m sao cho phải.
Trở lại trong trướng, bá»n gia tướng Ä‘ang thu xếp đồ đạc cho Sở Danh ÄÆ°á»ng, Sở Tranh thì ngồi không nhưng Vương Minh Viá»…n đầu đầy mồ hôi đứng ở má»™t bên chỉ huy.
Sở Danh ÄÆ°á»ng trách cứ nói:
- Minh Viễn, việc nà y để gia tướng là m là được, ngươi tới đây là m gì? Công việc ở đại doanh ngươi cũng không quản sao?
Vương Minh Viá»…n lau lau mồ hôi, nhìn nÆ¡i đây ngoà i đám gia tướng ra, không có ngoại nhân, liá»n đáp:
- Tá»· phu, ta nà o có thể yên tâm để mặc cho ngưá»i khác là m. Nam Tá» lần nà y mang đến không Ãt bảo bối, ta tuy xuất thân từ gia tá»™c già u có, nhưng hôm nay đúng được mở rá»™ng tầm mắt. Sá»›m biết như váºy thì đã nhất quyết giằng co vá»›i Nam Tá» thêm chút nữa, có khi chúng còn Ä‘em tá»›i nhiá»u cống phẩm quý giá nữa đỠđà m phán cầu hòa. ÄÆ°á»£c rồi, tá»· phu ngươi có muốn ngó qua má»™t chút hay không?
Sở Danh ÄÆ°á»ng lắc đầu nói:
- Không cần, mang vỠđể tá»· tá»· ngươi xem qua Ä‘i, nà ng có kiến thức rá»™ng rãi, chá»n những thứ hiếm có mang đến kinh thà nh, còn lại thì để trong nhà ngươi là được. Nếu cho ta và ngươi tuyển chá»n, sợ rằng sẽ là m chuyện ngu xuẩn bá» ngá»c lấy bùn mất.
Vương Minh Viá»…n nghe Sở Danh ÄÆ°á»ng đùa tháºt thú vị, há» há» cưá»i nói:
- Còn có má»™t chút váºt mà tá»· tá»· nếu xem thì rất bất tiện.
Sở Danh ÄÆ°á»ng ngạc nhiên há»i:
- Là cái gì?
Vương Minh Viá»…n kéo hắn sang bên cạnh, tá»›i gần bên tai Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Ngà y mai Nam Tá» còn đưa tá»›i hai trăm ca kỹ, Tiêu Nhược Thá»§y ná» nói, má»™t ná»a hiến cho hoà ng thượng, má»™t ná»a khác thỉnh tá»· phu vui lòng nháºn cho.
Ở gần đó, lỗ tai của Sở Tranh dựng đứng lên hóng chuyện.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nhất thá»i hô lên má»™t tiếng, Sở Thiên Thà nh má»›i vừa rồi còn cùng ông ta nói qua chuyện nà y, quả thá»±c những ca kỹ nà y đến đúng dịp đúng lúc a.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Tá»· tá»· ngươi há lại là ngưá»i không biết lý lẽ. Ngà y mai, đợi sau khi Nam Tá» Ä‘em ngưá»i đến, ngươi theo vi huynh quay vá» Bình Nguyên thà nh.
Vương Minh Viá»…n nhìn Sở Danh ÄÆ°á»ng má»™t chút, muốn nói lại thôi.
Sở Danh ÄÆ°á»ng cưá»i mắng:
- Ngươi có chuyện gì thì nói Ä‘i, nếu muốn và i tên ca kỹ, cứ Ä‘i chá»n là được, hà tất phải là m Ä‘iệu bá»™ quái quá»· như váºy.
Vương Minh Viễn vui mừng, xá dà i một cái:
- Äa tạ tá»· phu rồi.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Nhưng ngươi phải chú ý đúng mực một chút, dù sao cũng có một số hiến lên cho Hoà ng thượng, đừng nên còn chưa là m thống lĩnh đã khiến cho Ngự SỠtham tấu lên trên trách tội.
Vương Minh Viá»…n cưá»i nói:
- Xin tỷ phu yên tâm, tiểu đệ tự biết chừng mực.
Sở Danh ÄÆ°á»ng suy nghÄ© má»™t chút rồi nói:
- Minh Viá»…n, Hắc kỵ quân chưa được Ä‘iá»u động rá»i Nam tuyến, cho nên, sau khi vi huynh Ä‘i, ngươi đưa bá»n há» phân tán đến kỵ binh cá»§a các doanh, tăng cưá»ng thao luyện. Mưá»i vạn kỵ binh dÅ©ng mãnh cá»§a Nam tuyến đại doanh nếu như có thể há»c thêm được phân ná»a bản lÄ©nh cá»§a há», Nam Tá» có phòng thá»§ chắc cÅ©ng sẽ bị đánh bại. Nhưng ngươi cần ghi nhá»›, không được tá»± ý khuấy động chiến sá»±, vi huynh lần nà y đánh thắng Nam Tá» má»™t tráºn cÅ©ng do há» không phòng bị tốt, mà phe ta lại có chuẩn bị kỹ lưỡng, kỳ binh nằm vùng. Nhưng sau tráºn nà y, Nam Tá» tất sẽ đỠphòng nghiêm ngặt, nếu không nắm chắc mưá»i phần, không được vá»ng động.
- Mặt khác, tình trạng chiến sá»± tại Tây tuyến hiện nay còn chưa rõ rà ng. Bên nà y, Nam Tá» thá»§y quân chỉ tồn tại trên danh nghÄ©a, không cần lo lắng. Ngươi thao luyện thá»§y quân thì cÅ©ng như ngược dòng nước mà lên, thẳng tiến biên cảnh Tây Tần, do Tây Tần thá»§y quân ở đấy sông cháºt hẹp, cÅ©ng không có thuyá»n lá»›n, nên chẳng có cách nà o áp chế thá»§y quân cá»§a ta, chúng nhất định phải tăng cưá»ng binh lá»±c để đỠphòng. Nam Tuyến đại doanh do đó cÅ©ng có thể giảm bá»›t chút áp lá»±c cho Tây tuyến đại doanh.
Sở Danh ÄÆ°á»ng Ä‘i Ä‘i lại lại và i bước, sắc mặt đột nhiên lạnh Ä‘i:
- Vi huynh Ä‘i rồi, trong đại doanh tất có má»™t số tướng lÄ©nh sẽ không an pháºn, ngưá»i quyá»n cao chức trá»ng thì vi huynh đã thay ngươi thanh lý sạch sẽ, còn lại ngươi cÅ©ng không cần nương tay. Äặc biệt là môn đệ Phương gia, má»™t ngưá»i cÅ©ng không lưu lại, toà n bá»™ đưa vá» các phá»§ huyện nằm dưới sá»± kiểm soát cá»§a Nam tuyến đại quân, nhá»› kỹ, bá»n há» chỉ có thể là m phó, không thể nắm quyá»n chÃnh ở bất cứ đâu. Trần Thượng Chà là vi huynh má»™t tay đỠbạt, đối vá»›i vi huynh rất là nghe lá»i. Ngươi muốn lung lạc hắn cÅ©ng được, nhưng phải có đỠphòng, chỉ có thể âm thầm giám thị, không được để hắn biết, miá»…n khiến cho hắn thất vá»ng Ä‘au khổ.
- Nói chung, ngươi phải khéo léo nắm Nam tuyến đại doanh, quyết không để ngoại nhân nhúng tay và o. Minh Viá»…n, ngươi cÅ©ng đã bốn mươi tuổi rồi, quá hai năm nữa vi huynh ở kinh thà nh có căn cÆ¡, sẽ để Sở Hiên hoặc Sở Nguyên đến giúp ngươi, đợi sau khi hai đứa nó tôi luyện thà nh ngưá»i hữu dụng, ngươi cÅ©ng vá» triá»u Ä‘i, vá»›i năng lá»±c cá»a ngươi, cho dù nháºm má»™t chức Thượng thư cÅ©ng thừa sức.
Vương Minh Viễn lạy dà i mà nói:
- Äa tạ tá»· phu giáo huấn, tiểu đệ xin ghi nhá»› trong lòng.
Nam TỠđưa tá»›i hai trăm ca kỹ hÆ¡i sá»›m hÆ¡n dá»± Ä‘oán. Sở Danh ÄÆ°á»ng sau khi nháºn được tin tức, rất sợ những nữ tá» nà y Ä‘i qua đại doanh sẽ khiến binh sÄ© rối loạn, vì váºy lệnh cho thuyá»n chở ca kỹ không được cáºp bỠở bến thuyá»n tại quân doanh, mà phải lui xuống mưá»i dặm tại hạ du nÆ¡i bến tà u lương thảo má»›i được phép để ca kỹ lên bá».
Tại đại doanh bên sông, Sở Danh ÄÆ°á»ng cùng Hắc kỵ quân nói tạm biệt vá»›i quan tướng các doanh, rồi dẫn ba nhi tá» và hai nghìn gia tướng, cưỡi ngá»±a chạy vá» hướng Bình Nguyên thà nh.
Äi được hÆ¡n hai mươi dặm, Sở Danh ÄÆ°á»ng phân phó má»i ngưá»i xuống ngá»±a nghỉ ngÆ¡i. Chỉ chốc lát sau, Vương Minh Viá»…n cùng má»™t nghìn thân binh Ä‘iá»u khiển xe ngá»±a chở hai trăm danh ca kỹ tá»›i. Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn thoáng qua không khá»i cau mà y, xe ngá»±a kia vốn chỉ dùng để váºn chuyển quân lương, không sạch sẽ cho lắm. Sở Danh ÄÆ°á»ng thầm mắng Vương Minh Viá»…n là m việc quá cẩu thả, ông cÅ©ng chẳng thèm quở trách thá»§ lãnh đám thân binh thá»§ kia, chỉ ra lệnh cho bá»n há» Ä‘em xe ngá»±a Ä‘i lau chùi sạch sẽ rồi lên đưá»ng.
Các danh ca kỹ nhân cÆ¡ há»™i nà y nhá»™n nhịp xuống xe, oanh oanh yến yến, khiến ba huynh đệ Sở gia và hai nghìn gia tướng đứng nhìn muốn nổ con mắt. Nhưng vì gia giáo cá»§a Sở phá»§ rất nghiêm khắc, hÆ¡n nữa Sở Hiên và Sở Nguyên cÅ©ng vì có phụ thân ở bên cạnh nên không dám xằng báºy. Sở Tranh lại không e dè như váºy, hắn á»· mình còn nhá» tuổi, chắp tay sau Ä‘Ãt như con thoi xuyên qua xuyên lại giữa trăm hoa, cháºm rãi hân thưởng, trong lòng thầm khen nữ tá» phương Nam và phương Bắc quả nhiên có nét bất đồng, tư sắc mặc dù không hÆ¡n kém nhau, nhưng Ä‘iá»m đạm nho nhã lại pha nét ôn nhu, cà ng khiến ngưá»i ta thương mến. Những nữ tá» nà y nhìn bá»n gia tướng như lang như hổ kia có chút sợ hãi, nhưng đối vá»›i Sở Tranh tiểu hà i tá» nà y lại không e ngại gì, phần lá»›n Ä‘á»u hiếu kỳ nhìn hắn.
Sở Tranh dạo qua má»™t vòng, phát hiện trong đám nữ tá» nà y có hai cô bé cỡ tuổi hắn, cảm thấy kỳ quái, đến trước mặt hai cô nà ng há»i:
- Các ngươi là m cái gì ở đây? TỠquốc không còn ai nữa sao? Tại sao lại tìm mấy nữ hà i tỠmang đến đây chứ?
Hai nữ hà i kia rụt rè nhìn hắn, không dám lên tiếng.
Nữ tá» bên cạnh thấy Sở Tranh hoa y cẩm bà o, xác định là ngưá»i thuá»™c tầng lá»›p phú quý, không trả lá»i có thể sẽ phiá»n phức, liá»n đáp:
- Hai đứa nó là thị nữ của thiếp thân.
Sở Tranh quay sang nhìn nữ nhân vừa nói, chỉ thấy nà ng ta ước chừng hÆ¡n hai mươi tuổi, dung mạo tuyệt mỹ, khuôn mặt toát ra khà tức quáºt cưá»ng, không giống những nữ tá» hắn đã từng thấy qua.
Nà ng kia thấy Sở Tranh có vẻ nghi hoặc, đà nh phải tiếp tục nói :
- Hai đứa nó là hai bé gái mồ côi mà thiếp thân thu dưỡng, đã theo thiếp thân nhiá»u năm, lần nà y thiếp thân bị lá»±a đưa tá»›i Triệu quốc, hai đứa nó sống chết Ä‘á»u muốn theo thiếp thân. HÆ¡n nữa, do lần tuyển chá»n nà y thá»i gian cấp bách, lại yêu cầu rất cao, hai nha đầu nà y dáng dấp cÅ©ng xinh xắn, nên cÅ©ng được mang Ä‘i.
Sở Tranh có chút khó hiểu:
- Ngươi đã có nha hoà n hầu hạ, hẳn là gia cảnh không tệ, thế nà o lại bị lá»±a chá»n đưa đến Triệu quốc ta chứ?
Nà ng kia tự giễu nói:
- Công tá» có Ä‘iá»u không biết. Thiếp thân chỉ là gái thanh lâu, má»™t Ä‘á»i là m ca nữ, nhưng kiên trì bán nghệ không bán thân, tú bà kiếm tiá»n trên ngưá»i thiếp thân không nhiá»u lắm, oán háºn trong lòng, Ä‘em thiếp thân hiến cho quan gia đưa đến Bắc Triệu.
Sau khi nói xong, nà ng kia không khá»i cưá»i thầm tá»± nghÄ©, mình tá»± dưng kể khổ vá»›i tiểu hà i tá» kia là m chi, còn nói cái gì mà bán nghệ không bán thân nữa chứ, hắn hiểu được sao?
Sở Tranh thì lại liên tục gáºt đầu, vẻ mặt đồng cảm.
Hắn đột nhiên nhá»› tá»›i mẫu thân muốn mua cho mình và i nha hoà n, mấy tiểu cô nương nà y cÅ©ng rất đáng thương, dáng dấp không tệ, không bằng hãy thu nháºn, sau đó nói không chừng có thể...
Suy nghÄ© báºy bạ vừa lướt qua đầu Sở Tranh, bên tai đột nhiên vang lên thanh âm cá»§a Ngô An Nhiên: "Ngươi phải luyện công tá»›i đại thà nh, phải bảo trì thân đồng tá», biết kiá»m chế mình, cố thá»§ tinh quan, nếu bị phá thân trước lúc đó thì ná»™i lá»±c sẽ táºn phế, võ công sẽ hoà n toà n biến mất."
Sở Tranh nhìn hai tiểu cô nương, lại nhìn nà ng kia không khá»i thấy buồn lòng, hứng thú toà n bá»™ biến mất, xoay ngưá»i trở vá».
Sở Nguyên thấy Sở Tranh từ giữa bách hoa chui ra, cưá»i cưá»i chế giá»…u hắn:
- Tiểu Ngũ cũng chóng thà nh niên rồi, thế nà o, có vừa ý ai hay không?
Sở Nguyên nói ngay lúc Sở Tranh có tâm sự, nên hắn nghiêm mặt cúi đầu đi tiếp, không thèm để ý tới Sở Nguyên.
Sở Hiên và Sở Nguyên đưa mắt nhìn nhau, không biết tiểu đệ đệ bảo bối mắc bệnh gì, tại sao từ trong đám nữ nhân Ä‘i ra lại biến thà nh như váºy cÅ©ng không biết?
Trên đưá»ng vô sá»±, tối ngà y thứ hai Ä‘oà n ngưá»i Sở Danh ÄÆ°á»ng đã trở vá» tá»›i Sở phá»§.
Sở phu nhân sắc mặt lạnh như tiá»n, há»i thăm Sở Danh ÄÆ°á»ng má»™t chút xong liá»n bước tá»›i, tay túm lấy Sở Tranh Ä‘ang lẩn ở phÃa sau lôi ra, má»™t tay véo lá»— tai hắn nghiêm nghị nói:
- Tiểu NgÅ©, ngươi giá»i tháºt ha, ngay cả nương cÅ©ng không để và o mắt phải không?
Sở Tranh tuy có long tượng phục ma công hộ thân nhưng vẫn giả bộ đau kêu oai oái.
Sở Hiên, Sở Nguyên nhìn mà trong lòng tháºt hả hê, lâu nay há» chưa từng thấy qua cảnh tiểu đệ đệ bị song thân rầy la.
Sở Tranh thảm thương nhìn Sở Danh ÄÆ°á»ng cầu cứu, mong ngóng phụ thân nói giúp cho hắn và i lá»i, không ngá» Sở Danh ÄÆ°á»ng vá» như không thấy, xoay ngưá»i Ä‘i và o nhà .
Tuy Sở Danh ÄÆ°á»ng nháºn được chiếu chỉ trước tiên, nhưng ngay ngà y hôm đó, Vương Minh Viá»…n đã sai ngưá»i chạy khoái mã vá» Sở phá»§ bẩm báo. Bất quá, Sở Danh ÄÆ°á»ng là m quan tại Bình Nguyên quáºn đã và i chục năm, gom góp tÃch lÅ©y tá»›i giá» thá»±c sá»± không Ãt, có má»™t số thứ có cần mang theo tiến kinh hay không Sở phu nhân cÅ©ng không thể là m chá»§ được, chỉ có thể đợi Sở Danh ÄÆ°á»ng trở vá» má»›i có thể định Ä‘oạt. Không những đồ đạc, còn có má»™t số gia nhân có mang Ä‘i hay không cÅ©ng là cả má»™t vấn Ä‘á».
Äại Ä‘a số gia nhân trong phá»§ nguyện ý Ä‘i theo Sở Danh ÄÆ°á»ng tiến kinh. Quản sá»± Trương Äắc Lợi cùng thê tá» Tiểu Hồng bà n bạc má»™t chút cÅ©ng quyết định Ä‘i theo, Trương Äắc Lợi tuy có chút tiếc nuối những sinh ý đã có trong thà nh, nhưng cÅ©ng hiểu là theo Sở đại nhân má»›i là tiá»n đồ vô lượng, nói không chừng ngà y nà o đó Sở đại nhân nhân lúc vui vẻ cho hắn đến đâu đó nháºm chức Huyện lão gia thì cÅ©ng oai phong cả Ä‘á»i.
Ngô An Nhiên Ä‘ang phân vân, ông ta so vá»›i đại Ä‘a số ngưá»i trong phá»§ là ngưá»i có tầm nhìn xa hÆ¡n, biết Sở Danh ÄÆ°á»ng tại Bình Nguyên quáºn có thể nói là lấy thúng úp voi, uy phong vô lượng, nhưng tá»›i kinh thà nh rồi, những ngà y bình an cá»§a Sở phá»§ cÅ©ng kết thúc. Ngô An Nhiên ngà y thưá»ng không quan tâm tá»›i chuyện lá»›n bé trong phá»§, nhưng qua kinh nghiệm trưá»ng Ä‘á»i cá»§a mình, ông ta hiểu, đến kinh thà nh lần nà y, việc Sở Danh ÄÆ°á»ng phải rÆ¡i và o vòng xoáy tranh đấu cá»§a quan trưá»ng là điá»u không thể tránh khá»i. Sở Tranh cÅ©ng dần dần lá»›n lên, ông ta lại là sư phụ cá»§a công tá» Sở phá»§, đến lúc đó chỉ sợ cÅ©ng khó lòng tránh khá»i phiá»n toái. Vị Sở phu nhân kia hình như biết rất nhiá»u Ä‘iá»u vá» mình, bà ta sẽ tuyệt không để cho mình cứ khoanh tay đứng má»™t bên nhìn.
Nhưng không Ä‘i kinh thà nh, bản thân có thể Ä‘i nÆ¡i nà o đây, Xuân Doanh vốn theo Sở phu nhân đã nhiá»u năm, nà ng nguyên là ngưá»i ở kinh thà nh, nghe được không lâu nữa có thể trở lại kinh thà nh, mừng quá mà khóc. Trong gia đình nà ng, cha mẹ vẫn còn khá»e mạnh, còn có hai ngưá»i đệ đệ, năm ấy vì nhà nghèo khó má»›i Ä‘em Xuân Doanh bán và o Sở phá»§, mấy năm nà y được Xuân Doanh tương trợ, sinh hoạt cÅ©ng không tệ lắm. Cho nên Xuân Doanh rất mong muốn Ä‘i vá», mà Ngô An Nhiên thá»±c sá»± cÅ©ng không thể bá» nà ng ta và hà i nhi trong bụng được. Ngô An Nhiên dù chưa từng cùng Xuân Doanh bái đưá»ng, nhưng ông ta từ lâu đã xem nà ng là thê tá» cá»§a mình, đối vá»›i Xuân Doanh trân trá»ng, nhưá»ng nhịn như thế, là bởi vì từ trên ngưá»i Xuân Doanh ông ta thấy được hình bóng má»™t nữ nhân khác, là thê tá» lúc trước cá»§a ông ta, má»™t nữ đệ tá» cá»§a Ma môn Thiên mỵ tông. Nà ng cÅ©ng hoà i thai nhi tá» cá»§a ông ta, nhưng bị bạch đạo nhân sÄ© truy sát đánh chết, bản tÃnh cá»§a nà ng ta cÅ©ng có lúc ôn nhu, lúc thì mạnh mẽ giống như Xuân Doanh váºy.
Ngô An Nhiên an nhà n ở tại Sở phá»§ cÅ©ng được sáu năm, hùng tâm tráng chà ngà y trước cÅ©ng đã nhạt Ä‘i nhiá»u, dần dần quen vá»›i cuá»™c sống bình yên. Niá»m vui lá»›n nhất cá»§a ông ta giỠđây là dán tai và o bụng Xuân Doanh cùng nà ng cảm thụ nhịp tim Ä‘áºp cá»§a hà i tá», cùng nhau mong chá» ngà y hà i tá» xuất thế. Ngà y vừa rồi, Xuân Doanh cùng ông ta nói chuyện nghiêm túc hồi lâu, nà ng nói, nếu như Ngô An Nhiên tháºt sá»± không muốn đến kinh thà nh, nà ng cÅ©ng lấy chồng theo chồng, nguyện ý theo ông ta lưu lạc giang hồ, nhưng nà ng chỉ sợ hà i tá» trong bụng vị tất đã chịu đựng được gian khổ.
Ngô An Nhiên vừa nghe xong cÅ©ng dao động không thôi, ông ta hiểu bản thân có cừu nhân đầy thiên hạ, tuy rằng đã sáu năm không ngao du giang hồ, nhưng những kẻ trong bạch đạo sẽ không quên ông ta nhanh như váºy, Xuân Doanh lại không có võ công, theo ông ta thì chỉ có má»™t con đưá»ng chết. Ông ta không bao giá» nguyện ý mất Ä‘i thê tá» và hà i tá» lần nữa. Cho dù ông ta có may mắn trốn thoát được những truy Ä‘uổi đó, Ngô An Nhiên cÅ©ng không muốn hà i tá» cá»§a mình Ä‘i theo vết xe đổ, trên giang hồ đánh đánh giết giết cả Ä‘á»i. Nếu hà i tá» cá»§a mình Ä‘i theo sư huynh Sở Tranh cá»§a nó, cả Ä‘á»i nà y có thể nói tiá»n đồ vô lượng. Ngô An Nhiên hiểu rõ đồ đệ nà y cá»§a ông ta, hắn so vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng phu phụ còn giá»i hÆ¡n nhiá»u, tuy niên ká»· cá»§a Sở Tranh còn nhá», bá» ngoà i nhìn thì ngây thÆ¡ nhưng thá»±c tế tâm cÆ¡ thâm trầm, ngay cả mình từng trải giang hồ hầu như việc đắng cay gian xảo nà o cÅ©ng biết, nhưng những năm gần đây vẫn nhiá»u lúc bị tiểu tá» Sở Tranh nà y đùa bỡn. Nhi tá» theo hắn, mình cÅ©ng an tâm hÆ¡n nhiá»u.
Ngô An Nhiên nghĩ đến đấy mặt đột nhiên biến sắc, nếu con mà là nữ, sau nà y ngộ nhỡ nó cứ đi theo Sở Tranh thì ông ta quyết phải lo lắng rồi.
Xem ra mình chỉ có thể cùng Xuân Doanh nỗ lực, nỗ lực triệt để, nếu đã sinh con gái thì nhất định phải sinh một đứa con trai nữa, đà o tạo cho nó bảo hộ tỷ tỷ của nó.
Ngô An Nhiên rốt cuá»™c hạ quyết tâm ở lại Sở gia, nhưng phiá»n phức lại tìm đến ông ta từ phÃa Sở Danh ÄÆ°á»ng.
Sáng sá»›m hôm sau, Ngô An Nhiên còn Ä‘ang trong viện luyện công, Sở Danh ÄÆ°á»ng đã phái ngưá»i má»i ông ta đến thư phòng.
Ngô An Nhiên vừa và o cá»a, thấy sắc mặt cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng âm trầm, Sở phu nhân cÅ©ng ngồi má»™t bên rầu rÄ© không vui, nhất thá»i minh bạch phu phụ bá»n hỠđã có chuyện gì đó không hay.
Sở Danh ÄÆ°á»ng từ tối hôm qua nghe Sở phu nhân nói vá» "bệnh tình" cá»§a Sở Tranh, lúc nà y vẫn Ä‘ang âu sầu lo lắng, cÅ©ng không đợi Ngô An Nhiên an vị, liá»n đứng dáºy há»i:
- Ngô tiên sinh, chẳng biết có phương pháp nà o có thể trị liệu bệnh tình của hà i nhi ta không?
Ngô An Nhiên giả vá» trầm ngâm, mấy ngà y nà y, Sở Tranh lén lút chạy đến đại doanh bên bá» sông, bên tai cá»§a ông ta cÅ©ng thanh tÄ©nh Ä‘i rất nhiá»u, tức giáºn đối vá»›i Sở Tranh cÅ©ng giảm Ä‘i nhiá»u, nhưng cho dù thế nà o Ä‘i nữa ông ta cÅ©ng không thể nói toạc tất cả ra, vì váºy liá»n Ä‘em những lá»i ngà y trước nói vá»›i Sở phu nhân thuáºt lại má»™t lần nữa.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nghe xong cà ng lo lắng hÆ¡n, ông ta dù sao cÅ©ng từng táºn mắt thấy Sở Tranh tay không ném ngá»±a ra má»™t bên, nếu như đó không phải là nhi tá» cá»§a mình, ông ta đã coi Sở Tranh như quái váºt rồi. Sở Danh ÄÆ°á»ng lịch duyệt phong phú, biết được đạo thế gia sá»± có được có mất, Sở Tranh nếu đã có bản lÄ©nh như váºy, thì lá»i cá»§a Ngô An Nhiên chưa hẳn không có đạo lý.
Sở Danh ÄÆ°á»ng trầm giá»ng há»i:
- Váºy tiên sinh có lương sách gì hay không?
Ngô An Nhiên chắp tay nói:
- Mấy ngà y nay Ngô mỗ khổ tâm suy tư, đã có chút manh mối. Thỉnh đại nhân yên tâm, việc nà y bởi Ngô mỗ dựng nên, Ngô mỗ tự nhiên sẽ tìm cách giải quyết.
Sở Danh ÄÆ°á»ng gáºt đầu, chợt nói:
- Ngô tiên sinh nên biết, bản quan phụng chỉ hoà ng thượng sắp và o kinh, tiên sinh là sư phụ cá»§a tiểu nhi, há»c vấn cao thâm, bản quan rất bá»™i phục, bởi váºy mong muốn tiên sinh là m khách khanh cá»§a bản phá»§, chẳng hay tiên sinh có nguyện ý không?
Ngô An Nhiên có chút phân vân, biết những ngà y ngồi không ăn cÆ¡m cá»§a mình tại Sở phá»§ sắp kết thúc. Sở Danh ÄÆ°á»ng cho đến lúc nà y má»›i nói ra là vì tại Bình Nguyên quáºn Sở Danh ÄÆ°á»ng Ä‘á»u nắm má»i việc Ä‘á»u trong tay, chưa cần dùng Ngô An Nhiên, nhưng giỠđây sắp Ä‘i kinh thà nh rồi, vị thế cá»§a Sở phá»§ tất sẽ khác nhiá»u. Ngô An Nhiên nghÄ© thầm bản thân nếu muốn lưu lại lâu dà i trong Sở phá»§ tất phải vì Sở phá»§ xuất lá»±c, liá»n chắp tay nói:
- Äại nhân thưởng thức Ngô má»— như váºy, Ngô má»— sao dám không tuân theo.
Sở Danh ÄÆ°á»ng mặt lá»™ hỉ sắc, Ä‘ang định mở miệng, Ngô An Nhiên đã chuyển đỠtà i:
- Bất quá, Ngô mỗ có một chuyện nhất định phải nói với đại nhân cho rõ rà ng.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Má»i Ngô tiên sinh cứ nói.
Ngô An Nhiên nói:
- Äại nhân và phu nhân Ä‘á»u đã biết Ngô má»— thân mang võ công, Ngô má»— cÅ©ng không che giấu. Ngô má»— là ngưá»i cá»§a giang hồ Nam Tá», còn được gá»i là "Ma tú sÄ©", là tông chá»§ Huyết ảnh tông trong Ma môn lục tông.
- Huyết ảnh tông?
Sở Danh ÄÆ°á»ng sắc mặt hÆ¡i đổi, nhìn phu nhân bên cạnh má»™t cái. Sở phu nhân thần sắc như thưá»ng, trong lòng lại thầm cưá»i trá»™m. Bà ta đã sá»›m biết lai lịch cá»§a Ngô An Nhiên, nhưngSở Danh ÄÆ°á»ng từ khi kiêm nhiệm Nam tuyến đại doanh tá»›i nay, luôn mải mê quân vụ, phu phụ hai ngưá»i chung đụng thì Ãt mà xa cách thì nhiá»u, hÆ¡n nữa và i năm nay Ngô An Nhiên cÅ©ng coi như an pháºn thá»§ thưá»ng, cho nên Sở phu nhân chưa từng nhắc qua việc nà y vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng.
Nhất thá»i, trong phòng trở nên yên lặng.
Ngô An Nhiên trong lòng thất vá»ng, đứng dáºy nói:
- Äại nhân, Ngô má»— biết Ma môn trong mắt ngưá»i trong thiên hạ là bà ng môn tà đạo, danh tiếng xấu xa. Äã như váºy, Ngô má»— xin cáo từ, bất quá khẩn cầu đại nhân khai ân, cho phép Xuân Doanh được Ä‘i theo Ngô má»—.
Nói xong xoay ngưá»i muốn rá»i Ä‘i.
Sở phu nhân đột nhiên mở miệng nói:
- Ngô tiên sinh cháºm đã.
Rồi bà ta quay đầu lại, nhìn Sở Danh ÄÆ°á»ng cưá»i nói:
- Ngô tiên sinh, nói cho cùng thì hai nhà chúng ta cũng có quan hệ sâu xa, thình lình lại muốn bỠđi sao? Hà huống việc nà y cũng đã qua hai trăm năm rồi, phu quân tất sẽ không cố kỵ nữa.
Ngô An Nhiên nghe mà chẳng hiểu gì cả, ông ta cùng vá»›i Sở, Vương hai nhà lại có quan hệ gì sâu xa cÆ¡ chứ? Ngoại trừ việc ông ta thu Sở Tranh là m đồ đệ, nhưng chắc chắn Ä‘iá»u Sở phu nhân ám chỉ không phải việc nà y.
Sở Danh ÄÆ°á»ng do dá»± chốc lát, gáºt đầu nói vá»›i Ngô An Nhiên:
- Ngô tiên sinh hẳn là biết, tổ tiên Sở gia chúng ta chÃnh là khai quốc trá»ng thần Tiêu Diêu Hầu Tiên Hà nh công, nhưng Tiên Hà nh công còn có má»™t cái tên mà không mấy ngưá»i biết. Bất quá, Ngô tiên sinh có thể quen thuá»™c vá»›i cái tên nà y, đó là Sở Vấn Thiên.
Sở Vấn Thiên?!!
Ngô An Nhiên như bị sét đánh, ngÆ¡ ngác nhìn Sở Danh ÄÆ°á»ng. Sở Vấn Thiên chÃnh là tông chá»§ Ä‘á»i thứ hai mươi hai cá»§a Huyết ảnh tông, nghe đâu sau khi cùng má»™t vị cao thá»§ cá»§a Hồ man quyết má»™t tráºn tá» chiến tại Mạc Bắc, hai ngưá»i đồng quy vu táºn. Lúc nà y vừa nghe chuyện Sở Vấn Thiên chẳng những không chết, hÆ¡n nữa lại thà nh khai quốc công thần Tiêu Dao Hầu cá»§a Triệu quốc, Ngô An Nhiên trong lòng nghi nghi hoặc hoặc rối thà nh má»™t Ä‘oà n.
Sở Danh ÄÆ°á»ng tiếp tục nói:
- Năm ấy Hồ man ở phương Bắc xâm lấn Trung Nguyên, Äông Hán vương triá»u do thế mà bị tiêu diệt. Hồ man trên đất ngưá»i Hán ta đốt, giết, bắt ngưá»i, cướp cá»§a. Lúc đó Trữ tiên sinh đứng đầu Ma môn là ngưá»i kỳ tà i ngút trá»i, dẫn hÆ¡n mưá»i vạn môn chúng Ma môn khởi nghÄ©a chống lại Hồ man, thế là các đại thế gia cá»§a Trung Nguyên, các môn phái cÅ©ng vứt bá» thiên kiến bè phái, Ä‘á»u hưởng ứng, á»§ng há»™ Trữ tiên sinh dẫn đầu, thá» Ä‘em Hồ man Ä‘uổi khá»i Trung Nguyên.
Ngô An Nhiên nối lá»i:
- Những Ä‘iá»u nà y Ngô má»— cÅ©ng biết. Äây là thá»i kỳ huy hoà ng nhất trong lịch sá» cá»§a Ma môn, chỉ đáng tiếc ngà y vui ngắn ngá»§i, Trữ môn chá»§ năm năm sau thất tung má»™t cách ly kỳ, không lâu sau lại truyá»n ra tin Sở đưá»ng chá»§ cá»§a Ma Môn, tông chá»§ cá»§a Huyết ảnh tông chết tráºn tại Mạc Bắc, bạch đạo nhân sÄ© nhân cÆ¡ há»™i đó liá»n là m khó dá»…, là m cho đại bá»™ pháºn cá»§a Ma môn ta phải lui vá» Tây Vá»±c, trong Trung Nguyên chỉ còn lại vẻn vẹn có Huyết ảnh tông và Thiên mị môn.
Ngô An Nhiên nói đến chá»— nà y, đột nhiên tỉnh ngá»™ Ä‘iá»u gì đó, liá»n báºt thốt:
- Lẽ nà o Huyết ảnh tông ta có thể ở lại Trung Nguyên là bởi vì có Sở đưá»ng chá»§ chiếu cố?
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- ChÃnh thị. Sau khi Trữ tiên sinh thất tung, Ma môn liá»n không còn có má»™t ngưá»i có thể phục chúng, cÅ©ng bởi ai cÅ©ng có tÃnh toán riêng, tổ tiên cá»§a ta thấy đồng môn phân tranh không ngá»›t, nản lòng thoái chÃ, vì váºy cùng má»™t trưởng lão khác tuyên bố rá»i khá»i Ma môn, tại trước tượng Ma môn tổ sư phát thệ, không mang má»™t môn chúng nà o Ä‘i theo, cÅ©ng đáp ứng không truyá»n võ công Ma môn cho ngoại nhân, bên ngoà i thì tuyên bố đã chết tráºn ở Mạc Bắc. Tổ tiên và trưởng lão kia, sau khi rá»i khá»i Ma môn, vẫn không quên việc đánh Ä‘uổi Hồ man, liá»n dấn thân và o dưới trướng Thái tổ, cuối cùng được phong là m Tiêu Diêu Hầu. Việc nà y tuy rằng rất bà máºt, nhưng các đại thế gia và Huyết ảnh tông tông chá»§ kế nhiệm Ä‘á»u mÆ¡ hồ biết má»™t Ãt. Từ đó Huyết ảnh tông mặc dù luôn tá»± cho mình là Ma môn nhất mạch, nhưng vá»›i lệnh cá»§a Ma môn tổng đưá»ng vẫn bằng mặt không bằng lòng. Các đại thế gia thấy tổ tiên không lâu sau đã thống suất mưá»i vạn đại quân kháng Hồ man, nên cÅ©ng mắt nhắm mắt mở không là m khó dá»… Huyết ảnh tông.
Ngô An Nhiên hÃt má»™t hÆ¡i dà i, nói:
- Váºy vị trưởng lão cùng vá»›i Sở tông chá»§ rá»i khá»i Ma môn kia chÃnh là Vương Trưá»ng Tùng, Vương trưởng lão đó ư?
Sở phu nhân ở bên cạnh đáp:
- Äúng váºy, sau nà y đổi tên thà nh Vương Trấn Viá»…n, chÃnh là tổ tiên Trấn Viá»…n công cá»§a thiếp thân.
Ngô An Nhiên nhìn Sở phu nhân phu phụ một chút, nói:
- Váºy đại nhân và phu nhân sao lại không biết võ công?
Sở Danh ÄÆ°á»ng cưá»i nói:
- Tổ tiên và Trấn Viá»…n công từng láºp thệ không Ä‘em võ công cá»§a Ma môn truyá»n cho ngoại nhân, trong đó có cả háºu nhân cá»§a mình, vì nói cho cùng há» cÅ©ng chưa chÃnh thức là môn chúng cá»§a Ma môn. Sở Vương hai nhà từ đó đến giá» cÅ©ng không có ai tu luyện võ công cá»§a Ma môn. Những bà máºt nà y, phu nhân cá»§a ta là trưởng nữ cá»§a Vương gia, đương nhiên đã sá»›m biết, còn bản quan và i năm trước cÅ©ng má»›i nghe Sở thị tá»™c nhân nói qua, lại không ngá» rằng sau hÆ¡n trăm năm, khi ấy tổ tiên còn là Huyết ảnh tông chá»§, ngà y nay Tranh nhi lại bái tiên sinh là m sư phó, má»™t lần nữa tu luyện võ công cá»§a Huyết ảnh tông, cÅ©ng chẳng há» vi phạm thệ ngôn cá»§a tổ tiên.
Ngô An Nhiên trong há»ng ngáºm cục kẹo đắng mà không nhổ ra được, bởi vì tiểu tá» Sở Tranh kia thế nà o cÅ©ng không chịu há»c võ công cá»§a Huyết ảnh tông
Tà i sản của Thinhbobo
06-06-2011, 08:21 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viễn
Quyển 1: Bình Nguyên nổi gió
Chương 14: Thái Bình Triển gia (1)
Nguồn: ST
Sở Danh ÄÆ°á»ng ngồi trong xe ngá»±a, khẽ vén rèm cá»a, nhìn con đưá»ng quen thuá»™c mà không khá»i thở dà i má»™t tiếng.
Cuối cùng cÅ©ng có thể rá»i khá»i Bình Nguyên Thà nh, vì ngà y nà y, ông đã chỠđợi trá»n vẹn mưá»i năm.
Lúc nà y trá»i chạng vạng sáng, nhưng hai bên đưá»ng đã có má»™t Ãt dân chúng lẳng lặng nhìn Ä‘oà n xe cá»§a thái thú đại nhân Ä‘i qua. Trong khoảng thá»i gian Sở Danh ÄÆ°á»ng nháºm chức thái thú, thưởng phạt phân minh, cai quản việc lá»›n việc nhỠđâu ra đó, Bình Nguyên Thà nh ngà y cà ng thịnh vượng, bách tÃnh trong thà nh là ngưá»i cảm thụ việc nà y sâu xa nhất. Nghe nói thái thú đại nhân bị triệu hồi kinh, Ä‘a số Ä‘á»u không muốn nhưng cÅ©ng không có cách nà o khác, chỉ chốc lát sau, ngưá»i ngưá»i tụ lại cà ng đông, đông mà không loạn, tráºt tá»± đâu ra đó.
Khi Ä‘oà n xe tá»›i cá»a thà nh, bá quan trong Bình Nguyên quáºn đã chá» sẵn ở đây. Sở Danh ÄÆ°á»ng xuống xe ngá»±a, cùng vá»›i Thái Thú kế nhiệm Trữ Phương Khiêm và mấy quan viên hà n huyên thăm há»i. Con gái cá»§a Trữ Phương Khiêm đã Ä‘Ãnh hôn vá»›i Sở Hiên, vốn chỉ chá» sau khi Sở Danh ÄÆ°á»ng từ đại doanh trở vá» liá»n thà nh thân, nà o ngá» Sở Danh ÄÆ°á»ng lại bị triệu hồi kinh nhanh như váºy, việc nà y không thể nà o là m khác hÆ¡n là dá»i lại ngà y thà nh thân, chá» Sở Danh ÄÆ°á»ng tá»›i kinh thà nh ổn định rồi má»›i định ngà y cho hai trẻ.
Sở Danh ÄÆ°á»ng và Trữ Phương Khiêm là bằng hữu nhiá»u năm, lại sắp trở thà nh thông gia, cho nên những lá»i khách sáo Ãt Ä‘i rất nhiá»u, Sở Danh ÄÆ°á»ng nhắn nhá»§ Trữ Phương Khiêm má»™t số việc xong liá»n chắp tay chà o bá quan cùng bách tÃnh, rồi má»™t lần nữa lên xe ngá»±a. Vì sá»± an toà n cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng, Trữ Phương Khiêm Ä‘iá»u ba nghìn quân sÄ© từ Bình Nguyên đại doanh cùng vá»›i hai ngà n gia tướng cá»§a Sở phá»§ lên đưá»ng.
Theo tÃnh tình cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng, ông không muốn là m phiá»n các quan phá»§ trên đưá»ng Ä‘i. Nhưng Sở thái úy là thượng kinh nháºm chức, các quáºn phá»§ trên đưá»ng sao dám bá» bê, sá»›m đã há»i thăm rõ rà ng hà nh trình cá»§a thái úy đại nhân, Sở Danh ÄÆ°á»ng đến nÆ¡i nà o là quan viên địa phương ra mưá»i dặm đón chà o. Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng không thể không nể mặt mÅ©i các quan viên địa phương, đà nh phải tiếp nháºn sá»± đón tiếp cá»§a há».
Sở Danh ÄÆ°á»ng nghÄ© lại, thánh chỉ cá»§a hoà ng thượng vốn thôi thúc ông sá»›m ngà y ly khai Nam tuyến đại doanh, nhưng không nói rõ bao giá» phải đến kinh thà nh, hÆ¡n nữa nếu ông và o triá»u là m quan, có thể hiểu rõ các quan viên địa phương hÆ¡n má»™t chút cÅ©ng tốt. Vì váºy Sở Danh ÄÆ°á»ng trì hoãn cuá»™c hà nh trình cháºm lại, má»™t mặt quan sát dân tình, má»™t mặt lắng nghe, ngầm nháºn xét vá» các quan lại địa phương.
Sở Danh ÄÆ°á»ng báºn việc xã giao, Sở Tranh cảm thấy phiá»n muá»™n không gì sánh bằng, tÃnh ra đây là lần đầu tiên hắn được Ä‘i xa trong thế giá»›i nà y, rất muốn ra ngoà i để mở mang đầu óc. Nhưng hết lần nà y tá»›i lần khác, do Sở phu nhân có bà i há»c từ lần trước, nên quản hắn cá»±c kỳ nghiêm ngặt, cả ngà y đốc thúc Sở Tranh Ä‘á»c sách viết văn.
Nói đến viết văn Sở Tranh đã cảm thấy Ä‘au đầu, thá»i đại nà y ưa chuá»™ng văn xuôi, nhấn mạnh vá» cấu trúc câu và cách đối ngẫu. Cấu trúc đại Ä‘a số được dùng là tứ lục cú thức, tức là câu bốn chữ đối câu bốn chữ, câu sáu câu chữ đối câu sáu chữ , thưá»ng phải đối bằng trắc và dùng Ä‘iển cố rất hà khắc. Hà nh văn nhấn mạnh và o việc dùng câu văn hoa lệ, từ ngữ được hay được sá» dụng là tả mà u sắc, và ng ngá»c, linh cầm, kỳ thú, hoa thÆ¡m, cây cá» vân vân... hình thức câu văn chỉnh tá», câu từ song song để thÃch hợp vá»›i nhu cầu cá»§a cấu trúc câu tứ lục, thưá»ng thưá»ng phải tách từ, như "Dương đắc ý" nói thà nh "Dương ý", "Chung tá» kỳ" nói thà nh "Chung kỳ".
Sở phu nhân ngưỡng má»™ các danh gia viết các tác phẩm văn xuôi có lối hà nh văn nhiá»u ẩn dụ, và von chồng chéo trong bà i viết, Ä‘iá»u đó không chỉ là m cho văn chương cồng ká»nh, hÆ¡n nữa còn là m cho ná»™i dung mịt má» và khó hiểu, khiến Sở Tranh như Ä‘ang Ä‘á»c chữ tượng hình váºy. Hắn vốn là má»™t sinh viên khoa há»c tá»± nhiên, không hiểu rà nh vá» văn há»c, đối vá»›i cái loại văn đối ngẫu gì gì đó cà ng chưa nghe bao giá», cao lắm cÅ©ng chỉ biết má»™t số thÆ¡ từ thuá»™c triá»u ÄÆ°á»ng, Tống mà thôi, những bà i thÆ¡ từ văn xuôi ở thế giá»›i trước được coi là tuyệt thế, lại không ngá» những thứ đó lại vô dụng ở thế giá»›i nà y. Sở Tranh rá»§a thầm tay tác giả viết truyện Tầm Tần Ký, thế nà o lại cho tên Hạng Thiếu Long chỉ dá»±a và o và i ba câu thÆ¡ mèo cà o đã khiến cho ngưá»i khác coi hắn trở thà nh sao đế vương, còn Sở Tranh hắn thỉnh thoảng lá»™ ra nữa câu, má»™t chữ thì đã bị Sở phu nhân nhéo lá»— tai răn dạy, nói cái gì từ không đạt ý, đối cÅ©ng không khéo vân vân và vân vân...
Hắn tháºt hy vá»ng có thể đầu thai và o thá»i Äại ÄÆ°á»ng, hắn biết má»™t Ãt thÆ¡ từ triá»u Äại Tống còn có thể ứng dụng ngay tức thì mà không cần phải há»c lại từ đầu như bây giá». Hắn lại cà ng Ä‘au khổ hÆ¡n khi biết rõ những thứ Ä‘ang há»c là lạc háºu, đã bị đà o thải, nhưng không há»c không được.
Sở Tranh thá»±c sá»± chịu hết thấu. Sở phu nhân má»—i ngà y sau giá» ngá» Ä‘á»u phải nghỉ ngÆ¡i chốc lát, nhân cÆ¡ há»™i nà y Sở Tranh thừa lúc không ai chú ý từ hoa viên leo tưá»ng ra.
Sở Danh ÄÆ°á»ng lúc nà y Ä‘ang ở phá»§ đệ cá»§a tri phá»§ địa phương, phá»§ đệ nà y không lá»›n lắm, gia tướng và quân sÄ© cá»§a Bình Nguyên đại doanh chỉ có thể ở ngoà i phá»§ bảo vệ, Sở Tranh đã quan sát mấy ngà y, khi mà hai đội binh sÄ© tuần tra giao phiên, hắn lẩn nhanh ra ngoà i, nhắm hướng phố xá sầm uất phóng Ä‘i.
Sở Tranh vừa má»›i ló đầu ra khá»i phố, đã thấy Ngô An Nhiên chắp tay đứng ở đầu phố, vẻ mặt lạnh tanh nhìn hắn.
Sở Tranh cÅ©ng không kinh ngạc, hắn biết Ngô An Nhiên được Sở phu nhân nhá» vả trông coi mình, bèn cưá»i giả lả chà o há»i:
- Ngà y hôm nay khà trá»i không tệ, sư phụ đã dùng cÆ¡m chưa?
Ngô An Nhiên có chút tức giáºn liếc nhìn Sở Tranh. Má»›i vừa rồi ông ta má»›i bắt đầu ăn cÆ¡m, nhưng phát hiện không thấy Sở Tranh đâu, biết tiểu tá» nà y khẳng định muốn chuồn ra ngoà i, liá»n vá»™i vã đến đây chá» hắn.
Sở Tranh đi tới kéo kéo tay của Ngô An Nhiên nói:
- Nhìn mặt cá»§a sư phụ là biết, sư phụ vì đồ nhi mà lo lắng đến ná»—i quên luôn cÆ¡m nước. Nghe hạ nhân ở đây nói trong thà nh có Thiên SÆ¡n Các, do má»™t vị ngá»± trù đã thoái ẩn mở kinh doanh, danh tiếng truyá»n xa, nếu đã ra ngoà i rồi không bằng ngà y hôm nay để đồ nhi hiếu kÃnh sư phụ má»™t chút.
Ngô An Nhiên dở khóc dở cưá»i, ông ta đối vá»›i tên đồ đệ nà y đúng là hết cách. Tuy nhiên mấy ngà y nay ông ta cÅ©ng có chút buồn chán, đã từng có ý định ra ngoà i Ä‘i dạo, lần nà y nhân tiện Ä‘i cùng Sở Tranh, không phải lo lắng tiểu tá» nà y sẽ xảy ra chuyện gì không hay.
Ngô An Nhiên lạnh nhạt nói:
- Buông tay ra! Hừ, ngươi biết đưá»ng chứ?
Sở Tranh cưá»i nói:
- Äồ nhi không biết, nhưng hắn khẳng định biết.
Nói xong hắn móc từ trong bụng ra má»™t và i đồng tiá»n, chạy tá»›i má»™t tiểu hà i tá» bên đưá»ng nói:
- ÄÆ°a chúng ta Ä‘i Thiên SÆ¡n Các, số tiá»n nà y sẽ là cá»§a ngươi.
Tiểu hà i tá» hai mắt sáng lên, hồ hởi dẫn đưá»ng đưa hai ngưá»i đến Thiên SÆ¡n Các.
Thiên SÆ¡n Các quả nhiên không thẹn vá»›i danh tiếng cá»§a mình, khi hai ngưá»i tá»›i nÆ¡i khách đã ngồi đầy tầng dưới. Sở Tranh nhìn quanh quất, quay sang tiểu nhị bên ở cá»a **** há»i:
- Trên lầu còn có phòng riêng không?
Äiếm tiểu nhị có chút khó xá» nói:
- Trên lầu cÅ©ng đã đầy, hay là hai vị ngồi chung vá»›i ngưá»i khác ở dưới lầu.
Sở Tranh khẽ cau mà y. Ở thế giá»›i nà y có thể nói hắn ở Sở phá»§ đã hưởng hết vinh hoa, vô tình đã trở thà nh má»™t ngưá»i phú quý, vừa nghe phải cùng ngưá»i khác ngồi chung bà n ăn cÆ¡m thì không muốn. Hắn bèn quay lại nói vá»›i Ngô An Nhiên:
- Sư phụ, chúng ta lên lầu Ä‘i, nói không chừng đã có ngưá»i dùng xong cÆ¡m rồi. Dưới nà y thá»±c sá»± ồn à o quá.
Ngô An Nhiên cÅ©ng không phản đối, liá»n theo Sở Tranh lên lầu. Tiểu nhị thấy hai ngưá»i quần hoa áo gấm, thể hiện thân pháºn nhà giầu có, không dám tùy ý ngăn cản, đà nh Ä‘i theo hai ngưá»i lên lầu.
Tiểu nhị kia vốn không nói dối, khách đã ngồi đầy trong các phòng riêng trên lầu, hÆ¡n nữa đại Ä‘a số dùng cÆ¡m chưa lâu. Sở Tranh có chút mất kiên nhẫn Ä‘i qua Ä‘i lại ở hà nh lang nhá».
Äá»™t nhiên Sở Tranh đứng tại trước cá»a má»™t gian phòng, chú ý lắng nghe, rồi bất chợt kéo mạnh cá»a phòng ra.
Tiểu nhị lại cà ng hoảng sợ, thầm kêu khổ, bước lên phÃa trước chuẩn bị xin lá»—i khách nhân trong phòng.
Chỉ thấy Sở Tranh tiến và o bên trong cưá»i dà i nói:
- Hay quá, các ngưá»i cÅ©ng ở chá»— nà y.
Ngô An Nhiên cũng bước theo và o, nhìn quanh phòng, thấy Sở Hiên và Sở Nguyên đang ngơ ngác sững sỠngồi bên trong.
Sở Hiên và Sở Nguyên hai ngưá»i bây giá» Ä‘á»u là quan chức, Sở Danh ÄÆ°á»ng tham dá»± yến tiệc chiêu đãi cá»§a quan viên địa phương Ä‘á»u mang hai huynh đệ há» theo. Äám quan viên vốn muốn lấy lòng thái úy đại nhân, đối vá»›i Sở Hiên và Sở Nguyên cÅ©ng không khách khÃ, trái thì khen má»™t câu trẻ nhưng hiểu biết rá»™ng, phải thì vuốt má»™t câu anh tuấn tà i kiệt, là m cho hai huynh đệ lÆ¡ tÆ¡ mÆ¡ không biết được đâu là Äông Tây Nam Bắc, mấy ngà y nay không có há»™t cÆ¡m nà o, trong bụng toà n là rượu. Ngà y hôm nay vất vả lắm má»›i có thể đến Thiên SÆ¡n Các ăn món ăn thanh đạm, tháºt không ngá» lại gặp Sở Tranh ở đây.
Sở Tranh nói xong liá»n không thèm để ý đến hai ca ca, Ä‘i đến ngồi xuống. Äi theo Sở Hiên hai ngưá»i tá»›i đây còn có quản sá»± Lý Thà nh trong phá»§, ngưá»i nà y vá»™i vã đứng lên dá»n chá»— cho Sở Tranh.
Ngô An Nhiên cÅ©ng không khách khÃ, tá»± tìm vị trà mà ngồi. Sở Hiên và Sở Nguyên đối vá»›i ông ta cÅ©ng không dám cháºm trá»…, liá»n đứng dáºy hà nh lá»…, thỉnh má»i ngồi và o bà n. Triệu quốc trước giá» tôn sư trá»ng đạo, Ngô An Nhiên là sư phụ cá»§a Sở Tranh, cÅ©ng coi như là trưởng bối cá»§a hai ngưá»i, ngay cả Sở Danh ÄÆ°á»ng đối vá»›i ông ta cÅ©ng khách khà không thôi, huống hồ hai ngưá»i cÅ©ng biết má»™t thân công phu cá»§a Sở Tranh là do Ngô An Nhiên truyá»n thụ, chứng kiến sức mạnh biến thái cá»§a Sở Tranh, hai huynh đệ đối sư phụ cá»§a hắn cÅ©ng có chút kÃnh trá»ng.
Sở Tranh vỗ bà n, nói với tiểu nhị đối diện rằng:
- Äem các món ăn ngon và rượu ngon lên hết đây.
Từ lúc chuyển thế tới nay, đây là lần đầu tiên Sở Tranh tới tiệm ăn cơm, trong túi lại không thiếu và ng bạc, tự nhiên muốn vung tay xả láng một bữa.
Sở Hiên trừng mắt nhìn hắn một cái:
- Còn nhỠtuổi mà uống rượu gì hả?
Sở Tranh cưá»i nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không uống, rượu là gá»i cho sư phụ, tiểu đệ chỉ ăn thôi.
Mặc dù Thiên SÆ¡n Các Ä‘ang đầy khách, nhưng món ăn được đưa lên rất nhanh, chỉ chốc lát đã bưng lên năm sáu món. Sở Tranh và Ngô An Nhiên không khách sáo, thi nhau động đũa gắp thức ăn, ăn được má»™t hồi, thấy ba ngưá»i kia không nhúc nhÃch, Sở Tranh ngạc nhiên há»i:
- Các ngưá»i không ăn sao?
Sở Hiên và Sở Nguyên nhìn thịt cá đầy bà n cảm thấy buồn nôn. Sở Nguyên gượng cưá»i nói:
- Hai ngưá»i ăn Ä‘i, chúng ta cÅ©ng no rồi.
Nói xong đưa đũa gắp và i cá»ng rau, cố ăn lấy lệ.
Sắc mặt cá»§a Ngô An Nhiên đột nhiên ngưng trá»ng, buông đũa nói:
- Các ngươi cẩn tháºn, có mưá»i mấy ngưá»i mang theo binh khà lên đây.
Lý Thà nh có chút khẩn trương, đứng dáºy bước tá»›i cá»a đỠphòng.
Sở Tranh nghe xong, có vẻ không tin:
- Nà o có đâu sư phụ, không phải sư phụ dá»a ngưá»i đó chứ?
Ngô An Nhiên cả giáºn quát:
- Ngươi cho là ngươi tháºt có thể sánh cùng sư phụ à , hiện tại hẳn đã nghe được rõ rồi há».
Sở Tranh cẩn tháºn nghe ngóng, quả nhiên có và i ngưá»i lên đây, nhưng cÅ©ng không nháºn ra được đám ngưá»i đó có mang theo binh khà hay không.
Ngô An Nhiên nói:
- Vi sư Ä‘i lại giang hồ đã nhiá»u năm, kinh nghiệm thu được đâu có thể so vá»›i tiểu hà i tá» ngươi.
Sở Tranh không há» phản bác, hắn biết Ngô An Nhiên có kinh nghiệm giang hồ phong phú, nếu ông ta nói như váºy, khẳng định việc nà y tất nhiên không giả.
Cá»a phòng đột nhiên bị đẩy ra. Má»™t đại hán thắt lưng khoác bá»™i Ä‘ao, oang oang nói:
- Thiên Sơn Các đã bị Triển phủ bao hết rồi, các ngươi mau chóng đi ra ngoà i.
Nói xong, hắn cÅ©ng không thèm nhìn Lý Thà nh Ä‘ang đứng ở cá»a, xoay ngưá»i bá» Ä‘i.
Vẻ mặt cá»§a Sở Hiên và Sở Nguyên láºp tức trở nên cau có. Hai huynh đệ thuở nhá» lá»›n lên tại Bình Nguyên quáºn, mặc dù không thể nói á»· thế hiếp ngưá»i, nhưng cÅ©ng không phải là hạng dá»… bị bắt nạt, việc tên đại hán kia dám vô lá»… như váºy, hai huynh đệ bá»n há» cÅ©ng là lần đầu tiên gặp phải.
Sở Nguyên trầm giá»ng nói:
- Lý quản sự, ngươi ngồi xuống, chúng ta tiếp tục ăn.
Sở Hiên không nói lá»i nà o, hắn mặc dù đôn háºu hÆ¡n Sở Nguyên, nhưng ngưá»i khác tá» ra khinh thị, hắn cÅ©ng không thể nén giáºn.
Còn Sở Tranh thì do ở trong phá»§ nhiá»u năm, Ãt khi ra ngoà i, bá»—ng dưng thấy ngưá»i đến quát tháo tùm lum, liá»n nghÄ© tá»›i mà n kịch hay sắp xảy ra, cà ng tưởng tượng cà ng hưng phấn.
Qua má»™t lúc lâu, đại hán kia Ä‘i má»™t vòng quay trở lại, thấy mấy ngưá»i há» còn Ä‘ang cháºm rãi ăn uống, hai mắt trợn lên quát:
- Mấy ngưá»i các ngươi sao còn chưa Ä‘i hả?
Sở Nguyên cũng không thèm ngẩng đầu lên, chỉ nói:
- Cút, mau gá»i chá»§ nhân cá»§a ngươi tá»›i đây.
Hán tá» kia giáºn dữ, thô tục mắng:
- Con mẹ bá»n ngươi muốn gì hả?
Quát xong hắn liá»n bước đến định đạp và o cái bà n ăn.
Ngô An Nhiên vốn là má»™t ngưá»i rất kiêu ngạo, thấy tiểu tá» nà y quá vô lá»…, ngón trỠđưa ra, váºn lá»±c phất nhẹ má»™t cái, hai chiếc đũa trên bà n bắn sượt qua hai bên má cá»§a đại hán kia, cắm tháºt sâu và o bức tưá»ng phÃa sau. CÅ©ng bởi mấy năm nay ông ta ở Sở phá»§ tu thân dưỡng tÃnh cÅ©ng nhiá»u, bằng không hai chiếc đũa kia hẳn đã cắm sâu và o hai tròng mắt cá»§a kẻ kia rồi.
Äại hán kia ngoảnh đầu lại nhìn, mặt trắng bệch. Sở gia huynh đệ thì vá»— tay, lá»›n tiếng khen hay.
Äại hán kia hoảng hồn, ngưá»i run run bước lùi vá»™i vá» phÃa sau, chạy nhanh ra ngoà i. Sở Nguyên lấy hai chén rượu, mắt ra ý bảo Lý Thà nh rót đầy chén cho ba ngưá»i bá»n há», rồi cùng Sở Hiên đứng dáºy nói:
- Ngô tiên sinh có thần công tháºt kinh ngưá»i, bái được tiên sinh là m thầy quả là phúc pháºn cá»§a ngÅ© đệ, hai ngưá»i chúng tôi xin kÃnh tiên sinh má»™t chén.
Ngô An Nhiên mỉm cưá»i uống cạn chén rượu, nói:
- Chỉ là chút tà i má»n, dùng để dá»a đám lưu manh bình thưá»ng mà thôi, không đáng nhắc đến.
Sở Tranh bÄ©u môi, không thèm nói lá»i nà o.
Cốc cốc!
Hai tiếng gõ nhẹ và o cá»a vang lên, rồi má»™t ngưá»i mặc áo mà u xanh lục đứng ở cá»a, hướng và o trong phòng ôm quyá»n nói:
- Tại hạ là quản sự Lệ Khâu của Thái Bình Triển phủ, vừa rồi hạ nhân không hiểu chuyện gây rối, mong chư vị tha lỗi.
Hắn vừa nói vừa len lén đưa mắt nhìn hai chiếc đũa cắm sâu và o trong tưá»ng, mặt không khá»i lá»™ ra vẻ kinh dị.
Ngô An Nhiên bá»—ng dưng nhá»› tá»›i lai lịch cá»§a đối phương, cưá»i thầm trong bụng, mình lâu không qua lại giang hồ, tháºt có nhiá»u chuyện không còn để tâm nữa. Thái Bình Triển phá»§ chÃnh là má»™t trong lục đại thế gia cá»§a võ lâm Bắc Triệu, đương đại gia chá»§ Triển Phong Lâu vá»›i võ công tổ truyá»n “Phi thiên thất kÃch†chÃnh là má»™t trong các cao thá»§ cấp báºc tông sư mà giá»›i võ lâm bạch đạo Ä‘á»u biết.
Ngô An Nhiên mặc dù đã biết lai lịch cá»§a những ngưá»i kia, nhưng ông ta cÅ©ng chẳng báºn tâm, cho dù Triển Phong Lâu có tá»›i ông ta cÅ©ng không sợ, há gì chỉ là má»™t quản sá»± nho nhá» cá»§a Triển phá»§. HÆ¡n nữa, bạch đạo thế gia nà y có đại nghiệp to lá»›n, từ trước đến nay đối vá»›i quan phá»§ mưá»i phần kiêng kỵ, Ngô An Nhiên không tin bá»n há» dám cả gan đắc tá»™i vá»›i công tá» cá»§a đương nhiệm Thái úy cá»§a Bắc Triệu.
Ngưá»i áo xanh lục kia thấy không má»™t ai trả lá»i hắn, trong lòng hÆ¡i giáºn. Hắn cÅ©ng có kinh nghiệm giang hồ phong phú, ánh mắt tinh tế, thấy Ngô An Nhiên ngồi ở ghế thá»§ tá»a, niên ká»· lá»›n hÆ¡n những ngưá»i khác, mặc dù ăn mặc trang phục cá»§a văn nhân thư sÄ©, nhưng cÅ©ng không che giấu được má»™t và i phần khà tức giang hồ, liá»n tiến lên hà nh lá»… nói:
- Vị đại hiệp nà y, Lệ Khâu xin kÃnh chà o ngà i.
Ngô An Nhiên nhấp má»™t ngụm rượu, cháºm rãi nói:
- Äại hiệp ư? Tại hạ không đảm đương nổi.
Lệ Khâu sá»ng sốt nói:
- Vị… vị tiên sinh nà y, đại thiếu gia nhà chúng tôi chuẩn bị mở tiệc chiêu đãi má»™t vị khách nhân từ xa đến thăm, mà khách nhân nà y có địa vị tôn kÃnh, lai lịch phi thưá»ng, bởi váºy má»›i muốn bao cả Thiên SÆ¡n Các, mong tiên sinh nể mặt Thái Bình Triển phá»§ mà thông cảm cho, tất cả chi phà ăn uống ở đây Triển phá»§ chúng tôi sẽ nháºn trả hết.
Lý Thà nh đứng ở má»™t bên thấy sắc mặt hai vị thiếu gia không được tốt lắm, liá»n quát to:
- Váºy gá»i thiếu gia cá»§a các ngươi tá»›i đây nói chuyện, ngươi còn không đủ tư cách.
Lệ Khâu nén lá»a giáºn, không nhịn được cưá»i lạnh nói:
- Chư vị bằng hữu đúng là chẳng nể mặt Triển phủ, thiếu gia nhà ta đâu thể bằng vai phải lứa với…
Hắn chưa nói hết câu, Sở Nguyên đã vỗ bà n, quát lớn:
- Váºy ngươi biết chúng ta bằng vai phải lứa vá»›i ai không?
Sở Hiên cũng có chút không hà i lòng, nói:
- Äi ra ngoà i, gá»i chá»§ tá» cá»§a ngươi và o đây.
Lệ Khâu thấy mấy ngưá»i nà y nghe mình nói cái tên Triển gia ra mà không có kiêng nể gì, lòng không khá»i tức giáºn, nhưng nghÄ© mình cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a vị trung niên văn sỹ kia, không còn cách nà o khác, đà nh cưá»i lạnh má»™t tiếng:
- Váºy xin chư vị ngồi đợi má»™t chút.
Sở Tranh vá»™i vã ăn nốt chút rau còn lại trên đĩa rồi cầm cái khay, váºn kình đầy vá» phÃa Lệ Khâu, cưá»i nói:
- Nhân tiện dá»n dẹp mấy cái bát đĩa nà y cho ta.
Lệ Khâu vì bất ngá», nên vô ý thức đưa tay ra đỡ cái khay, nà o ngá» kình lá»±c từ cái khay truyá»n qua mạnh mẽ, hắn nhất thá»i đỡ không nổi, láºt Ä‘áºt lùi ra ngoà i cá»a.
Sắc mặt Lệ Khâu đại biến, hắn giá» hiểu được, chỉ má»™t tiểu hà i tá» mình cÅ©ng không địch nổi, đừng nói tá»›i mấy ngưá»i kia, chỉ đà nh dẫn theo má»i ngưá»i Ä‘i xuống lầu.
Sở Nguyên thấy Lệ Khâu bị Sở Tranh cầm cái khay dúi cho má»™t cái mà đã cháºt váºt chạy ra ngoà i, trong lòng có chút ước ao, vá»™i đứng dáºy bái Ngô An Nhiên má»™t lá»…:
- Võ công cá»§a Ngô tiên sinh cao cưá»ng như váºy, không biết có thể dạy cho tiểu tá» má»™t hai Ä‘iá»u hay…
Ngô An Nhiên nhìn Sở Nguyên, ông ta đã ở Sở phá»§ nhiá»u năm, cÅ©ng không xa lạ gì vá»›i tiểu tá» nà y, có đôi lúc nghÄ© tiểu tá» nà y có tÃnh cách rất hợp vá»›i mình, lúc trước nếu thu hắn là m đồ đệ thì cÅ©ng không phải chịu nhiá»u uất ức như bây giá». Äáng tiếc ngà y đó ông ta bị thiên phú cá»§a Sở Tranh mê hoặc, kết quả là thu được má»™t tiểu ma tinh là m đồ đệ.
Ngô An Nhiên do dự nói:
- Tư chất cá»§a nhị vị công tá» rất hợp vá»›i việc luyện võ, chỉ hiá»m niên ká»· hÆ¡i lá»›n má»™t chút, để Ngô má»— táºn lá»±c nghÄ© biện pháp xem sao.
Sở Nguyên mừng rỡ, muốn quỳ xuống bái sư ngay láºp tức, nhưng Ngô An Nhiên đã ngăn hắn lại:
- Tam công tá» cháºm đã, để lão phu tìm tòi má»™t phen, tìm được má»™t tâm pháp luyện công thÃch hợp vá»›i công tá» thì hẵng nói. Huống hồ, bái sư là việc đại sá»±, cần phải được Sở đại nhân đồng ý má»›i được.
Sở Nguyên nghÄ© lại thấy cÅ©ng có lý liá»n đứng dáºy. Sở Hiên tuy cÅ©ng có chút khao khát, nhưng hắn từ trước đến nay Ä‘á»u lấy cha là m gương, chà hướng Ä‘á»u đặt ở trong triá»u đình, cho nên tương đối tâm lạnh ý nguá»™i vá»›i việc há»c võ.
Äúng lúc nà y, má»™t thanh âm trong trẻo vang lên ở ngoà i cá»a:
- Tại hạ Thái Bình Triển Trá»ng Mưu cầu kiến.
Tà i sản của Thinhbobo
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçàï÷àñòè , ìâèäåî , ïàðôþìåðèÿ , ngoc thi xuan thu , ñïåöîäåæäà , ninh trà viá»…n , sở danh đưá»ng , sở thị xuân thu , sở thị xuân thu vp , so thi xian thu , so thi xuab thu , so thi xuan thu , so thi xuan thu 3 , so thi xuan thu 4 , so thi xuan thu 7 , so thi xuan thu chuong 4 , so thi xuan thu convert , so thi xuan thu full , so thi xuan thu offline , so thi xuan thu4vn , so thi xuân thu , so thu xuan thu 4vn , truyen so thi xuan thu , ðîñáàíê