Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 244: Đổ máu
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Chu Trướng, Trịnh Lục, Võ Thuật đều ngay ngắn trừng lớn hai mắt, nhìn Trần Thanh Đế, âm thầm nhếch lên ngón tay cái với Trần đại thiếu, tỏ vẻ cúng bái, sùng bái, kiêu ngạo...
- Bất quá, thằng này không hiểu được quy củ thứ tự đến trước và sau, đùa giỡn Mạnh Nữ Thần của bọn ta. Coi như là thần tượng, sau khi tan học cũng phải đánh cho hắn một chầu.
Ba mặt hàng này, nhìn Trần Thanh Đế cắn răng mở miệng, lộ ra một bộ: thần tượng, ngươi chờ bị chúng ta đánh a, ngươi đã phạm vào chuyện làm nhiều người tức giận rồi.
- Vậy sao?
Mạnh Ngưng Tuyết trong lòng run lên, có chút do dự một chút, hai tay vịn ở trên bàn học của Trần Thanh Đế, thân thể khom xuống, nói ra:
- Ý của em là nói, về sau mỗi ngày sẽ đến học tiết của tôi?
Bởi vì Mạnh Ngưng Tuyết cúi thân thể xuống, Trần Thanh Đế vừa vặn có thể thấy rõ ràng sau cổ áo hình chữ V của Mạnh Ngưng Tuyết, nhũ câu thật sự là rất sâu.
Vốn liếng rất hùng hậu.
- Nếu có cơ hội mà nói, em sẽ tận lực đến nhiều, nhìn nhiều, nhiều hơn...
Trần Thanh Đế ngẩng đầu, cùng Mạnh Ngưng Tuyết mặt đối mặt, thản nhiên nói.
Nhìn nhiều?
Xem ở đâu?
Nhiều hơn?
Trên cái gì?
Đây là rất đáng được suy nghĩ sâu xa.
- Sau khi tan học, đến phòng làm việc của tôi, tôi sẽ cho em hảo hảo xem.
Mạnh Ngưng Tuyết đứng lên, thanh âm tùy theo chuyển sang lạnh lẽo.
Trần Thanh Đế mỉm cười, nhàn nhạt hỏi:
- Em có được cho rằng, cô đây là đang đùa giỡn em hay không?
- Hấp...
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người trong phòng học đều hít sâu một hơi, ánh mắt ngay ngắn rơi trên mặt Trần Thanh Đế cùng Mạnh Ngưng Tuyết, qua lại bồi hồi. Toàn bộ phòng học, tiếng tim đập cùng tiếng hít thở, không ngờ đều im bặt.
- Nếu như em nghĩ như vậy mà nói... thì cho như thế đi.
- Không biết, em có thể tiếp nhận được đùa giỡn của tôi hay không?
- Cái này phải xem mị lực của cô rồi, em là một nam nhân bình thường, huyết khí phương cương.
Trần Thanh Đế nhíu mày, lạnh nhạt nói ra:
- Nếu thật là không chịu nổi, chỉ sợ cô sẽ đổ máu.
Đổ máu?
Lời này của Trần đại thiếu nói rất mịt mờ, nhưng đồng dạng cũng rất trực tiếp. Càng là bộc lộ ra, Mạnh Ngưng Tuyết có được khuôn mặt thiên sứ, dáng người ma quỷ, vẫn là một xử nữ.
Lần thứ nhất của xử nữ, đây chính là sẽ đổ máu.
- Tôi sẽ đổ máu?
Thân thể Mạnh Ngưng Tuyết, không lưu dấu vết khẽ run lên, không chịu thua nói:
- Tôi sợ đến lúc đó, là cái mũi của em sẽ đổ máu.
- Mỏi mắt mong chờ.
Trần Thanh Đế nhún vai, vẻ mặt lạnh nhạt.
Nhưng mà, các học sinh trong lớp, đều sắp bị Trần Thanh Đế cùng Mạnh Ngưng Tuyết làm điên rồi.
Choáng nha, đây quả thật là đệ tử? Thật là lão sư?
Ở trên lớp học, lẫn nhau câu dẫn, đùa giỡn?
Cái này cũng quá điên cuồng a?
Còn choáng nha, ngay cả đổ máu cũng nói ra.
Thật sự là...
Bất quá, Trần Thanh Đế này cũng thật lợi hại a? Trước kia là Lý Nhược Băng cùng Lâm Tĩnh Nhu, đều bị Trần Thanh Đế quyết đoán cầm xuống.
Không chỉ có như thế, Lý Nhược Băng hình như là Trần Thanh Đế đào góc tường nhà người ta, đào đến Tiểu Tam (vợ nhỏ). Mà Lâm Tĩnh Nhu là phòng lớn (vợ lớn), bề ngoài hình như gặp phải nguy hiểm, tùy thời có khả năng bị vứt bỏ.
Hiện tại Trần Thanh Đế lần thứ nhất lộ diện, đùa giỡn Mạnh Nữ Thần không nói, Mạnh Nữ Thần bề ngoài giống như đối với Trần Thanh Đế cũng cảm thấy rất hứng thú, hai người cứ như vậy đùa giỡn lẫn nhau.
