MA THIÊN KÝ
TÁC GIẢ: VONG NGỮ
------oOo------
Quyển 3: Đại chiến Hải Tộc
Chương 245: Tiến giai Linh Sư
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Nguồn: Bạch ngọc sách
Tầng cao nhất của lầu các, nam tử họ Đồng ngồi trên ghế ngóng nhìn qua gương đồng lớn đối diện trước mặt của mình.
Gương đồng này có tới bốn mặt, biên giới dùng đồng đỏ bao phủ, mặt ngoài thình lình chiếu rọi hình ảnh sương mù màu trắng rõ ràng.
Đây chính là cảnh tượng ngoài gian nhà đá của Liễu Minh.
- Vậy mà làm ra thanh thế lớn như vậy, xem ra Liễu sư điệt này có ý định tại đây ngưng sát thành cương. Không biết hắn dùng loại chân sát khí nào, hiện tại có bao nhiêu nắm chắc?
Nam tử áo trắng nhìn qua gương đồng, thì thào nói ra, bộ dáng vô cùng có hứng thú.
Thời gian tiếp theo, biển sương mù mở rộng mãi tới nửa tháng sau trên không nhà đá sương mù đã lớn gấp mấy lần, cơ hồ che đậy gần nửa bầu trời của linh trì.
Sáng sớm ngày hôm nay biển sương mù màu trắng này bắt đầu quay cuồng, bắt đầu dùng nhà đá làm trung tâm co rút lại thành một đoàn.
Đến giữa trưa một cái phễu màu trắng hình thành trên gian nhà đá này, cũng điên cuồng chuyển động và quán chú vào trong gian nhà đá.
Nam tử ngồi trên tầng cao nhất của lầu các lúc này chuyên chú nhìn qua, thần sắc ngưng trọng chưa từng có, mắt không chớp nhìn qua.
Thời điểm sương mù màu trắng nồng đậm rót vào hai phần ba thì bỗng nhiên truyền ra tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa.
Cả gian nhà đá rung lên, sương mù màu trắng còn thừa tán loạn, đồng thời rậm rạp chằng chịt bắn ra khỏi nhà đá, bắn ra khắp bốn phía, lại nhao nhao bạo liệt và hóa thành sương mù màu trắng như trước.
- Quả nhiên thất bại, không có thành công đem chân nguyên hóa lỏng. Quá trình ngưng sát thành cương này không phải dễ như vây, dùng tư chất của ta năm đó phải nếm thử hai lần mới miễn cưỡng thành công.
Nam tử áo trắng nhìn thấy tình hình này nói lớn, nhưng trên mặt ngược lại không có chút thần sắc ngoài ý muốn nào cả.
Đệ tử Quỷ Tông quá nhiều. Trong vài năm nay có người đạt tới Linh Đồ Đại viên mãn tự nhiên không ít, nhưng mà chính thức thành công tấn giai Linh Sư rải rác không có mấy. Cho nên hắn vừa nhìn thấy Liễu Minh ngưng sát thất bại thì có bộ dáng tập mãi thành quen.
Thời điểm nam nhân áo trắng tự định giá Liễu Minh có thể đi ra khỏi gian nhà đá sớm hay không, một màn hiện ra trên gương đồng làm cho hắn có cảm giác ngoài ý muốn.
Chỉ thấy những sương mù màu trắng phun ra khỏi gian nhà đá bỗng nhiên quay tròn ngưng tụ, lại chậm rãi ngưng tụ vào trong nhà đá.
Trong khoảnh khắc một biển sương mù mông lung hiện ra ngoài, bắt đầu xoay tròn lần nữa.
- Lần thứ hai ngưng sát, trách không được Liễu sư điệt này tự tin đi vào linh trì như vậy, thì ra là chuẩn bị hai phần chân sát khí cùng loại, xem ra hắn cũng phí không ít linh thạch a.
Nam tử áo trắng nhìn thấy màn này thì hơi có chút ngoài ý muốn.
Một lần chuẩn bị hai phần chân sát khí dùng đề cao tỷ lệ đột phá, tuy có không ít người thường xuyên dùng thủ đoạn này tiến giai Linh Sư, nhưng mà đại bộ phận người này lòng có dư mà lực không đủ.
Nhưng mà cũng làm cho "Đồng sư bá " đối với Liễu Minh thực sự có một phần chờ mong.
Vì vậy màn màn ở buổi sáng lại diễn ra, chỉ thấy biến sương mù nhanh chóng ngưng tụ, so với lúc trước còn lớn hơn một vòng.
Qua mấy canh giờ thì biển sương mù vang lên tiếng trầm đục. Vô số bạch tuyến từ trong gian nhà đá bắn ra bốn phương tám hướng, nam tử áo bào trắng thở dài một hơi, biểu lộ đầy tiếc nuối.
Lúc nói toàn bộ sương mù đã rót vào gian nhà đá. Chỉ còn lại một phần mười thiên dịa nguyên lực tán loạn mà thôi.
Kể tử đó trong mắt của Đồng sư bá này hiểu được Liễu sư điệt khoảng cách ngưng sát thành công cơ hồ thiếu một chút. Tự nhiên là chuyện cực kỳ đáng tiếc.
Nhưng mà sau một khắc thì trong gian nhà đá vang lên âm thanh ong ong. Tất cả thiên địa nguyên lực tán loạn lại ngưng tụ thêm lần nữa, nam tử áo bào trắng lập tức trợn mắt há hốc mồm ra.
- Ba lượt ngưng sát! Không có khả năng. Trong tay của hắn có ba phần chân sát cùng loại, xem ra cho dù là tinh thần hay thân thể cũng khó chống cự được!
Sau khi Đồng sư bá này khôi phục tinh thần, thần sắc có chút âm tình bất định.
Nhưng mà qua mấy giờ sau thì biển sương mù lại to hơn lần trước đó, cuồn cuộn toàn bộ quán chú vào trong nhà đá, một tia cũng không lưu lại ở bên ngoài, trong nhà đá lập tức truyền ra tiếng thét dài của Liễu Minh, bay thẳng lên chín từng mây, cấm chế trên không của hạp cốc không cách nào ngăn cản hoàn toàn.
Cùng một thời gian, hơn phân nửa đệ tử Quỷ Tông cho dù là đang đi hay phi hành, dang bế quan hay luyện công đều cùng một thời gian nghe được tiếng thét dài của Liễu Minh, cũng đều cả kinh nhìn qua hướng tiếng kêu này.
Kết quả sau một khắc thì một cột sát khổng lồ ở trên không hạp cốc cao tới ba bốn ngàn trượng, mặt ngoài ánh sáng màu lam mênh mông, bên trong mơ hồ có thể nhìn thấy tinh quang chớp động, giống như nhìn thấy biển sao.
- Cương khí tiết ra ngoài
- Ngưng sát thành cương
- Có người thành công tiến giai Linh Sư!
Không ít đệ tử Quỷ Tông vừa nhìn thấy cảnh này thì nghẹn ngào kinh hô.
Một ít cao tầng Quỷ Tông nhìn thấy hiện tượng thiên văn này thì vô cùng giật mình, nhao nhao rời khỏi chỗ ở của mình chạy tới hạp cốc bên kia.
Kết quả qua một lát thì ở lối ra vào lầu các trước hạp cốc có một đóa mây trắng hạ xuống, một nữ tử tướng mạo xinh đẹp hiện ra trước cửa chính, ngẩng đầu nhìn qua cột sáng màu lam đang chớp động kia, không chút nào dấu được thần sắc kinh ngạc.
Đúng là Quỷ Vũ nhất mạch Lâm Thải Vũ.
Không chờ nàng nhấc chân đi về phía trước, tiếng xé gió trên bầu trời vang lên, lại có hai người cưỡi mây tới gần, mấy lần chớp động đi tới bên người của nàng.
Là một đạo sĩ trung niên và một nam tử nho nhã, đúng là Huyền Phù nhất mạch Trương đạo sĩ cùng Âm Sát nhất mạch sơn chủ Sở Kỳ.
Hai người nhìn qua hướng cột sáng trong hạp cốc, đồng dạng tràn đầy biểu lộ giật mình.
- Lâm sư muội, ngươi tới thật nhanh, chẳng lẽ người đột phá Linh Sư là đệ tử Quỷ Vũ nhất mạch?
Thần sắc Sở Kỳ ngưng trọng nhìn qua Lâm Thải Vũ hỏi.
- Nếu là thế thì quá tốt. Ta đến nhanh chỉ là ta có chuyện cần xử lý ở gần đây, tự nhiên là người đầu tiên đi tới. Ta ngược lại hoài nghi đệ tử bên trong là người của Âm Sát nhất mạch.
Lâm Thải Vũ hừ một tiếng trả lời.
- Âm Sát nhất mạch chúng ta gần đây đệ tử Đại viên mãn đệ tử cũng chỉ có mấy người, trong đó hơn phân nửa đã thử đột phá, còn đang bế quan tích lũy lần hai, người bên trong chỉ sợ không phải của Âm Sát Sơn.
Sở Kỳ lắc đầu liên tục.
- Nếu không phải đệ tử nhất mạch của hai vị, vậy thì Huyền Phù nhất mạch càng không có khả năng. Bản mạch gần đây không có xuất hiện đệ tử Đại viên mãn.
