Cự Ma Thạch Hầu gầm lên một tiếng khiếp đảm. Độc Long dính ngay trạng thái Khiếp Nhược: trong khoảng thời gian nhất định, tâm trí mê loạn không thể thi triển kĩ năng. Còn chưa kịp trấn tĩnh, Cự Ma Thạch Hầu nắm đấm như búa tạ đã bổ tới, mỗi đòn khiến người chơi mất cả ngàn điểm sinh lực.
“Ngao nhi!”, Độc Long trầm giọng nói.
Hoàng Kì Lân không chỉ là thú kiểng. Sức mạnh và oai vọng của nó khỏi phải bàn. Chủ nhân vừa gọi, Ngao Nhi-tên Độc Long đặt cho thần thú của mình, đã gầm lên một tiếng chấn động. Hào quang kim sắc bắn ra từ người con thần thú, ngay lập tức sức phòng thủ của Du Du lẫn Độc Long đều tăng lên trong quầng ánh sáng vàng bảo hộ.
Thần thú Ngao Nhi lao lên, dùng sức mạnh bức ép Cự Ma Thạch Hầu thoái lui mấy bước, giải vây cho chủ nhân. Tuy vậy Độc Long cũng đã dính một đòn huyết nhục từ con khỉ. Vậy mà sinh lực anh ta lại không hề sụt giảm tí ti. Ấy là vì mặt trăng tròn đỏ rực trên đầu anh ta đang phủ xuống những hạt sáng đỏ li ti, trong khi mặt trăng xanh trên đầu Du Du lại lóng lánh hút những hạt xanh bay lên. Du Du ôm ngực, nguyên khí cô vừa bị tổn hại. Đó là hiệu quả của Huyết Nguyệt Thực Hồn. Những người chơi được hỗ trợ dưới mặt trăng đỏ sẽ chẳng hề bị phương hại sinh lực. Toàn bộ những thương tổn của họ đều được chuyển vào nội lực người sử dụng trận pháp theo mức độ phần trăm. Nói cách khác sinh mệnh của họ được đảm bảo, còn với người sử dụng trận pháp, khi mà nội lực luôn được bồi bổ bởi những bình đan dược thì việc giữ vững đội hình chỉ còn tùy thuộc vào lượng thuốc mang theo. Vậy cho nên Du Du chẳng mảy may bận tâm, với những nhân vật chơi theo đường ma pháp như cô thì chút mất mát ít ỏi đó chẳng ăn nhằm gì.
Du Du nâng ống sáo lên miệng. Khúc tấu Định Hồn Chú vang lên thanh nhã. Độc Long trong nháy mắt được tiêu trừ trạng thái Khiếp Nhược. Anh ta quay sang cô gật đầu khen ngợi.
[Nhóm] Độc Long: giỏi lắm Du Du
[Nhóm] Du Du: thường thôi mà
Trạng thái Khiếp Nhược cũng là một dị trạng đồng loại với nhóm hiệu ứng phong bế kĩ năng. Tuy nhiên Khiếp Nhược này chỉ có tác dụng khác loài, nghĩa là với con boss Cự Ma Thạch Hầu thuộc loài thú thì đòn này của nó cũng chỉ tác dụng lên người chơi thuộc lớp người, trong trường hợp này chỉ có Độc Long là chịu ảnh hưởng, còn Du Du lại chẳng may may dính chiêu. Chính vì thế mà cô có thể giải vây cho Độc Long dễ dàng. Nếu Độc Long không thể thi triển kĩ năng, con đường đến địa phủ của nhóm Du Du sẽ không còn xa. Một đội ngũ hỗn hợp các chủng nhân vật luôn là điều tuyệt hảo cho những trận săn bắt boss.
Những kẻ trơ với Khiếp Nhược chỉ có thể là những nhân vật cường công cực mạnh. Họ chỉ đơn thuần là đánh chay, không hề sử dụng bất kì chiêu thức hộ công hoặc nếu có chỉ là những kĩ năng bổ trợ, họ chẳng hề ngần ngại khi thấy kĩ năng mình bị phong bế. Với họ những trận đánh chỉ còn là cuộc chơi đọ xem bên nào dai sức, nhiều sinh lực hơn thôi. Con đường trở thành đại cao thủ hay ẩn giả này Du Du đã xem nhiều nhưng đó quả là còn đường gai góc vô tận. Để đạt đến đẳng cấp thì tất yếu phải phụ thuộc vào tiền tài, trang bị. Trang bị càng đắt giá, nhân vật càng uy lực. Ít nhất với những nhân vật theo con đường này, Du Du chỉ quen biết duy nhất một người. Đó là Độc Nhãn Hổ, bang chủ Vạn Thú Sơn Trang của cô.
Về phần Độc Long, Du Du khẳng định anh ta không phải dạng nhân vật cường công . Những người chơi cường công luôn trực diện đối đầu, không ngại lăn xả vào bất cứ vật cản nào, càn quét mọi chướng ngại. Còn với Độc Long, anh ta chỉ biết luồn lách né đông tránh tây, giao phó việc chiến đấu và cản đường cho Ngao Nhi. Chỉ thi thoảng anh ta lại phóng những mũi kim châm vào Cự Ma Thạch Hầu. Con boss khỉ cũng chỉ cười khẩy mà để mặc cho những mũi gai đó găm vào người. Với nó chúng không khác gì muỗi đốt ong châm, chẳng hề hấn gì, chỉ có một lượng nhỏ sinh lực bị mất đi. Cự Ma Thạch Hầu vẫn không hề phòng bị mà cật lực tấn công, giáng những đòn nấm đấm búa bổ liên tiếp vào anh ta. Không may là hầu như mọi đòn tấn công của nó đều bị Ngao Nhi hứng chịu.
Con thần thú không hề để chủ nhân chịu thiệt thòi. Thân hình mảnh dẻ như rắn của nó đón đỡ toàn bộ công kích của Cự Ma Thạch Hầu. Thú sủng quả thực rất trung thành à nha. Ngao Nhi như thế và Mao Mao cũng vậy. Con mèo to đầu của Du Du cũng nhào lên dùng hết kĩ năng của nó phối hợp cùng đồng bạn vây công Cự Ma Thạch Hầu. Hai con thú sủng phối hợp cùng nhau khiến Cự Ma Thạch Hầu hoàn toàn bị bức bách. Con trái con phải làm nó chẳng hề tiến lên được bước nào.
“Chậc! Thú thì như vậy mà người thì …”
Du Du chắc lưỡi chê trách. Độc Long huynh là kiểu chiến đấu gì vậy. Anh ta không phải dạng cường công, không là pháp sư, cũng chẳng phải dạng tầm xa hay trù ếm kẻ khác. Tóm lại không hề giống bất kì nhân vật nào Du Du thấy trên diễn đàn Ảo Mộng. Và cô lại càng hoang mang hơn không hiểu vì sao anh ta lại có thể leo lên bảng xếp hạng cao thủ bằng những kĩ năng thế này. Điều đó chỉ chứng tỏ cho cô biết hướng anh ta tu luyện là một con đường hoàn toàn mới mẻ và nó đủ sức đả bại rất nhiều cao thủ. Du Du không thể nào kiếm nén nỗi tò mò to lớn của mình và muốn biết khả năng anh ta thế nào. Vậy mà giờ đây cô lại chứng kiến một Độc Long rùa đầu rút cổ sao. Du Du lầm bầm tức tối trong thâm tâm.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hoanganh92
Cự Ma Thạch Hầu gầm lên một tiếng tức tối. Dùng hết sức mạnh của mình, nó giơ cao hai tay rồi đập mạnh xuống mặt đất. Xung quanh Cự Ma Thạch Hầu, mặt đất trồi lên những đợt đất nhọn như chông, bắn vùn vụt ra tứ phía như những đợt sóng biển. Quá bất ngờ cùng với khoảng cách quá gần không thể tránh kịp, Ngao Nhi cùng Mao Mao bị từng lớp đất xỉa qua hất tung lên.
Tiếng rên của con “mèo cưng” làm Du Du ngẩn người, không hề phòng bị khi những mũi chông lao tới. Du Du sẽ bị nát như tương bởi đòn tấn công này; Đất Bằng Dậy Sóng, một trong những chiêu thức phòng thủ tấn công của Cự Ma Thạch Hầu. Bằng cách tạo ra một lực thẩm thấu vào mặt đất khiến mặt đất bị hất tung lên, Cự Ma Thạch Hầu vừa có thể phòng thủ khi bị công kích quá nhiều, vừa có thời gian cho nó chuẩn bị tấn công. Một đòn thế vô cùng lợi hại được thi triển vào lúc bất ngờ nhất.
Cự Ma Thạch Hầu được xếp vào loại boss tầm trung, nghĩa là không mấy khó khăn để giết nó nếu có một đội nhóm tốt và đánh cẩn thận. Tuy nhiên như cái tên hay sự tích về nó, Cự Ma Thạch Hầu là một con boss tinh ranh, luôn có những cách đảo ngược tình thế vào những lúc đội nhóm sơ hở nhất. Một đòn Đất Bằng Dậy Sóng làm cả đội ngũ xao lãng, kế đó một cú Thạch Thủ Quyền công kích người chơi yếu nhất đội ngũ. Mà theo lệ thường nhân vật này luôn là những y sư, chữa trị viên, những thầy thuốc, người nắm giữ mạng sống đội nhóm. Khi họ ngã xuống rồi thì khả năng cầm cự của đội với boss sẽ là điều khó nói.
Chính vì thiết kế biến thái của đội ngũ lập trình Ảo Mộng mà sau khi hất văng hai con ruồi bọ quấy nhiễu là Ngao Nhi và Mao Mao, Cự Ma Thạch Hầu rống lên một tiếng hung tợn, nắm tay trở nên khô ráp và cứng rắn như đá tảng. Thạch Thủ Quyền được thi triển, con khỉ tức khắc búng mình lao tới, nắm tay to lớn nhắm thẳng vào Du Du vừa bị Đất Bằng Dậy Sóng hất tung lên.
Đối với Du Du mà nói, một thân hồ ly mảnh dẻ nhỏ nhắn như cô, chẳng thể nào chịu nổi một quyền như phá núi thế kia. Nhân vật Hải An xây dựng quá nữa thiên về nội lực và thân pháp. Lượng sinh lực của cô chỉ vừa vặn mức trung bình. Du Du sống tốt và may mắn leo lên đến tầng này chủ yếu là nhờ vào đội ngũ và nội lực dồi dào. Trực đấu cô chẳng thể nào thắng được ai. Không có nội lực Du Du sẽ chết với những đòn tấn công mạnh mẽ. Hiện thời Du Du đang giữ trong mình Ly Thần Giáp, một kĩ năng bỗ trợ cho phép Du Du đổi tổn thương sinh lực thành tổn thương nội lực; lớp giáp này cũng có thể phản kích lại một phần cho chủ thể tấn công Du Du. Tuy chức năng hữu dụng nhưng sẽ chẳng là gì so với những kẻ thù mang lực tấn công to lớn, lực phản kích lại nhỏ và có thể khiến Du Du tổn hại nặng nề nếu dính chiêu liên hoàn, Du Du sẽ cầm chắc vé một chiều đến âm phủ. Chưa hết trong tình trạng toàn bộ nội lực của Du Du đang vận dụng cho pháp trận Ma Nguyệt Thực Hồn, nội lực cô đang sụt giảm nghiêm trọng mà những bình nội lực không cứu vãn kịp. Vậy thì nếu dính cùng lúc hai chiêu thức của con boss Cự Ma Thạch Hầu, Du Du chỉ còn nước đi thăm bạn bè là lũ đầu trâu mặt ngựa thôi. Tình thế của Du Du bây giờ thật hung hiểm.
“Du Du!”
Tiếng gọi lanh lảnh kéo cô hồ ly thoát khỏi dòng suy tưởng. Thân hình cô bỗng trở nên nhẹ hẫng và mông lung. Du Du ngỡ ngàng nhận thức thì cô đã nằm gọn trong vòng tay thô ráp và cứng rắn của Độc Long. Độc Long vừa rồi chân đạp trên những mũi chông đất đón lấy Du Du và nhảy vọt lên né tránh đòn sóng đất cũng đồng thời đòn Thạch Thủ của Cự Ma Thạch Hầu rơi vào khoảng không. Vẫn bế đỡ cô hồ ly nhỏ, trong trạng thái bay bay, Độc Long nói thì thầm như gió thoảng.
“Du muội đừng nhìn.”
Du Du ư hử trong miệng, vành mi chầm chậm khép lại. Đôi cánh tay vô thức choàng qua cổ Độc Long. Mùi đàn ông quyện vào sóng mũi nhỏ nhắn của cô hồ ly cùng lúc Du Du cảm nhận được một mùi vị rất khác. Sự âm trầm hiểm ác. Giọng Độc Long thâm trầm vang vọng xa xôi.
“Huyết Vũ Hồng Châm”
Tiếng gào rống của Cự Ma Thạch Hầu làm Du Du giật nảy mình. Nhưng cô hồ ly chẳng thấy được gì. Hai mắt Du Du vẫn nhắm tịt tận hưởng cảm giác mơ mộng. Cô là một đầy tớ rất ngoan ngoãn nghe lời chủ nhân mà. Khác với Du Du, Hải An ở ngoài lại chứng kiến sự việc rất rõ ràng. Màn hình trước mặt cô lập lòe một vùng ánh sáng đỏ. Cự Ma Thạch Hầu loạng choạng, trong nháy mắt cả mấy chục vạn điểm sinh mệnh bị tước đoạt. Những con số tổn thương sinh mệnh trong tích tắc nhảy trên đầu con boss làm Hải An sửng sốt. Thực sự có kĩ năng bá đạo như thế sao. Trong khoảnh khắc có thể tước đi mạng sống boss dễ như bởn chỉ với một chiêu sao. Người chơi Độc Long này thực ra là ai.
Con khỉ to chân thấp chân xiêu. Bị tiêu biến hơn ba phần tư ống máu trong nháy mắt làm nó hoảng sợ. Nhưng bản thân là một con boss game, một dòng code được thực thi từ những máy tính tối tân, nó chẳng thể nào biểu thị được sự lo lắng hay sợ hãi đó. Với lượng sinh lực nhỏ nhoi còn lại, Cự Ma Thạch Hầu vẫn sấn lên tấn công.
“Ngao Nhi.” Vẫn đứng vững vàng trên cành đào, Độc Long ra lệnh cho con thú cưng.
Hoàng Kì Lân Ngao Nhi gầm lên một tiếng lớn. Xung quanh nó xuất hiện năm đốm lửa đỏ lòe. Ngay lập tức, năm ngọn lừa này liên kết thành một vòng tròn xung quanh nó rồi bắn vọt ra cực mạnh như những mũi tên vọt khỏi dây cung, nhắm thẳng tới Cự Ma Thạch Hầu đã sức cùng lực kiệt.
“BÙM!!!” Cự Ma Thạch Hầu hóa thành ngọn đuốc lớn. Thân thể nó đen thui đi rồi mau chóng bể vụn từng mảng. Những mảng đó cũng nhanh rã ra thành tro bụi rồi tan biến trong gió. Từ thân thể nát tan của con khỉ, một luồng khí trắng vụt bốc lên bầu trời.
[Hệ thống]: Cự Ma Thạch Hầu hoành hành ngang ngược, bị Độc Long đả bại.
Dòng công báo hệ thống cho toàn thế giới biết ngay khi một con boss ngẫu nhiên bị tiêu diệt vắt ngang màn hình. Điểm danh dự và cống hiến của game thủ này sẽ được tích lũy để sau này có thể đánh đổi những vật phẩm quí giá. Vì vậy mà lâu này, được hệ thống công cáo là điều đáng mơ ước của phần lớn game thủ.
Trong khu rừng đào lất phất mưa lá đỏ, vị anh hùng nét mặt điềm nhiên không một chút cao ngạo nhíu mày nhìn đống đá đã từng là thân thể của Cự Ma Thạch Hầu đang ra thành bụi bay đi trong gió. Trên tay anh ta bế ẵm một thân hình nhỏ nhắn, cô gái hồ ly vành mi đã mở, đôi mắt nâu xoe tròn ngây thơ ngắm nhìn anh, đôi tay mảnh khảnh ghì chặt lấy bờ vai vị anh hùng, bờ môi mấp máy như định hỏi mà không hỏi. Vì cô biết rằng, nếu cô mở miệng, khoảnh khắc này sẽ tan biến như tro tàn trong gió, như ma khí của Cự Ma Thạch Hầu trong bầu trời kia. Cô hồ ly lần đầu tiên nếm trải cảm giác thân mật, dù chỉ là ảo ảnh, nhưng cô muốn nó là vĩnh viễn.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hoanganh92
Ông chủ Độc Long chẳng đoái hoài gì đến cảm xúc cô người làm thuê Du Du, một lời nói ra làm bong bóng mộng tưởng của Du Du chưa kịp phình to đã vỡ tung như bóng xà phồng. Thân thể Du Du sượng ngắt như nước đá. Gáo nước lạnh Độc Long vừa hắt vào cô chẳng dễ chịu gì. Nhưng biết làm sao được, ai bảo người ta là ông chủ cơ chứ. Du Du bẽn lẽn khi Độc Long thả cô đứng xuống đất. Cô hồ ly chớp đôi vành tai nhọn.
[Nhóm]Du Du: Huynh lợi hại thật. Đó là skill gì vậy ?
Mặt trăng trên đầu hai người đang mờ dần. Công hiệu Huyết Nguyệt Thực Hồn đang tan biến. Chỉ còn vài phút ngắn ngủi, Du Du sợ rằng nó sẽ như cuộc gặp gỡ hôm nay vậy.
[Nhóm]Độc Long: Đó ko phải là skill.
[Nhóm]Du Du: vậy đó là gì ? làm sao huynh giết nó từng ấy máu đc @@
Du Du chớp đôi mắt nâu tròn xoe nhìn Độc Long chờ đợi.
[Nhóm]Độc Long: bây giờ huynh ko thế nói cho muội nghe đc.
Độc Long nói rồi gửi yêu cầu giao dịch cho Du Du. Hải An nhanh chóng bấm nút chấp nhận rồi cô giật mình khi thấy những món anh ta gửi đi: Đan hoàn của Cự Ma Thạch Hầu, Cốt tinh và lông của nó. Hải An gửi đi một biểu tượng kinh ngạc.
[Nhóm]Du Du: Sao huynh ko giữ lấy mà dùng O_o
Không như đa phần boss trong những game khác, boss Ảo Mộng cực hiếm ra vũ khí hay vật dụng. Xác xuất sở hữu những món đồ quí hiếm đó phải nói là cực thấp đến mức đáng ngạc nhiên. Hầu như mọi game thủ chơi Ảo Mộng đều cho rằng đó là sở thích biến thái của lũ kĩ sư thiết kế Ảo Mộng. Nhưng mặc dù hậm hực vậy, họ vẫn cứ chơi, vẫn miệt mài săn boss. Bởi vì biết đâu may mắn, họ sẽ vớ được một món thì khi ấy chuyện họ trở thành võ lâm cao thủ hay triệu phú sẽ chẳng còn là xa vời.
Bù lại cho những chuyến săn boss tưởng như vô nghĩa, đội ngũ thiết kế Ảo Mộng đã tạo ra sự thừa mứa nguyên vật liệu sưu tầm. Những món đồ ngẫu nhiên rơi ra từ boss này ví như lông khỉ của Cự Ma Thạch Hầu, vảy cá của Quỉ Diện Nhân Ngư hay lông điêu của Xích Nhãn Điểu, đều được game thủ say mê sưu tầm. Khi có được chúng thì mọi người sẽ có ba lựa chọn.
Một là nộp cho NPC thu thập. Khi đã đạt số lượng cần thiết thì có thể đổi những món đồ hay phần thưởng quí giá.
Hai là phù ấn vào trang bị, để tăng cường tính chất cho những món đồ.
Ba là sử dụng những món đồ đó cho việc chế tạo trang bị đồ dùng. Cố nhiên công việc này đòi hỏi số lượng thu thập, kĩ năng người chơi và sự may mắn. Vật phẩm làm ra không kém gì những món được mệnh danh thần khí mà bộ Du Du đang mặc trên người là một ví dụ.
Trong số những món Độc Long gửi cho Du Du thì ngoài lông khỉ và tinh cốt thì nội đan là một vật phẩm đáng giá. Những đan hoàn dược phẩm rơi ra từ các boss đều mang giá trị đắt đỏ trên thị trường chợ búa. Lẽ tất nhiên vì chúng có thể tăng giới hạn thuộc tính nhân vật. Không cần bàn cãi về những điểm cộng nhỏ nhoi này, chúng cũng tương tự như những trường đoạn khổ luyện trong động phủ. Hai nhân vật như nhau mà một người được bồi bổ bởi dược hoàn thì nhắm mắt cũng phán được ai hơn ai. Thời gian cày cuốc chưa phải là yếu tố tiên quyết, tiền bạc nào có ý nghĩa chi; mưu mẹo khôn khéo mới là đẳng cấp.
Về viên nội hoàn của Cự Ma Thạch Hầu, công dụng của nó là gia tăng giới hạn sinh mệnh trên lên 5%. Với hiệu quả này thì viên đan hoàn này rất có giá trị với dòng nhân vật cận chiến. Càng nhiều máu càng dai, càng trâu càng mạnh. Những nhân vật thiên về nội công như Du Du cũng có lợi. Nói chung thì có là dùng thôi, chẳng cần suy nghĩ sâu xa, bán lấy tiền tiêu thì tiền cũng hết. Nhưng đó là cách nghĩ thường thấy của mọi người, với Du Du thì rất khác biệt. Ai bảo tính cô cố chấp làm chi. Không có công thì không nhận, chỉ thế mà thôi. Du Du bấm từ chối giao dịch.
[Nhóm]Độc Long: muội nhận đi. Nó thuộc về muội.
[Nhóm]Du Du: Nhưng boss là do huynh giết. nó là của huynh.
[Nhóm]Độc Long: sao muội khó khăn thế. Người ta thấy quà là mừng húm rồi <.<
[Nhóm]Du Du: hi hi. Muội là thế đó.
[Nhóm]Độc Long: muội có công chữa máu, giúp huynh đánh boss đó thôi.
[Nhóm]Du Du: đó là bổn phận của muội. Muội là
Hải An bỗng nhiên lúng túng. Gõ gì đây, cô cảm thấy là lạ.
[Nhóm]Độc Long: là gì cơ *nháy mắt*
[Nhóm]Du Du: là … làm công chứ là gì >.<
[Nhóm]Độc Long: nha hoàn của huynh ?
[Nhóm]Du Du: đời nào. Muội làm công ăn lương thôi. Muội ko hầu hạ huynh >.<
[Nhóm]Độc Long: thế giờ sao muội mới nhận *thở dài*
Hải An ngẫm nghĩ rồi gõ:
[Nhóm]Du Du: mấy món này ko tính vào nợ cũ chứ ?
[Nhóm]Độc Long: uh
[Nhóm]Du Du: vậy thế này nha. Muội lấy mấy món này và xem như khấu trừ vào nợ trược.
[Nhóm]Độc Long: …
[Nhóm]Du Du: sao ?
[Nhóm]Độc Long: Du muội, muội đúng là …
[Nhóm]Du Du: *nói gì*
[Nhóm]Độc Long: … khôn lỏi
Hải An phì cười. Rất nhanh sau đó ngón tay lại lướt trên bàn phím.
[Nhóm]Du Du: Muội là cáo mà. Hi hi ^^
[Nhóm]Độc Long: muội khôn quá. Đã nhận quà còn được trừ nợ. ai đời làm công mà sướng như muội ko ?
[Nhóm]Du Du: ơ hay, là huynh dẫn muội đi và đòi trả công mà. Muội có bắt huynh tặng đồ đâu.
[Nhóm]Độc Long: muội nói vậy thì ông chủ này đành chịu thôi. Muội nhận đi.
Độc Long gửi lại giao dịch. Lần này Du Du hết sức vui vẻ mà chấp nhận. Chỉ chốc lát những món lông khỉ, tinh cốt và đan hoàn đều rơi vào túi của Du Du. Mân mê viên đan hoàn màu vàng hổ phách to đùng bằng hai tay, Du Du cười híp mắt.
[Nhóm]Du Du: cảm ơn huynh nha *iu chết đi được*
[Nhóm]Độc Long: Du muội ko có chi phải khách sáo, của huynh sẽ là của muội.
[Nhóm]Du Du: hả ?
[Nhóm]Độc Long: huynh out đây. Hẹn gặp muội sau.
Rồi Độc Long ko để Du Du từ biệt. Nháy mắt thân ảnh đã tan biến. Du Du nắm viên nội đan thật chặt. Nó thật nồng ấm nhưng không bằng thân thể Du Du ngay lúc này. Lồng ngực Du Du nhấp nhô theo nhịp thở, nó đang tỏa ra một sự ấm ấp lạ lùng. Điều mà trước đây Du Du chưa từng có trong thế giới Ảo Mộng, sự quan tâm ân cần của một ai đó trong thế giới ảo này.
“Grừ”
Mao Mao kêu lên, dùng đầu cạ vào chân Du Du. Du Du cất viên nội đan vào túi đồ rồi rùng chân xoa đầu và gãi tai cho nó. Mao Mao gừ gừ khoan khoái. Du Du khẽ cười và thầm thì:
“Mao Mao nè, đến bao giờ ta mới hiểu anh ta đây.”
***
Cách xa nơi Du Du vừa đăng xuất, một thân ảnh màu trắng đang đứng trên một cành đào, tư thế khoanh tay nhưng lại đứng cân bằng mà không có chỗ dựa chi, người ấy đã chứng kiến một phần trận chiến. Giờ đây khi hai nhân vật chính biến mất, người ấy khẽ mỉm cười nói:
“Du Du!”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hoanganh92
Tiếng chuông điện tử réo vang liên hồi. Hải An thở phào nhẹ nhõm đặt bút của mình xuống. Rất nhanh sau đó một trong những vị giám thị gác phòng thi đi ra từ phía sau lưng và đón lấy bài thi của cô. Hải An nhìn quanh, tất cả các thí sinh dự thi đều đã gác bút của mình với đủ mọi sắc thái. Có người vui vẻ, có kẻ ưu sầu, có kẻ hối tiếc lại có người hứng khởi. Một kì thi nữa lại đi qua. Cho dù kết quả thế nào thì đó cũng là kết quả tất yếu chẳng thể nào lấy lại được. Vậy nên bây giờ là lúc để cho bộ não nghỉ ngơi. Hải An hứng chí quàng túi qua vai rồi rời khỏi phòng thi.
Sân trường lẫn các con đường quanh phòng thi giờ đang nhộn nhịp người. Từng tốp sinh viên lũ lượt đi ra hè nhau bàn tán ỏm tỏi rồi cười đùa thỏa thích. Hải An dường như cảm thấy hòa cùng không khí ấy, cô thấy mình thật vui vẻ rạo rực.
-Ê!
Hải An giật bắn mình khi đột nhiên ai đó đập tay vào vai cô.
-Á!
Hải An hét lên thất thanh và quay người lại. Trước mặt cô là Mỹ Mỹ đang đưa tay ôm ngực. Nhỏ cũng vừa bị tiếng hét của cô dọa chết khiếp.
-Con quỉ! Làm gì mà rống lên thế hả ? Mỹ Mỹ long mắt lên sừng sộ.
-Tại mày chứ ai! Khi không xuất hiện như ma làm tao sợ chết đi được. Hải An vặc lại.
-Tao kêu mày quá trời mà mày có thèm nghe đâu.
-Thế hả ? Mày kêu khi nào ? Hải An nhíu mày.
-Trời đất! Tao kêu mày từ tận đằng kia cơ.
Mỹ Mỹ la lên vừa chỉ tay về phía đằng sau nhỏ như chứng minh. Hải An thầm rủa sao miệng nó cứ như loa phát thanh vậy.
-Rồi rồi! Xem như tao không để ý. Lỗi của tao. Kiếm tao có chi không cô nương ?
-Còn gì khác ngoài vụ thi cử đâu ? Bài vừa rồi làm được không ? Tao lỡ mất câu cuối rồi.
Mỹ Mỹ điệu bộ thở dài. Hải An thừa biết dù mất một câu nhưng điểm nhỏ vẫn cao như thường. Cô cười trừ.
-Cũng tàm tạm thôi. Đề này hơi bị khó.
-Thôi xong rồi! Mỹ Mỹ giơ tay ôm đầu cảm thán.
-Có chuyện gì sao ? Hải An ngơ ngác.
-Đề khó. Sinh viên giỏi như mày mà còn tàm tạm thì kẻ chơi bời như tao làm gì có cửa qua. Phen này è cổ học trả nợ rồi.
Hải An tủm tỉm cười. Cô thừa biết Mỹ Mỹ dư sức qua ải mà. Nhỏ đời nào chịu bỏ tiền học lại chứ.
-Con quỉ! Dám cười trên nỗi đau người khác à. Chết nè! Chết nè!
Mỹ Mỹ ánh mắt giả vờ phẫn uất, hai bàn tay nhanh chóng tung ra tuyệt chiêu ngắt nhéo của nữ cao thủ nhất lưu. Hải An la oai oái đảo người tránh né.
-Thua thua. Đừng giỡn mà ?
Hải An giãy nảy lên và kết quả tất yếu trên con đường đông đúc mà bạn lại không nhìn đường thì té ngã là điều hoàn toàn có thể xảy ra.
-Coi chừng mấy cô này !
Giọng nạn nhân la lên nhưng đã muộn với trò đùa nghịch của hai cô gái. Hải An và người đi đường xui xẻo đụng nhau ngã té nhào.
-Ui da!
Hải An nhăn nhó vì ê mông còn Mỹ Mỹ rối rít miệng.
-Xin lỗi! Xin lỗi! Mày không sao chứ ?
Mỹ Mỹ kéo tay Hải An đứng dậy vừa phủi bụi bám trên váy cô.
-Con quỉ chơi kì vậy ? Đau muốn chết nè.
Hải An cự nự. Số cô không lẽ thảm thương vậy sao, vừa thi xong đã té ngã nhào rồi.
-Hê hê. Không sao hết. Không bị vẹo hay mẻ miếng nào. Vẫn lấy chồng tốt. Mỹ Mỹ sau khi xem xét cô bạn thân liền cà khịa một câu.
-Nè nè, mấy cô không sao nhưng tôi mới là người có sao đây. Nạn nhân trong vụ án vồ ếch của Hải An đứng dậy vừa phủi bụi vừa ca thán.
-Xin lỗi! Thật tình xin lỗi anh.
Hai cô gái nhìn lại chàng trai nạn nhân cúi đầu xin lỗi. Đoạn khi họ nhìn thấy gương mặt anh ta thì cả hai bất thần choáng váng như vừa đập đầu vào đất.
Là Bạch Ngân sư huynh đó. Một trong những thần tượng sống của trường đang đứng trước mặt hai cô gái mơ mộng đó nha.
Chàng thanh niên với mái tóc vàng hoe nắng cắt ngắn bồng bềnh, khuôn mặt điển trai cũng hàm răng lúc nào cũng trắng sáng, là Bạch Ngân truyền thuyết đang đứng trước mặt Hải An đó nghen. Thần tượng lúc nào cũng như thần long thấy đầu không thấy đuôi. Làm thế nào mà Hải An lại có dịp hội ngộ cùng thần tượng. Đây là may mắn hay xui xẻo, là định mệnh buổi chiều tà hay ảo mộng giữa ban ngày.
Bạch Ngân sư huynh vốn không phải là ngoại hiệu đám sinh viên trường đặt cho người đang đứng trước mặt Hải An. Danh hiệu đích xác của anh ta phải là Bạch Ngân Kiếm Sĩ, vốn là tên ghép từ cái hàm răng trắng đều sáng bóng và tài đánh kiếm của anh. Tên thật của anh là Nguyễn Trường Thanh, sinh viên năm 4 khoa công nghệ thông tin của Hải An, một trong những sinh viên giỏi giang năng nổ và tài đánh kiếm siêu hạng. Trường Thanh cùng với ba người khác được lũ sinh viên nhiễu sự kết hợp thành nhóm Tứ công tử, là niềm ngưỡng mộ cho đám sinh viên trong trường và mục tiêu kén chồng của đám nữ sinh viên mơ mộng.
Có lẽ vì quá bất ngờ cuộc chạm trán hy hữu này mà Hải An cứ đứng nghệch ra. Trường Thanh thấy thế thì thấy làm lạ. Không lẽ cô nương này bị đập đầu vào đâu rồi. Anh tiến lại gần và giơ tay sờ lên trán Hải An.
-Này! Em có bị làm sao không ?
-Không … Dạ, ý em là em không sao ạ. Hải An sau giây hóa đá liền bừng tỉnh thoái lui mấy bước.
-Không sao là tốt rồi. Trường Thanh rút tay xuống cười nói. Hải An trong giây chốc cảm thấy mình bị lóa mắt.
-Hóa ra em học năm hai à ?
Trường Thanh nhận ra cô gái đang đứng trước mặt mình là đàn em của anh qua bộ đồng phục sinh viên năm 2 của khoa Công nghệ thông tin. Cô gái kia cũng vậy. Trường Hải An đang theo học vốn là trường Tổng hợp, dĩ nhiên qui tụ rất nhiều khoa ngành. Do đó để phân biệt đám sinh viên nhí nhố, các khoa chọn huy hiệu và màu áo như một thứ nhận diện đặc thù. Vậy nên Trường Thanh chỉ cần liếc nhìn là xác định được nơi xuất xứ của cô sinh viên đàn em.
-À… ừ…
Hải An đáp qua quít rồi cuối xuống thu lượm lại đống sách vở từ chiếc túi cô mang mà cú va chạm hồi nãy đã làm chúng rơi rớt. Bên cạnh cô Mỹ Mỹ cũng ngồi thụp xuống nhặt phụ. Trường Thanh thấy thế cũng không ngại gì lấy điểm với hai cô gái đàn em, anh cuối xuống vớ ngay cuốn tập gần mình nhất.
Hải An sau khi nhận đống đồ từ tay Mỹ Mỹ rồi kiểm kê. Cô nhận ra thiếu mất một quyển vở. Hải An nhìn xung quanh rồi không khó đế nhận ra nó đang ở đâu. Trường Thanh đang nhìn nó chăm chú.
-Ơ, anh cho em xin lại quyển tập. Hải An bối rối lên tiếng.
-Hả… À… ờ… Xin lỗi em.
Trường Thanh đưa lại quyển tập cho Hải An rồi bỗng nhiên hỏi:
-Em có chơi Ảo Mộng à ?
-Dạ không. Đâu có.
Hải An chối phắt kèm một cái nhìn “nếu nói ra tao thịt mày ngay” cho Mỹ Mỹ. Cô bạn cũng bụm miệng cười hiểu ý.
-Vậy sao em có cuốn tập này thế ? Trường Thanh mỉm cười.
-Cái này hả ? Là thằng em em nó cho đấy.
Hải An lấp liếm trả lời. Cuốn tập này vốn chẳng phải báu vật hay bìa bọc vàng gì. Nó chỉ là cuốn tập bình thường có bìa màu đỏ, và nét vẽ cách điệu hình ảnh một mỹ hồ ly tà mỵ. Góc phải dưới bìa tập có đề dăm câu thơ, chính là lời dẫn của nhân vật hồ ly của trò chơi Ảo Mộng Kì Duyên.
Oa oa mỹ hồ ly
Sắc đẹp hiếm mấy khi
Tạo hóa vẽ làm chi
Để người người cuồng si
Loại tập này tất nhiên không bán ra thị trường rồi. Chính là quà tặng của nhà phát hành game nhân dịp kỉ niệm một năm ra mắt của trò chơi Ảo Mộng. Dạo đó chỉ cần đến dự buổi offline là có quà cho nên Hải An cũng rục rịch đến tham dự và kiếm cho mình một món quà kỉ niệm.
-Của em em à ? Chắc nó mê game lắm hả ?
-Phải phải anh à. Nó mê game này lắm. Cả nhà em la hoài mà nó chẳng chịu nghe. Hải An làm bộ thở dài bó tay vì cậu em tưởng tượng.
-Em của em chơi nhân vật nữ à ? Trường Thanh tiếp tục hỏi.
-Không anh! Em cũng chẳng rành nó chơi gì. Em đang vội. Tạm biệt anh.
Hải An trả lời qua quýt rồi cắm cúi bỏ đi. Nếu nói chuyện nữa e cô sẽ lộ mất. Bên trong quyển tập có một dòng chữ cực kì ám muội, cũng may cô kịp nhớ và kiếm cớ lãng đi bằng không hậu họa khôn lường. Dòng chữ nắn nót đề ghi “Mến tặng Du Du” của nhân vật đại diện trong game Ảo Mộng Châu Tuệ Mẫn kí tặng trong buổi offline. Nếu không vì ham thích trang bìa cuốn tập thì Hải An đã chẳng muốn xin chữ kí đó làm gì.
Trường Thanh nhìn bóng dáng hai cô sinh viên đàn em bỏ đi mà tâm tình nghi hoặc. Bất chợt điện thoại anh réo vang. Trường Thanh mở máy và khi nhìn số gọi đến anh thầm cười. Thật là đúng lúc mà.
-Alo! Em nghe đây.
-Chiều nay 2h chỗ cũ nhé. Chúng ta thanh toán nợ nần với tụi Tứ Cẩu luôn.
-Em biết rồi. Mà anh này…
-Chuyện gì ?
-Em vừa mới phát hiện trường ta có người chơi Ảo Mộng.
-Chú nói chuyện nực cười. Trường nào chẳng có người chơi Ảo Mộng. Người gọi bên kia cười ha hả.
-Nhưng người này chơi nhân vật hồ ly, khả năng cô gái ấy là nữ cực cao. Trường Thanh mỉm cười nhớ dáng vẻ cô đàn em khi nãy.
-Chú thấy cô gái đó chơi game ?
-Không anh ạ! Em mới phỏng đoán thôi.
-Lý thuyết chỉ đúng 1%, 99% thực tế mới quan trọng. Mà có chắc cô gái ấy chơi server Đông Hải không đã ?
-Em không biết. Nhưng em sẽ dò tìm.
-Hà, lẽ nào chú mày muốn thực hiện ý tưởng đó ?
-Anh không thích sao ?
-Nó hơi viễn vông. Nhưng thôi tùy chú, sao cũng được. Dù gì game vẫn là game.
-Em biết rồi.
Trường Thanh tắt máy. Điểm tiếp theo mà anh định đến. Nhất định là văn phòng khoa Công Nghệ Thông Tin.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hoanganh92
Hải An lóc cóc gõ tên đăng nhập vào trò chơi Ảo Mộng. Mấy ngày liền cô đã không online vì bận rộn cho kì thì giữa kì. Sức học Hải An thuộc vào loại khá giỏi nhưng không vì thế mà cô ỷ y. Để học hành lẫn chơi game giỏi thì cái cần nhất luôn là sự chuyên tâm. Hết sức tập trung vào một vấn đề, đặt hết nỗ lực của mình vào một mục tiêu bản thân đề ra, đó là phương cách mà Hải An chọn để có một kết quả tốt đẹp.
Chính vì vậy mà Hải An đã không chơi game mấy ngày rồi. Sự chú tâm là cần thiết cho nên cô quyết không để bất cứ cái gì làm xao nhàng tinh thần của mình. Người chơi nhân vật Độc Long kia vẫn lởn vởn trong suy nghĩ của Hải An. Nhưng cô không có thời gian cho chuyện “Đi tìm ẩn số”. Cô phải học hành thật tử tế nếu muốn còn tiếp tục chuyện làm thám tử. Và bây giờ khi mọi chuyện đã suôn sẻ, Hải An lại tiếp tục muốn vén bức màn bí ẩn bao quanh nhân vật Độc Long.
Cô hồ ly Du Du đứng dậy sửa lại quần áo ngay ngắn rồi bước ra khỏi động. Nơi đây là cấm địa của hồ ly tộc, chỉ có những ai thuộc dòng dõi hồ ly mới có thể ra vào nơi đây. Cái động trường này và cả khu làng cũng chỉ là một phần nhỏ của Đại Chi Lâm, khu vực quản hạt của thú tộc. Gần như tất cả các động cốc, sơn lâm, dòng dõi thú tộc đều trải rộng đều khắp khu vực này. Mấy ngày trước khi rời mạng, Du Du đã đến đây và bắt đầu tu luyện.
Hồ Linh Động, cái tên nghe có vẻ vẻ vang nhưng thực chất chẳng có gì ghê gớm. Nơi này cũng như hầu hết các động, cốc, hay bế trường chỉ là chỗ để các game thủ tọa công khi rời mạng, mà như các game thường gọi là bế quan tu luyện. Trong quá trình rời mạng, người chơi Ảo Mộng có thể tìm đến những nơi phù hợp với lớp nhân vật của mình để tọa công. Điểm kinh nghiệm lẫn nguyên khí sẽ được tăng lên trong quá trình tọa luyện. Tuy sự tăng tiến này là chậm chạp nhưng cũng còn hơn là không làm gì. Việc tọa luyện này cũng khác với việc tu luyện ngoài nơi hoang dã. Khi bạn đang chiến đấu hăng say mà lại có việc không thể tiếp tục chơi hoặc rời mạng vì một sự cố nào đó, hệ thống Ảo Mộng sẽ áp đặt chế độ tọa luyện cho bạn khi nhận ra bạn rời game hơn 15 phút. Chế độ tọa công này điểm thưởng sẽ ít hơn và bị giới hạn thời gian. Bạn sẽ chỉ được nhận tối đa 12h kinh nghiệm rời mạng. Trong khi đó nếu bạn tọa công trong khu vực qui định thì có thể lên tới 7 ngày rời mạng cùng điểm kinh nghiệm kha khá. Cùng với việc sử dụng bùa hỗ trợ cho việc tọa công, người chơi offline cũng sẽ không đến nỗi quá thiệt thòi. Trên một bậc về việc tu luyện này chính là hệ thống tu luyện trong động để tăng điểm tiềm năng. Lẽ dĩ nhiên, chúng khác nhau xa nhưng chung qui tất cả những món ăn nhẹ này đều cần thiết cho những game như Ảo Mộng.
Mỹ hồ ly Du Du bước ra khỏi động liền chú ý thấy hệ thống thư của cô đang nhấp nháy. Điều này đồng nghĩa với việc cô có thư chưa đọc. Chúng được gửi đến trong thời gian cô rời mạng. Không phải thư ẩn danh vì nếu là nó thì chúng đã nhảy vào mặt cô ngay khi vào trò chơi rồi. Người chơi sẽ không thể làm bất cứ động thái nào ngoài việc mở lá thư đó. Những lá thư kia là từ hệ thống trò chơi hay bất cứ ai trong game. Để đọc chúng không có việc gì đơn giản hơn là mở chức năng “hộp thư” và click đọc.
Du Du mở hộp thư của mình ra. Cô nhận thấy có hai lá thư chưa đọc: Một của ông chủ tạm thời Độc Long của cô và một, thật đáng ngạc nhiên, chính là của cấp trên của cô, bang chủ Độc Nhãn Hổ của Vạn Thú Sơn Trang.
Độc Nhãn Hổ sao. Du Du thầm lấy làm lạ. Mặc dù gia nhập Vạn Thú Sơn Trang đã lâu nhưng Du Du cực kì hiếm nói chuyện với bang chúng hay bang chủ. Họa hoằn có chăng đi nữa thì cũng là đôi ba dòng chat vẩn vơ. Du Du chưa thể nào tự xem mình là một bang chúng năng nổ trong bang phái. Hàng ngày cô vẫn cặm cụi làm nhiệm vụ bang hay góp tiền lẫn những món đồ hiếm có vào kho chứa bang. Nhưng chỉ đến mức đó thôi, Du Du tự xét thấy mình chưa có đóng góp đáng kể nào để được bang chủ chú ý tới mình. Du Du mở lá thư đầu tiên.
Du muội, mấy bữa nữa huynh bận công chuyện. Muội cứ chơi như thường nhé.
Ps: nghỉ có phép nhưng muội vẫn có lương.
Đó là tin nhắn của ông chủ Độc Long, ở một thời điểm rất trùng hợp là ngay khi Hải An offline để chuẩn bị ôn thi. Lẽ nào… Hải An nhíu mày suy nghĩ. Độc Long là một sinh viên chăng. Anh ta cũng phải ôn thi à. Mà anh ta cũng đã không online mấy ngày rồi. Bất giác Hải An có một cảm giác là lạ. Cảm xúc này chắc chắn chưa từng có đối với cô trước đây. Đó là cảm giác nhớ nhung, nhớ một ai đó, một người mà bạn lưu luyến. Không phải kiểu bạn bè bồ bịch hay họ hàng xa gần, đó là kiểu nhớ một con người mà bạn không hề biết mặt nhưng lại thấy thân thiết vô cùng. Cảm xúc bồng bột này, Hải An chẳng thể nào hiểu nỗi.
Hải An lắc đầu quầy quậy. Đó chỉ là tình cảm bạn bè thân hữu thôi. Khi mà bạn đã gia nhập một trò chơi thì việc có bạn cùng chia sớt niềm vui khi diệt một con boss, hoàn thành được một nhiệm vụ khó khăn, nỗi buồn vui khi ép thành bại một món đồ, sẽ là tuyệt vời biết bao nhiêu. Độc Long cũng vậy thôi. Vắng những lời nói lạnh lùng của anh ta chẳng có gì sấc, chỉ hơi buồn một tẹo. Tuyệt không phải chuyện đó. Nhất định là không. Du Du mở lá thư thứ hai ra.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hoanganh92