13-11-2010, 02:16 PM
Äệ Nhất Thuần KhiếtLãng Tá» Vô Tình Háºn Con GáiÄệ Nhất Thần ThÆ°Æ¡ng
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 2,218
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 14 phút
Thanks: 80
Thanked 36,657 Times in 1,711 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 240: Má»™t đêm triá»n miên.
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Tặng ae 10 chương:0 (37):
Äêm đã khuya.
Tất cả Ä‘á»u yên tÄ©nh.
Trong phòng Sở Phà m cÅ©ng không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, trong không gian chỉ còn lại những thanh âm rên rỉ, thở gấp rất nhá» nhÆ°ng lại là m ngÆ°á»i ta trà o máu.
Lúc nà y, Tô Phỉ nhÆ° con mèo nhá», rúc tháºt sâu và o lòng Sở Phà m, trong bóng đêm,cô âu yếm vuốt ve tình lang, khuôn mặt, cái mÅ©i, đôi mắt… DÆ°á»ng nhÆ° cô muốn cảm nháºn tháºt sâu sắc từng Ä‘Æ°á»ng nét của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cô yêu, khắc cốt ghi tâm táºn sâu thẳm trái tim mình.
- Tiểu Phỉ, ngay lần đầu tiên nhìn thấy em, trong lòng anh đã có má»™t thắc mắc muốn há»i em.
Sở Phà m ôm cô thủ thỉ, đôi tay vẫn vuốt ve đùa bỡn bộ ngực đầy đặn.
- Thắc mắc gì thế?
- A, là .. nhÆ°ng anh há»i rồi em không được đánh anh nhé.
- Không đánh. Hơn nữa, da thịt anh rắn chắc như thế, đánh chỉ tổ đau tay.
Tô Phỉ cÆ°á»i cÆ°á»i.
- Anh… uhm, bộ ngực em, sao lớn như thế? Tiểu Lâm đã rất lớn, nhưng em còn lớn hơn, chắc phải hơn một cái bát tô. Em thỠtự sỠđi. Ha ha.
Sở Phà m cÆ°á»i dâm.
- A! Em cắn chết anh! Cắn chết anh!
Tô Phỉ thẹn quá, há miệng cắn tháºt mạnh và o kẻ Ä‘ang cÆ°á»i nham nhở.
- Ãi! Äau. Äau anh! Ui da… Äừng cắn nữa. Em đã nói là không đánh anh mà !
- Em nói là không đánh anh chứ không noi là không cắn anh! Hừ! Ai mà ngá» anh lại há»i thế chứ.
Tô Phỉ hầm hừ.
- Chỉ là tò mò thôi mà . Tiểu Phỉ, em đâu có máºp, eo nhá» mông to, thân hình nà y chắc hẳn rất nhiá»u ngÆ°á»i ghen tị đấy. Nếu má»™t phụ nữ béo có ngá»±c to thì không có gì bất ngá». NhÆ°ng em thì không béo chút nà o, cùng lắm là đầy đặn nở nang, có Ä‘iá»u ngá»±c lại bá»± nhÆ° thế. Bà quyết gì thế?
Hai tay nâng ngá»±c Tô Phỉ, hắn há»i.
- Ghét anh quá Ä‘i! Anh há»i váºy là m sao em biết trả lá»i thế nà o?
Tô Phỉ vừa giáºn vừa ngượng trừng mắt lÆ°á»m yêu Sở Phà m, nói tiếp:
- Váºy em há»i anh, thế… phÃa dÆ°á»›i của anh, là m sao mà ra nhÆ° vây? Có phải là tá»± nhiên mà thế không?
Sở Phà m choáng! Không ngá» bị gáºy ông Ä‘áºp lÆ°ng ông, cô bé nà y lại há»i đến… Dao sắc tháºt!
Hắn á khẩu má»™t lúc, cÆ°á»i cÆ°á»i:
- Ãi chà , em lại còn dám trả Ä‘Å©a lại anh nữa à ? Còn chÆ°a trả lá»i anh đó! Thế có bà quyết gì không?
- Äáng ghét! Không thèm nói chuyện vá»›i anh nữa.
Tô Phỉ há»n dá»—i quay lÆ°ng lại Sở Phà m.
NhÆ°ng thế nà y cÅ©ng lại vừa ý hắn quá! Cặp mông đầy đặn yêu kiá»u kia quay lại vừa đúng hạ thân hắn. Hắn vòng tay ôm lấy cô, hạ thân vÆ°Æ¡n lên cá» xát và o mông cô, đồng thá»i vÆ°Æ¡n đầu lưỡi nhẹ nhà ng chÆ¡i đùa vá»›i lá»— tai cô. Cứ nhÆ° váºy kÃch thÃch.
Dần dần, cÆ¡ thể Tô Phỉ phản ứng lại. Sắc mặt á»ng hồng, cô không kìm nổi nhắm hai mắt thở tháºt mạnh, tháºt nhanh, vô tình lại hÆ¡i hÃch mông vá» phÃa sau, sát và o hạ thân Sở Phà m. Má»™t cảm giác nóng bá»ng vốn đã bị dáºp tắt lại quay lại dâng trà o khắp cÆ¡ thể
Hắn khẽ liếm và nh tai cô, hôn nhẹ lên cổ, rồi lÆ°á»›t xuống tấm lÆ°ng trắng nõn bóng loáng nhÆ° ngá»c, tay trái vuốt ve vòng eo thon gá»n của mỹ nhân, ngón tay hắn trượt nhẹ xuống chạm và o bá»™ vị mẫn cảm của Tô Phỉ. Cả ngÆ°á»i cô khẽ run lên,cảm giác hÆ°ng phấn Ä‘á»™t nhiên rạo rá»±c tăng cao nhÆ° sóng trà o. Cô cảm thấy mình nhÆ° Ä‘ang muốn bay, lại cảm thấy nhÆ° mình Ä‘ang trống rá»—ng, khát khao vô cùng sá»± lấp đầy chặt chẽ rất khoái cảm kia.
Sở Phà m hôn nhẹ dá»c lÆ°ng ngÆ°á»i đẹp, thi thoảng khe khẽ cắn, liếm và o là n da má»m mại mịn mà ng của cô khiêu khÃch. Tô Phỉ không kìm nổi cả thân mình run rẩy, Ä‘Æ°a đẩy nhÆ° đón ý hắn. Hai tay hắn vuốt ve cặp mông to tròn săn chắc, ngón tay cháºm cháºm trượt xuôi theo rãnh ngá»c Ä‘i và o…
- A… anh…
Cô kêu lên, hÆ¡i dồn dáºp, không kìm được những tiếng rên rỉ khiến ngÆ°á»i ta tâm loạn tình mê.
- Tiểu Phỉ. Có thÃch không?
-Chưa…chưa… anh và o đi…
Cô cố gắng kìm chế.
- Từ từ, chá» má»™t chút má»›i và o. NhÆ° váºy em sẽ không Ä‘au… Ôi, và o nhé…
- A…a… cháºm má»™t chút…
Tô Phỉ quỳ trên giÆ°á»ng, vểnh cao mông hất vá» phÃa Sở Phà m.
KÃch thÃch má»™t lúc, hắn cÅ©ng tiến và o, cùng Tô Phỉ hòa là m má»™t. Cô rên lên má»™t tiếng Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i. Trên cái mông gợi cảm tròn đầy kia, Sở Phà m cảm thấy má»™t cảm giác êm ái dá»… chịu và bay bổng. Thân thể cô tuyệt vá»i vượt xa trà tưởng tượng của hắn. Lúc nà y hắn chỉ muốn duy nhất má»™t Ä‘iá»u, đó là táºn tình hưởng thụ, và táºn tình Ä‘em cảm giác khoái lạc lại cho ngÆ°á»i con gái trong vòng tay hắn.
Có lẽ do Tô Phỉ mang trong mình má»™t ná»a dòng máu của ngÆ°á»i Châu Âu, bởi váºy trên giÆ°á»ng có vè còn hăng hÆ¡n những cô gái Trung Hoa. Cô cuồng dã mãnh liệt lắc mông kết hợp vá»›i sá»± chuyển Ä‘á»™ng của Sở Phà m, he hé miệng thở dồn dáºp, sắc mặt á»ng hồng, bá»™ ngá»±c thả xuống Ä‘ung Ä‘Æ°a tung tẩy cùng vá»›i nhịp Ä‘iệu Ä‘Æ°a đẩy của hai ngÆ°á»i.
Ước chừng hÆ¡n ná»a tiếng sau, Tô Phỉ lắc mông tháºt mạnh, đón tiếp sá»± va chạm của Sở Phà m, rồi cả ngÆ°á»i nhÆ° dồn sức thở gấp, ngá»±c pháºp phồng mãnh liệt, sắc mặt hồng rá»±c lên, hai mắt nhắm nghiá»n, cả ngÆ°á»i rÆ¡i xuống giÆ°á»ng, trở vá» cảm giác phiêu bồng trên đỉnh nhÆ° trÆ°á»›c.
Sở Phà m vẫn Ä‘ang nằm lên trên ngÆ°á»i cô, cái đó vẫn còn bên trong, âu yếm hôn cô, cháºm rãi chỠđợi cho cô bá»›t kÃch thÃch.
- Sở ca ca… đừng có dừng lại mà … Anh muốn là m gì thì cứ là m đi… mặc kệ em…
Tô Phỉ vẫn còn ham muốn thở gấp.
- Em tuyệt lắm. Chúng ta đổi tư thế nhé, em dùng ngực ôm lấy anh có được không?
Hắn thì thầm bên tai nà ng.
- Dùng… dùng ngực cũng được ư? – Tô Phỉ rất ngạc nhiên.
- Tất nhiên rồi. Em Ä‘Æ°a nó và o trong khe giữa hai ngá»±c rồi ép chặt, dáºp tháºt mạnh.
Sở Phà m hÆ°á»›ng dẫn cô má»™t cách “thuần khiếtâ€.
- Hmm… để em thá»â€¦ nhÆ°ng anh phải chỉ cho em…
Tiếp đó, dÆ°á»›i sá»± hÆ°á»›ng dẫn “thuần khiết†của Sở Phà m, Tô Phỉ bắt đầu thá».
(Tác giả bá» bá»›t gần 1000 chữ và có nói là : “Ná»™i dung “thuần khiết†thế nà o má»i quý vị Ä‘á»™c giả tá»± tưởng tượng ạ. Nhá»› là phải tưởng tượng vá»›i tÆ° tưởng “thuần khiết†đấy nhé!â€. Äấy là lá»i tác giả, iem dịch nguyên xi ạ ).
Tô Phỉ gối đầu lên cánh tay Sở Phà m, bá»™ ngá»±c vẫn còn hÆ¡i nhấp nhô nhẹ nhẹ, dÆ°á»ng nhÆ° vẫn chÆ°a thoát khá»i cảm giác kia.
Sở Phà m nhìn vẻ thẹn thùng của cô, dịu dà ng nói:
- Tiểu Phỉ, em thông minh tháºt đấy. Anh má»›i nói qua đã thá»±c hiện rất thà nh thạo. Sở ca ca tháºt là rất hạnh phúc!
Cô lại cà ng thẹn thùng hơn, đỠmặt:
- Chỉ cần anh thá»a mãn là em hạnh phúc rồi.
- Ngốc ạ! Tất nhiên là anh thá»a mãn. Tuy nhiên, tháºt ra chỉ cần được ôm em nhÆ° váºy anh cÅ©ng cảm thấy rất hạnh phúc rồi.
- Váºy từ sau má»—i ngà y em sẽ cho anh ôm má»™t cái.
Tiểu Phỉ ngây ngây thơ thơ.
- Ha ha. Ngoà i anh ra em không được cho ai khác ôm nữa đâu đấy!
- Thế nếu nhỡ ngÆ°á»i ta cứ ôm em thì sao?
Tô Phỉ cÆ°á»i gian.
- Thế thì to chuyện đấy. Anh sẽ chặt đứt hai tay hắn ngay!
Sở Phà m nói rất kiên quyết.
Cô thè lưỡi rụt cổ:
- Anh dã man tháºt!
- Ha ha, riêng chuyện nà y anh rất dã man đấy!
- Váºy từ giá» trở Ä‘i, anh phải đối xá» tháºt tốt vá»›i em. Nếu không em sẽ không cho anh ôm em nữa.
- Tất nhiên là anh sẽ đối xá» tháºt tốt vá»›i em, ngốc!
Sở Phà m nhéo nhéo cái má phúng phÃnh của Tô Phỉ
- A, mà trá»i sắp sáng rồi, em nhanh trở vá» phòng nhị tiểu thÆ° Ä‘i.
- Ứ chịu. Em muốn nằm trong lòng anh.
Tô Phỉ là m nũng.
- Ngoan, nghe lá»i anh, quay vá» Ä‘i, kẻo các cô ấy tỉnh lại phát hiện ra đấy.
Sở Phà m chá»n má»™t giá»ng Ä‘iệu tháºt ngá»t ngà o và dịu dà ng khuyên nhủ Tô Phỉ.
- A,váºy em cÅ©ng phải vá» tháºt nhanh. Anh cÅ©ng nghỉ ngÆ¡i sá»›m nhé.
Nói rồi cô vá»™i và ng mặc quần áo, rồi khe khẽ bÆ°á»›c ra ngoà i. Sở Phà m tiá»…n cô đến táºn cá»a phòng nhị tiểu thÆ° má»›i yên tâm quay vá».
Cô khe khẽ xoay nắm đấm cá»a, nhÆ°ng mà mở không ra. Xem ra cô bạn Tiểu Lâm khi vá» phòng đã khóa cá»a rồi. Bất đắc dÄ©, Tô Phỉ phải quay lại phòng Sở Phà m, lo lắng há»i:
- Sở ca ca, cá»a phòng khóa mất rồi! Là m sao bây giá»?
- Không sao. ChỠmột lát!
Nói rồi hắn quay vá» phòng Ä‘em ra má»™t Ä‘oạn dây thép nhá»
- Äi theo anh!
Hắn khe khẽ đưa sợi dây thép và o lỗ khóa, mân mê xoay xoay một lát có vẻ rất chuyên nghiệp, rồi nhẹ nhà ng rút ra:
- Tiểu Phỉ, em và o Ä‘i. Nhá»› khóa cá»a lại nhé.
Cô nhẹ nhà ng xoay nắm cá»a, quả nhiên khóa đã mở. HÆ¡i bất ngá», cô quay sang hôn Sở Phà m nồng ấm, âu yếm từ biệt:
- Sở ca ca, ngủ ngon!
- Ngủ ngon!
Sở Phà m nói khẽ, chá» cho Tiểu Phỉ của hắn rón rén và o phòng nhị tiểu thÆ° rồi, hắn cÅ©ng tháºt nhanh quay Ä‘Ãt chuồn vá» phòng mình.
Cả đêm đã vất vả chiến đấu kịch liệt, cần phải nghỉ ngÆ¡i cho tốt. Sở Phà m vừa nghÄ© vừa lăn ra giÆ°á»ng.
Tà i sản của Tiểu Anh
Chữ ký của Tiểu Anh
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Anh
13-11-2010, 02:18 PM
Äệ Nhất Thuần KhiếtLãng Tá» Vô Tình Háºn Con GáiÄệ Nhất Thần ThÆ°Æ¡ng
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 2,218
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 14 phút
Thanks: 80
Thanked 36,657 Times in 1,711 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 241: Má»™ng Lâm nghi ngá».(1)
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Sáng hôm sau, Ä‘ang say sÆ°a ôm má»™ng đẹp, Sở Phà m cảm thấy hình nhÆ° mình bị bóp mÅ©i, bên tai văng vẳng tiếng cÆ°á»i khanh khách.
Hắn mÆ¡ mà ng he hé mắt, Ä‘iá»u đầu tiên nhìn thấy là khuôn mặt quyến rÅ© nghịch ngợm của Trần Má»™ng Lâm. Ngái ngủ, Sở Phà m lè nhè:
- Tiểu Lâm, đừng phá anh. Em và o đây khi nà o thế?
- Sở ca ca, dáºy! Anh xem mấy giá» rồi?
Tiểu Lâm nũng nịu.
- Uhm… Sở Phà m văn vẹo chuẩn bị rá»i giÆ°á»ng. Hắn cảm thấy đầu óc có hÆ¡i váng vất. HÆ¡i ấm trên chăn nhÆ° còn thoáng đâu đây hÆ°Æ¡ng vị là m hắn không khá»i nhá»› tá»›i cảm giác lâng lâng cùng vá»›i Tô Phỉ triá»n miên ân ái đêm qua. Những thứ Tô Phỉ lÆ°u lại vẫn còn dÃnh trên ga giÆ°á»ng, trên chăn, giá» vẫn chÆ°a phai mùi hÆ°Æ¡ng.
Hắn mÆ¡ mà ng ngây ngất mÆ¡ tưởng lại đêm qua trà o dâng vá»›i Tiểu Phỉ, lại thấy Tiểu Lâm cÅ©ng quyến rÅ© không kém Ä‘ang đứng cạnh giÆ°á»ng, không há» Ä‘á» phòng. Má»™t ý niệm tà ác chợt lóe lên trong đầu…NhÆ°ng ngay láºp tức hắn bá» Ä‘i ý định Ä‘en tối nà y, đại tiểu thÆ° các nà ng hẳn là đã thức dáºy rồi. Sở Phà m tiếc rẻ, “Quên Ä‘i. Tha cho Tiểu Lâm má»™t lầnâ€
Xốc má»™t bên chắn, Ä‘ang chuẩn bị đứng dáºy bá»—ng hắn giáºt mình, trên giÆ°á»ng có má»™t và i vết máu nho nhá» Ä‘á» tÆ°Æ¡i, nhìn qua giống nhÆ° những hoa mai Ä‘ang nở rá»™. Hắn phát hoảng lên, nhÆ°ng thấy Tiểu Lâm cÅ©ng không chú ý đến, liá»n bình tÄ©nh kéo chăn che vá»™i Ä‘i.
May mà Tiểu Lâm không thấy! May phÆ°á»›c ba Ä‘á»i cho hắn! Cô mà há»i thì quả tháºt hắn không biết phải giải thÃch vá» vết mà u nà y ra sao. Nói rằng của Tiểu Lâm Æ°? Äừng có ngu!
- A mèo lÆ°á»i.. anh vẫn còn chÆ°a muốn ra khá»i chăn nữa sao?
Trầm Mộng Lâm vẫn thúc giục.
- Äang dáºy mà . NhÆ°ng Ä‘i ngủ anh đâu có mặc gì… Tiểu Lâm, em cứ đứng đây có phải là có ý đồ Ä‘en tối vá»›i anh không đấy?
Sở Phà m cÆ°á»i vẻ mặt rất xấu xa, che Ä‘i lý do tháºt sá»±.
Tiểu Lâm đỠmặt, khẽ gắt lên thẹn thùng:
- Cứ là m trò! Ai có mục Ä‘Ãch xấu xa? Thiếu gì cái hay ho lại phải Ä‘i nhìn xem thân thể anh nữa.
Nói xong cô lÆ°á»m Sở Phà m má»™t cái, quay ngoắt ra cá»a, nói vá»ng lại sau lÆ°ng:
- Anh ra khá»i giÆ°á»ng ngay Ä‘i. Bằng không đừng có trách em!
ChỠđến khi Tiểu Lâm của hắn ra khá»i phòng, đóng cá»a lại rồi Sở Phà m má»›i thở phảo má»™t cái. Vá»™i và ng đứng lên, ngÆ°á»i trần nhÆ° nhá»™ng. Äúng là hắn Ä‘i ngủ không mặc gì tháºt. Mặc đồ xong, hắn cẩn tháºn kiểm tra lại chăn gối má»™t lượt, chắc chắn là những đóa mai hồng chỉ có trên ga giÆ°á»ng, vá»™i và ng thu ga giÆ°á»ng, ôm Ä‘em Ä‘i giặt.
Nhìn đóa mai hồng hồng còn tÆ°Æ¡i trinh nguyên trên tấm ga trải, hắn cảm khái, “Äây chÃnh là của Tiểu Phỉ mà . Cô gái nà o cÅ©ng chỉ có má»™t lần đầu tiên thôi, giặt sạch Ä‘i thì đáng tiếc quá. Thôi quên Ä‘i! Hay là giữ lại là m ká»· niệm cho mình, mà sau nà y không thể để lá»™ tấm ga giÆ°á»ng nà y được. Phải tìm má»™t chá»— cất Ä‘i má»›i được.â€
Thu tháºp lại dấu hiệu trinh tiết của cô gái. Hic, tháºt đúng là hứng thú đại ác của hắn.
Cất đồ xong, Sở Phà m mỉm cÆ°á»i thầm nghÄ© “Không ngá» lần đầu tiên mà Tiểu Phỉ lại mãnh liệt đến nhÆ° váºy. Äúng là cô bé được hưởng gen từ ngÆ°á»i mẹ phÆ°Æ¡ng Tây, nóng bá»ng, cuồng nhiệt. Bảo sao ga giÆ°á»ng lại lắm dấu vết nhÆ° thế.â€
Ra ngoà i đã thấy đại tiểu thÆ°, nhị tiểu thÆ° và Trầm Má»™ng Lâm đã dáºy từ lâu, chỉ còn Tô Phỉ là còn Ä‘ang ngủ. Nhị tiểu thÆ° kể nà ng đã gá»i Tiểu Phỉ dáºy nhÆ°ng cô nà ng áºm ừ và i tiếng rồi ngủ nhÆ° chết.
Bà n ăn sáng chỉ có bốn ngÆ°á»i, bá»—ng nhị tiểu thÆ° há»i:
- Má»™ng Lâm, đêm qua tá»› nằm mÆ¡ lạ lắm. Hình nhÆ° bồ Ä‘i ra ngoà i hả? À chÃnh xác là Tiểu Phỉ ra trÆ°á»›c, bồ ra sau, cÅ©ng không biết bao lâu, hình nhÆ° bồ quay lại rồi nhÆ°ng Tiểu Phỉ mãi không thấy vá». Sáng nà y dáºy thì thấy bồ và Tiểu Phỉ Ä‘á»u ngủ nhÆ° heo. NhÆ°ng giấc mÆ¡ ấy tá»› nhá»› rõ rà ng lắm!
Äầu Sở Phà m giáºt giáºt! MÆ¡ thế thì chết tôi rồi!
Trần Má»™ng Lâm Ä‘á» mặt, cô chợt nhÆ° nháºn ra Ä‘iá»u gì, há»i lại bạn:
- Tiểu Vân, bồ nói là đêm qua bồ nằm mơ thấy Tiểu Phỉ cũng ra ngoà i?
- Ừ. Lúc ấy tớ mơ mơ mà ng mà ng nhớ rõ Tiểu Phỉ cũng đi ra ngoà i. Nhưng các bồ ra ngoà i là m gì thì tớ chịu
Nhị tiểu thư thản nhiên nói, vẻ mặt tỉnh bơ như không.
Nghe váºy, ánh mắt Tiểu Lâm bất giác hÆ°á»›ng vá» phÃa Sở Phà m. Cô chỉ thấy hắn vẫn chăm chú ăn sáng nhÆ° thể đây là lần đầu tiên hắn được uống sữa Ä‘áºu nà nh và ăn bánh quẩy. Không thấy vẻ mặt có Ä‘iá»u gì khác biệt cả, Má»™ng Lâm nghÄ© thầm, “Tiểu Vân nói đêm qua mÆ¡ mà ng thấy mình và Tiểu Phỉ ra ngoà i. Mình thì tá»›i chá»— Sở ca ca, còn Tiểu Phỉ Ä‘i đâu? Chẳng lẽ là cÅ©ng tá»›i chá»— Sở ca ca? Sắc mặt anh ấy vẫn rất bình thản, có vẻ nhÆ° không phải. Lúc ấy mình cÅ©ng ở phòng Sở ca ca, nếu Tiểu Phỉ cÅ©ng ở đó từ trÆ°á»›c thì kiểu gì mình cÅ©ng phải nhìn thấy. Thôi. Äể đó há»i thẳng anh ấy.â€
Còn Sở Phà m của chúng ta? Tim hắn lúc nà y Ä‘ang nhảy tanggo trong lồng ngá»±c! Má»›i nghe lá»i nhị tiểu thÆ° kể vỠ“giấc mÆ¡ kỳ lạâ€, hắn đã thầm than không ổn. Quả đúng thế. Cứ xem ánh mắt Tiểu Lâm nhìn hắn, chắc hẳn cô cÅ©ng Ä‘oán được phần nà o việc Tiểu Phỉ đêm qua ở đâu… May mà da mặt hắn dà y, phản ứng lại nhanh cứ trÆ¡ ra ăn bánh nhÆ° thÆ°á»ng, hy vá»ng lừa được Má»™ng Lâm. Nếu không…..
Ä‚n sáng nhanh nhÆ° Ä‘iện, hắn vá»™i và ng phi ra đại sảnh. Äoán thế nà o Tiểu Lâm cÅ©ng muốn há»i hắn và i câu sẽ là m hắn khó trả lá»i, thôi thì nhanh chóng chuồn đến bên cạnh đại tiểu thÆ°, trốn nhá» cái bóng của nà ng váºy. Äại tiểu thÆ° lúc nà y dang xem báo, hắn ngồi xuống há»i:
- Äại tiểu thÆ°, đã khá»e hÆ¡n chÆ°a? Còn đâu đầu không?
- Khá»e hÆ¡n nhiá»u rồi. Hôm nay tôi đã cảm thấy dá»… chịu rất nhiá»u, khá»e hẳn rồi.
Äại tiểu thÆ° nói và rồi cÆ°á»i ngá»t ngà o:
- Cám ơn anh đã vất vả chăm sóc tôi mấy hôm nay.
- Äó là điá»u hiển nhiên, là việc tôi phải là m. Äại tiểu thÆ° má»›i khá»e lại, nên nghỉ ngÆ¡i nhiá»u hÆ¡n, không cần là m việc nhiá»u quá.
Hắn ân cần bảo.
- Tôi biết. À, đúng rồi, anh xem nà y!
Nà ng nghiêng ngÆ°á»i vá» phÃa Sở Phà m, chỉ chỉ tá» báo cho hắn.
Tá» báo đăng tin có liên quan đến Công ty Bất Ä‘á»™ng sản Kim Khoa. Äại ý là : “Há»™i đồng Quản trị Công ty Bất Ä‘á»™ng sản Kim Khoa quyết định bổ nhiệm nguyên Tổng giám đốc Hà TrÆ°á»ng Thanh là tân Chủ tịch.Nguyên phó Tổng giám đốc Triệu Hoa là m Tổng giám đốc…†Bên dÆ°á»›i đó là má»™t số thông tin tóm tắt giá»›i thiệu vá» Hà TrÆ°á»ng Thanh.
Sở Phà m nhÃu mà y nói nhá»:
- Quả thá»±c Hà TrÆ°á»ng Thanh đã lên là m Chủ tịch, có Ä‘iá»u gì đằng sau việc bổ nhiệm nà y đây?
- Tôi nghÄ© Hà TrÆ°á»ng Thanh nà y có thể lên là m Chủ tịch Công ty bất Ä‘á»™ng sản Kim Khoa là do có Lam ChÃnh Quốc đứng sau đỡ lÆ°ng cho ông ta. Táºp Ä‘oà n Lam Thị có vẻ đã nuốt xong Công ty bất Ä‘á»™ng sản Kim Khoa rồi.
Äại tiểu thÆ° trà n đầy lo lắng.
Sở Phà m trầm tÆ°, hắn nhá»› tá»›i việc Chủ tịch tiá»n nhiệm của Công ty Kim Khoa là Triệu Thanh bất ngá» tá» vong không rõ nguyên nhân, không lâu sau thì Táºp Ä‘oà n Lam Thị chuyển và o Bắc Kinh. Ngay sau đó, Tổng giám đốc Công ty Kim Khoa Hà TrÆ°á»ng Thanh, cÅ©ng chÃnh là em vợ Lam ChÃnh Quốc tiếp nháºn chức vụ Chủ tịch. Tất cả những chuyện nà y không phải quá trùng hợp sao? Trùng hợp đến mức không thể không là m ngÆ°á»i ta nghi ngá».
Lúc nà y hắn rất sốt ruá»™t muốn Ä‘i gặp Triệu Hoa, đứa con duy nhất của Triệu Thanh. Nếu Triệu Thanh không chết thì chắc chắn là vị trà Chủ tịch nà y là của Triệu Hoa. Cứ xem việc Triêu Thanh tÃch cá»±c bồi dưỡng Triệu Hoa mấy năm gần đây là có thể thấy được Ä‘iá»u đó. NhÆ°ng mà sau cái chết của Triệu Thanh thì má»i thứ Ä‘á»u thay đổi đến bất ngá». Vị trà chủ tịch Ä‘Ã nh hai tay dâng cho ngÆ°á»i ta. Triệu Thanh cả Ä‘á»i vất vả cần cù gây dá»±ng sá»± nghiệp thà nh láºp nên má»™t cÆ¡ ngÆ¡i bất Ä‘á»™ng sản hoà nh tráng, trong chá»›p mắt lại biến thà nh của thiên hạ. Mà nói sâu xa hÆ¡n, chÃnh là rÆ¡i và o trong tay Lam ChÃnh Quốc rồi.
Nói váºy hẳn trong lòng Triệu Hoa lúc nà y rất khó chịu. Tuy nói là mang cái danh Tổng giám đốc, nhÆ°ng má»i việc lại do Hà TrÆ°á»ng Thanh quyết định. Nói theo má»™t cách khác, anh ta đã trở thà nh má»™t con rối trong tay Hà TrÆ°á»ng Thanh, mà chÃnh xác hÆ¡n là Lam ChÃnh Quốc. NhÆ°ng Triệu Hoa sẽ cam tâm sao?
Nếu có cÆ¡ há»™i gặp được Triệu Hoa, có lẽ sẽ có được má»™t chút đầu mối. Nói không chừng sẽ liên quan đến cái chết của Triệu Thanh, chỉ cần má»™t chút thôi, cÅ©ng đủ để suy Ä‘oán ra rất nhiá»u Ä‘iá»u còn trong bóng tối. Sở Phà m quyết định, nhất định phải Ä‘i tìm gặp cho được vị Tổng giám đốc há» Triệu má»›i nà y.
Khi hắn và đại tiểu thÆ° Ä‘ang bà n chuyện, Trần Má»™ng Lâm Ä‘ang xem TV gần đó. Cô tuy xem TV nhÆ°ng tâm trà lại để ở chá»— khác, liên tục tranh thủ nháy mắt vá»›i Sở Phà m, ý là muốn hắn ra chá»— khác nói chuyện riêng, nhÆ°ng Sở ca ca của cô cứ nhÆ° thể là không thấy không biết không hiểu váºy, má»™t chút dấu hiệu hồi đáp cÅ©ng không có. Äiá»u nà y là m cho Trầm Má»™ng Lâm rất bá»±c mình, tấm tức nghÄ© bụng “Hừ! Tên ngốc nà y sao không có phản ứng gì nhỉ? Äừng nói là hắn ta không thấy không hiểu ý tứ của mình chứ? Là m sao lại chẳng có phản ứng gì cả thếâ€
Tháºt ra Sở ca ca của cô không phải là không thấy không biết không hiểu, mà là hắn không thể thấy không thể biết cÅ©ng không dám hiểu. Là m sao hắn không biết Tiểu Lâm nháy mắt vá»›i hắn là có ý gì chứ? Là m sao hắn không biết Tiểu Lâm muốn nói vá»›i hắn cái gì chứ? NhÆ°ng là m sao hắn trả lá»i đây? Ai mà biết nói qua nói lại má»™t hồi, cái đầu của cô nà ng tinh ranh nà y sẽ nghÄ© ra được những chuyện gì cÆ¡ chứ?
NhÆ°ng Sở Phà m trốn được má»™t ngà y cÅ©ng không thể trốn được trăm năm. Trần Má»™ng Lâm thấy nháy mắt vá»›i hăn không ăn thua, bèn gá»i thẳng:
- Sở ca ca, em có chút chuyện muốn nhỠanh. Anh ra đây một lát được không?
- A. Chuyện gì thế? Há»i luôn bây giá» Ä‘i có được không?
Sở Phà m cÆ°á»i cÆ°á»i.
Trầm Má»™ng Lâm nghe váºy trừng mắt nhìn hắn, cái miệng nhá» nhắn hÆ¡i mÃm mÃm, có vẻ rất tức giáºn:
- Tiểu Sở, Tiểu Lâm có việc muốn há»i anh. Anh ra xem thế nà o?
Äại tiểu thÆ° nhìn vá» phÃa Má»™ng Lâm. Trầm Má»™ng Lâm thấy đại tiểu thÆ° quay Ä‘Ã u lại vá»™i sá»a nét mặt thà nh ra vẻ đáng yêu ngây thÆ¡, cÆ°á»i nói:
- Äúng thế, Sở ca ca, em muốn há»i anh chút chuyện thôi mà .
- A. À, được rồi.
Sở Phà m gãi gãi đầu, “Chạy trá»i không khá»i nắng. Có tháºt là chỉ há»i chút chuyện thôi không đây?â€
Sau khi Sở Phà m và Trầm Mộng Lâm đi ra ngoà i, cô sa sầm nét mặt, bực không chịu nổi thở gấp, nói xối xả:
- Sao ban nãy anh không dám cùng em ra ngoà i nói chuyện?
- Không có! Không có! Không có mÃ
Sở Phà m rất nhanh mồm nhanh miệng, chối leo lẻo.
- Lại còn chối sao? Vừa rồi em nháy mắt nhÆ° váºy, anh không biết sao? Hay biết mà không hiểu?
Trầm Má»™ng Lâm bá»±c tức há»i, đầy nghi ngá».
- À, lúc nãy anh Ä‘ang nói chuyện vá»›i đại tiểu thÆ° nên không chú ý lắm. HÆ¡n nữa em cÅ©ng có chuyện trá»ng yếu gì muốn tìm anh nhỉ?
Hắn là m ra một bộ dạng ngây thơ vô số tội.
- Ai bảo là không có? Em há»i anh! Äêm qua Phỉ Phỉ có tá»›i chá»— anh không?
Cuối câu há»i, Trầm Má»™ng Lâm trầm giá»ng xuống, có lẽ để tránh cho ngÆ°á»i ngoà i nghe thấy, nhÆ°ng Sở Phà m nghe thì nhÆ° nổi hết cả da gà .
- Em định nói đến chuyện Tiểu Phỉ ư? Không phải đêm qua các em ngủ cùng nhau sao? Thế cô ấy đi đâu?
Cái mặt Sở Phà m bây giỠmang một vẻ kinh ngạc quan tâm rất hợp lý.
Trầm Má»™ng Lâm nhìn thấy biểu tình kinh ngạc của hắn thì nghi ngá» trong lòng cÅ©ng có chút xao Ä‘á»™ng, ngẫm nghÄ© há»i:
- Em… đêm qua trước khi em tới chỗ anh, anh không thấy Phỉ Phỉ chứ?
- Äồ ngốc! Cả tối qua anh chá» em trong phòng, chỉ háºn thá»i gian không trôi qua mau. Sau khi em vá» chá»— nhị tiểu thÆ°, anh cÅ©ng ngủ luôn.
Sở Phà m chá»n má»™t vẻ mặt rất quan tâm đến chuyện cô bé Tiểu Phỉ đêm qua Ä‘i đâu không biết, há»i han tiếp:
- Tiểu Lâm, thế đêm qua Tiểu Phỉ Ä‘i đâu thế? Hay đêm qua cô ấy xảy ra chuyện gì? Sao em không gá»i anh?
Hắn giả bộ giống như đúc, nói cứ như đúng rồi.
Tà i sản của Tiểu Anh
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Anh
13-11-2010, 02:20 PM
Äệ Nhất Thuần KhiếtLãng Tá» Vô Tình Háºn Con GáiÄệ Nhất Thần ThÆ°Æ¡ng
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 2,218
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 14 phút
Thanks: 80
Thanked 36,657 Times in 1,711 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 241: Má»™ng Lâm nghi ngá».(2)
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Thấy Sở ca ca vừa bất ngá» vừa lo lắng nhÆ° váºy, Má»™ng Lâm không khá»i có chút áy náy và vui mừng vì mình đã hiểu lầm hắn, khẳng định chắc là tối qua Tô Phỉ không Ä‘i tìm Sở Phà m. Trong lòng nhẹ nhõm, cô cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° bông hoa mùa xuân:
- Không có việc gì đâu. Phỉ Phỉ vẫn ổn. Em chỉ há»i má»™t chút thôi mà .
- Há»i má»™t chút thôi mà ? Tiểu Lâm, em vá»™i vá»™i và ng và ng gá»i anh ra đây chỉ là để há»i má»™t chút thôi sao? Nhìn em lúc nãy mà xem, nóng ruá»™t, tấm tức, là m anh còn tưởng là có chuyện gì nữa chứ.
Sở Phà m không những chối được tá»™i lại còn đá lại được quả bóng cho Tiểu Lâm của hắn. Oan uổng tháºt!
Trần Má»™ng Lâm ngẫm lại cÅ©ng thấy thái Ä‘á»™ của mình lúc đó cÅ©ng có Ä‘iá»u hÆ¡i quá, tháºm chà lại còn nghi ngá» Phỉ Phỉ tìm đến chá»— Sở Phà m, cảm thấy áy náy và thấy tá»™i cho Sở Phà m đã bị nghi “oanâ€. Tâm địa Ä‘Æ¡n thuần của cô Ä‘ang áy náy, nên thấp giá»ng bảo:
- Sở ca ca, anh nói đúng. Em xin lá»—i. Äúng thá»±c là trong lòng em cÅ©ng hÆ¡i sốt ruá»™t.
Sở Phà m nhìn thấy Trầm Má»™ng Lâm Ä‘ang xấu hổ, ngại ngùng, cảm thấy buồn cÆ°á»i, ho khan hai tiếng, cố ý nói:
- Váºy sao Tiểu Phỉ lại dáºy trá»… váºy? Không phải là có chuyện gì đấy chứ?
- Không có việc gì. Không có việc gì. Chắc giá» Phỉ Phỉ đã dáºy rồi.
Trầm Mộng Lâm vội và ng xà xóa đi.
- A. Váºy tốt rồi. Cô bé Tiểu Phỉ xinh xắn đáng yêu, lại dá»… thÆ°Æ¡ng. Ai gặp cÅ©ng thÃch!
Sở Phà m dò ý, thỠxem phản ứng của Trầm Mộng Lâm xem thế nà o.
- Sở ca ca, anh cÅ©ng thÃch Tiểu Phỉ à ?
Lòng hÆ¡i Ä‘á»™ng, láºp tức Trần Má»™ng Lâm ngÆ°á»›c mắt nhìn chằm chằm Sở Phà m.
- A. .. Cô gái nhÆ° Tiểu Phỉ ai tiếp xúc cÅ©ng phải thÃch mà . Ha ha
Hắn lại cố gắng nhanh chóng trưng ra một vẻ mặt thản nhiên đến vô tội.
- Uhm.
Trần Mộng Lâm nghe xong thì hơi cúi đầu trầm ngâm.
- Tiểu Lâm, sao thế? Yên tâm đi, sẽ không ai có thể thay thế vị trà của em trong lòng anh.
Sở Phà m dịu dà ng dỗ dà nh cô..
Tiểu Lâm ngây thÆ¡ nghe váºy nhẹ nhà ng cÆ°á»i “Ừâ€
- Váºy được rồi. Chúng ta quay trở và o Ä‘i. Kẻo Ä‘i lâu má»i ngÆ°á»i nghi ngá» cÅ©ng không hay.
Quay lại đại sảnh biệt thá»± đã thấy Tô Phỉ Ä‘ang ăn sáng. Thấy hai ngÆ°á»i Sở Phà m và Trầm Má»™ng Lâm tiến vá» phÃa mình, ánh nhìn của cô có hÆ¡i khác lạ. Äặc biệt, nhìn thấy Sở Phà m thì khuôn mặt cô hÆ¡i á»ng hồng. CÅ©ng may là n da của cô vốn trắng nên chút á»ng hồng nà y không quá rõ rà ng.
- Phỉ Phỉ, đã dáºy rồi sao? Tháºt là ngủ nhÆ° heo. Giá» má»›i thèm dáºy.
Trần Má»™ng Lâm cÆ°á»i, chá»c ghẹo.
- Tối qua tớ khó ngủ, nên gần sáng mới ngủ bù. Hơn nữa, hôm nay cuối tuần, ngủ nướng một chút cũng đâu có sao, đúng không Tiểu Vân?
Tô Phỉ đáp.
- Äúng rồi đúng rồi, hy vá»ng ngà y nà o bồ cÅ©ng được ngủ nhÆ° thế nà y, chả mấy mà thà nh heo má»›i hay đấy.
Nhị tiểu thÆ° cÆ°á»i, châm chá»c.
- Äáng tiếc đáng tiếc. Thân hình bổn tiểu thÆ° đến ông trá»i cÅ©ng phải Ä‘á» mắt mà nhìn, có ăn ngủ nhiá»u đến mấy cÅ©ng không béo nổi đâu.
Tô Phỉ là m ra vẻ tự phụ, tự mình khen mình.
- Haizzz, hình nhÆ° có ai đó Ä‘ang khoe khoang. Tiểu Vân, băng dÃnh đâu? Äem tá»›i dán bịt miệng Phỉ Phỉ Ä‘i, tá»› chịu không nổi!
Trầm Mộng Lâm nhấn mạnh.
- Phỉ Phỉ khá»e lắm, hai chúng ta không chừng đánh không lại đâu. Äúng rồi, chúng ta tìm Tiểu Ngốc Ngốc phụ được đấy!
Nhị tiểu thÆ° vui vẻ ngoái đầu gá»i:
- Tiểu Ngốc Ngốc. Tiểu Ngốc Ngốc…
Nhưng Sở Phà m lúc nà y là m sao dám ở lại trong phòng cùng các nà ng chứ!
Hắn thấy ba cô gái nà y đấu võ mồm liá»n lặng lẽ chuồn cho xa. Hắn biết, đấu võ mồm vá»›i nhau má»™t lúc các nà ng thế nà o cÅ©ng lôi hắn và o. Và chẳng bao giá» hắn được lợi cả! Lần nà o cÅ©ng lặp lại kinh nghiệm Ä‘au thÆ°Æ¡ng. Sau má»™t hồi ba cô nà ng nà y hai chá»i má»™t sẽ gá»i đến hắn và o lôi lôi kéo kéo. Kể từ đó váºn rủi sẽ tá»›i vá»›i hắn, nhất định lúc sau sẽ chuyển thà nh ba nà ng liên thủ oanh kÃch má»™t mình hắn.
Sở Phà m buồn bá»±c, chẳng lẽ mình nói chuyện lại Ä‘á»™ng chạm đến hỠđến váºy? Bằng không tại sao má»—i lần ba cô nà ng nà y dấu võ mồm Ä‘á»u lôi mình và o cuá»™c?
Bởi thế cho nên vừa má»›i thấy ba nà ng châm chá»c nhau, hắn nhanh nhanh chóng chóng ba mÆ°Æ¡i sáu kế kế chuồn là thượng sách!
Chuồn khá»i tráºn địa tránh tên bay đạn lạc, hắn bÆ°á»›c ra vÆ°á»n sau của biệt thá»±. Vốn là định Ä‘i lại cái ghế dà i cạnh bể bÆ¡i nằm hóng gió, không ngá» Ä‘i tá»›i vÆ°á»n sau lại thấy đại tiểu thÆ° Ä‘ang nghe Ä‘iện thoại. Không tiện quấy rầy, hắn đứng lánh sang má»™t bên.
Khoảng bảy, tám phút sau, gác máy rồi, đại tiểu thÆ° nhìn thấy Sở Phà m Ä‘ang đứng lánh má»™t bên, gá»i:
- Tiểu Sở, lại đây. Äúng lúc quá, anh Ä‘i chuẩn bị Ä‘i. Äi cùng tôi tá»›i công ty.
- Tôi cũng phải đi? Có chuyện gì xảy ra sao?
Sở Phà m lo lắng vá»™i há»i.
- Ừ, vừa rồi ba tôi gá»i, nói có chuyện, bảo tôi cùng anh tá»›i công ty xem thế nà o.
Äại tiểu thÆ° giải thÃch.
- Váºy tôi vá» phòng chuẩn bị má»™t chút.
Sở Phà m bảo.
Äại tiểu thÆ° trở vá» phòng mình, thay má»™t chiếc áo sÆ¡ mi mặc cùng vá»›i váy công sở ngắn, nhìn tháºt gá»n gà ng, nhanh nhẹn lại xinh đẹp, ná»n nã. Xuống tá»›i lầu, nà ng thấy Sở Phà m Ä‘ang đợi mình dÆ°á»›i đó rồi.
- Tiểu Vân, em với Tiểu Phỉ và Tiểu Lâm ở nhà chơi nhé. Chị và Tiểu Sở đi tới công ty có việc. Mấy đứa không được ra ngoà i phá phách đâu nhé.
Äại tiểu thÆ° dặn dò ba cô gái.
- Dạ, em biết rồi. Chị đi đi.
Nhị tiểu thÆ° trả lá»i rất ngoan ngoãn.
Sở Phà m vẫy tay chà o các nà ng, hắn thấy trong đôi mắt Trần Mộng Lâm và Tiểu Phỉ đầy ắp ánh nhìn yêu thương.
Lên xe rồi, Sở Phà m lái thẳng tá»›i trụ sở táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh. Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, hắn há»i:
- Äại tiểu thÆ°, chú Ká»· gá»i chúng ta tá»›i có việc gì?
- Ba muốn bà n bạc vá»›i chúng ta vá» khu đất số 10 trên cánh đồng cạnh Ä‘Æ°á»ng Quang Hoa.
Äại tiểu thÆ° trả lá»i.
- Thế à ? Xem ra chú Kỷ đang để ý đến lô đất nà y hả?
Sở Phà m thăm dò.
- Lô đất số 10 trên cánh Ä‘á»™ng cạnh Ä‘Æ°Æ¡ng Quang Hoa là lô đất lá»›n nhất má»›i được ChÃnh phủ quy hoạch, vị trà địa lý cá»±c kỳ tốt, nhu cầu trên thị trÆ°á»ng rất lá»›n. Có thể nói thế nà y, nếu chúng ta có thể có được lô đất nà y, khoảng cách vá»›i các công ty bất Ä‘á»™ng sản khác sẽ bị bá» xa.
- Bằng và o thá»±c lá»±c của táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh, chẳng lẽ không thể mua được lô đất nà y Æ°?
- Äiá»u nà y rất khó nói! Bây giá» không phải Táºp Ä‘oà n Lam Thị đã tá»›i Bắc Kinh rồi sao? Nếu Lam ChÃnh Quốc cÅ©ng có hứng thú vá»›i lô đất nà y, chúng ta xem chừng sẽ gặp khó khăn đấy.
Äại tiểu thÆ° có vẻ khá lo lắng.
- Chắc đây là nguyên nhân chú Ká»· gá»i chúng ta tá»›i.
- Ừ. Nên phải Ä‘i. Äể xem ba nói thế nà o đã.
Xe chạy tá»›i trụ sở Táºp Ä‘oà n Quốc Cảnh, Sở Phà m cÅ©ng đại tiểu thÆ° Ä‘i lên văn phòng Chủ tịch.
TrÆ°á»›c cá»a văn phòng Chủ tịch, đại tiểu thÆ° khẽ gõ cá»a, có tiếng Ká»· Thiên VÅ© truyá»n ra:
- Tiêm Tiêm hả? Và o đi.
Sở Phà m cùng đại tiểu thư bước và o trong, Kỷ Thiên Vũ đang ở trong đó. Ông nói:
- Ngồi Ä‘i, hôm nay ba gá»i hai đứa đến để bà n mấy việc.
Dừng lại một chút, ông nói tiếp:
- Lúc đầu khi Lô đất số 10 trên cánh đồng cạnh Ä‘Æ°á»ng Quang Hoa được Ä‘Æ°a ra đấu thầu, ba cùng ban lãnh đạo công ty đã há»p và quyết định cá» Tiêm Tiêm đại diện công ty Ä‘i lo vụ thầu lô đất nà y. Tá»›i khi đó con có thể dẫn theo Tiểu Sở Ä‘i cùng.
- Ba, váºy ngân sách của chúng ta lô đất nà y hiện nay cao nhất là bao nhiêu?
- Lô đất số 10 trên cánh đồng cạnh Ä‘Æ°á»ng Quang Hoa có diện tÃch 32 thÆ°á»›c vuông, nhÆ°ng bá»™ pháºn nghiên cứu của công ty đã cho biết, diện tÃch khai thác có thể dá»± tÃnh mở rá»™ng ra lên tá»›i 70 vạn thÆ°á»›c vuông. Chúng ta quan tâm tá»›i khu vá»±c phạm vi trong vòng 16 vạn thÆ°á»›c vuông bên trong thôi. Nói cách khác, chúng ta dá»± Ä‘oán giá cao nhất của lô đất nà y là khoảng 55 triệu.
Kỷ Thiên Vũ trầm ngâm nói.
- Dạ, Tiêm Tiêm đã biết. NhÆ°ng con chỉ lo sẽ có không Ãt công ty cÅ©ng Ä‘ang muốn nhăm nhe chiếm lô đất đấy.
Kỷ Tiêm Tiêm băn khoăn.
- Äối thủ lá»›n nhất của chúng ta là Táºp Ä‘oà n Lam Thị và Công ty bất Ä‘á»™ng sản Kim Khoa và Táºp Ä‘oà n Lâm Thị. NhÆ°ng nói má»™t cách chÃnh xác thì cuối cùng thá»±c chất chúng ta cÅ©ng chỉ cạnh tranh vá»›i Táºp Ä‘oà n Lam Thị mà thôi. Váºy nên đây chÃnh là lúc đấu trà vá»›i con cáo già Lam ChÃnh Quốc rồi.
Ká»· Thiên VÅ© trầm giá»ng đáp.
- Lần nà y Lam ChÃnh Quốc chuyển công ty tá»›i Bắc Kinh, mục Ä‘Ãch chÃnh là hÆ°á»›ng tá»›i lÄ©nh vá»±c bất Ä‘á»™ng sản. Cho nên lô đất số 10 tốt thế nà y chỉ sợ Lam ChÃnh Quốc cÅ©ng không tiếc tiá»n muốn mua cho bằng được đâu.
Sở Phà m đột nhiên nói chen và o.
- Con cáo giá Lam ChÃnh Quốc nà y chú trá»ng nhất là vấn Ä‘á» lợi nhuáºn. Cho nên chú chắc rằng lão ta cÅ©ng sẽ chỉ bá» ra trên dÆ°á»›i 55 triệu ra là cao nhất thôi. Cuối cùng thì Ä‘iá»u quyết định là sá»± quyết tâm của chúng ta thôi.
Ká»· Thiên VÅ© phân tÃch.
- Váºy nếu Lam ChÃnh Quốc ra giá cao hÆ¡n 55 triệu thì sao?
Sở Phà m lại há»i.
Mắt Kỷ Thiên Vũ chợt lóe sáng, trầm ngâm một lúc lâu mới nói:
- Nếu Lam ChÃnh Quốc ra giá vượt quá 60 triệu, thì chúng ta cÅ©ng Ä‘Ã nh từ bá» lô đất nà y. Vì vá»›i cái giá nhÆ° váºy thì không đáng!
- NhÆ°ng Lam ChÃnh Quốc lại thấy để có được lô đất nà y, cho dù bá» ra nhiá»u hÆ¡n 60 triệu vẫn là đáng, đúng không?
Sở Phà m vẫn há»i, câu há»i nà y của hắn có vẻ hÆ¡i kỳ lạ.
Ká»· Thiên VÅ© dÆ°á»ng nhÆ° hiểu Sở Phà m muốn há»i cái gì, cháºm rãi nói:
- Äúng váºy, nếu nhÆ° ChÃnh phủ nhúng tay và o thì chúng ta sẽ đấu không lại. Lô đất nà y Lam ChÃnh Quốc đã nhìn ra, bằng không vá»›i cái giá cao hÆ¡n 60 triệu, dù chúng ta có cố theo cho được thì tá»›i khi bán ra sẽ khó ra giá, giá cao quá thị trÆ°á»ng khó chấp nháºn, tất nhiên sẽ lá»— vốn. Lam ChÃnh Quốc có ChÃnh phủ đứng sau lÆ°ng, so vá»›i chúng ta hẳn sẽ khác.
- Ba, con sẽ đại diện công ty mình cố gắng mua cho được lô đất nà y! Dù sao công ty mình cÅ©ng đã lÆ°u tâm đến lô đất nà y từ lâu rồi. Nó có ý nghÄ©a chiến lược rất quan trá»ng. Chúng ta sẽ không thể dá»… dà ng buông tha được!
Kỷ Tiêm Tiêm kiên định.
- Tốt lắm! có được quyết tâm thế nà y là được rồi. Vá» công ty con hãy láºp ra má»™t bản kế hoạch thầu để để mua lô đất đó Ä‘i nhé.
Kỷ Thiên Vũ bảo.
- Chú Kỷ, cháu cùng với đại tiểu thư sẽ cố gắng hết sức!
Sở Phà m cam đoan.
Ká»· Thiên VÅ© gáºt đầu, trong mắt có vẻ rất vui mừng.
Tà i sản của Tiểu Anh
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Anh
13-11-2010, 02:22 PM
Äệ Nhất Thuần KhiếtLãng Tá» Vô Tình Háºn Con GáiÄệ Nhất Thần ThÆ°Æ¡ng
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 2,218
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 14 phút
Thanks: 80
Thanked 36,657 Times in 1,711 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 242: Cha của Lam Tuyết.
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Bắc Kinh.
DÆ°á»›i chân núi SÆ¡n Äông phÃa Tây Nam.
Biệt thự Hương Giang.
Má»™t phong cách Châu Âu thống nhất và sang trá»ng, má»™t khà thế huy hoà ng. Trong ngôi biệt thá»± rá»™ng rãi xa hoa theo phong cách cổ Ä‘iển, má»™t chiếc Caddilac dà i đắt tiá»n cháºm rãi tiến và o trong sân.
Lái xe là má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi, Ä‘iá»m tÄ©nh. Sau xe là má»™t cô gái mặc váy xanh, đôi mắt cô dÆ°á»ng nhÆ° lan tá»a má»™t vẻ sầu muá»™n miên man. Khuôn mặt xinh đẹp hoà n mỹ phảng phất má»™t nét buồn man mác, đôi mắt trong vắt nhÆ° nÆ°á»›c hồ thu dÆ°á»ng nhÆ° âm thầm mang theo má»™t chia chống đối và bà i xÃch.
Cô gái ấy là Lam Tuyết. NhÆ° má»™t đóa u lan trong cốc thẳm, cách biệt vá»›i thá»i thế, Lam Tuyết.
Chiếc Caddilac Ä‘á»— trÆ°á»›c cá»a biệt thá»±. Lái xe trẻ tuổi tên Tiểu Võ bÆ°á»›c ra mở cá»a xe sau, cung kÃnh:
- Tiểu thÆ°, má»i xuống xe!
Lam Tuyết xuống xe, Ä‘i vá» phÃa trong sảnh biệt thá»±. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘i ra từ phÃa trong biệt thá»±, mặc áo choà ng mà u và ng kim, khoảng chừng sáu mÆ°Æ¡i tuổi, trên mắt Ä‘eo kÃnh, thân thể gầy gò, sắc mặt hồng hà o, trên đầu đã hói má»™t mảng tóc, số tóc còn lại được vuốt bóng loáng ra đằng sau. Hai mắt sáng, dồi dà o sinh lá»±c, mÆ°á»i phần tinh anh.
- Ha ha. Con gái ngoan của ba rốt cuộc đã đồng ý vỠnhà rồi.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông nhìn thấy Lam Tuyết thì tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đón cô.
- Ba! Sao ba cứ phải khăng khăng phái Tiểu Võ đi đón con thế hả?
Lam Tuyết dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang bá»±c mình. TrÆ°á»›c đây, cô đã nói rõ rà ng vá»›i Tiểu Võ là không muốn anh ta tá»›i tòa nhà Sky, váºy mà hôm nay anh ta lại theo lệnh cha cô tá»›i đó, cố ý Ä‘Æ°a cô vá». Trong lòng cô cá»±c kỳ khó chịu.
- Ba gá»i con vá» gấp tất nhiên là có chuyện. HÆ¡n nữa, chẳng lẽ con không muốn quay vá» thăm ba má»™t chút sao?
NgÆ°á»i cha vẫn dịu dà ng.
- Nếu ba có việc muốn gá»i con vá» thì cứ gá»i Ä‘iện, con sẽ tá»± vá». Äâu cần phải bảo Tiểu Võ tá»›i? Con đã nói vá»›i ba rồi còn gì.
Lam Tuyết tức giáºn nói.
- Äược rồi, được rồi, ba sai rồi. ba sai rồi. Hà hà , thôi và o nhà trÆ°á»›c cái đã.
NgÆ°á»i cha cÆ°á»i lá»›n, Ä‘i tá»›i khoác vai con gái bÆ°á»›c và o nhà .
Bên trong chÃnh sảnh biệt thá»± được bố trà cà ng lá»™ng lẫy xa hoa hÆ¡n. PhÃa trÆ°á»›c là má»™t hà ng lá» hoa, mà ngắm bừa má»™t lá» cÅ©ng Ä‘á»u là hà ng xa xỉ, và o bên trong, ngÆ°á»i giúp việc thấy cha con Lam Tuyết bÆ°á»›c và o Ä‘á»u cung kÃnh chà o:
- Lão gia …. Tiểu thư …
- Tiểu Tuyết, ba biết từ khi mẹ con qua Ä‘á»i và o năm kia, con rất Ãt khi ở nhà mà hay Ä‘i du lịch khắp nÆ¡i. Ba biết mẹ con ra Ä‘i để lại cho con má»™t ná»—i Ä‘au quá lá»›n. Hai năm qua con Ä‘i du lịch khắp nÆ¡i, có lẽ sầu cÅ©ng vÆ¡i Ãt nhiá»u. NhÆ°ng con cứ Ä‘i mãi nhÆ° váºy, tháºt ba không an tâm. Ba giỠđã già , má»—i ngà y chỉ mong được nhìn thấy con gái, được ăn vá»›i con gái má»™t bữa cÆ¡m, ba con cùng tâm tình nói chuyện. Chỉ cần váºy thôi ba cÅ©ng đã mãn nguyện lắm rồi.
NgÆ°á»i cha thở dà i…
Lam Tuyết buồn bã im lặng không nói. Äã hai năm nay, từ khi mẹ cô qua Ä‘á»i, cô trở nên Ãt nói hÆ¡n. Má»™t lúc sau, cô mở lá»i:
- Ba gá»i con vá» chẳng phải là có việc sao? Chuyện gì thế ba?
- À, là thế nà y. Tối nay ba con mình cùng đến nhà chú TrÆ°Æ¡ng ăn cÆ¡m nhé. Äêm nay con gái có thá»i gian cho ba không?
- Chú Trương nà o ba?
- Là bà thÆ° thị ủy Bắc Kinh. Lần nà y ba có thể an ổn thuáºn lợi chuyển trụ sở công ty vá» Bắc Kinh cÅ©ng nhá» sá»± giúp đỡ quý báu của chú TrÆ°Æ¡ng. Äêm nay chú TrÆ°Æ¡ng là m chủ nhà má»i ba con ta tá»›i là m khách. Chúng ta cÅ©ng nên Ä‘i tá»›i đó.
Váºy ra ba của Lam Tuyết chÃnh là Chủ tịch Táºp Ä‘oà n Lam Thị - Lam ChÃnh Quốc!
- Ba à , ba cÅ©ng biết con không thÃch tham gia mấy thứ tiệc tùng xã giao kiểu nà y mà . Ba muốn Ä‘i thì cứ Ä‘i Ä‘i, con không Ä‘i đâu.
Lam Tuyết từ chối.
- Tiểu Tuyết, chúng ta là ngÆ°á»i chân Æ°á»›t chân ráo tá»›i Bắc Kinh, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng má»™t bà thÆ° thị ủy đã má»i chúng ta là m khách, chúng ta cÅ©ng nên nể mặt ngÆ°á»i ta. Chú TrÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã từng nghe nói vá» con. Ba ở trÆ°á»›c mặt ông ấy cÅ©ng nhiá»u lần kể vá» con gái, cho nên lần nà y ông ấy muốn gặp con nói chuyện. Tiểu Tuyết, Ä‘i cùng vá»›i ba nhé. Con gái?
Lam ChÃnh Quốc ôn nhu khuyên.
Cô ngẫm nghĩ một lúc, nói với ba:
- Nhưng con nói trước là sẽ không ngồi đó lâu đâu. Con sẽ lấy cớ có việc để vỠsớm đấy. Ba chịu con mới đi. Ba không chịu con không đi nữa đâu.
- Con bé nà y lại còn bắt nạt cả ba nữa. Äược rồi, được rồi. NhÆ°ng con cÅ©ng nên ngồi lâu lâu má»™t chút, không thể má»›i đến chÆ°a kịp nói hai câu đã cáo báºn vá» luôn được.
- Con sẽ biết đúng mực mà .
- Váºy con đứng đây đợi ba, ba lên lầu thay đồ rồi sẽ xuống ngay.
Lam ChÃnh Quốc nói xong thì lên phòng thay quần áo.
…
Má»™t lát sau, chiếc Caddilac mà u Ä‘en chạy ra khá»i biệt thá»±, hÆ°á»›ng vá» khu phố trung tâm.
Ngồi sau xe chÃnh là Lam ChÃnh Quốc cùng con gái châu báu của ông ta, Lam Tuyết. Cô ngồi cạnh ba mà mắt nhìn xa xăm ngoà i cá»a sổ, ngáºp trà n tâm sá»±.
Lam ChÃnh Quốc chỉ có má»™t đứa con gái duy nhất, nên rất cÆ°ng chiá»u, nhÆ°ng trong lòng cÅ©ng cảm thấy có chút xấu hổ. Ông ta cảm thấy dÆ°á»ng nhÆ° mình và con gái có Ä‘iểm bất hòa, hai cha con không được hợp ý nhau.
- Tiểu Tuyết, gần đây con có tâm sự gì sao? Trông con có vẻ không vui?
Lam ChÃnh Quốc thá» há»i con gái.
- Không có gì đâu ba. Mà ba, công ty ở Thượng Hải là m ăn đang rất tốt, tại sao lại phải chuyển trụ sở vỠBắc Kinh ba?
Lam Tuyết Ä‘á»™t nhiên há»i.
- NÆ°á»›c chảy chá»— trÅ©ng, ngÆ°á»i hÆ°á»›ng lên cao. Nếu cứ an pháºn ngủ quên trên đỉnh cao cÅ© sẽ là m cho con ngÆ°á»i ta trở nên cháºm tiến, cÅ© Ä‘i. HÆ¡n nữa, công ty nếu muốn phát triển lâu dà i cần mở rá»™ng ra các thà nh thị. Bắc KÃnh chÃnh là thủ đô, là thà nh phố chÃnh trị, kinh tế trá»ng Ä‘iểm nhất. Äối vá»›i thị trÆ°á»ng nà y, chúng ta không thể bá» qua.
Lam ChÃnh Quốc trầm giá»ng.
- Ba định là m sao thì ba cứ là m. Dù sao con cũng không quan tâm đến tình hình là m ăn của công ty đâu.
- Tiểu Tuyết, ba táºn lá»±c vất vả má»›i thà nh láºp nên Táºp Ä‘oà n, chẳng lẽ con không kể đến tâm huyết của ba? Tiểu Tuyết à , vá» việc buôn bán con có thiên bẩm, ba tháºt sá»± hy vá»ng con có thể giúp ba là m ăn.
- Ôi! Ba… Con đã nói là con sẽ không đặt chân và o thÆ°Æ¡ng giá»›i đâu. Ba nói vô Ãch thôi. Con không thÃch hợp đâu!
Vá» việc thuyết phục con gái cùng tham gia quản lý công ty vá»›i mình, Lam ChÃnh Quốc cÅ©ng nói vá»›i cô nhiá»u lần, nhÆ°ng lần nà o cô cÅ©ng không chịu. Lần nà y cÅ©ng váºy! Lam ChÃnh Quốc không khá»i khẽ thở dà i…
- Lão gia, tới rồi!
Lúc nà y Tiểu Võ đã lái xe đến một tiểu khu trong nội thà nh, lên tiếng nhắc nhở.
- Tốt. Tiểu Tuyết, xuống xe đi con!
Lam ChÃnh Quốc bÆ°á»›c xuống xe, Lam Tuyết bÆ°á»›c theo sau.
- Tiểu Võ, có việc gì thì Ä‘i là m Ä‘i. Khi nà o xong việc tôi sẽ gá»i Ä‘iện cho anh.
Lam ChÃnh Quốc nói rồi dẫn con gái và o trong.
Äi lên lầu ba, Lam ChÃnh Quốc gõ cá»a. Chốc lát sau, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ khoảng chừng bốn mÆ°Æ¡i lăm bốn mÆ°Æ¡i sáu tuổi bÆ°á»›c tá»›i mở cá»a. Thấy hai ba con, bà ta cÆ°á»i nói:
- Anh Lam tá»›i rồi sao? Má»i và o trong. Lão TrÆ°Æ¡ng, ông ra mà xem, anh Lam tá»›i rồi nà y.
- Äã tá»›i trá»…, xin thứ lá»—i.
Lam ChÃnh Quốc ha hả cÆ°á»i, cùng Lam Tuyết Ä‘i và o trong.
Thấy trong phòng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông chừng năm mÆ°Æ¡i tuổi Ä‘i ra, mặt vuông, hÆ¡i máºp, xem ông ta giÆ¡ tay nhấc chân cÅ©ng đủ thấy là kẻ có quyá»n có tiá»n, Lam ChÃnh Quốc vá»™i cÆ°á»i nói:
- A a thư ký Trương, chà o thư ký Trương. Ha ha, tới trễ, xin lỗi, xin lỗi.
- Anh Lam nói gì váºy? Anh có thể tá»›i đây là chúng tôi đã rất vui mừng rồi. Äến đây. Äến đây ngồi Ä‘i!
Bà thÆ° thị ủy TrÆ°Æ¡ng Bằng nhiệt tình má»i ba con há» Lam. Ông ta chuyển ánh mắt nhìn sang Lam Tuyết bên cạnh, trong lòng không khá»i thầm khen:
- Cô gái nà y là con gái anh sao? Chà ! Äã lá»›n thế nà y rồi cÆ¡ à !
- Tiểu Tuyết, con không chà o chú Trương đi!
Lam ChÃnh Quốc vá»™i nhắc con gái.
- Cháu chà o chú Trương. Cháu chà o cô.
Lam Tuyết lễ phép chà o vợ chồng Trương Bằng.
-Tốt tốt tốt. Ôi anh Lam, con gái anh tháºt là xinh đẹp. Con là cô gái đẹp nhất mà cô đã từng gặp đó. Lại đây, và o trong ngồi Ä‘i.
Trương phu nhân thân thiết kéo cô và o trong phòng.
TrÆ°Æ¡ng Bằng đã ở trong phòng khách pha trà từ trÆ°á»›c, má»i chén trà táºn tay Lam ChÃnh Quốc, cÆ°á»i thân thiện:
- TrÆ°á»›c giá» cÅ©ng vẫn mong được má»i anh Lam tá»›i nhà chÆ¡i, nhÆ°ng quả tháºt báºn quá, nên không có thá»i gian. Hy vá»ng anh Lam không giáºn chứ?
- Ấy, thÆ° ký TrÆ°Æ¡ng đừng nói thế. Anh vốn báºn trăm công nghìn việc, ba con tôi đáng ra không nên quấy rầy anh chị má»›i phải. Nay tá»›i thăm anh chị muá»™n quá, tháºt ra tôi cÅ©ng thấy ngại lắm.
Lam ChÃnh Quốc Ä‘Æ°a đẩy.
- Ai dà . anh Lam nói thế là m tôi ngượng quá. Cái gì mà trăm công nghìn việc chứ? Chỉ toà n là những việc vớ vẩn vặt vãnh đáng ghét thôi. Là m sao bằng được ngồi cùng anh Lam thảnh thơi hưởng cái thú phẩm trà cao quý chứ.
TrÆ°Æ¡ng Bằng ha hả cÆ°á»i nói.
- Ha ha, nếu nói vá» phẩm trà , tôi còn phải há»c há»i thÆ° ký TrÆ°Æ¡ng nhiá»u lắm. À, phải rồi, Tiểu ChÃnh đâu rồi nhỉ sao không thấy?
Lam ChÃnh Quốc Ä‘á»™t nhiên há»i.
- Haizzz, thôi đừng có há»i đến cái thằng không bao giá» chịu kém ai đấy. Cả ngà y lang thang bên ngoà i, không biết lo chút việc chÃnh cho ba gì cả. Cả ngà y chỉ là m cho tôi bá»±c mình!
Trương Bằng ca thán.
- Anh Lam, tháºt khó má»›i má»i được anh tá»›i chÆ¡i, ban nãy tôi cÅ©ng đã gá»i Ä‘iện bảo nó vá». Chắc giá» nó Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng vá».
Bà TrÆ°Æ¡ng ở bên cạnh vá»™i và ng đỡ lá»i chồng.
- A, váºy tốt quá!
Lam ChÃnh Quốc có vẻ rất hà o hứng.
-Äúng rồi, mải nói chuyện, chút nữa thì quên. Anh Lam cÅ©ng chÆ°a ăn cÆ¡m phải không? Tá»›i đây ăn Ä‘i thôi. Äồ ăn hôm nay Ä‘á»u là do chÃnh tay nhà tôi là m đấy nhé. Dù sao cÆ¡m nhà vẫn hÆ¡n.
TrÆ°Æ¡ng Bằng ha hả cÆ°á»i.
- Äúng thế. Hay là chá» Tiểu ChÃnh vá» rồi cùng ăn thì hÆ¡n.
Lam ChÃnh Quốc lên tiếng.
- ChỠnó là m gì! Tới đây cái đã. Nó thì còn không biết có vỠhay không nữa kìa!
TrÆ°Æ¡ng Bằng nói rồi kéo tay Lam ChÃnh Quốc lại, lại má»i Lam Tuyết:
- Tiểu Tuyết, mau lại đây. Lại đây ngồi đi!
DÆ°á»›i sá»± má»i má»c nhiệt tình của TrÆ°Æ¡ng Bằng, cha con Lam ChÃnh Quốc cÅ©ng Ä‘á»u ngồi xuống mâm cÆ¡m. Bốn ngÆ°á»i má»›i ngồi xuống, ngoà i cá»a có tiếng lạch cạch. Má»™t thanh niên Ä‘eo kÃnh mắt gá»ng và ng bÆ°á»›c và o. Thanh niên trẻ tuổi vẻ mặt Ä‘iá»m tÄ©nh ấy chÃnh là TrÆ°Æ¡ng ChÃnh, con trai duy nhất của Bà thÆ° Thị ủy Bắc Kinh TrÆ°Æ¡ng Bằng.
Tà i sản của Tiểu Anh
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Anh
13-11-2010, 02:23 PM
Äệ Nhất Thuần KhiếtLãng Tá» Vô Tình Háºn Con GáiÄệ Nhất Thần ThÆ°Æ¡ng
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 2,218
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 14 phút
Thanks: 80
Thanked 36,657 Times in 1,711 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 243: NgÆ°á»i bạn thân của Lam Tuyết.
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh vừa vỠđã lá»›n tiếng gá»i:
- Ba, mẹ, con vỠrồi.
- Thằng ranh nà y, giá» nà y má»›i vá». Còn không mau tá»›i đây chà o bác Lam Ä‘i.
Từ trên bà n ăn, Trương Bằng lớn tiếng bảo.
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh nghe thế thì bÆ°á»›c qua bên bà n ăn luôn để gặp cha con Lam ChÃnh Quốc. Nhìn thấy Lam Tuyết, láºp tức trong lòng hắn chấn Ä‘á»™ng. Dung mạo tuyệt mỹ của Lam Tuyết cùng vá»›i khà chất u buồn Ä‘áºp và o mắt hắn giống nhÆ° hòn đá vừa rÆ¡i xuống mặt hồ, khuấy đảo cả sá»± yên tÄ©nh.
Sau khi xoay ngÆ°á»i lại, hắn vá»™i cÆ°á»i vá»›i Lam ChÃnh Quốc, nói:
- Cháu chà o bác Lam. Cháu xin lỗi ạ. Cháu có chút việc cho nên vỠăn cơm muộn.
- Còn nữa con, cô đây là Lam Tuyết, con gái của bác Lam.
Bà Trương bên cạnh giới thiệu.
- Xin chà o Lam tiểu thÆ°, tôi là TrÆ°Æ¡ng ChÃnh. Hoan nghênh cô và bác Lam tá»›i là m khách ở gia đình tôi.
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh cÆ°á»i nói.
Lam Tuyết nghe thế cÅ©ng Ä‘Ã nh miá»…n cưỡng cÆ°á»i cÆ°á»i, không nói gì. Không biết vì sao, cô hÆ¡i phản cảm vá»›i kiểu nhìn chằm chằm của TrÆ°Æ¡ng ChÃnh. Thấy TrÆ°Æ¡ng ChÃnh, cô bất giác lại cứ nghÄ© đến loà i rắn. Cảm giác âm nhu từ ngÆ°á»i hắn tá»a ra khiến cô khó nháºn diện được. Cô chỉ cảm thấy là đà n ông không nên có kiểu khà chất thế nà y. Tóm lại, trong lòng cô cảm thấy không thoải mái.
- Anh Lam, Tiểu Tuyết, hai ngÆ°á»i dùng cÆ¡m Ä‘i chứ. Äây là đá»u do chÃnh tay nhà tôi nấu đấy, chắc chắn là không tốt bằng nhà hà ng bên ngoà i đâu. Không ngon lắm thì thông cảm nhé.
TrÆ°Æ¡ng Bằng ha hả cÆ°á»i nói.
- Không có đâu. Những đồ ăn nà y Ä‘á»u là bà xã thÆ° ký TrÆ°Æ¡ng nấu Æ°? Tháºt thÆ° ký TrÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i có phúc rồi. Äồ ăn ngon quá.
Lam ChÃnh Quốc cÅ©ng cÆ°á»i nói.
Bà TrÆ°Æ¡ng cÆ°á»i, thêm và o:
- Vâng, những đồ ăn nà y Ä‘á»u là tôi nấu cả. Tôi Ä‘ang còn lo là không hợp khẩu vị vá»›i anh Lam nữa cÆ¡. Aizzzz, Tiểu Tuyết, cháu phải ăn nhiá»u lên đấy nhé.
- Dạ, cô cứ để cháu tự gắp ạ, không phải gắp cho cháu đâu.
Lam Tuyết thấy bà Trương bắt đầu gắp thức ăn cho cô thì vội nói.
- Lam tiểu thÆ° có còn Ä‘i há»c đại há»c không?
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh Ä‘á»™t nhiên há»i.
- À, tôi à , tôi đã tốt nghiệp đại há»c rồi.
Lam Tuyết khẽ cÆ°á»i, đáp.
- Thế Æ°? Tháºt không ngá» là Lam tiểu thÆ° trông trẻ nhÆ° thế mà đã há»c xong đại há»c rồi.
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh thoáng giáºt mình, nói.
- A ChÃnh, con có chuyện không rõ rồi. Từ nhá» Tiểu Tuyết đã là cô bé rất thông minh. ChÆ¡i nhạc, khiêu vÅ© má»i thứ Ä‘á»u tinh thông. Hai năm trÆ°á»›c đã tốt nghiệp tiến sÄ© ở Harvard rồi.
Trương Bằng ở bên cạnh ca ngợi.
- Ôi, tháºt là thất lá»… rồi. Câu há»i vừa rồi của tôi tháºt vô duyên quá.
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh cÆ°á»i kiểu là m là nh.
- Không sao đâu. Chú TrÆ°Æ¡ng quá khen rồi ạ. Thá»±c ra chuyện nà y cÅ©ng bình thÆ°á»ng mà , không có gì đáng khen quá đâu ạ.
Lam Tuyết nói.
Bà TrÆ°Æ¡ng cÆ°á»i, bảo:
- Không ngỠTiểu Tuyết không chỉ có ngoại hình xinh đẹp mà lại còn thông minh nữa. Trước đây cô chưa từng thấy ai trẻ như cháu mà đã tốt nghiệp tiến sĩ ở Harvard rồi.
- Äúng thế. Nhìn lại A ChÃnh nhà mình xem. Giá» cÅ©ng má»›i chỉ có là cái văn bằng đại há»c. So vá»›i Tiểu Tuyết thì còn kém xa.
Trương Bằng cằn nhằn.
- Aizzzzz, thÆ° ký TrÆ°Æ¡ng đừng nói thế. Äây nà y, xem nó Ä‘iá»m tÄ©nh chÃn chắn, vá» sau thà nh tá»±u sẽ không thua kém gì ông đâu.
Lam ChÃnh Quốc vuốt cằm bảo.
- Anh Lam đừng có khen nó. Cả ngà y không là m ăn gì thì lấy đâu ra mà thà nh với chả tựu.
Trương Bằng vẫn bất mãn.
Lam Tuyết thấy ba mình với Trương Bằng cứ nói qua nói lại, đột nhiên cảm thấy rất vô nghĩa. Cô nói:
- Chú Trương, cô Trương, cả nhà tiếp tục nhé, cháu cũng no no rồi.
- A, thế tốt tốt, thế Tiểu Tuyết ra phòng khách ngồi chÆ¡i Ä‘i. A ChÃnh, con Ä‘i ra phòng khách ngồi vá»›i Tiểu Tuyết Ä‘i.
Trương Bằng bảo.
- Vâng, được ạ.
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh đồng ý ngay. Hắn nháºn thấy hiện giá» phối hợp giữa cha con hắn cà ng ngà y cà ng ăn ý, trong lòng thầm kÃch Ä‘á»™ng. Cô gái xinh đẹp mang khà chất u buồn nà y không ngá» lại khiến hắn có cảm giác tim Ä‘áºp nhanh.
- Không cần đâu, chú Trương, cô Trương. Cháu phải đi rồi ạ. Cháu còn có chút việc, ba cháu cũng biết ạ.
Lam Tuyết vội và ng nói.
Lam ChÃnh Quốc thấy thế thì hÆ¡i giáºt mình, nhÆ°ng vẫn cÆ°á»i nói:
- À, à , là nhÆ° thế nà y, Tiểu Tuyết nói đêm nay có chút việc, nếu nhÆ° không phải là thÆ° ký TrÆ°Æ¡ng má»i thì chắc nó không Ä‘i cùng vá»›i tôi đâu.
- Thế Æ°? Nếu Tiểu Tuyết đã có việc báºn thì thôi cứ Ä‘i Ä‘i. Sau nà y có rảnh thì thÆ°á»ng xuyên đến đây chÆ¡i vá»›i chú nhé.
Trương Bằng nói.
- Tiểu Tuyết, con Ä‘i công chuyện của con trÆ°á»›c Ä‘i. Äể ba gá»i Ä‘iện cho Tiểu Võ lại đây đón con nhé.
Lam ChÃnh Quốc bảo.
- Bác Lam không cần gá»i đâu ạ. Ở dÆ°á»›i nhà cháu có xe, hay để cháu Ä‘Æ°a Tiểu Tuyết Ä‘i luôn ạ?
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh Ä‘á»™t nhiên nói chen và o.
- CÅ©ng hay. Váºy con Ä‘Æ°a Tiểu Tuyết Ä‘i Ä‘i. Äi Ä‘Æ°á»ng cẩn tháºn đấy nhé.
Trương Bằng nói.
Lam Tuyết khẽ nhÆ°á»›n mà y, định từ chối nhÆ°ng cÅ©ng không tiện nói. Cô tạm biệt vợ chồng TrÆ°Æ¡ng Bằng rồi Ä‘i xuống lầu dÆ°á»›i sá»± há»™ tống của TrÆ°Æ¡ng ChÃnh.
- TrÆ°Æ¡ng công tá», tôi có thể Ä‘i má»™t mình được rồi. Không cần phiá»n anh Ä‘Æ°a tôi Ä‘i đâu.
Lam Tuyết nói.
- Không phiá»n gì đâu mà . Thế nà y có gì mà phiá»n chứ. Nghe nói Lam tiểu thÆ° lần đầu tiên đến thủ đô phải không?
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh há»i.
- Vâng, có thể coi là như thế. Tôi mới tới đay không lâu.
Lam Tuyết đáp.
- Bắc Kinh nói lá»›n thì không lá»›n, nhÆ°ng cÅ©ng không phải nhá». TrÆ°á»›c giá» Ä‘á»u là thủ đô của cả nÆ°á»›c, cho nên danh lam thắng cảnh, di tÃch lịch sá» nhiá»u không kể xiết. Nếu muốn thá»±c sá»± hiểu rõ vá» văn hóa của thủ đô thì Ä‘i hết cả những danh lam di tÃch nà y cÅ©ng không đủ. Cứ từ từ Ä‘i tham quan dần những tứ hợp viện, rồi những ngõ nhỠở đây Ä‘i. Tôi thấy Lam tiểu thÆ° má»›i đến đây, chắc nhiá»u chá»— cÅ©ng không thông thuá»™c. Nếu cô không chê, tôi có thể Ä‘Æ°a cô Ä‘i thăm quan thà nh phố.
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh nói.
Lá»i nói của TrÆ°Æ¡ng ChÃnh cÅ©ng là m cho Lam Tuyết hÆ¡i cảm Ä‘á»™ng. Có Ä‘iá»u là để cho hắn dẫn mình Ä‘i du ngoạn thì chẳng thà ngồi đần mặt ra má»™t chá»— ở nhà còn hÆ¡n.
- Cảm Æ¡n sá»± nhiệt tình của TrÆ°Æ¡ng công tá». Thá»±c ra tôi cÅ©ng có má»™t ngÆ°á»i bạn thân ở thủ đô. Nếu cần thì ngÆ°á»i đó sẽ dẫn tôi Ä‘i.
Khi nói những lá»i nà y, trong đầu Lam Tuyết lại hình dung ra khuôn mặt chân thà nh của Sở Phà m.
- Thế ư?
Trong mắt TrÆ°Æ¡ng ChÃnh thoáng qua tia nhìn quyết liệt. Hắn ngầm hạ quyết tâm là nhất định phải tra ra ngÆ°á»i bạn thân mà Lam Tuyết vừa nói kia là ai. Nếu là nữ thì bá» qua, không cần tÃnh đến. Nếu là nam giá»›i thì phải giải quyết tống khứ ra khá»i thủ đô ngay.
- Lam tiểu thÆ°, lên xe Ä‘i. Äi đến đâu nà o?
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh há»i.
- Nếu váºy, phiá»n anh Ä‘Æ°a tôi lên trên ngã tÆ° phÃa trÆ°á»›c Ä‘i.
Lam Tuyết thấy có vẻ không tiện từ chối nên Ä‘Ã nh bảo váºy.
- Äi lên ngã tÆ° phÃa trÆ°á»›c à ? NÆ¡i Lam tiểu thÆ° muốn đến không phải chÃnh là nÆ¡i đó chứ?
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh tò mò há»i.
- Không phải, haha. Tôi và bạn tôi có hẹn ở đây. Äể anh ấy lại ngã tÆ° đó đón tôi mà .
Lam Tuyết cÆ°á»i nói.
- Váºy được rồi.
Trong mắt TrÆ°Æ¡ng ChÃnh hiện lên vẻ không vui, nhÆ°ng vẫn không biến đổi. Khuôn mặt dịu dà ng lại cÆ°á»i vẻ sáng lạn, so vá»›i vẻ âm trầm thÆ°á»ng nà y của hắn thì hoà n toà n bất đồng.
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh lái xe đến ngã tÆ° thì dừng lại, nói:
- Tôi với cô cùng chỠbạn cô đến nhé. Dù sao tôi có đi vỠcũng không có việc gì cả. Một mình cô thân con gái đứng ở chỗ nà y cũng không tiện đâu.
- Vâng, được. Cảm Æ¡n anh nhiá»u!
Lam Tuyết nói xong rút di Ä‘á»™ng ra gá»i.
Biệt thự Lam Hải.
Sáng nay Sở Phà m và đại tiểu thÆ° đã đến gặp Ká»· Thiên VÅ© ở công ty Quốc Cảnh để bà n công chuyện. Bà n việc xong dại tiểu thÆ° ở lại công ty và lãnh đạo cấp cao của công ty cùng tham gia há»p vá» tình hình lô đất số 10 ở cạnh Ä‘Æ°á»ng Quang Hoa. Sở Phà m thì má»™t mình lái xe trở vá» trÆ°á»›c. Mãi vá» sau đại tiểu thÆ° cÅ©ng chÆ°a vá», lại gá»i Ä‘iện thoại vá» báo là cô không vỠăn cÆ¡m. Sở Phà m và nhị tiểu thÆ°, Trầm Má»™ng Lâm bèn ăn cÆ¡m trÆ°á»›c. Ba cô gái lại tranh cãi ầm Ä©. Chứng kiến mấy cuá»™c cãi vã trẻ con hà i hÆ°á»›c nà y lại khiến Sở Phà m cảm thấy trong lòng ấm áp hÆ¡n.
Tô Phỉ đã trải qua má»™t “lá»… rá»a tá»™i†điên cuồng đêm hôm trÆ°á»›c nên cÆ¡ thể cÅ©ng có chút biến hóa. Tối qua là lần đầu tiên của Tô Phỉ. Mà lần đầu tiên nà y lại quá mức cuồng nhiệt. Cho nên hôm nay lúc Ä‘i lại hÆ¡i khuỳnh ra so vá»›i lúc bình thÆ°á»ng. Những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông có kinh nghiệm có thể qua đó mà nháºn ra được là đấy là tÆ° thế Ä‘i của má»™t cô gái má»›i thất thân.
Trầm Má»™ng Lâm thì từ lúc dâng hiến cho Sở Phà m tá»›i giá» toà n cố ý tránh né hắn, tránh để quá mức thân máºt thì có thể bị nhị tiểu thÆ° và Tô Phỉ phát hiện ra. Có Ä‘iá»u là Tô Phỉ đã âm thầm biết chuyện của Trầm Má»™ng Lâm và Sở Phà m rồi. Cho nên cô nhìn thấy thái Ä‘á»™ của Trầm Má»™ng Lâm nhÆ° thế thì rất buồn cÆ°á»i. So vá»›i Trầm Má»™ng Lâm thì biểu hiện của Tô Phỉ tá»± nhiên hÆ¡n, và mức Ä‘á»™ thân thiết vá»›i Sở Phà m cÅ©ng tăng lên nhiá»u hÆ¡n.
Sở Phà m ngắm nhìn 2 cô gái Trầm Má»™ng Lâm và Tô Phỉ, thầm nghÄ©, “chuyện của mình và Tô Phỉ chắc chắn là không thể gạt Tiểu Lâm mãi được. CÅ©ng phải tìm má»™t cÆ¡ há»™i để cho cô nà ng biết sá»± có mặt của Tiểu Phỉ. Aizzzzz, biết đâu lúc đó lại có thể chÆ¡i ba chiá»u nhỉ?
Ãnh mắt hắn lại quét má»™t lượt vá» phÃa nhị tiểu thÆ° Ä‘ang cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa. Nếu có cả nà ng. á»”n không nhỉ? á»”n chứ.
Vẻ bá» ngoà i của Sở Phà m thì thà nh tháºt trong khi ná»™i tâm cầm thú của hắn thì lại Ä‘ang chìm đắm trong sá»± tưởng tượng 4 chiá»u. Äá»™t nhiên, Ä‘iện thoại của hắn đổ chuông. Hắn cầm lên, thấy là Lam Tuyết Ä‘ang gá»i, vá»™i chạy ra ngoà i nghe Ä‘iện thoại:
- Alo, Lam Tuyết à ? Vui quá vui quá, không ngá» lại nháºn được Ä‘iện thoại của cô.
- Vâng, tôi đây. Anh đang ở đâu thế?
- Tôi à , tôi Ä‘ang ở nhà . Cô thì Ä‘ang ở đâu? Äừng có bảo tôi là cô đã bay đến má»™i cái góc nà o trên thế giá»›i rồi cầm Ä‘iện thoại gá»i vá» cho tôi nhé.
- Ha ha, anh không nhìn xem số Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng là ở đâu gá»i à ? Tôi còn Ä‘ang ở thủ đô mà .
Lam Tuyết ngừng một chút rồi nói tiếp:
- À, anh có thể tá»›i đây đón tôi được không? Nếu anh báºn thì thôi cÅ©ng được.
- Không báºn, không báºn. Cô Ä‘ang ở đâu?
- Tôi Ä‘ang ở ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng Tây Hoa đây nà y. Bao giá» thì anh có thể đến được?
Sở Phà m nghÄ© thầm, “Mình còn chÆ°a tắm rá»a. Dù sao Ä‘i nữa, đến gặp Lam Tuyết thì cÅ©ng phải tắm rá»a cho sạch sẽ, Ãt nhất cÅ©ng phải chắc chắn là trên ngÆ°á»i không có tà mùi vị thức ăn nà o.â€
- Cô Ä‘ang có chuyện cần gấp hả? Nếu thế tôi sẽ láºp tức tá»›i ngay.
Lam Tuyết nhìn sang TrÆ°Æ¡ng ChÃnh Ä‘ang ngồi bên cạnh. Cô mở cá»a xe Ä‘i xuống, cách ra năm sáu bÆ°á»›c má»›i nhẹ giá»ng bảo:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là vá»™i lắm rồi đây nà y. Tôi bị má»™t kẻ xấu cứ bám lấy. Anh mà không chạy nhanh tá»›i đây thì tôi chẳng biết là m thế nà o đâu. Anh chẳng phải là đã từng bảo rằng có thể là m vệ sÄ© miá»…n phà cho tôi còn gì. Giá» là lúc anh thá»±c hiện lá»i hứa đấy.
Sở Phà m nghe thế thì sá»ng sốt, đồng thá»i trong lòng cÅ©ng thấy rất sung sÆ°á»›ng. Hắn vá»™i bảo:
- Cô kiên trì má»™t chút nhé. Tôi lái xe qua đó bây giá». Không đúng, phải nói là chạy nhÆ° bay qua đó bây giá».
Nói xong thì gác máy. Bên kia Lam Tuyết sau khi gác máy, không kìm nổi cÆ°á»i khúc khÃch. Nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i đẹp nhÆ° má»™t đóa lan trong đêm khuya.
Tà i sản của Tiểu Anh
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Anh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn can chien bao tieu , 4vn can chjen bao tjeu , àðõèòåêòóðà , bao tieu can chien , baotieu , cam chien bao tieu , can chiên bao tieu , can chien ba tieu , can chien bảo tiêu , can chien bao ieu , can chien bao thieu , can chien bao tiêu , can chien bao tiereu , can chien bao tieu , can chien bao tieu (4vn) , can chien bao tieu 148 , can chien bao tieu 158 , can chien bao tieu 219 , can chien bao tieu 22 , can chien bao tieu 4eu , can chien bao tieu 4vn , can chien bao tieu full , can chien bao tieu hoan , can chien bao tieu. , can chien bao tiu , can chien bao tjeu , can chien baotieu , can chien bâo tieu , can chien bảo tiêu , can chieu bao tieu , can chjen bao tieu , can chjen bao tjeu , can cien bao tieu , can than bao tieu , can than bao tieu 4vn , can.chien.bao.tieu , canchienbaotieu , canchienbaotieu chuong1 , cantchienbaotieu , can_chien_bao_tieu , cân chien bao tieu , cáºn chiến bao tiêu , cáºn chiến bảo tieu , cáºn thân bảo tiêu , do thi bao tieu 4vn , doc truyen sac hiep , êóïàëüíèêè , èæåâñê , feierge man , google , ngon tinh sieu sac , ngon tinh sieu sac 22 , òàéëàíä , òåïëûé , phù sinh má»™ng Äoạn , phu sinh mong doan , sac truyen , sieu sac 22 , than can bao tieu , truyện săÌc hiệp , truyên săc hiêp , truyê , truye sac hiep , truyen can than bao tieu , truyen do thi sac hiep , truyên s c hiêp. , truyen sac full , truyen sac hiêp , truyen sac hiep , truyen sac hiep full , truyen sac hiep vn , truyensac hiep , truyensachiep , www.can chien bao tieu , xem can chien bao tieu , ðîñáàíê , øàõìàòû