Trương đạo sĩ càng thở dài một hơi nói ra.
Thời điểm ba người đưa mắt nhìn nhau, trên bầu trời xa xa lục tục có vài tên Linh Sư, đại bộ phận người ở nơi này không rõ ràng là người phương nào đột phá thành công tới Ngưng Dịch Kỳ.
Những người này có một người là Khuê Như Tuyền.
Nhưng mà sơn chủ Cửu Anh nhất mạch này trên mặt hiện ra vẻ kinh nghi.
Đương nhiên hắn biết rõ Liễu Minh là đệ tử bản mạch đang ở trong linh trì, nhưng đối với người đột phá có phải là Liễu Minh hay không thì hắn không có nửa điểm nắm chắc.
Dù sao trong suy nghĩ của nàng thì tư chất Liễu Minh là ba linh mạch, đã quyết định hắn tiến giai Linh Sư khả năng xấp xỉ là không.
Tuy Khuê Như Tuyền trầm mặc không nói, nhưng mà thần sắc khác thường cũng làm Sở Kỳ sơn chủ Âm Sát nhất mạch chú ý tới, lúc này thần sắc khẽ động và bỗng nhiên trực tiếp mở miệng hỏi:
- Khuê sư huynh, tiểu đệ nãy giờ không nghe thấy ngươi nói chuyện gì cả, chẳng lẽ ngươi biết rõ đệ tử đột phá cảnh giới Linh Sư trong linh trì là người phương nào?
- Cái này...
Khuê Như Tuyền nhướng mày, thời điểm không biết nên trả lời thế nào thì trên bầu trời có tiếng xé gió vang lên, một lão giả áo gai bay tới.
Chính là chưởng môn Quỷ Tông.
Kể từ đó bọn người Sở Kỳ Khuê Như Tuyền không nói chuyện, nhao nhao tiến lên chào hỏi.
- Ha ha, đúng là thiên hữu Quỷ Tông chúng ta, trong ba năm ngắn ngủi trước có Cao Trùng, Dương Kiền hai người tiến giai Linh Sư thành công, bây giờ lại có đệ tử thành công tiến vào Ngưng Dịch Kỳ, đây là một chuyện đáng mừng rỡ. Đúng rồi, mấy vị sư đệ biết đệ tử nào đột phá bình cảnh hay không?
Chưởng môn Quỷ Tông lúc này bay tới, mặt mũi tràn đầy mừng rỡ nói ra.
Với hắn mà nói vào thời kỳ quan trọng hải tộc xâm lấn, trong tông cho dù nhiều ra một tu luyện giả Linh Sư kỳ cũng giúp thực lực tông môn tăng lên một chút.
- Chưởng môn sư huynh, chúng ta vừa mới tới, còn không biết là đệ tử nhất mạch nào.
Lâm Thải Vũ nghe vậy cười khổ trả lời.
- Đã như vậy thì trực tiếp đi hỏi Đồng sư đệ là được rồi. Trong tay hắn có được linh khí Vọng Thiên Cảnh, có thể tùy thời xem động tĩnh trong linh trì.
Bọn người Khuê Như Tuyền tự nhiên gật đầu đồng ý, vì vậy cả đám người đi vào lầu ác.
- Thì ra là chưởng môn cùng mấy vị sư huynh đến, sư đệ hữu lễ.
Thời điểm mọi người tiến thẳng vào trong lầu các thì nam tử áo bào trắng như cười mà không phải cười đi thẳng xuống.
- Đồng sư đệ, ngươi tới vừa vặn. Ngươi cũng đã biết đệ tử vừa ngưng sát thành công là môn hạ đệ tử của ai, xem cương khí hắn tiết ra ngoài đúng là có chút bất phàm, hẳn không phải là đệ tử bình thường a.
Chưởng môn Quỷ Tông chưởng vừa nhìn thấy nam tử áo trắng thì trầm giọng nói ra.
- Xem ra chưởng môn sư huynh đến là hỏi chuyện này a. Cái này đơn giản, vừa rồi ngưng sát thành cương là một gã đệ tử nhất mạch Cửu Anh Sơn tên là Liễu Minh.
Nam tử áo bào trắng nghe vậy cười cười, không lưỡng lự trả lời.
- Thật sự là Liễu sư điệt.
Khuê Như Tuyền nghe xong lời này thì trên mặt lập tức vui mừng lên, cũng có một tia khó có thể tin nổi trộn lẫn trong đó.
- Cái gì, nhất mạch của Khuê sư huynh. Cái tên ‘Liễu Minh’ này sao mà quen tai thế, hẳn là cách đây không lâu Chung sư muội đưa ra yêu cầu khôi phục tên của đệ tử này a?
Sở Kỳ nghe xong, vốn khẽ giật mình, lập tức lại có chút bừng tỉnh đại ngộ, nhưng mà thần sắc kinh ngạc nhiều hơn.
- Các ngươi nói hẳn là đệ tử tên là ‘Bạch Thông Thiên’ lúc trước à?
Chưởng môn Quỷ Tông vân vê chòm râu cũng chấn động.
Bởi vì nguyên nhân Cao Trùng cho nên hắn đối với chuyện của Liễu Minh cũng có chú ý tới.
Mấy tên Linh Sư khác nghe xong, thần sắc cũng khác nhau.
- Chưởng môn sư huynh không có nói sai, đúng là Liễu sư điệt không giả, nhưng mà hiện tại hắn mới vừa đột phá thành công, còn phải dùng thời gian hơn nửa năm củng cố cảnh giới. Dựa theo lệ cũ của bổn tông thì phàm là người vừa đột phá Ngưng Dịch Kỳ có thể sử dụng linh trì miễn phí một năm, hắn chỉ sợ trong thời gian ngắn không ra ngoài được rồi.
Nam tử áo trắng nháy mắt mấy cái và nói ra.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
MA THIÊN KÝ
TÁC GIẢ: VONG NGỮ
------oOo------
Quyển 3: Đại chiến Hải Tộc
Chương 246: Oanh động.
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Nguồn: Bạch ngọc sách
- Khuê sư đệ, thật sự là chúc mừng ah. Cửu Anh Sơn rốt cục nhiều thêm một vị Linh Sư - Ngưng Dịch Kỳ. Xem ra lần này lão phu nhìn lầm rồi, không nghĩ tới Liễu sư điệt cũng có thể thành công tiến giai. Xem ra tư chất chân thật của hắn cũng không kém cỏi hơn Cao Trùng.
Chưởng môn Quỷ Tông cuối cùng theo kinh ngạc trong phục hồi tinh thần lại, cười khổ một tiếng nhìn qua Khuê Như Tuyền nói ra.
- Ta mặc dù biết đệ tử này gần đầy tiến vào trong linh trì, nhưng cũng không thể tin được hắn thật sự có thể ngưng sát thành công. Liễu sư điệt cũng cho ta một đại kinh hỉ.
Khuê Như Tuyền lúc này cũng giật mình nói ra.
Về phần những người khác đang nghĩ cái gì cũng mặc kệ, lúc này tự nhiên cũng nhao nhao nhìn qua Khuê Như Tuyền chúc mừng không thôi.
Khuê Như Tuyền vẻ mặt tươi cười không ngừng đáp lễ.
Giờ phút này Lâm Thải Vũ càng cảm thấy hối hận trong lòng.
Nàng lúc này mới tự giác có chút hiểu ro vì sao đại hán họ Lôi vì cái gì lại đưa mắt nhìn Liễu Minh cao như vậy. Mà nàng năm đó nếu như kiên trì thêm một chút thì hôm nay chẳng phải Quỷ Vũ nhất mạch nhiều ra một Linh Sư hay sao.
Cho nên nữ tu Quỷ Vũ nhất mạch tuy cũng đi lên chúc mừng Khuê Như Tuyền nhưng mà trong lòng đang ghen ghét và hối hận đấy
Về phần Sở Kỳ sơn chủ Âm Sát nhất mạch gần đây nhìn qua Khuê Như Tuyền xem không hợp nhãn nhưng mà ngoài mặt không nhìn ra được cái gì, nhưng nghĩ đến trong nội tâm chỉ sợ cũng phiền muộn không thôi.
- Tốt, đã biết là đệ tử nào tiến giai thì chúng ta cũng có thể yên tâm lại. Liễu sư điệt vùa mới tiến giai thành công, còn cần thời gian củng cố cảnh giới, chúng ta cũng không cần quấy rầy, chờ hắn sau khi bế quan xong hãy tới. Nhưng mà chờ hắn vừa xuất quan thì Đồng sư đệ nhất định phải kịp thời cho ta biết một tiếng. Ta thân là chưởng môn nhất định phải dẫn theo hắn đi tới tổ sư đường tế tự một phen, đem bối phận của hắn tăng lên rồi mới bàn những chuyện khác.
Chưởng môn Man Quỷ Tông lúc này trầm ngâm một chút. Cũng nhìn qua nam tử áo trắng nói ra.
- Đây là tự nhiên, chỉ cần Liễu sư điệt vừa xuất quan thì ta nhất định sẽ thông tri cho chưởng môn.
Nam tử áo trắng không chút lưỡng lự trả lời.
Chưởng môn Quỷ Tông nghe vậy thì gật đầu thỏa mãn nói ra.