Trần Thanh Đế không phải là người trong chuyện, Nữ Thần trong truyền thuyết rơi vào tay giặc a? Chuyên môn để cho Nữ Thần vì hắn mà rơi vào tay giặc.
Cái này... cái này, hắn cũng quá sắc bén đi à nha?
Còn nữa, Trần Thanh Đế muốn cho Mạnh Nữ Thần đổ máu, chẳng lẽ... chẳng lẽ Mạnh Nữ Thần đến bây giờ còn là một xử nữ? Trần Thanh Đế là làm sao biết được?
Chỉ là liếc mắt nhìn sẽ biết sao?
Không khí trong tiết học này rất quỷ dị, không có bất cứ người nào nghiêm túc đi nghe giảng bài, ánh mắt mọi người, đều ở trên người Trần Thanh Đế cùng Mạnh Ngưng Tuyết tầm đó, qua lại bồi hồi.
Nhìn xem cái này, nhìn xem cái kia.
Tất cả mọi người rất chờ mong tan học, bọn hắn đều muốn biết, Trần Thanh Đế đi theo Mạnh Ngưng Tuyết tiến vào văn phòng, sẽ sinh ra cái dạng gì.
Nữ Thần đã không còn, cái kia cũng chỉ có thể chúc phúc cho huynh đệ của mình rồi.
Ba gia hỏa Chu Trướng, Trịnh Lục cùng với Võ Thuật, lại một lần nữa lấy lại tinh thần.
Trần Thanh Đế biểu hiện vô cùng trấn định, không có bất kỳ biến hóa. Mạnh Ngưng Tuyết mặt ngoài cũng là như thế, bất quá, trong lòng của nàng lại lật lên sóng cồn, tim đập cũng đang không ngừng tăng thêm.
Đồng thời, Mạnh Ngưng Tuyết đối với Trần Thanh Đế này, dám đùa giỡn nàng, cũng tràn ngập tò mò.
- Ta... Mạnh Ngưng Tuyết, ngươi đang suy nghĩ gì đấy? Hắn bất quá chỉ là một tiểu thí hài 18-19 tuổi, chẳng lẽ bởi vì hắn và nam nhân khác không giống, ngươi liền động tâm?
Trong nội tâm Mạnh Ngưng Tuyết càng nghĩ càng loạn.
Chỉ là hiện tại Mạnh Ngưng Tuyết còn thật không ngờ một điểm là, 18-19 tuổi thì làm sao?
Đó cũng là nam nhân.
Là huyết khí phương cương, là đàn ông có thể cho nàng đổ máu.
Những đệ tử khác đều ngóng nhìn tan học, bất quá, Mạnh Ngưng Tuyết lại khát vọng, thời gian tiết học này có thể dài điểm, thêm chút, lại thêm chút. Vĩnh viễn không kết thúc, vậy thì càng tốt.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích -----oo0oo-----
Chương 245: Cuối cùng cũng đi
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Mạnh Ngưng Tuyết thật sự không biết, sau khi đưa Trần Thanh Đế đến văn phòng, sẽ tiếp tục như thế nào nữa.
Trần Thanh Đế quá bình tĩnh rồi.
Bất quá, là Mạnh Ngưng Tuyết nàng gây ra họa, cũng chỉ có chính nàng đến giải quyết.
Hơn nữa lời nói ra, giống như là một bát nước hất đi ra ngoài, là không thể thu hồi lại. Bằng không thì, Mạnh Ngưng Tuyết nàng chẳng phải là sợ Trần Thanh Đế sao?
Tan học, đến giờ tự nhiên sẽ tan học.
Mạnh Ngưng Tuyết lại không muốn tan học như thế nào, cũng không được.
- Ta tuyệt đối không thể thua, không thể thua.
Tiếng chuông tan học vang lên, Mạnh Ngưng Tuyết âm thầm hít sâu một hơi, nhìn Trần Thanh Đế nói:
- Hiện tại tan học, Trần Thanh Đế, em đi theo tôi.
Chính mình gây ra họa, đó là tuyệt đối không thể lùi bước. Lui không thể lui, cái kia cũng đừng có lui. Cho nên, Mạnh Ngưng Tuyết lựa chọn chủ động.
Trần Thanh Đế từ trên ghế đứng lên, cũng không nói lời nào, chỉ lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt, đi đến bên cạnh Mạnh Ngưng Tuyết.
- Hắn... Hắn vậy mà thật sự dám tới.
Tim của Mạnh Ngưng Tuyết, lại bắt đầu mất trật tự. Bất quá, nàng lại cưỡng ép để cho mình trấn định lại.
Đến bây giờ, Mạnh Ngưng Tuyết cũng không có ý thức được, ngay từ đầu giao phong cùng Trần Thanh Đế, khí thế của nàng đã không có. Hiện tại, là Trần Thanh Đế đã ảnh hưởng đến nàng.
Khí thế, loại đồ vật thần kỳ này, vô luận là ở địa phương nào, dưới dạng tình huống gì, cái kia đều là phi thường trọng yếu.
