 |
|

01-03-2012, 10:15 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 21
Mãi vá» sau nà y, Tracy má»›i quả quyết rằng chÃnh cái lá»i má»i viết tay đó đã thay đổi cuá»™c sống cá»§a nà ng.
Sau khà lấy ở Jeff phần tiá»n cá»§a mình, Tracy trả buồng, rá»i khá»i khách sạn Savoy và chuyển tá»›i số 47 đưá»ng Công Viên - má»™t khách sạn yên tÄ©nh vá»›i các phòng rá»™ng rãi, dá»… chịu và sá»± phục vụ thượng hạng.
Và o ngà y thứ hai ở London, tấm thiếp má»i được ngưá»i hầu phòng chuyển tá»›i nà ng. Những dòng chữ rất đẹp và , ngay ngần:
Má»™t ngưá»i bạn chung có cho ý rằng chúng ta mà là m quen được vá»›i nhau thì tháºt có lợi. Cô sẽ tá»›i uống trà cùng tôi ở khách sạn Ritz chiá»u nay và o lúc 16 giá» chứ? Mong cô thứ lá»—i vì sá»± đưá»ng đột, tôi sẽ cà i má»™t bống cẩm chướng đỠtrên ve áoâ€. Tấm thiệp được ký tên.
“Gunther Hartog..â€.
Tracy chưa từng nghe cái tên nà y. à định đầu tiên cá»§a nà ng là lá» lá»i má»i nà y Ä‘i, thế nhưng tÃnh tò mò đã thắng, và và o lúc 16 giá» 15, nà ng xuất hiện trước cá»a căn phòng sang trá»ng cá»§a khách sạn Ritz, và nháºn ra ông ta ngay. Tracy Ä‘oán ông ta chừng độ 60 vẻ dá»… ưa, khuôn mặt nghị lá»±c, có há»c và nước Ä‘a mịn mà ng, khá»e mạnh.
Ông ta mặc má»™t bá»™ đồ mà u xám cáºt rất khéo và trên ve áo có bông cẩm chướng.
Khi Tracy Ä‘i lại, ông ta đứng dáºy và nghiêng đầu chà o. “Cám Æ¡n cô đã nháºn lá»i má»i cá»§a tôiâ€.
Hartog má»i Tracy ngồi vá»›i vẻ lịch sá»± cổ Ä‘iển mà nà ng thấy dá»… chịu. Ông ta có vẻ như thuá»™c vá» má»™t thế giá»›i khác. Tracy không hình dung nổi ông ta muốn gì ở nà ng.
Tôi tá»›i đây vi tÃnh tò mòâ€, Tracy thú nháºn. “Nhưng ông có chắc rằng ã không nhầm tôi vá»›i má»™t Tracy Wihitney nà o khác không?â€.
Gunther Hartog mỉm cưá»i. “Theo chá»— tôi được biết thì chỉ có duy nhất Tracy Wihitney thôiâ€.
“Nói cho chÃnh xác thì ông đã nghe những gì nà o?â€.
“Có lẽ là ta nên nói chuyện đó khi uống trà thì hÆ¡nâ€.
Ngưá»i ta dá»n ra những chiếc bánh mỳ nhá» nhồi trứng, món cá hồi, dưa chuá»™t, rau cải xoong và gà quay cùng vá»›i cả những chiếc bánh nương nóng hổi phết lẫn kem và mứt, những chiếc bánh ngá»t và thứ trà Twinings.
“Ổng có nhắc tá»›i má»™t ngưá»i bạn chungâ€. Tracy mở đầu.
“Conrad Morgan. Tôi vẫn là m ăn vá»›i ông ta mà â€.
Tôi cũng đã là m với ông ta một lần, Tracy nghĩ, và ông ta đã lừa gạt tôi.
“Conrad rất ngưỡng má»™ côâ€. Gunther Hartog nói.
Tracy nhìn ông ta kỹ hơn. Hartog có dáng dấp của một nhà quý tộc già u có.
Váºy thì ông ta muốn gì ở mình?
Tracy lại băn khoăn, quyết định cứ để Hartog theo Ä‘uổi câu chuyện cá»§a ông ta, thế nhưng không há» có sá»± đỠcáºp nà o nữa tá»›i Morgan hay cái gì có thể là chuyện lợi cho cả hai ngưá»i.
Tracy cảm thấy hứng thú vá»›i cuá»™c nói chuyện nà y. Gunther đã kể lại vá»›i nà ng tiểu sỠông ta. “Tôi sinh ra ở Munich. Cha tôi là má»™t chá»§ nhà băng. Ông già u có, nhưng tôi e rằng mình đã lá»›n lên trong sá»± chán chưá»ng, được vây quanh bởi những bức há»a tuyệt đẹp và những đồ cổ đắt tiá»n. Mẹ tôi là ngưá»i Do Thái, và khi HÃtle lên nắm quyá»n, cha tôi đã không chịu từ bá» mẹ tôi, bởi váºy ông bị lá»™t sạch hết. Cả hai Ä‘á»u chết trong má»™t tráºn ném bom. Bạn bè đưa tôi thoát khá»i nước Äức, trốn sang Thụy SÄ© và khi chiến tranh qua Ä‘i, tôi đã quyết định chuyển tá»›i London và mở má»™t cá»a hiệu đồ cổ nhỠở phố Mount. Tôi hy vá»ng rằng má»™t ngà y nà o đó cô sẽ tá»›i thăm cá»a hiệu cá»§a tôiâ€.
Hóa ra tất cả là váºy, Tracy ngạc nhiên nghÄ©, chắc ông ta muốn bán cho mình má»™t thứ gì đó?
Nhưng rồi nà ng thấy mình đã nhầm.
Khi trả tiá»n, Gunther Hartog bình thản ná»›i. “Tôi có má»™t trang viên nhỠở Hampshire. Cuối tuần có và i ngưá»i bạn đến chÆ¡i, tôi sẽ rất sung sướng nếu được cô có mặt ở đóâ€.
Tracy lưỡng lá»±, ngưá»i đà n ông nà y hoà n toà n xa lạ, và vẫn chưa há» biết là ông ta muốn gì ở nà ng. Song nà ng nghÄ© mình cÅ©ng chẳng còn gì để mất cả.
Chuyến Ä‘i chÆ¡i cuối tuần nà y hóa ra tháºt tuyệt diệu.
“Cái trang viên nhá»â€ cá»§a Hartog là má»™t biệt thá»± cổ thá»i thế ká»· Mưá»i bảy nằm trong khu đất rá»™ng chừng ba mươi mẫu Anh. Gunther Hartog góa vợ, và nếu không tÃnh những ngưá»i hầu, thì có thể nói là hoà n toà n độc thân.
Ông ta đưa Tracy đi xem cơ ngơi của mình, kể cả một chuồng ngựa sáu, bảy con và sân nuôi gà , lợn.
“Nhá» váºy, chúng tôi sẽ không bao giỠđớiâ€, ông ta nói vẻ âu sầu “Còn bây giá» xin để tôi giá»›i thiệu vá»›i cô sở thÃch thá»±c sá»± cá»§a tôiâ€.
Ông ta dẫn Tracy tới một chuồng lớn đấy chim bồ câu.
“Chúng là những con bồ câu đưa thư đấyâ€, giá»ng Gunther đầy vẻ tá»± hà o.
“Cô nhìn những con chim tuyệt diệu nà y xem. Có thấy con mà u xám biếc xanh kia không. Äó là Margoâ€. Ông ta tóm con chim lên, giữ trong tay. “Mi thá»±c sá»± là má»™t con bé Ä‘anh đá, mi có biết váºy không nà o? Nó ăn hiếp những con khác nhưng là má»™t con tuyệt vá»i nhất đấyâ€. Ông ta dịu dà ng vuốt ve đám lông cổ chim và rồi cẩn tháºn đặt nó xuống.
Mà u sắc cá»§a đà n chim quả là đa dạng, xanh Ä‘en xanh xám, vá»›i các viá»n khác nhau, và xám bạc.
“Không có những con mà u trắng sao?†Tracy há»i.
“Không bao giá» ngưá»i ta dùng bồ câu trắng đưa thư cả, Gunther giải thÃch.
“Bởi lẽ những lông vÅ© trắng rất dá»… rụng, thế mà trên đưá»ng .vá», bồ câu bay vá»›i tốc độ bình quân bốn mươi dặm má»™t giá»â€.
Tracy đứng xem Gunther cho đà n chim ăn với khẩu phần đặc biệt cộng thêm các vitamin khác nữa.
“Chúng là những con váºt kỳ diệuâ€, Gunther nói. “Cô có biết là chúng có thể tìm đưá»ng trở vá» từ khoảng cách hÆ¡n năm trăm dặm không?â€.
“Tháºt tuyệtâ€.
Và những ngưá»i khách cá»§a Gunther cÅ©ng tuyệt vá»iâ€.
Có má»™t vị bá»™ trưởng trong ná»™i các đến cùng vá»›i vợ, má»™t bá tước, má»™t vị tướng cùng bạn gái cá»§a ông ta, và quáºn chúa xứ Morvi, má»™t phụ nữ trẻ trung, hấp dẫn. “Xin gá»i tôi là VJâ€, chị ta nói bằng cái giá»ng không ngữ Ä‘iệu, mặc chiếc xa ri mà u hồng sẫm Ä‘iểm những đưá»ng thêu mà u và ng, và mang trên mình những đồ nữ trang bằng kim cương đẹp nhất mà Tracy từng thấy.
“Tôi giữ phần lá»›n đồ nữ trang cá»§a tôi, trong két sắt VJâ€, phân bua. Dạo nà y nhiá»u trá»™m cướp lắmâ€.
Chiá»u chá»§ nháºt trước hôm Tracy phải trở vá» London Gunther má»i nà ng và o phòng là m việc cá»§a ông ta. Há» ngồi đối diện nhau, giữa là má»™t khay trà . Vừa rót trà và o những ly Beueek má»ng tang, Tracy vừa nói, “Ông Gunther, tôi không hiểu vì sao ông lại má»i tôi tá»›i đây, nhưng dù sao chăng nữa thì tôi cÅ©ng vẫn thấy tháºt dá»… chịuâ€.
“Tôi rất hà i lông, cÆ¡ Tracyâ€. Thế rồi ngừng má»™t lát ông ta nối tiếp. “Tôi đã để ý quan sát côâ€.
“Tôi biết thếâ€.
“Cô có dá»± định gì cho tương lai không?â€.
Cô ngáºp ngừng. “Không. Hiện thá»i, tôi chưa quyết định sẽ phải là m gìâ€.
“Tôi nghÄ© rằng chúng ta có thể là m việc vá»›i nhauâ€.
“à ông nói là vá»›i tiệm đồ cổ cá»§a ông ư?â€.
Ông ta cưá»i lá»›n. “Không, cô bé thân mến. Sẽ tháºt là xấu hổ nếu phung phà tà i năng cá»§a mình. Cô thấy đấy, tôi biết vá» hà nh động táo bạo cá»§a cô trước Morgan.. Cô đã ứng xá» tuyệt vá»iâ€.
“Ông Gunther ... tôi đã bá» tất cả những thứ đó lại phÃa sau rồiâ€.
“Nhưng phÃa trước cô là gì nà o? Cô vừa nói là không có dá»± định gì. Cô phải nghÄ© vá» tương lai cá»§a mình chứ. Dù cô có má»™t đống tiá»n Ä‘i chăng nữa thì rồi má»™t ngà y nà o đó cÅ©ng sẻ hết. Tôi đỠnghị vá»›i cô má»™t sá»± hợp tác. Tôi giao thiệp vá»›i các giá»›i có thế lá»±c ở phạm vi quốc tế. Tôi tham gia các há»™i từ thiện, các há»™i săn bắn và các há»™i Ä‘ua thuyá»n. Tôi biết việc Ä‘i vá» cá»§a những kẻ già u cóâ€.
“Tôi không thấy Ä‘iá»u đó có liên quan gì tá»›i mìnhâ€.
“Tôi có thể đưa cô gia nháºp giá»›i thượng lưu đó. Tôi có thể cung cấp cho cô thông tin vá» những món nữ trang, những bức há»a cá»±c kỳ đắt giá và những chỉ dẫn giúp cô Ä‘oạt được chúng má»™t cách an toà n. Äó chỉ là việc tước Ä‘oạt lại cá»§a những kẻ là m già u trên sá»± thiệt hại cá»§a ngưá»i khác mà thôi. Má»i thứ Ä‘á»u sẽ được chia má»™t cách công bằng giữa chúng ta. Cô trả lá»i thế nà o?â€.
“Tôi trả lá»i là khôngâ€.
Ông ta nhìn cô, nghÄ© ngợi. “Tôi hiểu. Cô sẽ gá»i cho tôi má»™t khi cô thay đổi ý kiến chứ?â€.
“Tôi sẽ không đổi ý đâu, ông Guntherâ€.
Tracy yêu thÃch London. Nà ng ăn ở các nhà hà ng Le Gavroche, Bill Bentley, Coin du Feu và những khi rá»i khá»i nhà hát sau các buổi diá»…n nà ng tá»›i tiệm Drones để thưởng thức món humberger Mỹ chÃnh cống. Nà ng tá»›i thăm nhà hát Quốc gia, nhà hát Ôpêra Hoà ng gia và tham dá»± các cuá»™c bán đấu giá các tác phẩm cá»§a Christie và Sotheby. Nà ng Ä‘i mua sắm ở các cá»a hà ng sang trá»ng như Harrods, Fortnum và Mason, thuê má»™t chiếc xe và má»™t ngưá»i lái, và đã có má»™t kỳ nghỉ cuối tuần đáng ghi nhá»› ở khách sạn Checoton Glen, New Hampshire.
Nhưng tất cả Ä‘á»u rất đắt tiá»n. Dù có má»™t đống tiá»n Ä‘i chăng nữa thì má»™t ngà y nà o đó nà ng cÅ©ng tiêu hết.
Gunther Hartog nói đúng. Số tiá»n nà ng éo chẳng thể đủ để chỉ dùng mãi được, và Tracy nháºn thấy nà ng phải có dá»± tÃnh cho tương lai.
Nà ng còn được má»i tá»›i nghỉ cuối tuần và i lần nữa ở trang viên cá»§a Gunther, và ngà y cà ng thấy dá»… chịu hÆ¡n khi tiếp xúc vá»›i ông ta.
Má»™t tối chá»§ nháºt, trong bữa ăn, má»™t nghị sÄ© quốc há»™i quay sang há»i Tracy.
“Cô Wihitney, tôi chưa bao giá» gặp má»™t ngưá»i Texas chÃnh cống cả. Há» thế nà o nhỉ?â€.
Tracy liá»n là m các Ä‘iệu bá»™ bắt chước má»™t quả phụ Texas má»›i phất lên và đã là m cho tất cả cưá»i thÃch thú.
Sau đó, khi chỉ có riêng Tracy và Gunther, ông ta há»i.
“Cô có muốn giả bá»™ như thế để kiếm được má»™t khoản nhá» không?â€.
“Ông Gunther, tôi đâu có phải diá»…n viênâ€.
“Cô tá»± đánh giá mình quá thấp đấy. Có má»™t hãng kim hoà n ở London, Paker and Paker, vốn quen vá»›i cái việc, như ngưá»i Mỹ các cô vẫn nói, tước Ä‘oạt ngay khách hà ng cá»§a mình. Cô vừa là m tôi nảy ra má»™t cách thức hay trong việc bắt há» phải trả giá cho sá»± bất lương đóâ€. Rồi Gunther nói ra kế hoạch cá»§a mìnhâ€.
“Khôngâ€, Tracy đáp. Nhưng cà ng nghÄ© vá» câu chuyện cá»§a Gunther, nà ng cà ng thấy bị hấp dẫn. Nà ng nhá»› lại cái cảm giác đầy kÃch động khi lừa được mấy viên cảnh sát ở Long Island, rồi đến Jeff Stevens và Boris Melinikov, Pietr Nugulesco. Äó là những cảm giác không thể nà o quên nổi. Tuy nhiên tất cả đã thuá»™c vá» quá khứ.
“Không, thưa ông Guntherâ€. Tracy nói lại. Nhưng lần nà y giá»ng nà ng đã bá»›t Ä‘i vẻ chắc chắn.
Trá»i tháng Mưá»i mà London ấm lạ thưá»ng và ngưá»i Anh cÅ©ng như khách du lịch đã táºn dụng ánh nắng mặt trá»i rá»±c rỡ. Dòng xe cá»™ buổi trưa tấp náºp đã gây những ùn tắc ở khu Trafalgar Square, Charing Cross và Piccadil1y Cirens. Má»™t chiếc xe Daimler mà u trắng rẽ khá»i phố Oxford chạy và o phố New Bond, len lá»i giữa dòng xe cá»™ và dừng lại trước má»™t cá»a hiệu kim hoà n lá»›n. Má»™t tấm biển trang trá»ng, bóng lá»™n gắn bên cá»a ra và o:
PR AND PARKER. Ngưá»i tà i xế mặc đồng phục mở cá»a sau ra. Má»™t phụ nữ trẻ, tóc và ng, mặt trát son phấn, trong má»™t chiếc váy bó sát ngưá»i kiểu à và chiếc áo khoác ngoà i bằng lông chồn - hoà n toà n không hợp vá»›i thá»i tiết nhảy ra khá»i xe.
“Äi lối nà o váºy, anh bạn trẻ?†Giá»ng cô ta oang oang, nặng thổ âm Texas.
Ngưá»i tà i xế chỉ vá» phÃa cá»a tòa nhà . “Kia, thưa bà â€.
“Tốt. Äợi quanh đâu đấy, không lâu đâuâ€.
“Tôi có thể sẽ phải chạy vòng vòng khu phố nà y, thưa bà ở đây không được phép đỗ xeâ€.
Cô ta vỗ vỗ lên lưng anh ta và nói:
“Cứ là m việc mình phải là m, công tá» bá»™t ạâ€.
Công tá» bá»™t? Ngưá»i tà i xế bá»±c bá»™i. Phải lái loại xe cho thuê nà y tháºt là má»™t sá»± trừng phạt. Anh ta không ưa dân Mỹ, nhất là ngưá»i Texas. Há» là những kẻ thô bạo, á»· và o đồng tiá»n. Anh ta hẳn sẽ phải kinh ngạc nếu biết rằng ngưá»i khách nà y chưa bao giỠđặt chân tá»›i vùng đất đó.
Tracy kiểm tra lại diện mạo qua cá»a kÃnh cá»§a gian trưng bà y, nở má»™t nụ cưá»i thoải mái và đá»n đà ng bước lại cá»a ra và o mà má»™t ngưá»i gác mặc đồng phục đã mở sẵn cho nà ng.
“Xin chà o bà â€.
“Chà o cáºu. Các ngưá»i có bán gì nữa không ngoà i ba thứ đồ nữ trang giả hả?
“ Rồi nà ng cưá»i khoái trá vá»›i câu đùa ấy.
Ngưá»i gác cổng sa sầm mặt. Còn Tracy phá»›t lá» bước và o cá»a hiệu, mang theo má»™t mùi thÆ¡m quá mức cá»§a nước hoa Chloe.
Arthur Chilton, ngưá»i bán hà ng, bước vá» phÃa khách.
“Cho phép tôi được phục vụ bà â€.
“Có thể được đấy, mà cÅ©ng có thể không. P.J thân yêu cá»§a tôi bảo tôi hãy tá»± mua cho mình má»™t món quà sinh nháºt, vì váºy tôi Ä‘ang ở đây. Các anh có gì nà o?â€.
“Bà có ý muốn đặc biệt vá» má»™t thứ gì không?â€.
“Nà y, anh bạn, ngưá»i Anh các anh là những ngưá»i là m việc nhanh nhẹn, có phải không?†Nà ng cưá»i khà n khà n trong cổ há»ng và vá»— vai anh ta. “Có thể là má»™t và i viên ngá»c chẳng hạn. P.J yêu quý cá»§a tôi muốn mua cho tôi thứ đó đấyâ€.
“Xin má»i bà đi lối nà y ...â€.
Chilton đưa nà ng lại bên má»™t tá»§ kÃnh, nÆ¡i trưng bà y và i chiếc khay đựng những viên ngá»c.
Nà ng ném má»™t cái nhìn khinh khỉnh. “Äây là loại nhóc con:
Cỡ bố mẹ chúng đâu hả?â€.
Chilton cứng cá»i đáp. “Những viên ngá»c nà y giá cÅ©ng tá»›i ba mươi nghìn đô la đấy ạâ€.
“Quá»· quái tháºt, chừng đó chỉ đáng tiá»n tôi trả ngưá»i là m đầu cho tôi mà thôiâ€. Ngưá»i đà n bà cưá»i hô hố P.J yêu quý cá»§a tôi sẽ cảm thấy bị xúc phạm nếu như tôi mang vá» mấy cái hòn sá»i tý tẹo nà yâ€.
Chilton cố thỠhình dung ra cái ông P.J yêu quý kia.
Hẳn là to béo và cÅ©ng ồn à o, đáng ghét như ngưá»i đà n bà nà y. Há» xứng vá»›i nhau lắm.. Tại sao tiá»n bạc lại cứ chảy và o những kẻ không đáng được hưởng thế nhỉ? Anh ta bá»±c dá»c nghÄ©.
“Bà quan tâm đến loại có giá trị tiá»n bao nhiêu ạ?â€.
“Tại sao không bắt đầu từ thứ gì đó có giá khoảng má»™t trăm tá» lá»›n nhỉâ€.
Anh ta ngây ngưá»i ra. “Môt trăm tá» lá»›n ạ?â€.
“Quá»· quái tháºt, tôi cứ nghÄ© rằng các ngưá»i phải nói thứ tiếng Anh cá»§a nhà vua cÆ¡ đấy. Má»™t trăm tá» lá»›n. Má»™t trăm ngà nâ€.
Anh ta nuốt nước bá»t. “Ô, Nếu váºy thì có lẽ bà nên nói chuyện vá»›i ông quản lý cá»§a chúng tôiâ€.
Viên quản lý Gregory Halston, nhất quyết đòi Ä‘Ãch thân là m các vụ giao dịch lá»›n, và đối vá»›i những ngưá»i là m công thì Ä‘iá»u đó chẳng há» gì vì lẽ nhân viên cá»§a hãng Parker and Parker nà y không được nháºn chút xÃu hoa hồng nà o hết. Và vá»›i má»™t khách hà ng như thế nà y thì Chilton chỉ cảm thấy dá»… chịu khi có thể giao lại cho Halston mà thôi. Chilton bấm má»™t nút Ä‘iện dưới quầy hà ng, và giây lát sau má»™t ngưá»i đà n ông vá»›i khuôn mặt tai tái, vẻ tham lam ló ra từ má»™t cánh cá»a phÃa sau. Anh ta thoáng nhìn ngưá»i phụ nữ tóc và ng ăn mặc kỳ cục kia và thầm má»ng sao đừng có khách hà ng quen nà o xuất hiện cho tá»›i khi ngưá»i phụ nữ nà y Ä‘i khá»i.
Chilton nói, “Ông Halston, đây là bà ... á» ...? “ Anh ta quay sang phÃa ngưá»i phụ nữ.
“Benecke, anh bạn, Mary Lou Benecke. Vợ cá»§a P.J. Benecke Chắc rằng các anh Ä‘á»u đã nghe tiếng ông chồng cao quý cá»§a tôi, P.J. Benecke?â€.
“Thì dÄ© nhiên rồiâ€. Gregory Holston hÆ¡i nhếch môi.
“Bà Benecke muốn mua viên ngá»c, thưa ông Halstonâ€.
Gregnry Halston chỉ các khay ngá»c. “Chúng tôi có những viên ngá»c xinh xắn ở kia ...â€.
“Bà ấy muốn thứ có giá khoảng má»™t.trăm ngà n đô laâ€.
Lần nà y nụ cưá»i trên gương mặt Gregory Halston là hoà n toà n thà nh thá»±c.
Má»™t ngà y được mở đầu thế nà y thì tháºt tuyệt.
Anh biết đấy, nhân ngà y sinh nháºt tôi, P.J. yêu quý muốn tôi tá»± mua cho mình má»™t thứ gì đó tháºt đẹpâ€.
“Phải váºy, Halston nói. “Xin má»i bà theo tôiâ€.
“Anh chà ng bịp bợm nà y, liệu có gì để giá»›i thiệu vá»›i tôi không hả?†Ngưá»i đà n bà tóc và ng cưá»i khúc khÃch.
Halston và Chilton giáºn tái mặt, đưa mắt nhìn nhau. Bá»n ngưá»i Mỹ khốn kiếp.
Halston đưa ngưá»i đà n bà tá»›i trước má»™t cánh cá»a và dùng chìa khóa mở nó ra. Há» bước và o căn phòng nhá», sáng trưng, và Halston tháºn trá»ng khóa cánh cá»a sau lưng lại.
Äây là nÆ¡i chúng tá»›i dà nh riêng cho các khách quýâ€, anh ta nói.
Ở giữa phòng là má»™t cái tá»§ chứa đầy những viên kim cương ru bi, ngá»c bÃch sáng lấp lánh.
“Ô, cái nà y khá hÆ¡n đây. P.J. yêu quý cá»§a tôi chắc sẽ rất thÃchâ€.
Bà có thấy ưng ý vá»›i viên ngá»c, hay kim cương nà o chưa ạ?â€.
“Ồ; để xem đãâ€. Nà ng bước tá»›i bên ngăn tá»§ chứa những viên ngá»c bÃch.
“Cho tôi thá» xem cái đám kia nà oâ€.
Halston lấy ra khá»i túi mình má»™t chìa khóa nhá» khác, mở ngăn tá»§, nhấc má»™t khay ngá»c bÃch ra và đặt lên trên mặt bà n. Có mưá»i viên ngá»c lá»›n dá»±ng trong má»™t cái há»™p lót nhung. Halston thấy ngưá»i đà n bà nhặt lên viên lá»›n nhất, má»™t viên ngá»c bÃch nằm trên má»™t cái cặp tóc bằng bạch kim.
“Như cách nói cá»§a P.J. yêu quý thì thứ nà y có ghi tên tôi ở trên đóâ€.
“Bà có con mắt tuyệt vá»i. Äây là má»™t viên ngá»c Colombia, 10 ca ra mà u xanh cá». Nó không há» có vết và ...â€.
“Ngá»c nà o mà chẳng có vếtâ€.
Halston đắn Ä‘o má»™t tÃch tắc và nhượng bá»™ ngay. “Tất nhiên, bà nói rất phải.
à tôi muốn nói là ... Bây giá» anh ta má»›i để ý thấy rằng cặp mắt ngưá»i đà n bà xanh thẳm như mà u cá»§a viên ngá»c mà bà ta Ä‘ang mân mê trong tay, xoay Ä‘i xoay lại, xem xét các mặt cá»§a nó.
“Chúng tôi còn có má»™t bá»™ lá»›n hÆ¡n nếu ...â€.
“Thôi khá»i, anh bạn yêu quý. Tôi sẽ lấy viên nà yâ€.
Việc mua bán diễn ra chưa đầy ba phút đồng hồ.
“Quý hóa quáâ€, Halston nói. Rồi anh ta tế nhị thêm và o, “TÃnh ra đô la là má»™t trăm ngà n. Bà sẽ thanh toán thế nà o ạ?â€.
“Halston, đừng có báºn tâm chuyện đó, cáºu công tá» bá»™t ạ. Ngay tại London nà y, tôi có má»™t tà i khoản bằng đô la. Tôi sẽ viết má»™t tấm séc nhá». Rồi P.J. sẽ trả tôi sauâ€.
“Tuyệt diệu. Tôi sẽ cho lau chùi viên ngá»c cho bà và rồi cho chuyển tá»›i táºn khách sạn nÆ¡i bà ởâ€.
Thá»±c ra thì chẳng cần phải lau chùi viên ngá»c, nhưng Halston không há» có ý định rá»i nó ra cho tá»›i khi tấm séc cá»§a bà ta được chuyển khoản xong, vì lẽ anh ta biết quá nhiá»u nhà kim hoà n đã bị mất tiá»n bởi những kẻ lừa đảo thông minh.
Halston vẫn lấy là m hãnh diện vỠviệc chưa bao giỠđể ai bịp, dù chỉ là một đồng bảng.
“Tôi sẽ cho chuyển viên ngá»c tá»›i đâu ạ?â€.
“Chúng tôi ở khách sạn Dorchâ€.
Halston ghi lại:
Khách sạn Dorchesterâ€.
“Má»™t khách sạn lá»™n xá»™nâ€, nà ng cưá»i mỉa. “Bây giá» ngưá»i ta không thÃch khách sạn nà y nữa vì nó đầy ngưá»i Ả Ráºp, thế nhưng P.J. cá»§a tôi lại có rất nhiá»u công chuyện là m ăn vá»›i bá»n há». Ông ấy luôn mồm nói, Dầu lá»a, bản thân nó là cả má»™t vương qươc. P:J. Benecke là má»™t ngưá»i đà n ông tuyệt vá»i.
“Tôi tin là như váºyâ€. Halston đáp theo bổn pháºn.
Anh tá đứng nhìn ngưá»i đà n bà xé ra má»™t tá» séc và bắt đầu viết, rồi nháºn ra rằng đó là mẫu séc cá»§a ngân hà ng Barclays. Tất. Anh ta có bạn ở đó và ngưá»i bạn nà y có thể xác minh cái tà i khoản cá»§a gia đình Benecker.
Anh ta nháºn tấm séc. “Tôi sẽ chuyển viên ngá»c tá»›i táºn tay bà và o sáng maiâ€.
“P.J yêu quý sẽ thÃch nó lắm đấyâ€, nà ng cưá»i rạng rỡ.
“Tôi chắc là ông nhà sẽ thÃch nóâ€, Halston lịch sá»± đáp.
Anh ta tiá»…n nà ng ra cá»a trước.
“Halson ...†.
Anh ta đã toan nói “Halstonâ€, song lại thôi. Việc quái gì? Lạy Chúa, anh ta sẽ chẳng bao giỠđể mắt tá»›i bà ta nữa cÆ¡ mà . “Dạ, bà muốn gì ạ?â€.
“Má»™t chiá»u nà o đó, anh phải tá»›i uống trà vá»›i chúng tôi nhé. Anh sẽ rất khoái ông P.J cá»§a tôi cho mà xemâ€.
Tôi tháºt tình muốn được vinh hạnh đó. Nhưng đáng tiếc, tôi Ä‘á»u phải là m việc các buổi chiá»uâ€.
“Tháºt chán chếtâ€.
Anh ta nhìn theo bà khách Ä‘ang bước ra hè đưá»ng. Má»™t chiếc Daimler mà u trắng trưá»n tá»›i và ngưá»i tà i xế bước ra mở cá»a xe. Bà ta quay lại giÆ¡ ngón tay trái là m hiệu chao alston khi chiếc xe lăn bánh.
Halston trở lại phòng là m việc cá»§a mình, tức khắc nhấc Ä‘iện thoại gá»i tá»›i ngưá»i bạn ở nhà băng Barcelays.
“Peter thân mến, tá»› có trong tay tá» séc má»™t trăm ngà n đô la tÃnh và o tà i khoản cá»§a má»™t_bà Mary Lou Beneckẹ nà o đó Cáºu xem há»™ có vấn đỠgì không?â€.
“Cầm máy, anh bạnâ€.
Halston đợi. Gần đấy, hà ng hỠế ẩm nên anh ta cà ng mong là tấm séc ấy không có vấn đỠgì. Anh em nhà Parker, chá»§ cá»a hà ng nà y, đã khô ng ngá»›t trách cứ anh ta, cứ như chÃnh anh ta chứ không phải sá»± suy thoái kinh tế là nguyên nhân cá»§a sá»± ế ẩm đó váºy. Tất nhiên, phần lợi nhuáºn thì vẫn không đến ná»—i quá tệ, bởi vì hãng Parker and Parker nà y có má»™t xưởng chuyên gia công đồ kim hoà n, và thưá»ng thưá»ng những thứ đồ kim hoà n nà y khi được giao lại cho khách hà ng thì chất lượng không còn bằng so vá»›i lúc nháºp và o ban đầu nữa. Có nhiá»u lá»i phà n nà n, song chẳng có chứng cá»› cụ thể gì cả.
Peter đã trở lại máy. “Không có vấn đỠgì, Gregory, tà i khoản đó có dư tiá»n để thanh toán cho tấm sécâ€.
Halston thở phà o nhẹ nhõm. “Peter, cảm Æ¡n cáºuâ€.
“Có gì đâuâ€.
“Tuần sau Ä‘i ăn trưa nhé, tá»› trả tiá»nâ€.
Sáng hôm sau, tấm séc được thanh toán và chiếc cặp gắn viên ngá»c Colombia được má»™t ngưá»i giao hà ng chuyển lại cho bà P.J Benecke tại khách sạn Dorchester.
Buổi chiá»u, khi gần tá»›i giỠđóng cá»a, thư ký cá»§a Gregory Halston bước và o nói. “Có má»™t bà Benecker đến gặp ông, thưa ông Halstonâ€.
Anh ta lặng ngưá»i Ä‘i. Hẳn là mụ ta đến để trả cái cặp, và anh ta khó có thể từ chối nháºn lại. Quá»· tha ma bắt cái đám đà n bà , cái bá»n ngưá»i Mỹ, và tất cả cái bá»n ngưá»i Texas ấy Ä‘i cho rảnh? Halston cố lấy vẻ tươi cưá»i bước ra chà o.
“Xin chà o bà , bà Benecke. Tôi cho là ông nhà đã không thÃch món quà ...â€.
Bà ta mỉm cưá»i. “Anh nhầm rồi, anh chà ng kỳ cục nà y. P.J cá»§a tôi thÃch nó đến phát Ä‘iên lên ấy chứ?â€.
Tim Halston rá»™n cả lên. “Tháºt váºy à ?â€.
“Äúng ra thì ông ấy thÃch nó tá»›i mức muốn mua má»™t cái nữa để rồi sá»a thà nh má»™t cặp khuyên tai. Cho tôi lấy thêm má»™t cái cùng cặp vá»›i cái nà y Ä‘iâ€.
Gregory thoáng nhăn mặt. “Sợ rằng chúng ta đã gặp khó khăn má»™t chút đây, bà Beneckerâ€.
“Khó khăn gì váºy, anh bạn thân mến?â€.
“Viên ngá»c cá»§a bà là viên duy nhất. Không còn má»™t viên nà o khác giống nó cả. Bây giá», xin giá»›i thiệu vá»›i bà má»™t viên rất đẹp, khác kiểu, mà tôi có thể ...â€.
“Tôi không muốn kiểu khác. Tôi muốn má»™t viên giống như viên nà y thôiâ€.
“Thưa bà Benecker, hoà n toà n ngay thẳng mà nói thì không có nhiá»u viên ngá»c Colombia không há» có vếtâ€, anh ta nhìn vẻ mặt hà khách. “Gẩn như không há» có vết đâu ạâ€.
Nà o, anh chà ng công tá» bá»™t nà y. Phải có má»™t viên ở đâu đó chứâ€.
Thà nh thá»±c mà nói, tôi thấy rất Ãt những viên ngá»c cỡ đó và tìm kiếm má»™t viên ngá»c khác cùng cỡ, cùng mà u hệt như thế nà y thì gần như là không thể đượcâ€.
“Ngưá»i Texas chúng tôi có câu nói rằng cái Ä‘iá»u gá»i là không thể được là điá»u là m ta mất thêm má»™t chút thì giá» mà thôi. Thứ bảy nà y là sinh nháºt. P. J.
muốn tôi có cặp khuyên tai đó và P.J. muốn là phải đượcâ€.
“Tôi thá»±c sá»± không nghÄ© rằng tôi có thể ...â€.
“Tôi đã trả cho cái cặp vừa rồi bao nhiêu nhỉ? Một trăm tỠlớn phải không?
Tôi tin rằng P.J cá»§a tôi sẽ có thể chấp nháºn giá hai hoặc ba trăm ngà n để có má»™t viên như thế nữa đấyâ€.
Gregory Halston vá»™i vã nhẩm tÃnh. Phải có má»™t phiên bản nữa cá»§a viên ngá»c ở đâu đó, và nếu P.J Benecke chịu trả tá»›i 200.000 đô la thì quả là má»™t món lá»i lá»›n. Mà tháºt ra, Halston nghÄ©, mình có thể biến nó thà nh khoản lá»i cho riêng mình.
Anh ta đáp. “Thưa bà Benecke, tôi sẽ cố gắng tìm. Tôi quả quyết vá»›i bà là không éo má»™t cá»a hiệu kim hoà n nà o ở London có má»™t viên ngá»c bÃch giống hệt như thế được, nhưng thưá»ng vẫn có thể có từ các vụ bán đấu giá. Tôi sẽ đăng quảng cáo xem có kết quả gì không.
“Anh có thá»i gian từ giá» tá»›i cuối tuầnâ€, bà khách tóc và ng nói. “Và giữa anh, tôi và cái cá»™t đèn thì có thể nói tháºt là P.J yêu quý cá»§a tôi chịu trả tá»›i giá ba trăm năm mươi ngà n đấyâ€.
Rồi bà Benecke bước ra phÃa cá»a, cái áo lông chồn xù xù sau lưng.
GregÆ¡ry Halston và o ngồi trong phòng là m việc mÆ¡ mà ng. Äịnh mệnh đã đẩy và o tay anh ta má»™t ả đà n bà tóc và ng Ä‘á»ng đảnh đến ná»—i sẵn sà ng trả 350 ngà n đô la để mua cho được má»™t viên ngá»c giá 100 ngà n. Má»™t khoản lãi ròng .000 đô la, Gergory Halston thấy rằng không cần phải là m báºn lòng anh em nhà Parker vá»›i các chi tiết cá»§a vụ mua bán nà y. Chỉ việc đơn thuần ghi lại vụ bán viên ngá»c thứ hai vá»›i giá 100000 đô la và bá» túi phần còn lại. Khoản .000 đô la kia sẽ đủ để anh ta gây dá»±ng cuá»™c sống má»›i.
Tất cả việc mà anh ta phải là m bây giá» là kiếm má»™t viên ngá»c y hệt viên đã bán cho bà P.J Benecke.
Hóa ra việc nà y khó khăn hÆ¡n nhiá»u so vá»›i dá»± tÃnh cá»§a Halston. Không má»™t chá»§ hiệu kim hoà n nà o, qua liên hệ bằng Ä‘iện thoại, có được thứ anh ta yêu cầu.
Anh ta đăng lá»i rao tìm trên các tá» báo cá»§a London và liên hệ vá»›i các hãng Christie và Sotheby và hà ng tá văn phòng đại lý khác nữa. Trong mấy ngà y sau đó Halston chết ngáºp trong má»™t thác những ngá»c là ngá»c, tốt có, xấu có, có cả những viên cỡ hạng nhất, thế nhưng không có viên nà o trong số đó gần giống vá»›i thứ mà anh ta Ä‘ang tìm kiếm.
Và o thứ tư, bà Benecke gá»i Ä‘iện đến. “P.J yêu quý cá»§a tôi bắt đầu thấy sốt ruá»™t rồi đấy. Anh đã tìm được chưa?â€.
“Chưa, thưa bà Beneckeâ€, Halston cam Ä‘oan. “Nhưng bà đừng lo, chúng tôi sẽ tìm đượcâ€.
Và o ngà y thứ sáu, Tracy lại gá»i Ä‘iện tá»›i nhắc. Ngà y mai là sinh nháºt tôiâ€.
“Tôi biết, thưa bà Benecke. Nếu mà có thêm má»™t và i ngà y nữa thì tôi chắc là có thể ...â€.
“Ồ thôi, đừng báºn tâm là m gì, anh chà ng công tá» bá»™t ạ Nếu sáng mai mà anh không kiếm được viên ngá»c đó, tôi sẽ trả lại viên mà tôi đã mua ở chá»— anh. P.J cá»§a tôi, cầu Chúa phù há»™ cho trái tim cá»§a ông ấy, định sẽ mua chó tôi má»™t dinh thá»± ở nông thôn thay và o đó. Anh đã bao giá» nghe nói vá» khu Sussex chưa?
Halston toát mồ hôi. “Bà Beneckeâ€, anh ta khẩn khoản. “Bà sẽ thấy rất khó sống ở Sussex:
Bà sẽ thấy chán ngắt khi phải sống trong một biệt thự ở nông thôn.
Äa phần những ngôi nhà nà y Ä‘ang ở trong tình trạng tồi tà n. Chúng không có hệ thống lò sưởi và ...â€.
“Giữa riêng anh và tôiâ€, nà ng ngắt lá»i. “Nói tháºt là tôi thÃch cặp khuyên tai hÆ¡n. P.J cá»§a tôi tháºm chà còn tỠý chịu trả bốn trăm ngà n đô la để mua má»™t viên ngá»c như thế nữa. Anh không thể biết P.J yêu quý cá»§a tôi là ngưá»i bướng bỉnh đến thế nà o đâuâ€.
Bốn trăm ngà n Halston như cảm thấy những đồng tiá»n Ä‘ang lá»t qua giữa các ngón tay mình. “Bà cứ tin ở tôi, tá»™i Ä‘ang là m tất cả những gì có thểâ€, anh ta nà i nỉ. “Tôi cần thêm chút Ãt thá»i gian nữaâ€.
“Việc đó đâu phụ thuá»™c và o tôi, anh bạn thân mến. Tùy và o P.J thôiâ€.
Rồi máy im bặt.
Halston ngồi lặng, nguyá»n rá»§a số mệnh. Anh ta có thể tìm viên ngá»c 10 ca ra như thế ở đâu ra cÆ¡ chứ? Quá mải mê vá»›i những ý nghÄ© dằn vặt trong đầu, anh ta không nghe thấy tÃn hiệu gá»i cá»§a máy đà m thoại ná»™i bá»™. Mãi tá»›i hồi thứ ba, anh ta má»›i giáºt mình bấm nút và gắt lên. “Cái gì thế?â€.
“Có má»™t bà Marissa gá»i Ä‘iện tá»›i, thưa ông Halston. Bà ấy đỠcáºp tá»›i lá»i rao cá»§a ta tìm mua viên ngá»c ạâ€.
Má»™t viên ngá»c nữa? Äã có Ãt nhất chục cú Ä‘iện thoại gá»i tá»›i trong buổi sáng, và chẳng được việc gì cả. Anh ta nhấc máy lên và nói, giá»ng khiếm nhã. “Nghe đâyâ€.
Má»™t giá»ng phụ nữ má»m mại mang âm hưởng cá»§a à cất lên, “Xin chà o ngà i.
Tá»›i Ä‘á»c thấy trên báo rằng ngà i muốn mua má»™t viên ngá»c bÃch phải không ạ?â€.
“Nếu như nó phù hợp vá»›i các yêu cầu chất lượng cá»§a tôi thì đúng váºyâ€. Anh ta không giấu nổi vẻ sốt ruá»™t trong giá»ng ná»›i cá»§a mình.
“Tôi có má»™t viên ngá»c vốn là ká»· váºt cá»§a gia đình trong nhiá»u năm qua. Nó đúng là má»™t ká»· váºt, tháºt đáng buồn, nhưng hoà n cảnh giỠđây buá»™c tôi phải bán nóâ€.
Anh ta đã từng nghe những chuyện kiểu đó. Mình phải liên hệ lại với hãng Christie, Halston nghĩ. Hoặc với hãng Sothaby. Có khi tới phút cuối cùng lại được việc cũng nên, hoặc giả ...
“Thưa, ngà i Ä‘ang tìm mua má»™t viên ngá»c bÃch mưá»i ca ra phải không ạ?
“Äúng thếâ€.
“Tôi có má»™t viên mưá»i ca ra - mà u xanh - Colombiaâ€.
Halston cảm thấy cổ há»ng như nghẹn lại khi toan cất tiếng. “Xin ... xin bà nói lại xem nà o?â€.
“Vâng. Tôi có má»™t viên ngá»c Colombia mưá»i ca ra, mà u xanh cá». Ông có muốn mua không?â€.
Anh ta tháºn trá»ng đáp. “Không biết bà cô thể ghé qua và cho tôi xem được không?â€.
“Không, tháºt dáng tiếc, tôi sợ rằng tôi Ä‘ang báºn. Chúng tôi Ä‘ang chuẩn bị cho nhà tôi má»™t bữa tiệc tại đại sứ quán mà . Có thể là tuần tá»›i tôi má»›i. ..â€.
Không! Tuần tá»›i thì quá muá»™n. “Tôi có thể đến gặp bà được không ạ?†Anh ta cố giấu vẻ sốt sắng. “Tôi có thể tá»›i ngay bây giá»â€.
“Ôi, không. Tôi Ä‘ang báºn mà . Tôi Ä‘ang định Ä‘i mua bán ...â€.
“Bà đang ở đâu, thưa bà ?â€.
“Khách sạn Savoyâ€.
“Tôi sẽ có mặt sau mưá»i lăm phút, mưá»i phút thôiâ€.
Giá»ng anh ta hăng hái.
“CÅ©ng được. Và tên ngà i là ...â€.
“Halston. Gregory Halstonâ€.
“Xin má»i tá»›i phòng hai mươi sáuâ€.
Tắc xi chạy sao cháºm thế? Tâm trạng Halston thoắt sung sướng thoắt lo âu, rồi lại sung sướng đến nghẹt thở. Nếu viên ngá»c nà y mà giống vá»›i viên ngá»c kia, anh ta sẽ trở nên già u có tá»›i mức cả trong giấc mÆ¡ cÅ©ng không dám. Ông P.J. kia sẽ trả 400 ngà n đô la. Má»™t khoản lãi ròng 300 ngà n. Ta sẽ mua má»™t cÆ¡ ngÆ¡i bên sông Riviere, và má»™t chiếc thuyá»n cao tốc nữa chứ. Vá»›i má»™t biệt thá»± riêng, má»™t chiếc thuyá»n riêng, ta sẽ tha hồ cám dá»— những cáºu trai trẻ trung, xinh xắn mà ta thÃch ...
Gregory Halston là má»™t kẻ theo thuyết vô thần, ấy váºy mà khi bước và o hà nh lang cá»§a khách sạn Savoy, trên đưá»ng tá»›i căn phòng số 26, anh ta thấy mình Ä‘ang thầm cầu nguyện:
xin để cho viên ngá»c nà y vừa lòng ông P.J Benecke.
Anh ta đứng trước cá»a phòng 26, cố thở sâu và cháºm để lấy lại vẻ bình tÄ©nh rồi gõ cá»a, và không nghe rõ tiếng trả lá»i.
Ôi, lạy Chúa, Halston nghĩ. Bà ta đã đi rồi. Bà ta đã không đợi mình. Bà ta đi mua sắm và ...
Cánh cá»a mở ra, và Halston thấy mình đúng trước má»™t ngưá»i đà n bà trạc 50 vẻ trang nhã, vá»›i cặp mắt sẫm mà u, gương mặt đầy nếp nhăn và mái tóc đã Ä‘iểm bạc.
Khi nói, giá»ng bà ta má»m mại vá»›i cái âm hưởng cá»§a tiếng à mà Halston đã biết. “Cái gì váºy, thưa ôngâ€.
“Tôi là G ... Gregory Halston. Bà đã gá» ... gá»i Ä‘iện cho tôi†Anh ta lắp bắp vì quá hồi há»™p.
“À, vâng? Tôi là Marissa đây. Xin má»i ngà i và oâ€.
“Cám Æ¡n bà â€.
Anh ta bước và o phòng, cố khép hai đầu gối lại nhau cho đỡ run. Suýt nữa anh ta đã buá»™t miệng, “Viên ngá»c đâu? “Nhưng biết là phải kìm chế. Không được tá» ra quá sốt sắng. Nếu viên ngá»c là đáng hà i lòng, anh ta sẽ có lợi thế trong việc mặc cả. Dù sao thì mình cÅ©ng là chuyên gia còn bà ấy chỉ là má»™t kẻ nghiệp dư.
“Xin má»i ngồiâ€, bà ta nói.
Anh ta ngồi xuống cái ghế tựa.
“Xin lá»—i. Tôi nói tiếng Anh kém quáâ€.
“Không, không? Tiếng Anh cá»§a bà rất tuyệtâ€.
“Cám Æ¡n. Ngà i có muốn dùng má»™t chút cà phê? Hay trà ?â€.
“Không, xin cám Æ¡n bà â€.
Anh ta thấy nôn nao trong bụng. Há»i đến viên ngá»c ngay thì có vá»™i quá không? Nhưng cÅ©ng không thể đợi thêm, dù chỉ má»™t giây. “Cái viên ngá»c ...â€.
Bà ta đáp ngay, “A, vâng. Bà ná»™i trao viên ngá»c nà y cho tôi và tôi muốn được chuyển lại cho con gái khi nó 25 tuổi, nhưng nhà tôi Ä‘ang mở má»™t cuá»™c kinh doanh má»›i ở Milano, và tôi ...â€.
Halston có nghe thấy gì đâu. Anh ta không quan tâm đến chuyện Ä‘á»i sống tẻ nhạt cá»§a ngưá»i đà n bà xa lạ nà y, mà chỉ nóng lòng muốn được thấy viên ngá»c.
Anh ta không thể chịu đựng nổi sá»± trì hoãn dà i dòng và vô Ãch nà y.
“Äiá»u quan trá»ng là giúp chồng tôi có thể bắt tay và o việc†Bà ta gượng cưá»i phiá»n muá»™n. “Có thể là tôi Ä‘ang phạm sai lầm trong việc nà yâ€.
“Không, khôngâ€. Halston vá»™i nói. “Chẳng sai gì cả, thưa bà . Giúp chồng là bổn pháºn cá»§a ngưá»i vợ. Viên ngá»c giỠở đâu ạ?â€.
“Tôi có ở ngay đâyâ€, bà ta đáp rồi thò tay và o túi lấy ra viên ngá»c được gói kỹ đưa cho Halston. Anh ta nhìn nó và thấy bừng bừng cả ngưá»i. Äó là má»™t viên ngá»c Colombia 10 ca ra óng ả, mà u xanh cá». Nó giống viên ngá»c mà anh ta đã bán cho bà Benecke vá» kÃch cỡ, mà u sắc đến mức gần như không thể phát hiện sá»± khác nhau giữa chúng. Tháºt giống hệt, Halston tá»± nhá»§, và chỉ chuyên gia má»›i cá»› thể thấy sá»± khác biệt được. Hai bà n tay Halston run run, cố buá»™c mình phải trấn tÄ©nh lại.
Anh ta xoay xoay viên ngá»c, ngắm nghÃa các mặt lung linh tuyệt đẹp cá»§a nó, và rồi bình thản nói. “Má»™t viên ngá»c khá xinh xắnâ€.
“Vâng, tháºt là đẹp. Trong bao nhiêu năm qua tôi tháºt yêu thÃch nó, và chả muốn phải rá»i nó raâ€.
“Bà đang là m má»™t việc đúng đắnâ€, Halston vá»— vá». “Má»™t khi mà việc là m ăn cá»§a ông nhà thà nh đạt thì bà sẽ có thể mua bao nhiêu viên ngá»c nà y chẳng đượcâ€.
ChÃnh đó là điá»u tôi nghÄ© đấy. Ngà i tháºt biết thông cảmâ€.
“Việc nà y là tôi giúp cho má»™t ngưá»i bạn, thưa bà . Cá»a hiệu chúng tôi có những viên ngá»c đẹp hÆ¡n thế nà y nhiá»u, nhưng bạn tôi muốn có má»™t viên hợp vá»›i viên mà vợ anh ta đã mua. Tôi nghÄ© rằng anh ta sẽ chịu trả tá»›i sáu mươi ngà n đô la để có được viên ngá»c nà y đấyâ€.
Halston mÃm chặt môi. Mình có thể chấp nháºn giá cao hÆ¡n cÆ¡ mà ? Anh ta mỉm cưá»i. “Biết nói thế nà o nhỉ ... Tôi nghÄ© rằng tôi có thể thuyết phục bạn tôi mua vá»›i giá má»™t trăm ngà n. Kể thì đó là má»™t đống tiá»n, nhưng anh ta nóng lòng muốn có viên ngá»c nà yâ€.
“Nghe cÅ©ng đượcâ€, ngưá»i đà n bà nói.
Và tim Gregory Halston như căng phồng lên trong lồng ngá»±c. “Tốt! Tôi có mang theo cuốn séc cá»§a mình, tôi sẽ viết má»™t tấm séc cho bà ...â€.
“Ô, không ... Tôi sợ rằng chừng ấy chẳng đủ để giải quyết khó khăn cá»§a tối đượcâ€, Giá»ng đầy buồn rầu.
Halston nhìn bà ta chằm chằm. “Khó khăn cá»§a bà ư?â€.
“Vâng. Như tôi đã giải thÃch đấy, chồng tôi Ä‘ang Ä‘i và o má»™t công cuá»™c là m ăn má»›i, và ông ấy cần ba trăm năm mươi ngà n đô la. Tôi có má»™t trăm ngà n, tiá»n riêng, để đưa ông ấy, và tôi còn cần hai trăm năm mươi ngà n nữa. Tôi cứ ngỡ là bán viên ngá»c nà y sẽ được ngần ấyâ€.
Anh ta lắc đầu. “Thưa bà , toà n thế giá»›i nà y không có viên ngá»c bÃch nà o đáng giá ngần ấy tiá»n cả. Xin bà tin tôi, má»™t trăm ngà n đô là cái giá hÆ¡i cao rồi đấy.
“Ông Halston, tôi tin là váºy, “ bà ta nói. “Nhưng cÅ©ng chẳng giúp gì được ông nhà tôi, có phải không nà o?†Bà ta đứng lên. “Tôi sẽ giữ lại cho con gái tôi váºyâ€. Bà ta chìa bà n tay thanh tú cá»§a mình ra. “Xin cám Æ¡n ngà i. Cám Æ¡n ngà i đã đến đâyâ€.
Halston chết lặng. “Xn đợi má»™t chútâ€, anh ta nói.
Lòng tham Ä‘ang vượt lên tên má»i cảm giác thông thưá»ng và anh ta quyết không để tuá»™t mất viên ngá»c khá»i tay mình. “Xin má»i bà ngồi lại. Tôi chắc là chúng ta có thể Ä‘i tá»›i má»™t sá»± dà n xếp có tình có lý Nếu tôi có thể thuyết phục khách hà ng cá»§a tôi trả má»™t trăm năm mươi ngà n đô la.â€.
“Hai trăm năm mươi ngan đô laâ€.
“Nà o thôi, hại trăm ngà n váºy?â€.
“Hai trăm năm mươi ngà n đô laâ€.
Bà ta không há» lay chuyển. Halston tÃnh toán phần mình. Món lá»i 150.000 đô lá rõ rà ng còn hÆ¡n là không có gì Có nhà là má»™t biệt thá»± và má»™t con thuyá»n nhá» hÆ¡n, nhưng vẫn là cả má»™t gia sản. “Và cÅ©ng đáng để đổi vá»›i những cư xá» bá»§n xỉn cá»§a anh em nhà Parker. Halston sẽ đợi má»™t hai ngà y rồi thông báo cho há» quyết định cá»§a mình. Tuần sau thì mình sẽ ở Cote d Azur cá»§a nước Pháp rồi.
“Xin theo ý bà â€, anh ta nói.
“Tuyệt. Tôi rất hà i lòngâ€.
Thì dÄ© nhiên là mụ mãn nguyện còn gì, đồ chó, Halston thầm nghÄ©. Thế nhưng phần anh ta cÅ©ng không có gì phải phà n nà n. Anh ta có thể gây dá»±ng cả má»™t cuá»™c sống. Halston nhìn viá»…n ngá»c má»™t lần nữa rồi bá» nó và o túi “Tôi sẽ trao cho bà tấm séc tÃnh và o tà i khoản cá»§a cá»a hiệuâ€.
“Tốt. Cám Æ¡n ngà iâ€.
Halston viết séc rồi trao nó cho bà ta. Mình sẽ yêu cầu bà P.J Benecke viết tá» séc 400.000, Peter sẽ giúp rút ra tiá»n mặt, và mình sẽ bá» túi khoản chênh lệch.
Mình cÅ©ng sẽ thu xếp vá»›i Peter để sao cho tấm séc 250.000 đô la nà y không xuất hiện trong báo cáo tà i chÃnh hà ng tháng cá»§a anh em nhà Parker.
Má»™t trăm năm mươi ngà n đô la. Halston như đã cảm thấy nắng ấm cá»§a bá» biển miá»n Nam nước Pháp mÆ¡n man trên mặt ...
Chuyến tắc xi trở vá» cá»a hiệu dưá»ng như chỉ mất Ãt giây đồng hồ. Halston hình dung ra vẻ sung sướng cá»§a bà Benecke khi nghe anh ta báo tin. Không những đã kiếm được viên ngá»c bà ta yêu thÃch, mà còn giúp bà ta khá»i phải sống trong má»™t ngôi nhà nông thôn tà n tạ nữa.
Khi Halston bước thấp bước cao Ä‘i và o cá»a hiệu, Chilton nói. “Thưa ngà i, có má»™t khách hà ng ở đây Ä‘ang muốn ...â€.
Halston vui vẻ gạt anh ta sang bên. “Äợi đãâ€.
Anh ta không có thì giá» cho các thứ khách hà ng. Lúc nà y, và không bao giá» nữa. Từ giá» trở Ä‘i, ngưá»i ta sẽ phải phục vụ Halston. Anh ta sẽ có thể Ä‘i mua hà ng ở các cá»a hiệu Hermes, Gucci, Lanvin, và ...
Halston khấp khởi bước và o phòng là m việc, đóng cá»a lại, đặt viên ngá»c lên bà n, và quay số Ä‘iện thoại.
Giá»ng ngưá»i nhân viên tổng đà i vang lên “Khách sạn Dorchester đâyâ€.
“Xin phòng Oliver Messelâ€.
“Ông muốn nói chuyện vá»›i ai ạ?â€.
“Bà P.J. Beneckeâ€.
“Xin đợi má»™t chútâ€.
Halston huýt sáo miệng khe khẽ.
Tiếng ngưá»i nhân viên tổng đà i lại vang lên. “Xin lá»—i ông, bà Benecke đã trả buồng rồi ạâ€.
“Váºy bà ta đã chuyển sang buồng nà o thì hãy cứ gá»i buồng ấyâ€.
“Bà Benecke đã thôi không còn ở khách sạn nà y ạâ€.
“Tháºt vô lý. Bà ấy ...â€.
“Tôi sẽ để ông nói chuyện vá»›i bá»™ pháºn tiếp tânâ€.
Má»™t giá»ng đà n ông cất lên. “Bá»™ pháºn tiếp tân đây. Xin phép được giúp đỡ ông ...?â€.
“Vâng. Bà Benecke Ä‘ang ở buồng nà o váºy?â€.
Bà Benecke đã rá»i khá»i khách sạn sáng nayâ€.
Phải có một lý do. Một sự việc khẩn cấp nà o đấy.
“Xin cho địa chỉ tiếp theo cá»§a bà ấy váºy. Äây là ...â€.
“Xin lá»—i, bà ấy không để địa chỉ lạiâ€.
“Dứt khoát bà ấy có để địa chỉ lạiâ€.
“Tôi Ä‘Ãch thân là m thá»§ tục thanh toán, trả buồng vá»›i bả Benecke mà . Bà ấy không để lại cái gì cảâ€.
Tháºt như má»™t nhát dao đâm thẳng và o bụng. Halston cháºm chạp buông máy và ngồi lặng ngưá»i, hoang mang. Phải tìm cách liên hệ để báo cho bà . ấy biết rằng sau cùng thì anh ta đã tìm được viên ngá»c. Trong khi chỠđợi, phải lấy lại tá» séc 250.000 đô la ở chá»— bà Marissa.
Anh ta hấp tấp quay số gá»i khách sạn Savoy.
“Xin buồng hai mươi sáuâ€.
“Xin cho biết ông gá»i ai ạ?â€.
“Bà Marissaâ€.
“Xin đợiâ€.
Nhưng tháºm chà khi ngưá»i nhân viên tổng đà i chưa trở lại, má»™t inh cảm khá»§ng khiếp đã báo trước cho Halston cái thảm há»a mà anh ta sẽ phải chịu.
“Xin lỗi. Bà Marissa đã trả buồng.
Anh ta gác máy. Những ngón tay run bần báºt đến mức phải khó khăn lắm má»›i quay nổi số máy cá»§a nhà băng. “Cho tôi nói vá»›i kế toán trưởng ... nhanh lên Tôi muốn chặn má»™t tấm sécâ€.
DÄ© nhiên là đã quá muá»™n. HalstÆ¡n đã bán má»™t viên ngá»c bÃch vá»›i giá má»™t trăm ngà n đô la và rồi mua lại chÃnh viên ngá»c đó vá»›i giá hai trăm năm chục ngà n.
Gregory_Halston rÅ© ngưá»i trên ghế, dằn vặt nghÄ© cách giải thÃch vá»›i anh em nhà Parker.
|

01-03-2012, 10:17 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 22
Má»™t cuá»™c sống má»›i bắt đầu đối vá»›i Tracy. Nà ng mua ngôi nhà cổ rất đẹp a 45 Quảng trưá»ng Eaton - tháºt hoà n hảo cho việc tiếp bạn bè, khách khứa. Ngôi nhà có “Nữ hoà ng Anne†cách ngưá»i Anh dùng để chỉ má»™t khu vưá»n phÃa trước nhà , và “Mary Anneâ€, má»™t khu vưá»n phÃa sau, và và o mùa há»a thì cả hai Ä‘á»u tháºt hấp dẫn. Gunther đã giúp Tracy trong việc sắm sá»a đồ đạc, và ngay khi công việc chưa hoà n thà nh thì ngôi nhà đã là má»™t trong những nÆ¡i kỳ thú cá»§a London.
Gunther đã giá»›i thiệu Tracy là má»™t quả phụ trẻ tuổi, già u có nhá» tà i sản cá»§a chồng - má»™t nhà kinh doanh trong lÄ©nh vá»±c xuất nháºp khẩu - để lại. Nà ng mau chóng nổi danh, đẹp lá»™ng lẫy, thông minh và quyến rÅ©, nhanh chóng bị ngáºp bởi những lá»i má»i má»c.
Rảnh rá»—i, Tracy là m những chuyến Ä‘i ngắn sang Pháp, Thụy SÄ©, BI và Ã, và má»—i lần như váºy nà ng cùng Gunther Hartog Ä‘á»u kiếm được tiá»n.
Dưới sá»± há»— trợ cá»§a Gunther, Tracy Tracy đã nghiên cứu các cuốn Niên giám Gotha và Các tước vị quý tá»™c cá»§a Debrett - những cuốn sách chÃnh thống cung cấp tốt cả các thông tin vá» giá»›i hoà ng tá»™c ở châu Âu. Tracy đã biến thà nh con kỳ nhông đổi mà u, má»™t chuyên gia trong lÄ©nh vá»±c hóa trang và thay đổi giá»ng nói, âm Ä‘iệu. Nà ng đã có trong tay tá»›i ná»a tá há»™ chiếu khác nhau ở nhiá»u nước, khi thì nà ng là nữ hầu tước Anh, khi thì là má»™t chiêu đãi viên hà ng không Pháp, và khi lại là má»™t quả phụ Nam Mỹ. Trong má»™t năm nà ng đã tÃch lÅ©y được món tiá»n quá mức cần thiết. Nà ng láºp ra má»™t quỹ riêng và lấy ở đó để đóng góp những khoản tiá»n lá»›n, nặc danh, cho các tổ chức giúp đỡ những phụ nữ má»›i ra tù, và nà ng thu xếp để hà ng tháng, má»™t khoản tiá»n lá»›n được chuyển đến cho Otto Schmidt. Tháºm chÃ, giỠđây nà ng không há» còn ý nghÄ© từ bá» những hà nh động tá»™i lá»—i nà y nữa. Nà ng thÃch thú tÃnh thách đố cá»§a việc lừa gạt những ngưá»i thông minh và thà nh đạt trong cuá»™c sống. Chỉ có má»™t nguyên tắc sống mà nà ng tôn trá»ng:
Tránh gây Ä‘au khổ cho những ngưá»i lương thiện. Những kẻ phải nhảy dá»±ng lên trước mánh khóe cá»§a nà ng Ä‘á»u là những kẻ hoặc tham lam hoặc vô đạo đức, hoặc cả hai. Tracy tá»± hứa vá»›i mình không ai phải tá»± tá» vì những gì mình là m vá»›i há».
Báo chà bắt đầu đăng tải tin tức vá» những hà nh vi lừa gạt táo tợn Ä‘ang xảy ra khắp cháºu Âu, và bởi vì Tracy luôn luôn cải trang dưới những diện mạo khác nhau, nên cảnh sát đã tin rằng có má»™t băng phụ nữ Ä‘ang tiến hà nh má»™t loạt các vụ đó. Tổ chức cảnh sát Quốc tế cÅ©ng đã bắt đầu quan tâm đến việc nà y.
Tại trụ sở ở Manhattan cá»§a Hiệp há»™i Bảo hiểm quốc tế, J.J Reynolds triệu táºp Daniel Cooper đến.
“Chúng ta Ä‘ang gặp khó khănâ€, Reynolds nói. “Nhiá»u khách hà ng châu Âu cá»§a chúng ta Ä‘ang bị tiến công mà rõ rà ng là do má»™t băng nhóm phụ nữ. Tốt cả Ä‘ang ầm Ä© cả lên. HỠđòi phải bắt giữ chúng lại. Tổ chức Cảnh sát Quốc tế đã nháºn hợp tác vá»›i chúng ta. Äó là công việc cá»§a cáºu, Dan ạ, cáºu phải Ä‘i Parisâ€.
Tracy Ä‘ang ăn chiá»u vá»›i Gunther Hartog tại tiệm Seott trên phố Mount.
“Tracy nà y, cô đã bao giá» nghe nói vá» Maximilian Pierpont chưa?â€, Cái tên có vẻ quen quen. Nà ng đã nghe ở đâu rồi nhỉ?
Và chợt nhớ ra. Jeff Stevens đã nói tới khi hỠở trên boong tà u Nữ hoà ng El1zabeth? “Chúng ta có mặt ở đây vì cùngmột lý do. Maximilian Pierpont?
“Ông ta rất già u chứ gì?â€.
“Và bỉ ổi. Chuyên mua các Công ty rồi cướp phá chúngâ€.
Tracy nhá»› lại lá»i Otto Schmldt. “Khi Joe Romano nắm lấy toà n há»™ công việc, hắn Ä‘uổi tốt cả má»i ngưá»i và đưa ngưá»i cá»§a hắn và o thay thế. Rồi hắn bắt đầu cướp phá công ty HỠđã lấy má»i thá» công việc kinh doanh ngôi nhà , chiếc xe cá»§a mẹ cô ...
Gunther ngạc nhiên nhìn nà ng. “Tracy, cô có khá»e không?â€.
“Tôi khá»eâ€. Äôi khi cuá»™c sống tháºt là bất công, nà ng nghÄ©, và chÃnh chúng ta phải là ngưá»i là m cho má»i chuyện công bằng trở lại.
“Hãy cho tôi biết thêm vá» Maximil1an Pierpont Ä‘iâ€, nà ng nói vá»›i Gunther. .
“Cô vợ thứ ba má»›i ly dị, và giỠđây ông ta sống má»™t mình. Tôi nghÄ© có thể Anh kiếm được tiá»n nếu như cô là m quen vá»›i quý ông nà y. Ông ta đã đặt mua vé trên chuyến tà u tốc hà nh phương Äông và o ngà y thứ sáu, từ London Ä‘i Ixtambun.
Tracy mỉm cưá»i. “Tôi chưa bao giỠđược Ä‘i trên tà u tốc hà nh Phương Äông.
Tôi cho rằng sẽ thấy thÃch thúâ€.
Gunther mỉm cưá»i. “Tốt. Maximil1an Pierpont có trong tay bá»™ sưu táºp trứng chim Faberge đáng kể nhất nằm ngoà i ảo tà ng Hermitage ở LeningraÄ‘. Nó vẫn được ước Ä‘oán là có giá tá»›i hai mươi triệu đô laâ€.
Tracy há»i. “Nếu mà tôi lấy được mấy quả trứng đó cho ông thì ông sẽ là m gì vá»›i chúng, Gunther? Chúng nổi tiếng thế thì là m sao mà bán được?â€.
“Tracy thân mến, còn có những nhà sưu tầm tư nhân chứng. Hãy Ä‘em những quả trứng bé nhỠđó vá», và tôi sẽ tìm được ổ cho chúng.
“Äể tôi xem liệu có thể là m gì đượcâ€.
“CÅ©ng không dá»… tiếp cáºn Maximilian Pierpont đâu. Tuy váºy, có hai con bồ câu khác cÅ©ng đặt vé trên chuyến tà u tốc hà nh Phương Äông và o ngà y thứ sáu - Ä‘i dá»± Liên hoan phim ở Venice. Tôi nghÄ© rằng chúng cÅ©ng đủ béo để có thể được vặt lông rồi. Cô đã nghe nói vá» Silvana Luadi chưa?â€.
“Minh tinh mà n bạc ngưá»i Ã?â€.
“Cô ta kết hôn vá»›i Aiberto Fornati, ngưá»i sản xuất những bá»™ phim anh hùng ca khá»§ng khiếp. Fornati thì đầy tai tiếng vá» chuyện thuê mướn diá»…n viên và đạo diá»…n vá»›i má»™t khoản tiá»n mặt nhá» nhoi, hứa vá»›i há» vá» má»™t khoản chia phần trăm khá lá»›n trong số lợi nhuáºn vá» sau, rồi thì chẳng cho há» tý gì nữa. Hắn ta đủ sức để mua cho vợ những món nữ trang khá đắt tiá»n. Hắn cà ng không chung thá»§y vá»›i vợ bao nhiêu thì cà ng cho vợ nhiá»u đồ nữ trang bấy nhiêu. Bây giá» thì Silvana phải dư sức mở cá»a hiệu kim hoà n cá»§a riêng ả ta ấy chứ. Tôi nghÄ© rằng cô sẽ thấy há» là những ngưá»i bạn đồng hà nh thú vịâ€.
“Tôi thấy thÃch đấyâ€. Tracy đáp.
Äoà n tà u tốc hà nh Phương Äông khởi hà nh từ ga Victoria ở London và o, các thứ sáu hà ng tuần lúc 11 giá» 44 phút, chạy Ä‘i Ixtambun, vá»›i các Ä‘iểm tạm dừng ở Boulogue, Paris, Lausanne, Milan và Venice. Ba mươi phút trước giá» khởi hà nh, má»™t bà n kiểm soát được đặt ngay lối cá»a ra và o để lên tà u, và hai nhân viên lá»±c lưỡng mặc đồng phục trải má»™t tấm thảm đỠtrước chiếc bà n rồi đứng sang hai bên đón khách.
Những ông chá»§ má»›i cá»§a Ä‘oà n tà u tốc hà nh Phương Äông đã hy vá»ng là m sống lại dÄ© vãng vẻ vang cá»§a những Ä‘oà n xe lá»a chở khách thá»i cuối thế ká»· 19, và đoà n tà u má»›i nà y được đóng giống hệt như Ä‘oà n tà u ngà y trước vá»›i má»™t toa kiểu Ä‚nglê dùng là m nÆ¡i ngồi chÆ¡i, giải trÃ, và i toa dùng là m phòng ăn, má»™t toa dùng là m tiệm giải khát, và các toa dùng là m phòng ngá»§.
Má»™t nhân viên trong bá»™ đồng phục xanh nước biển thá»i năm 1920 vá»›i những chiếc tua và ng mang hai chiếc va li và chiếc xắc nhá» cá»§a Tracy tá»›i táºn ca bin cá»§a nà ng, má»™t chổ hÆ¡i nhá». Có má»™t chiếc ghế duy nhất phá»§ thảm len, ná»n thêu hoa. Thảm trải sà n, cÅ©ng như cái thang để leo lên giưá»ng, Ä‘á»u má»™t mà u xanh.
Ca bin cứ giống như một hộp kẹo.
Tracy Ä‘á»c tấm thiếp gắn trên chai sâm banh nhỠđể sẵn trên bà n:
OLIVER AUBERT, TRƯỞNG TÀU.
Mình sẽ chỠkhi có cái gì đó đáng chúc mừng, Tracy nghĩ.
Maximilian Pierpont. Jeff Stevens đã bị lỡ. ÄÆ°á»£c há»›t tay trên ông Stevens thì cÅ©ng thú vị đấy. Tracy mỉm cưá»i vá»›i ý nghÄ© đó.
Nà ng loay hoay sắp xếp hà nh lý và treo sẵn ra ngoà i mấy bá»™ quần áo cần dùng tá»›i. Nà ng thÃch Ä‘i trên chiếc máy bay phản lá»±c cá»§a hãng Pan American hÆ¡n là trên má»™t xe lá»a, nhưng chuyến Ä‘i nà y thì đầy hứa hẹn là hứng thú.
Äúng giá», Ä‘oà n tà u tốc hà nh Phương Äông rá»i khá»i ga. Tracy ngồi tá»±a mình trên ghế ngắm nhìn vùng ngoại ô phÃa Nam London lướt qua khung cá»a sổ.
giá» 15 hôm đó, Ä‘oà n tà u tá»›i cảng Folkestone nÆ¡i hà nh khách xuống phà để vượt eo biển sang Boulogne thuá»™c Pháp, và từ đây, há» lên má»™t Ä‘oà n tà u tốc hà nh Phương Äông khác chạy tiếp vá» phÃa Nam.
Tracy gặp má»™t nhân viên trên tà u, há»i anh ta. “Tôi nghÄ© rằng ông Maximilan Pierpont Ä‘ang cùng Ä‘i vá»›i chúng ta. Anh có thể chỉ ông ta cho tôi không A. Anh nhân viên lắc đầu. “Rất tiếc, thưa cô. Ông ta đặt buồng, trả tiá»n, nhưng không thấy mặt dâu cả. Tôi nghe nói ông ấy là ngưá»i tÃnh nết rất thất thưá»ng.
Ở Boulogne, hà nh khách được đưa lên Ä‘oà n tà u tốc hà nh Phương Äông chạy trên phần lục địa châu Âu.
Không may là cabin cá»§a Tracy cÅ©ng giống hệt như trên Ä‘oà n tà u trước, và cái giưá»ng chẳng êm ái gì cả là m nà ng khó chịu, nằm lỳ trong cabin suốt cả ngà y dế tÃnh toán kế hoạch, và tá»›i tôi má»›i bắt đầu mặc áo xống.
Tà u tốc hà nh Phương Äông quy định ăn mặc trang trá»ng và o buổi tối, và Tracy lá»±a má»™t chiếc váy dà i mà u trắng sữa lá»™ng lẫy may bằng hà ng tÆ¡ má»ng dÃnh, tốt chân và đôi già y mà u xám. Trước khi ra khá»i cabin, nà ng đứng trước gương ngắm lại tháºt kỹ. Cặp mắt mà u xanh lục đầy vẻ ngây thÆ¡, gương mặt toát lên vẻ vụng vá», yếu Ä‘uối. Cái gương mặt tháºt dối trá. Tracy thầm nghÄ©. Mình đấu còn là má»™t phụ nữ như váºy nữa. Mình Ä‘ang sống má»™t cuá»™c sống giả tạo, Nhưng thú vị.
Vừa ra khá»i cabin, cái và trên tay nà ng tuá»™t rÆ¡i xuống sà n và khi cúi xuống nhặt, nà ng nhanh nhẹn xem xét các ổ khóa. Má»—i cánh cá»a cabin trên tà u có hai ổ khóa. Má»™t Yale, và má»™t kiểu Universal. Không có vấn đỠgì đáng kể Tracy tiếp tục Ä‘i vá» phÃa toa xe, nÆ¡i đặt phòng ăn.
Äoà n tà u có ba toa xe dùng là m nÆ¡i ăn uống. Các ghế ngồi Ä‘á»u phá»§ thảm len, các bức vách được ốp gá»—, và những ngá»n đèn gắn trên trần tá»a ra má»™t thứ ánh sáng dịu dà ng. Tracy bước và o phòng ăn thứ nhất và thấy có dăm ba bà n còn trống. Má»™t nữ tiếp viên đón nà ng. “Tiểu thư dùng bà n cho má»™t ngưá»i ạ?â€.
Tracy đưa mắt nhìn quanh. “Tôi đang tìm bạn:
Cảm Æ¡nâ€.
Nà ng Ä‘i tiếp sang toa ăn sau. Phòng nà y Äông hÆ¡n, nhưng cÅ©ng vẫn còn và i bà n trống chá»—.
“Chúc má»™t buổi tối tốt là nh cô tiếp viên chà o. “Tiểu thư ăn má»™t mình sao?â€.
“Không, tôi ăn vá»›i bạn. Cám Æ¡nâ€.
Nà ng Ä‘i sang toa ăn thứ ba. Tốt cả các bà n Ä‘á»u đã có ngưá»i.
Cô tiếp viên đón ngay ở cá»a. “Thưa, tôi e rằng bà phải đợi Tuy nhiên, ở hai toa kia vẫn còn bà n đấy ạâ€.
Tracy nhìn quanh và đã thấy mục tiêu cá»§a mình tại má»™t bà n trong tÃt táºn góc phòng. “Không saoâ€, Tracy nói, “Tôi có bạn mà â€.
Nà ng bước lại cái bà n ở góc xa đó. “Xin lá»—iâ€, nà ng nói dè dặt. “Dưá»ng như tốt cả các bà n Ä‘á»u cháºt rồi. Các vị có cho phép tôi ngồi cùng không ạ?â€.
Ngưá»i đà n ông nhanh nhẹn đứng dáºy, nhìn nà ng chằm chằm và thốt lên “Tốt thôi. Xin má»i ngồi. Tôi là Alberto Fornati và đấy là vợ tôi, Silvana Luadiâ€.
“Tôi là Tracy Wihitneyâ€:
Chuyến Ä‘i nà y nà ng dùng há»™ chiếu tháºt.
“A, má»™t phụ nữ Mỹ. Tôi nói tiếng Anh thì tuyệt vá»iâ€.
Alberto Fornati ngưá»i thấp, béo và hói đầu. Ô Rome, ngưá»i ta bà n tán rất nhiá»u trong suốt mưá»i hai năm qua kể từ khi há» chung sống vá»›i nhau, vá» nguyên nhân gì đã là m cho Silvana Luadi chịu cưới Fomati. Silvana Luadi là má»™t ngưá»i phụ nữ in vẻ đẹp quý tá»™c, vá»›i thân hình gợi cảm và tà i năng bẩm sinh. Cô ta đã già nh má»™t Oscar, má»™t Cà nh cá» bạc và luôn luôn được má»i đóng phim. Tracy nháºn thấy cô ta mặc chiếc váy dà i buổi tối biểu Valentino - giá năm ngà n đô la, và đồ nữ trang mà cô tạ mạng trên ngưá»i phải trị giá tá»›i gần má»™t triệu. Nà ng nhá»› lại lá»i Gunther:
Hắn cà ng không chung thá»§y vá»›i vợ bao nhiêu thì cà ng cho vợ nhiá»u đồ nữ trang bấy nhiêu. Bây giá» thì Silvana phải được sức mở hiệu kim hoà n riêng cá»§a cô ta ấy chứ.
“Äây là lần đầu tiên cô Ä‘i tà u tốc hà nh Phương Äông phải không, tiểu thưâ€.
Sau khi nà ng ngồi xuống, Fornati mở đầu câu chuyện.
“Thưa vângâ€.
“A, đoà n tà u nà y đẩy những câu chuyện lãng mạn cặp mắt ông ta ướt rượt.
“Có nhiá»u mẩu chuyện lý thú. Và dụ, ngà i Basil Zaharoff, trùm lái súng, vẫn thưá»ng Ä‘i trên Ä‘oà n tà u nà y ngà y trước - luôn luôn ở cabin số 7. Má»™t đêm ông ta nghe có tiếng kêu và cá»a cabin ông ta bi xô báºt. Má»™t ngưá»i phụ nữ Tây Ban Nha trẻ trung, xinh đẹp ngã nhà o và o ông taâ€. Fornati dừng lá»i, phết bÆ¡ lên miếng bánh và đưa và o miệng. “Cô ta Ä‘ang bị chồng dá»a giết. Các bên cha mẹ đã thu xếp cho cuá»™c hôn nhân, và cô gái tá»™i nghiệp đến lúc đó má»›i biết ngưá»i chồng bị bệnh tâm thần. Zaharoff đã ngăn cản ngưá»i chồng và an á»§i cô gái trẻ trung Ä‘ang khiếp sợ và rồi từ đó bắt đầu má»™t cuá»™c tình đầy lãng mạn kéo dà i suốt bốn mươi nămâ€.
“Tháºt thú vịâ€. Tracy đáp, cặp mắt mở to thÃch thú.
“Äúng thế đấy. Sau đó, há» lại gặp nhau trên tà u tốc hà nh Phương Äông, ông ta ở cabin số 7 và cô ấy ở số 8.
Khi ngưá»i chồng kia chết, cô tiểu thư nà y và Zaharoff đã kết hôn, và để là m má»™t biểu tượng cho tình yêu cá»§a mình, ông ta đã tặng cô ấy cả má»™t sòng bạc ở Monta Carlo, như má»™t món quà cướiâ€.
“Má»™t câu chuyện tháºt hay, thưa ông Fornati Silvana ngồi câm lặng như má»™t tảng đá.
“Ăn Ä‘iâ€, Fornati giục Tracy. “Ăn Ä‘iâ€.
Bữa ăn gồm có sáu món, và Tracy để ý thấy Alberto Fornati ăn hết từng món má»™t và ăn nốt luôn cả phần dư lại trên đĩa cá»§a vợ. Giữa những miếng ăn, ông ta liên tục tán nhăng nhÃt.
“Cô là má»™t diá»…n viên hẳn?†ông ta há»i Tracy.
Nà ng cưá»i lá»›n. “Ồ, không. Tôi chỉ là má»™t khách du lịch bình thưá»ngâ€.
Ông ta mỉm cưá»i. “Cô là m diá»…n viên dược đấy, vì cô đẹp lắmâ€.
“Cô ấy đã ná»›i không phải là diá»…n viênâ€. Giá»ng Slivana gay gắt.
Alberto Fornati vẫn phá»›t lá». “Tôi sản xuất phimâ€, ông ta kể vá»›i Tracy. “Cô chắc đã nghe vá» những bá»™ phim đó?
Những kẻ man rợ, Ngưá»i Titan chống lại ngưá»i đà n bà siêu phà m ...â€.
“Tôi không được xem nhiá»u phimâ€. Tracy đáp, vẻ có lá»—i, cảm thấy cái chân to béo cá»§a ông ta áp và o chân mình dưới gầm bà n.
“Có thể tôi sẽ thu xếp để cô xem má»™t và i phim cá»§a tôiâ€.
Mặt Silvana trắng bệch ra vì giáºn dữ.
“Cô đã bao giá» tá»›i Rá»me chưa, cô bạn thân mến?
Chân ông ta bắt đầu cỠvà o chân Tracy.
“Thá»±c sá»± là tôi Ä‘ang định Ä‘i Rome sau khi đến Veniceâ€.
“Tuyệt diệu! Rất hay! Chúng ta sẽ ăn má»™t bữa vá»›i nhau. Có phải không, em yêuâ€â€œ Ông ta hét nhanh sang Silvana trước khi nối tiếp. “Chúng tôi có má»™t biệt thá»± tuyệt đẹp kế bên con đưá»ng Appian. Mưá»i mẫu ...†Ông ta dang tay ra để mô tả và gạt rÆ¡i bát xúp xuống lòng cô vợ. Tracy không thể biết đó là má»™t cá» chỉ vô tình hay hữu ý nữa.
Silvana đứng phắt dáºy nhìn những vết loang lổ trên váy “Tháºt thô bỉ!†Cô ta kêu lên rồi đùng dùng bá» ra khá»i phòng ăn, tốt cả các cặp mắt Ä‘á»u đổ dồn theo.
“Tháºt đáng tiếcâ€. Tracy lẩm nhẩm. “Má»™t bá»™ váy áo đẹp đến thế, Nà ng chỉ muốn tát và o mặt gã đà n ông vì đã hạ nhục ngưá»i vợ. CÅ©ng là đáng vá»›i số nữ trang mà cô ta nháºn được, Tracy nghÄ©.
Ông ta thở dà i. “Fornati nà y sẽ mua cho cô ta má»™t bá»™ đồ khác. Äừng để ý tá»›i.
Cô ta rất ghenâ€.
“Tôi tin rằng cô ấy có lý do để ghen như váºyâ€. Tracy cố che giấu sá»± mỉa mai bằng má»™t nụ cưá»i.
Ông ta vênh váo. “CÅ©ng có thể. Má»i phụ nữ Ä‘á»u thấy Fornati nà y rất hấp dẫnâ€.
Tracy cố lắm má»›i khá»i cưá»i phá lên. “Tôi hiểu Ä‘iá»u đóâ€.
Ông ta vá»›i qua bà n và cầm lấy tay Tracy. “Fomati thÃch cô, Fomati rất thÃch cô. Cô là m gì để sống nhỉ?â€.
“Tôi là má»™t thư ký thôi. Tôi đã phải dà nh dụm tiá»n để có chuyến Ä‘i nà y đấyâ€.
“Tôi hy vá»ng là cô có được má»™t chá»— là m việc thú vị ở châu Âuâ€.
Cặp mắt lồi cá»§a ông ta đảo khắp thân hình nà ng. “Cô sẽ không gặp khó khăn gì, Fornati nà y hứa như váºy.
Fornati xỠđẹp vá»›i những ai chÆ¡i đẹp vá»›i Fornatiâ€.
“Ông tháºt là tuyệt vá»iâ€, Tracy nói vẻ ngượng nghịu.
Ông ta hạ giá»ng thì thà o. Có thể chúng ta nên thảo luáºn chuyện nà y ở cabin cá»§a cô và o cuối buổi tối nà y được không?â€.
“Thế thì ngượng chếtâ€.
“Tại sao?â€.
“Ông nổi tiếng như váºy. Có thể là má»i ngưá»i trên tà u Ä‘á»u biết ôngâ€.
“Hiển nhiên là thếâ€.
“Nếu há» thấy ông tá»›i cabin cá»§a tôi ... á», ông biết đấy, có thể có ngưá»i hiểu lầm. Tất nhiên, nếu như cabin cá»§a ông ở gần chá»— tôi thì ... Ông ở cabin số mấyâ€.
“Số 70â€. Ông ta nhìn nà ng, đầy hy vá»ng.
Tracy thở dà i. “Tôi lại ở toa xe khác. Sao chúng ta sẽ không gặp nhau ở Venice nhỉ?â€.
Ông ta mỉm cưá»i. â€œÄÆ°á»£c. Vợ tôi, cô ấy ở lỳ trong phòng suốt. Không chịu được nắng trên mặt. Cô đã đến Venice bao giá» chưa?â€.
“Chưaâ€.
“A! Cô và tôi sẽ Ä‘i Torcello, má»™t hòn đảo tuyệt đẹp vá»›i tiệm ăn thượng hạng, tiệm Locanda Gipriani. Nó cÅ©ng là má»™t khách sạn nhá» nữaâ€. Cặp mắt ông ta sáng lên. “Hết sức kÃn đáoâ€.
Tracy nhoẻn nụ cưá»i, vẻ hiểu ý. “Nghe hấp dẫn nhỉâ€.
Nà ng hạ hà ng mi xuống, vẻ như không nói nên lá»i.
Fornati xiết chặt tay nà ng và thì thà o tình tứ. “Em chưa biết thế nà o là sá»± hấp dẫn đâu, em yêu ạâ€.
Ná»a giá» sau, Tracy đã trở vá» cabin cá»§a mình.
Äoà n tà u tốc hà nh Phương Äông lao nhanh trong mà n đêm tẻ nhạt, ngang qua Paris, Diìon và .Vallarbe, trong khi hà nh khách Ä‘á»u ngá»§ yên giấc. HỠđã ná»™p há»™ chiếu từ tối hôm trước và các thá»§ tục qua biên giá»›i là do các nhân viên trên tà u giải quyết.
Và o lúc 3 giá» 30 sáng, Tracy lặng lẽ rá»i khá»i cabin cá»§a mình. Thá»i Ä‘iểm là vấn đỠcó tÃnh quyết định. Äoà n tà u sẽ băng qua biên giá»›i Thụy SÄ© và tá»›i Lausane lúc 5 giá» 21 phút và phải tá»›i Milan, Ã, lúc 9 giá» 15.
Phong phanh trong bá»™ đồ lót và chiếc rốp má»ng, vá»›i má»™t túi giấy, Tracy Ä‘i dá»c theo hà nh lang, tốt cả các giác quan Ä‘á»u căng thẳng, sá»± kÃch động quen thuá»™c lâm tim nà ng Ä‘áºp mạnh. Trong cabin không có toa lét riêng, nhưng ở đầu má»—i toa tà u. Nếu bị há»i, nà ng đã sẵn sà ng để trả lá»i rằng Ä‘ang Ä‘i tìm phòng vệ sinh dà nh cho nữ, nhưng chưa thấy. Song nhân viên toa xe Ä‘ang tranh thá»§ mấy giỠđồng hồ vá» sáng để ngon giấc.
Tracy đến được cabin E70 không gặp trở ngại gì. Nà ng nhẹ nhà ng xoay tay nắm. Cá»a khóa. Tracy mở túi giấy, lấy ra má»™t dụng cụ bằng kim loại, má»™t chai nhá», và má»™t xilanh, rồi bắt tay và o việc.
Mưá»i phút sau nà ng đã trở lại cabin cá»§a mình và ba mươi phút sau đó, đã ngá»§ say vá»›i nụ cưá»i còn Ä‘á»ng lại trên khuôn mặt má»›i được rá»a ráy sạch sẽ, thÆ¡m tho.
Và o lúc 7 giá» sáng, khoảng hai giỠđồng hồ trước lúc Ä‘oà n tà u đến Milan, có những tiếng kêu rầm rÄ© vá»ng ra từ cabin E70 đã là m hà nh khách thức giấc. Má»™t nhân viên cá»§a Ä‘oà n tà u chạy vá»™i và o cabin E70.
Silvana Luadi Ä‘ang kêu thét Ä‘iên loạn. “Trá»i Æ¡i! Giúp tôi vá»›i, cô ta gà o lên.
“Bao nhiêu đồ nữ trang cá»§a tôi mất sạch rồi. Äoà n tà u khốn kiếp nà y đầy những kẻ cắpâ€.
“Xin bà bình tÄ©nh nà oâ€, ngưá»i phụ trách toa xe nà i nỉ, Những ngưá»i khách ...â€.
“Bình tÄ©nh?†Cô ta rÃt lên. “Là m sao mà anh còn dám bảo tôi bình tÄ©nh hả, đồ ngốc? Có kẻ nà o đó đã ăn cắp chá»— nữ trang trị giả tá»›i hÆ¡n má»™t triệu đôla cá»§a tôiâ€.
“Là m sao mà chuyện nà y có thể xảy ra nhỉ?†Alberto Fornati kêu lên. “Cá»a vẫn khóạ., và Fornati nà y rất thÃnh ngá»§ cÆ¡ mà . Nếu có kẻ lẻn và o thì tôi sẽ bĩết ngayâ€.
Phụ trách toa xe thở dà i. Ông ta quá biết chuyện xảy ra như thế nà o, bởi vì trước đây đã từng như thế. Trong đêm, ai đó lần mò dá»e theo hà nh lang và xịt nguyên má»™t xi lanh đầy ê te qua lá»— khóa. Các ổ khóa chỉ là đồ chÆ¡i vá»›i những kẻ biết rõ chúng Ä‘ang là m gì. Sau khi đã lấy được thứ mình muốn, hắn sẽ lặng lẽ trở ra trong khi các nạn nhân vẫn còn Ä‘ang mê mệt. Nhưng có má»™t Ä‘iểm khác.
Trước đây thì các vụ trá»™m Ä‘á»u chỉ được phát giác sau khi tà u đã đến ga cuối cùng, do váºy bá»n trá»™m đã có cÆ¡ há»™i tẩu thoát. Còn vụ nà y lại khác. Chưa má»™t ai xuống tà u kể từ khi xảy ra, váºy thì chá»— đồ nữ trang đó vẫn còn trên tà u.
“Xin đừng loâ€, ngưá»i phụ trách toa xe hứa hẹn vá»›i vợ chồng Fornati. “Các vị sẽ lấy lại được số châu báu đó. Tên trá»™m vẫn eòn ở trên tà u mà â€.
Nói rồi, ông ta chạy Ä‘i gá»i Ä‘iện cho cảnh sát.
Khi Ä‘oà n tà u tốc hà nh Phương Äông từ từ dừng bánh tại ga Milan, hai mươi cảnh sát mặc sắc phục đã giăng hà ng chá» sẵn vá»›i mệnh lệnh không để bất kỳ má»™t hà nh khách hoặc má»™t thứ hà nh lý nà o rá»i con tà u.
Luigi Ricci, viên thanh tra phụ trách nhóm công tác nà y, được đưa thẳng tới cabin Fornati.
Chẳng có gì khác ngoà i việc Silvana Luadi cà ng trở nên Ä‘iên cuồng, tuyệt vá»ng hÆ¡n. “Tốt cả số nữ trang mà tôi có Ä‘á»u nằm trong cái há»™p đóâ€, cô ta gà o thét. “Và lại không được bảo hiểm gì cÆ¡ chứ?â€.
Viên thanh tra xem xét cái há»™p đựng đồ nữ trang đã trống rá»—ng. “Cô có chắc đêm qua đã cho tốt cả nữ trang c và o đây không, tiểu thư?â€.
“Tốt nhiên chứ còn gì. Äêm nà o tôi cÅ©ng bá» và o đây cả Cặp mắt long lanh eá»§a cô ta - từng là m run rẩy hang triệu ngưá»i hâm má»™ - nhòa lệ, và thanh tra Ricci cảm thấy sẵn lòng lao và o lá»a.
Ông ta bước ra cá»a cabin và ghé mÅ©i ngá»i ngá»i lá»— khóa. Có thể thấy phảng phất mùi ê te còn vương lại.
Chắc chắn là đã có chuyện trá»™m cắp và ông ta quyết định bắt cho được cái bá»n vô đạo ấy.
Thanh tra Ricci đứng thẳng ngưá»i lên và nói. “Xin đừng lo quá, tiểu thư.
Không cách nà o chuyển được chá»— nữ trang đó khá»i Ä‘oà n tà u nà y. Nó sẽ trở lại vá»›i côâ€.
Thanh tra Ricci có đầy đủ lý do để tin tưởng váºy. Sợi dây thòng lá»ng Ä‘ang được thắt lại và không há» có khả năng nà o cho tên trá»™m tẩu thoát.
Từng hà nh khách được các nhân viên Ä‘iá»u tra đưa và o má»™t phòng đợi cá»§a nhà ga đã được canh chừng cẩn tháºn, và ngưá»i ta đã khám xét há» kỹ cà ng. Hà nh khách nói chung, mà phần nhiá»u trong số há» là những ngưá»i có tên tuổi, đã hết sức bất bình vì sá»± xúc phạm nà y.
“Tôi xin lá»—iâ€, thanh tra Ricci giải thÃch vá»›i từng ngưá»i má»™t. “Nhưng má»™t vụ trá»™m eả triệu đôla là má»™t việc hết sức nghiêm trá»ngâ€.
Trong lúc đó, các nhân viên khác Ä‘ang láºt ngược cabin cá»§a há» lên, kiểm tra từng phân vuông, kỹ lưỡng. Má»™t cÆ¡ há»™i quý giá cho thanh tra Ricci và ông ta quyết táºn dụng nó. Khi thu hồi lại được số nữ trang, ông ta cẩm chắc là được đỠbạt và tăng lương. Tiếng tăm cá»§a ông ta sẽ nổi lên như cồn. Silvana Luadi sẽ biết Æ¡n vả có thể sẽ má»i ...
Ông ta đưa ra những mệnh lệnh kiên quyết hơn.
Có tiếng gõ trên cá»a cabin Tracy và má»™t nhân viên Ä‘iá»u tra bước và o.
“Xin lá»—i tiểu thư. Äã có má»™t vụ trá»™m. Chúng tôi cần khám xét tốt cả các hà nh lý. Xin má»i Ä‘i theo tôiâ€.
“Má»™t vụ trá»™m à ?†Giá»ng nà ng đầy hoảng hốt. “Trên chuyến tà u nà y ư?â€.
“Tôi e là như váºy, thưa tiểu thưâ€.
Khi Tracy bước ra khá»i cabin cá»§a mình há» áºp và o mở các vali và khám xét kỹ lưỡng từng thứ đồ bên trong.
Sau bốn giỠđồng hồ, kết quả của cuộc khám xét là dăm gói thuốc phiện, và i gam cocain, một con dao và một khẩu súng bất hợp pháp. Không hỠthấy dấu vết chỗ châu báu kia.
Thanh tra Ricci không thể nà o tin và o kết quả đó. “Các anh đã lục lá»i toà n bá»™ Ä‘oà n tà u chưa?†Ông ta chất vấn.
“Thưa ông thanh tra, chúng tôi đã kiểm tra từng xăng ti mét má»™t, đầu máy, các phòng ăn, tiệm giải khát, các toa lét, tốt cả các cabin. Chúng tÆ¡i đã khám hà nh lý cả các nhân viên trên tà u. Tôi có thể thá» vá»›i ông rằng đám nữ trang đó không có trên Ä‘oà n tà u nà y. Có thể là cô ta đã tưởng tượng ra vụ trá»™mâ€.
Nhưng thanh tra Ricci thì biết rõ hÆ¡n. Ông ta đã nói chuyện vá»›i những ngưá»i bồi bà n và há» xác nháºn Silvana Luadi quả thá»±c có mang những thứ nữ trang đẹp mê hồn và o bữa ăn chiá»u hôm trước.
Má»™t đại diện cá»§a hãng tốc hà nh Phương Äông đã đáp máy bay tá»›i Milan.
“Các ông không được giữ Ä‘oà n tà u lâu hÆ¡n nữaâ€, ông ta kiên quyết. “Tà u chúng tôi đã cháºm nhiá»u so vá»›i lịch trình rồiâ€.
Thanh tra Ricci đà nh chịu thua. Không có lý do gì để giữ đoà n tà u lại.
Không còn là m gì được nữa. Cách giải thÃch duy nhất mà ông nghÄ© tá»›i là có thể trong đêm, tên trá»™m đã quẳng chá»— nữ trang xuống cho đồng bá»n chá» sẵn bên đưá»ng tà u. Nhưng liệu có thể xảy ra theo cách đó không nhỉ? Việc tÃnh toán cho khá»›p thá»i gian là không thể được. Tên trá»™m không thể biết trước khi nà o thì hà nh lang trên tà u yên ắng, rồi khi nà o thì Ä‘oà n tà u chạy qua Ä‘iểm hẹn trước, tại má»™t nÆ¡i hoang vắng? Äây thá»±c sá»± là má»™t việc bà ẩn mà ông ta không đủ sức lý giải.
“Cho Ä‘oà n tà u tiếp tục chạyâ€. Ricci ra lệnh rồi bất lá»±c nhìn theo nó từ từ rá»i khá»i sân ga. Váºy là hết việc đỠbạt, lên lương, hay má»™t cÆ¡ há»™i sung sướng vá»›i c nà ng Silvana Luadi xinh xắn nữa.
Chủ đỠbà n tán duy nhất trong phòng ăn sáng hôm đó là vụ trộm nà y.
“Hà ng mấy năm nay tôi má»›i lại được thấy má»™t sá»± việc kÃch động thế nà yâ€, má»™t bà giáo vẻ mô phạm thú nháºn.
Bà ta nhón tay cầm và o sợi dây chuyá»n và ng má»ng manh có gắn viên kim cương bé xÃu và nói thêm, “Tháºt may là chúng đã không lấy mất cá»§a tôiâ€.
“May tháºt đấyâ€, Tracy nghiêm trang tán thà nh.
Khi Alberto Fornati bước và o phòng ăn, ông ta thoáng thấy Tracy và vá»™i vã Ä‘i tá»›i, “DÄ© nhiên là cô đã biết chuyện xảy ra. Nhưng cô có biết ngưá»i bị cướp Ä‘oạt lại chÃnh là vợ cá»§a Fornati nà y không?â€.
“Không!â€.
“Äúng thế đấy! Cuá»™c sống cá»§a tôi đầy rẫy những Ä‘e dá»a. Má»™t băng cướp đã lẻn và o cabin cá»§a tôi và dùng thuốc mê là m tôi ngá»§ vui. Fornati nà y đã có thể chết luôn rồi còn gìâ€.
“Tháºt khá»§ng khiếp quáâ€.
“Tháºt tai hại cho tôi. Bây giá» tôi sẽ lại phải mua bù cho Sllvana toà n bá»™ số bị mất đó. Cả má»™t gia tà i ấy chứâ€.
Cảnh sát không tìm lại được à ?â€.
“Không, nhưng Fornati thì biết chúng đã tẩu tán số nữ trang đó thế nà o?â€.
“Tháºt à ! Sao nà o?â€.
Ông ta nhìn quanh và hạ giá»ng. “Má»™t tên đồng bá»n đã chá» sẵn tại má»™t trong các ga mà chúng ta đã chạy qua trong đêm. Tên trá»™m chỉ việc ném chá»— nữ trang xuống khá»i Ä‘oà n tà u, và thế là xongâ€.
Tracy thán phục. “Ông phải tháºt là thông minh má»›i Ä‘oán ra Ä‘iá»u đó đượcâ€.
“Ờ, ông ta nhướng cặp lông mà y lên một cách đầy ý nghĩa.
“Cô sẽ không quên cuá»™c hẹn hò nho nhỠở Venice chứ;â€.
Tracy mỉm cưá»i. “Sao tôi có thể quên được?â€.
Ông ta siết chặt cánh tay nà ng. “Fornati nà y mong ngóng cuộc hẹn hò đó.
Bây giá» tôi phải quay lại để an á»§i Silvana. Cô ta Ä‘ang phát cuồng lên kiaâ€.
Khi Ä‘oà n tâu tốc hà nh Phương Äông dừng bánh tại nhà ga Senta Lucia ở Venice, Tracy ở trong số những ngưá»i khách đầu tiên xuống tà u. Nà ng mang hà nh lý ra thẳng sân bay và lên chuyến bay đầu tiên Ä‘i London.
Cùng với hà nh lý của nà ng là toà n bộ nữ trang của Silvana Luadi.
Gunther Hartog sắp được sung sướng.
|

01-03-2012, 10:18 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 23
Tòa nhà trụ sở cao bảy tầng cá»§a INTERPOL, Tổ chức cảnh sát hình sá»± quốc tế, nằm ở số 26 phố Armengaud, trong khu đồi mang tên thánh Clond, cách Paris khoảng sáu dặm vá» phÃa Tây, hoà n toà n khuất sau má»™t hảng rà o cây xanh và những bức tưá»ng xây bằng đá trắng. Cổng và o lối mặt phố luôn được khóa kÃn 24 giở trong ngà y, khách khứa chỉ bước và o sau khi đã được kiểm tra kỹ bằng má»™t hệ thống truyá»n hình mạch kÃn. Bên trong tòa nhà , ở má»—i đầu cầu thang cá»§a má»—i tầng là những cánh cá»a sắt mà u trắng được khóa và o ban đêm, và má»—i tầng Ä‘á»u có trang bị má»™t hệ thống báo động riêng và hệ thống theo dõi bằng truyá»n hình mạch kÃn.
Chế độ bảo vệ đặc biệt là má»™t yêu cầu nghiêm ngặt, bởi lẽ tòa nhà nà y chứa các tà i liệu và hồ sÆ¡ chi tiết nhất và hai triệu rưỡi tá»™i phạm. INTERPOL là má»™t ngân hà ng thông tin cho 126 lá»±c lượng cảnh sát thuá»™c 78 quốc gia, và phối hợp các hoạt động cá»§a lá»±c lượng cảnh sát trên khắp thế giá»›i, trong việc đối phó vá»›inhững kẻ lừạ đảo, là m bạc giả, buôn láºu ma túy và trá»™m cướp, giết ngưá»i. Nhá» các thiết bị radio, truyá»n ảnh và vệ tinh thông tin, nó phân tÃch, xá» lý các thông tin má»›i nhất và đăng lên má»™t tạp chà ná»™i bá»™. Các nhân viên ở trụ sở nà y Ä‘á»u là cá»±u thám tá» cá»§a Bá»™ Ná»™i vụ hoặc Sở Cảnh sát Paris.
Buổi sáng đầu tháng Năm, má»™t cuá»™c há»p đã diá»…n ra trong phòng là m việc cá»§a thanh tra Andre Trignant ngưá»i chịu trách nhiệm vá» các hoạt động tại trụ sở INTERPOL. Căn phòng rất tiện nghi nhưng đơn giản và phong cảnh bên ngoà i thì tháºt tuyệt vá»i.
Thanh tra Andre Trignant chừng giữa tuổi bốn mươi, má»™t ngưá»i đà n ông hấp dẫn, đầy vẻ uy quyá»n vá»›i khuôn mặt thông minh, mái tóc Ä‘en và cặp mắt nâu chÃnh trá»±c ẩn sau cặp kÃnh gá»ng sừng. Ngồi cùng vá»›i ông trong căn phòng lúc nà y là các thám tá» táºp hợp đến từ Anh, Bỉ, và Ã.
“Thưa quý vịâ€, thanh tra Trignant bắt đầu. “Tôi đã nháºn được yêu eầu khẩn cấp từ má»—i quốc gia cá»§a các vị, kể cả cá»§a nước Pháp chúng tôi, vá» việc má»™t loạt vụ án xảy ra gần đây trên khắp châu Âu. Tại đó đã xảy ra má»™t nạn dịch trá»™m cắp, lừa đảo và có những nét giống nhau ở các vụ nà y. Nạn nhân Ä‘á»u là những ngưá»i từng có tai tiếng xấu và không há» có bạo lá»±c, còn thá»§ phạm luôn luôn là má»™t phụ nữ. Có thể Ä‘i tá»›i kết luáºn rằng chúng ta Ä‘ang phải đối phó vá»›i má»™t băng tá»™i phạm mang tÃnh chất quốc tế gồm toà n phụ nữ. Chúng ta có những chân dung dá»±ng lại trên cÆ¡ sở mô tả cá»§a các nạn nhân và các nhân chứng.
Như quý vị sẽ thấy, không bức chân dung nà o cá»§a các phụ nữ nà y cá»› những nét giống nhau cả. Kẻ thì tóc và ng, kẻ lại tóc hung. Và ngưá»i ta nói lại há» gồm cả ngưá»i Anh, ngưá»i Pháp, ngưá»i Tây Ban Nha, ngưá»i Ã, ngưá»i Mỹ hay Äúng hÆ¡n, ngưá»i Texasâ€.
Thanh tra Trignant bấm nút, má»™t loạt bức hình hiện lên trên mà n ảnh gắn trên tưá»ng. “Äây là chân dung dá»±ng lại vá» má»™t phụ nữ tóc hung, cắt ngắnâ€. Ông ta lại nhấn nút. “Äây là tóc và ng, để bù xù ... Má»™t ngưá»i tóc và ng khác, nhưng được uốn ... Má»™t ngưá»i phụ nữ tóc hung cùng vá»›i ngưá»i phục vụ .... Má»™t phụ nữ đã luống tuổi vá»›i má»™t má»› tóc giả kiểu Pháp ...†Ông tắt máy chiếu. “Chúng ta chưa há» biết kẻ cầm đầu là ai hoặc hang ổ cá»§a chúng ở đâu chúng chưa bao giỠđể lại dấu vết, và chung biến mất như là n khói. Sá»›m hay muá»™n chúng ta cÅ©ng sẽ tóm được má»™t tên và khi đósẽ có thể tóm tốt cả. Còn bây giá», thưa quý vị, chừng nà o quý vị chưa cung cấp thêm má»™t và i thông tin cụ thể, tôi e rằng chúng ta Ä‘ang hoà n toà n bế tắc ...!.
Khi máy bay của Daniel Cooper hạ xuống Paris, ông ta được đón bởi một số những phụ tá của thanh tra Trigllant và được đưa vỠkhách sạn Hoà ng đế George để Ngũ nổi tiếng.
“Chúng tôi đã thu xếp để ông gặp thanh tra Trignant và o sáng maiâ€, viên phụ tá nói vá»›i Cooper. “Tôi sẽ đón ông lúc 8 giá» 15â€.
Daniel Cooper vốn không sốt sắng gì với chuyến đi nà y. Ông ta dự định sẽ kết thúc công việc cà ng sớm cảng tốt để vỠngay, bởi biết rõ những cám dỗ của Paris và không hỠcó ý định để mình bị lôi cuốn và o đấy.
Cooper là m thá»§ tục rồi lên phòng, Ä‘ithẳng và o buồng tắm. Cái bồn tắm tháºt đáng hà i lòng, là m ông ta phải ngạc nhiên, tá»± thú nháºn rằng nó lá»›n hÆ¡n nhiá»u so vá»›i ở nhà . Ông ta xả nước đầy bồn rồi Ä‘i và o phòng ngá»§ lấy đồ.
Dưới đáy va li là má»™t cái há»™p nhá», khóa kỹ, nằm kẹp giữa bá»™ complê dá»± trữ và đám đồ lót. Ông ta cầm nó lên, nhìn chằm chằm và dưá»ng như thấy cái há»™p có cuá»™c sống riêng cá»§a nó. Vá»›i chiếc chìa nhá» xÃu trong chùm chìa khóa mang theo, Cooper mở cái há»™p ra và những hà ng chữ từ má»™t mẫu báo đã ố và ng Ä‘áºp và o mắt ông ta.
CẬU BÉ LÀM CHỨNG TRONG PHIÊN TÃ’A ÄẠI HÃŒNH Hôm nay Daniel Cooper, 12 tuổi, đã là m chứng trước phiên tòa xá» FreÄ‘ Zimmer, kẻ bị buá»™c tá»™i cưỡng dâm rồi giết hại mẹ cáºu bé. Theo lá»i khai trước tòa, cáºu bé từ trưá»ng trở vá» và thấy Zimmer, má»™t ngưá»i hà ng xóm, từ trong nhà cáºu Ä‘i ra, mặt và tay đầy máu. Khi và o nhà , cáºu bé thấy xác mẹ trong bồn tắm.
Bà đã bị đâm chết, má»™t cách đã mán, Zimmêr thú nháºn là tình nhân cá»§a bà Cooper, nhưng phá»§ nháºn việc giết hại bà .
Cáºu bé đã được má»™t ngưá»i dì nháºn chăm sóc.
Hai bà n tay run rẩy cá»§a Daniel Cooper buông rÆ¡i mảnh báo và o chiếc há»™p, rồi khóa nó lại. Ông ta nhìn quanh Ä‘iên dại. Các bức tưá»ng và trần cá»§a căn phòng tắm loang lổ vết máu, và thân thể lõa lá»— cá»§a mẹ báºp bá»nh trong bồn nước mà u Ä‘á». Cooper thấy mệt má»i. Những tiếng thét bên trong đã trở thà nh những tiếng rá»n rÄ©, và ông ta vá»™i vã lá»™t bá» quần áo, trầm mình và o bồn nước ấm.
“Ông Cooper, tôi phải báo để ông rõâ€, thanh tra Trignant nói, “rằng tư cách cá»§a ông hết sức bất thưá»ng.
Ông không phải là thà nh viên cá»§a bất kỳ má»™t lá»±c lượng cảnh sát nà o, và sá»± có mặt cá»§a ông ở đây là không chÃnh thức Tuy nhiên cảnh sát cá»§a má»™t số nước châu Âu đã yêu cầu chúng tôi mở rá»™ng sá»± hợp tácâ€.
Daniel Cooper lặng thinh.
“Theo chá»— tôi hiểu, ông là má»™t nhân viên Ä‘iá»u tra cá»§a Hiệp há»™i bảo hiểm quốc tế. má»™t côngxoocxiom cá»§a các công ty bảo hiểmâ€.
“Má»™t số khách hà ng châu Âu cá»§a chúng tôi má»›i đây phải chịu những thiệt hại nặng ná». Tôi nghe nói là không há» có dấu vết gìâ€. Cooper thong thả nói, Thanh tra, Trigllant thở dà i. “Tôi e rằng Äúng như váºy Chúng tôi biết mình Ä‘ang phải đối phó vá»›i má»™t băng gồm những phụ nữ rất thông minh, nhưng hÆ¡n thế nữa ...â€.
“Không có tin tức gì từ mạng lưới thông tin viên à ?â€.
“Không. Không có tin tức gì cảâ€.
“Äiá»u đó không là m ông thấy lạ à ?â€.
“à ông là gì váºy?â€.
Vá»›i Cooper thì má»i chuyện đã rõ rà ng đến mức không còn buồn giấu vẻ khó chịu trong giá»ng nói cá»§a ông ta.
“Khi đã là má»™t băng thì luôn luôn có má»™t kẻ nà o đó nói quá nhiá»u, uống quá nhiá»u, tiêu xà i quá nhiá»u:
Môt nhóm Äông ngưá»i thì không thể nà o giữ bà máºt được. Ông cho phép tôi xem hồ sÆ¡ cá»§a ông vá» băng nà y chứ?â€.
Viên thanh tra đã -toan từ chối. Ông nghÄ© Daniel Cooper là má»™t trong những ngưá»i đà n ông xấu xà nhất mà ông từng thấy. Song lại là kẻ tá»± phụ nhất. Ông nghÄ© rằng Cooper sẽ là má»™t cái gai, “má»™t cái nhá»t ở môngâ€, thế nhưng ngưá»i ta đã yêu cầu ông phải hợp tác đầy đủ.
Vẻ miá»…n cưỡng, ông nói, “ôTối sẽ cho sao các tà i liệu gá»i ôngâ€.
Ông bấm má đà m thoại nồi bá»™ và ra những lệnh cần thiết. Rồi nói. “Má»™t báo cáo thú vị vừa được dưa tá»›i. Cả triệu đôla nữ trang đã bị đánh cắp trên Ä‘oà n tà u tốc hà nh Phương Äông trong lúc nó ...â€.
“Tôi má»›i Ä‘á»c tin nà y. Tên trá»™m đã biến cảnh sát à thà nh má»™t lÅ© ngốcâ€.
“Không ai phán Ä‘oán nổi vụ trá»™m đó đã diá»…n ra thế nà o cả?â€.
“Nó rất rõ rà ngâ€. Daniel Cooper sẵng giá»ng. “Má»™t logic đơn giảnâ€.
Thanh tra Trignant nhìn ông ta qua phÃa trên cặp mắt kÃnh. Lạy Chúa; hắn ta có lối xá» sá»± cá»§a lá»›p hạ đẳng.
Ông lạnh lùng,nói. “Trong trưá»ng hợp nà y, lôgic không giúp Ãch. Äoà n tà u được kiểm tra từng ly từng tý, và tất cả nhân viên, hà nh khách, hà nh lý Ä‘á»u bị khám xétâ€.
Daniel Cooper lắc lắc đầu.
Thằng cha nà y Ä‘iên rồi, thanh tra Trignant kiên quyết “Tôi đã xem báo cáo cá»§a cảnh sátâ€.
“Ngưá»i phụ nữ bị mất cÅ©ng là Silvana Luadi phải khôngâ€.
“Sao?â€.
“Cô ta đã để toà n bá»™ nữ trang và o má»™t chiếc há»™p và rồi bị mất, có phải không?â€.
“Äúng thếâ€.
“Cảnh sát có khám xét hà nh lý cá»§a cô Luadi không?â€.
“Chỉ xem cái há»™p thôi. Cô ta là nạn nhân. Tại sao lại phải khám hà nh lý cá»§a cÆ¡ ta?â€.
“Bởi lẽ vỠmặt lôgic thì đó là nơi duy nhất tên trộm có thể cất giấu đồ ăn cắp, ở đáy một chiếc vali nà o đó của cô ta.
Có thể hắn có má»™t chiếc khác giống hệt, và khi hà nh lý được chất đống xuống ga Venice, tốt cả việc mà hắn phải là m là đánh tráo chiếc vali đó rồi chuồnâ€. Daniel Cooper đứng dáºy.
“Nếu những bản báo cáo kia có rồi, tôi xin Ä‘i đâyâ€.
Ba mươi phút sau, thanh tra Trignant đã đang nói chuyện qua điện thoại với Alberto Fornati ở Venice.
“Thưa ôngâ€, viên thanh tra nói. “Tôi gá»i để há»i xem có rắc rối gì xảy ra vá»›i hà nh lý cá»§a vợ ông khi ông bà tá»›i Venice không?â€.
“Có, có Fornati phà n nà n. “Thằng cha bốc vác ngu xuẩn đã lầm lẫn chiếe vali của cô ấy với vali của ai đó.
Khi vợ tôi mở đồ ra ở khách sạn, trong cái và kia chẳng có gì ngoà i má»™t đống tạp chà cÅ©. Tôi đã báo cho văn phòng cá»§a hãng tốc hà nh Phương Äông. HỠđã tìm ra chiếc va li cá»§a vợ tôi rồi à ?†Ông ta há»i, giá»ng hy vá»ng.
Thưa ông, chưaâ€. Viên thanh tra đáp. Và ông lẩm nhẩm trong đầu, nếu là ông, tôi sẽ không trong chá» gì việc đó.
Sau khi gác máy, ông ngồi xuống và ngẫm nghÄ© thằng cha Daniel Cooper nà y tháºt kinh khá»§ng.
|

01-03-2012, 10:19 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 24
Ngôi nhà Tracy ở quảng trưá»ng Eaton là má»™t thiên đưá»ng. Nó nằm trong khu vá»±c đẹp và o loại nhất cá»§a London, gồm toà n những ngôi nhà cổ kÃnh vá»›i những khu vưá»n đầy cây xanh. Những chị bảo mẫu trong những bá»™ đồ phục hồ bá»™t thẳng nếp đầy những chiếc xe nôi trên các lối Ä‘i rải sá»i, bá»n trẻ lá»›n hÆ¡n thì chÆ¡i đùa vui vẻ. Mình nhá»› Amy quá - Tracy chạnh lòng.
Nà ng bước dá»c theo những phố cổ đã Ä‘i và o truyá»n thuyết, ghé qua cá»a hà ng rau quả và má»™t hiệu thuốc trên phố Elizabeth, lặng ngắm những bông hoa rá»±c rỡ mà u được bà y bán nay bên ngoà i các cá»a hiệu nhá» nằm hai bên đưá»ng phố.
Gunther Hartog đã lưu ý để sao cho Tracy đóng góp Äúng cho những tổ chức từ thiện chân chÃnh và gặp gỡ những ngưá»i đáng gặp. Nà ng đã hẹn hò vá»›i những công tước già u có và cả các bá tước khánh kiệt, và nhiá»u ngưá»i đã ngá» lá»á»‰ xin được kết hôn vá»›i nà ng.
“Má»—i ngưá»i Ä‘á»u nghÄ© cô là mục tiêu lý tưởngâ€. Gunther Hartog cưá»i lá»›n. “Cô đã thá»±c sá»± là m được cho mình những Ä‘iá»u tuyệt diệu, Tracy ạ. Giở đây cô hoà n toà n vững và ng trong cuá»™c sống. Tốt, cả những gì cô cần nay Ä‘á»u đã có rồiâ€.
Äúng như váºy. Tracy có tiá»n gá»i ở khắp châu Âu, có nhà ở London và má»™t nhà nghỉ ở St. Moritz. Có tất cả những gì mà nà ng cần. Trừ má»™t ngưá»i để chia sẻ những thứ đó. Tracy nghÄ© tá»›i cuá»™c sống mà lẽ ra mình đã có, vá»›i má»™t ngưá»i chồng và má»™t đứa trẻ. Liệu còn có thể có được nữa không? Không bao giá» nà ng có thể tiết lá»™ vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông nà o đó rằng nà ng thá»±c sá»± là ai, lại cÅ©ng không thể sống dối trá vá»›i việc giấu kÃn quá khứ cá»§a mình, nhưng lại biết rõ rằng sẽ không bao giá» có thể quay lại cuá»™c sống mà nà ng đã từng sống. CÅ©ng được thôi, Tracy kiêu hãnh nghÄ©. Rất nhiá»u ngưá»i cô độc. Gunther nói Äúng.
Mình đã có tốt cả mà .
Chiá»u tối hôm sau, nà ng mở tiệc, bữa tiệc đầu tiên kể từ khi từ Venice trở vá».
“Tôi trông chá» việc nà y†Gunther nói. “Các bữa tiệc cá»§a cô đắt giá nhất London đấyâ€. Tracy dịu dà ng đáp. “Hãy xem ngưá»i đỡ đầu cá»§a tôi là ai nà oâ€.
“Những ai sẽ đến dá»±?â€.
“Tốt cả má»i ngưá»iâ€.
Chiá»u tối, hóa ra còn má»™t khách nữa không nằm trong cái số “Tất cả má»i ngưá»i†mà Tracy dá»± kiến. Nà ng đã má»i nữ nam tước Howarth, má»™t ngưá»i thừa kế trẻ đẹp, hấp dẫn, và khi thấy nữ nam tước đến, Tracy đã ra đón. Nụ cưá»i vụt tắt trên môi Tracy. Äi cùng vá»›i nữ nam tước là JeffStevens.
“Tracy thân mến, tôi chắc chị chưa biết anh Stevens, còn Jeff, đây là Tracy Wihitney, nữ chá»§ nhânâ€.
Tracy nói vẻ cứng nhắc, “Rất hân hạnh, anh Stevensâ€. Jeff đỡ lấy tay Tracy và giữ nó hÆ¡i lâu quá mức cần thiết. “Chị Tracy Wihitney ư?†Anh ta nói. “DÄ© nhiên rồi.
Tôi là má»™t ngưá»i bạn cá»§a chồng chị. Chúng tôi cùng ở Ấn Äá»™ vá»›i nhau mà â€.
“Tháºt thú vị là m sao!†Nữ nam tước Howarth kêu lên.
“Lạnh, anh ấy chưa bao giá» nói vá» anh cảâ€. Tracy lạnh lùng.
“Tháºt thế à ? Tôi ngạc nhiên đấy. Anh bạn cÅ© đáng yêu cá»§a tôi. Tháºt buồn vi việc xảy ra cho anh ấyâ€.
“Ôi; chuyện gì đã xảy ra váºy?†Nữ nam tước há»i.
Tracy nhìn chằm chằm và o Jeff. “Thá»±c ra cÅ©ng chẳng có gì đấuâ€.
“Chẳng có gì!†Jeff nói vá»›i vẻ trách cứ. “Nếu tôi nhá»› chÃnh xác thì anh ấy đã bị treo cổ ở Ấn Äá»™â€.
“Ở Pakistanâ€, Tracy nói chắc nịch. “Và tôi đã nhá»› là chồng ti có nói vá» anh tháºt. Vợ anh thế nà o?â€.
Nữ nam tước Howarth nhìn Jeff. “Anh chưa bao giỠnói là anh có vợ cả, Jeff.
“Cecily và tôi đã ly dịâ€.
Tracy mỉm cưá»i ngá»t ngà o. “à tôi muốn nói tá»›i Roseâ€.
“Ồ, cô vợ đóâ€.
Nữ nam tước Howarth sững ngưá»i. “Anh đã hai lần cưới vợ?
“Má»™t lần thôiâ€, Jeff dá»… dà ng đáp. “Rose và tôi đã bá» nhau lâu rồi. Khi đó chúng tôi Ä‘á»u còn quá trẻ mà â€. Anh dáºm chân toan bước Ä‘i.
Tracy há»i thêm. “Còn hái đứa trẻ sinh đôi thì sao?â€.
NÅ© nam tước Howarth kêu lên. “Sinh đôi à ?â€.
“Hai lúa sống chung vá»›i mẹâ€. Jeff nói vá»›i Howarth, rồi nhìn Tracy, “Tôi không thể nói hết sá»± thú vị khi được trò chuyện cùng chị, chị Wihitney ạ.
Nhưng chúng tôi không được phép độc giữ chá»§ nhânâ€. Nói rồi anh nắm tay nữ nam tước, bước Ä‘i.
Sáng hôm sau, Tracy chạm trán vá»›i Jeff trong buồng thang máy cá»§a cá»a hiệu Harlods, lúc đó Ä‘ang Äông khách.
Tracy bước ra khi thang máy dừng lại ở tầng ba, và nà ng quay lại nói vá»›i Jeff, giá»ng to và rõ rà ng. “Nhân đây, xin há»i, là m cách nà o anh thoát ra khá»i những lá»i cáo buá»™c hôm trước thế†“Cá»a thang máy khép lại để mặc Jeff trong buồng thang máy đầy những ngưá»i lạ soi mói nhìn.
Äêm đó, Tracy nằm nghÄ© tá»›i Jeff, và báºt cưá»i. Anh ta tháºt có sức quyến rÅ©, má»™t gã khốn kiếp nhưng đầy hấp dẫn. Khi nghÄ© tá»›i mối quan hệ cá»§a Jeff vá»›i nữ nam tước Howarth, nà ng biết đó là mối quan hệ kiểu gì. Jeff và mình Ä‘á»u cùng má»™t giuá»™c mà , Tracy nghÄ©:
Cả hai sẽ không bao giá» ngừng lại trên bước đưá»ng Ä‘á»i. Cuá»™c sống cá»§a cả hai đầy những kÃch động, hồi há»™p và những phần thưởng.
Nà ng hướng ý nghÄ© cá»§a mình sang công việc sắp tá»›i. Vụ nà y sẽ diá»…n ra ở miá»n Nam nước Pháp, và nó là cả má»™t thách thức. Gunther cho biết cảnh sát Ä‘ang lùng kiếm má»™t băng các phụ nữ bất lương, Nà ng ngá»§ thiếp Ä‘i vá»›i nụ cưá»i Ä‘á»ng trên môi.
Trong căn phòng khách sạn cá»§a mình ở Paris, Daniel Cooper Ä‘ang xem xét các báo cáo mà thanh tra Trignant gá»i tá»›i. Má»™t số vụ ông ta đã biết còn các vụ khác thì chưa. Äúng như thanh tra Trignant nói, tốt cả nạn nhân Ä‘á»u là những kẻ có nhiá»u tai tiếng xấu. Cooper ngẫm nghÄ© rõ rà ng các thà nh viên cá»§a băng nà y tá»± coi há» là những Robin Hoods.
Chỉ còn ba bản báo cáo nữa. Bản trên cùng có tiêu đỠBRUCXEN. Má»™t số đồ kim hoà n trị giá hai triệu đôla đã bị đánh cắp khá»i cái két gắn a trong tưá»ng cá»§a ông Van Ruysen nà o đó, má»™t nhà kinh doanh cổ phiếu ngưá»i Bỉ, ngưá»i có dÃnh dáng tá»›i má»™t số vụ mỠám vá» tà i chÃnh.
Các chá»§ nhân Ä‘ang Ä‘i nghỉ ở xa, ngôi nhà hoà n toà n vắng ngưá»i và ...
Cooper để mắt tá»›i má»™t chi tiết, tim ông ta dáºp dồn lên, quay lại từ dòng đầu tiên và đá»c lại bản báo cáo, chú ý tá»›i từng từ. Vụ nà y khác các vụ trước ở má»™t chi tiết đầy ý nghÄ©a:
Tên trá»™m đã đụng phải hệ thống báo động, và khi cảnh sát áºp tá»›i, hỠđược má»™t phụ nữ, trên mình chỉ mặc chiếc váy ngá»§ hở hang, trong suốt, đón táºn cá»a. Tóc cô ta được nhét gá»n trong má»™t cái mÅ© chụp và mặt thì Ä‘ang đầy kem. Cô ta nháºn là khách cá»§a gia đình Van Ruysen. Cảnh sát đã tin như váºy, và đến khi há» liên lạc được vá»›i các chá»§ nhân thì ngưá»i phụ nữ kia và chá»— kim hoà n đã biến mất.
Cooper đặt táºp báo xuống bà n. Lôgic, lôgic!
Thanh tra Trignant nóng nảy. “Ông nhầm rồi. Tôi nói vá»›i ông là má»™t phụ nữ thì không thể gây ra tốt cả các vụ phạm tá»™i nà y đượcâ€.
“Có má»™t cách để kiểm tra Ä‘iá»u đóâ€, Daniel Cooper nói.
“Cách gì?â€.
“Tôi muốn có các số liệu từ má»™t máy tÃnh vá» thá»i gian và địa Ä‘iểm xảy ra các vụ trá»™m cắp và lừa đảo trong thá»i gian gần đây nhấtâ€.
“Äiá»u đó quá đơn giản nhưng ...â€.
Sau đó, tôi muốn có má»™t báo cáo vá» việc nháºp cảnh cá»§a tốt cả các nữ du khách ngưá»i Mỹ có mặt ở các thà nh phố trên và o thá»i Ä‘iểm xảy ra các vụ phạm tá»™i đó. Có thể là cô ta đã sỠđụng há»™ chiếu giả phần lá»›n thá»i gian, nhưng cÅ©ng có khả năng cô ta sá» dụng cả há»™ chiếu tháºtâ€.
Thanh tra Trignant ngẫm nghÄ©. “Tôi thấy cách láºp luáºn cá»§a ông có lý, ông Cooperâ€. Ông chăm chú nhìn ngưá»i đà n ông nhá» thó trước mặt và có phần nà o mong rằng Cooper đã nhầm lẫn. Ông ta quá tá»± tin. â€œÄÆ°á»£c thôi. Tôi sẽ cho bá»™ máy cá»§a chúng tôi hoạt độngâ€.
Vụ trá»™m đầu tiên trong loạt nà y xảy ra ở Stôckhôn, Thụy Äiển. Báo cáo cá»§a chi nhánh INTERPOL tại đây đã liệt kê danh sách các du khách Mỹ tá»›i đây trong tuần lá»… đó, và tên cá»§a các phụ nữ được đưa và o máy tÃnh. Thà nh phố tiếp theo được kiểm tra là Milan. Khi tên cá»§a các nữ du khách Mỹ tại Milan trong thá»i gian xảy ra vụ trá»™m được mang tá»›i đối chiếu vá»›i vụ StÆ¡ckhôn kia thì có 55 tên trùng lặp Danh sách nà y được đối chiếu má»™t lần nữa vá»›i tên cá»§a các phụ nữ Mỹ có mặt ở Irelan trong thá»i gian xảy ra má»™t vụ lưá»ng gạt, số trùng lặp giảm xuống còn 15. Thanh tra Trignant đưa bản danh sách nà y cho Daniel Cooper.
“Tôi sẽ so danh sách nà y vá»›i vụ ở Berlin nữaâ€, thanh tra Trignant nói.
“Và .â€.
Daniel Cóoper ngước mắt lên. “Thôi không cầnâ€.
Cái tên đầu tiên trong danh sách nà y là TRACY WIHITNEY.
Sau cùng thì đã có má»™t dấu vết cụ thể, bá»™ máy cá»§a INTERPOL bắt đầu là m việc. Các thông báo đỠmức ưu tiên tối cao - được gá»i Ä‘i các nước thà nh viên, nhắc cảnh sát hãy theo dõi Tracy Wihitney.
“Chúng tôi cÅ©ng đã gá»i Ä‘i các thông báo Xanhâ€, thanh tra Trignant cho biết.
“Thông báo Xanh là thế nà o?†Cooper há»i.
“Chúng tôi sá» dụng má»™t hệ thống mã bằng mà u sắc. Má»™t thông báo Äá» là ưu tiên hà ng đầu, Xanh da trá»i là yêu cầu thông tin vá» má»™t kẻ bị tình nghi. Xanh lục thông báo cho các cÆ¡ quan cảnh sát biết má»™t cá nhân nà o đó Ä‘ang bị nghi vấn và cần theo dõi. Äen là yêu cầu tin tức vá» những xác chết không nháºn dạng được.
Các chữ X – D lưu ý tÃnh thượng khẩn cá»§a má»™t bức Ä‘iện, còn chữ D là khẩn.
Bây giá» thì bất luáºn cô Wihitney nà y Ä‘i đến đâu, từ lúc bắt đầu là m thá»§ tục hải quan, là cô ta sẽ bị đặt dưới sá»± giám sát chặt chẽâ€.
Ngà y hôm sau những tấm hình cá»§a Tracy Wihitney do nhà tù nữ ở Nam Louisiana gá»i Ä‘i đã nằm trong tay INTERPOL.
Daniel Cooper gá»i Ä‘iện thoại đưá»ng dà i tá»›i nhà riêng cá»§a J.J. Reynolds Sau cả chục hồi chuông má»›i có ngưá»i nghe máy.
“Hello?â€.
“Tôi cần má»™t và i thông tinâ€.
“Cáºu đấy à , Cooper? Lạy Chúa, ở đây Ä‘ang là 4 giá» sáng. Tá»i Ä‘ang ngá»§ ngonâ€.
“Tôi muốn ông gá»i cho tôi tốt cả những gì ông có được vá» Tracy Wihitney.
Các bà i báo, băng videỠ....tất cả.
“Chuyện gì Ä‘ang ...?â€.
Cooper gác máy.
Sẽ có ngà y ta giết thằng chó đẻ nà y, Reynolds thỠvới mình.
Trước đây, Daniel Cooper không mấy quan tâm tá»›i Tracy Wihitne Còn bây giá», đó là nhiệm vụ. Ông ta dán các tấm hình nà ng lên tưá»ng căn phòng khách sạn và đá»c tất cả các bà i báo viết vá» nà ng. Ông ta thuê vá» má»™t bá»™ video và chiếu Ä‘i chiếu lại các Ä‘oạn phim truyá»n hình vá» Tracy Wthitney sau khà nà ng bị kết án và sau khi được phóng thÃch khá»i nhà tù. Cooper đã ngồi trong căn phòng tối om giá» nà y sang giá» khác xem các Ä‘oạn phim, và chút ngá» vá»±c lúc đầu đã biến thà nh Ä‘iá»u khẳng định, “ChÃnh cô là cả băng phụ nữ nà y, cô Wihitneyâ€. Daniel Cooper nói to má»™t mình. Rồi ông ta bấm nút tua lại để xem má»™t lần nữa.
|

01-03-2012, 10:22 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 25
Hà ng năm, và o ngà y thứ bảy đầu tiên cá»§a tháng Sáu, nam tước De Matiglly Ä‘á»u tổ chức má»™t bữa tiệc để quyên tiá»n cho bệnh viện nhi đồng ở Paris.
Giá vé để đến dá»± cuá»™c gặp gỡ long trá»ng nà y là má»™t ngà n đô la, và giá»›i thượng lưu từ khắp thế giá»›i Ä‘á»u kéo tá»›i.
Lâu đà i Matigny ở vùng Cap d Antibes là má»™t trong những ký quan cá»§a nước Pháp, tồn tại từ thế ká»· 15. Buổi chiá»u hôm đó, cả phòng khách lá»›n và phòng khách nhá» Ä‘á»u cháºt những vị khách sang trá»ng, đẹp đẽ và những ngưá»i hầu mặc phẩm phục chỉnh tá» không ngá»›t má»i má»c những ly sâm banh lá»›n. Những chiếc bà n ăn lá»›n được kê sát quanh tưá»ng, trên bà n đầy ắp những món khai vị đựng trong cáe da cổ bằng bạc.
Tracy, rạng rỡ trong bá»™ váy áo trắng, tóc bá»›i cao và cà i má»™t chiếc trâm nam kim cương, Ä‘ang khiêu vÅ© vá»›i chá»§ nhân bữa tiệc, nam tước De Matiglly, má»™t ngưá»i đà n ông góa vợ trạc tuổi sáu mươi, dáng nhá» nhắn, khá»e mạnh và thanh thoát. Bữa tiệc mà .nam tước tổ chức hà ng năm để lạc quyên cho bệnh viện Nhi đồng chỉ là má»™t cách moi tiá»n - Gunther Hartog đã nói váºy vá»›i nà ng. Mưá»i phần trăm số tiá»n quyên góp được chuyển cho bá»n trẻ, chÃn mươi phần trăm rÆ¡i và o túi lão ta.
“Cô nhảy tháºt tuyệt, nữ công tước ạâ€, lão nam tước nói. Tracy mỉm cưá»i.
“Äó là nhá» ngưá»i bạn nhảy cá»§a tôi thôiâ€.
“Tại sao trước đây chúng ta lại không biết nhau nhỉ?â€.
“Tôi đã và đang sống ở Nam Mỹ, Tracy giải thÃch.
“Mà tôi e lại là trong rừng ráºm nữaâ€.
“Sao váºy?â€.
“Chồng tôi có má»™t và i khu mỠở Brazinâ€.
“À! Và tối nay chồng cô cÅ©ng có mặt ở đây chứ?â€.
“Không! Và tháºt đáng tiếcâ€.
“Không nay cho ông ta, may mắn cho tôiâ€. Vòng tay cá»§a lão xiết chặt thêm quanh eo nà ng. “Tôi mong rằng chúng ta sẽ Ä‘á»i bạn tốtâ€.
“Tôi cÅ©ng váºyâ€. Tracy khẽ đáp.
Äá»™t nhiên, qua vai lão nam tước, Tracy trông thấy Jeff Stevens, da rám nắng và điệu bá»™ thoải mái. Anh Ä‘ang nhảy vá»›i má»™t phụ nữ tóc hung xinh đẹp, má»m mại, mặc bá»™ váy áo bằng lụa mà u đỠsẫm - cô ta áp chặt lấy anh má»™t cách sở hữu. Jeff đồng thá»i cÅ©ng trông thấy Tracy và mỉm cưá»i.
Hắn ta cưá»i nhạo mình là Äúng lắm, Tracy thầm nghÄ© chua chát. Trong hai tuần qua Tracy đã dà y công mưu tÃnh hai vụ trá»™m. Nà ng xâm nháºp ngôi nhà thứ nhất, mở két sắt chỉ dá»… thấy nó hoà n toà n trống rá»—ng. Jeff Stevens đến đó trước rồi. Lần thứ hai, trong lúc Tracy Ä‘ang lần tá»›i ngôi nhà mục tiêu thì nà ng nghe thấy tiếng xe rú ga đột ngá»™t và chỉ kịp thoáng thấy bóng Jeff khi xe lướt qua.
Anh ta đã lại chÆ¡i nà ng má»™t vố nữa. Anh ta tháºt đáng ghét. Và giỠđây - Tracy nghÄ©, anh ta lại có mặt ở ngôi nhà mình Ä‘ang định là m má»™t vụ ....
Jeff và cô bạn nhảy dịch lại gần. Anh cưá»i và lên tiếng “Xin chà o nam tướcâ€.
Nam tước cưá»i. “A, Jeff. Xin chà o. Tôi rất vui lòng thấy anh đã đến được đâyâ€.
“Là m sao tôi có thể bá» lỡ dịp nà y đượcâ€. Jeff ra đấu chỉ ngưá»i phụ nữ đầy vẻ khêu gợi trong vòng tay anh ta.
“Äây là cô Wallace. Còn đây, nam tước De Matignyâ€.
“Rất hân hạnh? Lão nhìn Tracy. “Nữ công tước, cho phép tôi giới thiệu cô Wallace và ông Jeff Stevens chứ?
Còn đây, nữ công tước De Larosa.
Cặp lông mà y cá»§a Jeff nhướng lên. “Xin lá»—i. Tôi chưa nghe đượcâ€.
“De Larosaâ€, Tracy bình thản đáp.
“De Larosa ... De Larosaâ€. Jeff nhìn Tracy đẩy vẻ dò xét. Cái tên tháºt quen.
Äúng rồi! Tôi biết chồng cô mà . Ông bạn thân thiết cá»§a tôi có đây vá»›i cô khôngâ€.
“Ông ấy ở Brazinâ€. Tracy chợt thấy mình Ä‘ang nghiến chặt răng lại. Jeff mỉm cưá»á»‹. “À, tháºt tệ. Chúng tôi vốn vẫn cùng Ä‘i săn vá»›i nhau. Tất nhiên là trước khi ông ấy gặp tai nạnâ€.
“Tai nạn ư? Lão nam tước há»i.
“Vângâ€, giá»ng Jeffvẻ buồn bã. “Khẩu súng cá»§a ông ấy bị cướp cò và viên đạn bắn trứng và o má»™t khu vá»±c rất nhạy cảm. Má»™t Ä‘iá»u tháºt ngu xuẩnâ€. Anh quay sang Tracy. “Liệu có hy vá»ng gì vỠông ấy sẽ trở lại bình thưá»ng không Tracy đáp lạnh lùng, “Tôi tin rằng má»™t ngà y nà o đó ông ấy cÅ©ng sẽ bình thưá»ng như anh váºy, Stevens ạâ€.
“Ồ, tốt Cô sẽ chuyển tá»›i ông ta lá»i thăm há»i ân cần nhất cá»§a tôi chứ, nữ công tước?â€.
Âm nhạc ngừng. Nam tước De Matiglly nói “Xin lá»—i nhé, cô bạn thân mến, tôi phải Ä‘i là m má»™t và i nghÄ©a vụ cá»§a chá»§ nhânâ€. Lãe xiết chặt tay nà ng. “Äừng quên rằng chá»— cá»§a cÆ¡ là ở bà n tôi nhéâ€.
Khi lão ta vừa Ä‘i, Jeff nói vá»›i cô bạn nhảy. “Thiên thần cá»§a anh, em có thể Ä‘i lấy cho anh mấy viên thuốc Ä‘au đầu không? Anh Ä‘ang Ä‘au lắmâ€.
“Ôi, tá»™i nghiệp anh yêuâ€. Trong cặp mắt cô ta lá»™ rõ vẻ ngưỡng má»™. “Em sẽ quay lại ngay thôi, anh yêu cá»§a emâ€.
Cô ta Ä‘i ra. Tracy nói vá»›i Jeff. “Anh không sợ cô ta sẽ là m anh mắc bệnh đái đưá»ng à ?â€.
“Cô ta ngá»t ngà o dấy chứ? Còn cô dạo nà y thế nà o, nữ công tước?â€.
Tracy mỉm cưá»i để che mắt những ngưá»i xung quanh.
“Äó thá»±c sá»± không phải là điá»u anh quan tâm, phải không nà o?â€.
“A, trái lại đấy. Thục ra, sá»± quan tâm cá»§a tôi đủ để khuyên cô má»™t lá»i khuyên bạn bè. Äừng mất công cướp bóc gì ở tòa nhà nà yâ€.
“Sao. Anh định sẽ là m trước chăngâ€.
Jeff khoác tay Tracy đưa nà ng lại một góc bà n cạnh chiếc piano, nơi có một anh chà ng trẻ tuổi, mắt đen đang thả hồn theo một khúc nhạc Mỹ. Chỉ một mình Tracy mới có thể nghe được tiếng Jeff lẫn trong tiếng nhạc.
“Thá»±c tế thì tôi cÅ©ng dá»± tÃnh má»™t chút việc nhá» má»n, nhưng nó quá nguy hiểmâ€.
“Tháºt váºy à ?†Tracy bắt đầu thấy thÃch thú.
Vá»›i nà ng đây là điá»u dá»… chịu, khá»i phải đóng kịch gì nữa. Ngưá»i Hy Lạp có má»™t từ rất chÃnh xác cho cái nà y, Tracy nghÄ©. Từ kẻ đạo đức giả bắt nguồn từ kẻ đóng kịch - má»™t từ Hy Lạp.
“Hãy nghe tôi, Tracyâ€. Giá»ng Jeff nghiêm chỉnh.
“Äừng cố là m Ä‘iá»u đó. Trước hết là không thể nà o vượt qua khu vưá»n mà còn sống sót cả. Má»™t con chó săn khá»§ng khiếp được thả hà ng đêmâ€.
Bỗng nhiên, Tracy nghe một cách chăm chú. Jeff đã âm mưu trộm cướp ngôi nhà nà y.
“Tất cả các cá»a sổ và các cá»a ra và o Ä‘á»u có Ä‘iện. Hệ thống báo động được nối trá»±c tiếp vá»›i đồn cảnh sát. Tháºm chà ngay cả khi đã lá»t và o trong thì cÅ©ng chẳng Ãch gì vì toà n bá»™ ngôi nhà đá»u chằng chéo những tia hồng ngoại vô hìnhâ€.
“Tôi biết tốt cả những Ä‘iá»u đóâ€. Tracy đà nh lòng giả bá»™.
“Váºy thì cô chắc cÅ©ng biết rằng những tia hồng ngoại không gây báo động khi cô chạm và o nó. à nó gây. Báo động khi cô bước ra. Nó cảm nháºn sá»± thay đổi nhiệt độ.
“Không cách nà o có thể vượt qua nó má»™t cách im lặngâ€.
Nà ng không há» biết Ä‘iá»u đó. Là m sao Jeff lại biết được nhỉ?
“Tại sao anh lại nói vá»›i tôi những Ä‘iá»u nà y?â€.
Anh mỉm cưá»i, và nà ng thấy anh chưa bao giá» lại hấp dẫn. như váºy! Thá»±c sá»± là tôi không muốn cô bị bắt, thưa nữ công tước. Tôi muốn có cô ở bên. Cô biết đấy, Tracy, cô và tôi có thể là m bạn nhau được mà â€.
“Anh nhầm rồiâ€, Tracy nói chắc nịch khi thấy cô bạn cá»§a Jeff Ä‘ang vá»™i vã chạy lại. “Cô ấy tá»›i kìa. Chúc vui vẻâ€:
Khi bước đi, nà ng còn nghe thấy cơ bạn của Jeff nói.
“Em mang cả sâm banh để anh uống thuốc đấy, tá»™i nghiệp anh yêuâ€.
Bữa tiệc quả là hảo hạng. Má»—i món ăn Ä‘á»u được dá»n ra cùng vá»›i má»™t thứ rượu thÃch hợp, và những ngưá»i hầu mang găng trắng phục vụ tháºt không chê và o đâu được. Sau cùng là cà phê và rượú Brandy, Khách nam giá»›i được má»i xì gà , còn nữ giá»›i thì được tặng những lá» nước hoa Joy.
Sau bữa ăn, nam tước De Matiglly quay sang Tracy.
“Cô nói là muốn được Ä‘i xem mấy bức tranh cá»§a tôi. Bây giá» có muốn Ä‘i xem chúng không?â€.
“Tôi rất thÃch được như váºyâ€.
Phòng tranh là cả má»™t bảo tà ng riêng, đầy các há»a phẩm cá»§a các danh há»a Ã, các há»a sÄ© thuá»™c trưá»ng phái ấn tượng Pháp, và Picassá». Cả bức tưá»ng dà i như sống động vá»›i các mảng mà u tuyệt diệu trong tranh cá»§a các danh há»a mà tên tuổi sẽ sống mãi cùng lịch sá». Äó là các tranh cá»§a Monets và Renous, Canalettas, Guardis và Tintoretto, còn tranh cá»§a Cesanues thì gần như kÃn cả má»™t bức tưá»ng. Không thể tÃnh hết giá trị cá»§a bá»™ sưu táºp nà y.
Tracy lặng ngắm các bức tranh, đắm chìm trong vẻ huyá»n diệu cá»§a chúng.
“Tôi hy vá»ng chúng được bảo vệ cẩn tháºn?â€.
Lão nam tước mỉm cưá»i. “Äã ba lần bá»n trá»™m cắp định động tá»›i kho báu cá»§a tôi. Má»™t tên thì bị chó cắn chết, tên thứ hai bị trá»ng thương, và tên thứ ba thì Ä‘ang nằm trong tù vá»›i cái án chung thân. Lâu đà i nà y là má»™t pháo đà i bất khả xâm phạm, thưa nữ công tướcâ€.
“Nghe váºy tôi tháºt yên tâm, nam tước ạâ€.
Má»™t chá»›p sáng bừng lên ở phÃa bên ngoà i. “Ngưá»i ta bắt đầu bắn pháo hoa đấyâ€, lão nam tước nói. “Tôi nghÄ© cô sẽ hà i lòngâ€. Lão cầm lấy bà n tay má»m mại cá»§a Tracy trong bà n tay khô cứng cá»§a mình và đưa nà ng ra khá»i phòng tranh. “Sáng mai tôi Ä‘i Deauville, ở đó tôi có má»™t biệt thá»± bên bá» biển. Tôi đã má»i má»™t và i ngưá»i bạn tá»›i nghỉ cuối tuần. Mong rằng cô có thể cảm thấy thÃchâ€.
“Chắc chắn là thếâ€, Tracy nói vẻ nuối tiếc. “Nhưng tôi sợ chồng tôi sẽ thấy bá»±c bá»™i. Ông ấy cứ khăng khăng đòi tôi trở vá»â€.
Pháo hoa kéo dà i gần má»™t giỠđồng hồ, và Tracy đã lợi dụng dịp nà y để thám thÃnh ngôi nhà . Những gì Jeff nói là hoà n toà n Äúng. Các trở ngại là khá»§ng khiếp, nhưng chÃnh vì Ä‘iá»u đó Tracy thấy sá»± thách thức nà y sao mà cám dá»—.
Nà ng biết chắc trong buồng ngủ của lão nam tước có số đồ kim hoà n trị giá tới hai triệu đôla và dăm kiệt tác, trong đó có cả một bức của Leona De Vinci.
Tòa lâu đà i nà y là cả má»™t kho báu, Gunther Hartog đã nói, và nó được bảo vệ cẩn máºt. Äừng hà nh động gì nếu chưa có má»™t kế hoạch hoà n hảo.
Hừ, mình đã có một kế hoạch, Tracy nghĩ. Còn chuyện nó có hoà n hảo hay không thì mai sẽ biết.
Äêm hôm sau là má»™t đêm giá lạnh, trá»i đầy mây, còn những bức tưá»ng bao quanh lâu đà i đầy vẻ uy nghi và cấm Ä‘oán trước mắt Tracy. Nà ng ẩn mình trong bóng tối, mình mặc bá»™ áo len quần mà u Ä‘en, chân Ä‘i già y đế crếp, tay mang găng má»m và vai khoác má»™t cái túi. Trong má»™t giây lÆ¡ đãng, Tracy chợt nhá»› lại các bức. tưá»ng cá»§a nhà tù và rùng mình.
Nà ng lái chiếc xe tải nhỠáp sát dá»c theo bức tưá»ng đá phÃa sau cá»§a tòa lâu đà i. Từ phÃa trong tưá»ng vá»ng ra tiếng gầm gừ dữ tợn và rồi là tiếng chó sá»§a Ä‘iên cuồng. Tracy hình dung ra thân hình nặng ná», lá»±c lưỡng cá»§a con chó giống Doberman và hà m răng ghê sợ cá»§a nó.
Nà ng nhẹ nhà ng nói vá»›i ai đó trong xe, “Nà oâ€.
Má»™t ngưá»i đà n ông trạc trung niên, vẻ nhẹ nhõm, cÅ©ng mặc đồ Ä‘en, vá»›i má»™t túi Ä‘eo lưng chui ra khá»i xe, bế theo con chó Doberman cái. Con chó Ä‘ang kỳ động dục, và tiếng sá»§a bên trong tưá»ng đột nhiên chuyển thà nh tiếng gầm gừ đầy vẻ kÃch động.
Tracy đưa con chó lên nóc chiếc xe - cao ngang vá»›i bức tưá»ng đá.
“Má»™t, hai, baâ€. Nà ng thì thầm.
Và rồi hỠcùng tùng con chó và o bên trong. Hai tiếng sủa ngắn vang lên, tiếp theo là tiếng thở hồng hộc, rồi tiếng động của các con chó chạy đuổi nhau. Sau đó tất cả trở nên yên lặng.
Tracy quay sang gã đồng bá»n nói. “Ta Ä‘i nà oâ€.
Ngưá»i kia, Jean Louis, gáºt đầu. Nà ng tìm được gã ở khu Antibes, má»™t kẻ trá»™m cắp đã từng ở tù nhiá»u năm.
Gã không thông minh sáng láng gì, nhưng là má»™t chuyên gia vá» các ổ khóa, các hệ thống báo động, hoà n toà n thÃch hợp vá»›i vụ nà y.
Tracy bước từ nóc xe sang bức tưá»ng, thả xuống cái thang dây và móc nó và o bá» tưá»ng. Hai ngưá»i theo thang tụt xuống bãi cá» dưới chân tưá»ng. So vá»›i tối hôm trước, khi đông khách khứa cưá»i đùa và đèn hoa sáng ngá»i, lúc nà y tòa lâu đà i trông khác hẳn, tối tăm và ảm đạm.
Jean Louis bám theo sau Tracy, luôn trông chừng cặp chó Doberman một cách sợ hãi.
Những thân dây leo lâu Ä‘á»i phá»§ lấy tòa lâu đà i từ chân tưá»ng lên táºn trên mái. Tối hôm trước, Tracy đã tháºn trá»ng thá» kéo các thân leo nà y. Và bây giá», khi Ä‘u ngưá»i lên má»™t đây nhá» thì thấy nó cÅ©ng đủ cứng cáp.
Nà ng bắt đầu leo lên, mắt vẫn trông chừng phÃa dưới đất.
Không thấy bóng các con chó. Hy vá»ng là chúng sẽ báºn bịu vá»›i nhau tháºt lâu.
Khi đã lên tá»›i mái, nà ng ra hiệu gá»i Jean Louis và đợi cho gã leo lên tá»›i bên.
Nhá» 1uồng ánh sáng cá»§a ngá»n đèn bấm, há» thấy má»™t cá»a sổ trổ ra trên mái nhà , khung lắp kÃnh. Tracy đứng canh chừng còn Jean Louis thì thá»c tay và o cál túi sau lưng lôi ra má»™t con dao cắt kÃnh nhá» xÃu. Gã tháo kÃnh ra trong vòng chưa đầy má»™t phút.
Tracy xem xét và thấy má»™t mạng dây, như mạng nhện, cá»§a hệ thống báo động chắn lối Ä‘i cá»§a há». “Anh có thể xá» lý cái nà y không, Jean?â€.
“Không đáng gìâ€. Gã lôi ra má»™t thứ dụng cụ gì đó và lúi húi lần tìm Ä‘iểm đầu cá»§a mạng dây báo động. Rồi gã lấy kìm ra và tháºn trá»ng cắt từng đầu dây. Tracy căng thẳng, chỉ chá» tiếng chuông báo động, nhưng tất cả Ä‘á»u yên tÄ©nh. Jean Louis nhìn lên và hÆ¡i cưá»i cưá»i. “Xongâ€.
Chưa đâu, Tracy nghĩ bụng, Mới chỉ là bắt đầu.
Há» dùng chiếc thang dây thứ hai để leo và o nhà qua cái cá»a sổ mở ra mái nà y và lá»t và o căn nhà áp mái má»™t cách an toà n. Nhưng vừa má»›i nghÄ© những gì còn ở trước mặt, tim Tracy bá»—ng Ä‘áºp mạnh.
Nà ng lấy ra hai cặp kÃnh có thể nhìn thấy được các bức xạ hồng ngoại và trao má»™t cặp cho Jean Louis. “Äeo và oâ€.
Nà ng đã tìm ra cách gạt bá» con Doberman, nhưng hệ thống báo động bằng tÃa hồng ngoại nà y thì là má»™t vấn đỠhoà n toà n khác. Jeff đã nói chÃnh xác:
Những tia hồng ngoại mà mắt thưá»ng không thấy được giăng chằng chéo khắp ngôi nhà . Tracy hÃt mạnh và i hÆ¡i dà i và sâu, táºp trung năng lượng, đỠkhÃ, thả lá»ng cÆ¡ bắp ... Nà ng nhá»› lại bà i táºp Thái cá»±c quyá»n, cố buá»™c đầu óc mình phải tháºt thanh thản, tỉnh táo. Khi má»™t ngưá»i bước và o luồng tia hồng ngoại, không có chuyện gì cả, nhưng ngay khi bước ra, các tế bà o quang Ä‘iện cảm nháºn sá»± thay đổi nhiệt độ tức khắc phát ra tÃn hiệu báo động, không để cho tên trá»™m kịp là m gì trước khi cảnh sát áºp tá»›i.
Và chÃnh chá»— nà y, Tracy quả quyết, là điểm yếu cá»§a hệ thống. Nà ng cần phải nghÄ© ra cách giữ cho hệ thống báo động không là m việc cho đến sau lúc két sắt đã bị mở. Và o lúc 6 giá» 30 sáng, Tracy đã tìm ra giải pháp, linh cảm thấy cái cảm giác hồi há»™p quen thuá»™c bắt đầu tăng lên trong mình.
Lúc nà y, nà ng Ä‘eo cặp kÃnh giúp nhìn thấy các bức xạ hồng ngoại và ngay láºp tức, tất cả cảnh váºt trong phòng Ä‘á»u mang má»™t mà u đỠkỳ quái. Trước cá»a căn phòng áp mái nà y, Tracy đã thấy má»™t luồng tia hồng ngoại.
“Luồn xuống dướiâ€, nà ng nhắc Jean Louis. “Cẩn tháºn đấyâ€.
Há» bò bên dưới luồng tia và lá»t và o má»™t hà nh lang tối om dẫn tá»›i phòng ngá»§ cá»§a lão De Matigny. Tracy báºt sáng ngá»n đèn bấm và đi trước dẫn đưá»ng.
Nhá» cặp kÃnh, Tracy thấy má»™t luồng tia khác thấp, quét ngang ngưỡng cá»a phòng nghỉ. Nà ng nhảy qua nó má»™t cách tháºn trá»ng. Jean Lotlis theo sát sau.
Tracy rá»i đèn quanh bốn bức tưá»ng treo kÃn tranh.
“Hãy cố mang vá» cho tôi bức cá»§a Vinciâ€. Gunther đã căn dặn, và “tất nhiên là cả chá»— châu báu kiaâ€.
Tracy gỡ bức tranh, đặt sấp nó xuống sà n, tháºn trá»ng lấy nó ra khá»i khung gá»—, cuá»™n lại và cho và o cái túi khoác trên vai. Bây giá», tốt cả việc còn lại là vá»›i cái két sắt trong góc tưá»ng thụt sâu và o cuối căn phòng.
Tracy kéo tấm rèm che két sắt. Bốn luồng tia hồng ngoại căng ngang khoảng không hẹp, cao thấp khác nhau, và chồng chéo qua nhau. Không thể nà o đến được cái két sắt mà không chạm phải một trong số các luồng tia.
Jean Louis đứng nhìn hoảng hất. “Mẹ kiếp?†Chó mà luồn qua đám nà y được, nó quá thấp, mà cÅ©ng không thể nhảy qua, vì nó quá cao.â€.
“Tôi chỉ muốn anh là m theo Äúng lá»i tôiâ€? Tracy nói.
Nà ng bước sát tá»›i sau lưng gã. Hai tay choà ng quanh eo gã. “Bây giá» ta cùng bước. Chân trái trướcâ€.
HỠbước thẳng và o trung tâm các luồng tia - nơi chúng giao nhau, và Tracy dừng lại.
“Bây giá» nghe nà yâ€, nà ng nói. “Tôi muốn anh Ä‘i tá»›i cái két kiaâ€.
“Còn các luồng tiạ.â€.
“Äừng ngại. Sẽ ổn cảâ€. Nà ng mong mình đã tÃnh Äúng.
Vẫn còn ngần ngại, Jean Louis bước ra khá»i các luồng tia. Tất cả vẫn yên tÄ©nh. Gã ngoái nhìn Tracy vá»›i cặp mắt trố ra vì sợ hãi. Nà ng Ä‘ang đứng giữa các tia hồng ngoại, hÆ¡i nóng cá»§a thân thể nà ng giữ cho các tế bà o quang Ä‘iện khá»i phát lệnh báo động. Jean Louis lao tá»›i bên két sắt.
Còn Tracy cứ đứng im phắc, biết chắc rằng há»… nhúc nhÃch là chuông báo động sẽ vang lên.
Không dám quay đầu, Tracy đưa mắt liếc Jean Louis và thấy gã lấy và i thứ đồ nghá» ra khá»i túi, bắt đầu hý hoáy vá»›i các khóa số trên két. Tracy đứng bất động, thở cháºm và sâu. Thá»i gian như dừng lại. Công việc cá»§a Jean Louis dưá»ng như không bao giá» kết thúc thì phải. Bắp chân Tracy bắt đầu thấy Ä‘au, rồi như bị co cÆ¡ váºy. Nà ng nghiến chặt răng, không dám động Ä‘áºy.
“Bao lâu nữa?†Nà ng thì thà o.
“Mưá»i, mưá»i lăm phút nữaâ€.
Vá»›i Tracy thì mưá»i lăm phút ấy dà i bằng cả Ä‘á»i ngưá»i.
Các bắp cÆ¡ chân Ä‘ang bắt đầu co rút nhưng nà ng vẫn đứng như trá»i trồng giữa các luồng tia hồng ngoại. Rồi có má»™t tiếng cạch. Két đã mở.
“Trá»i! Cả má»™t nhà băng nà y! Cô muốn lấy tốt à ?†Jean Louis há»i.
“Giấy thì không. Chỉ lấy đồ kim hoà n. Bao nhiêu tiá»n mặt ở đó Ä‘á»u phần anh tốtâ€.
“Cám Æ¡nâ€.
“Kinh khá»§ng tháºt!†Gã nói. “Nhưng là m sao ra khá»i đây mà không là m đứt Ä‘oạn các luồng tia?â€.
“Äiá»u đó thì không được rồiâ€, Tracy khẳng định.
Gã trố mắt. “Cái gì?†.
“Äứng và o trước mặt tôiâ€.
“Nhưng ...â€.
“Là m theo lá»i tôiâ€.
Dù sợ hãi, Jean Louis vẫn bước và o luồng tia.
Tracy nÃn thở. Không có chuyện gì. â€œÄÆ°á»£c rồi. Bây giá», chúng ta Ä‘i lùi ra, tháºt cháºmâ€.
“Rồi sao nữa?†Cặp mắt Jean Louis mở thao láo sau cặp kÃnh.
“Rồi thì, anh bạn thân mến, ta sẽ chạy thục mạngâ€.
Từng xăng ti mét, há» nhÃch giữa những luồng tia hướng ra phÃa cá»a, Tracy hÃt má»™t hÆ¡i sâu và nói. “Rồi. Khi tôi nói Nà o, ta cùng chạy ra theo lối cÅ© nhéâ€.
Jean Louis nuốt nước bá»t đánh á»±c và gáºt đầu. Tracy thấy cái thân hình nhá» bé cá»§a anh ta run run.
“Nà o!â€.
Ngay khi há» vừa rá»i khá»i luồng tia, chuông báo động láºp tức réo vang. TÆ¡ khá»§ng khiếp.
Tracy lao vụt và o căn phòng áp mái, túm lấy thang dây và leo lên, Jean Louis theo sau. Há» chạy trên mái nhà má»™t Ä‘oạn rồi tụt xuống nhá» dạm dây leo, lao nhanh vá» phÃa chân tưá»ng nÆ¡i chiếc thang dây nữa đã đợi sẵn.
Và i giây sau hỠđã chuyá»n sang nóc chiếc xe tải nhá» và tụt xuống. Tracy nhảy và o ghế lái, Jean Louis ngồi cạnh.
Trong khi chiếc xe tải lao xuống con đưá»ng nhánh, Tracy thấy má»™t chiếc xe khác Ä‘áºu dưới hà ng cây. Trong giây lát, đèn pha cá»§a chiếc xe tải chiếu sáng và o chiếc xe kia. Sau tay lái là Jeff Stevens Ä‘ang ngồi, bên cạnh là con chó Doberman. Tracy cưá»l phá lên và tặng cho Jeff má»™t cái hôn gió trong lúc chiếc xe tải lao vút Ä‘i.
Từ xa vá»ng lại tiếng còi hụ cá»§a xe cảnh sát Ä‘ang đến gần.
|
 |
|
| |