Thời gian kế tiếp thì nam tử áo trăng mang mọi người đi tới tầng ba lại cho bọn họ thông qua gương động tận mắt nhìn thấy gian nhà đá phun ra cột sáng màu lam của Liễu Minh, lúc này không ai còn hoài nghi và cáo từ rời đi.
Khuê Như Tuyền cũng cưỡi mây quay về chỗ của mình, lập tức ghi một phong thơ sau đó đưa cho một đệ tử, lại cho hắn đi suốt đêm đưa thư.
Cùng một thời gian chưởng môn Quỷ Tông rời khỏi hạp cốc thì đi tới cấm địa của ngọn núi chính.
Mấy canh giờ sau hắn mới như có điều suy nghĩ đi ra khỏi cấm địa. Cũng bay thẳng tới Hóa Huyết nhất mạch.
Không bao lâu sau cả Quỷ Tông đều biết được trong tông vừa có một người thành công tấn giai Linh Sư, hơn nữa hai chữ "Liễu Minh" cũng truyền ra khắp tông môn.
Nhưng mà chính thức biết được "Liễu Minh" chính là "Bạch Thông Thiên" lúc trước thì không có mấy người.
Dù sao Chung đạo cô đem tên thật của Liễu Minh khôi phục lại chỉ là bẩm báo cho cao tầng tông môn mà thôi, cũng không chính thức công khai với toàn tông môn.
Nhưng mà theo thời gian trôi qua thì Khuê Như Tuyền cũng không có giấu diếm nên Linh Sư "Liễu Minh" mới tấn giai gần đây chính là Bạch Thông Thiên của Cửu Anh nhất mạch trước kia cũng truyền ra, nhanh chóng lan tràn ra khắp cả Quỷ Tông.
Lúc này đây đối với những người quen biết với Liễu Minh lúc trước mới là oanh động chân chính.
...
- Cái gì, Liễu Minh chính là Bạch sư đệ.
Trong một rừng cây nhỏ của Quỷ Tông, một gã thanh niên mặt mũi lãnh khốc tràn đầy hoảng sợ nhìn qua nữ tử xinh đẹp trước mặt.
- Không sai. Ta đã thông qua miệng của một đệ tử giao hảo trong Cửu Anh Sơn xác nhận việc này. Trước đó không lâu thành công ngưng sát thành công và có hiện tượng thiên văn đúng là Bạch Thông Thiên sư đệ không giả. Hình như ‘Liễu Minh’ mới là tục danh vốn có của hắn. Bạch Thông Thiên chẳng qua chỉ là tên của người Bạch gia tham dự khai linh mà hắn giả mạo mà thôi.
Nữ tử kiều diễm thở dài nói ra.
Hai người này đúng là Đỗ Hải cùng Mục Vân Tiên.
- Lúc trước Bạch sư đệ, không. Phải nói là Liễu sư đệ, không ngờ hắn chỉ có Tam Linh Mạch. Loại tư chất này mà hắn cũng có thể tiến giai thành công. Đúng là làm cho người ta không thể tin được.
Đỗ Hải sắc mặt âm tình bất định.
- Thời điểm ta nghe nói việc này cũng có chút không dám tin tưởng. Xem ra chúng ta quá xem thường Liễu sư đệ. Nhưng nếu huynh trưởng của ta biết được việc này chỉ sợ sẽ hối hận vì bỏ qua hôn ước của Minh Châu.
Mục Vân Tiên khẽ thở dài một cái nói ra.
- Xác thực, nếu như Mục gia các người sớm biết Liễu sư đệ sẽ trở thành Linh Sư thì cho dù Bạch gia đưa cho điều kiện cao hơn nữa cũng không có khả năng đáp ứng chuyện giải trừ hôn ước.
Đỗ Hải thập phần đồng ý.
- Chuyện của Minh Châu ta đã cố hết sức, cũng không muốn quản nữa. Ngược lại bây giờ chúng ta gặp Liễu sư đệ chỉ sợ phải đổi giọng xưng một tiếng ‘Liễu sư thúc’.
Mục Vân Tiên cười khổ một tiếng, trong đầu đồng thời hiện ra hình ảnh của thiếu niên mười ba mười bốn tuổi lúc tham gia đại điển khai linh, tâm thần của nàng cũng lâm vào hoảng hốt.
...
- Cái gì, người vừa thành công tiến giai gần đây chính Liễu Minh, cũng chính là ‘Bạch Thông Thiên’ năm đó.
Trong một gian nhà đá ở Hóa Huyết Sơn, vài tên đệ tử của Hoán Huyết sơn tụ tập với nhau, sắc mặt của mọi người vô cùng khó coi.
Lúc trước Thạch Kiên, Lục Vân đã từng gặp qua Liễu Minh thình lình đều ở trong đó, nhưng mà hai người này vô cùng bất an.
- Chuyện này phải làm sao cho phải! Lúc trước chuyện của Cao sư thúc mà chúng ta từng đối đầu với hắn. Hiện tại đợi cho Liễu sư thúc xuất quan thì thời gian của chúng ta cũng không khá giả gì.
Một đại hán ánh mắt chớp động nói ra.
- Ai có thể biết một gã đệ tử Tam Linh Mạch lại có thể giống như Cao sư thúc tiến giai thành công chứ. Biết sớm như vậy thì chúng tự nhiên không nên trêu chọc hắn. Hôm nay bết bát nhất là Cao sư thúc đang ở biên giới, chúng ta hiện tại muốn tìm hắn che chở một hai cũng không có cách nào.
Thạch Kiên chậm rãi nói ra.
- Đúng vậy a, nếu như Cao sư thúc ở trong tông thì cho dù hắn tới gây phiền toái cũng phải qua cửa Cao sư thúc trước tiên. Nhưng hiện tại chúng ta có phiền toái lớn rồi. Nếu không phải đụng ngay lúc hải tộc xâm lấn, chúng ta còn có thể kiếm cớ rời khỏi tông môn, tạm lánh mũi nhọn của Liễu sư thúc một hai. Nhưng hiện tại cao tầng tông môn có lệnh, chúng ta một khi trộm rời khỏi tông môn sẽ xử theo tội mưu phản.
Một gã lão giả tóc xám trắng sắc mặt cũng âm trầm nói ra.
- Nhị vị sư huynh cũng đừng quá buồn lo vô cớ! Chúng ta lúc trước tuy phụ tá Cao sư thúc đối đầu với người này một phen, nhưng hắn lúc trước cũng không có ăn bất cứ thiệt thòi nào cả. Nói không chừng Liễu sư thúc này sau khi xuất quan đã sớm quên chúng ta lâu rồi, chúng ta cũng đừng suy nghĩ quá nhiều.
Sắc mặt của Lục Vân biến hóa trong chốc lát sau đó miễn cưỡng cười nói.
- Lục sư muội nói cũng có đạo lý. Hy vọng đúng là như vậy.
Ánh mắt đại hán chớp đông, như có điều suy nghĩ trả lời.
Lão giả cùng Thạch Kiên nhìn nhau sau đó chỉ có thể cười khổ mà thôi.
Dùng thân phận Linh Sư của Liễu Minh hiện tại thì bọn họ chỉ có thể nhìn lên mà thôi.
...
Trong một gian nhà tranh trên Quỷ Vũ Sơn, cảnh sắc tú lệ, một nữ tử áo vàng gương mặt tú lệ đang nhìn qua cửa sổ nhìn qua thác nước xa xa, trên mặt tràn đầy buồn rầu không vui.
Bỗng nhiên bên ngoài có tiếng bước chân vang lên, là một nữ tử áo xanh vô cùng xinh xắn đi vào. Hơn nữa còn đang ồn ào nói chuyện:
- Tiễn sư tỷ, ngươi nghe nói chưa, trước đó không lâu trong tông lan truyền người vừa tiến giai ‘Liễu sư thúc’ kia lại chính là ‘Bạch Thông Thiên’ mà chúng ta nhìn thấy đấy!
- Ah, có loại chuyện này, ngươi có nghe lầm không?
Nữ tử áo vàng chính là Tiễn Tuệ Nương cùng Liễu Minh tiến vào bí cảnh năm đó, nghe vậy khẽ giật mình quay người trở lại.
- Đương nhiên là thực. Hơn nữa việc này đã truyền khắp cả tông môn rồi. Chậc chậc, thật sự là không ngờ. Mấy năm trước tiểu gia hỏa được chúng ta dẫn đội đi phường thị, bây giờ ngược lại trở thành sư thúc của chúng ta.
Nữ tử áo xanh chính là nha đầu Thúy nhi, giờ phút này hơi có chút không cam lòng nói ra.
- Ngươi mới bao nhiêu, còn xưng hô người ta là tiểu gia hỏa. Nhưng mà ta đối với việc ‘Liễu sư đệ’ trở thành 'Liễu sư thúc’ đúng là có chút ngoài ý muốn. Tuy hắn chỉ có Tam Linh Mạch nhưng lúc trước có thể nhiều lần làm ra một ít hành động kinh người, lại thành công tiến giai Linh Sư cũng không phải là chuyện quá kỳ quái. Dáng vẻ này sư tỷ ta mặc dù nhiều năm trước đã là cảnh giới Đại viên mãn, nhưng mà hai lần ngưng cương liên tiếp thất bại, tuổi đã quá hạn, hôm nay càng không có khả năng trở thành Linh Sư.