Nếu như còn không có giao chiến, khí thế không còn, khoảng cách thua cũng không xa.
- Đi theo tôi.
Nhìn thấy Trần Thanh Đế tới, Mạnh Ngưng Tuyết trực tiếp xoay người, đi đến ngoài cửa phòng học. Nhưng mà, trong nội tâm nàng lại không biết như thế nào cho phải, không biết ứng đối Trần Thanh Đế như thế nào.
Đổ máu!
Độ trùng kích của chuyện này, thật sự là quá cường liệt.
Hơn nữa, Mạnh Ngưng Tuyết cũng nghĩ không thông, Trần Thanh Đế như thế nào biết nàng còn là một... còn là một xử nữ.
Loại Nữ Thần như Mạnh Ngưng Tuyết, thành thục hào phóng, dáng người dụ hoặc, hơn nữa, năm nay nàng đã 24 tuổi, không coi là nhỏ nữa.
Nữ Thần 24 tuổi, vẫn là xử nữ, ở xã hội hiện tại thật sự là động vật quý hiếm.
- Trần Thanh Đế...
Mạnh Ngưng Tuyết cùng Trần Thanh Đế vừa đi ra cửa phòng học, chỉ thấy Băng Sơn Nữ Thần, Lý Nhược Băng vô cùng lo lắng, nhanh chóng chạy tới.
- Nàng là tới tìm em?
Mạnh Ngưng Tuyết cũng không biết là vì cái gì, đột nhiên hỏi Trần Thanh Đế như vậy.
Có thể là bởi vì, Mạnh Ngưng Tuyết là hi vọng Lý Nhược Băng tới tìm Trần Thanh Đế. Kể từ đó, nàng sẽ có lý do không cho Trần Thanh Đế đi theo nàng vào văn phòng.
- Ân.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, bước nhanh đi tới, nhìn Lý Nhược Băng nói :
- Việc gì gấp hay sao?
- Đúng... Đúng vậy.
Lý Nhược Băng không ngừng thở dốc, sắc mặt cũng rất lo lắng.
- Vậy đi thôi.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trực tiếp đi đến cầu thang, toàn bộ quá trình, cũng không có quay đầu lại nhìn Mạnh Ngưng Tuyết.
- Rốt cục... cũng đi.
Mạnh Ngưng Tuyết nhìn thấy Trần Thanh Đế ly khai, nhẹ nhàng thở ra, bất quá, nàng rất nhanh lại bắt đầu khó chịu:
- Trần Thanh Đế đi rồi, vậy mà... vậy mà không có hỏi xem ta có đồng ý hay không, thật sự là hơi quá đáng.
Vốn bọn người Chu Trướng muốn được xem cuộc vui, trên mặt đều lộ ra vẻ thất vọng. Con mẹ nó, làm sao lại như vậy chứ? Cơ hội tốt như vậy không nhiều a?
- Cái kia... Trần Thanh Đế sao lại vội như thế làm gì chứ?
Võ Thuật rất là thất vọng, vẻ mặt đáng tiếc nói:
- Khí thế của Mạnh Nữ Thần đã bị hắn gắt gao chế trụ, cơ hội tốt như vậy, đâu có dễ dàng a?
- Ai biết rốt cuộc là làm cái gì? Bất quá, Lý Nhược Băng đến tìm hắn, có lẽ đã phát sinh sự tình gì đó.
Chu Trướng nhíu mày, nói ra.
- Nói nhảm, ngươi không nghe thấy Trần Thanh Đế nói, có việc gấp? Sau đó Lý Nhược Băng gật đầu, Trần Thanh Đế mới ly khai sao?
Võ Thuật liếc mắt, nói ra.
- Nhất định là có việc gấp, bằng không thì Trần Thanh Đế sẽ không ngay cả chào hỏi cũng không nói, cứ như vậy đi ra.
Trịnh Lục trầm ngâm một tiếng, nhíu mày nói ra:
- Chúng ta có nên theo sau hỗ trợ hay không?
Võ Thuật nghĩa bạc vân thiên, rất là nghĩa khí nói:
- Huynh đệ có việc, bất kể có thể giúp đỡ nổi hay không, vì huynh đệ nhất định phải trình diện.
- Đúng vậy, huynh đệ gặp nạn, không vì huynh đệ đến tràng sao được?
Chu Trướng nhướng nhướng mày, nói ra:
- Nếu như Trần Thanh Đế bị người đánh, chúng ta cũng có thể thay hắn chịu vài cái.
- Cái kia tốt, vậy nhanh đi đi.
Trịnh Lục vung tay lên, nhanh chóng xông ra ngoài, cũng mặc kệ là chuyện gì, nhắm hai mắt xông về phía trước.
Bất quá, khi bọn hắn lao xuống dưới, lại phát hiện Trần Thanh Đế cùng Lý Nhược Băng đã không thấy rồi.
- Con mẹ nó, xem ra thật là có việc gấp, bằng không thì Trần Thanh Đế sẽ không vội vả như vậy.
Trịnh Lục trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Chúng ta chia nhau tìm, sau khi tìm được, điện thoại liên hệ.
- Tốt!
Chu Trướng cùng Võ Thuật lên tiếng, lựa chọn một phương hướng đi tìm Trần Thanh Đế.
...
- Sự tình gì gấp gáp như vậy?
Trần Thanh Đế một bên khởi động xe, một bên thản nhiên nói:
- Có phải Thượng Quan Giang Vũ đi tới nhà các ngươi hay không?
Thượng Quan Giang Vũ vừa đi không bao lâu, Lý Nhược Băng nói có chuyện gấp, vẻ mặt lo lắng. Ngoại trừ người Thượng Quan gia tìm tới cửa, Trần đại thiếu thật sự không thể nghĩ được là chuyện gì.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích -----oo0oo-----
Chương 246: Một cái giá lớn
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
- Đúng vậy.
Lý Nhược Băng hít sâu một hơi, nói ra:
- Ta vừa được biết, lúc này không chỉ là Thượng Quan Giang Vũ đi vào nội địa, ba cùng mẹ của hắn cũng tới.
- Lần này bọn hắn tới, ngoại trừ muốn nói chuyện làm ăn cùng với ba của ta, là muốn thảo luận một chút, hôn sự của ta cùng Thượng Quan Giang Vũ, muốn định ra thời gian.
Lý Nhược Băng cắn răng, nói ra:
- Thế nhưng mà... Thế nhưng mà ta căn bản là không đồng ý việc hôn sự này...
- Xem ra thế lực của Thượng Quan gia này ở Hương Cảng, không phải mạnh bình thường a. Bất quá...
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong nội tâm cười lạnh không thôi:
- Ở trong mắt Trần Thanh Đế ta, là Long, ngươi phải nằm im đó, là Hổ, ngươi phải ngồi cho ta.
Trần Thanh Đế đánh Thượng Quan Giang Vũ, Thượng Quan Giang Vũ đã nói chuyện này cùng ba mẹ của hắn. Mà người Thượng Quan gia, còn dám đi tìm ba của Lý Nhược Băng, nói rõ Thượng Quan gia người ta, căn bản là không sợ Trần gia.
Không sợ Trần gia?
Chỉ có thể nói rõ một điểm, thế lực của Thượng Quan gia tại HongKong rất mạnh.
Bất quá, những chuyện này Trần Thanh Đế há sẽ quan tâm? Há sẽ để ý?
Cùng lúc đó, tại Lý gia, cha của Lý Nhược Băng, Lý Diệc Phong sắc mặt khó coi không thôi. Hắn như thế nào cũng thật không ngờ, sự tình sẽ náo đến một bước này.
Lý Diệc Phong nhiều lần giải thích, con gái của hắn Lý Nhược Băng cùng Trần Thanh Đế không có bất kỳ quan hệ gì. Lý Diệc Phong nhiều lần giải thích, cha mẹ của Thượng Quan Giang Vũ đã tin tưởng.
Bất kể nói thế nào, Lý Diệc Phong vẫn là một đối tượng hợp tác không tệ. Bằng không thì dùng thế lực của Thượng Quan gia tại Hương Cảng, như thế nào lại hợp tác cùng Lý Diệc Phong?
Nhưng mà, ai cũng thật không ngờ, Thượng Quan Giang Vũ đi trường học tìm Trần Thanh Đế, càng không có người sẽ nghĩ tới, Thượng Quan Giang Vũ bị Trần Thanh Đế đả thương.
Hàm răng bị đánh gãy bốn cái, nói chuyện cũng có chút khó khăn.
Cha mẹ của Thượng Quan Giang Vũ, đều nổi giận.
- Thế lực Trần gia rất mạnh, bất quá, đừng tưởng rằng Thượng Quan gia chúng ta sợ Trần gia hắn.
Cha của Thượng Quan Giang Vũ, Thượng Quan Niên lạnh giọng nói.
- Ta mặc kệ hắn là Trần đại thiếu, hay là Trần tiểu thiếu gì. Dám đánh con của ta, nhất định phải trả giá thảm trọng.
Một thiếu phụ nhìn như khoảng 39-39 tuổi, vẻ mặt sát khí nói.
Nàng đúng là mẹ của Thượng Quan Giang Vũ, Hướng Diễm.
Hướng Diễm là con gái bảo bối của lão Đại hắc bang ở HongKong.
Thượng Quan Giang Vũ là con độc nhất của Thượng Quan Niên cùng Hướng Diễm, đồng dạng cũng là người thừa kế duy nhất của Thượng Quan gia. Còn có một ông ngoại là lão Đại hắc bang.
Quả thực là một người tụ tập muôn vàn sủng ái.
Hiện tại, Thượng Quan Giang Vũ bị Trần Thanh Đế đánh, hơn nữa còn bị đánh nặng như vậy. Dù Trần Thanh Đế là người Trần gia, bọn hắn cũng quyết không bỏ qua.
- Thượng Quan huynh, Trần Thanh Đế không phải là một con cháu Trần gia bình thường.
Sắc mặt Lý Diệc Phong thật không dễ xem, nhìn Thượng Quan Niên, nhắc nhở:
- Trần Thanh Đế là cháu trai được Trần lão gia tử coi trọng nhất.
Thượng Quan gia, thế lực ở HongKong tuy cường hãn, nhưng mà, thế lực của Trần gia ở nội địa khổng lồ dọa người. Đứng đầu quân đội, một gia tộc ở HongKong cho dù lớn thế nào, cũng không có thể so sánh.
Lý Diệc Phong tinh tường biết rõ, Trần gia có thể có địa vị như bậy giờ, cũng là bởi vì Trần lão gia tử tồn tại. Cho dù là Quân Thần Trần Chấn Hoa, cũng không cách nào thay thế địa vị của Trần lão gia tử.
Nhưng mà, Trần lão gia tử lại vô cùng sủng ái, coi trọng Trần Thanh Đế, coi Trần Thanh Đế trở thành bảo. Ai dám đụng, người đó sẽ chết, đừng nói là Thượng Quan gia các ngươi, coi như là Lữ gia cũng sẽ như thế.
Không chút lưu tình.
Cũng chính bởi vì như thế, Trần Thanh Đế ở bên ngoài làm xằng làm bậy, hoành hành ngang ngược, không chỗ cố kỵ, chuyện xấu làm tuyệt, cũng không người nào dám chọc.
Không có Trần lão gia tử mở miệng, không người nào dám chọc.
Trần lão gia tử giận dữ, vậy cũng không chỉ là một Trần gia phẫn nộ, cơ hồ là toàn bộ Bộ quốc phòng sẽ phẫn nộ.
Cái này là lực lượng khổng lồ bực nào?
Hết lần này tới lần khác, Trần đại thiếu vẫn là cháu trai mà Trần lão gia tử ưa thích trong lòng.
Về phần tại sao như thế, không có ai biết. Đúng vậy a, có ai biết rõ, tại sao Trần lão gia tử đối với phế vật như Trần Thanh Đế, coi trọng, sủng ái như thế.
Giá trị bồi dưỡng Trần Phong Nhiên, so với Trần Thanh Đế cao hơn rất nhiều.
Không có người minh bạch đây là vì cái gì.
Coi như là con của Trần lão gia tử, cha của Trần Thanh Đế, Quân Thần Trần Chấn Hoa, cũng không được giải thích.
Đây rốt cuộc là vì cái gì?
Đồng dạng, cũng có người suy nghĩ. Nếu như không phải Trần lão gia tử, Trần Thanh Đế kiêu căng như thế, có lẽ, sẽ không xuất hiện đệ nhất hoàn khố Trần đại thiếu rồi.
Bất kể như thế nào, chọc Trần Thanh Đế, cái kia chính là trực tiếp chọc Trần lão gia tử.
Nếu như Trần đại thiếu xảy ra chuyện gì, Trần lão gia tử tất nhiên sẽ cùng ngươi không chết không ngớt, huyết chiến đến cùng.
Ở trong mắt Lý Diệc Phong, Trần Thanh Đế là quyết không thể đắc tội.
Bất quá, rất hiển nhiên, Thượng Quan Niên cùng Hướng Diễm lại không biết điểm này. Coi như là biết rõ, bọn hắn cũng không cho rằng, Trần lão gia tử thật có thể vì một Trần Thanh Đế, mà theo chân bọn họ huyết chiến tới cùng.
Thượng Quan Niên cùng Hướng Diễm tuy phi thường sủng ái Thượng Quan Giang Vũ, ai đụng sẽ chết.
Nhưng mà, cái này cũng phải nhìn tình huống.
Ở dưới tình huống lợi ích gia tộc, không phải chịu tổn thương quá lớn, đó là đương nhiên phải liều mạng.
Nếu như chỉ là vì một Thượng Quan Giang Vũ, mà đem toàn bộ Thượng Quan gia, thậm chí ngay cả cha của Hướng Diễm cũng bồi đi vào, Thượng Quan Ngũ cùng Hướng Diễm sẽ không cho phép, cũng không dám.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích -----oo0oo-----
Chương 247: Các ngươi không hiểu
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Mà Trần lão gia tử lại dám làm như thế, còn làm đến cùng.
Ở trong mắt Trần lão gia tử, chỉ có một Trần Thanh Đế. Về phần cái gì lợi ích của gia tộc, đối với Trần lão gia tử mà nói tất cả đều là phù vân, không đáng giá được nhắc tới.
Có thể nói, Trần lão gia tử làm cho Trần gia cường đại như vậy, chính là vì để bảo hộ cho Trần Thanh Đế, không có bất luận mục đích gì khác.
- Coi trọng?
Mẹ của Thượng Quan Giang Vũ, Hướng Diễm mặt mũi tràn đầy khinh thường nói:
- Tương lai Vũ nhi không chỉ là người thừa kế Thượng Quan gia, còn là người thừa kế Hắc Bang của cha ta. Trần gia coi trọng Trần Thanh Đế, chẳng lẽ chúng ta không coi trọng Vũ nhi?
Thân phận của Thượng Quan Giang Vũ rất đặc thù.
Thượng Quan gia không ít con gái, nhưng con trai chỉ có Thượng Quan Giang Vũ. Cha của Hướng Diễm, cũng có mấy con gái cùng con trai, lại không có cháu trai.
Thượng Quan gia, Hướng gia, bối phận cháu trai, cũng chỉ có Thượng Quan Giang Vũ mà thôi.
Vô luận là Thượng Quan gia, hay là Hướng gia, đều đại lực bồi dưỡng Thượng Quan Giang Vũ, tương lai của hắn cũng sẽ trở thành người thừa kế hai nhà duy nhất.
Hơn nữa, biểu hiện của Thượng Quan Giang Vũ, cũng làm cho hai nhà rất vừa lòng.
Một người như vậy, bị Trần Thanh Đế đánh, còn làm mất bốn cái răng, Thượng Quan Niên cùng Hướng Diễm có thể buông tha Trần Thanh Đế? Có khả năng sao?
Hiển nhiên, là không thể nào.
Đương nhiên, nếu như bọn hắn chính thức biết rõ, trình độ coi trọng của Trần lão gia tử đối với Trần Thanh Đế, có thể ý thức được, loại trình độ coi trọng này đáng sợ như thế nào.
Bọn hắn sẽ không dám rồi.
Thượng Quan gia cùng Hướng gia, không có khả năng vì một Thượng Quan Giang Vũ, mà liều lĩnh huyết chiến tới cùng với Trần gia, bọn hắn không có thực lực như vậy.
Mà Trần lão gia tử lại có thể làm như vậy, hơn nữa làm rất tuyệt tình.
Ở Trần lão gia tử xem ra, nếu như có một ngày Trần Thanh Đế đột nhiên chết đi, như vậy, Trần gia này đã không cần phải tiếp tục tồn tại nữa.
Do đó có thể thấy được, trình độ coi trọng của Trần lão gia tử đối với Trần Thanh Đế đáng sợ cỡ nào.
Chỉ là chuyện này, ngoại trừ Trần lão gia tử ra, thì không có bất kỳ người nào biết rõ cùng lý giải.
Cũng quyết không nghĩ tới điểm này.
- Cái này...
Lý Diệc Phong cũng không biết nên nói cái gì. Hắn biết rõ, đến bây giờ, Thượng Quan Niên cùng Hướng Diễm đều không có ý thức được, Trần lão gia tử là đối với Trần Thanh Đế xem trọng cỡ nào.
Không có ý thức được cái kia.
Ngươi cũng không nghĩ, Trần đại thiếu làm xằng làm bậy nhiều năm như vậy, tối hôm qua càng là lôi kéo quân đội bắt người bốn phía. Làm ra động tĩnh lớn như vậy, lại không ai hỏi thoáng một phát.
Vì cái gì?
Chỉ bằng một Trần Thanh Đế, có thể có năng lực lớn như vậy sao?
Nếu như Trần lão gia tử chỉ là coi trọng Trần Thanh Đế, há có thể lại để cho Trần đại thiếu làm ẩu như thế, mà mặc kệ không hỏi, tùy ý cho hắn làm sao?
Trần đại thiếu, những năm gần đây làm không biết bao nhiêu sự tình thương thiên hại lí, Trần lão gia tử ngay cả một câu trách cứ cũng không có.
Không chỉ có như thế, còn chùi đít thay Trần đại thiếu, mọi cách che chở.
Cái này nếu đổi lại là Thượng Quan Giang Vũ, các ngươi sẽ như thế sao?
Nếu như Thượng Quan Giang Vũ không có năng lực, là một đại hoàn khố, ngoại trừ chuyện tốt, chính sự ra, mặt khác tất cả đều làm. Thượng Quan gia cùng Hướng gia các ngươi, còn coi trọng Thượng Quan Giang Vũ như thế hay không?
Khả năng sao?
Nhưng mà, Trần lão gia tử lại trước sau như một sủng ái Trần đại thiếu, không chỉ có như thế, còn hơn chứ không kém.
Nói thật ra, nếu để cho Lý Diệc Phong hắn chọn Thượng Quan Giang Vũ hay Trần Thanh Đế làm con rể, hắn tuyệt đối sẽ không chút do dự lựa chọn Trần đại thiếu, mà không phải Thượng Quan Giang Vũ.
Tuy thế lực Thượng Quan gia cùng Hướng gia khổng lồ, nhưng lại không ở nội địa, mà là ở HongKong. Mà sinh ý chủ yếu của Lý Diệc Phong, vẫn là ở đại lục.
Trần gia, thế lực ở trên đại lục, là không người có thể dao động. Không phát hiện sao, Lữ gia muốn đối phó Trần gia, cuối cùng còn không phải bị Trần gia là cho rối tinh rối mù sao?
Lần thứ nhất giao phong, Lữ gia đã bại hoàn toàn rồi.
Quân Thần Trần Chấn Hoa dẫn binh bắt người, bắt tất cả người trong phe phái Lữ gia. Ai cũng biết, dùng tính cách của Trần Chấn Hoa, dưới tình huống không có đủ chứng cớ, là quyết không làm như vậy.
Dù Trần Chấn Hoa cùng Lữ gia có mối thù giết con cũng như thế.
Trần Chấn Hoa động thủ, cái kia chỉ có thể nói rõ, trong tay của hắn nắm giữ đầy đủ chứng cứ.
Đã có đầy đủ chứng cứ, những người bị bắt kia, tuyệt đối sẽ không có một người có kết cục tốt. Tuyệt đối sẽ bị Trần Chấn Hoa đưa vào chỗ chết.
Nghiêm trị cán bộ làm việc thiên tư trái pháp luật, Trần Chấn Hoa cùng Trần lão gia tử, đây chính là nổi danh.
Sau đó đến Cổ Thiên Cầm ở Thanh Đế dược nghiệp.
Đại lượng cổ đông rút vốn, người sáng suốt liếc mắt liền có thể nhìn ra, là Lữ gia đang âm thầm giở trò. Nhưng mà, những cổ đông rút vốn kia, tất cả đều bị Trần đại thiếu bắt hết.
Mặc kệ Trần đại thiếu làm vì cái gì, nhưng kết cục của những cổ đông kia, đã được mọi người đoán trước.
Trần đại thiếu phẫn nộ, so với Trần lão gia tử còn đáng sợ hơn. Trần Thanh Đế cho tới bây giờ đều không dựa theo lẽ thường an bài, không chỗ cố kỵ, muốn làm gì thì làm cái đó.
Làm một người thương nhân, tuy bối cảnh của Lý Diệc Phong không phải lợi hại cỡ nào, càng có thể nói, là không có tư cách nhận thức người như Trần Thanh Đế.
Nhưng mà, Lý Diệc Phong có thể lăn lộn cho tới hôm nay, năng lực phân tích còn là phi thường cường hãn.
Sau khi tất cả cổ đông rút vốn kia bị bắt, Lý Diệc Phong biết rõ, lần này Lữ gia chèn ép Thanh Đế dược nghiệp, không chỉ có không thu được bất luận hiệu quả gì.
Đến cuối cùng, tất cả cổ phần của Thanh Đế dược nghiệp đều nằm trong tay Cổ Thiên Cầm.
Hơn nữa, còn là cái loại một xu tiền cũng không bỏ ra, hơn nữa tiếng tốt còn vang xa.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích -----oo0oo-----
Chương 248: Ác độc
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Ở điểm này, bởi vì Trần đại thiếu không hề cố kỵ, bạo lực xuất kích. Cuối cùng, khiến cho sự tình Lữ gia chèn ép Thanh Đế dược nghiệp, thua rối tinh rối mù.
- Mẹ, con muốn cho Trần Thanh Đế kia sống không bằng chết, sống không bằng chết.
Thượng Quan Giang Vũ duỗi tay gạt đi máu trên khóe miệng, diện mục dữ tợn nói.
Thượng Quan Giang Vũ trực tiếp bị Trần đại thiếu làm mất bốn cái răng, bây giờ còn đang không ngừng đổ máu ra bên ngoài.
- Vũ nhi, con yên tâm, mẹ nhất định sẽ cho Trần Thanh Đế kia trả giá thảm trọng.
Hướng Diễm đau lòng nhìn con của mình, đối với Trần Thanh Đế càng thêm thống hận.
Ở bình thường, bọn hắn cũng không nỡ đánh Thượng Quan Giang Vũ thoáng một phát, nhưng mà, lại bị Trần Thanh Đế đánh thành như vậy.
Người ta không nghe khuyến cáo của mình, Lý Diệc Phong cũng không nói thêm gì nữa. Chỉ là ngồi ở chỗ kia, lẳng lặng đợi Lý Nhược Băng đến.
- Lý Diệc Phong, con gái của ngươi như thế nào đến bây giờ còn chưa về?
Sau một lát, Hướng Diễm nhíu mày, lạnh giọng nói:
- Ta làm người, ghét nhất đúng là loại không tuân thủ nữ tắc. Đã có vị hôn phu, lại còn đi thông đồng nam nhân.
- Thượng Quan phu nhân, bà... lời này của bà là có ý gì?
Sắc mặt Lý Diệc Phong lập tức trở nên khó coi không thôi, mình có thể vì lợi ích, giả con gái tiến hành quan hệ thông gia, lại không cho phép người khác vũ nhục con gái của mình.
Mà Hướng Diễm, nói cũng quá khó nghe rồi.
- Chẳng lẽ ta nói sai sao? Bất cứ chuyện gì đều khó có khả năng không có lửa làm sao có khói. Sự thật cũng đã chứng minh, đêm hôm đó con gái của ngươi hoàn toàn chưa có trở về, đi đến chỗ của Trần Thanh Đế.
Hướng Diễm hừ lạnh một tiếng, nói ra:
- Mà con trai của ngươi còn đi khắp nơi tuyên dương Trần Thanh Đế là em rễ của hắn.
- Sự tình làm được, cũng đừng có sợ người khác nói.
Hướng Diễm ác độc nói:
- Con gái mất nết kia của ngươi, vậy mà đội nón xanh cho Vũ nhi chúng ta, chuyện này quyết không thể xong như vậy.
- Đúng vậy, Lý Diệc Phong, chuyện này đích thật là con gái của ngươi làm quá phận.
Sắc mặt Thượng Quan Niên cũng khó coi nói ra:
- Chúng ta tin tưởng ngươi, là vì ngươi thành tín. Nhưng con gái của ngươi, làm ra chuyện như vậy, mặt mũi Thượng Quan gia chúng ta để vào đâu?
Thế lực của Thượng Quan gia ở HongKong, đây chính là phi thường cường hãn. Người thừa kế duy nhất của Thượng Quan gia, bị người khác đội nón xanh, chuyện này sẽ rất mất mặt.
- Ta...
Lý Diệc Phong không lời nào để nói.
Tuy hắn biết rõ, nữ nhi của mình là trong sạch, nhưng mà Thượng Quan gia người ta không tin a.
- Ba...
Mà đúng lúc này, thanh âm Lý Nhược Băng vang lên, trong hai tròng mắt tràn đầy nước mắt ủy khuất, xuất hiện ở ngoài cửa.
- Tiện nhân, ngươi còn dám mang theo nam nhân kia trở lại, thật sự là đê tiện.
Thượng Quan Giang Vũ diện mục dữ tợn chỉ vào Trần Thanh Đế, nói ra:
- Mẹ, hắn là Trần Thanh Đế.
- Lý Diệc Phong, chính ngươi nhìn xem.
Hướng Diễm chỉ vào Trần Thanh Đế bên người Lý Nhược Băng, ác độc nói:
- Con gái của ngươi không chỉ có làm, còn đưa đàn ông về nhà. Chẳng lẽ các ngươi là đang thị uy Thượng Quan gia chúng ta sao?
- Tiểu tử, ta không cần biết ngươi là Trần đại thiếu, Trần tiểu thiếu gì. Ngươi dám câu dẫn vị hôn thê của con ta, còn đả thương con của ta.
- Hôm nay, ta để cho ngươi biết, hậu quả đắc tội Thượng Quan gia chúng ta.
- Đừng tưởng rằng, sau lưng ngươi có một Trần gia, thì có thể nhục nhã Thượng Quan gia chúng ta.
Trên mặt Hướng Diễm, tràn đầy âm độc cùng khinh thường.
- Nhược Băng, Trần đại thiếu...
Lý Diệc Phong đứng lên, trên mặt tràn đầy khó chịu nổi, hắn không biết nên nói cái gì mới tốt. Đối với Hướng Diễm, Trần Thanh Đế cũng không có để ý tới, không nhìn thẳng. Giờ phút này, ánh mắt Trần đại thiếu, đặt ở trên người Thượng Quan Niên.
Đồng dạng, ánh mắt của Thượng Quan Niên cũng đặt ở trên người Trần Thanh Đế.
Hai người, bốn mắt nhìn nhau, trong hai tròng mắt của bọn hắn, đều tràn đầy chiến ý nồng đậm.
- Ba, cái gì cũng không cần nói.
Lý Nhược Băng hít sâu một hơi, trên mặt tràn đầy lựa chọn chi sắc, nói ra:
- Việc hôn sự này, con vốn tựu không đồng ý. Hiện tại, con yêu cầu từ hôn. Trần Thanh Đế mới là nam nhân con thích.
Nói xong, Lý Nhược Băng duỗi tay ôm lấy bả vai Trần Thanh Đế, làm ra một bộ rất ân ái.
- Từ hôn?
Lý Diệc Phong nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi, trong lòng run lên, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, chỉ cảm thấy hai mắt nổi đom đóm, suýt nữa ngã xuống đất.
Đây không phải Lý Diệc Phong chưa thấy qua các mặt của xã hội gì, chỉ là, cái kinh hãi này thật sự là quá cường liệt.
Trần đại thiếu vừa đánh Thượng Quan Giang Vũ một trận, Thượng Quan Niên cùng Hướng Diễm đang nổi nóng, còn nói Lý Nhược Băng là đội nón xanh cho Thượng Quan Giang Vũ.
Mà sau khi Lý Nhược Băng đi vào, cái gì cũng không nói, trực tiếp đưa ra yêu cầu từ hôn, càng là thừa nhận, Trần Thanh Đế chính là nam nhân của nàng.
Ngươi đây không phải là hung hăng đánh vào mặt Thượng Quan gia sao?
Ngươi có biết hay không, thế lực của Thượng Quan gia ở HongKong mạnh đến cỡ nào? Nắm giữ nhân mạch trong tay, phức tạp ra sao? Hắc Bạch lưỡng đạo đều ăn sạch?
Từ hôn, đó là khẳng định phải từ, việc hôn sự này, đã triệt để phá hủy. Nhưng mà, tuyệt đối không thể ở thời điểm này, dưới loại tình huống này nói ra.
Càng không thể là Lý gia nói ra.
Cái quyền chủ động từ hôn này, là ở trong tay Thượng Quan gia.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius