Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn :4vn.eu
Chương 20 : Sức Mạnh Ảo Ảnh .
-Xin hạ thủ lưu tình .
-Cứ đùa . Đảm bảo ta sẽ cho ngươi thua nhưng không để ngươi tốn một cộng tóc nào .
-Hừ .
Lê Thiến hừ một tiếng bất mãn , hắn cảm thấy hình như Hoa Khiếu Thiên đang khinh chính mình , hắn bực bội nắm chặt tay lại rồi gầm lên từng tiếng :
-Bộc Viêm Chưởng !
Lê Thiến thở phì phò , khuôn mặt đỏ bừng , hắn cấp tốc vận chuyển khí của mình xuống hai nắm tay , hai nắm tay của hắn đỏ bừng lên , chốc lát nó liền bốc lên một ngọn lửa , ngọn lửa cháy phừng phừng làm cho sàn đấu trở nên nóng bỏng hơn .
Liệt Bá nhàn nhã nhìn xem Hoa Khiếu Thiên làm cách nào để đối phó với Lê Thiến , hắn biết chắc chắn là Hoa Khiếu Thiên sẽ thắng nhưng quan trọng hơn cả là hắn muốn biết Hoa Khiếu Thiên sẽ thắng bằng cách nào , đương nhiên là hắn muốn nhìn xem cái công pháp " không ai xem được " kia nó mạnh mẽ như thế nào ?
-Lão đại . Ngươi nghĩ tên nhóc kia như thế nào ?
-Ta nhìn không thấu thằng nhóc đó . Hình như ta cảm thấy nó có chút gì đó bất bình thường .
-Ngay cả lão đại cũng nhìn không ra sao ?
-Không phải ta nhìn không ra , mà là do thằng nhóc đó che dấu quá kĩ . Chắc là Liệt Trưởng Lão đã cho nó đồ vật nào đó để tránh sự dò xét rồi . Ta nghĩ sau này chúng ta tiếp cận nó , giúp đỡ nó , như vậy thì mới có quan hệ tốt với Liệt Trưởng Lão được .
-Không được đâu Lão đại . Chúng ta đã ở thế giữa từ lâu rồi , giờ chúng ta làm thế là đã xác định mối quan hệ với họ , như vậy có nghĩa là chúng ta đang chống đối với thế lực phía kia .
-Cái đó ta không quan tâm . Quan trọng nhất là cái tên tiểu tử được gọi là Hoa Khiếu Thiên kia , ai mà ta nhìn không thấu thì chắc chắn không phải người tầm thường .
-Tiểu nhân lần đầu tiên thấy Lão đại khen ai đấy !
-Ta không nghĩ đây là một lời khen .
-Ha ha ha ha ....
-Không biết tên tiểu tử này có thực lực thế nào ?
Lão già ho sặc sụa kia nhìn Hoa Khiếu Thiên với ánh mắt đăm chiêu , hắn cũng là một Trưởng Lão trong Trưởng Lão Hội nhưng lập trường của lão chính là ở giữa , cho nên lão cũng không có ý định trù dập Hoa Khiếu Thiên , đơn thuần chỉ là sự tò mò thôi . Người mà được Liệt Trưởng Lão coi là cháu thì chắc chắn đứa cháu đó là một người không hề tầm thường rồi , nếu không thì làm sao mà vào được Thu Nguyên Môn , lão biết rõ Liệt Bá sẽ không làm việc nhục nhã như đúc lót , thế nên hắn khẳng định 100% Hoa Khiếu Thiên có năng lực nên mới vào được đây , hắn cũng nghe thoáng một số tin tức về Hoa Khiếu Thiên , nào là vẽ tranh độc đáo ,... Từ đó làm khơi dậy sự hiếu kì trong tâm lão , lão muốn xem Hoa Khiếu Thiên rốt cục tài hoa tới cỡ nào .
-Hình như có rất nhiều ánh mắt nhìn mình nhỉ ?
Hoa Khiếu Thiên âm thầm toát mồ hôi , lần đầu tiên hắn được nhiều người nhìn chằm chằm như thế , cái cảm giác mới mẻ này làm cho hắn cảm thấy có chút khó chịu không quen , hắn biết sau này mình sẽ đối mặt nhiều chuyện như thế này cho nên hắn đang cố bình tĩnh để thích ứng với không khí ngột ngạt xung quanh .
Tuy nhiên Lê Thiến không cho hắn thời gian để bình tĩnh , Lê Thiến dốc hết sức tung hai đấm về phía ngực của Hoa Khiếu Thiên , cú đấm tóe lửa của hắn làm cho không khí nóng lên , hơi nóng phả vào mặt Hoa Khiếu Thiên làm cho hắn cảm thấy khó thở .
Hoa Khiếu Thiên biết lúc này mà không dùng nó thì chắc chắn hắn sẽ bị Lê Thiến đánh cho tơi bời , khi hắn định ra tay thì Băng Âm Long nói :
-Ta nghĩ ngươi nên áp dụng kĩ năng này lên một số người nữa , có một số rất tò mò với năng lực của ngươi , tại sao không cho họ biết để họ tôn trọng ngươi . Như thế sau này cũng không dễ gì mà gặp rắc rối nữa .
-Ừ ha .
-Vậy ngươi nhắm được người nào chưa ?
-Lúc đầu khi huynh gợi ý ta cũng định áp dụng lên tất cả mọi người nhưng điều đó là không thể , ta quan sát được thì có một vài người rất quan trọng để ta áp dụng . Để coi họ có phản ứng như thế nào ?
Hoa Khiếu Thiên cười thầm , quỷ kế của hắn giờ sẽ chính thức bắt đầu . Hai nắm đấm của Lê Thiến chỉ còn cách Hoa Khiếu Thiên vài mét nữa thì con mắt trái của Hoa Khiếu Thiên bỗng nhiên biến đổi hình thái , củng mạc của hắn biến thành một màu vàng kim chói lòa , ở giữa xuất hiện một bông sen tím thẫm đang nở , bông sen tím này vừa quay tròn vừa nở rộ làm cho nó toát lên vẻ vừa thánh khiết vừa yêu dị , hai thứ này kết hợp hài hòa với nhau tạo nên một điều kì diệu đối với con mắt của Hoa Khiếu Thiên . Con mắt của Hoa Khiếu Thiên bắn ra một ánh sắng tím xen lẫn vàng , mọi người nhìn thấy nó đều phải che mắt lại , ngay cả Lê Thiến cũng chịu không nổi với ánh sáng chói chang này , khi hắn định nhắm mắt lại thì ánh sáng này cũng biến mất . Lê Thiến nhìn về phía trước , Hoa Khiếu Thiên đã không còn ở trên đài thi đấu nữa , cứ như hắn đã bốc hơi biến mất rồi vậy , Lê Thiến nhìn xung quanh nhưng vẫn không tìm ra được Hoa Khiếu Thiên , hắn tức giận chửi bới .
-Hoa Khiếu Thiên . Mày ở đâu .
-Thằng khốn nạn , mày trốn ở đâu ....
Còn đối với phía khán giả thì lại khác , bọn họ cảm thấy kì quái , Lê Thiến cứ như một con chó thiến , rống lên liên tục như một thằng điên . Bọn họ kinh ngạc nhìn về phía Hoa Khiếu Thiên , thấy hắn nhắm mắt lại thảnh thơi đứng im một chỗ không nói không rằng , đối với sự việc kì quái này ai cũng lấy làm ngạc nhiên , Hoa Khiếu Thiên đã tấn công như thế nào ? Ánh sáng lúc nãy có ý nghĩa như thế nào ? Tại sao Lê Thiến lại xuất hiện những hành động kì quặc như thế ?
Tuy nhiên , có một số người thì lại không nghĩ vậy . Đầu tiên là phải nói về Liệt Bá , kế tiếp là Lão Đại , lão già ho sặc sụa , một số người có quyền cao chức trọng , tất cả bọn họ đều nhìn thấy một sự việc khác đang diễn ra .
Bọn họ đều không nhìn thấy Hoa Khiếu Thiên ở đâu cả , ngay cả khí tức của hắn cũng không có , cứ như là hắn không có tồn tại trên thế gian này vậy .
--->" Hoa Khiếu Thiên thật sự ở đâu "<---
Bọn họ đều không biết Hoa Khiếu Thiên thật sự đang ở nơi nào , điều họ nên làm bây giờ chính là quan sát tiếp diễn biến của nó .
" Ting ting ting "
Một âm thanh tao nhã , thanh khiết vang lên như tiếng đàn du dương bay bổng khắp trần gian , âm thanh này làm cho người nghe phải tê tái cõi lòng , âm thanh này len lỏi khắp cơ thể bọn họ , bọn họ chợt rùng mình , âm thầm vận khí hóa giải hết âm thanh quái dị này đi .
Âm thanh này diễn ra trong một thời gian rất ngắn . Tiếp diễn nó là một sự việc rất lạ , hàng vạn bông sen tím rơi đầy trời , những bông hoa sen yêu dị này đều toát lên khí tức thần thánh . Hàng ngàn hàng vạn bông sen tím từ trên trời rơi xuống tạo thành những đường cong huyễn lệ , chúng nối đuôi nhau tạo thành một thế trận , thế trận này bao vây Lê Thiến ở bên trong .
Lê Thiến cảm thấy bất ngờ trước sự việc đang xảy ra , hắn không biết tại sao trên trời lại xuất hiện hoa , tại sao những bông hoa này lại có ý định bao vây mình . Khi Lê Thiến đang bận bịu suy nghĩ thì trong Hoa Trận này tỏa ra khí tức của một người .
-Thì ra ngươi ở đó .
Lê Thiến cảm nhận được khí tức của Hoa Khiếu Thiên đang ẩn nấp ở đâu đó trong Hoa Trận này , hắn xác định được mục tiêu liền phóng đến tung Bộc Viêm Chưởng . Chưởng lực của hắn xé nát và thiêu rụi hàng chục bông hoa đang đua nhau khoe sắc , tro tàn của những bông hoa này không rơi xuống đất mà tiếp tục hợp lại kết thành một bông hoa khác , cho dù Lê Thiến có đánh bao nhiêu lần đi nữa thì vẫn không thể nào phá hủy hoàn toàn được những bông hoa sen xinh đẹp vô hại này .
-Thật là phiền phức .
Tuy những bông sen tím này gây cho Lê Thiến phiền phức không nhỏ nhưng hắn cũng không sợ , chỉ cần hắn đánh bại được Hoa Khiếu Thiên thì những bông hoa này cũng biến mất , lúc đó thì bọn chúng cũng không làm gì mình được .
-Ngươi thua rồi Hoa Khiếu Thiên .
Lê Thiến đấm vào nơi tỏa ra khí tức của Hoa Khiếu Thiên , cánh hoa ở nơi đó đều héo khô hóa thành tro tàn , Lê Thiến phát hiện nơi mình tấn công không tỏa ra khí tức của Hoa Khiếu Thiên nữa mà ở môt nơi khác , Lê Thiến cảm thấy bực bội khi cứ phải chơi trò đuổi bắt với Hoa Khiếu Thiên , cứ mỗi lần hắn đánh xong thì khí tức của Hoa Khiếu Thiên lại tỏa ra ở nơi khác , giống như mèo vờn chuột vậy , hắn cảm thấy dường như Hoa Khiếu Thiên đang chơi đùa với mình một cách vui vẻ vậy .
-Đây chính là " ảo kĩ " .
Liệt Bá , lão đại , lão già đều suy nghĩ như vậy , đây chắc chắn là ảo kĩ , kĩ năng đánh lừa tất cả các giác quan , nghe thì đơn giản vậy nhưng học được ảo kĩ là cả một quá trình , thế mà trong vòng vài ngày mà Hoa Khiếu Thiên đã học được , ảo kĩ là dạng kĩ năng tạo ra ảo giác , ảo giác này không phải là giả mà rất giống thật , thật thật giả giả , trong ảo có thật , trong thật có giả , đây chính là ảo kĩ . Bọn họ nghĩ tới Hoa Khiếu Thiên rồi trong lòng tỏ ra cảm giác nặng nề , không thể nào tin được Hoa Khiếu Thiên lại có thể học được ảo kĩ , thứ khó học như vậy mà được hắn thực hành nhuần nhuyễn thế này thì không còn nghi ngờ gì nữa , Hoa Khiếu Thiên chính là thiên tài .
Bọn họ biết phần còn lại không đáng xem nữa , cho nên họ đành sử dụng khí của mình phá hủy hết tất cả mọi ảo giác . Tuy ảo kĩ của Hoa Khiếu Thiên có tác dụng đối với Lê Thiến nhưng đối với những người có tu vi mạnh mẽ như họ thì đây cũng chẳng đáng là gì cả , tuy nhiên đối với những học sinh mới thì nó là dư sức để dành chiến thắng
Tình trạng của Lê Thiến giờ rất là nguy kịch , hắn không biết rằng mình đang từ từ ra khỏi sàn thi đấu , tất cả khán giả đều xem và nghĩ Lê Thiến đang chuẩn bị bỏ cuộc , bọn họ cảm thấy bực mình vì không chứng kiến được một trận đấu làm họ mãn nhãn .
-Ngươi thua rồi , Lê Thiến .
Hoa Khiếu Thiên thỏa mãn , cuộc chơi đùa đến đây là kết thúc , tất cả đều trong kế hoạch của hắn , kể cả việc những người kia hóa giải được ảo kĩ của hắn ,... Hắn cảm thấy rằng mình đã làm rất nhiều việc cần thiết rồi , tiếp theo là hắn nên kết thúc việc này . Khi nhìn thấy Lê Thiến đã ở bên dưới đài thi đấu thì liền búng tay :
-Hửm ?
-Ngươi thua rồi . Nhìn lại nơi mình đang đứng đi .
Lê Thiến nhìn xuống dưới chân mình với ánh mắt hoảng hốt , tại sao ? Tại sao mình lại ở chỗ này ?
-Hoa Khiếu Thiên thắng !!!
Lão già sau khi thoát khỏi ảo kĩ liền nhận thấy Lê Thiến ở dưới sàn đấu nên liền phán Hoa Khiếu Thiên thắng .
Bữa nay cố gắng làm thêm một chương . Mong mọi người ủng hộ
Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn :4vn.eu
Chương 21 : Một Chọi Tất .
-Các ngươi không thấy phiền sao ?
Hoa Khiếu Thiên hờ hững nói , ánh mắt vô hồn . Hắn cảm thấy cuộc thi này làm mình rất phiền , hắn đang định giải quyết nhanh chuyện này để về nhà còn tu luyện , hắn đã được hai mục đích của mình qua việc thi đấu với Lê Thiến rồi , giờ hắn cũng không cần làm nhiều việc không cần thiết nữa , hắn định dứt khoác một lần ....
-Ngươi nói cái gì ?
Mọi người ở đây dường như nghe không hiểu , họ nghi hoặc hỏi lại Hoa Khiếu Thiên . Hoa Khiếu Thiên cũng không quan tâm tới bọn chúng , hắn tiếp tục nói :
-Thi đấu kiểu này thật là phiền phức . Các ngươi lên hết một lượt đi .
-Ngươi nói sao ?
Giờ đây bọn họ không tin vào lỗ tai mình nữa , họ nghĩ Hoa Khiếu Thiên đang nói nhảm cho nên lên tiếng hỏi tiếp :
-Các ngươi bị điếc sao ? Ta nói một mình ta chấp hết các ngươi .
Hoa Khiếu Thiên hét lên , lần này thì mọi người không còn nghi ngờ gì nữa , Hoa Khiếu Thiên muốn một chọi tất cả , hắn bị điên sao ? Ngay cả Liệt Bá cũng không thể nào tin được , hắn nhìn không thấu Hoa Khiếu Thiên , tên tiểu tử này thật biết làm người ta bất ngờ .
-Tên này muốn chết lắm sao ?
Thác Thác nhìn Hoa Khiếu Thiên với vẻ không tưởng , giờ đây hắn mới biết tên này điên tới mức nào rồi , hên là hồi nãy mình không có làm lớn chuyện chứ nếu không bị thằng điên này cắn thì ....
-Đúng là chuyện vui .
Lão đại của hắn khẽ nhếch môi , hắn cũng cảm thấy bất ngờ khi nghe Hoa Khiếu Thiên nói thế . Trước đây khi hắn còn là một lính mới thì hắn cũng không có kiêu ngạo như thế này , ở Thu Nguyên Môn này không ai điên bằng Hoa Khiếu Thiên cả , chẳng ai có lá gan như hắn , một chọi ba mươi , đây là điều không thể đối với một tân đệ tử như hắn .
-Ngươi có bị làm sao không , Hoa Khiếu Thiên ?
Lão già kia suýt nữa ho ra máu khi nghe Hoa Khiếu Thiên nói vậy , hắn không nghĩ Hoa Khiếu Thiên lại bố láo như thế , đây là người kiêu ngạo nhất mà lão từng gặp .
-Ta không nói sai chuyện gì cả . Ta đã nói rất rõ ý kiến của mình rồi , ta ghét nhất là phiền phức , các ngươi lên một lượt để ta giải quyết cho nhanh đi , ta còn phải về tu luyện nữa , không rãnh để chơi trò trẻ con với các ngươi .
-Ngươi muốn chết thì chúng ta sẽ cho ngươi toại nguyện .
Tất cả ba mươi người đều phản đối với hành động kiêu ngạo của Hoa Khiếu Thiên , cuối cùng bọn họ cũng đã thống nhất rằng chính bọn họ sẽ đập Hoa Khiếu Thiên không còn răng để ăn .
-Lên nhanh đi .
Hoa Khiếu Thiên ngoắc ngoắc tay . Hắn cảm thấy việc khiêu chiến tất cả vừa có lợi vừa có hại . Cái lợi ở đây là nhanh gọn , bớt phiền phức . Nhưng cái hại ở đây là sức của hắn không thể nào chọi lại ba mươi người , tuy ảo kĩ của hắn rất mạnh nhưng mà sức hắn không thể nào kham nổi việc áp dụng ảo kĩ lên ba mươi người , đây chính là hành động tự sát , tối đa hắn chỉ có thể điều khiển được 5 người mà thôi , 6 người cũng đủ đầu óc hắn nhức nhối phát điên rồi , giờ phải gánh tới ba mươi người , hắn đúng là thiểu năng mà .
-Các huynh đệ . Lên !!!
Hoa Khiếu Thiên thấy tiếng gào thét vang lên khắp nơi liền nhắm mắt lại , hiện tại không còn cách nào khác , đành phải dựa vào trí óc thôi .
-Các huynh nghĩ ra biện pháp nào chưa ?
-Hiện tại thì chưa ? Ngươi bị điên sao ? Biết sức mình rồi mà sao còn dám nói thế ?
-Biết rồi . Giờ nghĩ cách đi .
-Ngươi tưởng ta ba đầu sáu tay chắc , kiếm thêm người mà phụ ngươi suy nghĩ đi .
-A!!!
-Gì thế ?
-Có cách rồi . Cảm ơn nhé !
-Ta chẳng hiểu gì hết .
-Đến lúc đó sẽ biết .
Hoa Khiếu Thiên mừng rỡ , cuối cùng cũng tìm ra được giải pháp khắc phục rồi , lần này hắn sẽ cho bọn chúng biết thế nào là lợi hại .
-Tên này , kia ,... khí của mấy đứa này cũng tạm được ....
Hoa Khiếu Thiên so đo tính toán , hắn đã chọn được những mục tiêu mình cần rồi , giờ là lúc hắn thể hiện .
-Nhào vô kiếm ăn đi mấy nhóc .
-Ngươi khinh người quá đáng . Chết đi .
Cả ba mươi người cuối cùng chịu không nổi thái độ của Hoa Khiếu Thiên nữa , họ bắt đầu bùng nổ . Tất cả mọi người đều thi triển công pháp của mình tấn công Hoa Khiếu Thiên , vô số màu sắc khác nhau tạo nên những dải lụa huyễn lệ bắn phá về phía Hoa Khiếu Thiên , đất bụi xung quanh đều bay tứ tung , tất cả mọi người đều nín thở khi thấy đòn tấn công đầy hung bạo và mạnh mẽ của nhóm ba mươi người này .
-Băt đầu bữa tiệc .
Hoa Khiếu Thiên trừng mắt nhìn , con mắt trái của hắn tỏa ra hào quang tím vàng mãnh liệt , nó bắn phá khắp nơi làm cho mọi tầm nhìn đều bị ngăn cản . Khí tức yêu dị và uy nghiêm hòa vào nhau rồi cùng nhau bùng nổ , tuy vậy chốc lát ánh sáng cũng biến mất , để lại đó là ba mươi người đang che kín mắt của mình .
-Chẳng có gì xảy ra cả .
Tất cả mọi người đều cảm thấy dường như chẳng có chuyện gì xảy ra với mình , bọn họ đang nghĩ hay là Hoa Khiếu Thiên đang dùng hư chiêu , thế là bọn họ cười hê hê , Hoa Khiếu Thiên cũng chỉ được cái mã .
-Ha ha . Hoa Khiếu Thiên , ngươi làm bọn ta buồn cười đấy .
-Thật sao ?
Hoa Khiếu Thiên cười âm hiểm , hắn giơ tay chỉ về phía sau đám người , họ phát hiện có năm người đang đứng bất động , họ liền ngước mặt lên nhìn mọi người , những ánh mắt vô hồn này làm cho mọi người hoảng sợ , ngoài ra trên trán họ mỗi người đều có một bông sen tím thẫm đang nở rộ , rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra ?
-Các con rối của ta . Thể hiện thật đặc sắc đi nào ?
Hoa Khiếu Thiên giơ hai tay ra dáng thể hiện vẻ chào đón . Năm kẻ kia như hưởng ứng lời nói của Hoa Khiếu Thiên liền cử động , bọn họ triệu hoán công pháp của mình ra , ánh mắt không có một chút cảm xúc nhìn đám người đang nhao nhao hoảng sợ , năm người kia đồng loạt tấn công đám người , đám người kia nhìn phản ứng của năm người này liền hét lên bỏ chạy . Hoa Khiếu Thiên nhìn thấy bữa tiệc do chính tay mình tạo ra liền cười khẩy , đây chính là ảo kĩ thứ hai của hắn : Thôi Miên hoặc gọi là Khống Chế cũng được . Hắn điều khiển bọn này như những con rối vậy . Rồi bọn này sẽ phục vụ hắn , đây không khác gì những con chó cả , chỉ biết trung thành phục vụ cho hắn mà thôi , nhưng ảo kĩ này cũng có hạn chế đó chính là chỉ có thể điều khiển những kẻ yếu hơn mình mà thôi , hiện giờ hắn chỉ có thể điều khiển được 5 tên và 5 tên kia chính là những kẻ xấu số nhất mà hắn đã chọn , Hoa Khiếu Thiên biết rõ 5 thằng này chính là năm đứa mạnh nhất trong tổng số 30 đứa .
Năm tên này điên cuồng đánh tất cả mọi người , khán giả không hiểu tại sao mà lại xảy ra sự việc này , chẳng phải là bọn họ nên đánh Hoa Khiếu Thiên sao ? Tại sao lại đi đánh đồng đội của mình ?
Liệt Bá bình tĩnh quan sát , hắn đã phát hiện dị tượng của năm người rồi . Chính xác là năm người này đang bị điều khiển , và người điều khiển họ chính là Hoa Khiếu Thiên . Đúng là không thể nào tin được Hoa Khiếu Thiên lại tài năng đến thế , tuy số lượng còn chênh lệch nhưng chất lượng thì được cải thiện một cách đáng kể , với lại những tên đệ tử này vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm thực chiến , cho nên chúng rất hoang mang , kết quả của trận đấu này chắc chắn thuộc về Hoa Khiếu Thiên khỏi bàn cãi nữa rồi .
-Lão đại . Điều này là sao ?
-Năm kẻ đó đã bị điều khiển , người điều khiển chúng là Hoa Khiếu Thiên .
Lão đại cũng đã tìm ra một số manh mối , dù sao hắn cũng là một đệ tử lâu năm trong Thu Nguyên Môn , nên tri thức của hắn cũng không có hạn hẹp , điều này vẫn nằm trong khả năng dự đoán của hắn . Lão già kia cũng cảm giác một chút bất thường , hắn định ngưng trận đấu này lại nhưng phải nói sao với bọn chúng về kết quả đây . Giờ đây lão chỉ có thể làm một việc chính là bảo toàn tính mạng cho những tên đệ tử này khi bị Hoa Khiếu Thiên tấn công thôi .
-Trọng tài . Sao không ngừng trận đấu đi . Chẳng lẽ ông muốn những tên nhãi này hi sinh hết sao ?
-Nhưng mà bọn chúng vẫn chưa nói bỏ cuộc .
-Thế sao ? Vậy ta đành diệt sát vài người vậy .
Hoa Khiếu Thiên định kết thúc việc đùa giỡn này đi , thế nhưng hắn cảm thấy một luồng gió thanh mát xuất hiện , làm mọi hoạt động của hắn bỗng nhiên ngưng bặt lại ....
-DỪNG TAY !!!
Một lão già ăn mặc giống thư sinh đáp xuống mặt đất , hắn nhìn Hoa Khiếu Thiên rồi sau đó liếc nhìn ba mươi đệ tử còn lại rồi thở dài :
-Ngươi thắng rồi . Ngừng tay lại đi .
-Thế nhưng bọn họ chưa chịu nhận thua .
-Ta phán cho bọn chúng thua . Ta lấy tư cách của một trong những người của Trưởng Lão Hội phán chúng thua .
-Vậy thì được .
Hoa Khiếu Thiên vỗ tay vài cái , năm kẻ kia đều trở về trạng thái bình thường , những bông hoa sen trên trán của bọn họ cũng biết mất , họ nhìn xung quanh đài thi đấu bị họ cày nát liền ngơ ngát :
-Trận đấu này Hoa Khiếu Thiên thắng . Kẻ nào có ý kiến thì ta sẽ lấy tư cách của Trưởng Lão Hội mà răn đe hắn .
Ba mươi tên đệ tử định rục rịch nhưng nghe lão ăn mặc thư sinh kia nói vậy liền im lặng . Chúng biết Trưởng Lão Hội trong Thu Nguyên Môn có quyền lực lớn tới mức nào , ngay cả gia tộc bọn chúng cũng phải cúi chào khi nhìn thấy họ , vậy thì bọn tiểu bối như chúng có tư cách gì mà nói chuyện .
-Thanh Trưởng Lão .
-Ồ . Liệt Đệ , ngươi cũng ở đây sao ?
-Hoa Khiếu Thiên là cháu ta mà . Tại sao ta không nhìn hắn một chút cơ chứ .
-Vậy đó là sự thật sao ?
-Ừm .
-Vậy ta sẽ đưa hắn đi . Ngươi ở lại thu dọn tàn cục đi nhé .
-Hửm . Thanh Trưởng Lão định đưa nó đi đâu ?
-Đừng lo lắng , chắc chắn sẽ trả về cho ngươi mà . Không làm tổn hại gì hắn đâu .
Thanh Trưởng Lão nói xong liền phất tay , một luồng gió xanh tươi mát bỗng nâng Hoa Khiếu Thiên lên bầu trời sau đó dẫn dắt hắn bay về một hướng , Thanh Trưởng lão gật đầu với Liệt Bá rồi tạm biệt .
Hoa Khiếu Thiên cũng không có phản kháng gì , từ thái độ của Liệt Bá thì hắn biết người này có quyền lực lớn như thế nào , cứ để hắn làm theo ý mình , tới lúc nào thì hay lúc ấy .
-Phù . Cuối cùng cũng thắng nhỉ ?
Hoa Khiếu Thiên cười điên dại , hắn không ngờ được mình lại có thể một thắng ba mươi , điều này chắc sẽ gây sóng gió rất lớn rồi đây . Chắc sau này mình không còn yên ổn sống được nữa rồi , phiền phức quá
Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn :4vn.eu
Chương 22 : Ảo Nhiên Đại Sư .
-Hoa Khiếu Thiên ! Ngồi xuống đi .
Thanh Trưởng Lão mời Hoa Khiếu Thiên ngồi xuống , Hoa Khiếu Thiên ngỡ ngàng nhìn xung quanh . Lần đầu tiên hắn thấy có một thứ khác màu vàng , một căn phòng màu thanh nhạt đầy thanh mát , gió thổi nhè nhẹ làm cho tinh thần Hoa Khiếu Thiên thả lỏng , hắn nhìn người trước mặt mình với một ánh mắt tò mò xen lẫn sự nghi ngờ . Thấy Hoa Khiếu Thiên nhìn mình một cách chăm chú , Thanh Trưởng Lão liền cười cười :
-Ngươi sợ sao ?
-Không .
Hoa Khiếu Thiên liền ngồi xuống , hắn nhìn ly trà trước mặt của mình , mùi thơm nhẹ nhàng thâm nhập vào mũi của Hoa Khiếu Thiên , Hoa Khiếu Thiên nhìn người trước mặt của mình rồi nói :
-Tại sao Thanh Trưởng Lão lại mời ta tới đây ?
-Ngươi đã hỏi thì ta cũng nói luôn . Chuyện ngươi học được cuốn công pháp kia có phải là sự thật không ?
-Trưởng lão cứ đùa . Không phải ngài đã tận mắt nhìn thấy rồi sao ?
Hoa Khiếu Thiên cười khẩy , hắn đã được Băng Âm Long và Hỏa Thiên Long thông báo có một số cường giả ẩn nấp quanh đấu trường rồi , thế nên hắn biết rất rõ Thanh Trưởng Lão đã quan sát mình từ đầu rồi , sau hàng loạt sự việc diễn ra như vậy mà Thanh Trưởng Lão lại hỏi một câu kì cục như thế , thật là tức cười .
-Ờ ... thì .... Ta chỉ tò mò thôi , với lại ngươi có ý định nhận ai làm sư phụ chưa ?
-Nhận làm sư phụ ?
-Ngươi không biết sao ? Ở Thu Nguyên Môn này , đôi khi một vài Trưởng Lão cũng nhận đồ đệ , đây chính là một đại cơ duyên . Ngươi có định nhận ai làm sư phụ chưa ?
-Có chuyện này thật sao ?
-Ngươi không biết chuyện gì hết ? Vậy thì nhận ta được không ?
-A .
Hoa Khiếu Thiên ngạc nhiên , thì ra đây là mục đích của Thanh Trưởng Lão . Chắc lão ta biết mình học được cuốn Thần Mê Dị Huyễn Thuật cho nên mới có ý đồ với mình , vậy ra câu hỏi hồi nãy có mục đích là làm cho Thanh Trưởng Lão tin chắc chắn vào con mắt mình đã nhìn thấy , để khỏi nhầm lẫn đây mà . Hoa Khiếu Thiên không ngờ được , đa phần là do hắn không biết chuyện này chứ nếu không hắn đã tìm cách khác để bỏ đi rồi , đâu có đứng ở đây mà nói chuyện nhảm với lão . Không ngờ mới hết một phiền phức thì phiền phức khác tìm đến , tránh vỏ dưa thì dính phải vỏ dừa .
-Sao ? Ngươi cảm thấy thế nào ?
-Đệ tử cảm thấy khá bất ngờ về sự việc này . Cho nên đệ tử cần một thời gian suy nghĩ .
-Ừm . Ta cũng nên để cho ngươi có một khoảng thời gian để ngươi suy tính , ta tin chắc sẽ đào tạo được ngươi trở thành một cường giả .
-Đệ tử xin cáo từ .
-Cẩn thận đấy . Nói cho ngươi biết , cứ đi thẳng đừng có đi lang thang , đây là nơi sống và tu luyện của các Trưởng Lão , nếu họ bị quấy rầy thì ngươi hơi bị phiền phức đấy . Đến cả ta cũng không thể nào chống đỡ cho ngươi được đâu .
-Đệ tử hiểu .
Hoa Khiếu Thiên cáo từ , hắn mở cửa tự động chuồn nhanh không thèm quay lại nhìn Thanh Trưởng Lão đang nhìn hắn mà lắc đầu :
-Thằng nhóc này , thiên phú tốt , tâm tính cẩn thận . Chỉ cần cho nó chục năm chắc chắn sẽ làm chấn động cả đại lục .
Hoa Khiếu Thiên cũng không nghe được những lời thì thầm của Thanh Trưởng Lão , hắn nhìn xung quanh . Những tòa tháp cao chọc trời làm hắn phải ngửa mặt ngẩn ngơ mà nhìn , tháp nào cũng cao làm cho hắn nhìn mà mỏi nhừ cả cổ . Định hạ cổ xuống thì bỗng nhiên va vào vật trước mặt .
-" Bốp " .
Hoa Khiếu Thiên văng ra , hắn xoa xoa trán của mình rồi nhìn tới phía trước . Thật ngạc nhiên , trước mặt hắn là một nam tử trắng trẻo , thân hình gầy gò đang nằm ngửa dưới đất , hàng chục cuốn sách vở rơi lộp bộp xuống đất làm cho khuôn mặt của nam tử này bị hốt hoảng , cấp tốc lượm sách của mình lên . Hắn phủi bụi những cuốn sách này đi rồi mới nhìn Hoa Khiếu Thiên , ánh mắt chứa sự giận dữ :
-Thằng nhóc kia . Có mắt không hả ? Dám đụng vào ta .
-Ơ hay . Chẳng lẽ ngươi không có mắt hay sao mà lại đụng vào ta .
-Hỗn láo .
Nam tử này trợn mắt nhìn Hoa Khiếu Thiên , hắn chỉ một ngón tay về phía Hoa Khiếu Thiên , ánh sáng màu đen từ ngón tay hắn bay ra bắn trúng người Hoa Khiếu Thiên , Hoa Khiếu Thiên không kịp trở tay liền bị dính phải ánh sáng này . Trước mặt hắn tối sầm lại , sự u ám này làm cho hắn khó chịu , hắn bực mình trợn mắt trái lên , Thần Mê Dị Huyễn Thuật kết hợp với Nhất Địa Linh Nhãn xuất hiện , đóa hoa sen tím thẫm thần bí phát sáng , xua tan đi màn đêm u ám này .
Nam tử ngạc nhiên khi thấy ánh sáng đen của mình bị đẩy ra khỏi người Hoa Khiếu Thiên , hắn chỉ thẳng vào mặt của Hoa Khiếu Thiên :
-Ngươi tên gì ?
-Tại sao ta phải cho ngươi biết ?
-Ngươi có biết ta là ai không ?
-Không cần biết .
-Được lắm . Ngay cả Trưởng Lão Hội cũng không dám nói với ta như vậy . Quả thật là một thằng nhãi xấc xược .
-Trưởng Lão Hội ? Ngươi có quan hệ gì với họ .
-Ta là ai không cần ngươi phải biết . Một là ngươi đi theo ta tới Trưởng Lão Hội , hai là ta đánh chết ngươi ở đây .
-Ngươi đừng có ức hiếp người quá đáng .
Hoa Khiếu Thiên tức giận , mặc dù hắn không biết thân phận của nam tử này là gì nhưng hắn không thể nào để cho nam tử này quyết định chính bản thân hắn , thế là hắn cũng bộc phát .
-Dừng tay .
Một bóng đen xuất hiện nhìn Hoa Khiếu Thiên và người nam tử kia với ánh mắt ngạc nhiên :
-Ảo Nhiên ! Hoa Khiếu Thiên ! Hai người làm gì ở đây thế .
-Thanh Dã , ngươi đến rồi à ? Mau xử lí thằng nhãi này đi , nó dám đụng vào người ta , rất nhiều tài liệu ta soạn từ tuần trước giờ loạn hết rồi , ngươi nên biết đây đều là những tài liệu quan trọng hết đấy . Nhanh trừng phạt nó đi .
-Ảo Nhiên à . Bình tĩnh đi , dù sao nó cũng chỉ là một đệ tử mà thôi , đừng làm quá lên .
-Làm quá lên ? Nó dám cãi ta , không những vậy còn dám chống đối lại sự trừng phạt của ta nữa .
-Sự trừng phạt ? Ý ngươi nói là cái trò mèo kia sao ? Trò trẻ con như thế mà cũng dám nói trừng phạt , thứ yếu ớt như ngươi cũng dám sủa những lời đó sao ?
-Ngươi … ta sẽ cho ngươi biết thế nào là thực lực của Ảo Nhiên đây .
-Ảo Nhiên !!! Ta năn nỉ ngươi đó , bình tĩnh đi .
Thanh Trưởng Lão cuối cùng phải cầu xin Ảo Nhiên , Hoa Khiếu Thiên lé mắt nhìn hành động kì quái của Thanh Trưởng Lão . Người quyền cao chức trọng như Thanh Trưởng Lão mà cũng phải cuối đầu trước nam tử này , chắc chắn tên này rất có quyền thế trong Thu Nguyên Môn và đương nhiên không phải là quyền nhỏ rồi .
-Thôi được . Ta bỏ qua , nhưng phải để nó qua chỗ ta phục vụ coi như là bồi thường .
-Phục vụ ? Ý ngươi là ….
-Làm Ôsin cho ta chứ làm gì ?
-Quá đáng . Thanh Trưởng Lão , điều này là không được . Đệ tử thà chết chứ không làm .
-Hoa Khiếu Thiên à . Ta nói cho ngươi biết , tên này là Nguyên Ảo Nhiên , cháu trai của người đứng đầu của Thu Nguyên Môn , đồng thời là em trai của người đứng đầu Nguyên Nguyên Học Viện đấy !
-Cái gì ?
Hoa Khiếu Thiên bất ngờ , hắn không ngờ một tên nam tử nhìn giống con gái này lại có quyền lực lớn như thế . Tên này chỉ cần vẫy ngón tay một cái là một trăm thằng Hoa Khiếu Thiên cũng bị ăn no đòn . Hoa Khiếu Thiên nhăn nhó nhìn về phía Thanh Trưởng Lão , lão nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của Hoa Khiếu Thiên đành phải cúi đầu xin lỗi .
-Hết cách rồi sao ?
-Đúng vậy . Ngoài ra còn một cách .
-Cách nào ?
-Ta cũng cần một phụ tá , đồng thời cũng làm học trò của ta . Được chứ ? Không cần nhận ta làm sư phụ , ta chỉ muốn có một kẻ phụ giúp công việc thôi . Ôsin gì chứ ? Chỉ cần ta liếc một cái là có cả nắm , đâu cần một kẻ chân yếu tay mềm như ngươi .
Hoa Khiếu Thiên ngỡ ngàng , không ngờ sự việc lại chuyển biến một cách chóng mặt như thế này , hắn không ngờ được mình lại nhận được một người thầy một cách đột ngột như thế này .
-Ngươi không cần đến ký túc xá nữa . Ở bên cạnh ta , ta sẽ lo hết cho ngươi , đồng thời lâu lâu sẽ chỉ điểm cho ngươi một chút .
Ảo Nhiên cười âm hiểm , thật ra hắn nhắm Hoa Khiếu Thiên lâu rồi , nhưng mà hắn muốn đưa Hoa Khiếu Thiên vào ngõ cụt , để cho Hoa Khiếu Thiên không có một chút cơ hội kháng cự , và cách này của hắn đã thành công . Lúc trước Hoa Khiếu Thiên phá giải được một chiêu của hắn đã làm cho hắn cực kì ngạc nhiên , hắn biết nếu dùng với người khác thì chắc chắn sẽ không bị phá giải nhanh như thế này đâu , như vậy chứng tỏ một điều rằng Hoa Khiếu Thiên rất có thiên phú , đáng để hắn bồi dưỡng , nhưng hắn cũng không muốn Hoa Khiếu Thiên làm đồ đệ của mình , một phần vì chán ghét với cách ăn nói hỗn xược của Hoa Khiếu Thiên .
Còn đối với Hoa Khiếu Thiên thì đây chính là một cực hình , hắn biết khi mình đến đó thì coi như cuộc đời yên ả của mình sẽ chấm dứt , hắn khóc không nên lời . Giờ hắn không còn đường nào để đi nữa , chỉ còn cách chấp nhận sự thật đầy tàn khốc này thôi .
-Vậy là được rồi . Thôi , Hoa Khiếu Thiên ! Ngươi đi theo hắn đi , ta đảm bảo ngươi sẽ nhận được rất nhiều lợi ích đấy .
Hoa Khiếu Thiên khóc định nói không muốn nhưng cũng không nói nên lời .
-Được rồi . Đi thôi
Ảo Nhiên vẫy tay một cái , cả hắn và Hoa Khiếu Thiên biến mất . Thanh Trưỡng Lão thì vuốt trán đang ướt đẫm mồ hôi của mình :
-Vừa nãy đúng là chơi với cọp mà . Hên là chưa có việc gì nghiêm trọng xảy ta . Mong Hoa Khiếu Thiên tha lỗi cho mình . Mình cũng vì bất đắc dĩ mà thôi , cầu mong cho Hoa Khiếu Thiên sớm thoát khỏi nghiệp chướng ….
-AAA !!!
-La hét gì chứ hả ?
Ảo Nhiên nhìn Hoa Khiếu Thiên với ánh mắt giận dữ , cái lỗ tai của hắn đã bị Hoa Khiếu Thiên la đến điếc đặc luôn :
-Từ giờ nguơi phải gọi ta là Ảo Nhiên Đại Sư . Hiểu chưa ?
-Hiểu rồi .
Hoa Khiếu Thiên tuy ghét hắn nhưng mà giờ mình đang ở trong tình trạng nguy hiểm cho nên phải phục tùng mệnh lệnh của hắn , nếu hắn mà nổi điên lên thì coi như đời hắn đi tong .
-Được rồi . Phấn khởi lên .
Ảo Nhiên cười nhẹ . Hoa Khiếu Thiên cười miễn cưỡng để cho Ảo Nhiên kéo mình bay về một hướng mà hắn không biết
Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn :4vn.eu
Chương 23 : Học hỏi
-Sao rồi ? Thích ứng tốt chứ ?
Ảo Nhiên nhìn Hoa Khiếu Thiên rồi nói . Hoa Khiếu Thiên cũng không để ý nhìn xung quanh , hắn đã đến đây được vài giờ , căn phòng màu tím nhạt thanh nhã này cộng với một vài vật dụng thô sơ làm cho Hoa Khiếu Thiên cảm thấy mình đang trở về ngôi nhà của ông vậy , không gian tuy hơi chật nhưng mà thô sơ này làm cho Hoa Khiếu Thiên sống lại cảm giác khi xưa , hắn rất thích khi ở đây .
-Nhìn vẻ mặt của ngươi chắc là hài lòng lắm !
Ảo Nhiên nhìn khuôn mặt nở nụ cười nhàn nhạt của Hoa Khiếu Thiên lười khẽ nhếch môi , hắn nhìn kĩ Hoa Khiếu Thiên , thấy vẻ mặt thật thà của hắn liền biết hắn là kẻ quê mùa cho nên hắn đã nhờ người sắp đặt một nơi giống thế này . Không ngờ hiệu quả đến vậy .
-Ừm . Tạm được thôi . Giờ cần ta làm gì không ?
-Ăn nói cho đúng đắn vào .
-Có cần đệ tử giúp gì không , Ảo Nhiên Đại Sư ?
-Tốt .
-Vậy ....
-Không cần làm gì đâu . Ngươi đi theo ta , ta sẽ giảng dạy cho ngươi .
-Ngươi dạy cho ta được sao ?
-Ta nói sao ? Sửa lại cách ăn nói đi rồi đi theo ta .
Ảo Nhiên bước đi , Hoa Khiếu Thiên nối gót theo sau . Cứ tưởng tên này nói đùa , ai ngờ lại làm thiệt , nhìn cái khuôn mặt còn trẻ của Ảo Nhiên thì Hoa Khiếu Thiên liền nghi ngờ , tên này còn trẻ thế thì dạy được mình thứ gì cơ chứ ?
-Ngươi vào trong đi .
Hoa Khiếu Thiên nhìn căn phòng được chất từng chồng sách cao hơn hắn hơn mười cái đầu , tuy sách vở nhiều nhưng căn phòng luôn luôn sạch sẽ không có hạt bụi nào , ngoại trừ sách ra thì ở đây chỉ có một cái bàn và một cái ghế thôi .
-Ta mới chuẩn bị bàn ghế cho ngươi đấy . Ngồi đi .
Hoa Khiếu Thiên gật đầu rồi theo hướng chỉ của Ảo Nhiên ngồi xuống .
-Chắc đây là lần đầu ngươi đi học .
-Vâng .
-Ở đây ta không có quy định gì cả . Nếu ngươi không hiểu thì cứ hỏi ta , khi nào rảnh thì cứ nói ta , ta sẽ dạy . Lúc nào muốn nghỉ thì nghỉ .
-Thoải mái vậy sao ?
-Đương nhiên là có những hoạt động của Thu Nguyên Môn bắt buộc ngươi phải tham gia , đó chính là nơi mà ngươi phải thực hành những thứ đã được học trên lí thuyết , đây cũng là một cách để thể hiện thực lực của mình cho mọi người biết , như thế mới làm ta hãnh diện , hiểu chưa ?
-Hiểu .
-Được . Giờ bắt đầu học .
Ảo Nhiên ho khan một cái , sau đó bắt đầu việc giảng dạy .
-Tất cả các khí giả đều phân chia cấp độ , cấp độ càng cao thì thực lực càng mạnh , những cấp độ ấy được phân biệt như sau : Khí Sĩ , Khí Sư , Khí Vương , Khí Hoàng , Khí Tông , Khí Tôn , Khí Thánh , Khí Địa , Khí Thiên . Còn một số cấp độ khác chỉ có trong sách cổ mới nói đến , nhưng mà điều đó ta sẽ nói sau , trong mỗi cấp độ đều có các bậc khác nhau , chúng được gọi là tinh . Ví dụ ở cấp bậc Khí Sĩ , có chín bậc từ Nhất Tinh đến Cửu Tinh , càng nhiều tinh thì càng mạnh , các cấp độ sau đều như thế , khi nào ngươi đột phá rồi sẽ tự hiểu . Nói chung là ngươi bây giờ chỉ mới đạt tới cấp độ Khí Sĩ , còn chưa đạt được Nhất Tinh Khí Sĩ , cho nên phải cố gắng . Hiểu chưa ?
-Hiểu ? Vậy trên Vô Địch đại lục này cũng phân chia như vậy sao ?
-Ừm . Chúng ta chỉ là một đất nước nhỏ bé thôi , sau này ngươi mạnh hơn thì có thể tự mình trải nghiệm , khám phá , có rất nhiều thứ thú vị đang đợi ngươi đó .
-Vậy người đi rồi sao ?
-Thực lực của ta cũng không mạnh lắm cho nên chỉ đi được 3/4 lãnh thổ Nhân Giới thôi , ngoài Nhân Giới ra còn có Thú giới và Yêu Giới . Mỗi giới do một chủng tộc nắm quyền , hiện tại thì cả ba giới đang ở thế cân bằng , nhưng chỉ cần trăm năm nữa chắc sẽ xảy ra biến động lớn . Mà điều đó ngươi không cần quan tâm .
-Tiếp tục , mỗi khí sư đều có một công pháp của riêng mình , họ có thể thay đổi công pháp của mình nhưng mà phải thay đổi khí của mình để dung hòa vào khí của công pháp mới , đây là một quá trình rất khó cho nên đa số đều lựa chọn rất kĩ khi tu luyện . Ta mới điều tra một chút sự việc về ngươi , ngươi đã học được cuốn công pháp kia , đúng chứ ?
-Đúng .
Hoa Khiếu Thiên gật đầu đáp , chuyện này cũng không phải là bí mật quá lớn , miễn sao bọn họ vẫn chưa biết sâu xa hơn là được . Ảo Nhiên cũng không nhìn Hoa Khiếu Thiên mà tiếp tục nói :
-Nguơi có biết nó thuộc tính gì không ?
-Không ? - Hoa Khiếu Thiên giả ngu .
-Ngươi nên biết rằng , có năm thuộc tính cơ bản : kim , mộc , thủy , hỏa , thổ . Có một số thuộc tính khác đó chính là do từ năm thuộc tính này kết hợp ngẫu nhiên mà tạo ra , còn lại một số thuộc tính khác biệt không do những thuộc tính cơ bản tạo ra , người ta gọi đó là dị thuộc tính .
-Dị thuộc tính ?
-Dị thuộc tính chính là một thuộc tính đặc biệt , nó cũng được tạo ra một cách rất đặc biệt , có thể là do chính bản thân chúng ta tạo ra . Và thuộc tính của ngươi , nếu không lầm cũng là một thuộc tính biến dị , đó chính là dị thuộc tính " ảo .
-Ảo là gì ?
-Ngươi đã từng sử dụng nó nên chắc ngươi cũng biết nó có tác dụng gì , nó làm cho con người đến với thế giới ảo giác do chính người sử dụng tạo ra , người sử dụng đã tưởng tượng ra trong đầu một thứ gì đó rồi áp dụng lên đối phương , đây chính là một năng lượng thực thể hóa , biến thứ không có thực thành có thực , nhưng thực lại có giả , đây chính là năng lực của thuộc tính " ảo " . Một năng lực có sức xác thương tinh thần rất lớn .
-Theo như đệ tử nghĩ thì chưa chắc vậy .
-Ý ngươi nói là sao ?
-Nếu người nói vậy thì cũng chưa chắc , ai nói là năng lực thuộc tính " ảo " chỉ có thể gây sát thương tinh thần thì lầm thật rồi . Chúng có thể gây sát thương vật lí rất mạnh , nếu như nói nó chỉ có thể xác thương tinh thần thì cũng như nói lên năng lực người đó không đủ để thực hiện dị thuộc tính đến mức tận cùng .
-Ồ . Một giả thiết thật thú vị . Ngươi nghĩ rằng điều đó có thể sao ? Dị thuộc tính " ảo " rất bá đạo khi sát thương tinh thần , nếu như có thể sát thương vật lí thì coi như nó là không thuộc tính nào khắc được rồi , như vậy chẳng lẽ nó là vô địch sao ?
-Vô địch ? Người chưa nghe câu " không gì là không thể " sao ? Không có gì là vô địch cả , không phải là không có thuộc tính nào có thể khắc chế nổi nó , mà là chúng ta chưa tìm ra thôi , ngoài ra cũng phụ thuộc vào sự chênh lệch cấp độ nữa .
-Ngươi nói vậy cũng đúng .
-Vậy chuyển qua việc khác đi . Thứ này ta hiểu rồi .
Hoa Khiếu Thiên cười mỉm , hắn sở hữu cuốn Thần Mê Dị Huyễn Thuật , đây là một yêu thuật rất bá đạo , không chuyện gì mà không làm được . Lúc trước lí thuyết của Ảo Nhiên rất đúng , nhưng mà Thần Mê Dị Huyễn Thuật này chính là một tầng cao mới mà Ảo Nhiên không thể với tới được , cho nên tri thức của hắn mới không lí luận tới được , nếu nói về " ảo " thì không ai có thể hơn được yêu , nhân loại chỉ là thứ lai tạp mà thôi . Đây là điều tất nhiên , mà Hoa Khiếu Thiên lại là người sở hữu Thần Mê Dị Huyễn Thuật cho nên đối với hắn thì những kiến thức về dị thuộc tính " ảo " của Ảo Nhiên sao bằng hắn được .
-Được rồi . Ta sẽ nói rõ hơn một số thứ khác ...
*********
-Ngươi về nghỉ đi . Nhớ cố gắng tu luyện , có gì không biết cứ hỏi ta .
Hoa Khiếu Thiên gật đầu , hắn quay trở về nơi lúc trước hắn được Ảo Nhiên sắp xếp cho . Hắn ngồi xuống một chiếc giường đệm rồi ngồi xuống tu luyện .
-Ngươi tu luyện thế nào rồi ? - Hỏa Thiên Long đột nhiên lên tiếng .
-Cũng chẳng có tiến triển gì lớn .
-Không lớn ? Trong vòng vài canh giờ liền có thể học được Nhất Địa Linh Nhãn , ngươi là thằng ngốc . Công nhận tinh huyết mẹ ngươi để lại khủng khiếp thật .
-Tùy theo thôi . Ta nghĩ mình phải cố gắng dùng tinh huyết của mẹ để giúp mình đột phá Thánh Vương Thần Quyết , nó không giống với bình thường .
-Ừm .Cố gắng đột phá để thăng cấp công pháp đi .
-Ta cảm thấy cánh cửa đột phá không xa .
-Ừm .
***********
1 Tuần sau .
Hoa Khiếu Thiên đang ngồi thiền , mồ hôi chảy nhễ nhại , miệng hắn mím lại , đầu bốc ra từng luồng khói tỏa ra khắp căn phòng . Sự việc kì lạ này diễn ra khi Hoa Khiếu Thiên đang tu luyện , bỗng nhiên một cảm giác mạnh mẽ ùa vào trí óc hắn , làm hắn phải tiếp nhận nó , hắn biết đây chính là cảm giác đột phá .
" Ting "
-Hà . Cuối cùng cũng đạt được Nhất Tinh Khí Sĩ .
Hoa Khiếu Thiên cố gắng tu luyện , sáng thì hắn đến Ảo Nhiên học tập , tối thì về tu luyện . Hắn ra sức dùng tinh huyết của mẹ để tu luyện , cuối cùng cũng đột phá được .
-Ngươi có lĩnh ngộ gì về Thánh Vương Thần Quyết chưa ?
-Chưa .
Thấy vẻ mặt háo hức của Băng Âm Long , Hoa Khiếu Thiên lắc đầu ngao ngán .
-Vậy khi nào ngươi mới có thể lĩnh ngộ được Nhị Thiên Linh Nhãn đây ?
-Ta nghĩ rằng cũng không xa đâu . Ta quyết định mình sẽ bế quan .
-Bế quan ? Bao nhiêu ngày ?
-Chắc là một tháng . Ta nghĩ trong vòng 1 tháng mình có thể đột phá Nhị Tinh Khí Sĩ .
-Được .
-Ta sẽ nói chuyện này cho Ảo Nhiên biết .
Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn : 4vn.eu
Chương 24 : Nhị Tinh Khí Sĩ
Thời gian như thác nước chảy không ngừng , mới đó mà đã hơn 20 ngày kể từ khi Hoa Khiếu Thiên bế quan . Căn phòng vẫn đóng kín cửa , thời và không ở bên trong như ngừng lại , một cậu thiếu niên đang khoanh chân ngồi thiền , từng dòng khí lưu chuyển xung quanh hắn một cách nhịp nhàng và uyển chuyển . Đột nhiên hắn hít sâu một hơi rồi phả ra nặng nhọc .
Trong cơ thể Hoa Khiếu Thiên xuất hiện một cảm giác mạnh mẽ lạ thường , hắn biết cuối cùng nó cũng đã tới , hắn đã chờ cái thời khắc này hơn hai mươi ngày rồi , đó chính là cảm giác đột phá . Hoa Khiếu Thiên vui mừng , hắn điều chỉnh lại tâm tình của mình sau đó đột phá . Cảm giác có lửa cồn cào trong bụng làm hắn khát khô cả cổ , hắn cố gắng chống chọi và cảm nhận sức nóng mãnh liệt này .
" Ping "
Một tiếng ping vang lên , Hoa Khiếu Thiên trừng mắt nhìn tới phía trước , con mắt trái hắn bùng sáng lên từng luồng khí quỷ dị ....
-Phù ....
-Đột phá rồi sao ?
-Ừm .
-Ngươi nên tiếp tục tham ngộ để cảnh giới trở nên vững chắc .
-Không cần thiết lắm đâu .
-Tên Ảo Nhiên kia tới gặp ngươi ba lần nhưng thấy ngươi không có chuyện gì bất thường nên liền đi .
-Ảo Nhiên Đại Sư có nói gì không ?
-Không có nói . Chỉ có một bức thư thôi .
-Bức thư à ?
-Hắn nhắn rằng khi nào bế quan xong liền tới gặp hắn .
-Được .
Hoa Khiếu Thiên vội vàng bước ra khỏi căn phòng của mình , hắn nhanh chóng tăng tốc đến phòng của Ảo Nhiên . Khi hắn đến thì cũng là lúc Ảo Nhiên bước ra khỏi căn phòng của mình . Ảo Nhiên nhìn hắn kinh ngạc rồi nói :
-Ngươi đã chịu ra rồi sao ?
-Không ra lỡ bị ai đó lo lắng ngủ không yên sao ?
-Tiểu quỷ .
Ảo Nhiên xoa rối đầu Hoa Khiếu Thiên , thấy Hoa Khiếu Thiên xụ mặt hắn liền buông tay rồi ho khan :
-E hèm . Ngươi có biết tại sao ta bảo ngươi đến gặp ta không ?
-Không ?
Hoa Khiếu Thiên cứ tưởng rằng Ảo Nhiên gọi hắn tới vì nhớ hắn chứ , ai ngờ bên trong nó còn có một nguyên do sâu xa . Hoa Khiếu Thiên cảm thấy một sự phiền phức đang bao quanh mình .
-Thật ra thì Trưởng Lão Hội định gặp ngươi .
-Gặp ta ? Không được , ta còn phải tu luyện nữa , không có thời gian cùng họ uống trà đàm chuyện .
-Ngươi tưởng mình có tư cách để quyết định mọi thứ sao . Với lại ngươi phải dứt khoát một lần chứ ? Ngươi nên biết rằng quan hệ thầy trò của chúng ta vẫn chưa được công bố , giờ là lúc để đưa nó ra ngoài cho mọi người biết rồi .
-Chẳng lẽ....
-Đúng vậy , Trưởng Lão Hội là nơi tốt nhất để công bố , nó là cái loa lớn nhất Thu Nguyên Môn đấy .
-Khônggg....
Hoa Khiếu Thiên từ chối , hắn biết nếu mà mình đến đó thì sẽ bị áp lực rất lớn từ nhiều phía , mình nên giữ vững lập trường chính mình , không nên đứng về phía nào , nếu mà nghiêng về một phía chắc chắn sẽ gây ra sự xung đột rất lớn , điều đó là không nên xảy ra .
-Ngươi là cháu của Liệt Bá đúng không ?
-Ừm .
-Chỉ cần ngươi đi cùng ta , ta cam đoan sẽ đứng về phía hắn . Ta sẽ giúp hắn đàn áp phe đối địch , không cho bọn chúng có cơ hội ngóc đầu
-Hử ?
Hoa Khiếu Thiên cứ nghĩ mình nghe lầm , điều này đúng là chính xác rồi , nếu như vậy thì phe đối địch của Liệt Bá sẽ gặp xui xẻo , điều này rất tốt với Liệt Bá . Thôi cũng được ....
-Đồng ý chứ ?
-Ừm . Vậy giờ đi hay sao ?
-Đi liền .
Ảo Nhiên nắm lấy tay hắn bay đi , lúc trước vì vội vàng mà Hoa Khiếu Thiên quên mất việc cảm nhận khi bay , giờ hắn thấy bay trên trời rất sướng , có thể nhìn thấy mọi thứ trên mặt đất , hắn ước ao mình cũng có thể được bay .
-Ảo Nhiên Đại Sư . Khi nào ta có thể bay lượn giống người ?
-Có hai cách để bay : Một là phải chạm tới cảnh giới Khí Vương , hai là sở hữu một pháp bảo giúp ta có thể đứng vững trên không hoặc bay trên bầu trời .
-Khí Vương sao ? Còn xa quá .
-Chỉ là Khí Vương mà thôi , ta tin tưởng ngươi có thể đột phá trong một thời gian không xa . Ta rất bất ngờ khi ngươi có thể đột phá Nhất Tinh Khí Sĩ trong một tháng , nếu như là một người thì cần nửa năm để thích ứng với sức mạnh rồi mới có thể bắt đầu tu luyện được .
-Chắc tại vì ta là thiên tài .
-Đừng kêu căng tự mãn , núi cao còn có núi cao hơn , giờ ngươi chỉ là một Khí Sĩ nhỏ bé , chỉ cần một ngón tay cũng đủ đè bẹp ngươi rồi .
-Hừ.
-Đến rồi .
Hoa Khiếu Thiên nhìn xuống , hắn nhìn thấy một ngôi đền cổ xưa , sự âm u và tĩnh mịch của nó làm cho Hoa Khiếu Thiên càng hồi hộp , tim hắn đập loạn , hơi thở dồn dập . Hắn biết chuẩn bị mình sẽ đối mặt với những gì nên hắn vô cùng lo lắng , Ảo Nhiên cũng không nói gì an ủi hắn .
-Ảo Nhiên , đến rồi sao không vào ?
Đột nhiên một luồng sáng xuyên không bay về hướng của Hoa Khiếu Thiên , đến khi hắn kịp hoàn hồn thì luồng sáng đó đang ở trước mặt hắn . Một trung niên ăn mặc bẩn thỉu , rách rưới làm rộ là từng thớ cơ to lớn , gân nổi lên như rắn cuộn làm nổi bật vóc người cường tráng của hắn , nếu đem so sánh với Ảo Nhiên thì là một trời một vực .
-Đại Hùng . Ngươi không im lặng được một chút sao , mồm cứ oang oang vậy .
-Ăn to nói lớn mới giống một nam tử hán , ai mà như ngươi cơ chứ .
-Ngươi lúc nào cũng vậy . Canh cửa ở đây sướng chứ .
-Hừ . Nếu không phải ta mắc nợ ngươi thì đừng hòng , ta mà bực lên thì Trưởng Lão Hội không còn đâu .
-Ngươi đừng có làm điều quá đáng .
-Biết rồi . À , mà đây là ai ?
-Ta đã kể với ngươi rồi , nó chính là Hoa Khiếu Thiên .
-Ồ , thằng nhóc xấc xược . Ta thích ngươi đấy . Lần đầu tiên ta thấy có người dám chống đối với tên ẻo lả này , gan dạ lắm nhóc .
-Thằng nhóc xấc xược
Hoa Khiếu Thiên cười khổ , nếu lúc trước hắn biết được Ảo Nhiên là ai thì hiện nay cũng không có phiền phức rồi . Ảo Nhiên cũng không buồn không giận , hắn chỉ tới Đại Hùng rồi giới thiệu :
-Hắn là Đại Hùng , là một trợ thủ đắc lực của ta . Lúc trước được ta đi ngang qua cứu thoát khỏi bàn tay tử thần , hiện giờ đang làm Ôsin cho cái Thu Nguyên Đền .
-Ôsin cái đầu ngươi . Dù sao ta cũng là bạn đồng hành với ngươi , phải ăn nói cho có chút tình cảm chứ ?
-Ta không tình cảm được với ngươi .
Hoa Khiếu Thiên cười cười , hắn không ngờ được hai người này thân thiết như vậy , tuy lời nói tràn ngập ác ý nhưng ánh mắt của họ rất chân thành , không giả dối , chắc hai người đã trải qua những sóng gió nên mới có thể thân thiết như thế này . Hoa Khiếu Thiên cũng có một chút hâm mộ Ảo Nhiên .
-Được rồi . Cái đám thỏ con kia đang ở bên trong , ngươi vào nhanh đi .
-Haiz . Cái lũ đó đúng là nhanh như thỏ .
-Ha ha , Hoa Khiếu Thiên ! Cố lên , ngươi đừng sợ chúng , có gì ta sẽ giúp ngươi . Ngươi là học trò của Ảo Nhiên cho nên ta sẽ không để ngươi bị tổn thương đâu .
-Cảm ơn Đại Hùng Đại Sư !
-Đừng có xưng hô thế , ta không quan tâm lễ nghĩa nhiều giống cái thứ ẻo lả đó . Cứ gọi ta là Đại Bá Bá .
-Lần đầu tiên ta thấy ngươi thân thiết với người ngoài như vậy đấy .
-Ta không có giống ngươi .
Hoa Khiếu Thiên cười , hắn đành phải ngăn cản họ thôi , nếu không thì chắc chắn có án mạng mất .
-Đại Bá Bá , Ảo Nhiên Đại Sư . Hai người vào bên trong với con luôn đi .
-Được .