Tiễn Tuệ Nương bất đắc dĩ nói một câu, nhưng lại nhớ tới chuyện của bản thân thì buồn bã.
- Sư tỷ ngàn vạn đừng ủ rũ, tiểu tử này có thể thành công tiến giai Linh Sư, hơn phân nửa cũng là gặp đại vận. Dùng tư chất của sư tỷ thì đột phá cảnh giới Ngưng Dịch Kỳ chỉ là chuyện sớm muộn. Về phần tuổi qua hạn cũng không cần suy nghĩ trong lòng. Trong mấy tông chúng ta cũng không phải không có người qua ba mươi tuổi vẫn có thể tiến giai Linh Sư đấy sao?
Nữ tử áo xanh nghe lời này lúc này mới nhớ tới sư tỷ trước mặt chính là vừa ngưng cương thất bại cho nên nội tâm ủ rủ đây mà.
- Ngươi yên tâm, ta còn không cần ngươi dỗ dành, người nào tấn giai Linh Sư thành công mà không phải có được cơ duyên và vận khí cơ chứ. Nhưng mà sau đó hy vọng tấn giai Linh Sư lại thấp hơn nữa ta cũng không có buông tha hy vọng.
Tiễn Tuệ Nương nghe vậy mỉm cười trả lời, sau đó cũng tốt hơn rất nhiều.
Tuy thiếu nữ không biết trong đó rốt cuộc là thế nào, nhưng mà tâm tình của Tiễn Tuệ Nương dường như tốt hơn rất nhiều, tự nhiên cũng cực kỳ cao hứng, lại líu ríu nói ra những chuyện khác.
Một tháng sau, trong một chỗ giao giới của Đại Huyền và hải tộc, chư tông hợp lực tu kiến một tòa đại thành to lớn, trên một tầng lầu cao nhất.
"Phanh" một tiếng trầm đục!
Một gã thanh niên thân hình cao lớn bỗng nhiên vỗ nát cái bàn trước mặt, trên mặt tràn đầy thần sắc âm trầm.
Một tờ giấy trắng nằm trên bàn lúc trước bay lên cao cao, trên đó viết rậm rạp chằng chịt, dường như là nói chuyện Liễu Minh đổi tên cùng việc tiến giai trở thành Linh Sư.
Thiếu niên cao lớn này chính là Cao Trùng đại xuất danh tiếng mới tấn giai Linh Sư của Quỷ Tông.
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
MA THIÊN KÝ
TÁC GIẢ: VONG NGỮ
------oOo------
Quyển 3: Đại chiến Hải Tộc
Chương 247: Trọng bảo.
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Nguồn: Bạch ngọc sách
Chín tháng sau, thời điểm nam tử áo bào trắng đang ngồi tu luyện chợt nghe một âm thanh ông ông.
Trong lòng của hắn cả kinh, vội vàng đình chỉ pháp quyết, mở to mắt nhìn qua phía trước
Chỉ thấy trên gương đồng đặt trước mặt của mình, đang run lên nhè nhẹ.
Mà hình ảnh trên gương đồng chính là cánh cửa đá đang từ từ mở ra, hơn nữa từ đó đi ra một thanh niên áo xanh mặt bình tĩnh, đúng là Liễu Minh.
Nam tử áo bào trắng thấy vạy vui mừng, vội vàng lật tay một cái, trong tay lập tức nhiều ra một cái trận bàn, một tay nhanh chóng vẽ vài cái và đi xuống cầu thang.
...
Liễu Minh dò xét cảnh vật chung quanh gian nhà đá một chút, hết thảy đều là cảnh vật độc nhất vô nhị trước kia.
Nhưng mà khác biệt duy nhất đại khái chính là thời điểm hắn đi vào chỉ là Linh Đồ, mà ra lúc đi ra đã trở thành Ngưng Dịch Kỳ Linh Sư.
Trong nội tâm Liễu Minh đang tự định giá bản thân, trên mặt không khỏi lộ ra vui vẻ nhàn nhạt, hai tay của hắn nắm chặt lại, mặt ngoài thân thể hiện ra ánh sáng màu lam, bên trong mơ hồ có chút tinh quang đang chớp động.
Đây chính là cương khí mà hắn tân tân khổ khổ tu luyện mà thành, năng lực phòng ngự rất mạnh, một kích toàn lực của Linh Đồ cũng điềm nhiên không có việc gì cả.
Mà hắn ngưng luyện cương khí, một hơi cầm ba bình Canh Lam Chân Sát trong tay tất cả đều dùng hết, cũng liên tiếp ngưng ba lượt mới có thể thành công.
Lúc ấy hắn đổ mồ hôi lạnh toàn thân đấy, càng thầm kêu trong lòng quá may mắn.
Nếu như lúc ấy chân sát mà hắn đạt được ít hơn nửa phần thì lúc này đúng là có khả năng trùng kích thất bại rồi.
Trong nội tâm Liễu Minh thầm nghĩ như vậy, đột nhiên một ngón tay khẽ động bắn ra mặt đất trước mặt.
"Phốc" một tiếng.
Một chút tinh quang màu lam bắn ra trước mặt, trên mặt đất gần đó có hào quang bắn ra, trong khoảnh khắc bên trong toát ra hàn khí lạnh giá, lập tức đóng băng cả cái lỗ nhỏ.
Liễu Minh thấy vậy trên mặt hiện ra biểu lộ thỏa mãn.
Canh lam cương khí cho dù là phòng ngự hay là tấn công đều làm cho hắn thỏa mãn cả, không uổng hắn chạy tới Vạn Man Sơn Mạch một chuyến.
Nhưng lúc này nếu có người đem thần niệm xâm nhập vào trong cơ thể của Liễu Minh thì có thể phát hiện chân nguyên lực trong đan điền của hắn bây giờ đã hóa thành chất lỏng, hơn nữa thả ra pháp lực chấn động kinh người.
Đây là một trong những tiêu chí của tu luyện giả ngưng dịch thành công, "Chân nguyên hóa lỏng ", do đó trong cơ thẻ của hắn dung nạp pháp lực nhiều hơn Linh Đồ gấp mấy chục lần.
Đương nhiên hắn tiến giai ngưng dịch cảnh thì tinh thần lực so với trước kia tăng vọt mấy lần.
Phải biết rằng tinh thần lực của Liễu Minh trước kia có thể so được với sơ kỳ Linh Sư, hiện tại lại thoáng tăng vọt lên mấy lần. Chỉ sợ ngưng dịch cảnh hậu kỳ Linh Sư cũng không thể so sánh với hắn.
Cũng may mắn lần này sau khi Liễu Minh tiến giai thành công lập tức ở lại trong linh trì tiếp tục tu luyện nửa năm. Nếu không cho dù là chân nguyên hóa lỏng hay là tinh thần lực bạo tăng cũng sẽ có bất ổn, rất dễ dàng lưu lại một chút ít tai họa ngầm.
Liễu Minh tự định giá như vậy, hắn chậm rãi đi tới phương xa.
Kết quả chờ hắn đi đến gần truyền tống pháp trận thì nam tử áo bào trắng đang chờ ở đó, vừa nhìn thấy Liễu Minh đi tới thì cười tủm tỉm nói ra:
- Ha ha, chúc mừng Liễu sư điệt tiến giai Ngưng Dịch Cảnh. Trở thành một thành viên của chúng ta. Ta đã thông tri chưởng môn sư huynh, hắn lập tức mang sư điệt đi tới tổ sư đường, sau đó có thể chính thức đổi giọng xưng là ‘sư huynh’ . Chậc chậc, chỉ sợ sư điệt còn không biết. Lần này ngươi ngưng sát cũng không biết làm cho bao nhiêu người thất kinh đấy.
- Đệ tử lần này có thể trùng kích thành công cũng là thập phần may mắn. Lại nói nếu như thất bại mà thì khó mà ngưng sát thêm lần nữa.
- Ha ha, tu hành chính là nghịch thiên. Vận khí cũng là một phần của thực lực đấy.
Sau đó nam tử áo trắng cười cười, không thèm quan tâm.
Liễu Minh tự nhiên chỉ có thể cười cười.
Thời gian kế tiếp hắn đi theo nam tử áo trắng này vào trong truyền tống pháp trận, từ trong khu vực linh trì truyền ra ngoài, lần nữa trở lại đại sảnh ở trước hạp cốc.
Không chờ Liễu Minh phương lắc đầu xua tan một tia mê muội, ngoài cửa lầu các có một lão giả tươi cười đang đi vào trong.
Chính là chưởng môn của Quỷ Tông!
...
Một giờ sau Liễu Minh rời khỏi ngọn núi chính tổ sư đường, cũng quay về Cửu Anh Sơn.
Nửa ngày sau, hắn tại Khuê Như Tuyền cùng đi hạ tại Cửu Anh Sơn trúng tuyển lấy một tòa chính thức động phủ, cũng chuyển nhập vào đi.
Ngày thứ hai trong động phủ của Liễu Minh đang tiếp đãi mấy Linh Sư khác.
Ngày thứ ba Liễu Minh trong đại điện đỉnh Cửu Anh Sơn lần đầu tiên dùng thân phận sư thúc gặp mặt phần đông đệ tử Cửu Anh nhất mạch.
Những đệ tử này tuy sớm biết rõ Liễu Minh đổi tên cùng tiến giai Linh Sư, nhưng thật sự nhìn thấy bản thân Liễu Minh thì biểu lộ vô cùng khác nhau.
...
Nửa tháng sau, Liễu Minh đang khoanh chân ngồi trong mật thất, trước người của hắn là một pháp trận rộng gần một trượng
Trong chỗ pháp trận có một đoản kiếm màu xanh đang bay lơ lửng, đồng thời mặt ngoài có đường vân màu xanh nhạt đang chớp động.
Hai tay của Liễu Minh nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, trong miệng phun ra từng đoàn từng đoàn tinh khí, toàn bộ lóe lên tức thì và chui vào trong thanh kiếm.
Hắn lúc này đang tế luyện một thanh trung phẩm kiếm khí.
Dùng tu vi của hắn lúc trước cũng không quá đáng có thể miễn cưỡng kích phát ba bốn trọng cấm chế của thanh kiếm mà thôi, nhưng hiện tại trở thành Linh Sư - Ngưng Dịch Cảnh sơ kỳ thì pháp lực bạo tăng mấy chục lần, tự nhiên có thể kích phát toàn bộ cấm chế trong kiếm.
Cho nên hắn lúc này đem Thanh Nguyệt Kiếm một lần nữa tế luyện lại.
Chỉ cần hoàn thành tế luyện thanh kiếm này, uy lực hắn thúc dục so với trước kia là một trời một vực.
Lập tức đường vân màu xanh trên bề mặt của đoản kiếm càng ngày càng nhiều, sau khi đường vân thứ ba mươi sáu mơ hồ mở ra, trên mặt Liễu Minh hiện ra thần sắc vui mừng, thời điểm biến đổi pháp quyết bỗng nhiên thứ nhất ông tay áo của hắn kêu lên ông ông.
Liễu Minh khẽ giật mình, ánh mắt nhìn qua ống tay áo một vòng và nhướng mày.
Bỗng nhiên hắn thúc dục pháp quyết, đoản kiếm màu xanh vẫn ở trên không trung không có thay đổi, tay áo của hắn run lên, một trận bàn hình tròn bay ra ngoài, trận bàn xoay một cái và vững vàng rơi vào trong tay của hắn.
Ánh mắt của Liễu Minh luc này nhìn qua chữ viết trên trận bàn, lúc này trên mặt hiện ra một tia kinh ngạc, ánh mắt chớp động vài cái sau đó thu hồi trận bàn, cũng lộ ra biểu lộ trầm ngâm.
Chữ trên trận bàn này chính là chưởng môn Quỷ Tông gởi thư, cũng bảo hắn đi tới đại điện trên đỉnh núi chính, nói là có chuyện quan trọng thương thảo.
Tuy Liễu Minh cảm thấy trong lòng có chút kỳ quái, nhưng tự nhiên không có khả năng không thêm để ý tới.
Vì vậy hai tay của hắn bấm niệm pháp quyết, vân trận mặt ngoài của Thanh Nguyệt Kiếm lúc này co rút lại, cũng thu hồi đoản kiếm và rời khỏi mặt đất này.
Một lát sau Liễu Minh cũng giẫm lên mây rời khỏi Cửu Anh Sơn, thẳng đến ngọn núi chính mà đi.
Không qua bao nhiêu thời gian, hắn đi tới đại điện nghị sự của núi chính.
Chưởng môn Man Quỷ Tông đang nhíu mày ngồi ở nơi đó, vừa thấy Liễu Minh tiến đến thì trên mặt hiện ra nụ cười vui vẻ:
- Liễu sư đệ, ngươi rốt cuộc cũng tới, mau mau ngồi đi.
- Chưởng môn sư huynh quá khách khí, không biết kêu gọi đệ tử đến đây có chuyện gì quan trọng hay không?
Liễu Minh khách khí nhìn qua lão giả áo gai và thi lễ.
- Nếu sư đệ có chuyện gấp gáp thì ta cũng không quanh co lòng vòng. Trước tiên ta hỏi một câu, sư đệ tu luyện công pháp có phải là Minh Cốt Quyết không?
Chưởng môn Man Quỷ Tông suy nghĩ một chút mở miệng nói một câu làm nội tâm của Liễu Minh rùng mình.
- Chưởng môn sư huynh từ chỗ Nguyễn sư huynh biết được chuyện này?
Tâm niệm Liễu Minh vừa động nhưng không có dị sắc nào cả.
- Liễu sư đệ không cần lo lắng, nếu bàn trình độ hiểu Minh Cốt Quyết, cả Quỷ Tông trừ Nguyễn sư đệ ra thì chỉ còn có lão phu. Năm đó ngươi tham gia thi đấu, không cần Nguyễn sư đệ bẩm báo ta cũng từ dấu hiệu mà nhìn ra công pháp.
Áo gai lão giả nhẹ cười nói
- Đã như vậy ta cũng không cần phải dấu diếm. Sư đệ tu luyện đúng là Minh Cốt Quyết! Sư huynh gọi ta tới đây chính là vì công pháp này?
Liễu Minh tâm niệm nhanh chóng chuyển động, nhưng trên mặt bất động thanh sắc hỏi.
- Ân, xác thực có quan hệ tới công pháp này. Nhưng mà trước đo ta hỏi Liễu sư đệ một chút, đối với hải tộc lần này xâm chiếm vùng duyên hải các nơi có ý nghĩ thế nào?
- Hải tộc xâm lấn? Chuyện này không dễ nói. Nhưng mà có một điểm không thể nghi ngờ thế lực hải tộc thập phần cường đại, chỉ bằng vào lực một quốc gia chúng ta không thể nào ngăn cản được.
Liễu Minh trước là nao nao, nhưng lập tức không lưỡng lự trả lời.
- Xem ra Liễu sư đệ cũng là người biết chuyện, như vậy thì ta sẽ nói một ít tin tức từ biên giới truyền về, sư đệ trước tiên có thể nhìn qua rồi nói sau.
Sau đó chưởng môn Man Quỷ Tông gật gật đầu và bỗng nhiên phất tay áo bay ra một ngọc giản.
Liễu Minh thấy vậy mặc dù có chút ngoài ý muốn nhưng mà không khách khí cái gì, lúc này tiếp nhận ngọc giản dán lên trán.
Theo thời gian qua đi, biểu hiện trên mặt của Liễu Minh từ từ biến thành âm trầm bất định, sau một lúc lâu mới than nhẹ một tiếng đem ngọc giản ra khỏi trán.
- Không nghĩ tới thực lực của hải tộc lại mạnh mẽ như thế này. Tình hình hiện tại xem ra rất không xong.
- Giống như người thấy. Thế lực hải tộc to lớn vượt qua tưởng tượng của chúng ta. Mà cường giả Hóa Tinh Kỳ của năm tông chúng ta một năm trước đã sớm tới nơi đóng quân để ngừa cường giả Hóa Tinh Kỳ của đối phương đánh lén, đánh bại tất cả. Nhưng chính vì như vậy sau khi hải tộc phát động công kích chính thức, liên quân ở biên giới không cách nào chèo chông quá lâu. Cho nên mấy tông phái chúng ta lập tức phái ra nhóm viện quân thứ hai đi tới, nhưng Liễu sư đệ ngươi cũng biết, Quỷ Tông chúng ta thế lực nhỏ nhất, những tồn tại cấp bậc Linh Sư cũng không có bao nhiêu, cộng thêm lưu thủ trong tông và có người chấp hành các nhiệm vụ khác, bây giờ có thể phái người đi rải rác không có mấy. Cho nên lúc này bổn tông không cách nào điều động thêm Linh Sư, nhưng chuẩn bị vận dụng vài món trọng bảo phong ấn mà sử dụng.
Chưởng môn Quỷ Tông nghiêm nghị nói ra.
- Trọng bảo?
Liễu Minh nghe đến đó thì có chút ngạc nhiên.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
MA THIÊN KÝ
TÁC GIẢ: VONG NGỮ
------oOo------
Quyển 3: Đại chiến Hải Tộc
Chương 248: Phệ Hồn Chuy cùng khô lâu.
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Nguồn: Bạch ngọc sách
Liễu Minh thật sự nghĩ không ra đối phương nói tới trọng bảo và công pháp của mình có liên hệ gì, vì sao phải chuyên môn kêu mình tới đây.
Chưởng môn Man Quỷ Tông hiển nhiên nhìn ra suy nghĩ trong lòng của Liễu Minh, lúc này thâm ý sâu sắc tiếp tục nói:
- Mấy trọng bảo của bổn tông sở dĩ bị phong ấn trong đó cố nhiên là bởi vì uy năng của chúng quá lớn, không muốn vọng động để tránh tông môn khác kiêng kị, nhưng mà bản thân của những bảo vật này có hạn chế cả. Hoặc là cần tiêu hao pháp lực lớn, hoặc là sử dụng xong sẽ có nhiều hậu họa, còn có phải sử dụng công pháp đặc thù mới có thể thúc dục được.
- Chưởng môn lúc trước nhắc tới Minh Cốt Quyết hẳn là bảo vật trong số đó phải dùng công pháp mới có thể sử dụng được.
Liễu Minh nghe đến đó có chút giật mình.
- Liễu sư đệ là người thông minh, nhưng mà ta nhìn trúng không phải là bản thân Minh Cốt Quyết, mà là hiệu quả Khống Cốt Đại Pháp mà Minh Cốt Quyết sinh ra. Hiện tại bảo vật phong ấn trong cấm địa có hai kiện đều phải có Khống Cốt Đại Pháp mới có thể sai khiến. Nhưng Khống Cốt Đại Pháp thật sự rất khó khăn tu luyện, bổn tông đã mấy trăm năm qua không có người tu thành bí thuật này. Hiện tại sư đệ đã tu thành Khống Cốt Đại Pháp cùng loại với Minh Cốt Quyết thì dễ dàng giải quyết nan đề của sư huynh.
Chưởng môn Man Quỷ Tông nghiêm mặt và cẩn thận nói ra.
- Chưởng môn sư huynh đã hiểu Minh Cốt Quyết như vậy, xem ra cũng biết trong tông môn tu luyện nó cũng không phải chỉ có mình ta.
Liễu Minh nhướng mày và sau đó nói ngắn gọn.
- Ta đương nhiên biết rõ tên đệ tử Cổ Giác cũng tu luyện Minh Cốt Quyết, nhưng mà tu vi Linh Đồ của hắn không đủ sử dụng trọng bảo, nếu không cưỡng ép thúc dục thì hắn sẽ lập tức bị dị bảo hút thành người khô.
Chưởng môn Man Quỷ Tông lắc đầu trả lời.
- Thì ra là thế, xem ra người sử dụng được trọng bảo này chỉ có mình ta mà thôi. Nhưng mà ta còn muốn hỏi một câu, sư huynh thật sự khẳng định Minh Cốt Quyết thật sự hữu dụng khi sử dụng trọng bảo? Ta hẳn là người duy nhất trong tông tu luyện Minh Cốt Quyết mà tấn giai Linh Sư a, nghĩ đến trước kia không có người nào tu luyện Minh Cốt Quyết cho nên mới không thể sử dụng trọng bảo.
Liễu Minh cười khổ một tiếng sau đó nói như vậy.
- Ân, Liễu sư đệ nói lời này không sai, trước kia đúng là không có người nào tu luyện Minh Cốt Quyết thúc dục những trọng bảo này. Nhưng mà dựa theo phán đoán của ta mười phần không có vấn đề. Hơn nữa Liễu sư đệ chỉ cần thử đi vào cấm địa là có kết quả. Đây cũng là nguyên nhân ta gọi sư đệ tới đây. Vạn nhất sư đệ thật sự không cách nào sai khiến được, ta cũng chỉ có suy nghĩ biện pháp khác. Những trọng bảo này đối với tông môn quá trọng yếu, cũng là dựa vào của bổn tông ngăn cản đại địch, cho dù là biện pháp nào thì ta cũng có biện pháp giúp bảo vật phát huy uy lực xứng đáng.
- Nếu như chuyện này liên quan tới hưng vong của tông môn,ta tự nhiên nghĩa bất dung từ, nhưng nếu không ra thì thì thỉnh sư huynh không nên thất vọng.
Liễu Minh nghe đến đó thì tự nhiên biết được mình không có chỗ trống từ chối, lúc này thập phần dứt khoát đáp ứng.
- Rất tốt, ta biết ngay Liễu sư đệ sẽ đồng ý. Việc này không nên chậm trễ, sư đệ hiện tại nên đi theo ta tới cấm địa một chuyến.
Chưởng môn Quỷ Tông nghe vậy, vui vẻ nói ra.
Liễu Minh tự nhiên sẽ không phản đối.
Vì vậy hai người lúc này rời khỏi đại điện, trực tiếp cưỡi mây bay ra sau núi.
Qua một lát sau, bọn họ xuất hiện tại sơn cốc mà Ngạn sư thúc tổ tu luyện, thậm chí Liễu Minh nhìn qua con báo tuyết trắng dài nửa trượng đang cuộn mình nằm trong một góc ngáy o..o...
Chưởng môn Quỷ Tông không để ý đến con báo. Chỉ từ trong tay áo lấy ra một cái lục lạc vàng, đưa về hướng sơn cốc và lay động cái chuông.
"Phốc" một tiếng, một cổ kim linh chấn động hiện ra, sau đó cuốn vào trong cốc.
Con báo vốn nằm ngáy o..o... lúc này hai lỗ tai khẽ động, lập tức đứng thẳng lên. Nhưng mà đem đầu của mình vùi vào trong ngực, không có ý ngẩng đầu lên
Nhưng Liễu Minh nhìn qua ánh mắt của con báo lại phát giác một tia ngưng trọng chưa từng có.
Thời điểm lần đầu tiên hắn đi tới đây chỉ có tu vi Linh Đồ, lúc ấy chỉ cảm thấy khí tức của con báo thập phần đáng sợ. Nhưng không cách nào phán đoán ra thực lực chân chính của nó. Nhưng hắn hiện tại trở thành Linh Sư thì tinh thần lực mạnh hơn trước mấy lần, cũng tra tìm mạnh yếu của con báo, lập tức cảm nhận được cường độ linh áp mạnh mẽ cũng không yếu hơn sơ kỳ Linh Sư.
Con báo này là một đầu yêu thú Ngưng Dịch Cảnh sơ kỳ cường đại.
Thời điểm Liễu Minh âm thầm dò xét con báo thì trong sơn cốc có một thân ảnh nhỏ nhắn chạy ra ngoài, chính là đồng tử thủ cốc mà Liễu Minh nhìn thấy năm đó.
Gương mặt quần áo và trang sức của đồng tử không khác gì bốn năm trước, giống như tuế nguyệt không thể lưu chút gì đó trên người của hắn.
- Ta nói là ai, thì ra là chưởng môn sư bá. Sư bá hẳn là tới xem xét mấy món đồ kia!
Đồng tử áo vàng vừa nhìn thấy chưởng môn Man Quỷ Tông thì lúc này cười nói hì hì, cùng sử dụng ánh mắt hiếu kỳ nhìn qua Liễu Minh, giống như chưa nhận ra Liễu Minh là ai.
- Sư điệt, ta giới thiệu một chút, đây là Liễu sư đệ vừa tấn giai Linh Sư, ta lần này mang theo Liễu sư đệ tới đây nhìn qua mấy món bảo vật.
Trên mặt chưởng môn Man Quỷ Tông hiện ra thần sắc hiền lành nhìn qua đồng tử.
- Thì ra là Liễu sư thúc. Tuy hiện tại sư tổ không ở đây, nhưng chưởng môn sư bá dẫn người nhìn vật phong ấn không thành vấn đề. Nhưng dựa theo lời của sư tổ trước khi rời đi, trừ phi có thủ lệnh của lão nhân gia thì những món đồ đó tạm thời không được mang ra khỏi cốc.
Đồng tử gật gật đầu, không lưỡng lự trả lời.
- Ta đây tự nhiên biết rõ. Ta lần này mang theo Liễu sư đệ tới cũng chỉ muốn nghiệm chứng mà thôi.
Chưởng môn Man Quỷ Tông không có chút cảm giác ngoài ý muốn.
- Như thế này tự nhiên không có bất cứ vấn đề gì. Chưởng môn sư bá cùng Liễu sư thúc đi theo ta.
Đồng tử nghe vậy lộ ra nụ cười đáng yêu, sau đó xoay người dẫn hai người đi.
Liễu Minh hai người theo sát phía sau.
Kết quả qua chừng một chung trà, ba người xuất hiện ở trước một đại sảnh có cấm chế trùng trùng điệp điệp.
Chỉ thấy cửa ra vào có một tầng hào quang màu trắng bao phủ lại, mặt ngoài còn dán hai tấm phù lục màu vàng, cũng tản ra linh quang.
- Đệ tử cũng chỉ có thể đi tới nơi này, kế tiếp xin chưởng môn sư tự làm việc. Phong ấn này chắc không làm khó sư bá rồi.
Đồng tử đi tới trước màn sáng thì quay người nhìn qua chưởng môn Man Quỷ Tông nói ra.
- Đi, sư điệt ở chỗ này chờ là được rồi.
Chưởng môn Man Quỷ Tông tự nhiên mở miệng đáp ứng, sau đó lộn tay một cái, một cái mâm tròn màu vàng lúc này cũng ném vào hào quang trước mặt.
Trong chốc lát mâm tròn màu vàng kia tỏa ra hấp lực cực mạnh.
Lúc này chưởng môn Man Quỷ Tông miệng lẩm bẩm vài câu, một ngón tay điểm lên mâm tròn màu vàng này.
Lúc này một điểm bạch quang bắn ra ngoài, lóe lên tức thì chui vào trong mâm tròn.
Đột nhiên mâm tròn màu vàng sáng rõ, vô số phu văn màu vàng hiện ra trước mặt, lại lóe lên nhao nhao chui vào trong màn sáng.
Một tiếng trầm đục vang lên!
Hai tấm phù lục màu vàng rơi ra, màn sáng màu trắng tán loạn và mở ra.
Chưởng môn Man Quỷ Tông chưởng khẽ vẫy tay một cái, mâm tròn màu vàng bay trở về, cũng chui vào trong tay áo của hắn.
Hắn sau đó đi vào trong đại sảnh.
Ánh mắt Liễu Minh lóe lên và theo sát phía sau.
Trong đại sảnh, trong một góc của đại sảnh có mười bệ đá lớn nhỏ không đều, mỗi một món đều có màn sáng bao phủ, bên trong mơ hồ lộ ra bóng dáng của vật gì đó.
Chưởng môn Man Quỷ Tông không chần chờ chút nào, trực tiếp mang theo Liễu Minh đi tới một bệ đá trong đó.
Đi tới trước bệ đá, ánh mắt Liễu Minh ngưng tụ, liền nhìn rõ ràng đồ vật bên trong là cái gì, là một thanh chùy kỳ lạ.
Dài đến ba thước, đầu chùy là do bốn cái đầu lâu tạo thành, trên cần điều khiển càng có quấn lấy tơ vàng chằng chịt, cuối là một lỗ khảm hình tròn, mặt ngoài khảm nạm lấy một viên tinh thạch to lớn.
- Bảo vật này gọi là Phệ Hồn Chuy, là mấy trăm năm trước một tiền bối Hóa Tinh Kỳ đại danh đỉnh đỉnh của tông môn dùng qua, uy lực vô cùng cường đại, phẩm giai đã từng đạt tới thượng phẩm linh khí cực hạn, chỉ còn cách một chút là đạt tới cực phẩm linh khí. Nhưng đáng tiếc vị tiền bối này muốn mượn trợ thiên địa ngoại lực cưỡng ép tăng phẩm giai lên và thất bại, chẳng những khí linh vừa sinh ra đời diệt vong, càng làm cho phẩm giai của bảo vật này giảm đi không ít, hiện tại chỉ có thể khó khăn lắm bảo trụ được phẩm giai thượng phẩm linh khí.
- Nhưng mà dù như vậy thì uy lực của Phệ Hồn Chuy to lớn không phải thượng phẩm linh khí có thể so sánh được, nếu có thể thúc dục bảo vật này đối địch thì cho dù sư đệ vừa mới bước vào Linh Sư cũng có thể đối phó Linh Sư hậu kỳ mà không lâm vào hạ phong. Nhưng đáng tiếc bảo vật này toàn thân đều dùng linh cốt tế luyện mà thành, năm đó lại được vị tiền bối kia gia trì cầm chế đặc thù vào, muốn thúc dục thì trước tiên phải tu luyện Khống Cốt Đại Pháp mới được.
Chưởng môn Man Quỷ Tông ở bên cạnh giảng thuật vô cùng kỹ càng.
- Thì ra là thế, xem ra thanh Phệ Hồn Chuy này là trọng bảo mà chưởng môn sư huynh muốn ta sử dụng rồi.
Sau khi Liễu Minh nghe xong, nhìn qua cốt chùy và hai mắt sang lên.
- Chuôi Phệ Hồn Chuy này tuy vô cùng lợi hại, nhưng mà so sánh thì ta lại càng muốn cho sư đệ đi sai khiến một vật khác cũng tu luyện Khống Cốt Đại Pháp mới có thể thao túng được.
Chưởng môn Man Quỷ Tông nghe vậy thì thần sắc trên mặt vô cùng phút tạp.
- Một kiện bảo vật khác?
Liễu Minh sau khi nghe xong thần sắc hơi động.
- Sư đệ đi theo ta sẽ hiểu là cái gì.
Chưởng môn Man Quỷ Tông không có giải thích mà dẫn Liễu Minh đi tới bệ đá khác.
- Đây là...
Liễu Minh nhìn qua đồ vật trên bệ đá thì lập tức ăn cả kinh.
Trong màn sáng có một khô lâu nhỏ cao hơn một thước. Mỗi một cục xương đều tỏa linh văn màu vàng óng ánh, nhưng toàn thân trải rộng vô số vết rách, hơn nữa thiếu đi một cánh tay của nó.
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
MA THIÊN KÝ
TÁC GIẢ: VONG NGỮ
------oOo------
Quyển 3: Đại chiến Hải Tộc
Chương 249: Vạn Cốt Nhân Ma
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Nguồn: Bạch ngọc sách
Nhìn qua bộ dáng là biết khô lâu này vô cùng hung tàn.
- Vật này là...
Liễu Minh vừa nhìn thấy khô lâu thì lập tức biến sắc.
Mặc dù cách màn sáng ngăn cản, hắn vừa thấy khô lâu này thì lập tức một cổ áp lực làm cho người ta hít thở không thông lập tức dâng trào lên.
Nếu không phải hắn đã tiến giai cảnh giới Ngưng Dịch Kỳ, chỉ sợ đi tới gần cũng sẽ bị cổ linh áp này bức lui ra ngoài rồi.
- Năm đó bên người bổn môn Lục Âm tổ sư cũng có một quỷ một ma hai đại linh sủng, cũng hiệp trợ tổ sư lực áp chư tông, mà không người có thể địch. Trong đó quỷ nhân là Man Lực Quỷ Vương, thẳng tới tổ sư gia đời thứ nhất thì mất tích. Mà ma giả, duy nhất đạt tới cấp độ ‘vạn ma’ là Bạch Cốt Nhân Ma, trong bổn tông chỉ có duy nhất một người luyện tới cấp độ Nhân Ma.
Chưởng môn Man Quỷ Tông nhìn qua bệ đá trên khô lâu, lại vạn phần ngưng trọng nói ra.
- Vạn Cốt Nhân Ma!
Liễu Minh nghe nghe xong lời này thì hít sâu một hơi.
Tuy không biết bạch cốt Nhân Ma của Man Quỷ Tông chỉ có một, nhưng mà trong đó chỉ là một ít Nhân Ma bình thường thôi, ngay cả tu luyện cũng tới cấp độ "Bách cốt" đã ít càng thêm ít. Về phần ‘Thiên cốt’ bạch cốt Nhân Ma, Liễu Minh đều hoài nghi trong tông phải chẳng phải thực sự có người luyện chế thành công.
Dù sao tế luyện ra quỷ vật cũng không phải chuyện dễ dàng, chuyện này hao tốn thời gian và tinh thạch, cao tầng cho mình tu luyện còn không ngại đủ, còn đi tốn hao tâm huyết tiền của vào một thứ ngoại vật làm gì.
Bây giờ con ma trước mặt dĩ nhiên cũng có thể tế luyện tới "Vạn cốt" cấp độ Nhân Ma, làm sao không làm cho Liễu Minh hoảng sợ.
Nghe nói bạch cốt Nhân Ma cấp độ Thiên Cốt có thực lực của Linh Sư cường đại, còn Nhân Ma cấp độ Vạn Cốt lại mạnh tới trình độ nào?
Tâm niệm của Liễu Minh nhanh chóng chuyển biến. Ít dám nói ra việc này.
- Vạn Cốt Nhân Ma trước kia trợ giúp Lục Âm tổ sư chém giết qua rất nhiều cường địch, luận thanh danh quá lớn cũng không kém cỏi hơn danh tiếng của Man Lực Quỷ Vương. Sở dĩ đến bây giờ hiếm người biết chính là tổ sư gia tao ngộ đại địch và bị trọng thương. Về sau tuy được tổ sư gia một lần nữa tế luyện tu bổ một phen, nhưng mà không chịu nổi hiệu dụng ban đầu, chỉ còn non nửa thực lực trước đây. Nhưng nghe nói như thế cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ một gã Hóa Tinh Kỳ sơ giai. Đương nhiên việc này không ai nghiệm chứng cả, cũng không biết có thật như vậy không.
Chưởng môn Quỷ Tông nói ra.
- Nhất thời nữa khắc thực lực còn có thể tương đương với Hóa Tinh Kỳ sơ giai! Vạn Cốt Nhân Ma này so với truyền thuyết còn đáng sợ hơn nhiều.
Liễu Minh ngóng nhìn khô lâu này, trong nội tâm run sợ nói ra.
- Đây cũng không phải. Nghe nói Lục Âm tổ sư gia dùng hạch tâm linh cốt của Vạn Cốt Nhân Ma là vật có đại lai lịch, cho nên kỳ thật thực lực mới có thể mạnh hơn so với ‘Vạn Cốt Nhân Ma’ bình thường vài phần. Nhưng mà bởi vì vậy năm đó nó bị hủy cho nên không cách nào tìm được vật tu bổ lại. Chỉ có thể dùng chí âm chi khí tu bổ dần dần, trải qua hơn ngàn năm mới từ từ tu bổ ra hình hài hiện tại, nhưng không cách nào tiến thêm một bước. Mà con ma của tổ sư gia là đỉnh giai chiến hồn, từ lâu hồn phi phách tán không còn tồn tại. Về sau lịch đại tiền bối trong tông đã từng thử dùng chiến hồn khác tu bổ, nhưng một mực không cách nào thành công. Thẳng đến có một gã tiền bối tu luyện Khống Cốt Đại Pháp, dứt khoát không cần phụ thể chiến hồn, trực tiếp dùng khống cốt đại pháp điều khiển Nhân Ma hoạt động qua một lần.
Chưởng môn Man Quỷ Tông giải thích nói ra.
