15-03-2012, 01:24 AM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 20 - Lòng Chua Xót Hiểu Lầm
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Bắt đầu một cuộc sống mới.
Äồng Yên mở mắt ra thấy những tia sáng mặt trá»i lá»t qua khe rèm cá»a chiếu lên sà n nhà sạch bóng, tạo ra những tia sáng dà i lấp lánh long lanh, trong đầu cô đã nghÄ© đến những từ nà y.
Xuống giưá»ng, đánh răng rá»a mặt xong, lúc ra cá»a trên mặt cô là nụ cưá»i thản nhiên. Hôm qua Lăng Khiên đã há»i cô câu đó nhưng anh chẳng hỠđợi bất kỳ câu trả lá»i nà o mà cÅ©ng không thuyết phục cô, giống như là tùy ý nói như váºy, nhà n nhạt, mạn bất kinh tâm nhưng lại lá»™ ra sá»± bá đạo cùng kiên định vốn có cá»§a anh. Tuy là câu nói đó là câu há»i nhưng cà ng giống má»™t câu khẳng định, không phải là thỉnh cầu mà anh nói cho cô biết là cô yêu anh.
Lúc chỠxe tinh thần cô phấn chấn, bồng bột, thoải mái vô cùng. Bốn năm nay, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy mình trà n đầy sức sống. Cô không biết mình có thể yêu một lần nữa hay không, nhưng cô biết rằng mình muốn bắt đầu một cuộc sống mới.
Sáng sá»›m, bên Trần Dương đã gá»i Ä‘iện thoại tá»›i công ty nói rằng má»™t lúc nữa bảo má»™t ngưá»i mang tà i liệu được chuẩn bị cho há»™i nghị lần đầu tiên kà kết giữa hai bên sang đó.Chutổng biên phân phó xong, Thiến Thiến cầm túi đứng dáºy. Lão Chu thấy bá»™ dạng cá»§a Äồng Yên là thá» Æ¡ thì sá» sá» gãy, cưá»i đến giống như hồ ly tinh nói: “ Äồng Yên à , cô cùng Ä‘i vá»›i Thiến Thiến Ä‘i. Nếu như có gặp Tiếu tổng thì má»i anh ta má»™t bữa cÆ¡m, coi như là phà dụng quan hệ xã há»™i nhé.â€
Äồng Yên nhếch nhếch môi, cầm lấy túi tà i liệu đứng dáºy, chống lại ánh mắt lo lắng cá»§a Thiến Thiến khẽ cưá»i cưá»i nói nhá»: â€œÄÆ°á»£c.â€
Phòng là m việc cá»§a Trần Dương mặc dù không khà phái, hùng vÄ© như Viá»…n Äông nhưng cÅ©ng vô cùng phong cách. Lầu tiếp khách ở đại sảnh mang phong cách cổ kÃnh, rất có văn hóa dân tá»™c.
Äồng Yên cùng Thiến Thiến ngồi ở phòng chá» uống café, nghe thấy tiếng động hai ngưá»i láºp tức quay đầu. Nhìn thấy ngưá»i, trên mặt Thiến Thiến hiện lên má»™t tia bất đắc dÄ©, còn Äồng Yên lại cắn nhẹ môi, khuôn mặt nhá» nhắn thoáng trắng và i phần.
Thiến Thiến là ngưá»i đầu tiên phá vỡ không khà hÆ¡i lúng túng nà y, cô vươn tay lá»… phép cưá»i nói: “Tiếu tổng, sao dám phiá»n ngà i tá»± mình nghênh đón.â€
Tiếu Diệc Trần cưá»i ôn hòa nhẹ bắt tay: “Gặp mặt mình hữu, là m sao dám cháºm trá»…â€. Sau khi nói xong, anh bắt tay vá»›i cô mà chuyển hưỡng Äồng Yên, thân máºt khoác tay lên vai cô, nhu đạo nói: “Yên nhi, đã lâu không gặp.â€
Äồng Yên khẽ chuyển thân, tránh khá»i tay anh, cưá»i cưá»i: “Chà o anh.†Giá»ng nói xa cách mang theo chút lúng túng.
Äáy mắt Tiếu Diệc Trần thoáng chốc buồn bã, nhìn khuôn mặt nghiêng cá»§a cô và i giây đồng hồ, cưá»i ồn hòa toan tÃnh lần nữa trán phóng, là m thế tay cùng kÃnh má»i: “Chúng ta lên lầu nói chuyện.†Nói xong anh khẽ vuốt cằm rồi Ä‘i và o trong thang máy chuyên dụng.
Äồng Yên nhìn thấy lúc anh xoay ngưá»i trên mặt anh chợt lóe lên ưu thương, trong lòng khẽ nhói. Cuối cùng thì cô cÅ©ng không đà nh lòng nhìn anh khổ sở. Có lẽ tình yêu đã nhạt, nhưng thói quen thì vẫn như cÅ©.
Sau hÆ¡n má»™t giá» thảo luáºn và bà n bạc, thá»i gian cÅ©ng đã đến buổi trưa. Thiến Thiến nhìn Äồng Yên má»™t cái, mÃm môi mở miệng: “Tiếu tổng, buổi trưa ngà i có rảnh không? Chúng ta cùng nhau anh bữa cÆ¡m được không?â€
Tiếu Diệc Trần cưá»i cưá»i, không nói gì mà nhìn phÃa Äồng Yên.
Cô cúi đầu môi mÃm chặt lại, khuôn mặt nhá» nhắn trắng bệch rõ rà ng lá»™ rõ sá»± kháng cá»±.
Tiếu Diệc Trần cưá»i khổ má»™t cái, khà n khà n mở miệng: “Không được, lát nữa tôi còn có việc vá»›i mấy ngưá»i khác. Äể lần sau Ä‘i.â€
Äồng Yên nghe được câu trả lá»i cá»§a anh khẽ thở phà o nhẹ nhõm, ngẩng đầu trong nháy mắt đối diện vá»›i thần sắc ảm đạm cá»§a anh mà vá»™i và ng dá»i mắt Ä‘i chá»— khác, nhanh chóng cầm túi xách đứng lên.
Sau khi tạm biệt Tiếu Diệc Trần, ở trong thang máy cô nháºn được tin nhắn cá»§a anh.
“Yên nhi, nếu lần sau không muốn cùng nhau ăn cÆ¡m thì không nên biểu hiện rõ rà ng như váºy. Lòng anh rất Ä‘au.â€
Taycầm Ä‘iện thoại cá»§a cô run run, trong lòng đột nhiên lướt qua tia hối lá»—i. Cô không muốn là m tổn thương anh như váºy, tháºt sá»± má»™t chút cÅ©ng không há» muốn.
Cô không nhắn tin trở lại cho anh. Tiếu Diệc Trần nhìn Ä‘iện thoại di động đến mưá»i phút, sau đó cả ngưá»i xụi lÆ¡ tá»±a và o trong ghế. Cho tá»›i bây giá», trên mặt ngưá»i đà n ông luôn có nụ cưá»i ôn nhuáºn yếu á»›t lần đầu tiên xuất hiện sá»± thất bại và hối hẠkhôn cùng.
Ngưá»i ta tại sao lại luôn như váºy. Lúc có trong tay thì không quà trá»ng, lúc mất Ä‘i thì hối tiếc không kịp. Anh biết Yên nhi ngoà i mặt ngoan ngoãn, biết Ä‘iá»u nhưng cô thá»±c sá»± rất kiên cưá»ng. Anh bây giá» rất sợ, sợ cô từ bá» tình yêu đã từng có giữa hai ngưá»i, sợ cô không há» yêu thương anh nữa.
Ba ngà y sau, Äồng Yên nháºn được tin nhắn cá»§a Lăng Khiên, lúc đó cô Ä‘an ở trong phòng há»p trên tầng cao nhất cá»§a Trần Dương, chá» Tiếu Diệc Trần lên tiếng. Äây là há»™i nghị chÃnh thức đầu tiên giữa hai bên công ty,Chutổng biên tá»± mình tham gia. Trong lúc Tiếu Diệc Trần xem văn kiện, Äồng Yên cúi đầu lặng lẽ xem tin nhắn.
“Anh sẽ vá» muá»™n, khoảng tầm chÃn giá». Anh muốn gặp em!â€
Äồng Yên Ä‘á»c xong tin nhắn mà khóe miệng không tá»± chá»§ giÆ¡ lên, nhanh chóng nhắn tin trả lá»i anh: “Vâng. Em chá» anh!†Sau đó cô bá» Ä‘iện thoại và o trong túi xách, trong lòng ngá»t ngà o, nụ cưá»i trên mặt tháºt lâu không có tan Ä‘i.
Tiếu Diệc Trần nhìn nụ cưá»i cá»§a cô mà sắc mặt cà ng ngà y cà ng khó coi, chá»— văn kiện bị hằn dấu tay tháºt sâu, mÃm chặt môi má»™t lúc lâu xong má»›i từ từ mở miệng, tiếp tục bà n bạc công việc.
Cuá»™c há»p dá»± định chỉ diá»…n ra trong ná»a giá», nhưng Tiếu Diệc Trần há»i toà n những câu há»i sắc bén nên cuá»™c há»p đã kéo dà i táºn ba giỠđồng hồ. Lúc kết thúc đã qua giá» tan việc. Chu tổng biên nhìn mặt Tiếu Diệc Trần xanh mét má»™t mà u, cÅ©ng không dám mạo muá»™i mở miệng má»i, chẳng qua chỉ đụng đụng cánh tay Äồng Yên, ý bảo cô nói chuyện.
Äồng Yên cúi đầu, mÃm môi nhìn túi xách cá»§a mình, kháng nghị không chịu mở miệng.
“Tháºt ngại quá, là m trá»… nải giá» tan việc cá»§a má»i ngưá»i. Như váºy Ä‘i, hôm tay tôi trả tiá»n má»i má»i ngưá»i ăn cÆ¡m thay cho lá»i xin lá»—i.†Tiếu Diệc Trần sá»a sang lại táºp văn kiện trên tay, vẻ lo lắng trên mặt tản Ä‘i má»™t chút, thay bằng nụ cưá»i ôn hòa, cháºm rãi nói chuyện, anh mắt hữu ý như vô tình đưa mắt quét vá» phÃa Äồng Yên.
Äồng Yên nhẹ khẽ cắn môi không nói gì.
Chutổng biên láºp tức phụ há»a: â€œÄÆ°á»£c Tiếu tổng má»i ăn cÆ¡m là vinh hạnh cá»§a chúng tôi . Tất cả má»i ngưá»i cùng Ä‘i nhé, không được ai vắng mặt cả nha.â€
Äồng Yên ngẩng đầu nhìn Tiếu Diệc Trần má»™t cái, chống lại hai mắt Ä‘ang cưá»i cá»§a anh, cô quay mặt sang má»™t bên, mặt không chút thay đổi đứng dáºy rá»i Ä‘i.
Trên bà n cÆ¡m,Chutổng biên cố ý Ä‘em Äồng Yên an bà i ngồi bên cạnh Tiếu Diệc Trần, sau đó Thiến Thiến nhìn tháºt sá»± không được liá»n Ä‘i tá»›i mượn cÆ¡ má»i rượu đổi chá»— cho Äồng Yên. Äồng Yên rất cảm kÃch nhìn cô cưá»i cưá»i, Tiếu Diệc Trần trên mặt vẫn là nụ cưá»i ôn hòa như cÅ©, chẳng qua là sau đó cố ý cùng Thiến Thiến uống rượu cho đến khi cô say khướt, gục xuống bà n bất tỉnh nhân sá»±.
Bữa cÆ¡m kết thúc, Thiến Thiến được bạn trai đến đón vá» nhà ,Chutổng biên cùng má»i ngưá»i rá»i Ä‘i, chỉ còn lại Äồng Yên đứng ở ven đưá»ng chá» xe. Cô không ngừng nhìn đồng hồ. Äã hÆ¡n tám giá». Tầm nà y chắc Lăng Khiên đã vỠđến nhà rồi, cô có chút gấp gáp.
Tiếu Diệc Trần dừng xe trước mặt cô, hạ cá»a kÃnh xe xuống. Bên trong xe, hai mắt anh có chút đỠcùng vẻ mặt mệt má»i.
“Yên nhi, lên xe đi.†Thanh âm của anh khà n khà n.
Äồng Yên lắc đầu: “Nhà em không cùng đưá»ng vá»›i nhà anh, em tá»± bắt xe là được rồi. Anh cứ Ä‘i trước Ä‘i.â€
Tiếu Diệc Trần chống trán, vuốt vuốt mi tâm, quay đầu nhìn cô, nụ cưá»i trên mặt rất nhạt, lá»™ ra tia cô đơn: “Em cứ nhất định phải xa lạ như váºy sao? Cứ coi như là bạn bè bình thưá»ng đưa nhau vá» nhà không được sao? Em cần gì cứ phải tổn thương anh như váºy?â€
Äồng Yên cắn chặt môi rồi nhìn đồng hồ, quay ngưá»i rồi lên xe.
Anh chá» cô sau khi thắt chặt dây an toà n thì khởi động xe, má»™t tên khoác lên cá»a sổ, má»™t tay lái xe.
“Nhà em ở đâu?â€
Cô quay đầu nhìn anh một cái rồi nói ra địa chỉ nhà mình.
Trên đưá»ng Ä‘i hai ngưá»i không nói bất kỳ chuyện gì vá»›i nhau. Lúc vỠđến bên dưới nhà cô, Äồng Yên có chút lo lắng mở cá»a xe, lại nghe thấy Tiếu Diệc Trần cúi đầu gá»i cô má»™t tiếng, cô xoay ngưá»i không hiểu nhìn anh.
“Yên nhi.†Tiếu Diệc Trần nhìn cô lần nữa khẽ gá»i, nhưng rồi không nói gì.
Äồng Yên nhìn vẻ mặt Ä‘au đớn nhìn anh, trong lòng nhẹ run, cúi cúi mi mắt rồi nói nhá»: “Anh trở vá» sá»›m má»™t chút Ä‘i. Trên đưá»ng lái xe cẩn tháºn.â€
Diệc Trần tay nắm chặt vô lăng, quay đầy sang nhìn cô, nhẹ cưá»i cưá»i: “Yên nhi, em còn quan tâm đến anh phải không? Tháºt ra em vẫn còn yêu anh đúng không?â€
Äồng Yên cúi thấp đầu má»™t chút, nhà n nhạt nhìn anh nói: “Diệc Trần à , kể cả bình hữu bình thưá»ng em cÅ©ng sẽ nói như váºy. Không còn sá»›m nữa, em lên lầu đây. Gặp lại sau.â€
Sau khi nói xong, cô vá»™i và ng Ä‘i lên lầu, cho đến táºn khi và o thang máy má»›i thải phà o nhje nhõm. Cô đưa tay đặt lên ngá»±c, cảm nháºn nÆ¡i đó vẫn rõ rà ng Ä‘au như cÅ©, chẳng qua là cô không muốn quay đầu má»™t chút nà o. Tình yêu say đắm khắc cốt ghi tâm kia giống như đã tồn tại ở kiếp trước, rất xưa rồi là m cô không muốn quay trở lại nữa.
Cô chẳng bao giá» nghÄ© rằng mình có thể tháºt sá»± từ bỠđược tình cảm trà n đầy Ä‘au đớn nà y. Nhưng hôm nay lúc nghe thấy giá»ng nói trần thống vô hạn cá»§a Tiếu Diệc Trần xác nháºn tình yêu cá»§a hai ngưá»i có còn tồn tại như cÅ© hay không, cô lại có thể bình thản nói ra bốn chữ “Bạn bè bình thưá»ng†vá»›i anh.
Vá» tá»›i nhà , cô thay quần áo rồi Ä‘i tá»›i phòng bếp bắt đâu nấu cÆ¡m. Cô hiện tại chỉ nghÄ© tá»›i việc Lăng Khiên có thể ăn được cÆ¡m chiá»u trên máy bay hay không mà thôi.
Thá»i gian nà y và o ban đêm không còn như bình thưá»ng nữa, có má»™t loại tình cảm Ä‘ang từ từ phát sinh, sá»± Ä‘au đớn đã là quá khứ rồi. Giá» nà y trong lòng cô chỉ có ná»—i nhá»› tùy ý dâng trà o, hóa thà nh tình yêu say đắm không thể giải thÃch được.
Lúc nà y Lăng Khiên Ä‘ang trên đưá»ng lái xe nhanh chóng vá» nhà trá» cá»§a Äồng Yên, cÅ©ng không kịp vá» công ty. Tà i xế Ä‘em xe tá»›i phi trưá»ng, anh khẩn cấp Ä‘i ô tô chạy tá»›i, má»™t đưá»ng bôn ba cá»™ng thêm mấy ngà y mệt má»i liên tiếp là m cho trên khuôn mặt đẹp trai cá»§a anh có má»™t tầng phong trần mệt má»i tiá»u tụy, đáy mắt phiếm xanh nhạt, cổ áo mở rá»™ng ra, cà vạt đã sá»›m bị anh giáºt xuống ném ra đằng sau, áo trong cÅ©ng nổi lên nếp nhăn, cả ngưá»i xá»™c xệch nhưng chẳng ảnh hưởng gì đến tâm tình vui vẻ cá»§a anh. Nhà cô cà ng ngà y cà ng gần hÆ¡n, độ cong trên khóe miệng anh ngà y cà ng tăng. NghÄ© đến thân ảnh nho nhá» lá»™ ra vầng sáng ấm áp Ä‘ang đợi chá» mình trong căn phòng nhá», lồng ngá»±c anh cÅ©ng trà n đầy hạnh phúc. Là m sao có thể không vui cho được. Anh tháºt sá»± không nhịn được báºt cưá»i.
Thá»i Ä‘iểm đến trước cá»a phòng trá», gặp phải ánh đèn cá»§a má»™t chiếc ô tô đột nhiên bất lên ở xa, anh lấy tay che mắt má»™t chút, giảm tốc độ xe, chiếc xe Ä‘i sát qua bên ngưá»i. Anh quay đầu lại nhìn qua ngưá»i đà n ông Ä‘ang cưá»i ôn hoa kia. Sao khi thấy rõ dung mạo cá»§a ngưá»i đó, Lăng Khiên hai tay nắm chặt tay lại, trong mắt ngay láºp tức hiện lên kinh ngạc cùng hoảng hốt.
Tiếu Diệc Trần tại sao lại xuất hiện ở nơi nà y?!
Äồng Yên ngồi trên ghế salon nắm chặt Ä‘iện thoại trong tay, xem tivi mà lòng không yên, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn vá» phÃa cá»a. Äã qua mưá»i giá» tối rồi mà Lăng Khiên cÅ©ng không đến, cÅ©ng không há» gá»i Ä‘iện thoại cho cô. Cô suy nghÄ© giây lát rồi gá»i cho anh, Ä‘iện thoại vang lên tháºt lâu rồi má»›i được nháºn.
“Yên Yên.†Thanh âm trầm thấp mà khà n khà n vang lên ở bên kia điện thoại.
“Anh xuống máy bay rồi à ?â€
Lăng Khiên gục đầu trên cá»a sổ xe, ngá»a đầu nhìn lên căn phòng nhá» má» mỠở trên tầng, ánh mắt dị thưá»ng ảm đạm, trầm mặc má»™t hồi rồi má»›i đáp má»™t tiếng: “Ừ.â€
Anh ngồi trong xe đã gần má»™t tiếng rồi, nhưng kiểu gì cÅ©ng không có dÅ©ng khà đi lên lầu. Tiếu Diệc Trần xuất hiện ở Ä‘ay chắc chắn là đưa cô vá», như váºy khẳng định bá»n há» buổi tối ở má»™t chá»— vá»›i nhau. Cô tại sao còn muốn gặp mặt ngưá»i đà n ông kia trong lúc anh Ä‘i công tác? Rất nhiá»u rất nhiá»u nghi vấn anh không dám suy nghÄ©, cÅ©ng không dám há»i cô, anh sợ nháºn được đáp án mình không cách nà o thừa nháºn. Cho nên ảnh chỉ có thể giống như đà điểu* ở dưới lầu, Ä‘em mình bao phá»§ bởi mất mát cùng tuyệt bá»ng vô biên vô hạn.
“Anh lúc nà o thì tá»›i đây váºy?†Äồng Yên thanh âm rất nhẹ, trong lòng dè dặt.
Lăng Khiên đốt má»™t Ä‘iếu thuốc, nhẹ nhà ng phun ra má»™t vòng khói sau má»›i cúi đầu mở iênng: “Công ty có má»™t số việc. Tối nay anh không đến được.â€
Cô trong nháy mắt cảm thấy thất vá»ng vô cùng, đè nén sá»± chua xót trong lòng má»m nhẹ nói: “Váºy sao? Váºy thì anh mau chóng kết thúc công việc nhẹ, đừng là m khuya quá rồi vá» nhà sá»›m Ä‘i nhé.â€
Anh không đáp lại cô mà mạn bất kinh tâm há»i: “Buổi tối em ăn cÆ¡m thế nà o?â€
Äồng Yên trong lòng run lên má»™t cái, trầm mặc má»™t chút má»›i đáp: “Em ăn cÆ¡m cùng vá»›i đồng nghiệp trong công ty.â€
Lăng Khiên nhắm chặt mắt tháºt lâu, trên mặt tái nhợt cùng Ä‘au đớn vô táºn. Má»™t lúc sau má»›i nói: “Ừ, Anh còn có việc, cúp máy nhé. Em nghỉ ngÆ¡i sá»›m má»™t chút Ä‘i. Ngá»§ ngon!â€
Äồng Yên đáp má»™t tiếng, sau khi cúp máy tay vấn tháºt lâu không buông xuống. Cô không phải cố ý giấu anh, chẳng qua là không muốn tạo ra sá»± không lầm không đáng có. Nếu trong lòng cô đã có thể từ bỠđược, cô không muốn để cho quá khứ rằng buá»™c và ảnh hưởng đến cuá»™c sống hiện tại.
Lăng Khiên cằm chống trên tay, mắt nhìn chằm chằm và o cá»a sổ phòng trá» cá»§a Äồng Yên, qua chừng ná»a giá» sau thì phòng khách tắt đèn, má»™t lát sau cả phòng Ä‘en kịt.
Sau khi hút hết Ä‘iếu thuốc, anh xoa hai tay, vuốt vuốt mặt, cả ngưá»i gục trên tay lái, bóng lưng gầy gò khẽ rung động, lá»™ ra vẻ cô đơn tịch mịch.
Hết chương 20.
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Chữ ký cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿ Thịt trôi qua cổ.
Pháºt vẫn tại tâm.
Không xao xuyến lòng.
Hẳn thà nh chánh quả.
21-03-2012, 12:01 PM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 21 - Giam Cầm Cô Bên Ngưá»i
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Editor: VitaminB2
Phòng là m việc cá»§a tổng tà i Viá»…n Äông.
Lăng Khiên tay kẹp má»™t Ä‘iếu thuốc, nhìn máy vi tÃnh trên mà n ảnh MS, trên mặt hiện vẻ tối tăm cùng lãnh khốc chưa từng có.
“Tiếu Diệc Trần gần đây có động tÄ©nh gì ko?â€
“Äang chuẩn bị cho chuyên mục Trần Dương mưá»i năm phát triển, bất quá lại không dùng được ngưá»i mình phải hợp tác cùng các công ty khác.â€
“Công ty nà o?â€
“Má»™t công ty cho tên Thụy Hi, ngưá»i phụ trách cÅ©ng là tổng biên, há»Chu.â€
Sao đó anh không nói gì nữa. Anh biết rằng Tiếu Diệc Trần sẽ không dá»… dà ng buông tha cho Äồng Yên nhưng không ngá» hà nh động nhanh như váºy. Má»™t lúc sau, anh dáºp tà n thuốc, lấy Ä‘iện thoại gá»i cho Lý Duệ.
“Ngưá»i anh em! Tìm tôi có chuyện gì không?†Lý Duệ là bạn cùng phòng thá»i đại há»c cá»§a anh, ngưá»i Bắc Kinh, nói chuyện và là m việc cÅ©ng rất hà o sảng.
“Cổ phần cá»§a Trần Dương giúp tôi bán ra hai phần trăm. Lưu ý là lúc bán nhá»› để ý thá»›i số lượng ngưá»i muốn mua.â€
“Hai phần trăm? HÆ¡i khó khăn má»™t chút.â€
Lăng Khiên loan loan khóe miệng: “Cuối tuần nà y Ä‘i săn thú.â€
“Tháºt sao? Hai ngà y má»™t đêm. Cáºu không được nuốt lá»i đâu đấy. Lần nà y tôi nhất định phải thắng được cáºu.†Giá»ng nói cá»§a Lý Duệ cá»±c phấn khÃch.
“Chúc cáºu may mắn. Äúng rồi. Tôi sẽ dẫn bạn gái Ä‘i theo.â€
“Không phải chứ? Săn thú thì mang phụ nữ đi là m gì?†Lý Duệ có chút bất mãn kháng nghị.
â€œÄÆ°á»£c rồi. Bây giá» tôi báºn rồi. Cuối tuần liên lạc sau.â€
Cúp Ä‘iện thoại xong, ngón tay cá»§a anh đặt trên chuá»™t click và i cái, rồi lại nắm lấy Ä‘iện thoại gá»i cho ai đó.
“Alo? Lăng tổng.â€
“Công ty ta bây giá» cùng Thụy Hi hợp tác mấy hạng mục?â€
Ngưá»i kia dừng lại và i giây rồi cung kÃnh mở miệng: “Dạ! Có tám hạng mục.â€
“Ngưng tất cả lại cho tôi. Cáºu gá»i Ä‘iện thoại cho ngưá»i phụ trách bên đó sắp xếp má»™t cuá»™c hẹn bà n vấn đỠbồi thưá»ng.â€
“Vâng.â€
Xá» lý xong má»i chuyện, Lăng Khiên theo thói quen vuốt ve mà n hình Ä‘iện thoại. Hôm qua anh ở dưới phòng trá» cá»§a Yên Yên đến táºn gần ná»a đêm má»›i lái xe rá»i Ä‘i, vỠđến nhà cÅ©ng trằn trá»c trở mình khó ngá»§, thân thể rất mệt má»i, đầu óc suy nghÄ© nhiá»u chuyện, hôm nà y trá»i má»›i tá» má» sáng đã dáºy sá»a mặt, lúc đến công ty vẫn còn chưa đến tám giá». Cho đến khi là m rõ rà ng má»i chuyện, tâm tình má»›i buông lá»ng được má»™t chút.
Nếu như anh Ä‘oán không sai thì tối hôm qua Tiếu Diệc Trần cùng Äồng Yên gặp mặt là công việc. Anh vốn định gá»i Ä‘iện thoại cho Thiến Thiến để chứng thá»±c má»i chuyện, nhưng lại không muốn cho cô ấy biết rằng anh đối vá»›i Yên Yên không có chút tÃn nhiệm. Mặc dù trong lòng anh đã rất rõ rà ng là bởi vì anh không tá»± tin.
Ngón tay dừng lại tháºt lâu trên Ä‘iện thoại, sau đó má»™t tiếng gõ cá»a vang lên. Anh dừng động tác, cất Ä‘iện thoại Ä‘i, ngẩng đầu nhìn ngưá»i Ä‘ang bước và o.
Lục Tư Triết cầm văn kiện trong tay đi tới, trực tiếp nói chuyện.
“Mấy hợp đồng nà y phương thức trả tiá»n có vấn Ä‘á». Cáºu nhìn Ä‘i.â€
Lăng Khiên nháºn lấy văn kiện từ từ xem.
Lục Tư Triết ngồi xuống ghế đối diện thấy ánh mắ cá»§a anh thì sững sá»: “Sao sắc mặt cáºu lại khó coi như váºy hả? Tối hôm qua mấy giỠđến phòng trá» hả?â€
Lăng Khiên không có ngẩng mặt lên, nói: “ChÃn giá» cÅ©ng không tá»›i. Hợp đồng nà y là do ai ký?â€
“Giám đốc thương vụ Trầm Hạo.â€
Lăng Khiên cau mà y trầm tư: “Liên lạc vá»›i đối phương Ä‘i. Buổi trưa chúng ta gặp mặt vá»›i há».â€
Tư Triết gáºt đầu, dừng laji má»™t chút rồi há»i: Tối hôm qua ngá»§ không ngon à ?â€
Lăng Khiên ném má»™t Ä‘iếu thuốc cho anh, vuốt vuốt mi tâm: “Bị mất ngá»§.â€
Tư Triết đốt Ä‘iếu thuốc, dá»±a và o lưng ghế phÃa sao rồi nhìn anh, má»™t lát sau cưá»i cưá»i: “Lần nà y yêu thương cá»±c khổ à nha.â€
Lăng Khiên kéo kéo khóe miệng, ánh mắt nhìn và o máy tÃnh, gõ gõ ngón tay lên bà n, không nói gì.
“Không tiến triển thêm chút nà o à ?†Tư Triết mạn bất kinh tâm mở miệng.
Lăng Khiên nhìn anh, phun ra vòng khá»i trắng tá»± giá»…u cưá»i cưá»i: “Há»c được nói dối có tÃnh hay không?â€
Tư Triết hÆ¡i kinh nhạc, sau đó cưá»i đến mức cần ăn đòn: “Có tiến bá»™ a, thuần dưỡng không sao.â€
Lăng Khiên trừng mắt nhìn anh: “Trở vá» là m việc Ä‘i, đừng có mà đứng lắc lư trước mắt tôi. Phiá»n phức quá.â€
Tư Triết bóp bóp tà n thuốc đứng lên, vá»— vá»— chéo áo, cầm lấy táºp văn kiện do dá»± trầm thấp nói: “Kiên. Cáºu cảm thấy hai ngưá»i thÃch hợp sao?â€
Lăng Khiên ngÆ¡ ngác, khó hiểu nhìn Tư Triết: “Có ý gì?â€
Tư Triết nhún nhún vai, cợt nhả nói: “Không có ý gì. Chẳng qua nhìn cáºu sa sút như váºy có chút Ä‘au lòng.â€
Lăng Khiên không biết là m sao thở dà i nhẹ nhõm, cưá»i nói má»™t chút: “Äa ra!â€. Sau khi nhìn bạn mình xoay ngưá»i rá»i Ä‘i thì hÆ¡i ngẩn nhìn mà n hình máy tÃnh, tháºt lâu sau cÅ©ng không táºp trung và o công việc được nữa.
Anh chẳng bao giá» nghÄ© tá»›i việc hai ngưá»i có thÃch hợp hay không, anh chỉ biết rằng mình sẽ luôn luôn truy Ä‘uổi con mồi cá»§a mình, bất kể phát sinh chuyện gì cÅ©ng sẽ không buông ra.
Gần tá»›i buổi trưa, Ä‘iện thoại cá»§a anh vang lên. Lúc nhìn thấy số Ä‘iện thoại hiện trên mà n hình, khóe miệng hiện lên nụ cưá»i vô cùng giá»…u cợt, không chút do dá»± ngắt Ä‘iện thoại, nhìn đồng hồ rồi anh cầm áo khoác đứng lên.
Cùng lúc đóChutổng biên thấy Ä‘iện thoại bị ngắt, trên trán đã có lấm tấm mồ hôi. Sáng nay ông ta đột nhiên nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a bá»™ quản lý táºp Ä‘oà n Viá»…n Äông, nói rằng há» muốn chấm dứt tất cả hợp đồng, sau đó ông ta sẽ sá»a sang lại má»™t số văn kiện rồi buổi trưa hai bên sẽ gặp nhau bà n bạc vấn đỠbồi thưá»ng. Äầu óc lãoChuláºp tức như má»™ng. Kể từ khi Äồng Yên là m việc ở công ty nà y đến giá», Viá»…n Äông đã ký kết má»™t loạt hợp đồng vá»›i há», tiá»n thù lao cùng các Ä‘iá»u khoản vô cùng háºu đãi, có thể nói má»™t phần ba công việc cá»§a công ty Thụy Hi nà y Ä‘á»u do chÃnh Viá»…n Äông trợ giúp.
Vá»™i và ng gá»i Ä‘iện thoại thêm mấy lần nữa nhưng Ä‘á»u bị ngắt, lãoChukhông biết mình đã đắc tá»™i gì vá»›i thần tà i nà y, là m sao nói trở mặt liá»n trở mặt váºy a.
Ông Ä‘i Ä‘i lại lại mấy vòng trong phòng là m việc, ông lại cầm lấy Ä‘iện thoại gá»i Ä‘iện cho Äồng Yên.
“Alo?Chutổng biên?â€
“Äồng Yên à . Cô bây giá» sá»a soạn đồ đạc rồi láºp tức cùng tôi tá»›i Viá»…n Äông.â€
Äồng Yên sá»ng sốt: “Äã xảy ra chuyện gì sao?â€
Chutổng biên gấp đến mức không muốn nói thêm gì: “Bây giá» cô đừng há»i gì cả. Lát nữa trên đưá»ng Ä‘i tôi sẽ nói chuyện vá»›i cô sau. Dá»n dẹp nhanh rồi mưá»i phút nữa chúng ta lên đưá»ng.â€
Äồng Yên suy nghÄ© má»™t chút rồi đồng ý.
Cô cảm thấyChutổng biên nhất định là muốn đi gặp Lăng Khiên, mà cô bây giỠcũng rất muốn gặp ai kia.
Hai giá» chiá»u, Lăng Khiên cùng Tư Triết Ä‘i và o kà túc xá cá»§a Viá»…n Äông, liếc nhìn phòng chá» thì thấy thân ảnh quen thuá»™c kia. Hôm nay cô mặc bá»™ đồng phục công ty mà u tÃm nhạt, áo sÆ¡ mi trắng ở bên trong, phÃa trên là thẻ nhân viên mà y bạc, tóc được buá»™c lá»ng lẻo phÃa sau, thanh lệ mà không mất Ä‘i sá»± chững chạc.
Anh cúi đầu dừng laji một chút, ngoắc ngoắc khóe miệng đi tới.
Hai ngưá»i ở phòng chá» nghe thấy tiếng động thì láºp tức đứng lên.Chutổng biên cưá»i giả lả, cất tiếng: “Lăng tổng, cuối cùng ngà i cÅ©ng trở vá». Chúng tôi chá» ngà i từ trưa đến giá».â€
Lăng Khiên không có nhìn lãoChu, mà hÆ¡i nhÃu mà y nhìn Äồng Yên: “Ăn cÆ¡m trưa chưa?â€
Äồng Yên nghe giá»ng nói khà n khà n má»m nhẹ cá»§a anh thì mặt đỠlên, nhẹ nhà ng lắc đầu.
Lăng Khiên trá»±c tiếp ôm lấy bả vai cô, lúc xoay ngưá»i nhìn lãoChunhà n nhạt mở miệng: “Phòng bà n công việc ở lầu tám.Chutổng biên má»™t mình Ä‘i Ä‘i, sẽ có nhân viên tương quan dùng ngà i thảo luáºn chi tiết công việc sau.â€
Äồng Yên nhìn bá»™ mặt kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm cá»§a lão Chu thì cưá»i hì hì, bị Lăng Khiên ôm ra đến cá»a, Ä‘i qua Tư Triết thì nhìn anh le lưỡi, coi như chà o há»i anh.
Tư Triết hÆ¡i trố mắt nhìn bóng lưng cá»§a hai ngưá»i rá»i Ä‘i, hoảng hốt má»™t lúc lâu, đè lại cảm giác nhà n mạt mất mát không rõ xuống, xoay ngưá»i hưá»ng vá» phÃa Chu tổng biên Ä‘ang ngây ngốc mở miệng: “Chu tổng biên, xin má»i Ä‘i bên nà y.â€
Trong phòng anh không gian ưu nhã.
Äồng Yên cúi đầu ngoan ngoãn ăn cÆ¡m, Lăng Khiên ngồi dối diện vá»›i cô, thỉnh thoảng giúp cô gắp má»™t thức ăn, trong mặt sá»§ng nịnh và nụ cưá»i ôn hòa toan tÃnh.
“Anh má»™t chút cÅ©ng không ăn sao?†Äồng Yên nhìn anh, trong lòng nho nhá» Ä‘au lòng. Chỉ má»›i không gặp anh má»™t tuần mà cô cảm thấy ngưá»i đà n ông trước mặt nà y gầy Ä‘i không Ãt.
Lăng Khiên cưá»i lắc đầu, múc cho cô thêm má»™t bát canh nữa, đưa tá»›i: “Em mau ăn Ä‘i. Là m sau lại ngốc như váºy hả? Äến mà không gá»i Ä‘iện báo trước cho anh biết.â€
Äồng Yên nhá» giá»ng trả lá»i: “Em sợ anh Ä‘ang báºn việc.â€
Ãnh mắt anh trở nên cà ng ôn nhu, cưá»i cưá»i: “Váºy thì cÅ©ng phải ăn cÆ¡m trước chứ.â€
Cô từ từ uống canh, có chút á»§y khuất nói: “Lão Chu gấp đến độ như sắp phát Ä‘iên, em là m sao dám Ä‘i ăn cÆ¡m chứ.â€
Lăng Khiên nhìn bá»™ dạng cau mà y cá»§a cô mà không khá»i báºt cưá»i, nhéo nhéo mÅ©i cô nói: “Cho ông ta đáng Ä‘á»i.â€
Co do dá»± má»™t chút rồi mở miệng há»i anh: “Anh tại sao lại muốn ngưng tất cả hợp đồng váºy?â€
Ãnh mắt Lăng Khiên ảm Ä‘i má»™t chút, cúi đầu trầm mặc và i giây: “Chuyện là m ăn em đừng quan tâm. Chỉ cần em thanh thản ổn định công việc là tốt rồi.â€
Cô vếnh vếnh miệng: “Anh là m cho ông ta thảm đến như váºy, ông ta khẳng định sẽ háºn chết em. Em có thể thanh thản ổn định công việc má»›i là lạ.â€
Lăng Khiên trong mắt hiện lên tia bén nhá»n, cưá»i lạnh má»™t chút: “Nếu ông ta dám khi dá»… em, anh sẽ xá» lý ông ta.†Anh nói xong dừng lại má»™t chút, rồi ánh mắt phức tạp nhìn cô nói: “Yên Yên. Hay em từ chức Ä‘i rồi chuyển tá»›i Viá»…n Äông là m việc Ä‘i.â€
Trong mắt cô hiện lên tia bi thương, để muá»—ng xuất nhẹ lắc đầu: “Em rất thÃch công việc bây giá», không muốn nghỉ việc.â€
Lăng Khiên ánh mắt hÆ¡i ảm đạm, má»™t lát sau cưá»i cưá»i, giÆ¡ tay lên vuốt vuốt tóc cô nói: â€œÄÆ°á»£c. Nghe theo em.â€
Lúc anh đưa cô trở lại phòng là m việc cá»§a mình thì nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a quản lý bá»™ hiệp ước, nói là Chutổng biên căn bản không muốn nói chuyện Ä‘iá»u khoản bá»™i ước vá»›i bá»n há», mặt mÅ©i nhăn nhó dây dưa hồi lâu rồi bá» Ä‘i.
Lăng Khiên cưá»i cưá»i, lấy Ä‘iện thoại di động ra gá»i Ä‘iện choChutổng biên.
“Alo? Lăng tổng. Bây giá» tôi muốn nói chuyện má»™t chút vá»›i ngà i có được hay không?â€
Lăng Khiên ngồi xuống ghế da rá»™ng rãi, đặt Äồng Yên ngồi ở trên đùi mình, cằm đặt trên bả vai nhá» bé yếu á»›t cá»§a cô, cưá»i nói: “Chutổng biên, bây giá» tôi rất nhiá»u việc, không thể gặp ông được. Chuyện hợp đồng ông chuẩn bị tà i liệu Ä‘i, chúng ta hôm nà o bà n lại. Bây giá» tôi muốn nói vá»›i ông má»™t chuyện khác.â€
Chutổng biên nghe được giá»ng nói cá»§a anh có chút thá»a hiệp, láºp tức đáp: “Ngà i nói Ä‘i. Ngà i nói Ä‘i.â€
Lăng Khiên cố hôn Äồng Yên má»™t cái, thấy mặt cô láºp tức đỠlên thì cưá»i khẽ, rồi trầm ổn nói: “Gần đây bên tối hÆ¡i báºn, không tìm được ngưá»i, ông có thể cho Äồng Yên tá»›i đây giúp Ä‘iwx chút có được hay không?â€
Äồng Yên kinh ngạc quay đầu khó hiểu nhìn anh.
Lăng Khiên lại hôn lên chóp mÅ©i cô thêm má»™t cáu, cúi đầu nghe được tiếng đồng ý cá»§a ngưá»i bên kia Ä‘iện thoại rồi má»›i tắt Ä‘iện thoại.
Äồng Yên mÃm môi cúi đầu không nhìn anh, thân thể khẽ kháng cá»±, khuôn mặt nhá» nhắn trà n ngáºp kháng nghị.
Anh cÅ©ng không há» giáºn, Ä‘em cô nhu hòa ôm tháºt chặt trong ngá»±c. Nhiá»u ngà y trống vắng cùng nhá»› nhung nhu váºy và o giá» khắc nà y má»›i được giảm boét. Có má»™t số việc anh không muốn nói quá nhiá»u, nhưng hy vá»ng chÃnh cô có thể hiểu được rằng: Anh cưng chiá»u cô, yêu cô nhưng sẽ không dung túng cô vô chừng má»±c, anh có thể không so Ä‘o việc cô giấu diếm anh má»™t lần, nhưng anh tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện như váºy xảy ra má»™t lần nữa. Ngưá»i đà n ông kia đối vá»›i cô ảnh hưởng quá lá»›n, anh không Ä‘em cầm được lòng cô, chỉ có thể Ä‘em cô giam cầm ở bên ngưá»i mà thôi.
Äồng Yên ở trong ngá»±c anh cứng ngắc trong chốc lát, ngẩng đầu định nói chuyện vá»›i anh thì nhìn thấy anh nhắm mắt lại, sắc mặt có chút tái nhợt.
“Anh là m sao váºy?â€
Anh không có mở mắt, lắc đầu, tá»±a và o bả vai cô hô hấp có chút nặng ná».
Äồng Yên sá» sá» trán anh, hình như có hÆ¡i nóng, ôn nhu há»i: “Anh khó chịu ở đâu à ? Bị ốm rồi?â€
Lăng Khiên kéo tay cô xuống cầm trong ngá»±c, khà n khà n nói: “Ngoan ngoãn má»™t chút Ä‘i. Äừng há»i anh nữa, để anh nghỉ ngÆ¡i má»™t lát. Mệt chết Ä‘i được.â€
Sau đó cô không mở miệng nữa, cÅ©ng chẳng động Ä‘áºy, chỉ ngoan ngoãn để anh ôm. Nhìn anh mệt má»i không chịu được, mi tâm nhăn lại thì tất cả bất mãn cùng oán trách trong lòng cô dần dần tan biến hết, chỉ lưu lại sá»± Ä‘au lòng sâu sắc.
Cô không thể hiểu được cách là m cá»§a anh. Äối vá»›i việc anh không có theo ý cô chỉ toà n hà nh động má»™t cách bá đạo thì cảm thấy có chút á»§y khuất, nhưng không thể nà o nói không vá»›i anh được. Không biết tại sao, cô cảm thấy ngưá»i đà n ông cưá»ng thế nà y rất cô đơn. Anh đã nhiá»u lần ở trước mặt cô toát ra vẻ cô đơn cùng yếu Ä‘uối là m cô không đà nh lòng cá»± tuyệt quyết định cá»§a anh. Cô sợ sẽ là m tổn thương anh.
Hết chương 21.
Vi: Hehe. ÄÃnh chÃnh lại 1 chút. Truyện còn 31 chương và 2 ngoại truyện. Vi dá»± định khoảng tháng 6 là hoà n thà nh. Hôm qua type nhầm. Sr xD :â€>.
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
21-03-2012, 12:02 PM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 22 - Äã Yêu Anh
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Editor: VitaminB2
Lăng Khiên chỉ nghỉ ngÆ¡i không tá»›i ná»a tiếng, thư ký cá»§a anh đã gá»i Ä‘iện thoại há»i rằng há»™i nghị lúc ba rưỡi có há»§y bá» hay không. Äồng Yên nghe được anh trả lá»i là không cần.
“Anh không ngá»§ sao?†Cô nhìn anh nhẹ nhà ng há»i, đôi mắt to trong trẻo trà n ngáºyp Ä‘au lòng.
Lăng Khiên chống trán mình lên trán cô, trong mắt nồng Ä‘áºm ý cưá»i, anh không có gáºt đầu cÅ©ng chẳng lắc đầu, chỉ nhìn cô như váºy cho đến ý má cô hiện lên mà u hồng nhạt má»›i nhẹ cưá»i cưá»i, vá»— vá»— mông cô, chỉ chỉ và o giá sách trong lòng: “Em ngoan ngoãn Ä‘á»c sách chỠđến khi anh quay lại nhé.â€
Cô đứng lên gáºt đầu, thấy anh vá»— vá»— vai hai cái thì đưa tay đặt ở vai anh khẽ xoa, nhẹ véo.
Lăng Khiên hÆ¡i sá»ng sốt má»™t chút, sau đó nhắm mắt cúi đầu mÃm môi không nói gì, khóe miệng giương lên độ cong nho nhá», bên tai nhà n nhạt á»ng Ä‘á». Cảm nháºn bà n tay nhá» bé mà má»m mại cá»§a cô lúc mạnh lúc yếu xoa bóp gáy mình, má»™t tráºn cảm giác tê dại trong nháy mắt truyá»n khắp toà n thân anh, dẫn tá»›i cÆ¡ thể anh dần dần căng thẳng.
Mấy phút sau, anh mở mắt kéo hai tai cô xuống, quay đầu mỉm cưá»i nhìn chăm chăm và o hai má đỠá»ng cá»§a cô, cầm bà n tay cô lên miệng hôn má»™t chút, đứng dáºy ôm cô rồi nói: “Anh Ä‘i há»p đây.â€
Äồng Yên gáºt đầu, khẽ căn môi không dám nhìn thẳng và o mắt anh, sợ rằng mình sẽ chết chìm khi ánh mắt anh trà n đầy nhu tình. Cho đến khi âm thanh đóng cá»a vang lên, cô má»›i ngẩng đầu nhìn. Trên mặt là nụ cưá»i hạnh phúc.
Cô tá»›i bên tù sách láºt xem, tầm mắt chú ú ở tầng dước chống chất mấy quyển sách kịch bản hấp dẫn, ánh mắt cô sáng ngá»i rồi chá»n lấy mấy quyển ngồi xuống ghế sa lon chăm chú Ä‘á»c. Thá»i há»c đại há»c cô có hai mÆ¡ ước, má»™t là gả cho Tiếu Diệc Trần, hai là má»™t ngà y nà o đó có thể tá»± mình biên kịch được má»™t bá»™ phim.
Cô hết sức chăm chú Ä‘á»c kịch bản, ánh mắt vui vẻ sáng ngá»i, trên mặt hưng phần cùng vui sướng. Cho đến táºn khi nháºn thấy cổ ê ẩm, ngẩng đầu lên má»›i phát hiện mặt trá»i không biết từ lúc nà o đã ở chân trá»i phÃa tây rồi. Cô cưá»i yếu á»›t Ä‘i tá»›i bên cá»a sổ sát đất nhìn ra ngoà i, chân trá»i ánh nắng chiá»u tô Ä‘áºm má»™t vòng trá»i chiá»u, từ kẽ hở cá»§a những đám mây phát ra ánh sáng nhà n nhạt, đẹp tá»›i mức là m hồn say thần mê kẻ khác.
Lăng Khiên đẩy cá»a Ä‘i và o nhìn thấy thân ảnh xinh xắn được bao phá»§ bở sắc trá»i chiá»u, cá»™ng thêm vẻ đẹp trong sáng thuần khiết, giá» cô giống như là Thiên Sức nÆ¡i trần thế. Anh nhẹ nhà ng Ä‘i tá»›i, dừng ở phÃa sau ôm lấy eo cô, cằm đặt nhẹ lên đỉnh đầu cô, cảm giác được thân thể cô run rẩy, cưá»i cưá»i, ở bên tai cô má»m nhẹ mở miệng: “Em Ä‘ang nhìn gì váºy?â€
Äồng Yên quay đầu nhìn anh, cưá»i má»™t cái rồi laij lần nữa nhìn vá» phương xa: “Trá»i chiá»u tháºt là đẹp.â€
Lăng Khiên đưa mặt vá» phÃa trước hôn lên mặt cô, không nói gì, cảm nháºn đáy lòng mình hạnh phúc.
Äồng Yên cúi đầu cưá»i yếu á»›t, tá»±a và o trên ngưá»i anh, nhắm mắt cảm giác được anh hôn, trong lòng dần dần dâng lên ấm áo. Cảm giác thá»a mãn nà y là m cho tâm tình cá»§a cô bình thản mà an bình.
“Buổi tối anh có bữa tiệc, má»™t lát nữa anh sẽ bảo tà i xế đưa em vá» nhà .†Anh Ä‘i tá»›i ghế sa lon, nhìn thoáng qua táºp kịch bản ở trên bà n, khẽ kinh ngạc má»™t chút, khóe miệng loan loan, thu dá»n đồ rồi bá» và o giá sách.
Äồng Yên sá»a sang chéo áo lắc đầu: “Không cần đâu. Em bắt xe trở vá» là được rồi.†Sau khi nói xong ngẩng đầu nhìn anh, mÃm môi do dá»± há»i: “Sẽ rất muá»™n sao?â€
Lăng Khiên hai tay ôm lấy lưng cô, khom lưng má»™t chút hôn lên môi cô, cưá»i cưá»i: “Dù muá»™n anh cÅ©ng sẽ qua tìm em. Ở nhà chá» anh nhé.â€
Äồng Yên đỠmặt, cầm lấy túi xách nói nhá»: “Thiếu gia à , uống Ãt rượu thôi nhé.â€
Lăng Khiên cưá»i không đáp, đưa tay khẽ vuốt trán cô, vén mấy sợi tóc lòa xòa trước mặt và o sau tai, nhìn vá» phÃa ánh mắt cô ôn nhu mà lưu luyến, ngón tay nhẹ vuốt ve gương mặt cô, cuối cùng cúi ngưá»i ấn má»™t nụ hương lên trán cô, đồng thá»i lẩm bẩm: “Ừ.â€
Sau khi vá» nhà , Äồng Yên chỉ nấu má»™t bữa ăn đơn giản, sau khi ăn xong thì mở máy tÃnh ra, mở ra và i đỠcương văn chương, nhìn má»™t chút kịch bản đã Ä‘á»c buổi trưa. Co lại có ước muốn muốn sáng tác, đáy lòng nổi lên kÃch động không khẽ chế được từ lâu cô đã chưa có. Cô cảm thấy rằng từ khi ở cùng má»™t chá»— vá»›i Lăng Khiên, anh đã mang cho cô rất nhiá»u Ä‘iá»u tốt đẹp.
Äêm đó Lăng Khiên đến nhà trá» cá»§a cô lúc gần ná»a đêm, ôm cô đứng bên cá»a sổ.
Trong bóng đêm sâu thẳm, mặt trăng sáng rỡ trên bầu trá»i, hÆ¡i thở má»™t sâu má»™t máºp má» trà n ngáºp trong không khÃ.
Cô há»i: “Tại sao anh lại uống nhiá»u rượu như váºy?â€
Anh nói: “Thân bất do kỷ.†(Việc không theo ý muốn của bản thân, bất đắc dĩ)
Cô nói: “Anh không quan tâm đến thân thể mình má»™t chút gì cả.â€
Anh nói: “Em Ä‘au lòng à ?â€
Cô nói: “Biết em Ä‘au lòng sao?â€
Anh cưá»i, cưá»i đến giống như má»™t đứa trẻ, mặt chôn chặt và o gáy cô, cả ngưá»i nhẹ nhà ng rung động.
Cô cÅ©ng cưá»i, nhìn những ngôi sao phát sáng trên bầu trá»i Ä‘en bao la, má»™t đôi mắt trong suốt như thá»§y tinh.
Bầu trá»i lấp lãnh những ánh sao trong sáng, mặt trăng tá»a ra ánh mắt sáng ngá»i mà mát dịu, nhu hòa chiếu lên trên thân thể hai ngưá»i. Má»™t cảnh đẹp hà i hòa ấm áp không lá»i nà o diá»…n tả được.
Tình yêu như váºy nồng Ä‘áºm thêm từng chút từng chút má»™t, lặng yên không má»™t tiếng động, từ từ thấm và o trong lòng hai ngưá»i, theo nhịp đạp cá»§a trái tim truyá»n đến khắp cÆ¡ thể.
Thứ sáu, lúc nháºn được Ä‘iện thoại cá»§aChutổng biên, Äồng Yên Ä‘ang được Lăng Khiên ôm ở trên đùi ngồi trên ghế salon, chăm chú nghiên cứu kịch bản. Cô lấy Ä‘iện thoại ra, thấy phÃa trên hiện mã số thì cau cau mÅ©i, từ trên chân Lăng Lhieen trượt xuống, thoát khá»i tay anh Ä‘i ra cá»a má»›i ấn nút nghe.
“Alo?Chutổng biên.â€
“Äồng Yên à ? Ở chá»— Lăng Khiên vẫn còn báºn sao?†Giá»ng nói cá»§aChutổng dè dặt, tháºn trá»ng.
Cô nhìn Lăng Khiên má»™t cái, anh Ä‘ang Ä‘i tá»›i bên cạnh bà n là m việc lấy Ä‘iếu thuốc, suy nghÄ© má»™t chút rồi đáp: “Công việc cÅ©ng không bá» bá»™n lắm.†Nói xong le lước, căn bản là cô không há» báºn rá»™n chút nà o, ba ngà y nà y, trừ việc nghiên cứu kịch bản ra thì cô chẳng phải là m gì hết.
“Váºy thì xế chiá»u hôm nay cô có thể quay vá» công ty má»™t chuyến được không? Tiếu tổng cá»§a táºp Ä‘oà n Trần Dương muốn tá»›i đây bà n bạc chuyện chuyên mục.â€
Äồng Yên khẽ cắn môi, nói tháºt nhá»: “Ngà i chá» má»™t chút.†Sau đó che Ä‘iện thoại nhìn Lăng Khiên mở miệng: “Lão Chu nói rằng buổi trưa em phải vá».â€
Lăng Khiên cúi đầu gõ tà n thuốc, giương mắt nhìn cô, trên mặt rất bình tÄ©nh: “Chuyện gì?â€
“Chuyện công việc.†Giá»ng trả lá»i cá»§a cô rất thấp.
Lăng Khiên đáy mắt nhẹ nhà ng rung động, bóp tắt Ä‘iếu thuốc, vuốt vuốt mi tâm rồi trở lại ghế là m việc, quay đầy nhìn vá» phÃa cô nhà n nhạt mở miệng: “Em muốn trở vá» thì cứ trở vá» Ä‘i.â€
Äồng Yên khẽ sá»ng sốt má»™t chút, cô không nghÄ© rằng anh lại đồng ý, ngẩng đầu đối diện nghiên cứu ánh mắt anh, không hỠôn nhu giống ngáy thưá»ng, hai con ngưá»i Ä‘en lá»™ rõ sá»± tối tăm, cô hưá»ng Ä‘iện thoại nói: â€œÄÆ°á»£câ€, rồi Ä‘em kịch bản trên bản trả sá»a lại má»™t chút, sau đó cầm lấy túi xách cá»§a mình Ä‘i vá» phÃa cá»a.
Trong lúc đó Lăng Khiên cÅ©ng không há» nhìn cô má»™t cái, chẳng qua chỉ chăm chú nhìn mà n hình máy tÃnh, hai tay nắm chặt thà nh quyá»n.
Äồng Yên Ä‘i được và i bước, dừng lại má»™t chút rồi quay lại Ä‘i tá»›i bên cạnh anh, nhìn anh nói nhá»: “Tháºt ra thì tổ em chịu trách nhiệm vá» chuyên mục mưá»i năm phát triển cá»§a Trần Dương. Lão Chu nói rằng buổi trưa Tiếu Diệc Trần sẽ sang công ty há»p, bảo em trở vá».†Nói xong bồi thêm má»™t câu: “Thá»±c ra thì em không muốn trở vỠđâu.â€
Lăng Khiên nghe xong lá»i cô nói, hai tay Ä‘ang nắm chặt thà nh quả đấm từ từ buông ra, thần sắc âm trầm ảm đạm trong nháy mắt biến mất, thay và o đó là nụ cưá»i tháºt sâu, không há» kìm nén được sá»± kÃch động.
Anh thuáºn tay giống như là chỠđợt trừng phạt tiểu tá», ôm cô tháºt chặt và o lòng, đặt cô ngồi trên đùi, nhìn thẳng và o ánh mắt cô, khóe miệng loan loan: “Váºy thì em đừng trở vá» nữa.†Sau đó không để cho cô cÆ¡ há»™i mở miệng, thẳng tiếp vẫn liá»…u Ä‘i tá»›i (NghÄ©a là hôn ý :â€>).
Ná»a giá» sau, Äồng Yên mặt đỠhồng lấy Ä‘iện thoại ra gá»i cho lãoChu.
“Äồng Yên à ? Bao giá» thì cô bá» váºy hả? Tiếu tổng sẽ tá»›i ngay bây giá» Ã .â€
Äồng Yên quay đầu né tránh sá»± quầy rầy cá»§a ai đó, giảm thấp âm thanh trả lá»i: “Chutổng biên à , tháºt ngại quá. Tôi bây giá» có chút báºn việc rồi, không thể trở vỠđược à .â€
Lăng Khiên nghe được lá»i cô nói, cưá»i đến không thể giảo hoạt hÆ¡n được nữa, cúi đầu thổi khà nóng bên tai cô: “Em bá» bá»™n nhiá»u việc sao?â€
Gương mặt Äồng Yên nhanh chóng đỠbừng, ứng phó thêm má»™t hai câu rồi tắt Ä‘iện thoại, sau đó giãy dụa muốn đứng dáºy.
Lăng Khiên buá»™c chặt hai cánh tay, Ä‘em cô vững và ng ôm trong ngá»±c, cằm cá» cá» lên chán cô: “Bây giá» khả năng nói dối cá»§a em ngà y cà ng cao à nha. Mặt không đỠtim không nhảy. Tháºt là xấu.â€
Äồng Yên cảm thấy má»™t tráºn quẫn bách, bất mãn phản bác: “Còn không phải Ä‘á»u tại anh sao?â€
Lăng Khiên như có Ä‘iá»u suy nghÄ© nhìn cô trong chốc lát, sau đó nhếch miệng cưá»i má»™t tiếng, nhéo nhéo cái mÅ©i cô: “Em có thể nói dối bất cứ ai cÅ©ng được, nhưng phải đồng ý vá»›i vÄ©nh viá»…n không bao giá» giấu diếm anh bất cứ Ä‘iá»u gì. ÄÆ°á»£c không?â€
Cô nghiêng đầu suy nghÄ© má»™t chút rồi ngoan ngoãn gáºt đầu.
Lăng Khiên cưá»i, hôn trán cô má»™t cái: “Hai ngà y sau em có rảnh không?â€
“Chắc là có. Có chuyện gì anh?â€
“Anh dẫn em Ä‘i săn thú.â€
Buổi tối Lăng Khiên theo thưá»ng lệ Ä‘i tiếp khách hà ng, Äồng Yên vừa ăn cÆ¡m ở bên ngoà i, vừa vá» tá»›i nhà thì nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a Tiếu Diệc Trần. Cô nắm chặt Ä‘iện thoại nhìn má»™t lúc lâu má»›i nhấn nghe.
“Alo?â€
“Em lúc chiá»u ở Viá»…n Äông sao?†Tiếu Diệc Trần không có dư thừa lá»i khách sáo mà đi thẳng và o vấn Ä‘á».
“Äúng váºy.†Gióng cô rất thấp, rất nhạt.
Tiếu Diệc Trần lúc nà y Ä‘ang đứng trên ban công ở nhà hà ng nà o đó. Xế chiếu lúc anh tá»›i công ty Thụy Hi thì không gặp được cô,Chutổng biên nói rằng cô được Viá»…n Äông mượn sang trợ giúp. Lúc anh trở lại công ty không cách nà o táºp trung lại tinh thần cho được, cho đến khi vừa rồi trong khi tiếp khách uống rất nhiá»u rượi, Ä‘i ra ghế lô ngồi rốt cục không nhịn được nữa gá»i Ä‘iện cho cô, nghe thấy giá»ng nói cô lãnh đạm lại không biết nên nói gì nữa.
“Yên nhi, như váºy không giống tÃnh cách cá»§a em.â€
Tiếu Diệc Trần đốt má»™t Ä‘iếu thuốc, lá»™ ra sá»± cô đơn: “Em tháºt sá»± từ bá» nguyên tắc cá»§a chÃnh mình rồi sao? Yên nhi mà anh biết là má»™t ngưá»i có tá»± chá»§, có mÆ¡ ước, cho tá»›i giá» vẫn là má»™t ngưá»i kiên cưá»ng, tuyệt đối sẽ không phụ thuá»™c và o bất cứ má»™t ngưá»i đà n ông nà o.â€
Äồng Yên trong lòng run bần báºt, nhất thá»i không phản bác được lá»i nà o.
Tiếu Diệc Trần không nghe được âm thanh trả lá»i cá»§a cô, cưá»i khổ má»™t cái rồi nói tiếp: “Anh cho là tôn trá»ng má»›i là sá»§ng nịnh vá»›i em, lại không nghÄ© rằng bá đạo thÃch hợp cÅ©ng có thể bắt được em vững và ng. Sá»›m biết như váºy ban đầu em nói chia tay anh có chết cÅ©ng không đồng ý. Yên nhi, em nói cho anh biết có phải em Ä‘ang trừng phạt anh lúc đó đã dá»… dà ng buông tay phải không?â€
Cô ngây ngốc má»™t chút rồi theo bản năng mở miệng: “Không phải.â€
“Váºy thì đây là cái gì? Chẳng lẽ chỉ qua mấy tháng em đã yêu hắn sao? Yên nhi, anh không tin, tuyệt đối không tin! Anh biết em từ khi em còn là má»™t đứa trẻ mặc quần uêns, anh dắt tay em lúc em Ä‘eo cặp sách nhá» buá»™c tóc Ä‘uôi ngá»±a, cưá»i vá»›i anh rất ngâu ngô. Khi anh tá» tình vá»›i em, lúc đó em đã đỠmặt mỉm cưá»i gáºt đầu đáp ứng, Ở năm thứ hai trung há»c, giá» tá»± há»c kết thúc muá»™n lại đột nhiên bị cúp Ä‘iện, anh đã lấy Ä‘i nụ hôn đầu tiên cá»§a em. Em còn nói vá»›i anh rằng: “Diệc Trần, em yêu anh!â€. Yên nhi, tất cả má»i việc cho đến bây giá» anh vấn không quên, vẫn còn cất giữ trong lòng. Váºy thì sao em lại có thể Ä‘i yêu ngưá»i khác? Yên nhi, anh không đồng ý!â€
Äồng Yên trên mặt đã sá»›m trà n ngáºp nước mắt, những kà ức nà y từng là động lá»±c sống duy nhất cá»§a cô. Ở nước ngoà i ba năm, hÆ¡n má»™t ngà n ngà y, cô Ä‘á»u dá»±a và o những kà ức tốt đẹp nà y để tiếp tục cuá»™c sống. Trở lại má»™t năm, những đêm tịch mịch cô cÅ©ng Ä‘á»u dá»±a và o những Ä‘iá»u nà y để vượt qua. Khi cô cuối cùng quyết định không lừa mình dối ngưá»i. muốn quên Ä‘i những thá»i Ä‘iểm khó khăn cá»§a cuá»™c sống, vết thương sắp khép lại kia lại mạnh mẽ rách toạc ra, những chuyển cÅ© máu chảy đầm đìa là m cho lòng cô nhát mắt Ä‘au đớn đến hÃt thở không thông.
Nước mắt liên tiếp chảy ra, ná»—i Ä‘au trong lòng hÆ¡i giảm bá»›t, cô hướng Ä‘iện thoại di động khà n khà n mở miệng: “Diệc Trần, có câu há»i em định sẽ mãi mãi không bao giá» há»i anh. Anh cảm thấy không thể chấp nháºn như váºy, váºy thì anh nói cho em biết, chúng ta quen biết nhau hai mươi mấy nắm, yêu nhau bốn năm, tại sao anh đối vá»›i em không có má»™t chút tÃn nhiệm nà o? Tại sao anh lại kết hôn vá»›i ngưá»i khác?â€
Tiếu Diệc Trần gục trên lan can, chôn chặt mặt và o trong lòng bà n tay, bả vai pháºp phồng má»›i đáp: “Tháºt xin lá»—i, Yên nhi. Anh lúc đó bị sá»± tức giáºn cùng vá»›i ghen tị là m cho choáng váng đầu óc, vì váºy má»›i rối loạn tâm trÃ. Anh rất hối háºn. Yên nhi, cho anh thêm má»™t cÆ¡ há»™i nữa được không? Anh sẽ ná»™p đơn ly hôn lên tòa án, cho anh thá»i gian thêm ba tháng nữa được không?â€
Äồng Yên lau nước mắt, Ä‘i ra sân thượng ngá»a đầu nhìn lên bầu trá»i đầy sao, cúi đầu giá»ng nói lá»™ ra thương cảm: “Diệc Trần, cháºm mất rồi. Em đã yêu anh ấy.â€
Hết chương 22
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
21-03-2012, 12:03 PM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 23 - Nam Nhân Hữu Tình
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Sáng sá»›m ngà y thứ bảy, Lăng Khiên đến đón Äồng Yên Ä‘i đến khu săn thú. Lên xe, Äồng Yên tá»±a và o lưng ghế có chút buồn ngá»§.
Lăng Khiên đưa tay sá» sá» trán cô, nhướng mà y há»i: “Sắc mặt em là m không tốt lắm. Äêm qua ngá»§ không ngon à ?â€
Äồng Yên nhẹ nhà ng nắm lấy tay anh, quay đầu nhìn mặt anh mỉm cưá»i lắc đầu: “Không có gì đâu anh. Äêm qua trước khi Ä‘i ngá»§ em uống ly cà phê có chút khó ngá»§.â€
“Phải Ä‘i đưá»ng hÆ¡n má»™t giá» má»›i đến nÆ¡i. Em ngá»§ má»™t lát Ä‘i. Äến nÆ¡i anh sẽ gá»i em.â€
Cô gáºt đầu, rồi nhắm mắt ngá»§.
Lúc dừng chỠđèn xanh, Lăng Khiên cởi áo khoác ngoà i đắp lên ngưá»i cô, nhìn khuôn mặt lúc ngá»§ cá»§a cô. Ãnh mắt anh dị thưá»ng nhu hòa, cúi đầu hôn nhẹ và o môi cô, thấy cô bất mãn nhÃu mà y thì cưá»i cưá»i.
Chá»— nhóm Lăng Khiên lá»±a chá»n săn thú là má»™t khi rừng ráºm không có khai phá, xe chạy dá»c theo má»™t lối nhá» trá»±c tiếp đến trước má»™t căn nhà gá»— hai tầng. Lúc nà y Lục Tư Triết và Là Duệ đã đến rồi, Ä‘ang báºn rá»™n khuân đồ sắp xếp trong nhà .
Xe vừa dừng lại thì Äồng Yên cÅ©ng tỉnh. Nhìn khung cảnh bên ngoà i cá»a sổ có chút mê man dụi dụi mắt. Anh nhìn vẻ mặt đáng yêu cá»§a cô mà không khá»i báºt cưá»i, vuốt vuốt tóc cô: “Vẫn buồn ngá»§ à ?â€
Cô quay sang nhìn anh há»i: “Äây là nÆ¡i nà o váºy anh?â€
“Khu rừng ráºm nguyên thá»§y nhất.†Nói xong anh mở cá»a xe nhảy xuống, rồi Ä‘i sang chá»— cô mở cá»a xe kéo cô xuống.
Lục Tư Triết là ngưá»i đầu tiên ra đón, cưá»i hì hì hướng Äồng Yên chà o há»i: “Äồng Yên, xin chà o.â€
Äồng Yên mỉm cưá»i ngá»t ngà o nhìn Tư Triết, vừa định nắm lấy tay anh thì đã bị Lăng Khiên kéo lại: “Không được cho cáºu ta chạm và o.â€
Lục Tư Triết hung hăng trừng mắt anh má»™t cái: “Có ngưá»i nà o má»™t giây cÅ©ng không ngừng coi chừng cô ấy không? Nếu không tôi nhất định sẽ mò tá»›i.â€
Lăng Khiên khiêu mi trợn mắt: “Cáºu cứ thá» xem.â€
Äồng Yên nhìn bá»™ dạng ta trừng ngươi ngươi trừng ta cá»§a hai ngưá»i bá»n há» mà báºt cưá»i. Lăng Khiên cúi đầu hôn lên chóp mÅ©i cô má»™t cái rồi Ä‘i tá»›i bên má»™t ngưá»i đà n ông anh tuấn, cưá»ng tráng mở miệng: “Bên trong cÅ©ng thu tháºp xong rồi sao?â€
Lý Duệ gáºt đầu, sau đó có chút tìm tòi nghiên cứu nhìn Äồng Yên, qua má»™t lúc lâu đột nhiên vá»— vá»— đầu: “Em không phải là vị hôn thê ngà y trước cá»§a Quăng* Khiên sao? (Chú thÃch cá»§a tác giả: há»c theo ngưá»i Bắc Kinh uốn lưỡi âm cuối)
Hai tiếng ho khan “Khụ†vang lên, Äồng Yên khuôn mặt nhá» nhắn trong nháy mắt trắng và i phần, nắm tháºt chặt lấy tay Lăng Khiên, giương mắt có chút e sợ nhìn Lý Duệ chà o há»i: “Chà o anh. Em là Äồng Yên.â€
Lý Duệ sá»ng sốt má»™t chút, nhìn thấy sắc mặt xanh trắng cá»§a Lăng Khiên lại nhìn thấy ánh mắt ám hiệu cá»§a Lục Tư Triết, hắng giá»ng má»™t cái rồi há» há» mở miệng: “Chị dâu, em là Lý Duệ. Äá»u là bạn cùng phòng vá»›i Lăng Khiên!â€
Má»™t tiếng “Chị dâu†là m cho sắc mặt Ä‘ang trắng cá»§a Äồng Yên láºp tức chuyển hồng, đồng thá»i sắc mặt cá»§a Lăng Khiên cÅ©ng hòa hoãn Ä‘i rất nhiá»u. Thừa dịp Äồng Yên cúi đầu xấu hổ thì anh nói nhá» và o tai Lý Duệ: “Coi như tiểu tá» ngươi cÆ¡ trÃ!â€
Thu tháºp thá»a đáng xong, Lăng Khiên đưa cô thì thăm quan nhà gá»— má»™t chút. Căn nhà tổng cá»™ng hai tầng có bốn gian phòng nhưng Ä‘á»u ở tầng hai, trong má»—i phòng Ä‘á»u có má»™t phòng vệ sinh; phòng khách, phòng ăn, phòng bếp Ä‘á»u ở tầng má»™t. Tầng hai có thông đạo có thể lên tá»›i nóc nhà . Phong cách căn nhà rất cổ xưa là m cho ngưá»i ta có loại cảm giác nhá»› vá» hồi nhá».
Lục Tư Triết và Lý Duệ ngá»§ má»™t phòng, Lăng Khiên và Äồng Yên ở cùng má»™t phòng. Äồng Yên Ä‘i theo anh cắn cắn đôi môi, bất quá cái gì cÅ©ng không nói.
Buổi trưa bốn ngưá»i ăn má»™t bữa đơn giản, toà n là các đồ ăn nhanh, hâm lại thức ăn trong lò vi sóng má»™t lúc là có thể ăn. Lý Duệ ăn rất hà o sảng, má»™t lúc có thể ăn đến hai ba bát cÆ¡m. Tướng ăn cá»§a Lục Tư Triết tháºt giống vá»›i con ngưá»i anh – ôn văn, nhÄ© nhã. Äồng Yên thì không đói bụng, chỉ ăn lấy má»™t chút. Còn Lăng Khiên cÆ¡ hồ không nhúc nhÃch đũa.
Sau khi ăn xong Lăng Khiên cùng Lý Duệ lên lầu, lúc hai ngưá»i xuống nhà thì mặc má»™t bá»™ da giả, cầm trong tay súng săn. Lý Duệ giÆ¡ lên má»™t cái túi lá»›n. Äồng Yên nhìn Lăng Khiên thì ngẩn ngưá»i không rá»i nổi mắt. Cô biết anh rất man(đẹp trai) rồi, nhưng lại không ngá» có thể man đến trình độ nà y. Quả thá»±c lúc nà y anh rất giống những ngôi sao, minh tinh trên truyá»n hình – đẹp trai đến ngây ngưá»i!
Lăng Khiên vuốt vuốt tóc Ä‘i tá»›i, cưá»i hÃp mắt rồi hôn lên mặt cô má»™t cái: “Anh vá»›i Lý Duệ ra ngoà i Ä‘i săn. Em ở nhà chá» anh vá» nhé.â€
Äồng Yên nhìn anh khó hiểu: “Em không phải Ä‘i cùng sao?â€
Lăng Khiên đốt má»™t Ä‘iếu xì gà , ngắt mÅ©i cô nói: “Máu quá tanh vì thế em không nên Ä‘i theo. Trước giá» cÆ¡m tối bá»n anh sẽ quay vá», tối nay chúng ta sẽ ăn thịt nướng.†Nói xong anh hướng Lục Tư Triết hất hất cằm nói: “Cáºu cÅ©ng nên biết Ä‘iá»u má»™t chút đấy. Nếu là m Ä‘iá»u không hay gì để tôi biết thì không xong đâu.â€
Lục Tư Triết lưá»i biếng nằm trên ghế, hướng Lăng Khiên phun ra mấy vòng khà trắng, cưá»i nhe nhởn đến mức cần ăn đánh: “Không yên lòng Ä‘i sao? Cáºu cứ Ä‘i Ä‘i a~, tôi không thể cam Ä‘oan gì vá»›i cáºu cả.â€
Lăng Khiên hung hăng lưá»m anh, dùng miệng nói nhưng không ra tiếng: “Tôi sẽ đánh chết cáºu.†rồi sau đó Ä‘eo bao tay cùng Lý Duệ Ä‘i ra ngoà i.
Sau khi nghe thấy tiếng xe việt dã cá»§a Lăng Khiên Ä‘i xa dần, Tư Triết cưá»i hì hì đến bên cạnh Äồng Yên, lấy di động ra nói vá»›i cô: “Yên Yên, chúng ta chụp má»™t kiểu ảnh Ä‘i. Äợi đến lúc cáºu ta trở vá» anh sẽ trêu tức cáºu ta đến phát Ä‘iên. Hehe!â€
Äồng Yên cÅ©ng không trốn tránh, còn hé miệng cưá»i: “Anh không sợ anh ý tÃnh sổ à ?â€
Sau khi đèn máy ảnh ở di động lóe lên má»™t cái, Lục Tư Triết mở di động ra nhìn ảnh hai ngưá»i đụng đầu thân máºt, trên mặt hiện ra nụ cưá»i thản nhiên, ôn hòa mà thư thái nhưng không cho Äồng Yên nhìn thấy, thu hồi Ä‘iện thoại cưá»i nói: “Sợ chứ. Nhưng mà anh nguyện ý sưng mặt sưng mÅ©i để đổi lấy hình dạng mặt mà y Ä‘en xì ám thương cá»§a cáºu ta a~.â€
Nói xong anh đứng dáºy, hai tay bá» và o trong túi áo khoác, ngón tay nhẹ nhà ng vuốt ve mà n hình Ä‘iện thoại, cưá»i nói: “Em có muốn hay không ra ngoà i Ä‘i dạo má»™t chút. Äây chÃnh là nÆ¡i thiên nhiên đẹp đẽ, khà háºu trong là nh, nguyên thá»§y không há» nhiá»…m bất kỳ sá»± ôn nhiá»…m nà o đâu.â€
Äồng Yên cÅ©ng đứng lên, nhìn anh oai cái đầu cưá»i hì hì nói: â€œÄÆ°á»£c ạ.â€
Tư Triết nhìn cô không có cách nà o ngăn lại hai tròng mắt linh động, lòng nhẹ nhà ng nhá»™n nhạo má»™t chút, hoảng hốt chốc lát rồi xoay ngưá»i Ä‘i vá» phÃa cá»a. Anh cảm giác mình Ä‘ang là m má»™t hà ng động được xếp và o loại nguy hiểm hạng nhất —— thiêu thân lao đầu và o lá»a!
Khu rừng ráºm nà y tháºt sá»± là không há» có má»™t dấu hiệu gì cá»§a việc tu sá»a hoặc khai thác cả, bởi vì cÆ¡ hồ ngay cả con đưá»ng tìm cÅ©ng không được, tùy ý có thể thấy được những cây đại thụ cao đến chá»c trá»i rất có khà thế, tuyệt đối không thể so sánh vá»›i những loại cây hai bên đưá»ng trong thà nh phố đã trải qua những lần tu sá»a cÅ©ng vá»›i những cây ươm được che chở cẩn tháºn. Cây trông rất ương ngạnh và uy vÅ©, lúc ngá»a đầu nhìn nó có thể cảm giác được mình vô cùng nhá» bé.
Hai ngưá»i tìm má»™t chá»— không nhiá»u cá» dại lắm ngồi xuống. Tư Triết Ä‘em áo khoác cá»§a mình trải ở bên dưới gốc cây.
“Ngồi Ä‘i. Cảm thụ má»™t chút mị lá»±c cá»§a thiên nhiên.â€
Chá» Äồng Yên cẩn tháºn ngồi xuống, anh cÅ©ng trá»±c tiếp ngồi xuống bên cạnh cô, sau đó ngẩng đầu tá»±a và o thân cây khô cao ngất phÃa sau, nhắm mắt lại, từ từ lấy lại hô hấp.
Cô cÅ©ng há»c lấy bá»™ dáng cá»§a anh, nhắm hai mắt lại, cả tâm hồn cảm nháºn được má»i thứ chung quanh. Trong rừng cây rất an tÄ©nh, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng chim hót, không ồn à o, tiếng kêu rất êm tai như là ca sỹ Ä‘ang hát váºy.
Má»™t lúc sau, Lục Tư Triết nhẹ nhà ng mở miệng: “Hai ngưá»i bây giá» Ä‘ang rất tốt sao?â€
Äồng Yên quay đầu nhìn anh, phát hiện anh vẫn Ä‘ang nhắm mắt, nên cô nhìn xuyên qua nhánh cây má»™t lát rồi gáºt đầu: “Vâng, rất tốt. Anh ấy đối vá»›i em rất tốt.†Cô cảm thấy kì quái, rõ rà ng cô vá»›i Lục Tư Triết không tÃnh là quá quen thân, cÅ©ng là đã gặp mặt qua và i lần, bình thưá»ng cÆ¡ hồ không có liên lạc, nhưng cô lại cảm thấy ngưá»i đà n ông nà y có thể tin cáºy được, giống như là má»™t lão bằng hữu nhiá»u năm rồi.
“Cáºu ấy đối vá»›i em rất dụng tâm, dụng tâm đến trình độ gần như Ä‘iên cuồng.â€
Äồng Yên mÃm môi không nói gì. Cô có thể cảm nháºn được Lăng Khiên đối vá»›i ngưá»i yêu cá»§a mình giống như hải dương váºy, sâu không thấy đáy.
“Có phải đôi khi em cảm thấy rất áp lá»±c hay không?â€
Cô khẽ gáºt đầu “Vâng†má»™t tiếng.
“Khiên ngưá»i nà y rất cố chấp, nháºn định cá»§a cáºu ta vá» chuyện tình cá»§a chÃnh mình sẽ thẳng má»™t mạch Ä‘i tá»›i đáy. Tá»±a như ban đầu đối vá»›i sá»± kiên quyết phản đối cá»§a cha mẹ, cáºu ấy vẫn dứt khoát chá»n con đưá»ng kinh doanh. Tá»±a như lần đầu gặp em, cáºu ấy quyết cả Ä‘á»i nà y chỉ yêu má»™t ngưá»i. Cho nên anh có thể hiểu được suy nghÄ© cá»§a em, có đôi khi sẽ cảm thấy không thể nà o báo đáp lại đầy đủ, trá»n vẹn đối vá»›i tình yêu cá»§a cáºu ấy. Tháºt ra thì anh cÅ©ng có loại cảm giác như váºy. Khi cáºu ấy vừa bắt đầu sá»± nghiệp, anh đã giúp má»™t phen, cho nên cáºu ấy nháºn định anh là anh em(huynh đệ) tốt, sau đó bất kể cáºu ấy là m bao nhiêu, nhiá»u năng lá»±c như váºy nhưng không há» chỉ nghÄ© cho riêng mình. HÆ¡n nữa, mặc dù Viá»…n Äông anh chỉ có hai mươi phần trăm cổ phần, hằng năm cáºu ấy cÅ©ng sẽ chia cho anh tá»›i năm mươi phần trăm hoa hồng. Cáºu ấy nháºn lấy tất cả trá»ng trách, cho dù anh cái gì cÅ©ng không quản nhưng dù cáºu ấy có mệt chết cÅ©ng sẽ không có bất kỳ yêu cầu gì đối vá»›i anh. Vì váºy mà anh chỉ có thể liá»u mạng cho mại lá»±c, nhưng dù cố gắng nhiá»u hay không Ä‘á»u cảm thấy so vá»›i những gì cáºu ấy cho anh cÅ©ng chỉ là phượng mai cá»§ ấu, có đôi cÅ©ng rất bá»±c cái tÃnh bá đạo đó, nhưng khi ngẫm nghÄ© kỹ thì anh cÅ©ng kÃnh nể cáºu ấy rất nhiá»u. Dù những việc kia cá»±c khổ thì cÅ©ng Ä‘á»u cam tâm tình nguyện, cảm thấy Ä‘á»i nà y có má»™t ngưá»i bạn tốt như cáºu ấy tháºt đáng giá.â€
Äồng Yên ngây dại, trong lòng rung động rất sâu sắc. Cô biết Lăng Khiên anh vá»›i Tư Triết quan hệ tình cảm rất tốt, hai ngưá»i dù lÆ¡ đễnh nhưng Ä‘á»u toát ra sá»± ăn ý và tương thông tâm ý là m cho ngưá»i ta khâm phục. Nhưng cô lại không nghÄ© rằng tình cảm giữa hai ngưá»i bá»n há» lại sâu Ä‘áºm đến mức như váºy. Vì báo đáo ân tình ban đầu mà luôn giữ vững hữu tình chân thà nh tha thiết không lay chuyển được đối vá»›i ngưá»i kia. Vì hoà n lại bây giá» dù có thiệt thòi cÅ©ng là hữu nghị góp má»™t viên gạch (ý là dù có thiệt thòi thì cÅ©ng không so Ä‘o, ngược lại còn cố gắng, cam tâm tình nguyện giúp đỡ hết mình). Cô rất hâm má»™ thâm tình nà y giữa hai ngưá»i bá»n há», đồng thá»i cÅ©ng cảm thấy mình tháºt may mắn mình vì đã được má»™t trong hai ngưá»i đó yêu thương.
“Lục Tư Triết à , hai chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i may mắn.†Cô ngá»a đầu lên nhìn bầu trá»i, nói tháºt nhá».
Lục Tư Triết quay đầu nhìn nụ cưá»i bình yên Ä‘iá»m tÄ©nh trên khuôn mặt cô, ánh mắt dần dần trở nên có chút mê man, sau má»™t lúc dá»i tầm mắt Ä‘i, mỉm cưá»i nói: “Không tệ. Bất quá em sau nà y có thể đừng mang cả tên lẫn há» cá»§a anh ra mà gá»i được không. Xa lạ muốn chết.â€
Äồng Yên hÆ¡i sững sá», sau đó quay đầu lè lưỡi nhìn anh: “Em biết rồi, Tư Triết tiểu bằng hữu!†(định viết là “anh bạn nhá» Tư Triếtâ€, nhưng thôi để nguyên như cv ^^).
Sau giá» ngá», ánh sáng xuyên qua bóng cây chiếu lên dung nhan xinh đẹp cá»§a cô tạo thà nh lúc tối lúc sáng là m cho nụ cưá»i cá»§a cô trở nên mÄ© lệ dị thưá»ng. Lục Tư Triết quên cả hô hấp cho đến khi từ ngá»±c truyá»n đến cảm giác Ä‘au nhói nhè nhẹ má»›i thở ra má»™t hÆ¡i dà i, sau đó anh chợt đứng lên, vá»— vá»— mông, có chút lúng túng nhìn xung quanh má»™t lát, bình phục lại tâm tình rồi hướng cô vươn tay: “Chúng ta trở vá» thôi. Chắc giá» nà y hai ngưá»i kia cÅ©ng đã quay lại rồi.â€
Äồng Yên cưá»i cưá»i đưa tay cho anh để anh kéo đứng dáºy.
Tư Triết cầm lấy bà n tay má»m mại cá»§a cô cảm thấy như có má»™t cá»— Ä‘iện cao áp trong nháy mắt xuyên lan qua toà n thân. Anh run lên má»™t cái, như bị Ä‘iện giáºt buông tay cô ra, sau đó lại cảm thấy trên ngưá»i cô có dán má»™t tá» giấy vá»›i dòng chữ mà u Ä‘á»: “Nguy hiểm. Chá»› đến gần!â€
Không bao lâu sau khi Tư Triết vá»›i Äồng Yên trở lại căn nhà gá»— thì nghe thấy má»™t tráºn âm thanh cá»§a mô tÆ¡, lát sau truyá»n đến tiếng la tức giáºn cá»§a Lý Duệ: “Lăng Khiên, cáºu như váºy là đùa bỡn tôi nha. Ngà y mai chúng ta lại tiếp tục so tà i, tôi không tin lần nà o mình Ä‘á»u bị bại bởi cáºuâ€.
Lăng Khiên lại không hỠđể ý đến anh ta, vừa và o nhà chạy thẳng tá»›i chá»— Äồng Yên, cúi ngưá»i hôn má»™t cái lên trán cô há»i: “Em có thấy chán không? Chá» có sốt ruá»™t không?â€
Äồng Yên nhìn trán anh ướt đẫm mồ hôi, đưa tay lên lau cho anh, lắc đầu: “Không có ạ. Em vá»›i Tư Triết vừa nói chuyện rồi Tư Triết đưa em ra ngoà i cảm thụ khu rừng ráºm nguyên thá»§y.â€
Lăng Khiên nghe thấy cô gá»i như váºy thì sá»ng sốt giây lát, sau đó đột ngá»™t xoay ngưá»i chạy thẳng tá»›i phòng bếp. Má»™t lát sau trong bếp truyá»n đến tiếng kêu thảm thiết cá»§a Tư Triết: “Lăng Khiên! Mẹ kiếp! Cáºu muốn tôi tuyệt háºu sao?â€
Lúc Äồng Yên cùng Lý Duệ chạy tá»›i thì thấy Lục Tư Triết Ä‘ang che chở ná»a dưới cá»a mình, vẻ mặt vô cùng Ä‘au đớn trong khi đó, Lăng Khiên thì hai tay ôm lấy ngá»±c, mặt Ä‘en má»™t mà u phẫn háºn nhìn Tư Triết.
Lý Duệ má»™t tráºn cưá»i to, Äồng Yên thì đỠmặt Ä‘i tá»›i kéo kéo ống tay áo Lăng Khiên. Anh cúi đầu nhìn cô, hướng Tư Triết hừ lạnh má»™t tiếng rồi cầm lấy tay Äồng Yên má»™t mạch Ä‘i lên lầu hai.
Äồng Yên có chút khó xá» quay đầu nhìn thoáng qua , sau đó chống lại nụ cưá»i khổ sở cá»§a Lục Tư Triết, cô xì má»™t tiếng vui vẻ. Lăng Khiên khó hiểu nhìn cô, vừa định muốn quay đầu trá»±c tiếp ôm lấy cô, sau đó chá»§ đồng hôn môi cô má»™t cái, mặt khác tha cho ngưá»i đà n ông đùa dai má»™t mạng.
Hết chương 23.
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
21-03-2012, 12:04 PM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 24 - Sá»§ng Ãi Cưng Chiá»u
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Editor: VitaminB2
Trở lại phòng ngá»§, Lăng Khiên cầm lấy quần áo sạch bước và o nhà tắm. Äồng Yên ngồi trên thảm láºt xem tạp chÃ. Tất cả Ä‘á»u là tạp chà vá» săn thú, cô xem cÅ©ng không hiểu lắm nhưng suy nghÄ© nhiá»u má»™t chút thì sau nà y hai ngưá»i dá»… dà ng câu thông.
Lăng Khiên đợi Äồng Yên rá»a mặt rồi Ä‘i xuống lầu. Lý Duệ cùng vá»›i Tư Triết đã chuẩn bị sạch sẽ chiến lợi pháºm vừa mang vá» lúc chiá»u, Ä‘ang loay hoay là m giá nướng. Äồng Yên nhìn má»™t con thá» hoang ở trên thanh sắc thì trong mắt hiện lên má»™t tia sợ hãi, không suy nghÄ© gì Ä‘i tá»›i trốn phÃa sau Lăng Khiên (Vi: Chị nà y đúng là ngây thÆ¡ trong sáng. Thá» mà cÅ©ng sợ ~_~).
Anh ôm lấy bả vai cô cưá»i nói: “Äừng sợ. Nó sẽ không ăn em, lát nữa chúng ta ăn nó.â€
Cô ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt trà n đầy thương hại: “Tháºt đáng thương.â€
Lăng Khiên khụt khịt mÅ©i cưá»i khẽ: “Äây chỉ đơn giản là kiếm thức ăn duy trì sá»± sống thôi mà . Em đừng suy nghÄ© gì nhiá»u.â€
Cô gáºt đầu, không dám nhìn nữa chỉ có thể thương hại con thá» thôi.
Lò nướng đã chuẩn bị xong, trá»i căn bản cÅ©ng đã tối rồi, Lý Duệ thuần thục nổi lá»a, mang giá tá» tá»›i, mấy ngưá»i ngồi vây quanh trước nhà gá»—, nghe tiếng kêu cá»§a lá»a cháy lép bép, hưởng thụ thêm cả ánh trăng sáng trong là nh mát mẻ, ngá»i lấy từng đợt mùi thÆ¡m cá»§a thịt nướng, trên mặt má»—i ngưá»i vừa là hưởng thụ vừa thần thái thÃch ý, bao gồm cả Äồng Yên vừa bị dá»a cho sợ hãi. (Vi: E hèm, đúng là ăn ngon thì quên tất cả)
Lăng Khiên ôm tháºt chặt cô và o trong ngá»±c, không để cho cô móng vuốt lá»™n xá»™n, Ä‘em thịt nướng cắt thà nh từng miếng từng miếng bá» và o trong bát cô. Cô chỉ cần dùng đũa gắp ăn mà thôi. (T_________T, siêu chiá»u)
Ä‚n trong chốc lát, Äồng Yên thấy không vui nói: “Anh đừng có là m cho ngưá»i khác thấy mình mất Ä‘i năng lá»±c cuá»™c sống như váºy chứ.â€
Lăng Khiên cÅ©ng không nhìn cô, vẫn tiếp tục hà nh động Ä‘ang là m, gắp đầy thịt và o trong bát cô, sau đó lấy má»™t tá» giấy ăn lau khóe miệng cho cô nói: “Váºy thì em cứ coi như mình mất Ä‘i năng lá»±c cuá»™c sống Ä‘i.â€
Cô trợn mắt, rồi bất đắc dÄ© cầm lấy đôi đũa cá»§a mình nói: “Mà sao má»™t miếng anh cÅ©ng không ăn váºy?â€
Hai ngưá»i không được để ý tá»›i ở đối diện cuối cùng cÅ©ng lên tiếng.
Lý Duệ nói: “Cáºu ấy cÅ©ng là muốn ăn, nhưng lại không có cái phúc pháºn đó.â€
Lá»±c Tư Triết mãnh liệt gáºt đầu phụ há»a thêm: “Lăng Khiên ý, Ä‘iểm nà y mà nói, giống hệt như ngưá»i hầu cá»§a em váºy.†Quay sang Lăng Khiên: “Cáºu dám giống như tôi ăn thịt, uống rượu không?â€
Lăng Khiên hung hăng, trừng mắt liếc Tư Triết má»™t cái, cầm lấy lon bia hướng anh ném tá»›i. Lục Tư Triết nhảy ra sau tránh mấy, hướng anh ngoắc ngoắc ngón tay: “Có gan thì để sá»§ng váºt cá»§a cáºu xuống Ä‘uổi theo tôi Ä‘i.â€
Nói xong Lục Tư Triết đột nhiên ngáºm miệng lại, Lăng Khiên sắc mặt trong nháy mắt biến hóa mấy cái, Lý Duệ khó hiểu nhìn má»i việc. Má»™t lát sau, ba ngưá»i nghe thấy má»™t thanh âm thấp nhu.
“Sá»§ng váºt?â€
Lăng Khiên mÃm môi, sắc mặt tái nhợt và i phần, cúi đầu nhìn cô. Cố há»ng khẩn trương nuốt nuốt mấy ngụm nước bá»t, qua má»™t lúc lâu sau má»›i dùng giá»ng nói vô cùng ôn nhu mở miệng: “Là sá»§ng ái cưng chiá»u.â€
Lục Tư Triết cÅ©ng láºp tức phụ há»a: “Äúng váºy, đúng váºy a. Sá»§ng ái sá»§ng ái a. Uống bia, uống bia Ä‘i.†Nói xong anh không dám nhìn Lăng Khiên, vá»™i và ng cầm lấy lon bia cá»§a mình tu sá»§ng sục.
Thá»i gian còn lại Lục Tư Triết cÅ©ng không dám mở miệng nói má»™t câu, Lăng Khiên cÅ©ng không còn tâm trà mà so Ä‘o vá»›i anh, tâm tình cẩn tháºn quan sát động thái cá»§a sá»§ng váºt trong ngá»±c mình.Nụ cưá»i trên mặt cô không có bất kỳ biến hóa nà o, nhưng cô lại buông thõng mà mắt không há» nhìn anh thêm má»™t lần nà o.
Lăng Khiên trong lòng có chút nóng nảy. Lúc anh tiếp nháºn phá»ng vấn đã phát biểu má»™t phen lý luáºn vá» sở thÃch nuôi nhốt sá»§ng váºt, anh sợ là cô sẽ nghÄ© linh tinh mà tức giáºn vá»›i anh. Nhìn cô không hỠđộng đũa nữa, anh nhẹ nhà ng há»i: “Em ăn no rồi à ?â€
Cô gáºt đầu nhưng vẫn không có nhìn anh.
Anh đứng dáºy sau đó kéo cô đứng dáºy, hung hăng trợn mắt nhìn Lục Tư Triết má»™t cái, cùng vá»›i Lý Duệ chà o há»i má»™t tiếng rồi ôm cô Ä‘i lên tầng hai. Và o phòng, anh ôm cô ngồi trên giưá»ng, nâng mặt cô lên hôn má»™t cái há»i: “Em tức giáºn à ?â€
Äồng Yên lắc đầu vếnh miệng: “Không có.†Giá»ng nói không được tốt lắm.
Lăng Khiên nhìn bá»™ dạng là m nÅ©ng cá»§a cô mà lòng nhẹ Ä‘i má»™t ná»a: “Câu kia là anh nói bừa thôi, em đừng cho là tháºt.â€
Äồng Yên giương mắt nhìn anh, vẻ mặt á»§y khuất: “Không trách được anh muốn em từ chức. Tháºt sá»± là muốn nuôi nhốt em.â€
Lăng Khiên vá»™i và ng lắc đầu: “Em nuôi nhốt anh, anh Ä‘em Viá»…n Äông sang tên em, đổi thà nh em nuôi nhốt anh. Äừng có nóng giáºn à , nhé?â€
Äồng Yên thấy bá»™ dạng gấp đến độ trán đổ đầy mồ hôi cá»§a anh thì báºt cưá»im đưa tay lau lau: “Em tha thứ cho anh, anh đừng có gấp như váºy, cÅ©ng đừng có đổ mồ hôi.â€
Lăng Khiên cưá»i, cằm chống lên trán cô dịu dà ng nói: “Anh sợ rằng em nhất thá»i tức giáºn, sợ em trong cÆ¡n tức giáºn sẽ không để ý đến anh nữa. Nếu váºy anh sẽ phát Ä‘iên lên mất.
Hai tay cô ôm lấy hông anh nói nhá»: “Bất kể có phát sinh chuyện gì em cÅ©ng sẽ không không để ý đến anh. Anh đối vá»›i em tốt như váºy, em cÅ©ng không biết nên là m thế nà o để có thể báo đáp lại tình yêu cho đủ đây, là m sao lại có thể không để ý đến anh được.â€
Lăng Khiên hôn hÃt lấy trán cô, rồi hôn thẳng má»™t đưá»ng xuống phÃa dưới, cuối cùng dừng lại trên môi cô. Nhìn ánh mắt cô cưá»i đến là vui vẻ: “Em nói tháºt?â€
Cô nhje gáºt đầu, xấu hổ rÅ© mi mắt xuống.
“Yên Yên, em chỉ cần biết rằng anh yêu em, rất rất yêu, yêu hÆ¡n tất cả má»i váºt trên thế giá»›i nà y. Em không cần báo đáp lại anh, chỉ cần em tháºt sá»± vui vẻ ở bên anh, chỉ cần để cho anh má»—i giây má»—i khắc nhìn thấy nụ cưá»i cá»§a em là anh đã cảm thấy rất mãn nguyện, hạnh phúc rồi. Em không biết được nụ cưá»i cá»§a em đẹp như thế nà o đâu, nó có thể xuyên thấu và o tim anh váºy. Má»—i lần gặp nhau em Ä‘á»u cưá»i vá»›i anh, anh cảm thấy giống như là thượng đế ban tặng trái đà o quý cho anh. Yên Yên, anh tháºt sá»± yêu em vô cùng.†Nói xong anh cÅ©ng không chỠđợi phản ứng cá»§a cô trá»±c tiếp ngáºm lấy môi cô, Ä‘em tất cả lá»i ngon tiếng ngốt đưa và o trong miệng cô, hòa tan ở trong lòng, má»c rá»… lên mầm rồi kết xuất ra trái cây ngá»t ngà o.
Sau nụ hôn nóng bá»ng hÆ¡i thở cá»§a hai ngưá»i Ä‘á»u không yên, phải chá» má»™t lúc lâu má»›i bình phục lại được. Äồng Yên uốn tại trong ngá»±c anh, nghe tiếng tim Ä‘áºp dồn dáºp cá»§a anh cưá»i nói: “Em cÅ©ng nên rèn luyện hô hấp.â€
Anh sá»ng sốt má»™t chút má»›i hiểu được ý cá»§a cô, lắc đầu cưá»i khổ má»™t cái, nắm thấy chặt hai tay Ä‘em cả ngưá»i cô dán và o trong ngá»±c mình, để cho ngưá»i cô truyá»n má»™t chút ấm áp tá»›i chá»— lạnh như băng kia.
Äồng Yên tắm rá»a xong Ä‘i ra ngoà i thì thấy Lăng Khiên không có nằm trên giưá»ng mà đứng bên cá»a sổ, không biết Ä‘ang suy nghÄ© cái gì. Anh Ä‘i tá»›i kéo kéo vạt áo anh nhẹ mở miệng: “Anh không mệt à ?â€
Lăng Khiên nghe được thanh âm ôn nhu cá»§a cô nụ cưá»i cà ng rõ rà ng hÆ¡, xoay ngưá»i cầm thấy hai tay cô, nhìn bá»™ dáng thẹn thùng cá»§a cô mà cả ngưá»i má»™t tráºn nóng ran, hắng giá»ng nói má»™t tiếng: “Em mệt à ?â€
Cô lúng túng lắc đầu, mặt á»ng Ä‘á»,
Lăng Khiên vá»— vá»— gương mặt cô nói nhá»: “Chúng ta lên nóc nhà ngồi má»™t chút. Chá»— nà y có thể thấy rất nhiá»u sao, đẹp lắm.â€
Äồng Yên sá»ng sốt sau đó mãnh liệt gáºt đầu, trong mắt lấp lánh những ánh sáng long lanh đẹp đẽ là m Lăng Khiên thất thần, ngây ngưá»i má»™t lúc lâu má»›i kéo cô Ä‘i ra ngoà i.
Trên nóc nhà rất sạch sẽ, hai ngưá»i ngồi sát lại cùng má»™t chá»—. Anh ôm lấy thân thể nhá» nhắn cá»§a cô và o trong ngá»±c, cằm chống đỡ lên đỉnh đầu cô, vẻ mặt nhu hòa mà thá»a mãn.
“Má»—i lần tá»›i đây săn tú anh cÅ©ng Ä‘á»u ngồi tháºt lâu ở chá»— nà y, sau đó nghÄ© đến em. Anh nằm mÆ¡ cÅ©ng muốn mang em đến đây ngắm sao.â€
Cô tá»±a và o trong ngá»±c anh, nghe tiếng tim anh Ä‘áºp trầm ổn, khá»› miệng không tá»± chá»§ mà giÆ¡ lên. Cô ngá»a đầu cắn lên cằm anh má»™t cái: “Váºy sao nà y chúng ta thưá»ng xuyên tá»›i đây nhé. Em rất thÃch nÆ¡i nà y.â€
Anh chúi đầu nhìn cô, ánh mắt ôn nhu mà sá»§ng nịnh, hôn lên trán cô nói: “Anh cÅ©ng biết em nhất định sẽ rất thÃch nÆ¡i nà y. Ban đầu anh dừng căn nhà gá»— nà y cÅ©ng tưởng tượng ra bá»™ dạng vui vẻ, thÃch thú cá»§a em. Yên Yên, cho tá»›i hôm nay anh má»›i dám há»i. Ở chung má»™t chá»— vá»›i anh em có hạnh phúc không?â€
Äồng Yên nhìn anh, khóe miệng yêu kiá»u, mặt mà y Ä‘á»u mang nét cưá»i, lông mi cong vút xinh đẹp run rẩy hai cái nhẹ nhà ng gáºt đầu nói: “Khiên, em rất hạnh phúc. Cảm Æ¡n anh đã để cho em hạnh phúc như váºy.â€
Sau khi ngắm sau xong hai ngưá»i trở lại phòng ngá»§ đã gần ná»a đêm, Äồng Yên nhìn trong phòng duy nhất có má»™t cái giưá»ng khẽ cắn chặt môi, cúi đầu không biết là m sao (Vi: ngá»§ cùng chứ còn sao nữa ~_____~). Lăng Khiên từ bên ngoà i bưng và o hai chén nước, thấy bá»™ dạng xấu hổ đỠmặt cá»§a tiểu sá»§ng váºt thì cưá»i cưá»i, Ä‘em chén nước đặt ở đầu giưá»ng, sau đó ngồi xuống giưá»ng ôm lấy cô ngồi trên đùi mình, cằm cá» và o đầu cô nói nhá»: “Có muốn anh ngá»§ trên ghế salon không?â€
Äồng Yên sá»ng sốt má»™t chút, ngẩng đầu thì thấy nụ cưá»i gian manh cá»§a anh thì mắng anh má»™t câu: “Chán ghét!â€
Lăng Khiên má»™t tráºn cưá»i to, trá»±c tiếp Ä‘em cô đặt trên giưá»ng, đắp chăn cho cô sau đó lấy ra hai viên thuốc từ trong và cho và o miệng, uống thêm và i ngụm nước ấm.
Cô xoay ngưá»i nắm lấy ống tay áo cá»§a anh lo lắng há»i: “Anh không thoải mái à ?â€
Anh lắc đầu cưá»i cưá»i, trá»±c tiếp nằm lên giưá»ng, Ä‘em bá»c chăn bá»c lấy cô ôm và o ngá»±c, hôn lên chóp mÅ©i cô: “Không có chuyện gì cả. Anh chẳng qua là đúng giá» uống thuốc thôi. Có mệt không?â€
Äồng Yên giáºt mình, vươn tay sá» lên trán cô, rồi lại sá» trán mình: “Hình như là hÆ¡i nóng? Anh lại Ä‘au dạ dà y à ?â€
Lăng Khiên không nói gì, chẳng qua cúi đầu nhìn cô, ánh mắt mê ly mà ôn nhu, hoảng hốt má»™t lúc lâu má»›i mở miệng: “Yên Yên, anh cÅ©ng không dám hy vá»ng xa vá»i có thể có giá» khắc nà y.â€
Äồng Yên ngá»a đầu nhìn anh, mắt to trong trẻo mà ẩn chưa ý cưá»i, nghịch ngợm nói: “Lăng tổng, xin há»i ước mÆ¡ trở thà nh hiện thá»±c cảm giác như thế nà o?â€
Lăng Khiên tay nâng cảm lên suy nghÄ© tháºt chân thà nh đáp: “Kì diệu vô cùng!â€
Äồng Yên cưá»i vui vẻ, lôi kéo cánh tay anh có chút ý không tốt: “Anh… có muốn và o trong chăn không?â€
Anh cưá»i đến vui vẻ, vốn định trêu chá»c cô thêm nữa nhưng lại gặp hai má cô đỠbừng bừng liá»n không nói gì tiếp nữa, chui mình và o trong chăn, Ä‘em cả ngưá»i cô ôm lấy.
Hai ngưá»i chỉ mặc đồ ngá»§ má»ng, thân thể nhiệt độ qua hai lá»›p vải hợp lẫn nhau truyá»n lại. Lăng Khiên hô hấp dần dần gấp gáp, lòng bà n tay đã có mồ hôi. Anh cúi đầu nhìn cô cả ngưá»i căng thẳng trong ngá»±c mình thì thở dà i má»™t hÆ¡i, vá»— vá»— lưng cứng ngắc lại cá»§a cô, thanh âm khà n khà n nói: “Em lá»ng chút Ãt Ä‘i, anh cái gì cÅ©ng sẽ không là m.â€
Äồng Yên không dám nhìn anh, nhẹ nhà ng gáºt đầu, dần dần buông lòng thân thể.
Mấy phút đồng hồ sau, Lăng Khiên cầm lấy tay cô, hôn lên trán cô nói: “Như váºy anh cÅ©ng đã thá»a mãn lắm rồi. Ngá»§ Ä‘i thôi.â€
Hai tay cô ôm lấy hông anh, cúi đầu đáp một tiếng.
Má»™t lúc lâu sau, Lăng Khiên nghe thấy tiếng hÃt thở Ä‘á»u Ä‘á»u vững và ng cá»§a cô, cúi đầu nhìn cô vá»›i vô hạn yêu thương cùng sá»§ng nịch, trong nụ cưá»i lá»™ ra chút Ãt cô đơn. Anh Ä‘ang đợi má»™t câu nói kia, má»™t câu nói rất quan trá»ng. Lúc trước cô cÅ©ng không nói câu nói kia, nhưng anh biết anh sẽ không bắt buá»™c cô.
Ná»a đêm Äồng Yên bị tiếng động bên cạnh ngưá»i là m tỉnh giấc. Äầu tiên là ngạc nhiên, sau đó quay đầu lại thấy ngưá»i bên cạnh bối rối nhìn mình, bả vai hÆ¡i lay động. Cô trở mình dáºy đưa tay đặt lên ngưá»i anh vá»— vá»—, há»i nhá»: “Anh là m sao váºy?â€
Lăng Khiên run lên, cháºt váºt vá»™i và ng giãn thân thể ra, nhưng trong nháy mắt sắc mặt xám nghét, lau lau mồ hôi xoay ngưá»i nhìn cô, cưá»i yếu á»›t: “Anh đánh thức em dáºy à ?â€
Cô nhìn khuôn mặt trắng bệch mà đầy mồ hôi cá»§a anh mà cả kinh, cÆ¡n buồn ngá»§ hoà n toà n bay biến, do dá»± má»™t chút đưa tay dò lên bụng anh. NÆ¡i đó lạnh như băng, thấy váºy cô đưa tay lên xoa nhẹ nhà ng, đồng thá»i ngẩng đầu Ä‘au lòng nhìn anh: “Rất khó chịu sao?â€
Lăng Khiên cúi đầu nhìn cô, trong mắt cảm động tháºt sâu, trên mặt là nụ cưá»i cùng vá»›i vẻ mặt ôn hòa. Anh kéo bả vai cô, Ä‘em cả ngưá»i cô ôm lấy: “Yên Yên.â€
Äồng Yên đáp má»™t tiếng: “Anh sao váºy? Äau dữ dá»™i sao?â€
Anh lắc đầu, nhu tình trong đáy mắt cà ng ngà y cà ng Ä‘áºm, nghe giá»ng nói êm ái cá»§a cô, nhìn ánh mắt cô ân cần, trong lúc bất chợt anh cảm thấy mÅ©i ê ẩm. Anh bèn ho nhẹ để che giấu, Ä‘em đầu cô trở vá» trong ngá»±c, trở mình ôm lấy thân thể nhá» bé má»m mại cá»§a cô.
Bao nhiêu lần thân thể Ä‘au đớn khó chịu ôm ngưá»i con gái bé nhá», lẳng lặng chống lại Ä‘au đớn, khi đó má»™t cái tên cÆ¡ hồ khóe miệng anh cÅ©ng không kêu được, bởi vì anh biết ngưá»i trong ngá»±c không phải là Yên Yên cá»§a anh. Anh không dám nhìn ánh mắt cá»§a cô ấy, không dám nghe thanh âm cá»§a cô ấy, chỉ sợ ngay cả cÆ¡ há»™i tá»± lừa dối mình anh cÅ©ng không có. Anh cứ như váºy lần lượt chuốc mê chÃnh mình, cuối cùng Ä‘au đớn không có tri giác.
Hiện tại anh rốt cuá»™c có thể gá»i tên cô, rốt cuá»™c có thể không kiêng sợ nhin ánh mắt cô. Hiện tại anh cảm thấy rất hạnh phúc, đến cả cảm giác Ä‘au đớn thắt tim cÅ©ng cảm thấy ngá»t ngà o vô cùng.
Ngoà i cá»a sổ bóng đêm vừa lúc, bên trong phòng trà n ngáºp mùi vị hạnh phúc.
Hết chương 24.
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Từ khóa được google tìm thấy
âèäåîêàìåðû , àêâàðèóìíûå , àëüôà , âíåøòîðãáàíê , äîìàøíåå , äîñòàâêà , anh dam yeu em a full , anh dám yêu em à full , anh han anh yeu em full , anh yeu em tieu bao boi , áûòîâàÿ , ba xa anh yeu em full , bà xã anh yêu em full , çåíèò , çíàêè , dinh cap luu manh , êîìïàíèÿ , êóëèíàðíûå , http://is.gd/emdam11 , íåîáû÷íûå , ïèööû , ïîãîäà , ïóãà÷åâà , ìóçûêà , ïðîõîæäåíèå , mỹ nữ ngôn tình , ñàëàòîâ , ñàéòà , ñëîâàðè , ñèòèáàíê , ñëóæáà , ngôn tình , ngoan a iu e full , ngoan a y e 4vn , ngoan a yeu e 4vn , ngoan anh yêu em , ngoan anh yêu em full , ngoan anh yêu em(5) , ngoan anh yeu , ngoan anh yeu chuong 28 , ngoan anh yeu em , ngoan anh yeu em -phan 5 , ngoan anh yeu em 4 eu , ngoan anh yeu em 4vn.eu , ngoan anh yeu em chap 21 , ngoan anh yeu em chap 7 , ngoan anh yeu em full , ngoan anh yeu em tap 2 , ngoan anh yeu em trang 3 , ngoan anh yeu em trang 7 , ngoan anh yeu em trang 9 , ngoan anh yeu em.trang 6 , ñíîóáîðä , ñòðèïòèç , õàáàðîâñê , ôèãóðíîå , tieu thuyet ngon tinh , truyen ngoan anh yeu em , truyen ngoan! anh yeu em , vu dong can khon , ÿíäåêñ , øàõìàòû