- Đừng nhiều lời với hắn. Bắt lại, trực tiếp mang cho trưởng lão xử trí!
Hai gã đệ tử hộ pháp đều bị động tác của Lâm Hi chọc giận, đồng thời gầm hét lên, vẻ mặt lành lạnh. Trong nháy mắt, chân khí bàng bạc từ trong cơ thể tỏa ra, tựa như bài sơn đảo hải đập về phía Lâm Hi, muốn cưỡng ép bắt hắn đi.
Hai người thân là đệ tử của hộ pháp trưởng lão, thực lực đều bất phàm, một tên đạt tới Khí T iên đỉnh phong, cách Pháp Lực Kỳ chỉ có một tầng mỏng. Mà tên khác thì tu vị đã trực tiếp đạt đến đệ lục trọng Pháp Lực Kỳ, một thân chân khí vô cùng hùng hậu.
Vừa mới ra tay lập tức đã trời long đất nở, không cách nào ngăn cản!
- Tử tội? Hừ! Đắc tội ta, hai người các ngươi chính là tử tội! Liệt Dương đại chân khí, thiêu đốt cho ta!
Lâm Hi lạnh lùng, thân hình chấn động, oanh một tiếng, Liệt Dương đại chân khí màu đỏ sậm quét ngang mà ra. Cỗ chân khí kia phần thiên nấu hải, mang theo một cổkhí tức bạo ngược đốt hủy hết thảy, tính chất chân khí cùng trước kia có cách biệt một trời một vực!
Chân khí của Lâm Hi hùng hồn cỡ nào! Lúc ở Dung Lô Tiểu Địa Ngục có thể đối kháng cùng Hỏa Đức chân nhân, huống chi hắn hiện giờ vừa hấp thu nhiều tài liệu hỏa hệ như vậy còn 400 miếng Tiên La đan.
Oanh!
Lập tức khi chân khí tiếp xúc, hai gã đệ tử hộ pháp chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng bài sơn đảo hải từ trên người Lâm Hi bạo phát ra. Dùng thực lực của hai người bọn họ, rõ ràng lại không ngăn cản nổi. Mà khí tức của Lâm Hi trong tích tắc này càng tăng vọt đến tình trnagj không thể tưởng tượng nổi!
- Làm sao có thể!
- Thực lực của hắn sao có thể cường đại vậy được!
Hai gã đệ tử hộ pháp chấn động tâm thần. Hoàn toàn không ngờ thực lực của Lâm Hi rõ ràng lại cường đại như vậy. Nhưng càng khiến bọn hắn kinh hãi là ngay khi chân khí song phương tiếp xúc thì chân khí của bọn hắn rõ ràng giống như củi lửa vậy, bị chân khí Lâm Hi đốt lên, kịch liệt bốc cháy.
- Không tốt! Hỏa diễm của hắn ngay cả chân khí cũng có thể thiêu đốt!
- Làm sao có thể! Mau lui lại!
Hai người thần sắc đại biến.
- Muốn đi, ta tiễn các ngươi một đoạn!
Trong mắt Lâm Hi hiện lên một tia sáng lạnh, bỗng nhiên ngay lúc đó, hai tay đẩy một cái, Liệt Dương đại chân khí mãnh liệt phác thiên cái địa, ngược lại núi ngược lại biển, mãnh liệt cuốn tới.
Oanh!
Hai gã đệ tử Hộ Pháp Điện kêu rên một tiếng, bị cỗ chân khí cường đại kia đánh bay ra ngoài, gập lại trên không trung, song song rơi vào ngoại viện. Nhưng lúc rơi xuống đất vẫn đứng không vững, loạng choạng mấy bước, sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên đã bị tổn thất nặng.
- Lâm Hi, ngươi cuồng vọng tự đại, bạo lực kháng pháp, chúng ta nhất định sẽ hồi báo trưởng lão. Ngươi cứ đợi tông phái xử lý đi!
- Bất kính với trưởng lão, ra tay với sư huynh, đây là phía dưới phạm thượng, khi sư diệt tổ! Bằng chứng như núi, Lâm Hi, ngươi đây là tự tìm đường chết!
Hai người đứng ở ngoài cửa, thanh sắc đều lệ. Nhưng tuy rống thì rống, hai người cũng không dám xông vào nữa.
Hỏa diễm chân khí của Lâm Hi rõ ràng bá đạo đến mức đó, ngay cả chân khí cũng có thể đốt cháy, quả thực nghe rợn cả người. Đây rõ ràng là phẩm chất chân khí cực kỳ cao cấp, đã vượt xa bọn hắn, mới có thể đốt chân khí của bọn hắn được.
Hai người lại xông vào, cũng chỉ tự mình chuốc lấy cực khổ. Nhưng đánh chết hai người cũng nghĩ không thông, Lâm Hi chỉ là một tên ngoại môn đệ tử, làm sao có thể tu luyện chân khí tới loại tình trạng này được!
- Hừ! Hai người các ngươi không có thực lực, năng lực chụp mũ ngược lại khá tốt! thừa dịp ta tâm tình tốt mau cút về đi! Ta cũng không phải mỗi lần đều hạ thủ lưu tình đâu!
Lâm Hi nói xong, trong ánh mắt bắn ra một cổ uy hiếp thần sắc.
Hai người thân là đệ tử hộ pháp, giả hổ già hồ đã quen, người nào mà không kính sợ ba phần. Hôm nay bị một tên ngoại môn đệ tử xem thường, bạo lực đuổi đi, trong nội tâm nào cam tâm. Nhưng mà nhớ tới hỏa diễm kinh khủng kia của Lâm Hi, trong nội tâm liền máy động, cực kỳ kiêng kị, náo dám dừng lại nữa.
- Tốt! Lâm Hi, ngươi quả nhiên đã ăn hết tim gấu gan báo! Chờ xem, chuyện này, tuyệt đối sẽ không dễ dàng kết thúc vậy đâu!
Hai người quẳng xuống một câu ngoan thoại, thân hình tung một cái, song song bay lên, nháy mắt đã biến mất vô tung.
Lâm Hi nhìn qua phương hướng hai người biến mất cười lạnh một tiếng, cũng không để ý tới nữa. Hai tay hợp lại liền đóng cửa lại.
- Này nhất thời, kia nhất thời. Hiện giờ còn muốn cưỡi lên đầu ta làm sao có thể? !
Lâm Hi trừng mắt nhìn, cũng không thèm nghĩ đến hai gã đệ tử hộ pháp kia nữa, trở về phòng tiếp tục xem Hô Hấp đại pháp.
Không nói đến, Lâm Hi điềm nhiên như không có việc gì ngồi trong phòng suy nghĩ về Hô Hấp đại pháp, bên kia, hai gã đệ tử hộ pháp rất nhanh về tới Hộ Pháp Đại Điện.
.. .
- Cái gì!
Nghe được hai gã đệ tử hồi báo, hộ pháp trưởng lão thần sắc tức giận, phịch một tiếng, vỗ bàn trà thành gỗ vụn.
- Quả thực quá ngang ngược, dưới mắt không còn ai!
Hộ pháp trưởng lão thần sắc tái nhợt, trong mắt bắn ra từng đợt sát cơ.
- Như thế nào? Chuyện này có kết quả chưa?
Một thanh âm lạnh lùng từ trong hư không vang lên. Ngay trước người hộ pháp trưởng lão, một mảnh màn sáng bắn ra, trong màn sáng là một lão giả mặc phục sức trưởng lão Đâu Suất Cung đang xuyên thấu qua màn sáng, nhìn chăm chú lên hộ pháp trưởng lão.
Lão giả này tóc bạc mặt hồng hào, ăn nói có ý tứ, vẻ mặt lạnh lùng, chợt liếc qua, cơ hồ có bảy phần tương tự với hộ pháp trưởng lão.
Nếu như có cường giả khác của Tiên Đạo Tông ở đây, tất nhiên có thể nhận ra, lão giả trong màn sáng này đúng là Thanh Vi trưởng lão của Đâu Suất Cung, địa vị trong Đâu Suất Cung còn trên cả Thanh Tịnh lúc trước, cũng có quyền chấp chưởng hộ pháp, chủ đạo quan hệ với những tông phái khác.
Trong Đại thế giới Tiên đạo, giữa các hộ pháp trưởng lão của Đại tông phái đều có "Truyền âm thạch" để liên hệ với nhau.
Mục đích làm như vậy, là vì kịp thời liên hệ, cân đối quan hệ giữa tông phái cùng với đệ tử, tranh phát sinh ra ma sát lớn!
- Thanh Vi huynh, kính xin yên tâm. Đâu Suất Cung và Thần Tiêu Tông đều là tiên đạo chính phái. Hai phái ở rất gần nhau, gắn bó như môi với răng, vô luận như thế nào cũng không thể vì một người mà phá hư được! nếu như Thủy Đức đệ tử, Mộc Đức đệ tử, Hỏa Đức đệ tử của quý phái thật là bị tên tiểu súc sanh giết chết, như vậy vô luận như thế nào, chuyện này ta đều sẽ tra ra manh mối, cho quý phái một câu trả lời thỏa đáng!
Hộ pháp trưởng lão nói như đinh đóng cột.
- Hừ! Trọng đạo huynh, hi vọng ngươi nói lời này không phải lừa gạt. Chuyện lần này khác với lần trước, không chỉ đoạt mấy hạt Long đan đơn giản như vậy đâu. Lục đức đạo nhân là tinh anh đệ tử trong phái ta, hiện giờ thoáng một phát chết ba người, việc này không phải chuyện đùa, không có khả năng cứ như vậy cho qua được! Lâm Hi kia nếu như Thần Tiêu Tông các ngươi không thể xử lý, như vậy Đâu Suất Cung chúng ta sẽ tự mình xử lý!
Thanh Vi trưởng lão lạnh lùng nói.
- Thanh Vi huynh yên tâm, Thần Tiêu Tông chúng ta nếu xuất hiện một tên bại hoại tà ma ngoại đạo như vậy, không cần Đâu Suất Cung ra tay, Thần Tiêu Tông chúng ta cũng không cho phép hắn. Nhất định phải giết gà dọa khỉ, răn đe. Đâu Suất Cungvà Thần Tiêu Tông đều là đại pháo đứng đầu chính đạo, là mẫu mực của thiên hạ, tuyệt đối không thể vì chuyện này mà hư mất hòa khí. Dù sao, bại hoại như vậy, vẫn tương đối thiếu, cũng không thể đại biểu cho thái độ của Thần Tiêu Tông chúng ta được.
Hộ pháp trưởng lão nói.
- Ân.
Thanh Vi trưởng lão nhẹ gật đầu, thần sắc có chút hòa hoãn:
- Trọng đạo huynh, chúng ta cũng không phải lần đầu tiên liên hệ. Chuyện này, ta hi vọng ngươi hảo hảo xử lý. Hi vọng nhanh chóng đạt được câu trả lời thỏa đáng!
- Ân.
Hộ pháp trưởng lão trịnh trọng nhẹ gật đầu, tay áo giương lên, một cổ tiên khí đưa vào trong pháp trận trên mặt đất. Đạo màn sáng kia lập tức biến mất vô tung.
- Trưởng lão, làm sao bây giờ?
Hai gã đệ tử hộ pháp quỳ trên mặt đất, cẩn thận từng li từng tí nói. Lời vừa rồi bọn hắn cũng nghe được.
- Có cần chúng ta lại đi chuyến nữa không?
Trong đó một gã đệ tử nói.
- Không cần!
Hộ pháp trưởng lão bàn tay lớn vung xuống, trong mắt bắn ra một cổ hàn ý thật sâu:
- Chuyện này, ta đều có tính toán!.. .
Hộ pháp trưởng lão trong mắt hào quang lập loè, một bộ mưu kế thật sâu.
Hiện giờ đã là đêm khuya, đại bộ phận đệ tử cũng đã nghỉ ngơi. Hắn nếu đã quyết định xử trí Lâm Hi, tự nhiên cũng không quan tâm chờ lâu nhất thời. Hơn nữa, chỉ có vào ban ngày trước mắt bao người xử lý Lâm Hi mới lộ ra có ý nghĩa. Cũng có thể vãn hồi tổn thất của hắn trên Tài Quyết Phong.
- Cứ để hắn sống lâu chút đi!.. .
Hộ pháp trưởng lão trong đầu chuyển qua một ý niệm, sau đó liền yên tĩnh.
Thời gian thoáng cái trôi qua, bất tri bất giác đã đến hừng đông.
Trong lòng Lâm Hi tràn đây sương mù, một mảnh mờ mịt mù mờ, không phân biệt được đồ vật.
- Đông đông đông!
Một hồi tiếng đập cửa vang lên:
- Sư huynh có ở đây không?
Xùy~~! nguồn tunghoanh.com
Một hồi thanh âm hít vào vang lên, trong chốc lát, sương mù đầy trời hiện ra một vòng xoáy, sau đó chui vào trung tâm, như một cái động không đáy.
- Vào đi!
Một cái hô hấp, vụ khí đầy phòng đã tiêu tán vô tung. Thân hình ngồi xếp bằng của Lâm Hi lập tức xuất hiện trong phòng, trong con mắt một mảnh sáng ngời.
C-K-Í-T.. T.. . T ách!
Đẩy cửa gỗ ra, một gã đệ tử mặc quần áo Đan Đỉnh Điện đi đến, có chút khom người:
- Sư huynh, đây là Ích Khí Đan và Bổ Khí Đan dùng cho mỗi ngày. Bởi vì ngươi đã gần một tháng không xuất hiện, cho nên những đan dược này đều tích lũy lại. Toàn bộ đều ở trong, xin ngài kiểm tra và nhận.
Đệ tử đưa đan của Đan Đỉnh Điện nói.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Ánh mắt Lâm Hi lóe lên một cái, lúc này mới nhớ tới, hắn đã là đệ tử chánh thức, có thể được hưởng phúc lợi đan dược của môn phái. Chỉ là, hắn gần đây một mực vội vàng làm nhiệm vụ tông phái kiếm giá trị công huân nên không đi lĩnh thôi.
- Đa tạ rồi. Đan dược phiền người đặt lên bàn giúp ta.
Lâm Hi nói.
- Tốt.
Đệ tử Đan Đỉnh Điện kia nói xong, cung kính đặt bình nhỏ sứ trắng trong khay lên bàn
Đệ tử đưa đan của Đan Đỉnh bình thường chính là người đưa đan dược cho mấy vạn đệ tử, địa vị đặc biệt. Người bình thường cũng không dám đắc tội, ngược lại còn nịnh nọt ba phần. Lâm Hi chỉ là ngoại môn đệ tử, tấn chức cũng không bao lâu, theo lý căn bản không cần thiết phải cung kính như vậy.
Bất quá, hiện giờ biết rõ chủ nhân gian phòng này nên hắn không dám có chút lãnh đạm. Trái lại, còn phải kính sợ ba phần.
- Người có tên cây có bóng, người ngay cả trưởng lão cũng dám đối nghịch, cũng không phải bọn hắn có thể trêu chọc được.
Đóng cửa lại, đệ tử đưa đan của Đan Đỉnh Điện kia lui ra ngoài.
- Nhìn xem.
Ánh mắt Lâm Hi lóe lên một cái, đứng dậy, đi tới bên cạnh bàn.
Trên mặt bàn có hai lọ, một lọ "Ích Khí Đan", một lọ "Bổ Khí Đan". Đây là đãi ngộ tông phái mà ngoại môn đệ tử được hưởng thụ. Ký danh đệ tử bình thường sau khi chính thức gia nhập Thần Tiêu Tông cần chờ thêm mấy ngày, đợi Đan Đỉnh Diện một lần nữa phân phối, mới có thể cấp cho loại đan dược này.
Lâm Hi chờ trong ngoại môn sáu ngày, đợi đến lúc Đan Đỉnh Điện cấp đan dược hằng ngày thì hắn đã tiến vào Dung Lô Tiểu Thế Giới rồi.
Ba!
Mở nút lộ ra, một cổ dược khí lập tức xông ra, thấm vào ruột gan, dược khí ở bên trong, thậm chí còn mơ hồ hình thành bộ dáng một ít thực vật.
- Cái này là Ích Khí Đan rồi!
Lâm Hi đổ ra một hạt, liếc nhìn. Lại mở nắp "Bổ Khí Đan" ra xem.
Hai loại đan dược về cơ bản đều giống nhau, đều lớn chừng hạt đậu phọng. Lâm Hi tổng cộng đi hơn hai mươi ngày, hai loại đan dược mỗi thứ hơn hai mươi hạt. "Ích Khí Đan" có thể cải thiện chất lượng chân khí, "Bổ Khí Đan" thì dùng để khôi phục chân khí. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Lâm Hi ngửi vài cái, lập tức cảm giác được dược tính của cả hai so ra kém Tăng Khí Đan, càng kém "Tiên La Đan".
- Đáng tiếc. Loại đan dược này, không có ích gì với ta.
Trong nội tâm Lâm Hi lắc đầu.
Hắn tuy rằng vẫn là ngoại môn đệ tử, nhưng vô luận trình độ hùng hồn chân khí hay phẩm chất đều cực kỳ cao minh, so với nội môn đệ tử Luyện Khí đệ tứ trọng còn lợi hại hơn nhiều.
Loại này đan dược chuyên môn cho ngoại môn này đã không có ích gì với hắn. Ăn vào chỉ tương đương như uống nước, vừa vô dụng, cũng là một loại lãng phí.
Bất quá, này cũng cũng không phải nói là đan dược mà môn phái cấp chỉ là tên không hợp thực, vô dụng. Chỉ là, loại đan dược này, đều nhằm vào đệ tử bình thường. Loại đệ tử đặc thù như Lâm Hi cũng không nằm trong phạm vi đó.
Trên thực tế, những cái đệ tử chính thức cường đại, các thiên tài cũng không phải dựa vào đan dược miễn phí mà môn phái cấp để tăng trưởng công lực. Mà trực tiếp dụng giá trị công huân mua sắm đan dược đỉnh cấp, nuốt đan dược cao cấp hơn để tăng thực lực lên, bảo đảm vĩnh viễn luôn đi trước người khác.
Từ một phương diện khác , Lâm Hi đã đi trước trong hàng đệ tử ngang nhau rồi.
- Những đan dược này, hay nên thu lại. Về sau lưu cho những người khác sử dụng.
Lâm Hi thì thào tự nói, trong đầu lại nhớ đến Đại trưởng lão trong Ngũ Lôi Phái, còn có các sư huynh đệ khác.
Nhưng đan dược bình thường trong ngoại môn này không có ích gì với hắn, nhưng đối với những thân nhân và môn hạ của Lâm Hi trong thế tục lại không khác gì tiên đan.
Đặt hai bình đan dược vào trong rương quần áo, Lâm Hi trực tiếp đi ra khỏi cửa.
Ngoài cửa lớn, Thiên Sơn đứng vững, một mảnh bao la hùng vĩ.
- Đi xem Thượng Quan Dao Tuyết!
Lâm Hi nghĩ nghĩ liền đi tới chỗ của Thượng Quan Dao Tuyết.
Thượng Quan Dao Tuyết ở trong Dung Lô Tiểu Thế Giới không lâu liền quay trở về Thần Tiêu Sơn. Cẩn thận tính ra, kỳ thật hai người cũng đã gần hai mươi ngày không gặp rồi.
- Không biết nàng hiện giờ đang làm gì nữa.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Chỗ ở của Thượng Quan Dao Tuyết Lâm Hi đã sớm quen thuộc
Đẩy cửa đi vào, Lâm Hi kinh ngạc, trong phòng trống rỗng, Thượng Quan Dao Tuyết rõ ràng không biết tung tích.
- Vị sư tỷ này, xin hỏi Thượng Quan Dao Tuyết đi đâu rồi?
Lâm Hi ngăn một nữ đệ tử Thần Tiêu Tông bên cạnh lại hỏi
- A, ngươi nói tiểu nha đầu kia sao, nàng gần đây như phát điên vậy, đang luyện công trong luyện công tràng rồi.
Nữ đệ tử Thần Tiêu Tông nói chuyện kia vẻ mặt tươi cười, cực kỳ hòa khí. Nói đến Thượng Quan Dao Tuyết liền cười nhẹ nhàng, thập phần thân thiết.
Đây là chỗ cao minh của Thượng Quan Dao Tuyết. Nàng có loại mị lực trời sinh, trong các cô gái cực kỳ được hoan nghênh. Ở nơi nào, cũng có thể đánh ra một mảnh bầu trời. Người chung quanh đều phi thường quen thuộc nàng.
- Ah, đa tạ rồi.
Lâm Hi chắp tay, lập tức đi đến sân luyện công
Thần Tiêu Sơn có sân luyện công chuyên môn, chỉ có điều Lâm Hi chưa đi bao giờ. Hắn càng ưa thích tu luyện trong phòng mình hơn. An tĩnh hơn, hơn nữa, cũng có thể giữ lại các bí mật của mình
Sân luyện công của Thần Tiêu Tông đều nằm ở giữa sườn các ngọn núi, chỗ đó không gian lớn, cũng dễ dàng thành lập sân luyện công.
Quát! Quát!
Vừa mới đến sân luyện công, đã rất xa nghe được một mảnh âm thanh quát lớn. Chỉ thấy một đám nữ đệ tử Thần Tiêu Tông chân khí cổ đãng, thiết kiếm hoành pháp, đọ sức với nhau
Thiết kiếm không khai phong, để tránh ngộ thương nhau!
Một đám nữ đệ tử Thần Tiêu Tông váy áo tung bay, mồ hôi nhỏ giọt, thoạt nhìn rất là đẹp mắt.
Có thể gia nhập Thần Tiêu Tông, cơ hồ đều có thế lực, bối cảnh, xuất thân tốt, cơ hồ mỗi người đều là mỹ nữ, eo thon mông lớn, da thịt tuyết trăng, yêu kiều như hoa.
Trong các đệ tử đấu pháp, Lâm Hi liếc mắt liền thấy được một nữ đệ tử mười bảy, mười tám tuổi, quát tháo vô địch, cùng nàng đấu pháp, cơ hồ không có ai là đối thủ của nàng cả.
- Một thời gian ngắn không gặp, thực lực của nàng ngược lại tiến bộ rất nhiều ah!
Lâm Hi nhìn thiếu nữ thân như Phi Yến kia mỉm cười nói.
Nữ đệ tử có thể đánh đối thủ đến hoa rơi nước chảy kia, tự nhiên chính là Thượng Quan Dao Tuyết rồi.
Một thời gian ngắn không gặp, Thượng Quan Dao Tuyết không chỉ chân khí hùng hậu hơn rất nhiều, hơn nữa kinh nghiệm đấu tay đôi cũng cực kỳ lợi hại, tựa hồ trải qua một phen khổ công. Trong mơ hồ, có loại đạt cảm giác tới đệ nhất trọng đỉnh phong, sắp đột phá đến Luyện Khí đệ nhị trọng!
Dung Lô Tiểu Địa Ngục được xưng thế giới hung hiểm nhất với ngoại môn đệ tử. Bình thường ngoại môn đệ tử Luyện Khí đệ nhất trọng căn bản là không dám vào đi. Trong thế giới Ác Ma đi đầy đất kia, thực lực Luyện Khí đệ nhất trọng căn bản là không đủ nhìn, ngay cả năng lực tự bảo vệ mình cũng không có.
Thượng Quan Dao Tuyết trải qua lịch lãm rèn luyện trong thế giới địa ngục, bất kể là tinh thần, ý chí, hay là phương thức so đấu đều có tăng trưởng thật lớn, lúc ra tay sát phạt quả quyết, vô cùng lăng lệ ác liệt. Nào phải loại đệ tử làm nhiệm vụ tông phái bình thường có thể so sánh.
- Dao Tuyết!
Lâm Hi thừa dịp nàng vừa mới chiến thắng đối thủ liền rất xa kêu một tiếng.
- Lâm Hi! !
Nghe được có người gọi mình, Thượng Quan Dao Tuyết lỗ tai run lên, lập tức quay đầu. Lập tức trông thấy một thân ảnh quen thuộc, đứng ở biên giới sân luyện công.
- Lâm Hi! !
Thượng Quan Dao Tuyết mở trừng hai mắt, vẻ mặt mừng rỡ.
- Bằng hữu của ngươi?
Trong sân luyện công, một nữ tử cũng chừng mười bảy, mười tám tuổi hỏi. Nữ tử này lớn lên khuôn mặt như vẽ, da trắng như tuyết, mái tóc đen nhánh, tóc mai theo tai rủ xuống, mang đến cho người một loại cảm giác kinh diễm. Bất quá, khiến người khắc sâu ấn tượng nhất vẫn là vẻ ưu nhã và khí chất cao quý trong mỗi cái giơ tay nhấc chân. Đó là khí chất chỉ có trong hoàng thất chính thống mới có thể nuôi dưỡng được.
- Ân.
Thượng Quan Dao Tuyết nhẹ gật đầu, cười tươi như hoa, rất xa vẫy vẫy tay với Lâm Hi.
- Vừa rồi, ngươi gọi hắn.. . Lâm Hi?
Trong mắt nữ tử hiện lên một tia thần sắc kỳ dị.
- Đúng vậy a. Thất công chúa, ta không bồi ngươi nữa. Lát nữa g ặp.
Thượng Quan Dao Tuyết cũng không chú ý, toàn bộ lực chú ý của nàng đều đặt trên người Lâm Hi, nàng ném thiết kiếm lại vào trong khung binh khí, đuôi ngựa hất lên, trực tiếp chạy tới chỗ Lâm Hi.
- Nguyên lai hắn chính là Lâm Hi.
Thất công chúa sau khi Thượng Quan Dao Tuyết rời khỏi, đánh giá Lâm Hi ở xa xa, như có điều suy nghĩ.
- Công chúa, làm sao vậy? Người kia có phải có vấn đề gì không?
Một bên, một gã nữ đệ tử Thần Tiêu Tông đang luyện công bu lại, theo ánh mắt Thất công chúa nhìn ra xa xa.
Ngữ khí, thần thái nói chuyện của nàng cực kỳ tôn kính, không giống đồng môn đệ tử bình khởi bình tọa, lại như một "Thị nữ" vậy.
Đối với người chưa quen thuộc "Thất công chúa", nàng chỉ là một đệ tử Thần Tiêu Tông bình thường. Người quen thuộc nàng cũng chỉ biết rõ, nàng là công chúa của một hoàng thất nào đó. Lại không có ai biết, Thất công chúa thật ra là công chúa hoàng thất của Hoàng triều Thánh Thụ cường đại nhất trên đại lục.
Hoàng triều Thánh Thụ là mộ trong vẹn vẹn bốn hoàng thất cường đại nhất, đạt được Hoàng triều thượng cổ truyền thống. Lực lượng của bọn họ, cho dù là Đại tông phái tiên đạo cũng không dám khinh thường.
- Các ngươi lưu ý Lâm Hi này một chút cho ta, tạm thời quan sát một thời gian ngắn. Nếu quả thật có tiềm chất, không bằng chiêu nạp vào trong hoàng thất.
Trong mắt Thất công chúa toát ra lòng dạ thật sâu.
- Ah! Công chúa không phải đã nhìn trúng mấy vị trên " Thần Tiêu Tinh Túc Bảng " sao? Chẳng lẽ, hắn còn hơn cả mấy vị kia sao?
"Thị nữ" ở một bên kinh ngạc nói.
- Hiện giờ còn không thể nói rõ. Bất quá, lưu tâm một chút cũng không sai.
Thất công chúa nói.
- Cái kia.. . có cần tiếp xúc với hắn sớm chút không?
"Thị nữ" hỏi.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
- Không cần. Hắn hiện giờ quá mức chói mắt. Hơn nữa lại đắc tội Long Băng Nhan, trước mắt tiếp xúc với hắn cũng không phải cử chỉ sáng suốt. Chờ một chút a. Xem thử biểu hiện của hắn trên Thần Tiêu Tinh Túc Bảng, sau đó lại quyết định có lưu hắn không. Trước mắt, chỉ cần bảo trì tiếp cận với Thượng Quan Dao Tuyết là được rồi.
Thất công chúa dứt lời, liền thu hồi ánh mắt, yên lặng luyện công, không hề để ý tới.
Là một Thiên Hoàng hậu duệ quý tộc, trải qua tranh đấu, đấu đá trong hoàng thất tâm tư của nàng sớm đã hơn xa tuổi, không phải người cùng thế hệ có thể so sánh.
Đối với khống chế tâm trí, từ lâu đã thu phát tùy tâm, sẽ không dễ gì phấn tan tư tưởng.
Một bên khác, Thượng Quan Dao Tuyết sôi nổi chạy tới bên người Lâm Hi.
- Lâm Hi, coi như ngươi có lương tâm. Cuối cùng nhớ rõ chủ động tới tìm ta.
Thượng Quan Dao Tuyết lòng tràn đầy vui sướng, trên gương mặt hiện ra một má lúm đồng tiền nhỏ đáng yêu.
Tâm tư của thiếu nữ, luôn vui mừng lộ rõ trên nét mặt, một chút cũng cũng giấu được.
Nàng vui sướng như ánh mặt trời vậy, luôn có sức cuốn hút, ngay cả Lâm Hi cũng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
- Không phải ta vừa về liền đến sao?
Lâm Hi bật cười, ánh mắt xẹt qua một nữ tử ở xa xa, con mắt nháy một cái:
- Người kia là ai? Người vừa luyện kiếm với ngươi đấy! nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
- Ngươi nói nàng sao. Nàng là Thất công chúa, một người bằng hữu của ta. Sao thế, không phải ngươi vừa ý nàng đấy chứ?
Thượng Quan Dao Tuyết phục hồi tinh thần lại, trên mặt đột nhiên chuyển thành vẻ u oán nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, trong giọng nói mang theo đố kỵ nồng đậm.
Nội tâm Lâm Hi nhảy dựng lên, loại ánh mắt này thật sự khó chống đỡ nha, liền tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác.
- Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi. Ta chỉ cảm thấy nữ tử kia bộ dạng dường như rất có tâm tư. Không biết tại sao, cảm giác của ta đối với nàng rất không tốt.
Lâm Hi thản nhiên nói, hắn nhìn xa xa, sau đó nhanh chóng thu hồi.
Cảm giác mà thiếu nữ kia mang đến cho hắn là rất có tâm kế. Khiến hắn không thích lắm.
- Nguyên lai ngươi là quan tâm ta sao!
Thượng Quan Dao Tuyết nghe vậy, lập tức vui vẻ ra mặt, trên mặt hồi phục. Bàn tay nhỏ bé quơ quơ, một bộ không có tim không có phổi, hồ đồ không quan tâm nói:
- Người đã suy nghĩ nhiều rồi. Có thể đi vào Thần Tiêu Tông, ai mà đơn giản. Có lòng dạ cũng chỉ bình thường, không có lòng dạ mới không bình thường. Tuy ta biết rõ nàng là cố ý tiếp cận ta, bất quá, thế thì đã sao? Dù sao cũng sẽ không gây bất lợi với ta.
- Ngươi biết nàng cố ý tiếp cận ngươi?
Lâm Hi lắp bắp kinh hãi.
- Đó là đương nhiên, ngươi cũng không nghĩ ta là ai. Ai có thể gạt được ta chứ!
Thượng Quan Dao Tuyết ranh mãnh mở trừng hai mắt, trong con mắt xinh đẹp hiện lên một tia thần sắc giảo hoạt.
Lâm Hi giật mình, lúc này mới nhớ tới Thượng Quan Dao Tuyết vốn chính là một nữ hài nhạy bén trí tuệ, chỉ có điều, đại đa số mọi người chỉ chú ý tới dáng cười không có tim không có phổi trên mặt nàng, mà không để ý đến trí tuệ dưới dáng cười đó.
- Ngươi nha đầu này...
Lâm Hi cười khổ.
Ngẫm lại Thượng Quan Dao Tuyết cũng có đạo lý, đi vào Thần Tiêu Sơn, có ai mà đơn giản, gơn nữa, Thượng Quan Dao Tuyết nhạy bén thông minh, nàng đã chịu để Thất công chúa gì đó tiếp cận, vậy tự nhiên có nắm chắc sẽ không bị đối phương hại rồi.
- Chờ một chút. Không được gọi ta là nha đầu, người khác ai cũng có thể, nhưng chỉ ngươi là không được!
Thượng Quan Dao Tuyết đột nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn chìm xuống, thần sắc nghiêm túc, vẻ mặt không vui.
- Vì sao?
Lâm Hi trừng mắt nhìn, khó hiểu nói.
- Không được, dù sao cũng không được!
Thượng Quan Dao Tuyết mặt nóng bừng, trên mặt có chút hồng hồng. Lý do này cũng không thể nói với hắn được.
Lâm Hi giật mình, cẩn thận dò xét Thượng Quan Dao Tuyết, chỉ thấy nàng tuy rằng sắc mặt có chút đỏ bừng, nhưng ánh mắt lại kiên định, sáng ngời khác thường, ý tứ biểu đạt tương đối rõ ràng.
Nội tâm Lâm Hi lại mơ hồ, chẳng qua chỉ một câu tùy ý, sao Thượng Quan Dao Tuyết lại phản ứng lớn như vậy chứ. Bất quá, đã nàng kiên trì, Lâm Hi cũng thuận thế đáp ứng.
- Được rồi. Về sau không nói ngươi là nha đầu là được rồi.
Lâm Hi gật đầu nói.
- Ân!
Trong nội tâm Thượng Quan Dao Tuyết thở nhẹ một hơi.
Thượng Quan Dao Tuyết trong lòng có quy tắc của mình. "Nha đầu" là trưởng bối và bằng hữu tốt nhất mới có thể gọi. Gọi nhiều hơn, về sau Lâm Hi sẽ coi nàng là bằng hữu tốt nhất, hoặc là muội muội gì đấy.
Thượng Quan Dao Tuyết cũng không hi vọng địa vị của mình trong lòng Lâm Hi vĩnh viễn chỉ dừng lại ở "Bằng hữu tốt nhất" hoặc là "Muội muội". Hy vọng của nàng cũng không chỉ có vậy.
Bất quá, những tiểu tâm tư này lại không thể nói rõ với Lâm Hi được.
- Tốt rồi. Chúng ta đi thôi.
Thượng Quan Dao Tuyết một bả kéo lấy cánh tay Lâm Hi, ôm vào trong ngực, cũng không để cho hắn cơ hội cự tuyệt, trực tiếp lôi ra ngoài.
Hai người một bên nói chuyện, một bên đi ra ngoài.
Lâm Hi bị hai gặp nhũ mềm mại trước ngực Thượng Quan Dao Tuyết cọ qua cọ lại trên cánh tay khiến tâm thần nhộn nhạo, thiếu chút nữa đã không thể tập trung tinh thần được rồi.
- Lần này trở về, thấy ngươi tiến bộ không ít ah. Đúng rồi, nghe nói Dao Nhi ngươi trong khoảng thời gian này vẫn một mực ở sân luyện công, sao lại đột nhiên trở nên chăm chỉ thế?
Lâm Hi hỏi.
- Vì Thần Tiêu Tinh Túc Bảng một tháng sau ah.
Thượng Quan Dao Tuyết không chút nghĩ ngợi bật thốt lên nói.
- Thần Tiêu Tinh Túc Bảng?
Lâm Hi ngạc nhiên, dừng bước.
- Thần Tiêu Tinh Túc Bảng? Ngươi không biết!
Thượng Quan Dao Tuyết cũng dừng bước, vẻ mặt ngạc nhiên. Chứng kiến biểu lộ mờ mịt của Lâm Hi liền không khỏi lắc đầu, vẻ mặt lộ ra vẻ "Ngươi thật không hỗ là thái điểu", "Ngươi thật sự rất vô tri".
Tuy rằng Thượng Quan Dao Tuyết hiện giờ căn bản không phải là đối thủ của hắn, nhưng bàn về kiến thức đối với thế giới tiên đạo, mười tên Lâm Hi, cũng không thể so với một Thượng Quan Dao Tuyết.
- Chuyện Thần Tiêu Tinh Túc Bảng, ở cấp bậc ký danh đệ tử là đã có thể được tiếp xúc. Đừng nói cho ta, cho tới bây giờ cũng không có người nào nói cho ngươi đấy chứ?
Thượng Quan Dao Tuyết nói.
- Cái này, ta thật sự không biết.
Lâm Hi bất đắc dĩ nói.
Cái này cũng không có biện pháp. Hắn phần lớn thời gian đều đặt vào tu luyện, thật không có thời gian đi tìm hiểu những chuyện này.
Vẻ mặt Thượng Quan Dao Tuyết "Ta thật sự phục ngươi". Lâm Hi tuy rằng thực lực cao hơn nàng, nhưng phương diện kiến thức tầm mắt thật sự khiến nàng không biết nói sao.
- Ngươi về sau phải tìm hiểu kiến thức tiên đạo thế giới một chút. Cũng không phải mọi chuyện cần thiết, đều ghi lại trong Đại thế giới Tiên đạo. Ta dứt khoát nói cho ngươi biết đi. Cái gọi là "Thần Tiêu Tinh Túc Bảng" chính là một cái bảng chuyên môn nhằm vào ngoại môn đệ tử trong tông phái. Ghi chép chính là mười tên đệ tử thực lực mạnh nhất trong hàng ngoại môn đệ tử, gọi là tinh túc, chính là để tỏ vẻ những người này trong chúng đệ tử chói mắt giống như ngôi sao trên bầu trời vậy, hơn xa đệ tử khác. Đối với những đệ tử, tông phái từ trước đến nay cực kỳ trọng thị, coi như đệ tử có được tiềm lực, trên rất nhiều chuyện đều đặc biệt ưu đãi. Đãi ngộ hoàn toàn bất đồng với đệ tử khác. Ví dụ như, chúng ta đi nhận nhiệm vụ cần phải xếp hàng, bọn hắn không cần. Có vài nhiệm vụ, chúng ta không thể nhận, bọn hắn lại có thể tiếp nhận. Cái này là đặc quyền của đệ tử trên Tinh Túc Bảng.
Thượng Quan Dao Tuyết giải thích nói.
- Nha.
Lâm Hi như có điều suy nghĩ, nhưng lại nhớ tới tên đệ tử ngoại môn gặp phải trong nội điện Đại điện Phúc Đức kia.
- Còn có ah, Thần Tiêu Tông chúng ta kỳ thật chỉ có hai loại bảng. Một loại là Luyện Khí Bảng, một loại là Tiên Đạo Bảng. Luyện Khí bảng có ba cái, theo thứ tự là Thần Tiêu Tinh Túc Bảng, Thần Tiêu Nhật Nguyệt Bảng, còn có Thần Tiêu Thánh Vương Bảng. Ba phân bảng này cộng lại, chính là Luyện Khí Bảng chung của Thần Tiêu Tông ta rồi, là đặc biệt dùng để xếp hàng những đệ tử Luyện Khí thập trọng như chúng ta.
Thượng Quan Dao Tuyết thao thao bất tuyệt, đối với tri thức thế giới tiên đạo thuộc như lòng bàn tay:
- Trong đó Thần Tiêu Tinh Túc Bảng là nhắm vào chúng ta. Thần Tiêu Nhật Nguyệt Bảng là nhắm vào nội môn đệ tử Luyện Khí đệ tứ trọng đến đệ lục trọng. Thánh vương Bảng thì nhằm vào cấp bậc trên Thánh tử. Về phần Tiên Đạo Bảng, vậy ngươi cũng không cần suy nghĩ, là nhằm vào chân truyền đệ tử!
- Thần Tiêu Tinh Túc Bảng... Thần Tiêu Nhật Nguyệt Bảng... Thần Tiêu Thánh vương bảng, thì ra là thế.
Lâm Hi một bộ như có điều suy nghĩ.
Những bảng này hắn quả thật lần đầu được biết. Nếu Thượng Quan Dao Tuyết không nhắc tới, hắn còn không biết có chuyện này.
Thượng Quan Dao Tuyết tuy rằng nói chuyện này tùy tiện tìm người là có thể thăm dò được, bất quá Lâm Hi lại biết cũng không phải đơn giản như vậy. Thần Tiêu Tinh Túc Bảng còn có thể do Lâm Hi quá phong bế, không quan tâm đến cho nên không biết. Nhưng Thần Tiêu Nhật Nguyệt Bảng, Thần Tiêu Thánh Vương Bảng và Thần Tiêu Tiên Đạo Bảng cũng không phải đơn giản như vậy.
Đây cũng không phải chỉ đơn giản là tai mắt linh mẫn.
Bất quá, Lâm Hi sớm đã biết rõ, Thượng Quan Dao Tuyết có lai lịch bối cảnh khác cho nên cũng không kỳ quái.
Ở phương diện tri thức về thế giới tiên đạo, điển cố Thượng Quan Dao Tuyết cơ hồ là một bách khoa toàn thư, hỏi nàng quả thật đã hỏi đúng người rồi.
- Lâm Hi, ngươi cần phải cố gắng lên ah! Thần Tiêu Tinh Túc Bảng mỗi khi có đệ tử mới mới có thể tổ chức một lần. Cơ hội khó được ah. Hiện giờ, tất cả người có thực lực, đều đang chuẩn bị cho Thần Tiêu Tinh Túc Bảng. Không chỉ đệ tử ở ngọn núi khu vực Tây Nam chúng ta, còn có Tây Bắc, Đông Bắc, Đông Nam cũng đều sẽ gia nhập. Đến lúc đó, tất cả đệ tử ngoại môn thiên tài đều tham gia tranh đoạt Thần Tiêu Tinh Túc Bảng! Đến lúc đó, ngươi có thể nhìn thấy tất cả đệ tử cao cấp nhất, cường đại nhất trong tông phái rồi.
Thượng Quan Dao Tuyết nói.
- Nha.
Lỗ tai Lâm Hi bỗng nhúc nhích, trong mắt xẹt qua một vòng hào quang sáng như tuyết.
Thần Tiêu Sơn núi mọc lên san sát như rừng, trọng yếu nhất là nội môn, có cấm chế ngăn cách. Mà bên ngoài nội môn thì có vô số ngọn núi, tất cả ngoại môn đệ tử đều cư trú ở đó.
Thần Tiêu Tông có tất cả hơn vạn ngoại môn đệ tử, bởi vì nhân số đông. Cho nên căn cứ phân phối ngọn núi, phân chia làm bốn đại khu vực. Theo thứ tự là Đông Nam, Tây Nam, Tây Bắc, Đông Bắc bốn vực. Tất cả đệ tử, dùng bốn vực này làm giới.
Đệ tử của bốn khu vực bình thường đều không cùng chỗ. Ngay cả nhận nhiệm vụ tông phái, hối đoái ban thưởng tông phái đều không cùng một chỗ. Đây cũng là vì sao Đại điện Nhiệm Vụ, Đại điện Phúc Đức ở ngoại môn Thần Tiêu Tông đều là chia ra làm bốn, ở mỗi vực lập nên một tòa.
Lâm Hi ở Tây Nam Sơn Phong, bình thường nhìn thấy, cũng là đệ tử của khu vực này.
Về phần đệ tử các khu vực khác, Lâm Hi cho tới bây giờ, cũng còn chưa từng gặp qua.
Trong hàng ngoại môn đệ tử các khu vực khác, không thiếu một ít nhân vật thiên tài đỉnh tiêm, khinh thường quần hùng, độc lĩnh phong tao. Nếu như Thượng Quan Dao Tuyết nói không sai, như vậy đến lúc đó, những thiên tài này đều sẽ ra mặt, tranh giành sống mái một hồi!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Nghĩ đến nếu như tham gia tranh đoạt Thần Tiêu Tinh Túc Bảng, có thể cùng những nhất vật thiên tài nhất của Thần Tiêu Tông phân cao thấp, đo sức lẫn nhau, trong nội tâm Lâm Hi cũng không khỏi rục rịch. Có loại xúc động muốn thét dài một tiếng "Muốn cùng anh hùng thiên hạ quyết trận sống mái".
Cái gọi là "Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị", bất kể là võ giả hay là Luyện Khí sĩ, đều có một trái tim bất khuất. Lâm Hi càng như vậy.
- Lâm Hi, ngươi ngàn vạn phải cố gắng ah. Tông phái đối với Thần Tiêu Tinh Túc Bảng phi thường coi trọng, một khi chiếm cứ danh ngạch trên đó, chẳng những có ban thưởng pháp khí, tài liệu tu luyện, hơn nữa đệ nhất còn được ban thưởng giá trị công huân rất lớn nữa.
Thượng Quan Dao Tuyết lại đầu độc bên tai.
- Cái gì? Còn có đại lượng giá trị công huân?
Rốt cục Lâm Hi động dung.
Hắn hiện giờ đã đạt tới Luyện Khí đệ tam trọng đỉnh phong, đã rất tiếp cận Khí Tiên Kỳ.
Nhưng còn khiếm khuyết một ít đồ vật, mới có thể đột phá đến Khí Tiên Kỳ. Hơn nữa, bởi vì thành công tu luyện thành Liệt Dương chi thể nên thân thể của hắn hiện giờ còn biến thái hơn cả trước kia, càng thêm cường hoành, cái này cũng khiến độ khó khi hắn đột phá Khí Tiên Kỳ tăng nhiều.
Nếu có đại lượng giá trị công huân thì hắn có thể hối đoái được đại lượng Tiên La đan, dựa vào năng lượng khi thiêu đốt Tiên La đan, một lần hành động đột phá cảnh giới trước mắt, bước vào Khí Tiên Kỳ, hoàn thành hiệp nghị với Thần Tiêu Tông phó chưởng môn.
- Hắc hắc, động tâm rồi sao.
Thượng Quan Dao Tuyết gấp rút mở trừng hai mắt:
- Bất quá, một tháng sau, tranh đoạt Thần Tiêu Tinh Túc Bảng mới có thể cử hành. Còn rất nhiều thời gian. Hiện giờ, trước theo giúp ta đi một chuyến đến Đại điện Phúc Đức, hối đoái ít đồ đi.
Lâm Hi phục hồi tinh thần lại, nhịn không được cười lên:
- Được rồi. Nói đi, ngươi đến cùng muốn hối đoái gì?
Tạm thời bỏ qua chuyện Thần Tiêu Tinh Túc Bảng khỏi đầu. Lâm Hi và Thượng Quan Dao Tuyết cùng nhau đi đến Đại điện Phúc Đức. Hai người một đường đi, một đường nói.
Lâm Hi cũng hiểu được một ít tình huống của Thượng Quan Dao Tuyết.
Nguyên lai Thượng Quan Dao Tuyết sau khi trở về từ Dung Lô Tiểu Thế Giới, điểm trên Lộc Đức Bài vẫn chưa từng hối đoái. Ý nghĩ của nàng rất đơn giản, chính là trước tiên tăng thực lực lên. Sau đó lúc đụng phải cổ chai lại đi Đại điện Phúc Đức hối đoái đan dược. Mượn nhờ tác dụng của đan dược môn phái một lần hành động đột phá cổ chai, bước vào Luyện Khí Cảnh đệ nhị trọng.
.. .. ..
Đại điện Phúc Đức, Lâm Hi đã rất quen thuộc rồi. Rất nhanh đã đến phiên Thượng Quan Dao Tuyết. Nàng cắm Lộc Đức Bài vào, trên đó hiện lên 8400 giá trị công huân. Giá trị công huân của Thượng Quan Dao Tuyết cũng không nhiều như Lâm Hi, bất quá, đối với nàng , vậy cũng đã đủ rồi.
Thân hình Thượng Quan Dao Tuyết không cường hoành biến thái như Lâm Hi, tấn cấp căn bản không cần nhiều chân khí như vậy.
Sau khi hối đoái hơn mười viên "Tiên La đan" và "Tăng khí đan", hai người rời khỏi Đại điện Phúc Đức.
Sất!
Ngay trên đường quay về chỗ ở của Thượng Quan Dao, hai người đột nhiên nghe được tiếng ồn ào, xen lẫn tiếng quát của hai gã đệ tử.
- Chuyện gì xảy ra? Dường như có người đang cãi nhau!
Thượng Quan Dao Tuyết nhíu nhíu mày.
Đây chính là tông phái tiên đạo, không phải chợ bán thức ăn. Có rất ít đệ tử dám lớn tiếng ồn ào như vậy trên Thần Tiêu Sơn. Hơn nữa, người trong tiên đạo chú ý chính là thực lực, một lời không hợp liền đánh nhau tàn nhẫn, những chuyển cãi nhau như vậy đã ít càng thêm ít.
- Qua xem thử.
Lâm Hi nói. Sau khi hắn gia nhập Thần Tiêu Tông đây vẫn là lần đầu gặp phải tình huống này.
Rất nhanh đuổi tới, tình huống trước mắt khiến Lâm Hi chấn động. Chỉ thấy một đoàn đệ tử Thần Tiêu Tông vậy lại một chỗ, giống như đang xem náo nhiệt vậy. Mà trung ương chính là hai gã nội môn đệ tử khí tức hùng hậu, đang từng người cầm lấy một gã ngoại môn đệ tử trắng trợn chửi nhau.
Lâm Hi và Thượng Quan Dao Tuyết ở phía xa nghe được tiếng cãi nhau, chính là tiếng của hai tên nội môn đệ tử kia.
Đệ tử Thần Tiêu Tông chung quanh qây quanh một vòng lại một vòng, nguyên một đám vô cùng hăng máu, tinh thần vô cùng phấn chấn vây xem hai gã nội môn đệ tử chửi nhau ở trung tâm. Xem ánh mắt của bọn hắn, tựa hồ đối với loại tình hình này, sớm đã thấy nhưng không thể trách.
Tông phái tiên đạo, không phải chuyện đùa.
Lớn tiếng ồn ào, mắng chửi! Chuyện nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Ít nhất đệ tử bình thường không có can đảm đó. Cũng tuyệt đối không làm được.
Xem thần sắc hai người này không hề sợ hãi. Hơn nữa, mắng lâu như vậy, cũng không có người đến quản, đã biết rõ thân phận không đơn giản. Không có một chút thân phận, bối cảnh thì không thể nào dám làm loại chuyện này trên Thần Tiêu Sơn được.
- Đến cùng là người nào?
Ánh mắt Lâm Hi quét về phía hai người ở trung ương. Lúc ánh mắt xẹt qua phục sức của một người trong đó, giống như bị ngượng nghịu thoáng một phát, đồng tử đột nhiên co rút lại:
- Đệ tử hộ pháp.
Tên đệ tử thần sắc cao ngạo bên kia, quần áo mặc trên người rõ ràng là phục sức của Hộ Pháp Điện. Về phần tên đệ tử mắng chửi với hắn...
- Đệ tử chấp pháp!...
Trong nội tâm Lâm Hi chấn động một cái. Hắn rốt cục minh bạch, vì sao lâu như vậy cũng không có người đến quản rồi.
Hai tên này trên Thần Tiêu Sơn không coi ai ra gì, trắng trợn ồn ào, đệ tử tiên đạo lại chửi nhau như đàn bà chanh chua, một tên là đệ tử Hộ Pháp Điện, một tên khác là đệ tử Chấp Pháp Điện.
Bọn hắn vốn chính là người chưởng quản tông quy giới luật, nào có người nào dám quản bọn hắn nữa?
- Khó trách bọn hắn lại không hề sợ!
Trong nội tâm Lâm Hi nói thầm.
- Khanh khách, rất có ý tứ. Đệ tử Hộ Pháp Điện và Chấp Pháp Điện rõ ràng lại cãi nhau nhay trên núi.
Thượng Quan Dao Tuyết lại không nghĩ nhiều như vậy, nàng cũng cực kỳ hăng máu, một bên tham gia náo nhiệt.
Thời Thượng Quan Dao Tuyết gia nhập Thần Tiêu Tông cũng như Lâm Hi, cũng không dài lắm. Cảnh tượng như vậy, hiển nhiên nàng cũng lần đầu tiên nhìn thấy, cảm giác rất mới lạ.
- Vị sư huynh này, xin hỏi một chút, ngươi có biết đây rốt cục là sao không? Sao đệ tử Hộ Pháp Điện và Chấp Pháp Điện lại nhao nhao lên thế?
Tâm niệm Lâm Hi vừa động, liền nghe ngóng một gã đệ tử vây xem nói.
- Úc, ngươi nói cái này à.
Gã đệ tử Thần Tiêu Tông vây xem bên cạnh làm ra bộ dáng "Ngươi tìm ta, xem như hỏi đúng người". Rất nhanh, Lâm Hi nhờ tên đệ tử Thần Tiêu Tông kia cũng đã biết chuyện gì xảy ra.
Nguyên nhân gây ra chuyện kỳ thật rất đơn giản. Thậm chí không có quan hệ gì với Hộ Pháp Điện, Chấp Pháp Điện.
Nguyên nhân gây ra là hai gã đệ tử Thần Tiêu Tông vừa gia nhập không lâu, lúc làm nhiệm vụ tông phái đã xảy ra xung đột ma sát. Sau khi trở lại Thần Tiêu Sơn, hai người đều không phục. Nhưng Thần Tiêu Tông tông quy sâm nghiêm, không thể nào chém giết lẫn nhau. truyện copy từ tunghoanh.com
Vì vậy một người trong đó mới nghĩ ra biện pháp, cáo trạng với đệ tử chấp pháp, muốn mời đệ tử chấp pháp xử lý chuyện này, thay mình chủ trì công đạo; Mà một người khác cũng không phục, tìm đệ tử hộ pháp, muốn mời đệ tử Hộ Pháp Điện xử lý chuyện này.
Vì vậy liền xuất hiện một màn này.
Chuyện phát triển hiển nhiên đã vượt quá dự đoán tcủa hai người, hai gã người khởi xướng bị vây vào giữa, đều sợ ngây người. Chuyện đến bây giờ, vốn đã không quan hệ gì đến bọn họ, mà biến thành xung đột quyền lợi giữa Hộ pháp đại điện và Chấp pháp đại điện rồi.
Hai phe một phương sau lưng là Hộ pháp trưởng lão, một phương là Chấp pháp trưởng lão. Bên nào cũng không phải đệ tử bình thường có thể trêu chọc.
Xem thần sắc kinh hãi của hai người kia, hiển nhiên hiện giờ đã bắt đầu hối hận, không nên dây vào đệ tử chấp pháp và đệ tử hộ pháp.
- Hắc, hai tên này, vừa xem qua đã biết là nhân vật mới. Gọi ai không tốt, hết lần này tới lần khác đồng thời kêu đệ tử của Hộ pháp đại điện và Chấp pháp đại điện. Chỉ cần là người ở trong tông vài năm, có ai không biết Hộ Pháp trưởng lão và Chấp pháp trưởng lão không vừa mắt nhau, đệ tử của hai vị trưởng lão cũng thường xuyên có xung đột. Giờ mới biết hối hận a!
Ngoại môn đệ tử nói chuyện vẻ mặt hạnh tai lạc quan. Nhìn xem hai gã "Người khởi xướng" ở trung ương, nửa điểm đồng tình cũng không có.
Dám mang chuyện đến Hộ Pháp Điện, Chấp Pháp Điện, khiến đệ tử chấp pháp, đệ tử hộ pháp thay mình chủ trì công đạo, đó đều là nhân vật bướng bỉnh, kiệt ngao bất tuần. Hiện giờ náo thành như vậy, cũng là tự làm tự chịu, một chút cũng không đáng đồng tình.
Lâm Hi nghe xong câu này lại trầm mặc không nói, ánh mắt lộ ra trầm tư thật sâu.
"Trò khôi hài" trước mắt không có quan hệ quá lớn với hắn, thứ mà Lâm Hi suy nghĩ là lời của tên ngoại môn đệ tử kia "Hộ Pháp trưởng lão và Chấp pháp trưởng lão không vừa mắt nhau".
Đệ tử hộ pháp và đệ tử chấp pháp cãi lộn trước mắt, kỳ thật sau lưng, cũng một phần nào lộ ra xung đột giữa Hộ Pháp Điện và Chấp Pháp Điện.
Lâm Hi nhớ tới một tháng trước, chuyện trên Tài Quyết Phong.
Xung đột giữa Lâm Hi và Chu Khác Lễ, tuy rằng thuộc về xung đột giữa môn phái, là thuộc về phạm vi quản hạt của Hộ pháp trưởng lão. Nhưng chuyện của Tào thị huynh đệ lại không thuộc về phạm vi quản hạt của Hộ Pháp Điện, mà thuộc về phạm vi quản hạt của Chấp Pháp Điện.
Hộ Pháp Điện đối ngoại, Chấp Pháp Điện đối nội, đây là giới hạn rất rõ ràng. Nhưng trên chấp hành thực tế lại không phải như thế.
Ngày đó, trên Tài Quyết Phong, Hộ pháp trưởng lão dựa vào cái cớ Tào thị huynh đệ, hưng sư vấn tội, muốn xử trí Lâm Hi. Rõ ràng đã làm chuyện vốn thuộc về phạm vi quản hạt của Chấp Pháp Điện.
Tới một mức độ nào đó, Hộ pháp trưởng lão đã kéo quyền lợi của mình từ đối ngoại đến đối nội. Cưỡng ép quyền lợi vốn thuộc về Chấp pháp trưởng lão.
Một màn đệ tử hộ pháp và đệ tử chấp pháp xung đột trước mắt này kỳ thật cũng trên trình độ nhất định phản ánh tranh đấu quyền lợi giữa trưởng lão cao tầng Thần Tiêu Tông!
- Dao Tuyết, đi thôi.
Lâm Hi thở dài một tiếng, kéo Thượng Quan Dao Tuyết đi.
- Lâm Hi, đừng nóng vội ah. Ta còn đang chờ bọn hắn nhao nhao ra kết quả.
Thượng Quan Dao Tuyết một bộ thần sắc hưng phấn.
Lâm Hi lắc đầu, quay đầu lại nhìn đệ tử hộ pháp và đệ tử chấp pháp đang cãi nhau.
Hai người tuy rằng cãi nhau kịch liệt, nhưng Lâm Hi sớm đã phát hiện, đệ tử Hộ Pháp Điện chân chính không sợ hãi, không sợ nháo lớn chuyện, càng không sợ động vũ lực.
Nhưng mà đệ tử chấp pháp lại khác, hắn tuy rằng nhao nhao đến lợi hại, nhưng là ngoài mạnh trong yếu, lực lượng chưa đủ, hơn nữa, một mực đang tránh động thủ.
Dưới tình huống như vậy, ai thắng ai thua vừa nhìn qua đã biết.
Trong tràng tranh đoạt quyền lợi này, không hề nghi ngờ, Chấp Pháp Điện đang ở hạ phong. Mà cái này đối với Lâm Hi , cũng không phải tin tức gì tốt.
- Không cần chờ nữa, ta cho ngươi biết đáp án a. Đệ tử chấp pháp tuyệt đối không phải đối thủ.
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Ân? Làm sao ngươi biết.
Thượng Quan Dao Tuyết kinh ngạc quay đầu.
Lâm Hi cũng không nói lời nào, lôi kéo nàng đi ra ngoài.
Thượng Quan Dao Tuyết cũng đã quên chống cự.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
- Lâm Hi, ngươi còn chưa nói cho ta biết, làm sao ngươi biết? Chẳng lẽ mắng chửi nhau cũng có thể phân ra thắng bại sao?
Thượng Quan Dao Tuyết theo đuổi không bỏ.
- Ngươi nhìn xem cái kia, chẳng phải sẽ biết sao?
Lâm Hi thản nhiên nói, chỉ về một phương hướng.
Thượng Quan Dao Tuyết theo đó nhìn qua, chỉ thấy một một tên đệ tử hộ pháp áo trắng đang vội vàng chạy qua đây.
Thượng Quan Dao Tuyết:
- ...
Hai gã đệ tử hộ pháp cùng một chỗ, trò khôi hai này không cần nói cũng biết. Thượng Quan Dao Tuyết còn chưa đi được bao xa, liền phát hiện đám người sau lưng tán ra. Tên đệ tử chấp pháp kia cũng im lặng rời đi.
- Cái này cũng thua quá dễ dàng a.
Thượng Quan Dao Tuyết trong miệng nói thầm, vẫn không cam lòng.
Lâm Hi im lặng không nói, quay đầu lại nhìn qua, nhìn về phía đệ tử hộ pháp và đệ tử chấp pháp rời đi, như có điều suy nghĩ. Trong óc ẩn ẩn có một đạo linh quang hiện lên, tựa hồ đột nhiên nghĩ đến gì đó.
Nhưng muốn cẩn thận bắt lấy ý niệm này lại lập lờ nước đôi, mơ mơ màng màng, phảng phất như còn kém gì đó, mới có thể xuyên phá tầng giấy mỏng kia.
- Lâm Hi, ngươi đang suy nghĩ gì à? Nhìn ngươi trên đường đi không yên lòng, bộ dáng như có suy nghĩ vậy?
Thanh âm của Thượng Quan Dao Tuyết lại vang lên bên tai.
- Ah!
Lâm Hi cả kinh, phục hồi tinh thần lại. Lúc mới phát hiện, trong lúc xuất hiện, rõ ràng đã đến chỗ ở của Thượng Quan Dao Tuyết, tiến vào trong phòng nàng.
Nghĩ chuyện đến thất thần mất hồn như thế, Lâm Hi cũng cảm tấy có chút xấu hổ. Có thể tưởng tượng, chính giữa quá trình đều là Thượng Quan Dao Tuyết ở phía trước dẫn đường, hắn đều ở phía sau ngẩn người, hai người không nói một lời nào.
- Đúng. Ngọc tuyết, ngươi kiến thức uyên bác, ngươi giúp ta xem thứ này thử.
Lâm Hi vội nói sang chuyện khác, lấy ra một vật từ trong ngực. Đó là một tấm Thanh Đồng tạp phiến kỳ lạ. Đúng là sau khi Lâm Hi giết chết Mộc Đức đạo nhân đã đạt được từ trên người hắn.
- Ah! Lâm Hi, ngươi sao lại có thứ này?
Thượng Quan Dao Tuyết cầm lấy tạp phiến, trên mặt cả kinh.
- Ngươi biết cái này?
Lâm Hi nói.
- Biết rõ, làm sao lại không biết. Quả thực quá quen thuộc.
Thượng Quan Dao Tuyết cầm tạp phiến trong lòng bàn tay, lật qua lật lại. Chỉ vào tiêu chi màu đỏ hồng kỳ dị trên đó.
- Tiên Đạo Đại Thương Minh!... Đây là Tiên Đạo Đại Thương Minh cấp bậc đệ nhị, Thanh Đồng tạp phiến. Lâm Hi, ngươi sau khi lên núi mới đến Luyện Khí Cảnh. Hơn nữa, ngươi lại chưa từng hạ sơn, làm sao có được loại Thương Minh tạp phiến thượng đẳng này?
Thượng Quan Dao Tuyết trừng mắt nhìn Lâm Hi, lòng tràn đầy ngạc nhiên.
- Tiên Đạo Đại Thương Minh...
Lâm Hi như có điều suy nghĩ, hắn dường như đã nghe qua cái tên này ở đâu đó.
- Tiên Đạo Đại Thương Minh là một liên minh buôn bán tự do độc lập với tất cả Đại tông phái tiên đạo. Mua bán đều là đan dược, pháp khí, tuyệt học, cùng với các loại đồ vật kỳ lạ quý hiếm cổ quái trong thế giới tiên đạo. Bao hàm đủ loại vật phẩm, chủ yếu là nhằm vào tan tu thế giới tiên đạo, cùng với tiểu thế lực bên ngoài tông phái. Đương nhiên, cũng có rất nhiều đệ tử tiên đạo tiến vào trong đó, mua sắm ít gì đó. Thậm chí đối tượng kinh doanh còn kể cả hải ngoại thập phái. Trong Tiên Đạo Đại Thương Minh tiền sử dụng không phải tiền, cũng không phải giá trị công huân, mà là đan dược dùng để tu luyện. Bởi vì đối với tán tu, chỉ có đan dược mới có tác dụng. Để dễ dàng mang theo, Tiên Đạo Đại Thương Minh phát minh ra bốn loại tiền tạp phiến, theo thứ tự hoàng kim tạp phiến nhằm vào các phương chưởng môn, trưởng lão, cùng với bá chủ các phương; Bạch ngân tạp phiến nhằm vào tiên đạo cường giả; Thanh Đồng tạp phiến nhằm vào cường giả ngoài Luyện Khí đệ tứ trọng, cùng Hắc Thiết tạp phiến nhằm vào Luyện Khí sĩ bình thường dưới tứ trọng. Trong tay ngươi cầm chính là Thanh Đồng tạp phiến nhắm vào đệ tử tiên đạo ngoài đệ tứ trọng.
Thượng Quan Dao Tuyết từ từ nhắm hai mắt, thuộc như lòng bàn tay, xuất ra một đống tin tức lớn, cuối cùng trợn mắt nhìn Lâm Hi nói:
- Lâm Hi, hiện giờ ngươi phải nói cho ta biết, trên người của ngươi vì sao lại có vật này a?
Đối với tri thức thế giới tiên đạo, Thượng Quan Dao Tuyết quả thật không phải chỉ hai chữ "Uyên bác" là có thể hình dung, nàng chỉ có tu vi Luyện Khí đệ nhất trọng, nhưng đối với các loại chuyện ngoài tu vi cảnh giới lại rõ như lòng bàn tay.
Đặc biệt Lâm Hi phát hiện, lúc nàng nói chuyện, biểu lộ kia thật giống như có người cưỡng ép nhét những thứ kia vào đầu nàng vậy. Mà việc nàng làm, chẳng qua chỉ là đọc thuộc lòng những cái kia ra thôi.
Lâm Hi do dự một chút cuối cùng vẫn quyết định.
Chuyện hắn đánh chết Mộc Đức đạo nhân có chút cấm kỵ, là không thể đơn giản nói cho người khác. Bất quá, Thượng Quan Dao Tuyết cũng không phải ngoại nhân, nàng là người thân mật nhất với Lâm Hi ở Thần Tiêu Tông Sơn. Nói cho nàng biết ngược lại cũng không sao.
- Cướp đoạt được!...
Lâm Hi mới mở miệng đã long trời lở đất, khiến Thượng Quan Dao Tuyết cực kỳ giật mình.
Thượng Quan Dao Tuyết đi ra sớm, cũng không biết những chuyện Lâm Hi đã trải qua trong Dung Lô Tiểu Địa Ngục. Lâm Hi trầm ngâm thoáng một phát, liền giản lượt kể lại chuyện ở Dung Lô Tiểu Địa Ngục một lần.
- Chuyện chỉ đơn giản như vậy, Lục Đức đạo nhân muốn giết ta, kết quả giết ta không thành, bị ta giết ba tên. Tạp phiến này chính là đạt được ở trên người Mộc Đức đạo nhân...
Lâm Hi cuối cùng nói.
Thượng Quan Dao Tuyết ngơ ngác, bỗng nhiên liền ôm lấy cổ Lâm Hi, vui mừng hét rầm lên:
- Ah! Lâm Hi, chúng ta phát tài. Thực phát tài! Thanh Đồng tạp phiến ah! Nếu như ta đoán không sai, đan dược của Lục Đức đạo nhân trong Tiên Đạo Đại Thương Minh toàn bộ đều tập trung trên tấm tạp này của Mộc Đức đạo nhân Lâm Hi, chúng ta phát đạt rồi!
Thượng Quan Dao Tuyết hưng phấn, dật vu ngôn biểu.
Lâm Hi ngơ ngác, mới hiểu được ý của Thượng Quan Dao Tuyết:
- Ngọc Tuyết, ý của ngươi là Lục Đức đạo nhân dùng chung một tấm Thanh Đồng tạp phiến. Mà tấm Thanh Đồng tạp phiến kia lại ở ngay trên người Mộc Đức đạo nhân, chính là tấm này sao?
- Đúng vậy a, đúng a! Ta trước kia đã nghe nói qua. Lục Đức đạo nhân phi thường có "tiền", bọn hắn thường xuyên giao dịch với Tiên Đạo Đại Thương Minh, sáu người bọn hắn giàu đến chảy mỡ, so với tu vi cảnh giới của bọn hắn phải lợi hại hơn nhiều...
Thượng Quan Dao Tuyết hưng phấn nói.
- Ngươi trước kia nghe qua?...
Lâm Hi nhướng mày, mẫn cảm bắt lấy lỗ hổng trong lời nói của Thượng Quan Dao Tuyết.
- Ah!
Thượng Quan Dao Tuyết cả kinh, ý thức được nói lỡ, ánh mắt lập tức lóe lên, phảng phất bị bắt lấy chỗ yếu hại, lập tức ấp úng, cẩn thận nói với hắn:
- Ta nói là..., ta cũng là nghe người khác nói. Ai nha,... Dù sao ngươi đừng quản nhiều như vậy. Lâm Hi, ngươi phát đạt! Đây chính là tài phú của sáu người ah. Lôi Đức đạo nhân còn là Thánh tử Luyện Khí tầng thứ bảy của Đâu Suất Cung, tuyệt đối giàu đến chảy mỡ! Ngươi nếu như lấy ra hết đồ vật trong thẻ, như vậy bọn hắn khẳng định sẽ đau lòng đến chết!
Lâm Hi nghe được trong nội tâm cũng rục rịch.
Trong tấm Thanh Đồng tạp phiến này có bao nhiêu tiền còn chưa nói. Mấu chốt là, nếu như có thể thông qua chuyện này, lần nữa đả kích Đâu Suất Cung và Lục Đức đạo nhân một phen, Lâm Hi tuyệt đối sẽ không ngại đi làm một hồi.
- Bất quá, Lục Đức đạo nhân có thể phát hiện ra đã mất vật này, đi báo cáo với Tiên Đạo Đại Thương Minh, yêu cầu cấp một tấm Thanh Đồng tạp phiến khác không. Nếu vậy cái này của chúng ta chẳng phải không dùng được sao?
Lâm Hi từ trước đến nay luôn cẩn thận, lập tức hỏi.
- Không có khả năng! Tiên Đạo Đại Thương Minh chỉ nhận tạp phiến, không nhận người. Có câu rất hay, thương nhân chỉ nhận tiền, chưa bao giờ nhận người. Đừng nói là Lục Đức đạo nhân, dù là nhất phái chưởng môn, mất đi tạp phiến, cũng không có khả năng làm như vậy. Hơn nữa, ở thế giới tiên đạo, trọng yếu nhất chính là thực lực. Ngay cả tạp phiến của mình cũng làm mất, người nào mà tôn trọng ngươi chứ. Ngươi cứ yên tâm đi.
Thượng Quan Dao Tuyết không chút do dự nói, đối với những vật này, nàng biết quá sâu, trong hàng ngoại môn đệ tử người có thể vượt qua nàng chỉ sợ có thể đếm được.
- Lâm Hi, vừa vặn ta cũng phải về nhà một chuyến. Ta biết rõ nơi nào có thể tìm được người của Tiên Đạo Đại Thương Minh. Không bằng, ngươi cùng ta xuống núi một chuyến đi.
Thượng Quan Dao Tuyết nói.
Lâm Hi trầm mặc không nói.
Thần Tiêu Tông phó chưởng môn hạn định hắn ba tháng, phải đạt tới Khí Tiên Kỳ.
Trước mắt, đã qua một tháng, Lâm Hi căn bản không có quá nhiều thời gian đi làm các chuyện khác.
- Đi thôi, đi thôi..., coi như đi theo giúp ta đi. Dù sao qua lại một chuyến cũng không mất bao nhiêu thời gian. Hơn nữa, Thanh Đồng tạp phiến nói không chừng có đại lượng đan dược, nếu như lấy ra, dùng để tu luyện, chẳng phải sẽ làm chơi ăn thật sao?
Thượng Quan Dao Tuyết ánh mắt lập loè, nhìn Lâm Hi bộ dáng vẫn không động tâm, cắn cắn bờ môi, rốt cục xuất ra lá bài cuối cùng:
- Hơn nữa... Lục Đức đạo nhân muốn giết ngươi, cướp đoạt đạo thống. Chẳng lẽ, ngươi không muốn lần nữa đả kích bọn hắn một phen sao?
Thượng Quan Dao Tuyết kỳ thật muốn Lâm Hi xuống núi như vậy, thật ra cũng là do nguyên tắc kia của nàng. Bất quá, những tâm tư nữ nhi này lại không tiện nói rõ với Lâm Hi.
- Cũng tốt.
Nghe được câu nói sau cùng của Thượng Quan Dao Tuyết, Rốt cục Lâm Hi động dung. Đối với địch nhân, cần phải "Diệt cỏ tận gốc"! Đối với tất cả thủ đoạn có thể đả kích địch nhân, Lâm Hi tuyệt đối sẽ không keo kiệt.
Lục Đức đạo nhân muốn giết người đoạt công, Lâm Hi đối với bọn họ tự nhiên sẽ không nhân từ nương tay. Sở dĩ chỉ giết ba, không phải vì Lâm Hi không muốn giết, có đôi khi do lực chưa đủ. Ít nhất một tên Lôi Đức đạo nhân Luyện Khí tầng thứ bảy cũng không phải Lâm Hi có thể đối phó được.
Bất quá, nếu như có thể thông qua tấm "Thanh Đồng tạp phiến" này lần nữa đả kích Lục Đức đạo nhân, Lâm Hi cũng tuyệt đối sẽ ngại làm. Về phần tu luyện, lúc đi đường cũng có thể làm được.
Bất quá, Lâm Hi còn có một chuyện cần cân nhắc.
- Lâu như vậy, cũng nên quay lại Ngũ Lôi Sơn một chút, nhìn xem Đại trưởng lão bọn hắn...
Trong nội tâm Lâm Hi như có điều suy nghĩ.
Ngũ Lôi Phái là tổ tiên Lâm Hi sáng chế, chung quy cũng có chút tình cảm. Hơn nữa, Đại trưởng lão trông coi Lâm gia ba đại chưởng môn, rất trung thành và tận tâm, Lâm Hi cũng muốn đền bù tổn thất cho hắn một chút.
Quan trọng hơn là Lâm Hi muốn đi gặp cô cô...
- Vậy quá tốt. Chúng ta qua mấy ngày nữa sẽ cùng xuất phát a.
Thượng Quan Dao Tuyết đắm chìm trong vui sướng, cũng không chú ý tới dị trạng của Lâm Hi.
Đông đông đông!
Một hồi tiếng đập cửa vang lên:
- Nha đầu, mở cửa. Ta đưa đến cho ngươi một ít đồ
Thanh âm quen thuộc, là Thanh Liên Thánh nữ.
- Sư tỷ!
Thượng Quan Dao Tuyết và Lâm Hi tất cả giật mình, phục hồi tinh thần lại. Vẻ mặt Thượng Quan Dao Tuyết mỉm cười, lập tức đi qua mở cửa.
C-K-Í-T..T...T ách!
Thanh Liên Thánh nữ mùi thơm ngát như Bạch Liên từ ngoài cửa đi tới. Chứng kiến Lâm Hi cũng ở trong phòng liền nao nao, lập tức cười nói:
- Lâm Hi, nguyên lai ngươi ở đây. Ta còn tưởng rằng là các nữ đệ tử khác của môn phái.
Thượng Quan Dao Tuyết nhân duyên phi thường tốt, thường xuyên có các nữ đệ tử khác đến bái phỏng, ngược lại cũng không chỉ riêng Lâm Hi.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555