- Ta hiểu rồi, chưởng môn sư huynh là cảm thấy ta nên khống chế Vạn Cốt Nhân Ma chiến đấu ngăn cản hải tộc so với dùng Phệ Hồn Chuy thì tợ giúp tông môn càng lớn hơn. Nhưng mà thiếu chiến hồn nhập thể. Uy lực chính thức của Vạn Cốt Nhân Ma chỉ sợ giảm xuống thật nhiều.
Ánh mắt Liễu Minh chớp động vài cái như có điều suy nghĩ.
- Ta tự nhiên cũng biết việc này. Nhưng mà từ khẩu thuật của lịch đại tiền bối, cho dù khuyết thiếu đỉnh giai chiến hồn, uy lực của Vạn Cốt Nhân Ma cũng không phải Phệ Hồn Chuy có thể so sánh. Mà năng lực của sư đệ chỉ là thao túng mà thôi, khó có thể sai khiến nó được như ý muốn. Cho nên Liễu sư đệ cuối cùng phải lựa chọn một kiện. Căn bản nếm thử xong rồi mới xác định. Nhưng mà trừ Phệ Hồn Chuy cần Khống Cốt Đại Pháp ra, vi huynh còn có một phương pháp miễn cưỡng thao khống vật này, nhưng mà phương pháp này hậu hoạn không nhỏ. Không phải vạn bất đắc dĩ thì không chọn dùng.
Chưởng môn Quỷ Tông cười khổ trả lời.
- Ta hiểu ý của chưởng môn sư huynh. Ta sẽ thử một lần.
Liễu Minh nghe đến đó thì không nói nhảm quá nhiều. Trực tiếp nói ra.
- Rất tốt, ta sẽ mở cấm chế ra.
Chưởng môn Man Quỷ Tông nghe vậy đại hỉ.
Tay của hắn lật một cái, cái mâm tròn màu vàng lại hiện ra lần nữa, cổ tay run lên, sau khi chớp động hiện ra hào quang năm màu.
"Phanh" một tiếng, mâm tròn cũng chớp động mấy cái, hào quang năm màu vỡ ra rồi biến mất.
Sau đó chưởng môn Man Quỷ Tông lui sang một bên, lúc này mặc cho Liễu Minh thi pháp.
Liễu Minh nhìn qua khô lâu trên bệ đá, hai mắt nhíu lại và không chút hoang mang bấm niệm pháp quyết, đồng thời trong miệng vang lên âm thanh chú ngữ trầm thấp.
Tu luyện Minh Cốt Quyết tới tầng thứ tư thì hắn có thể cảm ứng được một loại bí thuật thao túng xương cốt kỳ quái.
Liễu Minh trong bốn năm ở Huyền Kinh thời điểm nhàn hạ không có chuyện gì làm, tự nhiên tìm chút thời giờ tu thành thuật này, nhưng mà lần đầu tiên thi triển ra trước mặt của người khác.
Chỉ thấy âm thanh chú ngữ vang lên, trên người của Liễu Minh lập tức có một cổ hắc khí nổi lên, hơn nữa vây quanh thân hình của hắn xoay tròn điên cuồng, một lát sau liền mơ hồ nghe được âm thanh quỷ khóc vang lên.
Chưởng môn Quỷ Tông đứng bên cạnh quan sát, thấy thanh thế như vậy thì trong mắt hiện ra thần sắc kinh ngạc.
Pháp lực của Liễu sư đệ này so với đoán trước của hắn còn mạnh hơn vài phần.
Đúng lúc này chú ngữ trong miệng Liễu Minh dừng lại, cánh tay vừa nhấc lên và điểm lên khô lâu trên bệ đá.
Linh quang lóe lên!
Một đạo pháp quyết màu trắng bắn ra ngoài, cũng lóe lên tức thì chui vào trong đầu lâu của khô lâu.
Sau đó pháp quyết trong tay Liễu Minh biến đổi.
"Phốc" một tiếng!
Sau đó thân hình của khô lâu run lên, linh vân màu đen trên người của khô lâu sáng lên, hơn nữa một đầu cánh tay của khô lâu đưa lên và chậm rãi đặt xuống.
Chưởng môn Quỷ Tông mắt thấy cảnh này thì thần sắc vui vẻ.
Đúng lúc này một ngón tay của Liễu Minh run lên, lại điểm liên tục lên hư không.
Sau đó hai chân của khô lâu này khẽ động, liền trực tiếp từ trên bệ đá nhảy dừng lên, nhưng mà lúc hai chân chạm đất thì không tự chủ run run lên, thiếu chút nữa loạng choạng ngã xuống đất.
Liễu Minh nhìn thấy thế thì nhíu mày, âm thanh chú ngữ trong miệng vang lên, đồng thời mười ngón liên tục búng ra, từng đạo pháp quyết như mưa to, cũng bắt đầu đem pháp lực toàn thân quán chú ra ngoài.
Sau một khắc trong hai hốc mắt tối đen của khô lâu tự nhiên "Đằng" một tiếng, có hai luồng hỏa diễm kim sắc hiện ra ngoài, quay tít một vòng sau đó chậm rãi thiêu đốt từ từ.
Trong chốc lát linh văn bên ngoài thân của khô lâu hiện ra một quả phù văn màu đen, cũng lập tức nổ tung, hóa thành từng đoàn từng đoàn sương mù phiêu đãng chung quanh.
Trong chốc lát khô lâu bị một đám sương mù đen bao phủ thân thể, chỉ có thể nhìn thấy thân ảnh mơ hồ trong đó.
Sau đó là trong sương mù vang lên từng âm thanh gào thét, tràn ngập vô tận ý chí uy nghiêm.
Thân ảnh khô lâu màu đen cực lớn mơ hồ hiện ra, cơ hồ lắc lư xong thì biến thành quái vật cao mấy trượng.
"Phanh" một tiếng vang thật lớn!
Một bàn chân khô lâu trắng hếu từ trong sương mù đi ra ngoài, mơ hồ trong đó có hình dạng một con quỷ từ trong khói đen đi ra ngoài.
Liễu Minh thấy vậy thì tim đập mạnh.
Nhưng vào lúc này quái vật khổng lồ trong khói đen lại gào thét một tiếng, hình thể của nó nhanh chóng thu nhỏ lại, sau đó khói đen nhanh chóng tiêu tán đi, lần nữa hiện ra hình dáng khô lâu bị tàn phá, hỏa diễm kim sắc trong hốc mắt trở nên mơ hồ ảm đạm, giông như chuyện lúc trước chưa từng diễn ra lần nào.
- Tuy ta thật sự có thể thao túng Nhân Ma này, nhưng quá miễn cưỡng một chút, chỉ sợ không cách nào dùng nó tranh đấu với người ta.
Liễu Minh nhướng mày, lúc này lật tay và nhìn qua chưởng môn Man Quỷ Tông nói một câu.
- Ha ha, sư đệ không cần thất vọng. Biểu hiện của ngươi so với đoán trước của ta còn tốt hơn nhiều lắm, có thể lăng không thao túng Vạn Cốt Nhân Ma đến trình độ này là đủ rồi. Ta đã sớm chuẩn bị một thứ cho ngươi.
Chưởng môn Quỷ Tông nghe vậy thì không có biểu hiện tiếc nuối, ngược lại cười ha hả, nói:
Khi đang nói chuyện, hắn lại lấy trong tay áo một cái lệnh bài xương trắng, mặt ngoài thình lình có minh ấn giống như linh văn bên ngoài thân thể của Vạn Cốt Nhân Ma, đang chớp động hào quang óng ánh.
- Đây là...
Liễu Minh vô ý thức tiếp nhận lệnh bài, không hiểu ra sao hỏi.
- Đây là dùng xương sườn của Vạn Cốt Nhân Ma luyện chế thành lệnh bài, cũng là tiền bối lúc trước thao túng Nhân Ma, trầm tư suy nghĩ mới luyện chế ra pháp khí này. Có nó thì ngươi sai sử nó sẽ thuận buồm xuôi gió.
Chưởng môn Man Quỷ Tông mỉm cười trả lời.
- Thứ này có hiệu quả như vậy thì ta cũng có thể thử một lần.
Liễu Minh nghe vậy trên mặt tràn đầy kinh ngạc.
Ánh mắt của hắn lại nhìn qua khô lâu không xa, liền đem pháp lực rót vào trong lệnh bài này, đồng thời điểm về phía trước một cái.
Một tiếng trầm đục!
Hoa văn bên ngoài lệnh bài bạch cốt này lóe sáng, đồng thời phù văn rậm rạp chằng chịt hiện ra ngoài, như mưa to bắn về phía đối diện.
Thân hình của khô lâu run lên sau đó, đem chút ít phù văn này hút vào trong ngươi của mình, cũng từ âm thanh chú ngữ của Liễu Minh đối diện và hỏa diễm kim sắc sáng lên, từng đoàn từng đoàn khói đen từ trong thân hình của hắn bắn ra ngoài.
Trong chốc lát thân hình khô lâu lại bị sương mù bao phủ lần nữa, tiếng gầm kinh người truyền ra, đồng thời một cổ khí tức khủng bố mấy lần truyền ra ngoài.
Bỗng nhiên đồng tử của Liễu Minh lúc này co rút lại, một quái vật thân cao bảy tám trượng từ trong khói đen đi ra ngoài.
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden